thèn Vương Lâm trong tiên nghịch
là người tu chân thì phải hiểu rõ về sinh tử chứ đằng này cứ rống lên anh nhớ em rồi khóc tutu còn thua cả người bình thường
Tiên Nghịch thì các mặt đều rất hay, ko nói tới các nhân vật nữ khác nhưng về phần tình cảm giữa bác Lâm và Lý Mộ Uyển thì mình cảm thấy sao sao ấy, tác giả cứ viết cứ thật đau khổ lâm ly bi đát. Làm như vậy để có mục tiêu cho nvc nhưng mình lại vẫn cảm thấy sao sao ấy
tác giả diễn tả sự trưởng thành và lên cấp của nhân vật rất hay nhưng tình cảm thì có vẻ khô cứng trong mọi mặt từ lúc đầu truyện rùi tới Mộc Băng Mi và các em sau này có mỗi phần tác giả hồi bút phần chương 1k6 thì thấy viết về tình cảm rất hay
Tiên Nghịch thì các mặt đều rất hay, ko nói tới các nhân vật nữ khác nhưng về phần tình cảm giữa bác Lâm và Lý Mộ Uyển thì mình cảm thấy sao sao ấy, tác giả cứ viết cứ thật đau khổ lâm ly bi đát. Làm như vậy để có mục tiêu cho nvc nhưng mình lại vẫn cảm thấy sao sao ấy
P/S :Ko giỏi văn nên chả biết viết sao nữa
uhm, thấy mấy đoạn tình cảm tả sao sao ấy, như đoạn VL gặp LTM, chỉ gặp mặt có 1 lần, đồng hành 1 đoạn đường, trên đường cô bé có hỏi VL 3 câu hỏi, sao đó thì cả 2 cứ im im chả nói năng gì. Dậy mà sau đó thì cô bé ấy yêu VL say đắm, đến mức hy sinh cả tính mạng luôn, đọc thấy không logic tí nào.
ta coi hết các y kiến rồi mà sao chẳng ai nói đén thằng đại não tàn nhất, thằng Hoàng Hy Bình,coi được vài chục chương ko hiểu sao lại tưởng tượng ra cái thằng như vậy
ta coi hết các y kiến rồi mà sao chẳng ai nói đén thằng đại não tàn nhất, thằng Hoàng Hy Bình,coi được vài chục chương ko hiểu sao lại tưởng tượng ra cái thằng như vậy
sao lại chỉ có thằng hoàng hy bình mấy thằng trong thể loại sắc hiệp sao không gom hết còn có 1 số thằng trong thể loại đô thị nữa