|
|
13-02-2009, 01:51 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
PHIẾU BÃO ÄIỂM
Không nhìn ngang nhìn ngá»a, chiếc cặp sách nhảy Ä‘áºp bồm bá»™p trên lÆ°ng, Tôt-tô-chan chạy má»™t mạch từ nhà ga vá» nhà . Nếu ai đó nhìn thấy em chắc hẳn sẽ nghÄ© là chuyện gì đó kinh khủng lắm đã xảy ra. Em bắt đầu chạy ngay từ lúc ra khá»i cổng trÆ°á»ng.
VỠđến nhà , em mở cá»a trÆ°á»›c và nói rất to:
- Con đã vỠđây ạ!
Rồi chạy Ä‘i tìm con Rốc-ky. Nó Ä‘ang nằm ở hà nh lang hóng mát, bụng dán sà n nhà . Tôt-tô-chan không nói má»™t lá»i. Em ngồi xuống trÆ°á»›c mặt Rốc-ky, tháo cặp ra khá»i lÆ°ng, và lấy phiếu báo Ä‘iểm. Äây là phiếu báo Ä‘iểm đầu tiên của em. Em mở phiến ra để cho Rốc-ky nhìn rõ số Ä‘iểm của em:
- Xem đây nà y! – em tá»± hà o nói. Trên phiếu có ghi những Ä‘iểm A, B và má»™t chữ số khác. Tất nhiên Tôt-tô-chan chÆ°a hiểu A tốt hÆ¡n B hay B tốt hÆ¡n A, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Rốc-ky lại cà ng khó hÆ¡n nữa. NhÆ°ng Tôt-tô-chan vẫn muốn khoe phiếu Ä‘iểm của em vá»›i Rốc-ky trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i khác, và em chắc chắn rằng Rá»™c-ky sẽ rất hà i lòng.
Nhìn thấy mảnh giấy ở trÆ°á»›c mặt, Rốc-ky ngá»i ngá»i rồi sau đó nhìn Tôt-tô-chan chằm chằm.
- Mà y có thÃch không? – Tôt-tô-chan nói – NhÆ°ng có rất nhiá»u chữ khó đấy, mà y không Ä‘á»c được đâu!
Rốc-ky nghiêng đầu như thể muốn xem lại tấm phiếu báo điểm, sau đó nó liếm tay Tôt-tô-chan.
- Tốt lắm – em nói vẻ hà i lòng rồi đứng dáºy – Bây giá» chị sẽ Ä‘i khoe vá»›i mẹ.
Tôt-tô-chan Ä‘i rồi, Rốc-ky cÅ©ng đứng dáºy và tìm cho mình chá»— mát hÆ¡n. Nó từ từ nằm xuống và nhắm đôi mắt lại. Không phải chỉ có mình Tôt-tô-chan cho rằng khi nó nhắm mắt là dấu hiệu nó Ä‘ang suy nghÄ© vá» tấm phiếu báo Ä‘iểm của em.
KỲ NGHỈ HÈ BẮT ÄẦU
“Ngà y mai há»c sinh sẽ cắm trại. Äá» nghị các em đến trÆ°á»ng và o buổi tối, mang theo chăn và quần áo ngủâ€. Giấy báo của thầy hiệu trưởng mà Tôt-tô-chan mang vá» cho mẹ đã ghi nhÆ° váºy. Kỳ nghỉ hè bắt đầu từ ngà y hôm sau.
- Cắm trại là thế nà o ạ? – Tôt-tô-chan há»i.
Tuy còn đang phân vân, mẹ em vẫn đáp:
- Rất có thể cắm trại là các con sẽ dá»±ng lá»u ở má»™t nÆ¡i nà o đó ngoà i trá»i và ngủ luôn ở đấy! Ngủ ở đấy các con sẽ nhìn thấy trăng sao. Mẹ không hiểu nhà trÆ°á»ng sẽ dá»±ng trại ở đâu. Trong giấy báo không nói gì đến tiá»n nong, nhÆ° váºy có thể là sẽ cắm trại rất gần trÆ°á»ng.
Äêm ấy, sau khi lên giÆ°á»ng, Tôt-tô-chan không tà i nà o nhắm mắt được. NghÄ© đến chuyện cắm trại em hÆ¡i lo lo, tim cứ Ä‘áºp rá»™n lên. Có thể là má»™t cuá»™c phiêu lÆ°u đây!
Sáng hôm sau, vừa ngủ dáºy em đã lo chuẩn bị ngay đồ đạc. Tối đó, khi chăn và quần áo ngủ đã gá»n gà ng trong ba lô, em tạm biệt má»i ngÆ°á»i, cảm thấy mình bé nhá» và lòng đầy lo lắng.
Khi thấy tất cả các em Ä‘á»u đã có mặt ở trÆ°á»ng, thầy hiệu trưởng liá»n nói:
- Nà o, bây giá» các em tá»›i phòng há»p Ä‘i.
Äến nÆ¡i, thầy hiệu trưởng bÆ°á»›c lên bục sân khấu nhá», tay cầm mấy cái cá»c và má»™t bá»c vải hồ cứng. Äó là má»™t cái lá»u mà u xanh.
- Thầy sẽ hÆ°á»›ng dẫn các em cách dá»±ng má»™t cái lá»u – ông nói và trải lá»u ra – các em chú ý quan sát nhé.
Trong chốc lát má»™t mình thầy, vừa căng, vừa kéo dây góc nà y vừa trồng cá»™t góc kia, đã dá»±ng lên má»™t cái lá»u đẹp.
- Nà o bắt đầu Ä‘i – ông nói – bây giá» chứng ta dá»±ng lá»u trong phòng há»p nà y và bắt đầu cắm trại.
Mẹ Tôt-tô-chan, cÅ©ng nhÆ° nhiá»u ngÆ°á»i khác, cứ ngỡ là các em sẽ dá»±ng trại ở ngoà i trá»i, nhÆ°ng thầy hiệu trưởng lại nghÄ© khác. Dá»±ng lá»u trong phòng há»p các em sẽ an toà n,dù trá»i mÆ°a hay có gió rét.
Vừa hò reo sung sÆ°á»›ng: “Chúng mình cắm trại Ä‘i! Dá»±ng trại Ä‘i!†Các em vừa chia thà nh từng nhóm, và vá»›i sá»± giúp đỡ của các giáo viên, các em đã dá»±ng đủ số lá»u đã định. Khoảng ba em có thể ngủ được trong má»™t lá»u. Tôt-tô-chan nhanh chóng mặt quần áo ngủ, và ngay sau đó các em vui mừng bò ra bò và o hết lá»u nà y đến lá»u khác. Các đợt viếng thăm không ngá»›t diá»…n ra.
Khi tất cả các em đã mặc quần áo ngủ, thầy hiệu trưởng đến ngồi giữa phòng, nÆ¡i má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn rõ thầy. Thầy bắt đầu kể chuyện vá» những chuyến Ä‘i ra nÆ°á»›c ngoà i của mình.
Em nà y nằm ở trong lá»u nhô đầu ra, em kia ngồi nghiêm chỉnh, lại có em nằm nghếch đầu và o lòng bạn, tất cả Ä‘á»u chú ý lắng nghe các câu chuyện vá» những nÆ°á»›c mà các em chÆ°a bao giỠđặt chân tá»›i và tháºm chà chÆ°a bao giá» nghe nói trÆ°á»›c đó. Chuyện của thầy rất hấp dẫn, có lúc các em cảm thấy các bạn nhá» sống trên những mảnh đất xa xôi kia Ä‘á»u nhÆ° là bạn của mình.
Và cuối cùng là sá»± việc Ä‘Æ¡n giản nà y: ngủ trong những cái lá»u dá»±ng ngay trong phòng há»p. Và sá»± nếm trải Ä‘iá»u đó đã trở thà nh niá»m vui và ká»· niệm quý báo mà không bao giá» các em có thể quên. Tất nhiên thầy hiệu trưởng biết cách là m thế nà o cho các em cảm thấy hạnh phúc.
Khi buổi ká» chuyện của thầy kết thúc, đèn trong phòng há»p tắt, tất cả các em vá» lá»u của mình. Tiếng cÆ°á»i vang lên trong lá»u nà y, trong lá»u kia lại có những tiếng thì thầm, trong khi đó từ cái lá»u ở phÃa cuối lại vang lên những tiếng chen lấn cãi cá», nhÆ°ng rồi yên tÄ©nh cứ dần dần bao trùm lên tất cả.
Cắm trại mà không có trăng sao, nhÆ°ng các em vẫn thấy vui. Äối vá»›i các em phòng há»p giống nhÆ° nÆ¡i cắm trại tháºt sá»±, và ká»· niệm vỠđêm đó mãi mãi được tắm trong ánh trăng sao.
MỘT CUỘC PHIÊU LƯU MẠO HIỂM
Hai ngà y sau buổi cắm trại, Tôt-tô-chan lại có má»™t cuá»™c phiêu lÆ°u mạo hiểm. Äó là ngà y em hẹn gặp Y-a-su-a-ki-chan. Äây là má»™t công việc bà máºt, nên cả cha mẹ bạn và cha mẹ Tôt-tô-chan Ä‘á»u không biết. Em má»i Y-a-su-a-ki-chan đến thăm cây của em.
Há»c sinh trÆ°á»ng Tô-mô-e má»—i em chiếm má»™t cây trên sân trÆ°á»ng là m riêng của mình để leo trèo. Cây của Tôt-tô-chan trồng ở sát bá» rà o gần con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến Ä‘á»n Ku-hon-bút-su. Äây là má»™t cây to, thân rất trÆ¡n và khó trèo. Những ai trèo giá»i, có thể leo lên đến cái chạc ba cách mặt đất chừng hai mét. Chạc cây nà y giống nhÆ° má»™t cái võng. Tôt-tô-chan thÆ°á»ng leo lên đấy và o giá» nghỉ, hay sau khi tan há»c, để ngắm nhìn trá»i mây ở tÃt phÃa xa, hoặc nhìn những ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ở bên dÆ°á»›i.
Các em coi các cây "của mình" là tà i sản riêng, và vì váºy nếu muốn leo lên cây của ngÆ°á»i khác thì phải xin phép và nói rất lịch sá»±: "Xin lá»—i, tôi có thể và o "nhà " được không?"
Vì Y-a-su-a-ki-chan bị bại liệt, nên chÆ°a bao giá» em trèo lên cây hay nháºn má»™t cây nà o đó là của mình. Äó cÅ©ng chÃnh là lý do khiến Tôt-tô-chan má»i bạn đến thăm cây của em. Các em phải giữ kÃn vì nếu để ngÆ°á»i khác biết, chắc chắn há» sẽ phản đối ầm lên.
Ra khá»i nhà , Tôt-tô-chan nói vá»›i mẹ là em Ä‘i thăm bạn Y-a-su-a-ki-chan tại Äe-nen-cho-phu. Vì nói dối nên em không dám nhìn thẳng và o mặt mẹ mà dán mắt và o đôi dây già y, Rốc-ky Ä‘i theo em đến táºn nhà ga; lúc chia tay em đã nói tháºt vá»›i nó:
- Chị sẽ má»i Y-a-su-a-ki-chan leo lên cây của chị.
Tôt-tô-chan đến trÆ°á»ng, tấm thẻ lên tà u vẫn Ä‘eo ở cổ. Em thấy Y-a-su-a-ki-chan Ä‘ang đứng đợi em bên những luống hoa; sân trÆ°á»ng lúc nà y vắng bóng há»c sinh vì Ä‘ang kì nghỉ hè. Y-a-su-a-ki-chan chỉ hÆ¡n Tôt-tô-chan có má»™t tuổi, nhÆ°ng khi em nói, giá»ng em nghe rất già dặn.
Nhìn thấy Tôt-tô-chan, Y-a-su-a-ki-chan vá»™i và ng Ä‘i vá» phÃa bạn, kéo lê đôi chân, tay giÆ¡ vá» phÃa trÆ°á»›c để giữ thăng bằng. Tôt-tô-chan rất hồi há»™p vì công việc sắp là m, em khúc khÃch cÆ°á»i.
Tôt-tô-chan dẫn bạn đến bên gốc cây của mình. Sau đó, đúng theo ý định mà em đã nghÄ© sẵn từ đêm trÆ°á»›c, em chạy đến bên túp lá»u của ngÆ°á»i coi trÆ°á»ng lấy cái thang, kéo lê đến bên cây, rồi tá»±a nó và o thân cây đến đúng chá»— chạc ba. Em leo lên rất nhanh, nắm lấy đầu thang và nói vá»›i xuống:
- Xong rồi, bạn cố leo lên đi!
Tay chân Y-a-su-a-ki-chan yếu quá, yếu đến mức ngay từ nấc thang thứ nhất em đã cần có ngÆ°á»i đỡ. Thế là Tôt-tô-chan leo ngay xuống và cố đủn Y-a-su-aki-chan lên từ phÃa sau. NhÆ°ng Tôt-tô-chan lại quá nhá» và gầy nên em chỉ đủ sức để vừa đỡ lấy ngÆ°á»i Y-a-su-a-ki-chan, vừa giữ sao cho cái thang đứng vững. Y-a-su-a-ki-chan, nhấc chân ra khá»i cái nấc thang thứ nhất và đứng im bên cạnh cái thang, đầu hÆ¡i ngoẹo xuống. Lần đầu tiên Tôt-tô-chan nháºn thấy thá»±c tế lại khó hÆ¡n em tưởng rất nhiá»u. Em phải là m gì bây giá»?
Em rất muốn má»i Y-a-su-a-ki-chan leo lên cây của em và Y-a-su-a-ki-chan cÅ©ng muốn nhÆ° váºy. Em Ä‘i má»™t vòng quanh cái thang rồi đứng lại trÆ°á»›c mặt bạn. Thấy Y-a-su-a-ki-chan buồn quá, Tôt-tô-chan liá»n phồng mồm lên là m trò há» cho bạn vui.
- Äợi nhé, mình nghÄ© ra được cách nà y rồi!
Tôt-tô-chan lại chạy đến cái lá»u của ngÆ°á»i gác trÆ°á»ng lấy ra hết thứ nà y đến thứ khác chỉ cốt tìm xem có gì giúp em được không? Cuối cùng em tìm thấy má»™t cái thang đứng. Cái thang có thể tá»± đứng vững, em sẽ không phải giữ nữa.
Tháºt kỳ lạ, bằng sức mạnh nhá» bé của mình, em đã kéo nổi cái thang đứng đến bên thân cây, và rất hà i lòng khi thấy nó cao gần tá»›i chạc ba.
- Nà o, dũng cảm lên - em nói vẻ đà n chị. - Bây giỠnó không còn đung đưa nữa đâu.
Y-a-su-a-ki-chan nhìn cái thang đứng vá»›i vẻ lo sợ. Sau đó em nhìn Tôt-tô-chan, mồ hôi Æ°á»›t nhÆ° tắm. Y-a-su-a-ki-chan cÅ©ng toát mồ hôi. Em nhìn lên cây. Rồi vá»›i má»™t sá»± quyết tâm, em đặt chân lên báºc thang thứ nhất.
Hai em không há» chú ý đến chuyện phải mất bao nhiêu thì giỠđể Y-a-su-a-ki-chan leo cho tá»›i đỉnh thang. Nắng mùa hè gay gắt, nhÆ°ng Tôt-tô-chan không mảy may quan tâm, em chỉ cố hết sức đẩy Y-a-su-a-ki-chan lên đến nấc thang cao nhất. Em đứng ở phÃa dÆ°á»›i, tay nhấc chân bạn, đầu Ä‘á»™i mông bạn để ngÆ°á»i bạn khá»i bị lắc lÆ°.
Y-a-su-a-ki-chan cũng cố hết sức mình và cuối cùng cũng leo đến đỉnh thang.
- Hoan hô!
NhÆ°ng lên đó, cả hai lại thất vá»ng. Tôt-tô-chan lại leo lên chạc ba nhÆ°ng em quá nhá» và gầy nên không tà i nà o đủ sức để giúp Y-a-su-a-ki-chan chuyển từ thang sang cây được. Nắm lấy đầu cái thang đứng, Y-a-su-a-ki-chan nhìn Tôt-tô-chan. Tôt-tô-chan nhÆ° muốn khóc Em thèm được má»i Y-a-su-a-ki-chan leo lên cây của mình để khoe vá»›i bạn má»i thứ...
Nhưng em không khóc. Em sợ rằng nếu mình khóc thì Y-a-su-a-ki-chan cũng sẽ khóc theo mất. Em nắm lấy tay bạn. Vì bị bại liệt nên các ngón tay của Y-a-su-a-ki-chan sát và o nhau. Tay bạn dà i hơn tay em và những ngón tay cũng dà i hơn. Em cầm tay bạn một lúc lâu. Rồi em nói:
- Hãy nằm xuống và mình sẽ cố kéo bạn lên!
Nếu ngÆ°á»i lá»›n có ai Ä‘i qua, nhìn thấy cái cảnh Y-a-su-a-ki-chan Ä‘ang nằm dán bụng và o cái thang đứng còn Tôt-tô-chan thì đứng ở chạc cây cố kéo bạn mình lên, ngÆ°á»i đó hẳn sẽ phải hoảng hốt. Trông tháºt nguy hiểm vô cùng.
NhÆ°ng Y-a-su-a-ki-chan hoà n toà n tin ở bạn và Tôt-tô-chan đã lấy tÃnh mạng của mình để bảo đảm cho bạn. Vá»›i bà n tay bé nhá» nắm lấy tay bạn, Tôt-tô-chan dùng hết sức kéo bạn lên. Äôi lúc những đám mây lá»›n kéo tá»›i che cho hai em khá»i bị cái nắng gay gắt thiêu đốt.
Cuối cùng cả hai em đã đứng đối diện vá»›i nhau trên chạc cây. Gạt má»› tóc Æ°á»›t đẫm vá» phÃa sau, Tôt-tô-chan cúi chà o lịch sá»±:
- Vui mừng má»i bạn đến thăm cây của tôi.
Y-a-su-a-ki-chan tá»±a lÆ°ng và o thân cây mỉm cÆ°á»i e thẹn. Em nói:
- Cho phép tôi và o "nhà " bạn nhé!
Y-a-su-a-ki-chan có thể nhìn được những cảnh váºt em chÆ°a được thấy bao giá».
- Ra váºy! Leo lên cây là nhÆ° thế nà y đây, - em nói vẻ phấn khởi.
Các em ngồi trên chạc cây má»™t lúc lâu và kể cho nhau nghe đủ má»i chuyện.
- Chị mình cho biết ở Mỹ ngÆ°á»i ta có cái máy gá»i là vô tuyến truyá»n hình, - Y-a-su-a-ki-chan nói vẻ rất sôi nổi, - Chị mình bảo nếu ở Nháºt có cái đó thì chúng mình có thể ngồi nhà xem ngÆ°á»i ta đấu váºt. Chị mình lại bảo nó giống nhÆ° má»™t cái há»™p ấy!
Tôt-tô-chan không thể hiểu được tại sao má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Y-a-su-a-ki-chan, không Ä‘i được đâu xa, lại có thể xem đủ má»i thứ ở ngay tại nhà .
Em cÅ©ng băn khoăn không hiểu tại sao những Ä‘o váºt lá»›n nhÆ° váºy lại chui được và o trong cái há»™p đặt ở nhà . Äô váºt to lá»›n lắm. NhÆ°ng dù sao cÅ©ng tháºt thú vị! Thá»i ấy không ai hiểu vô tuyến truyá»n hình là gì. Y-a-su-a-ki-chan là ngÆ°á»i đầu tiên nói vá»›i Tôt-tô-chan vá» chuyện nà y.
Tiếng ve sầu vang lên và cả hai em Ä‘á»u rất vui. Äối vá»›i Y-a-su-a-ki-chan đây là lần đầu tiên và cÅ©ng là lần cuối cùng em leo lên cây.
Last edited by khungcodangcap; 13-02-2009 at 01:19 PM.
|
13-02-2009, 01:52 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
THỬ THAÌCH LOÌ€NG DŨNG CẢM
"Cái gì dễ sợ, mùi hôi, mà ăn lại ngon?"
Tôt-tô-chan và các bạn em thÃch câu đố nà y lắm, nên mặc dù biết tá»ng câu trả lá»i rồi mà các em vẫn nhắc lại không biết chán: "Há»i tá»› cái gì dá»… sợ và mùi hôi Ä‘i!".
Câu trả lá»i là "Con quá»· trong nhà tiêu ăn bánh nhân Ä‘áºu".
Dá»±a và o kết quả cuối cùng của trò chÆ¡i "Thá» thách lòng dÅ©ng cảm" của trÆ°á»ng Tô-mô-e, ngÆ°á»i ta cÅ©ng có thể đặt được má»™t câu đố hay: "Cái gì dá»… sợ, là m nhá»™t và là m bạn cÆ°á»i?"
Từ buổi tối dá»±ng lá»u và cắm trại ở phòng há»p, thầy hiệu trưởng đã báo trÆ°á»›c: "Chúng ta sẽ tổ chức trò chÆ¡i "Thá» thách lòng dÅ©ng cảm" và o má»™t buổi tối nà o đó ở Ä‘á»n Ku-hon-bút-su. Ai muốn xung phong là m ma, giÆ¡ tay lên". Có khoảng bảy há»c sinh nam tranh nhau đóng vai nà y...
Và o má»™t buổi tối đã định, lúc táºp trung đầy đủ ở trÆ°á»ng há»c, các há»c sinh nháºn là m ma sẽ mang the các loại quần áo tá»± là m lấy Ä‘i trốn ở khu Ä‘á»n.
Lúc Ä‘i, các em nói: "Chúng tá»› sẽ là m cho các cáºu sợ mất vÃa".
Chừng ba mÆ°Æ¡i há»c sinh còn lại chia thà nh từng tốp nhá» năm ngÆ°á»i má»™t, lần lượt kéo nhau đến Ku-hon-bút-su. Theo luáºt chÆ¡i, há»c sinh phải Ä‘i xung quanh khu vá»±c Ä‘á»n và nghÄ©a địa rồi quay vá» trÆ°á»ng.
Thầy hiệu trưởng còn nói cho biết thêm, mặc dù đây là thá» thách lòng dÅ©ng cảm, nhÆ°ng nếu ai muốn quay vá» ná»a chừng cÅ©ng được.
Tôt-tô-chan mang theo cái đèn pin đã mượn của mẹ. Mẹ em bảo:
- Äừng đánh mất đấy!
Má»™t và i há»c sinh nam bảo sẽ bắt hết ma và mang theo những cái vợt bắt bÆ°á»›m; các cáºu khác lại mang theo cả dây, nói là để trói ma.
Khi thầy hiệu trưởng nói rõ cách chÆ¡i thì trá»i vừa tối, các tốp được láºp theo kiểu "oẳn, tù, tì". Nhóm thứ nhất ra khá»i cổng trÆ°á»ng, cÆ°á»i ré lên vì phấn khởi. Dần dà đến nhóm của Tôt-tô-chan.
Thầy hiệu trưởng nói sẽ không có ma nà o xuất hiện dá»c Ä‘Æ°á»ng đến Ä‘á»n Ku-hon-bút-su, nhÆ°ng các em không tin chắc lắm, vì váºy cứ vừa Ä‘i vừa nghe ngóng, sợ sệt, cho tá»›i lúc đến trÆ°á»›c cổng Ä‘á»n. Äứng ở đây các em đã có thể nhìn thấy các ông há»™ pháp. Khu Ä‘á»n tối Ä‘en nhÆ° má»±c, mặc dù trăng đã lên. Ban ngà y ở đây tháºt vui và thoáng, nhÆ°ng lúc nà y ai cÅ©ng lo không biết khi nà o thì gặp phải ma. "á»i giá»i Æ¡i!", má»™t há»c sinh kêu lên khi nghe cây lá xà o xạc trong gió nhẹ hoặc "á»i! Ma! Ma!" khi chân ai đó chạm phải má»™t váºt gì má»m má»m. Cuối cùng, cái gì cÅ©ng tưởng là ma, kể cả ngÆ°á»i bạn mà mình Ä‘ang cầm tay. Tôt-tô-chan quyết định không Ä‘i đến nghÄ©a địa nữa. Äấy là nÆ¡i ma Ä‘ang rình và dù sao đến đây em cÅ©ng đã biết được hết vá» cái trò thá» thách lòng dÅ©ng cảm nà y; em có thể quay vỠđược! Các bạn khác trong tổ của em cÅ©ng quyết định y nhÆ° em. Khi biết có nhiá»u ngÆ°á»i cùng nghÄ© và là m nhÆ° mình thì cÅ©ng thấy yên tâm hÆ¡n - và thế là ba chân bốn cẳng, các em chạy cả vá» trÆ°á»ng.
VỠđến nÆ¡i, má»›i biết là những tốp Ä‘i trÆ°á»›c tốp nà y cÅ©ng Ä‘á»u đã trở vá» cả. Hình nhÆ° ai cÅ©ng quá sợ, không dám Ä‘i đến táºn nghÄ©a địa.
Äúng lúc ấy, má»™t há»c sinh nam, khoác má»™t mảnh vải trắng trên đầu, vừa Ä‘i qua cá»a vừa khóc; sau em là má»™t thầy giáo. Cáºu ta là má»™t con ma. Suốt thá»i gian chỠđợi, cáºu đã nằm phủ phục ở nghÄ©a địa, nhÆ°ng không thấy ai đến, cáºu ta đâm sợ. Cuối cùng, cáºu phải ra khá»i nghÄ©a địa vừa Ä‘i vừa khóc và thầy giáo tuần tra thấy váºy đã Ä‘Æ°a cáºu vá» trÆ°á»ng. Trong khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cố là m cáºu ta vui lên, thì cáºu thứ hai cÅ©ng quay vá», cÅ©ng khóc, theo sau là má»™t cáºu nữa, lại khóc nốt! Cáºu là m ma kia cÅ©ng trốn trong nghÄ©a địa, và khi nghe thấy có tiếng ngÆ°á»i chạy vá» phÃa mình, cáºu xồ ra định dá»a, thế là hai cáºu Ä‘áºp đầu và o nhau. Äau và sợ hết hồn, cả hai cáºu Ä‘á»u chạy vá».
Tháºt là buồn cÆ°á»i, sau khi đã hoà n hồn, thấy trong ngÆ°á»i đã trở lại nhẹ nhõm, các há»c sinh Ä‘á»u cÆ°á»i, cÆ°á»i đến vỡ bụng. Các cáºu ma vẫn vừa cÆ°á»i vừa khóc. Lúc sau, má»™t bạn của Tôt-tô-chan tên là Mi-gi-ta trở vá». Cáºu ta Ä‘á»™i má»™t cái mÅ© ma bằng giấy, và rất cáu, vì không thấy má»™t ai đến nghÄ©a trang cả.
Cáºu ta phà n nà n: "Mình cứ đợi ở đó suốt", rồi vừa nói vừa gãi những chá»— muá»—i đốt ở tay và chân.
Có ngÆ°á»i nói trêu:
- Ma bị muỗi đốt rồi, anh em ơi!
Và má»i ngÆ°á»i lại cÆ°á»i phá lên.
Ông Ma-ru-y-a-ma, thầy giáo phụ trách lá»›p năm liá»n bảo:
- Thôi, bây giá» thì thầy phải Ä‘i thu hết số ma còn lại trở vá».
Nói xong thầy Ä‘i luôn. Thầy gom lại tất cả số ma thầy bắt gặp trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang đứng ngÆ¡ ngác dÆ°á»›i các ngá»n đèn ngoà i phố. Các ma khác sợ quá đã bá» vá» nhà . Thầy Ä‘Æ°a hết cả vá» trÆ°á»ng.
Sau đêm đó, các há»c sinh Tô-mô-e không còn ai sợ ma nữa vì, xét cho cùng, chÃnh ma cÅ©ng còn sợ nữa là !
Last edited by khungcodangcap; 13-02-2009 at 01:22 PM.
|
13-02-2009, 01:52 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
PHÒNG DIỄN TẬP
Tôt-tô-chan Ä‘i tháºt khoan thai. Rốc-ky cÅ©ng Ä‘i rất khoan thai, thỉnh thoảng lại nhìn lên Tôt-tô-chan. NhÆ° thế có nghÄ©a là cả hai Ä‘ang Ä‘i đến phòng diá»…n táºp của bố. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng Tốt-tô-chan chạy tháºt nhanh hoặc tạt bên nà y, bên kia, tìm má»™t váºt gì em đánh rÆ¡i, hay chạy qua vÆ°á»n, hết vÆ°á»n nà y đến vÆ°á»n khác.
Phòng diá»…n táºp của bố chỉ Ä‘i bá»™ năm phút là đến. Ông là nhạc sỹ chÃnh của ban nhạc và nhÆ° thế có nghÄ©a là ông kéo vi-ô-lông. Má»™t lần được đến dá»± má»™t buổi hòa nhạc, Ä‘iá»u là m Tôt-tô-chan phải suy nghÄ© là sau khi má»i ngÆ°á»i thôi vá»— tay, ngÆ°á»i nhạc trưởng Æ°á»›t đẫm mồ hôi quay vá» phÃa thÃnh giả, bÆ°á»›c xuống khá»i bục chỉ huy và bắt tay bố, ngÆ°á»i chÆ¡i vi-ô-lông. Rồi bố đứng dáºy và toà n thể dà n nhạc cÅ©ng đứng dáºy.
Tốt-tô-chan há»i nhá» mẹ:
-Tại sao hỠlại bắt tay bố nhỉ?
Mẹ em trả lá»i:
-NgÆ°á»i nhạc trưởng muốn cảm Æ¡n cả dà n nhạc đã chÆ¡i, do đó ông bắt tay bố là ngÆ°á»i đại diện , coi nhÆ° là cảm Æ¡n tất cả.
Tôt-tô-chan thÃch Ä‘i đến phòng diá»…n táºp của bố vì ở trÆ°á»ng há»c hầu hết Ä‘á»u là trẻ con, ở đây tất cả Ä‘á»u là ngÆ°á»i lá»›n và há» chÆ¡i nhiá»u loại nhạc cụ. HÆ¡n nữa ông nhạc trưởng Rô-den-xtốc nói tiếng Nháºt đến là buồn cÆ°á»i.
Bố kể cho em biết: ông Giô-dép Rô-den-xtốc là nhac trưởng rất nổi tiếng ở châu Âu, nhÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i tên là HÃtle bắt đầu là m những việc khủng khiếp ở đó nên ông Rô-den-xtốc phải trốn Ä‘i và sang táºn Nháºt Bản để có thể tiếp tục sống và là m việc. Bố nói bố rất khâm phục ông Rô-den-xtốc. Tốt-tô-chan không hiểu tình hình thế giá»›i, nhÆ°ng đúng lúc đó HÃtle bắt đâu khủng bố ngÆ°á»i Do Thái. Nếu không có chuyện ấy, ông Rô-den-xtốc đã chẳng bao giỠđến Nháºt Bản và dà n nhạc mà nhà soạn nhạc Kô-sac Y-a-ma-da dây dá»±ng nên chắc đã chẳng tiến bá»™ nhÆ° thế trong má»™t thá»i gian ngắn nhá» sá»± cố gắng của ngÆ°á»i nhạc trưởng cỡ quốc tế nà y. Rô-den-xtốc đòi há»i dà n nhạc nà y phải có trình Ä‘á»™ diá»…n tấu nhÆ° má»™t dà n nhạc hạng nhất ở châu Âu. Vì thế ông thÆ°á»ng khóc sau má»—i buổi diá»…n táºp:
-Tôi cố gắng rất nhiá»u nhÆ°ng các bạn chÆ¡i vẫn chÆ°a đạt.
Hi-đê-ô Sai-to, ngÆ°á»i kéo xen-lô, thÆ°á»ng chỉ huy dà n nhạc khi ông Rô-den-xtốc nghỉ, nói tiếng Äức rất thạo và hay trả lá»i há»™ má»i ngÆ°á»i :"Chúng tôi cÅ©ng rất cố gắng. Kỹ thuáºt của chúng tôi chÆ°a tháºt tốt. Tôi xin nói để ông hiểu là chúng tôi không cố tình là m nhÆ° váºy".
Em không nhá»› hết tình tiết của câu chuyện, nhÆ°ng thỉnh thoảng, ông Rô-den-xtốc mặt mÅ©i Ä‘á» bừng cứ nhÆ° thể hÆ¡i bốc ra từ đầu ông ta, và ông bắt đầu hét lên bằng tiếng Äức. Những lúc nhÆ° váºy, Tôt-tô-chan thÆ°á»ng chạy ra khá»i chá»— cá»a sổ nÆ¡i em thÆ°á»ng thÃch đứng xem, tay chống cằm; em thÆ°á»ng cúi rạp xuống táºn đất cùng vá»›i Rốc-ky, không dám thở mạnh, và chỠđợi tiếng nhạc lại nổi lên.
Bình thÆ°á»ng, ông Rô-den-xtốc rất tốt và ông nói tiêng Nháºt nghe rất buồn cÆ°á»i. Há»… khi dà n nhạc chÆ¡i hay ông thÆ°á»ng nói:"Giá»i lắm, Ku-rô-y-a-na-gi-hsan" hoặc "Tuyệt vá»i".
Tôt-tô-chan chÆ°a bao giá» và o trong phòng diá»…n táºp. Em thÃch ghé nhìn qua cá»a sổ và nghe nhạc. Cho nên má»—i khi há» nghỉ và các nhạc sÄ© ra ngoà i hút thuốc, bố thÆ°á»ng gặp em ở đấy. Ông thÆ°á»ng nói:
-Tôt-sky, con lại ra đây à ?
Nếu ông Rô-den-xtốc thấy em, ông thÆ°á»ng nói: "Chà o em" vá»›i má»™t giá»ng rất bưồn cÆ°á»i, và mặc dù bây giá» em đã lá»›n, ông vẫn nâng bổng em lên nhÆ° khi em còn nhá» rồi áp má ông và o má em là m em rất ngượng. Tuy váºy em rất quý ông Rô-den-xtốc. Ông Ä‘eo kÃnh gá»ng bạc nhá», ngÆ°á»i không cao lắm, và mÅ©i to. NhÆ°ng khuôn mặt ông đẹp và thanh, nhìn có thể nháºn ngay ra đó là khuôn mặt nghệ sÄ©.
Tốt-tô-chan thÃch phòng diá»…n táºp, kiến trúc của nó hÆ¡i pha kiểu phÆ°Æ¡ng Tây và hÆ¡i lệch.
Tiếng nhạc ở phòng diá»…n táºp Ä‘Æ°Æ¡c gió thổi từ hồ Sen-dô-ku Ä‘Æ°a Ä‘i tháºt cao, tháºt xa. Thỉnh thoảng, tiểng reo của ngÆ°á»i bán cá và ng hòa quyện vá»›i tiếng nhạc.
Last edited by khungcodangcap; 13-02-2009 at 01:24 PM.
|
13-02-2009, 01:53 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHUYẾN ÄI SUá»I NƯỚC NÓNG
Thế là kỳ nghỉ hè đã hết và cuối cùng ngà y tham quan suối nÆ°á»›c nóng đã đến. Há»c sinh Tô-mô-e coi đây là má»™t sá»± kiện quan trá»ng. Mẹ không mấy khi ngạc nhiên nhÆ°ng má»™t hôm Tôt-tô-chan Ä‘i há»c vá» và há»i:
- Mẹ ơi! Cho con đi đến suối nước nóng với các bạn, mẹ nhé!
Bà lặng Ä‘i vì ngạc nhiên. Bà thÆ°á»ng nghe nói ngÆ°á»i già rủ nhau đến suối nÆ°á»›c nóng, chứ chÆ°a há» nghe nói, há»c sinh lá»›p má»™t đến đó bao giá». NhÆ°ng sau khi Ä‘á»c kỹ giấy báo của ông hiệu trưởng, bà nghÄ© đây là má»™t sáng kiến và thán phục kế hoạch ấy của ông. Cuá»™c tham quan nà y là "má»™t đợt há»c táºp trên bá» biển" ở má»™t địa Ä‘iểm tên gá»i "Toi" trên bán đảo I-du ở Si-du-ô-ka. Có má»™t suối nÆ°á»›c nóng ngay tại biển, ở đấy các em có thể vừa bÆ¡i vừa tắm nÆ°á»›c nóng. Cuá»™c tham gia kéo dà i ba ngà y và hai đêm, cha của má»™t há»c sinh Tô-mô-e có nhà nghỉ ở đó. Tất cả 50 há»c sinh Tô-mô-e từ lá»›p má»™t đến lá»›p sáu có thể ở đấy được. DÄ© nhiên mẹ đồng ý.
Các há»c sinh Tô-mô-e táºp trung tại trÆ°á»ng và o ngà y đã định trÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng. Khi các em đã có mặt đông đủ, thầy hiệu trưởng liá»n nói:
- Bây giá», chúng ta sẽ Ä‘i bằng tà u há»a, rồi tà u thủy, và thầy không muốn em nà o bị lạc cả. Các em có hiểu không? Äược rồi, ta lên Ä‘Æ°á»ng thôi!
Ông chỉ nói có thế, ấy váºy khi các em lên tà u Ä‘i Tô-ky-ô ở Gi-y-u-gao-ka các em Ä‘á»u ngoan đến kỳ lạ. Không em nà o chạy Ä‘i chạy lại trên toa; các em cÅ©ng chỉ nói chuyện nho nhá» vá»›i em bên cạnh. XÆ°a nay cÅ©ng không ai bảo các em há»c sinh Tô-mô-e phải Ä‘i thà nh hà ng nghiêm chỉnh, giữ im lặng trên tà u và không được vứt rác trên sà n tà u khi ăn quà bánh. NhÆ°ng cuá»™c sống hà ng ngà y ở trÆ°á»ng há»c đã phần nà o giúp các em ý thức được rằng không nên xô đẩy những ngÆ°á»i nhá» hÆ¡n và yếu hÆ¡n mình, rằng thái Ä‘á»™ thô lá»— là đáng hổ thẹn, rằng há»… thấy rác phải nhặt lên và các em phải cố gắng đừng là m phiá»n ngÆ°á»i khác. Äiá»u kỳ lạ nhất là Tôt-tô-chan, cách đây má»™t và i tháng đã là m cả lá»›p há»c phải lo ngại vì Ä‘ang giữa giá» há»c em nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i hát rong qua cá»a sổ, đã ngồi nghiêm chỉnh ở bà n và há»c bà i rất nghiêm túc ngay từ ngà y đầu và o há»c ở Tô-mô-e. Nếu có giáo viên nà o đó trÆ°á»ng trÆ°á»›c kia thấy em bây giá» ngồi ngay ngắn cÅ©ng các em khác ở trên tà u, ngÆ°á»i ấy sẽ nói: "Hẳn là má»™t há»c sinh nà o khác".
Äến Nu-ma-du, các em lên má»™t con tà u giống hệt con tà u mà các em hằng mÆ¡ Æ°á»›c. Nó không lá»›n nhÆ°ng ai nấy Ä‘á»u hăm hở Ä‘i xem từng góc trên sà n tà u, sá» cái nà y, Ä‘u và o cái kia. Khi tà u rá»i cảng, các em Ä‘á»u giÆ¡ tay vẫy chà o má»i ngÆ°á»i trên bến. Tà u chÆ°a Ä‘i được xa, trá»i đã bắt đầu mÆ°a và các em phải và o trong khoang. Rồi biển Ä‘á»™ng mạnh. Tôt-tô-chan cảm thấy choáng váng, nôn nao nhÆ° các bạn khác. Äúng lúc ấy, má»™t há»c sinh nam lá»›n đứng ra giữa tà u, dang hai tay là m máy bay. Khi tà u tròng trà nh, cáºu ta vừa chạy sang bên nà y vừa kêu "ù, ù", rồi cáºu lại chạy sang bên kia, miệng luôn kêu "ù, ù". Các há»c sinh không ai nhịn được cÆ°á»i mặc dù say sóng và khi tà u đến Toi, các em vẫn còn cÆ°á»i. Äiá»u không ngá» là sau khi tất cả đã xuống tà u, cáºu há»c sinh là m trò "ù, ù" lại bắt đầu nôn nao choáng váng trong lúc má»i ngÆ°á»i vẫn bình thÆ°á»ng và thấy khá»e!
Toi Xpa ở má»™t là ng đẹp, yên tÄ©nh bên bá» biển xung quanh có những đồi cây. Sau khi nghỉ má»™t lát, các thầy giáo dẫn há»c sinh xuống biển. Biển không giống nhÆ° bể bÆ¡i ở trÆ°á»ng, nên các em phải mặc quần áo tắm.
Suối nÆ°á»›c nóng dÆ°á»›i biển tháºt kỳ lạ. Nó không có bá» bao quanh nên không có Ä‘Æ°á»ng chia danh giá»›i giữa suối nÆ°á»›c nóng và biển. Nếu bạn ngồi thụp xuống chá»— có suối nÆ°á»›c nóng, nÆ°á»›c nóng lên đến táºn cổ rất thú vị, cứ hệt nhÆ° bạn Ä‘ang tắm nÆ°á»›c nóng váºy. Nếu bạn muốn bÆ¡i ra biển từ chá»— suối nÆ°á»›c nóng, bạn chỉ cần Ä‘i ngay ra Ä‘á»™ sáu, bảy thÆ°á»›c và thấy nÆ°á»›c dần dần mát hÆ¡n. Cà ng ra xa, nÆ°á»›c cà ng lạnh và bạn biết mình đã ra biển. Do đó, sau khi đã bÆ¡i loanh quanh trong biển và bắt đầu thấy lạnh, bạn chỉ việc bÆ¡i nhanh vá» suối nÆ°á»›c nóng và tắm nÆ°á»›c nóng lên táºn cổ. Cứ nhÆ° nhà tắm váºy! Và tháºt là vui nhá»™n biết bao! Trong khi các em Ä‘á»™i mÅ© bÆ¡i Ä‘i bÆ¡i lại bình thÆ°á»ng ngoà i biển, các em trong khu suối nÆ°á»›c nóng lại đứng thà nh vòng tròn nghỉ ngÆ¡i, nói chuyện nhÆ° trong nhà tắm. Ai đó nhìn thấy thế có thể đã nghÄ©: "Hay nhỉ, đến thiếu nhi cÅ©ng xá» sá»± nhÆ° ngÆ°á»i lá»›n Ä‘i tắm ở suối nÆ°á»›c nóng".
Dạo ấy, bá» biển còn vắng vẻ đến mức các em cảm thấy nhÆ° Ä‘ang ở trên bãi tắm riêng của mình và các em rất thÃch kiểu tắm suối nÆ°á»›c nóng kỳ lạ ở biển nhÆ° thế nà y. Sau khi ngâm mình dÆ°á»›i nÆ°á»›c lâu nhÆ° thế, chiá»u vá» ai nấy Ä‘á»u thấy những ngón tay của mình nhăn nheo cả lại.
Tối đến, khi đã nằm và o chăn rồi, các em thay nhau kể chuyện ma. Tôt-tô-chan và các em lá»›p má»™t khác sợ phát khóc lên. Tuy thế, nhÆ°ng vẫn há»i:
- Thế rồi sau thế nà o?
Khác hẳn vá»›i việc cắm trại trong trÆ°á»ng và "cuá»™c thá» thách lòng dÅ©ng cảm", ba ngà y ở suối nÆ°á»›c nóng Toi là má»™t dịp để các em tiếp xúc thá»±c tế cuá»™c sống. Và dụ, lần lượt các em Ä‘á»u phải Ä‘i chợ mua rau cá và khi có có ai há»i các em há»c trÆ°á»ng nà o, ở đâu đến, các em phải trả lá»i tháºt lịch sá»± lá»… phép. Má»™t và i em suýt nữa bị lạc lạc và o rừng. Má»™t và i em khác bÆ¡i quá xa không vỠđược đã là m má»i ngÆ°á»i lo lắng. Má»™t và i em khác nữa giẫm phải mảnh thủy tinh vỡ trên bãi biển chảy cả máu chân. Trong những trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy, ai nấy Ä‘á»u hết sức mình để giúp bạn.
NhÆ°ng nhìn chung rất vui. Có má»™t khu rừng đầy ve sầu và má»™t cá»a hà ng bán kem que. Các em còn gặp má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên bãi biển Ä‘ang tá»± đóng lấy má»™t chiếc thuyá»n to bằng gá»—, trông đã ra hình má»™t chiếc thuyá»n. Và sáng sáng, việc đầu tiên là các em chạy ra bãi biển xem ông ấy đã là m thêm được những gì. Ông ấy cho Tốt-tô-chan miếng vá» bà o uốn cong và rất dà i.
Hôm các em phải trở vá» trÆ°á»ng, thầy hiệu truởng há»i:
-Ta chụp một bức ảnh kỷ niệm nhé! Các em nghĩ thế nà o?
ChÆ°a bao giá» các em có má»™t tấm ảnh chụp chung và thế là các em thÃch lắm. NhÆ°ng khi cô giáo vừa lấy được cái máy ảnh sẵn sà ng chụp, thì có bạn lại và o nhà vệ sinh, bạn khác Ä‘i già y trái chân phải đổi lại. Cuối cùng khi cô giáo nói:"Nà o các em đã xong chÆ°a?", vẫn còn má»™t hai em Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất, mệt vì phải đứng quá lâu trong má»™t tÆ° thế cố định. Chụp má»™t tấm ảnh mất bao nhiêu là thì giá».
NhÆ°ng tấm ảnh đó, có biển là m ná»n và má»—i há»c sinh ở tÆ° thế mình thÃch, đã trở thà nh má»™t váºt báu vô giá đối vá»›i từng em má»™t. Chỉ cần nhìn và o ảnh là các ká»· niệm lại ùn ùn kéo vá», nà o là chuyến Ä‘i tham quan bằng tà u thủy, suối nÆ°á»›c nóng, những câu chuyện ma và cáºu há»c sinh kêu "ù, ù" trên tà u. Không bao giá» Tốt-tô-chan quên được ngà y nghỉ hè đầu tiên sung sÆ°á»›ng ấy.
Äó là những ngà y bạn còn có thể bắt được tôm trong cái ao gần nhà các em ở Tô-ky-ô, và xe của bác quét rác còn do má»™t con bò Ä‘á»±c to kéo.
Last edited by khungcodangcap; 13-02-2009 at 01:26 PM.
|
13-02-2009, 01:54 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
BỘ MÔN THỂ DỤC NGHỆ THUẬT
Sau kỳ nghỉ hè, há»c kỳ hai bắt đầu vì ở Nháºt năm há»c bắt đầu và o tháng tÆ°. Ngoà i các bạn cùng lá»›p, Tôt-tô-chan còn là m quen vá»›i các bạn trai gái lá»›n hÆ¡n nhá» các cuá»™c sinh hoạt trong dịp nghỉ hè. Và em cà ng yêu trÆ°á»ng Tô-mô-e Ga-ku-en hÆ¡n.
Ngoà i việc các lá»›p há»c ở đây không giống lá»›p há»c ở các trÆ°á»ng bình thÆ°á»ng khác, trÆ°á»ng Tô-mô-e còn già nh nhiá»u thá»i gian hÆ¡n cho việc há»c âm nhạc. Có tất cả các loại bà i há»c âm nhạc, kể cả má»™t tiết "thể dục nghệ thuáºt" hà ng ngà y. Môn thể dục nghệ thuáºt" là sáng kiến của má»™t giáo sÆ° và nhà soạn nhạc Thụy sỹ tên là Ê-mi-lÆ¡ Giăc-cÆ¡ Äan-crô-dÆ¡. NgÆ°á»i ta biết đến những nghiên cứu của ông và o khoảng năm 1904. PhÆ°Æ¡ng pháp của ông được nhanh chóng chấp nháºn ở châu Âu, châu Mỹ. Những cÆ¡ quan nghiên cứu, Ä‘Ã o tạo má»c lên khắp nÆ¡i. DÆ°á»›i đây là câu chuyên vá» môn thể dục nghệ thuáºt của Äan-crô-dÆ¡ đã Ä‘Æ°Æ¡c Ä‘Æ°a và o chÆ°Æ¡ng trình há»c ở trÆ°á»ng Tô-mô-e nhÆ° thế nà o.
TrÆ°á»›c khi mở trÆ°á»ng Tô-mô-e Ga-ku-en, thầy hiệu trưởng Sô-ba-ku Kô-ba-y-a-si, đã sang châu Âu để tìm hiểu trẻ em nÆ°á»›c ngoà i được giáo dục nhÆ° thế nà o. Ông Ä‘i thăm nhiá»u trÆ°á»ng tiểu há»c và tiếp xúc vá»›i nhiá»u nhà giáo dục. Ở Pari, ông gặp ông Äan-crô-dÆ¡, má»™t nhà soạn nhạc giá»i, đồng thá»i là má»™t nhà giáo dục. Äan-crô-dÆ¡ đã để tâm suy nghÄ© nhiá»u năm vá» việc dạy trẻ em nghe và cảm thụ âm nhạc bằng tâm hồn chứ không phải chỉ bằng tai; để các em cảm thấy rằng âm nhạc là má»™t cái gì đó sống Ä‘á»™ng chứ không phải buồn bã vô hồn, để khÆ¡i dáºy tÃnh nhạy cảm của trẻ.
Vá» sau, trong khi quan sát các em nhảy và đi lại tung tăng, ông nảy ra sáng kiến tạo ra những bà i táºp nhịp Ä‘iệu, mà ông gá»i là "thể dục nghệ thuáºt". Ông Kô-ba-y-a-si theo há»c trÆ°á»ng Äan-crô-dÆ¡ ở Pari hÆ¡n má»™t năm và nghiên cứu tháºt kỹ lưỡng phÆ°Æ¡ng pháp nà y. Nhiá»u ngÆ°á»i Nháºt Bản đã chịu ảnh hưởng của Äan-crô-dÆ¡. Nhà soạn nhạc Kô-sac Y-a-ma-Ä‘a, ngÆ°á»i khởi xÆ°á»›ng khoa múa hiện đại ở Nháºt Bản, Ba-kÆ° I-si-i, nghệ sÄ© Ka-bu-ki I-chi-ka-oa Sa-Ä‘an-gi II, ngÆ°á»i tiên phong của ná»n kịch nói hiện đại Kao-ru Ô-san-nai; diá»…n viên múa Mi-chi-ô I-tô. Tất cả những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u cảm thấy những bà i dạy của Äan-crô-dÆ¡ là ná»n tảng của nhiá»u bá»™ môn trong nghệ thuáºt. NhÆ°ng Sô-sa-ku Kô-ba-y-a-si là ngÆ°á»i đầu tiên áp dụng nó và o ná»n giáo dục tiểu há»c ở Nháºt Bản.
Nếu bạn há»i ông "Thể dục nghệ thuáºt" là gì, ông sẽ trả lá»i:
- Äấy là má»™t môn thể thao là m cho bá»™ máy cÆ¡ thể hoà n thiện hÆ¡n; má»™t môn thể thao dạy cho trà óc Ä‘iá»u khiển và chế ngá»± thân thể; má»™t môn thể thao khiến đầu óc và thân thể hiểu được nhịp Ä‘iệu. Rèn luyện thể dục nghệ thuáºt là m cho nhân cách phát triển hà i hòa; có má»™t nhân cách phát triển hà i hòa thì đẹp, khá»e, thÃch hợp và tuân thủ các quy luáºt của thiên nhiên.
Các buổi há»c của Tôt-tô-chan Ä‘á»u bắt đầu bằng việc rèn luyện cho thân thể hiểu được nhịp Ä‘iệu. Thầy hiệu trưởng thÆ°á»ng đánh pi-a-nô trên sân khấu nhá» trong phòng há»p và các há»c sinh, dù đứng ở đâu Ä‘á»u bắt đầu Ä‘i theo nhịp nhạc. Các em có thể Ä‘i theo kiểu nà o cÅ©ng được miá»…n là không Ä‘Æ°Æ¡c xô đẩy, do đó các em có xu hÆ°á»›ng Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng vòng tròn. Nếu các em thấy nhạc là điệu nhịp hai, các em thÆ°á»ng vung tay lên xuống, nhÆ° má»™t nhạc trưởng, trong khi Ä‘i. Còn vá» chân, các em không giẫm mạnh, nhÆ°ng không có nghÄ©a là đi bắng đầu ngón chân nhÆ° trong ba-lê. Nguá»i ta dạy các em Ä‘i tháºt thoải mái, y nhÆ° thể kéo lê ngón chân váºy. Äiêu quan trá»ng là phải tá»± nhiên, nên các em có thể Ä‘i theo kiểu nà o các em cho là hợp nhất. Nếu chuyển sang nhịp ba, các em vung tay theo cho đúng và điá»u chỉnh bÆ°á»›c Ä‘i theo nhịpn hoặc Ä‘i nhanh hÆ¡n hay cháºm hÆ¡n theo yêu cầu. Các em phải há»c cách giÆ¡ tay lên và hạ tay xuống cho hợp vá»›i nhip sau. Nhịp bốn thì khá Ä‘Æ¡n giản:
- Xuống, xung quanh, ra hai bên và lên. Nhưng khi là nhịp năm thì:
- Xuống, xung quanh, ra phÃa trÆ°á»›c, ra hai bên và lên.
Trong khi đó, đối với nhịp sáu, cánh tay:
- Xuống, xung quanh, ra phÃa trÆ°á»›c, lại xung quanh, sang hai bên và lên.
Do đón khi đổi nhịp là khá khó.
Äiá»u còn khó hÆ¡n nữa là khi thầy hiệu trưởng nói to:
- Dù tôi có đổi nhịp trên đà n pi-a-nô, các em hãy đợi khi nà o tôi bảo đổi hãy đổi.
Giả thỠcác em đang đi theo nhịp hai và nhạc chuyển sang nhịp ba, các em phải tiếp tục đi theo nhịp hai trong khi nghe nhịp ba.
NhÆ° váºy là rất khó, nhÆ°ng thầy hiệu trưởng nói là để rèn luyện khả năng táºp trung của các em.
Cuối cùng ông nói to:
- Bây giỠcác em có thể chuyển được!
Tháºt là nhẹ nhõm cả ngÆ°á»i, các em chuyển ngay sang nhịp ba. NhÆ°ng là m được váºy các em phải phản ứng hết sức nhanh. Trong thá»i gian cần thiết để ý thức kịp bá» nhịp hai và điá»u khiển các cÆ¡ bắp cho phù hợp vá»›i nhịp ba thì nhạc có thể bất thình lình chuyển sang nhịp năm. Lúc đầu, chân tay các em khua lung tung và thÆ°á»ng thấy có tiếng Ä‘á» nghị: " Thầy Æ¡i! Äợi chúng em vá»›i!" nhÆ°ng dần dà , do táºp luyện, các Ä‘á»™ng tác đó trở nên vui, tháºm chà các em còn cải biên và rất thÃch thú.
ThÆ°á»ng thÆ°á»ng, má»—i em chuyển Ä‘á»™ng chân tay má»™t cách riêng rẽ, nhÆ°ng thỉnh thoảng có từng cặp cùng phối hợp Ä‘á»™ng tác, cầm tay nhau khi là nhịp hai, hoặc khi các em thÆ°á»ng táºp bÆ°á»›c Ä‘i nhÆ°ng nhắm mắt. Äiá»u cấm kỵ duy nhất là không được nói chuyện.
Thỉnh thoảng khi có cuá»™c há»p của Há»™i cha mẹ há»c sinh và giáo viên, các bà mẹ thuá»ng ghé nhìn qua cá»a sổ. Theo dõi từng em má»™t, lúc giÆ¡ chân tay má»™t cách nhẹ nhà ng thoải mái, lúc nhảy qua lại má»™t cách há»›n hở, khá»›p vá»›i nhịp Ä‘iệu của bà i nhạc, ai cÅ©ng thấy vui vui.
Do đó, mục Ä‘Ãch của môn thể dục nghệ thuáºt trÆ°á»›c hết là để rèn luyện trà óc và cÆ¡ thể có ý thức vá» nhịp Ä‘iệu, nhỠđó đạt đến sá»± hà i hòa giữa trà óc và cÆ¡ thể, và cuối cùng khÆ¡i dáºy trà tưởng tượng, đẩy mạnh tÃnh sáng tạo.
Hôm Tôt-tô-chan đến trÆ°á»ng lần đầu tiên, Tôt-tô-chan nhìn thấy tên trÆ°á»ng trên cổng và há»i mẹ:
- Mẹ ơi, Tô-mô-e nghĩa là gì hả mẹ?
"Tô-mô-e" là má»™t ký hiệu có hình dấu phẩy và thầy hiệu trưởng đã chá»n cho trÆ°á»ng mình cái biểu tượng truyá»n thống gồm hai "Tô-mô-e"- má»™t Ä‘en má»™t trắng kết và o nhau thà nh má»™t vòng tròn hoà n hảo. Äiá»u nà y tượng trÆ°ng cho mục Ä‘Ãch của ông đối vá»›i trẻ em: cÆ¡ thể và trà tuệ cùng phát triển tuyệt đối hà i hòa.
Thầy hiệu trưởng đã Ä‘Æ°a môn thể dục nghệ thuáºt và o chÆ°Æ¡ng trình ở trÆ°á»ng vì ông cảm thấy nhất định môn nà y sẽ mang lai kết quả tốt và giúp cho nhân cách của các em phát triển má»™t cách tá»± nhiên, không chịu ảnh hưởng quá nhiá»u của ngÆ°á»i lá»›n.
Thầy hiệu trưởng phà n nà n vá» ná»n giáo dục Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i quá nhấn mạnh và o chữ viết, nhÆ° váºy sẽ là m teo sá»± cảm nháºn thiên nhiên qua giác quan và sáng tạo bản năng của trẻ đối vói tiếng nói hãy còn non ná»›t của Chúa, đó là cảm hứng.
ChÃnh nhà thÆ¡ Ba-sô đã viết:
Hãy nghe! Một con ếch
nhảy và o sự yên tĩnh
của một mặt hồ cổ
Ấy váºy mà đẫ có biết bao nhiêu ngÆ°á»i, hẳn đã phải thấy hiện tượng má»™t con ếch nhảy và o mặt hồ. Trải qua bao nhiêu thá»i đại, trên khắp thế giá»›i, Oát và Niu-tÆ¡n không thể là những ngÆ°á»i duy nhất để ý đến hÆ¡i nÆ°á»›c thoát ra từ má»™t ấm nÆ°á»›c Ä‘ang sôi và nháºn xét má»™t quả táo rÆ¡i.
Có mắt, nhÆ°ng không nhìn thấy vẻ đẹp; có tai, nhÆ°ng không nghe được âm nhạc; có óc, nhÆ°ng không nháºn ra chân ký; có trái tim, nhÆ°ng không bao giá» rung đông, và do đó không bao giá» rá»±c cháy. Thầy hiệu trưởng nói đó là những Ä‘iá»u đáng sợ.
Còn Tôt-tô-chan, trong khi chạy nhảy chân không, nhÆ° I-sa-Ä‘o-ra Äun-can, em vô cùng sung sÆ°á»›ng và hầu nhÆ° không ngá» rằng đấy lại là má»™t phần của sinh hoạt nhà trÆ°á»ng!
Last edited by khungcodangcap; 13-02-2009 at 01:27 PM.
|
|
|
| |