Phùng Viên Diêm hiện giờ đang ở trong một chậu gỗ chứa đầy nước , nhưng nước ở đây không phải nước thường , nó có màu xanh lục . Cứ mỗi lần Phùng Viên Diêm hấp thu tinh khí thì một ít tinh hoa của nước theo đó vào cơ thể Phùng Viên Diêm , cứ mỗi lần như thế màu nước trở nên nhạt hơn một chút .
Trước đó Phùng Viên Diêm nghe Tiêu lão đại nói đây là một loại linh dịch chỉ tác dụng được với những người chưa đạt tới đấu giả , những người có tu vi càng thấp thì hiệu quả của linh dịch càng cao . Phùng Viên Diêm thèm nhỏ dãi nhìn vào từng bình chứa linh dịch của Tiêu lão đại . Tiêu lão đại nói nếu hắn đạt tới Đấu Giả sẽ cho hắn nhiều bất ngờ thêm nữa . Phùng Viên Diêm rất mong chờ đến Đấu Giả , hắn biết đó là bước đi đầu tiên của những cường giả .
Phùng Viên Diêm đã hấp thu linh dịch này 5 ngày trước rồi . Tiêu lão đại nói mỗi bình linh dịch chỉ được dùng trong nửa tháng . Hiện tại hắn chỉ có 7 bình , nghĩa là chỉ dùng được 3 tháng rưỡi mà thôi .
Lúc trước Phùng Viên Diêm hỏi tại sao Tiêu lão đại không luyện chế thêm thì Tiêu lão đại nói :
-Cái thứ rác rưởi này . Trong lúc ta đùa nghịch tự nhiên ra thành phẩm thôi . Chẳng đáng để Tiêu lão đại ta đây nhét kẽ răng nữa kìa !
Lời nói bá đạo ấy in sâu vào trong tim Phùng Viên Diêm , hắn biết Tiêu lão đại của Phùng Viên Diêm rất kêu ngạo nhưng Tiêu lão đại có tiền vốn để kêu ngạo . Tiêu lão đại là một Luyện dược sư , Phùng Viên Diêm suy nghĩ chắc chắn Tiêu lão đại là một Luyện dược sư rất giỏi , Phùng Viên Diêm đã trải qua tác dụng của Trúc Cơ Linh Dịch nên biết hiệu quả của nó rất đáng sợ , cho nên hắn đánh giá Tiêu lão đại của hắn là một Luyện dược sư thuộc dạng khủng .
-Ting.
Bỗng nhiên xuất hiện một tiếng vang làm Phùng Viên Diêm tỉnh lại , hắn nhìn cơ thể mình một cách kinh ngạc .
-Tam đoạn đấu khí . Hahaha.
Mới chỉ có 5 ngày thế mà lại đột phá được tam đoạn đấu khí , giờ đây Phùng Viên Diêm không còn nghi ngờ về công hiệu của Trúc Cơ Linh Dịch nữa . Hắn đã coi Tiêu lão đại là số 1 trong lòng hắn rồi .
-Sao ? Công hiệu chứ ?
-Đúng là thần dược của Tiêu lão đại .
-Đương nhiên , tuy nó chưa phải là đan dược nhưng công hiệu của nó hơn xa đan dược cấp 1 bình thường . Ta đảm bảo với ngươi chỉ có ta mới biết cách chế Trúc Cơ Linh Dịch .
-Sao thế ?
-Vì nó phải trải qua rất nhiều thực nghiệm mới đúc kết ra được , vả lại cũng chẳng ai muốn luyện ra thứ không đáng tới nhất phẩm .
-Ừ ha !
-Ngươi may mắn mới gặp được ta đó . Nếu không thì chẳng ai giúp ngươi được đâu .
-Nhưng Trúc Cơ Linh Dịch này chỉ dùng được 3 tháng rưỡi nữa thôi .
-Đúng là như thế .
-Vậy nguyên liệu của nó là gì ?
-Ngươi muốn biết thì cho ngươi .
Nói xong Tiêu lão đại ném cho Phùng Viên Diêm một tờ giấy , Phùng Viên Diêm mở tờ giấy ra đọc :
-Ba cây diệp lan thảo tuổi càng lớn càng tốt, còn có, hai gốc tẩy cốt hoa , một viên mộc hệ một cấp ma hạch.
-Ách.
Nhìn thấy tài liệu này Phùng Viên Diêm liền choáng váng , mấy thứ này cộng lại ít nhất cũng một ngàn kim tệ . Số tiền này đối với một người nghèo không ai nghèo hơn như Phùng Viên Diêm thì quả thật nó rất lớn .
-Ta nghĩ là chúng ta nên có cách gì để kiếm tiền .
-Kiếm tiền sao ?
Phùng Viên Diêm lâm vào trầm tư .
-Hay là nhận nhiệm vụ treo thưởng kiếm tiền ?
Phùng Viên Diêm lên tiếng , nhiệm vụ treo thưởng chính là người ta treo một cái nhiệm vụ lên bảng , nếu ngươi muốn nhận nhiệm vụ đó thì tới đăng kí , xong nhiệm vụ thì nhận được tiền công . Độ khó nhiệm vụ càng cao thì tiền thưởng càng nhiều .
-Cách đó cũng được . Nhưng lúc này không được ?
-Lúc này không được là sao ?
-Ngươi bị ngu à ? Tam đoạn đấu khí . Muốn kẻ khác đạp ngươi tới chết thì ngươi mới vừa lòng à !
Phùng Viên Diêm tỉnh ngộ , hắn xấu hổ . Tam đoạn đấu khí đến làm nhiệm vụ , châu chấu mà đòi đá xe , không biết tự lượng sức mình .
-Thôi , tới đâu hay tới đó . Giờ phải tu luyện để chuẩn bị cuộc trắc thí mới được .
-Còn bao nhiêu thời gian ?
-Hình như là 9 tháng rưỡi .
-Ừm , nếu như cung cấp linh dịch đầy đủ thì chắc đạt yêu cầu .
-Nhưng chúng ta không có đủ linh dịch .
-Tạm dừng ở đây . Khi nào ta có ý kiến thì sẽ nói với đệ .
Phùng Viên Diêm cảm thấy rất sung sướng , hắn không ngờ chỉ mấy ngày mà đã đạt Tam đoạn đấu khí . Nếu cứ theo tốc độ này thì không chừng hắn còn đủ tư cách để tham gia vào Già Nam Học Viện ấy chứ .
-Lo hấp thu cho tốt . Đừng lười biếng .
-Được rồi Tiêu lão đại .
-Ta ngủ đây
Phùng Viên Diêm cố gắng hấp thu linh dịch , cứ mỗi lần linh dịch tràn vào bên trong cơ thể thì cơ thể Phùng Viên Diêm rung lên vì vui sướng , tất cả đều reo hò , tham lam muốn cắn nuốt linh dịch .
****
3 THÁNG SAU
Phùng Viên Diêm cứ kiên trì hấp thu , hắn đã được Lục đoạn đấu khí , như vậy hắn đã đủ tiêu chuẩn về việc trắc thí kia . Tốc độ tăng trưởng nhanh như thế hoàn toàn là do Trúc Cơ Linh Dịch , nếu không có nó cho dù thêm 3 tháng nữa chưa chắc Phùng Viên Diêm đã đạt Lục Đoạn Đấu Khí . Công hiệu của Trúc Cơ Linh Dịch quả thật rất tốt đối với những người có thiên phú kém như hắn.
-Hiệu quả không tồi . Ba tháng mà đã đạt được Lục Đoạn .
-Hì hì , nếu không có linh dịch của Tiêu lão đại thì sao mà tiểu đệ được như ngày hôm nay.
-Bớt nói xàm đi .
-Thế vụ Trúc Cơ Linh Dịch thì sao ?
-Ta cũng đang suy nghĩ . Vả lại khi ngươi tu luyện đến Bát Đoạn Đấu Khí thì nên ngưng sử dụng đi .
-Sao ? Ta thấy công dụng của nó rất tốt mà . Sao giờ lại phải ngừng sử dụng ?
