|
|
22-10-2008, 03:46 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Ngó thấy già u sang
Cuá»™c tuyển cá» Há»™i đồng quản hạt gần tá»›i. Ông Lê Huấn Hữu là cá»±u thông ngôn ở Châu-đốc vá»›i ông Võ Hạo Nhiên là điá»n chủ ở Long-xuyên ra tranh cá» quáºn Châu-đốc, Hà -tiên, Long-xuyên, Rạch-giá, nên Ä‘i rảo khắp nÆ¡i kiếm thế cáºy thần mà khuyến dụ thừa sai các là ng.
Lê TrÆ°á»ng Sanh đứng thông ngôn cho quan chủ tỉnh, tổng là ng thảy Ä‘á»u kiêng nể, bởi váºy hai ngÆ°á»i ra tranh cá» ngÆ°á»i nà o cÅ©ng đến cáºy giúp lá»i dùm. TrÆ°á»ng Sanh đã không chịu giữ cá» chỉ trung láºp, mà lại còn chÆ°á»ng mặt Ä‘i lo dùm Võ Hạo Nhiên, ép là ng phải theo ý mình, rầy tổng sao không sốt sắng.
Äến ngà y tuyển cá», Võ Hạo Nhiên ở Long-xuyên tuy được thăm nhiá»u, song ở Châu-đốc, Rạch-giá, Hà -tiên Ä‘á»u sút thăm Lê Huấn Hữu xa lắm, bởi váºy Lê Huấn Hữu đắc cá».
Lê Huấn Hữu không nhá» thừa sai tỉnh Long-xuyên mà cÅ©ng được là m Há»™i đồng Quản hạt, bởi váºy khi lãnh chức rồi muốn cho dân Long-xuyên biết oai thế của mình, nên Ä‘i Sà i-gòn là m sao không biết mà quan trên chạy giấy rút thầy Lê TrÆ°á»ng Sanh vá» là m việc tại dinh Thượng thÆ¡.
Thầy thông Phong oán háºn TrÆ°á»ng Sanh mà không dám ra sức rá»a há»n. Nay thình lình ngÆ°á»i ta là m cho TrÆ°á»ng Sanh bị đổi, thầy lại khoái chà vui lòng. Cái thái Ä‘á»™ ấy thiệt là thấp hèn, nhÆ°ng vì thầy không phải là ngÆ°á»i cao kiến, bởi váºy sá»± vui mừng của thầy lá»™ ra ngoà i cho đến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy rõ hết thảy.
Cách chẳng mấy ngà y quan Chánh chủ tỉnh lại giao cho thầy coi thâu Ä‘Æ¡n khẩn đất và coi phát bà i vÄ©nh viá»…n. Thầy vẫn biết tỉnh Long-xuyên đất hoang còn nhiá»u, nếu được lãnh coi sở nầy thì dá»… là m già u nhÆ° chÆ¡i. Tuy váºy mà thầy không thạo việc, chÆ°a hiểu lá» luáºt lại cÅ©ng chÆ°a quen tổng là ng, bởi váºy thầy bợ ngợ không biết nói thế nà o mà ăn tiá»n cho được.
Thầy thấy lúc nầy thầy Ä‘i hầu, có má»™t hai ngÆ°á»i lá»™t khăn xá thầy. Thầy lấy là m đắc ý, tưởng là thầy đã thế vị cho TrÆ°á»ng Sanh được rồi.
Chiá»u bữa ná», ăn cÆ¡m rồi, thầy má»›i rủ thầy ký Háºu xuống nhà bà HÆ°Æ¡ng quản Viện mà chÆ¡i. Bà HÆ°Æ¡ng quản vừa thấy thầy bÆ°á»›c vô thì bà cÆ°á»i ngất và nói rằng:
- Dữ hôn! Mấy tháng nay tôi mới thấy mặt thầy thông! Thế khi thầy
TrÆ°á»ng Sanh cấm thầy, nay thầy đổi Ä‘i rồi nên thầy má»›i dám xuống đây chá»› gì, phải hôn?
Bà nói chÆ¡i, mà thầy có tịch riêng nên thầy nhá»™t nhạt. Äã váºy mà thầy thấy cô Diệu Anh đứng trong cá»a buồng lấy khăn che miệng mà cÆ°á»i, thì thầy cà ng hổ thẹn, bởi váºy thầy trả lá»i ú á»›, nghe không được, ngồi chÆ¡i chÆ°a đầy mÆ°á»i phút đồng hồ, rồi từ bà HÆ°Æ¡ng quản mà vá». Từ đó vá» sau thầy không chịu xuống xóm Cái-sÆ¡n chÆ¡i nữa, dầu ai rủ cho mấy thầy cÅ©ng không Ä‘i.
Ông Lê Huấn Hữu được là m Há»™i đồng Quản hạt rồi, thì ông chẳng lo việc chi gấp cho bằng viêc khẩn đất. Bởi váºy có ngÆ°á»i Ä‘iá»m chỉ nên ông và o Ä‘Æ¡n xin khẩn hai sở đất lá»›n ở tỉnh Long-xuyên. Ông nghe nói thầy thông Phong coi vỠđất khẩn, nên ông tìm đến nhà mà là m quen rồi mượn thầy là m giấy tá» dùm cho ông cho mau.
Thầy thông Phong thấy cái gÆ°Æ¡ng Lê TrÆ°á»ng Sanh vì nghịch vá»›i ông Há»™i đồng mà bị đổi thì thầy giá»±t mình, bởi váºy thầy ráng lo công việc cho ông Lê Huấn Hữu không dám trá»… nãi.
Lê Huấn Hữu khẩn được hai sở đất rồi, bữa ná» có dịp xuống Long-xuyên má»›i ghé nhà thầy thông Phong rồi lại má»i thầy ra nhà hà ng mà ăn cÆ¡m. Thầy được ăn cÆ¡m vá»›i ông Há»™i đồng Quản hạt thì thầy đắc ý chẳng có chi bằng. Mà chừng ăn cÆ¡m rồi nghe ông Há»™i đồng Quản hạt má»i thầy khi nà o có lá»… nghỉ và i ngà y lên Châu-đốc chÆ¡i má»™t chuyến cho biết nhà ông, thì thầy lại cà ng đắc ý hÆ¡n nữa.
Thầy vá» nhà thầm nghÄ©, nhá» mà là m quen vá»›i mấy ông lá»›n má»›i cáºy nhỠđược, chá»› chÆ¡i vá»›i kẻ thấp hÆ¡n mình thì không Ãch lợi gì, bởi váºy vá» sau thầy Ãt muốn tá»›i lui chÆ¡i vá»›i mấy thầy trong tỉnh, đêm nà o có buồn thì thầy đến nhà quan Phủ thăm ngà i mà thôi, đến đó bẩm dạ mà thầy vui hÆ¡n là nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i khác.
Gần tới Lễ Sanh nhựt (Lễ Chúa giáng sinh, lễ Noël) có giấy quan trên cho ba ngà y nghỉ, thầy nhứt định lên Châu-đốc chơi, nên đánh dây thép cho ông Hội đồng Hữu hay trước rồi xuống tà u mà đi Châu-đốc.
Thầy Ä‘i tà u chệt (27), nên tá»›i Châu-đốc lối hai giá» chiá»u. Ông Há»™i đồng có cho ngÆ°á»i gia dịch ra đón cầu tà u rÆ°á»›c thầy vá» nhà .
Khi thầy bÆ°á»›c vô, ông Há»™i đồng mừng rỡ, hối đứa ở lấy rượu đãi thầy và há»i thăm việc đất cát lăng xăng. Ä‚n cÆ¡m chiá»u rồi ông Há»™i đồng má»›i dắt thầy Ä‘i dạo chợ chÆ¡i.
Qua ngà y sau ăn cơm sớm mai rồi, ông Hội đồng lại rủ thầy xuống ghe đi với ông qua thăm anh rể của ông là Cai Tổng Hồng Văn Luông ở bên Phú-hội.
Ghe tá»›i bến thì đã gần ba giá» chiá»u. Thầy thông Phong dÆ°á»›i ghe bÆ°á»›c lên cầu mát, dòm thấy má»™t toà nhà lầu đồ sá»™ trÆ°á»›c mặt, thầy choá con mắt, nên đứng ngó sá»ng. Ông Há»™i đồng bÆ°á»›c lên vá»— vai thầy mà nói rằng:
-Nhà anh Tổng tôi đây. Äi vô chá»›.
Ông Há»™i đồng Ä‘i trÆ°á»›c, thầy nối gót theo sau. BÆ°á»›c vô khá»i cá»a ngõ sắt rồi má»›i tá»›i má»™t cái sân lá»›n, chÃnh giữa sân có trồng má»™t bồn bông tây thiệt đẹp, lại dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hai bên có để cháºu kiểng đủ thứ, kim quÃt (28), cằn thăn, xen lá»™n vá»›i cau lùn, bùm sụm (29), cháºu nà o cÅ©ng lá»›n cây nà o cÅ©ng tÆ°Æ¡i. Ngoà i hai hà ng kiểng ấy thì là cây trái sum sê, nà o máºn, nà o cam, nà o ổi bồ Ä‘Ã o, nà o sa bô chê (30), nà o mảng cầu xiêm, nà o mÃt miá»n dÆ°á»›i, chẳng thiếu thứ nà o hết. TrÆ°á»›c thá»m nhà lại có xây má»™t cái hồ lá»›n, giữa hồ có xây má»™t hòn non giả, dÆ°á»›i nÆ°á»›c cá lá»™i vởn vÆ¡, trên non cây má»c lố xố, trông ra thiệt là phong lÆ°u thú vị vô cùng.
Thầy thông Phong má»›i thấy ngoà i sân mà trong bụng thầy đã khen thầm rồi chừng bÆ°á»›c vô nhà thầy thấy ghế bà n tủ ván, món nà o cÅ©ng tốt lá»™ng lạc, thuở nay thầy chÆ°a thấy nhà ai đẹp bằng, thì thầy kinh tâm nên đứng ngó dáo dác, coi bá»™ bợ ngợ lắm. Ông Há»™i đồng thấy nhà vắng teo bèn há»i rằng:
(thiếu câu há»i)
Bá»—ng nghe phÃa sau có tiếng dạ, mà lại nghe có tiếng già y ở trên lầu Ä‘i xuống thang. Ông Há»™i đồng ngồi tại ghế giữa rồi chỉ cái ghế khác để ngang đó mà má»i thầy thông ngồi.
Thầy thông vừa ngồi thì thấy má»™t cô Ä‘á»™ chừng mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám tuổi, da trắng, môi son, y phục toà n lụa trắng, ở trong cá»a buồng bÆ°á»›c ra xá ông Há»™i đồng mà chà o rằng: "ThÆ°a cáºu, má»›i vô“, rồi lại ngó thầy thông Phong và cúi đầu chà o.
Cô nầy là Hồng NhÆ° Hoa con gái của ông Cai Tổng Hồng Văn Luông. Ông Há»™i đồng há»i cô rằng:
- Có anh Tổng và chị Tổng ở nhà hay không?
Cô Hồng NhÆ° Hoa cÆ°á»i và đáp rằng:
-Thưa ba với má cháu đi vô trong ruộng.
-Bất nhơn dữ hôn, đi hồi nà o?
-Thưa đi hồi khuya.
-Váºy mà tao cứ tưởng có anh Tổng ở nhà , nên sẵn dịp có thầy thông ở dÆ°á»›i Long-xuyên lên thăm, tao dắt thầy qua chÆ¡i chá»›. Anh Tổng có nói chừng nà o vá» hay không?
-ThÆ°a, ba cháu nói Ä‘i chiá»u nay vá», bởi vì mai còn mắc Ä‘i ăn kết (31) trong là ng nà o đó không biết.
-Chắc ảnh vỠhay không?
-Thưa chắc, bởi vì ba với má cháu dặn chỠvỠrồi sẽ ăn cơm.
Ông Hội đồng day qua nói với thầy thông Phong rằng:
-Không lẽ qua đến đây rồi bá» Ä‘i vá». Thôi, chỠảnh vỠđặng tôi nói chuyện chÆ¡i. À! Thầy biết bắn hay không? NhÆ° muốn Ä‘i bắn chim chÆ¡i thì lấy cây súng của tôi đó, rồi biểu bầy trẻ nó dắt cho mà đi.
Thầy thông Phong không biết bắn súng, song nếu chịu thiệt trÆ°á»›c mặt cô NhÆ° Hoa thì sợ cô cÆ°á»i, nên lắc đầu nói tránh rằng:
- Trá»i nắng quá, thôi để ở nhà chÆ¡i.
Mấy đứa chèo ghe xách súng và ôm áo mÆ°a của ông há»™i đồng lên. Kẻ trong nhà cÅ©ng lăng-xăng lÃt-xÃt, đứa quét ván lau bà n, đứa bÆ°ng trà lấy thuốc.
Cô NhÆ° Hoa Ä‘i ra Ä‘i vô mà sai khiến tôi tá»› nhÆ° thÆ°á»ng, chá»› không phải cô thấy có thầy lạ mà cô bợ ngợ nhÆ° con gái khác.
Ông Há»™i đồng cởi áo nằm nghỉ. Thầy nói thầy không má»i mệt, nên bÆ°á»›c ra đứng trÆ°á»›c cá»a coi kiểng chÆ¡i, ông Há»™i đồng cởi áo thay già y rồi nằm ình trên ván.
Chừng thầy trở vô thì ông Há»™i đồng đã ngủ ngáy khò khò. Thầy thấy có mấy khuôn hình treo trên bà n viết dá»±a cá»a sổ, thầy má»›i Ä‘i lần lại đó mà coi. Thình lình cô NhÆ° Hoa bÆ°á»›c ra và cÆ°á»i nói rằng:
- Ủa! Cáºu Há»™i đồng ngủ rồi. Hồi hôm thức khuya quá sao mà ?
Thầy thông day lại nói rằng:
- Hồi hôm ông Há»™i đồng thức nói chuyện chÆ¡i vá»›i tôi quá mÆ°á»i hai giá» khuya rồi má»›i ngủ.
Thầy vưà nói vưà đi lần lại bà n giữa lấy một điếu thuốc đốt mà hút.
Còn cô NhÆ° Hoa thì ngồi ghế xÃch Ä‘u để gần trÆ°á»›c bà n thá».
Thầy liếc ngó cô thì thấy cô đã bá»›i tóc láng nhuốt, chá»› không phải để đầu bùi nhùi nhÆ° hồi má»›i vô váºy nữa. Thầy ngó kỹ lại thấy cổ cô Ä‘eo má»™t sợi dây chuyá»n nhá», mà tai có Ä‘eo má»™t đôi bông há»™t xoà n lá»›n, tay cô Ä‘eo ba chiếc cà -rá, cÅ©ng nháºn há»™t xoà n; tuy miệng rá»™ng môi má»ng, trán thấp, mắt lÆ°Æ¡n, song tÆ°á»›ng mạo dong dải, tay chÆ¡n dịu dà ng, coi phải Ä‘iệu con gái nhà già u lắm.
Thầy Ä‘Æ°Æ¡ng liếc cô, thình lình cô day ra ngó thầy mà há»i rằng:
- Thầy ở dưới Long-xuyên phải hôn?
- Phải, tôi là m thông ngôn tòa bố dưới Long-xuyên.
- Thầy đi lên trên nầy chơi hay có việc chi?
- Ông Há»™i đồng má»i hoà i nên tôi lên thăm ông chÆ¡i chá»› có việc chi đâu.
- Ừ! Phải rồi. Tôi nghe cáºu Há»™i đồng tôi có khẩn dất ở dÆ°á»›i Long- xuyên, có lẽ khi cáºu xuống dÆ°á»›i thÆ°á»ng nên quen vá»›i thầy phải hôn?
- Phải.
- Äất ở dÆ°á»›i tốt hay không váºy thầy?
- Chắc là không bằng đất trên nầy. Không biết ông Cai ở nhà đây mỗi
Năm góp lúa chừng bao nhiêu váºy cô?
- Phần của ba tôi góp chừng năm sáu chục ngà n giạ. Còn đất của anh hai tôi ở bên Hồng-ngự ảnh góp hai ba chục ngà n gì đó không biết.
- Già u lá»›n dữ há! Ông Cai có mấy ngÆ°á»i con?
- Có hai ngÆ°á»i con, anh hai tôi vá»›i tôi đây mà thôi.
Hai ngÆ°á»i nói chuyện tá»›i đó, bá»—ng đâu ông Há»™i đồng trở mình và tằng hắng, là m cho hai ngÆ°á»i lặng thinh không nói nữa. Thầy thông đứng dáºy lại cá»a sổ mà ngó ra vÆ°á»n. Cô NhÆ° Hoa Ä‘i ra nhà sau, rồi nghe có tiếng cô khoát nạt tôi tá»› om sòm.
Cách chẳng bao lâu ông Há»™i đồng thức dáºy, rá»a mặt rồi kế ghe của vợ chồng ông Cai Tổng vá» tá»›i.
Ông Cai Tổng tuổi chừng năm mÆ°Æ¡i, mà vì ông có bịnh hút nên ông ốm, coi bá»™ ông già . Ông không có râu mà tóc đã Ä‘iểm bạc hoa râm. Ông Ãt nói mà há»… nói thì cháºm rãi, dÆ°á»ng nhÆ° đếm từng tiếng, cân từng lá»i. Còn bà Cai Tổng thì máºp mạp, phục phịch, đã hay nói hay rầy, mà tiếng nói lại rổn rảng, nên từ tôi tá»› trong nhà đến là ng dân trong tổng ai cÅ©ng kiêng sợ bà .
Hai vợ chồng ông Cai Tổng vá» tá»›i bến, thấy ghe của ông Há»™i đồng Quản hạt Ä‘áºu đó thì láºt Ä‘áºt Ä‘i riết vô nhà ; anh em gặp nhau chà o há»i coi bá»™ vui vẻ lắm. Ông há»™i đồng tiến dẫn thầy thông Phong thì vợ chồng ông Cai Tổng cÅ©ng chà o há»i niá»m nở tá» tế.
Ä‚n cÆ¡m rồi, ông Cai Tổng biểu gia dịch dá»n mâm hút lại bá»™ ván lá»›n phÃa bên tay mặt rồi má»i khách lại nằm hút vá»›i ông đặng nói chuyện chÆ¡i. Ông Há»™i đồng nằm ngang vá»›i ông Cai Tổng lâu lâu hút má»™t Ä‘iếu, còn thầy thông thì thú thiệt rằng thầy không biết hút, nên thầy nhắc ghế ngồi gần đó mà coi và nói chuyện chÆ¡i.
Hai ông nói chuyện vá»›i nhau, chẳng há» nghe luáºn việc chi Ãch nÆ°á»›c lợi dân, hoặc tÃnh việc chi có nhÆ¡n có nghÄ©a, chỉ lo mÆ°u mà mua đất cho rẻ, hoặc láºp thế giá»±t đất của dân mà thôi. Nói má»™t hồi rồi ông Cai Tổng há»i thăm thầy thông coi ở dÆ°á»›i Long-xuyên còn sở đất nà o trống hay không, đặng ông gởi Ä‘Æ¡n xin khẩn.
Thầy thông thấy ông già u lá»›n á»· mạnh, trong ý muốn là m Æ¡n cho ông, nên tuy không thạo việc khẩn đất cho lắm, song cÅ©ng hứa bÆ°á»›ng rằng để vỠông há»i dá» cho chắc rồi sẽ viết thÆ¡ cho ông biết.
Bà Cai Tổng ngồi bá»™ ván phÃa bên kia, bà cÅ©ng xen vô mà nói chuyện vang rân. Cô NhÆ° Hoa ngồi má»™t bên bà , cô cÅ©ng nói thong thả chẳng ké né (32) chút nà o hết.
Chừng thầy thông bÆ°á»›c lại bà n giữa rót nÆ°á»›c uống, bà Cai Tổng má»›i há»i thăm thầy mấy tuổi, có vợ hay chÆ°a, gốc ở đâu, cha mẹ còn đủ hay không. Bà há»i đâu thì thầy nói đó, cứ tá» thiệt không dấu chi hết. Lúc thầy nói thì cô NhÆ° Hoa ngó thầy trân trân, nhÆ°ng vì đứng trÆ°á»›c mặt bà Cai Tổng không dám liếc, nên thầy không thấy sá»± ấy.
Lối mÆ°á»i giá», cô NhÆ° Hoa lên lầu mà ngủ. Thầy thông má»›i lại ván mà nằm; vì đêm trÆ°á»›c thầy thức khuya lại trÆ°a thầy không nghỉ, nên mệt má»i nằm nghe nói chuyện má»™t hồi rồi thầy ngủ quên.
Sáng hôm sau ông Há»™i đồng vá»›i thầy thông Phong xuống ghe mà vá». Hai vợ chồng ông cai Tổng vá»›i cô NhÆ° Hoa Ä‘á»u Ä‘Æ°a tá»›i cầu mát. Ghe đã dang ra rồi mà ông Cai Tổng còn kêu vá»›i thầy thông mà dặn kiếm dùm đất ở dÆ°á»›i Long-xuyên đặng cho ông xin khẩn.
Vá» dá»c Ä‘Æ°á»ng ông Há»™i đồng nói chuyện vá»›i thầy thông thì cứ khen ông Cai Tổng Luông già u lá»›n, khen ông trị dân khôn khéo, khen ông bụng dạ rá»™ng rãi. Chừng ghe vá» tá»›i nhà , hai ngÆ°á»i sá»a soạn bÆ°á»›c lên, ông Há»™i đồng lại vá»— vai thầy thông mà nói rằng:
- Nầy, tôi má»›i nghÄ© má»™t việc ngá»™ lắm. Thầy muốn vợ hôn? Thầy thông chÆ°ng há»ng, nên mắt ngó ông Há»™i đồng trân trân, không biết trả lá»i thế nà o.
Ông Há»™i đồng cÆ°á»i mà nói tiếp rằng:
-Tôi há»i thiệt chá»› không phải giả bá»™ đâu. Nếu thầy muốn kiếm vợ thì tôi nói vá»›i anh Tổng tôi đặng ảnh gả con cháu tôi cho thầy. Từ hôm qua đến nay thầy qua nhà chÆ¡i, thầy thấy con cháu tôi rõ rà ng, nó dá»… coi, chá»› không lịch sá»± cho lắm, mà cÆ°á»›i vợ kiếm gái xinh đẹp là m chi, vợ xấu là vợ của mình. Nó có há»c trên Nữ há»c Ä‘Æ°á»ng ba bốn năm, nó nói tiếng tây khá quá. Tôi má»›i quen biết thầy mấy tháng nay, mà tôi thấy tánh nết thầy tôi thÆ°Æ¡ng, nên tôi tÃnh nhÆ° váºy đặng gần gÅ©i nhau chÆ¡i. Thầy nghÄ© thá» coi được thì tôi là m mai dùm cho.
Thầy thông Phong tuy trong trà thÆ°á»ng mÆ¡ Æ°á»›c cÆ°á»›i vợ già u, theo nhÆ° lá»i cha mẹ dạy, song vô đến nhà Cai Tổng Luông, thầy thấy nhà cá»a kinh dinh (33) thầy choá mắt, thầy thấy cô NhÆ° Hoa Ä‘eo há»™t xoà n thầy kinh tâm, thầy nghe chủ nhà già u, số huê lợi má»—i năm đến năm bảy chục ngà n thầy khiếp sợ, nên thầy chẳng há» dám Æ°á»›c cho được và o là m rể má»™t nhà nhÆ° váºy bao giá». Nay thình lình nghe mấy lá»i của ông Há»™i đồng chẳng khác nà o nằm chiêm bao, bởi váºy thầy biến sắc rồi ú á»› rằng:
-Ông thÆ°Æ¡ng tôi cám Æ¡n ông quá...Nếu được nhÆ° váºy thì tôi cám Æ¡n ông lắm..Mà tôi sợ...không biết con ông Tổng có Æ°ng tôi hay không?
Ông Hội đồng kéo tay biểu thầy bước lên trước, rồi ông theo sau mà nói rằng:
-Không hại gì đâu, để tôi tÃnh cho. Thầy đừng lo.
Ngà y ấy thầy thông Phong cứ nằm mà tÃnh hoà i, ná»a mừng ná»a lo, không muốn nói chuyện, mà cÅ©ng không chịu Ä‘i chÆ¡i. Tối lại, lối mÆ°á»i giá» thầy từ ông Há»™i đồng xuống tà u mà vá». Ông Há»™i đồng Ä‘Æ°a ra tá»›i cầu tà u. Lúc tà u gần mở dây, ông nói vá»›i thầy rằng:
-Chuyện đó để tôi nói lại vá»›i anh Tổng và chị Tổng tôi rồi tôi gởi thÆ¡ cho thầy hay. Còn thầy há»i dá» dùm tôi có miếng đất nà o trống thì thầy cho tôi hay liá»n nhé.
Thầy thông dạ rồi kế tà u súp-lê (34) chạy tuốt.
27 ngÆ°á»i Trung hoa sống ở Việt Nam
28 loại cây chanh, còn được gá»i là cam quất.
29 loại kiểng lá tròn quãng đầu ngón tay, trái chÃn có vị ngá»t
30 (sapotier), loại cây ăn trái du nháºp từ Java
31 (enquête), Ä‘iá»u tra
32 rụt rè
33 rộng rãi, ngăn nắp
34 (souffler), thổi gió như thụt ống bể của thợ rèn
|
22-10-2008, 03:47 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Mừng được vợ già u
Tà u chạy được má»™t khúc xa, từ cò tà u cho tá»›i hà nh khách ai nấy Ä‘á»u ngủ hết, duy phÃa sau chÆ°n vịt (35) quạt nÆ°á»›c nghe lạch xạch, còn trên mui lâu lâu nghe tiếng súp-lê thổi cho ghe tránh mà thôi.
Thầy thông Phong nằm trên ghế bố, tay gác ngang qua trán, mắt nhắm lim dim, còn trà lúc thì tÆ° tưởng xóm Phú-há»™i, lúc phưởng phất miá»n Tầm-vu, dã dượi (36) bà ng hoà ng, mừng lo lá»™n xá»™n, thầy thầm nghÄ© nếu mình cÆ°á»›i đặng cô NhÆ° Hoa thì chắc cha mẹ vui mừng, đã hết phiá»n trách, mà lại thêm yêu mến mình nữa. Những quân khinh khi nhạo báng mình nhÆ° Lê TrÆ°á»ng Sanh, nhÆ° bà HÆ°Æ¡ng quản Viện, còn dám khinh mình còn dám nhạo mình hôn? Mình là rể của ông Cai Tổng hạng nhứt, già u lá»›n đến ná»—i trong tỉnh Long-xuyên và trong tỉnh Tân-an không ai bì kịp, lại mình là cháu rể của ông Há»™i đồng Quản hạt sang trá»ng vô cùng, còn vợ mình đã biết nói tiếng tây lại Ä‘eo há»™t xoà n cÅ©ng lá»›n sợ con hà ng Phủ, Huyện cÅ©ng chÆ°a có há»™t xoà n tốt nhÆ° váºy, nếu cÆ°á»›i vợ được chá»— đó thì phỉ nguyện rồi, chẳng còn mÆ¡ Æ°á»›c việc gì nữa.
Thầy nghÄ© tá»›i đó chắc trong bụng thầy mừng lắm, nên thầy lồm cồm ngồi dáºy đốt má»™t Ä‘iếu thuốc mà hút. Tánh ý của thầy thiệt là kỳ! Muốn Ä‘i nói vợ, mà không há»i thá» bụng mình coi có thÆ°Æ¡ng cô gái mình thấy đó hay không, không tÃnh dá» tánh nết, không thèm kể công ngôn, lại cứ mừng cha vợ già u to, mừng cáºu vợ thế mạnh, ngÆ°á»i nhÆ° váºy thì còn phải há»c, chá»› chÆ°a đáng xÆ°ng thầy, mà ngÆ°á»i nhÆ° váºy số đông đầy dẫy, chá»› không có má»™t mình Trần Văn Phong nầy mà thôi đâu.
Thầy đương tự đắc, bỗng đâu thầy lại châu mà y. Sao đương vui rồi lại buồn? Thầy lo, thầy lo ông Hội đồng nói mà ông Cai Tổng có chịu gả hay không, lại còn sợ nỗi cô Như Hoa chê mình nghèo mà không ưng kia nữa. Nếu hụt chỗ nầy thì đến già cũng chưa kiếm chỗ nà o bằng được.
Thầy mừng rồi lo, sợ rồi vui, thao thức sáng đêm, nên khi tà u tới Long- xuyên thầy bước lên thầy nhớ lại không có ngủ được giỠnà o hết.
Tối bữa đó thầy đóng cá»a sá»›m ngồi viết má»™t bức thÆ¡ rất dà i mà gởi vá» cho cha mẹ. Trong thÆ¡ thầy kể đầu Ä‘uôi, tại sao thầy quen vá»›i ông Há»™i đồng, thầy lên nhà ông Cai Tổng Luông thấy nhà cá»a thể nà o, sá»± nghiệp ông đáng bao nhiêu, ông Há»™i đồng nói vá»›i thầy những gì, thầy viết không sót má»™t chá»— nà o hết. Sau cùng thầy lại dặn há»… thầy tiếp được thÆ¡ của ông Há»™i đồng, nhÆ° ông nói xong, thì thầy cho cha mẹ hay rồi mau mau xuống đủ đặng thầy dắt lên Châu-đốc mà xin coi mắt dâu; mà có xuống thì phải sá»a soạn quần áo cho tốt, kẻo ngÆ°á»i ta thấy bá»™ mình lôi thôi rồi ngÆ°á»i ta chê nghèo hèn.
Bữa sau thầy lại viết tiếp vá» nhà mình má»™t cái thÆ¡ nữa mà dặn nhÆ° cha mẹ không có quần áo má»›i thì phải mua mà muá»›n may cho mau, dặn cha phải mua già y tây mà mang chá»› đừng mang già y hà m ếch (37), còn mẹ thì phải báºn quần lãnh trắng chá»› đừng có báºn quần lãnh Ä‘en.
Thầy tưởng có mau cho lắm thì ná»a tháng hoặc má»™t tháng ông Há»™i đồng má»›i trả lá»i, chẳng dè thầy vá» Long-xuyên má»›i có năm bữa thì tiếp Ä‘Æ°Æ¡c má»™t phong thÆ¡ thấy con dấu Châu-đốc đóng ngoà i bao, thầy mừng mà lại sợ, không biết việc có thà nh hay chăng, nên thầy xé thÆ¡ mà tay run môi tái. Thầy coi dấu ký tên thì quả là của ông Há»™i đồng Hữu. ThÆ¡ nói rằng vợ chồng ông Cai Tổng thấy thầy vui vẻ lại má»m má»ng cÅ©ng Ä‘em lòng thÆ°Æ¡ng, nên chịu gả con cho thầy. Ông Há»™i đồng khuyên thầy hãy viết thÆ¡ má»i cha mẹ xuống rồi dắt lên Châu-đốc ông sẽ Ä‘em cho coi nà ng dâu. Ông lại nói vợ chồng ông cai Tổng gả con chá»n ngÆ°á»i chá»› không kiếm của, bởi váºy không đòi bạc và ng chi đâu mà sợ.
Thầy mừng quá láºt Ä‘áºt đánh dây thép vá» Tầm-vu mà má»i cha mẹ xuống láºp tức.
Hai vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc tiếp được thÆ¡ của con thì mừng rỡ, bà n tÃnh vá»›i nhau sáng đêm không ngủ được. Bữa sau tiếp được phong thÆ¡ thứ nhì, bà HÆ°Æ¡ng láºt Ä‘áºt Ä‘i chợ mua hai cái quần lụa trắng vá» cắt may cho ông má»™t cái cho
bà má»™t cái. Bà hối ông Ä‘i chợ mua già y không kịp, còn quần thì bà may cái của bà rồi, chá»› quần của ông bà vừa kịp ráp ống, bởi váºy, Ä‘i dá»c Ä‘Æ°á»ng bà phải Ä‘em kim chỉ theo đặng bà may lai và may lÆ°ng.
Vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc xuống tá»›i Long-xuyên nhằm chiá»u thứ năm. Thầy thông Phong đánh dây thép cho Há»™i đồng Hữu hay trÆ°á»›c. Thầy dắt ông HÆ°Æ¡ng sÆ° qua chợ mua cho ông má»™t đôi già y tây Ä‘en, rồi thứ bảy sá»a soạn áo quần xuống tà u mà đi Châu-đốc.
Ông Há»™i đồng Hữu tiếp rÆ°á»›c tá» tế. Ông nói rằng ông thấy Ä‘Æ°á»ng xá xa xuôi nên ông đã có nói trÆ°á»›c nếu vô coi hai Ä‘Ã ng Æ°ng bụng rồi thì Ä‘i liá»n má»™t đôi bông là m lá»… sÆ¡ vấn, rồi chừng nà o cÆ°á»›i thì cÆ°á»›i khá»i Ä‘i lá»… chi nữa.
Ông HÆ°Æ¡ng sÆ° thấy chá»— già u sang mà dá»… nhÆ° váºy thì ông mừng lắm, song ông than vì việc thình lình nên ông không có Ä‘em đồ nữ trang theo.
Bà Hội đồng mới nói rằng:
- Hôm trÆ°á»›c mình gởi thÆ¡ cho thầy thông mà không nói việc ấy, bây giá» thầy có bông tai đâu sẵn mà đi. Thôi để cho thầy mượn đôi bông nhá» của tôi đây, đặng thầy Ä‘i cho đủ lá»…. Äôi bông tôi mua hồi năm ngoái hai trăm; vì tôi chê nhá» nên từ hồi mua đến bây giá», tôi Ãt hay Ä‘eo.
Hai vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° thấy vợ chồng ông Há»™i đồng tá» tế quá thì cảm tình vô cùng, mà chừng qua tá»›i Phú-há»™i thấy nhà cá»a của Cai Tổng Luông kinh dinh, thuở nay chÆ°a từng thấy nhà ai bằng, thấy NhÆ° Ngá»c thoa son giồi phấn, quần áo nhổm nha, há»™t xoà n chá»›p nhoáng, thuở nay chẳng há» dám Æ°á»›c mÆ¡ má»™t con dâu sang trá»ng đến bá»±c ấy, bởi váºy cả hai vợ chồng Ä‘á»u ngÆ¡ ngẩn, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i ngon giấc chiêm bao.
Ông Há»™i đồng không cần há»i coi Ä‘Ã ng trai chịu hay không, ngồi uống nÆ°á»›c vừa rồi, thì ông khởi đầu cho vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° tri lá»… sÆ¡ vấn.
Vợ chồng ông cai Tổng Luông dá»n tiệc mà đãi rất trá»ng. Vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° ngồi ăn mà ké né, không dám nói chuyện, không dám gắp đồ ăn. Ông Cai Tổng Luông nói chuyện thì cứ nói vá»›i ông Há»™i đồng, còn bà Cai Tổng tuy há»i bà HÆ°Æ¡ng sÆ° việc nầy việc kia không ngá»›t mà cái giá»ng bà nói là giá»ng nói vá»›i tá Ä‘iá»n, chá»› không phải nói vá»›i sui gia.
Ä‚n cÆ¡m rồi Ä‘Ã n trai từ mà trở qua Châu-đốc đặng đón tà u vá» Long-xuyên. TrÆ°á»›c khi xuống tà u thì ông Há»™i đồng nói vá»›i thầy thông Phong rằng để ông cáºy há» coi ngà y, nhÆ° ngà y nà o tốt nên là m lá»… cÆ°á»›i thì ông sẽ cho hay trÆ°á»›c.
Vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° vá» nhà trầm trồ nà ng dâu xinh đẹp, anh sui già u sang hoà i. Còn thầy thông Phong thì trong trà cứ tÃnh việc cÆ°á»›i vợ, muốn mÆ°á»›n phố khác cho tốt mà ở, muốn mua giÆ°á»ng sắt, muốn sắm ghế xÃch-Ä‘u, muốn đủ thứ, mà ngặt vì không có tiá»n nên muốn mà không là m việc nà o hết.
Ngà y cÆ°á»›i đã định rồi. Bữa nay thình lình có giấy quan trên đổi thầy thông Phong lên là m việc tại toà bố Châu-đốc. Thầy được tin ấy thì thầy vui mừng khắp khởi, lo tÃnh lăng xăng, vừa mÆ°á»›n ghe chở đồ mà đi, thầy lại tiếp được thÆ¡ của Há»™i đồng Hữu nói rằng nhÆ¡n vì muốn thầy vá» gần gÅ©i bên vợ, nên ông má»›i xin quan trên đổi thầy lên Châu-đốc. Ông lại khuyên thầy bán hết ghế bà n giÆ°á»ng ván của thầy Ä‘i bởi vì bà Cai Tổng có hứa sẽ sắm đồ mà dá»n má»™t căn phố cho xứng đáng đặng vợ chồng thầy ở.
Thầy thông nghe lá»i má»›i bán hết đồ đạc trong nhà , còn quần áo thì sắp vô rÆ°Æ¡ng lấy giấy tá» mà đi Châu-đốc. Lên tá»›i đó, thầy ở Ä‘áºu tại nhà ông Há»™i dồng
Hữu. Thầy há»i thăm trẻ trong nhà có thấy căn phố nà o trống hay không. Bà Há»™i đồng cÆ°á»i và nói rằng:
- Cháu đừng lo, anh Tổng đã có mướn một căn phố lầu dựa bên phố chợ,
hổm rà y bầy trẻ rá»a sạch sÆ¡n tÆ°á»ng xong rồi hết. Còn chị Tổng chỉ đã lên Sà i-gòn đặng mua đồ mà dá»n, mai mốt đây chắc chỉ vá» tá»›i. Vợ chồng ảnh có má»™t chút con gái nên cÆ°ng lắm, tÃnh dá»n nhà cho hÆ¡n há» hết thảy má»›i chịu. Hôm chỉ Ä‘i Sà i-gòn chỉ Ä‘em tá»›i năm sáu ngà n đồng bạc, để coi chỉ mua váºt gì cho biết.
Thầy nghe nói cha mẹ vợ rá»™ng rãi thì thầy vui vô cùng. Sáng bữa sau ông Há»™i đồng dắt thầy vô Tòa bố mà trình diện vá»›i quan Chánh chủ tỉnh. Thầy Ä‘i vá»›i ông Há»™i đồng Quản hạt thì trong lòng thầy vững và ng không nhút nhát chút nà o hết. Mấy thầy thấy thầy Phong có thân thế, ai cÅ©ng kiêng nể, chá»› không phải nhÆ° khi đến Cà -mau và Long-xuyên váºy.
Quan chủ tỉnh vừa ra khách thì ông Há»™i đồng dắt thầy vô liá»n. Quan Chủ tỉnh bắt tay thầy, há»i thầy mấy tuổi, há»i thầy đã là m việc bao lâu, và há»i và cÆ°á»i, coi bá»™ vui vẻ tá» tế lắm. Ông Há»™i đồng nhÆ¡n dịp ấy má»›i gởi gắm thầy và xin cho thầy là m việc gì có quyá»n chút đỉnh. Quan Chủ tỉnh suy nghÄ© má»™t hồi rồi bắt thầy đứng thông ngôn cho Ngà i. Ông Há»™i đồng tạ Æ¡n và xin phép cho thầy nghỉ và i bữa rồi sẽ lãnh việc.
Thầy thông Phong bÆ°á»›c ra khá»i Toà bố trong lòng khấp khởi đắc chà phỉ nguyện. CÆ°á»›i vợ thì trúng nhà già u sang, là m việc thì đứng thông ngôn cho quan Chủ tỉnh, lần lần rồi đây mình sẽ là m ông Huyện, ông Phủ, mình sẽ mang má» Ä‘ay tÃm, má» Ä‘ay Ä‘iá»u, danh vá»ng viá»…n đại nữa, những anh em bạn há»c của mình có ai được nhÆ° mình váºy đâu.
Những ngÆ°á»i láºp chà khác hÆ¡n thầy, coi nhÆ¡n nghÄ©a hÆ¡n tiá»n tà i, coi danh dá»± quà hÆ¡n quyá»n tÆ°á»›c, ngà y đêm cứ tÃnh giúp Ãch cho quần chúng, chá»› không lo là m lợi cho mình, nếu biết lòng dạ của thầy thông Phong, chắc khinh bỉ thầy lắm. NhÆ°ng mà thầy Ä‘Æ°Æ¡ng mãn tâm đắc ý, nếu lúc nầy ai Ä‘em nhÆ¡n nghÄ©a danh dá»± mà nói vá»›i thầy, chắc thầy không hiểu chi hết, mà lại e thầy cÆ°á»i ngÆ°á»i giảng chánh lý đó là đồ ngu dại, hoặc thầy cho ngÆ°á»i ấy không được nhÆ° thầy nên ganh ghét rồi kiếm lá»i nói xấu cho thầy.
Chiá»u bữa đó thầy Ä‘i qua chợ coi căn phố rá»™ng hẹp tốt xấu thế nà o. Tối lại bà cai Tổng Luông Ä‘i Sà i Gòn vá», ghé nhà ông Há»™i đồng gặp thầy thì bà mừng rỡ, biểu thầy Ä‘i vá»›i bà vá» bên nhà rồi ngà y mai bà sẽ cho ghe Ä‘Æ°a trở qua mà là m việc. Xuống ghe rồi mẹ vợ chà ng rể nói chuyện vá»›i nhau coi mòi thân thiết lắm.
Bà khoe vá»›i thầy rằng bà mua má»™t cái giÆ°á»ng đồng có mùng lÆ°á»›i nệm đủ hết, mua má»™t cái tủ sắt, mua má»™t cái tủ áo gắn liá»n, mua má»™t cái bà n ăn cây cẩm lai, mua má»™t bá»™ sa-lông Bắc, mua má»™t cái tủ áo gắn kiếng má»™t mặt, mua má»™t chục ghế tô-nê, mua má»™t cái bà n viết, má»™t cái tủ kiếng xanh, má»™t cái bà n rá»a mặt, hai cái ghế xÃch Ä‘u, má»™t bá»™ ván hai tấm dầy gần hai tấc, các món bà gởi ghe chà i chở, rồi bà má»›i xuống tà u mà vỠđây.
Thầy thông Phong nghe nói cà ng thêm đắc chÃ, song thầy không biết là m sao mà tỠý kÃnh mến mẹ vợ, nên cứ ngồi ngó bà mà miệng chúm chÃm cÆ°á»i hoà i.
Nhà dá»n vừa xong thì tá»›i ngà y cÆ°á»›i vợ. Vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc xuống có lá»±a dắt theo và i ngÆ°á»i bà con, thầy thông Phong má»›i cáºy và i thầy má»›i quen tiếp vô nữa mà đi há» Ä‘Ã n trai nên coi cÅ©ng là ráºm đám.
NhÆ¡n vì nhà thầy xa xuôi, nên cÆ°á»›i định nháºp phòng bên Ä‘Ã n gái. Mà ở đủ ba bữa rồi thì vợ chồng thầy dắt nhau vá» căn phố má»›i dá»n đó mà ở chá»› không dắt vá» nhà cha mẹ ở Tầm-vu mà là m lá»… tổ tiên.
Äến bữa vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc xuống tà u mà vá» thì vợ chồng thầy Phong có dắt nhau Ä‘Æ°a tá»›i cầu tà u. Cô NhÆ° Hoa đã không nói má»™t lá»i chi trìu mến hoặc cần cố đến cha mẹ chồng, mà cô lại theo nói tiếng tây vá»›i ông cò tà u hoà i. Còn thầy Phong thì đứng nói chuyện vá»›i cha mẹ mà cặp mắt cứ ngó vợ, coi bá»™ thầy vui mừng há»›n hở lắm.
Chừng tà u gần chạy ông Hương sư Sắc mới dặn con rằng:
- Thôi, vợ chồng con dắt nhau vá» mà nghỉ, ở khuya có mù sÆ°Æ¡ng đây rồi con hai nó sổ mÅ©i Ä‘a. Con cÆ°á»›i vợ nhÆ° váºy cha mẹ mừng lắm. Con phải chìu lòng cung kÃnh anh chị bên vợ, còn vợ con thì con cÅ©ng ráng ăn ở tá» tế vá»›i nó, đừng để nó phiá»n nghe hôn con.
Lá»i dạy nghe rất lạ lùng, mà thầy Phong lại vui vẻ mà vâng chịu và đáp:
- Con biết lắm, xin cha và má yên tâm. Tà u chạy rồi, vợ chồng thủng thẳng dắt nhau vỠnhà .
35 bá»™ pháºn truyá»n lá»±c từ máy xuống nÆ°Æ¡c để đẩy tà u
36 hay dã dượi, có vẻ má»i mệt
37 rộng và chè bè giống hà m con ếch
|
22-10-2008, 03:48 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Già u sang mà không vui
Từ nhá» chà lá»›n cha mẹ khuyên lÆ¡n dạy dá»— thì chẳng Ä‘iá»u chi khác hÆ¡n là bảo phải ráng há»c là m thầy thông thầy ký rồi cÆ°á»›i vợ già u cho sung sÆ°á»›ng tấm thân. Nay thầy thông Phong đã được đứng thông ngôn cho quan Chủ tỉnh, oai thế lẫy lừng, mà lại thêm cÆ°á»›i được vợ già u, cá»a nhà há»±c-hỡ, chá»— Æ°á»›c vá»ng của thầy đã đủ rồi, bởi váºy thầy lấy là m vui lòng đắc chà lắm.
Có khi nằm má»™t mình thầy nhá»› lá»i Æ°á»›c hẹn vá»›i cô hai Liá»n là con gái của ông Chủ Hạnh, nhá»› lá»i mắng nhiếc của cô Sáu Lý là em vợ thầy ký TrÆ°Æ¡ng, nhá»› vụ TrÆ°á»ng Sanh là m nhục tại nhà cô Diệu Anh, thì thầy mÆ¡ mà ng nhÆ° thấy chuyện trong giấc má»™ng, mà y-mạy (38) nhÆ° nhá»› chuyện xÆ°a, bởi váºy thầy chúm chÃm cÆ°á»i rồi rùn vai không thèm nghÄ© đến việc cÅ©.
Từ ngà y thầy được cấp bằng là m ký-lục cho đến nay đã hÆ¡n má»™t năm rồi, bởi váºy thầy đã thông thạo công việc là m chút đỉnh, nên không lừng khừng bợ- ngợ nhÆ° hồi má»›i xuống tá»›i Cà -mau váºy.
Äã váºy mà quan Chánh Chủ tỉnh vị tình ông há»™i đồng Hữu nên Ä‘em lòng yêu thầy, có việc nà o kÃn cứ biểu thầy là m, Ä‘i giảng các là ng thì dắt thầy theo, chẳng những tổng là ng dân sá»± thấy thầy gần quan lá»›n thì kÃnh sợ thầy mà thôi, mà tháºm chà mấy thầy giúp việc tại Toà bố ai cÅ©ng kiêng nể thầy hết thảy.
Ai có việc chi muốn và o hầu quan Chánh Chủ tỉnh, trÆ°á»›c phải ghé nhà thầy mà năn nỉ cáºy thầy giúp lá»i, chá»› năn nỉ miệng không, thì thầy ná»™ nạt rầy rà , rồi việc dá»… cÅ©ng hóa ra khó. Nà o ngÆ°á»i muốn là m là ng, là m tổng, nà o ngÆ°á»i muốn xin sắm súng, má» Ä‘ay (39), nà o ngÆ°á»i muốn khẩn đất, muốn tranh há»™i đồng, muốn xuất tiá»n công nho, muốn lãnh bà i vÄ©nh viá»…n, má»—i muốn là m việc chi cÅ©ng phải đến cáºy thầy. Theo thế thÆ°á»ng há»… giúp việc quan mà đắc thá»i, được ngÆ°á»i ta sợ và có tiá»n nhiá»u, thì ai cÅ©ng kiêng dè, phải bải-buôi dịu ngá»t mà mua lòng thiên hạ. Thầy thông Phong đắc thế đắc thá»i, được già u được sang rồi, thầy lại á»· thân thế, mê già u sang, tưởng mình trên thiên hạ hết thảy, há»… Ä‘i ngoà i Ä‘Æ°á»ng hÆ°Æ¡ng chức không chà o há»i thì thầy bắt lá»—i, lúc ngồi nói chuyện, anh em bạn nói chÆ¡i lỡ lá»i thì thầy hay trà nh tròn. Còn là ng cùng dân đến nhà mà lo lót vá»›i thầy nhiá»u khi thầy ở trên lầu trá»ng giỡn vá»›i vợ mà để cho ngÆ°á»i ta đợi má»™t hai giá», mà chừng thầy ra khách đặng thâu tiá»n, thầy cÅ©ng chẳng há» má»i khách ngồi, để hỠđứng khóm róm khoanh tay đặng cho thầy ra mặt ngÆ°á»i sang trá»ng.
Có nhiá»u ngÆ°á»i già cả lụm cụm có việc đến cầu thầy; thầy không kiêng nể tuổi tác cứ bắt đứng khoanh tay, nếu ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc mà thấy cái cảnh nầy, chẳng biết ông vui được con cao sang, hay là buồn vì con xấc xược.
Thầy thông Phong được già u sang thanh thế, thầy đã không nhá»› Æ¡n cúc dục, mà lại còn trách mẹ cha sao hồi khai sanh cho thầy không kiếm chữ tốt mà lót tên. Äể bây giá» kêu là Trần Văn Phong nghe chẳng khác nà o tên mấy thằng dân trong là ng kia váºy. Thầy kiếm mấy ông thông chữ nho mà há»i coi tên thầy bây giá» lót chữ gì tốt. Há» khuyên thầy lót chữ Xuân đặng thà nh Xuân Phong là gió mùa Xuân. Thầy nghe cắt nghÄ©a lấy là m đắc ý, láºt Ä‘áºt viết thÆ¡ cho nhà in trên Sà i- gòn mà đặt má»™t trăm danh thiệp mà đỠnhÆ° vầy:
TRẦN XUÂN PHONG
Interprète de l'Administrateur Chef de province
CHÂU Äá»C
Mấy thầy trong tỉnh ai nấy thấy danh thiệp nhÆ° váºy cÅ©ng tức cÆ°á»i, nhÆ°ng cÆ°á»i thầm mà thôi, chá»› chẳng ai dám cÆ°á»i trÆ°á»›c mặt.
Từ ngà y cÆ°á»›i vợ cho con xong rồi, vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc, vì xét pháºn mình nghèo, nên sợ dâu vá» nhà nó thấy nhà mình xấu nó khi dá»… nên không dám biểu dâu con vá» thăm, nhÆ°ng mà hai ông bà thầm Æ°á»›c chúng nó dắt nhau vá» chÆ¡i má»™t lần, đặng cho hÆ°Æ¡ng chức trong là ng há» biết mặt con dâu già u sang, kẻo há» nghi mình khoe dối.
Hai ông bà chỠđến ba bốn tháng mà không thấy con dắt dâu vá», túng thế bà lên Châu-đốc mà thăm rồi biểu con xin phép vá» chÆ¡i Ãt bữa.
Thầy thông Phong dỠý vợ thì vợ bằng lòng Ä‘i chÆ¡i cho biết Tầm-vu. Thầy rất mừng láºt Ä‘áºt xin phép nghỉ má»™t tuần lá»… rồi dắt vá» thăm tổ quán.
Ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc thấy con dâu vá» nhà thì ông mừng quýnh, bởi váºy ông lăng xăng lá»›p thì hối đứa ở quét sân lau ván, lá»›p thì cáºy lối xóm lên chợ Tân-an mua thịt cá vá»›i bánh mì.
Bà con cùng hÆ°Æ¡ng chức trong là ng nghe nói có vợ chồng thầy thông vá», rùng rùng kéo nhau đến thăm, tuy ngoà i miệng nói đến mừng vợ chồng thầy, song trong lòng quyết xem coi cô thông có thiệt con nhà già u sang hay không.
Thầy thì hiu hiu tá»± đắc, cÆ°á»i nói om sòm, còn cô thì chim bỉm tá»± cao, ai há»i cô cÅ©ng biếng ừ biếng nói.
Nhơn tình thiệt là lạ! Ai đến đó thấy áo quần của cô thông lòa lẹt, thấy hột xoà n của cô chớp nhoáng, rồi áp trầm trồ khen ngợi ông Hương sư Sắc có phước chớ chẳng có một ai dỠtánh nết cô thông tốt xấu thế nà o.
Lúc ăn cÆ¡m, thịt cá dá»n đầy mâm mà cô thông cứ ngồi chống Ä‘Å©a ngó ngÆ¡, chê cá kho tanh, cÆ¡m hôi cám cô ăn không được.
Tối lại ông HÆ°Æ¡ng sÆ° hối bà quét giÆ°á»ng của ông cho sạch sẽ, rồi giÅ© mùng trải chiếu má»›i, đặng cho con dâu ngủ cho tá» tế. NhÆ° Hoa ngủ tại giÆ°á»ng cha mẹ chồng mà cô cứ cằn nhằn mùng cÅ© hôi mốc, chiếu cấn Ä‘au lÆ°ng, cô ngủ không được.
Sá»›m mai gần chÃn giá» cô má»›i thức dáºy. Lúc trong mùng bÆ°á»›c ra thì mẹ chồng Ä‘á»— nÆ°á»›c sẵn trong thau cho cô rá»a mắt, mà cô còn trá» môi nhăn mặt chê nÆ°á»›c đục lại hôi phèn.
Thầy thông xin phép nghÄ© tám bữa. Mà vá» nhà chÆ¡i má»›i có má»™t ngà y má»™t đêm, chÆ°a Ä‘i thăm bà con được má»™t ngÆ°á»i nà o, rồi cô nói vá»›i thầy sao đó không biết, mà trÆ°a bữa sau thầy sá»a soạn bá» quần áo vô va ly thÆ°a vá»›i mẹ cha rằng thầy phải lên Sà i-gòn mua đồ cho ông Cai Tổng rồi vợ chồng dắt nhau Ä‘i tuốt, không trở vá» Tầm-vu nữa.
Có đêm vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng Sắc ngủ đã thèm rồi, đến khuya thức dáºy nấu nÆ°á»›c trà uống mà nói chuyện Ä‘á»i vá»›i nhau. Ông vÆ°Ã cÆ°á»i vÆ°Ã nói rằng:
- Mình cÆ°á»›i được con dâu già u sang thiệt là đẹp mặt nở mà y quá. NgÆ°á»i trong là ng ai cÅ©ng cho nhà mình đại phÆ°á»›c.Tuy váºy mà nghÄ© lại con dâu mình nó chÆ°a têm được cho mình má»™t miếng trầu cho mình ăn, chÆ°a nấu được má»™t siêu nÆ°á»›c cho mình uống.
Bà châu mà y trợn mắt mà đáp rằng:
- á»i! Miá»…n nó già u sang thì thôi, tôi không chấp nhứt chi hết. Ông muốn có dâu nó têm trầu cho ông ăn, nấu nÆ°á»›c cho ông uống lắm sao? Váºy sao hồi trÆ°á»›c ông không kiếm con ăn mà y mà cÆ°á»›i, chá»› con ngÆ°á»i ta nhÆ° và ng nhÆ° ngá»c từ nhá» chà lá»›n kẻ bẩm ngÆ°á»i dạ, không là m Ä‘á»™ng móng tay, gót chân không chấm đất, bây giỠông biểu nó vô bếp mà nấu nÆ°á»›c cho ông uống hay sao?
Ông vuốt râu và cÆ°á»i mÆ¡n mà nói rằng:
- Ta nói chuyện nghe chÆ¡i váºy thôi, chá»› ai bắt tỳ bắt ố gì đó hay sao mà bà giáºn.
Xét bấy nhiêu đó thì biết vợ chồng ông HÆ°Æ¡ng Sắc trá»ng con dâu là dÆ°á»ng nà o. Gái khôn thấy cha mẹ chồng nghèo cà ng thÆ°Æ¡ng, thấy cha mẹ chồng tÆ°ng tiu cà ng sợ. NhÆ° Hoa đã không thÆ°Æ¡ng, không sợ, mà thấy thói cha mẹ chồng quê, thấy cha mẹ chồng xấu lại Ä‘em lòng khinh khi bỉ bạc, bởi váºy vá» tá»›i Châu-đốc rồi há»… ai há»i thăm chuyện bên chồng của cô, thì cô trá» nhún, tỠý khinh thị bên chồng biết chừng nà o. Nhiá»u khi nói chuyện vá»›i thầy cô cÅ©ng tỠý ấy, chá»› không kiêng nể chi hết. Mà hay cho thầy, thầy nghe lá»i khinh bỉ cha mẹ mà thầy Ä‘Ã nh Ä‘oạn ngồi ngó vợ mà cÆ°á»i tá»± nhiên, đã không chỉ chá»— quấy mà dạy vợ, lại cÅ©ng không phiá»n trách cô chút nà o hết.
Cô đã sẵn tánh khinh chồng nghèo, mà thầy cÅ©ng có sẵn tánh sợ vợ già u, bởi váºy hai tánh ấy gặp nhau má»›i có năm sáu tháng mà trong chốn gia đình má»i
việc Ä‘á»u tá»± quyá»n cô nhứt định hết thảy. Cô muốn đánh bà i giá» nà o tuỳ ý, đến nhà thiên hạ đánh đã thèm rồi, lại còn rủ há» vá» nhà mình mà đánh nữa, kiếm Ä‘Ã n bà không đủ tay, cô rủ tá»›i Ä‘Ã n ông mà thầy cÅ©ng không dám cản. Thầy lãnh lÆ°Æ¡ng bao nhiêu phải Ä‘Æ°a hết cho cô, ai Ä‘em Ä‘á»n Æ¡n thầy bao nhiêu thầy cÅ©ng không dám giữ, bá»a nà o thầy muốn Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh em thì thầy xin năm ba chục đồng bá» dằn bóp mà thôi.
Thầy ở váºy mà cÅ©ng chÆ°a vừa lòng cô, nhiá»u khi còn phải bị mắng nhiếc. Thầy sợ rầy rà trong nhà nên há»… cô nói lá»›n tiếng thì thầy lặng thinh bá» Ä‘i chá»— khác. Cô thấy váºy cà ng lên nÆ°á»›c, nên cứ theo ăn hiếp thầy hoà i, biết rằng há»… nói ra thì thầy chịu nhịn thua dÆ°á»ng ấy có hại gì mà không dám nói, lần lần rồi cô hà nh hạ thân thầy chẳng khác nà o đứa ở trong nhà , há»… cô giáºn dầu trÆ°á»›c mặt là ng tổng hay là mấy thầy cô cÅ©ng mắng.
Có má»™t và i thầy thân thiết thấy gia đình của thầy nhÆ° váºy thì buồn dùm cho thầy và trách thầy sao không dạy vợ, để nó há»—n ẩu quá nhÆ° váºy thiên hạ chê cÆ°á»i. Thầy không biết lấy tiếng chi mà chữa mình, túng thế thầy má»›i nói rằng:
- Ở nhà tôi nó hiá»n lắm chá»›, không biết tại sao mà từ hôm có nghén đến nay nó quạu quá» nhÆ° váºy. Tôi chắc há»… nó đẻ rồi thì nó hết há»—n nữa.
Thiệt cô NhÆ° Hoa đã có nghén. Äến ngà y khai hoa cô đẻ má»™t đứa con trai. Thầy thông Phong mừng húm nên há»… mãn giá» là m việc rồi vá» nhà cứ cà -rà má»™t bên vợ đặng bồng con. Cô nói cho con bú cá»±c khổ cô chịu không nổi. Bà Cai Tổng Luông láºt Ä‘áºt vá» bên nhà ép vợ má»™t tên tá Ä‘iá»n phải dứt sữa con nó đặng ra ở vú nuôi con cho cô NhÆ° Hoa.
Cô đẻ vừa mới đầy tháng thì đã rủ hỠđến đánh bà i lại như cũ. Bởi còn non ngà y nên cô phải đánh tại nhà , chùng cứng cáp rồi, cô lần lần tới nhà hỠmà đánh. Có khi cô đánh bà i ban ngà y rồi đánh luôn tới ban đêm nữa, cô không thèm ngó ngà ng chi hết.
Thầy thÆ°Æ¡ng con, mà thấy cô lạt lẽo vá»›i con nhÆ° váºy thì thầy buồn nên đêm ná» thầy dùng lá»i dịu ngot mà khuyên cô hãy giảm bá»›t bạc bà i, để có giá» săn sóc con cho tá» tế. Thầy nói nhá» nhẹ mà cô lại óng tiếng đáp lại rằng:
- Tao đánh bà i dầu có thua Ä‘i nữa, thì tao thua tiá»n của mầy hay sao mÃ
mầy nói? Tao là con nhà già u, từ nhỠđến lớn tao ăn xà i bà i bạc chơi đã quen rồi chớ phải quân ăn mà y coi đồng bạc như cái bánh xe đâu. Mầy có chê tao thì mầy để (40) tao ra rồi đi cưới vợ khác đi. Cha chả! Mầy tưởng tao mà ng cái tuồng mặt mầy lắm sao? Bực mầy đó là đồ bỠđa, đừng có là m phách.
Thầy thông Phong nghe mấy lá»i há»—n hà o mà lại bất nghÄ©a quá nhÆ° váºy thì thầy buồn tủi nên nằm gác tay qua trán lặng thinh, mà nÆ°á»›c mắt tuôn dầm dá».
Äến chủ nhá»±t thầy qua Phú-há»™i than phiá»n vá»›i cha vợ, thì Cai Tổng Luông kiếm lá»i an ủi thầy, hứa rằng bữa nà o ông qua ông sẽ rầy con.
Thiệt đến đầu tháng ông Cai Tổng Luông Ä‘i hầu lệ ông có ghé rầy la NhÆ° Hoa. Mà ông rầy cÅ©ng nhÆ° không, bởi vì ông vá» rồi cô cÅ©ng Ä‘i đánh bà i và chá»i chồng nhÆ° cÅ©. Thầy buồn chà không muốn nói đến vợ nữa, bổn thân coi săn sóc giỡn chÆ¡i vá»›i con cho giải khuây.
Thầy đặt tên con là Trần Xuân Sơn, nhưng vì cô cằn nhằn trách thầy sao không lựa tên tây mà đặt, nên trong nhà cỡi lại mà kêu thằng Jean.
Thằng nhá» da trắng, tóc nhiá»u, biết cÆ°á»i, biết ngó, lại thêm sổ sữa, nên coi thiệt là ngá»™ nghÄ©nh. Tuy thầy Ä‘au lòng vá» vợ song thầy vui lòng được chút con, há»… vá» nhà thấy con thì thầy bá»›t buồn, bởi váºy thầy chẳng lấy là m sầu não cho lắm.
38 tÆ°Æ¡ng tÆ°
39 huy chÆ°Æ¡ng
40 ly dị, bá»
|
22-10-2008, 03:49 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Äã không vui mà lại mang xấu
Cách chẳng bao lâu, thầy có ý coi mấy thầy trong tòa bố thÆ°á»ng hay dụm năm dụm ba mà nói to nói nhá» vá»›i nhau, mà há»… thấy thầy lại gần thì há» tản lạc Ä‘i chá»— khác, hoặc kiếm chuyện khác mà nói.
Bữa nỠđúng bảy giá» rưỡi sá»›m mai, trống hầu trong trại lÃnh nghe ình-ình. Thầy thông Phong mặc má»™t bá»™ đồ tây trắng, chÆ¡n mang già y và ng, cổ thắt cà -ra- hoách rằn, thủng thẳng bÆ°á»›c vô Toà bố, hÆ°Æ¡ng chức và dân đứng dá»±a cá»a chá»±c hầu, ai thấy thầy cÅ©ng vẹt trống Ä‘Æ°á»ng và chấp tay xá sát rạt. Thầy cứ ngó ngay trÆ°á»›c mặt mà đi, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘i ngoà i đồng trống.
Khi vô tá»›i bà n thầy thấy trên bà n lÃnh trạm đã để sẵn hai phong thÆ¡. Thầy cầm ngoà i bao thì thấy má»™t cái chữ của cha mình viết, còn má»™t cái chữ nghá»u ngoà o nhÆ° chữ con nÃt, không biết của ai. Thầy kéo ghế ngồi rồi xé bức thÆ¡ của cha mà đá»c. Trong thÆ¡ ông HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc viết có mấy hà ng thăm vợ chồng thầy và nói rằng: Chừng ná»a tháng nữa ruá»™ng cấy xong rồi hai ông bà sẽ lên mà thăm cháu ná»™i.
Thầy Ä‘á»c rồi liá»n xé mà quăng trong giá» rác, rồi má»›i tá»›i bức thÆ¡ thứ nhì mà đá»c. Bức thÆ¡ nầy tuồng chữ lăng-quăng, nói nhÆ° vầy:
Thầy thông ơi !
Thầy là ngÆ°á»i có há»c thức, mà sao thầy tối tăm đến ná»—i vợ thầy lấy trai mấy tháng nay mà thầy im-lìm không trừng trị nó váºy? Tôi thấy thầy tôi thÆ°Æ¡ng nên viết mấy hà ng nầy mà mách cho thầy biết. Vợ thầy nó lấy xã Xù, nếu thầy không tin lá»i tôi, thì bữa nà o vợ thầy Ä‘i đánh bà i ban đêm, thầy rình mà coi thì thầy sẽ thấy rõ.
Má»™t ngÆ°á»i anh em bạn.
Sá»›m mai trá»i mát mẻ, mà thầy Ä‘á»c thÆ¡ rồi mồ hôi nhá» giá»t, cặp mắt chóa loà . Bức thÆ¡ còn trải để trÆ°á»›c mắt, hai tay chống trán, thầy ngồi gục mặt xuống bà n. Thôi rồi! Còn gì là già u sang, tưởng sắc cầm hoà hiệp, và ng đá trăm năm, nà o hay đâu vợ chẳng biết kÃnh trá»ng chồng, mà bây giá» sanh tâm gạt chồng Ä‘i ân ái vá»›i kẻ khác nữa, là m cho gia đình tan rã, thinh giá (41) nhÆ¡ nhuốc, thôi, còn gì nữa mà trông mong, còn gì nữa mà ao Æ°á»›c.
Thầy nghÄ© tá»›i đó gan teo ruá»™t nát, nÆ°á»›c mắt chảy dầm dá». Mấy ngà y ấy quan Chánh chủ tỉnh mắc Ä‘i Sà i-gòn, thầy không có việc nên ngồi thong thả má»™t
mình mà khóc trót giá». Có lúc thầy giáºn muốn xách dao mà giết xã Xù là đứa phá cang thÆ°á»ng của thầy, vá» giết luôn NhÆ° Hoa là đà n bà đê tiện không biết giữ trinh tiết, rồi thầy cắt há»ng thầy chết theo nữa, cho khá»i vòng áo não.
Thầy đã tÃnh là m nhÆ° váºy mà rồi thầy lại nghÄ© vợ mình có tánh há»—n ẩu và hay bà i bạc, chá»› không lẽ đê tiện ná»—i Ä‘Ã nh lòng thất tiết vá»›i chồng. Thiên hạ xấu lắm, hay ganh hiá»n ghét ngõ, có lẽ há» thấy mình là m việc có quyá»n, lại thêm có vợ già u sang, há» muốn hại mình nên há» gởi thÆ¡ nói xấu cho vợ mình đặng phá hoại gia đình sá»± nghiệp của mình chÆ¡i cho đã ghét.
Thầy nghÄ© tá»›i đó thầy đã bá»›t buồn, nên lấy khăn lau nuá»›c mắt rồi xếp bức thÆ¡ bá» và o bốp phÆ¡i (42). Thầy bÆ°á»›c lại đứng dá»±a cá»a sổ mà ngó ra ngoà i lá»™. Thầy thấy hÆ°Æ¡ng chức há» Ä‘i hầu, Ä‘Æ°Æ¡ng nói Ä‘Æ°Æ¡ng cÆ°á»i vá»›i nhau, chẳng hiểu vì cá»› nà o mà thầy lại thẹn thầm, nên thầy trở lại bà n mà ngồi, tÃnh lấy giấy tá» công văn ra mà là m. Thầy là m cÅ©ng không được, nên khoanh tay dá»±a ngá»a trên ghế mà suy nghÄ©. Thầy nghÄ© má»™t hồi rồi lấy giấy viết má»™t bức thÆ¡ gởi vá» cho cha mẹ, nói dối rằng thầy Ä‘Æ°Æ¡ng tÃnh dá»n nhà chá»— khác nên khuyên cha mẹ đợi chừng nà o thầy dá»n nhà xong, thầy cho hay rồi sẽ xuống.
Chừng tan hầu thầy cứ ngồi ghì đó hoà i, chỠmấy thầy đi vỠhết rồi thầy mới thủng thỉnh đi sau một mình.
Thầy vá» thấy vợ còn nằm ngủ trong mùng, còn con thì còn Ä‘Æ°Æ¡ng nằm giỡn vá»›i con vú. Thầy thay đổi quần áo rồi bồng con mà hun và biểu con vô kêu vợ dáºy ăn cÆ¡m.
NhÆ° Hoa thức dáºy rá»a mặt lại ngồi bà n ăn cÆ¡m, nói chuyện vá»›i chồng, la rầy tôi tá»› nhÆ° thÆ°á»ng, chẳng thấy có gì lạ. Thầy ngồi ăn mà cứ liếc ngó cô hoà i, nhiá»u lúc thầy muốn lấy bức thÆ¡ Ä‘Æ°a cho cô xem rồi há»i cô có sanh tâm là m quấy nhÆ° váºy hay không, mà rồi thầy không Ä‘Æ°a, có ý muốn để thủng thẳng dò lòng cô.
Lúc uống nÆ°á»›c thầy há»i thình lình nhÆ° vầy:
- Nghe nói mấy tháng nay xã Xù đánh bà i ăn nhiá»u lắm,có thiệt nhÆ° váºy hay không mình há?
Cô đáp gá»n gà ng rằng:
- Không biết...Tôi có đánh vá»›i nó má»™t sòng gì đó chá»› có đánh thÆ°á»ng
đâu mà biết.
Có mấy lá»i đó mà là m thầy hết nghi bụng cô, tin chắc rằng há» ganh ghét nên há» rÆ¡i thÆ¡ mà phá gia đạo cang thÆ°á»ng của thầy, chá»› cô là con nhà già u sang không lẽ cô quên phẩm giá. Buổi chiá»u thầy là m việc nhÆ° thÆ°á»ng, không ão não thiết tha nhÆ° buổi mai nữa. Há»… thầy nhá»› tá»›i bức thÆ¡ rÆ¡i thì thầy không giáºn vợ, mà thầy lại oán ngÆ°á»i khiếp nhược nặc danh mà báo hại gia đạo thầy.
Tối bữa đó ăn cÆ¡m rồi cô đốt đèn Ä‘á»c chuyện. Thầy thấy váºy mà há»i sao cô không Ä‘i đánh bà i mà chÆ¡i. Cô lắc đầu mà đáp :
- Ba biểu mình chiá»u thứ bảy vá» trong nhà đặng coi giấy tá» gì đó không biết.
Thầy tin nhÆ° lá»i, nên trÆ°a thứ bảy Ä‘i hầu vỠăn cÆ¡m rồi thầy thay áo đổi quần rồi rủ cô Ä‘i vá»›i thầy. Cô lắc đầu đáp rằng:
- Tôi Ä‘i má»›i vá» còn Ä‘i chi nữa. Mình Ä‘i không biết chừng sá»›m mai tôi qua rồi tôi rÆ°á»›c mình vá».
Thầy mượn ghe nhá» Ä‘Æ°a qua Phú-há»™i. Khi thầy bÆ°á»›c lên nhà thì thấy nhà cá»a vắng teo, há»i chúng nó nói ông bà Cai Tổng Ä‘i qua Hồng-ngá»± mà thăm con trai lá»›n. Thầy lấy là m lạ, chẳng hiểu vì cá»› nà o cha vợ đã nhắn mình qua mà sao lại bá» Ä‘i Hồng-ngá»±. Thầy nằm trên ghế xÃch-Ä‘u lúc lắc má»™t hồi, mặt mà y buồn so.
Thầy suy nghÄ© hay là vợ nó bà y chÆ°á»›c gạt mình Ä‘i khá»i đặng đêm nay nó thong thả. Thầy nghÄ© đến đó mồ hôi nhá» giá»t, chạy ra mé sông muốn Ä‘i vá» liá»n, ngặt chiếc ghe Ä‘Æ°a thầy qua đó đã vá» rồi, nên thầy trở vô, tÃnh để tối biểu bạn trong nhà đưa thầy vá» mà rình coi vợ ở nhà là m việc chi cho biết.
Thầy chấp tay sau Ä‘Ãt cứ thÆ¡ thẩn Ä‘i vô Ä‘i ra, nhăn mặt châu mà y coi bá»™ thầy lo lắng bứt-rứt lắm. Chiá»u bạn trong nhà dá»n cÆ¡m cho thầy ăn. Thầy bÆ°ng chén cÆ¡m mà trà thầy lÆ¡ lá»ng, tưởng mấy lá»i trong bức thÆ¡ hôm ná», là m cho thầy Ä‘au lòng ngao ngán, nuốt cÆ¡m mà nhÆ° nuốt đá, nên thầy ăn có ná»a chén rồi bá» Ä‘Å©a Ä‘i uống nÆ°á»›c.
Lối bảy giá» rưỡi tối, thầy nói dối vá»›i bạn trong nhà rằng, thằng Jean ấm đầu, thầy lo sợ ở chÆ¡i không đặng nên biểu bạn chèo ghe Ä‘Æ°a thầy vá».
Thầy vá» tá»›i Châu-đốc, ghe ghé tại cầu tà u cho thầy lên, thầy nghe đồng hồ trong nhà gõ mÆ°á»i hai giá». Thầy biểu ghe trở vá», rồi thầy thủng thẳng lần bÆ°á»›c Ä‘i vá» nhà . Mấy tiệm ở dá»c theo Ä‘Æ°á»ng đã ngủ hết. Ngoà i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng chẳng có ai Ä‘i, duy có má»™t tên lÃnh mã-tà đương thÆ¡ thẩn Ä‘i tuần, gặp thầy láºt Ä‘áºt xá, và xa xa có mấy đứa nhá» Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi vây gánh mì mà ăn, còn chú chệt bán mì thì đứng chống tay lên đòn gánh mà gõ lắc-cắc cụp, lắc-cắc cụp...
Thầy vá» tá»›i cá»a, đứng lóng tai mà nghe trong nhà im lìm, từng trên tá»›i từng dÆ°á»›i đèn tắt tối mò. Thầy kêu cá»a, thì thằng Lung là đứa ở nấu ăn, đốt đèn rồi mở cá»a cho thầy vô. Thầy vừa bÆ°á»›c vô liá»n há»i rằng:
- Cô mầy ngủ hay là đi đâu?
Thằng Lung sáºt sừ đáp rằng:
- ThÆ°a, hồi tối tôi dá»n dẹp rồi Ä‘i chÆ¡i, đến chÃn giá» tôi vá» ngủ liá»n, không biết cô có ngủ trên lầu hay là cô Ä‘i chÆ¡i.
Thầy tuốt lên lầu, dở mùng dòm không thấy vợ, thầy lắc đầu chắc lưỡi, mặt tái tay run, thầy quẹt há»™p quẹt đốt đèn rồi kêu con vú thức dáºy há»i cô Ä‘i đâu. Con vú mở mắt thấy thầy, liá»n lồm cồm ngồi dáºy đáp rằng:
- Thưa, cô đi chơi.
- Äi hồi nà o?
- Äi hồi tám chÃn giá» gì đó tôi quên.
- Có ai lại rủ hay tự mình ra đi.
- ThÆ°a...Äi má»™t mình...Không thấy ai rủ.
Thầy thấy con vú ú á»› thầy cà ng nghi, nên châu mà y gãi đầu rồi há»i tiếp:
- Cô có nói đi chơi nhà nà o hay không?
- ThÆ°a, cô dặn nếu có ai há»i thì nói cô Ä‘i đánh bà i dÆ°á»›i nhà Há»™i đồng
Sỉa.
Thầy đứng suy nghÄ© má»™t hồi leo lên võng nằm gác tay qua trán mà đưa. Thầy nằm lim dim, mà ngá»±c tức nhÆ° đá dằn, ruá»™t nóng tợ lá»a đốt. Thầy muốn tin
vợ Ä‘i đánh bà i, và muốn trách mình nghi báºy nên dở mùng leo lên giÆ°á»ng mà nằm ngủ. Thầy kéo cái gối mà nằm, lại thấy có má»™t miếng giấy nhá» xếp bằng ngón tay lăn theo cái gối. Thầy lấy Ä‘em lại dá»±a đèn rồi mở ra mà đá»c thì thấy má»™t bức thÆ¡ nói nhÆ° vầy:
Tình nhân rất yêu mến ôi! Qua có việc mắc Ä‘i Sà i-gòn gần má»™t tuần nay, không giáp mặt vá»›i em được thì qua ăn không ngon, nằm không ngủ, bâng khuâng ngÆ¡ ngẩn, dÆ°á»ng nhÆ° kẻ không hồn. Nay qua má»›i vá» tá»›i đây, váºy xin em liệu thế nà o tối thứ bảy nầy ta gặp nhau mà tá» tình thân ái má»™t đêm cho phỉ lòng mÆ¡ Æ°á»›c, nếu được nhÆ° váºy ngà y mai qua chết Ä‘i nữa qua cÅ©ng vui lòng.
ThÆ¡ không ký tên, viết có mấy hà ng mà thôi, mà cÅ©ng đủ chứng rằng trá»n má»™t tuần trÆ°á»›c NhÆ° Hoa không Ä‘i đánh bà i và bá» vá» Phú-há»™i, ấy là tại tình lang Ä‘i khá»i, và đủ chỉ rằng NhÆ° Hoa gạt chồng vá» Phú-há»™i đặng đêm nay cô thong thả há»™i diện vá»›i tình lang.
ThÆ°Æ¡ng thay, thầy thông Phong Ä‘á»c bức thÆ¡ rồi thì tay chÆ¡n run bây bẩy, mặt mà y xây bô bổ, thầy nắm miếng giấy chắc cứng mà chạy xuống thang lầu, rồi biểu thằng Lung mở cá»a cho thầy Ä‘i, mình mặc đồ mát đầu không Ä‘á»™i nón.
Thầy xâm xâm Ä‘i riết lại nhà Há»™i đồng Sỉa, kêu cá»a mà kiếm vợ. Äứa ở trong nhà mở cá»a. Thầy há»i trong nhà có đánh bà i hay không, nó nói không có, mà thầy há»i từ hồi tối đến giá» có cô thông lại chÆ¡i hay không, nó cÅ©ng nói không có. Thầy trở ra ngoà i châu mà y tức giáºn, mà nÆ°á»›c mắt tuôn dầm dá».
Thầy đi tuốc lại nhà xã Xù thì thấy trong nhà vắng teo. Thầy nghĩ xã Xù là con nhà già u, trong nhà có cha mẹ lại có vợ nữa, nên không lẽ dám dắt vợ mình vỠnhà , chắc là chúng nó hẹn hò với nhau rồi mượn nhà nà o đó rồi nói chuyện, mà bây giỠbiết nhà nà o?
Thầy bối rối nên Ä‘i khắp các nẻo Ä‘Æ°á»ng, thấy nhà nà o mở cá»a đốt đèn thầy cÅ©ng đứng dòm, nghe tiếng ai nói chuyện thầy cÅ©ng lóng mà nghe. Thầy thẩn thÆ¡, thÆ¡ thẩn ai gặp cÅ©ng lấy là m kỳ. Thầy Ä‘i cho đến bốn giá» khuya, trở vá» nhà há»i thằng Lung coi vợ đã vá» hay chÆ°a, nó nói chÆ°a, thầy lại Ä‘i nữa.
Lối năm giá», trá»i tuy sáng mà còn má» má», thầy Ä‘Æ°Æ¡ng Ä‘i dá»c theo dãy phố mé sông, bá»—ng thấy xa xa có dạng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi trÆ°á»›c, coi nhÆ° cô thông mà cách chừng năm ba thÆ°á»›c có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i theo nữa. Thầy bÆ°Æ¡n bả Ä‘i riết theo, lúc gần tá»›i nhà thầy thì ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã biến Ä‘i đâu mất, chỉ có mình cô thông Ä‘Æ°Æ¡ng đứng trÆ°á»›c nhà kêu cá»a mà thôi.
Cô vừa bÆ°á»›c vô cá»a, thình lình nghe tiếng có ngÆ°á»i bÆ°á»›c theo sau, cô day lại ngó thấy thầy, cô sá»ng sốt, mặt tái ngắt, cô há»i bà i hãi rằng:
- Mình Ä‘i đâu đó váºy?
Thầy giáºn quá dằn không được, nên xốc tá»›i xô cô vô nhà . Cô té nhằm cái mặt bà n đá nhỠđể gần đó, bà n ngã lăn, mặt đá rá»›t bể nát.
Thầy thấy cô té đã không thèm đỡ, mà lại còn xốc tới cho cô một bốp tay mà mắng rằng:
- Mầy là quân khốn nạn! Äá»n bà mà bá» nhà đi đâu má»™t đêm nay váºy há»?
Mầy nói cho tao nghe thỠcoi.
Cô nổi giáºn, không còn sợ nữa, nên trợn mắt ngó thầy mà đáp rằng:
- Tao muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i, mầy không phép tra há»i. Tao Ä‘i đánh bà i tao chÆ¡i! Sao mầy dám đánh tao. Tao thua tiá»n của cha mầy hay sao mà mầy nói?
- Mầy đánh bà i nhà nà o?
Cô quà y quả bỠđi lên lầu, vưà đi vưà nói rằng:
- Mầy muốn là m dữ để rồi mầy coi tao. Mầy tưởng tao mà ng mầy lắm há?
Thầy thấy vợ đã quấy mà còn nói cầu cao thì thầy giáºn run, nên tuốt lên lầu mà há»i nữa rằng:
- Mầy đánh bà i nhà nà o, sao tao há»i mầy không nói? Mầy nói vá»›i con vú mầy đánh bà i nhà Há»™i đồng Sỉa, sao tao lại đó tao kiếm lại không có mầy? Váºy chá»› đêm nay mầy ở đâu và hồi nãy thằng nà o Ä‘Æ°a mầy vỠđó mầy nói cho tao biết.
- Mầy không phép tra há»i tao việc gì hết. Mầy đã đánh tao rồi, bây giá» tao vá»›i mầy không còn vợ chồng gì nữa. Mầy là m thầy thông thầy ký mà mầy ăn ở nhÆ° quân du côn. Tao là đà n bà , sao mầy dám đánh tao? Cô nói mấy lá»i rồi chun vô mùng mà nằm. Thầy giáºn cùng trÃ, hồi nãy quên cách tao nhã của ngÆ°á»i có há»c nên xô đánh mà mắng nhiếc vợ, rồi bây giá» cÅ©ng quên cách khôn ngoan, không biết lấy lá»i khéo léo mà thá» tình vợ, lại nói cá»™c cằn rằng:
- Mầy là gái có chồng mà còn lấy trai, tao đánh nát đầu cũng đáng nữa.
Hứ, thứ đồ hư mà còn nói ong óng với ai đó.
Cô nằm trong mùng giõ miệng ra mà nói rằng:
- Tao lấy ai mầy phải chỉ ra, chớ mầy nói xấu cho tao thì tao đà o nát hết
đa, nói cho mà biết.
- Tao có đủ bằng cá»› tao má»›i nói chá»›? Mầy không có lấy thằng xã Xù hay sao nè? Tao bắt được thÆ¡ tao còn nắm trong tay đây, mầy còn chối gì nữa được. Äể rồi tao qua Phú-há»™i tao thÆ°a thằng cha mầy coi.
- Mầy nói Ä‘á»™ng tá»›i cha tao không được Ä‘a. Cha tao hay cha tao bá»a đầu
mầy đa, nói cho mầy biết! Hứ quân trôi sông lạc chợ mà không biết thân, lại còn nói lớn lối.
Thầy xốc lại dở mùng muốn bóp há»ng cho vợ chết đặng đã nÆ° giáºn. May thầy dằn được, nên thầy nạt má»™t tiếng lá»›n biểu:
- NÃn!
Rồi bá» Ä‘i xuống từng dÆ°á»›i. Thầy nằm trên ghế xÃch-Ä‘u, tức giáºn và hổ thẹn hết sức mà nói không ra được, chỉ lấy khăn Ä‘áºy mặt rồi khóc mà thôi. Thầy nghÄ© tá»›i duyên pháºn chừng nà o thầy buồn chừng ấy.
CÆ°á»›i được vợ già u sang, tưởng là có phÆ°á»›c lá»›n, nà o đâu hay vợ há»—n hà o kiêu hãnh, coi chồng nhÆ° gia dịch, khinh cha mẹ chồng nhÆ° tá Ä‘iá»n, há»… mở miệng ra thì nói giá»ng á»· tiá»n, chá»› không có má»™t lá»i nhÆ¡n nghÄ©a. Mà thói há»—n hà o ấy có lẽ chừng khôn lá»›n nó cải sá»a lại được, nên dầu nó há»—n hà o mình có thể dung chế cho nó. Bây giá» nó sanh tâm kết ngoại tình vá»›i ngÆ°á»i khác thì mình là m sao mà ở Ä‘á»i vá»›i nó được.
Thầy nghÄ© tá»›i đó thì teo gan héo ruá»™t, lá»a giáºn phừng phừng. Thầy muốn Lấy dao chạy lên lầu giết phứt vợ rồi cắt há»ng mà chết theo vá»›i nó.
ÄÆ°Æ¡ng lúc ấy con vú lại bồng thằng Jean ở trong Ä‘i ra. Äi gần tá»›i chá»— thầy nằm, thằng Jean thấy thầy nó ngó rồi hả miệng cÆ°á»i tÃch toác. Thầy thấy con nhÆ° váºy thì thầy đứt ruá»™t, nghÄ© rằng nếu mình giết vợ rồi tá»± váºn chết theo, bá» con lại cho ai nuôi? Thầy cứ nằm tÃnh tá»›i nghÄ© lui hoà i, hết giáºn rồi rầu, hết rầu rồi khóc.
Äến trÆ°a, trẻ ở dá»n cÆ¡m má»i ăn, thầy không thèm biểu kêu vợ, má»™t mình ngồi lại bà n ăn, chan canh lùa riết hết má»™t chén cÆ¡m rồi thay quần áo mượn ghe Ä‘i Phú- há»™i.
Thầy qua tá»›i, thì cha mẹ vợ Ä‘i Hồng-ngá»± chÆ°a vá». Thầy nằm nhà trÆ°á»›c gác tay qua trán, nhắm mắt lim dim mà suy nghÄ©. Vì thầy thức sáng đêm mà nghểu nghến ngoà i Ä‘Æ°á»ng mệt má»i, nên thầy nằm má»™t lát rồi ngủ quên.
Äến tối hai vợ chồng Cai Tổng Luông vá». Thầy giá»±t mình thức dáºy thì nghe có tiếng vợ nói trong buồng. Thầy không biết vợ đã qua tá»›i hồi nà o.
Ông Cai Tổng Luông há»i sÆ¡ thầy Ãt tiếng rồi nổi đèn mà hút. Thầy bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c sân, tÃnh để má»™t lát rồi sẽ má»i đủ cha mẹ vợ ra mà kể tá»™i của vợ cho cha mẹ nó nghe.
Không biết cô NhÆ° Hoa ở trong buồng nói vá»›i mẹ những tiếng gì mà cách chẳng bao lâu, bà Cai Tổng bÆ°á»›c ra kêu rể mà há»i rằng:
- Ba à , vô biểu chút nà o. Là m giống gì mà vợ chồng bây rầy rà với nhau
váºy há»? Mà có rầy vá»›i nhau thì mầy nói tiếng chi mà nói, chá»› sao mầy đặt chuyện vợ mầy lấy trai, rồi mầy đánh Ä‘áºp nó và chá»i mắng vợ chồng tao? Mầy thiệt là quá rồi Ä‘a! Tao thấy mầy là m việc dÆ°á»›i Long- xuyên nghèo cá»±c tá»™i nghiệp, tao gả con cho mầy, lại biểu cáºu Há»™i đồng nó xin cho mầy đổi vá» trên nầy, lo cho mầy đứng bà n quan lá»›n, sắm nhà của tá» tế cho mầy ở, rồi bây giá» mầy trả Æ¡n cho vợ chồng tao đó Ä‘a há?
Thầy thông giáºn vợ trắc nết, tÃnh vô mét vá»›i cha mẹ vợ coi hai ông bà xá» lẽ nà o. Chẳng dè thầy chÆ°a kịp nói mà lại nghe những lá»i cay đắng nhÆ° váºy là m cho thầy phải thối chà buồn lòng, chẳng còn kiêng nể chi nữa hết, nên thầy Ä‘em đầu Ä‘uôi má»i việc thuáºt lại rõ rà ng cho cha mẹ nghe, nà o là thầy được thÆ¡ rÆ¡i, nà o là vợ gạt thầy Ä‘i Phú-há»™i, nà o là thầy trở vá» gặp bức thÆ¡ của trai tại giÆ°á»ng, nà o là cô bá» nhà đi sáng má»™t đêm, nà o là thầy thấy khuya cô vá» lại có trai Ä‘Æ°a cô, Ä‘i gần tá»›i cá»a. Thầy nói lá»›n om sòm không sợ xấu hổ vá»›i tôi tá»› ở trong nhà , rồi thầy Ä‘á»c luôn hai bức thÆ¡ cho cha mẹ vợ nghe nữa.
Bà Cai Tổng để cho thầy nói dứt lá»i rồi bà má»›i nói rằng:
- Mầy không thÆ°Æ¡ng con tao mầy muốn nói sao cÅ©ng được. Con tao nó có táºt đánh bà i. Sao từ khi cÆ°á»›i nó vỠđến nay mầy không rầy nó, để bây giá» nó Ä‘i đánh bà i nó chÆ¡i mầy lại kiếm chuyện mà nói xấu nhÆ° váºy. Tao biết rồi, vì vợ chồng tao không cho tiá»n nên mầy giáºn mầy muốn là m hÆ° danh giá vợ chồng tao, chá»› không có chi hết. Mầy có bắt được nó ăn nằm vá»›i ai hay không mà mầy dám nói nó Ä‘i lấy trai?
Thầy giáºn mặt tái mét, liá»n đáp rằng:
- Váºy chá»› hai bức thÆ¡ tôi má»›i Ä‘á»c cho má nghe đó không đủ bằng cá»› hay sao?
- Mầy muốn sanh chuyện mầy viết thơ đó, ai biết được.
- Má nói tức quá! Con má đã thúi-ình (43), mà má không trừng trị nó, má lạicòn binh nó nữa chớ!
- Thôi đừng có má tÃa gì nữa. Mầy chê con tao hÆ°, mầy không bằng lòng
ở Ä‘á»i vá»›i nó thì mầy đến toà mà xin để nó Ä‘i. Tao không mà ng gì đâu.
Tao nghÄ© tao giáºn quá, không biết ai xúi giục hồi trÆ°á»›c tao gả con cho mầy chi váºy, để tao gả nó cho chó còn có nghÄ©a hÆ¡n.
Thầy nghe chừng nà o cà ng thêm giáºn chừng nấy, liếc ngó cha vợ, trông coi ông xá» lẽ thế nà o. Té ra ông cứ nằm là m thuốc mà hút, không thèm nói chi hết.
NhÆ° Hoa ở trong buồng nghe mẹ nói nhÆ° váºy, cô lại óng tiếng mà nói tiếp:
- Má đừng có thèm nói vá»›i quân khốn khiếp đó nữa mà ! Má Ä‘uổi nó Ä‘i ra khá»i nhà , đừng để nó nói hoà i con ghét lắm.
Thầy nghe nói mấy lá»i bất nghÄ©a của vợ cà ng thêm giáºn nên nói rằng:
- Mầy khá»i Ä‘uổi mà ! Thứ vợ mà nhÆ¡ nhuốc nhÆ° váºy tao có mà ng đâu.
Cô đáp rằng:
- Tao lại mà ng mầy lắm sao? Mầy xin để tao đi cho mau. Con mầy đó
mầy bắt mà nuôi. Cái giống trôi sông lạc chợ đó tao không thèm nuôi đâu. Mầy để tao rồi coi tao có chồng khác bằng mÆ°á»i mầy hay không mà .
Ông Cai Tổng thấy con rể óng tiếng nói qua lại hoà i, chừng ấy ống má»›i ngồi dáºy mà phân rằng:
- Thôi hai đứa bây không nên nói nhiá»u lá»i. Vợ chồng nếu thÆ°Æ¡ng nhau thì phải nhịn nhau, bằng không thÆ°Æ¡ng nhau thì thôi, còn rầy rà kiếm chuyện nói xấu nhau mà là m chi.
Thầy thông nghe cha vợ nói xuôi xị, liệu nói nữa không Ãch gì nên từ cha mẹ vợ xuống ghe mà vá». Vợ chồng ông Cai Tổng không cầm lại ăn cÆ¡m, mà cÅ©ng không có má»™t lá»i an-ủi.
41 tiếng tăm và danh giá
42 (portefeuilles), và tiá»n giấy
43 rấÂt hôi, thúi kinh khủng
|
22-10-2008, 03:50 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
Cha con chiu chÃt
Là m Ä‘Ã n ông ai gặp cảnh Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° thầy thông Phong đây cÅ©ng Ä‘á»u buồn rầu, má»™t là buồn vì ná»—i căn duyên lỡ dỡ, hai là buồn cho con thÆ¡ ngây mà phải ly biệt mẹ hoặc cha. Mà sá»± buồn của ai tưởng không bằng sá»± buồn của thầy thông, bởi vì thầy đã buồn vì danh dá»±, vì con thÆ¡, mà thầy lại còn buồn chá»— Æ°á»›c mÆ¡ của thầy nữa, bởi vì nếu thầy để vợ thì sá»± phú quý thầy và o tay rồi ắt sẽ thà nh nhÆ° má»™t giấc chiêm bao, mừng chÆ°a xong đã tan nát.
Thầy ở Phú-há»™i trở vỠđến nhà thì đồng hồ đã gõ mÆ°á»i hai giá» khuya rồi. Thầy không có ăn cÆ¡m chiá»u mà vì chà thầy buồn rầu quá, nên bụng không biết đói. Thầy lên lầu chong đèn ngồi lấy tay chóng cà m ngó và o vách mà khóc. Má»™t lát thằng Jean cá»±a mình nó khóc, là m thầy thêm đứt ruá»™t nát gan.
Thầy muốn tá» tâm sá»± của thầy cho ngÆ°á»i khác nghe đặng trút bá»›t ná»—i buồn, mà trong nhà con vú vá»›i thằng Lung là tôi tá»›, không lẽ thầy nói chuyện riêng của thầy cho chúng nó nghe được, còn mấy thầy ở Châu-đốc bình nhá»±t thì thầy thÆ°á»ng coi thầy cao hÆ¡n ngÆ°á»i ta nên không giao hảo vá»›i ai, bây giá» thầy biết ai yêu thầy mà thầy bà y lòng vá»›i há». Cùng thế rồi thầy má»›i lại bà n viết gởi thÆ¡ vá» cho cha mẹ. Thầy viết tá»›i ba giá» khuya, viết đầy trá»n hai tá» giấy.
Thầy kể hết ná»—i sầu thảm cùa thầy cho cha mẹ nghe nà o là vợ ăn hiếp chồng, khinh khi cha mẹ, nà o là vợ á»· tiá»n lá»›n tiếng, ham bà i bạc không biết thÆ°Æ¡ng con, nà o là vợ sinh tâm lấy trai, mà cha mẹ vợ binh con không biết đâu lÃ
phải quấy. Thầy kể đủ má»i Ä‘iá»u rồi than rằng: "Bây giá» con nhÆ° đứa không hồn. Con tưởng cÆ°á»›i vợ già u sang là phÆ°á»›c mà phÆ°á»›c chÆ°a thấy chỉ thấy rầu mà thôi. Con chắc không thể nà o con ở Ä‘á»i vá»›i vợ con được.“
Viết thÆ¡ bá» vô bao rồi thầy má»›i chung vô mùng mà nằm. Thầy nằm mà nÆ°á»›c mắt tuôn Æ°á»›t gối, thấy chá»— vợ nằm bá» trống lấy là m chua xót trong lòng, tuy nằm giÆ°á»ng đồng nệm bông mà cÅ©ng nhÆ° nằm chá»ng tre trải chiếu rách.
Bữa sau thầy đi hầu, đến trưa vỠnghe con vú thỠthẻ nói bà Cai Tổng qua ghé nhà mở tủ lấy hết quần áo của cô thông rồi đi qua nhà ông Hội đồng.
Chiá»u lại ăn cÆ¡m rồi thầy men men qua nhà Há»™i đồng Hữu có ý dá» coi mẹ vợ ra nói chuyện gì và dá» luôn ý ông Há»™i đồng coi ai phải ai quấy. Thầy nghÄ© ông Há»™i dồng Hữu là ngÆ°á»i có há»c, chắc ông sẽ kiếm lá»i nhÆ¡n nghÄ©a mà khuyên giải thầy, chẳng dè thầy bÆ°á»›c vô ông Há»™i đồng là m mặt giáºn trách thầy sao được cao sang rồi vá»™i quên lúc thấp hèn, đã được vợ tá» tế sao lại còn là m phách kiếm chuyện xấu mà vu oan cho vợ.
Thầy nghe nói thầy cà ng phiá»n lòng hÆ¡n nữa, nên thầy phải lấy lá»i cứng cá»i mà đối đáp vá»›i ông Há»™i đồng. Ông nghe thầy cãi ông cà ng giáºn thầy, bởi váºy lúc thầy từ mà vỠông Há»™i đồng nói rằng:
- Thầy phải biết rằng: ở Châu-đốc nầy anh em tôi không thua ai hết.
Thầy muốn cứng thì tôi cứng cho mà coi.
Äêm ấy thầy tÃnh dầu thế náo thầy cÅ©ng không ở vá»›i vợ được nữa, bỡi vì vợ đã hÆ° nhÆ° váºy mà cha mẹ vợ vá»›i cáºu vợ cứ theo binh hoà i, nếu thầy còn quyến luyến thì thêm nhục chá»› không Ãch gì, thà phân ly phức cho rồi đặng khá»i nhá»c lòng cá»±c trÃ.
Chiá»u bữa sau Ä‘i hầu vá» thầy ghé nhà của thầy thông ngôn của quan chánh tòa mà há»i thăm coi muốn để vợ phải là m thế nà o. Thầy thông nói rằng theo luáºt lệ há»… vợ lấy trai thì xin để được, song lấy trai phải bắt tại tráºn, hoặc bắt được thÆ¡ từ cho đủ bằng cá»›, chá»› chuyện của thầy đây, thầy bắt trai không được, còn bức thÆ¡ không có ký tên và cÅ©ng không Ä‘á» gởi cho ai, nên sợ không đủ chứng cá»› mà xin để được.
Thầy thông Phong bối rối không biết liệu lẽ nà o. Tối thằng Lung đi chơi đến tà u tây chạy rồi nó vỠnó lại nói, nó ngó thầy ông Hội đồng Hữu xuống tà u đi Sà i-gòn.
NhÆ¡n tình thiệt là kỳ. Thầy gặp cảnh gia đình rối loạn, mà sá»± rối loạn ấy không phải tại thầy mà ra, song những ngÆ°á»i quen biết coi ý hỠđã không biết thÆ°Æ¡ng dùm, mà há» lại còn có hÆ¡i khinh khi ngạo báng. Thầy thấy váºy lại cà ng thêm phiá»n, nên Ä‘i hầu vá» thầy đóng cá»a mà chÆ¡i vá»›i con, không thèm tá»›i nhà ai hết.
Cách mÆ°á»i bữa có giấy quan trên đổi thầy lên là m việc trên Há»›n-quản. Thầy được giấy thì biết ông Há»™i đồng hữu giáºn nên má»›i là m cho thầy bị đổi. Tuy thầy giáºn, song thầy đã có ý Ä‘i khá»i xứ Châu-đốc, nên thầy cÅ©ng chẳng thấy chi mà buồn.
Thầy mÆ°á»›n ghe tÃnh dá»n hết đồ đạc trong nhà mà chở Ä‘i. Chẳng dè má»›i sá»a soạn đồ thì có Trưởng toà lại ngăn cản nói rằng đồ trong nhà là đồ của ông Cai Tổng Luông mua, món nà o cÅ©ng có toa vé, chá»› không phải đồ của thầy mà thầy được chở.
Thầy nghĩ vợ còn không kể, thứ bà n ghế còn xá gì, nên thầy không thèm đối nại. Thầy năn nỉ con vú đi theo nuôi dùm con thầy cho đến chừng dứt sữa rồi sẽ thôi.
Con vú nói rằng nó có chồng nên không thể bỠchồng mà đi được, và xin thầy mướn vú khác cho em bú đặng nó trở vỠPhú-hội. Việc đã gấp rồi biết nên mướn ai, nhứt là đi lên Hớn-quản, ai chịu đi mà mướn.
Thầy cáºy con vú Ä‘Æ°a dùm em vá» Tầm-vu nó cÅ©ng không chịu, túng thế thầy phải đánh dây thép vá» nhà xin mẹ lên Tân-an đón tại ga xe lá»a mà rÆ°á»›c thằng Jean, rồi thầy sắp áo vô rÆ°Æ¡ng, mua sữa bò vú sữa và bồng con xuống tà u mà đi.
Khi lên Châu-đốc có má»™t cái rÆ°Æ¡ng bây giá» từ xứ Châu-đốc mà đi cÅ©ng có má»™t cái rÆ°Æ¡ng mà thôi! Khi lên Châu-đốc vui vẻ bao nhiêu bây giá» bá» Châu-đốc mà đi cÅ©ng buồn thảm bấy nhiêu. Sá»± Æ°á»›c mÆ¡ nghÄ© lại cÅ©ng nhÆ° mây bay, sá»± sang già u coi ra cÅ©ng nhÆ° bá»t nÆ°á»›c, ở Ä‘á»i chữ phÆ°á»›c biết đâu mà tìm, chữ hoạ biết đâu mà tránh. Nà o là vợ xinh nà o là nhà tốt, nà o là quan yêu, nà o là dân sợ, bây giá» còn những váºt gì đâu.
Thầy thông Phong nằm dÆ°á»›i tà u nghÄ© các Ä‘iá»u ấy rồi day lại nhìn con, thì thầy ngao ngán thầm tủi vô cùng.
Thầy nhá»› lại những bạn tác của thầy hồi nhá», há» không Ä‘i há»c, cứ ở trong là ng là m ruá»™ng mà ăn, thì thầy trách số mạng của thầy khiến cho thầy Ä‘eo Ä‘uổi công danh phú quà mà chi, cho ngà y nay thầy phải chịu Ä‘au lòng cá»±c trÃ.
Tà u chạy lúc ban đêm thằng Jean ngủ êm không la khóc chi hết. Äến sáng tà u qua khá»i chợ Thủ rồi, nó thức dáºy khát sữa đòi bú. Thầy láºt Ä‘áºt khuấy sữa đổ vô ve và gắn núm vú mà cho bú. Nó không quen bú ve nên không chịu ngáºm, lại nó vắng hÆ¡i con vú nên la khóc om sòm. Thầy bồng mà dá»— hết sức không được, nên rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt, lấy là m thân thiết vá»›i con. Có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi dÆ°á»›i tà u thấy cha con lÃu-nhÃu chiu-chÃt nhÆ° váºy thì Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng, nên chạy lại bồng mà dá»— dùm cho thầy.
Äà n bà há» biết cách bồng, thạo cách Ä‘á»—, bởi váºy dá»— má»™t lát thằng Jean nÃn khóc, bà lấy ve sữa bò cho bú no rồi má»›i trao nó lại cho thầy bồng. Thầy bồng là o thà o lợt thợt, lại bồng má»™t lát thì mõi rụng hai cánh tay, song cÅ©ng phải ráng mà bồng con, chá»› không lẽ cáºy ngÆ°á»i ta giữ con cho mình. Tà u xuống tá»›i Sa-đéc Ä‘Æ°Æ¡ng tốp máy cặp cầu. Thầy bồng con đứng mà coi, trên cầu thiên hạ lao nhao lố nhố. Thình lình thầy thấy cô Lý, là em vợ của thầy ký Trượng ở Cà -Mau, mặc áo quần và choà n khăn Ä‘á»u bằng lụa trắng hết thảy, Ä‘i già y thêu kim tuyến, tay xách bốp đầm, mặt giồi phấn trắng trong môi thoa son Ä‘á» lói, Ä‘Æ°Æ¡ng chen lấn bÆ°á»›c xuống tà u, thầy muốn tránh cô nên láºt Ä‘áºt bồng con bÆ°á»›c vô phòng mà ngồi.
Tà u mở dây chạy rồi mà thầy không biết cô Sáu Lý có xuống tà u mà đi hay không, nên thầy không dám ló ra. Cách chẳng bao lâu cô Sáu Lý lại đứng ngay cá»a phòng ngó thầy và cÆ°á»i và há»i rằng:
- Thầy thông thầy Ä‘i đâu váºy?
Thầy thấy cô thì bợ ngợ hết sức, không biết nói thế nà o cho xuôi, nên bồng con đứng dáºy và nói ú á»› rằng:
- Tôi đi Sà i Gòn.
- Váºy hay sao? Tôi nghe nói bây giá» thầy ở trên Châu-đốc phải hôn?
- Phải
- Con của ai mà thầy bồng đó? Thế bây giá» thầy nghèo lắm nên ở mÆ°á»›n giữ con cho ngÆ°á»i ta hay sao?
- Không, con của tôi.
- Ủa! Té ra con của thầy, váºy chá»› không có ai giữ hay sao, còn mẹ nó Ä‘i
đâu không bồng, mà thầy phải bồng váºy?
Thầy nghe há»i tá»›i đó phần thì Ä‘au Ä‘á»›n, phần thì hổ thẹn không biết sao mà trả lá»i, túng thế thầy cúi mặt và đáp nho nhá» rằng:
- Mẹ nó chết!
- Tá»™i nghiệp dữ hôn! Tôi nghe hồi thầy đổi lên Châu Äốc có vợ già u lá»›n
lắm mà . Váºy chá»› vợ thầy chết để phần ăn lại cho thầy mấy muôn?
Thầy nghe mấy lá»i cay đắng thêm hổ thẹn, nên ứa nÆ°á»›c mắt mà đáp rằng:
- Thôi cô, tội nghiệp tôi lắm mà , cô nói gay gắt là m chi.
Cô Sáu Lý không hiểu tâm sá»± của thầy, thấy bá»™ thầy nhá» nhẹ cô Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng. Cô không ghẹo thầy nữa, lại cÆ°á»i rồi thò tay bồng thằng Jean Ä‘em ra ngoà i, kéo ghế bố mà ngồi. Cô ná»±ng mà nói rằng:
- Tuồng mặt thấy ghét quá, nó giống hệt thằng cha nó. Con biết dì hôn,
nầy, chừng lá»›n phải ráng há»c cho giá»i nghe hôn, mà đừng có há»c theo cái tánh thằng cha con đó, dì đánh chết Ä‘a.
Cô ná»±ng rồi hôn trÆ¡ hôn trấc, coi bá»™ cô thÆ°Æ¡ng thằng Jean lắm. Thầy thấy tánh ý cô nhÆ° váºy thì thầy cảm xúc vô cùng nên đứng xá»› rá»› gần đó mà không dám ngó mặt cô. Cô há»i thăm thầy váºy chá»› mấy năm nay là m ăn có khá hay không. Thầy kiếm lá»i mà đối đáp cho xuôi váºy thôi, chá»› không dám Ä‘em tâm sá»± mà tá» cho cô biết.
Cô há»i thăm chuyện thầy rồi cô má»›i thuáºt chuyện của cô. Cô nói thiệt chá»› không dấu diếm chi hết, thầy má»›i hay rằng khi thầy đổi lên Long Xuyên rồi, cô đụng ông chủ sá»± sở ThÆ°Æ¡ng chánh bây giá» vợ chồng cô ở tại Sa-đéc.
Cô cứ bồng thằng Jean hoà i, mà thằng nhỠcoi ý nó cũng chịu cô, nên không buồn, không khóc. Thầy khuấy sữa đổ vô ve rồi mựơn cô cầm mà cho bú dùm, thì thằng nhỠbú đến no mới thôi, chớ không chúng chứng.
Tà u xuống tới Vĩnh Long, cô hun thằng Jean một hồi nữa rồi mới trao lại cho thầy và từ biệt mà lên. Cô bước lên cầu rồi day lại ngó thầy, liếc mắt hữu tình và nói với rằng:
- Thầy thông, khi nà o thầy có dịp lại Sa-đéc thì ghé lại nhà tôi chÆ¡i nghe hôn. Nhà tôi ở phÃa bên tòa bố đó. Chồng tôi tá» tế lắm, không hại gì đâu mà ngại.
Cô Sáu Lý là con mồ côi không ai dạy dá»—. Äã váºy mà lúc còn nhá» lại mang tiếng trắc nết. Khi trÆ°á»›c ở Cà -mau thầy đã phụ bạc cô, dẫu ngà y nay gặp thầy cô tỠý khinh bỉ thầy cÅ©ng không trách cô được. Cô đã không khinh bỉ thầy, mà nghe thầy nói vợ chết, cô lại tá» lá»i ái truất, thấy thầy bồng con nhá» cô lại rÆ°á»›c bồng dùm, mà bồng rồi cô ná»±ng nịu hun hÃt chẳng khác nà o nhÆ° con ruá»™t của cô.
Còn NhÆ° Hoa là con nhà già u sang, cha mẹ có cho ăn há»c. Vợ chồng cÆ°á»›i há»i đủ lá»…, ở vá»›i nhau hÆ¡n hai năm, lại sanh được má»™t đứa con trai, mà cô đối vá»›i chồng không có má»™t chút tình, đối vá»›i con không có má»™t chút nghÄ©a, già u sang nhÆ° cô NhÆ° Hoa thì có hÆ¡n nghèo hèn của cô Sáu Lý được đâu.
Thầy nghÄ© tá»›i đó thì thầy phiá»n trách NhÆ° Hoa vô cùng, thầy giáºn vợ rồi thầy giáºn luôn hết thảy các con gái nhà già u sang, già u mà không biết nhÆ¡n nghÄ©a thì già u là m chi, sang mà không biết sÄ© nhục mà sang sao được.
Tà u tá»›i Mỹ tho rồi thầy lên xe lá»a mà đi Sà i Gòn xe qua tá»›i Tân An thì bà HÆ°Æ¡ng sÆ° Sắc chá»±c sẵn rÆ°á»›c thằng Jean. Thầy đã lấy áo quần của con mà gói riêng ra rồi, nên chừng xe ngừng thầy thấy mẹ, láºt Ä‘áºt bồng con trao cho mẹ, trao luôn gói áo vá»›i ve sữa nữa. Bà HÆ°Æ¡ng sÆ° mặt mà y buồn xo, tay bồng lấy cháu, mắt liếc ngó con và há»i rằng:
- Váºy chá»› ở trển xuống tá»›i dÆ°á»›i nầy, con Ä‘i có má»™t mình hay sao? Sao con không biểu con vú nó ở dùm thêm Ãt tháng?
Thầy lắc đầu, nước mắt chảy rưng rưng, muốn nói mà không nói ra tiếng. Xe hoét súp-lê rút chạy. Thầy ló đầu ra ngoà i nói với rằng:
- Má mua sữa bò mà cho nó bú đỡ. Äể con lên trển Ãt bữa rồi con sẽ xin phép vá» thăm.
Xe chạy lên tới cầu mà thầy dòm lại thấy mẹ hãy còn bồng thằng Jean đứng ngó theo.
|
|
|
| |