Hồi 22
NÆ¡i Bá» Bắc TrÆ°á»ng Giang
Thá»i gian cứ trôi qua.
Những âm mÆ°u, thủ Ä‘oạn của các phe phái vẫn âm thầm chuẩn bị hay công khai khiêu khÃch đối phÆ°Æ¡ng. Tất cả Ä‘á»u sẽ bùng nổ trong má»™t cuá»™c quyết đấu trong tÆ°Æ¡ng lai.
Những ngà y tháng lặng lẽ trôi Ä‘i, mặc cho biến chuyển dáºp dồn.
Rồi mùa đông lại tới.
NÆ¡i Võ Hán cÅ©ng vừa có má»™t tráºn tuyết lá»›n. CÅ©ng may sau đó, tuyết lại hết Ä‘i nên trên những dòng sông không có băng đóng nên ghe thuyá»n có thể di chuyển được.
Chỉ trừ những ngà y có tuyết là khà trá»i giá buốt nhÆ°ng sá»± lạnh giá cÅ©ng đã qua rồi, chỉ còn lại cái lạnh nhÆ°ng không đến ná»—i gây ảnh hưởng là m đình trệ nhiá»u hoạt Ä‘á»™ng thÆ°á»ng ngà y, nhất là vấn Ä‘á» váºn chuyển giao dịch.
Hôm nay có thể nói cÅ©ng là má»™t ngà y đẹp trá»i của mùa đông.
NÆ¡i bá» Bắc sông TrÆ°á»ng Giang có nhiá»u tiêu xa của Phi Long Tiêu Cục Ä‘ang chá» qua sông. Những tiêu sÆ° Ä‘i theo các tiêu xa nà y Ä‘á»u có mang vÅ© khà và dáng vẻ của há» rất khẩn trÆ°Æ¡ng.
Ngoà i ra còn có nhiá»u khách giang hồ khác cÅ©ng Ä‘ang tụ táºp ở Võ Hán rất đông.
Những quán ăn, những khách điếm, quán rượu đã đầy khách.
Ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng thì từng đám năm ba ngÆ°á»i Ä‘ang nhá» to trò chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn vỠđầu Ä‘Æ°á»ng hay cuối Ä‘Æ°á»ng nhÆ° để ngóng đợi ai hay chỠđợi má»™t sá»± việc gì đó.
Bỗng có bốn kỵ mã phi ngựa nhanh đến, vừa chạy vừa la lên:
– Bùi đại nhân sắp đến!
Tin nà y láºp tức truyá»n nhanh Ä‘i khắp nÆ¡i. Những khách giang hồ, những ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp Ä‘á»u có vẻ nhốn nháo cả lên. Há» lại rá»i quán để cùng kéo nhau đến bá» sông TrÆ°á»ng Giang.
Má»™t số đông ngÆ°á»i đã có mặt tại bến thuyá»n. Và há» thấy má»™t chiếc thuyá»n lá»›n từ xa Ä‘ang chạy từ từ đến.
Những ngÆ°á»i hiện diện lại chăm chăm nhìn vá» con thuyá»n lá»›n đó rồi thì thầm vá»›i nhau.
Bá»—ng nhiên lại có nhiá»u tiếng la cổ vÅ© ở cuối Ä‘Æ°á»ng. Äám đông quay mặt nhìn vá» phÃa sau để xem chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra ở cuối Ä‘Æ°á»ng.
Lúc đó, giữa những tiếng la cổ vÅ©, má»™t thiếu niên áo xanh cỡi ngá»±a Ä‘i trÆ°á»›c, hai ngÆ°á»i áo xám Ä‘i sát theo hai bên.
Hai ngÆ°á»i nà y chÃnh là Lãnh Cúc Song Má»™c và thiếu niên áo xanh kia chÃnh là Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Sau ba ngÆ°á»i còn có má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i cỡi ngá»±a Ä‘i theo.
Äám ngÆ°á»i đứng hai bên lá» láºp tức la lên:
– Bùi đại nhân đến! Hoan hô Bùi đại nhân!
Tiếng la còn hÆ¡n tiếng trá»i gầm trÆ°á»›c cÆ¡n giông tố.
Bùi Khương đến chỗ nà o là chỗ đó lại vang lên tiếng vang kinh động.
Khi đến gần bỠsông, Bùi Khương nhảy xuống ngựa và đi bộ.
CÅ©ng lúc đó, chiếc thuyá»n lá»›n lúc nãy đã cáºp bến. Có năm thiếu niên từ trên thuyá»n bÆ°á»›c xuống. Năm thiếu niên nà y Ä‘á»u mang kiếm và mặc đồ rất sang trá»ng.
Những ngÆ°á»i đứng trên bá» láºp tức hô lên:
– Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp.
Äám đông láºp tức lui ra, chừa lại má»™t lối Ä‘i.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết Ä‘i trÆ°á»›c rồi bốn anh em Ä‘i theo sau.
Hai lá» Ä‘Æ°á»ng tuy đã rất đông ngÆ°á»i và những tiếng hô hà o cổ vÅ© không ngừng nhÆ°ng trên lối Ä‘i nà y lại không có ai Ä‘i cả.
Năm anh em Äông PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u lấy là m lạ. Há» cháºm cháºm tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ở đầu Ä‘Æ°á»ng bên kia, Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang Ä‘i ngược trở lại.
NgÆ°á»i đứng hai bên Ä‘Æ°á»ng đông nghẹt nhÆ°ng lúc nà y lại hoà n toà n im lặng, Ä‘Æ°a mắt nhìn chăm chăm theo từng bÆ°á»›c Ä‘i của Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhÆ° Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘oán là sắp có chuyện lá»›n xảy ra. Vì gia đình Äông PhÆ°Æ¡ng đã là m sui gia vá»›i Long Hình Bát Chưởng và nà ng Äà m Tiểu Kỳ sắp là m đám cÆ°á»›i vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn.
Vì những việc ấy là đám đông cà ng thêm chú ý đến sá»± việc sắp diá»…n ra. Há» cÅ©ng biết rằng Äà m Tiểu Kỳ là tình nhân của Bùi KhÆ°Æ¡ng. GiỠđây Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp sắp chạm mặt vá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng trên con Ä‘Æ°á»ng nà y nên má»i ngÆ°á»i hồi há»™p chá» xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Khi hai đám ngÆ°á»i từ hai đầu Ä‘Æ°á»ng sắp đến gần nhau thì không khà cà ng thêm khẩn trÆ°Æ¡ng.
Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp vừa Ä‘i mà tay vừa để sẵn nÆ¡i đốc kiếm, mắt thì nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c và hết sức lÆ°u tâm.
NhÆ°ng trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chú ý ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng thì dÆ°á»›i mái nhà bên Ä‘Æ°á»ng có mấy chục ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘ang tìm chá»— nấp kÃn.
Giây phút khẩn trương và hồi hộp nhất đã đến.
Bùi KhÆ°Æ¡ng và Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp đã tiến đến gần sát nhau ...
Nhưng Bùi Khương lại vòng tay lên tiếng trước:
– Hân hạnh được gặp quý vị.
Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp cÅ©ng vòng tay giữ lá»…, đáp:
– Hân hạnh được gặp Bùi đại nhân.
Hai bên chỉ nói có má»™t câu rồi lại Ä‘i tiếp, không có gì gá»i là khẩn trÆ°Æ¡ng cả.
Bá»—ng lúc đó, má»™t giá»ng nói lá»›n ở trong đám đông vang lên:
– Bùi đại nhân, ngÆ°á»i của ngà i bị ngÆ°á»i ta giáºt mà ngà i không tức sao?
Hai bên tức thì dừng bÆ°á»›c lại, vẻ mặt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khó chịu, nhất là Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn. Chà ng thiếu hiệp nà y quát lá»›n:
– Ai?
Nhưng một tiếng nói khác lại vang lên:
– Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn, Äà m cô nÆ°Æ¡ng tuy phải lấy ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng nà ng vẫn yêu Bùi đại nhân. NgÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Hai bên Ä‘Æ°á»ng tức thì ồn à o lên. Äám đông bu lại vây quanh cà ng lúc cà ng nhiá»u, bao quanh cả Bùi KhÆ°Æ¡ng và Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp. Bây giá» muốn tìm ra ngÆ°á»i thốt lên những câu nói đó thì tháºt là khó khăn.
Lại có tiếng nói vang lên:
– Lão Äà m Minh gả con gái cho ngÆ°Æ¡i bất quá cÅ©ng chỉ muốn lợi dụng các ngÆ°Æ¡i để là m háºu thuẫn, chứ Bùi đại nhân tháºt sá»± còn hÆ¡n ngÆ°Æ¡i gấp bá»™i.
Äông PhÆ°Æ¡ng Chấn mặt xanh lên, tay nắm chặt chuôi kiếm.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết bình tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u, lên tiếng nói:
– Ông bạn nà o đó có gì muốn nói thì hãy ra đây nói cho rõ hơn.
Giá»ng nói lại tiếp tục vang lên:
– Long Hình Bát Chưởng vì muốn nhá» cáºy nên bợ đỡ Phi Linh Bảo, vì thế má»›i hy sinh con gái. Không ngá» Phi Linh Bảo có tiếng hiệp nghÄ©a mà cÅ©ng đồng lõa trong vụ nà y.
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang và Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ là hai ngÆ°á»i nóng tÃnh nhất, nhịn không được nên nhảy đến trÆ°á»›c mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng, nói:
– Những tên tiểu nhân ấy có phải là do các hạ sắp xếp sẵn không?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết muốn cản cÅ©ng không kịp.
Bùi Khương vẫn bình thản đáp:
– Tại hạ không hiểu nhị vị nói gì cả.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ rút kiếm ra, quát lá»›n:
– Ta không cần nhỠđến uy danh của thân phụ, sư phụ hay những vị sư huynh mà ta muốn trực tiếp so tà i cùng các hạ.
Tức thì xung quanh có những tiếng la ó vang lên:
– Äánh, giết hắn Ä‘i, xem sÆ° phụ hay thân phụ hắn có là m gì được không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng giá»ng vẫn chững chạc:
– Tại hạ không muốn động thủ với các hạ. Thứ nhất là tại hạ không có thù oán gì với các hạ. Thứ hai là tại hạ không muốn âm mưu phá hoại của kẻ gian được thà nh công.
Giá»ng chà ng trở nên cứng rắn:
– NhÆ°ng quý vị không nên có thái Ä‘á»™ không đẹp ấy. Ãt ra các vị cÅ©ng nên Ä‘iá»u tra cho rõ sá»± việc trÆ°á»›c đã.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết vá»™i kéo Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ sang má»™t bên rồi nói:
– Anh em tại hạ đến đây cÅ©ng vì muốn Ä‘iá»u tra cho rõ chứ không phải đến đây xin cÆ°á»›i Äà m Tiểu Kỳ.
Bùi Khương lạnh lùng đáp:
– Quý vị có Ä‘i xin cÆ°á»›i Äà m Tiểu Kỳ hay không thì cÅ©ng không có liên quan gì đến tại ha.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ sừng sá»™ nói:
– Không ăn thua gì tháºt không?
Bùi Khương cảm thấy muốn nổi nóng lên vì câu nói ấy. Câu nói ấy đã đụng chạm đến tâm sự đau lòng của chà ng từ lâu.
Liếc thấy nét mặt Ä‘au khổ của Bùi KhÆ°Æ¡ng, Lãnh Khô Má»™c liá»n nói nhá» và o tai chà ng:
– Äừng để trúng kế của kẻ gian.
Bùi KhÆ°Æ¡ng giáºt mình má»™t cái, rồi lấy lại vẻ bình tÄ©nh.
Lại nghe có tiếng la to lên:
– Bùi đại nhân sao không động thủ? Không lẽ ngà i lại sợ h�
Bùi Khương định đi và o đám đông.
Bỗng có một tiếng la:
– Thiếu hiệp, nhị thiếu hiệp, tên nà y la báºy đây.
Nhưng chưa hết câu thì đã nghe một tiếng «á» thê thảm.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết thất sắc nói lá»›n:
– Lão Quản Nhị ... lão Quản Nhị ...
Trong khi đó thì Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ nhảy vá»t lên rồi hạ thân xuống ngay giữa đám đông, chá»— phát ra tiếng kêu thảm vừa rồi.
Äám đông tức thì chạy tán loạn rồi bá»—ng nhiên dạt ra hai bên, chừa má»™t lối Ä‘i.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ từ từ Ä‘i ra, hai tay Ä‘ang ôm má»™t xác chết.
Äông PhÆ°Æ¡ng Kiếm la lên:
– Trá»i Æ¡i. Lão Quản Nhị. Sao thế nà y?
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ không nói má»™t lá»i nà o. Chà ng đặt xác chết xuống rồi rút con dao còn dÃnh nÆ¡i ngá»±c xác chết.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết nói:
– Chắc Quản Nhị phát hiện ra tên la lối nhưng đã bị y đâm chết.
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang há»i:
– Hung thủ đâu rồi?
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết nói:
– Dù có mÆ°á»i tên hung thủ cÅ©ng đã chạy mất dạng trong đám đông nà y rồi.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ xem xét con dao rồi bá»—ng nhiên liệng thẳng đến ngá»±c Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng láºp tức dùng hai ngón tay trá» và giữa kẹp lấy con dao, miệng thì nói:
– Thế nà y là nghĩa gì?
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ trợn mắt nói:
– Hãy nhìn những chữ trên dao xem có phải là váºt của Äồng Minh Giang Nam của ngÆ°Æ¡i không?
Vừa nói xong thì Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ đã Ä‘Æ°a kiếm đâm và o vai Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi Khương nhẹ nhà ng tránh sang một bên.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ chuyển thế kiếm, đâm tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi Khương lại lui đi một bước.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh:
– Tháºt là đồ ngu!
Tiếng nói không lớn lắm nhưng rất rõ như có ai nói sát bên tai.
Năm anh em nhà Äông PhÆ°Æ¡ng xuất thân danh môn nên nghe tiếng nói ấy đã biết ngay ngÆ°á»i đó là má»™t cao thủ có ná»™i công thượng thừa. Năm ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình.
Vừa lúc đó có má»™t váºt Ä‘en từ xa bay và o rất nhanh. Năm anh em Äông PhÆ°Æ¡ng vá»™i tránh ra. Váºt đó rÆ¡i xuống đất đánh «phịch» má»™t tiếng. Thì ra đó là má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en đã bị Ä‘iểm huyệt.
NgÆ°á»i áo Ä‘en nà y bị liệng từ ngoà i và o rất nhanh thế mà khi rÆ¡i xuống đất lại không há» bị thÆ°Æ¡ng tÃch chút nà o, chứng tá» ngÆ°á»i vừa liệng ra tay rất khéo léo, phải là má»™t cao thủ võ lâm thì má»›i là m được. Mà võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng kim cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»i có ná»™i công và thủ pháp cao siêu nhÆ° thế.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết chấp tay nói lá»›n:
– Vị cao nhân tiá»n bối nà o đã tá»›i, xin ...
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết chÆ°a dứt câu thì đã có má»™t giá»ng đầy trung khà chen và o:
– Không phân biệt phải quấy mà chỉ giá»i đổ lá»—i bừa. Äể ta bắt mấy tên la lối đó cho các ngÆ°Æ¡i xem để biết là thủ hạ của ai.
Tiếng nói truyá»n Ä‘i rất xa và rõ.
Những tên la lối lúc nãy sợ khiếp vÃa chạy tán loạn.
Bá»—ng từ dÆ°á»›i mái nhà có hai bóng ngÆ°á»i bay ra rất nhanh, nhanh đến ná»—i không trông thấy rõ mặt của hai ngÆ°á»i đó.
Hai bóng ngÆ°á»i nà y lại chạy nhÆ° bay má»™t vòng quanh vùng đó.
Tiếp theo là mÆ°á»i mấy cái bóng Ä‘en từ tứ phÃa bay và o, rá»›t xuống đất kêu «bịch, bịch» ...
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang và Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ nhảy vá»t lên định Ä‘uổi theo hai ngÆ°á»i đó nhÆ°ng hỠđã Ä‘i mất.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn hai bóng ngÆ°á»i đó, chà ng liá»n nhá»› ra ngay là Kim Äồng Ngá»c Nữ và chà ng nở má»™t nụ cÆ°á»i hân hoan.
Äông PhÆ°Æ¡ng Thiết kéo má»™t tên áo Ä‘en lên, giải khai huyệt đạo cho hắn.
Tên nà y mặt mà y đầy sợ hãi, nói:
– Thiếu hiệp ... tha cho tôi ... tôi không nói gì cả.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ đánh má»™t chưởng xuống tên ấy.
Hắn đau quá kêu lên thê thảm, mồ hôi toát đầy trán.
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang quát to:
– NgÆ°Æ¡i là ai? Ai sai ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy? Nói mau!
Vừa quát, Äông PhÆ°Æ¡ng Giang vừa dùng mÅ©i kiếm chỉ ngay và o trán hắn.
Tên áo đen run run nói:
– Tôi xin nói ... Tôi là ... là thủ hạ của Thất Khảo Sơn Trại ... Mã Trại chủ ...
Lúc đầu nhiá»u ngÆ°á»i nghÄ© rằng Thần Thủ Chiến Phi cho ngÆ°á»i đến ly gián.
Bây giá» ai nấy Ä‘á»u vỡ lẽ, biết rằng đây là độc kế liên hoà n của Mã Phi Hồng để tạo thêm sá»± bất hòa giữa bốn phe Bùi KhÆ°Æ¡ng, Thần Thủ Chiến Phi, Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp và Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh.
Năm anh em Äông PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ái ngại, không dám nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Lúc đó Bùi Khương lại cúi xuống vỗ nhẹ mấy chưởng và o những tên áo đen.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ liá»n há»i:
– Là m gì váºy?
Bùi Khương đáp:
– Bá»n nà y chỉ là m theo lệnh của chủ. Chúng ta đã biết ai chủ mÆ°u rồi, hÆ¡n nữa chúng ta chÆ°a có tổn thất gì thì cho chúng Ä‘i được rồi.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa.
Bùi Khương nhìn mấy tên áo đen nói:
– Äi Ä‘i.
MÆ°á»i mấy tên áo Ä‘en mừng quá, đồng xá Bùi KhÆ°Æ¡ng má»™t cái rồi chạy lẩn và o đám đông.
Bùi KhÆ°Æ¡ng bá»—ng phát hiện ở giữa đám đông có má»™t ngÆ°á»i con gái vá»›i đôi mắt Ä‘en Ä‘ang nhìn chà ng trừng trừng. Khi chà ng nhìn theo bá»n áo Ä‘en thì vô tình bắt gặp đôi mắt ấy. Äôi mắt rất quen thuá»™c vá»›i chà ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì nên vá»™i vã chấp tay nói vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp:
– Xin cáo biệt quý vị.
Không đợi cho Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp đáp lá»…, Bùi KhÆ°Æ¡ng đã bÆ°á»›c lẩn và o đám đông.
Äông PhÆ°Æ¡ng NgÅ© Hiệp lấy là m ngạc nhiên nên sau khi chà o Lãnh Cúc Song Má»™c xong cÅ©ng Ä‘i và o đám đông.
Lãnh Hà n Trúc quay qua há»i Lãnh Khô Má»™c:
– Bùi KhÆ°Æ¡ng phát giác ra gì váºy?
Lãnh Khô Mộc lắc đầu. Hai lão cũng vội vã đi theo Bùi Khương.
Äám đông thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i liá»n nhÆ°á»ng qua má»™t bên, chừa lối Ä‘i cho chà ng. NhÆ°ng ngÆ°á»i con gái có đôi mắt to kia đã Ä‘i rồi. Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ còn nhìn thấy bÃm tóc ở sau lÆ°ng nà ng nên chà ng bÆ°á»›c theo gấp.
Bỗng nghe có tiếng kêu:
– Có Bùi Khương ở đây không?
Tiếp theo có tiếng sắt gõ «coong coong» từ xa đi tới.
Äám đông lại giãn ra để nhÆ°á»ng lối cho má»™t ngÆ°á»i chống gáºy sắt Ä‘i đến, vẻ mặt hầm hầm.
NgÆ°á»i nà y là Kim Kê HÆ°á»›ng Nhất Minh.
Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã nhìn thấy ngÆ°á»i nà y song chà ng nghÄ© thầm trong lòng:
“Nà ng đã đến đây rồi, tại sao lại tránh mặt ta?â€.
Vừa lúc Hướng Nhất Minh đi đến nên chà ng quay sang nói:
– HÆ°á»›ng Bang chủ mạnh giá»i?
Kim Kê Hướng Nhất Minh lạnh lùng nói:
– Các hạ còn nhớ tôi sao?
Bùi KhÆ°Æ¡ng rất ngạc nhiên, không biết phải trả lá»i thế nà o thì HÆ°á»›ng Nhất Minh lại tiếp:
– Tôi muốn há»i các hạ, thủ hạ của tôi là Kê Quán Bao Hiểu Thiên đã phạm tá»™i gì mà các hạ lại giết y?
Bùi KhÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i lại:
– Bao Hiểu Thiên đã chết à ?
Hướng Nhất Minh nói lớn:
– Äúng! Y đã bị các hạ lợi dụng danh nghÄ©a Äồng Minh Giang Nam để hạ sát ở gần Phục NgÆ°u SÆ¡n.
Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i:
– Có phải có cả xác chết của Hắc Lừa Truy Phong Giả Bân không?
Hướng Nhất Minh đáp:
– Các hạ đã biết rồi thì phải nói cho ra lẽ. Nếu không thì các hạ phải Ä‘á»n mạng tại đây.
Bùi Khương thở dà i nói:
– Không ngá» Thần Thủ Chiến Phi lại hạ sát há».
Hướng Nhất Minh nói:
– Các hạ muốn đổ thừa cho Thần Thủ Chiến Phi phải không? Ta đâu có sợ gì Thần Thủ Chiến Phi. Ta giết ngươi trước rồi tìm Thần Thủ Chiến Phi thanh toán sau ...
Vừa nói xong, HÆ°á»›ng Nhất Minh đã đánh má»™t gáºy xuống đầu Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi Khương quay sang một bên để tránh.
Kim Kê đánh luôn ba chiêu liên tiếp nhưng Bùi Khương cũng chỉ tránh mà không ra tay phản công.
Bùi Khương thầm nghĩ:
“Kim Kê nà y rất có tình nghÄ©a vá»›i thủ hạ. Y liá»u mạng vì thủ hạ. Ta không nên giết y.â€.
Nhưng Kim Kê Hướng Nhất Minh cứ chiêu nà y tiếp chiêu khác, cà ng đánh cà ng nhanh.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ nhÆ°á»ng chứ không ra tay phản công. Nếu chà ng ra tay thì Kim Kê sẽ bị hạ trong vòng mÆ°á»i chiêu. Mặc dù Kim Kê HÆ°á»›ng Nhất Minh ra chiêu nhanh nhÆ°ng cÅ©ng không thể chạm và o vạt áo của Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Kim Kê cũng biết mình không đủ sức để thắng Bùi Khương nhưng mắt y thỉnh thoảng lại liếc nhìn và o đám đông như đang chỠai đó.
Quả nhiên má»™t lúc sau, có má»™t ngÆ°á»i từ đám đông Ä‘i ra. NgÆ°á»i nà y chÃnh là Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng, trên lÆ°ng có Ä‘eo má»™t cái túi da Ä‘á»±ng đầy vÅ© khÃ, hình nhÆ° chuẩn bị sẵn sà ng để đánh nhau.
Hướng Nhất Minh vừa thấy Mã Phi Hồng đã lộ vẻ vui mừng, nói ngay:
– Mã đại ca, có đại ca đến thì hay lắm. Mau mau phụ tôi trừ tên tiểu nhân nà y, không thể để cho hắn là m Tổng Thủ Lãnh của chúng ta được.
Bùi Khương nghĩ thầm:
“Ta tưởng y nổi nóng vì cái chết của thủ hạ, ngỠđây y chỉ kiếm cá»› để gây sá»±.â€.
Trong lúc đó Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng từ từ đi đến gần.
Lãnh Cúc Song Mộc đã chuẩn bị để sẵn sà ng ứng phó.
Thất Khảo Truy Hồn bỗng lên tiếng nói:
– HÆ°á»›ng Bang chủ không muốn Bùi đại nhân là m Tổng thủ lãnh của Äồng Minh Giang Nam phải không?
Kim Kê vừa đánh vừa đáp:
– Äúng! Hắn không xứng!
Thất Khảo Truy Hồn nói:
– Äược!
Äồng thá»i tay Mã Phi Hồng vung ra má»™t nắm ám khÃ.
Lãnh Khô Mộc la lên:
– Coi chừng ám khÃ.
Nhưng đã có tiếng la thảm:
– á»i chao!
Kim Kê và Bùi KhÆ°Æ¡ng đồng thá»i ngừng tay.
Tiếp theo là cây gáºy sắt của Kim Kê rá»›t xuống đất. Thân hình HÆ°á»›ng Nhất Minh xiêu vẹo muốn ngã. Y chỉ tay và o Mã Phi Hồng nói:
– NgÆ°Æ¡i ... ngÆ°Æ¡i ... tháºt ác ... Ä‘á»™c ...
Mã Phi Hồng nói lớn:
– Không tuân theo luáºt lệ của Äồng Minh, phản bá»™i Tổng thủ lãnh thì tá»™i đáng chết.
Nói xong y đánh ra một chưởng. Kim Kê Hướng Nhất Minh hét lên một tiếng đau đớn rồi lăn xuống đất chết luôn.
Diá»…n biến nà y hoà n toà n ngoà i sá»± tưởng tượng của má»i ngÆ°á»i.
Mã Phi Hồng còn đá thêm má»™t cái và o xác chết rồi cất tiếng cÆ°á»i há»i:
– Bùi đại nhân có sao không?
Bùi KhÆ°Æ¡ng ngáºp ngừng nói:
– Các hạ ... các hạ tại sao lại là m váºy?
Mã Phi Hồng cÆ°á»i đáp:
– Kẻ phản bá»™i tá»™i đáng chết. Bùi đại nhân quá hiá»n là nh chứ tôi không thể tha thứ cho kẻ phản bá»™i Äồng Minh Giang Nam được.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhất thá»i chÆ°a biết tÃnh sao nên chỉ thở dà i rồi nói:
– Các hạ gấp quá!
Thất Khảo Truy Hồn đưa tay ngoắc hai đại hán ra khiêng xác chết của Hướng Nhất Minh đi.
Lãnh Cúc Song Mộc nhìn nhau, trong lòng nghĩ:
“Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng chắc chắc có mục Ä‘Ãch riêng.â€.
NhÆ°ng không tiện nói ra vì đây là chuyện ná»™i bá»™ của Äồng Minh Giang Nam.
Thất Khảo Truy Hồn đứng cÆ°á»i hả hê, nhìn theo thủ hạ khiêng xác HÆ°á»›ng Nhất Minh Ä‘i. Bá»—ng nhiên có má»™t mÅ©i kiếm Ä‘iểm nhẹ và o vai Mã Phi Hồng từ phÃa sau. Thất Khảo Truy Hồn phải kinh hoà ng quay lại há»i:
– Ai?
NhÆ°ng khi thấy Äông PhÆ°Æ¡ng Giang và Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ tay cầm kiếm đứng sau lÆ°ng mình thì Mã Phi Hồng lạnh lùng nói:
– Tôi tưởng là ai chứ. Té ra là nhị vị Äông PhÆ°Æ¡ng thiếu hiệp. Không hiểu nhị vị đã há»c cái bản lÄ©nh đâm sau lÆ°ng hồi nà o hay tháºt đấy.
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang nói:
– Ta dùng biện pháp nà y để cảnh cáo cho kẻ cho thủ hạ tung lá»i xà m báºy để ly gián nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì tháºt là đã quá nhẹ tay!
Thất Khảo Truy Hồn là m như không hay biết gì, nói:
– Tôi không hiểu nhị vị nói gì?
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ nói:
– NgÆ°Æ¡i đừng giả vá» vô Ãch. Thủ hạ của ngÆ°Æ¡i đã khai hết rồi. Những ngÆ°á»i nấp trong đám đông để phát ngôn xằng báºy có phải là thủ hạ của ngÆ°Æ¡i không?
Thất Khảo Truy Hồn đáp:
– Äúng! Chúng là thủ hạ của tôi, tôi đã sai chúng là m nhÆ° váºy. NhÆ°ng chúng đã Ä‘i đâu cả rồi?
Äông PhÆ°Æ¡ng Giang nói:
– Ta đã cho chúng đi rồi. Chúng chỉ là kẻ thừa lệnh thì cũng không cần giết chúng là m gì.
Thất Khảo Truy Hồn nói:
– Nhị vị cũng đừng trách tôi vì tôi cũng chỉ là kẻ thừa lệnh thôi!
– Ai? Ai đã sai khiến ngươi? Có phải là Thần Thủ Chiến Phi không?
Thất Khảo Truy Hồn cÆ°á»i lên mấy tiếng rồi đáp:
– NgÆ°á»i sai khiến tôi chÃnh là thân phụ của nhị vị, Äông PhÆ°Æ¡ng lão Bảo chủ.
Hai anh em Äông PhÆ°Æ¡ng quát to:
– Gan tháºt! Dám đùa cợt chúng ta sao? Mau rút kiếm ra để chịu chết!
Thất Khảo Truy Hồn lại cÆ°á»i lá»›n:
– NgÆ°á»i ta nói thì nhị vị Ä‘á»u tin cả, còn tôi nói thì nhị vị không tin. Tại sao nhị vị chỉ nghe lá»i nói của má»™t bên thôi? Mã Phi Hồng tôi đâu phải hạng ngÆ°á»i đó?
Hai anh em Äông PhÆ°Æ¡ng không biết nói sao nên từ từ cho kiếm và o vá» rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Mã Phi Hồng còn cÆ°á»i theo:
– Quý vị chừng nà o muốn thẩm vấn ai thì cứ cho tôi hay để đến phụ cho.
Äông PhÆ°Æ¡ng Hổ định quay lại nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng Giang đã kéo Ä‘i luôn.
Lúc nà y Mã Phi Hồng quay sang Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i:
– Bùi đại nhân có chỗ nghỉ ngơi chưa? Hay còn đi đâu nữa?
Bùi Khương đáp:
– Tại hạ định ở tạm khách điếm đôi ba ngà y.
Mã Phi Hồng liá»n nói:
– Bao nhiêu khách Ä‘iếm ở Võ Hán Ä‘á»u đầy khách rồi. Tôi có má»™t căn nhà trống gần đây, Bùi đại nhân có thể ở tạm.
Nói đến đây bá»—ng có bốn ngÆ°á»i cỡi ngá»±a chạy nhanh đến.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu cầm lá cá» có thêu tám con rồng và má»™t chữ Äà m ở giữa, nói to:
– Tất cả anh em của Phi Long Tiêu Cục phải sá»a soạn sẵn sà ng khởi hà nh.
Bốn ngÆ°á»i nà y chạy từ đầu Ä‘Æ°á»ng đến cuối Ä‘Æ°á»ng rồi má»›i quẹo và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác mất dạng.
Thất Khảo Truy Hồn lại há»i – Bùi đại nhân có biết Thần Thủ Chiến Phi ở nÆ¡i đâu không?
Bùi Khương đáp:
– Chắc Chiến Trang Chủ đã vá» Giang Nam rồi vì lão sợ Äà m Minh sẽ đến phá Lãnh SÆ¡n Trang.
Thất Khảo Truy Hồn liá»n há»i nhá»:
– Nghe nói Bùi đại nhân có thù không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i Äà m Minh. Không biết tôi có giúp được gì không?
Bùi Khương suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Có phải Äà m Minh sẽ đến đây không?
Thất Khảo Truy Hồn đáp:
– Chắc váºy.
Bùi Khương nói:
– ChÃnh vì váºy mà tại hạ phải ở lại đây chỠđợi.
Thất Khảo Truy Hồn lại nói:
– Nhưng dù sao cũng phải đến chỗ tôi nghỉ ngơi trước đã.
Nhưng bỗng nghe Lãnh Cúc Song Mộc la lên:
– Tránh ra!
Äồng thá»i có mấy chục mÅ©i tên từ đâu bắn tá»›i Bùi KhÆ°Æ¡ng và Mã Phi Hồng.
Bùi Khương không tránh ra mà còn tiến tới, hai tay phất ra. Tức thì có hai luồng gió mạnh quạt bay tất cả mấy chục mũi tên.
Những mÅ©i tên nà y do mấy chục ngÆ°á»i nấp ở mái nhà bên kia bắn ra.
Những ngÆ°á»i nà y mặc áo và ng, chỉ có hai ngÆ°á»i mặc áo xanh.
Mã Phi Hồng định nhảy lên mái nhà nhÆ°ng những ngÆ°á»i kia đã nhảy xuống quỳ trÆ°á»›c mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Mã Phi Hồng nói với Bùi Khương:
– Äây là thủ hạ của Kim Kê HÆ°á»›ng Nhất Minh, còn hai ngÆ°á»i áo xanh kia là trợ thủ của Kim Kê gá»i là Kim Cúc. Hai ngÆ°á»i nà y là anh em há» PhÆ°Æ¡ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói:
– Thì ra hỠtrả thù cho Bang chủ.
Rồi chà ng nhìn há», nói tiếp:
– Chẳng may các ngươi đã thất bại. Nhưng các ngươi cứ đi đi. Không chừng sau nà y có cơ hội cho các ngươi phục thù đó.
Kim Mục PhÆ°Æ¡ng Nhất Vi tháºt thà nói:
– Lúc nãy chúng tôi ngu dại má»›i là m váºy. NhÆ°ng bây giá» chúng tôi biết Bùi đại nhân có võ công thượng thừa mà tấm lòng lại khoan dung và độ lượng. Chúng tôi xin chịu để Bùi đại nhân trừng phạt.
Bùi KhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i lắc đầu:
– Các ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© váºy! Cứ Ä‘i Ä‘i!
Kim Mục PhÆ°Æ¡ng Nhất Ngẫu liá»n nói:
– Bùi đại nhân quá độ lượng. Chúng tôi xin Bùi đại nhân cho chúng tôi đi theo để hầu hạ ...
Bùi Khương cảm động nói:
– Các ngÆ°Æ¡i hãy đứng dáºy Ä‘i ...
Những ngÆ°á»i nà y tÆ°Æ¡i ngay nét mặt, há»›n hở đứng ra sau lÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Gió lại thổi rất lạnh.
Äám đông đã bắt đầu từ từ giải tán.
hết: Hồi 22, xem tiếp: Hồi 23