Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 01-04-2008, 11:23 PM
admin's Avatar
admin admin is offline
Quản Trị Tối Cao - Äiá»u Hành Diá»…n Äàn
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 67
Thá»i gian online: 6 giá» 59 phút 13 giây
Xu: 200
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Hồi 25

SÆ¡n Nguyệt Quá»· Äàm



Thảo Dã Khách tinh thần khấn khởi rảo bước tiến tới, một lần nữa ra tay tấn công nhanh tốc. Hắc Nho vung kiếm hất phía đông, múa phía tây, nhẹ nhàng vu lông thanh kiếm, thủ công hoàn bị, chiêu thức đùng đùng sát khí.
Trong nháy mắt hai bên đánh được năm hiệp, Hắc Nho lạnh lùng hét:
– Bao nhiêu đó đủ rồi!
Âm thanh như chuông ngân làm rung động màng nhi. Thảo Dã Khách liên tục thụt lùi ra sau bốn năm bước, thanh kiếm trong tay nặng nỠhạ xuống, lão thở mạnh vài hơi, gượng gạo nhấc kiếm tiến tới.
Hắc Nho lạnh lùng nói:
– Ngươi muốn ta dùng kiếm xuyên qua trái tim ngươi mới chịu thua ư?
Dư Hóa Vũ thất thanh kêu lên:
– Quan lão ca xem trên mình ngÆ°á»i coi nào!
Thảo Dã Khách cúi đầu nhìn xem phía trÆ°á»›c ngá»±c năm lá»— nhÆ° hình bông mai xếp ngang, má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm chính giữa vừa ở ngay vị trí trái tim, năm hiệp đánh năm cái lá»— rạch Ä‘á»u vừa vải áo trÆ°á»›c ngá»±c mà không thÆ°Æ¡ng tá»›i da thịt, thứ công phu nhãn lá»±c, thủ lá»±c, kiếm pháp này đã đạt tá»›i cảnh giá»›i vô cùng khủng khiếp, nếu Hắc Nho có ý giết lão thì chiêu đầu tiên đã đủ có kết quả rồi.
Tất cả má»i ngÆ°á»i trong hiện trÆ°á»ng Ä‘á»u hồn vía lên mây. Thảo Dã Khách dậm chân dữ dá»™i quái kêu má»™t tiếng:
– Há»ng rồi!
Phóng ngÆ°á»i chạy mất.
Hắc Nho nhìn chăm chăm Ngu Nhạc Tôn Giả nói từng chữ một:
– Äừng làm phí thá»i giá» nữa, hãy sá»›m tá»± giải quyết!
Ngu Nhạc Tôn Giả mặt mày tái mét gầm rống:
– Lão phu quyết không chịu trói tay chỠchết!
– Bản nho đã nói ngÆ°Æ¡i có quyá»n tá»± vệ.
– Hà há há Hắc Nho lão phu hôm nay đành chịu thôi, mong rằng cố sự năm xưa sẽ không tái diễn.
Dứt lá»i lão tiến lên vài bÆ°á»›c, thanh kiếm trong tay diá»…n ra thế đánh khởi đầu.
Hắc Nho chẳng nói lá»i nào, trÆ°á»ng kiếm nghiêng nghiêng giÆ¡ lên.
Sân trÆ°á»ng tái hiện không khí ngá»™t ngạt lần nữa, tất cả những cặp mắt kinh hãi Ä‘á»u đổ dồn vá» thanh kiếm của Hắc Nho. Không má»™t ai tưởng tượng được kết quả ra sao. Hai bên đứng đối lập giây lát, mồ hôi Ngu Nhạc Tôn Giả toát ra trên trán Ä‘á»ng lại to bằng hạt đậu, thanh kiếm cầm trong tay bắt đầu phát run.
– A!
Một tiếng gầm rống rạch xé bầu không khí kết thành băng kia. Ngu Nhạc Tôn Giả nhanh tốc vung kiếm công kích, một cú đánh gom hết công lực bình sinh mà phát ra, khí thế kình lực phối hợp một lúc, luận kiếm thuật mà nói lão đã thuộc hạng siêu việt ở chốn giang hồ.
Keng! Keng! Keng! Ba tiếng va chạm kinh tâm táng đởm của binh khí xen lẫn tiếng há»±. Ngu Nhạc Tôn Giả lảo đảo thụt lùi vài bÆ°á»›c. Keng má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm rÆ¡i xuống đất, hai vai tả hữu rá»›m máu.
Hắc Nho thong thả tra kiếm vào bao, Ä‘ua mắt nhìn má»™t lượt hiện trÆ°á»ng rồi từ từ xoay ngÆ°á»i nhún mình bay bổng lên cao, vượt qua mái nhà ẩn vào trong bóng tối nhÆ° hồn ma bóng quá»·.
Tất cả má»i ngÆ°á»i thở phào má»™t cái nhẹ nhõm, tá»±a hồ vừa tỉnh giấc trong cÆ¡n ác má»™ng, cùng nhau tiến vá» phía Ngu Nhạc Tôn Giả.
Bấy giá» quan Ä‘ai nÆ°Æ¡ng má»›i chồm dậy đứng thẳng lên lẳng lặng không nói lá»i nào cất bÆ°á»›c thoăn thoắt mà Ä‘i. DÆ° Hóa VÅ© xúc Ä‘á»™ng nắm chặt tay Ngu Nhạc Tôn Giả áy náy khôn tả nói:
– Äông phÆ°Æ¡ng huynh lượng thứ cho tại hạ chÆ°a thể tiếp tay.
Ngu Nhạc Tôn Giả cÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tâm nói:
– Trang chủ Ä‘iá»u này không thể trách được, nếu nhÆ° trang chủ căm phẫn ra mặt, hậu quả càng khó lÆ°á»ng được. Hắc Nho đã ná»›i tay lÆ°u tình hai cao thủ trong trang, nếu trang chủ xuất thủ tình hình biến ngược hẳn, thá»­ há»i trang chủ ra tay có đổ máu, liệu quý thuá»™c hạ có chịu bó tay không, lúc ấy kết quả đáng sợ thế nào?
– Äúng vậy nhÆ°ng Äông phÆ°Æ¡ng huynh là khách của Trang viện...
Lão phu phải trả giá năm xưa thôi.
– A! Äể tại hạ xem thÆ°Æ¡ng thế Äông phÆ°Æ¡ng huynh ra sao...
– Chẳng cần thiết nữa, chỉ thương ngoài da.
– Chỉ thương ngoài da sao?
– Äúng vậy, luận thÆ°Æ¡ng thế thì nói vậy, nhÆ°ng bị thÆ°Æ¡ng tại huyệt..
Dư Hóa Vũ thất thanh nói:
– Äông phÆ°Æ¡ng huynh đã bị mất Ä‘i võ công Æ°?
Ngu Nhạc Tôn Giả cÆ°á»i nhạt nói:
– Lúc đối phương hiện thân đã nói trước chỉ đòi lại công lực của lão phu mà thôi.
– A!
Bá»n Diệp Mậu Äình thất thanh kêu lên kinh hãi.
o O o Äinh Hạo chạy hÆ¡n má»™t dặm Ä‘Æ°á»ng rồi thay đổi lại vá» mặt cÅ© của mình, vùng này là phạm vi thế lá»±c của Tá» Vân Trang, nếu tìm khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i sẽ bị lá»™ mặt ngay, nên hắn chạy suốt trong đêm tối chạy từng khoảng hai canh lá»™ trình thì trá»i đã sáng, từ ngÆ°á»i phi hành trở thành ngÆ°á»i Ä‘i sá»›m.
Chẳng mấy chốc đã đến xứ Hoa Dung, hắn dừng bÆ°á»›c tìm kiếm khách Ä‘iếm nghỉ chân. Hắn hồi tưởng lại tình hình đêm qua, không khá»i thÆ°Æ¡ng xót Ngu Nhạc Tôn Giả vô cùng nhÆ°ng sÆ° mệnh bất khả từ, tất cả những ngÆ°á»i có tên trên Hắc danh Ä‘Æ¡n không ai được tránh khá»i số mạng bị phế Ä‘i võ công, may mà sÆ° phụ không cho mình giết ngÆ°á»i đổ máu, bằng không tứ xứ máu tanh hôi hám.
Tá» Vân Trang chủ DÆ° Hóa VÅ© lúc đàm luận vá»›i Ngu Nhạc Tôn Giả lại mở miệng phủ nhận có liên quan vá»›i bá»n hung thủ Giang Hồ Ãc Khách Hồ Phi sá»± việc ấy thật khiến mình hoang mang.
Dư Hóa Vũ có thật không phải chủ mưu huyết án năm xưa ư? Hoặc là y giả mù sa mưa chăng?
Nếu không phải y chủ mÆ°u thì hung thủ mạo danh Tá» Vân Trang để vu oan giá há»a vậy chủ mÆ°u đó là ai?
Tại sao ngoại trừ Diêm Äô Sứ Giả thoáng hiện tại VÆ°Æ¡ng á»c SÆ¡n má»™t lần, ngoài ra số hung thủ đó mất tích Ä‘i đâu hết Æ°?
Tá» Vân Trang phái ngÆ°á»i truy nã Vân Long Tam Hiện có thật là do tá»™i phản trang không?
Vân Long Tam Hiện Triệu Nguyên Sanh là tổng quản trang viện, chính y là một trong số hung thủ kia thế thì Dư Hóa Vũ có thể liên can ư?
TrÆ°á»›c mắt không còn cách nào hÆ¡n phải tìm cho ra bất cứ má»™t ngÆ°á»i nào trong số hung thủ thì sẽ sáng tá» má»i việc, nhÆ°ng trá»i đất mênh mông, biển cả bao la Ä‘i đâu mà tầm nã được há» bây giá»?
à kiên Bán Bán Tẩu là cứu thoát Toàn Tri Tá»­ rồi nhá» vào kinh lịch giang hồ lão luyện của hắn má»›i mong có hy vá»ng tầm nã hung thủ được.
Tốt hÆ¡n lên Hình sÆ¡n ngay bây giá», nhÆ°ng chẳng biết có thuận lợi tìm được Thiên Âm Äá»™ng Hắc Thạch Cốc Æ°? Mà vấn Ä‘á» quan trá»ng nhất là chẳng biết Lôi Công còn tại thế gian không?
Sáng hôm sau hắn rá»i khá»i khách Ä‘iếm, nhắm thẳng hÆ°á»›ng Hình sÆ¡n chạy tá»›i, Ä‘i được vài ngày lá»™ trình hắn đã bÆ°á»›c tá»›i lá»™ giá»›i Hình sÆ¡n, hắn mua sắm đầy đủ má»i thứ lÆ°Æ¡ng khô sau đó má»›i vào núi. Diện tích Hình sÆ¡n cả ngàn dặm, muốn tìm gặp Hắc Thạch Cốc ít ngÆ°á»i biết đến này quả thật chẳng dá»…. Äành chỉ có việc loạn bÆ°á»›c vào bên trong, Ä‘i trong núi ba ngày má»›i đến được má»™t sÆ¡n phong chính nhÆ°ng chẳng thấy bóng dáng của Hắc Thạch Cốc.
ThÆ°á»ng những kỳ nhân dị sÄ© hay ẩn tích sâu bên trong rừng sâu hiểm nguy chẳng muốn có ngoại nhân đến gặp nên dù có đến vá»›i ngÆ°á»i sÆ¡n cÆ°á»›c địa phÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng được gì, thế thì vùng đó phải là tuyệt địa.
Äinh Hạo nghÄ© thế bèn lá»±a chá»n những sÆ°á»n núi dá»±ng đứng hụt chân lần mò tiến sâu vào những nÆ¡i hiểm trở ngoại trừ những khách giang hồ có võ công cao cÆ°á»ng má»›i đến được nÆ¡i đây, còn những hạng ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng chỉ dừng bÆ°á»›c đứng nhìn mà thôi.
Hắn Ä‘i liên tục bảy ngày trong sÆ¡n cốc, chẳng tìm được manh mối nào cả, hắn thật hối hận lúc trÆ°á»›c không há»i tá»· mỉ hÆ¡n để đến ná»—i phải gặp khó khăn trở ngại nhÆ° ngày hôm nay.
Äêm nay hắn nằm nghỉ lá»™ thiên trên má»™t ngá»n núi cao. Bá»—ng nhiên nghe má»™t âm thanh u oán hận sầu thanh thoát từ xa văng vẳng lại.
Hằng nga ứng hối thâu linh dược, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm.
Äinh Hạo giật mình, giá» này tại núi rừng hoang vắng nhÆ° thế, sao lại có âm thanh thiếu nữ, chẳng lẽ là sÆ¡n tinh hồ yêu Æ°? Lại má»™t tiếng thở dài u ám thê lÆ°Æ¡ng sau đó tiếng ngâm nga nối tiếp vẫn hai câu lúc nãy:
Hằng nga ứng hối thâu linh dược, bích hải thanh thiên dạ dạ tâm.
Lần này hắn nghe rõ ràng từng chữ má»™t, âm thanh phát ra từ hÆ°á»›ng trái sau ngá»n núi. Hắn đứng dậy lạng ngÆ°á»i nhảy sang má»™t cách lặng lẽ, Ä‘ua mắt nhìn tá»›i càng kinh ngạc không kém, chỉ thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nhá» nhắn tóc dài phủ vai đứng trên má»™t tảng đá to lá»›n ngÆ°á»›c đầu ngắm trăng ống quần phất phÆ¡ trong cÆ¡n gió thoang thoảng nhÆ° nàng tiên nữ lÆ°á»›t Ä‘i trên gió.
Thiếu nữ đó dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a phát giác có ngÆ°á»i đến sau lÆ°ng vẫn ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn đứng yên bất Ä‘á»™ng, ngâm nga thành tiếng.
Không tÆ°Æ¡ng ức vô kế đắc truyá»n tin tức, thiên thượng hằng nga nhận bất thức, ký thÆ° hà xứ tầm.
Trong lòng Äinh Hạo cảm thấy lạ lùng, lá»i ngâm nga của thiếu nữ này chứa đầy tình cảm tÆ°Æ¡ng tÆ° thống khổ, chắc có lẽ cô ta là ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tâm tình trÆ°á»ng, nhÆ°ng đây là nÆ¡i hoang sÆ¡n dã lãnh không ngÆ°á»i lui tá»›i mà lại Ä‘ang đêm thế này vậy thiếu nữ từ đâu đến đây?
Hắn nghĩ thế bèn cố ý ho nhẹ một tiếng.
Lạ thay thiếu nữ vẫn không đếm xỉa đến, ngẩn ngơ ngước đầu ngắm trăng như tượng gỗ.
Äinh Hạo không chịu Ä‘á»±ng được nữa, cất tiếng nói:
– Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu âm tình... khuyết, thử sự cố nan toàn.
Thiếu nữ ấy lắp chặt tai chẳng nghe, tĩnh lặng như trước, thái độ thế này khiến hắn đầu tóc dựng đứng phát hoảng. Y không điếc cũng chẳng câm, mới đây còn ngâm nga thành câu, trong hoàn cảnh này lại có định lực như thế thật đáng sợ.
Äinh Hạo hÆ°á»›ng bên tảng đá tiến tá»›i vài bÆ°á»›c nói:
– Tu dưỡng của cô nương quả đến mức...
Thiếu nữ ấy bèn nói bằng giá»ng lạnh nhÆ° băng:
– Muốn chết ư?
Äinh Hạo ngạc nhiên, thiếu nữ mở miệng mắng ngÆ°á»i thì chắc chẳng phải hạng ngÆ°á»i tốt lành gì, bèn lạnh lùng mỉa mai nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i hay ma..
Kha kha kha...
Thiếu nữ thình lình phá ra trang cÆ°á»i Ä‘iên loạn, tiếng cÆ°á»i dữ tợn rạch xé màn đêm, bốn phía sÆ¡n cốc đồng thanh vang dá»™i, mái tóc dài phủ vai rung Ä‘á»™ng, phất phÆ¡ bay lượn.
Äinh Hạo bất giác rùng mình á»›n lạnh tóc gáy.
Thật lâu thiếu nữ má»›i dứt cÆ°á»i há»i ngược lại:
– Ngươi là ai?
– Má»™t ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng qua sÆ¡n cốc!
– NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i? NgÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng? Kha kha kha – Không phải là ngÆ°á»i chẳng lẽ là ma Æ°?
Thiếu nữ nói bằng giá»ng Ä‘iệu ghê sợ:
– Nơi đây chỉ thích hợp hồn quỷ giao du.
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Vậy cô là ma sao?
– Äúng vậy.
– Trên thế gian này có ma hay sao?
– Kha kha kha còn sống là ngÆ°á»i, chết rồi là ma, mà ngÆ°á»i thì không tránh khá»i cái chết, ngÆ°á»i và ma tuy hai mà má»™t sá»± thật nào có sai lệch bao nhiêu đâu?
Äinh Hạo á»›n lạnh sÆ°Æ¡ng sống, chẳng lẽ y là ma thật Æ°? NhÆ°ng trông y rõ ràng là má»™t con ngÆ°á»i theo truyá»n thuyết ma quá»· thì không có bóng, mà y thì có hình bóng, từ sá»± phân tích quái luận của y chắc y có hoài bão gì đây, hắn nghÄ© thế bèn lạnh nhạt nói:
– Cao kiến! Cao kiến! Tại hạ lầm đầu nghe nói!
– NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i?
– Äúng vậy!
– NgÆ°á»i và ma có sá»± khác biệt, ngÆ°á»i Ä‘i khá»i nÆ¡i đây vậy.
– Cô nÆ°Æ¡ng nói lúc nãy ngÆ°á»i và ma tuy hai mà má»™t.
– Không sai nhưng chỉ khác ở một điểm, là ngươi chẳng chịu biến thành ma chứ?
Äinh Hạo biết rõ y là ngÆ°á»i chỉ cố chấp nói chuyện ma đâu đâu, khiến ngÆ°á»i nghe phát sợ, huống hồ ở những nÆ¡i hoang sÆ¡n đêm khuya thế này.
Hắn nghĩ thế bèn châm biếm nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng chá»› nói cô là ma, tại hạ cÅ©ng chẳng làm sao hÆ¡n, nhÆ°ng căn cứ lúc nãy cô nÆ°Æ¡ng than thở, chắc cô là ma há»n oán, chứa đầy những u sầu.
– Câm miệng lại, ngÆ°á»i ma dị lá»™, ngÆ°Æ¡i đừng quấy rầy ta.
– Chính cô nương quấy rối ta trước.
Thiếu nữ hất đấu bá»—ng xoay ngÆ°á»i sang hÆ°á»›ng Äinh Hạo, tóc dài phủ mặt, chẳng nhận diện rõ được gÆ°Æ¡ng mặt, hai luồng sáng âm u lấp lánh của cặp mắt xuyên qua kẽ tóc tÆ¡ mịn màng chiếu ra nhÆ° Ä‘iện xẹt.
Äinh Hạo bất giác run bắn ngÆ°á»i lên, nhÆ°ng hắn vẫn cố giữ sá»± bình tÄ©nh, tá» ra không há» hoảng sợ nhìn thẳng vào đối phÆ°Æ¡ng hai bên chăm chú nhìn nhau hồi lâu, thiếu nữ cất tiếng há»i:
– Ngươi là ai?
– Toan Tú Tài.
– Toan Tú Tài ư?
– Äúng thế.
– Thú thật, tú tài gì mà mò đến chỗ cùng sơn á lãnh trong đêm khuya như thế này?
– Cô nương là ai?
– Quỷ!
Äinh Hạo ngạc nhiên liá»n cÆ°á»i lạnh lùng nói:
– Thế thì tại hạ gá»i cô nÆ°Æ¡ng là quá»· Æ°?
– Quỷ! Quỷ! há há...
Trong tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, thiếu nữ biến mất. Äinh Hạo ngạc nhiên đứng sững, hắn cảm thấy má»™t thứ cảm giác lạ lùng khó chịu, thiếu nữ dùng từ ngữ nói mình là quá»· chắc có bí ẩn gì đây, trông y không phải là ngÆ°á»i sÆ¡n cốc, rõ ràng mang tâm sá»± buồn mà thế, tuy tóc y dài phủ mặt chẳng nhận diện được chân mày sắc diện căn cứ vào thân hình uốn éo má»m mại thịt trắng sạch nhÆ° ngá»c của y chứng tá» y niên ká»· chÆ°a cao, mà dung mạo cÅ©ng chẳng đến ná»—i tệ..
Mặt trăng lên cao, đêm khuya mát lạnh.
Äinh Hạo trở lại tảng đá lúc nãy ngả lÆ°ng xuống nằm nghỉ, hình ảnh thiếu nữ tóc dài phủ vai lại vẳng trÆ°á»›c mặt.
Trá»i lại sáng choang, những ngá»n núi sừng sững nhÆ° còn ngủ sÆ°á»›ng trong sÆ°Æ¡ng mai, uể oải chÆ°a thức giấc. Äinh Hạo lấy chút ít lÆ°Æ¡ng khô ra chậm rãi dùng bữa sáng.
Mặt trá»i ló dạng, sÆ°Æ¡ng mù dần dần tan, từ sÆ¡n cốc nÆ°á»›c suối, má»i vật to nhá» Ä‘á»u từ từ hiện ra rõ trÆ°á»›c mắt.
Theo bản năng tá»± nhiên Äinh Hạo hÆ°á»›ng vá» hÆ°á»›ng đêm qua mình đứng nói chuyện vá»›i nữ quá»·, đảo mắt quan sát chung quanh. A! Hắn không khá»i mừng quýnh quáng kêu lên, khoảng giữa trÆ¡ trá»i hai ngá»n núi cao ngút đối diện, hiện ra từng đống má»™t đá Ä‘en, đấy không phải là Hắc Thạch Cốc thì còn là cái gì nữa?
Tinh thần khấn khởi hắn liá»n thi triển tuyệt thế thân pháp bay nhảy xuống núi tận đáy sÆ¡n cốc, chỉ thấy thung lung phía dÆ°á»›i và cả vách cốc toàn má»™t màu đá Ä‘en, trong thung lung trÆ¡ trá»i chẳng có cá»ng cá» nào, nhÆ°ng có con suối nÆ°á»›c trong sạch chảy róc rách dÆ°á»›i đá Ä‘en nức nẻ.
Hai bên vách núi cao chót vót tận mây xanh, nếu chẳng phải ngá»n núi đêm qua mình ở lại nghỉ ngÆ¡i đối diện ngay cốc đạo, thế thì chẳng dá»… dàng gì phát hiện được nÆ¡i tuyệt địa này Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không ai biết đến đó là việc thÆ°á»ng thôi.
Äinh Hạo chạy dá»c theo Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n cốc Ä‘á»™ khoảng ba bốn dặm xa đã tá»›i nÆ¡i tận cùng, phía trÆ°á»›c vách núi Ä‘en bóng sáng láng nhÆ° gÆ°Æ¡ng soi sừng sững án ngữ trÆ°á»›c mặt nhÆ°ng chẳng biết Thiên Âm Äá»™ng ở đâu?
Äinh Hạo dừng lại lặng lẽ quan sát má»™t hồi, bá»—ng bên tai văng vẳng lại tiếng đàn, tÆ°ng tÆ°ng tang tang.
Lạ thật tiếng đàn này từ đâu phát ra? Ở nơi tuyệt địa hoang vắng thế này lại có cao nhân nhã si đánh đàn chăng?
Hắn xúc Ä‘á»™ng chậm rãi cất bÆ°á»›c tiến vá» vách đá, càng tiến gần tiếng đàn càng rõ hÆ¡n, thế thì lạ lùng thật, tại sao chẳng thấy ngÆ°á»i đánh đàn vậy.
Hắn tiến gần hÆ¡n nữa, bá»—ng hắn cảm thấy âm thanh đánh đàn dÆ°á»ng nhÆ° phát ra từ phía sau vách núi đứng ấy, đảo mắt lÆ°á»›t trên vách núi từ từ sang phía bên phải có khối đá u lên, thình lình má»™t cá»­a Ä‘á»™ng hiện rõ bên kia vách đá nhô ra, hắn sá»±c nhÆ° hiểu ra Ä‘iá»u gì không khá»i mừng quýnh kêu lên:
Thiên Âm Äá»™ng! Thiên Âm Äá»™ng!
Äúng thế, âm thanh nhÆ° đàn tranh đó do trong thạch Ä‘á»™ng thiên nhiên phát ra chứ nào có ngÆ°á»i đánh đâu.
Hắn thò đầu vào cá»­a Ä‘á»™ng, âm u tối mò, nhãn lá»±c hắn chỉ nhìn xa được khoảng năm sáu trượng, Ä‘Æ°á»ng kính thạch Ä‘á»™ng không rá»™ng lắm, Ä‘á»™ chừng má»™t trượng trở lại.
Hắn nghĩ thầm:
Äối phÆ°Æ¡ng là tiá»n bối cao nhân, mà mình thì hữu sở cầu mà đến, không thể thất lá»… được hắn liá»n chỉnh tá» lại y áo, bèn cất tiếng sang sảng hÆ°á»›ng vá» thạch Ä‘á»™ng nói:
– Võ lâm hậu há»c Äinh Hạo cầu kiến lão tiá»n bối.
Kêu gá»i liên tục vài tiếng, chẳng há» có hồi âm gì cả, hắn nhủ thầm:
lạ thay, chẳng lẽ Lôi Công đã không còn tại thế, đây chỉ là thạch Ä‘á»™ng không ngÆ°á»i ở chăng? bằng không chẳng thấy có phản ứng chi cả?
Hắn vừa dứt niệm, má»™t lần nữa vận khởi Ä‘an Ä‘iá»n nôi lá»±c phát ra âm thanh nói lá»›n:
– Vãn bối phải tự đi vào thạch động, xin lượng thứ tội mạo muội.
Dứt lá»i hắn di Ä‘á»™ng từng bÆ°á»›c má»™t tiến vào bên trong, Ä‘i vào bên trong Ä‘á»™ năm trượng, con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™ng quẹo phải tức thì má»™t gian thạch thất rá»™ng lá»›n lá»t vào cặp mắt Äinh Hạo, ánh sáng lấp loáng của minh châu chiếu soi thạch thất sáng nhÆ° ban ngày, bàn ghế các thứ trong thạch thất toàn làm bằng bạch thạch, hắc bạch tÆ°Æ¡ng phản trông rất lạ mắt đặc biệt, nhìn thế này biết ngay đâu là thạch Ä‘á»™ng có ngÆ°á»i ở, nhÆ°ng chẳng thấy bóng ngÆ°á»i nào cả. Äinh Hạo dừng bÆ°á»›c, lần thứ ba lên tiếng nói lá»›n:
– Võ lâm hậu há»c Äinh Hạo cầu kiến lão tiá»n bối.
Vẫn một mực tĩnh lặng không có hồi âm, nhưng âm thanh dị lạ thiên nhiên như đàn tranh đó càng lúc càng thánh thót hơn.
Thoáng nghe nhÆ° tiếng đàn, lắng tai nghe kỹ phân biệt thì không phải do ngÆ°á»i đánh đàn phát ra, âm thanh không có tiết khúc, chỉ má»™t giá»ng Ä‘iệu cứng Ä‘Æ¡.
Äinh Hạo do dá»± giây lát, Ä‘ua chân tiến vào thạch thất, đảo mắt quét qua tức thì rùng mình nín thở.
Tài sản của admin

  #27  
Old 01-04-2008, 11:23 PM
admin's Avatar
admin admin is offline
Quản Trị Tối Cao - Äiá»u Hành Diá»…n Äàn
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 67
Thá»i gian online: 6 giá» 59 phút 13 giây
Xu: 200
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Hồi 26

Lôi Công Thần Trủy



Một thiếu nữ tóc dài phủ vai ngồi xoay mặt vào vách, y chính là thiếu nữ thần bí tự xưng là quỷ đã gặp đêm qua trên đỉnh núi cao.
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng mãnh liệt, sao y lại ở đây? Y là truyá»n nhân của Lôi Công hay là?
Hắn dứt ý niệm, ấp úng nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng, xin thứ lá»—i tại hạ mạo muá»™i làm phiá»n.
– Ngươi quên rằng ta là quỷ sao?
– A! Äúng, quá»·..
– Ngươi đến đây có mục đích gì?
– NÆ¡i đây có phải là Thiên Âm Äá»™ng Hắc Thạch Cốc chăng?
– Äúng vậy, sao ngÆ°á»i biết?
– Äược ngÆ°á»i chỉ đẫn nói.
– Äến đây làm gì?
– Tại hạ xin được mượn Lôi Công Trủy để dùng một phen.
– Nằm mơ ư?
– Chưa chắc, tại hạ chưa bao giỠthay đổi ý định lần nào.
– NgÆ°á»i ngạo mạn thế?
– Tại hạ không dám.
– NgÆ°Æ¡i có cút khá»i nÆ¡i đây hay không?
– ChÆ°a đạt mục đích chÆ°a thể rá»i đây được.
– Cha chà!
Trong tiếng hò hét thiếu nữ thình lình đứng bật dậy, xoay ngÆ°á»i hất hai tay tá»›i, ngón tay hÆ¡i cong nhÆ° móc sắt nhanh tốc trảo vào ngÆ°á»i Äinh Hạo, chiêu thức huyá»n ảo cay Ä‘á»™c vô cùng, nếu gặp hạng cao thủ khác rất khó mà thoát má»™t trảo này.
Äinh Hạo nhẹ nhàng lượn thân tránh qua má»™t bên nói:
– Tại hạ xin nhÆ°á»ng má»™t chiêu làm lá»…!
Thiếu nữ đó hứ lên một tiếng, hai tay vừa thu lại vừa phất ra trảo một lần nữa nhanh như điện xẹt, so với một trảo chiêu trước càng mãnh liệt hơn, sự biến hóa kỳ ảo bên trong trông thấy phải khiếp sợ.
Äinh Hạo má»™t lần nữa tránh né nói:
– Xin cô nương chớ thái quá.
Má»™t trảo của thiếu nữ lại vô hiệu lá»±c, y liá»n thụt lùi ra sau khom ngÆ°á»i rung Ä‘á»™ng đôi chưởng mÆ°á»i ngón chỉ phong bắn xẹt tá»›i trÆ°á»›c rạch xé không khí những tiếng sá»™t soạt Ä‘iếc tai.
Äinh Hạo muốn khắc phục đối phÆ°Æ¡ng, bèn chẳng né chẳng tránh để cho chỉ phong chạm phải vào thân phát ra tiếng nổ liên tục Ä‘á»u bị há»™ thân cÆ°Æ¡ng khí chấn tan mà sắc mặt hắn không há» thay đổi.
Thiếu nữ ấy kinh ngạc hồi lâu mới nói:
– Toan Tú Tài, công lá»±c của ngÆ°Æ¡i quả thật kinh ngÆ°á»i!
– Không dám.
– Thật sá»± mục đích của ngÆ°á»i đến đây làm gì?
– Chỉ mượn Lôi Công Trủy dùng ít lâu khi xong việc sẽ lập tức hoàn trả ngay.
– Nói cho ngươi biết Lôi Công đã tạ thế, nơi đây chẳng có Lôi Công Trủy gì cả.
Äinh Hạo trầm tÆ° hồi lâu, bình tÄ©nh ôn hòa mà nói:
– Thưa cô nương, chúng ta có thể nói chuyện chốc lát nữa ư?
– Không có gì phải nói cả.
– Cô nương làm gì phải nóng tánh như thế?
– NgÆ°Æ¡i tưởng ta không có cách nào trục ngÆ°Æ¡i ra khá»i đây sao?
– Thì cứ thử xem, nhưng một lần nữa tại hạ di lễ cầu kiến, chứ không phải vì háo thắng mà đến.
– Phí lá»i vô ích!
Thiếu nữ ấy lạnh lùng tằng hắng má»™t tiếng, bá»—ng từ bàn thạch phía sau lÆ°ng y lấy ra má»™t thanh kiếm dài luôn cả vá» kiếm, tiện tay rút ra thanh gÆ°Æ¡m ném bá» vá» kiếm ra sau, nhảy tá»›i vu lá»™ng thanh kiếm vù vù những Ä‘Æ°á»ng sáng óng ánh nhÆ° sao ngân tá»›i tấp đánh vào ngÆ°á»i Äinh Hạo.
Thanh kiếm trong tay Äinh Hạo nghiêng nghiêng Ä‘ua ra phía trÆ°á»›c quÆ¡ ngang, chiêu thức này kỳ ảo vô song, biến hóa khôn tả, đối phÆ°Æ¡ng liên tục đánh ra ba chiêu kiếm thức, kiếm khí sáng lạnh mà kình lá»±c kinh ngÆ°á»i, hoàn toàn bị Ä‘Æ°á»ng kiếm trông có vẻ tầm thÆ°á»ng của Äinh Hạo đánh bạt ra cả.
Thiếu nữ cả kinh thụt lùi ra sau đặt thanh kiếm trên bàn thạch xúc động mãnh liệt nói:
– Ngươi có thể làm giúp một việc cho ta ư?
Äinh Hạo từ từ tra kiếm vào bao nói:
– Tại hạ làm được việc gì cho cô?
– Xin má»i các hạ ngồi.
Äinh Hạo y lá»i ngồi trên ghế đá bên phải.
Thiếu nữ thì ngồi trở lại chá»— cÅ© Ä‘Æ°a hai tay hất gá»n lại mái tóc phủ dài cả bá» vai, liá»n lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt thật xinh đẹp.
Äinh Hạo trông thấy thế không khá»i giật mình, y có gÆ°Æ¡ng mặt rất đẹp vẻ đẹp thoát tục, nhÆ°ng đôi mày thoáng hiện nét u sầu, cặp mắt há»n oán, má phấn xanh xao hÆ¡i gầy.
Thiếu nữ chăm chú nhìn Äinh Hạo má»™t hồi, buồn bã nói:
– Ta tên là Dương Tiểu Phân.
– A! DÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, Lôi Công lão tiá»n bối là..
– Lôi Công đã tạ thế năm năm nay.
Äinh Hạo ngạc nhiên:
– Tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại ở trong Thiên Âm Äá»™ng này?
– Ta ở đây chỠđợi má»™t ngÆ°á»i.
– Ai?
– Hắn là Âu Dương Khánh Vân.
Äinh Hạo sá»±c nhÆ° hiểu ra nói:
– Hắn là ngÆ°á»i yêu của cô?
Dương Tiểu Phân gật đầu buồn bã thở một hơi dài.
Äinh Hạo há»i tiếp:
– Cô nương có đồng ý thuật lại sự việc đã trải qua ư?
Hai mắt Dương Tiểu Phân đỠngầu, nói:
– Ta ngại rằng chàng đã gặp biến cố, nếu không đã trở vỠtừ lâu rồi...
Y dừng lại giây lát rồi nói tiếp:
– Chàng là truyá»n nhân duy nhất của Lôi Công, ba năm trÆ°á»›c chúng tôi ngẫu nhiên gặp nhau ở thành Khai Phong.
– A! Truyá»n nhân của Lôi Công.
– Sau đó hai chúng tôi thÆ°Æ¡ng nhau, vì chàng ta đã nghịch ý cha mẹ, trở nên ngÆ°á»i đại bất hiếu.
– Sao nữa?
Giá»ng nói DÆ°Æ¡ng Tiểu Phân trở nên thê lÆ°Æ¡ng ấu sầu nói:
– Cha mẹ đã chá»n môn há»™ cho ta, đối phÆ°Æ¡ng là con nhà nho há»c, nên ta không Æ°ng thuận, may gặp Âu DÆ°Æ¡ng Khách Vân, thế rồi ta bá» nhà... theo chàng đến đây.
– Sau đó thế nào nữa.
– Hai vợ chồng ta sống ở đây được ná»­a năm, những ngày tháng ấy thật là hạnh phúc nhÆ° ở cõi thần tiên vậy, tại nÆ¡i đây má»™t hôm chàng nói muốn tái xuất giang hồ hành tẩu má»™t phen để tăng trưởng kiến thức đồng thá»i cÅ©ng không phụ sở há»c, ta đồng ý vá»›i chàng và tiá»…n Ä‘ua chàng ra đến ngá»n núi đêm qua mà ta đã ngồi ở đấy, lúc sắp Ä‘i chàng nói ngày trăng tròn chàng sẽ trở vá» núi nhÆ°ng mà..
– Chàng không trở vỠư?
– Ba năm trăng tròn vẫn chẳng thấy bóng dáng chàng đâu.
– Võ há»c cô nÆ°Æ¡ng chẳng kém, không phải má»™t cô gái tầm thÆ°á»ng, tại sao không xuất giang hồ tìm kiếm chàng?
– Ta không thể... đi được.
– Tại sao?
– Thứ nhất ta không còn mặt mũi nào gặp lại cha mẹ, thứ nhì...
– Thứ nhì thế nào?
– NgÆ°á»i xem bên này.
Äinh Hạo nhìn theo hÆ°á»›ng y nhìn ngó, không khá»i giật mình, có má»™t đứa bé con mày thanh mục tú Ä‘á»™ khoảng hai hoặc ba tuổi gì đó Ä‘ang đứng bên cạnh thạch môn, phía trong trợn tròn đôi mắt to lá»›n chăm chăm nhìn hắn.
– A! Té ra như thế!
Äứa bé con có chút sợ hãi nói:
– Mẹ, cha con vỠđây phải không?
DÆ°Æ¡ng Tiểu Phân cÆ°á»i Ä‘au khổ nói – Nè con, đây là Äinh thúc thúc.
– Cha con không vỠđây nữa ư?
– Cha con vá» tá»›i đây bây giá».
– Mẹ khóc ư?
Dương Tiểu Phân không chịu đựng được nữa, nước mắt nhỠròng ròng, vẫy tay nói:
– Nè con hãy vào bên trong Ä‘i, mẹ phải nói chuyện vá»›i Äinh thúc thúc má»™t lát, Äinh thúc thúc sẽ dẫn cha con trở vỠđây, Tiểu Vân ngoan nhé.
– Thật không mẹ?
– Mẹ không nói dối con đâu, Tiểu Vân nghe lá»i mẹ nhé.
Äứa bé quả thật quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào bên trong.
Äinh Hạo không khá»i bùi ngùi cảm thấy lòng Ä‘au nhÆ° cắt, hai mẹ con nàng sinh hoạt trong hoàn cảnh cách biệt vá»›i thế gian quả thật là má»™t sá»± kiện thảm thiết trên cõi Ä‘á»i này, cha của đứa bé nếu chẳng gặp sá»± biến cố thì chắc chắn là má»™t ngÆ°á»i thay lòng đổi dạ.
Äinh Hạo lại cất tiếng nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng huynh có biết đứa bé ra Ä‘á»i không?
– Không biết, nhưng chàng biết tôi có mang.
– Tại hạ... tại hạ ra khá»i đây vá» sau sẽ lÆ°u ý giúp cô nÆ°Æ¡ng tìm kiếm chàng.
Dương Tiểu Phân lau khô nước mắt nói:
– Ta muốn cầu thiếu hiệp làm giúp một việc, chính là việc này.
– Tại hạ nhất định làm tròn việc này cho cô.
– Nếu như... chàng đã gặp sự biến cố...
– Hy vá»ng không phải nhÆ° thế.
– Nếu nhÆ° chàng thay lòng đổi dạ đã có ngÆ°á»i yêu.
– Thế thì... phải làm sao?
Dương Tiểu Phân nghiến răng nói:
– Xin ngươi giết chết chàng cho xong.
Äinh Hạo rùng mình nói:
– Giết chàng?
DÆ°Æ¡ng Tiểu Phân rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt rõ ràng y thÆ°Æ¡ng tâm quá Ä‘á»—i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ vì má»™t lúc quá nóng giận mà nói thế thôi, tục ngữ có câu càng yêu thÆ°Æ¡ng nhiá»u càng há»n giận nhiá»u.
Äinh Hạo nghiêm mặt nói:
– Cô nương yên tâm, nếu tại hạ có gặp được chàng sẽ cố gắng khuyên chàng vỠnúi ngay.
Dương Tiểu Phân ai oán nói:
– Ba năm rồi, nếu chàng không thay lòng đổi dạ đã phải vỠđây từ lâu, nếu không vì đứa con nhỠnày... ta không còn sống tới ngày hôm nay.
– Dương cô nương đừng nghĩ như thế, có lẽ chàng gặp phải chuyện bất đắc di làm bận rộn, nên chưa thể...
– Äây là lá»i nói theo mặt tốt mà thôi.
– Trước mắt ta cứ cho là như thế.
Dương Tiểu Phân cúi đầu trầm tư hồi lâu nói:
– Thiếu hiệp tôn danh đại tánh thế nào?
– Tại hạ tên là Äinh Hạo.
– A! Äinh thiếu hiệp khó nhá»c tìm đến thâm sÆ¡n tuyệt cốc này mượn Lôi Công Trủy để làm gì?
– Äể cứu má»™t ngÆ°á»i?
– Cứu ngÆ°á»i phải cần đến Lôi Công Trủy sao?
– Äúng vậy, có vị võ lâm lão tiá»n bối bị ngÆ°á»i dùng thứ dây xích đặc biệt đặc chế khóa chặt, cần có cây trủy này thì má»›i chặt đứt được dây xích đó.
Dương Tiểu Phân trầm tư hồi lâu, đứng dậy bước vào trong thạch thất mà thằng bé đi vào lúc nãy, bưng ra một hộp sắt dài độ một thước đặt trên bàn thạch nghiêm chỉnh nói:
– Äây là Lôi Công Trủy, chính là tín vật Âu DÆ°Æ¡ng khánh Vân giao cho ta trÆ°á»›c kia, chàng xuống núi không có mang theo cây trủy này.
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng nói:
– Dương cô nương tin tưởng tại hạ ư?
– Ta thoáng xem biết ngay thiếu hiệp là má»™t ngÆ°á»i quân tá»­ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính.
– Tại hạ rất cảm kích cô nương, sau khi xong việc tại hạ sẽ hoàn trả ngay.
Dứt lá»i, hắn chắp tay từ biệt, xoay ngÆ°á»i ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, theo lối cÅ© ra sÆ¡n cốc, nhún mình nhảy vá»t lên đỉnh núi cao, vừa lúc mặt trá»i đứng bóng, hắn bèn lấy chút ít lÆ°Æ¡ng khô ra ăn cho no bụng, sau đó nhận rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng phi thân mà Ä‘i.
Chuyến đi này có thể nói rất là thuận lợi, nhưng việc của Dương Tiểu Phân vẫn là một vai, y là một thiếu nữ si tình nhưng mong rằng Âu Dương khánh Vân không phải là một kẻ bôi bạc.
Chiếu theo lá»i nói của DÆ°Æ¡ng Tiểu Phân, Âu DÆ°Æ¡ng khánh Vân chắc là má»™t trang nam tá»­ anh tuấn, là truyá»n nhân của Lôi Công thì võ công của chàng phải thuá»™c hạng xuất sắc, nhÆ°ng trá»i cao đất rá»™ng mênh mông bao lao thế này, tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i quả thá»±c không phải là chuyện dá»…, tất cả chỉ để phó mặc cho cÆ¡ duyên vậy.
Một hôm hắn đi đến vùng sơn cước bìa rừng, cách thành Tương Dương không còn bao xa nữa.
Bá»—ng thấy trong rừng gần Ä‘Æ°á»ng lá»™ có bóng trắng thấp thoáng, hắn không khá»i Ä‘á»™ng tánh hiếu kỳ xoay ngÆ°á»i lượn thân nhảy vào trong rừng tiến vào trong chừng vài trượng bá»—ng nghe má»™t tiếng hét the thé:
– Ai đó, đứng lại!
Äinh Hạo nghe tiếng vá»™i dừng bÆ°á»›c lại, Ä‘ua mắt phóng nhìn ra phía trÆ°á»›c thấy má»™t bóng trắng quen thuá»™c Ä‘ang đứng ở trong rừng cây cách nhau không bao xa má»™t thiếu nữ áo xanh đã bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt, Äinh Hạo tim đập thình thình kêu lên:
– Tiểu Hương đấy ư?
Thiếu nữ áo xanh mỉm cÆ°á»i nói:
– Nhân sanh hà xứ bất tÆ°Æ¡ng phùng (ngÆ°á»i Ä‘á»i có duyên nào mà không tao ngá»™) Toan Tú Tài, ngÆ°á»i còn nhá»› rõ chứ?
Quả thật Äinh Hạo ngạc nhiên không kém, nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» tại nÆ¡i đây gặp lại chủ tá»› thiếu nữ áo trắng mà mình từng gặp gỡ tại Mang SÆ¡n... trÆ°á»›c kia chẳng bao lâu, hắn bất giác nhìn lÆ°ng thiếu nữ áo trắng má»™t lúc, tim hắn đập thình thịch, cố ý lá»›n tiếng nói:
– Cô nương, may thật lại hội ngộ.
Hắn vừa dứt lá»i vừa Ä‘Æ°a mắt quét tá»›i nhìn, không khá»i giật mình chỉ thấy bên cạnh thiếu nữ áo trắng nằm rải rác vài xác chết, trên cây treo ngược má»™t xác chết mặc áo Ä‘en. Hắn bèn tung ngÆ°á»i nhảy tá»›i, Tiểu hÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng kêu la:
– NgÆ°Æ¡i chá»› tiến lên! Lá»i nói chÆ°a dứt thì Äinh Hạo đã đến gần sau lÆ°ng thiếu nữ áo trắng, Tiểu HÆ°Æ¡ng nhanh nhẹn tung mình chạy theo.
Thiếu nữ áo trắng không nói năng cÅ©ng không cá»­ Ä‘á»™ng làm nhÆ° không há» hay biết Äinh Hạo tá»›i.
Äinh Hạo nhìn dÆ°á»›i đất có tất cả bốn cái xác chết, nhìn ký hiệu trên sắc phục biết ngay là đệ tá»­ của Vá»ng Nguyệt Bảo, những xác chết này toàn thân Ä‘en sậm, rõ ràng trúng phải loại Ä‘á»™c cá»±c mạnh, Ä‘ua mắt nhìn kỹ xác chết treo ngược trên cây là má»™t ông lão, da thịt cÅ©ng xám Ä‘en, gÆ°Æ¡ng mặt trông thấy có vẻ quen thuá»™c.
Hắn chăm chú nhìn kỹ lần nữa, không khá»i thất thanh kêu lên:
– Phục Hổ tướng quân Vương Chí!
Tiểu Hương nhướng đôi mày liễu nói:
– Thiếu hiệp quen ngÆ°á»i này Æ°?
– Hắn chính là Hắc Kỳ Ä‘Æ°á»ng chủ ná»™i tam Ä‘Æ°á»ng của Vá»ng Nguyệt Bảo.
– A!
– Những ngÆ°á»i này bị đánh Ä‘á»™c mà chết.
– Äiá»u này trông cÅ©ng biết được ngay.
– Tiểu thÆ° nhà ngÆ°á»i cÅ©ng biết dùng Ä‘á»™c?
– Ä‚n nói hồ đồ, ngÆ°á»i có trông thấy không?
Mặt Äinh Hạo lạnh nhÆ° băng tuyết nói:
– Ai đã giết chết những ngÆ°á»i này?
– Má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en cao ốm tá»± xÆ°ng là Diêm Äô Sứ Giả, chắc thiếu hiệp không lạ tên này Æ°?
Khí huyết Äinh Hạo sôi sùng sục, Ä‘iên cuồng gầm thét:
– Diêm Äô Sứ Giả!
Tiểu Hương giật mình nói:
– Chuyện gì thế?
Äinh Hạo bá»—ng thấy mình mất bình tÄ©nh, vá»™i trấn tÄ©nh tinh thần trở lại, áy náy gượng cÆ°á»i nói:
– Tại hạ Ä‘ang muốn tìm kiếm tên ma đầu này xin há»i hắn hiện giỠở đâu?
– Ra khá»i rừng rồi, ta và tiểu thÆ° má»›i tá»›i đây.
– Xin há»i thăm thêm, hắn ra khá»i đây được bao lâu?
– Äá»™ khoảng ná»­a tiếng đồng hồ.
– Làm thế nào biết hắn là Diêm Äô Sứ Giả?
Lúc chúng ta đến đây, ngÆ°á»i này còn chÆ°a đứt hÆ¡i thở, vừa nói vừa dùng tay trá» vào tên Phục Hổ tÆ°á»›ng quân VÆ°Æ¡ng Chí bị treo ngược ấy.
Tài sản của admin

  #28  
Old 01-04-2008, 11:24 PM
admin's Avatar
admin admin is offline
Quản Trị Tối Cao - Äiá»u Hành Diá»…n Äàn
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 67
Thá»i gian online: 6 giá» 59 phút 13 giây
Xu: 200
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Hồi 27

Tái Ngộ Mỹ Nhân



Thiếu nữ áo trắng chậm rãi quay ngÆ°á»i sang, gÆ°Æ¡ng mặt đẹp nhÆ° tiên nữ, vẻ đẹp siêu trần thoát tục, kiến Äinh Hạo say mê ngắm nhìn không há» chá»›p mắt, trong thâm tâm hắn vốn đã in sâu hình bóng nàng, bây giá» lại càng thêm sâu đậm hÆ¡n.
Äinh Hạo bất giác Ä‘á» mặt, chấp tay xá má»™t xá nói:
– Xin há»i phÆ°Æ¡ng danh cô nÆ°Æ¡ng?
Thiếu nữ áo trắng vẫn lạnh lùng nhÆ° đã gặp ở lần trÆ°á»›c, mấp máy đôi môi Ä‘á» hồng nói; – Có ngÆ°á»i gá»i ta là Mai Ãnh Tuyết.
– Äây là ngoại hiệu?
– Hừ! Chỉ má»™t tiếng trả lá»i ngắn ngủi, kế đó không nói tiếp lá»i nào.
Äinh Hạo vốn cÅ©ng lạnh lùng ngang ngạnh thành tánh quen, không há»i tiếp gì nữa, nhÆ°ng việc nam nữ thÆ°Æ¡ng yêu, vốn thuá»™c thiên tánh, cho nên kinh thÆ° có dạy:
“Yểu Ä‘iệu thục nữ, quân tá»­ hảo cầu†(ngÆ°á»i đàn ông có chí khí chỉ cầu ngÆ°á»i con gái có đức tính tốt) Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Äinh Hạo cÅ©ng không thể ngoại lệ, nhÆ°ng trong thâm tâm hắn tuy có ái má»™, mà miệng hắn lại không diá»…n đạt ra được.
Hai ngÆ°á»i lạnh lùng đối diện vá»›i nhau, không ai mở miệng, bầu không khí có vẻ ngá»™t ngạt khó thở.
Cùng lúc này, một âm thanh đàn bà nghe rất dễ chịu vang tới:
– Tiểu huynh đệ, ngươi không bằng lòng với ta, té ra là vì lý do này.
NgÆ°á»i hiện tiếng theo, chỉ thấy má»™t thiếu phụ áo Ä‘á» kiá»u diá»…m đẹp đến ná»—i không ai dám nhìn thẳng, thoăn thoắt bÆ°á»›c vào trong rừng, không ai xa lạ chính là Huyết Ảnh Phu Nhân.
Thiếu nữ áo trắng và tại hạ cùng lúc thất kinh, má phấn biến sắc. Thiếu phụ này quá đẹp, đẹp đến nỗi tiên nữ cũng phải sanh lòng ganh tỵ, trăm hoa kém sắc.
Äinh Hạo liá»n lính quýnh, ý loạn thần mê, chẳng biết làm thế nào.
Huyết Ảnh Phu Nhân nghiêng mình chăm chú nhìn thiếu nữ áo trắng má»™t hồi cất giá»ng lả lÆ¡i êm dịu nói:
– Khá lắm nè, chính ta trông thấy cũng phải mê hồn.
Thiếu nữ áo trắng lạnh lùng tằng hắng xoay mặt Ä‘i nÆ¡i khác. Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° bông hoa bách hợp siêu trần thoát tục. Má»™t ngÆ°á»i thì nhÆ° bông mẫu Ä‘Æ¡n thịnh nở, sắc đẹp nghiêng thành đổ nÆ°á»›c. Luận mỹ sắc hai bên có má»™t vẻ đẹp khác nhau, luận tánh khí thì thiếu nữ áo trắng phải trá»™i hÆ¡n Huyết Ảnh Phu Nhân nhiá»u.
Huyết Ảnh Phu Nhân nở nụ cÆ°á»i lả lÆ¡i ngắm nhìn Äinh Hạo nói:
– Tiểu huynh đệ, quả thật tỷ tỷ không đáng để đệ hưởng được chút ít nào chăng?
Äinh Hạo mặt Ä‘á» phừng phá»±c, khó chịu nói:
– Xin má»i phu nhân ăn nói lịch sá»± má»™t tý.
Huyết Ảnh Phu Nhân uốn éo thân hình má»m mại, phóng đãng cÆ°á»i nói:
– Ôi cha! Tiểu huynh đệ khô khan thế, đệ má»›i quen biết ngÆ°á»i đẹp này sao?
Thiếu nữ áo trắng liếc mắt căm há»n nhìn phá»›t qua Äinh Hạo không nói lá»i nào.
Bá»—ng nhiên Äinh Hạo hồi tưởng câu nói của Nhất Chỉ Truy Hồn Côn Tôn Càn rằng “NgÆ°Æ¡i có thể làm tổ mẫu của hắnâ€. Hắn nghÄ© đến đây không khá»i rùng mình.
ả chẳng những là bá»n tàn bại liá»…u ma lại là ma quá»· trong loài ngÆ°á»i, ả ăn nói lôi thôi thế này chẳng những làm mất giá trị nhân cách của mình mà há»ng cả thanh danh nữa, vá» sau đừng mong gặp mặt Mai Ãnh Tuyết nữa vì nàng sẽ xem mình nhÆ° là má»™t hạng vô sỉ, vô hạnh...
Hắn còn Ä‘ang trầm tÆ°, chợt thấy thiếu nữ áo trắng quay ngÆ°á»i sang hÆ°á»›ng hắn, cÆ°á»i mỉa mai nói:
– Toan Tú Tài, té ra ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nhÆ° thế?
Äinh Hạo dở khóc dở cÆ°á»i, quýnh quáng nói:
– Cô nương đừng nghe mụ nói bậy.
Huyết Ảnh Phu Nhân cÆ°á»i khúc khích nói:
– Ta nói bậy thế nào?
Thiếu nữ áo trắng Mai Ãnh Tuyết lạnh nhÆ° tiá»n nói:
– Äồ chẳng biết xấu hổ!
Huyết Ảnh Phu Nhân biến sắc, căm phẫn nói:
– Nha đầu, mi chửi ai?
– Chửi ngươi có sao không?
– Há há há, cả Ä‘á»i ngÆ°á»i của bản phu nhân chÆ°a từng bị ngÆ°á»i mắng chá»­i nhÆ° thế này, con nha đầu ngÆ°Æ¡i thật cả gan...
– Ta chửi mi mất nết vô sỉ thì sao?
– Ngươi ganh tỵ sao?
– Hứ!
– Ngươi muốn chết vậy.
Tiếng hét vừa dứt, mụ giơ cao hai chưởng, ánh chưởng đỠnhư lửa lấp lánh chớp xẹt...
Äinh Hạo thất kinh hô to:
Huyết thủ công. Dứt lá»i liá»n nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt tung ngÆ°á»i tá»›i cản, ngoại trừ chàng láy thân ngÆ°á»i hứng lấy ngoài ra không còn cách nào khác hÆ¡n, hắn biết Mai Ãnh Tuyết quyết chẳng chịu đặng má»™t cú đánh này.
Bịch! Má»™t tiếng nổ to, Äinh Hạo nghiêng nghiêng ngÆ°á»i thụt lùi ra sau bảy tám bÆ°á»›c.
Mai Ãnh Tuyết há hống biến sắc, buá»™t miệng kêu lá»›n:
– Té ra ngươi chính là Huyết Ảnh Phu Nhân!
– Äến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i biết ta Æ°?
Äinh Hạo hít má»™t hÆ¡i dài, tung mình nhảy vá» chá»— cÅ©, gÆ°Æ¡ng mặt bao bá»c má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng lạnh. Thiếu nữ áo trắng cạnh Tiểu HÆ°Æ¡ng cÅ©ng mặt mày há»›t hải, dù sao bốn chữ Huyết Ảnh Phu Nhân khiến ngÆ°á»i nghe phải á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống.
Huyết Ảnh Phu Nhân căm phẫn nhìn Äinh Hạo nói:
– NgÆ°Æ¡i liá»u mạng cho ả?
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Nói sao cũng được.
Äôi mắt Huyết Ảnh Phu Nhân lấp lánh những tia sáng hung tợn, nhÆ°ng mụ lão hồ ly này không phải tay ngang, bèn bÄ©u môi nói:
– Äinh Hạo, ngÆ°Æ¡i quả thật phụ bạc vô tình, đành lòng ham của lạ bèn chán ghét ngÆ°á»i cÅ©..
Câu nói thật cay Ä‘á»™c vô cùng, Mai Ãnh Tuyết tá» vẻ ngạc nhiên chẳng kém.
Äinh Hạo tức tối muốn phát Ä‘iện, gầm hét má»™t tiếng:
– Câm miệng ngay, bằng không...
– Bằng không thế nào?
– NgÆ°Æ¡i dám nói thêm câu hồ đồ má»™t lần nữa, ta sẽ bổ vào đầu ngÆ°á»i.
– Há há, Äinh Hạo ngÆ°Æ¡i quá ngông cuồng vậy, bản phu nhân chỉ niệm tình quá khứ mà thôi...
Äinh Hạo nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, thét to:
– NgÆ°Æ¡i cứ nói má»™t câu nữa Ä‘i nào, ta sẽ cho ngÆ°á»i bá» xác tại đây. Huyết Ảnh Phu Nhân mím môi xoay ngÆ°á»i sang hÆ°á»›ng Mai Ãnh Tuyết nói:
– Ngươi yêu hắn thật chăng?
Mai Ãnh Tuyết lạnh lùng nói:
– Äúng thế, có sao không?
Äinh Hạo thật không ngá» nàng lại trả lá»i nhÆ° thế, tim hắn liên tục đập mạnh không dừng, cặp mắt hắn bất giác liếc vá» hÆ°á»›ng Mai Ãnh Tuyết.
Huyết Ảnh Phu Nhân âm u buồn bã nói:
– Tiểu muội muội, ta không trách ngươi cướp đoạt tình yêu của ta nhưng khuyên ngươi phải cẩn thẩn một ngày nào đó cũng sẽ như tỷ tỷ ta đây.
Cặp mắt Äinh Hạo Ä‘á» ngầu, hắn Ä‘á»c được lòng dạ âm Ä‘á»™c của Huyết Ảnh Phu Nhân, ả muốn phá vỡ mối tình thoáng hiện giữa hắn và Mai Ãnh Tuyết.
Mai Ãnh Tuyết cÆ°á»i nhạt nói:
– Phu nhân, ta phải tôn trá»ng gởi ngÆ°Æ¡i má»™t câu lão tiá»n bối, hắn vốn chẳng yêu ngÆ°Æ¡i.
Má hồng Huyết Ảnh Phu Nhân biến đổi nói:
– Sao ngươi biết được?
– Căn cứ hành vi của hắn ta đã đoán được, mà thêm vào phu nhân làm ồn như thế đã biểu lộ cái dở của mình.
– Miệng mồm quả thật lợi hại, ngÆ°Æ¡i á»· sắc đẹp trẻ tuổi dÆ° sức Ä‘iên đảo má»i ngÆ°á»i chăng?
– Bốn chữ “Äiên đảo má»i ngÆ°á»i†phải để dành lại cho phu nhân thì hay hÆ¡n.
– Nha đầu, ngÆ°Æ¡i cẩn thận há»a từ miệng mồm sanh ra?
– Lúc nào vãn bối cũng cẩn thận cả.
– Ngươi bán sát tên thanh niên đẹp trai này ư?
Mặt mày Mai Ãnh Tuyết á»­ng Ä‘á», nàng vẫn bình tÄ©nh nói:
– Äó là việc riêng tÆ° của ta.
– Chắc ngÆ°Æ¡i đã nếm mùi vị ngá»t ngào của hắn?
Câu nói này hạ tiện khó lá»t vào tai, mày liá»…u Mai Ãnh Tuyết dá»±ng đứng toan có lá»i đối đáp, Äinh Hạo đã không chịu Ä‘á»±ng được nữa, “keng†má»™t tiếng thanh kiếm đã cầm trên tay, giá»ng nói lạnh nhÆ° băng tuyết:
– Huyết Ảnh Phu Nhân, ngÆ°Æ¡i lại nói được những lá»i này ra khá»i miệng, ta cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, lập tức rá»i khá»i đây ngay.
Huyết Ảnh Phu Nhân nghiến răng kêu cồm cộp nói:
– Nếu bản phu nhân không rá»i khá»i đây thì sao?
– Thế thì ngươi nằm nghỉ nơi đây ngàn thu vĩnh viễn.
– Ngươi có khả năng chăng?
– Thử xem chẳng sao?
Huyết Ảnh Phu Nhân tái mặt không còn chút máu, cuối cùng dậm chân nói:
– Chúng ta cứ chỠxem. ả nói xong, tung mình bay mất dạng.
Äinh Hạo tra kiếm vào bao, căm phẫn nói:
– Hạng ngÆ°á»i vô liêm sỉ.
Mai Ãnh Tuyết nghiêm trang nói:
– Kính tạ Äinh thiếu hiệp tiếp tay lúc nãy.
Äinh Hạo cÆ°á»i nhạt nói:
– Chuyện không đáng chỉ xin cô nương đừng bận tâm.
– Không ngỠả là Huyết Ảnh Phu Nhân...
– Nếu có thêm tiểu hồng kiệu thì càng dễ nhận diện hơn.
– Tuổi tác của y phải trên sáu mÆ°Æ¡i, quả thật xứng đáng gá»i là yêu vật.
– Äúng thế.
– Y thật hấp dẫn có phải vậy chăng?
– Sự thật là như thế, nếu không hiểu rành nguồn gốc y chắc chắn phải bị làm mê man thôi.
– Có vẻ y không buông tha thiếu hiệp đâu?
– Äiá»u này tại hạ không ngại.
Tiểu HÆ°Æ¡ng tiến tá»›i vài bÆ°á»›c nhìn Äinh Hạo rồi xoay vá» hÆ°á»›ng Mai Ãnh Tuyết nói:
– Tiểu thư, chúng ta nên đi thôi?
Mai Ãnh Tuyết gật đầu nhè nhẹ nói:
– Không sai, chúng ta phải lên Ä‘Æ°á»ng vậy.
Bá»—ng Äinh Hạo nghÄ© đến Diêm Äô Sứ Giả, tên ma đầu này đã xuất hiện ở vùng này nên gia tốc Ä‘i tầm nã hắn má»›i được, hắn nghÄ© thá» bèn chắp tay nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng, xin tạm biệt! Mai Ãnh Tuyết cau đôi mày liá»…u, mấp máy đôi môi Ä‘á» hồng nói:
– Thiếu hiệp có chuyện gấp chăng?
– Äúng thế.
– Vậy xin má»i.
Äinh Hạo sá»± nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u chi nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi muốn nói Æ°?
– Ngươi đã bận việc thì thôi vậy.
– Cô nương cứ nói thẳng chẳng hỠchi.
– Ta... muốn nhỠcậy thiếu hiệp giúp sức làm cho ta... một việc...
– Việc gì?
– Xin thiếu hiệp đến thành Sác lấy giúp một món đồ giùm ta.
– Äến thành Sác lấy đồ, lấy đồ gì?
– Má»™t túi da bên trong có hai cái há»™p gấm, má»™t lá»›n má»™t nhá», không nói dấu gì thiếu hiệp, đó là hai món bảo vật gia truyá»n, ta đã giấu trên cây đà ngang của thành Hoàng miếu ở ngoài cá»­a Äông thành Sác...
Äinh Hạo lấy làm ngạc nhiên, Ä‘em theo bảo vật gia truyá»n hành tẩu giang hồ, bí mật giấu trong chùa miếu, bấy giá» lại nhá» ngÆ°á»i khác Ä‘i lấy giúp, đây thật là má»™t việc không thể tượng tưởng được, bên trong có uẩn khúc gì chăng? Hắn nghÄ© đến đây, không khá»i trầm tÆ° suy nghÄ© hồi lâu.
Thiếu nữ áo trắng đã Ä‘oán được ý niệm của Äinh Hạo, bèn mỉm cÆ°á»i nói:
– Thiếu hiệp không bằng lòng sao?
– Không, chẳng phải không bằng lòng, mà... cảm thấy lạ lùng.
– Có gì lạ lùng đâu?
– Äã là bảo vật gia truyá»n lại còn Ä‘em theo trong ngÆ°á»i? Äã mang theo trong mình sao lại cất giấu trong miếu? Äã cất giấu kín đáo lại nhá» ngÆ°á»i Ä‘i lấy giúp, cô không sợ tại hạ Ä‘oạn lấy sao?
– Ta rất tin tưởng thiếu hiệp, nếu quả thật thiếu hiệp Æ°a thích món đồ ấy ta xin biếu tặng, vì ta bị ngÆ°á»i để ý theo dõi, sợ không đủ sức bảo quản nên má»›i sá»­ dụng kế má»n này, nếu ta đích thân Ä‘i lấy, chắc chắn sẽ bị đối phÆ°Æ¡ng phát giác mà phát khởi tranh chấp, ta cất giấu nÆ¡i đó lâu rồi lại không yên tâm, nên má»›i nhá» vả thiếu hiệp tÆ°Æ¡ng giúp má»™t phen.
– AÃ! Thì ra thế. NhÆ° vậy sau khi ta lấy giúp được món đồ cho cô rồi thế nào nữa?
– Xin thiếu hiệp tạm bảo quản hộ, hoặc ký gửi chỗ nào là an toàn, sau đó chỠdịp gặp lại thiếu hiệp xin lại chẳng sao.
Äinh Hạo thật là khó xá»­, mình Ä‘i đứng chẳng có phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng cố định và nên gá»­i chá»— nào? Lại nói mang theo của báu hành tẩu giang hồ vẫn là bất tiện, nhÆ°ng hắn vẫn gật đầu đồng ý nói:
– Äược!
Mai Ãnh Tuyết lại nói:
– Sau khi thiếu hiệp lấy được túi da đó xin dùng vật khác bao che kỹ lại chá»› nên để ngÆ°á»i khác nhận ra túi da ấy.
– Tại hạ y lá»i làm việc.
– Tất cả xin phó thác thiếu hiệp vậy.
– Nào không dám tận lực!
Mai Ãnh Tuyết bÄ©u môi giận lẫy nói:
– Tiểu muội không dám.
Hai chữ tiểu muá»™i khiến Äinh Hạo nhÆ° uống phải rượu ngon ngá»t ngào đến tận tâm can, có má»™t cảm giác lâng lâng nhÆ° đằng vân lên tiên, được mỹ nhân Ä‘oái hoài không phải chuyện dá»….
Hình nhÆ° Mai Ãnh Tuyết cÅ©ng đã cảm thấy má»™t tiếng tá»± xÆ°ng này không mấy thích hợp nên hai má Ä‘á» hồng cúi đầu lặng yên.
Dáng vẻ này càng tăng thêm phần đẹp đẽ khiến ngÆ°á»i phải hoa mắt say mê.
Äinh Hạo chợt ngá»› ngẩn đứng nhìn sá»­ng sốt.
Tiểu HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khanh khách nói:
– Tình thâm duy ngã tình vô hạn.
Thiếu nữ áo trắng xoay đầu nói:
– Tiểu nha đầu, chết mi!
Äinh Hạo Ä‘á» mặt gượng cÆ°á»i nói:
– Cô nương xin tạm biệt, sự kiện cô ủy thác ta tất phải làm tròn.
Mai Ãnh Tuyết e lệ mỉm cÆ°á»i nói:
– Tiểu muội xin cảm tạ trước.
– Không dám.
Hắn nuối tiếc không muốn dá»i khá»i, nhÆ°ng trong lòng vẫn nghÄ© tá»›i tên Diêm Äô Sứ Giả ấy là đại sá»± thù nhà không thể vì chuyện tình trai gái là trá»… nải Ä‘i, nếu bá» sót cÆ¡ há»™i lần này sau đó biết Ä‘i đâu tầm nã hắn. Äinh Hạo nghÄ© thế bèn tống khá»i tình cảm tạp niệm chắp tay xá má»™t lá»… phóng mình bay mất.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hình bóng Mai Ãnh Tuyết lai láng trÆ°á»›c mặt không sao Ä‘uổi Ä‘i được, hắn ná»­a say mê ná»­a ngá»› ngẩn xen lẫn khổ não, tâm trạng rối ren không thể nào tả nổi.
Hắn không chạy Ä‘Æ°á»ng núi bên ngoài mà chuyển chạy loạn xạ trong núi đá ngổn ngang má»™t cách không nhất định.
Hắn Ä‘i đến bên cạnh con suối cốc chỉ thấy xung quanh những dãy núi xanh tÆ°Æ¡i cao ngút trá»i xanh, trên má»™t sÆ°á»n núi lÆ°ng chừng ẩn hiện má»™t mái nhà tranh lÆ°a thÆ°a vài chục cây tòng già cao sừng sững má»c xa gần đó đây. Xung quanh mái nhà tranh được rào lại bằng cây tạp cành khô Ä‘á»u cao hÆ¡n đầu ngÆ°á»i.
Äinh Hạo thoáng nghÄ© đây chắc là nÆ¡i ẩn cÆ° của vị cao nhân nhã sÄ© nào đây.
Bá»—ng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i chạy ra khá»i công nhà tranh, mặc áo bào rá»™ng tay, đầu trá»c mày trắng trông rất quen thuá»™c, Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ bất giác nhủ thầm kêu lên “Chính hắnâ€, chỉ trong nháy mắt bóng ngÆ°á»i đó đã mất dạng.
Bóng ngÆ°á»i vừa xuất hiện đó chính là Bạch Mi hòa thượng ở Sùng Công Tá»± tại Sác Thành ngoại, từng dùng Bích Nhãn Tà công đả thÆ°Æ¡ng Diệp Mậu Äình ở tại bến Cát ngoại thành TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Tên yêu tăng này xuất hiện tại đây, thế thì mái nhà tranh nấy có uẩn khúc gì đây.
Hắn nghÄ© thế liá»n tung mình lÆ°á»›t vào bên trong hàng rào, lặng lặng tiến sát bên cạnh cá»­a nhà tranh, trong nhà vắng lặng chẳng nghe tăm hÆ¡i gì cả, cÅ©ng chẳng thấy bóng ngÆ°á»i lá»›n nhá» nào, cá»­a nhà để hở.
Äinh Hạo do dá»± giây lát, lá»›n tiếng nói:
– Trong nhà có ai không?
Không thấy có phản ứng gì cả, hắn liá»n tiến thêm má»™t bÆ°á»›c tá»›i gần hÆ¡n, cánh cá»­a để hở, thò đầu vào xem không khá»i ngạc nhiên, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i gầy cao, và má»™t ông lão lùn thấp ngồi đối diện vá»›i nhau trên bàn mà uống rượu, có lẽ hai ngÆ°á»i đã say sÆ°a quá thể, hai tay chống cả trên bàn thân ngÆ°á»i hÆ¡i nghiêng vá» phía trÆ°á»›c, hồi lâu chẳng thấy há» cá»­ Ä‘á»™ng chút nào.
Äinh Hạo ho nhẹ má»™t tiếng, hai ngÆ°á»i vẫn không nói năng mà cÅ©ng chẳng cá»±a quậy gì cả. Äinh Hạo rảo bÆ°á»›c tiến thẳng vào trong nhà nhìn xem, không khá»i giật mình, nhìn thấy dÆ°á»›i bàn có đống máu lá»›n, hai ngÆ°á»i đã tắt thở lâu rồi.
Trên bàn có ba đôi Ä‘Å©a, chứng tá» Bạch Mi lão tăng đã cùng ăn nhậu vá»›i hai ngÆ°á»i chết này.
NgÆ°á»i Ä‘i mất rồi để lại hai xác chết, hung thủ la Bạch Mi lão tăng chẳng còn nghi ngá» gì nữa. Tại sao hắn giết chết hai ngÆ°á»i này?
Äinh Hạo Ä‘i sát cạnh bàn cúi đầu nhìn phía dÆ°á»›i bàn thấy bụng của hai ngÆ°á»i Ä‘ang rỉ máu, chá»— thÆ°Æ¡ng chí mạng hai ngÆ°á»i giống nhau, Ä‘iá»u lạ nhất hai ngÆ°á»i vẫn ngồi yên chẳng có dấu vết vùng vẫy gì cả.
Bạch Mi lão tăng đã dùng thủ pháp gì giết chết hai ngÆ°á»i này?
Äinh Hạo ngá»› ngẩn hồi lầu, toan Ä‘Æ°a tay nhấc bổng kẻ chết để khám xét chết bằng cách nào.
Thình lình một âm thanh vang tới:
– Không nên đụng vào!
Tài sản của admin

  #29  
Old 01-04-2008, 11:24 PM
admin's Avatar
admin admin is offline
Quản Trị Tối Cao - Äiá»u Hành Diá»…n Äàn
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 67
Thá»i gian online: 6 giá» 59 phút 13 giây
Xu: 200
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Hồi 28

Ngá»c Diện Kỳ Hiệp



Äinh Hạo giật mình rút tay vá», má»™t bóng ngÆ°á»i thấp thoáng đứng lại bên cá»­a nhà tranh.
Äinh Hạo bất giác kinh ngạc nói:
– Kha lão ca ư?
Không ai xa lạ chính là Kha Nhất Nghiêu hai ngÆ°á»i má»›i chia tay chẳng bao lâu tại Nhạc DÆ°Æ¡ng lầu, chẳng ngá» lại gặp nhau tại đây, nếu nói ngẫu nhiên thì quá trùng hợp Ä‘i.
Kha Nhất Nghiêu kinh ngạc nói:
– Sao Äinh đệ lại tá»›i đây?
– Ngẫu nhiên mò tới đây vậy.
– Vậy thì khéo nhỉ!
– Lão ca với chủ nhân nhà này..
– Ta theo dõi ngÆ°á»i này tá»›i đây.
Hắn vừa nói vừa trỠvào xác chết cao gầy.
– Hắn là ai vậy?
– Diêm Äô Sứ Giả danh trấn giang hồ, toàn thân là Ä‘á»™c.
– Äinh Hạo rùng mình thất thanh kêu lên:
– Hắn chính là Diêm Äô Sứ Giả?
– Äúng vậy!
– Hắn... chết rồi?
Kha Nhất Nghiêu kinh ngạc nói:
– Tại sao Äinh đệ xúc Ä‘á»™ng thế này?
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng mãnh liệt nói:
– Tiểu đệ đang muốn tìm y, không ngỠy đã chết mất!
– Äinh đệ tìm y có việc chi?
– Há»i y vài câu chuyện!
– A!
– Chính lão Bạch Mi tăng ấy hạ thủ ư?
– Không sai, ba ngÆ°á»i bá»n chúng vui vẻ cụng ly vá»›i nhau, lão ca tá»± biết không phải địch thủ của ba tên ma đầu này nên chẳng dám đến gần chỉ núp ở đằng xa theo dõi, chúng nó nói những gì ta chẳng nghe rõ, có má»™t Ä‘iá»u rất hiển nhiên là tên Bạch Mi tăng hạ sát thủ Ä‘á»™t ngá»™t, bằng không dá»… gì giết được tên Diêm Äô Sứ Giả này.
Kha Nhất Nghiêu dừng lại giây lát tiếp tục nói:
– Äá»™ng cÆ¡ gì mà Bạch Mi lão tăng phải giết ngÆ°á»i thì ta không biết được!
Äinh Hạo nghiến răng cồm cá»™p kêu lên:
– Còn ông lão này là ai?
– Hắn chính là Tranh Nhân Nghiêm Vô Kỳ có tiếng ở chốn giang hồ, công lá»±c thì không cao lắm, nhÆ°ng chuyên làm bạn vá»›i bá»n cùng hung cá»±c ác dá»±a vào quá»· kế Ä‘a Ä‘oan giúp ngÆ°á»i làm ác, cho nên ngÆ°á»i giang hồ đặt cho danh hiệu Trành nhân cho hắn.
– Lão ca tìm Diêm Äô Sứ Giả làm gì?
– Muốn từ nơi hắn để tìm ra tung tích của Vân Long Tam Hiện Triệu Nguyên Sanh.
Äinh Hạo Ä‘á»™ng lòng tò mò nói:
– Tại sao lão ca lại nghĩ như thế?
– Ta có tin riêng vì trước khi Vân Long Tam Hiện mất tích từng qua lại với lão độc vật này.
– Lão ca phải tìm cho bằng được Vân Long Tam Hiện ư?
– Äúng vậy.
– Lão độc vật này đã chết, bước kế tiếp lão ca tính như thế nào?
– Ta tính đến vùng phụ cận Lạc Dương tìm kiếm một phen!
Äinh Hạo gật đầu nghÄ© thầm trÆ°á»›c đây Vá»ng Nguyệt Bảo chủ không tiếc bất cứ giá nào mua chuá»™c Bạch Mi hòa thượng làm hung thủ để giết Diệp Mậu Äình, căn cứ lão hòa thượng mập mạp đã tiết lá»™ là để ngăn cản Tá» Vân Trang tầm nã Vân Long Tam Hiện đã chứng tá» rằng Nam trang Bắc bảo đấu ngầm vá»›i nhau, và có lẽ Vá»ng Nguyệt Bảo đã chứa chấp Vân Long Tam Hiện .
Có Ä‘iá»u khó hiểu là Vá»ng Nguyệt Bảo chủ tại sao phải làm vậy? Vân Long Tam Hiện có gì đáng để hắn phải làm nhÆ° thế?
Bây giá» Diêm Äô Sứ Giả chết Ä‘i, kẻ thù chỉ còn lại bá»n ba ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Bạch Nhất Kiêu, Giang Hồ Ãc Khách và Vân Long Tam Hiện cùng tên đầu sá» giật dây núp bóng đằng sau, bây giá» mục tiêu truy tầm chỉ còn ba tên hung thủ này thôi, lão tú tài Kha Nhất Nghiêu ngẫu nhiên kết làm bạn này cÅ©ng Ä‘ang tìm Vân Long Tam Hiện, bên trong có uẩn khúc chăng, hay là thật sá»± chỉ trùng hợp thôi.
Căn cứ theo Trúc lâm khách kể lại câu chuyện, tên đầu sá» chủ mÆ°u là Tá» Vân Trang DÆ° Hóa Vu vì lão dá»±a theo huyết án phát sinh năm xÆ°a và bá»n hung thủ nói là phụng mệnh trang chủ đến đây cống lá»…..
NhÆ°ng khoảng thá»i gian mình làm khách ở Nam trang đã theo dõi quan sát không có gì đáng nghi ngá» cả, có lẽ hung thủ mạo danh nghÄ©a Tá» Vân Trang mà giá há»a cho ngÆ°á»i, nhÆ°ng thật sá»± Vân Long Tam Hiện lại là tổng quản Tá» Vân Trang Ä‘iá»u này lại giải thích ra sao?
Bá»—ng Kha Nhất Nghiêu nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó nói:
– Hai tên này chết Ä‘i thì chốn giang hồ bá»›t được tại há»a chẳng ít.
– Có Ä‘iá»u khó hiểu tại sao bạch mi hòa thượng lại hạ sát hai tên ma đầu này?
– Äiá»u này ngoại trừ biết được lai lịch tên Bạch Mi hòa thượng má»›i được.
– Theo kinh lịch giang hồ của lão ca, ngÆ°á»i ở chốn giang hồ dùng nhãn quang tá»­ thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i trong vô hình có được bao nhiêu ngÆ°á»i?
– Ta chưa từng nghe nói.
– Ví dụ ta nói lão tăng này là cao thủ tục gia năm xưa..
– Cũng chưa từng nghe nói giới tục gia có ai luyện được thứ võ công ta môn này.
– Theo võ há»c của y mà nói chắc chắn không phải hạng vô danh.
– Äúng vậy, thế mà nghÄ© chẳng ra.
– Äinh Hạo sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì nói:
– Có má»™t ngÆ°á»i có thể biết được lai lịch của y!
– Ai?
– Toàn Tri Tử!
– A! Äúng rồi, lão là võ lâm vạn sá»± thông, có lẽ lão biết được.
– Nếu bây giỠtrực tiếp đi tìm bạch mi hòa thượng thì sao?
– Äinh đệ biết trú xứ hắn?
– Biết chứ hắn ở tại Sùng Công tự ngoại ô Sác thành.
– Nếu y cố ý dấu lai lịch e cũng chẳng làm gì được hắn.
– Thế thì nên tìm Toàn Tri Tử vậy.
– Äinh đệ trá»i đã sụp tối, hai chúng ta ở lại đây nghỉ đêm mai hãy lên Ä‘Æ°á»ng.
– Äinh Hạo ngẩng đầu nhìn màn trá»i âm u ngoài cá»­a nói:
– Äành phải nhÆ° vậy.
Hai ngÆ°á»i xuống bếp tìm chút thức ăn lót dạ ngủ qua má»™t đêm.
Sáng sá»›m hôm sau hai ngÆ°á»i thức dậy chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng.
Kha Nhất Nghiêu trỠvào hai xác chết nói:
– Hai xác chết này phải làm sao bây gi�
Äinh Hạo nhìn vào thi hài Diêm Äô Sứ Giả, lá»­a thù phừng phá»±c bốc cháy, thật muốn dùng roi đánh má»™t trận cho hả giận, nhÆ°ng Ä‘iá»u này không phải việc làm của võ sÄ© chánh Ä‘oạn, hắn nghÄ© thế bèn trầm giá»ng nói:
– Cho đốm lửa cả mái nhà tranh đốt luôn cho xong việc.
Kha Nhất Nghiêu gật đầu nói:
– Äược, làm thế này cÅ©ng gá»n.
Ãnh lá»­a phừng phá»±c bốc lên cái, hai ngÆ°á»i ra khá»i sÆ¡n cốc, giữa Ä‘Æ°á»ng Kha Nhất Nghiêu nói:
– Äinh đệ Ä‘i đâu bây giá»?
Äinh Hạo sá»± nhá»› việc thiếu nữ áo trắng ủy thác nói:
– Tiểu đệ còn chút việc phải làm ở Sác thành.
– Sau đó thế nào?
– Lên hướng Bắc vào Dự Châu.
– Còn ngu huynh thì Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng này, vậy chúng ta hẹn gặp lại ở thành Lạc DÆ°Æ¡ng.
– Äược, hẹn gặp ở thành Lạc DÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i vùng núi chia tay, má»™t ngÆ°á»i Ä‘i hÆ°á»›ng Äông, má»™t ngÆ°á»i chạy hÆ°á»›ng Bắc.
Äinh Hạo sá»± nghÄ© gia viên của mình ở tại Long Trung SÆ¡n cách đây không xa, theo Bán Bán Tẩu nói rằng bây giỠđã trở thành gò hoang, có nên Ä‘i phúng Ä‘iếu má»™t phen chăng? Hắn nghÄ© thế bèn chạy thẳng vá» hÆ°á»›ng Long Trung SÆ¡n.
Hôm sau hắn đã bước chân vào tận Long Trung Sơn, bây giỠhắn bất giác do dự, suy nghĩ hồi lâu, mình chẳng biết địa điểm đích thực chỗ nào, làm sao đi tìm kiếm dấu tích cũ gia viên năm xưa?
Hắn nghÄ© thầm, những dân cÆ° lâu năm gần đây có thể biết được, ta cứ đến chá»— đó há»i thăm chẳng sao.
Hắn liá»n chạy tá»›i má»™t há»™ dân Ä‘en ở sÆ¡n cÆ°á»›c, trong tiếng chó sủa vang inh á»i, má»™t lão nông dân mở cá»­a Ä‘i ra, thấy kiểu cách ăn mặc của Äinh Hạo, lão không khá»i ngạc nhiên, Äinh Hạo tiến tá»›i chắp tay xá má»™t xá nói:
– Chào lão trượng.
– Ạ! Công tá»­... lạc Ä‘Æ°á»ng Æ°?
– Cháu muốn há»i thăm lão trượng vá» má»™t gia đình...
– Ạ! Há»i gia đình ngÆ°á»i nào? lão phu ở đây lâu Ä‘á»i, xung quanh vài chục dặm Ä‘Æ°á»ng lão Ä‘á»u quen biết.
– Cháu muốn há»i thăm há»™ gia đình há» Äinh.
Lão nông dân cau mày nói:
– Há» Äinh? Ở vùng lân cận gần đây không có há» Äinh.
Lòng Äinh Hạo trầm giá»ng nói:
– Gia đình há» Äinh ở Long Trung SÆ¡n cách đây mÆ°á»i năm Lão nông dân nhìn Äinh Hạo từ trên xuống dÆ°á»›i cúi đầu ra vẻ trầm tÆ°, bá»—ng lão lá»›n tiếng nói:
– Có, có có má»™t gia đình há» Äinh nhÆ° thế, mÆ°á»i năm vá» trÆ°á»›c lão phu thÆ°á»ng qua lại vá»›i vị Äinh viên ngoại kia nhÆ°ng mà gia đình há» Äinh này đã không còn nữa rồi.
Äinh Hạo lòng Ä‘au nhÆ° cắt, gượng làm ra vẻ kinh ngạc nói:
– Tại sao không còn nữa?
Lão nông dân thở dài nói:
– Ai biết được, nghe nói là bị há»a lá»­a trá»i đốt cháy đến mảnh ngói chẳng còn, sau đó không còn thấy bóng ngÆ°á»i nào cả, có lẽ thiên cÆ° nÆ¡i khác, hoặc là Ä‘á»u gặp cÆ°á»›p. À Äinh viên ngoại là ngÆ°á»i hiá»n lành dân Ä‘en má»™t vùng này Ä‘á»u được lão giúp đỡ.
Lòng Äinh hạo Ä‘au nhÆ° đốt. Lá»­a trá»i! Có ai biết được sá»± cay đắng huyết lệ bên trong này? Ai biết được sá»± cố thê thảm nhất trên thế gian này?
– Lão trượng có thể chỉ rõ phương hướng ở đâu chăng?
Lão nông dân nghi hoặc nhìn Äinh Hạo hồi lâu nói:
– Tên hỠcông tử là gì?
Äinh Hạo cố nén lòng bi thÆ°Æ¡ng nói:
– Cháu là há» Äinh là bà con cùng há» vá»›i viên ngoại, lâu lắm không có liên lạc hôm nay cháu vâng lệnh của cha đến đây thăm viên ngoại.
– A! Thế thì chẳng trách làm gì, công tá»­ Ä‘i dá»c Ä‘Æ°á»ng cái sÆ¡n cÆ°á»›c Ä‘á»™ khoảng năm dặm, xung quanh nÆ¡i đó không có nhà cá»­a, công tá»­ thấy trÆ°á»›c cá»­a có mảnh vÆ°á»n cổ phách, phía sau vÆ°á»n cổ phách là gia viên nhà há» Äinh.
– Cháu xin thành thật cảm tạ lão trượng đã chỉ Ä‘Æ°á»ng.
– Má»i công tá»­ vào tệ xá dùng chén trà.
– Chẳng dám làm phiá»n lão, cháu phải Ä‘i ngay.
Hắn nói xong chắp tay xá má»™t xá, quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i theo hÆ°á»›ng dẫn của lão nông dân, chạy khoảng năm dặm Ä‘Æ°á»ng quả thấy phía trÆ°á»›c cây cổ phách xanh tÆ°Æ¡i hiện ra trÆ°á»›c mặt.
Hắn không khá»i mủi lòng hai hàng lệ lăn dài trên má, đây là nÆ¡i hắn đã sinh ra và lúc đó hắn còn thÆ¡ ấu nên không có chút ký ức gì cả.
Äi má»™t vòng phía sau hàng cây cổ phách thấy má»™t khoảng gò đất trống khá rá»™ng lá»›n, má»c um tùm cây cá» dại, cÆ¡n gió thổi qua làm cho cá» dại rạp xuống ẩn hiện những dấu chân tÆ°á»ng ná»n gạch.
Äây là gia viên hắn thÆ°á»ng thấy trong má»™ng Æ°?
Lần lần trÆ°á»›c mắt che má» Ä‘i thị giác của Äinh hạo, hắn trông thấy lá» má» từng hàng cây từng dãy phòng xá, trong đó là má»™t số thi hài thịt máu lem luốc, khói lá»­a phừng phừng, bóng kiếm lấp lánh.
Rồi tất cả tan biến, sót lại má»™t bóng ngÆ°á»i màu xám, đứng trong bụi cá» rậm.
Thật lâu chợt Äinh Hạo ý thức được đây không phải là ảo giác, mà quả thật có má»™t ngÆ°á»i nào đứng đấy.
Hắn giật mình thần thức hồi phục ngay, trố mắt nhìn kỹ thấy má»™t ông lão mặc áo màu xám tro Ä‘ang đứng Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phía Äinh Hạo, lạ thay ông lão đến đây làm gì?
Äinh Hạo ho nhẹ má»™t tiếng, chậm rãi cất bÆ°á»›c tiến tá»›i..
Ông lão mặc áo màu xám tro không quay ngÆ°á»i lạnh lùng cất tiếng há»i:
– Ai đó?
Äinh Hạo trầm giá»ng nói:
– Tại hạ Toan Tú Tài, các hạ cao nhân phÆ°Æ¡ng trá»i nào?
Ông lão mặc áo màu xám tro quay ngÆ°á»i sang, mắt sáng quắc của lão khiến Äinh Hạo giật mình, thấy ông lão này tuổi Ä‘á»™ năm mÆ°Æ¡i hÆ¡n, mặc chiếc áo xám tro dài tá»›i đầu gối, có bá»™ râu cằm xinh đẹp phất phÆ¡ trÆ°á»›c ngá»±c tÆ°á»›ng lão rất oai nghiêm.
Ông lão có vẻ hoài nghi há»i:
– Ngươi chính là Toan Tú Tài mới tái xuất giang hồ đó ư?
Ông lão hoài nghi há»i.
– Äúng vậy.
– NgÆ°á»i đến đây làm gì?
Äinh Hạo chuyển nhanh ý nghÄ© nói:
– Ta vâng mệnh đến đây thăm viếng chủ nhân nơi này nhưng bây giỠđã trở thành gò hoang.
– NgÆ°Æ¡i vâng mệnh ngÆ°á»i nào đến đây thăm viếng chủ nhân nÆ¡i này?
– Phụng mệnh gia sư!
– Lệnh sư của ngươi là ai?
– Äiá»u này xin tiá»n bối lượng thứ, tại hạ không tiện nói ra. Tại hạ xin thỉnh giáo danh hiệu tiá»n bối thế nào?
– Danh tánh lão phu không nói cũng chẳng sao, vì sao ngươi đến thăm viếng chủ nhân nơi này?
Äinh Hạo ra vẻ bình tÄ©nh nói:
– TrÆ°á»›c khi tiá»n bối cho biết mục đích đến đây, vãn bối vẫn chÆ°a thể phụng cáo.
– Lão nhanh nhẹn nhìn trên gÆ°Æ¡ng mặt Äinh Hạo hồi lâu, chợt lão cÆ°á»i ha hả nói:
– Lão phu đã biết lai lịch ngươi rồi!
Äinh Hạo thất kinh nhÆ°ng vẫn bình tÄ©nh trầm giá»ng nói:
– Tiá»n bối biết lai lịch vãn bối thế nào?
– Lão phu trên con Ä‘Æ°á»ng tiến vá» phÆ°Æ¡ng nam không ngừng nghe sá»± đồn đại có tên Toan Tú Tài má»›i tái xuất giang hồ võ công cao siêu, ngoại trừ hắn ra không có ai có thể đào tạo được má»™t thanh niên cao thủ đến thế này.
– Hắn là ai?
– Äô Thiên Kiếm Khách Äinh Triệu TÆ°á»ng!
Äinh Hạo thoáng nghe Ä‘á» cập danh hiệu của vong phụ, mặt mày tức thì biến sắc, thế thì ông lão đến đây chẳng phải vô cá»›, vả lại huyết án gia môn cho đến nay vẫn chÆ°a truyá»n ra giang hồ.
– Ông lão lại phá ra cÆ°á»i khanh khách nói:
– Lão phu không sai chứ?
Äinh Hạo trầm tÆ° giây lát, phải làm sáng tá» mục đích đến đây của đối phÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, hắn nghÄ© thế bèn ra vẻ thần bí nói:
– Vãn bối vẫn không thể phụng cáo!
Mặt ông lão bỗng trầm xuống nói:
– Hiện giá» Äinh Triệu TÆ°á»ng ẩn cÆ° ở đâu?
Äinh Hạo nghe há»i, biết là lão hiện thân nhÆ° thế này là có liên hệ rất lá»›n đến huyết án năm xÆ°a, hắn bèn mỉm cÆ°á»i nói:
– Ngoại trừ tiá»n bối cho tại hạ biết trÆ°á»›c mục đích lão đến đây làm gì?
– Nếu không ngươi chẳng chịu khai báo ư?
– Chính thế.
– Lão đến đây để đòi một món nợ cũ.
Äinh Hạo thầm nghÄ© hôm nay gặp phải chủ nợ đến đòi nợ cÅ©ng hay nhỉ, nợ cha con trả cÅ©ng hợp tình, hợp lý thôi.
– Nợ cũ thế nào?
– Lão phu nói hết ra ngươi phải có sự giao phó ư?
– Äiá»u đó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên NgÆ°Æ¡i nghe nói Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh bao giá» chÆ°a?
Äinh Hạo rùng mình, sÆ° phụ đã từng Ä‘á» cập trung nguyên võ lâm có vài cao thủ xuất sắc trong đó có Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh, hắn không khá»i thất kinh nói:
– Chính là tiá»n bối Æ°?
– Không sai, chính là ta đây.
– Vâng, vãn bối từng nghe nói đến.
– Năm xÆ°a lão phu có ngÆ°á»i bạn gái là Thiên Nam Nhất Kiá»u Tô Thiến Thiến..
Äinh Hạo lại giật mình má»™t lần nữa hắn có nghe Trúc lâm khách kể lại năm xÆ°a, mẫu thân Nam thiên nhất mỹ Hình Huệ NÆ°Æ¡ng và Thiên Nam Nhất Kiá»u Tô Thiến Thiến hai ngÆ°á»i Ä‘á»u yêu thÆ°Æ¡ng phụ thân, cuối cùng phụ thân chá»n lấy mẫu thân, còn Thiên Nam Nhất Kiá»u Tô Thiến Thiến thì thất tình căm phẫn xuống tóc đầu làm môn hạ Lãnh diện thần ni là bạn gái của lão, trá»ng Ä‘iểm của vấn Ä‘á» có liên hệ chính là đây.
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh dừng má»™t hồi lại nói tiếp:
Trong má»™t lần ngẫu nhiên nàng há»™i ngá»™ Äô Thiên Kiếm Khách Äinh Triệu TÆ°á»ng thế là từ đó nàng đã say mê Äinh Triệu TÆ°á»ng nhÆ°ng Äô Thiên Kiếm Khách đã có tình nhân, không đáp lại tình yêu của nàng, nàng bèn căm phẫn xuống tóc làm ni cô..
Äinh Hạo ngắt lá»i má»™t hồi nói:
– Sá»± kiện thế này trách Äô Thiên Kiếm Khách được Æ°?
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh cÆ°á»i nhạt nói:
– Äiá»u này chỉ tại Tô Thiến Thiến đã đặt tình yêu không đúng đối tượng, chứ chẳng phải Äinh Triệu TÆ°á»ng cÆ°á»›p giật tình yêu của ta, nhÆ°ng vì năm xÆ°a thanh niên khí thịnh háo thắng hai bên lá»i qua tiếng lại bất hòa ra tay đấu nhau, cuối cùng ta thua sút má»™t chiêu mà bị đánh bại..
– Thế rồi sao nữa?
– Ta bại mà chẳng phục, Æ°á»›c hẹn mÆ°á»i năm sau đến bái kiếm Äinh Triệu TÆ°á»ng..
Äinh Hạo cả kinh nói:
– MÆ°á»i năm Æ°!
– Äúng vậy, mÆ°á»i năm sau lão phu y hẹn đến đây viếng..
– Kết quả thế nào?
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh lại cÆ°á»i nhạt nói:
– Song phÆ°Æ¡ng kích đấu cả trăm chiêu, cuối cùng lão phu vẫn bại, thế rồi lại Æ°á»›c hẹn mÆ°á»i năm.
– A! Lại Æ°á»›c hẹn mÆ°á»i năm Æ°?
– Äúng vậy!
– Hôm nay là kỳ hạn mÆ°á»i năm?
– Không phải vì ta bận chút việc nên lỡ hẹn, mãi tới hôm qua mới tới.
– A!
– Không ngá» cảnh vật đã thay đổi, ngÆ°á»i đã rá»i Ä‘i. Äô Thiên Kiếm Khách đã thiên cÆ°...
__________________
Tài sản của admin

  #30  
Old 01-04-2008, 11:24 PM
admin's Avatar
admin admin is offline
Quản Trị Tối Cao - Äiá»u Hành Diá»…n Äàn
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 67
Thá»i gian online: 6 giá» 59 phút 13 giây
Xu: 200
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Hồi 29

Máu Äổ Gia Viên



Äinh Hạo lòng Ä‘au nhÆ° cắt lạnh lùng nói:
– Tiá»n bối đã quá ngày lỡ hẹn, hÆ¡n nữa hai bên chẳng có thâm thù đại hận cứ thế bá» qua cho rồi!
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng nói:
– Không, ngÆ°á»i tranh má»™t khẩu khí, Phật tranh má»™t lÆ° hÆ°Æ¡ng, thân làm võ sÄ© há dá»… dàng cam lòng bá» qua nhÆ° thế này.
Lòng Äinh Hạo trầm xuống nói:
– à tiá»n bối là...
– Mục đích lão phu đã nói rõ, bây giỠđến ngươi vậy!
– Vãn bối vẫn không thể phụng cáo!
– Làm sao có thể nói như vậy được ư?
– Vãn bối vẫn chưa nói hết, món nợ này do vãn bối chịu vậy.
– Không được, ngÆ°Æ¡i phải nói trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i có phải truyá»n nhân của Äô thiên kiếm khác Äinh Triệu TÆ°á»ng chăng?
– Không phải nhưng vãn bối cứ xem như phải vậy.
– Hiện giỠhắn ở đâu?
Äinh Hạo nổi nóng nói:
– Nếu vãn bối không đặng chiêu của tiá»n bối thì vãn bối lập tức phụng cáo.
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh lá»›n tiếng nói:
– Toan Tú Tài, ngÆ°Æ¡i là hạng ngÆ°á»i cuồng ngạo quá thế!
Äinh Hạo bình tÄ©nh nói:
– Chẳng phải tại hạ cuồng ngạo, trên Ä‘á»i này có nhiá»u sá»± tình bất đắc dÄ© phải làm thế.
– Ngươi quyết tâm cùng lão phu giao chiêu một phen?
– à vãn bối chỉ nói món nợ này do vãn bối trả cho xong!
– Phải cố gắng trả vậy.
– NgÆ°Æ¡i là hậu bối lão phu không muốn bị mang tiếng là lá»›n hiếp đáp nhá».
– Tiá»n bối lầm vậy, võ lâm chẳng có lá»›n nhá», kẻ nào đạt là hÆ¡n.
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh chăm chú nhìn Äinh Hạo giây lát, nói:
– Ngươi quả thật cao ngạo quá sức!
Äinh Hạo mỉm cÆ°á»i nói:
– Äây không thể nói là cao ngạo được.
– Tốt lắm, ngươi thử nói có thể tiếp mấy chiêu kiếm của lão phu?
Äinh Hạo trầm tÆ° má»™t hồi nói:
– MÆ°á»i chiêu phân thắng bại được chứ?
– MÆ°á»i chiêu! Tốt lắm, thì cứ mÆ°á»i chiêu, há há há...
Trong tiếng cÆ°á»i Ä‘iên cuồng hai bên tá»± chiếm má»™t vị trí, trÆ°á»ng kiếm đã được rút ra khá»i bao, bày ra thế kiếm tiến công trong bụi rậm nÆ¡i gò hoang.
Hai bên thoáng nhìn nhau, khí thế chuẩn bị biết ngay đã đụng phải kình địch.
– Xin tiá»n bối ra tay.
– Ngươi trước!
– Thế thì tại hạ xin vâng!
Hắn nói xong vung kiếm đánh ra một hư chiêu, tỠvẻ là mình đã ra tay trước thôi.
Hai bên đồng thá»i công chiêu ra, tức thì diá»…n ra má»™t trận đấu kiếm ác liệt hiếm có trong giá»›i võ lâm, cầu vòng kiếm khí Ä‘á» au, chiêu thức huyá»n ảo kỳ diệu, kình phong kiếm khí tung hoành, làm cho mây gió thất sắc.
Äinh Hạo ứng phó ung dung âm thầm đếm chiêu:
hai, ba, bốn...
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh chỉ ở ba hiệp sau, bèn vận dụng toàn cá»±c, công lá»±c đối phÆ°Æ¡ng hoàn toàn ra ngoài dá»± liệu của lão, càng đánh lão càng kinh hãi, lão tin tưởng Äô Thiên Kiếm Khách không có thể đào tạo hạng kiếm thủ cao minh nhÆ° vậy được, nhÆ°ng sá»± thật trÆ°á»›c mắt lão chẳng thừa nhận được kỳ đồ nhÆ° thế, thế thì có thể tưởng tượng được kỳ sÆ° nhÆ° thế nào rồi. Mình khổ luyện mÆ°á»i mấy năm trá»i tá»± biết xÆ°a kia không thể nào so vá»›i bây giá»i được thế mà cÅ©ng chẳng đấu được vá»›i tên đệ tá»­ đối phÆ°Æ¡ng đào tạo ra.
Bá»—ng Äinh Hạo hết lên má»™t tiếng:
– Chiêu thứ mÆ°á»i!
Thế kiếm chợt biến, nhÆ° sóng gió ba đào, lôi đình sấm sét trong tiếng va chạm binh khí khiến ngÆ°á»i phải Ä‘inh tai nhức óc, xen lẫn má»™t tiếng thất thanh kinh hoảng, Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh nhanh tốc đã lạng ngÆ°á»i nhảy ra ngoài vòng, bả vai phải hiện ra Ä‘Æ°á»ng tét ná»­a tấc hÆ¡n, máu chảy từng giá»t xuống đất.
Äinh Hạo định khí tụ thần, trên gÆ°Æ¡ng mặt á»­ng đỠđôi chút.
GÆ°Æ¡ng mặt Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh co rút khó xem, ảo não nói:
– Lão phu bại rồi vậy!
Äinh Hạo tra kiếm vào, chắp tay xá má»™t xá, thành khẩn nói:
– Vãn bối thắng má»™t cách may mắn, tiá»n bối có đồng ý bá» qua món nợ này Æ°?
Tất nhiên, lão phu nói má»™t không hai, há được nuốt lá»i.
– Thế thì vãn bối xin thành thật cảm tạ.
– Toan Tú Tài ngÆ°Æ¡i thắng mà không kiêu ngạo, lão phu phải phục Äô Thiên Kiếm Khách thôi.
Lão vẫn khẳng định Äinh Hạo là đệ tá»­ của Äô Thiên Kiếm Khách Äinh Triệu TÆ°á»ng, Äinh Hạo cÅ©ng chẳng biện luận làm gì, vì sÆ° phụ hay phụ thân thì cÅ©ng chẳng khác biệt bao nhiêu.
Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh tá»± Ä‘iểm huyệt cầm máu buồn bã nói:
– Xin gá»­i đến sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, cả Ä‘á»i TÆ° Äồ Thanh này xem nhÆ° bại hoàn toàn dÆ°á»›i tay hắn thôi.
Äinh Hạo nén lại tình cảm thÆ°Æ¡ng xót, lạnh nhạt nói:
– Thế sá»± nhÆ° ảo má»™ng, tiá»n bối chá»› quan trá»ng quá.
– Thật sá»± phải nói lão phu bại má»™t cách thảm thiết vậy, nhÆ° sóng gió ba đào đẩy tá»›i ở giữa TrÆ°á»ng giang ngÆ°á»i má»›i đứng lên thay thế ngÆ°á»i cÅ© luôn.
Dứt lá»i lão xoay ngÆ°á»i nặng triu bÆ°á»›c Ä‘i, dần dần mất bóng trong rừng xanh.
Äinh Hạo ngÆ¡ ngẩn đứng nhìn theo hình bóng lão thở má»™t hÆ¡i dài thê lÆ°Æ¡ng buồn bã.
o O o Những hình ảnh lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt Äinh Hạo, từ lúc hắn có ký ức thì đã sinh sống dÆ°á»›i sá»± đối xá»­ tệ bạc của những ngÆ°á»i trong Vá»ng Nguyệt Bảo, mẫu thân Nam thiên nhất mỹ Hình Huệ NÆ°Æ¡ng cuối cùng phải thất tiết mà chết.
Còn mình thì bị đánh đập bỠxác ra ngoài hoang dã.
Äây là ký ức của huyết lệ, rồi sá»± căm thù lại bá»™c phát trong tâm thần hắn, bất giác nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng hét lên:
Ta phải nhuá»™m máu Vá»ng Nguyệt Bảo, xé xác Trịnh Tam Giang!
Bá»—ng má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh lùng vang lên từ sau lÆ°ng.
Äinh Hạo rùng mình cất tiếng há»i:
– Ai đó?
– NgÆ°á»i Ä‘i nhặt xác?
Äinh Hạo từ từ xoay ngÆ°á»i sang thấy có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i có già có trẻ, Ä‘ang đứng gần bụi rậm Cổ phách, ngÆ°á»i đứng gần nhất là má»™t văn sÄ© áo trắng mặt đẹp nhÆ° ngá»c thạch, có lẽ chính hắn đã thốt lên lá»i nói lúc nãy.
Äinh Hạo lạnh lùng nhìn đối phÆ°Æ¡ng má»™t lúc nói:
– à bằng hữu muốn nói gì?
– Văn sĩ áo trắng châm biếm nói:
– NgÆ°Æ¡i chính là Toan Tú Tài Äinh Hạo?
– Không sai, bằng hữu là ai?
– Bạch Nho!
– Ngươi nói sao?
– Bạch Nho!
Äinh Hạo cÆ°á»i ha hả, có vẻ khinh dá»… nói:
– Không ngỠở chốn giang hồ lại có ngÆ°á»i dám đối xứng vá»›i Hắc Nho, quả thật cuồng ngạo quá thế.
Tên bạch y nho sĩ tự xưng là Bạch Nho này bĩu môi nói:
– Äây chẳng có gì lạ lùng cả, Hắc Nho là con ngÆ°á»i chứ không phải thần thánh gì đâu, tại hạ cÅ©ng thế thôi.
– Bằng hữu không tự lượng sức mình.
– Toan Tú Tài ngÆ°Æ¡i là cái thá gì mà dám nói lá»i ngông cuồng nhÆ° vậy?
Äinh Hạo vẫn giữ thái Ä‘á»™ nhÆ° băng tuyết nói:
– Không là cái gì cả, cÅ©ng nhÆ° bằng hữu vừa nói, chỉ là má»™t ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng thôi!
– Ngươi cũng biết nói thế à!
– Các vị đến đây làm gì?
– Bá»n ta đến đây cÅ©ng chính vì ngÆ°Æ¡i.
– Vì ta mà các ngươi đến đây sao?
– Äúng vậy!
– Có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
– Vì ngÆ°Æ¡i quá kiêu ngạo ở chốn giang hồ không xem ai vào đâu cả, nên hôm nay đến đây dạy cho ngÆ°Æ¡i má»™t bài há»c.
– Há há há chỉ có thế sao?
– Không sai!
– Bằng hữu cho biết lai lịch!
– NgÆ°Æ¡i chÆ°a xứng đáng há»i Ä‘iá»u đó nhÆ°ng trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i nằm xuống có lẽ ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i rõ lai lịch của ta.
Äúng ra Äinh Hạo đã ra tay hồi sá»›m, nhÆ°ng nhá» hắn đã huấn tập được định lá»±c siêu phàm, ở bất cứ tình huống nào hắn cÅ©ng khống chế được cả, có lẽ đối phÆ°Æ¡ng đã theo dõi mình đến đây bên trong phải có Ä‘iá»u gì uẩn khúc chứ không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng đã nói, vốn đã căm phẫn vô cùng bây giá» ngược lại vui cÆ°á»i mà nói:
Bạch Nho nếu ngươi có khả năng làm cho ta gục xuống thì ngươi sẽ danh vang bốn bể.
– Ngươi cho rằng tiếng tăm ngươi vang lắm sao?
– Không dám!
Những ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng Bạch Nho nhÆ° cá»p rình mồi lÆ°á»›t tá»›i bao vây Äinh Hạo vào giữa. Äinh Hạo từng ngÆ°á»i má»™t quan sát, phát hiện trong đó có hai gÆ°Æ¡ng mặt rất quen thuá»™c, sá»±c hiểu ra ngay lý lẽ, sát khí đùng đùng bốc lên, lạnh lùng tằng hắng má»™t tiếng nói:
– Ta tưởng thần thánh phÆ°Æ¡ng nào, té ra bá»n côn đồ Vá»ng Nguyệt Bảo!
Bạch Nho cÆ°á»i nham hiểm nói:
– Äinh Hạo ngÆ°Æ¡i biết được càng tốt, thế thì chết mà không oán hận.
Äinh Hạo gật đầu nói từng chữ má»™t:
– Tốt lắm, thế thì các vị cÅ©ng chết mà không há»n oán ai cả! Dứt lá»i hắn vung kiếm ra.
Bạch Nho cÅ©ng rút kiếm ra khá»i bao lá»›n tiếng quát:
– Các ngÆ°á»i chá» ta ra lệnh hãy xuất thủ! Tên văn sÄ© bạch y này chÆ°a từng trông thấy, có lẽ là tên má»›i tham gia vào Vá»ng Nguyệt Bảo, xem khí thế chỉ huy của hắn chắc phải có địa vị tÆ°Æ¡ng đối trong bảo, vì trong đám ngÆ°á»i này có hai tên Ä‘Æ°á»ng chủ ngoại tam Ä‘Æ°á»ng của Vá»ng Nguyệt Bảo, hắn đã hò hét ra lệnh chứng tỠđịa vị của hắn không phải tầm thÆ°á»ng, thế thì cÅ©ng phải có má»™t võ công tÆ°Æ¡ng đối.
Hắn nghÄ© đến đấy liá»n hất thanh kiếm trong tay nói:
– Ra tay đi!
– Xem đây!
Trong tiếng hét Bạch Nho đã xuất thủ tấn công má»™t chiêu vô cùng hiểm Ä‘á»™c, chứng tỠđối phÆ°Æ¡ng muốn giết cho bằng được Äinh Hạo, ngược lại Äinh Hạo cÅ©ng căm phẫn không kém, xuất thủ toàn những tuyệt chiêu, hai bên giao đấu vá»›i nhau rất là kịch liệt.
Äấu được vài hiệp, Äinh Hạo kinh ngạc không kém đối phÆ°Æ¡ng kình địch lần đầu tiên mình gặp phải trong khoảng thá»i gian phiêu bạt ở chốn giang hồ, so vá»›i Ngá»c Diện Hiệp TÆ° Äồ Thanh phải cao cÆ°á»ng hÆ¡n nhiá»u.
Hèn gì hắn dám tá»± xÆ°ng là Bạch Nho dá»±a theo võ há»c hiện giá» của hắn trong giang hồ đã hiếm có địch thủ.
Hai thanh kiếm như rồng bay phượng múa vu lộng trên không, kiếm khí lấp lánh vù vù những tiếng gió cuồn cuộn như lôi đình sấm sét, chiêu thức đối bên thuộc loại hiếm thấy trong giới võ lâm, nếu không xếp vào hạng cao thủ thì có tầm vóc thì không thể phân biệt được kiếm pháp của hỠthế nào.
Trông rõ ràng ở góc Ä‘á»™ này không thể đánh chiêu được, thế mà chiêu thức đánh ra càng lợi hại hÆ¡n, hai bên công thủ Ä‘á»u đặng nhanh tốc, cÆ¡ hồ chẳng ra giá»›i hạn đôi bên.
MÆ°á»i chiêu!
Hai mươi chiêu!
Ba mươi chiêu!
Trong khoảng thá»i gian nháy mắt hai bên đã giao đấu vá»›i nhau được năm mÆ°Æ¡i chiêu, Bạch Nho dần dần xuống thế hạ phong, đến chiêu bảy mÆ°Æ¡i đã không còn sức chống trả, chỉ còn thế thủ chứ không công chiêu được hiểm nghèo vô cùng.
Äinh Hạo tinh thần hăng hái hÆ¡n, liên tục công liá»n ba tuyệt chiêu nữa, làm cho Bạch Nho luýnh quýnh thụt lùi ra sau bảy tám bÆ°á»›c.
– Các ngươi vào!
MÆ°á»i mấy cao thủ nghe tiếng ra lệnh của Bạch Nho bèn cùng lúc vung kiếm xông vào, hỠđã âm thầm chia làm ba nhóm, má»—i nhóm chiếm cứ má»™t vị trí khác nhau để dá»… bá» tấn công má»™t lúc mà không bị loạn pháp tiến công.
Äây toàn là những cao thủ tinh tuyển, tên nào cÅ©ng có võ công cao cÆ°á»ng.
Khi Bạch Nho được tiếp sức, áp lá»±c liá»n giảm tức thì lấy lại thế quân bình, bản thân hắn thì chủ công còn bá»n há» thì ra chiêu trợ giúp phối hợp rất là tinh mật không má»™t kẽ hở.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu không có Bạch Nho Ä‘iá»u khiển chủ công thì đám cao thủ này dÆ°á»›i cặp mắt Äinh Hạo chỉ là má»™t đống gạch vụn không đáng má»™t kích của hắn nhÆ°ng sá»± phối hợp khá ăn khá»›p của há» nên tình hình trở thành khác hẳn.
Cặp mắt Äinh Hạo Ä‘á» ngầu, kêu thầm má»™t tiếng:
SÆ° phụ đệ tá»­ phải đại khai sát giá»›i thôi! Xiết chặt thanh kiếm trong tay vận công đến mÆ°á»i hai thành công lá»±c.
Sột! Sột! Sột! liên tục ba kiếm tấn công làm cho Bạch Nho tay chân luýnh quýnh thụt lùi ra sau vài bước, kiếm khí đang hồi thế như vu bão.
– Oa! Oa!
Hai tên cao thủ gần nhất, thanh kiếm tung ra khá»i tay né nằm xuống đất.
Bạch Nho nhảy vào lần nữa, ra chiêu chế lại kiếm khí Äinh Hạo, cao thủ ở vòng vây thứ hai lập tức thừa dịp đó nhảy tá»›i thế vào chá»— bổ khuyết vòng vây thứ nhất.
TrÆ°á»ng đấu bao phủ bởi ánh sáng lấp lánh của binh khí va chạm vào nhau và xen lẫn tiếng gầm thét đôi bên thật kinh tâm táng đởm.
– Oa! Oa!
Lại hai tên cao thủ gục ngã.
Äấu trÆ°á»ng đấu càng sôi nổi hấp dẫn hÆ¡n, Äinh Hạo vu lá»™ng thanh kiếm bằng những chiêu quá»· khốc thần sầu rồi nhÆ° Ä‘iên cuồng, kẻ chống đỡ liá»n ngã gục lập tức. Những kẻ thù ấy chẳng há» sợ hãi, má»™t ngÆ°á»i ngã gục lại má»™t ngÆ°á»i khác nhảy tá»›i thay vào chá»— khuyết.
Nhân số giảm dần, xác chết chất chồng lên nhau thành đống cao, khiến ngÆ°á»i ta trông thấy phải Ä‘á»™ng phách kinh tâm.
Má»™t ngÆ°á»i cuối cùng ngã xuống, Bạch Nho hoảng sợ tung ngÆ°á»i nhảy ra khá»i vòng chiến.
Äinh Hạo gầm lên dữ dá»™i nói:
– Bạch Nho ngÆ°á»i chạy không khá»i đâu, phải gục xuống hết cho ta!
Trong tiếng hét phóng mình đuổi theo đánh ra một chiêu như sóng gió ba đào cuồn cuộn tới. Một tiếng soẹt vang lên, ngực bên trái của Bạch Nho rướm máu.
Sá»™t! Äinh Hạo lại đâm tá»›i má»™t kiếm, sau má»™t tiếng sá»™t vang lên, Bạch Nho miá»…n cưỡng đỡ được má»™t kích chí tá»­ này, nhÆ°ng phải loạng choạng lùi ra sau ba bÆ°á»›c suýt nữa té ngá»­a ra đất.
Äinh Hạo rảo bÆ°á»›c tiến tá»›i, giá»ng nói rùng rợn:
– Bạch Nho ngươi chết mà không oán trách gì chứ?
Bá»—ng nhiên má»™t âm thanh làm Ä‘inh tai từ sau lÆ°ng vá»ng tá»›i:
– Tiểu tử món nợ của chúng ta phải thanh toán chứ!
Äinh Hạo nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, tung ngÆ°á»i lạng qua má»™t bên xoay ngÆ°á»i nhìn lại, không khá»i giật mình! Không ai xa lạ chính là tên bạch mi hòa thượng đã sát hại Diêm Äô Sứ Giả và Trành nhân Nghiêm Vô Kỵ ở Hình sÆ¡n và món nợ lão muốn nói là sá»± kiện mÆ°u sát Diệp Mậu Äình không thành ở bến cát TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rồi.
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– May gặp lại ngÆ°á»i tại đây!
Bạch Mi hòa thượng nham hiểm cÆ°á»i nói:
– Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i quả cay Ä‘á»™c thật, số cao thủ Vá»ng Nguyệt Bảo đông thế này mà ngÆ°á»i giết sạch, chỉ còn lại rể quý tÆ°Æ¡ng lai bảo chủ thoát được thôi.
Äinh Hạo nghe nói giật mình, thế thì Bạch Nho chính là con rể tÆ°Æ¡ng lai của Vá»ng Nguyệt Bảo chủ rồi, vậy Trịnh Tam Giang chỉ có đứa con gái Ä‘á»™c nhất tên là Trịnh Nguyệt Nga tánh tình bÆ°á»›ng bỉnh, sắc đẹp tầm thÆ°á»ng, lúc còn ở Vá»ng Nguyệt Bảo đã từng bị ả đánh má»™t bạt tai.
Hắn vừa dứt niệm bất giác liếc nhìn Bạch Nho một lần nữa rồi quay sang Bạch Mi hòa thượng lạnh lùng nói:
– Äại sÆ° phen này lại nhận đánh thuê cho Vá»ng Nguyệt Bảo nữa chăng?
– Tiểu tá»­, đừng nhiá»u lá»i, hôm nay ngÆ°Æ¡i phải gục tại nÆ¡i này.
– Giá cả lần này chắc phải khá hơn?
– CÅ©ng không đến ná»—i tệ lắm – Còn Diêm Äô Sứ Giả và Trành nhân Nghiêm Vô Kỵ thì giá cả thế nào?
Bạch Mi hòa thượng tái mặt lập tức cÆ°á»i nham hiểm nói:
– Tiểu tá»­ sao ngÆ°Æ¡i biết Ä‘iá»u đó?
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Chuyện trên Ä‘á»i này muốn ngÆ°á»i khác không biết ngoại trừ mình chẳng có làm thôi!
– Tiểu tá»­ thế ngÆ°á»i càng đáng chết hÆ¡n!
– NgÆ°á»i xuất gia đừng nói những lá»i bất tịnh, coi chừng xuống địa ngục a tỳ đấy.
– Há há há địa ngục chẳng tiếp những hạng khách như phật gia đâu!
– Äại sÆ° phải có pháp danh để xÆ°ng hô chứ?
– Phật gia chÆ°a bao giá» nói danh hiệu cho ngÆ°á»i nào nghe cả.
– Xấu hổ lắm sao?
– Tùy ngÆ°á»i muốn nghÄ© sao cÅ©ng được.
– Tại hạ chỉ há»i má»™t câu, tại sao lão giết chết Diêm Äô Sứ Giả?
– Trừ hại cho võ lâm!
– Há há lão tặc hòa thượng ngÆ°á»i cÅ©ng trừ hại cho võ lâm?
– Câm mồm lại chết tới nơi rồi mà còn láo khoét.
Tài sản của admin

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àêâàðèóìíûå, çîîôèëû, êàáèíû, êðþ÷êîì, hac nho 4vn, îáðàçåö, ïðàâäà, ïðåññà, ïðèêîëüíûå, ïðèìåíåíèå, ïðîãðàììû, ñìåøàðèêè, òåòðèñ, ýëüäîðàäî


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™