[JUSTIFY]Thoáng chốc có được nhiều bí tịch Võ Đạo như vậy, Triệu Phong cảm thấy vô cùng hưng phấn, không nhịn được ngửa đầu cười lớn, rất lâu sau mới bình tĩnh lại.
Ở Tương Vân quốc, một bản bí tịch Võ Đạo trung cấp giá trị mấy trăm lượng bạc, mà một tháng Triệu Phong ở gia tộc mới được mười lượng mà thôi.
Đương nhiên hắn không thể bán bí tịch Võ Đạo ra ngoài, nếu không theo tộc quy thì: Phế đi tu vi, trục xuất khỏi gia tộc.
Triệu Phong “mang” hơn 100 bản bí tịch Võ Đạo ra, phần lớn là hàng cao cấp trong tầng một, mỗi quyển đều có ưu điểm khác nhau, khiến hắn động tâm.
Muốn lựa chọn ra mấy môn bí tịch thích hợp với mình trong số này cũng không dễ dàng.
Cũng may nội dung những công pháp này hoàn toàn khắc ghi trong óc, Triệu Phong chỉ cần tập trung tinh thần liền so sánh được với nhau, phân tích ưu nhược điểm.
Một môn võ học có thể tăng cường thực lực, mà nhiều môn võ học phối hợp với nhau thì có thể phát huy tác dụng càng lớn, xúc tiến tu luyện.
Chỉ dùng nửa canh giờ, Triệu Phong sàng lọc ra được bốn môn võ học trong hàng trăm bí tịch kia. Lần lượt là: Phiêu Lăng độ, Nộ Long quyền, Thôi Khí quyết, Liên Châu Lưu Tinh tiễn.
Phiêu Lăng độ không hề hoài nghi gì nữa, tuyệt đối là công pháp cấp trung cao cấp nhất, huống chi Triệu Phong có hi vọng phá giải ra nội dung đằng sau.
Nộ Long quyền và Thôi Khí quyết thì có thể phối hợp lẫn nhau.
Nộ Long quyền là một môn võ học nổi bật trong số võ học cấp trung, uy lực cực lớn, có thể ngưng tụ, tăng cường khí huyết bản thân, lấy thế đè người, lực bạo phát đáng sợ.
Đây là một môn quyền pháp cấp trung đỉnh phong, uy lực gần như không hề kém võ học cấp cao.
Triệu Phong coi trọng nhất năng lực tăng cường khí huyết thân thể của Nộ Long quyền.
Bởi vì khí huyết mạnh mẽ là căn cơ và điều kiện quyết định để tu luyện ra Võ Đạo nội kình.
Võ Đạo nội kình chính là trùng kích Võ Đạo tầng bốn, là tiêu chuẩn cân nhắc Võ Giả chính thức.
Xảo diệu chính là Thôi Khí quyết là một môn bí quyết thổ nạp tiếp cận cấp cao, vận chuyển khí huyết trong cơ thể Võ Đồ, tăng cường thể chất, lực lượng và khí huyết, tu tới đại thành có cơ hội lĩnh ngộ Võ Đạo nội kình.
Nộ Long quyền và Thôi Khí quyết quả thực là tuyệt phối. Khi phối hợp với nhau, uy lực tăng mạnh, ít nhất có thể so với công pháp cao cấp, hơn nữa có thể tăng lên tỷ lệ lĩnh ngộ Võ Đạo nội kình.
Trong lòng Triệu Phong vui sướng không thôi.
Về phần Liên Châu Lưu Tinh tiễn là một môn bí tịch tiễn thuật tiếp cận cấp cao.
Tại sao lại lựa chọn bí tịch tiến thuật?
Điều này có quan hệ với năng lực mắt trái của Triệu Phong.
- Nếu như không tu luyện một môn tiễn thuật vậy cũng quá lãng phí dị năng mắt trái của ta.
Triệu Phong khẽ mỉm cười.
Có thể tưởng tượng với dị năng mắt trái của hắn tuyệt đối là Thần Tiễn thủ trời sinh, có thể phát huy uy lực của bí tịch tiễn thuật tới cực hạn.
Sau khi xác định công pháp, Triệu Phong bắt đầu tu luyện.
Trước tiên hắn tu luyện Thôi Khí quyết, khí huyết mạnh mẽ và lực lượng thể chất chính là căn bản tu luyện. Khí huyết càng mạnh, uy lực công kích cận chiến của Nộ Long quyền càng lớn.
Nhắm mắt lại, tâm thân Triệu Phong dung nhập vào trong pháp quyết Thôi Khí quyết.
Sau nửa nén hương, khí huyết trong cơ thể hắn bắt đầu chậm rãi vận chuyển, hành tẩu…
- Dễ dàng như vậy? - Triệu Phong có chút kinh ngạc.
Dựa theo miêu tả trong Thôi Khí quyết, người bình thường muốn thành công vận chuyển khí huyết trong cơ thể cần ngắn thì bốn năm ngày, nhiều thì mười ngày, nửa tháng.
Chẳng lẽ ta là thiên tài tu luyện trong truyền thuyết?
Triệu Phong nghĩ nghĩ lại lập tức bác bỏ, nếu như mình là thiên tài, vậy khi trước đột phá Võ Đạo tầng hai cũng không khó khăn như vậy.
Hắn phát hiện dung hợp với mắt trái thần bí khiến tinh thần lực của mình tăng mạnh, khiến lực phản ứng, lực phân tích, lực lĩnh ngộ vượt xa người thường.
Khi tu luyện Thôi Khí quyết, mắt trái Triệu Phong mơ hồ vang lên tiếng đập “thình thịch”.
Cùng lúc đó, trong không gian đen kịt, quầng sáng đinh ốc kia dần dần tăng nhanh tốc độ xoay tròn.
Nửa ngày sau.
Triệu Phong tu luyện thành công Thôi Khí quyết tầng thứ nhất, thân thể bài xuất ra một lớp tạp chất hôi thối.
Hắn cảm giác khí huyết trong cơ thể mạnh hơn quá khứ ba thành trở lên.
Thành công?
Triệu Phong có chút khó tin.
Thôi Khí quyết tổng cộng chia làm ba tầng, tu luyện tới tầng ba đại viên mãn có hi vọng lĩnh ngộ ra Võ Đạo nội kinh.
Lại hơn nửa ngày nữa, Triệu Phong tu luyện Thôi Khí quyết tới tầng một đỉnh phong, lúc này tốc độ mới chậm lại.
Trong lòng hắn khẽ động, bắt đầu tu luyện Nộ Long quyền.
Quả nhiên có Thôi Khí quyết làm nền tảng, tu luyện Nộ Long quyền hoàn toàn là làm chơi ăn thật.
Chỉ dùng thời gian nửa ngày, Triệu Phong đã học sơ bộ được chín thức tám mươi mốt biến hóa của Nộ Long quyền.
Uy lực của Nộ Long quyền hết sức kinh người, đặc biệt là Thôi Khí quyết, ngưng tụ khí huyết bạo phát, uy lực khủng bố.
- Hai công pháp này phối hợp, một kích toàn lực của ta e là có thể đối chiến với Võ Đạo tầng ba. - Triệu Phong âm thầm líu lưỡi.
Điều kinh hỉ chính là sau khi tu thành Nộ Long quyền, Thôi Khí quyết nước chảy thành sông, đột phá tầng hai, xúc tiến tu luyện lẫn nhau, hiệu quả khó mà tin được.
Không hổ là tuyệt phối a...!
Triệu Phong trong nội tâm mừng thầm.
Bốn năm ngày sau đó, Triệu Phong tu luyện Nộ Long quyền và Thôi Khí quyết, hiệu quả có thể nói là làm chơi ăn thật.
Lúc này, cảnh giới Võ Đạo của Triệu Phong tiếp cận tầng hai đỉnh phong.
- Không cần bao lâu nữa là ta có thể đạt tới Võ Đạo tầng hai đỉnh phong, không cách xa Võ Đạo tầng ba bao nhiêu. - Trong lòng Triệu Phong đầy sự chờ mong.
Hôm sau, Triệu Phong đi ra khỏi nhà, thẳng đến Diễn Võ Trường.
Bởi vì tu luyện hai bí tịch Võ Đạo khác là Phiêu Lăng độ và Liên Châu Lưu Tinh tiễn cần nơi rộng rãi.
…
Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong tới Tiễn trường ở một góc hẻo lánh trên Diễn Võ trường,
Đây là nơi chuyên dùng luyện tập bắn tên.
Vèo!
Một mũi tên bay vút, tạo thành tàn ảnh, phá nát hư không, bắn trúng hồng tâm ở cách đó hơn 10m.
- Tiễn thuật khá lắm! Triệu Vũ đại ca không hổ là Thần tiễn thủ top ba trong gia tộc!
- Một mũi tên này e là có thể xuyên thủng phòng ngự của Võ Đạo tầng ba, có thể đánh chết dã thú da dày thịt béo.
Bên cạnh hò hét không thôi.
- Lợi hại! - Triệu Phong lúc này vừa đi tới, thấy thế cũng không khỏi kinh ngạc, thán phục.
Hắn biết thanh niên tên Triệu Vũ kia, đó là một Thần tiễn thủ nổi danh trong tộc.
Vút vút vút!
Triệu Vũ liên tục kéo cung, nhanh như chớp bắn ra năm sáu mũi tên, tạo thành một vòng tròn, bao tròn lấy hồng tâm.
- Hay quá! Thật lợi hại!
Đám đệ tử gia tộc xung quanh liên tục trầm trồ khen ngợi.
Triệu Phong không chú ý tới nữa, hắn tin chỉ cần mình cố gắng thêm một chút, nhất định sẽ có thể trở thành một Thần tiễn thủ.
Hắn đi vào một chỗ không có mục tiêu, tiện tay cầm lấy cung tên, nheo mắt, nhắm mục tiêu.
Triệu Phong đến Tiễn tràng là vì muốn nghiệm chứng thiên phú tiễn thuật của mình, hai là muốn tu luyện bí tịch cấp trung đỉnh phong Liên Châu Lưu Tinh tiễn.
Hắn vừa cầm cung lên liền khiến người khác chú ý.
- Mau nhìn… Đó là ai? Sao nhìn có chút lạ mắt.
Một tên đệ tử gia tộc ánh mắt sáng ngời.
- Hắc hắc, tiểu tử này gọi là Triệu Phong, nửa năm trước từ chi thứ gia tộc tới đây, vừa tới không lâu đã đắc tội với Triệu Nhất Kiếm bài danh thứ ba ở ngoại tầng gia tộc, nghe nói người tình nhỏ của hắn trước kia cũng vứt bỏ hắn mà đi…
Có mấy tên đệ tử nhận ra Triệu Phong.
- Đệ tử chi thứ? Chúng ta đánh cược xem hắn có thể bắn trùng vòng số mấy.
Vài tên đệ tử vẻ mặt trào phúng nhìn Triệu Phong.
Thậm chí ngay cả Triệu Vũ tiễn thuật siêu quần cũng bị kinh động.
- Đạo tiễn thuật cần thiên phú và nghị lực, không phải ai muốn học cũng thành công.
Chủ Tể Chi Vương
Tác giả: Khoái Xan Điếm (tiệm ăn nhanh)
Chương 7: Lại là vận khí?
Nhóm dịch: Thienthucac.com
Biên tập: thienthucac.com
Nguồn truyện: qidian
[JUSTIFY]Rơi vào đường cùng, Triệu Phong chỉ đành phải cầm cung lên, chậm rãi kéo dây.
- Nhìn tư thế của tiểu tử này thì quả nhiên đúng là một lính mới.
- Hừ! Lần này hắn mà có thể bắn trúng hồng tâm nữa ta sẽ đảo lộn tên mình.
Trên mặt đám tiễn thủ kia tràn ngập vẻ hưng phấn, khinh thường Triệu Phong vô cùng.
Triệu Vũ có tiễn thuật cao nhất trong số người này vẻ mặt lạnh nhạt, tự tin, như chỉ điểm giang sơn:
- Tiễn thuật làm nhiều thì quen, chỉ có thông qua vô số lần luyện tập mới có thể trở thành cao thủ Tiễn đạo chân chính!
Lời của hắn khiến cho đám tiễn thủ xung quanh đồng ý, gật đầu không thôi. Triệu Phong nheo mắt lại, lúc này không toàn lực thúc dục mắt trái.
Nếu như thúc dục toàn lực, tất sẽ lại trúng hồng tâm. Triệu Phong quyết định không quá thể hiện, cho nên chỉ thúc dục dị năng một chút mà thôi.
Cùng lúc đó nội dung bí tịch Liên Châu Lưu Tinh tiễn dung nhập vào tâm thần, tác dụng lên thân thể.
Từng bộ vị thân thể của Triệu Phong thay đổi, thậm chí hô hấp cũng có biến hóa nhỏ. Những biến hóa này cũng không bị những người xung quanh lưu ý. Nhưng Triệu Vũ thân là cao thủ tiễn thuật, lệ mang trong mắt lóe lên.
Vút…
Dây cung chấn động, tàn ảnh mũi tên nhanh chóng vọt qua hơn 10m không trung, đâm trúng mục tiêu.
Trúng hồng tâm!
- Lại là vòng 10! - Triệu Phong vẻ mặt kinh ngạc.
Lần này không toàn lực thúc dục năng lực mắt trái, vẻn vẹn chỉ thử áp dụng kỹ xảo trong Liên Châu Lưu Tinh tiễn mà thôi.
Vốn hắn tưởng rằng khó mà lấy được thành tích cao, nào ngờ lại trúng ngay hồng tâm.
Ai!
Hắn lắc đầu, thở dài.
Kết quả này khiến cho đám đệ tử kia đều run rẩy!
- Lại trúng hồng tâm, rốt cục hắn là quái thai gì?
- Liên tục hai lần trúng hồng tâm, vận khí sao có thể tốt như vậy?!!
Những tiễn thủ này sắc mặt cổ quái, kinh nghi bất định, nghẹn khuất không thôi.
- Được rồi, đã bắn xong, ta có thể rời khỏi.
Triệu Phong phủi quần áo, đặt cung tên xuống, chuẩn bị rời khỏi.
Nhìn bóng lưng của hắn, đám tiễn thủ gần đó nghẹn khuất không cam lòng, vô cùng phiền muộn.
- Tiểu tử! Đứng lại cho ta! - Một giọng nói sắc bén, lạnh như băng từ sau truyền tới.
Triệu Phong dừng bước, quay đầu.
Người lên tiếng chính là Triệu Vũ.
Triệu Vũ bộ dạng trang nhã lộ vẻ giận dữ, khí thế Võ Đạo tầng ba khiến cho những người xung quanh bị đè nén. Triệu Vũ khoảng 17-18 tuổi, lớn hơn Triệu Phong không ít, cộng thêm tu vi Võ Đạo tầng ba, khiến hắn thêm vài phần uy thế.
- Tên ta đã bắn, các ngươi muốn thế nào. - Triệu Phong sắc mặt lạnh nhạt.
Cho dù thực lực Triệu Vũ mạnh hơn, hắn không nắm chắc thủ thắng nhưng cũng không cần sợ hãi.
- Còn dám giả bộ! - Triệu Vũ hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi cũng không phải người mới tập tiễn thuật, dám cố tình tới đây đùa bỡn chúng ta.
Lời này vừa ra, đám tiễn thủ xung quanh lập tức tỉnh ngộ.
- Ta còn tưởng tiểu tử này sao lại có vận khí tốt như vậy, hóa ra là giả heo ăn thịt hổ!
- Lẽ nào lại như vậy, hắn dám trêu đùa chúng ta.
Đám đệ tử xung quanh đều tin tưởng lời Triệu Vũ, sắc mặt bất thiện, quát tháo.
- Các vị hãy tỉnh táo, đây đúng là lần đầu tiên ta bắn tên…
Triệu Phong lắc đầu cười khổ, quả thực hắn không giả heo ăn thịt hổ.
Có thể đạt được thành tích tốt như vậy bản thân hắn cũng không ngờ tới.
Triệu Vũ lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt lóe lên tinh quang:
- Hai mũi tên trước ngay cả ta cũng bị lừa bịp, nhưng tới mũi tên thứ ba, tư thế, thủ pháp của ngươi đều đạt tới tiêu chuẩn cao thủ. Cách xa hơn 10m, hai lần dễ dàng đạt hồng tầm, lần đầu bắn tên sao có thể làm được vậy?
Hắn nói lý do vậy, Triệu Phong dù có trăm mồm cũng không giải thích nổi.
- Các ngươi muốn như thế nào?
Sắc mặt Triệu Phong lạnh lẽo, quyết định không giải thích nữa.
- Hắc hắc. Tiểu tử, ngươi dám trêu đùa chúng ta vậy cũng không thể đơn giản rời khỏi.
Đám đệ tử Triệu tộc xung quanh đều xoa xoa tay, tất cả đều không có ý tốt.
Trong lúc nhất thời, khu Tiễn trường trở thành tiêu điểm, càng ngày càng nhiều người chạy tới.
…
- Vũ Phỉ tỷ, bên kia rất náo nhiệt, chúng ta qua đi xem.
Mấy thiếu nữ trong tộc cũng bị động tĩnh bên này hấp dẫn. Những thiếu nữ này nhỏ thì 12-13, lớn thì 15-16.
Một thiếu nữ áo tím duyên dáng yêu kiều, lông mày kẻ đen, con mắt trong suốt, khuôn mặt xinh đẹp, làn da mịn màng, áo choàng xanh, mỹ lệ không gì sánh được.
- Thật đẹp... Nàng là ai?
Triệu Phong và các thiếu niên cùng tuổi đều thất thần, ánh mắt không rời đi được.
- Đó là thiên tài mới quật khởi trong tộc, Triệu Vũ Phỉ!
Đại bộ phận đệ tử đều nhận ra thân phận thiếu nữ áo tím này.
- Mới 14-15 tuổi đã tu thành Võ Đạo tầng ba đỉnh phong, sắp bước vào Võ Đạo tầng bốn, trở thành Võ Giả chính thức.
- Triệu Vũ Phỉ chẳng những dáng người xinh đẹp, thiên phú còn rất cao.
Một ít thiếu niên kinh ngạc thu hồi ánh mắt, có phần tự ti mặc cảm, không dám nhìn thẳng.
Triệu Vũ Phi chẳng những trời sinh xinh đẹp, còn có khí chất thoát tục, thanh lệ, đôi mắt long lanh dễ thương, vượt xa dung hoa tục phấn. Ngay cả Triệu Vũ khi nhìn thấy Triệu Vũ Phỉ cũng hai mắt sáng ngời.
- Là nàng? - Triệu Phong cũng biết Triệu Vũ Phỉ.
Triệu Vũ Phỉ là đệ tử đến từ một chi tộc khác vào nửa năm trước. Tu vi của nàng ngang Triệu Nhất Kiếm, nhưng tuổi thì nhỏ hơn.
Khó mà tưởng được trong chi tộc lại xuất hiện nhân vật như vậy, dưới tình hình tài nguyên, võ học thiếu thốn lại đạt tới cảnh giới này. Có lẽ đây mới chính là thiên tài.
Những chuyện người thường khó mà làm được thì thiên tài lại dễ dàng làm được.
Trước kia khi nhìn thấy Triệu Vũ Phỉ, Triệu Phong cũng cảm thấy vui sướng vô cùng, với tư cách là thiếu niên cùng lứa, đương nhiên khó tránh khỏi bị hấp dẫn. Thế nhưng Triệu Phong hiểu rõ với tu vi, địa vị của hắn so với Triệu Vũ Phỉ thì rõ ràng là người thuộc hai thế giới.
Thấy Triệu Vũ Phỉ tới đây, đám người Triệu Vũ nhiệt tình đi tới chào hỏi. Còn Triệu Phong thì vô cùng bình tĩnh, trực tiếp dò xét Triệu Vũ Phỉ. Nếu là trước kia, trước mặt thiên tài mỹ nữ Triệu Vũ Phỉ, Triệu Phong nhất định sẽ tự ti, mặc cảm, không dám nhìn thẳng đối phương, nhưng hôm nay hắn có thể thản nhiên thưởng thức.
Khi đang ngắm, mắt trái Triệu Phong không tự chủ được thúc dục.
Thông qua mắt trái, dáng người thon thả yểu điệu của Triệu Vũ Phỉ hiển lộ rõ ràng trước mặt Triệu Phong.
Ồ!
Triệu Phong càng hoảng sợ hơn.
Quần áo Triệu Vũ Phỉ dần dần mờ nhạt, hắn gần như có thể chứng kiến nội y và da thịt trắng như tuyết của nàng…
DG: Em thích :D
Đương nhiên, mắt trái của hắn cũng không thể nhìn thấu, cho dù tính là có thì cũng rất kém.
Chỉ là do thị lực vượt xa người thường nên hắn mới có thể nhìn rõ hơn thôi.
Đứng ở chỗ này với thị giác của người bình thường thì cũng chỉ là nhìn từ xa. Mà thị giác của Triệu Phong thì có thể nhìn ở khoảng cách gần, gần như xem xét ở cự ly “không”, thế nên có thể tạo thành hiệu quả nhìn xuyên thấu nhất định.
Lúc này, mắt trái Triệu Phong thúc dục tới cực hạn, quầng sáng xanh nhạt trong không gian đen kịt xoay tròn rất nhanh.
Đột nhiên, quần áo Triệu Vũ Phỉ, thậm chí là thân thể gần như phai nhạt, hóa thành trong suốt.
Mắt trái Triệu Vũ Phỉ chứng kiến từng tia khí huyết vận hành trôi chảy, tuy nhỏ như nước nhưng cương nhu có lực, mơ hồ còn có một tia khí tức màu tím nhạt di chuyển.
- Thiên phú của Triệu Vũ Phỉ thật đáng sợ! Không ngờ đã sắp luyện ra Võ Đạo nội kình. - Triệu Phong chấn động, hít sâu một hơi.
Luận tuổi tác, đối phương chỉ lớn hơn hắn một tuổi nhưng lại có được thành tựu như vậy. Ở đại lục Thanh Hoa, đại bộ phận Võ Đồ suốt đời đều dừng lại ở tầng ba, không cách nào lĩnh ngộ Võ Đạo nội kình, trùng kích Võ Đạo tầng bốn. Mà Triệu Vũ Phỉ khi còn ở tuổi 14-15 đã sắp tu luyện ra Võ Đạo nội kình, tương lai trở thành Võ Giả là chuyện nắm chắc trong tay.
- Mắt trái của ta mặc dù không thể nhìn thấu hoàn toàn, nhưng có lực cảm ứng rất mạnh với các loại lực lượng như khí huyết, Võ Đạo nội kình… - Mắt trái Triệu Phong liên tiếp thể hiện hiệu quả ngoài ý muốn khiến cho hắn nhanh chóng đưa ra kết luận.
Đúng lúc này Triệu Vũ Phỉ là mục tiêu được chú ý giống như phát hiện điều gì, đôi mắt dễ thương xoay chuyển, đột nhiên nhìn về phía Triệu Phong.
Triệu Phong không hề tránh né, hắn chỉ thu hồi năng lực mắt trái. Triệu Vũ Phỉ trong lòng kỳ quái, vừa rồi nàng cảm thấy như mình bị lột sạch quần áo, không còn chút bí mật gì che dấu nổi.
- Bên này xảy ra chuyện gì?
Triệu Vũ Phỉ thu hồi ánh mắt, dò xét bốn phía.
- Vũ Phỉ muội, là như vậy...
Đám người Triệu Vũ thêm mắm thêm muối, nói từ đầu đến đuôi câu chuyện ra.
- Thì ra là thế. - Triệu Vũ Phỉ có chút kinh ngạc liếc nhìn Triệu Phong.
Triệu Phong hiểu rõ dưới tình hình này mình trăm miệng cũng khó giải thích, vì vậy không giải thích gì.
- Tiểu tử! Hành vi vừa rồi của ngươi đã khiến nhiều người tức giận. Ta cho ngươi một cơ hội, mau xin lỗi mọi người. - Triệu Vũ ngạo nghễ nói.
- Xin lỗi? Ta không làm gì sai, sao lại phải xin lỗi? - Triệu Phong nhếch miệng.
- Chỉ cần xin lỗi chúng ta vậy chuyện này cũng bỏ qua. - Triệu Vũ rất có phong độ nói.
Trước mặt mỹ nữu Triệu Vũ Phỉ, hắn đương nhiên muốn thể hiện thật tốt.
- Xin lỗi? Không thể nào. - Triệu Phong không chút sợ hãi.
- Tất cả những điều vừa rồi chỉ là phỏng đoán của cá nhân ngươi.
Lời này vừa ra, rất nhiều người, trong đó có cả Triệu Vũ Phỉ đều khẽ nhíu mày.
- Tên Triệu Phong này quá không thức thời rồi.
Đôi mi thanh tú của Triệu Vũ Phỉ cau lại, ấn tượng với Triệu Phong có chút không tốt.
- Tiểu tử ngươi thật biết nói dối. - Triệu Vũ không giận ngược lại cười.
- Nếu không xin lỗi vậy cũng đừng hòng rời đi.
Mấy tên đệ tử xung quanh hùng hổ đến dọa người, vây quanh Triệu Phong.
- Lấy nhiều bắt nạt ít?
Triệu Phong vẻ mặt cười nhạo, như có như không liếc nhìn Triệu Vũ Phỉ, khiến đám người Triệu Vũ liền biến sắc.
Trước mặt mỹ nữ thiên tài Triệu Vũ Phỉ bọn hắn đương nhiên cũng cần nói tới phong độ, không muốn lấy nhiều bắt nạt ít.
- Được lắm, được lắm!
Triệu Vũ xoay chuyển ánh mắt, rất nhanh có chủ ý hay, cười ha hả nói:
- Chúng ta sẽ không lấy nhiều bắt nạt ít. Chỉ cần ngươi có thể dùng tiễn thuật thắng ta, vậy không cần xin lỗi nữa.
- Đúng vậy! Nếu là tiễn thủ thì hãy dùng thực lực nói chuyện.
- Vũ Phỉ muội muội có thể là người làm chứng cho chúng ta.
Mọi người nhao nhao hò hét phụ họa.
Trong lòng Triệu Vũ cười thầm, quả thực đây là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Thông qua tỷ thí tiễn thuật, hắn có thể danh chính ngôn thuận khiến Triệu Phong xin lỗi, không mất phong độ. Hơn nữa còn có thể biểu diễn tiễn thuật của mình trước mặt Triệu Vũ Phỉ, biết đâu lại thắng được tâm hồn mỹ nhân.
- So tiễn thuật?
Triệu Phong có chút bất đắc dĩ:
- Được rồi, vậy chúng ta dùng thực lực để nói chuyện.
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
[JUSTIFY]Đến nước này thì Triệu Phong đã khiến người người tức giận, khó mà giải thích, không bằng giải quyết dứt điểm luôn.
- Tốt! Ngươi cũng có chút ít cốt khí.
Trong lòng Triệu Vũ lập tức thoải mái, kế hoạch của hắn đã thành công rất đơn giản. Vốn hắn cho rằng Triệu Phong sẽ chống chế, còn cần hắn tốn sức một hồi, nào ngờ đối phương dứt khoát như vậy. Ngẫm lại cũng đúng, nếu như Triệu Phong so đấu tiễn thuật thua, đến khi đó xin lỗi cũng có một lối thoát.
- Vũ Phỉ muội, không bằng muội làm giám khảo đi. - Triệu Vũ cười nói với Triệu Vũ Phỉ.
Luận thiên phú, tu vi, Triệu Vũ Phỉ ở trong đám người này quả thực là nổi bật, có tư cách này.
- Được! - Triệu Vũ Phỉ khẽ gật đầu, biểu lộ vô cùng hứng thú. Theo nàng, Triệu Vũ là thần tiễn thủ bài danh top 3 trong gia tộc, Triệu Phong căn bản không thể thắng được.
Chỉ trong thời gian ngắn, Tiễn trường dọn ra một bãi đất trống. Triệu Vũ và Triệu Phong đều cầm một cây cung, đứng ở trong sân. Đám đệ tử gia tộc đứng xem náo nhiệt xung quanh nhiều tới mấy chục người.
- Hôm nay có Vũ Phỉ muội ở đây, Triệu Vũ nhất định sẽ xuất ra một vài tuyệt chiêu ẩn giấu.
Đám tiễn thủ xung quanh đều lộ vẻ chờ mong.
Đối với thắng bại cuộc tỷ thí này mọi người đều cảm thấy không cần bàn cãi. Nói là tỷ thí tiễn thuật còn không bằng trực tiếp nói là Triệu Vũ biểu diễn cá nhân.
- Người tới.
Triệu Vũ kêu mấy tên thiếu niên, đưa tới bốn mục tiêu.
Rất nhanh, bốn mục tiêu tạo thành một đường thẳng tắp, đặt song song ở phía trước.
Mỗi mục tiêu cách nhau khoảng 10m.
- Đây là… - Triệu Phong khó hiểu.
Hắn chỉ mới tìm hiểu sơ qua về tiễn thuật, hôm nay mới được tiếp xúc trực tiếp.
- Nếu như có nhiều người cổ động như vậy, ta sẽ thi triển tuyệt kỹ độc môn Trường Ưng Tiễn Lưu. - Triệu Vũ vui vẻ nói.
- Trường Ưng Tiễn Lưu?
Đám đệ tử xung quanh đều lộ vẻ hưng phấn chờ mong. Mà ngay cả Triệu Vũ Phỉ cũng lộ vẻ hứng thú, khi mọi người đang chăm chú, Triệu Vũ đi tới trước bốn mục tiêu.
Bởi vì bốn mục tiêu xếp thẳng nhau, dựa theo thị giác và tiễn thuật bình thường thì chỉ có thể bắn trúng một mục tiêu đầu tiên.
Triệu Vũ hít một hơi sâu, một lần lấy ra bốn mũi tên trong bao.
Chẳng lẽ hắn muốn...
Tất cả mọi người đều giật mình.
Đúng lúc này, trường cung trong tay Triệu Vũ đã bị kéo căng thành hình trăng tròn, chếch lên trên cao.
Bốn mũi tên cùng được đặt trên dây cung.
Hít….khazz….
Rất nhiều người hít một ngụm khí lạnh.
Ngay sau đó.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo…
Bốn mũi tên phá không mà đi, tạo thành đường vòng cung, tiếng gió rít chói tai, sau khi lên không trung liền như hùng ưng lao xuống…
Phập! Phập! Phập! Phập!
Gần như cùng lúc, bốn mũi tên chính xác đâm vào trúng hồng tâm.
Trời ơi!
Mọi người có mặt đều rung động, kinh hô.
- Hóa ra những mũi tên này không phải bay theo đường thẳng mà là đường vòng cung, bay lên giữa không trung bị trọng lực ảnh hưởng, rơi xuống, đâm trúng mục tiêu. - Mắt trái Triệu Phong chứng kiến rất rõ quỹ tích của những mũi tên kia, kết quả tạo ra khiến hắn khiếp sợ không thôi.
Trường Ưng Tiễn Lưu?
Mọi người tâm thần rung động, hồi lâu sau cũng khó bình phục.
- Tiễn thuật thật cao siêu! - Trong mắt Triệu Vũ Phỉ lộ ra chút kinh ngạc.
- Đã khiến các vị chê cười. - Triệu Vũ thấy thần sắc trong mắt Triệu Vũ Phỉ, mừng thầm.
- Tiểu tử! Đến phiên ngươi!
Triệu Vũ thể hiện xong, dưới ánh mắt mọi người nói với Triệu Phong, trong mắt mang theo vẻ trào phúng, thương cảm.
Không ai tin tiễn thuật của Triệu Phong có thể sánh với Triệu Vũ.
- Ừm, để ta suy nghĩ một chút.
Triệu Phong cầm lấy cung tiễn, trong đầu hiện lên nội dung bí tịch Liên Châu Lưu Tinh tiễn.
Rất nhanh, hắn cho ra kết luật muốn bằng tiễn thuật hơn được Triệu Vũ trừ phi có thời gian mấy ngày, hoàn toàn học xong Liên Châu Lưu Tinh tiễn thì mới có cơ hội.
Đã vậy thì không thể dùng phương pháp thông thường chiến thắng Triệu Vũ.
Ánh mắt Triệu Phong đảo nhìn bầu trời, lại nhìn Tiễn trường, rất nhanh có quyết định.
- Được rồi, ta sắp bắt đầu.
Triệu Phong chậm rãi ung dung lấy một mũi tên ra từ trong bao tiễn.
Mũi đầu tiên!
Hắn kéo dây cung, bắn lên không trung.
Hắn làm cái gì vậy...
Tất cả mọi người là sững sờ.
Thế nhưng ngay sau đó, trên bầu trời vang lên hai tiếng kêu thê lương.
Phập!
Một bóng đen từ trên không rơi xuống.
Mọi người tập trung nhìn, chấn động, là một con nhạn lớn.
- Tiễn thuật của tiểu tử này không tệ lắm, vậy mà có thể dễ dàng bắn trúng một con chim đang bay.
- Chút tài mọn.
Trên mặt Triệu Vũ khinh thường.
Biểu hiện của Triệu Phong không tệ, nhưng so với Trường Ưng tiễn lưu của hắn thì hoàn toàn thuộc hai đẳng cấp khác biệt.
Vút! Vút…
Triệu Phong lại liên tục bắn ra hai mũi tên.
Mỗi lần hắn bắn ra một mũi tên đều thành công bắn chết một con chim sẻ, hoàng oanh…
- Tiểu tử! Chớ có ở đây bêu xấu, mau tới xin lỗi chịu thua đi!
Một tên tiễn thủ không kiên nhẫn nói.
- Ừm, cảm giác đã không khác nhiều.
Triệu Phong không thèm để ý, vừa rồi thông qua luyện tập hắn đã tìm được cảm giác.
Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, toàn lực thúc dục mắt trái, bắn vào hư không.
Ngay trong khoảnh khắc đó, mắt trái của hắn có một tia sáng màu xanh nhạt lóe lên.
Vút…
Lại một tiễn ảnh phá không mà đi, nhanh như kinh lôi.
Phập!
Trên trời có một bóng đen rơi xuống.
Triệu Vũ cười lạnh không nói.
Nhưng là rất nhanh, có người kinh hô.
- Trời ơi! Mũi tên này bắn gục hai con chim sẻ.
Một gã tiễn thủ hoảng sợ nói.
Nghe vậy, Triệu Vũ tập trung tinh thần nhìn, quả nhiên phát hiện trên mũi tên kia xuyên qua hai con chim sẻ!
Một mũi tên trúng hai con nhạn! Không ít người phải thán phục sợ hãi. Triệu Vũ cũng giật mình, không ngờ tiễn thuật của Triệu Phong cao minh tới vậy.
Một mũi tên trúng hai con nhạn thuộc về tiễn thuật trong truyền thuyết, tiễn thủ bình thường không thể làm nổi.
Cho dù là Triệu Vũ cũng không nắm chắc, cái này phải xem vận khí.
- Thân thể chim sẻ nhỏ, cách nhau xa như vậy, lại còn bay trên không trung, mục tiêu ở trạng thái di động, có thể một tên chết hai chim sẻ, nếu so sánh với Trường Ưng Tiễn Lưu của Triệu Vũ cũng không kém bao nhiêu. - Một gã tiễn thủ nói.
- Đây chỉ là bữa ăn khai vị. - Triệu Phong cười nhạt một tiếng.
Lời vừa nói ra, mọi người kinh hãi.
Hẳn là Triệu Phong còn có cao minh hơn tiễn thuật.
Triệu Phong cũng không giải thích, chỉ kéo cung tên, nhắm vào một mục tiêu cách đó ngoài 50m.
Đây là ý gì?
Mọi người đều không hiểu.
50m, chính là trăm bước.
Trăm bước bắn trúng mục tiêu, cho dù bắn trúng hồng tâm cũng không là gì so với hai tuyệt kỹ vừa rồi.
Vút…
Triệu Phong bắn ra một tên, xé rách không trung, bắn trúng mục tiêu cách đó 50m.
Phập!
Mục tiêu khẽ chấn động, nhưng tên không bắn trúng hồng tâm, thậm chí là ở biên giới.
Trên trán Triệu Phong chảy đầy mồ hôi, thở phào một hơi.
- Ha ha ha, mũi tên này thiếu chút nữa không bắn trúng bia.
Vài tên đệ tử gia tộc cất tiếng cười lớn.
Triệu Vũ không khỏi mừng thầm.
Chẳng lẽ một tên này của Triệu Phong bị lỡ tay?
Rất nhiều người chần chừ khó hiểu, ánh mắt nhìn Triệu Phong, nhưng hắn vẫn trấn định như trước.
Với tư cách người chứng kiến, Triệu Vũ Phỉ lộ vẻ trưng cầu ý kiến. Nàng cảm thấy một mũi tên này của Triệu Phong cũng không đơn giản như vậy.
- Các ngươi tới xem thì sẽ rõ. - Triệu Phong như đã tính trước, nói.
Mọi người nghe vậy, đi tới mục tiêu kia.
Ở phía rìa ngoài cắm một mũi tên, đến lúc này vẫn còn đang rung rung.
Triệu Phong bảo một tên tiễn thủ tới nhổ tên. Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn. Rất nhanh, mũi tên được rút ra!
Trên đầu tên, có một thi thể bé như hạt đậu, có thể thấy được vết máu ở trên.
Đây là cái gì!
Có người sững sờ.
- Trời ơi… Là con ruồi! Là một con ruồi.
Một tên đệ tử gia tộc hoảng sợ kinh hô.
Cái gì!
Không ít tiễn thủ ở đây trợn trừng mắt, lộ vẻ khiếp sợ.
- Trời ơi! Cách xa 100 bước, bắn chết một con ruồi, sao hắn có thể làm được?
- Cách xa một trăm bước muốn nhìn rõ một con ruồi đã rất khó huống chi nó còn bay trên không trung, không có chút quy luật nào…
Trong Tiễn trường xôn xao cả lên.
- Điều này sao có thể?!! - Sắc mặt Triệu Vũ tái xám, chăm chú nhìn thi thể con ruồi, thất hồn lạc phách.
Nếu như nói một mũi tên trúng hai con nhạn nếu vận khí tốt hắn còn có thể làm được, nhưng khoảng cách trăm bước bắn chết một con ruồi bé như vậy hắn tuyệt đối không làm được. Con ruồi quá nhỏ, cách xa trăm bước với mắt người thường căn bản không nhìn rõ.
So tài tiễn thuật tới đây kết thúc.
Ai mạnh ai yếu, đã thấy rõ ràng.
- Cuộc so tài này người thắng là Triệu Phong. - Triệu Vũ Phỉ khôi phục tinh thần, có phần phức tạp nhìn Triệu Phong.
Đây là lần đầu tiên nàng dùng ánh mắt dò xét nhìn Triệu Phong, trong vẻ thiếu niên kia ẩn chứa sự bình tĩnh, trấn định, khóe miệng nụ cười như có như không, mang theo một loại mị lực vượt xa đám người cùng tuổi.
- Giờ ta đã đi được chưa?! - Triệu Phong nói, sau đó tự động đi ra.
Đám người xung quanh tự giác nhường một con đường. Đám đệ tử gia tộc trong Tiễn trường phần lớn tu tập tiễn thuật. Tiễn thuật của Triệu Phong đã thuyết phục bọn họ, ngay cả Triệu Vũ cũng không thốt lên lời. Xuyên qua đám người, ra khỏi Tiễn trường, Triệu Phong thở dài một hơi. Hôm nay tới Tiễn trường tuy xảy ra nhiều chuyện nhưng hắn cũng thu được lợi ích không nhỏ.
Triệu Phong vừa ra khỏi Tiễn trường.
- Ha ha ha… Triệu Phong, rốt cục ta cũng tìm được ngươi. - Một tiếng cười điên cuồng vang lên.
Vừa nói xong, ba thiếu niên đi tới, cản ngang đường Triệu Phong.
Thiếu niên cầm đầu mày thô mắt hổ, y phục đen, vẻ mặt đắc ý.
Đúng là Triệu Khôn!
- Tiểu súc sinh, lần trước thua dưới tay ngươi, lần này ta muốn ngươi thua tâm phục khẩu phục, quỳ xuống cầu xin tha thứ. - Triệu Khôn liếm liếm bờ môi, trong mắt hiện vẻ tàn nhẫn.
Lần này hắn tìm Triệu Phong không chỉ muốn đường đường chính chính đánh bại mà còn muốn làm nhục, giáo huấn đối phương. Đơn giản chỉ là do lần trước hắn bị Triệu Phong một chiêu đánh bại khiến hắn bị sỉ nhục lớn lao…
Triệu Phong phát hiện hai tên trợ thủ Triệu Khôn mang theo đều tu vi Võ Đạo tầng hai, đứng ở hai bên trái phải, phòng ngừa hắn chạy trốn, tỏ ý bất thiện.
- Vũ Phỉ tỷ! Tên Triệu Phong kia hình như lại gặp phiền toái. - Một thiếu nữ bên cạnh Triệu Vũ Phỉ nói.
Lúc này rất nhiều người trong Tiễn trường đã phát hiện ra dị thường ở đây. Triệu Vũ vừa tỷ thí tiễn thuật bị thua lúc này trên mặt có chút hả hê. Nhưng mà đối mặt với phiền toái Triệu Phong cũng không hề úy kỵ, dứt khoát nói:
- Ra tay đi.
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
[JUSTIFY]- Ra tay đi. - Triệu Khôn như hoài nghi lỗ tai của mình, đây vẫn là tên Triệu Phong trong quá khứ sao.
Ồ!
Ánh mắt hắn tập trung liếc nhìn Triệu Phong, sắc mặt khẽ biến, chợt cười lạnh:
- Ta tưởng thế nào, hóa ra là đột phá Võ Đạo tầng hai. Hừ! Nếu như ngươi chỉ có chút vốn liếng đó vậy hôm nay quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đi.
Triệu Phong tu vi đạt tới Võ Đạo tầng hai, chẳng qua chỉ khiến Triệu Khiên có chút ngoài ý muốn, không hề ảnh hưởng tới kế hoạch của hắn.
Dù sao Triệu Phong vừa tấn chức Võ Đạo tầng hai không lâu, mà hắn đã tấn chức 1-2 năm, đã đạt tới tầng hai đỉnh phong. Còn nữa, võ học cao cấp chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, thời gian của ta có hạn. - Triệu Phong lạnh nhạt nói.
- Tiểu tử! Đừng vội càn rỡ!
Triệu Khôn giận tím mặt, hô lên một tiếng, tứ chi, thần hình tạo thành tư thế quỷ dị, giống một con rắn độc, bật lên, hung hăng xông tới đánh về phía hạ bàn Triệu Phong. Trong chớp mắt, Triệu Khôn phát động Độc Xà Thập Tam biến, bất luận tốc độ, lực bạo phát đều vượt xa lần trước.
- E là Triệu Khôn đã tu luyện ba thức đầu của Độc Xà Thập Tam biến tới cảnh giới tiểu thành. - Triệu Vũ Phỉ trong Tiễn trường có chút kinh dị, lộ vẻ xúc động.
Với tư cách là thiên tài trong tộc, nàng được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, đương nhiên tu luyện qua công pháp cao cấp. Công pháp bí tịch đẳng cấp càng cao độ khó tu luyện càng lớn. Một khi có thể tu luyện võ học cao cấp tới cảnh giới tiểu thành có thể lực áp công pháp trung cấp cảnh giới đại thành.
- Tốc độ thật nhanh! Uy lực ít nhất tăng hơn một nửa so với trước.
Triệu Phong cũng bị động tác của Triệu Khôn hù dọa, nhưng phản ứng của hắn rất nhanh, mắt trái hiện lên quỹ tích của Triệu Khôn.
- Nộ Long Phiên Giang!
Triệu Phong hét lớn một tiếng, hai chân hạ thấp xuống, khí huyết trong cơ thể dưới sự thúc động của Thôi Khí quyết ngưng tụ ở hai tay, tiến hành lần tăng phúc đầu tiên.
Triệu Khôn đột nhiên phát giác khí huyết trên người đối phương tăng vọt, khí thế tăng mạnh.
Mà điều đáng sợ hơn còn ở phía sau, khi Triệu Phong thi triển Nộ Long Phiền Giang, khí huyết ở hai nắm đấm ngưng tụ bộc phát một lần nữa, tạo thành lần tăng phúc thứ hai.
Nộ Long quyền thức thứ ba, Nộ Long Phiên Giang!
Trong khoảnh khắc đó, Triệu Phong như hóa thành Nộ Long, khí thế cuồng bạo như sấm sét, hai tay hóa thành hư ảnh mạnh mẽ đánh tới.
Ầm!
Quyền thứ nhất giao phong, thân hình Triệu Khôn run lên, khí huyết sôi trào, thiếu chút nữa thổ huyết. Độc Xa Thập Tam biến hắn tu luyện chủ nhu tính, âm hiểm, không am hiểm cứng đối cứng. Nhưng hết lần này tới lần khác, nắm đấm của Triệu Phong như biết trước quỹ tích tấn công, đánh trúng điểm yếu này.
Bịch bịch!
Khi quyền ảnh va chạm, tiếng vang mãnh liệt nổ ra. Mượn Thôi Khí quyết phụ trợ, Triệu Phong phát huy Nộ Long quyền thức thứ ba Nộ Long Phiên Giang đến một trình độ kinh người.
- A…
Triệu Khôn bị lực bạo phát mạnh mẽ đánh ngã ra đất, hai chân quỳ xuống, hai tay run lên, khóe miệng chảy ra một tia máu.
- Ngươi thua. - Triệu Phong hô hấp có chút gấp gáp, rời khỏi vòng chiến. Khi chiến đấu, hắn thúc dục mắt trái, có thể nhìn thấy quỹ tích ra tay của Triệu Khôn, nhìn thấu sơ hở của chiêu thức. Hiển nhiên công pháp cao cấp Triệu Khôn vẫn chưa tu luyện hoàn thiện, thuần thục.
Điều khiến Triệu Phong kinh hỉ chính là uy lực Nộ Long quyền phối hợp Thôi Khí quyết sinh ra vượt xa tưởng tượng, có thể vượt cấp khiêu chiến Võ Đạo tầng ba.
- Điều này sao có thể… Ta tu luyện là võ học cao cấp. - Triệu Khôn bò trên mặt đất, khàn giọng gào thét.
Hai người giao thủ toàn bộ quá trình cũng chỉ thời gian hai hơi thở!
Một chiêu!
Triệu Khôn bị thua!
Trong Tiễn trường, đám đệ tử Triệu gia trợn mồm há mắt.
Mặc dù chiến đấu cùng giai thì một chiêu thắng địch cũng rất khoa trương, đặc biệt là bên thua tu luyện công pháp cao cấp.
- Nộ Long quyền ta biết, là quyền phát rất có uy danh trong tộc, gần như có thể sánh với võ học cao cấp, nhưng cũng rất khó tu luyện. Hình như hắn còn tu luyện một công pháp khác, phối hợp với Nộ Long quyền khiến uy lực của tăng gấp đôi.
- Vũ Phỉ tỷ! Tu vi Triệu Khôn cao hơn Triệu Phong, tu luyện là võ học cao cấp, sao hắn thua được? - Một thiếu nữ đứng cạnh hỏi.
- Chiêu thức là chết, người mới là sống, Triệu Khôn vận dụng Độc Xà Thập Tam Biến quá mức cứng nhắc, chỉ vừa học xong ba thức, kém xa ca ca Triệu Càn của hắn. Về ý thức chiến đấu hắn cũng không bằng Triệu Phong. - Triệu Vũ Phỉ dừng lại một chút, đôi mắt dễ thương chớp động:
- Hơn nữa Triệu Phong tu luyện hai bộ võ học tiếp cận cao cấp, tu luyện từ đại thành trở lên, phối hợp với nhau thực lực căn bản vượt qua Triệu Khôn.
Nghe xong Triệu Vũ Phỉ phân tích, thiếu nữ bên cạnh sợ hãi than nói:
- Triệu Phong lợi hại vậy sao?
- Hì hì, nghe nói ca ca của Triệu Khôn, Triệu Càn cũng nổi danh trong gia tộc, đứng thứ năm trong đám đệ tử ngoại tầng, không biết liệu có giúp đệ đệ của hắn báo thù hay không.
...
- Thật không ít phiền toái.
Triệu Phong lắc đầu, rời khỏi Diễn Võ trường, đi vào trong một vườn cây rộng rãi ở rừng núi trong tộc.
Hắn tới đây đương nhiên là vì tu luyện công pháp khinh thân thần bí Phiêu Lăng độ. Trong hơn một trăm bản Võ Đạo bí tịch Triệu Phong mang ra từ trong Huyền Vũ các, không hề nghi ngờ thì Phiêu Lăng độ đẳng cấp cao nhất, khuyết điểm của nó là đó chỉ là tàn thiên, độ khó tu luyện quá lớn.
Nộ Long quyền, Thôi Khí quyết phối hợp đã có uy lực mạnh như vậy, đẳng cấp của Phiêu Lăng độ cao thế, không biết hiệu quả như nào. Triệu Phong sinh lòng chờ mong.
Hắn bắt đầu tìm hiểu, tu luyện Phiêu Lăng độ. Tập trung tinh thần tu luyện, quầng sáng đinh ốc xanh nhạt trong không gian mắt trái đen kịt xoay tròn với tốc độ nhanh hơn. Triệu Phong chỉ cảm thấy pháp quyết, kỹ xảo của Phiêu Lăng độ khắc sâu vào trong óc, tuy nhiên không dễ dàng, đơn giản như Nộ Long quyền, Thôi Khí quyết nhưng cũng coi như là trôi chảy.
Độ khó tu luyện của Phiêu Lăng độ ít nhất phải khó hơn công pháp cấp trung đỉnh phong hai ba lần. Thông qua so sánh, Triệu Phong đưa ra kết luận, đương nhiên điều này cũng không làm khó được hắn.
Chỉ cần thời gian hai ba ngày, Triệu Phong đã lĩnh ngộ sơ bộ được áo nghĩa của một phần tư tàn thiên đầu tiên của Phiêu Lăng độ. Tổng cộng thời gian sáu ngày, hắn sơ bộ luyện thành một phần tư tàn thiên đầu tiên của Phiêu Lăng độ, đạt tới cảnh giới sơ thành.
Uy lực tăng phúc, hỏa hầu tu luyện của vũ kỹ chia làm bốn cấp: Sơ thành, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong.
Cảnh giới sơ thành, ba phần hỏa hầu. Cảnh giới tiểu thành, năm phần hỏa hầu. Cảnh giới đại thành, bảy phần hỏa hầu. Cảnh giới đỉnh phong, chín phần hỏa hầu trở lên.
Thí dụ như Nộ Long quyền Triệu Phong dễ dàng tu luyện tới đại thành.
Mà Phiêu Lăng độ trong cùng thời gian mới tu tới cảnh giới sơ thành, hơn nữa vẫn chỉ là phần nội dung một phần từ tàn thiên đó thôi.
Vút…
Thân hình Triệu Phong nhảy lên, thân thể nhẹ như phi yến, vọt giữa không trung, độ cao 4-5m.
Bịch! Bịch!...
Mũi chân hắn mượn lực cành một cây đại thụ, có cảm giác thoải mái lướt đi.
Trong chốc lát, Triệu Phong như hóa thân thành một con chim yến, bay nhảy trong rừng cây.
- Phiêu Lăng độ mới chỉ tu luyện tới cảnh giới sơ thành đã vượt xa công pháp khinh thân trung cấp tu tới cảnh giới đại thành. - Triệu Phong mừng rỡ vô cùng. Bởi vậy có thể thấy đẳng cấp của Phiêu Lăng độ tuyệt đối vượt xa võ học cao cấp.
Ngoài tu luyện, Triệu Phong cũng không quên tốn thời gian chậm rãi phá giải phần nội dung sau của Phiêu Lăng độ. Chỉ là phá giải phần nội dung phía sau đối với Triệu Phong mà nói thì là một chuyện rất tiêu tốn tinh thần lực. Sau khi rời khỏi Huyền Vũ các, mỗi ngày Triệu Phong đều dành thời gian phá giải. Đến giờ, ba phần tư phía sau thì hắn đã phá giải được một phần ba. Nói cách khác, nội dung của Phiêu Lăng độ hắn đã biết được một nửa.
Phiêu Lăng độ sơ thành, Triệu Phong không dồn quá nhiều tinh lực vào nó nữa, ngược lại bắt đầu tu luyện Nộ Long quyền và Thôi Khí quyết. Bởi vì hắn hiểu cho dù đẳng cấp Phiêu Lăng độ cao hơn thì cũng chỉ là công pháp khinh thân, không có tác dụng xúc tiến tu vi lớn.
Tu luyện võ học cao cấp như Phiêu Lăng độ giờ quay lại tu luyện Nộ Long quyền, Thôi Khí quyết, Triệu Phong cảm thấy rất dễ dàng, như nước chảy thành sông.
Chỉ dùng thời gian hai ngày, Thôi Khí quyết đột phá tới tầng ba, Nộ Long quyền hỏa hầu tiếp cận đỉnh phong.
Lúc này, Triệu Phong nhắm mắt lại, cảm nhận khí huyết sôi trào, bành trướng trong cơ thể, khí lực thân thể mạnh hơn khi vừa tấn chức tầng hai không chỉ một nửa.
Không gian mắt trái, vòng xoáy đinh ốc màu xanh nhạt kia từ hai xích kéo dài thành hai xích chín.
- Xem ra cảnh giới Võ Đạo của ta đã đạt tới tầng hai đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là có thể đột phá tới tầng ba. - Triệu Phong hít một hơi thật sâu, kìm chế hưng phấn trong lòng. Cần biết hắn đột phá Võ Đạo tầng hai mới chỉ thời gian nửa tháng thôi, tốc độ này quá kinh người!
Đương nhiên điều khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là Thôi Khí quyết đột phá tầng ba. Bởi vì Thôi Khí quyết chỉ cần đạt tới tầng ba viên mãn là có cơ hội lĩnh ngộ Võ Đạo nội kình, đó là điểm mấu chốt để trùng kích Võ Đạo tầng bốn, trở thành Võ Giả chính thức.
Triệu Phong hoàn toàn không ngờ tới Thôi Khí quyết của mình đột phá nhanh như vậy.
Điều này cũng khiến cường độ khí huyết của hắn vượt xa Võ Đạo tầng hai cùng giai, đủ sánh với Võ Đạo tầng ba. Ngắn ngủi nửa tháng, thực lực Triệu Phong tăng cường vài lần, tất cả đều do nửa tháng trước dung hợp với con mắt thần bí kia.
Triệu Phong vững tin vận mệnh tầm thường của mình đã lặng yên thay đổi…
Đêm đó, Triệu Phong bắt đầu chế định kế hoạch cuộc đời mình. Mục tiêu đầu tiên của hắn là võ hội gia tộc nửa tháng sau, đây là việc bắt buộc, là cơ hội cá vượt long môn!
Đến khi đó hắn muốn đường đường chính chính đánh bại Triệu Nhất Kiếm, so tài với thiên tài trong tộc, thậm chí là thiên tài trong thành Vũ Dương.
- Mắt trái dị biến khiến ta có năng lực học tập lĩnh ngộ cường đại, hiện giờ thứ duy nhất chênh lệch giữa ta và đám thiên tài kia chỉ có một thứ, đó chính là tài nguyên. - Trong mắt Triệu Phong lập lòe, trong óc nhanh chóng phân tích. Từ khi dung nhập mắt trái, tinh thần lực của hắn tăng nhiều, toàn thân tỉnh táo, năng lực phân tích vượt xa quá khứ.
Vấn đề bây giờ là làm sao thu được tài nguyên tu luyện?
Tốc độ tu luyện của Triệu Phong bây giờ tuy nhanh, đạt tới Võ Đạo tầng hai đỉnh phong nhưng muốn đột phá bình cảnh có lực cản rất lớn.
Nếu như có đầy đủ tài nguyên tu luyện trợ giúp, lực cản này có thể hoàn toàn bỏ qua.
- Đã có!
Triệu Phong lóe lên linh quang, rất nhanh có chủ ý, không kìm được mỉm cười, tự tin mà bình tĩnh.
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
Gia tộc Triệu thị, trong một đình viện lầu các xa hoa.
- Ca! Dù thế nào ngươi cũng phải xuất đầu cho ta. Tên Triệu Phong kia chỉ là một đệ tử chi thứ, lại dám trước mặt đông người khiến ta mất hết mặt mũi. - Triệu Phong nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện ý âm độc.
Trong khoảng thời gian này, hắn liên tục hai lần thua một tên đệ tử chi tộc, gần như không có mặt mũi đi ra ngoài.
- Phế vật!
Trên bồ đoàn giữa gian phòng, một thiếu niên thân hình gầy gò, tóc ngắn, nhìn như báo săn đang ngối.
Thiếu niên tóc ngắn tướng mạo có chút tương tự Triệu Khôn, nhưng khí chất thần vận quả quyết lạnh lùng, nghiêm nghị.
Hắn chính là ca ca của Triệu Khôn, Triệu Càn.
- Ca, coi như ta van ngươi, ta nhất định phải xả cơn tức này. - Tâm thần Triệu Khôn bất định, vừa sợ vừa hận. Đối với người ca ca này hắn vẫn rất e ngại, từ nhỏ đến lớn ca ca Triệu Càn luôn bắt nạt hắn. Điều khiến hắn bất lực chính là Triệu Càn làm gì cũng áp hắn một đầu.
Hiện giờ Triệu Càn đã tu luyện tới Võ Đạo tầng ba đỉnh phong, tu luyện võ học cấp cao Độc Xà Thập Tam biến tu luyện tới biến thứ sáu trở lên, thực lực đủ đứng vào top năm ngoại tầng.
Cho dù là 3-5 tên như Triệu Khôn cũng không phải là đối thủ của ca ca hắn.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Triệu Phong rời giường rất sớm, tu luyện Nộ Long quyền và Thôi Khí quyết một lúc.
Hai bộ Võ Đạo bí tịch này xem như công pháp chủ tu của Triệu Phong ở giai đoạn hiện tại.
- Đúng là vẫn cách Võ Đạo tầng ba một khoảng.
Triệu Phong luyện tập nửa canh giờ, theo kế hoạch đã định tối qua đi tới phòng thu chi của gia tộc. Dựa theo lệ cũ, mỗi tháng Triệu Phong có thể thu được mười lượng bạc.
- Tiền tháng này vẫn chưa lĩnh.
Triệu Phong tới phòng thu chi ở ngoại tầng gia tộc.
- Triệu Phong, Võ Đạo tầng hai, đệ tử chi thứ, lĩnh hai mươi lượng bạc. - Tiên sinh phòng thu chi không chút biểu tình, nói.
Hai mươi lượng bạc? Triệu Phong tiếp nhận ngân lượng, gật đầu nói cảm ơn. Sau khi tấn chức Võ Đạo tầng hai, số tiền mỗi tháng nhận được của hắn tăng lên gấp đôi.
Nhưng hắn hiểu được mỗi tháng hai mươi lượng bạc với người thường mà nói thì đầy đủ sinh sống, cơm áo không lo. Thế nhưng với người tu hành Võ Đạo thì chỉ là muối bỏ biển. Dược liệu quý giá dùng đột phá cảnh giới, tăng tốc tu luyện động cái là hơn ngàn lượng bạc.
Những đệ tử con già nhàu tùy tiện phục dụng dược liệu quý giá cũng tương đương mấy chục năm thu nhập của đệ tử bình thường.
- Hai mươi lượng bạc...
Triệu Phong hít một hơi sâu, cầm lấy vẻn vẹn 20 lượng bạc, rời khỏi địa bàn Triệu tộc, đi tới khu chợ thành Vũ Dương.
Nếu là quá khứ, khi nhận được tiền hắn sẽ đưa cho cha mẹ để làm tiền chi tiêu sinh hoạt. Nhưng lúc này hắn không làm vậy mà cầm 20 lượng bạc, một mình rời khỏi. Chỉ chốc lát, Triệu Phong tiến vào khu chợ lớn nhất thành Vũ Dương.
Trong một tiệm vũ khí.
- Chưởng quầy, thanh Trọng Thiết cung này bán như nào?
Triệu Phong lựa chọn thật lâu trong tiệm vũ khí, cuối cùng coi trọng thanh Trọng Thiết cung này.
- Trọng Thiết cung, lực xuyên thấu mạnh mẽ, phạm vi 150m, một giá, 20 lượng bạc.
Chưởng quầy mỉm cười khách khí nói.
Hắn nhìn ra tiêu chí Triệu tộc trên quần áo Triệu Phong.
Ở thành Vũ Dương, Triệu gia, Tân gia, Thu gia được xưng là ba gia tộc lớn, trong phạm vi ngàn dặm trong thành Vũ Dương, thế lực che trời, bao trùm tất cả.
- Hai mươi lượng bạc?
Triệu Phong nhíu mày, trầm giọng nói:
- Có thể rẻ hơn một chút không.
Chưởng quầy mỉm cười:
- Như vậy đi, cho ngươi giá thấp nhất, 18 lượng bạc!
- 15 lượng! Ta có chút thiếu thốn, về sau có tiền sẽ trả gấp bội cho ngươi. - Triệu Phong dứt khoát nói, trong mắt lộ vẻ thành khẩn.
- 15 lượng? Điều này e là quá ít, căn bản không có chút lợi nhuận.
Chưởng quầy có chút khó xử, nhưng dường như nhìn ra thành ý của Triệu Phong, cắn răng nói:
- Được rồi, dù sao cửa hàng này cũng là tài sản danh nghĩa của Triệu gia, hi vọng ngươi giữ lời nói.
- Cảm ơn. - Triệu Phong lộ vẻ cảm kích.
Hắn ngược lại không ngờ tới cửa hàng này là tài sản danh nghĩa của gia tộc Triệu thị. Rất nhanh, Triệu Phong dùng giá 15 lượng mua thanh Trọng Thiết cung này.
Ngay sau đó hắn lại dùng 5 lượng còn lại, mua vài chục mũi tên, một lọ độc dược, còn cả chút lương khô. Bởi như vậy trên người Triệu Phong không có chút đồng nào.
- Chắc hẳn không thất bại…
Triệu Phong nói, lập tức chạy đi rời khỏi thành Vũ Dương.
Đằng!
Vừa rời khỏi thành Vũ Dương, Triệu Phong thi triển Phiêu Lăng độ, tốc độ còn nhanh hơn cả ngựa hoang. Hắn vừa tăng tốc, vừa tìm hiểu tu luyện Phiêu Lăng độ. Sau hai canh giờ, rốt cục Triệu Phong cũng tới được địa điểm trong kế hoạch, Hoành Vân Thiên Lâm.
Hoành Vân Thiên Lâm là rừng rậm nguyên thủy lớn nhất trong Tương Vân quốc, phạm vi đi qua mười mấy quốc gia.
Với tư cách như vậy, trong Hoành Vân Thiên Lâm có rất nhiều dã thú nguy hiểm, thậm chí vào sâu còn có cả tung tích hung thú. Hung thú không thể so sánh với dã thú được, chúng được nguyên khí thiên địa ảnh hưởng, dần dần yêu hóa, dị biến, thực lực khủng bố vô cùng. Một số hung thú cường đại có thể tiêu diệt thôn xóm, chỉ có Võ Giả chính thức mới có thể đấu được.
Triệu Phong tới Hoành Vân Thiêm Lâm đương nhiên không để tìm hung thú, hắn con chưa tới mức ngại mình sống lâu. Mục đích của hắn rất đơn giản, săn bắn kiếm tiền!
Trong Hoành Vân Thiên Lâm có vài dã thú mạnh mẽ, da lông, bộ phận trên người chúng có giá trị xa xỉ. Thí dụ như săn được một con gấu ngựa trưởng thành có thể đạt được 2-300 lượng bạc. Thế nhưng gấu ngựa trưởng thành có sức chiến đấu vượt xa Võ Đạo tầng hai, chỉ có Võ Đồ Võ Đạo tầng ba mới nắm chắc chiến thắng. Đương nhiên mục tiêu của Triệu Phong cũng không phải các loại dã thú hình thể lớn như gấu ngựa.
- Dã thú cỡ lớn tuy rằng đáng giá nhưng thể tích quá lớn, quá nặng, một lần không mang được mấy con.
Trong lòng Triệu Phong sớm đã tính toán, tiến vào trong Hoành Vân Thiên Lâm.
Đằng!
Thân hình hắn nhoáng một cái, như một con yến nhảy lên cành cây, sau đó mượn lực bay vút lên. Sau một lúc, Triệu Phong bay lên một cây cổ thụ cao trên trăm mét. Cây cổ thụ này cao hơn rất nhiều cây cối xung quanh, có cảm giác như bao quát chúng sinh. Nếu như không tu luyện Phiêu Lăng độ, ở vị trí cao như này e là Triệu Phong cũng đã cảm thấy sợ hãi. Đứng trên này, mắt trái Triệu Phong bắt đầu quét nhìn rừng rậm xung quanh.
Ngay sau đó, mắt trái của hắn tiến vào trạng thái siêu cấp thị giác, trong phạm vi năm sáu dặm, cho dù là một con kiến cũng có thể thấy rõ. Triệu Phong trước tiên muốn xác định gần đây có dã thú, thậm chí là hung thú nào nguy hiểm không. Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã thăm dò được tình huống trong phương viên năm sáu dặm này.
Trong phạm vi gần đây, có thể tạo thành uy hiếp với hắn ít nhất vượt qua hai mươi, trong đó có một con gần chỗ này, nhưng cũng không có hung thú.
- Bắt đầu.
Triệu Phong hít một hơi sâu, chậm rãi lấy ra Trọng Thiết cung.
Vút…
Dây cung chấn động, mũi tên phá không mà ra, xuyên qua trăm mét, chuẩn xác bắn trúng đầu một con Kim Văn xà dài 4-5m.
Hí!
Đầu Văn xà kia nhảy lên, phun lưỡi rắn, hung dữ vô cùng.
Nhưng mà một mũi tên này của Triệu Phong cực kỳ chuẩn xác đâm trúng bảy tấc.
Kim Văn xà giãy dụa một chút liền đi đời nhà ma.
- Kim Văn xà, độc tính trí mạng, đủ tạo thành uy hiếp tính mạng với Võ đồ Võ Đạo tầng ba.
Triệu Phong thả lỏng một hơi, trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Nếu như tác chiến chính diện, tốc độ của Kim Văn xà cực nhanh, độc tính trí mạng, không cẩn thận sẽ lấy đi mạng nhỏ của hắn. Chỉ có điều thu hoạch của Triệu Phong cũng rất lớn, da, răng nọc, mật của Kim Văn xà có giá trị rất cao. Săn giết được đầu Kim Văn xà này có thể mang tới cho Triệu Phong 3-400 lượng bạc, đáng giá hơn dã thú thông thường.
Sau khi săn giết Kim Văn xà Triệu Phong thông qua mắt trái quan sát tìm kiếm mục tiêu mới. Một lúc sau, Triệu Phong nghe được một tiếng kêu bén nhọn giữa không trung. Một đầu Thiết Chủy Hùng Ưng giương sải cánh chừng một mét, ngân quang lóe lên, khí thế lạnh lẽo, bay trên không trung rừng rậm, dễ dàng bắt, giết được một đầu ác lang có thể sánh với Võ Đạo tầng hai.
Thần sắc Triệu Phong ngưng trọng, đầu Thiết Chủy Hùng Ưng kia tên là Thiết Trác ưng, tiếng tăm lừng lẫy ở Hoành Vân Thiên Lâm, sức chiến đấu cao hơn Võ Đạo tầng hai, bay lượn trên trời, gần như không có thiên địch.
- Thiết Trác ưng tốc độ bay nhanh, lông vũ như sắt, phòng ngự mạnh mẽ, gần như tiến vào phạm trù hung thú, săn giết một con ít nhất giá trị 7-800 lượng bạc. - Triệu Phong nghĩ tới đây liền thúc dục mắt trái tới cực hạn, tập trung nhìn vào Thiết Trác ưng.
Lúc này, hắn lầy ra một mũi tên tẩm độc.
Chi ~
Trọng Thiết cung bị Triệu Phong kéo căng.
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb