30-09-2009, 01:07 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 10: Phần hoa đãng nguyệt vấn tiá»n trần.
-----o0o-----
Chương 163:Quang xạ đấu ngưu, đô đạo hoà nh phúc thiên hà ng.
Nghe nói ở phÆ°Æ¡ng tây nam, có má»™t nÆ¡i quanh năm mây phủ, gá»i là "Không đồng sÆ¡n". NÆ¡i cao nhất trên "Không đồng sÆ¡n" có má»™t cổ Ä‘á»™ng thâm u, thÆ°á»ng ngà y bị mây che khuất, chim không thể bay đến, truyá»n thuyết nói có tiên nhân cÆ° ngụ, hiệu xÆ°ng "Không đồng lão tổ".
Và o má»™t ngà y, khà trá»i ấm áp, mây ùn dà y đặc. Trong cổ Ä‘á»™ng trên vách núi Không đồng sÆ¡n, có má»™t lão giả mặt bóng nhÆ° ngá»c, cốt cách thanh kì, ngồi ngoà i cá»a Ä‘á»™ng luyện khÃ. TrÆ°á»›c mặt vị tiên phong đạo cốt đó là vá»±c thẳm vạn trượng, vô số vụ khà phiêu đãng ngang qua trÆ°á»›c mặt lão. Cảnh tượng xuất trần nà y, vừa nhìn đã biết là nÆ¡i tiên gia tu luyện.
Khi Không đồng lão tổ Ä‘ang chuyên tâm đả tá»a, thì Ä‘á»™t nhiên lòng sinh niệm, đôi mắt đã mấy tháng chÆ°a mở bá»—ng hé ra, quan sát không gian phÃa trÆ°á»›c, vừa hay thấy trá»i xanh vạn dặm đã đổ mÆ°a dầm liên miên. Thấy thiên tượng dị biến, Không đồng lão tổ tâm tÄ©nh nhÆ° nÆ°á»›c cÅ©ng phải thở dà i, sau đó thì thấy trong không gian u ám trÆ°á»›c mặt, có má»™t đạo quang hoa hoà ng sắc phá không mà đến.
"Ài, đồ nhi của ta đã ứng kiếp số rồi".
Vừa thấy Kim khuyết bát, pháp bảo của Không đồng sÆ¡n xuyên mây đến, Không đồng lão tổ chợt Ä‘á»™ng niệm, liá»n biết tam đồ đệ Kim khuyết đã rÆ¡i và o luân hồi.
Cầm Kim khuyết bát ảm đạm trong tay, thấy có má»™t quang ảnh ngÆ°á»i nho nhá» Ä‘ang vùng vẫy kịch liệt ở đáy bát, dÆ°á»ng nhÆ° muốn cáo tố gì đấy vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang cầm bát.
Không đồng lão tổ táºp trung nhìn hồn ảnh phẫn uất đó má»™t lúc, thì đã lÄ©nh há»™i được:
"A, thì ra như thế".
Than má»™t tiếng, Không đồng lão tiên láºt úp bát lại, còn không để hồn quang có phản ứng gì, má»™t đạo u quang đã xuất hiện, chá»›p mắt đã thu tinh hồn và o lòng bà n tay. Trong sát na, trên gÆ°Æ¡ng mặt bóng nhÆ° ngá»c của Không đồng lão tổ đã nhÆ° nhiá»…m thu phong.
TÄ©nh tá»a má»™t lúc, đợi hồng khà trên mặt tan Ä‘i, thiên niên lão tiên thanh sắc im lìm bá»—ng nhếch miệng cÆ°á»i, lẩm nhẩm:
"Thú vị, thú vị, cÅ©ng có thể là 'Phệ hồn'...Hà , bổn tiên đã nhiá»u năm vô sá»±, lần nà y chi bằng hạ sÆ¡n má»™t chuyến, báo thù giúp cho đồ nhi".
Còn lúc ấy, vị thiếu niên không biết nguy hiểm đến gần, vẫn đứng ngây ra nơi hoang dã Dương sơn, ngẩng đầu nhìn theo hai bóng ảnh đã dần mất. Y hiện đang tán thán trong lòng:
"Kì quái, tháºt là dị nhân!...Phiêu nhiên mà đến, phiêu nhiên mà đi, là lữ khách giữa thiên địa, tháºt khiến ngÆ°á»i ta hâm má»™!"
Trong lòng trong lúc tán dương, cũng có chút buồn bã:
"Ai, tháºt là đáng tiếc. Vừa rồi muốn kết giao cùng hai ngÆ°á»i đó, ngang hà ng cÅ©ng được, tôn kÃnh nhÆ° tiá»n bối cÅ©ng được, nhÆ°ng không biết vì sao bá»n há» lại khéo léo từ chối, chẳng lẽ là không duyên?"
Thì ra, vừa rồi sau khi tiêu diệt Kim bát tăng, Tỉnh Ngôn liá»n muốn kết giao cùng Ân Thiết Nhai và Tiểu Äiệp. Ai ngá», hai dị nhân thân hoà i kì thuáºt đó, vừa nghe y bà y tá» thì không để y thuyết phục, nhất định từ chối. Thấy nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng Ä‘Ã nh tùy duyên, không tiện miá»…n cưỡng.
Khi y Ä‘ang suy tÆ° bá»—ng nghe bên cạnh có ngÆ°á»i kêu:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, vừa rồi tháºt Ä‘a tạ lá»i khen của ngÆ°á»i, đã giúp chúng tôi đạt được tâm nguyện".
NgÆ°á»i lên tiếng cảm tạ đó, chÃnh là ngÆ°á»i quen của thiếu niên chÆ°a lâu, lôi chủ chiêu thân Lãng Thà nh!
Thì ra, vừa nãy khi Tỉnh Ngôn cảm thấy khó xá» vá»›i dÆ° nghiệt Tịnh thế giáo còn sót lại, thì Ân Thiết Nhai cÆ°á»i lá»›n, gá»i Lãng Thà nh, Hồ nhị nÆ°Æ¡ng đến, nói đây là đệ tá» má»›i nháºp giáo Ä‘ang chịu khảo sát, bảo Tỉnh Ngôn cứ phân phó.
ÄÆ°Æ¡ng thá»i gặp lại ngÆ°á»i quen, Tỉnh Ngôn rất bất ngá». Lại nghe "Má»›i gia nháºp", "Khảo sát", há»i ra má»›i biết, thì ra Huyá»n linh giáo nháºn đệ tá» rất khó. Lãng Thà nh, Hồ Nhị NÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u là hạng xuất sắc trong tá»™c của bá»n há», nhÆ°ng phải qua khảo sát má»™t năm, được ngÆ°á»i phụ trách chấp nháºn thì má»›i có thể bái qua tượng thần sÆ°, chÃnh thức gia nháºp và o "Kì linh Ä‘Æ°á»ng" của Huyá»n Linh giáo.
Nói đến hai ngÆ°á»i Lãng Thà nh, Hồ nhị nÆ°Æ¡ng, kiên nhẫn xin nháºp giáo là vì trưởng lão trong tá»™c bá»n há» nghe Huyá»n Linh giáo quáºt khởi ở phÆ°Æ¡ng Nam, tuy hà nh sá»± bà máºt, nhÆ°ng chú ý theo dõi thì biết, dÆ°á»ng nhÆ° bá»n há» muốn thống nhất linh giá»›i, chấm dứt tình trạng chia năm xẻ bảy trong linh giá»›i. Cùng là linh tá»™c, trưởng lão lang tá»™c và hồ tá»™c sau khi tìm hiểu hà nh Ä‘á»™ng của Huyá»n Linh giáo thì cho rằng đó là hy vá»ng của linh giá»›i, thế là cá» Lãng Thà nh, Hồ nhị nÆ°Æ¡ng đại diện, hy vá»ng bá»n há» dù gian khổ thế nà o cÅ©ng phải đại biểu cho bổn tá»™c gia nháºp Huyá»n Linh giáo, góp sức cho công cuá»™c chấn hÆ°ng linh giá»›i.
Suy cho cùng, Huyá»n Linh giáo láºp giáo chÆ°a lâu, hà nh sá»± không quá khoa trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng toà n bá»™ linh giá»›i yêu tá»™c ở phÆ°Æ¡ng Nam Ä‘á»u công nháºn nó là lãnh tụ. Hai tá»™c Lang, Hồ ở LÄ©nh Nam, mấy năm gần đây dần suy yếu, nếu nhÆ° trong tá»™c có ngÆ°á»i có thể gia nháºp giáo thì có thể giúp bổn tá»™c trá»ng chấn thanh uy, đây cÅ©ng chÃnh là chủ ý trù tÃnh của mấy trưởng lão nhìn xa trong rá»™ng trong hai tá»™c. Phải biết vá»›i giáo môn phát triển vững mạnh, cà ng gia nháºp sá»›m thì cà ng có lợi vá»›i bổn tá»™c.
Do đó, tuy Huyá»n Linh giáo tuyển lá»±a rất khó khăn, nhÆ°ng hai phu phụ Lãng Thà nh, Hồ nhị nÆ°Æ¡ng sau khi nháºn ký thác thì không dám lÆ¡i là . Nà o ngá» bá»n há» chịu khảo sát chÆ°a đến ba tháng, vừa rồi nhá» Tỉnh Ngôn nói má»™t câu, láºp tức đạt được tâm nguyện nháºp giáo.
Lúc nà y, VÅ© linh Ä‘Æ°á»ng chủ và VÅ© linh lệnh sỠđã biến mất tung ảnh, nhÆ°ng phu phụ Lãng Thà nh vẫn còn nhÆ° Ä‘ang trong má»™ng:
"Vừa rồi là chuyện thế nà o? Bản thân chắc không nghe lầm chứ?"
Thấy thiếu niên đứng trước gió y phục phất phơ, Lãng Thà nh cà ng do dự:
"...Thiếu niên nà y rốt cuá»™c là ai? Gia nháºp Huyá»n Linh giáo khó nhÆ° thế, không ngá» y chỉ cần tán thưởng chuyện cứu khổ tế bần của vợ chồng ta thì đã khiến Ân Ä‘Æ°á»ng chủ thân pháºn hiển hách đồng ý nháºn vợ chồng ta chÃnh thức nháºp giáo!"
NhÆ°ng sá»± nghi ngá» của hai ngÆ°á»i không chỉ chá»— nà y. Phải biết, tạm không nói VÅ© linh Ä‘Æ°á»ng chủ thân pháºn tôn quý, vì sao dá»… dà ng đáp ứng. Cà ng khiến ngÆ°á»i ta khó hiểu đó là , môn quy của Huyá»n Linh giáo nghiêm minh, vợ chồng bá»n há» nếu được Ân Ä‘Æ°á»ng chủ cho phép thì Ân Ä‘Æ°á»ng chủ không được quyá»n để nháºn bá»n há», nhÆ°ng vừa rồi hình nhÆ° Ân Ä‘Æ°á»ng chủ đã nháºn thay cho Kì Linh Ä‘Æ°á»ng chủ luôn!
Còn vị Hoa Gian Khách giữ chức lệnh sỠđó, nghe váºy cÅ©ng chẳng chút ngạc nhiên, hình nhÆ° cho rằng việc đó là dÄ© nhiên váºy.
"Chẳng lẽ khi nãy là nghe nhầm?"
Trong lúc mÆ¡ hồ không hiểu, vợ chồng Lãng Thà nh không khá»i nghi thần nghi quá»·.
Bất quá, vô luáºn thế nà o thì chuyện chÃnh thức nháºp giáo cÅ©ng đã có hy vá»ng, thế là Lãng Thà nh liá»n lên tiếng cảm tạ. Thấy bá»n há» nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng có chút mÆ¡ hồ.
Äang ngÆ¡ ngác thì hai cô gái vốn phải Ä‘ang lá»±a vải đã từ Ä‘Æ°á»ng lá»›n phi thân và o, đồng loạt há»i Ä‘Æ°á»ng chủ đã phát sinh chuyện gì.
Nghe bá»n há» nôn nóng, Tỉnh Ngôn kể sÆ¡ qua chuyện vừa rồi, sau đó há»i Quỳnh Dung đã chá»n vải thế nà o rồi.
Thấy ca ca không sao, vị tiểu muá»™i muá»™i vui vẻ kể đã chá»n được vải rất đẹp, ngay cả Tuyết Nghi tá»· cÅ©ng rất thÃch, hiện tại, chỉ đợi Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca trả tiá»n. Thì ra bá»n há» tuy đã lá»±a xong nhÆ°ng theo thói quen, vẫn đợi Tỉnh Ngôn đến ngã giá trả tiá»n.
Mãi đến lúc nà y, nghe Quỳnh Dung nói đến chuyện trả tiá»n, Tỉnh Ngôn má»›i giáºt mình, sau đó mồ hôi túa ra ầm ầm!
Thấy mặt y Ä‘á»™t nhiên trắng bệch, phu phụ Lãng Thà nh đứng bên tức thì cÅ©ng khẩn trÆ°Æ¡ng, vá»™i há»i chuyện gì, có cần bá»n há» giúp không, thì nghe thiếu niên ủ rÅ© đáp:
"Xúi quẩy! Vừa rồi bị đám đông nÃu kéo chèn ép, tiá»n đã rÆ¡i hết rồi!"
"..."
Sau đó, dÆ°á»›i sá»± giúp sức của mÆ°á»i mấy tên giáo đồ Tịnh Thế giáo sợ hãi, TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ bất hạnh bị rÆ¡i mất tiá»n, cuối cùng cÅ©ng được nhặt giúp lại. Kiểm sÆ¡ qua, thiếu niên phát hiện hình nhÆ° ngân lượng hiện tại còn nhiá»u hÆ¡n vốn có!
Thì ra mấy giáo đồ Tịnh Thế giáo, thấy mấy ngÆ°á»i nà y hà nh sá»± cao thâm, sợ việc rÆ¡i tiá»n chỉ là sá»± khảo nghiệm của bá»n há». Nếu nhÆ° ai không nhặt được thì sẽ bị cho lên Ä‘Æ°á»ng theo tiá»n bối trong giáo chúng. Thế là , trong đám có mấy tên giáo đồ bình thÆ°á»ng không mang theo tiá»n, lúc nà y hối háºn vô cùng, vá»™i thì thầm mượn tiá»n đồng bá»n, đến lúc nà y láºp tức biết được ai là bằng hữu của mình:
Có mấy tên vô lÆ°Æ¡ng, nghÄ© có nhiá»u tiá»n thì khả năng sống cao hÆ¡n, không Ä‘oái hoà i gì đến thỉnh cầu của đồng bá»n, mặt cÆ°á»i siểm nịnh dâng hết tiá»n cho thiếu niên.
Không nói sá»± hoảng loạn của bá»n chúng. Lại nói thiếu niên, đợi khi đã gom tiá»n xong, y láºp tức ra vẻ hung dữ, răn dạy, Ä‘e dá»a bá»n chúng má»™t hồi, sau đó thả cho bá»n chúng trở vá».
Trải qua nhiá»u kinh nghiệm trong năm, miệng lưỡi của thiếu niên lúc nà y đã vượt xa so vá»›i khi còn ở Nhiêu Châu. Có gÆ°Æ¡ng tiá»n bối trÆ°á»›c mặt, lại nghe thiếu niên Ä‘e dá»a, bá»n chúng Ä‘á»u sợ đến té đái, toà n bá»™ giáo nghÄ©a Ä‘á»u vứt sạch. Trong đầu bá»n chúng lúc nà y Ä‘á»u suy nghÄ©, cái gì mà ứng kiếp thà nh thần?, toà n lá»i giả trá, có thể thoát khá»i kiếp số hiện tại, thế má»›i là chÃnh đạo!
Thấy bá»n chúng ôm đầu lủi Ä‘i nhÆ° chuá»™t, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ ý đồ chÆ°a táºn, cÆ°á»i nói vá»›i ngÆ°á»i bên cạnh:
"Lá»—i quá, vừa rồi nói ra thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c của hiá»n khang lệ, tháºt là lỡ lá»i, xin thứ lá»—i!"
"Không sao không sao! Äối vá»›i những kẻ có ý ám hại Ä‘Æ°á»ng chủ, ta cùng nÆ°Æ¡ng tá» còn có thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c hÆ¡n nhiá»u. Chỉ là ...Không biết Ä‘Æ°á»ng chủ vì sao lại tha cho bá»n chúng? Chẳng lẽ còn có chiêu gì sau đó?"
Nghe Lãng Thà nh há»i, thiếu niên cÆ°á»i hà hà đáp:
"Ta tháºt không có chiêu gì nữa đâu. Lãng huynh đệ có chá»— không biết, chuyện hôm nay có lẽ bá»n chúng là do bị đám tiá»n bối trong giáo mê hoặc, không đến tá»™i chết. Tuy bá»n chúng gia nháºp tà giáo, nhÆ°ng tá»± do tÃn ngưỡng là quyá»n của má»—i ngÆ°á»i, cÅ©ng không thể can thiệp. Theo ta thấy, nếu nhÆ° phần lá»›n giáo đồ Tịnh thế giáo là m việc thiện nhÆ° giáo nghÄ©a, thì đó cÅ©ng là điá»u tốt".
Nghe y nói thuyết phục nhÆ° thế, phu phụ Lãng Thà nh sá»›m đã vô cùng hâm má»™ phong thái của thiếu niên, nghe váºy tán dÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ nhân háºu không thôi.
Qua chuyện nà y, ngoà i phu phụ Lãng Thà nh, còn có má»™t đôi phu thê khác cÅ©ng được không Ãt lợi Ãch. Hai ngÆ°á»i đó chÃnh là vợ chồng Trần Äại Lang. Chứng kiến trÆ°á»ng sát lục kinh tâm, Trần Äại Lang sợ đến vỡ máºt. May mắn giữ được tÃnh mạng, Trần Äại Lang cảm thấy thiếu niên bị mình hiếp đáp khi nãy, tháºt ra rất là dá»… gần. Còn Trần thị tuy trên mặt bị cà o mấy vết, nhÆ°ng chỉ là những vết nông, tuy gÆ°Æ¡ng mặt xấu Ä‘i nhÆ°ng lại khiến Trần Äại Lang yên tâm hÆ¡n nhiá»u. Thế là từ đó vá» sau, đôi vợ chồng nà y ân ái vô cùng, còn tạo nên má»™t giai thoại truyá»n khắp DÆ°Æ¡ng sÆ¡n huyện.
Không nói Lãng Thà nh, Hồ nhị nÆ°Æ¡ng theo lệnh Huyá»n Linh giáo, chỉnh trị kẻ xấu khắp DÆ°Æ¡ng sÆ¡n. Lại nói thiếu niên, sau khi quay vá» tiệm thanh toán tiá»n mua vải thì nhá» Thạch Hồng Anh kêu mấy tá»· muá»™i trong Hồng mạt há»™i, may cho tiểu thiếu nữ khả ái má»™t bá»™ y phục rất đẹp.
Äạt được tâm nguyện, Tỉnh Ngôn cáo từ Chúc Dung môn, Hồng Mạt há»™i, dẫn theo Tuyết Nghi, Quỳnh Dung tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng rèn luyện.
Rá»i khá»i địa giá»›i DÆ°Æ¡ng sÆ¡n, thiếu niên cÅ©ng không có gì gấp, cứ theo con Ä‘Æ°á»ng dẫn vá» hÆ°á»›ng tây mà đi. Cà ng Ä‘i thì cà ng thấy cảnh váºt rá»±c rỡ, các quáºn huyện cÅ©ng khác nhau, cà ng vá» phÃa tây, ao hồ cà ng nhiá»u. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Tỉnh Ngôn chú ý thấy, dÆ°á»›i chân má»—i ngá»n đồi mà mình Ä‘i qua Ä‘á»u có má»™t hồ nÆ°á»›c. Có thiếu nữ xinh đẹp ở bên cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thì đẹp nhÆ° tranh vẽ, Tỉnh Ngôn vô cùng đắc ý, má»—i lần mệt nhá»c thì dừng chân chá»c tiểu nha đầu mấy câu, thế là bao nhiêu mệt má»i Ä‘á»u tan biến.
Sau khi Ä‘i được bảy ngà y, Ä‘oà n ba ngÆ°á»i đã đến má»™t thị trấn vô cùng náo nhiệt. Trong trấn, thiếu niên Ä‘ang ngồi nghỉ mệt, bá»—ng nghe có ngÆ°á»i trò chuyện, nói lúc ná»a đêm nghe có tiếng nổ lá»›n, ở mặt tây nam trấn, đất bằng bá»—ng dáºy hà o quang ngÅ© sắc cao mÆ°á»i mấy trượng. Khi có ngÆ°á»i lá»›n gan lại gần quan sát thì phát hiện chá»— xuất hiện ngÅ© sắc hà o quang đó, chÃnh là trên con Ä‘Æ°á»ng lá»›n ở tây nam Trấn. Con Ä‘Æ°á»ng bình thÆ°á»ng vẫn hay có ngÆ°á»i qua lại, lúc nà y xuất hiện má»™t cái Ä‘á»™ng lá»›n, cắt đứt đôi con Ä‘Æ°á»ng. Hán tá» Ä‘ang uống trà thuáºt chuyện, khẳng định hà o quang đó là điá»m là nh, nghiêm túc nói vá»›i ngÆ°á»i bạn bên cạnh:
"Chắc huynh không biết chuyện nà y, mấy ngà y trÆ°á»›c, huynh đệ nghe trên trấn có đồng dao xÆ°á»›ng: 'Vân trung quang, thần tiên hà ng. Lá»™ là phùng, bảo váºt tà ng', rõ rà ng là nói trong Ä‘á»™ng có giấu bảo váºt tiên nhân!"
"Có bảo váºt?"
Thiếu niên Ä‘ang nhà n rá»—i, láºp tức vểnh tai lên lắng nghe!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te
02-10-2009, 05:29 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 10: Phần hoa đãng nguyệt vấn tiá»n trần.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 164:Äá»—ng để quan thiên, nháºn mi lá»™c dÄ© vi mã.
Vừa nghe có bảo váºt, Tỉnh Ngôn không khá»i phấn khởi tinh thần, lÆ°u ý lắng nghe hai vị đại thúc tán chuyện. Chỉ nghe má»™t ngÆ°á»i trong đó Ä‘ang phản biện lá»i của bạn mình:
"Không đúng? Theo ta thấy không phải có bảo, mà là có thần tiên! Äồng dao đó chẳng phải hát "Thần tiên hà ng" sao? Ta thấy chắc là có vị thần tiên nà o trên trá»i, nhà n rá»—i vô sá»± nên xuống Hoà ng thạch trấn ta Ä‘á»™ ngÆ°á»i".
"Ãi chà , lão huynh cao kiến! à ta cÅ©ng giống thế. Vừa rồi ta nói trong Ä‘á»™ng có thần tiên và bảo váºt..."
Hai hán tá» má»™t xÆ°á»›ng má»™t há»a, Tỉnh Ngôn phÃa sau lÆ°u ý nghe, lòng nhủ nếu lá»i bá»n há» không sai thì chuyện nà y cÅ©ng rất má»›i lạ. Nói không chừng đó là Thủy chi tinh cố tình tạo má»™t cái Ä‘á»™ng giữa Ä‘Æ°á»ng để chá» y đến tìm.
NghÄ© ngợi lung tung, Tỉnh Ngôn kêu thanh toán, dẫn theo Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘i vá» phÃa tây nam trấn. Qua cổng nam Hoà ng thạch trấn, theo con Ä‘Æ°á»ng lượn vá» phÃa tây nam, thấy không xa có không Ãt ngÆ°á»i Ä‘ang chỉ trá» bà n tán, hết sức nhiệt náo. Có lẽ hiện ánh mặt trá»i Ä‘ang gắt nên không nhìn thấy khà là nh tá»a lên ở chá»— đó.
Trong ba ngÆ°á»i thì Quỳnh Dung là thÃch náo nhiệt nhất. Không đợi Tỉnh Ngôn dặn dò, cô nhóc đã kéo áo Tuyết Nghi tá»· chạy qua, vừa chạy vừa không ngừng quay đầu kêu ca ca à ới. Thế là ngÆ°á»i dẫn đầu, rốt cuá»™c trở thà nh ngÆ°á»i Ä‘i sau cùng.
Cái Ä‘á»™ng lá»›n má»›i sinh ra hồi hôm nằm ngang giữa lá»™, cắt đứt ngang quan đạo đất và ng, đứng ở miệng Ä‘á»™ng nhìn xuống sâu thăm thẳm không thấy đáy, trong miệng Ä‘á»™ng thỉnh thoảng có sÆ°Æ¡ng mù nhà n nhạt bay lên. Vừa đến miệng Ä‘á»™ng, thiếu niên linh giác nhạy bén láºp tức cảm nháºn Thủy chi tinh không thể ở trong Ä‘á»™ng nà y. Bởi vì khà tức trên đại đạo vẫn không ôn nhuáºn bằng trong trấn.
Hiện tại, xung quanh miệng Ä‘á»™ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i hiếu kì, chỉ là do Ä‘á»™ng sâu không thấy đáy nên má»i ngÆ°á»i chỉ đứng chỉ trá», không ai dám xuống. Khi Tỉnh Ngôn đến, thấy y lÆ°ng Ä‘eo kiếm, có ngÆ°á»i thấy đó liá»n được gợi ý, hô to:
"Ta thấy Ä‘á»™ng tà ng bảo nà y cÅ©ng chỉ có mấy ngÆ°á»i có thể ngá»± kiếm phi hà nh thì má»›i dám xuống!"
Vừa nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn chợt Ä‘á»™ng tâm. Äang suy nghÄ© thì vị tiểu muá»™i muá»™i Ä‘ang nắm áo Tuyết Nghi tá»·, thò đầu nhìn xuống Ä‘á»™ng má»™t lúc thì ngẩng lên lÃu lo há»i ca ca:
"ÄÆ°á»ng chủ ca ca, để Quỳnh Dung nhảy xuống xem thá»? Nói không chừng tháºt có bảo váºt...muá»™i sẽ lấy tặng ca ca!"
"A..."
Nghe cô nhóc có lòng tốt, lại nhìn bộ dạng ngây thơ của nó, Tỉnh Ngôn tức thì có chủ ý:
"Äa tạ muá»™i muá»™i! Bất quá để tÃnh toán đã. Äá»™ng huyệt nà y hình nhÆ° rất quái dị, nói không chừng bên dÆ°á»›i có quái váºt. Chúng ta coi chừng xuống được mà không lên được".
Vốn là y nhìn bá»™ dạng khả ái của Quỳnh Dung, lại nghÄ© đến kết cục của ngÆ°á»i đồng môn nhiệt tâm tìm bảo năm ngoái, cảm thấy an toà n vẫn là trên hết.
Nghe y nói thế, Quỳnh Dung vâng một tiếng, không đòi xuống nữa.
Thế là , ba ngÆ°á»i có khả năng xuống dÆ°á»›i Ä‘á»™ng trong đám ngÆ°á» Ä‘ang hiện diện ở đây cÅ©ng chẳng gấp gáp gì, cứ thong thả nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh, há»i thăm thêm Ãt chuyện nÆ¡i nà y.
Ba ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn không gấp xuống Ä‘á»™ng, đứng trò chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i, lại khiến cho má»™t kẻ rất nóng ruá»™t. Thì ra trong cái Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nà y, bảo bối thì không có nhÆ°ng ngÆ°á»i tiên phong đạo cốt thì có má»™t, ngÆ°á»i đó chẳng phải xa lạ, chÃnh là ngÆ°á»i muốn báo cừu cho đồ nhi, Không đồng lão tổ. Lúc nà y, lão Ä‘ang dùng tiên thuáºt Ä‘iá»u khiển vụ khà bay lên khá»i Ä‘á»™ng.
Thì ra, từ khi Không đồng lão tổ biết đồ đệ tán mệnh trong tay ngÆ°á»i cÅ©ng am tÆ°á»ng thuáºt Phệ hồn, thì rất hứng thú. Äặc biệt, thiếu niên có tên là TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn đó, lại có thể xuyên qua huyết hồn đại tráºn giết chết Kim Khuyết, đủ thấy tu vi Phệ hồn không dÆ°á»›i lão. Vì thế, đối vá»›i vị dung mạo từ hòa nhÆ°ng sinh tÃnh lãnh khốc Không đồng lão tổ mà nói, lần nà y tuy nói là báo thù cho đồ đệ, nhÆ°ng tháºt ra chÃnh là thèm nhá» dãi vị "Phệ hồn cao thủ" đã tÃch tụ nhiá»u hồn linh kia. HÆ¡n nữa, hai nữ tá» theo TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn, linh lá»±c cÅ©ng rất phi phà m.
"Khà ! Ba ngÆ°á»i nà y chÃnh là linh Ä‘Æ¡n tiên dược lão thiên tặng cho ta. Nếu nhÆ° có thể hấp thu ba hồn linh nà y, thì không chỉ là ngà y phi thăng đã đến, mà là tu vi tiên lá»±c sau khi thà nh tiên, so vá»›i các tiên khách khác thì còn mạnh hÆ¡n".
Nói đến, Không đồng lão tổ nhìn giống tiên gia, nhÆ°ng khổ tu ngà n năm, không biết vì sao vẫn không thể phi thăng, do đó đối vá»›i ba ngÆ°á»i có linh lá»±c cÆ°á»ng đại nà y thì rất ham muốn. Bất quá, nếu muốn hấp thu ba hồn linh nà y để giúp bản thân phi thăng thì không thể chỉ dá»±a và o Phệ hồn đại pháp. Phải biết, TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn lai lịch bất minh, thuáºt Phệ hồn thì lại cao cÆ°á»ng. Nếu không cẩn tháºn, Phệ hồn không thà nh còn bị nó phản phệ, Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng của đồ nhi.
Thế là , Không đồng lão tổ đã tu luyện ngà n năm chuẩn bị dùng má»™t pháp thuáºt Ä‘á»™c đáo khác của lão, "Chuyển nhãn thiên niên" để đối phó. Pháp thuáºt nà y không phải tầm thÆ°á»ng, suy theo nghÄ© thì nó có thể khiến ngÆ°á»i nhanh chóng già đi rồi chết, tuy chÆ°a chắc tháºt có ngà n năm, nhÆ°ng vá»›i tu vi thâm háºu bao nhiêu năm luyện táºp của lão, thì đã đủ có thể khiến ngÆ°á»i chịu thuáºt nà y chá»›p mắt sẽ chết. Pháp thuáºt bá đạo nà y, chẳng thuá»™c ngÅ© hà nh mà chÃnh là má»™t loại pháp chú cổ quái thần kì trong thiên địa: Thá»i quang thuáºt. Không đồng lão tổ cÅ©ng là má»™t trong rất Ãt ngÆ°á»i tu hà nh biết được pháp quyết nà y.
Bất quá, pháp thuáºt đó tuy lợi hại, nhÆ°ng cÅ©ng có không Ãt khuyết Ä‘iểm. Không đồng lão tổ phải có tâm niệm bình hòa, toà n tâm thi thuáºt thì má»›i hiệu quả, lại phải không thể có chút cưỡng bức nà o. Má»›i nghe thì có vẻ tức cÆ°á»i nhÆ°ng tháºt giống khiến ngÆ°á»i ta tá»± nguyện trở thà nh cá trên thá»›t. Chỉ bất quá, mấy khuyết Ä‘iểm đó chẳng thể là m khó Không đồng lão tổ đã tu luyện ngà n năm. Vá»›i trà mÆ°u kinh nghiệm của lão, chỉ cần thi triển má»™t kế nhá» thì sẽ khiến mấy tiểu bối đó cam tâm tình nguyện chịu hết trong pháp thuáºt của lão. Theo lão nghÄ©, mấy tiểu bối đó Ä‘á»u là kẻ tu thuáºt, dÄ© nhiên mong muốn được bảo thà nh tiên. Do đó, sau khi tÃnh toán hà nh trình của Tỉnh Ngôn, lão liá»n tạo ra má»™t cái Ä‘á»™ng phát quang, dẫn dụ mấy tiểu bối đó mắc câu.
Chỉ là , kế mÆ°u tưởng chừng kÃn kẽ đó lại chÆ°a khiến bá»n Tỉnh Ngôn mắc và o, bá»n há» hiện chỉ nhà n nhã đứng trên Ä‘á»™ng, bà n tán chuyện trò vá»›i dân chúng nÆ¡i nà y.
Thế là , lão tổ tu vi ngà n năm cÅ©ng đã nhịn không nổi. Trên mặt tuy vẫn duy trì phong thái, nhÆ°ng lòng đã hối háºn:
"Sớm biết thiếu niên nà y nhút nhát như thế, chỉ đến bên rồi dừng thì bổn tiên đã mang trà đến ngồi uống chỠcác ngươi nói chuyện"
Không đồng lão tiên chẳng có gì là m, hiện chỉ có thể vểnh tai lên nghe mấy ngÆ°á»i bên trên đối đáp. Lúc nà y thiếu niên Ä‘ang trịnh trá»ng nói vá»›i hai cô gái:
"Hai ngÆ°á»i các cô có nhá»› Äiá»n Nhân Bảo không? Gã suốt ngà y chỉ má»™ng tìm bảo, cuối cùng thì...Ai!"
Tuy Ä‘oạn sau thiếu niên không nói, nhÆ°ng ngữ khà cÅ©ng thể hiện rõ ý. Hai cô gái nghe rồi thì lên tiếng phụ há»a, ngôn ngữ cÅ©ng rất đáng tiếc.
"Thì ra như thế".
Nghe bá»n hỠđối đáp, Không đồng lão tiên nhÆ° nhặt được bà kiếp, bá»—ng nhiên đại ngá»™:
Thì ra không phải bá»n chúng nhãn quang cao minh nhìn thấy được bẫy của ta, mà là bá»n chúng có ngÆ°á»i quen vì tầm bảo mà rÆ¡i và o kết cục thê thảm.
Hiểu ra vấn Ä‘á», thiên niên lão quái liá»n có kế. Chỉ thấy miệng lão lẩm nhẩm niệm chú, chuẩn bị thay đổi cách thức dụ con mồi và o bẫy.
Chỉ bất quá, lúc lão táºp trung thi pháp thì không chú ý đến Ä‘oạn đối thoại bên trên. Hiện tại thiếu niên Ä‘ang hù dá»a tiểu Quỳnh Dung:
"Muội muội à , bên dưới động nói không chừng có ác quỷ rất đáng sợ đó!"
Vốn là Tỉnh Ngôn sợ tiểu nha đầu không sợ trá»i không sợ đất, ham chÆ¡i phá phách lén trốn Ä‘i nên tìm cách hù dá»a nó.
Khi Quỳnh Dung nghe lá»i của Tỉnh Ngôn, trong đầu Ä‘ang nghÄ© liệu có phải ca ca chỉ xem mình là má»™t đứa con nÃt hay không, thì bá»—ng nghe ca ca kêu lá»›n:
"Không tin muội nhìn đi!"
"Úy?"
Vừa nhìn, Quỳnh Dung cÅ©ng không khá»i kinh ngạc:
"Ca ca không gạt ta, là tháºt!"
Thì ra, nó nhìn theo hướng thiếu niên chỉ, thấy sương mù đang thoang thoảng hiện đã biến thà nh mây đen, nhìn rất khủng bố.
"Ãi chà ! Quả nhiên không ngoà i sở liệu của ta, thì ra Ä‘á»™ng nà y quả có quá»· quái..."
Tỉnh Ngôn thấy lạ, kêu một tiếng:
"Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, chúng ta mau đi!"
"Vâng!"
Kì tháºt tiểu nữ oa cÅ©ng không biết quá»· quái đáng sợ thế nà o, nhÆ°ng nghe Tỉnh Ngôn nói thì cÅ©ng chuyển thân chạy theo. Mấy ngà y xung quanh thấy ba ngÆ°á»i bá» chạy cÅ©ng láºp tức la hét chạy tứ tán. Trong chá»›p mắt, nÆ¡i miệng Ä‘á»™ng vô cùng náo nhiệt chỉ còn Ãt vá» trái cây, chứng minh nÆ¡i nà y từng có ngÆ°á»i...
Tình hình khiến Không đồng lão tổ kinh ngạc vô cùng:
"Sao lại thế?"
"...Không đúng! Theo lý nói, thiếu niên chÃnh đạo thân hoà i tuyệt kỹ, thấy miệng Ä‘á»™ng có khói Ä‘en bay lên thì phải nổi lòng chÃnh nghÄ©a, xuống trừ yêu diệt ma má»›i đúng chứ, sao lại quay ngÆ°á»i bá» chạy váºy?"
Thấy thiếu niên không chịu xuống Ä‘á»™ng, Không đồng lão quái ngÆ¡ ngác nhÆ° mất sói mất mồi. Mãi đến lúc nà y, sắc mặt của thiên niên tiên quái má»›i hiện vẻ ngÆ°ng trá»ng:
'Xem ra, vẫn là bổn tiên sÆ¡ hốt. Thiếu niên nà y quả nhiên thâm bất khả trắc, nếu chỉ dùng tiểu thuáºt thì khó mà gạt được hắn..."
Không đồng lão tổ cÅ©ng là ngÆ°á»i quyết Ä‘oán, nghÄ© đến đây láºp tức phất áo, phiêu nhiên xuất Ä‘á»™ng.
Cho đến lúc nà y, kế sách mà lão vốn cho là chẳng có kẽ hở đã thất bại hoà n toà n, chỉ lÆ°u lại má»™t cái Ä‘á»™ng sâu giữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, khiến bách tÃnh Hoà ng thạch trấn mất hết mấy ngà y má»›i lấp nó được.
Äây Ä‘á»u là lúc sau nà y. Lại nói đến mấy ngÆ°á»i bá» chạy, sau khi chạy được bốn, năm dặm thì dần chuyển sang Ä‘i cháºm lại.
Thở hổn hển mấy hÆ¡i, Tỉnh Ngôn bắt đầu suy nghÄ© kế sách vẹn toà n để trừ tuyệt háºu hoạn trong cái Ä‘á»™ng cổ quái đó. Äang xuất thân thì bá»—ng tiểu muá»™i muá»™i bên cạnh không hiểu há»i y:
"ÄÆ°á»ng chủ ca ca, ác quá»· đúng là rất đáng sợ sao?"
"Äúng váºy, rất đáng sợ, cả ca ca cÅ©ng sợ. Bằng không sao gá»i là ác quá»· chứ..."
Tỉnh Ngôn đáp có chút hà m hồ. Sá»± tháºt thì y cÅ©ng chÆ°a thấy qua ác quá»·. Bất quá, y cÅ©ng không ngần ngại hù dá»a tiểu nữ oa luôn thÃch phá phách, vốn đã gây ra không Ãt phong ba rồi.
Cứ má»™t há»i má»™t đáp vá» sá»± khủng bố của ác quá»·, Tỉnh Ngôn cùng nhị nữ men theo quan đạo đất và ng mà đi. Äang Ä‘i thì Tỉnh Ngôn chợt thấy ở phÃa xa trÆ°á»›c mặt, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm giữa Ä‘Æ°á»ng.
"Chẳng lẽ là ăn mà y đói qua ngất xỉu?"
Trong đầu nghĩ thế, vội chạy qua xem là chuyện gì.
Äợi đến gần má»›i phát hiện ngÆ°á»i Ä‘ang nằm dÆ°á»›i ánh nắng gắt là má»™t lão nhân cốt cách thanh kỳ, diện mạo Ä‘á» lạ lùng, thân váºn áo mát, lÆ°ng thắt dây xanh. Thấy nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn vá»™i tiến tá»›i cung tay há»i:
"Lão nhân gia, phải chăng có chỗ khó chịu? Nếu cần giúp thì xin cứ nói".
Thấy y há»i, lão giả dÆ°á»ng nhÆ° có chút kÃch Ä‘á»™ng, lồm cồm bò dáºy, quan sát y má»™t chút, sau đó nói:
"Không tệ không tệ, tâm địa lÆ°Æ¡ng thiện! Lão phu quả nhiên không nhìn lầm ngÆ°á»i!"
Lão nhân ăn váºn quái dị, giá»ng nhÆ° hồng chung, không há» giống má»™t khất cái. Chỉ bất quá, lá»i nói của lão không đầu không Ä‘uôi. Tỉnh Ngôn nghe váºy Ä‘ang muốn há»i thì nghe lão giả tiếp tục nói:
"Xem ra lão phu đúng là có duyên cùng ngươi. Vừa rồi lúc ta nghỉ ngơi ở trong động huyệt đó thì thấy ngươi đi qua. hiện tại ta ở đây phơi nắng thì lại gặp ngươi".
"Ãch? Thì ra trong Ä‘á»™ng đó là ông!"
Tỉnh Ngôn nghe váºy thì thở phà o. Xem ra trong Ä‘á»™ng cÅ©ng chẳng có yêu quái gì, mà chỉ là má»™t dị nhân du hà phong trần đến chÆ¡i đùa. Không biết bản thân có kì duyên thế nà o, Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất hiếu kì, cung kÃnh há»i:
"Không biết lão trượng là ai?"
"Hà , tiểu huynh đệ sảng khoái rất hợp vá»›i lão phu. TrÆ°á»›c mặt chân nhân không nói dối, không giấu mấy vị, lão phu chÃnh là má»™t ma đạo tiên nhân".
"Ãch? Ma đạo? Tiên nhân?"
Nghe lão giả nói, Tỉnh Ngôn không ngạc nhiên lắm, chỉ hÆ¡i hiếu kì. So vá»›i thái Ä‘á»™ bình thÆ°á»ng của y, ma đạo tiên nhân đó lại có chút kÃch Ä‘á»™ng:
"Lão phu chÃnh là ngÆ°á»i trong ma đạo! Ma đạo thanh danh không tốt, tiểu ca chắc cÅ©ng nghe nói. Kì tháºt, mấy ngÆ°á»i thế nhân đã hiểu lầm chúng ta. Thá»±c tế thì ngÆ°á»i trong chÃnh đạo có thể theo Ä‘Æ°á»ng chÃnh tu luyện thà nh tiên, thì ngÆ°á»i trong ma đạo chúng ta sao không thể theo ma đạo tu luyện thà nh thần được chứ? Cái gá»i là âm dÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng há»—, vạn lÆ°u quy tông, bổn nguyên má»›i là đúng, thủ Ä‘oạn chỉ là hình thức, đâu thể phân là chÃnh tà tiên ma được!"
Lá»i của hồng phát dị nhân rất hợp vá»›i thiếu niên, y không ngá»›t gáºt đầu. Vừa định phụ há»a thì nghe hồng phát lão nhân chuyển giá»ng, ngẩng đầu nhìn trá»i, căm phẫn nói:
"NgÆ°á»i ma đạo chúng ta Ä‘á»u không theo thói thÆ°á»ng, không xét bá» ngoà i, vì thế má»›i khiến bá»n phà m phu tục tá» hiểu lầm, gá»i chúng ta là tà ma ngoại đạo. NhÆ° ta đây, cÅ©ng chỉ bất quá diện mạo tóc tai Ä‘á» khác ngÆ°á»i, liá»n bị bá»n chúng gá»i là 'Hồng phát lão ma'. Kì tháºt ai biết, ta chÃnh là má»™t ngÆ°á»i rất chÃnh trá»±c".
Nói đến chá»— nà y, vị hồng phát ma tiên đó thở dà i má»™t hÆ¡i, giống nhÆ° lòng đầy phiá»n muá»™n "Chúng nhân Ä‘á»u say chỉ ta tỉnh" váºy.
Nghe lão nói nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng thuáºn mắt nhìn mái tóc Ä‘á» rối loạn của lão, trong lòng bất giác nghÄ©:
"A...chẳng trách ngÆ°á»i ta nói, đầu tóc nhìn từ xa đã thấy, đúng là giống nhÆ° ổ chim lá»a mà ..."
Khi Tỉnh Ngôn Ä‘ang nghÄ© lung tung thì vị lão hán bị ngÆ°á»i hiểu lầm đó, thấy thiếu niên trÆ°á»›c mặt hình nhÆ° chẳng có chút kinh hoảng đối vá»›i thân pháºn ma đạo của mình, không khá»i vui mừng, kÃch Ä‘á»™ng nói:
"Tiểu huynh đệ quả khác ngÆ°á»i! Không giấu tiểu ca, hôm nay ta đến, chÃnh là muốn giải trừ đại ách giúp ngÆ°Æ¡i!"
"Äại ách?"
Lá»i nà y của hồng phát lão giả vừa xuất, tức thì khiến ba vị thiếu niên nam nữ giáºt mình.
"Äúng thế! NgÆ°Æ¡i e rằng vẫn không biết, ngÆ°Æ¡i hiện đã đại há»a lâm đầu!"
Thấy bá»n há» nét mặt nghi hoặc, hồng phát quái khách nghiêm mặt, trịnh trá»ng thêm má»™t câu.
Bất ngá» nghe bản thân Ä‘ang có đại há»a lâm đầu, Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất kinh hoảng. HÆ¡i định thần má»›i cẩn tháºn há»i:
"Không biết lá»i của lão trượng là chỉ đại há»a gì?"
Chẳng giống vá»›i sá»± cẩn tháºn của y, tiểu Quỳnh Dung nhịn không được nhảy lên, lá»›n tiếng há»i:
"Lão ma mau nói là chuyện gì! Liệu có phải có ngÆ°á»i xấu muốn đánh ca ca?"
Còn vị Thiên niên mai linh Khấu Tuyết Nghi ở bên, sắc mặt cÅ©ng nghiêm trá»ng, Ä‘ang lắng nghe rốt cuá»™c là chuyện gì. Lúc nà y Ä‘ang khẩn trÆ°Æ¡ng, không ai lÆ°u ý đến vị tiểu muá»™i muá»™i buá»™t miệng bất kÃnh. Thấy lá»i của mình đã dẫn dụ được sá»± chú ý của ba ngÆ°á»i, hồng phát lão giả mỉm cÆ°á»i, mặc cho không khà đang khẩn trÆ°Æ¡ng vẫn thong thả đáp:
"Nếu lão phu không nhìn lầm, tiểu huynh đệ chắc đã luyện thà nh thuáºt 'Phệ hồn'?"
Lá»i nà y vừa xuất, thiếu niên bá»—ng giáºt nảy ngÆ°á»i!
Thấy y nhÆ° thế, hồng phát dị nhân bình thủy tÆ°Æ¡ng phùng hà i lòng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, tiếp tục nói:
"Thuáºt Phệ hồn, tuy uy lá»±c cÆ°á»ng đại, nhÆ°ng cÅ©ng có chổ không ổn. Công lá»±c cà ng thâm háºu thì lá»±c phản phệ cà ng mạnh. Ta thấy tiểu huynh đệ hiện tại khà sắc thì vẫn tốt, nhÆ°ng tu vi phệ hồn của ngÆ°á»i hiện đã rất thâm háºu, nếu nhÆ° không chịu phòng bị, e rằng không mấy năm nữa thì sẽ gặp phải kiếp số. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, may mà hôm nay ngÆ°Æ¡i gặp được lão phu, ta chÃnh là có duyên cùng ngÆ°Æ¡i..."
"Hồng phát lão ma" phen nà y tá»± cho rằng lá»i nói của mình hợp tình hợp lý, lúc nà y Ä‘ang cao hứng nói, hoà n toà n không để ý, thiếu niên vốn luôn cung kÃnh lắng nghe, khi nghe đến chá»— nà y, thần sắc trong mắt Ä‘á»™t nhiên Ä‘anh lại.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
03-10-2009, 07:17 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 10: Phần hoa đãng nguyệt vấn tiá»n trần.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 165: Huyá»…n kÃnh mê tung, thùy bi thất lá»™ chi nhân.
Khi hồng phát lão giả tá»± xÆ°ng là ngÆ°á»i trong ma đạo Ä‘ang cao hứng nói thì không ngá» thiếu niên vốn cung kÃnh lắng nghe Ä‘á»™t nhiên ngắt lá»i lão, không khách khà nói:
"Tiá»n bối lầm rồi! Tà thuáºt Phệ hồn đó, huyết tinh tà n nhẫn, phạm và o tÃnh thiện, tiểu tá» là m sao có thể há»c chứ? Không giấu các hạ, tôi tuy ngu Ä‘á»™n, nhÆ°ng tà thuáºt ấy thì chẳng muốn nhìn cÅ©ng chẳng muốn nói đến. Xin lá»—i ông, tôi còn có chuyện gấp, tạm biệt ở đây thôi!"
Nói đến đây, thiếu niên thần sắc nghiêm trang cÅ©ng chẳng đợi đáp lá»i, chuyển thân phất tay áo Ä‘i thẳng. Quỳnh Dung, Tuyết Nghi thấy y nổi giáºn cÅ©ng vá»™i Ä‘i theo sau y.
"Ãch? Lần nà y lại lầm chá»— nà o?"
Thấy thiếu niên hòa ái bá»—ng nhiên lá»i nói kịch liệt, Hồng phát lão giả ngá»› ngÆ°á»i chẳng hiểu:
"Tên nà y am tÆ°á»ng thuáºt phệ hồn nhÆ° thế, không lý nà o không biết chuyện phản phệ. NhÆ°ng vì sao thấy có "Cứu tinh", lại quyết liệt cá»± tuyệt nhÆ° thế?"
Ngồi giữa Ä‘Æ°á»ng nhìn theo tiểu nữ oa cứ quay đầu lại lè lưỡi nhái lão, vị Không đồng lão tổ đúng là mÆ¡ hồ chẳng hiểu sao cả...
"A, xem ra nếu bổn tiên không chịu lộ ra thủ đoạn thì tên tiểu bối gian hoạt nà y tuyệt không chịu sụp bẫy!"
Tỉnh Ngôn lúc nà y lại không biết Không đồng lão tổ có chủ ý vá»›i bá»n há», lòng cứ nghÄ© vừa rồi là gặp phải má»™t lão đầu bị Ä‘iên. Xem ra, ngÆ°á»i trong ma đạo quả có chút khác thÆ°á»ng. Thiếu niên nghÄ© đến lại có chút tức tối:
"Xúi quẩy! Bá»™ dạng ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh thế nà y mà lão trượng đó lại mở miệng nói ta có tà thuáºt phệ hồn, tháºt là không phải phép!"
NghÄ© thêm má»™t chút thì chẳng thèm chú ý đến nữa, cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi chuyên tâm thưởng thức cảnh đẹp trên Ä‘Æ°á»ng.
Cà ng Ä‘i, đồi núi xuất hiện hai bên Ä‘Æ°á»ng cà ng nhiá»u. Các ngá»n núi lá»›n, nhá», trÆ°á»›c, sau tiếp nối nhau, liên miên bất tuyệt, khoe sắc xanh trong tiết trá»i tháng năm. Cùng vá»›i sá»± xuất hiện của nhiá»u ngá»n núi thì hồ nÆ°á»›c cà ng Ãt Ä‘i, thỉnh thoảng má»›i thấy má»™t hồ nÆ°á»›c được mấy ngá»n núi bao quanh. Äôi khi có gió nhẹ vá»n qua, mặt hồ vốn tÄ©nh nhÆ° má»™t tấm gÆ°Æ¡ng chợt lao xao những vòng sóng lấp lánh, tạo cho cảnh xuân má»™t sá»± sinh Ä‘á»™ng rất hay.
Lại qua mấy khúc rẽ nữa, cảnh váºt dần dần trở nên hoang lÆ°Æ¡ng. Quan đạo dÆ°á»›i chân cÅ©ng trở nên khúc khuá»·u, cá» dại má»c chen trên Ä‘Æ°á»ng, hình nhÆ° có rất Ãt ngÆ°á»i Ä‘i đến nÆ¡i nà y.
Nhìn khung cảnh hoang lÆ°Æ¡ng xung quanh, Tỉnh Ngôn thầm Ä‘á» cao cảnh giá»›i, nghiêm phòng mấy ngÆ°á»i bên mình bị hảo hán lục lâm táºp kÃch bất ngá».
Không khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° thiếu niên, tuy đã được Ä‘Æ°á»ng chủ nhắc nhở nhÆ°ng hai cô gái đồng hà nh vẫn vô tÆ° cÆ°á»i nói, giống nhÆ° chẳng biết gì đến nguy hiểm ở những nÆ¡i hoang vu thế nà y.
Khi Tỉnh Ngôn vạn phần cÆ¡ cảnh thì tiểu Quỳnh Dung chợt nổi hứng hiếu há»c, cứ bám Tuyết Nghi thì thầm rồi lại chạy đến ca ca lÃu lo, hy vá»ng được ca ca khen ngợi. NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng chủ ca ca của nó lúc nà y Ä‘ang táºp trung quan sát xung quanh, không há» ngừng chân. Thế là , tiểu Quỳnh Dung chỉ Ä‘Ã nh phải nhảy chân sáo theo sau ca ca.
Thiếu niên lúc nà y Ä‘ang báºn cổ Ä‘á»™ng bản thân:
"Hà , mấy ngÆ°á»i bá»n ta, chắc cÅ©ng xem được là võ lâm cao thủ? Tiểu Ä‘ao của Quỳnh Dung cÅ©ng không tệ, trượng pháp của Tuyết Nghi thì tinh diệu, ta thì ná»™i lá»±c cao cÆ°á»ng, kiếm pháp cÅ©ng có chá»— sở ngá»™, nếu chỉ là bá»n lục lâm bình thÆ°á»ng thì đâu có gì đáng ngại".
Mấy ngà y trÆ°á»›c đối địch cùng Tịnh thế giáo, má»™t hÆ¡i chém chết ba tên, xem ra thá»±c lá»±c Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng rất mạnh. Hiện tại Ä‘iá»u duy nhất cần Ä‘á» phòng chÃnh là mÆ°u kế của mấy tên trá»™m cÆ°á»›p giảo hoạt thôi.
Äang suy nghÄ© cổ Ä‘á»™ng cho bản thân thì bá»—ng nghe có tiếng ngá»±a hÃ, sau đó thì nghe tiếng vó ngá»±a vang lên từ phÃa sau.
"Là ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng hay là tặc đồ?"
Thình lình nghe tiếng vó ngá»±a gấp gáp đằng sau, Tỉnh Ngôn vá»™i kéo hai cô gái nép và o bên Ä‘Æ°á»ng. Bá»n há» còn chÆ°a ổn định thì bá»—ng thấy trên vai nhẹ bẫng, sau đó trÆ°á»›c mặt là má»™t đạo hắc ảnh thoáng qua, nhanh chóng lao vá» phÃa trÆ°á»›c.
"Ãch?"
Biến cố xảy ra chỉ trong cái chá»›p mắt, đợi thiếu niên phản ứng mẫn tiệp hồi thần thì phát hiện trên vai đã trống không. ÄÆ°a mắt nhìn theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng hắc ảnh bá» chạy, thiếu niên má»›i minh bạch vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra, thớt dã mã đen thui đó, đột nhiên xông tới cắn và o túi đồ trên vai y, sau đó thần tốc nhắm hướng hoang dã đồi núi mà chạy.
"Hay cho đạo phỉ, bốn giò nên chạy nhanh à !"
Trong lúc vừa kinh vừa giáºn, lại nghÄ© đến hình dáng mạnh mẽ Ä‘en thui nhanh nhÆ° thiểm Ä‘iện vừa rồi, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không kìm được tán thưởng:
"A! Không tin nổi sơn tặc hiện nay lại bản lĩnh như thế, thuần hóa được ngựa đi cướp như thế!"
Lòng tuy bá»™i phục nhÆ°ng đồ mất thì nhất định phải thu hồi. Tuy những thứ quan trá»ng Ä‘á»u cất trong ngÆ°á»i, những thứ bị cÆ°á»›p chỉ là váºt ngoà i thân. Chỉ đáng tiếc, váºt ngoà i thân đó rất quan trá»ng vá»›i Tỉnh Ngôn, tiá»n bị cÆ°á»›p há chẳng xót sao? Thế là trong lúc Ä‘au lòng, thiếu niên Ä‘Æ°á»ng chủ láºp tức hạ lệnh, toà n bá»™ nhân thủ của Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng, đồng loạt truy theo thá»›t hắc mã cÆ°á»›p tiá»n đó.
Thế là , trong tiếng hoan hô "Bắt ngá»±a, bắt ngá»±a" của tiểu Quỳnh Dung, thiếu niên miệng hô xúi quẩy nhấc chân đầu tiên, váºn lá»±c co giò phóng và o vùng hoang dã đồi núi nhấp nhô.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
04-10-2009, 07:58 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 10: Phần hoa đãng nguyệt vấn tiá»n trần.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 165: Huyá»…n kÃnh mê tung, thùy bi thất lá»™ chi nhân.(II)
Chỉ thoáng sau ba ngÆ°á»i bá»n hỠđã đứng trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác, cÅ©ng không biết đã lên xuống bao nhiêu ngá»n đồi rồi.
Äứng trÆ°á»›c khu rừng tiếp núi, nhìn cây cối ráºm rạp nhấp nhô theo triá»n núi, Tỉnh Ngôn có chút ngần ngừ. Má»™t tay giữ lấy tiểu Quỳnh Dung cứ dợm mình muốn phóng Ä‘i, Tỉnh Ngôn cẩn tháºn quan sát đồi núi nhấp nhô phÃa trÆ°á»›c, nhất thá»i cÅ©ng không dám mạo hiểm tiến và o. Suy cho cùng, vừa rồi thá»›t hắc mã thần tốc tấn công cÆ°á»›p đồ bá» chạy, nhãn lá»±c tinh chuẩn đến mức kinh ngÆ°á»i, tháºt chẳng phải là do ngÆ°á»i có thể huấn luyện được.
Khi y Ä‘ang trù trừ bất quyết, bá»—ng thấy trong khu rừng trÆ°á»›c mặt có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang tiến ra. GiÆ°Æ¡ng mắt nhìn thì thấy ngÆ°á»i đó ăn váºn theo lối nông phu, lÆ°ng Ä‘eo ngùi tre Ä‘á»±ng đầy sản phẩm của rừng. Tỉnh Ngôn thấy thế vá»™i tiến lên, há»i thăm hán tỠđó tình huống trong núi. Sau khi nghe y kể đầu Ä‘uôi má»i chuyện, hán tỠđó cÅ©ng rất cảm thông vá»›i y. Nghe hắn kể trên ngá»n núi nà y, có má»™t đứa con cháu nhà nông biến chất, há»c được tà môn huấn luyện tuấn mã chuyên cÆ°á»›p tiá»n của ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng.
Nhìn thấy thanh kiếm sau lÆ°ng ngÆ°á»i thiếu niên, nông phu đó nhÆ° vì chÃnh nghÄ©a lại cáo tố vá»›i y, tên bất lÆ°Æ¡ng đó có dá»±ng má»™t gian nhà tranh trên núi, chỉ cần vượt qua hai dãy núi là thấy.
Nghe lá»i chỉ dẫn Tỉnh Ngôn rất vui mừng, lòng nghÄ© thì ra chỉ là tên tiểu tặc tà môn, chẳng có gì đáng ngại. Thế là sau khi cảm tạ nông phu đó, y liá»n theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng được chỉ dẫn, cùng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung tiến và o núi.
Mấy ngÆ°á»i gấp gáp Ä‘i có chá»— không biết đó là , sau khi bá»n há» Ä‘i khá»i, ngÆ°á»i nông dân vừa chỉ Ä‘iểm đó, trên mặt lá»™ ra thần sắc mê hoặc:
"Vì sao chỉ nói mấy lá»i nhÆ° thế mà lão thần tiên đó lại cho ta cả má»™t Ä‘Ä©nh bạc?"
Không nói hắn đứng đó cao hứng, lại nói Tỉnh Ngôn sau khi tiến và o núi thì bÆ°á»›c thấp bÆ°á»›c cao vượt sÆ°á»n núi. Khà trá»i ấm áp, cây cá» xanh um tùm, con Ä‘Æ°á»ng nhá» dÆ°á»›i núi cÅ©ng lẩn khuất trong cây cá» rất khó nhìn thấy, khung cảnh xung quanh vô cùng yên tÄ©nh, thỉnh thoảng má»›i nghe có tiếng chim cu rúc rúc.
Cẩn tháºn vượt núi má»™t lúc, Tỉnh Ngôn lên tiếng nhắc nhở:
"Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, các ngÆ°á»i phải theo sát ta, cẩn tháºn chá»› để xảy chân lăn xuống núi".
...
Äợi má»™t lúc không nghe có giá»ng nói trong trẻo đáp lá»i nhÆ° thÆ°á»ng lệ, lại chỉ nghe tiếng cá» lạt xạt dÆ°á»›i chân, vẫn theo quán tÃnh Ä‘i thêm mấy bÆ°á»›c, Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng phát hiện có chá»— không ổn, thình lình quay đầu thì phát hiện sau lÆ°ng, ngoà i cây cối um tùm thì chẳng thấy tung ảnh của hai cô gái đâu. Nhìn ra sÆ°á»n núi thì cà ng chẳng có bóng ngÆ°á»i.
"...Quỳnh Dung? Tuyết Nghi?"
Vừa không thấy hai cô gái, thiếu niên hoảng hốt cất tiếng gá»i lá»›n. Thế nhÆ°ng ngoà i tiếng vá»ng của chÃnh y thì không nghe có phong phanh tiếng ngÆ°á»i nà o khác.
Hô hà o má»™t hồi vẫn chẳng có Ä‘á»™ng tÄ©nh nà o, Tỉnh Ngôn quay ngÆ°á»i trở ngược lại. Mãi đến lúc nà y y má»›i phát hiện, con Ä‘Æ°á»ng má»›i Ä‘i qua dÆ°á»ng nhÆ° rất ngắn thế nhÆ°ng hiện tại biến thà nh dà i ngoẵn. Vừa rồi Ä‘i chỉ chừng hÆ¡n ná»a dặm, lúc nà y phảng phất nhÆ° Ä‘i hoà i không tá»›i Ä‘iểm đầu.
Chạy luôn má»™t hÆ¡i vẫn chẳng thấy tá»›i đâu, Tỉnh Ngôn lại chạy ngược trở lên, chỉ có Ä‘iá»u, chạy thá» và i vòng, thiếu niên liá»n có cảm giác, con Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i chân dÆ°á»ng nhÆ° không có lối ra.
"Äây không phải là con Ä‘Æ°á»ng vừa Ä‘i chứ?"
Lòng có hoà i nghi liá»n chú ý trên Ä‘Æ°á»ng, quả nhiên phát giác cảnh váºt má»—i lần di chuyển lại chẳng giống nhau.
"Há»ng rồi, e là trúng tà thuáºt của gian nhân rồi".
Sau khi tức giáºn chạy Ä‘i chạy lại mấy vòng, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ cuối cùng cÅ©ng bình tÄ©nh lại: ba ngÆ°á»i bá»n há» e là đã rÆ¡i và o bẫy của tặc nhân.
"Äây chắc là cÆ¡ quan ảo thuáºt do tặc đồ thiết láºp quá?"
Vị thiếu niên vốn cÆ¡ mẫn lúc nà y cÅ©ng mÆ¡ hồ không biết đã sa và o chú thuáºt thần bà gì, linh giác tá»±a hồ đã bế tắc, chỉ biết theo sÆ¡n đạo mà đi chẳng có chủ Ä‘Ãch.
Thiếu niên cứ thất thần mà đi nhÆ° thế, lòng vừa lo lắng vừa âu sầu, khi bản thân y dÆ°á»ng nhÆ° sắp trở nên vô tri nhÆ° cây cá» xung quanh thì thanh cổ kiếm sau lÆ°ng bá»—ng ngân lên má»™t tiếng, láºp tức kinh tỉnh thiếu niên:
"A! Ta vì sao lại quên mất việc ngự kiếm phi hà nh chứ?"
Chỉ trong thoáng chốc thiếu niên đã hồi phục lại sự sáng suốt, theo một đạo ô quang phá không bay lên.
"Äây là ...?"
Vừa bay lên không truy tìm, Tỉnh Ngôn liá»n phát hiện, kì tháºt các chá»— y vừa đứng không xa, trong má»™t lùm cây ráºm rạp, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm. Cây rừng ráºm rạp nhÆ° thế, nếu không phải mục quang y sắc bén thì khó mà phát hiện trong đó có ngÆ°á»i. Thấy tình cảnh đó, thiếu niên cảm thấy cổ quái vá»™i hạ kiếm bay vá» phÃa đó.
"A!"
Má»›i chạm đất Tỉnh Ngôn láºp tức đại kinh thất sắc, má»™t tiếng kinh hô buá»™t miệng thoát ra!
Thì ra, chá»— ngÆ°á»i nằm trong lùm cây đó, tuy y phục nghiêm chỉnh, nhÆ°ng bên trong y phục lại là má»™t đống khô cốt trắng bạch!
"NgÆ°á»i nà y..."
Sau cÆ¡n kinh hãi, Tỉnh Ngôn phát giác y phục chứa hà i cốt trÆ°á»›c mặt nhìn rất quen thuá»™c, quan sát kỹ cà ng má»™t chút, y láºp tức nháºn ra:
"Thì ra là ngÆ°á»i nông dân vừa chỉ Ä‘Æ°á»ng!"
Y đưa mắt nhìn xung quanh, quả nhiên thấy một cái gùi tre nằm ở gần đó.
Sau khi y buá»™t miệng kinh hô, bá»™ khô cốt hoà n chỉnh trÆ°á»›c mắt bá»—ng phát ra má»™t tiếng "Rá»™p". DÆ°á»ng nhÆ° đã chống đỡ quá lâu, đến lúc nà y đã chịu không nổi, chá»›p mắt biến thà nh má»™t đống xÆ°Æ¡ng trắng.
Nhìn vô số mảnh vải nát vụn bay tứ tán trong không trung, thiếu niên nhÆ° có linh cảm, láºp tức ngá»± thần kiếm, nhắm chá»— cây rừng um tùm nhất mà đến.
LÆ°á»›t qua tầng tầng thảm xanh thâm u bên dÆ°á»›i, cuối cùng cÅ©ng đến chá»— um tùm bà ẩn đó. DÆ°á»ng nhÆ° cùng lúc, vị Mai tuyết tiên linh sắc mặt lo lắng cÅ©ng đã thoát khá»i huyá»…n cảnh, từ phÃa khác phiêu phiêu bay đến.
Lúc nà y, hiện ra trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i Ä‘ang vô cùng lo lắng, lại là má»™t cảnh tượng xán lạn chim hót hoa thÆ¡m.
"Ca ca, Tuyết Nghi tá»·, các ngÆ°á»i cÅ©ng đến rồi?"
TrÆ°á»›c vách núi bÆ°á»›m lượn vá»n hoa, má»™t vị tiểu thiếu nữ thÆ¡ ngây Ä‘ang quay đầu vẫy tay hoan hô:
"Các ngÆ°á»i mau đến xem...vị lão gia gia tốt bụng nà y vừa đáp ứng, láºp tức giúp muá»™i lá»›n lên!"
NÆ¡i ngón tay xinh xắn của cô nhóc chỉ đến, Ä‘ang có má»™t vị lão giả mặt trắng nhÆ° ngá»c, diện mạo từ ái, mỉm cÆ°á»i nhìn hai vị khách má»›i đến...
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
05-10-2009, 07:00 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 10: Phần hoa đãng nguyệt vấn tiá»n trần.
-----o0o-----
Chương 166:Thần quang chiếu ảnh, nghi thị mộng lý hồ điệp.
"Quỳnh Dung! Mau trở lại!"
Hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi vừa thoát khá»i ảo tráºn, nhìn thấy tình cảnh trÆ°á»›c mắt, biết ngay có chá»— cổ quái, cả hai láºp tức không hẹn mà cùng gá»i lá»›n, muốn kêu tiểu nữ oa Ä‘ang bị gạt quay vá» bên mình.
Nà o ngá» khi hai ngÆ°á»i buá»™t miệng hô hoán thì phát hiện âm ba phát ra từ miệng mình, hình nhÆ° chạm phải má»™t bức tÆ°á»ng vô hình, bá»—ng nhiên thanh quang loáng lên, trÆ°á»›c mắt đã hiện ra má»™t vòng sáng trong suốt hình quả chuông. Vầng sáng hình chuông nà y vây lấy Quỳnh Dung và lão giả từ mi thiện mục bên trong. Äối vá»›i Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi ở bên ngoà i, sau khi ngữ thanh của hai ngÆ°á»i chạm và o nó, âm ba chÆ°a tan hết, tạo nên hiện tượng mấp mô ngoà i mặt nhÆ° những vòng sóng.
Thì ra, vị lão giả diện mạo từ bi đối diện Quỳnh Dung, không phải là ai xa lạ, chÃnh là thiên niên lão quái Không đồng lão tổ muốn báo cừu cho đồ nhi. Vừa thấy đôi thiếu niên nam nữ nhanh chóng thoát khá»i ảo tráºn, lão cÅ©ng cảm thấy kì quái. Bất quá suy nghÄ© thoáng qua, thiên niên lão quái cảm thấy nhÆ° thế cà ng tốt:
Nếu nhÆ° hai tên tiểu sanh háºu bối nà y chÃnh mắt thấy tiểu muá»™i của chúng chá»›p mắt đã biến thà nh đống xÆ°Æ¡ng trắng thì quả tháºt khó chịu nổi tình cảnh đó mà phát Ä‘iên phát cuồng. Äến lúc đó, công lá»±c phệ hồn của ta sau khi hấp thụ linh lá»±c của tiểu nữ oa nà y đã trở thà nh rất mạnh, chẳng cần phải dùng thủ Ä‘oạn gì cÅ©ng có thể dá»… dà ng tiêu diệt bá»n chúng.
TÃnh toán nhÆ° ý, Không đồng lão tổ chuyên tâm và o vị tiểu thiếu nữ trÆ°á»›c mặt.
Bởi vì bị bao bá»c bên trong, hiện tại tiểu Quỳnh Dung chỉ má»™t lòng mong lá»›n chẳng nghe thấy ca ca cùng Tuyết Nghi tá»· gá»i, cÅ©ng không chú ý đến thần sắc lo lắng của bá»n há». Và o lúc nà y nó đã quay đầu lại, mặt đầy kỳ vá»ng nhìn lão gia gia tốt bụng hứa giúp nó lá»›n, chỉ mong lão mau thi triển pháp thuáºt.
Thấy tiểu thiếu nữ ngây thơ khả ái như thế, Không đồng lão tổ cũng phải thầm than:
"Ai, nếu không phải bổn tiên đã tu được ngà n mấy trăm năm, thấy tiểu nữ oa khả ái như thế, là m sao nỡ lòng hạ thủ..."
Và o khoảng khắc lão ngẫm nghÄ©, đôi thiếu niên nam nữ ở ngoà i vòng sáng hình chuông cÅ©ng lấy ra binh khà của mình, váºn đủ pháp lá»±c đánh phá và o vòng sáng đó. Dù thiên niên lão quái pháp lá»±c thông thiên, vòng sáng há»™ thân thiết kế vô cùng chắc chắn, nhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± hợp kÃch của Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi, nhu hình ma tráo cÅ©ng chịu muốn không nổi, lồi lõm biến hình.
Thấy nhÆ° thế, Không đồng lão tổ không còn trì hoãn nữa, vung tay áp nhanh lên đầu tiểu thiếu nữ Ä‘ang nóng lòng chỠđợi. Trong nháy mắt, quái thuáºt "Chuyển thuấn thiên niên" lão đã sá»›m chuẩn bị liá»n hóa thà nh má»™t vầng sáng bảy sắc diá»…m lệ chụp xuống đầu Quỳnh Dung, vây lấy nó và o trong!
"Äáng thÆ°Æ¡ng cho má»™t tiểu nữ oa khả ái..."
Má»™t đòn đắc thủ, Không đồng lão tiên liá»n chuẩn bị thi triển phệ hồn đại pháp hút hết tinh lá»±c trong thể xác của tiểu thiếu nữ.
Nghiêm túc mà nói, pháp thuáºt nà y của lão tuy gá»i là "Chuyển thuấn thiên niên", nhÆ°ng chẳng phải có uy lá»±c vô biên nhÆ° thế. Bà thuáºt Ä‘á»™c môn nà y thá»±c tế cÅ©ng chỉ là đẩy cÆ¡ thể ngÆ°á»i ta mau già mà chết, giống nhÆ° trong thoáng chốc đã qua trăm năm mà thôi.
Thấy Quỳnh Dung bị nhốt trong má»™t vòng sáng bảy sắc lÆ°u chuyển, Tỉnh Ngôn láºp tức cà ng thêm nôn nóng, cùng Tuyết Nghi liên tục huy Ä‘á»™ng binh khà tấn công và o mà n khà há»™ thể của lão ma. Chỉ là , không biết lão ma mặt ngá»c đó lai lịch thế nà o, vầng sáng há»™ thể trong suốt đó tuy bị cổ kiếm, linh trượng của hai ngÆ°á»i không ngừng đánh phá, nhÆ°ng thủy chung vẫn không bị vỡ, cứ khi thần kiếm, linh trượng thu vá» thì lại khôi phục hoà n toà n trạng thái.
Äối diện mà n khà há»™ thể cao cÆ°á»ng nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi ruá»™t gan nhÆ° thiêu nhÆ° đốt, nhất thá»i không biết là m thế nà o để phá giải!
Chỉ là , tuy hai ngÆ°á»i không phá vỡ được nó, nhÆ°ng Không đồng lão quái ở bên trong cÅ©ng chịu không Ãt khó chịu.
Thì ra, mà n linh quang há»™ mệnh của lão hiện không giống nhÆ° bình thÆ°á»ng, hấp thụ lá»±c tấn công từ bên ngoà i gia cố cho nó, cà ng lúc cà ng xán lạn, mà ngược lại cà ng lúc cà ng ảm đạm, cuối cùng chắc khó mà chịu nổi. Còn tiểu nữ oa đó, không những không bị hóa cốt, ngược lại cà ng trở nên linh hoạt. Hiện tại tiểu nha đầu Ä‘ang ngÆ°á»›c cái mặt xinh xắn lên, nghi hoặc há»i:
"Lão gia gia, vì sao tôi chẳng cao thêm tà nà o váºy?"
"Ãch..."
Không đồng lão tổ không lÆ°á»ng có tình tiết nà y, bị Quỳnh Dung há»i thì chợt ngẩn ra. Tâm niệm chuyển Ä‘á»™ng nhÆ° chá»›p, lão cÅ©ng chẳng đáp lá»i, cứ múa hai tay, kết thà nh các thủ ấn quái dị, đồng thá»i thân hình dao Ä‘á»™ng mạnh, vô số tia sáng Ä‘á» bầm bung ra khắp ngÆ°á»i lão.
Thì ra Không đồng lão tổ dÆ°á»›i tình thế gấp gáp, đồng thá»i vá»›i việc thi triển "Chuyển thuấn thiên niên", cÅ©ng toà n lá»±c thi xuất phệ hồn huyết chú, quyết má»™t lần hủy diệt tiểu nữ oa. Bởi vì lão cảm giác tầng quang há»™ thể đã sắp bị phá vỡ, bản thân khó tiếp tục duy trì. Nếu để hai nam nữ bên ngoà i xông và o phối hợp cùng tiểu nữ oa, chi bằng hiện cứ phóng tay là m má»™t cú!
Thế là , hai bà thuáºt được Không đồng lão tổ đồng loạt thi xuất, hợp thà nh má»™t khối quang hoa quái dị, nhÆ° thác lÅ© à o ạt đổ xuống tiểu thiếu nữ vẫn chẳng có chút phòng bị!
Quang hoa quái dị lần thứ hai thi xuất vô cùng cÆ°á»ng thịnh, ngay cả thiếu niên bị cản bên ngoà i cÅ©ng cảm nháºn được khà tức hết sức nguy hiểm.
"Quỳnh Dung mau chạy!"
Thiếu niên lúc nà y quẫn bách, gà o lên một tiếng thê thiết. Trong lúc khà cấp công tâm, Tỉnh Ngôn cảm giác đầu óc chao đảo, phảng phất như muốn vỡ tung ra, bi thương lên đến cùng cực:
"Vì sao ta lại để nó theo ta để chịu hung hiểm thế nà y?"
Còn lúc nà y, Quỳnh Dung vừa rồi còn nhÆ° vô sá»±, bị quang hoa quái dị phủ xuống lần nữa thì phảng phất nhÆ° chìm sâu trong nÆ°á»›c, tay chân khó cá» Ä‘á»™ng, hô hấp cÅ©ng không được, lần đầu tiên cảm thấy khó chịu nhÆ° thế. Lúc nà y, trên gÆ°Æ¡ng mặt vốn trắng bóng nhÆ° ngá»c của nó, giống nhÆ° bị ngÆ°á»i ta bóp cổ, đã dần hiện sắc xanh xám. NhÆ°ng cho dù nhÆ° thế, tiểu thiếu nữ vẫn má»™t lòng muốn trưởng thà nh vẫn đứng đó gắng chịu Ä‘á»±ng, không biết là mình Ä‘ang rÆ¡i và o tai ách diệt vong!
Mắt thấy tiểu nữ hai cổ quái đó lúc nà y đã hiện tình trạng Ä‘au Ä‘á»›n, Không đồng lão tổ lại hồi phục sá»± kiêu ngạo thÆ°á»ng có, nghÄ© thầm:
"À, thì ra vừa rồi chưa xuất toà n lực".
Có lẽ, mÆ°u kế giải quyết sạch đám háºu bối nà y, cuối cùng đã đến lúc kết thúc.
Không đồng lão tổ đắc ý trong lòng, lúc nà y đã không rảnh để phát hiện, đạo quang hoa "Chuyển thuấn thiên niên" lăng lệ vô bì của lão, giống nhÆ° đã thúc Ä‘á»™ng má»™t cÆ¡ quan thần bà đã bị bụi thá»i gian phủ mỠđã lâu, thế là trên khung trá»i mênh mông, phảng phất vang lên má»™t tiếng thở dà i miên man...
Còn và o lúc nà y, Phong thần kiếm của Tỉnh Ngôn cùng Tuyá»n linh trượng của Tuyết Nghi cÅ©ng đã phá được tầng quang há»™ thể, bay đến tấn công tên lão tổ quá»· dị đó.
"Ãnh sáng của Ä‘om đóm mà đòi tranh sáng vá»›i trăng sao?"
Tiên quái nhảy lên, nhìn binh khà của hai háºu bối Ä‘ang bay đến, khóe miệng nhếch lên, vô cùng xem thÆ°á»ng.
Ngay khi lão định xuất thủ đánh văng hai thanh binh khà đi thì thấy hai thanh kiếm, trượng đó bỗng ngừng trên không. Khi lão đang cảm thấy kì quái thì phát giác ngự pháp ấn đang định tung ra cũng không thể xuất thủ!
Thế là trong ánh mắt kinh hãi của ba ngÆ°á»i, vạn váºt trong thiên địa phảng phất nhÆ° ngÆ°ng trệ, hoa ngừng rung rinh, bÆ°á»›m xếp cánh lại, cả những tia bụi li ti trong không gian cÅ©ng bị má»™t lá»±c vô hình nà o đó cầm giữ giữa không trung.
Má»i thứ Ä‘á»u nhÆ° ngÆ°ng trệ, chỉ có quang ảnh ảo lệ thì vẫn không ngừng phân tán.
Trong khung cảnh u tịch nhÆ° cõi âm đó, phÃa trÆ°á»›c Không đồng lão tổ Ä‘ang Ä‘á» ngÆ°á»i ra, Ä‘á»™t nhiên bạo phát má»™t tráºn kim mang xán lạn. Quang ảnh vốn Ä‘ang phân tán, hiện tại chỉ còn hai sắc và ng và trắng nhÆ° ánh nắng và ánh trăng hòa quyện và o nhau. Thiếu niên Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn quan sát tình cảnh trÆ°á»›c mặt, cảm thấy quả tim Ä‘ang Ä‘áºp bình thÆ°á»ng của mình Ä‘á»™t nhiên nhÆ° không chịu khống chế, Ä‘áºp nhanh bung bung trong lòng ngá»±c, phảng phất muốn nhảy tá»t ra ngoà i!
Thì ra, nÆ¡i mà tiểu nữ oa đứng, lúc nà y có má»™t nữ tá» xa lạ phiêu thoát xuất hiện trong quang hoa ảo diệu. Bên trên mái tóc nà ng, má»™t và ng kim hà vân khà chầm chầm lÆ°u Ä‘á»™ng, nhuá»™m hồng mái tóc dà i phất phÆ¡ của nà ng. Trên ngÆ°á»i nà ng áo bạc, váy bạc sáng lấp lánh, phảng phất nhÆ° má»™t Ä‘oạn ngân hà xán lạn đã được lấy xuống may y phục cho nà ng.
Trong chá»›p mắt, đầu óc Tỉnh Ngôn nhÆ° bị trúng má»™t chùy, đến lúc nà y y má»›i biết thế nà o là xinh đẹp, thế nà o là thanh thoát. Nếu những cô gái nhÆ° Cứ Doanh, Tuyết Nghi, Linh Y, cho dù là tÆ° dung xuất chúng, nhÆ° thiếu niên Ä‘á»c nhiá»u thi thÆ° Ä‘á»u có thể tìm được từ để tả bá»n há». NhÆ°ng lần nà y, vô luáºn y vắt óc thế nà o cÅ©ng không tìm ra được từ để miêu tả!
Còn và o lúc nà y, vị Mai hoa tiên linh ở bên cạnh y thì thấy thiên tiên lão quái vốn rất hung mãnh, hiện quanh ngÆ°á»i tinh mang lấp lánh, quang Ä‘iểm nhÆ° sao trá»i đó mang theo má»™t ma lá»±c kì dị, khiến tên lão ma nhất thế đó bị trói chặt không thể hà nh Ä‘á»™ng.
Trong ba ngÆ°á»i Ä‘ang đối diện vá»›i vị thần nữ vừa xuất hiện đó thì Không đồng lão tổ là ngÆ°á»i cảm thấy bản thân Ä‘ang đối diện vá»›i hung hiểm nhất. Từ táºn đáy lòng lão, cảm thấy sá»± hung hiểm nà y còn đáng sợ hÆ¡n cả kiếp nạn ngà n năm tu luyện. Thế là Không đồng lão tổ bị tinh tráºn kiá»m giữ, vá»›i tu vi ngà n năm của lão cÅ©ng chẳng dám vá»ng Ä‘á»™ng, chỉ khẩn thiết van cầu:
"Ta hồ đồ, ta hồ đồ!...Nguyện Ä‘á»a luân hồi...nguyện Ä‘á»a luân hồi..."
Nghe lão thì thà o cầu khẩn, hai ngÆ°á»i Tuyết Nghi, Tỉnh Ngôn vẫn còn mÆ¡ hồ láºp tức hết sức kinh dị. NgÆ°á»i nà y là thế nà o mà có thể khiến tiên quái pháp lá»±c vô biên chÆ°a đánh đã chịu thua, mở miệng cầu khẩn nhÆ° thế?
Trong lòng Ä‘ang kinh nghi, nà o ngá» vị thần ảo nữ tá» trong kim hà ngân ảnh đó, hai mắt vốn trong trẻo nhÆ° nÆ°á»›c thu đã hiện lên thần sắc miệt thị, châm biếm, coi thÆ°á»ng. Sau chốc lát, tuy nà ng không Ä‘á»™ng môi, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy tiếng nói rất vang, ngân nhÆ° tiếng chuông, từ nÆ¡i sâu thẳm nhất trong tâm hồn truyá»n ra:
"Luân, hồi?"
Câu nói cụt ngủn đó chứa đầy ý châm biếm, xoáy và o trong óc ngÆ°á»i khác. Nhất thá»i Tỉnh Ngôn cảm thấy nhÆ° muốn hồn phi phách tán. Còn tên ngá»c diện tiên quái bị hãm trong tinh tráºn thì mặt xám ngoét nhÆ° chết.
Thế là chỉ sau nháy mắt, Khấu Tuyết Nghi liá»n thấy quang Ä‘iểm lấp lánh Ä‘á»™t nhiên bùng lên, kết thà nh những con bÆ°á»›m sắc bạc, hai cánh chấp chá»›i nhÆ° muốn bay Ä‘i. Tất cả chuyển Ä‘á»™ng hết sức nhịp nhà ng khiến Tuyết Nghi cảm thấy nhÆ° trong không gian hạn hẹp Ä‘ang diá»…n ra má»™t pháp thuáºt vô cùng hoa mỹ.
Còn không để cho nà ng có thá»i gian thưởng thức, những cánh bÆ°á»›m đó đã lần lượt bay lên, má»™t phân thà nh hai, hai phân thà nh bốn, cứ nhÆ° thế nhân lên, tung hoà nh giao thác, nháy mắt khắp không trung Ä‘á»u đầy tinh linh sắc bạc. Khi nà ng còn Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ thì ngân quang loáng lên, sau đó sắc bạc dịu mắt đã chuyển thà nh sắc và ng rá»±c rỡ ùa và o mặt nà ng. Nhất thá»i Khấu Tuyết Nghi chỉ cảm thấy trá»i đất xoay chuyển, cảm giác nhÆ° bản thân Ä‘ang chìm và o trong má»™t biển bÆ°á»›m và ng, vÄ©nh viá»…n không tìm thấy Ä‘Æ°á»ng thoát....
CÅ©ng không biết qua bao lâu, đợi khi nà ng hồi tỉnh thì phát hiện quang hoa xung quanh đã tan biến hết, nhÆ°ng nữ tá» trong quang diá»…m rá»±c rỡ vẫn phiêu thoát đứng nÆ¡i đó. Ná»— lá»±c hồi phục linh giác, Khấu Tuyết Nghi phát hiện ngá»c diện lão giả cÅ©ng đã chẳng còn tung tÃch.
Còn lúc nà y, thiếu niên cạnh nà ng cÅ©ng đã khôi phục tỉnh táo, kịch biến vừa rồi xảy ra quá nhanh, cho dù Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ y bình thÆ°á»ng rất cÆ¡ biến, nhất thá»i cÅ©ng chỉ biết thất thần quan sát. Hiện tại hồi phục tỉnh táo, Ä‘Æ°a mắt nhìn thần nữ đứng má»™t mình trÆ°á»›c vách đá, Tỉnh Ngôn ná»— lá»±c kìm chế xúc Ä‘á»™ng, ngáºp ngừng cất tiếng:
"Quỳnh...Dung?"
Thoại âm chÆ°a dứt thì thấy nữ tỠđó bá»—ng nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn vá» phÃa y!
Äúng là :
Kà phủ dao thai minh nguyệt dạ?
Hữu nhân sân hoán hứa phi quỳnh.
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran