07-08-2011, 10:47 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 350: Bạch mã thực tà o (
Ngoà i thà nh Vĩnh An, đại doanh của quân Tà o.
Tà o Tháo từ trong hÆ° vô từ từ tỉnh dáºy, chỉ thấy xung quanh là má»™t mảng há»—n Ä‘á»™n. Tà o Tháo cố gắng mở mắt nhìn, nhÆ°ng không ngá» lại không nhìn thấy bất kỳ má»™t cảnh tượng nà o, chỉ có thứ giống nhÆ° mây lại giống nhÆ° sÆ°Æ¡ng Ä‘ang phiêu đãng ở bốn phÃa xung quanh.
"Äây là nÆ¡i nà o?" Tà o Tháo khẽ thì thầm rồi ngẩng đầu lên quát: "Có ngÆ°á»i không?"
Chỉ thấy tiếng vá»ng từ bốn phÃa vang lên, nhÆ°ng lại không có ai trả lá»i. Khi Tà o Tháo Ä‘ang biết phải là m thế nà o thì ở phÃa sau Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng ngá»±a hà to rõ, vá»™i và ng quay đầu lại thì mây khói tan hết, má»™t con bạch mã cá»±c kỳ thần tuấn Ä‘ang nhà n nhã ăn cá» khô ở trong chuồng ngá»±a, xa xa kình phong phần pháºt, lông bá»m mà u trắng ở cổ ngá»±a phất phÆ¡ theo gió, lá»™ ra vẻ cứng cáp và phiêu hãn khiến ngÆ°á»i ta phải sợ hãi.
Tà o Tháo Ä‘ang nhìn đến ngây ngốc thì cảnh váºt ở xung quanh bá»—ng nhiên sụp đổ.
"Không!"
Tà o Tháo hô thảm má»™t tiếng, vá»™i và ng giáºt mình ngồi báºt dáºy, lúc nà y má»›i phát hiện đây hóa ra chỉ là má»™t giấc má»™ng Nam Kha. NhÆ°ng ná»™i y toà n thân Tà o Tháo cÅ©ng đã hoà n toà n Æ°á»›t sÅ©ng, cả ngÆ°á»i giống nhÆ° là vừa từ trong hồ nÆ°á»›c bò ra.
"Phụ thân!" Ngoà i trÆ°á»›ng vang lên tiếng hét lo lắng, má»™t bóng ngÆ°á»i nhoáng lên, Tà o Chân đã án kiếm xông và o đại trÆ°á»›ng, há»›t hả há»i: "Phụ thân, cha là m sao váºy?"
"Phù..." Tà o Tháo lắc đầu với Tà o Chân, thở dà i nói: "Vừa rồi chỉ là nằm mơ thôi."
"MÆ¡ Æ°?" Tà o Chân ngạc nhiên há»i: "Phụ thân mÆ¡ thấy gì váºy?"
"Không có gì." Tà o Tháo nói: "Tá» Äan, con mau Ä‘i má»i quân sÆ° tá»›i đây."
"Hà i nhi tuân lệnh."
Tà o Chân lÄ©nh mệnh rá»i Ä‘i, không tá»›i má»™t lát sau liá»n dẫn Gia Cát Lượng bÆ°á»›c và o đại trÆ°á»›ng của Tà o Tháo. Gia Cát Lượng chắp tay vái chà o Tà o Tháo, sau đó cao giá»ng hô: "Tham kiến chúa công."
"Khổng Minh miá»…n lá»…." Tà o Tháo xua xua tay, há»i: "Nghe nói Khổng Minh rất am hiểu thuáºt giải má»™ng đúng không?"
Gia Cát Lượng nói: "Lượng cũng biết một chút."
"Váºy thì được rồi." Tà o Tháo nói: "Cô vừa rồi nằm mÆ¡, muốn há»i Khổng Minh là điá»m là nh hay là điá»m xấu."
Gia Cát Lượng nói: "Xin chúa công cứ nói."
Tà o Tháo bảo: "Trong má»™ng cô thấy má»™t con bạch mã thần tuấn Ä‘ang nhãn nhã ăn cỠở trong chuồng ngá»±a. Sau đó Ä‘á»™t nhiên trá»i đất sụp đổ, cô cÅ©ng vì váºy mà giáºt mình tỉnh dáºy."
Gia Cát Lượng trầm ngâm má»™t lát rồi nói: "Tà u ngá»±a (tà o) là ẩn dụ chúa công! Ngá»±a (mã) là ẩn dụ há» Mã. Bạch giống nhÆ° cẩm, bạch mã ở đây chÃnh là Cẩm Mã Siêu! Bạch mã thá»±c tà o, chÃnh là cẩm mã giết Tà o. ChÃnh là dấu hiệu đại hung rồi!"
"Cái gì? Cẩm mã giết Tà o!" Tà o Chân sợ hãi thốt lên: "Quân sư là nói Tây Lương Cẩm Mã Siêu ư?"
Gia Cát Lượng nói: "Äiá»m má»™ng là váºy đó. Chúa công phạt Xuyên rất có thể là sẽ bại vì Mã Siêu, không bằng ta nên sá»›m lui quân thì hÆ¡n."
"Ài." Tà o Tháo không đồng ý, nói: "Cô bình sinh không tin quỷ thần, Khổng Minh hình như có chút nói quá rồi đó."
Gia Cát Lượng thÆ°a: "Lượng chỉ dá»±a và o sở há»c mà giải má»™ng thôi, nghe hay không nghe thì vẫn là chúa công quyết định."
"Cô biết rồi." Tà o Tháo nói: "Khổng Minh vỠtrướng nghỉ ngơi tiếp đi."
"Lượng xin cáo lui."
Gia Cát Lượng chắp tay vá»›i Tà o Tháo, quay ngÆ°á»i lui ra ngoà i trÆ°á»›ng.
Mắt nhìn Gia Cát Lượng rá»i Ä‘i, Tà o Chân nói vá»›i Tà o Tháo: "Phụ thân, hà i nhi cho rằng lá»i của quân sÆ° không phải là không có đạo lý đâu. VÄ©nh An thà nh trì kiên cố, trong lúc cấp thiết khó mà công phá cho được. Mà Tây LÆ°Æ¡ng Cẩm Mã Siêu thì lại tùy thá»i có khả năng tá»›i Tây Xuyên, không bằng chúng mau chóng triệt binh Ä‘i?"
"Ài." Tà o Tháo thở dà i, lắc đầu nói: "Tá» Äan, thá»i gian không đợi ngÆ°á»i đâu. Nếu không thể nhân lúc nà y mà đoạt lấy Tây Xuyên, đợi Mã đồ tể từ Hoà i Nam nhảy ra, thì không còn cÆ¡ há»™i nữa rồi!"
Tà o Chân nói: "NhÆ°ng hà i nhi cho rằng, chỉ cần có thể liên thủ vá»›i Äông Ngô, sau đó dá»±a và o TrÆ°á»ng Giang hiểm trở mà bắc kháng cÆ°á»ng LÆ°Æ¡ng, chÆ°a chắc đã không có cÆ¡ há»™i chuyển bại thà nh thắng. Chỉ cần có thể ở TrÆ°á»ng Giang nhất chiến chuyển bại thà nh thắng, cục diện mà quân sÆ° đã nói rồi sẽ xuất hiện. Tá»›i lúc đó các châu dÆ°á»›i quyá»n cai trị của Mã đồ tể sẽ rÆ¡i và o thế bị rung chuyển, phụ thân lại khởi binh phạt Xuyên cÅ©ng không muá»™n mà ."
"Ấu trĩ!" Tà o Tháo lắc đầu nói: "à kiến của kẻ thư sinh như Khổng Minh mà ngươi cũng tin được à ?"
Tà o Chân nghẹn lá»i: "Váºy..."
Tà o Tháo thở dà i nói: "Khổng Minh tuy tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng chung quy vẫn còn trẻ tuổi, cÅ©ng chÆ°a há» trải qua chiến trÆ°á»ng. Hắn không biết được sá»± lợi hại của Mã đồ tể và đại quân Tây LÆ°Æ¡ng, cho dù là liên thủ vá»›i Äông Ngô. Cho dù có TrÆ°á»ng Giang hiểm trở để là m chá»— dá»±a, cho dù liên quân có thủy quân vá»›i Æ°u thế tuyệt đối thì tháºt sá»± có thể ngăn cản được đại quân Tây LÆ°Æ¡ng của Mã đồ tể sao?"
Tà o Chân nói: "Chẳng lẽ không thể ư?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể!" Tà o Tháo trầm giá»ng nói: "Từ sau khi hai mÆ°Æ¡i ba lá»™ liên quân cùng phạt Mã nghịch, phong cách hà nh sá»± của Mã đồ tể đã phát sinh biến hóa rất lá»›n, đổi thà nh tác phong xuất kỳ chế thắng, thÃch mạo hiểm, cách dùng binh của hắn cÅ©ng biến thà nh trầm ổn háºu trá»ng, chi li cẩn tháºn. Khổng Minh tá»± xÆ°ng có diệu kế có thể khiến quân LÆ°Æ¡ng không bại mà bại, chẳng qua là các loại kế sách táºp kÃch bất ngá» nhÆ° thủy yểm, há»a công hoặc là ôn dịch. NhÆ°ng Mã đồ tể thân kinh bách chiến có gì mà không biết, há có thể dá»… dà ng bị mắc lừa Æ°?"
Tà o Chân im lặng không nói gì.
Tà o Tháo đột nhiên từ trong tay áo rút ra một bức chiếu thư đưa cho Tà o Chân.
Tao Chân Ä‘Æ°a tay ra nháºn lấy, bối rối há»i: "Phụ thân, đây là gì?"
"Äây là di chiếu do cô láºp ra." Tà o Tháo nói: "Lần nà y phạt Xuyên là nh Ãt dữ nhiá»u, nếu cô có gì sÆ¡ xuất thì sẽ do ngÆ°Æ¡i kế thừa lãnh địa và tÆ°á»›c vị."
"Phụ thân!" Tà o Chân vá»™i và ng phục xuống, hai tay giÆ¡ cao chiếu thÆ°, run giá»ng nói: "Hà i nhi nhất quyết không dám tòng mệnh."
"Tá» Äan." Tà o Tháo thở dà i nói: "Ai không lo xa thì ắt có lo gần, cô không thể không tÃnh toán trÆ°á»›c được."
"Phụ thân."
Tà o Chân nghe váºy liá»n run rẩy, nhìn Tà o Tháo má»™t hồi lâu không nói gì.
...
Hôm sau.
Trá»i còn chÆ°a sáng, trong đại doanh quân Tà o đã vang lên tiếng kèn lệnh kéo dà i không dứt, từng Ä‘á»™i từng Ä‘á»™i binh sÄ© quân Tà o từ trong đại doanh ùn ùn xông ra, tiến tá»›i ngoà i cá»a đông thà nh VÄ©nh An thì bà y tráºn thế.
Tà o Tháo thân mặc cẩm bà o, dÆ°á»›i sá»± vay quanh của đám ngÆ°á»i Tà ng Bá, Vu Cấm, Thái Trung, Thái Hòa, VÆ°Æ¡ng Uy, Hoà ng Trung, Lý Nghiêm, Gia Cát Lượng giục ngá»±a xuất tráºn. Äá»™t nhiên ở sÆ°á»n sau vang lên tiếng vó ngá»±a rầm rÄ©, khi vá»™i và ng quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy trong tia nắng ban man má» má», má»™t Ä‘á»™i thiết kỵ giống nhÆ° quá»· mị từ trong rừng ráºm ở đằng xa lÆ°á»›t nhanh nhÆ° gió xông ra yểm sát.
Ở trÆ°á»›c tráºn thiết kỵ, má»™t con tuấn mã mà u trắng giống nhÆ° tuyết trắng Ä‘ang tung vó phi nhanh, ngồi trên lÆ°ng ngá»±a là má»™t Tây LÆ°Æ¡ng võ tÆ°á»›ng uy phong lẫm liệt. Võ tÆ°á»›ng thân mặc ngân bà o, tay cầm trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng chỉ há» lên trá»i, đầu Ä‘á»™i mÅ© mặt quá»·, bá»m ngá»±a trắng muốt ở sau đầu nhấp nhô nhÆ° sóng lá»›n, tuy còn cách mấy trăm bÆ°á»›c nhÆ°ng Tà o Tháo vẫn có thể cảm nháºn rõ rà ng cá»— khà tức phiêu hãn tá»a ra từ ngÆ°á»i tên Tây LÆ°Æ¡ng võ tÆ°á»›ng ấy.
Ở pháa sau Tây LÆ°Æ¡ngvõ tÆ°á»›ng, má»™t lá cá» lá»›n mà u máu Ä‘ang đón gió bay phần pháºt, bên trên vÆ°á»›t má»™t chữ "Mã" to tÆ°á»›ng trông rất dữ tợn.
Nhìn thấy cảnh nà y, Tà o Tháo ngay láºp tức biến sắc. Mã Siêu, chÃnh là Tây LÆ°Æ¡ng Cẩm Mã Siêu!
Äá»™t nhiên, trÆ°á»›c mắt Tà o Tháo lại hiện lên giấc má»™ng đáng sợ đêm qua, bên tai thì hồi tưởng lại câu nói ấy của Gia Cát Lượng: "Bạch mã thá»±c tà o, chÃnh là cẩm mã giết Tà o!"
Vu Cấm giáºt nảy mình, thất thanh nói: "Chúa công, là Mã Siêu!"
"Giết giết giết..."
Vu Cấm vừa dứt lá»i, cá»a đông VÄ©nh An Ä‘ang đóng chặt Ä‘á»™t nhiên mở toang, Tây LÆ°Æ¡ng bá»™ binh đông nghìn nghịt đã xông ra.
Tà ng Bá giục ngựa xông lên, quát: "Chuyện gấp lắm rồi, chúa công hãy mau vỠdoanh đi!"
Tà ng Bá theo Tà o Tháo nhiá»u năm, cùng quân LÆ°Æ¡ng trải qua hÆ¡n trăm tráºn lá»›n nhá», biết rõ Mã Siêu cùng sá»± lợi hại của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ, trên bình địa thông thoáng quân Tà o rất khó có thể ngăn cản được sá»± Ä‘á»™t kÃch của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ.
Äiá»u khiến ngÆ°á»i ta tuyệt vá»ng nhất là quân Tà o căn bản không ngá» Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ của Mã Siêu lại Ä‘á»™t nhiên từ sÆ°á»n sau giết ra và o lúc nà y, căn bản là không có bất kỳ má»™t sá»± chuẩn bị nà o cả!
"Không được!" Gia Cát Lượng vội và ng nói: "Lúc nà y nếu lui binh tất sẽ thà nh bại cục!"
Tà ng Bá tức giáºn nói: "Binh lá»±c của quân LÆ°Æ¡ng chiếm Æ°u thế, lại có hai ngà n Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ, quân ta thì trong lúc gấp gáp không kịp chuẩn bị, ngạnh kháng vá»›i chúng thì chắc chắn sẽ gặp phải thất bại thảm hại!"
"Chúa công xin đừng kinh hoà ng!" Tà ng Bá vừa dứt lá»i, Kinh Châu hãn tÆ°á»›ng Hoà ng Trung Ä‘á»™t nhiên cao giá»ng quát: "Tên thất phu Mã Siêu đó, đợi mạt tÆ°á»›ng lấy đầu hắn!"
Vừa dứt lá»i, Hoà ng Trung sá»›m đã dẫn bá»™ tốt bản bá»™ xuất tráºn nghênh kÃch Mã Siêu.
Tà o Tháo ngăn cản không kịp, chỉ đà nh nói với Ngụy Duyên, Lý Nghiêm: "Hoà ng Trung tướng quân e rằng không địch được Mã Siêu đâu, hai vị tướng quân hãy dẫn binh mã bản bộ đi theo tiếp ứng!"
"Tuân lệnh!"
"Tuân lệnh!"
Ngụy Duyên, Lý Nghiêm ầm ầm trả lá»i, má»—i ngÆ°á»i dẫn quân của mình xông lên.
Hoà ng Trung giục ngá»±a tiến tá»›i, hai ngà n tinh binh Nam DÆ°Æ¡ng nhÆ° bóng theo hình thá» sống chết theo sát Hoà ng Trung, không chút sợ hãi nghênh đón Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ Ä‘ang áºp tá»›i. Khi hai quân còn cách nhau hai trăm bÆ°á»›c thì Hoà ng Trung kéo cung đặt tên, vụt má»™t cái bắn và o mặt Mã Siêu. Mã Siêu Ä‘á»™t nhiên thấy trÆ°á»›c mặt có hà n quang lóe lên, vá»™i và ng lắc ngÆ°á»i né tránh, má»™t mÅ©i lang nha tiá»…n sắc bén đã bắn xẹt qua mặt.
Hoà ng Trung má»™t tiá»…n bắn không trúng, lại đặt ba mÅ©i lợi tiá»…n lên dây cung, vừa giục ngá»±a phi nhanh vừa quát: "Lại nháºn thêm má»™t tiá»…n của má»— nà y!"
Nói xong, vút má»™t tiếng ba mÅ©i tên đồng thá»i rÆ¡i dây cung, bắn vá» phÃa ba nÆ¡i yếu haoij là yết hầu, ngá»±c, bụng của Mã Siêu nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt. Khóe miệng Mã Siêu phác ra má»™t nụ cÆ°á»i băng lãnh, ngân thÆ°Æ¡ng trong tay vung ra vá»›i tốc Ä‘á»™ khiến ngÆ°á»i ta phải kinh hãi, tron khoảng kắc đã vẽ ra má»™t vòng quỹ tÃch mỠảo ở trÆ°á»›c mặt. Chỉ nghe thấy ba tiếng "keng, keng, keng", ba mÅ©i lợi tiá»…n mà Hoà ng Trung bắn ra đã bị đánh rÆ¡i hết.
Chỉ trong khoảng thá»i gian nà y, hai ngá»±a đã cách nhau không tá»›i năm mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c!
"Äáng ghét!" Hoà ng Trung thấy cung tên không thể đả thÆ°Æ¡ng Mã Siêu, chỉ Ä‘Ã nh cất vung và o vá», giÆ¡ Phượng chủy Ä‘ao lên trá»i rồi quát lá»›n: "Váºy nháºn thêm má»™t Ä‘ao của má»— nhé!"
"Hừ!" Mã Siêu lạnh lùng nói: "Váºy tiếp chiêu Ä‘i!"
Hai ngựa trong thoáng chốc đã lao và o nhau.
Hoà ng Trung hét lá»›n má»™t tiếng, Phượng chủy Ä‘ao giống nhÆ° cầu vồng xuyên không nhắm và o thắt lÆ°ng của Mã Siêu mà chém ngang má»™t cái, Mã Siêu giÆ¡ thÆ°Æ¡ng lên gạt khẽ, chỉ nghe thấy "keng" má»™t tiếng, Phượng Chủy Ä‘ao của Hoà ng Trung đã vá»t lên không, bay xẹt qua đỉnh đầu Mã Siêu. Ngân thÆ°Æ¡ng của Mã Siêu đã giống nhÆ° má»™t con Ä‘á»™c xà xuất Ä‘á»™ng nhắm và o nÆ¡i yếu hại là yết hầu của Hoà ng Trung mà đâm tá»›i.
"Không ổn!"
Hoà ng Trung hét má»™t tiếng rồi rùn ngÆ°á»i né tránh, láºp tức cảm thấy đầu vai Ä‘au nhói, bên ta cÅ©ng vang lên má»™t tiếng pháºp. Khi vá»™i và ng quay đầu lại nhìn thì giáp vai và thôn giáp thú đã bị đánh bay, trên vai còn bị chém rÆ¡i má»™t khối thịt, trên vết thÆ°Æ¡ng dữ tợn không ngá» còn lá»™ ra xÆ°Æ¡ng trắng ởn, láºp tức có máu Ä‘á» sẫm phá»t ra.
Hoà ng Trung Ä‘ang kinh hồn bạt vÃa thì sát cÆ¡ băng hà n Ä‘á»™t nhiên từ phÃa trÆ°á»›c áºp tá»›i nhÆ° hồng thủy, khi quay đầy lại nhìn thì mÆ°á»i mấy mÅ©i thÆ°Æ¡ng sắc bén đã xé không lao tá»›i.
Hoà ng Trung gà o lên má»™t tiếng, vá»™i và ng giÆ¡ Phượng chủy Ä‘ao lên gắng sức ngăn cản. Không ngá» cánh tay trái bị thụ thÆ°Æ¡ng nên đã hoà n toà n mất Ä‘i tri giác, do đó là m ảnh hưởng nghiêm trá»ng tá»›i tá»™c Ä‘á»™ và lá»±c Ä‘á»™ vung Ä‘ao, sau khi khó nhá»c cản được bảy mÅ©i thì cuối cÅ©ng cÅ©ng không thể ngăn được những mÅ©i thÆ°Æ¡ng còn lại đâm tá»›i. Chỉ gnhe thấy mấy tiếng pháºp pháºp, mấy mÅ©i thÆ°Æ¡ng sắc bén đã đâm và o xÆ°Æ¡ng thịt của Hoà ng Trung. Tá»a kỵ ở dÆ°á»›i ngÆ°á»i Hoà ng Trung cÅ©ng trúng liá»n mÆ°á»i mấy thÆ°Æ¡ng, ngã váºt xuống, hất Hoà ng Trung từ trên lÆ°ng ngá»±a bay xuống đất.
Không đợi Hoà ng Trung bò dáºy, lại có mÆ°á»i mấy mÅ©i thÆ°Æ¡ng xé không ném tá»›i, găm chặt Hoà ng Trung xuống đất. Sau má»™t khắc, Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ giống nhÆ° thủy triá»u hùng dÅ©ng áºp tá»›i, trong khoảnh khắc đã giẫm Hoà ng Trung còn chÆ°a tuyệt khà thà nh má»™t đống thịt vụn. Äáng thÆ°Æ¡ng cho má»™t viên hổ tÆ°á»›ng có thể cưỡi ngá»±a bắn cung tuyệt hảo, còn chÆ°a kịp thi triển võ nghệ toà n thân thì đã thà nh oan hồn dÆ°á»›i vó sắt của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ.
Sau khi hai ngÆ°á»i giao nhau, Mã Siêu liá»n không để ý đến Hoà ng Trung nữa, xông thẳng và o trong loạn quân hòng giết Tà o Tháo.
Vô luáºn là nhÆ° thế nà o, mục tiêu của Mã Siêu Ä‘á»u chỉ có má»™t, chÃnh là Tà o Tháo!
Hai tiểu giáo Kinh Châu hứng mÅ©i chịu sà o, còn chÆ°a kịp vung trÆ°á»ng Ä‘ao trong tay ra thì đã trở thà nh vong hồn dÆ°á»›i thÆ°Æ¡ng của Mã Siêu, hai bá»™ binh ở phÃa sau tiểu giáo Kinh Châu cÅ©ng bị tá»a kỵ ở phÃa dÆ°á»›i Mã Siêu hất cho bay Ä‘i, trên thiết giáp của tá»a kỵ mà Mã Siêu cưỡi găm đầy mÅ©i nhá»n dữ tợn, trÆ°á»›c khi hai bá»™ tốt nà y bị đụng bay đã bị mÅ©i nhá»n đâm xuyên thân thể rồi.
Mã Siêu không ai có thể cản được giống nhÆ° má»™t thanh Ä‘ao nhá»n sắc bén, dá»… dà ng giết và o trong quân Nam DÆ°Æ¡ng.
Tây LÆ°Æ¡ng hãn tÆ°á»›ng Hà n Äức suất lÄ©nh ba trăm trá»ng giáp thiết kỵ theo sát sau Mã Siêu, lá»— hổng mà Mã Siêu mở ra nhanh chóng được khoách đại, dần dần, hai ngà n quân Nam DÆ°Æ¡ng trong khoảnh khắc đã tráºn cÆ°á»›c đại loạn. Tiếp theo đó, đại Ä‘á»™i thiết kỵ hùng dÅ©ng tiến lên cuối cùng cÅ©ng giết tá»›i nÆ¡i, ném thÆ°Æ¡ng nhÆ° mÆ°a rÆ¡i, quân Nam DÆ°Æ¡ng trong thoáng chốc đã ngã rạp má»™t mảng, những kẻ còn may mắn sống sót thì quay ngÆ°á»i chạy trốn.
Hai ngà n tinh binh do Hoà ng Trung dẫn dầu cơ hồ chỉ vừa mới tiếp xúc đã hoà n toà n sụp đổ.
Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ vốn cá»±c kỳ phiêu hãn, sá»± tiến công của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ mà Mã Siêu dẫn dắt lại cà ng cá»±c kỳ sắc bén!Chiến thuáºt mà Mã Siêu giá»i nhất và cÅ©ng tôn sùng nhất chÃnh là tiến công, tiến công và tiến công. Sá»± tiến công của Mã Siêu giống nhÆ° là mÆ°a dông gió giáºt, khiến ngÆ°á»i ta khó có thể chống đỡ. Äịch nhân đối tráºn vá»›i hắn tháºm chà là căn bản không kịp là m ra bất kỳ phản ứng nà o thì đã bị Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ triệt để tà n sát, giống nhÆ° là hai ngà n Nam DÆ°Æ¡ng binh hiện tại.
Trung quân của quân Tà o.
Vu Cấm biến sắc, quay đầu lại nói với Tà o Tháo: "Chúa công, Hoà ng Trung tướng quân chiến tỠrồi!"
"Chúa công!" Vu Cấm vừa dứt lá»i, Tà ng Bá lại vô cùng lo lắng thốt lên: "Bại binh của Hoà ng Trung chạy toán loạn ra sau là m loạn tráºn cÆ°á»›c của quân Ä‘á»™i, Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ thừa cÆ¡ trùng sát. Ngụy Duyên, Lý Nghiêm đã ngăn cản không được rồi! Chúa công, mau triệt binh vỠđại doanh Ä‘i, chỉ có lợi dùng hà ng rà o kiên cố của đại doanh má»›i có thể ngăn cản được sá»± Ä‘á»™t kÃch của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ, ở lại đây thì chỉ có Ä‘Æ°á»ng chết mà thôi!"
"Chúa công." Tà ng Bá vừa nói xong, Vương Uy lại nói: "Thủ quân ở trong thà nh Vĩnh An cũng trà n tới rồi."
Tà ng Bá gáºp đến Ä‘á»™ nhảy dá»±ng lên: "Chúa công, mau hạ lệnh rút quân Ä‘i!
"Chúa công, không thể rút được đâu." Gia Cát Lượng vá»™i và ng nói: "Lúc nà y hạ lệnh rút lui thì có khác gì tá»± sát? Hoà ng Trung tuy chết, Ngụy Duyên, Lý Nghiêm tuy bại, song hai vạn đại quân chủ lá»±c của quân ta vẫn còn, nếu có thể dùng cung tiá»…n thủ ở giữa là m loạn tráºn cÆ°á»›c, dùng trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng binh dà n hà ng ở phÃa trÆ°á»›c, Ä‘ao thuẫn thủ bảo vệ hai cánh, nhÆ° váºy có thể tránh khá»i phải mạo hiểm, nếu cứ váºy mà lui quân thì chắc chắn sẽ bại."
Tà o Tháo mắt lóe sáng, đột nhiên quát lên: "Tà ng Bá ở đâu?"
Tà ng Bá vá»™i và ng giục ngá»±a lên trÆ°á»›c, nghiêm giá»ng thÆ°a: "Có mạt tÆ°á»›ng."
Tà o Tháo nói: "Dẫn tinh binh bản bá»™ Ä‘oạn háºu, những chÆ° tÆ°á»›ng khác thì dẫn nhân mã bản bá»™ của mình theo cô lui vá» thủ đại doanh."
Tà ng Bá nói: "Mạt tướng tuân lệnh."
"Chúa công..." Gia Cát Lượng vội và ng nói: "Lúc nà y ngà n vạn lần không thể triệt binh được đâu."
"à cô đã quyết." Tà o Tháo không đồng ý, nói: "Khổng Minh chá»› có nhiá»u lá»i."
Nói xong, Tà o Tháo không do dự nữa, giục ngựa quay đầu rút vỠđại doanh.
ChÆ° tÆ°á»›ng Thái Trung, Thái Hòa VÆ°Æ¡ng Uy vá»™i và ng chạy theo. Chủ soái vừa Ä‘i, tÆ°á»›ng sÄ© Kinh Châu không còn lòng ham chiến nữa, nhao nhao lui vỠđại doanh. Tà o Chân lÆ°u thủ đại doanh thấy váºy vá»™i và ng mở viên môn, dốc hết năm ngà n tinh binh ra nghênh đón Tà o Tháo.
Trong loạn quân.
Mã Siêu dùng thÆ°Æ¡ng gạt trÆ°á»ng Ä‘ao của Ngụy Duyên ra, thuáºn thế quét ngang má»™t cái lên lÆ°ng Ngụy Duyên.
Thân hình cÆ°á»ng tráng của Ngụy Duyên run rẩy kịch liệt, trong khoảnh khắc giống nhÆ° là bị chùy nặng Ä‘áºp trúng, không thể hÃt thở, khuôn mặt vốn và ng vá»t cÅ©ng biến thà nh Ä‘á» rá»±c, có tia máu Ä‘á» sẫm từ khóe miệng ứa ra. Mã Siêu Ä‘ang muốn bồi thêm má»™t thÆ°Æ¡ng kết liá»…u Ngụy Duyên thì dÆ° quang ở khóe mắt Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy quân Tà o ở cách đó không xa đã tráºn cÆ°á»›c đại loạn, gần hai vạn đại quân giống nhÆ° là ong vỡ tổ chạy nhÆ° Ä‘iên vá» phÃa đại doanh.
Má»™t kỵ Ä‘ang giục ngá»±a chạy trÆ°á»›c tiên, không ngá» chÃnh là Tà o Tháo.
"Tháo tặc chá»› chạy!" Mã Siêu vá»™i và ng bá» qua Ngụy Duyên, giục ngá»±a giết vá» phÃa Tà o Tháo: "Äể mạng lại đây cho ta!"
Tà o Tháo Ä‘ang giục ngá»±a phi nhanh thì Ä‘á»™t nhiên má»™t bóng trắng từ bên hông xông ra, vá»™i và ng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy là Mã Siêu. Tà o Tháo lúc nà y kinh hãi vô cùng, suýt chút nữa thì sợ đến phá»t cả rắm. DÆ°á»›i lúc nguy cấp không ngá» lại kéo đầu ngá»±a hối hả chạy. Thái Trung không biết lợi hại vung thÆ°Æ¡ng nghênh đón Mã Siêu, bị Mã Siêu gạt má»™t thÆ°Æ¡ng đánh bay xuống ngá»±a. Thái Hòa thấy váºy vá»™i và ng giục ngá»±a chạy trốn thì Hà n Äức vá»— ngá»±a vung Ä‘ao chém ngã lăn xuống đất.
Lại nói Tà o Tháo bá» mặc đại quân chạy trối chết, may mà tá»a kỵ ở bên dÆ°á»›i cÅ©ng là lÆ°Æ¡ng câu Trảo Hoà ng Phi Äiện ngà n dặm má»›i tìm được má»™t. Mã Siêu tuy Ä‘uổi sát không tha, nhÆ°ng trong lúc cấp thiết cÅ©ng khó có thể Ä‘uổi kịp. Khi hai ngÆ°á»i Ä‘ang liá»u mạng Ä‘uổi nhau trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n thì ở sau núi Ä‘á»™t nhiên có má»™t nhánh quân mã ùa ra, vừa hay cản Ä‘Æ°á»ng Tà o Tháo, viên đại tÆ°á»›ng Ä‘i đầu ghìm ngá»±a hoà nh thÆ°Æ¡ng, nghiêm giá»ng quát: "Tháo tặc chạy Ä‘i đâu? TrÆ°Æ¡ng Tú ở đây đợi ngÆ°Æ¡i lâu rồi!"
Tà o Tháo chỉ Ä‘Ã nh bá» Ä‘Æ°á»ng lá»›n, đổi sang chạy Ä‘Æ°á»ng nhá».
Äúng và o lúc nà y, Mã Siêu vừa hay Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, nâng thÆ°Æ¡ng đâm và o lÆ°ng Tà o Tháo. Tà o Tháo né không kịp né tránh bị đâm trúng bối tâm, đầu thÆ°Æ¡ng sắc bén sau khi đâm xuyên thân thể của Tà o Tháo, dÆ° thế chÆ°a hết lại đâm xuyên cổ ngá»±a Trảo Hoà ng Phi Äiện. Trảo Hoà ng Phi Äiện nghển cổ lên trá»i phát ra má»™t tiếng hà cá»±c kỳ bi thÆ°Æ¡ng, sau khi chạy thêm được hÆ¡n chục bÆ°á»›c thì Ä‘á»™t nhiên ngã xuống.
Khi Mã Siêu, Trương Tú vỗ ngựa chạy tới thì Tà o Tháo sớm đã tuyệt khà thân vong.
Mã Siêu dùng ngân thÆ°Æ¡ng chặt thủ cấp của Tà o Tháo rồi giÆ¡ lên không, ngẩng đầu lên trá»i hét to: "Tà o Tháo đã chết!"
TrÆ°Æ¡ng Tú cùng tÆ°á»›ng sÄ© quân LÆ°Æ¡ng ở phÃa sau TrÆ°Æ¡ng Tú cÅ©ng nhao nhao rống theo: "Tà o Tháo đã chết, Tà o Tháo đã chết..."
"Tà o Tháo đã chết!"
"Tà o Tháo đã chết!"
"Tà o Tháo đã chết!"
Không tá»›i má»™t lát sau, tiếng rống to rõ đã vang khắp cả chiến trÆ°á»ng.
Nghe thấy Tà o Tháo Ä‘á»n tá»™i, tÆ°á»›ng sÄ© quân LÆ°Æ¡ng thanh thế đại chấn, mà sÄ© khà của tÆ°á»›ng sÄ© quân Tà o lại xuống cá»±c thấp. Sở bá»™ phụ trách Ä‘oạn háºu của Tà ng Bá dÆ°á»›i sá»± giáp kÃch hai mặt của thủ quân VÄ©nh An và Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ trong thoáng chốc đã rối loạn không thà nh quân. Tà ng Bá cÅ©ng lá»±c chiến mà chết. Nghe thấy Tà o Tháo chiến tá», Tà o Chân vá»™i và ng thu tháºp tà n bá»™ lui tá»›i Vu huyện, dá»c Ä‘Æ°á»ng lại có chÆ° tÆ°á»›ng Ngụy Duyên, Lý Nghiêm dẫn tà n bá»™ tá»›i phối hợp.
Khi tới Vu huyện thì vừa hay gặp tà n quân của Trương Cáp.
Thì ra Trương Cáp tại Ngư Phú Phổ cũng bị Trương Nhiệm đánh bại, các lộ bại quân tới Vu huyện điểm binh, ba vạn đại quân khi xuất chinh đã hao tổn bảy phần, chỉ còn lại bảy, tám tà n binh.
...
Huyện nha Vu huyện, Gia Cát Lượng nói: "NÆ°á»›c không thể má»™t ngà y không có vua, ba quân không thể má»™t ngà y không có thống soái, xin công tá» thuáºn theo di chiếu của tiên chúa công, láºp tức kế vị!"
ChÆ°a tÆ°á»›ng Vu Cấm, Ngụy Duyên, Lý Nghiêm cÅ©ng nhao nhao phụ há»a: "Cung thỉnh công tá» kế vị."
Tà o Châu láºt tay rút kiếm ra cứa nhẹ và o lòng bà n tay, trong khoảnh khắc máu chảy nhÆ° suối. Tà o Chân vẫn nhÆ° không có tri giác, lá»›n tiếng quát: "Cô hôm nay dùng máu láºp thệ, thiên địa quá»· thần là m chứng, lúc sinh thá»i tất sẽ tá»± tay đâm chết Mã Siêu, báo thủ rá»a nhục!"
Gia Cát Lượng dẫn đầu quỳ xuống, cao giá»ng hô: "Khấu kiến chúa công!"
"Khấu kiến chúa công!"
"Khấu kiến chúa công!"
ChÆ° tÆ°á»›ng Vu Cấm, Ngụy Duyên, Lý Nghiêm ở phÃa sau Gia Cát Lượng Ä‘á»u quỳ xuống theo, ngoà i đại Ä‘Æ°á»ng huyện nha, mấy ngà n tÆ°á»›ng sÄ© quân Tà o cÅ©ng quỳ rạp xuống đất. Bá»—ng nhiên trong lúc nà y, trong phÆ°Æ¡ng viên và i dặm ngoà i Tà o Chân ra, không còn ai đứng cả.
"Tất cả đứng lên Ä‘i." Tà o Chân nghiêm giá»ng nói: "Tây LÆ°Æ¡ng đại quân tùy thá»i Ä‘á»u có thể giết tá»›i, không biết chÆ° vị có thượng sách phá địch nà o không?"
ChÆ° tÆ°á»›ng Ä‘á»u im lặng, chỉ có Gia Cát Lượng bÆ°á»›c ra khá»i hà ng, nói: "Cái nà y gá»i là trong há»a có phúc, quân ta mặc dù bại, binh lá»±a hao tổn rất lá»›n, nhÆ°ng vị tất đã là tai há»a, quân LÆ°Æ¡ng mặc dù thắng nhÆ°ng chắc gì đã là chuyện hay!"
Tà o Chân nói: "Quân sÆ° nói váºy là có ý gì?"
Gia Cát Lượng thưa: "Lượng có một kế, có thể đánh lui truy binh."
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
07-08-2011, 10:47 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
ChÆ°Æ¡ng 351: Dị tÃnh LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng
BỠđông Phì thủy, đại doanh của quân Lương.
Lá»— Túc, Khoái Việt kÃch Ä‘á»™ng tiến và o đại trÆ°á»›ng, nói vá»›i Mã Dược: "Chúa công, xÃch sắt chặn sông đã chế tạo xong rồi, trục kéo ở bá» sông cÅ©ng đã bố trà tốt, hiện tại chỉ đợi thủy quân Äông Ngô mắc bẫy thôi!"
"Ừ, tốt." Mã Dược vui vẻ nói: "Tá» KÃnh và Dị Äá»™ láºp được đại công rồi đó, hÆ¡n ba trăm vạn tai dân của Hoà i Nam được cứu rồi! Sau khi khải hoà n vá» triá»u cô nhất định sẽ tấu lên thiên tá», trá»ng thưởng cho hai ngÆ°Æ¡i, ha ha."
"Không dám, không dám." Lá»— Túc, Khoái Việt đồng thá»i lắc đầu, nói: "Công lao nà y theo lý nên ghi cho Cam Ninh tÆ°á»›ng quân má»›i đúng."
"Äó là đương nhiên rồi." Mã Dược cao giá»ng nói: "Cam Ninh tÆ°á»›ng quân tất nhiên cÅ©ng phải trá»ng thưởng chứ."
"Chúa công..." Mã Dược vừa dứt lá»i, Lý Túc Ä‘á»™t nhiên đầu đầy mồ hôi tiến và o, xòe tay ra cÆ°á»i nói: "Äại hỉ, đại hỉ!"
"Hả?" Mã Dược nghe váºy liá»n quay ngÆ°á»i lại, há»i Lý Túc: "Hỉ từ đâu tá»›i váºy?"
Lý Túc nói: "Vừa nháºn được tin chiến thắng từ Tây Xuyên, TÆ° Mã à dẫn hai ngà n thiết kỵ kịp thá»i tá»›i VÄ©nh An, Tà o Tháo bị giết cho trở tay không kịp, đại bại. Ba vạn đại quân hao tổn má»™t ná»a lá»›n, Tà o Tháo hắn..."
Mã Dược vá»™i và ng há»i: "Tà o Tháo hắn là m sao?"
Lý Túc thốt lên: "Tà o Tháo cũng bị thiếu tướng quân chém chết rồi!"
"Hả?"
Mã Dược ngây ngÆ°á»i, má»™t hồi lâu không nói ra nổi má»™t câu, trong lòng dâng lên má»™t cá»— tình tá»± phức tạp khó nói thà nh lá»i, có hoan hỉ, có tiếc nuối, có thÆ°Æ¡ng cảm, tháºm chà còn có cả má»™t chút bi thÆ°Æ¡ng.
Từ lúc giặt khăn và ng Nam DÆ°Æ¡ng bắt đầu cho tá»›i nay, sinh tá» giác đấu giữa Mã Dược và Tà o Tháo nhiá»u không kể xiết. Khi ở DÄ©nh Xuyên hai ngÆ°á»i tháºm chà còn có má»™t lần Ä‘Æ¡n đốc đối diện vá»›i nhau. Trong giác đầu dà i tá»›i mÆ°á»i mấy năm, Mã Dược không lúc nà o là không muốn dồn Tà o Tháo và o chá»— chết, nhÆ°ng má»—i lần Ä‘á»u thất bại trong gang tấc. Hiện giá» Tà o Tháo chết rồi, Mã Dược lại Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mất mát vô cùng.
Äại Giang đông khứ, lãng Ä‘Ã o tẫn, nhân váºt thiên cổ phong lÆ°u.
Theo sá»± vẫn lạc của Tà o Tháo, kiêu hùng cùng thá»i vá»›i Mã đồ tể Ä‘á»u đã chết hết toà n bá»™, chỉ có Tôn Quyá»n, Tà o Chân hai tên tiểu bối nà y còn miá»…n cưỡng chống chá»i, trá»i đất mênh mông, giang sÆ¡n cẩm tú, Mã đồ tể đã không tìm thấy đối thủ của mình nữa rồi. CÆ¡ hồ là trong sát na nà y, Mã Dược cảm thấy nhân sinh đã mất Ä‘i tất cả lạc thú. Từ nay vá» sau, hắn rất khó tìm thấy được cảm giác ngÆ°á»i thông minh luyến tiếc lẫn nhau và kiêng kỵ lẫn nhau nữa rồi.
Má»™t niá»m mất mát dâng lên trong lòng, đó là má»™t loại tÄ©nh mịch phát sinh từ sâu trong linh hồn!
Lý Túc rõ rà ng là không thể nà o thể há»™i được tâm tình của Mã Dược và o lúc nà y, có chút ngạc nhiên há»i: "Chúa công, ngà i sao váºy?"
Mã Dược chắp tay sau lưng, giống như là không nghe thấy Lý túc nói gì.
Khi Lý Túc Ä‘ang muốn nói tiếp thì Giả Hủ bÆ°á»›c lên khẽ nắm lấy tai áo hắn. Sau đó đánh mắt ra hiệu, Lý túc hiểu ý, cùng Giả Hủ rá»i khá»i đại trÆ°á»›ng. Lá»— Túc, Khoái Việt tâm lÄ©nh thần há»™i, cÅ©ng theo hai ngÆ°á»i rá»i khá»i đại trÆ°á»›ng. Rèm trÆ°á»›ng được hạ xuống, ánh sáng trong đại trÆ°á»›ng liá»n biến thà nh ảm đạm.
Ở ngoà i trướng, Giả Hủ nói: "TỠNghiêm, nhìn vẻ mặt vừa mừng vừa lo của ngươi vừa rồi, e rằng không phải chỉ có tin tức tốt thôi đúng không?"
"Äúng váºy." Lý Túc nói: "Thiếu tÆ°á»›ng quân tuy giết được Tà o Tháo, nhÆ°ng khi truy sát tà n binh Kinh Châu thì lại trúng quá»· kế của quân địch. Hai ngà n Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ thiết kỵ cÆ¡ hồ là tổn hao gần hết. May mà TrÆ°Æ¡ng Tú, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm suất lÄ©nh đại quân theo sau kịp thá»i tá»›i nÆ¡i, má»›i liá»u mạng cứu thiếu tÆ°á»›ng quân ra được."
"Hả?" Giả Hủ nghe váºy liá»n rùng mình sợ hãi, thất thanh nói: "Thiếu tÆ°á»›ng quân thân kinh bách chiến, có quá»· kế nà o mà chÆ°a từng thấy qua, sao lại có thể dá»… dà ng trúng kế được? HÆ¡n nữa, bên cạnh không phải là còn có TÆ° Mã Trá»ng Äạt Æ°, sao lại bại má»™t cách thê thảm nhÆ° váºy? Quá»· kế nà y rốt cuá»™c là do ai bà y ra, sao lại lợi hại nhÆ° thế?"
Lý Túc nói: "NgÆ°á»i nà y tên là Gia Cát Lượng, tá»± là Khổng Minh, tuổi gần hai mÆ°Æ¡i."
"Gia Cát Lượng!" Giả Hủ nhÃu mà y nói: "NgÆ°á»i nà y là ai?"
Lý Túc lắc đầu nói: "Cái nà y thì không biết."
"NgÆ°á»i nà y ở tuổi hai mÆ°Æ¡i mà cÅ©ng có thể đánh bại được thiếu tÆ°á»›ng quân Æ°?" Giả Hủ nhÃu mà y nói: "NgÆ°á»i nà y không thể coi thÆ°á»ng được." Lại há»i tiếp: "Tình hình Tây Xuyên hiện giá» thế nà o?"
"Tà n binh của Tà o Chân đã lui vá» Giang Lăng." Lý Túc nói: " Có Ä‘iá»u thiếu tÆ°á»›ng quân thân thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng, đã không thể lÄ©nh quân. Bá»n TrÆ°Æ¡ng Tú, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm lại không dám tá»± tác chủ trÆ°Æ¡ng xuất binh, Kinh Châu trÆ°á»›c mắt Ä‘ang dá»±a và o nÆ¡i hiểm yếu mà thủ."
"Ừ, dá»±a và o nÆ¡i hiểu yếu mà thủ là đúng rồi." Giả Hủ gáºt đầu nói: "Tuy nói Tà o Tháo vừa chết, Tà o Chân má»›i láºp, cục thế Kinh Châu chÆ°a định, chÃnh là thá»i cÆ¡ tuyệt hảo để thừa cÆ¡ tiến công, nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt cục thế Hoà i Nam chÆ°a định, hÆ¡n ba trăm vạn tai dân vẫn Ä‘ang đợi quân ta chẩn tế. Trong khoảng thá»i gian ngắn trá»ng tâm chiến lược của quân ta vẫn rất khó chuyển dá»i. Tây Xuyên vẫn nên áp dụng chiến thuáºt lấy thủ là chÃnh, để tránh mÆ°u hổ không thà nh lại bị hổ là m bị thÆ°Æ¡ng."
Lý Túc nói: "TÆ° Mã Trá»ng Äạt trong thÆ° cÅ©ng có kiến nghị nhÆ° váºy, đúng là không mÆ°u mà hợp vá»›i quân sÆ°."
...
Phì Thủy, má»m Quái Thạch.
Trong tin nắng ban mai má»ng manh, mấy trăm chiến mông trùng, đấu hạm của Äông Ngô đã theo Phì Thủy mà lên. Lữ Mông án kiếm đứng ở đầu thuyá»n, gió sông trong là nh ùa và o mặt, hà đạo tÆ°Æ¡i mát đã thấm Æ°á»›t chiến bà o của hắn. Trên mặt sông ở phÃa trÆ°á»›c không xa, hÆ¡n trăm chiếc thuyá»n nhẹ và mấy chục chiếc mông trùng Ä‘ang nhÆ° ẩn nhÆ° hiện trong sÆ°Æ¡ng mù, trên cá»™t buồm của má»™t chiếc mông trùng treo cá» viết chữ "Cẩm Phà m" chói mắt.
Cẩm Phà m tặc, đó chÃnh Cẩm Phà m tặc!
Lúc nữa đêm, Lữ Mông nháºn được tin tức, Cẩm Phà m dùng hết chiến thuyá»n lá»›n nhá» rá»i khá»i thủy quân đại trại ở bến Tiêu Diêu, Ä‘ang dá»c theo Phì Thủy mà lên, coi bá»™ tá»±a hồ nhÆ° là muốn hiệp trợ bá»™ binh quân LÆ°Æ¡ng từ thượng du Phì Thủy qua sông. Lữ Mông Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không để quân LÆ°Æ¡ng toại nguyện, láºp tức dẫn năm ngà n thủy quân ngăn cản, hai quân kịch chiến ở ngang sông hÆ¡n ná»a tiếng, Cẩm Phà m thủy quân quả nhiên không địch lại, hoảng sợ chạy trốn.
Lữ Mông tất nhiên không bằng lòng bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nà y, dẫn thủy quân Äông Ngô Ä‘uổi sát không tha.
Äuổi tá»›i khi trá»i sáng rỡ thì vừa hay tá»›i má»m Quái thạch, Lữ Mông dõi mắt nhìn, chỉ thấy mặt sông ở phÃa trÆ°á»›c Ä‘ang dần dần biến thà nh cháºt hẹp, địa hình ở hai bên ngá» cÅ©ng bắt đầu biến thà nh phức tạp, cá» má»c ráºm rạp, quái thạch lởm chởm.
"Chu Thái tÆ°á»›ng quân." Lâm Bắc Phà m không nhịn được quay đầu lại há»i Chu Thái: "NgÆ°Æ¡i quen thuá»™c vá»›i Ä‘Æ°á»ng sông của Hoà i Nam hÆ¡n bản đô đốc, địa hình phÃa trÆ°á»›c phức tạp, thế núi hiểm trở, không biết là tá»›i nÆ¡i nà o rồi?"
Chu Thái đứng ở mui thuyá»n nhìn xung quanh má»™t lúc, đáp: "Äô đốc, phÃa trÆ°á»›c chÃnh là má»m Quái thạch."
Lữ Mông nhÃu mà y nói: "Má»m Quái thạch Æ°."
"Vâng." Chu Thái gáºt đầu nói: "Má»m quái thạch chÃnh là bởi vì giải quái thạch ở phÃa trÆ°á»›c mà có tên nhÆ° váºy, Phì Thủy ở đây sẽ quẹo má»™t vòng lá»›n. Äáy sông trải đầy đá ngầm, trên mặt sông chá»— nà o cÅ©ng là xoáy nÆ°á»›c, thuyá»n bè ở đây rất hay va phải đá ngầm mà chìm. Nếu nhÆ° không phải là vạn bất đắc dÄ©, cho dù là Cá»u Giang thủy tặc cÅ©ng không muốn Ä‘i qua Ä‘oạn sông nà y."
"Rẽ ngoặt? Äá ngầm? Xoáy nÆ°á»›c?" Sắc mặt của Lữ Mông dần dần biến thà nh ngÆ°ng trá»ng, mắt thấy thủy quân Äông Ngô sắp tiến và o má»m Quái thạch, Lữ Mông Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ cao tay phải lên, cao giá»ng quát: "Truyá»n lệnh, toà n quân dừng tiến tá»›i!"
Từ Thịnh án kiếm đứng sau Lữ Mông không dám cháºm trá»…, vá»™i và ng quay đầu lại quát kỳ lệnh binh ở trên cá»™t buồm: "Truyá»n lệnh, toà n quân bá» neo, dừng tiến tá»›i!" (LuongSonBac.com)
"Hả?" Chu Thái ngạc nhiên nói: "Äô đốc vì sao lại hạ lệnh dừng tiến lên!"
"Äúng váºy!" Tưởng Khâm cÅ©ng nói: "Khó lắm má»›i đợi được cÆ¡ há»™i nà y, không thể cứ váºy bá» qua cho Cẩm Phà m được!"
"Không đúng!" Lữ Mông lắc đầu nói: "Tình hình có chút bất thÆ°á»ng. Äây rất có khả năng là quá»· kế của quân LÆ°Æ¡ng!"
"Quỷ kế?" Chu Thái không đồng ý, nói: "Có thể có quỷ kế gì được chứ? Chẳng lẽ Tây Lương thiết kỵ có thể giết tới mặt sông ư?"
Lữ Mông chỉ và o quái thạch lởm chởm ở hai bên bá» Phì Thủy, nói vá»›i Chu Thái: "NÆ¡i đây địa thế hiểm trở, mặt sông cháºt hẹp. HÆ¡n nữa đáy sông còn rải đầy đá nầm. Chá»— nà o cÅ©ng là xoáy nÆ°á»›c. Nếu muốn xuyên qua Ä‘oạn sông nà y, quân ta tất sẽ phải giảm tốc Ä‘á»™, cẩn tháºn từng li từng tà mà vượt qua bãi nguy hiểm nà y! Không biết hai vị tÆ°á»›ng quân có nghÄ© tá»›i không, khi quân ta xuyên qua vùng nguy hiểm nà y, rất dá»… gặp phục kÃch."
Chu Thái, Tưởng Khâm quay sang nhìn nhau, lại lặng lẽ gáºt đầu.
Lữ Mông lại nói: "Má»™t khi nhÆ° váºy, quân LÆ°Æ¡ng chỉ cần dá»±ng máy bắn đá ở hai bên bá», váºy thì có thể tạo thà nh uy hiếp trà mạng cho quân ta rồi!"
Chu Thái há»i: "Váºy phải là m sao bây giá»?"
Lữ Mông trầm tÆ° má»™t lát rồi nói: "TrÆ°á»›c tiên phái má»™t ngà n ngÆ°á»i Ä‘i thám thÃnh hÆ° thá»±c đã."
Chu Thái ôm quyá»n nói: "Mạt tÆ°á»›ng xin Ä‘i."
Lữ Mông vui vẻ nói: "Váºy thì là m phiá»n tÆ°á»›ng quân rồi."
Chu Thái quát lá»›n má»™t tiếng rồi tung ngÆ°á»i lên, thân hình hùng tráng lăng không đằng thân hai cái rồi nhẹ nhà ng đáp lên đầu thuyá»n, láºp tức giÆ¡ Ä‘ao lên quát lá»›n: "TÆ°á»›ng sÄ© tiá»n quân nghe lệnh, công kÃch tốc Ä‘á»™... tiến lên!"
Chu Thái hạ lệnh má»™t tiếng, ba mÆ°Æ¡i mông trùng cùng vá»›i năm mÆ°Æ¡i chiếc thuyá»n nhẹ từ trong Ä‘á»™i ùa ra, nhanh chóng bức tiến vá» phÃa quái thạch.
...
Bá» trái má»m quái thạch.
TrÆ°Æ¡ng Yến giấu mình sau quái thạch thấy thủy quân Äông Ngô Ä‘á»™t nhiên dừng tiến lên, không khá»i khẩn trÆ°Æ¡ng dứng dáºy, nhìn xung quanh nói: "Chuyện gì váºy? Thủy quân Äông Ngô sao lại không tiến lên nữa? Chẳng lẽ chúng đã phát hiện ra sÆ¡ hở gì đó Æ°?"
"Không thể nà o!" Hắc SÆ¡n cá»±u tÆ°á»›ng Lý Äại Mục tròn đôi mắt trâu giống nhÆ° chuông đồng lên, nói: "Các huynh đệ Ä‘á»u trốn rất kỹ, không thể bị thủy quân Äông Ngô phát hiện ra sÆ¡ hở gì được. Quân Ngô nếu thá»±c sá»± phát hiện ra sÆ¡ hở, váºy cÅ©ng nhất định là U Châu binh ở Giang Hữu bại lá»™ hà nh tung."
"Äúng đúng đúng, Mắt To nói rất đúng." Vu Äá»™c gáºt đầu liên tục,nói: "Hai tên vÆ°Æ¡ng bát đản Tô Do, TrÆ°Æ¡ng Nam đó là m việc vụng vá», nhất định là bá»n chúng tiết lá»™ hà nh tung."
"Äược rồi!" TrÆ°Æ¡ng Yến nhÃu mà y quát: "Nói xong chÆ°a?"
"Äây không phải là nói quen rồi sao?" Lý Äại Mục, Vu Äá»™c gãi gãi đầu, cÆ°á»i hắc hắc: "Hắc SÆ¡n tặc chúng ta và U Châu binh đánh mÆ°á»i mấy tráºn, khi còn dÆ°á»›i trÆ°á»›ng đại tÆ°á»›ng quân Viên Thiệu cho tá»›i khi ở dÆ°á»›i trÆ°á»›ng thÆ°a tÆ°á»›ng vẫn không hợp nhau."
"Câm miệng!" TrÆ°Æ¡ng Yến nghiêm giá»ng quát: "Thừa tÆ°á»›ng hùng tà i đại lược, Viên Thiệu há có thể sánh bằng? Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i vá» sau còn dám nói linh tinh ná»a câu thì đừng có trách bản tÆ°á»›ng quân trở mặt vô tình!"
Lý Äại Mục, Vu Äá»™c thấy TrÆ°Æ¡ng Yến thá»±c sá»± Ä‘á»™ng ná»™, không dám lên tiếng nữa.
Äúng và o lúc nà y, Hắc SÆ¡n cá»±u tÆ°á»›ng Tả Giáo Ä‘á»™t nhiên gà o lên: "TÆ°á»›ng quân, quân LÆ°Æ¡ng có Ä‘á»™ng tÄ©nh rồi."
"Hả, tháºt không?"
TrÆ°Æ¡ng Yến nghe thấy váºy bèn quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy gần trăm chiếc chiến thuyá»n lá»›n nhá» Ä‘ang nhanh chóng tiếp cáºn má»m Quái thạch. Có Ä‘iá»u đại Ä‘á»™i thuyá»n của thủy quân Äông Ngô thì vẫn ở lại chá»— cÅ© không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. TrÆ°Æ¡ng Yến không khá»i trầm xuống, ngẩng đầu nhìn lên ngá»n núi ở ở bá» sông đối diện. Má»™t chiếc tam giác lệnh kỳ không biết từ lúc nà o đã cắm ở trên đỉnh núi, Ä‘ang đón gió bay phần pháºt.
TrÆ°Æ¡ng Yến rút kiếm, nghiêm giá»ng quát: "Các huynh đệ, mau dá»±ng máy bắn đá lên, lắp đạn đá và o, nhanh!"
"Rầm rầm rầm..."
Sau khi TrÆ°Æ¡ng Yến hạ lệnh, cây cối cá» dại phủ lên máy bắn đá để ngụy trang Ä‘á»u được bá» xuống. Äá»™t nhiên, hÆ¡n trăm chiếc máy bắn đá đã lá»™ ra chân dung dữ tợn. CÆ¡ hồ là đồng thá»i, trên núi ở đối diện, U Châu binh do Äiá»n Dá»± xuất lÄ©nh cÅ©ng nhao nhao bá» lá»›p ngụy trang của máy bắn đá xuống, bắt đầu bÆ°á»›c chuẩn bị cuối cùng cho đại chiến. T
Mà và o lúc nà y, tiểu phân Ä‘á»™i do Chu Thái suất lÄ©nh vẫn hoà n toà n không biết gì, cứ thế chui dầu và o bẫy do quân LÆ°Æ¡ng bố trị cẩn máºt.
"Rầm rầm rầm..."
Theo tiếng trống tráºn sục sôi, cá»± thạch dà y đặc nhÆ° mÆ°a từ bên bá» sông bay tá»›i, mang theo tiếng rÃt bén nhá»n nhắm và o phÃa phân Ä‘á»™i thủy quân mà Chu Thái suất lÄ©nh bắn tá»›i. Chu Thái giáºt nảy mình, vá»™i và ng giÆ¡ Ä‘ao gà o lên: "Quay thuyá»n lại, háºu Ä‘á»™i chuyển thà nh tiá»n Ä‘á»™i, rút, rút mau!"
Song đã không còn kịp nữa rồi.
Chỉ nghe thấy hai tiếng rầm rầm vang lên, hai khối đá lá»›n đã bắn tá»›i trÆ°á»›c tiên, hung hăng Ä‘áºp và o trong nÆ°á»›c. Láºp tức là m dá»nh lên cá»™t nÆ°á»›c cao vút. Bá»t nÆ°á»›c ở khắp nÆ¡i trong khoảnh khắc đã xối Æ°á»›t ngÆ°á»i Chu Thái. Chu Thái tháºm chà còn chÆ°a kịp lau nÆ°á»›c sông dÃnh lên mặt thì lại có mÆ°á»i mấy khối đá lá»›n liên tục bắn tá»›i, nặng Ä‘á» Ä‘áºp và o bên cạnh hắn.
Láºp tức, trên boong thuyá»n của mông trùng chiến thuyá»n của Chu Thái xuất hiện mấy cái lá»— lá»›n.
"TÆ°á»›ng quân, không ổn rồi." Có tiểu giáo hoảng hốt từ dÆ°á»›i boong thuyá»n xông lên, gà o khản cả giá»ng: "Va phải đá ngầm rồi, nÆ°á»›c trà n và o thuyá»n rồi. A a..."
Tiểu giáo còn chÆ°a nói xong thì lại có má»™t khối đá lá»›n lăng không Ä‘áºp tá»›i, nặng ná» va và o đầu tiểu giáo. Tiểu giáo gà o lên má»™t tiếng, má»™t cái đầu lâu láºp tức vỡ nát nhÆ° dÆ°a hấu. Máu và tÆ°Æ¡ng não bắn khắp mặt Chu Thái. Chu Thái còn chÆ°a kịp Ä‘au lòng vì tên tiểu giáo vừa chết Ä‘i thì bên tai lại vang lên tiếng rÃt bén nhá»n, hắn vá»™i và ng lắc mình né tránh. Má»™t khối đá lá»›n cÆ¡ hồ là xẹt qua tai hắn, nặng ná» Ä‘áºp lên cá»™t buồm cao vút.
Binh sÄ© bò trên cá»™t buồm để quan sát láºp tức rÆ¡i xuống sông, rất nhanh liá»n bị nÆ°á»›c xoáy nuốt chá»ng.
Có Ä‘iá»u, thủy quân Äông Ngô dẫu sao cÅ©ng là má»™t nhánh tinh binh, sau khi trải qua cÆ¡n hoảng loạn lúc ban đầu rất nhanh liá»n trấn định lại. DÆ°á»›i sá»± cố gắng của ngÆ°á»i cầm chèo và ngÆ°á»i cầm lái, mấy chục chiếc chiến thuyá»n còn lại nhanh chóng quay đầu lại, bắt đầu rút lui rất đâu và o đấy. Song, đúng và o lúc nà y, biến cố Ä‘á»™t nhiên phát sinh! Mông trùng chiến thuyá»n Ä‘i ở trÆ°á»›c tiên Ä‘á»™t nhiên ngÆ°ng trệ. Tiểu giáo quân Ngô đứng chỉ huy ở đầu thuyá»n lảo đảo suýt nữa thì rÆ¡i xuống đất, có tiếng má»™c bản vỡ nát truyá»n và o trong tai hắn, giá»ng nói đó... rõ rà ng là tiếng vách thuyá»n vỡ vụn.
"Chuyện gì váºy?" Tiểu giáo vá»™i và ng đứng lên, nghiêm giá»ng quát: "Va phải đá ngầm à ?"
"Không, không phải là đá ngầm!" Có binh sÄ© hốt hoảng gà o lên: "Là xÃch sắt ngăn sông. Trá»i ạ, là xÃch sắt ngăn sống!"
"Cái gì? XÃch sắt ngăn sông Æ°?" Tiểu giáo giáºt nảy mình, nghiêm giá»ng hô: "Mau, láºy tức dùng cá» hiệu bẩm báo cho đô đốc, chúng ta đụng phải xÃch sắt ngăn sông rồi!"
...
Trên mặt sông cách má»m Quái thạch không xa.
Trong mắt Lữ Mông lóe lên lãnh ý, trầm giá»ng nói: "Quả nhiên có mai phục!"
"Vẫn là đô đốc thần cơ diệu toán!" Tưởng Khâm không nhịn được giơ ngón trỠlên, khen ngợi: "Nếu không phải là đô đốc thấy rõ tiên cơ, quân ta đã gặp nguy hiểm rồi."
Lữ Mông hÆ¡i gáºt đầu, trầm giá»ng nói: "Máy bắn đá đúng là lợi hại tháºt, nhÆ°ng chẳng qua là đáºp được mấy cái lá»— trên khoang thuyá»n mà thôi. Cho dù là khoang thuyá»n bị bắn xuyên thì cÅ©ng không đủ để cấu thà nh uy hiếp trà mạng đối vá»›i chiến thuyá»n của quân ta. Truyá»n lệnh, chia tất cả thuyá»n thà nh mÆ°á»i tiểu Ä‘á»™i, luân phiên xông lên quấy nhiá»…u, dẫn dụ máy bắn đá của quân LÆ°Æ¡ng công kÃch. Bản đô đốc muốn xem xem quân LÆ°Æ¡ng công kÃch vá»›i cÆ°á»ng Ä‘á»™ nhÆ° váºy liệu có thể kiên trì được tá»›i lúc nà o, hừ!"
"Äô đốc, không ổn rồi!" Lữ Mông vừa dứt lá»i, tiểu giáo bò trên cá»™t buồm Ä‘á»™t nhiên gà o lên: "Chu Thái tÆ°á»›ng quân truyá»n tin tức vá», thuyá»n Ä‘á»™i đã gặp xÃch sắt chặn sông, đã không thể rút lui được nữa rồi!"
"Hả? XÃch sắt ngăn sông Æ°!"
Tưởng Kham, Từ Thịnh chÆ° tÆ°á»›ng nghe váºy Ä‘á»u rùng mình sợ hãi, Lữ Mông trong lòng cÅ©ng lạnh toát, láºp tức hét lên: "Mau, lệnh cho Chu Thái tÆ°á»›ng quân láºp tức bá» thuyá»n!"
"Tuân lệnh!"
Tiểu giáo rầm rầm trả lá»i, giÆ¡ tam giác lệnh kỳ lên ra sức vẫy.
"Äô đốc, lần nà y toi rồi!" Tưởng Khâm nói vá»›i Lữ Mông: "XÃch sắt ngăn sông là khó chÆ¡i nhất, uy hiếp đối vá»›i chiến thuyá»n thủy quân cÅ©ng lá»›n nhất. Muốn phá giải xÃch sắt chặn sông chỉ có hai biện pháp, hoặc là dùng tà u váºn tải cÆ°á»ng hà nh Ä‘Æ°a bá»™ binh tá»›i đất liá»n, chiếm được yếu trại ở hai bá» má»m Quái thạch, phá há»ng trục kéo của quân LÆ°Æ¡ng, cho xÃch sắt chìm xuống nÆ°á»›c, hoặc là phái thuyá»n tiếp cáºn, châm lá»a đốt lò để cắt xÃch sắt kim loại."
Từ Thịnh nói tiếp: "NhÆ°ng sức chiến đấu của bá»™ binh quân ta lại không đủ, không nói tá»›i hiện tại còn có thể phái quân Ä‘á»™i ra hay không, cho dù có phái Ä‘i thì e rằng cÅ©ng không phải là đối thủ của quân LÆ°Æ¡ng. Tá»›i lúc đó không những không Ä‘oạt được yếu trại ở hai bên bá» mà là m không tốt còn gây thêm phiá»n phức cho thủy quân của chúng ta. Còn dá»±ng lò đốt lá»a, mặc dù có thể đốt đứt xÃch sắt, nhÆ°ng má»™t khi nhÆ° váºy thì chiến thuyá»n sẽ trở thà nh bia sống cho máy bắn đá của quân LÆ°Æ¡ng."
"Hiểu rồi, thì ra là nhÆ° váºy!" Lữ Mông biến sắc, cuối cùng thì ngẩng mặt lên trá»i thở dà i má»™t tiếng, có chút mất mát nói: "Bại rồi, quân ta bại triệt để rồi!"
Tưởng Kham, Từ Thịnh bối rối há»i: "Äô đốc, nhÆ° váºy là sao?"
Lữ Mông thở dà i nói: "Bản đô đốc muốn nói là , Hoà i Nam chi chiến lần nà y, quân ta đã vẫn thua! TrÆ°á»›c Æ°u thế tuyệt đối vá» thá»±c lá»±c của quân LÆ°Æ¡ng, đại đô đốc chung quy vẫn không thể ngăn được cÆ¡n sóng dữ. Thua rồi, chúng ta đã thua rồi! Tưởng Khâm, phái má»™t Ä‘á»™i thuyá»n nhẹ tiến lên tiếp ứng cho Chu Thái và tÆ°á»›ng sÄ© rÆ¡i xuống nÆ°á»›c, sau đó rút binh vỠđại trại NgÆ°u Chá»."
"Hả, vỠđại trại NgÆ°u Chá» Æ°?" Tưởng Khâm ngạc nhiên nói: "Váºy chúng ta không phong tá»a Phì Thủy nữa à ?"
"Äã không cần phải phong tá»a nữa rồi." Lữ Mông chán nản nói: "Nếu không phá được xÃch sắt ngăn sông, quân LÆ°Æ¡ng lại có thể ở thượng du dá»… dà ng dá»±ng cầu nối. Cầu nối má»™t khi được dá»±ng xong, lÆ°Æ¡ng thá»±c của LÆ° Giang có thể không ngừng váºn tá»›i Hoà i nam. Tai dân của Hoà i Nam cÅ©ng được Ä‘Æ°a tá»›i LÆ° Giang và hai châu Duyện, Dá»±. TÃnh toán của chúa công và đại đô đốc đã hoà n toà n thất bại rồi."
"Chúng ta đã táºn lá»±c rồi..."
Lữ Mông nói đến đây thì ngừng lại, vẻ mặt đột nhiên trở nên nhẹ nhõm, không thể hoà n thà nh nhiệm vụ mà chúa công giao phó, tuy có chút hổ thẹn, nhưng nói tới cùng thì dẫu sao cũng không cần phải trơ mắt nhìn hơn ba trăm vạn tai dân chết trong ôn dịch nữa rồi.
...
Tháng năm năm Kiến An Hán Hiến Äế thứ mÆ°á»i ba (200)
Cam Ninh hiến kế xÃch sắt chặn sông, thà nh công phá giải sá»± phong tá»a của thủy quân Äông Ngô đối vá»›i quáºn Hoà i Nam, mấy chục vạn thạch quân lÆ°Æ¡ng khẩn cấp Ä‘iá»u táºp từ Hà Bắc, Quan Trung, Ãch châu, Nam DÆ°Æ¡ng không ngừng được chuyển tá»›i Hoà i Nam thông qua cầu nối dá»±ng ở má»m Quái thạch. Äồng thá»i, dÆ°á»›i sá»± tổ chức của Lá»— Túc, Khoái Việt, gần hai trăm vạn bách tÃnh lục tục từ Hoà i Nam sÆ¡ tán tá»›i Nhữ Nam, DÄ©nh Duyện, Trần LÆ°u.
Tháng sáu, Mã Dược cho Trần Äăng là m thái thú Hoà i Nam, lại dùng hai mÆ°Æ¡i vạn hà ng quân Hà Bắc xây đại doanh Hoà i Nam, má»™t là truân Ä‘iá»n dưỡng binh, hai là đỠphòng Äông Ngô.
Tháng bảy, Mã Dược lại tấu lên thiên tá», xin cho Cao Thuáºn là m Chinh Nam tÆ°á»›ng quân, tiết chế quân vụ bốn châu Duyện, Dá»±, Từ, DÆ°Æ¡ng.
Tháng tám, Mã Dược dẫn mÆ°á»i vạn quân LÆ°Æ¡ng tinh nhuệ vá» triá»u.
...
Bắc cung Lạc dÆ°Æ¡ng, Äức DÆ°Æ¡ng Ä‘iện.
Hán Hiến đế lòng vui phÆ¡i phá»›i nói vá»›i văn võ bá quan: "ChÆ° vị ái khanh, trẫm hôm nay muốn nói cho các vị má»™t tin tức tốt. Thừa tÆ°á»›ng đã phá giải được sá»± phong tá»a của thủy quân Äông Ngô đối vá»›i quáºn Hoà i Nam. LÆ°Æ¡ng thá»±c, váºt tÆ° từ các nÆ¡i Ä‘iá»u váºn đế đã tá»›i được Hoà i Nam. Ha ha, mấy trăm vạn bách tÃnh chịu tai Æ°Æ¡ng của quáºn Hoà i Nam đã có cÆ¡m ăn, áo mặc rồi. Không phải ngồi chá» chết nữa!"
"Trá»i cao có mắt, thÆ°Æ¡ng cho Äại Hán ta, lão thần... chúc mừng bệ hạ."
Hán Hiến đế vừa dứt lá»i, thượng thÆ° đã bÆ°á»›c ra khá»i hà ng quỳ xuống, nói đến mức lệ già chứa chan.
"Cung hỉ bệ hạ."
"Chúc mừng bệ hạ."
"Äại hán quốc váºn vÄ©nh Æ°Æ¡ng..."
Quần thần nhao nhao quỳ xuống, hô vạn tuế.
"ChÆ° vị ái khanh mau mau đứng dáºy." Hán Hiến đế liên túc xua tay, tỠý bảo các đại thần đứng dáºy, đợi các đại thần đứng dáºy má»›i nói tiếp: "Hôm nay, trầm còn có má»™t đại sá»± muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i chÆ° vị khanh gia."
Tông chÃnh LÆ°u ChÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra khá»i hà ng, tấu: "Không biết là đại sá»± gì?"
Hán Hiến đế nói: "Trẫm muốn phạ lệ phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, không biết có thá»a đáng không?"
Tà i sản của Goncopius
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
07-08-2011, 10:48 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 352: Trong lòng trẫm sáng như gương
"Bệ hạ, tổ chế không thể là m trái, di huấn của Cao Tổ cÅ©ng không thể phế được!" Hán Hiến đế vừa dứt lá»i thì Khổng Dung đã quỳ má»™t gối xuống, ngẩng đầu lên nói: "Từ lúc Cao Tổ láºp Hán đến nay, ngÆ°á»i được dị tÃnh phong vÆ°Æ¡ng (ngÆ°á»i khác hỠđược phong vÆ°Æ¡ng) má»›i chỉ có chÃn ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là khai quốc công thần, mà hÆ¡n bốn trăm năm nay, không có dị tÃnh phong vÆ°Æ¡ng nữa, lão thần cho rằng lệ nà y dứt khoát không được bá»!"
"Bệ hạ, TÆ° đồ đại nhân nói rất đúng, không thể dị tÃnh phong vÆ°Æ¡ng được."
"Äúng váºy, ngà n vạn lần không thể bá» tiá»n lệ được."
"Thừa tướng công lao tuy lớn, nhưng cũng chưa tới mức phong vương."
"Bệ hạ, lệ nà y nếu bá», quốc gia sẽ không ra quốc gia nữa..."
Khổng Dung vừa dứt lá»i, đám văn võ bá quan TÆ° Äồng Khổng Trụ, Thái thÆ°á»ng khanh TÆ° Mã Phòng, Thái phó Äổng Chiêu, đại hồng LÆ° Mãn Sủng, thiếu phủ TÆ° Mã Lãng, đại trÆ°á»ng thu Trần Kiểu, tÆ°á»›ng quân Viên Hy, đại tÆ° nông Äá»— Ká»·, tông chÃnh LÆ°u ChÆ°Æ¡ng nhao nhao quỳ xuống, đồng thanh phụ há»a, tháºm chà ngay cả nhạc phụ Thái Hòa của Mã Dược là trung chân dáºt cÅ©ng lên tiếng phản đối.
Dõi mắt nhìn, vãn võ cả Ä‘iện trừ và i ngÆ°á»i nhÆ° Quang lá»™c huân Trần Quần, Hà Nam duẫn Chung (Chung gì đó nhÆ°ng bản text thiếu, tra mãi không có chá»— nà o đủ, các bác thông cảm) ra, tuyệt đại Ä‘a số Ä‘á»u kiên quyết phản đối phong Mã Dược là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng.
Hán Hiến đế nhÃu mà y nói: "Từ loạn Äổng Trác tá»›i nay, hà o cÆ°á»ng các nÆ¡i nổi dáºy, thiên hạ phân tranh không ngừng, bác tÃnh khốn đốn, triá»u cÆ°Æ¡ng loạn lạc, nếu không có thừa tÆ°á»›ng chặn cÆ¡n sóng dữ, hÆ°ng nghÄ©a quân diệt bất thần, thì liệu có được ngà y hôm nay không? Cái thế kỳ công nhÆ° váºy, Lưỡng Hán bốn trăm năm, có ai sánh bằng? Lẽ nà o không thể phong vÆ°Æ¡ng?"
Từ Äồ Khổng Dung nói: "Bệ hạ, thừa tÆ°á»›ng tÆ°á»›c tá»›i LÆ°Æ¡ng công, thá»±c ấp hai vạn há»™ đã là vị cá»±c nhân thần (ý nói chức cao lắm rồi), không thể tấn phong được nữa!"
Hán Hiến đế nói: "à trẫm đã quyết..."
"Bệ hạ!" Hán Hiến đế còn chÆ°a nói xong, TÆ° Äồ Khổng Dung đã đứng báºt dáºy, bá»™ râu trắng ở dÆ°á»›i cùng không gió mà bay, nghiêm giá»ng hô: "Bệ hạ nếu không tuân theo di huấn của Cao Tổ, cố chấp là m theo ý mình muốn phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng, lão thần ôm nay sẽ chết ở dÆ°á»›i thá»m và ng!"
"Bệ hạ!"
"Bệ hạ!"
"Bệ hạ!"
Không Dung vừa nói xong, bá»n Khổng Trụ, TÆ° Mã Phòng, TÆ° Mã Lãng nhao nhao quỳ xuống theo.
Hán Hiến đế mắt thấy quần thần khà thế to lá»›n, không há» có ý nhượng bá»™, trong lòng tuy không vui nhÆ°ng cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh thu hồi lại mệnh lệnh, nghiêm giá»ng nói: "Äã nhÆ° váºy, chuyện nà y để hôm khác lại thÆ°Æ¡ng nghị, hôm nay dừng ở đây, bãi chiá»u!"
Nói xong, Hán Hiến đế không để ý đến văn võ khắp triá»u nữa, phất tay áo bá» Ä‘i.
Thiên tỠđã Ä‘i, quần thần trong Ä‘iện nhao nhao giải tán. Không tá»›i má»™t lát sau, trên Ä‘iện và ng to lá»›n chỉ còn lại có hai ngÆ°á»i Quang lá»™c huân Trần Quần và Ti đãi giáo úy Chung. Trần Quần còn cố ý nhìn xung quanh, thấy không có ai liá»n bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c tá»›i chá»— Chung, thấp giá»ng há»i: "Vừa rồi bệ hạ muốn phong thừa tÆ°á»›ng là dị tÃnh vÆ°Æ¡ng, bá quan Ä‘á»u phản đối, chỉ có đại nhân là không phải đối, không biết vì sao lại váºy?"
Chung cÆ°á»i nhạt, há»i ngược lại: "Trần đại nhân không phải là cÅ©ng không phản đối sao?"
"Cái nà y..." Trần Quần cÆ°á»i xấu hổ, nói: "Hạ quan chỉ cảm thấy chuyện thừa tÆ°á»›ng phong vÆ°Æ¡ng đã là thế phải thà nh rồi."
"Ha ha." Chung mỉm cÆ°á»i, nói: "Trần đại nhân là ngÆ°á»i thông minh, tất nhiên không giống nhÆ° đám ngÆ°á»i không thức thá»i Không Dung, Khổng Trụ. Hừ hừ, thiên tỠđã có ý phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng, chỉ bằng và o đám ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng có thể ngăn cản Æ°?"
Trần Quần nói: "Nói nhiá»u nhÆ° váºy, có phải là đại nhân cÅ©ng tán thà nh phong vÆ°Æ¡ng không?"
"Phong vÆ°Æ¡ng?" Chung cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, trên mặt Ä‘á»™t nhiên lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i cao thâm mạc trắc, ngẩng đầu lên nhìn trá»i, Ä‘á»™t nhiên nói má»™t câu không đầu không Ä‘uôi: "Trá»i đất... lại thay đổi rồi."
...
Hổ Lao quan, quân trướng của Mã Dược.
Mã Dược phất tay ý bảo bá» Giả Hủ, Lý Túc, Khoái Việt, Lá»— Túc bốn ngÆ°á»i ngồi xuống, sau đó nói: "Cô hôm nay gá»i má»i ngÆ°á»i tá»›i là có má»™t đại sá»± muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i các ngÆ°Æ¡i."
Gia Cát Lượng chắp tay thở dà i nói: "Chúa công nói đi."
Mã Dược nói: "DÆ°á»›i quyá»n cai trị của triá»u đình có toà n bá»™ mÆ°á»i hai châu Ung, Ti, LÆ°Æ¡ng, Thanh, U, Ký, Tịnh, Sóc, Dá»±, Duyện, Từ, Ãch, Kinh Châu quáºn Nam DÆ°Æ¡ng, DÆ°Æ¡ng Châu LÆ° Giang, Hoà i Nam hai quáºn cùng vá»›i thảo nguyên Mạc Bắc bao la, lãnh thổ của đại Hán đông tây nam bắc kéo dà i mấy vạn dặm, đã vượt xa bất kỳ triá»u đại, thá»i kỳ nà o trÆ°á»›c đây."
Khoái Việt chắp tay nói: "Äây Ä‘á»u là công của thừa tÆ°á»›ng."
"Äược rồi." Mã Dược lắc đầu, nói: "Cô hôm nay không phải là biểu lá»™ công lao vá»›i các ngÆ°Æ¡i. Hiện tại có má»™t vấn Ä‘á» vô cùng cấp thiết, vô cùng nghiêm trá»ng Ä‘ang được bà y ra ở trÆ°á»›c mặt chúng ta. Äó chÃnh là thiếu hụt nghiêm trá»ng các quan viên ở các châu, các quáºn, các huyện. Bốn châu ở Hà Bắc có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i quáºn, không ngá» lại thiếu tá»›i ba mÆ°Æ¡i sáu thái thú và hÆ¡n má»™t trăm sáu mÆ°Æ¡i huyện lệnh. Ngoà i ra đám quan lại nhÆ° trÆ°á»ng sá», chủ bạc, công tà o, đô úy, huyện úy, huyá»n thừa cÅ©ng thiếu nhiá»u không kể xiết!"
"Duyện, Dá»±, Từ châu tá»›i táºn giá» vẫn chÆ°a tìm thấy nhân tuyển thÃch hợp để đảm nhiệm chức thứ sá». Do thiếu hụt thứ sá», quáºn thủ và huyện lệnh, những khu vá»±c nà y Ä‘ang trở nên há»— loạn, trị an gay go, triá»u đình không thể không phải má»™t lượng lá»›n quân Ä‘á»™i tá»›i đóng lâu dà i, thá»±c thi quân quản đối vá»›i những địa vá»±c nà y. Song quân quản chung quy vẫn không phải là kế lâu dà i."
Giả Hủ sá»›m đã biết suy nghÄ© ở trong lòng Mã Dược, liá»n nói: "Hủ cho rằng hiện tại là lúc thá»±c hà nh khoa cá»u thủ sÄ© (thi cá» chá»n hiá»n sÄ©) có tÃnh toà n quốc rồi!"
"Khoa cỠthủ sĩ?"
"Khoa cỠthủ sĩ?"
Lá»— Túc, Khoái Việt lần đầu tiên nghe thấy cách nói nà y, không khá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
Lý Túc liá»n giải thÃch: "Cái gá»i là khoa cá» thủ sÄ© là má»™t loại cÆ¡ chế tuyển bạt nhân tà i do thừa tÆ°á»›ng sáng tạo ra. Ná»™i dung hạch tâm của nó chÃnh là chế Ä‘á»™ thi cá» hai cấp, trÆ°á»›c tiên là do huyện lệnh các huyện tiến hà nh thi cá» cấp má»™t đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»c sách của bản huyện, ngÆ°á»i hợp cách sẽ là tú tà i, sau đó các quáºn áp dụng tiến hà nh thi cá» cấp hai đối vá»›i tú tà i của các huyện dÆ°á»›i quyá»n quáºn đó, ngÆ°á»i hợp cách sẽ là cá» nhân, trở thà nh cá» nhân thì có thể xuất sÄ© rồi, chế đạo nà y đã thá» là m nhiá»u năm ở LÆ°Æ¡ng châu, Ung châu, Sóc châu, rất được ngÆ°á»i Ä‘á»c sách ở Quan Trung tôn sùng."
Giả Hủ nói: "Trên thá»±c tế, chế Ä‘á»™ khoa cứ mà thừa tÆ°á»›ng sáng tạo ra còn có thi cá» cấp ba, đó chÃnh là táºp trung cá» nhân trúng tuyển của các quáºn lại tá»›i kinh thà nh tiến hà nh thi cá» cấp ba, ngÆ°á»i trúng tuyển sẽ là tiến sÄ©! Tiến sÄ© trúng tuyển có thể Ä‘Æ°a ra các huyện đảm nhiệm trưởng quan huyện lệnh, trải qua nhiá»u năm rèn luyện nếu quả thá»±c có tà i thì có thể thăng lên là m quáºn thủ."
"Cái nà y..." Lá»— Túc nghi hoặc nói: "Váºy chẳng lẽ thứ dân cÅ©ng có thể tham gia thi cá» sao?"
Lý Túc nói: "Chỉ cần là ngÆ°á»i Hán, bất luáºn là thứ dân, sÄ© nhân, toà n bá»™ Ä‘á»u có thể tham gia thi cá»."
Khoái Việt nói: "Thế chẳng phải là là m loạn hết lễ số sao?"
"Lá»… Số, thế nà o là lá»…?" Mã Dược lạnh lùng nói: "Cứ phải phân cao thấp sang hèn má»›i là lá»… à ? Cùng là bách tÃnh đại Hán, cùng là con dân đại Hán, vì sao cứ phải phân tam, lục, cá»a đẳng? Tá» KÃnh, Dị Äá»™ tất nhiên xuất thân sÄ© tá»™c, nhÆ°ng cô xin há»i hai vị, tổ thượng của các ngÆ°Æ¡i chẳng phải cÅ©ng xuất thân Hà n Vi sao?"
"Cái nà y..."
Khoái Việt, Lá»— Túc láºp tức nghẹn lá»i.
Mã Dược đứng dáºy, chắp tay sau lÆ°ng lạnh lùng nói: "Lá»… số tốt có thể giáo hóa vạn dân, tất nhiên là nên tuân theo. NhÆ°ng những lá»… số không tốt thì cô phải phá trừ, cô chÃnh là muốn dùng hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế để nói vá»›i tất cả ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ rằng chỉ cần bá»n há» có há»c vấn, có tà i năng, bất luáºn là xuất thân hà n vi hay là cao quý thì Ä‘á»u có cÆ¡ há»™i là m quan! Cô muốn duy trì thi cá»!"
"Chúa công." Mã Dược vừa dứt lá»i, Äiển Vi Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c và o trÆ°á»›ng, ôm quyá»n thÆ°a: "Quang lá»™c huân khanh Trần Quần tÆ°á»›ng quân ở ngoà i trÆ°á»›ng xin cầu kiến."
"Trần Quần?" Mã Dược trầm giá»ng nói: "Cho hắn và o."
"Tuân lệnh."
Äiển Vi ôm quyá»n vái má»™t cái rồi quay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Không tới một lát sau.
Trần Quần thân hình thon dà i, tÆ°á»›ng mạo tuấn lãng phiêu nhiên bÆ°á»›c và o trÆ°á»›ng, vái Mã Dược má»™t cái, cao giá»ng nói: "Hạ quan Trần Quần, tham kiếm thừa tÆ°á»›ng."
"Ha ha. TrÆ°á»ng Văn miá»…n lá»…." Mã Dược ngẩng đầu nói: "Nà o nà o nà o, tá»›i đây ngồi Ä‘i."
"Tạ ơn thừa tướng."
Trần Quần ôm quyá»n hà nh lá»…, rồi Ä‘i tá»›i ngồi xuống bên phải Khoái Việt.
Mã Dược nói: "TrÆ°á»ng Văn từ Lạc dÆ°Æ¡ng tá»›i táºn Hổ Lao quan xa xôi nà y, chẳng hay có chuyện gì quan trá»ng?"
Trần Quần nhìn đám ngÆ°á»i Giả Hủ, muốn nói rồi lại thôi.
Mã Dược nói: "TrÆ°á»ng Văn cứ nói Ä‘i đừng ngại."
Trần Quần nói: "Hạ quan tới đây đúng là có chuyện muốn bẩm báo với thừa tướng."
Mã Dược há»i: "Chuyện gì?"
Trần Quần nói: "Thiên tá» muốn phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng, có Ä‘iá»u lại bị văn võ bá quan do TÆ° Äồ Khổng Dung cầm đầu kiên quyết phản đối. Chỉ có má»™t số Ãt ngÆ°á»i nhÆ° hạ quan và Hà Nam doãn Chung đại nhân ủng há»™ thiên tá». có Ä‘iá»u bởi vì tiếng nói bé, do đó không dám ngông cuồng bình nghị ở đình nghị. Hạ quan cho rằng chuyện nà y rất trong đại, vì thế suốt đêm tá»›i ngay Hổ Lao quan thông báo cho thừa tÆ°á»›ng."
Mã Dược cÆ°á»i nhạt, nói: "TrÆ°á»ng Văn phà tâm rồi, ha ha."
"Ra sức vì thừa tÆ°á»›ng chÃnh là chức pháºn của hạ quan." Trần Quần nói tá»›i đây, sắc mặt Ä‘á»™t nhiên chuyển thà nh nghiêm túc, nói: "Quần có má»™t lá»i, không biết có nên nói hay không?"
Mã Dược nói: "Cứ nói đi đừng ngại."
Trần Quần nói: "ChÃnh là cái gá»i là thiên hạ vốn vô chủ, ngÆ°á»i có đức thì được. Lưỡng Hán trÆ°á»›c sau hÆ¡n bốn trăm năm, trải qua hai mÆ°Æ¡i tÆ° đế, quả thá»±c khà số đã táºn. Giá» thừa tÆ°á»›ng trong diệt tứ di, ngoà i mở cÆ°Æ¡ng sÄ©, uy chấn hải ná»™i, công thÆ°á»›c cổ kim. Cho dù là Tần Hoà ng Hán VÅ© cÅ©ng không bằng. Cá»› sao không thuáºn theo thiên ý Äại hán mà lên ngôi?"
Mã Dược biến sắc, quát: "TrÆ°á»ng Văn nói năng cho cẩn tháºn!"
Trần Quần lá» Ä‘i, nói tiếp: "Giá» thiên hạ binh quyá»n đã thuá»™c vá» tay thừa tÆ°á»›ng, lên ngôi Äại hán có thể nói là nÆ°á»›c chảy thà nh sông, thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u phải lo lắng chẳng qua chỉ có khẩu tru bút phạt của văn võ toà n triá»u, Quần ngà y đêm suy nghÄ©, ngẫu nhiên có kế sách, dá»± thảo cá»u phẩm trung chÃnh chế, có lẽ có thể giúp thừa tÆ°á»›ng quét sạch chÆ°á»›ng ngại!"
"Äủ rồi!" Mã Dược vá»— bà n quát: "TrÆ°á»ng Văn nếu còn dám hồ ngôn loạn ngữ, chá»› trách cô trở mặt vô tình!"
…
Lạc DÆ°Æ¡ng, háºu uyển hoà ng cung.
Ãch DÆ°Æ¡ng công chúa LÆ°u Minh chỉnh lại vạt áo rồi thi lá»… vá»›i Hán Hiến đế LÆ°u Hiệp, nói: "Bái kiến hoà ng thượng."
"Hoà ng cô miá»…n lá»…." LÆ°u Hiệp vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay tỠý bảo LÆ°u Minh đứng dáºy, nói: "Trẫm phái ngÆ°á»i má»i hoà ng cô và o cung, không có chuyện gì khác mà chÃnh là muốn tâm sá»± việc nhà vá»›i hoà ng cô."
"Ài." LÆ°u Minh nghe thấy váºy liá»n thở dà i, há»i: "Bệ hạ năm nay chắc đã hai mÆ°Æ¡i tuổi rồi?"
Lưu Hiệp nói: "Vừa đúng hai mươi."
"Nên hà nh quan lễ rồi." Lưu Minh nói: "Hơn nữa cũng nên nạp phi."
Lưu Hiệp nói: "Quốc sự chưa định, trẫm nà o có tâm tư đâu mà nạp phi."
"Äiá»u nà y ngà i không bằng LÆ°Æ¡ng công rồi." LÆ°u Minh ná»a đùa ná»a tháºt nói: "Tuy quốc sá»± chÆ°a định, nhÆ°ng LÆ°Æ¡ng công lại chÆ°a từng ngừng chá»n mỹ nạp thiếp. Những năm nay LÆ°Æ¡ng công thÆ°á»ng xuyên chÃnh chiến ở bên ngoà i. Má»—i lần tá»›i má»™t nÆ¡i Ä‘á»u mang vá» rất nhiá»u nữ tá» mỹ mạo trẻ tuổi. Hiện tại á, thâm khuê oán phụ được nuôi trong phủ LÆ°Æ¡ng công có khi phải tá»›i mấy trăm ngÆ°á»i rồi."
LÆ°u Hiệp mỉm cÆ°á»i, nói: "Xem ra hoà ng cô vẫn có lòng bất mãn vá»›i thừa tÆ°á»›ng."
"Thiếp thân nà o dám có lòng bất mãn."Trên mặt LÆ°u Minh thoáng hiện má»™t tia Ä‘au khổ, nói: "Hoa tà n Ãt bÆ°á»›m, là m sao sánh bằng những nữ tá» trẻ tuổi đó. Hoà ng thượng ngà i không biết đấy thôi, trong phủ LÆ°Æ¡ng công, đám hồ ly lẳng lÆ¡ đó nghe nói LÆ°Æ¡ng công sắp hồi triá»u, ai ai cÅ©ng Ä‘á»u trang Ä‘iểm xinh đẹp, ha ha, tháºt không biết nên nói gì đây."
"Chuyện ngà y trẫm không giúp được hoà ng cô rồi." LÆ°u Hiệp khuyên: "Nam nhân mà , phong lÆ°u má»™t chút cÅ©ng là chuyện thÆ°á»ng tình, huống chi thừa tÆ°á»›ng vị cá»±c nhân thần, còn là anh hùng trong lòng ngÆ°á»i trong thiên hạ, hoà ng cô nên nghÄ© thoáng má»™t chút."
"Từ lâu đã nghÄ© thoáng rồi." LÆ°u Minh tá»± giá»…u: "Hiện tại á, tâm tÆ° của thiếp thân Ä‘á»u đặt lên ngÆ°á»i CÆ¡ nhi, chỉ ngóng trông CÆ¡ nhi lá»›n lên được vui vẻ, tÆ°Æ¡ng lại lá»›n rồi chá»n má»™t lang quân nhÆ° ý, bất kể là nhà ngÆ°á»i là m quan hay là hà o môn phú thÆ°Æ¡ng, cho dù là tiểu dân cÅ©ng được. Cho dù có nhÆ° váºy cÅ©ng tuyệt không thể gả cho hạng tứ xứ lÆ°u tình nhÆ° phụ thân của CÆ¡ nhi."
LÆ°u Hiệp che miệng cÆ°á»i trá»™m, rồi láºp tức nghiêm mặt nói vá»›i LÆ°u Minh: "Kỳ thá»±c trẫm có má»™t chuyện quan trá»ng muốn há»i hoà ng cô."
LÆ°u Minh nói: "Chuyện gì váºy?"
LÆ°u Hiệp nói: "Trẫm muốn phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng văn võ khắp triá»u Ä‘á»u phản đối..."
"Ngà i muốn phong LÆ°Æ¡ng công là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng Æ°." LÆ°u Minh thần sắc ngÆ°ng trá»ng, trầm giá»ng nói: "Hoà ng thượng, cái nà y ngà i đã nghÄ© kỹ chÆ°a."
"Kỳ thực, trẫm sớm đã nghĩ kỹ rồi." Lưu Hiệp buồn bã thở dà i, nói: "Nghĩ kỹ hơn bất kỳ ai."
Lưu Minh nói: "à của hoà ng thượng là ..."
"Không có gì." LÆ°u Hiệp tránh khá»i trá»ng tâm câu chuyện, bảo: "Trẫm chÃnh là muốn há»i hoà ng cô má»™t chút, trẫm có nên phong thừa tÆ°á»›ng là m dị tÃnh vÆ°Æ¡ng không."
"Việc nà y tiện thiếp tháºt sá»± là cÅ©ng không thể nói được." LÆ°u Minh cÆ°á»i khổ, nói: "Hay là hoà ng thượng tá»± mình quyết định Ä‘i."
...
Hổ Lao quan.
Trần Quần, Lý Túc, Khoái Việt, Lá»— Túc đã rá»i Ä‘i, trong đại trÆ°á»›ng chỉ còn lại Mã Dược và Giả Hủ hai ngÆ°á»i.
Giả Hủ nói: "Lá»i của Trần Quần tuy đại nghịch bất đạo, nhÆ°ng cá»u phẩm trung chÃnh chế mà hắn Ä‘á» ra lại phi thÆ°á»ng có kiến giải. Hủ cho rằng bắt chÆ°á»›c chế Ä‘á»™ tam công cá»u khanh từ Tần triá»u có rất nhiá»u chá»— không hợp lý. Và dụ nhÆ° cÆ¡ cấu lá»ng lẻo, chức quyá»n chồng chéo, hoặc là thiếu xót. Quan viên là m việc vá»›i hiệu suất quá thấp, mà cá»u phẩm trung chÃnh chế do Trần Quần Ä‘á» xuất lại có thể vừa hay lấp được chá»— khuyết nà y."
"Ha ha." Mã Dược nói: "Cá»u phẩm trung chÃnh chế của Trần Quần quả tháºt là không tồi, có Ä‘iá»u cô lại có má»™t cách hay hÆ¡n."
"Ồ?" Giả Hủ vui vẻ nói: "Chúa công còn có cách hay hơn ư?"
"Cái nà y cÅ©ng phải cám Æ¡n Trần Quần nhắc nhở cô đó." Mã Dược nói: "Äể cô nghÄ© tá»›i tam tỉnh lục bá»™ chế, có Ä‘iá»u suy xét tình huống thá»±c tế, có thể đổi thà nh tam tỉnh bát bá»™ chế!"
"Tam tỉnh bát bá»™ chế?" Giả Hủ nghe mà đầu quay mòng mòng, há»i: "Tam tỉnh bát bá»™ là gì?"
Mã Dược nói: "Tam tỉnh chÃnh là trung thÆ° tỉnh, môn hạ tỉnh, thượng thÆ° tỉnh. Bát bá»™ chÃnh là bát bá»™ nhÆ° binh (bá»™ quốc phòng), công (bá»™ kiến thiết), lá»… (bá»™ giáo dục), lại (bá»™ nhân sá»±), nông (bá»™ nông nghiệp), thÆ°Æ¡ng (bá»™ thÆ°Æ¡ng vụ), hình (bá»™ công an), há»™ (bá»™ dân chÃnh) thuá»™c thượng thÆ° tỉnh."
Giả Hủ nói: "Phân công cụ thể của tam tỉnh bát bộ là thế nà o?"
Mã Dược nói: "Chức trách của trung thÆ° tỉnh là phụ trợ thừa tÆ°á»›ng tiến hà nh quyết sách, quyết định quốc gia đại sá»±; chức trách của môn hạ tỉnh là phụ trách tiến hà nh thẩm tra quyết sách của trung thÆ° tỉnh, để xác định tÃnh chuẩn xác và tình khả thi. Bát bá»™ thượng thÆ° của thượng thÆ° tỉnh thì cụ thể phụ trách chấp hà nh các hạng quyết sách của trung thÆ° tỉnh!"
"Thì ra là nhÆ° váºy." Giả Hủ Ä‘á»™t nhiên bừng tỉnh: "NhÆ° váºy, chÃnh lệnh của thiên hạ Ä‘á»u ra từ tay thừa tÆ°á»›ng, vô luáºn là bổ nhiệm bãi nhiệm, lên chức xuống chức của quân viên hay là ủy phái Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i Ä‘á»u Ä‘á»u phải qua sá»± cho phép của thừa tÆ°á»›ng. Dần dà , quáºn thủ, huyện lệnh thiên hạ Ä‘á»u xuất phát từ môn hạ của thừa tÆ°á»›ng, tÆ°á»›ng lÄ©nh các quân Ä‘á»u là môn sinh của thừa tÆ°á»›ng, tất cả Ä‘á»u nÆ°á»›c chảy thà nh công. Ha ha!"
"Äó là chuyện vá» sau, để sau hẵng nói." Mã Dược cÆ°á»i nhạt, nói tiếp: "Việc cấp thiết bây giá» là thúc đẩy chế Ä‘á»™ khoa cá», tuyển bạt má»™t lượng lá»›n quan viên. Cô định trong ná»a năm sẽ bổ nhiệm và bãi nhiệm quân viên của các châu, quáºn, huyện, sau đó dùng thá»i gian hai năm để ổn định cục thế, đợi thế cục của các châu được ổn định má»›i khởi binh nam hạ, dùng thế lôi đình diệt dÆ° nghiệt của Tôn, Tà o."
Giả Hủ nói: "Chúa công là nói cÆ°á»ng hà nh xúc tiến chế Ä‘á»™ khoa cá»?"
"Ừ." Mã Dược gáºt đầu, mắt lá»™ ra sát cÆ¡, trầm giá»ng nói: "Äể Mã Äại dẫn hai vạn Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ tiến và o Tây Xuyên, để đảm bảo thi HÆ°Æ¡ng được tiến hà nh thuáºn lợi."
Giả Hủ gáºt đầu, nghiêm giá»ng nói: "Hiểu rồi."
...
Lạc Dương, thẩm cung của Hán Hiến đế.
Phục hoà ng háºu tỉnh dáºy, Ä‘á»™t nhiên phát hiện thiên tá» Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c cá»a sổ nhìn ánh trăng ở trên trá»i đến ngây ngốc, bóng lÆ°ng lá»™ ra vẻ gầy yếu, dÆ°á»›i ánh trăng được kéo dà i ra, bóng và ngÆ°á»i gần nhau, nhìn vô cùng cô Ä‘á»™c.
"Bệ hạ." Phục hoà ng háºu cầm cẩm bà o nhẹ nhà ng choà ng lên ngÆ°á»i LÆ°u Hiệp, ôn nhu nói: "Ngà i sao lại dáºy?"
Lưu Hiệp thở dà i một tiếng, thở dà i nói: "Trẫm không ngủ được."
Phục hoà ng háºu nói: "Bệ hạ có tâm sÆ° Æ°?"
Lưu Hiệp nhẹ nhà ng ừ một tiếng.
Phục hoà ng háºu nói: "Thần thiếp có thể nghe không?"
LÆ°u Hiệp Ä‘á»™t nhiên nói: "Hoà ng háºu, trẫm há»i nà ng, các châu Ung, Ti, LÆ°Æ¡ng, Sóc nhÆ° thế nà o dÆ°á»›i sá»± cai trị của thừa tÆ°á»›ng?"
Phục hoà ng háºu nói: "Cái nà y còn cần phải nói sao, mÆ°a hòa gió thuáºn, quốc thái dân an. Từ sau khi thừa tÆ°á»›ng cung nghênh bệ hạ tá»›i Äông đô, Lạc DÆ°Æ¡ng vốn tan hoang bất kham trong mấy năm ngắn ngủi liá»n khôi phục nhÆ° trÆ°á»›c. Hiện tại trên đại nhai thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng má»—i ngà y Ä‘á»u ngá»±a xe nhÆ° nÆ°á»›c, khách thÆ°Æ¡ng vãng lai qua lại không ngá»›t. Nghe phụ thân (Phục Hoà ng) nói, Äông đô hiện tại đã phồn vinh hÆ¡n bất kỳ thá»i kỳ nà o trÆ°á»›c đây."
"Äúng váºy." LÆ°u Hiệp gáºt đầu, xúc Ä‘á»™ng nói: "NhÆ°ng đây Ä‘á»u là công lao của thừa tÆ°á»›ng. Nếu không có thừa tÆ°á»›ng, Äông đô Lạc DÆ°Æ¡ng há có thể có được ngà y hôm nay? Các châu bên dÆ°á»›i há có được thịnh vượng nhÆ° ngà y hôm nay, thiên hạ bách tÃnh há có được cuá»™c sống sung túc nhÆ° bây giá»? Trẫm suy tÃnh trÆ°á»›c sau, thá»±c sá»± là rất cám Æ¡n LÆ°Æ¡ng hầu. Hoà ng háºu, nà ng nói ngÆ°á»i là m vua, quan trá»ng nhất là gì?"
Phục hoà ng háºu nói: "Thần thiếp cho rằng ngÆ°á»i là m vua, quan trá»ng nhất là nhân hiếu."
"Không." LÆ°u Hiệp lắc đầu, nói: "Nếu nói nhân hiếu, lịch đại tiên hoà ng không thiếu nhân nghÄ©a chi quân, cÅ©ng không thiếu pháp hiếu chi quân (vua bất hiếu). NhÆ°ng vì sao không thể đại trị thiên hạ, không thế để bách tÃnh dÆ°á»›i quyá»n cai trị có được cuá»™c sống sung túc giống nhÆ° thừa tÆ°á»›ng đã là m? Vì sao không thể giống nhÆ° Lạc DÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i quyá»n thừa tÆ°á»›ng có sinh cÆ¡ sáng rỡ mà trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có? Äây là vì sao?"
Phục hoà ng háºu nói: "Cái nà y... bện hạ hay là đi há»i thừa tÆ°á»›ng Ä‘i."
"Äúng váºy, có má»™t ngà y trẫm sẽ há»i thừa tÆ°á»›ng." LÆ°u Hiệp nói: "Có Ä‘iá»u, không phải là bây giá»."
Phục hoà ng háºu kinh ngạc nói: "Bệ hạ, ngà i sao váºy?"
"Không có gì." LÆ°u Hiệp nói: "Chỉ có trải qua lang bạt kỳ hồ, má»›i biết được cuá»™c sống an định đáng quý nhÆ° thế nà o, chỉ có trải qua cÆ¡ hà n bần khổ, má»›i biết cuá»™c sống sung túc khó khăn biết bao. Hoà ng háºu, trẫm tuy trẻ tuổi, nhÆ°ng không phải là kẻ hồ đồ. Trong lòng trẫm sáng tá» nhÆ° gÆ°Æ¡ng, trẫm kỳ thá»±c cái gì cÅ©ng hiểu. NhÆ°ng văn võ toà n triá»u của trẫm lại không hiểu, trẫm thá»±c sá»± lo lắng cho bá»n há»..."
Phục hoà ng háºu bị LÆ°u Hiệp nói cho ngây ngÆ°á»i, có lòng muốn há»i hai câu nhÆ°ng lại không biết nên há»i từ đâu.
...
Tương Dương, Tà o Chân công phủ.
Tà o Chân đang cùng Gia Cát Lượng, Trình Dục, Lưu Diệp, Cổ Quy nghị sự.
LÆ°u Diệp nói: "Thám tá» hồi báo, thiên tá» có ý phong Mã đồ tể là m LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, có Ä‘iá»u do bá quan trong triá»u kiên quyết phản đối nên chuyện không thà nh. Có Ä‘iá»u ngÆ°á»i ta cho rằng sau khi Mã đồ tể vá» triá»u, tất sẽ có nịnh thần sẽ lại Ä‘em chuyện nà y ra để nghị sá»± hòng nịnh bợ Mã đồ tể. Mã đồ tể tay nắm trá»ng binh, tÃch lÅ©y sâu dà y. Tá»›i lúc đó đám triá»u quan tham sống sợ chết liệu có gan để tỠý phản đối ở ngay trÆ°á»›c mặt Mã đồ tể hay không thì còn khó nói."
Gia Cát Lượng nói: "Chuyện phong vÆ°Æ¡ng e rằng là ván đã đóng thuyá»n rồi."
Trình Dục cũng nói: "Khổng Minh nói rất đúng, cho dù văn võ bá quan phản đối thì sao chứ?"
Cổ Quy nói: "Mã đồ tể một khi được phong Lương vương, trên danh nghĩ có thể đè ép chúa công, Quy cho rằng chúa công cũng nên tự xưng là m Sở vương."
"Tá»± xÆ°ng là m Sở vÆ°Æ¡ng Æ°?" Gia Cát Lượng lắc đầu nói: "Không không không , nhÆ° váºy e rằng sẽ bị ngÆ°á»i trong thiên hạ dị nghị. Lượng cho rằng chúa công nên tấu lên thiên tá», xin cho Tôn Quyá»n là m Ngô vÆ°Æ¡ng, Tôn Quyá»n tất sẽ báo đáp, dâng biểu xin cho chúa công là m Sở vÆ°Æ¡ng. Má»™t khi Mã đồ tể thá»±c sá»± được tấn phong LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, váºy Tôn Quyá»n được tấn phong là Ngô vÆ°Æ¡ng, chúa công tấn phong Sở vÆ°Æ¡ng cÅ©ng là chuyện nÆ°á»›c chảy thà nh sông thôi."
Ngụ ý của Gia Cát Lượng là chuyện phong vÆ°Æ¡ng mình tốt nhất đừng ra mặt. Nếu do Tôn Quyá»n thay Tà o Chân tấu lên triá»u đình váºy thì là thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng. Còn triá»u đình có đáp ứng hay không thì kỳ thá»±c không quan trá»ng, bởi vì hiện tại ai cÅ©ng biết triá»u đình đã hoà n toà n nằm trong quyá»n khống chế của Mã đồ tể. Mã đồ tể có thể nói mình là phụng chỉ thảo tặc thì Tôn Quyá»n, Tà o Chân cÅ©ng có thể mặt khác nói là phụng mất chiếu thanh quân.
Dẫu sao thì đây chỉ là trên danh nghĩa, còn ai là vua ai là giặc thì chẳng ai nói được, chỉ có thể nhìn và o kết quả cuối cùng mà thôi.
"Biện pháp nà y rất hay!" Trình Dục khen: "Tốt nhất là nên rèn sắt lúc còn nóng, phái sá» giá tá»›i Mạt Lăng để liên hệ vá»›i Äông Ngô."
"Tốt, việc nà y cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i." Tà o Chân nói tá»›i đây thì dừng lại, nói vá»›i LÆ°u Diệp: "Váºy phiá»n Tá» DÆ°Æ¡ng Ä‘i sứ má»™t chuyến tá»›i Äông Ngô váºy."
LÆ°u Diệp vá»™i và ng đứng dáºy ôm quyá»n nói: "Tuân lệnh."
"Ừ." Tà o Chân gáºt đầu, nhìn quanh má»i ngÆ°á»i, nói: "Hiện tại nên thÆ°Æ¡ng nghị chiến lược sau nà y rồi, trÆ°á»›c mắt cục thế mà quân ta phải đối diện vô cùng nghiêm trá»ng. MÆ°á»i vạn đại quân của Từ Hoảng đóng ở Nam DÆ°Æ¡ng tùy thá»i Ä‘á»u có thể huy sÆ° nam hạ, VÄ©nh An lại có năm vạn đại quân của TrÆ°Æ¡ng Tú, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm Ä‘ang táºp kết. Nếu hai lá»™ quân LÆ°Æ¡ng nà y đồng thá»i xuất binh, hai mặt giáp kÃch Kinh Châu. Kinh Châu sẽ gặp nguy hiểm."
Gia Cát Lượng nói: "Chúa công không cần phải lo lắng, Lượng cho rằng trong vòng ba năm quân Lương sẽ không nam hạ đâu."
Trình Dục há»i: "Tại sao lại váºy?"
Gia Cát Lượng nói: "Sau má»™t phen ác chiến vá»›i Äông Ngô ở Hoà i Nam, tổn thất của quân LÆ°Æ¡ng tuy không đáng kể, nhÆ°ng lÆ°Æ¡ng thảo truy trá»ng tiêu hao lại rất lá»›n. Äặc biệt là để an trà cho mấy trăm vạn bách tÃnh chịu tai há»a của quáºn Hoà i Nam, cà ng tiêu hao hết tất cả lÆ°Æ¡ng tồn của các châu dÆ°á»›i quyá»n cai trị. Không có ba tá»›i năm năm tÃch lÅ©y, quân LÆ°Æ¡ng căn bản không thể ồ ạt nam hạ."
Tà o Chân nói: "CÅ©ng chÃnh là nói, quân ta còn có thá»i gian ba tá»›i năm năm để chuẩn bị?"
Gia Cát Lượng nói: "Tối Ä‘a là năm năm, Ãt nhất là ba năm."
Tà o Chân nói: "Váºy việc cần kÃp mà quân ta nên là m hiện giá» là gì?"
Gia Cát Lượng nói: "Việc cần kÃp bây giá» là huấn luyện thủy quân, tranh thủ trong vòng ba năm huấn luyện ra má»™t nhánh thủy quân tinh nhuệ! Binh lá»±c của nhánh thủy quân nà y có thẻ không cần quá nhiá»u, nhÆ°ng nhất định phải ká»· luáºt nghiêm minh, tác chiến dÅ©ng cảm, Ä‘iá»u đặc biệt quan trá»ng là trang bị nhất định phải tinh lÆ°Æ¡ng. Không biết chÆ° vị có từng nghÄ© tá»›i không, sá»± tiến công của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ mà Mã Siêu suất lÄ©nh vì sao lại lợi hại nhÆ° váºy? DÆ°á»›i móng sắt của Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ, sÄ© tốt Nam DÆ°Æ¡ng của Hoà ng Trung tÆ°á»›ng quân không chịu nổi má»™t kÃch!"
Tà o Chân há»i: "Vì sao?"
Gia Cát Lượng nói: "Bởi vì Tây LÆ°Æ¡ng thiết kỵ ká»· luáºt nghiêm minh, tác chiến dÅ©ng cảm. Bá» chúng được trang bị thiết giáp kiên cố nhất, binh khà tinh lÆ°Æ¡ng nhất, đặc biệt là lao của bá»n chúng cà ng khiến ngÆ°á»i ta ghi nhá»› sâu sắc. Quả thá»±c chÃnh là ác má»™ng của tÆ°á»›ng sÄ© quân ta!"
Tà i sản của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
07-08-2011, 10:49 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 353: Mã Siêu bệnh chết
Tháng tám năm Kiến An Hán Hiến đế thứ mÆ°á»i ba, Mã Siêu khải hoà n vá» triá»u.
Hôm sau, trên Ä‘iện Äức DÆ°Æ¡ng.
Ở phÃa trÆ°á»›c bá quan bố trà má»™t cái ghế xếp, chÃnh là tiên tá» ban cho thừa tÆ°á»›ng ngồi, Mã Dược hai mắt khép há», lặng lẽ ngồi trên ghế.
Bá quan bên dÆ°á»›i vô cùng náo nhiá»u, vừa hay gặp đại triá»u nghị má»™t năm má»›i có má»™t lần, có rất nhiá»u thứ sá» các nÆ¡i vá» triá»u báo cáo công tác, nhÆ° đám đại quan viên địa phÆ°Æ¡ng Ký châu thứ sá» Thẩm Phối, Thanh châu thứ sá» Tân Bình, Tịnh Châu thứ sá» Tân Bì, U châu thứ sá» Phùng Ká»·, Sóc châu thứ sá» Tá»± Thụ, LÆ°Æ¡ng châu thứ sá» Phó (?), Ung châu thứ sá» Pháp Chân, Ãch châu thứ sá» TrÆ°Æ¡ng Tùng, Ti châu thứ sá» Cao Can.
Trong ban quan văn, Giả Hủ đánh mặt ra hiệu, Ký Châu thứ sá» Thẩm Phối hiểu ý, ra khá»i ban, tấu: "Bệ hạ, thần có bản tấu."
Thiên tỠphất tay nói: "Tấu chuyện gì?"
Thẩm Phối nói: "Tháºp quáºn tam quốc dÆ°á»›i quyá»n cai trị của Ký châu thiếu sáu quáºn thủ, hai quốc tÆ°á»›ng, má»™t trăm sáu mÆ°Æ¡i bảy huyện dÆ°á»›i quyá»n cai trị của các quáºn quốc thiếu tổng cá»™ng má»™t trăm linh chÃn huyện lệnh (trưởng), sá»± thiếu hụt quan viên vá»›i mức Ä‘á»™ lá»›n nhÆ° váºy đã ảnh hưởng nghiêm trá»ng tá»›i thông đạt chÃnh lệnh Ký châu và sá»± ổn định của xã há»™i, thần khẩn cầu bệ hạ từ trong triá»u quan chá»n ra hiá»n sÄ© tà i giá»i để cho ra ngoà i là m quáºn thủ, huyện lệnh trưởng."
"Thần có bản tấu."
"Thần cũng có bản tấu."
"Bệ hạ, thần cũng có bản tấu."
Thẩm Phối vừa dứt lá»i, Thanh châu thứ sá» Tân Bình, Tịnh châu thứ sá» Tân Bì, U châu thứ sá» Phùng Ká»· cÅ©ng bÆ°á»›c ra khá»i ban quỳ xuống tấu.
Thiên tá» há»i: "Tấu chuyện gì."
Tân Bình nói: "Thanh châu thiếu bảy quáºn thủ, chÃn mÆ°Æ¡i sáu huyện lệnh trưởng."
Phùng Ká»· nói: "U châu thiếu năm quáºn thủ, bảy mÆ°Æ¡i chÃn huyện lệnh trưởng."
Tân Bì nói: "Tịnh châu thiếu ba quáºn thủ, ba mÆ°Æ¡i sáu huyện lệnh trưởng."
"Cái nà y..." Thiên tá» không khá»i rá»i ánh mắt vá» phÃa TÆ° Äồ Khổng Dung, nói: "Bốn châu Ký, Tịnh, U, Thanh thiếu quáºn thủ, quốc tÆ°á»›ng là hai mÆ°Æ¡i ba ngÆ°á»i, huyện lệnh trưởng hÆ¡n ba trăm ngÆ°á»i. Quan viên của Duyện, Dá»±, Từ châu má»›i bình định cùng vá»›i quáºn Hoà i Nam, LÆ° Giang chẳng phải cà ng thiếu hụt nghiêm trá»ng hÆ¡n sao. Khổng ái khanh, không biết các quan trong triá»u có được bao nhiêu ngÆ°á»i."
Khổng Dung khó xá» nói: "Khải tấu bệ hạ, các quan trong triá»u chỉ có ba mÆ°Æ¡i chÃn ngÆ°á»i."
Khổng Dung vừa dứt lá»i, khóe miệng Mã Dược không khá»i phác ra má»™t nụ cÆ°á»i lạnh.
Bắt đầu từ giặc Khăn Và ng, Quan Äông các châu chiến loạn không ngừng, sÄ© tá»™c các châu quáºn không chết trong binh tai thì cÅ©ng lÆ°u vong tá»›i kinh kỳ Lạc DÆ°Æ¡ng. Dẫn tá»›i việt Lạc DÆ°Æ¡ng trở thà nh nÆ¡i tụ táºp của thiên hạ sÄ© tá»™c thá»i kỳ Hán mạt. Song Ä‘iá»u bất hạnh là Äổng Trác, LÆ°u Bị trÆ°á»›c sau hai lần loạn kinh, tà n sát sÄ© tá»™c trong kinh, cấu thà nh đả kÃch có tÃnh hủy diện cho lá»±c lượng sÄ© tá»™c môn phiệt.
Từ đó vá» sau Quan Äông láºp tức rÆ¡i và o chiến loạn nhiá»u năm, tá»›i khi Mã Dược bình định Hoà i Nam thì số lượng sÄ© tá»™c Quan Äông đã gần nhÆ° tổn hại hết. Kẻ may mắn không chết vì binh tai thì đại Ä‘a số cÅ©ng tránh nạn tá»›i Giang Äông, Kinh châu. Chỉ có Ãch châu, Kinh châu và DÆ°Æ¡ng châu tÆ°Æ¡ng đối an định là có số lượng sÄ© tá»™c không không giảm mà tăng. Song Tà o Chân, Tôn Quyá»n không thể để sÄ© tá»™c hai châu Kinh, DÆ°Æ¡ng tá»›i Lạc DÆ°Æ¡ng là m quan được. Mã Dược cÅ©ng không thể để sÄ© tá»™c Ãch châu ra khá»i Tây Xuyên.
Hiện tại, triá»u đình Lạc DÆ°Æ¡ng Ä‘ang phải đối diện vá»›i má»™t khốn cảnh gay go. Cho dù là bá quan trong triá»u cÅ©ng có rất nhiá»u chức vị bị bá» trống, cà ng đứng nói tá»›i quan địa phÆ°Æ¡ng ở các châu các quáºn. Rõ rà ng, ngoại trừ khai khoa thủ sÄ© chá»n quan viên ra thì không còn lá»±a chá»n nà o khác.
"Cái gì?" Thiên Tá» thất thanh nói: "Các quan trong triá»u chỉ có ba mÆ°Æ¡i chÃn ngÆ°á»i thôi Æ°? Cho dù cho cả ba mÆ°Æ¡i chÃn ngÆ°á»i nà y ra ngoà i thì cÅ©ng không lấp được chá»— hổng quan viên lá»›n nhÆ° váºy ở các châu quáºn Quan Äông?"
Giả Hủ lại đánh mắt ra hiệu, Quang lá»™c huân khanh Trần Quần hiểu ý, đứng ra khá»i ban tấu lên: "Bệ hạ, thần có đối sách có thể bù đắp sá»± thiếu hụt quan viên của các châu quáºn."
"á»’, là đối sách gì?" Thiên tá» vui vẻ nói: "Ãi khanh mau nói ra Ä‘i."
Trần Quần tâu: "Nghe nói Thanh châu đại nho Quản Trữ có tám trăm đệ tá», tại Sóc châu, LÆ°Æ¡ng châu, Ung châu mở rá»™ng há»c quán, truyá»n đạo thụ nghiệp, tá»›i giỠđã hÆ¡n chục năm rồi. Hiện tại nhân sÄ© có há»c vấn ở Quan Trung đã lên tá»›i mấy ngà n ngÆ°á»i. Bệ hạ cá»› sao không từ trong đó chá»n ra ngÆ°á»i có tà i năng đức hạnh mà đưa tá»›i các quáºn, huyện Quan Äông là m quáºn thủ, huyện lệnh trưởng? Má»™t khi nhÆ° váºy, vừa có thể Ä‘á» cao tÃnh tÃch cá»±c của ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ, lại có thể giải quyết chá»— trống quan viên địa phÆ°Æ¡ng, há chẳng hải là lưỡng toà n kỳ mỹ sao?"
"Bệ hạ, không được!" Trần Quần vừa dứt lá»i, Khổng Dung vá»™i và ng đứng ra khá»i ban quỳ xuống trÆ°á»›c thá»m và ng, nghiêm giá»ng phản đối: "NgÆ°á»i Ä‘á»c sách ở Quan Trung tuy nhiá»u, nhÆ°ng đại Ä‘a số xuất thân hà n vi, chÃnh là thứ dân. Từ cổ sÄ© thứ có cách biệt, há lại có thể đánh đồng nhÆ° nhau? Nếu đại lượng Ä‘á» bạt thứ dân là m quan, không những không phù hợp vá»›i lá»… nghi mà còn khiến nhân sÄ© thiên hạ phải xấu mặt."
Khổng Dung vừa dứt lá»i, bá quan trong triá»u nhao nhao gáºt đầu, có ý tán đồng.
Mắt thấy tình thế sắp nằm ngoà i sá»± khống chế, Mã Dược Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, nghiêm giá»ng quát: "Khổng Dung!"
Mã Dược quát má»™t tiếng, giống nhÆ° là sẩm nổ trên kim Ä‘iện, tiếng nghị luáºn của bá quân láºp tức ngÆ°ng bặt, cả đại Ä‘iện lá»™ ra vẻ tÄ©nh lặng, cÆ¡ hồ ánh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung lên ngÆ°á»i Mã Dược. Bình thÆ°á»ng triá»u nghị, Mã Dược rất Ãt khi phát biểu ý kiến, nhÆ°ng đã phát biểu ý kiến thì cÅ©ng luôn nói năng nhá» nhẹ, hôm nay Ä‘á»™t nhiên thần sắc nghiêm nghị, láºp tức khiến bá quan kinh hãi.
Không Dung cÅ©ng khó tránh há»i run sợ trong lòng, miá»…n cÆ°á»ng ôm quyá»n nói: "Thừa tÆ°á»›ng có gì chỉ giáo?"
Mã Dược không nhanh không cháºm nói: "Cô cho rằng kiến nghị của Trần đại nhân vô cùng hợp lý, tÆ° đồ đại nhân thấy thế nà o?"
Mã Dược nói tá»›i đây thì dừng lại, cháºm rãi quay ngÆ°á»i, mặt hÆ°á»›ng vá» văn võ bá quan trên đại Ä‘iện, lạnh lùng há»i má»™t câu: "ChÆ° vị đại nhân thấy sao?"
Hà Nam doãn Chung bÆ°á»›c ra khá»i ban, quỳ xuống tấu: "Bệ hạ, thần hoà n toà n ủng há»™ kiến nghị của Trần đại nhân."
"Thần ủng hộ kiến nghị của Trần đại nhân."
"Thần cũng ủng hộ."
"Thần ủng hộ..."
Chung vừa dứt lá»i, thứ sá» các châu nhao nhao bÆ°á»›c ra khá»i ban rồi quỳ xuống, tháºm chà ngay cả văn võ bá quan trong triá»u cÅ©ng quỳ xuống má»™t ná»a, Khổng Dung quay đầu lại nhìn, bi thÆ°Æ¡ng phát hiện ra trừ và i ngÆ°á»i TÆ° Không Khổng Trụ, thị lang Chân Dáºt ra thì văn võ toà n triá»u đại Ä‘a số dÆ°á»›i dâm uy của thừa tÆ°á»›ng Mã Dược đã lá»±a chá»n khuất phục.
Thiên tá» chỉ sợ Khổng Dung, Khổng Trụ không tức thá»i mà lấy cái chết ra can gián, vá»™i và ng xua tay nói: "Äã nhÆ° váºy, trẫm chuẩn tấu."
"Bệ hạ thánh minh!"
Mã Dược quay đầu lại chắp tay vá»›i thiên tá», quay ngÆ°á»i ngồi xuống.
Thiên tá» lại nói vá»›i Trần Quần: "Trần ái khanh, nhân sÄ© có há»c vấn của Quan Trung không dÆ°á»›i mấy ngà n ngÆ°á»i, mà quan viên thiếu hụt lại chỉ có mấy trăm ngÆ°á»i, không biết những quan viên nà y nên tuyển chá»n thế nà o đây?"
"Khảo thÃ." Trần Quần đáp ngay không cần nghÄ© ngợi: "Khai khoa thủ sÄ©!"
"Khai khoa thủ sĩ?" Thiên tỠkhông hiểu, nói: "Khai khoa như thế nà o?"
Trần Quần nói: "Tuyển chá»n văn quan thì mở khoa văn, thi các mục nhÆ° nho há»c, luáºt há»c, truy nguyên, toán há»c. Tuyển quan võ thì mở khoa võ, thi các mục nhÆ° quyá»n thuáºt, tà i bắn cung, tà i cưỡi ngá»±a, binh pháp. Khoa văn, khoa võ chia là m ba bảng, thiên, địa nhân. Má»—i bảng chá»n lấy trăm ngÆ°á»i. Thiên bảng thì cho Ä‘á»— tiến sÄ©, địa bảng thì cho xuất thân tiến sÄ©, nhân bản thì ban cho đồng xuất thân tiến sÄ©..."
Trần Quần đêm qua sau khi máºt nghị vá»›i Giả Hủ, Lý Túc đã bà n định vá» việc khai khoa thủ sÄ©.
Thiên tá» cùng vá»›i văn võ toà n triá»u tuy nghe thấy rất má»›i mẻ nhÆ°ng cÅ©ng hiểu ngay, chỉ bản thân khai khoa thủ sÄ© mà luáºn, quả tháºt cÅ©ng tÃnh là phÆ°Æ¡ng thức tuyển chá»n quan viên công bằng nhất. Có Ä‘iá»u việc duy nhất khiến bá quan không thể tiếp nháºn được chÃnh là phÆ°Æ¡ng pháp khai khoa thủ sÄ© tuyển chá»n quân viên nà y má»™t khi được thá»±c thi, sÄ© tá»™c sẽ vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i thân pháºn quý tá»™c cao cao tại thượng, từ đó không thể không bình khởi bình tá»a vá»›i thứ dân.
Duy sÄ© tá»™c vi tôn, trở thà nh duy ngÆ°á»i Ä‘á»™c thÆ° nhân vi tôn.
Trên thá»±c tế, cá»u phẩm trung chÃnh chế mà Trần Quần hiến cho Mã Dược để nịnh hót sÄ© tá»™c má»™t cách cá»±c Ä‘oan, mà chế Ä‘á»™ thi cá» do Mã Dược nghÄ© ra thì là đà n áp sÄ© tá»™c. Hai phÆ°Æ¡ng pháp nà y tuy trống đánh xuôi kèn thổi ngược, thái Ä‘á»™ đối vá»›i sÄ© tá»™c cà ng cách biệt má»™t trá»i má»™t vá»±c, nhÆ°ng mục Ä‘Ãch lại rất nhất trÃ, đó chÃnh là đưa Mã Dược lên đế vị.
Cá» phẩm trung chÃnh chế là nịnh hót sÄ© tá»™c, lấy việc duy trì sá»± lợi Ãch của sÄ© tá»™c để đổi lấy sá»± ủng há»™ của sÄ© tá»™c.
Chế Ä‘á»™ thi cá» thì thông qua việc nâng đỡ ngÆ°á»i Ä‘á»c sách xuất thân hà n vi thượng vị, để đổi lấy sá»± ủng há»™ của ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ.
TrÆ°á»›c mặt Mã Dược, sÄ© tá»™c cÆ¡ hồ chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ, ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ chÃnh là sÄ© tá»™c. Hai ngÆ°á»i nà y là hợp hai thà nh má»™t, nhÆ°ng sau khi Mã Dược chiếm lÄ©nh Quan Trung. Tình hình lại phát sinh biến hóa có tÃnh căn bản. Cái gá»i nà y gá»i là phi thÆ°Æ¡ng thì bất phú, Mã Dược táºn sức nâng đỡ sá»± phát triển của công thÆ°Æ¡ng nghiệp, khiến cho Ä‘iá»u kiện cuá»™c sống của bách tÃnh Quan Trung có cải thiện cá»±c lá»›n.
Sau khi có cuá»™c sống sung túc, đệ tá» hà n môn cÅ©ng sẽ có cÆ¡ sở váºt chất để cầu há»c, lại thêm tám trăm đệ tá» của Quản Trữ mở trÆ°á»ng tÆ° thục nhÆ° nấm má»c sau mÆ°a, cuối cùng dẫn tá»›i việc Quan Trung xuất hiện mấy vạn há»c tá» hà n môn. Äặc biệt là Pháp ChÃnh tại hai châu Ung, LÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c tiên thá» tiến hà nh khai hoa thủ sÄ©, sau khi từ trong số những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách tuyển chá»n quan viên địa phÆ°Æ¡ng, sá»± nhiệt tình Ä‘á»c sách của đệ tá» hà n môn cà ng tăng vá»t chÆ°a từng có.
Tá»›i hiện tại, sÄ© tá»™c bởi vì chiến loạn mà điêu linh. NgÆ°á»i Ä‘á»c sách hà n môn thì bởi vì Quan Trung láºp lại an ninh và tráºt tá»± mà xuất hiện lá»›p lá»›p, so sánh hai bên thì há»c tá» hà n môn đã chiếm được Æ°u thế vá» số lượng có tÃnh áp đáp. Äiá»u kiện thi hà nh khoa cá» thủ sÄ© đã hoà n toà n chÃn muồi, đây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân lá»›n nhất khiến Mã Dược dám mặc kệ sá»± phản đối của thiên hạ sÄ© tá»™c mà vẫn dứt khoát thi hà nh chế Ä‘á»™c khoa cá».
Chỉ cần Mã Dược dùng quân Ä‘á»™i để duy trì chÃnh quyá»n, sống qua mấy năm ban đầu, đợi hà n môn đệ tá» xuất thân từ khoa cỠở trên quan trÆ°á»ng ở các châu, quáºn, huyện đứng vững. Thế lá»±c của sÄ© tá»™c tà n dÆ° dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Mã Dược cÅ©ng không thể gây nên được sóng gió gì nữa. Cái nà y gá»i là kinh tế là cÆ¡ sở quyết định chế Ä‘á»™ chÃnh trị, hiện tại trình Ä‘á»™ phát triển kinh tế của Quan Trung đã khiến tuyệt đại Ä‘a số hà n môn đệ tá» Ä‘á»u có thể được Ä‘á»c sách, nhÆ° váºy sá»± thi hà nh chế Ä‘á»™ khoa cá» cÅ©ng bắt đầu được tiến hà nh.
Do có sá»± ủng há»™ tuyệt đối của Mã Dược, tuyệt đại Ä‘a số quan viên do sợ dâm uy của mà lá»±a chá»n chuyển sang ủng há»™.
Äám thiếu tÆ°á»›ng quan viên TÆ° Äồ Khổng Dung, TÆ° Äồ Khổng Trụ, và thị lang Chân Dáºt tuy kịch liệt phản đối, nhÆ°ng Ä‘á»™c lá»±c nan chi. Cuối cùng thiên tá» hạ chiếu phát công văn tá»›i các quáºn, huyện toà n quốc. Phà m là ngÆ°á»i muốn cầu công danh, bất luáºn là xuất thân sÄ© tá»™c hay là xuất thân thứ tá»™c, bất kể là văn sinh hay là võ sinh, Ä‘á»u có thể và o kinh dá»± thi. Ngà y thi HÆ°Æ¡ng được ấn định và o hạ tuần tháng mÆ°á»i.
Quan chủ kháo cao nhất tất nhiên là do Mã Dược tự mình đảm đương.
Vị trà quan chủ khảo nà y được coi là hết sức quan trá»ng. Mã Dược tuy không có văn hóa, nhÆ°ng lúc nhá» cÅ©ng xem không Ãt kịch, biết sau khi và o kinh trúng trạng nguyên thì phải bái sân sÆ°, ân sÆ° trong kịch bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là tể tÆ°á»›ng. Má»™t khi nhÆ° váºy tân khoa trạng nguyên cÅ©ng chÃnh là thà nh môn sinh của tể tÆ°á»›ng, Ä‘á»™ trung thà nh của những môn sinh nà y đối vá»›i tể tÆ°á»›ng Ä‘á»u rất cao.
Thiết nghÄ©, nếu thiên hạ quan viên Ä‘á»u xuất phát từ môn hạ của thừa tÆ°á»›ng Mã Dược, tÆ°Æ¡ng lai Mã Dược xÆ°ng đế liệu còn có trở ngại gì nữa không?
Trừ thá» thá»±c hà nh chế Ä‘á»™ khoa cá», thiên tá» còn hạ chiến tấn phong cho Mã Dược là m LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, tăng ấp mÆ°á»i vạn há»™, bá quan trong triá»u lại má»™t lần nữa trở giáo. Bá»n Khổng Dung, Khổng Trụ tuy kiên quyết phản đối, nhÆ°ng lại không có sức xoay chuyển trá»i đất.
MÆ°á»i lăm tháng tám năm Kiến An Hán Hiến đế thứ mÆ°á»i ba (200), thiên tá» chÃnh thức sắc phong Mã Dược là m LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng, tứ cá»u tÃch.
Tháng chÃn, Tà o Chân dâng biểu tấu lên thiên tá» xin cho Tôn Quyá»n là m Ngô vÆ°Æ¡ng.
Tháng mÆ°á»i, Tôn Quyá»n thượng tấu thiên tá» xin cho Tà o Chân là m Sở vÆ°Æ¡ng.
Tháng mÆ°á»i má»™t, Tôn Quyá»n Ä‘em ấu muá»™i Tôn Nhân gần mÆ°á»i tuổi gả cho Tà o Chân. Ngô, Sở hai nhà chÃnh thức kết minh.
...
Năm Kiến An Hán Hiến đế thứ mÆ°á»i bốn (201).
Tháng giêng, Ãch châu thứ sá» TrÆ°Æ¡ng Tùng trù tÃnh xúi giục NgÅ© Khê Man cá» binh là m phản.
Tháng hai, Tà o Chân để Trương Liêu lưu thủ Tương Dương, dùng Gia Cát Lượng là m quân sư tự mình dẫn ba vạn đại quân chinh thảo Ngũ Kê Man.
Tháng năm, Sở quân đại phá Ngũ Kê Man, có thêm một vạn tinh tráng.
...
Tháng sáu, Tà o Chân áp dụng kế sạch của Gia Cát Lượng, xúi giục Nam Trung man nhân là m phản, Ãch châu nam bá»™ VÄ©nh XÆ°Æ¡ng, Kiến Ninh, Việt Tây, Tang Ca là ngÅ© quân phiên nhân Ä‘á»u phản. Phiên vÆ°Æ¡ng Mạnh Kha (cha của Mạnh Hoạch - bịa đặt) thống soái mÆ°á»i vạn phiên binh liên tục tấn công mÆ°á»i mấy thà nh, binh phong bức thẳng tá»›i Chúc quốc của quáºn Thục, Tây Thùy ChÆ° KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng có nhiá»u phản loạn, cá» binh liên kết vá»›i nam man, binh thế rất lá»›n.
Tháng bảy, Thục tÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng Nhiệm thân chinh nam trung, vì thá»i thiết nóng bức, thủy thổ không quen. TÆ°á»›ng sÄ© có rất nhiá»u ngÆ°á»i bị bệnh, gặp thất lợi lá»›n.
Tháng chÃn, Ãch châu thứ sá» TrÆ°Æ¡ng Tùng bố trà dụ giết phiên vÆ°Æ¡ng Mạnh Kha ở dÆ°á»›i Thà nh đô, phản quân đại bại.
Tháng mÆ°á»i, phiên vÆ°Æ¡ng Mạnh Hoạch xâm lược trở lại, tặc thế lại trá»—i dáºy.
Tháng mÆ°á»i má»™t, NgÅ© Khê Man khởi binh hưởng ứng, uy hiếp Tây Xuyên.
Tháng mÆ°á»i hai, Sở tÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng Liêu suất quân hai vạn tiến đóng Di Lăng, uy hiếp NgÆ°u Phúc Phổ, TrÆ°Æ¡ng Tùng vá»™i và ng sai khoái mã tám trăm dặm cấp báo vá» Lạc DÆ°Æ¡ng.
...
Lạc Dương, phủ Lương vương.
Buổi đêm, và o lúc cả nhà già trẻ Ä‘oà n viên, trong phủ LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng đăng đèn kết hoa, các hạ nhân phó phụ qua lại nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, Ä‘ang báºn rá»™n vô cùng. Trong đại sảnh sáng rá»±c huy hoà ng, Mã Dược thân mặc cổn long vÆ°Æ¡ng bà o ngồi trên án.
Ngoà i cá»a lá»›n đầu ngÆ°á»i lúc nhúc, mấy chục phi tá» cùng vá»›i hÆ¡n trăm nhi nữ xếp hà ng chỉnh tỠở trÆ°á»›c mặt Mã Dược.
Nữ nhân của Mã Dược nhiá»u không đếm suể, có Ä‘iá»u tuyệt đại Ä‘a số Ä‘á»u là không có thân pháºn, không có địa vị, hoặc là cÆ¡ thiếp không có con cái. Tất nhiên cÅ©ng không có tÆ° cách xuất hiện ở trong loại trÆ°á»ng hợp chÃnh thức nhÆ° thế nà y.
Trong tiếng nhạc du dÆ°Æ¡ng êm tai, chÃnh phi LÆ°u Nghiên bÆ°á»›c và o trong đại sảnh. LÆ°u Nghiên tay trái dắt trưởng nữ Mã Nguyệt, tay phải dắt thứ tá» Mã An, Ä‘i sau má»™t bÆ°á»›c phÃa bên trái là trưởng tá» Mã Chinh. Mã Chinh lúc nà y đã mÆ°á»i tám tuổi, sá»›m đã thà nh má»™t thiếu niên ngang tà ng, so vá»›i Mã Dược, Mã Chinh thiếu mấy phần khà tức phiêu hãn mà lại có thêm mấy phần phong lÆ°u nho nhã.
Có Ä‘iá»u trong đôi mắt vẫn hoà n toà n kế thừa gien của Mã Dược, vừa Ä‘en lại vừa sáng, lấp lánh áp đảo ngÆ°á»i khác.
Tiểu nha đầu Mã Nguyệt cÅ©ng đã mÆ°á»i hai tuổi, trổ mã trông cà ng lúc cà ng xinh đẹp dá»… thÆ°Æ¡ng, có lẽ vì duyên cÆ¡ là nữ nhi đầu tiên, lại thêm Mã Dược dẫu sao cÅ©ng là ngÆ°á»i hiện đại, cho nên đặc biệt cÆ°ng chiá»u Mã Nguyệt hÆ¡n.
"Äi Ä‘i." LÆ°u Nghiên vá»— vá»— cái đầu nhá» của Mã Nguyệt và Mã An, nói: "Mau tá»›i thỉnh an phụ vÆ°Æ¡ng Ä‘i."
Mã Chinh dẫn đệ đệ, muá»™i muá»™i bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, cung kÃnh quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Mã Dược, cao giá»ng xÆ°á»›ng: "Hà i nhi thỉnh an phụ thân, cung chúc phụ thân thân thể khang thái, phúc thá» vÄ©nh hưởng."
"Ha ha ha..." Mã Dược liên tục gáºt đầu, nói: "Äứng dáºy Ä‘i, đứng dáºy Ä‘i."
"Tạ ơn phụ vương."
Mã Chinh láºp tức khấu đầu vái lạy, sau đó đứng dáºy rồi cung kÃnh đứng sang má»™t bên.
Mã Nguyệt, Mã An thì sá»›m dã cÆ°á»i hi hi chui và o trong lòng Mã Dược. Mã Nguyệt thò tay ra ôm lấy cổ Mã Dược, Mã An tuổi nhá» chân ngắn nên thò tay ra chỉ miá»…n cưỡng ôm được đùi Mã Dược, miệng không ngừng bi bô đòi "Phụ vÆ°Æ¡ng, bế bế!". Mã Dược cÆ°á»i miệng ngoác đến táºn mang tai, có lẽ vì tuổi nhá», cho nên yêu cầu của Mã Dược đối vá»›i thứ tá» Mã An không nghiêm khắc nhÆ° vá»›i Mã Chinh.
"Nà y, Nguyệt nhi, cái nà y cho con."
Mã Dược mở cẩm hạp ở trên bà n bên cạnh, từ bên trong lấy ra một cái vòng tay đưa cho Mã Nguyệt.
"Oa, vòng tay đẹp quá đi."
Mã Nguyệt vui vẻ nháºn lấy, ôm cổ Mã Dược hôn má»™t cái, sau đó vá»™i vã Ä‘eo lên cổ tay. Mã An Ä‘ang ôm đùi Mã Dược không cao hứng, chu miệng lên kháng nghị: "Phụ vÆ°Æ¡ng, hà i nhi cÅ©ng muốn, hà i nhi cÅ©ng muốn..."
"Äược được được." Mã Dược cÆ°á»i cÆ°á»i cúi xuống, bế Mã An lên rồi đặt lên đùi, mở má»™t cái cẩm hạp khác, từ bên trong lấy ra má»™t cái cung nhá» rất tinh trà đặt và o tay Mã An, cÆ°á»i nói: "Xem phụ vÆ°Æ¡ng chuẩn bị cái gì cho con nà y?"
"Oa, cung!" Mã An vui vẻ thốt lên, ôm lấy cung nhá» nhìn trái rồi nhìn phải, bá»™ dạng thÃch thú không nỡ rá»i tay, Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại cÆ°á»i vá»›i Mã Chinh, trên khuôn mặt nhá» trà n ngáºp biểu tình sùng bái và ngưỡng má»™: "TÆ°Æ¡ng lai lá»›n rồi, An nhi cÅ©ng muốn giống nhÆ° đại ca má»™t tiá»…n bắn xuyên chim nhạn ở trên trá»i."
"Ha ha." Mã Dược không nhịn được xoa xoa cái đầu nhá» của Mã An, cÆ°á»i nói: "An nhi tÆ°Æ¡ng lai lá»›n rồi khẳng định là má»™t vị đại tÆ°á»›ng quân, nói không chừng tÆ°Æ¡ng lai còn có thể suất lÄ©nh đại quân giết thẳng tá»›i phÆ°Æ¡ng tây nữa."
Mã An hÆ°ng phấn giÆ¡ cái cung nhá» lên, báºp bẹ hét lá»›n: "A, An nhi tÆ°Æ¡ng lai sẽ thà nh đại tÆ°á»›ng quân..."
"Äược rồi, đừng là m loạn nữa." LÆ°u Nghiên bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c ôm lấy Mã An, rồi lại nói vá»›i Mã Nguyệt: "Nguyệt nhi, mau dẫn đệ đệ Ä‘i chÆ¡i Ä‘i, bên ngoà i còn có rất nhiá»u đệ đệ, muá»™i muá»™i đợi chúc tết phụ vÆ°Æ¡ng của con đó."
Mã Nguyệt chu môi lên, dẫn Mã An không tình nguyện chuyển và o phÃa sau bình phong.
Mã Dược lúc nà y má»›i trầm mặt xuống, vẻ mặt nhiêm túc há»i Mã Chinh: "Ở trong thà nh hÆ¡n má»™t năm, võ nghệ có để hoang phế không?"
Mã Chinh cung kÃnh trả lá»i: "Hà i nhi nhá»› kỹ lá»i giáo huấn của phụ vÆ°Æ¡ng, má»—i ngà y Ä‘á»u cần luyện võ nghệ, không dám lÆ°á»i biếng."
"á»’." Mã Dược vuốt chòm râu ráºm ở dÆ°á»›i cằm, lại há»i: "Nói Ä‘i, hÆ¡n má»™t năm nay ở trong thà nh há»c táºp trì lý ná»™i chÃnh vá»›i Thẩm Phối đại nhân, ngÆ°Æ¡i có những tâm đắc gì?"
Mã Chinh nghỉ má»™t chút rồi đáp: "Hà i nhi cho rằng triá»u đình là thuyá»n, bách tÃnh là nÆ°á»›c, nÆ°á»›c có thể nâng thuyá»n mà cÅ©ng có thể là m láºt thuyá»n. Cho nên triá»u đình nhất định phải đồng tình vá»›i bách tÃnh, tuyệt không thể sÆ°u cao thuế nặng, cà ng không được phân chia lao dịch má»™t cách vô tá»™i vạ. Bách tÃnh già u có thì quốc gia má»›i già u có, quốc gia già u có thì háºu cần sung túc, háºu cần sung túc thì quân Ä‘á»™i cÆ°á»ng thịnh, quân Ä‘á»™i cÆ°á»ng thịnh thì quốc gia cÆ°á»ng thịnh. Vì thế, bánh tÃnh chÃnh là căn bản cho sá»± cÆ°á»ng thịnh của quốc gia."
"Ừ, tốt." Trên mặt Mã Dược lá»™ ra má»™t tia vui mừng hiếm có, khen: "Tuổi còn nhá» mà đã có được kiến giải nhÆ° váºy, đủ thấy ở Hà Bắc hÆ¡n má»™t năm, ngÆ°Æ¡i đã dụng tâm quan sát, dụng tâm há»c táºp. Coi nhÆ° là không cô phụ má»™t phen tâm huyết của phụ vÆ°Æ¡ng."
Mã Chinh vá»™i và ng nói: "Äây là phụ vÆ°Æ¡ng giáo huấn có cách."
"Äược rồi, trong lòng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng có đắc ý quá." Mã Dược xua xua tay, nói: "Phải biết đạo há»c không có bá» bến. Má»™t chút kiến thức hiện tại của ngÆ°Æ¡i căn bản không tÃnh là gì cả. Những thứ mà ngÆ°Æ¡i phải há»c còn nhiá»u lắm, còn phải thỉnh giáo thêm mấy vị lão sÆ°, đặc biệt là Giả Hủ tiên sinh. Hết năm không cần phải Ä‘i thà nh nữa, cứ ở lại Lạc DÆ°Æ¡ng Ä‘i, mẫu háºu của ngÆ°Æ¡i gần đây thân thể không được tốt, có thá»i gian thì ở nhá»› ở bên mẹ nhiá»u hÆ¡n." T
Mã Chinh cung kÃnh nói: "Hà i nhi tuân lệnh."
Mã Dược nói: "Äược rồi, lui xuống Ä‘i."
Mã Chinh chắp tay vái má»™t cái rồi cúi ngÆ°á»i lui ra ngoà i đại sảnh.
ChÃnh phi LÆ°u Minh dẫn Mã CÆ¡ và o thỉnh an Mã Dược, vốn là vá»›i thân pháºn trưởng công chúa của LÆ°u Minh hoà n toà n nên Ä‘á»™c hưởng tôn vinh chÃnh phi, nhÆ°ng đáng tiếc là bụng của nà ng ta không giá»i tranh đấu, Mã đồ tể cà y cuốc trên bụng nà ng ta không Ãt, nhÆ°ng sau cùng chỉ ra được má»™t tiểu nha đầu, chÃnh là Mã CÆ¡ hiện tại Ä‘ang đứng cạnh LÆ°u Minh. Mã CÆ¡ hoà n toà n kế thừa mỹ mạo của mẫu thân nà ng ta, tÆ°Æ¡ng lai lá»›n rồi rõ rà ng là má»™t mỹ nhân ngà n dặm má»›i tìm được má»™t.
"Nà o, Cơ nhi lại đây cho phụ vương bế nà o."
Mã Dược Ä‘Æ°a tay ra bế Mã CÆ¡ đặt lên đầu gối, Mã CÆ¡ liá»n ôm lấy cổ Mã Dược rồi ngá»t ngà o gá»i má»™t tiếng phụ vÆ°Æ¡ng, khiến cho Mã Dược ngây ngất trong lòng. Phải nói là Mã Dược rõ rà ng thÃch nữ nhi hÆ¡n má»™t chút, má»—i ngà y ở trong vÆ°Æ¡ng phủ nhìn đám nhi tá» nghịch đến mức gà bay chó nhảy, Mã Dược đầu nhÆ° to ra, nhÆ°ng chỉ cần nhìn thấy những nữ nhi xinh đẹp Ä‘oan trang nhÆ° Mã Nguyệt, Mã CÆ¡, ná»™ khà ở trong lòng Mã Dược trong khoảnh khắc Ä‘á»u tan thà nh mây khói.
Mã Dược tặng cho Mã CÆ¡ má»™t chuá»—i hoa ngá»c trai, tiểu nha đầu theo LÆ°u Minh hoan thiên hỉ địa lui xuống.
Những ngÆ°á»i tiếp theo và o thỉnh an Mã Dược là trắc phi Trâu Ngá»c nÆ°Æ¡ng và Nãi Chân NhÄ© Äóa, theo sau hai nà ng là anh em Mã Chiến, Mã DÆ°Æ¡ng, Mã Khởi. Nãi Chân NhÄ© Äóa tuy là phiên phi, nhÆ°ng mẫu bằng tá» quý (mẹ dá»±a và o con mà được thÆ¡m lây), Mã Chiến nói sao cÅ©ng là LÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng thứ tá», tuy nói vÆ°Æ¡ng tá» chỉ có má»™t, nhÆ°ng Mã Chiến nói sao cÅ©ng là thế tá». Thân pháºn của Nãi Chân NhÄ© Äóa tất nhiên cÅ©ng theo đó mà tôn quý hÆ¡n.
Anh em Mã Chiến xếp thà nh hình chữ nhất, ôm quyá»n cung kÃnh nói: "Hà i nhi cung chúc phụ vÆ°Æ¡ng thân thể khang thái, phục thá» vÄ©nh hưởng."
"Tốt, tốt, rất tốt." Mã Dược liên tục phất tay, thái Ä‘á»™ đối vá»›i anh em Mã Chiến rõ rà ng là hiá»n hòa hÆ¡n so vá»›i Mã Chinh nhiá»u, cÆ°á»i nói: "Tốt rồi, má»—i đứa Ä‘á»u lá»›n cả rồi. Äặc biệt là Chiên nhi ngÆ°Æ¡i. Ừ, trông cÅ©ng giống má»™t con nghé rồi đấy, nghe nói võ nghệ của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tiến cảnh thần tốc, có thể đánh bình thủ vá»›i tÆ°á»›ng quân Äiển Vi rồi. Ha ha, qua hai năm nữa sẽ theo lão tá» ra chiến trÆ°á»ng."
Mã Chiến nghe váºy liá»n mừng rÆ¡n, vá»™i và ng quỳ má»™t gối xuống cao giá»ng nói: "Hà i nhi cẩn tuân lệnh của phụ vÆ°Æ¡ng."
"á»’..." Mã Dược ngây ngÆ°á»i, láºp tức cÆ°á»i nói: "Äứa nhá» nà y, không ngá» lại chÆ¡i trò tâm nhãn vá»›i phụ vÆ°Æ¡ng. Ha ha, tốt, ngÆ°Æ¡i đã có lòng nhÆ° váºy, lần tá»›i khi xuất chinh, phụ vÆ°Æ¡ng nhất định sẽ dẫn ngÆ°Æ¡i theo, thế nà o?"
"Tạ Æ¡n phụ vÆ°Æ¡ng." Mã Chiến láºp tức bái tạ: "Hà i nhi sá»›m đã mong chá» ngà y nà y rồi."
"Äược rồi." Mã Dược xua xua tay, nói vá»›i anh em Mã Chiến: "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là nam hà i tá», hÆ¡n nữa Ä‘á»u đã đến vÅ© chÆ°á»›c chi niên (13-15 tuổi), phụ vÆ°Æ¡ng không tặng quà cho các ngÆ°Æ¡i nữa. Phụ vÆ°Æ¡ng chỉ cần các ngÆ°Æ¡i nhá»› kỹ má»™t Ä‘iá»u, giữa huynh đệ nhất định phải tÆ°Æ¡ng thân tÆ°Æ¡ng ái, nhất định phải Ä‘oà n kết. Huynh đệ giống nhÆ° là năm ngón tay trên má»™t bà n tay, chỉ có nắm chặt lại thì má»›i đánh ra được lá»±c lượng."
Mã Chiến cung kÃnh nói: "Hà i nhi xin ghi nhá»› lá»i giáo huấn của phụ vÆ°Æ¡ng."
"Äược rồi." Mã Dược phất tay nói: "Các ngÆ°Æ¡i lui Ä‘i."
Các nhi tá» còn lại Ä‘ang muốn tiến và o đại sảnh thỉnh an Mã Dược thì Äiển Vi Ä‘á»™t nhiên rảo bÆ°á»›c và o trong đại sảnh, ghé và o tay Mã Dược nói khẽ mấy câu. Mã Dược nghe xong láºp tức biến sắc, nói: "Tháºt Æ°?"
Äiển Vi buồn bã gáºt đầu, thÆ°a: "Tháºt váºy."
"Mau!" Mã Dược không nghÄ© ngợi gì, láºp tức hạ lệnh: "Chuẩn bị ngá»±a, tá»›i phủ Chinh Tây tÆ°á»›ng quân."
Nói xong, Mã Dược không để ý đến bá»n Äiêu Thuyá»n, Nguyệt Nô Nhi, A TÆ° Cổ Lệ, Äại Kiá»u, Tiểu Kiá»u Ä‘ang đợi ở ngoà i cá»a, Äiển Vi đã dắt tá»a kỵ của Mã Dược đến. Mã Dược vá»™i và ng nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, dÆ°á»›i sá»± thốc ủng của Äiển Vi và mấy chục gia tÆ°á»›ng láºp tức tá»›i phủ Chinh Tây tÆ°á»›ng quân.
Phủ Chinh Tây tướng quân lúc nà y đã bị bao phủ trong sầu vân thảm vụ.
Khi Mã Dược tá»›i ngoà i phủ Chinh Tây tÆ°á»›ng quân thì huynh đệ Mã Äại, Mã HÆ°u sá»›m đã đợi ở ngoà i cá»a. Thấy Mã Dược, Mã Äại, Mã HÆ°u vá»™i và ng quỳ xuống, Ä‘i bằng đầu gối tá»›i ôm lấy đùi Mã Dược, gà o khóc: "Huynh trưởng! Äại ca huynh ấy... sắp không xong rồi, hu hu hu..."
"Sao váºy?" Mã Dược nghiêm giá»ng gầm lên: "Hôm qua còn khá»e mạnh cÆ¡ mà ?"
Mã Äại khóc nói: "Lúc chạng vạng đại ca đòi cưỡi ngá»±a, tiểu đệ cản không được nên Ä‘Ã nh chiá»u theo ý huynh ấy. Không ngá» huynh ấy từ trên lÆ°ng ngá»±a ngã xuống rồi phạm phải vết thÆ°Æ¡ng cÅ©. Khi ngá»± y tá»›i nÆ¡i thì đã không cứu vãn được nữa rồi."
"Hai thằng ngu nà y, cút ra!" Mã Dược đá bay Mã Äại, Mã HÆ°u rồi vá»™i và ng xông và o đại môn.
Tà i sản của Goncopius
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
07-08-2011, 10:50 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Há»–N TẠI TAM QUá»C LÀM QUÂN PHIỆT
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách
Quyển 2: Bát Bách Lưu Khấu khởi lang yên
Chương 354:Cô muốn báo thù cho Mạnh Khởi
Khi Mã Dược lo lắng không yên chạy tá»›i nÆ¡i thì chỉ thấy mấy chục nha hoà n phó phụ quỳ trÆ°á»›c mà n che của Mã Siêu, còn chÃnh thê Chân Vinh của Mã Siêu thì quỳ trÆ°á»›c giÆ°á»ng Mã Siêu ở trong mà n. PhÃa tay trái Chân Vinh là trưởng thá» Mã Thiá»u của Mã Siêu Ä‘ang quỳ, tay phải là thứ tá» Mã Câu. Mã Câu, Mã Thiá»u còn nhá» nên hoà n toà n không biết cái chết của Mã Siêu đối vá»›i bá»n chúng mà nói thì có tÆ° vị gì, chỉ nắm lấy tay áo Chân Vinh, báºp bẹ khuyên mẫu thân đừng khóc.
"Mạnh Khởi!"
Mã Dược vá»™i và ng bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, quỳ má»™t gối ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng, trong con ngÆ°Æ¡i vốn luôn lạnh lùng không có nhân tình lúc nà y lại lá»™ ra vẻ lo lắng và đau Ä‘á»›n vô táºn. Tuy Mã Dược không phải là háºu nhân chân chÃnh của Mã Viên, nhÆ°ng nhiá»u năm nay, hắn sá»›m đã coi mình là háºu nhân chân chÃnh của Mã Viên, đối vá»›i Mã Siêu cÅ©ng má»™t má»±c thân nhÆ° huynh đệ, hÆ¡n nữa hắn còn tốn rất nhiá»u tâm huyết trên ngÆ°á»i Mã Siêu.
Không chút khoa trÆ°Æ¡ng khi nói rằng Mã Dược hoà n toà n coi Mã Siêu là khai quốc đại tÆ°á»›ng quân của vÆ°Æ¡ng triá»u Mã gia để bồi dưỡng, giống nhÆ° Hán Võ đế LÆ°u Triệt không tiếc phải mạo hiểm mấy vạn Hán quân thiết kỵ toà n quân bị tiêu diệt mà bồi dưỡng Hoắc Khứ Bệnh. Sá»± bồi dưỡng của Mã Dược đối vá»›i Mã Siêu cÅ©ng là không tiếc giá đắt. Song, Ä‘iá»u khiến Mã Dược ngà n vạn lần không ngá» tá»›i là mệnh váºn của Mã Siêu cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Hoắc Khứ Bệnh!
Là ý trá»i hay là trùng hợp?
"Huynh trưởng…" Mã Siêu ngá» nguáºy muốn ngồi dáºy thi lá»…, song hai cánh tay bình thÆ°á»ng có thể bạt núi lúc nà y lại không chống nổi được thân hình của hắn, má»›i ngồi dáºy được má»™t ná»a thì Mã Siêu lại ngã xuống giÆ°á»ng, lúc nà y má»›i sầu thảm nói: "Huynh trưởng, tiểu đệ mang trá»ng bệnh trên ngÆ°á»i, thứ cho không thể hà nh lá»….
"Mạnh Khởi..."
Mã Dược chỉ nắm chặt hai tay Mã Siêu, nghẹn ngà o không nói thà nh lá»i. Từ sau khi xuyên việt tá»›i thế giá»›i nà y hắn chÆ°a từng rÆ¡i má»™t giá»t lệ nà o, lúc nà y không ngá» mắt lại Æ°Æ¡n Æ°á»›t. Khi nÆ°á»›c mắt thuáºn theo khóe mắt rÆ¡i xuống thì ngoà i mà n Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng bÆ°á»›c chân gấp rút. Mã Dược thuáºn thế nghiêng đầu nhìn rồi lén lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt.
"Thiếu tướng quân!"
"Thiếu tướng quân!"
Trong tiếng hô hoán đầy lo lắng và đau thÆ°Æ¡ng, Giả Hủ, Lý Túc, Hứa Chá», PhÆ°Æ¡ng Duyệt đã nối Ä‘uôi nhau bÆ°á»›c và o, nhao nhao quỳ xuống sau Mã Dược. Tuy nói luáºn vá» thân pháºn thì bá»n há» không cần phải quỳ, nhÆ°ng tên gia há»a Mã Dược nà y trÆ°á»›c giá» coi lá»… nghi nhÆ° không khÃ, đã quỳ má»™t gối xuống trÆ°á»›c giÆ°á»ng của tá»™c đệ, bá»n Giả Hủ cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh quỳ theo.
"Huynh trưởng, huynh trưởng!" Mã Siêu nắm chặt hai tay của Mã Dược, trong đôi mắt hổ từ từ ứa lệ, trong ngữ khà trà n ngáºp sá»± phiá»u má»™n và tiếc nuối vô táºn, nhẹ nhà ng nói: "Tháºt sá»± rất muốn lại được theo huynh chinh chiến sa trÆ°á»ng, muốn nhìn thấy ngà y huynh trưởng nhất thống giang sÆ¡n, quân lâm thiên hạ... Äáng tiếc, tiểu đệ đã không đợi được tá»›i ngà y đó rồi..."
"Mạnh Khởi không được nói báºy!" Mã Dược vá»™i và ng ngắt lá»i Mã Siêu: "Không phải chỉ ngã má»™t cú thôi sao, có gì to tát đâu nà o. Vi huynh đã lệnh cho TÆ° Mã ý gá»i tất cả thái y trong triá»u đến rồi. Mạnh Khởi, đợi các thái y tá»›i là không có chuyện gì đâu, thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i là chuyện nhá» thôi."
"Huynh trưởng." Mã Siêu ngÆ°á»›c mắt lên, nhìn và o mà n che trên đỉnh đầu, yếu á»›t nói: "Huynh không cần phải an ủi đệ, tiểu đệ tuy chỉ sống tá»›i hai mÆ°Æ¡i bảy tuổi, nhÆ°ng thấy cÅ©ng không uổng kiếp nà y. Lã Bố tá»± xÆ°ng thiên hạ vô địch, nhÆ°ng hắn tá»›i lúc chết đã là m được những gì? Siêu không dám tá»± khen, nhÆ°ng anh hùng hà o kiệt Quan Äông chết dÆ°á»›i tay Siêu phải tá»›i mấy trăm ngÆ°á»i! Äiá»u mà tiểu đệ cảm thấy tiếc nuối nhất là không thể táºn mắt thấy huynh trưởng quân lâm thiên hạ."
"Mạnh Khởi, hu hu hu..."
NÆ°á»›c mắt của Mã Dược cuối cùng cÅ©ng ứa ra, báºt khóc rất to.
Thần thái trong mắt Mã Siêu chuyển thà nh ảm đạm, hô hấp cÅ©ng bắt đầu trở nên gấp rút, vùng vẫy gá»i: "Vinh... Vinh... nhi..."
"Phu quân."
Chân Vinh hét lên má»™t tiếng bi thÆ°Æ¡ng, quỳ gối tá»›i trÆ°á»›c giÆ°á»ng bệnh của Mã Siêu. Nhìn Chân Vinh khóc rất thÆ°Æ¡ng tâm, Mã Thiá»u và Mã Câu còn nhá» tuổi cÅ©ng khóc theo. Mã Siêu Ä‘Æ°a tay ra nhẹ nhà ng đỡ lấy trán Chân Vinh, trong mắt hiện lên vẻ hổ thẹn, thở dà i nói: "Vinh nhi, vi phu thấy thẹn vá»›i nà ng. May mà nà ng còn trẻ tuổi, Váºn nhi và Câu nhi cÅ©ng tá»± nhiên có huynh trưởng thay vi phu dưỡng dục chúng, nà ng tìm má»™t nhà nà o tốt mà gả Ä‘i, chá»› có thủ tiết vì vi phu."
"Không." Chân Vinh lắc đầu nói: "Thiếp thân sống là ngÆ°á»i Mã gia, chết là quá»· Mã gia, Ä‘á»i nà y tuyệt đối không bối phu tái giá."
"Ài." Mã Siêu thở dà i một tiếng, nói một câu cuối cùng: "Cái nà y cũng tùy nà ng, chỉ là khổ cho nà ng quá..."
Nói xong, hai mắt Mã Siêu nhắm lại rồi không còn thanh tức.
Mã Dược Ä‘Æ°a tay ra sá» mÅ©i Mã Siêu, sắc mặt của Mã Siêu trong khoảnh khắc biến thà nh trắng bệch, thân hình vốn Ä‘ang thẳng cÅ©ng từ từ ngả xuống. Ãnh tà n dÆ°Æ¡ng chiếu qua kkung cá»a sổ, chiếu cho tóc mai của Mã Dược ánh thà nh má»™t dải thê lÆ°Æ¡ng, cả ngÆ°á»i giống nhÆ° là già đi cả chục tuổi, ngÆ°á»i má»›i hÆ¡n tứ tuần mà lại lá»™ ra vẻ nhÆ° tuổi xế chiá»u.
Chân Vinh cùng thê thiếp của Mã Siêu biết Mã Siêu đã chết, liá»n nhao nhao khóc rống lên, trong phủ Chinh Tây tÆ°á»›ng quân láºp tức trà n ngáºp bi thÆ°Æ¡ng.
Mã Dược lảo đảo bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a, Giả Hủ, Lý Túc vá»™i và ng bÆ°á»›c lên đỡ Mã Dược, Giả Hủ gạt lệ, thấp giá»ng khuyên nhủ: "NgÆ°á»i chết không thể sống lại, chúa công cố nén bi thÆ°Æ¡ng."
Trong mắt Mã Dược là má»™t mảng ngốc trệ, chỉ lắc đầu lẩm bẩm: "Mạnh Khởi anh tà i ngút trá»i, sao lại Ä‘á»™t nhiên mất Ä‘i? Sao lại Ä‘á»™t nhiên mất Ä‘i nhÆ° váºy?"
Giả Hủ, Lý Túc buồn bã nhìn nhau, lắc đầu thở dà i, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể lý giải được tâm tình của Mã Dược lúc nà y. Loại tâm tình nà y giống nhÆ° nông phu khổ cá»±c cả má»™t mùa hè, mắt thấy sắp có thu hoạch thì trá»i lại đổ băng sÆ°Æ¡ng, thua hoạch trong nông trÆ°á»ng mất hết cả. Loại mất mát vô cá»› đó, cảm giác khóc không ra nÆ°á»›c mắt đó ngÆ°á»i chÆ°a từng tá»± mình thể há»™i thì rất khó hiểu được.
...
Tháng giêng năm Kiến An Hán Hiến đế thứ mÆ°á»i lăm (202), Chinh Tây tÆ°á»›ng quân Mã Siêu bệnh chết, năm ấy vừa tròn hai mÆ°Æ¡i bảy tuổi.
...
Bảy ngà y sau.
Mã Dược cuối cùng cÅ©ng từ trong bi thống khôi phục lại, lúc nà y hạ lệnh cho bá»n văn quan võ tÆ°á»›ng Giả Hủ, Lý Túc, Khoái LÆ°Æ¡ng, Khoái Việt, Lá»— Túc, Trần Quần, TÆ° Mã Ã, Pháp ChÃnh, Từ Hoảng, PhÆ°Æ¡ng Duyệt, Hứa Chá», Mã Äại, Mã HÆ°u, Mạnh Äạt, Tô Tắc, Chung, Hồ XÃch Nhi tá» tụ ở tÆ°á»›ng phủ.
Khi chúng nhân đến đủ, Mã Dược nghiêm giá»ng quát: "ChÆ° vị, cô quyết ý khởi binh ba mÆ°Æ¡i vạn nam hạ Kinh châu, thá» lấy thủ cấp của Tà o Chân, Gia Cát Lượng để tế Ä‘iện vong linh của Mạnh Khởi."
Mã Dược vừa dứt lá»i, Giả Hủ, Lá»— Túc, Khoái Việt, TÆ° Mã ý, Pháp ChÃnh lá»™ ra vẻ thản nhiên. Rõ rà ng, trÆ°á»›c khi tá»›i tÆ°á»›ng phủ năm ngÆ°á»i đã có chuẩn bị tâm lý rồi. Mã Siêu được Mã Dược gởi gắm hi vá»ng đã chết, Mã Dược há có thể bá» qua? Nói tá»›i cùng thì Mã Siêu tuy cưỡi ngá»±a ngã chết, nhÆ°ng nếu không phải là trúng mai phục của Gia Cát Lượng từ trên huyá»n nhai rÆ¡i xuống dẫn tá»›i trá»ng thÆ°Æ¡ng, vá»›i kỵ thuáºt của Mã Siêu há có thể ngã ngá»±a được?
Vá»›i tÃnh cách có thù tất mà báo mà còn phải báo ngay láºp tức của Mã Dược thì tuyệt đối không có khả năng dá»… dà ng bá» qua cho Gia Cát Lượng và Tà o Chân. TrÆ°á»›c mắt nam chinh Kinh châu tuy không phải là thá»i cÆ¡ tốt nhất, nhÆ°ng Ãt nhiá»u cÅ©ng là cÆ¡ há»™i. Tôn Quyá»n binh bại Hoà i Nam, Tà o Tháo chiến tá» Tây Xuyên má»›i qua chÆ°a được hai năm, vá»›i căn cÆ¡ bạc nhược của Kinh châu, DÆ°Æ¡ng châu, căn bản không thể trong khoảng thá»i gian ngắn nhÆ° váºy mà khôi phục được nguyên khÃ.
Do Mã Dược chiếm cứ mÆ°á»i hai châu trong mÆ°á»i lăm châu của Äại Hán, dá»±a và o cÆ¡ số nhân khẩu khổng lồ cùng vá»›i có được tà i lá»±c hùng háºu của háºu phÆ°Æ¡ng Quan Trung háºu thuẫn, tốc Ä‘á»™ khôi phục của quân LÆ°Æ¡ng so vá»›i Sở, Ngô lưỡng quân thì nhanh hÆ¡n nhiá»u. Lúc nà y nam chinh, vô luáºn là trên binh lá»±c hay là trên háºu cần bổ cấp, quân LÆ°Æ¡ng Ä‘á»u chiếm được Æ°u thế áp đảo, nhất chiến định giang sÆ¡n không phải là không có khả năng.
"Chúa công, lúc nà y nam hạ e rằng chÆ°a phải là lúc." Chỉ có Khoái LÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra khá»i hà ng khuyên cản: "Ngô, Sở có TrÆ°á»ng Giang thiên hiểm là m chá»— dá»±a, cá»› sao không đợi Cam Ninh tÆ°á»›ng quân ở Hoà i Nam luyện thà nh thủy quân, rồi dốc hết trăm vạn thủy, lục đại quân dùng thế thái sÆ¡n áp đỉnh để nam chinh? Nếu nhÆ° váºy, có thể không phà sức lá»±c bình định Kinh, DÆ°Æ¡ng, nhất thống giang sÆ¡n, cuối cùng là m nên thiên thu đại nghiệp."
"à cô đã quyết." Mã Dược dứt khoát nói: "Tá» Nhu không cần phải nhiá»u lá»i."
Khoái Lương chắp tay vái rồi đà nh bước lại và o hà ng.
Mã Äại bÆ°á»›c ra khá»i hà ng, hai tay ôm quyá»n nghiêm giá»ng hô: "Huynh trưởng, tiểu đệ nguyện là m tiá»n bá»™!"
"Tốt!" Mã Dược cao giá»ng quát: "Mã Äại nghe lệnh!"
Mã Äại phấn khởi nói: "Có mạt tÆ°á»›ng."
Mã Dược nói: "Dẫn ba vạn thiết kỵ là m tiá»n bá»™, ngay trong hôm nay giết tá»›i Tân Dã!"
"Tuân lệnh!"
"Mạnh Äạt, Tô Tắc nghe lệnh!"
Mạnh Äạt, Tô Tắc bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c, ôm quyá»n thÆ°a: "Có mạt tÆ°á»›ng."
Mã Dược nói: "Hai ngÆ°Æ¡i là m phó tÆ°á»›ng của Mã Äại, cùng nhau xuất chinh!"
"Tuân lệnh."
"Pháp ChÃnh nghe lệnh!"
Pháp Chinh bÆ°á»›c ra khá»i hà ng ôm quyá»n nói: "Thuá»™c hạ có mặt."
"Là m tùy quân tham mÆ°u cho Mã Äại."
Pháp ChÃnh nói: "Tuân lệnh!"
Mã Dược lại nói: "Văn Hòa."
Giả Hủ bước lên trước một bước, chắp tay thưa: "Chúa công có gì phân phó?"
Mã Dược nói: "Dùng khoái mã tám trăm dặm truyá»n hịch tá»›i Hoà i Nam, lệnh cho TrÆ°Æ¡ng Yến dẫn mÆ°á»i vạn quân Hắc SÆ¡n trong vòng ba tháng phải tá»›i Tân Dã."
"Tuân lệnh!"
Giả Hủ chắp tay lui xuống, Mã Dược lại gá»i: "Từ Hoảng!"
Từ Hoảng vội và ng bước lên trước thưa: "Có mạt tướng."
Mã Dược nói: "Láºp tức vá» Nam DÆ°Æ¡ng, chỉnh đốn võ bị, chuẩn bị nam chinh."
"Tuân lệnh."
"Phương Duyệt!"
"Có mạt tướng."
"Suất binh mÆ°á»i vạn là m trung quân, theo cô cùng nam chinh."
"Tuân lệnh."
"Khoái Lương, Trần Quần."
"Có thuộc hạ."
"Lệnh cho các ngÆ°Æ¡i đôn đốc lÆ°Æ¡ng thảo truy trá»ng, há»— trợ đại quân nam chinh."
"Tuân lệnh."
"Báo..." Khi Mã Dược Ä‘ang phân phái quân Ä‘á»™i thì Ä‘á»™t nhiên có tiểu lại hối hả bÆ°á»›c và o đại sảnh, hai tay giÆ¡ cao má»™t quyển thÆ° giản, hổn hển nói: "Thừa tÆ°á»›ng, Ãch châu cấp báo."
"Hả?" Mã Dược nhÃu mà y nói: "Ãch châu Æ°? Trình lên đây!"
Tiểu lại bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c Ä‘Æ°a thÆ° giản cho TÆ° Mã Ã. TÆ° Mã à lại Ä‘Æ°a thÆ° giản cho Mã Dược. Mã Dược láºp tức mở ra Ä‘á»c rồi sắc mặt trầm xuống, Lý Túc ở bên cạnh không nhịn được liá»n há»i: "Chúa công, Ãch châu xảy ra chuyện gì váºy?"
Mã Dược ném tÆ° giản lên bà n, trầm giá»ng nói: "Thứ sá» Ãch châu TrÆ°Æ¡ng Tùng cấp báo, nam trung man vÆ°Æ¡ng Mạnh Hoạch khởi binh mÆ°á»i vạn táºp nhiá»…u Xuyên nam, lại có phản quân NgÅ© Khê Man, KhÆ°Æ¡ng tá»™c đông tây hô ứng. Sở quân đại tÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng Liêu đóng hai vạn binh ở Di lăng, nhÆ° hổ đói rình mồi NgÆ° Phúc phổ, Tây Xuyên bốn mặt thụ địch, đã nguy nhÆ° chồng trứng sắp đổ, xin triá»u đình há»a tốc phát binh tiêu diệt."
Lý Túc nghe váºy liá»n nghẹn lá»i: "Cái nà y..."
Mã Dược há»i Giả Hủ: "Văn Hòa, ngÆ°Æ¡i cho rằng có nên phái binh tiêu diệt không, nếu phải binh thì nên phái bao nhiêu quân Ä‘i?"
Giả Hủ trầm ngâm má»™t lát rồi nói: "Tây Xuyên có TrÆ°Æ¡ng Tú tÆ°á»›ng quân lÆ°u thủ, TrÆ°Æ¡ng Tùng, TrÆ°Æ¡ng Nhiệm cÅ©ng không phải là hạng vô năng. Nếu đã dùng khoái mã tám trăm dặm cấp báo cho triá»u đình thì chứng tá» tình huống đã vô cùng nghiêm trá»ng. Do đó, Hủ cho rằng viện binh nhất định phải phái Ä‘i! Nếu không sẽ không thể là m phấn chấn quân tâm của tÆ°á»›ng sÄ© Xuyên Trung, cà ng không thể là m kiên định quyết tâm tá» thủ của sÄ© tá»™c Xuyên Trung. Còn phải bao nhiêu viện quân tá»›i giúp thì Hủ cho rằng trong khoảng hai, ba vạn ngÆ°á»i. Cái nà y sẽ không ảnh hưởng tá»›i việc nam chinh của chúa công."
"Váºy nên phái ai lÄ©nh quân?" Mã Dược nói tá»›i đây thì dừng lại, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i Mã Siêu đã bệnh chết, buồn bã nói: "Ài, nếu Mạnh Khởi còn sống, cô cần gì phải lo tá»›i cục thế Tây Xuyên? Chỉ cần Mạnh Khởi má»™t mình má»™t ngá»±a đến, vá»›i uy danh của Mạnh Khởi, phản quân Tây KhÆ°Æ¡ng tất nhiên phải tá»± hà ng, có sá»± tÆ°Æ¡ng trợ của KhÆ°Æ¡ng binh, thì sợ gì bá»n phản loạn Nam man, NgÅ© Khê Man?"
"Chúa công." Giả Hủ nói: "Hủ có một nhân tuyển."
Mã Dược há»i: "Văn Hòa cho rằng ai là hợp lý nhất?"
Giả Hủ nói: "Ngoà i thế tỠthì không ai cả."
"Chinh nhi lãnh binh?" Mã Dược đầu tiên hÆ¡i ngây ngÆ°á»i, sau đó láºp tức gáºt đầu: "Ừ, cÅ©ng là lúc đó nó nên Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c lÄ©nh quân rồi, có Ä‘iá»u vẫn cần phái má»™t bách chiến túc tÆ°á»›ng là m phó tÆ°á»›ng cho nó, ngoà i ra còn cần má»™t mÆ°u sÄ© là m túi khôn cho nó."
"Chúa công." Giả Hủ không đồng ý, nói: "Hủ cho rằng không nên phái bách chiến túc tÆ°á»›ng là m phó tÆ°á»›ng cho thế tá», phải biết thế tá» tÃnh tình khiêm tốn, nếu phái túc tÆ°á»›ng Ä‘i theo thì tất sẽ xuôi theo ý ngÆ°á»i đó, mất Ä‘i sá»± quyết Ä‘oán. Huống chi cục thế Tây Xuyên nhìn thì hữu kinh nhÆ°ng kỳ thá»±c lại vô hiểm. Phản quân Tây KhÆ°Æ¡ng, Nam man, NgÅ© Khê Man Ä‘á»u là hạng ô hợp, khó có thà nh tá»±u, còn hai vạn Sở quân đóng ở Di Lăng thì má»™t khi chúa công dẫn đại quân nam hạ, e rằng láºp tức sẽ rút vá» TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng."
"Có đạo lý." Mã Dược gáºt đầu nói: "Váºy để Mã Chinh má»™t mình lÄ©nh quân xuất chinh, Hiếu Trá»±c hãy là m tùy quân tham mÆ°u."
Pháp ChÃnh nói: "Tuân lệnh."
Tà i sản của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn quan phiet , 4vn.eu hon tai tam quoc , 4vn.eu tam quoc lam , áåòàëèíê , âèäåî , ãèäðîìåòöåíòð , âèçèòêà , ãèíåêîëîãèÿ , àëüôà , àíåãäîòû , ãîëûõ , äîìîäåäîâî , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , diệp tá» my , êàëüÿíû , èìåíà , êîìïüþòåðîâ , êîìñîìîëåö , êóëüòóðîëîãèÿ , êðåäèòû , hãm tráºn doanh , hỗn taÌ£i tam quôÌc , há»—n tại tam quốc , hon loan tam quoc , hon tai tam quoc , hon tai tam quoc 4vn , hon tai tam quoc 82 , hon tai tam quoc page 81 , hon tai tam quoc tt , hon tai tamquoc vn.eu , hon tai tan quoc , hon taj tam quoc 4vn , hon the tam quoc , ìàñëåíèöà , ïåòåðáóðãà , ìåòðî , ïåðåâîä÷èê , ïàðàãðàô , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ïàðôþìåðèÿ , íèññàí , íèæíèé , îôèöèàëüíûé , ïðîåêòû , lam quan phiet , lich su hon tai tam quoc , loạn quân phiệt , ma duoc tam quoc , mã dược tam quốc , ñìàðòôîíû , ñîòîâûå , ñïóòíèêîâûé , ñòàâêà , òàéëàíä , ôèíàì , phim hon tai tam quoc , phimtulieudaiqquanphiet , quân phiệt , tai tam quoc ohm , tam quoc hon , tam quoc lam quan phiet , tam quoc quan phie , tam quoc quan phiet , tam quoc tieu quan phiet , tamquochonthe , tanquochon.vn , tám trăm lÆ°u khấu , xuyen viet tam quoc 4vn , ÿíäåêñ , ðóññèôèêàòîð