H?i 27
NgÆ°á»i Yêu Mất TÃch
Bùi KhÆ°Æ¡ng vừa nghÄ© đến Äà m Tiểu Kỳ, vừa phóng ngÆ°á»i chạy nhanh.
Bao nhiêu sự nhớ như đang xáo trộn tong tâm thức của chà ng. Bùi Khương nghĩ thầm:
“Gặp lại nà ng, ta sẽ nói gì đây?â€.
Tá»± đặt câu há»i cho mình rồi chà ng tá»± trả lá»i thầm:
“Ta sẽ an ủi nà ng, để cùng nà ng kết gót phiêu du, lúc nà o cÅ©ng có bên nhau cho quên tháng ngà y mong nhá»›.â€.
Rồi Bùi KhÆ°Æ¡ng lại nghÄ© đến đôi mắt Ä‘en buồn ấy giỠđây có còn buồn hÆ¡n không? Chắc nà ng sẽ cÆ°á»i, chẳng những bằng miệng, bằng môi, mà cả bằng mắt nữa, khi mà gặp lại nà ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lại nghÄ© đến mái tóc óng ả bồng bá»nh hay khô héo. Rồi thân hình nà ng chịu bao nhiêu cay đắng Ä‘au buồn trong những ngà y mong nhá»› nhÆ° Viên Tố Châu đã kể lại, giỠđây có suy nhược, hốc hác Ä‘i không?
Chà ng lại thắc mắc, không biết Kim Äồng Ngá»c Nữ Ä‘Æ°a nà ng đến nÆ¡i ấy mà Viên Tố Châu có hay biết chăng? Nếu Châu Châu biết được chắc nà ng cÅ©ng mừng lắm!
Bao nhiêu câu há»i, bao nhiêu câu trả lá»i, cÅ©ng do ý nghÄ© của Bùi KhÆ°Æ¡ng, là m đầu óc chà ng phải là m việc. Những lúc đắc ý, chà ng ta mỉm cÆ°á»i, những lúc khó nghÄ©, gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú của chà ng lại có vẻ suy tÆ° ngỡ ngà ng.
Mãi nghÄ© ngợi mà chà ng đã đến trÆ°á»›c tÆ°á»ng rà o lúc nà o không hay. Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nhảy và o nhà .
Căn nah lúc nà y tất cả đèn Ä‘uốc Ä‘á»u tắt tất cả. Má»™t mà u Ä‘en vây đặc căn nhà , nhÆ°ng vì nhá» Ä‘i trong bóng tối đã quen, hÆ¡n nữa lúc nà y Bùi KhÆ°Æ¡ng đã có má»™t ná»™i công thâm háºu nên có thể nhìn trong đêm tối, nhÆ°ng hiện giá» không khó khăn, tuy không rõ rà ng nhÆ° ánh sáng ban ngà y.
Tuy nhiên, không một góc, xó nà o của căn nhà có ánh đèn cũng là m cho Bùi Khương hơi hoang mang. Chà ng thấy lo lo.
Chà ng nhìn vỠhướng căn phòng của chà ng lúc nãy vẫn không có ánh đèn, cả phòng Ngô Thế Minh tức Âu Dương Thù cũng tối đen. Chà ng nghĩ:
“Không lý Äà m Tiểu Kỳ lại ngồi trong phòng tối nhÆ° váºy mà chịu được sao? Tháºt là ngồi đợi mình?â€.
Bùi KhÆ°Æ¡ng dừng chân lại quan sát, nhÆ°ng vẫn không phát giác Ä‘iá»u gì khả nghi. NhÆ°ng má»™t sá»± yên lặng nặng ná» khiến chà ng có cảm giác nhÆ° có chuyện chẳng là nh.
Chà ng nháºn thấy những tên thủ hạ của Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng không có ai lai vãng nên nhủ thầm:
“Có lẽ quá khuya bá»n chúng Ä‘i ngủ cả rồi.â€.
NghÄ© váºy nên chà ng nhẹ nhà ng Ä‘i và o lối sân trÆ°á»›c. NhÆ°ng Ä‘i được và i bÆ°á»›c, chà ng nhìn thấy có mấy đống Ä‘en nằm phÃa trÆ°á»›c. Chà ng giá»±t mình lÆ°á»›t đến, thì thấy đó là mấy xác ngÆ°á»i mà nhìn qua y phục biết ngay là bá»n thủ hạ của Thất Khảo Truy Hồn Mã Phi Hồng vẫn túc trá»±c nÆ¡i đây để phục dịch chà ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng rất hoang mang. Chà ng vá»™i cúi xuống láºt xác chết lên xem.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lại Ä‘i đến xác thứ hai. Chà ng cÅ©ng cúi xuống để láºt xác lên xem.
NhÆ°ng khi chà ng vừa láºt xác chết thứ hai nà y lên thì bá»—ng nhiên cái xác chết nà y nhanh nhÆ° ánh chá»›p, song chưởng đẩy vút lên nhằm và o giữa mặt Bùi KhÆ°Æ¡ng đánh lên.
Bùi KhÆ°Æ¡ng tháºt chẳng bao giá» ngá» sá»± việc nà y xảy ra, nhÆ°ng đôi mắt tinh vi của chà ng vừa nhìn thấy cá» Ä‘á»™ng của hai cánh tay đối phÆ°Æ¡ng thì đã thấy chưởng phong cuốn lên. Song chà ng nhÆ° con tôm, thân hình búng ngược ra phÃa sau hÆ¡n ba bÆ°á»›c thân hình đã đứng vững nhÆ° pho tượng.
Tức thì cái xác ấy cũng vụt đứng lên.
Bùi KhÆ°Æ¡ng trong nhất thá»i chÆ°a biết tÃnh sao nên vẫn đứng nguyên vị trÃ, lên tiếng há»i vá»›i giá»ng ngạc nhiên:
– Ngươi là ai?
Bóng Ä‘en kia cÆ°á»i gằn má»™t tiếng âm lạnh đáp:
– Äừng nói nhiá»u!
Bùi KhÆ°Æ¡ng vốn vẫn ôn hòa dầu trong trÆ°á»ng hợp nà o, nên chà ng vẫn bình thản há»i tiếp:
– Ngươi không phải là thủ hạ của Mã Phi Hồng?
NgÆ°á»i áo Ä‘en kia lại đáp:
– Hừ! Hãy xem đây!
NgÆ°á»i nà y nói xong, láºp tức hai tay múa lên vá»›i cặp Ä‘oản Ä‘ao lấp lánh trong tay.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lại quát há»i:
– Ngươi là ai? Hãy xưng danh rồi động thủ!
NgÆ°á»i kia quắc đôi mắt sáng ngá»i trong bóng đêm, rồi há»i lại:
– Ngươi là Bùi Khương?
Bùi KhÆ°Æ¡ng thấy lạ lùng cho câu há»i của đối phÆ°Æ¡ng. Vì qua câu há»i thì hắn chÆ°a biết chà ng bao giá», thế thì tại sao lại đến đây cố ý Ä‘á»™ng thủ nhÆ° thế nà y?
Chà ng cÅ©ng gáºt đầu đáp:
– Äúng rồi! NhÆ°ng tại sao nhÆ° vầy?
NgÆ°á»i áo Ä‘en kia báºt lên má»™t tiếng cÆ°á»i tháºt âm ma, nói:
– Váºy đúng là ngÆ°Æ¡i rồi!
Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn thắc mắc há»i:
Thế nghĩa là là m sao?
NgÆ°á»i kia đáp:
– Hãy xem đây!
Tức thì đôi đoản đao của tên ấy như những vòng hà o quang vẽ trong mà n đêm, cuồn cuộn nhằm Bùi Khương mà tấn công như vũ bão.
Mặc dù chà ng không muốn động thủ, muốn tìm một giải pháp ôn hòa để dà n xếp, nhưng đối phương liên tiếp tunf ra những chiêu sát thủ nên buộc Bùi Khương phải uất chiêu ứng phó.
Từ lúc há»c tất cả những tuyệt chiêu của «Hải Thiên Bà Lục» nhÆ°ng chÃnh Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a hiểu mức Ä‘á»™ võ công của chà ng đến được mức nà o. Vì cÅ©ng từ trÆ°á»›c đến nay, chà ng cÅ©ng chÆ°a tháºt sá»± giao thủ vá»›i ai cả mà chỉ có những trÆ°á»ng hợp tháºt ngẫu nhiên và vô tình má»›i xuất chiêu, cho nên không thể Æ°á»›c Ä‘á»™ chiêu thức đó lợi hại nhÆ° thế nà o?
GiỠđây, trÆ°á»›c sá»± tấn công của đối phÆ°Æ¡ng, lúc đầu Bùi KhÆ°Æ¡ng chỉ cố né tránh, nhÆ°ng nháºn thấy đối phÆ°Æ¡ng quá ngang tà ng, hÆ¡n ná»a chà ng cho rằng chÃnh tên nà y là hung thủ hạ sát những thủ hạ của Mã Phi Hồng và nhÆ° thế có thể nguy hiểm cho Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Chân nữa. Vì nghÄ© đến đó nên Bùi KhÆ°Æ¡ng muốn thanh toán nhanh trở ngại nà y để Ä‘i và o phong xem sao.
ChÃnh vì thế mà hai tay chà ng tháºt tá»± nhiên, tháºt thong thả, thế mà vừa vung lên đã chá»™p ngay và o má»™t tay của đối phÆ°Æ¡ng.
Tức thì tên nà y theo thế «Lưỡng đầu tháp quang», ngá»n Ä‘oản Ä‘ao thứ hai được đâm thốc từ Äan Ä‘iá»n của Bùi KhÆ°Æ¡ng vút lên nhÆ° ánh chá»›p. NhÆ°ng ngá»n Ä‘ao Ä‘i chÆ°a được ná»a Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng nghe «rắc» má»™t tiếng, rồi tiếp theo má»™t tiếng kêu thất thanh:
– Ã!
Tức thì, cánh tay của tên nà y rá»i khá»i thân mình hắn ngay, chiếc thân còn lại của hắn lại ngã nhà o ngay trên mÅ©i Ä‘oản Ä‘ao của hắn, đâm pháºp và o ngÆ°á»i, rồi lăn lóc quằn quại trong vÅ©ng máu ...
Bùi KhÆ°Æ¡ng cầm cánh tay của đối phÆ°Æ¡ng mà chà ng sững sá». Chà ng thầm nói:
“Trá»i Æ¡i! Sao giống má»™t chiêu thức của Thiên Thủ ThÆ° Sinh đã lấy cánh tay của Công Thanh DÆ°Æ¡ng váºy?â€.
Tuy nghÄ© váºy, nhÆ°ng thá»±c tại đã kéo chà ng khá»i những suy nghÄ©.
Xác tên áo đen bất động. Chà ng không cần xem lại, vội vã tiến bước và o.
Lại thấy mấy xác chết nữa nằm ngổn ngang. Lần nà y tháºn trá»ng hÆ¡n, Bùi KhÆ°Æ¡ng lấy chân hất mạnh và o mấy xác chết, nhÆ°ng quả tháºt chúng là những thủ hạ của Mã Phi Hồng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng quá nôn nóng. Chà ng bÆ°á»›c nhanh đến cá»a phòng của chà ng.
Tất cả Ä‘á»u im lặng và vắng vẻ.
Cái không khà nghe rá»i rợn củng khiến cho Bùi KhÆ°Æ¡ng phải chùn bÆ°á»›c.
Chà ng cất tiếng gá»i khi gần đến trÆ°á»›c cá»a phòng chà ng:
– Kỳ muội! Kỳ muội ...
Chà ng lại vừa bÆ°á»›c gấp, vừa gá»i tháºt gấp mấy lần nữa, nhÆ°ng tuyệt nhiên vẫn chẳng thấy ai đáp lá»i.
Bùi KhÆ°Æ¡ng cảm thấy hoang mang vô cùng. Chà ng bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n. Vừa đến cá»a là chà ng mở cánh cá»a ra ngay.
Cánh cá»a vừa được mở, tức thì má»™t ánh chá»›p lóe lên, đâm thẳng và o giữa ngá»±c của Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Tháºt là bất ngá», giữa lúc Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘ang hoang mang vá» tình trạng của Äà m Tiểu Kỳ thì lại bị tấn công lén.
Tuy nhiên, võ công của Bùi KhÆ°Æ¡ng ngà y nay là tùy theo chiêu thế của đối phÆ°Æ¡ng mà chà ng phản ứng tháºt là uyển chuyển. Vì thế, khi bị tấn công, chà ng chỉ thấy ánh chá»›p đâm tá»›i, tức thì chà ng bÆ°á»›c ngang qua để tránh, nên đòn tấn công lén của địch rÆ¡i và o không khÃ.
Thấy hụt đòn, tức thì trong gian phòng phóng ra má»™t bóng ngÆ°á»i nhắm Bùi KhÆ°Æ¡ng mà ra chiêu tức thì. Bóng ngÆ°á»i nà y không nói má»™t lá»i mà sá» dụng lưỡi Ä‘ao tung ra những chiêu sát thủ vá»›i lá»±c đạo tháºt là hùng hồn.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đã lùi ra phÃa bên ngoà i, nhÆ°ng bóng ngÆ°á»i nà y cứ bám sát.
Bùi KhÆ°Æ¡ng hiểu rằng nếu có há»i cÅ©ng chỉ bằng thừa nên chà ng xoay bá»™ nói giá»ng tức giáºn:
– Hừ! Tại ngươi muốn thế!
Cùng vá»›i tiếng nói, Bùi KhÆ°Æ¡ng đã sá» dụng má»™t trong bảy chiêu mà Kim Äồng Ngá»c Nữ đã dạy cho chà ng kèm theo bảy thà nh công lá»±c đẩy mạnh ra nhằm và o bóng ngÆ°á»i nà y.
– Hự!
Chưởng lực của chà ng áp mạnh và o bóng đối phương, tức thì sau tiếng «hự» khô khan, đối phương cả thân hình bốc cao lên cây rồi rơi ngoà i xa ba bốn trượng nằm im bất động.
Chà ng nói lẩm nhẩm:
– Hừ! Những tên nà y toà n là những cao thủ cả.
Chà ng không thể suy nghÄ© gì hÆ¡n, liá»n phóng ngÆ°á»i chạy và o căn phòng của chà ng. ÄÆ°a mắt nhìn khắp căn phòng nhÆ°ng vẫn không thấy bóng dáng của Äà m Tiểu Kỳ đâu cả.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n châm đèn lên. Căn phòng vụt sáng.
Má»™t lần nữa, Bùi KhÆ°Æ¡ng vẫn không tìm được má»™t dấu tÃch gì của Äà m Tiểu Kỳ cả.
Bùi KhÆ°Æ¡ng láºp tức chạy vá»™i Ä‘i qua những căn phòng khác, nhÆ°ng tất cả má»i nÆ¡i Ä‘á»u im lặng, chỉ có tất cả gần hai mÆ°Æ¡i thủ hạ của Thất Khảo Truy Hồn nằm chết rải rác mà thôi.
Bùi Khương chạy đến phòng Viên Tố Chân, nhưng cũng như mấy phòng kia, vẫn không thấy nà ng Viên Tố Chân đâu cả.
Cẩn tháºn hÆ¡n, chà ng Ä‘i láºt xem từng xác chết trong khuôn viên căn nhà nà y, nhÆ°ng há» Ä‘á»u là bá»n thủ hạ của Thất Khảo Truy Hồn mà thôi.
Xem xét qua tất cả những căn phòng của ngôi nhà nà y, Bùi KhÆ°Æ¡ng nháºn thấy sau má»™t cuá»™c Ä‘á»™ng thủ giữa những thủ hạ của Mã Phi Hồng và những tay cao thủ là há» Ä‘á»u bị giết sạch.
Sở dÄ© Bùi KhÆ°Æ¡ng quả quyết đối phÆ°Æ¡ng là cao thủ vì những thủ hạ mà Mã Phi Hồng sai phái đến nÆ¡i đây Ä‘á»u là hạng khá, váºy mà xem ra há» Ä‘á»u chết sạch má»™t cách nhanh chóng, hoặc vì võ khà hoặc vì chưởng lá»±c, Chà ng vẫn không tìm ra má»™t dấu tÃch nà o vá» Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu nên hết sức lo lắng. Chà ng há»i thầm:
“Ai đã bắt cóc hai nà ng ấy Ä‘i?â€.
Nhưng rồi chà ng lại đặt nghi vấn:
“Không biết Äà m Tiểu Kỳ đã đến nÆ¡i nà y chÆ°a?â€.
Song chà ng lại quả quyết:
“Kim Äồng Ngá»c Nữ đã Ä‘Æ°a nà ng ấy đến đây rồi, dÄ© nhiên không thể sai chạy được! NhÆ°ng Kim Äồng Ngá»c Nữ vừa Ä‘i khá»i là nÆ¡i đây xảy ra biến chăng? Nếu nhÆ° váºy, đối phÆ°Æ¡ng quả là má»™t lá»±c lượng có chuẩn bị sẵn và gồm nhiá»u đại cao thủ!â€.
Chà ng lại suy tÃnh tiếp:
“Äối phó vá»›i bá»n nà y không phải là dá»… dà ng, nhÆ°ng ta phải cấp tốc Ä‘iá»u tra xem Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu đã chịu số pháºn nhÆ° thế nà o?â€.
ChÃnh vì nghÄ© váºy mà Bùi KhÆ°Æ¡ng lại băng mình khá»i ngôi nhà nà y.
Chà ng nhìn chung quanh rồi nói thầm:
“Âu là ta trở lại ngôi nhà trên bá» hồ để gặp Âu DÆ°Æ¡ng Thù rồi hẳn hay.â€.
NghÄ© váºy rồi, Bùi KhÆ°Æ¡ng nhÆ° bóng ma thoát Ä‘i nhÆ° vệt khói máºp má» trong đêm vắng.
Má»™t lúc sau, Bùi KhÆ°Æ¡ng đã đến bá» hồ, nhÆ°ng cảnh tượng trÆ°á»›c mắt của chà ng là m chà ng cà ng kinh hoà ng hÆ¡n. Äó là ngôi nhà trên sông, lúc nãy xảy ra cái chết của Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh, giỠđây Ä‘ang rá»±c cháy bừng bừng trong biển lá»a.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đã hoang mang, cà ng thêm hoang mang. Chà ng nháºn thấy đối phÆ°Æ¡ng ra tay nhÆ° đã có má»™t kế hoạch và chỠđợi cÆ¡ há»™i nà y má»›i hà nh Ä‘á»™ng.
Song chà ng không thể biết mục Ä‘Ãch của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o? HÆ¡n nữa, Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể suy Ä‘oán đối phÆ°Æ¡ng là lá»±c lượng nà o? Nhân váºt nà o cầm đầu? Và có nhằm chống đối chà ng hay không? Tất cả những câu há»i ấy Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u mù tịt.
Giữa lúc nà y, chà ng cảm thấy tháºt cô Ä‘Æ¡n vô cùng. Chà ng lại nghÄ©:
“Hay là triệu táºp má»™t đại há»™i để công bố ngay những Ä‘iá»u mỠám, để cho quần hà o góp tay truy tìm kẻ địch?â€.
NhÆ°ng chà ng lại thấy không ổn. Vì nếu nhÆ° thế, có vẻ là chà ng quá yếu kém, chỉ nhá» vả và o sức lá»±c ngÆ°á»i khác khi mà chÃnh chà ng chÆ°a có hà nh Ä‘á»™ng nà o để tá»± tìm tung tÃch đối phÆ°Æ¡ng.
Ngoà i ra, nếu là m kinh Ä‘á»™ng thì e rằng Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu dá»… nguy hại khi còn nằm trong tay bá»n chúng.
Ngôi nhà trên bỠhồ đã cháy rụi rồi từ từ chìm luôn xuống đáy hồ.
Bùi Khương tự nhủ:
“Không biết những ngÆ°á»i và tá» thi trong nhà nà y có cháy hết không? Và không hiểu Âu DÆ°Æ¡ng Thù đã Ä‘i đâu?â€.
Bùi Khương cứ lo nghĩ một hồi. Chà ng thở dà i lẩm bẩm:
– Kỳ muá»™i và Châu Châu tháºt tá»™i nghiệp, nếu có rủi ro bá» nà o chắc phải thiệt mạng.
Äã nghÄ© đến Äà m Tiểu Kỳ và Châu Châu thì chà ng cà ng lo lắng hÆ¡n. Con Ä‘Æ°á»ng tìm tông tÃch hai nà ng tháºt là mÆ¡ hồ. NhÆ°ng mấy lúc gần đây, cùng Ä‘i vá»›i Lãnh Cúc Song Má»™c thì chà ng có nghe hai vị lão tiá»n bối ấy kể cho chà ng nghe những nhân váºt thuá»™c hai đạo hắc bạch đã nổi tiếng trong giá»›i võ lâm, cÅ©ng nhÆ° những bang phái tháºt to lá»›n, nhÆ°ng chÆ°a có má»™t Ä‘á»™ng tÄ©nh gì và ý kiến gì vá» cuá»™c đại há»™i vừa qua ở Giang Nam.
Bùi KhÆ°Æ¡ng đã nhiá»u lần nghe Lãnh Cúc Song Má»™c nói đến má»™t bang phái có nhiá»u nhân váºt võ lâm cao thủ quy tụ ở đó nhÆ°ng vẫn trong vòng hoạt Ä‘á»™ng bà máºt. Äó là Hắc Long Bang.
Äã có lần Lãnh Cúc Song Má»™c nói vá»›i chà ng:
– Má»™t mối lo ngại cho võ lâm trong tÆ°Æ¡ng lai là Hắc Long Bang đấy, vì hiện giá» chÆ°a có gì, nhÆ°ng theo sá»± tìm hiểu của hai anh em lão đây thì Hắc Long Bang tháºt là má»™t lá»±c lượng mạnh mẽ, sau nà y chắc sẽ gây nạn kiếp cho võ lâm.
Lúc ấy Bùi KhÆ°Æ¡ng có há»i:
– Nếu biết váºy sao nhị vị tiá»n bối không phối hợp vá»›i các báºc tiá»n bối khác để triệt hạ há» Ä‘i khi mà lá»±c lượng còn trong trứng nÆ°á»›c vẫn dá»… dà ng hÆ¡n là đã thà nh hình?
Lãnh Cúc Song Má»™c cÅ©ng đã trả lá»i:
– Chuyện không phải Ä‘Æ¡n giản váºy đâu. Vì há» quá dÆ° biết dầu có bà máºt đến mấy cÅ©ng có ngà y ngÆ°á»i ta biết, nên hỠđã chuẩn bị má»i biện pháp để đối phó. HÆ¡n nữa, há» chÆ°a có biểu lá»™ má»™t hà nh Ä‘á»™ng nà o gá»i là trái vá»›i đạo lý thì ai có thể kết tá»™i há»? HÆ¡n nữa, Hắc Long Bang Chủ là má»™t nhân váºt rất kỳ bÃ.
Lúc trÆ°á»›c Lãnh Cúc Song Má»™c có nói những lá»i ấy nên giỠđây chà ng lại nghi ngá» vụ bắt cóc Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu chắc cÅ©ng do há» chủ trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không hiểu vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Không thể nà o hà nh Ä‘á»™ng khác hÆ¡n nên Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘Ã nh tá»± quyết định:
“Ta phải Ä‘i tìm hỠđể há»i xem có chuyện ấy không?â€.
Dá»± tÃnh nhÆ° váºy nên Bùi KhÆ°Æ¡ng láºp tức Ä‘i thẳng đến Kinh bắc vì ná»i đó Lãnh Cúc Song Má»™c đã có Ä‘á» cáºp lúc trÆ°á»›c cho chà ng biết là nÆ¡i có sà o huyệt của Hắc Long Bang.
Từ ná»a đêm cho đến hừng Äông, chà ng đã Ä‘i hÆ¡n má»™t trăm dặm. Khi đến má»™t là ng nhá», chà ng dừng chân mua Ãt thức ăn, rồi lại tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Sở dÄ© Bùi KhÆ°Æ¡ng hấp tấp nhÆ° váºy là vì chà ng hy vá»ng trên con Ä‘Æ°á»ng từ Diên Châu sang Kinh Bắc, chà ng có thể bắt gặp Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu.
Bởi Bùi KhÆ°Æ¡ng nghÄ© rằng nếu Äà m Tiểu Kỳ và Viên Tố Châu bị Hắc Long Bang bắt cóc thì trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, dẫu chúng có to gan đến đâu cÅ©ng không dám trói hai nà ng bá» trên lÆ°ng ngá»±a chở Ä‘i. ÄÆ°á»ng ấy khách bá»™ hà nh Ä‘i rất đông lại không có Ä‘Æ°á»ng thủy, thế nà o chúng cÅ©ng phải bá» hai nà ng và o má»™t cá»— xe ngá»±a phủ kÃn chẳng hạn, má»›i che mắt được thế gian. Äo đó, chà ng có thể dùng thuáºt kinh công Ä‘uổi theo.
à đã quyết, Bùi KhÆ°Æ¡ng không còn chần chá» gì nữa, cố vượt Ä‘Æ°á»ng đến trÆ°á»›c nÆ¡i mé sông Giang là chá»— giáp giá»›i giữa Ä‘Æ°á»ng thủy và đưá»ng bá»™.
Có Ä‘iá»u, lòng Bùi KhÆ°Æ¡ng lcú nà y cảm thấy lạnh lẽo quá.
Äã chịu Ä‘au buồn, song chà ng có thể chịu Ä‘á»±ng, nhÆ°ng từ lúc Äà m Tiểu Kỳ mất tÃch thì lòng chà ng lại thấy lo lắng cho nà ng nhiá»u hÆ¡n.
Bùi KhÆ°Æ¡ng chạy suốt cả đêm hôm ấy và cả ngà y hôm sau nữa. TÃnh ra đã hÆ¡n bốn trăm dặm.
Bây giá», chà ng đã đến DÆ°Æ¡ng Gia Táºp, má»™t quáºn nhỠở mé sông Giang.
DÆ°Æ¡ng Gia Táºp tuy là má»™t quáºn nhá», nhÆ°ng vì là nÆ¡i trá»ng yếu các trục lá»™ Ä‘á»u phải Ä‘i qua, nên hà nh khách tấp náºp, phố xá cÅ©ng nhiá»u. Bên mé sông lại có nhiá»u khách sạn và tá»u Ä‘iếm để đón khách chá» thuyá»n qua sông. Vì đến đây ai muốn sang Ä‘Æ°á»ng thủy là phải thuê đò quá giang, mà con Ä‘Æ°á»ng sang Kinh Bắc thì nhất định không tránh khá»i bến đò nà y.
Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘i mấy ngà y ròng rã đã quá mệt. Chà ng thầm tÃnh, nếu chúng bắt hai nà ng Tiểu Kỳ và Tố Châu chở vá» Kinh Bắc thì đêm nay sẽ đến bến đò nà y. Chà ng tìm má»™t tá»u quán gần đó để ăn uống và nghÄ© chân. Äồng thá»i để canh chừng xem có chiếc xe ngá»±a nà o khả nghi đến đây chăng?
Chà ng và o cái quán cạnh bến đò, gá»i tá»u bảo Ä‘em ra má»™t lạng thịt và má»™t bình rượu ngon.
Vì đã má»i mệt mấy ngà y liá»n, bây giỠđược nghỉ ngÆ¡i, ăn uống, chà ng lấy là m thoải mái vô cùng.
Chà ng ăn xong thì cÆ¡n buồn ngủ đến thình lình, đôi mắt muốn nhắm lại. Có lẽ vì quá mệt và bình rượu ngon mà chà ng uống khá nhiá»u, nên không chịu nổi, chà ng gục đầu xuống bà n đánh má»™t giấc ngon là nh.
Ngủ được má»™t lúc, chà ng giáºt mình thức dáºy, thấy khá»e khoắn vô cùng, ngoắc tay gá»i tá»u bảo đến tÃnh tiá»n.
Tá»u bảo nhìn chà ng mỉm cÆ°á»i nói:
– Cám Æ¡n quý khách! NgÆ°á»i bạn của quý khách đã trả đủ tiá»n rồi!
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe nói giáºt mình nhảy dá»±ng má»™t cái là m cho tên tá»u bảo thất kinh đánh rÆ¡i cả bá»™ tách trà xuống đất bể nát.
Bao nhiêu quan khách ngồi uống rượu bên trong Ä‘á»u ngạc nhiên nhóng lên nhìn chà ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thấy váºy cố gắng lấy lại bình tÄ©nh giả bá»™ nhÆ° không có việc gì quan trá»ng xảy ra, mỉm cÆ°á»i há»i tên tá»u bảo:
– Bạn tôi lúc ra Ä‘i có dặn lá»i nà o chăng? NgÆ°á»i đó hình dạng thế nà o?
Tuổi độ bao nhiêu?
NgÆ°á»i tá»u bảo lấy là m lạ nhÃu mà y đáp:
– Quý khách ngồi ăn được má»™t lúc khá lâu thì ngÆ°á»i bạn của quý khách vô đây ngồi, sao quý khách lại không hay biết?
Bùi Khương ôn tồn nói:
– À! Tôi có rất nhiá»u bạn, chẳng biết ngÆ°á»i ấy là ai, vừa rồi tôi quá mệt má»i, đã vô ý ngủ quên.
Tên tá»u bảo nói:
– Bạn của quý khách có lẽ đã ngoà i năm mươi tuổi.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe nói mặt lÆ¡ láo, không hiểu gì cả. Chà ng cúi mặt xuống bà n suy nghÄ© thì thấy trên mặt bà n còn má»™t bá»™ ly và má»™t đôi Ä‘Å©a để đấy, lại có mấy nét chữ ẩn hiện máºp má». Cứ xem nét chữ thì Bùi KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘oán được là ngÆ°á»i đó đã dùng má»™t thứ đá cứng viết nhẹ lên mặt bà n. Nét chữ tuy lợt lạt nhÆ°ng có thể nhìn ra được. Mấy chữ nhÆ° sau:
«Äã thấy dấu tÃch Châu cô nÆ°Æ¡ng.» Bên dÆ°á»›i không ký tên và cÅ©ng không để má»™t dấu hiệu nà o.
Tháºt là rắc rối, là m cho Bùi KhÆ°Æ¡ng không hiểu được gì cả. Chà ng moi móc để xét Ä‘oán, nhÆ°ng cÅ©ng không thể tìm ra ngÆ°á»i bạn đó là ai?
Chà ng nghĩ thầm:
“NgÆ°á»i nà y hình nhÆ° gấp việc thì phải, mà giá» nà y có há»i gì nÆ¡i tá»u bảo thì cÅ©ng không dá»… gì hiểu được tung tÃch, chi bằng cứ lặng yên để rồi thủng thình tìm hiểu manh mối thì hÆ¡n.â€.
Chà ng liá»n thò tay và o túi lấy ra má»™t nén bạc, ngầm váºn ná»™i lá»±c ấn xuống bà n, rồi đẩy qua đẩy lại, xóa hết các vết chữ rồi quay qua nói vá»›i tên tá»u bảo:
– Äây! Ta thÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i vá» bá»™ đồ trà vừa bị bể. Còn thừa lại, ngÆ°Æ¡i cứ cất mà dùng.
Dứt lá»i, chà ng bÆ°á»›c ra khá»i tá»u Ä‘iếm.
NÆ¡i đây sát vá»›i bến đò. Dòng sông Giang sóng bủa rạt rà o, những ghe thuyá»n đánh cá lÅ© lượt qua lại nhÆ° thoi.
Mà n đêm từ từ bao trùm cả cảnh váºt, đây đó thấp thoáng ánh đèn, chà ng để mắt nhìn chừng các nẻo vẫn không thấy má»™t bóng cổ xe ngá»±a nà o Ä‘i qua.
Lòng chà ng nóng nhÆ° lá»a đốt, đầu óc chà ng mÆ¡ mà ng thấy hình bóng của Äà m Tiểu Kỳ và cảm thấy bâng khuâng lạnh lẽo.
Chà ng mãi đắm Ä‘uối trầm tÆ°, chân bÆ°á»›c đến bá» sông trong đêm khuya lặng lẽ thì bá»—ng nghe từ phÃa xa xa có tiếng bánh xe cá»c cạch vá»n đến. Chà ng giáºt mình sá»±c tỉnh, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh thì chỉ thấy ánh trăng rải khắp nÆ¡i má»™t mà u và ng dịu.
Äêm đã khuya, đò đã ngừng Ä‘Æ°a khách qua sông, khách bá»™ hà nh không còn má»™t ai qua lại nữa. Mặt sông chỉ còn nghe tiếng nÆ°á»›c chảy à o à o, sóng nhấp nhô nhÆ° muôn ngà n ánh sao lấp lánh.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lắng nghe má»™t lần nữa rồi tung chân chạy thẳng vá» hÆ°á»›ng có tiếng bánh xe lăn cá»c cạch.
Tiếng bánh xe rõ dần! Äúng là má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘ang tiến đến phÃa chà ng giữa vòm trá»i khuya. Chà ng vá»™i nép mình và o gốc cây khuất ánh trăng.
Qua má»™t lúc không lâu, quả nhiên có má»™t chiếc xe ngá»±a mui Ä‘en chạy đến tháºt gấp. Tiếng bánh xe nhÆ° muốn xé tan mà n đêm lặng lẽ u tịch.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t chà ng trai Ä‘á»™i khăn trắng, tay cầm roi quất và o mông ngá»±a không ngá»›t mặc dầu ngá»±a đã phi hết sức nhanh.
Äến bến đò, Ä‘á»™t nhiên chiếc xe dừng lại. Chà ng trai Ä‘á»™i khăn trắng lấy trong túi ra má»™t chiếc sừng trâu, đặt lên môi thổi mấy tiếng lạ lùng. Sau đó, hắn lại nhảy xuống xe, lần trÆ°á»›c ra mé sông, Ä‘Æ°a mắt nhìn trên mặt sông nhÆ° chá» má»™t tin tức gì.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lắng tai nghe, thấy chiếc xe ngá»±a phủ kÃn bởi những tấm mà n che bốn bên và bên trong phại phát ra những tiếng rên rỉ. Chà ng nóng lòng thở dà i lẩm bẩm:
– Äúng rồi! Chắc chúng bắt cóc Tiểu Kỳ và Tố Châu bá» và o xe chứ chẳng sai, bá»n chúng chở đến nÆ¡i đây để chá» thuyá»n sang sông. CÆ¡ há»™i đã đến, ta không kịp thá»i giải thÃch cho hai nà ng ấy thì còn đợi đến khi nà o nữa?
Chà ng nghÄ© váºy nên nhún ngÆ°á»i nhẹ nhà ng nhảy đến bên chiếc xe ngá»±a, Ä‘Æ°a ngón tay rạch rách tấm mà n che tháºt căng rồi vén ra để xem. NhÆ°ng, chà ng vừa thấy mặt ngÆ°á»i bên trong lại sững sá» lùi ra má»™t bÆ°á»›c.
Trong xe không phải hai nà ng Tiểu Kỳ và Tố Châu mà là hai tên đại hán mặt mà y thô kệch đang bị thương nặng nằm thở thoi thóp. Chúng thấy Bùi Khương rạch mà n, đưa mắt nhìn rồi lại từ từ nhắm mắt lại.
Trong lúc đó, chà ng trai bịt khăn trắng đã nhảy vút đến sau lÆ°ng Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay chặt mạnh và o gáy chà ng má»™t đòn tháºt mạnh, sức gió lá»™ng à o à o.
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghe tầm chưởng lá»±c, biết không phải tay vừa, liá»n nhảy sang bên né tránh rồi ôn tồn há»i:
– Mấy ngÆ°á»i nà y có phải bá»™ hạ của Hắc Long Bang không?
Mặc dù chà ng không được biết rõ Hắc Long Bang đã chÃnh thức hoạt Ä‘á»™ng chÆ°a, vì bang phái nà y vẫn nằm trong hoạt Ä‘á»™ng bà máºt, tuy nhiên, giá»ng nói của Bùi KhÆ°Æ¡ng có vẻ chững chạc và uy nghi khiến cho ngÆ°á»i bịt khăn trắng không rõ là bạn hay thù, vá»™i dừng tay há»i lại:
– Tôn huynh là ai mà há»i Hắc Long Bang?
Bùi KhÆ°Æ¡ng không đáp, nhìn thoáng qua hai ngÆ°á»i kia, hất hà m há»i:
– Hai ngÆ°á»i trên xe vì sao lại bị thÆ°Æ¡ng? Còn ngÆ°á»i mà các ngÆ°Æ¡i áp giải ở đâu?
Câu há»i của Bùi KhÆ°Æ¡ng có vẻ nhÆ° bá» trên khiển trách khiến cho ngÆ°á»i bịt khăn trắng ái ngại không biết Bùi KhÆ°Æ¡ng là ai.
Sở dÄ© váºy vì Bùi KhÆ°Æ¡ng có nghe vá» Hắc Long Bang nà y vốn có nhiá»u đồ đảng mà hoạt Ä‘á»™ng thì chÆ°a chÃnh thức nên chỉ có những hoạt Ä‘á»™ng ngầm, chÃnh vì thế, có nhiá»u ngÆ°á»i cùng trong bang mà vẫn chÆ°a biết nhau nên chà ng cứ nói cái giá»ng ấy là váºy.
Nghe Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i nhÆ° thế, ngÆ°á»i bịt khăn trắng ngá» chà ng là báºc cao cấp nên lẽ phép thÆ°a:
– NgÆ°á»i chúng tôi áp giải đã bị kẻ khác cÆ°á»›p mất rồi. Chúng tôi cố sức kháng cá»± nên bị thÆ°Æ¡ng. Tôn huynh có phải ngÆ°á»i trong bang phái đến để tiếp sức chúng tôi không?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng vừa nói vừa Ä‘Æ°a hai ngón tay lên trá»i, hai ngón tay giữa co lại, đồng thá»i lại cúi đầu chà o Bùi KhÆ°Æ¡ng.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thấy váºy biết đây là má»™t ám hiệu của bá»n chúng, nhÆ°ng chà ng nà o hiểu được gì nên cứ đứng tần ngần ra đấy.
NgÆ°á»i bịt khăn trắng biết đã lầm, giáºn dữ nạt lá»›n:
– Hừ! Ngươi dám qua mặt ta hả? Dám lấy vải thưa che mắt thánh sao?
Dứt lá»i hắn Ä‘Æ°a tay nhÆ°ng còn xuất thế rất lanh lẹ.
Bùi KhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, lánh mình tránh sang má»™t bên, rồi Ä‘Æ°a tay ra dấu ngừng Ä‘á»™ng thủ, nói:
– Các hạ là ngÆ°á»i của Hắc Long Bang phải không?
Tên bịt khăn trắng đáp:
– Äúng!
Bùi KhÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói tiếp:
– Tại hạ không phải là ngÆ°á»i của Hắc Long Bang, song không phải là ngÆ°á»i thù. Tại hạ chỉ muốn đến đây há»i thăm má»™t tin tức.
NgÆ°á»i bịt khăn trắng thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng xuất thủ không phải tầm thÆ°á»ng. HÆ¡n nữa, tay trái của hắn lại bị thÆ°Æ¡ng, trên xe hai đồng bá»n tÃnh mạng nhÆ° chuông treo sợi chỉ, việc giao đấu tất không lợi, hắn liá»n ngừng tay vừa cÆ°á»i vừa nói:
– Tôn huynh muốn há»i gì xin cứ nói!
Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i:
– Các ngươi có áp giải hai cô gái phải không?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng rồi đáp:
– Äúng má»™t ná»a!
Bùi KhÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i:
– Sao lại đúng má»™t ná»a?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng đáp:
– Có gì đâu! Vì chúng ta áp giải chỉ có một cô gái thôi.
Bùi Khương cà ng thêm kinh ngạc:
– Chỉ một cô gái thôi?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng đáp:
– Äúng nhÆ° váºy.
Bùi KhÆ°Æ¡ng lại há»i:
– Có phải là ái nữ của Long Hình Bát Chưởng Äà m Minh tức Long nữ Äà m Tiểu Kỳ?
NgÆ°á»i bịt khăn tráng lắc đầu nói:
– Long nữ Äà m Tiểu Kỳ thì tôi không biết mặt, chỉ có nghe nói thôi, nhÆ°ng chắc cô gái ấy không phải nà ng Long Nữ, vì cô gái nà y không biết võ công.
Bùi KhÆ°Æ¡ng liá»n nghÄ© đến Viên Tố Châu nên chà ng há»i:
– Nà ng nà y có đôi mắt đen láy? Mặc áo xanh phải không?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng gáºt đầu đáp:
– Äúng váºy!
Bùi KhÆ°Æ¡ng biến sắc mặt há»i:
– Thế thì cô gái ấy đâu?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng đáp:
– Äã bị kẻ khác cÆ°á»›p Ä‘i rồi!
Bùi KhÆ°Æ¡ng nặng giá»ng há»i:
– Kẻ nà o đã cướp cô gái đó?
NgÆ°á»i kia đáp:
– Chúng tôi nà o biết kẻ ấy là ai?
Bùi KhÆ°Æ¡ng háºm há»±c há»i tiếp:
– Kẻ ấy hình dáng ra sao? Chạy vỠhướng nà o?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng thấy Bùi KhÆ°Æ¡ng cứ há»i phăng tá»›i, má»—i lúc má»™t gắt gá»ng hÆ¡n, nên trợn mắt đáp:
– Chúng nó là hai tên hòa thượng, còn việc chúng chạy vỠhướng nà o chúng tôi không rõ.
Bùi KhÆ°Æ¡ng trong lòng nhÆ° đốt, nghe nói tức giáºn nạt lá»›n:
– Hắc Long Bang tại sao lại bắt cóc cô gái ấy là m gì? Hãy bói mau!
NgÆ°á»i kia cÅ©ng tức giáºn đáp:
– Việc ấy ngÆ°Æ¡i không nên há»i là m gì!
Bùi KhÆ°Æ¡ng nghÄ© rằng Ä‘iá»u cần kÃp là phải tìm cho ra Viên Tố Châu là quan trá»ng hÆ¡n nên không thèm chất vấn nữa mà há»i:
– Các ngươi bị lão hòa thượng cướp cô gái ấy tại đâu?
NgÆ°á»i bịt khăn trắng trá» tay vá» phÃa Tây nói:
– Cách đây ba mÆ°Æ¡i dặm có má»™t cái gò hoang, ở đó có rất nhiá»u mồ mả.
Chúng ta đã qua má»™t tráºn chiến vá»›i kẻ cÆ°á»›p ở khu nghÄ©a địa ấy. Nếu ngÆ°Æ¡i có gan thì đến đó xem thá».
Vừa lúc đó, bá»—ng có ngÆ°á»i quát lên:
– Hừ! Ngươi dám mạo danh ư?
Tức thì, từ phÃa sau, má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i nhìn ngÆ°á»i bịt khăn trắng rồi nói:
– NgÆ°Æ¡i dám mạo danh Hắc Long Bang để vu cáo cho ngÆ°á»i vá» tá»™i bắt cóc ngÆ°á»i của đại nhân đây sao?
Cả ngÆ°á»i áo trắng lẫn Bùi KhÆ°Æ¡ng Ä‘á»u kinh ngạc.
NgÆ°á»i áo trắng nhìn Bùi KhÆ°Æ¡ng há»i:
– Các hạ là ... Bùi đại nhân?
NgÆ°á»i vừa má»›i đến nói:
– Những ngÆ°á»i trong Hắc Long Bang Ä‘á»u phải biết Bùi đại nhân chứ! NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i chÃnh là tên giả mạo, ta phải trừng trị!
Vừa nói ngÆ°á»i nà y vừa vung hai tay lên. Tức thì hà ng loạt ánh chá»›p bay Ä‘i ghim và o tất cả bá»n ngÆ°á»i nà y.
Hà ng loạt tiếng la thất thanh vang lên, tiếp theo tên áo trắng cÅ©ng nhÆ° mấy tên đồng bá»n Ä‘á»u ngã gục trên mặt đât chết cấp kỳ.
Nghe tiếng la, hai tên bị thÆ°Æ¡ng trong xe cÅ©ng gượng nhá»m dáºy vạch mà n che ra xem thì láºp tức hai ám khà của ngÆ°á»i kia bay ghim và o ngay.
Thế là chỉ trong ánh chá»›p, cả bá»n chết ngay láºp tức.
Bùi KhÆ°Æ¡ng bà ng hoà ng chÆ°a lên tiếng há»i, thì ngÆ°á»i má»›i đến cất tiếng nói vá»›i chà ng:
– Ồ! Lại được tái ngộ với Bùi đại nhân.
Bùi KhÆ°Æ¡ng miá»…n cưởng đáp lá»i:
– Tưởng ai, té ra Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh. Cá hạ đến đây có việc gì thế?
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh cÆ°á»i đáp:
– Cũng có chút việc riêng của Hắc Long Bang.
Bùi KhÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i:
– Ủa! Ngà y trÆ°á»›c các hạ chÃnh là cánh tay mặt của HÆ°á»›ng Bang chủ Kim Kê Bang, sao lại phục vụ cho Hắc Long Bang?
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh mỉm cÆ°á»i đáp:
– CÅ©ng chẳng qua, tôi có chá»— quen thân vá»›i Hắc Long bang chủ nên Ä‘á»±c tÃn nhiệm, trong khi Kim Kê Bang đổi chủ nên tôi gia nháºp và o Hắc Long Bang.
Bùi KhÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp đáp lá»i thì Hồ DÆ° Khánh tiếp:
– HÆ¡n nữa, Hắc Long Bang vừa má»›i chÃnh thức hoạt Ä‘á»™ng thá»i gian rất gần đây thôi, nên vô tình Ä‘i ngang qua đây nghe nhóm ngÆ°á»i nà y dá»± tÃnh vu khống cho cho Hắc Long Bang bắt cóc ngÆ°á»i của Bùi đại nhân là má»™t Ä‘iá»u không thể tha thứ được, nên tôi bất đắc dÄ© phải ra tay trừng trị.
Bùi Khương không muốn xen và o chuyện Hắc Long Bang giữa lúc nà y nên nói:
– Nhưng các hạ ra tay hơi nặng!
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh đáp:
– Nếu không thế thì uy danh của Hắc Long Bang chưa hoạt động đã phải tai tiếng à ? Nhất là đối với Bùi đại nhân nữa.
Bùi KhÆ°Æ¡ng thấy việc nà y dầu bá»n ngÆ°á»i bịt khăn trắng có tháºt là ngÆ°á»i của Hắc Long Bang hay không cÅ©ng quan trá»ng. Song có Ä‘iá»u bá»n chúng bị cÆ°á»›p là điá»u tháºt, nên chà ng phải cấp tốc đến nghÄ©a địa ấy tìm xem. NghÄ© váºy nên Bùi KhÆ°Æ¡ng nói:
– Vì có chút việc nên xin cáo từ các hạ!
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh lại há»i:
– Bùi đại nhân Ä‘i đâu gấp váºy?
Bùi KhÆ°Æ¡ng tháºt tình đáp:
– Äi tìm kẻ cÆ°á»›p cô gái!
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh nói:
– Nếu việc cần kÃp xin đại nhân tá»± tiện.
Bùi Khương chà o xong là thoát đi nhanh.
Äá»™c Kỳ Hồ DÆ° Khánh nhìn theo chà ng rồi mỉm cÆ°á»i bà máºt lẩm nhẩm:
– Bùi Khương! Ngươi sẽ thấy ...
Vừa nói, hắn cũng vừa chạy biến đi mặc cho mấy xác chết và chiếc xe ngựa nằm giữa lộ nà y.
hết: H?i 27, xem tiếp: H?i 28