-Ta đâu có nói giờ ngưng đâu ! Nhưng ta nói khi đạt đến Bát Đoạn mới ngưng sử dụng . Thứ 1 là căn cơ của ngươi quá yếu , ngươi lại mượn linh dịch để thăng cấp , như vậy khi Bát Đoạn ngươi phải ngưng ngay để tránh khỏi việc bị phá hủy căn cơ , nếu căn cơ của ngươi bị phá hủy sẽ dẫn đến không thể tăng trưởng tu vi . Thứ 2 , ta sẽ giúp ngươi luyện tập để ổn định căn cơ của mình nên không có thời gian dùng linh dịch nữa đâu .
-Ồ . Vậy chúng ta phải luyện tập như thế nào ?
-Ta sẽ cho ngươi một bộ đấu kĩ để ngươi luyện tập , ngươi mà luyện được nó trở nhuần nguyễn thì coi như ngươi đã vượt qua tai họa ngầm trong cơ thể .
-Ồ , cấp bậc như thế nào ?
Trong game có hai thứ chính tăng cường thực lực của đấu giả , đó chính là công pháp và đấu kĩ , cả hai thứ đó đều phân ra làm bốn bậc : Huyền , Hoàng , Địa , Thiên , Hoàng là thấp nhất , Thiên là cao nhất , trong các bậc còn phân thêm ra ba bậc nữa , đó là : hạ , trung , thượng .
-Tới lúc đó sẽ biết . Trước kì trắc thí 2 tháng , ta sẽ cho ngươi tập đấu kĩ , tránh bị người khác đánh không thể phản kháng.
-Hề hề .
Phùng Viên Diêm gãi đầu , quả thật hắn chẳng có cuốn đấu kĩ nào hết , nếu hắn muốn có đấu kĩ thì phải đi đến Đấu Kĩ Đường trong thành , có một vài cuốn phổ thông không cần tiền nhưng những cuốn cao giai thì cần phải có tiền mới mượn được . Phùng Viên Diêm một đồng xu cũng không có , nếu mà tới đó chỉ có thể mượn một vài cuốn đấu kĩ lởm mà thôi .
-Ngươi nhìn chậu nước đi .
Tiêu lão đại nhắc nhở Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm nhìn lại chậu nước thấy màu xanh lục đã không còn , giờ chỉ còn lại màu nước trong mà thôi .
-Hết linh dịch rồi . Chỉ còn 1 lọ .
-Tiêu lão đại có cách nào không ?
-Ta không có .
-Vậy thì ra ngoài chơi thôi . Ở trong đây mãi thật ngột ngạt .
-Ngươi muốn sao thì tùy , nhưng mà ngươi phải vào bằng được Già Nam Học Viện đó.
Câu sau Tiêu lão đại nói thầm , cứ như hắn không muốn Phùng Viên Diêm nghe thấy để tránh rắc rối .
****
CHỢ Ô THẢN THÀNH .
Nơi đây bày bán rất nhiều hàng hóa , Phùng Viên Diêm nhìn mà lé mắt , cứ mỗi thứ hắn nhìn trúng thì lại sờ sờ cái túi rồi oán thầm .
Khi Phùng Viên Diêm đi ngang qua thì thấy có một người đang phát tờ rơi , Phùng Viên Diêm nhặt một tờ lên đọc . Khi nhìn vào thì Phùng Viên Diêm liền sững sờ :
-Đây là ...
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 29-01-2014 at 08:07 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
XIN LỖI VỀ VIỆC MẤY NGÀY NAY KHÔNG CÓ CHƯƠNG . CŨNG TẠI THẰNG ANH TRAI TUI MƯỢN MÁY TÍNH XONG RỒI ỔNG PHÁ WIN . MONG THÔNG CẢM .
NHỚ THANKS NHÉ MẤY BÁC
Tân Đấu Khí Đại Lục
Chương 11 : Đấu Giá Hội
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Phùng Viên Diêm kinh ngạc sững sờ một lúc lâu , hắn đọc đi đọc lại cái tờ giấy rơi này mấy lần . Phùng Viên Diêm đang suy ngẫm thì bỗng nhiên có một tiếng nói từ trong giới chỉ của hắn phát ra :
-" Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ , khai trương lúc 10h . Phục vụ mọi nhu cầu của khách hàng , muốn mua hay bán cứ đến chúng tôi , vui lòng khách đến vừa lòng khách đi chính là phương châm của chúng tôi . Chúng tôi sẽ giúp đỡ mọi người từ A -> Z . Mong mọi người đến " . Viên Diêm đệ à , chúng ta trúng mánh rồi .
Giọng nói này chính là của Tiêu lão đại , lúc này Tiêu lão đại đang mang vẻ mặt hớn hở đọc to cho Phùng Viên Diêm nghe .
-Trúng mánh ? Mánh gì ? Tiêu lão đại nói gì sao đệ chẳng hiểu gì hết ?
-Ờ thì chúng ta sẽ đi bán đồ ở khu đấu giá này .
-Bán đồ ? Vậy chúng ta bán đồ gì ?
-Chúng ta sẽ bán bình Trúc Cơ Linh Dịch còn lại , chẳng phải là chúng ta còn một bình đấy sao !
Tiêu lão đại nói xong thì sắc mặt của Phùng Viên Diêm đại biến , hắn không ngờ thứ mà mình dùng hằng ngày lại phải đem đi bán . Mà đây là cái cuối cùng nữa chứ , thật là đau lòng quá mà . Phùng Viên Diêm sắc mặt co quắc lại , hắn hít sau một hơi rồi bình tĩnh nói :
-Nhưng mà bình Trúc Cơ Linh Dịch đó phải để cho đệ dùng chứ . Nó là bình cuối cùng đấy .
-Biết là thế nhưng chúng ta đâu có thứ gì để bán đâu . Ngươi nghĩ xem là ngươi có món nào đem bán được không mà lại nói thế ?
Phùng Viên Diêm lắc đầu , trên người hắn chẳng có thứ gì , nếu có thì cũng chỉ là bộ đồ cho không ai lấy này thôi , đem bán thì người ta cũng ném trả lại . Phùng Viên Diêm hiện nay đang lâm vào tình trạng kiệt quệ , khủng hoảng nghiêm trọng về tiền .
-Chẳng lẽ trong túi Tiêu lão đại không có thứ gì đáng giá sao ? Sao lại không đem đi bán mà lại bán bình Trúc Cơ Linh Dịch cuối cùng ? Huynh không biết đây là khoảng thời gian quan trọng đối với việc tu luyện của đệ hay không ?
-Ta biết rất rõ , nhưng mà những thứ trong người ta đều là vật vô giá , giá trị của nó là một trời một vực với Trúc Cơ Linh Dịch , chính xác hơn là đom đóm mà so với ánh trăng đó hiểu chưa ? Giá trị những đồ vật của ta không thể nào dùng tiền mà quy đổi được đâu .
-Ối giời . Trúc Cơ Linh Dịch chưa xứng là đan dược mà còn khoe , mấy thứ kia chắc chẳng là cái đinh gì ?
-Ngươi . Đồ có mắt không tròng , ngươi có thấy một người chưa tới đấu giả có thể phục dụng linh dược hay đan dược chưa ?
-Ồ nhỉ
Phùng Viên Diêm gật gù , hắn biết là :
+ Thứ nhất ,khi đang trong thời kì trước đấu giả thì không được phép sử dụng đan dược nếu không thì sẽ ảnh hưởng tới căn cơ , dẫn đến cảnh giới trì trệ , không phát triển , nặng hơn là thụt lùi cảnh giới .
+Thứ hai , cơ thể của một người chưa đạt đấu giả rất yếu , rất khó để có thể hấp thu hoàn toàn đan dược , đến khi mà dư thừa dược lực sẽ dẫn đến bạo thể , dẫn đến chết người .
Nói chung là linh dược và đan dược dùng trong giai đoạn trước đấu giả là hoàn toàn không có , có thể được liệt vào " sách đỏ " . Mà Trúc Cơ Linh Dịch của Tiêu lão đại lại có thể dùng cho giai đoạn trước đấu giả , chắc chắn đây là một thứ rất quý hiếm và luyện chế rất phức tạp . Vậy mà Tiêu lão đại lại có thể làm được , chứng tỏ về mặt luyện dược , Tiêu lão đai am hiểu rất sâu xa .
Phùng Viên Diêm than thầm , hắn không thể nào tin được là Tiêu lão đại không có thứ gì . Lúc đầu Tiêu lão đại đưa cho hắn bình Trúc Cơ Linh Dịch , sau một thời gian sử dụng thì công hiệu của nó được Phùng Viên Diêm đánh giá rất cao . Mà Tiêu lão đại lại nói trong người hắn có thứ còn quý giá hơn nhiều Trúc Cơ Linh Dich , Phùng Viên Diêm lúc trước tưởng tượng gia sản Tiêu lão đại lớn lắm ai dè nó còn lớn hơn so với tưởng tượng của Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm không chắc chắn Tiêu lão đại có " chém gió " hay không nhưng mà đối với vị đại ca này thì Phùng Viên Diêm có chút tin tưởng , nếu không thì Tiêu lão đại cũng không đưa cho Phùng Viên Diêm Trúc Cơ Linh Dịch quý giá này rồi .
-Ngươi đừng lo lắng quá như thế ! Sau này chúng ta sẽ có nhiều tiền , tới lúc đó không sợ thiếu Trúc Cơ Linh Dịch nữa .
-Sao mà được , nếu chúng ta bán đi thì cũng chỉ vừa đủ số tiền để chế một bình Trúc Cơ Linh Dịch mà thôi , đâu thể chế được nhiều bình đâu , vậy coi là huề vốn đó .
-Trời ơi . Sao ta lại ở gần một đứa ngốc như thế này . Ai nói ta không thể chế nhiều thêm , ngươi biết ta là ai không ? Là một luyện dược sư đấy ! Không chỉ là một luyện dược sư mà còn là người cực kì giỏi ,trẻ tuổi lại đẹp trai , tài năng ở khắp thân thể , ở trong tâm hồn ,...
Nghe một hồi nói phét của Tiêu lão đại , Phùng Viên Diêm đã chứng nhận Tiêu lão đại đạt chứng nhận bằng " chém bão " :
-Vậy có nghĩa là Tiêu lão đại có thể luyện chế số lượng nhiều à ?
-Chính xác là như thế ? Tuy chất lượng có thấp đi nhưng chúng ta chỉ cần quan tâm số lượng thôi . Đến lúc chúng ta có nhiều tiền thì sẽ luyện chế lại Trúc Cơ Linh Dịch tốt hơn , đương nhiên nó chính là của Viên Diêm đệ rồi .
-Cảm ơn Tiêu lão đại .
-Nói làm chi cho nó thừa , nếu không nhờ ngươi thì chưa chắc ta có thể tỉnh lại sớm như thế này !
-Vậy chúng ta đi ngay thôi .
-Khoan đã , ngươi điên à ?
-Sao ?
Phùng Viên Diêm rất bực bội , dùng không cho dùng , bán không cho bán , thế định bắt người ta quay như chong chóng cho đỡ nhàm chán à ? Sao mà rảnh thế ? Rãnh rỗi sinh nông nổi à ?
-Ngươi không nghe câu " Thất phu vô tội , hoài bích kì tội à " ? Ngươi muốn người ta phát hiện ra ngươi có đan dược dùng cho giai đoạn trước đấu giả à ! Chim chết vì ăn , người chết vì tài , bọn người kia mà phát hiện ngươi có của quý chắc chắn sẽ giết ngươi để cướp của hoặc là bắt ngươi phục tùng cho họ , mỗi ngày đều phải luyện chế cho bọn nó đấy ! Phúc hưởng chưa hết mà muốn rước thêm họa vào à ?
-Ừ nhỉ .
Phùng Viên Diêm giật mình , quả thật người mình đang mang ngọc quý , nếu mà để lộ ra thì chắc chắn hắn không đường sống sót .
-Vậy đệ về chuẩn bị hóa trang đây .
-Ừm , nhớ hóa trang cho thật kĩ vào , đừng để người khác nhìn thấy mặt hay thân hình của mình như thế nào ?
-Vâng .
-Ngươi đi nhanh đi . Nếu không lại đến trễ bây giờ , ngươi nên biết rằng đây là một cơ hội , hiện nay cửa hàng này đang khai trương chắc chắn sẽ có khuyến mãi cho những người như chúng ta , trễ việc là ngươi tự chịu trách nhiệm đấy , nếu ngươi muốn mình không có Trúc Cơ Linh Dịch dùng thì cứ ở nhà , ta không ép .
-Không được . Ta nhất định phải đi .
Tiêu lão đại thấy ánh mắt Phùng Viên Diêm lửa nhiệt bừng bừng , hắn liền âm thầm cười khanh khách , lâu lắm rồi hắn không có trò tiêu khiển , quả thật thằng ngốc này thật ngốc .
Phùng Viên Diêm không biết Tiêu lão đại đang chửi xéo mình , hắn đang tăng tốc thật nhanh để quay về để chuẩn bị đạo cụ hóa trang , hắn đang suy nghĩ mình nên làm gì để hóa trang cho ai không phát hiện . Phùng Viên Diêm cắm đầu chạy , hắn chạy một mạch về chỗ ở của mình , đến khi chuẩn bị ra khỏi chợ thì hắn phát hiện có một bóng đen đang chắn trước mặt mình .
-" Bốp "
Một tiếng va chạm mạnh vang lên , Phùng Viên Diêm như đâm phải một cục thịt , hắn không văng ra mà cứ như có một lực hút đặc biệt cứ hút hắn tới .
-" Rầm "
Trời đất xung quanh Phùng Viên Diêm đột nhiên tối sầm , Phùng Viên Diêm đau đớn ai oán ông trời sao phũ phàng với hắn . Đến khi Phùng Viên Diêm nguyền rủa xong thì phát hiện tại sao lại mềm như thế này ? Tại sao lại chật thế nhỉ ? Đến khi hắn cố hết sức kéo mặt mình ra thì mới phát hiện mặt mình đang nằm giữa một cái khe , bên cạnh cái khe chính là hai thứ rất tròn . Phùng Viên Diêm nhìn lên thì thấy có một vẻ mặt đang nhìn mình với ánh mắt tức giận và ngượng ngùng .
Phùng Viên Diêm thầm hô không ổn , thế là hắn lại đường hoàng đứng dậy , bộ mặt tỏ ra vẻ không có chuyện gì xảy ra , công phu mặt dày của Phùng Viên Diêm đã luyện tới mức vài chục viên đạn bắn không thủng nên hắn tỏ ra vẻ chuyện này quá đỗi bình thường , bình thường tới mức không thể bình thường hơn được nữa . Phùng Viên Diêm mới phát hiện là hồi nãy mặt mình chạm vào hai cái núi của người phụ nữ đó .
Cô gái kia có vẻ cao hơn hắn cho nên Phùng Viên Diêm mới đụng phải hai cái ấy thay vì đụng mặt vào nhau , làn da trắng nõn như sữa tắm , tóc nâu xoắn ngang vai , khuôn mặt hiện ra vẻ thành thục . Nếu so sánh với Quách Hoa và Tiêu Thanh Nhi thì cô gái này cũng ngang ngửa và cô gái này , vả lại cô gái này có chút sự quyến rũ đầy mê hoặc vì cô ấy đang ở thời kì trưởng thành . Cô gái mặc bộ quần áo rất mỏng manh , chỗ thon thả chỗ căng phồng làm cho CHỢ Ô THẢN THÀNH đã nóng nay càng nóng hơn . Quả thật là giết người không dùng dao kiếm mà .
Phùng Viên Diêm một hồi cảm thán vì vẻ đẹp của cô gái này . Cô gái này cũng đang nhìn hắn , tuy nhiên da mặt của cô không có dày như Phùng Viên Diêm , mặt cô ấy đang đỏ bừng lên như trái táo chín hồng , tuy cô đã lấy hai tay che má nhưng nó lại tạo nên một khung cảnh của người con gái đang trong thời kì yêu đương , e ngại thẹn thùng , khiến bao nhiêu ánh mắt xung quanh nhìn một cách đắm đuối .
-Xin lỗi cô nương , tại hạ có chuyện gấp nên không nán lại lâu được . Mong cô nương thông cảm .
Phùng Viên Diêm chắp tay cúi người xuống xin lỗi sau đó hắn định phóng đi thì lại bị cô gái ngăn lại :
-Ngươi ... ngươi ... tại sao lại đụng ta hả ?
Cô gái nhìn lên khuôn mặt đẹp trai của Phùng Viên Diêm , thế là trong mắt cô lại ánh lên một chút hồng hồng yêu dị . Phùng Viên Diêm không cẩn thận , hắn liền đứng yên như cụt chân , không nói nên lời .
-Mị hoặc thuật .
Tiêu lão đại trong giới chỉ thầm hô không ổn , thế là một luồng bạch quang từ giới chỉ xông thẳng lên não Phùng Viên Diêm . Não Phùng Viên Diêm giống như bị dội một gáo nước lạnh , tỉnh táo trở lại , Phùng Viên Diêm liền hô thầm trong lòng chết tiệt . Phùng Viên Diêm vẫn cố nở ra một nụ cười :
-Tại hạ đang có chuyện rất vội , mong quý cô thông cảm nhường đường cho tại hạ đi . Sau này tại hạ sẽ rất biết ơn cô .
Nói xong Phùng Viên Diêm không nán lại lâu hơn nữa , thế là hắn phóng đi khỏi dòng người tấp nập . Cô gái kia thì quay người nhìn Phùng Viên Diêm cho đến khi Phùng Viên Diêm mất dần trong dòng người qua lại , cô nghĩ tới vẻ mặt của Phùng Viên Diêm liền lắc đầu cười khẽ .
-Tiểu thư .
Cô gái nghe thấy có một giọng nói phát ra , cô cảm thấy có chút quen thuộc liền quay đầu lại , mặt cô liền méo xẹo .
-Tiểu thư đi đâu mà tại hạ tìm hoài không thấy . Mong tiểu thư quay trở lại với đoàn người của mình .
-Ta chỉ đi dạo một chút thôi mà .
Cô gái lộ vẻ bất mãn .
-Thôi được về thôi .
-Dạ vâng , Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ cũng cần tiểu thư chủ trì cho nên tiểu thư nên tới sớm để sắp xếp công việc khai trương đi ạ .
-Ta biết rồi .
Cô gái thở dài nói thầm :
-Chỉ học tập ở đây 1 năm thôi . Có gì mình sẽ xin cha chuyển về trụ sở chính làm .
Nói xong cô gái liền phất tay với thuộc hạ của mình , cùng hắn trở về . Trước khi về cô lại nghĩ tới Phùng Viên Diêm , mặt cô liền hồng lên , thế là cô lắc lắc cái đầu của mình rồi biến mất khỏi dòng người .
-Hẹn gặp lại
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 31-01-2014 at 10:37 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Lúc này trên đường đi , có rất nhiều người đều hướng mắt tới một nơi . Nơi mà mọi người đều hướng tới đó chính là chính giữa con đường , có một thứ nào đó đang phủ đầy rơm di chuyển . Trông nó rất giống một con bù nhìn rơm nhưng khác ở một điều đó chính là con bù nhìn này biết cử động .
Con bù nhìn rơm đang di chuyển này chính là Phùng Viên Diêm . Lúc hắn quay về chỗ ở lấy đạo cụ thì hắn phát hiện mình chẳng có thứ gì để hóa trang cả , hắn cũng chả có tiền để mua hay thuê nữa , cho nên hắn đã lấy rơm làm thành một bộ đồ cho mình mặc , nó che kín tất cả ngoại trừ con mắt . Phùng Viên Diêm rất hài lòng về tuyệt tác của chính mình nhưng mọi người xung quanh không ai có con mắt thẫm mĩ như hắn cả . Tất cả mọi người đều nhìn thấy hắn đều chửi thầm là " đồ điên " . Tuy nhiên nhà thiết kế của bộ trang phục này - Phùng Viên Diêm vẫn vô tư trình diễn khắp đường phố với vẻ mặt tự hào .
-Thật mất mặt quá đi . Đường đường là đệ đệ của ta mà lại như thế này , mất mặt quá ... mất mặt quá .
Tiêu lão đại thì cảm thấy rất xấu hổ với Phùng Viên Diêm , hắn không ngờ công phu mặt dày của Phùng Viên Diêm lại thâm hậu như thế , còn lợi hại hơn cả chính mình nữa là ...
-Ta thật thông minh mà .
-Thông minh ? Ngươi bị thối óc à ? Lấy bộ quần áo của ngươi khoác bên ngoài đi , nếu không thì xấu hổ chết mất , trời ơi ...
Phùng Viên Diêm không dám chọc giận Tiêu lão đại nên thành thành thật thật khoác quần khoác áo bên ngoài , như vậy thân hình hắn lại trở nên to hơn , như vậy việc hóa trang này đã che dấu hoàn toàn hình dáng và chân dung của Phùng Viên Diêm .
-Như vầy là khỏi sợ ai truy tìm .
Tiêu lão đại mắng thầm , nổi bật thế này , thế mà còn bảo không ai chú ý , chẳng lẽ trên đời này ai cũng ngu như ngươi sao ?
Thế là Phùng Viên Diêm vẫn tiếp tục bước đi trước bao nhiêu ánh mắt thương xót cho kiếp người điên dại .
*****
-Cuối cùng cũng đến nơi .
Phùng Viên Diêm dang tay thoải mái , cuối cùng hắn cũng đến nơi , nhìn khu biệt thự sang trọng như thế này hắn liền cảm thán nhà giàu có khác . Tất cả đều sơn màu trắng , phía trên còn treo hai chữ " Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ " , hai bên thì treo hai chữ " Khai Truơng "
-Lo việc chính của mình đi , còn ở đó mơ với chả mộng . Nhanh lên , bán bình Trúc Cơ Linh Dịch này làm bước thang đầu tiên , sau đó bán tiếp , bán cho đến khi tiền không còn chất được nữa thì hề hề ...
Nghe Tiêu lão đại nói xong , Phùng Viên Diêm liền hỏi người xung quanh xem , mọi người bị hắn gọi lại đều hoảng sợ mà bỏ đi làm Phùng Viên Diêm không biết chuyện gì xảy ra , chỉ có Tiêu lão đại thì dở khóc dở cười .
Sau một hồi thăm hỏi khốc liệt , cuối cùng hắn cũng đã đến nơi . Phùng Viên Diêm nhìn xung quanh phát hiện có rất nhiều phòng , Phùng Viên Diêm tùy tiện bước vào một căn phòng . Phùng Viên Diêm nhìn thấy có một người trung niên đang nằm dài trên ghế , phía sau hắn là một cái cửa và phía trước hắn chính là một cái bàn .
Phùng Viên Diêm chầm chậm bước tới , người trung niên nghe thấy tiếng liền mở mắt nhìn . Thấy Phùng Viên Diêm hóa trang hắn liền bĩu môi xem thường , mặt đồ như thế ai mà không khinh cho được .
-Ngươi muốn bán thứ gì ?
Nghe cái giọng khinh khỉnh giống đàn bà làm cho Phùng Viên Diêm cảm thấy hết sức bực bội . Phùng Viên Diêm ngồi xuống cái rầm , tay đấm mạnh xuống một phát làm cho người trung niên giật nảy mình . Người trung niên tức giận nhìn hắn mắng :
-Tên quê mùa kia . Mày tưởng đây là đâu hả ? Biết điều thì im lặng , đừng làm ta mất hứng . Nghe rõ chưa .
Phùng Viên Diêm cố nén cơn tức , hắn biết đây là địa bàn của đối phương nên cố gắng nhường nhịn , kế tiếp hắn rút trong đống rơm ra một cái bình ngọc rồi đặt lên bàn .
Bình ngọc này chính là bình Trúc Cơ Linh Dịch cuối cùng , Phùng Viên Diêm rất tiếc nuối khi nhìn thấy chiếc bình này được bán đi , nếu không phải hắn không có tiền thì không đời nào hắn bán nó cả . Tuy đau lòng nhưng giọng hắn vẫn không thay đổi , vẫn bình tĩnh mà lạnh lùng :
-Trúc Cơ Linh Dịch , đẩy nhanh tốc độ tu luyện của những người dưới cấp bậc Đấu Giả , không có tác dụng phụ .
Phùng Viên Diêm chỉ giới thiệu bấy nhiêu , không dài dòng hay chém gió , hắn vẫn im lặng ngồi yên .
-Cái gì ?
Người trung niên nghe xong liền nhìn Phùng Viên Diêm với vẻ mặt không tin , sau đó hắn cuối xuống nhìn chiếc bình ngọc . Thế là hắn đứng dậy , cúi người nói với Phùng Viên Diêm :
-Xin tiên sinh đợi chúng tôi kêu người tới xác nhận một chút !
-Nhanh lên . Ta không có nhiều thời gian .
Thái độ của người trung niên này giờ đây đã trở nên nhu hòa , hắn mở chiếc cửa đằng sau ra sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại , Phùng Viên Diêm thầm mắng đúng là lũ gian thương .
****
Một lúc sau , Phùng Viên Diêm thấy người trung niên dẫn theo một người trung niên khác trẻ hơn mình , nhưng nhìn thái độ của người trung niên này thì biết người trung niên mới tới chắc chắn có địa vị rất cao . Người trung niên mới đến lấy bình ngọc sau đó kiểm tra . Sau một hồi kiểm tra , người trung niên mới đến này trở nên khiếp sợ nhìn về phía Phùng Viên Diêm . Người trung niên mới tới vội khom người hành lễ với Phùng Viên Diêm :
-Thưa tiên sinh , đây đúng là linh dịch có thể tăng tốc độ tu luyện , giá của nó chắc không dưới 1 vạn kim tệ . Chúng tôi sẽ lấy nó làm mốc .
-Các ngươi muốn làm gì thì làm nhanh đi . Xong buổi đấu giá này ta sẽ trở lại .
-Vâng , ngài đi thong thả .
Phùng Viên Diêm bước đi , hắn thở phào nhẹ nhõm vì có thể bán được bình Trúc Cơ Linh Dịch này .
-Khoan đã tiên sinh .
Người trung niên mới đến đột nhiên hô to .
-Có chuyện gì sao ?
-À không có chuyện gì to tát . Chỉ là ta muốn tặng tiên sinh một món quà .
Phùng Viên Diêm nghe thấy từ " quà " liền trở nên hứng thú , hắn quay mặt lại thì thấy gã trung niên mới đến đưa tận tay cho Phùng Viên Diêm một bộ y phục màu đen kèm mũ đen , áo choàng đen và một vài cái đen khác .
-Tại hạ tên Uy Khang , đây là bộ đồ rất thích hợp cho việc che dấu dung mạo , điều đặc biệt hơn nữa là nó có xuất xứ từ một loại tơ đặc biệt cho nên rất thơm , trong vòng 1 tháng vẫn thơm tho sạch sẽ . Tặng cho tiên sinh làm quà , mong tiên sinh sau này chiếu cố đến Đấu Giá Hội chúng ta .
-Được .
Phùng Viên Diêm trong lòng cảm thấy đau xót , hắn không nghĩ rằng bộ đồ mình mặc có vấn đề , còn ở trong giới chỉ thì Tiêu lão đại cười nghiêng cười ngã đến nỗi mồm ngoác tới mang tai . Tuy đau xót nhưng hắn vẫn không chậm chễ , Phùng Viên Diêm lấy quà nhanh như chớp sau đó phóng đi .
-Uy tiên sinh , chẳng lẽ linh dịch này đúng thật ...
-Ừm , cách luyện chế này ta chưa từng thấy bao giờ , chắc chắn người này thủ pháp luyện chế rất điêu luyện , có thể là tứ phẩm luyện dược sư .
-Không thể nào .
-Không có chuyện gì là không thể . Ta giao cho ngươi nhiệm vụ phải thông báo cho tất cả mọi người không được đắc tội tới người này đấy !
-Vâng .
-Ha ha , không ngờ chúng ta mới khai trương lại gặp may mắn như thế này , chắc sau này làm ăn sẽ phát đạt lắm đây .
****
-Phù . Xong .
-Ngươi cũng nên vào xem một chút cho mở rộng tầm mắt đi .
-Được thôi .
Phùng Viên Diêm lại quay trở lại cửa trước của Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ . Phùng Viên Diêm thấy giờ đây có rất nhiều người đang đứng chờ ở ngoài cửa , Phùng Viên Diêm chưa bao giờ thấy quy mô nào lớn như thế này . Phùng Viên Diêm nhìn thấy cánh cửa đang mở ra .
-Đây là ...
Phùng Viên Diêm sững sờ , vì hắn nhìn thấy một thứ rất quen thuộc , đó chính là người con gái lúc trước hắn đã đụng phải . Phùng Viên Diêm không ngờ cô gái này lại ở chỗ này . Trong khi Phùng Viên Diêm đang suy nghĩ thì cô gái này lại phát biểu :
-Kính thưa mọi người . Tiểu nữ là Mễ Đặc Nhĩ Chu Thoa , cứ gọi tiểu nữ là Chu Thoa , tiểu nữ là chủ của Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ .
Nghe Chu Thoa nói xong , tất cả mọi người đều nhôn nháo , chẳng ai tin rằng một cô gái xinh đẹp yếu đuối như thế nầy lại có thể là chủ của một Đấu Giá Hội rộng lớn được . Riêng Phùng Viên Diêm thì không nghĩ thế . Khi trở về hắn đã nghe Tiêu lão đại kể về sự việc lúc trước , hắn bị Chu Thoa mê hoặc lúc nào cũng không biết , quả thật cô gái này chỉ có thể nhìn chứ không thể đụng . Cô gái sau một hồi luyên thuyên lại cao giọng lần nữa :
Tiếng pháo nổ tưng bừng , mọi người vỗ tay liên tục , sau đó nhiều người bước qua cửa . Phùng Viên Diêm bước vào cửa thì hắn liền nhìn thấy một không gian rộng lớn không thể nào dùng mắt thường mà nhìn hết được , hắn hiếu kì nhìn khắp nơi không chừa chỗ nào .
-Thôi , đừng bày bộ mặt nhà quê lên tỉnh nữa , mau vào trong đi . Cái chỗ này cũng bình thường thôi .
Nghe Tiêu lão đại đấm một cú thì Phùng Viên Diêm liền tỉnh táo , hắn tiếp tục bước qua một cánh cửa thì phát hiện có rất nhiều ghế ngồi , mà giờ ghế ngồi đã chật hết không chừa chỗ nào . Phùng Viên Diêm vỗ vỗ trán bó tay , đột nhiên có một giọng nói vang lên :
-Tiên sinh .
Phùng Viên Diêm quay lại thì thấy đó chính là Uy Khang lúc trước mình gặp ở chỗ bán Trúc Cơ Linh Dịch , Phùng Viên Diêm không nóng không lạnh nói :
-Chào Uy Tiên Sinh , ta định đến đây xem thử buổi đấu giá nhưng mà hết chỗ ngồi mất cho nên ta nghĩ mình nên ...
-Tiên sinh đừng lo lắng , để ta dẫn ngài đến ghế VIP .
Nói xong Uy Khang dẫn Phùng Viên Diêm đi . Phùng Viên Diêm thấy Uy Khang dẫn mình qua một hành lang tối om , bên cạnh có hai tên thủ vệ khoảng Lục Đoạn Đấu Khí .
-Không hổ là phòng Đấu Giá Hội lớn nhất Ô Thản Thành .
Phùng Viên Diêm thấy trước mặt mình là một dãy ghế rất sang trọng , ở đây chỉ có vài người ngồi , không giống như ở phía bên dưới , đông nghẹt chỗ không thở nổi .
-Thưa tiên sinh , đây là nơi dành cho khách VIP .
-Ừm .
Phùng Viên Diêm gật đầu một cái .
-Tiên sinh cho hỏi danh tánh được không ?
-Cứ gọi là " Phùng Tiên Sinh ".
-Vâng , Phùng tiên sinh .
Phùng Viên Diêm bước tới khu ghế ít người chú ý nhất , hắn đặt mông ngồi xuống , nhắm mắt dưỡng thần . Tuy Phùng Viên Diêm muốn tránh né rắc rối nhưng không ít người khách VIP nhìn tới hắn , vì bọn họ đều nhận được lời cảnh báo của Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ là không được đụng chạm tới người này , với lại cách ăn mặc toàn " đen " làm cho rất nhiều người chú ý .
****
Vài phút sau , không khí ồn ào náo nhiệt đã kết thúc , giờ đây mọi người đều rất im lặng , không gian xung quanh trở nên yên tĩnh rất nhiều . Phùng Viên Diêm vừa lúc này lại mở mắt ra . Kế đó là một giọng nói trong trẻo vang lên :
-Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ bây giờ sẽ bắt đầu buổi đấu giá .
-Tới phút giây quan trọng rồi đây !
Phùng Viên Diêm cầu mong sao cho bình Trúc Cơ Linh Dịch bán được giá tốt và hắn muốn nhìn thấy vật đấu giá trong phòng đấu giá này tốt tới cỡ nào
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 01-02-2014 at 08:09 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
Nói xong , Phùng Viên Diêm nhìn thấy có một người đem một chiếc hộp tới đặt lên bàn , Chu Thoa mở chiếc hộp ra rồi nói :
-Cốt Tuyết Sâm , có thể dùng hàn khí trong sâm tẩy luyện xương cốt , rất thích hợp cho một vài người luyện thể , có thể dùng để luyện chế đan dược nhất phẩm . Giá đầu tiên : năm ngàn kim tệ , mỗi lần trả giá không dưới năm trăm .
-Sáu ngàn kim tệ .
-Tám ngàn kim tệ .
...
Vô số người hò hét ra giá , Phùng Viên Diêm quan sát thì thấy rằng chưa chắc sẽ dừng lại . Hắn thấy tất cả mọi người ở phòng VIP này đều im lặng , ai ai cũng nhắm mắt dưỡng thần .
-Lúc này chẳng có thứ gì quý giá cả nên chẳng ai thèm động tâm , đúng là nhà giàu có khác .
Phùng Viên Diêm âm thầm khinh bỉ bọn nhà giàu . Thế nhưng buổi đấu giá vẫn đang tiếp tục tới giai đoạn sôi trào . Thế là Cốt Tuyết Sâm được bán với giá hai vạn hai ngàn năm trăm kim tệ .
-Tiếp theo chúng tôi xin đấu giá kiện Hỏa Vân Giáp , xung quanh nó được kẻ rất nhiều đường hỏa vân , đao kiếm không thể xuyên thủng , có thể mặc khi ngủ . Giá đầu tiên : một vạn kim tệ , không được ra giá dưới một ngàn kim tệ .
-Một vạn một ngàn kim tệ.
-Một vạn năm ngàn kim tệ .
...
*****
-Tiếp theo chúng tôi sẽ mang đến cho mọi người một bất ngờ đặc biệt , nó là sản phẩm gần cuối của buổi đấu giá hôm nay . Chính là đây .
Chu Thoa lấy ra một bình ngọc , Phùng Viên Diêm chợt trợn mắt vì đó chính là bình Trúc Cơ Linh Dịch mà hắn đã bán .
-Đây là một bình ngọc , bên trong nó chứa đựng linh dịch , linh dịch đó có tên là Trúc Cơ Linh Dịch , có khả năng tăng tốc độ tu luyện đấu khí cho những người chưa đạt tới Đấu Giả , không có tác dụng phụ . Giá là hai vạn kim tệ , không giới hạn số tiền quy định cần đấu giá .
Tất cả mọi người nghe Chu Thoa giới thiệu xong liền hít hà vài tiếng , đa số những người ở đây đều chưa đạt tới cấp bậc Đấu Giả , nếu họ có được bình Trúc Cơ Linh Dịch này thì chắc một ngày đi nghìn dặm , thực lực tăng vọt . Ngay cả những người khách VIP cũng cảm thấy hít thở không thông , họ rất hiểu rõ là những người chưa đạt tới cấp bậc Đấu Giả không thể dùng ngoại vật phụ trợ . Vậy mà hôm nay bọn họ lại có thể nhìn thấy nó ở phòng đấu giá này , giờ đây ai cũng ôm tâm tư ngưỡng mộ gia sản của Đấu Giá Hội này .
-Hai vạn năm ngàn kim tệ .
-Ba bạn kim tệ .
...
Tất cả những người đang đấu giá đều là khách VIP , ai cũng muốn mình sở hữu nó để có thể đào tạo ra những thiên tài , thế nên họ đều dốc sức ngay từ những giây phút đầu tiên .
-Bốn vạn kim tệ .
Bỗng một tiếng hô lớn vang lên . Người ra giá chính là người đang ngồi bên cạnh trò chuyện với Uy Khang , hắn cũng là một người trung niên , tuy nhiên khuôn mặt của hắn rất là dữ tợn .
-Ồ .
Tất cả mọi người đều ồ lên kinh ngạc . Tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán :
-Quả nhiên không hổ là Thành chủ Ô Thản Thành , Ô Thản , ra tay dứt khoát thật .
-Kẻ giàu khác với kẻ nghèo , chúng ta không nên dây dưa tới bọn họ , giờ tới lượt chúng ta nhìn những thế lực lớn đấu đá nhau rồi .
-Phải phải , xem ra trò vui bắt đầu rồi .
...
*****
-Người này thật khó lường .
Phùng Viên Diêm nhìn tới Ô Thản , trong mắt hắn ánh lên sự cảnh giác . Người này tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm hơn những người đang ngồi ở đây , hắn thầm cầu mong mình sẽ không dính dáng gì tới người này . Phùng Viên Diêm trộm nghĩ người này giống như một con sư tử , chạm vào là bị cắn ngay , phải cẩn thận , cực kì cẩn thận khi tiếp xúc với người này .
-Chỉ là một tên Ngũ tinh Đấu sư thôi , gặp ta là quỳ xuống run rẩy xin tha ấy chứ .
-Vậy giờ Tiêu lão đại bắt hắn quỳ được không ?
Phùng Viên Diêm liền chọc ngoáy Tiêu lão đại khiến hắn sững sờ , tên nhóc này thứ gì cũng dốt nhưng chọc người ta thì rất giỏi .
-Lo tập trung vào đi , theo ta nghĩ thì cái giá này đủ để cho ngươi dùng rồi đấy , còn thừa thì cất đi , sau này có gì dùng .
-Vậy ta có thể dùng nó mua một vài thứ chứ .
-Miễn sao còn tiền luyện chế Linh Dịch là được .
Phùng Viên Diêm nghe Chu Thoa nói bình Trúc Cơ Linh Dịch của mình bán với giá bốn vạn kim tệ , hắn sung sướng tới phát chết luôn . Nhưng từ khi hắn nghe chuyện Ô Thản ra giá thì không còn ai ra giá cao hơn nữa , chẳng ai lại muốn mình đắc tội với một thế lực mạnh nhất Ô Thản Thành cả nên ai cũng run như cầy sấy , không dám đưa giá , kể cả các đại thế lực khác cũng rất e dè Ô Thản nên không ra giá luôn . Phùng Viên Diêm đối với việc này rất bực bội , nếu không phải mọi người sợ cái danh thành chủ Ô Thản Thành thì hắn nghĩ rằng mình có thể mua nó với giá này sao ?
-Tiếp theo , chúng tôi sẽ giới thiệu cho các bạn một vật phẩm rất đặc biệt . Đó chính là Nạp Hư Giới Chỉ .
Phùng Viên Diêm nghe Chu Thoa giới thiệu xong hắn liền kinh ngạc . Nạp Hư Giới Chỉ chính là giới chỉ có chứa một khoảng không gian rộng lớn , có thể chứa rất nhiều đồ vật , không nặng ,thoải mái , đây chính là tác dụng của Nạp Hư Giới Chỉ , nghe nói nó được chế tạo bởi tài liệu đặc biệt có thể chứa đựng đồ vật trong không gian , nó được chia làm ba loại : hạ , trung , cao .
Chu Thoa không nói dông dài , sai người đem tới . Phùng Viên Diêm nhìn thấy đó chính là một chiếc nhẫn màu đen kịt , chẳng có trạm khắc thứ gì cả , chỉ toàn một màu đen .
-Giá : một vạn kim tệ .
Tuy tác dụng không tệ nhưng giá của một nạp giới hạ cấp không thể nào so sánh được với bình Trúc Cơ Linh Dịch , Đấu Giá Hội muốn để Trúc Cơ Linh Dịch ra trước để kích thích những vị khách VIP mà thôi .
-Hai vạn kim tệ .
-Hai vạn một ngàn kim tệ .
-...
-Ba vạn kim tệ .
Phùng Viên Diêm cuối cùng đã lên tiếng , hắn muốn giáng một đòn chí mạng để những người khác thấy khó mà lui .
-Ba vạn ba ngàn kim tệ .
Tiếng nói vừa mới vang lên sau khi Phùng Viên Diêm nói chính là của Ô Thản . Phùng Viên Diêm nhíu mày , không thèm liếc Ô Thản lấy một cái , hắn giơ tay nói tiếp :
-Ba vạn năm ngàn kim tệ .
Ô Thản thấy hành động của Phùng Viên Diêm rất chướng mắt , hắn là thành chủ Ô Thản Thành này , có bao giờ đã bị người khác khinh thường bao giờ đâu ? Thế mà cái tên không biết chui từ ngõ ngách nào ra , dám cản đường hắn . Ô Thản tức giận đứng lên hô to :
-Bốn vạn kim tệ .
-Bốn vạn năm ngàn kim tệ .
Phùng Viên Diêm tiếp tục nói với vẻ bình thản , Tiêu lão đại thì quát to :
-Ngươi điên à ? Chúng ta chỉ có bốn vạn kim tệ , ngươi loạn trí à ?
Phùng Viên Diêm vẫn không quan tâm tới lời của Tiêu lão đại , hắn bình tĩnh ngồi im , đưa tay thưởng thức chén trà một cách ngon lành .
-Năm ngàn kim tệ .
-Năm ngàn năm trăm kim tệ .
-Sáu ngàn kim tệ .
-Sáu ngàn năm trăm kim tệ.
Ô Thản tức xì khói , cứ mỗi khi hắn ra giá thì người này ra giá cao hơn hắn năm trăm kim tệ . Hắn suy nghĩ trong chốc lát , thấy giá trị của Nạp Giới hạ cấp không cao như thế này cho nên hắn định ra giá lần cuối , nếu đối phương cố chấp thì cứ tặng cho đối phương .
-Bảy vạn kim tệ .
Khi nghe câu này phát ra từ miệng Ô Thản , ai nấy đều cảm thấy tức cười , Ô Thản thì cố nén cơn đau của mình . Phùng Viên Diêm thì cười thầm , cuối cùng Phùng Viên Diêm nói :
-Chúc mừng Ô Thản thành chủ , tại hạ đành nhường Nạp Hư Giới Chỉ cho ngài .
-Phụt .
Ô Thản nghe xong liền phun máu , hắn không ngờ chỉ vì một lần ra oai thế mà giờ lại chịu hậu quả thê thảm như thế này .
-Tao sẽ giết mày .
-Ô Thản thành chủ , xin hãy bình tĩnh , đây là phòng đấu giá của chúng tôi , mong ngài chấp hành quy định
Ô Thản nghe xong lời cảnh cáo liền tỉnh táo , hắn im lặng ngồi xuống , mặt đỏ bừng , chỉ cần kẻ nào ngu ngốc đụng vào hắn chắc chắn sẽ bị hắn xé xác .
-Hỗn đản , ông không tha cho mày đau .
****
Khi chơi được một vố , Phùng Viên Diêm vui mừng hớn hở cười khằng khặc . Thê là hắn lại " Sung sướng đến chết lần 2 ".
-Sau đây chúng tôi xin đấu giá vật phẩm cuối cùng ...
Phùng Viên Diêm nghe xong liền tò mò nhìn Chu Thoa , tất cả mọi người đều như vậy , kẻ cả Ô Thản thành chủ cũng tỏ ra một chút thất thố . Tất cả mọi người kể cả Phùng Viên Diêm đều hỏi
-Nó là gì ?
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 01-02-2014 at 01:58 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥
TUNG VÀI CHỮ CÂU HÀNG , SAU ĐÓ MỚI VIẾT HẾT , SAO MÌNH THÍCH NHÁI TRUNG QUỐC THẾ NHỈ , NHỚ THANKS NHÉ
Tân Đấu Khí Đại Lục
Chương 14 : Tứ Hỏa Thần Chân Kinh
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Chu Thoa đích thân đặt một chiếc hộp gỗ xuống bàn , Phùng Viên Diêm nghĩ chiếc hộp này làm từ một loại gỗ hiếm , mùi hương của nó bốc ra ngào ngạt , ngay cả Tiêu lão đại dùng tinh thần lực lượng kiểm tra cũng không có kết quả , Tiêu lão đại nói mùi hương của gỗ đã làm cản đi tinh thần lực lượng của hắn ?
Chu Thoa mở chiếc hộp ra , chiếc hộp bỗng nhiên phát ra ánh sáng chóa lòa . Thế rồi có một thứ trong chiếc hộp bay ra , nó có hình một cuốn trục , quyển trục này màu đỏ đậm , trong nó còn phát ra một sóng âm rất kinh khủng .
-Không thể nào ? Tứ Hỏa Thần Chân Kinh ! Sao nó lại có thể ở đây được .
Tiêu lão đại nói với vẻ không tin nổi , dường như Tiêu lão đại hiểu rất rõ về quyển trục thần bí vậy .
-Tiêu lão đại , Tứ Hỏa Thần Chân Kinh là gì ?
-Đây là một loại đấu kĩ rất kinh khủng , chỉ có thể dùng dị hỏa mới thực hiện được ( ai không biết dị hỏa thì search google mà coi ) , bộ Chân Kinh này có bốn phần , tương ứng với bốn thần thú : Hỏa Long , Hỏa Lân , Hỏa Quy , Hỏa Phụng .
-Sao Tiêu lão đại lại hiểu rõ nó nhiều thế ?
-Vì trong người ta cũng có một phần .
-Cái gì ? Nó cấp bậc ra sao ?
-Tuy theo dị hỏa mà có sức mạnh khác nhau , dị hỏa bài danh càng cao thì uy lực càng mạnh , nhờ nó mà ta cũng có một thời oai hùng .
-Vậy huynh có phần nào ?
Phùng Viên Diêm nghe Tiêu lão đại nói có chút hoài niệm , hắn liền nhanh chóng hỏi để moi chút thông tin , thứ mà được Tiêu lão đại mắt để cao hơn đầu nói rất mạnh thì chắc chắn Tứ Hỏa Thần Chân Kinh này có chỗ bất bình thường .
-Phần đầu tiên : Hỏa Quy . Theo như ta suy đoán thì nó có thể là Huyền Giai Cao Cấp Đấu Kĩ , có thể so sánh với Địa Giai .
-Không thể nào ?
Phùng Viên Diêm chấn động ,từ trước đến giờ hắn chỉ thấy toàn Hoàng Giai chứ chưa bao giờ thấy Huyền Giai Đấu Kĩ cả . Vậy mà giờ hắn đã có thể thấy được Huyền Giai Đấu Kĩ có uy lực so với Địa Giai Đấu Kĩ , đây quả là một tin chấn động đối với hắn .
-Ta nói cho ngươi biết , Tứ Hỏa Thần Chân Kinh này có nguồn gốc từ thời viễn cổ đấy , ngươi nên biết rằng đồ cổ lỗ sỉ thường hay bá đạo đấy .
-Đệ biết .
-Nhưng mà Tiêu lão đại . Nếu là đấu kĩ kinh khủng như thế tại sao Đấu Giá Hội không giữ lại đi , tại sao đem bán đi .
-Hề hề . Ta nói cho ngươi biết , đấu kĩ này sẽ tự động nhận chủ đấy !
-What ?
-Chỉ cần ngươi có dị hỏa thì chắc chắn 90% đấu kĩ đó ngươi có thể sử dụng , đối với người chưa có dị hỏa , xem cũng chẳng hiểu là thứ gì . Ngươi đừng lo lắng quá .
-Nhưng mà chúng ta rất khó để có được nó , có rất nhiều người chú ý .
Phùng Viên Diêm nhìn xung quanh , hắn thấy có vô số người thèm khát nhìn tới Tứ Hỏa Thần Chân Kinh . Phùng Viên Diêm liền lắc đầu cười khổ , cuối cùng Tiêu lão đại nói :
-Vậy chúng ta chỉ cần đấu giá nó là được .
-Tiêu lão đại đừng tưởng mình giàu có , huynh xem ở đây có bao nhiêu người . Bốn vạn kim tệ của chúng ta , chỉ là một cọng lông đối với họ thôi .
-Vậy chúng ta phải làm sao ?
-Để đệ suy nghĩ . À , có cách rồi . Khà khà , chúng ta sẽ hợp tác với Đấu Giá Hội này .
-Hợp tác ?
-Chẳng phải chúng ta có thể luyện đan sao ? Chỉ cần giúp họ luyện chế vài viên để trừ nợ , thế là xong .
-Lỡ như số nợ quá lớn thì sao ?
-Chúng ta không cần phải sợ , có ai mà muốn đắc tội với một luyện dược sư không ? Vả lại tài năng luyện dược của Tiêu lão đại đâu phải thuộc dạng tầm thường , chắc chắn họ sẽ thả tôm bắt tép , có cơ hội quan hệ với một luyện dược sư ai mà không muốn .
-Hay , kế này được . Cứ tưởng ngươi ngốc , ai ngờ cũng có lúc thông minh đột xuất .
-Đang mắng hay chửi người khác vậy ?
-Tùy ngươi nghĩ thôi , giờ làm ngay đi . Nếu không để cuộc đấu giá này bắt đầu là chết .
Phùng Viên Diêm nhanh chóng rời khỏi ghế ngồi , hắn nhanh chóng bước tới Uy Khang . Uy Khang lúc này đang ôm tâm tư xem trò vui , đột nhiên thấy Phùng Viên Diêm bước tới phía mình , hắn giật mình đứng dậy chào Phùng Viên Diêm :
-Phùng tiên sinh , ngài muốn tìm gì sao ?
-Không , ta chỉ muốn cùng Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ hợp tác mà thôi .
-Hợp tác sao ?
-Đúng vậy .
-Vậy ngài muốn gì ?
Uy Khang hỏi ngay vào trọng tâm của vấn đề khiến Phùng Viên Diêm hết sức ngạc nhiên , không hổ là gian thương . Phùng Viên Diêm chỉ xuống chỗ Chu Thoa nói :
-Ta muốn thứ dưới kia .
-Tiên sinh muốn quyển trục kia sao ?
-Đúng vậy . Ta mong quý vị hoãn buổi đấu giá này một chút được chứ ? Ta muốn đến một nơi kín đáo để tiện nói chuyện .
-Vậy thì để tôi nói với tiểu thư .
Nói xong Uy Khang phất tay , một cô gái trẻ tuổi nhanh chóng đi tới phía Uy Khang , kế đó Uy Khang dặn cô gái dẫn Phùng Viên Diêm đến một căn phòng .
*****
Đúng lúc Phùng Viên Diêm đang thưởng thức chén trà thì bỗng nhiên Phùng Viên Diêm nghe thấy tiếng mở cửa .
-Chào Phùng tiên sinh .
-Chào tiểu thư.
-Không dám , cứ gọi tiểu nữ là Chu Thoa .
Lúc này Phùng Viên Diêm đang giả giọng của Tiêu lão đại , nhờ tinh thần lực của Tiêu lão đại nên trò giả giọng này không bị phát hiện , thế là Chu Thoa căn cứ theo lời nói mà khẳng định Phùng Viên Diêm lớn tuổi hơn mình rất nhiều . Dẫn đến Chu Thoa có chút nhầm lẫn về tuổi tác , chứ nếu không Phùng Viên Diêm phải gọi Chu Thoa là chị .
-Chu Thoa cô nương , chắc Uy Khang cũng đã nói với cô rồi chứ ?
-Chúng tôi không biết tại sao tiên sinh muốn quyển trục đó cả .
-Chỉ là ta thấy hứng thú với nó thôi .
Phùng Viên Diêm âm thầm mắng lũ giảo hoạt , định moi thông tin từ Phùng Viên Diêm . Nhưng Phùng Viên Diêm cũng thở phào may mắn , như vậy là bọn họ vẫn chưa biết quyển trục đó là gì cả .
-Nói thật là chúng tôi không biết nó là gì cả . Chắc là có liên quan đến thời viễn cổ , chúng tôi đã cho rất nhiều người kiểm tra nhưng chẳng ai nhìn ra được sự thật , chúng tôi biết nó rất quý giá nhưng không thể nào biết được sự thật của nó nên đành kiếm ít tiền .
Phùng Viên Diêm cười khảy , kiếm ít tiền . Đấu Giá Hội này là một tổ chức gian thương , thứ không có giá trị thì họ cũng có thể biến nó thành vật vô giá , nếu họ đem đấu giá thứ này mà không thu được bộn tiền thì Phùng Viên Diêm đi đầu dưới đất .
-Vậy chúng ta nên vào vấn đề chính chứ nhỉ ? Tiên sinh muốn cùng chúng tôi trao đổi thì ngài cũng nên đưa một cái giá hợp lí , chúng tôi không muốn chịu thiệt . Tiên sinh cũng biết vì nói chuyện với tiên sinh mà danh dự của Đấu Giá Hội đã xuống thấp , chắc ngài cũng nên bồi thường danh dự cho chúng tôi chứ ?
-Đương nhiên là ta sẽ đưa ra một cái giá hợp lí để cho quý vị không chịu thiệt thòi rồi .
Phùng Viên Diêm suýt nữa cắn trúng lưỡi vì tức giận , đàn bà đúng là thứ sinh vật nguy hiểm nhất mà .
-Ta sẽ giúp quý vị luyện chế bốn bình Tụ Khí Tán .
Tụ Khí Tán là một loại đan dược tăng khả năng thành công khi ngưng tụ đấu khí , nó rất quan trọng cho việc đột phá Cửu Đoạn Đấu Khí , tiến tới Đấu Giả , cho dù thất bại cũng không bị thụt lùi cảnh giới . Đây làm một thứ mà đa số người đều mơ ước tới .
Chu Thoa liền sững người , ngay cả Uy Khang cũng bị chấn động giật nảy mình . Bọn họ liền suy nghĩ một chút , rồi nói :
-Chúng ta đồng ý , nhưng chúng tôi chưa thấy cái gì là bồi thường danh dự cả .
-Được thôi , thêm hai bình Tụ Khí Tán .
-Được .
Chu Thoa liền nói ngay , sợ Phùng Viên Diêm đổi ý nên cô ta nhanh chóng sai Uy Khang mang tới quyển trục . Quyển trục tới tay Phùng Viên Diêm liền bị hắn cất vào , Phùng Viên Diêm đây không phải là lúc để kiểm tra quyển trục này , thế là hắn liền kêu Chu Thoa đưa hắn dược liệu .
-Ngài cần bao nhiêu dược liệu ?
-Đủ bảy lần luyện dược là được .
-Vâng , chúng tôi sẽ chuẩn bị ngay .
-À , chuẩn bị cho ta một căn phòng thật yên tĩnh, kín gió , tối thui đấy .
-Vâng , Uy Khang . Mau dẫn Phùng Tiên Sinh tới đó .
-Vâng tiểu thư .
*********
-Các ngươi ra ngoài hết đi . Ta chuẩn bị bắt đầu luyện đan , tuyệt đối không được để kẻ nào vào trong phòng , nếu làm ta phân tâm thì ta không chịu hậu quả đâu đấy .
-Chúng tôi sẽ dặn mọi người cẩn thận . Chúc tiên sinh thành công .
-" Kẹt kẹt kẹt , rầm "
Phùng Viên Diêm nghe xong tiếng đóng cửa liền thở phào nhẹ nhõm , Tiêu lão đại bên trong giới chỉ bực bội nói :
-Chỉ có sáu viên đan dược Tụ Khí Tán mà lại đem cho ta tới bảy phần dược liệu . Ngươi khinh tài năng của ta , sợ ta luyện chế thất bại à ?
-Đâu có đâu có , ai nói là Tiêu lão đại luyện sáu viên Tụ Khí Tán đâu ! Luyện bảy viên chứ .
-Luyện bảy viên ? Theo yêu cầu là chỉ sáu viên thôi mà .
-Thì viên còn lại cho đệ dùng chứ , sau này đệ cũng rất cần tới nó đấy .
-Ừ nhể , công nhận ngươi lanh lẹ thật .
-Chuyện nhỏ thôi . Mau cho đệ xem tài luyện dược của Tiêu lão đại đi .
-Nếu ngươi muốn thì ta sẽ cho ngươi xem .
Một dòng khói trắng bay ra từ giới chỉ cổ xưa , dòng khói trắng này nhanh chóng ngưng tụ thành một vị trung niên cao lớn .
-Nhìn cho kĩ , luyện dược sư luyện dược như thế nào .
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 01-02-2014 at 09:55 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