Hắc y nhân hờ hững nói: "Ngươi mắng đủ rồi? Vậy thì chịu chết đi."
Cánh tay phải vung lên, loan đao rực rỡ như ánh trăng, một cỗ sát khí trong nháy mắt áp bách lên người Thiên Vũ, chấn cho cả người hắn run lên, khóe miệng lại tràn ra máu tươi.
Thiên Vũ căm tức nhìn chằm chằm Hắc y nhân, hắn biết mình so với đối phương có chênh lệch quá lớn, bất kể là phản kháng hay không cũng không thể cải biến được vận mệnh phải chết rồi.
Giờ khắc này, Thiên Vũ có chút hối hận, sớm biết sự việc biến thành như vậy, chính mình cần gì phải đi tham một chút tiện nghi kia?
Nếu vừa bắt đầu mình tự rời đi, Hắc y nhân này há lại phát hiện được mình, sự việc kế tiếp cũng sẽ không phát sinh như thế này.
Nghĩ tới những cái này, Thiên Vũ cảm giác mình thật có lỗi với những người đã khuất của Vân Ảnh Môn, bản thân mình không có quý trọng tánh mạng quý giá này, do đó đánh mất đi cơ hội báo thù rửa hận cho bọn họ.
Than nhẹ một tiếng, Thiên Vũ nhắm mắt lại, hắn đợi tử vong tới gần.
Giờ khắc này, Thiên Vũ đã bỏ qua phản kích, bỏ qua hết thảy, bởi vì hắn biết mình tuyệt đối không thể còn sống rời đi.
Song thế sự như quân cờ, thời điểm Thiên Vũ đã tuyệt vọng, một thanh âm ngoài dự liệu đột nhiên vang lên, phá vỡ bóng đêm yên tĩnh.
"Đường đường một vị võ sĩ cứ như vậy khi dễ một kẻ yếu tay không tấc sắt, nói ra ngươi không sợ người khác nhạo báng sao?"
Thanh âm có chút lạnh lùng, có chút êm tai, bởi vì đây là thanh âm của một nữ tử.
Hắc y nhân nghe vậy liền chấn động, gấp gáp xoay người lại bày ra tư thế phòng ngự, ánh mắt ngưng trọng nhìn thân ảnh cách đó hơn mười trượng, trầm giọng nói: "Ngươi là ai, nếu biết ta có thực lực cấp võ sĩ, thì nên hiểu được rằng trêu chọc ta chính là chuyện rất ngu xuẩn."
Dưới ánh trăng, thân ảnh ở ngoài 10 trượng kia một thân đen nhánh, đeo khăn che mặt, ở nơi đêm tối lờ mờ này làm cho người ta nhìn không ra bộ dáng cụ thể của nàng.
"Ta là một người đồng sở thích với ngươi, ta cũng thích giết người, chỉ là ta chỉ giết cường giả không giết kẻ yếu."
Hắc y nhân gằn giọng: "Phải không? Ta đây cũng muốn nhìn một chút ngươi có bao nhiêu bản lãnh?"
Cô gái che mặt cười lạnh nói: "Giết người có rất nhiều phương thức, không nhất định phải có bản lãnh cường đại. Đặc biệt là nhằm vào loại người đang chịu trọng thương như ngươi, giết ngươi càng dễ dàng."
Hắc y nhân giận cười giận nói: "Khẩu khí thật lớn, ta... tới...!"
Tung người lên, Hắc y nhân vung đao nghênh kẻ địch, phản ứng hết sức mau lẹ.
Dưới ánh trăng, cô gái che mặt thân hình chợt lóe, tay phải hàn quang xẹt qua, một thanh đoản kiếm chém ngang phát ra một đạo kiếm quang hình cung, làm cho Hắc y nhân đang ở trên không né tránh không được.
Một khắc kia, thanh âm cô gái che mặt đột nhiên vang lên bên tai Hắc y nhân, mang theo vài phần âm trầm và lãnh khốc.
"Phản ứng rất bén nhạy, đáng tiếc, đầu óc không đủ thanh tĩnh."
Hắc y nhân nghe vậy chấn động, vừa muốn mở miệng phản bác, một thanh kiếm đột nhiên từ phía sau lưng đâm xuyên qua thân thể hắn.
Thân thể run lên, Hắc y nhân cúi đầu nhìn mũi kiếm trước ngực, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, ngây ngốc nói: "Tử Mẫu Truy Hồn kiếm, ngươi... ngươi... Thế nhưng... phải...?"
Cô gái che mặt cười một tiếng lạnh như băng, thân thể bắn lên, tay phải vung lên đoản kiếm, một cổ kiếm khí sắc bén trong nháy mắt bổ tới Hắc y nhân, trực tiếp giết hắn ngăn cản câu nói kế tiếp.
Bổ ra thân thể Hắc y nhân, cô gái che mặt thu kiếm đi tới, móc tim Hắc y nhân ra, bỏ vào một cái hộp ngọc rất đẹp đẽ rồi thu vào trong ngực.
Sau đó, cô gái che mặt quay trở lại, dùng ánh mắt cổ quái, trợn tròng nhìn Thiên Vũ mấy lần, nói: "Nơi này giao cho ngươi, trên người tên này có không ít thứ đáng giá, so với việc ngươi đi nhặt thể thể thanh lang còn dễ hơn đó."
Thiên Vũ nghe vậy sửng sốt, vội nói: "Cảm ơn nữ hiệp cứu mạng, ta thật sự không biết nên báo đáp như thế nào!"
Cô gái che mặt hừ lạnh nói: "Hiện tại nói cảm ơn còn quá sớm, tương lai ngươi nếu không thành khí, ta lại một kiếm giết ngươi."
Bỏ lại những lời này, cô gái che mặt tung người rời đi, rất nhanh đã biến mất ở trong bóng đêm.
Thiên Vũ cau mày không hiểu, lẩm bẩm: "Kỳ quái, nữ nhân này cứu ta, còn nói sau này không chừng muốn giết ta, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Suy nghĩ một trận, Thiên Vũ nghĩ không ra đầu mối, đành phải bỏ qua tạp niệm, đi tới bên cạnh thi thể Hắc y nhân, bắt đầu kiểm tra vật phẩm trên người hắn.
Đầu tiên, thanh loan đao làm cho Thiên Vũ hết sức hứng thú, hắn không chút khách khí ném vào trong huyễn linh giới.
Sau đó, Thiên Vũ lại tìm được một cái túi trên người Hắc y nhân, nhìn qua nó thì lớn cỡ bàn tay, nhưng ai ngờ nổi bên trong lại có chân tướng khác.
Thì ra đây là một cái túi đựng đồ, có thể chứa đựng rất nhiều thứ, mặc dù so sánh thì kém Thiên Vũ huyễn linh giới, nhưng cũng là một loại trữ vật thông dụng trên Huyền Thiên đại lục.
Thiên Vũ không kịp kiểm tra đồ đựng trong túi, thuận tay ném vào trong huyễn linh giới luôn, sau đó vác thi thể Hắc y nhân ném vào trong Ác Lang Cốc, hủy thi diệt tích ổn thỏa.
Hoàn thành những việc này, Thiên Vũ vội vã rời đi, một đêm này hắn đã tao ngộ quá nhiều mạo hiểm rồi.
Khi trở lại Thiết Thạch phân đường đã gần đến giờ Tý.
Thiên Vũ tâm tình kích động bước nhanh trở về phòng của mình, đóng kỹ cửa phòng lại.
Ngồi ở trên giường, Thiên Vũ lộ tâm thần man mác, hắn thoát khỏi kiếp nạn phải chết trong đường tơ kẽ tóc, rồi lại nghĩ đến thu hoạch tối nay, hắn quả thực hưng phấn khó thể ức chế.
Đi vài vòng trong phòng, tâm thần Thiên Vũ thủy chung không bình tĩnh được, cuối cùng không nhịn được lấy ra thanh loan đao và túi đựng đồ bên trong huyễn linh giới.
Nhìn loan đao trong tay, Thiên Vũ huy vũ mấy lượt, cảm giác hàn khí bức người, trên thân đao tựa hồ ngưng tụ một cổ âm hàn khí.
Vuốt ve thân đao Thiên Vũ rõ ràng cảm giác được trên đao truyền đến một cổ khí lạnh lưu động, so với cương đao bình thường thì rất khác biệt.
Tiến thêm một bước kiểm tra tỉ mỉ, Thiên Vũ lấy ra thanh chủy thủ mà bản thân vừa mua, cẩn thận so sánh hai cái với nhau, hắn phát hiện chất liệu gỗ của loan đao rất đặc biệt, toàn thân lạnh lẽo sắc bén dị thường, hắn không thể nhận ra là loại gì.
Ngoài ra, Thiên Vũ còn phát hiện ở chuôi đao có hai chữ - Tà Nguyệt, đây là tên của thanh đao này, đáng tiếc Thiên Vũ cho tới bây giờ chưa từng nghe nói đến nó.
Thưởng thức thanh loan đao một hồi, Thiên Vũ bắt đầu kiểm tra cái túi đựng đồ, kết quả làm cho Thiên Vũ thất kinh.
Một cái túi đựng đồ nho nhỏ bên trong lại có rất nhiều thứ, chẳng những ngân tệ vô số, ngay cả kim tệ và thủy tinh tệ cũng có, một cái hộ giáp, hai bản bí tịch, ba bình đan dược, một khối Tâm Hoả thạch, một túi Vân Tinh thạch, một tấm lệnh bài.
Thiên Vũ thấy những thứ này, hưng phấn muốn rống to lên, lại không dám kinh động đến người khác, chỉ đành nuốt lại vào trong lòng, trên mặt tràn đầy nụ cười ức chế gian khổ.
Lấy ra mấy vật kia, Thiên Vũ bắt đầu phân loại cẩn thận, phát hiện vẻn vẹn ngân tệ có 847 miếng, kim tệ 632 miếng, thủy tinh tệ tổng cộng 13 mảnh.
Một khoản tài vật lớn như vậy Thiên Vũ chưa bao giờ tưởng tương nổi, không nghĩ tới tối nay trải qua một lần nguy hiểm mang đến cho hắn tài sản khổng lồ như thế.
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ
Hưng phấn một trận, Thiên Vũ mới từ từ khôi phục lại sự bình tĩnh, cẩn thận thu thủy tinh tệ và kim tệ thu vào bên trong Huyễn Linh Giới, tiền bạc thì thả lại vào trong túi đựng đồ.
Giờ khắc này, Thiên Vũ đã có một quyết định, sau này những món đồ bình thường đều bỏ vào túi đựng đồ này, vật trân quý mới đặt ở Huyễn Linh Giới, cố hết sức che dấu Huyễn Linh Giới của mình để tránh bị phát hiện.
Thu lại mọi thứ gọn gàng xong, Thiên Vũ cầm lấy hộ giáp giơ lên.
Đây là một bộ hộ giáp do Thần Cơ Môn chế tạo, ở trong trấn có thể trị giá 30 kim tệ, giá cả tương đối sang quý, hiệu quả hộ thân khá tốt.
Thiên Vũ mặc thử một lần cảm giác coi như vừa người, hộ giáp tương đối mềm mại, chất liệu là Hắc Thiết Thạch hiếm thấy hợp với da ma báo chế luyện mà thành, vì vậy giá tiền không thể rẻ được.
Hoạt động gân cốt thử vài lượt, Thiên Vũ cảm giác không hề bị ảnh hưởng chút nào, trong lòng hết sức thích thú.
Nhưng suy nghĩ đến việc có thể bị người khác phát hiện, Thiên Vũ vẫn tạm thời bỏ đi mảnh hộ giáp này, ném vào bên trong Huyễn Linh Giới.
Sau đó, Thiên Vũ cầm lên khối Tâm Hỏa Thạch kia, thứ này đối với hắn mà nói là đồ tốt, sau này tùy thời đều có thể đo lường giá trị Tâm Hỏa của mình.
Thưởng thức qua một hồi, Thiên Vũ phát hiện khối Tâm Hỏa Thạch này và khối Tâm Hỏa Thạch mà đêm đó Húc Dương lấy ra hơi hơi khác nhau.
Đêm đó, Tâm Hỏa Thạch mà Húc Dương lấy ra có hình chữ nhật, hiện lên màu đỏ nhạt, dài chừng sáu tấc.
Mà ở đây, trong tay Thiên Vũ đang cầm khối Tâm Hỏa Thạch lại hình trái tim, thể tích vừa vặn lòng bàn tay, cảm giác tinh sảo khéo léo, hiện lên một màu đỏ tinh khiết.
Thử qua một chút, Thiên Vũ phát hiện khối Tâm Hỏa Thạch này nhạy bén hơn, hắn chỉ hơi dùng sức, dòng khí lưu trong cơ thể liền trào vào bên trong Tâm Hỏa Thạch rồi lập tức hiện ra trị số.
Nghĩ đến Tâm Hỏa Thạch giá trị không rẻ, Thiên Vũ thu nó vào Huyễn Linh Giới, sau đó cầm lấy lệnh bài trên bàn bắt đầu cẩn thận đánh giá.
Đây là một lệnh bài chế tạo bằng vàng ròng, cảm giác rất có phân lượng, chính diện có khắc một đầu sư tử, mặt sau có khắc một chữ "Lệnh", ở dưới chuôi có một chữ nhỏ, trên viết "Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh".
Thiên Vũ có chút ngạc nhiên, lẩm bẩm: "Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, đây là địa phương nào, có quan hệ thế nào tới lệnh bài này chứ?"
Nghiên cứu hồi lâu Thiên Vũ cũng không nhìn ra thêm được gì, trực tiếp ném lệnh bài vào trong Huyễn Linh Giới luôn.
Lúc này, trên bàn chỉ còn lại có hai bản bí tịch, ba bình đan dược, một túi Vân Tinh Thạch.
Thiên Vũ suy nghĩ một chút, trước tiên mở ra túi Vân Tinh Thạch kia, phát hiện bên trong tổng cộng có mười ba khỏa Vân Tinh Thạch, trong đó chín khối tương đối nhỏ, ba khối tương đối lớn, còn thừa lại một khối hơi kỳ lạ.
Thiên Vũ có chút kinh ngạc, một khối Vân Tinh Thạch ít nhất phải từ một đầu yêu thú cấp 1 xuất ra, Hắc y nhân thu thập khá nhiều Vân Tinh Thạch, cho thấy rõ hắn đã giết không ít yêu thú cấp 1 thậm chí cấp 2.
Thiên Vũ suy đoán rất chính xác, chín khối Vân Tinh Thạch là lấy từ trong cơ thể yêu thú cấp 1, ba khối Vân Tinh Thạch to hơn thì moi ra từ yêu thú cấp 2, còn dư lại một khối Vân Tinh Thạch không lớn không nhỏ kia có chút kỳ lạ, đó là Hắc y nhân lấy từ trong cơ thể một đầu yêu thú cấp 3, nhưng khối tinh thạch này lại không lớn bằng khối của yêu thú cấp 2.
Cẩn thận lưu ý mỗi một khối Vân Tinh Thạch, Thiên Vũ phát hiện bọn chúng chia thành bốn loại màu sắc, trong đó màu đỏ là nhiều nhất, tiếp theo là đen, sau đó là xanh, cuối cùng là màu vàng.
Bốn màu sắc này chia ra đại biểu cho hỏa, thủy, phong, địa, không cùng thuộc tính với nhau. Trong đó khối Vân Tinh Thạch kỳ dị kia dĩ nhiên lại là màu vàng pha đỏ, cảm giác rất khác biệt.
Nhìn xong một lần, Thiên Vũ đối với các loại Vân Tinh Thạch không hiểu rõ lắm, tạm thời cất hết đi, sau đó dời ánh mắt đến ba bình đan dược.
Thuận tay cầm một lọ đan dược lên, Thiên Vũ lưu ý chữ viết ghi trên bình, thì ra đây là một bình chứa đựng 10 viên Quy Nguyên Đan, thuộc về hạ phẩm đan dược Huyền cấp, giá bán vì mỗi một viên khoảng 4500 kim tệ.
Nhìn đến đây Thiên Vũ mừng như điên, vội vàng mở nắp ra nhìn, bên trong còn dư lại hai hạt đan dược, điều này khiến cho hắn có chút tiếc hận, thế nhưng cũng đủ để hắn hưng phấn hồi lâu rồi.
Để bình Quy Nguyên Đan xuống, Thiên Vũ cầm lên một bình nhỏ khác, phía trên ghi rõ là chứa đựng Tiểu Hoàn Đan, thuộc về trung phẩm đan dược Huyền cấp, giá bán ba vạn kim tệ.
Thiên Vũ lắc lắc bình, nghe được bên trong có thanh âm viên thuốc chuyển động, điều này làm cho hắn cơ hồ muốn nổi điên, sự vui sướng trong lòng quả thực khó nói lên lời.
Đây là trung phẩm đan dược Huyền cấp, ở trên trấn Thiết Thạch có thể coi như là một loại đan dược đẳng cấp cao nhất rồi, vì vậy Thiên Vũ làm sao không mừng như điên chứ?
Liên tiếp may mắn làm cho Thiên Vũ khá dưng dưng đắc ý, ngây ngô cười cười qua một hồi lâu, hắn mới miễn cưỡng chế trụ được vui sướng trong lòng, tiếp tục cầm lấy bình đan dược thứ ba.
Đây là một bình chứa đựng 20 viên thượng phẩm đan dược Hoàng cấp, tên là Hỏa Linh Đan, giá bán mỗi viên là 350 kim tệ.
Thiên Vũ mở ra đếm, còn dư lại mười một viên, trong lòng hết sức cao hứng.
Cẩn thận thu lại ba bình đan dược vào Huyễn Linh Giới, Thiên Vũ dời ánh mắt đến hai bản bí tịch kia, trong mắt phát ra tia sáng mong chờ rực rỡ.
Thực lực Hắc y nhân cực kỳ kinh người, Thiên Vũ có thể nói là vô cùng bội phục.
Hôm nay từ trên người Hắc y nhân tìm được hai bản bí tịch này, Thiên Vũ tự nhiên hy vọng rất lớn, trong đó hắn tưởng tượng rất nhiều thứ sâu xa.
Hít sâu một hơi, Thiên Vũ đồng thời cầm lấy hai bản bí tịch, nhìn kỹ một chút trên bề mặt, bí tịch trên tay trái viết bốn chữ "Tàn Ảnh Tây Tà" theo kiểu Tiểu Triện, bí tịch trên tay phải viết bốn chữ "Cửu Chuyển Vô Cực" theo kiểu Nguyên Văn.
(Nguyên văn và tiểu triện là hai kiểu chữ cổ của Trung Quốc)
Thấy mấy chữ này, Thiên Vũ rõ ràng sửng sốt, nguyên văn mấy chữ này là tổ truyền của môn chủ Vân Báo, trên đời này người hiểu được loại văn tự này hết sức hiếm thấy, không nghĩ tới hôm nay lại thấy viết ở trên quyển bí tịch này.
Để xuống bản bí tịch Tàn Ảnh Tây Tà, Thiên Vũ mở ra bí tịch Cửu Chuyển Vô Cực trên tay phải, phát hiện đây là một bí tịch dùng da thú đặc chế, tổng cộng chỉ có bốn tờ, nhìn sơ lược thì chỉ có mấy trăm chữ mà thôi.
Thiên Vũ không có để ý ngữ nghĩa mấy câu chữ kia, mà lưu ý đến chi tiết của loại da thú của quyển sách quý, hắn phát hiện đây là một quyển bí tịch cổ xưa, hơn nữa có rất ít người lật xem.
Thấy đến đây, Thiên Vũ không hiểu được, Hắc y nhân mặc dù võ công cao cường, nhưng không thể hiểu biết Nguyên Văn, tại sao trên người hắn lại có quyển bí tịch này?
Hơn nữa từ mức độ cũ kỹ của tấm da thú cũ kỹ mà xem, đây hẳn phải là một quyển bí tịch rất cổ xưa, tuyệt đối coi như là bút tích thực không phải là hàng giả tạo.
Trầm tư trong chốc lát Thiên Vũ vẫn nghĩ không ra đầu mối, tạm thời khép lại quyển Cửu Chuyển Vô Cực, lấy ra quyển Tàn Ảnh Tây Tà cẩn thận lật xem.
Quyển bí tịch này sử dụng kiểu chữ Tiểu Triện để viết, người bình thường cũng khó thể đọc hiểu, chỉ là bên trong có một vài chú giải, hiển nhiên từng có người nghiên cứu quyển bí tịch này.
Thiên Vũ nhìn đơn giản qua một lần, trên mặt lộ ra nét khiếp sợ, bởi vì ... quyển bí tịch này quá mức quỷ dị, chỉ mỗi đoạn văn dạo đầu đã làm cho Thiên Vũ cảm thấy không thể tin nổi.
"Đây là một môn kỹ năng thần kỳ, kéo dài từ hạ giai Huyền cấp tới cấp độ thượng giai Địa cấp tầng thứ sáu, thành tựu như thế nào chỉ dựa vào ngộ tính."
Ngắn gọn bên trong một câu nói đã lộ ra tin tức làm cho người ta khiếp sợ.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nhan Vũ
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Chương 43: Kỹ Năng Thần Kỳ.
Dịch: holakame (A Lạ)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội
Trên đại lục Huyền Thiên, vũ kỹ cũng như công pháp được chia làm bốn cấp bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mà công pháp “Tàn Ảnh Tây Tà” lại vắt từ Hạ giai của Huyền cấp đến tận Thượng giai của Địa cấp, một mạch sáu bậc. Điều này làm Thiên Vũ không thể không khiếp sợ.
Đến bây giờ, trong mớ kiến thức nghèo nàn của Thiên Vũ, gã chỉ biết cấp bậc của Tâm Hỏa có thể không ngừng tăng lên, nhưng chưa từng nghe nói đẳng cấp vũ kỹ lại làm được điều tương tự.
Biết rõ trong đó kiểu gì cũng có huyền cơ, Thiên Vũ nhanh chóng lật bí tịch xem qua một lượt, cuối cùng mới hiểu được hàm nghĩa của lời giới thiệu phía trên.
Thì ra, bộ “Tàn Ảnh Tây Tà” này được tạo thành bởi hai môn thân pháp và đao pháp kếp hợp với nhau, chia làm ba mươi hai chiêu, hỗ trợ lẫn nhau một cách xảo diệu, tạo nên một bộ vũ kỹ tuyệt học uy lực kinh người, quỷ dị tuyệt luân.
Kỹ năng bên trong rất cô đọng, tinh tế nhưng đơn giản, người muốn luyện thành phải cần có ngộ tính cực cao cũng như thiên phú kinh người.
Nói một cách đơn giản, tất cả ba mươi hai chiêu “Tàn Ảnh Tây Tà” đều là công pháp hạ phẩm Huyền giai. Mặc dù biến hóa khôn lường, uy lực bất phàm, nhưng theo đánh giá của tiền nhân, chỉ là một đấu kỹ hơi mạnh hơn một chút so với những bí pháp cùng loại.
Nhưng nếu có thể đem ba mươi hai chiêu “Tàn Ảnh Tây Tà” này chắt lọc, cô đọng lại thành mười sáu chiêu thì uy lực sẽ gia tăng gấp ba lần, cấp bậc cũng nhảy vọt từ Hạ phẩm Huyền giai lên Trung phẩm Huyền giai. Lúc đó, sẽ trở thành một loại đấu kỹ khác trước một trời một vực!
Từ đó có thể suy ra, sau khi lĩnh ngộ được mười sáu chiêu, rồi tinh lọc đúc kết lại thành tám chiêu, uy lực của “Tàn Ảnh Tây Tà” sẽ gia tăng gấp năm lần, cấp bậc tiếp tục tăng mạnh, trở thành Thượng phẩm Huyền cấp công pháp.
Khi tinh giản đúc kết tám chiêu còn bốn, uy lực sẽ vượt cấp tiến giai bạo tăng lên gấp mười lần, trực tiếp từ Thượng phẩm Huyền giai biến thành Hạ phẩm Địa giai. Đây chính là một quá trình nhảy vọt về chất.
Còn đến khi nào bốn chiêu “Tàn Ảnh Tây Tà” được trau chuốt tỉ mỉ, đúc kết thành hai chiêu, uy lực sẽ tăng gấp trăm lần, cấp bậc cũng theo đó mà tăng lên, trở thành Trung phẩm Địa giai công pháp, đã cao hơn một tầng nữa rồi.
Cuối cùng, khi tất cả ba mươi hai chiêu đã hợp nhất, hay là hai chiêu cuối cùng nhập lại chỉ còn một chiêu, thì uy lực của “Tàn Ảnh Tây Tà” sẽ đạt đến mức cực hạn, trực tiếp trở thành Thượng phẩm Địa giai tuyệt thế công pháp!
Phương thức gia tăng cấp bậc như thế cực kỳ hiếm thấy, nhưng nghe qua dường như cũng có chút đạo lý.
Hiểu được những điều này, Thiên Vũ cực kỳ phấn chấn. Công pháp “Tàn Ảnh Tây Tà” bậc thấp nhất đã là Huyền giai, vũ kỹ Trung phẩm Hoàng giai “Thiên Lang Trảm” của gã quả thật không thể so sánh nổi.
Nếu Thiên Vũ luyện đến đại thành, đến lúc đó thực lực sẽ trở nên cường đại tuyệt luân. Thì khi ấy, gã còn phải sợ người nào?!
Nghĩ đến đây, trong lòng Thiên Vũ sôi trào lên một bầu nhiệt huyết, chỉ hận không thể lập tứ bắt đầu luyện ngay. Nhưng, sau khi nhìn kỹ bí tịch, gã không nén được thở dài.
Thì ra, kỹ năng Huyền giai này không phải người nào cũng có thể tu luyện. Điều kiện bắt buộc là phải có cấp Tâm Hỏa thấp nhất từ năm trăm trở lên.
Bình thường, cần phải có cấp Tâm Hỏa trên một ngàn thì tu luyện mới có hiệu quả. Võ giả có cấp Tâm Hỏa khoảng năm trăm, tiến cảnh khi bắt đầu tu luyện sẽ hết sức chậm chạp.
Đây chính là một cú đá vào mông làm cho gã bay tọt ra khỏi mộng đẹp!
Cũng may, hiện tại Thiên Vũ đã rủng rỉnh kim tệ, có thể mua một số lượng lớn đan dược phụ trợ gia tăng thực lực. Điều này làm cho gã lộ vẻ vui mừng!
Cất xong hai bản bí tịch, Thiên Vũ bắt đầu lấy thi thể Thanh Lang trong “Huyễn Linh Giới” ra, chuyển từng cái một vào túi trữ vật, tranh thủ mang đi đổi thành tiền.
Thiên Vũ cẩn thận tính toán qua một lượt. Trước mắt, trên tay gã có chín mươi sáu xác Thanh Lang, có thể đổi được chín trăm sáu mươi ngân tệ, đủ cho gã mua mười hai viên “Tụ Khí Đan” rồi.
Hiện tại, Thiên Vũ đối với hiệu dụng của đan dược cũng không quá rõ ràng, mặc dù trên người lúc này đang có ba bình đan dược, nhưng gã cũng không dám tùy tiện phục dụng.
Cổ nhân dạy: “Bổ quá hóa hại!” Thiên Vũ cũng là người đọc sách, làm sao không rõ đạo lý này?!
Thiên Vũ suy nghĩ kỹ càng, tối mai sẽ mang Thanh Lang đi đổi bạc, sau đó đến Huyền Đan Các mua đan dược. Gã cũng cần cẩn thận hỏi thăm kỹ lưỡng công hiệu của các loại đan dược, cùng những điều cần lưu ý một cách rõ ràng.
Sắp xếp lại suy nghĩ, trên mặt Thiên Vũ chợt lộ ra một nụ cười nhẹ, đây chính là niềm vui sướng xuất phát từ nội tâm. Bởi vì, trong một sát na ngắn ngủi, gã như phảng phất thấy được đường tương lai đầy tươi sáng của mình.
Nằm trên giường, Thiên Vũ từ từ nhắm mắt, trong lòng nhẹ nhàng thầm nhủ:
- Môn chủ, con biết người đang ở nơi này phù hộ cho con, nếu không con cũng không có vận khí tốt đến như vậy! Người yên tâm, bắt đầu từ ngày mai, con sẽ càng thêm cố gắng! Có đan dược phụ trợ, con tin tưởng mình rất nhanh sẽ có thực lực cường đại, cũng rất nhanh có thể báo thù tuyết hận cho các người!
Bất tri bất giác, Thiên Vũ đã nằm thiếp đi. Trong cơ thể, Tâm Hỏa âm thầm thiêu đốt, tạo thành một dòng nước ấm tràn vào bốn phía, xoa dịu thương thế của gã.
Trong hành trình đến Ác Lang Cốc lần này, gã đã ba lần thọ thương hộc máu. Mặc dù cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng lại gây ảnh hưởng nhất định đến thân thể.
Cũng may, Tâm Hỏa cũa gã hiện tại không kém, đã có khả năng tự khai thông kinh mạch khi gã ngủ, hóa giải máu huyết ứ đọng trong thân thể.
Sáng hôm đó, Thiên Vũ dậy trễ hơn thường lệ. Nguyên nhân chính là vì mấy vết thương đêm qua
Sau một đêm hoàn hảo nghỉ ngơi, gã căn bản đã phục hồi như cũ, nên cũng không để ý tới chuyện này nữa.
Như thường lệ, sáng hôm đó Thiên Vũ lại chuyên cần rèn luyện đao pháp, vì dù sao “Thiên Lang Trảm” đối với gã trong giai đọan này cũng có ý nghĩa rất quan trọng.
Lúc ăn cơm trưa, Thiên Vũ gặp Chu Anh Kiệt. Hai người không ai mở miệng một câu, đều lộ ra vẻ bình tĩnh.
Đến xế chiều, Thiên Vũ tiếp tục đi bốc vác, vận chuyển miễn phí, cảm giác thể lực đang chậm rãi tăng trưởng.
Đến giờ cơm tối, Thiên Vũ lặng lẽ ngồi vào một góc, bên tai không ngừng truyền đến âm thanh của những đệ tử khác đang nghị luận.
- Nghe nói, vài ngày nữa, tất cả những nhân vật trong mười đại cao thủ của Tổ ba mươi hai sẽ tề tựu đầy đủ. Nói không chừng, lúc đó sẽ xảy ra một hồi Long tranh Hổ đấu nha!
- Nghe đồn, thời gian khảo hạch đệ tử ngoại môn cũng sắp đến rồi, cho nên những nhân vật cực mạnh ấy cũng sẽ tập trung đúng hạn. Bất quá, vị Tiêu công tử đang bị phạt ở khu vực khai thác mỏ kia chỉ sợ là không về kịp, hẳn không có cách nào tham dự nhỉ.
- Trước mắt, hiện Tổ ba mươi hai có ba người trong thập đại cao thủ ở đây rồi, ngoài Tiêu Nguyên Quân xếp hạng thứ mười đang lao dịch, đã có Chu Anh Kiệt xếp thứ tư, Nguyệt Hiểu Nhã người đứng thứ nhất, cũng là những cao thủ vượt trội a!
- Đáng tiếc, Nguyệt Hiểu Nhã lại là một Băng sơn mỹ nhân! Ai đến gần lập tức bị xui xẻo! Ngay cả những người khác trong thập đại cao thủ cũng đều có ba phần e ngại nàng ta đó!
Thiên Vũ nghe được những lời này, trong lòng có chút kinh ngạc. Không nghĩ Nguyệt Hiểu Nhã xinh đẹp lạnh lùng kia, lại có thể là người đứng đầu trong Tổ ba mươi hai. Thật không hề đơn giản a!
Về phần Tiêu Nguyên Quân xếp thứ mười cũng làm cho Thiên Vũ có chút ngạc nhiên. Gã cảm giác nhân vật kiêu ngạo như hắn, ít nhất phải được xếp trong tốp năm người đứng đầu mới đúng.
Đứng dậy, Thiên Vũ ngay tức khắc rời khỏi, trở về phòng nằm xuống nghỉ ngơi.
Buổi tối, sau giờ Tuất, Thiên Vũ lặng lẽ rời khỏi Phân đường Thiết Thạch, hướng về trên thị trấn đi tới.
Lúc này, trên đường không có nhiều người lắm, nhưng Huyền Đan Các vẫn náo nhiệt như cũ. Điều này làm cho Thiên Vũ có một chút e ngại.
Lúc này, Thiên Vũ sợ nhất là gặp phải người của Tiêu gia, bởi đối phương là Đệ nhất thế gia của trấn Thiết Thạch. Tại nơi phồn hoa bậc này, tất nhiên sẽ có tai mắt. Một khi nhận thấy hành tung của gã, khi đó chỉ sợ gã sẽ ăn không tiêu, mọc cánh cũng chạy không thoát rồi.
Nghĩ tới đây, Thiên Vũ lại đổi hướng, đi đến Thần Cơ Điện cách Huyền Đan Các không xa, nhưng nhân số nơi đó lại ít hơn rất nhiều.
Là một chi nhánh trọng yếu của Thần Cơ Môn tại trấn Thiết Thạch, diện tích của Thần Cơ Điện tương đối rộng lớn, bên trong trưng bày rất nhiều loại cơ giới. Có loại dùng trong sinh hoạt hằng ngày, có loại dùng để công kích hoặc phòng ngự trong chiến đấu. Đa số đều do gỗ đá tạo thành, gắn kết với nhau bằng sắt luyện tinh chế, thao tác đơn giản mà chức năng lại cực kỳ mạnh mẽ.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Chương 44: Đan dược khí giới.
Dịch: holakame (A Lạ)
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội
Thiên Vũ lướt nhìn bao quát xung quanh một lượt, phát hiện chủng loại vật phẩm bên trong rất đa dạng, ít nhất là trên một trăm loại, chức năng cũng không giống nhau.
Trong khu vực các loại vật dụng dành cho sinh hoạt thường ngày, Thiên Vũ thấy có dụng cụ chiếu sáng là Dạ Quang Châu, Túi Trữ Vật, còn có cả khôi lỗi chuyên dùng để quét dọn.
Ở khu kinh doanh cơ giới có tác dụng tấn công, phòng ngự cho cá nhân, Thiên Vũ thấy có Tâm Hỏa Thạch, Truyền Tấn Ngọc Giản, Liên Châu Thần Nỏ.
Ngoài ra còn có khu vực buôn bán những thiết bị cỡ trung cũng dành cho công kích và phòng ngự. Gã quan sát được bên trong trưng bày Thạch Mộc Cơ Nhân, Đa Phát Liên Châu Thần Nõ cỡ lớn, cả những khôi lỗi hình thú thân thể cao lớn.
Những cơ quan này vô cùng tinh xảo, khiến Thiên Vũ liên tục tán thán, đối với Thần Cơ Môn phải ngả mũ bái phục, khen ngợi không dứt.
Khẽ xoay người, Thiên Vũ đi đến trước quầy, mới rõ chuyện mình đang muốn bán thi thể Thanh Lang.
Trong Thần Cơ Điện, có tám người chịu trách nhiệm chiêu đãi tiếp khách, gồm bốn nam bốn nữ. Một cô gái vóc người nhỏ nhắn xinh đẹp đến tiếp Thiên Vũ rồi đưa gã đi đến một gian phòng nhỏ phía sau.
Thiếu nữ tên là Ngọc Hoàn, luôn tỏ ra thái độ rất nhiệt tình, cũng không hề hỏi đến lai lịch của Thiên Vũ. Đối với chuyện gã bán ra một lần gần trăm xác Thanh Lang chưa từng một lần hỏi đến nguyên nhân.
Lấy tiền xong, Thiên Vũ lộ ra vẻ cao hứng, chợt mở miệng hỏi:
- Ta mới nhìn thấy các người có một loại ghi là Truyến tấn ngọc giản, vậy công dụng của nó để làm gì?
Ngọc Hoàn liền giải thích:
- Truyền tấn ngọc giản có chức năng chính là dùng để truyền đi những tin tức đơn giản, chia làm nhiều cấp bậc khác nhau. Loại thấp nhất chỉ gồm hai mảnh, rất thích hợp cho hai người thông tin cho nhau. Lấy một ví dụ, nếu khách nhân mua một bộ Truyền tấn ngọc giản, mang một mảnh trong đó cho ta, chỉ cần khoảng cách của chúng ta không quá mười dặm, khách nhân ở tại đó, chỉ cần rót Tâm Hỏa lực vào bên trong, ngọc giản của ta sẽ sáng lên. Lúc đó, ta có thể xác định vị trí của khách nhân trong phạm vi đó!
Thiên Vũ kinh ngạc thốt lên:
- Thần kỳ như vậy ư? Thế có thứ ngọc giản nào có thể xác định vị trí chính xác của đối phương hay không?
Ngọc Hoàn lại cười nói:
- Có thì có! Nhưng loại ấy thì quý giá hơn một chút. Bản môn còn có những thứ mà đảm bảo khách nhân chưa hề nghe qua hay nghĩ đến nữa! Nhưng nếu không đủ tiền thì cũng không mua nổi!
Thiên Vũ nghe thế càng thêm hứng thú, cười hỏi:
- Ta nghĩ mình nên mua một số cơ quan có công năng thích hợp để mang theo người. Cô có thể giới thiệu qua cho ta được chăng?
Ngọc Hoàn vẫn tươi cười đáp:
- Thỏa mãn mọi yêu cầu của khách chính là chức trách của chúng ta mà!
Nghe vậy, Thiên Vũ rất hài lòng, một lần nữa, dưới sự hướng dẫn của Ngọc Hoàn trở về đại sảnh, bắt đầu quan sát cẩn thận các loại khí cụ mà nơi này đang bày bán.
Một đường nhìn ngắm, có Ngọc Hoàn bên cạnh giải thích tỉ mỉ làm cho Thiên Vũ được mở rộng tầm mắt rất nhiều, hiểu biết đối với nghệ thuật chế tạo cơ quan của Thần Cơ Môn càng thêm sâu sắc.
Đi một lượt này, tuy Thiên Vũ không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng thu hoạch được rất nhiều, đầu óc đang một phen tính toán, suy nghĩ xem mình nên mua vật phẩm nào.
Đầu tiên, Thiên Vũ mua một viên Dạ Quang Châu, giá mười ngân tệ, chuẩn bị sử dụng cho những dịp ra ngoài sau này.
Kế đến, gã mua một bộ Truyền tấn ngọc giản, có thể truyền tin và xác định vị trí trong phạm vi trăm dặm.
Giá trị của vật này tương đối quý giá, đã ngốn của Thiên Vũ hết tám trăm ngân tệ.
Thứ ba, Thiên Vũ mua một loại ám khí tên là Đoạt Mệnh Thần Châm, cài được trên hai cánh tay. Bởi hình dáng tinh xảo, lại không lớn nên có thể che dấu trong tay áo, địch nhân rất khó mà phát hiện.
Lực sát thương của loại ám khí này rất lớn. Một lần có thể phóng ra chín thanh cương châm, uy lực cực mạnh, trong phạm vi ba trượng, ngoài ra thì không thể phóng xa hơn.
Loại ám khí này ở Thần Cơ Điện không mua bán công khai. Thiên Vũ phải nằn nì kỳ kèo mãi, cộng thêm hao tốn năm kim tệ mới mua được một cái, cài vào tay phải, có hiệu quả tập kích xuất kỳ bất ý, khó có thể phòng bị.
Nghĩ đến trời đã không còn sớm, lại không muốn lộ ra tiền tài tránh người khác chú ý, Thiên Vũ cũng không mua những vật khác, lập tức rời khỏi Thần Cơ Điện, đi thẳng đến Huyền Đan Các.
Lúc này đã quá giờ Hợi canh ba, lượng người trong Huyền Đan Các đã giảm đi rõ rệt.
Thiên Vũ đi đến trước quầy thứ nhất, thì thiếu nữ khoảng mười lăm mười sáu tuổi kia liền phát hiện ra gã, đon đả chào hỏi:
- Là ngươi à? Tối nay đến đây có phải là muốn mua chút ít đan dược không?!
Thiên Vũ nhìn hoàn cảnh xung quanh, thấy không ai lưu ý đến mình, lúc này mới tươi cười:
- Vừa qua ta đi giết mấy con Thanh Lang, đổi được chút tiền, cho nên mới đến đây định mua một số đan dược. Chẳng qua ta đối với hiệu quả của chúng không biết rõ lắm, muốn hỏi qua cô một tí.
Thiếu nữ mỉm cười duyên dáng, nói:
- Nếu có gì thắc mắc ngươi cứ hỏi ta là được rồi!
Thiên Vũ chỉ vào quầy Tụ khí Đan hỏi:
- Loại này là đan dược Hoàng giai phải không? Công hiệu chính là gì và thích hợp với loại người nào nhất?
Thiếu nữ liền giải thích:
- Hiệu quả của Tụ Khí Đan giống như tên gọi, có thể giúp người luyện võ ngưng tụ chân khí trong người, do đó nên mới có hiệu quả tốt để đề thăng cấp bậc Tâm Hỏa. Loại đan dược này đặc biệt phù hợp với người luyện võ bắt đầu tu luyện nội lực, có Tâm Hỏa dưới cấp năm mươi.
Thiên Vũ hỏi tiếp:
- Nếu một người có Tâm Hỏa dưới cấp mười, chưa luyện qua nội công, phục dụng loại Tụ Khí Đan này sẽ có tác dụng ra sao?
Thiếu nữ suy nghĩ một chốc rồi đáp:
- Đặc điểm chính của Tụ Khí Đan là thúc đẩy quá trình ngưng tụ chân khí trong cơ thể. Đối với người tu luyện nội công có sự trợ giúp rất cao. Còn với những người chưa tu luyện qua nội công, sự trợ giúp cũng có, nhưng rõ ràng là ít hơn nhiều.
- Nói như vậy, nội công tâm pháp đối với Tâm Hỏa là rất trọng yếu rồi!
Thiếu nữ vẫn mỉm cười, kiên nhẫn giải thích:
- Đúng vậy, nội công là pháp môn tu luyện chân khí, cũng chính là nguyên liệu cho Tâm Hỏa thiêu đốt, hai bên đều có mối liên hệ rất chặt chẽ với nhau.
Thiên Vũ đứng bên cạnh, hiểu rõ ý tứ những lời này, bèn nói:
- Nơi này của các người tiêu thụ rất nhiều chủng loại đan dược, có biết loại nào có dược lực đặc biệt mạnh mẽ, sau khi người bình thường phục dụng, thân thể sẽ xuất hiện triệu chứng khó chịu hay không?
Thiếu nữ tràm ngâm một chút, rồi gật đồi nói:
- Loại tình huống này tự nhiên là có. Nhưng trước tiên chúng ta cũng cảnh báo trước một chuyện. Lấy một ví dụ, hiện tại nếu cho ngươi một viên đan dược Hạ phẩm Huyền giai, mà ngươi lại cứ thế nuốt vào, dược lực bá đạo của nó có thể làm cho thân thể của ngươi căng phồng lên rồi nổ tung. Đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm!
Thiên Vũ chấn động tâm thần, thầm cảm thấy may mắn vì hôm qua gã không tham lam, tùy tiện ăn mấy viên thuốc kia vào. Nếu không nói không chừng đã bị Quy Nguyên Đan kia trực tiếp giết chết rồi.
Thiên Vũ cười khan một tiếng, hỏi:
- Ta nghe nói có một loại Hỏa Linh đan gì đó rất thần kỳ, không biết người thế nào mới phục dụng được?
Thiếu nữ nghe vậy sửng sốt, thốt lên một tiếng nhỏ, rồi đáp:
- Hỏa Linh đan là linh dược Thượng phẩm Hoàng giai, giá tầm ba trăm kim tệ, có sự trợ giúp rất lớn đối với việc thăng cấp Tâm Hỏa. Sau khi dùng, do dược lực khổng lồ của nó, người bình thường ăn vào cũng giống như uống thuốc độc giải khát, chỉ những người có cấp Tâm Hỏa trên tám trăm mới có thể phục dụng.
Thiên Vũ thở mạnh một hơi, sợ hãi than:
- Đáng sợ như vậy a?! Thôi trước tiên ta mua Tụ Khí Đan về dùng thử một chút!
Thiếu nữ vẫn giữ nụ cười tươi tắn trên mặt hỏi:
- Ngươi định mua bao nhiêu nào?
Thiên Vũ Suy nghĩ một thoáng, mới thấp giọng trả lời:
- Cho ta một lọ mười viên trước đã nhé!
Thiếu nữ nghe vậy sửng sốt một chút, nhưng sau đó lập tức khôi phục như bình thường, vừa lấy thuốc cho Thiên vũ, vừa một bên dặn dò:
- Tâm Hỏa không vượt qua cấp mười, phải hai ngày mới được dùng một viên. Không thể nhanh hơn được, nếu không thì khó mà tiêu hóa hết dược lực. Sau này, khi Tâm Hỏa đạt đến trên cấp ba mươi, một ngày mới có thể uống 2 viên. Đến khi nào Tâm Hỏa của ngươi vượt qua cấp một trăm, thì dùng Tụ Khí Đan sẽ hầu như không còn công hiệu nữa.
Đã có 48 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Chương 45: Tâm có sở cầu
Dịch: A Tút
Converter: A Trùm
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội
Thiên Vũ mỉm cười gật đầu, lấy ra tám trăm ngân tệ đưa cho cô gái, cảm kích nói: "Cám ơn nhắc nhở, sau này có điều gì không biết, còn nhờ cô chỉ giáo thêm."
Cô gái cười nói: "Ngươi người này nói chuyện rất khách khí, cảm giác như là một thư sinh vậy, cùng với những người khách mua đan dược khác khác biệt rất lớn."
Thiên Vũ lấy đan dược đặt vào trong túi đựng đồ, một bên lưu ý tình hình phụ cận, một bên thuận miệng đáp: "Ta quả thật niệm qua hai năm thư tịch, đáng tiếc không có học tinh. Tốt lắm, thời gian không còn sớm, ta phải đi trở về, lần sau lại tới."
Cô gái lại cười nói: "Đi thong thả, hoan nghênh lần sau quang lâm."
Thiên Vũ rời khỏi Huyền Đan Các, theo tiềm thức ngẩng đầu nhìn lại Thanh Vân Hiên, phát hiện nơi đó một mảnh tối đen, trong lòng có vài phần thất ý.
Bước nhanh rời đi, Thiên Vũ không dám đứng ở phụ cận, theo bóng đêm về tới phân đường Thiết Thạch, lặng lẽ quay về trong phòng mình.
Đêm nay Thiên Vũ mua bốn dạng vật phẩm, mặc dù không coi là nhiều nhưng thu hoạch cũng không nhỏ, đối với cơ quan thuật Thần Cơ Môn, đã có một mức hiểu biết cơ bản.
Ngoài ra, Đoạt Mạng Thần Châm kia chính là Thiên Vũ mua để phòng thân, hắn đã tính kế tốt lắm, sau này chỉ cần buổi tối xuất môn nhất định trước đó phải trang bị Đoạt Mạng Thần Châm trên cánh tay, để phòng ngừa vạn nhất.
Về phần Tụ Khí Đan, Thiên Vũ tạm thời không có ý định dùng, hắn muốn ngày mai đi tìm Trịnh Vân hỏi thăm một chút, xem có thể học được Tam Dương Quyết hay không.
Hôm nay, Thiên Vũ đã học thành Thiên Lang trảm pháp, không nói uy lực như thế nào, ít nhất đã có tư cách học tập Cự Linh chưởng pháp.
Đợi học thành Cự Linh chưởng pháp rồi, Thiên Vũ có thể xin phép được học tập Tam Dương Quyết.
Quá trình thuận lợi như vậy có quan hệ rất lớn đến Thiện Vũ Minh ưu tiên luyện ngoại công trước rồi mới luyện nội công, nếu đổi lại là Huyền Thiên Kỳ Môn, Thiên Vũ đã sớm học được nội công tâm quyết, đây là hoàn cảnh bất đồng mang đến mối quan hệ khác nhau.
Buổi sáng, tổ 32 vừa mới tập hợp, Thiên Vũ lưu ý nhìn quanh từ ba ngày trước Nguyệt Hiểu Nhã hiện thân ngoài quảng trường, sau đó chưa từng thấy qua thân ảnh của nàng.
Ngược lại Chu Anh Kiệt mỗi ngày đều đến, mặc dù không có luyện công, nhưng thường xuyên có thể nhìn thấy bóng dáng hắn.
Phát biểu vài câu, Trịnh Vân giải tán mọi người, mang theo Thiên Vũ đi tới quảng trường, bắt đầu huấn luyện riêng hắn.
Nhìn Thiên Vũ, Trịnh Vân nghiêm túc nói: "Học là để sử dụng, Thiên Lang trảm pháp trong giao chiến chân thật mới nhận thức được rõ ràng, rồi mới có thể tinh tiến, bởi vậy hôm nay ta sẽ khảo nghiệm ngươi một chút, nhìn ngươi rốt cuộc lĩnh hội được mấy phần."
Thiên Vũ kinh nghi nói: "Trịnh sư phụ muốn so chiêu với ta?"
Trịnh Vân vuốt cằm nói: "Bản thân nhận thức mới có thể lĩnh ngộ tinh túy chân chính, ngươi luyện vài ngày chiêu thức đã quen thuộc, còn lại phải đợi đến thời cơ chiến đấu sống chết mới nhận thức được sâu hơn, gia tăng thực lực. Đến đây đi, xuất ra dũng khí của ngươi, tìm cách đánh ngã ta."
Thiên Vũ nghe vậy nhiệt huyết sôi trào, lớn tiếng nói: "Trịnh sư phụ cẩn thận, ta sẽ không hạ thủ lưu tình."
Trịnh Vân cười ha ha, ném trường đao cho Thiên Vũ, chính mình chọn một cây mộc đao, không nói hai lời triển khai công kích.
Thiên Vũ tiếp nhận trường đao, khí thế quanh thân ngưng tụ, hai tay nắm chặt đao gỗ, miệng quát nhẹ, quơ trường đao công tới Trịnh Vân.
Lưu ý ánh mắt Thiên Vũ, trên mặt Trịnh Vân lộ ra ý cười, đoản đao trong tay vận chuyển như bay, tiếng xé gió gào thét kiến tạo ra không khí khẩn trương.
Trịnh Vân đánh ra một chiêu một thức đều thuộc về Thiên Lang trảm pháp, mà trình tự chiêu thức cũng tuần hoàn nghiêm khắc, không có bất cứ lỗi lầm nào.
Mục đích làm như vậy, chỉ là muốn để cho Thiên Vũ kịp thích ứng, trước phải bắt đầu từ trụ cột, sau đó từ từ gia tăng độ mạnh yếu và biến hóa, phát ra hiệu quả rèn luyện thực tế.
Đối mặt Trịnh Vân công kích Thiên Vũ hết sức cẩn thận, bộ sách võ thuật Thiên Lang trảm pháp hắn hiểu rõ vô cùng, vận dụng trường đao tận tậm suy nghĩ phương pháp phá giải, hóa giải từng chiêu từng thức một.
Thầy trò so chiêu ngay từ đầu có cảm giác như diễn trò, thế nhưng ba mươi chiêu qua đi, Trịnh Vân dần dần gia tăng lực đạo, tốc độ ra tay tăng lên, chiêu thức đồng dạng lại làm cho người ta có một loại cảm giác bất đồng.
Thiên Vũ tâm thần căng thẳng, miệng quát một tiếng, trường đao biến chiêu theo đó, dĩ nhiên sử đao thi triển ra đao ý, tình huống như vậy làm cho Trịnh Vân cảm thấy kinh ngạc, tán thưởng không ngớt.
Xoay người lui về phía sau, Trịnh Vân né tránh đao phong của Thiên Vũ, đưa Thiên Lang trảm pháp và thân pháp thu về một thể, tốc độ đánh ra lại nhanh hơn gấp đôi, đoản đao tung bay như lệ quỷ kinh hồn, bóng đao xuất quỷ nhập thần làm cho không người nào có khả năng phòng ngự.
Hai mắt Thiên Vũ híp lại, chân trái giơ lên, thân thể lấy chân phải làm điểm tựa, tại chỗ thuận thế vừa chuyển, tay trái nắm chặt trường đao, một thức hoành tảo thiên quân đại sát tứ phương.
Đồng thời, Thiên Vũ lấy mộc đao tùy thân ra, tay phải chuyển động nhanh, đao phong gào thét che kín bản thân không một kẽ hở, hình thành một đạo phòng ngự.
"Tốt, xem ta phá đạo phòng ngự của ngươi như thế nào nhé!"
Trong tiếng hét vang, Trịnh Vân bắn lên cao, người như chim ưng chụp mồi từ trên trời lao xuống, đoản đao trong tay huy vũ rất nhanh, ánh đao dày đặc cuồn cuộn tuôn rơi, liên tục chém lên trên đoản đao và trường đao Thiên Vũ, truyền đến trận trận thanh âm kim thiết.
Một khắc kia, thân thể Thiên Vũ khẽ run, hai chân chạm đất, tay trái cầm trường đao bị đẩy lùi mấy trượng, mộc đao ở tay phải hạ xuống không ngừng, sau khi tiếp nhận Trịnh Vân liên tiếp công kích mãnh liệt, cả người lui gấp về phía sau hai trượng, cả người run lên nhè nhẹ, hai cánh tay cũng tê dại vô cùng.
Lạnh nhạt cười, Trịnh Vân khen: "Không tệ, biến hóa quả thật nắm bắt rất khá, chỉ là lực đạo hơi kém một chút. Mặt khác, dài ngắn luân phiên xuất kỳ bất ý, đáng tiếc thực lực ngươi trước mắt quá yếu, sử dụng chiêu số như vậy ngược lại sẽ làm suy yếu lực phòng ngự bản thân."
Thiên Vũ hít một hơi thật sâu, đè xuống khí huyết quay cuồng trong lòng, nhẹ giọng nói: "Đa tạ Trịnh sư phụ dạy bảo, giao thủ đợt này làm cho ta suy ra được rất nhiều thứ. Hiện tại, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết Trịnh sư phụ có thể đáp ứng không?"
Trịnh Vân hiếu kỳ nói: "Chuyện gì, ngươi nói nghe một chút."
Thiên Vũ quay qua nhìn phụ cận, thấy bốn phía không người nào, cố ý hạ giọng nói: "Ta gần đây cảm giác mầm móng Tâm Hỏa có dấu vết muốn tăng trưởng, bởi vậy ta muốn hỏi một câu, có thể sớm truyền thụ cho ta Tam Dương Quyết không?"
Trịnh Vân nghe xong sắc mặt kỳ dị, dùng ánh mắt cổ quái đánh giá Thiên Vũ một phen, trầm ngâm nói: "Ngươi muốn tu luyện nội công, ngưng tụ chân khí?"
Thiên Vũ gật đầu nói: "Đúng vậy, xin Trịnh sư phụ thành toàn."
Trịnh Vân trầm tư chỉ chốc lát, hỏi: "Ngươi không có ý định học Cự Linh chưởng pháp trước sao?"
Thiên Vũ chần chờ một chút, nhẹ giọng nói: "Ta nghĩ trước nên học Tam Dương Quyết, rồi mới luyện Cự Linh chưởng pháp."
Trịnh Vân sóng mắt lưu động, chậm rãi gật đầu nói: "Như thế cũng tốt, ta sẽ truyền thụ cho ngươi Tam Dương Quyết, sau lại dạy Cự Linh chưởng pháp. Thế nhưng, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, ngươi phải trả lời thành thật."
Trịnh Vân tập trung vào hai mắt Thiên Vũ, trầm giọng nói: "Thiên phú của ngươi không tính là quá tốt, nhưng cũng không kém, thế nhưng thể chất của ngươi lại làm cho ta kinh ngạc, thời gian ngắn ngủn hơn hai mươi ngày, thành quả rèn luyện nhanh hơn các đệ tử khác mấy lần, trong đó có nguyên nhân gì?"
Thiên Vũ nghe vậy sửng sốt, trong lòng lại tự hỏi nên trả lời thế nào đây?
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91