H?i 16
Äoà n NgÆ°á»i Äi Săn
Thần Thủ Chiến Phi vẫn còn e ngại trong lòng, nên vẫn liếc chừng tráºn của Mã Phi Hồng và HÆ°á»›ng Nhứt Minh ra sao?
Chỉ thấy Mã Phi Hồng tuy có Ä‘á»™ng thủ vá»›i Bát Quái Chưởng Liá»…u Huy, song chỉ đánh cầm chừng và di chuyển lần ra phÃa sau đại sảnh.
Thần Thủ Chiến Phi nghĩ thầm:
“Tên Mã Phi Hồng nà y đã mồi cho tráºn chiến đấu nà y bây giá» hắn định trốn Ä‘i luôn sao?â€.
Vì nghÄ© váºy, nên Thần Thủ Chiến Phi ném mạnh ly xuống đất, quát lá»›n:
– Anh em hãy nghe đây! Cuá»™c Ä‘á»™ng thủ hôm nay liên quan đến sá»± sống còn của Lục Lâm Giang Nam, nên anh em đồng minh chúng ta Ä‘á»u không được chạy trốn?
Rồi lão ngÆ°á»›c mặt lên chỉ vá» phÃa cá»a:
– Các anh em ở ngoà i kia hãy nhá»› rõ là há»… thấy ai chạy ra, là láºp tức xạ tiá»…n bắn chết ngay.
Nói xong, lão vứt chiếc áo ngoà i ra rồi lÆ°á»›t đến cá» chưởng đánh vá» phÃa Long Hình Bát Chưởng ngay.
Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng là dùng nhu thắng cÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy đúng là sát tinh của Bát Quái Chưởng Liá»…u Huy rồi.
Còn tráºn đấu của Kim Kê HÆ°á»›ng Nhứt Minh thì hÆ¡n nữa. Khoái Mã Thần Äao Công Thanh DÆ°Æ¡ng võ công không cao lão lại mất má»™t cánh tay, nên Kim Kê chỉ có má»™t chân nhÆ°ng trong và i chiêu, chiếc gáºy của lão Bang chủ tạo thà nh mà ng lÆ°á»›i vây phủ toà n thân đối phÆ°Æ¡ng. Khoái Mã Thần Äao mặt Ä‘á» gay lên, thở hồng há»™c, mồ hôi dầm dá», chỉ còn tránh né cây gáºy của HÆ°á»›ng Nhứt Minh mà rất khó khăn.
Trong đại sảnh tuy rất đông ngÆ°á»i, nhÆ°ng đến lúc đó vẫn chỉ có sáu nhân váºt Ä‘á»™ng thủ. Còn bao nhiêu ngÆ°á»i khác thì chỉ cầm Ä‘ao kiếm để quan sát tráºn đấu hay cháºn các lối ra.
Bao nhiêu cặp mắt vẫn chú trá»ng và o cặp Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh và Thần Thủ Chiến Phi. Vì sá»± thắng bại của hai ngÆ°á»i nà y có ảnh hưởng đại cuá»™c tÆ°Æ¡ng lai của giá»›i võ lâm.
Khi chÆ°a Ä‘á»™ng thủ, Thần Thủ Chiến Phi đã có mấy phần e ngại Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh vì dù sao tiếng tăm của Äà m Minh vẫn hÆ¡n Thần Thủ Chiến Phi. Thà nh ra, lúc ra tay Ä‘á»™ng thủ, Thần Thủ Chiến Phi chỉ cố tâm sá» dụng thế thủ chặt chẽ, chưởng phong bảo vệ toà n thân. Có thể nói là má»™t giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng qua không được mà ng chưởng ấy.
Còn Long Hình Bát Chưởng tuy thân hình cao lá»›n, nhÆ°ng bá»™ pháp tháºt linh Ä‘á»™ng nhẹ nhà ng. Chưởng pháp được sá» dụng tháºt khéo léo mà chưởng lá»±c không có dÅ©ng mãnh nhÆ° Thần Thủ Chiến Phi đã tưởng.
Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh chỉ sá» dụng má»™t thủ pháp tháºt khéo léo và bá»™ pháp tháºt linh Ä‘á»™ng, chứ chưởng lá»±c vẫn không tá» lá»™ má»™t sức cÆ°á»ng uy nà o cả.
Äó là má»™t sá»± kiện tháºt bất ngỠđối vá»›i Thần Thủ Chiến Phi và những ngÆ°á»i hiện diện, trái vá»›i lá»i đồn để thà nh danh vá»›i bốn tiếng Long Hình Bát Chưởng.
TrÆ°á»›c sá»± kiện đó Thần Thủ Chiến Phi cà ng đánh cà ng thêm tin tưởng và dÅ©ng mãnh thêm. Tả chưởng cuồn cuá»™n à o ạt đánh xuống «ThÆ°Æ¡ng khúc đại huyệt» ở bên hông phải của Äà m Minh.
Äà m Minh quay mình lách qua hai bÆ°á»›c để tránh chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng Thần Thủ Chiến Phi lại đánh liên tiếp song chưởng nữa, vá»›i chiêu thế «Nhược Thủy Song Bình» đánh và o bên mặt của Äà m Minh vừa nhanh vừa mạnh.
Tuy thế, Äà m Minh chỉ xoay mình, chỉ xoay ngÆ°á»i má»™t cái lÆ°á»›t bên cạnh Thần Thủ Chiến Phi nhÆ° ánh chá»›p vừa đánh chưởng của đối phÆ°Æ¡ng vừa vung tay Ä‘iểm thẳng và o «Thượng Huyết Hải huyệt» ở trên ngá»±c bên phải của Thần Thủ Chiến Phi.
Chiêu nà y tuy công nhÆ°ng lại có thủ và Äà m Minh lúc chÆ°a giao thủ để đỡ thẳng và o chưởng lá»±c của Thần Thủ Chiến Phi.
ChÃnh vì thế mà Thần Thủ Chiến Phi cà ng yên trà và tá»± tin hÆ¡n, liá»n sá» dụng phÆ°Æ¡ng pháp «CÆ°Æ¡ng chống cÆ°Æ¡ng» để quyết Ä‘Æ°a tráºn đấu và o chá»— sát giết lẫn nhau, nên lão liá»n sá» dụng những chiêu trong «Äại Suất Bi Thủ» công ra.
Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh lại phải lùi lại ba bÆ°á»›c lá»›n, là m cho những ngÆ°á»i hiện diện cổ vÅ© cho Thần Thủ Chiến Phi hoan hô liên miên.
Trong khi đó, Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm nói vá»›i mấy ngÆ°á»i anh cả của chà ng:
– Coi bá»™ Công Thanh DÆ°Æ¡ng nguy rồi, đệ phải ra tay tiếp sức cho y váºy.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết lắc đầu nói:
– Chúng ta tháºn trá»ng để xem. Äà m thúc thúc rõ rà ng là có thể chiến thắng Thần Thủ Chiến Phi trong vòng bốn năm chiêu thôi. NhÆ°ng Äà m đại hiệp lại không sá» dụng tháºt tình công phu của thúc thúc. Có lẽ Äà m thúc thúc sợ rằng nếu Thần Thủ Chiến Phi bại rồi, thì má»i ngÆ°á»i nÆ¡i đây sẽ xông lên. Lúc đó, tháºt khó mà thoát ra khá»i chốn nà y.
Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm lại há»i:
– Không lẽ võ công của Äà m đại hiệp còn cao hÆ¡n chúng ta?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết đáp:
– á»’ võ công của Long Hình Bát Chưởng tháºt cao không lÆ°á»ng nổi. Lão chÆ°a khi nà o sá» dụng toà n lá»±c, đến ná»—i phụ thân của chúng ta cÅ©ng còn chÆ°a hiểu tháºt lá»±c võ công của lão cao đến mức Ä‘á»™ nà o?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết ngừng má»™t chốc rồi tiếp:
– Nhị đệ có thấy Äà m thúc thúc lúc sá» dụng chiêu «Thoát Bảo Kiếm Giáp» để tránh thế công của Thần Thủ Chiến Phi đã hòa hợp võ công thượng thừa «Di Hình Hoán Vị». Mà việc Ä‘em võ công thượng thừa hòa hợp vá»›i hạ thừa để sá» dụng trong võ lâm giang hồ đã thấy có ai chÆ°a?
Äông PhÆ°Æ¡ng Khiết há»i:
– Nói nhÆ° váºy, võ công của Long Hình Bát Chưởng là đệ nhất thiên hạ rồi chăng?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết đáp:
– Ngu huynh không có nói võ công của Long Hình Bát Chưởng là đệ nhất thiên hạ, mà ngu huynh chỉ Ä‘á» cáºp đến việc nghiên cứu phÆ°Æ¡ng pháp hòa hợp võ công thượng thừa tháºt chẳng ai bằng Äà m Minh tháºt. Chứ trong thiên hạ võ lâm giang hồ còn nhiá»u ngÆ°á»i võ công cao hÆ¡n Long Hình Bát Chưởng chứ!
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, thì Khoái Mã Thần Äao Công Thanh DÆ°Æ¡ng đã bị chiếc gáºy sắt của HÆ°á»›ng Nhứt Minh quạt trúng và o tay trái.
Äà m Tiểu Kỳ nói mau:
– Nếu còn chần chừ nữa, Công Thanh Dương sẽ chết dưới tay của Hướng Nhứt Minh mất.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết thở nhẹ đáp:
– Chắc chúng ta phải ra tay rồi, dù muốn dù không cũng không thể để Công Thanh Dương thiệt mạng hôm nay.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hồ cÅ©ng nói:
– Phải lắm! Hãy ra tay mau mới được.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết la nhá»:
– Lên.
Tức thì bốn chà ng thiếu hiệp:
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết, Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm, Äông PhÆ°Æ¡ng Giang và Äông PhÆ°Æ¡ng Hồ cùng rút kiếm ra.
Phe đồng minh của Lãnh SÆ¡n Trang tức thì cÅ©ng có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i cầm kiếm và đao nhảy ra.
Long Hình Bát Chưởng liếc qua biết rằng cuộc chiến hôm nay không thể tránh được, nên hét lớn một tiếng song chưởng đánh ra.
Thần Thủ Chiến Phi vừa đánh má»™t chiêu «Song Bà n Thủ» đã phải gặp song chưởng của Äà m Minh, vá»›i chưởng lá»±c hùng háºu trái ngược vá»›i mấy chưởng lúc nãy. Thần Thủ Chiến Phi thấy váºy la thầm:
“Nguy rồi!â€.
Äến lúc nà y, Thần Thủ Chiến Phi má»›i hiểu, tá»± nãy đến giá», Äà m Minh chỉ đánh cầm chừng. NhÆ°ng khi biết được Ä‘iá»u ấy lại đã quá trá»… rồi.
«Bùng!» Song chưởng đôi bên chạm nhau gây lên một tiếng nổ dội và chưởng phong lan trà n.
Thần Thủ Chiến Phi cảm thấy toà n thân rúng động, không thể đứng vững nên phải thối lui năm bước.
Chỉ qua má»™t chưởng của Äà m Minh mà Thần Thủ Chiến Phi phải lui năm bÆ°á»›c. HÆ¡n thế nữa, nÆ¡i góc miệng đã thấy hai dòng máu chảy ra.
Chẳng những váºy, mà lúc ấy bá»—ng thấy Long Hình Bát Chưởng nhảy tiếp đến nên Thần Thủ Chiến Phi thấy nguy cÆ¡ hiểm nghèo đã đến vì nếu Äà m Minh tung chưởng ra nữa, Chiến Phi sợ không đủ sức đỡ nổi nữa ...
Bá»—ng, bên ngoà i xa có tiếng ngá»±a chạy dồn dáºp, rồi má»™t giá»ng ngÆ°á»i nói tháºt lá»›n vá»ng và o:
– Tổng tiêu đầu, anh em đã có mặt đầy đủ rồi, Tổng tiêu đầu có sao không?
Có cần anh em chúng tôi và o không?
Tiếng nói nà y là m má»i ngÆ°á»i phải ngạc nhiên.
Thần Thủ Chiến Phi than thầm:
“Quả nhiên Äà m Minh có chuẩn bị rồi!â€.
Các anh em Äông PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghÄ©:
“Äà m thúc thúc cẩn tháºn tháºt, đã chuẩn bị rồi má»›i đến nÆ¡i đây. Thế nà y có lẽ mấy anh em ta khá»i phải ra tay rồi.â€.
Riêng Long Hình Bát Chưởng cÅ©ng lấy là m lạ há»i thầm:
“Ai đã lại kia! Vì ta đâu có cho phân cuá»™c nà o hay. Mà nghe tiếng nói cÅ©ng là lạ nữa.â€.
NhÆ°ng dÄ© nhiên bên ngoà i Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh không há» lá»™ vẻ ngạc nhiên nà o cả.
Bao nhiêu anh hà o giỠđây Ä‘á»u đứng lặng má»™t chá»—.
Tiếng ngá»±a chạy rầm ráºp không ngừng nên không thể Ä‘oán được có bao nhiêu ngÆ°á»i ngá»±a đến. Chỉ biết là rất nhiá»u, đợi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lặng yên không nói lá»i nà o.
Thần Thủ Chiến Phi vẫn đứng đối diện vá»›i Äà m Minh, máu nÆ¡i khóe miệng vẫn còn trông tháºt thảm não.
Lại nghe có tiếng la lên nữa:
– Tổng tiêu đầu cần chúng tôi và o không?
Long Hình Bát Chưởng hÆ¡i giá»±t mình và đã phát tác ra Ä‘iá»u khác lạ. Vì tất cả các tiêu đầu ở bất cứ ở tiêu cuá»™c hay phân cuá»™c nà o, Ä‘á»u không ai gá»i ông bằng ba tiếng «Tổng tiêu đầu» nhÆ° váºy. NhÆ°ng rồi Long Hình Bát Chưởng nhÆ° nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì nên quay nói vá»›i Thần Thủ Chiến Phi:
– Ta không muốn chèn ép ai cả. Hôn nay lão phu bỠqua cho Trang chủ một lần.
Rồi quay sang những ngÆ°á»i thuá»™c phe của lão nói:
– Các thiếu hiệp Äông, PhÆ°Æ¡ng, Công, Liá»…u tiêu đầu chúng ta Ä‘i thôi!
Thấy váºy các anh em Äông PhÆ°Æ¡ng thầm khen Long Hình Bát Chưởng có lòng đại Ä‘á»™ nhân đạo. Các anh hà o cÅ©ng từ từ nhÆ°á»ng ra má»™t lối Ä‘i.
Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh Ä‘i trÆ°á»›c rồi những ngÆ°á»i kia tiếp theo sau.
Ra đến hết cái sân rá»™ng, Äà m Minh la nhá»:
– Chúng ta hãy đi bên nà y!
Nói xong liá»n nhảy lên tÆ°á»ng rà o vượt ra ngoà i, Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp hai vị tiêu đầu cÅ©ng nhảy vút theo ra ...
Bên ngoà i Ä‘ang có nhiá»u ngá»±a chạy lui chạy tá»›i, nhÆ°ng trên mình ngá»±a không có ngÆ°á»i.
Chỉ có ba con ngá»±a có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi cho những con ngá»±a kia chạy tá»›i lui.
Ba ngÆ°á»i nà y là ba anh em của «Bắc Äẩu Thất Sát».
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không kịp suy nghÄ©, vá»™i và ng nhảy lên ngá»±a, theo Long Hình Bát Chưởng phóng Ä‘i nhÆ° bay ...
Cuá»™c đại há»™i ở Lãnh SÆ¡n Trang khai diá»…n trong sá»± rá»™n rịp vá»›i sá»± tham dá»± của những nhân váºt trá»ng yếu. Rồi đại há»™i nà y lại chấm dứt trong sá»± náo loạn vì những âm mÆ°u, những tranh chấp, ấp ủ, nuôi dưỡng trong lòng từ lâu.
Äại há»™i đã không có quyết định được gì. NhÆ°ng lại chấn Ä‘á»™ng võ lâm. Chấn Ä‘á»™ng vì những việc Ä‘á»™t diá»…n trong buổi cuá»™c đại há»™i.
Cuá»™c đánh cá chÆ°a có thắng bại. Cuá»™c tà n sát các tiêu đầu bởi ngÆ°á»i bịt mặt lại là đỠtà i nóng hổi, mà từ lâu đã được im lặng trong chốn võ lâm. GiỠđây, bởi cái «nóng hổi» ấy mà đang gây lại sóng gió trong võ lâm.
Còn những nghi vấn và xét lại toà n diện vấn đỠđó là m cho nhiá»u ngÆ°á»i suy nghÄ©, nhiá»u ngÆ°á»i phải đắn Ä‘o, phải hồ nghi ...
NhÆ°ng tất cả lại liên quan tá»›i má»™t ngÆ°á»i. Má»™t thiếu niên. Má»™t thiếu niên rất tầm thÆ°á»ng mà cÅ©ng rất không tầm thÆ°á»ng. Äó là má»™t chuyện rất lạ. Má»™t chuyện tháºt kỳ lạ trong võ lâm.
Thiếu niên nà y, là má»™t võ công tầm thÆ°á»ng hay là má»™t nhân váºt quan trá»ng cao thủ?
Thiếu niên nà y là má»™t nam nhi thÆ°á»ng tình hay là đệ tá» của má»™t danh môn, cao nhân nà o đó?
Thiếu niên nà y có bản tÃnh lÆ°Æ¡ng thiện, hiá»n hòa hay là thâm trầm âm hiểm?
Äó là những lá»i đồn đãi không dứt khoát trong giá»›i võ lâm. NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u chú ý đến ngÆ°á»i thiếu niên ấy vì ngÆ°á»i thiếu niên lại là Tổng thủ lãnh lục lâm của Giang Nam. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ngÆ°á»i thiếu niên đó là Bùi đại nhân. Và chÃnh ngÆ°á»i đó là Bùi KhÆ°Æ¡ng váºy.
Sau cuá»™c náo loạn, Ä‘á»™ng thủ ở Lãnh SÆ¡n Trang thì Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp liá»n quay vá» Phi Linh Bảo.
Hôm sau đã có mÆ°á»i tám đại hán, Ä‘em theo tiá»n bạc và châu báu, xin được gặp Bảo chủ.
Thì ra các phe đánh cá vẫn không quên cuộc đánh cá tại Lãnh Sơn Trang trong buổi đại hội.
Còn Long Hình Bát Chưởng thì đi vỠTrung Nguyên, mà không nghe thấy lão tỠlộ một sự chuẩn bị nà o cả.
Tuy nhiên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết rằng thế nà o cÅ©ng có má»™t ngà y, Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh và Thần Thủ Chiến Phi sẽ thanh toán nhau.
Và giang hồ đang hồi hộp, cùng chỠđợi cho cuộc thanh toán nà y, chắc sẽ vô cùng gây cấn.
NhÆ°ng còn má»™t sá»± việc nà y Ä‘ang là m cho má»i ngÆ°á»i chú ý. Và đang theo dõi từng phút, từng giây, từng bÆ°á»›c Ä‘i, để được am tÆ°á»ng.
Äó cÅ©ng là má»™t chuyện lạ nữa trong võ lâm.
Mà tất cả Ä‘á»u có liên quan đến chà ng thiếu niên «Bùi đại nhân» ...
Äã bÆ°á»›c và o tháng chÃn rồi, thế mà trá»i vẫn còn nóng bức. Nhất là và o những chiá»u, khi mặt trá»i vừa qua khá»i đỉnh đầu. Ãnh nắng gay gắt nhÆ° đốt cháy da ngÆ°á»i. ChÃnh vì váºy mà trong những lúc nà y, khách bá»™ hà nh vẫn tìm chá»— nghÄ© chân để tránh mệt nhá»c. Và những con Ä‘Æ°á»ng Ãt khách bá»™ hà nh thì lại cà ng không còn má»™t bóng nà o cả trong giá» nóng bức ấy.
Nhất là con Ä‘Æ°á»ng từ Kỳ Môn đến Huỳnh SÆ¡n.
Con Ä‘Æ°á»ng đất Ä‘á» nà y ngà y thÆ°á»ng đã vắng ngÆ°á»i Ä‘i qua lại, giá» nắng gắt nà y đáng lẽ lại không có ngÆ°á»i Ä‘i qua má»›i phải. NhÆ°ng trái lại rất đông ngÆ°á»i Ä‘i không quản ngại nắng gắt, mệt nhá»c.
Phần đông những ngÆ°á»i nà y có lẽ là giá»›i giang hồ võ lâm, vì trên lÆ°ng há» Ä‘á»u có mang kiếm, mang Ä‘ao. Tuy nhiên, cÅ©ng lại có má»™t số ngÆ°á»i Ä‘i bá»™ và má»™t số lại cưỡi ngá»±a hay lừa.
Mà tại sao là những ngÆ°á»i giang hồ lại cùng Ä‘i chung vá»›i nhau đông thế nà y?
Không lẽ trên Huỳnh SÆ¡n sắp có má»™t sá»± kiện gì lá»›n lao quan trá»ng của võ lâm chăng?
Có Ä‘iá»u, là số ngÆ°á»i nà y Ä‘i rất thong thả, vừa Ä‘i vừa trò chuyện, trông giống nhÆ° Ä‘i nhà n tản hay cùng nhau Ä‘i xem ca hát má»™t nÆ¡i nà o đó, chứ không phải Ä‘i dá»± má»™t sá»± kiện quan trá»ng.
Cà ng kỳ lạ hÆ¡n nữa, là má»™t đám ngÆ°á»i bán dạo Ä‘i theo sau đám ngÆ°á»i giang hồ võ lâm nà y. Há» có bán rượu uống, thịt ăn, cùng những món ăn khác và ngay cả già y dép cÅ©ng có bán.
Äoà n ngÆ°á»i có lúc Ä‘i lúc ngừng. NhÆ°ng cÅ©ng lâu lâu những ngÆ°á»i Ä‘i sau lại há»i phÃa trÆ°á»›c:
– Có tin tức gì chưa?
Ở phÃa trÆ°á»›c đám ngÆ°á»i nà y, chừng năm sáu trượng lại có sáu ngÆ°á»i Ä‘i cạnh nhau. Há» lúc nà o cÅ©ng giữ má»™t khoảng cách đối vá»›i đám ngÆ°á»i phÃa sau. Há» lâu lâu cÅ©ng lại há»i vá»›i nhau:
– Có tin tức gì chưa?
Tin tức? Tin tức gì mà phải là m cho bao nhiêu ngÆ°á»i phải bá» công ăn việc là m để Ä‘i tìm tin tức mãi thế?
Trong số sáu ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c gồm có:
Má»™t vị cao niên, thân hình to lá»›n, lá»±c lưỡng, mặc đồ mà u Ä‘á», Ä‘á»™i khăn Ä‘á», tháºt chói chang trong ánh nắng gắt. Ngồi trên con ngá»±a cÅ©ng mà u Ä‘á» nốt. NhÆ°ng con ngá»±a chỉ bÆ°á»›c cháºm rãi nên không thấy mệt nhá»c. NgÆ°á»i nà y lâu lâu lại cằn nhằn:
– Chán tháºt! Nháºn lãnh cái việc tháºt vô duyên.
NgÆ°á»i nà y bá»±c mình nên thỉnh thoảng lại Ä‘i lại phÃa sau để mua rượu uống nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u có ngÆ°á»i dà nh trả tiá»n cho ngÆ°á»i nà y. Cứ má»—i lần váºy là có ngÆ°á»i há»i:
– Bao lão đại! Có tin tức gì chưa?
– Tin tức cái khỉ khô! Ba bốn năm nữa chưa chắc đã có tin tức.
Äó là câu trả lá»i ngÆ°á»i nà y thÆ°á»ng đáp.
NgÆ°á»i áo Ä‘á» nà y cÅ©ng là nhân váºt hÆ¡i có tiếng tăm ở võ lâm. Ông ta là nhân váºt số hai ở trong Kim Kê Bang đó là Kê Quán Bao Hiếu Thiên.
NgÆ°á»i thứ hai là má»™t ngÆ°á»i dáng dấp nho sinh, tuổi chừng bốn mÆ°Æ¡i. Ông ta là m chấp sá»± ở Phi Linh Bảo. Ở trong Bảo, thì má»i ngÆ°á»i gá»i ông ta là Quản Nhị và rất được những ngÆ°á»i Ä‘i chung kÃnh trá»ng.
NgÆ°á»i thứ ba lại rất ốm. Thái Ä‘á»™ hÆ¡i ngạo nghá»…, thÆ°á»ng ngồi trên lÆ°ng con lừa, im lặng Ä‘i mà Ãt bao giá» chịu nói má»™t câu dà i. Con lừa lại cÅ©ng ốm nhÆ° chủ nhân nó. NgÆ°á»i nà y lại rất có tiếng tăm, là má»™t tiêu đầu ở trong Phi Long Tiêu Cuá»™c, tên là Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân. Ông ta tá»± nguyện Ä‘i theo Ä‘oà n ngÆ°á»i, vì ông ta rất thÃch thú vá»›i việc nà y.
NgÆ°á»i thứ tÆ° là Thiết Toán Bà n Vu Bình của Lãnh SÆ¡n Trang.
Thiết Toán Bà n Vu Bình lại còn dẫn theo má»™t thiếu niên chừng mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi, có lẽ là má»™t thÆ° đồng của Thần Thủ Chiến Phi.
Và ngÆ°á»i chót là má»™t ngÆ°á»i rất máºp. Suốt ngà y chỉ lo ăn và uống. Gặp ai cÅ©ng vui vẻ cÆ°á»i nói. NgÆ°á»i nà y tên là Hoà ng Äắc Cao, là má»™t thủ hạ thân tÃn của Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ông là Hoà ng máºp.
Năm ngÆ°á»i Ä‘á»u cao niên, cùng má»™t thiếu niên thà nh toán sáu ngÆ°á»i lúc nà o cÅ©ng Ä‘i trÆ°á»›c đám đông phÃa sau bốn năm trượng và khoảng cách nà y lúc nà o cÅ©ng được giữ nhÆ° váºy.
Rồi toán sáu ngÆ°á»i nà y lại theo sau ba ngÆ°á»i khác. Äó là Lãnh Cúc Song Má»™c và Bùi KhÆ°Æ¡ng. Ba ngÆ°á»i cách toán sáu ngÆ°á»i má»™t Ä‘oạn xa xa, chỉ tầm mắt nhìn.
Trong ba ngÆ°á»i nà y, Lãnh Cúc Song Má»™c vừa Ä‘i vừa nhìn cảnh trá»i cây lá.
Còn Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i vừa cầm quyển sách ra Ä‘á»c, Ä‘á»c được má»™t chốc lại cất và o trong túi.
Äã bốn tháng qua rồi ...
Bốn tháng trong cuộc hà nh trình của Bùi Khương kể từ lúc cùng đi với Lãnh Cúc Song Mộc ...
Chà ng cÅ©ng thÆ°á»ng vừa Ä‘i vừa Ä‘á»c để há»c và chà ng há»c bất cứ lúc nà o và ở nÆ¡i nà o trong bốn tháng qua.
Lúc ở khách sạn, Lãnh Cúc Song Má»™c cÅ©ng có thể truyá»n dạy võ công cho Bùi KhÆ°Æ¡ng ngay trong phòng trá». Còn lúc Ä‘i lại bắt Bùi KhÆ°Æ¡ng phải Ä‘á»c sách.
Há» không cho Bùi KhÆ°Æ¡ng thảnh thÆ¡i má»™t chút nà o. Mà Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng muốn ở không vì nếu rảnh rá»—i thì chà ng buồn nhá»› đến Äà m Tiểu Kỳ.
Có những đêm Bùi KhÆ°Æ¡ng không ngủ được lại nằm trằn trá»c suy nghÄ© má»™t mình là nên thắng hay nên bại? Vì nếu chà ng thắng thì Thần Thủ Chiến Phi sẽ tìm cách lấy cặp mắt của Äà m Tiểu Kỳ. NhÆ°ng chà ng lại rất ham muốn há»c há»i.
Chà ng không muốn bỠqua một thứ gì mà Lãnh Cúc Song Mộc dạy cho chà ng.
Lãnh Cúc Song Má»™c, Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u mặc kệ đám ngÆ°á»i Ä‘i sau vì cảm thấy đám ngÆ°á»i nà y cÅ©ng rất thÃch theo cả ba.
Hôm nay, hỠđi đến rặng núi Huỳnh Sơn.
Dãy núi nà y phong cảnh đẹp tháºt.
Lãnh Cúc Song Má»™c muốn tìm má»™t chá»— yên tÄ©nh trong dãy núi nà y để truyá»n cho Bùi KhÆ°Æ¡ng những món võ rất khó khăn. CÅ©ng vì váºy mà há» và o đây và đoà n ngÆ°á»i vẫn Ä‘i theo sau ...
Äoà n ngÆ°á»i vẫn theo ba ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c.
Kê Quán Bảo Hiểu Thiên, ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, phÃa sau đã thấy Lãnh Cúc Song Má»™c và Bùi KhÆ°Æ¡ng lên núi được mÆ°á»i mấy trượng, thì la lên:
– HỠlên núi rồi.
Quản Nhị than một tiếng rồi nói:
– Tiếc tháºt! Nếu chúng ta cùng kéo lên núi thì chắc sẽ phá hÆ° cái cảnh đẹp ở trên đó ngay.
Thiết Toán Bà n Vũ Bình đáp:
– Cần gì lên hết. Chỉ để và i ba ngÆ°á»i, lên theo há», còn bao nhiêu thì ở lại đây chỠđợi.
Quản Nhị mừng nói:
– Äúng rồi! Bây giỠđể cho ai lên váºy?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên nói ngay:
– Tôi chịu ngồi đây uống rượu mà chá»!
Thiết Toán Bà n VÅ© Bình cÆ°á»i nói:
– Trong bá»n chúng ta đây, chỉ có Bao huynh và Giả huynh là khinh công hÆ¡n cả. Thì phải phiá»n hai vị huynh Ä‘Ã i lên núi má»™t lần.
Kê Quán Bao Hiểu Thiên tuy trong lòng thÃch thú việc nà y, nhÆ°ng vẫn giả bá»™ nói:
– Nếu váºy tôi chắc phải ráng chạy lên thôi!
Bỗng nghe Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân nói:
– Tôi không đi mà cũng không ai chịu đi cả.
Nhìn năm ngÆ°á»i kia Giả Bân tiếp:
– Không lẽ hỠở luôn trên núi sao?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên đáp:
– Äúng! Há» thế nà o cÅ©ng có ngà y phải xuống núi ...
Kê Quán Bao Hiểu Thiên ngáºp ngừng má»™t chốc rồi đáp:
– NhÆ°ng hỠđâu có thÃch mình Ä‘i theo. Há» có thể trốn Ä‘i thì sao?
Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân cÆ°á»i lá»›n:
– Nếu há» không muốn mình Ä‘i theo há», thì hỠđã trốn Ä‘i từ lúc nà o rồi. Vì đã lâu há» không tránh chúng ta, không lẽ đến hôm nay há» lại bá» Ä‘i sao?
Thiết Toán Bà n Vũ Bình tán đồng:
– Giả huynh nói có lý lắm! Còn Hoà ng Máºp thì chẳng nói năng gì cả chỉ cÆ°á»i thôi và quay qua quay lại thì đã thấy Hoà ng Máºp ngồi dÆ°á»›i gốc cây vừa ăn vừa uống rồi.
Mấy ngÆ°á»i nà y đã đồng ý vá»›i Giả Bân là không cần lên núi chỉ chá» tại đây.
Thế là há» lại Ä‘i ra phÃa sau tìm rượu thịt để ăn uống dÆ°á»›i những gốc cây đầy bóng mát. Chỉ trong chốc lát, nÆ¡i chân núi nà y đã thà nh má»™t cái chợ nho nhá».
Mặt trá»i nghiêng dần ... nghiêng dần ... rồi sắp chui vá» phÃa rặng núi ở phÆ°Æ¡ng tây thì cái chợ nho nhá» nà y cà ng đông hÆ¡n.
Cứ năm ngÆ°á»i, ba ngÆ°á»i, ngồi tạo thà nh má»™t nhóm ăn uống rất vui vẻ.
Nhưng một ngà y.
Hai ngà y.
Rồi ba ngà y đi, vẫn chưa thấy Lãnh Cúc Song Mộc và Bùi Khương xuống núi ...
Huỳnh SÆ¡n là dãy núi có rất nhiá»u phong cách tuyệt đẹp. Vì là má»™t dãy núi đẹp ấy mà từ xÆ°a đến nay, đã có biết bao nhiêu nhà há»a sÄ© đến đây để ghi lại nét tuyệt vá»i của thiên nhiên. Biết bao nhiêu thi sÄ© đến đây để cảm tác Ä‘á» thÆ¡ để xây lâu Ä‘Ã i cho văn chÆ°Æ¡ng.
Cảnh trà nÆ¡i đây đẹp tuyệt diệu. Äẹp từng tảng đá, bụi tùng. Äẹp từng dòng suối, đồi non. Và cÅ©ng đẹp từng áng mây vắt vẻo trôi qua.
Äã bÆ°á»›c chân đến nÆ¡i đây, không ai không thể cảm giác lặng ngÆ°á»i chiêm ngưỡng trÆ°á»›c thiên nhiên tuyệt vá»i ấy được.
Lãnh Cúc Song Mộc và Bùi Khương cũng thế.
Bùi Khương đã thấy lòng thơ thới hân hoan ngay từ cái bước chân đầu tiên chà ng đặt chân đến Huỳnh Sơn nà y.
Tất cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng nhìn quanh, để cho mắt thấy tai nghe tiếng nói của thiên nhiên, nét đẹp khó tả ấy mà lòng rá»™n rã đón nháºn.
Lãnh Hà n Trúc cặp mắt nhìn xuống phÃa chân núi rồi nói:
– Äám ngÆ°á»i kia sao không lên trên núi nhỉ?
Lãnh Khô Má»™c cÆ°á»i đáp:
– Chắc hỠnhững tưởng chúng ta sẽ theo lối cũ xuống, nên hỠngồi dưới chân núi mà đợi ...
Lão ngừng lại cÆ°á»i đắc ý rồi tiếp:
– Ha! Ha! Tại sao chúng ta lại không trèo qua Thiết Bà n Äầu và TÃn Chỉ Phong, hai ngá»n núi ấy rồi xuống mé bên kia, cho đám ngÆ°á»i nà y chá» mãi cho bõ ghét ...
Lãnh Hà n Trúc cÅ©ng báºt cÆ°á»i lá»›n:
– Ha! Ha! Hay quá! Hay quá!
Mà hai lão quái Lãnh Cúc Song Má»™c nà y khi đã quyết định Ä‘iá»u gì rồi thì không khi nà o chịu thay đổi.
Rồi vì thế mà cả ba lại trèo qua hai ngá»n núi đã dá»± định.
Khi vừa trèo lên Chỉ TÃn Phong, Lãnh Cúc Song Má»™c hai lão, vừa dạy cho Bùi KhÆ°Æ¡ng phÆ°Æ¡ng thức khinh công.
Việc trèo lên ngá»n núi quá dốc quá gồ ghá», đối vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng thì tháºt là khó và mệt nhá»c vô cùng. NhÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn vui vẻ, nhất là cÆ¡ há»™i há»c và thá»±c hà nh ngay phÆ°Æ¡ng pháp khinh công nên đã là m cho chà ng quên mệt nhá»c và còn thấy thÃch thú nữa.
Lãnh Hà n Trúc thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng há»c cách khinh công nên lại nói:
– Lên tá»›i TÃn Chỉ Phong, thiếu hiệp còn phải há»c cấp kỳ thêm má»™t chưởng pháp nữa. Hừ! chÆ°a chắc gì đã há»c kịp đâu đấy nhé!
Bùi KhÆ°Æ¡ng đã bao ngà y cùng hà nh trình cùng sống vá»›i Lãnh Cúc Song Má»™c nên chà ng đã quen vá»›i thái Ä‘á»™ và ngôn ngữ của há» rồi. Nên sá»± lạnh nhạt của hai lão quái nà y chà ng không để ý nữa. Vì thế chà ng vẫn vui vẻ gáºt đầu.
Cả ba tiếp tục trèo núi. Có lúc lại ngừng chân ngắm cảnh và nghỉ mệt. Cho đến khi mặt trá»i đã chui và o rặng núi phÃa tây thì tối đến nhanh và phủ má»i váºt ...
Trá»i tối rồi.
Bá»—ng Lãnh Cúc Song Má»™c mặt đầy vẻ kinh ngạc khi dõi mặt trông vá» phÃa trÆ°á»›c ...
Lãnh Khô Má»™c cÅ©ng Ä‘ang nhìn vá» phÃa nÆ¡i đó vừa há»i:
– Có phải ánh sáng đèn không?
Lãnh Hà n Trúc gáºt đầu đáp:
– Äúng rồi! Äèn sáng đó!
Ở nÆ¡i đỉnh nÆ¡i núi mà có đèn sáng thì quả tháºt là hết sức kỳ dị. ChÃnh vì thế mà Lãnh Cúc Song Má»™c liá»n tức tốc giở khinh công cất mình lao Ä‘i nhÆ° hai vệt khói nhắm hÆ°á»›ng có ánh sáng đèn và để lại Bùi KhÆ°Æ¡ng ngồi má»™t mình.
Bùi KhÆ°Æ¡ng không tà i nà o Ä‘uổi kịp nên vẫn ngồi trên tảng đá nghỉ ngÆ¡i. Gió thổi mạnh, cuốn hÆ¡i lạnh, là m Bùi KhÆ°Æ¡ng phải rùng mình. Chà ng thu ngÆ°á»i qua má»™t bên tảng đá.
Bá»—ng. Bùi KhÆ°Æ¡ng phát giác tảng đá Ä‘ang ngồi hình nhÆ° bị nhúc nhÃch. Bùi KhÆ°Æ¡ng cẩn tháºn nhảy xuống để xem xét. Chà ng lại phát giác có chút ánh sáng ở phÃa dÆ°á»›i tảng đá. Hình nhÆ° khe hở ở dÆ°á»›i tảng đá và ánh sáng phát ra từ khe hở đó. Bùi KhÆ°Æ¡ng hÆ¡i suy nghÄ© má»™t thoáng, rồi dùng tay thỠđẩy tảng đá.
Chà ng đẩy mạnh, đẩy mạnh ... quả nhiên tảng đá từ từ di động theo sức đẩy của chà ng.
Một chút ánh sáng đã chiếu ra ngoà i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng ra sức đẩy mạnh hÆ¡n nữa thì tảng đá được đẩy dạt ra má»™t bên, để lá»™ má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm nÆ¡i đó.
Trá»i đã tối lắm rồi.
Lãnh Cúc Song Mộc vẫn chưa trở lại.
Bùi KhÆ°Æ¡ng rất hồi há»™p. Chà ng đứng yên ở lối và o ấy của má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm mà chÆ°a biết phải hà nh Ä‘á»™ng ra sao?
Bá»—ng nhiên, có má»™t tiếng la thảm thiết từ trong Ä‘Æ°á»ng hầm bà máºt nà y truyá»n ra. Tiếng la rất nhá» nhÆ°ng cÅ©ng giống nhÆ° mÅ©i kim nhá»n đâm và o tim Bùi KhÆ°Æ¡ng váºy. Chà ng nắm chặt song quyá»n. Hai bà n tay thấm đầy mồ hôi lạnh từ lúc nà o rồi.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa sợ vừa kinh ngạc, nhất là tiếng la nghe hÆ¡i quen quen đối vá»›i chà ng mà chà ng không nhá»› được là tiếng của ai. Bùi KhÆ°Æ¡ng nghiến răng lại, rồi nhảy đại xuống Ä‘Æ°á»ng hầm.
Bùi KhÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu niên kỳ dị và can đảm. ThÆ°á»ng hay là m những chuyện mà ngÆ°á»i ta không dám là m. Chịu Ä‘á»±ng những Ä‘au khổ mà ngÆ°á»i khác không dám chịu.
Hai chân Bùi KhÆ°Æ¡ng chạm phải má»™t tảng đá ở lối Ä‘i dÆ°á»›i hầm. Chà ng chống hai tay đứng lên. NhÆ°ng tay chà ng chạm và o má»™t váºt gì vừa lạnh vừa khô.
Chà ng nhìn lại thì chẳng phải đá mà là một bà n tay, một bà n tay khô cứng từ lâu.
Bùi Khương phải rùng mình nhảy lên hốt hoảng, mắt nhìn xuống chỗ đã chống tay ...
DÆ°á»›i ánh sáng lá» má», trên chá»— đất mà u Ä‘en lại có má»™t bà n tay mà u tro nữa.
Ở bên cạnh cái bà n tay nà y là một hộp mà u đen nhánh và lại có thêm ba bốn bà n tay nữa nằm bên hông cái hộp ấy. Những bà n tay ấy đã khô cứng rồi.
Bùi Khương ơn ớn rồi không nhịn được nữa phải nôn ói ra ...
Rồi chà ng nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, thì thấy con Ä‘Æ°á»ng hầm nhá» hẹp chạy sâu và o ...
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n bÆ°á»›c lần theo con Ä‘Æ°á»ng hầm.
Äi má»™t Ä‘oạn, chà ng nhìn thấy má»™t cây đã gãy là m đôi, má»™t khúc bỠở phÃa trái, còn má»™t khúc bỠở phÃa xa bên phải.
BÆ°á»›c thêm mấy bÆ°á»›c nữa, thì có má»™t nắm tóc và má»™t miếng vải nhá». Có lẽ bị cắt ra từ má»™t cái áo nà o đó. NghÄ©a là từ ngoà i và o đến đây, đã có nhiá»u bà n tay, tóc, áo vải, kiếm gãy rải rác đã là m cho Bùi KhÆ°Æ¡ng phải hồi há»™p lo sợ.
Bùi KhÆ°Æ¡ng định tiến và o. Bá»—ng ánh đèn lu Ä‘i và tắt hẳn. Bóng tối láºp tức trà n và o con Ä‘Æ°á»ng hầm, nên bất ngá» Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải thối lui mấy bÆ°á»›c.
Nhưng tiếng la thảm thiết kia lại vang lên nữa.
Bùi Khương thầm nghĩ:
“Mình và o đây không có ác ý chắc ngÆ°á»i ta cÅ©ng không có ác ý gì vá»›i mình.â€.
Chà ng nghÄ© váºy nên lại tiến lên từng bÆ°á»›c má»™t.
Bá»—ng ngá»n đèn phá»±t cháy lại nhÆ°ng không sáng bằng lúc nãy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn thấy bóng ngÆ°á»i kia vẫn không nhúc nhÃch mặt hÆ°á»›ng và o ánh đèn.
“Tiếng la, có phải xuất phát, từ ngÆ°á»i nà y không?†Bùi KhÆ°Æ¡ng thầm há»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng vẫn không thấy cá» Ä‘á»™ng nên chà ng lại tá»± há»i tiếp:
“Hay là ngÆ°á»i nà y đã chết rồi!â€.
Bùi Khương tiến nhanh lên. Chà ng bước và o hang đá ...
Chà ng thấy bóng ngÆ°á»i đó ngồi quay lÆ°ng ra và đang mặc chiếc áo tang tóc tháºt dà i và đen mịn.
Äá»™t nhiên, ngÆ°á»i ná» quay mặt ra. Má»™t khuôn mặt đầy Ä‘au khổ, bi ai, mà rất quen thuá»™c vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng và lúc ấy chà ng nghe nhÆ° bị sét đánh ngang tai. Toà n thân chà ng bá»—ng đứng chết cứng, sững sá» và kinh ngạc.
Cùng trong một lúc, các thứ tình cảm, vừa sợ, vừa lo vừa mừng ... đã là m cho Bùi Khương đứng khựng chôn chân một chỗ.
Khuôn mặt vừa hiện ra đó vừa xanh xao, vừa bi ai và quen thuộc đối với Bùi Khương như một tiếng sét đánh trúng và o tâm hồn chà ng là m tim chà ng nhói lên.
Bùi KhÆ°Æ¡ng qua má»™t lúc xúc Ä‘á»™ng, chà ng cất giá»ng run run:
– Cô cô ... Mẫu cô cô!
Dù cho nằm mÆ¡ nữa Ä‘i nữa Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể ngá» ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trong cái hang bà máºt kia là Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Lúc đó, Lãnh Nguyệt Tiên Tá», phát giác có ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng, liá»n quay lại và sá»± kinh ngạc của Lãnh Nguyệt Tiên Tá» cÅ©ng không kém Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bà ta phải la lên:
– Khương nhi ... đó sao?
Bùi KhÆ°Æ¡ng định chạy và o, nhÆ°ng đã phải ngừng lại vì chà ng đã thấy ngoà i Lãnh Nguyệt Tiên Tá», còn có hai ngÆ°á»i nữa Ä‘ang ngồi đối diện nhau.
NgÆ°á»i ngồi bên trái mặt trắng xanh, trán đầy mồ hôi, tóc xõa lù bù, áo cÅ©ng nhăn dÆ¡, cặp mắt long lanh Ä‘ang ngó ngay đối phÆ°Æ¡ng, chưởng của đôi bên Ä‘ang giao nhau và hai chưởng kia lại Ä‘ang chặt má»™t lưỡi kiếm. MÅ©i kiếm chỉ cách ngÆ°á»i ấy chừng má»™t tấc. Thân hình lại bị lún xuống đất có hÆ¡n ná»a thÆ°á»›c.
Mặc dù có Bùi KhÆ°Æ¡ng tiến và o nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y vẫn ngồi yên nhÆ° pho tượng. NgÆ°á»i đó chÃnh là kỳ nhân của võ lâm là Thiên Thủ ThÆ° Sinh.
Bên phải cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang có những hà nh Ä‘á»™ng tác nhÆ° ngÆ°á»i kia và mÅ©i kiếm cÅ©ng cách ngÆ°á»i nà y gần má»™t tấc. Và ngÆ°á»i nà y cÅ©ng là Thiên Thủ ThÆ° Sinh má»™t kỳ nhân của võ lâm.
Hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau, há»… bên nà o yếu má»™t chút sẽ bị mÅ©i kiếm đâm và o ngá»±c tức thì. Vì há» Ä‘ang đấu ná»™i công vá»›i nhau. Mà dùng cách nà y để đấu thì phải có ngÆ°á»i chết, ngÆ°á»i kia má»›i thôi. Hay là hai bên cùng lượt thâu chưởng lá»±c vá», mà há»… có má»™t chút sÆ¡ hở là mÅ©i kiếm đâm liá»n. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u hoà n toà n giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c. Chỉ có anh em sinh đôi má»›i giống nhau nhÆ° váºy. NhÆ°ng nếu là anh em sao lại thù nhau đến Ä‘á»™ phải quyết liá»u đến thế?
Bùi KhÆ°Æ¡ng không hiểu được nên quay nhìn vá» Lãnh Nguyệt Tiên Tá».
Chà ng lại phải giáºt mình, vì chà ng thấy trên áo của Ngãi Thanh có đâm nhiá»u cây kim, mà máu Ä‘ang rỉ chung quanh má»—i cây kim.
Bùi KhÆ°Æ¡ng không hiểu nổi những nhân váºt nà y, Ä‘ang là m gì?
Lãnh Nguyệt Tiên Tá» nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng bằng ánh mắt bi ai rồi quay nhìn phÃa hai ngÆ°á»i kia. Bà ta rất quan tâm đến hai ngÆ°á»i nà y, có lẽ bà và hai ngÆ°á»i nà y rất có liên hệ vá»›i nhau.
Lúc đó hai ngÆ°á»i ngồi đối diện mà sắc mặt biến đổi liá»n liá»n. Rồi mÅ©i kiếm đẩy tá»›i chạm và o ngÆ°á»i bên trái.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá» trá»™m mắt nhìn ngÆ°á»i bên trái mặt đầy vẻ kinh mạng lo sợ. Thân hình bà ta hÆ¡i rung Ä‘á»™ng.
Bùi Khương nghĩ thầm:
“Tại sao bà ta không chịu và o giúp ngÆ°á»i bên trái.
Chỉ cần bà ta đánh nhẹ má»™t cái thì ngÆ°á»i bên phải sẽ chết liá»n.â€.
Chà ng cÅ©ng hiểu được là bất cứ ngÆ°á»i nà o trong hai ngÆ°á»i cÅ©ng không đỡ nổi sá»± tấn công của kẻ thứ ba.
NhÆ°ng trong hai ngÆ°á»i chà ng không biết ai đã Ä‘iểm và o cái huyệt câm Ä‘iếc của chà ng. NhÆ°ng chà ng nghÄ© váºy là muốn giúp Ngãi Thanh.
Lúc nà y mÅ©i kiếm lại nghiêng đâm và o áo ngÆ°á»i bên phải. Sắc mặt ngÆ°á»i bên trái đã bình tÄ©nh lại và đến lượt ngÆ°á»i bên phải có vẻ sợ sệt lo âu.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thở nhẹ má»™t cái nhÆ° nhẹ lo, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ của Lãnh Nguyệt Tiên Tá» Ngãi Thanh vẫn không thay đổi. Nà ng lo lắng cho ngÆ°á»i bên phải cÅ©ng giống nhÆ° nà ng đã lo lắng cho ngÆ°á»i bên trái váºy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n ngồi yên má»™t chá»—, chà ng không hiểu nổi những mối liên hệ phức tạp giữa ba ngÆ°á»i nà y. Má»™t sá»± liên hệ hình nhÆ° cả tình, thù ân oán là phải?
Cuá»™c đấu sống chết, nhÆ° là phải tiếp diá»…n vÄ©nh viá»…n không cách gì ngÆ°ng được nếu há» không cùng tá»± ngÆ°ng. Không khà tháºt là nặng ná» Ä‘ang đè nặng và là m cho cái hang đầy thạch nhÅ© nà y thêm quái dị và nghẹt thở.
Bá»—ng có tiếng từ xa vá»ng xuống.
– Bùi Khương, thiếu hiệp ở đâu?
Tiếng kêu tuy nhá», nhÆ°ng rất rõ rà ng.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá» Ngãi Thanh, biết ngay tiếng kêu đó được xuất phát từ má»™t cao thủ võ lâm có má»™t ná»™i lá»±c rất hùng háºu. Ngãi Thanh liá»n há»i Bùi KhÆ°Æ¡ng:
– Ai váºy?
Bùi Khương đáp:
– NgÆ°á»i cùng lên núi vá»›i KhÆ°Æ¡ng nhi!
Lúc nà y trông khuôn mặt bà ta cà ng trắng nhợt hơn, bà ta nói:
– HỠđã phát giác cái hang đá nà y chưa?
Bùi Khương đáp:
– Có lẽ ...
Ngãi Thanh từ từ đứng dáºy. Thân hình đầy kim thép rung rinh tháºt khủng khiếp.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đứng lên theo há»i:
– Cô cô có sao không?
Và chà ng định dùng tay đỡ bà ta. Nhưng bà ta đã ngồi xuống nói:
– Äi ra bảo hỠđừng và o!
Bùi KhÆ°Æ¡ng láºp tức chạy trở ra. Chà ng không cần há»i lý do. Vì chà ng sẽ là m bất cứ Ä‘iá»u gì mà bà ta bảo.
Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, Ngãi Thanh nhìn hai ngÆ°á»i kia má»™t cách tuyệt vá»ng. Bà ta nhìn những vết máu và những cây kim thép trên thân thể bà ta. Những cây kim nà y là bà ta tá»± đâm và o ngÆ°á»i vá»›i mục Ä‘Ãch cản trở hai ngÆ°á»i kia đấu sống chết.
NhÆ°ng cái hà nh Ä‘á»™ng hy sinh khủng khiếp ấy vẫn không ngăn cản được má»™t mảy may nà o cho sá»± quyết đấu của hai ngÆ°á»i. Và sá»± Ä‘au khổ trên thân thể bà ta cÅ©ng không giảm Ä‘i sá»± Ä‘au khổ của tâm hồn bà ta được. NhÆ°ng bà ta cÅ©ng biết cuá»™c Ä‘á»i Ä‘au khổ và sá»± nan giải giữa tình, thù, ân oán, của bà ta có lẽ sẽ được giải quyết hôm nay. Bà ta miên man trong ý nghÄ© tuyệt vá»ng ...
Còn Bùi KhÆ°Æ¡ng chạy hết sức, nên chỉ trong nháy mắt chà ng đã đến ngay cá»a Ä‘Æ°á»ng hầm. Chà ng vá»™i và ng nhảy lên, nhÆ°ng vừa tá»›i miệng hầm thì đã nghe có má»™t bà n tay lạnh ngắt nắm chặt và o mạch môn chà ng rồi. Bùi KhÆ°Æ¡ng la lên:
– Tại hạ đây mà !
Bà n tay lạnh đã buông ra và chà ng vừa đứng vững thì trước mặt đã có Lãnh Cúc Song Mộc đứng lù lù rồi.
– Thiếu hiệp Ä‘i đâu váºy? Có gặp gì không?
Giá»ng nói của Lãnh Cúc Song Má»™c có vẻ lo lắng cho chà ng nên chà ng liá»n kể rõ má»i sá»± và năn nỉ hai lão quái đừng xuống hang.
Chà ng không biết nói dối, cÅ©ng không biết dùng thủ Ä‘oạn để đạt mục Ä‘Ãch.
Chà ng chỉ biết nói tháºt và thà nh tháºt yêu cầu.
Lãnh Cúc Song Mộc cà ng nghe cà ng ngạc nhiên.
– Ai mà dám tin! Ai mà dám tin?
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe váºy liá»n nói:
– Không tin cái gì? Tại hạ nói hoà n toà n đúng sá»± tháºt mà !
Lãnh Hà n Trúc cÆ°á»i nói:
– Ai dám tin má»™t thiếu niên không biết võ công là ngÆ°á»i nổi danh trong thiên hạ, chỉ trong vòng má»™t năm. Có ai dám tin thiếu niên nà y lại có liên hệ máºt thiết vá»›i Long Hình Bát Chưởng, Lãnh Nguyệt Tiên Tá», Thiên Thủ ThÆ° Sinh và Kim Äồng Ngá»c Nữ?
Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng thông cảm nói:
– Váºy mà tại hạ những tưởng nhị vị tiá»n bối không tin những lá»i tại hạ nói.
Lãnh Khô Mộc nói:
– Thiếu hiệp muốn xuống dưới nữa thì cứ xuống, chúng tôi chỠthiếu hiệp ở đây.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»™i gáºt đầu và nhảy xuống con Ä‘Æ°á»ng hầm ngay.
Lãnh Khô Mộc lắc đầu nói:
– Y lúc nà o cũng hay lo chuyện dùm cho kẻ khác.
Lãnh Hà n Trúc nói:
– Không ngỠcó hai «Thiên Thủ Thư Sinh». Thảo nà o, nghe nói Thiên Thủ Thư Sinh hà nh tung không nhất định. Hôm nay là m một chuyện tốt ở Giang Nam, mai đã là m một việc ác ở Hà Bắc.
Lãnh Khô Mộc than dà i, nói:
– Giang hồ hay đồn đại những chuyện quá đáng, còn sá»± tháºt thì ... Ãt ai biết đến ... tá»· nhÆ° ...
Lãnh Hà n Trúc xen lá»i tiếp:
– Tỷ như huynh đệ chúng ta phải không?
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, cùng cất tiếng cÆ°á»i vang vang ...
hết: H?i 16, xem tiếp: H?i 17