27-05-2010, 01:35 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 5 : Một phát hiện khác
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tống tri huyện cưá»i ha ha vuốt bá»™ râu dê. Lần nà y có thể phá án nhanh như váºy toà n là nhá» Dương sư gia má»›i tá»›i, tháºt đúng là má»™t nhân tà i.
Ân Äức nghe lá»i Hồ Tam nói, sắc mặt thoáng chút kinh ngạc, sau đó quát to, phẫn ná»™ phóng vá» phÃa Hồ Tam, túm lấy hắn đấm đá liên tục:
- Tên gian tặc nhà ngươi! Ân gia ta đãi ngươi không bạc, sao ngươi lại hạ độc thá»§ như váºy? Ta phải giết ngươi!
Bá»n bá»™ khoái nhanh chóng lôi kéo Ân Äức ra. Sau khi đã tách được hai ngưá»i, thì quản gia Hồ Tam giỠđã bị đánh chảy máu mÅ©i, mặt mà y bầm tÃm chẳng khác gì con gấu mèo.
Vụ án đã được phá, Tống tri huyện lòng vui như hội, nhưng chỉ hiển lộ tâm sự ấy ra ngoà i trong chốc lát, rồi lại trầm mặt lại ngay, âm trầm nghiêm mặt quát:
- Ngươi, ngươi thân là quản gia cá»§a Ân gia, vì, vì sao lại hạ độc thá»§ như thế? Ngưá»i nà o xúi giục?
Hồ Tam giương bộ mặt đầy máu, ỉu xìu đáp:
- Lão gia, chỉ trách tiểu nhân uống và i chung rượu bổ, thấy Hạ tiểu thư thay y phục trong phòng, nhất thá»i hồ đồ, nên má»›i..., nhưng tiểu nhân không há» bóp chết nà ng. Khi tiểu nhân Ä‘i, nà ng vẫn còn thở mà ...
Hồ Tam chưa nói dứt lá»i, lại chịu thêm má»™t cước nặng ná» nữa cá»§a Ân Äức và o mặt, rú lên thảm thiết.
Tống tri huyện sợ hung thá»§ bị Ân Äức đánh chết, bèn lên tiếng khuyên can hắn, đồng thá»i hạ lệnh giải Hồ Tam vá» huyện nha chá» thẩm tra sau.
Sau khi và i bá»™ khoái áp giải Hồ Tam Ä‘i, Tống tri huyện nhìn thiếu phụ ngồi á»§ rÅ© trên mặt đất, há»i:
- Ngươi, ngươi là ai? Vì sao lại, lại ở cùng một chỗ với, với hung phạm Hồ Tam?
Thiếu phụ ấy hiện sắc mặt trắng bệch, phục ngưá»i quỳ trên mặt đất:
- Hồi bẩm lão gia, dân phụ là Tạ thị, trượng phu đã mất lâu năm, dân phụ nhất mực ở váºy thá» chồng. Vị Hồ Tam nà y là bà con xa cá»§a dân phụ, hôm nay y má»›i đến nhà , nói là đến thăm dân phụ, tôi... Tôi không há» biết gì vá» chuyện y giết ngưá»i hết! Xin đại lão gia là m chá»§!
Nói dứt lá»i, thiếu phụ òa khóc, thút thÃt không dứt, dáºp đầu lia lịa.
Tống tri huyện gáºt gáºt đầu, vuốt bá»™ râu dê, nheo hai con mắt nhá» xÃu nhìn thiếu phụ xinh đẹp lồ lá»™ trên đất đó nói:
- Nếu như ngươi, ngươi không liên quan gì đến án nà y, bổn quan cÅ©ng, cÅ©ng không là m khó ngươi, ngươi đứng dáºy Ä‘i.
Tạ quả phụ mừng rỡ, dáºp đầu lạy tạ liên tiếp. Khi ả ngước mắt nhìn lên Tống tri huyện, thấy lão Ä‘ang nheo mắt nhìn mình, lòng thầm mắng lão nà y là má»™t quá»· háo sắc, nhưng ngoà i mặt thì thẹn thẹn thò thò, là n thu ba lưu chuyển, liếc mắt đưa tình vá»›i lão.
Tống tri huyện mừng rÆ¡n, nhưng do có nhiá»u ngưá»i ở bên cạnh, trong đó lại có con gái cá»§a mình, không tiện nói gì. Lão thầm nghÄ© sau nà y sẽ kiếm cÆ¡ há»™i gặp ả, giá» bèn ho khan má»™t tiếng, bảo:
- Ừ... trở vỠthôi!
Lão vừa chuyển thân định Ä‘i, chợt nghe có ngưá»i nói:
- Cháºm đã! Ngưá»i nà y không thể thả!
Ngưá»i nói chÃnh là Dương Thiên Sở.
Tống tri huyện a lên má»™t tiếng, há»i:
- Xin há»i Dương tiên sinh, phụ nhân nà y vì sao không thể thả?
Dương Thiên Sở bước đến bên cạnh Tống tri huyện, thấp giá»ng thì thà o:
- Äại nhân, sau khi Hồ Tam gian sát Bạch Tiểu Muá»™i, thì láºp tức chạy đến nhà Tạ quả phụ ẩn thân. Äiá»u đó cho thấy quan hệ cá»§a hai ngưá»i không phải tầm thưá»ng, không thể chỉ đơn giản là bà con xa không thân không thÃch. Nói không chừng giữa há» còn có ẩn tình. Cho dù ả không phải là kẻ đồng mưu, nhưng cÅ©ng không thoát được mối hiá»m nghi vá» chuyện chứa chấp hung phạm.
Hắn quay đầu nhìn Tạ quả phụ một cái, rồi tiếp tục nói:
- Vãn sinh vừa rồi thấy Tạ quả phụ trong lúc nói, tuy ngoà i mặt ngoà i miệng tá» vẻ rất sợ sệt, nhưng lá»i đối đáp trÆ¡n tru, đâu ra đấy, chỉ sợ không phải là má»™t thôn phụ tầm thưá»ng. Tốt nhất là cứ bắt vá» huyện nha, tá» tế thẩm vấn.
Dương Thiên Sở nói má»™t trà ng, nói tá»›i đâ Tống tri huyện gáºt đầu tá»›i đó. Lòng lão nghÄ© vị tiên sinh nà y tuổi trẻ mà suy nghÄ© chu đáo là m việc bình tÄ©nh, Ä‘Ãch xác là má»™t nhân tà i hiếm có. Tống tri huyện nói:
- Tiên sinh nói phải! Là vãn sinh thất chức, may được tiên sinh đỠtỉnh. Vụ án nà y phá được cÅ©ng toà n nhá» công cá»§a tiên sinh. Vãn sinh tháºt may mắn được tiên sinh trợ giúp.
Tống Vân Nhi lúc nà y mặt phịu ra, vụ án nà y được phá nhanh quá chẳng có chút kịch tÃnh nà o là m nà ng hÆ¡i thất vá»ng. Thêm nữa nếu tÃnh ra công lao cá»§a nà ng cÅ©ng không nhá», nếu không có Trấn Viá»…n tướng quân là m sao mà tìm ra được hung thá»§? Nó lại do má»™t tay nà ng vất vả dạy dá»— lên. Thế mà cuối cùng chẳng được ai chú ý, cÅ©ng chẳng được khen lấy má»™t tiếng, nà ng có chút tá»§i thân.
Dương Thiên Sở nhìn hết và o mắt, cố ý đáp hơi to:
- Äại nhân, vãn sinh cÅ©ng chỉ là gặp may thôi, nếu luáºn công lao thì phải tÃnh công đầu cho thiên kim tiểu thư, đã có công nuôi dạy Trấn VÅ© tướng quân bất phà m.
Tống tri huyện lúc nà y má»›i nháºn ra sắc mặt Tống Vân Nhi không vui, liá»n tỉnh ngá»™, láºp tức sá»a sai lá»›n tiếng khen ngợi nà ng, đám nhà Ân gia cùng bá»™ đầu cÅ©ng hùa theo tâng bốc, là m Tống Vân Nhi khoái chà vô cùng.
Tống tri huyện lúc nà y nhìn Tạ quả phụ trên mặt đất, hạ lệnh theo ý của Dương Thiên Sở:
- Trói ả lại cho ta, mang vỠnha môn chỠxét!
Bá»n bá»™ khoái đồng thanh dạ ran, vung gông cùm lên, nghe rắc má»™t tiếng, Tạ quả phụ đã bị trói chặt.
Dương Thiên Sở nhìn Tạ quả phụ, thấy ả Ä‘ang trừng mắt nhìn mình má»™t cách rất độc ác, cánh tay bị trói vô thức che chá»— kÃn, nhất định có giấu cái gì đó ở chá»— kÃn, tháºm chà đó là váºt tháºp phần quan trá»ng. Khi ả biết mình sắp bị cầm cố, liá»n khẩn trương và trong vô thức kiểm tra lại váºt bị giấu nà y, nghÄ© cách coi nên xá» trà như thế nà o.
Dương Thiên Sở ngoắc ngoắc tay vá»›i Tống Vân Nhi. Tống Vân Nhi nhanh nhẹn đến bên hắn, không chá» hắn mở lá»i, đã hưng phấn già nh nói trước:
- Ha, có truyện gì nữa giao cho ta là m rồi phải không?
Dương Thiên Sở, thầm khen cô bé nhanh nhẹn thông minh, nói:
- Äúng là ta Ä‘ang có việc nhá» cô đây.
Vừa nghe Dương Thiên Sở muốn nhá» nà ng giúp đỡ, chắc chắn là liên quan tá»›i vụ án rồi, đây rõ rà ng là cÆ¡ há»™i hiếm có cá»§a bản thân, Tống Vân Nhi liá»n phấn chấn tinh thần:
- Nói mau, nói mau!
- Ta muốn cô kiểm tra ngưá»i cá»§a Tạ quả phụ nà y …
Nghe đến Ä‘iá»u đó, thì Tạ quả phụ đã biến hẳn sắc mặt, đưa hai tay vá» chá»— kÃn, nhưng giữ lưng chừng thì dừng lại, sau đó nhanh chóng rụt lại.
Thấy thần sắc cá»§a Tạ quả phụ như thế, Tống Vân Nhi hiểu ngay ra trá»ng Ä‘iểm cần kiểm tra rồi, bản thân Dương Thiên Sở cÅ©ng cà ng tá»± tin, dá»± Ä‘oán quả không sai, nhất định là có vấn Ä‘á»!
Tống tri huyện vốn đã “phi thưá»ng bá»™i phục†bản lÄ©nh cá»§a Dương Thiên Sở, nghe hắn nói như váºy, nhất định là có thâm ý, Tống Vân Nhi còn chưa có phản ứng lão đã vá»™i thúc:
- Vân Nhi, sao sao còn không theo lá»i cá»§a Dương tiên sinh mà là m Ä‘i!
Tống Vân Nhi không há»i gì thêm, má»™t mình chá»™p mạnh cánh tay cá»§a Tạ quả phụ, lá»™i xệch ả và o phòng.
Äừng nhìn tiểu nha đầu nà y má»›i mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi mà khinh nhá»n. Dù sao cÅ©ng là ngưá»i đã táºp qua công phu, không cần nói gì nhiá»u, chỉ cần kể vá» lá»±c khÃ, thì rõ rà ng là nà ng không kém cạnh má»™t tráng hán phổ thông là bao nhiêu.
Má»™t lúc sau, má»™t tay Tống Vân Nhi cầm má»™t váºt, má»™t tay kéo Tạ quả phụ từ phòng ra đến sân. Vẻ mặt đầy đắc ý, nà ng ném phốc Tạ quả phụ xuống đất, Tạ quả phụ không còn chút huyết sắc nà o trên mặt, toà n thân co rút, nằm má»m oặt trên mặt đất.
Tống Vân Nhi đưa váºt trong tay cho Dương Thiên Sở xem trước:
- Phong thư nà y tim được ở … ở trên ngưá»i cá»§a ả đấy!
Dương Thiên Sở nháºn lấy, nhưng không dám mở ra, cúi ngưá»i dâng thư cho Tống tri huyện.
Tống tri huyện tiếp lấy xem qua, quả nhiên là má»™t phong thư, ngoà i bì có ghi "Äức Cà n thân khải" (Äức Cà n tá»± thân mở Ä‘á»c). Lão xé bìa thư, rút từ bên trong ra má»™t tá» giấy, cẩn tháºn Ä‘á»c, cà ng Ä‘á»c cà ng kinh, sắc mặt lúc âm lúc ám, lúc trắng lúc hồng, hai tay khô quắt cầm bức thư cÅ©ng từ từ rung rung. Kim sư gia bước lại định xem coi là cái gì, nhưng Tống tri huyện lại nhanh chóng cất thư tÃn và o lòng.
Thấy tình cảnh như váºy, Dương Thiên Sở và Tống Vân Nhi đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng nhìn Tống tri huyện, không biết trong thư có gì mà là m lão biến mà u như tắc kè váºy.
Qua má»™t lúc lâu, Tống tri huyện má»›i từ từ bình tÄ©nh lại. Giá»ng run run bảo Vương bá»™ khoái:
- Mấy đứa các ngươi mau Ä‘em ngưá»i Ä‘ang bà nà y vá» giam trong đại lao cá»§a nha môn, rồi canh chừng cho cẩn tháºn!
Lôi bộ khoái cùng mấy bộ khoái khác đồng thanh thưa vâng. Tống tri huyện có vẻ vẫn chưa an tâm, dặn lại lần nữa:
- Phái nhiá»u ngưá»i và o, không! Phải Ä‘iá»u động tất cả nha dịch tá»›i, kể cả những ngưá»i trong kỳ nghỉ cÅ©ng phải phải triệu táºp vá», nhất định phải canh giữ cá»±c kỳ cẩn tháºn!
Äám Vương bá»™ khoái dạ ran. Há» xốc Tạ quả phụ lên định Ä‘i, Tống tri huyện lại đưa tay chá»™p lấy cánh tay cá»§a Vương bá»™ khoái, không yên tâm dặn Ä‘i dặn lại:
- ÄÆ°a và o lao phòng dà nh cho trá»ng phạm. Nhất định phải canh giữ cẩn tháºn. Nhá»› cho kỹ! Ngà n vạn lần đừng để sÆ¡ xuất Ä‘iá»u gì! Nhá»› lấy!
Vương bá»™ khoái thấy thần sắc cá»§a Tống tri huyện rất khác so vá»›i bình thưá»ng, xem ra phong thư vừa rồi có bà máºt rất trá»ng đại, nên Tống tri huyện má»›i dặn tá»›i dặn lui hai ba lần như váºy. Y vá»™i vã thưa:
- Thuá»™c hạ rõ rồi, xin lão gia yên tâm. Thuá»™c hạ sẽ tá»± thân dẫn chúng huynh đệ áp giải vá» nhà giam, tuyệt không để sÆ¡ sẩy Ä‘iá»u gì!
Tống tri huyện lúc nà y má»›i bá» tay Vương bá»™ khoái ra. Äi tá»›i bên Dương Thiên Sở, nói nhá»:
- Tiên sinh, có có chuyện nghiệm trá»ng rồi. Chúng ta ta vá» nha môn nói chuyện.
Dương Thiên Sở gáºt đầu, nhìn thái độ cá»§a Tống tri huyện là hắn Ä‘oán chừng tầm quan trá»ng việc nà y rồi, vì thế cÅ©ng không thÃch hợp há»i thêm Ä‘iá»u gì ở chá»— nà y.
Vương bá»™ khoái đưa tay ra dấu vá»›i các bá»™ khoái khác. Hai tên bá»™ khoái liá»n bước tá»›i nâng Tạ quả phụ lên, những tên khác rút yêu Ä‘ao, nâng cao thiết bảng, cẩn tháºn cảnh giá»›i xung quanh. Vương bá»™ khoái cầm cương Ä‘ao dẫn đầu, hai bá»™ khoái Ä‘i trước quát bảo ngưá»i tránh đưá»ng, Tống trị huyện Ä‘i phÃa sau. Dương Thiên Sở cùng Tống Vân Nhi vá»›i Trấn VÅ© tướng quân Ä‘i sát bên cạnh tháp tùng, Kim sư gia và những ngưá»i khác Ä‘i Ä‘oạn háºu. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng vá» huyện nha.
Mặc dù hết sức tò mò nhưng thấy cha trịnh trá»ng như váºy, Tống Vân Nhi biết chuyện nà y không phải tầm thưá»ng, không dám há»i nhiá»u.
Trở vá» huyện nha, Tống tri huyện má»™t lần nữa phân phó canh phòng Tạ quả phụ tháºt kỹ, sau đó cùng Dương Thiên Sở tá»›i đại sảnh đưá»ng nói chuyện, tất cả Ä‘á»u bị Ä‘uổi ra ngoà i, kể cả Tống Vân Nhi, là m cô nà ng hết sức tức giáºn.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
bankz ,
coluong ,
dakbla ,
duonglinhks ,
gaubongsd ,
khanhcf2013 ,
khanhduong ,
lamtac1981 ,
minhnhuttp04 ,
trutien010 ,
tvt1732
27-05-2010, 01:36 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 6 : Mưu phản
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tống tri huyện dặn nha dịch không được cho phép ai và o đại sảnh đưá»ng, sau đó chia chá»§ khách cùng Dương Thiên Sở ngồi xuống. Bây giá» Tống tri huyện má»›i lấy bức thư lúc nãy đưa cho Dương Thiên Sở:
- Tiên tiên sinh, xem xem là biết.
Dương Thiên Sở, nháºn lấy bức thư Ä‘á»c hết sức cẩn tháºn. Cà ng Ä‘á»c cà ng thấy kinh tâm, Ä‘á»c xong hÃt tháºt sâu lấy lại má»™t hÆ¡i, trầm trá»ng thốt lên:
- Mưu phản!
Tống Tri huyện gáºt đầu.
Phong thư đó là do giám sát ngá»± sá» Diệp Phiên cá»§a Kiến Äế viết cho má»™t ngưá»i có tên Äức Cà n, ná»™i dung toà n để cáºp đến những việc dá»± trữ lương thảo mưu đồ phản nghịch.
Dương Thiên Sở đến vá»›i thá»i đại nà y thì việc đầu tiên hắn tìm hiểu chÃnh là vá» lịch sá», thế nên vừa Ä‘á»c má»™t cái là biết ngay.
Äại khái là tiên đế có ba ngưá»i con trai, con trưởng là Kiến Äế, con thứ là Võ Bương hiện giỠđương kim thánh thượng hiện giá», còn ngưá»i con thứ ba là Thà nh Vương. Kiến đế vốn tư chất tầm thưá»ng nhưng là con trưởng nên được truyá»n ngôi, sau khi lên ngôi vì e sợ thế lưc cá»§a Võ Vương hùng mạnh, có thể uy hiếp tá»›i ngôi báu cá»§a mình. Kiến Äế tìm đủ má»i cách giảm bá»›t thế lá»±c cá»§a Võ vương. Nhưng Võ vương ra tay trước liên kết vá»›i hoà ng đệ Thà nh Vương, tuyên bố triá»u cương bị gian thần tặc tá» là m bại hoại, khởi binh quét sạch nịnh thần trợ giúp vương huynh, tấn công và o hoà ng thà nh. Nhưng cuối cùng không tìm được Kiến Äế, theo truyá»n thuyết Kiến Äế đã bị thiêu chết. Nhưng theo bức thư nà y thì Kiến Äế chưa há» chết, Ä‘ang chuẩn bị Äông SÆ¡n tái khởi.
Diệp Phiên chÃnh là má»™t trong những trá»ng thân cá»§a Kiến Äế, là kẻ có tên trong danh sách nghịch thần tặc từ mà Võ vương tuyên bố cần sạn trừ trước đây.
Dương Thiên Sở nói:
- Như váºy Tạ quả phụ cÅ©ng là má»™t mắt xÃch trong đưá»ng giây mưu phản nà y rồi, má»™t ngưá»i phụ nữ như thế, tháºt không ngá».
Tống Tri huyện vẫn chỉ gáºt gáºt đầu, thở vắn than dà i không nói.
Dương Thiên Sở thắc mắc:
- Nếu váºy chúng ta chỉ việc báo cho Cẩm Y Vệ, chá» hỠđến thẩm vấn Tạ quả phụ là được. HÆ¡n nữa vãn sinh phải chúc mừng đại nhân má»›i đúng, chắn chắn sau việc nà y đại nhân sẽ thăng quan phát tà i, vì cá»› gi lại không vui?
Cẩm Y Vệ là cÆ¡ quan giám sát được đương kim hoà ng đế thà nh láºp để giám sát hà nh vi, cá» chỉ cá»§a các quan lại thuá»™c má»i cấp. Là các cÆ¡ quan an ninh do hoà ng đế trá»±c tiếp quản lý, được hưởng quyá»n truy xét, tra khảo phạm nhân không cần thông qua các cấp xét xá» thông thưá»ng. Những vụ án mưu phản thuá»™c phạm vi quản hạt cá»§a Cẩm Y vệ. Nó cÅ©ng giống như Cục an ninh quốc gia hiện nay váºy. Quan quân địa phương không có quyá»n thẩm vấn những án như thế nà y.
Tống tri huyện lắc lắc đầu:
- Già rồi, vãn vãn sinh già rồi, sống chừng ấy năm rồi, không nháºn già là không được!
Dương Thiên Sở ngá»› ngưá»i, tá»± nhiên Tống tri huyện nói chuyện đẩu đâu. Mà nói oang oang thế kia thì già sao được, hắn im lặng chá» Tống tri huyện tiếp lá»i.
- Vãn sinh, quả quả là già tá»›i hồ đồ rồi, chẳng ngá» lại không không phát hiện Tạ quả phụ nà y là trá»ng, trá»ng phạm mưu phản, nếu là Cẩm Y vệ đến …... Dừng lại má»™t chút, giá»ng Tống tri huyện trở nên thê lương:
- Nếu như quả Cẩm y vệ bươi móc lên, chẳng những trị tội của vãn sinh, mà có khi khi còn liên lụy đến gia nhân, chỉ thương cho Vân Nhi...
Tống tri huyện nói tá»›i đây thì giá»ng nghẹn lại, không nói tiếp được nữa.
Dương Thiên Sở tức thì vỡ lẽ.
Vụ Ãn cá»§a Tạ quả phụ liên quan đến Kiến đế, là chuyện đương kim hoà ng thượng báºn lòng nhất. Cẩm Y vệ nhất định sẽ không dá»… dà ng tin lá»i báo cáo từ má»™t phÃa cá»§a lão, nhất định phải Ä‘iá»u tra cho rõ rà ng má»i thứ. Má»™t khi tra ra, ngà y đó có rất nhiá»u ngưá»i ở tại đương trưá»ng, bản thân lão rõ rà ng là đã tha cho Tạ quả phụ, rồi Dương Thiên Sở đã kịp thá»i ngăn lại, rồi chÃnh vì hắn phát hiện Ä‘iá»u ẩn bà bên trong má»›i có thể tìm được phong máºt tÃn nà y.
Chỉ đơn thuần chuyện muốn thả Tạ quả phụ ra mà xét, nếu nháºn định cho rõ rà ng, chỉ sợ lão chẳng có công mà còn có tá»™i. ÄÆ°Æ¡ng kim hoà ng thượng là má»™t kẻ lấy tâm ngoan thá»§ lạt, tuyệt không dung cho quan lại cá»§a mình phạm bất cứ sai sót gì liên quan đến Kiến đế. Chuyện lão muốn tha Tạ quả phụ mà bị bại lá»™, đến lúc đó, chỉ sợ Cẩm Y vệ sẽ trịnh trá»ng má»i lão lên “uống trà â€. Mà thá»§ Ä‘oạn cá»§a cẩm y vệ thì lão biết quá rõ rồi, đừng có nói là con ma con quan huyện thất phẩm tôm tép như lão, cho dù là hầu tước vương hầu ở kinh thà nh thì số lượng chết hay chịu khổ trong tay Cẩm Y vệ đếm mãi không hết. Bá»n chúng mà muốn cho lão chết, thì nhất định sẽ khiến cho mạng lão còn hèn má»n hÆ¡n cả con giun! Tệ hÆ¡n nữa, nếu như không lo lót cho ổn thá»a, chúng bá»›i ra thì liên lụy tá»›i tÃnh mạng cá»§a cả gia đình cÅ©ng là chuyện không thể nói trước được.
Diêu Tưá»ng gáºt đầu nói:
- Vãn sinh hiểu ý đại nhân rồi. Xem ra phải xá» lý cho sá»›m, chuyện nà y vãn sinh sẽ không nói ra, vá» phÃa ngưá»i trong nha môn cÅ©ng dá»… dà ng xá» lý. Chỉ còn có mấy ngưá»i cá»§a Ân gia là chưa biết thế nà o.
Tống tri huyện nói ngay:
- Chuyện của Ân gia vãn vãn sinh cũng có thể lo được, Ân gia và vãn sinh cũng có chút giao tình.
Váºy thì còn vấn đỠgì nữa? Diêu Tưá»ng láºp tức hiểu ra, Ân gia có quan hệ vá»›i Tống tri huyện, hÆ¡n nữa Ä‘ang có án mạng cần nhá» cáºy đến lão, không phải lo. Thá»§ hạ cá»§a lão cà ng dá»… đối phó. Chỉ có Dương Thiên Sở hắn là kẻ má»›i đến chưa biết lòng dạ thế nà o má»›i là điá»u lão canh cánh trong lòng.
Tống tri huyện sống lâu trong quan trưá»ng, chuyện ngưá»i thân trong há», tháºm chà huynh đệ ruá»™t thịt đạp lên nhau để tiến thân cÅ©ng thấy không Ãt. Huồng gì hắn là má»™t ngưá»i ngoà i, hoà n toà n chưa có quan hệ gì, nếu hắn muốn tố cáo gã để tiến thân thì quả tháºt lần nà y lão thảm rồi.
Nhưng Dương Thiên Sở hắn há là loại ngưá»i như váºy!
Dương Thiên Sở đứng dáºy, chắp tay nói, giá»ng nói quả quyết:
- Việc nà y đại nhân xin cứ yên lòng. Vãn sinh chịu Æ¡n tiến cá» cá»§a Tần gia, Æ¡n tri ngá»™ trá»ng dụng cá»§a đại nhân, tuyệt đối sẽ không hé răng lấy ná»a lá»i.
Tần Dáºt Vân tiến cá» hắn cÅ©ng chỉ là sá»± giao dịch, còn Tống tri huyện thuê hắn căn bản là đôi bên vui vẻ hợp tác, chả có Æ¡n huệ gì hết. Nhưng hắn vẫn phải nói vung lên thế cho Tống tri huyện an tâm.
Tống tri huyện còn vỠvịt nói:
- Ài tiên sinh nói gì thế thế. Vãn sinh sinh sao dám có ý nghĩ đấy.
Hai ngưá»i đưa đẩy mấy câu, cuối cùng cÅ©ng là m cho Tống tri huyện bỠđược khối đá trong lòng xuống. Sau đó cùng bà n chuyện sáng mai thẩm vấn Hồ Tam và tiếp đón ngưá»i cá»§a Cẩm Y Vệ. Tống tri huyện còn muốn thẩm vấn Hồ Tam ngay trong ngà y để mai rảnh đối phó vá»›i đám ngưá»i Cẩm Y Vệ:
- Hung thá»§ đã nhân tá»™i rồi, việc thẩm vấn lấy cung chỉ chuyện nhá» không dám lao phiá»n tiên sinh. Tiên sinh Ä‘i đưá»ng xa vất vả nên Ä‘i nghỉ sá»›m, ngà y mai vãn sinh sẽ gá»i biên bản thẩm vấn tá»›i.
Dương Thiên Sở nghÄ© cÅ©ng phải, liá»n đứng dáºy cáo từ.
Ãn chiếu theo quy định, khi án mạng xảy thi thể cá»§a ngưá»i bị hại chuyển vỠđặt trong liệm phòng ở huyện nha trước, rồi sau khi hoà n thà nh trình tá»± liên quan, sẽ Ä‘em thi thể trả lại cho khổ chá»§ Ä‘i mai táng. Trên đưá»ng vá» Dương Thiên Sở bắt gặp nha dịch Ä‘ang chuyển xác tá»· muá»™i há» Bạch và o liệm phòng. NghÄ© hai cô gái xinh đẹp Ä‘ang trong độ tuổi thanh xuân mÆ¡n mởn váºy mà giá» nà y chỉ còn là hai cái xác lạnh lẽo vô hồn, Dương Thiên Sở cảm thấy xót xa cùng sá»± bất an mÆ¡ hồ, liá»n quyết định chưa vá» nghỉ mà quay trở lại xem Tống tri huyện thẩm vấn Hồ Tam.
Khi Dương Thiên Sở tá»›i nÆ¡i thẩm án, thấy hai tay Hồ Tam bị cùm, nằm sâÌp trên má»™t cái ghế dà i, quần đã bị kéo xuống đầu gối, mông Ä‘Ãt và đùi đã bị đánh bắn máu tươi dầm dá». Bên cạnh đó còn mấy tên sai dịch Ä‘ang cầm thiết bản đánh tá»›i tấp. Äại đưá»ng đã đầy mùi máu. Hồ Tam giá» cÅ©ng không còn kêu rên nổi nữa.
Sau khi đánh xong má»™t lượt, Tống tri huyện ngồi phÃa sau án đà i có lò sưởi ấm phÃa sau cất giá»ng âm sầm tra khảo:
- Hồ Tam, bổn quan há»i, há»i ngươi má»™t lần nữa, ngươi, ngươi có khai hay không?
Hồ Tam gượng ngẩng đầu lên, đáp:
- Äại nhân, tôi... tôi quả không có... không có giết Bạch Tố Mai đại tiểu thư, tôi... tôi chỉ cưỡng gian ... Bạch Tiểu Muá»™i... Lúc đó, đại tiểu thư ngưá»i... ngưá»i không có ở hiện trưá»ng mà !
Tống tri huyện vỗ bà n, oai khà bừng bừng quát:
- Giá»i, tiểu tá» giá»i, ngươi, ngươi cứng đầu cứng cổ thế là cùng! Bổn, bổn quan muốn coi xem xem là miệng ngươi cứng, hay, hay thiết bảng cá»§a lão tá» cứng!
Lão lấy từ trong ống ra một thẻ bà i, phóng xuống đất thét:
- ÄÆ°a, đưa hắn lên giáp côn!
(Chú: Giáp côn là cái kẹp gá»—, má»™t dụng cụ tra tấn thá»i xưa)
"Dạ!" Sai dịch đứng hai bên dạ vang, kéo từ trong góc ra má»™t cái "Giáp côn" là m bằng gá»— dương. Cái giáp côn nà y do ba cây gáºy gá»— tròn dà i ba thước tạo thà nh, phÃa ngoà i dùng má»™t vòng sắt để cố định, hai bên dùng dây xuyên qua, cá»™t chặt cẳng chân cá»§a phạm nhân và o giữa. Khi dùng hình, sai dịch sẽ kéo hai bên, khiến ba cây gáºy gá»— ép chặt và o nhau, ép cẳng chân cá»§a phạm nhân. Sá»± Ä‘au đớn lâu dà i và kịch liệt nà y dá»… dà ng phá há»§y ý chà cá»§a phạm nhân. Ngưá»i hà nh hình căn cứ theo ý cá»§a quan lão gia mà ra sức, nếu dùng mưá»i phần lá»±c, thì cẳng chân cá»§a phạm nhân nhất định bị ép vỡ nát.
Tên Hồ Tam tá»± nhiên là biết cái giáp côn nà y lợi hại, nên đã sợ đến hồn phi phách tán, vừa giãy dụa vừa kêu tha mạng. Bá»n sai nha không lý gì đến những lá»i ấy, má»™t ngưá»i nhảy lên đè chặt lưng Hồ Tam, khiến hắn không có cách gì động Ä‘áºy, những tên còn lại nhanh chóng và thà nh thạo đưa hai chân cá»§a Hồ Tam cá»™t chặt và o trong giáp côn. Má»™t mặt chúng chuẩn bị dây thừng, má»™t mặt Ä‘i và o tư thế chuẩn bị, rồi nhìn Tống tri huyện chỠđợi.
Tống tri huyện hô lên:
- Hà nh, hà nh hình!
Nha dịch hai bên kéo mạnh giáp côn, thanh gá»— tròn lẳng ép và o cẳng chân cá»§a Hồ Tam. CÆ¡n Ä‘au đớn kịch liệt khiến Hồ Tam rú như heo bị chá»c tiết. CÆ¡n Ä‘au nà y vẫn tiếp tục, từ từ phá há»§y thần kinh cá»§a hắn. Tiếng kêu thảm cá»§a Hồ Tam cà ng lúc cà ng nhá» dần, sá»± Ä‘au đớn không gì chịu nổi đã khiến ý chà cá»§a hắn mÆ¡ hồ, cắn chặt môi dưới đến báºt máu tươi. Bá»n sai nha đối vá»›i chuyện nà y đã mắt thấy tay nghe quen quá rồi, do đó không há» nhẹ tay, tiếp tục kéo chặt Giáp côn, khiến dây thừng căng ra kêu phanh phanh vang vá»ng cả khắp đại đưá»ng. Liá»u mạng cứng cá»i má»™t hồi, Hồ Tam cuối cùng cÅ©ng ngất Ä‘i.
Tống tri huyện đưa tay ra hiệu. Bá»n nha sai bá» lỏng dây thừng, nhưng không hạ giáp côn xuống. Má»™t tên bước lên trước cúi xuống xem xét tình trạng vết thương, thấy Hồ Tam vẫn còn hô hấp, liá»n thưa:
- Hồi bẩm đại nhân, nhân phạm hôn mê rồi!
Tống tri huyện hừ lạnh:
- Tạt nước cho nó tỉnh dáºy!
"Dạ!" Hai tên sai nha sau khi ứng tiếng, liá»n bước ra phÃa sau mang đến hai bồn nước lạnh lá»›n, à o má»™t cái đổ lên trên ngưá»i Hồ Tam.
Thân thể Hồ Tam động Ä‘áºy má»™t chút, phát ra má»™t tiếng rên thống khổ.
Tống tri huyện lại cưá»i lạnh:
- Hồ Tam, thế, thế nà o? Khai, hay không khai?
Hồ Tam đau gần như muốn chết, gian nan lắm mới đáp được:
- Lão gia! Tôi... Tôi khai tháºt … tháºt mà !
- Giá»i! Giá»i! Giá»i! Ngươi giá»i, giá»i lắm Hồ Tam!
Tống tri huyện đưa tay lấy thêm má»™t cái thẻ bà i, thảy ra đại đưá»ng, lệnh:
- Kẹp tiếp, tiếp cho ta!
Bá»n sai dịch hai bên láºp tức kéo rút giáp côn. Hồ Tam lại rú lên thê thảm, hai mắt như muốn lòi cả ra ngoà i. Nhưng hắn tiếp tục liá»u mạng cắn chặt môi, máu ứa ra hai bên miệng, xem ra, hắn đã dùng đến chút sức lá»±c nhẫn nại cuối cùng.
"Rắc ...! Rắc!..." Cẳng chân của Hồ Tam bắt đầu phát xuất âm thanh gãy phá. Sự đau đớn khủng khiếp khiến hắn cuối cùng không chịu đựng được nữa, phát ra một tiếng kêu thảm:
- Aaa... lão gia! Tôi khai! Tôi … xin khai!
Tống tri huyện giÆ¡ tay lên, bá»n sai nha dụng hình lúc nà y má»›i buông tay, Hồ Tam Ä‘au đớn thở vô cùng nặng nhá»c, dùng thanh âm khà n khà n thá»u thà o nói:
- Tôi chịu khai rồi! Cái gì tôi cũng khai hết!
Tống tri huyện nhoà i ngưá»i tá»›i:
- Ngươi nói, nói xem, Bạch Tiểu Muội có, có phải là do ngươi giết không?
- Vâng... Là do tôi giết!
- Giết, giết bằng cách nà o?
- Dùng tay... dùng tay bóp chết.
- Váºy Hạ, Hạ Tố Mai có phải là do ngươi, ngươi giết không?
- Là tôi... là do tôi là m!
- Giết bằng cách nà o?
- Dùng đao... Dùng đao chém chết.
- Nói, nói báºy!
Tống tri huyện gõ búa:
- Rõ rà ng, rõ rà ng là do ngươi bức gian không thà nh, bóp, bóp nà ng ta chết!
- Äúng, đúng... là bóp cổ nà ng ta chết.
- Không dụng hình, ngươi, ngưá»i quả là không biết thà nh tháºt, Ä‘em tình hình xảy ra kể lại hết xem!
Tống tri huyện phán đầy sự đắc ý.
Hồ Tam ngồi bệt trên mặt đất từ từ kể lại hết má»i chuyện. Tống tri huyện thỉnh thoảng vá»— bà n, uốn nắn cho lá»i khai cá»§a hắn. Hồ Tam thuáºn theo ý cá»§a Tống tri huyện mà khai, hình danh sư gia ngồi kế bên ghi lại hết lá»i cá»§a hắn và o trong ký lục, sau đó đưa ra trước mặt hắn bắt ký và o.
Vừa dùng hình vừa má»›m cung thế nà y, rõ rà ng lấy được thông tin chÃnh xác, vì phạm nhân bị đòn Ä‘au nháºn bừa. Nhưng hắn cÅ©ng đủ nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, Hồ Tam tá»›i tám phần có liên quan tá»›i cái chết cá»§a Bạch Tiểu Muá»™i, nhưng Bạch Tố Mai không há» liên quan gì tá»›i hắn, như váºy vụ án nà y còn chưa kết thúc được.
Tống tri huyện chừng cÅ©ng chỉ có cái ‘võ†ép cung nà y thôi, xem nữa cÅ©ng bằng thừa, vá» ngá»§ sá»›m mai tá»± thân Ä‘i thẩm vấn Hồ Tam sau váºy, nghÄ© thế Dương Thiên Sở chuyển thân trở vá»â€¦
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
bomap82 ,
coluong ,
dakbla ,
duonglinhks ,
gaubongsd ,
khanhcf2013 ,
khanhduong ,
lamtac1981 ,
trutien010 ,
tvt1732
27-05-2010, 01:37 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 7 : Hợp đồng sư gia.
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Dương Thiên Sở, Ä‘i qua giếng trá»i ở đại sảnh, tá»›i khu vưá»n phÃa Tây cá»§a nha môn.
Äây chÃnh là nhà má»›i cá»§a mình rồi! Dương Thiên Sở đứng trước cá»a vưá»n, quan sát kỹ má»™t chút, thấy phòng ốc nguyên an bà i để cho huyện nha Ä‘iển sứ cư trú quả tháºt là lá»›n, tuy có hÆ¡i cÅ© kỹ, nhưng trông rưá»ng cá»™t vẫn còn chắc chắn lắm. Äẩy cá»a rà o tiến và o, hắn thấy vưá»n nà y đại khái rá»™ng bằng má»™t sân bóng rổ, ở giữa có má»™t cây hoa quế, hiện giá» chÃnh là mùa quế ra hoa, nên toà n cây Ä‘á»u mẩy đầy sắc hoa trắng nhá», là n hương dìu dịu là m động lòng ngưá»i. Phải nói Hoa quế là thứ hoa mà Dương Thiên Sở thÃch nhất.
Trong viện có ba dãy phòng lá»›n, má»—i dãy có bốn năm gian, sát thá»m má»—i phòng đếu có trồng má»™t thứ hoa cá» không rõ tên, nhưng nở ra những bông hoa rá»±c rỡ đủ sắc.
Hắn nhìn trá»i ước chừng bây giỠđã khoảng 9,10 giá» tối. Ở thá»i đại nà y được coi là muá»™n lắm rồi.
Trong vưá»n có hai ngưá»i Ä‘ang cầm đèn lồng, dá»±a và o gốc cây nói chuyện. Thấy Dương Thiên Sở Ä‘i và o, má»™t ngưá»i hưng phấn Ä‘i tá»›i, thân thiết nói:
- Tướng công đã vá».
Äó đương nhiên là Hạ Phượng Nghi. Dưới ánh đèn Dương Thiên Sở nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp á»ng hồng cùng đôi mắt Ä‘en láy ánh vẻ hưng phấn cá»§a nà ng, lòng thầm nghÄ© cô gái nhá» nà y tháºt là đẹp.
Dương Thiên Sở há»i:
- Hôm nay hẳn là má»i ngưá»i dá»n dẹp vất vả rồi, sao không Ä‘i nghỉ sá»›m còn ở đây đợi ta là m gì?
Phi Yến đi lên thi lễ chà o Dương Thiên Sở, rồi nói:
- Thiếu gia! Thiếu nãi nãi và Phi Yến ở đây đợi ngưá»i vá» dùng bữa.
- Hai nà ng còn chưa ăn tối?
Hạ Phượng Nghi nhoẻn miệng cưá»i:
- Hôm nay tướng công thượng nhiệm, thiếp và Phi Yến muốn là m bữa tiệc nhỠchúc mừng, đương nhiên là phải đợi tướng công trở vỠrồi.
Dương Thiên Sở xúc động lắm! Còn gì bằng sau má»™t ngà y là m việc vất vả trở vá» nhà có vợ hiá»n vá»›i bữa cÆ¡m chá» sẵn, hạnh phúc chÃnh là đây! Dương Thiên Sở không biết rằng cái bánh bao ban sáng cá»§a mình là m Hạ Phượng Nghi cảm động, sá»± quan tâm để ý phải thể hiện qua những hà nh động nhá» nhặt, chứ không phải qua lá»i nói hoa mỹ, những món quà đắt tiá»n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘iá»u nà y không đại biểu rằng nà ng thÃch hắn, đơn giản đó là ứng xá» giữa ngưá»i vá»›i ngưá»i mà thôi.
Phi Yến hầu hạ Dương Thiên Sở rá»a ráy, còn Hạ Phượng Nghi Ä‘i hâm lại thức ăn. Sau đó ba ngưá»i cùng ngồi và o bà n.
Tuy chỉ là bữa tiệc nhỠnhưng cũng có đủ các món canh, mặn, xà o, nấu. Còn có cả rượu nữa. Vừa thấy rươu, cái bụng Dương Thiên Sở đã nhộn nhạo.
Phi Yến, rót rượu cho hai ngưá»i. Hạ Phượng Nghi nâng chén lên nói:
- Tướng công, chén nà y thiếp xin chúc tướng công sau nà y tiá»n đồ thuáºn lợi, thăng quan tiến chức.
Dương Thiên Sở nâng chén lên nói:
- Cám Æ¡n nương tá».
Hai ngưá»i cạn chén rồi bắt đầu dùng bữa. Lại qua mấy tuần rượu, Hạ Phương Nghi hà o hứng kể:
- Tống phu nhân phái rất nhiá»u ngưá»i hầu tá»›i giúp đỡ bá»n thiếp, còn đưa má»™t lão đầu bếp há» Hạ tá»›i chuyên môn phục vụ cÆ¡m nước cho chúng ta. Tống phu nhân tặng cả má»™t bà mụ tá»›i là m hạ nhân, quét dá»n nhà cá»a vưá»n tược. Tháºt là quá khách khÃ.
Hạ Phượng Nghi lần đầu tiên rá»i nhà sống ở bên ngoà i, tá»›i má»™t môi trưá»ng má»›i lại được ngưá»i ta hiếu khách nhiệt tình đón tiếp, tá»± nhiên đầy hiếu kỳ và hưng phấn.
Buổi tiệc cứ thế diễn ra trong không khà vui vẻ. Dương Thiên Sở có hơi quá chén, được Phi Yến dìu và o trong phòng ngủ.
Phi Yến đỡ Dương Thiên Sở ngồi trên ghế, rồi Ä‘i trải chăn đệm cho hắn. Dương Thiên Sở mắt lim dim nhìn thấy mép váy trắng cá»§a nà ng chạm đất, lưng quay vá» phÃa hắn, chiếc mông tròn chịa vểnh lên, tư thế dụ hoặc đó khiến hắn cho phép mình được hưởng thụ vá»›i những gì tưởng tượng ra.
Dương Thiên Sở cháºm rãi Ä‘i đến đằng sau lưng Phi Yến, quan sát từng động tác nhá» cá»§a nà ng, thầm nghÄ© là m thế nà o để đặt nụ hôn lên cÆ¡ thể thÆ¡m tho nà y.
Dá»n giưá»ng xong, Phi Yến đứng thẳng ngưá»i dáºy, quay ngưá»i lại Ä‘ang định dìu Dương Thiên Sở và o giưá»ng thì đã thấy hắn đứng ngay đằng sau, ánh mắt nóng bá»ng nhìn mình, kinh hãi thiếu chút nữa kêu lên thà nh tiếng.
Dương Thiên Sở má»™t tay nắm lấy tay nà ng, tay kia vòng qua bá» eo thon nhá». Phi Yến hoảng loạn, nhất thá»i như ngây ra không biết là m thế nà o. Äến khi hÆ¡i bình tÄ©nh lại, định đẩy Dương Thiên Sở ra thì đã thấy hắn gục đầu và o vai nà ng ngá»§ từ bao giá».….
+++
Ngà y hôm sau khi Dương Thiên Sở thức dáºy thì trá»i đã sáng rõ rồi, hôm qua vất vả cả má»™t ngà y, lại uống rượu say nên Dương Thiên Sở đánh má»™t giấc ngon là nh.
Dương Thiên Sở vươn vai, được ngá»§ ngon nên tinh thần hắn hết sức sảng khoái, cao giá»ng ngâm nga:
Äầu giưá»ng ánh trăng sáng
Dưới giưá»ng già y má»™t đôi
Hôm qua uống quá độ
Tỉnh dáºy vẫn buồn nôn.
Hắc! Thơ hay, cứ nốc rượu và o thì ai cũng thà nh tiên thơ được hết.
Phi Yến nghe thấy tiếng Dương Thiên Sở, liá»n từ phòng ngoà i vén mà n cá»a tiến và o:
- Thiếu gia, ngưá»i dáºy trá»… có đói không?
Dương Thiên Sở báºt dáºy khá»i giưá»ng, lắc tay lắc chân là m mấy động tác thể dục cÆ¡ bản, cưá»i nói:
- Vốn là cũng đói, nhưng nhìn thấy Tiểu Yên TỠxinh đẹp là đủ thấy no rồi.
Phi Yến mở tủ lấy y phục mới cho hắn, vừa hầu hạ hắn thay y phục vừa nói:
- Thiếu gia lại nói lung tung rồi, thiếu nãi nãi mà nghe thấy sẽ không vui.
Dương Thiên Sở ngáp dà i, tá» vẻ không để ý. Vá» cái Ä‘iểm cứ thấy mấy cô gái nhá» xinh xắn là mở miệng nói những lá»i lả lÆ¡i thì hắn và tên Dương Thiên Sở kia có lẽ giống hệt nhau, cái tÃnh hắn nó thế, hắn cÅ©ng chả muốn vì ai đó không vui mà thay đổi. Dương Thiên Sở nói:
- Thiếu nãi nãi cá»§a ngươi Ä‘ang lÃu lo vá»›i ai ở bên ngoà i thế?
Phi Yến giúp hắn thay y phục xong, bưng nước lên cho hắn rá»a mặt, trả lá»i:
- Là thiên kim của Tri huyện đại nhân, Tống tiểu thư!
- Mới sáng sớm đã tới là m gì?
- Thiếu gia, mặt trá»i đã lên tá»›i hai cây xà o rồi, không còn sá»›m nữa đâu. Còn tá»›i là m gì thì nô tỳ không rõ.
Dương Thiên Sở thấp giá»ng há»i nhá»:
- Cô ả tiểu thư ngang ngược ấy có là m khó gì thiếu nãi nãi không?
Phi Yến cÅ©ng thấp giá»ng trả lá»i.
- Không, thiếu gia cứ ra là biết ngay.
Sau đó mỉm cưá»i, nói vá»›i giá»ng thần bÃ:
- Thiếu gia còn chưa biết bản lĩnh của thiếu nãi nãi đâu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta không biết rồi, biết thế quái nà o nổi cô chứ? Thiếu nãi nãi cá»§a cô má»™t ngà y chẳng nói được vá»›i ta mấy câu, lại còn lù lù như cái tà u tiá»n, cháºc! Ngưá»i như thế mà chịu cưá»i nhiá»u má»™t chút thì hay biết mấy. Sau khi được Phi Yến trải đầu cho, Dương Thiên Sở ra bên ngoà i, thấy hai cô gái Ä‘ang rÃu rÃt chuyện trò, dáng vẻ hết sức thân máºt.
- Ca ca dáºy rồi, tiểu muá»™i có lá»i chà o buổi sáng.
à ta ở đâu ra có má»™t muá»™i muá»™i thế nà y, mà sao giá»ng nghe quen thế. Trước mặt Dương Thiên Sở là cô gái nhá» tuổi chừng mưá»i bốn mưá»i lăm, khuôn mặt thanh tú khả ái, đôi mắt linh hoạt toát vẻ lên tinh nghịch, hà m răng trắng Ä‘á»u, toà n thân váy lụa xanh bó sát ngưá»i, eo dùng dải lụa cÅ©ng mà u xanh nhạt buá»™c quanh, nổi báºt hai bầu ngá»±c xinh xinh má»›i nhú chưa phát triển hết. Tuy còn nhá» nhưng đã có dáng dấp cá»§a má»™t tiểu mỹ nhân rồi.
Dương Thiên Sở dụi mặt nhìn kỹ má»™t lần nữa, Tống Vân Nhi! Dương Thiên Sở nhìn có chút thất thần, tháºt không ngá» cô tiểu thư Ä‘anh đá ấy thay nữ phục lại khiến ngưá»i ta Ä‘iên đảo thần hồn như thế. Nhất thá»i hắn không nói lên lá»i.
Hạ Phương Nghi đi tới trước mặt Dương Thiên Sở, đưa tay vuốt phẳng mấy nếp nhăn trên áo của hắn:
- Tri huyện đại nhân cÅ©ng vừa má»›i tá»›i, Ä‘ang đợi chà ng ở phòng khách đó. Chà ng đừng để ngưá»i ta đợi lâu.
Khác hắn vá»›i ngà y hôm qua, Tống Vân Nhi chà o há»i xong thì chẳng lý gì đến hắn mà kéo tay Hạ Phượng Nghi má»™t Ä‘iá»u tá»· tá»·, hai Ä‘iá»u tá»· tá»· ngá»t sá»›t. Ài chà , Phi Yến nói đúng ha, không ngá» nương tá» cá»§a hắn biết bá» bùa ngưá»i ta, không biết cô nà ng Tống Vân Nhi nà y ăn phải bả gì rồi.
Khu lạc viên nà y cá»§a Dương Thiên Sở có cá»a quay vá» hướng đông, dãy nhà bên trái là khu bếp, bên phải là phòng ngá»§, đối diện là phòng khách. Tuy dãy phòng ngá»§ cÅ©ng có phòng khách như căn phòng Hạ Phượng Nghi Ä‘ang tiếp Tống Vân Nhi váºy, nhưng trong nhà có nữ quyến, nam nhân không thể tùy tiện và o, nên Tống tri huyện đợi Dương Thiên Sở ở nhà khách chÃnh.
Tống tri huyện đang ngồi trong nhà khách uống trà , thấy Dương Thiên Sở tới vội đứng lên chắp tay nói:
- Chà o buổi sáng Dương tiên sinh! Tối qua tiên sinh ngủ có ngon không?
- Rất ngon! Cám ơn đại nhân quan tâm!
Dương Thiên Sở hoà n lá»… rồi ngồi xuống chá»— chá»§ tá»a, Phi Yến cÅ©ng mang lên cho hắn má»™t tách trà .
Tán gẫu xong, Tống tri huyện gá»i cân ban trưởng tùy mang lên “quan thư†đỠchót ( thá»i nay gá»i là giấy má»i), do chÃnh tay Tống tri huyện viết, đứng dáºy cung cung kÃnh kinh dùng cả hai tay đưa cho Dương Thiên Sở, nói:
- Từ rà y, chức hình danh sư gia toà n bá»™ dá»±a và o tiên sinh rồi, mong được tiên sinh chỉ dạy cho nhiá»u hÆ¡n!
Dương Thiên Sở đứng dáºy khách khà hai tay tiếp lấy, phong thư dùng giấy đỠbá»c ngoà i, bên trên ghi ‘ Dương Thiên Sở lão phu tá» huệ tồn’, rút tâm thiệp bên trong ra, có viết ‘ Äốn sinh Thiên Sở Dương lão phu tá», tại Tống Chiêu tri huyện nhâm ná»™i, bạn lý hình danh nhất sá»±, nguyệt bổng tu kim nhị lượng, đáo quán khởi tu, khẩn Ä‘Ãnh, giáo đệ Tống Chiêu đốn thá»§ bái!
( Thà nh tâm kÃnh má»i thầy Dương Thiên Sở, đảm nháºn chức hình danh sư gia trong ná»™i nha cá»§a Tống Chiêu, lương tháng hai lượng, tá»›i ở quan sở, tráºn trá»ng giao kết, đệ Tống Chiêu khấu đầu bái lạy)
Thế nà y là chÃnh thức má»i Dương Thiên Sở là m hình danh sư gia rồi, tiá»n công má»—i tháng hai lượng, ở trong thá»i đại nà y cÅ©ng đã tÃnh là khá cao, phải biết rằng bổng lá»™c cá»§a quan viên đương triá»u rất thấp, bổng lá»™c má»™t tháng cá»§a chÃnh thất phẩm tÃnh ra cÅ©ng chỉ chừng có ba lượng, chỉ dá»±a vòa bổng lá»™c, đừng nói tá»›i việc má»i sư gia trưởng tùy, riêng nuôi miệng ăn trong nhà cÅ©ng là cả má»™t vấn đỠrồi. Chỉ có thể nghÄ© cách thu nháºp thêm bên ngoà i, trong đó quan địa phương có thu nháºp chá»§ yếu là ăn chặn thuế cá»§a chÃnh địa phương mình, tục gá»i là ‘ hao phÃ’.
Má»™t lượng bạc có thể mua được hai thạch gạo, má»™t thạch gạo thá»i đó ước chừng chÃn mươi tư cân, như váºy lương tháng cá»§a Dương Thiên Sở đủ mua ba trăm chÃnh mươi sáu cân gạo, má»™t tháng má»—i ngưá»i ăn hết chừng khoảng ba mươi cân gạo. váºy là Dương Thiên Sở có thể nuôi ăn được mưá»i hai ngưá»i, cho nên lương tháng Tống Chiêu cấp cho Dương Thiên Sở được tÃnh là khá cao.
Tiếp đó, Tống tri huyện lại hai tay dâng lên sáu lượng bạc, đây là sÃnh lá»… đầu tiên:
- Hôm nay là ngà y cáo trạng, vãn sinh xin cáo từ, bây giá» chuẩn bị Ä‘i thăng đưá»ng!
Dương Thiên Sở đứng dáºy tiá»…n Tống Chiêu ra khá»i cá»a, rồi cúi đầu Ä‘i và o phòng. Phi Yến thấy hắn nhÃu mà y như Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì nói:
- Thiếu gia, nghÄ© gì váºy?
- Tống tri huyện nói sắp thăng đưá»ng, tại sao không bảo ta Ä‘i theo? Ta chẳng phải là hình danh sư gia cá»§a ông ta sao? Nếu ta không Ä‘i nghe thẩm án, thì biết giúp đỡ xá» lý hình án thế nà o?
Hạ Phương Nghi ở bên phì cưá»i:
- Việc của hình danh sư gia, đâu chỉ có phá án, có rất nhiếu án không cần phá, chỉ cần chà ng ở giữa phán định thôi. Sao bây giỠchà ng hiểu vấn đỠrồi chứ?
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
bankz ,
bomap82 ,
dakbla ,
duonglinhks ,
gaubongsd ,
khanhcf2013 ,
khanhduong ,
lamtac1981 ,
minhnhuttp04 ,
trutien010 ,
tvt1732
27-05-2010, 01:38 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 8 : Là m thấy ngưá»i đâu phải là dá»….
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Dương Thiên Sở mặt đỠdần, đúng thế, cái ‘ Äại Minh hình luáºt’ mà hắn ngốn ngấu chẳng qua là thứ há»—n độn, chá»§ yếu là viết luáºt hiện hà nh, rất Ãt đỠcáºp tá»›i quy trình thá»±c thi luáºt phải là m thế nà o. Ở thá»i cổ đại cÅ©ng chẳng có má»™t trình tá»± chÃnh xác đảm bảo nà o, đối vá»›i các vụ án dân sá»± thưá»ng thưá»ng là dụng thá»§ Ä‘oạn hình phạt để xá» lý, cho nên Dương Thiên Sở chỉ Ä‘á»c có má»—i Äại Minh hình luáºt là không đủ, đụng tá»›i việc xá» lý theo thá»§ tục như là chịu chết rồi.
Nếu Hạ Phương Nghi đã cưá»i mình, thì hẳn là nà ng cÅ©ng biết. Mao chá»§ tịch có dạy rồi ‘khiêm tốn là m ngưá»i ta tiến bộ’, Dương Thiên Sở cúi ngưá»i hà nh lá»…:
- Nương tá»! Nhá» nà ng chỉ Ä‘iểm cho vi phu mở mang đầu óc ngu muá»™i, vi phu cảm kÃch khôn cùng.
Phi Yến cùng Tống Vân Nhi thấy cá» chỉ khoa trương cá»§a hắn thì cưá»i khúc khÃch. Hạ Phượng Nghi cố nhịn cưá»i nói:
- Chà ng há»i thiếp thì cÅ©ng bằng há»i đưá»ng ngưá»i mù rồi. Thiếp đôi vá»›i luáºt pháp má»™t khiếu cÅ©ng chẳng thông, nhưng mà thiếp biết. Sư gia Ä‘á»u là quan lão gia má»i riêng, cho nên bình thưá»ng không là m việc ở mấy chá»— công khai như công đưá»ng hay phòng đóng dấu, cho nên Tống tri huyện thăng đưá»ng không gá»i chà ng Ä‘i cùng.
Tống Vân Nhi cưá»i hi hi xen và o:
- Ca ca, Phượng Nghi tỷ tỷ nói đúng đấy, muội có theo vị sư gia trước là m viêc nên có thể khẳng định.
Tống Vân Nhi bị Hạ Phượng Nghi đánh bả, giá» lúc nà o cÅ©ng Phượng Nghi tá»· tá»·, thế nên hắn ăn sái được trở thà nh ca ca. Dương Thiên Sở là con út trong gia đình, hắn luôn ao ước có má»™t cô em gái, nhất là cô em bướng bỉnh hay là m nÅ©ng để hắn thỉnh thoảng hưởng cái hư vinh cá»§a ngưá»i anh. Thế nên vá»›i cô tiểu muá»™i từ trên trá»i rá»›t xuống nà y, hắn không những không có gì dị nghị, còn rất vui.
- Váºy… váºy thì sau nà y ta là m việc ở đâu?
- Ở ná»™i nha, đợi lát nữa Tống tri huyện thối đưá»ng rồi sẽ mang cáo trạng vá» cho chà ng xá» lý.
- XỠlý? XỠlý như thế nà o?
Hạ Phương Nghi ấp úng:
- Äiá»u.. Ä‘iá»u nà y thì thiếp không biết rồi.
Hạ Phượng Nghi không biết thì Phi Yến cÅ©ng không biết được rồi. Dương Thiên Sở nhìn Tống Vân Nhi. Tống Vân Nhi cÅ©ng nÃn thinh không có ý kiến gì.
Dương Thiên Sở thở dà i, nháºn thấy mình chỉ Ä‘á»c có má»—i Ä‘iá»u khoản ghi trên { Äại Minh hình luáºt}, nên không chẳng há» biết trình tá»± xá» lý vụ án và cách thức công văn, khi phải chÃnh thức thụ lý má»™t vụ án thì không biết phải là m thế nà o. Sá»›m biết thế trên đưá»ng Ä‘i kiếm ngưá»i hiểu việc để thỉnh giáo rồi. Ôi, chỉ có thể tá»± trách mình quá coi thưá»ng, cho rằng Ä‘á»c hết {Äại Minh hình luáºt} là cái gì cÅ©ng hiểu rồi.
Là m sư gia quả tháºt không đơn giản!
Bây giá» phải là m sao đây? Dương Thiên Sở lo sốt vó, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng như kiến bò chảo nóng. Tà nữa Tống tri huyện khuân đến má»™t chồng cáo trạng cho mình xá» lý, chẳng lẽ mình lại nói, lão gia, tôi chỉ biết phá án thôi, mấy cái cáo trạng nà y ngà i tìm ngưá»i khác xá» lý Ä‘i, à i, thế thì Ä‘eo mo và o mặt cÅ©ng không hết nhục!
Hạ Phương Nghi cũng lo thay cho hắn, bảo:
- Hay là chà ng tìm ai đó lén há»i xem sao?
Dương Thiên Sở đứng lại, xem ra bây giỠchỉ còn cách nà y thôi:
- Há»i ai má»›i được đây?
Hạ Phượng Nghi hiến kế:
- Trong nha môn hiểu luáºt pháp, sợ rằng chỉ có thư lại trong hình phòng thôi. Dù sao Tống tri huyện thăng đưá»ng còn phải má»™t Ä‘oạn thá»i gian nữa, hay là chà ng tá»›i hình phòng, tìm xem có ai hiểu chuyện nà y há»i xem sao.
- Chủ ý nà y hay lắm! Ta đi ngay đây.
Dương Thiên Sở dợm bước thì nghĩ ra một việc dừng lại:
- Thế nà y cÅ©ng không ổn, bá»n há» sau nà y là cấp dưới cá»§a ta, sẽ thay ta xá» lý không Ãt vụ việc, nếu biết ta không rà nh mấy vụ nà y mất mặt chỉ là việc nhá», nếu há» lợi dụng là m việc tệ Ä‘oan sau lưng thì háºu quả cà ng nghiêm trá»ng. Tìm há» cÅ©ng không ổn.
Hạ Phượng Nghi ngẫm một hồi, thấy Dương Thiên Sở nói không sai. Lòng cũng lo lắng lắm nhưng chưa nghĩ ra cách nà o.
Dương Thiên Sở lại tiếp tục “ chiến dịch hà nh quân†quanh căn phòng. Chợt phát hiện Tống Vân Nhi đứng ở má»™t góc che miệng cưá»i. Mắt Dương Thiên Sở sáng lên, phải rồi cô bé nà y là con Tống tri huyện, tất nhiên hiểu ná»™i tình nha dịch, bình thưá»ng lại thÃch chạy đông chạy tây, đặc biệt hứng thú vá»›i mấy vụ án, hẳn có cách. Quen nhau chưa lâu nhưng Dương Thiên Sở cÅ©ng hiá»u được Tống Vân Nhi, nhìn Ä‘iệu cưá»i gian xảo đó, biết chắc cô bé nà y có kế rồi. Liá»n Ä‘i tá»›i bên cạnh Tống Vân Nhi, dùng giá»ng nói ngá»t ngà o nhất có thể:
- Hảo muội muội, muội thông minh cơ trà chắc chắn có cách giúp đỡ ca ca rồi. Mau nói cho ca ca đi, sau nà y ca ca nhất định báo đáp.
Tống Vân Nhi nhăn mặt nói:
- Trá»i Æ¡i nổi hết cả da gà rồi đây nà y. ÄÆ°á»£c, được muá»™i giúp huynh. Huynh bá» cái giá»ng đáng sợ ấy Ä‘i cho muá»™i nhá».
Hắc hắc, ta Ä‘oán trúng phóc mà . Dương Thiên Sở hà há»ng, khôi phục giá»ng Ä‘iá»u bình thưá»ng thúc:
- Rồi, rồi muá»™i nói nhanh Ä‘i thá»i gian không còn sá»›m nữa.
Tống Vân Nhi tÃnh quái nói:
- Muá»™i giúp huynh cÅ©ng được, nhưng phải có Ä‘iá»u kiện.
Lúc nà y Dương Thiên Sở lo nhất là đống công văn, cáo trạng mà Tống tri huyện sắp ‘ném’ và o mặt mình. Gáºt đầu như bổ cá»§i:
- ÄÆ°á»£c, Ä‘iá»u kiện gì cÅ©ng được, muá»™i nói mau Ä‘i.
Tống Vân Nhi tay phải kéo Hạ Phượng Nghi, tay trái kép Phi Yến tới trước mặt Dương Thiên Sở nói:
- ÄÆ°á»£c, như váºy huynh phải hứa trước mặt Phượng Nghi tá»· tá»· và Phi Yến, nếu muá»™i giúp huynh giải quyết được khó khăn nà y.Vì sau nếu có bất kỳ vụ án gì, và o bất kỳ lúc nà o cÅ©ng phải đưa muá»™i Ä‘i cùng. Nếu huynh không chấp nháºn thì không cần nói nữa.
Dương Thiên Sở thầm nghÄ©, cô bé nà y được chiá»u quen rồi đến huyện thái gia chiá»u quen rồi, tá»›i huyện thái gia còn không bảo nổi nà ng, lại thÃch mấy vụ án, nếu cứ má»™t má»±c bám theo thì mình cÅ©ng không Ä‘uổi nổi. Phá án nhiá»u khi cÅ©ng buồn tẻ, có thêm cô bé xinh đẹp Ä‘i theo cÅ©ng thú, vấn đỠan toà n thì khá»i cần lo, võ công Tống Vân Nhi hÆ¡n mình, lại thêm hai ‘hung thần’ Trấn Viá»…n tướng quân và Uy VÅ© tướng quân, đáng lo phải là kẻ khác chứ không phải nà ng. NghÄ© váºy liá»n nghiêm túc nói:
- ÄÆ°á»£c, ta chấp nháºn Ä‘iá»u kiện cá»§a muôi.
- Ca ca, huynh nói phải giữ lá»i đấy. Phượng Nghi tá»· tá»·, Phi Yến hai ngưá»i là m chứng nhé.
Hạ Phượng Nghi và Phi Yến mỉm cưá»i gáºt đầu.
Tống Vân Nhi đưa ngón út xinh xinh ra trước mặt Dương Thiên Sở nói:
- Quân tỠnhất ngôn.
- Tứ mã nan truy.
Dương Thiên Sở cÅ©ng đưa tay ra, ngoắc lấy ngón út cá»§a Tống Vân Nhi. Mặt Tống Vân Nhi hÆ¡i á»ng lên má»™t chút. Thế là ‘hiệp nghị quân tá»â€™ xem như đã được ký kết.
- ÄÆ°á»£c giá» muá»™i yên tâm rồi nhé, mau nói ra cách cá»§a muá»™i Ä‘i.
- Không vội, chúng ta ngồi xuống uống trà , muội sẽ từ từ nói.
- Còn không vá»™i, cha muá»™i săp thoái đưá»ng rồi đấy.
Tống Vân Nhi nháy mắt nói:
- Có má»™t quy cá»§ huynh còn chưa biết, đó là phà m trưởng tùy ở nÆ¡i xa má»›i tá»›i nháºn chức, sẽ được nghỉ hai ngà y lo ổn định nÆ¡i ăn chốn ở. Vì thế huynh còn được nghỉ hôm nay và ngà y mai, chưa cần phải lo tá»›i đồng giấy tá» kia vá»™i.
- Tháºt sao?
Dương Thiên Sở nghi hoặc, nhìn sang Hạ Phượng Nghi dò há»i. Hạ Phượng Nghi lắc đầu tỠý nà ng cÅ©ng không biết việc nà y.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, chuyện nà y trong nha môn ai cÅ©ng biết. Huynh không tin cứ tùy tiện tìm má»™t ngưá»i há»i là được, vá»›i lại muá»™i cÅ©ng chẳng việc gì phải nói dối huynh.
Dương Thiên Sở thở phà o:
- Hú vÃa, thế nhưng tránh được mùng má»™t không tránh được hôm rằm. Muá»™i cứ nói ra cách cá»§a mình Ä‘i, nếu không ta không thể yên tâm được.
Tống Vân Nhi đắc ý nói:
- Xa táºn chân trá»i mà gần ngay trước mặt, đáp án chÃnh là muá»™i.
- Muá»™i?
Dương Thiên Sở nhìn kỹ Tống Vân Nhi mấy lượt, Tống Vân Nhi là cô gái thẳng thắn đơn thuần, Dương Thiên Sở nhìn ra nà ng không hỠnói dối:
- Muá»™i hiểu hình luáºt? Là m sao muá»™i hiểu được.
Tống Vân Nhi buồn buồn đáp:
- Từ nhá» muá»™i ấp á»§ ước mÆ¡ trở thà nh nữ bá»™ khoái phá án nên có tìm hiểu.Sau nà y lá»›n lên má»›i biết nữ nhân không được tham gia việc nhà quan. Ước mÆ¡ không thà nh nhưng muá»™i vấn thÃch các vụ án, trước kia cÅ©ng hay tá»›i chá»— vị sư gia trước xem phá án, là m việc nên cÅ©ng hiểu các quy củ…
Nói tới câu cuối mắt đã có chút ươn ướt. Dương Thiên Sở thỠdà i, vỗ vỗ vai nà ng:
- Không phải giỠcó huynh rồi sao? Sau nà y đi theo huynh, muội cũng coi như thực hiện được phần nà o ước mơ của mình rồi.
Hạ Phương Nghi cÅ©ng nhá» giá»ng an á»§i, Tống Vân Nhi má»›i gạt nước mắt, nở má»™t nụ cưá»i.
Dương Thiên Sở nói:
- Xá» lý những việc liên quan đến pháp luáºt sai sót má»™t chút có thể ảnh hưởng tá»›i mạng ngưá»i. Huynh không phải là không tin muá»™i, nhưng vẫn phải khảo sát má»™t phen má»›i được.
Tống Vân Nhi là cô gái rất hiểu lý lẽ, vui vẻ gáºt đầu
- Muá»™i hiểu, huynh cứ há»i Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c rồi, bắt đầu cÆ¡ bản trước, muá»™i Ä‘em quá trình thẩm tra xá» lý vụ hình án từ đầu tá»›i cuối xem.
Tống Vân Nhi:
- Ngà y nháºn cáo trạng, thư lại trá»±c ban ở hình phòng sẽ nháºn cáo trạng đưa cho trưởng tùy phòng trá»±c. Trưởng tùy sẽ trình lên cho cha muá»™i. Cha muá»™i sẽ đưa cho hình danh sư gia là huynh xem. Huynh sẽ khởi thảo lá»i phê, rồi đưa cho cha muá»™i xem, rồi chuyển qua cho trưởng tùy phụ trách con dấu, trưởng tùy phụ trách soạn công văn sẽ sao cả lá»i phê lẫn đơn kiện chuyển tá»›i ná»™i nha, Ä‘em đóng dấu, rồi dán lên trên tưá»ng. Thế là coi như đã thà nh án.
Dương Thiên Sở thấy Tống Vân Nhi nói trÆ¡n tru như nắm rõ trong lòng bà n tay, khối đá lá»›n đè trên ngá»±c đã đặt xuống má»™t ná»a.
Tống Vân Nhi tiếp tục nói:
- Thà nh án rồi, cha muá»™i sẽ sai nha dịch hoặc bá»™ khoái tá»›i chá»— bị cáo tiến hà nh hòa giải, Ä‘iá»u tra, hoặc kiểm kê niêm phong tà i sản. Hòa giải không thà nh má»›i phải thăng đưá»ng, thư lại hình phòng sẽ liệt kê tên tuổi, địa chỉ cá»§a bị cáo thà nh má»™t danh sách, báo cho ná»™i nha định Ä‘oạt.
Dương Thiên Sở không hiểu há»i:
- Äịnh Ä‘oạt? Äịnh Ä‘oạt cái gì? Cứ trá»±c tiếp gá»i bị cáo đến không phải là được sao?
- Trừ trá»ng tá»™i mưu phản, phản nghịch, tá» tôn bất hiếu, gây thương thÃch, cướp bóc ra, bá»›t gá»i ngưá»i nà o tốt ngưá»i đó.
Dương Thiên Sở má»›i nhở ra, thá»i xưa rất hiá»m phải lên quan thư kiện, vì đây là chuyện rất mất mặt. Ngưá»i dân vẫn cho rằng bị trở thà nh ‘bị cáo’ là việc nhục nhã, đây là do ảnh hưởng bởi quan niệm méo méo vá» kiện tụng. Cho nên thá»i cổ khi truyá»n bị cáo rất chú ý, nhưng nếu gặp phải tham quan hoặc hình danh sư gia có lòng Ä‘en tối, thì việc truyá»n bị cáo biến thà nh cÆ¡ há»™i tốt để chèn ép vÆ¡ vét tà i sà n… hoặc là việc xấu xa khác.
Dương Thiên Sở gáºt đầu:
- Ta hiểu rồi, muội nói tiếp đi.
- Tiếp đó cha muá»™i thăng đưá»ng thẩm vấn, vá»›i những kẻ Ä‘iêu man không chịu cung khai, có thể dùng hình tra tấn cho tá»›i khi bị cáo nháºn tá»™i. Hoặc là chấp nháºn hòa giải.
Tiếp đó Tống Vân Nhi tiếp tục kể má»™t loạt quá trình xá» lý các vụ án liá»n quan đến tà i sản, tranh chấp đất Ä‘ai… Ban đầu Dương Thiên Sở tưởng rằng Tống Vân Nhi chỉ là cô tiểu thư tinh nghịch ham chÆ¡i mà thôi, nhưng xem ra đây thá»±c sá»± là việc cô nà ng ưa thÃch đã bá» không Ãt tâm tư và o nó, cà ng nghe cà ng khâm phục. Äến cả Hạ Phượng Nghi, Phi Yến vốn không quan tâm đến việc nà y cÅ©ng nghe tá»›i xuất thần.
Dương Thiên Sở mừng lắm, thế là hắn yên tâm đảm nháºn cái chức hình danh sư gia nà y rồi, sau nà y Ä‘i phá án, Tống Vân Nhi có không muốn Ä‘i cÅ©ng không xong vá»›i hắn rồi, có cô bé Ä‘i theo hắn sẽ tiết kiệm được khối công sức.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
bomap82 ,
dakbla ,
duonglinhks ,
gaubongsd ,
khanhcf2013 ,
khanhduong ,
lamtac1981 ,
minhnhuttp04 ,
trutien010 ,
tvt1732
27-05-2010, 01:39 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 9 : Thẩm vấn trong nhà lao.
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Việc hình danh sư gia thế là xong, Dương Thiên Sở tâm trạng thoải mái, kể ra những nghi vấn của mình trong vụ án Hồ Tam giết tỷ muội hỠBạch. Rồi dẫn Tống Vân Nhi đi cùng thẩm vấn hắn. Tống Vân Nhi mừng lắm vì biết Dương Thiên Sở không những mang nà ng theo xem thôi, còn coi nà ng là trợ thủ rồi.
Tá»›i cá»a nhà ngục bá»—ng nhiên bụng Dương Thiên Sở réo ùng ục, lúc nà y má»›i nhá»› ra từ sáng giá» còn chưa ăn gì. Tống Vân Nhi xung phong Ä‘i lấy Ä‘iểm tâm cho hắn, trước khi Ä‘i còn dặn Ä‘i dặn lại Dương Thiên Sở không được thẩm vấn Hồ Tam mà thiếu mình.
Tống Vân Nhi đi rồi, Dương Thiên Sở một mình và o nhà ngục trước.
+++
Nhà ngục của huyện nha.
Ngục tốt Äại Ban Nha ngồi oai vệ trên ghế trước cá»§a phòng trá»±c, khoan khoái sưởi nắng. Äá»™t nhiên, cá»a lá»›n bị đẩy mở ra má»™t thanh niên tuấn lãng bước và o.
Äại Bản Nha ngẩn ngưá»i. Xem bá»™ dạng cÅ©ng khá, nhưng áo quần như váºy, nà y ắt là bình dân bá tánh, có thể là đến dâng cáo trạng, nhưng Ä‘i sai chá»—, bởi vì lao phòng cá»§a nha môn nằm bên trái cá»§a đại môn và o huyện nha. Tuy nó là má»™t khu nhà độc láºp, nhưng thưá»ng hay có lão bá tánh không phân biệt cho rõ, chạy và o chá»— nà y Ä‘i kêu oan.
Äại Bản Nha đứng dáºy kêu lên:
- Ê ê! Ngươi là m gì đó? Ngươi biết chỗ nà y là chỗ nà o không mà xông đại và o đây!
Gã thanh niên đó cưá»i, chỉ các phòng giam phÃa phải phÃa trái bên trong nhìn và o há»i:
- Äây chẳng phải là lao phòng sao?
Äại Bản Nha chồm tá»›i là m dữ:
- Biết rồi mà còn xông và o? Cút cút cút! Cáo trạng thì đến đại đưá»ng mà ná»™p!
Thanh niên đó hơi bực mình:
- Ngươi sao có thể ăn nói như thế được? Mẹ ngươi không dạy ngươi cái gì gá»i là lá»… mạo hay sao?
- Lễ mạo? Lễ mạo là cái thứ quỷ gì?
Äại Bản Nha giÆ¡ nắm tay to bè, dứ dứ trước mặt ngưá»i thanh niên:
- Mẹ ta dạy ta cái nà y nà y.Tiểu tá», con mẹ ngươi rốt cuá»™c có Ä‘i hay không? Có muốn đại gia đấm ngươi văng ra ngoà i không?
- Ngươi thỠta coi!
Má»™t giá»ng nói cá»§a nữ hà i vang lên từ phÃa cáºu thanh niên. Äại Bản Nha giương mắt nhìn, nhanh chóng bá» quyá»n xuống, mặt mà y tươi rói ấp úng nói:
- Äại tiểu thư, là tiểu thư à ... sao tiểu thư lại đến đây?
Vị cô nương nà y chÃnh là Tống Vân Nhi, trong tay mang mấy khối bánh Ä‘iểm tâm. Cáºu thanh niên ấy đương nhiên là Dương Thiên Sở.
Gương mặt xinh đẹp của Tống Vân Nhi hầm hầm:
- Thế nà o, cả ta mà cÅ©ng không đến được sao? Ngươi có muốn ta đánh bò ra khá»i chỗ nà y không?"
- Không không không! Tiểu nhân không dám!
Äại Bản Nha nhăn nhó mặt, liên tục chấp tay xá lia xá lịa.
Tống Vân Nhi bước đến cạnh Dương Thiên Sở, giao Ä‘iểm tâm cho hắn, sau đó ngoắc tay gá»i Äại Bà n Nha lại:
- Ngươi qua đây!
Äại Bản Nha khúm núm vá»™i chạy tá»›i trước mặt Tống Vân Nhi.
Tống Vân Nhi vụt giÆ¡ tay ra, tóm gá»n và nh tai cá»§a Äại Bản Nha, kéo sá»nh sệch đến trước mặt Dương Thiên Sở, Äại Bản Nha Ä‘au đến ngá»—i ngoạc miệng ra kêu "Ãi ái ái..." Hai tay cá»§a hắn múa loạn trong không trung, nhưng không dám gạt tay nà ng ra.
Tống Vân Nhi kéo Äại Bản Nha lại trước mặt Dương Thiên Sở, gằn giá»ng nói từng từ má»™t, cứ má»—i từ là véo má»™t cái:
- Nhìn cho rõ nà y, vị đại gia nà y là hình danh sư gia của bản huyện là thượng ty của ngươi? Hiểu rõ chưa?
Dương Thiên Sở vừa tá»›i nháºm chức láºp tức phá án, tiếng tăm đã truyá»n khắp huyện nha. Äại Bà n Nha cÅ©ng biết việc nà y, nhưng hắn nà o ngá» ngưá»i thanh niên ăn mặc bình thưá»ng trước mắt là vị sư gia đó. HÆ¡n nữa hắn nà o có ngỠđưá»ng đưá»ng sư gia tá»›i chá»— bẩn thỉu cá»§a hắn. Còn nhá»› vị sư gia trước là m việc mấy năm trá»i có lần nà o mò tá»›i đây đâu, chỉ má»™t tá» công văn gá»i tá»›i là hắn phải đôn đáo chạy tá»›i chạy lui rồi.
Äại Bản Nha vừa nghe gã thanh niên nà y chÃnh là sư gia má»›i thượng nhiệm, tức thá»i đầu óc kêu ong má»™t cái, giống như bị ai đó đánh mạnh má»™t quyá»n, hai đầu gối phát nhuyá»…n, cÆ¡ thịt trên mặt co rút, nếu không có Tống Vân Nhi tùm lấy tai sợ rằng hắn ngã lăn ra đất mất .
Äại Bà n Nha há miệng gáºt đầu, nhưng do và nh tai vẫn còn bị giữ chặt, nên gáºt vừa gáºt thì cái tai như đứt lìa ra, liá»n vừa kêu chói lói vừa nói:
- Hiểu rồi ạ, hiểu rồi ạ! Ãi ái ái ...Äại tiểu thư tha mạng, tiểu nhân biết rồi.
Tống Vân Nhi cưá»i há»i:
- Biết rồi? Ngươi biết cái gì?
Äại Bản Nha xoa xoa tai, nhìn Dương Thiên Sở nói:
- Vị nà y là hình danh sư gia mới là thượng ty của tiểu nhân.
Lúc bấy giá» Tống Vân Nhi má»›i buông tai hắn ra. Vừa được tha, Äại Bà n Nha đã quỳ xụp xuống đất, dáºp đầu lia lịa:
- Dương đại gia, tiểu nhân Äại Bản Nha có mắt không tròng, mắt chó chỉ biết nhìn chân ngưá»i, đắc tá»™i vá»›i kẻ trên như ngà i, tháºt là tá»™i đáng muôn chết!
Dương Thiên Sở chẳng buồn đỠý tá»›i loại tiểu nhân trở mặt như trở bà n tay nà y, phất tay bảo hắn đứng dáºy. Láºp tức yêu cầu Äại Bà n Nha dẫn mình đên phòng gian cá»§a Hồ Tam.
Hồ Tam là trá»ng phạm, được giam riêng ở má»™t phòng phÃa bắc. Trấn song phòng giam là m những cá»™t gá»— to bằng cổ tay, bên trong có lá»›p rươm rạ ẩm ướt đã lên mốc, từng luồng hôi thối nồng nặc từ trong phòng giam bốc ra. Hồ Tam Ä‘eo má»™t chiếc gông gá»— nằng ná», còn bị dùng xÃch sắt buá»™c lấy chân tay móc và o tưá»ng.
Dương Thiên Sở giÆ¡ tay vịn và o vách phòng giam nhìn và o trong. Hắn thấy Hồ Tam nhắm kÃn mắt, trong miệng phát ra những tiếng rên nhè nhẹ đầy thống khổ. Hôm qua bị đánh mấy chục côn, hiện giá» trên mông, đùi và hai chân hắn vẫn còn lưu lại vết thương má»›i vừa bÃt miệng. Rất nhiá»u ruồi nhặng Ä‘ang bám đầy trên đó, không ngừng bay lên bay xuống, phát xuất ra những tiếng o o rợn ngưá»i.
Dương Thiên Sở nói vá»›i Äà n Bà n Nha:
- Ngươi Ä‘i lấy má»™t cái ghế dá»±a lại đây, ta cần há»i Hồ Tam và i chuyện.
- Vâng, tiểu nhân đi lấy mang đến.
Äại Bản Nha chuyển thân định Ä‘i, bị Dương Thiên Sở gá»i lại:
- ChỠđó, ngưá»i Ä‘i gá»i ngưá»i cởi giáp lung cá»§a Hồ Tam ra, để váºy chẳng há»i được gì.
Äại Bản Nha khom ngưá»i luôn miệng vâng da. Chẳng mấy chốc, các cấm tốt đã Ä‘i và o, mang theo má»™t cái ghế thái sư, còn Ä‘em và o má»™t bà n uống trà nhá», để lên đó nước trà , đồ Ä‘iểm tâm và và i cái bút cùng nghiên má»±c. Má»™t cấm tốt mở cá»a nhà lao, tiến tá»›i mở Giáp lung cá»§a Hồ Tam ra, gá»i:
- Nà y! Còn không mau quỳ xuống mẹ nó Ä‘i, Diêu gia cá»§a chúng ta muốn há»i ngươi!
Hai tay hai chân cá»§a Hồ Tam đã bị bó chặt suốt cả đêm, đã sá»›m tê rần không thể động Ä‘áºy. Nghe lá»i nà y, hắn cáºt lá»±c đưa hai tay chỏi lên, nỗ lá»±c cất ngưá»i, nhưng dây sắt trên ngưá»i quá nặng, hÆ¡n nữa bị khốc hình đêm qua, sau má»™t đêm bị bó nghiến, đã sá»›m bị đà y Ä‘á»a không thà nh nhân hình, phà cả ná»a ngà y mà không đứng dáºy được.
Cấm tốt đá và o Ä‘Ãt Hồ Tam má»™t cái:
- Khóc như chết cha chết mẹ mà y váºy! Khóc cái nữa lão tá» cho ngươi thấy thế nà o là lá»… độ à .
Má»™t cước nà y đá trúng vá» thương trên mông cá»§a Hồ Tam, Ä‘au đến nỗi hắn phải la thảm lên, bò trên mặt đất, cố gắng ká»m nén tiếng kêu rên cá»§a mình. Bá»n cấm tốt bước lên nắm giữ tóc và vai cá»§a hắn, cho hắn quỳ lên.
Dương Thiên Sở phất tay:
- ÄÆ°á»£c rồi, các ngươi Ä‘á»u ra hết cho ta, ta muốn má»™t mình há»i hắn.
Bá»n cấm tốt Ä‘á»u đồng thanh đáp ứng, khóa chặt lao phòng lại phòng há» trá»ng phạm phóng ra là m hại đến Dương Thiên Sở và Tống Vân Nhi, sau đó lui ra khá»i lao phòng.
Dương Thiên Sở nói với Hồ Tam:
- Hồ Tam, ta là hình danh sư gia cá»§a bản huyện. Ngươi nghe cho kỹ ta chỉ nói má»™t lần, chỉ cho ngươi đúng má»™t cÆ¡ há»™i. Nếu dá»±a theo những gì ngươi khai báo hôm qua thì ngươi chết là cái chắc rồi, nếu ngươi thá»±c sá»± không giết tá»· muá»™i há» Bạch, không muốn chết thì ta há»i gì phải đáp cho thà nh tháºt, cÆ¡ há»™i chỉ có má»™t lần thôi. Hiểu chứ?
Hồ Tam như nhìn thấy má»™t tia hi vá»ng le lói, đầu gáºt như bổ cá»§i.
- Uống nước trước đã rồi nói.
Dương Thiên Sở cầm bình trà lên, mang đến bên vòng rà o đưa và o trong. Hồ Tam chần chá» má»™t chút, cẩn tháºn tiếp lấy, rồi nhìn Dương Thiên Sở má»™t cái, ngá»a cổ ra ừng á»±c uống cạn bình trà . Do hắn uống quá nhanh, nên bị sặc, vá»™i bá» bình trà xuống ho lên dữ dá»™i.
Một chốc sau, hắn bình tĩnh trở lại, khấu đầu cảm tạ Dương Thiên Sở, rồi lấy bình trà trả lại.
- ÄÆ°á»£c rồi, kể lại tưá»ng táºn những việc ngươi là m từ trưa hôm qua tá»›i khi bị bắt cho ta nghe.
Bởi theo phán Ä‘oán cá»§a Dương Thiên Sở, Bạch Tiểu Muá»™i chết và o giữa trưa tầm khoảng 1 giá».
Hồ Tam uống trà xong, đã lấy lại tinh thần chút Ãt, từ từ nói:
- Trưa hôm qua tiểu nhân ra đưá»ng là m việc, tiện thể ghé tìm Tạ quả phụ, muốn thân máºt vá»›i ả má»™t chút, nhưng ả vừa ra khá»i nhà ...
- Tạ quả phụ là ngưá»i gì cá»§a ngươi?
Hồ Tam đắn đo một chút, cúi đầu nói:
- Nà ng, nà ng là ngưá»i tình cá»§a tôi, gần được má»™t năm rồi.
- ÄÆ°á»£c, ngươi nói tiếp Ä‘i.
- Quay trở ra đưá»ng, tiểu nhân gặp và i vị bằng hữu, nên cùng đến tá»u quán uống rượu. Uống rượu xong tôi liá»n trở vỠÂn gia. Trong ngưá»i có chút rượu, khi Ä‘i ngang qua chá»— ở cá»§a Bạch Tiểu Muá»™i, tôi biết lúc bình thưá»ng nà ng ấy hay ngá»§ trưa, liá»n muốn lén nhìn trá»™m má»™t chút.
Nói đến đây, Hồ Tam có chút bẽn lẽn, len lén nhìn Dương Thiên Sở, thấy hắn tịnh không thể hiện biểu tình trà o phúng gì, liá»n thở nhẹ má»™t hÆ¡i, nói tiếp:
- Tôi dùng ngón tay chá»c lỗ hổng nhìn và o trong, thấy Bạch Tiểu Muá»™i mặc má»™t cái quần lót ngá»§ trên giưá»ng, má»n bị rá»›t ra má»™t bên, lá»™ ra...
Dừng một chút, thấy không nên kể rõ, hắn bỠqua chỗ đó rồi tiếp tục kể:
-Tôi... tôi như bị ma đưa lối quá»· dẫn đưá»ng sao ấy, mở cá»a sổ tiến và o trong phòng, cởi đồ ra, sau đó thì... cưỡng gian nà ng.
- Nà ng ta không phản kháng sao?
- Phản kháng chứ, tôi bịt miệng của nà ng, bóp cổ nà ng, tôi vừa khẩn trương vừa sợ, nà ng phản kháng rất dữ dội, do đó... do đó tôi... không chưa có kịp cho và o trong là đã xuất khà rồi...
Dương Thiên Sở muốn cưá»i, nhưng cảm thấy không thá»a đáng, bèn cố gắng nhẫn nhịn, ho khan má»™t tiếng. Tống Vân Nhi mặt vẫn thản nhiên như không, đương nhiên vá»›i tuổi đó cô nà ng có thể mÆ¡ hồ biết truyện nam nữ, nhưng cụ thể thì không rõ được rồi. Dương Thiên Sở ho khan má»™t tiếng, cúi gần hÆ¡n tá»›i Hồ Tam há»i:
- Lúc là m chuyện đó.. ngươi có cắn lên vú Bạch Tiểu Muội không?
Lần nà y mặt Tống Vân Nhi đỠrồi. Hồ Tam xua tay:
- Không, không … sao tiểu nhân lại là m việc biến thái đó chứ?
Dương Thiên Sở nghÄ© thầm, việc nà y cÅ©ng dá»… kiểm tra thôi, há»i tiếp:
- Sau đó thì thế nà o?
- Khi tiết khà xong, tôi tinh táo trở lại, biết là chuyện nà y tiêu rồi, tôi láºp tức chỉ muốn trốn chạy, căn bản không muốn giết nà ng. Äúng thế! Äại lão gia, thỉnh ngà i tin tôi! Tôi có thể thỠđộc!
Dương Thiên Sở gáºt đầu:
- Lá»i thừa bá»›t nói Ä‘i, kể tiếp cho ta.
- Tôi nhanh chóng mặc quần áo lại, rồi từ cá»a sau trốn khá»i đại viện cá»§a Ân gia, chạy đến trốn trong nhà Tạ quả phụ. TÃnh ra tôi định chạy ra khá»i thà nh, nhưng nghÄ© là Bạch Tiểu Muá»™i nhất định sẽ tố cáo tôi, chỉ cần lá»™ diện thế nà o cÅ©ng bị bắt. Bèn định chá» lúc tối trá»i, thà nh môn chưa kịp đóng cá»a sẽ cải trang rồi đà o tẩu, không ngá» các ngưá»i đã nhanh chóng tìm ra tôi.
- Khoan! Lúc trưa ngươi đi Tạ quả phụ không có nhà , sao lại chạy tới trốn nhà ả, ngươi biết ả vỠrồi sao?
- Nà ng ấy có má»™t bồn hoa cúc, sau khi vá» nhà sẽ đặt bồn hoa cúc nà y lên bệ cá»a sổ. Lúc bá» trốn tôi trên đưá»ng Ä‘i qua nhà nà ng, nhìn thấy là biết nà ng ta đã vá».
- Gây đây ả có đi xa hay không?
Hồ Tam không hiểu sao bỗng nhiên lại liên quan tới Tạ quả phụ, suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Äại khái sáu ngà y trước nà ng ta có Ä‘i xa, ngà y hôm qua má»›i vừa vá» tá»›i nhà .
- Sao ngươi biết?
Hồ Tam có chút bẽn lẽn:
- Từ khi Ä‘i lại vá»›i nà ng ta rồi thì ngà y nà o tôi cÅ©ng tìm lý do Ä‘i ra ngoà i, thuáºn đưá»ng ghé và o nhà gặp nà ng má»™t chút. Sáu ngà y trước, nà ng ấy nói cần phải Ä‘i thăm bà con, xế chiá»u ngà y hôm qua má»›i vá» nhà .
Dương Thiên Sở nghÄ© “Ừm, nói váºy là Tạ quả phụ má»›i Ä‘i xa vá», mà lá thư đó ở ngay trên ngưá»i, nếu váºy rõ rà ng là … Mà thôi, việc nà y chẳng liên quan tá»›i mình, mặc kệ chúng, dây dưa vá»›i bá»n chúng chả tốt là nh gìâ€. Quay trở lại việc chÃnh:
- Khi ngươi mặc y phục xong, Bạch Tiểu Muội còn la hét không?
- Nà ng chỉ nằm trên giưá»ng nhá» giá»ng khóc lóc, không há» kêu thét.
- À, váºy ngươi là m sao mà giết chết tá»· tá»· Bạch Tố Mai cá»§a nà ng?
- Tôi oan uổng mà , đại lão gia!
Hồ Tam ra sức dáºp đầu:
- Tôi tháºt không há» giết Bạch đại tiểu thư, lúc đó cô ấy không ở hiện trưá»ng. Chuyện cô ta chết, tôi chỉ biết từ khi nghe Tri huyện lão thái gia há»i.
- Váºy Bạch Tiểu Muá»™i không phải là do ngươi giết?
Dương Thiên Sở nhìn sâu và o hai mắt Hồ Tam, há»i:
Hồ Tam đưa hai tay ra trước ngá»±c xua liên hồi, miệng run cầm cáºp:
- Äại gia, tôi xin thá», tôi không há» giết hai chị em há». Tôi lúc đó chỉ muốn đà o tẩu, căn bản không muốn giết ngưá»i a. Khi tôi đà o tẩu, Bạch Tiểu Muá»™i còn nằm khóc trên giưá»ng, là m sao mà chết được...
Dương Thiên Sở quan sát dáng vẻ cá»§a hắn, xem không có vẻ nói dối, nghÄ© lại tình huống nhìn thấy lúc kiểm nghiệm thi thể, thá»i gian Bạch Tố Mai chết nhất định là diá»…n ra sau Bạch Tiểu Muá»™i, sai biệt Ãt nhất là hai tiếng đồng hồ. Nếu như Hồ Tam cưỡng gian xong Bạch Tiểu Muá»™i rồi bóp chết nà ng, không có lý gì ở đó suốt hai tiếng đồng hồ để chá» giết Bạch Tố Mai. Nếu như đổi thà nh hắn, hắn cÅ©ng phải nhanh chóng rá»i khá»i hiện trưá»ng.
Từ điểm nà y mà xét, có thể khẳng định rằng, Bạch Tố Mai không phải do Hồ Tam giết.
Con mẹ nhà ngươi! Nếu ngươi không cưỡng gian Bạch Tiểu Muá»™i cÅ©ng chưa chắc đã chết ấm ức như thế. Hiện giá» khả năng là không phải do ngươi giết rồi, nhưng ngươi cÅ©ng đừng mÆ¡ chạy thoát tá»™i, chà Ãt chá»— nà o gây tá»™i phải trị chá»— đó. Phải xẻo cái … ‘cá»§a nợ’ cá»§a nhà ngươi.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Từ khóa được google tìm thấy
baach dieu trieu phung , bach dieu chau phung , bach dieu chieu phung , bach dieu chieu phuong , bach dieu trieu phung , chimcanhcut nap thiep ky , êàäåòñòâî , hình danh sư gia , ìàðãàðèòà , nap thiep , nap thiep ký pdf , nap thiep ki , nap thiep ki iii , nap thiep ki pdf , nap thiep ky , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 3 prc , nap thiep ky bach dieu , nap thiep ky bach dtp , nap thiep ky bach phung , nap thiep ky chi bach , nap thiep ky lll , nap thiep ky phung , nap thiep ky tac bach , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , sac hiep nap thiep , se dung gia phap , tac bach phung dieu , www.nap thiep ky