Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 04-06-2008, 08:15 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
H?i 15

Cuá»™c Náo Loạn Kết Thúc Äại Há»™i




Từ lúc Bùi KhÆ°Æ¡ng rá»i đại sảnh Lãnh SÆ¡n Trang thì má»i sá»± kiện Ä‘á»u biến đổi.
Tại đại sảnh thì quần hào nháo nháo đánh cá má»™t cách thật gay cấn giữa các nhân vật được xem là quan trá»ng nhất trong buổi đại há»™i hôm nay.
Trong lúc đó thì Bùi Khương vẫn bình thản sánh bước cùng Lãnh Cúc Song Mộc để tìm một địa điểm thuận tiện để giải quyết oán thù giữa đôi bên.
Cả ba đi bên cánh rừng trúc mà đêm trước đã xảy ra sự rắc rối đêm ấy.
Bùi Khương chợt đứng lại, nhìn quanh rồi nói:
– Chúng ta Ä‘á»™ng thủ nÆ¡i đây! Nhị lão tiá»n bối có bằng lòng không?
Lãnh Khô Mộc gật đầu đáp:
– Nơi đây tốt lắm!
Thế là cả ba cùng dừng chân, rồi quay nhìn nhau chuẩn bị.
Bùi Khương vẫn đứng thản nhiên nói:
– Bây giá» nhị vị lão tiá»n bối cứ việc Ä‘á»™ng thủ Ä‘i.
Lãnh Khô Mộc quay nói với Lãnh Hàn Trúc:
– Lão đệ hãy lên trước đi!
Lãnh Hàn Trúc mặc dầu không khứng chịu, nhưng đành phải nói:
– Äược! Äệ lên trÆ°á»›c đây!
Nói xong Lãnh Hàn Trúc từ từ đi đến trước mặt Bùi Khương đứng lại nhìn chàng mà chưa động thủ.
Bùi Khương lên tiếng nói:
– Xin má»i lão tiá»n bối!
NhÆ°ng giỠđây, Lãnh Hàn Trúc hoàn toàn không muốn Ä‘á»™ng thủ nữa nên chậm chạp há»i:
– Sao thiếu hiệp không ra tay đi?
Bùi Khương đáp:
– Äó là vì nhị lão tiá»n bối khiêu chiến vá»›i tại hạ, tại hạ phải nhÆ°á»ng cho tiá»n bối ra tay trÆ°á»›c.
Lãnh Hàn Trúc gật đầu nói:
– Thôi được! Äể lão ra tay trÆ°á»›c vậy!
Nói xong, Lãnh Hàn Trúc bước lên một bước, hữu chưởng vung lên nhằm Bùi Khương đánh tới. Chưởng này, Lãnh Hàn Trúc tuy đánh ra nhưng rất yếu và chậm không nhắm vào huyệt đạo nào Bùi Khương cả.
Bùi Khương hơi ngạc nhiên, nhưng cũng đưa hai tay lên đỡ.
Lãnh Hàn Trúc lại thu chưởng ấy vỠrồi lại vung chưởng kia lên lại đánh tới.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lùi lại đánh ra má»™t quyá»n.
Lãnh Hàn Trúc chỉ cần hất nhẹ má»™t cái là đúng ngay mạch môn huyệt của Bùi KhÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng lúc đó, lão buôn tay ra rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i ngay đến trÆ°á»›c mặt Lãnh Khô Má»™c, giá»ng nói chán nản:
– Lão huynh muốn trả thù thì lão huynh hãy động thủ đi. Ngu đệ này mệt quá, không đủ sức rồi.
Lãnh Khô Mộc nói:
– Äược! Äể lão huynh Ä‘á»™ng thủ!
Lão cÅ©ng liá»n bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng và hình nhÆ° không có ý định Ä‘á»™ng thủ nữa. NhÆ°ng lão ta cÅ©ng nói:
– Lão ra tay đây.
Nói xong Lãnh Khô Má»™c dùng má»™t chưởng nhằm đánh xuống ngÆ°á»i Bùi KhÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng má»›i ná»­a chừng Lãnh Khô Má»™c bá»—ng kéo tay vá» lắc đầu nói:
– Không được! Không được! Huynh đệ lão thà giết hết những ngÆ°á»i sÆ¡n trang này, song không thể đụng đến những ngÆ°á»i không biết võ công nhÆ° thiếu hiệp.
Rồi lão quay vỠLãnh Hàn Trúc tiếp:
– Có phải thế không Hàn Trúc?
Lãnh Hàn Trúc gật đầu đáp ngay:
– Phải rồi! Phải rồi!
Nhưng Lãnh Khô Mộc lại nói với Bùi Khương:
– Cái thù vẫn phải trả, mà thiếu hiệp lại không biết võ công thì chuyện khác cũng phải biết?
Bùi Khương không đáp mà chỉ gật đầu:
Lãnh Khô Mộc nhìn chàng một lúc nữa rồi nói:
– Bây giá», thiếu hiệp hãy tùy ý chá»n lá»±a má»™t thứ gì để đấu vá»›i nhau ...
Lão ta lại tiếp:
– Tá»· dụ nhÆ° đánh đòn, đánh cá», hay thi văn, há»a ... thứ nào cÅ©ng được cả.
Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ biết cúi đầu suy nghÄ©. Chàng cảm thấy ngoài chuyện không biết võ công, còn các thứ khác hoàn toàn không biết nốt. Vì lúc còn ở Phi Long Tiêu Cuá»™c, tuy có há»c hành, nhÆ°ng sá»± hiểu biết vá» văn chÆ°Æ¡ng làm gì chàng có được. Còn vá» cầm, kỳ, thi, há»a thì chàng càng không hiểu má»™t tí gì. Rồi sau đó chàng rá»i khá»i Phi Long Tiêu Cuá»™c thì dấn chân vào những biến chuyển liên tục và chàng vẫn không há»c thêm má»™t tí gì vá» những môn võ công ấy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng càng suy nghÄ© càng thấy Ä‘au khổ. Äau khổ vì thấy mình quá vô dụng, không biết được má»™t chút gì. Lúc đó sá»± Ä‘au khổ dâng đầy. NÆ°á»›c mắt Bùi KhÆ°Æ¡ng mấy lần tuôn trào ra song chàng cố cắn răng kiá»m chế rồi giá»ng thật buồn, chàng nói:
– Không giấu gì nhị lão tiá»n bối thật tình tại hạ ... thật tình ...
Chàng vẫn cứ ấp úng mãi lên Lãnh Khô Má»™c liá»n há»i:
– Không lẽ ... cái gì cũng không biết hết?
Bùi Khương lại chua chát gật đầu ...
TrÆ°á»›c cảnh ngá»™ của chàng lúc này hai lão Khô Má»™c và Hàn Trúc Ä‘á»u sinh lòng tá»™i nghiệp cho Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Vì hai lão ấy đã nghĩ rằng:
“Má»™t thiếu niên đã bị đủ má»i thứ bất hạnh nhÆ° vậy mà vẫn không má»™t lá»i oán trách ai thật đáng là khâm phục vậy.â€.
Lúc ấy, Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ còn ngá»­a mặt nhìn bầu trá»i mênh mông mà nghe cay đắng lên đầy.
Lúc đó, giữa ba ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° không còn thù hận nữa. Niá»m cảm thông của những con ngÆ°á»i dù già hay trẻ cÅ©ng có má»™t tình cảm đặc biệt, thứ tình cảm mang đầy ý nghÄ©a thật siêu thoát.
Những ý nghÄ© há» gặp nhau. TÆ° tưởng há» gần vá»›i nhau, để mặc thá»i gian trôi qua ... trôi qua ...
Bỗng nhiên ...
Lãnh Hàn Trúc nhÆ° chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u gì. Khuôn mặt lạnh muôn thuở lão trở lại rạng rỡ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i hÆ¡n bao giá» hết. Có lẽ lão nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì đắc ý.
Lãnh Khô Má»™c nhận thấy Ä‘iá»u ấy nên ngạc nhiên há»i Lãnh Hàn Trúc:
– Hiá»n lão đệ có Ä‘iá»u gì đáng mừng vậy?
Lãnh Hàn Trúc đáp lá»i Lãnh Khô Má»™c ngay:
– Lão huynh này, hiện giỠhai anh em chúng ta không thể đấu với cậu ta bằng võ công, nhưng cũng không thể tha thứ được. Mà cậu lại không biết thứ gì cả phải không lão huynh?
Lãnh Khô Má»™c liá»n đáp lại:
– Lão huynh cũng đã hiểu như vậy rồi, có gì đáng mừng đâu?
Lãnh Hàn Trúc nói:
– Äệ đã nghÄ© ra má»™t cách rồi!
Lãnh Khô Mộc còn đang chú ý nghe xem Lãnh Hàn Trúc sẽ nói gì thì Lãnh Hàn Trúc lại đi lại chỗ Bùi Khương, vỗ nhẹ vào vai chàng ta nói:
– Thiếu hiệp còn trẻ mà lại rất thật thà, chắc thiếu hiệp không biết nói dối?
Bùi Khương đáp:
– Tại hạ không bao giỠnói dối.
Lãnh Hàn Trúc lại cÆ°á»i xì xòa:
– Nếu thiếu hiệp thật tình cái gì cũng không biết hết. Vậy bây giỠchúng tôi đánh cá thiếu hiệp một chuyện khác. Nếu thiếu hiệp thua, thì thiếu hiệp phải xin lỗi chúng tôi giùm sư phụ của thiếu hiệp.
Bùi KhÆ°Æ¡ng chÆ°a trả lá»i thì Lãnh Hàn Trúc nói tiếp:
– Hai anh em lão phu sẽ truyá»n dạy cho thiếu hiệp nhiá»u thứ kỹ năng, nếu trong má»™t thá»i gian ngắn mà thiếu hiệp há»c chẳng hiểu má»™t thứ gì, thì kể nhÆ° thiếu hiệp đành chịu thua và ngược lại dÄ© nhiên, thiếu hiệp thắng cuá»™c.
Bùi KhÆ°Æ¡ng mừng quá há»i lại:
– Thật vậy không?
Lãnh Hàn Trúc cÆ°á»i nhẹ nói:
– Thiếu hiệp hãy khoan mừng đã. Việc này không phải dá»… dàng đâu vì chúng tôi sẽ dạy cho thiếu hiệp đủ thứ kỹ năng. Nếu trong thá»i gian ngắn mà thiếu hiệp không há»c nổi, thì sẽ khổ và nhục cho thiếu hiệp và cả cho sÆ° phụ thiếu hiệp nữa đấy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã hiểu rõ hai lão quái này, tuy bên ngoài lạnh lùng nhÆ°ng thật lại là con ngÆ°á»i rất tốt.
Hai lão quái muốn dùng phÆ°Æ¡ng pháp này để giúp Bùi KhÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng lúc đó Bùi KhÆ°Æ¡ng lại lo lắng vá» sá»± ngu dốt của chàng không biết có đủ khả năng để há»c những Ä‘iá»u mà hai lão quái truyá»n dạy hay không?
Thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘ang suy nghÄ© Lãnh Hàn Trúc lại lên tiếng há»i:
– Thiếu hiệp có bằng lòng không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ đáp gá»n má»™t tiếng:
– Äược!
Lãnh Khô Mộc lúc nãy giỠvẫn theo dõi câu chuyện giữa Lãnh Hàn Trúc và Bùi Khương mà không có ý kiến gì vì lão hoàn toàn đồng ý với Lãnh Hàn Trúc.
Nên khi nghe Bùi KhÆ°Æ¡ng bằng lòng liá»n đứng lên bÆ°á»›c tá»›i nói:
– NhÆ° vậy, thiếu hiệp phải Ä‘i theo chúng ta má»™t thá»i gian.
Bùi Khương đáp:
– Tại hạ hiểu rồi!
Lãnh Hàn Trúc nhìn vá» hÆ°á»›ng Lãnh sÆ¡n trang há»i Bùi KhÆ°Æ¡ng:
– Trong sơn trang, thiếu hiệp có còn việc gì cần phải sắp xếp nữa không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng định trả lá»i «không» nhÆ°ng chàng chợt nhá»› đến Ngô Thế Minh và Äàm Tiểu Kỳ còn nÆ¡i đó, nên chàng đáp:
– Xin nhị vị lão tiá»n bối đợi tại hạ má»™t lúc. Tại hạ vào Lãnh SÆ¡n Trang nói mấy lá»i rồi sẽ ra ngay.
Nói xong, là Bùi Khương quay mình đi nhanh ...
Lãnh Khô Má»™c nhìn theo bóng Bùi KhÆ°Æ¡ng đã khuất sau hàng cây ở phía xa má»›i cÆ°á»i nói vá»›i Lãnh Hàn Trúc:
– Lúc nãy, huynh thấy chúng ta sẽ cô Ä‘Æ¡n. Nay có được cậu này Ä‘i theo cÅ©ng đỡ buồn rồi. Cậu ta, hình nhÆ° không lo nghÄ©, lại là má»™t thiếu niên, không giống Äàm Tiểu Kỳ, cô bé ấy tuy tốt nhÆ°ng hay lo này, lo kia, phiá»n phức lắm!
Lãnh Hàn Trúc lại nói:
– Chẳng những vậy mà chúng ta còn làm cho cậu ấy khá»i bị lão ma Thần Thủ Chiến Phi lợi dụng.
Rồi Lãnh Hàn Trúc nhìn Lãnh Khô Mộc phân bua:
– Lão huynh thử nghĩ xem, chúng cố tình đưa một thằng nhỠchưa biết thứ gì hết ra làm Tổng thủ lãnh. Chắc chắn chúng có mưu đồ đen tối bên trong ...
Rồi lão gật gù đắc ý nói luôn:
– NhÆ°ng đệ nhận thấy, thằng bé này rất thông minh. Nó mà Ä‘i theo chúng ta, tất sẽ há»c được rất nhiá»u Ä‘iá»u hay.
Riêng Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i vừa chạy. Äược má»™t lúc lâu, chàng đến trÆ°á»›c đại sảnh của Lãnh SÆ¡n Trang và chàng phải ngạc nhiên vì thấy ngoài đại sảnh hoàn toàn im lặng. Còn tại cá»­a đại sảnh thì ngÆ°á»i đứng chen bít lối cả cá»­a.
Chàng bÆ°á»›c đến cÅ©ng vào lúc đó, Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe rõ câu nói của Äàm Tiểu Kỳ.
Những sá»± bất hạnh cứ tiếp tục vây kín Bùi KhÆ°Æ¡ng. Chàng phải nhận chịu than van, kể cả tình yêu của chàng cÅ©ng vậy. Tình yêu thật nồng nàn, nhÆ°ng cÅ©ng chua cay. Những lá»i mà Äàm Tiểu Kỳ vừa thốt ra nhÆ° Ä‘ang Ä‘ay nghiến, xé nát mảnh tình chàng, xé nát con tim chàng. NhÆ°ng thá»±c tại vẫn là thá»±c tại.
Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i vào giữa sá»± kinh ngạc của má»i ngÆ°á»i.
«Thắng hay bại» là Ä‘iá»u má»i ngÆ°á»i hiện diện trong đại sảnh Ä‘ang trông chàng tuyên bố.
NhÆ°ng lá»i cuối cùng Bùi KhÆ°Æ¡ng nói dứt khoát.
– Trong thá»i gian ba năm chắc quý vị không được biết Ä‘iá»u đó, lại vì chính tại hạ cÅ©ng không biết được.
Nói xong chàng quay ngÆ°á»i định Ä‘i ra.
NhÆ°ng Thần Thủ Chiến Phi lại há»i ngay:
– Bùi đại nhân! Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Bùi Khương hất mặt nhìn lão một chặp rồi lại kể lần lượt câu chuyện giữa chàng và Lãnh Cúc Song Mộc rồi nói:
– Trong thá»i gian ba năm, tại hạ phải há»c cho được những gì mà hai vị tiá»n bối ấy truyá»n dạy nếu há»c không được lúc ấy tại hạ đành chịu bại và ngược lại thì đó là Ä‘iá»u cam kết sau cùng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không biết phải xá»­ thế nào, và câu chuyện «cam kết» của Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»›i Lãnh Cúc Song Má»™c rất lạ lùng.
Long Hình Bát Chưởng nhìn Äàm Tiểu Kỳ nằm trong lòng mình, liá»n ho nhẹ má»™t tiếng rồi quay qua Chiến Phi Lão nói:
– Nếu vậy, thì cuá»™c đánh cá hôm nay kể nhÆ° hủy bá». Số tiá»n của tôi đó, xem nhÆ° tôi tặng cho các thủ hạ của Chiến Trang chủ.
Rồi Äàm Minh quay qua Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng có vẻ thân mật:
– Việc «cam kết» của Khương nhi cũng nên bỠđi. Khương nhi hãy đi với thúc thúc.
Nhưng Bùi Khương đã khẳng khái đáp:
– Khi đã hứa rồi thì không thể hủy bỠđược nữa.
Chiến Phi cũng nói theo:
– Äúng! Äã hứa rồi, thì không được bá» hẳn nữa.
Hướng Nhứt Minh, Mã Phi Hồng cũng đồng thanh nói:
– Äúng! Äúng lắm!
Lúc đó, Bùi Khương không cần nhìn hết chung quanh mà chỉ thân mật nói chuyện với Ngô Thế Minh.
Bỗng nghe Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng lớn tiếng nói:
– TrÆ°á»›c khi biết thắng bại, tất cả tiá»n bạc cÅ©ng nhÆ° giao kèo trên bàn kia Ä‘á»u phải giao cho má»™t ngÆ°á»i giữ, không ai được rá» tá»›i. Kể cả mÆ°á»i tám anh em kia cÅ©ng không được Ä‘i đâu, phải Ä‘i theo tiá»n bạc, châu báu cho đến khi biết thắng bại.
Nói tá»›i đây, Mã Phi Hồng chắp tay xá bốn bên rồi há»i:
– Thưa quý vị, ý kiến của tôi như thế có công bằng không?
Có ngÆ°á»i lên tiếng há»i:
– NhÆ°ng bao nhiêu tiá»n bạc quý giá kia phải giao cho ai giữ má»›i được chứ?
Thất Khảo Truy Hồn nghĩ một chốc lại nói:
– Theo tôi thấy, Phi Linh Bảo là má»™t thánh địa của võ lâm. Äông PhÆ°Æ¡ng lão Bảo chủ Äông PhÆ°Æ¡ng Kỳ lừng danh thiên hạ.
Rồi Mã Phi Hồng nhìn qua Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp tiếp luôn:
– Tuy rằng Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp cÅ©ng có đánh cá trong đó nhÆ°ng chỉ là tham gia cho vui thôi. NhÆ° vậy, nếu Ä‘em tất cả tiá»n bạc, châu báu quý giá ấy, gởi nÆ¡i đó thì rất công bằng và an toàn, có phải vậy không quý vị?
Các anh hào quả nhiên đồng ý.
Còn Thần Thủ Chiến Phi, thấy tình thế đã đến mức đó thì cũng không còn cách nào hơn, nên lại nói:
– Nếu nhÆ° vậy thì Äàm cô nÆ°Æ¡ng ta phải xá»­ trí làm sao?
Long Hình Bát Chưởng suy nghĩ một đỗi, nói:
– Kỳ nhi còn quá trẻ, hành Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ© lá»i nói lúc nãy của nó, Chiến Trang chủ bá» qua đừng lấy đó mà bắt bẻ ...
Thần Chủ Chiến Phi nặng mặt xuống nói:
– Hừ! Äàm cô nÆ°Æ¡ng hành Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©. Lá»i nói không đứng đắn, sao lúc nãy Äàm đại hiệp không ngăn cản?
Chiến Phi giá»ng gay gắt hÆ¡n:
– Có phải lúc nãy đại hiệp nắm chắc chắn phần thắng, nên ngầm đồng ý, để đến bây giỠthấy khó khăn quá nên muốn gian lận à?
Long Hình Bát Chưởng nổi giận gằn giá»ng:
– Mấy chục năm nay, không má»™t ai có những lá»i trịnh thượng đối vá»›i ta nhÆ° vậy. Chiến Trang chủ đừng quên tôi và Trang chủ lúc nào cÅ©ng là chủ Ä‘ang tiếp khách cả nhé!
Thần Thủ Chiến Phi ngó lên cÆ°á»i nói:
– Ha! Ha! Quý vị có nghe Äàm đại hiệp nói gì chăng?
Tức thì có nhiá»u tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i chế nhạo vang lên.
Những ngÆ°á»i hiện diện tham dá»± đại há»™i hôm nay, phần đông thuá»™c giá»›i lục lâm giang hồ, nên không Æ°a gì Long Hình Bát Chưởng nên có cÆ¡ há»™i là há» bá»™c lá»™ ngay.
Äiá»u này chính Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh cÅ©ng hiểu rõ.
Bỗng nghe Mã Phi Hồng la to:
– Bùi đại nhân! Hãy khoan đi đã!
Thì ra, Bùi Khương sau khi chuyện trò xong với Ngô Thế Minh nhận thấy còn lưu lại nơi đây thật vô ích, nên thừa lúc chẳng ai để ý mà Bùi Khương định bước đi luôn.
Hướng Nhứt Minh nhảy ra chận ngay lối đi của chàng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng quắc mắt há»i:
– Các hạ muốn gì?
Bùi KhÆ°Æ¡ng có lẽ vẫn chÆ°a quên cái thù bị má»™t quyá»n của HÆ°á»›ng Nhứt Minh.
Kim Kê Hướng Nhứt Minh lễ phép nói:
– Nếu Bùi Tổng thủ lãnh đi rồi, chúng tôi làm cho biết ai thắng ai bại?
Bùi Khương đáp:
– Nếu tôi không đi, làm sao biết ai thắng ai bại?
HÆ°á»›ng Nhứt Minh nhất thá»i không biết nói làm sao cho phải, còn Ä‘ang lúng túng, thì Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i né qua y rồi Ä‘i luôn ra khá»i cá»­a đại sảnh. Tiếp đó có má»™t tiếng nói vá»ng vào:
– Äến khi có thắng bại rồi sẽ cho quý vị hay tin ...
Kim Kê Hướng Nhứt Minh suy nghĩ một hồi lại nói:
– Dù sao cÅ©ng phải phái ngÆ°á»i theo dõi vụ này.
Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng cũng đáp:
– Äúng! Tôi cÅ©ng có dá»± tính nhÆ° vậy!
Thần Thủ Chiến Phi tiếp ý:
– Bây giá», má»—i bên phái má»™t ngÆ°á»i để theo dõi thì có thể sá»›m biết thắng bại.
Lão quay qua Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp để xem ý kiến gì không? NhÆ°ng chỉ thấy năm anh em Äông PhÆ°Æ¡ng gật đầu tỠý bằng lòng nhÆ° lá»i của Chiến Phi vừa nói. Thần Thủ Chiến Phi nhận thấy năm anh em Äông PhÆ°Æ¡ng đứng hẳn vá» phe Äàm Minh, nên càng yên tâm nói liá»n:
– Còn Äàm đại hiệp muốn tính sao?
Äàm Minh lạnh lùng nói:
– Chiến Trang chủ đang có thái độ ngạo nghễ quá chắc Trang chủ tưởng rằng chúng tôi phải chịu dưới thế lực của Trang chủ à?
Thần Thủ Chiến Phi cÆ°á»i đắc ý:
– Tình thế hiện tại rõ ràng ... là vậy rồi!
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh cÅ©ng cất tiếng cÆ°á»i vang vang, nói:
– Lão phu từ mấy chục năm nay lăn lộn giang hồ từ Bắc xuống Nam, không lẽ lại sợ cái Lãnh Sơn Trang này.
Lão ngừng và nhìn trừng vỠChiến Phi gằn từng tiếng:
– Hôm nay, Trang chủ đã má»i lão phu đến đây mà không Ä‘Æ°a lão phu vá» an toàn, thì lão phu sẽ làm cho cái sÆ¡n trang này tan tành tức khắc.
Thần Thủ Chiến Phi sắc mặt đanh lại trông thật khó coi.
Ở ngoài có rất nhiá»u hán tứ chạy lui chạy tá»›i lăng xăng.
Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp cÅ©ng đứng dậy luôn.
Phần nhiá»u, những ngÆ°á»i trong đại sảnh Ä‘á»u ở trong thế sẵn sàng Ä‘á»™ng thủ.
Tay đã đặt sẵn lên đốc kiếm. Chỉ có Thất Khảo đồng tá»­ Ngô Thế Minh thừa lúc má»i ngÆ°á»i lá»™n xá»™n chàng chuồn êm ra ngoài.
Long Hình Bát Chưởng vẫn ôm Äàm Tiểu Kỳ trong tay quắc mắt lạnh lùng nhìn trừng vào trong đám đông lạnh lùng.
Thần Thủ Chiến Phi cÅ©ng Ä‘ang đứng nhìn chăm chăm vào Long Hình Bát Chưởng, trong lòng thì suy nghÄ© có nên ra tay Ä‘á»™ng thủ cùng vá»›i Äàm Minh tại đây chăng?
Tuy bá» ngoài Thần Thủ Chiến Phi xem ra rất bình tÄ©nh song trong lòng lại nghÄ© rất nhiá»u Ä‘iá»u, để có lợi cho cục diện.
Lão ta vẫn miên man suy nghĩ:
“Tình thế hôm nay, ta đông địch ít. Nếu ta giết được Long Hình Bát Chưởng, thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta sẽ làm Tổng thủ lãnh ở Giang Nam này. Rồi Phi Long Tiêu Cục mà không có Äàm Minh hẳn sẽ tiêu tan ngay. Vả lại hôm nay có lý do giết lão ấy được mà thiên hạ không thể trách cứ ta được. NhÆ°ng có Ä‘iểm đáng e ngại là tại sao lão vẫn hết sức bình tÄ©nh ta chỉ sợ lão có Ä‘em theo đám thủ hạ phục kích sẵn ở ngoài mà thôi.â€.
Bên kia Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng cũng nghĩ:
“Tình hình hôm nay thì Thần Thủ Chiến Phi chÆ°a dám thẳng tay Ä‘á»™ng thủ, vì lão sợ Äàm Minh có mai phục ở bên ngoài. HÆ¡n nữa, lão cÅ©ng e sợ Äàm Minh bị chèn ép quá, sẽ liá»u mạng để cả hai cùng chết cả thì đâu có lợi gì. Còn ta, thì không có gì để lo ngại cả. Vả lại, đối tượng của đôi bên không phải là Mã Phi Hồng này, thì lúc nào mà ta chẳng rút êm Ä‘i được.â€.
Rồi nhÆ° đắc ý, Mã Phi Hồng mỉm cÆ°á»i nghÄ© tiếp:
“NhÆ° vậy, ta phải xúi cho hai phe đánh nhau, đâu cho ai thắng cÅ©ng không có gì hại đến ta, mà còn có lợi là đằng khác.â€.
Khi đó, Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh cÅ©ng nghÄ©:
“Khi ta vào đây, ta nghÄ© rằng lão Thần Thủ Chiến Phi chẳng dám sinh sá»± vá»›i ta. NhÆ°ng bây giá», lão lại có cá»› để ra tay rồi. Tuy lão còn nghi kỵ, ta đôi chút, nhÆ°ng còn có Mã Phi Hồng và HÆ°á»›ng Nhứt Minh lại muốn cho đôi bên choảng nhau mà thủ lợi.â€.
Rồi lão ta nhìn Äàm Tiểu Kỳ trong tay nghÄ© tiếp:
“Phần ta thì không cần lo ngại, vì ta dÆ° sức để thoát ra khá»i nÆ¡i này, chỉ kẹt có Kỳ nhi ...â€.
NhÆ°ng chợt lão nhìn Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp rồi quyết định:
“Nếu có cuá»™c Ä‘á»™ng thủ, ta sẽ giao Kỳ nhi cho Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp, vì trong ngày không có ai muốn chá»c đến ngÆ°á»i của Phi Long Tiêu Cục.â€.
Má»i ngÆ°á»i sắp có liên quan bởi cuá»™c chiến tại nÆ¡i đây Ä‘á»u Ä‘ang suy nghÄ© thật nhiá»u và thật nhanh.
Bỗng nghe Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng la lên:
– Anh em ơi! Hãy mau ra trừ quách lão già giả nhân giả nghĩa này đi, để giúp đỡ Chiến Trang chủ của chúng ta. Anh em đã nghe lão ấy đã nói những gì rồi phải không?
Tức thì đại sảnh loạn cả lên. NgÆ°á»i rút Ä‘ao ra, kẻ thì cùng xô bàn, đạp ghế.
Có những ngÆ°á»i thì lo chặn các lối ra không cho má»™t ai bÆ°á»›c ra khá»i đại sảnh.
Äồng thá»i, Thất Khảo Truy Hồn đã lÆ°á»›t tá»›i phía Bát Quái Chưởng Liá»…u Huy.
CÅ©ng cùng lúc ấy Kim Kê HÆ°á»›ng Nhứt Minh dùng chiếc gậy sắt nhắm Khoái Mã Thần Äao tấn công. Hai lão này chỉ lá»±a hai đối thủ yếu hÆ¡n là há» cố ý để Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh cho Thần Thủ Chiến Phi đối phó.
Äàm Minh thấy thế vá»™i liá»n quay lại vừa trao Äàm Tiểu Kỳ cho Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn vừa nói:
– Lão phu xin giao Kỳ nhi cho thiếu hiệp!
Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn chÆ°a kịp nói gì thân hình của Äàm Tiểu Kỳ đã ngã vào lòng chàng ta, nên đành phải dùng tay đỡ lấy nàng.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết cau mày:
– Tình hình coi bá»™ chúng ta phải ra tay rồi. Tam đệ hãy lo cho Äàm cô nÆ°Æ¡ng đó.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh nghe vậy trong lòng thống khoái hẳn lên liá»n nói:
– Lão phu là Äàm Minh đây. Xin chân thành Ä‘á»™i Æ¡n các vị.
Rồi lão hét lớn:
– Còn Thần Thủ Chiến Phi đâu rồi?
Không khí của cuộc chiến lan rộng khắp đại sảnh, nhưng chẳng một ai dám ra tay.
hết: H?i 15, xem tiếp: H?i 16
Tài sản của danangcity

  #17  
Old 04-06-2008, 08:21 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
H?i 16

Äoàn NgÆ°á»i Äi Săn




Thần Thủ Chiến Phi vẫn còn e ngại trong lòng, nên vẫn liếc chừng trận của Mã Phi Hồng và Hướng Nhứt Minh ra sao?
Chỉ thấy Mã Phi Hồng tuy có động thủ với Bát Quái Chưởng Liễu Huy, song chỉ đánh cầm chừng và di chuyển lần ra phía sau đại sảnh.
Thần Thủ Chiến Phi nghĩ thầm:
“Tên Mã Phi Hồng này đã mồi cho trận chiến đấu này bây giá» hắn định trốn Ä‘i luôn sao?â€.
Vì nghĩ vậy, nên Thần Thủ Chiến Phi ném mạnh ly xuống đất, quát lớn:
– Anh em hãy nghe đây! Cuá»™c Ä‘á»™ng thủ hôm nay liên quan đến sá»± sống còn của Lục Lâm Giang Nam, nên anh em đồng minh chúng ta Ä‘á»u không được chạy trốn?
Rồi lão ngước mặt lên chỉ vỠphía cửa:
– Các anh em ở ngoài kia hãy nhớ rõ là hễ thấy ai chạy ra, là lập tức xạ tiễn bắn chết ngay.
Nói xong, lão vứt chiếc áo ngoài ra rồi lướt đến cử chưởng đánh vỠphía Long Hình Bát Chưởng ngay.
Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng là dùng nhu thắng cương như vậy đúng là sát tinh của Bát Quái Chưởng Liễu Huy rồi.
Còn trận đấu của Kim Kê HÆ°á»›ng Nhứt Minh thì hÆ¡n nữa. Khoái Mã Thần Äao Công Thanh DÆ°Æ¡ng võ công không cao lão lại mất má»™t cánh tay, nên Kim Kê chỉ có má»™t chân nhÆ°ng trong vài chiêu, chiếc gậy của lão Bang chủ tạo thành màng lÆ°á»›i vây phủ toàn thân đối phÆ°Æ¡ng. Khoái Mã Thần Äao mặt Ä‘á» gay lên, thở hồng há»™c, mồ hôi dầm dá», chỉ còn tránh né cây gậy của HÆ°á»›ng Nhứt Minh mà rất khó khăn.
Trong đại sảnh tuy rất đông ngÆ°á»i, nhÆ°ng đến lúc đó vẫn chỉ có sáu nhân vật Ä‘á»™ng thủ. Còn bao nhiêu ngÆ°á»i khác thì chỉ cầm Ä‘ao kiếm để quan sát trận đấu hay chận các lối ra.
Bao nhiêu cặp mắt vẫn chú trá»ng vào cặp Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh và Thần Thủ Chiến Phi. Vì sá»± thắng bại của hai ngÆ°á»i này có ảnh hưởng đại cuá»™c tÆ°Æ¡ng lai của giá»›i võ lâm.
Khi chÆ°a Ä‘á»™ng thủ, Thần Thủ Chiến Phi đã có mấy phần e ngại Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh vì dù sao tiếng tăm của Äàm Minh vẫn hÆ¡n Thần Thủ Chiến Phi. Thành ra, lúc ra tay Ä‘á»™ng thủ, Thần Thủ Chiến Phi chỉ cố tâm sá»­ dụng thế thủ chặt chẽ, chưởng phong bảo vệ toàn thân. Có thể nói là má»™t giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng qua không được màng chưởng ấy.
Còn Long Hình Bát Chưởng tuy thân hình cao lớn, nhưng bộ pháp thật linh động nhẹ nhàng. Chưởng pháp được sử dụng thật khéo léo mà chưởng lực không có dũng mãnh như Thần Thủ Chiến Phi đã tưởng.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh chỉ sá»­ dụng má»™t thủ pháp thật khéo léo và bá»™ pháp thật linh Ä‘á»™ng, chứ chưởng lá»±c vẫn không tá» lá»™ má»™t sức cÆ°á»ng uy nào cả.
Äó là má»™t sá»± kiện thật bất ngỠđối vá»›i Thần Thủ Chiến Phi và những ngÆ°á»i hiện diện, trái vá»›i lá»i đồn để thành danh vá»›i bốn tiếng Long Hình Bát Chưởng.
TrÆ°á»›c sá»± kiện đó Thần Thủ Chiến Phi càng đánh càng thêm tin tưởng và dÅ©ng mãnh thêm. Tả chưởng cuồn cuá»™n ào ạt đánh xuống «ThÆ°Æ¡ng khúc đại huyệt» ở bên hông phải của Äàm Minh.
Äàm Minh quay mình lách qua hai bÆ°á»›c để tránh chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng Thần Thủ Chiến Phi lại đánh liên tiếp song chưởng nữa, vá»›i chiêu thế «Nhược Thủy Song Bình» đánh vào bên mặt của Äàm Minh vừa nhanh vừa mạnh.
Tuy thế, Äàm Minh chỉ xoay mình, chỉ xoay ngÆ°á»i má»™t cái lÆ°á»›t bên cạnh Thần Thủ Chiến Phi nhÆ° ánh chá»›p vừa đánh chưởng của đối phÆ°Æ¡ng vừa vung tay Ä‘iểm thẳng vào «Thượng Huyết Hải huyệt» ở trên ngá»±c bên phải của Thần Thủ Chiến Phi.
Chiêu này tuy công nhÆ°ng lại có thủ và Äàm Minh lúc chÆ°a giao thủ để đỡ thẳng vào chưởng lá»±c của Thần Thủ Chiến Phi.
Chính vì thế mà Thần Thủ Chiến Phi càng yên trí và tá»± tin hÆ¡n, liá»n sá»­ dụng phÆ°Æ¡ng pháp «CÆ°Æ¡ng chống cÆ°Æ¡ng» để quyết Ä‘Æ°a trận đấu vào chá»— sát giết lẫn nhau, nên lão liá»n sá»­ dụng những chiêu trong «Äại Suất Bi Thủ» công ra.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh lại phải lùi lại ba bÆ°á»›c lá»›n, làm cho những ngÆ°á»i hiện diện cổ vÅ© cho Thần Thủ Chiến Phi hoan hô liên miên.
Trong khi đó, Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm nói vá»›i mấy ngÆ°á»i anh cả của chàng:
– Coi bộ Công Thanh Dương nguy rồi, đệ phải ra tay tiếp sức cho y vậy.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết lắc đầu nói:
– Chúng ta thận trá»ng để xem. Äàm thúc thúc rõ ràng là có thể chiến thắng Thần Thủ Chiến Phi trong vòng bốn năm chiêu thôi. NhÆ°ng Äàm đại hiệp lại không sá»­ dụng thật tình công phu của thúc thúc. Có lẽ Äàm thúc thúc sợ rằng nếu Thần Thủ Chiến Phi bại rồi, thì má»i ngÆ°á»i nÆ¡i đây sẽ xông lên. Lúc đó, thật khó mà thoát ra khá»i chốn này.
Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm lại há»i:
– Không lẽ võ công của Äàm đại hiệp còn cao hÆ¡n chúng ta?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết đáp:
– á»’ võ công của Long Hình Bát Chưởng thật cao không lÆ°á»ng nổi. Lão chÆ°a khi nào sá»­ dụng toàn lá»±c, đến ná»—i phụ thân của chúng ta cÅ©ng còn chÆ°a hiểu thật lá»±c võ công của lão cao đến mức Ä‘á»™ nào?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết ngừng má»™t chốc rồi tiếp:
– Nhị đệ có thấy Äàm thúc thúc lúc sá»­ dụng chiêu «Thoát Bảo Kiếm Giáp» để tránh thế công của Thần Thủ Chiến Phi đã hòa hợp võ công thượng thừa «Di Hình Hoán Vị». Mà việc Ä‘em võ công thượng thừa hòa hợp vá»›i hạ thừa để sá»­ dụng trong võ lâm giang hồ đã thấy có ai chÆ°a?
Äông PhÆ°Æ¡ng Khiết há»i:
– Nói như vậy, võ công của Long Hình Bát Chưởng là đệ nhất thiên hạ rồi chăng?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết đáp:
– Ngu huynh không có nói võ công của Long Hình Bát Chưởng là đệ nhất thiên hạ, mà ngu huynh chỉ Ä‘á» cập đến việc nghiên cứu phÆ°Æ¡ng pháp hòa hợp võ công thượng thừa thật chẳng ai bằng Äàm Minh thật. Chứ trong thiên hạ võ lâm giang hồ còn nhiá»u ngÆ°á»i võ công cao hÆ¡n Long Hình Bát Chưởng chứ!
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, thì Khoái Mã Thần Äao Công Thanh DÆ°Æ¡ng đã bị chiếc gậy sắt của HÆ°á»›ng Nhứt Minh quạt trúng vào tay trái.
Äàm Tiểu Kỳ nói mau:
– Nếu còn chần chừ nữa, Công Thanh Dương sẽ chết dưới tay của Hướng Nhứt Minh mất.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết thở nhẹ đáp:
– Chắc chúng ta phải ra tay rồi, dù muốn dù không cũng không thể để Công Thanh Dương thiệt mạng hôm nay.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hồ cÅ©ng nói:
– Phải lắm! Hãy ra tay mau mới được.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết la nhá»:
– Lên.
Tức thì bốn chàng thiếu hiệp:
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết, Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm, Äông PhÆ°Æ¡ng Giang và Äông PhÆ°Æ¡ng Hồ cùng rút kiếm ra.
Phe đồng minh của Lãnh SÆ¡n Trang tức thì cÅ©ng có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i cầm kiếm và Ä‘ao nhảy ra.
Long Hình Bát Chưởng liếc qua biết rằng cuộc chiến hôm nay không thể tránh được, nên hét lớn một tiếng song chưởng đánh ra.
Thần Thủ Chiến Phi vừa đánh má»™t chiêu «Song Bàn Thủ» đã phải gặp song chưởng của Äàm Minh, vá»›i chưởng lá»±c hùng hậu trái ngược vá»›i mấy chưởng lúc nãy. Thần Thủ Chiến Phi thấy vậy la thầm:
“Nguy rồi!â€.
Äến lúc này, Thần Thủ Chiến Phi má»›i hiểu, tá»± nãy đến giá», Äàm Minh chỉ đánh cầm chừng. NhÆ°ng khi biết được Ä‘iá»u ấy lại đã quá trá»… rồi.
«Bùng!» Song chưởng đôi bên chạm nhau gây lên một tiếng nổ dội và chưởng phong lan tràn.
Thần Thủ Chiến Phi cảm thấy toàn thân rúng động, không thể đứng vững nên phải thối lui năm bước.
Chỉ qua má»™t chưởng của Äàm Minh mà Thần Thủ Chiến Phi phải lui năm bÆ°á»›c. HÆ¡n thế nữa, nÆ¡i góc miệng đã thấy hai dòng máu chảy ra.
Chẳng những vậy, mà lúc ấy bá»—ng thấy Long Hình Bát Chưởng nhảy tiếp đến nên Thần Thủ Chiến Phi thấy nguy cÆ¡ hiểm nghèo đã đến vì nếu Äàm Minh tung chưởng ra nữa, Chiến Phi sợ không đủ sức đỡ nổi nữa ...
Bá»—ng, bên ngoài xa có tiếng ngá»±a chạy dồn dập, rồi má»™t giá»ng ngÆ°á»i nói thật lá»›n vá»ng vào:
– Tổng tiêu đầu, anh em đã có mặt đầy đủ rồi, Tổng tiêu đầu có sao không?
Có cần anh em chúng tôi vào không?
Tiếng nói này làm má»i ngÆ°á»i phải ngạc nhiên.
Thần Thủ Chiến Phi than thầm:
“Quả nhiên Äàm Minh có chuẩn bị rồi!â€.
Các anh em Äông PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghÄ©:
“Äàm thúc thúc cẩn thận thật, đã chuẩn bị rồi má»›i đến nÆ¡i đây. Thế này có lẽ mấy anh em ta khá»i phải ra tay rồi.â€.
Riêng Long Hình Bát Chưởng cÅ©ng lấy làm lạ há»i thầm:
“Ai đã lại kia! Vì ta đâu có cho phân cuá»™c nào hay. Mà nghe tiếng nói cÅ©ng là lạ nữa.â€.
NhÆ°ng dÄ© nhiên bên ngoài Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh không há» lá»™ vẻ ngạc nhiên nào cả.
Bao nhiêu anh hào giỠđây Ä‘á»u đứng lặng má»™t chá»—.
Tiếng ngá»±a chạy rầm rập không ngừng nên không thể Ä‘oán được có bao nhiêu ngÆ°á»i ngá»±a đến. Chỉ biết là rất nhiá»u, đợi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lặng yên không nói lá»i nào.
Thần Thủ Chiến Phi vẫn đứng đối diện vá»›i Äàm Minh, máu nÆ¡i khóe miệng vẫn còn trông thật thảm não.
Lại nghe có tiếng la lên nữa:
– Tổng tiêu đầu cần chúng tôi vào không?
Long Hình Bát Chưởng hÆ¡i giá»±t mình và đã phát tác ra Ä‘iá»u khác lạ. Vì tất cả các tiêu đầu ở bất cứ ở tiêu cuá»™c hay phân cuá»™c nào, Ä‘á»u không ai gá»i ông bằng ba tiếng «Tổng tiêu đầu» nhÆ° vậy. NhÆ°ng rồi Long Hình Bát Chưởng nhÆ° nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì nên quay nói vá»›i Thần Thủ Chiến Phi:
– Ta không muốn chèn ép ai cả. Hôn nay lão phu bỠqua cho Trang chủ một lần.
Rồi quay sang những ngÆ°á»i thuá»™c phe của lão nói:
– Các thiếu hiệp Äông, PhÆ°Æ¡ng, Công, Liá»…u tiêu đầu chúng ta Ä‘i thôi!
Thấy vậy các anh em Äông PhÆ°Æ¡ng thầm khen Long Hình Bát Chưởng có lòng đại Ä‘á»™ nhân đạo. Các anh hào cÅ©ng từ từ nhÆ°á»ng ra má»™t lối Ä‘i.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh Ä‘i trÆ°á»›c rồi những ngÆ°á»i kia tiếp theo sau.
Ra đến hết cái sân rá»™ng, Äàm Minh la nhá»:
– Chúng ta hãy đi bên này!
Nói xong liá»n nhảy lên tÆ°á»ng rào vượt ra ngoài, Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp hai vị tiêu đầu cÅ©ng nhảy vút theo ra ...
Bên ngoài Ä‘ang có nhiá»u ngá»±a chạy lui chạy tá»›i, nhÆ°ng trên mình ngá»±a không có ngÆ°á»i.
Chỉ có ba con ngá»±a có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi cho những con ngá»±a kia chạy tá»›i lui.
Ba ngÆ°á»i này là ba anh em của «Bắc Äẩu Thất Sát».
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không kịp suy nghÄ©, vá»™i vàng nhảy lên ngá»±a, theo Long Hình Bát Chưởng phóng Ä‘i nhÆ° bay ...
Cuá»™c đại há»™i ở Lãnh SÆ¡n Trang khai diá»…n trong sá»± rá»™n rịp vá»›i sá»± tham dá»± của những nhân vật trá»ng yếu. Rồi đại há»™i này lại chấm dứt trong sá»± náo loạn vì những âm mÆ°u, những tranh chấp, ấp ủ, nuôi dưỡng trong lòng từ lâu.
Äại há»™i đã không có quyết định được gì. NhÆ°ng lại chấn Ä‘á»™ng võ lâm. Chấn Ä‘á»™ng vì những việc Ä‘á»™t diá»…n trong buổi cuá»™c đại há»™i.
Cuá»™c đánh cá chÆ°a có thắng bại. Cuá»™c tàn sát các tiêu đầu bởi ngÆ°á»i bịt mặt lại là Ä‘á» tài nóng hổi, mà từ lâu đã được im lặng trong chốn võ lâm. GiỠđây, bởi cái «nóng hổi» ấy mà Ä‘ang gây lại sóng gió trong võ lâm.
Còn những nghi vấn và xét lại toàn diện vấn đỠđó làm cho nhiá»u ngÆ°á»i suy nghÄ©, nhiá»u ngÆ°á»i phải đắn Ä‘o, phải hồ nghi ...
NhÆ°ng tất cả lại liên quan tá»›i má»™t ngÆ°á»i. Má»™t thiếu niên. Má»™t thiếu niên rất tầm thÆ°á»ng mà cÅ©ng rất không tầm thÆ°á»ng. Äó là má»™t chuyện rất lạ. Má»™t chuyện thật kỳ lạ trong võ lâm.
Thiếu niên này, là má»™t võ công tầm thÆ°á»ng hay là má»™t nhân vật quan trá»ng cao thủ?
Thiếu niên này là má»™t nam nhi thÆ°á»ng tình hay là đệ tá»­ của má»™t danh môn, cao nhân nào đó?
Thiếu niên này có bản tính lÆ°Æ¡ng thiện, hiá»n hòa hay là thâm trầm âm hiểm?
Äó là những lá»i đồn đãi không dứt khoát trong giá»›i võ lâm. NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u chú ý đến ngÆ°á»i thiếu niên ấy vì ngÆ°á»i thiếu niên lại là Tổng thủ lãnh lục lâm của Giang Nam. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ngÆ°á»i thiếu niên đó là Bùi đại nhân. Và chính ngÆ°á»i đó là Bùi KhÆ°Æ¡ng vậy.
Sau cuá»™c náo loạn, Ä‘á»™ng thủ ở Lãnh SÆ¡n Trang thì Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp liá»n quay vá» Phi Linh Bảo.
Hôm sau đã có mÆ°á»i tám đại hán, Ä‘em theo tiá»n bạc và châu báu, xin được gặp Bảo chủ.
Thì ra các phe đánh cá vẫn không quên cuộc đánh cá tại Lãnh Sơn Trang trong buổi đại hội.
Còn Long Hình Bát Chưởng thì đi vỠTrung Nguyên, mà không nghe thấy lão tỠlộ một sự chuẩn bị nào cả.
Tuy nhiên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết rằng thế nào cÅ©ng có má»™t ngày, Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh và Thần Thủ Chiến Phi sẽ thanh toán nhau.
Và giang hồ đang hồi hộp, cùng chỠđợi cho cuộc thanh toán này, chắc sẽ vô cùng gây cấn.
NhÆ°ng còn má»™t sá»± việc này Ä‘ang làm cho má»i ngÆ°á»i chú ý. Và Ä‘ang theo dõi từng phút, từng giây, từng bÆ°á»›c Ä‘i, để được am tÆ°á»ng.
Äó cÅ©ng là má»™t chuyện lạ nữa trong võ lâm.
Mà tất cả Ä‘á»u có liên quan đến chàng thiếu niên «Bùi đại nhân» ...
Äã bÆ°á»›c vào tháng chín rồi, thế mà trá»i vẫn còn nóng bức. Nhất là vào những chiá»u, khi mặt trá»i vừa qua khá»i đỉnh đầu. Ãnh nắng gay gắt nhÆ° đốt cháy da ngÆ°á»i. Chính vì vậy mà trong những lúc này, khách bá»™ hành vẫn tìm chá»— nghÄ© chân để tránh mệt nhá»c. Và những con Ä‘Æ°á»ng ít khách bá»™ hành thì lại càng không còn má»™t bóng nào cả trong giá» nóng bức ấy.
Nhất là con Ä‘Æ°á»ng từ Kỳ Môn đến Huỳnh SÆ¡n.
Con Ä‘Æ°á»ng đất Ä‘á» này ngày thÆ°á»ng đã vắng ngÆ°á»i Ä‘i qua lại, giá» nắng gắt này đáng lẽ lại không có ngÆ°á»i Ä‘i qua má»›i phải. NhÆ°ng trái lại rất đông ngÆ°á»i Ä‘i không quản ngại nắng gắt, mệt nhá»c.
Phần đông những ngÆ°á»i này có lẽ là giá»›i giang hồ võ lâm, vì trên lÆ°ng há» Ä‘á»u có mang kiếm, mang Ä‘ao. Tuy nhiên, cÅ©ng lại có má»™t số ngÆ°á»i Ä‘i bá»™ và má»™t số lại cưỡi ngá»±a hay lừa.
Mà tại sao là những ngÆ°á»i giang hồ lại cùng Ä‘i chung vá»›i nhau đông thế này?
Không lẽ trên Huỳnh SÆ¡n sắp có má»™t sá»± kiện gì lá»›n lao quan trá»ng của võ lâm chăng?
Có Ä‘iá»u, là số ngÆ°á»i này Ä‘i rất thong thả, vừa Ä‘i vừa trò chuyện, trông giống nhÆ° Ä‘i nhàn tản hay cùng nhau Ä‘i xem ca hát má»™t nÆ¡i nào đó, chứ không phải Ä‘i dá»± má»™t sá»± kiện quan trá»ng.
Càng kỳ lạ hÆ¡n nữa, là má»™t đám ngÆ°á»i bán dạo Ä‘i theo sau đám ngÆ°á»i giang hồ võ lâm này. Há» có bán rượu uống, thịt ăn, cùng những món ăn khác và ngay cả giày dép cÅ©ng có bán.
Äoàn ngÆ°á»i có lúc Ä‘i lúc ngừng. NhÆ°ng cÅ©ng lâu lâu những ngÆ°á»i Ä‘i sau lại há»i phía trÆ°á»›c:
– Có tin tức gì chưa?
Ở phía trÆ°á»›c đám ngÆ°á»i này, chừng năm sáu trượng lại có sáu ngÆ°á»i Ä‘i cạnh nhau. Há» lúc nào cÅ©ng giữ má»™t khoảng cách đối vá»›i đám ngÆ°á»i phía sau. Há» lâu lâu cÅ©ng lại há»i vá»›i nhau:
– Có tin tức gì chưa?
Tin tức? Tin tức gì mà phải làm cho bao nhiêu ngÆ°á»i phải bá» công ăn việc làm để Ä‘i tìm tin tức mãi thế?
Trong số sáu ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c gồm có:
Má»™t vị cao niên, thân hình to lá»›n, lá»±c lưỡng, mặc đồ màu Ä‘á», Ä‘á»™i khăn Ä‘á», thật chói chang trong ánh nắng gắt. Ngồi trên con ngá»±a cÅ©ng màu Ä‘á» nốt. NhÆ°ng con ngá»±a chỉ bÆ°á»›c chậm rãi nên không thấy mệt nhá»c. NgÆ°á»i này lâu lâu lại cằn nhằn:
– Chán thật! Nhận lãnh cái việc thật vô duyên.
NgÆ°á»i này bá»±c mình nên thỉnh thoảng lại Ä‘i lại phía sau để mua rượu uống nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u có ngÆ°á»i dành trả tiá»n cho ngÆ°á»i này. Cứ má»—i lần vậy là có ngÆ°á»i há»i:
– Bao lão đại! Có tin tức gì chưa?
– Tin tức cái khỉ khô! Ba bốn năm nữa chưa chắc đã có tin tức.
Äó là câu trả lá»i ngÆ°á»i này thÆ°á»ng đáp.
NgÆ°á»i áo Ä‘á» này cÅ©ng là nhân vật hÆ¡i có tiếng tăm ở võ lâm. Ông ta là nhân vật số hai ở trong Kim Kê Bang đó là Kê Quán Bao Hiếu Thiên.
NgÆ°á»i thứ hai là má»™t ngÆ°á»i dáng dấp nho sinh, tuổi chừng bốn mÆ°Æ¡i. Ông ta làm chấp sá»± ở Phi Linh Bảo. Ở trong Bảo, thì má»i ngÆ°á»i gá»i ông ta là Quản Nhị và rất được những ngÆ°á»i Ä‘i chung kính trá»ng.
NgÆ°á»i thứ ba lại rất ốm. Thái Ä‘á»™ hÆ¡i ngạo nghá»…, thÆ°á»ng ngồi trên lÆ°ng con lừa, im lặng Ä‘i mà ít bao giá» chịu nói má»™t câu dài. Con lừa lại cÅ©ng ốm nhÆ° chủ nhân nó. NgÆ°á»i này lại rất có tiếng tăm, là má»™t tiêu đầu ở trong Phi Long Tiêu Cuá»™c, tên là Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân. Ông ta tá»± nguyện Ä‘i theo Ä‘oàn ngÆ°á»i, vì ông ta rất thích thú vá»›i việc này.
NgÆ°á»i thứ tÆ° là Thiết Toán Bàn Vu Bình của Lãnh SÆ¡n Trang.
Thiết Toán Bàn Vu Bình lại còn dẫn theo má»™t thiếu niên chừng mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi, có lẽ là má»™t thÆ° đồng của Thần Thủ Chiến Phi.
Và ngÆ°á»i chót là má»™t ngÆ°á»i rất mập. Suốt ngày chỉ lo ăn và uống. Gặp ai cÅ©ng vui vẻ cÆ°á»i nói. NgÆ°á»i này tên là Hoàng Äắc Cao, là má»™t thủ hạ thân tín của Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i ông là Hoàng mập.
Năm ngÆ°á»i Ä‘á»u cao niên, cùng má»™t thiếu niên thành toán sáu ngÆ°á»i lúc nào cÅ©ng Ä‘i trÆ°á»›c đám đông phía sau bốn năm trượng và khoảng cách này lúc nào cÅ©ng được giữ nhÆ° vậy.
Rồi toán sáu ngÆ°á»i này lại theo sau ba ngÆ°á»i khác. Äó là Lãnh Cúc Song Má»™c và Bùi KhÆ°Æ¡ng. Ba ngÆ°á»i cách toán sáu ngÆ°á»i má»™t Ä‘oạn xa xa, chỉ tầm mắt nhìn.
Trong ba ngÆ°á»i này, Lãnh Cúc Song Má»™c vừa Ä‘i vừa nhìn cảnh trá»i cây lá.
Còn Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i vừa cầm quyển sách ra Ä‘á»c, Ä‘á»c được má»™t chốc lại cất vào trong túi.
Äã bốn tháng qua rồi ...
Bốn tháng trong cuộc hành trình của Bùi Khương kể từ lúc cùng đi với Lãnh Cúc Song Mộc ...
Chàng cÅ©ng thÆ°á»ng vừa Ä‘i vừa Ä‘á»c để há»c và chàng há»c bất cứ lúc nào và ở nÆ¡i nào trong bốn tháng qua.
Lúc ở khách sạn, Lãnh Cúc Song Má»™c cÅ©ng có thể truyá»n dạy võ công cho Bùi KhÆ°Æ¡ng ngay trong phòng trá». Còn lúc Ä‘i lại bắt Bùi KhÆ°Æ¡ng phải Ä‘á»c sách.
Há» không cho Bùi KhÆ°Æ¡ng thảnh thÆ¡i má»™t chút nào. Mà Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng muốn ở không vì nếu rảnh rá»—i thì chàng buồn nhá»› đến Äàm Tiểu Kỳ.
Có những đêm Bùi KhÆ°Æ¡ng không ngủ được lại nằm trằn trá»c suy nghÄ© má»™t mình là nên thắng hay nên bại? Vì nếu chàng thắng thì Thần Thủ Chiến Phi sẽ tìm cách lấy cặp mắt của Äàm Tiểu Kỳ. NhÆ°ng chàng lại rất ham muốn há»c há»i.
Chàng không muốn bỠqua một thứ gì mà Lãnh Cúc Song Mộc dạy cho chàng.
Lãnh Cúc Song Má»™c, Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u mặc kệ đám ngÆ°á»i Ä‘i sau vì cảm thấy đám ngÆ°á»i này cÅ©ng rất thích theo cả ba.
Hôm nay, hỠđi đến rặng núi Huỳnh Sơn.
Dãy núi này phong cảnh đẹp thật.
Lãnh Cúc Song Má»™c muốn tìm má»™t chá»— yên tÄ©nh trong dãy núi này để truyá»n cho Bùi KhÆ°Æ¡ng những món võ rất khó khăn. CÅ©ng vì vậy mà há» vào đây và Ä‘oàn ngÆ°á»i vẫn Ä‘i theo sau ...
Äoàn ngÆ°á»i vẫn theo ba ngÆ°á»i phía trÆ°á»›c.
Kê Quán Bảo Hiểu Thiên, ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, phía sau đã thấy Lãnh Cúc Song Má»™c và Bùi KhÆ°Æ¡ng lên núi được mÆ°á»i mấy trượng, thì la lên:
– HỠlên núi rồi.
Quản Nhị than một tiếng rồi nói:
– Tiếc thật! Nếu chúng ta cùng kéo lên núi thì chắc sẽ phá hư cái cảnh đẹp ở trên đó ngay.
Thiết Toán Bàn Vũ Bình đáp:
– Cần gì lên hết. Chỉ để vài ba ngÆ°á»i, lên theo há», còn bao nhiêu thì ở lại đây chỠđợi.
Quản Nhị mừng nói:
– Äúng rồi! Bây giỠđể cho ai lên vậy?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên nói ngay:
– Tôi chịu ngồi đây uống rượu mà chá»!
Thiết Toán Bàn VÅ© Bình cÆ°á»i nói:
– Trong bá»n chúng ta đây, chỉ có Bao huynh và Giả huynh là khinh công hÆ¡n cả. Thì phải phiá»n hai vị huynh đài lên núi má»™t lần.
Kê Quán Bao Hiểu Thiên tuy trong lòng thích thú việc này, nhưng vẫn giả bộ nói:
– Nếu vậy tôi chắc phải ráng chạy lên thôi!
Bỗng nghe Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân nói:
– Tôi không đi mà cũng không ai chịu đi cả.
Nhìn năm ngÆ°á»i kia Giả Bân tiếp:
– Không lẽ hỠở luôn trên núi sao?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên đáp:
– Äúng! Há» thế nào cÅ©ng có ngày phải xuống núi ...
Kê Quán Bao Hiểu Thiên ngập ngừng một chốc rồi đáp:
– Nhưng hỠđâu có thích mình đi theo. HỠcó thể trốn đi thì sao?
Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân cÆ°á»i lá»›n:
– Nếu há» không muốn mình Ä‘i theo há», thì hỠđã trốn Ä‘i từ lúc nào rồi. Vì đã lâu há» không tránh chúng ta, không lẽ đến hôm nay há» lại bá» Ä‘i sao?
Thiết Toán Bàn Vũ Bình tán đồng:
– Giả huynh nói có lý lắm! Còn Hoàng Mập thì chẳng nói năng gì cả chỉ cÆ°á»i thôi và quay qua quay lại thì đã thấy Hoàng Mập ngồi dÆ°á»›i gốc cây vừa ăn vừa uống rồi.
Mấy ngÆ°á»i này đã đồng ý vá»›i Giả Bân là không cần lên núi chỉ chá» tại đây.
Thế là há» lại Ä‘i ra phía sau tìm rượu thịt để ăn uống dÆ°á»›i những gốc cây đầy bóng mát. Chỉ trong chốc lát, nÆ¡i chân núi này đã thành má»™t cái chợ nho nhá».
Mặt trá»i nghiêng dần ... nghiêng dần ... rồi sắp chui vá» phía rặng núi ở phÆ°Æ¡ng tây thì cái chợ nho nhá» này càng đông hÆ¡n.
Cứ năm ngÆ°á»i, ba ngÆ°á»i, ngồi tạo thành má»™t nhóm ăn uống rất vui vẻ.
Nhưng một ngày.
Hai ngày.
Rồi ba ngày đi, vẫn chưa thấy Lãnh Cúc Song Mộc và Bùi Khương xuống núi ...
Huỳnh SÆ¡n là dãy núi có rất nhiá»u phong cách tuyệt đẹp. Vì là má»™t dãy núi đẹp ấy mà từ xÆ°a đến nay, đã có biết bao nhiêu nhà há»a sÄ© đến đây để ghi lại nét tuyệt vá»i của thiên nhiên. Biết bao nhiêu thi sÄ© đến đây để cảm tác Ä‘á» thÆ¡ để xây lâu đài cho văn chÆ°Æ¡ng.
Cảnh trí nÆ¡i đây đẹp tuyệt diệu. Äẹp từng tảng đá, bụi tùng. Äẹp từng dòng suối, đồi non. Và cÅ©ng đẹp từng áng mây vắt vẻo trôi qua.
Äã bÆ°á»›c chân đến nÆ¡i đây, không ai không thể cảm giác lặng ngÆ°á»i chiêm ngưỡng trÆ°á»›c thiên nhiên tuyệt vá»i ấy được.
Lãnh Cúc Song Mộc và Bùi Khương cũng thế.
Bùi Khương đã thấy lòng thơ thới hân hoan ngay từ cái bước chân đầu tiên chàng đặt chân đến Huỳnh Sơn này.
Tất cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng nhìn quanh, để cho mắt thấy tai nghe tiếng nói của thiên nhiên, nét đẹp khó tả ấy mà lòng rá»™n rã đón nhận.
Lãnh Hàn Trúc cặp mắt nhìn xuống phía chân núi rồi nói:
– Äám ngÆ°á»i kia sao không lên trên núi nhỉ?
Lãnh Khô Má»™c cÆ°á»i đáp:
– Chắc hỠnhững tưởng chúng ta sẽ theo lối cũ xuống, nên hỠngồi dưới chân núi mà đợi ...
Lão ngừng lại cÆ°á»i đắc ý rồi tiếp:
– Ha! Ha! Tại sao chúng ta lại không trèo qua Thiết Bàn Äầu và Tín Chỉ Phong, hai ngá»n núi ấy rồi xuống mé bên kia, cho đám ngÆ°á»i này chá» mãi cho bõ ghét ...
Lãnh Hàn Trúc cÅ©ng bật cÆ°á»i lá»›n:
– Ha! Ha! Hay quá! Hay quá!
Mà hai lão quái Lãnh Cúc Song Má»™c này khi đã quyết định Ä‘iá»u gì rồi thì không khi nào chịu thay đổi.
Rồi vì thế mà cả ba lại trèo qua hai ngá»n núi đã dá»± định.
Khi vừa trèo lên Chỉ Tín Phong, Lãnh Cúc Song Mộc hai lão, vừa dạy cho Bùi Khương phương thức khinh công.
Việc trèo lên ngá»n núi quá dốc quá gồ ghá», đối vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng thì thật là khó và mệt nhá»c vô cùng. NhÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn vui vẻ, nhất là cÆ¡ há»™i há»c và thá»±c hành ngay phÆ°Æ¡ng pháp khinh công nên đã làm cho chàng quên mệt nhá»c và còn thấy thích thú nữa.
Lãnh Hàn Trúc thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng há»c cách khinh công nên lại nói:
– Lên tá»›i Tín Chỉ Phong, thiếu hiệp còn phải há»c cấp kỳ thêm má»™t chưởng pháp nữa. Hừ! chÆ°a chắc gì đã há»c kịp đâu đấy nhé!
Bùi Khương đã bao ngày cùng hành trình cùng sống với Lãnh Cúc Song Mộc nên chàng đã quen với thái độ và ngôn ngữ của hỠrồi. Nên sự lạnh nhạt của hai lão quái này chàng không để ý nữa. Vì thế chàng vẫn vui vẻ gật đầu.
Cả ba tiếp tục trèo núi. Có lúc lại ngừng chân ngắm cảnh và nghỉ mệt. Cho đến khi mặt trá»i đã chui vào rặng núi phía tây thì tối đến nhanh và phủ má»i vật ...
Trá»i tối rồi.
Bỗng Lãnh Cúc Song Mộc mặt đầy vẻ kinh ngạc khi dõi mặt trông vỠphía trước ...
Lãnh Khô Má»™c cÅ©ng Ä‘ang nhìn vá» phía nÆ¡i đó vừa há»i:
– Có phải ánh sáng đèn không?
Lãnh Hàn Trúc gật đầu đáp:
– Äúng rồi! Äèn sáng đó!
Ở nÆ¡i đỉnh nÆ¡i núi mà có đèn sáng thì quả thật là hết sức kỳ dị. Chính vì thế mà Lãnh Cúc Song Má»™c liá»n tức tốc giở khinh công cất mình lao Ä‘i nhÆ° hai vệt khói nhắm hÆ°á»›ng có ánh sáng đèn và để lại Bùi KhÆ°Æ¡ng ngồi má»™t mình.
Bùi KhÆ°Æ¡ng không tài nào Ä‘uổi kịp nên vẫn ngồi trên tảng đá nghỉ ngÆ¡i. Gió thổi mạnh, cuốn hÆ¡i lạnh, làm Bùi KhÆ°Æ¡ng phải rùng mình. Chàng thu ngÆ°á»i qua má»™t bên tảng đá.
Bỗng. Bùi Khương phát giác tảng đá đang ngồi hình như bị nhúc nhích. Bùi Khương cẩn thận nhảy xuống để xem xét. Chàng lại phát giác có chút ánh sáng ở phía dưới tảng đá. Hình như khe hở ở dưới tảng đá và ánh sáng phát ra từ khe hở đó. Bùi Khương hơi suy nghĩ một thoáng, rồi dùng tay thử đẩy tảng đá.
Chàng đẩy mạnh, đẩy mạnh ... quả nhiên tảng đá từ từ di động theo sức đẩy của chàng.
Một chút ánh sáng đã chiếu ra ngoài.
Bùi KhÆ°Æ¡ng ra sức đẩy mạnh hÆ¡n nữa thì tảng đá được đẩy dạt ra má»™t bên, để lá»™ má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm nÆ¡i đó.
Trá»i đã tối lắm rồi.
Lãnh Cúc Song Mộc vẫn chưa trở lại.
Bùi KhÆ°Æ¡ng rất hồi há»™p. Chàng đứng yên ở lối vào ấy của má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm mà chÆ°a biết phải hành Ä‘á»™ng ra sao?
Bá»—ng nhiên, có má»™t tiếng la thảm thiết từ trong Ä‘Æ°á»ng hầm bí mật này truyá»n ra. Tiếng la rất nhá» nhÆ°ng cÅ©ng giống nhÆ° mÅ©i kim nhá»n đâm vào tim Bùi KhÆ°Æ¡ng vậy. Chàng nắm chặt song quyá»n. Hai bàn tay thấm đầy mồ hôi lạnh từ lúc nào rồi.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa sợ vừa kinh ngạc, nhất là tiếng la nghe hÆ¡i quen quen đối vá»›i chàng mà chàng không nhá»› được là tiếng của ai. Bùi KhÆ°Æ¡ng nghiến răng lại, rồi nhảy đại xuống Ä‘Æ°á»ng hầm.
Bùi KhÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu niên kỳ dị và can đảm. ThÆ°á»ng hay làm những chuyện mà ngÆ°á»i ta không dám làm. Chịu Ä‘á»±ng những Ä‘au khổ mà ngÆ°á»i khác không dám chịu.
Hai chân Bùi Khương chạm phải một tảng đá ở lối đi dưới hầm. Chàng chống hai tay đứng lên. Nhưng tay chàng chạm vào một vật gì vừa lạnh vừa khô.
Chàng nhìn lại thì chẳng phải đá mà là một bàn tay, một bàn tay khô cứng từ lâu.
Bùi Khương phải rùng mình nhảy lên hốt hoảng, mắt nhìn xuống chỗ đã chống tay ...
DÆ°á»›i ánh sáng lá» má», trên chá»— đất màu Ä‘en lại có má»™t bàn tay màu tro nữa.
Ở bên cạnh cái bàn tay này là một hộp màu đen nhánh và lại có thêm ba bốn bàn tay nữa nằm bên hông cái hộp ấy. Những bàn tay ấy đã khô cứng rồi.
Bùi Khương ơn ớn rồi không nhịn được nữa phải nôn ói ra ...
Rồi chàng nhìn vá» phía trÆ°á»›c, thì thấy con Ä‘Æ°á»ng hầm nhá» hẹp chạy sâu vào ...
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n bÆ°á»›c lần theo con Ä‘Æ°á»ng hầm.
Äi má»™t Ä‘oạn, chàng nhìn thấy má»™t cây đã gãy làm đôi, má»™t khúc bỠở phía trái, còn má»™t khúc bỠở phía xa bên phải.
BÆ°á»›c thêm mấy bÆ°á»›c nữa, thì có má»™t nắm tóc và má»™t miếng vải nhá». Có lẽ bị cắt ra từ má»™t cái áo nào đó. NghÄ©a là từ ngoài vào đến đây, đã có nhiá»u bàn tay, tóc, áo vải, kiếm gãy rải rác đã làm cho Bùi KhÆ°Æ¡ng phải hồi há»™p lo sợ.
Bùi KhÆ°Æ¡ng định tiến vào. Bá»—ng ánh đèn lu Ä‘i và tắt hẳn. Bóng tối lập tức tràn vào con Ä‘Æ°á»ng hầm, nên bất ngá» Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải thối lui mấy bÆ°á»›c.
Nhưng tiếng la thảm thiết kia lại vang lên nữa.
Bùi Khương thầm nghĩ:
“Mình vào đây không có ác ý chắc ngÆ°á»i ta cÅ©ng không có ác ý gì vá»›i mình.â€.
Chàng nghĩ vậy nên lại tiến lên từng bước một.
Bá»—ng ngá»n đèn phá»±t cháy lại nhÆ°ng không sáng bằng lúc nãy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn thấy bóng ngÆ°á»i kia vẫn không nhúc nhích mặt hÆ°á»›ng vào ánh đèn.
“Tiếng la, có phải xuất phát, từ ngÆ°á»i này không?†Bùi KhÆ°Æ¡ng thầm há»i nhÆ° vậy, nhÆ°ng vẫn không thấy cá»­ Ä‘á»™ng nên chàng lại tá»± há»i tiếp:
“Hay là ngÆ°á»i này đã chết rồi!â€.
Bùi Khương tiến nhanh lên. Chàng bước vào hang đá ...
Chàng thấy bóng ngÆ°á»i đó ngồi quay lÆ°ng ra và Ä‘ang mặc chiếc áo tang tóc thật dài và Ä‘en mịn.
Äá»™t nhiên, ngÆ°á»i ná» quay mặt ra. Má»™t khuôn mặt đầy Ä‘au khổ, bi ai, mà rất quen thuá»™c vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng và lúc ấy chàng nghe nhÆ° bị sét đánh ngang tai. Toàn thân chàng bá»—ng đứng chết cứng, sững sá» và kinh ngạc.
Cùng trong một lúc, các thứ tình cảm, vừa sợ, vừa lo vừa mừng ... đã làm cho Bùi Khương đứng khựng chôn chân một chỗ.
Khuôn mặt vừa hiện ra đó vừa xanh xao, vừa bi ai và quen thuộc đối với Bùi Khương như một tiếng sét đánh trúng vào tâm hồn chàng làm tim chàng nhói lên.
Bùi KhÆ°Æ¡ng qua má»™t lúc xúc Ä‘á»™ng, chàng cất giá»ng run run:
– Cô cô ... Mẫu cô cô!
Dù cho nằm mÆ¡ nữa Ä‘i nữa Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể ngá» ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trong cái hang bí mật kia là Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­.
Lúc đó, Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­, phát giác có ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng, liá»n quay lại và sá»± kinh ngạc của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ cÅ©ng không kém Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bà ta phải la lên:
– Khương nhi ... đó sao?
Bùi KhÆ°Æ¡ng định chạy vào, nhÆ°ng đã phải ngừng lại vì chàng đã thấy ngoài Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­, còn có hai ngÆ°á»i nữa Ä‘ang ngồi đối diện nhau.
NgÆ°á»i ngồi bên trái mặt trắng xanh, trán đầy mồ hôi, tóc xõa lù bù, áo cÅ©ng nhăn dÆ¡, cặp mắt long lanh Ä‘ang ngó ngay đối phÆ°Æ¡ng, chưởng của đôi bên Ä‘ang giao nhau và hai chưởng kia lại Ä‘ang chặt má»™t lưỡi kiếm. MÅ©i kiếm chỉ cách ngÆ°á»i ấy chừng má»™t tấc. Thân hình lại bị lún xuống đất có hÆ¡n ná»­a thÆ°á»›c.
Mặc dù có Bùi KhÆ°Æ¡ng tiến vào nhÆ°ng ngÆ°á»i này vẫn ngồi yên nhÆ° pho tượng. NgÆ°á»i đó chính là kỳ nhân của võ lâm là Thiên Thủ ThÆ° Sinh.
Bên phải cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang có những hành Ä‘á»™ng tác nhÆ° ngÆ°á»i kia và mÅ©i kiếm cÅ©ng cách ngÆ°á»i này gần má»™t tấc. Và ngÆ°á»i này cÅ©ng là Thiên Thủ ThÆ° Sinh má»™t kỳ nhân của võ lâm.
Hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau, há»… bên nào yếu má»™t chút sẽ bị mÅ©i kiếm đâm vào ngá»±c tức thì. Vì há» Ä‘ang đấu ná»™i công vá»›i nhau. Mà dùng cách này để đấu thì phải có ngÆ°á»i chết, ngÆ°á»i kia má»›i thôi. Hay là hai bên cùng lượt thâu chưởng lá»±c vá», mà há»… có má»™t chút sÆ¡ hở là mÅ©i kiếm đâm liá»n. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i này Ä‘á»u hoàn toàn giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c. Chỉ có anh em sinh đôi má»›i giống nhau nhÆ° vậy. NhÆ°ng nếu là anh em sao lại thù nhau đến Ä‘á»™ phải quyết liá»u đến thế?
Bùi Khương không hiểu được nên quay nhìn vỠLãnh Nguyệt Tiên Tử.
Chàng lại phải giật mình, vì chàng thấy trên áo của Ngãi Thanh có đâm nhiá»u cây kim, mà máu Ä‘ang rỉ chung quanh má»—i cây kim.
Bùi Khương không hiểu nổi những nhân vật này, đang làm gì?
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng bằng ánh mắt bi ai rồi quay nhìn phía hai ngÆ°á»i kia. Bà ta rất quan tâm đến hai ngÆ°á»i này, có lẽ bà và hai ngÆ°á»i này rất có liên hệ vá»›i nhau.
Lúc đó hai ngÆ°á»i ngồi đối diện mà sắc mặt biến đổi liá»n liá»n. Rồi mÅ©i kiếm đẩy tá»›i chạm vào ngÆ°á»i bên trái.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ trá»™m mắt nhìn ngÆ°á»i bên trái mặt đầy vẻ kinh mạng lo sợ. Thân hình bà ta hÆ¡i rung Ä‘á»™ng.
Bùi Khương nghĩ thầm:
“Tại sao bà ta không chịu vào giúp ngÆ°á»i bên trái.
Chỉ cần bà ta đánh nhẹ má»™t cái thì ngÆ°á»i bên phải sẽ chết liá»n.â€.
Chàng cÅ©ng hiểu được là bất cứ ngÆ°á»i nào trong hai ngÆ°á»i cÅ©ng không đỡ nổi sá»± tấn công của kẻ thứ ba.
NhÆ°ng trong hai ngÆ°á»i chàng không biết ai đã Ä‘iểm vào cái huyệt câm Ä‘iếc của chàng. NhÆ°ng chàng nghÄ© vậy là muốn giúp Ngãi Thanh.
Lúc này mÅ©i kiếm lại nghiêng đâm vào áo ngÆ°á»i bên phải. Sắc mặt ngÆ°á»i bên trái đã bình tÄ©nh lại và đến lượt ngÆ°á»i bên phải có vẻ sợ sệt lo âu.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thở nhẹ má»™t cái nhÆ° nhẹ lo, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngãi Thanh vẫn không thay đổi. Nàng lo lắng cho ngÆ°á»i bên phải cÅ©ng giống nhÆ° nàng đã lo lắng cho ngÆ°á»i bên trái vậy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n ngồi yên má»™t chá»—, chàng không hiểu nổi những mối liên hệ phức tạp giữa ba ngÆ°á»i này. Má»™t sá»± liên hệ hình nhÆ° cả tình, thù ân oán là phải?
Cuộc đấu sống chết, như là phải tiếp diễn vĩnh viễn không cách gì ngưng được nếu hỠkhông cùng tự ngưng. Không khí thật là nặng nỠđang đè nặng và làm cho cái hang đầy thạch nhũ này thêm quái dị và nghẹt thở.
Bá»—ng có tiếng từ xa vá»ng xuống.
– Bùi Khương, thiếu hiệp ở đâu?
Tiếng kêu tuy nhá», nhÆ°ng rất rõ ràng.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngãi Thanh, biết ngay tiếng kêu đó được xuất phát từ má»™t cao thủ võ lâm có má»™t ná»™i lá»±c rất hùng hậu. Ngãi Thanh liá»n há»i Bùi KhÆ°Æ¡ng:
– Ai vậy?
Bùi Khương đáp:
– NgÆ°á»i cùng lên núi vá»›i KhÆ°Æ¡ng nhi!
Lúc này trông khuôn mặt bà ta càng trắng nhợt hơn, bà ta nói:
– HỠđã phát giác cái hang đá này chưa?
Bùi Khương đáp:
– Có lẽ ...
Ngãi Thanh từ từ đứng dậy. Thân hình đầy kim thép rung rinh thật khủng khiếp.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đứng lên theo há»i:
– Cô cô có sao không?
Và chàng định dùng tay đỡ bà ta. Nhưng bà ta đã ngồi xuống nói:
– Äi ra bảo hỠđừng vào!
Bùi KhÆ°Æ¡ng lập tức chạy trở ra. Chàng không cần há»i lý do. Vì chàng sẽ làm bất cứ Ä‘iá»u gì mà bà ta bảo.
Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, Ngãi Thanh nhìn hai ngÆ°á»i kia má»™t cách tuyệt vá»ng. Bà ta nhìn những vết máu và những cây kim thép trên thân thể bà ta. Những cây kim này là bà ta tá»± đâm vào ngÆ°á»i vá»›i mục đích cản trở hai ngÆ°á»i kia đấu sống chết.
NhÆ°ng cái hành Ä‘á»™ng hy sinh khủng khiếp ấy vẫn không ngăn cản được má»™t mảy may nào cho sá»± quyết đấu của hai ngÆ°á»i. Và sá»± Ä‘au khổ trên thân thể bà ta cÅ©ng không giảm Ä‘i sá»± Ä‘au khổ của tâm hồn bà ta được. NhÆ°ng bà ta cÅ©ng biết cuá»™c Ä‘á»i Ä‘au khổ và sá»± nan giải giữa tình, thù, ân oán, của bà ta có lẽ sẽ được giải quyết hôm nay. Bà ta miên man trong ý nghÄ© tuyệt vá»ng ...
Còn Bùi KhÆ°Æ¡ng chạy hết sức, nên chỉ trong nháy mắt chàng đã đến ngay cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm. Chàng vá»™i vàng nhảy lên, nhÆ°ng vừa tá»›i miệng hầm thì đã nghe có má»™t bàn tay lạnh ngắt nắm chặt vào mạch môn chàng rồi. Bùi KhÆ°Æ¡ng la lên:
– Tại hạ đây mà!
Bàn tay lạnh đã buông ra và chàng vừa đứng vững thì trước mặt đã có Lãnh Cúc Song Mộc đứng lù lù rồi.
– Thiếu hiệp đi đâu vậy? Có gặp gì không?
Giá»ng nói của Lãnh Cúc Song Má»™c có vẻ lo lắng cho chàng nên chàng liá»n kể rõ má»i sá»± và năn nỉ hai lão quái đừng xuống hang.
Chàng không biết nói dối, cũng không biết dùng thủ đoạn để đạt mục đích.
Chàng chỉ biết nói thật và thành thật yêu cầu.
Lãnh Cúc Song Mộc càng nghe càng ngạc nhiên.
– Ai mà dám tin! Ai mà dám tin?
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe vậy liá»n nói:
– Không tin cái gì? Tại hạ nói hoàn toàn đúng sự thật mà!
Lãnh Hàn Trúc cÆ°á»i nói:
– Ai dám tin má»™t thiếu niên không biết võ công là ngÆ°á»i nổi danh trong thiên hạ, chỉ trong vòng má»™t năm. Có ai dám tin thiếu niên này lại có liên hệ mật thiết vá»›i Long Hình Bát Chưởng, Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­, Thiên Thủ ThÆ° Sinh và Kim Äồng Ngá»c Nữ?
Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng thông cảm nói:
– Vậy mà tại hạ những tưởng nhị vị tiá»n bối không tin những lá»i tại hạ nói.
Lãnh Khô Mộc nói:
– Thiếu hiệp muốn xuống dưới nữa thì cứ xuống, chúng tôi chỠthiếu hiệp ở đây.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»™i gật đầu và nhảy xuống con Ä‘Æ°á»ng hầm ngay.
Lãnh Khô Mộc lắc đầu nói:
– Y lúc nào cũng hay lo chuyện dùm cho kẻ khác.
Lãnh Hàn Trúc nói:
– Không ngỠcó hai «Thiên Thủ Thư Sinh». Thảo nào, nghe nói Thiên Thủ Thư Sinh hành tung không nhất định. Hôm nay làm một chuyện tốt ở Giang Nam, mai đã làm một việc ác ở Hà Bắc.
Lãnh Khô Mộc than dài, nói:
– Giang hồ hay đồn đại những chuyện quá đáng, còn sự thật thì ... ít ai biết đến ... tỷ như ...
Lãnh Hàn Trúc xen lá»i tiếp:
– Tỷ như huynh đệ chúng ta phải không?
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, cùng cất tiếng cÆ°á»i vang vang ...
hết: H?i 16, xem tiếp: H?i 17
Tài sản của danangcity

  #18  
Old 04-06-2008, 08:25 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
H?i 17

Chuyện Tình Bi Äát




Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘ang lầm lÅ©i tiến vào con Ä‘Æ°á»ng hầm, thì có tiếng nói thật ai oán của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh vang lên từ hang đá:
– Hãy dừng đi! Thù oán của bốn mươi năm vỠtrước mà đến nay vẫn chưa hóa giải được sao?
Trong tiếng nói hình như có tiếng nấc nghẹn càng thêm thảm thiết, Lãnh Nguyệt Tiên Tử như đang nuốt cơn bi ai rồi tiếp:
– Nhị ca! Nhị ca cũng phải nhận thấy đại ca đã biết hối hận từ lâu rồi mà!
Äại ca đã phải chịu hết bao nhiêu Ä‘au khổ cÅ©ng vì nhị ca, không lẽ đã không đủ để xóa bá» sá»± sai lầm của tuổi trẻ sao?
Giá»ng nói của Ngải Thanh nhÆ° gào lên tiếp:
– Nhị ca cÅ©ng đừng ép buá»™c đại ca quá mức! Không lẽ nhị ca muốn giết ngÆ°á»i anh ruá»™t của mình sao?
Ngừng được một chốc, tiếng nói nặng nỠbi ai ấy đã làm cho Bùi Khương hoang mang xúc động vô cùng.
Tiếng nói khác lại vang lên:
– Trung Nhẫn đại ca đã chịu đựng bao nhiêu đau khổ, đã chịu nhục bao nhiêu việc rồi, giỠđây chịu thêm một lần nữa có sao đâu?
Tiếng nói Ngải Thanh lớn lên trong sự tức giận lẫn bi thiết:
– Äại ca, nhị ca, hãy nghe lá»i tiểu muá»™i má»™t lần có được không? Tiểu muá»™i van cả hai ngÆ°á»i mà. Hãy bá» Ä‘i! Hãy bá» Ä‘i ...
Rồi có tiếng khóc nức nở của Ngải Thanh.
Bùi Khương càng nghe càng thấy lòng mình chua xót, thầm nghĩ:
“Hai ngÆ°á»i Thiên Thủ ThÆ° Sinh gì mà lòng quá hận thù đến thế, mặc cho cô cô van xin mà vẫn không lay chuyển đổi ý.â€.
NhÆ°ng tiếng nói của Ngải Thanh lại vang lên tiếp, giá»ng há»n trách:
– Tôi ... tôi biết mà.. Cái gì cÅ©ng tại tôi ... Nếu không có tôi thì hai ngÆ°á»i có thể nhịn nhau được. NhÆ°ng ... nhÆ°ng tôi ... không muốn thấy bất cứ ai chết. Tôi van hai ngÆ°á»i, hãy buông tay má»™t lượt. Äược không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe ngá»±c chàng nằng nặng. HÆ¡i thở thật nặng ná». Chàng Ä‘i rất chậm từng bÆ°á»›c má»™t. NhÆ°ng khi vừa lúc Bùi KhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến cá»­a hang đá thì lại thấy má»™t sá»± biến đổi.
Vì ngÆ°á»i ngồi bên trái thái Ä‘á»™ chợt thay biến, má»™t sá»± thay biến rất nhá». Rồi hai bàn tay Ä‘ang kẹp chặt lưỡi kiếm của ngÆ°á»i này bá»—ng từ từ buông ra.
Lãnh Nguyệt Tiên Tử Ngải Thanh la lên thê thảm:
– Trung Nhẫn!
NgÆ°á»i bên phải hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, hai chưởng bá»—ng đẩy tá»›i. Tức thì mÅ©i kiếm đã đâm vào ngá»±c ngÆ°á»i bên trái, đồng thá»i thân hình ngÆ°á»i bên phải chao tá»›i cÅ©ng bị mÅ©i kiếm đâm vào luôn.
MÅ©i kiếm đâm sâu vào ngá»±c của hai ngÆ°á»i, đâm gần nhÆ° cùng má»™t lượt.
Máu của ngÆ°á»i này bắn vá»t ra dính đầy vào ngÆ°á»i kia. Hai thân hình của hai ngÆ°á»i đã dá»±a vào nhau. Máu lại cÅ©ng chảy chan hòa.
HỠcũng không nghe tiếng gào thê thảm của Ngải Thanh nữa.
NgÆ°á»i bên trái là anh, đã ra Ä‘i vÄ©nh viá»…n trÆ°á»›c má»™t chút.
NgÆ°á»i bên phải hai mắt đã hết thần, gần nhắm lại, nhÆ°ng hãy cố thá»u thào mấy tiếng rất yếu:
– Äại ... ca ... hãy ... còn ... thÆ°Æ¡ng ... đệ.
Tiếng nói dứt Ä‘i theo hÆ¡i thở hắt ra và vÄ©nh viá»…n không còn được thở nữa của ngÆ°á»i này.
HỠđã chết. Hai anh em ruá»™t thịt đã chết. Tình, thù, ân oán đã được giải thoát vÄ©nh viá»…n. Tất cả Ä‘á»u kết thúc giữa hai anh em. Chỉ còn có máu, máu của hai ngÆ°á»i vẫn còn nhiá»…u xuống từng giá»t và rồi sẽ ngÆ°ng chảy trong mấy chốc nữa đây.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ nhÆ° con ngÆ°á»i chết. Bà ta ngồi lặng nhÆ° bị tê liệt và chắc chắn là bà ta đã bị tê liệt linh hồn rồi.
Bùi Khương cũng bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng trước mắt, chàng đứng im như một pho tượng đá.
Cho đến khi nghe tiếng gào đột ngột:
– Trá»i! Äại ca ... Nhị ca ...
Tiếng gào bi thiết tá»™t cùng của sá»± Ä‘au Ä‘á»›n thốt ra từ Ngải Thanh thật đã làm ngÆ°á»i nghe bàng hoàng xúc Ä‘á»™ng. Và sau tiếng gào ấy, Ngải Thanh nhảy bổ ôm lấy hai cái xác Ä‘ang dá»±a vào nhau trên vÅ©ng máu.
Bùi Khương bỗng thấy chung quanh quá yên lặng, một sự yên lặng mênh mông quá.
Và tiếng khóc của Lãnh Nguyệt Tiên Tử sao không còn nữa. Vì lúc này đáng lẽ ra bà ta phải khóc chứ?
Chính vì vậy mà Bùi KhÆ°Æ¡ng chợt nghÄ© đến sá»± yên lặng và không có tiếng khóc của Ngải Thanh ấy. Chàng ta là ngÆ°á»i thông minh nên suy luận ngay:
“Bà ta mà không khóc thì thứ nhất là bà ta quá xúc Ä‘á»™ng mất hết cảm giác, thứ hai là bà ta đã quyết tâm chết theo hai ngÆ°á»i kia.â€.
NghÄ© đến đây Bùi KhÆ°Æ¡ng phải giật mình ngập ngừng gá»i:
– Cô cô!
Lãnh Nguyệt Tiên Tử nhẹ nhàng quay mặt lại nhìn Bùi Khương rồi với hai cái xác này bước đến phía cửa hang cạnh Bùi Khương. Trên má bà ta còn ướt hai dòng nước mắt, bà ta khẽ nói:
– Khương nhi à! Chúng ta lại được gặp nhau tại đây!
Giá»ng nói của bà sao mà buồn quá.
Bùi Khương chớp chớp đôi mắt rồi lại nói:
– Cách đây mấy tháng, KhÆ°Æ¡ng nhi đã gặp Kim Äồng Ngá»c Nữ và ...
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh chận lá»i nói:
– Cô cô đã biết, đó là cô cô nhỠđôi vợ chồng ấy tìm gặp Khương nhi.
Ngải Thanh ngừng má»™t chút, thở nhẹ giá»ng man mác:
– Khương nhi à! Mẫu cô cô đây rất thương mến Khương nhi vì Khương nhi là một đứa trẻ rất lương thiện, có ý chí và hôm nay cô cô lại rất mừng vì Khương nhi đã lớn rồi.
Bùi Khương xúc động nhìn thân hình Ngải Thanh nói:
– Äể KhÆ°Æ¡ng nhi nhổ hết mấy cây kim trên mình cho cô cô nhé.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh hình nhÆ° không còn nghe thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng nói gì. Äôi mắt «sầu chín» Ä‘ang xa xôi mà miệng thì nói:
– KhÆ°Æ¡ng nhi đã lá»›n rồi! Không biết giỠđây KhÆ°Æ¡ng nhi có còn nghe lá»i cô cô nhÆ° ngày nào nữa không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n đáp:
– Ngày trÆ°á»›c hay bây giá» lúc nào KhÆ°Æ¡ng nhi cÅ©ng nghe lá»i dạy bảo của cô cô. Và bất cứ cô cô muốn KhÆ°Æ¡ng nhi làm gì KhÆ°Æ¡ng nhi không bao giá» chối từ.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh từ từ quay lại nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»›i ánh mắt dịu hiá»n nhÆ° má»™t ngÆ°á»i mẹ nhìn đứa con yêu. Ngải Thanh mỉm cÆ°á»i héo hắt nói:
– Thế thì hay lắm. Bây giá» KhÆ°Æ¡ng nhi hãy quỳ xuống và thá» sẽ làm ba Ä‘iá»u theo lá»i của cô cô.
Bùi KhÆ°Æ¡ng không phản đối hay há»i lý do, mà liá»n y lá»i quỳ xuống ngay và nói:
– Tôi Bùi Khương ... nếu ...
Chàng không biết thỠnhư thế nào nên cứ ấp úng mãi, Ngải Thanh phải nói:
– Nếu tôi không làm theo lá»i của Ngải Thanh cô cô thì sẽ bị trá»i đánh, vạn kiếp không thành ngÆ°á»i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nhắc lại:
– Tôi Bùi KhÆ°Æ¡ng hôm nay long trá»ng tuyên thệ là nếu không nghe lá»i và làm làm theo nhÆ° lá»i của cô cô Ngải Thanh thì sẽ bị trá»i đánh, vạn kiếp không thành ngÆ°á»i.
Nói xong Bùi KhÆ°Æ¡ng đứng dậy rồi ngÆ°á»›c mắt há»i Ngải Thanh:
– Cô cô, ba việc gì vậy?
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng má»™t chốc rồi Ä‘oạn từ từ cất giá»ng thật ôn tồn:
– Äây là ba Ä‘iá»u mà KhÆ°Æ¡ng nhi phải làm, KhÆ°Æ¡ng nhi hãy nghe cho kỹ nhé!
Bùi Khương gật đầu đáp:
– Khương nhi sẵn sàng xin được nghe đây!
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ nhẹ giá»ng nói:
– Äiá»u thứ nhất, trong Ä‘á»i của KhÆ°Æ¡ng nhi không bao giỠđược lÆ°á»ng gạt ái tình của má»™t ngÆ°á»i con gái nào. Nếu nàng tốt vá»›i KhÆ°Æ¡ng nhi, KhÆ°Æ¡ng nhi phải bảo vệ nàng, không để cho kẻ khác hại nàng.
Ngải Thanh ngừng nói thì Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n tiếp:
– Khương nhi lúc nào cũng không chịu để cho ai hại con gái nào mà tốt với Khương nhi cả.
Ngải Thanh lại nói:
– Nói thì dá»…, nhÆ°ng nhiá»u lúc có những trÆ°á»ng hợp những hoàn cảnh thật phức tạp làm cho mình đành để cho ngÆ°á»i con gái đó bị tổn hại.
Bùi Khương lắc đầu nói:
– Không! Khương nhi sẽ không bao giỠlàm như vậy.
Ngải Thanh gật đầu nói:
– Thế thì hay lắm.
Rồi nàng giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết nhÆ°ng thật hiá»n hòa:
– Äiá»u thứ hai là KhÆ°Æ¡ng nhi phải ở lại đây vá»›i cô cô trong ba ngày liá»n.
KhÆ°Æ¡ng nhi không được ra khá»i nÆ¡i đây trong vòng ba ngày đó, dù KhÆ°Æ¡ng nhi có gặp chuyện gì Ä‘au khổ Ä‘i nữa.
Bùi Khương khẳng khái đáp:
– Khương nhi xin bằng lòng, bất cứ đau khổ gì Khương nhi cũng ráng chịu được.
Chợt Bùi Khương nhớ đến Lãnh Cúc Song Mộc còn đang chỠđợi chàng ở bên ngoài nên chàng hơi ngại ngùng.
Nhưng Lãnh Nguyệt Tiên Tử lại nói:
– Bây giá» chỉ còn việc thứ ba, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi nói việc này, đầu tiên cô cô phải kể cho KhÆ°Æ¡ng nhi nghe má»™t câu chuyện, nhÆ°ng KhÆ°Æ¡ng nhi không được kể lại cho ngÆ°á»i khác nghe.
Bùi Khương đáp:
– KhÆ°Æ¡ng nhi xin tôn trá»ng lá»i của mẫu cô cô.
Thân hình của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ hÆ¡i rung rung, bà ta liá»n nhẹ ngồi trên má»™t tảng đá, kéo Bùi KhÆ°Æ¡ng ngồi cạnh, rồi bắt đầu cất tiếng kể:
– Hồi xÆ°a có má»™t bà ná» hạ sanh ra được má»™t đôi hài nhi Ä‘á»u là trai cả. Rồi bà ta chết sau khi sanh má»™t thá»i gian. Hai đứa con trai song sinh này từ từ lá»›n lên, giống nhau nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c. Từ khuôn mặt, tiếng nói, thân hình, cho đến từng cá»­ chỉ cÅ©ng Ä‘á»u giống nhau cả. Hai ngÆ°á»i con trai này sau khi mẹ chết được sống vá»›i cha, nhÆ°ng chính ngÆ°á»i cha cÅ©ng không phân biệt được ai là anh ai là em. Rồi há» lá»›n dần theo thá»i gian. Tánh tình của hai anh em này lại hoàn toàn khác nhau.
NgÆ°á»i anh thì thông minh, tá»± ái, ngang tàn. NgÆ°á»i em thì lÆ°Æ¡ng thiện nhút nhát.
Nên dù ở nhà hay ở trÆ°á»ng há»c, ngÆ°á»i anh Ä‘á»u được khen nhiá»u cho đến cha ruá»™t cÅ©ng thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i anh nhiá»u hÆ¡n vì có cảm tưởng rằng nếu không có thêm thì bà vợ của ông ta may ra khá»i qua Ä‘á»i vì sanh đẻ nhiá»u con. Lá»›n lên trong hoàn cảnh nhÆ° vậy tạo cho ngÆ°á»i em má»™t tánh tình rất thâm sâu. Bá» ngoài thì ngÆ°á»i em cái gì cÅ©ng ráng chịu Ä‘á»±ng và bằng lòng, nhÆ°ng trong thâm tâm thì quyết định có má»™t ngày sẽ trả thù. Má»™t hôm ngÆ°á»i anh làm bể chiếc bình cổ quý giá của cha, nhÆ°ng lại đổ lá»—i cho ngÆ°á»i em gây ra việc đó. NgÆ°á»i cha thì tin lá»i ngÆ°á»i anh nên ngÆ°á»i em phải gánh chịu oan ức đó và liá»n bá» nhà ra Ä‘i vào má»™t đêm tối. NhÆ°ng ngÆ°á»i cha và ngÆ°á»i anh cÅ©ng không lo lắng tìm kiếm. Rồi ba ngày sau. NgÆ°á»i em lại quay vá», nét mặt vui mừng há»›n hở. NgÆ°á»i anh đã để ý nên cứ Ä‘i theo dá» há»i đã có sá»± gì xảy ra mà mừng rỡ nhÆ° vậy. NgÆ°á»i em do dá»± mãi và không muốn nói.
NhÆ°ng rồi sau cùng cÅ©ng đã nói cho ngÆ°á»i anh biết là đã gặp được má»™t cao nhân dị sÄ© và đã bảo ngÆ°á»i em ba ngày sau trở lại sẽ thu nhận làm đồ đệ. NgÆ°á»i anh ghen tức ngủ không được. Sau đó ngÆ°á»i anh nghÄ© ra má»™t phÆ°Æ¡ng kế ác Ä‘á»™c, chuẩn bị sẽ thi hành. Äến ngày thứ ba, ngÆ°á»i anh làm bá»™ tiá»…n Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i em Ä‘i, vừa Ä‘i vừa há»i:
«Hiá»n đệ à! Hôm nay hiá»n đệ phải gặp dị nhân đó ở đâu lận?» NgÆ°á»i em liá»n kể rõ nÆ¡i gặp má»™t cách rành rẽ. NgÆ°á»i anh nghe xong mừng thầm trong lòng vì ngÆ°á»i anh đã có sẵn kế hoạch để giết ngÆ°á»i em, vá»›i ý định giả làm ngÆ°á»i em để Ä‘i gặp vị dị nhân kia. NhÆ°ng vá» quít dày móng tay nhá»n. NgÆ°á»i anh đâu ngá» là ngÆ°á»i em chẳng gặp dị nhân nào cả. NgÆ°á»i em chỉ há»i thăm chá»— nào có nhiá»u ác thú nhất, rồi giả bá»™ nói là gặp dị sÄ©, vì ngÆ°á»i em biết thế nào ngÆ°á»i anh cÅ©ng giành Ä‘i trÆ°á»›c. Rồi khi ngÆ°á»i anh há»i địa Ä‘iểm hẹn hò vá»›i dị sÄ©, ngÆ°á»i em liá»n nói ngay chá»— có nhiá»u ác thú để ngÆ°á»i anh gặp nguy hiểm và nhÆ° vậy ngÆ°á»i em đã trả được thù. NhÆ°ng ngÆ°á»i em thật không ngá» ngÆ°á»i anh Ä‘ang dá»± tính giết hại ngay ngÆ°á»i em. Và việc ra Ä‘i này cả hai anh em Ä‘á»u không cho ngÆ°á»i cha của há» biết. HỠâm thầm ra Ä‘i. Hai anh em cứ mãi tiến bÆ°á»›c. Cho đến sÆ°á»n núi dốc đứng thật nguy hiểm thì lúc này ngÆ°á»i anh dừng lại nói:
«Tiá»…n nhau mãi rồi cÅ©ng phải có lúc chia tay. Vậy hôm nay anh em ta chia tay nÆ¡i này và thật không biết đến lúc nào má»›i gặp nhau.» NgÆ°á»i em cÅ©ng đáp:
«Hôm nay chia tay thật không biết chừng nào má»›i gặp nhau nữa. Thật buồn quá.» NgÆ°á»i em thầm nghÄ©:
“Tại sao đại ca không giành Ä‘i trÆ°á»›c?†NhÆ°ng vừa lúc đó, ngÆ°á»i em liá»n bị ngÆ°á»i anh dùng hết sức lá»±c bất ngỠđẩy ngÆ°á»i em ngã nhào xuống sÆ°á»n núi.
(Thiếu trang) ... NhÆ°ng cÅ©ng kể từ hôm đó cô cô cảm thấy có má»™t cái gì là lạ vây quanh cô cô, và cứ nhÆ° vậy kéo dài đến má»™t năm. CÅ©ng trong má»™t năm này y rất ít nói chuyện cùng cô cô. Y cÅ©ng không còn Ä‘á»c sách và luyện kiếm vá»›i cô cô nhÆ° má»i lần. Cô cô có há»i thì y trả lá»i là y bị ná»™i thÆ°Æ¡ng nên không muốn hoạt Ä‘á»™ng suy nghÄ© nhiá»u. NhÆ°ng cô cô lại không thấy được triệu chứng ná»™i thÆ°Æ¡ng của y, song chỉ để ý chứ không hạch há»i gì. Rồi cÅ©ng vào má»™t đêm mÆ°a lâm râm. Cô cô bá»—ng thức giấc vào lúc ná»­a đêm. Cô cô nhìn thấy y ngồi cạnh giÆ°á»ng, mắt y nhìn vá» phía cá»­a sổ. Thấy thế, cô cô cÅ©ng nhìn theo vá» phía cá»­a sổ.
Nói đến đây bỗng Ngải Thanh phải rùng mình một cái rồi tiếp:
– Cái cảnh mà cô cô thấy trước mắt lúc ấy thật chẳng bao giỠquên được.
Lãnh Nguyệt Tiên Tử ngừng một chốc rồi tiếp:
– Lúc ấy cô cô nhìn thấy có má»™t Thiên Thủ ThÆ° Sinh khác Ä‘ang đứng ở ngoài cá»­a sổ, mắt nhìn cô cô chăm chăm. Cô cô phải la lên vì quá kinh ngạc. Sau tiếng la, ngÆ°á»i đó chạy biến Ä‘i ngay. Cô cô nhảy lên định rượt theo, nhÆ°ng ngÆ°á»i ngồi cạnh cô cô đã nhanh tay Ä‘iểm vào huyệt đạo của cô cô làm cô cô không nhúc nhích được nữa.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh kể đến đây thì ngá»n đèn dầu trong hang đá cÅ©ng đã hết dầu tắt phụt luôn. Bóng tối hoàn toàn phủ kín hang đá. Trong bóng tối, Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn nghe Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh Ä‘á»u giá»ng kể tiếp:
– Cho đến lúc đó cô cô vẫn chÆ°a biết chuyện của hai anh em kia. Cô cô lại càng không biết ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi cạnh cô cô lúc ấy, đã chung sống vá»›i cô cô được má»™t năm trá»i, sau má»™t tháng Trung Nhẫn ra Ä‘i rồi trở vá» lại không phải là Thiên Thủ ThÆ° Sinh Tiêu Trung Nhẫn, mà là ngÆ°á»i em song sinh Tiêu Bá Hiển.
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ ngÆ°ng kể và Bùi KhÆ°Æ¡ng lại nghe tiếng khóc trong bóng tối. Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng cảm thấy nghèn nghẹn nÆ¡i cổ há»ng. Má»™t lúc sau Ngải Thanh lại nói tiếp:
– Cô cô bị Ä‘iểm huyệt nên đành nằm cứng trên giÆ°á»ng mà nghe Tiêu Bá Hiển kể lại đầu Ä‘uôi má»i sá»±.
Ngải Thanh lại thở phào nói:
– Tiêu Bá Hiển cho biết sau khi bị rá»›t xuống sÆ°á»n núi lại may mắn thoát chết. Sau khi chịu Ä‘á»±ng bao nhiêu khó khăn khổ sở, y cÅ©ng há»c được võ công phi thÆ°á»ng và trở vỠđể trả mối thù ấy. Nghe y kể, cô cô đã phản đối vì cô cô đâu có tá»™i lá»—i gì trong vụ ấy, sao lại phải chịu nhục nhã nhÆ° thế. NhÆ°ng y đáp nhanh:
«Tiêu Trung Nhẫn tình nguyện nhÆ°á»ng lại cho ngu huynh vì Trung Nhẫn có lá»—i vá»›i ngu huynh. Hôm nay là ngu huynh đồng ý để Trung Nhẫn tá»›i nhìn Thanh muá»™i muá»™i lần chót.» Cô cô thật căm giận trong lòng thì y đã nói tiếp:
«Từ nay vá» sau Thanh muá»™i muá»™i là hiá»n thê của Tiêu Bá Hiển này. Hiá»n thê không phải chỉ theo Hiển này má»™t năm mà còn phải theo cả Ä‘á»i nữa.» Nghe y nói vậy, cô cô hết sức Ä‘au lòng. Bắt đầu từ đó, cô cô thù ghét cả hai anh em. Cô cô quyết định sẽ ráng há»c thêm võ công và sau này quyết giết cả hai anh em để trả mối nhục ấy. CÅ©ng vì nuôi lòng thù hận mà cô cô chÆ°a chết sá»›m hÆ¡n. Và cÅ©ng chính từ đêm hôm đó, Tiêu Bá Hiển vẫn Ä‘iểm ba huyệt đạo trên ngÆ°á»i của cô cô để kiá»m chế cô cô để cô cô có thể cá»­ Ä‘á»™ng, nói năng bình thÆ°á»ng nhÆ°ng vẫn không thoát khá»i tay y.
Rồi thỉnh thoảng Tiêu Bá Hiển đi gây ra một việc ác đạo trong võ lâm, làm cho tiếng tăm của Thiên Thủ Thư Sinh trở thành một quái vật lúc thiện lúc ác. Nhân đó mà cô cô còn biết thêm là mưu đồ chiếm cô cô là ý định mà Bá Hiển đã có từ lâu. Vì y theo dõi vợ chồng cô cô và Trung Nhẫn rất lâu. Y đợi cho Trung Nhẫn già rồi mới thực hiện kế hoạch chiếm lấy cô cô. Còn Tiêu Trung Nhẫn vì hối hận tội ác đối với y nên đã hy sinh cô cô cho em mình.
Nói tới đó Lãnh Nguyệt Tiên Tử có vẻ giận dữ:
– Hừ! Cô cô chỉ là má»™t con vật hy sinh cho hai anh em há». Cô cô thù hận há» và nuôi dưỡng hận thù. Má»™t năm sau cô cô tìm cách giải khai huyệt đạo. Cô cô lấy luôn quyển «Hải Thiên Bí Lục» rồi trốn Ä‘i. Cô cô sợ y tìm ra nên phải giả làm đàn ông, rồi sau đó gặp được KhÆ°Æ¡ng nhi.
Bây giá» bóng tối trong hang đá nhÆ° đã quen dần vá»›i đôi mắt của Bùi KhÆ°Æ¡ng nên chàng lá» má» thấy má»i vật quanh đó.Chàng thấy đôi mắt của Ngải Thanh vẫn nhìn vào vùng bóng tối trÆ°á»›c mặt chăm chăm và Ngải Thanh vẫn nói Ä‘á»u Ä‘á»u:
– Cô cô phải làm ra hai quyển «Hải Thiên Bí Lục», má»™t thật má»™t giả để trong gói, ngày đêm cố công rèn luyện võ công. NhÆ°ng rồi cô cô vẫn bị y tìm ra được. Y bắt cô cô vào ngay đêm cô cô giết Mạc Tây, má»™t trong Bắc Äẩu Thất Sát.
Cô cô tưởng rằng y sẽ giết cô cô, nhÆ°ng y lại chiá»u chuá»™ng cô cô rồi y lại quỳ xin năn nỉ cô cô đừng bá» y nữa. Y đã canh chừng cô cô chừng mÆ°á»i ngày đêm liên tiếp không ngủ. NhÆ°ng cuối cùng y quá mệt nên phải ngủ thiếp Ä‘i. Vì thế nên cô cô má»›i trốn thoát khá»i tay y được. Tuy nhiên y nhÆ° má»™t con ác quá»· cứ theo cô cô hoài. Cô cô phải trốn mãi, trốn mãi. Cứ mải miết trốn tránh nên quá sức mệt, hÆ¡n nữa lúc ấy cô cô phát giác ra rằng dầu có cố luyện võ công thêm mÆ°á»i năm nữa cÅ©ng không bằng võ công của hai anh em há». Rồi má»™t hôm cô cô gặp Kim Äồng Ngá»c Nữ. Há» cho cô cô biết là đã phát hiện Thiên Thủ ThÆ° Sinh ở trong má»™t cái hang bí mật trên núi Huỳnh SÆ¡n. Nhá» vậy mà cô cô má»›i biết Trung Nhẫn đã ẩn náu ở đó từ khi ra Ä‘i. Cô cô suy tính mãi và cuối cùng quyết định đến Huỳnh SÆ¡n để tìm Tiêu Trung Nhẫn và cô cô gởi vợ chồng Kim Äồng Ngá»c Nữ trao cho KhÆ°Æ¡ng nhi quyển «Hải Thiên Bí Lục» thật. Má»i sá»± đã quyết định. Cô cô đến Huỳnh SÆ¡n và tìm được cái hang này. Lúc đó Tiêu Trung Nhẫn vẫn không có mặt nÆ¡i hang đá này. Cô cô lại phải chá» má»™t ngày má»™t đêm. Lúc đó cô cô má»›i thấy Tiêu Trung Nhẫn vá» tá»›i. Y thấy cô cô nên rất mừng rỡ, liệng luôn cái há»™p Ä‘en trong tay mà còn nằm ở ngoài Ä‘Æ°á»ng hầm đó. Lúc đó cô cô má»›i nhận thấy dầu có hận Trung Nhẫn nhÆ°ng vẫn yêu Trung Nhẫn. Cô cô vừa khóc vừa há»i:
«Tại sao phu quân lại bá» ngu muá»™i mà Ä‘i và tại sao lại ngu muá»™i mà hy sinh?» NhÆ°ng ngỠđâu y lại cÆ°á»i lá»›n lên má»™t cách khác lạ. Thì ra cô cô lại lầm, vì y không phải là Tiêu Trung Nhẫn mà là Tiêu Bá Hiển. Cô cô muốn Ä‘iên lên trong lúc đó. NhÆ°ng chính lúc ấy, Tiêu Trung Nhẫn lại vá» thật. Hai anh em xuất hiện cùng má»™t lúc. Hai ngÆ°á»i nhìn nhau. Bá»—ng Tiêu Bá Hiển lên tiếng trÆ°á»›c:
«Thế giá»›i này hãy còn quá nhá», giữa anh và tôi phải có má»™t ngÆ°á»i ra Ä‘i.» Tiêu Trung Nhẫn suy nghÄ© má»™t thoáng rồi nói:
«Thế giá»›i này quá nhá» thật.» Nói xong hai ngÆ°á»i cùng rút kiếm ra má»™t lượt. Hai ngÆ°á»i bắt đầu Ä‘á»™ng thủ. Nhìn há», cô cô chợt phát giác ra má»™t sá»± kỳ lạ là tình cảm của cô cô đối vá»›i hai ngÆ°á»i đã hoàn toàn giống nhau. Cô cô biết rằng mình đã thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i. Cô cô bắt đầu khóc và năn nỉ hỠđừng đánh nhau nữa. NhÆ°ng hỠđã không nghe. HỠđấu cả đêm vẫn chÆ°a phân thắng bại.
Hình nhÆ° ngoài trá»i đã bắt đầu sáng, ánh sáng chun lá»t xuống dÆ°á»›i hang đá nên Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn thấy Ngải Thanh Ä‘ang ngồi đối diện vá»›i chàng mà vẫn nói Ä‘á»u Ä‘á»u:
– Sau đó há» không đấu kiếm nữa và dùng phÆ°Æ¡ng pháp vừa rồi để đấu ná»™i công. Cô cô thÆ°Æ¡ng há», không muốn há» chết. Cô cô phải dùng kim thép đâm vào thân mình, hy vá»ng há» sẽ ngừng tay vì nhận thấy sá»± Ä‘au Ä‘á»›n của cô cô. NhÆ°ng cô cô đã thất bại. Câu chuyện đã kết thúc nhÆ° KhÆ°Æ¡ng nhi đã thấy. Má»™t bi kịch đã kết thúc. Ân, oán, tình, thù của hai anh em đã được giải quyết. Còn cô cô? Cô cô không thể sống được!
Rồi Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ nói từng lá»i vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng:
– KhÆ°Æ¡ng nhi à, Ä‘iá»u thứ ba mà KhÆ°Æ¡ng nhi phải làm là sau khi cô cô chết rồi, KhÆ°Æ¡ng nhi phải chôn thi thể của chúng ta chung má»™t chá»— nhé.
Bùi Khương la lên:
– Không! Không! Cô cô không thể chết được!
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh cÆ°á»i thê thảm nói:
– KhÆ°Æ¡ng nhi đã quên lá»i hứa rồi sao? Vả lại KhÆ°Æ¡ng nhi đâu có đủ sức mà ngăn cản cô cô.
Ngải Thanh ngừng một thoáng rồi nói:
– Nhưng mà bây giỠcô cô chưa chết đâu. Phải đợi ba ngày sau. Ba ngày sau không có ai ngăn cản được nữa.
Rồi tiếng cÆ°á»i thật héo hắt bi thảm của Ngải Thanh vang lên nghe thật áo não vô cùng.
hết: H?i 17, xem tiếp: H?i 18
Tài sản của danangcity

  #19  
Old 04-06-2008, 08:29 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
H?i 18

Khai Thông Sinh Tá»­ Huyá»n Quang




Giá»ng nói chua chát của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh nhÆ° còn vang đâu đây. Giá»ng nói đó đã làm cho Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải chua xót.
Chàng thầm tìm quyết định:
“Ba ngày sau mình nhất định phải cứu cô cô, mình phải giúp cô cô tìm cuá»™c Ä‘á»i má»›i.â€.
Nét mặt của Bùi Khương đang ngẩn ngơ đuổi theo một ý nghĩ.
Bá»—ng nhiên Ngải Thanh vụt đứng lên. Hai chưởng đánh xuống ngÆ°á»i Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng chợt cảm thấy có má»™t luồng nóng nhÆ° lá»­a từ song chưởng của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ truyá»n vào thân thể chàng Ä‘i thẳng vào tim. Rồi ở trong tim tan ra, chạy lan tràn tá»›i vai, rồi tay chân. Bùi KhÆ°Æ¡ng cảm thấy toàn thân thể lúc ấy nhÆ° bị lá»­a đốt vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n.
Một lúc sau sức nóng đó từ từ giảm đi. Bùi Khương mơ hồ cảm thấy toàn thân như ấm lại và rồi man mác mông lung.
Một lúc sau nữa sức nóng lại hừng hực trở lại để thiêu đốt toàn cơ thể của chàng vậy.
Sau đó chàng thấy khát nước vô ngần. Có lẽ mồ hôi đang ướt đẫm toàn thân của chàng.
Sự diễn biến cứ như thế mãi hầu như vô tận, không thấy chấm dứt được.
Nhưng thực tế thì sự diễn biến đó đã chấm dứt sau ba ngày mà Bùi Khương cảm thấy như đã kéo dài trăm ngàn năm.
Ba ngày đã qua. Bá»—ng nhiên tất cả Ä‘á»u hết. Toàn cÆ¡ thể của Bùi KhÆ°Æ¡ng không còn sá»± Ä‘au Ä‘á»›n nóng bức nào nữa. Tất cả Ä‘á»u tan biến hết.
Bùi Khương ngồi thở một mình. Những ý nghĩ trở vỠvới chàng. Lý trí lại hoạt động. Bùi Khương lại nhớ câu:
«Ba ngày sau mới chết ... » Mà Ngải Thanh đã nói nên chàng vụt đứng lên kêu:
– Ngải Thanh ... cô cô ... ơi!
Trong hang đá vẫn tối lỠmỠnên Bùi Khương thấy ai cả. Chợt chàng nghe có một tiếng nói yếu ớt phát ra dưới đất:
– Khương nhi ...
Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»™i cúi xuống xem. Trong ánh sáng lá» má», chàng thấy Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất. Chàng cố nhìn kỹ thì phải kinh hoảng vì thấy mái tóc Ä‘en dài của Ngải Thanh giỠđây đã ngả màu bạc rồi.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nghÄ©:
“Không lẽ mình bị hôn mê đã nhiá»u năm? Nếu không thế tại sao cô cô lại đã già nhÆ° vậy?â€.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»™i đỡ Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ lên, thì nghe bà ta thá»u thào thật yếu á»›t:
– Ba ngày ... đã ... qua rồi!
Bùi KhÆ°Æ¡ng kinh hoảng há»i nhanh:
– Ba ngày? Tại sao cô cô lại già như thế này?
Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh lại nói tiếp, giá»ng thật yếu á»›t:
– KhÆ°Æ¡ng nhi ... hãy Ä‘em chúng ta chôn cất ... rồi KhÆ°Æ¡ng nhi hãy rá»i nÆ¡i này mà vá» ...
Bùi Khương nói lớn:
– Chôn! Tại sao phải chôn? Cô cô hãy còn sống ... và cô cô phải sống mãi ...
Ngải Thanh như không nghe gì cả, vẫn nói tiếp:
– Cô cô đã sang hết khí lực, tinh huyết của cô cô cho Khương nhi rồi ... Cô cô rất mừng ... vì đã giúp ích ... cho Khương nhi ...
Tiếng nói đến đó thì ngÆ°ng bặt. Äầu của Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ từ từ hÆ¡i nghẻo qua má»™t chút.
Bùi Khương ôm bà ta khóc to lên. Chàng biết rõ Lãnh Nguyệt Tiên Tử Ngải Thanh đã chết.
Bùi Khương cũng suy biết bà ta đã dùng một phương pháp gì đó để sang hết công lực, tinh huyết của bà cho chàng và bà ta đã kiệt sức, thở hơi cuối cùng.
Một bi kịch đã kết thúc.
Sau khi chôn ba thi thể xong và đã làm lá»… thật trịnh trá»ng Bùi KhÆ°Æ¡ng đã khóc không ít. NhÆ°ng ngÆ°á»i chết không sống lại được. Có Ä‘iá»u nÆ°á»›c mắt cÅ©ng làm dịu cÆ¡n Ä‘au buồn. Nên Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn lại má»™t lần chót nÆ¡i chôn ba thi thể cùng má»™t chá»— rồi lạy má»™t lần nữa má»›i quay gót bÆ°á»›c Ä‘i ra. Bùi KhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c Ä‘i thật chậm chạp và nặng ná». Chàng nghe cô Ä‘Æ¡n đếm từng bÆ°á»›c chân Ä‘i âu sầu của chàng.
Chàng rá»i cái hang đá sau ba ngày.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lần bÆ°á»›c theo con Ä‘Æ°á»ng hầm để mà Ä‘i ra ngoài.
– Ồ! Bây giỠlà ban ngày!
Mặc dầu đã ba ngày không ăn uống nhÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn không thấy đói khát gì cả. Chàng liá»n nhảy má»™t cái, cảm thấy thân hình nhẹ hÆ¡n lúc thÆ°á»ng, chàng nghÄ© thầm là có lẽ đã ba ngày mệt nhá»c nên thân thể yếu sức Ä‘i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đến cá»­a hầm liá»n nhảy lên má»™t cách nhẹ nhàng.
Vừa lên khá»i cá»­a hầm đã thấy Lãnh Cúc Song Má»™c vẫn còn ngồi trên má»™t tảng đá nÆ¡i đó.
Lãnh Khô Mộc bình thản lên tiếng trước:
– Thiếu hiệp làm đã xong việc chưa?
Bùi Khương chỉ gật đầu không đáp.
Lãnh Hàn Trúc nói:
– Vậy chúng ta đi!
Hai anh em lão quái này cÅ©ng không há»i han gì Bùi KhÆ°Æ¡ng nữa cả.
Cả ba liá»n Ä‘i trở lại lối đã lên lúc ba ngày trÆ°á»›c.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i vừa há»i:
– Chúng ta không trèo núi nữa sao?
Lãnh Khô Má»™c liá»n đáp:
– Ba ngày không ăn uống, sức đâu mà trèo núi?
Lúc này Bùi KhÆ°Æ¡ng má»›i biết hai lão quái này đã chỠđợi chàng tại cá»­a hầm ba ngày ba đêm không rá»i má»™t bÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng dốc núi rất gồ ghá» khó Ä‘i, nhÆ°ng lúc ấy Bùi KhÆ°Æ¡ng đã Ä‘i theo Lãnh Cúc Song Má»™c má»™t cách hết sức dá»… dàng, khác hẳn lúc lên phải khó nhá»c và chậm chạp vô cùng.
Bùi Khương không chú ý đến sự thay đổi ấy của chàng.
Song Lãnh Cúc Song Má»™c đã phát hiện ra. Hai lão quái này liá»n dừng lại.
Rồi Lãnh Khô Mộc đột nhiên đánh ra một chưởng nhằm vào Bùi Khương.
Bùi KhÆ°Æ¡ng kinh hoảng liá»n hít má»™t hÆ¡i nhẹ thì thân hình đã lùi lại ba bốn thÆ°á»›c tránh thoát tầm chưởng.
Lãnh Khô Mộc đôi mắt sáng lên nói:
– Äúng rồi!
Bùi KhÆ°Æ¡ng không hiểu chuyện gì nhÆ°ng cÅ©ng há»i lại:
– Äúng chuyện gì vậy?
Lãnh Hàn Trúc lại nói:
– Chắc Lãnh Nguyệt Tiên Tử Ngải Thanh đã chết rồi?
Bùi Khương cũng đáp:
– Cả hai Thiên Thủ ThÆ° Sinh và Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ä‘á»u chết hết.
Lãnh Hàn Trúc gật gù nói:
– Nghe nói Phật gia và đạo gia có má»™t thứ võ công rất thần kỳ, có thể trong ba ngày khai thông được Sinh Tá»­ Huyá»n Quan của má»™t ngÆ°á»i ...
Rồi lão nhìn Bùi Khương vỗ nhẹ lên vai chàng thân mật tiếp:
– Không ngỠthiếu hiệp có duyên phước đã gặp được sự kiện ấy. Nhưng thiếu hiệp có biết Lãnh Nguyệt Tiên Tử chết vì thiếu hiệp không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe há»i nên còn hoang mang chÆ°a khẳng định được nhÆ° thế nào nên kể hết chuyện đã gặp trong hang đá.
Lãnh Cúc Song Mộc nghe Lãnh Nguyệt Tiên Tử đã chết cũng phải than dài một tiếng thật buồn.
Thế rồi ba bóng ngÆ°á»i lại Ä‘i nhÆ° bay thoát xuống núi. Bùi KhÆ°Æ¡ng đã Ä‘i sát theo bÆ°á»›c Ä‘i của hai lão quái võ lâm cao thủ này rồi.
Lãnh Hàn Trúc nhìn thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng nét mặt vẫn ủ rÅ© nên lên tiếng gá»i chàng:
– Thiếu hiệp à!
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe gá»i liá»n quay lại há»i ngay:
– Tiá»n bối gá»i tại hạ?
Lãnh Hàn Trúc cÆ°á»i nói:
– Bây giá» thiếu hiệp hãy Ä‘oán xem đám ngÆ°á»i còn đợi chúng ta ở dÆ°á»›i chân núi không nào?
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n đáp:
– Chúng ta lên đây đã ba bốn ngày rồi, có lẽ hỠđã đi rồi chăng?
Lãnh Hàn Trúc lại cÆ°á»i đáp:
– Tôi thì hy vá»ng hỠđừng Ä‘i, vì có há» Ä‘i theo sau lÆ°ng cÅ©ng đỡ buồn vậy.
Ba ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i xuống núi.
Chỉ trong khoảnh khắc đã xuống đến chân núi thì tiếng ồn ào nhÆ° cái chợ vang lên. Äám ngÆ°á»i lúc này còn đông hÆ¡n trÆ°á»›c đây ba ngày. Mùi thÆ¡m của rượu và thịt làm cho ba ngÆ°á»i nghe cÆ¡n đói cồn cào trong bụng.
Cả ba dự định tìm món ăn thức uống trước đã.
NhÆ°ng khi Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa xuất hiện thì đã nghe nhiá»u ngÆ°á»i la lên:
– Bùi đại nhân! Bùi đại nhân!
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bu lại vây quanh Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Lão Quán Nhị của Phi Long Bảo và Thiết Toán Bàn Vu Bình chạy lên đón chào rồi há»i:
– Bùi đại nhân! Äã biết được thắng bại chÆ°a?
Bùi KhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i đáp:
– Chưa.
Chàng nhìn má»i ngÆ°á»i chung quanh rồi nói tiếp:
– Tại hạ những tưởng quý vị đã đi rồi, không ngỠquý vị còn chỠở đây.
Thiết Toán Bàn Vu Bình liá»n đáp:
– Chúng tôi đã định đi rồi, nhưng vì Giả tiêu đầu nói ba vị sẽ xuống đây nên chúng tôi phải chỠnữa đấy chứ.
Bỗng nghe Kê Quán Bao Hiểu Thiên la lớn:
– Mang rượu ra mau lên! Tôi uống rồi còn đi gặp Diêm vương nữa chứ!
Giá»ng nói của Bao Hiểu Thiên oang oang nên Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe thấy phải cau mày nghÄ©:
“Lại má»™t ngÆ°á»i không muốn sống nữa.â€.
Chàng rẽ đám đông bÆ°á»›c đến cạnh Kê Quán Bao Hiểu Thiên rồi há»i lão ta:
– Các hạ có chuyện gì buồn mà phải tìm cái chết vậy?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên nhướng mắt đáp ngay:
– Tôi quá vui đấy chứ! Bởi vì tôi đánh cá thua lão hỠGiả đó nên phải chết.
Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i:
– Äánh cá vụ gì vậy?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên đáp:
– Chúng tôi đợi hai ngày mà vẫn không thấy ba vị xuống, lão Giả Bân lại nói trong vòng năm ngày ba vị sẽ xuống tới đây mà tôi nhất quyết là không. Nên chúng tôi mới cá ...
Bao Hiểu Thiên quay nhìn Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân rồi nói tiếp:
– Tôi há»i cá cái gì thì lão Giả đáp cá cái đầu!
Rồi Bao Hiểu Thiên bật cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n:
– Ha! Ha! Cái đầu thì cái đầu ... mang rượu lại đây mau ...
Bùi KhÆ°Æ¡ng quay sang Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân, thấy dáng ngÆ°á»i lão này ốm yếu nhá» xác nhÆ°ng đôi mắt rất sáng. Bùi KhÆ°Æ¡ng xá lão má»™t cái. Lão cÅ©ng vá»™i xá lại liá»n. Bùi KhÆ°Æ¡ng lên tiếng nói trÆ°á»›c:
– Chắc các hạ là Giả tiêu đầu, tại hạ là Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng từng ở Phi Long Tiêu Cuá»™c nhiá»u năm nhÆ°ng chÆ°a có cÆ¡ há»™i được gặp tiêu đầu.
Giả Bân liá»n đáp:
– Vì tôi ở phân cuộc Giang Nam nên thiếu hiệp không gặp tôi.
Bùi Khương lại nói:
– Tại hạ không có quyá»n tham dá»± vào chuyện của các hạ, nhÆ°ng sinh mạng con ngÆ°á»i dù sao vẫn là chuyện lá»›n. Nên mong các hạ vì tôi mà vui lòng bá» cuá»™c đánh cá đó Ä‘i. Tại hạ thành thật cám Æ¡n lắm!
Giả Bân suy nghĩ một lúc rồi đi đến trước mặt Kê Quán Bao Hiểu Thiên nói:
– Bộ lão Bao định chết thật à?
Bao Hiểu Thiên đáp:
– Dĩ nhiên!
Giả Bân cÆ°á»i lá»›n nói:
– Lão Bao đúng là một lão ngốc. Vì sao lão Bao có biết không?
Giả Bân ngừng lại thì Bao Hiểu Thiên há»i ngay:
– Biết gì?
Giả Bân cÆ°á»i tiếp:
– Lúc tôi đánh cá với lão Bao, tôi đã tính sẵn nếu tôi thua thì tôi sẽ bỠđi luôn, dù sao lão Bao cũng rượt thằng ốm Giả Bân này không kịp rồi đó! Hà! Hà!
Thế lão Bao không phải là ngốc là gì?
Kê Quán Bao Hiểu Thiên nhảy dựng lên lớn tiếng nói:
– Äược! Äược! Nếu vậy thì tôi không chết nữa. Chết mà còn bị lão Giả ốm đó chá»­i ngốc thì chết làm chi?
Miệng lão tuy cứng rắn như vậy nhưng trong lòng đã thầm cảm ơn vô cùng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng vui mừng. Chàng hy vá»ng cuá»™c đánh cá của Thần Thủ Chiến Phi cÅ©ng sẽ được hóa giải nhÆ° cuá»™c đánh cá này vậy.
Tất cả Ä‘á»u vui vẻ và cái chợ lÆ°u Ä‘á»™ng này lại được bày bán nhá»™n nhịp hÆ¡n.
Bùi KhÆ°Æ¡ng cùng Lãnh Cúc Song Má»™c tìm mua các thức ăn thức nhắm rồi cùng nhau thưởng thức vá»›i bầu rượu thật quý. Äã ba ngày không ăn uống nên giỠđây ba ngÆ°á»i ăn uống thật ngon lành.
Äoàn ngÆ°á»i vẫn theo sau lÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng và Lãnh Cúc Song Má»™c. Cuá»™c đánh cá chÆ°a biết được kết quả nên vẫn giữ nguyên tình trạng nhÆ° cÅ©. Thật là má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i kỳ cục.
Theo sau Ä‘oàn ngÆ°á»i lại còn có chả má»™t cái chợ lÆ°u Ä‘á»™ng má»—i ngày má»—i đông, để cung cấp thức ăn, thức uống cÅ©ng nhÆ° đồ dùng cần thiết cho tất cả Ä‘oàn ngÆ°á»i.
Äúng là má»™t cảnh tượng chÆ°a bao giá» có từ trÆ°á»›c tá»›i nay.
Lão Kê Quán Bao Hiểu Thiên vẫn cÆ°á»i to nói lá»›n nhÆ° lúc nào. NhÆ°ng giỠđây Kê Quán Bao Hiểu Thiên vá»›i Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân đã trở thành đôi bạn thân chứ không còn hục hặc nhÆ° lúc trÆ°á»›c nữa.
Bùi Khương thì càng ngày càng bận rộn hơn.
Cứ má»—i ngày Lãnh Cúc Song Má»™c lại truyá»n thụ cho chàng thật nhiá»u môn nhÆ° Cầm, Kỳ, Thi, Há»a, Y há»c, TÆ°á»›ng số cho đến khinh công, kiếm thuật, ám khí làm cho Bùi KhÆ°Æ¡ng không còn nhiá»u thá»i giá» rảnh rá»—i để hàn huyên chuyện vãn bâng quÆ¡. HÆ¡n thế nữa, Bùi KhÆ°Æ¡ng còn miệt mài há»c tập võ công trong quyển «Hải Thiên Bí Lục».
Äược vậy là nhá» Lãnh Nguyệt Tiên Tá»­ Ngải Thanh đã trút hết cho Bùi KhÆ°Æ¡ng tinh huyết khí lá»±c bà ta để đả thông «huyá»n quan sinh tử» của Bùi KhÆ°Æ¡ng, nên ngày nay chàng thâu nhập được những Ä‘iá»u há»c há»i nhanh chóng và dá»… dàng.
Từ cái ngu dốt mà ngÆ°á»i ta đã gán ghép cho chàng từ lúc còn ở Phi Long Tiêu Cuá»™c mà giỠđây có ai ngá» Bùi KhÆ°Æ¡ng lại há»c tập quá nhanh chóng đến nhÆ° vậy.
Ngay cả Lãnh Cúc Song Má»™c cÅ©ng phải phục trí thông minh và mức há»c thật nhanh chóng của Bùi KhÆ°Æ¡ng. Có khi hai lão quái còn cảm thấy há»c thức của hai lão ta cÅ©ng không đủ để dạy cho chàng nữa. Nên chính Lãnh Cúc Song Má»™c cÅ©ng phải thÆ°á»ng xuyên mua thêm nhiá»u sách để há»c vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Thật là lạ không. Càng ngày ngÆ°á»i há»c lại càng tiến bá»™ và thông thái ra, trái lại ngÆ°á»i dạy thì càng ngày càng cảm thấy khó khăn và thiếu thốn kiến thức đã dạy.
Sá»± kiện há»c hành của Bùi KhÆ°Æ¡ng thật là câu chuyện kỳ cục, vì nó không giống vá»›i bất cứ má»™t ngÆ°á»i nào trong võ lâm từ trÆ°á»›c đến nay cả.
Ngày tháng trôi qua.
Dáng dấp bên ngoài của Bùi Khương và chất khí của chàng theo đó mà phát triển, thay đổi, nhưng chính chàng lại không để ý đến.
Còn đám ngÆ°á»i Ä‘i theo má»—i ngày má»™t đông lên, Ä‘i từ nÆ¡i này qua chốn khác.
Má»™t năm trá»i lại trôi qua.
Trong má»™t năm đó Phi Long Tiêu Cuá»™c và Lãnh SÆ¡n Trang bên ngoài tuy rất bình thÆ°á»ng không có việc gì xảy ra, nhÆ°ng thật sá»± cả đôi bên Ä‘ang tích cá»±c chuẩn bị ráo riết để nhằm đối phó nhau qua má»™t cuá»™c đại quyết đấu trong tÆ°Æ¡ng lai. Mà cuá»™c quyết đấu này có thể quyết định sá»± tồn tại hay tiêu diệt giữa Phi Long Tiêu Cuá»™c và đồng minh lục lâm ở Giang Nam vậy.
Những tin tức Ä‘á»u có liên quan tá»›i hai phe đối đầu đã được phao Ä‘i rất nhiá»u.
Trang chủ Lãnh SÆ¡n Trang là Thần Thủ Chiến Phi nói vá»›i thiên hạ là cuá»™c đánh cá không thể thay đổi. Äồng minh Giang Nam phải sẵn sàng quyết chiến vì vụ này.
Mục đích của Thần Thủ Chiến Phi dÄ© nhiên là nhắm vào ái nữ của Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh là nàng Long Nữ Äàm Tiểu Kỳ.
CÅ©ng trong thá»i gian qua, dịch vụ của Phi Long Tiêu Cuá»™c đã giảm sút rất nhiá»u.
NhÆ°ng Ä‘iá»u quan trá»ng vẫn là nàng Long Nữ Äàm Tiểu Kỳ vì từ ngày kết thúc đại há»™i đến nay không ai rõ má»™t tin tức nào vá» nàng ta cả.
Äàm Tiểu Kỳ ở đâu? Äàm Tiểu Kỳ Ä‘ang làm gì? Không má»™t ai biết được cả.
Tình hình càng lúc càng gay go hơn.
Thế nên sự đối lập giữa Hắc đạo và Bạch đạo đã quá rõ rệt.
Cuộc quyết đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Sá»± yên tÄ©nh lúc này chỉ là tạm thá»i cÅ©ng nhÆ° sá»± yên tÄ©nh trÆ°á»›c má»™t trận bão táp vậy.
Tình hình như ngầm chuyển biến.
Rồi những sự kiện âm thầm xảy ra trong rắc rối bắt đầu.
Äó là vào thượng tuần tháng chín vừa qua.
Phân Thủy Phân Tây LÆ°u Äắc Ngá»c thuá»™c khối đồng minh Giang Nam bá»—ng bị đâm chết ở Hà Khẩu.
Câu chuyện được kể lại là LÆ°u Äắc Ngá»c có gây gổ vá»›i má»™t nhóm ba ngÆ°á»i áo Ä‘en tại má»™t quán rượu, rồi liá»n sau đó có tin LÆ°u Äắc Ngá»c bị đâm trúng bảy chá»— mà chết. NhÆ°ng không má»™t ai biết ba ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy là ai.
Cách không bao lâu, đến phiên má»™t tiêu đầu hạng nhứt của Phi Long Tiêu Cuá»™c tên là Hổ Äầu Âu ÄÆ°á»ng Liệt từ Hoài Linh Ä‘i ghe qua sông, nhÆ°ng Ä‘i luôn không thấy vá». Ba ngày sau, thi thể của Hổ Äầu Âu ÄÆ°á»ng Liệt nổi trên sông ấy.
Liên tiếp xảy ra hai vụ làm dÆ° luận xôn xao. Má»i ngÆ°á»i hồi há»™p không biết có phải đã đến lúc hai bên mở cuá»™c đại quyết đấu chÆ°a.
Bí mật vẫn bao trùm.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i chá» xem sá»± việc diá»…n biến nhÆ° thế nào, thì Thần Thủ Chiến Phi Ä‘Æ°a mÆ°á»i tám ngàn lá thÆ° thông báo cho võ lâm, đại thể nói rằng Lãnh SÆ¡n Trang sẽ không bảo đảm việc an toàn của những chuyến xe thuá»™c Phi Long Tiêu Cuá»™c chạy trên các Ä‘Æ°á»ng thuá»™c phạm vi của Äồng Minh Giang Nam.
Cách má»™t ngày sau, tá»›i phiên Kim Kê Bang chủ cÅ©ng phát ra mÆ°á»i tám ngàn lá thÆ° nói rằng Kim Kê Bang tuy đối lập vá»›i Lãnh SÆ¡n Trang trong cuá»™c đánh cá, nhÆ°ng những quyết định của Äồng Minh Giang Nam, Kim Kê Bang sẽ tuân theo.
Rồi Thất Khảo Sơn Trại cũng ra một thông tri tương tự.
Thành ra cái gá»i là Äồng Minh Giang Nam lại có vẻ trở thành Ä‘oàn kết vá»›i nhau.
TrÆ°á»›c những phản ứng nhÆ° vậy, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» Phi Long Tiêu Cuá»™c để xem có phản ứng gì không?
NhÆ°ng Phi Long Tiêu Cuá»™c hoàn toàn yên lặng nhÆ° không hay biết gì vá» những việc làm của Äồng Minh Giang Nam.
Chính vì sá»± im hÆ¡i lặng tiếng đó mà má»i ngÆ°á»i cảm thấy Long Hình Bát Chưởng càng thêm bí mật bá»™i phần.
Những ngày lạnh lẽo của mùa đông đã qua Ä‘i, má»i ngÆ°á»i chỠđón những ngày xuân êm ả đến.
Mùa xuân bao giỠcũng đẹp đẽ. Cây cỠhoa lá đơm bông trổ nụ. Không khí trong lành dìu dịu, êm êm. Tiếng chim vui hót tung tăng dưới nắng xuân ấm áp.
Mùa xuân đến muôn ngÆ°á»i dang tay chào đón.
NhÆ°ng không biết Ä‘oàn ngÆ°á»i và cái chợ lÆ°u Ä‘á»™ng Ä‘i sau Bùi KhÆ°Æ¡ng và Lãnh Cúc Song Má»™c có biết đến không? Chỉ biết há» cứ mải miết Ä‘i thật là nhá»™n nhịp. Và mùa xuân này đến thì Ä‘oàn ngÆ°á»i cÅ©ng đến dãy núi Phục NgÆ°u.
Vào xuân nên cây cối của núi rừng thật tươi tốt, xanh thắm. Dãy núi Phục Ngưu cũng thế.
Äến đêm, đám ngÆ°á»i này đốt lá»­a dÆ°á»›i chân núi và ngồi thành từng nhóm.
Trong khi đó Bùi Khương và Lãnh Cúc Song Mộc lên trên núi rồi.
Ãnh lá»­a bập bùng in hình ngÆ°á»i chao Ä‘á»™ng chung quanh.
Bỗng trong bóng tối có ba thớt ngựa chạy rất nhanh không biết từ đâu đến.
Ba ngÆ°á»i kỵ mã vừa xuống ngá»±a đã có rất nhiá»u ngÆ°á»i bu lại há»i. Mà há» Ä‘á»u há»i có má»™t câu:
– Tình hình ra sao rồi?
Má»™t trong ba ngÆ°á»i này là ngÆ°á»i cao niên rất ốm, há»i trở lại:
– Tình hình ở đây làm sao rồi?
Có ngÆ°á»i lên tiếng đáp:
– Chưa biết thắng bại. Nhưng Bùi đại nhân có vẻ càng lúc càng bình tĩnh và Lãnh Cúc Song Mộc thì có vẻ hơi hoang mang.
Có ngÆ°á»i há»i ngÆ°á»i trung niên ốm:
– Liễu đại ca nói mau đi.
NgÆ°á»i được gá»i là Liá»…u đại ca thong thả cởi áo khoác ngoài ra rồi ngồi xuống cạnh má»™t đống lá»­a, vừa ăn, vừa uống, vừa nói trÆ°á»›c sá»± chú ý của má»i ngÆ°á»i vây quanh.
– Phi Long phân cuá»™c ở thành Nhi XÆ°Æ¡ng tỉnh Hồ Bắc , toàn phân cuá»™c gồm mÆ°á»i bảy nam nữ chỉ trong má»™t đêm đã bị hạ sát, nhÆ°ng vẫn không rõ thủ phạm là ai.
Như vậy đây là lần thứ ba, sau hai lần xảy ra cho phân cuộc ở Xương Dương và Hán Dương.
Cá»™ng chung tất cả ba lần đó, ngÆ°á»i của Phi Long Tiêu Cuá»™c đã bị hạ sát năm mÆ°Æ¡i lăm ngÆ°á»i nam nữ.
Kẻ gây ra ba vụ thảm sát đó rõ ràng là má»™t đại cao thủ, vì má»—i lần hành Ä‘á»™ng Ä‘á»u không để lại má»™t dấu vết nào cả, thành thá»­ không ai có thể suy Ä‘oán được kẻ đã hạ thủ Ä‘á»™c ác đó.
Nói đến đây gã bá»—ng nói nhá» giá»ng:
– Có ngÆ°á»i nói là Thần Thủ Chiến Phi đã đến Giang Bắc đích thân làm những chuyện đó.
NgÆ°á»i khác xen vào:
– Như vậy chắc sắp sửa tới rồi.
Liễu đại ca lại nói:
– Có thể sắp tá»›i, nhÆ°ng theo ngÆ°á»i ta Ä‘oán là phải cho cuá»™c đánh cá này có kết quả má»›i có Ä‘á»™ng thủ thật sá»±.
Má»i ngÆ°á»i lại góp lá»i bàn cãi nhốn nháo cả lên. Mãi má»™t lúc sau má»›i trở vá» ngồi chá»— cÅ©.
Phía trên núi, Bùi Khương và Lãnh Cúc Song Mộc đang ngồi cạnh đống lửa nhìn xuống đám đông dưới chân núi.
Nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng, Lãnh Cúc Song Má»™c cÆ°á»i nói:
– Không ngá» huynh đệ lão đây tá»›i lúc tuổi già lại khá»i cảnh cô Ä‘Æ¡n.
Lãnh Khô Mộc lại nói:
– Lão huynh nhận thấy Bùi thiếu hiệp tiến bá»™ má»™t cách phi thÆ°á»ng thì lão cÅ©ng rất mừng cho thiếu hiệp.
NhÆ°ng Lãnh Hàn Trúc lại chận lá»i nói:
– Lão huynh nhận khoan mừng đã. Äệ Ä‘ang lo chút nữa phải lấy gì để dạy cho thiếu hiệp đây?
Lãnh Khô Mộc nói:
– Lão huynh thì muốn chịu thua cho xong. Mà sở dÄ© còn kéo dài đến hôm nay chỉ vì lão huynh nhìn thấy cái cảnh kỳ cục đấy lão huynh rất thích thú, sợ rằng kết thúc rồi thì không Ä‘á»i nào gặp được tình cảnh nhÆ° vậy nữa.
Hai ngÆ°á»i nói xong liá»n nhìn nhau cÆ°á»i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn không có lá»i nào mà chỉ nhìn xuống đám ngÆ°á»i phía dÆ°á»›i chân núi má»™t cách bâng quÆ¡, mÆ¡ màng đâu đâu.
Bá»—ng nhiên đám ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i chân núi náo loạn lên. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng lên hết.
Có nhiá»u tiếng la nên Lãnh Cúc Song Má»™c lắng tai nghe thì có những tiếng la lá»›n hÆ¡n:
– Long Hình Bát Chưởng đến rồi!
Tiếp theo có hai bóng ngÆ°á»i chạy nhanh lên núi.
Äó là Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân và Bát Chưởng Liá»…u Huy.
Hai ngÆ°á»i này chạy lên cách Lãnh Cúc Song Má»™c chừng năm trượng, dừng lại cung kính nói:
– Bùi đại nhân! Long Hình Bát Chưởng Tổng tiêu đầu xin được gặp Bùi đại nhân.
Bùi Khương vẫn ngồi yên như không nghe thấy gì cả.
hết: H?i 18, xem tiếp: H?i 19
Tài sản của danangcity

  #20  
Old 04-06-2008, 08:34 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
H?i 19

Một Tuyệt Chiêu Trong Bí Lục




Äám ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i chân núi tá»± Ä‘á»™ng nhÆ°á»ng ra má»™t lối Ä‘i để Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh Ä‘i qua.
Äàm Minh vừa Ä‘i qua vừa cÆ°á»i chào những ngÆ°á»i hiện diện đứng ở hai bên. Ông ta Ä‘i trÆ°á»›c và theo sau đó còn có ba ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en.
Má»™t ngÆ°á»i rất cao, lÆ°ng dắt má»™t thanh kiếm dài. NgÆ°á»i này là tiêu đầu chánh của Phi Long Tiêu Cuá»™c, tên là TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng.
NgÆ°á»i thứ hai hÆ¡i thấp má»™t chút nhÆ°ng Ä‘i rất nhanh, râu ria tua tủa, lÆ°ng mang má»™t cây Cá»­u Hoàn Äao. NgÆ°á»i này là má»™t nhân vật hữu danh vá»›i cây Ä‘ao trên chốn giang hồ. Äó là Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a chuyên sá»­ dụng bảy mÆ°Æ¡i hai bá»™ «Nhiếp Hồn Äoạt Mệnh Äao».
Còn má»™t ngÆ°á»i nữa là má»™t thanh niên cao lá»›n vạm vỡ và rất lá»±c lưỡng. Mặt Ä‘en miệng lá»›n. Äôi mắt nhÆ° đôi mắt ó. Trên lÆ°ng lại Ä‘en má»™t cái túi bằng da thú, không biết có Ä‘á»±ng vật gì bên trong ...
Thanh niên này không ai biết được danh tánh nhưng dáng nét có vẻ kiêu ngạo ngang tàn.
Mặc dù gã thanh niên này to lớn nhưng bước chân đi thật nhẹ nhàng lanh lẹ.
Cả ba ngÆ°á»i này Ä‘á»u theo sau lÆ°ng Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh tiến bÆ°á»›c lên đồi.
Khi Long Hình Bát Chưởng và ba ngÆ°á»i này lên tá»›i gần chá»— Bùi KhÆ°Æ¡ng thì chậm bÆ°á»›c lại. Lão ta hÆ¡i cau mày lại nhìn thấy Lãnh Cúc Song Má»™c vẫn ngồi yên nhÆ° cÅ©. Äàm Minh quay qua nhìn thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi Ä‘iá»u dưỡng. Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh vừa bÆ°á»›c tá»›i chá»— Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa nói:
– Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn được mạnh giá»i chứ?
Tiếng nói rất cao và rõ làm má»i ngÆ°á»i phải lùng bùng cả hai tai. NhÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn ngồi yên nhÆ° không nghe gì cả.
Gã thanh niên to lá»›n ở sau lÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng bá»—ng nhảy tá»›i, Ä‘Æ°a hai tay đánh xuống đầu Bùi KhÆ°Æ¡ng nhÆ°ng Lãnh Cúc Song Má»™c thân hình chao Ä‘i cấp thá»i Ä‘Æ°a ra hai tay đón đỡ.
Long Hình Bát Chưởng vội la lên:
– Báo Tử! Không được vô lễ!
Thanh niên nghe tiếng la tức thì thu tay vá», nhÆ°ng đôi mắt của gã vẫn nhìn trừng trừng nhÆ° đôi mắt dã thú vào Lãnh Cúc Song Má»™c không rá»i.
Long Hình Bát Chưởng liá»n vẫy tay má»™t cái tức thì TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng, Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a, Bát Quái Chưởng Liá»…u Huy và Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân bốn ngÆ°á»i gian ra bốn góc để tung thế bao vây.
Lúc đó, Äàm Minh má»›i từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng, Lãnh Cúc Song Má»™c thì đứng sát hai bên Bùi KhÆ°Æ¡ng để bảo vệ.
Long Hình Bát Chưởng chợt thấy trên khuôn mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘ang có má»™t lá»›p hÆ¡i màu tím. Äàm Minh biết ngay ná»™i công của Bùi KhÆ°Æ¡ng đã đạt tá»›i mức «khí huyết giao hợp, thân hình hợp nhất», là má»™t giai Ä‘oạn tối cao của kẻ tập ná»™i công.
Long Hình Bát Chưởng giÆ¡ tay lên nhÆ° muốn đánh xuống đầu Bùi KhÆ°Æ¡ng, trong khi đó Lãnh Cúc Song Má»™c mắt cứ nhìn trừng trừng vào đôi chưởng đó. Nếu song chưởng của Äàm Minh hÆ¡i đánh xuống thì tức khắc Lãnh Cúc Song Má»™c sẽ ra tay ngay.
NhÆ°ng giữa lúc đó Bùi KhÆ°Æ¡ng bá»—ng mở to đôi mắt ra. Äôi mắt chiếu sáng nhÆ° có luồng nhãn quang rá»i ra.
Long Hình Bát Chưởng lập tức rút tay vỠđể vuốt râu. Lão ta lại nói:
– Một năm không gặp mặt, võ công của Khương nhi đã tiến bộ vượt mức, thật đáng mừng vô cùng.
Bùi Khương đứng lên thấy Lãnh Cúc Song Mộc đứng sát bên mình, hiểu ngay hai lão quái bảo vệ cho mình. Bùi Khương xá Long Hình Bát Chưởng một cái rồi nói:
– Äàm thúc thúc vẫn được an khang?
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh chÆ°a tá» lá»i thì đã nghe tiếng Lãnh Hàn Trúc nói:
– Có lẽ ngÆ°á»i ta không ngá» rằng má»™t thằng ngu ngốc lại luyện được võ công thượng thừa ... ha! ha!
Lão nói dứt câu là cất tiếng cÆ°á»i sang sảng ...
Và chính câu nói ấy lại khiến cho Bùi KhÆ°Æ¡ng nghÄ© đến lúc còn ở Phi Long Tiêu Cuá»™c thÆ°á»ng hay bị Äàm Minh cho là quá ngu ngốc nên há»c võ thuật không được. Tuy rằng Bùi KhÆ°Æ¡ng có sá»± nghi ngá» trong lòng, nhÆ°ng vẫn cho là Äàm Minh không muốn cho chàng há»c võ vì sợ chàng phải chết nhÆ° phụ thân của chàng. Chính vì thế mà lúc nào Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có má»™t chút thù oán gì vá»›i Äàm Minh cả.
Bùi Khương vẫn vui vẻ nói:
– Äàm thúc thúc đến đây không biết có việc gì chăng?
Äàm Minh liá»n nói:
– Äược nghe tin KhÆ°Æ¡ng nhi đã tiến bá»™ hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u, nên đêm nay ghé lại thăm KhÆ°Æ¡ng nhi thôi.
Nghe Äàm Minh nói vậy, Bùi KhÆ°Æ¡ng thật tình rất cảm Ä‘á»™ng nên vá»™i nói:
– Äàm thúc thúc đã có công nuôi dưỡng KhÆ°Æ¡ng nhi, Æ¡n ấy biết chừng nào má»›i Ä‘á»n đáp được.
NhÆ°ng bá»—ng nhiên Äàm Minh mất hẳn nụ cÆ°á»i để trở thành bá»™ mặt lạnh lùng Ä‘anh đá, mắt thì nhìn thẳng vào Lãnh Cúc Song Má»™c.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thoáng giật mình nên há»i:
– Äàm thúc thúc đến đây chắc còn chuyện khác phải không?
Äàm Minh liá»n nói:
– Äúng!
Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng ôn tồn, hiá»n lành há»i:
– Chuyện gì? Có khẩn thiết lắm không hả Äàm thúc thúc?
Äàm Minh vẫn khuôn mặt lạnh lùng nói:
– Ngoài việc đến thăm há»i KhÆ°Æ¡ng nhi, thúc thúc còn muốn giữ công minh cho võ lâm, nên trả thù cho má»™t kẻ đồng đạo đã bị hại.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nói:
– Nhưng Khương nhi không bao giỠcó ý giết chết ai.
Long Hình Bát Chưởng đáp:
– Không phải Khương nhi.
Rồi Äàm Minh quay qua đám đông đã kéo lên cả nÆ¡i đây từ lúc nào, cất tiếng nói:
– Chắc quý vị đã biết Mạc Tinh trong Bắc Äẩu Thất Sát đã bị sát hại?
Lão ngưng một chốc như để cho đám đông chú ý vào câu chuyện rồi mới nói tiếp:
– Lúc Mạc Tinh chết, tôi cÅ©ng có mặt nÆ¡i đó. Tôi nhận thấy Lãnh Cúc Song Má»™c vì má»™t chuyện nhá» nhặt mà giết chết Mạc Tinh là má»™t Ä‘iá»u thiếu công bình.
Tôi tuy không phải là bạn thân thiết gì vá»›i Bắc Äẩu Thất Sát nhÆ°ng vì muốn duy trì sá»± công bình cho võ lâm nên tôi đến đây để trả thù cho Bắc Äẩu Thất Sát vậy.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hết sức chú ý đến lão nói chuyện nên càng cao hứng tiếp:
– Trận đấu hôm nay dù cho bất cứ ai thắng ai bại, xin má»i ngÆ°á»i đừng xen vô. Nếu có ai giúp tôi má»™t quyá»n, má»™t cÆ°á»›c thì ngÆ°á»i đó không còn là bạn tôi nữa.
Ông ta nói rất hay rất chí lý, nhưng với mục đích là buộc không cho ai giúp Lãnh Cúc Song Mộc, tuy bỠngoài là nói không muốn ai giúp lão.
Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn không hiểu tại sao Äàm Minh lại Ä‘i trả thù giùm cho Bắc Äẩu Thất Sát, nên định tiến lên nói vài câu để ngăn cản việc ấy.
NhÆ°ng Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh đã phất tay má»™t cái, tức thì TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng và Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a nhảy lên cao, má»™t kiếm má»™t Ä‘ao đánh xuống Lãnh Cúc Song Má»™c.
Lãnh Khô Má»™c đợi cho mÅ©i kiếm Biên Thiếu Hằng sắp đâm đến thì lão ta bá»—ng lÆ°á»›t mình qua mé trái ba bÆ°á»›c, đồng thá»i đẩy ra má»™t chưởng lá»±c đánh vào đại huyệt « môn» ở lÆ°ng của đối phÆ°Æ¡ng.
Vì mÅ©i kiếm đâm hụt, TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng liá»n biến chiêu tức khắc, tay cầm kiếm kéo xéo qua, lưỡi kiếm thành ra chồm ngang vào tá»›i cánh tay phải của Lãnh Khô Má»™c.
Tuy đã biến thế nhÆ°ng Biên Thiếu Hằng vẫn không chạm vào địch thủ được, mà Lãnh Khô Má»™c sau khi tránh khá»i lưỡi kiếm liá»n tung má»™t ngá»n cÆ°á»›c nhắm vào cÆ°á»m tay cầm kiếm của đối phÆ°Æ¡ng nữa.
Biên Thiếu Hằng vá»™i hụp ngÆ°á»i xuống để né tránh thì Lãnh Khô Má»™c lại dùng song chỉ Ä‘iểm vào yếu huyệt «Phục kết» của đối phÆ°Æ¡ng ngay.
TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng vá»™i lách sang ngang má»™t thÆ°á»›c rồi vung kiếm múa lên nhÆ° má»™t màng lÆ°á»›i nhằm tấn công đối thủ thật dÅ©ng mãnh vá»›i những chiêu thế biến ảo vô cùng.
Thân hình cao ốm của Lãnh Khô Mộc hình như đang bị kiếm ảnh vây phủ bởi những kiếm chiêu của Biên Thiếu Hằng. Lãnh Khô Mộc trước tình thế ấy phải giữ chặt thế thủ mà thôi.
Phía bên kia Lãnh Hàn Trúc thì Ä‘ang sá»­ dụng thân pháp thật nhanh chóng để đối phó vá»›i Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a.
La NghÄ©a xuất chiêu không mấy nhanh nhÆ°ng sức lá»±c rất mạnh, càng đánh càng nhanh, thế công càng nhiá»u.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đứng má»™t bên không biết phải làm thế nào. Chàng muốn giúp Lãnh Cúc Song Má»™c, nhÆ°ng lại không muốn đối nghịch vá»›i ngÆ°á»i có Æ¡n vá»›i chàng là Äàm Minh. NhÆ°ng nhận thấy Lãnh Cúc Song Má»™c hình nhÆ° sẽ bị thua nên Bùi KhÆ°Æ¡ng tiến lên định nói mấy câu vá»›i Äàm Minh.
Song Äàm Minh đã nói trÆ°á»›c:
– Khương nhi xem như hai thủ hạ của thúc thúc võ công được không?
Bùi Khương đáp:
– Hay! Thật hay.
Äàm Minh lại nói:
– Hai ngÆ°á»i này tuy phải dùng vÅ© khí đánh vá»›i ngÆ°á»i tay không. Tuy có phần thiếu công bằng, nhÆ°ng trÆ°á»ng hợp ở đây là phục thù nên có thể chấp nhận được.
Khương nhi nhận thấy có phải không?
Bùi Khương gật đầu nói:
– Äúng rồi. Äàm thúc thúc trả thù giùm ngÆ°á»i khác đúng ra KhÆ°Æ¡ng nhi không nên nói nhiá»u, nhÆ°ng cuá»™c đánh cá giữa KhÆ°Æ¡ng nhi và Lãnh Cúc Song Má»™c vẫn chÆ°a xong vì thế thúc thúc không nên ...
Long Hình Bát Chưởng nặng mặt nói:
– Không nên gì?
Bùi KhÆ°Æ¡ng tiếp lá»i đáp:
– Dạ! Không nên động thủ ở đây lúc này!
Bùi KhÆ°Æ¡ng ngày nay tuy đã kiên cÆ°á»ng hÆ¡n lúc trÆ°á»›c nhiá»u, nhÆ°ng vì từ thuở nhỠđã sợ Äàm Minh quen rồi nên chàng thốt ra những lá»i lẽ trên cÅ©ng khó khăn lắm. Chàng đâu có biết được tuy Long Hình Bát Chưởng ngoài việc đến đây trả thù cho Bắc Äẩu Thất Sát, cÅ©ng nhÆ° trả Æ¡n vá» vụ Bắc Äẩu Thất Sát đã dùng ngụy kế để giúp Äàm Minh thoát khá»i Lãnh SÆ¡n Trang dạo ná», còn mục đích chính yếu của hành Ä‘á»™ng đêm nay của Äàm Minh là ngăn cản không cho cuá»™c đánh cá tiếp tục nữa.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh mặt lạnh nhÆ° tiá»n nói:
– Khương nhi hãy còn trẻ quá, không hiểu được chuyện rắc rối ở giang hồ.
Nói đến đó, bá»—ng nghe Lãnh Cúc Song Má»™c rít lên má»™t tiếng nhÆ° sáo thổi, tức thì thay đổi thân pháp má»—i ngÆ°á»i má»™t liên tiếp đánh ra ba chưởng.
Làm cho TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng và Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a phải lùi lại năm bÆ°á»›c.
Trong lúc đó Lãnh Cúc Song Má»™c vẫn tiếp tục tấn công không ngừng nên sau bảy chiêu nữa Biên Thiếu Hằng và La NghÄ©a Ä‘á»u đã bị nguy khốn, nếu mà còn tiếp tục thì chỉ trong vòng mÆ°á»i hiệp là hai ngÆ°á»i đó sẽ bị Lãnh Cúc Song Má»™c hạ ngay.
Bùi Khương mừng thầm trong lòng.
Các anh hào hiện diện Ä‘á»u hoàn toàn im lặng.
Chợt nghe Äàm Minh cất tiếng gá»i:
– Báo tử!
Gã thanh niên vạm vỡ áo Ä‘en liá»n đáp:
– Báo tử đây!
Vừa nói gã vừa bÆ°á»›c đứng sát cạnh Äàm Minh.
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh lại há»i:
– Ngươi thấy có chặt được không?
Gã thanh niên liá»n đáp:
– Má»™t ngÆ°á»i thì được!
Äàm Minh nói:
– NgÆ°Æ¡i đối phó vá»›i má»™t ngÆ°á»i còn Biên Thiếu Hằng và La NghÄ©a đối phó vá»›i ngÆ°á»i thứ hai.
Gã thanh niên này lập tức lấy trong túi da ra một cây gậy bằng bạc dài chừng một thước.
Long Hình Bát Chưởng chợt la lên:
– Biên tiêu đầu, la vang bên phải.
Tức thì Biên Thiếu Hằng cố sức phóng ra chiêu «Huỳnh đã thiên quân» ép Lãnh Khô Má»™c lùi lại hai bÆ°á»›c, đồng thá»i nhảy lại tiếp tay vá»›i Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a, đâm ngay má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm vào Lãnh Hàn Trúc.
Lãnh Khô Má»™c định Ä‘uổi theo, nhÆ°ng thanh niên áo Ä‘en đã nhảy ra dùng năm ngón tay chá»™p xuống «Nghịch HÆ°Æ¡ng huyệt» và «Hồi Bạch huyệt» của Lãnh Khô Má»™c nên Lãnh Khô Má»™c liá»n vung hữu chưởng Ä‘iểm xuống «Mạch Môn huyệt» của gã thanh niên ngay.
Nhưng lúc đó gã dùng cây gậy bằng bạc đánh ra.
Cây gậy dài một thước bỗng giãn ra thành một cây roi bằng bạc dài gần một trượng.
Lãnh Khô Má»™c liá»n phải lùi lại năm bÆ°á»›c lá»›n má»›i miá»…n cưỡng tránh thoát ngá»n roi.
Nhưng cây roi trong tay gã thanh niên thật nguy hiểm bội phần. Những chiêu thức liên hoàn đã làm cho Lãnh Khô Mộc chỉ còn cách cố gắng tránh né qua lại chứ không còn có cơ hôi để phản công được.
Chiếm được thượng phong, gã thanh niên liá»n ná»— lá»±c tung ra những chiêu sát thủ để cố hạ Lãnh Khô Má»™c, nên đã làm cho vị lão quái lâm vào tình trạng nguy khốn.
Giữa lúc đó, gã thanh niên lại sá»­ dụng chiêu «Thái SÆ¡n Ãp Äỉnh» từ trên đánh xuống nhÆ° thác lÅ©.
Lãnh Khô Má»™c thấy nguy hiểm liá»n tháo lui ba bÆ°á»›c.
«Bộp!» Cây roi đánh hụt đối phương đập vào đống lửa bay lên dính vào áo của Lãnh Khô Mộc và ngún cháy.
Lãnh Khô Má»™c còn Ä‘ang hoang mang thì gã thanh niên liá»n tiếp, đánh tạt ngay qua má»™t Ä‘Æ°á»ng roi thần tốc nhằm vào lÆ°ng của đối phÆ°Æ¡ng. Lãnh Khô Má»™c phải nhảy lên cao má»™t trượng để tránh thì gã thanh niên liá»n kéo ngá»n roi lại theo chiêu «Triá»u Thiên Nhứt Trụ HÆ°Æ¡ng» Ä‘iểm ngay vào huyệt «DÅ©ng Toàn» ở chân Lãnh Khô Má»™c.
Lúc đó, Lãnh Khô Mộc phải lăn một cái nhảy ra chỗ xa, nhưng áo vào tóc đã bị cháy ra khói.
Thanh niên kia không bỠlỡ cơ hội, liên tiếp tấn công thêm bảy chiêu nữa với khí thế thật dũng mãnh.
Lãnh Khô Má»™c tuy Ä‘á»u tránh được hết, nhÆ°ng lá»­a trên áo càng lúc càng cháy lá»›n ra.
Vá» phía bên kia, TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng và Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a hai ngÆ°á»i tấn công má»™t mình Lãnh Hàn Trúc nên đã nắm được phần thắng.
Lãnh Hàn Trúc tuy võ công thâm hậu, song phải một lúc đương đầu với hai cao thủ thì chịu không nổi rồi.
Bùi Khương nhìn thấy hai anh em lão hỠLãnh đã bị nguy bèn quát lên một tiếng lớn:
– Hãy ngừng tay!
Tiếng quát của Bùi KhÆ°Æ¡ng nhÆ° tiếng chuông lá»›n, làm má»i ngÆ°á»i phải Ä‘au cả lá»— tai.
TrÆ°á»ng Hồng Kiếm và Nhiếp Hồn Äao vá»™i nhảy ra ngoài ngÆ°ng tay liá»n.
Thấy vậy Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh nói:
– Khương nhi muốn làm gì vậy?
Bùi KhÆ°Æ¡ng không đáp và liá»n nhìn thấy thanh niên vẫn còn ra tay liên miên toàn lá»±c tấn công nhÆ° má»™t con hổ Ä‘iên nhắm vào Lãnh Khô Má»™c. Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n quát thêm má»™t tiếng nữa:
– Báo tử!
NhÆ°ng thanh niên kia bá»—ng rá»i Lãnh Khô Má»™c đồng thá»i hét lên má»™t tiếng:
– Rồi!
Tức thì ngá»n roi nhắm vào Bùi KhÆ°Æ¡ng đánh xuống vá»›i má»™t sức lá»±c ghê hồn, xé gió rít lên thật kinh khiếp.
Các anh hào, kể cả Lãnh Cúc Song Má»™c Ä‘á»u hoảng hốt, tưởng rằng Bùi KhÆ°Æ¡ng chắc đỡ không nổi ngá»n roi ấy mà phải táng mạng.
NhÆ°ng ngá»n roi đã đánh tá»›i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng không còn thì giỠđể suy nghÄ© nữa. Tay phải của chàng liá»n Ä‘Æ°a ra xoay má»™t cái đã chá»™p ngay cây roi thật nhẹ nhàng.
Chiêu này là má»™t tuyệt chiêu trong «Hải Thiên Bí Lục», cả Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh còn phải kinh ngạc.
Gã thanh niên bị Bùi Khương chộp lấy cây roi nên dùng toàn sức kéo cây roi lại, miệng thì la:
– Buông!
Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a hiểu võ công của chàng đã đạt được đến mức Ä‘á»™ nào, chỉ cảm thấy có má»™t sức mạnh từ cây roi truyá»n qua, và Bùi KhÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp phản ứng thì cây roi đã bị rÆ¡i khá»i tay chàng rồi.
Gã thanh niên rất khoái chí, lại đánh thêm xuống một roi nữa. Lần này gã dùng hết sức lực và vì sợ bị chụp nên gã làm cho đuôi roi rung động rít trong không khí.
Nhưng Bùi Khương vẫn đưa tay ra và vẫn sử dụng chiêu thức cũ chụp ngay cây roi.
Lần này thanh niên cũng phải hết hồn, không hiểu tại sao Bùi Khương chỉ dùng một chiêu xem rất đơn giản mà chụp được roi của gã tới hai lần.
Gã thanh niên lại la lên:
– Buông ra!
Lần này Bùi Khương đã sẵn sàng, tay dùng chân khí kéo mạnh một cái.
«Bốp!» Một tiếng khô khan vang lên, cây roi đã bị gãy làm hai đoạn.
Thanh niên vì kéo quá mạnh đã phải bật lùi lại năm bước mới đứng vững được.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hoan hô tán thưởng. Ngay cả TrÆ°á»ng Hồng Kiếm Biên Thiếu Hằng và Nhiếp Hồn Äao La NghÄ©a cÅ©ng có vẻ há»›n hở thật tình.
Gã thanh niên này tên là Miêu Báo, là má»™t cô nhi ngÆ°á»i Thổ trên rừng, có má»™t sức lá»±c dồi dào mạnh mẽ, có há»c qua võ công. NhÆ°ng má»™t hôm Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh gặp gã và nhận thấy gã thông minh và có sức nên thu làm đồ đệ và Ä‘em vá» truyá»n dạy thêm võ công. Quả nhiên gả tiến triển rất nhanh. Vì được Long Hình Bát Chưởng trá»ng dụng nên ngày thÆ°á»ng gã tỠý khi dá»… các tiêu đầu khác. Hôm nay bị thất bại nên Biên Thiếu Hằng và La NghÄ©a cÅ©ng vui mừng là vậy.
Long Hình Bát Chưởng cũng phải thất sắc.
Gã Miêu Báo không ngỠsức mạnh của mình lại gặp đối thủ. Gã tức quá, dùng nửa cây roi trong tay đánh vút vào Bùi Khương.
Bùi Khương thấy mình chỉ một chiêu đã thành công nên rất tự tin. Chàng cầm nửa khúc roi nhẹ nhàng đánh ra.
Miêu Báo vội vàng nhảy tránh ra nhưng vẫn bị đánh trúng áo rách một mảng.
Long Hình Bát Chưởng thấy thế vội la lên:
– Báo tử! Ngừng tay!
Vừa nói Äàm Minh vừa nhảy tá»›i giá»±t ná»­a cây roi của Báo tá»­ rồi ra lệnh cho gã:
– Mau lui ra!
Các anh hào Ä‘á»u cÆ°á»i rá»™ lên.
Miêu Báo mặt xanh mét hầm hầm lui ra rồi bỗng quay mình chạy luôn xuống núi.
Long Hình Bát Chưởng tay cầm ná»­a cây roi cÆ°á»i nói:
– KhÆ°Æ¡ng nhi đã luyện được võ công cao cÆ°á»ng thì thúc thúc cÅ©ng rất mừng cho KhÆ°Æ¡ng nhi, nhÆ°ng bây giá» thì KhÆ°Æ¡ng nhi nên tránh ra xa chá»— này là hÆ¡n.
Nói xong Long Hình Bát Chưởng nhìn thẳng vào Lãnh Cúc Song Mộc cất tiếng hậm hực:
– Nhị vị các hạ quả nhiên võ công cao cÆ°á»ng, tại hạ đây cÅ©ng muốn lãnh giáo vá»›i nhị vị vài chiêu.
Các anh hào nghe nói Ä‘á»u xúm lại gần hÆ¡n. Có ngÆ°á»i lên tiếng cá nhau:
– Tôi nói sẽ thắng Lãnh Cúc Song Mộc trong năm mươi chiêu!
– Tôi nói ba mươi chiêu là đủ ăn rồi!
– Tôi cá ba mươi lạng bạc đây!
HỠcứ cá nhau liên miên.
Lãnh Cúc Song Má»™c liá»n bÆ°á»›c lên. Há» cùng nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng vá»›i ánh mắt trìu mến, rồi tiến lại đối diện vá»›i Long Hình Bát Chưởng nói:
– Muốn đấu chưởng hay là ...
Lãnh Cúc Song Mộc chưa nói dứt thì Long Hình Bát Chưởng đã chận lại nói tiếp:
– Äấu gì cÅ©ng được! Cứ lên cả hai anh em Ä‘i!
Bùi KhÆ°Æ¡ng hiểu ngay cái nhìn vừa rồi của Lãnh Cúc Song Má»™c là có ý nghÄ©a để chia tay vì có lẽ há» tá»± biết địch không lại Long Hình Bát Chưởng. Bùi KhÆ°Æ¡ng nghÄ© Äàm Minh tuy có Æ¡n nuôi dưỡng chàng, nhÆ°ng nếu không có Lãnh Cúc Song Má»™c thì chàng làm gì được viên thành nhÆ° ngày hôm nay. Chàng nhìn lại thấy Long Hình Bát Chưởng đã từ từ tiến lại gần Lãnh Cúc Song Má»™c.
Trong nháy mắt, Long Hình Bát Chưởng còn cách Lãnh Cúc Song Mộc chừng ba thước.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe nhÆ° máu trong ngÆ°á»i chàng chạy rần rần. Chàng bá»—ng quát lên:
– Khoan đã!
Long Hình Bát Chưởng Äàm Minh bá»—ng nặng mặt xuống nói:
– Không lẽ Khương nhi có ý so tài với thúc thúc?
Bùi Khương đáp:
– Không dám!
Äàm Minh nói:
– Nếu vậy thì Khương nhi hãy lui ra.
Bùi Khương thong thả đáp:
– Khương nhi xin thúc thúc tạm bỠtrận đấu hôm nay, đợi đến cuộc đánh cá của Khương nhi có kết quả đã.
Long Hình Bát Chưởng cÆ°á»i lá»›n nói:
– Không lẽ hành Ä‘á»™ng của thúc thúc phải do KhÆ°Æ¡ng nhi ká»m chế. Hãy lui ra mau!
Äàm Minh vừa nói vừa dùng tay đẩy vào vai của Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Tuy Bùi KhÆ°Æ¡ng không muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i Äàm Minh nhÆ°ng vì bản năng tá»± vệ trong ngÆ°á»i, tá»± nhiên Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay trái lên chận ngay «Mạch Môn» của Äàm Minh.
Äàm Minh Ä‘Æ°a tay chuyển sang hÆ°á»›ng khác. NhÆ°ng bàn tay của Bùi KhÆ°Æ¡ng cứ tá»± nhiên Ä‘Æ°a theo, mà hình nhÆ° có mắt nên cứ Ä‘Æ°a theo «Mạch Môn» của Äàm Minh.
Bùi Khương không ngỠtay mình cứ tự nhiên cử động, không cần suy nghĩ gì cả.
Chàng đâu có ngỠ«Hải Thiên Bí Lục» là má»™t tổng hợp của các môn võ há»c trong thiên hạ. Trong má»™t năm Bùi KhÆ°Æ¡ng đã há»c thuá»™c hết quyển bí lục nên gặp đối phÆ°Æ¡ng xuất chiêu nào chàng cÅ©ng có thể đối phó má»™t cách rất tá»± nhiên.
Hai ngÆ°á»i nhÆ° múa tay, sau ba chưởng Äàm Minh bá»—ng rút tay vá» và cÆ°á»i nói:
– Khương nhi muốn động thủ với thúc thúc thật sao?
Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng thật ôn tồn kính trá»ng:
– Xin thúc thúc hôm nay vui lòng bỠqua cho cháu một lần đi.
Äàm Minh trong lòng tuy có ý muốn giết Bùi KhÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nghÄ© nếu ông ta mà đấu vá»›i má»™t thiếu niên không đầy hai mÆ°Æ¡i tuổi thì dù thắng cÅ©ng không vinh hạnh gì. Lão cÆ°á»i giả lả:
– Vì tình thân thiết, KhÆ°Æ¡ng nhi có Ä‘iá»u gì thì thúc thúc cÅ©ng không muốn làm khó dá»….
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nói:
– Äợi đến lúc đánh cá có kết quả rồi thì thúc thúc muốn tranh tài vá»›i nhị vị lão tiá»n bối này, KhÆ°Æ¡ng nhi không dám nhiá»u chuyện.
Bùi Khương đã khôn khéo nói câu này là tỠý nói chàng chỉ vì cuộc đánh cá mà yêu cầu ngưng cuộc đấu hôm nay, chứ không phải sợ Lãnh Cúc Song Mộc bị thua mà che chở. Chàng nói vậy nên không chạm tự ái của Lãnh Cúc Song Mộc.
Äàm Minh có vẻ suy nghÄ© rất nhiá»u. Má»™t lúc sau, bá»—ng lão quay qua nói lá»›n vá»›i đám đông:
– Quý vị có nghe Bùi thiếu hiệp nói gì chưa? Nếu cuộc đánh cá chưa có kết quả mà có ai dám làm gì Lãnh Cúc Song Mộc thì có nghĩa là khi dễ Long Hình Bát Chưởng này vậy.
Lão ta không muốn má»i ngÆ°á»i nÆ¡i đây có má»™t ấn tượng nào không tốt cho lão nên lại nói tiếp:
– Lão phu vá»›i Bùi thiếu hiệp đã thân nhau từ lúc thân phụ thiếu hiệp còn sống, nên hôm nay Bùi thiếu hiệp có gì thì cÅ©ng nhÆ° lão phu đã nói vậy. Ai là bạn của lão phu cÅ©ng Ä‘á»u là bạn của Bùi thiếu hiệp cả.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe mấy lá»i của Äàm Minh lấy làm cảm Ä‘á»™ng vô cùng. Chàng lại nghÄ©:
“Dù sao Äàm thúc thúc đối vá»›i mình cÅ©ng rất tốt.â€.
Äàm Minh mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nắm lấy bàn tay của Bùi KhÆ°Æ¡ng nói:
– Thúc thúc rất vui mừng thấy KhÆ°Æ¡ng nhi thành công nhÆ° hôm nay. Chắc linh hồn của thân phụ KhÆ°Æ¡ng nhi ở trên trá»i cÅ©ng vui mừng lắm.
Những ngÆ°á»i hiện diện thấy hai ngÆ°á»i má»›i đây còn Ä‘á»™ng thủ bây giỠđã thân mật vá»›i nhau thì cÅ©ng hÆ¡i lấy làm lạ.
Äàm Minh lại nói:
– Äã lâu quá má»›i gặp nhau! Äáng lẽ chúng ta phải tâm sá»± lâu má»™t chút, nhÆ°ng vì thúc thúc có việc cần phải Ä‘i gấp. Sau này còn có cÆ¡ há»™i chúng ta gặp lại nhau nữa.
Bùi Khương chỉ biết gật đầu.
Äàm Minh lại có vẻ thân mật hÆ¡n và nói:
– Kỳ nhi vẫn nhắc đến Khương nhi luôn.
Äàm Minh mỉm cÆ°á»i tiếp:
– Thôi thúc thúc đi nhé.
Bùi Khương cứ đứng nhìn tận đâu đâu với ý nghĩ trong lòng:
“Nàng còn nhá»› đến ta sao?â€.
hết: H?i 19, xem tiếp: H?i 20
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áîäèáèëäèíã, êàëåíäàðü, êåðàìîãðàíèò, êóðñû, ïåòåðáóðãà, òðîéêà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™