13-04-2009, 12:04 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 4: Du tiên nhất mộng đáo la phù.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 67: Nhất kị tẩu yên trần, xuân sam thiếu niên hà o khÃ.
Chia tay lão đạo ở trạm nghỉ chân trên cổ đạo, Tỉnh Ngôn lên Ä‘Æ°á»ng cùng má»™t vị đệ tá» Thượng Thanh cung đến Ä‘Æ°a y Ä‘i.
ÄÆ°á»ng đến La Phù SÆ¡n rất xa xôi, Tỉnh Ngôn dùng và ng bạc có được do ban thưởng, mua lấy hai con lừa, cùng tên đệ tá» trẻ tuổi đến Ä‘Æ°a y Ä‘i, má»—i ngÆ°á»i má»—i con.
Cưỡi lừa Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đất sình, hai bên Ä‘Æ°á»ng cây cá» ráºm rạp, mùi hÆ°Æ¡ng cá» cây nồng nà n lan tá»a trong khà xuân, trong đầu của ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang ngồi trên lÆ°ng lừa, bất giác nhá»› đến dáng vẻ yêu kiá»u của Linh Y Nhi. Trong nhất thá»i, Tỉnh Ngôn hÆ¡i mất táºp trung, tình cảnh hai ngÆ°á»i tung tăng bÆ¡i lượn trong Bà DÆ°Æ¡ng hồ, thân ảnh xinh đẹp, gÆ°Æ¡ng mặt ná»a giáºn ná»a vui của Linh Y Nhi cứ cháºp chá»n trong đầu thiếu niên, không sao xua khá»i.
Chỉ bất quá, so vá»›i tâm tình nhung nhá»› xót lòng vá»›i ngÆ°á»i thiếu nữ Cứ Doanh ná»a năm trÆ°á»›c, hiện giá» Tỉnh Ngôn đã biết kiá»m chế ná»—i nhá»› của mình nhiá»u rồi, nói cho cùng, lần nà y lên Thượng Thanh cung há»c đạo, cho dù núi tiên xa xôi nhÆ°ng cÅ©ng có ngà y trở lại. HÆ¡n nữa, khác vá»›i Cứ Doanh, Tỉnh Ngôn biết rõ chá»— cÆ° ngụ của Linh Y Nhi, sau nà y nhất định có cÆ¡ há»™i gặp mặt. Vì thế, hiện tại y cÅ©ng không thấy quá nhá»› nhung.
Nói đến, không thể Ä‘em ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang Ä‘i đến Thiên hạ đệ nhất đạo môn nà y, so sánh vá»›i ngÆ°á»i thiếu niên hÆ¡n ná»a năm trÆ°á»›c. Tuy từ lúc quen biết Cứ Doanh đến giá» má»›i chỉ có sáu tháng ngắn ngủi, nhÆ°ng trong sáu tháng nà y, Tỉnh Ngôn đã trải qua nhiá»u chuyện mà trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng gặp phải. Hiện tại, tâm tÃnh của y đã trưởng thà nh hÆ¡n nhiá»u. Thêm và o y Ä‘á»c nhiá»u thi thÆ°, hiểu được đạo lý có hợp có phân, biết khi gặp nhau thì không chia biệt lúc ấy thì cÅ©ng có má»™t ngà y nà o đó phải phân ly. Tất cả tùy duyên, thuáºn theo tá»± nhiên, không thể cưỡng cầu được.
Vì thế, ngÆ°á»i thiếu niên tÃnh tình khoát đạt, lần nà y chia ly vá»›i vị thiếu nữ quen đã lâu đó, thì không thấy quá quyến luyến, chà Ãt, bản thân y cÅ©ng cho rằng nhÆ° thế.
Kì tháºt, có lẽ bản thân Tỉnh Ngôn cÅ©ng không hiểu, trên ngÆ°á»i y luôn có hai dạng khà chất tồn tại. Tuy gần đây có mấy tao ngá»™ không tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng nói cho cùng, từ trÆ°á»›c đến nay, Tỉnh Ngôn chỉ là má»™t thiếu niên bần khổ xuất thân cÆ¡ hà n, ngay từ khi còn nhỠđã phải bÆ°Æ¡n chải kiếm sống ở quán rượu, lầu xanh, thÆ°á»ng ngà y đã quen bị ngÆ°á»i khác ăn hiếp, chèn ép.
Phải nói, trong phố chợ nà y, con cháu nhà bần khổ nhÆ° Tỉnh Ngôn còn có rất nhiá»u. NhÆ°ng Tỉnh Ngôn có má»™t chá»— khác biệt rất lá»›n so vá»›i bá»n chúng, đó là nhá» nhân duyên xảo hợp mà được theo nhà nho uyên bác há»c táºp thi thÆ°. Việc biết chữ Ä‘á»c sách nà y, tuy khiến y có được rất nhiá»u niá»m vui chÆ°a từng có, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng mang đến cho y sá»± hoang mang lẫn khốn khổ mà ngÆ°á»i khác rất Ãt gặp: Tỉnh Ngôn không thể giống vá»›i những ngÆ°á»i cùng lứa có hoà n cảnh tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i mình, mất Ä‘i cảm giác nhục nhã khi khom lÆ°ng khuỵu gối.
Chỉ bất quá, may mà tÃnh cách y khá hiá»n hòa, má»›i giúp y không cảm giác được sá»± thống khổ đó, vẫn cắm cúi là m việc kiếm tiá»n ở mấy chá»— nhÆ° thế.
Còn chÃnh vì xuất thân thấp kém, Tỉnh Ngôn hiểu rõ mối quan hệ vá»›i các thiếu nữ có gia thế hiển hách nhÆ° Cứ Doanh, Long cung công chúa Linh Y Nhi, vÄ©nh viá»…n không thể có kết quả gì. Tuy thiếu niên trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng nghiêm túc suy nghÄ©, nhÆ°ng ý nghÄ© nhÆ° váºy, vẫn luôn ẩn trong tiá»m thức của y. Do đó, lúc Tỉnh Ngôn là m bạn vá»›i hai ngÆ°á»i thiếu nữ, hoà n toà n sái thoát thản nhiên, lúc giao tiếp Ä‘á»u theo tÃnh tình của mình mà là m, theo bản chất mình mà hà nh Ä‘á»™ng, không quan tâm đến địa vị tôn ti. Tháºm chÃ, lúc mÆ¡ mà ng, Tỉnh Ngôn còn hôn trá»™m Long tá»™c công chúa má»™t cái!
Có Ä‘iá»u, sá»± tháºt có giống nhÆ° suy nghÄ© đó của y không?
Hiện tại, ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang ngồi trên lÆ°ng con lừa nhá», thần thái thoải mái ngắm cảnh sắc dá»c Ä‘Æ°á»ng, lại không thể biết được, trong má»™t tòa lầu rất xa nÆ¡i đây, dÆ°á»›i mặt hồ xuân cách mấy chục dặm, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang buồn bã thế nà o...
Cứ Ä‘i cháºm nhÆ° thế má»™t hồi lâu, ngắm nhìn cảnh váºt cÅ©ng đã chán chê, Tỉnh Ngôn quay sang gợi chuyện vá»›i gã đệ tá» Thượng Thanh cung bên cạnh.
NgÆ°á»i đệ tá» trẻ tuổi dẫn y đến Thượng Thanh cung trình diện, há» Trần, tên Tá» Bình, lá»›n hÆ¡n Tỉnh Ngôn ba tuổi, năm nay đã tròn hai mÆ°Æ¡i.
Sau mấy câu thăm há»i, Tỉnh Ngôn liá»n phát giác ngÆ°á»i đệ tá» Thượng Thanh cung nà y không há» có khiếu ăn nói, cứ Tỉnh Ngôn há»i má»™t câu thì gã đáp má»™t câu. TÆ°á»›ng mạo của gã vừa nhìn là gây cho ngÆ°á»i ta cảm giác nghiêm trang Ä‘Ã ng hoà ng, má»™t dáng vẻ không tùy tiện cÆ°á»i nói.
Äặc biệt là hai hà ng lông mà y của gã, nhìn khá đặc biệt, dà i hÆ¡n má»™t chút so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, xếch lên vá» hai phÃa, khoảng cách tại mi tâm cÅ©ng gần hÆ¡n. Hai hà ng lông mà y là m toát lên khà chất hà o hùng của vị thanh niên đạo sÄ© đó.
Vì lần trÆ°á»›c thấy được bản lÄ©nh của Linh Thà nh Tá», trong lúc nói chuyện, Tỉnh Ngôn đối vá»›i đạo thuáºt của Thượng Thanh cung, đặc biệt cảm thấy hứng thú. Vừa nhắc đến đạo pháp của Thượng Thanh cung, Trần Tá» Bình liá»n nhÆ° biến thà nh ngÆ°á»i thÃch nói chuyện. Dá»c Ä‘Æ°á»ng lắng nghe, Tỉnh Ngôn cÅ©ng đại thể biết được Thượng Thanh cung tiến hà nh truyá»n thụ đạo pháp nhÆ° thế nà o.
Thì ra, cách truyá»n thụ đạo pháp của Thượng Thanh cung so vá»›i các đạo môn khác có và i chá»— bất đồng. Trong Thượng Thanh cung, không phải tất cả đệ tá» Ä‘á»u có thể nghiên cứu pháp thuáºt. NgÆ°á»i thÆ°á»ng cho rằng lên được La Phù SÆ¡n, bÆ°á»›c và o cá»a Thượng Thanh cung, là có thể há»c được pháp thuáºt cao thâm, đó tuyệt đối là hiểu sai.
Äệ tá» trong Thượng Thanh cung, vô luáºn là tuổi tác lá»›n nhá», lúc đầu Ä‘á»u chỉ có thể nghiên cứu đạo kinh, cùng nghÄ©a lý pháp thuáºt Ä‘Æ¡n giản nhất, căn bản nhất. Chỉ có đợi sau khi sÆ° trưởng theo lệ khảo vấn, nếu biểu hiện tốt, được cho là vá» phÆ°Æ¡ng diện tu luyện pháp thuáºt có thiên tÆ°, má»›i có thể chÃnh thức trở thà nh môn hạ chữ "Thanh" của Thượng Thanh cung, bắt đầu tu luyện đạo pháp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, việc nghiên cứu nghÄ©a lý đạo gia vẫn phải tiếp tục thá»±c hiện.
Trần Tá» Bình đặc biệt nhắc đến, nếu nhÆ° trong đám đệ tá» có ngÆ°á»i có thiên tÆ° tuyệt cao, thì có khả năng được trưởng lão có bối pháºn cà ng cao trong Thượng Thanh cung nhìn trúng, trá»±c tiếp nháºn là m môn hạ tu hà nh của ông ta. Rất rõ rà ng, ngÆ°á»i đệ tá» may mắn đó, trên tiến cảnh tu hà nh đạo pháp, tuyệt không có đệ tá» phổ thông nà o bì kịp.
Tuy gã Trần Tá» Bình đồng hà nh cùng Tỉnh Ngôn không phải là ngÆ°á»i có váºn may đó, nhÆ°ng trong lá»i nói của gã, vẫn không có gì khó chịu, nét mặt vẫn há»›n hở. Bởi vì, gã nói vá»›i Tỉnh Ngôn, má»—i lần khảo tuyển, đệ tá» háºu bối được sÆ° thúc sÆ° bá chá»n trúng, không há» quá nhiá»u. Gã và o Thượng Thanh cung đã lâu, đợi sau bốn năm, đến năm vừa rồi má»›i có may mắn được chá»n là m môn hạ của Thanh Vân đạo trưởng để tu luyện pháp thuáºt.
Nghe ngÆ°á»i đệ tá» Ãt nói nhÆ° khúc gá»— nà y đã bắt đầu chÃnh thức tu táºp pháp thuáºt, Tỉnh Ngôn hết sức hứng thú, vá»™i truy há»i cụ thể tình hình. Chỉ bất quá, nghe y há»i tá»›i, trên mặt Trần Tá» Bình lại hiện ra mấy phần lúng túng, chỉ nói vá»›i Tỉnh Ngôn pháp thuáºt gã tu táºp là pháp thuáºt hệ kim, rồi không nói thêm gì nữa. Nhìn thần sắc trên mặt gã, có và i phần ngượng nghịu!
Tỉnh Ngôn cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i đần Ä‘á»™n không hiểu chuyện, vừa nhìn sắc mặt gã liá»n biết không thể há»i nhiá»u, chỉ Ä‘Ã nh bá» qua vấn đỠđó. Ngẫm nghÄ© mấy lá»i Trần Tá» Bình vừa nói, Tỉnh Ngôn ngá»™ ra má»™t vấn Ä‘á»:
"Nói nhÆ° thế, phÆ°Æ¡ng pháp truyá»n thụ của các giáo môn khác thì không giống nhÆ° thế?"
Thấy Tỉnh Ngôn không há»i tiếp, trên mặt Trần Tá» Bình dần lấy lại vẻ tá»± nhiên. Nghe Tỉnh Ngôn há»i váºy, gã đặc biệt nhắc đến Thiên SÆ° tông tá» danh vá»›i Thượng Thanh cung:
"Thiên hạ có mấy giáo môn lá»›n, cách truyá»n thụ pháp thuáºt thì không giống Thượng Thanh cung ta. Cứ nhÆ° Thiên SÆ° tông ở Hạc Minh SÆ¡n, gần nhÆ° khác hoà n toà n vá»›i chúng ta. Tất cả đệ tá» chỉ cần gia nháºp Thiên SÆ° tông thì Ä‘á»u có thể theo sÆ° trưởng nghiên cứu đạo pháp".
"Hả? Váºy thì không tệ à ! Äúng vá»›i câu nói 'Phổ biến rá»™ng khắp'..."
Nghe Tỉnh Ngôn khen ngợi, Trần Tá» Bình chỉ cÆ°á»i, nói:
"Thượng Thanh cung ta láºp ra quy củ, tá»± có thâm ý. NhÆ° Thiên SÆ° tông, bởi vì Ä‘iá»u kiện tu táºp đạo thuáºt quá dá»… nên kẻ hưởng ứng rất đông, nhÆ°ng cứ nhÆ° thế thì không tránh khá»i tốt xấu lẫn lá»™n, không thể dạy theo năng khiếu".
Äể tăng sức thuyết phục, gã đệ tá» Thượng Thanh cung nà y lại thêm má»™t câu:
"ChÃnh vì nhÆ° thế, má»—i năm trên Gia Nguyên há»™i của đạo giáo, ngà y Äại bỉ của ba phái, Thiên SÆ° giáo tuy đệ tá» tham gia rất đông, nhÆ°ng nhiá»u năm qua chÆ°a có đệ tá» Thiên SÆ° giáo nà o trở thà nh ngÆ°á»i chiến thắng cuối cùng!"
"A? Gia nguyên há»™i? Äại bỉ là cái gì?"
Nói đến, chuyện của Thượng Thanh cung ở La Phù SÆ¡n, Tỉnh Ngôn hiện tại cÅ©ng chÆ°a biết được nhiá»u, nghe Trần Tá» Bình nói đến mấy từ lạ lẫm thì hết sức hiếu kỳ.
"Ãch...Chuyện Gia nguyên há»™i đại bỉ, chÃnh là ká»· niệm ngà y sinh của ngÆ°á»i đứng đầu Tam thanh giáo ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cả Thiên hạ tam đại đạo môn: Thượng Thanh cung, Diệu Hoa cung, Thiên SÆ° tông, Ä‘á»u tuyển đệ tá» kiệt xuất trong đám môn hạ trẻ tuổi, tụ há»p má»™t nÆ¡i, cá» hà nh hai tráºn đấu: má»™t tráºn đấu pháp, má»™t tráºn luáºn kinh. Khi thi tà i tranh luáºn nghÄ©a lý đạo kinh kết thúc, thì đến tranh đấu pháp thuáºt đạo gia, đây má»›i là tiết mục thu hút ngÆ°á»i xem nhất".
"Hà , chuyện nà y hay tháºt!"
Tỉnh Ngôn trong lòng cÅ©ng cảm thấy tranh đấu pháp thuáºt đạo gia, so vá»›i luáºn kinh thì hay hÆ¡n nhiá»u.
"Äúng váºy! Ba vị đệ tá» cuối cùng thắng trong tráºn thi tà i nà y, Ä‘á»u được thưởng má»™t bảo váºt đạo môn. NhÆ°ng khiến bá»n ta thÃch nhất đó là , ngÆ°á»i đệ tá» dà nh được vị trà cao nhất, còn có thể chá»n má»™t vị tiá»n bối tông sÆ° có đạo pháp cao thâm trong những sÆ° trưởng của ba phái, để thỉnh giáo nghÄ©a là đạo giáo!"
Nói đến chá»— nà y, gã Trần Tá» Bình vốn cứng nhắc, hiện tại hai mắt sáng rỡ, lá»i nói cÅ©ng lÆ°u loát hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u:
"Nói đến, mấy cái bảo bối đạo môn ban thưởng đó, thÆ°á»ng là đan hoà n để phụ trợ việc tu hà nh, tuy Ãch lợi cÅ©ng rất lá»›n, nhÆ°ng so sánh mà nói, vẫn không thể bì được cÆ¡ há»™i thỉnh giáo vá»›i má»™t vị sÆ° trưởng. Phải biết, mấy tiá»n bối cao nhân đó, cho dù là đệ tá» bổn môn, bình thÆ°á»ng cÅ©ng khó mà thấy mặt. Nếu có thể nhân cÆ¡ há»™i đó, được chỉ dạy mấy đạo thuáºt cao thâm thì thu hoạch lá»›n vô cùng. Những đạo thuáºt nà y, bản thân tá»± mà y mò có khi mất cả mÆ°á»i năm má»›i hiểu được!"
Nói đến câu cuối, gã thanh niên đệ tá» của Thượng Thanh cung nà y, lá»i nói đúng là vang dá»™i hăng hái, còn thiếu niên Tỉnh Ngôn ở bên cạnh, thì lại nhÆ° si nhÆ° mê.
Bất tri bất giác, hai ngÆ°á»i cưỡi lừa đã nhẩn nha Ä‘i được má»™t Ä‘oạn dà i trên con Ä‘Æ°á»ng đất sình hai bên cây xanh um tùm đó.
Tỉnh Ngôn nghe Trần TỠBình nói một hồi, cũng trà n đầy hứng thú, tưởng tượng không thôi. Qua được một chút, thì nghe y nói với gã đệ tỠThượng Thanh cung đang đi ngang hà ng:
"Thẹn quá! mấy ngà y vừa qua chỉ Ä‘i loanh quanh, váºy mà không biết trong giáo ta, còn có việc trá»ng đại thế nà y!"
Ngưng chốc lát, Tỉnh Ngôn hạ quyết tâm:
"Ngà y sau ta cÅ©ng phải theo trưởng lão trong giáo, nghiên cứu đạo thuáºt tháºt tốt, nếu đạo pháp có chút thà nh tá»±u, cÅ©ng Ä‘i tham gia tranh tà i, táºn táºm táºn sức, là m rạng rỡ cho Thượng Thanh cung ta!"
Tưởng tượng ra mỹ cảnh đó, nhất thá»i Tỉnh Ngôn cảm thấy bừng bừng tráng chÃ!
Nói cho cùng, Tỉnh Ngôn vẫn là má»™t thiếu niên, nghe Trần Tá» Bình kể chuyện tranh tà i, thì không khá»i phát sinh lòng tranh cÆ°á»ng hiếu thắng.
Chỉ bất quá, khi bản thân nói hết mấy lá»i hà o hùng đó, Tỉnh Ngôn kì quái phát hiện, Trần Tá» Bình sau khi nghe hà o ngôn tráng ngữ của y, thì ngẩn ra má»™t lát, nhất thá»i không phát biểu gì hết.
Trong lòng Ä‘ang nghi hoặc thì thấy gã đệ tá» trẻ tuổi đó ngáºp ngừng chốc lát má»›i là nhà lên tiếng:
"Chuyện nà y...ặc ặc,"
"TrÆ°Æ¡ng đạo huynh có chá»— không biết, đạo huynh là ÄÆ°á»ng chủ 'Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng', ở trong Thượng Thanh cung ta, cùng dạng vá»›i Sùng Äức Ä‘iện, Hoằng Pháp Ä‘iện, Ä‘á»u được coi là nhất phÆ°Æ¡ng đạo tôn, váºy là m sao có thể là m môn hạ ngÆ°á»i khác để há»c táºp đạo thuáºt?"
"A!"
Nghe gã nói nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn má»›i nhá»› đến thân pháºn của mình, liá»n cảm thấy không ổn. Lại nghe Trần Tá» Bình nói tiếp:
"Không chỉ nhÆ° thế, đợi đến lúc tranh tà i đấu pháp, e là đạo huynh còn là má»™t trong những ngÆ°á»i phân xét nữa à !"
Gã đệ tá» Thượng Thanh cung tháºt thà nhÆ° đếm nà y, cứ chân chân thá»±c thá»±c giải thÃch cho Tỉnh Ngôn nghe.
Tà i sản của thuyuy12
14-04-2009, 12:04 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 4: Du tiên nhất mộng đáo la phù.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 68: : Phong quá La DÆ°Æ¡ng, côn ảnh nhÆ° long nhân tá»± ngá»c(I).
Phen giải thÃch nà y của Trần Tá» Bình, khiến Tỉnh Ngôn bá»—ng nhÆ° thấy hụt hÆ¡i, nhất thá»i không lên tiếng được.
Trần TỠBình thấy thiếu niên bên cạnh vốn khéo ăn nói, hiện lại không lên tiếng, thì quay mặt sang quan sát thần sắc trên mặt Tỉnh Ngôn, rất là cổ quái.
Thấy tình cảnh thế, Trần Tá» Bình cÅ©ng hết sức kì quái, bất quá trong lòng nghÄ© lÆ°á»›t qua, trên mặt láºp tức đầy vẻ áy náy nói vá»›i Tỉnh Ngôn:
"Xin thứ cho đệ tá» vô lá»…, không nên gá»i ngà i là đạo huynh, đúng ra phải xÆ°ng ngà i là TrÆ°Æ¡ng đạo tôn, hoặc là TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ...Sau nà y đệ tá» nhất định chú ý!"
"Ãch?"
Äợi Trần Tá» Bình nói hết câu, Tỉnh Ngôn má»›i tỉnh ngá»™, minh bạch ý tứ trong lá»i của Trần Tá» Bình, Tỉnh Ngôn vá»™i đáp:
"Khặc khặc! Trần huynh hiểu lầm ý ta rồi. Vừa rồi ta chỉ là nghÄ© đến chuyện tam giáo so tà i, không khá»i ngá»› ngẩn thần hồn mà thôi, chẳng có liên quan đến Trần huynh. Sau nà y Trần huynh cứ gá»i ta là 'Äạo huynh', nếu nhÆ° không xem ta là ngÆ°á»i ngoà i, thì gá»i ta là 'Tỉnh Ngôn' Ä‘i! Ta nghe hai chữ 'Äạo huynh' vẫn thấy có chút không quen".
"Úy! Kì tháºt, tôi cÅ©ng cảm thấy, vô luáºn gá»i ngà i là 'Äạo tôn' hay là 'TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ', Ä‘á»u có chút quái quái".
Xem ra, ngÆ°á»i thanh niên đệ tá» không khéo ăn nói của Thượng Thanh cung nà y, tâm tÃnh cÅ©ng rất thẳng thắn.
Hai ngÆ°á»i trẻ tuổi, cứ nhà n nhã trò chuyện nhÆ° thế mà đi, cÅ©ng không thấy Ä‘Æ°á»ng Ä‘i phiá»n muá»™n. Hai ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i gặp thôn thì trú lại, đụng trấn thì ăn uống, đại Æ°á»›c qua mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm ngà y, thì đến má»™t thôn trấn gá»i là La DÆ°Æ¡ng.
Mấy ngà y qua, Tỉnh Ngôn trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng đã băng qua nhiá»u thôn trấn. NhÆ°ng khi đến La DÆ°Æ¡ng, thì thấy trấn nà y có nét đặc sắc riêng.
Tiến và o trong trấn, thấy địa giá»›i của La DÆ°Æ¡ng rất rá»™ng lá»›n. Lại thấy trong thà nh trấn có rất nhiá»u tre xanh, đến đâu cÅ©ng có thể thấy tre má»c thà nh rừng.
Còn cách ăn mặc của ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng rất khác so vá»›i những nÆ¡i đã Ä‘i qua. Tuy không Ãt ngÆ°á»i vẫn là áo mÅ© hán tá»™c, hoặc vạt ngắn, hoặc trÆ°á»ng bà o, hoa văn trang trà dùng nhiá»u đồ hình Ä‘á»™ng, thá»±c váºt là m chủ. NhÆ°ng ngoại trừ trang trà giống nhÆ° địa giá»›i Nhiêu Châu, thì vẫn thấy không Ãt nam nữ y phục đặc biệt.
Chẳng hạn, Tỉnh Ngôn trên Ä‘Æ°á»ng gặp không Ãt nữ tá», vô luáºn là bà già hay thiếu nữ, trên ngÆ°á»i Ä‘á»u váºn y phục có vạt áo trên thêu hoa ở viá»n áo. Trên đầu quấn khăn vải xanh, tai Ä‘eo vòng bạc, cổ áo có thêu hoa trắng. dÆ°á»›i ngÆ°á»i váºn váy ngắn đến gối, trên váy viá»n hoa tinh xảo. Còn mấy hán tỠáo quần cÅ©ng rất kì dị, trên ngÆ°á»i váºn áo vạt áo mở ra, ống tay áo chặt, dÆ°á»›i thân báºn khố dà i rá»™nr rãi, viá»n khố xếp lá»›p. Trên cổ khố của bá»n há», cÅ©ng được viá»n hoa, chỉ có Ä‘iá»u hình thù mà u sắc, Ä‘á»u không rá»±c rỡ phức tạp nhÆ° của nữ tá».
Còn thấy có mấy nữ tá», áo quần lại có Ä‘iểm khác: Thân báºn áo ngắn, dÆ°á»›i váy xếp nếp, váy Ä‘a phần là mà u xanh, trắng. Äặc biệt đó là , trên ngÆ°á»i nữ tá» Ä‘eo rất nhiá»u trang sức, các bá»™ pháºn đầu, cổ, ngá»±c, tay, Ä‘á»u Ä‘eo trang sức lấp lánh ánh bạc. Trên cái vòng Ä‘eo trÆ°á»›c ngá»±c, có rất nhiá»u sợi mà u bạc rủ xuống, lóng lánh rất đẹp.
Nhìn số trang sức bạc Ä‘eo trên ngÆ°á»i há», Tỉnh Ngôn không nhịn được cảm thán vô cùng đối vá»›i Trần Tá» Bình bên cạnh:
"Ai...Nhiá»u bạc nhÆ° thế, chá»— nà y chắc rất sung túc!"
"Hà hà , địa giá»›i La DÆ°Æ¡ng nà y, là chá»— Hán Di tụ cÆ°. Ngà i xem những ngÆ°á»i đó, Ä‘a phần là Miêu nhân, Di nhân, quần áo trang sức, phong tục chÃnh là nhÆ° thế. NÆ¡i nà y còn có rất nhiá»u táºp quán quái dị, không phải ngÆ°á»i tu đạo bá»n ta há có thể lý giải".
Nói đến chá»— nà y, ngữ khà của Trần Tá» Bình, nhÆ° có ý than thở. Chỉ có Ä‘iá»u Tỉnh Ngôn Ä‘ang mải ngắm nghÃa phong thổ nhân tình nÆ¡i nà y, không há» lÆ°u ý đến sá»± cảm khái trong lá»i nói của ngÆ°á»i đệ tá» Thượng Thanh cung bên cạnh y.
Thấy Tỉnh Ngôn hiếu kỳ nhÆ° thế, lại nhìn mặt trá»i trên đầu đã dần xuống núi tây, Trần Tá» Bình liá»n Ä‘á» nghị:
"Äạo huynh đã thÃch cảnh váºt nÆ¡i nà y nhÆ° thế, chi bằng chúng ta nghỉ ở đây, sáng mai ra Ä‘Æ°á»ng du ngoạn má»™t phen?"
"Äược!"
Äá» nghị nà y chÃnh hợp tâm ý thiếu niên, láºp tức lên tiếng tán đồng.
Tỉnh Ngôn nhá»› đến cảnh váºt trên Ä‘Æ°á»ng đã qua, bản thân đã thấy được sá»± hùng vÄ© của sông núi, trong lòng không khá»i hết sức cảm khái:
"Mấy ngà y nay tháºt là đại khai nhãn giá»›i! Không cần quan tâm đến Thượng Thanh cung há»c được bao nhiêu pháp thuáºt, chỉ vá»›i việc thấy được những cảnh váºt má»›i mẻ trên Ä‘Æ°á»ng thì đã không uổng chuyến Ä‘i nà y rồi!"
Äi thêm má»™t lúc, hai ngÆ°á»i tìm được má»™t nhà nghỉ ở bên Ä‘Æ°á»ng, gá»i chủ tiệm dẫn lừa Ä‘i ăn, hai ngÆ°á»i chá»n phòng nghỉ ngÆ¡i.
Một đêm an bình.
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, hai ngÆ°á»i thức giấc vệ sinh xong xuôi thì ăn qua loa má»™t Ãt cháo nóng, Tỉnh Ngôn gá»i Trần Tá» Bình, hà o hứng ra Ä‘Æ°á»ng du ngoạn.
Hôm qua Ä‘i Ä‘Æ°á»ng mệt má»i, nhất thá»i còn chÆ°a nhìn kỹ. Hiện tại thong thả, dá»c Ä‘Æ°á»ng ngắm nhìn thưởng ngoạn, Tỉnh Ngôn phát giác, La DÆ°Æ¡ng trấn nà y, tre hiện diện khắp má»i nÆ¡i.
Quán ăn, nhà cá»a hai bên Ä‘Æ°á»ng, vô luáºn là nhà dân hay là quán rượu, tất cả Ä‘á»u là m bằng tre. Qua má»™t thá»i gian dà i sá» dụng, tre đã chuyển sang mà u và ng nhạt. Mấy căn nhà tre hoặc xanh hoặc và ng nhạt, thấp thoáng trong rừng tre xanh biếc, toát lên sá»± yên tÄ©nh an tÆ°á»ng vô cùng. Thỉnh thoảng nổi má»™t tráºn gió là m lá tre xà o xạc khắp cả con Ä‘Æ°á»ng. Rừng tre tá»a má»™t là n khà trong là nh, theo gió phà và o mặt, khiến hai ngÆ°á»i cảm thấy hết sức sảng khoái!
Äang thong thả dạo chÆ¡i, Tỉnh Ngôn Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy ở góc Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c mặt. Ä‘ang có má»™t vòng tròn ngÆ°á»i. Trong đám ngÆ°á»i đó, chốc chốc lại dáºy lên tiếng vá»— tay hoan hô. Dù sao bản thân cÅ©ng Ä‘ang nhà n rá»—i, Tỉnh Ngôn liá»n kéo Trần Tá» Bình, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c xem nhiệt náo.
Äợi khi hai ngÆ°á»i đến gần má»›i biết, cái vòng ngÆ°á»i nà y không Ãt chút nà o, trong ngoà i tá»›i mấy lá»›p ngÆ°á»i. Hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn Ä‘i quanh mấy vòng, tìm được má»™t chá»— thÆ°a ngÆ°á»i nhất, chen và o trong.
Và o bên trong má»›i thấy, thì ra là má»™t vị hán tá» giang hồ, Ä‘ang biểu diá»…n kiếm sống ở đầu Ä‘Æ°á»ng.
Hiện tại hán tỠđó Ä‘ang ở trung tâm vòng ngÆ°á»i, ra sức múa võ. Chỉ thấy hắn cởi trần, cÆ¡ bắp nổi cuồn cuá»™n, Ä‘ang biểu diá»…n côn thuáºt.
Xem ra, hán tá» nà y vá» mặt côn thuáºt cÅ©ng rất có trình Ä‘á»™, cây côn trong tay hắn, múa lên phát ra tiếng gió vù vù, có khi xoay nhÆ° chong chóng, khiến ngÆ°á»i xem hoa cả mắt.
Thấy côn thuáºt tuyệt vá»i nhÆ° thế, chúng nhân xem xung quanh, thỉnh thoảng lại ồ lên vá»— tay tán thưởng.
Quan sát mấy chiêu xuất sắc, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không kìm nổi lòng, lá»›n tiếng tán thưởng theo má»i ngÆ°á»i. Vừa la hét, vừa cảm thán:
"Xem ra trong giang hồ nà y, đúng là không Ãt kì nhân dị sÄ© à !"
Tạm không nhắc thiếu niên Ä‘ang cảm thán trong lòng, lại nói đến hán tỠở giữa vòng ngÆ°á»i đó, cÅ©ng đã múa đến mức đắc ý, chỉ thấy hắn hét lá»›n má»™t tiếng, không đứng yên má»™t chá»— múa côn nữa, mà di chuyển khắp vòng. cây Tá» mi côn trong tay hắn cà ng lúc cà ng nhanh. Hiện tại trong mắt ngÆ°á»i xem, trên cây côn nà y nhÆ° có yêu pháp, nhÆ° đã rá»i khá»i hai bà n tay hắn, trên dÆ°á»›i trái phải bay lượn quanh ngÆ°á»i hắn, hệt nhÆ° má»™t con rồng chuyển mình!
Thấy cảnh tượng đó, đám ngÆ°á»i đứng xem Ä‘á»u quên cả reo hò, tất cả trừng trừng nhìn và o mà n côn ảnh dà y đặc loang loáng nhÆ° chong chóng đó. Mãi đến khi hán tá» vẽ mấy đóa côn hoa, rồi thu côn đứng lại, thì chúng nhân má»›i có phản ứng. Trong nháy mắt, trong đám ngÆ°á»i quan sát, bạo phát má»™t tráºn hò hét hoan hô vang trá»i.
Thanh âm lá»›n nhÆ° thế khiến đám quạ Ä‘ang lá»n vá»n kiếm ăn bên Ä‘Æ°á»ng, hoảng hốt Ä‘áºp cánh vù lên bầu trá»i La DÆ°Æ¡ng, tiếng quác quác vang lên không dứt.
Ở trong đám ngÆ°á»i đó, Tỉnh Ngôn cÅ©ng há miệng hò hét vang trá»i. Còn gã Trần Tá» Bình bên cạnh, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn bình đạm, tá»±a nhÆ° không há» quan tâm đến. Phát hiện Ä‘iá»u nà y, Tỉnh Ngôn thầm than:
"Xem ra, Thượng Thanh cung trên La Phù SÆ¡n quả nhiên bất phà m, công phu dưỡng khà của đệ tá» Thượng Thanh cung, đúng là phi thÆ°á»ng!"
Äợi tiếng la hét của chúng nhân dần lắng xuống, hán tỠđó cÅ©ng rất đắc ý, quệt mồ hôi quyện trên trán, rồi ôm quyá»n xoay má»™t vòng, giá»ng nói vang vang:
"Bỉ nhân bất tà i, côn thuáºt nà y ở trên giang hồ, cÅ©ng có chút uy danh. ChÃnh vì cây má»™c côn trong tay khi múa lên, tốc Ä‘á»™ rất nhanh, hệt nhÆ° không có khe hở, bằng hữu trên giang hồ vì váºy mà đặt cho ta má»™t ngoại hiệu, gá»i là 'Thủy..Bát..Bất ..Tiến!'"
Nghe bốn từ chầm cháºm thốt ra cuối cùng của hán tá», chúng nhân đồng loạt kêu hay. Còn Tỉnh Ngôn nghe mấy lá»i giá»›i thiệu của hán tá» mại nghệ, bất giác nhá»› đến VÆ°Æ¡ng Nhị chịu đòn ở bên Vá»ng Hồ Lâu ná»a năm trÆ°á»›c:
"Hà ...nếu để vị 'Thủy Bát Bất Tiến' nà y đến chấp trượng, e rằng vị lão huynh Vương Nhị chịu đòn đó, không dám nổ văng nước miếng như thế nữa!"
Tà i sản của thuyuy12
15-04-2009, 11:27 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 4: Du tiên nhất mộng đáo la phù.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 68: : Phong quá La DÆ°Æ¡ng, côn ảnh nhÆ° long nhân tá»± ngá»c(II).
Äã qua hÆ¡n ná»a năm, má»i thứ cÅ©ng đã biến đổi. Hiện tại Tỉnh Ngôn nhá»› đến hán tá» hèn hạ bên Bà DÆ°Æ¡ng hồ đó, lại cảm thấy có và i phần khả ái.
Còn hán tá» giang hồ trong vòng ngÆ°á»i, thấy chúng nhân Ä‘á»u thÃch thú, tinh thần cà ng hÆ°ng phấn. Trong nhất thá»i thao thao bất tuyệt, lại tâng bốc côn thuáºt của hắn má»™t hồi, đặc biệt nhấn mạnh đến sá»± vang dá»™i của biệt hiệu "Thủy Bát Bất Tiến", mô tả vô cùng sống Ä‘á»™ng.
Hán tỠmiệng đầy khẩu khà giang hồ, Tỉnh Ngôn nghe rất mới mẻ.
Ngay khi chúng nhân lắng nghe cố sá»± của hán tá», thì không ngá», trong đám đông bá»—ng có ngÆ°á»i nói thẳng má»™t câu:
" 'Thủy Bát Bất Tiến' gì? Ta thấy chỉ là khoác lác!"
Lá»i nà y Tỉnh Ngôn nghe rõ rà ng có mấy phần gây hấn.
Còn hán tá» giang hồ đó, Ä‘ang nói đến cảm hứng dâng cao, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý. Lá»i nà y vừa lá»t và o tai hắn, tức thì đại ná»™:
"Là bằng hữu phương nà o? Sao không nể mặt, đến chỗ kiếm ăn của ta gây chuyện như thế?"
Vừa nói, hai mắt vừa đảo qua đảo lại đám Ä‘á»™ng, muốn tìm ra ngÆ°á»i xuất ngôn gây hấn đó.
Tỉnh Ngôn cÅ©ng thấy kì quái, thì nghe má»™t vị lão giả ăn váºn theo lối địa phÆ°Æ¡ng lên tiếng:
"Ai...ngÆ°á»i nÆ¡i khác đến kia, lần nà y e là phải xúi quẩy rồi!"
"Äúng váºy! Không biết ngÆ°á»i nà o sao lại không thức thá»i nhÆ° thế, dám chá»c ghẹo hán tá» võ công cao cÆ°á»ng đó!"
Nghe lá»i đáp của Tỉnh Ngôn, vị lão giả đó kì quái nhìn y, nói:
"Lão hán nói ngÆ°á»i bị xúi quẩy, chÃnh là vị hảo hán ở trong kia".
"Hả?"
Mặt Tỉnh Ngôn đầy kinh ngạc.
"Vị tiểu huynh đệ nà y, cÅ©ng là ngÆ°á»i vùng ngoà i à ?"
"Úy! Lão trượng vừa nhìn đã nháºn ra?"
Tỉnh Ngôn bá»™i phục trong lòng, bởi vì hôm nay y đã đổi sang y phục địa phÆ°Æ¡ng, còn khẩu âm cÅ©ng bắt chÆ°á»›c theo ngÆ°á»i ở đây.
"Hà hà , không phải lão hán có nhãn lá»±c, nếu là ngÆ°á»i ở đây, ai không biết đến danh hiệu 'Tiểu Hồ tiên' đó?"
"Tiểu Hồ tiên?"
Tỉnh Ngôn Ä‘ang mÆ¡ hồ, thì thấy trong vòng ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i cô nhá» mặt y phục Ä‘á», gÆ°Æ¡ng mặt còn nét trẻ con, Ä‘i thẳng đến trÆ°á»›c mặt của hán tá» giang hồ Ä‘ang dÆ°Æ¡ng mắt ngó.
Chỉ thấy tiểu nữ oa đó hai tay chống eo, ngẩng gÆ°Æ¡ng mặt non choẹt lên nhìn hán tá», nói:
"Ngươi liệu có đúng lợi hại như thế hay không, 'Thủy Bát Bất Tiến'?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên!...tiểu nữ oa nhà ai? Chá»› đến là m phiá»n ta, không thấy đại thúc Ä‘ang báºn à ?"
Khi hán tá» giang hồ không kiên nhẫn nổi nữa thì nháºn ra giá»ng nói của nữ oa nhi nà y quen quen:
"Chẳng lẽ vừa rồi là ngươi quấy rối?"
Lúc nà y, Tỉnh Ngôn cũng nhìn rõ.
Tiểu nữ oa bất ngá» bÆ°á»›c và o trung tâm vòng ngÆ°á»i nà y, nhìn dáng vẻ thì có lẽ chÆ°a qua mÆ°á»i má»™t mÆ°á»i hai tuổi, tóc trên đầu tết thà nh hai búi thả hai bên. NhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt còn nét trẻ con đó, đã bá»™c lá»™ những Ä‘Æ°á»ng nét kiá»u diá»…m tuyệt luân, rõ rà ng là má»™t mỹ nhân trong tÆ°Æ¡ng lai. Äặc biệt lúc cái miệng nhá» xÃu của cô nhóc nhếch lên, trên hai gò má trắng mịn lại xuất hiện hai lúm đồng tiá»n xinh xinh. GÆ°Æ¡ng mặt sáng nhÆ° tuyết đó, thêm và o toà n thân váºn y phục Ä‘á» rá»±c, khiến cả ngÆ°á»i cà ng nhÆ° sáng bừng lên.
"Má»™t cô nhóc tháºt xinh đẹp!"
Lại là thiếu niên TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn, không nhịn được buông lá»i tán thưởng. Trên Ä‘Æ°á»ng và o nam, có lẽ phÆ°Æ¡ng nam nắng gắt, cà ng Ä‘i sâu và o nam, mà u da của thiếu nữ thÆ°á»ng không trắng nõn nhÆ° thiếu nữ phÆ°Æ¡ng bắc. Vì váºy, vừa thấy má»™t cô gái xinh đẹp nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn không nhịn được tán thưởng trong lòng.
"Tiểu huynh đệ, đó chÃnh là 'Tiểu Hồ tiên' mà lão hán vừa nói!"
Thấy gÆ°Æ¡ng mặt nghi hoặc của Tỉnh ngôn, Trần Tá» Bình đứng cạnh liá»n lên tiếng:
"Hồ tiên cái gì, tiểu nữ oa trÆ°á»›c mặt, chÃnh là má»™t Hồ yêu. CÅ©ng không biết quý địa vì sao có phong tục thế nà y, dung cho yêu váºt là m ác, còn xÆ°ng là tiên!"
Câu sau là nói vá»›i lão giả. Lúc nói lá»i nà y, gÆ°Æ¡ng mặt Trần Tá» Bình đầy phiá»n muá»™n.
"Hà ...vị đạo trưởng nà y, lão hán ta nói thế nà y, tinh linh khác loà i trên thế gian, không phải tất cả Ä‘á»u xấu đâu".
Nghe nhÆ° thế, trên mặt của gã đệ tá» Thượng Thanh cung vẫn không phục, nhÆ°ng có lẽ kÃnh trá»ng lão giả tuổi cao, cÅ©ng không xuất ngôn phản bác.
Trong lúc ba ngÆ°á»i ở ngoà i nói chuyện, thì thấy tiểu oa nhi ở trong, giống nhÆ° là bá»±c tức ngÆ°á»i ta nói cô còn trẻ con, liá»n xuất ngôn đòi thá» côn thuáºt của hán tá», xem liệu có phải tháºt nhÆ° hắn khoa trÆ°Æ¡ng là nÆ°á»›c không lá»t và o hay không.
Còn hán tá» giang hồ, thì không biết khả năng của thiếu nữ, lại Ä‘ang trà n trá» tá»± tin, nghÄ© thầm không hiểu tiểu oa nhi không biết trá»i cao đất dà y nà y là con cái nhà ai. Äang tÃnh mượn cô nhóc hỉ mÅ©i chÆ°a sạch nà y để biểu diá»…n tuyệt chiêu của hắn, cÅ©ng để cho dân chúng La DÆ°Æ¡ng, biết bản lÄ©nh "Thủy bát bất tiến" của hắn, cam tâm tình nguyện bá» ngân lượng ra!
Tà i sản của dracupi
17-04-2009, 02:54 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 4: Du tiên nhất mộng đáo la phù. -----o0o-----
Chương 69: Trúc quang thủy ảnh câu không không.
"A! Äã là Hồ tiên, chắc phải có chút dị năng. Hán tá» nà y nếu không sá» ra khà lá»±c toà n thân, e là sẽ phải chịu thiệt!
Nghe lá»i nói của lão hán, Tỉnh Ngôn trong lòng lo lắng dùm cho hán tá» mãi võ kia.
"Theo lão hán nháºn xét, hán tỠở nÆ¡i khác đến nà y, e là nhất định phải chịu thiệt rồi!"
"Ãch?"
"Tiểu huynh đệ chắc là không biết, tiểu Hồ tiên có dáng vẻ con nÃt đó, ở La DÆ°Æ¡ng bá»n ta, tên tuổi rất vang dá»™i. Tuy nó không phải cùng tá»™c loại vá»›i ta, nhÆ°ng không phải là kẻ xấu, bình thÆ°á»ng vẫn hay là m mấy chuyện trừng trị ác gian".
"Hả? Váºy thì đúng là không xấu".
Tỉnh Ngôn phát biểu, thuáºn mắt liếc qua Trần Tá» Bình ở bên, thấy mặt y hiện rõ hai chữ "Không tin".
"Tháºt thế! Bất quá đúng nhÆ° dáng vẻ trẻ con của nó, tiểu Hồ tiên nà y cÅ©ng rất tinh nghịch, thÆ°á»ng là m mấy chuyện cổ quái tinh linh. Lần trÆ°á»›c, có má»™t đạo nhân ngang qua đây, đến La DÆ°Æ¡ng ta bán bùa Ä‘uổi yêu trừ tà , không ngá» chá»c giáºn tiểu Hồ tiên, láºp tức kêu má»i ngÆ°á»i xung quanh đây, chứng thá»±c nó không phải là nhân loại. Sau đó, Ä‘em mấy lá bùa dán lên khắp ngÆ°á»i, má»™t chút dị trạng cÅ©ng không xảy ra, hà lá»™ng đạo nhân vân du đó khiến y xấu hổ lủi mất..."
"Hừ! NgÆ°á»i trong đạo môn bá»n ta, tá»± lấy việc nghiên cứu tinh nghÄ©a đạo gia, tu luyện trÆ°á»ng sinh, chấp kiếm vệ đạo, trừ diệt yêu nghiệt trong thiên hạ là m nhiệm vụ của mình. Mấy cái mánh khóe vẽ bùa, há phải chÃnh đồ đạo ta!"
Giá»ng nói vang vang đầy lá»±c đó chÃnh là của môn nhân Thượng Thanh cung Trần Tá» Bình, cắt ngang lá»i nói của lão hán ở bên. Lúc nói lá»i nà y, trên mặt gã thanh niên đệ tá» Thượng Thanh cung chÃnh khà lẫm liệt.
"Ãch.."
Tỉnh Ngôn cùng lão hán đó ngưng luôn không nói nữa.
Trong lúc ba ngÆ°á»i nói chuyện, thì hán tỠở giữa vòng ngÆ°á»i thấy bá»—ng nhiên có má»™t tiểu nữ oa chen ngang ra, má»™t má»±c quấy rối, ra mặt xem thÆ°á»ng đối vá»›i bản lÄ©nh côn thuáºt của hắn. Thế là , tên hán tá» giang hồ nà y căm phẫn sục sôi, khăng khăng đòi tiểu nữ oa Ä‘á»™ng thủ để hắn chứng tá» bản lÄ©nh côn thuáºt của Chân Châu Triệu Nhất Côn, cÅ©ng để má»i ngÆ°á»i được mở mang kiến thức, chứng kiến cái cảnh giá»›i chà cao "Thủy bát bất tiến" gì gì đó!
Äá» nghị nà y Ä‘Æ°a ra, tá»± có ngÆ°á»i thấy hứng thú, vá»™i chạy và o trong cá»a tiệm bên Ä‘Æ°á»ng, mượn má»™t cái cháºu, trên Ä‘Æ°á»ng miệng cứ liên tục "Xin lá»—i xin lá»—i", Ä‘em cháºu nÆ°á»›c lạnh đó, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mắt hai ngÆ°á»i ở trung tâm vòng ngÆ°á»i. Gần nhÆ° tất cả những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u có tâm tÆ° nhÆ° ngÆ°á»i đó, ai cÅ©ng muốn xem mà n kịch ngoà i ý nà y!
Thấy có ngÆ°á»i Ä‘em nÆ°á»›c đến, Triệu Nhất Côn huynh cÅ©ng trà n đầy tá»± tin, liá»n kêu vị khách Ä‘Æ°a nÆ°á»›c tá»›i đó là m ngÆ°á»i phán xét, Æ°á»›c định đứng ở đó không nhanh không cháºm đếm số, sau khi đếm đến mÆ°á»i thì tiểu nữ oa đó có thể hắt nÆ°á»›c và o hắn. Theo biểu thị khiêm tốn của hắn thì côn thuáºt nà y trÆ°á»›c hết phải múa má»™t hồi, má»›i có thể đạt được hiệu quả nÆ°á»›c hắt không và o!
"Äược được..."
Tiểu nữ oa trắng nhÆ° ngá»c đó, cảm thấy tháºp phần hứng thú, không ngừng vá»— tay kêu phải.
Äợi lúc hán từ đó bắt đầu múa Tá» mi côn trong tay, chúng nhân vây quanh Ä‘á»u nhÆ° nÃn thở, mắt trừng trừng quan sát biến hóa trong trÆ°á»ng.
Côn trong tay hán tá» lại múa lên, chúng nhân Ä‘á»u thầm tán thưởng:
"Xem ra, Chân Châu Triệu Nhất Côn nà y, tháºt có má»™t thân nghệ nghiệp kinh nhân!"
Bởi vì, khi ngÆ°á»i phán xét đó đếm được sáu tiếng, côn bổng trong tay hán tá», lại nhÆ° thoát khá»i tay hắn, nhÆ° rồng bay lượn quanh cÆ¡ thể hắn. Tốc Ä‘á»™ côn cá»±c nhanh, quanh thân chỉ thấy má»™t mà n côn ảnh, nhÆ° má»™t cái chong chóng xoay chuyển vù vù.
Có lẽ do côn được múa quá nhanh, trong tai của chúng nhân quan sát, tiếng rÃt gió vù vù không ngừng truyá»n lại, tác Ä‘á»™ng và o mà n nhÄ© của há». Còn không khà xung quanh hán tá», bị sá»± khuấy Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° thế, cÅ©ng xuất hiện má»™t tình trạng dị dạng. Không khà bị Ä‘oà n côn ảnh quấy trá»™n ấy, giống nhÆ° không khà bên trên ngá»n lá»a, lại nhÆ° mặt nÆ°á»›c gợn sóng lăn tăn. không ngừng run rẩy, chá»›p Ä‘á»™ng!
"Xem ra, e rằng danh tiếng 'Thủy Bát Bất Tiến' nà y, tịnh không phải là hÆ° danh. Nhìn tình hình nhÆ° thế, e là má»™t giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không lá»t và o được".
Tỉnh Ngôn Ä‘ang suy xét thì nghe được rất rõ rà ng, vị khách nhân là m ngÆ°á»i phán xét đã hô đến số "MÆ°á»i".
Lúc nà y, chúng nhân vây quanh Ä‘á»u nÃn thở ngÆ°ng thần, quan sát coi tráºn tranh đấu giữa tiểu nữ oa và cao thủ võ thuáºt, rốt cuá»™c là ai thắng ai thua.
Tạm không tả sá»± khẩn trÆ°Æ¡ng của chúng nhân, lại nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng trắng nhÆ° ngá»c trong trÆ°á»ng, không có gì vá»™i vã, mỉm cÆ°á»i nhấc cái cháºu nÆ°á»›c lên, Ä‘i đến gần sát Triệu Nhất Côn, chỉ cách hắn mấy bÆ°á»›c. Nhìn bá»™ dạng loạng choạng của cô nhóc, hình nhÆ° cháºu nÆ°á»›c nà y có vẻ nặng vá»›i nó.
"RÃ o!"
Tiểu nữ hà i cuối cùng cÅ©ng cố hết sức, run run nâng cháºu nÆ°á»›c lên, "Rà o" má»™t tiếng hất vá» phÃa vị Triệu Nhất Côn Ä‘ang múa côn xuất thần.
Trong nhất thá»i, Tỉnh Ngôn thấy được, nÆ°á»›c trong cháºu vừa thoát ra ngoà i, phản chiếu ánh mắt trá»i hắt qua mà u tre, đón gió bung thà nh vạn đóa thủy hoa rá»±c rỡ, giống nhÆ° tạo thà nh má»™t thác nÆ°á»›c trân châu lóng lánh, chụp xuống mà n côn ảnh.
Bất chợt, côn ảnh đầy trá»i nhÆ° ngá»n lá»a đụng phải nÆ°á»›c băng, chá»›p mắt đã biến mất sạch sẽ!
"A!..."
Chúng nhân Ä‘ang vô cùng kinh ngạc thì nghe má»™t tiếng la hoảng vang lên. Nhìn lại thì thấy vị "Thủy Bát Bất Tiến" Triệu Nhất Côn đó, hiện tại Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t, khắp ngÆ°á»i trên dÆ°á»›i Æ°á»›t sÅ©ng, toà n thân không chá»— nà o là không có nÆ°á»›c!
"NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i...!"
Tuy hiện tại mặt trá»i đã lên cao, khà trá»i cÅ©ng ấm lên, nhÆ°ng vị Triệu Nhất Côn trong trÆ°á»ng đó, bị má»™t cháºu nÆ°á»›c lạnh dá»™i và o ngÆ°á»i nhÆ° "Gá»™i rá»a sạch sẽ", thì cảm thấy lạnh lẽo ghê hồn, lá»i nói cÅ©ng láºp cà láºp cáºp.
Hiện tại vị hán tá» Ä‘ang run rẩy đó vẫn có chút không dám tin, bản thân vừa rồi lại bị tạt nÆ°á»›c nhÆ° thế! Triệu Nhất Côn cảm thấy có chút cổ quái, tuy biệt hiệu "Thủy Bát Bất Tiến" của hắn, cÅ©ng là giang hồ bằng hữu Æ°u ái tặng cho, không khá»i hÆ¡i khoa trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng hắn đúng tháºt không phải chỉ có hÆ° danh, nhiá»u năm đắm chìm luyện táºp công phu côn bổng, cÅ©ng không thể coi thÆ°á»ng. Nếu thanh Tá» mi côn nà y múa đến lúc hÆ°ng phấn, tuy không đến mức "NÆ°á»›c không lá»t và o", nhÆ°ng cÅ©ng tuyệt không thể đến mức nhếch nhác cả ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng nhÆ° hiện tại, hệt nhÆ° vừa dÆ°á»›i sông trèo lên bá», toà n thân lạnh lẽo không tả xiết!
"Ta, ta thế nà o? Ai biểu ngươi to mồm khoác lác chi..."
Tiểu nữ oa nà y, đối với vị giang hồ hán tỠvừa bị mình tạt nước, lại chẳng sợ hãi gì, hai cánh tay nhỠchống và o eo, đáp trả hết sức khà thế!
"Vị hảo hán nà y, theo tiểu nhân thấy, chi bằng cứ tÃnh thế nà y...Côn thuáºt của các hạ cÅ©ng tháºt xuất sắc, chỉ là váºn khà quá tệ, má»i ngÆ°á»i xung quanh ủng há»™ chút tiá»n để huynh đệ có vốn tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng váºy".
Thấy Triệu Nhất Côn mặt đầy phẫn ná»™, ngÆ°á»i đứng cạnh phán xét vá»™i bÆ°á»›c lên khuyên giải. NgÆ°á»i nà y chắc cÅ©ng nhÆ° lão hán ở cạnh Tỉnh Ngôn, hiểu được mấy phần lai lịch của nữ oa nà y, biết hán tỠđó không thể chá»c và o nó được.
Chỉ là , lúc y lên tiếng thì chúng nhân ở đây má»›i chú ý, ngÆ°á»i phán xét vừa rồi Ä‘ang đứng gần hai ngÆ°á»i, hiện tại khắp ngÆ°á»i cÅ©ng Æ°á»›t sÅ©ng, từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u Æ°á»›t nÆ°á»›c. Có Ä‘iá»u, có lẽ nguyên do chuyện không liên quan đến y, y không giống nhÆ° hán tá» mãi võ, lá»i nói run rẩy. Lá»i nói của y rất tá»± nhiên lÆ°u loát, không thấy có chút khó chịu nà o.
Thấy Triệu Nhất Côn còn có chút ý bất phục, ngÆ°á»i đó liá»n đến sát y nói nhá» mấy câu và o tai y, thì thấy gÆ°Æ¡ng mặt của tên giang hồ hán tá» vốn đầy vẻ bất phục, nghe nói láºp tức chuyển thà nh kinh hãi. Thần sắc trên mặt cÅ©ng từ tức giáºn chuyển sang kinh dị.
Sau đó, vị Chân Châu Triệu Nhất Côn thở dà i mấy tiếng, cúi đầu nhặt tiá»n chúng nhân quăng ra, lấy cây côn quẩy bao đồ, không nói không rằng rẽ đám ngÆ°á»i ra Ä‘i thẳng.
"Hì...tháºt vui quá!"
"Nà y, sao Ä‘i rồi? Äang chÆ¡i vui mà ...vì sao không thá» chÆ¡i lần nữa?"
Tiểu nữ oa đang cảm thấy hứng thú, nhảy nhót ở nơi đó không thôi, thấy hán tỠbỠđi thì có chút tiếc nuối chưa muốn.
Còn vị Chân Châu Triệu nhân huynh đó, tai nghe dư âm câu nói chân tâm thà nh ý "ThỠchơi lần nữa" của tiểu nữ oa, thì chân cà ng bước nhanh!
Hiện tại, đám ngÆ°á»i vây quanh nà y cÅ©ng dần dần tản Ä‘i. Cô nhóc còn muốn chÆ¡i đùa đó cÅ©ng lẩm nhẩm trong miệng, tung tăng chạy Ä‘i.
"Hừ, mấy thứ yêu quái nà y, quả nhiên chỉ biết là m nhục ngÆ°á»i khác!"
Vị đệ tá» danh môn chÃnh giáo ở bên Tỉnh Ngôn, mặt ra vẻ xem thÆ°á»ng.
"Ãch...vừa rồi đâu phải là đại ác chứ?"
"Hừ, chÃnh vì nhÆ° thế ta má»›i tha cho nó má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống".
Xem ra, gã đệ tá» trẻ tuổi của Thượng Thanh cung, láºp trÆ°á»ng rất rõ rà ng, trong lòng đối vá»›i các loại yêu quái tinh linh, đúng là căm ghét đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy.
Tạm không nhắc Trần Tá» Bình trà n đầy chÃnh khÃ, trong lòng Tỉnh Ngôn lúc nà y, Ä‘ang còn suy xét chuyện vừa rồi. Từ khi gặp mấy kì ngá»™, nhãn lá»±c của Tỉnh Ngôn đã hết sức nhạy bén, do đó nháºn thấy tráºn tỉ thà vừa rồi có chút cổ quái. Tỉnh Ngôn cảm thấy nÆ°á»›c tạt và o hán tá» khi nãy, không giống nhÆ° tạt ra từ tay thiếu nữ, mà nhÆ° là từ trong không ảnh, Ä‘á»™t nhiên có má»™t mà n nÆ°á»›c lá»›n, phủ lấy số nÆ°á»›c từ trong cháºu hất ra, hÆ¡n má»™t nữa đã bị Triệu Nhất Côn đánh văng Ä‘i, phần lá»›n rÆ¡i và o ngÆ°á»i phán xét Ä‘ang đứng gần đó đếm số.
"Xem ra, ngÆ°á»i đấu vá»›i yêu, nhất định sẽ bị thua thiệt".
Tỉnh Ngôn lòng thầm cảnh giá»›i, nhắc nhở bản thân ngà y sau nếu đụng phải yêu quái, thì cứ kÃnh trá»ng mà không gần gÅ©i là hay nhất.
"Bất quá...tiểu nữ hà i đó xinh đẹp khả ái nhÆ° thế, hà nh Ä‘á»™ng lại tinh ranh không xấu, tháºt là nhìn không thấy có ná»a Ä‘iểm xấu xa nà o".
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, suy nghÄ© nà y Tỉnh Ngôn chỉ có thể dấu trong lòng, vạn lần không thể nói ra. Mấy ngà y nay giao tiếp vá»›i Trần Tá» Bình, Tỉnh Ngôn đã nháºn thấy, gã thanh niên đệ tá» của Thượng Thanh cung La Phù SÆ¡n nà y, tinh thần chÃnh nghÄ©a rất cao, đặc biệt đối vá»›i loà i yêu váºt, hết sức phản cảm. Vừa rồi, vị Trần Tá» Bình Trần đạo huynh, cả đối vá»›i đạo nhân vân du bán bùa chú, cÅ©ng không coi là ngÆ°á»i mình.
"Môn nhân đệ tỠcủa danh môn đại phái, quả nhiên không như nhau".
Tỉnh Ngôn thầm than thở, đối vá»›i ngà y tháng sau nà y ở Thượng Thanh cung, sá»± hứng thú vá»›i chức vụ ÄÆ°á»ng chủ Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng giảm bá»›t Ä‘i phần nà o.
So vá»›i gã Trần Tá» Bình nà y, hiện tại xem ra, lão đạo Thanh Hà chuyên giả thần giả quá»· gạt ngÆ°á»i trong Nhiêu Châu thà nh, cÅ©ng là má»™t dạng khác trong Thượng Thanh cung La Phù SÆ¡n.
"Vừa rồi không kiá»m chế la hét nhiá»u quá, giá» cổ há»ng cÅ©ng hÆ¡i Ä‘au, chi bằng chúng ta tìm má»™t quán trà uống Ä‘i?"
Tỉnh Ngôn thấy rất khát, liá»n Ä‘á» nghị Ä‘i uống trà .
"Rất hay, tôi cũng đang có ý đó".
Thế là , hai ngÆ°á»i liá»n men theo con Ä‘Æ°á»ng lát đá xanh Ä‘i tìm quán trà .
Có Ä‘iá»u khi Ä‘i qua má»™t cây cầu tre, Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe vị Trần đạo huynh bên cạnh, thất thanh kinh hô:
"Không hay! Túi tiá»n trên ngÆ°á»i không thấy đâu!"
Tà i sản của nhitrung
17-04-2009, 02:57 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 4: Du tiên nhất mộng đáo la phù.
-----o0o-----
Chương 70: Tạm tá linh bồ chi diệp, tiêu ngã úc kết tình hoà i.
"Không phải chứ? Tìm cẩn tháºn lại coi!"
"Chắc là bị trá»™m rồi, tôi luôn giắt nó ở hông mà . Hiện tại ngà i xem sợi dây buá»™c túi iá»n, đã bị cắt đứt rồi".
Vừa nói, Trần Tá» Bình thiểu não chìa cái dây cá»™t ở hông Ä‘Æ°a cho Tỉnh Ngôn xem, sợi dây vải đó chỉ còn má»™t ná»a, chá»— đứt rất ngá»t, rõ rà ng bị ngÆ°á»i cắt.
"Äúng rồi! Nhất định là vừa rồi trong đám ngÆ°á»i đó, nhân lúc tôi không lÆ°u ý, bị kẻ trá»™m cắt lấy mất!"
"Xúi quẩy!"
Nghe Trần TỠBình nói, Tỉnh Ngôn thầm kêu khổ.
Bởi vì tiá»n bạc dùng để đến La Phù SÆ¡n lần nà y, toà n bá»™ Ä‘á»u ở trên ngÆ°á»i Trần Tá» Bình. Bởi vì là lần đầu Ä‘i La Phù SÆ¡n, Tỉnh Ngôn phải mang theo nhiá»u thứ. Tuy Vô danh kiếm vẫn ở trong nhà trá», cÅ©ng không lo bị ngÆ°á»i trá»™m Ä‘i, nhÆ°ng mấy thứ nhÆ° sáo ngá»c, khúc phổ, phù lục kinh thÆ°, Ä‘á»u là bảo bối của Tỉnh Ngôn, luôn luôn mang theo bên mình, do đó, mang theo túi tiá»n thì lỉnh kỉnh quá. Vì váºy, hai ngÆ°á»i bà n luáºn, tất cả ngân lượng cứ để Trần Tá» Bình giữ.
Chỉ có Ä‘iá»u, vị Trần Tá» Bình Trần đạo huynh nà y, hiển nhiên không thuá»ng xuyên qua lại phố chợ nhÆ° Tỉnh Ngôn, nếu đổi lại là thiếu niên Tỉnh Ngôn, cho dù ở trong đám ngÆ°á»i nhá»™n nhạo đó, lúc tán chuyện vá»›i ngÆ°á»i bên cạnh, nhất định cÅ©ng rất cảnh giác lá»±a tÆ° thế đứng, bảo đảm được váºt quý giá mang theo trên ngÆ°á»i.
"Ai, chắc là bị tên trộm vặt nà o trộm mất rồi".
Tỉnh Ngôn than thở, nhìn nam nữ mang trang sức bạc qua lại trên Ä‘Æ°á»ng, nghÄ© số ngân lượng vừa bị mất trá»™m, cho dù không dám tiêu xà i, thì cÅ©ng không lo không có nguồn tiêu thụ.
"TrÆ°Æ¡ng đạo huynh, Ä‘á»u do tôi sÆ¡ suất!"
GÆ°Æ¡ng mặt Trần Tá» Bình đầy ủ rÅ©, hối háºn.
"Không sao đâu, tiá»n bạc là váºt ngoà i thân, nÆ¡i đây lạ nÆ°á»›c lạ cái, khó tránh khá»i bị bá»n trá»™m vặt thừa cÆ¡".
Chẳng qua, lá»i tuy nhÆ° thế, nhÆ°ng hiện tại hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mất Ä‘i hứng thú uống trà , hÆ¡n nữa, hiện đã nhẵn túi, cÅ©ng chẳng có tiá»n uống trà .
Hiện tại, má»™t nan Ä‘á» hết sức hiện thá»±c Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn, đó chÃnh là tiá»n nhà trá», rồi lá»™ phà cho mấy ngà y sau nà y, phải giải quyết thế nà o!
Theo Trần Tá» Bình nói, cho dù cưỡi lừa Ä‘i gấp thì cÅ©ng phải mất thá»i gian năm sáu ngà y má»›i có thể đến được La Phù SÆ¡n. Nếu nhÆ° hiện tại vì thiếu lá»™ phà mà bán lừa Ä‘i, thì tÃnh chừng cÅ©ng phải ná»a tháng má»›i đến nÆ¡i. Chỉ là , "Tiá»n bạc là m khó anh hùng" vốn là đạo lý từ xÆ°a đến nay. Nếu không má»™t xu dÃnh túi nhÆ° hiện tại, mà bất chấp ăn gió nằm sÆ°Æ¡ng để Ä‘i, Æ°á»›c chừng khi đến được Thượng Thanh cung trên La Phù SÆ¡n thì hai ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng chẳng khác gì hai tên ăn mà y thê thảm.
"Äừng nôn nóng, chắc sẽ có cách".
Thấy Trần Tá» Bình tá»± trách bản thân, thần thái lại hoảng hốt, Tỉnh Ngôn nhịn không được xuất ngôn an ủi. Không giống vá»›i Trần Tá» Bình, TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn từ nhỠđã lăn lá»™n ở phố chợ, cho nên không hoảng hốt nhÆ° thế. Thiếu niên cho rằng, chỉ cần chịu khổ cá»±c, vẫn có nhiá»u các cách kiếm tiá»n ở nÆ¡i nà y.
"Äi tìm quán rượu tiệm trà là m mấy ngà y công?"
Tỉnh Ngôn đầu tiên nghĩ đến nghỠnghiệp cũ của mình.
"Không ổn không ổn, là m thế không những mất nhiá»u thá»i gian, hÆ¡n nữa cÅ©ng không kiếm được bao nhiêu tiá»n".
Suy nghÄ© lÆ°á»›t qua, thiếu niên liá»n phủ định ý tưởng đó.
"Äúng rồi!"
Tỉnh Ngôn Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến cây sáo ngá»c dắt bên hông. Hiện tại, sáo ngá»c "Thần Tuyết" nà y đã được bá»c trong má»™t cái bao vải không dá»… nhìn thấy, nhằm Ä‘á» phòng trên Ä‘Æ°á»ng gây sá»± chú ý của kẻ xấu. Bao sáo nà y chÃnh là tác phẩm của Long nữ Linh Y Nhi, nhìn chẳng ra sao cả, Ä‘Æ°á»ng kim thì méo lệch, nhấp nhô, kÃch thÆ°á»›c thì cháºt chá»™i. Chỉ bất quá, cho dù bao vải nà y khó nhìn hÆ¡n gấp bá»™i, Tỉnh Ngôn cÅ©ng tuyệt không dám cÆ°á»i nhạo tác phẩm tâm huyết dâng trà o nà y của thiếu nữ.
"Trương đạo huynh nghĩ được biện pháp rồi chứ?"
Thấy Tỉnh Ngôn có vẻ nhÆ° đã ngá»™ ra gì đấy, Trần Tá» Bình cÅ©ng không khá»i phấn chấn tinh thần.
"À, huynh xem thế nà y được không. Trên ngÆ°á»i ta có mang theo má»™t cây sáo, ta cÅ©ng thuá»™c được mấy khúc nhạc. Chúng ta chi bằng cứ bắt chÆ°á»›c hán tá» múa côn khi nãy, tìm má»™t chá»— trống mại nghệ. Huynh thấy sao?"
"Ãch...chuyện nà y, e là ảnh hưởng đến thể diện của Thượng Thanh cung ta. Ngà i nói sao cÅ©ng là má»™t ÄÆ°á»ng chủ của 'Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng' trong Thượng Thanh giáo rồi!"
"Hà ...chuyện nà y ai biết chứ! Vá» vấn Ä‘á» thể diện, năm xÆ°a NgÅ© Tá» TÆ° NgÅ© đại nhân chẳng phải đã đến phố phÆ°á»ng nÆ°á»›c Ngô để thổi tiêu kiếm tiá»n sao?"
"Äây...nói cÅ©ng có lý".
"Äúng rồi, cách nà y e là còn có chút không thá»a,"
Trần TỠBình tựa hồ bỗng nghĩ đến gì đấy, tìm được một lý do, tạt cho Tỉnh Ngôn một gáo nước lạnh.
"TrÆ°á»›c đây tôi từng cùng sÆ° huynh đến La DÆ°Æ¡ng chá»n mua tre, vá» phong thổ nhân tình nÆ¡i đây cÅ©ng coi là am hiểu. CÆ° dân nÆ¡i nà y, vô luáºn là Hán Di, ai nấy Ä‘á»u ca hay múa giá»i, dÆ°á»ng nhÆ° ai cÅ©ng có thể sá» dụng sáo trúc, tiêu tre thổi được mÆ°á»i mấy khúc nhạc, e rằng cách kiếm tiá»n nà y của đạo huynh..."
"Ai! Nói cũng đúng, không khéo lại là múa rìu qua mắt thợ. Phải nghĩ cách khác thôi".
Thế là hai ngÆ°á»i ở bên dòng sông xanh trong cạnh cây cầu, trầm ngâm suy nghÄ©. ChÃnh là :
Tiá»n trong túi nay đâu, tráng sÄ© ngồi phát rầu!
"Ai, Ä‘á»u tại ta, nếu không phải vừa rồi xem biểu diá»…n mê mẩn nhÆ° thế, thì cÅ©ng không thể..."
"A! Có rồi..."
Trần Tá» Bình Ä‘ang rên rỉ hối háºn, lại nhắc nhở Tỉnh Ngôn, láºp tức ngắt ngang lá»i nói của gã.
"Hả? Là cách gì?"
"Xem ra, Trần huynh quả là má»™t lá»i thà nh sấm. Lần nà y, chúng ta sẽ bán bùa".
Quay vá» nhà trá», Tỉnh Ngôn liá»n tìm chủ nhà trá», kể lể chuyện mất tiá»n khi nãy má»™t hồi. Ngay khi chủ nhà trá» nhÃu mà y nhăn mặt, Tỉnh Ngôn vá»™i nói rõ hai ngÆ°á»i bá»n há» là đạo sÄ© Thượng Thanh cung, giá»i vẽ bùa chú, hy vá»ng chủ nhà trá» có thể giúp cho bút giấy má»±c than, vẽ mấy lá bùa bán, cÅ©ng để kiếm chút tiá»n trả tiá»n trá».
Xem ra, Thượng Thanh cung quả là danh Ä‘á»™ng thiên hạ, ở La DÆ°Æ¡ng nà y, cÅ©ng rất có ảnh hưởng. Vừa nghe danh Thượng Thanh cung, lại quan sát khà độ của hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn và Trần Tá» Bình, thần sắc của chủ quán trá» láºp tức hòa hoãn trở lại, không những không có cằn nhằn hai ngÆ°á»i, còn rất phối hợp lấy ra bút, giấy, má»±c, dâng cho hai ngÆ°á»i vẽ bùa.
Thế là Tỉnh Ngôn liá»n quay và o phòng, lấy cuốn "Trấn Trạch Khu Tà Phù Lục Kinh" của Thanh Hà lão đạo tặng khi chia tay, bắt đầu chiếu theo đồ hình trên sách, mô phá»ng tạo mấy lá bùa.
"Ai, không ngá» Thanh Hà lão đầu nhân đúng là liệu việc nhÆ° thần! Chỉ bất quá, cho dù lão đầu nhân nà y hay đến đâu, cÅ©ng không tưởng được ta phải dùng bổn thÆ° nà y nhanh đến váºy?"
Tuy gã đệ tá» danh môn chÃnh phái Thượng Thanh, trÆ°á»›c giá» luôn ghét cay ghét đắng đối vá»›i mấy chuyện "Quá»· há»a phù" nà y. NhÆ°ng vì là sÆ¡ hốt của bản thân má»›i khiến mất hết tiá»n, do đó, hiện tại gã môn nhân Thượng Thanh cung đó, đối vá»›i chuyện vẽ bùa của Tỉnh Ngôn, cÅ©ng không phản đối tiếng nà o, chỉ im lìm buồn bã ngồi bên.
Sau khi dụng tâm vẽ được mấy tấm, Tỉnh Ngôn cÅ©ng dần nắm được Ä‘Æ°á»ng lối. Dù sao thiếu niên Nhiêu Châu nà y, cÅ©ng từng nháºp đến cảnh giá»›i "Vô ngã", lại theo Long nữ Linh Y há»c được mấy pháp thuáºt, tuy trong đầu đối vá»›i nguyên lý âm dÆ°Æ¡ng ngÅ© hà nh, tịnh không phải hiểu rõ hoà n toà n, nhÆ°ng trong tiá»m thức của Tỉnh Ngôn, đã có được má»™t trá»±c quan nháºn thức rất Ä‘á»™c đáo.
Do đó, sau khi vẽ được và i tấm, Tỉnh Ngôn liá»n tá»± ngá»™ ra:
Mấy lá bùa xÆ°ng là có thể trừ tà trấn yêu, tuyệt không tầm thÆ°á»ng, thuần túy là trò gạt ngÆ°á»i nhÆ° Trần Tá» Bình nói.
Tỉnh Ngôn phát hiện, trong mấy đồ hình bùa chú nà y, tất cả được vẽ theo má»™t Ä‘Æ°á»ng lối, tá»±a hồ hà m chứa má»™t dạng dịch lý, rất tÆ°Æ¡ng hợp vá»›i đạo lý âm dÆ°Æ¡ng ngÅ© hà nh. Mấy nét Ä‘iểm, phẩy, ngang, dá»c, Ä‘á»u chiếu theo quy luáºt tổ hợp nhất định, dÆ°á»ng nhÆ° có chứa má»™t dạng lá»±c lượng thần bÃ.
"Xem ra, giống nhÆ° ngÅ© âm của sáo, thầm ứng vá»›i ngÅ© hà nh, mấy đồ há»a bùa chú nà y, cÅ©ng thầm hợp vá»›i má»—i loại nghÄ©a lý. TrÆ°á»›c đây ta có lẽ cÅ©ng có chút nhìn sai vá» Thanh Hà lão đầu nhân rồi!"
NghÄ© đến đây, Tỉnh Ngôn cà ng thấy tá»± tin, từ chá»— ban đầu tÃnh vẽ báºy bạ, chuyển sang tÄ©nh tâm ngÆ°ng thần mô phá»ng tháºt chÃnh xác.
Theo đầu bút ở cổ tay thu phát lÆ°u chuyển, Tỉnh Ngôn cÅ©ng dần dần tiến và o tâm cảnh "NhÆ° không có ai ở bên", cả ngÆ°á»i lẫn tâm, Ä‘á»u nhÆ° bắt đầu theo Ä‘Æ°á»ng lối của bùa chú đó, uyển chuyển triển khai.
Còn gã Trần Tá» Bình ngồi không xa, đối vá»›i chuyện nà y thì không nháºn biết gì, vẫn ngồi đó bất mãn không vui. NghÄ© đến vì mình không cẩn tháºn, dẫn đến phải khuất tất dá»±a và o việc bán bùa chú kiếm tiá»n, gã đệ tá» Thượng Thanh cảm thấy hổ thẹn vô cùng.
Lại qua hÆ¡n ná»a canh giá», khi cả Trần Tá» Bình vốn quen tá»a công, cÅ©ng cảm thấy mất kiên nhẫn, thì TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn nãy giá» ngồi trÆ°á»›c bà n mô phá»ng bùa chú, má»›i đại công cáo thà nh.
Hiện tại, trên cái bà n trÆ°á»›c mặt thiếu niên, trên chiếc giÆ°á»ng bên cạnh, còn có dÆ°á»›i đất xung quanh, chá»— nà o cÅ©ng tùm lum bùa chú vẽ đầy đồ án kì dị. Có không Ãt tấm, nét má»±c còn tÆ°Æ¡i má»›i chÆ°a khô.
Thì ra, trong cuốn "Trấn Trạch Khu Tà Phù Lục Kinh" mà lão đạo Thanh Hà tặng, các loại bùa chú nhiá»u nhÆ° rừng, ngÅ© hà nh bát quái gì cÅ©ng có. Trừ tà diệt ma, trấn yêu tróc quái, sai quá»· khiển thần, tháºm chà cả chăn nuôi phát triển, vụ mùa bá»™i thu, nhức đầu Ä‘au óc, kiến cắn muá»—i chÃch, gì gì cÅ©ng có bùa chú tÆ°Æ¡ng ứng. Äúng là :
Việc to việc nhá» trong thiên hạ, ngÅ© hà nh bát quái Ä‘á»u bao dung!
Cũng không biết Thanh Hà lão đạo kiếm được cuốn Phù lục kinh thư bao la nà y ở nơi nà o nữa.
Quay cuồng má»™t lúc lâu, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không kịp nghiên cứu tỉ mỉ, cứ theo kinh nghiệm đã có mà là m, má»—i dạng Ä‘á»u vẽ theo tâm tÆ° của thiếu niên, nhÆ° thế cÅ©ng có thể há»c thêm kiến thức.
Äợi mấy lá bùa khô má»±c hoà n toà n, Tỉnh Ngôn liá»n gá»i gã Trần Tá» Bình Ä‘ang nhăn nhăn nhó nhó đến, thu gom mấy lá bùa lại má»™t chá»—.
Äem tất cả bùa chú đã sắp xếp ngay ngắn đặt lên bà n, Tỉnh Ngôn nhá» vị tu đạo trên Thượng Thanh cung, thuáºn tiện xem thá» mấy bùa chú nà y y vẽ thế nà o.
Nghe Tỉnh Ngôn há»i, vị Trần Tá» Bình Trần đạo huynh đó, hÆ¡i miá»…n cưỡng dùng hai ngón tay, gắp má»™t tấm bùa chú trừ tà lên, quan sát má»™t hồi.
Còn thiếu niên TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn thì hai mắt chăm chăm nhìn và o mặt Trần Tá» Bình, trong lòng hết sức khẩn trÆ°Æ¡ng, dù sao lá»™ phà đi Ä‘Æ°á»ng trong mấy ngà y tá»›i, Ä‘á»u phải dá»±a và o mấy tá» giấy má»ng nà y.
Tỉnh Ngông Ä‘ang im lặng quan sát sắc mặt, thì Ä‘á»™t nhiên phát hiện, gã Trần Tá» Bình nà y lúc đầu rất không nghiêm túc, sau khi nhìn má»™t chút, thần sắc trên mặt lại dần dần biến thà nh ngÆ°ng trá»ng.
"Thế nà o rồi? vẽ có xấu lắm không, có khó coi lắm không?"
Tỉnh Ngôn khẩn trÆ°Æ¡ng há»i.
"Không phải, theo ta thấy, mấy lá bùa mà TrÆ°Æ¡ng đạo huynh vẽ, đúng là có vẻ có Ä‘Æ°á»ng lối!"
"Tháºt sao?"
Nghe Trần Tá» Bình nói nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn láºp tức thở phà o má»™t hÆ¡i.
"Äúng thế, ta quan sát lá bùa nà y má»™t lúc, thì cảm thấy cÆ¡ thể hết sức thoải mái, những buồn bá»±c nãy giá» nhÆ° không cánh mà bay!"
"Tháºt sao?"
Äược gã đệ tá» Thượng Thanh cung tán thưởng, Tỉnh Ngôn láºp tức phấn khởi tinh thần, tiếp tục vấn Ä‘á»:
"Cái gá»i là 'Vẽ bùa mà không nắm được cách thức, thì chỉ chá»c quá»· thần cÆ°á»i nhạo. Vẽ bùa nếu nắm được mấu chốt, thì khiến quá»· thần phải kinh!'. Vừa rồi lúc vẽ bùa, ta cÅ©ng tốn khá nhiá»u công phu!"
"Vẽ bùa mà không nắm được cách thức...Câu nà y tháºt có ý nghÄ©a à ".
"Äúng váºy, đây là ta nghe vị Thanh Hà sÆ° bá của huynh nói".
"A, là ông ấy à . Chúng ta đi giỠluôn chứ?"
"Äược. Ãch...đợi ta thêm chút, ta vẽ thêm má»™t lá bùa nữa".
Vừa thu tháºp dụng cụ ra cá»a, Tỉnh Ngôn máy Ä‘á»™ng trong lòng, lại ngồi trở xuống, bắt đầu theo sách vẽ bùa. Lần nà y, y lại láºt đến trang cuối của phần "Trấn yêu", báºt nói:
"ChÃnh là nó rồi!"
Sau đó thì bắt đầu táºp trung mô phá»ng theo hình bùa chú phức tạp biến ảo trong sách. Äá»c thuyết minh kèm theo bùa chú nà y, ca ngợi nó nếu nhÆ° ngÆ°á»i chế tác thi dụng có đạo lá»±c cao thâm, thì tiên cầm thần thú, cÅ©ng ngoan ngoãn bị nó trấn trụ!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tỉnh Ngôn không hy vá»ng nó trấn áp được tiên cầm thần thú. Cho dù có khả năng trấn, tiên cầm thần thú há có thể tình cá» gặp nhÆ° thế? Trong lòng Tỉnh Ngôn suy nghÄ© thế nà y:
"Hôm qua nghe lão giả đó nói, từng có đạo sÄ© đến La DÆ°Æ¡ng nà y bán bùa chú, cuối cùng bị tiểu Hồ tiên đó sỉ nhục mà bá» Ä‘i. Có câu 'Phòng trÆ°á»›c vô hại', mặc kệ bùa chú nà y có tác dụng hay không, tốt nhất cứ chá»n má»™t cái lợi hại nhất, vẽ theo để phòng vạn nhất".
Äợi khi vết má»±c trên lá bùa cuối cùng đã khô, Tỉnh Ngôn liá»n cùng Trần Tá» Bình thu tháºp hết những lá bùa lại, mượn chủ nhà trá» má»™t cái ghế và má»™t cái bà n tre, bà y gian hà ng bán bùa ngay trÆ°á»›c của nhà trá».
Nhà trá» hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn chá»n trú chân, không có nằm ở mặt tiá»n Ä‘Æ°á»ng lá»›n. Cá»a trÆ°á»›c của nhà trá», còn cách Ä‘Æ°á»ng lá»›n má»™t khoảng. Khoảng giữa đó, là má»™t con Ä‘Æ°á»ng lát đá xanh. Hai bên Ä‘Æ°á»ng, là hai khoảnh rừng tre xanh rì. Tỉnh Ngôn cùng Trần Tá» Bình, mang ghế và bà n ra con Ä‘Æ°á»ng đó, bà y ra dÆ°á»›i bóng tre, bắt đầu bán bùa chú của y.
Còn vị Trần Tá» Bình Trần đạo huynh đó, hiện tại trong lòng vẫn không sao bình tÄ©nh được, cứ ở bên Tỉnh Ngôn bồn chồn bứt rứt, đúng là đứng ngồi không yên. Tỉnh Ngôn hiểu được chá»— khó xá» của gã, liá»n kêu gã vá» phòng nghỉ Ä‘i, má»™t mình mình bán cÅ©ng đủ rồi, dù sao chuyện nà y thiếu niên cÅ©ng rất thà nh thục. NhÆ°ng Trần Tá» Bình lại rất có nghÄ©a khÃ, tuy trong lòng gã đệ tá» Thượng Thanh cung đối vá»›i hà nh vi ra Ä‘Æ°á»ng rao hà ng thì vạn phần xấu hổ, nhÆ°ng cÅ©ng không nỡ để Tỉnh Ngôn ở nÆ¡i nà y má»™t mình bán bùa.
Cho nên, kết quả cuối cùng chÃnh là , vị Trần Tá» Bình đó, xách cái ghế tre ra chá»— khác cách quầy hà ng bán bùa má»™t Ä‘oạn ngắn. Cho dù là váºy, vị đệ tá» danh môn chÃnh giáo chÆ°a từng là m qua những việc dạng nà y, vẫn cảm thấy cả ngÆ°á»i luống cuống, cảm giác nhÆ° bản thân Ä‘ang mang tâm sá»± gì đấy, hai mắt cứ chăm chăm và o mấy kẽ hở giữa những tảng đá xanh lót Ä‘Æ°á»ng, không dám nhìn thẳng và o ngÆ°á»i qua lại trên Ä‘Æ°á»ng.
Còn vị thiếu niên đã lăn lá»™n phố chợ lâu năm, chÆ°a chịu sá»± rèn luyện nghiêm khắc ngà y nà o ở Thượng Thanh cung, thì không quan tâm đến sÄ© diện hay cố kị gì. Sau khi bà y hà ng xong, bắt đầu lá»›n tiếng chà o má»i nhÆ° bên cạnh không có ngÆ°á»i. Dù sao cÅ©ng đã nhiá»u năm theo lão đạo Thanh Hà bán bùa kiếm tiá»n rượu, mấy lá»i quảng cáo cho mặt hà ng nà y, cứ từ miệng à o à o tuôn ra, tuyệt không trở ngại!
Bất quá, tuy để há»— trợ việc bán hà ng, hiện giá» Tỉnh Ngôn đã đổi đạo bà o vạt ngắn, chà o hà ng và ng tháºt không sợ lá»a, nhÆ°ng không đụng gì đến danh hiệu của Thượng Thanh cung. Thứ nhất là Trần Tá» Bình kiên quyết không tán thà nh. Thứ nhì, Tỉnh Ngôn đối vá»›i mấy lá bùa do mình vẽ, cÅ©ng không tin tưởng bao nhiêu.
Tỉnh Ngôn thầm nói, bản thân còn chÆ°a đến La Phù SÆ¡n, nếu là m há»ng chiêu bà i của Thượng Thanh cung, thì đúng là không hay.
Chỉ bất quá, sau khi Tỉnh Ngôn cao giá»ng chà o hà ng mấy câu, thì cÅ©ng chỉ thu được kết quả có mấy ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chỉ chỉ trá» trá», thỉnh thoảng có hai ba ngÆ°á»i hiếu kì dừng chân lại xem, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ tùy tiện há»i dăm ba câu, hoà n toà n không có ý mua hà ng.
"Ai, xúi quẩy! e là đạo nhân đến lần trước đã gây ảnh hưởng xấu đến việc bán bùa của ta rồi!"
Tỉnh Ngôn không ngớt than oán trong lòng.
Hiện tại, mặt trá»i đã dần dần lên cao, ánh nắng cÅ©ng chiếu đến trên bà n tre trÆ°á»›c mặt Tỉnh Ngôn, còn có và i tia nắng, chui qua được kẽ lá trên đầu thiếu niên, găm mấy Ä‘iểm sáng loang lổ trên ngÆ°á»i y.
Lá»›n tiếng chà o hà ng nhÆ° thế, lại bị nắng gắt chiếu và o ngÆ°á»i, Tỉnh Ngôn cÅ©ng dần mệt muốn thở không ra hÆ¡i. Hiện tại, thiếu niên cÅ©ng không còn khà thế hừng há»±c nhÆ° lúc đầu, tiếng rao hà ng trong miệng, từ "Trấn yêu trừ ta" vang dá»™i, dần chuyện thà nh "Äuổi muá»—i trừ ruồi", còn thanh âm cÅ©ng chẳng khác gì tiếng ruồi muá»—i vo ve...
Lúc nà y, gã Trần TỠBình ngồi trên cái ghế tre cách đó không xa, tuy đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc của Thượng Thanh cung, nhưng cũng giống như Tỉnh Ngôn, bắt đầu có chút mơ mà ng buồn ngủ...
Ngay khi hà ng hóa hoà n toà n ế ẩm, thì ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang cúi đầu ủ rủ, lại Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c bà n, tá»±a hồ rất có hứng thú, không ngừng xà o xáo mấy lá bùa bà y trÆ°á»›c mặt y.
"A!, cuối cùng cũng mở hà ng rồi?"
Tỉnh Ngôn láºp tức cổ vÅ© tinh thần, thu tháºp toà n thân khà lá»±c, ngẩng đầu lên, chuẩn bị má»i chà o rôm rả má»™t phen.
Chỉ là , khi y định mở miệng tán dÆ°Æ¡ng bùa chú, thì lại thấy rõ ngÆ°á»i Ä‘ang xà o xáo đống bùa chú đó, chÃnh là cô nhóc hồi sáng sá»›m quáºy phá vị Triệu Nhất Côn kia.
Hiện tại, vị tiểu nữ oa y phục Ä‘á» rá»±c, mặt nhÆ° thoa ngá»c phấn, cái miệng nhá» nhắn hệt nhÆ° ngá»c châu Ä‘ang nhếch lên. Má»™t tay chống eo, má»™t tay chỉ và o vị chủ hà ng trÆ°á»›c mặt, nghếch mặt tức giáºn há»i:
"Äại ca ca, huynh cÅ©ng đến đây bán bùa trấn yêu?"
Tà i sản của nhitrung
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran