12-03-2009, 12:45 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-----o0o-----
Chương 44: : Thùy nhân hội, vi ngâm ý.
Lại nói Tỉnh Ngôn nghe tiểu nha hoà n thuáºt lại, nhá»› đến lá»i nói và hà nh Ä‘á»™ng của Hồ Thế An mà bản thân đã từng chứng kiến, căn nguyên ngá» vá»±c trong lòng cà ng lúc cà ng lá»›n.
Tỉnh Ngôn bình thÆ°á»ng cÅ©ng không quá báºn rá»™n gì, trong thá»i gian nhà n hạ, cứ suy Ä‘i nghÄ© lại chuyện nà y, cà ng nghÄ©, y cà ng cảm thấy kỳ quặc.
"Chẳng lẽ...vị nhân sÄ© SÆ¡n Äông Hồ Thế An, lại Ä‘ang lừa gạt nhị nÆ°Æ¡ng?"
Tuy kết luáºn nà y tÆ°Æ¡ng đối tà n khốc, nhÆ°ng vá»›i trà tuệ của Tỉnh Ngôn, vá»›i những gì đã nghe thấy, thì đúng là không thể không suy Ä‘oán nhÆ° thế. Tỉnh Ngôn không giống nhÆ° tiểu nha hoà n Nghênh Nhi đầu óc Ä‘Æ¡n giản, dẫu sao y cÅ©ng lăn lá»™n ở phố chợ thá»i gian dà i, lại ở lá»›p Ä‘á»c qua thi thÆ¡, mấy nữ tá» tầm thÆ°á»ng trong Hoa Nguyệt Lâu là m sao so bì được kiến thức vá»›i y.
Tỉnh Ngôn suy luáºn thế nà y:
Nếu nhÆ° Hồ Thế An đến Nhiêu Châu du há»c, tháºt sá»± có lòng muốn chuá»™c thân cho nhị nÆ°Æ¡ng, thì quyết không đến mức phải chi dùng tiá»n váºt tÃch cóp của nhị nÆ°Æ¡ng. Xem ra, Hồ công tỠđó hiện đã là bần cùng, không đủ tiá»n xà i.
Mà chuyện nà y, không phải chỉ là má»™t vấn Ä‘á» tiá»n tà i.
Vốn là , thá»i đại nhà Tấn, chuyện nhân sÄ© tỠđệ cÆ°á»›i nữ tá» thanh lâu, có quan hệ đến thể diện dòng tá»™c, rất khó được trưởng bối trong tá»™c đồng ý. Cho dù trưởng bối trong nhà Hồ Thế An tiến bá»™, chấp nháºn chuyện nà y, nhÆ°ng nhìn hiện tại Hồ công tá» tiá»n dùng cho mình đã hết, nếu nghÄ© muốn chuá»™c thân cho nhị nÆ°Æ¡ng, nhất định phải chìa tay xin tiá»n nhà . Thế nhÆ°ng chuyện hắn tiêu xà i hết tiá»n ở thanh lâu, muốn giấu cÅ©ng không giấu được. Rất hiển nhiên, cha mẹ trưởng bối của hắn nhất định sẽ cho rằng, kỹ nữ thanh lâu dụ dá»— con trai mình. Chữ "Chấp nháºn" lúc đầu, cÅ©ng sẽ biến thà nh "Không chấp nháºn".
Có lẽ, vị Hồ Thế An Hồ công tỠđó, đã có thể được nhị nÆ°Æ¡ng coi trá»ng, thì tuyệt không phải là dạng ngu đần dốt nát, mấu chốt quan trá»ng nà y, há không nghÄ© đến?
Nhìn hắn cả ngà y chỉ rong chÆ¡i trong Nhiêu Châu thà nh, nhiá»u lần ra và o đổ trÆ°á»ng, hiển nhiên căn bản không tháºt lòng muốn ở cùng vá»›i nhị nÆ°Æ¡ng!
Tháºt đúng vá»›i câu "Là m ngÆ°á»i chá»› quá xét nét" của tiá»n nhân, đợi sau khi Tỉnh Ngôn nghÄ© thông mấu chốt đó, thì nhÆ° mắc xÆ°Æ¡ng ngay há»ng, cả ngà y luôn nghÄ© đến việc trÆ°á»›c giá» nhị nÆ°Æ¡ng đối xá» vá»›i y rất tốt, lại phá»ng Ä‘oán nà ng ta hiện giá» chắc Ä‘ang chìm đắm trong giấc má»™ng hoà n lÆ°Æ¡ng đẹp đẽ, thì tháºt nhÆ° có trăm bà n tay Ä‘ang cà o xé lòng y!
Tỉnh Ngôn suốt ngà y cÅ©ng không có chuyện gì gấp gáp, lúc nhà n hạ thì cứ nghÄ© đến chuyện Ä‘au đầu nà y, tháºt là có chút ăn ngủ không yên, bồn chồn lo lắng.
NghÄ© ngợi trằn trá»c, thiếu niên xem ác nhÆ° cừu nà y, đúng là nhịn không nổi, liá»n suy tÃnh tìm cách thức giải quyết, cho nhị nÆ°Æ¡ng biết mấy căn do đó. Chỉ là , chuyện nà y có chá»— hÆ¡i khó xá», nhị nÆ°Æ¡ng đó đã si tình nhÆ° thế, hiện tại trong mắt chỉ có tình lang của nà ng ta, dÆ°á»ng nhÆ° không nhìn ra được chuyện nà y thá»±c sá»± không thể có kết cục tốt váºy.
Äang lúc phiá»n muá»™n, lại thấy tiểu nha đầu Nghênh Nhi chạy đến tìm y tán gẫu.
Vừa thấy Nghênh Nhi, Tỉnh Ngôn hệt nhÆ° trÆ°á»›c mắt bừng sáng, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến má»™t phÆ°Æ¡ng pháp bản thân không thể là m được, nhÆ°ng hoà n toà n có thể nhá» tiểu nha đầu trong phòng nhị nÆ°Æ¡ng nà y, thay y truyá»n lá»i!
"Ãch...cách nà y tốt thì tốt tháºt, nhÆ°ng để nha đầu Nghênh Nhi nà y chuyển lá»i..sợ vẫn có chút không ổn".
Tỉnh Ngôn liếc nữ oa nhi đang thao thao bất tuyệt ở trước mặt mình, trong lòng hơi lo lắng, do dự bất quyết.
"Nếu nhÆ° ta Ä‘em mấy căn do nà y, nói cho cô ấy biết từ đầu đến cuối, váºy có khác gì loan truyá»n khắp Hoa Nguyệt Lâu chứ? Không ổn không ổn! E là phải tìm cách khác".
Nghênh Nhi cứ ngồi đó huyên thuyên má»™t mình, Tỉnh Ngôn trong lòng Ä‘ang nôn nóng, chỉ trầm tÆ° suy nghÄ©, tìm xem có cách nà o chuyển lá»i lưỡng toà n kì mÄ© không...
Úi! Có rồi!
NghÄ© nhị nÆ°Æ¡ng chÃnh là tà i năng trong "Hoa Nguyệt tứ cÆ¡", bình thÆ°á»ng nghe nói nà ng ta cÅ©ng rà nh thi thÆ¡, sao không soạn mấy câu thi kệ mà Nghênh Nhi Ä‘á»c không hiểu, kêu cô ấy chuyển đến dùm? NghÄ© bản thân nhiá»u năm theo há»c Quý lão tiên sinh, chuyện thông hiểu thi thÆ¡, ở trong Hoa Nguyệt Lâu ai cÅ©ng biết, mình là m má»™t bà i thÆ¡ nhá» nhị nÆ°Æ¡ng chỉ bảo, cÅ©ng không quá Ä‘á»™t ngá»™t. Thuáºn tiện, cÅ©ng nhá» lá»i thi kệ, truyá»n đạt lá»i thăm há»i của mình! Nhất cá» lưỡng đắc, tuyệt, tuyệt!
Chuyện nhức đầu mấy hôm nay, một sớm đã được phá giải, Tỉnh Ngôn tức thì thấy vô cùng nhẹ nhà ng trong lòng.
Tiễn Nghênh Nhi đi, Tỉnh Ngôn vội quay vỠphòng riêng, lấy ra một miếng giấy để vẽ bùa của Thanh Hà lão đạo, nhón lấy cây bút lông ngựa, mà i chút mực, lè lưỡi liếm liếm đầu bút, rồi cầm bút trầm tư:
"Viết cái gì cho hay đây? Nhị nương, nhị nương..."
.............
.............
"Có rồi!"
Thứ nhất, tà i trà của thiếu niên nà y cÅ©ng hết sức mẫn tiệp, thứ nhì, dù sao đây cÅ©ng là lá»i kệ cảnh tỉnh ngÆ°á»i, không cần cầu kỳ. Không bao lâu, Tỉnh Ngôn đã nghÄ© ra mấy câu.
Chỉ thấy y múa bút thoăn thoắt trên giấy, như gió thổi mây bay, viết bốn câu thơ trên giấy:
Và i lá»i thăm gởi yểu Ä‘iệu nÆ°Æ¡ng
Dung quang vẫn mỹ lệ nhÆ° thÆ°á»ng?
Con Ä‘Æ°á»ng sum hợp khó thà nh tháºt
Giải thoát há là chuyện gió sương!
Bà i thi kệ nà y của Tỉnh Ngôn, tuy là m gấp gáp, nhưng cũng rất có thâm ý.
Hai câu đầu, ám chỉ đến nhị nÆ°Æ¡ng, tán thưởng dung mạo xinh đẹp của nà ng. Hai câu sau thầm nhắn gởi chuyện thoát khá»i thanh lâu theo chồng của nà ng, khó mà thà nh hiện thá»±c bởi kẻ chÆ¡i bá»i mây mÆ°a sÆ°Æ¡ng gió qua Ä‘Æ°á»ng.
Vạn sá»± Ä‘á»u xong, chỉ chá» nha hoà n Nghênh Nhi đến, nhá» cô ấy thay mình chuyển cho nhị nÆ°Æ¡ng.
.............
............
Chăm chú nhìn tiểu nha hoà n miệng Ä‘ang lẩm nhẩm, hình nhÆ° nghiá»n ngẫm bà i thi kệ đó, Tỉnh Ngôn không khá»i khẩn trÆ°Æ¡ng trong lòng:
"Tiểu nha đầu Nghênh Nhi là m gì mà cứ lẩm bẩm trong miệng hoà i váºy, ngà n vạn lần chá»› để cô ấy Ä‘oán được hà m nghÄ©a trong bà i kệ nà y của ta!"
Xem má»™t hồi, tiểu nha đầu má»›i ngẩng lên, há»i Tỉnh Ngôn má»™t câu:
"Tỉnh Ngôn ca...huynh chớ có gạt muội, cái nà y của huynh đúng là không phải thơ tình chứ?"
Giá»ng Ä‘iệu chứa đầy sá»± hoà i nghi, giống nhÆ° đã nghi ngá» lâu lắm rồi váºy!
"Ãch!..."
Vừa nghe lá»i nà y của Nghênh Nhi, Tỉnh Ngôn hệt nhÆ° bị sặc nÆ°á»›c. Trấn định tinh thần, vá»™i và ng biện bạch:
"Nghênh Nhi muá»™i muá»™i, muá»™i chá»› có nghÄ© báºy! Ta chỉ là muốn nhá» nhị nÆ°Æ¡ng chỉ giáo..."
"Äược rồi được rồi! Không cần giải thÃch đâu, muá»™i tin huynh!..." tiểu nha hoà n ngắt lá»i thá» thốt của Tỉnh Ngôn:
"Nghênh Nhi trước giỠchưa từng thấy huynh khách khà như thế, muội đâu thể nà o từ chối được!"
Lá»i nà y tuy nghe có chút kỳ quặc, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn nghe được, lại thở phà o nhẹ nhá»m.
Chỉ nghe tiểu nha đầu đó lại thêm một câu:
"Tháºt đúng không phải thÆ¡ tình chứ? Tỉnh Ngôn ca ca, huynh chá»› khinh thÆ°á»ng muá»™i không biết chữ mà gạt ta nha!"
"Ãch..."
Nhộn nhạo cả buổi, thì ra tiểu nha đầu nà y lại không biết chữ!
Tỉnh Ngôn tức thì thấy lòng nhẹ nhõm.
Tà i sản của nguyenan
13-03-2009, 05:45 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 45: : Trù trÆ°á»›ng thá» tình nan kÃ.
Nói hÆ¡n nói thiệt, sau má»™t hồi múa lưỡi, cuối cùng cÅ©ng thuyết phục được tiểu nha hoà n Nghênh Nhi thay y chuyển bà i thi kệ đến cho nhị nÆ°Æ¡ng. Khi tiểu nha đầu Ä‘i rồi, Tỉnh Ngôn liá»n thở phà o má»™t hÆ¡i, chuyện khúc mắc trong lòng mấy ngà y nay, coi nhÆ° có thể đã giải quyết được rồi.
Có lẽ, nhị nÆ°Æ¡ng xem mấy câu thÆ¡ của mình, chắc có thể hiểu được ý nghÄ©a ẩn chứa trong đó. Ấn tượng vá»›i những lá»i kể vá» nhị nÆ°Æ¡ng hà ng ngà y, Tỉnh Ngôn nháºn thấy vị nhị nÆ°Æ¡ng vang danh trong Hoa Nguyệt tứ cÆ¡ nà y, tuyệt không phải là nữ tá» nông cạn chỉ có hÆ° danh, chắc có thể Ä‘oán được ý ngoà i trong bà i thi kệ đó.
"Con Ä‘Æ°á»ng sum hợp khó thà nh tháºt, Giải thoát há là chuyện gió sÆ°Æ¡ng!..." Thiếu niên Ä‘ang rá»—i rảnh, lại nhịn không được Ä‘á»c lại bà i thi kệ của mình mấy lần.
Äang khi ngâm tụng, thì hÆ¡i có chút ngần ngừ:
"Ãch...hai chữ "Giải thoát" nà y, liệu có quá thẳng thắn, có kÃch Ä‘á»™ng nhị nÆ°Æ¡ng hay không? A...chắc không đến ná»—i, nhị nÆ°Æ¡ng đại lượng, chắc không có trách ta".
"A...nói không chừng, nhị nÆ°Æ¡ng sau khi Ä‘á»c hiểu, sẽ đến tìm ta há»i tỉ mỉ. NhÆ° váºy ta sẽ có cÆ¡ há»™i Ä‘em hết má»i chuyện nghi ngá» trong lòng nói vá»›i nà ng ta rồi!"
NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn có vẻ rất há»›n hở. Thiếu niên tâm tÆ° Ä‘Æ¡n thuần, rất tin tưởng má»™t khi bà i thi kệ đó đến tay nhị nÆ°Æ¡ng, sẽ khiến nhị tá»· tá»· thoát khá»i cÆ¡n má»™ng đó.
Chá»› thấy y lúc nà y ngồi ngay ngắn trên ghế, tay cầm bản "Thượng Thanh Kinh" đặc biệt, mà nghÄ© là y Ä‘ang táºp trung Ä‘á»c sách. Thá»±c tế thì, hiện giá» toà n bá»™ tâm trà của y, Ä‘á»u Ä‘ang chú ý đến Ä‘á»™ng tÄ©nh ở căn phòng đó.
.........
.........
..........
"KÃt..."
Thiếu niên Ä‘ang hÆ¡i bồn chồn, thì có tiếng mở cá»a vang lên.
Xem ra, nhị nương đó đúng là nữ tỠcó tâm tư mẫn tiệp, không để y phải đợi lâu.
Nghe tiếng cá»a phòng kêu, Tỉnh Ngôn vá»™i ngẩng đầu quan sát. Hà ...ngÆ°á»i đẩy cá»a bÆ°á»›c ra, không phải nhị nÆ°Æ¡ng thì còn là ai?
Nhất định lần nà y nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘Ãch thân ra, là muốn há»i rõ nguyên ủy trong bà i thÆ¡ của y.
Tỉnh Ngôn trà n trá» nhiệt huyết, vá»™i bá» cuốn sách trong tay xuống, đứng dáºy nghênh đón.
NhÆ°ng lại không ngá», má»™t tiếng "Chát" vang lên, nhị nÆ°Æ¡ng sau khi đến gần, không nói tiếng nà o, lại giằng má»™t mảnh giấy xuống trÆ°á»›c mặt y!
Tỉnh Ngôn vốn rất vui vẻ trong lòng, lúc nà y má»›i nháºn thấy tình hình có vẻ không đúng. NgÆ°ng thần quan sát, mảnh giấy vừa bị nhị nÆ°Æ¡ng giằng xuống, lại chÃnh là bà i thi kệ mà y vừa nhá» Nghênh Nhi Ä‘Æ°a Ä‘i.
Äến lúc ánh mắt Ä‘Æ°a lên đến mặt nhị nÆ°Æ¡ng, thiếu niên lúc đó má»›i phát hiện, vị nhị nÆ°Æ¡ng vốn Ä‘oan trang nho nhã, hiện tại gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° có băng tuyết bao phủ!
Thấy tình hình váºy, Tỉnh Ngôn thầm than:
"Xong rồi! Sợ há»ng chuyện rồi..."
Tuy lòng xoay chuyển rất nhanh, nhÆ°ng vừa thấy vẻ nghiêm trá»ng của nhị nÆ°Æ¡ng mà mình chÆ°a từng dá»± kiến, Tỉnh Ngôn vẫn có chút không biết là m thế nà o. Äang ấp úng không biết nói sao thì nghe nhị nÆ°Æ¡ng nãy giá» không nói gì bá»—ng lên tiếng:
"Trương gia tiểu ca, thơ đã xem rồi, trả lại cho ngươi". Ngừng một chút, lại thêm một câu:
" Ngà y sau xin tiểu ca chá»› có viết ra mấy lá»i phong ngôn phong ngữ( lá»i nói bịa đặt) nhÆ° thế, là m bẩn tai mắt của nô gia!"
Lúc nói lá»i nà y, ngữ khà của nhị nÆ°Æ¡ng vô cùng khe khắt, xem ra rất là tức giáºn.
"Hả?"
Vừa nghe lá»i oán trách, Tỉnh Ngôn hÆ¡i ngÆ¡ ngẩn, không hiểu lá»i của nhị nÆ°Æ¡ng có ý gì, suy nghÄ©:
"Phong ngôn phong ngữ?...Nói váºy là sao?..Phong, phong, a!" Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng có đáp án:
"Bốn chữ phong ngôn phong ngữ nà y, không hẳn là nói lá»i của ta là bịa đặt, là hÆ° ngôn vô bằng vô chứng! Mà chữ phong nà y, còn mang chút ý đùa giỡn trêu ghẹo..."
NghÄ© được Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn vá»™i giải thÃch:
"Nhị tá»· tá»·, tá»· chá»› hiểu lầm ta...mấy câu thÆ¡ ta vừa chuyển đến, không há» có ý chá»c ghẹo gì! Ta, ta chỉ là muốn nhắc nhở tá»· tá»·... Ta chỉ là nghe nói, Hồ công tỠđó, y, y bắt đầu tiêu tiá»n của tá»· tá»·..."
"Chớ nói nữa!"
Lá»i nói lá»™n xá»™n của thiếu niên má»›i nói đến má»™t ná»a, thì bị nhị nÆ°Æ¡ng nặng ná» cắt ngang:
" Chuyện của ta và Hồ lang, không cần ngÆ°á»i khác chõ mồm và o!"
Nói đến đây, nhị nương phát giác ngữ khà của mình cũng hơi nặng. Xem tình hình trước mặt, Trương gia tiểu ca nà y chắc cũng chỉ là có ý tốt mà thôi.
NghÄ© được Ä‘iểm đó, vị nhị nÆ°Æ¡ng nổi tiếng nà y cÅ©ng sá»›m bình tÄ©nh trở lại. Nà ng ta dịu giá»ng nói vá»›i thiếu niên Ä‘ang lúng ta lúng túng trÆ°á»›c mặt mình:
"TrÆ°Æ¡ng gia tiểu ca à , ý trong thÆ¡ của ngÆ°Æ¡i, nô gia Ä‘á»c đã hiểu. Chỉ là ngÆ°Æ¡i lại có chá»— không biết, Hồ lang đó, "
Nói đến chỗ nà y, nhị nương vốn lạnh lùng như băng, lại đỠhồng hai má:
"Hồ công tỠđó, y là má»™t lòng si tình vá»›i nô gia, chân tình dà o dạt! Tình đó ý đó, trá»i cao thấu hiểu. Nô gia há có thể cho phép ngÆ°á»i ngoà i báng bổ đến chà ng! Phen hảo ý nà y của tiểu ca, nô gia ghi nhá»› trong lòng. NhÆ°ng mấy lá»i nhÆ° váºy, xin tiểu ca ngà y sau ná»a chữ cÅ©ng chá»› nhắc đến!"
Nói xong, cũng không đợi thiếu niên lên tiếng phân biện, chuyển thân phất tay áo bỠđi!
Tỉnh Ngôn đến lúc nà y má»›i biết, má»™t phen khổ tâm của mình, đã hoà n toà n uổng phÃ.
"Xem ra. chuyện nà y nguyên nhân là do mình nhìn nháºn sá»± việc quá Ä‘Æ¡n giản". Tỉnh Ngôn không khá»i thầm tá»± trách mình.
Chỉ là , trong khi háºm há»±c, y vẫn có chút nghi hoặc:
"Vì sao nhị nÆ°Æ¡ng đó, cÅ©ng không thèm nghe và i lá»i giải thÃch của ta?"
Äối diện vá»›i kết quả khác xa tưởng tượng, thiếu niên ngồi ngẩn ở đó, nghÄ© hoà i không ra lý do.
Qua má»™t lúc, bức thi kệ đặt trên bà n trÆ°á»›c mặt thiếu niên, cÅ©ng bị má»™t tráºn gió không biết từ đâu thổi đến, nhẹ nhà ng bốc lên, phiêu phiêu du du, xoay xoay lượn lượn, dần dà bay khá»i tầm mắt của thiếu niên rồi không biết đã rÆ¡i đến chá»— nà o...
Kì tháºt, chÃnh nhÆ° nhị nÆ°Æ¡ng nói, Tỉnh Ngôn đúng là "Có chá»— không biết", phản ứng "Ngoà i ý liệu" vừa rồi của nhị nÆ°Æ¡ng, lại hoà n toà n không thấy có Ä‘iểm kì quái nà o.
Tuy nói Tỉnh Ngôn căn cÆ¡ thông tuệ, tâm tÆ° linh lợi. NhÆ°ng y dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t thiếu niên mÆ°á»i sáu tuổi, vá» chuyện nam nữ tình trÆ°á»ng, vẫn là hết sức mÆ¡ hồ.
Mấy cái tâm sá»± nhi nữ tình trÆ°á»ng nà y, há có thể dá»±a và o việc Ä‘á»c nhiá»u thi thÆ¡ mà có thể hiểu được?
Do đó, Tỉnh Ngôn nghÄ© bằng và o mấy câu ngắn ngủi cảnh tỉnh đó, thì giúp được nhị nÆ°Æ¡ng thoát khá»i mê đồ, suy nghÄ© đó rõ rà ng là quá Ä‘Æ¡n thuần. NghÄ© nhị nÆ°Æ¡ng đó, Ä‘ang là lúc tình cảm nồng nhiệt nhất vá»›i Hồ Thế An, hÆ¡n nữa nhị nÆ°Æ¡ng tâm tÃnh vốn kiên nhất, đã dệt má»™t lá»›p tÆ¡ tình, trùm chặt trên ngÆ°á»i tình lang của nà ng, đâu dá»… gì để ngÆ°á»i khác tác Ä‘á»™ng.
Nói đến, tuy nhị nÆ°Æ¡ng đó vẫn giữ danh tiếng Ä‘oan trang, nhÆ°ng rốt cuá»™c cÅ©ng là má»™t thân kỹ nữ. Tục ngữ nói "Äêm thanh lâu lạnh lẽo, chẳng khác gì địa ngục", chá»› thấy hiện tại ngá»±a xe nhÆ° nÆ°á»›c, phồn hoa lóa mắt, má»™t khi đợi đến lúc tuổi tác chất chồng, dung mạo xuống sắc, thì cảnh cô Ä‘Æ¡n, vắng lặng ná»a Ä‘á»i sau, há có thể chỉ dùng hai chữ "Tịch mịch" là diá»…n tả được?
Vì váºy, con Ä‘Æ°á»ng duy nhất mà ngÆ°á»i ở thanh lâu Ä‘i được, chÃnh là mong má»i lúc nhan sắc bản thân chÆ°a xuống, tìm được má»™t ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng tá»±a, giao phó chuyện chung thân. Tất cả nữ tá» thanh lâu, cho dù là có giá nhất, cÅ©ng chỉ có thể Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng duy nhất đó mà thôi!
NhÆ°ng, bình thÆ°á»ng nam tỠđến chốn thanh lâu ăn chÆ¡i, thì có mấy ai có được chân tâm? Khách phong lÆ°u cỡi ngá»±a đến thanh lâu, Ä‘á»u chỉ là tìm má»™t thú vui để giải tá»a căng thẳng, có mấy ai nguyện ý bá» tiá»n đến để chuá»™c thân cho nữ tá» thanh lâu? Cho dù có công tá» nhà già u nhất thá»i vì sắc mà hứa hẹn bá» tiá»n, nhÆ°ng cÅ©ng thÆ°á»ng không qua được lá»i dèm bÄ©u của ngÆ°á»i Ä‘á»i mà biến luôn.
Vì váºy có thể biết được, hiện tại nhị nÆ°Æ¡ng đó, không dá»… dà ng kiếm được má»™t công tá» si tình nguyện ý cứu nà ng thoát khá»i hố lá»a, thì sao có thể không má»™t lòng chết vì hắn được? Hà huống, vị Hồ Thế An Hồ công tỠđó, không chỉ là nhân váºt phong lÆ°u, là m ngÆ°á»i lại biết tình, hiểu Ä‘á»i, đúng là ngÆ°á»i chồng cả Ä‘á»i khó gặp.
Có thể nói, vị Hồ công tá» hiện giá» hay ra và o đổ trÆ°á»ng đó, ở trong mắt nhị nÆ°Æ¡ng, luôn là má»™t viên ngá»c hoà n mÄ© không tì vết, là toà n bá»™ thế giá»›i của nà ng ta! Lúc nà y có thể nói nhị nÆ°Æ¡ng đúng là có tai nhÆ° Ä‘iếc, có mắt nhÆ° mù, thì là m sao có thể nghe ná»a lá»i nghịch tai của ngÆ°á»i khác?
Có lẽ, Tỉnh Ngôn ở trong mắt nà ng ta, bất quá cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn mà thôi.
Do đó, phản ứng vừa rồi của nhị nÆ°Æ¡ng, cho dù Tỉnh Ngôn nghÄ© hoà i không thông, nhÆ°ng tháºt sá»± là hoà n toà n hợp tình hợp lý.
.........
.........
.........
Thiếu niên Ä‘ang ngồi phiá»n muá»™n, lại nghe có tiếng cá»a lay. Ngẩng đầu nhìn, thì ra là tiểu nha hoà n Nghênh Nhi, Ä‘ang khiá»…ng chân rá»i phòng, tóm lấy y há»i han tùm lum.
Thì ra, sau khi tiểu nha hoà n Ä‘em bà o thi kệ trình cho nhị nÆ°Æ¡ng, thì thấy nà ng ta mặt trầm nhÆ° nÆ°á»›c, tuy không nói lá»i nà o, nhÆ°ng Nghênh Nhi trong lòng biết rõ không ổn, nhất định là trong thÆ¡ của Tỉnh Ngôn ca ca, ngôn ngữ có chá»— nà o đó đã đụng chạm. Vì váºy, tiểu nha hoà n lo lắng trong lòng, vá»™i bám theo nấp đằng sau. Äợi sau khi nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘i khá»i, cÅ©ng ra khá»i phòng đến há»i Tỉnh Ngôn nhị nÆ°Æ¡ng có trách mắng gì y hay không.
Nghe Nghênh Nhi tốt bụng há»i thăm, Tỉnh Ngôn tuy Ä‘ang bức rứt, cÅ©ng theo lá»i há»i, tùy tiện đáp lại cô ta mấy câu.
Tuy lên tiếng đáp lá»i, nhÆ°ng tâm tÆ° của thiếu niên lÆ¡ lá»ng không táºp trung.
Nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng ở trÆ°á»›c mặt Ä‘ang cố gắng an ủi mình, Tỉnh Ngôn bá»—ng thấy nhá»› đến ngÆ°á»i thiếu nữ đồng tâm hiệp lá»±c vá»›i mình hÆ¡n má»™t tháng trÆ°á»›c, Cứ Doanh...
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
Last edited by David; 13-03-2009 at 08:38 PM .
14-03-2009, 12:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 46: SÆ°Æ¡ng nháºn kÃch thu phong, thùy hữu bất bình sá»±.
"Cứ Doanh, Cứ Doanh..."
Chợt nhớt đến tiểu nha đầu Cứ Doanh, Tỉnh Ngôn không kìm lòng nổi, lại lẩm qua nhẩm lại cái tên đó mấy lần.
Bá»™ dạng khả ái nói cÆ°á»i dịu dà ng của Cứ Doanh, cứ thấp thoáng trong đầu Tỉnh Ngôn. Hai dung mạo khác biệt ban đầu và lúc sau của thiếu nữ, những nét cÆ°á»i vẻ giáºn, không ngừng xen kẽ, cháºp chá»n trÆ°á»›c mắt Tỉnh Ngôn.
Thiếu niên bị nhị nÆ°Æ¡ng mắng đến thần thái hÆ¡i hoảng loạn, ngay khi nhá»› đến Cứ Doanh, trong lòng nhÆ° có biến Ä‘á»™ng, hệt nhÆ° có được má»™t gợi ý gì đấy. Chỉ đáng tiếc, tia sáng đó lóe lên chỉ trong tÃch tắc, đến khi y ngÆ°ng thần suy nghÄ©, lại nắm bắt không được linh cÆ¡ thoáng qua ấy.
"Không sao...cứ táºp trung đầu óc suy nghÄ© lại váºy!"
Tỉnh Ngôn dùng lá»±c lắc lắc đầu, nhÆ° muốn má»i Æ°u phiá»n trong đầu văng ra hết.
"A a...nghÄ© coi nhị nÆ°Æ¡ng và Hồ công tỠân ái nhÆ° thế, ta chỉ là má»™t ngÆ°á»i ngoà i, nhiá»u chuyện xen và o là m gì? Bị nhị tá»· tá»· mắng cho má»™t tráºn cÅ©ng là phải!"
"Có lẽ đúng là ta đã quan trá»ng hóa chuyện nà y quá chăng? A...chÃnh nhÆ° câu nói 'Thiên hạ vốn vô sá»±, tá»± mình là m phiá»n mình'. Không ngá» ta cÅ©ng vÆ°á»›ng và o câu nói đó, chẳng lẽ ta là m váºy là không phải? Hà ..."
Thiếu niên tá»± châm chÃch mình, tá»± cÆ°á»i nhạo mình, tâm tình cÅ©ng theo đó mà nhẹ nhà ng Ä‘i rất nhiá»u.
Sinh hoạt của Tỉnh Ngôn, dÆ°á»ng nhÆ° lại quay vá» quỹ đạo vốn có: có chút buồn chán, nhÆ°ng cÅ©ng thá»a mãn.
Hiện tại, Tỉnh Ngôn có giao hảo tốt vá»›i các tá»· muá»™i trong lầu, y Ä‘o kÃch thÆ°á»›c của thanh kiếm cổ, nhá» há» may cho nó má»™t cái bao ngoà i bằng vải. Tỉnh Ngôn Ä‘em bao vải đó là m vá» kiếm, bá»c lấy thanh kiếm cổ có vẻ thÃch bị nói khÃch đó lại.
Bình thÆ°á»ng, Tỉnh Ngôn cÅ©ng há»c theo Ä‘iệu bá»™ của đám hà o khách giang hồ, thế gia tỠđệ, lúc rảnh rá»—i Ä‘i lang thang trên Ä‘Æ°á»ng thì Ä‘em thanh kiếm cổ đó, Ä‘eo xeo xéo sau lÆ°ng là m dáng. Dù sao Tỉnh Ngôn vẫn còn tâm tÃnh thiếu niên, cảm thấy là m thế thể hiện uy phong lẫm lẫm, rất lấy là m thÃch thú.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, kiếm nà y cÅ©ng không phải chỉ là m váºt trang sức. Tỉnh Ngôn và o lúc nhà n hạ, cÅ©ng Ä‘i đến Quý gia tÆ° thục, theo Quý lão tiên sinh trong lá»›p há»c sÆ¡ qua kiếm thuáºt.
Vốn là , trong Quý gia tÆ° thục, cÅ©ng không phải chỉ giá»›i hạn vá» lá»… nhạc thi thÆ¡. Thuáºt bắn cung cưỡi ngá»±a trị nÆ°á»›c cÅ©ng được dạy sÆ¡ qua. Trong giáo trình của Quý lão há»c cứu, vốn có khóa há»c kiếm thuáºt. ÄÆ°Æ¡ng thá»i quan niệm Ä‘Ã o tạo hết sức chú trá»ng tổng quát, bố cục của má»™t khóa há»c nhÆ° thế cÅ©ng không có gì là kì quái.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, kiếm thuáºt do vị Quý lão tiên sinh đức cao vá»ng trá»ng dạy bảo, không thể là loại kiếm thuáºt Ä‘Æ¡n thuần giết ngÆ°á»i đẫm máu. Khi lão đầu khởi kiếm, tÆ° thế ung dung nho nhã, nhấc chân vung tay, lúc cháºm lúc nhanh Ä‘á»u rất hòa hợp. Thêm và o phối hợp vá»›i bá»™ râu dà i lất phất, ống tay áo phất phÆ¡ của lão, nhìn từ xa chẳng khác gì thần tiên. Có lẽ, xÆ°ng kiếm thuáºt của Quý lão tiên sinh là "Kiếm vÅ©", thì cÅ©ng tháºt thá»a đáng.
Bất quá, cho dù xÆ°ng là gì, miá»…n sao tháºt sá»± khi diá»…n luyện, có thể cÆ°á»ng thân kiện thể, thÆ° giãn gân cốt là được. Vì váºy, những há»c sinh theo há»c, cÅ©ng múa hoà i không biết chán.
Tỉnh Ngôn trÆ°á»›c đây bởi vì nhà nghèo, không thể mua được Ä‘ao kiếm thÃch hợp, thì lấy má»™t cây tre vót là m kiếm giả. Kiếm tre đó lúc múa lên, tuy cÅ©ng rất quy củ, nhÆ°ng cảm giác trên tay thì có vẻ lá»ng lẻo. Khi y thêm và i tuổi, thì thấy xấu hổ cÅ©ng không dùng kiếm tre thao luyện nữa. Vì váºy, Tỉnh Ngôn đã rất lâu không đến tham gia khóa há»c kiếm thuáºt rồi.
Hiện tại thiếu niên vô ý nhặt được thanh kiếm cổ nà y, tuy nhìn không đẹp mắt lắm, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là má»™t thanh kiếm tháºt. Vì váºy, mấy lúc nhà n hạ, Tỉnh Ngôn cÅ©ng tranh thủ chạy đến há»c kiếm vá»›i Quý lão tiên sinh, coi nhÆ° để giết thá»i gian.
Buổi chiá»u hôm ấy, trong khoảng trống nÆ¡i vÆ°á»n hoa háºu viện Hoa Nguyệt Lâu, Tỉnh Ngôn theo bà i kiếm thuáºt mà Quý lão tiên sinh truyá»n thụ gần đây, diá»…n luyện má»™t lượt. Thu kiếm tạm nghÄ©, thấy trên ngÆ°á»i nóng ná»±c, Tỉnh Ngôn liá»n áp kiếm và o má mình, cảm thụ sá»± mát lạnh từ thân kiếm truyá»n qua.
"Hà ...nếu ngà y đó trên Bà Dương Hồ, đem kiếm nà y kỠvà o cổ của tên Trần Khôi, chắc hẳn cà ng có hiệu quả? Khà khà !..."
Cảm thụ từng tia lạnh truyá»n đến từ thân kiếm, Tỉnh Ngôn bồi hồi nhá»› lại. Từng hình ảnh khi y hợp tác vá»›i tiểu cô nÆ°Æ¡ng Cứ Doanh, cùng dá»a nạt tên Trần trưởng nhóm lằm xằng là m báºy đó, chầm cháºm trôi qua trong đầu.
"Úy!"
Vừa nhá»› đến chuyện nà y, Tỉnh Ngôn liá»n chợt máy Ä‘á»™ng trong lòng!
Thì ra, thiếu niên cuối cùng cÅ©ng nhá»› được suy nghÄ© phiêu hốt, cháºp chá»n lúc có lúc không trong đầu mấy ngà y nay mà mình không sao nắm bắt được là gì:
"...Chuyện của nhị nương, đã có lòng tốt khuyến cáo mà không được, ta sao không giở lại mánh cũ chứ?"
Thì ra, Tỉnh Ngôn tuy hôm đó khuyên ngăn nhị nÆ°Æ¡ng không được, bá» ngoà i ra vẻ không nhắc đến nữa, nhÆ°ng trong lòng y, thiếu niên xem ác nhÆ° cừu nà y, tháºt sá»± vẫn không bá» qua chuyện của nhị nÆ°Æ¡ng. Tuy bản thân đã nghÄ© ra cả ngà n lý do để chấp nháºn, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn tâm tÆ° linh mẫn, cuối cÅ©ng vẫn không thuyết phục được bản thân tin Hồ công tỠđó có chân tâm vá»›i nhị nÆ°Æ¡ng. Tỉnh Ngôn tháºt sá»± không thể lừa gạt chÃnh mình được.
Rất nhiá»u khi chÃnh là nhÆ° thế, có và i chuyện có lẽ sau khi tin tưởng thì sẽ tốt đối vá»›i bản thân, cho nên liá»n ép bản thân tin tưởng. NhÆ°ng có những chuyện, cho dù là m thế nà o thì bản thân cÅ©ng không thể tin được!
Tuy nhị nÆ°Æ¡ng hôm ấy lá»i lẽ lạnh lùng trách mắng thiếu niên, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn sinh tÃnh hiá»n là nh, không hỠđể bụng. Không những váºy, má»—i khi nghÄ© đến chuyện nhị tá»· tá»· nếu nhÆ° bị gạt cả ngÆ°á»i lẫn tiá»n, thì đối vá»›i nà ng ta mà nói, thống khổ sẽ đến mức nà o?
Do đó, tuy biểu hiện ngoà i mặt vẫn nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, nhÆ°ng trong lòng, Tỉnh Ngôn luôn suy nghÄ©, là m thế nà o má»›i có thể nghÄ© được má»™t phÆ°Æ¡ng pháp lưỡng toà n kì mÄ©, giúp nhị nÆ°Æ¡ng hiện giá» vẫn rất tin tưởng kẻ lÆ°á»ng gạt đó, sá»›m ngà y tỉnh ngá»™.
Hiện tại, hình như cuối cùng cũng có chút manh mối.
Chuyện cÅ© ở Bà DÆ°Æ¡ng đã gợi ý cho thiếu niên, giống nhÆ° bá»—ng nhiên có được giải thoát. Ngóng nhìn lâu xá chá»— nhị nÆ°Æ¡ng ở cách không xa, Tỉnh Ngôn chợt cÆ°á»i khì má»™t tiếng, dụng lá»±c vung thanh kiếm trong tay chém và o gió thu, rồi liá»n chuyển thân rá»i Ä‘i.
Ở sau lÆ°ng thiếu niên, má»™t chiếc lá và ng cô Ä‘á»™c sót lại ở đầu nhánh thu, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không chống lại nổi ý thu xÆ¡ xác nhÆ° Ä‘ao nhÆ° kiếm, Ä‘Ã nh rá»i đầu nhánh cao cao, dÆ°á»›i sá»± lôi cuốn của gió thu hiu hắt, lượn lá», phiêu diêu...
Tà i sản của hung bo
15-03-2009, 12:15 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 47: Thao qua tháºp nhất, án kiếm phục binh .
Lại hai ngà y trôi qua, và o đêm hôm ấy, chÃnh là Tỉnh Ngôn thá»±c hiện nhiệm vụ tuần đêm.
Tỉnh Ngôn hiện tại chủ yếu vẫn là m công việc nhạc công trong ban nhạc, kiêm thêm chức há»™ viện không thuá»™c chuyên môn. Bổn ý của lão bảo Hạ di lúc đó, chỉ Ä‘em chuyện không thuá»™c chuyên môn nà y nhằm Ä‘á»™ng viên cho việc láºp công của Tỉnh Ngôn, thay vì phải bá» tiá»n ra thưởng mà thôi. Do đó, qua má»™t thá»i gian dà i, má»›i có thể đến lượt Tỉnh Ngôn là m nhiệm vụ má»™t lần.
CÆ¡ há»™i tuần đêm lần nà y, là má»™t quyết định khó có thể có được, trong mắt thiếu niên, có ý nghÄ©a rất khác so vá»›i ngà y trÆ°á»›c. Hôm kia nghe báo đêm nay mình phải là m nhiệm vụ, Tỉnh Ngôn đã định chủ ý, nhất định phải nhân cÆ¡ há»™i nà y, Ä‘em chuyện tên lÆ°á»ng gạt đó bịp bợm nhị tá»·, tốt xấu gì cÅ©ng phải giải quyết!
CÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i tuần đêm khác, Tỉnh Ngôn cÅ©ng xách theo má»™t cây đèn lồng, ở trong khu vá»±c trÆ°á»›c sau của Hoa Nguyệt Lâu, tá»›i lui di chuyển tuần tra, xem có biểu hiện khác lạ gì không.
Mặt tiá»n Hoa Nguyệt Lâu không lá»›n nhÆ°ng bên trong lại rất dà i. KÄ© lâu nà y đã là đệ nhất Nhiêu Châu, quy mô dÄ© nhiên không nhá». ThÃnh xá trÆ°á»›c sau rất nhiá»u, đối diện, nối tiếp liên miên. Khoảng trống giữa được dùng bà i trà hoa viên hồ nÆ°á»›c, không gian hết sức rá»™ng rãi.
Ngẩng đầu nhìn trá»i cao, mây kéo ngang trăng, ánh và ng đã má» nhạt...chÃnh là thá»i khắc tốt để là m chuyện mỠám!
Lại nói Tỉnh Ngôn Ä‘i tá»›i Ä‘i lui tuần tra sau trÆ°á»›c kÄ© lâu mấy lần, liá»n nhân lúc không ngÆ°á»i, lủi nhanh và o phòng bếp. Táo nÆ°Æ¡ng đã Ä‘i ngủ, trong phòng bếp hiện không có ai. Tỉnh Ngôn liá»n cà o má»™t Ãt tro than dÆ°á»›i bếp, trá»™n vá»›i nÆ°á»›c, quẹt bừa bãi lên mặt nhằm che bổn lai diện mục của mình.
Bôi quét xong xuôi, Ä‘ang muốn ra cá»a, cái giò vừa Ä‘Æ°a qua ngạnh cá»a, thì lại ngần ngừ má»™t chút, quay trở lại trong phòng. Thì ra, Tỉnh Ngôn tâm tÆ° cẩn máºt, vẫn có chút không yên tâm. Suy cho cùng lần nà y không giống ngà y trÆ°á»›c, nói không hay lỡ có ngÆ°á»i quen nhìn và o mặt nháºn ra mình thì không hay, cẩn tháºn vẫn hÆ¡n!
Thế là , Tỉnh Ngôn lại lục lá»i trong phòng bếp má»™t tráºn, tìm thấy má»™t dải khăn Ä‘en sạch sẽ. Y tháo cái khăn trắng Ä‘ang bịt đầu xuống, xõa tóc rối bù ở sau đầu, rồi lấy cái khăn Ä‘en đó, rẽ tóc buá»™c che trÆ°á»›c trán. Trải qua má»™t đợt cải trang nữa, diện mạo đã hoà n toà n khác.
Dá»± Ä‘oán trong mà n đêm mông lung nà y, cho dù đụng phải ngÆ°á»i quen, trong lúc gấp rút, cÅ©ng rất khó nháºn ra ngÆ°á»i nà y chÃnh là vị thiếu niên trung háºu xÆ°a nay.
Giả trang đã xong, Tỉnh Ngôn không dám cháºm trá»…, bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng, di chuyển nhanh vá» phÃa lâu xá của nhị nÆ°Æ¡ng.
Hiện tại đã gần ná»a đêm, sắc đêm cà ng Ä‘en tối, trong Hoa Nguyệt Lâu nà y, phần lá»›n ngÆ°á»i đã chìm và o giấc má»™ng đẹp. Lại thêm đêm thu lạnh nhÆ° nÆ°á»›c băng, đâu có ai rảnh mà lang thang ra ngoà i. Tỉnh Ngôn vá»›i dáng vẻ đã được cải trang quái dị, suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không gặp nguy hiểm gì, má»i chuyện Ä‘á»u tốt.
...........
...........
...........
NgÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang thầm kêu may mắn, chÆ°a phát giác được, đằng sau thân hình Ä‘ang cố gắng che giấu di chuyển của y, có má»™t hắc ảnh vô thanh vô tức Ä‘ang bám nhanh theo!
CÅ©ng không biết vì sao, ngÆ°á»i theo Ä‘uôi đó, thấy hà nh vi quái dị của Tỉnh Ngôn, lại không hô hoán mà lại im lìm bám theo sau y.
Äợi đến khi Tỉnh Ngôn nhẹ nhà ng bÆ°á»›c lên hà nh lang trÆ°á»›c phòng nhị nÆ°Æ¡ng, cẩn tháºn đứng nép bên song cá»a lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh ở trong phòng, thì hắc ảnh sau lÆ°ng y, lại Ä‘á»™t nhiên bắt đầu tiêu tan, ẩn náu, dần dần dung hóa và o trong mà n đêm mênh mang, không còn tìm thấy bất cứ dấu vết nà o!
ChÃnh là :
Gió thu thoang thoảng ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng gió
Äêm tối mù má» quá»· chẳng hay!
Tạm không nhắc đến quái dị ngoà i phòng, lại nói bên trong cá»a sổ đó, tuy hiện đã gần ná»a đêm, nhÆ°ng ngÆ°á»i trong phòng vẫn chÆ°a an giấc. Trên cái án chạm hoa có đặt má»™t cây nến hồng, vị Hồ Thế An Hồ công tỠđó, hiện tại còn chÆ°a nghỉ ngÆ¡i, Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c án, nâng má»™t cái chén rượu nhá» bằng bạc, nhấm nháp từng ngụm. DÆ°á»›i ánh sáng hạn hẹp của ngá»n nến, phản chiếu cảnh tượng lung linh quái dị.
Qua má»™t lúc nữa, nghe bên trong tấm mà n hồng phÃa sau bức bình phong, có tiếng gá»i nhẹ nhà ng truyá»n ra:
"Hồ lang...đêm đã khuya rồi, sao không chịu đi nghỉ cho sớm?"
Tỉnh Ngôn nghe liá»n hiểu, là nhị tá»· tá»· ôn nhu thúc dục tình lang của mình Ä‘i nghỉ sá»›m.
Nghe giai nhân má»›i má»c, vị Hồ Thế An Hồ công tỠđó, lại chỉ lạnh nhạt đáp má»™t câu:
" Nà ng ngủ trÆ°á»›c Ä‘i. Äêm thu gió lạnh, ta uống và i chén cho ấm".
Tuy y hồi đáp nhÆ° thế nhÆ°ng kì tháºt trong lòng Ä‘ang có phiá»n muá»™n, muốn mượn rượu giải sầu.
Tên nà y gần đây ngứa nghá», ngá»±a quen Ä‘Æ°á»ng cÅ©, cả ngà y vùi mình trong đổ trÆ°á»ng, luyến tiếc không muốn rá»i. Lại háºn váºn may không đến, trong mấy ngà y ngắn ngủi, đã thua hết hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i lượng bạc trắng. Mấy bạn cá» bạc bình thÆ°á»ng vui vẻ vá»›i hắn, lúc nà y chạm mặt thì ra vẻ không quen biết. Tuy túi tiá»n của hắn đã cạn, nhÆ°ng á»· và o thủ Ä‘oạn phong lÆ°u, lừa gạt vị kỹ nữ trong phòng tháºt lòng si tình vá»›i hắn, dá»… dà ng moi lấy ngân lượng từ chá»— nà ng.
Chỉ là , mấy ngà y nay không biết vì sao, lúc nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a bạc thì biểu hiện không có vui vẻ nhÆ° thÆ°á»ng. Äến hiện tại, bản thân chỉ còn hÆ¡n ná»a lượng bạc. ChÆ°a nói đến chủ nợ thúc bách, hiện giá» tiá»n vốn đánh bạc đã cạn, cả má»™t cÆ¡ há»™i gỡ gạt cÅ©ng không có, đúng là rất phiá»n muá»™n!
Ai! Phải nghĩ tiếp một cách gì đó, lừa nà ng đưa thêm ngân lượng mới được...
Ngay lúc y Ä‘ang khẩn trÆ°Æ¡ng tÃnh toán trong lòng, thì nghe cánh cá»a kêu "kẹt" má»™t tiếng, giống nhÆ° bị gió thổi hở.
"Ai...nhị nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cẩn tháºn...TrÆ°á»›c lúc ngủ cÅ©ng không khép cá»a cho chặt...
Tên nà y uống rượu đã ngà ngà , nhất thá»i cÅ©ng không lÆ°u tâm, chỉ trách nhị nÆ°Æ¡ng không cẩn tháºn.
Chỉ là , thoáng chốc gió đêm đã ùa và o phòng, thổi ngá»n nến lúc sáng lúc lu. Tuy gió không lá»›n, nhÆ°ng mang theo hÆ¡i lạnh đêm thu. Hồ Thế An bị gió lùa qua, đầu óc cÅ©ng tỉnh táo lại nhiá»u, liá»n ngẩng đầu nhìn ra cá»a, sau đó chuẩn bị đứng lên khép cá»a lại.
"Ai!"
Tuy say rượu mắt hoa, nhÆ°ng Hồ Thế An trong lúc bất ngá» cảm thấy có chá»— không đúng, Ä‘ang vịn lên án muốn đứng lên, thì Ä‘Æ°a mắt nhìn ra chá»— cánh cá»a kì quái đó. Vừa nhìn ra, Hồ Thế An tức thì rợn tóc gáy lên!
Thì ra, trong bóng trăng tối nhỠở cá»a, có má»™t ngÆ°á»i yên lặng đứng đó, Ä‘ang lạnh lùng nhìn hắn!
Hồ Thế An vừa thấy tình trạng nà y, hÆ¡i rượu láºp tức bay Ä‘i hÆ¡n ná»a. Tên nà y cÅ©ng lanh lẹ, tức thì hiểu được kẻ đến không thiện, giÆ¡ chén rượu trong tay định ném và o hắc ảnh đó thì cảm thấy trên cổ Ä‘á»™t nhiên lạnh ngót, đã bị váºt gì đó chèn lên.
Thì ra, vị khách không má»i mà đến đó, nhanh nhÆ° chá»›p còn chÆ°a cho hắn ném chén rượu Ä‘i, đã xuất kiếm ká» và o cổ hắn!
Thấy tÃnh mệnh bị uy hiếp, Hồ Thế An láºp tức tứ chi cứng Ä‘Æ¡, không dám cá» Ä‘á»™ng. Trong phòng, lại khôi phục sá»± yên tÄ©nh.
Qua má»™t lúc lâu, má»›i nghe má»™t tiếng "Cảng", chén rượu trong tay Hồ Thế An cuối cùng đã tuá»™t khá»i tay hắn rÆ¡i xuống đất, gây ra tiếng Ä‘á»™ng đó.
Tiếng chén rượu chạm đất rốt cuá»™c đã kinh Ä‘á»™ng nhị nÆ°Æ¡ng. Lúc nà y nà ng ta cÅ©ng cảm thấy không khà trong phòng hÆ¡i cổ quái, không khá»i run giá»ng kêu lên:
"Hồ lang?"
...Không có tiếng Hồ lang đáp lại, chỉ nghe một thanh âm lạ lẫm vang lên:
" Kiếm bén của ta đang kỠtrên cổ Hồ lang của nà ng!"
"Nếu la lối, ta má»™t kiếm giết hắn liá»n!"
Câu nói kìm hãm giá»ng nà y, tuy thanh âm không lá»›n, nhÆ°ng rất có công hiệu, nhị nÆ°Æ¡ng láºp tức hiểu được tình thế trong phòng. Chỉ hai câu nói đó đã thể hiện việc nà y được sắp xếp từ lâu, dá»± liệu được tình huống nữ nhân kinh hoảng không kìm chế được la lên.
Nhị nÆ°Æ¡ng tuy thân còn trong chăn, nhÆ°ng vừa nghe lá»i nà y, láºp tức cảm thấy cả ngÆ°á»i lạnh lẽo nhÆ° Ä‘ang nằm trong hầm băng!
Tà i sản của nhitrung
Last edited by David; 16-03-2009 at 12:59 PM .
16-03-2009, 11:39 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 48: Tương tri do trạch kiếm. .
"...Äại, đại, đại vÆ°Æ¡ng đêm khuya viếng thăm, không, không biết...có thể giúp gì được ngà i?"
Nghe tặc nhân lên tiếng, xem khẩu khà cÅ©ng không giống đặc biệt đến lấy tÃnh mạng của hắn, Hồ Thế An liá»n thở phà o nhẹ nhõm. Tên nà y chá»› thấy bá»™ dạng phong lÆ°u hà o phóng của hắn mà lầm, kì tháºt cÅ©ng là dạng miệng cá»p gan thá». Mấy ngà y nay tên nà y thua bạc nợ cả ngà y phiá»n não, không khá»i có chút nghi thần nghi quá»·. Lúc kiếm nà y ká» lên cổ hắn thì suýt chút nữa đã tè ra quần, hắn cho rằng là chủ nợ không hiểu ná»™i tình, không có kiên nhẫn chỠđợi, do đó sai ngÆ°á»i đến lấy tÃnh mạng của hắn!
Äợi tặc nhân lên tiếng, nghe khẩu khà hình nhÆ° còn chừa chá»— xoay chuyển, áp lá»±c đè trong lòng Hồ Thế An, láºp tức nhẹ Ä‘i má»™t ná»a. Tuy lúc nói lá»i vừa rồi vẫn lấp ba lấp bắp, nhÆ°ng miệng lưỡi đã lại lÆ°u loát.
Lúc nà y, nhị nÆ°Æ¡ng còn nằm trên giÆ°á»ng, nghe tình lang nói nhÆ° thế, láºp tức cÅ©ng có phản ứng, vá»™i nói nhanh:
"Äại vÆ°Æ¡ng có gì phân phó xin cứ nói hết! Hồ lang và nô gia Ä‘á»u sẽ táºn lá»±c là m. Chỉ là ...ngà n vạn lần chá»› là m hại Hồ lang!"
Nà ng ta nói xong câu nà y thì nghe có tiếng khóc sụt sịt vang lên. Vốn là nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘ang khoác áo ngoà i, chuẩn bị bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, cùng Hồ lang cầu khẩn tặc nhân ná»a đêm viếng thăm nà y tha thứ.
"Phụ nhân trên giÆ°á»ng kia! Chá»› Ä‘á»™ng Ä‘áºy, ở nguyên đó cho ta!"
Thì ra, vị "Tặc nhân" nà y, chÃnh là thiếu niên TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn. Y thấy dùng lá»i khuyên bảo nhị nÆ°Æ¡ng không được, chỉ Ä‘Ã nh là m ác nhân má»™t lần, mong dá»a tên Hồ Thế An nà y hoảng sợ tá»± chuồn Ä‘i, không còn lừa gạt tiá»n của nhị nÆ°Æ¡ng nữa.
Tỉnh Ngôn thấy nhị nÆ°Æ¡ng muốn xuống giÆ°á»ng, trong lúc vá»™i và ng quên không kìm giá»ng. Thiếu niên sau khi xuất ngôn ngăn cản nhị nÆ°Æ¡ng thì lo lắng, vạn nhất bị nà ng ta nháºn ra thì đúng là không biết là m sao để hạ Ä‘Ã i!
Vừa nghe tặc nhân lên tiếng ngăn cản, tên Hồ Thế An liá»n quay vá» phÃa tấm bình phong gằn giá»ng:
"Ở yên trên giÆ°á»ng! Má»i chuyện cứ nghe đại vÆ°Æ¡ng phân phó!"
Tuy ngữ khà trong lúc cấp bách, nhÆ°ng thanh âm vẫn ép xuống rất nhá», cảm giác lạnh lẽo trên cổ không lúc nà o không nhắc nhở hắn, tÃnh mạng của hắn Ä‘ang nằm trong tay ngÆ°á»i khác.
Lá»i nà y vừa xuất, Hồ Thế An trong lúc mÆ¡ hồ phảng phất cảm thấy tặc nhân cạnh mình hình nhÆ° gáºt gáºt đầu. Tên nà y láºp tức nhÆ° nhẹ thêm được hai phần, Ä‘ang định siểm nịnh thêm mấy câu, thì nghe tặc nhân đó lên tiếng:
"Xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rất thức thá»i, ta là hảo hán kiếm ăn trên Äại Cô SÆ¡n ở Bà DÆ°Æ¡ng Hồ! Hôm nay không má»i mà đến chỉ muốn các hạ cống nạp cho ta và ng bạc, lão tá» ta sẽ không đụng đến má»™t sợi lông của ngÆ°Æ¡i!"
Nghe lá»i nà y của tặc nhân, hai ngÆ°á»i trong phòng vừa sợ vừa mừng. Sợ là vì không ngá» trên Äại Cô SÆ¡n lại có tặc nhân gan dạ nhÆ° thế, mừng là vì tặc nhân nà y chỉ đòi tiá»n, không có lấy mạng. Hồ Thế An và nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘ang lo lắng, nghe váºy láºp tức yên tâm trở lại.
Chỉ là , nghiá»n ngẫm lá»i của tặc nhân má»™t hồi, Hồ Thế An giÆ°Æ¡ng cái mặt khổ não lên nói:
"Chuyện nà y, không dấu gì đại vÆ°Æ¡ng, trong tay tiểu nhân hiện tại quả tháºt không có và ng bạc..."
"Cái gì?". Thấy tặc nhân tức giáºn, Hồ Thế An láºp tức cảm thấy cần cổ của mình hình nhÆ° lạnh thêm và i phần.
"Nhị nÆ°Æ¡ng! Nà ng còn không Ãt và ng bạc, mau lấy ra Ä‘Æ°a cho đại vÆ°Æ¡ng Ä‘i!" Hồ Thế An cÅ©ng rất mau mắn, láºp tức nhÆ°á»›ng cổ gấp gáp kêu nhị nÆ°Æ¡ng.
Tên nà y nói xong câu đó, cảm thấy còn chưa đủ an tâm, lại bồi thêm một câu:
"Không cần sợ, sau nà y ta sẽ trả lại cho nà ng!"
"Nhá» giá»ng lại!" Tỉnh Ngôn rÃt lên.
Hồ Thế An nghe thế kinh hãi, láºp tức câm nhÆ° hến, đồng thá»i trên mặt hiện ra nụ cÆ°á»i nịnh bá»™, cÅ©ng không biết tặc nhân bên cạnh có thấy hay không.
"Äại vÆ°Æ¡ng chá»› Ä‘á»™ng ná»™! Chỉ cần ngà i không là m hại Hồ lang, ngà i muốn thiếp thân là m gì cÅ©ng được, để ta xuống giÆ°á»ng Ä‘i lấy ngân lượng".
"Cháºm đã!"
Tỉnh Ngôn nghe váºy vá»™i ngăn cản. Phải biết tối nay y không phải đến để cÆ°á»›p bóc.
"...???"
Nghe tặc nhân cản, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u vô cùng kinh ngạc, không biết tặc nhân đó trong hồ lô còn có thuốc gì. Hồ Thế An cà ng phát hoảng trong lòng, nghi hoặc, không biết tặc nhân nà y muốn thế nà o má»›i thả hắn ra. Tặc nhân nà y không cầu tà i, chẳng lẽ...đúng là chủ nợ sai thủ hạ đến lấy mạng mình hay sao?
Hồ Thế An đang nghi thần nghi quỷ, hai chân nhũn ra, thì nghe tặc nhân đó lại lên tiếng:
"Tên chó má nà y đừng hòng lừa ta! Ta đã chú ý ngÆ°Æ¡i nhiá»u ngà y, ngÆ°Æ¡i phóng tay thoải mái, thÆ°á»ng xuyên ra và o Khoái ý phÆ°á»ng, bây giá» lại than khóc hết tiá»n vá»›i ta! Äừng hòng có lòng..."
"Không không không! Äại vÆ°Æ¡ng!" Hồ Thế An nghe lá»i của Tỉnh Ngôn không thiện, vá»™i lên tiếng thá» thốt:
"Kì tháºt..." Äang muốn nói ra nguyên nhân, thì Ä‘á»™t nhiên hình nhÆ° ngần ngừ, nhép miệng hồi lâu vẫn không nói ra được.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang muốn bức hắn nói ra lá»i tháºt, lúc nà y thấy hắn muốn nói lại ngÆ°ng, cứ nhóp nhép hoà i ở đó, liá»n gia tăng lá»±c tay, gằn giá»ng:
"Äừng có giấu diếm, mau nói lá»i tháºt cho ta, ta chú ý ngÆ°Æ¡i đã lâu, nếu có ná»a câu dối trá...Hừ, ta má»™t kiếm chém chết!"
Thấy tặc nhân nổi giáºn, Hồ Thế An vá»™i và ng Ä‘em hết má»i chuyện đánh bà i thua, nợ tiá»n ngÆ°á»i ta thế nà o, tÆ°á»ng thuáºt cáºn kẽ. Lại thêm Tỉnh Ngôn ở bên dá»a dẫm, tên nà y không còn cách khác, phải Ä‘em chuyện lừa gạt tiá»n của nhị nÆ°Æ¡ng là m vốn cá» bạc rồi thua sạch túi kể ra luôn.
Tỉnh Ngôn nghe xong, cố ý lớn tiếng nói:
"Nhìn bá»™ dạng ngÆ°Æ¡i thế nà y, không ngá» vô liêm sỉ nhÆ° váºy, lại Ä‘i gạt tiá»n nữ nhân để đánh bạc!"
Lúc nà y, nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở trong trÆ°á»›ng, cÅ©ng nghe rất rõ từng lá»i vừa rồi của Hồ Lang, láºp tức cảm thấy trÆ°á»›c mắt tối sầm, lòng nhÆ° chìm xuống...
Thì ra, lúc tên Hồ Thế An nà y gạt tiá»n của nà ng, nói vá»›i nà ng là vì muốn chuá»™c thân cho nà ng, phải thá»±c hiện và i vụ là m ăn, kêu nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ngân lượng cho hắn là m vốn, kiếm thêm tiá»n lá»i để chuá»™c thân cho nà ng và trang trải tiá»n phà trong Hoa Nguyệt Lâu...
.....
"Hồ lang...", má»™t lúc sau, từ sau bức bình phong truyá»n ra thanh âm nữ nhân thê thiết.
"Hừ hừ!" Tuy đã biết rõ đáp án, nhÆ°ng nghe tên nà y chÃnh miệng thừa nháºn, Tỉnh Ngôn vẫn không kìm được tức giáºn trong lòng, dụng lá»±c tì mạnh kiếm và o cổ tên "Hồ lang".
Hồ Thế An bá»—ng thấy trên cổ hÆ¡i khác lạ, láºp tức thất kinh trong lòng. Äang định quỳ xuống van cầu, thì nghe tặc nhân bên cạnh nói:
"Ai! lão tá» trÆ°á»›c giá» hà nh sá»± lá»—i lạc, không đụng đến tiá»n tà i của nữ nhân, là m sao đây?"
Tỉnh Ngôn nói thế, chÃnh là muốn gây hấn vá»›i tên lừa gạt nhị tá»· nà y, khiến hắn biết khó mà biến Ä‘i. Phải biết, kỹ nữ trong Hoa Nguyệt Lâu, Ä‘á»u bán mình cho lão bảo Hạ di, tất cả số tiá»n kiếm được, phần lá»›n đã ná»™p cho kÄ© lâu. Vá»›i tình hình nhÆ° thế, kỹ nữ muốn tÃch cóp được tiá»n quả là không dá»… dà ng. Cho dù là cao giá trong Hoa Nguyệt Lâu nhÆ° nhị nÆ°Æ¡ng, muốn tÃch cóp được tiá»n tà i, cÅ©ng hết sức gian nan. Nhiêu Châu không phải là tỉnh thà nh rá»™ng lá»›n, khách đến tiêu khiển cÅ©ng không quá nhiá»u, thÆ°á»ng thÆ°á»ng cÅ©ng chỉ có thể kiếm được chút tiá»n son phấn. Số tiá»n tà i tốn tâm huyết tÃch cóp được, Ä‘á»u phải dà nh dùng dưỡng già , đâu có thể tùy tiện bị lừa mất nhÆ° thế!
Lại nói ý của Tỉnh Ngôn là muốn nhÆ° thế, nà o ngá», tên Hồ Thế An đó bụng đầy xấu xa. Hắn nghe vị hảo hán trên Äại Cô SÆ¡n nói nhÆ° váºy, tròng mắt láºp tức đảo lá»™n, nịnh bợ nói:
"Äại vÆ°Æ¡ng chá»› Ä‘au đầu suy nghÄ©! Ngà i cứ nghe thá» lá»i nà y của tiểu nhân, không bằng thế nà y..."
Tà i sản của dracupi
Last edited by David; 16-03-2009 at 01:00 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran