Thời điểm Nghệ Phong và Liễu Mộng Nhiên thảo luận rốt cuộc ai ôm ai, Cao Thiên, Cao Không đi vào phủ đệ của hắn, Nghệ Phong lúc này mới dừng lại động tác của mình, hướng Liễu Mộng Nhiên nháy mắt, nhỏ giọng nói:
- Chờ trở về phòng ta sẽ cho nàng ôm!
Liễu Mộng Nhiên đỏ mặt tới mang tai, thế nhưng vẫn nhu thuận đi theo phía sau Nghệ Phong. Theo Nghệ Phong hướng Cao Thiên, Cao Không nghênh đón, đáy lòng âm thầm giận mắng, quỷ mới ôm ngươi.
- Thiếu gia!
Cao Thiên, Cao Không thi lễ với Nghệ Phong, sau đó lại cung kính nói với Liễu Mộng Nhiên:
- Thiếu phu nhân!
Câu nói này làm cho Liễu Mộng Nhiên ở sau lưng Nghệ Phong đỏ bừng mặt, nàng vội giải thích nói:
- Ta không phải là Thiếu phu nhân của các ngươi, ta chỉ là thị nữ của công tử!
Cao Thiên, Cao Không liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh ngạc, nguyên bản bọn họ khiếp sợ vẻ mỹ lệ của Liễu Mộng Nhiên, không nghĩ ra một nữ tử như vậy, cư nhiên sẽ là thị nữ của thiếu gia, trong lòng hai người không khỏi ước ao thủ đoạn cùng diễm phúc của Nghệ Phong. Ở bọn họ xem ra, thị nữ như vậy, có thể không làm ấm giường sao
Nghệ Phong đi lên trước hướng Cao Thiên, Cao Không nói:
- Ha ha, các ngươi đã xử lý tốt các chuyện tình ở học viện Trạm Lam hay chưa?
Cao Thiên, Cao Không hướng Nghệ Phong gật đầu, cung kính nói:
- Đã xong! Chúng ta đã bàn giao tất cả sự tình cho người khác! Trong ba năm này chúng ta sẽ theo thiếu gia!
Nghệ Phong cười nói:
- Hai vị đại ca nói quá lời, ta chỉ là mời các ngươi tới hỗ trợ mà thôi. Thù lao cho các ngươi nhất định không kém học viện Trạm Lam.
Tuy Cao Thiên, Cao Không đối với thù lao không quá để ý, thế nhưng nghe Nghệ Phong nói như vậy, bọn họ cũng rất cao hứng:
- Vậy tạ ơn thiếu gia!
Nghệ Phong khoát tay, cười nói với Cao Thiên, Cao Không:
- Không cần khách khí! Sau này hai vị đại ca ở trong Nghệ phủ làm thị vệ thống lĩnh!
- Này?
Cao Thiên, Cao Không hơi khó xử nói.
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi:
- Hai vị đại ca không muốn sao?
- Thiếu gia nói quá lời, chúng ta là thị vệ, lời thiếu gia nói là mệnh lệnh, bất quá, phủ đệ chúng ta chỉ có vài người! Thị vệ thống lĩnh làm cái gì chứ?
Cao Thiên nghi hoặc hỏi.
- Ha ha...
Nghệ Phong cười nói:
- Hai vị đại ca yên tâm, lập tức sẽ có người đến cho các ngươi quản!
Cao Thiên, Cao Không thấy Nghệ Phong nói như vậy, bọn họ cung kính nói:
- Là chúng ta lo lắng quá nhiều! Còn mong thiếu gia trực tiếp xưng hô tên của chúng ta là được. Người là thiếu gia, sao có thể xưng hô chúng ta là đại ca!
- Ha ha... Không sao, chúng ta là đánh nhau mới ra giao tình. Lần trước tranh đấu cũng là gọi như vậy, hiện tại không giống sao?
Nghệ Phong vừa cười vừa nói, đối với hai huynh đệ này, hắn rất có hảo cảm, bằng không cũng sẽ không đòi viện trưởng đưa tới.
Cao Thiên lại kiên định lắc đầu nói:
- Trước đây ta không phải là thị vệ của thiếu gia, đương nhiên cùng hiện tại không giống, mong thiếu gia trực tiếp xưng hô tên của ta là tốt rồi!
Nghệ Phong thấy Cao Thiên chăm chú như vậy, hắn chỉ có thể gật đầu.
Liễu Mộng Nhiên ở một bên nghe những lời đối thoại này, trong lòng nàng cũng hơi sững sờ. Từ ý tứ trong đối thoại của Nghệ Phong và Cao Thiên, nàng nghe ra Cao Thiên, Cao Không nguyên bản là thị vệ của học viện Trạm Lam.
Trời ạ, thị vệ của học viện Trạm Lam lại trở thành thị vệ của Nghệ Phong?
Liễu Mộng Nhiên xoa xoa trán, cái này không thể tưởng tượng a!
Mà thời điểm Nghệ Phong cùng Cao Thiên, Cao Không nói chuyện, Thiên Nghịch mang theo một đội người đi về phía bên này. Nghệ Phong thấy thế, hướng Cao Thiên, Cao Không cười nói:
- Thị vệ các ngươi muốn đã tới rồi!
Cao Thiên, Cao Không nghe Nghệ Phong nói như vậy, quay đầu nhìn về phía đám người do Thiên Nghịch mang đến, đám này nhìn qua bình thường vô cùng, thế nhưng khí tức cùng tiếng bước chân trầm ổn kia nói cho bọn họ biết, nhất định đám người này tới thực lực không thấp.
Nghệ Phong cũng đánh giá những người của Sát Lâu này, liếc mắt nhìn lại, thấy bọn họ bình thản không biểu tình khác lạ, không có bộ dáng sát thủ lãnh khốc như trong tưởng tượng của mình. Chỉ là, chính là vẻ bề ngoài này làm cho người ta không phòng bị mới là thủ đoạn tốt nhất của sát thủ. So sánh với nhau, Thiên Nghịch ở phương diện này so với những sát thủ kia thua nhiều lắm.
Chỉ là hắn làm thiếu tông chủ, cũng không cần trực tiếp làm sát thủ! Bề ngoài lãnh khốc một chút cũng dễ dàng khống chế thủ hạ, tỷ như lão ma đầu kia!
Thiên Nghịch không thèm để ý Nghệ Phong nói, nhàn nhạt quét về phía sau Nghệ Phong, Liễu Mộng Nhiên tuyệt mỹ dụ hoặc cũng không thể làm ánh mắt hắn dừng lại, ánh mắt nhanh chóng quay sang Cao Thiên, Cao Không, sau đó dừng lại trên người bọn họ, hiển nhiên hắn cũng cảm giác được hai người rất mạnh.
Nghệ Phong thấy Thiên Nghịch cư nhiên ngay cả Liễu Mộng Nhiên cũng chỉ nhìn thoáng qua, hắn không khỏi thầm nói:
- Hài tử này, nhất định là có vấn đề khả năng nam nhân. Khụ, xem ra phải nhờ Tam Trưởng lão chữa trị cho hắn!
Nghệ Phong rất đồng tình nhìn Thiên Nghịch, rất khó lý giải một người thanh niên tốt như vậy, vì sao lại bị một căn bệnh quái gỡ này?
Thiên Nghịch nghe Nghệ Phong nói thầm, khuôn mặt hắn co quắp vài cái, hít sâu một hơi, lúc này mới để ánh mắt từ trên người Cao Thiên, Cao Không dời đi, hướng Nghệ Phong nói:
- Bọn họ sẽ ở trong phủ của ngươi.
Nghệ Phong gật đầu, nói với đám người kia:
- Sau này các ngươi chính là thị vệ của ta, hai vị Cao Thiên, Cao Không này là đội trưởng của các ngươi, giờ các ngươi đến đó báo danh đi!
Những người này hiển nhiên đã trải qua huấn luyện, bọn họ nhanh chóng thi hành mệnh lệnh!
Cao Thiên, Cao Không liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ hoảng sợ. Một phủ đệ Hầu tước, coi như là Bá tước cũng không có nhiều thị vệ cường hãn như vậy! Hai Tướng Cấp, hơn nữa những cường giả thị vệ này, so với lực lượng thủ vệ của phủ Bá tước cũng mạnh hơn!
Cao Thiên chăm chú nhìn Nghệ Phong, không biết hắn chuẩn bị gì? Lẽ nào muốn biến phủ đệ này thành một pháo đài không thể công phá?
Thời điểm hai người suy đoán, Nghệ Phong hướng Cao Thiên cười nói:
- Cao Thiên, sau này an toàn của phủ giao cho các ngươi, ta hi vọng sau này một con muỗi cũng bay không lọt vào phủ!
Cao Thiên sửng sốt, nghĩ không ra Nghệ Phong thật đúng là chuẩn bị để phủ đệ này trở thành một pháo đài, một con muỗi cũng bay không lọt? Cái này coi như là phủ Công tước cũng làm không được?
Chỉ là, bọn họ còn chưa nghĩ xong, một câu nói của Thiên Nghịch làm cho bọn họ ngẩn ra lần thứ hai:
- Qua vài ngày sẽ có một đội thị vệ nữa đến đây!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Cao Thiên triệt để bị chấn động rồi, nếu như đội thị vệ sau cũng mạnh như vậy, một phủ Bá tước cần lực lượng thủ vệ nhiều như vậy làm gì?
Chỉ là bọn họ thân làm thị vệ, không nên lắm miệng hỏi nhiều.
Đồng dạng, Nghệ Phong cũng vì Thiên Nghịch nói rất nghi hoặc:
- Ngươi để nhiều người như vậy tập trung đến đế đô sao?
Thiên Nghịch gật đầu nói:
- Đế đô sẽ càng lúc càng loạn, sớm chuẩn bị chung quy so với đến lúc đó phản ứng thì tốt hơn!
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói như vậy, hắn vỗ vỗ đầu nói:
- Như vậy phải tốn rất nhiều tiền cơm a, ta có nên tổ chức một nhóm thị vệ, mỗi ngày buổi tối đi ra ngoài tiếp khách kiếm tiền!
Thiên Nghịch nghe Nghệ Phong nói, hắn lần thứ hai co quắp, hắn hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong nói:
- Bọn họ giao cho ngươi, nhớ kỹ, bọn hắn chỉ giúp ngươi bảo vệ phủ đệ, nhiệm vụ khác ngươi không thể đơn giản bảo bọn hắn làm. Dù sao thân phận bọn họ không thể bạo lộ!
Nghệ Phong gật đầu nói :
- Có phải là nđã phân phó xuống dưới, chỉ cần là ngoài nhiệm vụ, bình thường không chấp hành?
Thiên Nghịch không phủ nhận, gật đầu nói:
- Đúng vậy, ngoài nhiệm vụ, chỉ khi được ta đồng ý, bọn họ mới có thể chấp hành!
Tuy trong lòng Nghệ Phong phỉ báng Thiên Nghịch trăm nghìn lần, thế nhưng cũng không có quá để ý. Dù sao đây là một lực lượng ẩn giấu, không bạo lộ cũng tốt, chờ cơ hội thích hợp, để kẻ khác một trận kinh hỷ.
Nghệ Phong nhìn đám cường giả đa số đã ngoài Sư Cấp, cảm thán Sát Lâu có nhiều vốn liếng, đồng thời lại không khỏi vui vẻ! Phủ đệ của hắn, hiện tại mới chân chính là Bá tước phủ, hai Tướng Cấp, đông đảo Sư Cấp, đủ để chấn động lòng người!
- Ta đi!
Thiên Nghịch thấy sự tình xử lý xong hết, hắn lên tiếng cáo từ.
- Chờ một chút!
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói:
- Ta còn có chút việc thương lượng với ngươi!
Thiên Nghịch dừng lại, đợi Nghệ Phong mở miệng.
Nghệ Phong quay đầu hướng Liễu Mộng Nhiên nói:
- Mộng Nhiên, nàng dẫn theo Cao Thiên, Cao Không và những thị vệ này đi, sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho họ!
Liễu Mộng Nhiên biết đây là Nghệ Phong muốn những người này tránh đi, nàng nhu thuận gật đầu, phất tay với đám người Cao Thiên, mang theo bọn họ rời khỏi!
Nghệ Phong thấy những người này rời đi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Thiên Nghịch nói:
- Ta muốn biến Nghệ phủ thành một pháo đài!
Thiên Nghịch không hiểu ý tứ những lời này của Nghệ Phong, nghi hoặc nhìn Nghệ Phong.
- Đúng như ta vừa nói, một con muỗi cũng không bay lọt vào Nghệ phủ!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
Thiên Nghịch sửng sốt, lập tức nói:
- Ngươi muốn làm như thế nào?
Nghệ Phong nhìn lướt qua phía sau phủ đệ, nhàn nhạt nói:
- Bá tước phủ chiếm diện tích rất lớn, ta giấu hai ba nghìn người ở bên trong, hoàn toàn không có việc gì!
Tựa hồ Thiên Nghịch minh bạch ý tứ của Nghệ Phong, mặt hắn không biểu tình như trước nói:
- Ngươi muốn tạo một chi tư binh?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Chưa đủ, ta còn muốn ở dưới Nghệ phủ kiến tạo một mật thất!
Thiên Nghịch ngẩn người, có chút không hiểu nhìn Nghệ Phong nói:
- Cái này có ích lợi gì?
- Ngươi hẳn là biết, chủ nhân Kim Lâu và ta có quan hệ không bình thường, ta muốn dùng Kim Lâu công khai thu nạp cao thủ, sau đó giấu ở dưới mật thất, làm một cổ lực lượng xuất kỳ bất ý!
Nghệ Phong giải thích nói.
Từ khi Nghệ Phong nghe được viện trưởng nói, hắn cảm giác thế giới này thực sự rất thâm sâu, hơn nữa ở đế đô lại càng khó dò hơn, hắn mơ hồ có cảm giác nguy cơ. Hắn chuẩn bị đối ngoại coi Kim Lâu là đại bản doanh, mà đại bản doanh chân chính lại giấu ngay trong phủ đệ của mình. Cho dù tương lai gặp chuyện không may, cũng có thể để người Nghệ phủ đưa vào trong đó.
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch nói:
- Ta muốn chế tạo Nghệ phủ thành một địa phương an toàn nhất ở đế đô!
- Cách đó tuy tốt, thế nhưng khó khăn cũng không nhỏ!
Thiên Nghịch nói.
Nghệ Phong vừa cười vừa nói:
- Ta cũng không phải nghĩ một chút đã có thể chế tạo thành công, cái này chỉ là kế hoạch, có thể làm từ từ! Đế đô càng lúc càng loạn, chúng ta cũng phải có một ít thủ đoạn tự bảo vệ mình!
Thiên Nghịch gật đầu, nghi hoặc hỏi Nghệ Phong:
- Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?
Nghệ Phong nói:
- Ta nghĩ chuyện tình kiến tạo mật thất giao cho ngươi làm, lấy cơ quan ám khí làm chính. Hừ, hơn nữa còn có độc dược của ta, ta muốn nhìn tương lai ai dám xông vào mật thất!
Thiên Nghịch cũng có chút bừng tỉnh, Nghệ Phong làm như vậy cũng không phải có nhiều dã tâm, mà là làm nơi tị nạn cho người của mình. Thiên Nghịch tưởng tượng tình huống hiện tại của đế đô, cũng xác thực nên vì mình nghĩ đường lui. Bản thân mình cũng vậy, nếu như thất bại, chung quy vẫn phải có một nơi rút lui an toàn!
- Có thể, chuyện tình thiết kế ta sẽ làm, đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp cho người đến kiến tạo!
Thiên Nghịch gật đầu nói.
Nghệ Phong cười cười, hắn cũng không biết làm như vậy có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng phòng ngừa chu đáo luôn luôn tốt! Huống chi thừa cơ hội tổ kiến một lực lượng thuộc về mình, việc này chung quy là việc tốt. Nghệ Phong tiếp xúc thế giới này càng nhiều, cảm giác mình càng khó khống chế, hay là vì bên người mình có quá ít thủ hạ!
Nghệ Phong nghĩ thầm, đối với lời Tử Âm nói rất chí lý, hẳn là trắng trợn thu nạp cao thủ, có tiền có thể làm tất cả. Nghệ Phong không tin có kim tệ lại không ai bán mạng cho mình
Thiên Nghịch thấy Nghệ Phong trầm ngưng, hắn nói:
- Sát Lâu có một lão nhân tinh thông cơ quan, đến lúc đó ta mời hắn qua đây, chỉ là ngươi nên cung kính đối với hắn một chút, hắn là tồn tại đặc thù của Sát Lâu ta, sư tôn ta cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi!
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói lập tức vui vẻ. Ngay cả lão ma đầu cũng cũng cung kính đối với hắn, như vậy có thể tầm thường sao?
- Vậy cứ như vậy đi, ta hiện tại trở về căn cứ phái người đi truyền tin, gọi hắn qua đây!
Nghệ Phong nhìn bóng lưng Thiên Nghịch, hắn thở nhẹ một hơi, sau đó thì thào lẩm bẩm:
- Không biết Nghệ phủ tương lai sẽ lớn đến cỡ nào, có thể áp qua Nghệ phủ kia hay không. Ha ha, ta thật muốn nhìn ngày phủ đệ ta biến thành một pháo đài sẽ như thế nào!
Hiện tại chỉ là mới bắt đầu, Nghệ Phong chậm rãi tổ kiến thế lực thuộc về mình, cũng chậm rãi hòa mình vào thế giới rộng lớn này.
...
Phủ đệ dưới sự trợ giúp của đám người Cao Thiên, Cao Không, cũng bắt đầu vận hành lên. Phủ Hầu tước của hắn lúc này đã giống như những phủ khác, hơn nữa Tử Âm đưa tới một ít thị nữ, toàn bộ phủ đệ rất có sinh khí.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nghệ Phong không có việc gì thì đi tìm Vương lão và Quái lão đầu, thỉnh giáo bọn họ các vấn đề. Đối với các vấn đề của Nghệ Phong, hai người nhiều khi không hiểu chút nào. Vương lão như vậy Nghệ Phong còn có thể lý giải, ngay cả Quái lão đầu tính tình cổ quái cũng như vậy, cái này làm cho đáy lòng Nghệ Phong cười trộm, mình là dính quang của lão tông chủ Tĩnh Vân Tông a!
Liễu Mộng Nhiên cũng không để Nghệ Phong thất vọng, tuy nhà nàng không có Nhiễu Hồn Thảo, thế nhưng biết Bạch gia có một chút! Kết quả này làm cho Nghệ Phong cảm giác có chút đau đầu, Bạch gia! Đối với lão đầu tính tình táo bạo kia, Nghệ Phong cũng không biết ứng phó ra sao.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, không lập tức tới Bạch gia, phân phó người Kim Lâu cùng các phòng bán đấu giá quan tâm Nhiễu Hồn Thảo, Nghệ Phong cũng nhờ Thiên Nghịch giúp mình truy tìm!
Dù sao tổ chức Sát Lâu này cũng rất khổng lồ, tuy rằng Nhiễu Hồn Thảo trân quý, nhưng không phải là không có, chỉ là không biết khi nào thôi, dù sao bản thân Sát Lâu cũng không có dự trữ!
Nghệ Phong từ chỗ Vương lão đi ra, đi không mục đích trong học viện, lại phát hiện trong sân học viện rất ồn ào, Nghệ Phong không khỏi đi qua.
Định thần nhìn lại, trong sân rộng có hai người đối mặt nhìn nhau, khí thế của hai người rất mạnh, đấu khí từ trên người mơ hồ nhảy lên, rất có phong phạm cao thủ!
Thời điểm Nghệ Phong nghi hoặc hai người này đang làm gì, một thanh âm mạnh mẽ vang lên:
- Nhị đệ, vì sao đệ ở chỗ này?
Nghệ Phong nhìn theo thanh âm, phát hiện Nghệ Lưu đi về bên này, Nghệ Phong có chút vui vẻ nói:
- Đại ca, Bố Lan Ny của huynh đã đổ chưa?
Nghệ Lưu cười hắc hắc nói:
- Rất nhanh thôi!
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, rất xem thường nhìn Nghệ Lưu nói:
- Đại ca, kỹ thuật tán gái của huynh càng ngày càng thấp, nhiều năm như vậy còn chưa tán đổ, không biết lúc trước vì sao huynh thông đồng được tới hoa khôi của Mạc Thành. Không phải là dùng kim tệ đánh đổ người ta?
- Ngươi nói bậy!
Nghệ Lưu trừng mắt nhìn Nghệ Phong, đối với Nghệ Phong nói xấu rất bất mãn, tuy mình cũng có lúc dùng tiền bạc cưa cẩm, nhưng đa số thời gian vẫn là dựa vào khuôn mặt anh tuấn này của mình.
Nghệ Phong xem thường nhìn Nghệ Lưu nói:
- Có bản lĩnh thì cưa đổ hoa khôi của đế đô cho ta xem?
Câu nói này nhất thời làm cho sắc mặt Nghệ Lưu có chút đỏ lên, hoa khôi của đế đô và Mạc Thành là hai đẳng cấp khác nhau, một trời một đất. Ánh mắt cùng kiến thức của hoa khôi Đế đô rất cao, muốn lừa dối đúng là rất khó.
Nghệ Lưu đánh trống lảng, ha ha cười nói:
- Hiện tại ta đã có Bố Lan Ny muội muội, ta sẽ không làm chuyện bắt cá hai tay. Được rồi, Nhị đệ, nghe nói gia gia đi tìm đệ?
Nghệ Phong nghe Nghệ Lưu nói sang chuyện khác, hắn cũng không có tính toán, hướng Nghệ Lưu nói:
- Lão gia hỏa kia có đi qua, ha ha, xem ta còn có giá trị lợi dụng mà thôi!
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn thở dài một hơi. Hắn cũng không cảm giác được một điểm thân tình trong Nghệ phủ, mình và Nghệ Phong chỉ là một công cụ có giá trị. Nghệ Lưu không có dũng khí như Nghệ Phong, có thể trực tiếp thoát ly gia tộc, thậm chí đối nghịch cùng gia tộc!
- Nhị đệ, đệ cẩn thận một chút! Gia tộc đã có kế hoạch bóp chết đệ từ trong trứng nước!
