Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 76: Lục giai ma thú Khiếu Thiên Hổ.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.
Nhạc Thành chờ đúng cơ hội này mà biến đổi thủ ấn, hai tay ngưng tụ thành Vô Thượng Chân Hỏa nóng bỏng đánh về phía Thổ Linh Báo. Hiện tại tu vi của Nhạc Thành đã là Khai Quang Hậu kỳ đỉnh phong, Phần Tiên Liệt Diễm cầu đủ để giết chết một đại đấu sư thập tinh.
- Bành.
Một tiếng vang thật lớn, thân thể của Thổ linh báo bị đánh văng tới một cây đại thụ, cây gỗ bị chẻ gãy, thân thể của Thổ Linh báo rớt xuống mặt đất mà đốt cháy.
Dưới ngọn lửa của Vô Thượng Chân Hỏa vạn vật cũng có thể bị thiêu đốt huống chi là mãnh thú tam giai nho nhỏ.
Một đạo thủ ấn của Nhạc Thành biến hóa, Nhạc Thành dập tắt hỏa diễm của Thổ Linh Báo.
Sau đó hắn lấy ra nội đan rồi đi tới trước mặt. Trên đường đi Nhạc Thành lại đánh chết hai con mãnh thú tam giai khác nữa, càng vào ban đêm thì ma thú ở trên đảo càng nhiều cho nên Nhạc Thành phải quay trở về sơn động của mình.
Sau khi bố trí một đạo cấm chế ở động khẩu Nhạc Thành khoanh chân tu luyện, cảm thấy khoảng cách tới Thai Tức Kỳ đã ngày càng gần, chỉ còn kém một bước cuối cùng.
Ngày hôm sau Nhạc Thành đình chỉ tu luyện sau đó lại lên đường, hôm nay mục tiêu của hắn chính là đánh chết năm ma thú tam giai.
Hai canh giờ sau Nhạc Thành lại tiến vào trong một mảng rửng rậm rạp, đây chính là một hạp cốc. Vừa mới bước vào đây không bao lâu đã có một số chim chóc và ma thú đê giai bay tán loạn, tựa hồ như cả sơn lâm bị chấn động vậy.
- Sẽ không có ma thú tam giai chứ.
Nhạc Thành thầm nói trong lòng, bỗng dưng bốn phía trong rừng cây bay ra bốn cái ma pháp phi thảm, trên mỗi tấm thảm đều có bốn năm người, còn có ba người là ma pháp sư hỏa hệ tam cấp, và một ma pháp sư phong hệ tứ cấp.
- Chạy mau đằng sau có lục giai ma thú.
Một phong hệ ma pháp sư nhìn thấy Nhạc Thành ở phía dưới thì hảo ý nói.
- Cái gì, lục giai ma thú.
Nhạc Thành liền lập tức triệu hồi phi kiếm mà bay đi. Lục giai ma thú hoàn toàn có thể chống lại cường giả đấu hoàng, nếu hiện tại mà mình đụng phải nó thì trốn cũng không được.
- Vị huynh đệ này, đây là ma pháp bảo vật gì mà tốc độ lại nhanh như vậy.
Tứ cấp ma pháp sư có hảo ý nhắc nhở Nhạc Thành nhìn thấy Nhạc Thành dẫm lên một phi kiếm mà bay lên trên không trung, tốc độ còn nhanh hơn cả mình thì kinh ngạc.
Nhạc Thành đánh giá thanh niên nhắc nhở mình kia, tuổi của hắn phỏng chừng là hai mươi lăm hai mươi sáu, bộ dạng cũng có vẻ tuấn lãng, bởi vì nhờ thanh niên này vừa nhắc nhở mình cho nên Nhạc Thành đối với y cũng cảm thấy hảo cảm hơn mà nói:
-Đây chính là phi hành bảo kiêm trong gia tộc ma pháp, các huynh tại sao lại chọc tới lục giai ma thú.
- Rống.
Nhạc Thành vừa dứt lời thì chỉ thấy ở trên bầu trời có xuất hiện một mảng đen, một con hổ lớn màu kim bạch lao ra khỏi rừng cây, thân hình cao khoảng hơn mười thước.
Con ma hổ cực đại này lăng không đứng ở trên không trung, vừa ra khỏi rừng rậm nó há miệng cắn xuống ma pháp phi thảm gần nhất.
Trước mặt lục giai ma thú những người này đều chỉ có thực lực nhị tinh Đấu Linh, không có bất kỳ sức phản kháng gì.
- Lục giai ma thú, Khiếu Thiên Hổ.
Nhìn về phía con bạch hổ phía sau, Nhạc Thành hít vào một hơi thật sâu, Khiếu Thiên Hổ chính là lục giai ma thú, kinh khủng nhất trong mắt của mọi người.
- Huynh đệ, chạy mau đi.
Một thanh niên tứ cấp ma pháp sư hướng về phía Nhạc Thành mà nói, hiện tại cũng chỉ có hắn và Nhạc Thành có tốc độ cao nhất.
Sau một lát bốn người ở trên tấm thảm đầu tiên đều bị Khiếu Thiên Hổ nuốt chửng.
- Các huynh tại sao lại trêu chọc đến lục giai ma thú?
Nhạc Thành hướng về phía ma pháp sư tứ cấp bên cạnh mà hỏi, lục giai ma thú ở thâm hải cũng không có bao nhiêu.
- Chúng ta mười mấy người phát hiện ra một sơn động thần bí, cảm thấy bên trong nhất định có vật gì đó, ai biết trong đó chính là lục giai ma thú.
Tứ cấp ma pháp sư biến đổi thành một tốc độ phi hành cao, sắc mặt hơi tái nhợt.
- Rống.
Đằng sau lưng là một tiếng rít gào lần nữa, ba ma pháp sư ở đằng sau một lần nữa bị nuốt vào trong miệng của Khiếu Thiên Hổ. Tốc độ của Khiếu Thiên hổ thật sự là quá nhanh, khiến cho mọi người không sống nổi.
Hiện tại những người liều mạng trốn đi cộng thêm Nhạc Thành cũng chỉ có năm người. Nhạc Thành một bên thầm ngự kiếm phi hành, một bên nghĩ cách chống lại lục giai ma thú.
-A cứu ta.
Nhạc Thành nghe thấy sau lưng truyền tới một tiếng hét thảm, một ma pháp sư tam cấp đã tiến vào trong miệng Khiếu Thiên Hổ.
- Nhân loại đáng chết, ta muốn giết sạch các ngươi.
Thanh âm của Khiếu Thiên Hổ đinh tai nhức óc quanh quẩn giữa không trung, lập tức thân ảnh đánh về phía trước, một tam cấp ma pháp sư trong mắt hắn giống như là một con kiến hôi nhỏ bé vậy.
- Nhanh bay về hướng kia.
Nhạc Thành hướng về phía ma pháp sư tứ cấp bên cạnh mà nói.
Khiếu Thiên Hổ cách mọi người phía sau không đủ hai trăm thước, tứ cấp ma pháp sư kia không hề do dự bay về phía hạp cốc.
- Nhân loại đáng chết, các ngươi không chạy thoát được đâu.
Khiếu Thiên Hổ đưa ánh mắt tức giận nhìn về phía hai nhân loại trong hạp cốc.
- Không tốt, hắn đuổi theo rồi.
Tứ cấp ma pháp sư hoảng sợ nói, kết cục của mấy đồng bạn khiến hắn phải sợ hãi.
Nhạc Thành nhìn thấy thân ảnh vô cùng lớn của Khiếu Thiên Hổ thì cũng không biết phảm làm gì. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy ở phía trước có cự thạch chồng chất.
Nói là đá chồng chất nhưng thật ra chỉ là một mảng núi đá, ở bên trạnh là những con đường nhỏ giao thoa, người đứng ở bên trong không thể dễ dàng bị phát hiện.
- Rống các ngươi không trốn được đâu.
Khiếu Thiên Hổ phát hiện ra có hai nhân loại ở trong toà núi đá thì rít gào, sau đó cũng tiên tới.
Trong lúc Nhạc Thành và tứ cấp ma pháp sư cho rằng Khiếu Thiên Hổ không chạm được vào ní đá thì thân hình của nó thu lại nhỏ như con mèo, trong nháy mắt đã nhảy vào trong đó.
- Đáng chết, tại sao lại có thể như vậy.
Trong lòng Nhạc Thành thầm cả kinh, Khiếu Thiên Hổ còn có thiên phú này, thật là vô cùng phiền toái.
- Huynh đệ, chúng ta chết chắc rồi.
Thanh niên tứ cấp ma pháp sư liền biến đổi thần sắc từ hoảng sợ sang chán chường, ở trước mặt lục giai ma thú ngay cả dũng khí phản kháng y cũng không có.
- Nhạc Thành, tên khốn kiếp này ngươi cuối cùng cũng đã chạm phải Khiếu Thiên Hổ.
Đúng lúc này thanh âm của Yêu Huyên kinh ngạc truyền đến trong đầu Nhạc Thành.
- Ta làm sao biết, tên súc sinh này chọc tới ta.
Nhạc Thành cũng khó hiểu vô cùng nói.
- Hiện tại ta phải làm sao bây giờ.
- Khiếu Thiên Hổ này thực lực không tệ, ta ở thời kỳ hưng thịnh nhất cũng không nắm chắc có thể đánh chết được nó mà hiện tại ta chỉ có sáu thành thực lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh ngang tay mà thôi.
Yêu Huyên thở dài.
- Cho dù như thế thì ta cũng phải tiêu hao hết linh hồn lực vất vả khôi phục lại.
- Ngươi cũng đừng so đo linh hồn lực của ngươi, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Khiếu Thiên hổ này ta cam đoan trong vòng một năm sẽ khôi phục linh hồn lực của ngươi.
Nhạc Thành nói với Yêu Huyên.
- Thật sự, ngươi không gạt ta chứ?
Yêu Huyên không thể tin được mà nhìn Nhạc Thành, Luyện Dược sư cũng có thể luyện ra đan dược tăng cường linh hồn lực sao.
- Ta không lừa ngươi.
Nhạc Thành nói Luyện Dược sư tuy không thể luyện chế ra đan dược tăng cường linh hồn lực nhưng Nhạc Thành có thể.
- Được rồi, vậy ta giúp ngươi ngăn cản Khiếu Thiên Hổ này, chỉ là ta cũng không có thực lực đánh chết nó.
Yêu Huyên nói, dù sao nếu Nhạc Thành chết thì nàng cũng không khá hơn gì.
- Cái này.
Nhạc Thành nhất thời khó hiểu vô cùng, ngăn cản Khiếu Thiên Hổ này tựa hồ cũng không có tác dụng gì, Yêu Huyên chỉ là linh hồn thể, ngăn cản Khiếu Thiên Hổ cũng không được bao lâu.
- Đúng rồi, trong túi trữ vật của ta còn có một Khốn Thú quyển, ngươi có thể xuất hiện đánh với Khiếu Thiên Hổ một thời gian không?
Nhạc Thành đột nhiên nghĩ tới thủ đoạn này của mình.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 77: Thu phục.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Cái này không sao.
Yêu Huyên trả lời, hiện tại nàng không có cách nào đánh chết Khiếu Thiên hổ chỉ là những cái khác thì cũng không có vấn đề gì.
- Vậy là được rồi.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn vốn cho rằng tọa kỵ của mình ít nhất cũng phải là mãnh thú ngoài bát giai nhưng mà hiện tại cưỡi một mãnh thú lục giai xem ra cũng không tệ.
- Hai cái nhân loại các ngươi còn chạy trốn ở nơi nào.
Đôi mắt của ma pháp sư tứ cấp lộ vẻ hoảng sợ nhìn con mèo nhỏ chính là Khiếu Thiên hổ.
- Ta không chạy, ta đang chờ ngươi.
Nhạc Thành nói với Khiếu Thiên Hổ, có Yêu Huyên là hậu trường ở sau lưng, Nhạc Thành hiện tại không hề hoảng sợ.
- Ngươi ở đây chở ta làm gì?
Khiếu Thiên Hổ nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, không kìm được mà đánh giá hắn.
Khuôn mặt của Nhạc Thành cùng với tứ cấp ma pháp sư kia liền hiện lên một vẻ kinh ngạc.
- Ta đang muốn có một tọa kỵ, ngươi miễn cưỡng hợp cách.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
- Cái gì, muốn ta làm tọa kỵ của ngươi, nhân loại đáng chết, ngươi muốn chết.
Khiếu Thiên Hổ nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì nổi giận, thân ảnh hiện lên một quang mang, đột ngột đánh về phía hắn.
- Xích.
Đúng lúc tứ cấp ma pháp sư cho rằng Nhạc Thành chắc chắn phải chết thì một thân ảnh lục sắc hiện ra trước mặt Nhạc Thành,
Lục sắc thân ảnh này là một cô gái tuyệt sắc hai mắt có một khí tức yêu mị, chính là linh hồn của Yêu Huyên ngưng tụ mà thành.
“Xích” Cổ tay trắng của Yêu Huyên liền giương lên, tạo thành một lá chắn trong suốt phía trước.
- Ngươi là ai?
Thân hình Khiếu Thiên Hổ trực tiếp phá vỡ một hòn đá cự đại trên mặt đất.
- Ngươi ngay cả Hóa Hình Đan cũng không dùng, thật là đáng buồn.
Yêu Huyên nhìn thoáng qua Khiếu Thiên Hổ trước mắt.
- Ngươi là ma thú, còn là linh hồn thể.
Khiếu Thiên Hổ đánh giá Yêu Huyên một lát, dựa vào thực lực của nó nó có thể nhận ra tình huống của Yêu Huyên mà cả giận nói:
- Một cái linh hồn đã muốn ngăn cản ta, thật là nực cười.
- Cho dù hiện tại ta chỉ là linh hồn thể cũng đủ để đối phó với ngươi.
Sắc mặt của yêu Huyên hơi thay đổi, trong tay ngưng tụ thành một mảng lục mang chói mắt.
- Vậy thử xem xem.
Khiếu Thiên hổ rít gào lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên cấp tốc, núi đá xung quanh bị nó ép thành từng đá vụn.
- Cái này.
Tứ giai ma pháp sư nhìn thấy thì đột nhiên kinh ngạc không nó ra lời, hai người đành phải trốn đi.
- Bang bang...
Tiếng phá hủy ở trong hạp cốc không ngừng vang lên, vô số đá vụn trước sự công kích của Yêu Huyên và Khiếu Thiên Hổ trở nên bay lạc. Nhạc Thành cuối cùng cũng nhận ra thực lực của Yêu Huyên, hiện tại cả hai người bất phân thắng bại.
- Yêu Huyên, ngươi không cần dây dưa với Khiếu Thiên hổ, chỉ cần ngươi vây hãm hắn vào bên trong là được.
Nhạc Thành dùng thần thức nói với Yêu Huyên.
- Tiểu tử ngươi cho rằng dễ dàng thật đó.
Yêu Huyên tức giận truyền âm đối với Nhạc Thành, đối phó với Khiếu Thiên Hổ nàng đã vô cùng cố gắng.
Nghe được câu trả lời của Yêu Huyên Nhạc Thành cũng thè lưỡi không nói gì, hiện tại mình đối phó với Khiếu Thiên Hổ một chiêu đã bị nó đánh chết.
Yêu Huyên cùng với Khiếu Thiên Hổ kịch chiến khiến cho hạp cốc trở nên bừa bộn, tất cả các đỉnh núi đều bị phá tan thành từng mảnh nhỏ, hố sâu xuất hiện khắp nơi, tứ cấp ma pháp sư nhìn thấy trận kịch chiến này thì sợ hãi núp sau lưng Nhạc Thành.
Tuy hắn cũng là ma pháp sư tứ cấp nhưng ở trước mặt lục giai ma thú hắn chỉ giống như là con mèo nhỏ vậy, không đáng nhắc tới.
- Ầm
Một tiếng vang lên, Yêu Huyên dùng một chưởng đẩy lui Khiếu Thiên Hổ xong thân thể bị lui mấy chục thước. Bởi vì đang ỏ trong linh hồn thể cho nên nàng không thể sử dụng thiên phú của mình, dần dẫn đã rơi vào thế hạ phong.
- Rống, ngươi đánh không lại ta đâu.
Khiếu Thiên Hổ hướng về phía Yêu Huyên trên không trung mà gầm thét lên, hắn đã cảm thấy khí tức của Yêu Huyên đã dần dần yếu đi.
“Xích” Toàn thân Khiếu Thiên hổ ngập tràn mọt mảng quang mang màu vàng, tứ chi bốc lên một màn công kích cường đại hướng về phía Yêu Huyên.
- Thật không?
Yêu Huyên lạnh lùng quát một tiếng sau đó toàn thân tràn ngập lục mang, cả người dùng một quả cầu lục sắc nghênh hướng.
“Ầm”
Hai luồng lực lượng vô hình đánh vào nhau, rung động trước không trung, tạo thành dòng nước xoáy cực đại, sau đó thân hình của Yêu Huyên đột ngột bay mấy chục thước, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Thân hình của Khiếu Thiên Hổ bay đi mấy chục thước, cắm về phía hạp cốc sau lưng, lúc này Khiếu Thiên Hổ không cách nào di động, một vòng tròn thanh sắc hướng tới đầu của hắn.
- Rống.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng, thân hình nhất thời không nhúc nhích được, cũng không có cách nào tránh né, lập tức một mảng kim quang phát ra, ngăn đón về phía quang quyển thanh sắc.
“Xích”
Một màn không thể tưởng tượng được xuất hiện, quang quyển thanh sắc xông vào trong mi tâm của Khiếu Thiên Hổ, buộc trên cổ của nó.
- Đáng chết, đây là cái gì?
Cảm thấy quang quyển ở trên cổ, Khiếu Thiên Hổ vô cùng kinh ngạc.
- Yêu Huyên, mau trở lại.
Nhìn thấy ma thú đã bị vây hãm, Nhạc Thành thở ra một hơi, gọi Yêu Huyên trở về.
Sắc mặt của Yêu Huyên trở nên tái nhợt, hiện tại nàng đã không còn chút sức lực nào.
Nghe thấy thanh âm của Nhạc Thành, nàng nhanh chóng trở về thân thể của hắn, nàng biết rõ Nhạc Thành nhất định nắm chắc mới nói như vậy.
Nhạc Thành khoanh chân lại mà ngồi, một thủ ấn quỷ dị được ngưng kết, toàn thân tỏa ra một thanh mang nhàn nhạt, mà lúc này luồng thanh mang quang quyển bao quanh Khiếu Thiên Hổ đã được rút nhỏ xuống.
- A thật là khó chịu.
Trên người Khiếu Thiên Hổ nổi gân xanh, mà tứ cấp ma pháp sư ở sau lưng Nhạc Thành cũng sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Xích.
Thân thể của Khiếu Thiên Hổ lập tức nhỏ đi giống như là con mèo, kỳ quái chính là vòng vây hãm của hắn nhỏ đi gắt gao siết chặt lấy cổ của nó.
- Tên tiểu tử chết tiệt, ngươi đang làm trò quỷ gì đó.
Khiếu Thiên hổ nhìn Nhạc Thành vô cùng quỷ dị, trừng mắt nhìn hắn, lập tức giãy dụa như muốn đánh Nhạc Thành.
- Là ta, mạng của ngươi đã ở trong tay ta, ta tùy thời có thể giết ngươi.
Nhạc Thành nói với Khiếu Thiên Hổ.
KHốn thú quyển chính là thứ mà tu chân giả ở hoa hạ chế tạo ra để thu phục yêu thú, khống chế linh hồn của nó, chỉ cần bị vây hãm trong Khốn Thú quyển, thần thú cũng không thể phản kháng huống chi là ma thú trên Huyền Thiên Đại lục.
Thủ ấn trên tay của Nhạc Thành không ngừng biến hóa, Khiếu Thiên hổ nhỏ lại giống như là một con mèo, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, trên người nổi lên đầy gân xanh.
- Thu.
Nhạc Thành khẽ quát một tiếng, một thanh mang nhàn nhạt bao vây Khiếu Thiên hổ.
Thu phục lục giai ma thú cũng không dễ dàng như vậy, Nhạc Thành tính toán rằng để Khiếu Thiên hổ này khó chịu một chút, mười ngày nửa tháng sau nó sẽ thành thật khuất puhcj mình.
- Trời ạ.
Nhìn thấy Nhạc Thành đem ma thú lục giai Khiếu Thiên Hổ nhỏ thành con mèo sau đó bỏ vào trong không gian trữ vật, tứ giai ma pháp sư giống như là gặp quỷ, tình huống trước mắt khiến hắn không thể tiếp nhận nổi.
- Được rồi, Khiếu Thiên Hổ đã bị ta thu phục, huynh có thể đi.
Nhạc Thành nói với tứ cấp ma pháp sư, Nhạc Thành cũng muốn về sơn động của mình.
- Cái này, vị đại nhân này, có thể để ta đi cùng được không?
Tứ cấp ma pháp sư nhìn Nhạc Thành, thần sắc bối rối, nói chuyện ấp a ấp úng, vối hắn định gọi Nhạc Thành là huynh đệ, nhưng nhìn thấy Nhạc Thành thu phục lục giai ma thú thì hắn đâu còn có can đảm gọi là Nhạc huynh đệ.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 78: Thác Ni tư.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Ta có thói quen đi một mình.
Nhạc Thành nói, ngay cả gia tộc Tư Mã Nhạc Thành cũng không muốn đi cùng nữa là hắn.
- Không đại nhân, đồng đội của tại hạ đã bị chết hết mà trong này lại có lục giai ma thú, một mình một người ta mà đi rất dễ bị giết, đại nhân cho ta đi cùng đi.
Tứ cấp ma pháp sư hơi khẩn cầu Nhạc Thành.
Nhạc Thành cũng không động lòng trắc ẩn hắn mà không có Yêu Huyên thì hôm nay hắn cũng đã bị mất mạng rồi.
- Ngươi tìm đoàn đội khác mà gia nhập.
Một tứ cấp ma pháp sư có thực lực không tệ, các tiểu đoàn đội nhất định sẽ hoan nghênh hắn.
- Không đại nhân, tại hạ van xin đại nhân, đại nhân cho tại hạ đi cạnh đại nhân đi, về sau này đại nhân muốn làm gì tại hạ cũng nghe lời.
Tứ cấp ma pháp sư không thấy Nhạc Thành đáp ứng thì tiến tới quỳ gối trước mặt hắn.
- Chuyện này, nếu như ngươi thật sự muốn làm hạ nhân của ta thì ta có thể suy nghĩ một chút.
Nhạc Thành nói, một ma pháp sư tứ cấp làm hạ nhân của mình Nhạc Thành thật sự không hài lòng lắm, cũng may người này thiên phú không tồi, sau này mình có thể giúp thực lực của hắn tăng vọt.
Nhạc Thành thực ra không muốn thu hạ nhân, chỉ là đã sớm muốn tăng thế lực của mình, thu phục ma thú Khiếu Thiên hổ làm tọa kỵ cũng là bước đầu tiên của hắn, tiếp theo chính là đến đấu khí học viện chọn ra những nhân tài thiên phú không tệ.
- Đại nhân, tiểu nhân nhiệt tình làm hạ nhân của người, tiểu nhân xin thề.
Tứ cấp ma pháp sư hơi kích động nhìn Nhạc Thành.
Một người có thể đơn giản đem lục giai ma thú cất trong túi trữ vật thì thực lực nhất định trên cả lục giai ma thú, Tứ cấp ma pháp sư cho rằng Nhạc Thành nhất định là siêu cấp cao thủ Đấu tông trong truyền thuyết, chỉ có cao thủ này mới có thể khuất phục được lục giai ma thú. Hắn đâu biết được với tu vi thực lực của Nhạc Thành hiện tại đừng nói là lục giai ma thú cho dù là tứ giai ma thú cũng không đấu lại.
- Ngươi thật sự muốn làm hạ nhân, ta sẽ bố trí cho ngươi một trung tâm ấn ký linh hồn, nếu như ngươi có ngày phản bội cho dù là ở chân trời góc biển, ta tâm niệm mà động thì ngươi cũng sẽ bị hồn phi phách tán, ngươi suy nghĩ kỹ đi.
Nhạc Thành nói.
- Tiểu nhân suy nghĩ kỹ, tiểu nhân nguyện ý.
Tứ cấp ma pháp sư mặc dù không muốn nhưng có thể làm hạ nhân của một đấu tông trong truyền thuyết thì so với việc gia nhập Tiên Cảnh Tông làm trưởng lão còn tốt hơn nhiều.
Chỉ là Nhạc Thành xem ra còn trẻ tuổi, sau này có thể tu luyện đến tình trạng siêu cấp cao thủ trong truyền thuyết. Tứ cấp ma pháp sư đối với tuổi của Nhạc Thành thì nghi hoặc, nhưng chỉ là nghi hoặc trong lòng mà thôi.
- Vậy được rồi.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn, một thanh mang quỷ dị đi vào trong mi tâm của Tứ cấp ma pháp sư, loại linh hồn ấn ký này ở hoa hạ rất ít dùng, vì những người tu vi siêu việt không cần hạ nhân.
- Xích.
Tứ cấp ma pháp sư cảm nhận được mốt luồng khí trong người sau đó khôi phục lại.
- Ngươi tên gì?
Nhạc Thành hỏi, không ngờ mình lại thu được một hạ nhân như vậy, thế lực của mình lại được nâng tới một bước.
- Bẩm đại nhân, tiểu nhân tên là Thác Ni Tư.
Tứ cấp ma pháp sư nói với Nhạc Thành.
- Thác Ni Tư, chúng ta đi về trước đi, ngươi theo sau ta.
Nhạc Thành gọi phi kiếm sau đó nhanh chóng ngự kiếm phi hành về phía sơn động của mình.
Thấy Nhạc Thành dùng phi kiếm kỳ dị, Thác Ni Tư cũng theo sát phía sau hắn.
Sau khi trở lại sơn động, Nhạc Thành bố trí một cấm chế ở ngoài động. Thác Ni Tư nhìn thấy nguyên một ngọn núi xuất hiện thành một sơn động thì trong lòng có một cảm giác tôn thờ.
Mà điều kế tiếp khiên cho Thác Ni Tư càng thêm há hốc mồm chính là Nhạc Thành bỏ ra một cái lò luyện đan, sau đó có hai luồng lửa nóng bỏng tràn ngập, hóa ra chủ nhân của mình còn là một luyện dược sư, mà phẩm giai cũng không thấp.
Nhạc Thành khống chế Vô Thượng Chân Hỏa ở trong tay luyện chế linh dược, hai loại đan dược này Nhạc Thành đã muốn luyện từ lâu, nhưng không ngờ cần dùng đến nhanh như vậy.
Nhạc Thành muốn luyện chế một loại đan dược tên là Hóa Hình Đan, một loại tên là Cải Thể Đan, trong đó Hóa Hình đan là để yêu thú dùng, loại đan dược này yêu thú có thể biên thành người mà không cần lo lắng về vấn đề thời gian.
Nhạc Thành đã từng nghiên cứu ma thú ở trên Huyền thiên đại lục. Hắn lúc muốn thu phục Khiếu Thiên Hổ đã phát hiện ra Khiếu Thiên Hổ tuy là lục giai ma thú nhưng vẫn không thể biến thành người, điều này cũng khó trách, Khiếu Thiên Hổ ở một chỗ sâu trong thâm hải, đâu có luyện dược sư nào giúp nó chế tạo ra một viên hóa hình đan.
Lần này Nhạc Thành luyện chế nhiều một chút để lần sau còn có thể dùng. Về Cải Thể Đan, Nhạc Thành muốn cho Thác Ni Tư dùng, hắn có thể thay đổi thế chất, sau khi ăn vào có thể đột phá tới Ngũ Cấp ma pháp sư.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 79: Lục giai ma thú Tử Điện mãng.
(1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Chúng ta mau tới đó lấy.
Loại linh quả này Nhạc Thành dĩ nhiên không bỏ qua, nếu như không dùng được thì cũng có thể đem bán với giá cao.
- Chỉ sợ rằng sẽ khó lấy, tiểu nhân trong lúc vô tình mới phát hiện ra Cửu Dương quả trên đảo nhỏ này, ở bên trong còn có một lục giai ma thú Tử Điện mãng, có thể phun ra điện, tiểu nhân nhất thời cũng không làm gì nổi nó.
- Khiếu Thiên hổ hơi bất đắc dĩ nói.
- Lục giai ma thú Tử Điện mãng.
Nhạc Thành cảm thấy hơi buồn bực, Cửu Dương quả không ngờ lại dẫn đến một lục giai ma thú khác.
Nhạc Thành còn đang cảm thấy kỳ quái tại sao ở Thâm hải lại có ma thú lục giai xuất hiện hóa ra là vì cửu Dương quả, cửu dương quả đối với ma thú cũng có tác dụng rất lớn, một số ma thú đã có trí tuệ của nhân loại cho nên sẽ không bỏ qua linh quả này.
- Mẹ ơi, còn có một lục giai ma thú khác.
Thác Ni Tử khó hiểu vô cùng, ngày đó nhìn thấy trong sơn động thần bí kia có bảo vật hắn không ngờ bên trong lại có tới hai lục giai ma thú.
Điện mang ma thú.
Nhạc Thành đột nhiên nghĩ tới chuyện gì mà nói:
- Khiếu Thiên hổ, nếu như ta giúp ngươi đối phó với điện mang kia thì ngươi có thể đối phó với ma thú không?
- Chủ nhân điện mang do Tử Điện mãng phun ra rất lợi hại, ngay cả tiểu nhân cũng không đối phó được, nếu như chủ nhân có thể ngăn nó lại thì đối phó với nó không còn là vấn đề.
Khiếu Thiên hổ cao hứng nói.
- Vậy thì tốt rồi, hiện tại chúng ta đi thôi.
Điện mang Nhạc Thành không sợ, hắn có thủ đoạn để đối phó, cửu sương quả này hắn không thể không lấy.
- Đi đối phó với lục giai ma thú.
Thác Ni Tư cảm thấy hơi đau đầu chỉ là hắn cũng đành phải bất đắc dĩ đáp ứng Nhạc Thành.
Nhạc Thành cưỡi trên lưng Khiếu Thiên hổ, ngược lại so với ngự kiếm phi hành còn buông lỏng một chút, về phần Thác Ni tư cũng theo sát sau lưng hắn.
Một lát sau, một sơn động vô cùng lớn hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
- Chủ nhân, Tử Điện mãng chính là ở bên trong sơn động.
Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi trên mặt đất, Khiếu Thiên hổ đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
- Linh khí thật là nồng đậm, cửu dương quả có lẽ đã rất thành thục.
Cảm thấy nồng đậm linh khí ở bên trong, Nhạc Thành cảm thấy toàn thân trở nên thoải mái, Cửu Dương quả đúng là bất phàm.
- Khiếu Thiên, có biện pháp dẫn dụ Tử Điện mãng không?
Nhạc Thành quay đầu hỏi Khiếu Thiên Hổ, hắn cũng không dám đi vào.
- Hẳn là không có vấn đề gì, chỉ là chủ nhân cần phải cẩn thận với điện mang của nó.
Khiếu Thiên hổ liền nhắc nhở.
- Tiểu xà ở bên trong, ta đã trở lại, ngươi mau ra đây cho ta.
Khiếu Thiên hổ hét lớn vào trong sơn động, ở bên trong vô số đá vụn vì thanh âm này mà rơi xuống.
- Con hổ chán ghét này, ngươi còn dám chọc tới ta, hôm nay ta không thể không đốt rụi bộ lông của ngươi.
Một tiếng gầm từ từ trong sơn động truyền ra sau đó một cự đại xà ảnh xuất hiện.
- Tử Điện Mãng.
Nhạc Thành nhìn thấy tử điện mãng ở trên không trung thì cũng ngạc nhiên, Tử Điện Mãng này dài chừng khoảng năm mươi thước, giống như là một con tiểu giao long vậy, bên trong ẩn chứa thực lực khủng bố.
- Con cọp chết tiệt kia, ngươi lại còn dẫn hai nhân loại tới.
Tử Điện mãng nổi lên trên không trung, nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư thì tức giận.
- Ta trước hết giết ngươi và hai nhân loại rồi nói sau.
Tử Điện Mãng hướng về phía Nhạc Thành và Thác Ni Tư rồi há miệng phóng ra.
- Chủ nhân chú ý.
Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, cả người hoàng mang bao quanh nghênh đón Tử Điện mãng.
- Kim Tiên Khôi lỗi.
Nhạc Thành đã sớm có chuẩn bị, năm kim tiên khôi lỗi hiện ra trước mặt hắn, thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, năm khôi lỗi toàn bộ phóng lên trời nghênh đón điện mang.
-Xuy xuy.
Sau một mảng điện mang, Tử Điện mãng trở nên quỷ dị, mà khôi lỗi này cũng không có bất kỳ tổn thương nào, ngược lại có chút thanh mang, cảnh tượng này thật khó mà có thể tưởng tượng được.
Nhạc Thành thấy tử Điện Mãng phun ra điện mang ra thì nhớ tới năm khối kim tiên khôi lỗi, nếu như Tử Điện mang vung đuôi đán nó thì còn bị tổn hại nhưng còn điện mang thì khôi lỗ không sợ, ngược lại còn cần lôi điện để tiến hóa.
- Điện mang của Tử Điện mang này không bị ảnh hưởng gì.
Nhạc Thành nói với Tử Điện mang.
Nhìn thấy năm khối kỳ lạ kia không sợ điện mang của mình, Tử Điện Mãng liền nghi ngờ, ngay lập tức toàn thân của nó há miệng phun một luồng điện mang thật lớn, nó không tin điện mang của mình không thể công kích.
Tuy nhiên trước khôi lỗi của Nhạc Thành Tử Điện mãng vô phương công kích. Khiếu Thiên Hổ ở bên cạnh thấy vậy thì càng mừng rỡ, đối với chiêu thức kỳ lạ này của Nhạc Thành, Khiếu Thiên hổ cũng kinh ngạc không thôi.
- Tư tư.
Điện mang một lần nữa công kích năm khối kim tiên khôi lỗi, kết quả vẫn như vậy, toàn bộ điện mang đều bị hút vào, ở xung quanh khôi lỗi còn xuất hiện thanh mang.
- Chết tiệt.
Tử Điện mang nhìn thấy điện mang của mình vô ích thì không kìm được tức giận. Vung một cái đuôi cự đại về phía năm khôi lỗi kia.
- Xích:
Năm khôi lỗi mở mắt ra, toàn thân đầy sinh khí, nhìn thấy cái đuôi của Tử Điện Mãng thì nhanh chóng lui về phía sau.
- Tiểu xà, ta tới đây.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng sau đó thân hình to lớn lao tới, hung hăng đánh về phía Tử Điện Mãng.
- Con cọp chán ghét này!
Nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ công kích, Tử Điện Mãng không có tâm tư đánh về phía Năm khôi lỗi nữa, cái đuôi của nó xoay tròn, liên tiếp đánh về Khiếu Thiên hổ, nó cùng với Khiếu Thiên hổ này ở trong động cửu Dương quả này giao thủ mấy lần, vì có bổn mạng điện mang cho nên chỉ hơi thắng một chút mà thôi.
- Bành.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng chạm vào nhau, một mảng đá lớn xung quanh bị chúng nó đánh cho vỡ tan. Nhạc Thành lúc này cũng đã bố trí một vòng tròn hộ thân nên không bị ảnh hưởng.
Dựa vào lực lượng của mình, Khiếu Thiên hổ không hề sợ Tử Điện mang, thậm chí Khiếu Thiên Hổ còn chiếm thượng phong.
Điều này Tử Điện Mãng sớm biết, nó không dám đối đầu trực diện, một lần nữa phóng ra một luồng điện mang công kích Khiếu Thiên Hổ.
- Xích.
Đúng lúc này năm khối Kim Tiên Khôi lỗi liền lao ra chắn phía trước Khiếu thiên hổ, điện mang toàn bộ bị khôi lỗi chắn lại.
- Đáng chết, đây là đồ vật quái quỷ gì.
Tử Điện mãng liền mắng, mà lúc này đòn công kích của Khiếu Thiên Hổ và năm khôi lỗi đã phối hợp với nhau tấn công Tử Điện mãng.
- Thác Ni Tư, chúng ta đi thôi.
Trong sơn động, linh khí ngày càng nồng nặc, Nhạc Thành tính rằng trước hết thu hoạch Cửu dương quả rồi nói sau.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 79: Lục giai ma thú Tử Điện mãng. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Nhân loại đáng chết, các ngươi không thể đi vào.
Trong lúc kịch chiết, Tử Điện mãng nhìn thấy Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi vào trong sơn động thì cả giận, lao lên không trung, muốn ngăn cản hai người bọn họ.
Cửu Dương quả ở bên trong đã thành thục, Tử Điện mãng lúc này hiện ti không cam lòng để người khác cướp lấy.
- Tên tiểu xà này, hãy đứng lại.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng, thân hình cự đại một lần nữa ngăn ở phía trước Tử Điện mãng.
“Rẩm rầm’
Trên bầu trời không ngừng là những thanh âm phá ra.
Có năm kim tiên khôi lỗi không chế điện mang của Tử Điện Mãng, Nhạc Thành yên tâm tiến vào trong sơn động.
Sơn động này có không gian lớn hơn cả trong tưởng tượng của Nhạc Thành.
Khó trách hai con lục giai ma thú cũng có thể tiến vào bên trong.
Mấy phút đồng hồ sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng tìm thấy Cửu Dương quả trong truyền thuyết, một dây leo màu đỏ liên tục như là một con rồng trên tường đá.
Sợi dây leo này có chín trái cây màu đỏ, mang theo linh khí nồng đậm, khiến cho người ta nhìn vào cũng phải thèm nhỏ dãi.
- Đại nhân, đây chính là Cửu Dương quả.
Thác Ni Tư nói với Nhạc Thành, hắn nhìn Cửu Dương quả mà nước miếng như muốn chảy ra.
- Vừa mới chín tới, thật đúng lúc.
Nhạc Thành cũng mừng rỡ trong lòng, chín quả Cửu Dương quả giá trị không hề ít, bây giờ Cửu Dương quả mới thành thục, chính là lúc lấy tốt nhất, trì trệ thêm nửa canh giờ nữa, Cửu Dương quả sẽ hóa thành thiên địa linh khí tiêu tán trong trời đất.
Nhạc Thành lấy ra một cái hộp ngọc bỏ Cửu Dương quả vào bên trong, ở trong sơn động đột ngột có một địa chấn, gốc cây có Cửu Dương quả này cũng quỷ dị rút về dưới động.
- Nhanh rời khỏi sơn động.
Nhạc Thành thu hồi cái hộp ngọc rồi đi ra khỏi sơn động, cũng may là sơn động chỉ lay động một chút mà thôi, có lẽ khi Nhạc Thành lấy Cửu Dương quả gây ra phản ứng.
Nhạc Thành quay đầu nhìn cửa động một chút, cũng không xem kỹ lắm, không biết ngày nào tháng nào lần sau thì Cửu Dương quả mới lại xuất hiện.
Hai người nhanh chóng rời khỏi sơn động, vừa rời khỏi thì thấy Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ vẫn tiếp tục thi đấu.
- Nhân loại đáng chết, mau đưa Cửu Dương quả cho ta.
Nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư đi ra khỏi sơn động, Tử Điện Mãng nhắm mắt cũng biết Cửu Dương quả đã bị hai người này hái mắt.
- Khiếu Thiên, chúng ta chuẩn bị đi.
Nhạc Thành không để ý tới Tử Điện Mãng mà nói với Khiếu Thiên hổ, sau đó dùng thủ ấn, thu hồi năm Kim Tiên Khôi lỗi.
Tử Điện Mãng bị Khiếu Thiên Hổ quấn lấy, mặc dù tức giận không làm gì được nhưng trong miệng của nó vẫn phun ra điện mang, điện mang của nó là do Tinh Nguyên hóa thành, không phải muốn nhả là nhả, nếu không Khiếu Thiên Hổ đã sớm bị nó thu thập.
- Các ngươi không giao Cửu Dương quả thì đừng mong sớm rời đi.
Tử Điện Mãng xoay quanh không trung, hai mắt bốc hỏa, toàn thân tràn ngập tử sắc.
- Không giao ra thì thế nào?
Khiếu Thiên Hổ trừng mắt nhìn Tử Điện Mãng, hiện tại nó đã không sợ điện mang do Tử Điện Mãng phun ra nữa.
- Ta liều mạng với các ngươi.
Tử Điện Mãng nổi giận, thân thể bay lên không trung, không ngừng quấy rối, khiến cho cát đá bay mù mịt.
- Ta không sợ ngươi.
Khiếu Thiên Hổ gầm nhẹ một tiếng, sau đó tựa như là một ngọn núi nhỏ lao tới.
- Khiếu Thiên, chút nữa ngươi hãy quay về.
Nhìn hai con lục giai ma thú đại chiến, Nhạc Thành nghĩ thầm Tử Điện Mãng nhất định không từ bỏ ý đồ, nếu muốn cùng đi thì không thể, không bằng để Khiếu Thiên Hổ chặn Tử Điện Mãng lại, mình cùng với Thác Ni Tư quay về sơn động trước.
Cứ như vậy quyết định, Nhạc Thành nhanh chóng cùng với Thác Ni Tư trở về sơn động, Thác Ni Tư mấy ngày nay coi như là đã bổ trợ thêm kiến thức.
Quay trở lại sơn động, Nhạc Thành chờ đợi Khiếu Thiên Hổ trở về, Khiến Thiên Hổ đối với Tử Điện Mãng hai con lục giai ma thú này thực lực chênh lệch không nhiều, Nhạc Thành không sợ Khiếu Thiên hổ xảy ra chuyện gì.
Ba giờ sau, bầu trời hơi chấn động, Nhạc Thành nghĩ thầm chắc là Khiếu Thiên Hổ trở về, cửa động mình có bố trí một đạo cấm chế, Khiếu Thiên Hổ không thể vào được cho nên Nhạc Thành liền ra trước sơn động đón Khiếu Thiên hổ.
- Có chuyện gì sao?
Nhìn thấy tình hình trên bầu trời, Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư liền mở to hai mắt, tựa như là khó tin vậy.
Chỉ thấy xa xa trên bầu trời, Khiếu Thiên Hổ ở trong nhân hình đang cưỡi Tử Điện Mãng tới nơ này, xem bộ dạng của Khiếu Thiên Hổ thì tựa như rất đắc ý, còn Tử Điện Mãng hình như cam tâm tình nguyện để cho nó cưỡi.
- Chủ nhân, ta đã trở về.
Vừa nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành, Khiếu Thiên hổ nhảy từ trên không trung xuống.
- Khiếu Thiên, có chuyện gì vậy, làm sao vậy?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi Khiếu Thiên hổ, vừa rồi hai con lục giai ma thú đánh nhau kẻ sống ta chết, tại sao hiện tại lại hòa thuận như vậy, Nhạc Thành nghĩ hoài cũng không hiểu nguyên nhân.
- Chủ nhân, tiểu xà này cũng muốn đi theo bên cạnh người, chỉ cần người cho nó một viên Hóa hình đan và một Cửu Dương quả là được.
Khiếu Thiên hổ đắc ý nói với Nhạc Thành.
- Cái gì Tử Điện Mãng cũng muốn đi theo ta?
Nhạc Thành nhìn Tử Điện Mãng trên không trung mà thầm nghi hoặc.
- Chủ nhân, người không biết, kỳ thật ở trong thâm hài còn có vài con lục giai ma thú giống như chúng ta, chúng thậm chí muốn rời khỏi thâm hải nhưng có một đạo bình chướng, ngay cả thất giai ma thú cũng không vượt qua được, chỉ có ăn hóa hình đan trở thành con người mới có thể đi ra.
Khiếu Thiên Hổ nói:
- Con tiểu xà này biết chủ nhân có Hóa Hình đan thì hi vọng chủ nhân cho nó một viên.
- Hai con ma thú không có tiền đồ.
Yêu Huyên nói ở trong đầu của Nhạc Thành, nàng nghe Tử Điện Mãng muốn một viên Hóa Hình đan mà đi theo Nhạc Thành thì không khỏi khinh thường, lục giai ma thú quả là không đáng giá.
Nhạc Thành cũng không để ý tới Yêu Huyên, nhìn Tử Điện Mãng trên không trung, thực lực của Tử Điện Mãng Nhạc Thành đã chứng kiến, cơ hồ còn mạnh hơn cả Khiếu Thiên hổ một chút, nếu như có nó đi bên người thì Nhạc Thành dĩ nhiên không từ chối.
- Khiếu Thiên, ngươi nói với nó, Hóa Hình đan hiện tại ta không có, nhưng hôm nay ta sẽ luyện chế, Cửu Dương quả ta cũng có thể cho nó một quả, sáng mai sẽ cho nó, chỉ là ngươi nói cho nó biết, đi cạnh ta thì phải tuyệt đối trung thành, nếu không ta sẽ không khách khí.
Nhạc Thành nói với Khiếu Thiên Hổ.
- Chủ nhân, ta sẽ nói với nó.
Khiếu Thiên hổ nhảy lên trên không trung nói với Nhạc Thành, một lát sau thân hình của Tử Điện Mãng thu nhỏ ở trên không trung trở thành một con tiểu xà.
- Tử Điện Mãng bái kiến chủ nhân, về sau sẽ tuyệt đối trung thành với chủ nhân.
Tử Điện Mãng nói với Nhạc Thành.
- Ngươi quả là muốn ở cạnh ta, ta dĩ nhiên không có ý kiến, ngươi muốn Hóa Hình đan và Cửu Dương quả thì ngày mai ta cũng sẽ cho ngươi, mặt khác chỉ cần ngươi trung thành thì ta sẽ giúp ngươi đột phá tới ma thú cấp bảy, thậm chí là ma thú cấp tám.
Nhạc Thành nói với Tử Điện Mãng.
Nhìn Tử Điện mãng cũng nhận Nhạc Thành làm chủ nhân, Thác Ni Tư cũng giật mình, đây không phải là một con ma sủng mà chính là một con lục giai ma thú, bây giờ đi cạnh Nhạc Thành có đến hai con lục giai ma thú, thật là khủng bố.