Vân La thành chủ La Hiên, là một Thiên Nhân cảnh cường giả. Cũng là Vân La Thành đệ nhất cường giả.
Vân La Thành thập đại gia tộc cường hoành bá đạo, nhưng bất kỳ một gia tộc nào, ở trước mặt Vân La thành chủ tuyệt đối quyền uy này, cũng phải nhượng bộ ba phần.
Lúc này đây, Vân La thành chủ chẳng những triệu tập người của thập đại gia tộc, ngay cả Vân La Thành nhị tam lưu quý tộc, chỉ cần tại Vân La Thành có chút mặt mũi, đều tụ tập một chổ.
Vân La thành chủ La Hiên hai hàng lông mày trắng như tuyết, cả người có một loại tiên phong đạo cốt. Một đôi mắt lăng lệ ác liệt quan sát toàn trường, uy nghiêm vô cùng. Phảng phất trời sinh chính là thượng vị giả.
Nhậm Thương Khung ở sau lưng lão thái thái, đến gần đại sảnh, cả người đột nhiên cảm giác trong góc bên trái có một ánh mắt như giống như đao phóng tới.
Tống Thanh Sơn!
Ánh mắt Tống Thanh Sơn chợt lóe lên, giống như đầu độc xà xẹt qua, u ám ác liệt. Nhìn thấy Nhậm Thanh Vân bên cạnh Nhậm Thương Khung, trong nội tâm Tống Thanh Sơn hiển nhiên rất kinh ngạc.
Nhậm Thanh Vân không phải biến thành yêu hóa khôi lỗi rồi sao?
Không biết là vô ý hay hữu ý, ánh mắt lão thái thái cũng hướng Tống Thanh Sơn quét qua, ý vị thâm trường.
Khóe miệng Tống Thanh Sơn co lại, lộ ra một tia mỉm cười kiêu căng. Mắt trợn trắng lên, cố ý đối nhãn. Tống Lam ở sau lưng Tống Thanh Sơn, nhìn thấy Nhậm Thương Khung, vẻ mặt như quan tòa, lườm lườm nhìn hắn.
Nhậm Thương Khung biết rõ, yêu hóa khôi lỗi bị dụ tới Nhậm thị gia tộc đêm kia, tám chín phần mười là thủ bút của Tống gia. Mặc dù không bắt được tang, nhưng Nhậm thị gia tộc cao thấp, đã rất minh xác tính toán lên đầu Tống gia.
Bởi vì cái gọi là không phải oan gia không đối đầu.
Vân La thành chủ bên này an bài chỗ ngồi, Tống gia cùng Nhậm Gia vừa vặn đối mặt.
Nhậm Thương Khung đứng ở bên phải lão thái thái, mà Tống Lam đứng ở bên trái Tống Thanh Sơn. Ở giữa hai người, ngoại trừ khoảng cách giữa hai cái ghế ra, thì không có gì khác.
Tống Lam cười lạnh một tiếng:
- Họ Nhậm, rất may mắn a, không có bị yêu hóa khôi lỗi xé thành mảnh nhỏ?
- Được rồi, nếu như ngươi muốn khoe khoang việc Tống gia các ngươi biết luyện chế Nghịch Yêu Đan, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi đã thắng. Thỏa mãn chưa?
Nhậm Thương Khung tâm tình khó chịu, cùng loại nữ nhân ngốc nghếch này cãi vả thật đúng là cực hình.
Tống Lam khinh miệt liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:
- Đúng vậy, Tống gia chúng ta có Nghịch Yêu Đan, ngươi còn không phục.
Nhậm Thương Khung nhẹ nhàng cười nhạo, đầu cũng không chuyển, ánh mắt dời về nơi khác, bỗng nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh thanh lệ, nhãn tình Nhậm Thương Khung sáng lên, lộ ra một tia mỉm cười thân thiện.
Đó là Bắc Cung Dao.
Bắc Cung Dao một thân xiêm y trắng như tuyết, giống như Quỳnh Dao Tiên Tử, cả người giống như có ngàn vạn cánh hoa vây quanh, tản mát ra một mùi thơm nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác xuất trần.
Ánh mắt Bắc Cung Dao nhìn thấy Nhậm Thương Khung, khẽ gật đầu. Nàng tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng, người bình thường căn bản nhìn không tới nụ cười của nàng.
Giờ phút này tuy không nói là ngàn năm Băng Sơn, nhưng muốn thấy nụ cười của nàng cũng rất khó a.
- Chư vị…
Vân La thành chủ La Hiên tiếng như hồng chung, tuy chỉ nói hai chữ liền dừng lại, nhưng toàn bộ đại sảnh rộng lớn, giống như truyền đến một hồi thanh âm ong ong, làm tâm thần mỗi người đều nhộn nhạo.
Nhậm Thương Khung chấn động, khí thế thật lớn a!
La Hiên mở miệng chỉ nói hai chữ, tự nhiên là muốn mọi người im lặng.
Toàn trường một mảnh nghiêm nghị, nguyên một đám tập trung tư tưởng lắng nghe.
- Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn thông cáo các vị, nguy cơ lần này của Vân La Thành, so với hơn hai mươi năm trước thì càng phiền toái hơn!
La Hiên nói không nhiều lắm, nhưng mỗi câu đều có áp lực. Phảng phất mỗi một câu nói của hắn, đều là khuôn vàng thước ngọc, không để cho người phản bác.
- Thành chủ đại nhân, sự kiện yêu hóa lần này, xảy ra quá đột ngột a? Đến cùng là chuyện gì xảy ra ?
- Đúng vậy, một điểm dấu hiệu đều không có. Có thể điều tra rõ nguyên nhân gây ra hay không, còn có phạm vi ảnh hưởng lớn bao nhiêu?
Có một người mở miệng, lập tức có thêm rất nhiều người hỏi theo.
Lão thái thái thì vẫn im lặng, không nói một lời. Hơn hai mươi năm trước, lần Yêu tộc phong ba đó, nàng đã mất đi trượng phu, Nhậm thị gia tộc mất đi tộc trưởng.
Tuy cách nhiều năm như vậy, nhưng trong nội tâm lão thái thái vẫn không cởi bỏ được. Vân La Thành vệ căn bản không để cho Nhậm thị bất cứ cơ hội nào, trực tiếp chém giết tổ phụ Nhậm Thương Khung, chấm dứt hậu hoạn.
Chuyện này, lão thái thái một mực canh cánh trong lòng. Nhất là sau khi chứng kiến Nhậm Thanh Vân phục dụng Nghịch Yêu Đan, khống chế được độc tố yêu hóa, cái tâm bệnh này của lão thái thái càng thêm đau nhói.
Bởi vậy, nàng đối với Vân La thành chủ, cũng không có bao nhiêu hảo cảm.
Nhậm Thương Khung cùng Nhậm Thanh Vân tự nhiên biết rõ tâm tư của lão thái thái, lão thái thái không lên tiếng, tiểu bối như bọn hắn càng không có tư cách mở miệng, nên ngậm miệng không nói.
Vân La thành chủ quay đầu hướng một gã thủ hạ nói:
- Khâu tổng quản, ngươi hướng mọi người giải thích nguyên nhân gây ra, nhất là thế cục trước mắt.
Khâu tổng quản kia hiển nhiên là tâm phúc của Vân La thành chủ, hướng mọi người ôm quyền, mở miệng nói:
- Chư vị, nguyên nhân gây ra sự kiện lần này, là một nhóm Liệp yêu giả từ bên ngoài đến hải ngoại. . .
Khâu tổng quản nói rất rõ ràng, lời ít mà ý nhiều, liền đem nguyên nhân gây ra chuyện này nói rõ. Nguyên lai, Vân La Thành có mấy mạo hiểm giả cùng Liệp yêu giả thường xuyên qua lại một quán rượu.
Lúc ấy, là thời điểm quán rượu náo nhiệt nhất, bỗng nhiên có một gã Liệp yêu giả bộc phát độc tố, dưới sự cuồng bạo, ở quán rượu kia cắn trúng bảy tám người.
Mà bảy tám người bị cắn kia, sợ bị giết chết tại chỗ nên chạy trốn. Lại bị Liệp yêu giả ở hiện trường ngăn lại, muốn nhổ cỏ tận gốc.
Vậy là xung đột bộc phát, người bị thương giống như câu cá, một cái rồi một cái, không ngừng bị cắn trúng.
Không bao lâu, tràng diện hoàn toàn mất đi khống chế.
Về sau, bất kể là có bị thương hay không, nhìn thấy tràng diện hỗn loạn như vậy, biết rõ thu thập không được, đều như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Toàn bộ quá trình trước trước sau sau không đến một phút đồng hồ, hiện trường đã hoàn toàn hỗn loạn.
Thời điểm Vân La Vệ đuổi tới, thì đã có rất nhiều mạo hiểm giả trúng độc chạy mất.
Sau khi đạt được tình báo, Vân La thành chủ La Hiên quyết định rất nhanh, hạ lệnh nghiêm toàn thành. Bắt đầu lùng bắt cá lọt lưới trong thành.
Chỉ là, căn cứ tình báo mà lão bản cùng tiểu nhị cung cấp, ngày đó mạo hiểm giả uống rượu ở hiện trường, chí ít cũng có bảy tám chục người, kẻ bị thương tối thiểu cũng hơn phân nửa.
Cũng may những mạo hiểm giả kia đại đa số là khách quen của quán rượu, lão bản cùng tiểu nhị có thể cung cấp rất nhiều tình báo, nhưng có mấy đám không phải khách quen, thì không cách nào thu thập tình báo được.
Vân La thành chủ hạ lệnh, dán thông cáo toàn thành. Phàm là mạo hiểm giả ngày đó uống rượu tại quán rượu, hết thảy phải đến Phủ Thành chủ báo danh.
Nếu có người không đến, khép vào tội lẫn trốn, giết chết không tha.
Bởi vậy, mạo hiểm giả không có bị thương, tự nhiên là nhao nhao đi tới Phủ Thành chủ tiếp nhận kiểm tra. Tuy rất có thể bị Phủ Thành chủ giam lỏng, nhưng so với việc bị bắt giết thì tốt hơn nhiều.
Huống hồ thành chủ ra lệnh, người không có bị tổn thương, Phủ Thành chủ tuyệt sẽ không lạm sát kẻ vô tội.
Nhưng chạy đến báo danh, chỉ có hai ba mươi người.
Còn lại hơn năm mươi người, ngoại trừ bị đánh giết mười cái ở hiện trường, ít nhất còn có hơn bốn mươi tên đã tẩu tán ở những nơi hẻo lánh của Vân La Thành.
Hơn bốn mươi người này, có thể nói là hơn bốn mươi quả boom đang tiềm ẩn, tùy thời có thể công phá khủng khiếp. Không bắt giết mà nói, hậu hoạn vô cùng.
Trải qua Vân La Thành vệ tìm tòi, hơn bốn mươi người này, đã có mười chín tên bị lùng bắt. Mười chín tên này, đều không ngoại lệ, đã hoàn toàn bị yêu hóa, trở thành người không người, yêu không yêu, là khôi lỗi quái vật.
Trải qua tầng tầng dò hỏi, bảo đảm mười chín người này không có làm bị thương những người khác.
Nhưng dù vậy, còn lại hơn hai mươi người, hậu hoạn cũng vô cùng.
Vân La thành chủ thấy sắc mặt mọi người ngưng trọng, thản nhiên nói:
- Chư vị, Vân La Thành vệ nhân số có hạn, mấy ngày nay liên tục ác chiến, nhân thủ đã có chút ít thiếu thốn. Lần này triệu tập chư vị đến, là muốn cùng mọi người bàn luận đối sách. Hơn nữa, Nghịch Yêu Đan của Phủ Thành chủ cũng báo nguy. Chư vị đều là thế lực cự đầu của Vân La Thành, lúc này là thời điểm cần các vị vì Vân La Thành cống hiến.
Mọi người đều im lặng. Cảnh tình cho mời mọi người đến, là muốn mượn binh lại còn mượn lương a.
Ai cũng không muốn làm kẻ thứ nhất đứng ra xuất bạc a.
Vân La thành chủ tựa hồ dự liệu mọi người sẽ có phản ứng lãnh đạm này:
- Chư vị, bởi vì cái gọi là người không vì mình, trời tru đất diệt. Trong nội tâm chư vị tính toán nhỏ nhặt, La mỗ rất hiểu. Chỉ là, tổ bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Vân La Thành hỗn loạn không giải trừ, liền ý nghĩa trật tự không cách nào khôi phục, sản nghiệp cùng sinh ý của chư vị, tự nhiên cũng sẽ như vậy. Tiến thêm một bước mà nói, mặc dù chư vị tu vi cao thâm, không sợ những quái vật kia. Nhưng các ngươi không có tử tôn? Không có hậu bối hay sao? Chẳng lẽ mỗi người đều có thể bảo đảm không sợ những quái vật kia?
- Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta, là phải lập tức lùng bắt được hơn hai mươi đầu cá lọt lưới kia. Căn cứ tình báo chuẩn xác của chúng ta, ước chừng sẽ có hai mươi đến hai mươi hai tên. Điều kiện trước tiên là, bọn hắn không có tổn thương thêm người khác nữa.
Dưới tình huống trước mắt, có mệnh lệnh của thành chủ. Một khi có người bị cắn trúng, phải lập tức báo cáo. Người không báo, cả nhà bị tịch thu tài sản, kẻ phạm tội giết chết không ta, cửu tộc đều bị liên luỵ!
Mệnh lệnh nghiêm khắc bậc này, sẽ không có kẽ nào dám dấu diếm. Dù sao, không những phạm tội sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, nguy hiểm hơn nữa chính là mình có thể sẽ gặp chuyện không may.
Lão thái thái bỗng nhiên xoay gậy đầu rồng:
- Nếu như là hai mươi đến hai mươi hai mà nói, có thể tính còn mười sáu đến mười tám.
- Hả?
La Hiên hai mắt tỏa sáng:
- Nhậm lão phu nhân, xin chỉ giáo?
Lão thái thái ánh mắt sâm lãnh hướng Tống gia bên kia liếc qua:
- Được người khác ban tặng, đêm khuya có bốn đầu yêu hóa khôi lỗi, rõ ràng đã bị bao vây dày đặt, lại sờ sờ xuất hiện trước cửa Nhậm thị gia tộc ta. Bị Nhậm thị đệ tử giết chết tại chỗ, thi thể đã bị thiêu hủy, tổng cộng có bốn đầu.
- Lại có việc này?
Nguyên vốn không khí có chút nặng nề, thoáng cái sinh động hẳn lên..., ánh mắt ngạc nhiên của mỗi người đều nhìn qua Nhâm lão thái thái bên này, nguyên một đám tâm tư lại không giống nhau.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
- Thành chủ đại nhân, lão thân có một vấn đề muốn thỉnh giáo. Nếu như có người cố ý dụ dỗ yêu hóa khôi lỗi làm hại Vân La Thành, lúc này nên lấy tội gì luận xử?
Lão thái thái ngữ khí lành lạnh, ánh mắt lạnh thấu xương hướng Tống Thanh Sơn nhìn tới. Hiển nhiên, tính cách lão thái thái vốn bướng bỉnh, muốn đem chuyện này tố cáo lên thành chủ.
Mặc dù không bắt được tận tay, nên không thể làm gì được Tống gia. Nhưng ít nhất cũng để cho Tống gia an phận một chút, đừng đùa mánh khóe, những chiêu số này, Nhậm Gia ta nhìn ra được.
Vân La thành chủ mặt không biểu tình:
- Nhậm lão phu nhân, việc này có chứng cớ không? Nếu có chứng cớ, mặc kệ là tại chỗ đánh chết hay bắt sống, chẳng những bản thân hắn chịu tội, mà người nhà của hắn cũng khó tránh khỏi liên can!
- Tốt!
Lão thái thái lãnh đạm nói:
- Lần thứ nhất bọn chúng còn có thể chạy được. Nhưng nếu có lần nữa, lão thân nhất định sẽ bắt sống được.
Vân La thành chủ là người không thích nháo sự, thấy Nhâm lão thái thái không có chứng cớ, cũng không nên làm sự tình lớn thêm. Nhàn nhạt mở miệng nói:
- Chư vị, ở chỗ này ta muốn đề tỉnh một câu. Ta không quản các ngươi trước kia có ân oán hay dây dưa gì, nhưng Yêu tộc phong ba bộc phát, cái gọi là ân oán gia tộc, đều dẹp qua một bên cho ta. Ai lợi dụng việc này trả thù cá nhân, đó chính là tự tìm đường chết. Ta mặc kệ hắn tu vi cao bao nhiêu, thế lực mạnh bao nhiêu, lớn như cự đầu gia tộc, nhỏ đến võ giả bình thường, thiết kỵ của Vân La Thành vệ vừa đến, chắc chắn hắn sẽ tan thành mây khói!
Đây cũng không phải là đùa giỡn, lợi dụng Yêu tộc phong ba lần này để trả thù cá nhân, chuyện này chính là phản nhân loại. Từ xưa đến nay, nhân loại tu sĩ cùng Yêu tộc đối kháng, sớm đã thành xu thế không đội trời chung. Ai dám nghịch thiên mà đi chứ?
- Không tệ! Phải nên như thế!
Tống Thanh Sơn vẻ mặt chính khí, lại làm người thứ nhất đứng ra phụ họa.
Hiện trường mỗi một người đều là kẻ thông minh, ai cũng biết vừa rồi Nhậm lão phu nhân nói chính là nhằm vào Tống gia. Bởi vậy, Tống Thanh Sơn làm như thế, không thể nghi ngờ chính là chứng minh mình vô can trước mặt thành chủ.
Cho dù là cường hào thế lực, nhưng muốn khép người ta tội gì cuối cùng cũng phải có chứng cớ. Không có chứng cớ, thì cho dù quyền uy như thành chủ, cũng không có thể trị tội được.
Có người lên tiếng, tự nhiên sẽ có người thứ hai. Tất cả mọi người đều nhao nhao gật đầu. Vô luận như thế nào, lời nói này của thành chủ, vẫn được mọi người tán đồng.
Chỉ vì giải quyết ân oán cá nhân mà không tiếc đem phong ba Yêu tộc làm lớn hơn nữa, đây tuyệt đối là việc mà mọi người không có khả năng dễ dàng tha thứ.
Tống Thanh Sơn bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Nhậm lão phu nhân, ung dung cười nói:
- Nhậm lão phu nhân, ngươi nói có bốn đầu yêu hóa khôi lỗi chạy tới quý phủ các ngươi. Nhưng lại không biết, quý phủ có người bị thương hay không?
Lời này nếu do những người khác hỏi, thì đó chính là sự quan tâm. Nhưng do Tống Thanh Sơn hỏi, không hề nghi ngờ, chính là lời khiêu khích trắng trợn, hơn nữa hiển nhiên chính là khơi dậy chuyện hơn hai mươi năm trước.
Nhậm lão phu nhân hai tay bỗng nhiên nổi lên gân xanh, trên mặt phủ một tầng tử khí nhàn nhạt, trừng mắt nhìn Tống Thanh Sơn, rất có thể một lời không hợp, sẽ ra tay động thủ ngay lập tức.
Nhậm Thương Khung biết loại trường hợp này, nếu như ngươi thất thố mà nói, tại phương diện khí thế sẽ thua ngay. Lập tức đẩy nhẹ vào lưng lão thái thái, thản nhiên nói:
- Nhậm Gia ta làm việc, dám làm dám chịu. Giới nghiêm vừa ban bố, Tổ Mẫu đại nhân ta liền phát ra tử lệnh, nếu có tộc nhân bất hạnh bị Yêu hóa khôi lỗi cắn bị thương, chỉ cần xuất hiện hiện tượng yêu hóa, tại chỗ giết chết. Không giống như một số kẻ làm rùa đen rút đầu, dám làm không dám chịu! Trả cho hai trăm đầu oan hồn, cũng không dám thu. Còn phải nhờ Nhậm gia ta làm thay. Khi chuyển giao địa bàn, còn phải chôn giúp. Chậc chậc. . .
Lời này vừa nói ra, có vài người đang ngồi đã lộ ra nụ cười cổ quái. Vân La Thành tuy không nhỏ, nhưng tin tức vẫn là rất linh thông.
Ân oán giữa Nhậm gia cùng Tống gia, do một số người cố ý tung ra, nay đã thịnh hành toàn bộ Vân La Thành rồi.
Không thể nghi ngờ, Tống gia lần này đã thất bại thảm hại rồi.
Tống Thanh Sơn muốn khiêu khích Nhậm gia, lại không nghĩ bị một cái tiểu bối của Nhậm Gia nói lại vài câu, liền đem da mặt của Tống gia đánh cho da tróc thịt bong, đến nội khố cũng chẳng còn một mảnh.
Hai trăm đầu oan hồn cũng không dám thu, đây tuyệt đối là sỉ nhục!
Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, hai tay chộp vào thành ghế, cơ hồ muốn bóp nát nó. Ở trước mặt mọi người, lại bị một hậu sinh vãn bối chế giễu, hơn nữa một câu phản bác đều nói không được, loại phiền muộn này, tuyệt đối không phải tam ngôn lưỡng ngữ có khả năng hình dung.
Cũng may có Vân La thành chủ mở miệng giải vây.
- Chư vị, không thể không nhắc nhở một chút, nơi này không phải là nơi để các ngươi đấu khẩu giải quyết ân oán cá nhân. Phong ba lần này của Vân La Thành, nếu ứng đối không tốt, thì sẽ có một hồi hạo kiếp. Chỉ sợ đến lúc đó, chư vị đến tâm tình cãi vả cũng không có. Chư vị đã không muốn tỏ thái độ, ta liền nói trắng ra. Sự kiện yêu hóa lần này, tình thế nghiêm trọng, Phủ Thành chủ ta một cây chẳng chống vững cả nhà. Cần các ngươi phái ra một ít nhân thủ, đóng góp một ít tài vật.
La Hiên biết rõ, những thế lực này, không gõ mà nói, bọn họ tuyệt đối sẽ không chủ động.
Tống Thanh Sơn nghe xong lời này, phảng phất tâm tình không tệ. Cùng những người khác vẻ mặt hờ hững mà so sánh, cánh tay Tống Thanh Sơn có chút giật giật, ung dung cười nói:
- Thành chủ đại nhân, Tống gia ta bất tài, nguyện phái ra mười nhân thủ, ba miếng Nghịch Yêu Đan. Nếu có mặt khác cần tới, Tống gia ta tuyệt không chối từ.
Những người khác sắc mặt đều có chút khó chịu. Tống Thanh Sơn ngươi có ý gì đây? Mới mở miệng đã định giá cao như vậy, là muốn kéo mọi người xuống nước sao?
La Hiên mặt lộ vẻ mỉm cười:
- Tốt, Tống tộc trưởng nhân nghĩa như thế, thật đúng là mẫu mực của Vân La Thành. Chư vị, có Tống đương gia đi đầu như thế, chẳng lẽ các ngươi còn phớt lờ hay sao?
- Cao đương gia, ngươi thấy như thế nào?
Vân La thành chủ La Hiên vậy mà điểm tên đòi tiền.
Đang ngồi ở đây đều là cường hào thế lực, là những nhân vật có mặt mũi ở Vân La Thành. Nếu bị điểm danh mà nói, sẽ có chút khó chịu.
Cũng may Cao gia cùng Phủ Thành chủ giao tình không tệ, Cao gia tộc trưởng Cao Hàn mỉm cười nói:
- Cao gia ta tài lực mỏng, Nghịch Yêu Đan bảo bối bậc này, Cao gia chúng ta quả nhiên là không có. Bất quá luận đến nhân thủ, ngược lại có thể phái ra một ít. Về phần Nghịch Yêu Đan, nếu dùng bạc thay thế thì có thể hay không?
La Hiên mặt mỉm cười, hướng Tống Thanh Sơn bên kia nhìn lại:
- Cao đương gia đã có bạc, mà Tống gia lại sản xuất Nghịch Yêu Đan, tự nhiên có thể hướng Tống gia giao dịch. Tống đương gia, Tống gia ngươi dùng Nghịch Yêu Đan lập nghiệp, hàng tồn của Nghịch Yêu Đan, sẽ không ít chứ hả?
Vấn đề này vừa nói ra, trong lòng mọi người đều xiết chặt, không tự chủ được đều nhìn về phía Tống Thanh Sơn.
Tống Thanh Sơn bị ánh mắt của mọi người vây quanh, mặt lộ vẻ tự mãn, cười tủm tỉm nói:
- Nghịch Yêu Đan, Tống gia ta thực sự có chút ít hàng tồn. Chỉ là vật ấy không dễ luyện chế, hàng tồn đó luôn luôn được Tống gia ta coi trọng, rất ít lấy ra giao dịch. . .
Khẩu khí rụt rè này, so sánh với khuôn mặt đang tươi cười của gian thương thật chẳng khác gì nhau. Làm cho mọi người ở đây chí ít có một nửa hận không thể nện hắn một trận.
Tống Thanh Sơn ý ở ngoài lời, ai nghe không hiểu?
Đây là muốn lên giá a!
Giá cả Nghịch Yêu Đan tuy xưa nay xa xỉ, nhưng cũng không phải là loại đồ vật có tiền không mua được. Nhưng phong ba Yêu tộc vừa xuất hiện, Nghịch Yêu Đan tất nhiên hút hàng, những người trữ hàng sẽ đầu cơ kiếm lợi, cố định lên giá.
Cao gia cùng Tống gia quan hệ rất gần, nghe Tống Thanh Sơn nói như vậy, lập biết phải làm như thế nào, cười nói:
- Tống tộc trưởng, chúng ta đều là lão huynh đệ, ngươi nói một cái giá đi.
Người nào không biết, Cao gia cùng Tống gia quan hệ hòa hợp, cơ hồ có thể nói là sinh tử chi giao. Hai người này kẻ xướng người hoạ, là diễn kịch cho mọi người xem, mục đích cuối cùng chính là tăng giá mà thôi.
- Tốt, Cao huynh đệ, huynh đệ chúng ta xưa nay không ít lần hợp tác, ta không nói thách. Nghịch Yêu Đan của Tống gia ta muốn xuất ra bán, ít nhất mười vạn một quả. Đây đã là chiết khấu cho huynh đệ rồi. Đổi lại người khác, không đủ mười hai vạn, tuyệt đối không bán ra.
Lời này vừa nói ra, các gia chủ của các gia tộc mỗi một người đều âm thầm cười lạnh. Khẩu vị của Tống Thanh Sơn này thật lớn a. Mười hai vạn một quả, hắn muốn nghẹn chết hay sao!
Tất cả mọi người đều bắt đầu suy nghĩ, tìm kiếm cách mua trữ Nghịch Yêu Đan.
Thế lực mua bán Nghịch Yêu Đan ở Vân La Thành, tổng cộng cũng có mấy nhà. Dưới loại tình huống này, chỉ sợ mỗi người đều giữ Nghịch Yêu Đan cho mình.
Dưới loại tình huống này, cái gọi là quan hệ hợp tác, cái gọi là giao tình, căn bản không đáng một xu.
Lợi ích mới là vương đạo.
Vẫn là Vân La thành chủ hiểu lòng người, vung tay lên nói:
- Chư vị, ta cho các ngươi thời gian một ngày để trù bị. Ngày mai giờ này, phải trả lời thuyết phục. Bất quá, tình thế nguy cấp, bổn thành chủ không hy vọng chư vị chỉ làm qua loa cho xong!
Một câu cuối cùng này, thanh âm sắc bén, hiển nhiên là đang cảnh cáo.
Mọi người cũng biết, Vân La thành chủ cảnh cáo ý vị như thế nào!
Rời khỏi Phủ Thành chủ, tâm tình những người này có thể nói là muôn hình muôn vẻ. Có nhà vui mừng, có nhà sầu lo.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Không ngoài sở liệu của mọi người, sau khi phong ba Yêu tộc bộc phát, giá cả Nghịch Yêu Đan liên tiếp tăng cao, vốn là ba vạn một viên Nghịch Yêu Đan, lại ngắn ngủn trong vòng vài ngày, giá cả liên tục phi thăng, Nghịch Yêu Đan sáu thành linh lực, vậy mà bán được mười hai vạn một viên!
Mà dưới sáu thành, Nghịch Yêu Đan chỉ có sáu thành độ dung hợp cùng linh lực, vốn là không thế nào tiêu thụ, vậy mà giờ phút này cũng đắt như tôm tươi, bán được sáu vạn một viên!
Nhưng dù vậy, vẫn là có tiền mà chưa chắc mua được, một viên khó cầu.
Trong lúc nhất thời, Nghịch Yêu Đan đã thành bảo bối của Vân La Thành.
Không ngoài sở liệu của Nhậm Thương Khung, Tống gia quả nhiên đã trữ hàng để đầu cơ trục lợi, sau khi trở về, liền tuyên bố ra bên ngoài, Nghịch Yêu Đan của Tống gia, mười lăm vạn một quả. Bất luận kẻ nào, một lần tối đa chỉ có thể mua được ba viên. Hơn nữa còn phải đặt hàng trước. Nói cách khác, muốn mua Nghịch Yêu Đan, còn phải xếp hàng mà chờ.
Bính trưởng lão của Tống gia vài ngày trước đã cùng người ở Hắc Thạch Thành thương thảo, song phương đàm phán hai ba ngày, cuối cùng mới đi đến kết thúc.
Tống gia đem toàn bộ dây chuyền sản xuất chế tạo vũ khí trao cho đối phương, đổi lại sẽ nhận về một Đan Đỉnh.
Nếu mới nhìn vào, Tống gia không thể nghi ngờ là làm một cuộc mua bán rất thiệt thòi. Nhưng sản nghiệp chế tạo vũ khí kia, từ khi quặng mỏ bị Nhậm Gia khống chế, giá trị trong tay Tống gia không thể nghi ngờ giảm đi rất nhiều.
Người ở Hắc Thạch Thành đã ưa thích, Tống gia tự nhiên cũng vui vẻ đưa ra. Dù sao bọn hắn đối với Đan Đỉnh khát vọng đã lâu.
Lại để cho Tống gia đắc ý nhất chính là, phong ba Yêu tộc không sớm không muộn, bạo phát rất đúng lúc a.
Đối với khắp cả Vân La Thành mà nói, phong ba Yêu tộc lần này, không thể nghi ngờ là một tai họa.
Nhưng đối với Tống gia mà nói, chính là cái bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
Đan Đỉnh vừa tới tay, phong ba Yêu tộc bộc phát, làm cho bọn họ vốn nghĩ là đã giao dịch thiệt thòi, thoáng cái lộ ra anh minh vô cùng!
Giá cả Nghịch Yêu Đan thoáng cái tăng lên gấp bốn năm lần, trước món lợi kếch sù như vậy, Tống gia từ trên xuống dưới, ai lại không ham?
Hiện tại, toàn bộ Vân La Thành, chỉ có Tống gia là không nguyện ý muốn phong ba Yêu tộc sớm bị dẹp trừ.
Tống gia vừa mới đạt được Đan Đỉnh không lâu, số lượng Nghịch Yêu Đan cũng có hạn. Thứ này cũng không phải là vật dễ luyện, Tống gia vốn có một ít hàng dự trữ, nhưng phải để cho nòng cốt gia tộc cùng tinh anh tuổi trẻ phục dụng.
Bởi vậy, Tống gia hiện tại cũng không cách nào bán Nghịch Yêu Đan với số lượng lớn.
Bất quá dù vậy, người đến đặt hàng, vẫn nối liền không dứt. Đương nhiên, rất nhiều cường hào thế lực, tự nhiên cũng cất chứa Nghịch Yêu Đan, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Đại bộ phận thập đại gia tộc vẫn không muốn đến nhà cầu Tống gia, nhìn sắc mặt đắc ý của bọn chúng.
Trong phủ Nhậm gia, lão thái thái mặt mày hớn hở, nhìn qua sáu miếng Nghịch Yêu Đan đặt trên bàn, nhẹ nhàng gật đầu:
- Tốt, rất tốt! Thương Khung, đại thủ bút, đại thủ bút a!
Sáu miếng Nghịch Yêu Đan này, đều đạt trên chín thành độ linh lực và dung hợp a!
Này tự nhiên là kiệt tác mới nhất của Nhậm Thương Khung.
Ban đầu ở võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, Nhậm Thương Khung ở phương diện kinh nghiệm cùng hỏa hầu không đủ. Mặc dù có Long Hổ Đỉnh, cũng chỉ có thể luyện chế ra Nghịch Yêu Đan tám thành độ linh lực cùng dung hợp mà thôi.
Mà hôm nay, hắn đã là võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, lấy khí điều khiển đan đỉnh, kinh nghiệm cùng hỏa hầu nắm giữ hiển nhiên càng thêm thuần thục.
Bởi vậy, trong vòng một đêm, liền luyện chế ra sáu miếng Nghịch Yêu Đan cực phẩm cho lão thái thái!
Về phần tài liệu, Nhậm thị gia tộc to lớn như vậy, tự nhiên là không có vấn đề.
- Thương Khung, gia tộc nếu như không ngừng cung cấp tài liệu, Nghịch Yêu Đan này, ngươi có thể hay không mỗi ngày đều luyện ra sáu miếng?
Trên cơ sở sáu đến tám miếng, Nhậm Thương Khung là không có vấn đề gì cả. Luyện chế Nghịch Yêu Đan, cũng là một loại kích thích đối với đại đạo hạt giống.
Kỳ thật cũng là một loại tu luyện khác của hắn, tự nhiên là không thành vấn đề.
Lập tức gật đầu nói:
- Tổ Mẫu đại nhân, từ lần trước sau khi đột phá, tinh thần lực của Tôn nhi tăng lên rất nhiều. Số lượng mỗi ngày, có thể cam đoan từ sáu đến tám miếng.
- Tốt!
Lão thái thái bỗng nhiên đứng lên, một đôi mắt khép hờ bỗng nhiên bắn ra tinh mang. Đầu rồng chống mạnh lên đất, lãnh đạm nói:
- Tống gia hai ngày này rất đắc ý... Thương Khung, ngươi cũng biết lão thân vì sao ở trước mặt thành chủ, một chữ cũng không đề cập tới sự tình của Nghịch Yêu Đan?
Nhậm Thương Khung ung dung cười cười:
- Tống gia đang dương dương đắc ý, thời điểm bọn chúng leo đến đám mây, một cước đạp chúng xuống, loại đả kích này, rất thú vị nha.
Lão thái thái biểu lộ rất là sinh động:
- Hắc hắc, hảo tiểu tử, nói không sai. Ngươi ngược lại tính một chút, làm như thế nào mới có thể để cho Tống gia ngã đau nhất?
- Tống gia bởi vì Nghịch Yêu Đan mà đắc ý, chúng ta liền dùng Nghịch Yêu Đan mà dẫm nát bọn chúng dưới chân. Căn cứ tình báo, Nghịch Yêu Đan dự trữ của Tống gia cũng không nhiều lắm, nếu không cũng sẽ không để cho mọi người xếp hàng chờ đợi. Hôm nay chúng ta vốn có mười bảy viên, cộng thêm sáu viên vừa luyện xong, nghĩ chắt gia tộc cũng có cất giữ mấy khỏa a?
Lão thái thái cười nói:
- Gia tộc vốn có dự trữ Nghịch Yêu Đan, bất quá cũng không nhiều, chỉ có sáu viên mà thôi.
- Đã đủ rồi. Chúng ta lại từ sáu viên Nghịch Yêu Đan thượng phẩm này, xuất ra bốn viên, hợp với sáu viên ở trong kho của gia tộc mà cất dữ, đề phòng lúc cần thiết. Còn lại mười chín viên, là nhóm vốn liếng đầu tiên để Nhậm gia chúng ta đả kích Tống gia!
- Hả?
Lão thái thái hiển nhiên là muốn mượn cơ hội này khảo sát năng lực ứng đối của Nhậm Thương Khung một chút, ung dung cười hỏi:
- Thương Khung, ngươi nói xem, chúng ta nên bắt đầu như thế nào?
- Mượn lực!
- Mượn lực ai? Mượn lực như thế nào?
- Tự nhiên là cứ điểm Thiên Các tại Vân La Thành. Nếu như nói trừ Phủ Thành chủ ra, quyền uy nhất Vân La Thành, tuyệt đối không phải thập đại gia tộc, mà là cứ điểm ở Vân La Thành. Cứ điểm này có một cửa hàng thu mua, lúc này là thời điểm chúng ta nên đi bái phỏng rồi.
- Tốt, ha ha, chúng ta phải đi một lần.
Nhậm Thương Khung lại lắc đầu:
- Tổ Mẫu đại nhân, người cùng tâm phúc của gia tộc, không nên xuất đầu lộ diện. Việc này, Tôn nhi sẽ tự thân đi làm.
- Ai, đáng tiếc Thanh Sương đang ở quặng mỏ bên kia. Thương Khung a, lão thân đành phải vất vả ngươi vậy!
- Tổ Mẫu yên tâm, Tôn nhi nhất định sẽ đem việc này xử lý ổn thỏa!
Nhậm Thương Khung trở lại gia trang, thay đổi quần áo, khoác lên mình một tấm áo choàng, dùng bí pháp bên trong Dịch Dung Thiên Biến, thay đổi dung mạo, hướng cứ điểm Thiên Các đi đến.
Thiên Các cứ điểm, đoạn thời gian trước Nhậm Thương Khung đã tới đọc bí tịch nên không lạ lẫm gì. Chỉ là trên đường rất yên ắng, làm cho toàn bộ Vân La Thành lộ ra không khí trầm lặng.
Nhậm Thương Khung đi tới cứ điểm, bảo vệ liền hỏi nguyên do tới, sau đó mới đưa hắn đi vào. Xuyên qua bốn năm hành lang uốn khúc, cuối cùng cũng tới một đình viện, lộ ra vẽ ưu nhã rất khác biệt.
Một nữ tử vận hắc y che mặt, phụ trách tiếp đãi Nhậm Thương Khung, thanh âm cô gái này rất mềm mại, nhìn dáng người, không có vẻ thành thục thiếu phụ, nhưng thanh âm lại vô cùng ôn nhu, tê tê dại dại, trái ngược với thanh âm làm nũng của các cô nương mười lăm mười sáu tuổi.
- Bằng hữu, nghe nói ngươi có vật muốn bán, là vật gì?
Nhậm Thương Khung nghe được thanh âm này, tâm thần chấn động nhộn nhạo, phảng phất giống như thanh âm này có ma lực vô cùng, có thể làm cho tâm thần người khác không tập trung được, sinh ra ý nghĩ kỳ quái.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Mời xem hàng.
Nhậm Thương Khung đem một cái lọ nhỏ có chứa năm miếng Nghịch Yêu Đan đặt ở trên bàn đá, nhẹ nhàng đẩy qua cho đối phương. Nàng kia thân hình khẽ dựa vào ghế, Nhậm Thương Khung cánh tay đẩy ra, cái lọ nhỏ kia rõ ràng ở vị trí rất chuẩn, chính là nằm chính giữa hai ngọn núi ngạo nhân của nàng.
- Hi hi, ngươi là cố ý sao?
Nàng kia phong tình vạn trượng liếc nhìn Nhậm Thương Khung, đem cái lọ kia cầm lên, sau khi quan sát cẩn thận, vẻ mặt hiện lên một tia kinh dị, nhưng chỉ lóe qua mà thôi, đáng yêu cười cười:
- Là Nghịch Yêu Đan, không tệ, không tệ. Thứ này thời điểm hôm nay đúng là hút hàng, ngươi muốn giá tiền như thế nào?
Thiên Các cứ điểm, đại biểu cho quyền uy vô thượng của Thiên Các. Tại phương diện sinh ý, là rất công bằng, tuyệt không có khả năng dùng chiêu bài của Thiên Các mà lừa gạt.
Một đôi mắt như biết phóng điện nhìn qua Nhậm Thương Khung, trong hốc mắt kia, phảng phất giống như có vô số tinh quang lưu chuyển, quả nhiên là trời sinh mị cốt.
Nhậm Thương Khung bất động thanh sắc nói:
- Giá rất hữu nghị.
- Như thế nào gọi là giá hữu nghị?
Nàng cảm thấy vừa rồi đã sử dụng mị nhãn nhưng lại không cách nào đả động được đối phương, ngược lại có chút kinh ngạc.
- Giá hữu nghị là như thế này, trong tương lai ba năm, ta sẽ liên tục cung cấp hàng cho các ngươi. Phương diện giá tiền, chỉ cần có chút ít lãi là đủ.
- Điều kiện là gì?
Giá cả tiện nghi như thế, khẳng định là có điều kiện đi theo. Nữ nhân này không phải là kẻ ngốc nghếch, liền đặt câu hỏi.
- Rất đơn giản, bất cứ lúc nào, đều phải thấp hơn giá Nghịch Yêu Đan của Tống gia một thành!
Thiếu nữ kia thoáng sững người, đôi mắt đáng yêu long lanh lập tức bắn ra một đạo tinh mang.
Nhậm Thương Khung lạnh nhạt mà ngồi, bình thản như không.
Thiếu nữ kia nhìn chăm chú thật lâu, bỗng nhiên khanh khách nở nụ cười, phảng phất đã hiểu cái gì, nỉ non nói:
- Nếu như Tống gia không ngừng hạ giá thì sao?
- Như vậy bên này cũng sẽ không ngừng hạ thấp. Cho dù cuối cùng xuống dưới giá gốc, tất cả tổn thất… ta sẽ gánh chịu.
Nhậm Thương Khung có chết cũng không tin, Tống gia sẽ xuống đến giá gốc!
- Hả?
Thiếu nữ kia hai mắt tỏa sáng, trầm ngâm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thiếu nữ đáng yêu kia trầm ngâm giây lát, sau đó uyển chuyển cười cười:
- Chỉ có bấy nhiêu đây sao?
Nhậm Thương Khung không nghĩ chỉ năm viên là có thể nhúc nhích được đối phương, dù sao cục diện hôm nay, nhu cầu Nghịch Yêu Đan là rất lớn. Chỉ cần Đỗ gia chịu làm mối sinh ý này, liền ý nghĩa, các con đường Nghịch Yêu Đan khác liền không thể vào cứ điểm được nữa.
Mặc dù phẩm chất cao, nhưng số lượng nếu như quá ít, thì không thể nào hình thành món lợi kếch sù được.
- Đây chỉ là hàng mẫu mà thôi. Nhóm đầu tiên là mười lăm đến hai mươi viên Nghịch Yêu Đan, về sau mỗi ngày sẽ cung ứng sáu đến tám viên.
Nhậm Thương Khung cũng không vội lấy tất cả át chủ bài lộ ra.
Quả nhiên, nàng kia ung dung lắc đầu, dùng một loại khẩu khí không đắc tội người nói:
- Nhắc tới Nghịch Yêu Đan, nếu như muốn thu mua mà nói, tối thiểu có ba nhà cung cấp. Mỗi ngày chí ít có thể thu mua được mười lăm đến hai mươi viên Nghịch Yêu Đan. Ngươi mỗi ngày chỉ có thể cung ứng sáu đến tám viên, chỉ bằng một nữa, lợi nhuận không nhiều a.
Nhậm Thương Khung thầm mắng một câu gian thương, bất quá biểu lộ lại hớn hở, cười nói:
- Dưới tình huống hôm nay, có Nghịch Yêu Đan, căn bản không lo bán không được, thử hỏi ngoại trừ tại hạ ra, làm gì có ai sẽ đem Nghịch Yêu Đan đưa đến nhờ bán hộ chứ? Đưa đến đây sẽ mất giá chênh lệch, những người đó chẳng lẽ không thích lợi nhuận sao? Họ sẽ không dại đến mức tự nhiên đi chia tiền cho kẻ khác?
Trên thực tế chính như thế, hôm nay mấy thế lực có được Nghịch Yêu Đan, lấy Tống gia cầm đầu, đều là đầu cơ trục lợi, hận không thể đem thị trường Nghịch Yêu Đan lũng đoạn, chỉ hận hàng ít, không lo hàng nhiều. Loại tình huống này, nhà mình tiêu thụ còn không đủ, sao có thể đưa đến đây chứ?
Thiếu nữ kia tự nhiên cười nói:
- Tuy nói như vậy, các hạ chẳng phải đã đưa tới hay sao? Có người làm lần đầu tiên, tất sẽ có người thứ hai.
- Đã như vầy, cuộc làm ăn này, làm không được rồi?
Nhậm thị gia tộc, vốn vẫn có năng lực tự mình ra tay. Tìm tới Thiên Các cứ điểm, một là muốn mượn ưu thế của Thiên Các cứ điểm, đả kích Tống gia.
Chỉ cần Thiên Các đáp ứng độc quyền mua bán với Nhậm thị gia tộc, như vậy ở phương diện giá cả, Nghịch Yêu Đan của Tống gia nhất định sẽ bán không được. Tăng thêm Tống gia mấy ngày nay biểu hiện khinh người, tham lam thái quá, dĩ nhiên sẽ làm mất lòng rất nhiều người. Một khi Thiên Các cứ điểm bên này có giá thấp bán ra, họ nhất định sẽ chen chúc mà đến.
Đến lúc đó, cho dù Tống gia muốn hạ giá nhờ Thiên Các cứ điểm bán hộ, nhưng cứ điểm đã có hiệp nghị độc quyền với Nhậm gia, Nghịch Yêu Đan của Tống gia nhất định là bán ra rất khó khăn a!
Bất quá, Nhậm Thương Khung biết đàm phán gian nan, lập tức lấy lui làm tiến, thản nhiên nói:
- Cô nương chẳng lẽ là chê thẻ bạc của chúng ta không đủ sao?
Thiếu nữ kia mỉm cười, rõ ràng là thay lời đồng ý.
- Vậy cái này thì sao.
Nhậm Thương Khung lại lấy ra một cái lọ màu xanh lá cây đẩy tới.
Thiếu nữ kia có vẻ kinh ngạc, tiếp lấy xem xét một chút, chỉ chốc lát, bỗng nhiên sắc mặt hơi đổi:
- Cực phẩm Nghịch Yêu Đan?
Phải biết rằng, Nghịch Yêu Đan có phân chia cấp bậc, chỉ cần đạt tới sáu thành, là đan dược hợp cách. Đạt tới tám phần là hảo đan dược.
Nếu đạt tới chín thành, cái kia chính là cực phẩm Nghịch Yêu Đan.
Phương diện giá tiền, ít nhất cao gấp hai lần!
Phải biết rằng, cực phẩm Nghịch Yêu Đan, hiệu quả vô cùng tốt.
Có Nghịch Yêu Đan, vừa mới bị cắn liền phục dụng, hiệu quả không tệ. Nhưng cực phẩm Nghịch Yêu Đan này, mặc dù bị Yêu tộc cắn bị thương qua một thời gian, chỉ cần không phải quá lâu, liền có khả năng khởi tử hồi sinh!
Nếu nói thiếu nữ kia lúc trước không thèm động tâm, như vậy giờ phút này, tim nàng đã đập thình thịch rồi.
Vân La Thành này, cực phẩm Nghịch Yêu Đan, số lượng rất thưa thớt a!
Nhậm Thương Khung mỉm cười đem hai cái lọ bỏ vào trong túi, khoan thai đứng dậy, mở miệng nói:
- Sinh ý này đã không thành, vậy xin cáo từ.
Thiếu nữ kia phảng phất biết rõ Nhậm Thương Khung là cố ý như thế, nhưng vẫn cười nói:
- Bằng hữu, gấp cái gì chứ. Có Nghịch Yêu Đan cực phẩm, hết thảy đều dễ thương lượng. Cho dù là trung phẩm Nghịch Yêu Đan, bên này cũng không bỏ qua!
Tài liệu chủ yếu để luyện Nghịch Yêu Đan, là yêu đan của yêu tu.
Nghịch Yêu Đan lưu thông trên thị trường đều là hạ phẩm Nghịch Yêu Đan, được luyện chế từ hạ phẩm yêu đan.
Mọi người thảo luận Nghịch Yêu Đan, trên thực tế đại bộ phận đều là hạ phẩm Nghịch Yêu Đan.
Về phần trung phẩm Nghịch Yêu Đan, Nhậm Thương Khung lần trước cũng chuẩn bị tài liệu, nhưng cũng không có vội vã luyện chế. Bởi vì hắn điều tra qua thị trường Vân La Thành, nếu có trung phẩm Nghịch Yêu Đan xuất hiện, chắc chắn thoáng cái sẽ đem toàn bộ thị trường Nghịch Yêu Đan khống chế trong tay, trở thành bá chủ đan dược giới ở Vân La Thành!
Nhậm Thương Khung không phải là không có thực lực luyện chế trung phẩm Nghịch Yêu Đan, mà là đợi đến khi thực lực càng thêm vững chắc, thủ pháp thuần thục hơn mới luyện chế thử.
Dù sao, tài liệu trung phẩm Nghịch Yêu Đan quý hơn hạ phẩm nhiều, nếu như hao phí... cũng rất đau lòng a.
Nghe nàng nhắc đến trung phẩm Nghịch Yêu Đan, hắn ra vẻ trầm tư một lát:
- Trung phẩm Nghịch Yêu Đan, rất khó luyện. Thị trường Nghịch Yêu Đan của Vân La Thành cũng rất ít lưu thông. Bất quá. . .
- Bất quá cái gì?
Thiếu nữ kia hứng thú truy vấn.
- Trung phẩm Nghịch Yêu Đan này, nếu muốn ta có thể nghĩ biện pháp.
Nhậm Thương Khung ra vẻ rụt rè, hắn cũng không muốn đem át chủ bài lộ nhanh như vậy.
- Hắc hắc, nói như thế, cuộc làm ăn này, ngược lại là làm được.
Thiếu nữ kia thân hình khẽ dựa về phía sau, trước ngực hai tòa nhũ phong cao ngất càng lộ rõ, giống như thỏ trắng đang xao động.
Bộ dáng này, quả thật hấp dẫn mười phần.
Nhậm Thương Khung không lên tiếng, im lặng chờ đối phương.
Quả nhiên, thiếu nữ kia tự nhiên nói ra:
- Chuyện này vốn ta không thể làm chủ, bất quá ta lớn mật đáp ứng ngươi. Nếu trong tương lai ba năm, ngươi mỗi tháng nếu có thể cung cấp ba miếng trung phẩm Nghịch Yêu Đan, cuộc làm ăn này, ta liền đáp ứng!
- Tốt!
Nhậm Thương Khung vỗ bàn đá:
- Quyết định như vậy đi. Hạ phẩm Nghịch Yêu Đan dưới chín thành, giá một quả ba vạn hai, ngoài chín thành, một quả sáu vạn lượng. Trung phẩm Nghịch Yêu Đan dưới chín thành linh lực, mười lăm vạn, ngoài chín thành linh lực, ba mươi vạn một miếng. Không mặc cả!
Cái giá tiền này, trong hoàn cảnh hôm nay, có thể nói là vô cùng hậu đãi.
Dù sao, hạ phẩm Nghịch Yêu Đan dưới chín thành linh lực của Tống gia, cũng đã bán với giá mười hai vạn. Tuy chỉ bán trong thời gian ngắn, nhưng lợi nhuận cũng phi thường kinh người rồi.
Đương nhiên, Nhậm Thương Khung cũng không coi trọng món lợi kếch sù ngắn hạn này. Món lợi ngắn hạn này, có lẽ có thể cho hắn lợi nhuận mấy trăm ngàn vạn.
Nhưng mà, nếu có thể cùng Thiên Các cứ điểm hợp tác lâu dài, lợi nhuận căn bản không thể đo lường.
Mấu chốt nhất chính là, một khi cùng Thiên Các cứ điểm hợp tác, cho dù là cường thế như Vân La thành chủ, cũng phải kiêng kị Nhậm thị gia tộc ba phần.
Lần Yêu tộc phong bạo hơn hai mươi năm trước, tổ phụ Nhậm Thương Khung không cẩn thận bị Yêu tộc cắn trúng, Vân La thành chủ căn bản không để cho bất cứ cơ hội nào, tại chỗ ra lệnh Vân La Vệ chém giết gia gia.
Chuyện này, Nhậm thị gia tộc cao thấp vẫn canh cánh trong lòng. Mặc dù nói là tình thế bắt buộc, nhưng dưới tình huống đó, nếu kịp thời phục dụng Nghịch Yêu Đan, sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Thế nhưng mà, Vân La thành chủ lại tuyệt tình, căn bản không cho Nhậm thị gia tộc bất cứ cơ hội nào!
Trong chuyện này, tự nhiên cũng có nguyên nhân sâu xa. Nhậm Thương Khung nhớ tới ngày đó, khi Vân La thành chủ mở miệng đòi hỏi, Tống Thanh Sơn phụ họa, là người thứ nhất chủ động đứng ra đáp ứng xuất tiền xuất lực, phối hợp rất hay a.
Bởi vậy có thể thấy được, quan hệ giữa Vân La Thành Thành chủ cùng Tống gia cũng không phải như mặt ngoài đơn giản như vậy!
Nhậm thị gia tộc trong khoảng thời gian này, không thể không đề phòng.
Đả kích Tống gia, Nhậm thị hoàn toàn có thể không cần kiêng kị. Thế nhưng mà một khi liên lụy tới thành chủ La Hiên, nhất định sẽ rơi vào trường hợp ném chuột sợ vỡ bình.
Một khi không cẩn thận để cho thành chủ La Hiên nắm được điểm yếu, Nhậm thị gia tộc rất có khả năng bị hắn tiêu diệt.
Bởi vậy, nhất định phải mượn lực.
Thiên Các cứ điểm, là một cây đại thụ lớn, đủ để cho Phủ Thành chủ không dám làm xằng làm bậy!
Song phương sau khi cò kè mặc cả, cuối cùng đi đến ký kết hiệp nghị bí mật.
Sau khi cầm trên tay hiệp nghị độc nhất vô nhị, Nhậm Thương Khung thoả mãn rời đi. Hắn biết rõ, qua đêm nay, Tống gia chỉ sợ muốn khóc cũng khóc không được.
Một khi Thiên Các cứ điểm bán ra Nghịch Yêu Đan giá rẻ, Nghịch Yêu Đan của Tống gia, sẽ lập tức ế hàng.
Sau khi về đến gia tộc, Nhậm Thương Khung gặp lão thái thái, đem chi tiết bẩm báo tỉ mĩ.
Lão thái thái cười nói:
- Tốt, Thương Khung, làm tốt lắm! Trong khoảng thời gian này, ngược lại sẽ vất vả ngươi rồi.
- Tổ Mẫu, tài liệu Nghịch Yêu Đan này, cần phải phân tán ra thu mua mới tốt a.
- Cái này không cần lo, phương diện sinh ý của Nhậm Gia chúng ta là Linh dược, thu mua sẽ rất dễ dàng. Chỉ cần lão thân ra mặt, trong một tháng, tập hợp tài liệu của một nghìn miếng Nghịch Yêu Đan cũng không thành vấn đề!
- Không cần nhiều như vậy, nửa đó là đủ rồi. Con đoán chừng, trong vòng bảy ngày, có thể thắng trận Nghịch Yêu Đan này, đánh nát dã tâm của Tống gia!
- Ha ha, lão thân rất chờ mong chứng kiến bộ mặt thất lạc kia của Tống Thanh Sơn khi đó.
Hết thảy đúng như dự đoán của Nhậm Thương Khung, sau khi Thiên Các cứ điểm công bố bán ra sáu vạn một viên Nghịch Yêu Đan, toàn bộ Vân La Thành đều sôi trào.
Những quý tộc kia không ngừng mang theo tiền bạc chen chúc mà đến.
Hạ phẩm Nghịch Yêu Đan dưới chín thành linh lực, sáu vạn một viên.
Hạ phẩm Nghịch Yêu Đan trên chín thành linh lực, mười vạn một quả!
Giá tiền này tuy so với lúc trước cao hơn một ít, nhưng so với giá tiền cắt cổ của Tống gia, quả thực đã nhân từ đến mức không thể nhân từ hơn!
Thoáng cái, Thiên Các cứ điểm bị quần thể quý tộc từ bốn phương tám hướng vọt tới vây quanh. . .
Mà trước cửa Tống gia mấy ngày trước còn đông như trẩy hội, trong vòng một đêm bỗng nhiên an tĩnh dị thường, đến một bóng ma cũng không có, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Sau khi các tin tình báo không ngừng đưa đến, Tống Thanh Sơn thiếu chút nữa thổ huyết tại chỗ.
Làm sao có thể?
Thiên Các cứ điểm, chẳng lẽ có tiền thì không cần lợi nhuận sao? Thoáng cái đem giá cả hạ xuống như vậy, đây không phải là giết địch một nghìn, chết mất tám trăm sao?
Ngược lại là Tống Lam, nhếch miệng nói:
- Gia gia, ngài không cần nổi giận, hôm nay Vân La Thành giới nghiêm, con đường nhập hàng Nghịch Yêu Đan từ bên ngoài, căn bản không thông. Bọn hắn lúc này hẳn là bán ra một ít hàng tồn. Đợi khi chút ít hàng tồn đó bán hết, xem bọn hắn đắc chí cái gì? Chúng ta hôm nay đã có Đan Đỉnh, hiệu quả lâu dài. Thị trường Nghịch Yêu Đan của Vân La Thành, sớm muộn gì cũng bị Tống gia chúng ta khống chế trong tay!
Tống Lam rất lạc quan, phân tích của nàng cũng có đạo lý. Đan sư ở Vân La Thành có tư cách luyện chế Nghịch Yêu Đan, chỉ có hai ba người.
Nhưng Đan sư có Đan Đỉnh, chỉ có Tống gia mà thôi.
Đợi hàng tồn bán hết, không có năng lực sản xuất nữa, thị trường Nghịch Yêu Đan còn không phải do Tống gia định đoạt hay sao?
Lần này ngay cả Đại trưởng lão Tống Kim Long cũng gật đầu nói:
- Lam nhi nói có lý. Dựa vào hàng tồn sẽ chống đỡ không được bao lâu. Tống gia chúng ta như nước chảy, liên tục không ngừng, mới coi là chính đạo.
- Chúng ta có nên hạ giá xuống một chút hay không?
Một gã trưởng lão phụ trách tiêu thụ Nghịch Yêu Đan đề nghị.
- Ân, tham khảo giá cả của Thiên Các cứ điểm, chúng ta hạ xuống theo.
Tống Thanh Sơn biết rõ, lúc này nếu như còn trữ hàng đầu cơ tích trữ, không chịu hạ giá tiền, cái kia chính là tự chui đầu vào rọ.
Chỉ là, làm cho Tống gia thật không ngờ chính là, đồng dạng giá tiền, tất cả người mua sắm vẫn là chen chúc hướng Thiên Các cứ điểm mà mua, căn bản không thèm tới cửa Tống gia hắn.
Tống Thanh Sơn biết rõ, trong khoảng thời gian trước nâng giá, đã làm nhiều người tức giận. Đồng dạng giá cả, nhưng tâm lý người mua đã khó chịu, tự nhiên là không lựa chọn Tống gia.
Không thể không thay đổi, Tống gia quyết định hạ xuống năm ngàn lượng, Nghịch Yêu Đan dưới chín thành, giá năm vạn năm ngàn lượng một viên.
Đang lúc Tống gia bên này dương dương đắc ý, đợi người mua lần nữa chen chúc mà đến, Thiên Các cứ điểm bên kia lại truyền tới tin tức…
Bên kia cũng điều chỉnh giá, cũng giảm năm ngàn lượng!
Tống Thanh Sơn choáng váng, Thiên Các cứ điểm là muốn gây khó dễ Tống gia hắn sao?
- Tộc trưởng, không xong rồi. Tâm phúc của chúng ta ẩn núp bên kia nói, mặc kệ Tống gia chúng ta điều chỉnh giá như thế nào, Thiên Các cứ điểm bên kia, nhất định sẽ ngang giá cùng chúng ta.
- Còn nữa, bọn hắn bên kia còn có hạ phẩm Nghịch Yêu Đan trên chín thành linh lực, giá tiền gấp đôi đó a.
Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, hắn người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình. Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, Tống gia hắn căn bản không có năng lực sản xuất.
Không phải vì Đan sư bọn hắn vô năng, mà là tư chất Đan Đỉnh kia, căn bản không đạt tiêu chuẩn. Bản thân Đan Đỉnh tư chất không tinh khiết, như thế nào có thể luyện chế ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực cùng độ dung hợp?
Bất đắc dĩ hướng Bính trưởng lão nhìn thoáng qua:
- Bính trưởng lão, Đan Đỉnh này thật đúng là không thể cải tạo hay sao? Luyện chế không ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, Tống gia chúng ta, nhất định sẽ thất bại thảm hại a.
Bính trưởng lão hổ thẹn nói:
- Tộc trưởng, nếu ta có thể đạt tới võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng, mặc dù Đan Đỉnh này tư chất bình thường, cũng có thể luyện chế ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực. Nếu không chỉ có thể tăng lên tư chất Đan Đỉnh này, hoặc ta tăng lên chưởng khống lực, mới có thể luyện chế ra đan dược ngoài chín thành linh lực.
Tống Thanh Sơn nhẹ nhàng gật đầu, mặt sắc mặt ngưng trọng, nhưng lại trầm ngâm không nói, hiển nhiên đang suy tư cái gì.
Thật lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu nói:
- Xem ra cũng chỉ có thể như thế. Tống gia ta những năm gần đây, cũng có chút dự trữ. Ở trong bảo khố gia tộc, có hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, năm đó Tống gia ta vì Vân La Thành lập nhiều đại công, thành chủ đại nhân tự tay ban thưởng. Hôm nay, hai khối thượng phẩm Trúc Cơ Đan này, ta định sử dụng. Một viên, cho Lam nhi trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng; một viên khác, thì cho Bính trưởng lão trùng kích võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Trúc Cơ Đan cũng có tam phẩm. Hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm. Phạm vi áp dụng của thượng phẩm, chính là võ đạo Trúc Cơ tầng thứ bảy đến đệ cửu trọng mới có thể phát huy công hiệu lớn nhất.
Hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, nếu bán ra thị trường, bất luận phẩm chất như thế nào, đều trên hai trăm vạn!
Cho dù có người bỏ ra giá tiền này, cũng ít có người cam lòng ra bán!
Lời vừa nói ra, không khí toàn trường lập tức có chút vi diệu.
Nhắc tới hai khỏa thượng phẩm Trúc Cơ Đan, rất nhiều trưởng lão trong gia tộc dòm ngó đã lâu. Chỉ là Tống Thanh Sơn một mực cất dữ không chịu lấy ra.
Không nghĩ tới hôm nay bỗng nhiên nói ra. Lại rơi vào trên tay Tống Lam cùng Bính trưởng lão. Bất quá dưới tình hình này, ai cũng không thể phản bác.
Tống Lam là thanh niên đệ nhất cao thủ của gia tộc.
Mà Bính trưởng lão, dưới tình thế trước mắt, là trụ cột của gia tộc.
Tống Thanh Sơn lúc này biểu hiện đầy đủ quyền uy của một tộc trưởng, khua tay nói:
- Quyết định như vậy đi. Bính trưởng lão, ngươi đi theo ta. Đan dược của thượng phẩm Trúc Cơ Đan này, công hiệu thập phần cường đại. Ta cần phải giúp ngươi khơi thông kinh mạch một chút, tranh thủ điều kiện thuận lợi tiến vào võ đạo Trúc Cơ đệ cửu trọng!
Vì Nghịch Yêu Đan, vì lợi ích gia tộc, Tống Thanh Sơn có thể nói là tiêu hết cả tiền vốn, còn tự thân động tay. Đây chính là đãi ngộ mà bất luận một trưởng lão nào trong gia tộc đều chưa từng hưởng thụ qua.
Bính trưởng lão biết mình lớn tuổi, sự dẻo dai của kinh mạch không bằng người trẻ tuổi, dưới sự trùng kích của thượng phẩm Trúc Cơ Đan, không chừng còn có thể bị dược lực cắn trả.
Đã có tộc trưởng tự mình trợ giúp, tất sẽ không xảy ra chuyện gì.
. . .
Ba ngày sau, Tống gia xuất ra Nghịch Yêu Đan ngoài chín thành linh lực, bắt đầu tung ra thị trường, muốn cùng Thiên Các cứ điểm tranh đấu.
Tống gia vốn cho là, Thiên Các cứ điểm dựa vào hàng tồn, chống đỡ không được bao lâu. Không nghĩ tới, ba bốn ngày qua đi, như trước kiên quyết vô cùng, mỗi ngày đúng giờ lại định lượng bán ra.
Kể từ đó, ngoại trừ hai ba nhà cùng Tống gia quan hệ gần gũi, lẻ tẻ đến mua vài miếng, Nghịch Yêu Đan của Tống gia, có thể nói là ế ẩm vô cùng.
Vân La Thành không biết bắt đầu từ đâu, truyền ra một tin đồn. Nói Nghịch Yêu Đan của Thiên Các cứ điểm, đan dược công hiệu so với Tống gia tốt hơn rất nhiều.
Dưới sự lo lắng trước phong ba Yêu tộc, cho dù là khác biệt rất nhỏ, cũng đủ làm cho nhân tâm nghiêng về một phía. Huống chi Tống gia lúc trước cố định lên giá, làm mọi người căm tức vô cùng.
Bởi vậy, rất nhiều người có thực lực mua đan dược, đều tình nguyện đến trước Thiên Các cứ điểm xếp hàng, cũng không muốn đến Tống gia mua sắm!
Lúc Tống gia đang tin tưởng tràn đầy với Nghịch Yêu Đan trên chín thành linh lực, Thiên Các cứ điểm lại tuyên bố, ít ngày nữa sẽ bán ra vài viên trung phẩm Nghịch Yêu Đan, hoan nghênh mọi người tranh mua!
Toàn bộ Vân La Thành sôi trào!
Trung phẩm Nghịch Yêu Đan, ý vị như thế nào?
Trong lòng mỗi người đều tựa như gương sáng, tuy nói chỉ có mấy miếng, nhưng vẫn đủ để cho Vân La Thành điên cuồng.
Loảng xoảng !
Một cái bình hoa cực lớn bị đập nát trên mặt đất, Tống Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, phảng phất giống như vừa mất mẹ, vẻ mặt tức giận vô cùng.
Bảy ngày trôi qua, vốn muốn dựa vào phong ba yêu hóa lần này phát tài một chút, lúc này đã hoàn toàn phá sản.
Lúc trước cũng bán được mấy khỏa, nhưng hết thảy không nhiều lắm.
Nghịch Yêu Đan của Tống gia, bán không tới hai mươi khối.
Mà Thiên Các cứ điểm bên kia, bất luận bao nhiêu, cơ hồ vừa xuất ra liền bị tranh mua không còn.
Vì cái gì?
Bởi vì “Thiên Các” hai chữ này, bản thân là một biển chữ vàng, là một loại danh dự chắt chắn, quyền uy!
Mà Tống gia, ngay từ đầu đã cố định lên giá, làm cho người ta tức giận, bởi vậy bị người mua vứt bỏ, cũng là hợp tình hợp lý.
Bất luận Tống gia sau đó không ngừng hạ giá, nhưng mọi sự đã không thay đổi được nữa.
Mà Vân La Thành giới nghiêm, trải qua gần mười ngày cố gắng, rốt cục cũng thấy được tiến triển. Những yêu hóa khôi lỗi còn sót lại kia, không ngừng bị kéo ra, từng cái bị tiêu diệt.
Phong ba Yêu tộc được dẹp hoàn toàn, cảnh báo giới nghiêm rốt cục cũng giải trừ, cuộc chiến Nghịch Yêu Đan không có khói thuốc, Tống gia một lần nữa thất bại thảm hại.
Tuy cảnh báo được giải trừ, nhưng tâm tình Nhậm Thương Khung không vì vậy mà thoải mái hơn. Phong ba lần này để cho hắn ý thức được, tình thế so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn gian nan hơn!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius