Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 126: Thử Dò Xét
Mà hoàng y nữ tử đang nghe Long Vân nói xong, vội vàng dụng thanh âm dễ nghe mở miệng nói đến: “ Hải Ti tham kiến công tước đại nhân, đã sớm nghe đại danh công tước đại nhân , sớm đã muốn đến bái kiến , chỉ là sợ công tước đại nhân quý nhân thân mang đa sự, nên vẫn không dám quấy rầy, hôm nay có thể nhìn thấy công tước đại nhân thật sự là vinh hạnh của Hải Ti ."
Hoàng y nữ tử một phen xả giao chính là cực kì thành thục, vừa nhìn là biết ngay được bồi dưỡng từ đại quý tộc thế gia , nếu không phải Mạc Hàm trên người có quang minh ngọc bội nhắc nhở, và cảm giác linh mẫn của mình, Mạc Hàm có xem như thế nào cũng không tin tưởng hoàng y nữ tử trước mặt là minh tộc.
Nhưng Mạc Hàm cũng là vội vàng mỉm cười mở miệng nói đến: “ Mới nghe được giọng Hải Ti tiểu thư, ta đã có thể tưởng tượng được Hải Ti tiểu thư nhất định là vị tuyệt thế mỹ nhân , có thể quen biết nàng cũng là vinh hạnh của tại hạ." Nói xong, Mạc Hàm liền mỉm cười làm một quý tộc lễ tiết tiêu chuẩn, mà kiểu chào phong cách quí tộc này cũng là nhờ ngày hôm qua Đại Lệ vì sợ Mạc Hàm xấu mặt, mà đặc biệt bắt buộc Mạc Hàm phải học tập .
Mà Hải Ti nghe Mạc Hàm nói, chỉ lạc lạc cười nói: “ Đã sớm nghe nói công tước đại nhân miệng ngọt hơn mật , biết bao cô giá cũng vì công tước đại nhân mà say mê , hôm nay gặp mặt Hải Ti mới biết được đúng là công tước đại nhân thật là rất biết dỗ dành nữ hài tử , cô gái nào có thể được được ngài yêu thích nhất định là rất hạnh phúc a?"
Mạc Hàm nghe vậy, chỉ là ha ha cười nói: “ Ta nói chính là lời thật lòng, tuyệt đối không có thêu dệt, ta tin tưởng cảm giác của mình, Hải Ti tiểu thư nhất định là một đại mỹ nhân, không biết có thể hay không để cho tại hạ thưởng thức tuyệt thế dung nhan của tiểu thư, để cho Mạc Hàm được thoả mãn một chút."
Nghe Mạc Hàm đề nghị, Hải Ti và Long Vân đều sửng sốt, bởi vì nếu có quý tộc đưa ra yêu cầu loại này, vậy là tỏ vẻ quý tộc đối với nữ tử này có ý tứ, mà Mạc Hàm lại ở đây đề xuất, có phần hơi quá nóng nảy một chút. Nhưng Long Vân cũng cười mở miệng thuyết: “ Ta nghĩ công tước đại nhân nhất định là vừa tới đế quốc không lâu, không biết phong tục này của đế quốc, cho nên mới đưa ra yêu cầu như vậy ."
Nghe Long Vân nói, Mạc Hàm có chút xấu hổ mở miệng nói đến: “ Ta vừa rồi có hay không nói cái gì không đúng, hy vọng Tứ hoàng tử điện hạ chỉ điểm một chút, ta sẽ hảo hảo hướng Hải Ti tiểu thư bồi tội a."
Long Vân nghe vậy, cười cười rồi đem lời nói của Mạc Hàm vừa rồi theo như hàm nghĩ tại giới quý tộc giải thích. Mạc Hàm nghe vậy, tâm lý không khỏi có chút thất vọng, bởi vì nếu đối phương thật là minh tộc , mình nhất định có khả năng từ khuôn mặt của nàng nhìn ra một chút manh mối , thế nhưng lại có cái chó má quy củ này, không biết người nào ngu ngốc lập ra quy củ này a? Mạc Hàm tại trong đầu thầm mắng. Hại kế hoạch của mình không thể thực hiện, không thể làm gì khác hơn là tâm lý âm thầm kêu đáng tiếc.
Nhưng Mạc Hàm vẫn mang theo nụ cười mở miệng nói đến: “ Nguyên lai là có ý tứ này a, tại hạ thật sự không biết, hy vọng Hải Ti tiểu thư có thể tha lỗi, tha thứ ta đã mạo muội." Hải Ti nghe Mạc Hàm nói xong, vội vàng mỉm cười mở miệng nói đến: “ Ta như thế nào có thể trách công tước đại nhân đây, như vậy chứng tỏ công tước đại nhân là người không câu nệ tiểu tiết, Hải Ti ngược lại còn cao hứng hơn, cho nên công tước đại nhân không cần phải tự trách ."
Nghe được Hải Ti trả lời, Mạc Hàm vội vàng giả ra một bộ vẻ mặt cảm kích mở miệng nói đến: “ Tại hạ đa tạ Hải Ti tiểu thư đã thông cảm ."
Mạc Hàm vừa dứt lời, phía sau đã truyền đến thanh âm Mộ Dung Thiên nói: “ Mạc Hàm công tước, nguyên lai ngươi ở chỗ này a, ta còn khắp nơi tìm ngươi đây." Có lẽ là Mộ Dung Thiên lo lắng cho Mạc Hàm, cho nên theo đến đây.
Mạc Hàm quay đầu nhìn lại, phát hiện Lạp Đinh và Nham Thạch bọn họ cũng đi theo phía sau Mộ Dung Thiên, thấy Mạc Hàm không có việc gì, Lạp Đinh bọn họ tâm lý cũng yên lòng. Chỉ thấy Mộ Dung Thiên tiếp theo mở miệng nói đến: “ Nguyên lai Tứ hoàng tử điện hạ cũng ở đây a." Long Vân nhìn thấy Mộ Dung Thiên, vội vàng cung kính mở miệng nói: “ Mộ Dung thúc thúc, ngươi cũng đã tới, ta vừa lúc ở chỗ này gặp được Mạc Hàm công tước, cho nên hàn huyên một chút, đang chuẩn bị đi tìm người đây."
Nghe Long Vân nói, Mộ Dung Thiên mỉm cười nói đến: “ A a, lão nhân nhàm chán ta nhàn rỗi, nên chạy lại đây tham gia náo nhiệt , Tứ hoàng tử điện hạ sẽ không trách lão phu chứ?" Long Vân vội vàng lắc đầu nói đến: “ Như thế nào như vậy, Mộ Dung thúc thúc có thể đến đây, ta cao hứng còn không, như thế nào có thể trách a, Mộ Dung thúc thúc ngươi nói đùa rồi." Nói xong, Long Vân lại nói đến: “ Mộ Dung thúc thúc, đây là Hải Ti tiểu thư thiên kim củaTát Mã công tước đại nhân, người hẳn là là đã biết?"
Mộ Dung Thiên nghe vậy mỉm cười : “ à à, đương nhiên là biết , ta trước kia cùng Tát Mã công tước từng trò chuyện về Hải Ti mà, mà làm sao vậy, tiểu ny tử này hôm nay như thế nào lại đột nhiên muốn mang diện cụ nữa, chẳng lẻ là đã động xuân tâm a a." Nghe Mộ Dung Thiên nói, Hải Ti cúi đầu mở miệng nói đến: “ Mộ Dung thúc thúc, ngưòi lại giễu cợt ta , ta cũng không có dung nhan xinh đẹp như Phi Tuyết tỷ tỷ, cũng không có thông minh như nàng, không thể làm gì khác hơn là tự mình cố gắng a ."
Mộ Dung Thiên nghe vậy, thất thanh cười nói: “ Ngươi đứa nhỏ này, sao lại nói bậy như thế, ngươi kém cỏi chỗ nào, ngươi có chút nào thua Phi Tuyết nhà ta a, ta xem hẳn là nên đề nghị cho ngươi gia nhập vào hàng ngũ mỹ nữ đế quốc chúng ta, đến lúc đó chính là tứ đại mỹ nữ nga a a (ha ha)."
Nghe Mộ Dung Thiên nói, mọi người chung quanh đều nở nụ cười, mà Hải Ti cũng là thẹn thùng mở miệng nói đến: “ Mộ Dung thúc thúc, ta mặc kệ người, người trêu chọc ta, ta đợi lát nữa sẽ nói vời Tuyết Nhi tỷ." Một bên Mạc Hàm nhìn thấy giọng điệu và vẻ mặt của Hải Ti, tâm lý âm thầm cảm thán. Hải Ti này nếu thật sự cùng minh tộc có quan hệ, thật sự là rất đáng tiếc , nhưng bây giờ mặt ngoài nhìn qua tựa hồ một chút sơ hở cũng không có, Mạc Hàm trong lòng cũng không khỏi có chút hoài nghi phán đoán của mình , chẳng lẻ là do mình phán đoán sai lầm, minh tộc là một người khác, mà không phải Hải Ti này, nhưng quang minh ngọc bài phản ứng hẳn là không thể sai lầm .
Trong lúc Mạc Hàm còn đang trầm tư, Hải Ti mỉm cười mở miệng quay về Mạc Hàm nói đến:" Không biết tiểu nữ có thể may mắn cùng công tước đại nhân cùng nhau khiêu vũ a?" Nghe Hải Ti nói, Mạc Hàm tâm lý thầm sửng sốt, nói thật ra, hắn đối với quý tộc vũ đạo thời đại này nghe đến là phát sốt, tuy Đại Lệ vẫn dạy hắn, thế nhưng Mạc Hàm vẫn học hành bất hảo, nói đến cũng kỳ quái, Mạc Hàm học bất kỳ thứ gì hắn đều học rất nhanh, duy nhất đối với khiêu vũ này hắn một chút cảm giác cũng không có, bởi vì vậy mà bị Đại Lệ bọn họ cười nhạo từ lâu.
Nghĩ đến đây Mạc Hàm vừa định mỉm cười cự tuyệt, Long Vân đã mở miệng nói đến: “ Hảo a, nói thật tới nơi này lâu như vậy, tựa hồ còn không có được thấy công tước đại nhân khiêu vũ, vũ hội này chính là chuẩn bị cho ngươi , ngươi như vậy là không được nga." Long Vân vừa dứt lời, quý tộc chung đều đánh trống reo hò cả lên, đều yêu cầu Mạc Hàm đáp ứng..
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 127: Ám Toán
Mạc Hàm thấy thế, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ mở miệng nói đến: “ Nếu Tứ Hoàng Tử đã nói như vậy , Mạc Hàm chỉ có cung kính tòng mệnh , nhưng là tại trước tiên ta có một đề nghị, bởi vì Mạc Hàm nãy giờ nhìn thấy quý tộc vũ đạo tựa hồ đều rất đơn giản, không có chỗ nào đặc biệt, mà ở quê nhà tại hạ vừa lúc lưu hành một loại vũ đạo, rất thích hợp cho loại yến hội như thế này, cho nên Mạc Hàm muốn ở chỗ này thể hiện một chút, hy vọng có thể được các vị đồng ý."
Nghe được Mạc Hàm nói, Tứ Hoàng Tử nhất thời tới hứng thú, mở miệng nói đến: “ Thật sự là có loại vũ đạo như vậy sao? thật sự là thật tốt quá, ta cũng biết được vũ đạo quý tộc chúng ta hẳn là cần có chút đổi mới , như hiện tại thật sự là quá đơn điệu , nghĩ không ra Mạc Hàm công tước nguyên lai vẫn cất giấu hậu chiêu này a, hôm nay nhất định phải biểu diễn một chút , mọi người nói xem có đúng không?"
Nghe Tứ Hoàng Tử đề nghị, quý tộc chung quanh đều tỏ vẻ tán thành, yêu cầu Mạc Hàm khiêu vũ một đoạn cho mọi người thưởng thức. Lúc này Hải Ti có chút ngượng ngùng mở miệng nói đến: “ Nhưng vũ đạo mới theo như lời Mạc Hàm công tước thì ta một chút cũng không thông, làm sao bây giờ a?" Nghe được Hải Ti nói , Tứ Hoàng Tử lộ ra chút bối rối , điều này thật sự là một vấn đề.Mạc Hàm thấy thế, mỉm cười mở miệng nói: “ Kỳ thật ta loại vũ đạo này học rất đơn giản , chỉ cần Hải Ti tiểu thư dựa theo ta chỉ đạo là có thể khiêu vũ, nhất định không có vấn đề ."
Nghe Mạc Hàm nói vậy , Hải Ti cũng không thể nói gì nữa, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý. Mà Mạc Hàm thì đi tới chỗ cung đình nhạc sĩ trước mặt, tuyển ra một vài bài âm nhạc tương đối nhu hòa , cũng vừa hảo thích hợp với phong cách vũ đạo của mình , Mạc Hàm đã quyết định , sử dụng thứ mình nắm chắc nhất là Giao Nghị Vũ ( không bít kiểu nhảy gì lun @@), đó là Mạc Hàm lúc học đại học, thường xuyên tham gia một số tụ hội đại học, tại đây Mạc Hàm thực sự đã hạ rất nhiều công phu a, nghĩ năm đó để có thể giành được hảo cảm của đồng học mỹ nữ , Mạc Hàm chính là rất hay tìm thời gian thỉnh giáo sư phụ , cho nên Mạc Hàm cũng chỉ có tại phương diện Giao Nghị Vũ này có tự tin hơn một ít.
Theo âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, Mạc Hàm chậm rãi đi tới trước mặt Hải Ti, lễ phép thi triển một lễ tiết mời tiêu chuẩn quý tộc, Hải Ti cũng mỉm cười đáp lại lời mời, hai người đi tới sân nhảy giữa đại sảnh nơi đã sớm chuẩn bị tốt vì họ, theo tiếng nhạc du dương , vũ điệu chậm rãi bắt đầu, Mạc Hàm đang nhảy là điệu Waltz ( Van-sơ) cũng là điệu sở trường của mình, nhớ năm đó điệu Van này còn được không ít nữ sinh ưu ái đây mà. Chỉ thấy Mạc Hàm bên trong sân nhảy theo âm nhạc bước những bước ưu nhã, mà Hải Ti cũng theo chỉ đạo của Mạc Hàm phối hợp theo,, nhất thời quý tộc trong đại sảnh đều bị dáng nhảy ưu nhã của Mạc Hàm hấp dẫn, nhìn không chuyển mắt hai người giữa vũ trì (sân nhảy) lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Trong vũ trì Mạc Hàm cùng Hải Ti, theo âm nhạc dịu dàng, không ngừng bước những bước nhảy mà các quý tộc này từ trước đến giờ chưa từng thấy, thoạt nhìn thật là động lòng người, hoàn toàn xô ngã những triết lí khiêu vũ cổ điển trước kia, nhưng lại đẹp mắt như vậy, làm cho người ta vui vẻ thoải mái, làm người ta có ý xúc động mà muốn bước theo.
Ngay cả Đại Lệ mấy nàng đều nhịn không được nhích lại gần, đứng ở bên cạnh vũ trì lộ ra ánh mắt sùng bái, chỉ thấy Long Ngữ Yên nhịn không được mở miệng hỏi: “ Đại Lệ tỷ tỷ, đây là vũ đạo gì a? Ta như thế nào cho tới bây giờ cũng chưa hề thấy qua, nhưng vũ điệu lại ưu nhã, động lòng người như vậy. Ta cũng rất muốn học a."
Nghe Long Ngữ Yên nói , Mộ Dung Phi Tuyết cũng gật đầu: “ Đúng vậy, Đại Lệ, tỷ không phải nói Mạc Hàm là một vũ đạo bạch si ( ngu ấy ^_^) sao? Nhưng nhìn hắn bây giờ, hoàn toàn không giống bạch si a, tỷ biết loại vũ đạo này không?"
Đại Lệ nghe vậy, cũng nghi hoặc gật đầu nói đến: “ Ta cũng không biết, thật sự lúc trước Mạc Hàm học vũ đạo truyền thống quý tộc dáng nhảy thật là ngu ngốc, nhưng bây giờ hắn nhảy loại vũ đạo này ta cũng chưa có nhìn thấy qua, muội cũng biết, Mạc Hàm luôn luôn có rất nhiều nhiều điều cổ quái ,cái này phỏng chừng cũng là vũ đạo ở quê hắn, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy."
Nghe Đại Lệ trả lời, Long Ngữ Yên và Mộ Dung Phi Tuyết đều có điểm thất vọng “nga” một tiếng, không hề nói tiếp, chỉ gắt gao nhìn Mạc Hàm giữa vũ trì. Mà lúc này trong vũ trì Hải Ti tựa hồ cũng hoàn toàn đắm chìm trong vũ điệu hoa mĩ , thân thể cũng không tự chủ tới cạnh Mạc Hàm, Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết bên ngoài nhìn thấy , đồng thời hừ lạnh một tiếng, làm Long Ngữ Yên một bên ù ù cạc cạc , không biết xảy ra chuyện gì.
Nhưng ngay lúc mọi người đang tụ tinh hội thần mải mê bộ dáng mà xem, thì trên vũ trì Mạc Hàm đột nhiên không hề do dự một chưởng đánh trúng ngực Hải Ti (ặc đánh ác thế) , một bạch sắc lượng quang cũng theo tay Mạc Hàm bay nhanh vào thân thể Hải Ti , Hải Ti không hề phòng bị phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người bay ra ngoài.Quý tộc chung quanh thấy thế tất cả đều kinh hãi thất sắc, không rõ Mạc Hàm tại sao đang tốt đẹp lại ra tay tàn nhẫn như thế, chỉ có Mộ Dung Thiên và bọn Đại Lệ mơ hồ nhận ra dụng ý Mạc Hàm , chỉ là cũng không dám tin tưởng, chẳng lẻ Hải Ti này là minh tộc sao? Cái này thật không thể tưởng tượng a .
Mà Tứ Hoàng Tử sau bất ngờ lập tức khôi phục, chỉ thấy Tứ Hoàng Tử lớn tiếng gầm lên: “ Mạc Hàm công tước, ngươi đây là dụng ý gì, ngươi lại dám công nhiên đả thương thiên kim của Tát Mã công tước, cho dù ngươi là đế quốc công tước, cũng nên có một lý do ? Nếu không hôm nay ta xem ngươi như thế nào cho Tát Mã công tước một cái công đạo."
Mà đại bộ phận quý tộc còn lại là hoàn toàn ngây dại, một chút cũng không rõ ràng vì sao Mạc Hàm người thế như mặt trời chính ngọ, tại sao lại làm ra loại chuyện như vậy, tất cả như đều hóa đá . Nhưng Mạc Hàm lại căn bản không để ý tới Tứ Hoàng Tử nói , chỉ chậm rãi đi tới trước mặt Hải Ti đang nằm trên mặt đất rên thảm , thản nhiên mở miệng nói đến: “ Ngươi còn không nguyện ý hiện thân sao? Còn muốn giả bộ tới khi nào?"
Nghe Mạc Hàm nói vậy, quý tộc chung quanh đều lộ ra ánh mắt mê hoặc, mà Hải Ti vốn đang nằm thấp giọng thảm, đột nhiên đình chỉ kêu la, mở miệng phát ra một âm thanh khó nghe như thiết khí cọ xát réc réc nói đến: “ Tiểu tử, ngươi làm biết thân phận của ta , ta là lộ ra sơ hở nơi nào bị ngươi biết , ta thật sự đã nguỵ trang rất tốt a." Chung quanh quý tộc nghe được thanh âm Hải Ti tất cả đều sợ ngây người, có vài quý tộc nhát gan lại là thét chói tai chạy đi ra ngoài, nhất thời trong đại sảnh loạn thành một đoàn, cũng không ai rõ ràng giọng nói Hải Ti như thế nào đột nhiên biến thành như vậy .
Mà Mạc Hàm sau khi nghe được giọn nói của Hải Ti thì đã xác định mình phán đoán đúng , chỉ là Mạc Hàm như thế nào có thể nói cho hắn biết mình sở hữu quang minh ngọc bài, cứ để cho minh tộc tự mình đoán loạn đi , nên chỉ thản nhiên nói đến: “ Là ngươi hành động quá kém , sơ hở quá nhiều, vậy mà còn ở nơi này tự cho là tốt a a , ta khuyên ngươi hãy rời khỏi thân thể cô gái này, đừng tưởng rằng ngươi trốn ở bên trong là ta không có cách nào nào xử lí ngươi."
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 128: Kịch Chiến
Hải Ti sau khi nghe Mạc Hàm nói xong, cười ha hả, mở miệng nói đến: “ Những nhân loại hèn mọn các ngươi, cho tới bây giờ đều chỉ biết dụng quỷ kế ám toán kẻ khác,lại còn giả ra kiểu cách của kẻ tự cho là đúng, có bản lãnh ngươi cùng ta quang minh chánh đại đả đấu một hồi, chứ đừng như bây giờ ám toán ta, ngươi nghĩ rằng ta lại ngu ngốc trúng quỷ kế của ngươi mà đi ra ngoài sao?"
Mạc Hàm nghe vậy, chỉ là mỉm cười mở miệng nói đến: “ngươi cái tên minh tộc ti bỉ này còn dám nói gì quang minh chánh đại, nếu một ngươi thật là quang minh chánh đại, vậy cũng sẽ không len lén phụ thân (nhập xác) trên thân thể đó, thi triển quỷ kế của ngươi , nếu đã như vậy, ta cần gì cùng ngươi so đo."
Nghe Mạc Hàm nhắc tới minh tộc, quý tộc còn lại tất cả đều sắc mặt đại biến, minh tộc đối loài người mà nói cho tới bây giờ đều là cơn ác mộng, nghĩ không ra hôm nay lại thật sự có minh tộc xuất hiện ngay trước mặt bọn họ, những quí tộc này bình thường sống an nhàn sung sướng vừa nghe tên minh tộc,đã không nhịn được , tất cả đều kêu lên sợ hãi hướng đại môn chạy đi, chỉ có Mộ Dung Thiên và Đại Lệ bọn họ bởi vì sớm đã có tâm lý chuẩn bị cũng không có vẻ gì kinh ngạc.
Mà Tứ Hoàng Tử nghe xong, chỉ là sắc mặt thay đổi một chút, không lâu đã khôi phục bình thường, hắn phất tay ngăn cản quý tộc muốn hắn rời đi, thản nhiên mở miệng nói: “ Ta không có việc gì,các ngươi không thấy Mạc Hàm công tước và Mộ Dung tướng quân bọn họ đều ở lại sao? Thân là đế quốc hoàng tử, lúc này ta càng không thể rời đi, các ngươi không cần nói nữa." Mấy quý tộc bên cạnh Hoàng tử này nghe được, không thể làm gì khác hơn là ngạnh trứ da đầu cùng Tứ Hoàng Tử đứng ở nơi đó , bọn họ không muốn Tứ Hoàng Tử lưu lại ấn tượng một kẻ ham sống sợ chết, dù sao Tứ Hoàng Tử tương lai sẽ là là người có khả năng nhất có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, cũng chính là Thiên Long đế quốc hoàng đế, tự mình lúc này nếu cho hắn lưu lại một ấn tượng như vậy, tương lai tiền đồ chắc chắn là một mảnh hắc ám .
Bởi vậy mấy quý tộc này đều mở miệng tỏ vẻ phải ở lại đó bảo vệ an nguy hoàng tử , kẻ thì hùng hồn nói lời thề son sắt, kẻ thề chết không sờn, khiến cho tình cảnh giống như đội quân sắp ra chiến tuyến, Mộ Dung Thiên bọn họ chỉ là lạnh lùng nhìn đám quý tộc này, trong mắt đều lộ ra thần sắc khinh thường, Long Ngữ Yên thấy thế, nhịn không được mở miệng nói đến: “ Như thế nào đế quốc quý tộc bây giờ đều là một bộ dáng này a? Nếu toàn bộ quý tộc đế quốc đều là như vậy, ta thực sự vì tiền đồ Thiên Long đế quốc mà lo lắng a." Một bên Mộ Dung Phi Tuyết nghe vậy, mỉm cười nói đến: “ hi, đây là một hiện tượng phổ biến của quý tộc , không phải chỉ Thiên Long đế quốc chúng ta mới có, cho nên Ngữ Yên ngươi không cần lo lắng vô ích, nhưng nếu hôm nào mà đám quý tộc này không phải nói như nãy giờ, ta nghĩ lúc đó ngươi mới phải lo lắng a a ^^."
Mộ Dung Phi Tuyết vừa dứt lời, Đại Lệ bọn họ bên cạnh đều bật cười. Mà lúc này Mạc Hàm đứng ở vũ trì cũng không hề bận tâm đến tình huống bên này , toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn chằm chằm Hải Ti đang bị minh tộc phụ thân , không dám có chút lơ là, dù sao cũng là minh tộc a, mặc dù đối phương bị mình đánh lén, bị thương tổn không nhỏ, nhưng thực lực hắn cũng không thể coi thường . Lúc này Hải Ti cũng chậm rãi từ từ đứng lên, lạnh lùng nhìn Mạc Hàm, mở miệng nói đến: “ Ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi bây giờ như thế nào đối phó ta." Nói xong, trực tiếp thả người hướng Mạc Hàm đánh tới, tốc độ không dưới một kiếm sư chút nào.
Một bên Mộ Dung Thiên kỳ quái mở miệng nói đến: “Hải Ti vốn một chút vũ kỹ cũng không biết, không tin được bị minh tộc khống chế, lại có thể đạt tới kiếm sư thực lực, minh tộc này năng lực thật sự làm cho người ta kinh khủng a, nếu là chân thân của hắn, không biết sẽ có thực lực như thế nào." Nói đến đây, Mộ Dung Thiên quay về Đại Lệ và Nham Thạch bọn họ nói: “ Nơi này nguy hiểm, các ngươi không nên ở lại chỗ này , nhanh đi ra ngoài , không biết minh tộc này còn có ẩn tàng bí kỹ gì không, các ngươi ở lại đây cũng không giúp được cái gì , ngược lại thêm loạn."
Đại Lệ va Lạp Đinh bọn họ nghe vậy, mặc dù cũng không phải rất tán thành, nhưng cũng rõ ràng Mộ Dung Thiên nói chính là thật, dù sao minh tộc thực lực lợi hại thấy rõ, chỉ khống chế Hải Ti mà có thể đạt tới kiếm sư thủy chuẩn như Đại Lệ, nếu chân thân hắn, không biết còn có thực lực cao thâm đến đâu, đã biết ở lại chỗ này thật là không giúp được gì, nhưng bọn họ lo lắng an toàn của Mạc Hàm, không khỏi có chút do dự không quyết. Mộ Dung Thiên thấy thế, cũng rõ ràng lo lắng của bọn họ , mở miệng nói: “ Yên tâm đi, có ta ở đây, ít nhất còn có thể trợ giúp Mạc Hàm huynh đệ một tay, nếu thật sự có nguy hiểm gì, các ngươi cho dù muốn cũng là tâm có dư mà lực không đủ, các ngươi ở lại ngược lại sẽ làm Mạc Hàm phân tâm. Tốt nhất là đi ra ngoài nhanh lên một chút, ta ở đây có thể chiếu ứng. Hơn nữa hoàng cung thị vệ lập tức tới ngay thôi."
Nghe Mộ Dung Thiên nói , Lạp Đinh bọn họ tựa hồ còn muốn nói gì, Mộ Dung Phi Tuyết đã mở miệng nói đến: “ Đại Lệ mọi người cứ yên tâm đi, ta cha nói không có việc gì, thì nhất định không có việc gì , chúng ta hay là đi ra ngoài trước đi." Đại Lệ nghe vậy, không thể làm gì khác hơn là chấp nhận: “ Vậy phiền Mộ Dung thúc thúc , chúng ta sẽ ở ngay bên ngoài chờ." Nói xong, dẫn đầu cả bọn hướng đại môn đi đến. Lạp Đinh bọn họ thấy thế, bất đắc dĩ cũng phải đi theo phía sau Đại Lệ rời đi. Mà Mộ Dung Thiên lại dùng đồng dạng lý do khuyênTứ Hoàng Tử và đám quý tộc lưu lại ly khai, cuối cùng trong đại sảnh chỉ còn Mộ Dung Thiên và Mạc Hàm ,Hải Ti ba người .
Mà Hải Ti công kích mặc dù trong mắt người bình thường là rất nhanh, nhưng trong mắt Mạc Hàm cũng là không có uy hiếp gì, chỉ thấy Mạc Hàm cực kỳ dễ dàng né tránh công kích liên tiếp , mặt lộ vẻ trào phúng nói: “ Như thế nào, minh tộc nhà ngươi chỉ có bản lãnh như thế thôi sao? Minh vương như thế nào lại phái một kẻ vô tích sự như ngươi làm gian tế , ta xem minh vương cũng là một kẻ ngu ngốc thôi a." Nghe Mạc Hàm nói vậy , Hải Ti nhất thời ngừng lại, mở miệng mắng to đáo: “ Ngươi dám vũ nhục minh vương chúng ta, cho dù là cao thủ đứng đầu đám nhân loại hèn mọn các ngươi, cùng minh vương bệ hạ so sánh, quả thực không bằng một phần vạn minh vương bệ hạ, không cần minh vương bệ hạ xuất mã, chỉ cần minh tương đại nhân ra tay thôi, các ngươi cũng chỉ có nước chạy như chó nhà có tang . Còn dám ở đây nói mạnh miệng."
Mạc Hàm cũng không tức giận, chỉ là vẫn như cũ mỉm cười nói đến: “ Nga, nếu không muốn ta xem thường ngươi, ngươi đi ra cùng ta đang nghiêm chỉnh đánh ba trăm hiệp, không cần ở đó mà ba hoa khoác lác. Ta xem minh tộc các ngươi không có gì lợi hại, chỉ có khoác lác là lợi hại nhất a a. ^^" Mạc Hàm quyết định thi triển phép khích tướng, muốn gạt hắn đi ra. Nhưng minh tộc cũng giảo hoạt dị thường, nghe xong Mạc Hàm nói , chỉ cười lạnh mở miệng nói đến: “ Ngươi nghĩ rằng ta còn có thể trúng quỷ kế của ngươi sao? Ta muốn xem ngươi có thể làm gì." Cuối cùng Mạc Hàm cũng phải lạnh lùng khai khẩu quát: “ Đừng tưởng rằng ta không có biện pháp bắt ngươi, khi cần thiết ta tự sẽ có biện pháp bức ngươi ra."
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 129: Phá Trừ U Minh Kết Giới
Mà Hải Ti nghe nghe vậy chỉ cười nhạt nói: " phụ thân đại pháp của minh tộc chúng ta , đê cấp pháp thuật này của nhân loại các ngươi làm sao so sánh được , ngươi cho là dùng quang minh ma pháp là có thể đối phó ta sao? Nực cười, trừ phi ngươi giết nữ hài này, bằng không đó chính là vọng tưởng." Mạc Hàm nghe vậy, mở miệng gằng từng chữ hung tợn nói: "Được, được lắm, Vậy ngươi hãy hảo hảo nhìn xem ta giải trừ phụ thân đại pháp của các ngươi như thế nào."
Vừa dứt lời, Mạc Hàm thân thể tựu hóa thành một đạo hư ảnh. Đảo mắt đã xuất hiện trước mặt Hải Ti đang bị minh tộc phụ thân , mà minh tộc thấy tốc độ của Mạc Hàm lại càng hoảng sợ, nghĩ không ra Mạc Hàm tốc độ lại có thể nhanh như vậy, thế mà vừa rồi hắn đối phó với công kích của mình lại tựa hồ như đã dốc toàn lực, cái tên nhân loại ghê tởm này, lại lừa mình một lần nữa. Mà chỉ thấy Mạc Hàm song thủ loé lên, đã đem thân thể Hải Ti chế trụ vững vàng , nhưng minh tộc phụ thân Hải Ti không chút kinh hoảng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Hàm, trong lòng căn bản vốn không tin Mạc Hàm có thể dám thực sự thương tổn Hải Ti.
Mạc Hàm thấy thế, chỉ là cười lạnh một tiếng, từ trong người xuất ra một kiện đồ vật, chính thị là quang minh ngọc bội, Hải Ti thấy thế, trong mắt nhất thời lộ ra kinh hoảng thần sắc, thất thanh hô: "Quang minh ngọc bội, khó trách ngươi có thể nhận ra thân phận của ta, ngươi là đồ nhân loại ti bỉ."
Mạc Hàm không muốn nhiều lời vô ích, lập tức niệm khởi chú ngữ, chính là chú ngữ vào thời gian ở thú tộc Thuỷ Linh Nhi dạy cho hắn. Quang minh ngọc bội sau khi khu động ma pháp chú ngữ, nhất thời phát ra một quang mang nhu hòa, bàn tay Mạc Hàm đang nắm ngọc bội đều bao phủ quang mang. Mà Hải Ti lúc này cũng cực lực giãy dụa, tựa hồ muốn chạy trốn khỏi khống chế của Mạc Hàm, thế nhưng Mạc Hàm thế nào sẽ cho hắn đạt được, chỉ thấy Mạc Hàm hửu thủ đang nắm chặt quang minh ngọc bội bỗng nhiên, trực tiếp ấn vào bộ ngực phong mãn của Hải Ti.
Đây cũng là nguyên nhân Mạc Hàm ngay từ đầu không dám dùng chiêu này , lúc đó ở đây nhiều người như vậy, nếu như bị người ta thấy động tác đó, khó mà tránh khỏi sẽ lại truyền ra nhiều điều đàm tiếu, Hải Ti dù sao cũng là một thiếu nữ độc thân, có gì lỡ truyền ra ngoài chắc chắn đối với nàng không phải hảo sự gì, mà lúc này trong đại sảnh có mặt ngoại trừ Mộ Dung Thiên cũng không còn người khác , Mạc Hàm tự nhiên không cần cố kỵ gì ,đương nhiên trực tiếp sử xuất chiêu này. Chỉ thấy ngọc bội sau khi tiếp cận ngực Hải Ti, quang mang đại thịnh, thoáng cái toàn bộ quang mang bao phủ cả thân thể Hải Ti, mà Hải Ti lập tức phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó nhất đạo bóng đen từ phía sau Hải Ti bay cực nhanh ra ngoài, trên người vẫn còn bốc lên một luồng khói đen (cháy mông rồi ^^).
Mạc Hàm nãy giờ chỉ chờ thời khắc này, cười nhạt nói: "Ngươi hiện tại đã bị trọng thương, ngươi cho rằng ngươi vẫn còn chạy được sao?" Mạc Hàm vừa dứt lời, thân ảnh đã bay đến bên người minh tộc, một chưởng đánh tới, tên minh tộc nọ vội vội vàng vàng xuất chưởng đề kháng, song chưởng giao nhau, nhất thời bụi đất bốc lên mù mịt, mà tên minh tộc phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể bay về phía sau, mà Mạc Hàm cũng bị bức lui về phía sau một bước, nhìn thấy tình huống này, Mạc Hàm trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, minh tộc bị mình hai lần ám toán, bị trọng thương như vậy, nhưng còn có thể đem mình bức lui, nếu như hắn không thụ thương , vậy thực lực thâm hậu cỡ nào a, ... ít nhất ... Cũng là một đại kiếm sư cấp, không thể thấp hơn chút nào.
Nghĩ tới đây, Mạc Hàm âm thầm kêu may mắn, may mà lúc trước mình đánh lén thành công, bằng không thật đúng là phải hao tốn không ít công phu a. Thế nhưng Mạc Hàm không có chút nào dừng lại, trực tiếp hướng về phương hướng minh tộc đuổi theo. Mạc Hàm biết minh tộc này trên người khẳng định cũng có cái u minh kết giới gì đó, nhất định phải kịp lúc ngăn cản hắn phóng ra kết giới, bằng không chờ hắn phóng xuất, công sức lúc trước bỏ ra tất cả đều là uổng phí, bởi vậy không để cho minh tộc cơ hội thở dốc, liên tục áp bức.
minh tộc nhìn thấy Mạc Hàm liên tục dồn ép mình, tựa hồ cũng chuẩn bị liều mạng , trong miệng phát ra một tiếng kêu thê lương, há mồm phun ra một ngụm hắc sắc tiên huyết về phía Mạc Hàm, Mạc Hàm thấy thế, trong lòng không dám xem thường, vội vã vận khởi đấu khí hướng về hắc huyết đánh tới, thế nhưng hắc huyết đụng tới đấu khí, lại giống như không khí, không chút nào bị đấu khí ảnh hưởng, vẫn như cũ hướng về Mạc Hàm bay tới, Mạc Hàm đại kinh, vội vã tung người né tránh. Trong lòng lại càng hoảng sợ, lúc nãy là cái quỷ gì, đấu khí của mình dĩ nhiên lại một điểm hiệu quả cũng không có.
Mà hắc huyết sau khi kích vào khoảng không, trực tiếp bắn trúng một cây cột phía sau Mạc Hàm, phát ra một tiếng nổ, đem cây cột toàn bộ đều phá hủy , biến thành mảnh vụn. Nhìn thấy uy lực của hắc huyết, Mạc Hàm trong lòng âm thầm tặc lưỡi, thật biến thái, nếu như thật sự mình bị bắn trúng, thì là không chết cũng lột da a. Mà minh tộc nhìn thấy công kích mạnh nhất của mình thất bại, biết đào tẩu vô vọng, cũng thừa lúc Mạc Hàm né tránh, trực tiếp bóp nát bảo mệnh minh châu mang theo.
Nhất thời một cổ khói đen từ trên người hắn bốc lên, minh tộc càn rỡ cười nói: "Các ngươi những tên nhân loại hèn mọn, cho dù các ngươi đánh lén , vẫn như cũ bất năng làm gì được ta, đợi sau khi đại quân minh vương đến, cũng là tử kỳ của nhân loại các ngươi, đến lúc đó ta muốn nhìn xem các ngươi cầu xin như thế nào . Ha ha... ."Giọng nói của tên Minh tộc cũng theo hắc vụ chậm rãi mờ nhạt, cho đến khi không còn nghe thấy. Mộ Dung Thiên bên cạnh thấy thế, liên bước lên phía trước Mạc Hàm nói: “Mạc Hàm huynh đệ, ngươi không sao chứ? minh tộc nói như thế là có ý tứ gì a? Ta thế nào nghe không rõ?"
Mạc Hàm nghe vậy liền đem sự tình tại thú tộc gặp Tiên tri, cùng với chuyện u minh kết giới nói một lần. Nghe được Mạc Hàm giải thích, Mộ Dung Thiên kinh ngạc nói: "Trên đời này dĩ nhiên còn có kết giới lợi hại như vậy, cả Kiếm Thánh đều không thể công phá, chúng ta chẳng phải là cũng một điểm biện pháp cũng không có sao ?" Lúc này ngoài cửa vang lên âm thanh chạy bộ chỉnh tề, Mạc Hàm biết nhất định là hoàng cung cấm vệ quân tới. Nghĩ tới đây, Mạc Hàm nhíu mài mở miệng nói: “Mộ Dung tướng quân, phiền ngươi mang theo Hải Ti tiểu thư ra bên ngoài trước, ngăn cản thị vệ vào đây, ta ở đây thử lại một lần nhìn xem có hi vọng gì phá kết giới này hay không."
Mộ Dung Thiên nghe vậy, tuy rằng cảm thấy kỳ quái, u minh kết giới nay cả Kiếm Thánh cũng không thể đánh vỡ, Mạc Hàm như thế nào có biện pháp phá giải được? Thế nhưng Mộ Dung Thiên cũng biết từ khi biết Mạc Hàm tới nay, Mạc Hàm đã cấp cho hắn hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, biết đâu Mạc Hàm thực sự có biện pháp bài trừ u minh kết giới cũng không chừng, nghĩ tới đây, Mộ Dung Thiên không chút do dự gật đầu đáp ứng Mạc Hàm, xoay người ôm lấy Hải Ti ly khai.
Mà Mạc Hàm sau khi Mộ Dung Thiên ly khai, cũng nhanh tay từ trong không gian giới chỉ xuất ra một đống cực phẩm vũ khí, bắt đầu tìm kiếm, lúc này nếu có người nhìn thấy đống vũ khí này, phỏng chừng con mắt trắng dã mà té xỉu, những vũ khí này có thể nói bất luận cái gì đều là cực phẩm trong cực phẩm, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, Mạc Hàm cho dù có nói ra chắc cũng chẳng có ai tin tưởng . Sau một lúc, Mạc Hàm hài lòng lẩm bẩm: “Nguyên lai ở chỗ này, rốt cục bị ta tìm được rồi.a a"
Tác Giả: Không Khí Hòa Gia Tử
Dịch: LPL
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T
Chương 130:Quang Minh Thánh Kiếm
Mạc Hàm nói xong liền từ trong không gian giới chỉ xuất ra một vũ khí toàn thân tuyết bạch , phát ra nhàn nhạt quang mang khiết bạch tại mặt trên thần kiếm lại còn có thiên sứ đồ án, hơn nữa trên mặt còn dùng văn tự cổ đại viết một ít ký hiệu mà Mạc Hàm cũng xem không hiểu. Cái chuôi vũ khí này có thể nói một trong số không nhiều thần khí mà Mạc Tu Y cất kỹ, có người nói lúc trước chính là trấn giáo chi bảo của quang minh giáo hội —— quang minh thánh kiếm, có người nói là vũ khí Quang Minh thần từng dùng qua , uy lực cực đại, chỉ là vẫn không ai có thể đem thanh kiếm này phát huy ra hoàn toàn uy lực, bởi vì không ai nhận thức những văn tự cổ đại trên mặt kiếm , tự nhiên cũng vô pháp khu sử ma pháp năng lượng trong nó .
Thậm chí lúc đó quang minh giáo hoàng cũng chỉ là phát huy không được hai tầng uy lực của thần kiếm, thế nhưng chỉ là hai tầng uy lực lại là uy mãnh không gì sánh được . Lúc đó quang minh giáo hoàng và Mạc Tu Y có thể nói là bằng hữu phi thường tốt, biết Mạc Tu Y đối với ma pháp tạo nghệ, lúc đó đã coi như là thiên hạ đệ nhất , Vì vậy mới đem quang minh thánh kiếm giao cho Mạc Tu Y, yêu cầu Mạc Tu Y hỗ trợ nghiên cứu hàm nghĩa của những văn tự cổ đại bên trên , Mạc Tu Y cũng đáp ứng rồi liền bắt tay vào bắt đầu nghiên cứu.
Thế nhưng hai năm sau đó lại bạo phát tràng thánh chiến, Mạc Tu Y bởi thời gian và một ít nguyên nhân cái khác, nên không có thời gian đem quang minh thánh kiếm trả lại cho quang minh giáo hội, Vì vậy cái chuôi này thánh kiếm vẫn giữ trên người Mạc Tu Y, giờ giao cho Mạc Hàm, yêu cầu Mạc Hàm kế tục nghiên cứu, đợi khi có cơ hội , trả lại cho quang minh giáo hội.
Mà Mạc Tu Y sau kinh qua hai năm nghiên cứu cũng phá giải không ít ký hiệu trong đó, cũng đã đem kết quả nghiên cứu toàn bộ truyền thụ cho Mạc Hàm, căn cứ Mạc Tu Y suy đoán, dựa theo những gì đã giải được, lúc này vận dụng quang minh thánh kiếm lúc này, hẳn là có thể phát ra chí ít ba tầng uy lực , chỉ là Mạc Hàm từ khi ly khai Liệt Diễm đảo sau đó cũng ít sử dụng những thần khí này, bởi vì Mạc Hàm biết nếu như mình quá dựa dẫm vào thần khí nói, tuy rằng thực lực của mình tạm thời có thể tăng nhiều, thế nhưng kết quả sau đó là vũ kỹ cũng xem như vô pháp tiến thêm một bước , cho nên Mạc Hàm vẫn không thích dùng những vũ khí này, mong muốn có thể bằng thực lực của chính mình đi mạo hiểm, cũng là cách tốt để tăng tu vi.
Thời gian ở thú tộc, bởi vì có Thuỷ Linh Nhi bọn họ ở đó, hơn nữa dọc theo đường đi người của quang minh giáo hội cũng rất nhiều, muốn đem quang minh thánh kiếm ra, sẽ khó có thể giải thích rõ ràng cho bọn họ, dú sao cũng không thể nói là người sống vào 500 năm trước Mạc Tu Y cấp cho mình sao, cho dù nói thế , phỏng chừng cũng không ai tin tưởng . Cho nên Mạc Hàm cũng không có cơ hội thí nghiệm chân chính uy lực của quang minh thánh kiếm , ngày hôm nay vừa lúc lại có minh tộc này xuất hiện, cho hắn thí nghiệm miễn phí, Mạc Hàm tất nhiên quyết định sử dụng quang minh thánh kiếm, để xem có thể hay không phá giải cái U Minh kết giới, bằng không nếu thực sự theo như lời minh tộc, những tên minh tộc còn lại trên đại lục cảm ứng được u minh kết giới, mà tới cứu viện, vậy thật phiền phức , cho nên Mạc Hàm quyết định trước tiên phải nhanh chóng diệt trừ tên minh tộc trước mắt có lẽ sẽ tương đối an toàn hơn, chỉ cần không phải là tên minh tương biến thái, phỏng chừng cho dù có một đám như vậy đến thì Mạc Hàm cũng có sức đánh một trận.
Nghĩ tới đây, Mạc Hàm cũng không do dự, trực tiếp cầm lấy quang minh thánh kiếm, hơn nữa trong miệng Mạc Hàm cũng bắt đầu thổ xuất một ít chú ngữ trúc trắc khó hiểu, nghe nổi lên cảm giác phi thường không tự nhiên , cũng may Mạc Tu Y phá giải ra những văn tự cổ đại này, theo thanh âm Mạc Hàm, quang minh thánh kiếm cũng nổi lên phản ứng, cả thanh kiếm phát ra từng đợt quầng sóng bạch sắc, trên mặt không ít văn tự cổ đại đã ở lập lòe phát sáng, mà lúc này Mạc Hàm cũng là đầu đầy mồ hôi, văn tự cổ đại này niệm thật là phi thường cật lực, Mạc Hàm cũng là phi thường khổ cực , mới có thể đem những ký hiệu đã biết niệm ra.
Chỉ thấy Mạc Hàm đình chỉ ngâm xướng, mà quang minh thánh kiếm trên thân kiếm cũng quay chung quanh ba vòng bạch sắc quang mang, Mạc Hàm biết đó chính là quang minh thánh kiếm uy lực, lúc trước quang minh giáo hoàng cũng cũng chỉ có thể phát ra hai vòng quang mang, đại biểu cho hai tầng uy lực, số vòng càng nhiều cũng đại biểu cho uy lực càng lớn, Mạc Hàm lúc này có ba vòng sáng tỏ chính là đã thành công phát huy ba tầng uy lực quang minh thánh kiếm . Thấy thế Mạc Hàm không hề do dự, mở miệng quát: "Cuồng long trảm." Hướng về hắc vụ chém tới, chính là tuyệt kỹ của Cuồng Long Kiếm Thánh Kiệt Tu Tháp, chiêu này cũng là Mạc Hàm là chiêu có uy lực lớn nhất mà hiện tại hắn có thể phát ra.
Chỉ thấy quang minh thánh kiếm bạo khởi một trận bạch quang, chuẩn xác bắn trúng hắc vụ, bạch quang trong nháy mắt nhập vào bên trong hắc vụ, sau đó thì tiêu thất, Mạc Hàm thấy thế, trong lòng vô cùng thất vọng, cho rằng đã thất bại , nếu như ngay cả quang minh thánh kiếm cũng không thể phá được hắc vụ này, thì Mạc Hàm thực sự còn lại một điểm biện pháp cũng không có .
Ngay lúc Mạc Hàm còn đang thất vọng, chỉ thấy u minh kết giới bên trong hắc vụ tựa hồ phát ra một tia bạch quang, Mạc Hàm vội vã chăm chú nhìn lại, quả nhiên là một tia bạch quang, sau đó chỉ thấy bạch quang càng lúc càng lớn, mà hắc vụ liên tục run rẩy, đột nhiên quang mang đại thịnh, một đạo bạch quang chói mắt từ bên trong hắc vụ vọt ra, mà bên trong bạch quang cũng đồng thời vang lên tiếng kêu thảm thiết của minh tộc, thê lương nói đến: “Không thể nào, ngươi làm sao có khả năng phá u minh kết giới của ta, điều đó không có khả năng , ngươi là... ." Minh tộc nói đến nửa chừng tựu tiêu thất. Mà lúc này đoàn hắc vụ, đã bị bạch quang hoàn toàn phá ra mà tiêu thất, mà bạch quang tại lúc hắc vụ tiêu thất cũng đồng thời biến mất, tất cả dương như chuyện gì cũng chưa có phát sinh, chỉ có trên mặt đất còn lại một đống hắc sắc bột phấn, biểu thị cho tại nơi u minh kết giới đã hoàn toàn tiêu thất biến thành bột phấn .
Mà lúc này bên ngoài đại sảnh cũng vang lên tiếng bước chân, phỏng chừng là bị tiếng kêu thảm thiết của minh tộc hấp dẫn tới. Mạc Hàm thấy thế, vội vã thu hồi quang minh thánh kiếm, dọn dẹp xong hết, đã thấy Đại Lệ bọn họ kinh hoảng chạy đến, mà phía sau bọn họ là Mộ Dung Thiên và tứ Hoàng Tử cùng với cấm vệ quân. Đại lệ nhìn thấy Mạc Hàm, vội vã hô: “Chuyện gì xảy ra, Mạc Hàm ngươi không sao chứ? minh tộc kia đâu."
Mà họ Mộ Dung Phi Tuyết cũng vội vã chạy tới. Mạc Hàm nghe vậy, mỉm cười nói đến: "Không có việc gì, chỉ là không cẩn thận hơi mạnh tay, kết quả là đem hắn xử lý rồi , đã làm kinh động các ngươi a?" Đại Lệ nghe Mạc Hàm trả lời, mới yên lòng, mở miệng nói đến: “Chỉ cần ngươi không có việc gì thì tốt rồi? Không biết vừa rồi chúng ta lo lắng cho ngươi lắm a, nếu không phải Mộ Dung thúc thúc nói ngươi đã phân phó là không thể vào, chúng ta đã sớm trùng phong vào rồi."
Mạc Hàm nghe vậy, vội vã có vẻ mặt áy náy nói đến: “Xin lỗi a, hại các ngươi lo lắng , bất quá các ngươi xem ta hiện tại không phải là không có việc gì sao a? Ha hả. Các ngươi cũng không phải không biết ta là..." Mạc Hàm ngôn ngữ còn chưa nói hết, bọn Nham Thạch đã cùng mở miệng nói đến: “Là tiểu cường sao, lão đại, chúng ta đều đã nghe rất nhiều lần rồi nga." Nghe được bọn Nham Thạch nói thế, Đại Lệ và Mộ Dung Phi Tuyết mấy nữ hài đều bật cười