03-05-2009, 07:02 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 51
Giả giáo luyện sa trÆ°á»ng bá» mạng
Dương lục lang lãnh trấn Tam Quan
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Hai bên giáp chiến, chuông trống khua vang. Chiêu Kiết vá»›i Giả Năng đánh nhau hÆ¡n mấy hiệp chÆ°a phân thắng bại. Chiêu Kiết thÆ°Æ¡ng pháp rất tinh phục nhÆ°ng giả cách sợ hãi, giả thua dụ địch chạy và o giữa tráºn. Giả Năng Ä‘uổi theo thì bị Chiêu Kiết quay ngá»±a lại đâm má»™t thÆ°Æ¡ng là m cho Giả Năng té nhà o xuống ngá»±a. Binh Phiên áp lại vây phủ binh Tống, là m cho binh Tống rối loạn. Giữa lúc đó, bá»—ng thấy má»™t viên nữ tÆ°á»›ng xông ra đánh Chiêu Kiết. Äánh được mấy hiệp, nữ tÆ°á»›ng ném dây xÃch thằng trói Chiêu Kiết lại, binh Tống bắt dẫn Ä‘em vá» giao cho Khấu Chuẩn. Khấu Chuẩn há»i:
- Nữ tÆ°á»›ng vừa thắng tráºn là ai váºy? Nữ tÆ°á»›ng đáp:
- Tôi là con gái của DÆ°Æ¡ng Nghiệp, thÆ°á»ng gá»i là Bát nÆ°Æ¡ng. Khấu Chuẩn khen:
- Tháºt đúng là con nhà tÆ°á»›ng.
Liá»n khiến quân ghi và o sổ công lao, rồi dá»n tiệc ăn mừng. Bấy giá» tÆ°á»›ng Phiên là Thổ Kim Tú thấy Chiêu Khiết bị bắt, thì giáºn lắm, vừa muốn ra binh, bá»—ng có Ma Lý Khánh Kiết bÆ°á»›c tá»›i nói:
- Cái thù giết anh lẽ nà o tôi chẳng trả?
Nói rồi vung Ä‘ao ra tráºn. Bên Tống, Triệu Ngạn cÅ©ng xông ra ứng chiến. Hai tÆ°á»›ng đánh nhau được và i hiệp, Triệu Ngạn Ä‘uối sức quay ngá»±a bá» chạy. Khánh Kiết rượt theo, xảy có má»™t viên nữ tÆ°á»›ng múa Ä‘ao đón lại, chém Khánh Kiết rÆ¡i đầu. Nữ tÆ°á»›ng nà y là Cá»u muá»™i, con gái của DÆ°Æ¡ng Nghiệp. Khấu Chuẩn nói:
- Nhà há» DÆ°Æ¡ng chỉ còn mấy ngÆ°á»i sót lại mà tà i năng là m cho quân địch khiếp vÃa.
Lúc nà y tại dinh Phiên, Thổ Kim Tú nổi giáºn giục ngá»±a xông ra hét to:
- Có ai dám ra đây thi bắn với ta chăng?
Thổ Kim Tú là một tướng có tà i thiện xạ, từ trước tới nay không ai địch nổi. Bây giỠtướng Tống là Dương Văn Hổ xông ra nói:
- Có ta thi bắn với ngươi.
Thổ Kim Tú liá»n trÆ°Æ¡ng cung lắp tên, cho ngá»±a chạy vòng má»™t hồi, rồi bắn luôn ba mÅ©i, trúng Ä‘Ãch cả ba. Quân sÄ© vá»— tay khen ầm lên. DÆ°Æ¡ng Văn Hổ nổi giáºn cÅ©ng cho ngá»±a chạy vòng má»™t lúc rồi trÆ°Æ¡ng cung bắn ra ba mÅ©i, nhÆ°ng chỉ trúng Ä‘Ãch má»™t mÅ©i mà thôi. Thổ Kim Tú nói:
- NhÆ° váºy thì ngÆ°Æ¡i thua ta hai mÅ©i, phải Ä‘em tÆ°á»›ng vừa bị bắt trả lại cho ta. DÆ°Æ¡ng Văn Hổ nói:
- Nghá» bắn thì ta thua ngÆ°Æ¡i, còn nghá» võ ngÆ°Æ¡i dám đấu vá»›i ta chăng? Kim Tú nổi giáºn mắng:
- Äể ta giết ngÆ°Æ¡i trả thù cho Khánh Kiết.
Nói rồi vung Ä‘ao đâm tá»›i. Hai bên đánh nhau được và i hiệp, Văn Hổ bị thÆ°Æ¡ng bên tay trái, quay ngá»±a bá» chạy. Thổ Kim Tú Ä‘uổi theo, liá»n bị DÆ°Æ¡ng lục lang xông ra cháºn lại. Kim Tú nói:
- TÆ°á»›ng Tống hãy khoan đấu võ đã. Hãy thi bắn vá»›i ta trÆ°á»›c. DÆ°Æ¡ng lục lang cÆ°á»i lá»›n:
- Nghá» bắn của ngÆ°Æ¡i giá»i đến bá»±c nà o mà dám khoe khoang nhÆ° váºy?
Nói rồi liá»n khiến quân Ä‘em cung tên ra, ngồi trên ngá»±a bắn luôn ba mÅ©i Ä‘á»u trúng và o Ä‘Ãch rồi quay lại nói vá»›i Kim Tú:
- NgÆ°á»i khá»i cần phải bắn, hãy trÆ°Æ¡ng thá» cây cung của ta đây xem có đủ sức hay không? Quân sÄ© khiêng cây cung Ä‘em trao cho Kim Tú. Kim Tú trợn mắt, ráng sức kéo dây cung, rồi thất kinh nói:
- Cung cứng như thế nà y kéo sao cho nổi.
Lúc nà y binh Phiên thất kinh vừa muốn kéo nhau bá» chạy thì Khấu Chuẩn đã bÆ°á»›c ra giữa tráºn nói:
- Ta trả lại những tÆ°á»›ng ta đã bắt cho các ngÆ°Æ¡i. Các ngÆ°Æ¡i hãy vá» nói vá»›i Tiêu háºu chá»› nên xâm phạm bá» cõi sát hại sinh linh nữa. Nếu không tuân lá»i thì bá»n ta sẽ không dung thứ.
Nói rồi truyá»n quân mở trói Chiêu Kiết thả vá». Thổ Kim Tú hổ thẹn, dẫn quân trở vá» Äại Liêu, không dám quấy rối nữa.
Ngà y hôm ấy Khâu Chuẩn hạ lệnh thâu binh vỠBiện Kinh và o ra mắt vua Chơn Tông và tâu:
- Tôi Ä‘em binh ra tráºn nhá» có mấy anh em há» DÆ°Æ¡ng má»›i thắng được binh Phiên, Bệ hạ tháºt có phÆ°á»›c lá»›n. Vua ChÆ¡n Tông liá»n triệu DÆ°Æ¡ng quáºn mã đến trÆ°á»›c Ä‘iện phán:
- Cha con khanh tháºt là tôi trung của nÆ°á»›c Tống. Tiên đế cÅ©ng thÆ°á»ng hay ngợi khen.
DÆ°Æ¡ng quáºn mã cúi đầu tạ Æ¡n. Vua ChÆ¡n Tông há»i Khấu Chuẩn:
- Nay nên phong chức gì cho Quáºn mã? Khấu Chuẩn tâu:
- Äất Cao Chân còn thiếu Tiết đại sứ, xin Bệ hạ phân chức ấy. Vua ChÆ¡n Tông nói:
- Lúc Tiên đế còn sống vẫn thÆ°á»ng nói đến công nghiệp cha con khanh. Nay đã đánh lui binh Phiên, lẽ nà o không trá»ng thưởng. Quáºn mã tâu:
- Nếu Bệ hạ muốn phong chức, tôi xin lãnh là m Tuần kiểm tại Giải Sơn mà thôi. Vua Chơn Tông nói:
- Chức Tiết đại sứ là cao sang, sao khanh lại muốn lãnh chức Tuần kiểm là má»™t chức nhá» má»n nhÆ° váºy? DÆ°Æ¡ng quáºn mã tâu:
- Tôi nghe xứ ấy có mấy viên tÆ°á»›ng giá»i, muốn đến đó chiêu dụ há». Vả lại, Giải SÆ¡n là chá»— xung yếu của Tam Quan, gần bá» cõi U Châu, nên tôi muốn trấn thủ ở đó để giữ bình an cho dân chúng. Vua ChÆ¡n Tông nghe nói, khen:
- Khanh tháºt là kẻ tôi thần trung nghÄ©a.
DÆ°Æ¡ng quáºn mã tạ Æ¡n lui ra. Hôm sau DÆ°Æ¡ng quáºn mã ra Giải SÆ¡n trấn thủ Ä‘em theo Nhạc Thắng là ngÆ°á»i văn võ toà n tà i, muốn láºp công danh. DÆ°Æ¡ng quáºn mã nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i muốn láºp công thì hãy Ä‘i vá»›i ta ra Giải SÆ¡n trại mà trấn thủ, sẽ có dịp xuất thân. Nhạc Thắng nói:
- Tiểu tÆ°á»›ng xin tình nguyện theo là m bá»™ hạ tÆ°á»›ng quân. DÆ°Æ¡ng lục lang thâu được Nhạc Thắng, liá»n từ gia DÆ°Æ¡ng lịnh bà và Thái quáºn mà đi. DÆ°Æ¡ng lịnh bà há»i:
- TrÆ°á»›c kia cha con là m Äại Châu thứ sá», nay con lại là m Giải SÆ¡n tuần kiểm, há» chẳng nhục vá»›i tiá»n nhÆ¡n sao? Lục lang thÆ°a:
- Chẳng phải con không muốn là m quan lá»›n, nhÆ°ng lúc triá»u đình có nhiá»u việc mỠám, con phải lá»±a chá»— an thân.
DÆ°Æ¡ng lịnh bà liá»n truyá»n bà y tiệc rượu tống hà nh và o tiết xuân, khà trá»i ấm áp, cây cá» xanh tÆ°Æ¡i, DÆ°Æ¡ng lục lang Ä‘i được mấy ngà y đã đến Giải SÆ¡n, quan quân Ä‘á»u ra nghênh tiếp. DÆ°Æ¡ng lục lang nói:
- Nay triá»u đình thấy binh Liêu, hay xâm lấn bá» cõi, nên sai ta ra đây trấn thủ chá»— yết hầu, gần bá» cõi U Châu để cho biên thùy khá»i nạn binh Ä‘ao.
ChÆ° tÆ°á»›ng nghe nói Ä‘á»u cảm tạ. Hôm sau, Nhạc Thắng Ä‘i dạo trong vùng, thấy trÆ°á»›c mặt má»™t tòa núi cao sừng sững, đá dá»±ng cháºp chùng. Liá»n há»i ngÆ°á»i dân trong xứ:
- Hòn núi trÆ°á»›c mặt là núi gì mà hiểm trở nhÆ° váºy? NgÆ°á»i dân đáp:
- Xin tÆ°á»›ng quân đừng há»i chá»— đó. NÆ¡i đó có nhiá»u Ä‘iá»u rất bà ẩn. Nhạc Thắng nói:
- Chắc có nhiá»u thú dữ lấm sao? NgÆ°á»i dân nói:
- Xa xa phÃa trÆ°á»›c có má»™t cái suối là Hồ Lâm, có má»™t cái Ä‘á»™ng Khả Lạc, có má»™t ngÆ°á»i chủ trại là Mạnh LÆ°Æ¡ng ở xứ Äăng Châu, hay dùng má»™t cây búa lá»›n, tụ táºp hÆ¡n mấy trăm ngÆ°á»i, phá xóm phá là ng, lại hay bắt Ä‘Ã n bà con gái, nên chẳng ai dám Ä‘i qua núi ấy.
Nhạc Thắng nghe nói liá»n trở vá» ra mắt DÆ°Æ¡ng lục lang thuáºt lại má»i việc. Lục lang nói:
- Ta vẫn nghe xứ nà y có má»™t ngÆ°á»i tên là Mạnh LÆ°Æ¡ng, có tà i đặc biệt, nếu được ngÆ°á»i ấy vá» giúp thì rất tốt. Nhạc Thắng nói:
- Váºy thì xin để tôi Ä‘i má»™t mình đến đó thăm dò, rồi sẽ liệu kế.
Lục lang y lá»i, liá»n cho Nhạc Thắng Ä‘i đến Ä‘á»™ng Khả Lạc. Lúc nà y Mạnh LÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘i dạo SÆ¡n Thủy, chỉ còn những tên bá»™ hạ là LÆ°u Siêu, TrÆ°Æ¡ng Cái ở giữ Ä‘á»™ng. Khi Nhạc Thắng đến nÆ¡i liá»n hét lên má»™t tiếng, là m cho LÆ°u Siêu và TrÆ°Æ¡ng Cái thất kinh, ngỡ là quan quân kéo đến, liá»n dẫn lâu la ra đánh. NhÆ°ng Nhạc Thắng lại quà y ngá»±a chạy vá». Khi Mạnh LÆ°Æ¡ng trở vá» Ä‘á»™ng được bá»n thủ hạ báo lại, liá»n há»i:
- Ai dám đến đây mà giỡn coi nhÆ° váºy? Bá»n thủ hạ đáp:
- Có một thằng tướng nhỠđơn thân độc mã xông và o, hét lên một tiếng rồi chạy mất.
Mạnh LÆ°Æ¡ng suy nghÄ© mãi vẫn không tìm được nguyên nhân. Còn Nhạc Thắng vá» trại ra mắt Lục lang kể lại má»i chuyện. Lục lang nói:
- Há»… Mạnh LÆ°Æ¡ng hay được việc nà y, chắc là nó kéo lâu la đến. Bá»n ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á» phòng. Chẳng bao lâu, quân và o báo:
- Có Mạnh Lương đang ở ngoà i trại khiêu chiến.
Lục lang và Nhạc Thắng liá»n dẫn quân xông ra, thấy Mạnh LÆ°Æ¡ng mà y rô mắt lá»›n, tÆ°á»›ng mạo hùng tráng, liá»n nói:
- Ta xem ngÆ°Æ¡i tÆ°á»›ng mạo Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, chẳng phải là má»™t tên cÆ°á»›p núi, sao không theo chúng ta mà trấn thủ biên thùy, láºp công vá»›i triá»u đình, lại là m nghỠăn cÆ°á»›p. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Ta nghe cha con ngÆ°Æ¡i bá» Hà Äông, vỠđầu nÆ°á»›c Tống, nay Ä‘á»u là quá»· không đầu, mà ngÆ°Æ¡i không thấy thù oán. Còn ta chiếm cứ nÆ¡i đây có can chi đến ngÆ°Æ¡i mà đến đây phá phách? Nếu ngÆ°Æ¡i theo ta vá» là m tÆ°á»›ng cÆ°á»›p, thì cuá»™c Ä‘á»i vui vẻ hÆ¡n nhiá»u. Lục lang nổi giáºn nói:
- Quân thất phu. Dám khi dá»… ta nhÆ° váºy.
Nói rồi vung Ä‘ao xốc tá»›i đánh Mạnh LÆ°Æ¡ng. Hai bên đánh nhau hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i hiệp chẳng phân thắng bại. Nhạc Thắng xông ra trợ lá»±c, Lục lang bèn trÆ°Æ¡ng cung bắn con ngá»±a Mạnh LÆ°Æ¡ng má»™t mÅ©i là m cho Mạnh LÆ°Æ¡ng té nhà o xuống. Quân sÄ© xông ra bắt trói Mạnh LÆ°Æ¡ng Ä‘em vá» trại. Lục lang há»i:
- Ngươi đã bị ta bắt rồi, có chịu hà ng phục không? Mạnh Lương nói:
- NgÆ°Æ¡i bắn lén con ngá»±a ta, chá»› có tà i giá»i gì mà bảo ta hà ng phục. Lục lang nói:
- Nếu ngươi không phục thì ta thả ngươi ra ngươi có phục không? Mạnh Lương nói:
- Nếu ngươi thả ta vỠthì phải chỉnh đốn quân sĩ, để cùng ta đấu chiến, chừng nà o rõ được hơn thua thì ta mới phục. Lục lang nói:
- Ta tha ngÆ°Æ¡i rất dá»…, dẫu ngÆ°Æ¡i có cánh bay lên trá»i ta cÅ©ng bắt được Nói rồi liá»n khiến quân mở trói, Ä‘uổi Mạnh LÆ°Æ¡ng vá» Ä‘á»™ng.
Lá»i bà n: Tà i năng và trà tuệ là yếu tố thu phục nhân tâm. Trong đó phải xây dá»±ng đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i. Trong Ä‘á»i ai cÅ©ng quà trá»ng tà i năng và trà tuệ, vì tà i năng và trà tuệ là nguồn vốn đế chiến thắng đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng nếu Ä‘em tà i năng và trà tuệ đế hãm hại và chém giết má»i ngÆ°á»i, không xây dá»±ng trên đạo nghÄ©a thì chỉ là m cho đối phÆ°Æ¡ng câm há»n và oán giáºn, không là m cho đối phÆ°Æ¡ng kÃnh phục. DÆ°Æ¡ng lục lang, má»™t kẻ tà i trÃ, đã thu phục nhân tà i bằng đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i. TrÆ°á»›c má»™t Mạnh LÆ°Æ¡ng, kẻ cÆ°á»›p có biệt tà i, vẫn thu phục bằng đạo nghÄ©a. Äạo nghÄ©a phải đặt trên tà i năng, mÆ°u trà phải ứng dụng đúng ngÆ°á»i đúng lúc. Dù xã há»™i nà o, kẻ có lÆ°Æ¡ng tâm cÅ©ng là m cho má»i ngÆ°á»i kÃnh phục. Lục lang thả Mạnh LÆ°Æ¡ng vá», tức là muốn giữ Mạnh Lượng lại. Mà muốn giữ má»™t kẻ phục tùng mình, trÆ°á»›c tiên phải là m cho há» thấy đạo nghÄ©a của mình. Bởi váºy, có những việc buông ra mà không mất, có những việc giữ lại không còn, ấy là do bản lãnh của con ngÆ°á»i.-oOo-
- Hết hồi 51 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
03-05-2009, 07:04 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 52
Tiá»u phu dùng kế bắt Mạnh LÆ°Æ¡ng
Lục lang một mình thâu Tiêu Táng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Khi Lục lang thả Mạnh Lương đi rồi, Nhạc Thắng nói:
- Mạnh Lương là đứa kỳ khôi, nay bắt được nó, sao thượng quan lại thả nó đi. Nhạc Thắng nói tiếp:
- Nay nó trở vá» thế nà o cÅ©ng đến đánh nữa, váºy thượng quan phải dùng kế mà bắt nó. Lục lang nói:
- Mạnh LÆ°Æ¡ng tuy có dõng lá»±c, nhÆ°ng Ãt mÆ°u. Cách đây chừng năm dặm, đá dá»±ng cháºp chùng, không có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ngÆ°Æ¡i hãy dẫn binh ra đó mai phục, chá» ta dụ nó đến thì cháºn lại mà đánh ta sẽ có kế.
Nhạc Thắng vâng lệnh dẫn quân Ä‘i. Lục lang chá»n năm tên quân mạnh mẽ bảo giả là tiá»u phu, đứng nÆ¡i góc núi, há»… thấy Mạnh LÆ°Æ¡ng chạy đến há»i thăm Ä‘Æ°á»ng, thì phải là m y theo kế. Quân sÄ© vâng lệnh ra Ä‘i.
Lục lang sắp đặt xong thì nghe quân báo Mạnh LÆ°Æ¡ng đã dẫn quân đến trÆ°á»›c trại khiêu chiến. Lục lang liá»n lên ngá»±a, dẫn quân ra khá»i trại kêu Mạnh LÆ°Æ¡ng nói lá»›n:
- Hôm nay ngÆ°Æ¡i có đánh thì phải cẩn tháºn, nếu để ta bắt má»™t lần nữa thì ta không tha. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Hôm nay la đến đây là quyết báo cái cừu bữa trước.
Mạnh LÆ°Æ¡ng vừa nói dứt lá»i, liá»n vung búa giục ngá»±a xông tá»›i chém Lục lang. Lục lang cÅ©ng vung thÆ°Æ¡ng rÆ°á»›c đánh. Äánh được và i chục hiệp, Lục lang bèn quay ngá»±a nhắm Ä‘Æ°á»ng núi mà chạy. Mạnh LÆ°Æ¡ng giáºn nói:
- Còn dám dùng tên mà bắn ta nữa chăng?
Rồi giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Lục lang vừa đỡ vừa chạy, dụ Mạnh LÆ°Æ¡ng lên tá»›i dốc núi, lại là m bá»™ sợ hãi loay hoay rá»›t mão xuống đất, rồi trèo lên núi mà chạy. Mạnh LÆ°Æ¡ng tánh nóng nhÆ° lá»a, cÅ©ng xuống ngá»±a vung búa rượt theo, vừa qua khá»i góc núi thì chẳng thấy Lục lang đâu. Mạnh LÆ°Æ¡ng thất kinh nói:
- Ta lại trúng kế nữa rồi.
Mạnh LÆ°Æ¡ng vừa muốn quay lại, bá»—ng nghe phÃa sau còi trống vang dáºy. Binh phục của Nhạc Thắng ó dáºy, vây chặt ở góc núi, Mạnh LÆ°Æ¡ng thấy có binh phục liá»n bá» chạy trở qua núi Tây NhÆ¡n, lần theo Ä‘Æ°á»ng chẹt mà đi. Bá»—ng thấy trên núi có bốn năm ông tiá»u phu, Mạnh LÆ°Æ¡ng bèn kêu há»i:
- Trên ấy có Ä‘Æ°á»ng chá»— Ä‘i đâu chăng? Trên đỉnh nà y có má»™t cái Ä‘Æ°á»ng nhá», Ä‘i ra Hồ Lâm giản đặng. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i mà cứu đặng thì ta sẽ Ä‘em châu báu mà đá»n Æ¡n ấy. Mấy tiá»u phu nói:
- Tôi vẫn muốn cứu lắm, song e tướng quân không chịu. Mạnh Lương nói:
- Miá»…n là cho thoát khá»i thì thôi, có sao mà không chịu? Ông tiá»u phu bèn thòng dây xuống mà nói:
- TÆ°á»›ng quân hãy lấy mối dây nà y mà buá»™c ngang lÆ°ng, rồi bá»n tôi ráng sức kéo lên thì tÆ°á»›ng quân má»›i thoát nạn. Mạnh LÆ°Æ¡ng lúc ấy bèn nghÄ© rằng:
- Việc gấp nhÆ° vầy ta phải tùng quyá»n mà nghe theo cÅ©ng chẳng há» chi.
NghÄ© rồi liá»n vá»›i lấy mối dây, buá»™c chặt và o lÆ°ng. Ở trên, mấy ông tiá»u phu hiệp lá»±c kéo lên, kéo đến ná»a chừng rồi treo tòn ten để đó. Mạnh LÆ°Æ¡ng bèn kêu lá»›n mà há»i:
- Sao các ngÆ°Æ¡i không kéo tuốt lên, lại để tòn ten ná»a chừng là m chi váºy? Mấy ngÆ°á»i tiá»u phu nói:
- TÆ°á»›ng quân hãy đợi má»™t chút, để tôi kêu ngÆ°á»i ta tá»±u lại cho đông rồi sẽ kéo lên.
Mạnh LÆ°Æ¡ng nghe nói ná»a nghi ná»a sợ trong giây phút. Lục lang và Nhạc Thắng Ä‘á»u đến, đứng trên đỉnh núi kêu Mạnh LÆ°Æ¡ng mà nói:
- Phen nà y ta bắt ngÆ°Æ¡i tại trên trá»i, ngÆ°Æ¡i đã phục ta chÆ°a. Mạnh LÆ°Æ¡ng đáp:
- NgÆ°Æ¡i dùng quá»· kế mà bắt ta, chá»› chẳng phải là ta thua ngÆ°Æ¡i, nếu muốn giết thì giết chá»› ta chẳng phục đâu. Mấy ngÆ°á»i dụng kế nhÆ° váºy cÅ©ng chÆ°a giá»i, duy có đánh nhau má»™t tráºn, nhÆ° ngÆ°Æ¡i có giá»i mà bắt đặng ta tại chiến trÆ°á»ng, thì ta má»›i kÃnh phục và qui hà ng. Lục lang nói:
- Thôi để ta tha ngÆ°Æ¡i má»™t phen nữa, rồi ta sẽ xuống đất mà bắt ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i chá»› còn ăn năn chi. Nói rồi liá»n khiến quân ná»›i dây xuống mà thả Mạnh LÆ°Æ¡ng Ä‘i, rồi dắt Nhạc Thắng vá» trại thÆ°Æ¡ng nghị rằng:
- Mạnh LÆ°Æ¡ng bị ta bắt luôn hai phen, nay nó chẳng dám đánh ban ngà y nữa, ất chỠđêm tăm tối, dẫn binh lén đến cÆ°á»›p trại mà thôi. Váºy phen nà y ta bắt đặng nó rồi, coi nó còn nói chi. Nhạc Thắng thÆ°a:
- Thượng quan mÆ°u hay chÆ°á»›c lạ, Ãt ai bì kịp, song tôi e Mạnh LÆ°Æ¡ng chẳng dám đến nữa. Lục lang nói:
- Ta liệu chức đêm nay, sao Mạnh Lương cũng đến.
Nói rồi liá»n khiến quân sÄ© Ä‘Ã o hầm nÆ¡i trÆ°á»›c cá»a trÆ°á»›ng, sâu năm sáu thÆ°á»›c, trên lót ván má»ng rồi trải chiếu cho khuất miệng hầm, lại khiến quân sÄ© mai phục hai bên xa xa, để chừng tám chÃn ngÆ°á»i núp nÆ¡i trÆ°á»›c trÆ°á»›ng, chá» Mạnh LÆ°Æ¡ng trúng kế sẽ ra mà bắt. Quân sÄ© vâng lệnh y đó mà là m, đâu đó Ä‘á»u dá»± bị sẵn sà ng.
Äêm ấy, Lục lang ngồi nÆ¡i trÆ°á»›ng má»™t mình chong đèn mà xem sách, gần hết canh hai, quả có Mạnh LÆ°Æ¡ng dẫn binh len lén Ä‘i đến Giải SÆ¡n trại, cho ngÆ°á»i Ä‘i thám vá» báo rằng:
- Trong trại tÆ°á»›ng sÄ© không phòng bị, Ä‘á»u ngủ hết rồi. Mạnh LÆ°Æ¡ng đặng tin ấy cả mừng mà nói rằng:
- Phen nà y chắc báo đặng cừu!
Nói rồi bá»n giục ngá»±a đến gần bên trại để binh ở ngoà i, má»™t mình xông thẳng và o trÆ°á»›ng, thấy Lục lang dá»±a ghế mà nằm, hai bên chẳng có ai hết. Mạnh LÆ°Æ¡ng vung búa nhảy tá»›i hét lá»›n:
- Lục lang chớ chạy!
Nói chÆ°a dứt lá»i, ngÆ°á»i và ngá»±a Ä‘á»u sụp tuốt xuống hầm. Mấy tên quân mạnh xông ra thòng câu móc kéo lên trói lại, còn hai ngà n binh của Mạnh LÆ°Æ¡ng, cÅ©ng thảy Ä‘á»u bị binh phục cháºn bắt chẳng sót má»™t ngÆ°á»i. Lục lang bèn nói vá»›i Mạnh LÆ°Æ¡ng:
- Ta liệu việc kiến thức của ngÆ°Æ¡i chẳng qua đặng cÆ¡ mÆ°u của ta. Thôi để ta tha ngÆ°Æ¡i vá» mà chiêu táºp binh mã rồi sẽ đến mà đánh nữa.
Liá»n khiến quân mở trói mà thả Mạnh LÆ°Æ¡ng. Mạnh LÆ°Æ¡ng than rằng:
- Tôi tuy là trá»™m cÆ°á»›p. Song cÅ©ng biết lá»… nghÄ©a Ãt nhiá»u, bởi tánh dữ chÆ°a trừ, nên quên phứt Ä‘iá»u liêm sỉ, tÆ°á»›ng quân thiệt là thần nhÆ¡n, tôi lẽ nà o chẳng phục? Nay tôi tình nguyện hết lòng mà phụng sá»± thượng quan, chá»› chẳng còn trông chi khác nữa. Lục lang cả mừng bèn nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i má»™t lòng qui thuáºn ta, thì ngà y sau ắt cÅ©ng đặng hưởng danh Æ° háºu thế.
Qua bữa sau, Mạnh LÆ°Æ¡ng bèn bẩm vá»›i Lục lang xin trở vá» Ä‘á»™ng, đặng chiêu táºp bá»n LÆ°u Siêu, TrÆ°Æ¡ng Cái, Quản Bá, Quang Huân, VÆ°Æ¡ng Kỳ, Kỳ Trân. Kỳ Khiêm, Trần Hùng, Tạ Dõng, Mạnh Äắc Lâm Thiết ThÆ°á»ng, Tống Thiết Bá»—ng, Diá»u Thiết Kỳ, Äồng Thiết Cố, Lang Thiên và Lang Vạn, hết thảy là mÆ°á»i sáu viên đầu mục. Lục lang nháºn lá»i. Chẳng bao lâu, Mạnh LÆ°Æ¡ng dẫn bá»n ấy đến và o khấu Lục lang. Lục lang bèn truyá»n lịnh dá»n yến khao thưởng ba quân. Lúc Ä‘ang ăn uống, Mạnh LÆ°Æ¡ng bèn nói:
- Cách đây chừng sáu mÆ°Æ¡i dặm có má»™t hòn núi là Ba Tiêu sÆ¡n, địa thế nguy hiểm. Trong ấy có má»™t đám cÆ°á»ng nhÆ¡n, tụ nhau cÆ°á»›p giá»±t đốt nhà cá»a, phá xóm phá là ng, quan cÅ©ng không là m chi đặng, ngÆ°á»i đầu đảng là ngÆ°á»i ở Nha Châu Tam Nguyên huyện, há» Tiêu tên Táng, hay ăn thịt ngÆ°á»i, mặt nhÆ° đất Ä‘á», mắt to đồng linh, cả ngÆ°á»i gân nổ có vồng, thịt đùn có khúc, hay dùng cây thiết phi chùy, sức mạnh đánh muôn ngÆ°á»i. Nếu đặng ngÆ°á»i ấy đầu, thì lại cà ng hÆ¡n bá»n tôi nữa. Lục lang nghe nói cà ng há»›n hở đứng dáºy nói:
- Váºy thì để ta đến đó dụ Tiêu Táng vá» là m tÆ°á»›ng. Mạnh LÆ°Æ¡ng thÆ°a:
- NgÆ°á»i ấy tánh khà dá»c ngang, thượng quan chá»› nên khinh mà đi má»™t mình, phải dẫn binh theo má»›i đặng. Lục lang nói:
- Ta lấy sá»± thiện tÃn mà đãi ngÆ°á»i, lá»±a phải Ä‘em binh theo là m chi cho rá»™n!
Äêm ấy ăn uống rồi thì đã canh ba, bèn phân nhau Ä‘i nghỉ.
Hôm sau, Lục lang khiến bá»n Nhạc Thắng và Mạnh LÆ°Æ¡ng thủ trại, rồi dẫn và i chục quân kỵ tuốt lên Ba Tiêu sÆ¡n. Vừa đến chân núi, thấy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi tại đó, hình dung cổ quái, ăn mặc giống dạng tiá»u phu. Lục lang bèn há»i:
- Chá»— nà y có phải là núi Ba Tiêu chăng? NgÆ°á»i ấy đứng dáºy đáp:
- Phải! Còn ngÆ°á»i là ngÆ°á»i chi, má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a đến đây có việc gì? Lục lang nói:
- Tôi há» DÆ°Æ¡ng tên Diên Chiêu, con thứ sáu của DÆ°Æ¡ng Nghiệp, má»›i lãnh chức Tuần kiếm Giải SÆ¡n trại, nay nghe chá»— nà y có má»™t ngÆ°á»i tên là Tiêu Táng, dÅ©ng lá»±c vô song, nên đến mà dụ vá» là m tÆ°á»›ng. NgÆ°á»i ấy nói:
- Tiêu Táng có quen với tôi, như ông muốn tìm thì hãy theo tôi, tôi sẽ chỉ cho.
Diên Chiêu rất mừng, liá»n theo ngÆ°á»i ấy mà lên núi. Äi dá»c Ä‘Æ°á»ng, Diên Chiêu xem thấy hai bên đá dá»±ng cháºp chồng, cá» cây ráºm rạp. Gần tá»›i Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i ấy bèn nói rằng:
- Ông hãy đứng đây mà đợi, để tôi và o thông báo trước đã rồi sẽ vô sau.
Diên Chiêu tưởng thiệt, bèn đứng dừng lại đó. NgÆ°á»i ấy và o Ä‘á»™ng, trong giây phút có hÆ¡n mấy trăm lâu la chạy ra bắt Diên Chiêu trói lại dẫn và o. Diên Chiêu đến nÆ¡i, thấy có má»™t ngÆ°á»i ngồi trên, xem kỹ là ngÆ°á»i dắt mình khi nãy. NgÆ°á»i ấy cÆ°á»i và nói:
- Ta là Tiêu Táng đây! Ta chưa có quen biết chi với ngươi sao ngươi lại đến đây mà nạp mạng? Diên Chiêu thần sắc chẳng đổi, nói lớn:
- Äại trượng phu coi chết nhÆ° không, ngÆ°Æ¡i muốn là m chi thì là m Ä‘i. Tiêu Táng nói:
- Ta ăn gan những ngÆ°á»i hảo há»›n chẳng biết bao nhiêu, chá»› phải có má»™t mình ngÆ°Æ¡i mà thôi đâu.
Tiêu Táng nói rồi liá»n khiến kẻ thủ hạ treo Diên Chiêu lên. Lâu la vâng lệnh vừa muốn vung dao mổ ruá»™t, bá»—ng thấy trên đầu Diên Chiêu có má»™t đạo hắc khà bốc lên, có con bạch hổ chạy ra, bà o hao nhảy nhót. Tiêu Táng thất kinh nói:
- Nếu váºy, ngÆ°á»i nà y quả là thần tÆ°á»›ng?
Liá»n hối quân thủ hạ ná»›i dây xuống, rồi bổn thân bÆ°á»›c tá»›i mở trói cho Diên Chiêu, lại cúi đầu vừa lạy vừa nói:
- Tôi chẳng biết ngÆ°á»i hiá»n, nay tình nguyện qui hà ng, xin thượng quan thứ tá»™i. Diên Chiêu nói:
- NhÆ° ngÆ°á»i đầu hà ng ta thì đặng là m quan chức, chẳng hay hÆ¡n là ăn cÆ°á»›p hay sao?
Tiêu Táng cả mừng, liá»n khiến thủ hạ tá»±u đến lạy ra mắt, rồi truyá»n dá»n tiệc thết đãi. Äang ăn uống, bá»—ng nghe dÆ°á»›i núi la hét rá»n trá»i, trống chiêng dáºy đất. Diên Chiêu bÆ°á»›c ra xem gì là Mạnh LÆ°Æ¡ng và Nhạc Thắng. Hai ngÆ°á»i thấy Diên Chiêu liá»n xuống ngá»±a nói:
- Hai anh em tôi nghe kẻ tùng nhơn vỠbáo rằng: Thượng quan đã bị ăn cướp bắt rồi nên phải dẫn binh đến đây cứu viện.
Diên Chiêu bèn thuáºt hết đầu Ä‘uôi các việc lại, rồi dắt hai ngÆ°á»i và o Ä‘á»™ng. Ra mắt xong, Tiêu Táng bèn má»i hai ngÆ°á»i ngồi tiệc, ăn uống chuyện trò đến canh khuya.
Qua bữa sau, Tiêu Táng bèn đốt sạch dinh trại, rồi dẫn hết lâu la vá» Giai San. Lúc ấy DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu đã thâu đặng ba viên đại tÆ°á»›ng, bèn sai ngÆ°á»i vá» thông báo vá»›i triá»u đình, đặng cầu phong quan chức cho an lòng tÆ°á»›ng sÄ©. ChÆ¡n Tông liá»n triệu quần thần đến thÆ°Æ¡ng nghị. Khấu Chuẩn bèn tâu:
- Diên Chiêu đã thâu phục đặng quần khấu, váºy thì Bệ hạ phải y theo lá»i xin mà phong thưởng.
ChÆ¡n Tông nháºn lá»i, liá»n sai sứ đệ sắc chỉ ra Giai San, phong cho DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu là Nhị Châu Äô chỉ huy chánh sứ, còn Nhạc Thắng, Mạnh LÆ°Æ¡ng, Tiêu Táng và má»™t bá»n phó tÆ°á»›ng mÆ°á»i tám ngÆ°á»i Ä‘á»u phong là m chỉ huy sứ Phó sứ, ai nấy Ä‘á»u tạ Æ¡n.
Từ ấy tÆ°á»›ng mạnh, binh ròng, oai phong lừng lẫy, trÆ°á»›c cá»a ải Diên Chiêu dá»±ng cá» hiệu DÆ°Æ¡ng gia, Bắc Phiên tÆ°á»›ng sÄ© Ä‘á»u nể phục, chẳng còn dám lăm le chi nữa.
Nhằm lúc tiết lạnh, là Trung Thu tháng tám, Diên Chiêu bèn truyá»n dá»n tiệc mà thưởng trăng, thầy tá»› vầy Ä‘oà n, ăn uống chuyện trò rất vui vẻ. Lúc Ä‘ang ăn uống, Diên Chiêu bèn nói vá»›i các chÆ° tÆ°á»›ng:
- Cha con ta tám ngÆ°á»i, đầu Tống từ đầu vá» sau, má»›i gây ra sanh cừu háºn vá»›i Bắc Phiên. Cha ta là DÆ°Æ¡ng Nghiệp, nhÆ¡n đánh má»™t tráºn tại Qua Châu, bị táng thân nÆ¡i hổ Nguyên Cốc, lúc ấy ta chôn đỡ nÆ¡i dÆ°á»›i Lý Lăng bia, ta thÆ°á»ng muốn sai ngÆ°á»i qua Ä‘em hà i cất vỠđặng chôn theo tổ má»™, cho trá»n đạo là m con, ngặt vì không có ngÆ°á»i tâm phúc Ä‘i thế cho ta, nên lòng ta hằng ngà y băn khoăn, chẳng biết ngà y nà o cho toại chà bình sánh đặng. Nhạc Thắng nói:
- Thượng quan thiện ý, thiệt là đại hiếu chà tình, ngặt vì binh Phiên nó ngăn đón, Ä‘Æ°á»ng sá khó Ä‘i, váºy thì phải cháºm lại và i năm sẽ tìm phÆ°Æ¡ng kế.
Dương Diên Chiêu buồn bã, không biết nói sao. Mạnh Lương vỠphòng nghĩ thầm:
- Ta mang Æ¡n thượng quan ba phen không giết, hôm nay ngÆ°á»i lại muốn tìm kẻ tâm phúc để lấy hà i cốt. Váºy ta thừa dịp nà y lén đến Hồ Nguyên cốc lấy hà i cốt Ä‘em vỠđể Ä‘á»n Æ¡n thượng quan chút đỉnh.
Mạnh LÆ°Æ¡ng nghÄ© rồi, sắp sẵn hà nh lý, lén ra khá»i trại. Hôm sau, quân sÄ© chẳng thấy Mạnh LÆ°Æ¡ng đâu, vá»™i vã báo cho DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu biết. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu nói:
- Äêm hôm qua Mạnh LÆ°Æ¡ng còn ăn việc vá»›i ta, có lý nà o lại trốn Ä‘i. Bá»n Nhạc Thắng nói:
- Mạnh Lương là tên ăn cướp, chắc nó trốn đi xứ khác là m ăn, nên chẳng dám cho thượng quan hay. Dương Diên Chiêu nới:
- Mạnh LÆ°Æ¡ng tánh tuy lá»— mãng, song tình nghÄ©a rất sâu Ä‘áºm. Ta nghÄ© chắc không phải trốn đâu.
Các tướng còn hồ nghi, Dương Diên Chiêu vẫn không buồn chuyện Mạnh Lương bỠtrốn.
Lá»i bà n: Nháºn xét má»™t nhân tà i không phải nhằm và o hà nh Ä‘á»™ng nhất thá»i, mà phải nhìn và o sá»± nghiệp của há». Mạnh LÆ°Æ¡ng và Tiêu Táng là hai tên cÆ°á»›p. Tuy nhiên, hà nh Ä‘á»™ng cÆ°á»›p giá»±t chỉ là việc là m nhất thá»i, còn chà khà anh hùng là phải xét vá» thà nh tÃch, và lÆ°Æ¡ng tâm. NgÆ°á»i xÆ°a, nhiá»u báºc anh hùng lúc chÆ°a gặp thế thì Ä‘i lên núi đốn củi, xuống sông chèo đò, nhÆ°ng tÆ° cách anh hùng của há» vẫn không biến đổi. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu thu nạp Mạnh LÆ°Æ¡ng và Tiêu Táng là thu nạp chà khà của má»™t kẻ anh hùng, không phải thu nháºn kẻ cÆ°á»›p. ChÃnh vì váºy mà Mạnh LÆ°Æ¡ng ra khá»i trại không báo cho biết DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu vẫn không nghi ngá» là Mạnh LÆ°Æ¡ng bá» trốn. Äầu óc của kẻ có tâm trà bao giá» cÅ©ng thông cảm vá»›i những kẻ có tâm hồn nghÄ©a nặng tình sâu.-oOo-
- Hết hồi 52
Tà i sản của bagiatam
03-05-2009, 07:06 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 53
Mạnh Lương dụng trà tìm ngựa hay
Nhạc Thắng Ä‘ua tà i đánh Tiêu háºu
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Mạnh LÆ°Æ¡ng ra khá»i trại, giả là m tiá»u phu, Ä‘i thẳng Hồ Nguyên cốc, tìm hà i cốt của DÆ°Æ¡ng Nghiệp mà không được. Bá»—ng gặp má»™t tên quân Phiên già đi ngang qua đó, Mạnh LÆ°Æ¡ng đón lại há»i:
- Hà i cốt Dương Nghiệp trước chôn ở đây sao nay lại tìm không thấy? Tên quân Phiên già đáp:
- Cách đây mấy tháng, Tiêu háºu đã sai ngÆ°á»i Ä‘Ã o lên Ä‘em vá» chôn ở Hồng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng rồi. Mạnh LÆ°Æ¡ng nghe nói nghÄ© thầm:
- Ta đến đây chỉ có việc ấy, nếu vỠkhông thì rất uổng công, chi bằng thẳng đến U Châu mà tìm cách khác.
NghÄ© rồi thay đổi y phục, giả dạng má»™t tên quân Phiên thẳng qua U Châu. Äến nÆ¡i gặp má»™t ông chà i Ä‘ang xách má»™t giá» cá Ä‘i tá»›i. Mạnh LÆ°Æ¡ng há»i:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i đâu váºy? Ông chà i đáp:
- Ngà y mai là ngà y chúc thá» của Tiêu háºu, theo lệ phải Ä‘em cá tÆ°Æ¡i chúc mừng. Mạnh LÆ°Æ¡ng nghÄ© thầm:
- NhÆ° váºy thì ta theo lão chà i nà y và o thà nh xem sao. NghÄ© rồi bèn nói vá»›i lão chà i:
- Tôi cÅ©ng muốn và o thà nh, váºy chúng ta cùng nhau Ä‘i cho có bạn.
Lão chà i Ä‘i trÆ°á»›c, Mạnh LÆ°Æ¡ng nối gót theo sau. Äi được má»™t lúc, chá»— vắng vẻ, Mạnh LÆ°Æ¡ng rút dao chém lão chà i chết tốt, rồi lá»™t hết y phục mặc và o, y tấm nha bà i cầm nÆ¡i tay, Ä‘eo giá» cá và o lÆ°ng. Quân giữ thà nh thấy Mạnh LÆ°Æ¡ng thì đón lại. Mạnh LÆ°Æ¡ng xÆ°ng là ngÆ°á»i đến dâng cá để chúc thá» nhà vua, nên quân giữ cá»a thả Ä‘i. Lúc ấy Tiêu háºu ngá»± ra triá»u, văn võ bá quan chầu đủ mặt. Có quan Huỳnh Môn và o tâu:
- Nay có ông chà i ở sông Huỳnh Hà , đến dâng cá tÆ°Æ¡i mừng thá».
Tiêu háºu truyá»n chỉ cho và o. Mạnh LÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c và o, Tiêu háºu há»i:
- NgÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i dâng cá năm ngoái không? Mạnh LÆ°Æ¡ng tâu:
- Äúng là hạ thần, nhÆ°ng năm nay cá không lá»›n bằng năm ngoái, nhÆ°ng rất thÆ¡m ngon, xin Bệ hạ dùng thá» rồi sẽ biết.
Tiêu háºu truyá»n các quan thu lá»… váºt rồi dá»n tiệc thết đãi quần thần Lúc ấy có quan và o báo:
- Bên nước Tây Lương có đem một con ngựa tốt tên Túc Sương cho nước Tống, khi đi ngang qua U Châu bị tướng Liêu bắt được, đem vỠnạp cho Bệ hạ.
Tiêu háºu nghe báo truyá»n dắt ngá»±a và o, quả nhiên thấy đó là con tuấn mã lông mà u xanh, cặp mắt long lanh, bốn chân cao hÆ¡n thÆ°á»›c. Tiêu háºu khen:
- Ngá»±a nà y rất quÃ.
Bèn truyá»n lệnh cho quan Hữu TÆ° nuôi dưỡng tá» tế. Quan Hữu TÆ° vâng lệnh dắt ngá»±a vá» nhốt trong chuồng phÃa sau Mạnh LÆ°Æ¡ng nghe được việc ấy, liá»n lén đến xem rồi nghÄ© thầm:
- Ta phải lấy hà i cốt trước, rồi dùng kế bắt con ngựa nà y là m chân trở vỠthì tiện lắm.
NghÄ© rồi, liá»n Ä‘i thẳng đến Hồng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng, nÆ¡i có chá»— đất bằng, thấy có má»™t gò cao, có tấm biển Ä‘á» chữ: DÆ°Æ¡ng Nghiệp chi má»™. Mạnh LÆ°Æ¡ng chá» trá»i tối lén Ä‘Ã o lấy hà i cốt chạy vá» chá»— trú ngụ giấu má»™t nÆ¡i, rồi lén Ä‘em thuốc Ä‘á»™c đến bên chuồng ngá»±a ném và o máng cá» là m cho con ngá»±a bị chất Ä‘á»™c không ăn được. Quan Hữu TÆ° thấy váºy và o báo vá»›i Tiêu háºu. Tiêu háºu nói:
- Con ngá»±a đó là con ngá»±a quÃ, nếu không ăn tin chắc có bệnh. Váºy phải tìm thầy thuốc chữa trị. Nói rồi, hạ chỉ treo bảng chá»n thầy thuốc ngá»±a. Mạnh LÆ°Æ¡ng hay tin vá»™i ra giáºt bảng, nói vá»›i quân sÄ©:
- Ta là thầy thuốc chữa bệnh ngá»±a. Quân sÄ© dẫn Mạnh LÆ°Æ¡ng và o cung. Tiêu háºu nói:
- NgÆ°Æ¡i.
Mạnh LÆ°Æ¡ng vâng chỉ lui ra đến chuồng ngá»±a Ä‘em thuốc giải Ä‘á»™c là m cho con ngá»±a trở lại ăn cá» nhÆ° thÆ°á»ng. Quan Hữu TÆ° mừng rỡ và o triá»u tâu vá»›i Tiêu thái háºu. Tiêu thái háºu nói vá»›i Mạnh LÆ°Æ¡ng:
- Con ngá»±a đã mạnh, ấy cÅ©ng nhá» công của khanh, nay tại Yên Châu có khuyết má»™t viên tổng quản, váºy trẫm phong cho khanh chức ấy mà đến nÆ¡i trấn nháºm. Mạnh LÆ°Æ¡ng tạ Æ¡n lui ra nghÄ© thầm:
- Ta muốn bắt con ngá»±a, đâu phải ham chức Tổng quản. NghÄ© rồi liá»n và o tâu vá»›i Tiêu thái háºu:
- Mang Æ¡n Bệ hạ phong quan chức, song con ngá»±a ấy má»›i mạnh còn phải tiếp tục chăm sóc, xin cho tôi lãnh vá» Yên Châu mà chăm sóc nó Ãt hôm, thì con ngá»±a đó má»›i an toà n. Tiêu háºu nói:
- Lá»i khanh tâu rất phải.
Liá»n giao con ngá»±a cho Mạnh LÆ°Æ¡ng Ä‘em vá» Yên Châu nuôi. Mạnh LÆ°Æ¡ng lui ra lén vá» nhà trá» Ä‘em hà i cốt cá»™t và o lÆ°ng, rồi lên yên rá»i khá»i U Châu chạy tuốt vá» Giải SÆ¡n trại. Quân sÄ© trông thấy, biết là Mạnh LÆ°Æ¡ng bèn chạy và o báo cho Diên Chiêu hay. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu sai Nhạc Thắng và Tiêu Táng ra đón tiếp. Mạnh LÆ°Æ¡ng và o đến nÆ¡i thì kêu lá»›n nói:
- Thượng quan! Mạnh LÆ°Æ¡ng đã trở vỠđây. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu thấy Mạnh LÆ°Æ¡ng trở vá» mừng rỡ há»i:
- Có việc chi mà mừng vui nhÆ° váºy? Mạnh LÆ°Æ¡ng thuáºt hết đầu Ä‘uôi câu chuyện và nói:
- Nay tôi đã Ä‘em được hà i cốt của Lệnh công vỠđây, bây giá» phải tìm nÆ¡i an táng, còn con ngá»±a nà y là ngá»±a quà phải Ä‘em vá» dâng chúa thượng mà láºp công. Diên Chiêu liá»n Ä‘em con ngá»±a Túc SÆ°Æ¡ng vá» triá»u hiến nạp. Vua ChÆ¡n Tông xem thấy con ngá»±a rất mừng, nói vá»›i quần thần:
- Diên Chiêu má»›i trấn thủ Tam Quan mà đã thâu đặng ba viên tÆ°á»›ng giá»i, lại Ä‘oạt được ngá»±a quà đem dâng cho ta thì công ấy chẳng nhá». Bát vÆ°Æ¡ng tâu:
- DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu hết lòng trung vì nÆ°á»›c, Bệ hạ mà trá»ng thưởng là đúng lắm. Vua ChÆ¡n Tông liá»n sai sứ Ä‘em thịt rượu đến thưởng cho DÆ°Æ¡ng Chiêu và các tÆ°á»›ng. Bá»—ng có quan cáºn thần bÆ°á»›c ra tâu:
- Nay có binh Phiên đánh phá Äăng Châu, xin Bệ hạ liệu định. Vua ChÆ¡n Tông liá»n há»i quần thần:
- Nay Phiên binh xâm phạm bỠcõi, nên sai ai đi đánh dẹp. Bát vương tâu:
- Äăng Châu vá»›i Tam Quan gần gÅ©i nhau, xin Bệ hạ giáng chỉ sai DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu Ä‘i đánh dẹp thì rất tiện.
Vua ChÆ¡n Tông nháºn lá»i, liá»n hạ chỉ sai DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu Ä‘em quân bình Phiên. VÆ°Æ¡ng sứ lãnh chỉ Ä‘em đến Giải SÆ¡n trại, DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu vâng chỉ, nhóm các tÆ°á»›ng mà thÆ°Æ¡ng nghị:
- Nay binh Phiên phá rối Äăng Châu, triá»u đình sai bá»n ta đánh dẹp, váºy các ngÆ°Æ¡i phải ra sức láºp công. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Bắc Phiên dấy loạn, ấy cÅ©ng tại tôi chá»c nó, váºy thì cho tôi dẫn binh ra trÆ°á»›c mà ngăn chống. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu nói:
- Tiên Thiên Hữu là danh tướng của Bắc Phiên, ngươi dẫn binh đi trước ta sẽ xuất binh tiếp ứng.
Mạnh Lương hớn hở ra đi. Dương Diên Chiêu lại kêu Nhạc Thắng bảo:
- NgÆ°Æ¡i hãy dẫn binh mã ra đóng nÆ¡i phÃa tả, chá» ta đến thì hai bên giáp chiến phủ vây quân địch.
Nhạc Thắng vâng lệnh dẫn quân Ä‘i, còn DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu dẫn hai ngà n quân theo sau cứu ứng. Quân Phiên hay được chạy vá» phi báo. Tiêu Thiên Hữu nói vá»›i Gia Luáºt Äệ:
- Thái háºu hạ chỉ sai ta dẫn quân trị thằng ăn trá»™m ngá»±a là Mạnh LÆ°Æ¡ng, nay nó lại đến đây đánh vá»›i ta, nhÆ° váºy phải là m sao bắt nó, để đòi con ngá»±a lại Ä‘em vá» dâng chúa thượng. Gia Luáºt Äệ nói:
- Nguyên soái chá»› lo, thằng ăn trá»™m ngá»±a đó mà tà i cán gì, chỉ cần má»™t tráºn đánh ắt thà nh công.
Khi Tiên Thiên Hữu dẫn binh ra thì Mạnh Lương đã phất cỠgióng trống, vung búa lướt tới, hét lớn:
- Phiên tÆ°á»›ng hãy trở vá» cho mau kêu mất mạng. Tiêu Thiên Hữu nổi giáºn mắng:
- Thằng ăn trộm ngựa còn dám ra đây múa mỠsao?
Hai bên đánh nhau hÆ¡n mÆ°á»i hiệp, chÆ°a rõ hÆ¡n thua, Gia Luáºt Äệ và o trợ chiến. Bá»—ng nghe phÃa sau núi có tiếng quân la hét, rồi Nhạc Thắng xông tá»›i cháºn Gia Luáºt Äệ lại. Bốn tÆ°á»›ng cùng há»—n chiến lúc Nhạc Thắng thấy quân mình bị yếu thế, chẳng dám đánh nữa, hiệp binh vá»›i Mạnh LÆ°Æ¡ng kéo chạy vỠải. Tiêu Thiên Hữu biết phÃa trÆ°á»›c có phục binh, liá»n thâu quân trở lại. Mạnh LÆ°Æ¡ng vá» trại ra mắt DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu và thuáºt lại thế tráºn, còn Tiêu Thiên Hữu cÅ©ng thâu binh vá» bà n luáºn vá»›i các tÆ°á»›ng:
- Mạnh LÆ°Æ¡ng và Nhạc Thắng là hai dÅ©ng tÆ°á»›ng, nếu cứ đấu chiến mãi cÅ©ng chẳng Ãch gì. Cách đây chừng ba mÆ°Æ¡i dặm có má»™t chá»— Song Long cốc, chá»— ấy rất hiểm trở, có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» thông qua Nhạn Lãnh sÆ¡n, phÃa ấy thuá»™c vỠđất U Châu. Nếu có má»™t ngÆ°á»i dẫn binh mai phục trÆ°á»›c, rồi dụ giặc và o đó mà vây, thì chúng nó phải chết.
Gia Luáºt Äệ lãnh kế kéo quân Ä‘i. Tiêu Thiên Hữu lại sai Huỳnh Oai Hiểu dẫn má»™t ngà n quân ra nÆ¡i Nhạn Lãnh sÆ¡n, chá» quân giặc đến thì xông ra cháºn Ä‘Æ°á»ng. Huỳnh Oai Hiểu lãnh kế ra Ä‘i.
Lá»i bà n: Kẻ tâm phúc không phải là kẻ vì quyá»n lợi, mà vì lÆ°Æ¡ng tri. Trong xã há»™i, nhiá»u ngÆ°á»i kết thân vá»›i nhau, tôn thá» kẻ khác, thÆ°á»ng hay nghÄ© đến quyá»n lợi và danh vá»ng. Những ngÆ°á»i vì quyá»n lợi và danh vá»ng thì hay Ä‘ua nịnh, dùng lá»i nói thay cho tình cảm, mà hà nh Ä‘á»™ng thì ngược lại. Kẻ có kiến thức, khi chá»n má»™t ngÆ°á»i tâm phúc phải xét vá» tâm tình hÆ¡n là quyá»n lợi thì má»›i khá»i lầm lẫn. Mạnh LÆ°Æ¡ng là tên trá»™m ngá»±a, thế mà quyá»n lại không ham, được DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu kết thân thì chịu khổ cá»±c Ä‘i lấy hà i cốt của cha DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu Ä‘em vỠđể Ä‘á»n đáp tình sâu nghÄ©a trá»ng, dù phải cá»±c khổ đến đâu cÅ©ng cố gắng. Cho nên, lòng ngÆ°á»i khi thân nhau, tình thÆ°Æ¡ng phát xuất từ đạo nghÄ©a, chứ không phái bằng quyá»n lợi váºt chất. Kẻ trá»ng váºt chất hÆ¡n tình nghÄ©a thì không thể nà o giữ trá»n được lòng trung háºu.-oOo-
- Hết hồi 53 :0 (156):
Tà i sản của bagiatam
03-05-2009, 07:07 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 54
Mạnh LÆ°Æ¡ng cầu cứu nÆ¡i NgÅ© Äà i sÆ¡n
Diên Äức xem sao ở Tam Quan trại
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Tiêu Thiên Hữu phân binh vừa xong, kế nghe báo có quân Tống đến khiêu chiến. Tiêu Thiên Hữu liá»n mang giáp lên ngá»±a dẫn quân ra. Nhạc Thắng múa Ä‘ao nói:
- Phiên tÆ°á»›ng hãy mau lui vá» giữ niá»m hòa khÃ. Nếu không hối háºn không kịp đó.
Tiêu Thiên Hữu nghe nói nổi giáºn vung Ä‘ao tá»›i chém Nhạc Thắng. Hai bên đánh nhau chÆ°a đầy mấy hiệp, Mạnh LÆ°Æ¡ng và Tiêu Táng dẫn quân xông ra, cháºn đánh quân Phiên rất gấp. Tiêu Thiên Hữu đánh không lại liá»n giục ngá»±a bá» chạy. Diên Chiêu ở má»™t bên bèn xông ra Ä‘uổi theo, Tiêu Thiên Hữu liá»n dụ và o cốc khẩu. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu thấy núi non trùng Ä‘iệp bèn dừng ngá»±a nói:
- Chư tướng chớ theo, e có phục binh. Mạnh Lương nói:
- Chá»— nà y tôi thuá»™c hết, phÃa trÆ°á»›c đây là cùng Ä‘Æ°á»ng, duy có má»™t ngả tắt thông qua Nhạn Lãnh sÆ¡n, ta nên thừa lúc nà y theo bắt chúng nó, sao lại không dám tấn binh.
Dương Diên Chiêu nghe nói, bèn đốc thúc ba quân đuổi theo chẳng thấy binh mã quân Phiên, nên thất kinh nói:
- Binh giặc ắt có kế chi, nếu ta không lui binh chắc phải mang khốn.
Nói vừa dứt, bá»—ng nghe tiếng trống vang dá»™i, phục binh nổi dáºy vây chặt binh Tống. Mạnh LÆ°Æ¡ng và Nhạc Thắng ráng sức đánh vùi. Trên núi tên bay xuống nhÆ° mÆ°a. Binh Tống bị thÆ°Æ¡ng vô số. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu và chÆ° tÆ°á»›ng bị vây không thể thoát ra được. Tiêu Táng nói:
- Äể tôi dẫn binh xông ra cốc khẩu mà cứu thượng quan. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu há»i:
- Binh Phiên đông lắm, phá sao cho nổi. Chi bằng nán đợi và i ngà y, rồi thừa cơ đánh phá. Nhạc Thắng nói:
- Trong trại chÆ°a hay ta bị khốn, nên chÆ°a có binh cứu. Nếu không phá được vòng vây, chẳng lẽ ngồi đói sao, chi bằng nghe theo lá»i Tiêu Táng, phá vòng vây thoát ra. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu nói:
- Binh cứu thì có sẵn, ngặt vì không ai Ä‘em tin đến NgÅ© Äà i sÆ¡n chỉ cách đây chừng mấy dặm. Nếu báo tin cho DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang hay thì trong ngoà i hiệp công má»›i phá vòng vây được. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Váºy thì thượng quan và chÆ° tÆ°á»›ng chịu khó bảo vệ tráºn chiến, để tôi giả dạng binh Phiên lén ra khá»i núi chạy đến NgÅ© Äà i sÆ¡n mà cầu cứu. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu nói:
- NgÆ°Æ¡i phải bà máºt đến cầu NgÅ© lang rồi trở lại cho mau.
Mạnh LÆ°Æ¡ng vâng lệnh, cởi hết khôi giáp ra giả danh binh Phiên thừa lúc canh khuya trà trá»™n trong quân, bá»—ng má»™t tên binh Phiên Ä‘i tuần, Mạnh LÆ°Æ¡ng chém má»™t Ä‘ao rÆ¡i đầu rồi lấy lệnh tiá»…n và quần áo mặc và o thoát ra ngoà i nhắm NgÅ© Äà i sÆ¡n Ä‘i riết. Chỉ má»™t ngà y đã đến nÆ¡i, thấy má»™t tên tiểu đồng ngoà i cá»a, Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Chẳng hay có thầy ở nhà chăng? Tiểu đồng nói:
- Ông ở đâu đến váºy? Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Tôi là ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu sai đến, muốn ra mắt thầy việc gấp.
Tiểu đồng nghe nói là ngÆ°á»i của há» DÆ°Æ¡ng liá»n dẫn Mạnh LÆ°Æ¡ng thẳng và o phÆ°Æ¡ng trượng. NgÅ© lang đón tiếp, và há»i:
- Ngươi đến chùa ta có việc chi? Mạnh Lương nói:
- Tôi là Mạnh Lương theo Dương lục sứ trấn thủ ở Tam Quan, giặc Bắc Phiên xâm phạm bỠcõi, thượng quan tôi ra đánh với nó chẳng ngỠtrúng kế bị vây tại Song Long cốc. Nay không có binh cứu, nên sai tôi vỠđây cầu sư phụ ra sức giúp đỡ. Ngũ lang nói:
- Ta là ngÆ°á»i đã xuất gia đầu Pháºt, sao còn ra tráºn sát hại sinh linh. Vả lại việc võ nghệ ta đã phế hết, dẫu có Ä‘i cÅ©ng chẳng Ãch gì. NgÆ°Æ¡i hãy vá» Biện Kinh mà cầu cứu. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Từ đây vá» kinh Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi, váºy xin sÆ° phụ hãy nghÄ© tình anh em mà giải cứu, ấy cÅ©ng là việc nhÆ¡n đức, hợp vá»›i cá»a Pháºt. NgÅ© lang nghe rồi nói:
- Äi thì cÅ©ng dá»…, ngặt vì con chiến mã của ta đã chết rồi, nay không có ngá»±a hay thì là m sao ra tráºn. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Nếu sư phụ chịu đi thì tôi trở vỠlại bắt ngựa đem đến đây. Ngũ lang nói:
- Ngựa cho vừa ý ta thì hiếm lắm. Hiện nay có con Thiên Lý mã và con Vạn Lý vân của Bát vương. Hai con đó mà được một thì mới xong việc. Mạnh Lương nói:
- Váºy thì tôi phải tuốt vá» Biện Kinh há»i Bát vÆ°Æ¡ng mà mượn lấy má»™t con. NgÅ© lang nói:
- Nếu được một trong hai con ngựa ấy thì lo chi không phá đặng binh Phiên.
Mạnh LÆ°Æ¡ng liá»n từ giã NgÅ© lang, suốt đêm thẳng vá» Biện Kinh, và o phủ Bát vÆ°Æ¡ng ra mắt và nói chuyện mượn ngá»±a. Bát vÆ°Æ¡ng nói:
- Váºt chi thì ta cho mượn, còn hai con ngá»±a ấy ta sợ không thể trao cho ai. Chá»› nói nhiá»u lá»i vô Ãch. Mạnh LÆ°Æ¡ng buồn bã lui ra, đến phủ Vô Nịnh ra mắt DÆ°Æ¡ng lịnh bà thuáºt chuyện DÆ°á»ng Diên Chiêu bị vây khốn. DÆ°Æ¡ng lịnh bà buồn bã nói:
- Chồng ta chết rồi, trong mấy ngÆ°á»i con chỉ có má»™t mình Lục lang noi theo chà cha mà thôi, nay lại bị quân Phiên vây khốn, nếu có bá» nà o thì ta biết nÆ°Æ¡ng tá»±a và o ai. Cá»u muá»™i nghe nói bÆ°á»›c ra thÆ°a:
- Mẹ chớ lo buồn, nếu Lục ca con mắc nạn thì con sẽ đi với Mạnh Lương ra cứu ứng. Dương lịnh bà nói:
- Chá»— tình anh em, con Ä‘i cÅ©ng phải, nhÆ°ng cẩn tháºn cho lắm má»›i được.
Cá»u muá»™i vâng lá»i theo Mạnh LÆ°Æ¡ng ra Ä‘i. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói
- Tiểu thÆ¡ Ä‘i trÆ°á»›c ra khá»i thà nh chừng ba mÆ°Æ¡i dặm thì ở đó đợi tôi, để tôi ở lại đêm nay lén và o phủ Bát vÆ°Æ¡ng bắt trá»™m con ngá»±a rồi sẽ theo sau.
Cá»u muá»™i y lá»i má»™t mình ra Ä‘i, còn Mạnh LÆ°Æ¡ng trở lại lén ra sau vÆ°á»n hoa của Bát vÆ°Æ¡ng ẩn núp ở đó, chá» cho đến tối thì dõi lá»a tiết cháy thÆ° lầu. Quân sÄ© hÆ¡ hãi chạy và o báo. Bát vÆ°Æ¡ng thất kinh liá»n khiến ngÆ°á»i đến chữa. Mạnh LÆ°Æ¡ng thừa dịp lá»™n xá»™n tuốt và o chuồng ngá»±a, bắt con Thiên Lý mã lẻn ra ngõ sau thoát lên lÆ°ng ngá»±a chạy mất. Lúc Bát vÆ°Æ¡ng chữa lá»a xong, thì nghe quân báo:
- Lúc lá»a Ä‘ang cháy, có má»™t ngÆ°á»i bắt mất con Thiên Lý mã cỡi chạy ra phÃa Äông mà đi mất. Bát vÆ°Æ¡ng nghe báo tức giáºn nói:
- Nếu váºy thì do Mạnh LÆ°Æ¡ng bà y kế đốt nhà để bắt trá»™m ngá»±a.
Nói rồi liá»n hối quân thắng con Vạn Lý vân dắt ra. Bát vÆ°Æ¡ng thót lên yên hăm hở Ä‘uổi theo. Lúc nà y Mạnh LÆ°Æ¡ng cỡi con Thiên Lý mã chạy ra khá»i Biện Kinh thì rất mừng, không ngá» con ngá»±a của Bát vÆ°Æ¡ng chạy theo sau nhanh nhÆ° gió. Lại nghe tiếng Bát vÆ°Æ¡ng la mắng:
- Loà i nghịch tặc, hãy trả con ngá»±a lại cho ta thì ta dung tha tÃnh mạng. Mạnh LÆ°Æ¡ng sợ hãi, nghÄ© thầm:
- Ông nà y Ä‘i theo sau mà là m sao mau lẹ nhÆ° váºy? NghÄ© rồi liá»n sinh ra má»™t kế, xô con ngá»±a Thiên Lý mã xuống vÅ©ng lầy, rồi núp ở bên rừng xem chừng. Bát vÆ°Æ¡ng Ä‘uổi đến nÆ¡i, thấy con ngá»±a mình Ä‘ang sa chân dÆ°á»›i hầm thì cÆ°á»i lá»›n há»i:
- Thằng khốn đó bị ta rượt không biết là m sao túng thế nên xô con ngá»±a ta xuống bùn. Thôi, để ta sai quân sÄ© dắt lên. Nói xong, Bát vÆ°Æ¡ng liá»n xuống ngá»±a đến gần xem con ngá»±a dÆ°á»›i bùn, chẳng ngá» Mạnh LÆ°Æ¡ng núp gần đó, thừa dịp thót lên con Vạn Lý Vân, rồi nói lại:
- Xin Bát vương chớ gấp, để tôi mượn ngựa nà y đi dẹp quân Phiên, lúc yên giặc tôi sẽ đem vỠtrả lại.
Nói rồi Mạnh LÆ°Æ¡ng lên ngá»±a chạy mù. Bát vÆ°Æ¡ng tức giáºn, nhÆ°ng không biết là m sao. Có tên quân quỳ thÆ°a:
- Xin điện hạ chớ lo, để cứu Dương Diên Chiêu xong thì thế nà o Mạnh Lương cũng đem vỠtrả.
Bát vÆ°Æ¡ng cá»±c chẳng đã phải dẫn con Thiên Lý mã trở vá» Biện Kinh. Lúc nà y trá»i đã rạng sáng, Mạnh LÆ°Æ¡ng gặp Cá»u muá»™i bèn kể lại chuyện ăn trá»™m ngá»±a cho Cá»u muá»™i nghe. Cá»u muá»™i nói:
- Äã bắt được ngá»±a rồi thì tÆ°á»›ng quân mau Ä‘em qua NgÅ© Äà i sÆ¡n cho anh tôi. Còn tôi Ä‘i trÆ°á»›c ra Tam Quan mà đợi.
Mạnh LÆ°Æ¡ng vâng lá»i, liá»n cỡi ngá»±a thẳng đến NgÅ© Äà i sÆ¡n ra mắt NgÅ© lang, thuáºt lại chuyện bắt ngá»±a và nói có Cá»u muá»™i cùng Ä‘i cứu viện. NgÅ© lang khen:
- Ta thấy ngươi hết lòng vì chủ, nên ta cũng ráng mà đi.
Nói rồi dẫn năm sáu trăm ngÆ°á»i, kéo cá» hiệu DÆ°Æ¡ng gia rá»i NgÅ© Äà i sÆ¡n, nhắm Tam Quan kéo tá»›i. Ra đến nÆ¡i, anh em gặp nhau tâm sá»±. Cá»u muá»™i nói:
- Lục ca bị khốn đã lâu, váºy đêm nay phải phá vây mà cứu. NgÅ© lang nói:
- Binh Phiên vây đông lắm, phải cho ngÆ°á»i Ä‘i thám thÃnh để biết tình hình rồi sẽ nghÄ© kế. Lúc nà y Tiêu Thiên Hữu được tin, nói vá»›i các tÆ°á»›ng:
- Nay có NgÅ© lang dẫn binh tá»›i cứu, ngÆ°á»i nà y vÅ© dõng không ai bì kịp. Ta có má»™t kế là m cho binh cứu phải lui, quân Tống sẽ chết nÆ¡i cốc khẩu. Gia Luáºt Äệ nói:
- Nguyên soái có kế chi hay, xin cho chúng tôi biết. Tiêu Thiên Hữu nói:
- Nay ta má»›i bắt được má»™t tên quân Tống, diện mạo giống nhÆ° Lục lang, váºy phải giết tên quân lấy đầu bêu lên ngá»n cá», và nói dối rằng đêm qua ta đã bắt đặng Lục lang và lấy đầu răn chúng. Nếu binh Tống hay được tin ấy láºp tức phải lui Gia Luáºt Äệ khen:
- Kế ấy rất hay.
Nói rồi Tiêu Thiên Hữu lâm y theo dá»± tÃnh. Quân thám thÃnh vá» báo, NgÅ© lang thất kinh nói:
- Em ta đã bị khốn, chiến binh lại tà n nhẫn giết chết, váºy thì còn tiếp cứu là m chi.
Nói rồi sai Cá»u muá»™i ra tráºn để do thám. Cá»u muá»™i dẫn binh Ä‘i đến nÆ¡i quả thấy thủ cấp của anh mình thì vá»™i vã lui binh. Tiêu Thiên Hữu thấy mÆ°u kế mình đã lừa được binh Tống thì mừng rỡ, còn Cá»u muá»™i vừa lui binh, vừa than khóc.
- Ta sẽ trả thù cho được má»›i nghe. Nói rồi liá»n và o trại báo tin cho NgÅ© lang hay. NgÅ© lang than:
- Ta có ý đến cứu em ta, không ngỠem ta bị giết. Nhà hỠDương ta rất bất hạnh... Mạnh Lương không tin, nói:
- Việc nà y đáng nghi ngá», lúc tôi vá» Song Long cốc thì bá»™ hạ của thượng quân tôi binh mã còn nhiá»u, nếu mà bị giết, thì lẽ nà o không sót má»™t ngÆ°á»i vỠđây báo tin hay sao?
NgÅ© lang cÅ©ng nữa tin ná»a ngá» thì đêm ấy trăng trong gió mát, NgÅ© lang bèn mặc áo ra ngoà i xem sao, thấy tÆ°á»›ng bình của Lục lang vẫn còn tá» rạng, nên nghÄ© thầm:
- Em ta chắc còn sống, không há» chi. Sáng hôm sau, NgÅ© lang kêu Cá»u muá»™i nói:
- Äêm hôm ta xem linh tÆ°á»›ng thấy sao bổn mạng của Lục lang vẫn còn sáng chói, nay phải cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘i thông tin và o cốc khẩu má»›i được. Mạnh LÆ°Æ¡ng nói:
- Äể tôi và o đó xem sao? NgÅ© lang nói:
- Nếu được thì tốt lắm. Mạnh LÆ°Æ¡ng liá»n từ tạ ra Ä‘i. Cá»u muá»™i nói:
- Äể em Ä‘i theo mà dò thá». NgÅ© lang nói:
- Em có Ä‘i thì phải cẩn tháºn, chá»› cho quân giặc biết được. Cá»u muá»™i thÆ°a:
- Em sẽ có cách.
Nói rồi từ tạ NgÅ© lang giả dạng Ä‘i săn đến Thiên Mã sÆ¡n. NÆ¡i đây Ä‘Æ°á»ng sá cháºt hẹp, cây cối ráºm rạp, vừa và o đến khu rừng bá»—ng thấy quân Phiên Ä‘i đến vô số. Cá»u muá»™i vòng ra phÃa sau mà chạy, thấy gần đó có má»™t cái am, liá»n chạy thẳng và o trong. Am chủ trông thấy há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ai? Äến đây có việc gì. Cá»u muá»™i nói:
- Tôi là con gái há» DÆ°Æ¡ng, vì anh tôi là DÆ°Æ¡ng lục lang bị binh Phiên vây khốn, nên tôi Ä‘i dò tin tức, rủi lá»™n Ä‘Æ°á»ng bị binh Phiên theo Ä‘uổi nên tôi phải và o đây lánh mặt. Am chủ nói:
- Äây là bá» cõi của Bắc Phiên, sao ngÆ°Æ¡i dám Ä‘i má»™t mình? Hây mau mau lấy áo trà ng mặc và o, ta sẽ có cách che giấu. Cá»u muá»™i vừa mặt áo xong, binh Phiên đã à o tá»›i vây bắt. Am chủ nói:
- Thầy trò ta là ngÆ°á»i tu hà nh, can chi các ngÆ°Æ¡i đến bắt. Binh Phiên nói:
- Äã tu hà nh sao lại có sắm cung tên. Am chủ nói:
- Các ngÆ°Æ¡i chÆ°a biết, ta ở núi nà y có thú dữ rất nhiá»u, nó đã hại nhiá»u mạng ngÆ°á»i, nên há»c trò ta má»›i Ä‘i bắn mà vá», nên có cung tên ấy có chi là m lạ? Binh Phiên nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i biết bắn thì ắt cÅ©ng có sức mạnh hÆ¡n ngÆ°á»i. NhÆ°ng đánh thắng bá»n ta thì ta tha, bằng không thì ta sẽ bắt Ä‘em vá» nạp cho chúa tÆ°á»›ng. Am chủ nói:
- Sao bá»n ngÆ°Æ¡i lại nói lại váºy? Phiên binh nói:
- Vì bên Tống có tên Mạnh LÆ°Æ¡ng lén qua ăn trá»™m ngá»±a Túc sÆ°Æ¡ng, nên lúc nà y các sứ Ä‘á»u tuần tra nghiêm ngặt. Bá»n ta thấy tên há»c trò của ngÆ°Æ¡i đây nghi chắc là quân thám thÃnh, nên muốn thá» xem. Cá»u muá»™i liá»n bÆ°á»›c ta nói:
- Xin thầy cho tôi tá»· thà vá»›i chúng nó. Nói rồi bÆ°á»›c ra sân đánh bá»n binh Phiên chạy tán loạn. Am chủ nói:
- Váºy thì tiểu thÆ¡ ở nán lại đây Ãt ngà y, tôi sẽ cho ngÆ°á»i há»i thăm tin tức lệnh huynh cÅ©ng chẳng muá»™n gì. Cá»u muá»™i vâng lá»i, bèn ở lại nÆ¡i am chá» tin tức.
Lá»i bà n: Trà dÅ©ng là phÆ°Æ¡ng tiện để tá»± vệ nhÆ°ng nếu không sá» dụng hợp lý thì không có tác dụng. Cá»u muá»™i Ä‘i trốn quân giặc, ghé và o chùa để ẩn thân, ngÆ°á»i chủ am thÆ°Æ¡ng tình che chá»›, cho khoác áo cà sa biến là m ni cô để che mặt quân thù, đó là phần mÆ°u trÃ. NhÆ°ng đến lúc quân địch khiêu khÃch để tìm sá»± tháºt, thách Cá»u muá»™i ra đấu chiến thì Cá»u muá»™i không thể kiên nhẫn được, lại dùng cái dÅ©ng của mình để đánh Ä‘uổi kẻ Ä‘Ãch. Äó là cái dÅ©ng thắng trÃ, là m cho mÆ°u kế bại lá»™. Tuy trà và dÅ©ng là hai phÆ°Æ¡ng tiện để bảo vệ thân mình, đáng lẽ Cá»u muá»™i phải giả vá» ni cô, không biết gì võ nghệ, thì sẽ qua mặt được quân Phiên, đằng nà y Cá»u muá»™i lại dùng võ để đánh Ä‘uổi bá»n chúng, thì hà nh Ä‘á»™ng ấy đã là m bại lá»™ tung tÃch của mình. Trà và dÅ©ng mà không dùng đúng lúc hợp vá»›i hoà n cảnh thì chắc chắn phải nháºn lấy sá»± thất bại.-oOo-
- Hết hồi 54 :0 (133):
Tà i sản của bagiatam
03-05-2009, 07:08 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 55
Cá»u muá»™i láºu mÆ°u bị bắt
Ngũ lang đả phá dinh Phiên
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Lúc ấy quân Phiên chạy vỠU Châu ra mắt quan Thừa tướng là Trương Hoa, mà bẩm rằng:
- Tại núi Thiên Mã, có má»™t ngÆ°á»i tráng sÄ©, tu hà nh nhÆ°ng võ nghệ siêu quần, đánh chúng tôi chạy tán loạn. TrÆ°Æ¡ng Hoa nghe nói nghÄ© thầm:
- Nếu có ngÆ°á»i nhÆ° váºy thì phải sai quân đòi vỠđây để sá» dụng.
Nói rồi liá»n láºp tức sai má»™t viên quan lãnh mệnh đến am trang, ra mắt am chủ mà nói rõ việc ấy. Am chủ gá»i Cá»u muá»™i đến nói:
- Nay có U Châu thừa tÆ°á»›ng sai ngÆ°á»i đến rÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có Ä‘i chăng? Cá»u muá»™i nói:
- NgÆ°á»i ta đã má»i lẽ nà o lại từ chối. Am chủ sá»ng sốt liá»n kêu Cá»u muá»™i ra phÃa sau, nói nhá»:
- Tiểu thÆ¡ là đà n bà con gái, nếu nó biết được thì tÃnh mạng chẳng còn, tại sao tiểu thÆ¡ lại chịu Ä‘i? Cá»u muá»™i nói:
- Tôi mang Æ¡n am chủ háºu đãi, thì đủ thấy lòng tốt của am chủ rồi. Vả lại tôi đến đó sẽ láºp mÆ°u cứu anh tôi, đó cÅ©ng là cÆ¡ há»™i tốt. Am chủ nói:
- Tuy váºy tiểu thÆ¡ phải cẩn tháºn, vì Ä‘em thân nạp và o miệng cá»p, không phải dá»…. Cá»a Muá»™i liá»…n từ biệt am chủ, theo quân Phiên vá» U Châu, và o ra mắt Thừa tÆ°á»›ng. TrÆ°Æ¡ng Hoa ná»›i:
- Tráng sÄ© là ngÆ°á»i ở xứ nà o, tên há» là chi, hãy nói cho ta biết đặng ta thu dụng. Cá»u muá»™i đáp:
- Tôi quê quán ở Thái Nguyên? Há» Hồ tên Nguyên, lúc nhá» có há»c táºp võ nghệ, đã Ä‘i thi mấy khoa mà không Ä‘áºu nên bá» và o núi tu hà nh, nay mang Æ¡n ngà i chiếu cố đến, nên tôi phải đến hầu.
TrÆ°Æ¡ng Hoa thấy Cá»u muá»™i ăn nói thanh nhã, tÆ°á»›ng mạo khác thÆ°á»ng bèn khiến quân dá»n dẹp má»™t chá»— tinh phòng để Hồ Nguyên an nghỉ. Khi Hồ Nguyên từ tạ vá» phòng, thì TrÆ°Æ¡ng Hoa và o háºu Ä‘Æ°á»ng nói vá»›i phu nhÆ¡n muốn gả Nguyệt Anh tiểu thÆ¡ cho Hồ Nguyên. Phu nhÆ¡n cÅ©ng đẹp ý. Hôm sau, TrÆ°Æ¡ng Hoa cho ngÆ°á»i nói cho Hồ Nguyên biết. Hồ Nguyên nói:
- Ấy là việc tốt tôi mang Æ¡n Thừa tÆ°á»›ng rất háºu tình, nhÆ°ng lúc nà y binh Tống còn xâm lăng, ý tôi muốn ra sức đánh dẹp để láºp công, rồi sau sẽ tÃnh. Phiên quan là m việc ấy nói lại vá»›i TrÆ°Æ¡ng Hoa. TrÆ°Æ¡ng Hoa khen phải, và nói:
- Váºy thì để ta xem võ nghệ hắn thế nà o rồi sẽ liệu. Nói rồi và o triá»u tâu vá»›i Tiêu háºu:
- Tôi má»›i chiêu má»™ được má»™t tráng sÄ©, đáng mặt anh hùng, lại muốn láºp công để Ä‘á»n Æ¡n xin Bệ hạ gia phong quan chức để sai ngÆ°á»i ấy Ä‘i phá Tống.
Tiêu háºu nháºn lá»i, phong cho Hồ Nguyên là U Châu Äoà n Luyện sứ dẫn năm ngà n quân giúp nguyên soái Tiêu Thiên Hữu. Hồ Nguyên tạ Æ¡n, dẫn binh thẳng đến Äăng Châu, hiệp vá»›i binh Tiêu Thiên Hữu đóng tại Tây dinh. Vừa lúc ấy có binh NgÅ© lang đến khiêu chiến. Hồ Nguyên liá»n mang giáp lên ngá»±a, xông ra trÆ°á»›c tráºn kêu lá»›n:
- Tống tÆ°á»›ng hãy lui binh cho mau, kẻo ta chém đầu. NgÅ© lang nhìn thấy biết Cá»u muá»™i thì nghÄ© thầm:
- Em ta sao lại giả trai Ä‘em quân đến đánh vá»›i ta. Cá»u muá»™i cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, ra ám hiệu:
- Ngũ ca nên giả thua bỠchạy, em sẽ có kế hay.
NgÅ© lang biết ý, liá»n xốc tá»›i đánh và i hiệp rồi giả thua bá» chạy, Cá»u muá»™i Ä‘uổi theo và i dặm, rồi thâu binh trở lại. Quân thám mã vá» báo vá»›i Tiêu Thiên Hữu:
- NgÆ°á»i tÆ°á»›ng má»›i thu dụng đã đánh thắng binh Tống má»™t tráºn.
Tiêu Thiên Hữu cả mừng, bèn thỉnh Cá»u muá»™i và o láºp kế phá Tống. Chẳng ngá» Cá»u muá»™i là con gái, nên tiếng nói má»—i lúc má»™t trong trẻo là m cho Tiêu Thiên hữu nghi ngá», nghÄ© thầm: NgÆ°á»i nà y diện mạo có vẻ giống Lục lang, chúng ta phải coi chừng cho lắm. Nói rồi sai quân bắt trói Cá»u muá»™i, nói:
- NgÆ°á»i là tÆ°á»›ng của há» DÆ°Æ¡ng ở bên Tống, dám đến đây mà gạt ta sao.
Dứt lá»i, bèn sai quân bá» và o tù xa, giải vá» U Châu cho Tiêu háºu xét xá». Tiêu háºu khiến giam Cá»u muá»™i và o ngục. Tin nà y truyá»n đến Tam Quan, DÆ°Æ¡ng lục lang biết em mình mắc nạn, liá»n bà n vá»›i các tÆ°á»›ng:
- Nay Cá»u muá»™i bị giam và o trong ngục hình, ta phải lo cứu em ta trÆ°á»›c má»›i được. Trần Lâm nói:
- Tướng quân có kế chi hay không? Ngũ lang nói:
- U Châu phÃa hữu gần đất Tây Phiên, ta giả binh mã của Tây Phiên qua giúp Tiêu háºu, rồi lợi dụng tình thế mà cứu em ta. Trần Lâm nói:
- Kế ấy rất hay váºy tÆ°á»›ng quân Ä‘i trÆ°á»›c, còn tôi sẽ Ä‘em binh ứng.
NgÅ© lang liá»n sắp đặt chỉnh tá», kéo cá» Tây Phiên thẳng tá»›i U Châu, sai ngÆ°á»i báo vá»›i Tiêu háºu hay. Tiêu háºu khiến triá»u thần ra rÆ°á»›c và o. DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang và o đến nÆ¡i ra mắt. Tiêu háºu nói:
- TÆ°á»›ng quân Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi, đến đây giúp ta rất là ơn đức. NgÅ© lang nói:
- Nước Tây Phiên thấy Bệ hạ đánh với Tống chưa rõ hơn thua, nên sai tôi đến đây phá Tống cho rồi.
Tiêu háºu bèn truyá»n dá»n tiệc thết đãi rất trá»ng háºu. Ä‚n uống xong, NgÅ© lang tâu:
- Việc binh rất gấp, ngà y mai tôi phải ra quân. Tiêu háºu nói:
- Ở nÆ¡i xa đến, binh mã còn mệt má»i, váºy phải nghỉ ngÆ¡i và i hôm, rồi sẽ ra tráºn.
NgÅ© lang vâng lá»i đóng quân ở phÃa Nam, rồi nhóm chÆ° tÆ°á»›ng truyá»n lệnh:
- Ta phải thừa lúc binh Phiên không đỠphòng, đêm nay đánh rốc và o hoà ng thà nh, thì việc lớn ắt xong.
ChÆ° tÆ°á»›ng vâng lệnh, sẵn sà ng chỠđến ban đêm sẽ hà nh sá»±. Lúc nà y Cá»u muá»™i bị giam trong ngục, may nhá» có Ngục quan là ChÆ°Æ¡ng Nô biết ngÆ°á»i tốt, nên háºu đãi lắm. Äã nhiá»u lần muốn thả nhÆ°ng chÆ°a có dịp. Hôm ấy Cá»u muá»™i nói vá»›i ChÆ°Æ¡ng Nô:
- Tôi mang Æ¡n ông rất háºu, nếu có dịp ông hãy theo tôi vá» Tống để được báo Ä‘á»n. ChÆ°Æ¡ng Nô nói:
- Tôi có ý ấy đã lâu, ngặt không có ngÆ°á»i dìu dắt, nếu tÆ°á»›ng quân muốn Ä‘em tôi Ä‘i, thì đêm nay vượt ngục ra khá»i chốn nà y.
Trá»i vừa chạng vạng, bá»—ng nghe tiếng quân la ó, DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang dẫn bảy trăm quân đánh rốc và o hoà ng thà nh. Quan cáºn thần và o báo:
- Quân Tây Phiên là m phản.
Tiêu háºu thất kinh liá»n truyá»n lệnh phong bố ná»™i thà nh. DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang xông thẳng và o ngục, vừa gặp Cá»u muá»™i và ChÆ°Æ¡ng Nô Ä‘ang đánh ra, quân Phiên hoảng chạy chẳng dám cản Ä‘Æ°á»ng NgÅ© lang và Cá»u muá»™i đánh phá U Châu má»™t hồi, rồi nổi lá»a đốt cá»a thà nh phÃa Nam kéo binh đánh rốc qua Äăng Châu. Tiêu Thiên Hữu không biết do đâu mà binh biến, còn Gia Luáºt Äệ vừa giục ngá»±a Ä‘uổi theo thì gặp NgÅ© lang, hai bên giao chiến chÆ°a được và i hiệp thì bị NgÅ© lang xáng cho má»™t búa bể óc. Trần Lâm và Sà i Cảm dẫn binh đến nhÆ°ng chẳng dám chống cá»±, bèn bá» binh mà chạy. DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang nghÄ© thầm:
- Thầy ta có nói Thiên tÆ°á»›ng là Tiêu Thiên Hữu ná»a mình đồng xÆ°Æ¡ng sắt, nếu muốn chém nó phải dùng búa Giáng Lâm, váºy ta thá» xem? NghÄ© rồi, xông và o ná»™i thà nh gặp Tiêu Thiên Hữu phóng ngá»±a chạy ra. NgÅ© lang kêu lá»›n:
- Tiêu Thiên Hữu, ngươi đã đến số rồi.
Nói rồi niệm chú Giáng Lâm chém Tiêu Thiên Hữu má»™t búa mình sa xuống ngá»±a. Bấy giá» trá»i vừa rạng sáng, NgÅ© lang dẫn binh đánh phá dinh Phiên, thẳng và o Song Long cốc. Mạnh LÆ°Æ¡ng lúc ấy dẫn binh đánh nhầu ra gặp tÆ°á»›ng Phiên là Huỳnh Oai Hiểu, Mạnh LÆ°Æ¡ng chém má»™t búa té nhà o. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu bấy giá» cÅ©ng thừa thế xông ra, hiệp binh vá»›i DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang đánh giết binh Phiên thây nằm cháºt đất, phá tan trùng vây rồi thu quân vá» trại.
Sáng hôm sau, chư tướng và o ra mắt Dương Diên Chiêu. Dương Diên Chiêu nói:
- Nếu không nhỠNgũ ca ta ra sức cứa viện thì ta đã vị khốn đốn rồi.
DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang kể lại chuyện Cá»u muá»™i bị quân Phiên bắt cầm ngục nếu chúng gặp cÆ¡ há»™i nay thì tÃnh mạng nó cÅ©ng không còn. Cá»u muá»™i nói:
- Em nhá» có ngục quan ChÆ°Æ¡ng Nô cứu giúp. Nếu không thì đã bị binh Phiên sát hại rồi. Æ n ấy khó mà trả được. DÆ°Æ¡ng ngÅ© lang nói:
- Trong chốn thâm sÆ¡n u cốc mà cÅ©ng có ngÆ°á»i tốt nhÆ° váºy. Tháºt đáng kÃnh.
Nói rồi, lấy bạc và ng gấm vóc tạ Æ¡n ChÆ°Æ¡ng Nô. NgÅ© lang nói vá»›i Cá»u muá»™i:
- Hiá»n muá»™i hãy trở vá» phụng dưỡng mẫu thân. Anh cÅ©ng sẽ dẫn chúng tÆ°á»›ng vá» NgÅ© Äà i sÆ¡n, còn Lục đệ thì phải ở lại đây gìn giữ Tam Quan, để nối chà cha ngà y trÆ°á»›c.
Sau đó anh em từ giã má»—i ngÆ°á»i Ä‘i là m má»™t trách nhiệm. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu vá» trại, sai ngÆ°á»i Ä‘em con Vạn Lý vân vá» Biện Kinh trả lại cho Bát vÆ°Æ¡ng... Bát vÆ°Æ¡ng được ngá»±a mừng rỡ nói:
- Lúc trÆ°á»›c ta không cho mượn ngá»±a, chỉ vì muốn thá» tà i Mạnh LÆ°Æ¡ng đó thôi. Nay đã Ä‘em ngá»±a trả lại thì Mạnh LÆ°Æ¡ng và DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu quả là ngÆ°á»i trá»ng nghÄ©a.
Nói rồi tâu vá»›i vua quyá»n chỉ cho DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu trấn thủ Tam Quan, chiêu má»™ anh hùng, phòng ngà y sau Ä‘em binh phạt Bắc. Vua ChÆ¡n Tông nói:
- DÆ°Æ¡ng lục sứ vừa láºp công lá»›n, nên trá»ng thưởng thế nà o? Bát vÆ°Æ¡ng nói:
- Nên lấy lá»… mà đãi cho trá»ng háºu để há» DÆ°Æ¡ng hết lòng giúp nÆ°á»›c.
Vua ChÆ¡n Tông y lá»i sai ngÆ°á»i Ä‘em gấm vóc, lụa là và và ng bạc đến nÆ¡i trá»ng thưởng. Lúc ấy VÆ°Æ¡ng Xu máºt trở vá» máºt phủ, nghÄ© thầm:
- Nếu há» DÆ°Æ¡ng mà anh hùng nhÆ° váºy thì là m sao ta địch nổi? NghÄ© rồi liá»n thỉnh Tạ Kim Ngô đến nói:
- Ta có việc cÆ¡ máºt, muốn cùng ngÆ°Æ¡i bà n tÃnh má»™t việc. Tạ Kim Ngô há»i.
- Chẳng hay đại nhÆ¡n có việc chi quan trá»ng chăng? VÆ°Æ¡ng Khâm nói:
- Ta lâu nay nhá» Æ¡n thánh thượng trá»ng dụng, song Bát vÆ°Æ¡ng có ý bất bình. Hôm trÆ°á»›c nhÆ¡n có việc ta Ä‘i qua Vô Nịnh phủ quên xuống ngá»±a, bị há» DÆ°Æ¡ng là m nhục má»™t phen, nên và o tâu vá»›i chúa thượng, bị Bát vÆ°Æ¡ng đả kÃch. Nay ta nghÄ© lại muốn từ quan thì má»›i tránh khá»i sá»± phiá»n não nhÆ° váºy. Tạ Kim Ngô nói:
- Äại quan sao lại quá nhẫn nhịn nhÆ° váºy. Trong lúc có mấy vị đại thần nay đã tiêu tan gần hết rồi, duy còn có mấy ngÆ°á»i của chúng ta mà thôi. Các Äiện hạ quyá»n thế tuy cao mà không có thủ hạ. Còn cha con há» DÆ°Æ¡ng đã thà nh quá»· không đầu. Lúc Tiên đế còn sống vì tưởng cái Æ¡n nên láºp Thiên Ba lầu và Vô Nịnh phủ, để dụ dá»— bá»n chúng. Nay Chúa thượng không còn nghÄ© đến chuyện đó nữa. Váºy để tôi Ä‘i qua đó má»™t phen, nếu chúng nó quen thói khinh ngÆ°á»i thì tôi sai bá»™ hạ phá hết hai phủ ấy xem chúng nó là m chi cho biết. VÆ°Æ¡ng Khâm thấy Tạ Kim Ngô trúng kế mình, liá»n nói khÃch:
- Tạ phó sứ chá»› nên nóng nảy, nếu phá Thiên Ba lầu thì không dá»… vá»›i DÆ°Æ¡ng lịnh bà , còn nếu phá Vô Nịnh phủ thì bá»n ta không thể yên tâm mà bị nhục nhã. Nói rồi má»i Kim Ngô ở lại uống rượu, chuyện trà đến tối má»›i cho từ giã ra vá».
Lá»i bà n: Trà và tÃn là hai Ä‘iá»u cÆ¡ bản để xây dá»±ng danh giá con ngÆ°á»i. Thiếu má»™t Ä‘iá»u thì là m ngÆ°á»i không thể trá»n. DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu và Mạnh Lượng là hai kẻ biết váºn dụng trà và tÃn. Trong lúc tình hình nguy hiểm, cần má»™t con ngá»±a hay để phá giặc Phiên, Mạnh LÆ°Æ¡ng đã dùng hết mÆ°u trà của mình để bắt được con Vạn Lý vân của Bát vÆ°Æ¡ng. Äó là trÃ. Lúc dẹp xong giặc Phiên, DÆ°Æ¡ng Diên Chiêu sai ngÆ°á»i trả ngá»±a lại cho Bát vÆ°Æ¡ng, thì đó là giữ Ä‘iá»u tÃn nghÄ©a. Trong cuá»™c sống con ngÆ°á»i, nếu chỉ dùng trà mà mÆ°u đạt là và kẻ khác, không có tÃn nghÄ©a, thì ngÆ°á»i đó trở thà nh kẻ gian manh, xáo trá. Còn nếu chỉ dùng tÃn nghÄ©a, không đủ mÆ°u trà để ứng biến tùng quyá»n, cứu nguy cho hoà n cảnh, thì kẻ đó là bất lá»±c, không đủ khả năng mÆ°u đó việc lá»›n. Bởi váºy, là m ngÆ°á»i phải có trà và tÃn. Trà để mÆ°u đồ thà nh công việc lá»›n, tÃn để giữ cách đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i. Hai Ä‘iá»u đó có trong má»™t đức tÃnh con ngÆ°á»i, thì ngÆ°á»i đó là anh hùng, là kẻ siêu nhân.-oOo-
- Hết hồi 55 :0 (91):
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
bo phim tam ha nam duong , caylienra , êîâðîâ , gia ban tam ha nam duong , íàðàùèâàíèå , ïëèòêà , íîâîñòðîéêà , ñåðãåé , phim bo tam ha nam duong , phim tam ha nam duong , phimtayhanamduong , tam h , tam ha nam duong , tam ha nam duong phim , tam ha nam duong tap 1 , tam ha nam duong truyen , tam hạ nam Ä‘Æ°á»ng , tamha namduong , tamhanamduong , truyen tam ha nam duong