Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Nhất thời Đường Phong cảm giác đầu mình cũng to ra một vòng, nhưng hắn nhỡ rõ ràng, lần trước Linh Khiếp Nhan ăn mấy chục âm hồn của hắn, hắn lập tức dặn dò nàng tuyệt đối không được ăn âm hồn của những cao thủ trong cương tâm của mình, những âm hồn đó là chìa khóa để mở Mị ảnh không gian, cũng là năng lượng duy trì đòn sát thủ của Đường Phong.
Linh Khiếp Nhan luôn miệng đáp ứng, bất quá, nàng vẫn thừa dịp Đường Phong không chú ý mà a ô một tiếng ăn một cái âm hồn. Đối với nàng mà nói cắn nuốt âm hồn chính là phương thức chữa thương tốt nhất.
Hơn nữa Linh Khiếp Nhan còn có một năng lực rất đặc biệt, đó chính là khả năng cảm ứng đối với Linh Thú, vượt qua tưởng tượng của Đường Phong. nàng hoàn toàn là một chuyên gia về Linh Thú.
Một đường tiến tới, Đường Phong cũng phải làm phiền nàng chỉ dẫn mới tránh được đụng chạm phải một số Linh Thú. Thậm chí cũng chẳng cần nhìn thấy những Linh Thú kia, từ xa xa Linh Khiếp Nhan đã có thể chuẩn xác nói ra tên và cấp bậc của những Linh Thú kia.
Sau mấy ngày, Đường Phong cũng dần dần hiểu được sự phân chia cấp bậc của Linh Thú.
ở trên thế giới này, Linh Thú cấp một có thực lực tương đương với một người tu luyện cảnh giới Luyện Cương cửu phẩm. Mà Linh Thú cấp hai lại tương đương với một Hoàng giải thường phẩm, cấp ba tương đương với Huyền giai trung phẩm, cấp bốn tương đương với Địa giai hạ phẩm, cấp năm tương đương với Địa giai thượng phẩm, mà cấp sáu lại tương đương với Thiên Giai trung phẩm.
dĩ nhiên, đây chỉ là một sự phân chia không rõ ràng, Linh Thú có lực lượng thuộc về bản thân chúng, những lực lượng này giúp lực chiến đấu của chúng tăng lên không ít. Bất quá linh thú dù sao cũng không phải là con người, phương thức chiến đấu của chúng xa xa không linh hoạt bằng nhân loại.
Cho nên đôi khi cũng không thể nhìn vào cấp bậc để phán đoán lực chiến đấu của Linh Thú. Linh Thú và nhân loại đều có sở trường, sở đoản riêng, chỉ có thời điểm tranh đấu thật sự mới có thể khảo nghiệm được thực lực của bản thân.
những ngày qua, Đường Phong đụng phải Linh Thú phần lớn là cấp ba. Bọn chúng tập chung sống thành đoàn đội, ở giữa rừng núi chung quanh du đàng, tranh đoạt địa bàn, tranh giành con mồi, thỉnh thoảng có thể nghe thấy những tiếng gào thét vang tận mây xanh, làm cho tâm thần người ta hoảng loạn.
Bất quá, có một người chỉ dẫn như Linh Khiếp Nhan, Đường Phong căn bản không cần đánh nhau với chúng.
Lại đi sâu vào trong mấy ngày, cấp bậc của Linh Thú bắt đầu tăng cao, bất quá số lượng cũng rất ít, phần lớn là cấp bốn, thỉnh thoảng có thể bắt gặp một con cấp năm, Đường Phong tự nhiên là tránh thật xa. Ban đêm, lúc nghỉ ngơi, Đường Phong cũng không dám tùy tâm sở dục như trước kia, lúc nào hắn cũng phải duy trì cảnh giác, ngay cả nổi lửa nấu cơm cũng không được, những lúc đói bụng chỉ có thể ăn quả dại để lót dạ.
Đòn sát thủ chỉ có một lần, Đường Phong cũng không muốn lãng phí cơ hội để đối phó với những con Linh Thú này.
Một lần Đường Phong lớn mật tìm một con linh thú cấp bốn thử sức, hắn không ngờ ngay cả khi Linh Khiếp Nhan nói nhược điểm của Linh Thú này cho hắn, phương thức chiến đấu như thế nào hắn vẫn phải chịu thua mà chạy trối chết. Nếu không phải có ám khí xuất quỷ nhập thần, làm cho con Linh Thú này chịu thiệt không ít, nếu không phải trên người hắn có Bất Phôi Giáp phòng hộ, khẳng định Đường Phong bị thương không nhẹ.
Sau khi có được một lần kinh nghiệm, Đường Phong cũng không đi chuốc lấy nhục nữa. Hoàng giai thượng phẩm cảnh giới đối với một Linh Thú tương đương Địa giai hạ phẩm, quả thật có chút khó khăn.
Lúc Đường Phong bước vào địa bàn của Linh Thú cấp năm, thần kinh hắn căng thẳng tới cực hạn. Tất cả những Linh Thú xung quanh đều tương đương với cao thủ Địa giai thượng phẩm, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút thì hắn sẽ chết không toàn thây.
Nơi này đã là sâu bên trong Khúc Đình Sơn rồi, mặc dù Đường Phong không biết Khúc Đình sơn rộng bao nhiêu, nhưng địa bàn của Linh Thú cấp năm, cũng xuất hiện một vài Linh Thú cấp sáu. dựa theo lời của Linh Khiếp Nhan. Linh Thú cấp sáu đã là linh thú mạnh nhất trong Khúc Đình sơn rồi.
Lực uy hiếp của những Linh Thú này lớn hơn rất nhiều so với nhưng Linh Thú bên ngoài. Cảm giác của chúng nhạy bén vô cùng. cho dù cách thật xa chúng cùng vẫn nhìn về nơi Đường Phong ẩn nấp hồi lâu mới rời đi.
May mắn chính là có Linh Khiếp Nhan nói cho Đường Phong biết khoảng cách an toàn, hơn nữa theo như nàng cảm giác được, vị trí của người kia cũng không còn xa nữa. Lần trước mang theo Bất Phôi Giáp bay tới đây, nàng cảm ứng được khí tức của một người khác ở xung quanh nơi này.
Đường Phong không nhìn được thở phào một tiếng, nếu như còn phải tiếp tục xâm nhập nữa. Đường Phong không biết mình có thể đi đến nơi được hay không. Trên đường đi nguy hiểm quá lớn. hắn đáng suy nghĩ xem có nên trở về hay không.
Sau nhiều ngày như vậy, thương thế của Linh Khiếp Nhan cũng đã khá hơn rất nhiều, lúc Đường Phong tu luyện nàng cùng thu được càng ngày càng nhiều linh khí.
bởi vì chế trụ hơi thở của mình cho nên hiện tại Linh Khiếp Nhan không thể nào cảm nhận được cụ thể người kia đang ở vị trí nào, đối phương cũng không thể nào cảm ứng được nàng, chỉ có thể dựa vào Đường Phong tự đi tìm kiếm.
Ban ngày Đường Phong ẩn nấp, ban đêm hắn lại đi tìm kiếm, hắn còn dùng bùn đắp lên người để che giấu mùi mồ hôi của thân thể, sau đó lại đi tìm kiếm từng chỗ một.
Liên tiếp mấy ngày cũng không hề có thu hoạch gì, nhưng thân thể hắn cùng được tinh luyện không ít, ở bên trong rừng núi tràn ngập nguy cơ tứ phía tìm kiếm mục tiêu của mình, cố gắng sống sót, việc này cũng tương đương với việc tu luyện.
Sau mấy ngày tìm kiếm, có thể nói Đường Phong đã mò mẫm tất cả mọi chỗ trong phương viên trăm dặm xung quanh, tuy không phát hiện ra mục tiêu nhưng Đường Phong cùng phát hiện được một chỗ tương đối thú vị.
Đó là một hạp cốc, một hạp cốc không lớn, đại khái chi dài có mười dặm. rộng một dặm, hạp cốc đó phảng phất như là một cái khe hở nứt ra từ mặt đất, trải dài trong lòng Khúc Đình sơn.
Bên trong hạp cốc, truyền đến từng cỗ khí tức u ám, cho dù cách thật xa cùng có thể ngửi thấy mùi xác chết thối rữa bên trong. cả hạp cốc tối om, phía trên bị vô số mạn đằng dây leo vây quanh, hàng năm không thấy ánh mặt trời. Thời điểm Đường Phong tìm kiếm người kia của Linh Khiếp Nhan phát hiện ra được nơi này không có Linh Thú hoạt động, hơn nữa. hắn còn nhìn thấy một Linh Thú già nua chầm chậm đi vào trong cái khe, sau đó không thấy đi ra nữa.
vốn Đường Phong còn muốn vào xem một chút, nhưng lại bị Linh Khiếp Nhan ngăn trở.
Thú mộ! Đây là cái tên mà Linh Khiếp Nhan nói cho Đường Phong. Mỗi một nơi có Linh Thú sinh sống thành bầy đàn đều tồn tại một địa phương như vậy, khi những Linh Thú giớià nua kia phát hiện kiếp nạn của mình đã buông xuống, chúng sẽ đi vào trong nơi này, sau đó lẳng lặng chờ đợi cái chết.
Thú mộ có thể nói là một địa phương thần thánh trong tiềm thức của mỗi Linh Thú, bởi vì nơi này có vô số thi thể đồng bạn của chúng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao phụ cận nơi này lại không có Linh Thú hoạt động.
- Nếu đã chết thì chúng ta cũng đừng quấy rầy họ nữa.
Lúc nói ra những lời này, giọng nói Linh Khiếp Nhan mang theo nhàn nhạt đau thương.
Đường Phong hoàn toàn không hiểu nổi, tại sao lúc cắn nuốt những âm hồn kia nàng cũng không hề nháy mắt một cái, theo đạo lý mà nói, những âm hồn kia đều là con người sau khi chết ngưng tụ thành. Đối với âm hồn nàng không hề để ý, nhưng hết lần này tới lần khác lại rất quan tâm tới Linh Thú.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Bất quá bây giờ cũng không phải thời điểm để ý chuyện này, hơn nữa mùi hôi thối truyền ra từ bên trong hạp cốc cũng làm cho Đường Phong có chút khó thở, cho nên hắn chỉ dừng lại chốc lát rồi rời khỏi nơi này.
Ban ngày hắn nghỉ ngơi nửa ngày để khôi phục, sau khi khôi phục hoàn toàn, Đường Phong nói:
- Cứ tìm kiếm như vậy cũng không phải là biện pháp tốt, hay là ngươi phóng khí tức ra, dụ nàng tới.
Linh Khiếp Nhan lắc lắc cái đầu nhỏ như cái trống:
- Như vậy quá mạo hiểm!
- Nhưng ngoài cách đó chúng ta đâu còn cách nào khác!
Đường Phong phân tích:
- hơn nữa cho dù ta tìm được nàng thì rốt cuộc cũng phải đánh một trận với nàng. không bằng bây giờ dứt khoát dụ nàng ra, nếu thật sự nàng là Lạnh Lùng, không chừng không cần đánh ngươi cũng có thể cắn nuốt nàng.
- Điều này là không thể nào. Mặc dù nàng không có hứng thú cắn nuốt ta, nhưng nàng cũng không ngoan ngoan để cho ta cắn nuốt.
- Nếu nàng không chịu thì đánh nàng một trận!
Linh Khiếp Nhan trầm mặc trong chốc lát, sau đó mở miệng hỏi:
- Phong ca ca, có thật ngươi có thể tăng thực lực của mình lên Thiên giai trung cấp trong thời gian ngắn? Nếu như không phải, vậy chúng ta lập tức rời đi thôi, không cần tìm kiếm nàng nữa.
- dĩ nhiên là thật, ngươi cho rằng ta lừa ngươi sao? Mặc dù ta chưa bao giờ động tới lực lượng này, nhưng ta lại biết cách sử dụng nó.
- Thiên giai trung phẩm... .nếu như thêm ta kiềm chế nàng, cho dù nàng có thực lực Thiên giai thượng phẩm thì chúng ta cũng có thể đánh thắng được. Hiện tại ta cũng không biết nàng có chủ nhân của mình giống như ta hay không.
- Đánh không lại thì bỏ chạy chứ sao.
Đường Phong nói.
- Ta có Bất Phôi Giáp hộ thân, hơn nữa Thiên giai trung phẩm thực lực, dù thế nào cùng có thể chạy thoát.
- ngươi xác định phải làm như vậy sao?
Linh Khiếp Nhan rất nghiêm túc hỏi một câu.
- Làm! Chúng ta lãng phí nhiều thời gian như vậy là vì cái gì?
chỉ có sớm giải quyết chuyện này thì Đường Phong mới thể an tâm. Dù sao cùng đã tìm nhiều ngày như vậy, xâm nhập vào sâu như vậy, mạng sống lúc nào cũng bị đe dọa, đã đến nước này Đường Phong làm sao có thể buông tha được, như vậy quá không cam lòng rồi.
- Vậy ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ dụ nàng ra.
Đến lúc đó, nếu như sự việc không ổn, cho dù ta liều mạng, tinh hồn lực lượng bị hao tổn cũng sẽ bảo vệ ngươi an toàn. Trong Linh Khiếp Nhan quyết định chủ ý.
Thật ra thì cũng không cần chuẩn bị gì cả, bất quá Đường Phong tẩm một chút thuốc mê lên trên ám khí, ngay cả chùy thủ cũng bôi một chút. Trước khi hắn xác định được người kia của Linh Khiếp Nhan là trạng thái gì, Đường Phong cũng không dám dùng độc dược đi đối phó với nàng, vạn nhất giết chết một phần của Linh Khiếp Nhan thì lúc đó muốn khóc cũng không được.
Tất cả đều đã sẵn sàng. Đường Phong ra hiệu một tiếng, Linh Khiếp Nhan chậm rãi tán ra một tia hơi thở của mình.
Bất Phôi Giáp trên người Đường Phong bỗng nhiên phát ra nhàn nhạt thất thải quang mang, tia sáng này chỉ lóe lên rồi lập tức biến mất, chỉ trong một thời gian một cái nháy mắt.
Sau một cái chớp mắt, Linh Khiếp Nhan ở trong cương tâm của Đường Phong nhắc nhở:
- Nàng tới! Bên trái ngoài ba mươi dặm!
Khoảng cách gần như vậy! Đường Phong cũng hoàn toàn không nghĩ tới đối phương lại ở ngay phụ cận, bất quá đây là cũng là chuyện không lường trước được, ở một nơi nguy cơ tràn ngập tứ phía như thế này, Đường Phong cũng không thể gióng trống khua chiêng tìm tòi, hắn chỉ có thể lén lén lút lút tiến hành. Huống chi thực lực của hắn cũng không đủ, không cách nào cảm ứng được động tĩnh ngoài ba mươi dặm.
Đường Phong thậm chí mắt cũng không nháy một cái, nhìn chằm chằm phương hướng bên trái, cố gắng sử dụng tinh thần của mình đi cảm ứng. Không đến nửa nén nhang, Đường Phong đã cảm ứng được một hơi thở cường đại đang tiếp cận vị trí của mình, cỗ hơi thở này có chút lạnh lẽo, không phải lạnh bình thường mà một loại lãnh lẽo đạm mạc.
Cỗ hơi thở này có thể sánh ngang những cường giả Thiên giai đỉnh phong mà mình đã gặp, cho dù không bằng Thang Phi Tiếu nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Đường Phong không kìm được nuốt nước miếng một cái, cả thân thể căng lên, tinh thần đề phóng đề thăng đến cực hạn. Một lát sau, một thân ảnh màu trắng xuất hiện trong tầm mắt của Đường Phong, trong nháy mắt nàng đã tới trước mặt Đường Phong ba mươi trượng.
Đường Phong đưa mắt nhìn, hắn không khỏi cười khổ một tiếng, bởi vì bộ dạng của người này và Linh Khiếp Nhan giống nhau như đúc. Giống như từ khuôn mặt, cái miệng cái mũi, bất quá thân hình nàng có chút bất đồng với Linh Khiếp Nhan, có vẻ như nàng lớn hơn Linh Khiếp Nhan vài tuổi.
Hơn nữa khí chất của hai người cũng là một trời một vực, Linh Khiếp Nhan trong cương tâm của Đường Phong là một đứa trẻ tinh quái uyển nhược, mà vị cô nương trước mặt này lại rất lạnh lùng. Khuôn mặt nàng lạnh lẽo nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới một lượt.
Nàng còn có một mái tóc trắng như tuyết, mái tóc dãi xõa đến vòng eo thon thả của nàng. Trên người nàng mặc một bộ y phục không phải là gấm, cũng không biết là do chất liệu gì chế thành, bộ quần áo bó sát lấy người nàng, đem vóc người đang phát dục của nàng hoàn toàn phô bày dưới ánh mắt Đường Phong.
Không cần hỏi, chỉ cần nhìn khí chất của nàng, Đường Phong có thể xác định được, nàng là Linh Khiếp Nhan lạnh lùng. chỉ là hiện tại nàng cũng không có đặc điểm của một âm hồn, rõ ràng là một thực thể sống, trong hơi thở lạnh lùng còn lộ ra sự cuồng dã, kiệt ngạo bất tuân.
- ngươi tìm ta?
Thiếu nữ mở miệng hỏi, bất quá, lúc nàng hỏi ánh mắt nàng không nhìn Đường Phong mà nhìn vào vị trí bụng của Đường Phong, bởi vì Bất Phôi Giáp đang ở trên thân thể Đường Phong. Trong mắt nàng. Đường Phong căn bản giống như là không khí, không đáng nhắc tới.
Sau một khắc, Đường Phong cảm nhận được Linh Khiếp Nhan ở trong cương tâm của mình hồi đáp lại:
- Đúng!
Cảm giác này rất kỳ quái, giống như một người trung gian, ngây ngốc đứng ở chỗ nào lắng nghe hai Linh Khiếp Nhan nói chuyện với nhau. Bản thân mình không hề nghe thấy tiếng nói của Linh Khiếp Nhan nhưng lại có thể cảm nhận được rất rõ ràng ý tứ mà nàng muốn biểu đạt.
- ngươi tới đây là muốn cắn nuốt ta hay là tới bị ta cắn nuốt? Nếu như là cái trước ngươi có thể cút, bởi vì ngươi không đủ tư cách, còn nếu như là cái sau thù ngươi cũng có thể cút, bởi vì ta không có hứng thú đối với một tinh hồn nhược tiểu.
Trên khuôn mặt lạnh lùng của thiếu nữ lộ ra vẻ cười nhạo.
- Rốt cuộc ngươi sử dụng thân thể của thứ gì?
- Điều này không cần ngươi quan tâm, ít nhất ta cũng khá hơn ngươi rất nhiều. Ta có thể tự hô hấp, ta có cuộc sống tự tại của ta, như vậy là đủ rồi.
- Chẳng lẽ ngươi không hi vọng chúng ta có thể dung hợp cùng nhau, khôi phục lực lượng thời kỳ đỉnh phong, chẳng lẽ ngươi không muốn đi báo thù sao? Mặc dù ta không biết rốt cục ngươi sử dụng thân thể của thứ gì, nhưng hẳn là một con Linh Thú. Ta cảm ứng được, linh hồn bị ngươi chế trụ đang phản kháng, ngươi vĩnh viễn cũng không phải là chủ nhân chân chính của thân thể này! Một ngày nào đó ngươi sẽ bị nó cắn nuốt.
Thiếu nữ nhàn nhạt mở trừng hai mắt:
- ngươi có nói gì cũng vô dụng, ngươi nên biết ta đối với những thứ đó không có hứng thú.
- ngươi chính là ta, ta chính là ngươi. Ta cần sự trợ giúp của ngươi, ngươi cũng cần sự trợ giúp của ta!
Giọng nói Linh Khiếp Nhan từ từ trở nên nhu hòa, mơ hồ lộ ra một cỗ mê hoặc.
Trong đôi mắt thiếu nữ chợt hiện lên lãnh mang, khí tức trên thân thể đột nhiên đại loạn, hơi thở lạnh lùng chợt quay cuồng, hơi thở cuồng dã kiệt ngạo bất tuân đại thịnh:
- ngươi lại dám quấy nhiễu tinh hồn của ta, ta sẽ giết tên nam nhân này, rồi sau đó đem ngươi chôn vùi vĩnh viễn trong lòng đất.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
- Phong ca ca động thủ!
Linh Khiếp Nhan vội vàng hô một tiếng, nàng biết cho dù mình có nói rách cả miệng cũng không thể thuyết phục được đối phương, Lạnh Lùng không có hứng thú đối với bất cứ chuyện gì.
Đây cũng là người dễ đối phó nhất trong năm luồng tinh hồn của Linh Khiếp Nhan.
Ngay khi Linh Khiếp Nhan hô lên, hai chân Đường Phong đồng thời đạp trên mặt đất một cái, cả người tựa như một mũi tên rời cung vọt tới thiếu nữ.
Thiếu nữ cười lạnh một tiếng:
- chỉ là Hoàng giai thượng phẩm mà cũng muốn tự tìm lấy cái chết như vậy! đã vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Nàng vừa nói vừa vươn một bàn tay nhỏ nhắn ra, bày ra một trảo, nhắm ngay thiên linh cái Đường Phong đánh tới. Thời điểm nàng đánh tới, trên năm ngón tay lại phủ một tầng bạch vụ, Đường Phong chưa tới gần đã cảm giác được lãnh lẽo xâm nhập vào tận trong xương tủy, thiếu chút nữa ngay cả linh hồn cũng đông cứng.
Đây là lần đầu tiên Đường Phong đối chiến với cường giả Thiên giai thượng phẩm, tự nhiên hắn sẽ không qua loa khinh thường.
- Tá Thi Hoàn Hồn!
Đường Phong tức giận quát lớn một tiếng, trong nháy mắt khí thế của Đường Phong xả ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cuồng bạo khí tràng lấy lắn làm trung tâm mạnh mẽ khuếch tán ra tứ phía.
Tên của năng lực này quả thực không dễ nghe, nhưng đây là năng lực hắn lĩnh ngộ được khi tấn chức Vô Thường Quyết tầng thứ ba.
Tá Thi Hoàn Hồn, trong khoảng thời gian ngắn có thể mượn lực lượng của một cỗ âm hồn đã cô đọng được, sau khi sử dụng Tá Thi Hoàn Hồn lực lượng của bản thân sẽ đạt đến thực lực của âm hồn khi còn sống, thời gian duy trì còn phụ thuộc vào độ nồng đậm của cương khí và trình độ thân thể. Cương khí trong cơ thể càng nồng đậm, thân thể càng mạnh mẽ thì thời gian duy trì sẽ càng dài.
Thi triển năng lực này cũng phải trả một cái giá không hề nhỏ. Sau khi thi Tá Thi Hoàn Hồn hết hiệu lực, trong một thời gian ngắn Đường Phong sẽ không thể sử dụng được cương khí, hơn nữa còn phải thừa nhận sự thống khổ khổng lồ.
cũng dựa vào năng lực này mà lần trước Đường Phong dám xuất hiện ở cuộc chiến tranh giành Thần Binh xem náo nhiệt. Nếu như không có năng lực tự bảo về mình, hắn làm sao dám lờn vờn giữa một đám Thiên giai thượng phẩm cao thủ để xem náo nhiệt.
Không đánh trận chiến không nắm chắc, không làm chuyện tình không nắm chắc, vĩnh viễn không bao giờ đặt mình vào một tình cảnh nguy hiểm, đây chính là đạo lý sinh tồn căn bản nhất.
Lần này đi tìm một người khác của Linh Khiếp Nhan, mặc dù cũng không nắm chắc có thể cắn nuốt được nàng, nhưng Đường Phong chắc chắn bản thân có thể an toàn trở lui.
Lần trước chiến đấu cùng Cự Kiếm Môn, Đường Phong cùng ngưng luyện được không ít âm hồn, nhưng những âm hồn có thực lực cao lại chẳng có mấy.
Thiên giai cao thủ chỉ có sáu người, Diệp Trầm Thu và năm vị Thiên giai cao thủ của Cự Kiếm Môn. Mà trong đó chỉ có hai người là Thiên Giai trung phẩm, còn lại đều là hạ phẩm, lần này Đường Phong sử dụng âm hồn của môn chủ Cự Kiếm Môn Biên Vô Huyết.
Khi Đường Phong thi triển ra năng lực Tá Thi Hoàn Hồn, Linh Khiếp Nhan vẫn ở trông cương tâm của Đường Phong kinh hãi phát hiện, Tiểu Khô Lâu tối đen như mực đột nhiên kịch liệt rung động, ngay sau đó, một điểm sáng màu xanh lục trên Tiểu Khô Lâu lập tức tỏa ra quang mang sáng chói, trong nháy mắt bao phủ trọn cả Tiểu Khô Lâu. Quang mang sáng chói kia không ngừng rót năng lượng khổng lồ vào Tiểu Khô Lâu. Vùng đan điền của Đường Phong sinh ta một đoàn quang thải dày đặc sáng chói.
Không chỉ như thế, Tiểu Khô Lâu khoanh chân mà ngồi, giờ phút này nó phảng phất như một người tu luyện vậy, trên xương cốt của nó rõ ràng xuất hiện từng lộ tuyến vận hành, những năng lượng kia theo lộ tuyến này không ngừng vận chuyển, sau đó rót vào trong cơ thể của Đường Phong. Đáng kinh ngạc hơn nữa. vị trí đan điền của Tiểu Khô Lâu lại xuất hiện một cái cương tâm.
Đó là một đoàn liệt diễm, một đoàn liệt diễm đang thiêu đốt hừng hực.
Liệt diễm cháy bùng lên, làm cho tiểu khô lâu vốn đen như mực bị chiếu rọi từ bên trong. bộ dạng âm trầm khủng khiếp hơn rất nhiều. Linh Khiếp Nhan không nhịn được rùng mình một cái, nàng không biết Đường Phong rốt cục là làm như thế nào, bởi vì những việc đang xảy ra trước mắt hoàn toàn nằm ngoài hiểu biết của nàng.
Bên trong cương tâm của một người còn có thể dựng dục nên một cương tâm khác, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Linh Khiếp Nhan kiến thức rộng rãi cũng không cách nào giải thích được cảnh tượng nàng đang chứng kiến.
Nhưng nàng có thể cảm giác được rất rõ ràng, thời điểm cái Tiểu Khô Lâu xấu xí này biến hóa, vốn Đường Phong chỉ có thực lực Hoàng giai thượng phẩm, trong nháy mắt nhảy vọt lên tới Thiên giai trung phẩm cảnh giới. Biên độ tăng lên khổng lồ như vậy làm cho người ta quá kinh sợ rồi.
Đây tuyệt đối là một loại bí pháp! Một loại bí pháp giúp người sử dụng đạt được năng lượng vô cùng mạnh mẽ trong thời gian ngắn. thi triển loại bí pháp này chắc chắn sẽ phải trả siá. hơn nữa cái giá này tuyệt đối không thấp! Cơ hồ Linh Khiếp Nhan có thể kết luận một điều, sau khi thi triển ra bí pháp này, Đường Phong sẽ phải chịu một chút hành hạ.
Sự thật đúng như Linh Khiếp Nhan dự đoán, đây là lần đầu tiên Đường Phong thi triển loại bí pháp này, ngay cả chính hắn cũng bị loại năng lực này làm cho kinh hãi vô cùng.
bởi vì trong khoảnh khắc đó, hắn cảm giác được các giác quan của mình, lực lượng của mình, và cương khí trong cơ thể mình, tất cả đều tăng vọt một cách khủng khiếp, khủng khiếp đến mức tự mình cũng cảm thấy không thật cho lắm.
Đây chính là thực lực của cao thủ Thiên giai trung phẩm? Thậm chí Đường Phong có thể nghe được tiếng kêu của côn trùng bên ngoài mười dặm. cảm nhận được linh khí lưu động xung quanh thân thể, giơ tay nhấc chân cũng tạo thành uy lực vô cùng lớn.
Bất quá. biên độ tăng lên dù rất lớn nhưng Đường Phong cũng cảm giác được, toàn bộ thân thể mình, không chỗ nào không đau đớn, phảng phất như lúc nào cũng có mấy ngàn cây kim đâm vào da thịt vậy.
Đây chính là cái giá phải trả khi thi triển bí pháp này, hơn nữa theo thời gian trôi qua. đau đớn sẽ càng ngày càng tăng.
cố nén sự đau đớn của thân thể, Đường Phong lắc mình tránh khỏi tiểu thủ của thiếu nữ, một cỗ khí tức lạnh buốt xẹt qua bên người hắn. Thiên Binh Toái Tinh lập tức xuất hiện trên tay Đường Phong, vẽ ra một đường cong tinh xảo cắt về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ phản ứng cũng không chậm, nàng vốn cho rằng Đường Phong chỉ có thực lực Hoàng giai thượng phẩm, không thể gây ra nguy hiểm cho nàng. Một thiếu niên Hoàn giai thượng phẩm, nàng tùy tùy tiện tiện cũng có thể bóp chết một đám.
Nhưng khi Đường Phong vọt tới trước mặt nàng, khí thế trên người hắn đột nhiên biến đổi, quỷ dị vô cùng. Loại biến đổi đột ngột này thật sự quá ngoài ý muốn của nàng rồi. Khi Toái Tinh sắp đánh trung thắt lưng của nàng. nàng đưa tay điểm một cái lên Toái Tinh, mượn cỗ lực đạo này nhảy lên cao, tránh thoát một kích này trong chân tơ kẽ tóc.
không đợi nàng ổn định thân hình, vô số tiếng xé gió vang lên, hàng loạt ám khí đánh về phía nàng.
Thân thể thiếu nữ tại không trung mạnh mẽ quay tròn, bằng mắt thường có thể thấy được, vô số hơi nước tụ tập quanh thân thể của nàng tạo thành một lốc xoáy nhỏ, lốc xoáy vù vù rung động.
Vô số tâm thanh giòn giã vang lên, rất nhiều phi châm bị lốc xoáy bằng hơi nước này ngăn trở, mỗi cái phi châm đều đâm vào thật sâu, nhưng không gây được chút tổn thương nào cho thiếu nữ.
Thiếu nữ nhướng mày, chậm rãi rơi xuống từ trên không trung.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Trên bầu trời, nơi nàng vừa quay tròn thân hình, lốc xoáy hơi nước giống như một mặt kính bị đánh nát, rầm rầm vỡ vụn ra, không đợi rơi xuống mặt đất, những mảnh vỡ kia đã biến thành hơi nước bốc hơi hoàn toàn trên không khung, chỉ có những phi châm mà Đường Phong vừa phóng ra rơi xuống mặt đất.
Lốc xoáy ngăn trở phi châm của Đường Phong hoàn toàn do băng tạo thành.
Thiếu nữ rất kinh ngạc nhìn về phía Đường Phong, thân sắc vô cùng nghi ngờ.
Thực lực của người này rất mạnh, thủ pháp ám khí tương đối cao minh, nhưng vì cái gì hắn lại không khống chế nổi lực đạo của mình?
Đường Phong cũng rất bất đắc dĩ, lần đầu tiên có được thực lực Thiên giai trung phẩm, với thân thể xương cốt hiện tại của hắn làm sao có thể hoàn toàn thao túng được?
Thực lực chân chính của một người không đơn thuần chỉ là cảnh giới cao, chỉ có hoàn toàn nắm giữ được cảnh giới của mình mới có thể coi là có thực lực của cảnh giới đó.
Thân thể vững chắc, cảnh giới đồng thời cũng tăng trưởng, đó mới thực sự là đạo lý tu luyện. ngược lại, thân thể một người vô cùng yếu ớt, cho dù người đó có cảnh giới vô cùng cao thì cũng chỉ là tốt mà dẻ cùi mà thôi, ngày sau tất sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của bản thân, cuối cùng khó có thể thăng tiến trong con đường tu luyện.
May mắn là lúc trước Đường Phong đã hung hăng rèn luyện thân thể của mình, nếu không phải như vậy, chỉ riêng năng lực Tá Thi Hoàn Hồn này cũng đủ để tạo thành trọng thương cho Đường Phong.
Sau khi ổn định cước bộ, Đường Phong xoay người sang một bên, lẳng lặng nhìn thiếu nữ đối diện.
Lần giao phong vừa rồi, có thể nói là không ai chiếm được thượng phong. Đường Phong ỷ vào xuất kỳ bất ý xuất ra công kích, mà thiếu nữ cũng hóa giải được công kích của Đường Phong.
- Thiên giai trung phẩm! Cũng như vậy mà thôi! Bây giờ các ngươi vẫn còn cơ hội, mau cút khỏi nơi này, bằng không một lúc nữa các ngươi có muốn đi cũng không được.
Thiếu nữ lạnh lùng mở miệng nói.
Đường Phong không trả lời, bên trong cương tâm của Đường Phong, Linh Khiếp Nhan mở miệng đáp lời nàng:
- Thiên giai trung phẩm quả thực đánh không lại ngươi, nhưng có thêm ta nữa thì sao?
Trong lúc nói chuyện, một luồng tinh thần lực khổng lồ mạnh mẽ kích tới thiếu nữ.
Thiếu nữ kêu lên một tiếng đau đớn, khí tức trên thân thể lại rối loạn một lần nữa, hơi thở cuồng dã kiệt ngạo bất tuân lại một lần nữa du động.
Thiếu nữ giận giữ vô cùng.
- ngươi thực sự muốn quấy nhiễu lực lượng tinh hồn của ta! Được, hi vọng ngươi đừng hối hận!
Trong nháy mắt, khí tức lạnh lẽo trên người thiếu nữ đột nhiên tăng lên, trong con ngươi sáng ngời quay cuồng sát cơ, cảm giác lạnh lẽo đến tậm xương tủy lại một lần nữa xuất hiện.
- Phong ca cam, có ta kiềm chế lực lượng tinh hồn của nàng, nàng không thể xuất ra toàn lực, phần còn lại trông đợi vào ngươi.
Linh Khiếp Nhan gấp rút nói, sau đó nàng triệt để im lặng, không hề có động tĩnh gì nữa, hẳn là nàng đang toàn lực kiềm chế đối phương.
chỉ có cơ hội lần này, Đường Phong nào dám chậm trễ, cổ tay hắn rung động, mấy ngọn phi đao xuất hiện trên tay, Đường Phong vận toàn lực mạnh mẽ ném phi đao về phía thiếu nữ.
Cửu Tinh Liên Châu!
Lần này thi triển ra Cửu Tinh Liên Châu hơn xa lần đụng phải một đám hắc y nhân bên ngoài Tĩnh An thành. Cảnh giới hiện tại của Đường Phong là Thiên giai trung phẩm, so sánh với lần trước quả thật là một trời một vực.
Cổ tay Đường Phong vừa động, chín ngọn phi đao đã bay đến trước mặt thiếu nữ.
Sau khi thân thể được cải tạo, lực tay của Đường Phong vô cùng lớn, hơn nữa dựa vào một thân thực lực Thiên giai trung phẩm, ám khí phóng ra cơ hồ không thể nhìn thấy quỹ tích. Ám khí bay qua không trung để lại một vệt màu hồng.
Đó là bởi vì tốc độ của ám khí quá nhanh, sinh ra ma sát với không khí.
Thiếu nữ cũng rất muốn tránh, nhưng lúc này lực lượng tinh hồn của nàng bị chia thành ba phần, một phần đối kháng sự quấy nhiễu của Linh Khiếp Nhan, một phần áp chế chủ nhân của thân thể này, một phần khác lại đối chiến cùng Đường Phong, làm sao có thể tránh được?
Sau chốc lát hoảng loạn, hai tay thiếu nữ đẩy về phía trước, một mặt băng kính xuất hiện ở trước mặt nàng.
Chín ngọn phi đao đinh đinh đương dương kích vào cùng một điểm trên mặt bãng kính. Cho dù bãng kính vô cùng chắc chắn nhưng cũng bị chín ngọn phi đao này đâm thành một cái lỗ thủng.
Có bảy ngọn phi đao sau khi đâm lên mặt băng kính thì văng qua một bên, phi đao do hai đại cao thủ Tần Tứ Nương và Thang Phi Tiếu liên thủ chế tạo thành, thế nhưng sau khi đâm lên mặt băng kính toàn bộ đều vỡ nát. số phi đao này mặc dù không phải cương binh những cũng không xê xích bao nhiêu, lúc này lại bị vỡ nát thành mấy mảnh, đủ thấy được lực đạo mạnh như thế nào.
Hai ngọn phi đao còn lại thành công đột phá phòng ngự của băng kính bắn về phía cái cổ trắng nòn của thiếu nữ.
Thiếu nữ cúi đầu xuống, há miệng tiếp lấy một ngọn phi đao, sau đó sử dụng thanh phi đao đó ngăn trở thanh còn lại. Bất quá bởi vì lực đạo của phi đao quá lớn làm cho nàng lui về phía sau mấy bước, miệng chảy ra máu tươi.
- Khí Phách Tuyệt Luân!
Đường Phong theo sát phía sau phi đao, trong nháy mắt nàng lui lại đã tới trước mắt nàng, Toái Tinh trên tay bốc lên hỏa diễm ngùn ngụt, vẻ mặt sát khí vô cùng chém một kiếm về phía thiếu nữ.
Đây là một chiêu trong Phách Sát Kiếm của Cự Kiếm Môn, lúc này Đường Phong mượn lực lượng và cương tâm của Biên Vô Huyết, ngoài trừ thù pháp khống chế có chút vụng về, có thể nói một kích này là của Biên Vô Huyết đánh ra.
Một kích của cao thủ Thiên giai trung phẩm, uy lực tất nhiên vô cùng cường đại, chiêu thức chưa tới, không khí trước mặt Đường Phong đã bị chém thành một mảnh chân không.
Thiếu nữ lập tức nhảy lên, cánh tay nhỏ nhắn giơ lên, vô số băng vụn bỗng nhiên xuất hiện, chụp xuống đầu Đường Phong.
Một kích của Đường Phong không hề yếu bớt. Toái Tinh quét qua, liệt diễm cuồn cuộn lập tức làm cho băng vụn hóa thành sương mù.
Liệt diễm và hàn băng vốn là hai thuộc tính tương khắc, là hai tồn tại hoàn toàn đối lập. Cương tâm của Biên Vô Huyết là một ngọn liệt diễm, tuy nhiên không thể so sánh với Tần Tứ Nương, cương tâm của Tần Tứ Nương là một con Hỏa Phượng Hoàng, mặc dù cũng là hỏa, nhưng lực lượng cương tâm của Biên Vô Huyết rõ ràng kém hơn rất nhiều. Bất quá, đối với thời điểm này như vậy là đủ rồi, Đường Phong vận dụng lực lượng cương tâm của Biên Vô Huyết, vừa hay khắc chế một thân bãng khí của thiếu nữ.
Lúc này cả người Đường Phong cũng giống như bị lửa bao quanh, không khí bên cạnh cũng bị bóp méo. Đất đá dưới chân đều có dấu hiệu bị hòa tan.
Không đợi thiếu nữ rơi xuống, Đường Phong vung Toái Tinh, hóa thành muôn vàn quanh ảnh chém tới:
- Xá ngã kỳ thùy!
Phách Sát Kiếm một khi được thi triển ra, thế kiếm liên miên bất tuyệt, làm cho địch nhân không có thời gian ngừng nghỉ, như cuồng phong bạo vũ, đánh cho đến khi dịch nhân nằm úp sấp trên mặt đất, hoặc chính bản thân bị đánh bại mới thôi, một chiêu nối tiếp một chiêu, khí phách mười phần!
Đối với lực lượng khắc chế hoàn toàn năng lượng của mình, thiếu nữ tự nhiên không dám ngạnh kháng, không đợi chiêu thức của Đường Phong đánh tới nàng đã nhảy ra xa.
Đường Phong theo sát phía sau, lại một chiêu Phách Sát Kiếm bổ tới.
Động tác của thiếu nữ cũng vô cùng linh hoạt, thân hình liên tục di động giống như một tiểu tinh linh uyển nhược đang khiêu vũ, nhẹ nhàng tránh khỏi một chiêu của Đường Phong.
Oanh một tiếng thật lớn, mặt đất cũng bị Đường Phong bổ ra một cái hố sâu một thước, *** đến vài chục trượng, vô số đá vụn bay toán loạn. Thiếu nữ đẩy chưởng phong về phía trước, vô số đá vụn bị một lớp hàn khí trắng xóa bao phủ, bay ngược lại, đánh về phía Đường Phong.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Nhóm dịch Dungnhi
Sưu Tầm by Kyosaike --- 4vn.eu
Đả tự: Thụy An An - ************
Phi châm liên tục bay ra từ trong tay Đường Phong, mỗi một phi châm lại đánh bay một khối đá vụn, không lọt một khối nào.
Trong con ngươi của thiếu nữ hiện lên một tiếng kinh ngạc, bởi vì công phu ám khí của thiếu niên trước mặt nàng quả thật vô cùng cao thâm, làm cho nàng có chút bất ngờ. Nàng bị Linh Khiếp Nhan quấy nhiễu lực lượng tinh hồn, căn bản bản không thể nào xuất ra toàn lực, hơn nữa do sự tương khắc của cương khí nên mặc dù cảnh siới của nàng cao hơn so với Đường Phong nhưng cũng không thể chiến thắng được hắn.
Sau mười mấy chiêu, Đường Phong càng ngày càng quen thuộc với cảnh giới bây giờ, mặc dù nhục thân còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng bạo tăng nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với ban đầu, thi triển chiêu thức ngày càng có uy lực.
Mỗi lần Đường Phong công kích tới thiếu nữ luôn cảnh giác tránh đi, sau đó lại tùy thời phản kích. Trên ngón giữa của nàng ngưng kết một cây băng lãng dài tới hai thước, băng lãng này hoàn toàn do cương khí trong cơ thể nàng ngưng kết thành, sự bề bi có thể so với cương binh, thậm chí còn hơn thế nữa.
Khuôn mặt của nàng vẫn trước sau như một, lạnh lùng không cảm xúc, trên mí mắt còn ẩn chứa một cỗ sát cơ, nhưng cỗ sát cơ này đã phai nhạt không ít, mà cỗ hơi thở kiệt ngạo bất tuân lại càng ngày càng đậm. Hơi thở này làm cho người ta có cảm giác rất không an toàn, giống như một con dã thú đang phẫn nộ bị áp chế.
Thỉnh thoảng, khi nàng tránh thoát khỏi một kích của Đường Phong, thân bình đột nhiên run rẩy, để lộ ra sơ hở không nhỏ, giống như nàng không thể nắm giữ thân thể mình trong tay vậy.
Nếu như chỉ có một hai lần thì Đường Phong sẽ cho rằng nàng cố ý lộ ra sơ hở để dụ mình trúng kế, nhưng không chỉ có một lần, hơn nữa càng ngày càng thường xuyên. Mỗi lần như vậy, trên mặt thiếu nữ luôn biểu hiện ra sự thống khổ.
Vẻ mặt không phải làm bộ, huống chi, bằng vào cá tính lạnh lùng của nàng, căn bản không cần làm bộ.
Đường Phong có thể kết luận, sở dĩ thiếu nữ bị như vậy hoàn toàn là do Linh Khiếp Nhan đang quấy rối lực lượng tinh hồn của nàng. Xem ra, hai luồng tinh hồn khi kiềm chế lẫn nhau, ảnh hưởng vẫn tương đối lớn.
Linh Khiếp Nhan kiềm chế nàng, bản thân Linh Khiếp Nhan cũng chịu ảnh hưởng, nhưng Linh Khiếp Nhan cùng nàng bất đồng, tiểu nha đầu ở bên trong Bất Phôi Giáp, không cần tự thân chiến đấu, có thể nói là chiếm tiện nghi cực lớn.
Thần sắc Đường Phong ngưng trọng vô cùng, lại chém một kiếm tới thiếu nữ, thiếu nữ lại nhảy về phía sau, thân thể đang ở trên không trung bất chợt run rẩy một cái sau đó dừng lại.
đã qua nhiều lần như vậy, nếu Đường Phong còn không nắm lấy cơ hội này thì một kiếm tự sát cho xong.
Cổ tay hắn run lên, hai khỏa Chuyển Tâm Luân xoay tròn bay ra ngoài, khổng lồ cương khí rót vào làm hai khỏa Chuyển Tâm Luân hiện lên một màu đỏ ngầu, nơi hư không nó bay qua đều bị đốt cháy.
Thiếu nữ vội vàng điều chỉnh lại tinh thần, thân thể như rắn uốn éo một cái, tránh thoát tập kích của hai khỏa Chuyển Tâm Luân. Nhưng không đợi nàng phục hồi lại tinh thần, ngón tay Đường Phong lại động, Chuyển Tâm Luân vừa bay đi lại trở lại, trực tiếp cắt ra hai vết thương bên hông thiếu nữ.
Thiếu nữ kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể cũng bị hai khỏa Chuyển Tâm Luân đánh bay về phía trước.
Đường Phong nhảy lên, thân thể ở giữa không trung, hai tay vung lên, trong miệng quát khẽ:
- Họa Địa Vi Lao!
Vô số ám khí lóe lên hàn quang từ trên không trung phủ xuống, phong kín tất cả đường lui của thiếu nữ. Phạm vi ám khí bao phủ phảng phất tạo thành một phòng giam, hoàn toàn vây kín thiếu nữ ở bên trong.
Họa Địa Vi Lao là một trong những thủ pháp ám khí đỉnh cấp của Đường Môn.
Thân thể thiếu nữ lại một nữa xoay tròn, lốc xoáy hơi nước lúc trước lại xuất hiện, bao phủ lấy thân hình tinh tế của nàng, tạo thành một lớp phòng ngự.
những tiếng đinh đinh vang lên liên tục, lốc xoáy hơi nước rầm một tiếng bị đánh nát, trong chốc lát, vô số đạo ám khí mang theo từng đạo huyết tuyến bay ra, thân thể thiếu nữ bị cắt ra vô số vết thương.
Thiếu nữ kêu lên một tiếng ngã trên mặt đất.
Đường Phong cũng hạ xuống, hắn nghe được rất rõ ràng một tiếng giòn vang từ trên cánh tay phải mình truyền tới, ngay sau đó, một cảm giác đau đớn khó có thể chịu đựng truyền tới, đó là do cương khí cuồng bạo đang bắt đầu tàn phá thân thể hắn. Trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, nhưng Đường Phong vẫn cố đè nén đau đớn, không phát ra nửa tiếng kêu. hắn nhìn thiếu nữ nói:
- Trên ám khí có độc, ngươi đừng phản kháng nữa, nhưng người cứ yên tâm, những chất độc này không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là thuốc mê mà thôi.
Vừa rồi Đường Phong cũng không sử dụng ám khí đánh vào những vị trí yếu hại của nàng. cho nên hiện tại mặc dù thân thể nàng toàn máu. nhìn có chút thê thảm, nhưng tất cả cũng chỉ là ngoại thương.
- Hèn hạ!
Thiếu nữ tự nhiên biết lời của Đường Phong không giả, nếu như lúc bình thường, thuốc mê này không có khả năng tác dụng tới nàng, cho dù có tác dụng cũng sẽ bị nàng áp chế, nhưng hiện tại, nàng nhất tâm tam dụng, làm sao có thể áp chế được độc tính lan truyền? Chỉ qua chốc lát thời gian nàng đã bắt đầu cảm thấy choáng đầu hoa mắt.
Đường Phong mỉm cười nói:
- Đường Môn ám khí nếu không có độc thì còn là đệ tử Đường Môn sao?
Nhưng ngay sau đó hắn lại thở dài một tiếng:
- Bản thị đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp!
(Hai câu trong bài thơ Thất Bộ Thi của Tào Thực, ý nghĩa tương tự như gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau)
Thần sắc trên mặt thiếu nữ nhất thời có chút cổ quái, kinh ngạc nhìn Đường Phong một cái, nhưng ngay sau đó, nàng chậm rãi nói:
- Các ngươi lấy hai đánh một, cho dù thắng ta thì như thế nào? Huống chi, thân thể này vốn cũng không phải của ta, ta không thể nào xuất ra được toàn lực.
Trầm mặc trong chốc lát. ánh mắt thiếu nữ cùng từ từ mê ly, mí mắt động đậy không ngừng. xem bộ dạng nàng chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ bị thuốc mê hoàn toàn đánh gục.
Bất quá Đường Phong rất nghi hoặc, thuốc mê của hắn hắn rất rõ ràng, bằng vào bản sự của nàng, thuốc mê của hắn căn bản không tạo được tác dụng lớn như vậy, cùng lắm chỉ làm cho nàng hành động chậm chạp một chút mà thôi.
Thiếu nữ nhẹ giọng nói:
- Bất quá. chủ nhân này của ngươi cũng có chút bản lãnh, hi vọng ngươi sẽ không bị những người khác cắn nuốt, nếu đã bị các ngươi đánh bại, ta cũng không thể nói giới hơn nữa. ha ha, tránh né nhiều năm như vậy, rốt cục cũng không thể nào tránh được sự trói buộc của vận mệnh!
Nói xong những lời này, thiếu nữ lập tức thiếp đi, cả người không hề động đậy nữa, thân thể mềm nhún té trên mặt đất.
Thanh âm của Linh Khiếp Nhan vang lên trong cương tâm của Đường Phong. lộ ra vẻ lo lắng vô cùng:
- Phong ca ca, mau giúp ta cắn nuốt nàng!
- Làm như thế nào?
Đường Phong hỏi.
- Chạm vào nàng. chuyện còn lại giao cho ta!
nghe vậy, Đường Phong tiến tới, một tay đặt lên trán thiếu nữ, tiếp theo Đường Phong rõ ràng cảm nhận được, từ bên trong cơ thể thiếu nữ, một cỗ năng lượng chậm rãi tiến vào trong thân thể mình, cỗ năng lượng này không thuộc về mình, mình cũng không thể sử dụng, đó là cỗ năng lượng thuộc về Linh Khiếp Nhan.
Nhìn dung mạo của thiếu nữ đang ngủ say, Đường Phong thở dài một tiếng.
Nàng cũng là một phần của Linh Khiếp Nhan, nhưng lại hoàn toàn không giống tiểu cô nương mà mình đã tiếp xúc qua. bị buộc phải như thế này, là sai lầm của ai?
Đường Phong đang suy nghĩ linh tinh, Linh Khiếp Nhan lại lo lắng hô lên:
- Phong ca ca, mau giết người đó!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina