Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 07-04-2008, 05:50 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 16

Tục Vạn Hương
Không khí trong thạch lao nồng nặc một thứ mùi tanh vô cùng khó chịu.
Quân Bình những tưởng mình vừa lá»t vào má»™t cõi địa ngục gá»›m ghiếc nhất, mà chung quanh đầy rẫy những tá»­ thi Ä‘ang tá»›i thá»i kỳ thối rữa bốc mùi hôi tanh. Ngá»§i mùi xú khí nồng nặc đó, Quân Bình xây xẩm đầu óc, cùng vá»›i cảm giác nôn nao khó chịu vô cùng. Cảm giác tởm lợm càng trá»—i lên dữ dá»™i, Quân Bình bắt đầu buồn nôn, và lần này cÆ¡n buồn nôn thật dữ dá»™i và khá»§ng khiếp khiến Quân Bình ngỡ mình sẽ nôn cả lục phá»§ ngÅ© tạng ra ngoài.
Quân Bình bấu mưá»i ngón tay vào hai bắp chân, cố ghìm cÆ¡n buồn nôn kia lại.
Chàng càng cố ghìm thì đầu óc càng xáo trộn dữ dội. Nhưng tiếng u u trỗi lên trong đầu Quân Bình, ngở như trong khoảnh khắc ngắn ngủi nữa thôi thì thủ cấp sẽ tan bởi những âm thanh khủng khiếp đó.
Chàng nghe rõ từng lá»i cá»§a Äá»™c Chá»§ Hành:
- Tiểu tử… Lục phủ ngũ tạng của ngươi sẽ thối rữa và mục rã bởi xú công của ta.
Ngươi muốn chết nhanh thì hãy đến đây để giúp cho.
Quân Bình nghiến răng thì thầm:
- "Lão qá»§y ngươi đừng hòng tận hưởng được thân thể Hạ Quân Bình. Lão phải chết để bá tánh tránh Ä‘i má»™t hoa. kiếp trùng Ä‘iệp. Lão phải chết." Quân Bình gần như không còn ká»m được, cÆ¡n buồn nôn Ä‘ang ập tá»›i Ä‘ang hành hạ chàng.
- "Mình không qua được kiếp nạn này rồi." à niệm vừa lướt qua tâm tưởng Quân Bình thì bất giác má»™t mùi thÆ¡m thoang thoảng xá»™c vào hai cánh mÅ©i. Mùi xạ hương kia thật kỳ diệu, nó nhanh chóng phá»§ trùm xua tan mùi xú khí nồng nặc và tạo cho Quân Bình má»™t cảm giác vô cùng sảng khoái. Quân Bình còn ngÆ¡ ngẫn vá»›i mùi hương đó thì lão Äá»™c Chá»§ Hành đã gồng mình cất tiếng hú lồng lá»™ng.
Lão thối lui, áp lưng vào vách đá thạch lao, mắt chẳm chẳm nhìn vỠphía hành lang mật đạo.
Tu ngoài hành lang mật đạo, Tục Vạn Hương bước vào khu thạch lao. Dáng Ä‘i cá»§a nàng thật uyển chuyển và Ä‘oan thục. Sá»± xuất hiện cá»§a Tục Vạn Hương, Quân Bình liên tưởng đến Ká»· Hồng, Sương Tuyết Mai, Äình Lan, Bạch Như Huệ, Băng Cúc và Ả Äào cÅ©ng sẽ đến.
Tục Vạn Hương bước đến trước mặt Quân Bình. Từ thân thể nàng phảng phất mùi xạ hương kỳ dị, khá»a lấp xú khí cá»§a Äá»™c Chá»§ Hành. Quân Bình nhìn nàng.
Chàng ngập ngừng nói:
- Tục cô nương đến đây để biến tại hạ thành thá»±c phẩm nuôi sống lão Äá»™c Chá»§ Hành?
Tục Vạn Hương lắc đầu.
Nàng nhu mì nói:
- Tục muội đến thạch lao không theo ý của Lục tỷ. Vạn Hương đến thạch lao theo ý của mình.
- à của cô nương là gì?
Vạn Hương nhìn thẳng vào mặt Quân Bình :
- Vạn Hương muốn đưa Hạ huynh ra khá»i Lạc Hồn Cốc.
Quân Bình sững sá». Chàng như không tin vào những gì tá»± thốt ra từ chiếc miệng xinh đẹp cá»§a Tục Vạn Hương mà há»i lại:
- Sao… Tục cô nương muốn đưa Hạ Quân Bình ra khá»i đây à?
- Hạ huynh không tin à?
- Không phải tại hạ không tin mà chỉ lạ thôi.
Vạn Hương cưởi mỉm:
- Huynh lạ lắm ư? Huynh lạ cũng đúng thôi, bởi huynh đâu có ngở một ma nữ như Tục Vạn Hương lại cứu huynh chứ gì?
- Tại hạ… Vạn Hương khẽ lắc đầu:
- Hạ huynh đừng tá»± dối mình. Dưới mắt Hạ huynh, Thất Tuyệt Ma Nữ Ä‘á»u là hạng gái lầi xanh, vừa trÆ¡ trẽn vừa bỉ ổi, chứ không như những trang anh thư thục nữ.
- Quân Bình quả là không có ý niệm đó.
Nàng mỉm cưá»i:
- Dù cho huynh có ý niệm đó thì Vạn Hương cÅ©ng sẽ đưa huynh ra khá»i Lạc Hồn Cốc.
Quân Bình buông một tiếng như thở dài:
- Sao Vạn Hương cô nương muốn cứu Quân Bình ?
Chàng nhìn thẳnng vào đáy mắt nàng.
Vạn Hương mỉm cưá»i nói:
- Hạ huynh khác những ngưá»i đã từng được lục tá»· thỉnh lãm đến Lạc Hồn Cốc.
- Tại hạ cÅ©ng như những ngưá»i kia thôi. Thậm chí không bằng há» nữa. Nếu há» là những nhân vật thành danh trong võ lâm vá»›i những tuyệt nghệ danh bất hư truyá»n thì Quân Bình chỉ là má»™t nho sinh tầm thưá»ng.
Tục Vạn Hương mở khóa xích cho Quân Bình.
Nàng vừa mỠvừa nói:
- Hạ huynh khác những nam nhân kia nhiá»u lắm. Tất cả bá»n nam nhân lục tá»· thỉnh giáo đến di lãm Lạc Hồn Cốc Ä‘á»u háo sắc, háo dục. Tất cả Ä‘á»u nhằm má»™t mục đích thụ hưởng dục cảm thấp hèn. Nhưng huynh lại khác, Hạ huynh trá»ng cái đạo, trá»ng cái nghÄ©a, dục tình không khuất phục được Hạ huynh.
- Vì thế mà Tục cô nương cứu tại hạ?
Vạn Hương nhìn Quân Bình, gật đầu:
- Lục tá»· muốn huynh trở thành quái nhân kinh tởm như lão Äá»™c Chá»§ Hành, nhưng Vạn Hương thì muốn huynh trở lại cuá»™c sống bên ngoài. Trong huynh có sá»± trượng phu, trượng nghÄ©a.
Quân Bình ôm quyá»n xá nàng:
- Tại hạ vô cùng cảm kích trước những lá»i ngá»c cá»§a Tục cô nương.
- Huynh đừng khách sáo. Bất cứ ai có má»™t chút nhân tính Ä‘á»u phải hành xá»­ như Vạn Hương mà thôi. Vạn Hương mong sao, khi tái ngá»™ Hạ huynh đừng xem Thất Tuyệt Ma Nữ giống như hạng kỹ nữ lầu xanh trÆ¡ trẽn.
-Quân Bình chẳng bao giỠcó ý niệm đó.
- Không chỉ đối riêng với Vạn Hương đâu.
Quân Bình nắm lấy tay nàng:
- Tục Vạn Hương… Nếu không chê Hạ Quân Bình là hạng nho sinh hủ lậu, trói gà không chặt thì Quân Bình rất muốn kết tình huynh muội với Vạn Hương.
Nàng tròn mắt nhìn Quân Bình:
- Huynh vì chuyện Vạn Hương cứu huynh mà muốn kết tình huynh muội ư?
Quân Bình lắc đầu:
- Không phải vì chuyện Vạn Hương cứu huynh, mà vì huynh và muội cùng một suy nghĩ, cùng một cách sống.
- Huynh nói thật với lòng mình chứ?
Quân Bình khẳng khái gật đầu:
- Trên có hoàng thiên, dưới có hậu thế, Hạ huynh thỠkhông ngoa ngôn với Tục Vạn Hương.
Äôi thu nhãn tinh anh cá»§a nàng khẽ chá»›p ba cái. Sá»± xúc động lá»™ rõ qua ánh mắt cá»§a Vạn Hương. Nàng nhu mì nói:
- Hạ đại ca không ngại Vạn Hương có lúc từng là kỹ nữ của Dạ Tình Thủy Lầu ư?
- Cái đẹp trong tâm hồn má»›i là đẹp nhất. Huynh trân trá»ng muá»™i.
- Nếu Hạ huynh không nghĩ đến sự nhơ nhuốc, ô uế của Vạn Hương xin nhận Hạ Quân Bình là đại ca, tình như thủ túc.
Nàng nhìn Quân Bình mỉm cưá»i:
Quân Bình nói:
- Ở đây không có đại yến, không có bàn hương án để tế trá»i nhưng sá»± thành khẩn cá»§a huynh và muá»™i sẽ được ông trá»i chúng giám. Sau này nếu Quân Bình vì phú qúi hay danh hão mà xem thưá»ng lão giao hảo huynh muá»™i hôm nay, trá»i sẽ không tha cho huynh.
- Muội không muốn huynh thể độc như vậy đâu.
Vạn Hương nói xong liá»n mỉm cưá»i. Nàng nhá» giá»ng nói:
- Vạn Hương sẽ đưa Hạ huynh rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc.
- Chúng ta sẽ đi ngay bây giỠchứ?
- Vạn Hương sẽ đưa huynh đi ngay lúc này.
Nàng vừa dợm bước quay trở ra cùng vá»›i Hạ Quân Bình thì Äá»™c Chá»§ Hành gá»i giật lại:
- Thất nương tử… Thất nương tử… Vạn Hương dừng bá»™ nghiêm giá»ng nói:
- Vạn Hương không phải là thất nương tá»­ cá»§a lão. Vạn Hương cÅ©ng không ngá» khi biết mặc dù bị giam trong thạch lao cầm cố này mà lão vẫn luyện thành Xú Äá»™c Công.
- Thất nương tử… Ta có nhiá»u tuyệt kỹ rất hay. Trong ba năm bị giam trong thạch lao này, ta đã sáng tác được những tuyệt kỹ độc công còn hay hÆ¡n cả những ká»· chiêu trong Äá»™c Kinh.
- Vạn Hương không thích độc công của lão.
Äá»™c Chá»§ Hành rít lên khàn khàn bằng giá»ng đầy phẫn uất:
- Tục Vạn Hương… Nàng phải nhá»›, nếu không có Äá»™c Chá»§ Hành này thì giỠđây nàng vẫn còn là má»™t ả kỹ nữ trong Dạ Tình thá»§y lầu. Nếu không có Äá»™c Chá»§ Hành mua nàng ra khá»i Dạ Tình thá»§y lầu thì giá» nàng đã ra sao chứ?
Nàng nhìn Äá»™c Chá»§ Hành, từ tốn đáp lá»i:
- Lão mua Vạn Hương và lục tá»· khá»i Dạ Tình thá»§y lầu vá»›i mục đích gì?
Tục Vạn Hương buông má»™t tiếng thở dài thật não ná».
- Tại Dạ Tình thá»§y lầu có bảy ả kỹ nữ khiến khách tìm hoa Ä‘iên đảo trong cõi dục ô uế, thì tại Lạc Hồn Cốc, Tục Vạn Hương và lục tá»· có hÆ¡n gì đâu. Lão đưa thất tuyệt giai nhân vỠđây không phải để đổi Ä‘á»i cho há», mà muốn há» là cá»§a riêng mình lão. Ơû Dạ Tình thá»§y lầu, hay ở Lạc Hồn Cốc thì cÅ©ng thế mà thôi, chính vì lẽ đó mà thất tuyệt giai nhân má»›i tương kế tá»±u kế lấy lại những gì mình đã mất.
Trong khi Vạn Hương nói thì lão Äá»™c Chá»§ Hành nghiến răng. Hai hàm răng dẩu cá»§a lão cà vào nhau phát ra những âm thanh ken két nghe buốt cả cá»™t sống.
Lão như sá»±c nghÄ© Ä‘iá»u gì đó liá»n hối hả nói:
- Thất nương… Vạn Hương nạt ngang:
- Vạn Hương cấm lão thốt ra câu nói đó.
Äá»™c Chá»§ Hành cúi mặt nhìn xuống. Lão lí nhí nói bằng giá»ng khàn khàn:
- Vạn Hương… Nàng nghÄ© lại xem, có phải Äá»™c Chá»§ Hành lão phu đã từng cưu mang cho song thân nàng không? Nếu không có lão phu thì song thân nàng đã ra sao vá»›i bá»n cưá»ng hào ác bá chứ?
Lão Äá»™c Chá»§ Hành cưởi khảy:
- À, ta quên… Phàm kẻ nhận ân không bao giỠbáo ân, mà chỉ báo oán mà thôi.
Ta vốn từng trãi trên vốn võ lâm, nhưng khốn ná»—i lại không nhận ra Ä‘iá»u này. Bây giá» các nàng đã là Thất Tuyệt Tiên Tá»­ thì đâu còn Ä‘oái hoài tá»›i lão độc đây.
Äá»™c Chá»§ Hành nhìn lên trần thạch lao:
- Ông trá»i không có mắt mà, nên má»›i bắt Äá»™c Chá»§ Hành chịu cảnh sống dở chết dở này.
Vạn Hương cau mày:
- Lão nhắc ra những Ä‘iá»u đó để làm gì?
Äá»™c Chá»§ Hành thản nhiên đáp:
- Có vay thì có trả, ta không phải muốn nàng trả ơn mà muốn nàng trả lại những gì đã vay của ta.
- Lão nói thẳng ra đi!
- Ta muốn như vị công tử kia!
- à cá»§a lão là muốn Vạn Hương cứa lão ra khá»i thạch lao này?
Lão độc thản nhiên gật đầu:
- Gã kia chẳng có ân có nghÄ©a gì vá»›i nàng, thế mà nàng còn động lòng, thì sao không lòng vá»›i ta chứ? Cổ nhân có câu "Nhứt dạ phu thê bách nhật ân". Ta và nàng đã từng là phu thê cá»§a nhau, và còn hÆ¡n thế nữa, ta lại là ngưá»i ân cá»§a cá»§a nàng.
Tục Vạn Hương buông một itếng thở dài nghe thật não lòng. Nàng nhìn lão độc:
- Äá»™c Chá»§ Hành… Vạn Hương sẽ suy nghÄ© lại.
Quân Bình nhìn nàng, từ tốn nói:
- Vạn Hương… Muội… Chàng thở ra:
- Lão độc có ân nghÄ©a vá»›i muá»™i nhưng không thể vì cái ân mà thả lão. Lão độc có thể Ä‘em kiếp há»a cho bá tánh.
- Huynh… Äá»™c Chá»§ Hành sa sầm mặt:
- Tiểu tử… Ngươi được việc rồi muốn ngưá»i khác chết ư? Tiểu tá»­ quá tàn nhẫn!
Quân Bình nhìn Äá»™c Chá»§ Hành :
- Tại hạ không tàn nhẫn đâu, nhưng vá»›i má»™t ngưá»i như lão thì rõ ràng là kiếp há»a cho bá tánh rồi. Tại hạ nói như thế nhưng quyết định vẫn thuá»™c vá» Tục Vạn Hương muá»™i muá»™i.
Vạn Hương nhìn lại Quân Bình:
- Hạ huynh… Chúng ta đi thôi.
Quân Bình khẽ gật đầu.
Hai ngưá»i vừa đợm bước thì Äá»™c Chá»§ Hành gào lên:
- Vạn Hương… Nàng thả gã kia thì phải thả ta nữa chứ. Chẳng lẽ nàng không nghÄ© đến ngưá»i chung chăn chung gối vá»›i nàng ư?
Lão gầm lên lồng lộng:
- Thất nương phải thả ta ra.
Vạn Hương bặm môi.
Quân Bình nói:
- Trước khi thả lão Äá»™c Chá»§ Hành muá»™i phải suy nghÄ© thật kỹ. Hãy nghÄ© đến bá tánh.
- Muá»™i sẽ nhá»› lá»i cá»§a huynh.
Nàng nói xong mặc nhiên như chẳng lá»i gào thét cá»§a lão độc mà cùng vá»›i Quân Bình theo hành lang mật đạo rá»i thạch lao.
Lão độc tức uất đến độ biến đổi cả sắc diện, sự ghen tuông bất chợt trỗi lên trong tâm tưởng lão, buộc phải xả khí tiết bằng cách hú vang một tràng khủng khiếp.
Tiếng hú của lão độc bằng tất cả nội khí tu vì khiến cho gian thạch lao rung chuyển ầm ầm, ngỡ như sắp có một cơn động đất xảy ra.
Không màng đến sá»± phẫn ná»™ cá»§a lão Äá»™c Chá»§ Hành, Quân Bình và Tục Vạn Hương cứ theo hành lang mật đạo mà rá»i thạch lao.
Hai ngưá»i ra khá»i thạch lao, Vạn Hương nói:
- Hạ huynh Ä‘i sát ngay bên cạnh muá»™i. Bầy độc vật kim trùng trong Lạc Hồn Cốc rất lợi hại. Chỉ cần má»™t con xâm nhập vào ná»™i thể cÅ©ng đủ tước Ä‘i sinh mạng ngưá»i ta.
- Huynh biết.
Vạn Hương vừa đi vừa luôn tay rãi phấn hương ra khắp bốn chung quanh. Mùi hương dìu dịu, sảng khoái đuổi bầy độc vật kim trùng không cho chúng tiến đến cạnh Quân Bình và nàng.
Quân Bình há»i Vạn Hương:
- Muội ở tại Lạc Hồn Cốc luôn dùng đến phấn hương để xua lũ độc vật này sao?
Vạn Hương nhìn chàng mỉm cưá»i:
- Nếu muội phải bận tâm với lũ độc vật thì đâu phải là chủ nhân của Lạc Hồn Cốc. Muội dùng phấn hương xua lũ độc vật kia vì Hạ huynh, chứ riêng muội thì không nhất thiết phải dụng đến phấn hương.
- Chúng không hại đến Tục muội à?
- Chúng không hại muá»™i và lục tá»·. Lục tá»· và muá»™i vốn luyện độc từ Äá»™c Kinh cá»§a lão Äá»™c Chá»§ Hành nên lÅ© độc vật kim trùng gặp muá»™i và lục tá»· như gặp khắc tinh vậy.
- Huynh hiểu rồi.
- Vá»›i ngưá»i lạ, ví như huynh thì lÅ© độc vật rất hung hãn. Huynh chẳng khác gì con mồi ngon đối vá»›i chúng, nhưng vá»›i muá»™i và lục tá»· thì khác.
- Muội là chủ nhân của chúng mà.
Nàng mỉm cưá»i:
- Huynh thổi phồng muá»™i rồi đó. Chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc đáng ra chính là lão Äá»™c Chá»§ Hành, nhưng muá»™i và lục tá»· đã tước từ tay lão.
- Nhắc đến Äá»™c Chá»§ Hành, huynh có má»™t lá»i vá»›i muá»™i.
Nàng nhìn qua Quân Bình:
- Muá»™i muốn nghe lá»i khuyên cá»§a huynh.
- Muá»™i có quyá»n báo ân đáp nghÄ©a, nhưng thả Äá»™c Chá»§ Hành là tạokiếp há»a cho bá tánh, thậm chí cả muá»™i nữa đó.
Ngưá»i nghe xong lá»i khuyến dụ cá»§a Quân Bình, buông ngay má»™t tiếng thở ra rồi lÆ¡ đễnh nhìn vá» phía trước. Vạn Hương giả lả nói:
- Chia tay lần này không biết chừng nào muội mới có thể gặp lại Hạ huynh.
- Huynh sẽ tìm muội mà.
Hai ngưá»i đừng bước trước má»™t chiếc cầu kiệu bắc qua má»™t con suối khá rá»™ng.
Thấy dòng suối trong vắt, Quân Bình toan cúi xuống hớp một ngụm nước, nhưng Vạn Hương đã cản lại:
- Huynh không để tâm à? Nước suối trong vắt nhưng chẳng có một con cá nào sống được.
- Muội… Trong nước suối có độc?
Vạn Hương gật đầu:
- Kịch độc.
Vạn Hương nắm tay Quân Bình:
- Huynh… Muá»™i tiá»…n huynh đến đây. Khi huynh qua cầu kiệu này xem như đã rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc. Qua bên kia, huynh cứ Ä‘i thẳng sẽ đến quan lá»™. Từ đây đến Trung Châu không bao xa.
Quân Bình bùi ngùi nói:
- Tục muội quay trở lại có bị lục tỷ quở trách không?
- Tục muội lo liệu được. Lục tỷ không đến nổi cạn tình cạn nghĩa với Vạn Hương đâu.
Quân Bình nắm tay nàng:
- Huynh cáo biệt! Má»™t ngày gần đây, Hạ huynh sẽ tìm muá»™i, Tục muá»™i bảo trá»ng!
- Huynh bảo trá»ng!
Quân Bình ngập ngừng một lúc rồi mới trở bộ rảo bước lên cầu. Trong lòng chàng trỗi lên cảm giác nao nao và nổi buồn man mác.
Bước đến giữa cầu, Quân Bình dừng bước quay lại. Tục Vạn Hương vẫn nhìn theo chàng.
Quân Bình khoát tay nói lớn:
- Tục muội hãy quay lại đi!
- Huynh bảo trá»ng nhe!
Quân Bình khẽ gật đầu:
- Huynh sẽ bảo trá»ng để tìm muá»™i mà.
- Muội sẽ chỠhuynh!
Lá»i còn Ä‘á»ngtrên hai cánh môi thanh tú cá»§a nàng thì má»™t âm thanh rẽ sắt nghe buốt cả cá»™t sống.
Quân Bình giật mình thét lớn:
- Tục muá»™i… Cùng vá»›i lá»i nói đó, Quân Bình thi triển Hư Hư Mê Tông Bá»™ lướt thẳng đến Tục Vạn Hương.
Chàng không ngại dùng thân mình che chắn cho Vạn Hương.
Rét…



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #17  
Old 07-04-2008, 05:51 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 17

Tình lâu hoạt náo
Không cần biết âm thanh xé gió kia do thứ binh khí ám tiễn nào tạo ra, Quân Bình không màng đến, mà vẫn thi triển tuyệt kỹ khinh thân Hư Hư Mê Tông Bộ, lướt đến dụng thân che cho Tục Vạn Hương.
Tục Vạn Hương ngây ngưá»i, đứng bất động. Nàng đã kịp nhận ra đôi cánh chim Ä‘ang cắt má»™t đưá»ng vòng cung, chia thành hai hướng lướt tá»›i mình. Làm gì Vạn Hương không biết đôi cánh chim sáng ngá»i kia chính là cặp phi Ä‘iểu thiên can cá»§a Vi Thiên CÆ¡, nàng buá»™c miệng thốt:
- Hạ huynh… Vạn Hương chưa kịp thốt hết ý cá»§a mình thì cắp phi Ä‘iển thiên can đã đến. Äôi phi Ä‘iển thiên can chẳng khác nào cặp lưỡi hái thần chết lia vào thân pháp Hạ Quân Bình. Vạn Hương bất động trong đầu chỉ má»™t ý niệm:
- "Quân Bình sẽ chết." Trong khi nàng nghÄ© vậy thì Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ xuất hiện trong bá»™ pháp khinh thân cá»§a má»™t cánh én. Nàng như bay trong không gian, vá»›i đôi ngá»c thá»§ giang rá»™ng, vẻ mặt cá»§a nàng vừa ngạc nhiên vừa khẩn trương. Vi Thiên CÆ¡ không sao tưởng được Hạ Quân Bình lại dụng thân mình làm má»™c đỡ cho Tục Vạn Hương. Nàng dụng phi Ä‘iển thiên can không nhằm tập kích Quân Bình nhưng sá»± thể hoàn toàn diá»…n ra khác hẳn vá»›i ý niệm cá»§a nàng.
Vi Thiên Cơ hét lên một tiếng thật lớn:
- Hạ công tử… Cùng vá»›i tiếng thét đó, nàng dụng chỉ pháp cách không phóng tá»›i nhằm thay đổi hướng bay cá»§a cắp phi Ä‘iển thiên can, nhưng tất cả Ä‘á»u đã quá muá»™n.
Bá»™p… bá»™p… Äôi phi Ä‘iển thiên can danh bất hư truyá»n cá»§a chá»§ nhân Phi Tiên Hổ vá»— thẳng vào vùng thượng đẳng cá»§a Hạ Quân Bình. Hai âm thanh khô khốc phát ra, Quân Bình ngã ngá»­a vá» sau, nếu không có Tục Vạn Hương thì đã va lưng xuống đất. Vạn Hương xốc lấy chàng trong khi đôi phi Ä‘iển thiên can đã cắt má»™t đưá»ng vòng trở lại tay Vi Thiên CÆ¡.
Vi Thiên CÆ¡ vùa đón lấy đôi phi Ä‘iển thiên can vừa hạ thân xuống ngay trước mặt Quân Bình và Tục Vạn Hương. nàng nhanh miệng há»i:
- Hạ công tử… Có sao không?
Mặc dù há»i như thế nhưng trong tâm ý Thiên CÆ¡ thì Ä‘á»ng ý nghÄ© Quân Bình đã chết rồi.
Tục Vạn Hương nhìn Thiên CÆ¡ bằng ánh mắt ngập tràn sát khí. Nàng gằn giá»ng nói:
- Vi Thiên Cơ… Hạ huynh chết Vạn Hương sẽ quyết một trận sinh tử với ngươi.
Nàng vừa dứt lá»i thì Quân Bình thở hắt má»™t tiếng, rồi gượng đứng lên. Chàng lắc đầu:
- Vạn Hương… Thiên Cơ… Äừng tạo thêm oán vá»›i nhau nữa.
Vạn Hương thấy Quân Bình không bị tổn hại, phấn chấn nói:
- Hạ huynh… Vi Thiên Cơ thì ngạc nhiên nhìn sững chàng:
- Hạ công tử… Công tử không bị gì à?
Thốt xong câu đó, Thiên Cơ thở hắt ra một tiếng.
Tục Vạn Hương lưá»m nàng.
Thiên CÆ¡ nhìn Quân Bình từ đầu đến chân. Nàng quan sát Quân Bình. Vì tò mò thì đúng hÆ¡n. Bởi chàng đã hứng má»™t lúc hai chiếc phi Ä‘iển thiên can, mà không thể nào không bị thương nếu như không chết, nhưng lạ lùng Quân Bình vẫn bình an vô sá»±, ngoại trừ sắc diện có vẻ mệt má»i mà thôi.
Thiên Cơ lặp lại câu nói của mình:
- Hạ công tử không sao chứ?
Quân Bình khẽ gật đầu, từ tốn nói:
- Nếu Vi cô nương không nhẹ tay thì lồng ngực của tại hạ đã bị cặp phi điển thiên can đánh nát vụn rồi.
Thiên Cơ sa sầm mặt.
Quân Bình nhìn lại Vạn Hương:
- Tục muội muội. Muội có thể vỠđược rồi.
Vạn Hương lưỡng lự. Nàng liếc trộm Vi Thiên Cơ rồi nói với Quân Bình:
- Huynh không bị tổn thương chứ?
- Huynh chỉ bị nặng ngực tí chút thôi. Tục muội đừng lo.
- Vậy thì muội yên tâm.
Má»™t lần nữa Vạn Hương liếc Vi Thiên CÆ¡ bằng ánh mắt hằn há»c rồi nhìn lại Quân Bình:
- Hạ huynh bảo trá»ng!
Quân Bình khẽ gật đầu.
Vạn Hương nhìn qua Vi Thiên Cơ, ôn nhu nói:
- Võ công của Vi Thiên Cơ quá lợi hại, nhưng một ngày nào đó Tục Vạn Hương sẽ thỉnh giáo phân tài.
Nàng ôm quyá»n xá Thiên CÆ¡:
- Hẹn tái kíên!
Vạn Hương nhìn lại Quân Bình một lần nữa rồi trở bộ thi triển khinh thuật băng trở vào Lạc Hồn Cốc. Khi Vạn Hương đi khuất rồi, Quân Bình mới rùng mình, nấc một tiếng, miệng ói một bụm máu. Thiên Cơ hốt hoảng:
- Hạ công tử… Chùi bệt máu dính trên miệng Quân Bình nhìn nàng:
- Vi cô nương… Tại hạ không sao đâu.
- Thiên Cơ đưa công tử đến đại phu.
Quân Bình gật đầu.
Hai ngưá»i qua cầu kiệu bắc ngang con suối để rá»i khá»i Lạc Hồn Cốc. Thiên CÆ¡ vừa Ä‘i vừa nhìn Quân Bình. Má»—i lần chàng thở dốc, Thiên CÆ¡ lại dừng bước há»i:
- Hạ huynh thấy trong ngưá»i thế nào?
- Tại hạ chỉ cảm thất mệt và nặng ngực thôi.
Quan sát dung diện chàng, Thiên Cơ nói:
- Từ lúc rá»i Phi Tiên Hổ, má»™t khi cặp phi Ä‘iển thiên can cá»§a Thiên CÆ¡ đánh trúng ai, ngưá»i đó không thể thoát khá»i cảnh tá»­ vong, nhưng huynh lại là má»™t ngoại lệ, Ä‘iá»u nay lạ lùng lắm!
- Tại hạ cũng không biết. Khi hứng cặp phi điển thiên can, tại hạ tưởng như hai quả búa khổng lồ nện vào vùng thượng đẳng cua mình, chẳng còn nhận biết gì cả, đến khi nội thể có sự bứt rứt mới biết mình vẫn còn sống.
Thiên Cơ dừng bước trước một ngôi miếu thần hoàng. Nàng nói:
- Hạ công tử… Hãy tạm vào trong cổ miếu này nghỉ ngơi một chút. Thiên Cơ sẽ dụng chân ngươn nguyên âm bồi sức thêm cho huynh.
Quân Bình lưỡng lự.
Thiên Cơ hối thúc chàng:
- Huynh đừng ngại. Nếu Thiên Cơ không vô ý xuất thủ thì huynh đâu đến nỗi bị nội thương như thế này. Hãy để cho Thiên Cơ chuộc lại lỗi của mình chứ.
- Quân Bình chỉ sợ làm tổn hao nguyên khí của cô nương.
Nàng khẳng khái đáp lá»i chàng:
- Tổn hao má»™t chút nguyên ngươn thần khí, Thiên CÆ¡ có thể phục hồi trong phút chốc, nhưng… Quân Bình mỉm cưá»i:
Quân Bình hiểu ý của Thiên Cơ.
Hai ngưá»i bước vào cổ miếu. Thiên CÆ¡ để Quân Bình ngồi kiết đà ngay trong gian chính diện. Nàng ngồi xuống sau lưng chàng, vận hoá công phu, rồi từ từ áp tay vào hai đại huyệt VÄ© Lư và Thiên Linh Cái để nguyên ngươn qua ná»™i thể cá»§a chàng.
Thiên Cơ ôn nhu nói:
- Hạ huynh cứ thư giãn.
Quân Bình khẽ gật đầu.
Ngá»c thá»§ cá»§a Thiên CÆ¡ từ từ áp tá»›i vùng đại huyệt Thiên Linh Cái và VÄ© Lư cá»§a Quân Bình để trút nguyên khí qua chàng. Nàng vừa trút nguyên khí tu vi bản thân thì nhíu mày, mặt hoa danh hẳn lại. Nàng cảm nhận ở ná»™i thể cá»§a Quân Bình có má»™t luồng ná»™i khí khổng lồ kháng lại.
Thiên Cơ buột miệng thốt:
- Lạ thật… Thiên CÆ¡ vừa nói vừa thu hồi đôi ngá»c thá»§.
Quân Bình nhìn lại nàng:
- Vi cô nương, cái gì lạ?
Thiên CÆ¡ nhìn sững Quân Bình, ngập ngừng há»i:
- Hạ huynh chưa từng luyện nội công ư?
Chàng khẳng khái gật đầu đáp lá»i nàng:
- Qủa thật tại hạ chưa từng luyện nội công.
- Thật là lạ.
- Cô nương phát hiện Ä‘iá»u gì?
- Trong ná»™i thể cá»§a huynh có má»™t luồng khí vô cùng cao thâm. Khi Thiên CÆ¡ truyá»n ná»™i lá»±c nguyên ngươn qua huynh, thì bị luồng ná»™i lá»±c sung mãn kia cản lại, không sao có thể truyá»n qua được.
Quân Bình thỠơ nói:
- Nếu không truyá»n được ná»™i lá»±c thì thôi vậy.
Thiên Cơ buông một tiếng thở dài.
Quân Bình như nghiệm ra Ä‘iá»u gì nhìn nàng, nói:
- Quân Bình hiểu rồi. Trong ná»™i thể cá»§a Quân Bình giỠđây có Tiên Thiên Khí Công cá»§a thần tăng Äại Minh há»™ thể. Chính nhá» Tiên Thiên Khí Công mà Quân Bình má»›i không mất mạng dưới đôi phi Ä‘iển thiên can cá»§a Vi cô nương.
Nghe câu nói vô tình của Quân Bình, mặt hoa Thiên Cơ ửng đỠvì thẹn.
Nàng lí nhí nói:
- Thiên Cơ không có ý đả thương Hạ huynh.
- Quân Bình nói vậy chứ không có ý trách Vi cô nương.
Thiên Cơ nhìn Quân Bình:
- Thiên CÆ¡ mạn phép há»i huynh. Sao huynh lại liá»u thân cứu ả ma nữ kia, phải chăng huynh và ả… Quân Bình tròn mắt nhìn nàng:
- Thiên Cơ đừng nghĩ xấu.
Quân Bình thuật lại má»i việc xảy ra trong Lạc Hồn Cốc cho Vi Thiên CÆ¡ nghe.
Thiên Cơ nghe xong, cau mày suy nghĩ rồi nói:
- Hạ huynh có khi nào nghĩ đó là một thủ đoạn gian trá của Thất Tuyệt Ma Nữ không?
Quân Bình lắc đầu:
- Không đâu. Nếu Tục Vạn Hương có ý hại Quân Bình thì đã không cứu Quân Bình ra khá»i thạch lao.
- Câu chuyện của huynh âu cũng là một ngoại lệ từ trước đến nay chưa từng xảy ra với Thất Tuyệt Ma Nữ. Ba năm nay, từ khi Thất Tuyệt Ma Nữ có mặt trên giang hồ, thì danh tiếng hắc đạo của hỠai cũng biết.
- HỠcó tâm sự nên mới hành động như vậy.
Thiên CÆ¡ lưá»m Quân Bình :
- Huynh tin vào Thất Tuyệt Ma Nữ?
- Dù sao nếu không có Tục Vạn Hương thì Quân Bình đã biến thành má»™t quái nhân gá»›m ghiếc chẳng khác gì Äá»™c Chá»§ Hành.
- Tục Vạn Hương cứu huynh nhưng ả cÅ©ng là má»™t trong Thất Tuyệt Ma Nữ. Dù cho Tục Vạn Hương có tốt vá»›i Hạ huynh thế nào thì Thiên CÆ¡ vẫn không tin há» là ngưá»i tốt, mà lại nghÄ© khác.
- Thiên Cơ nghĩ thế nào?
- Äó chẳng qua chỉ là má»™t mưu kế gian trá cá»§a Thất Tuyệt Ma Nữ mà thôi.
- HỠchẳng có mưu kế gian trá gì với Quân Bình cả.
Nàng cau mày nhìn Quân Bình, lạnh nhạt nói:
- Nếu biết Hạ huynh nghÄ© như thế thì Thiên CÆ¡ không tìm đến Lạc Hồn Cốc làm gì. Thiên CÆ¡ tìm đến Lạc Hồn Cốc chỉ gây há»a cho huynh mà thôi.
Nàng đứng lên nhìn ra cửa cổ miếu.
Quân Bình lắc đầu:
- Quân Bình hiểu thiện ý của Thiên Cơ.
- Äa tạ huynh đã hiểu Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡.
Nàng buông một tiếng thở dài, nói tiếp:
- Nhưng sao Thiên Cơ vẫn áy náy vì hành động của mình. Nếu như Thiên Cơ đừng xuất hiện ở Lạc Hồn Cốc thì đã không làm cho Hạ huynh khó xử.
Nàng nhìn lại Quân Bình, giả lả cưá»i mỉm:
- Thiên Cơ sao có thể bì được với Thất Tuyệt Ma Nữ chứ. Xem ra quẻ bói của huynh xét Thiên Cơ thuộc hàng ngũ tú sai rồi đó.
Quân Bình nhìn nàng, ngập ngừng nói:
- Hình như Quân Bình đã làm gì khiến Thiên Cơ phật lòng?
Äôi chân mày vòng nguyệt cá»§a nàng khẽ nhướn lên. Thiên CÆ¡ nhún vai, giả lả nói:
- Không không… Hạ công tử đâu có làm gì để Thiên Cơ này phật ý chứ. Có trách là trách Thiên Cơ đây thôi.
Nàng buông một tiếng thở dài:
- Thiên Cơ đúng là kẻ hồ đồ, phá bĩnh Hạ huynh.
Quân Bình lắc đầu:
- Quân Bình không hiểu ý của Thiên Cơ.
Nàng nhướn mày:
- Sao… Huynh không hiểu à? Thiên Cơ nói mình hồ đồ, phá bĩnh chỉ vì không nhận ra tình cảm thắm thiết giữa huynh và Tục Vạn Hương.
Nàng ôm quyá»n xá chàng:
- Thiên Cơ áy náy lắm, mong Hạ huynh miễn thứ!
- Thiên Cơ… Nàng nói gì vậy?
- Thiên Cơ nói sai ư? Nếu như huynh không nặng tình với Vạn Hương thì sao lại đem mạng sống của ra che chở cho nàng? Nếu Vạn Hương không nặng tình với huynh sao lại dám tự ý thả huynh?
Nàng mỉm cưá»i:
- Xem ra tình cảm giữa huynh và Vạn Hương quả là sâu đậm. Thiên Cơ chúc mừng Hạ huynh!
Nàng quay mặt nhìn ra bên ngoài cổ miếu:
-Khi nào gặp được đại phu, Thiên CÆ¡ sẽ ra Ä‘i để không làm phiá»n đến Hạ huynh nữa. Nếu huynh có gặp Tục Vạn Hương cô nương thì cho Thiên CÆ¡ gởi lá»i tạ tá»™i vá»›i nàng.
- Thiên Cơ hiểu lầm Quân Bình rồi.
Nàng nhìn lại chàng:
- Cứ cho là như vậy.
Nàng bước đến cửa cổ miếu, rồi quay lại Quân Bình:
- Hạ huynh… Chúng ta đi tiếp chứ?
Buông một tiếng thở dài, Quân Bình khẽ gật đầu.
Thiên Cơ lơ đễnh nói:
- Huynh và Tục Vạn Hương mới xứng là một đôi uyên ương xứng đôi xứng tình.
Mặt Quân Bình sa sầm. Chàng gắt gá»ng nói:
- Thiên Cơ cô nương đã hiểu lầm tại hạ rồi. Giữa Quân Bình và Tục Vạn Hương đã kết tình huynh muội.
Thiên Cơ quay ngoắt lại nhìn chàng:
- Thế càng hay.
Nàng lạnh nhạt nói:
- Công tử… Chúng ta đi.
Hai ngưá»i vừa toan rá»i ngôi cổ miếu thì Vi Thiên CÆ¡ thoạt mau mày lá»™ vẽ khẩn trương. Nàng quay sang hối hả nói vá»›i Quân Bình:
- Hạ công tử… Chúng ta chưa đi được đâu.
Quân Bình còn chưa hiểu ý của nàng Thiên Cơ đã nắm tay chàng quay vào cổ miếu.
Quân Bình ngÆ¡ ngẫn trước má»—i hành động cá»§a Vi Thiên CÆ¡. Chàng toan mở miệng há»i thì tiếng vó ngá»±a rá»™n lên rầm rập. Quân Bình nghe tiếng vó ngá»±a hối hả, chợt nghÄ© thầm:
- "HỠlà ai? Sao Thiên Cơ khẩn trương như vậy?" Thiên Cơ đóng cửa, quay vào đứng đối mặt với Quân Bình:
- Có một chuyện Thiên Cơ chưa nói với Hạ công tử.
- Thiên Cơ muốn nói chuyện gì?
- Chân dung của Hạ huynh đã được Dị Thần Giáo dán cáo thị khắp nơi. Dị Thần Giáo chỉ muốn dẫn độ Hạ huynh vỠđại tổng đàn Dị Thần Giáo.
Quân Bình ngơ ngác trước cái nhìn của Vi Thiên Cơ. Chàng nhíu mày nói:
- Quân Bình và Dị Thần Giáo không thù không oán, không từng biết nhau, sao Dị Thần Giáo chủ lại dán cáo thị và chân dung truy nã tại hạ chứ?
Nàng nhạt nhẽo đáp lá»i chàng:
- Dị Thần Giáo chủ không hành sự vô cớ đâu.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #18  
Old 07-04-2008, 05:51 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 18

Hình tướng đồng nhất
Dạ Tình thủy lầu.
Toa. lạc trên má»™t khu đất rá»™ng, ngay giữa má»™t hồ nước rá»™ng non trăm mẫu, chung quanh có hàng tùng bao bá»c. Rải rác trên mặt hồ được kiến tạo những gian phòng dá»±ng trên năm cây cá»c thật kiên cố. Trông toàn cảnh kiến trúc Dạ Tình thá»§y lầu vừa hài hoà, vừa có nét thi vị riêng. Vá»›i má»™t kiến trúc độc đáo như thế thì đâu phải ai cÅ©ng có thể đặt chân đến Dạ Tình thá»§y lầu. Muốn đến Dạ Tình thá»§y lầu phải qua bằng những chiếc xuồng tam bản do những gã phu thuyá»n lá»±c lưỡng phụ trách. Chỉ có những thương nhân hầu bao nặng chịch, hay những nhân vật thành danh trong giang hồ má»›i có khả dÄ© có thể đặt chân đến đây.
Trong màn đêm phá»§ lên mặt hồ, những ngá»n đèn lồng từ Dạ Tình thá»§y lầu Ä‘ong đưa, cùng vá»›i những chiếc từ các phòng thá»§y tạ có cấu trúc theo lối thá»§y giáo thật là vui mắt. Äứng trên bá» nhìn ra Dạ Tình thá»§y lầu, bất cứ ai cÅ©ng tưởng tượng trên mặt hồ mênh mông kia ngưá»i ta Ä‘ang mở há»™i hoa đăng.
Aùnh trăng nhô lên quá đầu những hàng tùng. Dạ Tình càng nhá»™n nhịp hÆ¡n. Bất cứ ai đặt chân đến đây trong đêm nay khó lòng bá» Ä‘i vì sá»± nhá»™n nhịp và khung cảnh thần tiên cá»§a toà lầu, khung cảnh đó vừa nên thÆ¡ vừa gợi má»i.
Nếu trước đây ba năm, tại Dạ Tình thá»§y lầu có thất tuyệt giai nhân, thì hiện nay có Giáng Hương mỹ nữ chẳng thua kém gì bảy nàng tiên cá»§a ba năm trước. Ngoài Giáng Hương kỹ nữ Mẫn Cao Triệt, còn có hai Ä‘oá hoa biết nói biết cưá»i trong những bá»™ cánh vừa lá»™ng lẫy vừa gá»i má»i khách du tình.
Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng đã uống đến cân rượu thứ ba, nhưng xem chừng chưa muốn dừng lại. Hai bên Mạng Kỳ Băng là hai ả nữ trong bá»™ cánh trắng toát bằng lụa Hàn Châu má»ng tang mà ánh đèn lồng có thể xuyên qua để tôn tạo những đưá»ng nét gợi cảm cá»§a há».
Mạng Kỳ Băng vừa đặt chén xuống bàn, dá»i mắt nhìn ra ngoài cá»­a. Aùnh mắt cá»§a gã thật xa xôi và vô thức, nhưng trong đó vẫn toát ra sát khí cá»§a má»™t sát thá»§ lạnh lùng.
Y thỠơ nói:
- Ta đã uống mấy cân rượu rồi?
Ả kỹ nữ ngồi bên phải đáp lá»i Mạng Kỳ Băng :
- Tướng công đã dùng đến cân thứ ba rồi.
- Äã ba cân rượu rồi ư?
Ả kỹ nữ ngồi bên quàng bả vai Kỳ Băng:
- Có bao giỠtướng công ghé Dạ Tình thủy lầu mà say đâu. Hôm nay tướng công không được vui à?
Mạng Kỳ Băng nhạt nhẽo đáp:
- Äến Dạ Tình thá»§y lầu sao lại không vui. Nhưng hôm nay ta lại không cao hứng như những lần trước.
Hai ả kỹ nữ vuốt vai y:
- Sao tướng công không cao hứng?
Hai ả kỹ nữ cưá»i khúc khích. Nàng ngồi bên phải nhu mì há»i Mạng Kỳ Băng:
- Tại sao tướng công không cao hứng? Tướng công chê muội muội à?
- Ta không chê hai nàng, nhưng hai nàng không thể… Nàng kỹ nữ ngồi bên trái bịt miệng Mạng Kỳ Băng, rồi dán ngưá»i áp vào vai gã, thá» thẻ nói:
- Trinh Trinh và Tú Tú không thể sánh với Mẫn tỷ tỷ phải không?
Mạng Kỳ Băng gật đầu:
Trinh Trinh nguýt Mạng Kỳ Băng:
- Bao nhiêu ngưá»i đến đây Ä‘á»u muốn Mẫn tá»· tá»· bồi tiếp. Huynh cÅ©ng vậty, đâu màng đến những phận liá»…u như Trinh Trinh và Tú Tú.
Mạng Kỳ Băng choàng tay qua vai hai nàng:
- Ta không phải không màng đến hai muội, nhưng ta muốn có thêm Mẫn Cao Triệt nữa để buổi tao ngộ hôm nay càng sinh động và hào hứng hơn.
Tú Tú véo vai Kỳ Băng:
- Huynh tham lam quá! Äã có Trinh Trinh, Tú Tú rồi mà còn muốn thêm Mẫn tá»· tá»· nữa.
Mạng Kỳ Băng cưởi nửa miệng. Hai cánh môi của y chỉ nhếnh lên rồi nhanh chóng tắt ngụm để khoác lại vẻ lạnh lùng của một sát thủ vô tâm.
Vuốt lưỡi khoái Ä‘ao sáng ngá»i, Mạng Kỳ Băng từ tốn nói:
- Ta dụng Ä‘ao pháp để lấy kim lượng, có kim lượng tất ta phải được thá»a mãn những gì ta muốn.
Y bóp khẽ bỠvai nhỠnhắn của Trinh Trinh:
- Ta thích có Mãn Cao Triết để khá»a Ä‘i những ná»—i nhá»c nhằn cá»§a má»™t sát thá»§ cô độc.
Trinh Trinh nguýt Mạng Kỳ Băng:
- Mẫn tỷ tỷ đâu biết Mạng huynh đến đây:
- Ta đã uống ba cân rượu rồi.
- Co Trinh Trinh và Tú Tú thay Mẫn tỷ tỷ rồi.
- Hai muội không phải là Mẫn Cao Triệt.
Tú Tú nhìn Trinh Trinh rồi nheo mắt nói với Mạng Kỳ Băng :
- Mạng huynh đến trễ rồi.
- Mạng Kỳ Băng không bao giỠđến trá»…. Chỉ có ngưá»i khác trá»… vá»›i ta mà thôi.
-Tú Tú nói thật đó. Mẫn tỷ tỷ đã được một vị công tử hào phóng, lịch lãm bồi tiếp rồi.
Mặt Mạng Kỳ Băng chảy xệ xuống lộ ra những vẻ bất nhân tàn nhẫn:
- Gã công tử đó là ai?
- Tú Tú không biết. Nhưng Mạng huynh thừa biết Mẫn tỷ tỷ đang ở trong thủy phòng nào.
- Gian thủy phòng của riêng ta?
Trinh Trinh mỉm cưá»i:
- Mạng huynh bực bội à? Có Trinh Trinh và Tú Tú, Mạng huynh không cao hứng sao?
- Ta thích có thêm Mẫn Cao Triệt.
Trinh Trinh đứng lên bá cổ Mạng Kỳ Băng:
- Tạm thá»i huynh hãy quên Mẫn tá»· tá»· Ä‘i. Vị công tá»­ kia bá» ra những trăm lượng vàng ròng để bồi tiếp Mẫn tá»· tá»· đó.
Mạng Kỳ Băng nhíu mày, lẩm nhẩm nói:
- Trăm lạng vàng ròng?
Trinh Trinh và Tú Tú cùng gật đầu.
Mạng Kỳ Băng đứng lên:
- Y có trăm lạng vàng ròng thì ta cũng có chứ.
Y vuốt lưỡi khoái đao:
- Lưỡi đao này có thể kiếm được vạn nén vàng chỉ trong một chớp mắt.
Trinh Trinh nũng nịu nói:
- Mạng huynh muốn tranh Ä‘ua vá»›i ngưá»i ta à?
- Ta muốn.
Trinh Trinh, Tú Tú nhìn sững Mạng Kỳ Băng.
Tú Tú nói:
- Mạng huynh thật sá»± muốn tranh Ä‘ua vá»›i ngưá»i ta à?
Nàng nguýt Mạng Kỳ Băng:
- Gã công tá»­ xem chừng là má»™t đại phú thế gia vá»ng tá»™c, kim lượng không sao kể xiết, không khéo tướng công sẽ bẽ mặt vá»›i ngưá»i ta đó.
Mạng Kỳ Băng cau mày:
- Sát Thá»§ Äao Vương có thể thua sút ngưá»i ta được hay sao? Má»™t khi Mạng Kỳ Băng đã muốn thì phải làm cho bằng được.
Gã lại vuốt lưỡi khoái đao.
Trinh Trinh khẽ nói:
- Mạng huynh… Gã cắt ngang giá»ng nói cá»§a nàng bằng giá»ng hậm há»±c:
- Äừng cản Mạng má»—.
Mạng Kỳ Băng lia nhanh mắt đảo qua những thực khách đang có mặt tại gian chính sảnh Dạ Tình thủy lầu, rồi mới rảo bước tiến ra ngay giữa. Tú Tú nhìn Trinh Trinh.
Tú Tú nhá» giá»ng nói:
- Trinh Trinh… Gã định làm gì vậy? Chúng ta có nên bẩm với lầu chủ không?
- Äể xem gã làm gì. Nếu gã náo loạn Dạ Tình thá»§y lầu, hãy báo vá»›i lầu chá»§. Nếu chúng ta báo sá»›m, nhỡ cÆ¡ há»™i kiếm được kim lượng.
Tú Tú chớp mắt ra dầu đồng ý với Trinh Trinh. Hai nàng ngồi lại chiếc đòn nhìn Mạng Kỳ Băng, chỠxem y hành xử thế nào.
Lia ánh mắt ngập ngụa sắc khí sát nhân đảo qua tất cả những thực khách có mặt tại gian đại sảnh Dạ Tình thủy lầu, rồi bất thình lình Mạng Kỳ Băng vung khoái đao chém xả xuống chiếc thạch bàn đặt ngay bên cạnh mình.
Chát… Chiếc thạch bàn bị chém xả làm hai phần bằng nhau.
Lối xuất thá»§ Ä‘ao pháp cá»§a Mạng Kỳ Băng khiến tất cả những ai Ä‘ang có mặt tại gian tiá»n sảnh Dạ Tình Ä‘á»u giật thót ruá»™t. Tất cả gần như cùng má»™t động tác hướng mắt nhìn Sát Thá»§ Äao Vương mà quên bẵng cuá»™c vui cá»§a mình.
Trong nhóm thá»±c khách có ngưá»i sá»›m nhận ra Mạng Kỳ Băng nên len lén nhanh chân lùi ra ngoài gá»i bá»n phu thuyá»n chèo chở vào bá».
Sát Thá»§ Äao Vương tằng hắng rồi cá»™c lốc nói:
- Ta có má»™t trò vui không biết các ngưá»i ở đây có tham gia không?
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng.
Mạng Kỳ Băng thò tay vào ngực áo rồi lôi ra một nắm giấy ngân phiếu. Y đặt số ngân phiếu đó lên bàn:
- Số ngân phiếu của Mạng mỗ trị giá năm trăm lạng vàng ròng.
Câu nói cá»§a gã khiến tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt tại gian tiá»n sảnh Dạ Tình thá»§y lầu nhấp nha, nhấp nhá»m hẳn lên. Tú Tú và Trinh Trinh nhìn nhau.
Trinh Trinh nhá» giá»ng nói:
- Tú Tú… Không ngỠgã có những năm trăm lạng vàng trị giá bằng ngân phiếu.
Lần này chúng ta dám phát tài lắm.
Má»™t gã công tá»­ vận trưá»ng y thêu hoa, đính kim tuyến đứng lên. Gã ôm quyá»n hướng vá» Mạng Kỳ Băng:
- Tại hạ là Vu Thư Tưá»ng, mạo phạm há»i Mạng huynh thích dá»±ng cuá»™c vui nào vậy?
Mạng Kỳ Băng nhìn Vu Thư Tưá»ng:
- Mạng mỗ có biết ngươi. Nghe nói Ưng Trảo Công của nhà hỠVu lẫy lừng đất Hồ Nam.
- Mạng các hạ quá khen. Ưng Trảo Công cá»§a há» Vu đâu thể so sánh vá»›i lưỡi khoái Ä‘ao danh bát hư truyá»n cá»§a tôn giá.
- Hay thì hay, cứ gì công tá»­ phải khách sáo nhún nhưá»ng như vậy?
Mạng Kỳ Băng đặt thanh khoái đao lên chiếc bàn trước mặt mình. Y dụng thanh đao dằn lên xấo ngân phiếu rồi nói:
- Tại Dạ Tình thủy lầu, theo Vu công tử thì ai mới xứng là trang giai nhân tuyệt sắc?
- Mạng tôn giá há»i câu đó Vu tại hạ đây khó trả lá»i quá, bởi vì ai cÅ©ng biết, tại Dạ Tình thá»§y lầu chỉ có Giáng Hương Mẫn Cao Triệt má»›i xứng là giai nhân sắc nước hương trá»i, mà bất cứ ai cÅ©ng được bồi tiếp vá»›i nàng.
Mạng Kỳ Băng vừa gật đầu vừa vỗ tay ba cái:
- Vu công tá»­ quả là con mắt vô cùng tinh tưá»ng. Thế công tá»­ có thấy Mẫn Cao Triệt cô nương đâu không?
- Vu Thư Tưá»ng ngây ngưá»i:
- Ơ… Mạng Kỳ Băng nhếch môi dè bỉu rồi nói tiếp:
- Äến Dạ Tình thá»§y lầu mà không được diện kiến giai nhân thì xem như chưa từng đến vậy. Nếu không bồi tiếp được vá»›i Mẫn Cao Triệt thì xem như chưa đến Dạ Tình thá»§y lầu. Chính vì lẽ đó mà tại hạ má»›i nảy sinh trò vui này.
Vu Thư Tưá»ng ôm quyá»n xá Mạng Kỳ Băng:
- Vu Thư Tưá»ng mong được tôn giá chỉ giáo.
Mạng Kỳ Băng nhìn xấp ngân phiếu, trầm giá»ng thật trang trá»ng:
- Trên bàn này là số ngân phiếu trị giá năm trăm lạng, các vị chỉ cần bỠthêm một trăm lạng nữa thôi. Ai không dự thì xem như không có cơ hội được bồi tiếp với Mẫn Cao Triệt và may mắn làm chủ số kim lượng này.
Vu Thư Tưá»ng lưỡng lá»± nói:
- Tôn giá nói rõ hơn được không?
Mạng Kỳ Băng nhếch mép, nói tiếp:
- Phàm bình thưá»ng thì Mạng má»— giết ngưá»i để lấy kim lượng, nhưng hôm nay là má»™t ngoại lệ chưa từng xảy ra đối vá»›i Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng.
Y chống tay lên mặt bàn:
- Bất cứ ai bá» vào đây má»™t tramê lạng thì được quyá»n đến gian thá»§y phòng cá»§a Mẫn Cao Triệt, lấy thá»§ cấp gã công tá»­ trói gà không chặt Ä‘ang bồi tiếp vá»›i nàng. Ai Ä‘oạt được thá»§ cấp cá»§a gã thì đặng được hai Ä‘iá»u mong muốn. ÄÆ°á»£c Mẫn Cao Triệt giai nhân hầu hạ cùng tất cả số ngân phiếu lẫn kim lượng mà má»i ngưá»i cùng góp vào.
Mạng Kỳ Băng còn chưa dứt lá»i thì đám thá»±c khách nhao nhao hẳn lên.
Vu Thư Tưá»ng lấp lá»­ng nói:
- Trò vui của tôn giá chỉ vậy thôi à? Dễ như vậy à?
- Mạng má»— chỉ cao hứng má»™t lần này thôi và chẳng có lần thứ hai để các ngưá»i được trục lợi đâu.
Lá»i Mạng Kỳ Băng vừa thốt lên, Vu Thư Tưá»ng nhanh chân nhất lấy trong thắt lưng má»™t xấp ngân phiếu. Y bước thẳng đến trước mặt Mạng Kỳ Băng, đặt xấp ngân phiếu lên bàn.
- Số ngân phiếu này trị giá trăm lạng cá»§a Vu gia, Thư Tưá»ng góp vào để vui cùng Mạng huynh.
Mạng Kỳ Băng khẽ gật đầu:
- Co Vu công tử thì cuộc vui này xem ra rất phấn chấn.
Vu Thư Tưá»ng quay lại bàn mình.
Thêm hai gã đại hán lực lưỡng song hành bước ra. Cả hai cùng đặt xấp ngân phiếu bên cạnh xấp của Mạng Kỳ Băng.
Gã đứng bên trái nói:
- Thiết Quyá»n Chấn Äông Cao Hào.
Cao Hào thốt xong câu nói cộc lốc đó, quay lưng trở vỠchỗ cũ. Mạng Kỳ Băng nhìn theo sau lưng gã cho đến khi Cao Hào yên vị mới nhìn lại gã đại hán thứ hai.
Y nhạt nhẽo nói:
- Các hạ tên gì?
- Há» Giã , tục danh Äằng Nhu.
Mạng Kỳ Băng thốt lên:
- Mạng má»— nhá»› ra rồi. Hoá ra là GÄ©a Äằng Nhu vá»›i ngoại danh Thiết Côn Truy Hồn.
- Äao Vương biết GÄ©a má»— thì Ä‘oán xem ai sẽ là ngưá»i thắng cuá»™c?
- Trò chÆ¡i chưa đến lúc kết thúc thì sao Mạng má»— biết ngưá»i thắng cuá»™c?
- Gĩa mỗ không thắng được trong cuộc vui này à?
- Chưa chắn thắng đâu, bởi Vu công tá»­ có tuyệt kỹ Ưng Trảo Công. Cao Hào các hạ thì lão luyện và tuyệt kỹ Thiết Quyá»n, còn GÄ©a các hạ thì tiếng tăm lẫy lừng vá»›i ngá»n Thiết Côn Truy Hồn.
- Còn tôn giá?
- Mạng má»— nhưá»ng cho ba vị thi thố trước nếu không có ngưá»i tham gia nữa.
Giã Äằng Nhu mỉm cưá»i, rồi quay vá» bàn cá»§a mình.
Mạng Kỳ Băng tằng hắng nói:
- Còn ai tham gia cuộc vui này không?
Mạng Kỳ Băng nhún vai nói:
- Ngoài ba vị Vu, Cao và Gĩa chắc không còn ai nữa, nhưng bao nhiêu đã đủ rồi.
Mạng Kỳ Băng vá»— tay ba cái, nghiêm giá»ng nói:
- Trò chÆ¡i cá»§a tại hạ bắt đầu. Các vị chỉ cần tìm đến gian thá»§y phòng nào có treo năm ngá»n đèn lồng, đó là gian thá»§y phòng cá»§a Mẫn Cao Triệt.
Y nói xong thả bước trở lại bàn của Tú Tú và Trinh Trinh. Mạng Kỳ Băng yên vị, nói:
- Trinh Trinh, sao nàng thỠơ không rót rượu cho ta?
- Thiếp đáng trách thật!
Trinh Trinh vừa nói vừa vội vã rót rượu từ trong bầu ra chén của Mạng Kỳ Băng.
Trong khi Trinh Trinh rót rượu thì Tú Tú há»i:
- Tướng công bỠra một lúc năm trăm lạng kim ngân bằng ngân phiếu mà lại chẳng màng đến chuyện đi lấy thủ cấp của gã công tử kia sao?
Mạng Kỳ Băng bưng chén rượu quay sang nhìn nàng:
- Ta không vội vã bởi biết mình là kẻ thắng cuộc à?
Mạng Kỳ Băng uống cạn số rượu trong chén, rồi gật đầu. Y nhạt nhẽo nói:
- Má»™t khi Sát Thá»§ Äao Vương đã muốn thì phải được mà.
- Nếu như Vu Thư Tưá»ng,Cao Hào hay Giã Äằng Nhu lấy được thá»§ cấp cá»§a gã công tá»­ kia thì tướng công sao thắng cuá»™c được?
Mạng Kỳ Băng nàng cằm Tú Tú:
- Rồi nàng sẽ biết thôi mà.
Gã nói xong tiếp tục uống rượu như chẳng há» màng đến số ngân phiếu năm trăm lạng do mình bá» ra để gầy cuá»™c chÆ¡i giết ngưá»i này.
Trong khi Mạng Kỳ Băng bình thản đối ẫm vá»›i Trinh Trinh và Tú Tú thì Vu Thư Tưá»ng cùng vá»›i Cao Hào đã trổ khinh thuật băng ra ngoài gian tiá»n sảnh cá»§a Dạ Tình thá»§y lầu. Nếu hai ngưá»i đó có vẻ hấp tấp muốn Ä‘oạt ngay chiếc thá»§ cấp cá»§a gã công tá»­ kia thì Giã Äằng Nhu lại giống như Mạng Kỳ Băng. Y quay trở lại bàn, chăm chú chùi lại ngá»c thiết côn dài hai trượng.
Trinh Trinh rót rượu ra chén cá»§a Mạng Kỳ Băng rồi há»i:
- HỠGiã cũng chẳng khác gì tướng công.
- Y giống ta vì có một chút bản lĩnh.
Tú Tú bá vai Mạng Kỳ Băng, thỠthẻ vào tai gã:
- Huynh thắng cuộc sẽ thưởng cho Tú Tú và Trinh Trinh bao nhiêu?
Mạng Kỳ Băng choàng tay qua vai nàng:
- Tất cả số ngân phiếu của ba gã kia.
Trinh Trinh hớn hở hẳn lên:
- Vị chi ba trăm lạng, vậy muội và Tú Tú phát tài rồi.
Nàng vừa nói vừa ôm ghịt lấy gã, tưởng chừng như không muốn rá»i Sát Thá»§ Äao Vương nữa.
Tú Tú nguýt Trinh Trinh, nũng nịu nói:
- Trinh Trinh muốn dành hết phần của muội à?
Trinh Trinh lắc đầu.
Tú Tú mỉm cưá»i, nói:
- Tú Tú hổng nói đến số ngân phiếu ba trăm lạng đâu.
Nàng nhìn Mạng Kỳ Băng:
- Tú Tú chỉ muốn Trinh Trinh đừng đoạt hết tình của Mạng huynh thôi.
Nàng nói xong ngã đầu vào vai Sát Thá»§ Äao Vương:
- Mạng huynh phải công bằng đó nghe.
Mạng Kỳ Băng cưá»i khảy rồi ôm ghịt lấy hai nàng:
- Ta không đối xử tệ với hai nàng đâu.
Rượu lại được rót ra, Tú Tú và Trinh Trinh hầu phục Mạng Kỳ Băng bằng tất cả những thủ thuật mà hỠđã có được trong những ngày ở Dạ Tình thủy lầu này.
Bên kia Giã Äằng Nhu cÅ©ng được má»™t nàng kỹ nữ hầu phục. Cả Mạng Kỳ Băng lẫn Giã Äằng Nhu cùng vui đùa, thưởng thức hảo tá»­u bên những trang giai nhân. Xem hai ngưá»i uống rượu mà cứ ngỡ như há» chẳng còn quan tâm đến trò chÆ¡i vừa má»›i dá»±ng ra.
Bên ngoài gian tiá»n sảnh Dạ Tình thá»§y lầu, má»™t chiếc ghe tam bản cặp vào. Trên chiếc xuồng là Mẫn Cao Triệt trong bá»™ cánh thật lá»™ng lẫy. Mặc dù chỉ có ánh đèn lồng tôn tạo chân diện dung cá»§a nàng, nhưng vẫn xứng là má»™t trang đài các mà bất cứ nam nhân nào cÅ©ng Ä‘á»u tư tưởng.
Äứng bên cạnh Mẫn Cao Triệt là Lịnh Chấn Kỳ. So vá»›i Mẫn Cao Triệt, Lịnh Chấn Kỳ đúng là má»™t con quạ Ä‘en, y đúng là má»™t sắc mặt khá»§ng bố cá»§a thần chết.
Chiếc xuồng tam bản vừa cập bá», Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ chấp tay sau lưng rảo bá»™ bước lên những tam cấp. Cao Triệt Ä‘i bên cạnh gã. Theo phía sau là gã phu thuyá»n lá»±c lưỡng tay xách má»™t cái bị to.
Cao Triệt cùng Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ bước vào gian tiá»n sảnh Dạ Tình thá»§y lầu. Ãnh mắt cá»§a Lịnh Chấn Kỳ chá»›p má»™t cái lia nhanh những cao thá»§ trong gian tiá»n sảnh rồi dừng lại chiếc bàn trên có đống ngân phiếu.
- Tướng công… gã công tử đó.
Kỳ Băng nhìn Lịnh Chấn Kỳ. Thần sắc của Hoạt Diêm La đập vào tinh nhãn của Mạng Kỳ Băng, khiến gã cảm nhận ngay mình đang đối mặt với một đại kỳ phùng địch thủ.
à tưởng còn vương vấn trong tâm tưởng Mạng Kỳ Băng thì Lịnh Chấn Kỳ đã nắm tay Mẫn Cao Triệt bước đến chiếc bàn chất đống ngân phiếu.
Gã phu thuyá»n lẽo đẽo theo sau hai ngưá»i. Lịnh Chấn Kỳ nhìn lại gã phu thuyá»n, khẽ gật đầu. Gã phu thuyá»n liá»n đặt túi nải lên bàn, rồi mở nó ra.
Hai chiếc thá»§ cấp cá»§a Vu Thiên Tưá»ng và Cao Hào lá»™ ra. Äôi mắt cá»§a hai thá»§ cấp kia còn mở to như cả hai con ngươi sắp lá»t ra ngoài. Äiá»u đó chứng tá» cả hai đã nhận được cái chết quá nhanh và bất ngá» má»›i không kịp nhắm mắt lại.
Lịnh Chấn Kỳ trang trá»ng nói:
- Trò chơi của các vị Ở đây khiến cho Lịnh mỗ vô cùng cao hứng và muốn tham gia vui cùng các vị.
Y vừa nói vừa lấy trong thắt lưng một xấp ngân phiếu dầy cộm đặt bên cạnh đống ngân phiếu.
Y nhìn đống ngân phiếu rồi nói:
- Ai thắng cuá»™c sẽ phát tài và được cả giai nhân. Thá»§ cấp cá»§a Lịnh má»— xem chừng đáng giá quá, nhưng chỉ sợ không có ai đủ bản lãnh để Ä‘oạt khá»i cổ cá»§a Lịnh má»—.
Tú Tú nghe Lịnh Chấn Kỳ nói thoạt liếc trộm Mạng Kỳ Băng :
- Tướng công… Mạng Kỳ Băng nhìn nàng, rồi đặt tay vào đốc Ä‘ao. Y chưa đứng lên thì Giã Äằng Nhu đã cướp tiên cÆ¡.
Giã Äằng Nhu xách trưá»ng côn bước ra đứng đối mặt vá»›i Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ :
- Giã mỗ có một trăm lạng ngân phiếu trong đó.
Lịnh Chấn Kỳ gật đầu nói:
- Äã bá» ra số kim ngân lá»›n như vậy thì Giã các hạ nhất định không bá» cuá»™c.
- Sao Giã mỗ có thể bỠđược một cuộc vui như thế này.
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai:
- Giã các hạ không sợ mất thá»§ cấp như bá»n ngưá»i này ư?
- Vu Thiên Tưá»ng và Cao Hào chỉ là lÅ© võ biá»n bị thịt thì sao đáng mặt vá»›i Giã má»—.
Lịnh Chấn Kỳ vỗ tay:
- Hay lắm ! Giã các hạ rất khẳng khái!
Mặc dù y vỗ tay nhưng tuyệt nhiên vẫn không để lộ đôi thanh thần thủ của mình.
Giã Äằng Nhu há»i:
- Giã mỗ chưa từng gặp các hạ. Trước khi giao thủ, ta muốn biết ngoại danh của các hạ là gì.
- Má»™t cái tên rất tầm thưá»ng, do tại hạ đặt ra. Bây giá» thì có lẽ không bằng Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng, nhưng sau đêm nay tất cả má»i ngưá»i sẽ biết đến Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Giã Äằng Nhu cau mày:
- Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ ?
- Chắc chắn tôn giá chưa từng nghe cái danh này, nhưng không sao tôn giá sẽ biết Hoạt Diêm La là ai thôi mà.
- Ngoại danh của ngươi nghe rùng rợn quá, không biết bãn lĩnh của ngươi có đặng được như ngoại danh đó không?
- Äặng hay không thì tôn giá hãy thá»­ xem.
- Tất nhiên Giã mỗ đâu thể bỠqua số ngân phiếu trên bàn cùng trang giai nhân kia chứ.
- Rất chí khí. Má»i tôn giá!
Miệng thì nói má»i, nhưng Lịnh Chấn Kỳ vẫn giữ phong thái trưởng thượng cao ngạo. Hai tay vẫn chắp sau lưng xem cứ như ngưá»i rất lịch lãm, không màng đến chuyện tranh Ä‘oạt võ công.
Thấy bá»™ dạng cá»§a Lịnh Chấn Kỳ, Giã Äằng Nhu bất giác bá»±c bá»™i và tức giận. Y nghÄ© thầm:
- "Gã thư sinh xú diện kia dám xem thưá»ng ngá»n thiết côn Ä‘oạt mạng cá»§a Giã má»— ư? Thá»§ cấp cá»§a ngươi không chỉ bị chặt ra mà còn đập tan như đập má»™t quả dưa thúi." Vá»›i ý niệm đó, Giã Äằng Nhu gằn giá»ng nói:
- Lịnh Chấn Kỳ … Ngươi chuẩn bị rồi chứ?
Lịnh Chấn Kỳ nhếch môi nói:
- Cái gì là chuẩn bị, là không chuẩn bị? Vậy má»—i lần Giã các hạ xuất thá»§ trưá»ng côn thì phải trang Ä‘iểm như nữ nhân sao?
Câu nói xúc xiểm cá»§a Lịnh Chấn Kỳ càng khiến Giã Äằng Nhu tức uất hÆ¡n. Gã thét lên lồng lá»™ng:
- Äỡ côn cá»§a Giã má»— !
Ngá»n thiết côn cá»§a Giã Äằng Nhu quay như chiếc chong chóng, chẳng còn thấy bóng côn nữa, rồi bất thình lình đâm thá»c tá»›i yết hầu Hoạt Diêm La.
Thế côn cá»§a Giã Äằng Nhu quả là cá»±c kỳ lợi hại, nó vừa nhanh vừa chính xác, Ä‘iểm tá»›i yết hầu há» Lịnh. Nếu như thế côn cá»§a Giã Äằng Nhu nhanh nhẹn, uy mãnh thì Lịnh Chấn Kỳ lại rất ung dung. Bằng má»™t pháp quái dị thần kỳ, Lịnh Chấn Kỳ chỉ hÆ¡i nghiêng ngưá»i đã tránh được thế công cá»§a há» Giã, hai tay vẫn chấp sau lưng giá» nguyên phong thái ung dung tá»± tại.
Công hụt má»™t thế công, Giã Äằng Nhu khách sáo nói:
- Khá lắm!
Cùng vá»›i lá»i nói đó, y liá»n biến thế, phát ngang ngá»n thiết côn nặng non ba trăm cân. Lịnh Chấn Kỳ cÅ©ng vẫn ung dung thối lại ná»­a bá»™ đã tránh thế côn cá»§a đối phương rồi. Xem trận đấu giữa hai ngưá»i, ai cÅ©ng có thể nhận ra Hoạt Diêm La hÆ¡n hẳn Giã Äằng Nhu, mặc dù y chưa hỠđộng đến đôi song thá»§ Ä‘ang chấp sau lưng mình.
Chưa cạn môt tuần rượu, thế mà Giã Äằng Nhu đã thi thố hết năm mươi thức côn, nhưng tuyệt nhiên chẳng có thức côn nào hữu dụng buá»™c Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ phải động đến hai tay.
Giã Äằng Nhu bắt đầu tức giận đến sôi máu, mặt đỠbừng, gã rít lên:
- Quỷ tiểu tử… Ngươi muốn bỡn cợt Giã lão gia à?
Giã Äằng Nhu vừa nói vừa vận công, bất ngá» lắc cổ tay. Ngá»n trưá»ng côn tách ra làm hai phần bằng nhau, được nối bằng má»™t sợi dây xích vàng óng.
Côn vừa tách thành dị khúc, Giã Äằng Nhu quất luôn má»™t thế nhắm thiên đỉnh Lịnh Chấn Kỳ bổ tá»›i.
Ầm… Äoản côn không trúng Lịnh Chấn Kỳ mà lại trúng ngay chiếc bình sau lưng há» Lịnh. Chiếc tịnh bình chạm trổ hoa văn vỡ tan thành từng mảnh vụn.
Lịnh Chấn Kỳ nói:
- Một trăm lạng ngân phiếu của Giã các hạ đủ rồi đó.
Chưa ai hiểu được câu nói cá»§a Lịnh Chấn Kỳ thì song thá»§ cá»§a gã xuất thá»§. Äôi chân mày cá»§a Mạng Kỳ Băng thoạt chau lại khi thấy má»™t khoảng không gian dầy đặc óng thá»§ xanh rá»n.
Bóng ảnh thá»§ thần kỳ chụp thẳng tá»›i hổ khẩu Giã Äằng Nhu trong khi nhị khúc trưá»ng côn cá»§a há» Giã thì bá»—ng dưng mất biến trong vùng ảnh thá»§ đó.
Cạch… Ngá»n nhị khúc trưá»ng côn rÆ¡i xuống đất, và hổ khẩu cá»§a há» Giã đã nằm gá»n trong đôi tay xanh rá»n cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Lịnh Chấn Kỳ dè bỉu môi:
- Giã tôn giá múa côn rất hay, có thể đem biểu diễn được nhưng không thể dùng để tranh đoạt được với đôi thanh ma thần thủ của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Y vừa dứt lá»i thì Giã Äằng Nhu rú lên lồng lá»™ng.
Khi Lịnh Chấn Kỳ chộp hổ khẩu hỠGiã, hai tay y buông thõng, chẳng còn chút khí lực để nhấc lên.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nhếch môi nói:
- Giã các hạ muốn lấy thủ cấp của sứ giả diêm vương.
Y lắc đầu:
- Chuyện đó khó hơn mò trăng dưới nước. Lịnh mỗ tiếc cho Giã tôn giá.
Chưa má»™t ai Ä‘oán được hành động kế tiếp cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thì Giã Äằng Nhu đã rống lên má»™t tiếng lồng lá»™ng. Tiếng rống cá»§a há» Giã khiến má»i ngưá»i giật mình.
Tất cả má»i ánh mắt Ä‘á»u dồn vá» Giã Äằng Nhu.
Tú Tú và Trinh Trinh phải bịt miệng để ghìm tiếng thốt hốt hoảng và hãi hùng.
Không khiếp đảm sao được khi hữu thá»§ cá»§a Lịnh Chấn Kỳ vá»›i năm ngón tay xanh rá»n bấu lấy yết hầu há» Giã. Năm ngón tay cá»§a gã như chẹn lấy khí quản cá»§a há» Giã rồi vuốt ngược lên.
Cặp mắt cá»§a Giã Äằng Nhu mở trừng trừng và lồi ra ngoài. Hai con ngươi lá»t ra khá»i hốc mắt, miệng thì mở toang hoắc, nhưng hai tay lại buông thõng chẳng cá»­ động gì được.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ giật mạnh tay lại.
Yết hầu cá»§a Giã Äằng Nhu bị đứt lìa. Thá»§ cấp cá»§a gã lật ngược ra sau, ngã ngữa, nện lưng xuống sàn thá»§y lầu.
Tứ chi hỠGiã run lẫy bẫy một lúc rồi mới bất động.
Lịnh Chấn Kỳ xoa tay như muốn phá»§i bụi. Y quay trở lại chiếc bàn có xấp ngân phiếu và hai chiếc thá»§ cấp cá»§a Vu Thư Tưá»ng và Cao Hào.
Khách tìm vui Ä‘ang tụ tập trong gian tiá»n sảnh lúc đầu còn háo hức chỠđợi kết quả cuá»™c chÆ¡i cá»§a các cao thá»§ võ lâm, sau cái chết khá»§ng khiếp cá»§a Giã Äằng Nhu thì há» chỉ muốn nhanh chóng rá»i khá»i chá»— này.
Năm gã thương nhân riu ríu, rón rén toan rá»i gian tiá»n sảnh thì Lịnh Chấn Kỳ tằng hắng. Tiếng tằng hắng cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ có uy vÅ© buá»™c những ngưá»i kia phải dừng bá»™.
Má»™t ngưá»i ngập ngừng, e dè cất tiếng nói bằng chất giá»ng thật ôn nhu:
- Huynh đệ chúng tôi không can dự vào cuộc chơi này.
- Các vị không thích nhưng có thể ở lại thưởng lãm.
Lá»i Lịnh Chấn Kỳ thật từ tốn nhưng không thể thiếu sá»± lạnh nhạt, nó như má»™t mệnh lệnh đối vá»›i những thương nhân kia, buá»™c há» phải ngồi lại chá»— cá»§a mình.
Lịnh Chấn Kỳ chấp tay sau lưng, rồi rá»i mắt nhìn vá» phía bàn Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng.
Y nhướn mày khi chạm vào ánh mắt lạnh lùng của hỠMạng.
- Ta chỠcác ngươi.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #19  
Old 07-04-2008, 05:52 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 19

Ứng mạng tiên ngôn
Rầm… Cách cá»­a ngôi cổ miếu bật ra. Mưá»i gã cao thá»§ giáo đồ Dị Thần Giáo rầm rập bước vào. Tất cả những gã đó Ä‘á»u vận võ phục đỠối, đầu chít khăn Ä‘á»â€¦ Vi Thiên CÆ¡ và Hạ Quân Bình nấp sau bệ thá» quan sát những gã môn hạ Dị Thần Giáo. Hai ngưá»i thấy mưá»i ngưá»i xếp thành hàng dá»c như Ä‘ang chuẩn bị nghênh tiếp yếu nhân nào đó cá»§a Dị Thần Giáo.
Từ ngoài cửa miếu một nữ nhân vận võ phục bạch y, che mặt bằng vuông lục trắng, chỉ chừa đôi thu nhãn long lanh, đen láy như hai hạt nhân.
Mặt hoa cá»§a Vi Thiên CÆ¡ sa sầm khi thấy nữ nhân kia. Nàng truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Hạ Quân Bình:
- Hạ công tử nhận ra cô ta chứ?
Hạ Quân Bình lắc đầu.
Vi Thiên Cơ nhìn lại nữ nhân che mặt Một gã môn hạ đội xích y nhấc chiếc đôn cho nàng ngồi. Sự kính cẩn của gã chứng tỠthân phận rất cao của nữ nhân trong giáo giới Dị Thần.
Nàng yên vị xong, mới phát lệnh:
- ÄÆ°a gã vào!
Từ ngoài cửa miếu, hai gã xích y dẫn Dương Quân Tùng vào cổ miếu.
Vi Thiên CÆ¡ vừa thấy Dương Quân Tùng đã ngây ngưá»i sá»­ng sốt nhìn Hạ Quân Bình.
Hạ Quân Bình cũng ngơ ngẩn chẳng khác gì nàng.
Vi Thiên Cơ nheo mày. Nàng như không còn tin vào mắt mình nữa, nghĩ thầm:
- "Thật là kỳ lạ, sao trên Ä‘á»i lại có hai ngưá»i giống nhau như hai giá»t nước?" Nàng nhìn qua Quân Bình, truyá»n âm nói:
- Hạ huynh nghĩ thế nào?
Quân Bình lắc đầu.
Thiên Cơ nói tiếp:
- Chúng ta có bị hoa mắt không?
- Chúng ta không bị hoa mắt đâu, nhưng đây là một chuyện không thể nào tưởng tượng được.
Bên ngoài, nữ nhân nhìn Dương Quân Tùng:
- Tiểu Thần Toán Tá»­, má»™t lần nữa bổn cô nương há»i ngươi bá»™ Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can, ngươi giấu ở đâu?
Quân Tùng nhăn nhó, gãi đầu:
- Tại hạ đã nói năm lần bảy lượt rồi, rằng tại hạ không giống Tiểu Thần Toán Tá»­, hay Toán Tá»­ Tiểu Thần gì cả. Tại hạ cÅ©ng chẳng há» biết Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can hay Can Thiên Xích Lưá»ng. Tại hạ là Dương Quân Tùng, thiên hạ đệ nhất hoa? đầu quân cá»§a trấn Trung Châu.
- Ngươi vẫn còn khăng khăng nói nhăng nói cuội nữa à?
- Không phải là không phải chứ gì mà nhăng với cuội.
Dương Quân Tùng rít má»™t luồng chân khí thật sâu, gắt gá»ng nói:
- Nếu như có cô nương muốn tại hạ trổ nghá» hoa? đầu quân thì tại hạ sẵn sàng biểu diá»…n thiện nghệ cho cô nương thấy. Còn như há»i tại hạ vá» cái cá»§a khi Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can, hay Tiểu Thần Toán Tá»­ gì đó thì Dương Quân Tùng này đành chịu vậy.
Äôi chân mày cá»§a nữ nhân cau hẳn lại.
Nàng chìa tay vỠphía gã môn hạ đứng bên cạnh:
- ÄÆ°a chân dung cá»§a Hạ Quân Bình ra đây.
Gã môn hạ liá»n trao qua tay nàng bứa chân dung hoa tiết cuốn tròn. Nữ nhân mở bức chân dung ra ngắm nhìn rồi định nhãn quan sát Dương Quân Tùng rồi nhìn lại bức chân dung.
Nữ nhân hừ nhạt nói:
- Ngươi vá»ng ngôn ba hoa cÅ©ng bằng thừa mà thôi. Tiểu Thần Toán Tử… Ngươi định qua mắt bổn cô nương ư?
Nàng vừa nói vừa thảy bức chân dung vỠphía Dương Quân Tùng. Quân Tùng đón lấy bức chân dung rồi ngắm nhìn. Y sững sỠhá hốc miệng mãi một lúc mới thốt lên:
- Trá»i đất!
Nữ nhân cưá»i khảy. Tiếng cưá»i cá»§a nàng nghe thật trong trẻo và đầy ấn tượng.
Nàng nói:
- Tiểu Thần Toán Tử… Ngươi còn chối thân phận của mình nữa hay không?
Quân Tùng cuá»™n tròn bức há»a chân dung.
- Hắn giống tại hạ như hai giá»t nước, nhưng Quân Tùng là Quân Tùng. Còn ngưá»i ta là ngưá»i ta.
Cặp chân mày vòng nguyệt cá»§a nàng lại nhíu vào. Buông má»™t tiếng thở ra, nữ nhân gằn giá»ng nói:
- Tiểu Thần Toán Tá»­, dù cho ngươi có dụng xảo ngôn thì cÅ©ng không chối thân phận cá»§a ngươi đâu. Ngươi muốn giữ lại cái mạng cá»§a mình thì phải nói ra bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can.
Quân Tùng gắt gá»ng nói:
- Tại sao nàng lại không tin ta chứ? Nếu như ta biết bá»™ tiên thư khỉ kia thì đã trao quách cho nàng rồi. Trên Ä‘á»i này, ngưá»i giống ngưá»i là lẽ bình thưá»ng thôi mà. CÅ©ng như giá»t nước này giống như giá»t nước kia chứ có lạ gì mà nàng cứ khăng khăng nói Quân Tùng há»a đầu quân là Tiểu Thần Toán Tá»­.
Quân Tùng bá»±c dá»c gãi đầu:
- Ta tức chết đi được. Tại sao cái gã Tiểu Thần Toán Tử ôn dịch kia lại có chân diện giống Quân Tùng chứ? Phải chi cái mặt của ngươi giống con cá ngão thì ta đâu đến nỗi bị như thế này.
Thiên CÆ¡ nhìn qua Quân Bình, mỉm cưá»i.
Quân Bình nhìn nàng, nhún vai.
Thiên CÆ¡ nói bằng thuật truyá»n âm nhập mặt:
- Nếu chân diện dung của Hạ huynh đúng như gã kia nói thì Thất Tiên Tử Tục Vạn Hương đã không động tâm giải thoát cho huynh đâu.
- Tiếc mặt của Quân Bình lại không giống như gã công tử kia nói.
Nữ nhân từ từ đứng lên. Nàng bước đến đứng đối mặt với Quân Tùng:
- Tiểu Thần Toán Tử…. Nếu ngươi không nói ra nÆ¡i cất giấu bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can thì bổn cô nương buá»™c phải dụng đến cá»±c hình.
Quân Tùng biến sắc, ấp úng nói:
- Cô nương dụng cực hình với ta à?
- Bổn cô nương không nói ngoa đâu.
Quân Bình giãy nãy, nhăn nhó nói:
- Cô nương hãy xét lại đi. Xem cho kỹ bức hoa. tiết, có thể có điểm nào đó phân biệt giữa tại hạ và cái gã ôn dịch Tiểu Thần Toán Tử của cô nương.
Nàng gắt gá»ng nạt ngang:
- Bổn cô nương đã xem kỹ rồi.
- Xem kỹ lại nữa đi mà.
- Bổn cô nương đã cho ngươi xem rồi đó. Thế ngươi có tìm ra chỗ nào để phân biệt không?
Dương Quân Tùng lại giở bức há»a tiết. Y bất giác reo lên:
- A, đây rồi!
- Ngươi phát hiện ra bức há»a tiết này có chá»— nào khác vá»›i ngươi?
Quân Tùng xuýt xoa nói:
-Nếu không phát hiện ra thì Quân Tùng chắc bị cực hình tra khảo của cô nương.
May quá… tại hạ lại phát hiện ra.
Nữ nhân nghiêm giá»ng nói:
- Công tử phát hiện chổ nào?
Quân Tùng ngắm bức há»a tiết, xuýt xoa nói:
- Aùi chà… mắt, tai, mÅ©i, miệng và kể cả bá»™ mặt cá»§a gã Tiểu Thần Toán Tá»­ này Ä‘á»u giống tại hạ, nhưng rõ ràng có khác má»™t chá»— rất rõ.
Nữ nhân nhìn thẳng vào mặt Dương Quân Tùng.
Quân Tùng mặc nhiên với cái nhìn của nàng mà dửng dưng nói:
- Cô nương biết y khác chỗ nào không?
Nàng nghiêm giá»ng há»i:
- Chỗ nào?
- Y có cái thần cá»§a chá»§ nhân bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can, tất sẽ mang chân mạng võ lâm minh chá»§. Còn tại hạ thì có cái thần cá»§a thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân. Cả tại hạ lẫn gã Tiểu Thần Toán Tá»­ này Ä‘á»u có cốt mạng cá»§a thiên hạ đệ nhất cả, nhưng gã là ngưá»i cá»§a võ lâm còn tại hạ là ngưá»i cá»§a bếp lò. Cái đó là cái khác cÆ¡ bản, cô nương chắc sẽ nhận ra.
Nữ nhân cau mày:
- Công tử nhận xét như thế à?
- Tại hạ không thể nào nhận xét sai được.
- Công tá»­ nhận xét tinh tưá»ng lắm!
- Cô nương đã khẳng khái như vậy, Quân Tùng này cảm kích vô cùng.
Y ôm quyá»n xá nữ nhân, hứng khởi nói:
- Trắng đen đã được phân biệt, giỠtại hạ mạng phép cáo từ.
Dương Quân Tùng xá thêm một lần nữa, khách sáo nói:
- Cô nương bảo trá»ng, tại hạ mong cô nương sá»›m tìm được Tiểu Thần Toán Tá»­.
Y thốt dứt lá»i, trở bá»™ quay bước bá» Ä‘i ra cá»­a. Y Ä‘i được quá đến ngưỡng cá»­a cổ miếu thì hai gã môn hạ Dị Thần Gíao vá»›i trưá»ng Ä‘ao án ngang cản lại.
Quân Tùng nhíu mày nói:
- Tại hạ chẳng còn gì ở đây nữa, các vị cản ta làm gì. Khi nào Quân Tùng mở được má»™t tá»­u Ä‘iếm, sẽ thân hành má»i các vị đến thưởng lãm tài nghệ thiên hạ đệ nhất hoa? đầu quân cá»§a tại hạ.
Y vừa dứt câu thì nữ lang cũng khẽ khoát tay ra hiệu. Tất nhiên Quân Tùng đâu thoát được cái khoát tay của nàng. Nói xong câu đó, Quân Tùng len qua giữa hai gã môn hạ Dị Thần Giáo toan bước ra ngoài thì hai gã đó lại cặp nách y.
Quân Tùng thét lên:
- Các ngươi làm gì vậy?
Mặc cho Quân Bình thét, hai gã môn hạ Dị Thần Giáo vẫn nhấc bỗng y lên, kéo lê vỠphía nữ lang.
Quân Tùng giãy nảy:
- Ta đã nói rõ trắng đen rồi mà.
Mặc cho nói rõ trắng đen rồi mà.
Mặc cho y thét, hai gã môn hạ Dị Thần Giáo vẫn đè Quân Tùng nằm xuống sàn cổ miếu.
Nữ lang lạnh nhạt nói:
- Công tá»­ quả là kẽ ngoa ngôn hồ đồ xem thưá»ng bổn cô nương. Công tá»­ tưởng nói nhăng nói cuá»™i thì bổn cô nương tin sao?
Nàng thở hắt ra một itếng, rồi phán lệnh:
- Khảo hình !
Hai gã Dị Thần Giáo liá»n ép Quân Tùng nằm xuống sàn cổ miếu, trong khi nữ lang lòn tay sau lưng rút ngá»n roi da.
Nàng nhìn Quân Tùng nhạt nhẽo nói:
- Sao… công tá»­ có khai ra nÆ¡i cất giấu bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can hay không?
Quân Tùng thét lên:
- Tại hạ biết gì mà nói!
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng. Quân Tùng thì nữ lang đã thắng tay quất má»™t ngá»n roi đánh thẳng vào lưng gã.
Chát… Quân Tùng nảy giật ngưá»i thét lên:
- Ai cha… Y muốn giãy giụa nhưng hai gã môn hạ Dị Thần Giáo ghá»m cứng không sao nhúc nhích được.
Nữ lang giơ thẳng tay toan quất xuống một roi nữa thì Quân Bình gân cổ thét lớn:
- Dừng tay!
Nữ lang từ từ hạ tay xuống:
- Công tá»­ nhá»› ra nÆ¡i cất giấu bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích rồi chứ?
- á»i cha, Ä‘au thật Ä‘au thật đó.
- Nhát roi thứ hai còn đau hơn nữa.
Quân Tùng cau có nói:
-Buông tại hạ ra đi, rồi ta sẽ nói.
Nữ lang hất mặt. Hai gã giáo đồ liá»n buông tứ chi Quân Tùng. Y uể oải đứng lên.
Xoa vùng lưng vừa bị nhát roi của nữ lang, Quân Tùng xuýt xoa nói:
- NhỠcó nhát roi của nàng mà tại hạ mới nhớ ra.
- Công tá»­ nhá»› nÆ¡i cất giấu bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích phải không?
Quân Tùng thở dài nói:
- Ngoài bá»™ thiên thư đó còn má»™t Ä‘iá»u vô cùng hệ trá»ng. Nếu không có nhát roi tàn nhẫn cá»§a nàng thì tại hạ đã không nhá»› được cái gì rồi.
- Bổn cô nương hy vá»ng công tá»­ sẽ không dụng những lá»i xảo ngôn hồ đồ như vừa nói.
Quân Tùng lắc đầu:
- Tại hạ đâu muốn chịu thêm đòn roi mà xảo ngôn với cô nương.
- Thế thì công tử hãy nói.
- Nói phải có đầu có đuôi chứ.
- Tôi Ä‘ang rá»­a tai nghe những lá»i giải trình cá»§a công tá»­.
Dương Quân Tùng gãi đầu:
- Thế này… Tại hạ vốn có ngưá»i anh song sinh giống tại hạ như hai giá»t nước.
Ngưá»i đó chính là Tiểu Thần Toán Tá»­.
Nữ lang cau mày.
- Äừng nóng giận. Từ từ tại hạ sẽ kể cho cô nương hiểu.
- Tôi muốn biết nÆ¡i cất giữ bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích. Công tá»­ nói ra chá»— đó Ä‘i.
Quân Tùng gãi đầu:
- Nhất thá»i tại hạ không nhá»› ra, nhưng nhất định sẽ dẫn cô nương đến chá»— đó.
- Sao… Công tử không nhớ à?
- Sự thật là như vậy đó.
Nữ lang toan quất roi vào Quân Tùng nhưng y đã vá»™i khoát tay co ngưá»i lại:
- Hãy nghe tại hạ nói đã chứ. Äại ca cá»§a tại hạ đúng là Tiểu Thần Toán Tá»­.
Ngưá»i có giữ bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích cá»§a cô nương. Má»™t hôm ngưá»i bá»—ng giở chúng , bá» nhà Ä‘i, tại hạ chẳng biết y Ä‘i đâu, nhưng trước khi Ä‘i y có nói đến… Quân Tùng xoa trán.
Nữ lang gắt gá»ng nói:
- Y nói gì?
- Äể tại hạ nhá»› coi… À…. Y nói đến bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích Thiên Can.
Äó là bá»™ sách có thể đưa y đến chức vị võ lâm minh chá»§.
Nữ lang lưá»m Quân Tùng.
Quân Tùng rúm ngưá»i lại:
- Y còn nói đến… cái gì nhỉ… Quân Bình vỗ trán mình.
Nữ lang từ từ rút tay lại như há»m chuẩn bị phát ra má»™t ngá»n roi nữa.
Quân Tùng hối hả:
- Ta nhá»› ra rồi. Äại ca ta nhắc đến Thiên Ma Cốc. Äúng rồi, Thiên Ma Cốc.
Y vá»— tay:
- Äúng rồi… Có thể đại ca đã Ä‘em bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích giấu trong Thiên Ma Cốc.
Cặp chân mày vòng nguyệt của nữ lang nhíu khịt lại với nhau. Nàng gay gắt nói:
- Thiên M a Cốc?
Quân Tùng gật đầu:
- Äúng như vậy đó. Bá»™ thiên thư Lưá»ng Thiên Xích mà cô nương nói đến nhất định đã được đại ca giấu ở Thiên Ma Cốc.
- Thiên Ma Cốc, bổn cô nương từng nghe nói đến địa danh này.
Quân Tùng chớp mắt:
- Cô nương chưa từng nghe à?
- Nếu cô nương chưa từng nghe địa danh Thiên Ma Cốc chì là lá»i xảo ngôn cá»§a công tá»­.
Quân Tùng trợn mắt, khoát tay:
- Cô nương không biết nhưng tại hạ biết. Tại hạ sẽ đưa cô nương đến Thiên Ma Cốc.
Tất cả những lá»i đối đáp giữa Dương Quân Tùng và nữ lang vận võ phục bạch y Ä‘á»u đến tai Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡ và Hạ Quân Bình. Hạ Quân Bình thấy Quân Tùng bị hoa. vô đơn chí, bất giác động lòng, liá»n quay sang nói vá»›i Thiên CÆ¡:
- Vi cô nương… Vi cô nương có thể giúp y được không?
Nàng nhìn Quân Bình:
- Huynh muốn giúp gã à?
- Tại hạ không đành lòng thấy ngưá»i vì giống mình mà gặp há»a.
Thiên CÆ¡ mỉm cưá»i, truyá»n âm nói:
- Nếu Thiên Cơ giúp thì huynh mắc nợ Thiên Cơ đó.
Quân Bình khẽ gật đầu.
Thiên CÆ¡ lưá»m chàng, rồi bước ra khá»i bệ thá».
Vừa xuất hiện, Thiên Cơ lên tiếng nói:
- Thiên Cơ cũng có thể đưa cô nương dến Thiên Ma Cốc.
Bá»n môn hạ Dị Thần Giáo bất ngá» thất ngưá»i từ sau bệ thá» thần hoàng bước ra, đồng loạt rút binh khí. Binh khí cá»§a bá»n giáo đồ chưa kịp tuốt khá»i ra thì ngá»c thá»§ cá»§a Vi Thiên CÆ¡ đã cất lên.
Rét… Hai ánh chá»›p bạc hình cánh chim cắt má»™t đưá»ng vòng cung thật tuyệt đẹp, rồi quay trở lại song thá»§ cá»§a nàng. Khi chúng nằm gá»n trong ngá»c thá»§ cá»§a Vi Thiên CÆ¡ thì năm gã môn hạ Dị Thần Giáo đã bị đứt yết hầu ngã vật xuống sàn miếu cổ.
Thiên Cơ nói:
- Muốn đến Thiên Ma Cốc phải có ma theo cùng.
Nữ lang nhanh chóng nhận ra Vi Thiên Cơ. Nàng buột miệng thốt:
- Chủ nhân Phi Tiên Hồ.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, nữ lang thi triển bá»™ pháp thần kỳ lòn ra sau lưng Dương Quân Tùng. Ngá»c roi cá»§a nàng nhanh chóng quất lấy cổ há» Dương.
Thiên Cơ cau mày.
Nàng toan thốt lá»i nói khích nữ kang kia, để buá»™c ả phải giao thá»§ vá»›i mình, nhưng nữ lang như Ä‘á»c được ý niệm cá»§a nàng, liá»n phát lệnh:
- Giết nàng cho bổn cô nương!
Năm gã Dị Thần Giáo đồ còn lại đồng loạt vung đại đao lao vào Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ, trong khi nữ lang cắp ngang hông Dương Quân Tùng thoát nhanh ra ngoài miếu cổ.
Thấy nữ lang cắp Quân Tùng bá» Ä‘i, Thiên CÆ¡ khẩn trương, dụng luôn cặp phi Ä‘iểu thiên can danh bất hư truyá»n làm nên danh vị chấn động võ lâm cá»§a mình.
Năm lưỡi đao đồng loạt bị chiếc phi điểu thiên can từ hữu thủ của nàng thoát ra đánh bật ngược trở lại, còn chiếc bên trái như một chiếc lưỡi tầm sét ngoằn ngoèo lia nhanh qua vùng yết hầu của năm gã môn hạ Dị Thần Giáo.
Những tiếng rú thét lên thảm não rồi năm gã đó đổ sập tá»›i trước chẳng khác nào năm cây chuối bị phạt ngang. Hạ tá»­ bá»n giáo đồ Dị Thần Giáo, Vi Thiên CÆ¡ lạng ngưá»i băng ra bên ngoài cổ miếu, nhưng bóng dáng cá»§a nữ lang và Dương Quân Tùng đã mất hút rồi.
Nàng đảo mắt nhìn quanh.
Hạ Quân Bình từ trong cổ miếu bước ra.
Vi Thiên Cơ hậm hực nói:
- Tức thật… ả đã thoát chạy cùng với gã kia rồi.
Hạ Quân Bình lo lắng.
Vi Thiên Cơ nói:
- Hạ huynh sao lại ngơ ngẩn như vậy?
- Chúng ta không giải thoát được cho vị huynh đệ kia.
Vi Thiên Cơ sa sầm mặt hoa:
- Y giống huynh do ý trá»i. Nếu như bá»n Dị Thần Giáo Ä‘em gã Ä‘i thì huynh càng có cÆ¡ há»™i đến được Ä‘á»n thiêng.
Nhưng sao Hạ Quân Bình vẫn lo lắng bồn chồn. Hạ Quân Bình có cảm giác nao nao khi không giải thoát được vị huynh đệ kia. Cảm giác đó gợi cho Hạ Quân Bình ý nghÄ©, mình và ngưá»i kia có mối quan hệ vá»›i nhau.
Vi Thiên Cơ lắc đầu:
- Ngưá»i giống ngưá»i là chuyện bình thưá»ng thôi.
- Biết là như vậy, nhưng Hạ Quân Bình vẫn nao nao khi nghĩ đến y.
Chàng nhìn Vi Thiên Cơ:
- Vi Thiên Cơ… Hạ Quân Bình và cô nương phải tìm ra ngưá»i đó. Hạ Quân Bình muốn gặp y.
Nàng lưá»m chàng:
- Nhưng trước hết phải tìm đại phu để trị nội thương cho huynh đã.
Giá»ng cá»§a nàng thật nghiêm buá»™c Hạ Quân Bình phải tuân phục.
Hạ Quân Bình buông một tiếng thở ra:
- Hạ Quân Bình theo chỉ huấn của Vi cô nương. Nhưng nhất định phải tìm ra vị huynh đệ kia.
- Khi nào huynh bình phục, Vi Thiên Cơ sẽ đi tìm cho huynh.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #20  
Old 07-04-2008, 05:52 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 20

Xảo ngôn ứng thiên mạng
Mạng Kỳ Băng cầm lấy gốc cây khoái Ä‘ao, rồi từ từ đứng lên. Trước khi rá»i khá»i bàn đối ẩm vá»›i Tú Tú và Trinh Trinh, y không quên uống cạn chén rượu đầy. Uống xong chén rượu đó, Mạng Kỳ Băng má»›i rảo bước đến trước mặt Lịnh Chấn Kỳ.
Y nhạt nhẽo nói:
- Các hạ đã nhận ra Mạng mỗ?
- Tại hạ đã nghe ngoại danh Sát Thá»§ Äao Vương cá»§a các hạ.
- Nghe tất biết đao pháp của Mạng mỗ.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu:
- Nghe nhưng chưa biết, giá» thì muốn biết. Nhưng trước khi tại hạ há»™i ngá»™ Ä‘ao pháp cá»§a các hạ thì muốn biết má»™t đôi Ä‘iá»u.
Mạng Kỳ Băng khoanh tay trước ngực:
- Ta rá»­a tai nghe các hạ há»i.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn Mạng Kỳ Băng :
- Các hạ giết được bao nhiêu ngưá»i rồi?
- Không đếm xuể nữa.
- Má»™t mạng ngưá»i các hạ lấy bao nhiêu kim lượng?
- Trăm lượng.
Cặp chân mày rậm rịt của Lịnh Chấn Kỳ giãn ra. Y khẽ gật đầu, ôn nhu nói:
- Má»™t cái giá đáng đấy. Nếu như tại hạ có ai thuê giết má»™t ngưá»i vá»›i giá trăm lạng e khó từ chối.
Y nhìn xấp ngân phiếu trên bàn:
- Thế theo các hạ mạng của Lịnh Chấn Kỳ đáng bao nhiêu?
Sát Thá»§ Äao Vương nhạt nhẽo đáp:
- CÅ©ng như những ngưá»i khác.
- Chỉ đáng trăm lạng thôi ư?
- Không hơn không kém.
Lịnh Chấn Kỳ nhếch mép:
- Thế mà ở đây, trên chiếc bàn này lại có tá»›i tám trăm lạng tính bằng ngân lượng. Xin há»i các hạ số kim lượng này là số tiá»n cho mạng cá»§a các hạ?
- Nếu các hạ có thể lấy mạng ta.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu:
- Một trăm lạng, các hạ đã khó có thể bỠqua thì không sao làm ngơ với số kim ngân khổng lồ này.
Mạng Kỳ Băng nhún vai:
- Thế sao ngươi chưa động thủ?
Lịnh Chấn Kỳ bình thản đáp lá»i Mạng Kỳ Băng:
- Bởi tại hạ chưa há»i hết những lá»i Ä‘iá»u mình Ä‘ang thăc mắc.
- Ngươi cứ há»i cho hết.
- Các hạ chắc phải có nguyên nhân nên mới muốn lấy thủ cấp của tại hạ?
- Ta có một nguyên nhân thật vô lý nhưng lại rất có lý.
- Äó là má»™t câu trả lá»i hay câu đố vá»›i tại hạ?
- Ngươi cho là câu trả lá»i hay câu đố?
- Có lẽ là một câu đố.
- Nếu là một câu đố thì ngươi có thể giải thích được không?
Lịnh Chấn Kỳ nheo mày, suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Nếu như các hạ cho câu nói vừa rồi là má»™t câu đố thì Lịnh Chấn Kỳ có thể giải thích được. Bằng như nói không phải là má»™t câu đố thì tại hạ sẽ xem như đó là câu trả lá»i cá»§a các hạ.
Mạng Kỳ Băng nhún vai:
- Ta thích ngưá»i khác hiểu vá» mình hÆ¡n là phải tìm hiểu ngưá»i khác.
Lịnh Chấn Kỳ nhếch môi gật đầu:
- Rất hay… Má»™t câu nói rất hay. Tại hạ nghe câu nói này chắc phải ghi tạc trong lòng để sau này có ai há»i sẽ lặp lại đúng như lá»i cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng. Xét cho cùng thì câu nói vừa rồi cá»§a các hạ là má»™t câu đố.
Kỳ Băng nhạt nhẽo nói:
- Ngươi muốn nghĩ sao cũng được. Nếu ngươi cho là câu đố thì tự giải trình đi.
- Tại hạ sẽ giải trình ngay đây, nhưng trước khi giải trình thì Lịnh Chấn Kỳ muốn thỉnh giáo Ä‘ao pháp tuyệt luân cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng.
- Ta cÅ©ng Ä‘ang rất cao hứng. Chỉ sợ Ä‘ao pháp cá»§a ta quá ư tàn nhẫn nên không kịp để ngươi có thá»i gian giải trình câu đố cá»§a ta.
Mạng Kỳ Băng dứt lá»i, Lịnh Chấn Kỳ ngá»­a mặt cưá»i khanh khạch. Tràng tiếu ngạo nghe như tiếng ma tru, qá»§y khóc, hay tiếng khua chiêng cá»§a má»™t đám ma.
Lịnh Chấn Kỳ cắt ngang tràng cưá»i, lắc đầu nhìn Mạng Kỳ Băng, nói:
- Ta có thể nói sai ư?
Lịnh Chấn Kỳ bình thản gật đầu:
- Lịnh Chấn Kỳ không ngoa ngôn đâu.
- Trên võ lâm không ai dám xem thưá»ng Ä‘ao pháp cá»§a Mạng má»—.
- Äó là chuyện trước đây, nhưng bây giá» thì khác.
Mạng Kỳ Băng sa sầm mặt:
- Khác như thế nào?
- Trước đây trên võ lâm không có Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ, hôm nay thì đã có.
- Ngưá»i quá tá»± thị rồi đó.
Lá»i vừa dứt trên hai cánh môi, miệng vừa khép lại thì lại ngá»n khoái Ä‘ao sát nhân cá»§a Mạng Kỳ Băng đã cắt ra má»™t đưá»ng Ä‘ao thẳng tắp, tập kích trá»±c diện Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Aùnh Ä‘ao vừa xuất hiện, sát Ä‘ao đã phát ra má»™t luồng khí lạnh lan nhanh qua các gã khách du lãm Dạ Tình lầu. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u má»™t cảm nhận, da mình nổi đầy gai ốc, cùng vá»›i hẳn khí xuất hiện trong cá»™t sống.
Äao pháp cá»§a Mạng Kỳ Băng đúng là thứ Ä‘ao pháp giết ngưá»i, nên nó vừa xuất hiện là tiá»m ẩn sát khí trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp. Lưỡi Ä‘ao sắc có thể chém sắt như chém bùn lia tá»›i cần cổ Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Äối phó vá»›i chiêu Ä‘ao sát nhân, tàn nhẫn cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng, Lịnh Chấn Kỳ chỉ hÆ¡i nghiêng ngưá»i gã vá» sau. Äá»™ng tác cá»§a y thật đơn giản, nhưng phối hợp vá»›i má»™t ngón chỉ Ä‘iểm tá»›i sóng lưỡi Ä‘ao cá»§a đối phương.
Cách… Äầu ngá»n chỉ chạm vào cá»™t sóng Ä‘ao phát ra má»™t tiếng khô khốc nhưng nó đủ lá»±c đẩy lệch lưỡi Ä‘ao qua bên. Ngá»n chỉ pháp xanh rá»n trượt trên sóng Ä‘ao, toé ra những tia lá»­a li ti, tợ bầy Ä‘om đóm bị động ổ.
Tinh nhãn cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ như đóng Ä‘inh vào mặt há» Mạng, y chợt khẽ chá»›p mắt má»™t cái khi ngá»n chỉ pháp xanh lè chạm tá»›i đốc Ä‘ao.
Tả lại tình huống kia không thể nói hết sá»±c biến hoá nhanh đến ngoài mức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i, chỉ có thể nói, khi Ä‘ao loé lên thì chỉ pháp cÅ©ng đã đến được tá»›i dốc Ä‘ao sau má»—i lần âm thanh va chạm khô khốc.
Mạng Kỳ Băng Ä‘ang sững sá» trước chỉ pháp cứng như sắt thép thì ngá»n chỉ ấn mạnh tá»›i vá»›i má»™t ná»™i lá»±c mãnh liệt, buá»™t ngá»n khoái Ä‘ao phải chệch qua má»™t bên.
Hai vành môi vẩu cá»§a há» Lịnh thoạt nhếch lên, chỉ pháp biến thành trảo công vồ lấy hổ khẩu, để hữu thá»§ cá»§a đối phương thá»™p được hổ khẩu cá»§a mình thì xem như mất hẳn thế công mà rÆ¡i vào hạ phong, mặc dù giật mình bởi sá»± biến hoá cá»§a sá»± tinh quái cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ, nhưng Sát Thá»§ Äao Vương đâu thể sá»›m mất thượng phong được.
Hữu thá»§ buông đốc Ä‘ao, vá»— thẳng tá»›i trảo công cá»§a Lịnh Chấn Kỳ má»™t chưởng, trong khi tả thá»§ thì thá»™p lại dốc ngá»n khoái Ä‘ao. Lối hoá giải chuyện đảo nhật nguyệt cá»§a Mạng Kỳ Băng quả thần kỳ, không hổ danh là sát thá»§ danh chấn trong chốn võ lâm.
Lịnh Chấn Kỳ còn phải ngạc nhiên thốt:
- Hay lắm!
Cùng vá»›i tiếng cá»§a gã thì trảo và chưởng chạm thẳng vào nhau, cùng lúc ngá»n khoái Ä‘ao được Mạng Kỳ Băng liên thá»§ lia ngang định phá»›t đứt thá»§ cấp cá»§a há» Lịnh.
Chát… Cạch… Mạng Kỳ Băng đã dụng đến tám thành công lá»±c dồn vào đơn chưởng đánh thẳng đỡ vào trảo công cá»§a đối phương, nhưng khi chưởng vừa chạm vào trảo cá»§a há» Lịnh thì Sát Thá»§ Äao Vương má»›i giật thót ruá»™t, chưởng ảnh vào má»™t bàn chông lạnh ngắt, tạo ra má»™t luồng khí băng hà giá buốt thá»c sâu đến tận óc khiến mắt hoa cả lên.
Còn ngá»n khoái Ä‘ao thì đã bị tả thá»§ xanh rá»n cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thá»™p thẳng tá»›i bất kể sá»± sắt bén cá»§a nó. Thế chá»™p cá»§a Lịnh Chấn Kỳ khiến cho những ngưá»i thị trận Ä‘oán chắc bản thá»§ cá»§a gã sẽ bị Ä‘ao chém đứt lìa, nhưng không, ngược lại ý niệm cá»§a má»i ngưá»i, ngá»n khoái Ä‘ao không chém đứt được bàn tay xanh rá»n cá»§a há» Lịnh mà lại nằm gá»n trong bả thá»§ cá»§a y sau âm thanh va chạm như tiếng khua cá»§a kim loại.
Mạng Kỳ Băng xuất hạn mồ hôi đã từng bôn ba trên giang hồ vá»›i ngoại danh Sát Thá»§ Äao Vương, y chưa từng gặp má»™t đối thá»§ nào khá dÄ© đỡ được má»™t chiêu Ä‘ao chứ đừng nói bắt gá»n ngá»n khoái Ä‘ao dá»… hÆ¡n bắt má»™t con côn trùng.
Mạng Kỳ Băng toan rút chưởng ảnh mình lại thì cảm giác giá buốt khiến cho cánh tay phải tê rần không còn tuân theo ý muốn cá»§a gã nữa, mà phải buông thõng chẳng khác gì Giã Äình Nhu.
Trong tình thế chẳng đặng đừng , dù muốn hay không muốn, Mạng Kỳ Băng cÅ©ng phải rút bằng được ngá»n khoái Ä‘ao vá». Y rùn tấn gồng mình, dồn tất cả lá»±c vào tả thá»§ rút lại ngá»n khoái Ä‘ao Ä‘ang nằm gá»n trong tả thá»§ xanh rá»n cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Vừa tấn công , Mạng Kỳ Băng vừa nghĩ:
- "Mạng mỗ liệt một cánh tay thì ngươi phải mất một cánh taỵ" Với ý niệm đó, Mạng Kỳ Băng dồn tất cả nội lực vào tả thủ.
Hai cánh môi cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nhếch lên. Y như Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Mạng Kỳ Băng, liá»n nhún vai, lạnh nhạt nói:
- Lưỡi khoái đao của các hạ đâu thể sánh bằng đôi thanh ma thần thủ của ta.
Y vừa nói vừa mượn sức khí lá»±c cá»§a Mạng Kỳ Băng, đẩy thẳng dốc Ä‘ao đập vào chính Sát Thá»§ Äao Vương. Mạng Kỳ Băng bất ngá» vá»›i thế công biến hoá cá»§a đối phương, buá»™c phải lách đầu né tránh.
Sát Thá»§ Äao Vương không ngỠđối phương lại có sá»± linh hoạt tuyệt vá»i như vậy. Y chưa kịp lấy lại tịnh tâm thì hữu thá»§ xanh rá»n cá»§a Hoạt Diêm La chắp lại như má»™t mÅ©i Ä‘ao, chém xả váo nách bá» vai trái cá»§a gã.
Phập… Bàn tay xanh rá»n tợ như má»™t lưỡi bảo Ä‘ao bén ngót chém sắt như chém bùn, tiện lìa cánh tay cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương như ngưá»i ta chặt cánh má»™t con gà.
Mạng Kỳ Băng thốt lên:
- á»i… Y lão đảo thối lui năm bá»™ từ bả vai bị chặt, má»™t vòi máu phún ra rưới đỠcả ná»n gian tiá»n sảnh.
Cùng vá»›i tiếng thốt đó, Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng phải thối lui năm bá»™ vẫn chưa đứng vững. Khi y định thần thì Hoạt Diêm La đã dụng Cầm Nã Thá»§ khống chế bá» vai Ä‘ang rưới máu rải khắp gian tiến sảnh toà Dạ Tình thá»§y lầu.
Mạng Kỳ Băng nhìn Lịnh Chấn Kỳ bằng ánh mắt hãi hùng.
Äáp lại ánh mắt cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương là cái lắc đầu chế giá»…u và khinh thị cá»§a Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Y nói:
-Mạng các hạ chắc chưa từng đối mặt với cái chết.
- Hãy hạ thủ đi!
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai:
- Tại hạ có cái thú giết ngưá»i không như các hạ đâu.
Y vừa nói vừa Ä‘iểm má»™t ngón tay vào vết thương cá»§a Mạng Kỳ Băng. Mồ hôi xuất hạn ướt đẫm trán nhưng Sát Thá»§ Äao Vương không thể thốt được lá»i nào.
Hai cánh môi vẩu của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ hơi dẩu lên một chút. Y ôn nhu nói:
- Ta muốn Mạng các hạ giải trình câu đố đã đố ta.
Mạng Kỳ Băng đỠmặt vì thẹn. Y thở hắt ra má»™t tiếng rồi ngá»­a mặt cưá»i khằng khặc, gằn giá»ng nói:
- Ta đã từng là má»™t sát thá»§, thì có gì phải sợ cái chết để bị ngưá»i khác sai khiến chứ. Ngươi hiểu được thì hiểu, không hiểu được thì tá»± tim hiểu.
- Rất khí khái!
Lịnh Chấn Kỳ thốt xong câu nói lạnh nhạt đó liá»n ấn chỉ pháp vào bá» vai cụt đỠối cá»§a Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng.
Cái đau thấu lên đến tận óc, trán tuôn mồ hôi đổ xuống mặt phủ cả lên hai mắt.
Mạng Kỳ Băng nghiến răng ken két cố chịu cái đau khủng khiếp.
Thấy Mạng Kỳ Băng trong tình cảnh đó tất cả má»i ngưá»i gần như hồn siêu phách lạc, không còn giữ được thần hồn thần vía.
Lịnh Chấn Kỳ nói:
- Mạng các hạ đau lắm phải không?
Mạng Kỳ Băng nghiến răng không đáp lá»i Lịnh Chấn Kỳ. Y có muốn nói cÅ©ng không được, bởi cái Ä‘au cá»§a Hoạt Diêm La tạo ra khiến cho thần thức cá»§a gã không còn suy nghÄ© được gì nữa, mà chỉ còn những tiếng u u dá»™i lên trên đầu.
Chỉ pháp bất nhân cá»§a Lịnh Chấn Kỳ càng lúc càng thá»c sâu hÆ¡n vào vết thương cá»§a Mạng Kỳ Băng. Äây đúng là má»™t cuá»™c tra khảo vô tiá»n khoáng hậu. Trong cái Ä‘au tá»™t cùng đó, bất giác Sát Thá»§ Äao Vương Mạng Kỳ Băng sá»±c nhá»› đến lá»i bói quẻ cá»§a Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình.
Y buột miệng nói:
- Có lẽ đây là khắc tính mạng vận của ta.
Câu nói bâng quơ của Mạng Kỳ Băng khiến Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thoạt ngơ ngẩn.
Y nhìn sững hỠMạng:
- Các hạ vừa nói gì?




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™