|
|
16-07-2008, 08:19 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 21
Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn
Äá»™t nhiên… Má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên cây cao nhảy xuống đứng hiên ngang giữa lá»™, cản Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của má»i ngÆ°á»i.
Tất cả Ä‘á»u dừng chân, Lý Thanh Hùng bình tÄ©nh trố mắt nhìn bóng ngÆ°á»i kia, đây là má»™t lão già trạc bảy mÆ°Æ¡i, tóc bạc nhÆ° bông ra vẻ hiá»n là nh phúc háºu, mặc đạo bà o, quả là con ngÆ°á»i chÃnh phái, nhÆ°ng không biết đạo sÆ° nà y từ đâu đến.
Sói DÆ°Æ¡ng Lão nhân lÆ°á»›t tá»›i lạnh lùng há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ai? Äến Huỳnh Long SÆ¡n là m gì?
Lão già kia không trả lá»i chỉ buông má»™t trà ng cÆ°á»i khanh khách.
Lý Thanh Hùng sá»ng sốt tá»± há»i:
- “Ồ! Ông lão Ä‘oan trang ra vẻ tiên phong đạo cốt thế kia, sao lại có giá»ng cÆ°á»i gần nhÆ° ngạo nghá»… quá!†Lý Thanh Hùng còn Ä‘ang suy nghÄ©, thì lão già kia dứt tiếng cÆ°á»i nói lá»›n:
- Quả đất nà y do tạo hoá sinh ra. Loà i ngÆ°á»i cÅ©ng do tạo hóa sinh ra được sống trên trái đất nà y, thì thiết tưởng Ä‘Æ°á»ng sá trên trái đất là của chung, ai cÅ©ng có quyá»n Ä‘i đứng bất cứ nÆ¡i nà o. Còn nÆ¡i Huỳnh Long SÆ¡n nà y chẳng lẻ là của riêng ngÆ°Æ¡i sao?
Nay bần đạo Ä‘i ngang qua đâ đã xâm phạm đến ai đâu mà há»i!
Sói Dương lão nhân cau mà y gằn từng tiếng:
- Tôi chỉ há»i ngÆ°Æ¡i là ai? Äến đây là m gì? Chứ không cấm ngÆ°Æ¡i đến Huỳnh Long SÆ¡n. Ta coi thái Ä‘á»™ của ngÆ°Æ¡i đủ biết ngÆ°Æ¡i cố tình đến đây để ăn thua hả!
Lão già lắc đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i nói sai rồi! Bần đạo đến đây không phải để ăn thua vá»›i ai cả, mà trái lại đến đây chỉ để là m lợi cho các ngÆ°á»i mà thôi!
Sói Dương lão nhân nghe lão nói ngạc nhiên, bước lùi một bước trố mắt nhìn lão từ đầu đến chân nói:
- Thế thì đạo trượng chỉ vì tôi mà đến đây?
- Phải! Ta chỉ vì ngươi mà đến đây!
Vẻ mặt của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân bá»—ng tÆ°Æ¡i tỉnh, vì cả Ä‘á»i lão há»… khi nà o nghe cái lợi Ä‘em đến chi mình là lão vui sÆ°á»›ng lắm. Lão đứng lặng thinh nhÆ° nghe kẻ bá» trên chỉ giáo.
Lão già ôn tồn nói:
- Sói DÆ°Æ¡ng! ngÆ°Æ¡i thấy chag, trong vÅ© trụ không gian nà y có rất nhiá»u nÆ¡i sÆ°Æ¡ng mù bao phủ, nhất là những nÆ¡i xa xÃch đạo quanh năm tăm tối tuyết phủ lạnh lùng, chỉ cần ánh sáng mặt trá»i rá»i và o là có thể tiêu tan trong suốt. Lòng ngÆ°á»i cÅ©ng váºy, lòng dạ khó lÆ°á»ng Ä‘á»™c ác hiểm sâu, gây thù kết háºn, á»· thế hiếp ngÆ°á»i. CÆ°á»›p bóc dân là nh, lòng tham vô đáy, những tấm lòng Ä‘en tối kia đên chết cÅ©ng không thôi. TA đến đây cÅ©ng chỉ vì muốn khuyên nhủ những kẻ mÆ°u sâu Ä‘á»™c hiểm kia cải tà quy chánh để rồi ngà y nhắm mắt lìa Ä‘á»i khá»i phải sa và o nÆ¡i hoa? ngục. Nếu ngÆ°Æ¡i tá»± xét lòng ngÆ°Æ¡i không có gì tối tăm mỠám thì lá»i nói bần đạo sẽ có tác dụng nhÆ° ánh sáng mặt trá»i kia có thể khiến cho ngÆ°Æ¡i bá» Ä‘ao xuống, ngừng tay trong việc giết ngÆ°á»i. Lúc bấy giá» bần đạo má»›i có thể giúp ngÆ°Æ¡i.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân cảm thấy lạ lùng, không biết lá»i nói bóng bẩy của lão ám chỉ nhừng gì. Hay là lão đã biết rõ âm mÆ°u sâu hiểm của mìmh?
Sói Dương lão nhân lẩm bẩm:
- “Không! Không đâu! Mặt trá»i, mặt trăng dù sáng sủa đến đâu còn không thể nà o soi được trong cháºu úp. Huống chi lão cÅ©ng là ngÆ°á»i là m sao mà lão biết rõ lòng ta được chứ?
Lão già trong lúc du ngoạn giang hồ xét thấy tâm địa Ä‘á»™c hiểm của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân. Lão muốn nhảy xuống đây cản Ä‘Æ°á»ng, lấy ba tấc lưỡi may ra cải hoá được lòng ngÆ°á»i để tránh khá»i trân sát kiếp nà y. HÆ¡ nữa lão già kia đã từng nghe danh Lý Than Hùng, má»™t võ hiệp kỳ tà i trong giang hồ lòn lâng lâng mến phục. Nay thấy Lý Thanh Hùng sắp lâm và o “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†Má»™t tráºn thế ác Ä‘á»™c cảu Sói DÆ°Æ¡ng, thế tráºn nà y đã từng giết hại biết bao nhiêu ngÆ°á»i của võ lâm, thì bảo sao lão già kia không lo ngại.
Do đó lão ta không thể không can thiệp được.
Sói Dương lão nhân trừng đôi mắt ngó lão già nói:
- Tôi và đạo trượng hoà n toà n là kẻ xa lạ, cần gì phải nói chuyện vá»›i nhau bằng những lá»i lẽ bóng bẩy viển vông. Chẳng lẽ đạo trượng đến đây dạy khôn tôi sao?
Nói đến đây Sói Dương lão nhân nhún và i, “hừ†một tiếng rồi nói tiếp:
- Ta bảo đạo trưởng đừng mang đạo đức giả, là m thầy Ä‘á»i đối vá»›i tôi việc gì đã là m ra đủ sức gánh vác đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không cần ai giúp đỡ. Nếu đạo trưởng chÆ°a tin lá»i nói của tôi, xin má»i nếm thá» mùi “ Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†thì hiểu ngay.
Lão già ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i khanh khách nói:
- “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†sao? á»’! Lại có thể dùng tráºn thế nà y hăm doa. đến ta sao?
- Nếu không sợ thì cứ nếm thá»!
- Ta sẵn sà ng, trừ Lý thiếu hiệp ra còn để ba ngÆ°á»i kia ta sẽ bảo há»™ cho, băng qua tráºn trÆ°á»›c cho mà xem.
Lý Thanh Hùng giáºt mình không hiểu tại sao lão già kia lại biết mình là há» Lý. Lão lại chỉ để má»™t mình ta qua tráºn còn ba ngÆ°á»i kia để lão bảo há»™, chắc có lẽ tráºn nà y kỳ lạ lắm.
Äúng! Quả nhiên là kỳ lạ, vì Lý Thanh Hùng là m sao biết được mÆ°u kế của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân. Chà ng chỉ lầm tưởng “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†nà y không đán kể và o đâu, nhÆ°ng sau lá»i nói của vị lão già kia thì chà ng má»›i rõ tráºn nà y không thể khinh thÆ°á»ng được, còn lão già kia phải là má»™t kẻ thông thạo lắm.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nghe lá»i của lão già kia, lão cảm thấy lạnh mình nghÄ©:
- “Có lẽ lão già nà y đã biết rõ âm mÆ°u của ta rồi. Nếu không thì tại sao lão lại bảo há»™ cho ba ngÆ°á»i:
Lục, Kế và Vạn chứ?†Lão già nhìn qua mặt mà y của mấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c tráºn, ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, lão nói luôn:
- Sói DÆ°Æ¡ng lão quá»·! NgÆ°Æ¡i đã hiểu thâm ý của ta chÆ°a? Nếu đã rõ thì cứ chÆ°á»ng mặt nÆ¡i đây Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh mà đấu vá»›i nhau còn tốt hÆ¡n dùng cái quá»· kế ấy là m gì vô Ãch. NhÆ°ng ta tin chắc rằng các ngÆ°Æ¡i sẽ chết hết, vì nếu Lục cô nÆ°Æ¡ng có há» gì thì Thiên SÆ¡n Thần Ni và VÅ© Ná»™i Tam Kỳ cÅ©ng không tha cho ngÆ°Æ¡i được. TA cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t khi tánh mạng cảu ngÆ°Æ¡i khó mà bảo toà n thì đây là tấm lòng tốt cảu ta phân trần lá»i hÆ¡n lẽ thiệt chi ngÆ°Æ¡i rõ. TA cÅ©ng hy vá»ng ngÆ°Æ¡i hãy nghÄ© lại.
Lá»i nói của lão già kia là m cho Lý Thanh Hùng thức tỉnh. Chà ng má»›i biết cái Ä‘á»™c ác của Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân, chà ng nạt lá»›n:
- Sói DÆ°Æ¡ng lão quá»·! Té ra ngÆ°Æ¡i đã sắp đặt âm mÆ°u lừa ta, Ha… ha… dầu ta có tầm thÆ°á»ng đến đâu thì ta vẫn không sợ ngÆ°Æ¡i!
Lý Thanh Hùng quay lại nói với lão già kia:
- Hôm nay được lão tiá»n bối chỉ bảo cho, vãn bối rất là cảm kÃch, váºy xin lão tiá»n bối cho biết đại danh?
Lão già kia mỉm cÆ°á»i nói:
- Bần đạo là “ Äiểm ThÆ°Æ¡ng Mai Hoa Thần Kiếm†Lâu nay bần đạo được nghe danh của thiếu hiệp và rất là khâm phục ý chà của thiếu hiệp. Nay được gặp mặt nÆ¡i đây còn gì hân hạnh cho bằng. Äối vá»›i việc nhá» nà y thì có nghÄ© gì đâu, cần gì mà phải cám Æ¡n!
Nghe lão già nói Lý Thanh Hùng má»›i rõ ngÆ°á»i nà y là Äiểm ThÆ°Æ¡ng chưởng môn “ Mai Hoa Thần Kiếm†chà ng kÃnh cẩn cúi đầu nói:
- ThÆ°a VÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối, vãn bối không biết. Tháºt là vãn bối có mắt không tròng, xin tiá»n bối rá»™ng lòng tha thứ!
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân nghe nói ngÆ°á»i đến đó là má»™t đại tôn sÆ° trong giang hồ, lão cảm thấy lạnh mình, lẩm bẩm:
- Chỉ má»™t mình thằng Bệnh ThÆ° Sinh kia, ta đã khó nổi chống cá»± rồi giá» lại thêm lão già nà y nữa tháºt là rắc rối quá!
Lão lại suy nghĩ một lúc rồi bụng bảo dạ rằng:
- “Tứ DÆ°Æ¡ng tráºn†của ta cÅ©ng vô cùng lợi hại há ta lại sợ bá»n há» sao? Ta thá» xúc tiến má»™t tráºn xem thá»!†NghÄ© nhÆ° thế Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân cÆ°á»i ha hả nhìn thẳng và o mặt Mai Hoa Thần Kiếm nói:
- Theo ý đạo trưởng thì không cần láºp “Tứ DÆ°Æ¡ng tráºn†để tranh cao thấp sao?
Mai Hoa Kiếm Thần Kiếm nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i muốn cứ láºp Ä‘i, bần đạo có cản trở đâu? Bần đạo chỉ mong ngÆ°Æ¡i và Lý thiếu hiệp dùng thái Ä‘á»™ anh hùng mà đánh nhau, đừng dùng mÆ°u mô xảo quyệt mà thôi. Còn ba ngÆ°á»i kia thì coi nhÆ° không liên quan gì đến cuá»™c đấu nà y. Dù ai thắng ai bại cÅ©ng không được là m khó dá»… há», cho bá»n hỠđược bình an rá»i khá»i nÆ¡i đây, ngÆ°Æ¡i đồng ý chứ?
- Äược! Thế thì tốt lắm!
Sói Dương lão nhân quay lại tuyên bố lớn:
- Thá»i gian không còn sá»›m nữa, “Tứ DÆ°Æ¡ngTráºn†đã chuẩn bị xong. Xin má»i.
Nói xong Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân phóng mình Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Lý Thanh Hùng cùng năm ngÆ°á»i kia cùng tiến bÆ°á»›c theo sau.
Äi má»™t lát đã đến “Nhất Tuyến Ảiâ€, Lý Thanh Hùng đứng trên ải nhìn xuống thở dà i lẩm bẩm:
“Tháºt là hiểm yếuâ€.
“Nhất Tuyến Aûi†nằm giữa hai ngá»n núi cao vút. Bắt ngang qua hai ngá»n núi nà y bằng má»™t sợi dây chỉ bằng nắm tay. PhÃa dÆ°á»›i là má»™t cái hố sâu hÆ¡n trăm trượng.
Äứng trên nhìn xuống thấy tối tăm mịt mù. Chỉ có những kẻ cao thủ lá»—i lạc nhỡn quang má»›i có thể nhìn táºn đáy hố được.
NÆ¡i đây đã dá»±ng san sát nhá»n hoắt nhÆ° những lưỡi dao búa chỉ lên trá»i. Nếu kẻ nà o bạc mạng rÆ¡i xuống Ä‘á»u phải tan xÆ°Æ¡ng nát thịt.
Chẳng những thế mà thôi còn bao nhiêu hổ, báo, sÆ° tá», mãng xà đang há miệng chá» mồi, ai thấy mà không khiếp đảm kinh tâm?
Quả nhiên, Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã dùng “Nhất Tuyến Aûi†nà y là m chá»— quyết chiến để giết hại anh hùng. Vì lão ta đã nuôi bốn con quạ luyện táºp võ công đã đến mức tuyệt diệu đủ sức hạ ngÆ°á»i trên “Nhất Tuyến Aûi†nà y.
Äối vá»›i sức khinh công của Lý Thanh Hùng thì vượt qua sợi dây kia có nghÄ©a lý gì.
NhÆ°ng ngặt vì phải đứng trên sợi dây mà đấu vá»›i bốn con quạ tinh ma kia thì tháºt là nguy hiểm.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã dùng kế hiểm Ä‘á»™c nà y cố hại Lý Thanh Hùng vì bốn con quạ kia nếu bị thua nó sẽ bay Ä‘i, còn ngÆ°á»i bị thua lẽ dÄ© nhiên phải bị rÆ¡i và o hố tuyệt mạng kia thì còn gì?
Sau khi Lý Thanh Hùng nhìn tráºn trân xuống đáy vá»±c. Lòng chà ng cảm thấy hồi há»™p vì nếu chà ng chỉ dùng khinh công chạy trên sợi dây kia thì không há» gì, song ngặt vì phải chiến đấu vá»›i lÅ© quạ to kia thì chà ng không thể tá»± tin sức mình được. Äứng trÆ°á»›c thế bị Ä‘á»™ng nà y chà ng tấn thối lưỡng nan.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân trông thấy vẻ mặt Lý Thanh Hùng ngÆ¡ ngác, lão đắc chà cÆ°á»i khanh khách nói:
- Lý thiếu hiệp! Ngươi đã rõ cách đấu rồi chứ! Nếu sợ thì hãy nói cho lão phu biết.
Äừng có miá»…n cưỡng mà mang há»a và o thân.
Má»™t lá»i nói quá khÃch đối vá»›i má»™t thiếu niên khà phách nhÆ° Lý Thanh Hùng là m sao chà ng chịu nổi? HÆ¡n nữa chà ng lại có tuyệt thế võ công lâu nay chÆ°a từng chịu khuất phục má»™t ai. Do đó dÅ©ng tánh chà ng nổi lên, chà ng hú lên má»™t tiếng vang trá»i.
NgÆ°á»i ta chỉ thấy má»™t bóng trắng vụt qua tức thì thân chà ng đã lÆ¡ lá»ng trên sợi dây nhìn Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân hét.
- Sói Dương lão nhân! Hãy mau mau thả bốn con quạ rừng của ngươi ra để ta xé xác nó!
Vừa dứt lá»i, Mai Hoa Thần Kiếm khẽ gá»i:
- Lý thiếu hiệp! Nên cẩn tháºn! Hãy chú tâm phá tráºn, còn ở đây có lão phu ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, lão không là m gì được đâu!
Lá»i nói nà y, Mai Hoa Thần Kiếm đã dùng phép truyá»n âm nháºp máºt nói vá»›i Lý Thanh Hùng. Má»i ngÆ°á»i chỉ thấy miệng ông ta móp mép chứ không biết gì cả, trái lại Lý Thanh Hùng nghe rất rõ.
Lúc bấy giỠBệnh Thư Sinh Lý Thanh Hùng yên tâm chuẩn bị sẵn sà ng để đối phó.
Bá»—ng nhiên… Bốn con quạ to tÆ°á»›ng, không biết từ đâu bay tá»›i, lăn xả vá» phÃa Lý Thanh Hùng xếp cánh chụp tá»›i.
Lý Thanh Hùng bèn váºn chân khÃ, lấy ra má»™t cây trÆ°á»ng kiếm dà i hÆ¡n ná»a thÆ°á»›c.
Cây kiếm nà y gá»i là “Hà n Tinh Kiếm†của tiá»n bối “Phong Äạo Nhân†để lại. Từ khi Lý Thanh Hùng xuống núi đến giá», đây là lần đầu tiên chà ng dùng đến cây kiếm báu nà y, vì chà ng cảm thấy việc phá trân hôm nay rất quan trá»ng.
Hà n Tinh Kiếm vừa rút ra hà o quang chá»›p loáng. Bốn con quạ trông thấy giáºt mình bay lá»™n lại kêu “cạp cạp†mấy tiếng rồi đảo qua đảo lại mấy vòng rồi xáp tá»›i má»™t lượt.
Có lẽ lÅ© quạ nà y biết được “Hà n Tinh Kiếm†là bảo kiếm lợi hại nên chúng chuẩn bị sẵn sà ng để xung phong. Quả nhiên bốn con chia ra bốn phÃa công tá»›i.
Lý Thanh Hùng đứng trên sợi dây nhìn tứ phÃa thấy sợi dây dÆ°á»›i chân lâu ngà y đã gần mục, chà ng lạnh mình. Nếu sợi dây đứt Ä‘i thì dù cho võ công cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng khó mà toà n mạng.
Chà ng phải dùng khinh công tuyệt kỹ má»›i mong đứng vững trên sợi dây! Rồi là m sao có thể sá» dụng tuyệt há»c để đấu vá»›i mấy con quạ to lá»›n kia.
Lúc bấy giá» chà ng cảm thấy hối háºn, không suy trÆ°á»›c nghÄ© sau để phải lâm và o thế bị Ä‘á»™ng chà ng buông tiếng thở dà i than thở:
- “Ôi! Hôm nay Ä‘á»i ta chắc chấm dứt nÆ¡i đây! Sá»± chết đối vá»›i ta trong giá» phút nà y không xa mấy!†Cho hay, con ngÆ°á»i đến giá» phút cuối cùng má»›i tìm thấy cái quý giá của sá»± sống.
Lúc bấy giá» há» má»›i tá»± há»i:
“Thân nà y đã là m tròn trách nhiệm trả ân báo oán chưa?
Việc hiếu nghÄ©a đối vá»›i ngÆ°á»i thân đã đối xá» vẹn toà n chÆ°a?†Nếu lÆ°Æ¡ng tâm trả lá»i má»™t tiếng “chÆ°a tròn†thì sá»± chết chÆ°a cam tâm!
Bốn con quạ giữa không trung kia, không biết chúng sợ Hà n Tinh Kiếm còn lưỡng lự chưa dám xáp tới ngay, hay chúng có khà phách anh hùng chỠcho Lý Thanh Hùng chuẩn bị sẵn sà ng rồi mới đánh.
Lũ quạ kia chia ra là m bốn hướng công tới. Chà ng cố gắng vung kiếm ra thì chúng lại bay lên. Cứ như thế sau ba bốn lần bầy quạ bay lượn chỠđợi không đánh xuống nữa.
Bốn con quạ nầy khôn đáo để, chúng biết rằng Lý Thanh Hùng muốn đứng vững trên dây phải váºn chân khà nÃn hÆ¡i, cho nên chúng chá» cho Lý Thanh Hùng thở ra lấy hÆ¡i khác, thừa cÆ¡ há»™i ấy chúng má»›i đánh.
Lúc bấy giá» Lý Thanh Hùng Ä‘ang xả chân khà thì mấy con quạ trên đồng thanh kêu “cạp cạp†rồi tá»a ra bốn phÆ°Æ¡ng áp tá»›i kinh khủng.
Lý Thanh Hùng cầm kiếm quÆ¡ Ä‘uổi con quạ phÃa trÆ°á»›c, thì con phÃa sau công tá»›i.
Äỡ con phÃa sau thì hai con kia đánh tá»›i tả hữu. Chà ng chÆ°a kịp váºn chân khà lấy hÆ¡i lại thì là m gì ra thế đánh được nên chỉ quÆ¡ Ä‘uổi mà thôi. Do đó bốn con quạ kia đồng thá»i chụp tá»›i khiến chà ng bấn loạn cả lên.
Trong lúc Ä‘ang rối loạn lên thì bá»—ng Hà n Tinh Kiếm kia hóa ra vạn Ä‘iểm hà o quang váºn lên “Tiên thiên vô cá»±c†“Lôi Äiện Khà Công†bao bá»c toà n thân chà ng. Bốn con quạ kia bị má»™t đạo vô hình chân khà chấn mạnh cả bốn con Ä‘á»u kêu rú lên má»™t tiếng thất thanh rồi bay Ä‘i hết. Lúc bấy giá» Lý Thanh Hùng má»›i có cÆ¡ há»™i lấy hÆ¡i khác.
Nhưng mấy con quạ kia cũng không vừa. Chúng mới vừa bay ra thoạt lộn cánh trở lại công tới lần nữa.
Lúc bấy giá» NgÅ© Äá»™c thÆ° sinh Lý Thanh Hùng đã hồi phục tinh thần, chúng hú lên má»™t tiếng phóng mình lên khá»i sợi dây chừng má»™t trượng, chém qua má»™t nhát, chà ng đáp xuống sợi dây trở lại.
Hà nh Ä‘á»™ng nầy là m cho má»i ngÆ°á»i đứng xem kinh hồn mồ hôi chạy ra Æ°á»›t lạnh cả ngÆ°á»i. Há» không ngá» ngÆ°á»i ta lại có thể đứng giữa không trung đánh vá»›i má»™t loà i biết bay má»™t cách táo bạo nhÆ° thế.
Lý Thanh Hùng chém má»™t nhát Ä‘á»™c đáo nhÆ° thế mà con quạ kia lách vụt qua má»™t cách lẹ là ng tháºt là má»™t sá»± táºp luyện quá công phu.
Khi Lý Thanh Hùng vừa rÆ¡i xuống sợi dây trở lại thì sợi dây giá»±t giá»±t mấy cái và phát kêu “kịt kịt†ai trông thấy cÅ©ng phải rùng mình, vì thân ngÆ°á»i nặng nhÆ° thế kia mà nhảy trên sợi dây mảnh mai nhÆ° váºy thì là m sao mà không đứt được. Thế mà Lý Thanh Hùng vẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng đứng giữa không trung thì thá» há»i sức khinh công kia đã cao giá»i đến bá»±c nà o? Dám chắc trong giá»›i võ lâm bây giá» chà ng phải đứng hạng nhất, nhì tuyệt đỉnh cao thủ!
Con quạ ranh mãnh kia bị Lý Thanh Hùng chém hụt, nó liá»n bay vụt lên không.
Khi thấy Lý Thanh Hùng đứng xuống sợi dây nó liá»n nhà o xuống công tá»›i. Ba con quạ kia cÅ©ng đồng thá»i đáp xuống đánh bốn bá».
Lý Thanh Hùng cả giáºn cầm cây kiếm trong tay sá» dụng “Không Không Kiếm Pháp†là m cho bầy quạ kia không dám đến gần chỉ bay Ä‘i bay lại, không là m thể nà o tấn công chà ng được.
“Không Không Kiếm Pháp†là một môn kiếm pháp đã lừng danh giang hồ của ân sư Không Không Tồ, mà trong tay chà ng lại sỠdụng cây kiếm thần “Hà n Tinh Kiếm†thì mấy con quạ kia là m sao không kinh hoà ng được?
NgÆ°á»i ta chỉ thấy quanh mình Lý Thanh Hùng bao bá»c ánh hà o quang thà nh má»™t mà ng kiếm tạo thà nh má»™t bức tÆ°á»ng kiên cố, dầu cho nÆ°á»›c đổ và o cÅ©ng không lá»t được.
Chẳng bao lâu ngÆ°á»i và quạ đã đấu đến hai mÆ°Æ¡i mấy hiệp rồi. “Không Không Kiếm Pháp†của Lý Thanh Hùng đã dùng gần hết. Trái lại bốn con quạ kia cà ng đánh cà ng hăng.
Lý Thanh Hùng nghĩ:
- “Không Không Kiếm Pháp†đã diá»…n hết mấy mÆ°Æ¡i chiêu, cho đến mấy con quạ cÅ©ng không giết được má»™t con, thế thì là m thế nà o có thể xÆ°ng hùng trên võ lâm? Thôi từ nay ta không còn mặt mÅ©i nà o dám nhìn thấy mặt sÆ° phụ Không Không Tồ của ta nữa!†Lý Thanh Hùng nghÄ© nhÆ° váºy Ä‘Æ°á»ng kiếm bá»—ng nhiên cháºm lại khiến cho bốn con quạ kia có cÆ¡ há»™i tốt. Con quạ trÆ°á»›c mặt chà ng kêu to lên má»™t tiếng phóng tá»›i, ba con kia cÅ©ng bay qua má»™t bên.
Lý Thanh Hùng đợi xem cỠđộng của ba con kia thế nà o.
Quả nhiên sá»± bình tÄ©nh rất có lợi. Khi con quạ phÃa trÆ°á»›c vừa phóng tá»›i vá»™i vã bay Ä‘i còn ba con kia lại áp tá»›i bên mình chà ng.
NhÆ°ng chà ng chém con quạ phÃa trÆ°á»›c chÆ°a chắc đã trúng mà ba con kia tấn công chà ng má»™t cách bất ngá» thì rất nguy hiểm.
Äây là thế má»™t con đá ba con đánh tháºt là lợi hại vô cùng.
Lý Thanh Hùng chá» ba con kia áp sát, quay nhanh mình lại vung Hà n Tinh Kiếm đánh ra chiêu “Xuân Phong Hóa Vũ†chiêu nà y là má»™t trong ba tuyệt chiêu Ä‘á»™c nhất của “Không Không Kiếm Phápâ€, các võ lâm tuyệt đỉnh cao thủ cÅ©ng phải cúi đầu qui phục huống hồ là con quạ nà y.
NgÆ°á»i ta chỉ nghe tiếng kêu thảm, má»™t con quạ Ở phÃa sau đã bị chém chết rÆ¡i xuống hố.
Tháºt là cái khổ cho Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân. “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†nay chỉ còn lại ba con thì là m sao không đầu hà ng cho được?
NhÆ°ng “Tứ DÆ°Æ¡ng tráºn†không phải vì mất Ä‘i má»™t con mà giảm Ä‘i uy lá»±c. Vì loà i váºt quá thÆ°Æ¡ng yêu nhau. Trong bốn con gồm hai trống và hai mái nay mất Ä‘i má»™t con mái, là m thế nà o chúng không tức giáºn?
Tuy Lý Thanh Hùng giết được má»™t con nhÆ°ng không vui vì “Không Không Kiếm Pháp†cÅ©ng đã dùng hết. Äây là môn kiếm pháp tuyệt diệu mà không giết được hết bốn con quạ thì dùng môn võ công khác chắc gì đã thắng được.
Lúc nà y ba con kia mở đầu tấn công đến nữa.
Xét ra bản tÃnh của con ngÆ°á»i, há»… gặp lúc lâm nguy thì ai mà không rối loạn. Äối vá»›i ngÆ°á»i khác thì giá» phút nà y mau mau xuống tráºn nhÆ°ng Lý Thanh Hùng vẫn bình tỉnh hÆ¡n trÆ°á»›c hình nhÆ° chà ng còn có cách trị chúng. Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn chăm chăm và o ba con quạ kia để dò xét hà nh Ä‘á»™ng.
Lúc ấy bá»—ng phát ra tiếng “te†ba con quạ cất cánh bay bổng lên trá»i trở lại, Lý Thanh Hùng ngạc nhiên không biết tại sao chúng Ä‘ang tấn tá»›i ná»a chừng lại bay bổng lên trở lại, chà ng lẩm bẩm:
- á»’! Äúng rồi! Nhất định có ngÆ°á»i chỉ huy! Hèn chi lúc nãy có tiếng còi.
Lý Thanh Hùng hÃt má»™t hÆ¡i váºn chân khà ngÆ°á»›c lên xem, ba con quạ kia đã bay đến đỉnh núi bên kia. Bá»—ng ba con hợp lại sát cánh vá»›i nhau bay tung giữa trá»i. Sau khi nghe hai tiếng “te teâ€, chúng hạ xuống ngay đầu Lý Thanh Hùng.
Lần nà y không giống như mấy lần trước ba con hợp thà nh một, các móng chân co quắp lại phóng thẳng xuống.
Lý Thanh Hùng thấy hÆ¡i lạ, nhÆ°ng chẳng lẽ ba con quạ nà y lại khá» khạo đến thế sao? Chúng hợp lại, nếu bị má»™t nhát kiếm quét qua thì chết mất cả ba còn gì? NhÆ°ng không đâu! Chẳng lẽ kẻ chỉ huy lại có thể Ä‘iên khùng nhÆ° váºy sao? Chắc chắn có âm mÆ°u gì đây!
NhÆ°ng sá»± tháºt đã hiển nhiên trÆ°á»›c mắt. Rõ rà ng ba con quạ đã Ä‘Æ°a mạng đến đây rồi chỉ còn cách đầu chà ng.
Năm thước… Ba thước… Hai thước… Bệnh Thư Sinh Lý Thanh Hùng vẫn bình tỉnh tay siết chặt Hà n Tinh Kiếm chuẩn bị.
GiỠphút quyết liệt đã đến!
Phạc!… Lý Thanh Hùng cả quyết nhát kiếm nà y sẽ kết liá»…u Ä‘á»i chúng cho Ä‘i theo con bạc số kia. NgỠđâu ba con quạ kia Ä‘ang phóng mạnh xuống bá»—ng dừng lại má»™t cách bất ngá», nên lưỡi kiếm của Lý Thanh Hùng chém qua còn cách móng chân chúng má»™t tấc.
Äợi lưỡi kiếm chém qua rồi, thừa cÆ¡ há»™i thất thế, ba con quạ phóng thẳng và o ngay đầu chà ng, các móng chân sè ra chụp lên Ä‘á»u chà ng rất nguy hiểm.
Lý Thanh Hùng chỉ còn có cách cúi đầu lách qua, nhÆ°ng sá»± tránh né ấy cần phải lẹ là ng lắm má»›i tránh khá»i mấy chiếc móng nhá»n kia. Do đó chà ng bị loạng choạng suýt nữa là rÆ¡i xuống hố.
Ba con quạ chụp không trúng bèn bay lên tá»a ra má»—i ngả rồi hợp lại thà nh hình chữ “phẩmâ€, cắm đầu xuống Ä‘uôi chổng lên trá»i chụp qua Lý Thanh Hùng.
Má»™t lần nhÆ° thế đã dạy khôn cho chà ng, lúc bấy giá» chà ng hÃt má»™t hÆ¡i dà i váºn chân khÃ. Hà n Tinh Kiếm bắt đầu diá»…n ra “ Bách Cầm Kiếm Pháp†cố tình tấn công kịch liệt.
Ba mÆ°Æ¡i sáu chiêu “Bách Cầm Kiếm Pháp†nà y rất có uy lá»±c đối vá»›i loà i chim. Từ khi Lý Thanh Hùng cùng Äặng Thu Huệ luyện táºp môn kiếm pháp nà y, thì lần nà y là lần đầu tiên chà ng Ä‘em ra sá» dụng.
“Bách Cầm Kiếm Pháp†là má»™t môn kiếm pháp đã được tuyển chá»n những cái tinh hoa trong các Ä‘Æ°á»ng kiếm của các môn phái, nên khi diá»…n ra trông rất dữ tợn.
Ba con quạ lần nà y hạ xuống đỉnh núi bên kia rồi phóng mình vụt ngang qua như mũi tên bay thẳng tới mình chà ng. Khi bay gần đến, chà ng thấy một luồng kình phong công tới dữ dội chẳng khác nà o như một chưởng lực của võ lâm cao thủ.
Lý Thanh Hùng không ngá» loà i quạ nà y lại cao cÆ°á»ng đến thế! Chà ng chÆ°a kịp hà nh Ä‘á»™ng gì cả luồng kình phong kia đã gần đến ngá»±c chà ng rồi.
Lý Thanh Hùng phải nhảy lùi năm thước và lách mình qua tránh né, lắc lư và i cái rồi đứng vững trên dây.
Bỗng con quạ từ trên phóng tiếp xuống trong khi rối loạn thân mình Lý Thanh Hùng bỗng lúc lắc rồi đạp hụt sợi dây, nghiêng mình lộn nhà o té xuống.
Bá»—ng Lục Ngá»c Hoa kêu lên thất thanh:
- á»’! Hết rồi!… Tiếng kêu vừa dứt thì Lý Thanh Hùng đã bấu được sợi dây Ä‘u lên đứng nhÆ° cÅ© và chiến đấu vá»›i lÅ© quạ. Äứng trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng phi thÆ°á»ng ấy, ai nấy Ä‘á»u le lưỡi kinh hồn vì khi chà ng té xuống láºp tức lấy Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n chân khà dùng tuyệt thế khinh công “LÆ°u Văn Giápâ€, chân đạp chân vÆ°Æ¡ng mình lên đứng vững trên dây lại nhÆ° cÅ© tháºt là tà i tình quá.
Lúc bấy giá» Lý Thanh Hùng tức giáºn quá công tiếp ba chiêu má»™t lượt. Con quạ ranh mãnh kia láºp tức bị đóng trong mà n kiếm. Còn hai con kia cÅ©ng liá»u mạng công tá»›i cố tình cứu bạn.
Lý Thanh Hùng tay mặt vung kiếm tay trái đánh chưởng.
Chưởng, kiếm Ä‘á»u được dùng ác liệt quá là m cho ba con quạ bấn loạn kêu lên thất thanh.
|
16-07-2008, 08:22 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 22
Xuất Äầu Lá»™ Diện
Má»—i lần lÅ© quạ kêu lên má»™t tiếng là sức đánh lại cà ng hăng thêm. Cho hay bãn lÄ©nh của loà i ô thÆ°á»›c khác hÆ¡n của loà i ngÆ°á»i!
Tráºn đấu má»—i lúc má»™t ác liệt hÆ¡n, tuy ba mÆ°Æ¡i sáu chiêu “Bách Cầm Kiếm Pháp†thần kỳ hay tuyệt, nhÆ°ng cÅ©ng không giết được thêm con nà o nữa.
Phá»ng nhÆ° tráºn đánh nà y diá»…n ra trên đất liá»n thì cần gì phải phà công nhiá»u nhÆ° váºy?
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân, má»™t tay Ä‘á»™c ác, xảo quyệt có danh tất nhiên lão đã là m má»™t việc gì, chắc chắn bên trong phải có âm mÆ°u ngầm kÃn. Giá nhÆ° hôm nay không có Äiểm ThÆ°Æ¡ng chÆ°Æ¡ng môn Mai Hoa Thần Kiếm kịp thá»i Ä‘uổi đến, là m cho lá»™ tẩy âm mÆ°u của lão ra thì chắc chắn Lý Thanh Hùng đã bị chết trong vá»±c thẳm rồi.
NgÆ°á»i ta có biết đâu Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng còn má»™t môn kiếm pháp Ä‘á»™c đáo đệ nhất là “Lôi Äiện Kiếm Pháp†của Phong Äạo Nhân mà chà ng chÆ°a Ä‘Æ°a ra.
Phải biết bốn chiêu “Lôi Äiệm Kiếm Pháp†là phi kiếm chiêu, nếu Ä‘em ra áp dụng thì dù cho thiên quân vạn mã cÅ©ng không là m gì được Lý Thanh Hùng chứ đừng nói gì mấy con quạ nà y.
Sỡ dĩ chà ng chưa áp dụng tuyệt chiêu nà y là vì chà ng chưa thấy đến lúc cần thiết.
Lúc bấy giá», ngÆ°á»i và quạ Ä‘ang ở trên dây đấu vá»›i nhau dữ dá»™i. Lý Thanh Hùng cÅ©ng cảm thấy hăng say.
Bá»—ng nhiên, tiếng “te te†từ trên đỉnh núi kia lại phát ra, tức thì ba con quạ toan tách rá»i Lý Thanh Hùng vá»— cánh bay Ä‘i.
NhÆ°ng chà ng đâu có chịu để cho lÅ© quạ kia Ä‘ang lúc lâm nguy mà có thể tẩu thoát dá»… dà ng được? Chà ng hú lên má»™t tiếng chân khà toà n thân dồn lên cánh tay mặt, Hà n Tinh Kiếm vung ra má»™t chiêu “Bôn Lôi Chá»›p Äiện†phóng vá» phÃa mấy con quạ kia.
NgÆ°á»i ta chỉ thấy hà o quang chá»›p má»™t cái, má»™t bóng Ä‘en lá»™n nhà o nhÆ° sao băng rá»›t thẳng xuống đáy vá»±c, còn hai con kia trở cánh bay vá» phÃa còi báo lệnh.
Hà nh Ä‘á»™ng nà y quả chúng không sợ Hà n Tinh Kiếm mà bởi tuân lệnh của ngÆ°á»i đã thổi còn bên kia đỉnh núi.
Lý Thanh Hùng phi kiếm giết con quạ thứ hai, là m cho mấy ngÆ°á»i đứng xem Ä‘á»u kinh hoà ng sá»ng sốt há» có cảm tưởng là kẻ đứng trên dây là má»™t vị tiên thần giáng thế.
Tất cả Ä‘á»u hồi há»™p nÃn thở không chá»›p mắt, riêng Nguyệt Lý Hằng Nga thấy thế cà ng thÃch hÆ¡n, cà ng yêu chà ng hÆ¡n. Nà ng muốn nhảy đến ôm choà ng Lý Thanh Hùng để nói cho chà ng biết là “muá»™i yêu huynh nhiá»u lắmâ€.
Lúc bây giá» hai con quạ còn sống sót đã bay trở lại trên đầu Lý Thanh Hùng, má»™t con thì bay thấp xuống còn cách đầu chà ng chừng má»™t trượng, còn má»™t con nữa thì đáp trên đầu sợi dây hai cánh Ä‘áºp mạnh là m cho sợi dây kia rung rinh dữ dá»™i. Lý Thanh Hùng giáºt mình, sợi dây dÆ°á»›i chân chà ng kêu “kịt, kịtâ€. Cả thân mình chà ng uốn qua lắc lại gần nhÆ° muốn té.
Äó là thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c nhất cảu “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†vì là m nhÆ° thế ngÆ°á»i trên giây sẽ mất trá»ng tâm rÆ¡i ngay xuống vá»±c thẳm sâu ngà n trượng. NhÆ°ng chẳng những thế mà thôi còn quạ trên không trung kia không để lỡ cÆ¡ há»™i, kêu lá»›n má»™t tiếng, gio hai móng cahn nhá»n hoắc ra chụp xuống lÆ°ng chà ng rất mau lẹ.
Lý Thanh Hùng nghe sau lÆ°ng có tiếng gió. Chà ng cố gắng gượng mình, quay đầu chém sả ra phÃa sau má»™t kiếm!
Nhát kiếm nà y quá thình lình nên con quạ kia không kịp tránh chỉ nghe một tiếng kêu tảm thiết. Thế là chà ng đã tiêu diệt thêm một con nữa.
Bốn con quạ bây giá» chỉ còn vá»n vẹn má»™t con Ä‘ang đứng bên đầu sợi dây, nó ngÆ°á»›c cổ lên trá»i kêu mấy tiếng thất thanh. Chắc có lẽ nó Ä‘au lòng lắm, nó quá Ä‘á»—i nhá»› bạn nên cố kêu lá»›n lên cho thấu táºn trá»i xanh, cho thoa? lòng uất háºn.
Lúc bấy giỠnó không còn rung dây như trước nữa mà cúi gầm xuống cắn sợi dây.
Lý Thanh Hùng vừa quay lại thì bỗng nhiên dưới chân chà ng một tiếng “bựt†sợi dây kia đã đứt… Lý Thanh Hùng chưa kịp kêu lên thì đã bị lộn nhà o rơi xuống vực thẳm.
Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa, Tiểu Bảo, Äiểm ThÆ°Æ¡ng Mai Hoa Thần Kiếm và Kết Anh Kiệt bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u hốt hoảng kêu lên má»™t tiếng:
- Ã… Thôi, hết rồi!
NgÆ°á»i ta chỉ còn thấy má»™t bóng trắng nhÆ° sao băng rÆ¡i xuống vá»±c, vẻ mặt Nguyệt Lý Hằng Nga bá»—ng tối sầm lại theo bóng trắng kia. Nà ng than thầm:
“Thôi! Thế là hết!… Bao nhiêu niá»m hy vá»ng từ nay đã tiêu tan theo mây khói. Ôi!
Trá»i xanh sao không có mắt nỡ để cho vị cứu tinh trong giang hồ kia phải chết Ä‘i!
Những thảm trạng cÆ°á»›p bóc, giết ngÆ°á»i, hãm hiếp lÆ°Æ¡ng dân trên thế gian kia từ nay biết cây và o tay ai để thanh trừng bá»n chúng? Lão già gian ác Sói DÆ°Æ¡ng kia! NgÆ°Æ¡i Ä‘á»™c ác là m gì để cho ta phải mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i bạn đồng hà nh lý tưởng! Hay ngÆ°Æ¡i cố tình sát hại kẻ hiá»n lÆ°Æ¡ng để cho ngÆ°Æ¡i mặc tình thao túng, hiếp đáp dân là nh, cho thoa? mãn tấm lòng dạ thú của ngÆ°Æ¡i? LÅ© quạ kia Æ¡i! Sao chúng bay không bắc cho ta má»™t nhịp cầu ô thÆ°á»›c, để cho ta được gần gÅ©i ngÆ°á»i tình lý tưởng của ta, chúng bây theo phụng sÆ° là m gì má»™t kẻ Ä‘á»™c ác sát nhân, để rồi cuối cùng cÅ©ng bị chia bạn lẽ đôi.
Chúng bây có Ä‘au lòng xót dạ nhÆ° ta không? Hỡi lÅ© Ä‘á»™c xà ác thú kia! Chẳng lẽ trá»i sanh chúng bây ra để banh da xẻ thịt những kẻ hiá»n lÆ°Æ¡ng, những trang tuấn kiệt, bây má»›i thoa? dạ hay sao? bây có biết không? Bây ăn miếng thịt của chà ng là ăn cả má»™t tâm hồn thÆ°Æ¡ng nhá»› của ta và nuốt cả má»™t tấm lòng luyến tiếc của đám dân là nh Ä‘ang ngưỡng má»™ kia!†NghÄ© đến đây, nà ng đứt từng khúc ruá»™t, đôi dòng nÆ°á»›c mắt chảy ròng ròng.
Toà n thân nà ng như chết cứng, nà ng mê đi và không còn thấy gì nữa.
Äiểm ThÆ°Æ¡ng chưởng môn Mai Hoa Thần Kiếm vẫn còn tỉnh táo, nên khi Lý Thanh Hùng rá»›t xuống vá»±c thẳm lão chỉ “ồ†lên má»™t tiếng rồi nhanh nhÆ° chá»›p chạy đến cạnh vá»±c thẳm nhìn xuống dÆ°á»›i đáy, đầu tiên còn thấy bóng trắng, nhÆ°ng sau dần dần bóng trắng kia khuất mất chỉ còn má»™t bóng tối Ä‘en nghịt.
Bá»—ng bên kia má»™t trà ng cÆ°á»i khanh khách ná»—i lên. Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân quá đắc chà nên đã có cá» chỉ mỉa mai tháºm tệ.
Tiếng cÆ°á»i quái gỡ nà y là m cho Tiểu Bảo tức giáºn. Lý Thanh Hùng rÆ¡i xuống vá»±c sâu đã là m cho nó đứt từng khúc ruá»™t nay lại còn nghe tiếng cÆ°á»i mai mỉa kia là m sao nó chịu nổi?
Tiểu Bảo trợn tròn đôi mắt nhảy đến chụp vá» phÃa Sói DÆ°Æ¡ng hét lá»›n:
- Lão quái! Mau nộp mạng đây!
Nói chÆ°a dứt hắn đã chụp trên đầu Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân, hai chiếc vòng trong tay hắn múa ra tuyệt há»c của “VÅ© Ná»™i Tam Kỳ†toa? ra má»™t ánh hà o quang chiếu sáng nhÆ° má»™t Ä‘oá hoa bạc giáng mạnh xuống đỉnh đầu Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân.
Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân cÆ°á»i nhÆ° nắc nẻ nhắm hÃp đôi mắt, lão không thèm đếm xỉa đến Vạn Tiểu Bảo. NgÆ°á»i mà lâu nay lão hằng lo sợ nay đã bị chết dÆ°á»›i “Tứ DÆ°Æ¡ng Tráºn†rồi, còn t hằng con nÃt nà y lão có để tâm đến là m gì cho nhá»c trÃ!
Tiếng hét của Tiểu Bảo như lão không hay biết, đến khi lão loáng thấy ánh hà o quang kai lấp loé trên đầu, lão mới cảm thấy lợi hại. Lão cúi mình xuống lách mình qua hai chiếc vòng của Tiểu Bảo rồi tung ra một chưởng tống thẳng và o bụng Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo đánh hụt, toà n thân bị mất trá»›n thì là m sao tránh được chưởng lá»±c của Sói DÆ°Æ¡ng? Huống hồ tuổi hắn còn nhá», võ công có hạn không thể trở mình tránh né má»™t cách tinh vi nhÆ° thế được?
Chưởng “Äá»™c Xà Chuyển Thân†nà y ác hiểm lắm, dầu cho võ lâm cao thủ cÅ©ng không dá»… dà ng tránh nổi. Bởi thế Tiểu Bảo rú lên má»™t tiếng thất thanh rồi luá»™n nhà o xuống đất.
Bình thÆ°á»ng má»—i khi nguy cấp hắn kêu Hùng thúc, nhÆ°ng hôm nay Hùng thúc đã rá»›t xuống vá»±c rồi. Hắn còn biết kêu ai nữa nên Ä‘Ã nh rú lên má»™t tiếng thất thanh mà thôi. Nguyệt Lý Hằng Nga thấy thế cÅ©ng thét theo má»™t tiếng, mồ hôi toát ra Æ°á»›t cả mình.
Bên kia Sói Dương lão nhân cũng lão đảo mấy cái rồi ngã qụy xuống đám cỠdãy dụa rồi nằm im… Tại sao thế?
Thì ra trong lúc Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đánh tá»›i Tiểu Bảo má»™t chưởng, luồng ám khà ép tá»›i là m cho lão không còn biết đâu tránh né. Äá»™c khà tống và o cổ há»ng lão, nên phải lảo đảo mấy cái rồi ngã nhà o xuống đám cá» chết tÆ°Æ¡i.
Sau khi Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân và Tiểu Bảo ngã nhà o xuống đất thì ngÆ°á»i đầu tiên nhảy đến trÆ°á»›c là Mai Hoa Thần Kiếm.
NhÆ°ng lạ thay lão nhảy tá»›i rồi lại đứng trân trân nhÆ° tượng gá»—, nhìn và o cái xác của Sói DÆ°Æ¡ng lão nháºn má»™t cách ngạc nhiên.
Từ khi Vạn Tiểu Bảo tức giáºn nhảy ra đánh vá»›i Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân, thì Äiểm ThÆ°Æ¡ng chưởng môn Mai Hoa Thần Kiếm đã Ä‘oán trÆ°á»›c là Tiểu Bảo sẽ bị nguy, nên lão ta chuáºn bị nhảy ra cứu hắn. Song khi thấy Sói DÆ°Æ¡ng phát chưởng lão vá»™i nhảy ra thì ôi thôi Tiểu Bảo đả bị hại rồi. NhÆ°ng lạ thay Sói DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị lảo đảo rồi té xuống phun má»™t đóng máu tÆ°Æ¡i, do đó lão đứng sững sốt.
Chẳng những má»™t mình Mai Hoa Thần Kiếm ngạc nhiên mà thôi, cả đến những ngÆ°á»i trong tráºn cÅ©ng Ä‘á»u sá»ng sốt.
Vạn Tiểu Bảo bị thÆ°Æ¡ng là việc chÃnh mắt ai cÅ©ng nhìn thấy do Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân ra tay. Còn Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã bị ám khà đánh chết không ai biết được? Có phải Nguyệt Lý Hằng Nga không? Nà ng Ä‘ang vì Tiểu Bảo kinh hải rú lên má»™t tiếng thất thanh thì là m sao nà ng ra tay được! HÆ¡n nữa nà ng là ngÆ°á»i danh môn chÃnh phái là m gì có chuyện đánh lén nhÆ° kẻ hạ lÆ°u sao? Váºy thì có phải là Kết Anh Kiệt không? À!
Có thể lắm! Vì tấm lòng hắn là một kẻ hạ lưu, hơn nữa vẻ mặt hắn hơi mất tự nhiên.
NhÆ°ng hắn đâu có thủ pháp cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy? Không đâu, chắc không phải hắn đâu!
Váºy thì ai đã là m ra chuyện nà y?
Äiểm ThÆ°Æ¡ng chưởng môn Mai Hoa Thần Kiếm lúc bấy giá» ngạc nhiên trÆ°á»›c cái chết của lão, nên Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phái để tìm kiếm con ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng bà máºt đó là ai? ông đã quên mất cả việc cứu Tiểu Bảo.
Nguyệt Lý Hằng Nga thì cẩn tháºn hÆ¡n, nà ng chạy đến xem xét thÆ°Æ¡ng thế của Tiêu Bảo rồi lấy ra thần Ä‘Æ¡n trị thÆ°Æ¡ng của Thiên SÆ¡n Thần Ni cho Tiểu Bảo uống.
Lúc bấy giá» tứ bá» Ä‘á»u yên lặng, bá»n thủ hạ của Huỳnh Long SÆ¡n đã Ä‘i hết, Phỉ Báo lão nhân cÅ©ng chạy Ä‘i đâu mất cho đến con quạ kia cÅ©ng bay Ä‘i mất.
Bá»—ng nhiên Kết Anh Kiệt buông tiếng cÆ°á»i nhạt lùng nhìn thẳng và o mặt Mai Hoa Thần Kiếm:
- Là m gì mà ngạc nhiên đến thế? Ãm khà đánh và o Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân là do ta đấy! Ta vá»›i lão có thâm thù đại háºn, ta giết lão các ngÆ°Æ¡i ngạc nhiên lắm sao? Ha ha ha!
Mai Hoa Thần Kiếm nhìn sững Kết Anh Kiệt nói:
- Lão phu không cần tìm hiểu kẻ nà o đã ra tay, vì kẻ ấy đã giết lén ngÆ°Æ¡i, là má»™t hanh Ä‘á»™ng đê tiện chỉ có những kẻ tiểu nhân má»›i có thể là m được. Tuy Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân là má»™t kẻ bất lÆ°Æ¡ng, lão có chết cÅ©ng không đáng tiếc. Song hà nh Ä‘á»™ng của đại trượng phu là m việc gì thì cÅ©ng phải quang mình, chánh đại Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»›ng má»›i gá»i là hảo hán chứ! Lão phu nghÄ© nhÆ° thế có chá»— nà o sai xin ngÆ°á»i miá»…n chấp.
Kết Anh Kiệt lạnh lùng “hừ†một tiếng, nói:
- VÆ°Æ¡ng đạo trưởng! Theo ngÆ°Æ¡i nói thì cái thù của tôi không được báo sao? Tôi đâu cấm việc ấy! Song muốn báo thù thì cần phải đủ sức Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng má»›i đúng chứ!
Kết Anh Kiệt cÆ°á»i ha hả nhÆ° Ä‘iên dại nói:
- á»’! ngÆ°Æ¡i là tôn sÆ° của má»™t phái mà lại không nháºn thức được ám khà kia là má»™t tuyệt chiêu sao? Tôi há»i ngÆ°Æ¡i còn là m sao nữa má»›i là quang minh chÃnh đại?
Mai Hoa Thần Kiếm là lão giang hồ nên nghe lá»i nà y đã không tức mà lại còn cÆ°á»i lá»›n nói:
- Kết thiếu hiệp! Lão phu đâu dám cho ám khi đó không phải là tuyệt chiêu nhÆ°ng thừa lúc ngÆ°á»i ta không phòng bị mà hạ sát, dÄ© nhiên không thể coi là hà nh vi quang minh chÃnh đại, phải Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh quyết đấu má»›i đúng. Không biết Kết thiếu hiệp nghÄ© sao?
Kết Anh Kiệt nhún vai nói:
- Vạn tiểu đệ bị lâm nguy chẳng lẽ ta Ä‘iá»m nhiên toa. thị ha sao? Bởi váºy việc là m củ tôi dù phải bắt buá»™c ta cÅ©ng phải là m. Chẳng lẽ chÃnh phái của các ngÆ°Æ¡i thấy chết vẫn là m ngÆ¡ là phải lẽ sao?
Trong câu nói của Kết Anh Kiệt chứng tỠhắn đã thừa biết hắn là tà phái rồi!
NhÆ°ng hắn là má»™t cao thủ tuyệt há»c tà phái thì tại sao lúc trÆ°á»›c Nguyệt Lý Hằng Nga đánh trúng hắn má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° thế? Ta thá» há»i hắn giả cách đầu hà ng qui chánh vá»›i âm mÆ°u gì? Nếu bảo rằng hắn muốn hại Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân tại sao hắn không ra tay sá»›m có phỉ cứu được Tiểu Bảo khá»i bị thÆ°Æ¡ng không? Căn cứ trên luồng ám khà thì có thể thân pháp của hắn có thể Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng giết được Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân tại sao hắn để đến bây giá» má»›i giết?
Biết bao nhiêu nghi vấn trong đầu Tiểu Bảo, cả đến Nguyệt Lý Hằng Nga thông minh nhÆ° váºy cÅ©ng nghÄ© không ra hà nh Ä‘á»™ng của Kết Anh Kiệt.
Nếu bây giá» Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân còn sống, lão còn ngạc nhiên hÆ¡n nữa, vì Kết Anh Kiệt chÃnh là bá»™ hạ đứng và o hạng nhì mà thôi, thế mà bây giá»â€¦ Mai Hoa Thần Kiếm xét thấy Kết Anh Kiệt, má»™t kẻ gian hùng lợi hại không thể giả vỠđược. Lão nói thẳng:
- Ngươi là ai? Aâm mưu của ngươi thế nà o? Nói đi!
Kết Anh Kiệt liếc nhìn Mai Hoa Thần Kiếm một mắt rồi đáp:
- Chúng ta không ân oán, há»i đến việc đó là m gì?
Dừng lại một lát hắn nói tiếp:
- Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân đã chết tức là hết chuyện rồi, các ngÆ°Æ¡i còn không Ä‘i ở lại là m gì nữa? Hay còn muốn tìm xác củ há» Lý kia? Chẳng lẽ các ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m má»™t việc mò kim đáy biển hay sao? Hố kia sâu trăm trượng, dÆ°á»›i đó sÆ°Æ¡ng mù, mãnh thú chá»±c sẵn Ä‘á»›p mồi thì là m sao tìm được? Mà tìm là m gì kẻ dại dá»™t ấy? Dầu cho có má»c cánh mà bay qua “Nhất Tiên Cốc†đi nữa thì các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không sao mà thấy được, huống hồ gì hắn chỉ là má»™t kẻ Ä‘iên rá»›t xuống hố là đáng Ä‘á»i rồi ha ha ha… Lý Thanh Hùng chết rồi từ nay trong thiên hạ không phải chỉ có ta “Duy Ngã Äá»™c Tôn†là gì?
Nói xong hắn cÆ°á»i nhÆ° nắc nẻ là m cho Mai Hoa Thần Kiếm tức giáºn vô cùng, lão trợn mắt nói lá»›n:
- Chưa chắc! Lão phu muốn thỠxem ngươi có phải là độc tôn không?
Kết Anh Kiệt nói:
- Xin lỗi! Kết mỗ không có thì giỠđể cho ngươi thỠsức!
Nói xong hắn phóng mình đi.
Mai Hoa Thần Kiếm toan nhảy theo cản lại thì bỗng nghe có tiếng nạt rất lớn:
- Khoan! Há» Kết kia muốn Ä‘i đâu có dá»… nhÆ° váºy!
Mai Hoa Thần Kiếm nghe tiếng bỗng nét mặt vui hẳn lên, nhất là Nguyệt Lý Hằng Nga vỗ tay reo lớn:
- Hùng ca! Hùng ca!
Nà ng muốn chạy đến ôm Lý Thanh Hùng để cho thoa? dạ vui mừng, nhưng rồi nà ng dừng lại vì xét mình là nữa nhi.
Trên bãi cá» kia Tiểu Bảo chÆ°a là nh hẳn cÅ©ng gá»i lên má»™t tiếng “ Hùng thúc†hắn toan đứng dáºy nhÆ°ng cảm thấy phÃa bên hông còn Ä‘au nhói, nên Ä‘Ã nh phải ngồi xuống nhắm mắt váºn hà nh để Ä‘iá»u dưỡng.
NgÆ°á»i cản Ä‘Æ°á»ng Kết Anh Kiệt chÃnh là ngÆ°á»i khi nãy đã bị rÆ¡i xuống vá»±c Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng.
Tháºt là lạ lùng!
Tại sao Lý Thanh Hùng đã bị rÆ¡i xuống vá»±c thẳm mà không chết, lại có thể trở vỠđỉnh núi má»™t cách bình yên vô sá»± nhÆ° váºy? Äó không phải là má»™t việc lạ lùng hay sao?
Không! Không có gì mà phải kinh ngạc cả, hãy bình tÄ©nh nhìn cho kỹ ngÆ°á»i nà y chÃnh là anh chà ng lý Thanh Hùng Ä‘ang đứng hiên ngang giữa lá»™ kia là sá»± tháºt giữa ban ngà y, không phải là trong mÆ¡!
Khi Lý Thanh Hùng bị rá»›t xuống vá»±c thẳm, tưởng rằng mình sẽ bình chết nên chà ng rất bình tÄ©nh, tay vẫn nắm chặt Hà n Tinh Kiếm diá»…n ra ba chiêu sau cùng của “Bách Cầm Kiếm Pháp†vì chà ng có ý định diá»…n kiếm nhÆ° thế để tránh đỡ những váºt có thể táng và o mìmh khi rÆ¡i và o đáy vá»±c.
Chiêu đầu chà ng đã dùng đánh chết con quạ kia rồi, chà ng tiếp tục diá»…n chiêu thứ hai là “Tinh Nguyệt Giao Huỷ†chiêu thức vừa diá»…n ra thì đã tạo nên má»™t luồng cuồng phong tống thẳng xuống đáy vá»±c phản dá»™i lại thân chà ng là m cho thân hình rÆ¡i cháºm lại hÆ¡n trÆ°á»›c.
Chà ng vui mÆ°ng khôn xiết lòng chà ng lúc bấy giá» chất chứa đầy hy vá»ng.
Cứ thế chà ng tiếp tục múa kiếm nhanh hơn, tự nhiên thân hình đứng yên không rơi xuống nữa.
NhÆ°ng chiêu nà y hao phà nguyên lá»±c rất nhiá»u không thể giữ được lâu. Chà ng bèn Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phÃa thì thấy thân chà ng chỉ cách vách vá»±c chừng mÆ°á»i trượng. Nếu nhÆ° ở trên đất liá»n chà ng chỉ lÆ°á»›t nhè nhẹ má»™t cái là đến ngay, nhÆ°ng bây giá» chà ng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng giữa không trung việc bám và o vách vá»±c là má»™t việc khó khăn vô cùng.
Chà ng Ä‘ang múa kiếm giữ lấy thân suy nghÄ© thì bá»—ng nghe trên miệng vá»±c có tiếng quát tháo văng vẳng của Tiểu Bảo, chà ng rất Ä‘au lòng nên công lá»±c bị giảm sút Ä‘i nên bị sa xuống thêm mÆ°á»i trượng nữa. Chà ng phải váºn lá»±c nhanh tay múa thêm má»™t tráºn nữa.
Lần nà y Ä‘Æ°á»ng kiếm chá»›p chá»›p nhÆ° Ä‘iện bay rượt vá» phÃa vách vá»±c.
Vách vá»±c là má»™t lá»›p đá cứng Ä‘ao kiếm thÆ°á»ng thì là m gì mà đâm thủng được, thế mà cây kiếm trong tay Lý Thanh Hùng quả nhiên là má»™t bảo kiếm!
Chà ng váºn khà và o cánh tay đâm và o vách.
Pháºp… Hà n Tinh Kiếm lún sâu và o vách đá gần nữa thÆ°á»›c.
Lúc bấy giá» chà ng Ä‘ang dùng tuyệt đỉnh khinh công đứng vững trên cây kiếm, thân chà ng nhẹ nhÆ° bông cây kiếm không bị má»™t trá»ng lượng đáng kể.
Lúc nà y nếu ai nhìn thấy thì cÅ©ng phải vá»— tay khen “Hay tuyệtâ€.
Quả nhiên! Tháºt là hay tuyệt nhÆ°ng khi Lý Thanh Hùng đứng trên cây kiếm bình tÄ©nh ngÆ°á»›c mặt ngó lên miệng vá»±c thì bá»—ng cảm thấy lạnh mình vì đứng đây nhìn lên không còn thấy gì nữa không biết mình đã rÆ¡i xuống bao nhiêu trượng rồi thì là m sao có thể leo lên được.
Huống chi vách đá lại trÆ¡n tuá»™t không có má»™t cây cá» nà o lấy gì để bấu vÃu.
Chà ng đứng lặng im trên lưỡi kiếm, bá»—ng nghe trên miệng việc truyá»n xuống tiếng cÆ°á»i khanh khách. Chà ng Ä‘oán biết đây là tiếng cÆ°á»i đắc ý của kẻ muốn hai chà ng, quá tức giáºn chà ng nghÄ© “Äến Tiểu Bảo được hai vị giao cho mình chăm sóc, nay Äặng Thu Huệ đã mất tÃch rồi, còn Tiểu Bảo phải chịu bÆ¡ vÆ¡, chà ng cảm thấy mình có trách nhiệm nặng ná» cần phải vượt má»i trở lá»±c để là m tròn trách nhiệm nặng ná» kia. Nếu giỠđây trên miệng vá»±c Tiểu Bảo mà có há» gì thì biết lấy ia bênh vá»±c.†NghÄ© đến đây chà ng cong mình lại hú lên má»™t tiếng, rút cây Hà n Tinh Kiếm ra rồi dùng “LÆ°u Vân Giáp†tuyệt đỉnh khinh công, chà ng dùng mÅ©i kiếm xỉa và o vách lấy Ä‘Ã vượt lên. Chỉ trong chốc lát chà ng đã lên được ba mÆ°Æ¡i trượng, chà ng lại đâm lưỡi kiếm và o vách đá nghÄ© ngÆ¡i nhÆ° trÆ°á»›c.
Lúc bấy giá» chỉ còn cách miệng vá»±c khoảng hai mÆ°Æ¡i trượng nữa thôi Lý Thanh Hùng cả mừng tinh thân sảng khoái. Chà ng rút kiếm ra dùng phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ° trÆ°á»›c chẳng mấy chốc đã lên khá»i miệng vá»±c.
Chà ng ngồi bên bụi ráºm lắng tai nghe những lá»i phách lối của Kết Anh Kiệt, chà ng có ngỠđâu hắn thấy mình rÆ¡i xuống vá»±c lại Ä‘em lòng phản trắc.
Lý Thanh Hùng nghiến răng muốn nhảy tá»›i đánh cho hắn má»™t chưởng cho hả giáºn, nhÆ°ng chà ng lại dằn lòng lại, bình tÄ©nh xem hà nh Ä‘á»™ng của hắn ra sao.
Khi thấy Kết Anh Kiệt muốn bỠđi, Lý Thanh Hùng mới nhảy ra cản lại.
Äứng trÆ°á»›c hoà n cảnh của Lý Thanh Hùng thì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tin rằng chà ng đã chết rồi, cho nên khi Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Lý Thanh Hùng, nà ng có cảm giác rằng mình Ä‘ang chiêm bao. Còn Mai Hoa Thần Kiếm thì ngạc nhiên sá»ng sốt, vì lão đã thà nh danh trên giang hồ bốn mÆ°Æ¡i năm qua mà chÆ°a từng thấy má»™t chuyện lạ lùng nhÆ° vây?
Còn Kết Anh Kiệt thì sao?
Hắn kinh hãi nhìn Lý Thanh Hùng từ đầu đến chân để tìm xem có chá»— nà o không giống. NhÆ°ng hắn đã thất vá»ng quả nhiên là Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng không thể nà o nghi ngỠđược.
Lúc bấy giá» Lý Thanh Hùng chúm chÃm cÆ°á»i để đáp lại cái nhìn trìu mến của Nguyệt Lý Hằng Nga rồi chà ng quay lại há»i Mai Hoa Thần Kiếm:
- VÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối! Sá»± việc khi nãy tôi chỉ được biết má»™t nữa, tôi không hiểu tại sao Tiểu Bảo bị thÆ°Æ¡ng? Há» Kết kia tại sao lại phách lối nhÆ° váºy? Có thể phân tá» cho vãn bối nghe không?
Mai Hoa Thần Kiếm gáºt đầu nói:
- Câu há»i của thiếu hiệp, lão phu chỉ có thể trả lá»i phần nà o thôi.
- Tại sao thế?
- Vì sá»± phản trắc của há» Kết, lão phu không thể biết được duy có má»™t Ä‘iá»u chắc chắn là võ công của há» Kết không kém gì lão phu. Theo tôi Ä‘oán tên tháºt của hắn không phải là Kết Anh Kiệt mà phải là má»™t tên khác, má»™t tên khét tiếng giang hồ.
- Tại sao tiá»n bối lại biết há» Kết có võ công không thua kém gì tiá»n bối?
Mai Hoa Thần Kiếm chỉ và o cái xác của Sói Dương lão nhân đang nằm trên vũng máu không nói gì cả.
Lý Thanh Hùng gáºt đầu từ từ Ä‘i đến Tiểu Bảo để xem thÆ°Æ¡ng thế của nó, sau khi biết Tiểu Bảo đã uống thần Ä‘Æ¡n của Thiên SÆ¡n Thần Ni, chà ng má»›i yên tâm nó chỉ cần dưỡng thần váºn khà chốc lát là khá»i ngay.
Lý Thanh Hùng bước tới bên mình Sói Dương lão nhân xem xét vết thương của lão.
Kết Anh Kiệt đứng phÃa sau nạt lá»›n:
- Dừng tay! Cấm các ngươi rỠđến xác của lão!
- Tại sao?
- Vì ta không muốn ngươi chạm tay và o!
- Äối vá»›i ta, ta rất thÃch chạm tay và o kẻ thù!
Lý Thanh Hùng không đếm xỉa gì đến lá»i noi của Kết Anh Kiệt nữa chà ng vạch vết thÆ°Æ¡ng ra xem xét thì thấy trên miệng vết thÆ°Æ¡ng máu Ä‘en đã khô, nhÆ°ng vẫn còn nghe mùi hôi thối. Có thể Ä‘oán biết lão đã bị má»™t thứ ám khà rất Ä‘á»™c giết chết.
Lý Thanh Hùng muốn lấy ám khà trong vết thương ra xem thỠđể đánh giá trình độ võ công của Kết Anh Kiệt như thế nà o?
Khi Lý Thanh Hùng vừa cúi xuống thì đằng sau Kết Anh Kiệt hét lớn:
- Lý Thanh Hùng! Coi chừng!
Vừa dứt lá»i Kết Anh Kiệt vá»™i nhảy vá» phÃa chà ng.
Lúc nãy giá» Mai Hoa Thần Kiếm vẫn theo dõi cá» Ä‘á»™ng của Kết Anh Kiệt. Khi thấy hắn nhảy tá»›i Lý Thanh Hùng thì lão láºp tức tung mình cản lại.
Kết Anh Kiệt thấy thế váºn khà toà n thân hét lên má»™t tiếng tức thì hai luồng chưởng lá»±c công vá» phÃa Mai Hoa Thần Kiếm.
Mai Hoa Thần Kiếm thà nh danh trên giang hồ đã bốn mÆ°Æ¡i năm chÆ°a từng gặp ai là địch thủ cả, thì dÄ© nhiên là võ công lão đâu phải là tầm thÆ°á»ng. NhÆ°ng khi lão tung mình ra cản Kết Anh Kiệt lại thì lão đã biết trÆ°á»›c lão sẽ đối phó vá»›i má»™t luồng chưởng vô cùng lợi hại.
Khi luồng chưởng phong tống tá»›i, Mai Hoa Thần Kiếm váºn khinh thân, Ä‘Æ°a tay cất lên đánh ra má»™t chưởng.
Bùng!… Hai ngÆ°á»i đồng thá»i văng ra xa mấy trÆ°á»›ng.
Mai Hoa Thần Kiếm văng ra ngoà i rồi lảo đảo lùi ra sau hÆ¡n mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được, còn Kết Anh Kiệt văng ra lúc lắc vì cái chỉ lui ra có bốn năm bÆ°á»›c mà thôi.
So sánh ra thì nội công của Mai Hoa Thần Kiếm kém sút hơn Kết Anh Kiệt một chút.
Ta cÅ©ng nên biết rằng lối đánh từ trêng giáng xuống phải thu lá»±c hÆ¡n, thế mà trong trÆ°á»ng hợp nà y lẽ ra là Kết Anh Kiệt phải thua thế hÆ¡n má»›i phải, thế mà hắn vẫn thắng được Mai Hoa Thần Kiếm, nếu nhÆ° mà Lý Thanh Hùng đấu vá»›i hắn thì chÆ°a chắc gì chà ng đã thắng được hắn.
Còn đối vá»›i Mai Hoa Thần Kiếm thì dám chắc rằng trong trÆ°á»ng hợp nà o hắn cÅ©ng thắng cả.
Bị thất bại, Mai Hoa Thần Kiếm cả giáºn mặt mà y Ä‘á» gay, lão đã nổi danh bốn mÆ°Æ¡i năm, đến bây giá» bị thảm bại dÆ°á»›i tay của má»™t ngÆ°á»i trung niên thì mất mặt quá!
Äó là ý nghÄ© của Mai Hoa Thần Kiếm còn ý nghÄ© của Kết Anh Kiệt thì sao?
Chỉ có hắn mới có thể biết hắn được! Vì công lực của hắn hiện giỠđủ đánh thắng Thiên Sơn Nhất Quỷ, còn tuổi của hắn thì còn hơn xa cái mặt bên ngoà i của hắn.
Äó là sá»± bà ẩn bên trong ai mà biết được?
Tuy Mai Hoa Thần Kiếm là chưởng môn của phái Äiểm ThÆ°Æ¡ng võ công hạng nhất trên giang hồ nhÆ°ng đối vá»›i Kết Anh Kiệt thì bất cứ phÃa nà o cÅ©ng đủ đánh bại Mai Hoa Thần Kiếm.
Äây là Kết Anh Kiệt!
Thế thì tại sao khi nãy hắn dùng sáu bảy thà nh công lá»±c mà không thể đả thÆ°Æ¡ng được Mai Hoa Thần Kiếm? Äó là má»™t chuyện không thể không nghi ngỠđược.
Trong lúc hai ngÆ°á»i đánh nhau, Lý Thanh Hùng Ä‘ang lo rút âm khà ở nÆ¡i cổ Sói DÆ°Æ¡ng ra xem thì bá»—ng nghe tiếng chưởng chạm nhau, chà ng giáºt mình quay lại thì không biết ai hÆ¡n ai kém.
Lúc bấy giỠMai Hoa Thần Kiếm rút cây kiếm dà i ba thước giơ lên coi, nói với Kết Anh Kiệt:
- Nội công của ngươi thiệt là hay! Lão phu muốn dùng cây kiếm nà y lãnh giáo… Kết Anh Kiệt cũng từ từ lấy ra con đao, “hừ†một tiếng và nói:
- Hay lắm! Bữa nay nếu ngÆ°Æ¡i không chết thì ta chết. Kết má»— muốn lãnh giáo Äiểm ThÆ°Æ¡ng tuyệt há»c, má»i phát chiêu!
Hắn nói với thái độ bình tĩnh đôi mắt nhìn chăm chăm và o Mai Hoa Thần Kiếm không bỠrơi cỠchỉ nà o của ông.
Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng lúc bấy giá» ngẩng đầu lên, thấy tình hình khẩn trÆ°Æ¡ng lên nhảy tá»›i đứng giữa hai ngÆ°á»i giÆ¡ tay cản lại, nói:
- Hãy khoan!
|
16-07-2008, 08:25 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 23
Phút TÆ°Æ¡ng Phùng SÆ° Äệ
Mai Hoa Thần Kiếm ngạc nhiên, nắm chặt thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Ä‘Æ°a mắt nhìn Lý Thanh Hùng.
Trong lúc đó Kết Anh Kiệt cũng nhìn Lý Thanh Hùng không nháy mắt, hắn từ từ hạ con đao xuống.
Lý Thanh Hùng cất giá»ng nói:
- VÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối! Xin má»i tiá»n bối tránh sang má»™t bên để vãn bối có chút việc muốn há»i hắn.
Mai Hoa Thần Kiếm tránh mình sang một bên.
Lý Thanh Hùng nhìn thẳng và o mặt Kết Anh Kiệt há»i:
- Phi Long Bang vá»›i ngÆ°Æ¡i có quan hệt thế nà o? NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i gì trong Phi Long Bang?
Kết Anh Kiệt đôi mắt sáng quắc, nhìn thẳng và o mặt Lý Thanh Hùng không đáp.
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i gằn, nói tiếp:
- Ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể thà nh thá»±c mà trả lá»i, đại trượng phu không bao giá» nói dối. Nếu bên trong có gì xảo quyệt thì tình bằng hữu giữa ta và ngÆ°Æ¡i sẽ không còn nữa.
Kết Anh Kiệt thấy việc đã vỡ lẽ rồi, dẫu có tìm lá»i che dấu cÅ©ng chẳng ai tin, hắn trố mắt nhìn Lý Thanh Hùng nói:
- NgÆ°Æ¡i tháºt là má»™t thÆ° sinh bệnh hoạn, ngÆ°Æ¡i đừng có phách lối Phi Long Bang đối vá»›i ta có quan hệ gì thì ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a xứng để há»i đến. Còn ta là ngÆ°á»i gì của Phi Long Bang ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có quyá»n biết đến.
Lý Thanh Hùng đỠmặt:
- Ngươi là ai?
- Ha ha! Ta là ai? Ta là kẻ đi tìm ngươi để trả thù, ta với ngươi một mối thâm thù không thể nà o bỠqua được.
Lý Thanh Hùng nổi giáºn:
- Chỉ cần ngươi nói rõ cho ta biết ngươi là ai trước đi.
Kết Anh Kiệt cÆ°á»i má»™t trà ng dà i:
- Hừ! Ngươi muốn biết ta là ai thì đến ngà y hẹn Phi Long Bang tại Hiệp Lương Sơn ngươi sẽ rõ. Nếu ta không mang một nghiêm lệnh trên mình thì hôm nay ta và ngươi có lẽ đã một mất một còn rồi.
Ngừng một lúc, Kết Anh Kiệt quay mình nói:
- Ta không còn thì giỠđể nói chuyện với ngươi nữa, nếu ngươi có gan thì cứ đến Hiệp Lương Sơn gặp ta.
Hắn đánh thoắt một cái thân hình của hắn đã như một là n khói biến mất dạng.
Lý Thanh Hùng thấy cỠchỉ và thái độ của Kết Anh Kiệt đột nhiên biến đổi một cách lạ lùng, cả tà i năng của hắn chà ng cũng không sao ngỠđược.
Chà ng vá»™i vã Ä‘uổi theo nhÆ°ng Mai Hoa Thần Kiếm đã kịp thá»i gá»i chà ng lại:
- Lý thiếu hiệp! Äừng Ä‘uổi theo hắn là m gì, thân pháºn của hắn chúng ta đã rõ rồi dẫu hắn có bay lên trá»i Ä‘i nữa thì cÅ©ng không thoát được. Tá»›i kỳ há»™i ở Hiệp LÆ°Æ¡ng SÆ¡n, lão phu nhất định sẽ dẫn đồ đệ đến.
Lý Thanh Hùng đâu dám trái ý của Mai Hoa Thần Kiếm, chà ng dừng chân lại trở vá» chá»— cÅ©, lúc nà y Nguyệt Lý Hằng Nga và Tiểu Bảo cÅ©ng đến đứng má»™t bên, há»i thăm câu chuyện Lý Thanh Hùng rÆ¡i xuống vá»±c thẳm.
Vẻ mặt của Nguyệt Lý Hằng Nga trông có vẻ lo lắng cho Lý Thanh Hùng lắm.
Lý Thanh Hùng đem câu chuyện rơi xuống vực thẳm từ đầu kể lại không sót một chi tiết nà o.
Tháºt là má»™t câu chuyện ly kỳ, khiến ngÆ°á»i nghe có cảm giác nhÆ° là má»™t cÆ¡n má»™ng.
Tiểu Bảo nghe Lý Thanh Hùng kể thÃch thú quá, quên cả Ä‘au Ä‘á»›n vá»— tay reo lá»›n:
- Hùng thúc thúc! Cháu chúc mừng cho thúc thúc đấy! Tuy rủi mà may nếu không thúc thúc đâu có biểu diá»…n môn “Tinh Nguyệt Dao Huy†má»™t thức trong “Bách Cầm Kiếm Pháp†của Bách Cầm Thần Quân lão tiá»n bối. Việc nà y nếu có mặt cô Huệ Ở đây chắc là vui mừng lắm.
Lý Thanh Hùng nghe Tiểu Bảo nhắc đến Äặng Thu Huệ lòng chà ng xốn xang vô cùng, mặt chà ng Ä‘ang tÆ°Æ¡i tỉnh thì bá»—ng buồn hiu.
Cá» chỉ ấy không lá»t qua đôi mắt của Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nà ng biết ngay Lý Thanh Hùng buồn vỠlý do gì rồi! Cái buồn ấy là m cho lòng nà ng đau nhói lên.
Lý Thanh Hùng thở ra một hơi dà i, rồi nói:
- Phải! Nếu có Huệ muá»™i ở đây mà nghe được việc tôi thoát khá»i nguy hiểm thì không biết Huệ muá»™i vui mừng đến cỡ nà o.
Nguyệt Lý Hằng Nga không chịu nổi nữa quay mặt Ä‘i nÆ¡i khác, có lẽ nà ng Ä‘ang giấu hai giá»t lệ u buồn rịn ra trong đôi tròng mắt Ä‘en lay láy ấy.
Tuy thế, Lý Thanh Hùng không há» hiểu đến cõi lòng của ngÆ°á»i con gái Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt chà ng.
Riêng Tiểu Bảo và Mai Hoa Thần Kiếm thì lại trông thấy rõ… Giữa lúc bầu không khà đang nặng trÄ©u buồn thÆ°Æ¡ng lẫn tủi há»n, thì Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Hiá»n bá»—ng “á†lên má»™t tiếng, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa đồi xa.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên, Ä‘Æ°a mắt nhìn theo.
Trên đỉnh Nhất Tuyến SÆ¡n có má»™t Ä‘Æ°á»ng ngân quang xẹt đến nhanh nhÆ° chá»›p.
Chỉ loáng mắt, là n ngân quang ấy đã đến cách má»i ngÆ°á»i chừng hai mÆ°Æ¡i trượng.
Lý Thanh Hùng bất thần gá»i lá»›n:
- Sư phụ!
Âm Thanh chưa dứt, chà ng đã phóng mình nhảy tới, ôm một vị lão nhân, râu tóc bạc phơ.
Lão nhân vừa xuất hiện đúng là Không Không Tổ, sư phụ của Lý Thanh Hùng!
TrÆ°á»›c đây tám mÆ°Æ¡i năm, Không Không Tổ đã từng ngang dá»c giang hồ nổi tiếng là đệ nhất võ lâm.
Từ khi Lý Thanh Hùng xuống núi, vị vÅ© Ná»™i Kỳ Nhân nà y đã âm thầm giao du vá»›i vị lão hữu trong VÅ© Ná»™i Nhị Tổ là Kim Kiếm Sanh và cÅ©ng thÆ°á»ng lui tá»›i viếng thăm các ngÆ°á»i ẩn của kỳ hiệp.
Trong thá»i gian đó, ông ta lại ám tung khảo sát các hà nh vi của Lý Thanh Hùng, đồng thá»i cÅ©ng đã dò xét các hà nh vi âm Ä‘á»™c của Phi Long Bang nữa.
Ông ta đến đây đã hai ngà y, vì váºy má»i âm mÆ°u của Huỳnh Long SÆ¡n ông ta đã thấy qua, nhất là ông ta đã dò biết được bá»™ mặt tháºt của Kết Anh Kiệt là ai rồi.
Thấy Lý Thanh Hùng, ái đồ của ông có tình cảm nồng háºu nhÆ° váºy, lòng ông cÅ©ng vui vui. Ông Ä‘Æ°a tay ôm chặt lấy Lý Thanh Hùng và o lòng, vuốt râu cÆ°á»i ha hả.
Tiếng nói của ông sang sảng trong không gian là m cho ngÆ°á»i nghe không những cảm thấy sức ná»™i công siêu việt của ông, mà con thấy được tinh thần trẻ trung sảng khoái của ông nữa.
Lý Thanh Hùng cách biệt sÆ° phụ đã lâu, hôm nay tình cỠđược gặp lại, chà ng nằm gá»n trong lòng ôn ta nhÆ° má»™t đứa con nằm trong lòng ngÆ°á»i mẹ váºy.
Niá»m vui chan chứa đến ná»—i chà ng khóc lên ồ ồ!
Không Không Tổ vỗ nhẹ và o vai chà ng nói:
- Hùng nhi! Sao lại khóc? Nam tá» hán đại trượng phu đừng có khóc nhÆ° váºy! SÆ° phụ còn nhiá»u việc cần nói vá»›i con!
Tháºt ra Lý Thanh Hùng đâu phải vì buồn mà khác! Gặp sÆ° phụ quá Ä‘á»™t ngá»™t nên chà ng không cầm được cảm xúc, nguồn vui trà n ra theo nÆ°á»›c mắt đó thôi!
Nghe Không Không Tổ quở trách, Lý Thanh Hùng lau nÆ°á»›c mắt nhoẻn má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rồi dắt tay sÆ° phụ chà ng đến diện kiến vá»›i Mai Hoa Thần Kiếm.
Mai Hoa Thần Kiếm nghiêng mình thi lá»… và há»i:
- Lão tiá»n bối ở Phong Tiên CÆ° sao không hưởng phÆ°á»›c còn trở lại phong trần là m gì cho nhá»c.
Không Không Tổ cÆ°á»i ha hả đáp:
- Hiệt Ä‘iệt cÅ©ng đến đây Æ°? Lão phu vì sợ đứa đồ đệ của lão phu Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng sai lầm nên má»›i theo đến đây. Còn nhÆ° VÆ°Æ¡ng Ä‘iệt hiện giá» có má»™t trách nhiệm nặng ná» biết bao.
Lý Thanh Hùng nghe sÆ° phụ chà ng noi đến việc nháºn xét hà nh Ä‘á»™ng của chà ng, cháng thất kinh ôm đầu kiểm Ä‘iểm lại những gì đã xảy ra cho chà ng từ ngà y xuống núi cho đến nay mà lòng hồi há»™p không yên.
Trong lúc đó thì Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n nghe Không Không Tổ nói đến trách nhiệm nặng ná» của lão. Lão cÅ©ng sững sá» không hiểu gì cả.
Mai Hoa Thần Kiếm quay qua há»i Không Không Tổ:
- Lão tiá»n bối đến đây chắc có nhiá»u việc chỉ dạy?
Không Không Tổ gáºt đầu trả lá»i:
- Phải! Ta có má»™t việc muốn nói cho VÆ°Æ¡ng Ä‘iệt biết để khá»i lầm mÆ°u địch.
Câu nói ấy là m cho Mai Hoa Thần Kiếm giáºt nẩy ngÆ°á»i.
Ông ta há»i:
- Xin tiá»n bối cứ dạy.
Không Không Tổ há»i:
- Ngươi đã biết lệnh sư đồ Châu Tiểu Kiếm Không Cự bị bắt chưa?
Mai Hoa Thần Kiếm đôi mà y trợn ngược, đáp:
- Không biết!
- Thế thì tháºt là thiếu sót!
Mai Hoa Thần Kiếm tái mặt:
- Sao? Không Cư, đứa tiểu đồ của tôi bị bắt à ?
- Phải!
- Ai đã bắt nó! Ai dám to gan nhÆ° váºy?
Không Không Tổ Ä‘iá»m tÄ©nh trả lá»i:
- Theo lão phu biết thì hắn bị má»™t bá»n cao thủ Phi Long Bang DÆ°Æ¡ng Lão ÄÆ°á»ng bắt.
Còn Thiếu Lâm Huệ Không Hoà Thượng cũng bị bắt.
Mai Hoa Thần Kiếm “Ồ†một tiếng đáp:
- Thế thì “Thiếu Lâm Tuyệt Bảo†đã bị chúng Ä‘oạt mất rồi! Phi Long Bang mà được “Quan Âm Long Châu†và quyển bà kÃp kia thì chúng không biết còn gây bao nhiêu tá»™i ác không thể lÆ°á»ng được.
Không Không Tổ nghe Mai Hoa Thần Kiếm nói đến đây cÅ©ng giáºt nẩy ngÆ°á»i.
Lão chỉ được tin Huệ Không hoà thượng và Châu Tiểu Kiếm bị bắt mà thôi, lão có ngỠđâu hai ngÆ°á»i ấy lại còn có Ä‘em theo “Thiếu Lâm Tuyệt Bảoâ€.
Không Không Tổ buồn bã thở dà i nói:
- Lúc bá» bị bắt ta hãy được, vá»™i đến cứu thì đã trá»…. Lệnh đồ và Huệ Không hoà thượng đã bị chúng dẫn Ä‘i mất rồi, nếu không gặp má»™t vị kỳ nhân cho ta hay thì ta cÅ©ng không biết được. Theo vị kỳ nhân nà y noi lại thì Phi Long Bang đã phát má»™t số cao thủ tìm giết võ lâm chÃnh phái, chúng lần lần tiêu diệt hết các phái trên giang hồ để già nh lấy địa vị Ä‘á»™c bá giang hồ. Do đó, con gái của Äặng VÄ©nh là Äặng Thu Huệ cÅ©ng đã bị chúng bắt Ä‘i rồi… Lý Thanh Hùng nghe nói đến Äặng Thu Huệ bị Phi Long Bang bắt cóc Ä‘i, chà ng đứng thẳng ngÆ°á»i lên đôi mắt sáng quắc, nhìn và o mặt Không Khổng Tổ, há»i:
- ThÆ° sÆ° phụ! Phi Long Bang đã bắt cô gái há» Äặng tháºt sao?
Không Không Tổ mỉm cÆ°á»i nhìn cá» chỉ của Lý Thanh Hùng, mắng:
- Cái thằng nà y! Ta, địa vị má»™t sÆ° phụ lại Ä‘i nói sai vá»›i đồ nhi sao? Không chỉ mình nà ng bị bắt mà thôi, cả đến môn hạ của Võ Äang tứ đại há»™ pháp Chỉ Nhất Huyá»n cÅ©ng Ä‘á»u chịu chung số mệnh.
Lý Thanh Hùng “ồ†má»™t tiếng đứng sững sá»!
Không Không Tổ nói tiếp:
- Phi Long Bang hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy chẳng khác nà o chúng tá»± tay Ä‘Ã o mồ mà chôn lấy chúng.
- Tại sao?
- Vì các chÃnh phái là m sao để cho tà phái lá»™ng hà nh nhÆ° váºy được! Sá»›m muá»™n gì há» cÅ©ng hợp nhau lại để trừ khá» chúng, chừng ấy tất Phi Long Bang phải tan rã.
Lý Thanh Hùng không đủ tinh thần đứng nghe Không Không Tổ giảng giải nữa, phụ thù của chà ng chÆ°a trả được, Äặng Thu Huệ bị bắt, đại nạn của các phái Ä‘ang lâm vao cảnh nguy hiểm, bao nhiêu trách nhiệm ấy chà ng có cảm giác nhÆ° chà ng phải gánh vác cả.
Tâm hồn chà ng lúc nà y nhÆ° nung đốt, nếu chà ng có cánh, chà ng sẽ tức tốc bay thẳng đến Phi Long Bang dùng “Hà n Tinh Kiếm†giết hết bá»n ác nhân đó chà ng má»›i hả da.
Mai Hoa Thần Kiếm, Tiểu Bảo, Nguyệt Lý Hằng Nga nghe đến đây cũng phải cau mà y nỗi tức.
Nhất là Mai Hoa Thần Kiếm thân pháºn của chưởng môn nhân phái Äiểm ThÆ°Æ¡ng mà để cho ngÆ°á»i của Phi Long Bang bắt mất ái đồ thì tháºt là má»™t chuyện nhục nhã.
Chi có Không Không Tổ, lúc nà o cÅ©n trầm lặng và bình tÄ©nh không lá»™ ra má»™t chút gì bâng khuâng lo lắng cả. Hình nhÆ° ông ta đã sắp đặt sẵn sà ng để đối phó vá»›i địch nhân rồi và hinh nhÆ° ông đã cầm chắc cái thắng trong tay váºy.
Oâng ta nói với Lý Thanh Hùng:
- Hùng nhì! Võ công của con đã tiến bá»™ rất nhiá»u, nhÆ°ng vá» kinh nghiệm giang hồ thì con còn rất non ná»›t. Con chÆ°a thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i bá»n gian manh quá»· quyệt được, con đã để mất má»™t cÆ¡ há»™i diệt kẻ thù rồi.
Lý Thanh Hùng ngơ ngác:
- Sư phụ! Con còn ngu dại, nếu có gì lầm lỗi xin sư phụ răn dạy.
Không Không Tổ nói:
- Nếu con là kẻ có kinh nghiệm giang hồ thì là m sao con lại bá» qua má»™t đứa phụ thù, khi hăn đã lá»t và o tay con. Äã váºy, con còn suýt chút nữa đã bị âm mÆ°u thâm Ä‘á»™c của nó là m hại mạng của con nữa.
Lý Than Hùng đôi mắt đầy ngạc nhiên vá»™i há»i:
- Sao! Sư phụ muốn nói đến Sói Dương?
- Không! Sói Dương tuy là một tên đểu giả thâm hiểm, son hắn không phải là kẻ thù của con vả lại hắn đánh không lại con nên mới dùng đến âm mưu thâm độc vừa rồi để đối phó, thực ra nó không có nguy hiểm bằng kẻ núp sau lưng con.
Lý Thanh Hùng nóng lòng há»i:
- Ai váºy? Xin sÆ° phụ nói cho con biết!
Không Không Tổ nói:
- Kẻ thù của con chÃnh là kẻ mà con đã muốn kết là m huynh đệ. Nó chÃnh là Kết Anh Kiệt.
Lý Thanh Hùng đôi mắt trợn ngược lên! Chà ng chÆ°a thể tin và o lá»i nói của vị sÆ° phụ của chà ng được.
Kết Anh Kiệt là má»™t tên lục lâm tháºt, song từ khi Lý Thanh Hùng kết nạp hắn và o Ä‘oà n, hắn chÆ°a há» tá» ra má»™t cá» chỉ nà o ác Ä‘á»™c nà o kia mà ! Dầu cho hắn có âm mÆ°u gần gÅ©i Lý Thanh Hùng để sát hại chà ng Ä‘i nữa, thì tại sao trong thá»i gian gần gÅ©i, hắn không hạ thủ.
Mặt Lý Thanh Hùng biến đổi, chà ng há»i:
- Thưa sư phụ! Kết Anh Kiệt là kẻ phụ thù của con sao?
Không Không Tổ nghiêm nét mặt:
- ChÃnh là nó! Con có biết nó là ai không?
Lý Thanh Hùng lắc đầu:
- Äồ nhi không rõ!
Không Không Tổ mÃm môi cÆ°á»i nhạt:
- Nó là ngÆ°á»i của Phi Long Bang Tịnh ÄÆ°á»ng Chủ Huỳnh Thâm Hùng đấy!
- Nó là đứa đã giết cha con và đoạt mẹ con.
Lý Thanh Hùng “ồ†lên một tiếng, chà ng như từ trên mây rơi xuống sững sỠnhìn và o mặt sư phụ chà ng không chớp mắt.
Chốc lát, chà ng như muốn té quỵ xuống Không Không Tổ đưa tay đỡ chà ng hét:
- Hùng nhi! Con không đủ bình tÄ©nh để nháºn xét sá»± việc sao? Nếu thế thì con chÆ°a đủ bản lãnh để đối phó vá»›i kẻ thù. Con không thể trả mối gia thù của con được.
Lý Thanh Hùng Ä‘ang kinh hãi đến mất tinh thần, bá»—ng nghe Không Không Tổ nói mấy câu khÃch lệ, chà ng vùng đứng dáºy nói:
- Tá»™i con rất nặng! Không nháºn ra kẻ thù mà còn mong kết bạn vá»›i hắn, nếu không nhá» sÆ° phụ dạy bảo có lẽ sau nà y con còn lầm lạc nhiá»u hÆ¡n nữa.
Không Không Tổ an ủi:
- Chỉ cần con trau dồi, thu tháºp má»™t Ãt kinh nghiệm giang hồ là được! Con còn trẻ chÆ°a từng đụng chạm vá»›i Ä‘á»i thì là m sao tránh khá»i lầm lẫn ấy, nhiệm vụ của con hiện nay rất nặng chẳng những phải trả mối cá»±u thù mà con còn gánh vạc giang hồ nữa.
Diệt cho được bá»n quần ma cứu nguy cho các võ lâm chÃnh phái được nhÆ° thế thì má»›i khá»i uổng công ta đã khổ công dạy dá»— con từ thủa nhá».
Lý Thanh Hùng vẻ mặt trở nên cÆ°Æ¡ng quyết, chà ng nhìn Không Không Tổ không nói má»™t lá»i nà o, nhÆ°ng trong đôi mắt của chà ng nhÆ° đã nói hết tất cả rồi.
Hai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n xen và o há»i:
- Lão tiá»n bối rất phải, nhÆ°ng vãn bối còn má»™t Ä‘iá»u thắc mắc muốn há»i.
- Äược! VÆ°Æ¡ng hiá»n Ä‘iệt cứ nói!
- Bắc Tinh Kiếm Huỳnh Thâm Hùng tuổi đã quá năm mÆ°Æ¡i, tại sao lại có thể giả là m Kết Anh Kiệt được má»™t gã thanh niên còn trẻ tuổi nhÆ° váºy? Và trong thá»i gian gần gÅ©i sao hắn không ra tay hạ sát Lý thiếu hiệp?
Không Không Tổ gáºt đầu mỉm cÆ°á»i đáp:
- Huỳnh Thâm Hùng là má»™t ngÆ°á»i xảo quyệt trong giang hồ, nó có môn “ÄÆ¡n Chỉ Bằng†rất giá»i, nhÆ°ng nó tá»± xét môn võ công của nó không đủ để đối phó vá»›i Hùng Nhi, cho nên nó còn chần chá» chÆ°a dám ra tay, còn đợi má»™t cÆ¡ há»™i thuáºn tiện. Chẳng may hôm nay Hùng Nhi bị nạn, nó tưởng là Hùng Nhi đã bị chết rồi cho nên nó má»›i xuất đầu lá»™ diện đó thôi.
Ngừng một lúc, Không Không Tổ nói tiếp:
- Còn nhÆ° việc nó giả là m Kết Anh Kiệt, đó là má»™t lối cải trang trÆ°á»›c đây trong Huỳnh Long SÆ¡n quả tháºt có má»™t tên Kết Anh Kiệt là má»™t thủ hạ đắc lá»±c của Sói DÆ°Æ¡ng.
Nó tìm cách giết Kết Anh Kiệt Ä‘i rồi len lõi và o đấy để tìm cách đầu hà ng, theo phò Hùng Nhi mánh khoé của bá»n gian ác các ngÆ°Æ¡i không thể nà o hiểu nổi đâu!
- Äể cho Sói DÆ°Æ¡ng lão nhân và các ngÆ°Æ¡i tin là tháºt má»™t thá»i gian sau đó hắn đã không thi thố võ công chỉ giả cách nhÆ° má»™t kẻ ngu đần, dốt nát.
- Sau đó, hắn lại còn tìm cách dụ dỗ Phỉ Báo lão nhân phản Sói Dương để vỠvới Phi Long Bang.
- Phỉ Báo lão nhân là má»™t ngÆ°á»i ham danh ham lợi đâu có nghÄ© đến tình nghÄ©a bạn bè, mặc dầu lão là bạn thân của Sói DÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng lão vẫn Ä‘em tâm phản bá»™i.
- Sá»± việc nà y Sói DÆ°Æ¡ng hoà n toà n không biết… Mai Hoa Thần Kiếm nghe đến đây má»›i vỡ lẽ, giáºt mình kinh ngạc.
Lý Thanh Hùng kiểm Ä‘iểm lại từng lá»i nói, từng cá» chỉ của Kết Anh Kiệt trong lúc gần gÅ©i vá»›i chà ng, chà ng má»›i thấy lá»›i nói của sÆ° phụ chà ng quả tháºt không sai.
Không Không Tổ lại nói:
- Hiện nay Huỳnh Thầm Hùng đã trở vá» Phi Long Bang, hắn đã rõ công lá»±c của Hùng Nhi ra thế nà o rồi có lẽ hắn còn nhiá»u âm mÆ°u thâm Ä‘á»™c hÆ¡n nữa. Việc nà y là m cho ta rất quan tâm.
- Tuy nhiên ta đã có một kế hoạch sắp đặt sẵn để đối phó với chúng rồi.
Mai Hoa Thần Kiếm Ä‘á»™t nhiên xen và o há»i:
- Lão tiá»n bối sắp đặt thế nà o?
Không Không Tổ nói:
- Việc nà y tất ta phải nhỠđến VÆ°Æ¡ng hiá»n Ä‘iệt má»™t tay má»›i được.
- Äược, xin tiá»n bối cứ nói!
- Ta sẽ đến bà n vá»›i các cao thủ trong võ lâm chÃnh phái chuẩn bị để há»p mặt nhau trong kỳ Æ°á»›c hẹn của Phi Long Bang tại Huỳnh Long SÆ¡n, việc nà y cÅ©ng khá tốn thì giá», ta muốn sai Hùng Nhi đến Võ Äang để yết kiến Thái XÆ°Æ¡ng Chân Nhân trình bà y rõ việc nà y.
- Tuy nhiên, Hùng Nhi còn non ná»›t, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lại sợ nhiá»u nguy hiểm, nên ta phải phiá»n đến VÆ°Æ¡ng hiá»n Ä‘iệt đồng ý giúp đỡ.
Mai Hoa Thần Kiếm nói:
- Tưởng việc gì khó khăn chứ Ä‘iá»u đó vãn bối xin lãnh giáo, và nguyện là m tròn trách nhiệm.
Không Không Tổ Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy Nguyệt Lý Hằng Nga và Tiểu Bảo đứng má»™t bên, cả hai Ä‘á»u có má»™t dung mại Ä‘oan trang, phong tÆ° mỹ lệ, ông thầm khen:
“Con gái thì đẹp tợ Hằng Nga, còn đứa bé kia phong tÆ° cốt cách ngà y sau hẳn đạt được má»™t tÆ°Æ¡ng lai sáng lạng.†NghÄ© nhÆ° thế, ông Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ và o vai Tiểu Bảo há»i:
- Cháu tên là Vạn Tiểu Bảo phải không?
Tiểu Bảo nghe lão nhân há»i đến hắn, hắn mừng quá cung kÃnh đáp:
- ThÆ°a phải! Cháu có cái tên là Hà i Nhi Thần Äồng Vạn Tiểu Bảo.
Tiếng nói của nó thanh như chuông, khuôn mặt sáng quắc, khiến cho Không Không Tổ đem lòng cảm mến ngay.
Ông ta ngẫm nghĩ:
“Thằng bé nà y nếu Ä‘em võ công Ä‘Ã o tạo cho nó thì ngà y sau ắt trở nên má»™t anh hùng trong võ lâm…†Tuy nhiên, lúc nà y ông Ä‘ang báºn việc, lo đối phó vá»›i Phi Long Bang thì còn rảnh đâu mà thu nháºn đồ đệ.
Bá»—ng ông tìm ra được má»™t cách, mỉm cÆ°á»i há»i Tiểu Bảo:
- Cháu có muốn luyện được tuyệt thế võ công không?
Tiểu Bảo ngỡ là Không Không Tổ muốn thu nháºn nó là m đồ đệ, mừng quá nhảy dá»±ng lên:
- Muốn lắm! Muốn lắm! ông muốn dạy cháu phải không? Cháu nguyện táºn tâm táºp luyện để được nhÆ° Hùng thúc thúc của cháu váºy.
Không Không Tổ thấy bộ tịch láu lĩnh của thằng nhỠnà y ông cũng vui lây.
Nhưng ông lại lắc đầu, nói với nó:
- Không! Ta không dạy cháu mà ta giới thiệu cho cháu một lão nhân võ công còn cao hơn ta nữa.
Tiểu Bảo Ä‘ang hứng thú, bá»—ng xịu mặt xuống nhÆ° thất vá»ng, nó nói:
- Không! Cháu chỉ muốn ông dạy cho cháu mà thôi, trong thiên hạ không ai có võ công cao hơn ông nữa.
Lá»i nói của Tiểu Bảo không phải là không đúng, trong thiên hạ hiện nay ngÆ°á»i có võ công cao siêu nhÆ° Không Không Tổ tìm đâu ra ngÆ°á»i thứ hai.
Không Không Tổ sung sướng hi nghe Tiểu Bảo tán dương mình, song ông vẫn trầm tĩnh mắng nó:
- Mà y láu cá lắm! Mà y còn con nÃt thì biết gì! Ta muốn giá»›i thiệu cho mà y má»™t vị kỳ nhân mà võ công đứng và o hà ng đệ nhất kia.
Tiểu Bảo ngơ ngác:
- Ông muốn nói ai váºy?
- Äó là má»™t ngÆ°á»i bạn già của ông ở trong VÅ© Ná»™i Nhi Tổ tên là Kim Kiếm Sanh!
Tiểu Bảo reo lên:
- á»’!
Không Không Tổ há»i:
- Mà y nghĩ thế nà o?
- Äó cÅ©ng là má»™t đại lão tiá»n bối mà trÆ°á»›c đây ông ná»™i cháu cÅ©ng thÆ°á»ng nhắc đến.
Không Không Tổ đắc ý cÆ°á»i ha hả nói:
- Thế thì mà y chịu thụ giáo ông ấy rồi chứ.
Tiểu Bảo cúi đầu:
- Cháu còn mong gì hơn.
Má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u mừng rỡ cho số pháºn của Tiêu Bảo.
TrÆ°á»›c đây tám mÆ°Æ¡i năm Kim Kiếm Sanh là má»™t ngÆ°á»i danh chấn giang hồ, hai phe hắc bạch nghe đên tên ông Ä‘á»u phải khiếp vÃa.
Kim Kiếm Sanh và Không Không Tổ là hai ngÆ°á»i ban thân, má»™t vị nhân từ khoáng đảng, được võ lâm giang hồ tôn kÃnh, còn má»™t ngÆ°á»i giế ác trừ gian nổi danh nghÄ©a hiệp. Cả hai Ä‘á»u liệt và o hạng võ lâm đệ nhất cao thủ trong thá»i ấy, và được gá»i là VÅ© Ná»™i Nhị Tổ.
Kim Kiếm Sanh có má»™t môn võ bà truyá»n là “Thái Ty Thần Chưởng†và “Thái Ty Công†ông ta dùng tuyệt nghệ nà y Ä‘i hà nh hiệp giang hồ suốt Nam Bắc chÆ°a từng gặp má»™t địch thủ nà o có thể cá»± nổi.
Quân lục lâm gian ác chết dÆ°á»›i tay ông rất là nhiá»u.
Tuy nhiên, vá» sau ông ta tá»± cảm thấy sát nghiệp quá nặng có thể tổn đức, nên lui vỠẩn cÆ° nÆ¡i Kỳ Vân Cốc, không ra giang hồ nữa. Äã hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i năm nay ông sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i ẩn dáºt nhÆ° thế, không có vợ con cÅ©ng không thu nạp má»™t đồ đệ nà o.
TrÆ°á»›c đây, Không Không Tổ có đến thăm ông thấy Kim Kiếm Sanh nhÆ° váºy sợ hai môn võ công của ông ta bị thấy truyá»n nên Ä‘em lòng lo lắng.
Thì hôm nay Không Không Tổ gặp được Tiểu Bảo má»™t đứa bé chÆ°a đầy mÆ°á»i tuổi mà ông cho là có triển vá»ng, ông muốn Ä‘em Tiểu Bảo giá»›i thiệu vá»›i Kim Kiếm Sanh thu là m đệ tá» truyá»n môn tuyệt nghệ võ công ấy để khá»i thất truyá»n.
Dụng ý của Không Không Tổ quả là điá»u may mắn cho số pháºn của Tiểu Bảo.
|
16-07-2008, 08:28 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 24
Một Trang Tình Lụy
Lý Thanh Hùng nghe sÆ° phụ chà ng nói đến việc Ä‘em Vạn Tiểu Bảo giá»›i thiệu cho Kim Kiếm Sanh để há»c võ công, lòng chà ng vui mừng vô cùng.
Chà ng quay lại nói với Tiểu Bảo:
- Tiểu Bảo! Thúc thúc mừng cho cháu đấy! “Thái Ty Thần Chưởng†của Kim lão tiá»n bối mà cháu há»c được rồi không những bảo vệ được bản thân mà còn có thể nổi danh trên giang hồ nữa. Thúc thúc chúc mừng cháu đấy.
Hà i Nhi Thần Äồng Vạn Tiểu Bảo thấy Lý Thanh Hùng chúc mừng cho mình, vá»™i quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Không Không Tổ, nói:
- ThÆ°a ông! Tiểu Bảo rất cảm kÃch được ông chú tâm đến!
Không Không Tổ cÆ°á»i ha hả nói:
- Cái thằng tiểu quá»· nà y! Lúc nãy mà y nhất định bắt lão phu phải dạy mà y, mà y má»›i chịu bây giá» sao mà y lại thÃch bái kiến Kim lão tiá»n bối là m môn hạ? Thằng nhá»!
tánh mà y tháºt đúng nhÆ° ông ná»™i của mà y không sai chút nà o. Hà … hà … Vạn Tiểu Bảo không biết trả lá»i là m sao, mặt Ä‘á» bừng, cúi xuống mân mê tà áo nhÆ° má»™t thiếu e thẹn, dáng Ä‘iệu của nó xem rất là dá»… thÆ°Æ¡ng.
Không Không Tổ lại cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, nói tiếp:
- Tuổi còn nhá» mà đã bẽn lẽn nhÆ° váºy rồi ngà y sau lá»›n lên thì là m sao? Hà hà … thôi hãy đứng dáºy Ä‘i Ä‘i theo lão phu đến yết kiến sÆ° phụ.
Dứ lá»i, Không Không Tổ quay qua nói vá»›i Mai Hoa Thần Kiếm:
- VÆ°Æ¡ng hiá»n Ä‘iệt! Lão phu có việc phải Ä‘i trÆ°á»›c, lão phu giao Hùng nhi lại cho hiá»n Ä‘iệt!
Lão lại quay qua nói vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga Lục Ngá»c Hoa:
- Lệnh sư của cô nương là Thiên Sơn Thần nhi phải không?
Lục Ngá»c Hoa cung kÃnh gáºt đầu.
Không Không Tổ mỉm cÆ°á»i:
- Thế thì tốt lắm! Cô nÆ°Æ¡ng dẫn Hùng Nhi đến Võ Äang mà gặp lệnh sÆ° nhÆ°ng nhá»› chuyển dùm lá»i của lão phu là lão phu có má»™t việc cần nhỠđến Thiên SÆ¡n Thần Ni giúp đỡ!
Dứ lá»i, lão dắt tay Vạn Tiểu Bảo biến mất.
Mai Hoa Thần Kiếm thấy Không Không Tổ đi rồi, thở dà i than:
- Võ công tháºt là má»™t môn võ há»c vô biên “Thiên Ngoại Hữu Thiên, Nhân Ngoại Hữu Nhân†câu nói ấy quả không sai.
Mai Hoa Thần Kiếm lại quay nhìn Lý Thanh Hùng nói:
- Hùng đệ! Tôi xem Huỳnh Long SÆ¡n đã tan rã rồi chúng ta cÅ©ng nên mau mau rá»i khá»i nÆ¡i đây, nếu để lão ác ma đó mà trốn ra phá rối giang hồ tang tóc thì chúng ta phải gánh má»™t phần trách nhiệm.
Lý Thanh Hùng nghe Mai Hoa Thần Kiếm gá»i chà ng là Hùng đệ, chà ng ngạc nhiên há»i:
- Lão tiá»n bối! Xin đừng gá»i nhÆ° thế! Cứ gá»i cháu là Hùng Nhi cho hợp vá»›i địa vị tuổi tác… Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n nghiêm giá»ng giảng giải:
- Sao đệ lại nói nhÆ° váºy? Lệnh sÆ° là sÆ° bá của tôi thế thì tôi gá»i đệ bằng đệ là đúng lý rồi. Huống hồ Triệu Triết vá»›i lão phu lại bạn chúng ta xem nhau nhÆ° sÆ° huynh đệ là đúng rồi.
Lý Thanh Hùng dÄ© nhiên đã biết Ä‘iá»u nà y, song chà ng còn nhá» mà xÆ°ng huynh đệ vá»›i má»™t ông già chà ng cảm thấy ngá» ngợ, nhất là trÆ°á»›c mặt Nguyệt Lý Hằng Nga, má»™t giai nhân tuyệt sắc.
Lý Thanh Hùng Ä‘á» mặt, gáºt gáºt đầu liếc mắt nhìn trá»™m Nguyệt Lý Hằng Nga.
Giữa lúc đó Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng Ä‘ang liếc nhìn chà ng, bốn mắt nhìn nhau nhÆ° bốn luồng Ä‘iện chá»›p. Hai bên Ä‘á»u thẹn thùng cuối mặt xuống.
Nguyệt Lý Hằng Nga nở trên môi má»™t nụ cÆ°á»i chữa thẹn.
Chuyện xảy ra trong chá»›p mắt và âm thầm, Mai Hoa Thần Kiếm không chú ý đến, chỉ nghe ông cất giá»ng oang oang:
- Lão đệ! Äệ và Lục cô nÆ°Æ¡ng đến Nhất Tiên Cốc, vòng quanh sau núi để xem xét tình hình ra sao. Còn tôi thi đến ngay trÆ°á»›c đình chá».
Dứt lá»i, Mai Hoa Thần Kiếm chá»›p Ä‘á»™ng bóng ông đã Ä‘i thoăn thoắt, chỉ trong chốc lát đã mất dạng.
Lúc nà y chỉ còn lại hai ngÆ°á»i!
Cái bẽn lẽn lúc nãy còn chưa phai mỠtrong đầu Lý Thanh Hùng, chà ng không dám liếc nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga nữa, mà chỉ cúi đầu xuống đất nói:
- Lục cô nương! Chúng ta mau đi là m nhiệm vụ.
Tuy noi thế, nhưng Lý Thanh Hùng vẫn đứng yên.
Từ khi gặp Lý Thanh Hùng nay, Lục Ngá»c Hoa cảm thấy tâm hồn nà ng đổi khác.
Nà ng không còn tự chủ được nữa mà như có một cái gì len lõi và o tim, vui buồn không nhất định.
Cái biến đổi đó đối với một cô gái đang xuân không phải là một quan hệ!
Nà ng cÅ©ng biết thế, song không thể nà o chống chá»i được sức mạnh vô hình, sức mạnh của vụ trụ dùng để sai khiến loà i ngÆ°á»i.
Thấy Lý Thanh Hùng thúc giục nà ng mà chà ng vẫn đứng nguyên má»™t chá»— nhÆ° má»™t pho tượng không chịu cất bÆ°á»›c, nà ng “áºm ừ†má»™t tiếng rồi trở gót đến bên Lý Thanh Hùng nói:
- Hùng huynh! Bảo tôi đi sao Hùng huynh lại đứng mãi ở đó?
Lý Thanh Hùng như hổ thẹn với cỠchỉ của mình, buột miệng nói:
- Phải! Chúng ta đi thôi!
Chà ng lắc mình má»™t cái, bóng trắng cháºp chá»n lÆ°á»›t vá» phÃa sau núi.
Nguyệt Lý Hằng Nga ngạc nhiên, trố mắt nhìn theo thầm nghĩ:
- “Anh chà ng nà y lạ lùng là m sao? Lúc thì không Ä‘i lúc thì lại vụt Ä‘i mất không chỠđợi ai cảâ€.
Nà ng láºp tức phi thân Ä‘uổi theo nhÆ°ng Lý Thanh Hùng đã cách nà ng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i trượng.
Không biết Lý Thanh Hùng vì bẽn lẽn với Nguyệt Lý Hằng Nga hay chà ng cố trổ tà i khinh công với mỹ nhân, mà chà ng cứ một mặt lướt đi như gió cuốn.
Chà ng cũng không hỠquay lại một lần nà o để xem Nguyệt Lý Hằng Nga có theo kịp hay không?
Cá» chỉ của Lý Thanh Hùng là m cho Nguyệt Lý Hằng Nga tức giáºn đến tÃm ruá»™t.
Nà ng thầm nhủ:
“Lý Thanh Hùng tháºt không có chút lÆ°u tình!†Lòng chua chát, Nguyệt Lý Hằng Nga muốn quay đầu lại bá» Ä‘i nÆ¡i khác.
Tuy nhiên có má»™t mãnh lá»±c nà o bắt buá»™c nà ng không thể là m theo ý muốn của nà ng được, cà ng tức giáºn Lý Thanh Hùng thì chân nà ng lại cà ng chạy mau hÆ¡n.
Ôi! Cái sức mạnh vô hình nà y dẫu là kẻ có một tuyệt thế võ công cũng không chế ngự nổi.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa chạy vừa nghĩ, tốc độ của nà ng tăng lên gấp bội phần mà nà ng cũng không hỠhay biết.
Cho đến lúc nà ng thấy bóng trắng của Lý Thanh Hùng cháºp chá»n trÆ°á»›c mặt nà ng không còn chịu được nữa, cÆ¡n tức nổi lên.
Nà ng thét lên một tiếng:
- á»i chà !
Tiếng thét gần như thất thanh! Và nà ng qụy xuống đất không thèm chạy nữa.
Lý Thanh Hùng nghe la thất kinh quay đầu lại thì thấy Nguyệt Lý Hằng Nga đang nằm xỉu dưới đất.
Chà ng phóng mình trở lại, mặt mà y hốt hoảng tưởng chừng Nguyệt Lý Hằng Nga đã gặp phải Ä‘iá»u gì nguy biến gì rồi.
Äôi mắt nà ng nhắm nghiá»n hÆ¡i thở hổn hển, mặt xanh nhợt.
Lý Thanh Hùng kêu lên:
- Lục… cô nương! Lục… cô nương! Cô sao thế?
Tháºt ra, Nguyệt Lý Hằng Nga không có gì nguy hiểm cả chẳng qua nà ng tức giáºn Lý Thanh Hùng nên muốn giả vá» nhÆ° váºy để mà thá» lòng chà ng đối vá»›i nà ng nhÆ° thế nà o mà thôi!
NhÆ°ng Lý Thanh Hùng chà ng trai má»›i lá»›n, là m sao hiểu nổi tâm trạng của ngÆ°á»i con gái mà trá»i đã dà nh riêng cho há» những mánh khoé Ä‘á»™c đáo để khai thác con tim của kẻ khác phái.
Chà ng rối rÃt Ä‘Æ°a tay ôm lấy Nguyệt Lý Hằng Nga, miệng há»i:
- Lục cô nÆ°Æ¡ng! cô sao thế?… Cá» chỉ rối rÃt của Lý Thanh Hùng là m cho Nguyệt Lý Hằng Nga thêm phần lý thú, nà ng vẫn nằm im để mặc cho chà ng lay gá»i bao nhiêu tức giáºn vừa rồi nhÆ° trút sạch hết lòng nà ng nhÆ° Ä‘ang nở hoa!
Nà ng thầm nhủ:
“Hì.. hì…! NgÆ°Æ¡i bá» ta mà đi má»™t mình, bây giá» ta “phạt†ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn.†Tuy nghÄ© thế song vá»›i lòng lo lắng của Lý Thanh Hùng đối vá»›i nà ng đã bá»™c lá»™ má»™t cách rõ rệt, không còn chối cải và o đâu được!
Lý Thanh Hùng quan sát khắp mình Nguyệt Lý Hằng Nga, không thấy có một vết thương nà o chà ng lẩm bẩm:
- Lạ quá! Lục cô nÆ°Æ¡ng… có lẽ nà o đã bị ám khÃ!… Không không! Nhất định Lục cô nÆ°Æ¡ng không thể chết! Không thể chết!… Cá» chỉ của Lý Thanh Hùng đã đủ cho Nguyệt Lý Hằng Nga mát lòng rồi, nà ng không còn nhịn được nữa, khúc khÃch cÆ°á»i ra tiếng.
Lý Thanh Hùng Ä‘ang bồng Nguyệt Lý Hằng Nga trên tay, bá»—ng nghe nà ng cÆ°á»i lên tiếng, chà ng biết mình đã bị lừa nên thẹn quá mặt Ä‘á» bừng, buông tay xuống là m cho Nguyệt Lý Hằng Nga rÆ¡i “bịch†xuống đất.
Äau quá! Nguyệt Lý Hằng Nga hét lên:
- Ãy da!
Mặt nà ng mếu máo! Lý Thanh Hùng vừa tức cÆ°á»i, vừa giáºn, đứng nhìn nà ng không nói câu nà o.
Nguyệt Lý Hằng Nga trách móc:
- Hùng ca! Huynh ác lắm! Sao huynh lại ném muội xuống đất? Chết! Chết!
Lý Thanh Hùng nghiêm giá»ng:
- á»’! Té ra cô nÆ°Æ¡ng phỉnh tôi! Äem tôi là m trò cÆ°á»i! Nếu biết sá»›m nhÆ° váºy, tôi chẳng thèm đếm xỉa đến.
Nguyệt Lý Hằng Nga mỉm cÆ°á»i, nói vá»›i giá»ng ngá»t ngà o:
- Huynh là m gì mà nhÆ° kẻ mất hồn váºy, tá»± nhiên huynh bá» chạy Ä‘i cÅ©ng không quay lại xem thá» tôi có chạy theo kịp hay không? Nếu tôi bị ngÆ°á»i ta ám hại thì huynh vui lắm sao?
Lý thanh Hùng thở dà i, hồi tưởng lại cỠchỉ của mình lúc nãy.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói tiếp:
- Tôi biết huynh nóng lòng là m cho xong chuyện để Ä‘i tìm Äặng cô nÆ°Æ¡ng mà , phải không?
Lý Thanh Hùng ngắt lá»i cãi lại:
- Không không! Tôi không có ý ấy! Chỉ vì tôi vô tình mà là m mất lòng cô nương xin cô nương bỠqua cho.
Tháºt ra, lá»i nói của Nguyệt Lý Hằng Nga không phải không đúng, Lý Thanh Hùng đã nóng lòng tìm Äặng Thu Huệ nhÆ°ng chẳng lẽ trÆ°á»›c mặt Nguyệt Lý Hằng Nga chà ng lại thú nháºn nhÆ° thế sao? Vì váºy chà ng phải tìm lá»i nói tránh.
Mối tình của Nguyệt Lý Hằng Nga đối với chà ng không phải là chà ng không biết, song đó là một câu chuyện khó khắn.
Nói vỠtuổi tác thì Nguyệt Lý Hằng Nga lớn hơn Lý Thanh Hùng một tuổi, tuy nhiên nà ng lại trẻ đẹp không thể tả.
Nguyệt Lý Hằng Nga tuy lòng cảm mến Lý Thanh Hùng, song nà ng là môn đệ của má»™t danh môn chánh phái, hà nh Ä‘á»™ng của nà ng không thể giống nhÆ° kẻ khác dùng mãnh lá»±c của xác thịt để chiếm lấy tình yêu. Vì váºy giữa hai ngÆ°á»i nhÆ° có má»™t sợi dây ngăn cách.
Sau khi Nguyệt Lý Hằng Nga và Lý Thanh Hùng biết nhau, nà ng đã rõ Lý Thanh Hùng hiện nặng tình vá»›i cô gái há» Äặng, vì váºy nà ng không dám xen chân và o nà ng thấy đó là má»™t việc là m không phù hợp vá»›i đạo đức, tÆ° cách chÃnh đáng của con ngÆ°á»i.
Tuy nhiên! Bản năng tình cảm không phải là sức mạnh tầm thÆ°á»ng mặc dù nà ng nghi thế, song cà ng gần Lý Thanh Hùng nà ng cảm thấy trong ngÆ°á»i nà ng mất dần Ä‘i những năng lá»±c tá»± vệ.
Mặc khác, vụ tụ đã ký thác cho loà i ngÆ°á»i mà nhất là phái nữ, má»™t cái tánh tò mò khó nói, cái gì oái oăm khó khăn lại muốn theo Ä‘uổi hÆ¡n là những cái dá»… dãi tầm thÆ°á»ng.
Ngoà i ra con ngÆ°á»i lại còn có tánh tá»± ái, tá»± phụ nữa.
Nguyệt Lý Hằng Nga là đệ tá» của Thiên SÆ¡n Thần Ni má»™t nhân váºt võ lâm khét tiếng giang hồ, xem ai cÅ©ng dÆ°á»›i tay cả thì Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t cô gái đẹp nhÆ° thế tất phải giống sÆ° phụ nà ng. Vì váºy nà ng không thể không có tánh tá»± ái tá»± phụ được.
NgÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i mình yêu cho má»™t kẻ khác, hà nh Ä‘á»™ng ấy cao cả tháºt song cÅ©ng là má»™t việc là m rất khó coh những kẻ già u lòng tá»± ái.
Qua má»™t cÆ¡n thá» thách Lục Ngá»c Hoa đã thấy rõ con tim má»m yếu của Lý Thanh Hùng rồi, nà ng chỉ cần gần gÅ©i vá»›i chà ng thêm má»™t tà nữa thì hai bên sẽ sa ngã mất.
NhÆ°ng đó là má»™t chuyện mà Lục Ngá»c Hoa còn Ä‘ang cân nhắc, không thể bừa bãi được.
Nà ng có nên yêu Lý Thanh Hùng không? Má»™t ngÆ°á»i đã có ngÆ°á»i yêu.
Lòng tá»± ái và danh dá»± không cho phép nà ng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy và lòng tá»± ái cÅ©n là m cho nà ng cảm thấy khó chịu khi nà ng có má»™t sắc đẹp tuyệt trần, má»™t võ công tuyệt thế mà phải nhÆ°á»ng bÆ°á»›c cho kẻ khác.
Lục Ngá»c Hoa buông tiếng thở dà i, lòng đầy chán nản.
Lý Thanh Hùng là m té Lục Ngá»c Hoa chà ng tá» ra hối háºn, trong sÆ° hối háºn ấy lại có Ãt nhiá»u thÆ°Æ¡ng hại.
Ban đầu Lục Ngá»c Hoa có hÆ¡i giáºn chà ng nhÆ°ng sau lá»i nói xin lá»—i, Lục Ngá»c Hoa cảm thấy cởi mở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhìn Lý Thanh Hùng:
- Hùng ca! Không hỠgì! Té một chút cho mau lớn đâu có sao!
Câu nói tuy khôi hà i nhưng duyên dáng.
Lý Thanh Hùng vẫn đứng nhìn nà ng.
Lục Ngá»c Hoa phủi mấy vết bụi trên nếp áo và nói:
- Chúng ta cháºm lại nÆ¡i đây có lẽ VÆ°Æ¡ng tiá»n bối phải chỠđợi lâu.
Tiếng “chúng ta†của Lục Ngá»c Hoa xÆ°ng hô lúc nà y là m cho sá»± ngăn cách giữa hai ngÆ°á»i hình nhÆ° thu ngắn lại.
Lý Thanh Hùng cảm thấy giá»ng nói của nà ng ngá»t ngà o êm ái là m sao!
Chà ng vội đáp:
- Phải! Chúng ta nên Ä‘i mau kẻo VÆ°Æ¡ng tiá»n bối phải chá»!
Rồi nhÆ° bất thình lình chà ng chồm đến nắm tay Lục Ngá»c Hoa kéo Ä‘i tháºt nhanh.
Bất ngá», chà ng giáºt bổng Lục Ngá»c Hoa lên trong lúc nà ng chÆ°a Ä‘á» phòng, nên thân nà ng vụt bổng tá»›i đằng trÆ°á»›c rồi chúi xuống má»™t dốc đá.
Lý Thanh Hùng hoảng hồn:
- Chết! Chết!
Tháºt ra Lục Ngá»c Hoa má»™t thân võ há»c đâu phải yếu Ä‘uối đến thế, đây chỉ là lối trêu chá»c của nà ng đối vá»›i Lý Thanh Hùng mà thôi.
Lý Thanh Hùng non dạ, luôn luôn vẫn tưởng lầm.
Chà ng nghÄ© rằn nếu để Lục Ngá»c Hoa nhà o xuống dốc đá ắt sẽ bị thÆ°Æ¡ng nặng, vì váºy chà ng phóng mình tá»›i trÆ°á»›c ôm chặt nà ng và o lòng để đỡ nà ng lại.
Chà ng đã dùng má»™t tuyệt chiêu trong môn “Thiết Bản Kiá»uâ€.
Äôi tay của chà ng vừa ôm và o ngÆ°á»i Nguyệt Lý Hằng Nga thì nà ng đã bắn mình trở lại.
Tháºt là má»™t sÆ° việc bất ngá»! NhÆ° thế nếu Lý Thanh Hùng không theo đỡ thì nà ng cÅ©ng không bị té.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa quay mình lại thì hai cánh tay Lý Thanh Hùng đã ôm chặt, và “rũi ro†hơn nữa là bốn và nh môi lại vô tình chạm và o nhau.
Má»™t luồng hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngà o ngạt, chuyển sang là m rung Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng.
Trong lúc đó thì đôi mắt Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng nhắm nghiá»n lại. Ôi! Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga cả hai Ä‘á»u có tánh tá»± hà o là đệ tá» của danh môn chánh phái.
Tuy nhiên, dẫu hỠcó một võ công cao siêu đến đâu thì cũng không thắng nổi sức mạnh của tình yêu, nhất là của trai gái trong tuổi hoa niên.
Má»™t tiếng nói rất nhá»â€¦ từ trong hÆ¡i thở của Lý Thanh Hùng phát ra nhÆ° chỉ để cho Nguyệt Lý Hằng Nga nghe được mà thôi:
- Hoa… muội! Muội đẹp… lắm! Huynh… Tiếng nói nghẹn đi! Và vũ trụ như không còn nữa.
Qua một lúc thế giới thần tiên như tan dần và thực trạng của vũ trụ tái hiện trước mắt.
Nguyệt Lý Hằng Nga bất thần hét lên má»™t tiếng vùng khá»i vòng tay của Lý Thanh Hùng, đôi mắt chứa đầy u buồn hối háºn:
Lý Thanh Hùng nhìn nà ng, mặt mà y ngÆ¡ ngác nhÆ° bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng tá»™i lá»—i.
Chà ng tha thiết:
- Hoa muá»™i! Tha thứ cho huynh! Huynh là ngÆ°á»i có tá»™i!
- Tội gì?
- Äùa cợt vá»›i ái tình!
Nguyệt Lý Hằng Nga “hừâ€má»™t tiếng:
- Té ra huynh là ngÆ°á»i hèn hạ thế sao? Tôi đã nhìn lầm huynh!
Nói đến đây, nà ng cất tiếng khóc oà .
Lý Thanh Hùng thất kinh, vừa hổ thẹn, vừa đau đớn:
- Sao? Muá»™i nói sao? Huynh trá»n Ä‘á»i vẫn yêu muá»™i mà !
Nguyệt Lý Hằng Nga cà ng khóc to hơn:
- Hùng ca! Huynh giả dối Ä‘á»›i vá»›i muá»™i rồi! Huynh là m sao yêu muá»™i trá»n Ä‘á»i được!
Huynh sẽ đối xá» vá»›i Äặng cô nÆ°Æ¡ng ra sao?
Mặt Lý Thanh Hùng tái mét, chà ng thở hổn hển:
- Chết! Chết! Huynh là ngÆ°á»i đáng chết! Muá»™i giết huynh Ä‘i!
Tiếng noi chà ng run run.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Không! Muá»™i không có quyá»n tha lá»—i cho huynh cÅ©ng không có quyá»n giết huynh!
Hiện nay muá»™i đã má»m yếu mà thất thân thì kẻ đáng chết phải là muá»™i.
Nước mắt Nguyệt Lý Hằng Nga chảy như mưa, Lý Thanh Hùng rối loạn cả lên.
- Hoa muá»™i! Huynh là ngÆ°á»i hèn hạ, đã là m cho muá»™i mất cả tiết trinh huynh hối háºn quá, nếu muá»™i không tha lá»—i cho huynh thì huynh quyết chết nÆ¡i đây để Ä‘á»n tá»™i.
Nguyệt Lý Hằng Nga nghiêm giá»ng há»i:
- Tại sao huynh lại có hà nh động ấy?
- Vì huynh yêu muội!
- Hừ! Äến bây giá» huynh má»›i nói câu ấy, huynh đừng nên gạt tôi cÅ©ng đừng nên gạt mình, ngÆ°á»i huynh yêu chÃnh là Äặng cô nÆ°Æ¡ng kia mà !
Lý Thanh Hùng nói:
- Phải! ChÃnh huynh đã thá» non hẹn biển vá»›i Huệ muá»™i và cÅ©ng chÃnh lòng huynh lại cảm thấy yêu muá»™i! Hoa muá»™i! Huynh không biết phải giải thÃch thế nà o cả huynh chỉ biết huynh là ngÆ°á»i có tá»™i… Lần đầu tiên đôi giòng nÆ°á»›c mắt nóng hổi của Lý Thanh Hùng chảy xuống.
Nguyệt Lý Hằng Nga dẫu có há»n trách Lý Thanh Hùng đến đâu, trÆ°á»›c sá»± thá»±c tâm của chà ng cÅ©ng phải Ä‘á»™ng lòng huống hồ nà ng cÅ©ng yêu chà ng kia mà .
Tuy nhiên, yêu má»™t kẻ đã có ngÆ°á»i yêu tháºt là điá»u Ä‘au Ä‘á»›n đối vá»›i nà ng má»™t cô gái trâm anh Ä‘Ã i các.
Khóc má»™t lúc, hình nhÆ° nÆ°á»›c mắt đã cạn nà ng trố mắt nhìn chà ng nghiêm giá»ng nói ; - Hùng ca! Từ nay huynh phải gá»i tôi bằng tá»· tá»·, còn tôi gá»i huynh là đệ đệ.
Lý Thanh Hùng sá»ng sốt trố mắt nhìn ; - Tại sao?
- Vì tôi lớn hơn Hùng đệ một tuổi.
- Nhưng xưng hô như thế để là m gì?
- Äể cho đúng vá»›i tuổi tác.
- Còn tình yêu?
- Gác lại.
- Gác?
- Phải!
- Tôi vẫn yêu muội… mà ?
- Không được! Hùng đệ phải kêu tôi bằng tỷ tỷ! Nếu bằng lòng tôi mới nói chuyện.
Thấy thái Ä‘á»™ của Nguyệt Lý Hằng Nga có vẻ nghiêm nghị và quan trá»ng Lý Thanh Hùng không dám trái ý gá»i ; - Ngá»c Hoa tá»· tá»·!
Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Hùng đệ! Tôi tha thứ cho Hùng đệ cái tá»™i đã xâm phạm bản thân tôi vừa rồi, nhÆ°ng không thể để cho chúng ta biến thà nh những ngÆ°á»i phản bá»™i.
- Phản bội?
- Phải!
- Phản bá»™i Äặng Thu Huệ ngÆ°á»i yêu của Hùng đệ!
Lý Thanh Hùng nói ; - Nếu váºy tôi đã là m hại Ä‘á»i Ngá»c Hoa tá»· tá»· rồi!
- Không sao! Chúng ta còn có hy vá»ng nếu sau nà y Äặng cô nÆ°Æ¡ng có rủi ro bá» nà o thì tôi sẽ thay nà ng để gần gÅ©i Hụng đệ, còn nếu nhÆ° nà ng vẫn còn yêu Hùng đệ thì tôi sẽ hy sinh mối tình giữa chúng ta.
Lý Thanh Hùng nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga nhÆ° có má»™t cái gì kÃnh mến.
Lòng chà ng cà ng thấy quyến luyến nà ng hơn nữa.
Chà ng không còn biết phải nói sao hÆ¡n chỉ đứng Ä‘á» ngÆ°á»i ra nhÆ° pho tượng.
Nguyệt Lý Hằng Nga vỗ vai chà ng:
- Thôi! Chúng ta Ä‘i mau kẻo VÆ°Æ¡ng tiá»n bối chá» lâu.
Chà ng như vừa qua cơn mộng:
- Phải! Ngá»c Hoa tá»· tá»· chúng ta Ä‘i qua Huỳnh Long SÆ¡n má»™t lát xem tình hình ra sao, để báo lại vá»›i VÆ°Æ¡ng tiá»n bối.
Hai ngÆ°á»i cầm tay nhau cất bÆ°á»›c.
Thuáºt khinh công của hai ngÆ°á»i đã đến mức tuyệt luân, há» lại nÆ°Æ¡ng và o nhau torng lúc nà y nên chỉ phút chốc hỠđã đến Huỳnh Long SÆ¡n.
NÆ¡i đây im lặng không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Lý Thanh Hùng chắc lưỡi nói:
- Chúng ta đến trễ mất rồi.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói ; - Phải! trá»… rồi! Chúng ta thá» và o đại thÃnh gặp VÆ°Æ¡ng tiá»n bối xem sao.
Hai ngÆ°á»i vừa và o đến trÆ°á»›c đại thÃnh bá»—ng giáºt mình kinh hãi.
Trên má»™t khoảng đất trống ở trÆ°á»›c đại thÃnh sắp đầy xác chết, má»—i xác chết Ä‘á»u nằm cứng Ä‘Æ¡, hai hà m răng cắn chặt lại môi tÃm ngắt, mep miệng rỉ ra hai dòng máu tÆ°Æ¡i.
Cảnh tượng ấy khiến ai trông thấy cũng phải rùng mình.
Hai ngÆ°á»i từ từ bÆ°á»›c tá»›i khoảng đất có xác chết, má»™t và i luồng gio thổi tạt đến mùi máu tÆ°Æ¡i xông lên muốn má»a.
Những ngÆ°á»i nà y là ai? Tại sao há» lại chết cùng má»™t loạt? Thân thể giống nhau nhÆ° váºy?
Theo sá»± nháºn xét của Lý Thanh Hùng thì há» phải chết vì ngá»™ Ä‘á»™c hay bị ám toán gì đây. NhÆ°ng ngÆ°á»i nà o lại có bản lãnh hạ Ä‘á»™c thủ giết hà ng loạt ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n Æ°? Không lẽ! Oâng ta là má»™t chưởng môn nhân của má»™t phái lá»›n trong võ lâm lẽ đâu lại dùng thủ Ä‘oạn đê hèn nhÆ° váºy để giết ngÆ°á»i? Nếu váºy thì kẻ sát hại hà ng loạt những ngÆ°á»i kai lại là ai đây? Và kẻ ấy hiện giỠở đâu?
|
16-07-2008, 08:31 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 25
Ngá»™ Äá»™c
NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n là chưởng môn của phái Äiểm ThÆ°Æ¡ng, tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ ai ai cÅ©ng biết, thì có đâu ông ta lại Ä‘i giết ngÆ°á»i trái phép gây ra cảnh tượng nhÆ° thế nà y sao? Thế thì những cái xác nà y đã chết vá» loại công phu gì? Ai đã giết chết há»? Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n hiện giỠở đâu?
Bao nhiêu ý nghÄ© ấy xoay tròn trong đầu Lý Thanh Hùng và Lục Ngá»c Hoa không sao tìm ra thủ phạm, khiến hai ngÆ°á»i sững sở nhÆ° kẻ mất hồn.
Bá»—ng trên không vá»ng xuống mấy tiếng chim kêu là m cho hai ngÆ°á»i bừng tỉnh.
Lý Thanh Hùng ngẩng đầu ngó lên, thì thấy có má»™t con quạ Ä‘ang bay lượn trên không, kêu la inh á»i.
Bỗng chà ng nhớ lại con quạ nà y trước kia đã cùng chang giao đấu trên Nhất Tuyến Aûi. Tại so nó lại ở đây là m gì? Hay là nó đã tới số nên mới đem mạng đến đây?
Chẳng lẽ nó lại đến đây tìm Sói Dương lão nhân?
Hay là nó đánh hơi được mấy các xác nà y nên nó mới mò đến để ăn?
Lý Thanh Hùng đầu óc lúc nà y rối loạn chà ng không còn biết phân xét được nữa, cứ ngá»a mặt nhìn con quạ kêu la ý nghÄ© nà y chÆ°a hết thì ý nghÄ© khác lại nổi lên.
Còn Nguyệt Lý Hằng Nga thì lại khác từ khi con quạ nà y đến đây nà ng đã chăm chú nhìn cố quan sát từng cỠchỉ của nó.
Một lúc lâu, nà ng mới nói với Lý Thanh Hùng:
- Hùng đệ! Hùng đệ có thấy gì không?
Lý Thanh Hùng Ä‘ang sững sá» thì nghe Nguyệt Lý Hằng Nga há»i, chà ng ngÆ¡ ngác nói ; - Việc gì váºy? Tá»· tá»· đã tìm ra được gì lạ chăng?
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy cá» chỉ của Lý Thanh Hùng không sao nhịn được cÆ°á»i, nà ng cÆ°á»›i má»™t trà ng dà i noi ; - Hùng đệ! Äã đến nÆ°á»›c nà y rồi mà Hùng đệ vẫn còn mÆ¡ đến Äặng cô nÆ°Æ¡ng hay sao? Tháºt là kẻ si tình chÆ°a từng thấy!
- Không không! Tá»· tá»· chá»› có nghÄ© nhÆ° váºy tôi Ä‘ang miên man tìm nguyên nhân sá»± mất tÃch của VÆ°Æ¡ng tiá»n bối kia mà !
- Tôi nói nhÆ° thế là để đánh thức tinh thần của Hùng đệ. NhÆ°ng đệ lại nghÄ© xa xôi là m gì cho nhá»c sức.
Lý Thanh Hùng há»i:
- Sao? Tá»· tá»· đã tìm ra được nguyên nhân rồi à ? Váºy thì mau nói cho tôi nghe Ä‘i!
Cá» chỉ của Lý Thanh Hùng tháºt là buồn cÆ°á»i nếu là lúc khác thì Nguyệt Lý Hằng Nga đã cÆ°á»i ngất lên rồi. NhÆ°ng lúc nà y nà ng sợ nếu cÆ°á»i lên thì rủi con quạ nghe được bay Ä‘i mất thi nguy.
Nà ng đưa tay chỉ lên con quạ đang bay lượn, nói:
- Kìa! Hùng đệ hãy nhìn kỹ thì rõ đó là cái Ä‘Ãch để chúng ta tìm ra nguyên nhân!
Lý Thanh Hùng chăm chú nhìn theo ngón tay của Nguyệt Lý Hằng Nga, qua một lúc quan sát hình như Lý Thanh Hùng đã tìm ra được nguyên nhân, chà ng mừng rỡ kéo áo Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Tá»· tá»·! Tôi khâm phục tà i nháºn xét của tá»· tá»· vô cùng lúc nãy tôi có mấy lá»i không đùng, mong tá»· tá»· bá» qua cho.
Ngừng một lúc chà ng lại nói tiếp:
- Nhưng nó bay cao quá, chúng ta là m sao mà bắt nó cho được!
Nguyệt Lý Hằng Nga Ä‘ang vui cÆ°á»i, nghe Lý Thanh Hùng há»i thế bá»—ng trầm mặt lại suy nghÄ©:
- À! Phải rồi! Nếu nó cứ bay lượn trên không mãi như thế, thì là m sao ta bắt được.
Nguyệt Lý Hằng Nga nhÃu đôi mà y liá»…u lại, cắn môi suy nghÄ© má»™t lúc, thình lình nà ng nói to:
- Có rồi! Có rồi!
Lý Thanh Hùng vá»™i há»i:
- Chuyện gì váºy? Tá»· tá»· đã nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp bắt con quạ đó rồi sao?
Nguyệt Lý Hằng Nga cÆ°á»i đắc ý, gáºt đầu nói:
- Phải! Nhưng Hùng đệ hãy nghĩ xem tôi muốn dùng phương pháp nà o?
Lý Thanh Hùng đáp ngay ; - Tá»· tá»· chá»› há»i đố là m gì! Hiện giỠđầu óc tôi Ä‘ang rối loạn không sao nghÄ© ra được, tốt hÆ¡n tá»· tá»· nói mau đừng kéo thêm thì gá»i vô Ãch. HÆ¡ nữa có xảy ra Ä‘iá»u gì thì nguy đến việc là m của chúng ta.
Nguyệt Lý Hằng Nga gáºt đầu nói:
- Hùng đệ! Hùng đệ có biết con quạ muốn ăn cái gì không?… Nguyệt Lý Hằng Nga nói chÆ°a dứt lá»i thì Lý Thanh Hùng đã hiểu ra, chà ng cÆ°á»i lá»›n:
- A! Tôi đã hiểu rồi! Hay lắm! Hay lắm! Váºy tá»· tá»· hãy xem tôi bắt nó má»™t cách rất dá»…!
Thân chà ng lắc má»™t cái phi vụt đến trÆ°á»›c mặt Nguyệt Lý Hằng Nga và đưa tay ôm nà ng bÆ°á»›c ra sau má»™t tà ng cây ráºm rạp vúp và o.
Lý Thanh Hùng hà nh Ä‘á»™ng quá Ä‘á»—i lẹ là ng khiến cho Nguyệt Lý Hằng Nga không sao phản ứng kịp, nà ng cho Lý Thanh Hùng đã phát giác được má»™t trở ngại nà o đó nên má»›i hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy. Tim nà ng Ä‘áºp mạnh hÆ¡i thở dồn dáºp nà ng nằm im trên cánh tay của Lý Thanh Hùng chá» Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Qua má»™t lúc, nà ng không nghe má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o đáng nghi ngá», nên đứng nhìn Lý Thanh Hùng nói:
- Hùng đệ! Sao không theo kế hoạch đó mà bắt quạ còn chỠgì nữa?
Lý Thanh Hùng cháºm rãi nói:
- Tỷ tỷ cứ an tâm, chỠmột lát nữa thì sẽ rõ cách bắt quạ của tôi ngay.
- Hùng đệ nói gì váºy? Bắt quạ mà dùng cách ấn núp nà y sao? Tôi chÆ°a từng thấy ai dùng cách nà y bao giá».
Ngừng một lúc nà ng noi tiếp:
- Phương Pháp của tôi không phải thế đâu? Chớ có đùa nữa mà để cho con quạ bay mất.
Lý Thanh Hùng mỉm cÆ°á»i nói:
- Rồi sẽ rõ tà i nghệ của tôi! Äừng vá»™i trách.
Chà ng vừa nói dứt lá»i, bá»—ng Nguyệt Lý Hằng Nga “ồ†lên má»™t tiếng, kéo áo của Lý Thanh Hùng chỉ vá» phÃa con quạ nói:
- Nó đã đến rồi! Hay tháºt! Hay tháºt!
Lý Thanh Hùng Ä‘Æ°a mắt nhìn theo quả tháºt con quạ to lá»›n bay từ từ xuống đất, đôi mắt nó nhìn tứ phÃa xem có ai núp không. Nó không dám bay thẳng xuống mấy xác chết để ăn.
Lúc nà y con quạ đã hạ xuống quá thấp nhÆ°ng không dám đâm xuống nên Nguyệt Lý Hằng Nga và Lý Thanh Hùng nìn rõ con quạ nà y không sót má»™t tà nà y cả. Há» thấy con quạ nà y mất Ä‘i má»™t chân, đầu của nó dÃnh đầu máu, đôi mắt Ä‘á» ngà u có vẻ dá»›n dác hình nhÆ° nó đã bị ai huy hiếp.
Nhưng lúc nà y sợ dĩ nó nhà o xuống đây là vì nó bị mấy xác nà y quyến rũ và trong lúc đói lòng nó không còn e ngại gì nữa.
Tuy loà i váºt trá»i vẫn ban cho nó má»™t cái tánh cẩn tháºn chẳng khác loà i ngÆ°á»i, con quạ to lá»›n kia bay xuống mặt đất còn cách mặt đất chừng hai trượng liá»n Ä‘Æ°a mắt quan sát rồi từ từ hạ xuống.
Nguyệt Lý Hằng Nga kỠtai nói nhỠvới Lý Thanh Hùng:
- Hùng đệ! Hùng đệ đã tìm thấy cái gì chÆ°a? Kia kìa nÆ¡i móng chân của nó có dÃnh má»™t miếng vải.
Lý Thanh Hùng khoát tay nói:
- Tá»· tá»·! Tôi đã rõ rồi hãy đợi khi nà o bắt được nó, chúng ta sẽ bà n tá»›i còn bây giỠđừng nói gì hết, nó nghe được thì há»ng mất tá»· tá»· có Ä‘em theo ám khà đó không? Hãy trao cho tôi và i viên Ä‘i tá»· tá»· đừng ra tay nhé. Tất cả hãy để tôi lo liệu cho.
Nguyệt Lý Hằng Nga gáºt đầu đồng ý. NhÆ°ng nà ng không mang ám khà theo nên Ä‘Æ°a tay ra dấu bảo Lý Thanh Hùng lượm má»™t cục đá cầm tay cÅ©ng được.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì con quạ đã từ từ Ä‘áºu xuống mặt đất.
NhÆ°ng lạ thay, chẳng biết vì sao nó lại không nhà o đến nÆ¡i xác chết mà nó Ä‘i vòng quanh. Äến khi nó không thấy có gì đáng nghi ngại nó má»›i từ từ nhảy đến từng cái xác chết Ä‘Æ°a mÅ©i ngá»i. Có lẽ vì hÆ¡i Ä‘á»™c bay ra nên có mùi hôi mà nó không ăn chăng?
Cứ thế nó quan sát hết thây nà y đến thây kia rồi cuối cùng nó ngÆ°á»›c đầu lên tá» vẻ thất vá»ng.
Äứng ngÆ°á»›c cổ nhìn trá»i má»™t lúc lâu, nó lịa Ä‘i đến cái xác chếc vạch các mi mắt và tóc xem cái sá». NhÆ°ng rốt cuá»™c rồi noi cÅ©ng thất vá»ng luôn.
Có lẽ con quạ nà y muốn ăn óc và mấy con mắt, song tất cả đểu thấm độc nên nó không dám ăn thì phải?
Lý Thanh Hùng thấy nhÆ° váºy thì biết rằng nếu bá» qua cÆ¡ há»™i nà y thì không còn cÆ¡ nà o nữa. Nếu con quạ nà y mà bay Ä‘i mất thì không thể nà o tìm ra được nguyên nhân của những xác chết và Mai Hoa Thần Kiếm sao lại bị mất tÃch.
Quả nhiên con quạ không tìm được thức ăn Ä‘áºp cánh định bay Ä‘i.
Bỗng một tiếng hét chát chúa vang lên:
- Äánh!
Tức thì ba luồng trắng chia ra ba mặt “Thượng, Trung, Hạ†nhanh như điện chớp bắn và o con quạ.
Tiếp đó từ sau gốc cây ba ra cÅ©ng nhắm phÃa con quạ bay đến.
Con quạ kêu lên má»™t tiếng tháºt thanh, ba viên ám khà kia Ä‘áºp và o mình nó khá nặng.
Lý Thanh Hùng vừa đưa tay chụp lấy con quạ, thì từ sau gốc cây Nguyệt Lý Hằng Nga cũng vừa chạy đến sau lưng chà ng nói:
- Hùng đệ! Quả tháºt thông minh vá»›i lối bắt quạ tinh vi nà y từ lúc bé đến giá» tôi chÆ°a nghe ai nói đến, hoặc thấy ai dùng phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ° váºy cả.
Lý Thanh Hùng hai tay ôm con quạ lớn bước đến trước mặt Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Cám Æ¡n tá»· tá»· đã có lòng khen tặng, còn đây là lá»… váºt tôi tặng cho tá»· tá»· rất tiếc là nó không còn sống.
Nguyệt Lý Hằng Nga mỉm cÆ°á»i:
- Cám Æ¡n Hùng đệ! NhÆ°ng tại sao Hùng đệ lại Ä‘em con quạ chết nà y là m váºt tặng tôi? Hùng đệ đã quá khinh tôi rồi đó.
Ngừng má»™t lúc nà ng không thấy Lý Thanh Hùng đáp nên nói tiếp ; - Lá»i nói của tôi có đúng hay không mà Hùng đệ lại không trả lá»i?
Lý Thanh Hùng không ngá» Nguyệt Lý Hằng trách má»c nhÆ° váºy, chà ng Ä‘á» mặt nói:
- Xin tá»· tá»· chá»› quá lá»›i ý tôi là muốn nhá» và o tà i thông mình của tá»· tá»· mà khám phá ra cái bà máºt của miếng vải nà y, để biết vì sao VÆ°Æ¡ng tiá»n bối mất tÃch kia mà .
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Lý Thanh Hùng biện bạch quá sức lạnh lợi thầm phục vô cùng, song nà ng đâu chịu thua mỉm cÆ°á»i nói:
- Hay lắm! Té ra Hùng đệ dùng lá»›i chế nhạo tôi sao? Vá» việc ấy tôi là m gì có đủ sức để suy xét hÆ¡n nữa dẫu sao tôi cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thì sao bì được vá»›i tà i thông minh của Hùng đệ?
Lý Thanh Hùng thấy mình dùng toà n những lá»i chân tháºt mà Nguyệt Lý Hằng Nga lại chấp nhất nhÆ° váºy nên không chịu được vá»™i nói:
- Không phải nhÆ° tá»· tá»· nghÄ© đâu! tôi tháºt tình không hiểu được nguyên nhân của miếng vải đó tại sao lại dÃnh và o móng con quạ nà y. Tôi chỉ biết miếng vải nà y giống nhÆ° chiếc quần của VÆ°Æ¡ng tiá»n bối mà thôi, hôm nay miếng vải nà y dÃnh và o móng quạ tháºt là má»™t chuyện đáng nghi ngá». Vì váºy tôi má»›i nhỠđến sá»± nháºn xét của tá»· tá»·.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy lá»i nói của Lý Thanh Hùng nhÆ° váºy, nên dịu dà ng nói:
- Thôi! có lẽ tôi hiểu lầm Hùng đệ! Äừng giáºn nữa nhé!
Lý Thanh Hùng vui vẻ nói:
- Nếu tỷ tỷ không chấp nhất tôi nữa thì xin tỷ tỷ cho biết ý kiến.
Nguyệt Lý Hằng Nga thản nhiên nói:
- Khi nãy lúc vừa trông thấy con quạ bay đến, tôi đã có nhiá»u Ä‘iểm đáng nghi Hùng đệ thá» nghÄ© xem tại sao con quạ nà y lại bị mất Ä‘i má»™t chân?
Lý Thanh Hùng Ä‘ang chăm chú theo dõi câu chuyện, bá»—ng Nguyệt Lý Hằng Nga dừng lại khiến chà ng bá»±c mình đáp gá»n:
- Äó có gì mà phải nghÄ©! Nó đã bị ngÆ°á»i ta chặt mất.
- Hay lắm! Hay lăm! Thế thì còn máu ở trên mình nó lẽ dÄ© nhiên là lúc tranh Ä‘oạt vá»›i đối thủ bị ngÆ°á»i ta chặt chân nê máu chảy đầy mình chứ gì?
- Phải!
Nguyệt Lý Hằng Nga mỉm cưởi há»i tiếp:
- Váºy Hùng đệ hảy trả lá»i giùm tôi vì sao cái Ä‘uôi của nó bị đứt?
Lý Thanh Hùng trầm lặng một lúc rồi đáp:
- Theo ý tôi thì cái Ä‘uôi ấy bị VÆ°Æ¡ng tiá»n bối chặt đứt chứ không còn ai và o đây nữa.
- Phải! Vì thế miếng vải kia chÃnh là con quạ đã xé rách quần ông ta. NhÆ°ng Hùng đệ Ä‘oán xem ông ta có bị thÆ°Æ¡ng không?
Lý Thanh Hùng ná»a mừng ná»a lo nói:
- Tuy chúng ta Ä‘oán thế, nhÆ°ng không phải hoà n toà n đúng cả! Theo ý tôi thì lẽ dÄ© nhiên VÆ°Æ¡ng tiá»n bối đã bị hại dÆ°Æ¡i móng vuốt nhá»n Ä‘á»™c ác của con quạ kia rồi.
Nguyệt Lý Hằng Nga quả quyết:
- Không! VÆ°Æ¡ng tiá»n bối không chết và cÅ©ng không bị thÆ°Æ¡ng! Và hiện giỠông đã thoát khá»i nÆ¡i đây rồi!
- Tá»· tá»· dá»±a và o đâu mà quả quyết nhÆ° váºy?
Nguyệt Lý Hằng Nga không đáp mà há»i lại:
- Hùng đệ có hiểu tại sao con quạ kia lại không ăn những xác chết kia không?
- Lẽ dĩ nhiên là những xác chết kia đã bị nhiễm độc nên nó không ăn.
- Không! Hùng đệ nghÄ© nhÆ° thế là sai rồi nếu con quạ đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch ăn thịt những xác chết, thì má»™t khi đã biết miếng ăn có Ä‘á»™c sao không bay Ä‘i lại quan sát từng cái xác? Vạch mà mắt, tóc ra là m gì? Theo tôi thì nó không phải đến để ăn thit những cái xác.
Lý Thanh Hùng nghe xong bất giác sững sỠlẩm bẩm:
- A! Äúng rồi! Nói váºy là con quạ nà y đến… đến… Nguyệt Lý Hằng Nga nói tiếp:
- Con quạ đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch khám xét sá»± việc đã xảy ra, nhÆ° váºy nhất định phải có ngÆ°á»i Ä‘iá»u khiển và ngÆ°á»i đó đã dùng ám khà có chất Ä‘á»™c giết mấy ngÆ°á»i nà y.
Bây giá» chúng ta chỉ cần bắt được ngÆ°á»i đó thì sẽ tìm ra sá»± tháºt.
Lý Thanh Hùng lúc nà y má»›i vỡ lẽ chà ng khâm phục tà i trà của Nguyệt Lý Hằng Nga vô cùng, nhÆ°ng chà ng vẫn còn thắc mắc hai Ä‘iá»u nên há»i:
- Vì sao tá»· tá»· biết được VÆ°Æ¡ng tiá»n bối còn chÆ°a chết và đã thoát được khá»i nÆ¡i nà y, còn con quạ kia nếu thám thÃnh thì bay trên không trung chứ tại sao lại Ä‘áºu xuống sát đất là m gì?
Nguyệt Lý Hằng Nga gáºt đầu suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Hùng đệ! Lúc nãy chÃnh tôi cÅ©ng lúc túng Ä‘iá»u đó giỠđây tôi đã Ä‘oán được là nó đến đây để khám xét và tìm má»™t ngÆ°á»i, nên nó má»›i Ä‘áºu xuống.
- NgÆ°á»i đó có phải là VÆ°Æ¡ng tiá»n bối không?
- Phải! Có lẽ ông ta đã bị thương không đi xa được nên phải lẩn tránh đâu đây.
- Tại sao?
Nguyệt Lý Hằng Nga bình tĩnh nói:
- Hùng đệ! Cứ lấy con quạ nà y mà suy ra thì rõ, sở dÄ© nó đã bị thÆ°Æ¡ng bá» Ä‘i rồi mà trở lại chÃnh vì nó muốn tìm ông để trả thù. NhÆ°ng theo ta Ä‘oán thì ông tuy bị thÆ°Æ¡ng khá nặng, nhÆ°ng cÅ©ng không đến nổi phải nằm má»™t chổ. Ông đã Ä‘i ra khá»i nÆ¡i đây và không biết ông Ä‘ang lẩn tránh nÆ¡i nà o mà thôi?
Nguyệt Lý Hằng Nga nói đến đây bá»—ng nghÄ© đến VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n tiếng tăm lừng lẫy, đức cao trá»ng vá»ng là má»™t vị chưởng môn của má»™t phái lá»›n trên giang hồ, thế mà nay chỉ vì má»™t chút sa cÆ¡, bao nhiêu danh vá»ng Ä‘á»u tiêu tan hết. Bất giác nà ng thở ra má»™t tiếng mặt buồn rÆ°á»i rượi.
Lý Thanh Hùng cÅ©ng chẳng khác gì Nguyệt Lý Hằng Nga, chà ng nghÄ© đến má»™t ngÆ°á»i bạn tâm giao má»›i kết nghÄ©a chÆ°a đầy mấy tháng mà đã chết má»™t cách thảm thÆ°Æ¡ng thế nà y, chà ng bá»±c tức quăng ngay con quạ Ä‘ang cầm trên tay xuống đất mặt mà y buồn so.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Hùng đệ! Sá»± việc vẫn còn mỠám chúng ta chá»› vá»™i buồn phiá»n, chúng ta nên Ä‘i tìm quanh đây xem thá» VÆ°Æ¡ng tiá»n bối trong lúc bị thÆ°Æ¡ng có lẩn tránh đâu đây không?
Câu nói nà y quả nhiên có má»™t mãnh lá»±c là m cho Lý Thanh Hùng cảm thấy có má»™ tia hy vá»ng, chà ng nói ; - Ngá»c Hoa tá»· tá»·! Chúng ta hãy gấp rút Ä‘i tìm VÆ°Æ¡ng tiá»n bối xem thÆ°Æ¡ng thế của ông ta thế nà o và đồng thá»i há»i rõ vì sao lại xảy ra thấm thảm kịch nà y?
Nguyệt Lý Hằng Nga nói:
- Nếu muốn tìm cho có kết quả thì cần phải chia ra hai hÆ°á»›ng, má»—i ngÆ°á»i Ä‘i má»™t hÆ°á»›ng. Nếu hai ngÆ°á»i chúng ta Ä‘i chung e không biết đến chừng nà o má»›i tìm được VÆ°Æ¡ng tiá»n bối.
Lý Than Hùng thất kinh nói:
- Không! Không! Tá»· tá»· không thể rá»i tôi được VÆ°Æ¡ng tiá»n bối đã mất tÃch, lòng tôi Ä‘au nhÆ° cắt nếu tá»· tá»· rá»i tôi lỡ có bá» nà o thì tôi có thể chết Ä‘i được.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Lý Thanh Hùng đối vá»›i mình rất quan tâm và thà nh tháºt, nà ng sung sÆ°á»›ng vô cùng nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt Lý Thanh Hùng nà ng không dám tá» ra mình là má»™t ngÆ°á»i yêu Ä‘uối.
Nà ng nói:
- Hùng đệ! Tôi rất cam Æ¡n tấm thịnh tình của Hùng đệ đối vá»›i tôi, nhÆ°ng việc nà y cần phải là m nhÆ° váºy má»›i có kết quả được. Nếu trong lúc Ä‘i tìm rủi mà có gặp cÆ°á»ng địch tôi đánh không lại thì có thể bá» chạy được không sao cả. Còn bấy giá» Hùng đệ Ä‘i vá» phÃa tay mặt còn tôi Ä‘i vá» phÃa tay trái.
Ngừng một lúc, nà ng lại dặn:
- Nếu có má»™t ngÆ°á»i xuất hiện thì chúng ta dùng tiếng hú để liên lạc nhau, bây giá» cho đến mặt trá»i lặn dù có gặp việc gì chúng ta cÅ©ng phải gặp nhau nÆ¡i đây.
Lý Thanh Hùng Ä‘oán biết nÆ¡i đây đã xảy ra vụ nà y chắc chắn là có những cÆ°á»ng địch còn ẩn thân. Nếu hai ngÆ°á»i chia ra Ä‘i tìm e không khá»i mang hoa. tuy nhiên chà ng không nỡ là m pháºt lòng Nguyệt Lý Hằng Nga nên ngáºp ngừng má»™t lúc nói:
- Thôi cÅ©ng được! NhÆ°ng Ä‘iá»u cần nhất là tá»· tá»· phải hết sức cẩn tháºn.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy Lý Thanh Hùng không từ chối lại tá» ra lo lắng cho mình, lòng trà n ngáºp sung sÆ°á»›ng, nà ng nở nụ cÆ°á»i trêu cợt:
- Xin tuân lệnh tôn huynh!
Dứt lá»i nà ng nhìn Lý Thanh Hùng nhÆ° dặn dò cẩn tháºn rồi Ä‘anh thoắt má»™t cái thân hình nhÆ° má»™t vệt khói dần dần biến mất sau lùm cây.
Lý Thanh Hùng đứng nhìn theo đến khi bóng của nà ng biến mất, chà ng má»›i tung mình chạy thẳng vá» phÃa Nguyệt Lý Hằng Nga đã phân công.
Giữa lúc đó trong đống xác chết kia có má»™t ngÆ°á»i ngồi dáºy, mặt mà y trắng nhợt nÆ¡i góc miệng máu Ä‘á»ng đã khô trông nhÆ° xác chết. Nếu hắn không ngồi dáºy thì không ai biết hắn giả chết bao giá».
NgÆ°á»i nà y đã đến trÆ°á»›c Nguyệt Lý Hằng Nga và Lý Thanh Hùng và không ngoà i mục Ä‘Ãch là tìm tông tÃch của Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n.
Sỡ dÄ© hắn nhà o và o đống xác chết là vì hắn vừa đến nÆ¡i chÆ°a tìm được tông tÃch của Mai Hoa Thần Kiếm thì Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga đã xuất hiện, hắn quýnh quá không biết là m sao lẩn tránh Ä‘Ã nh phải nhà o và o đấy, lấy máu thoa đầy mình nằm im nÃn thở không cá» Ä‘á»™ng.
Bởi váºy má»i cá» chỉ của Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga không thoát khá»i tai mắt của hắn.
Khi hai ngÆ°á»i chia nhau Ä‘i tìm tông tÃch của Mai Hoa Thần Kiếm thì hắn đã vá»™i và ng ngồi dáºy định tìm lối thoát thân.
Sau khi đứng dáºy hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa má»™t vòng không thấy có gì đáng nghi, hắn biết Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga đã Ä‘i xa rồi, nên hắn bÆ°á»›c đến má»™t xác chết láºt ngá»a thò tay và o bụng rút ra má»™t mÅ©i tên lông.
MÅ©i tên lông nà y kỳ lạ là m sao! Từ hình dáng cho đến mà u sắc Ä‘á»u khác vá»›i mÅ©i tên thÆ°á»ng. MÅ©i tên nà y phÃa sau có gắn hai chiếc lông công mà u sắc rá»±c rỡ trÆ°á»›c mÅ©i tròn khoét bốn cái lá»—.
Sá»± tháºt mÅ©i tên nà y là má»™t tÃn hiệu đặc biệt của Huỳnh Long SÆ¡n dùng để triệu táºp các thuá»™c hạ từ xa đến. Má»—i khi tung lên trá»i bốn lá»— kia phát ra tiếng kêu “á».o…oâ€.
Tiếng kêu ấy phát ra rất lá»›n khiến cho các thuá»™c hạ của Huỳnh Long SÆ¡n má»™t khi nghe láºp tức tìm đến nÆ¡i đã phát ra tiếng kêu mà há»™i há»p.
NgÆ°á»i nà y lấy mÅ©i tên ra, miệng lâm râm mấy tiếng tay mặt vung mạnh lên “vút†má»™t cái mÅ©i tên bay thẳng lên không.
Nhưng mũi tên vừa tung lên mới phát ra một tiếng “o†thì đã bị gãy là m đôi rơi xuống đất.
MÅ©i tên vừa rÆ¡i xuống má»™t tiếng hú vang lên, tiếp theo má»™t bóng trắng từ trên cà nh cây ráºm bay vút vá» phÃa ngÆ°á»i vừa ném mÅ©i tên.
NgÆ°á»i phát mÅ©i tên thất kinh té nhà o xuồng đất trố mắt nhìn thì thấy bên mình đã sừng sững má»™t ngÆ°á»i mặc đồ trắng, mặt mà y và ng nhợt nhÆ° có vẻ bệnh hoạn hắn ré lên má»™t tiếng thất thanh nói:
- Bệnh ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng! Võ công ngÆ°Æ¡i quả nhiên cao cÆ°á»ng.
Lý Thanh Hùng tuy thà nh tháºt hiá»n háºu, má»i việc Ä‘á»u tá» ra khá» khạo cháºm chạp, nhÆ°ng má»—i hà nh Ä‘á»™ng cùa chà ng Ä‘á»u cẩn tháºn và nhất là những việc đáng nghi chà ng không bao giá» bá» qua.
Cho nên lúc nãy trÆ°á»›c khi rá»i nÆ¡i đây Ä‘i tìm Mai Hoa Thần Kiếm, chà ng rất nghi ngỠđịch đã sắp đặt và bố trà tứ phÃa, cố tình không muốn rá»i Nguyệt Lý Hằng Nga vì chà ng sợ nà ng lâm nguy. NhÆ°ng không thể cản được Ä‘Ã nh thá»±c hiện lấy kế hoạch của mình.
Chà ng có ý định là không thể rá»i xa nÆ¡i nà y, nên khi Ä‘i vá» tay mặt, chà ng láºp tức trở lại dùng tuyệt kỹ khinh công bay lên má»™t Ä‘á»t cây núp và o má»™t cà nh ráºm.
Với hà nh động vô cùng lanh lẹ ấy, không một ai có thể trông thấy được.
Trong lúc đó tên ác đồ kia cÅ©ng từ trong đống xác chết ngồi dáºy.
Lý Thanh Hùng phát giác được muốn vung chưởng Ä‘áºp chết hắn ngay, nhÆ°ng chà ng đã kịp thá»i nghÄ© lại nếu là m nhÆ° váºy thì không thể nà o dò được tông tÃch của Mai Hoa Thần Kiếm.
Tên ác đồ kia tháºt là bạc phÆ°á»›c, má»›i vừa vung tên phát tÃn hiệu lên thì đã bị lá»™ tung tÃch.
Lý Thanh Hùng đâu có thể để cho nó tá»± nhiên hà nh Ä‘á»™ng, chà ng bẻ má»™t cà nh cây cầm trên tay, chá» khi mÅ©i tên phát hiệu bay lên thì chà ng láºp tứ bắn cánh cây và o mÅ©i tên, và hú lên má»™t tiếng phóng mình đến chụp tên côn đồ.
|
|
|
| |