Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 106: Tập thể thất thố.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Dưới vô số ánh mắt soi mói, trên bàn đặt vật phẩm đấu giá hiện ra một cái lỗ. Một cái hộp không phải bằng vàng mà cũng chẳng phải gỗ từ từ dâng lên, chắc chắn bên trong hộp là áp trục vật cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay.
Nhưng khi chiếc hộp được mở ra, cái mà mọi người nhìn thấy lại là một cái giới chỉ.
Một cái giới chỉ tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt!
Không gian giới chỉ? Trong đầu mọi người đều hiện ra ý nghĩ này, nhưng ngay sau đó, tất cả đều tỏ ra thất vọng. Mặc dù không gian giới chỉ cũng rất quý giá, nhưng còn chưa đủ để khiến các thế lực lớn ở đây phải ra tay tranh đoạt.
Thậm chí, có người còn cảm thấy Hoàng gia đang trêu mình. Cái gì là áp trục vật, làm ra vẻ huyền bí khiến mọi người tò mò. Ma Pháp Kiếm và Tẩy Tủy Đan còn dễ nói, nhưng không gian giới chỉ này so với hai thứ trên còn chưa đủ sức hấp dẫn.
Ngay sau đó liền có người kêu lên.
- Làm cái gì vậy? Còn tưởng đây là trân bảo quý giá gì, hóa ra chỉ là một cái không gian giới chỉ bình thường, đúng là muốn trêu ngươi chúng ta mà. Các vị đại gia nói xem có phải không?
Hai mắt Hoàng Long nheo lại, người đầu tiên gào thét chính là Nạp Đa của gia tộc Ai Lam.
Lúc này, Nạp Đa ngồi bên cạnh Hồng y Đại giáo chủ Khoa Nhĩ của Quang Minh Giáo Đình, vẻ mặt uy phong nghiêm nghị, sau khi cất lời khích bác mọi người bèn nhìn về phía Hoàng Long, cũng không che giấu ánh mắt oán độc.
Ngay sau đó, có không ít người cũng đứng lên phụ họa. Hiện trường trở nên hỗn loạn.
Hoàng Long không nói lời nào mà lập tức tỏa ra uy áp, một cỗ uy áp mạnh hơn Bác Cách không biết bao nhiêu lần bao trùm toàn hội trường, mấy tên to mồm gào thét lúc nãy vội vã ngậm miệng lại.
Lúc này, Bác Cách mới chậm rãi lên tiếng:
- Đây không chỉ là không gian giới chỉ đơn thuần.
Ha ha ha. Một tiếng cười giễu cợt vang lên, vẫn là do Nạp Đa phát ra:
- Cái gì mà không phải là không gian giới chỉ đơn thuần? Chẳng lẽ nói không gian giới chỉ này còn là vũ khí ma pháp?
Không gian giới chỉ kiêm vũ khí ma pháp?
Việc này là không thể. Trên Đại lục Hằng Nguyên từ trước tới nay chưa từng nghe nói qua loại chuyện này.
Lời này vừa nói xong, trong hội trường lại vang lên tiếng chê bai phụ họa, lần này còn ồn ào hơn lần trước.
- Không sai! Không gian giới chỉ này cũng chính là vũ khí ma pháp!
Trong lúc mọi người còn đang cất tiếng trỉ chích, âm điệu không mặn không nhạt của Bác Cách vang lên, truyền khắp hội trường.
Nhất thời, cả hội trường rơi vào im lặng.
Một loại yên tĩnh quỷ dị.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên và kinh hãi nhìn Bác Cách dưới sàn đấu giá, mà nụ cười nhạo báng trên môi đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt cứng đờ, nhất thời cảm thấy ngây ngốc.
Mà âm thanh của Bác Cách thông qua kính tượng pháp trận truyền ra ngoài, khiến cho mười mấy vạn người ở quảng trường theo dõi buổi đấu giá, vốn cũng đang cười nhạo lập tức im bặt.
Cả quảng trường chỉ còn lại tiếng gió thổi.
Thời gian tựa như dừng lại.
Chủ thần ở trên cao, bọn họ vừa mới nghe thấy cái gì?
Không gian giới chỉ cũng là vũ khí ma pháp.
Sau khi kinh ngạc, Quang Minh Giáo Đình - Hồng y Đại giáo chủ Khoa Nhĩ, Địa Ngục Ma tộc – Công chúa An Lôi, Hải Ngoại Hải tộc – Tề Thiên Thánh Vương, hội trưởng của các đại công hội, thương hội, Đoàn trưởng của Thập Đại dong bình đoàn, thậm chí là Triệu Dương lão gia tử ngồi bên cạnh Hoàng Long, và đám người Triệu Thủ, Triệu Thiên đều mang ánh mắt bắn tới mai không gian giới chỉ ở dưới sàn đấu giá.
Thời khắc này, mai không gian giới chỉ kia tựa như chính là thần cách trong truyền thuyết!
Không có ai hoài nghi lời Bác Cách nói, bởi vì tất cả đều tin tưởng rằng ở thời điểm này, đứng trước tất cả thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên, không có một kẻ nào dám mạnh miệng nói lời lừa gạt!
Chỉ cần đầu óc Bác Cách còn bình thường, chắc chắn sẽ không “đùa giỡn” trước mặt các thế lực này!
Nét mặt Nạp Đa kinh ngạc, dại ra. Nhưng sau đó, gã cất tiếng cười ha hả.
- Thật là buồn cười, ha ha ha!
Chẳng qua, tiếng cười của y giống như cây kim châm vào da thịt, ở thời điểm này nghe vô cùng chói tai, bởi vì không có ai phụ họa theo y, tất cả đều dùng ánh mắt tức giận chiếu thẳng vào gã. Tiếng cười yếu dần rồi tắt hẳn.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, vậy thì vừa rồi không biết Nạp Đa đã bị phanh thây không biết bao nhiêu lần rồi?
Lúc Nạp Đa ngậm miệng lại, ánh mắt mọi người lại đỏ lên, đồng loạt nhìm chằm chằm vào mai giới chỉ đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt dưới sàn đấu giá.
Một không gian yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hô hấp của lồng ngực.
Mặc dù mọi người còn chưa biết phương pháp công kích ma pháp hay đấu khí của mai không gian giới chỉ này làm thế nào, uy lực mạnh yếu ra sao, nhưng chỉ riêng việc mai không gian giới chỉ này cũng là một cái vũ khí ma pháp cũng đã đủ để đầu óc mọi người phát ra tiếng vang như bị búa tạ đập vào đầu.
Phản ứng của mọi người là điều mà Bác Cách đã tiên liệu trước, sắc mặt không thay đổi, chậm rãi nói:
- Đeo mai không gian giới chỉ này trên tay, chỉ cần đưa vào ma lực hoặc đấu khí là có thể khởi động ma pháp trận bên trong không gian giới chỉ, phát động công kích!
Nói đến ma pháp trận là ý của Hoàng Long, thật ra trong không gian giới chỉ không phải là ma pháp trận mà là thuật pháp trận.
Bác Cách nói xong liền đeo không gian giới chỉ vào tay, sau khi rót ma lực vào, một vệt đao quang dài mấy chục thước hiện ra, trong nháy mắt đã cắt đôi một khối tinh thiết dày mấy thước đã chuẩn bị trước.
Khối tinh thiết bị chia ra làm hai phần.
Âm thanh vỡ ra thanh thúy động lòng người.
Đây là tác dụng của Đao Mang Trận bên trong giới chỉ, cũng chỉ là một tiểu trận pháp mà thôi.
Tiếp theo, ở trước mặt mọi người, Bác Cách lần lượt thử năm cái “Ma pháp trận” bên trong giới chỉ.
Uy lực của từng cái ma pháp trận cũng không yếu hơn Đao Mang Trận.
Trên khán đài phát ra tiếng thở hổn hển.
Mọi người đều mang theo ánh mắt không thể tin được nhìn sự việc trước mặt. Không gian giới chỉ ẩn chứa ma pháp trận, hơn nữa còn là sáu ma pháp trận công kích! Tất cả mọi người đều quên mất mình đang ở chỗ nào, trong mắt, trong đầu, trong lòng lúc này chỉ có mai không gian giới chỉ trên tay Bác Cách kia.
Đến khi Bác Cách biểu diễn xong uy lực của sáu ma pháp trận công kích, mở miệng nói:
- Mai không gian giới chỉ này cũng không chỉ có ma pháp trận công kích, đồng thời còn cá ma pháp trận phòng ngự, cũng là vũ khí ma pháp phòng ngự, có thể phòng ngự một lần mãnh công của cường giả đồng cấp.
Cả hội trường vốn đang im lặng bỗng nhiên sôi trào.
Tất cả mọi người đều bị vây trong một trạng thái cuồng nhiệt.
Thậm chí còn có một số gia chủ gia tộc có chút thất thố mà đứng lên.
Sau khi Bác Cách khởi động một ma pháp trận phòng ngự bên trong giới chỉ, một quả cầu từ năng lượng Quang Minh lập tức bao bọc toàn thân Bác Cách, tiếp đó, Ma tộc Đại Tu La Khải Đinh tuân theo sắp đặt phát động một kích mãnh liệt. Ma khí ngập trời, nhưng chẳng qua Bác Cách chỉ bị chấn lùi về phía sau mấy bước, quang cầu tản ra mà thôi, hoàn toàn không có chút thương tổn nào.
Không thể tin được!
Kinh ngạc, tuyệt đối kinh ngạc!
Có điều là, Bác Cách cảm thấy còn chưa đủ kích thích, bèn nói tiếp:
- Mai không gian giới chỉ này có kích thước một vạn thước vuông!
Một vạn thước vuông!
Trái tim của mọi người như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Không gian giới chỉ cao cấp nhất trên Đại lục Hằng Nguyên hiện nay cũng chỉ là một ngàn thước vuông, vậy mà mai giới chỉ này lại lên tới một ngàn thước vuông!
Hô! Điều này khiến cho ngay cả Quang Minh Giáo Đình – Hồng y Đại giáo chủ Khoa Nhĩ cũng thất thố đứng lên.
Giờ khắc này, tất cả mọi người chỉ có một ý niệm duy nhất, dù là táng gia bại sản cũng phải mua bằng được mai không gian giới chỉ này.
Kết thúc màn biểu diễn, nhìn thần sắc thất thố của mọi người ở trên khán đài, ánh mắt Bác Cách hiện lên một tia giễu cợt. Chỉ có chút ít như vậy mà đã thất thố đến thế!
Mai không gian giới chỉ này chẳng qua chỉ là một mặt hàng cấp thấp mà Thiếu chủ luyện chế ra mà thôi. Trong lòng Bác Cách thầm nghĩ.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 107: Cường giả Thần Vực.
Dịch: Lé
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Lúc lâu sau, thấy mọi người vẫn đang trong tình trạng ngẩn người, Bác Cách ho nhẹ một tiếng, sau đó mở miệng nói:
- Xin chư vị ngồi yên tại chỗ. Tiếp theo, chiếc không gian giới chỉ này xin được đưa lên đấu giá.
Những người ngây ra vừa nghe, bình tĩnh lại, đồng loạt ngồi xuống. Tuy vậy, hai mắt vẫn chăm chú nhìn chiếc không gian giới chỉ kia, dường như sợ rằng chỉ cần lơ là, không để ý một chút là sẽ bị biến mất.
Mà tại quảng trường bên ngoài phòng đấu giá, đám người đông nghịt kích động giờ khắc này cũng như ngừng lại.
Hiện trường đấu giá cả trong lẫn ngoài lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh, một mảnh lá rụng cũng có thể nghe thấy[
Bác Cách từ từ nhìn xung quanh một lượt, thấy Hồng Y Đại Giáo Chủ ngồi bên cạnh Nạp Đa, hơi ngừng lại một chút. Người có có lẽ không phát hiện, nhưng Nạp Đa lại thấy được ẩn sâu trong hai mắt đối phương là sự giễu cợt tận cùng, trên mặt không khỏi hiện lên chút tức giận, nhưng hắn cũng chỉ có thể nhịn.
- Chắc hẳn tất cả mọi người đều thấy rằng, chiếc không gian chỉ giới này đặc biệt.
Bác Cách nói đến hai chữ “đặc biệt”, giọng lớn hơn.
Phía dưới, mọi người không khỏi gật gù đồng ý.
- Chiếc không gian giới chỉ này, tuyệt đối là chiếc đầu tiên trong lịch sử Đại lục Hằng Nguyên!
Bác Cách nhấn mạnh lần nữa.
Bên dưới lại thêm một lần gật đầu khẳng định từ mọi người.
Không có ai phủ nhận điều này, cũng không ai dám phủ nhận.
- Nếu đã biết chiếc không gian giới chỉ này vô cùng quý báu…
Nói tới đây, Bác Cách ngừng lại, sau đó nhìn mọi người, chậm rãi nói:
- Hiện tại bắt đầu đấu giá không gian giới chỉ. Giá khởi điểm, một trăm vạn kim tệ!
Một trăm vạn kim tệ!
Một cái giá trên trời!
Trong lịch sử đấu giá của Đại lục Hằng Nguyên, vật có giá khởi điểm cao hơn cái giá này, tuyệt đối không hơn mười!
Mọi người hít mạnh một hơi, nhưng đám người Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ Công chúa Ma tộc An Lôi lại lộ ra vẻ mặt hài lòng. Trong mắt những người này, cũng chỉ có cái giá khởi điểm này mới không làm người ta thất vọng về một chiếc không gian giới chỉ như vậy.
Một chiếc không gian giới chỉ như vậy, cũng chỉ có những người tài giỏi như bọn họ mới có đủ tư cách cạnh tranh.
Và vậy cũng mới thể hiện rõ địa vị cùng thân phận của bọn họ.
Tâm tư mọi người có mặt ở đây không giống nhau.
Cuộc đầu giá bắt đầu, Bác Cách đập thiết chùy đấu giá xuống. Có lẽ do vô cùng khiếp sợ, vô cùng kích động, vô cùng thấp thỏm, một lúc sau, một gia chủ đại gia tộc thuộc Đế quốc Đại Thảo Nguyên bắt đầu khai giá, hét giá xong, cả người thở phào nhẹ nhõm, ngồi tại chỗ, cẩn thận quét ánh mắt về bốn phía.
Đã có người mở đầucho nên màn đấu giá trở nên náo nhiệt hơn.
Sau người gia chủ này không bao lâu, Hoàng thất Đế quốc Bạo Tuyết – Hoàng tước Lâm Toàn, tiếp tục lên giá, 110 vạn!
Lần này, đại biểu của Hoàng thất Đế quốc Bạo Tuyết chính là Hoàng tước Lâm Toàn. Hoàng tước Lâm Toàn này là người từng theo đuổi Triệu Dung, lần này tới đây tâm tư cực kì phức tạp.
Hoàng Long, tuyệt thế cường giả Thánh Vực mười lăm tuổi. Chín năm trước, y từng đến chúc mừng đại thọ tám mươi tuổi của lão gia tử Triệu Dương, cũng đã gặp mặt Hoàng Long. Nhưng thật không ngờ rằng, chín năm sau, đứa trẻ trong mắt y lại trở thành như thế này!
Không chỉ nổi tiếng ở Đại lục Hằng Nguyên, thậm chí đã gần như trở thành nhân vật truyền kỳ của Đại lục Hằng Nguyên hiện nay, là người được thanh niên trên toàn Đại lục tán dương, sùng bái mù quáng như “Thần”.
Thanh niên, ai lại không có nhiệt huyết? Nhưng có ai có thể làm ra một hành động hoành tráng, mang một nhóm ma sủng Thánh Vực đánh giết đến Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ?
Y không khỏi nhớ tới đứa con Lâm Quang vừa mới đạt tới chiến sĩ cấp sáu, trong lòng than một tiếng. Thậm chí, mấy ngày qua y còn nghĩ rằng, năm đó buông tay từ bỏ Triệu Dung là chuyện khiến y hối hận nhất cuộc đời này. Nếu không như vậy, Hoàng Long sẽ không gọi là Hoàng Long, mà là Lâm Long.
Y nhìn Hoàng Long đang ngồi ở trung tâm hội trường đấu giá, trong lòng có chút tư vị là lạ.
Lâm Toàn nghĩ lung tung một lúc, giá tiền cạnh tranh đã lên tới 150 vạn kim tệ.
Chẳng qua, Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ, Công chúa Ma tộc An Lôi, Thánh nữ Ám Sâm Thần điện Ôn Lỵ Ti, Thánh vương Hải tộc Tề Thiên vẫn còn im lặng chưa bất đầu, dường như không có ý mở miệng tham gia đấu giá.
Không biết đã qua bao nhiêu lần trả giá, 150 vạn đã lên thành 300 vạn.
Nếu như giá không lên tới ba trăm vạn, đấu giá đã không kịch liệt như vậy. Một vài gia tộc rút khỏi cuộc đấu giá. Ngay từ đầu bọn họ cũng hiểu rằng mình chỉ tham gia náo nhiệt, chứ không gian giới chỉ này, mãi mãi không với tới.
Dần dần, giá lên bốn trăm vạn. Không khí đấu giá cũng ngày càng căng thẳng, bởi vì…. Quang Minh Giáo Đình, Ma tộc, Hải tộc, những thế lực vô cùng lớn bắt đầu tham gia đấu giá.
Giá tiền càng lúc càng tăng vọt.
Mỗi lần trả giá là tăng lên mười vạn, hai mươi vạn, ba mươi vạn, thậm chí là đến cả năm mươi vạn. Đến lúc giá đã tăng tới sáu trăm vạn, thì cũng chỉ còn lại có mấy thế lực lớn giằng co với nhau.
Không chỉ có những thế lực không đáng kể ở bên ngoài quảng trường vì giá tiền này mà hít mạnh một hơi, mà ngay cả bên trong phòng đấu giá, những gia tộc tầm trung cũng phải cứng lưỡi.
Sáu trăm vạn, chỉ sợ rằng quốc khố của một Vương quốc nhỏ thu vào mỗi năm cũng không nhiều như vậy!
Nhìn cảnh đấu giá giữa những thế lực lớn, Hoàng Hùng và Triệu Dung nắm chặt lấy không gian giới chỉ mà nhi tử đưa cho. Ban đầu, mặc dù hai người vẫn biết cái không gian giới chỉ này trân quý, nhưng không thể ngờ rằng lại quý báu đến nhường này.
Đồ trên tay bọn họ so với trên đài đấu giá còn tốt hơn, đây chẳng phải trên tay hai người đang mang vật có giá trị bằng cả quốc khố của một nước sao?
Ngón tay hai người có chút run rẩy.
Triệu Dương lão gia tử ngồi bên cạnh Hoàng Long, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Chẳng qua nhìn dáng dấp, lão cũng rất thèm chiếc không gian giới chỉ trên đài đấu giá kia, chẳng qua là giá tiền làm cho lão e sợ. Hơn nữa, đây cũng là đồ vật đấu giá của ngoại tôn, lão nhân gia như y sao có thể mở miệng. Mở miệng yêu cầu, vậy thì ngoại tôn phải giải thích với bên ngoài thế nào?
Triệu Dương lão gia tử có chút buồn bực.
Hoàng Long dường như biết điều đó, nghiêng mặt qua, cười nhạt.
Giá tiền vẫn tiếp tục tăng lên, chín trăm vạn! Từ tám trăm vạn, Công chúa Ma tộc An Lôi hô lên thẳng cái giá tiền này, khiến cho hiện trường trở nên tĩnh mịch, chỉ có tiếng hô hấp khẩn trương.
Sắc mặt của Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ không tốt, có chút khó coi.
Chín trăm vạn!
Chín trăm vạn đối với Quang Minh Giáo Đình cũng không là gì, nhưng lần này y không mang nhiều tiền mặt như vậy. Bởi y không ngờ rằng lần đấu giá này sẽ là đấu giá vật phẩm thứ ba, hơn nữa phòng đấu giá từ đầu đã thông báo là đấu giá phải bằng tiền mặt, không được khất nợ.
Dường như nhìn thấu lá bài tẩy của Quang Minh Giáo Đỉnh, trên mặt công chúa Ma tộc An Lôi hiện lên nụ cười nhàn nhạt mang theo tia đắc ý thắng lợi.
Đám người Hải tộc cũng không có động tĩnh gì, cũng bởi vì lần này số tiền mang có hạn mà phải ngừng lại.
Lúc này, tất cả mọi người đều nghĩ rằng, xem ra, chiếc không gian giới chỉ này sẽ thuộc về Địa Ngục Ma tộc.
Bác Cách nhìn Hoàng Long một chút. Hoàng Long gật đầu ra hiệu, Bác Cách thấy thế liền gõ vang hòa âm thiết chùy.
- Công chúa Ma tộc An Lôi ra giá chín trăm vạn kim tệ, lần thứ nhất! Còn ai ra giá cao hơn không?
- Công chúa Ma tộc An Lôi ra giá chín trăm vạn kim tệ, lần thứ hai!
Bác Cách nhìn khắp bốn phía, sau đó đánh thêm tiếng búa thứ hai.
Nhưng, trong lúc Bác Cách đang dứt khoát đánh nốt tiếng thứ ba, đột nhiên, phòng đấu giá vang lên một thanh âm nhàn nhạt: “Một ngàn vạn. Chiếc không gian giới chỉ này, ta muốn!
Một ngàn vạn. Chiếc không gian giới chỉ này, ta muốn!
Là ai? Khẩu khí thật lớn! Công chúa Ma tộc tức giận, quay đầu.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, chỉ thấy ở trung tâm khán đài tầng hai, một thanh niên mặc y phục vàng sậm ngồi ở đó, thần sắc lười nhác, lại mang một khí thế ngạo nghễ thiên hạ. Mà bên cạnh người trẻ tuổi còn có một người, một người mà mọi người đều nhận ra, chính là Đoàn trưởng Lôi Phu của Dong binh đoàn Bạo Long, một phần tử của Thiên Hạ Minh.
Lôi Phu, Đoàn trưởng Đệ nhất Dong binh đoàn trên Đại lục Hằng Nguyên, lúc này dùng vẻ mặt cung kính, cúi người, hướng về phía người trẻ tuổi kia nói gì đó.
Người này là ai? Thấy vậy, tất cả các thế lực lớn đều âm thầm phỏng đoán, mà Hồng y Đại giáo chủ Khoa Nhĩ dường như nhớ tới điều gì đó, sắc mặt đại biến.
Thần sắc Hoàng Long vẫn bình thường. Thật ra thì ngay từ lúc người trẻ tuổi này xuất hiện, hắn đã biết.
Cường giả Thần Vực!
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 108: Gia nhập liên minh.
Dịch: Tinhlinh2
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Thiên Hạ Minh!
Ma tộc Công chúa vừa nhìn thấy người của Thiên Hạ Minh, vẻ mặt hơi nhíu lại. Mặc dù Thiên Hạ Minh rất thần bí và cường đại, nhưng vẫn chưa đến mức khiến cho Ma tộc sợ hãi, đặc biệt thần thái và giọng nói của đối phương, khiến cho nội tâm của Công chúa An Lôi có chút tức giận.
Ma tộc Công chúa thầm hừ lạnh một tiếng, đang muốn mở miệng đem giá tiền tăng lên một ngàn một trăm vạn thì đột nhiên, vị Ma tộc Thống lĩnh ngồi bên cạnh nàng tựa như nghĩ ra thân phận của đối phương, mặt liền biến sắc, nhỏ giọng ngăn cản:
- Công chúa, đối phương không dễ chọc, không nên tính toán.
Đối phương không dễ chọc? Không nên tính toán? Công chúa An Lôi kinh ngạc quay đầu lại, nhìn chăm chú vào vị Ma tộc Thống lĩnh cùng đến với mình, chỉ thấy vị Ma tộc Thống lĩnh nặng nề gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng.
Sau khi xác định, Công chúa An Lôi hít vào một hơi.
Lúc này, nàng coi như hiểu được ý tứ của đối phương.
Nàng nghi hoặc liếc nhìn người tuổi trẻ đang ngồi ở kia một cái, sau đó lại quay đầu trầm mặc.
Nàng cũng đã đoán ra được thân phận của đối phương.
Chẳng qua là, nàng vẫn còn có chút không thể tin được, lần đấu giá lần này lại kinh động đến y!
Trên trường đấu giá có không ít cường giả, gia chủ, hội trưởng, đoàn trưởng tất cả cũng đã đoán ra được thân phận người trẻ tuổi này. Tất cả mọi người đều biến sắc, bất kể là ai nhìn về phía người trẻ tuổi kia, ánh mắt cũng tỏ ra tôn kính, thậm chí còn có một loại sợ hãi.
Trên đài đấu giá, Bác Cách cũng đã đoán được thân phận của đối phương, trong lòng rất kinh hãi, sau đó nhìn về phía Hoàng Long, nhưng chỉ thấy thần sắc lạnh nhạt của Thiếu chủ, trong lòng dần bình tình.
- Mời tiếp tục đấu giá, nếu như không ai tiếp tục ra giá cao hơn, chiếc không gian giới chỉ này, hẳn là thuộc về ta.
Thần bí nhân trẻ tuổi lần nữa mở miệng, ngắn gọn nhẹ nhàng, nhưng trên hiện trường, tất cả các thế lực cùng không ít cường giả bị ảnh hưởng bởi khí thế của y, đều nặng nề gật đầu.
Bác Cách nhìn qua Hoàng Long, sau khi thấy Hoàng Long gật đầu, giơ lên thiết chùy nện xuống.
Lần này, không có gì ngoài ý muốn. Không gian giới chỉ được thần bí nhân trẻ tuổi dùng một ngàn vạn kim tệ mua lại.
Lúc mai không gian giới chỉ này được đưa đến tay thần bí nhân trẻ tuổi, sau khi y cầm lấy không gian giới chỉ, liền lẩm nhẩm nói:
- Hơn hai nghìn năm, không nghĩ tới lại có một hậu bối có thể luyện chế ra được mai không gian giới chỉ như thế này!
Nói xong liền dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Hoàng Long.
Lần này y đi ra ngoài, cũng chỉ là tùy hứng mà thôi, không có nghĩ tới, chỉ là tùy hứng đến xem lại thu được chuyện tốt thế này.
Không gian giới chỉ đã có chủ, lần đấu giá này cũng đến lúc kết thúc.
Mọi người cảm thán, mặc dù phần lớn thế lực chẳng qua là tới xem náo nhiệt, không có đấu giá được đồ vật gì, nhưng là cũng cảm thấy chuyến đi này không tệ, bởi vì, lần đấu giá này đã đủ để cho bọn họ ghi nhớ cả đời.
Con người khi còn sống, nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn. Cả một đời người, những chuyện có thể khắc ghi vào trí nhớ thật sự cũng không nhiều.
Nhưng hôm nay, trong phòng đấu giá đã xuất hiện Ma Pháp Kiếm, Tẩy Tủy Đan, còn có Ma Pháp không gian giới chỉ, đều khắc thật sâu trong đầu bọn họ.
Đang lúc mọi người cảm thấy đã đến lúc trở về, đột nhiên, Bác Cách đứng trên đài đấu giá mở miệng:
- Các vị!
Bác Cách mở miệng, để cho mọi người lấy lại bình tĩnh, lần nữa ổn định ngồi xuống, nhìn vẻ mặt Bác Cách, không khỏi thầm suy đoán, chẳng lẽ buổi đấu giá còn có kiện áp trục vật phẩm thứ tư?
Thần bí nhân trẻ tuổi cũng ngồi lại vị trí cũ, tất cả đều cảm thấy hứng thú.
- Thiếu chủ của chúng ta muốn thu cường giả Thánh Vực làm hộ vệ, chủ yếu là thủ hộ Hoàng gia, mỗi người sẽ được nhận một cái không gian giới chỉ giống cái vừa đấu giá.
Một câu nói của Bác Cách như một cơn sóng cao ngàn trượng vỗ vào tai mọi người.
Cái gì? Hộ vệ Thánh Vực! Mỗi người sẽ có một chiếc không gian giới chỉ vừa đấu giá?
Vốn là vừa nghe được câu nói phía trước, mọi người định cười nhạo, nhưng khi nghe tiếp câu sau, thì lại không cười được nữa.
Cơ hồ mọi người đều ngẩn ra, nháy mắt sau, tất cả đồng loạt ồ lên.
Không gian giới chỉ a, sức hấp dẫn không thể nói là không lớn.
Lần này tới tham dự đấu giá có không ít cường giả Thánh Vực độc lai độc vãng. Tất cả đều có vẻ mặt do dự. Đúng là không gian giới chỉ có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng bọn họ lại càng không nguyện vì nó mà mất đi tự do, mặc dù nói là thủ hộ Hoàng gia, mà không phải đánh đấm gì cả.
- Kỳ hạn, năm năm!
Nhưng khi Bác Cách chậm quá thốt ra những lời này, có không ít cường giả Thánh Vực vốn là đang do dự, ánh mắt đồng loạt sáng lên.
- Mỗi tháng, Thiếu chủ sẽ ban cho mỗi người một viên đan dược, phẩm chất không thua gì Tẩy Tủy Đan cho các ngươi phục dụng, để giúp đỡ các ngươi tu luyện!
Bác Cách tiếp tục nói.
Cái gì! Mỗi tháng ban cho mỗi người một viên đan dược không thua gì Tẩy Tủy Đan?
Lúc này, ánh mắt của những cường giả Thánh Vực kia lập tức trở nên nóng bỏng. Ngay cả cường giả của các thế lực lớn cũng đều biến sắc, đặc biệt là đám người Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ, sắc mặt lại càng khó coi.
- Dĩ nhiên, mỗi người còn có thể nhận được một kiện vũ khí, uy lực còn mạnh hơn Ma Pháp Kiếm vừa đấu giá!
Bác Cách tiếp tục đả kích.
Vũ khí còn mạnh hơn Ma Pháp Kiếm vừa đấu giá!
Hô! Lúc này, gần như tất cả ánh mắt của mọi người đều trở nên cuồng nhiệt.
Không gian giới chỉ, Tẩy Tủy Đan, Ma Pháp Kiếm, ba loại đồ vật này, đối với tất cả mọi người trên Đại lục Hằng Nguyên, đều là đồ vật mà mọi người đều có ước mơ được sở hữu!
Có thể nói, tất cả chúng nó đều là "Thần tích " trên Đại lục Hằng Nguyên.
Mà hiện tại, chỉ cần làm hộ vệ năm năm là có thể sở hữu ba kiện đồ vật này!
Những cường giả Thánh Vực kia hít thở có chút khó khăn, khuôn mặt đỏ lên.
Hoàng Long cảm nhận được phản ứng của đông đảo Thánh Vực ở hiện trường, thầm hài lòng. Đây mới là mục đích cuối cùng mà hắn tổ chức lần đấu giá này.
Năm năm mà thôi, đối với cường giả Thánh Vực mà nói, gần như chỉ bằng thời gian của một lần tu luyện mà thôi. Nhưng năm năm lại có thể đổi lấy ba kiện đồ vật này, hơn nữa còn là mỗi tháng được cung cấp một viên đan dược phẩm chất không thua Tẩy Tủy Đan. Hoàng Long tin tưởng, có rất ít người có thể chống cự được sức hút này.
Đạt đến Thánh Vực, đối với bọn họ mà nói, việc quan trọng nhất chính là tu luyện. Nhưng, cường giả Thánh Vực đột phá từng cấp bậc cũng không phải dễ dàng. Từ Sơ giai đột phá đến Trung giai có khi phải mất đến trăm năm, nhiều hơn thì hai trăm năm tùy theo hoàn cảnh. Nhưng là nếu có đan dược thì lại khác. Đan dược có thể giảm bớt thời gian cần thiết để ngưng tụ ma lực hoặc đấu khí, như vậy, bọn họ chỉ cần cảm ngộ pháp tắc, đột phá gông cùm pháp tắc là được.
Hoàng thất Đế quốc Long Ngữ cũng cử người đến. Hiện tại, sắc mặt người đó âm trầm tới cực điểm.
Có thể tưởng tượng, không lâu sau, chỉ sợ số lượng hộ vệ đẳng cấp Thánh Vực của Hoàng gia sẽ nhanh chóng tăng lên, đến lúc đó, cho dù Long tộc có đến cũng khó mà đối phó Hoàng gia.
Sau lưng những cường giả Thánh Vực gia nhập hàng ngũ Hoàng gia, hoặc ít hoặc nhiều đều có chút quan hệ với các loại thế lực. Như vậy cũng có nghĩa là các thế lực này đã gián tiếp gia nhập Hoàng gia.
May mà, những cường giả Thánh Vực gia nhập liên minh Hoàng gia chỉ có nhiệm vụ thủ hộ, nếu không, chỉ sợ Đế quốc Long Ngữ sẽ …! Hoàng thất Đế quốc Long Ngữ càng nghĩ càng cảm thấy run sợ.
Thần bí nhân trẻ tuổi ngồi ở chỗ đó, mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó cười nói:
- Tiểu tử này, rất có ý tứ, ngay cả ta cũng có chút động tâm.
Lôi Phu sửng sốt, sau đó cũng cười đồng ý.
Ngồi ở bên cạnh Hoàng Long, vẻ mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung càng thêm kích động. Hai người cũng không ngờ được nhi tử mình sẽ làm ra “hành động” khiến mọi người bất ngờ như vậy, vốn đang lo lắng nhi tử làm cách nào đối phó Long tộc phía sau Đế quốc Long Ngữ, nhưng hiện tại, xem ra không cần lo lắng nữa rồi.
Thì ra là nhi tử sớm đã có chuẩn bị.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 109: Đèn trang trí.
Dịch: Vê
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Cuối cùng hội đấu giá cũng kết thúc.
Mọi người từ hiện trường ra về, tâm trạng ai nấy đều rổi ren, không cách nào bình tĩnh được.
Ma pháp kiếm, tẩy tủy đan, lại còn cả ma pháp không gian giới chỉ!
Đặc biệt là việc Hoàng Long mời gọi gia nhập Liên minh Thánh Vực, thật hấp dẫn!
Các thế lực lớn nhỏ đều cùng chung suy nghĩ, làm thế nào để có thể hợp tác với Hoàng gia Hoàng Long.
Mọi người lũ lượt rời đi, phần lớn mọi người đều rời khỏi Vương thành Vương quốc Lục Thông, một số nhỏ thì ở lại.
Những người này, có người là Cường giả Thánh Vực, có người là gia chủ một gia tộc. Bọn họ ở lại không phải vì muốn gia nhập Liên minh thì cũng là muốn hợp tác với Hoàng gia.
Vương thành Vương quốc Lục Thông đã náo nhiệt cả tháng, giờ theo buổi đấu giá kết thúc, mọi thứ dần trở lại như trước kia.
Có điều, không thể nghi ngờ, lần đấu giá ở Vương thành Vương quốc Lục Thông này sẽ mãi được khắc sâu tromg tâm trí của trăm triệu người dân trên Đại lục Hằng Nguyên.
Đại lục Hằng Nguyên, năm Đại đế quốc, Vương quốc cũng không ít, Công quốc lại càng nhiều, tổng cộng mấy trăm quốc gia. Thành thị vô số, có mấy cái tên có thể làm người ta biết đến. Nhưng hiện tại, từ bình dân đến Vương công quí tộc, từ trẻ nhỏ đến người già, ai nấy đều biết đến Vương thành Vương quốc Lục Thông.
Thậm chí sau này, Vương thành Vương quốc Lục Thông còn được đổi tên là Long Thành.
Tất nhiên nguyên nhân bắt nguồn từ Hoàng Long, một phần là vì Hoàng Long biến ra Long thể. Long thành, cái tên này vậy mà vang danh khắp cả đại lục, thậm chí lan đến hải ngoại ở bốn phương.
Qua lần đấu giá này, cái tên Hoàng Long một lần nữa được khẳng định. Danh tiếng, địa vị, dường như lấn át cả Giáo hoàng Quang Minh Giáo Đình và những cường giả Thánh Vực Đỉnh Phong khác.
Hoàng Long nghiễm nhiên trở thành thần tượng của thanh niên toàn Đại lục, thần tượng đến mức mù quáng, tất cả thanh niên giờ đem Hoàng Long làm mục tiêu, mà hơn thế, đám trưởng bối còn đem cả Hoàng Long ra làm gương dạy con cháu.
Hoàng Long, người luôn luôn tạo ra “thần tích”.
Ma pháp kiếm, tẩy tủy đan, ma pháp không gian giới chỉ. Thần có thể tạo ra sao? Không thể!
Nhưng Hoàng Long có thể!
Không ai nghi ngờ, Hoàng Long sẽ còn tiếp tục làm ra những sự kiện kinh người.
Sau buổi đấu giá, Hoàng Long cùng người của Hoàng gia và Triệu gia trở về phủ viện của Hoàng gia.
Trên đại sảnh, mọi người lần lượt ngồi xuống. Triệu Dương lão gia tử nhìn ngoại tôn chần chờ, muốn nói rồi lại thôi. Hoàng Long thấy vậy liền cười nhạt :
- Mảnh ngọc con tặng hôm Đại thọ tám mươi, ngoại công có đeo không?
Triệu Dương lão gia tử ngạc nhiên, không rõ ngoại tôn nói thế là có ý gì, nhưng mảnh ngọc năm đó, sau bữa tiệc, y bỏ luôn trong thư phòng, cũng chưa lần nào nhìn lại.
Nhìn lão gia tử, Hoàng Long cũng hiểu, ông ngoại chắc chắn không đeo trên người, hắn lắc đầu nói :
- Nếu mang khối ngọc đó trên người, khi tu luyện không thiếu chỗ tốt. So với ma pháp kiếm, tẩy tủy đan, ma pháp không gian giới chỉ chỉ có hơn chứ không kém”
Cái gì? So với với ma pháp kiếm, tẩy tủy đan, ma pháp không gian giới chỉ còn quý giá hơn!
Không chỉ Triệu Dương lão gia tử, mà Triệu Thủ, Triệu Thiên… tất cả đều ngây dại, đám người Triệu Dung cũng tròn mắt sửng sốt.
Triệu Dương lão gia tử cảm thán, không ngờ a, mảnh ngọc Hoàng Long tặng y năm đó, không ngờ quý giá đến vậy. Vậy mà trước giờ y vẫn tưởng đó chỉ là một khối ngọc bình thường!
Nói như vậy, năm đó mảnh ngọc thọ lễ của Hoàng Long so với San hô huyết ngọc của Triệu Diệu tặng còn quý hơn nhiều lần !
Triệu Dương lão gia tử ngoác miệng, lòng hối hận không thôi. Biết thế, năm đó phải xem xét mảnh ngọc thật kỹ!
Có mắt không tròng! Triệu Dương lão gia tử thầm quở trách mình!
Triệu Thủ, Triệu Thiên nhìn nhau. Năm đó Hoàng Long tặng mảnh ngọc, bọn họ lại lấy đó làm trò cười, thế mà bọn hắn lại mang “đại lễ” biến thành “tiểu lễ”
Lúc này, Hoàng Long đưa tay lên, ánh hồng rực rỡ bao phủ đại sảnh, mọi người ai nấy đều cảm thấy toàn thân ấm áp.
Vật trong tay Hoàng Long chính là san hô huyết ngọc. Thấy mọi người ngẩn ngơ, Hoàng Long nói:
- San hô huyết ngọc này là ta nhặt được ở biển Tử Vong dưới Địa Ngục mấy năm trước.
Nhặt được?
Ai nấy lại há hốc mồm.
- Cái san hô huyết ngọc này nhìn cũng được!
Nói đến đây, Hoàng Long đưa tay khắc lên mấy trận pháp cấm chế. Hắn vung tay lên, san hô huyết ngọc bay thẳng lên, dính vào vào giữa trần nhà đại sảnh.
- Sau này, treo ở đại sảnh làm đèn trang trí.T
Trong lúc mọi người còn chưa hiểu rõ, Hoàng Long liền lên tiếng.
Mọi người rung động, đứng ngồi không vững, xém chút nữa là ngã ngửa.
Đây là san hô huyết ngọc nha, giá trị liên thành, thế mà làm đèn trang trí.
Đại thủ bút, cấp đại thủ bút. (Độ chơi cực cao)
Bất quá, Triệu Dương lão gia tử, Triệu Dung và mọi người đều hiểu, đây là Hoàng Long đang châm chọc thái độ của Triệu Diệu năm đó.
Triệu Diệu mang san hô huyết ngọc làm bảo bối đem tặng lão gia tử mừng thọ, mà san hô huyết ngọc nhà ta, chỉ đáng làm đồ trang trí mà thôi.
Triệu Dung tin tưởng, chuyện này rất nhanh sẽ truyền tới tai muội muội nàng, Hoàng Phi Đế quốc Bạo Tuyết.
Chẳng qua là, cảm giác của muội muội Triệu Diệu của nàng lúc đó thế nào, không thể nói được.
Kế tiếp, Hoàng Long mang tám nghìn vạn kim tệ, số tiền có được từ đấu giá hội đưa cho Hoàng Hùng, Triệu Dung. Có số tiền này xoay vòng, lại còn có lực lượng Thánh Vực mà Hoàng Long triệu tập, tin chắc rằng không lâu sau, Hoàng Gia có thể trở thành đại gia tộc trên Đại lục Hằng Nguyên.
Hoàng Hùng, Triệu Dung nhận lấy kim tệ từ nhi tử mà tay chân run run,mặc dù hai người cũng là tầng lớp trên của xã hộ nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy tám ngàn vạn kim tệ.
- Nhưng mà, Long nhi, những Thánh Vực cường giả kia gia nhập liên minh Hoàng gia, tuy nói là chuyện tốt, nhưng tai họa ngầm cũng không ít.”
Đem kim tệ cất kỹ, Triệu Dung âm trầm nói.
Hoàng Hùng cũng thêm vào:
- Không sai, bọn họ chẳng qua chỉ thủ vệ cho Hoàng gia năm năm, còn sau đó thì sao?
Hoàng Long nhìn vẻ mặt mọi người, biết ai nấy cũng còn điều băn khoăn, hắn cười nhạt nói:
- Yên tâm đi, mọi người không cần lo lắng những điều này, ta sẽ xử lý tốt.
Phản bội? Năm đó ma tính của Ma tộc Đại Tu La Khải Địch sâu nặng, ngông cuồng ngạo mạn, nhưng hiện tại chẳng phải cũng phải cúi đầu khom lưng, cung kính gọi Hoàng Long là chủ nhân sao?
So sánh với nô tài còn thấp hơn.
Khải Địch dám phải bội Hoàng Long sao?
Dĩ nhiên là không.
Hoàng Long có lý do tin tưởng những tên Thánh Vực này cũng sẽ không.
Hơn nữa, bọn hắn thường xuyên được dùng đan dược tu luyện, nếm đủ ngon ngọt, sợ rằng lúc đó có đuổi đi thì bọn chúng cũng sống chết đòi ở lại.
Mọi người nghe vậy, cũng không thắc mắc nữa.
Đối với lời nói của Hoàng Long, tất cả bọn họ gần như tin tưởng mù quáng.
Bao gồm cả Triệu Dương lão gia tử.
Hoàng Long từ đại sảnh đi ra, trở lại tiểu viện, nói với đám người Bác Cách:
- Bác Cách, ngươi cho người đi mua số dược liệu này cho ta!
Bác Cách nhận danh sách dược liệu từ Hoàng Long, cung kính đáp:
- Dạ, thiếu chủ!
Tiếp đó xoay người nhanh chóng rời khỏi tiểu viện.
- Xuất hiện đi, lén la lén lút đâu giống với tác phong của cường giảThần Vực.
Bác Cách vừa rời đi, Hoàng Long hướng về bầu trời phía trên tiểu viện nói. Lời vừa dứt, giữa không trung hiện ra một người, người này chính người trẻ tuổi mua ma pháp không gian giới chỉ ở buổi đấu giá. Lúc này, vẻ mặt y biểu lộ rõ sự kinh ngạc, hiển nhiên y không ngờ Hoàng Long lại có thể phát hiện ra mình, hơn nữa còn biết y là cường giả Thần Vực.
- Làm thế nào mà ngươi biết được?
Ánh mắt người này sáng lên.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 110: Long nhân nhất tộc.
Dịch: Vê
Biên: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Trong lòng thanh niên thần bí tràn đầy nghi ngờ, y vốn có tu vi Thần Vực, ngoại trừ cường giả Thần Vực đồng cấp mới có thể phát hiện ra mình, nhưng tên nhóc này rõ ràng mới chỉ là Thánh Vực đỉnh.
- Nói đi, mục đích của ngươi là gì?
Hoàng Long không trả lời, lạnh nhạt hỏi ngược lại.
Cường giả Thần Vực đối với Đại lục Hằng Nguyên là thần, nhưng đối với hắn chỉ là những kẻ nhỏ bé.
Thanh niên thần bí ngẩn người, đột nhiên cười ha hả, tiếng cười rung trời, thế nhưng dường như những người ở bên ngoài tiểu viện đều không nghe thấy.
Hoàng Long biết, đây là do đối phương đã đem không gian chung quanh ngăn cách với bên ngoài.
Không gian lĩnh vực.
Cường giả Thánh Vực có thể nắm trong tay một loại lĩnh vực, nhưng chỉ có thể vận dụng một cách đơn sơ. Mà không gian lĩnh vực do cường giả Thần Vực sử dụng mạnh mẽ hơn Thánh Vực rất nhiều.
Không gian lĩnh vực của cường giả Thần Vực còn được gọi là Thần cấp lĩnh vực!
Thanh niên thần bí cười to một trận, sau đó dừng lại nhìn chằm chằm Hoàng Long, ánh mắt không chút tức giận mà như đang thưởng thức, giống như cách tiền bối nhìn hậu bối.
- Bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên có người biết ta là cường giả Thần Vực lại có thể giữ nguyên thái độ.
- Tiểu tử, ngươi gọi là Hoàng Long đúng không? Danh tiếng không nhỏ. Ta là Long Dịch, sau này ngươi có thể gọi là tà Long Dịch tiền bối.
Long Dịch từ giữa không trung bay xuống, đáp xuống mặt đất, hướng Hoàng Long tự giới thiệu.
Tiền bối? Hoàng Long khẽ nhếch miệng cười.
Thấy vẻ mặt cười nhạt như không của Hoàng Long, Long Dịch khẽ nhíu mày:
- Thế nào? Tiểu tử, ta lớn hơn ngươi đến hai nghìn tuổi, tu vi so cũng cao hơn ngươi, chẳng lẽ không đáng cho ngươi gọi một tiếng tiền bối?
Hoàng Long giống như nghe truyện cười, cũng cất tiếng cười ha hả một hồi, một lúc sau mới dừng lại nói :
- Hơn ta hai nghìn tuổi? Ta là lần đầu tiên nghe được, có người so với ta hơn hai nghìn tuổi!
Đúng vậy, từ thuở Bàn Cổ khai thiên, Hoàng Long là nhóm sinh linh đầu tiên ra đời, đến nay đã không biết bao nhiêu trăm triệu năm.
Nói đúng ra thì những sinh linh từ thời Bàn Cổ hồng hoang đều xem là hậu bối của hắn
Dĩ nhiên, trừ mấy gia hỏa Tiên Thiên Ma Thần sinh ra trong thời kì Hỗn Độn.
Long Dịch nghe vậy, sắc mặt quái dị lắc đầu:
- Lúc ta còn trẻ vốn cũng rất cuồng ngạo, không ngờ bây giờ gặp người còn cuồng ngạo hơn cả ta.
Sau đó bỗng khựng lại, vẻ mặt thay đổi, cười nói :
- Nhưng mà, tính cách này rất hợp khẩu vị ta, lão gia ta thích.
- Được rồi, ngươi không gọi thì thôi, lão gia ta cũng lười để ý, bây giờ chúng ta vào chuyện chính.
Long Dịch thay đổi giọng điệu, nghiêm túc nói.
Bao nhiêu năm qua, biết bao người ao ước được gọi mình một tiếng tiền bối, chính bản thân ta cũng không ngờ, hôm nay lại bị tiểu tử này từ chối.
Nhưng mà, lần này y đến chính xác là có việc, nếu không một cường giả Thần Vực như y cũng không rãnh rỗi tới bắt một hậu bối gọi mình là “tiền bối”.
- Chuyện chính?
Hoàng Long nhìn đối phương.
Dường như đối phương rất thích tự xưng là “lão gia”.
Long Dịch gật đầu, cũng không nói gì thêm, tiếp đến, toàn thân y xảy ra một loạt biến hóa, từng đoàn ánh sáng biến ảo, trong chốc lát , toàn thân y được Long Lân bao phủ, mọc đuôi, hình dáng Long nhân hiện ra trước mắt Hoàng Long.
- Long nhân!
Hoàng Long ngẩn người. Mặc dù hắn biết đối phương đến, cũng nhìn ra thực lực của đối phương, nhưng lại không nhìn ra đối phương lại là chủng loại mà thế giới này gọi là Long nhân.
Long Dịch, tất nhiên là Hoàng Long đoán được y chính là chủ nhân thần bí của Thiên Hạ Minh.
Tin đồn cũng không sai, chủ nhân Thiên Hạ Minh quả nhiên là cường giả Thần Vực.
Nhưng mà, truyền thuyết cũng không nhắc đến, y lại là Long Nhân, chủng tộc được coi là đã tuyệt chủng trên Đại lục Hằng Nguyên.
- Không sai!
Long Dịch đáp, hai mắt vàng nhợt, lộ rõ vẻ hung hãn. Sau khi biến thân thành Long nhân, vẻ lười nhác của y biến mấy, thay vào đó là một loại uy nghiêm, ngạo nghễ.
Bây giờ Hoàng Long đã hiểu rõ vì sao đối phương lại tìm đến mình, chắc hẳn y nghe tin đồn, nghĩ mình cũng là lLong nhân, nên mới đến gặp.
Chẳng lẽ lần này y đến là muốn mình “nhận lại tổ tông”?
- Ta không phải là là Long nhân.
Hoàng Long mở miệng nói.
Không phải? Long Dịch ngẩn ra, y vốn có ý này, bởi vì lúc chiến đấu ở Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ Hoàng Long đã biến ra Long thể, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, không ít người trên Đại lục Hằng Nguyên cũng cho rằng Hoàng Long là Long nhân.
Thật ra, y nghe được điều đó cũng rất nghi ngờ. Theo y biết thì chỉ khi Long nhân đạt đến Thần Vực, mới có thể biến hóa thân thể trở thành người, giống như ma thú phải đạt đến Thần Vực mới có thể thoải mái biến thân.
Thế nhưng, theo tin đồn thì Hoàng Long chỉ có thực lực Thánh Vực Đỉnh phong, làm sao hắn lại có thể biến thành hình người?
Hiện tại nghe được Hoàng Long chính miệng nói ra, Long Dịch tuy kinh ngạc, nhưng cũng không phải là quá ngạc nhiên.
- Nhưng là, sao ngươi lại có thể biến ra Long thân?
Hoàng Long không thuộc Long nhân tộc, nhưng lại có thể biến ra Long thân, điều này khiến Long Dịch phải suy nghĩ.
- Cái này là do công pháp tu luyện của ta mà ra.
Hoàng Long nói.
Điều này cũng không có gì phải dấu diếm.
Thế nhưng, cả cái thế giới này, cũng chỉ có mình hắn thích hợp tu luyện “Thủy Hỏa Nguyên Long Quyết”.
Công pháp? Trong thiên địa lại có loại công pháp như vậy, có thể làm cho người biến ra Long thân? Long Dịch kinh ngạc, nhưng y cũng không tiếp tục hỏi.
Lúc sau, Long Dịch nói:
- Lần này ta tới, một phần vì chứng minh thân phận ngươi. Còn mục đích chính là ta muốn cùng ngươi hợp tác.
- Hợp tác?
Hoàng Long có chút cảm ngoài ý muốn.
- Không sai, là hợp tác.
Long Dịch gật đầu.
- Nguyên nhân?
Hắn tự biết mình không cường đại đến mức phải khiến cho cường giả Thần Vực phải chủ động chạy đến xin hợp tác.
Ánh mắt Long Dịch thầm khen ngợi, hằn giọng nói từng từ :
- Bởi vì Long Tộc!
Vừa nhắc đến Long tộc, đôi mắt vàng lợt của Long Dịch hiện lên từng đợt sát khí.
- Long Tộc?
Hoàng Long nhướng mày, chẳng lẽ…
- Đúng vậy, Long Tộc!
Long Dịch cất giọng âm trầm, chứa đầy tức giận:
- Long nhân tộc, vốn là một trong những chủng tộc cường đại trên Đại lục Hằng Nguyên, nhưng bây giờ lại tuyệt chủng, chẳng lẽ ngươi cho rằng vấn đề là do việc sinh sản? Nói đến sinh sản, khả năng sinh sản của Long tộc so với Long nhân còn yếu hơn nhiều, nhưng chẳng phải Long tộc vẫn đứng vững trên Đại lục Hằng Nguyên sao?
- Long nhân tộc hiện tại gần như tuyệt chủng, chính là do Long tộc gây ra.
- Long tộc gặp người nào của Long nhân tộc là giết người đó.
- Long tộc cho rằng sự tồn tại của Long nhân tộc là một sự sỉ nhục đối với bọn chúng.
Long Dịch hằn giọng thốt ra từng từ, cả tiểu viện như được bảo lấy bởi một tầng băng lạnh.
Hoàng Long cũng giật mình thất kinh, thật không nghĩ đến, Long nhân tộc trên Đại lục Hằng Nguyên lại có một bí mật như vậy. Hóa ra Long nhân tuyệt chủng là do Long tộc gây ra.
Nhưng mà Hoàng Long cũng hiểu, Long nhân tộc bị đồ sát, nguyên nhân có thể là vì địa vị của bọn họ có ảnh hưởng đến Long tộc.
Dù sao, Long nhân tộc thừa hưởng huyết mạch Long tộc, tiềm lực bản thân rất lớn.
Hoàng Long đọc qua sử sách ở Thần Phong Học Viện, cũng biết được, Long nhân sinh ra, thân thể so với loài người mạnh hơn nhiều. Xét về tư chất tu luyện, mỗi một Long nhân đều có thể xem là thiên tài.
Có điều đây cũng chỉ là suy đoán của Hoàng Long. Nhưng dù là nguyên nhân gì, Long tộc đồ sát Long nhân tộc là sự thật rõ ràng.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius