Thốn Mang quyển 2 : Tử Đạn Chương 1 : Địa hạ quyền đàn
Dịch giả : Minerva Nguồn : Tàng Thư Viện
Cửa khẩu sân bay quốc tế New York Kennedy.
Một thanh niên tóc ngắn mặc áo đen mang hành lý đang đi bên trong, nửa thân trên mặc một chiếc áo thể thao màu đen không tay bó sát người, làm lộ rõ những đường cơ ngực và bụng gần như hoàn mỹ trên thân, cái này khiến cho mọi nữ nhân xung quanh không kìm được ánh mắt hướng về hắn ta.
Hắn ta chính là Lý Dương.
Lý Dương đã thay đổi, một năm phong cuồng huấn luyện trong căn cứ của Sở nghiên cứu sinh mệnh, thêm vào đó là sự cải biến của của thân thể do B1 Cơ nhân dược thuỷ mang lại, ngoại hình của Lý Dương đã trở nên kiên nghị hơn, nhưng sự kiên nghị không chỉ ở ngoại hình mà còn ở nhãn thần, khí chất của hắn ! Có thể là sự ra đi của Tuyết đã khiến Lý Dương thực sự trưởng thành lên, điều này đã khiến Lý Dương từ nam hài trở thành nam nhân, đây chính là sự chuyển biến về mặt tâm lý, chỉ như vậy mới tạo ra khí chất Lý Dương như bây giờ.
Kiểu tóc của Lý Dương cũng đã thay đổi, quá khứ là mái tóc dài mới lạ lập dị giờ đã thành tóc ngắn, chỉ còn dài có 1 inch, mái tóc cắt cao phối hợp với ngoại hình kiên nghị của Lý Dương, thêm vào đó là thân thể cường tráng gần như hoàn mỹ, hoàn toàn khiến cho vô số nữ nhân phải rên lên, có điều là toàn bộ phi trường này thật sự không có nữ nhân nào lại tiếp cận hắn.
Đó là vì khí tức của hắn, một khí tức băng lãnh, khí tức ngăn cách người ta từ xa. Trên người mặc áo thể thao màu đen cùng với một chiếc quần màu đen, toàn thân màu đen khiến cho sự băng lãnh trên thân càng thêm mở rộng.
“Đi đến Manhattan đường số 57 !” Lý Dương dùng tiếng Anh nói với tài xế. Lý Dương năm xưa là cao thủ hàng đầu của vương bài đặc chủng chiến đội “Long Nha”, đối với vũ khí kỹ thuật và Anh ngữ thập phần tinh thông.
Tài xế nghe thấy tức thì trừng mắt nhìn Lý Dương, hắn không phải vì Lý Dương lưu loát Anh ngữ như vậy mà kinh ngạc, tại New York người Châu Á giỏi tiếng Anh còn rất nhiều, hắn kinh ngạc chính là vì địa phương mà Lý Dương nói.
Manhattan đường sồ 57 !
Manhattan đường số 57 và 58 chính là những địa phương nguy hiểm nhất ở New York, trên hai con đường này, ngay cả cảnh sát New York cũng không dám tuỳ ý bắt người, chỉ riêng hai con đường này số án mạng mỗi năm cũng đã bằng một nửa của cả New York.
“Tiên sinh, ngài có biết đó là địa phương gì không ? Nếu như ngài là du khách, thì tôi xin khuyên ngày đừng đến đó, New York vẫn còn nhiều chỗ khác để vui chơi, như là Broadway nổi tiếng là kinh đô của nhà hát kịch opera và phòng mỹ thuật, ngài cũng có thể đến Chinatown để ăn món Hoa, rất là ngon đấy. Buổi tối ngài có thể đến Fifth Avenue hoặc dường số 42 để hưởng thụ cuộc sống về đêm”. Tài xế giống như hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu với Lý Dương về New York.
“Đừng lo lắng, tôi biết Manhattan đường số 57 là địa phương thế nào mà, nơi đó không phải là chỉ có chút nguy hiểm sao, đừng lo, cứ tự nhiên đi !” Lý Dương nhè nhẹ cười nói.
Tài xế nghe thế liền gật đầu nói : “Ô ! Tiên sinh đã biết vậy rồi thì tôi cũng không nói lời thừa nữa”. Liền đó tài xế mở máy xe chạy đến điểm đã định.
Manhattan đường số 57 và 58 vì sao lại nguy hiểm như vậy ?
Đó là vì hai con đường này được địa hạ thế giới gọi là “con đường quyền thủ”, những cao thủ hàng đầu tiếng tăm trên quốc tế hầu như đều tụ tập ở đây, các quyền thủ có thực lực mạnh mẽ nhưng tính cách thì chẳng ra làm sao cả, do vậy bình thường khi tranh chấp dẫn đến ngộ sát cũng là chuyện rất thường thấy.
New York là trung tâm kinh tế của nước Mỹ, đồng thời cũng là một trong những trung tâm kinh tế toàn thế giới, New York có 5 khu lớn : Manhattan, Brooklyn, Bronx, Queens và Richmond, trong đó Manhattan có diện tích nhỏ nhất, chỉ hơn 50 kilomét vuông, thậm chí chưa bằng một thôn trang nhỏ của Trung Quốc. Nhưng Manhattan tuy nhỏ như vậy nhưng lại là trung tâm của cả New York, các đại ngân hàng, các công ty bảo hiểm lớn, các đại công ty công nghiệp cùng với Sở giao dịch chứng khoán New York nổi tiếng thế giới, các sơ giao dịch chứng khoán của Mỹ cũng đều tập trung ở đây. Trong đó Wall Street là một đại danh từ của nền kinh tế hàng đầu nước Mỹ.
Nhưng mà --- Manhattan không chỉ là trung tâm kinh tế, nó đồng thời cũng là địa phương mà các thế lực ngầm trên thế giới tập trung đông đảo nhất.
Công viên trung tâm, công viên trung tâm của nước Mỹ, chiếm diện tích hơn 40 hécta, người thường đều biết công viên trung tâm đặc biệt đến thế nào, nhưng có mấy ai biết được, bên dưới công viên trung tâm này là thứ gì ?
Dưới lòng đất công viên trung tâm chiếm diện tích 30 hécta chính là tổng bộ của địa hạ quyền đàn.
Đúng vậy, công viên trung tâm nổi tiếng, biểu tượng của New York, biểu tượng của nước Mỹ --- Dưới lòng đất công viên trung tâm không ngờ lại chính là tổng bộ của địa hạ quyền đàn, là thiên đường cho các thế lực hắc ám tụ tập, khi vô số du khách đến tham quan du lãm công viên trung tâm, bọn họ sao có thể tưởng tượng được là ngay dưới chân họ có vô số cao thủ mà họ chỉ có thể thấy được trong các tác phẩm điện ảnh hay những tiểu thuyết huyễn tưởng ?
Cái này cũng không có gì kỳ quái, bởi ông chủ đằng sau địa hạ quyền đàn chính là thế giới ngũ đại Hắc bang gồm Mafia Mỹ và Thanh Bang với những cao thủ người Hoa nhiều như mây.
Thế giới ngũ đại hắc đạo phân biệt gồm có Thanh Bang của người Hoa ở Mỹ quốc, Mafia Mỹ, Châu Á có Hồng Bang và Sơn Khẩu Tổ, cùng với tung hoành khắp Châu Âu, đứng đầu trong ngũ đại hắc bang là Mafia Ý ! Trong đó Mafia Mỹ chính là thành phần phản bội tách ra từ Mafia Ý, do vậy Mafia Ý luôn tồn tại địch ý với Mafia Mỹ.
Lúc xưa khi kiến tạo công viên trung tâm, tổng bộ địa hạ quyền đàn cũng đồng thời được khởi công, với lực ảnh hưởng từ Mafia Ý và Thanh Bang lên Thượng nghị viện, thêm vào đó Mỹ là nước tư bản chủ nghĩa, đằng sau một số nhà đại tư bản đều có cái bóng của hai tổ chức hắc đạo siêu cấp này, bọn họ muốn kiến tạo tổng bộ địa hạ quyền đàn phía dưới công viên trung tâm là chuyện rất dễ dàng. (xin được thanh mình, đây là tiểu thuyết huyền huyễn, tất cả đều chỉ là tưởng tượng ra, mọi người đừng có kỳ vọng mà đến công viên trung tâm ở Mỹ mà tìm cao thủ nha ! Ha ha)
Manhattan đường số 57.
Lý Dương đi đến khu dân cư đường số 57, đương nhiên nhà ở tại Manhattan đều là biệt thự hào hoa, giá của mỗi căn đều khiến người ta phát sợ.
“Ừm, chính là nơi này !” Lý Dương nhìn toà biệt thự trước mặt, biệt thự trước mặt là một căn thuộc loại hào hoa hơn hẳn so với mấy chục căn biệt thự xung quanh, theo Lý Dương ước tính thì cái giá không dưới vài triệu USD. Cái này cũng chưa phải là đắt, biệt thự cùng loại ở Fifth Avenue giá còn trên 4-5 chục triệu USD, đương nhiên nguyên nhân chính là ở bản thân Fifth Avenue, nhưng mà ở Manhattan tấc đất tấc vàng, biệt thự ở đường số 57 đều có giá trên vài triệu USD.
Bảo vệ của biệt thự nhìn thấy Lý Dương, lập tức đến gần cung kính nói : “Tiên sinh có phải là Mộc Dịch tiên sinh đến từ Trung Quốc không ?”
Lý Dương gật đầu, Mộc Dịch chính là danh tự hắn quyết định sử dụng khi ở Mỹ quốc, đây cũng là danh tự mà hắn đã nói với Tuyết, Lý Dương sở dĩ quyết định như vậy, có thể nguyên nhân là do trong lòng Lý Dương luôn tưởng nhớ Tuyết.
“A, xin mời Mộc Dịch tiên sinh đi theo tôi, Kiệt Khắc tiên sinh đã chờ Mộc Dịch tiên sinh từ sớm rồi !” bảo vệ thấy vậy lại càng cung kính hơn.
Lý Dương gật đấu, trong lòng thẩm nhủ : “Có vẻ như chiêu bài của Hồng Bang đặc biệt hữu dụng à !”
“A, Mộc Dịch tiên sinh thân ái, ta, Lão Kiệt Khắc, vô cùng vinh hạnh trở thành người quản lý sau này của ngài !” Một lão già mập mạp thân thiện, mắt híp bụng to nói với Lý Dương.
Lý Dương nhè nhẹ gật đầu nói : “Mục đích của tôi ông cũng đã biết rồi, ta không thích trễ nải, sau này cần làm những chuyện gì, ông nói đi !”
Lão Kiệt Khắc nghe thấy tức thì cười nói : “Mộc Dịch tiên sinh thân ái, mời ngài đi xem những quyền thủ của tôi, sau này ngài cũng trở thành một thành viên như bọn họ !” Lý Dương gật đầu, liền đó cùng Lão Kiệt Khắc đi vào phòng huấn luyện của biệt thự, theo thiết kế của biệt thự, thì phòng huấn luyện này chính là hậu hoa viên, nhưng Lão Kiệt Khắc đã cải tạo thành một phòng huấn luyện rộng lớn hoàn toàn được phong bế.
Lúc này bên trong đang có 6 đại hán phong cuồng huấn luyện.
Một đại hán da trắng đang nâng tạ để tập luyện lực tay, trong 5 người còn lại có 4 người đều đang điên cuồng đá vào bao cát, Lý Dương nhìn một cái đã nhận ra đây là những bao cát đặc chế, bao cát bình thường thì đã bị những cao thủ địa hạ quyền đàn này đá hỏng rồi. Người cuối cùng không ngờ lại là người Châu Á, Lý Dương thậm chí nhìn một lần là có thể phán định ra đó là người Trung Quốc, bởi vì hắn đã cảm nhận được khí tức của đối phương, đại hán người Trung Quốc đó đang không ngừng nhảy cóc, trên chân và thân mình đều có mang phụ trọng.
“Mộc Dịch tiên sinh, đây chính là tài phú của tôi, bốn người bọn họ đều là cao cấp quyền thủ, còn lại hai người đính cấp quyền thủ. Hài tử đang nhảy cóc, phải, chính là nó, ngài xem tư thế nhảy cóc của nó có tiêu chuẩn không, hắn cũng đến từ Trung Quốc, thậm chí còn là một thập đại đính cấp quyền thủ !” Lão Kiệt Khắc tự hào giới thiệu với Lý Dương.
Lý Dương nhè nhẹ cười, tuỳ ý tiến đến gần một bao cát.
“Hô !”
Chân phải Lý Dương trong nháy mắt hoá thành ảo ảnh, chém thẳng vào bao cát, lực chân mạnh mẽ đến mức tạo thành tiếng hô rợn người, tiếng hô này khiến các quyền thủ đang huấn luyện ở xung quanh đều dừng lại, chấn kinh nhìn Lý Dương.
“Oanh !”
Tựa như bánh xe nổ giữa ngày hè, bao cát đặc chế không ngờ bị một cước phá hỏng, cát ở bên trong từ từ chảy ra, giống như là đồng hồ cát vậy, từ từ chảy xuống đất… …
“Lão Kiệt Khắc, ông nói xem ta thì thuộc đằng cấp nào của quyền thủ ?” Lý Dương nhìn Lão Kiệt Khắc đang đứng ngơ ngẩn, nhẹ nhàng cười nói.
“Ô, Mộc Dịch, Mộc Dịch thân ái, người thật là khiến cho ta kinh hỉ mà, trời ạ, đính cấp quyền thủ, tối thiểu phải là đính cấp quyền thủ ! Cổ lão đông phương Trung Quốc quả nhiên là một quốc gia thần kỳ, người và Điền Cương đều rất xuất sắc !” Vui mừng đến phát cuồng Lão Kiệt Khắc cười luôn miệng, quay người nhìn Điền Cương yêu quý của mình, “Điền Cương, đến đây giao lưu với đồng bào của ngươi đi, ô, Điền Cương, hài tử thân ái của ta, đừng đối với mình quá hà khắc như vậy, thoải mái chút đi, hãy học cách hưởng thụ !”
Các trận đấu của địa hạ quyền đan có phân thành trận đấu đê cấp, trận đấu trung cấp, trận đấu cao cấp, và trận đấu đính cấp ! Các tuyển thủ tham gia các loại trận đấu này cũng phân thành đê cấp quyền thủ, trung cấp quyền thủ, cao cấp quyền thủ và đính cấp quyền thủ.
Các trận đấu khác đằng cấp thì phí thi đấu cũng khác nhau, trận đấu đê cấp thì phí thi đấu là vài trăm USD, trận đấu trung cấp là vài ngàn USD, trận đấu cao cấp là vài vạn USD, trận đấu đính cấp là vài chục vạn USD.
Tham gia trận đấu đính cấp cũng có vài chục đính cấp quyền thủ, trong đó có 10 đính cấp quyền thủ mạnh nhất được gọi là thập đại siêu cấp quyền thủ, phi thi đấu tối hơn cả triệu USD, cái giá này đúng là khiến người ta kinh hãi, một đính cấp quyền thủ một năm có thể kiếm được hơn chục triệu USD, bất quá những đính cấp quyền thủ trong những trận đấu đính cấp có thể sống hơn ba năm thì trong lịch sử cũng mới chỉ có hai người.
Các địa hạ quyền thủ xuất thân từ các trại huấn luyện cũng án chiếu theo thực lực mà tham gia vào các trận đấu đẳng cấp tương ứng, tuyển thủ trong trận đấu cao cấp đều có nhục thể năng lượng vượt quá 500 tinh, bình thường chỉ cần phục dụng A1 Cơ nhân dược thuỷ là đều có thể tham gia.
Trận đấu trung cấp là do các tuyển thủ từ một số trại huấn luyện rất lạc hậu bồi dưỡng ra, những trại huấn luyện này không có tiền và cũng không có quan hệ để mua Cơ nhân dược thuỷ, chỉ còn cách để cho những tuyển thủ này tham trận đấu trung cấp. Còn trận đấu đê cấp thì chỉ có những kẻ phá sản, không có địa vị hoặc là lưu manh vì muốn sinh tồn mới tham gia.
Nhưng Điền Cương đến từ Trung Quốc, hắn là một trong thập đại siêu cấp quyền thủ, là nhóm 10 người mạnh nhất trong hàng trăm đính cấp quyền thủ, phí thi đấu hơn trăm vạn USD, địa vị rất cao, vượt xa năm tuyển thủ thủ hạ khác của Lão Kiệt Khắc.
Lúc này Điền Cương vẩn tiếp tục nhảy cóc, tựa hồ như căn bản không chú ý đến một cước vừa rồi của Lý Dương, ngay cả đại hán da trắng đang tập tạ cũng dừng lại, hứng thú nhìn Lý Dương, còn bốn vị tuyển thủ kia đều có chút tôn kính khi nhìn Lý Dương, chỉ có những quyền thủ này mới có thể hiểu đá hỏng bao cát là đại biểu cho việc gì ?
Mặc dù không phải mọi đính cấp quyền thủ đều có thể đá hỏng loại bao cát này, nhưng quyền thủ có thể đá hỏng loại bao cát này thì nhất định là đính cấp quyền thủ ! Bao cát mà đính cấp quyền thủ dùng để huấn luyện so với cao cấp quyền thủ thì tốt hơn nhiều, vật liệu chế tạo cũng quý giá hơn.
“Điền Cương, làm sao lại không chào Mộc Dịch một tiếng ?” Lão Kiệt Khắc tựa hồ có chút giận dữ.
Điền Cương vẩn tiếp tục nhảy cóc, thân hình hắn lên xuống rất có tiết tấu, chỉ có một đạo thanh âm từ miệng hắn phát ra : “Tại địa hạ quyền đàn, lực lượng cố nhiên là trọng yếu, nhưng mà kỹ xảo cước pháp còn trọng yếu hơn, tại địa hạ quyền đàn quan trọng nhất là một kích tất sát, bằng không lực lượng mạnh cũng có tác dụng gì ? Hà huống mỗi tháng đều có đính cấp quyền thủ chết đi, đính cấp quyền thủ đã là cái gì !” Nghe thấy mấy lời này, đại hán da trắng trên mặt cũng có sắc giận, liền đó lại nghĩ đến thực lực của Điền Cương , liền không nói gì.
Điền Cương nói xong mấy lời đó, liền ngậm miệng lại, không nói thêm câu nào nữa, tiếp tục nhảy cóc… …
Lý Dương nhìn biểu tình lãnh khốc của Điền Cương, khoé miệng xuất hiện một nụ cười : “Thú vị, thập đại siêu cấp quyền thủ à ?” Liền đó Lý Dương quay người nhìn Lão Kiệt Khắc cười nói : “Lão Kiệt Khắc, ta cũng biết quy củ của địa hạ quyền đàn, cần phải kiểm tra nhục thể năng lượng cùng với nâng đứng, nâng nằm, tốc độ chân từ đó mà phán định thực lực, mới có thể tuyên bố tiến vào các trận đấu đẳng cấp được. Vậy chúng ta bắt đầu nha !”
Lão Kiệt Khắc ngạc nhiên nói : “Ngay tại đây ?”
Lý Dương liếc nhìn Điền Cương vẫn đang nhảy cóc, rồi lập tức nói với Lão Kiệt Khác : “Đúng vậy, tại đây !”
Tức thì năm vị quyền thủ kia đều dừng lại, từng người đều chuẩn bị xem Lý Dương rốt cuộc là mạnh đến đâu, còn Điền Cương cũng ngẩng đầu liếc nhìn Lý Dương, liền đó đứng lên, đi về một bên của phòng huấn luyện, lấy ra một nước khoáng rồi ngồi xuống, nhãn quang thực sự hướng về Lý Dương.
Hiển nhiên là hắn cũng cảm thấy tò mò về thực lực của Lý Dương.
“Ô, Lão Kiệt Khắc, đừng kiểm tra năng lượng của ta, ta không thích để người ta biết được thực lực chân chính của mình, chỉ cần kiểm tra nâng đứng và nâng nằm một chút thôi cũng được mà !” Lý Dương thản nhiên nói, hiện tại liễm tức thuật của hắn mới ở bước nhập môn, thu liễm nội lực thì còn nằm chắc, nhưng ẩn tàng nhục thể năng lượng thì hắn còn chưa đạt đến. Hơn một vạn tinh nhục thể năng lượng của hắn nếu mà kiểm tra ra, thì chắc là Lão Kiệt Khắc lên cơn đau tim ngay tại đây quá.
Lão Kiết Khắc nghe thấy thế thì khẽ nhíu mày, nhưng nghĩ đến bối cảnh của Lý Dương, nụ cười liền nở ra trên mặt : “Mộc Dịch thân ái, muốn tiến nhập địa hạ quyền đàn chỉ cần tiến hành kiểm tra thực lực một chút để phán định xem tiến vào trận đấu ở đẳng cấp nào mà thôi. Kiểm tra nâng đứng và nâng nằm cũng đủ rồi”.
Lý Dương nhẹ nhành gật đầu.
“Mộc Dịch, đây là thiết bị kiểm tra nâng đứng, ngươi dùng vai chống lại là được rồi, ta sẽ lần lượt gia tăng trọng lượng, nếu như ngươi cảm thấy đã đến cực hạn, thì có thể yêu cầu dừng lại !” Lão Kiệt Khắc cười nhẹ chỉ vào một thiết bị kiểm tra nâng đứng.
Lý Dương nhìn qua một cái đã nhận ra cái này theo nguyên lý đòn bẩy.
“Trước hãy là 1000 kilo !” Lý Dương bình tĩnh nói, gần như mỗi đính cấp quyền thủ đều có thể nâng đứng được 1000 kilo, Lý Dương muốn 1000 kilo cũng là trong ý liệu mọi người.
Lão Kiệt Khắc cười nhẹ tay ấn vào một cái nút, liền đó mười khối tạ được lắp vào, Lý Dương liền cảm thấy một cỗ trọng lực, bất quá lực lượng này đối với Lý Dương mà nói, chỉ như là người bình thường nhẹ nhàng nhấc một túi trái cây.
“thêm vào 200 kilo !” Lý Dương vẫn rất bình tĩnh.
Bất quá những người khác thì không bình tĩnh, khi nâng đứng thì trọng lượng càng lớn càng khó, khi kiểm tra, càng về sau đều chỉ dám thêm 10 kilo một lần. Hơn nữa 1200 kilo, trong đính cấp quyền thủ cũng tính là lợi hại rồi.
Lý Dương rất dễ dàng chịu được 1200 kilo trong một lần nâng đứng, liền đó nhè nhẹ cười nói : “thêm 200 kilo nữa !”
Lúc này thì cả Lão Kiệt Khắc cũng ngẩn người ra, 1400 kilo nâng đứng là đại biểu cái gì ?
Trong đính cấp quyền thủ yếu nhất cũng có thể nâng được gần 1000 kilo, so ra thì 1200 kilo lợi hại hơn, nhưng càng lên cao thì càng gian nan, thập đại siêu cấp quyền thủ nâng đứng cũng hơn được 1300 kilo, bất quá không có ai vượt quá 1500 kilo. Còn đấng vương giả mạnh nhất trong địa hạ quyền đàn --- Ma vương thì có thể nâng được mức độ kinh người là 1500 kilo.
Lý Dương một phát muốn nâng 1400 kilo, điều này nói lên rằng hắn tối thiểu cũng cỡ thập đại siêu cấp cao thủ.
“Mộc Dịch, cái này… …người có thể chậm chút không, trước hãy thêm 100 kilo, sau đó hãy tăng thêm 100 kilo nữa ?” Lão Kiệt Khắc kiến nghị.
Lý Dương nhè nhẹ cười, lắc lắc cái đầu, Lão Kiệt Khắc không còn cách nào đành thêm vào hai khối tạ nữa, tức thì trọng lượng lại tăng lên, Lý Dương vẫn rất dễ dàng nâng lên, sau đó mới bỏ xuống, không để ý mọi người đang kinh ngạc đến ngây ngốc, liền đi đến trước mặt Lão Kiệt Khắc : “Lão Kiệt Khắc, tôi nghĩ là lực nâng tạ này cũng đã đủ nói lên thực lực của tôi, nâng nằm chắc cũng không cần kiểm tra nữa chứ”.
Lão Kiệt Khắc ngẩn người ra nhìn, một lúc sau mới kinh hô : “Ô, Chúa ơi, cảm tạ người đã ân tứ !” Một siêu cấp quyền thủ có thể mang lại bao nhiêu tài phú cho người quản lý, Lão Kiệt Khắc đương nhiên là minh bạch, hà huống từ dáng vẻ tự nhiên của Lý Dương có thể thấy được 1400 kilo chưa phải giới hạn của hắn.
Điền Cương đứng lên đi về phía Lý Dương, còn 5 vị quyền thủ còn lại bao gồm cả đại hán da trắng thì vẫn đứng yên không cử động, bởi vì bọn họ vẫn còn đang ngây ngốc.
Đương nhiên không phải là vì Lý Dương có thể nâng được 1400 cân mà ngây ngốc, mà chính là Lý Dương từ đầu đến cuối không đỏ mặt chút nào, cái này nghĩa là gì ? Nghĩa là Lý Dương căn bản vẫn chưa dùng đến thực lực thực sự của mình !
Vậy thực lực thực sự của hắn là bao nhiêu ?
Ngũ đại quyền thủ, kể cả Điền Cương cũng không biết được, nhưng bọn họ biết được một điểm, hiện tại ngay cả Ma vương có mang phụ trọng nâng 1400 kilo cũng không thể không đỏ mặt, nhưng Lý Dương biểu hiện từ đầu đến cuối lại rất dễ dàng thoải mái khiến họ chấn động sâu sắc.
Thượng đế à, lẽ nào địa hạ quyền đàn lại sắp nghênh đón một vị tân Ma vương ?
Đây là tiếng hô trong lòng ngũ đại quyền thủ, nhưng Điền Cương thì vẫn từng bước tiến tới trước mặt Lý Dương, ánh mắt nhìn thẳng về phía Lý Dương, đôi mắt vốn băng lãnh giờ đã chuyển thành bốc lửa, khí thế bốc lên mạnh mẽ.
“Ta, Điền Cương ! Muốn khiêu chiến với người !” Thanh âm như chém đinh chặt sắt vang lên trong không gian rộng rãi của phòng huấn luyện.
Lý Dương nhìn Điền Cương đang chiến khí đằng đằng, trong mắt loé lên một tia dị thải, cười nhẹ nói : “Được thôi, rất sẵn lòng hoan nghênh !”
Last edited by SongTrang; 19-11-2008 at 06:55 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của biga05
Lão Kiệt Khắc vừa thấy tức thì kinh hoảng : “Ô ! Điền Cương, Mộc Dịch, những hài tử thân ái của ta, các người không nên tàn sát lẫn nhau, chờ đến khi thi đấu cả hai giáo huấn người khác không được sao ? Cả hai đều mạnh như vậy, một cước hạ xuống, không phải ngươi chết thì là ta chết, hai người ai bị thương cũng đều khiến cho ta đau lòng !” Lão Kiệt Khắc đã quen nhìn những trận đấu của địa hạ quyền đàn, khi một cước hạ xuống, nếu không cẩn thận thì không chết cũng trọng thương, lão thật không nguyện ý để hai “cây tiền” của mình tàn sát lẫn nhau.
Lý Dương nhè nhẹ cười, không nói tiếng nào, nếu như thực lực tương cận với nhau, trong quá trình tranh đấu, đích xác có khả năng xuất hiện tình huống ngộ sát, bất quá hiện tại thực lực Lý Dương vượt xa Điền Cương này, nên không thể xuất hiện ngộ sát được.
Điền Cương lạnh lùng liếc nhìn Lão Kiệt Khắc, hung hăng nói : “Lão già, ta không phải là tuyển thủ của trại huấn luyện, vốn không có tự do ! Ta đến địa hạ quyền đàn chính là muốn chiến đấu với các cao thủ, nếu như lão còn ngăn trở, ngày mai người quản lý của ta sẽ là Miss Mary, Miss Mary đã đến tìm ta vài lần rồi, hừm hừm !”
Lão Kiệt Khắc tức thì không dám nói nữa, các quyền thủ từ các trại huấn luyện đều không có tự do, khi bọn họ tham gia vào trại huấn luyện thì đã có ký kết hợp đồng, nhất định phải giúp trại huấn luyện kiếm được 3 triệu USD thì mới có thể tự do. Trong các thủ hạ của Lão Kiệt Khắc thì 5 vị quyền thủ kia đều không thể li khai lão được.
Nhưng Điền Cương thì không giống vậy, Điền Cương đến từ Trung Quốc, quyết ý tiến nhập địa hạ quyền để tìm sự khiêu chiến, do Lão Kiệt Khắc có tiếng tăm lớn nên mới trở thành người quản lý của hắn, nhưng khi ký kết hợp đồng, có một điều khoản là Điền Cương có thể li khai Lão Kiệt Khắc bất cứ lúc nào, Lý Dương sớm cũng sẽ ký kết loại hợp đồng như vậy.
Điền Cương nghe nói là đến từ một gia tộc cổ lão của Trung Quốc, thậm chí Cơ nhân dược thuỷ mà hắn phục dụng cũng là loại A2, hắn rốt cuộc có bao nhiêu tiền thì không ai biết được, nhưng người ta biết được một điều, Điền Cương căn bản không có xài tiền, là một trong thập đại siêu cấp quyền thủ, phí thi đấu của hắn hơn cả triệu USD, có thể tưởng tượng ra hắn kiếm tiền nhiều đến mức nào, nhưng mà hắn đối với bản thân rất hà khắc, căn bản là không thấy hắn xài tiền bao giờ.
“Muốn đấu thì cứ đấu, nhưng phải cẩn thận, những hài tử thân ái của ta !” Lão Kiệt Khắc lúc này bộ dạng đầy vẻ quan tâm, hoặc là cái mà lão quan tâm chính là tiền của lão.
Mục quang Điền Cương lại hướng về Lý Dương, trong mục quang bốc lửa và tràn ngập chiến ý.
“Mộc Dịch, chúng ta chiến đấu tại đây !” Cơ nhục toàn thân Điền Cương như sôi trào, hắn có một sự xúc động không kìm nén được, cường giả, chỉ có cùng chiến đấu với cường giả thì mới có thể mạnh hơn, cũng chính vì điều này khiến hắn thoát li gia tộc để ra nước ngoài.
Lý Dương nhẹ nhàng cười nói : “Cũng được, nơi này cũng đủ lớn !”
Điền Cương và Lý Dương lập tức đứng đối diện nhau, bốn mắt nhìn nhau.
“Bồng !” Điền Cương tháo khối phụ trọng trên chân ném xuống đất.
“Bồng !” “Bồng !” “Bồng !”… …Điền Cương cởi luôn chiếc áo đang mặc, trên thân hắn không ngờ còn mang một miếng bối tâm, bối tâm này tối thiểu cũng phải 10 kilo !
Khiến cho mọi người kinh ngạc chính là Điền Cương không ngờ từ trên thân lấy ra nhiều phụ trọng như vậy, tất cả cộng lại cũng phải cả trăm cân, năm quyền thủ kia đều không hiểu được, thân thể Điền Cương đâu có lớn, tại sao có thể mang nhiều khối phụ trọng như vậy. Nhưng trong lòng bọn họ thì đều chấn kinh, bởi vì trước giờ bọn họ chưa từng thấy Điền Cương tháo bỏ chúng, điều này có nghĩa là Điền Cương ngay cả trong quá trình sinh hoạt hàng ngày cũng đều mang cả trăm cân phụ trọng, các quyền thủ khi huấn luyện mang phụ trọng cũng là bình thường, nhưng trong quá trình sinh hoạt mà cũng mang phụ trọng thì thật là khó tưởng tượng, bởi vì cơ nhục mà luôn luôn phải chịu áp lực lớn như vậy thì e rằng sẽ dẫn đến thụ thương.
“Ta tôn kính ngươi, do vậy ta quyết định đem toàn bộ thực lực chiến đấu với ngươi !” Điền Cương nhìn Lý Dương, trong mắt có hàm chứa sự kiêu ngạo. Hắn sở dĩ có thể luôn mang phụ trọng, không lo lắng về việc cơ nhục bị thương, chính là vì hắn có nội gia chân khí đặc hữu của Đông phương Trung Quốc, nội gia chân khí bình thường nuôi dưỡng cơ nhục, khiến cơ nhục sung mãn hoạt lực. Bất quá ở phương diện này nội gia chân khí mới đạt được trăm tinh, không bằng ngàn tình nhục thể năng lượng mà hắn đạt được.
“Xuất thủ đi !” Lý Dương không thích nói nhiều, nếu như hắn nói với người ta rằng hắn đã để Bá Vương Hạng Vũ thiết lập trọng lực cấm chế trên thân hắn, lúc nào hắn cũng mang 5000 cân phụ trọng, thì e rằng người sẽ không tin nổi.
Trọng lực cấm chế, tại ma giới có thể nói là loại cấm chế thường thấy nhất, ma giới lấy tu luyện nhục thể làm đại đạo, trong các phương pháp tu luyện nhục thể, thì thêm trọng lực cấm chế là một biện pháp rất thường thấy.
Bất quá cho dù có mang 5000 cân phụ trọng, với thực lực hơn vạn tinh của Lý Dương, đối phó với Điền Cương vẫn rất dễ dàng.
“Cẩn thận !” Điền Cương hét lên một tiếng, thân thể chớp động, lập tức như huyễn ảnh lao đến trước mặt Lý Dương, song cước hung hãn quật vào thân thể Lý Dương, Lý Dương sắc mặc bình tĩnh, chân khẽ bước nhẹ đã thoát li khỏi tầm công kích của Điền Cương.
Điền Cương lập tức đảo người đứng yên, dùng Hán ngữ nói với Lý Dương : “Ngươi cũng học nội gia chân khí ?” Vừa rồi tốc độ của Điền Cương là do kết hợp của kinh công và lực bạo phát của nhục thể, Lý Dương đến phút cuối mới chuyển động, hơn nữa còn thoát khỏi tầm công kích, hiển nhiên là tốc độ Lý Dương vượt xa hắn, do vậy hắn mới phán đoán như vậy.
Lý Dương nghe hắn nói liền cười : “Ngươi đoán đúng rồi, ta cũng học nội gia chân khí, hơn nữa đã đạt đến Tiên Thiên cảnh giới !”
Điền Cương tức thì ngạc nhiên, tiên thiên chân khí lợi hại thế nào hắn hoàn toàn hiểu rõ, cái đó năng lượng phải đến ngàn tinh đơn vị, nếu như Lý Dương thực đã đạt đến Tiên thiên cảnh giới, thì khi nội lực và lực lượng nhục thể của Lý Dương cùng bạo phát, Điền Cương căn bản là không có lực phản kích.
“Đừng lo lắng, ta chỉ dùng lực lượng cơ nhục để đấu với ngươi, bất quá tại phương diện tốc độ di động, ta không thể đứng một chỗ cho ngươi đánh, do vậy có dùng tiên thiên chân khí thì cũng không tránh được”. Lý Dương tựa hồ rất ngây thơ, trên khuôn mặt vốn không biểu tình của Điền Cương bất ngờ xuất hiện một biểu tình hiếm thấy, hoặc chúng ta có thể gọi đó là “cười nhẹ”.
“Hảo, ta để ngươi kiến thức qua chiêu lợi hại nhất địa hạ quyền đàn là liên hoàn cước !” Sắc mặc Điền Cương khôi phục lại vẻ lãnh mạc, song cước như đại đao chém tới, phong cuồng liên hoàn chém tới Lý Dương, liên hoàn cước xuất ra, Lý Dương căn bản không có không gian để tiến công.
“Ngươi mạnh, ta còn mạnh hơn !”
Lý Dương lùi lại một bước, lực lượng nhục thể cường hãn bạo phát, không khí kịch liệt chấn động lập tức sản sinh âm thanh !
“Pa !”
Chân phải Lý Dương như một ngọn roi ngoan độc quật lên chân phải Điền Cương, Điền Cương tức thì cảm nhận một trận đau đớn kịch liệt từ chân phải, liền đó người như tê liệt đứng lên không nổi.
Một cước đả bại !
Điền Cương bất lực ngồi trên mặt đất, chân phải hắn căn bản là không thể động đậy, còn may là Lý Dương mới chỉ dùng tiên thối, mặc dù trong nhu có cương, nhưng chưa đến mức khiến hắn gãy chân, Điền Cương dùng chân khí chầm chậm hoá giải, tin rằng vài ngày sau là có thể hồi phục, bất quá hiện tại chân phải hắn căn bản không thể cử động.
“Ta thua rồi !” Điền Cương nhìn Lý Dương, ngọn lửa chiến ý trong mắt càng lớn hơn : “Bất quá ta sẽ không bỏ cuộc, cuối cùng sẽ có một ngày ta nhất định thắng ngươi !”
Lý Dương tức thì cười nhẹ : “Bất kỳ lúc nào cũng hoan nghên ngươi đến khiêu chiến !” Liền đó Lý Dương chuyển thân đi về hướng Lão Kiệt Khắc vẫn còn đang đứng ngây ngốc, không biết là Lão Kiệt Khắc vì cây tiền của mình - Điền Cương thụ thương, hay là vì Điền Cương bị một cước của Lý Dương đả bại mà ngây ngốc… …
“Lão Kiệt Khắc, chuyện tôi tiến nhập địa hạ quyền đàn lão mau chóng an bài, phải rồi, cá nhân tôi không thích ồn ào, lão giúp tôi mua một căn biệt thự nha”. Lý Dương trong mắt có chút tiếu ý. Nghe hắn nói có vẻ như là muốn để Lão Kiệt Khắc bỏ tiền ra, đương nhiên, đó là Lý Dương cố ý như vậy.
Lão Kiệt Khắc nghe thấy, tức thì khựng lại, nhãn tình thiểm thước bất định, hiển nhiên là đang kịch liệt đấu tranh tư tưởng, vừa rồi Lý Dương một cước đả bại Điền Cương, trong lòng lão Lý Dương đã một phát thăng lên đẳng cấp Ma vương.
Nếu như là người quản lý của một Ma vương, vậy thì lão có thể kiếm hơn chục triệu USD, bất quá một căn biệt thự phổ thông ở Manhattan tối thiểu cũng vài triệu USD, như vậy không phải là bản thân bỏ ra quá nhiều tiền sao ? Bất quá Lão Kiệt Khắc nghĩ đến Lý Dương vẫn còn chưa ký hợp đồng với mình, tức thì trong lòng lo lắng : “A, Mộc Dịch này không thể để ký kết hợp đồng với người khác được, ai, đến khi đó ta ngay cả 1 USD cũng không có kìa !” Nghĩ đến đó, Lão Kiệt Khắc mới nén cơn đau trong tim mà nói : “Mộc Dịch thân ái của ta, ngươi cần một căn biệt thư à, ta là người quản lý của ngươi, đương nhiên là phải thoả mãn yêu cầu của ngươi”.
Mặc dù trên mặt Lão Kiệt Khắc nỗ lực nặn ra nụ cười, bất quá nụ cười cứng ngắc cùng với hai tay run run hiển thị rõ Lão Kiệt Khắc đang rất đau lòng, vài triệu USD ! Số tiền này đối với người quản lý số một ở địa hạ quyền đàn như lão mà nói, cũng là một con số lớn.
“Ha ha… … Lão Kiệt Khắc, lão cũng thật là quá rộng rãi, tôi bất quá để ngài mua giùm thôi, còn tiền thì để tôi trả. Lão vì sao mà nhiệt tình vậy ? Đương nhiên nếu như lão kiên trì muốn trả tiền thay tôi, thì tôi cũng không phiền !” Lý Dương tựa hồ rất kinh ngạc.
Lão Kiệt Khắc tức thì ngạc nhiên, bất quá tiền đương nhiên quan trọng hơn mặt mũi, Lão Kiệt Khắc lập tức nói : “Ô, Mộc Dịch, Mộc Dịch thân ái, người thật là rộng rãi, vừa rồi ? Vừa rồi là ta nói lộn, tuổi tác cao rồi, đầu óc cũng kém đi, a a… …” Lão Kiệt Khác tức thì cười theo, không một chút ngại ngùng.
Lý Dương không thích nhận ân huệ của người khác, đương nhiên là không thể để người khác mua cho hắn một căn biệt thự, vừa rồi bất quá chỉ là hí lộng Lão Kiệt Khắc mà thôi, sự thật chứng minh, Lý Dương hắn trong lòng đối phương tối thiểu cũng đáng vài triệu USD
Ba ngày sau, trên tầng thượng biệt thự Lão Kiệt Khắc.
Lý Dương ngồi dựa mình vào salon, ánh mắt vẻ hưởng thụ, bên cạnh salon là một chiếc bàn tròn nhỏ, trên bàn đặt một bình vodka.
“Hừm hừm, bình Absolut vodka này mặc dù độ cao, cũng tính là liệt tửu, nhưng uống vẫn không thoải mái bằng rượu trắng !” Lý Dương cầm ly rượu, nhìn cảnh sắc mỹ lệ của khu biệt thự, miệng lẩm bẩm, hiển nhiên là hắn rất không mãn ý.
Nếu như Lão Kiệt Khắc mà nghe hắn nói vậy, nhất định là đau tim mà chết, bình Absolut vodka này do lão đặc biệt mua từ Thuỵ Điển, người bình thường có tiền cũng không mua được, lão nhờ vào thân phận là đệ nhất quản lý của địa hạ quyền thủ suốt mấy chục năm nay mới kiếm được.
Rượu trắng, ở Bắc Kinh bất quá chỉ để mấy người già uống, giá rất rẻ mạt, một bình chỉ khoảng mấy nhân dân tệ, còn tại New York, rượu trắng tại New York cũng khá đắt, phải vài chục USD mới mua được, bất quá so sánh với bình Absolut vodka đặc biệt loại 100,000 USD này thì sự khác biệt tuyệt đối không cần phải nói.
“Hi, Mộc Dịch !” Âm thanh hô hoán vang lên, Lý Dương không quay đầu lại cũng biết là Lão Kiệt Khắc đến.
Lão Kiệt Khắc đi lên tầng thượng, nhìn bình vodka không khỏi đau lòng, bất quá lão tự an ủi : “Cái này bất quá 10 vạn USD, còn một biệt thự thì tới vài triệu USD !” Hiển nhiên là lão còn nhớ chuyện ba ngày trước. Nếu như lúc đó Lý Dương không thêm một câu, lão chắc là đã phải tốn vài triệu USD.
“Lão Kiệt Khắc, không phải tôi đã nói bình thường đừng làm phiền tôi mà ?” Lý Dương khẽ nhíu mày.
“Ha ha, Mộc Dịch, có một chuyện quan trọng, biệt thự người muốn ta đã tìm thấy rồi, ha ha, chúng ta lần này thật là quá may mắn, một tay chủ người Á Châu ở California kém may mắn, công ty hắn bị phá sản, hiện tại cần bán gấp biệt thự, nhưng hắn lúc này chưa tìm được người để bán. Nên ngay khi nghe nói ta muốn mua liền lập tức phái người tìm ta, ta bất quá chỉ thi triển một chút thủ đoạn của người quản lý, một căn biệt thư trị giá 6 triệu USD, ta có thể hạ giá xuống còn 4 triệu USD, sáng ngày mai sẽ chính thức ký hợp đồng”. Lão Kiệt Khắc thập phần cao hứng nói với Lý Dương.
Lý Dương ánh mắt hơi sáng lên, lập tức đứng người dậy, chuyên thân chiêu hô Lão Kiệt Khắc : “Lão Kiệt Khắc, tin tức này thật khiến người hưng phấn, đến đây nào, chúng ta cạn ly !”
Lão Kiệt Khắc nghe thấy, tức thì nụ cười trên mặt nở rộ, vội vàng bước tới : “Ô, Mộc Dịch, để ta tự rót rượu được rồi !” Nói rồi, Lão Kiệt Khắc lấy ra một chiếc ly đặc biệt lớn, rót hết vào nửa bình còn lại.
“Đến đây, đến đây, chúng ta cụng ly, vì biệt thự mới cạn ly !” Lão Kiệt Khắc cụng chiếc ly đặc biệt với chiếc ly phổ thông của Lý Dương, không để tâm đến sự khác biệt về kích cở giữa hai chiếc lý, ngửng đầu uống cạn.
“Cô cô… …”
Lý Dương mở to mắt nhìn Lão Kiệt Khắc một hơi uống cạn ly rượu, không khỏi trừng mắt kinh ngạc ! Đây chính là Absolut vodka, là liệt tửu !
“Ha ha, một hơi ta uống được 5 vạn USD rồi, cũng bù đắp được rồi !” Lão Kiệt Khắc trong lòng đắc ý, đem một bình vodka cho Lý Dương, lão vẩn luôn cảm thấy đau lòng, hiện tại một hơi uống hết một nửa, tức thì trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Lão Kiệt Khắc, lão không gì chứ ?” Lý Dương nhìn khuôn mặt đỏ rần của Lão Kiệt Khắc lo lắng hỏi, uống liệt tửu nhiều thì có thể mất mạng, còn may là Lão Kiệt Khắc cũng là người uống liệt tửu đã chục năm rồi, tiểu mệnh không có vấn đề, bất quá một hơi uống loại rượu cường liệt này nhiều như thế, thì có thể… …
“Bồng !” Lão Kiệt Khắc vừa định nói, thì chân đã sụm xuống, trời đất như quay cầu, lập tức ngã xuống, rất nhanh tiếng ngáy vang lên.
Lý Dương không khỏi có chút khổ não : “Cái này… …lẽ nào muốn ta đưa lão đi ?” Nhìn Lão Kiệt Khắc nằm trên mặt đất, tựa hồ thế giới có đến ngày tận thế cũng không phản ứng, Lý Dương than một tiếng, một tay nắm lấy tây phục của Lão Kiệt Khắc, cứ thế mang lão ta đi, còn may, tây phục của Lão Kiệt Khắc cũng thuộc loại tên tuổi, trên đường đi không có bị rách, bằng không Lão Kiệt Khắc thảm rồi.
Ngày hôm sau.
Mộc Dịch, căn biệt thự đằng đó sắp là của người rồi đó, thế nào hả ? Không tệ ha, hơn nữa chỉ cách biệt thự của Lão Kiệt Khắc này có vài trăm mét”. Lão Kiệt Khắc chỉ vào một căn biệt thự hào hoa ở không xa, lúc này tinh thần Lão Kiệt Khắc không ngờ lại rất tốt, tựa hồ không có cảm giác như đã từng uống liệt tửu ngày hôm qua.
Nhưng lão nói lâu vậy mà Lý Dương lại không hề có phản ứng, Lão Kiệt Khắc không khỏi cảm thấy kỳ quái liền quay người qua nhìn Lý Dương.
Lúc này mục quang Lý Dương đang nhìn về một toà tửu lâu phía trước khu biệt thự --- Thái Bạch tửu lâu, trên mặt xuất hiện tiếu ý, bước chân hướng về phía tửu lâu, không để ý đến chuyện mua biệt thự, nhưng đồng thời nơi cửa Thái Bạch tửu lâu có một người tiến vào, người đó chính là Điền Cương.
Last edited by SongTrang; 19-11-2008 at 06:56 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tarta12a
Tập 2 : Tử Đạn- Chương 2 : Vũ si Điền Cương (thượng)
Thốn Mang quyển 2 : Tử Đạn Chương 3 : Sát thủ giới
Dịch giả : Minerva Nguồn : Tàng Thư Viện
Lý Dương từng bước đi tới Thái Bạch tửu lâu, hắn đương nhiên không phải vì Điền Cương phía trước, mà chính là vì hương vị rượu quen thuộc – hương vị của rượu trắng.
“Lâu rồi không có uống rượu trắng, không ngờ được trước căn biệt thự mới của ta lại có một toà tửu lâu, hơn nữa còn có rượu trắng, những ngày sau này có thể thoải mái rồi, không còn phải uống loại vodka nước ngoài đó nữa”. Nụ cười trên mặt Lý Dương càng thêm sáng lạn.
“Lão Kiệt Khắc, lão bảo tay chủ nào đó người Á Châu ở California chờ ta một tiếng nha, nếu như hắn ta chờ không được thì cứ để hắn tuỳ ý đi !” Giữa rượu trắng và biệt thự, Lý Dương chọn rượu trắng.
Lão Kiệt Khắc tức thì lộ ra biểu tình cổ quái, tự cảm thấy mê hoặc khó tin, vốn là người mang đầu óc sùng bái chủ nghĩa kim tiền nên Lão Kiệt Khắc không thể minh bạch vì sao Lý Dương lại không đồng ý căn biệt thự tiện nghi như thế.
Thái Bạch tửu lâu trên đường số 57 Manhattan cũng không có gì bắt mắt, so sánh với các tửu lâu đồng loại, địa bàn của Thái Bạch tửu lâu chỉ bằng 1/3 so với các tửu lâu hào hoa, Thái Bạch tửu lâu cũng cao hai tầng, hơn nữa trang hoàng rất mang phong cách Đông phương cổ lão, tựa hồ như một toà tửu lâu của Trung Quốc cổ đại, tửu lâu mặc dù không lớn, nhưng khách khứa lại rất đông, người Hoa cũng có rất nhiều, nhưng đại đa số là những người ngoại quốc thích văn hoá Trung Quốc, nơi đây không khí tường hoà, mang phong vị cổ xưa, ngay khi vào bên trong Lý Dương đã thấy thích toà tửu lâu này.
Trong tửu lâu có tiếng sáo vang lên uyển chuyển do một ông già người Hoa thổi, trước mắt ông ta có đặt một bình rượu, đang thổi một cách du nhàn tự tại… …
Lý Dương trực tiếp lên thẳng tầng hai, đi vào trong một căn phòng thanh nhã, một nhân viên phục vụ trên lầu lập tức tiến đến, vừa thấy Lý Dương lập tức dùng tiếng phổ thông nói : “Tiên sinh là người Hoa ?”
“Đúng vậy, ta từ xa đã ngửi thấy mùi rượu trắng của các người ở đây rồi, hôm nay còn có chuyện, trước hãy lấy cho ta ba bình !” Lý Dương cười nói, ở nước ngoại mà gặp được đồng bào thì thật là cảm thấy thân thiết, đặc biệt là Thái Bạch tửu lâu lại mang hương sắc cổ xưa.
Nhân viên phục vụ nghe thấy Lý Dương nói đúng tiếng phổ thông tiêu chuẩn, tức thì nụ cười trở nên sáng lạn, lập tức nói : “Tiên sinh xin chờ một lát, rượu sẽ được mang tới ngay. Còn một chuyện muốn hỏi tiên sinh, tiên sinh có phải từ quốc nội đến không vậy ?”
Lý Dương hôm nay tâm tình rất tốt, khẽ gật nhẹ đầu.
Khuôn mặt phục vụ viên lập tức tràn đầy nụ cười nhanh chóng đi ra khỏi phòng, một lúc sau, một nam nhân trung niên mình mặc Hoa phục tay mang ba bình rượu trắng đi vào.
“Ha ha, tiểu huynh đệ đến từ quốc nội à, thật đúng là khiến người ta cao hứng, ta đã lâu lắm rồi không gặp một người Hoa đến từ quốc nội. Thật xin lỗi, ta đã quá cao hứng mà thất lễ rồi, ta xin tự giới thiệu trước, ta chính là lão bản của tửu lâu này Cát Phổ !” Nói rồi trung niên nam nhân đặt ba bình rượu lên bàn.
Lý Dương nhắc lấy một bình, nói : “Đây là đường số 57 Manhattan, bình thường du khách đều bị các hướng dẫn viên khuyên là không nên đến đây, hơn nữa đại bộ phận người Hoa đều ở Chinatown, nơi đây người Hoa ít là bình thường, đặc biệt là những người Hoa đến từ quốc nội lại càng ít. Cát lão bản có dũng khí mở một toà tửu lâu tại đường số 57 này thật khiến người ta bội phục”.
Cát Phổ lắc đầu cười nói : “Ta cũng biết là địa phương này có chút nguy hiểm, bất quá chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút là cũng không có vấn đề gì”.
Lý Dương hít lấy hương khí của bình rượu trắng, một hơi làm đi nửa bình. Một luồng hoả lạt mãnh liệt lập tức xung kích lên đầu, Lý Dương cảm thấy mình như quay trở những ngày huấn luyện trong căn cứ của Sở nghiên cứu… …
Trong thời gian một năm, Lý Dương liều mạng huấn luyện, dùng huấn luyện để làm tê liệt chính mình, cho dù mồ hôi có túa ra như mưa, nhưng ngay khi ngừng huấn luyện thì hắn lại không kìm được suy nghĩ về Tuyết, do vậy hắn dùng liệt tửu để tự làm say mình, nhưng mượn rượu tiêu sầu thì càng sầu thêm, cái này gọi là tâm say người mới say, tâm không say thì người làm sao say ?
Lý Dương từ đó không còn biết say nữa, mỗi lần liệt tửu chảy qua ngực, ngực càng bị liệt tửu làm cho nóng bỏng thì những tư niệm lại càng khắc sâu vào trong tim.
Lý Dương thất vọng đứng lên, quay người đứng tại cửa sổ căn phòng, nhìn dòng người qua lại, Lý Dương bất ngờ khẽ ngâm :
“Trữ ỷ nguy lâu phong tế tế, vọng cực xuân sầu, ám ảnh sanh thiên tế.
Thảo sắc yên quang tàn chiếu lý, vô ngôn thuỳ hội bằng lan ý.
Nghĩ bản sơ cuồng đô nhất tuý, đối tửu đương ca, cường nhạc hoàn vô vị.
Y đái tiệm khoan chung bất hối, vi y tiêu đắc nhân tiều tuỵ.”
Một khúc Điệp luyến hoa khiến sầu ý trong lòng Lý Dương càng thêm nặng nề.
“Y đái tiệm khoan chung bất hối, vi y tiêu đắc nhân tiều tuỵ”. Lý Dương lẩm bẩm nói, liền đó cười lên ba tiếng, ngửng đầu dốc nốt nửa bình còn lại vào miệng, chắc là do vừa rồi cười to quá nên Lý Dương bị sặc, lập tức ho lên một cách thống khổ, ho sặc sụa, ho đến đau đớn tim phổi… …
“Ha ha… …”Lý Dương vừa dừng ho thì lại tiếp tục cười, nhấc lấy hai bình rượu còn lại, tiện đó nói với Cát Phổ : “Cái này bao nhiêu USD ?”
Cát Phổ thần sắc phức tạp nhìn Lý Dương : “30 USD, hôm nay lần đầu tiên gặp tiểu huynh đệ, coi như là ta đãi khách. Tiểu huynh đệ, đừng trách lão ca nói một câu, lão ca cũng đã sống được 40 năm, cũng có thể coi là người từng trải, làm người nếu buông được thì buông, đừng quá xem trọng về quá khứ, bằng không cứ luôn sống trong đau khổ thì thật là không đáng”.
Lý Dương tuỳ ý lấy ra một tờ tiền trị giá 100 USD đặt lên trên bàn, nhìn Cát Phổ một cái, liền đó lắc đầu, li khai tửu lâu. Khi đi trên mặt Lý Dương vẫn còn một nụ cười khó nói nên lời, tựa như đau khổ thất vọng… …
Sau khi ký xong hợp đồng, Lý Dương trực tiếp sống tại biệt thự mới.
“Mộc Dịch thân ái của ta, bình rượu trằng đó thật là rất ngon sao ? Ngươi tại sao ngay cả khi ký hợp đồng cũng không thèm nhìn nội dung, cứ luôn ngồi uống rượu và nói vài câu tiếng Trung Quốc ?” Lão Kiệt Khắc điệu bộ nghi hoặc nhìn Lý Dương.
Lý Dương không khỏi cười nhẹ, muốn cho Mỹ quốc lão đầu Lão Kiệt Khắc này hiểu được Tống từ (một loại nhạc cổ của người Hoa) e rằng so với Lý Dương đạt đến Kim Đan cảnh giới còn khó hơn.
“Lão Kiệt Khắc, vài ngày trước, ta đã ký hợp đồng với lão, lão đã thành người quản lý của ta, chuyện liên quan đến thân phận địa hạ quyền thủ của ta lão làm xong chưa ? Ta muốn đến xem đại bản doanh của địa hạ thế giới một chút !” Lý Dương cuối cũng đã nói ra mục đích chân chính của mình.
Lý Dương vì sao lại đến New York ? Vì sao không trực tiếp đến Anh quốc ?
Tập đoàn Thánh Lâm thế lực hùng mạnh, Lý Dương nếu một mình đến đại bản doanh của Tập đoàn Thánh Lâm ở Anh quốc, chỉ e chuyện gì cũng không thành, còn đệ đệ Lý Thạc nói muốn để thế lực của Hồng Bang giúp hắn, bất quá Lý Thạc tại Hồng Bang cũng chỉ là một người quản lý của một địa khu mà thôi, vẫn còn chưa chân chính tiến vào cao tầng của Hồng Bang, muốn chân chính để thế lực Hồng Bang xuất thủ thì vẫn chưa có khả năng.
Chỉ có tiến vào địa hạ thế giới, thành một thành viên chân chính của nó, dùng lực lượng của địa hạ thế giới đối phó với tập đoàn Thánh Lâm, cho dù không thể khiến tập đoàn Thánh Lâm sụp đổ, cũng có thể khiến Lâm gia luôn sống trong cảnh khủng hoảng. Hà huống chỉ có để Lâm gia trong cảnh khủng hoảng diệt vong thì mới có thể khiến Lý Dương tiết hận. Bất quá tiến nhập địa hạ thế giới không phải đơn giản, chỉ có thành địa hạ quyền thủ để tiến nhập địa hạ quyền đàn mới là phương pháp giản đơn nhất.
Lý Dương hiện tại có hai chuyện, chuyện thứ nhất là tiêu diệt tập đoàn Thánh Lâm, tiêu diệt Lâm gia. Chuyện thứ hai là nỗ lực tu luyện sớm ngày độ kiếp phi thăng để tìm Khương Tuyết.
Muốn diệt Lâm gia, tối thiểu bản thân phải có thế lực hùng mạnh, trung tâm New York của địa hạ thế giới chính là địa phương tốt nhất, tại đây Lý Dương khả dĩ có thể kết giao với các phương thế lực chư hầu, tại đây Lý Dương có thể biết được những tin tình báo mới nhất. Cũng chỉ có ở đây, người mang thực lực cường hãn như Lý Dương mới có thể như cá gặp nước.
Nói đến tu luyện thì chỉ có cùng cường giả chiến đấu thì mới có thể tiến bộ nhanh chóng được, tìm cường giả ở đâu ? Đương nhiên là ở nơi có cao thủ nhiều nhất, chính là đại bổn doanh của địa hạ thế lực !
Hiện tại chuyện Lý Dương muốn làm chính là khiến Lâm gia sống trong sự sợ hãi lo lắng, đồng thời bản thân Lý Dương phải tích luỹ thế lực cho mình ! Tập đoàn Thánh Lâm ở ngoài sáng, Lý Dương ở trong tối, tất cả mọi chuyện Lý Dương đều đã có kế hoạch, hiện tại bước đầu tiên của kế hoạch đã bắt đầu… …
“Mộc Dịch, thân phận địa hạ quyền thủ của ngươi ta đương nhiên là lo xong rồi, Lão Kiệt Khắc ta tại địa hạ quyền thủ cũng có chút phân lượng !” Nói xong, Lão Kiệt Khắc lấy ra một tấm thẻ giống thẻ tín dụng.
“Đây là thẻ thân phận của địa hạ thế giới, cũng là thẻ hội viên VIP của Carey Hotel, có tấm thẻ này, cũng đại biểu việc ngươi chính thức trở thành một người của địa hạ thế giới, bên trong đã có tin tức về ngươi, hiện tại thân phận ngươi là cao cấp quyền thủ của địa hạ quyền đàn. Ô ! Mộc Dịch thân ái của ta, ngươi đừng lo lắng, thực lực của ngươi ta biết, đính cấp quyền thủ là chắc rồi, nhưng đây là quy củ địa hạ quyền đàn, khi vào quyền đàn thì cao nhất là trực tiếp tham gia võ đài cao cấp, vô luận là ngươi cường đại đến đâu, chỉ có trải qua 30 trận đấu cao cấp, mới chính thức thành đính cấp quyền thủ”. Lão Kiệt Khắc lo Lý Dương không cao hứng nên vội vàng giải thích.
Lý Dương chỉ cười tiếp lấy tấm thẻ giống như tấm thẻ bình thường. Tính trọng yếu cùa tấm thẻ này Lý Dương thập phần hiểu rõ, không có tấm thẻ này kế hoạch của hắn căn bản không thể thực hiện.
“Lão Kiệt Khắc, quy tắc của địa hạ quyền đàn ta đương nhiên hiểu, cá nhân án chiếu theo thực lực mới có thể tiến vào các trận đấu đê cấp, trung cấp hoặc cao cấp, nhưng thực sự không thể trực tiếp tiến nhập trận đấu đính cấp. Chỉ có khi đánh đủ 30 trận đấu thì mới có thể tiến nhập vào trận đấu cao hơn một cấp, đương nhiên tiền đề là quyền thủ đó phải còn sống”. Lý Dương cười nhìn Lão Kiệt Khắc nói.
Lão Kiệt Khắc nghe thấy thền liền cười, lão lo Lý Dương là người mới, không biết được quy củ địa hạ quyền đàn, Lý Dương biết rồi, lão đương nhiên là không cần lo lắng.
Lý Dương chọn New York thì đương nhiên là đã biết rõ các chuyện của địa hạ thế giới, hà huống hắn quá khứ khi còn ở An toàn cục tổ 9 đã từng đối phó với những cao thủ đặc thù vượt qua sự tưởng tượng của người thường, những cao thủ đó bình thường đều là một phần tử của địa hạ thế giới, Lý Dương làm sao lại có thể không biết ?
Giữa Manhattan đường số 57 và 58 có một khách sạn hào hoa --- Carey Hotel !
Carey Hotel phổ biến khắp thế giới, những có một điểm thập phần quái dị, Carey Hotel chỉ tiếp đãi những hội viên dùng thẻ VIP, hơn nữa muốn thành VIP của Carey Hotel vô cùng khó khăn, có rất nhiều kẻ mới giàu lên muốn trở thành hội viên mà vẫn không được.
Điều này cũng có nghĩa là thẻ hội viên của Carey Hotel không phải có tiền là có được, nhưng những nhân vật có thể vào được thì nhất định có chỗ thần bí.
Thẻ hội viên VIP của Carey Hotel cũng chính là chứng minh thân phận tại địa hạ thế giới, còn Carey Hotel tại các nơi chính là cửa vào địa hạ thế giới. Lúc xưa Thanh Bang và Mafia Mỹ kiến tạo Carey Hotel bất quá là để việc nhập khẩu địa hạ thế giới ổn định hơn, cũng không hề nghĩ đến việc kiếm tiền, nhưng các phú hào tiến nhập Carey Hotel lại đều thuộc thành phần thượng cấp của thế giới, nên Carey Hotel này kiếm tiền thật không ít.
Trong địa hạ thế giới có nhiều phú hào mà tài sản còn nhiều hơn người đứng đầu trong bảng xếp hạng của Forbes, những gì biểu hiện trên Forbes chắc gì đã chân chính là số một trên thế giới ?
Không nói những người khác, chỉ riêng vương tộc của các tiểu vương quốc Trung Đông thì tài phú đã vượt qua người đứng đầu Forbes là Bill Gates, còn có nhiều đại nhân vật, ví như đảng khôi của Mafia Ý, gia chủ của ngũ đại gia tộc trong Mafia Ý, ngũ đại gia tộc đã nắm quyền lực trong Mafia Ý từ thời trung cổ ở Châu Âu là những gia tộc tối cường đại, đến hiện tại tài phú của ngũ đại gia tộc đã vượt xa sự tưởng tượng của mọi người !
Mọi người nói xem tài sản riêng của đảng khôi Mafia Ý có đến nghìn tỷ USD không ?
Không biết, bởi vì người đó thâm bất khả trắc, bởi vì trong địa hạ thế giới thế lực người đó gần như là vô địch, ai mà biết được ?
Nói chung đây là thế lực cự đại trong hắc ám, tuyệt đối không phải mấy xí nghiệp mới phát triển mấy chục năm gần đây có thể so sánh được ! Bill Gate ? Mọi người nói số tiền ông ta kiếm được trong mấy chục năm liệu có thể so sánh được với gia tộc vốn đã tung hoành Châu Âu từ thời Trung cổ không ? Hơn nữa đằng sau lưng còn có Mafia Ý cường đại.
8 giờ tối, Manhattan ánh đèn chiếu sáng với đủ loại màu sắc, vô số du khách lúc này đang đi dạo, buổi tối New York lại càng mê hoặc lòng người, bất quá một thân hắc y của Lý Dương vẫn khiến người chú ý, bởi vì phạm vi một mét xung quanh hắn không có ai đến gần, Lý Dương chầm chậm đi trên con đường số 57 Manhattan, khí chất băng lãnh trên thân Lý Dương từ từ tỏa ra, vô số du khách khi đi ngang qua Lý Dương đều không khỏi tự động tránh qua một bên.
Điều này tạo thành một quang cảnh kỳ lạ, mặc dù đường số 57 rất huyên náo, người cũng rất đông, nhưng phạm vi một mét xung quanh Lý Dương lại rất yên tĩnh không có một ai cả.
Lý Dương từ trong người lấy ra một bình nhỏ đựng rượu trắng, nhẹ nhàng hớp lấy một ngụm, cảm nhận hơi nóng nơi ngực, rồi lập tức quay đầu về hướng Bắc, xuất hiện trước mắt hắn là một khách sạn hào hoa --- Carey Hotel, Lý Dương cất bình rượu vào trong túi, bắt đầu bước về phía Carey Hotel.
“Tiên sinh, vui lòng cho xem thẻ VIP !” Một nữ lang tóc vàng xinh đẹp nghiêng mình nói với Lý Dương, với nhãn quang của nàng đương nhiên có thể nhận ra Lý Dương không phải là người bình thường.
Lý Dương dừng mắt tại cửa lớn của khách sạn, tiện tay lấy ra thẻ VIP, cũng là chứng minh thân phận của Lý Dương tại địa hạ thế giới.
Nữ lang tóc vàng móc ra một cái monitor, thẻ VIP của Lý Dương vừa lướt qua chiếc monitor đã bật sáng đèn màu xanh, nữ lang tóc vàng lập tức niềm nở nói : “Hoan nghênh tiên sinh quang lâm !” Nữ lang tóc vàng biết rằng có thể tiến vào Carey Hotel này thì đều không phải là người bình thường, nàng đương nhiên là không dám đắc tội.
Lý Dương thu lấy thẻ VIP, tiến vào đại sảnh của khách sạn.
Trong đại sảnh của Carey Hotel có gần chục cái máy tính IBM T99 vừa mới chế tạo chưa tung ra thị trường, Lý Dương nhìn những chiếc máy tính này, trên mặt xuất hiện nụ cười, lập tức tiến đến một chiếc máy tính, chọn vài điểm trên màn hình, lập tức xuất hiện bản đồ của địa hạ thế giới.
Căn cứ của địa hạ thế giới tại New York chính là phía dưới công viên trung tâm, căn cứ địa hạ thế giới tại New York có hai tầng, diện tích của một tầng là gần 30 hécta, tầng trên là tổng bộ của địa hạ quyền đàn, có khoảng chục cái võ đài. Tầng dưới chia làm hai bộ phận, một bộ phận là tổng bộ của giới sát thủ trong địa hạ thế giới, một bộ phận là thị trường chợ đen lớn nhất trên toàn thế giới.
“Chắc là thông đạo này”. Trong não Lý Dương còn nhớ địa đồ vừa rồi hiện lên trên máy tính.
Lý Dương đi vào thông đạo, phía trước có mười cái thang máy, Lý Dương đi vào một cái để xuống tầng hai. Tầng hai của địa hạ thế giới thập phần thông thoáng, đặc biệt là bộ phận của giới sát thủ, người vô cùng ít, chỉ có vài nhân viên phục vụ đang làm việc.
“Hoan nghênh tiến nhập tổng bộ của giới sát thủ, không biết là tiên sinh muốn phát nhiệm vụ hay là nhận nhiệm vụ ?” Một mỹ nữ người lai nói với Lý Dương.
Trên mặt Lý Dương có một tia độc ác : “Đương nhiên là giao nhiệm vụ cho các người !” Mỹ nữ lập tức nói, “Mời tiên sinh theo tôi !” Liền đó Lý Dương đi theo mỹ nữ trước mặt đến một chỗ có treo các máy tính.
“Mời tiên sinh cắm thẻ VIP vào cái khe này ! Tiếp theo cần làm gì, trên trang chủ của máy tính có thuyết minh”. Mỹ nữ nói đến đó, Lý Dương lập tức cắm thẻ VIP của mình vào, liền đó trang chủ của máy tính hiện ra phần “Tuyên bố nhiệm vụ” để bản thân phát xuất ra nhiệm vụ.
Thanh âm bàn phím vang lên, Lý Dương bắt đầu phát ra nhiệm vụ.
“Trong gia tộc tập đoàn Thánh Lâm, giết bất kỳ tộc nhân trực hệ nào đều có thể nhận được 1 triệu USD ! Thời gian nhiệm vụ hữu hiệu là vĩnh cửu !”
Last edited by SongTrang; 19-11-2008 at 06:57 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kiet1991
“Tập đoàn Thánh Lâm do người của Lâm thị gia tộc là Lâm Ngạo Thiên sáng lập, có một vợ một con trai, con trai chính là gia chủ hiện nay của Lâm gia, chuyện đại sự của Lâm gia bình thường do gia tộc Trưởng lão đoàn xử lí, ngũ đại trưởng lão của Trưởng lão đoàn là những lão công thần năm xưa đã cùng Lâm Ngạo Thiên khai sáng Tập đoàn Thánh Lâm, con trai Lâm Ngạo Thiên, gia chủ hiện nay có một con trai, một con gái và một nghĩa tử, con trai Lâm Thiên Vũ, con gái Lâm Thiên Kiêu, nghĩa tử nguyên tên là Phan Ngọc sau đổi tên thành Lâm Ngọc ! Tộc nhân trực hệ có 6 người, mời tiên sinh trả 6 triệu USD !” Mỹ nữ người lai điểm vào vài chỗ trên màn hình máy tính, liền hiện ra tư liệu của Tập đoàn Thánh Lâm.
Khoé miệng Lý Dương xuất hiện nụ cười, trong lòng hừ lạnh : “Chỉ 6 triệu USD, hừm hừm, Lâm Thiên Vũ, ta phải khiến toàn gia ngươi đều sống trong sự khủng hoảng, khi các ngươi đang du ngoạn thì bất ngờ xuất hiện một viên đạn xuyên giáp, khi các ngươi đang ăn thì xuất hiện một quả bom hẹn giờ !” Lý Dương tưởng tượng đến việc Lâm Thiên Vũ mỗi ngày bị vô số sát thủ vây khốn trong lòng tức thì cảm thấy thống khoái.
Lý Dương lại nghĩ đến việc thứ hai muốn làm khi đến đây --- trở thành sát thủ, một sát thủ độc lai độc vãng !
“Tiểu tả, ta đang chuẩn bị thành sát thủ, không biết là phải đăng ký ở đâu ? Phải rồi, đây là thẻ tín dụng !” Lý Dương nhìn 8 triệu USD trong thẻ tín dụng biến thành 2 triệu USD mà không hề đau lòng chút nào.
Nếu như thực lực mạnh mẽ, thì trở thành sát thủ chính là một phương pháp tốt để kiếm lấy một số tiền lớn, đương nhiên tiền đề là ngươi có lực lượng đủ mạnh, có thể hoàn thành nhiệm vụ đã tiếp nhận. Lý Dương muốn đối phó với Lâm gia thì tiền là không thể thiếu, địa hạ quyền đàn và sát thủ là những ngành nghề kiếm tiền đặc biệt nhanh, đồng thời là những nghề có tỷ lệ tử vong cao khủng khiếp.
Mỹ nhân tiểu tả sau khi thu lấy 6 triệu USD, tâm tình cũng tốt lên nhiều, dù gì bọn họ cũng được hưởng phần trăm trong đó, nghe thấy Lý Dương muốn thành sát thủ, mỹ nhân tức thì nhiệt tình nói :
“Trong giới sát thủ chúng ta thì chân chính mạnh nhất có ba tổ chức sát thủ, phân biệt là “Song Hoa” của Nhật Bổn, “Diệt Sát” của Nga và truyền kỳ trong giới sát thủ --- “Thiên Tàn” của Trung Quốc ! “Song Hoa” phân thành Cúc Hoa tổ và Anh Hoa tổ, phân biệt ra nhẫn giả và võ sĩ ! “Diệt Sát” của Nga gần như đều là tuyết lang nhân (người sói tuyết) của Siberia, tuyết lang nhân thì mạnh hơn lang nhân của Hắc ám nghị hội, bất quá số lượng kém hơn Hắc ám nghị hội rất nhiều. Còn tổ chức sát thủ “Thiên Tàn” của Đông phương Trung Quốc thì thật sự quá thần bí, từ trước đến giờ chưa nghe có mục tiêu nào mà “Thiên Tàn” nhắm đến có thể sống sót được cả, “Thiên Tàn” chính là truyền kỳ trong giới sát thủ chúng ta”.
Lý Dương nghe thấy thề liền nhíu mày : “Nhật Bản Song Hoa, Nga Diệt Sát, Trung Quốc Thiên Tàn ?”.
Mỹ nhân người lai nói tiếp : “Giới sát thủ đương nhiên là không chỉ có 3 nhóm đó, còn có nhiều độc hành hiệp, tiên sinh người nếu như muốn đăng ký thì sẽ thuộc về độc hành hiệp, báo danh rất đơn giản, chỉ cần dùng thẻ VIP để báo danh, sau đó nộp 1 vạn USD làm phí đăng ký, người sẽ chính thức thành sát thủ, sau này có thể trực tiếp lên internet nhận nhiệm vụ !”
“Tiên sinh vừa mới đến đăng ký, đối với giới sát thủ chắc có nhiều chuyện chưa tinh thông, tôi xin được đề tỉnh một chút về vấn đề vũ khí, bình thường các độc hành hiệp đều sử dụng vũ khí nóng (súng ống), chỉ có những người bản thân thực lực cực mạnh mới dùng vũ khí lạnh (gươm đao), tôi xin nhắc nhở tiên sinh một điểm, đối tượng mà giới sát thủ nhận nhiệm vụ thi hành đều không phải là những kẻ bình thường, bình thường cần phải dùng loại đạn xuyên giáp có lực xuyên thấu cực mạnh !” Mỹ nhân khẽ hảo tâm nhắc nhở.
Lý Dương thực sự không để tâm, hắn đã có phi đao rồi cần gì dùng vũ khí nóng ?
Nhưng Lý Dương chợt nhíu mày : “Nếu như ta dùng Tiểu Lý Phi Đao tạo thành danh tiếng tại địa hạ thế giới, vậy thì không phải sẽ có người tại quốc nội nghi ngờ thân phận của ta sao ? Còn có Lâm Thiên Vũ đó, hắn không hoài nghi ta là Lý Dương à ? Hiện tại thực lực Lâm Thiên Vũ tối thiểu là lục cấp cao thủ, ta còn chưa phải là đối thủ, hiện tại chưa phải là lúc đối đầu trực tiếp với hắn, nếu như để hắn biết được thân phận của ta, vậy thì sẽ không hay, dù gì cũng phải để thực lực của ta vượt qua hắn rồi hãy tính ! Ừm, không thể sử dụng phi đao !”
Cái tên Tiểu Lý Phi Đao cũng rất nổi tiếng trong địa hạ thế giới, một khi Lý Dương dùng phi đao, tin rằng sẽ có nhiều người nghi ngờ thân phận của Lý Dương.
Nhưng không dùng phi đao thì dùng vũ khí gì bây giờ ?
Vũ khí nóng ? Năm xưa khi còn trong bộ đội đặc chủng “Long Nha”, Lý Dương đối với vũ khí nóng đích xác tinh thông, nhưng Lý Dương cũng minh bạch, những sát thủ hàng đầu chân chính thì không dùng vũ khí nóng, bởi vì vũ khí nóng tiếng động quá lớn, rất dễ dàng bị người phát hiện, hơn nữa khi đối phó với những cao thủ chân chính, vũ khí nóng ngược lại không bằng vũ khí lạnh.
Nghe mỹ nhân này nói đến đạn xuyên giáp, bất ngờ trong lòng Lý Dương khẽ động : “Đạn xuyên giáp ?” Một ý niệm thoáng chốc xuất hiện trong đầu, Lý Dương bắt đầu kích động, hắn nghĩ đến chuyện biến chính mình thành vũ khí sát thủ.
“Tiểu tả, giúp ta báo danh, còn tên thì kêu là “Tử Đạn” !” Lý Dương cười rất thần bí.
Mỹ nữ người lai có chút mê hoặc, miệng lẩm nhẩm : “Tử Đạn ? Tử Đạn ? Đây thật là một cái tên quái dị ?”
5 phút sau.
“Đây là account sát thủ và mật mã của tiên sinh, sau này tiên sinh có thể trực tiếp lên internet nhận nhiệm vụ, còn tiền cho nhiệm vụ sẽ được trực tiếp gửi vào tài khoản trong ngân hàng của tiên sinh”. Mỹ nhân đưa Lý Dương xem thông tin đã đăng ký.
“Sát thủ “Tử Đạn” --- C cấp”
Trong biệt thự của Lý Dương.
“Ha ha… …tốt, phi đao có thể giết người, viên đạn bắn ra cũng có thể giết người, nếu như ta có thể sử dụng viên đạn giống như phi đao thì sao ?” Trong biệt thự, tâm tư Lý Dương liên tục thay đổi. “Không, ta vì sao cứ nhất định phải dùng đạn ? Thiết đạn châu (bi sắt) không được sao ? Hơn nữa từ khía cạnh dùng lực mà nói thì thiết đạn châu uy lực lớn hơn !”
Lý Dương lúc xưa tại An toàn cục tổ 9, nội lực chỉ mới tầng 1, lực công kích phi đao đã vượt qua đạn dược rồi, hiện tại Lý Dương đã đạt đến đệ tứ tầng “Ma Dương Điển”, hơn nữa nhục thể năng lượng đã đạt đến ngũ cấp cao thủ, so với quá khứ thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, hiện tại cho dù Lý Dương dùng thiết đạn châu thì uy lực phát ra e rằng cũng đều vượt xa phi đao trong quá khứ.
Với lực tay khủng bố của Lý Dương, thêm vào đó kỹ xảo phi đao độc đáo dung nhập vào trong, còn có tiên thiên chân khí, ha, uy lực khẳng định là có thể vượt qua đạn xuyên giáp. Nếu như đạn châu có thể đạt đến lực công kích như vậy thì Lý Dương đã có đủ tư cách để thành sát thủ hàng đầu rồi.
Lý Dương sắc mặt hưng phấn : “Phi đao, ha ha, tuyệt kỹ kỹ xảo của Tiểu Lý Phi Đao cũng không nhất định phải dùng trên phi đao, chỉ cần ta cải biến một chút, vậy thì cũng có thể dùng trên đạn châu rồi, Trung Quốc cổ đại đã từng có thủ pháp trích diệp phi hoa đả thương người, nguyên nhân là do công lực cao, hiện tại cho dù ta ở thời cổ đại, thì cũng được tính là tiên thiên cao thủ, hơn nữa nhục thể lục lượng so với lực lượng tiên thiên chân khí thì mạnh hơn nhiều, ta không dùng hoa lá, ta dùng đạn châu, vậy thì lực công kích của chắc là phải mạnh hơn so với hoa lá nhiều !”
Bất ngờ mặt Lý Dương càng thêm hưng phấn : “Phải rồi, ta còn có độn thuật, là độn thuật đến từ tiên giới, so với độn thuật trong chí tôn bảo điển của Côn Lôn tiên cảnh Ngũ Hành Tông thì còn lợi hại hơn, có độn thuật thì còn ai có thể tránh khỏi sự ám sát của ta ? Cho dù ta giết không được đối phương, nhưng với độn thuật thì ai có thể đả thương được ta ?”
“Uy, Lão Kiệt Khắc hả ? Giúp ta mua một số đạn châu nha, càng nhiều càng tốt, phải, đạn châu, thiết đạn châu !”
Lý Dương gác điện thoại, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn : “Quá khứ ta mang trên thân tối đa là một chục phi đao, nhiều hơn thì sẽ ảnh hưởng đến hành động, nhưng còn đạn châu thì ? Ha ha, chắc là mang cả trăm viên cũng không vấn đề gì !”
“Bất quá kể từ hôm nay, ta phải đem kỹ xảo phi đao của Tiểu Lý Phi Đao cải biến một chút, để nó thích hợp với đạn châu hơn !” Lý Dương trong lòng thầm quyết tâm.
Ngày lại ngày trôi qua, suốt cả ngày trong biệt thự Lý Dương đều dành cho việc tu luyện đạn châu, dụng nghị lực mà lúc xưa đã dùng để luyện tập Tiểu Lý Phi Đao để bây giờ luyện tập đạn châu… …
Lý Dương chớp mắt một cái, rồi toàn bộ mục quang tập trung lên tấm cương bản trước mặt, bất ngờ tay phải khẽ động, nháy mắt tay phải đã hoá thành huyễn ảnh, “Hưu !” Âm thanh đê trầm phá không vang lên, liền đó “Phanh !” một tiếng, đạn châu đã hoàn toàn cắm vào cương bản.
“Tiểu tử Lý Dương này, viên này lại thất bại nữa, độ sâu khi cắm vào cương bản đã hơn 10 cm”. Bá Vương Hạng Vũ giọng điệu khoái chí khi tuyên bố Lý Dương lại thất bại.
Lý Dương nghe hồi đáp của Bá Vương Hạng Vũ, không khỏi nhíu mày, lòng thầm nhủ : “Lực đạo vẫn còn có chút vấn đề, mức độ xuyên thấu cương bản không ngờ quá 10 cm ?” Mục tiêu của Lý Dương là khiến đạn châu cắm sâu 10 cm trong cương bản, không thừa không thiếu một phân.
Đạt đến cảnh giới hiện tại của Lý Dương, một viên đạn châu phóng ra, lực lượng yêu cầu đòi hỏi phải đạt đến trạng thái tối hoàn mỹ, thừa một phân không được, mà thiếu một phân cũng không được. Lý Dương phóng đạn châu thì không thành công, nhưng khi Lý Dương phóng phi đao, thì lại cảm nhận được một cảm giác mỹ diệu khi phóng xuất phi đao, đặc biệt là cảm giác huyền ảo mỹ diệu đó khiến người như say mê, đồng thời cảm giác đó nói lên sự hoàn mỹ của ngọn phi đao đó.
“Ta không tin là năng lực sử dụng đạn châu của ta không đạt đến mức như phi đao !” Ngạo khí Lý Dương bốc lên, không ngừng huấn luyện, từng viên đạn châu được xạ nhập vào cương bản, tay trái của Lý Dương cũng bắt đầu, từng viên thiết đạn châu như lợi tiễn trực tiếp nhắm tới cương bản.
Bất ngờ hai tay Lý Dương như súng máy, liên tục không ngừng phóng ra từng viên đạn châu, tốc độ nhanh đến mức người ta chỉ thấy hai tay của Lý Dương cáp tốc lưu lại những đạo tàn ảnh.
“Phanh !” “Phanh !” “Phanh !” “Phanh !” “Phanh !”… …
Tựa như ném hòn đá vào đống bùn, từng viên thiết đạn châu rất dễ dàng cắm vào trong tấm cương bản dày 20 cm, hơn nữa mỗi viên đều cắm sâu gần 10 cm. Bất ngờ mắt Lý Dương loé lên, tâm thần nháy mắt tiến vào “Hoan Linh chi cảnh”, hai viên đạn châu do tay trái đồng thời phóng ra lập thay đổi quỹ tích, hoàn toàn án chiếu theo sự điều khiển của Lý Dương, xạ nhập vào những vị trí đã định.
Lý Dương trong lòng hân hoan nói : “Hoàn hảo, tối trọng yếu đích thị là kỹ xảo trong tam đại cảnh giới dùng để khống chế phi đao hoàn toàn không cần cải biến, có thể trực tiếp dùng trên đạn châu !”
Ban đêm, trong phòng ngủ Lý Dương.
Lý Dương đang ngồi xếp bằng trên giường, không, nếu quan sát kỹ có thể phát hiện hai chân xếp bằng của Lý Dương cách mặt giường vài centimét.
Từng đạo thanh lục sắc khí lưu nhàn nhạt không ngừng lưu nhập thể nội Lý Dương, khắp nơi toàn thân đều từng đạo thanh lục sắc khí lưu này, nếu như để người có tu luyện nội công nhìn thấy, nhất định là chấn kinh, bởi vì thanh lục sắc khí lưu này chính là thiên địa linh khí dày đặc đến mức kinh nhân, bình thường thiên địa linh khí mà người tu luyện nội công hấp thu rất mỏng manh, căn bản không thể xuất hiện màu sắc.
“Hưu !”
Như kình ngư hút nước, thiên địa linh khí tấn tốc trùng nhập thể nội Lý Dương, không ngừng bị hắn hấp thu, sau đó thối luyện, dung nhập vào “tinh vân” trong đan điền, tối hậu thiên địa linh khí đó hình thành từng tia tiên thiên chân khí, khiến cho công lực của Lý Dương sâu thêm một tầng.
Một đêm trôi qua, bình minh đã rạng, Lý Dương khởi thân đi ra ngoài ban công, hấp thu không khí trong lành của buổi sáng.
“Khoảng thời gian này, đệ tứ tầng công lực “Ma Dương Điển” của ta chắc là hoàn toàn đại thành rồi ?” Lý Dương trong lòng suy nghĩ, lúc xưa tại căn cứ Sở nghiên cứu tu luyện thì đạt đến đệ tứ tầng, sau đó lại tu luyện thêm nửa năm, đã gần tiếp cận đại thành, hiện tại Lý Dương lại tu luyện thêm một khoảng thời gian, với tốc độ hấp thu tiên địa linh khí khủng bố của Lý Dương cùng với sự giúp đỡ của Bá Vương Hạng Vũ, cũng đã gần như đại thành rồi.
“Ừm, tiểu tử ngươi hiện tại năng lượng tiên thiên chân khí chắc là khoảng 9000 tinh, ha ha, tiểu tử hãy nỗ lực tu luyện đi, đột phá đệ ngũ tầng, bổn Bá Vương nhất định sẽ cho ngươi một món quà bất ngờ !” Hạng Vũ vui vẻ nói.
Lý Dương thời gian này buổi tuối hoàn toàn tu luyện nội công, ban ngày trừ lúc tu luyện thiết đạn châu, thì là đến Thái Bạch tửu lâu uống rượu, hắn và lão bản của Thái Bạch tửu lâu Cát Phổ đã kết thành quan hệ rất tốt.
“Mộc Dịch, đệ đến rồi à, đến đây, đến đây, lão ca mời người hai ly !”Cát Phổ vừa thấy Lý Dương tức thì vui vẻ mang mấy bình rượu đi qua, Lý Dương liếc mắt thấy Điền Cương đang uống rượu một mình trong một góc tửu lâu, dạo này Lý Dương mỗi lần đến Thái Bạch tửu lâu hầu như đều nhìn thấy Điền Cương.
Lý Dương cũng chẳng quan tâm, hắn liền cùng Cát Phổ đi lên tầng hai, tuỳ ý tiến vào một phòng riêng.
“Lão ca, ta còn chưa hỏi người, chỉ có hai người huynh và vợ thôi sao ? Không có con cái gì à ?” Lý Dương cười nhẹ hỏi.
“Có, đương nhiên có, ta và bà xã còn có một đứa con gái tên Cát Hân, Hân Hân hiện tại đang học tại trường đại học New York, một tuần về một lần, lần trước nó về nhưng đệ lại không gặp nó, thật là, ha ha, Mộc Dịch à, con gái ta là mỹ nhân đó, tiểu tử ngươi đừng có chủ ý xấu xa gì nha !” Cát Phổ khi nhắc đến con gái mình thì luôn tràn đầy tình cảm yêu thương khiến Lý Dương cũng có thể cảm nhận, xem ra Cát Phổ đối với con gái của mình thật là thái quá hỉ hoan.
“Ngươi không biết con gái ta lợi hại thế nào đâu, năm nay không chừng nó có thể nhận được học bổng một năm liền của trường đại học New York đó !” Cát Phổ khoe khoang với Lý Dương, lão hiển nhiên là kiêu ngạo vì con gái mình.
Buổi tối, Lý Dương quay về biệt thự, quá khứ khi còn ở Thượng Hải Lý Dương đã quen sống một mình, hiện tại hắn cũng sống một mình, tính hắn thích yên tĩnh, không thích ồn ào.
“Sau một thời gian dài tu luyện, uy lực của đạn châu đã “miễn cưỡng” đạt được yêu cầu, giờ phải xem có nhiệm vụ nào ngon lành không !” Lý Dương đi vào phòng ngủ, mở máy tính, truy cập vào website của giới sát thủ, ngay khi mở trang web ra màn hình hiện lên các hình ảnh cấp 3, Lý Dương không để ý đến, lập tức đánh account và mật mã sát thủ của mình vào phần đăng nhập, màn hình lập tức thay đổi, biến thành màn hình mà lúc trước ở trong tổng bộ giới sát thủ đã thấy.
“Ô, nhiệm vụ sát thủ cao nhất cũng chỉ có 50 triệu, thật khiến người ta có chút thất vọng”. Lý Dương hiển nhiên là không để tâm đến 50 triệu, nhưng khi Lý Dương còn đang tự nói với mình thì trang web bất ngờ có thay đổi mới, một nhiệm vụ với dòng chữ màu đỏ hiện lên.
“1 tỷ USD ! Sao có thể được ? Có phải mắt ta bị hoa không ?” Lý Dương ngây ngốc nhìn nhiệm vụ trước mắt, cái giá cao nhất cho nhiệm vụ trong lịch sử giới sát thủ cũng chỉ khoảng 100 triệu USD, hiện tại không ngờ xuất hiện một cái 1 tỷ USD, lẽ nào đối phương là chuyên gia biết in ra tiền ?
Last edited by SongTrang; 19-11-2008 at 06:57 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kiet1991
Lý Dương cẩn thận nhìn nhiệm vụ “1 tỷ USD” mới lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử này, mục tiêu của nhiệm vụ là một vị tổng tài tập đoàn COMBO, hơn nữa nhiệm vụ này còn có đính kèm ảnh của vị tổng tài này.
Đây là một người đàn ông tóc vàng, mắt xanh, toàn thân phát ra một khí thế đầy chất quý tộc, ngoại hình người đó rất tốt, nửa thân trên hình tam giác ngược, cơ nhục mặc dù không nảy nở, nhưng Lý Dương chỉ cần từ ngoại hình cân đối của người đàn ông trong bức ảnh, là đã có thể cảm nhận được người này là một cao thủ tu luyện nhục thể, hơn nữa nhục thể năng lượng thậm chí so với Lý Dương thì còn mạnh hơn.
Đúng vậy, chỉ từ một tấm ảnh đính kèm, chỉ cần sát quan sát ngoại hình cân đối của người đó, Lý Dương đã có phán đoán như vậy.
“Khoảng thời gian này, thân thể của ta luôn có trọng lực cấm chế, trường kỳ dưới áp lực 5000 cân, lực lượng cơ nhục của ta cũng đã tăng lên nhiều, hầu như cũng được 2 vạn tinh, nhưng tay tổng tài của tập đoàn COMBO này xem ra còn mạnh hơn ta, thực sự thì hắn ta cường hãn đến mức nào ?” Lý Dương ngược lại bắt đầu nghi ngờ phán đoán của mình, dù gi bản thân cũng có 2 vạn tinh nhục thể năng lượng, trong địa hạ thế giới, cho dù phục dụng B1 Cơ nhân dược thuỷ thì bất quá cũng chỉ vài nghìn tinh mà thôi.
“Lý Dương, chờ một chút, để bổn Bá Vương dùng thần thức cẩn thận tìm kiếm toàn bộ New York này, tra xem thực lực chân chính của tên này !” Lời nói của Bá Vương Hạng Vũ khiến Lý Dương kinh hỷ.
Mặc dù Hạng Vũ lo lắng bị người tiên giới phát hiện, không dám hấp thu quá nhiều lực lượng, hiện tại tối đa cũng mang năng lượng tiếp cận cao thu Phi Thăng kỳ. Nhưng năng lượng hắn mặc dù kém hơn quá khứ, nhưng thần thức của hắn thì chỉ có cao thủ của tiên ma nhị giới mới có được, so với linh thức thì cao hơn hẳn một đẳng cấp, tại phàm nhân giới, còn chưa có người thoát khỏi sự tìm kiếm bởi thần thức của Hạng Vũ.
Lý Dương nghe thấy không khỏi cười nhẹ, ngồi chờ kết quả tìm kiếm của Hạng Vũ.
Chỉ mới gần một phút, Hạng Vũ đã phát thoại : “Hảo gia hoả ! Lý Dương à, cao thủ ở New York này quả thật không ít à, không ngờ có cả nhân vật tương đương với Nguyên Anh kỳ, hơn nữa loại nhân vật này không chỉ có một người, những nhân vật này đối với ngươi mà nói tuyệt đối không có cách gì chống lại, bọn họ chỉ cần một chiêu là có thể dễ dàng tiêu diệt ngươi rồi !”
Cái này không phải lời thừa sao ? Tiên Thiên đại thành là ngũ cấp cao thủ, Kim Đan kỳ là lục cấp cao thủ, Nguyên Anh kỳ là thất cấp cao thủ !
Thất cấp à, năng lượng phải là cả triệu tinh, hơn gấp trăm lần Lý Dương, đương nhiên không phải thứ mà Lý Dương có thể so sánh, một chiêu diệt 10 Lý Dương cũng rất là đơn đơn giản giản.
Bất quá Lý Dương quan tâm chuyện khác : “Bá Vương người đã tra ra được thực lực của cái tên bị treo thưởng chưa ?” Đó mới là điều Lý Dương muốn biết nhất, hắn quản gì việc New York có bao nhiêu cao thủ, dù gì New York cũng là đại bản doanh của địa hạ thế lực, cao thủ nhiều cũng là bình thường.
Bá Vương Hạng Vũ lập tức tự hào nói : “Đương nhiên là tra ra được, nếu như không phải cẩn thận tra xét những tay đính cấp cao thủ còn lại, chỉ riêng cái tên đó thì một cái hô hấp là đủ thời gian rồi !”
Lý Dương không khỏi nôn nóng muốn biết đáp án, nhưng Hạng Vũ bất ngờ dừng lại, nghỉ một lúc, giống như treo đồ ăn đầu miệng Lý Dương, đến khi thấy Lý Dương muốn phát biểu thì Hạng Vũ mới từ từ nói : “Tên này các ngươi gọi là lang nhân, hơn nữa còn là cấp cao nhất trong lang nhân --- lang vương, một thất cấp cường giả. Theo như bổn Bá Vương cẩn thận kiểm tra, cái tên này chắc là đã đạt đến đỉnh điểm của thất cấp, năng lượng vào khoảng 9 triệu tinh, phóng mắt nhìn khắp New York, cũng không có mấy người là đối thủ của hắn !”
Lý Dương nghe thấy tức thì ngây người ra !
Lang nhân có phân thành “đê cấp lang nhân, trung cấp lang nhân, cao cấp lang nhân, lang tướng, lang vương” năm loại đẳng cấp. Phân biệt ứng với tam cấp cao thủ cho đến thất cấp cao thủ.
Đồng dạng, trong huyết tộc cũng phân thành “đẳng cấp nam tước, đẳng cấp tử tước, đẳng cấp bá tước, đẳng cấp hầu tước, đẳng cấp công tước” năm loại đẳng cấp, phân biệt ứng với tam cấp cao thủ cho đến thất cấp cao thủ, trong đó mỗi tộc trưởng của một huyết tộc gia tộc được gọi là “thân vương”, là hấp huyết quỷ thân vương mạnh nhất trong hấp huyết quỷ (quỷ hút máu, vampire), cao thủ đẳng cấp thân vương là đỉnh điểm của thất cấp, nhưng vẫn không vượt quá thất cấp.
Bình thường lục cấp cao thủ và thất cấp cao thủ không phải là những kẻ mà các thế lực bình thường có thể chọc vào, trong địa hạ thế lực, ví như Nhật Bản “Song Hoa” thì sát thủ tối cường đại là ngũ cấp cao thủ, sát thủ tối cường của Nga “Diệt Sát” cũng là ngũ cấp cao thủ. Mạnh nhất trong công ty vệ sĩ số một Hắc Ma là bát đại siêu cấp vệ sĩ mà cũng chỉ là ngũ cấp cao thủ.
Lục cấp cao thủ trong địa hạ thế giới chính là những cao thủ vô địch, còn thất cấp cao thủ là những cao thủ trong truyền thuyết.
Bát cấp cao thủ thì sao ? Chí tôn trong truyền thuyết của lang nhân --- Lang hoàng, chí tôn trong truyền thuyết của huyết tộc --- Đế vương đẳng cấp, bọn họ đều là bát cấp cao thủ, nhưng Lang hoàng và Đế vương đẳng cấp trong mấy ngàn năm nay không hề xuất hiện một người, chỉ có tồn tại trong ký ức của mỗi một lang nhân, mỗi một huyết tộc.
Đương nhiên, bát cấp cao thủ còn sống đương nhiên là có, đó chính là tu chân giả của Đông phương Hoa hạ, những tu chân giả đã độ kiếp, chỉ là bọn họ rất hiếm khi xuất thế.
“Trời ạ, thất cấp cao thủ, cái này, cái này, cái này căn bản là vô địch, 1 tỷ USD đúng là hấp dẫn lòng người, nhưng thất cấp cao thủ thì càng khủng bố hơn à, e rằng ngay cả An toàn cục toàn lực xuất mã thì cũng không động đến được sợi lông của hắn, thất cấp à !” Lý Dương trợn tròn mắt.
Liền đó Lý Dương như nhớ lại điều gì, bất ngờ hỏi : “Bá Vương, ngài vừa nói cái gì ? Ngài nói là New York còn có vài thất cấp cao thủ nữa à ?” Lúc này Lý Dương mới chú đến tin tức trọng yếu trong những lờ Hạng Vũ vừa nói.
Bá Vương Hạng Vũ nói : “Ừm, có vài đứa nữa, trong đó có loại mà ngươi gọi là hấp huyết quỷ công tước, còn có một người của Giáo đình nữa, năng lượng trong thể nội hắn chính là cái mà ngươi gọi là thánh lực, phải rồi, người của Giáo đình có khả năng là kẻ rất khó đối phó, trong thể nội hắn tựa hồ có một bộ chiến giáp, tương tự như hộ thể chiến giáp của tu chân giả, ai, lần trước ta quên nói với ngươi, trong thể nội tên Lâm Thiên Vũ cũng có một bộ chiến giáp, thanh sắc chiến giáp, Lâm Thiên Vụ thực lực không mạnh, hầu như mới chỉ lục cấp, nhưng cái tên chiến sĩ của Giáo đình này thật sự là cao thủ đẳng cấp thất cấp, trong thể nội hắn là kim hoàng sắc chiến giáp !”
Lý Dương nghe thấy tin này tức thì nhíu chặt mày : “Lẽ nào Lâm Thiên Vũ là thánh đấu sĩ của Giáo đình ? Không đúng à, theo như trong tài liệu của An toàn cục có nói, thánh đấu sĩ đẳng cấp thanh đồng tựa hồ tương đương với ngũ cấp cao thủ thôi à, hắn làm sao đạt đến được cảnh giới của lục cấp cao thủ ?” Đồng thời Lý Dương cũng đã hiểu được nguyên nhân vì sao mà Lâm Thiên Vũ còn trẻ mà lại cường hãn đến vậy, nguyên nhân là vì thanh đồng chiến giáp.
Tổ chức lực lượng vũ trang của Giáo đình --- Tông giáo tài phán sở, lực lượng mạnh nhất của Tông giáo tài phán sở chính là thánh đấu sĩ, bất quá thánh đấu sĩ chủ yếu dựa vào lực lượng của chiến giáp, mỗi bộ chiến giáp đều thập phần trân quý, Lâm Thiên Vũ kia cũng bởi vì tập đoàn Thánh Lâm là tập đoàn dưới trướng của Giáo đình, do vậy mới có được một bộ thanh đồng chiến giáp.
Lý Dương lắc đầu cười khổ, xem ra bản thân vẫn còn phải cố gắng nhiều, trước hết là phải tích luỹ thực lực rồi mới nói tiếp, bất quá muốn tích luỹ thực lực thì tiền là thứ rất quan trọng ! Nhưng hiện tại nhìn 1 tỷ USD ngay trước mắt mà hắn thì lại không có đủ thực lực để đoạt lấy, tin rằng kẻ phát ra nhiệm vụ này cũng không nghĩ đến việc có người có thể giết được thất cấp cao thủ, dù gì lang vương này cũng thuộc loại đỉnh điểm của thất cấp cao thủ, tương đương với hấp huyết quỷ thân vương !
“Lý Dương à, nếu như ngươi thực sự muốn 1 tỷ USD đó, cũng không phải là không có cách, chỉ cần bổn Bá Vương là giúp ngươi là được rồi, đó chẳng phải chỉ là một thất cấp cao thủ thôi sao ?” Thanh âm của Hạng Vũ tràn đầy sự khinh miệt đối với thất cấp cao thủ, cũng đồng thời biểu thị sự cao ngạo của hắn !
“Người nói là người muốn giúp tôi giết mục tiêu của nhiệm vụ này, một kẻ đạt đến thất cấp lang vương ?” Lý Dương tựa hồ có chút hoài nghi lời Bá Vương Hạng Vũ, dù gì Hạng Vũ cũng từng nói, sau này mọi chuyện đều để bản thân Lý Dương ứng phó, không được ỷ lại vào Hạng Vũ.
Hạng Vũ lúc xưa nói như vậy, là do lo lắng sợ Lý Dương luôn ỷ lại hắn, cái đó đối với tâm cảnh tu luyện rất không tốt, hơn nữa người mà quá ỷ lại, thì tự thân thực lực đề cao cũng sẽ chậm lại, do vậy hắn mới nói những chuyện sau này sẽ để bản thân Lý Dương tự đối diện.
Chỉ có tự bản thân đối diện với khó khăn, đối diện với sự thiêu chiến, không ngừng khai phá tiềm lực của bản thân, đột phá cực hạn của chính mình, có vậy thì thành tựu đạt được mới càng lớn lao.
Do vậy quá khứ quyết định của Hạng Vũ có thể nói là rất khôn ngoan, nhưng hiện tại Hạng Vũ lại nói muốn giúp hắn, vậy không phải mâu thuẫn sao ?
“Lý Dương à, ngươi đừng có lo lắng, mặc dù bổn Bá Vương có từng nói mọi chuyện sau này để ngươi tự thân ứng phó, nhưng mà chuyện này có chút đặc thù, ví như cái tên lang nhân đã đạt đến đẳng cấp Lang vương đó, cho dù để ngươi đối phó, một mình ngươi có thể đối phó được hắn sao ? Ngươi đi tìm hắn, căn bản không có khả năng chiến thắng, đối với ngươi cũng không có chỗ nào tốt cả. Chọn đối thủ thì cũng phải chọn kẻ mà mạnh hơn ngươi một chút, bọn chúng mới tối thích hợp để cho ngươi ứng phó, chiến đấu cùng bọn chúng, ngươi mới có thể khai mở được tiềm lực lớn lao ! Còn đi đối đầu với cao thù vượt mình quá xa, thì đó không phải là ma luyện mà là đi tìm chết !” Bá Vương Hạng Vũ khiển trách.
Lý Dương nghe thấy cũng cảm thấy hữu lí, lang nhân đạt đến đẳng cấp lang vương nhục thể cường hãn đạt đến trình độ cảnh giới nào ? Tin rằng phi đao của Lý Dương cũng không thể đã thương được. Ngay cả phi đao mạnh nhất của hắn mà cũng không đả thương được, vậy thì chẳng phải đó là đi tìm chết sao ?
“Bá Vương nói cũng có đạo lý, bất quá ta vẫn tin một điều, chỉ có dưới áp lực, mới dễ dàng đột phá được giới hạn bản thân để đạt đến một cảnh giới mới ! Do vậy ta quyết định khi đối phó với lang vương này, trước hãy dựa vào thực lực chân chính của bản thân, hoàn toàn khai phá tiềm lực của mình, không ngừng dốc hết toàn lực bản thân chiến đấu với đối phương, nếu như ta thất bại, đến khi đó sẽ để Bá Vương người xuất thủ, Bá Vương người nói xem có được không ?” Lý Dương tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể giúp đề cao thực lực bản thân.
“Ừm , vậy cũng được, đối với sự đột phá của ngươi cũng có lợi !” Bá Vương Hạng Vũ với chuyện này cũng tán đồng.
Lý Dương bất ngờ quái dị nói : “Cái này… …Bá Vương, khi mà ta hoàn toàn thất bại, nếu như Bá Vương mà xuất thủ chậm thì nhỡ ta bị cái tên lang vương đó giết thì sao ? Đương nhiên ta không phải không tin Bá Vương, chỉ là người cũng biết, cao thủ tu luyện nhục thể tốc độ phi thường khoái, mà tên lang nhân đó nguyên bản là hoàn toàn tu luyện nhục thể, thất cấp năng lượng nhục thể, cái đó thật quá khủng bố, tốc độ của hắn khẳng định là đã đạt đến trình độ tôi không thể tưởng tượng nổi, nếu như khi tôi thất thủ mà hắn muốn giết tôi thì e rằng chỉ cần trong một cái nháy mắt, do vậy mong Bá Vương người ngàn vạn lần cẩn thận”.
Bá Vương Hạng Vũ ngẩn ra một chút, rồi ngay lập tức phẫn nộ gầm thét trong đầu Lý Dương : “Tên tiểu tử hỗn láo này, bổn Bá Vương đương sơ tại ma giới là loại người gì ? Phi Thăng kỳ tu chân giả ta chỉ cần một chiêu là có thể giết cả ngàn vạn, hiện tại bổn Bá Vương như hổ lạc đồng bằng, nguyên thần cũng không dám hấp thu quá nhiều lực lượng, chỉ có thể hấp thu lực lượng mức tiếp cận Phi Thăng kỳ, ngươi không ngờ lại còn dám nghi ngờ bổn Bá Vương bảo hộ không được ngươi ? Chẳng phải chỉ là một tên thất cấp thôi sao ? cho dù tốc độ hắn nhanh như thiểm điện, nhưng dưới thần thức của bổn Bá Vương, cũng chỉ như ốc sên mà thôi, ngươi vứt bỏ cái suy nghĩ ấy đi !” Sự giận dữ của Hạng Vũ hoàn toàn hiện rõ trong ngữ khí.
“Không nói nữa, chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ !” Lý Dương không dám đôi co với Bá Vương Hạng Vũ trong lúc đang giận dữ, lập tức nhìn vào màn hình máy tính, di động nhấp con chuột vào “tiếp nhận nhiệm vụ” !
Bất ngờ một cảnh báo xuất hiện trên máy tính.
“Đẳng cấp của bạn chưa đủ, không thể tiếp nhận nhiệm vụ !”
Khuôn mặt Lý Dương đờ ra, hắn đúng là bị shock.
“Sao lại như vậy ? Sao lại không thể tiếp nhận nhiệm vụ ? Đẳng cấp không đủ ? Là ý gì vậy ?” Lý Dương lập mở trang có thuyết minh liên quan đến việc sát thủ tiếp nhận nhiệm vụ.
Sát thủ nhiệm vụ phần thành bốn cấp, C cấp nhiệm vụ --- nhiệm vụ từ 10 vạn USD đến 99 vạn USD, B cấp nhiệm vụ --- 100 vạn USD đến 999 vạn USD, A cấp nhiệm vụ --- 1000 vạn USD đến 9999 vạn USD, S cấp nhiệm vụ --- từ 100 triệu USD trở lên.
Sát thù đồng dạng phân thành C, B, A, S cấp.
C cấp sát chỉ có thể nhận C cấp nhiệm vụ, B cấp sát thủ có thể nhận từ B cấp nhiệm trở xuống, A cấp sát thủ có thể nhận từ A cấp nhiệm vụ trở xuống, S cấp sát thủ có thể nhận từ S cấp nhiệm vụ trở xuống.
Đẳng cấp của sát thủ và thực lực bản thân sát thủ không có liên quan, chỉ liên quan đến số nhiệm vụ mà sát thủ đã hoàn thành.
Hoàn thành 10 C cấp nhiệm vụ, đẳng cấp sát thủ thăng từ C cấp lên B cấp.
Hoàn thành 10 B cấp nhiệm vụ, đẳng cấp sát thủ thăng từ B cấp lên A cấp.
Hoàn thành 10 A cấp nhiệm vụ, đẳng cấp sát thủ thăng từ A cấp lên S cấp.
“Thao !” Lý Dương nhìn một lúc lâu, chỉ còn biết phẫn nộ chửi.
Sầu muộn, một cảm giác như bị người ta lừa tràn nhập trong lòng, mắt thấy 1 tỷ USD sắp đến tay (Trong lòng Lý Dương, có sự giúp đỡ của Hạng Vũ, cái tên Lang vương kia kể như đã xong rồi), nhưng hiện tại không ngờ lại nói là đẳng cấp không đủ.
Lý Dương cũng đã minh bạch cái account “Sát thủ Tử Đạn --- C cấp” có ý nghĩa là gì !
Kỳ thật cũng không có cách nào khác, bởi vì S cấp nhiệm vụ cực kỳ ít, xuất hiện một cái thì đã có nhiều người muốn nhận rồi, nhiều người muốn nhận thế thì cấp cho ai bây giờ ? Hơn nữa với độ khó của S cấp nhiệm vụ thì sát thủ bình thường không thể thành công, để cho mọi sát thủ đều có thể tiếp nhận, vậy chẳng khác nào để cho những sát thủ thực lực kém từng người từng người đi tìm chết, đồng thời cũng khiến cho người phát ra nhiệm vụ bất mãn, do thời gian hao phí quá nhiều.
Vì hiệu suất, và cũng vì sự cạnh tranh giữa các sát thủ, nên mới có sự phân cấp này.
“Ta hiện tại cần phải phân biệt hoàn thành 10 C cấp, B cấp, A cấp nhiệm vụ, khi đó mới có thể có tư cách tiếp nhận S cấp nhiệm vụ này, bất quá nhiệm vụ không phải lúc nào cũng có, đặc biệt là những nhiệm vụ cao cấp, hiện tại bảng nhiệm vụ của A cấp chỉ có tổng cộng 6 cái, hơn nữa đều đã có người chấp hành”. Lý Dương càng thêm sầu muộn.
Bất ngờ, Lý Dương thở dài một tiếng, rồi lập tức cười lại : “Được rồi, ta không tin là một lang nhân đã đạt đến đẳng cấp lang vương có thể bị các sát thủ khác hoàn thành nhiệm vụ, có tiếp nhận cũng chết !” Lý Dương vì bản thân không thể tiếp nhận nên mới có ác ý nghĩ về người khác như vậy.
“Buzz buzz buzz… …”di động rung lên, Lý Dương lập tức tiếp lấy điện thoại.
“Mộc Dịch thân ái, ta Lão Kiệt Khắc nè, trận đấu địa hạ quyền đàn của ngươi lần này đã được quyết định ngày rồi, 8 giờ tối ngày kia, tại tổng bộ của địa hạ quyền đàn võ đài số 3. Ô, phải rồi, khi ta báo thành tích nâng đứng và nâng nằm của ngươi, đã có giảm thành tích đi “một chút”, để cho người khác nghĩ rằng ngươi là tuyển thủ bình thường, đồng thời bàn cá cược của địa hạ quyền đàn cũng đã mở rồi, chúng ta không phải là nên đi cá độ một chút chứ hả ? Lão Kiệt Khắc ta cũng biết là Mộc Dịch ngươi nhất định thắng, hơn nữa đối thủ mà ta chọn cho ngươi nhân vật số một trong các võ đài cao cấp, tỷ lệ cá cho ngươi nhất định là không thấp, chúng ta sao không nhân cơ hội này mà kiếm chác chứ hả ?” Thanh âm của Lão Kiệt Khắc hiện rõ sự gian trá.
Last edited by SongTrang; 19-11-2008 at 06:58 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tarta12a