Nghệ Lưu bất đắc dĩ nói.
Nghệ Phong cười nhạt không ngớt, đây là thế gia sao, cư nhiên đã có kế hoạch giết mình rồi, may là mình không đáp ứng trở về, bằng không thì không biết làm sao!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Kỳ thực ta vẫn nghĩ tới máu mủ tình thâm, cho dù bọn hắn mắng ta là phế nhân, coi ta là công cụ. Ta cũng sẽ không động thủ đối phó bọn họ trước.Ta đang đợi, chờ bọn hắn động thủ trước! Coi như là báo đáp bọn họ cho ta thân thể này! Cũng cho ta triệt để thất vọng đối với Nghệ phủ, gia tộc mà ngay cả đệ tử mình cũng có thể chém giết. Như vậy có khác gì cầm thú!
- Ở Nghệ gia không có thân tình. Nhị đệ cẩn thận một chút. Lần trước đại bá nói, hắn nhất định sẽ thu thập đệ!
Nghệ Phong vỗ vỗ bả vai Nghệ Lưu nói:
- Đại ca yên tâm đi! Bọn họ không động thủ là tốt nhất, nếu như động thủ thì đừng trách ta không khách khí! Được rồi, đại ca, bọn họ đang làm gì vậy?
Nghệ Phong đưa tay chỉ hai người trong sân.
Nghệ Lưu nói:
- Hai bọn họ quyết đấu vì để gia nhập Mãnh Hổ Môn!
- Mãnh Hổ Môn?
Nghệ Phong không hiểu hỏi.
Nghệ Lưu gật đầu nói:
- Mãnh Hổ Môn là tổ chức học sinh bài danh trước năm của học viện Trạm Lam, giống như Hoa Hạ bang là bài danh trước mười. Chỉ là Hoa Hạ bang so với Mãnh Hổ Môn lại kém xa vạn dặm. Đệ có thể nhất cử tiêu diệt Hoa Hạ bang, thế nhưng nếu như là Mãnh Hổ Môn mà nói, không biết đệ có thể còn sống trở về hay không!
- Thật sao?
Nghệ Phong kinh ngạc hỏi, lần trước Nguyên Trực nói học viện Trạm Lam có mấy tổ chức cường đại, thực lực hầu như có thể sánh ngang với các thế gia, lúc đó hắn còn cười nhạt, hiện tại xem ra thật là có chuyện như vậy.
Nghệ Phong nhìn ra hai người trong sân, thực lực ít nhất đạt tới Sư Cấp lục giai, thế nhưng cũng tranh nhau tiến vào Mãnh Hổ Môn, có thể thấy được cao thủ trong Mãnh Hổ Môn nhiều hay ít.
- Mãnh Hổ Môn lần này có ba danh ngạch thành viên. Hai cái đã cho nội bộ, chỉ có một cái mới để bên ngoài tranh đoạt! Tuy Mãnh Hổ Môn không có nhiều người như Hoa Hạ bang. Thế nhưng mỗi người đều là cao thủ, không có thực lực Sư Cấp ngũ giai, căn bản vào không được!
Nghệ Lưu có chút cảm thán nói.
Nghệ Phong nghe Nghệ Lưu nói, hắn hơi gật đầu, trong đầu cũng hiện lên lời Nguyên Trực nói lần trước. Hắn đã từng muốn mình ở học viện thành lập một tổ chức, thế nhưng mình cự tuyệt!
Hiện tại phủ đệ mình sắp sửa tu kiến, xác thực rất cần cao thủ, không thể nghi ngờ, học viện Trạm Lam không thiếu cao thủ. Nếu có thể để cho bọn họ vì mình sử dụng, thế lực của mình nhất định tăng mạnh.
Chỉ bất quá, học sinh dù sao cũng là học sinh. Bọn họ mặc kệ là kinh nghiệm còn là cái gì đều so ra kém cao thủ dùng đao thực thương thực bên ngoài. Đây cũng là nguyên nhân Nghệ Phong không muốn mời chào cao thủ trong học viện, bởi vì những này cao thủ tại có thể xưng vương xưng bá trong học viện, hay là đến bên ngoài nhìn thấy huyết mà bắt đầu nôn ọe. Mà chính mình cũng không nghĩ để thời gian lãng phí tại học viện.
- Nhị đệ! Đệ làm sao vậy?
Nghệ Lưu thấy Nghệ Phong bỗng nhiên trầm mặc, hắn không khỏi nghi hoặc hỏi.
- Ách! Không có việc gì!
Nghệ Phong cười cười, quay đầu nhìn về phía giữa sân, đáy lòng âm thầm tính toán.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chương 453: Kế hoạch học viện.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thực lực những học sinh này xác thực rất cao, nếu như có thể trải qua rèn đúc vì mình sử dụng mà nói, vậy thì hoàn mỹ.
Nghệ Phong nghĩ tới Cuồng Hổ, nam nhân kia vừa nhìn đã biết chính là người lớn lên trong máu tanh, nếu để hắn rèn luyện học sinh, nhất định có thể để cho bọn họ nhanh chóng trưởng thành? Sau đó để cho bọn họ tập luyện cùng người của Sát Lâu, nghĩ bọn hắn sẽ như ngọc thô mài sáng! Người của Sát Lâu, không có người nào không lớn lên trong đấu tranh máu lạnh!
Thời điểm Nghệ Phong âm thầm trầm ngưng, một thanh âm lại vang lên:
- Phong thiếu gia thấy hai cường giả quyết đấu vì tiến vào Mãnh Hổ Môn có gì cảm thán sao?
Nghệ Phong nhìn về phía thanh âm phát ra, đã thấy Nguyên Trực đi về phía hắn.
Nghệ Lưu thấy Nguyên Trực, hắn không khỏi sửng sốt, không nghĩ ra Nguyên Trực này hầu như có năng lực bước vào Thập Đại Bạch Kim của học viện sẽ đột nhiên đến nói chuyện với Nghệ Phong!
- Cảm thán? Ta thực không có cảm thán gì, ta xem hai người này đều rất mạnh, nếu như ta là lão đại của Mãnh Hổ Môn, ta sẽ tiếp nhận hết. Mà không phải như hắn giả bộ so đấu, để hai người sống chết với nhau!
Nghệ Phong cười cười.
Nguyên Trực vừa cười vừa nói:
- Chẳng lẽ Phong thiếu không muốn tổ kiến một tổ chức đối với ngươi rất có trợ giúp trong học viện sao?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Không cảm thấy!
- Ách!
Nguyên Trực trong nháy mắt cảm giác mình nói giống như đàn gảy tai trâu, không có một chút tác dụng!
Thời điểm Nguyên Trực cười khổ không biết nói cái gì, Nghệ Phong đột nhiên nói:
- Chỉ là, ta đối với những cao thủ của học viện này rất có hứng thú!
Nhãn tình của Nguyên Trực sáng lên, nói với Nghệ Phong:
- Thật sao? Vậy Phong thiếu gia có tính toán gì không?
Nghệ Phong nhìn Nguyên Trực nói:
- Ta không thích tiểu đả tiểu nháo, muốn làm phải làm lớn!
- Có ý tứ gì?
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không nghĩ, các thế lực ở trong học viện đều là tiểu đả tiểu nháo sao? Không có tích sự gì!
Nguyên Trực ngạc nhiên, tựa hồ đoán được ý tứ của Nghệ Phong, hắn nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Vậy Phong thiếu gia muốn làm như thế nào?
- Tổ chức thế lực trong học viện quá nhỏ, ta muốn đưa bọn họ ra bên ngoài.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.
Xác thực, hắn không có hứng thú đối với một bá vương học viện! Mình hiện tại muốn làm chính là để Tử Âm ngồi trên bảo tọa nữ vương.
Nghệ Phong thấy Nguyên Trực không lý giải được, hắn tiếp tục nói:
- Ta muốn dựa vào cao thủ của học viện, thành lập một cổ thế lực làm cho người khác chấn động ở bên ngoài!
Rốt cục Nguyên Trực hiểu được, Nghệ Phong cũng không phải khinh thường cao thủ của học viện, mà không muốn cao thủ học viện chỉ quanh quẩn trong cái sân khấu nhỏ này. Nguyên Trực có chút sững sờ, từ trước tới nay, mặc kệ người nào tổ chức thế lực đều làm cơ sở ở trong học viện trước tiên, sau đó người đầu lĩnh tốt nghiệp, thành lập thế lực chiêu mộ các thành viên cũ tốt nghiệp ở bên ngoài! Chưa từng có người lẫn lộn đầu đuôi, ngay từ đầu thành lập thế lực ở bên ngoài học viện!
Ý nghĩ như vậy không phải không ai nghĩ tới, thế nhưng học sinh dù sao cũng là học sinh, mới khởi đầu đã bắt bọn họ tiếp xúc với thế giới cường giả vi tôn, bọn họ chịu được sao?
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Như vậy có phải là quá vội vàng không?
Nghệ Phong nói:
- Không! Ta tự nhiên có biện pháp giúp bọn hắn đề thăng lực thích ứng!
Thậm chí hắn nghĩ, đến lúc đó có thể cho bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ từ Sát Lâu. Đương nhiên, Tiểu ma nữ không phải muốn thống nhất Thánh Tông sao? Mình sẽ không động đại môn phái Thánh Tông này, thế nhưng các thế lực nhỏ ngoài rìa vẫn dám động vào a! Vừa lúc cho bọn hắn luyện tập!
Tuy Nguyên Trực không biết rốt cuộc Nghệ Phong làm cái gì. Thế nhưng hắn cảm giác được trong lời nói của Nghệ Phong có lòng tin cường đại.
Nghệ Lưu đứng ở một bên xen mồm nói:
- Nhị đệ, đệ làm như vậy cũng coi như là người mở đầu, nhưng không phải bất luận kẻ nào đều có thể tiếp thu!
Nghệ Phong cười nói:
- Đại ca, nếu như ta cho huynh vũ kỹ cao cấp, cho huynh kim tệ, cho huynh đan dược. Huynh cũng không tiếp thụ sao?
- Kia tự nhiên...
Nghệ Lưu nói còn chưa nói hết, hắn trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, kinh hãi nói:
- Nhị đệ, không phải là đệ muốn dùng những thứ này để hấp dẫn cao thủ?
Nghệ Lưu dại ra tại chỗ, kim tệ, công pháp, đan dược, những thứ nên có đều có, Nghệ Lưu nghĩ không ra ai có thể lờ đi những dụ hoặc này?
- Nếu như có thể mà nói, thậm chí ngay cả Quỷ Dị Mị đan do Nhiếp Hồn Sư luyện chế, ta cũng có thể lấy được!
Nghệ Phong có lòng tin này, chỉ cần đến lúc đó đạt được Nhiếp Hồn Sư ngũ tinh, học được luyện chế Mị Đan, vậy Mị Đan cũng không là vấn đề!
Có những mị hoặc này, đừng nói là học sinh bình thường. Coi như là học viên gia thế cũng đỡ không được. Nghệ Phong vừa làm chuẩn bị, đồng thời quan sát tìm kiếm người thích hợp.
Nghệ Lưu và Nguyên Trực liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh hãi. Mị Đan, đây chính là đan dược mà bất luận đẳng cấp nào cũng có thể đề thăng một giai, ngay cả cái này Nghệ Phong cũng có thể lấy được. Có thể nghĩ phía sau hắn nhất định có Nhiếp Hồn Sư!
Nghệ Lưu nhớ tới lúc trước Nghệ Phong tùy ý vứt cho mình công pháp Nhật giai, hắn chỉ biết Nghệ Phong không thiếu công pháp cao cấp. Sau đó cho mình rất nhiều đan dược, biết hắn không thiếu đan dược. Có đan dược, tự nhiên không lo kim tệ! Thảo nào Nghệ Phong có khẩu khí như vậy.
Nghệ Lưu ngơ ngác nhìn Nghệ Phong nói:
- Nhị đệ, mấy năm này rốt cuộc đệ làm cái gì?
Nghệ Lưu không khỏi cười khổ, tuy biết Nhị đệ nguyên bản xưng là phế nhân rất đả kích người, có thực lực rất biến thái không nói, ngay cả khi tung ra cái gì đó cũng chấn động nhân tâm như vậy!
Nguyên Trực cũng thật không ngờ Nghệ Phong có nhiều vốn liếng như thế, phúc lợi như vậy, cho dù là tổ chức bài danh thứ nhất của học viện cũng không có. Mặc dù rất nhiều đầu lĩnh là người của các thế lực lớn phái tới thu nạp nhân tài của học viện Trạm Lam. Thế nhưng cũng không đến mức tung nhiều vốn liếng để thu nạp nhân tài như vậy. Dù sao, người của học viện Trạm Lam, bây giờ còn chưa cho bọn hắn lợi ích gì!
Nguyên Trực nhìn Nghệ Phong nói:
- Nếu như ngươi có vốn liếng như ngươi nói, ta nghĩ người của học viện sẽ chạy theo như vịt!
Nghệ Phong cười nói:
- Đầu tư lớn, tự nhiên cũng phải có thù lao cao! Thực lực thấp hơn Sư cấp lục giai thì không cần? Các loại năng lực tổng hợp thì không quá quan tâm!
Nguyên Trực gật đầu hướng Nghệ Phong nói:
- Vậy Phong thiếu gia cho ta làm sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chương 454: Người đầu tiên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nghệ Phong cười ha ha, vươn tay nói với Nguyên Trực:
- Chỉ cần ngươi không sợ thế giới cường giả vi tôn bên ngoài, ta cam tâm tình nguyện để ngươi gia nhập!
- Ha ha! Nhân sinh trên đời, nếu như lo trước lo sau, còn không bằng không sống. Huống chi Phong thiếu gia trả thù lao cho chúng ta không thấp!
Nguyên Trực cười ha ha.
Nghệ Phong cười cười, vươn tay với Nguyên Trực:
- Hoan nghênh ngươi!
Nguyên Trực cùng Nghệ Phong nắm chặt tay, hai người bọn họ đều không nghĩ tới, bởi vì bọn họ nắm tay lần này, tương lai không lâu sau, khiến các thế lực lớn của đế đô vô cùng đau đầu vì một cổ thế lực thần bí!
Nghệ Lưu thấy thế, hắn cũng đi tới trước cười hì hì nói:
- Nhị đệ, ta cũng gia nhập được không?
Nghệ Phong nhìn Nghệ Lưu lắc đầu nói:
- Đại ca, huynh không nên tham dự. Ta sớm muộn gì cũng sẽ đối nghịch cùng Nghệ gia. Nếu như huynh đứng ở bên ta, sợ là bọn họ sẽ trục xuất huynh.
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói, chỉ phải cười khổ gật đầu.
Nghệ Lưu cũng nghe được chuyện tình Nghệ Phong lấy tên phủ đệ mình là Nghệ phủ, Nghệ Lưu rất khó tưởng tượng, Nghệ Phong cùng Nghệ gia tranh đấu, rốt cuộc Nghệ phủ nào sẽ làm chủ lưu.
Trước đây, Nghệ Lưu còn nghĩ Nghệ Phong tuyệt đối không phải là đối thủ của Nghệ gia, nhưng tiếp xúc Nghệ Phong càng nhiều, hắn cảm giác Nghệ Phong thần bí. Có thể, phía sau Nghệ Phong thật sự có một lực lượng cường đại không muốn người biết!
Nghệ Phong nhìn Nguyên Trực nói:
- Về chuyện tình tìm cao thủ ở học viện gia nhập giao cho ngươi xử lý. Thực lực và nhân phẩm thiếu một thứ cũng không được. Cho dù hắn có thực lực cường hãn hơn nữa, nhưng nhân phẩm kém ta cũng sẽ không cần. Ta muốn chính là người trung tâm tuyệt đối!
Nguyên Trực gật đầu nói:
- Đã hiểu!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Chuyện tình này giao cho ngươi xử lý, ngươi có thể lấy những lời ta vừa nói làm mồi câu. Ta không cần biết bao nhiêu người, thế nhưng ta hi vọng những người tìm được đều trung tâm nhất mực!
Nguyên Trực cười khổ gật đầu, tuy biết yêu cầu này có độ khó cực lớn, thế nhưng hắn vẫn gật đầu đáp ứng.
- Ta hi vọng chúng ta sẽ là một kỳ tích, chúng ta là người đầu tiên đi ra học viện sáng tạo kỳ tích!
Nói xong, Nghệ Phong chuyển ánh mắt tập trung vào cuộc tranh đấu trong sân.
Nguyên Trực cười không ngừng, hắn đã hiểu vì sao lúc đầu Nghệ Phong cự tuyệt chuyện tổ chức thế lực ở học viện, bởi vì ánh mắt hắn vẫn không đặt ở trong học viện.
- Binh...
Một tiếng va chạm vang lên, lúc hai người trong sân bắn ra một đợt kình khí, đều tự lui về phía sau hai bước, khó khăn lắm mới đứng thẳng!
Nghệ Phong nhìn hai người này có lực lượng ngang nhau, quay sang Nguyên Trực không ngừng cười nói:
- Ngươi nghĩ hai người này ai sẽ thắng?
Nguyên Trực lắc đầu nói:
- Hai người này có lực lượng ngang nhau, rất khó nhìn ra!
Nghệ Phong cười cười nói:
- Dựa theo tranh đấu bình thường, nếu hai người muốn phân ra thắng bại, nhất định đấu đến lưỡng bại câu thương.
Lấy thực lực Tướng Cấp của Nguyên Trực, hắn cũng cảm giác thực lực hai người này hơn kém nhau cực kỳ bé nhỏ. Nếu như không có biến cố gì, sợ là sẽ như Nghệ Phong nói!
Thế nhưng, lời nói của Nguyên Trực vừa dứt, người mặc quần áo lam sắc đang tranh đấu, hắn từ trong lòng lấy ra một viên Hồi Khí Đan, nhanh chóng bỏ vào miệng nuốt xuống.
Nghệ Phong thấy thế, không khỏi nở nụ cười:
- Xem ra, nam tử áo lam sẽ thắng! Tuy rằng nam tử áo lam ăn là một viên đan dược tam giai, thế nhưng cũng có thể khôi phục hơn phân nửa đấu khí mà hắn tiêu hao, cái này sẽ để cho hắn chiếm thượng phong!
Quả nhiên, Nghệ Phong nói vừa xong. Đấu khí của nam tử áo lam vận chuyển mạnh mẽ, mang theo tiếng xé gió nhè nhẹ, hung hăng đập tới nam tử đối diện.
- Binh...
Một tiếng va chạm vang lên, nam tử đối diện lui về phía sau mấy bước. Thế nhưng nam tử áo lam cũng không có bởi vậy mà dừng lại, quyền thứ hai của hắn oanh tới, nam tử kia tránh cũng tránh không thoát, làm sao có thể ngăn cản một quyền này, lảo đảo lui vài bước, sau đó ngã xuống đất.
Tựa hồ nam tử áo lam cũng không muốn buông tha hắn, quyền thứ ba hung hăng oanh qua.
Nắm tay chớp mắt đã tới, rất nhanh đã đánh lên ngực nam tử kia, người vây xem không chút nghi ngờ, một quyền này nếu như đập trúng, nhất định sẽ mất sức chiến đấu.
Thời điểm mọi người đồng tình vì nam tử kia, một thanh âm rất nhu hòa nhàn nhạt vang lên:
- Ngươi đã thắng! Nên dừng tay đi!
Mọi người theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy giữa sân đứng một thiếu niên lộ vẻ đơn bạc, bàn tay đang nắm lấy quyền cương của nam tử áo lam, vô luận nam tử áo lam làm sao, cũng không thể di động!
Mọi người thấy thế, cả đám liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh ngạc. Một tay có thể làm cho Sư Cấp lục giai không thể động đậy, thực lực người này hẳn là rất mạnh, có thể là bát giai hoặc là cửu giai?
- Ngươi là ai?
Nam tử áo lam nhìn Nghệ Phong, cố gắng thu tay lại, nhưng làm sao cũng giãy không ra.
- Nghệ Phong!
Nghệ Phong nói xong, lúc này mới buông tay hắn ra, không để ý đến nam tử áo lam xoa xoa tay, đi tới nam tử té trên đất.
Mọi người nghe được hai từ “Nghệ Phong” này, cả đám bừng tỉnh, vẻ kinh ngạc vừa rồi biến mất không còn một mảnh. Người ta ngay cả Vương Cấp cũng có thể đánh bị thương, ngươi chỉ là một Sư Cấp nho nhỏ, ở trước mặt hắn không thể nhúc nhích, đây không phải là rất bình thường sao?
Đồng dạng, nam tử áo lam cũng thở dài một hơi, hắn cũng thật không ngờ là sát tinh này. Xoa xoa cánh tay có chút đau nhức, nội tâm hắn vạn phần may mắn. Trong ấn tượng của hắn, Nghệ Phong là máu lạnh, tàn nhẫn, bá đạo. Mình có thể bình yên vô sự đứng ở chỗ này, đã là vô cùng may mắn rồi.
Nếu như Nghệ Phong biết hình tượng của mình đã bị yêu ma hóa như vậy, hắn khẳng định sẽ hận đến nghiến răng, hắn vẫn cho rằng mình là hóa thân của thiện lương chính nghĩa!
Nghệ Phong nhìn nam tử kia, cười nói:
- Ngươi tên gì?
- Vũ Thanh Phong!
Nam tử nhìn nhân vật truyền kỳ có thể sánh ngang với Thập Đại Bạch kim của học viện, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Cảm tạ ngươi cứu ta!
- Ha ha! Cái này không cần, ta chỉ là có chuyện cần đối với ngươi, nên mới ra tay cứu ngươi!
Nghệ Phong nói thẳng.
Vũ Thanh Phong nói:
- Không biết ta có thể giúp gì được ngươi?
- Ha ha, là thực lực của ngươi!
Nghệ Phong cười nói.
Vũ Thanh Phong sửng sốt, lập tức nói:
- Phong thiếu gia muốn ta làm thủ hạ?
Nghệ Phong cười nói:
- Không! Là huynh đệ!
Vũ Thanh Phong nhún nhún vai nói:
- Cũng không có gì khác nhau!
Nghệ Phong cười nói:
- Dù sao đi nữa ngươi đã thất bại, vào Mãnh Hổ Môn không được, còn không bằng theo ta!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào