Trầm Côn - Vũ Toái Hư Không, thích tiền đến phát điên, từ đầu đến cuối không ngóc đầu dậy nổi, bị mấy con mắm nó chèn lòi phở mà lúc nào cũng chỉ "hì hì" hết chuyện.
90% những thằng NVC trong các truyện kiếm hiệp, một lũ anh hùng rởm, hữu dũng vô mưu, toàn bị thằng khác nó xách mũi, đi ngửi giày cho anh Tà nhà ta cũng chẳng xứng.
quan trường thỳ hay rồi kiểu đô thị mà giỏi võ gái gú tùm lum kiểu Lãng tích hương đô hay Cận chiến bảo tiêu ... linh tinh mới đáng nói
đô thị nhiều tác giả chẳng mô tả nội tâm gì cả toàn kể thèn nvc kua gái thế nào nham nhở thế nào ..... vân vân và vân .... não tàn ko chịu nổi
Nhắc tới cận chiến bảo tiêu nhớ cái tên Sở Phàm, toàn nói là ko phạm sắc giới mà tối ngày yy hết e này đến e kia. Mà đến cuối cùng cũng chẳng biết là mấy e đó có biết nhau có chung 1 chồng ko nữa.
Diệp Thu trong cận thân bảo tiêu, tên này cũng yy ko kém, cuối cùng đỡ hơn tên kia là mấy e đó biết được nhau, nhưng mà lần đầu tiên tên này mới abc với lần đầu nó abc với Bố Bố hài khỏi đỡ. (1 lần thì bị hiếp, 1 lần gần như hiếp ngta)
Tu chân não tàn thì có a Tà theo mình là như lí do rất đơn giản vì a í ko có kiến thức về tu chân, còn về tâm kế thì a í miễn bàn.
mà quên tên ta là Alpha Canis Majoris lão nghĩ sao mà phát ngôn linh tinh thế
thì ta dốt tiếng anh. thấy tên lão Alpha= ăn + phá. ta nói có sai đâu mà phai thanh minh nhỉ:2 (27):. Truyện đô thị ngoài thể loại quan trường thì hầu hết là dị năng. có 1 số bộ đọc cũng hay mà. Nói chung giờ ta khoái đô thị. đọc thể loại khác k còn đủ sức hút như trước nữa :0 (15):
Trương Tiểu Phàm trong Tru Tiên :2 (27): , anh này có sở thích "ái thi":0 (144): , con ghệ gần die rồi thì cho nó siêu thoát luôn đi , đằng này cứ để con nhỏ lay lắt qua ngày:00 (20): , còn bản thân thì tự kỉ với mấy phương pháp hồi sinh người chết bất khả thi :00 (15):