27-04-2009, 10:54 AM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 21
DÆ° Hồng bại tráºn cầu đạo hữu
Dư Triệu nghe lầm quyết hạ san
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Vua Nam ÄÆ°á»ng thấy DÆ° Triệu má»›i đến, chÆ°a biết tà i năng ra sao, nên bà n vá»›i DÆ° Hồng nên để DÆ° Triệu Ä‘em binh đánh má»™t tráºn cho biết thấp cao. DÆ° Triệu cÅ©ng muốn trổ tà i má»™t tráºn cho ba quân thấy mặt, nên vá»™i và ng kéo binh ra trại kéo đến thà nh Thá» Châu khiêu chiến. Quân thám thÃnh và o báo lại vá»›i LÆ°u Kim ÄÃnh, nhÆ°ng lúc nà y nà ng còn Ä‘au chÆ°a khá»e. Phùng Máºu xin ra tráºn. Vua Thái Tổ nói:
- Äã bảy hôm nay binh ÄÆ°á»ng không ra tráºn, nay lại khiêu chiến, chắc là yêu đạo có láºp kế chi đây. Nếu Phùng Máºu ra quân má»™t mình e bất lợi. Ngại Ngân Bình thấy chồng mình xin ra tráºn, liên quỳ tâu:
- Thiếp xin theo trợ chiến.
Tống Thái Tổ y lá»i. Hai vợ chồng Phùng Máºu láºp tức kéo binh DÆ° Triệu Ä‘ang khiêu chiến, xảy thấy má»™t viên nữ tÆ°á»›ng dong nhan nhÆ° ngá»c, cỡi ngá»±a mặc áo giáp và ng, ngỡ là LÆ°u Kim ÄÃnh nên quyết báo cừu, liá»…n hét lá»›n:
- Con tiện tỳ kia có phải là LÆ°u Kim ÄÃnh đó không? Ngại Ngân Bình chÆ°a kịp trả lá»i thì Phùng Máºu đã lÆ°á»›t đến thấy không phải DÆ° Hồng, liá»n nói:
- Cần gì phải LÆ°u Kim ÄÃnh má»›i trừ nổi bá»n yêu đạo hay sao, ná»™i hai vợ chồng ta cÅ©ng đã lấy thủ cấp các ngÆ°Æ¡i mà .
DÆ° Triệu nghe nói ngó lên thấy má»™t thằng con nÃt lùn tịt, cỡi con quạ thì tức cÆ°á»i, nói lá»›n:
- Vợ chồng bay tháºt là xứng đôi. Hèn chi lá»i tục nói: Không nên chồng vợ cÅ©ng thà nh chị em. Lấy đó mà suy thì biết Tống triá»u không là m nên đại sá»±. Nhắm sức các ngÆ°Æ¡i gãi không đã ngứa, thì còn trông gì đến việc chiến tranh Phùng Máºu nghe nói nổi giáºn, mắng:
- NgÆ°Æ¡i bất quá là má»™t con súc váºt hóa hình ngÆ°á»i, dù có tu luyện đến đâu thì cÅ©ng chỉ là má»™t con thú váºt mà thôi, sao dám khi dá»… chúng ta?
Nói rồi vung thÆ°á»›c đánh liá»n. DÆ° Triệu vung kiếm đánh lại. Hai ngÆ°á»i Ä‘ang đánh vá»›i nhau cầm chừng. Ngại Ngân Bình xông và o đánh quân ÄÆ°á»ng rối loạn. DÆ° Triệu thấy váºy niệm chú rồi cầm gÆ°Æ¡m chỉ vá» phÆ°Æ¡ng Nam, tức thì lá»a cháy rần rần, binh Tống bị lá»a đốt, khói bay khét lẹt. Phùng Máºu thất kinh Ä‘ang thắng lại bị lá»a phải lui vá». Xảy thấy DÆ° Triệu cầm gÆ°Æ¡m chỉ và o mình, là m cho lá»a áp và o táºn mặt, Phùng Máºu vá»™i vã giục quạ bay luôn. Còn Ngại Ngân Bình thấy lá»a cháy tưởng là chồng mình bị cháy thiêu, liá»n quăng dây Khổn tiên lên mà trói DÆ° Triệu, chẳng ngá» DÆ° Triệu cầm gÆ°á»m chỉ và o Khổn tiên sách là m cho dây Khổn tiên bị cháy rụi. . . Ngại Ngân Bình kinh hãi, thâu quân và o thà nh tâu lại vá»›i vua Thái Tổ:
- Chúng tôi Ä‘ang thắng tráºn, bị yêu đạo hóa lá»a đốt binh không biết chồng tôi sống chết thế nà o, cả dây Khổn tiên cÅ©ng bị lá»a đốt, nên phải chịu thua.
Tống Thái Tông nghe nói buồn bá»±c. NhÆ°ng chỉ chốc lát đã thấy Phùng Máºu cởi quạ trở vá», nhìn thấy mặt vợ bị cháy nám thì nổi giáºn xin vua ra đánh nữa. Vua Thái Tổ chẳng dám y tấu, truyá»n các tÆ°á»›ng giữ bốn cá»a thà nh cho nghiêm ngặt, chá» cho LÆ°u Kim ÄÃnh là nh bịnh sẽ hay. Bấy giá» DÆ° Triệu đắc thắng trở vá» hết lá»i khoe khoang, chúa tôi vua ÄÆ°á»ng dá»n tiệc đãi đằng rất nên trá»ng háºu. DÆ° Hồng khen:
- Phùng Máºu là thằng ăn trá»™m, là m cho tôi mất hết bá»u bối, may nhá» có sÆ° đệ đến đây, đốt cho má»™t tráºn phá»ng mình, tháºt đáng Ä‘á»i tên xảo quyệt đó.
Hôm sau DÆ° Hồng cáºy có DÆ° Triệu, đồng dẫn quân đến thà nh khiêu chiến mắng nhiếc bao nhiêu bên Tống cÅ©ng bế thà nh, không ra đối địch. Liá»n mấy hôm, trong thà nh Ä‘á»u treo miá»…n chiến bà i. Hai anh em DÆ° Hồng đốc quân phá thà nh nhÆ°ng vẫn không là m gì nổi. Ngà y kia, hai anh em Ä‘ang khiêu chiến thì Trịnh Ấn nổi xung, lâu vá»›i vua xin ra ứng chiến. Vua Thái Tổ phán:
- Vợ chồng Phùng Máºu pháp thuáºt cao cÆ°á»ng, không thua gì ngá»± Ä‘iệt mà còn bại tráºn cả hai. Vì yêu đạo có phép hóa lá»a, ngá»± diệt không nên á»· mạnh mà hy sinh. Tiêu Dẩn Phụng tâu:
- Trị lá»a ấy không khó, chỉ cần lấy máu chó và máu ngá»±a ném và o thì phép ấy không còn linh nghiệm: Tống Thái Tông nghe nói có lý liá»n phán:
- NhÆ° váºy thì hai vợ chồng khanh ra tráºn thá» má»™t phen.
Tiêu Dẫn Phụng truyá»n quân lấy máu chó, máu ngá»±a bôi và o tên, chá» lá»a cháy thì bắn ra, rồi ném váºt ô uế và o. Dặn xong, hai vợ chồng kéo binh ra tráºn, thấy DÆ° Triệu Ä‘ang khiêu chiến, còn DÆ° Hồng lượt tráºn theo sau, DÆ° Triệu thấy mặt Trịnh Ấn thì nổi giáºn mắng:
- Trịnh Ấn! NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hay thú váºt mà chả nó biết Æ¡n nghÄ©a váºy? Anh em ta vì việc cha ngÆ°Æ¡i bị giết oan, không nà i gian khổ đến đây rá»a háºn cho cha ngÆ°Æ¡i phạt vua Tống. Tại sao ngÆ°Æ¡i không lấy đó cám Æ¡n, lại phò Tống đánh lại chúng ta? Vả lại sức ngÆ°Æ¡i là con nÃt, hãy và o kêu Phùng Máºu và LÆ°u Kim ÄÃnh ra đây, đặng ta trừ luôn má»™t thể, đặng ta trở vá» núi tu hà nh. Trịnh Ấn nói:
- Cha Trịnh Ấn tuy thác oan, nhÆ°ng là m tôi không thể thù vua. Tại các ngÆ°Æ¡i muốn đánh Tống giúp ÄÆ°á»ng bà y trò nói khÃch. NgÆ°Æ¡i đã cam Ä‘iá»u trái nghịch, tà n sát quân binh, nghÄ© nên trở vá» tu hà nh má»›i mong thà nh chánh quả, nếu còn nấn ná ở đây e uổng công tu luyện.
DÆ° Triệu nghe nói nổi giáºn vung kiếm chém liá»n. Hai bên đánh nhau Ãt hiệp, DÆ° Triệu cầm gÆ°Æ¡m chỉ vá» hÆ°á»›ng Nam thì lá»a cháy rần rần. Tiêu Dẫn Phụng truyá»n quân bắn tên máu và o, và lấy máu chó máu ngá»±a tạt tá»›i thì lá»a bá»—ng tắt hết. Trịnh Ấn láºp tức rút Äả thần tiên ném lên, đánh nhằm DÆ° Triệu té xuống, Trịnh Ấn vá»™i nhảy tá»›i muốn chém DÆ° Triệu, không ngá» DÆ° Triệu Ä‘á»™n thổ Ä‘i mất. Giây lát, DÆ° Triệu lại từ dÆ°á»›i đất chui lên nạt lá»›n?
- Ngươi đánh ta một roi đau quá, không lẽ nhịn thua.
Nói rồi phun lá»a tam muá»™i ra đốt binh Tống chết thôi vô số. Tiêu Dẫn Phụng truyá»n bắn tên máu và o, lá»a vẫn không tắt. Vợ chồng Trịnh Ấn kinh hãi, thâu binh và o thà nh bại tẩu. Tống Thái Tông nghe tin cà ng hối háºn, không dám cho tÆ°á»›ng ra tráºn nữa. Còn LÆ°u Kim ÄÃnh từ ngà y ra tráºn đánh vá»›i DÆ° Hồng cho đến nay vẫn chÆ°a tháºt mạnh. Cao Quân Bảo thấy vợ chÆ°a bình phục, còn DÆ° Hồng thì viện thêm DÆ° Triệu đến, ngà y nà o cÅ©ng khiêu chiến mãi nên Cao Quân Bảo lo lắng, buồn bã không nguôi. LÆ°u Kim ÄÃnh hiểu ý, nói:
- Hay là chà ng buồn việc binh, xin cho thiếp ra tráºn để trừ bá»n yêu đạo. Cao Quân Bảo nói:
- Hiện nay DÆ° Hồng rủ được ngÆ°á»i bạn đồng song là DÆ° Triệu đến giúp sức. DÆ° Triệu thần thông quảng đại, dùng phép đốt vợ chồng Phùng Máºu và vợ chồng Trịnh Ấn, rồi ngà y nà o chúng nó cÅ©ng Ä‘em binh khiêu chiến. Phần nà ng chÆ°a là nh bệnh nên ta rất lo buồn.
Kim ÄÃnh nghe chồng nói, nổi giáºn xô gối ngồi dáºy, quyết tráºn hÆ¡n thua. Cao Quân Bảo ngăn cản vẫn không được. Tống Thái Tổ hay tin cÅ©ng tỠý cản ngăn, nhÆ°ng thấy LÆ°u Kim ÄÃnh đã quyết lòng liá»n truyá»n các nữ tÆ°á»›ng đồng Ä‘i theo trợ chiến.
Khi ấy DÆ° phu nhân, Äà o Tam Xuân, La phu nhân. Ngại Ngân Bình, Tiêu Dẫn Phụng, Úc Sanh HÆ°Æ¡ng đồng theo Kim ÄÃnh ra tráºn. Hai bên chÆ°a kịp xÆ°ng tên đã xông và o đánh nhau. LÆ°u Kim ÄÃnh được các nữ tÆ°á»›ng trợ lá»±c nên thế mạnh vô cùng. DÆ° Triệu liá»n niệm thần chú hóa lá»a rần rần. LÆ°u Kim ÄÃnh rút gÆ°Æ¡m chỉ má»™t cái, lá»a tắt hết là m cho DÆ° Triệu thất kinh nghÄ© thầm:
- Con nhá» nà y tháºt là thần thông, phép tắc cao cÆ°á»ng, hèn chi sÆ° huynh ta bại tráºn nhiá»u phen cÅ©ng phải. NghÄ© rồi liá»n hét lá»›n:
- NgÆ°Æ¡i phá được lá»a tam muá»™i của ta, váºy hãy xem gÆ°Æ¡m báu của ta đây.
Nói rồi DÆ° Triệu quăng bá»u kiếm lên hóa ra muôn ngà n bá»u kiếm bay xuống chém Kim ÄÃnh, ai nấy trông thấy Ä‘á»u thất kinh.
Lá»i bà n: Lòng tá»± ái con ngÆ°á»i sinh ra má»i táºt xấu, kể cả việc dối gạt, lừa phỉnh kẻ khác, cốt là m cho thá»a mãn lòng mình. DÆ° Hồng được XÃch Mi lão tổ sai xuống núi để phạt vua Tống vá» tá»™i giết trung thần, nhÆ° váºy, nhiệm vụ là chỉ là m cho vua Tông khổ cá»±c mà hối cải, thế mà DÆ° Hồng á»· tà i tranh Ä‘ua vá»›i tÆ°á»›ng Tống, để rồi thất bại mang nhiá»u tá»± ái. Vì tá»± ái mà DÆ° Hồng dối gạt DÆ° Triệu, lừa phỉnh DÆ° Triệu vì tình cảm bạn bè mà sa và o tai há»a. Má»™t lá»—i lầm rất lá»›n, khi con ngÆ°á»i nặng lòng tá»± ái đã không kể đến tình nghÄ©a bạn bè. Trong cuá»™c sống loà i ngÆ°á»i cÅ©ng thế, tình ngÆ°á»i chỉ được tôn trá»ng khi nó không bị lợi dụng đế là m lợi cho kẻ khác. DÆ° Hồng biết việc DÆ° Triệu giúp mình là và o chá»— nguy khốn, nhÆ°ng vì lòng tá»± ái thắng cả tình bạn bè, nên DÆ° Hồng đã hại mạng DÆ° Triệu.-oOo-
- Hết hồi 21 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
27-04-2009, 10:55 AM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 22
Äua phép báu, Kim ÄÃnh thắng DÆ° Triệu
Phá binh ÄÆ°á»ng, Thái Tổ lấy Huy Châu
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
LÆ°u Kim ÄÃnh lấy roi kim tiên quăng lên, cÅ©ng hóa ra muôn ngà n mà cá»± vá»›i bá»u kiếm. Giây phút roi kim tiên đánh bá»u kiếm sa xuống. DÆ° Triệu kinh hãi thâu gÆ°Æ¡m, sợ kim tiên đánh mình, liá»n thiá»m thừ Ä‘á»™n thổ. LÆ°u Kim ÄÃnh thấy binh ÄÆ°á»ng chạy vỡ, không nỡ Ä‘uổi theo, liá»n thâu binh trở lại. LÆ°u Kim ÄÃnh thắng tráºn và o thà nh tâu hết các việc, Tống Thái Tổ khen:
- Cháu Ä‘Æ°Æ¡ng bệnh mà vì vua ra tráºn, Ä‘uổi yêu đạo bại tẩu, thiệt đáng phong Nhất phẩm phu nhÆ¡n. LÆ°u Kim ÄÃnh tạ Æ¡n, Cao Hoà i Äức liá»n tâu:
- Phép binh thÆ¡ chẳng nên hÆ°Æ¡u giặc, phải thừa thắng mà phá dinh ÄÆ°á»ng thì lấy thà nh Huy Châu nhÆ° nháy mắt.
Tống Thái Tổ bị vây đã lâu nên cÅ©ng rủn chÃ, muốn mau ban sÆ° vá» viếng thăm Thái háºu nên y lá»i Cao Hoà i Äức truyá»n lệnh cho binh tÆ°á»›ng đồng hay. Còn DÆ° Triệu bại tẩu vá» dinh thì trá»i đã gần tối. Vua Nam ÄÆ°á»ng há»i DÆ° Triệu thắng bại thế nà o? DÆ° Triệu nói:
- Việc ấy rất dà i, để vắng ngÆ°á»i sẽ thuáºt chuyện lại cho bệ hạ rõ.
Vua Nam ÄÆ°á»ng hồ nghi, song không lẽ hạch quá, bèn truyá»n dá»n tiệc đãi đằng. Chẳng ngá» bên Tống đợi trá»i tối lén kéo binh qua, xuất kỳ bất ý cÆ°á»›p dinh, bên ÄÆ°á»ng Ä‘ang ăn tiệc nên trở tay không kịp, ngÆ°á»i chÆ°a mặc giáp, buông Ä‘Å©a chạy rần rần đạp nhau mà chết, bị binh Tống giết rất nhiá»u. Vua Nam ÄÆ°á»ng Ä‘ang uống rượu vá»›i DÆ° Hồng, DÆ° Triệu, xảy nghe quân báo rằng binh Tống cÆ°á»›p trại thì vua Nam ÄÆ°á»ng kinh hãi hết say, buông chén rượu rá»›t xuống đất, còn DÆ° Hồng và DÆ° Triệu Ä‘á»™n thổ trốn êm.
Vua Nam ÄÆ°á»ng cứ kêu cứu giá, nhá» có Huỳnh Phủ Huy cõng vua chạy trÆ°á»›c, Tiết Lữ cản háºu đỡ thÆ°Æ¡ng, Tần Phụng, La Anh đồng há»™ giá. Khi binh Tống và o dinh kiếm không đặng DÆ° Hồng, DÆ° Triệu, bèn giết binh ÄÆ°á»ng và tÆ°á»›ng canh rất nhiá»u. TÆ°á»›ng giữ ải Thanh LÆ°u là Giao Phụng, đêm ấy nghe quân báo tin nên vá»™i và ng ra thà nh tiếp giá. Bên Tống thừa thắng Ä‘uổi theo, Ä‘oạt khà giá»›i và ngá»±a xe nhiá»u lắm. Bởi ải Thanh LÆ°u canh tuần nghiêm ngặt, nên Cao Hoà i Äức liệu bá» phá thà nh không nổi phải kéo binh trở lại. Còn vua Nam ÄÆ°á»ng ngá»± trong ải, xảy thấy hai vị Quân sÆ° Ä‘á»™n thổ chạy tá»›i, vua Nam ÄÆ°á»ng không đẹp ý, liá»n phán:
- Bởi trẫm không biết cÆ¡ yếu mạnh, nên má»›i gây cừu vá»›i đại Tống. Còn các tÆ°á»›ng võ cÅ©ng khoe tà i, khuyên trẫm cá»± địch. Nà o hay tráºn bại tÆ°á»›ng vong, má»—i ngà y tốn hao không biết bao nhiêu, nay đã hết trông cáºy! Bình thÆ°á»ng ai cÅ©ng khoe trung nghÄ©a, đến tráºn rồi ai cÅ©ng Ä‘á»u bá» trẫm mà lánh ngại. Nếu không có Huỳnh Phủ Huy, Tiết lữ, Tần Phụng, La Anh liá»u mình cứu giá, thì trẫm đã bị giặc giết rồi, còn đâu mà gặp mặt nhị vị? NhÆ° váºy thì bá» nà o nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng cÅ©ng phải mất nay mai, nên trẫm tÃnh đầu Tống trÆ°á»›c cho xong. Váºy xin hai vị vá» núi tu hà nh cho thà nh chánh quả, há»a may ngà y sau nÆ°á»›c trẫm có nhá» phÆ°á»›c đức cùng chăng?
DÆ° Triệu, DÆ° Hồng thấy vua Nam ÄÆ°á»ng nói mắc, nghẹn há»ng hồi lâu rồi đồng tâu:
- Bệ hạ nói chÆ¡i, chúng tôi hổ thẹn hÆ¡n là mắng nhiếc. Tuy nay bại tráºn mặc lòng, song cÅ©ng chÆ°a nổi mất nÆ°á»›c. Bởi chúng tôi vâng lệnh thầy, cấm sát sanh, nên chẳng há» giết má»™t tÆ°á»›ng bên Tống. Nay chúng nó là m thói tiểu nhÆ¡n, rình bữa ăn mà cÆ°á»›p trại, xuất kỳ bất ý, giết hÆ¡n trăm tÆ°á»›ng và mÆ°á»i vạn tinh binh. Ấy là nó bất nhÆ¡n, chá»› trách mình thất đức! Nay biến lắm thì phải quyá»n, chắc là khó cá» sá»± sát sánh. Xin bệ hạ đừng than thở mà quân sÄ© ngã lòng, anh em chúng tôi quyết dẹp yên giặc Tống. Tiết Lữ, Huỳnh Phủ Huy đồng tâu:
- Ban sÆ¡ mÆ°á»i ba tÆ°á»›ng Tống bị Quân sÆ° bất đặng lại tha, nay hai vị bằng lòng sát sanh thì lo chi không thắng tráºn! Vả lại trong nÆ°á»›c ta binh còn hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i muôn, tÆ°á»›ng tráºn cÅ©ng đông lắm, xin bệ ha. đừng thấy bại má»™t tráºn mà ngã lòng, lẽ nà o giao mạng cho giặc? Nếu đầu hà ng chắc là Thái Tổ không cho, dầu có là má»™t chức nhá» cÅ©ng không được nữa, mà còn hại đến thân.
Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói có lý đổi giáºn là m vui. Còn DÆ° Hồng, DÆ° Triệu thấy vua không có ý đầu hà ng thì sẵn sà ng báo cừu cho đã giáºn. DÆ° Triệu nói vá»›i DÆ° Hồng:
- Tôi liá»u phạm tá»™i sát sánh chỉ dùng phép năm chục ngà y là mấy vạn binh Tống không còn má»™t đứa. DÆ° Hồng nói:
- Xin sư đệ trổ tà i cho sớm mà vỠnúi tu luyện. Ta đến đây là vâng lệnh thầy, đâu phải tự chuyên mà lo. Tống Thái Tổ cướp trại xong, lấy được thà nh Huy Châu, ghi công lao cho các tướng, rồi phán:
- Trẫm mừng lấy được Huy Châu, và LÆ°u Kim ÄÃnh đã khá»i bệnh chỉ lo má»™t ná»—i lÆ°Æ¡ng thảo không còn được bao nhiêu. Chẳng biết là m sao viện lÆ°Æ¡ng đủ để dùng. Váºy thì trẫm sai Phùng Máºu trÆ°á»›c vá» thăm mẹ, sau váºn thêm ba chục há»™c lÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy má»›i an toà n.
Ngại Ngân Bình cÅ©ng xin theo Phùng Máºu vá» ra mắt mẹ chồng và thuáºn Ä‘Æ°á»ng ghé thăm cha luôn thể. Tống Thái Tổ y tấu, phán:
- NhÆ° váºy là phải lẽ. Há»… con ngÆ°á»i biết trá»ng thảo vá»›i cha mẹ, thì là m tôi má»›i trung quân. Song Ä‘i Ä‘Æ°á»ng phải cho cẩn tháºn.
Hai vợ chồng vâng chỉ ra Ä‘i. Cách Ãt lâu, đến ngà y lá»… vạn thá» của Tống Thái Tổ. Cao Hoà i Äức và các quan đồng dâng rượu chúc mừng. Äêm ấy, DÆ° Triệu quyết là m hại binh tÆ°á»›ng Tống nên lúc canh hai lấy cỠẩn thân bá» và o túi, lén qua thà nh Huy Châu. Vì có cỠẩn thân, nên DÆ° Triệu và o dinh Tống mà không ai thấy. Coi lại quân tÆ°á»›ng trong phòng lá»›p thì say quá ngủ vùi, ngÆ°á»i còn thức cÅ©ng gáºt gù không biết gì nữa. DÆ° Triệu biết chúa tôi Ä‘á»u bị men say, không ai còn tỉnh táo, nên thừa cÆ¡ há»™i là m phép lấy bốn cây cá» Ä‘en trong túi áo niệm chú thâu thổ địa và truyá»n rằng:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘em bốn cây cá» nà y cắm trên bốn cá»a thà nh, ngà y đêm canh giữ, không cho ai nhổ Ä‘i.
Thổ địa vâng lệnh là m y lá»i dặn. DÆ° Triệu lại Ä‘á»c thần chú thấy ma quá»· hiện hình tá»›i, liá»n trao phép cho các hồn và dặn:
- Äây là ôn hoà ng sa, các ngÆ°Æ¡i Ä‘em bá» xuống giếng và những nÆ¡i có nÆ°á»›c, đợi thà nh công chúng bay sẽ được đầu thai và o chá»— tá» tế.
Âm hồn vâng lệnh, lãnh ôn hoà ng sa Ä‘em bá» xuống các giếng nÆ°á»›c và ao hồ xung quanh thà nh. Xong việc, DÆ° Triệu đằng vân vá» thuáºt chuyện cho DÆ° Hồng nghe. DÆ° Hồng mừng rỡ nói:
- SÆ° đệ có phép thần thông, lo chi quân Tống nữa. Äể ta và o tâu lại vá»›i vua.
Bấy giá» nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng tuy ruá»™ng nÆ°Æ¡ng tốt, thuế vụ nhiá»u, song từ khi chiến tranh tá»›i nay lÆ°Æ¡ng phần má»—i ngà y cÅ©ng hao hụt lại them hai tên yêu đạo cầm binh tốn hao không kể xiết. Äang lo tÃnh xảy thấy DÆ° Hồng, DÆ° Triệu và o tâu:
- Chúng tôi đã rải ôn hoà ng sa xuống giếng và các ao hồ, há»… binh Tống uống nhằm nÆ°á»›c Ä‘á»™c ấy thì chỉ trong bốn mÆ°Æ¡i chÃn ngà y lá»›n bụng mà chết. Vua Nam ÄÆ°á»ng lo việc thiếu lÆ°Æ¡ng, nên chỉ nghe qua mà không để ý đến. DÆ° Triệu nói:
- Tôi đã qua tới dinh Tống để dò xét thấy phép mầu rất linh nghiệm.
Lâu nay vua Nam ÄÆ°á»ng nghe DÆ° Hồng khoe khoang đã nhiá»u mà lần nà o cÅ©ng chẳng thà nh công, nên nay nói chi cÅ©ng không tin. Bởi váºy vua ÄÆ°á»ng phán:
- Nếu đợi bốn mÆ°Æ¡i chÃn ngà y thì binh tÆ°á»›ng trẫm đã chết đói, còn ai mà thấy binh Tống sống thác ra sao? DÆ° Triệu thấy vua nghi ngá», liá»n tâu:
- Nếu bệ hạ nôn nóng thì nội hai mươi ngà y trở lại. Tôi sẽ dâng thủ cấp vua tôi nước Tống để bệ hạ xem.
Vua Nam ÄÆ°á»ng chỉ tin Ä‘á»™ hai phần, ngồi gục đầu không nói. Trong lúc ấy bên dinh Tống uống nhằm nÆ°á»›c Ä‘á»™c, nên mấy mÆ°Æ¡i vạn binh Tống bụng quặn Ä‘au, sau đó ai nấy Ä‘á»u lá»›n bụng nhÆ° có nghén, trừ ra Äà o Tam Xuân, DÆ° phu nhân, LÆ°u Kim ÄÃnh, Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, Tiêu Dẫn Phụng vì có phép tiên nên không cùng má»™t bệnh nhÆ° nhau, song cÅ©ng ngây ngáºt khó chịu. Thấy binh tÆ°á»›ng cùng má»™t bệnh nhÆ° nhau, năm ngÆ°á»i biết là trúng Ä‘á»™c, nhÆ°ng không rõ DÆ° Triệu là m ra, má»—i ngà y bệnh má»™t thêm nặng, tất cả Ä‘á»u khoanh tay chá» chết.
Phùng Máºu mắc váºn lÆ°Æ¡ng Ä‘á»™n thổ Ä‘i hÆ¡n ná»a tháng má»›i vá». Thấy binh tÆ°á»›ng trong thà nh Huy Châu Ä‘au bịnh mÆ°á»i hai ngà y rồi vì Phùng Máºu Ä‘i vắng nên không dá»± lá»… chúc thá». Khi lÆ°Æ¡ng thá»±c giải đến thì trá»i đã hoà ng hôn, kêu mãi cá»a thà nh vẫn không chịu mở, Phùng Máºu lấy là m lạ, dặn vợ coi sóc lÆ°Æ¡ng thá»±c còn mình cởi quạ bay và o thà nh. Và o đến nÆ¡i, thấy Tống Thái Tổ và bá quan văn võ Ä‘á»u nằm ngủ nhÆ° say, há»i mãi không nói, ngÆ°á»i nà o bụng cÅ©ng phình lên to tÆ°á»›ng. Phùng Máºu kinh hãi ra mở cá»a thà nh chuyển lÆ°Æ¡ng và o trong rồi thuáºt chuyện cho vợ nghe, không biết cách nà o cứu giải Ngại Ngân Bình nói:
- Binh tÆ°á»›ng đồng má»™t bịnh nhÆ° nhau, tôi chắc là bị trúng Ä‘á»™c. Äể tôi và o thà nh thăm mấy chị em coi thá»?
Nói rồi Ngân Bình và o thà nh ra mắt và há»i thăm năm vị phu nhÆ¡n. LÆ°u Kim ÄÃnh nói:
- Kể từ ngà y chúc thá» sau đó binh tÆ°á»›ng Ä‘á»u bị yếu Ä‘uối và lá»›n bụng, chắc là yêu đạo dùng thuốc Ä‘á»™c để hại ba quân. Ba chị em ta mấy ngà y nay vẫn nhắc hoà i trông đợi vợ chồng nà ng, xin nà ng ra sức lo việc cứu chữa. Chẳng nên dùng nÆ°á»›c ao, nÆ°á»›c giếng trên bốn cá»a thà nh.
Ngại Ngân Bình Ä‘em câu chuyện thuáºt vá»›i Phùng Máºu. Phùng Máºu bá»±c tức ra cá»a thà nh thấy trên chót cá»a thà nh có cấm bốn cây cá» Ä‘en, có thổ địa canh giữ. Phùng Máºu hét lá»›n:
- Thổ tiên! Dám cắm cỠyêu mà hại chơn chúa, sao không sợ tội chết. Thổ địa nói:
- Tôi tháºt vô can? Tại DÆ° tiên sÆ° có lệnh sai nên tôi phải giữ cho theo phép. Phùng Máºu nói:
- Hãy nhổ cỠcho mau!
Thổ địa vâng lá»i nhổ cá» rồi Ä‘i mất. Xảy thấy cả lÅ© âm hồn Ä‘ang coi giếng nÆ°á»›c, kéo đến. Phùng Máºu há»i:
- Chúng bay ở đó là m chi? Âm hồn nói:
- Chúng tôi vâng lệnh DÆ° tiên sÆ° bá» phép xuống giếng nÆ°á»›c và ao hồ để hại binh Tống. Äợi thà nh công tiên sÆ° sẽ lo cho chúng tôi được đầu thai là m con kẻ già u sang. Phùng Máºu nạt:
- Âm hồn chá»› nghe lá»i yêu đạo. Há»… hại mạng ngÆ°á»i ta thì phải Ä‘á»a xuống âm ty, là m sao đầu thai được. Äừng nghe lá»i phỉnh phá», hãy di tản cho mau.
Âm hồn nghe nói Ä‘á»u khóc lóc rồi Ä‘i mất hết. Phùng Máºu và o thuáºt chuyện cho vợ nghe, Ngại Ngân Bình nói:
- Thiếp có nghe Thánh mẫu dạy rằng: ôn hoà ng sa là má»™t thứ cát Ä‘á»™c nếu bá» và o giếng nÆ°á»›c, ao hồ ai uống cÅ©ng bị lá»›n bụng mà chết. Trừ ra Huỳnh tôn sÆ° má»›i biết phép cứu chữa mà thôi. Váºy chà ng phải lên nhá» thầy xin thuốc cứu chữa. Phùng Máºu y lá»i, lên lÆ°ng quạ, xảy nghe gÆ°Æ¡m báu sau lÆ°ng kêu veo véo. Phùng Máºu liá»n nói:
- Ta phải ở nán lại đây, đêm nay có giặc hãm thà nh. Ngại Ngân Bình há»i:
- Vì cá»› gì mà chà ng biết được? Phùng Máºu nói:
- Thầy ta có cho cây gÆ°Æ¡m Long A và dạy rằng: GÆ°Æ¡m ấy rèn đã má»™t trăm năm, phÆ¡i hốc nắng mÆ°a nên đặt tên là Long A, biết việc xảy đến. Nếu nó reo thì có chém giặc, hoặc có kẻ cÆ°á»›p dinh. Bởi váºy Ä‘oán chắc yêu đạo đêm nay sẽ kéo binh đến thừa cÆ¡ hãm thà nh. Ngại Ngân Bình nghe nói than thầm:
- NhÆ° váºy chà ng chẳng nên Ä‘i, phải ở lại thủ thà nh vá»›i thiếp.
Phùng Máºu y lá»i, chia nhau mai phục cá»a thà nh phÃa Nam, và phÃa Äông, nhá» có má»™t số binh má»›i giải lÆ°Æ¡ng vá» chÆ°a bịnh hoạn, nên dùng sai khiến. DÆ° Triệu biết lúc nà y trong thà nh binh tÆ°á»›ng Ä‘á»u to bụng nằm ngay, dầu dáºy cÅ©ng không được, liá»n sai Trình Phi Hổ, Lâm Văn Báo dẫn ba ngà n binh xông và o thà nh. Trình Phi Hổ và Lâm Văn Báo lắc đầu nói:
- Bấy lâu nay chúng ta đánh ban ngà y còn không lại Tống, bởi trong thà nh binh hùng tÆ°á»›ng mạnh rất đông. Hôm nay Quân sÆ° sai hai chúng tôi Ä‘i là m công việc nguy hiểm, tháºt chúng tôi không dám tuân hà nh. DÆ° Triệu cÆ°á»i nói:
- Hai vị tÆ°á»›ng quân không biết rõ sá»± tình. Hiện nay trong thà nh đã bị thuốc Ä‘á»™c không còn má»™t ngÆ°á»i, nên ta má»›i sai hai ngÆ°Æ¡i và o thà nh chặt đầu chúng nó. Vả lại hôm trÆ°á»›c ta có Ä‘i thám thÃnh, thấy chúng nó nằm liệt cả lÅ©, chỉ còn đợi ta đến chặt đầu mà thôi. Trình Phi Hổ và Lâm Văn Báo vẫn lắc đầu nói:
- Hai tôi dẫu chết cÅ©ng chẳng tiếc chi chỉ sợ bên Tống cÆ°á»i Quân sÆ° ngÆ°á»i nông cạn, không thấy được tà i năng của kẻ khác: DÆ° Triệu thấy hai tÆ°á»›ng không Ä‘i ý cÅ©ng không muốn ép, liá»n nói:
- Hai vị tướng quân nếu không tin ta thì ta xin đánh cuộc cho mà coi. Trình Phi Hổ và Lâm Văn Báo nói:
- Quân sư muốn đánh cuộc thế nà o? Dư Triệu nói:
- Nếu hai ngÆ°á»i và o thà nh có má»™t kẻ nà o cản trở thì ta thua cuá»™c và bồi thÆ°á»ng mấy trăm lạng bạc Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói liá»n phán:
- Việc nà y chÆ°a biết ai thắng, bá» nà o cÅ©ng kẻ được ngÆ°á»i thua, chi bằng cứ thá» xem má»™t tráºn.
Hai tÆ°á»›ng nghe lá»i vua nói, viết tá» cam Ä‘oan đánh cuá»™c xong, đợi cho đến canh hai, Trình Phi Hổ và Lâm Văn Báo má»—i ngÆ°á»i dẫn ba ngà n binh, lặng lẽ ra Ä‘i. Lúc đến cá»a thà nh trống trở canh ba, Trình Phi Hổ bà n vá»›i Lâm Văn Báo rằng:
- Quân sÆ° dặn chúng ta lên thà nh má»™t lượt. NhÆ°ng nếu trúng kế thì biết ai tiếp cần chi bằng để ta nhảy lên trÆ°á»›c xem thá» thế nà o. Nếu Quân sÆ° nói không sai, ta sẽ mở cá»a thà nh cho quân à o và o.
Chẳng ngá» hai tÆ°á»›ng Ä‘ang bà n luáºn, Phùng Máºu ở trên thà nh nghe rất rõ, vì đêm vắng và thuáºn gió. Bấy giá» Trình Phi Hổ, xách búa nhảy lên trÆ°á»›c, nhÆ°ng vừa đứng trên mặt thà nh thì bị Phùng Máºu đánh cho má»™t thÆ°á»›c, nhà o xuống bể đầu. Còn lâm Văn Báo ngỡ là Trình Phi Hổ nhảy trượt chân bị té, nên chuẩn bị nhảy theo. Chẳng ngá» trên thà nh bắn xuống nhÆ° mÆ°a, quân sÄ© chết phen ná»a, là m cho Lâm Văn Báo kinh sợ thu quân, trở vá».
Lúc nà y DÆ° Triệu Ä‘ang ngồi xem sách, Ä‘inh ninh hai tÆ°á»›ng sẽ Ä‘em các thủ cấp của vua tÆ°á»›ng binh ÄÆ°á»ng vá» nạp, xảy thấy Lâm Văn Báo há»›t hải chạy vá». Vừa thấy mặt DÆ° Triệu, Lâm Văn Báo nổi giáºn hét to:
- Báo hại Trình lão tÆ°á»›ng đã bị chết vá» tay Phùng Máºu rồi.
DÆ° Triệu nghe nói ngỡ là Lâm Văn Báo sợ chết bẩm lá»i nói gạt nên há»i quân sÄ©. Quân sÄ© thuáºt lại là m cho DÆ° Triệu thất kinh nhà o xuống đất chết giấc. DÆ° Hồng vừa tỉnh giấc, vá»™i và o triá»u tâu rõ má»i việc. Vua ÄÆ°á»ng bá» qua không nói, truyá»n chỉ truy tặng công lao Trình Phi Hổ và nuôi dưỡng vợ con.
Còn DÆ° Triệu thì hồ nghi, không biết tại sao rải ôn hoà ng sa mà còn có kẻ không bệnh hoạn, lại còn thừa dịp gạt mình, là m cho hÆ° danh xấu tiếng, hổ thẹn vá»›i văn võ bá quan. Từ nay vá» sau chÆ°a dám nói sá»± việc chÆ°a đến. Phùng Máºu thắng tráºn, và o nói vá»›i vợ:
- Nam ÄÆ°á»ng bị má»™t tráºn kinh hãi, chắc là không dám tá»›i nữa. Váºy phu nhân thủ thà nh, để ta Ä‘i xin thuốc giải Ä‘á»™c. Nói rồi cỡi quạ bay đến Ä‘á»™ng Huỳnh Hoa, và o lạy ra mắt thầy và thÆ°a:
- Äệ tá» Ä‘i váºn lÆ°Æ¡ng vá», thấy chúa tôi và binh tÆ°á»›ng Ä‘iá»u lá»›n bụng nằm dà i, không ai ngồi dáºy nổi. Xin thầy ra Æ¡n giải cứu giùm mấy mÆ°Æ¡i vạn binh lÃnh. Huỳnh Thạch Công nói:
- Ấy là DÆ° Triệu bỠôn hoà ng sa xuống giếng nÆ°á»›c, binh tÆ°á»›ng uống phải nÆ°á»›c Ä‘á»™c má»›i sanh chứng ấy. Bệnh nà y có thể giải cứu được, nhÆ°ng là m sao có đủ thuốc mà uống cho mấy muôn ngÆ°á»i. NgÆ°Æ¡i hãy qua Nam Hải, mượn cà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u của Pháºt Quan Âm, Ä‘em vá» rá»a nhà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u ấy và o máng nÆ°á»›c, rồi rẩy cho má»i ngÆ°á»i tức thì hết nhiá»…m Ä‘á»™c.
Phùng Máºu tạ Æ¡n thầy, bay qua Nam Hải, mượn cà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u của Pháºt bà Quan Âm. Phùng Máºu lãnh nhà nh dÆ°Æ¡ng liá»…u lên lÆ°ng quạ bay Ä‘i. Khi vỠđến thà nh, Phụng Máºu là m y theo lá»i thầy dạy. Chỉ chốc lát má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngồi Ä‘áºy, và là nh mạnh nhÆ° xÆ°a, chỉ trừ Thạch Thủ TÃn, Sá» Khuê, vì tuổi quá cao nên còn mệt má»i, nên không dáºy được. Sau đó từ trần. Tống Thái Tổ thấy hai ngÆ°á»i vì công tráºn mà bá» mình nên thÆ°Æ¡ng tiếc truyá»n chỉ tẩm liệm chá» ban sÆ° sẽ Ä‘em linh cữu vá» kinh chôn. Các tÆ°á»›ng đã là nh bệnh, lại tỠý trách Phùng Máºu rằng:
- Ngà y trÆ°á»›c bắt được DÆ° Hồng, bởi Phùng Máºu xin tha, nên ngà y nay má»›i bị nó đầu Ä‘á»™c.
Phùng Máºu nghe các tÆ°á»›ng nói, tâu vá»›i vua Thái Tổ, rằng:
- Tôi chẳng phải thÆ°Æ¡ng gì DÆ° Hồng, song sợ thầy nó là XÃch Mi lão tổ nghe giết đệ tá», nóng lòng xuống báo cừu, thì rất khó cho thiên tá». Tống Thái Tổ nói:
- Trẫm đã rá»™ng dung tha thứ cho DÆ° Hồng má»™t lần, mà nó không biết ăn năn, nếu các tÆ°á»›ng bắt được hai yêu đạo ấy thì phải giết láºp tức.
Sáng hôm sau, LÆ°u Kim ÄÃnh dẫn binh đến ải Thanh LÆ°u khiêu chiến. DÆ° Hồng DÆ° Triệu đồng nói:
- Nay nữ tướng khiêu chiến, chúng ta là m sao ngồi yên được, chúng tôi tu luyện đến ngà n năm, lẽ nà o thua một đứa con gái.
Nói rồi dẫn má»™t muôn binh ra tráºn, đồng thá»i bà n vá»›i nhau: Nếu phen nà y bị thua nữa thì vá» núi thỉnh thầy đến đây, thế nà o nó cÅ©ng bị chết. LÆ°u Kim ÄÃnh thấy DÆ° Hồng, DÆ° Triệu dẫn binh ra, liên chỉ mặt hét lá»›n:
- Các ngÆ°Æ¡i là tÆ°á»›ng bại tráºn, không biết hổ thẹn lại còn bỠôn hoà ng sa xuống giếng nÆ°á»›c, mÆ°u hại quân binh nhà Tống. Hôm trÆ°á»›c thầy các ngÆ°Æ¡i là XÃch Mi lão tổ giáºn các ngÆ°Æ¡i không vâng lá»i, là m chuyện sát sinh, nên ông đã đến hòa giải vá»›i vua Tống, và nói Ãt bữa sẽ sai ngÆ°á»i bắt các ngÆ°Æ¡i vá» trị tá»™i, chẳng cho các ngÆ°Æ¡i đầu thai. Ta nhắm không bao lâu nữa, các ngÆ°Æ¡i không còn được ra tráºn. Nay thầy ngÆ°Æ¡i đã hòa giải, nên ta không đánh vá»›i các ngÆ°Æ¡i là m chi, đợi Ãt ngà y thầy các ngÆ°Æ¡i xuống bắt các ngÆ°Æ¡i vá» núi mà thôi.
Ấy là lá»i LÆ°u Kim ÄÃnh nói hù dá»a DÆ° Hồng, để sau nà y láºp kế bắt nó cho dá»…. DÆ° Hồng nghe Kim ÄÃnh nói, nghÄ© cÅ©ng hiệp lá»i DÆ° Triệu trÆ°á»›c kia nên nghÄ© thầm:
- Hôm trÆ°á»›c DÆ° Triệu rải ôn hoà ng sa, chuyện nà y không ai biết, sao LÆ°u Kim ÄÃnh lại rõ ngá»n ngà nh, chắc là thầy mình đã xuống giải hòa và cứu chúng nó khá»i trúng Ä‘á»™c.
NghÄ© nhÆ° váºy lòng cà ng ngÆ¡ ngẩn nhÆ° say nhÆ° tỉnh. Thấy LÆ°u Kim ÄÃnh dẫn quân và o thà nh thì DÆ° Hồng cÅ©ng thâu quân và o ải tâu vá»›i vua Nam ÄÆ°á»ng:
- Kim ÄÃnh ra tráºn thấy tôi liá»n kéo binh vá», tôi nhắm bên Tống gần hết lÆ°Æ¡ng, Ãt hôm nữa cÅ©ng tÃnh ban sÆ°, xin bệ hạ đừng lo là m chi LÆ°u Kim ÄÃnh không khó.
Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói, không tin, vì DÆ° Hồng đã nhiá»u phen nói không thiệt. DÆ° Hồng từ giã vua Nam ÄÆ°á»ng và o sau ải vá» thuáºt chuyện lại vá»›i DÆ° Triệu. DÆ° Triệu giáºt mình, than thầm:
- Ta rõ biết tánh DÆ° Hồng, tánh DÆ° Hồng háo thắng, nên có ý khuyên can, kẻo uổng công tu luyện. Không ngá» mình cÅ©ng lại nóng giáºn xuống giúp DÆ° Hồng. Nay tá»›i lui Ä‘á»u khó khăn. Chắc nay mai thầy ta cÅ©ng xuống không sai. Nếu ta bắt DÆ° Hồng vê trị tá»™i, thì ta cÅ©ng mắc tá»™i liên can, vì không có lệnh sai Ä‘i mà dám xuống trợ lá»±c cho kẻ sai phạm.
Lá»i bà n: Má»i kế sách đối phó vá»›i địch thủ, Ä‘á»u tốt nhất là không cho địch thủ biết ý định của mình. LÆ°u Kim ÄÃnh muốn gạt DÆ° Hồng thì phải là m cho DÆ° Hồng không rõ ý định của mình. Äó là sá»± đối phó bằng trà năng. Muốn cho đối thủ tin lá»i nói của mình, chẳng phải chỉ bằng lá»i nói, mà phải nghiên cứu kỹ tình hình và tâm trạng của đối phÆ°Æ¡ng. LÆ°u Kim ÄÃnh gạt DÆ° Hồng là XÃch Mi lão tổ sẽ xuống núi bắt DÆ° Hồng vá» trị tá»™i, mà DÆ° Hồng nghÄ© tháºt, chỉ vì tâm trạng DÆ° Hồng lúc nà y Ä‘ang lo lắng vá» việc đã là m trái ý thầy, sát sanh hại mạng nhiá»u ngÆ°á»i. Tâm trạng ấy giúp cho mÆ°u LÆ°u Kim ÄÃnh thà nh công, mà cÅ©ng có nghÄ©a là DÆ° Hồng đã thua trà LÆ°u Kim ÄÃnh.-oOo-
- Hết hồi 22 :0 (156):
Tà i sản của bagiatam
27-04-2009, 10:56 AM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 23
Dư Hồng bị gạt vong thân
Dư Triệu rước yêu báo oán
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
LÆ°u Kim ÄÃnh thâu binh và o thà nh, các tÆ°á»›ng lấy là m lạ há»i:
- DÆ° Hồng không dám đánh nên lui binh, sao chẳng Ä‘uổi theo mà bắt nó? LÆ°u Kim ÄÃnh nói:
- DÆ° Hồng có phép biến hóa vô cùng, là m sao bắt được nó? Chi bằng láºp kế gạt nó, ngà y mai bắt cÅ©ng chẳng muá»™n.
Các tÆ°á»›ng không hiểu LÆ°u Kim ÄÃnh sẽ láºp kế cách nà o, nhÆ°ng không dám tìm hiểu. Tối hôm đó, LÆ°u Kim ÄÃnh vẽ má»™t lá bùa giao cho tỳ nữ Xuân Äà o cất giữ, đợi bắt được DÆ° Hồng sẽ giắt lên đầu nó, để nó không biến hóa được. Lại là m phép cho Xuân Äà o hóa hình XÃch Mi lão tổ. Còn Hạ Liên, Thu Cúc, Äông Mai thì hóa là m ba tiên đồng và dặn phải là m y kế thì bắt DÆ° Hồng má»›i được. Hôm sau, XÃch Mi giả lãnh dây khổn tiên Ä‘i vá»›i ba tiên đồng giả đến ải Thanh LÆ°u. XÃch Mi giả đứng ngoà i cá»a ải, còn ba tiên đồng giả thì tá»›i trÆ°á»›c kêu lá»›n:
- Äệ tá» của XÃch Mi lão tổ xin và o Ä‘Ã m đạo vá»›i DÆ° Hồng. Quân và o báo lại, DÆ° Hồng truyá»n mở cá»a má»i và o. Tiên đồng giả nói:
- Hôm trÆ°á»›c Huỳnh Thạch Công, Trần Äoà n lão tổ, Lê SÆ¡n Thánh mẫu đồng đến Ä‘á»™ng thầy mà trách rằng: DÆ° Hồng khi trÆ°á»›c má»›i xuống núi còn giữ lá»i thầy, bắt mÆ°á»i ba tÆ°á»›ng Tống chẳng há» là m hại. Sau lại ngả mặt mà sát sánh hại mạng rất nhiá»u, ấy là là m nhục cho thầy đó. Bởi váºy thầy sai chúng tôi và o trÆ°á»›c kêu sÆ° huynh ra trình diện bây giá», vì có thầy ở ngoà i cá»a ải mà đợi. DÆ° Hồng nghÄ© thầm:
- Hèn chi hôm qua Kim ÄÃnh nói chẳng sai. Nếu ta không ra mắt chà o thầy thì tá»™i kia gia bá»™i, thà ra đó mà kêu nà i má»™t đôi tiếng, tình thầy trò không lẽ chẳng dung. Nếu cãi lây tại đây thì hổ thẹn cùng quân sÄ©.
NghÄ© rồi riu rÃu theo tiên đồng Ä‘i ra. XÃch Mi lão tổ giả thấy mặt DÆ° Hồng thì là m bá»™ giáºn và quở vang. DÆ° Hồng sợ quá nên cúi mặt xuống đánh chữ là m thinh. Giây lâu DÆ° Hồng cháºm rãi thÆ°a nhá»:
- Äệ tá» vâng lệnh thầy sai nên cùng chẳng đã phải xuống đây, chẳng phải lòng tôi tham muốn công danh phú quÃ. Xin thầy từ bi xét lại nếu đệ tá» tham mê trần tục, thì còn tu luyện là m chi. Nói rồi cúi đầu chịu lá»—i. XÃch Mi giả quở rằng:
- Ta sai ngÆ°á»i xuống vây Tống mà thôi, chá»› cấm việc sát sanh tá»u nhục. Nay ngÆ°Æ¡i bá» phép tu hà nh, ăn thịt uống rượu, sát nhÆ¡n hại mạng rất nhiá»u, chẳng vâng lá»i ta dặn, là m cho phạm tá»™i ngÅ© nghịch, ta không lẽ vị tình dung ngÆ°Æ¡i cho đặng? DÆ° Hồng thÆ°a:
- Bạch quá sÆ° phụ, đệ tá» cÅ©ng vâng lệnh thầy, nên bắt mÆ°á»i ba tÆ°á»›ng mà không giết. Chẳng ngá» sau có LÆ°u Kim ÄÃnh, Trịnh Ấn và Phùng Máºu, đồng trợ Tống đánh ÄÆ°á»ng, đệ tá» cá»± không lại, bị chúng nó phá báu pháp của thầy cho nên phải trổ tà i vá»›i chúng nó. Vua Nam ÄÆ°á»ng rất trách tôi sao không giết mÆ°á»i ba tÆ°á»›ng để là m chi, dưỡng hổ di há»a mà nay sánh sá»± rất nhiá»u, bởi cá»› ấy nên tôi phạm tá»™i sát sanh, xin thầy xét lại. Còn việc tá»u nhục là tại vua Nam ÄÆ°á»ng ép nhiá»u lần, tôi không lẽ từ chối, trong lòng nóng nảy trông thà nh công đặng vá» núi mà tu. Song bởi bị mất bá»u phép nên khó nổi tá»›i lui. XÃch Mi giả quở rằng:
- Nếu ngÆ°Æ¡i cá»± không lại chúng nó, thì vá» thÆ°a lại cho ta hay sao lại có ý sát sánh cho mất hết bá»u bối? Ấy là ngÆ°á»i chẳng nhìn ta là thầy nữa, thì lẽ nà o ta nhìn ngÆ°Æ¡i là đệ tá»! Nói rồi liá»n sai tiên đồng:
- Ba ngươi lấy dây khổn tiên mà trói Dư Hồng lại.
Ba tiên đồng giả vâng lá»i, DÆ° Hồng sợ thầy nên không dám cá»±, cứ năn nỉ rằng:
- Äệ từ má»›i phạm tá»™i má»™t phen, xin thầy thÆ°Æ¡ng nghÄ©a sÆ° sanh, rá»™ng mở lÆ°á»›i thang là m phÆ°á»›c.
XÃch Mi giả thấy DÆ° Hồng trúng kế mừng thầm trong lòng, ngoà i tuy là m mặt giáºn mà trong lòng há»›n hở biết bao, lấy lá phù của Lê SÆ¡n Thánh mẫu Ä‘em giắt trên đầu DÆ° Hồng vì sợ nó xuất hồn biến mất. Lá bùa ấy là kiểu của Lê SÆ¡n Thánh mẫu dạy, nên LÆ°u Kim ÄÃnh y phép há»a theo, đã trao Xuân Äà o khi ban đêm và dặn các việc. DÆ° Hồng năn nỉ hết sức mà thầy chẳng trả lá»i, lại Ä‘em phù giải án đầu mình thì không biết cá»› chi đó, nếu không trốn trÆ°á»›c ắt là há»a đến khó loan. DÆ° Hồng liá»n niệm chú Ä‘á»™n thổ, chẳng ngá» Ä‘á»™n không được má»›i biết bùa ấy là bùa ếm mình. Còn XÃch Mi giả sợ trì hoãn thì binh tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng ra tiếp DÆ° Hồng, nên truyá»n lệnh dẫn Ä‘i láºp tức. Ba tiên đồng giả biết ý, dắt DÆ° Hồng thẳng vá» thà nh Huy Châu. DÆ° Hồng vừa Ä‘i vừa nghÄ©:
- Dầu mình mắc tá»™i thì thầy bắt vá» núi mà gia hình? Lẽ nà o Ä‘em qua dinh Tống? Hay là lão già nà y dâng mình cho Tống Thái Tổ mà tấn Ãch chăng? Cà ng nghÄ© cà ng tức mình, không biến hóa không đặng. DÆ° Hồng nổi giáºn, hét lá»›n:
- Äệ tá» dầu phạm tá»™i nặng thì thầy bắt vá» Ä‘á»™ng lóc thịt cÅ©ng Æ°ng lẽ nà o thầy dẫn qua nạp cho kẻ cừu nhÆ¡n, dÆ°á»ng ấy tôi chết sao cho nhắm mắt? Thiệt thầy không biết xét, công tôi là m đệ tá» hÆ¡n ná»a Ä‘á»i và chẳng khác TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng dÆ°ng dép. Nay thầy hẹp lượng không dung thì thôi, sao lại nạp há»c trò cho Tống gia hình mà không sợ mất thể diện?
DÆ° Hồng giáºn há»i mãi mà XÃch Mi cứ là m thinh Ä‘i hoà i. DÆ° Hồng thấy váºy nghÄ©:
- Vả chăng thầy mình lượng rá»™ng nhÆ° biển, lại bấy lâu yêu thÆ°Æ¡ng mình, nay vì cá»› nà o mà thay lòng đổi dạ nhÆ° váºy? Không lẽ thầy mình sợ Tống chắc là tấn Ãch mà thôi. Ta dầu thác cÅ©ng báo oán việc nà y cho đặng?
Khi vá» thà nh, XÃch Mi giả hiện ra Xuân Äà o, ba tiên đồng hiện nguyên hình thế nữ. Khi ấy DÆ° Hồng xem thấy má»›i hay mình trúng kế, ăn năn thì sá»± đã rồi. Bèn nổi giáºn hét lá»›n:
- LÅ© bay tháºt lá»›n máºt, dám giả mạo thầy ta nếu thầy ta hay có sá»± chúng bay gạt mà giết ta, thì chúa tôi bây không còn má»™t mạng. Chẳng những loà i dâm tá»· mà thôi! LÆ°u Kim ÄÃnh thấy bốn con tỳ nữ Ä‘em nạp DÆ° Hồng thì nghÄ©:
- Nếu giết DÆ° Hồng chá»c thầy nó xuống đây thì khó chịu. Bằng tha nó má»™t phen nữa, lại sợ gì. Bởi khi trÆ°á»›c Phùng Máºu bắt nó, có tha má»™t lần, má»›i sánh sá»± rÆ¡i Ä‘á»™c chết hai tÆ°á»›ng, nhiá»u ngÆ°á»i trách và oán Phùng Máºu thả DÆ° Hồng: Äến nay Thiên tỠđã có chỉ cấm nghiêm, nếu bắt đặng thì gia hình láºp tức. Chi bằng tuân chỉ giết nó mà trừ há»a nhãn tiá»n. Sau XÃch Mi lão tổ xuống đây, thì lấy lá»i phải quấy mà cãi lẽ cÅ©ng đặng. Vì khi trÆ°á»›c có thấy mặt ngà i má»™t lần, thiệt lão tổ là ngÆ°á»i nhÆ¡n đức nên dá»… nói. NghÄ© rồi, Kim ÄÃnh dẫn DÆ° Hồng và o ná»™p. Tống Thái Tổ nghÄ©:
- Lý Cảnh cáºy có DÆ° Hồng phép nhiệm, nên không chịu hà ng đầu. Nay mà giết DÆ° Hồng, chẳng khác nà o chặt tay Lý Cảnh. NghÄ© rồi lại phán:
- DÆ° Hồng đã đáng tá»™i chết mÆ°á»›t phần, vì khi trÆ°á»›c trẫm tha vá», mà không khuyên Lý Cảnh qui thuáºn, lại không chịu vá» non tiên tu luyện, lại còn ra tráºn hà nh hung, nay giết là đáng tá»™i.
Thái Tồ truyá»n tả Ä‘ao dẫn DÆ° Hồng ra ngoà i mà xá» trảm láºp tức. Giây phút, tả Ä‘ao và o tâu:
- Chúng tôi chém DÆ° Hồng đổ lá»a sáng nhòa, mẻ gÆ°Æ¡m mà mình không đứt. Thay tay mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i cÅ©ng váºy. Tống Thái Tổ lấy là m lạ, kinh hãi phán:
- NhÆ° váºy biết là m sao mà trừ nó? Cao Hoà i Äức và các tÆ°á»›ng bị bắt khi trÆ°á»›c đồng tâu:
- Nếu trừ không đặng DÆ° Hồng thì e há»a chÆ°a dứt. Vì hồi má»›i dẫn nó và o, nó chẳng bái quỳ, lại thêm buông lá»i vô lá»…. Nếu thả nó ra má»™t lần nữa, chắc là nó báo oán chẳng không!
LÆ°u Kim ÄÃnh thấy vua và cha chồng vá»›i các tÆ°á»›ng muốn giết DÆ° Hồng, vì có oan va khi trÆ°á»›c, nên không dám nghịch ý, phải tâu thiệt rằng:
- DÆ° Hồng luyện phép cổ đã thà nh gang, nên xÆ°Æ¡ng thịt cứng hÆ¡n sắt. Äể tôi dùng gÆ°Æ¡m phép mà chém má»›i đặng.
LÆ°u Kim ÄÃnh lấy phép ra niệm chú, rồi giở hồ lô hà o quang bay lên sáng rá»±c, má»™t lưỡi kéo hiện ra, bay liệng trên không, mà bên dÆ°á»›i DÆ° Hồng đã rụng đầu, máu tuôn lai láng. ThÆ°Æ¡ng hại cho DÆ° Hồng là con hồng nhạn, tu luyện mấy trăm năm, sau nhá» XÃch Mi lão tổ truyá»n đạo, chẳng bao lâu cÅ©ng thà nh tiên, bởi cãi lại thầy, sát sánh hại mạng nên phép trá»i báo ứng. Còn DÆ° Triệu thấy tiên đồng nói có thầy xuống bắt DÆ° Hồng thì sợ mắc tá»™i nên trốn trong ải, không dám ló ra. Nay nghe DÆ° Hồng bị bắt, Ä‘em ra pháp trÆ°á»ng xá» trảm, thì Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng bạn, lấy cỠẩn thân bá» và o túi, rồi đến nÆ¡i ôm thây DÆ° Hồng khóc kể:
- Äạo huynh Æ¡n uổng công tu luyện trăm năm, tình anh em biết là m sao mà cứu được.
DÆ° Triệu cà ng kể cà ng Ä‘au lòng, chẳng ngá» bị máu DÆ° Hồng thấm dÃnh và o ngÆ°á»i, nên cỠẩn thần không còn hiệu nghiệm, phải lá»™ rõ hình dạng. Quân tuần trông thấy má»™t đạo sÄ© ôm thây DÆ° Hồng mà khóc liá»n áp tá»›i bắt DÆ° Triệu trói lại Ä‘em vá» nạp. Sở dÄ© DÆ° Triệu không biến hóa được là vì bị nhiá»…m uế khÃ. Tống Thái Tổ thấy DÆ° Triệu thì nổi giáºn mắng:
- Hai ngÆ°Æ¡i xúi Lý Cảnh nghịch vá»›i Tống triá»u, nên binh tÆ°á»›ng hai nÆ°á»›c hao tổn không biết bao nhiêu. Äáng lẽ thấy DÆ° Hồng bị chết thì ngÆ°Æ¡i lo lánh mặt, tại sao còn dám đến khóc than. DÆ° Triệu sợ Tống Thái Tổ giết mình, nên kiếm lá»i nịnh giặc:
- Ta khen cho chúa tôi nhà ÄÆ°á»ng chỉ còn lại Ä‘i Thanh LÆ°u mà dám chống cá»± vá»›i nÆ°á»›c Tống. Ta thấy DÆ° Hồng bị giết, nên Ä‘á»™ng lòng than khóc ngoà i đồng, chá»› có tá»™i gì mà muốn giết ta nữa? Ta e lúc thầy ta hay được, xuống núi trả thù, thì các ngÆ°Æ¡i chẳng đặng toà n thân. LÆ°u Kim ÄÃnh nghe nói nghÄ© thầm:
- XÃch Mi lão tổ là báºc đại tiên, mình đã giả XÃch Mi lão tổ gạt DÆ° Hồng, tháºt là tá»™i vô lá»…. Nếu nay giết DÆ° Triệu nữa, chắc XÃch Mi lão tổ không dung. NghÄ© rồi LÆ°u Kim ÄÃnh tâu vá»›i vua:
- DÆ° Triệu tuy giúp DÆ° Hồng, nhÆ°ng vị tình XÃch Mi lão tổ mà tha chết cho nó, khuyên nó vá» núi tu hà nh, nếu trợ ÄÆ°á»ng đánh Tống, sau nà y bắt được không dung tha.
Tống Thái Tổ nghe nói, liá»n y tấu, liá»n mở trói tha DÆ° Triệu vá». DÆ° Triệu được tha ra, liá»n trốn mất. Tống Thái Tổ nổi giáºn truyá»n quân Ä‘uổi theo bắt lại, nhÆ°ng DÆ° Triệu đã Ä‘i xa. DÆ° Triệu trở vá» tắm rá»a, thay đổi y phục, rồi nghÄ© đến DÆ° Hồng, không lẽ bá» qua vá» núi, nhÆ°ng sức má»™t mình không là m gì được. NghÄ© váºy DÆ° Triệu sầu thảm, thao thức suốt đêm.
Äêm ấy và o đầu canh năm, bá»—ng DÆ° Triệu nghe ra má»™t kế, tÃnh qua phÃa bắc rÆ°á»›c năm vị yêu tiên vá» giúp sức vá»›i mình thì báo cừu cho DÆ° Hồng má»›i được. Lúc nà y ở phÃa Bắc núi Thanh Phong có năm vị yêu tiên. Thứ nhất là Bạch Hạc, xÆ°ng hiệu Tá» Hà Tiên, thứ nhì là Thanh NgÆ°u Tiên xÆ°ng hiệu Bất Dáºt Tiên, thứ ba là Huyá»n Hồ (chồn đèn) xÆ°ng hiệu Huệ Tiên, thứ tÆ° là Huỳnh Äiệp (bÆ°á»›m và ng) xÆ°ng hiệu là Trưởng Hoa Tiên, thứ năm là Tinh Tinh (khỉ Ä‘á»™t) xÆ°ng hiệu là Linh Tiên. Năm vị yêu tiên nà y cÅ©ng là loà i cầm thú thà nh hình, nhÆ° DÆ° Hồng, DÆ° Triệu. Còn Thanh Phong Ä‘á»™ng vốn là của Huệ Tiên, bởi vợ nó là Hồ Ly, mặc Ä‘i xuống Kim Lăng giả hình trà trá»™n vá»›i trai phà m, đặng bổ cho sung sức. Bởi cá»› ấy nên Huệ Tiên ở trong Ä‘á»™ng má»™t mình vá»›i Tá» Hà Tiên, Bất Dáºt Tiên, Trưởng Hoa Tiên và Linh Tiên, đồng tá»›i Ä‘á»™ng ở chung vá»›i nhau cho vui. Khi DÆ° Triệu đến Ä‘á»™ng Thanh Phong, thì Hà Tá» Tiên ra nghênh tiếp năm vị yêu tiên đồng chà o há»i. Tá» Hà Tiên nói:
- Tôi nghe anh giúp Nam ÄÆ°á»ng mà không mấy thà nh công, ý tôi muốn xuống giúp sức, ngặt bốn anh em kia không bằng lòng gánh vác chuyện thiên hạ. Hôm nay anh đến đây có việc gì? DÆ° Triệu nói:
- LÆ°u Kim ÄÃnh là gái thần thông, Phùng Máºu tuy lùn nhÆ°ng tà i trà rất nhiá»u, chúng nó đã giết DÆ° Hồng nên tôi đến đây cầu mấy anh em giúp sức tôi báo cừu.
Năm vị yêu tiên thấy DÆ° Triệu cầu khẩn, ai cÅ©ng quyết ý xuống giúp nhà ÄÆ°á»ng. DÆ° Triệu nói:
- Như anh em có lòng giúp tôi báo cừu cho Dư Hồng thì phải đi cho kịp, kẻo trễ quân Tống thừa thắng phá thà nh, thì không tiện đối phó.
Năm vị yêu tiên xÆ°a nay luyện phép là u thông mà chÆ°a có dịp thá» tà i, nay cÅ©ng muốn ra oai giúp ÄÆ°á»ng đánh Tống để lấy tiếng. Tức thì năm vị yêu tiên thu góp bá»u bối Ä‘i theo DÆ° Triệu. Vua Nam ÄÆ°á»ng Ä‘ang ngồi trông đợi quốc sÆ°, xảy thấy DÆ° Triệu bÆ°á»›c và o tâu:
- Tôi đã viện đặng năm vị tiên ông đến giúp, xin bệ hạ sai các quan ra thà nh nghênh tiếp.
Vua Nam ÄÆ°á»ng liá»n sai mở cá»a thà nh. Giây phút thấy má»™t vị tiên ông và o trÆ°á»›c, trán gồ, trên mặt có lông dà i, cặp mắt tròn vo, má» nhá»n, mặc đồ trắng xÆ°ng là Tá» Hà Tiên. NgÆ°á»i kế đó, mặt nhá» râu hai hà ng, con mắt lòi, mặc áo rá»™n rá»±c xÆ°ng là TrÆ°á»ng Hoa Tiên. NgÆ°á»i thứ ba, mặc áo Ä‘á», bá»™ tÆ°á»›ng hung hăng, hai tay rất dà i, hai chân cao lêu nghêu, mình đầu lông lá xÆ°ng là Linh Tiên. NgÆ°á»i thứ tÆ° máºp ú, đầu lá»›n mặt dà i, trên đầu có ngạnh, tiếng nói rổn rảng nhÆ° chuông ngân. Tuy tÆ°á»›ng mạo mạnh mẽ, mà cá» chỉ lại cháºm lụt, xÆ°ng là Bất Dáºt Tiên. Còn ngÆ°á»i thứ năm, đẹp trai cặp mắt xanh lẻo, nhìn ngó dáo dác, tiếng nói ngá»t ngà o, có vẻ lanh lợi, xÆ°ng hiệu là Huệ Tiên. Năm vị yêu tiên bÆ°á»›c và o đồng bái vua Nam ÄÆ°á»ng. Vua Nam ÄÆ°á»ng truyá»n dá»n tiệc thết đãi, rồi phán:
- Trẫm nhá» có DÆ° quốc sÆ° tiến cá» nên má»›i đặng biết năm vị tiên ông, lòng rất ái má»™, nhá» có năm vị đến giúp, cứu nạn cho nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng. Năm vị tiên đồng nói:
- Chúng tôi đã vị tình DÆ° sÆ° huynh má»›i đến đây, quyết ra sức phò ÄÆ°á»ng phá Tống.
Yến tiệc xong, DÆ° Triệu tâu vá»›i vua Nam ÄÆ°á»ng láºp Ä‘Ã n tôn Tá» Hà Tiên là m nguyên soái. Vua ÄÆ°á»ng y lá»i láºp Ä‘Ã n bái tÆ°á»›ng. Tá» Hà Tiên cầm gÆ°Æ¡m và ấn soái ngồi giữa, rút lệnh tiá»…n sai Lâm Văn Báo ra khá»i ải Thanh LÆ°u năm chục dặm, láºp má»™t cái Ä‘Ã i cao ba mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, xung quanh rá»™ng má»™t trăm chÃn mÆ°Æ¡i bá»™. Hai bên Ä‘Ã i Ä‘Ã o hai cái hầm sâu mÆ°á»i tám thÆ°á»›c, công việc không được cháºm trá»…. Tiếp đó lại rút má»™t cây lệnh tiá»…n nữa giao cho Tần Phụng, truyá»n bắt hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chá»a và hai chục thằng câm Ä‘em vá» tại Ä‘Ã i để có việc cần dùng. Hai ngÆ°á»i vâng lệnh ai lo phần nấy. Äến khi hai tÆ°á»›ng trở vá» bẩm lại các việc đã xong thì Tá» Hà Tiên dẫn bốn anh em DÆ° Triệu lên Ä‘Ã i, xem xét má»™t lúc, rồi truyá»n dẫn hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chá»a và hai chục thằng câm đến. DÆ° Triệu bảo tả Ä‘ao mổ bụng, song không cho phạm lấy ngÅ© tạng. Hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chÆ°a nghe nói khóc rống lên:
- Chúng tôi có tá»™i chi mà phải chết thảm thiết nhÆ° váºy? Tá» Hà Tiên nói:
- Ta cáºy thân thể các ngÆ°Æ¡i để láºp tráºn mà đánh giặc Tống, lúc thà nh công sẽ tâu vá»›i vua là m siêu Ä‘á»™ cho các ngÆ°Æ¡i khá»i sa và o địa ngục. Các ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chÆ°a nổi giáºn mắng:
- XÆ°a nay tÆ°á»›ng giá»i cầm binh không bao giá» giết ngÆ°á»i láºp tráºn, nay yêu đạo bà y việc dị Ä‘oan mà hại dân, sao gá»i là đại tÆ°á»›ng.
Các ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chá»a mắng nhiếc nhiá»u Ä‘iá»u tháºm tệ, còn mấy thằng câm không nói ra tiếng, cÅ©ng trợn mất múa tay, ý nói yêu đạo bất nhÆ¡n, nguyá»n rủa bất nghÄ©a. Sáu yêu đạo nổi giáºn nạt lá»›n:
- Nếu không là m phép mà trừ giặc Tống, ải Thanh LÆ°u bị phá thì binh tÆ°á»›ng Ä‘á»u bị chết hết, chẳng những bốn mÆ°Æ¡i đứa bay chịu chết mà thôi. Nói rồi truyá»n tả Ä‘ao trói bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i ấy lại.
Lá»i bà n: NgÆ°á»i chân chÃnh và kẻ tà đạo khác nhau ở hà nh Ä‘á»™ng. Căn cứ và o hà nh Ä‘á»™ng để xét phẩm chất con ngÆ°á»i. Lá»i xÆ°a có nói: Lòng lang dạ thú là để chỉ cho những kẻ có tâm địa tà n ác. Con ngÆ°á»i khác vá»›i nhau là ở chá»— nhân tÃnh và ác tÃnh. DÆ° Hồng, DÆ° Triệu là loà i cầm thú thà nh ngÆ°á»i do công tu luyện cho nên dù đã thà nh ngÆ°á»i, tánh tình vẫn gần vá»›i loà i cầm thú khác. NhÆ° váºy là m sao thà nh công được Äã là cầm thú thì dẫu tà i phép đến đâu, hà nh Ä‘á»™ng vẫn dã man, việc bắt Ä‘Ã n bà chá»a mổ ruá»™t, giết hại ngÆ°á»i dân để láºp tráºn đồ thì chÃnh là hà nh Ä‘á»™ng dã man, xa rất nhân tÃnh. Ở đây, tác giả muốn cho chúng ta thấy lÆ°Æ¡ng tâm giữa con ngÆ°á»i và cầm thú rất khác biệt. Sá»± chia cách ác tâm và thiện tâm là phẩm chất của kẻ lÆ°Æ¡ng thiện và dã man.-oOo-
- Hết hồi 23 :1 (2):
Tà i sản của bagiatam
27-04-2009, 10:57 AM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 24
Hà Tiên láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng
Tôn Tẫn cầm binh khiển tướng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Tá» Hà Tiên truyá»n trói mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i ấy lại, rồi nói:
- Từ khi có giặc đến nay, các anh hùng hà o kiệt vì vua bá» mạng không biết bao nhiêu, còn các ngÆ°Æ¡i chỉ là vợ dân, ngÆ°á»i tà n táºt thì sinh mạng đáng giá bao nhiêu. Vả lại, sau nà y vua ban Æ¡n trá»ng thưởng, còn ức hiếp Ä‘iá»u gì.
Nói rồi truyá»n tả Ä‘ao mổ bụng, song có hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chá»a còn tiếp tục chưởi rủa mà thôi. Sau đó, thấy thân quyến các ngÆ°á»i ấy xông và o than khóc, vua Nam ÄÆ°á»ng Ä‘em bốn ngà n lượng bạc thế mạng cho bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, nhÆ°ng chỉ có hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i tham của chịu lãnh, còn hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i kia không chịu lãnh bạc, bá» ra vá», vừa khóc vừa mắng:
- Äồ yêu tinh! Là m việc bất nhÆ¡n. Bệ hạ nà o nghe lá»i mà hại kẻ vô tá»™i.
Tá» Hà Tiên truyá»n cắt hai mÆ°Æ¡i bá»™ đồ lòng của hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i câm rồi Ä‘em lên Ä‘Ã i cầm gÆ°Æ¡m phun nÆ°á»›c là m phép. Giây lâu thấy trên mây bay xuống má»™t vị thần là Nhị Lan Hiển Thánh, ba con mắt sáng lòa, mặc áo hồng bà o, tay cầm gÆ°Æ¡m báu, dẫn Hạo Thiên Khuyển bay tá»›i há»i:
- Pháp sÆ° má»i ta có chuyện chi? Tá» Hà Tiên nói:
- Ta láºp tráºn mà đánh Tống, má»i Nhị Lan tôn thần xuống trấn phÃa Äông, nếu tÆ°á»›ng Tống và o tráºn thì đừng cho ra.
Nhị Lan Hiển Thánh vâng lệnh Ä‘i liá»n. Tá» Hà Tiên đốt bùa niệm chú nữa, từ phÃa Tây có má»™t vị thần giáng hạ, đầu Ä‘á»™i mÅ© vua, mình mặc giáp, cầm cây há»a kÃch, ấy là Tháp Thiên VÆ°Æ¡ng Lý Tịnh. Lý Tịnh đáp xuống há»i:
- Pháp sư triệu ta có việc chi? TỠHà Tiên nói:
- Nay tôi láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng chống lại nhà Tống. Xin nhá» tôn thần trấn thủ hÆ°á»›ng Nam.
Lý Thiên VÆ°Æ¡ng vâng lệnh. Tá» Hà Tiên lại đất bùa niệm chú thì trên mây có má»™t vị thần cỡi xe xuống, há»i:
- Chẳng hay pháp sư đòi Na Tra tôi xuống có chuyện chi? TỠHà Tiên nói:
- Tôi lấy là m phục tà i phép của Tam Thái Tá», khi được trợ Châu phạt Trụ, nay cÅ©ng rất mừng được nhá» Tam Thái Tá» trấn cá»a âm dÆ°Æ¡ng phÃa Bắc.
Na Tra lãnh lệnh ra Ä‘i. Tá» Hà Tiên lại niệm chú, đất bùa thì có má»™t vị thần cưỡi ngá»±a hồng sa xuống, mặc áo giáp Ä‘á», chân mà y Ä‘á»±ng ngược, râu má»c ngạnh trê ông nà y là thần NgÅ© Äạo, đến há»i:
- Pháp sÆ° cần tôi có chuyện gì váºy? Tá» Hà Tiên nói:
- Nay có LÆ°u Kim ÄÃnh và Phùng Máºu pháp lá»±c cao cÆ°á»ng, nên tôi thỉnh Tôn thần xuống trấn cá»a âm dÆ°Æ¡ng phÃa Tây, đừng cho nó thoát ra khá»i tráºn.
Thần NgÅ© Äạo vâng lệnh Ä‘i liá»n. Tá» Hà Tiên sắp xếp đầu đó an bà i, nói vá»›i DÆ° Triệu:
- Có bốn vị đạo thần giúp ta, lo chi Kim ÄÃnh và Phùng Máºu chạy thoát. DÆ° Triệu nói:
- Còn giữa tráºn tÃnh cho vị thần nà o trấn thủ? Từ Hà Tiên nói:
- Việc nà y tôi đã tÃnh rồi.
Liá»n đốt bùa niệm chú, thỉnh Äá»™c Há»a Quá»· vÆ°Æ¡ng giáng hạ. Äá»™c Há»a Quá»· vÆ°Æ¡ng đầu Ä‘á»™i kim cô râu tóc Ä‘á» hoe, quần áo da cá»p miệng có bốn cái nanh, lÆ°á»›t tá»›i há»i:
- Có chuyện chi quan trá»ng lắm mà pháp sÆ° má»i ta? Tá» Hà Tiên nói:
- Tôi láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng đánh vá»›i Phùng Máºu và LÆ°u Kim ÄÃnh, hai ngÆ°á»i nà y tà i phép vô cùng, nên tôi đã thỉnh bốn vị tiên trưởng, trấn xong bốn cá»a tráºn. Còn nÆ¡i trung Æ°Æ¡ng, nhắm có tôn thần má»›i xứng đáng. Xin tôn thần ra sức trấn giữ, đừng để tÆ°á»›ng Tống trốn khá»i.
Äá»™c Há»a Quá»· vÆ°Æ¡ng gầm lên má»™t tiếng, nhảy và o đứng giữa trung Æ°Æ¡ng. DÆ° Triệu há»i Tá» Hà Tiên:
- Còn hai cái hầm nà y tÃnh nhá» ai trấn thủ? Tá» Hà Tiên nói:
- Äể tôi triệu mấy vị hung thần là : Chầu TÆ°á»›c, Quyá»n VÅ©, Tán Môn và Äiếu Khách trấn thủ nÆ¡i đây.
Nói rồi truyá»n sắp hai mÆ°Æ¡i tá» thi Ä‘Ã n bà chá»a dá»±a theo hầm, rồi sắp hai mÆ°Æ¡i tá» thi ngÆ°á»i câm dá»±a theo hầm bên kia, và truyá»n giết thêm thú váºt bá» và o hai hầm ấy, để cho có đông âm hồn. Sau đó Tá» Hà Tiên niệm chú, ngáºm nÆ°á»›c phun và o bốn mÆ°Æ¡i cái thây ấy là m cho các thây ấy đứng dáºy nhÆ° ngÆ°á»i sống, xong hai con mắt nhấm kÃn. Tá» Hà Tiên liá»n khai nhãn cho hai mÆ°Æ¡i thằng câm cầm gáºy tang, còn hai mÆ°Æ¡i Ä‘Ã n bà chá»a thì mặc áo chế, cùng đứng ngay chá» hiệu lệnh. Tá» Hà Tiên truyá»n rằng:
- Bốn mÆ°Æ¡i đứa bay há»… thấy binh Tống phá tráºn thì các ngÆ°Æ¡i chạy theo kêu oan, khóc mà đòi mạng.
Các thây ma Ä‘á»u vâng lệnh. Hôm sau Tá» Hà Tiên truyá»n cho DÆ° Triệu Ä‘em ba trăm sáu mÆ°Æ¡i bốn tên quân, mình mặc áo trắng, tay cầm Bạch kỳ trấn thủ cá»a tráºn chá»— có dá»±ng cá» phÆ°á»›n. DÆ°á»›i gốc phÆ°á»›n có bốn cái thây ngÆ°á»i cầm và bốn cái thây Ä‘Ã n bà chá»a. Äợi binh Tống và o tráºn thì cứ theo lá»i dặn mà là m. Lại sai Linh Tiên dẫn ba trăm sáu mÆ°Æ¡i bốn tên quân, mặc đồ Ä‘á», cầm Hồng kỳ, trấn thủ cá»a tráºn phÃa Nam, cÅ©ng dá»±ng cá» phÆ°á»›n chiêu hồn, có tám thây ma giữ phÆ°á»›n. Lại dùng tám tên phó tÆ°á»›ng trấn thủ ngoà i tráºn bốn cá»a HÆ°u, Sánh, ThÆ°Æ¡ng, Äá»—, Kiến, Tá», KÃnh, Khai, má»—i cá»a Ä‘á»u có má»™t tÆ°á»›ng cạnh tùy tùng. Tráºn được bố trà xong, hà o quang chiếu sáng tá», ai ngó thấy cÅ©ng rùng mình. Tá» Hà Tiên cầm phÆ°á»›n ngÅ© sắc, truyá»n quân sÄ© treo chuông Lạc Hồn và dây âm hồn trÆ°á»›c tráºn. Lại sai Bất Dáºt Tiên dẫn ba trăm sáu mÆ°Æ¡i bốn tên quân, mặc đồ xanh, cầm cá» xanh trấn thủ cá»a phÃa tây, cÅ©ng có tám thấy ma đứng hầu dÆ°á»›i cá»™t phÆ°á»›n. Lại sai Huệ Tiên dẫn ba trăm sáu mÆ°Æ¡i bốn tên quân mặc đồ Ä‘en, cầm cá» Ä‘en trấn thủ cá»a phÃa tây, cÅ©ng có tám thây ma giữ phÆ°á»›n. Giữa tráºn có tám thây ma canh giữ. NhÆ° váºy má»—i cây phÆ°á»›n có tám thây ma, năm cây cá» bốn chục tá» thi. Công việc xong xuôi, Từ Hà Tiên tâu vá»›i vua Nam ÄÆ°á»ng:
- Tôi láºp tráºn bát quái âm dÆ°Æ¡ng vừa rồi, xin bệ hạ cho má»™t tÆ°á»›ng Ä‘i khiêu chiến. Vua Nam ÄÆ°á»ng y lá»i. Lúc nà y LÆ°u Kim ÄÃnh nghe quân vá» báo:
- Có má»™t tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng đến khiêu chiến nói nhiá»u lá»i ngạo mạn, tôi không dám thÆ°a lại. LÆ°u Kim ÄÃnh há»i:
- TÆ°á»›ng ấy bá»™ tịch ra sao, và nói những lá»i gì? Quân báo thÆ°a:
- Nó nói vâng lệnh Tá» Hà Tiên kêu nguyên soái LÆ°u Kim ÄÃnh và tên tÆ°á»›ng lùn đến xem tráºn cho mau. Nếu biết mình không đủ tà i phép thì trốn Ä‘i, đừng đến đấy mà oan mạng. LÆ°u Kim ÄÃnh nghÄ© thầm:
- Nếu mình không đi e chúng khi dễ. Chi bằng đến đó xem sao?
NghÄ© rồi, truyá»n các tÆ°á»›ng đồng kẻo binh ra tráºn. Äến nÆ¡i ngó thấy hà o quang sáng giá»›i, sát khà mịt mù, biết là tráºn dữ, LÆ°u Kim ÄÃnh truyá»n các tÆ°á»›ng lui ra sau, không cho đến gần tráºn e nhiá»…m tà khÃ, rồi bảo ba ngÆ°á»i có phép Ä‘i theo mình là Tiêu Dẫn Phụng, Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, Ngại Ngân Bình. Tá» Hà Tiên bÆ°á»›c ra ngoà i tráºn nói:
- Các ngÆ°Æ¡i là đệ tá» của Thánh mẫu, tá»± xÆ°ng pháp lá»±c cao cÆ°á»ng, váºy có dám phá tráºn nà y hay không? Ta sẽ giết các ngÆ°Æ¡i cho tuyệt mạng để báo cừu cho DÆ° Hồng. LÆ°u Kim ÄÃnh nói:
- Äã có phép láºp ra, lẽ nà o không phép giải phá?
Tá» Hà Tiên cÆ°á»i lá»›n rồi và o tráºn. LÆ°u Kim ÄÃnh nghÄ© thầm:
- Chắc là tráºn âm dÆ°Æ¡ng, song rất khó phá, tuy váºy cÅ©ng nên và o trong xem thá» thế nà o.
Kim ÄÃnh bảo ba chị em đồng há»a phù giữ mình rồi xông và o cá»a tráºn thấy cá» mấy vị hung thần xông tá»›i, bốn chị em Ä‘á»u đánh ấn thối lui Còn các tá» thi không dám xông tá»›i, Tá» Hà Tiên Ä‘á»c thần chú giục các hung thần áp tá»›i. LÆ°u Kim ÄÃnh nói:
- Chị em tôi chỉ Ä‘i xem tráºn ra thế nà o, chứ chÆ°a phá tráºn. Váºy xin nán đợi bữa khác.
Tá» Hà Tiên biết LÆ°u Kim ÄÃnh chÆ°a há»c phép phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng nên dẫu có hẹn lại cÅ©ng không sao. Bốn chị em Kim ÄÃnh ra khá»i tráºn lui vá» tâu vá»›i vua Thái Tổ rằng:
- Nam ÄÆ°á»ng rÆ°á»›c yêu tiên xuống láºp má»™t tráºn rất Ä‘á»™c. Tống Thái Tổ há»i:
- Tráºn ấy tên chi? Và phải dùng bao nhiêu binh tÆ°á»›ng má»›i phá được? LÆ°u Kim ÄÃnh tâu:
- Yêu tiên láºp tráºn bát quái âm dÆ°Æ¡ng, song phép tôi còn non nên không phá nổi. Tống Thái Tổ há»i:
- Tráºn ấy lợi hại thế nà o mà cháu không phá nổi? LÆ°u Kim ÄÃnh tâu:
- Tráºn âm dÆ°Æ¡ng có nhiá»u vị chánh thần canh giữ, bởi tôi pháp lá»±c không bao nhiêu, nên chẳng dám khoe tà i phá tráºn. Tống Thái Tổ nghe tâu kinh hãi, nói:
- Cháu phải tÃnh phÆ°Æ¡ng cách nà o mà phá tráºn ấy má»›i xong. LÆ°u Kim ÄÃnh nói:
- Tôi nhắm Phùng Máºu có thần nha bay rất nhanh, xin bệ hạ truyá»n cho Phùng Máºu Ä‘i thỉnh thầy là Huỳnh tiên sÆ°, vì chỉ có má»™t mình Huỳnh Thạch Công má»›i phá được tráºn nà y mà thôi.
Vua Thái Tổ y tấu. Phùng Máºu cỡi thần nha bay vá» Ä‘á»™ng Huỳnh Hoa, và o ra mắt thầy, rồi bẩm:
- Nay DÆ° Triệu viện yêu tiên láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng, sức chúng tôi còn non nên phá tráºn ấy không nổi. Nay vâng lệnh Thiên tá» vá» Ä‘á»™ng thỉnh thầy, xin xuống phà m ra oai phá tráºn. Huỳnh Thạch Công nói:
- Tráºn âm dÆ°Æ¡ng có nhiá»u vị hung thần, má»™t mình ta cÅ©ng phá không nổi. Váºy ngÆ°á»i phải thỉnh cho được Trần Äoà n lão tổ và Tôn Tẫn chÆ¡n nhÆ¡n cùng giúp sức vá»›i ta thì phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng má»›i được.
Phùng Máºu vâng lệnh Ä‘i thỉnh Tôn Tẫn và Trần Äoà n. Giây phút Huỳnh Thạch Công thấy Tôn Tẫn tá»›i trÆ°á»›c. Hai ngÆ°á»i mừng rỡ cùng nhau Ä‘Ã m đạo. Không bao lâu. Trần Äoà n lão tổ cÅ©ng tá»›i. Huỳnh Thạch Công và Tôn Tẫn ra nghênh tiếp. Và o Ä‘á»™ng trò chuyện má»™t lúc, Huỳnh Thạch Công truyá»n Phùng Máºu vá» báo tin cho Tống Thái Tổ biết sẽ xuống cứu giúp. Phùng Máºu trở vá» ra mắt Tống Thái Tổ tâu rằng:
- Thầy tôi đã viện thêm Tôn Tẫn chÆ¡n nhÆ¡n và Trần Äoà n lão tổ hiệp lá»±c phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng.
Tống Thái Tổ mừng rỡ truyá»n dá»n bà n hÆ°Æ¡ng án, nghinh tiếp ba vị tiên ông. Chẳng bao lâu, ba vị tiên ông đã đằng vân bay đến. Tống Thái Tổ và triá»u thần nghinh liếp xong thì đã nghe quân và o báo:
- Có ba vị Thánh mẫu xin và o ra mắt.
Tống Thái Tổ mừng rỡ truyá»n bá quan liếp tục nghinh đón. Lê SÆ¡n Thánh mẫu. Kim Quang Thánh mẫu, Kim Hoa Thánh mẫu đồng và o đến. Tống Thái Tổ và các vị tiên ông Ä‘á»u chà o mừng. Tống Thái Tổ nói:
- Ba vị tiên ông và ba vị Thánh mẫu vì giang san đại Tống mà chịu khó đến đây, trẫm không biết lấy chi Ä‘á»n Æ¡n cho xứng đáng. Sáu vị tiên đồng nói:
- Bệ hạ chánh vì thiên tá», trá»i cho gồm thâu má»™t mối giang sÆ¡n. Còn Nam ÄÆ°á»ng khà số đã hết rồi, lẽ đâu dám nghịch, chẳng qua nghe lá»i yêu đạo nà y việc Ä‘ua tranh. Nay nó láºp ác tráºn, bá»n đệ tá» chúng tôi tà i phép còn non nên không phá đặng. Bởi cá»› ấy chúng tôi phải đến giúp bệ hạ, ấy là vâng mệnh trá»i, chá»› có công khó chi mà đá»n đáp.
Sau đó, các đệ tá» ra là m lá»… mừng thầy. Trong lúc Tống Thái Tổ truyá»n láºp Ä‘Ã i bái tÆ°á»›ng thì sáu vị đại tiên Ä‘i xem tráºn âm dÆ°Æ¡ng, chỉ giây phút đã trở lại. Huỳnh Thạch Công nói vá»›i Trần Äoà n lão tổ:
- So vá» việc tráºn đồ thì Tôn chÆ¡n nhÆ¡n tinh thông hÆ¡n hết, váºy xin phong cho Tôn Tẫn là m nguyên soái mà điá»u binh.
Khi đăng Ä‘Ã n bái tÆ°á»›ng, Cao Hoà i Äức Ä‘em ấn soái giao cho Tôn Tẫn. Tôn Tẫn nói:
- Bần đạo tà i phép bao nhiêu mà dám lãnh ấn soái? Song vì yêu đạo láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng rất nê lợi hại. TrÆ°á»›c đây thầy tôi là Quá»· Cốc Tiên sÆ° có chỉ phép phá tráºn ấy, nên anh em má»›i ép tôi, từ chối không được nên tôi phải vâng lá»i. Tôn Tẫn lên Ä‘Ã i lãnh ấn, rồi đòi Phùng Máºu đến nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy lãnh phong thÆ¡ nà y qua Ä‘á»™ng Túy Châu, núi Thanh Phong dâng cho Tố Châu Thánh mẫu mà mượn trái châu định phong, phá tráºn xong sẽ trả láºp tức.
Phùng Máºu vâng lệnh Ä‘i liá»n. Tôn Tẫn lại đòi Trịnh Ấn bảo:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i kiếm cho được má»™t má»› cá» cao Ä‘Æ°á»ng Ä‘em vỠđây cho ta.
Trịnh Ấn lãnh mạng ra đi. Tôn Tẫn lại đòi Cao Quân Bảo tới nói:
- NgÆ°Æ¡i dẫn hai ngà n binh cung ná sẵn sà ng đến núi Tụ Thú lấy cho được đầu con chim Ä‘á»™c Ä‘em vá».
Nguyên cách thà nh hÆ¡n ba trăm dặm có núi Tụ Thú, trong núi có má»™t con chim ôn hoà ng, lá»›n nhÆ° chim đại bà ng, má»—i ngà y có đến giá» mùi thì bay ra, gặp ngÆ°á»i thì mổ ngÆ°á»i, gặp thú thì ăn thú. Bởi bấy lâu nó hại nhiá»u mạng lắm, nên nay đã tá»›i số trá»i, nên Tôn Tẫn sai Cao Quân Bảo Ä‘em binh đến đó mai phục, đợi đến giá» mùi thấy có gió lá»›n tức là chim ấy quạt cánh bay ra thì truyá»n quân bắn cho được con chim ấy chặt đầu Ä‘em vá», đặng dùng phá tráºn. Cao Quân Bảo vâng lệnh ra Ä‘i. Tôn Tẫn lại đòi Cao Quân Bá»™i đến bảo:
- NgÆ°Æ¡i hãy dẫn hai mÆ°Æ¡i tên quân Ä‘i lấy đầu Tháºp Linh vá» nạp.
Cao Quân Bá»™i thấy nguyên soái sai mình Ä‘i sau, sợ trá»… nải nên phụng mệnh Ä‘i liá»n chÆ°a kịp há»i lại. Tôn Tẫn thấy váºy mỉm cÆ°á»i là m thinh, rồi đòi DÆ°Æ¡ng Diên Bình đến nói:
- NgÆ°Æ¡i dẫn hai mÆ°Æ¡i tên quân Ä‘i lấy cho được huyết của Äá»— Nữ. DÆ°Æ¡ng Diên Bình vốn cẩn tháºn, liá»n há»i lại:
- Bẩm nguyên soạn chẳng hay Äá»— Nữ là ngÆ°á»i chi, ở đâu và là m cách nà o để lấy được huyết nó. Tôn Tẫn nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy đến tại Hoa Chi, há»i Hoa Giải Nữ thì biết. DÆ°Æ¡ng Diên Bình lại há»i:
- Tôi thuở nay không quen vá»›i Hoa Giải Nữ, biết là m sao mà há»i thăm? Tôn Tẫn nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy đến tại Hoa Chi thì biết chẳng cần phải cáºy nó là m gì, tá»± nhiên nó sẽ giúp, đã đặng việc nÆ°á»›c lại nên việc nhà , đã xong việc công lại được việc tÆ°, sau má»›i biết Æ¡n ta chỉ vẽ.
DÆ°Æ¡ng Diên Bình nghe nói chÆ°a rõ nguồn cÆ¡n, nhÆ°ng không dám há»i nhiá»u, vá»™i vã ra Ä‘i. Tôn Tẫn truyá»n lệnh xong bÆ°á»›c xuống soái Ä‘Æ°á»ng. Tống Thái Tổ truyá»n mở tiệc chạy đãi chÆ° tiên và nói:
- Năm xưa trẫm có đánh cỠvới Trần tiên sư, nay xin hầu thêm một bà n cho toà n sau trước.
Nói rồi Thái Tổ truyá»n quân bà y cá» ra đánh vá»›i Trần Äoà n má»™t hồi. Trần Äoà n giả thua đứng dáºy nói:
- Tôi mừng cho bệ hạ phÆ°á»›c lá»›n tâm linh, không phải nhÆ° năm trÆ°á»›c. Coi Ä‘iá»m nà y đủ biết bệ hạ sẽ thâu được giang sÆ¡n, Nam ÄÆ°á»ng cá»± sao cho lại.
Giây phút, Trần Äoà n lão tổ chép lại bà i luáºn vá» cá» tÆ°á»›ng trao cho Tống Thái Tổ. Tống Thái Tổ xem xong, biết Trần Äoà n lão tổ can sá»± mê cá», để lo việc nÆ°á»›c. Nên từ đó không ham đánh cá» nữa. Lúc nà y Trịnh Ấn lãnh mạng Ä‘i lấy cá» cao Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng Ä‘i được má»™t lúc lại than thầm:
- Khổ thay mình không biết cá» cao Ä‘Æ°á»ng ra là m sao, và má»c ở đâu mà kiếm? Bây giá» Ä‘i đã xa rồi không lẽ trở vá» há»i lại, chi bằng há»i thăm má»i ngÆ°á»i thì cÅ©ng có kẻ biết.
NghÄ© rồi lầm lủi Ä‘i mãi. Giây phút Ä‘i đến chá»— non cao rừng ráºm, gặp ai cÅ©ng há»i thăm, nhÆ°ng không ai biết mà chỉ. Trịnh Ấn nghÄ© thầm:
- Chữ Ä‘Æ°á»ng là giếng, là ao, chắc cỠấy má»c trên ao cao thì phải, song ở chân núi là m gì có ao cao. Trịnh Ấn liá»n truyá»n quân ở dÆ°á»›i mà đợi, còn mình lên núi tìm.
Khi lên đến đầu non, thấy ngÆ°á»i ta nhá» nhÆ° con kiến. Nhìn bốn phÃa thấy có má»™t cái ao, Trịnh Ấn lần đến thấy nÆ°á»›c trong veo, cá» má»c xanh dá»n nên mừng thầm, nói:
- Không ngá» Ä‘i kiếm bÆ¡ vÆ¡ mà cÅ©ng gặp. Váºy thì ta cắt má»™t má»› Ä‘em vá» nạp trÆ°á»›c mà láºp công.
Nói rồi rút gÆ°Æ¡m cắt cá», lấy dây nịt cá»™t thà nh má»™t bó, xách xuống núi rồi truyá»n quân trở vá» thà nh. Chẳng ngá» Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng thấy má»™t ngÆ°á»i hình dung giống vợ mình nhÆ° đúc, Trịnh Ấn lấy là m lạ, khi đến gần thì đúng là Tiêu Dẫn Phụng. Tiêu Dẫn Phụng há»i:
- Chẳng hay chà ng Ä‘i kiếm cỠấy được chÆ°a? Trịnh Ấn cÆ°á»i, nói:
- Tôn nguyên soái sai chuyện rất khó. May ta Ä‘oán ra má»›i lên chót núi mà kiếm được má»› cá» nà y. Nó vốn là cá» má»c trên mấy ao cao nên cắt Ä‘em vá» nạp cho nguyên soái. Tiêu Dẫn Phụng nghe nói xem lại rồi cÆ°á»i lá»›n:
- Không xong rồi! Chà ng không chịu há»i lại cho rõ cứ cắm đầu mà chạy, nên thiếp má»›i cải trang Ä‘i theo: nếu chà ng Ä‘em cá» nà y nạp thì chỉ để nuôi ngá»±a mà thôi. Trịnh Ấn nghe nói rầu rÄ© tiếc công khó nhá»c, liá»n ném bó cá» xuống đất và há»i:
- Váºy chá»› cá» cao Ä‘Æ°á»ng là tá» gì? Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Äà n bà có thai khi sanh đẻ thì lót cỠấy mà ngồi. Bởi xÆ°a có ngÆ°á»i Ä‘Ã y tá»› tên là Cao ÄÆ°á»ng, chủ sai Ä‘i bá» cỠấy nên gá»i là cá» cao Ä‘Æ°á»ng. Tôn tiên sÆ° là thần tiên không chịu nói tục, nên mượn tên ấy mà nói cho thanh. Chà ng Ä‘em cá» nà y vá» không có uế trược thì phá tráºn yêu sao đặng? Trịnh Ấn nghe vợ nói, thở dà i than:
- Khéo đặt tên gì lạ tai, ai biết đâu mà kiếm. Nếu không có hiá»n thê cắt nghÄ©a thì ta lầm rồi. Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Váºy chà ng phải lần và o xóm, há»i thăm xem có ai má»›i sanh đẻ thì chắc là có cỠấy. Nếu gặp phải năn nỉ xin cho được. Tiêu Dẫn Phụng dặn rồi từ giã ra vá». Trịnh Ấn nghÄ© thầm:
- Tôn nguyên soái luáºt kỳ lạ, hết chuyện sai ta hay sao, mà bắt ta phải Ä‘i tìm loại cá» nhÆ¡ uế nà y. Phải nhÆ° váºt gì thì dá»… kiếm dá»… mua, còn loại cá» nà y không phải lúc nà o cÅ©ng có sẵn. Ngặt vì việc nÆ°á»›c không lẽ chối từ.
NghÄ© rồi giục ngá»±a xông và o xóm, chẳng ngỠở đây dân trốn chạy sạch trÆ¡n, nhà cá»a bá» trống. Trịnh Ấn Ä‘i hồi lâu má»›i gặp được má»™t ngôi nhà có khói, thấy bà già xách giá» Ä‘i ra, trong giá» có váy tro và huyết. Trịnh Ấn xem thấy mừng rỡ, chắc là váºt ấy chẳng sai liá»n xuống ngá»±a gá»i bà lão và há»i:
- CỠấy có phải là đồ sanh sản hay không? Bà lão nói phải. Trịnh Ấn nói:
- Xin bà bán cho tôi giá bao nhiêu cũng được. Bà lão nghe nói lấy là m lạ, nghĩ thầm:
- Mình không có tôi tá»› để sai, nên phải xách đồ dÆ¡ Ä‘i bá», ai ngá» gặp thăng Ä‘iên nà y quyết mua cho đặng, bất kỳ giá bao nhiêu. NhÆ°ng xem không phải thằng khùng, sao nói tiếng quê mùa nhÆ° váºy.
Trịnh Ấn thấy bà lão đứng ngẫm nghĩ thì tưởng bà lão không bằng lòng bán, nên năn nỉ. Bà lão nghĩ thầm:
- Có khi há» mua nhau, tục gá»i là tá» hà sa mà là m thuốc chi đây. Vả lại dầu mình má»›i sinh thai, không có tiá»n mua gừng và rượu, nay thá»i may bán được bao nhiêu tiá»n cÅ©ng đủ Ä‘á»™ ngặt.
NghÄ© rồi bà lão chịu bán. Trịnh Ấn mừng rỡ lấy năm lượng bạc trả cho bà lão rồi lấy giá» cá» xách Ä‘i rất vá»™i và ng. Äi được ná»a Ä‘Æ°á»ng bá»—ng gặp Cao Quân Bá»™i chạy đến há»i:
- Anh đi lo việc ấy xong chưa? Trịnh Ấn nói:
- Äi tình cá» mà thà nh công, đã gặp váºt đó rồi. Cao Quân Bá»™i nói:
- Anh em ta tháºt là hên, không há»i lại cho dứt tiếng lại bôn ba Ä‘i liá»n. Nay pháºn anh lại gặp được tình cá», còn phần tôi biết chừng nà o má»›i xong việc? Trịnh Ấn nói:
- NgÆ°á»i là nh thì trá»i giúp, có lý nà o Ä‘i không lại trở vá» không. Hiá»n đệ hãy gắng công, thế nà o cÅ©ng nên việc.
Cao Quân Bá»™i liá»n cÆ°á»i từ giã Trịnh Ấn rối Ä‘i quẩn Ä‘i quÆ¡. Äi gần ba dặm Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng thấy thiên hạ tụ táºp rất đông, vá»™i há»i má»™t ông lão Ä‘i Ä‘Æ°á»ng:
- Chẳng hay chuyện gì mà thiên hạ Ä‘i coi đông nhÆ° váºy? Ông lão nói:
- Chẳng phải há»™i hè, nÆ¡i đây gần núi Phụng DÆ°Æ¡ng có xóm TrÆ°Æ¡ng gia dân cÆ° rất trù máºt. Má»›i đầy có má»™t ông thầy bói tên là TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh vá» cất nhà ở xóm ấy, bởi váºy thiên hạ tìm đến há»i quẻ.
Cao Quân Bá»™i nghe nói tên Tháºp Linh là thầy bói hay, thì nghÄ© chắc chÆ¡n nhÆ¡n sai lấy đầu ngÆ°á»i ấy, nên vá»™i vã tìm đến. Khi đến nÆ¡i, nghe thiên hạ nói:
- Thầy TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh vì cá»› nà o mà bữa nay không coi quẻ? Hay là mấy bữa rà y bị đông ngÆ°á»i coi quá nên mệt má»i, bữa nay đóng cá»a mà nghỉ chăng? Mấy ngÆ°á»i trong xóm trả lá»i:
- Bởi các ngÆ°á»i không rõ, hôm kia ngÆ°á»i Ä‘oán trÆ°á»›c rằng: còn hai ngà y nữa thá»i ta tá»›i số, nên đóng cá»a lo việc mai sau. Song còn đợi má»™t ngÆ°á»i nà o đó má»›i chịu theo tiên bá» xác. Ngặt không biết ngÆ°á»i ấy là ai. Thiên hạ nghe nói than rằng:
- NhÆ° váºy rủi tại chúng ta tá»›i trá»…, nên bói không đặng má»™t quẻ nà o rất uổng! Than rồi há» rùng rùng kéo nhau Ä‘i vá».
Còn Cao Quân Bội nghe rõ chừng nà o thì hãi kinh chừng ấy. Bèn nghĩ thầm:
- NhÆ° váºy thì Tôn liên sÆ° đã biết trÆ°á»›c má»›i sai lấy đầu Tháºp Linh. NghÄ© rồi giục ngá»±a đến đó, thấy lá»u tranh xÃch xác ba căn. Có má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra nghinh tiếp và há»i:
- Ông cởi ngựa đó có phải là Cao tướng quân chăng? Cao Quân Bội lấy là m lạ nghĩ thầm:
- NgÆ°á»i nà y không quen vá»›i mình, vì cá»› nà o mà biết tên há»! Có khi thầy TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh đó chăng?
Quân Bá»™i xuống ngá»±a, ngÆ°á»i ấy má»i và o nhà , Cao Quân Bá»™i há»i thăm ngÆ°á»i ấy há» chi? NgÆ°á»i ấy nói:
- Tôi là Lý PhÆ°Æ¡ng, đệ tá» của thầy TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh. Thầy tôi có nói rằng: TÆ°á»›ng quân vâng lệnh Tiên ông Ä‘i kiếm thầy tôi cho đặng. Song thầy tôi sợ tÆ°á»›ng quân còn lạ, nên sai tôi đón rÆ°á»›c và o nhà . Cao Quân Bá»™i há»i:
- Váºy chá»› Tôn sÆ° bây giỠở đâu? Lý PhÆ°Æ¡ng nói:
- Thầy tôi ngồi nghỉ ở nhà trong.
Cao Quân Bá»™i xin và o ra mắt. Khi bÆ°á»›c và o nhà trong thì Cao Quân Bá»™i thấy má»™t thầy đạo sÄ©, ngồi xếp hà ng trên nệm mà chá». Ngó thấy Cao Quân Bá»™i bÆ°á»›c tá»›i, đạo sÄ© liá»n má»i ngồi và nói:
- Tôi biết Cao tÆ°á»›ng quân bữa nay vâng lệnh đến lấy đầu bần đạo vỠđặng phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng. Nếu không có đầu bần đạo thì phá trung Æ°Æ¡ng chẳng đặng. Nay Cao tÆ°á»›ng quân đã đến, xin xá» trảm cho rồi. Cao Quân Bá»™i nói:
- Vua thánh chẳng giết kẻ vô can, gÆ°Æ¡m bén nở chém ngÆ°á»i vô tá»™i sao Ä‘Ã nh? Tuy tiên sÆ° có truyá»n lệnh mặc lòng, mà tôi cầm gÆ°Æ¡m chém ngÆ°á»i là nh không nỡ. Thà vá» không mà chịu tá»™i cho xong. TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh nói:
- Bởi tÆ°á»›ng quân không rõ cá»™i rá»…, để tôi cắt nghÄ©a cho mà nghe. Nguyên tôi đây kiếp trÆ°á»›c là Ngụy TrÆ°ng, vâng lệnh chém đầu rồng dữ. Sau Lão Long Ä‘i kiện chúa ta rằng: Äã hứa cứu khá»i sau còn bị chém đầu? Bởi cá»› ấy nó là m hại bá tánh lắm? Tôi thấy váºy má»›i hứa trÆ°á»›c Ä‘á»n vua Diêm VÆ°Æ¡ng rằng: Tôi tình nguyện Ä‘á»n đầu cho Lão Long, đặng chịu tá»™i thế cho chúa. Äến Ä‘á»i nay tôi đầu thai kiếp nà y tu hà nh đã gần thà nh, không bao lâu cÅ©ng bá» xác, nên tiên sÆ° sai đến giết ta mà trả quả cho rồi. Sau dùng đầu ta mà phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng, thì là má»™t công mà hai chuyện. Có phải là m hại ta đâu mà ngÆ°Æ¡i ái ngại! Bởi tÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i phà m tục, không rõ cÆ¡ trá»i, nên phải cắt nghÄ©a cho mà tÆ°á»ng. Nếu không có cá»› ấy, lẽ nà o ta liá»u mạng là m chi?
Cao Quân Bá»™i thấy TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh nói chuyện thinh không, chẳng có bằng cá»›, trả lá»i rằng:
- Tôi không cừu oán chi vá»›i ông, nỡ nà o giết ông là ngÆ°á»i vô tá»™i.
TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh nà i nỉ mãi mà Cao Quân Bá»™i là m lảng kiếu vá». TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh nói thế rằng:
- TÆ°á»›ng quân nán lại cho tôi nói má»™t lá»i: nay tÆ°á»›ng quân nhÆ¡n từ, chẳng nỡ giết ngÆ°á»i vô cá»›, tôi Ä‘á»™i Æ¡n rất nặng, không biết lấy chi Ä‘á»n bồi. Váºy xin tÆ°á»›ng quân ngồi đợi giây lát đặng tôi và o lấy sách binh thÆ¡ dâng cho tÆ°á»›ng quân lấy thảo.
Cao Quân Bá»™i ngỡ thiệt nên y lá»i, ngồi nói chuyện vá»›i Lý PhÆ°Æ¡ng cả buổi. Hồi lâu không thấy Tháºp Linh Ä‘em sách ra Cao Quân Bá»™i lấy là m lạ há»i Lý PhÆ°Æ¡ng:
- Tôn sư vì cớ nà o không thấy trở ra đà m đạo? Lý Phương khóc và nói:
- Chắc thầy tôi đã xuất hồn khá»i xác. Bởi tÆ°á»›ng quân không nỡ giết, nên thầy tôi sợ trá»… giá» theo chÆ° tiên, má»›i dụng trà đặng và o phòng mà thoát kiếp cho tÆ°á»›ng quân lấy thủ cấp Ä‘em vá».
Cao Quân Bá»™i nghe nói kinh hãi, cáºy Lý PhÆ°Æ¡ng dắt mình và o đến nÆ¡i. Thấy TrÆ°Æ¡ng Tháºp Linh đã tá»± vẫn Lý PhÆ°Æ¡ng má»›i Ä‘em thây xuống vuốt ve khóc kể má»™t hồi. Giây phút, Lý PhÆ°Æ¡ng nói vá»›i Quân Bá»™i rằng:
- Äạo thầy nhÆ° cha mẹ, tôi lẽ nà o dám nói thất lá»…. Song thầy tôi đã tá» việc báo ứng, nếu không trả quả, e kiếp khác phải đầu thai. Váºy nay thầy tôi đã thị giải rồi, xin tÆ°á»›ng quân phải xuống má»™t Ä‘ao, lấy thủ cấp Ä‘em vá», cho đứt quả báo. Cao Quân Bá»™i cÅ©ng mủi lòng rÆ¡i lụy, song nghÄ© lại:
- NgÆ°á»i tiên tri nhÆ° váºy, chắc sao cÅ©ng thà nh thần, chẳng nên cãi di chúc. Vả lại ngÆ°á»i đã thác không lẽ hoà n hồn cÅ©ng nên chém thây cho tuyệt quả báo.
NghÄ© rồi Quân Bá»™i cầm Ä‘ao ngó lảng mà chặt thủ cấp Tháºp Linh không thấy máu chảy. Quân Bá»™i lấy là m lạ, lây thủ cấp gói lại rồi trao bạc và ng cho Lý PhÆ°Æ¡ng dùng là m lá»… tống táng, lại nói vá»›i Lý PhÆ°Æ¡ng rằng:
- Chẳng phải bấy nhiêu bạc ấy là đá»n đáp đủ Æ¡n kia, miá»…n là phá tráºn mà thà nh công, ta sẽ tâu vua phong tặng tôn sÆ°, Ä‘á»n Æ¡n cứu nÆ°á»›c.
Lý PhÆ°Æ¡ng tạ Æ¡n lãnh bạc, lo quan quách mai táng xác thầy. Còn Cao Quân Bá»™i thì Ä‘em quân và thủ cấp vá» phục trình. Nói vá» DÆ°Æ¡ng Diên Bình vâng lệnh Tôn chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘i lấy huyết Äá»— Nữ cÅ©ng y lá»i trÆ°á»›c tìm tá»›i trại Hoa Chi, há»i thăm nhiá»u ngÆ°á»i, há» chỉ má»›i Ä‘i gần tá»›i trại ấy. DÆ°Æ¡ng Diên Bình gặp kẻ nông Ä‘inh liá»n há»i thăm:
- Chẳng hay xóm nà y gần trại Hoa Chi chứng? Nông Äinh nghe nói, nhìn sững, rồi trả lá»i:
- Äây là trại Hoa Chi, song xin tÆ°á»›ng quân xuống ngá»±a, đợi tôi vá» trại báo tin đã. Nói rồi láºt Ä‘áºt chạy vá» phi báo. Nói vá» chủ trại Hoa Chi là nà ng Hoa Giải Nữ. Hoa Giải Nữ nghe gia tÆ°á»›ng và o báo:
- Có má»™t vị tÆ°á»›ng quân tuổi nhá» tốt trai, không biết có bà con vá»›i cô chồng mà há»i thăm Hoa chủ trại.
Hoa Giải Nữ liá»n cầm Ä‘ao lên ngá»±a, đến nÆ¡i thấy má»™t ngÆ°á»i cầm giáo bạc, cởi ngá»±a kim, Ä‘á»™i ngân khôi, mang bạch giáp, nhan sắc nhÆ° Tống Ngá»c, Phan An là trai lịch sá»± Ä‘á»i trÆ°á»›c, Hoa Giải Nữ khen thầm và há»i:
- Chẳng hay quà khách danh hiệu chi, vì cớ nà o mà tìm đến trại thiếp?
DÆ°Æ¡ng Diên Bình trÆ°á»›c kia ngỡ chủ trại là trai, hoặc trẻ, nà o hay là má»™t vị nữ tÆ°á»›ng quân mắt phụng, mà y ngà i, nhan sắc hoa nhÆ°á»ng, nguyệt thẹn! DÆ°Æ¡ng Diên Bình nghÄ© thầm:
- Mình thuở nay thấy gái tốt cÅ©ng nhiá»u, song chÆ°a lịch sá»± nhÆ° dung nhan nà ng nà y NghÄ© rồi liá»n đáp:
- Tôi là DÆ°Æ¡ng Diên Bình, vâng lệnh Quân sÆ° đến trại Hoa Chủ mà kiếm tên Äá»— Nữ. Chẳng hay trong trại có Äá»— Nữ hay chăng? Hoa Giải Nữ nghe há»i thì đã hiểu, liá»n đáp:
- Thiệt đây có nà ng Äá»— Nữ song công tá» hãy tá»· thà cùng tôi nếu quả tháºt công tỠđại tà i, tôi dÆ°ng nà ng ấy láºp tức, cần gì há»i thăm là m chi. DÆ°Æ¡ng Diên Bình ngẫm nghÄ©:
- Tà i mình đánh đại tÆ°á»›ng cÅ©ng lui sá gì má»™t đứa con gái mà mang nó không nổi. NghÄ© rồi Diên Bình liá»n đáp:
- Ta xin vâng! Song nà ng phải nhá»› lá»i, nếu nà ng thua ta thì phải giao Äá»— Nữ láºp tức.
Hoa Giải Nữ bằng lòng. Hai ngÆ°á»i giao chiến có hai giá» mà không phân thắng bại. Hoa Giải Nữ nghÄ© thầm:
- Thiệt con dòng hỠDương, cây thương ròng lắm!
Hoa Giải Nữ đánh ráng Ãt hiệp nữa rồi trá bại chạy dà i. DÆ°Æ¡ng Diên Bình thừa thắng Ä‘uổi theo, không dè mắc kế, giây phút ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘á»u sụp té xuống hầm. Khi DÆ°Æ¡ng Diên Bình té xuống thì binh của Hoa Giải Nữ lấy câu móc kép lên, trói tay dẫn vá» trại. DÆ°Æ¡ng Diên Bình ngó thấy má»™t bà già ngồi trên giÆ°á»ng, chừng năm mÆ°Æ¡i tuổi, mà diện mạo oai nghi. Hoa Giải Nữ thÆ°a:
- Có má»™t tÆ°á»›ng Tống DÆ°Æ¡ng Diên Bình bị con dụng kế bắt Ä‘em và o dâng cho mẹ phân xá».
Nói rồi liếc DÆ°Æ¡ng Diên Bình cÆ°á»i chúm chÃm, Ä‘i thẳng và o phòng. DÆ°Æ¡ng Diên Bình ngẫm nghÄ©, không biết cá»› gì, nà ng ấy bắt mình mà không hà nh phạt lại giao cho má»™t bà già ? Lát sau, DÆ°Æ¡ng Diên Bình thấy nà ng ấy thay áo trở ra, hình dung tÆ°Æ¡i tốt, tháºt là lịch sá»± vô hồi, kế nghe bà già ấy há»i:
- Anh hùng đã bị bắt có úy tá» hay không? DÆ°Æ¡ng Diên Bình nồi giáºn nói lại rằng:
- Con a đầu đánh không lại ta, bất quá dùng kế mà gạt ta sa hầm. Äại trượng phu coi sá»± chết nhÆ° lông hồng, lẽ nà o tham sánh úy tá»! Ai ai lại chẳng biết danh cha ta là DÆ°Æ¡ng lịnh công San Háºu, nếu chúa ta và cha ta hay đặng, e cho các ngÆ°Æ¡i bị tru di tam tá»™c, mà trại Hoa Chi cây cá» cÅ©ng không còn. Bà già cÆ°á»i, nói:
- Ấy là già nói chÆ¡i vá»›i công tá», chá»› lòng thiệt muốn dùng công tá» là m rể đông sà ng, hầu nhá» thân sau, lẽ nà o lại là m hại!
DÆ°Æ¡ng Diên Bình ngỡ là mắng giặc mà chết, không dè bà nà y lại có ý gã con, nên liá»n nói:
- Việc hôn nhân đứng thứ ba trong ngũ luân, phải có lệnh cha mẹ, lẽ nà o là m con dám tự chuyện. Bà ấy nói:
- Nhá» mà nói nhÆ° váºy, thiệt đáng con dòng không phải bá»±c tầm thÆ°á»ng, già cà ng kÃnh phục mÆ°á»i phần. Song già sá»›m góa chồng may sanh đặng má»™t con nà y là Hoa Giải Nữ, khi trÆ°á»›c nó Ä‘i há»c vá»›i bà Tố Châu Thánh mẫu, tà i phép xảo thông, Thánh mẫu có dạy rằng: Sau có duyên nợ vá»›i trai lá»›n DÆ°Æ¡ng lịnh công, nên phải đầu Tống triá»u mà hưởng vinh hoa phú quÃ. Nay tình cá» tÆ°á»›ng quân đến đây, rõ rà ng là duyên ngà n dặm, phải nợ ba sinh, nên già mở miệng là m mai, thì già không biết tam cang ngÅ© thÆ°á»ng hay sao? Äã hay rằng không xứng đáng vá»›i công tá», bất quá nhÆ° buá»™c đứng tranh dá»±a cây ngá»c, dây sắt quấn nhà nh tùng, già cÅ©ng biết công tá» không mà ng đó. Song già vâng lệnh Thánh mẫu nên phải nói cho cạn lá»i, cho nhÆ° công tá» muốn lấy huyết Äá»— Nữ, không có con Hoa Giải Nữ giúp sức thì chẳng khi nà o thà nh công. Xin hãy xét suy mà dung tá»™i nó phạm oai công tá». DÆ°Æ¡ng Diên Bình nghe nói nghÄ© thầm:
- Mình thiệt không biết Äá»— Nữ ở đâu, là m sao lấy huyết nó cho đặng? Vả lại Tôn chÆ¡n nhÆ¡n có dặn, nhá» có Hoa Giải Nữ giúp sức lấy má»›i đặng huyết Äá»— Nữ, lại có nói công tá» lưỡng tiện, chắc là ta có lÆ°Æ¡ng duyên vá»›i Hoa Giải Nữ. Lại thêm Tố Châu Thánh mẫu cÅ©ng có nói tiên tri nữa. Nà ng ấy có sắc có tình, đủ tà i đủ phép, lại há»c trò của Thánh mẫu cÅ©ng chẳng kém chi. Váºy thì mình hứa cho xuôi việc đặng Lấy huyết Äá»— Nữ Ä‘em vá» tâu thiệt vá»›i vua, nhằm cÅ©ng vô tá»™i! NghÄ© rá»—i liá»n thÆ°a:
- Tôi mà muốn hứa việc nhÆ¡n duyên cÅ©ng đặng, song trÆ°á»›c phải giúp tôi lấy cho đặng huyết Äá»— Nữ, rồi tôi vá» tâu vá»›i vua chúa tôi, sau thÆ°a lại vá»›i gia nghiêm gia từ khi ấy sẽ là m lá»… cÆ°á»›i, thì má»›i trá»n thảo trá»n ngay, vẹn Æ¡n vẹn nghÄ©a. Bà ấy khen:
- Công tá» dùng nghÄ©a cá» nhÆ° váºy vẹn cả đôi bá».
Khen rồi truyá»n mở trói cho DÆ°Æ¡ng Diên Bình. DÆ°Æ¡ng Diên Bình liá»n đứng dáºy là m lá»…. Hoa Giải Nữ thấy DÆ°Æ¡ng Diên Bình giữ theo đạo rể con, mắc cỡ bá» và o phòng. Tối hôm đó, hai mẹ con dá»n tiệc đãi DÆ°Æ¡ng Diên Bình. Trong lúc ăn uống DÆ°Æ¡ng Diên Bình nói:
- Khi Tôn chÆ¡n nhÆ¡n cầm quyá»n Nguyên soái có sai tôi Ä‘i lấy huyết Äá»— Nữ, tôi vá»™i vã ra Ä‘i quên há»i Äá»— Nữ là ai ở đâu, nhÆ°ng Tôn Nguyên Soái không cắt nghÄ©a cứ bảo tôi đến Hoa Chi thì rõ, nên tôi tìm đến đây. Hoa mẫu nghe Diên Bình nói thì mỉm cÆ°á»i đáp:
- Bởi con ta có vâng lệnh thầy truyá»n nên má»›i biết cá»™i rá»…. Nói rồi bèn kêu con bảo phải cắt nghÄ©a cho công tỠđể hiểu rõ. Hoa Giải Nữ nói:
- Công từ là m sao biết được chân tÆ°á»›ng của nó. Äá»— Nữ vốn là má»™t con hồ ly cái, vợ của Huyá»n Hổ, nay Huyá»n Hổ đã theo DÆ° Hồng xuống láºp tráºn tại Nam ÄÆ°á»ng, tá»± xÆ°ng là Huệ Tiên. Còn Äá»— Nữ mấy năm nay đã trà trá»™n và o các cá»a lầu xanh, hút tinh của trai tÆ¡ luyện phép riêng, nó quyến rÅ© và sát hại cho được má»™t trăm ngÆ°á»i thì lên bá»±c trên các yêu hồ, nay nó giết cÅ©ng gần đủ số ngÆ°á»i, nên phép thần thông cao lắm. Song nó sát nhiá»u mạng nên trá»i đất không dung. Tôi phải thừa dịp nà y mà bắt nó, ngặt má»™t Ä‘iá»u là đà n bà khó trị Ä‘Ã n bà , cần phải có ngÆ°á»i dÅ©ng tÆ°á»›ng ra oai thì giết nó má»›i chết. Váºy công tá» phải là m y theo kế của tôi thì giết nó má»›i được. DÆ°Æ¡ng Äiên Bình nghe nói nghÄ© thầm:
- Nếu mình không gặp Hoa Giải Nữ thì khó bắt Äá»— Nữ lắm. Lý cÅ©ng nhá» hồng phÆ°á»›c của Thiên tá», nên khiến Hoa Giải Nữ chịu phò Tống diệt ÄÆ°á»ng. Hoa mẫu nói:
- Nếu hiá»n tế không chê cÆ¡m thô rượu lạt xin ăn uống cho say. DÆ°Æ¡ng Diên Bình nói:
- Con Ä‘á»™i Æ¡n nhạc mẫu mà gả tiểu thÆ¡ cho con. Pháºn rể con đâu dám là m khách.
Hoa mẫu nghe nói rất vui lòng, còn Dương Diên Bình mừng gặp kỳ duyên. Hoa Giải Nữ cũng phỉ tình mơ ước.
Lúc nà y Äá»— Nữ từ khi trà trá»™n và o nhà chứa Ä‘iếm, xÆ°ng tên là Äá»— Ngá»c Lan, khách là ng chÆ¡i thấy nà ng có nhan sắc quà nhÆ° và ng ngá»c. Vả lại tánh hồ mỵ hay là m mà u mè, nên nhiá»u ngÆ°á»i mê mẩn, tặng nà ng nữ danh hiệu là Tiá»n Thá». Từ khi Äá»— Nữ và o lầu xanh thì lÅ© son phấn cÅ© ế Ä‘á»™ hết, lại thêm đất Hoà i DÆ°Æ¡ng là xứ ăn chÆ¡i, kẻ già u sang thÆ°á»ng tìm đến đó, các vÆ°Æ¡ng tôn công tá» Ä‘á»u quăng tiá»n để hưởng lạc, bởi váºy xe ngá»±a dáºp dìu, đêm nà o cÅ©ng đông nhÆ° há»™i.
Bấy giá» có công tá» Trần Lý vốn con quan lá»›n Ä‘á»i trÆ°á»›c, nhà già u lắm bạc, má»™t mình hà o phú ở gần trại Hoa Chi. Trần Lý tuy chẳng là m quan cÅ©ng được ăn bổng lá»™c. Bởi cá»› ấy Trần Lý ở vá»›i Äá»— Nữ nhÆ° vợ chồng, còn khi nà o Trần Lý vắng tá»›i thì Äá»— Nữ ngồi kiệu đến thăm, má»—i lần ở chÆ¡i năm ba bữa, rồi Ä‘em bạc và ng vá» cho mụ trùm. Trần Lý đắm mê nà ng ấy, lâu ngà y nhiá»…m khà yêu nên bị bại liệt.
Äêm ấy Hoa Giải Nữ tÃnh giết Äá»— Nữ song nghÄ© lại nó ở tại lầu xanh thì khó mà sát hại. Chi bằng thừa dịp Trần Lý bị bệnh láºp kế mà giết má»›i xong. Hôm sau, DÆ°Æ¡ng Diá»…n Bình là m theo kế, dẫn hai gia tÆ°á»›ng mai phục giữa Ä‘Æ°á»ng phòng khi tiếp ứng. Còn Hoa Giải Nữ là m phép biến ra Trần Lý, có gia Ä‘inh khiêng kiệu đến lầu xanh, tìm Äá»— Nữ. Nà ng vá»™i và ng bÆ°á»›c ra chà o há»i. Trần Lý giả nói:
- Hôm nay có bệnh trong mình, tuy mồi khá mặc lòng, mà há»… có hÆ¡i trong ngÆ°á»i thì mệt lắm. Nhắm ở đây ăn tiệc bất tiện chi bằng rÆ°á»›c nà ng vá» nhà cùng nhau chuyện vãn thì hay hÆ¡n. Äá»— Nữ nghe nói mừng thầm:
- Nó mới mạnh mà muốn gần mình, chắc là mau chết lắm. Nghĩ rồi nói:
- Mấy bữa rà y thiếp vắng thăm, không phải phụ tình bạc nghĩa, có ý để cho chà ng tịnh dưỡng mới mau mạnh. Nay đã khá, lý nà o thiếp chẳng sang chơi.
Trần Lý giả cố là m bá»™ vuốt ve, lén dắt lá bùa trên đầu Äá»— Nữ mà nó không hay. Giây phút Äá»— Nữ bảo Ä‘em kiệu ra rồi cùng Ä‘i theo kiệu Trần Lý giả. Äi được và i dặm bá»—ng có DÆ°Æ¡ng Diên Bình kéo quân ra Ä‘oạt kiệu Äá»— Nữ. Hai tên khiêng kiệu kinh hãi bá» chạy. DÆ°Æ¡ng Diên Bình bắt được Äá»— Nữ. Äá»— Nữ kinh hồn toan rùng mình biến Ä‘i không ngá» bị lá bùa nên nhảy vá»t lên không nồi, mà độn thổ cÅ©ng không xong, túng phải quỳ xuống năn nỉ xin tha. DÆ°Æ¡ng Diên Bình hét lá»›n:
- Yêu hồ đã hại ngÆ°á»i vô số, phạm tá»™i rất trá»ng nay lẽ nà o dung tha.
Nói rồi liá»n chém đầu mổ bụng lấy huyết Äá»— Nữ rồi bá» thây ngoà i đồng. Giết Äá»— Nữ xong DÆ°Æ¡ng Diên Bình lấy huyết trở lại trại Hoa Chi cảm Æ¡n Hoa tiểu thÆ¡ và từ tạ nhạc mẫu trở vá» thà nh. Mạnh thị nói:
- Ta mừng, cho hiá»n tế thà nh công, tiệc đã dá»n váºy ở nán lại chuyện vãn đôi lá»i. Bữa sau cÅ©ng chẳng muá»™n. DÆ°Æ¡ng Diên Bình không dám cãi lá»i, ở lại ăn tiệc no say. Trong bữa tiệc, Mạnh thị nói:
- Tiệc nà y là tiệc thà nh hôn, bởi con ta vâng lá»i Thánh mẫu nên bá» ÄÆ°á»ng vá» Tống láºp công. Nay ta tÃnh cho nó theo hiá»n tế luôn thể Váºy khi hiá»n tế vá» thà nh dâng huyết Äá»— Nữ thì phải tâu rõ trÆ°á»›c sau, nói rằng Hoa Giải Nữ qua đầu Tống mà láºp công, thì chắc Thiên tá» sẽ thu dụng. DÆ°Æ¡ng Diên Bình thÆ°a:
- Nếu tiểu thÆ° giúp sức vá»›i tôi chắc là đẹp lòng Thiên tá». Sau đó tôi sẽ vá» San Háºu thÆ°a lại cha mẹ tôi hay để gia đình Ä‘oà n viên. Mạnh thị nói:
- Äược nhÆ° váºy ta rất phỉ tình. Ấy là phÆ°á»›c nhà khiến xui nhÆ° váºy.
Hôm sau hai vợ chồng lạy tạ Mạnh thị mà đi, mẹ con sụt sùi chia tay. DÆ°Æ¡ng Diên Bình vỠđến thà nh Thá» Châu và o trÆ°á»›c phục chỉ dùng huyết Äá»— Nữ thì Tốn Tẫn cÆ°á»i há»i:
- Ta sai các tÆ°á»›ng Ä‘i cÅ©ng nhiá»u, song có má»™t mình công tá» là may hÆ¡n cả. DÆ°Æ¡ng Diên Bình biết Tôn Tẫn đã biết má»i việc, nên phải thÆ°a qua việc hôn nhân. Tôn Tẫn nói:
- Ta đã coi tay, biết bữa nay có Hoa Giải Nữ đến đầu Tống. Nếu không có nà ng thì không đủ năm vị NgÅ© âm là m sao phá tráºn được. CÅ©ng nhá» hồng phÆ°á»›c của thiên tá» nên khiến nà ng đến bảo giá.
Nói rồi liá»n truyá»n lệnh cho đòi Hoa Giải Nữ và o. Hoa Giải Nữ là há»c trò của Tố Châu Thánh mẫu, tà i phép tinh thông lại có công giúp Diên Bình lấy huyết Äá»— Nữ, nên triá»u thần rất trá»ng dụng.
Tống Thái Tổ thấy Hoa Giải Nữ nhan sắc không nhÆ°á»ng bốn nà ng nữ tÆ°á»›ng trÆ°á»›c, lại nghÄ© DÆ°Æ¡ng Diên Bình chÆ°a vợ, nên thuáºn cho đôi lứa kết duyên. Vợ chồng DÆ°Æ¡ng Nghiệp nghe nói cÅ©ng mừng rỡ lạy tạ Æ¡n vua. Hoa Giải Nữ tuy được kết duyên song có vẻ e thẹn vì đã cùng DÆ°Æ¡ng Diên Bình ân ái trÆ°á»›c rồi. Tống Thái Tổ thấy các tÆ°á»›ng sai Ä‘i Ä‘á»u Ä‘em đồ vá» ná»™p đủ, thì há»i Tôn Tẫn định ngà y phá tráºn. Tôn Tẫn đã chá»n được ngà y chuyên giải, nên tâu vá»›i Thái Tổ hay và truyá»n lệnh các tÆ°á»›ng đầu canh năm Ä‘iểm binh tụ đến trÆ°á»›c Ä‘Ã i nghe lệnh.
Lá»i bà n: Lẽ trá»i là quy luáºt thiên nhiên bắt má»i váºt phải phục tùng. Tiên thần là thế giá»›i tu hà nh, nhÆ°ng vẫn không ra ngoà i định mệnh của vÅ© trụ mà phục vụ cho định mệnh của thiên nhiên, giúp cho thiên nhiên biến chuyển đúng theo qui luáºt Ä‘inh mệnh của vua nÆ°á»›c Tống gồm thâu thiên hạ, nÆ°á»›c ÄÆ°á»ng đến hồi diệt vong, sá»± biến chuyển ấy tác Ä‘á»™ng và o giá»›i thần tiên, các vị tiên ông đã căn cứ và o định mệnh ấy của vÅ© trụ mà giúp Tống. DÆ° Hồng, DÆ° Triệu được XÃch Mi lão tổ sai xuống, mục Ä‘Ãch cÅ©ng chỉ để trừng phạt Tống Thái Tổ bất nghÄ©a giết cả trung thần mà thôi không có ý cải lại mệnh trá»i. Ấy váºy, những kẻ không thông hiểu mệnh trá»i thì hay là m trái qui luáºt thiên nhiên, gây Ä‘au khổ cho xã há»™i loà i ngÆ°á»i. Vì xÆ°a có nói: Thuáºn thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong, đó là quan niệm tùng thiên lý. Theo triết há»c Äông phÆ°Æ¡ng mệnh trá»i, tức là sá»± biến chuyển trong vÅ© trụ, là bao trùm tất cả lẽ sống, đạo nghÄ©a là m ngÆ°á»i cÅ©ng không thoát ra khá»i quan niệm ấy.-oOo-
- Hết hồi 24 :0 (133):
Tà i sản của bagiatam
27-04-2009, 10:58 AM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 25
Thần tiên hạ san phá tráºn
Yêu đạo sút thế mạng vong
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Rạng ngà y, Tôn chơn nhơn đến tướng đà i nói:
- Tôi tà i phép không bao nhiêu, bởi các vị đạo hữu ép hoà i nên không lẽ từ chối. Nay đến ngà y phá tráºn, xin các vị giúp sức cùng tôi cho táºn tình.
Nói rồi bước lên tướng đà i cầm một cầy lệnh tiễn kêu lớn:
- Xin má»i Tần đạo hữu Ä‘em Cao Hoà i Äức, Phan NhÆ¡n Mỹ, Tà o Bà n, TrÆ°Æ¡ng Quang Viá»…n, La Ngạn Oai lên Ä‘Ã i lãnh lịnh. Trần Äoà n và năm tÆ°á»›ng già đồng vâng lệnh lên Ä‘Ã i, Tôn chÆ¡n nhÆ¡n má»›i nói:
- Äạo hữu lãnh năm Ä‘iêu phù nà y, Ä‘Æ°a cho ngÅ© lão tÆ°á»›ng giắt trong đầu tóc, kẻo và o tráºn bị yêu khà nó há»›p hồn, rồi dẫn má»™t ngà n năm trăm binh Ä‘á»u dùng cá» và ng, còn năm tÆ°á»›ng thì Ä‘á»™i kim khôi, mặc giáp và ng, cỡi ngá»±a đạm, và o phá cá»a phÃa Bắc, bởi mà u và ng thuá»™c thổ, khắc mà u Ä‘en thuá»™c thủy gá»i là thổ khắc thủy. Năm tÆ°á»›ng xông vô cá»a phải chặt cây phÆ°á»›n của nó, giết chết các thây ma chá»a và thây ma câm, còn chủ tÆ°á»›ng cá»a ấy là lão Huyá»n Hồ, bởi nó là hồ ly thà nh tiên, nên phép tắc cao lắm, phải đổ huyết vợ nó và o mình nó, ấy là dụng tà trừ tà thì giết nó má»›i đặng.
Huỳnh Thạch Công và năm tÆ°á»›ng vâng lệnh xuống Ä‘Ã i. Tôn chÆ¡n nhÆ¡n má»i Lê SÆ¡n Thánh mẫu, Äà o Tam Xuân, Triệu Hoà ng Cô, Lý Thái Huê (Lý phu nhÆ¡n), DÆ° Thoại Hoa (DÆ° phu nhÆ¡n) La phu nhÆ¡n Ä‘á»u lên Ä‘Ã i truyá»n rằng:
- Thánh mẫu lãnh năm Ä‘iêu phù nà y Ä‘Æ°a cho ngÅ© lão âm tÆ°á»›ng, giắt và o tóc, kẻo và o tráºn bị yêu khà nó há»›p hồn, rồi dẫn má»™t ngà n năm trăm binh Ä‘á»u dùng cá» Ä‘en và o phá cá»a phÃa Nam, và năm tÆ°á»›ng phải Ä‘á»™i mÅ© sắt, mặc giáp Ä‘en, cỡi ngá»±a ô, bởi mà u Ä‘en thuá»™c thủy, khắc mà u Ä‘á» thuá»™c há»a, gá»i là thủy khắc há»a. Năm tÆ°á»›ng xông vô cá»a phải chặt cây phÆ°á»›n của nó, và giết chết các thây ma, còn chủ tÆ°á»›ng tráºn ấy là con giả nhÆ¡n thà nh tinh phải dùng óc chim ôn hoà ng mà rải và o mình nó, thì nó biến hóa không đặng, váºt ấy gá»i là ôn hoà ng sa, vì óc chim ôn hồn mạnh lắm, vấy nhằm mình yêu thú tức thì hiện nguyên hình, thá»i giết nó má»›i đặng.
Lê SÆ¡n Thánh mẫu và năm tÆ°á»›ng vâng lệnh xuống Ä‘Ã i. Tôn chÆ¡n nhÆ¡n lại má»i Kim Quang Thánh mẫu và LÆ°u Kim ÄÃnh, Tiêu Dẫn Phụng, Ngại Ngân Bình, Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, Hoa Giải Nữ lên Ä‘Ã i mà truyá»n rằng:
- Thánh mẫu lãnh năm Ä‘iệu phù nà y, phát cho ngÅ© thiếu âm tÆ°á»›ng, giắt trên đầu tóc mà trị khà yêu rồi dẫn má»™t ngà n năm trăm binh Ä‘á»u dùng cá» Ä‘á», còn năm nà ng ấy phải mặc áo Ä‘iá»u, cỡi ngá»±a hồng, và o phá cá»a phÃa Tây, bởi mà u Ä‘á» thuá»™c há»a, khắc mà u trắng thuá»™c kim, gá»i là há»a khắc kim. Năm tÆ°á»›ng xông và o cá»a phải chặt cây phÆ°á»›n của nó, và giết chết các thây ma. Còn chủ tÆ°á»›ng tráºn ấy là tinh bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m, thần thông quảng đại chẳng phải tầm thÆ°á»ng, phải rải cao Ä‘Æ°á»ng thảo cho nó bị uế nhÆ¡ thì biến hóa không đặng, tức thì hiện nguyên hình rồi dùng trảm yêu kiếm mà chém nó.
Kim Quang Thánh mẫu và năm tướng đồng vâng lệnh xuống đà i. Lúc ấy, Tôn chơn nhơn mới nói:
- Còn cá»a trung Æ°Æ¡ng, Tá» Hà Tiên trấn thủ, nguyên Tá» Hà Tiên là Tiên hạc, tu ngà n năm hóa đặng hình ngÆ°á»i, nếu nó tu đôi ba năm nữa cÅ©ng thà nh chánh quả, nên phép tắc cao hÆ¡n các yêu tinh kia. Ta phải Ä‘em đầu Tháºp Linh và Äịnh Phong châu, dẫn má»™t ngà n rưỡi binh mặc áo xanh cầm cá» xanh và o phá cá»a trung Æ°Æ¡ng má»›i đặng. Vì mà u xanh thuá»™c má»™c, khắc mà u và ng thuá»™c thổ, gá»i là má»™c khắc thổ. Năm đạo binh đồng phá má»™t lượt, tráºn âm dÆ°Æ¡ng má»›i tan.
Tống Thái Tổ thấy Tôn chÆ¡n nhÆ¡n sá»a soạn xuống Ä‘Ã i thì bÆ°á»›c tá»›i nói:
- Chơn nhơn điểm các tướng hết thảy rồi, sao không đến quả nhơn. Tôn chơn nhơn nói:
- Bệ hạ là Thiên tá», lẽ nà o đến chốn hiểm nghèo là m chi? Tống Thái Tổ nói:
- Khi trÆ°á»›c trẫm cÅ©ng chinh chiến, từng ra tráºn giao công. Nay giặc ở trÆ°á»›c mặt, ấy là việc lợi hại cho tổ tông, đến nhÆ° các vị thần tiên còn đình việc thanh nhà n mà giúp trẫm thay, huống chi trẫm dám cáºy đặng áo và ng mà không ra sức? Tôn chÆ¡n nhÆ¡n nói:
- Bệ hạ có lòng lo việc nÆ°á»›c nhÆ° váºy, song chẳng nên Ä‘em mình rồng và o tráºn nguy hiểm. NhÆ° hệ hạ muốn chịu sá»± mệt nhá»c vá»›i chúng tôi xin nai nịt lên lầu, cầm dùi đánh trống; má»™t là lợi oai cho chúng tÆ°á»›ng, hai là mình rồng chấp lịnh mà ếm tế tà tinh, nhÆ° váºy có Ãch lợi hÆ¡n cầm Ä‘ao ra tráºn.
Tống Thái Tổ mừng rỡ khen phải, liá»n nai nịt lên mặt thà nh thị sá»±. Khi ấy năm vị tiên ông dẫn binh tÆ°á»›ng và o phá tráºn âm dÆ°Æ¡ng, má»™t lượt. Vô đến tráºn thấy tối tăm mù mịt, nghe những tiếng quá»· khóc thần rên!
Còn những vị chánh thần nhÆ° Lý Thiên VÆ°Æ¡ng. Na Tra, Nhị Lan hiển thánh là báºt thần thông quảng đại, lẽ nà o phò yêu mà diệt Tống, bởi Tá» Hà Tiên dùng bùa chú theo phép mà triệu, cùng chẳng đã phải giáng hạ đó thôi. Nay thấy mấy vị đại tiên và o phá tráºn, thì các thần Ä‘á»u bá» tráºn mà thăng thiên. Còn át sát hung thần cÅ©ng trốn hết. Trừ ra thây ma câm, thây ma chá»a còn ở giữ tráºn mà thôi! DÆ° Triệu biết thế không xong, liá»n Ä‘á»™n thổ trốn trÆ°á»›c. Còn năm vị yêu tiên bị váºt kỵ biến hóa không đặng, Ä‘á»u chết hết cả năm. Tôn chÆ¡n nhÆ¡n truyá»n cho các tÆ°á»›ng giết thây ma chá»a, thây ma câm và đánh giết binh ÄÆ°á»ng chết thôi không biết bao nhiêu mà kể. Khi tráºn phá rồi, vua Nam ÄÆ°á»ng thấy binh chết rất nhiá»u, nên truyá»n quân Ä‘Ã o hầm dáºp lại. Còn Tống Thái Tổ thấy tráºn âm dÆ°Æ¡ng bị phá tan nát, trong lòng mừng rỡ vô cùng, truyá»n quân khai cá»a thà nh nghinh tiếp binh lÆ°Æ¡ng. Lại truyá»n dá»n tiệc chay đãi các vị thần tiên. Tống Thái Tổ giã Æ¡n nói:
- Các vị giúp trẫm táºn lá»±c, tháºt chẳng biết dùng váºt chi mà đá»n đáp cho xứng công. Các tiên nói:
- Trá»i đã định cho bệ hạ ra Ä‘á»i, tiếp tục NgÅ© đại, lẽ nà o Nam ÄÆ°á»ng giữ đặng Kim Lăng. Bởi yêu tinh nghịch thiên nên phải bá» mạng, ấy là hồng phÆ°á»›c của bệ hạ, chúng tôi có công chi mà bệ hạ tạ Æ¡n. Khi mãn tiệc, các vị tiên kêu các đệ tá» mà bảo rằng:
- Các con hãy trả bá»u pháp lại, đặng thầy Ä‘em vá» Ä‘á»™ng, vì từ đây đã hết việc chiến chinh bá»u pháp không còn dụng nữa. Các đệ tá» Ä‘á»u trả bá»u pháp lại cho thầy. LÆ°u Kim ÄÃnh thÆ°a:
- Khi phá tráºn rồi, tôi không thấy DÆ° Triệu, chắc nó chạy thoát, sau chắc báo cừu. Tôn chÆ¡n nhÆ¡n nói:
- Ta cÅ©ng nghÄ© tá»›i việc ấy, nên có vẽ há»a đồ tráºn NgÅ© lôi, e váºy ta cho ngÆ°Æ¡i hãy xem lấy đó mà láºp tráºn. Nếu DÆ° Triệu không đến thì thôi, bằng nó cá»± địch nữa, thì láºp tráºn NgÅ© lôi trừ nó. LÆ°u Kim ÄÃnh lạy tạ và lãnh tráºn đồ. Các tiên từ giã Thái Tồ. Tống Thái Tổ nói:
- Xin các vị thượng tiên ở lại vá»›i trẫm má»™t đôi ngà y, trẫm rót rượu hầu tiệc Ãt lần, kẻo lòng chÆ°a thá»a. Trần Äoà n nói:
- Bệ hạ nói bấy nhiêu lá»i cÅ©ng đủ thấy có tình háºu đãi. Chúng tôi Ä‘á»u cảm Æ¡n. Song chúng tôi không muốn ở lâu giữa chốn chiến chinh. Từ nay sắp sau bệ hạ vô sá»±, xin đừng lo mà mệt lòng rồng. Nay tuy chúng tôi lui vá», song cÅ©ng còn ngà y gặp gỡ nữa.
Tống Thái Tổ thấy cầm lòng không đặng, liá»n theo Ä‘Æ°a khá»i cá»a thà nh. Các đệ tá» cÅ©ng theo lạy Ä‘Æ°a. Năm tiên đằng vân bay vá» Ä‘á»™ng. Äoạn Tống Thái Tổ phán:
- Má»›i phá tráºn, tÆ°á»›ng binh còn mệt. . . trẫm cho nghỉ ba ngà y, rồi sẽ kéo tá»›i vây thà nh bắt Lý Cảnh, ráng táºn tâm má»™t phen nữa rồi khải tấu ban sÆ°. Bữa sau quân và o báo vá»›i Tống Thái Tổ:
- Chúng tôi thấy Dư Triệu và o ải Thanh Lưu. Tống Thái Tổ phán:
- Nay DÆ° Triệu đã trở lại, chắc nó Ä‘i viện yêu đạo nữa, báºn nà y khó nổi cầu các tiên xuống đây mà bắt nó, biết tÃnh là m sao? LÆ°u Kim ÄÃnh tâu:
- Khi Tôn chÆ¡n nhÆ¡n gần vá» có cho tôi há»a đồ tráºn NgÅ© lôi, nếu DÆ° Triệu đến đây thì láºp tráºn ấy mà bắt nó. Nay nó còn trở lại, chắc chạy không khá»i số trá»i. Tống Thái Tổ phán:
- Tà lẽ nà o thắng chánh, đốn cây cÅ©ng nên bứng rá»… má»›i khá»i háºu hoạn vá» sau!
LÆ°u Kim ÄÃnh vâng chỉ. Vá» bên Nam ÄÆ°á»ng tráºn bị phá, binh chết hÆ¡n mÆ°á»i muôn, năm vị yêu tiên Ä‘á»u chết tuyệt. Vua Nam ÄÆ°á»ng thấy còn Ãt vạn binh và quân sÄ© lão nhược, cả ngà n tÆ°á»›ng cạnh chết hết phân ná»a, tÃnh bá» cá»± không lại Tống thì ăn năn than:
- Phải chi đầu hà ng trÆ°á»›c thì bây giỠđã an. Nay lỡ quá rồi, sợ đầu hà ng Tống không chịu. Chi bằng lạy tông miếu, giết hết vợ con, rồi mình cÅ©ng tá»± váºn cho xong, kẻo bị Tống bắt vá» là m nhục.
Bá quan thấy vua tÃnh nhÆ° váºy đồng can gián hết lá»i, song vua Nam ÄÆ°á»ng không chịu nghe. Vua Nam ÄÆ°á»ng tÃnh liá»u mình, kế DÆ° Triệu vỠải, nghe việc ấy liá»n can rằng:
- Bệ hạ không sợ chết, thì đánh liá»u má»™t tráºn há»a may. Lẽ nà o liá»u mình thà giao nÆ°á»›c cho giặc vả lại bị tráºn nà y là bị năm thầy nó xuống giúp Tống đánh ÄÆ°á»ng. Chúng nó có thầy trợ lá»±c, tôi lại không thầy hay sao? Bấy lâu tôi không vá» núi mà thỉnh thầy là sợ thầy tôi quở sao chẳng bảo DÆ° Hồng sÆ° huynh vá» núi. Nay bại tráºn nà y, đạo hữu chết nhiá»u lắm, cừu nà y trả không đặng thì khó ngủ khó ăn. Tôi phen nà y quyết đánh liá»u vá» lạy thầy xuống, dầu bị quở bị phạt cÅ©ng an tâm. Nếu thầy tôi xuống giúp ÄÆ°á»ng, chẳng những Kim ÄÃnh, Phùng Máºu chết hết mà thôi, dầu Tôn Tẫn, Trần Äoà n, Huỳnh Thạch Công, Lê SÆ¡n Thánh mẫu, Kim Quang Thánh mẫu cÅ©ng chịu phục và xin lá»—i nữa!
Vua Nam ÄÆ°á»ng lúc cùng trÃ, nghe Dá»± Triệu nói mạnh mẽ nhÆ° váºy cÅ©ng muốn cầu may, nên y lá»i lo đánh nữa. Còn DÆ° Triệu lén qua thám thÃnh, rõ các việc bên Tống nên tâu:
- Năm vị đại tiên đã thâu phép các há»c trò vá» Ä‘á»™ng, nhÆ° váºy Kim ÄÃnh vá»›i Phùng Máºu đã hết phép, sá chi binh tÆ°á»›ng Tống là phà m phu, chẳng Ä‘i thỉnh thầy tôi là m chi, má»™t mình tôi báo cừu cÅ©ng đặng! Chúa tôi Nam ÄÆ°á»ng nghe rõ, hết khóc liá»n cÆ°á»i. Vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Tiêu Dẫn Phụng, Ngại Ngân Bình và Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, cha mẹ chúng nó là ngÆ°á»i nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng, chẳng biết tại sao chúng nó lấy tÆ°á»›ng Tống mà là m phản triá»u đình? Bấy lâu trẫm muốn giết cha mẹ chúng nó, cho rõ tá»™i phản thần, song ngại má»™t Ä‘iá»u ba đứa ấy là há»c trò của Thánh mẫu phép lá»±c cao cÆ°á»ng, nếu giết cha mẹ nó, ắt là nó báo cừu cho đã giáºn. Nay chúng nó đã bị thầy thâu phép, khá»i lo việc báo thù váºy trẫm truyá»n chỉ đòi Tiêu Thăng, Úc Thoại vá» triá»u, giả thÆ°Æ¡ng nghị việc nÆ°á»›c, rồi sẽ phục binh mà giết phứt Ä‘i, mặt khác lại sai má»™t ngà n binh đến Ngại gia trang giết cho tuyệt tá»™c há» Ngại.
Các quan đồng nói phải, rồi y theo kế mà là m. Tiêu Thăng, Úc Thoại tháºt tình vâng chỉ mà vá» triá»u, bị ba trăm đạo quần mai phục áºp ra giết hết. Còn ná»™i nhà cha Ngại Ngân Bình bị tÆ°á»›ng binh tá»›i vây giết không còn má»™t mạng, rồi nổi lá»a đốt nhà , lá»a cháy hai ngà y má»›i tắt! Thảm thay. Äoạn vua Nam ÄÆ°á»ng cho triệu binh các ải vá», cá»™ng hÆ¡n mÆ°á»i vạn, Ä‘á»u giao cho DÆ° Triệu cầm quyá»n. Còn vua Nam ÄÆ°á»ng cứ uống rượu giải buồn. Ngà y kia, DÆ° Triệu dẫn hai vạn binh Ä‘i khiêu chiến. Quân vá» báo lại thì năm tÆ°á»›ng nhá» quyết ra cá»± chiến. LÆ°u Kim ÄÃnh can:
- Chẳng nên nóng nảy mà hÆ° việc, hãy nán đợi trong ba ngà y, nhÆ° nó hồi tâm thá»i thôi, bằng khiêu chiến luôn luôn sẽ tÃnh.
Các tÆ°á»›ng cÅ©ng y lá»i. DÆ° Triệu khiêu chiến hÆ¡n ná»a ngà y không thấy tÆ°á»›ng nà o ra tráºn, bữa sau khiêu chiến má»™t ngà y nữa cÅ©ng không ai ra, bữa thứ ba mắng nhiếc cÅ©ng trÆ¡ trÆ¡. DÆ° Triệu nổi giáºn cho phá thà nh, bị đổ nÆ°á»›c sôi và lăn đá. Binh Nam ÄÆ°á»ng bị bệnh cÅ©ng nhiá»u, lại thêm cung ná bắn xuống nữa, DÆ° Triệu túng phải lui binh, nÃn má»™t ngà y không khiêu chiến nữa. Khi ấy LÆ°u Kim ÄÃnh liá»n ngẫm nghÄ©:
- Có lẽ nà o Dư Triệu biết ăn năn mà không đánh nữa? Bất quá phá thà nh không nổi nên vỠđỡ đó thôi. Chắc ngà y khác cũng khiêu chiến, lẽ nà o mình bế thà nh hoà i? Ấy là nó tới số, chừng nà o chết mới thôi khiêu chiến.
NghÄ© rồi Kim ÄÃnh lấy há»a đồ NgÅ© lôi tráºn ra xem, lá»i dặn bảo rõ rà ng. Tức thì Kim ÄÃnh sai Phùng Máºu Ä‘em binh qua phÃa Äông Nam gần kẹt núi, chá»n chá»— đất hà ng phẳng, Ä‘Ã o má»™t cái hầm vuông vức ba trượng, sâu năm thÆ°á»›c, đổ thuốc súng cho đầy, để lá bùa dằn trên mặt, rồi lấp đất lại, trên mặt đất trồng nấm cây tre nhÆ° chữ tháºp, gá»i là tráºn NgÅ© lôi. Phùng Máºu vâng lệnh Ä‘i láºp tức. LÆ°u Kim ÄÃnh sai Trịnh Ấn Ä‘em năm ngà n binh mai phục ngoà i tráºn sau núi, bắn xuống tráºn NgÅ© lôi, Trịnh Ấn vâng lệnh Ä‘i nữa. LÆ°u Kim ÄÃnh lại sai Cao Quân Bảo chá»n năm tên lÃnh già yếu tà n táºt, Ä‘á»™i kim khôi, mặc thiết giáp, giả là m dÅ©ng tÆ°á»›ng Ä‘i du ngoại. Cao Quân Bảo y lá»i. Khi LÆ°u Kim ÄÃnh sai cất xong rồi, liá»n tắm gá»™i thay áo má»›i, lấy năm lá phù của Tôn chôn nhÆ¡n để lại, đến tráºn NgÅ© lôi, dán phù trên ngá»n tre, rồi niệm chú thâu lôi, tức thì sấm nổ vang tai. LÆ°n Kim ÄÃnh trở vá» sai Cao Quân Ä‘i khiêu chiến, và dặn phải lá»i nói khÃch luôn luôn. Lại truyá»n cho năm tÆ°á»›ng già yếu tà n táºt, dẫn hai mÆ°Æ¡i tên lÃnh chÆ°a rõ ốm o vây chung quanh tráºn ấy. Rồi truyá»n cho năm ngà n binh mai phục ngoà i thà nh, đợi DÆ° Triệu và o tráºn rồi, sẽ áp tá»›i váºy phủ. Còn Cao Quân Bảo Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã đến ải Thanh LÆ°u khiêu chiến. DÆ° Triệu cỡi ngá»±a ra tráºn, Cao Quân Bảo nói:
- Nay ta chẳng đấu lá»±c, nên chẳng Ä‘em binh. Bởi trÆ°á»›c ngÆ°á»i láºp tráºn đã bị năm vị tiên sÆ° phá rồi, giết chết hết, Nam ÄÆ°á»ng hao binh tÆ°á»›ng cÅ©ng nhiá»u, đáng lẽ ngÆ°Æ¡i biết hổ thẹn, mình trốn vá» non tiên tu luyện cÅ©ng phải. Sao còn Ä‘em binh khiêu chiến, quyết việc Ä‘ua tranh, nay nữ tÆ°á»›ng láºp tráºn lạ, ngÆ°Æ¡i đến xem mà cất nghÄ©a phép phá tráºn ấy ra thể nà o. Nếu ngÆ°Æ¡i cắt nghÄ©a được ta sẽ không đánh Nam ÄÆ°á»ng nữa. Bằng ngÆ°Æ¡i biết mình phá không nổi, thì lui vá» cho mau! DÆ° Triệu nói:
- NgÆ°Æ¡i đã láºp đặng thì phá đặng, lẽ nà o không dám Ä‘i coi?
Cao Quân Bảo thấy DÆ° Triệu chịu Ä‘i, liá»n chạy vá» báo tin vá»›i LÆ°u Kim ÄÃnh. LÆ°u Kim ÄÃnh nghe nói, liá»n giục ngá»±a ra tráºn. Kế DÆ° Triệu cỡi ngá»±a đến. LÆ°n Kim ÄÃnh chỉ tráºn ấy mà nói rằng:
- Nếu ngÆ°Æ¡i dám và o tráºn ba lần, thì ta vá» tâu xin vua bãi binh, nhượng đất Nam ÄÆ°á»ng cho Lý Cảnh. Bằng ngÆ°Æ¡i không dám thì lui vá» cho mau, đừng gánh việc trần, mà báo Ä‘á»i thiên hạ!
DÆ° Triệu ngó thấy tráºn xÆ¡ bÆ¡, có năm tÆ°á»›ng già và hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i lÃnh táºt nguyá»n thủ tráºn, coi không thấy hà o quang và thần tÆ°á»›ng, chỉ có trên ngá»n tre nháng hÆ¡i lá»a, bèn nghÄ©:
- Chắc là Kim ÄÃnh dùng lá»a mà đốt binh mình, mà mình chẳng Ä‘em binh, nó đốt mình sao đặng? Bá» gì mình Ä‘á»™n ra cÅ©ng khá»i, nhắm chẳng bá» chi. Chắc là LÆ°u Kim ÄÃnh hết phép rồi nên láºp tráºn hồ nghi mà gạt cho mình vá» núi, cÅ©ng nhÆ° Khổng Minh dụng trà đá»n cầm, ấy là là m túng mà gạt TÆ° Mã Ã. Ta cÅ©ng nên và o tráºn cho chúng nó hết hồn, rồi phun lá»a đốt cả bầy cho bá» ghét. NghÄ© rồi DÆ° Triệu nói lá»›n rằng:
- Kim ÄÃnh, ngÆ°Æ¡i láºp cái tráºn lôi thôi nhÆ° váºy, chẳng những ta và o ba lần, dầu vô ra ba chục lần cÅ©ng chẳng khó gì? LÆ°u Kim ÄÃnh là m bá»™ thất sắc nói cách yếu á»›t:
- Xin hãy suy xét rồi sẽ và o, kẻo thất bại và uổng mạng.
DÆ° Triệu nghe nói cà ng mạnh mẽ mÆ°á»i phần. DÆ° Triệu cầm song kiếm giục ngá»±a và o tráºn. Năm tÆ°á»›ng già và hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i lÃnh tà n táºt vây phủ đánh liá»n. DÆ° Triệu đánh chúng nó ngã lăn, liá»n xông và o tráºn giữa. LÆ°u Kim ÄÃnh phát pháo, năm ngà n phục binh áp tá»›i vây phủ ngoà i xa, còn Cao Quân Bảo ở ngoà i tuần vãng. Trịnh Ấn nghe hiệu lịnh dẫn binh pháo thủ lên núi, bắn xuống nhÆ° mÆ°a, tên bay bá»i bá»i. LÆ°u Kim ÄÃnh niệm chú và đánh lôi quyết năm vị lôi công nổi sét ầm ầm. DÆ° Triệu thất kinh đằng vân bay lên thì bị lôi công đánh ngã xuống. DÆ° Triệu tÃnh bá» Ä‘á»™n thổ, ngặt đất đã cứng nhÆ° đồng, túng phải nhảy và o trung Æ°Æ¡ng mà độn há»a, chẳng ngá» tứ bá» có thiên la địa võng, không ngõ thoát thân, bị ngÅ© lôi đánh chết, bay hÆ¡i tanh khét vô cùng. Năm tÆ°á»›ng già và hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i lÃnh tà n táºt cÅ©ng bị thuốc súng mà chết.
Lá»i bà n: Nếu kẻ phô trÆ°Æ¡ng tà i năng để Ä‘e dá»a thiên hạ, thì cÅ©ng có kẻ là m ra cách không hiểu biết để chiến thắng kẻ tá»± cao tá»± phụ. DÆ° Triệu láºp tráºn âm dÆ°Æ¡ng táºn dụng hết khả năng của mình đế là m cho tÆ°á»›ng Tống sợ hãi, các vị tiên phục tùng, thì trái lại Tôn Tẫn chà láºp má»™t tráºn sÆ¡ sà i, tưởng nhÆ° kẻ không biết gì vá» tráºn pháp. NhÆ°ng DÆ° Triệu phải bá» mình và o cái tráºn sÆ¡ sà i ấy, chứng tá» DÆ° Triệu là ngÆ°á»i tá»± cao tá»± đại, không lÆ°á»ng được tà i năng của kẻ khác và không rõ sá»± dốt nát của mình. Trong cuá»™c sống Ä‘á»i ngÆ°á»i, kẻ nà o không hiểu được cái dốt nát của mình, thÆ°á»ng khinh bỉ việc là m của kẻ khác, cuối cùng hỠđã bị kẻ khác lợi dụng cái dốt nát của kẻ tá»± cao tá»± phụ để chiến thắng. Ấy váºy, cái khôn không phải Ä‘em sá»± hiểu biết của mình khoe khoang, mà chÃnh là là m cho há» không thấy sá»± hiểu biết của mình.-oOo-
- Hết hồi 25
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
bo phim tam ha nam duong , caylienra , êîâðîâ , gia ban tam ha nam duong , íàðàùèâàíèå , ïëèòêà , íîâîñòðîéêà , ñåðãåé , phim bo tam ha nam duong , phim tam ha nam duong , phimtayhanamduong , tam h , tam ha nam duong , tam ha nam duong phim , tam ha nam duong tap 1 , tam ha nam duong truyen , tam hạ nam Ä‘Æ°á»ng , tamha namduong , tamhanamduong , truyen tam ha nam duong