Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 608: Hắc sắc bức dực. ( Cánh dơi đen) (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Phi Thiên ám sát trảm!
Có hai cánh dơi phía sau, Mộ Dung Khuynh Thành phát huy lộ hỏa thuần thành võ học phi thiên ám sát trảm, rõ ràng thực lực không bằng đối phương nhưng lại đè ép đối phương, từ xa nhìn lại, bốn phương tám hướng tên sát thủ đều là thân ảnh Mộ Dung Khuynh Thành, những thân ảnh này thỉnh thoảng trùng kích vào tên sát thủ ở trung tâm, những thân ảnh này tới như lưu tinh, biến mất nhanh như gió.
Bị đông đảo bóng đen vây bên trong, Diệp Trần cũng không quá lo lắng, hắn đã biết từ lâu Mộ Dung Khuynh Thành ẩn giấu thực lực, tỷ như ma nhãn, tỷ như hắc sắc bức dực, ma nhãn là sau khi tu thành ma khu mà hình thành, dù sao ma nhãn cũng là một phần của ma khu, mà hắc sắc bức dực là thiên phú năng lực của Mộ Dung Khuynh Thành, nếu như nói Vũ Văn Dã có thiên phú năng lực cường hóa phòng ngự, như vậy thiên phú năng lực của Mộ Dung Khuynh thành là cường hóa tốc độ, mà đôi cánh dơi kia chính là điểm quan trọng để cường hóa tốc độ.
Đing đang!
Từ hạ phong chuyển thành thế thượng phong, sức chiến đấu của Mộ Dung Khuynh Thành tăng lên nhiều, đương nhiên, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn đánh chết đối phương.
- Cùng tiến lên!
Quỷ Ảnh các sát thủ khác sau khi tấm chắn biến mất, liền vọt tới, hóa thành một đoàn bóng đen chặn giết Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành từ từ rơi vào hạ phong, lộ tuyến di động thường xuyên sẽ có sát thủ Quỷ Ảnh các chặn đánh.
Kiếm quang bên ngoài chợt lóe, Diệp Trần bắt được một gã Quỷ Ảnh sát thủ, một kiếm đâm tới.
Phốc xuy!
Có thể tránh thoát sinh sinh bất tức rất ít người, rõ ràng bị kiếm khí quấn thân.
- Linh hồn chi nhãn đã đóng rồi!
Mi tâm một trần đau nhức, Diệp Trần nắm được cơ hội cuối cùng, liên tiếp chém ra vài kiếm, hơn mười kim kiếm khí phát ra, giết chết đông đảo Quỷ Ảnh sát thủ, chỉ còn lại một vài tên phía xa.
Ba một tiếng!
Linh hồn chi nhãn rút cuộc đã đóng.
Nhưng mà Diệp Trần cũng không quá cần linh hồn chi nhãn nữa.
Chạy!
Một tên sát thủ Quỷ Ảnh các ở sát biên giới định bỏ chạy.
- Chạy đi đâu!
Diệp Trần đuổi phía sau đối phương.
- Cùng chết đi!
Đào thoát không thành, tên Quỷ Ảnh sát thủ này đột nhiên xoay người, hắc quang mạnh mẽ từ thất khiếu phóng ra, hắn muốn tự bạo.
Đáng tiếc tốc độ kiếm quang của Diệp Trần cực nhanh, một kiếm đâm thủng mi tâm hắn.
Đánh chết gã sát thủ cuối cùng, Diệp Trần thoáng thư giãn, trong thời gian ngắn, hắn vô cùng thoải mái, trong khoảng thời gian ngắn hắn thoạt nhìn rất nhẹ nhàng, kỳ thực thần kinh căng thẳng đến cực hạn, một tia sơ sẩy cũng không dám sai phạm, bởi vì hắn biết hắn đối mặt với sát thủ ưu tú nhất trên đại lục.
Từ hòn giả sơn bên phải Diệp Trần thoát ra một đạo nhân ảnh, hắn là thủ lĩnh của đám sát thủ, được gọi là phó đường chủ.
- Ngươi chung quy khó thoát chết!
Phó đường chủ Quỷ Ảnh các trên mặt đầy vẻ khuây khỏa, hắn không ngờ ám sát Diệp Trần lại tổn thất nhiều thủ hạ như vậy, hầu như toàn quân bị diệt, nhưng mà tất cả đã kết thúc, chí ít hắn còn sống, hoàn thành nhiệm vụ rồi, thủ hạ chết bao nhiêu hắn không quan tâm, làm sát thủ đã là chết đi rồi.
- Phải không?
Diệp Trần không kịp chạy không kịp đỡ, nhưng mà hắn kịp vận dụng long lực, long lực trải rộng toàn thân, trong chốc lát ngoài da hắn xuất hiện một tầng bạch quang nhè nhẹ, một cỗ uy hiếp nhàn nhạt khuếch tán ra, ngay cả không khí cũng tĩnh lại.
Một kích của Phó đường chủ phá vỡ chân nguyên hộ thể của Diệp Trần, đánh lên thân thể Diệp Trần, vốn một kích này dù có kim lưu giáp chống đối, Diệp Trần cũng bị trọng thương, một khi trọng thương hắn tuyệt đối không thể chống đối lại phó đường chủ năng lực siêu quần, nhưng có tầng phòng ngự long cốt, hắn chỉ lùi về sau hơn mười bước, một chút thương thế cũng không có.
Ba tầng phòng ngự, một hộ thể chân nguyên, một là kim lưu giáp, một là phòng ngự long cốt, Diệp Trần nếu thụ thương mới là có quỷ, dù sao sát thủ cũng không có lực công kích mạnh lắm, bọn họ nghiên cứu chủ yếu là thủ đoạn ám sát.
- Không thể nào!
Phó đường chủ Quỷ Ảnh các nhãn thần kinh hãi, con mồi phòng ngự cường đại không phải hắn không gặp qua, nhưng phòng ngự mạnh tới mức như Diệp Trần thì chưa thấy bao giờ, nếu như mỗi người đều có phòng ngự như vậy, Quỷ Ảnh các cũng không cần tồn tại nữa rồi, dù sao phá phòng ngự người ta còn không được ám sát thế nào, trừ phi đối phương thả lỏng chủ động cho bọn họ giết.
Kim chi liên y!
Có tầng long cốt phòng ngự, Diệp Trần hành động càng dễ dàng, có long lực hộ thân, thân thể cường hãn vô cùng, khí huyết điều chỉnh rất nhanh, chân nguyên vận chuyển, Diệp Trần nín thở ngưng thần, một kiếm chém ra.
Keng keng!
Thực lực phó đường chủ Quỷ Ảnh các vô cùng mạnh, kém hơn Diệp Trần một chút, so với Lâm Thiên và Mục Vân Hạc không sai biệt lắm.
- Diệt Hồn!
Tốc độ cực nhanh Mộ Dung Khuynh Thành từ một bên hiện ra, vừa xuất hiện đã ra chiêu Diệt Hồn, đặc tính công kích linh hồn đánh tới phó đường chủ Quỷ Ảnh các.
- Không hay!
Diệt Hồn của Mộ Dung Khuynh thành chưa viên mãn, nhưng khiến mặt Quỷ Ảnh phó các chủ trắng bệch, sản sinh sơ hở.
Chết đi!
Lúc này Diệp Trần thuận lợi giải quyết phó đường chủ Quỷ Ảnh các, kim kiếm khí chia hắn làm bốn năm khối, bay tứ tán.
- Nhiệm vụ thất bại, mau chạy!
Bốn chín Quỷ Ảnh sát thủ bố trí kết giới thấy phó các chủ đã chết, tán đi kết giới, sau đó hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy, biến mất trong đêm đen.
- Chạy thật dứt khoát.
Diệp Trần cũng không đuổi theo bọn họ, quy củ của Quỷ Ảnh các hắn biết, ám sát chỉ một lần, một khi thất bại, cả đời sẽ không nhận mục tiêu đó nữa, đương nhiên, cũng có một vài tình huống ngoại lệ.
Hai cánh dơi phía sau phe phấy, Mộ Dung Khuynh Thành thu hồi hai cánh, than thở:
- Nếu như không phải gặp chúng ta, khả năng thành công của họ tới chín thành.
- Nhưng mà bọn họ vẫn gặp phải chúng ta.
Thời gian nhoáng lên, nửa tháng trôi qua.
Lúc này tin tức về ba tài liệu cũng chỉ có một loại có tin, loại này nằm trong tay một lục phẩm tông môn, lục phẩm tông muốn này vừa lúc đi tới Cửu Long sơn, vì thế Mộ Dung Khuynh Thành và Diệp Trần nhanh chóng tăng tốc đi tới Cửu Long Sơn.
Lưu Tuyền cốc là một trong đông đảo lục phẩm tông môn thuộc thiên võ vực.
Lưu Tuyền cốc cốc chủ Hoa Anh Mai là một tông chủ anh minh, thực lực không kém, cũng là một gã Linh Hải Cảnh tông sư, là lục phẩm tông môn lâu đời ở thiên võ đại lục, Hoa Anh Mai không thể nào không biết Diệp Trần, cho nên đối với việc Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành tới chơi, Hoa Anh Mai rất nhiệt tình.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 609: Cửu Long Sơn nhộn nhịp.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Diệp Trần nói khách sáo vài câu rồi nói thắng vào chủ đề.
Nghe vậy, Hoa Anh Mai nhíu mày cười khổ:
- Hai vị nếu tới sớm mấy tháng phượng vị quả tuyệt đối sẽ giao cho hai ngươi, đáng tiếc các ngươi tới không khéo, một quả Phượng vĩ duy nhất đã làm tài liệu luyện đan rồi.
Diệp Trần nói:
- Ta nghe nói Lưu Tuyền cốc trồng một gốc Phượng vĩ thụ, lẽ nào chỉ có một quả Phượng vĩ.
Hoa Anh Mai biết đối phương nghi mình từ chối, giải thích:
- Mấy nghìn năm hỏa hầu Phượng vĩ thụ tự nhiên sẽ không chỉ kết một quả Phượng vĩ, nhưng Phượng vĩ thụ của bản môn mới chỉ có tuổi thọ hơn trăm năm, ba năm khai hoa, ba năm kết quả, một lần chỉ một quả, hai vị nếu không tin ra có thể đưa hai người đến chỗ Phượng vĩ thụ, tin rằng với nhãn lực của hai người, hẳn có thể thấy được tuổi thọ của Phượng vĩ thụ.
- Vậy thì không cần.
Diệp trần cũng biết tuổi thọ của Phượng vĩ thụ có liên quan tới tuổi thọ, nếu đối phương đã nói thế này, còn hoài nghi đó là không tôn trọng người khác.
- Diệp thiếu hiệp có việc cấp bách cần Phượng vĩ quả?
Hoa Anh Mai dò hỏi.
Diệp Trần gật đầu:
- Ta cần dùng nó để luyện chế giải dược, dùng để cứu người.
Hoa Anh Mai nói:
- Diệp thiếu hiệp có thể đi Hoang hỏa vực của phương bắc vực quần, Phượng vĩ thụ của bản môn là từ hoang hỏa vực lấy về, tuy rằng ta không biết ở đó có cây thứ hai hay không, nhưng chung quy vẫn có hi vọng.
- Hoang hỏa vực?
Nơi đó là lãnh địa của man tộc, toàn bộ phương bắc vực quần có hai phần ba là lãnh địa của man tộc, còn lại một phần ba là nơi sinh hoạt của chủng tộc khác, nhân tộc thuần khiết ngược lại rất ít.
- Là vị trí cụ thể nào của Hoang hỏa vực?
Một vực thực sự quá rộng, cho dù là vương giả sinh tử cảnh cũng không có khả năng tra xét cẩn thận toàn bộ một vực, không có bất cứ bỏ sót nào.
- Phượng vĩ thụ của bản môn là ở vùng Dã Man sơn mạch thuộc tây bộ mà tìm ra, nơi này tôi có địa đồ, có thể đưa cho Diệp thiếu hiệp.
Hoa Anh Mai từ trong linh giới trữ vật lấy ra một địa đồ lâu năm, đưa cho Diệp Trần, hơn nữa địa đồ cũng chẳng còn giá trị gì, không bằng bán cho đối phương một cái nhân tình.
Diệp Trần nhận địa đồ, mở vừa nhìn một phần khoanh tròn trên địa đồ là địa hình của Dã Man sơn mạch, những nơi khác chỉ là phác họa.
Thu hồi địa đồ, Diệp Trần cảm khái:
- Đều nói thái độ làm người của hoa cốc chủ rất nhiệt tình, hôm nay vừa thấy quả nhiên là thật, ta xem Hoa cốc chủ vẫn là tu vi Linh Hải cảnh hậu kỳ đỉnh, hẳn là đang tích lũy chân nguyên đột phá Sinh Tử cảnh, như vậy ta ở đây có vài cọng Chu thảo tặng ngài coi như tạ ơn.
Hoa Anh Mai vốn định từ chối thắng thừng, nói:
- Đột phá Sinh Tử cảnh nào có đơn giản như vậy, chỉ có thể làm hết sức, về phần tạ ơn thì thôi, ta cũng chỉ giúp Diệp Thiếu Diệp một chút mà thôi.
Diệp Trần cười nói:
- Hoa cốc chủ đừng vội từ chối, ta muốn tặng cho ngài chính là Chu thảo là tài liệu quan trọng để luyện chế cực phẩm thiên linh đan, tìm được tài liệu khác có thể luyện ra cực phẩm thiên linh đan, có thể khiến Hoa cốc chủ bớt đi mười năm khổ tu rồi.
Nói xong Diệp Trần lấy ra vài cọng linh thảo.
- Tài liệu quan trọng để luyện chế cực phẩm thiên linh đan.
Hoa Anh Mai cả kinh, đột phá Sinh Tử cảnh cần nguyên liệu nhiều lắm, tuy rằng cảnh giới của nàng còn rất xa Sinh tử cảnh, đời này có thể không đạt tới, thậm chí không sờ được, nhưng trên đời có ai nắm chắc đột phá sinh tử cảnh, không chuẩn bị sẵn sàng, một phần vạn hi vọng cũng không có, nếu như có một lò cực phẩm Thiên Linh đan có thể khiến nàng giảm mười năm khổ tu, hơn nữa, cho dù sau này không đạt sinh tử cảnh, cũng có cơ hội bước nào nửa bước vương giả.
- Ồ!
Hoa Anh Mai có chút đỏ mặt, lúc trước nàng từ chối thẳng thừng, hiện tại lại do dự, cảm giác có chút xấu hổ.
- Cầm đi, Hoa cốc chủ!
Diệp trần đưa Chu thảo cho đối phương, vài cọng Chu thảo tuy trân quý nhưng hắn không hề ít, đều là lấy từ bảo khố của Hà đảo và Hoang dã cổ địa được, trong đó hà đảo chiếm đa số, đáng tiếc bảo khố ở hà đảo đã ẩn đi, bằng không hắn định vào lấy lần nữa.
Hoa cốc chủ nhận chu thảo, rụt rè nói:
- Ta chỉ giúp thiếu hiệp một chút, Diệp thiếu hiệp lại tặng ta một phần đại lễ như vậy, sau này có chuyện gì cần giúp đỡ, cho dù có ở đâu, ta tốt xấu cũng lưu truyền chút nhân mạch.
- Vậy xin cáo từ!
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đứng dậy rời đi.
Rời khỏi Lưu Tuyền đại điện, hai người ra khỏi cốc khẩu Lưu Tuyền cốc.
- Hoa cốc chủ thực sự rất nhiệt tình.
Mộ Dung Khuynh thành cười nói
Diệp trần gật đầu:
- Thân là người đứng đầu một môn phái, Hoa cốc chủ có khí độ khiến người khác bội phục, nói không chừng có cơ hội trùng kích Sinh tử cảnh.
Vừa nói, hai người vừa ra khỏi cốc, lên phi hành khôi lỗi bay tới Cửu Long sơn.
Cửu Long sơn là một trong những danh sơn ở thiên võ vực, diện tức cực kỳ lớn, không thua một dãy núi cỡ trung, địa hình như cửu long vờn quanh, cực kỳ hùng tráng.
Dọc theo đường đi, hai người Diệp Trần thuường xuyên nhìn thấy đại năng Sinh tử cảnh đang chạy tới Cửu Long sơn, có người một mình, có người theo đội, rõ ràng là thuộc một môn phái, có cưỡi phi cầm hung ác, có khí độ bất phàm, nói chung, trong lúc nhất thời, Cửu Long Sơn trở thành địa phương náo nhiệt nhất.
- Ha ha, Diệp huynh, thật khéo!
Phía bên phải, Hải Vô Nhai cùng sư phụ sư đệ muội của hắn cư ỡi yêu thú phi hành tới gần.
Diệp Trần cười:
- Thì ra là Hải huynh.
Hai người khách sáo vài câu, sau đó giới thiệu mọi người cho đối phương.
- Diệp huynh, mấy tháng không gặp, tên của ngươi ở Thiên võ vực như sấm bên tai, đều nói ngươi là đệ nhất cao thủ dưới năm cự đầu thanh niên.
Nói thật, Hải Vô Nhai lúc trước nghe được tin này đúng là chấn động, Long huyết thảo bọn họ đều có, cũng luyện hóa một ít, nhưng tiến bộ không phải quá lớn, tối đa là đề thăng một tiểu đẳng cấp mà thôi, ngược lại Diệp Trần một lần mạnh mẽ vượt qua tất cả trở thành cao thủ thành danh, độc lĩnh phong hào.
Diệp Trần cười khổ nói:
- Trước khác nay khác, ta phỏng chừng rất nhiều người không phục ta a?
- Ngươi nói không sai, ngoại trừ thanh niên cự đầu, không ai dám xưng là đệ nhất cao thủ, vì thế rất nhiều người không phục, chắc là người khiêu chiến ngươi cũng không ít.
- Đây là chuyện khó tránh.
Diệp Trần không để ý, thành danh cần nỗ lực lớn, không muốn nỗ lực lớn vậy thì núp ở nhà, có thể an ổn cả đời.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 610: Khiêu chiến Diệp Trần? (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Ngươi tự tin là tốt rồi!
Hải Vô Nhai nói sang chuyện khác:
- Lại nói, lần này Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến, dẫn phát một lần oanh động, những thanh niên cao thủ đều muốn tới xem một chút, chênh lệch giữa năm cự đầu thanh niên đến mức nào, nhân vật tông sư thế hệ trứơc cũng muốn biết, thanh niên cự đầu đạt tới tình trạng gì, có thực lực uy hiếp họ hay không, nói chung, lần này ước chiến mới là thịnh hội của nhân vật cấp tông sư, người tới rất nhiều, phỏng chừng là phân nửa tông sư của Chân Linh đại lục đều tới.
Diệp Trần nói:
- Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến, đối với người quan chiến cũng có lợi, ta nghĩ đây là nguyên nhân chủ yếu.
- Ừm đúng là như vậy, tu vi, áo nghĩa đều là cơ sở thực lực, mỗi người đều có, nhưng cơ sở thực lực không sai biệt lắm, hai người đụng nhau, nhưng chênh lệch nhau rất lớn, tỷ như áo nghĩa võ học, đê giai áo nghĩa ẩn chứa áo nghĩa không khác nhau lắm, không ai hơn đối phương quá nhiều, nhưng uy lực vì sao lại khác nhau, đây là bởi vì chiêu thức và vận dụng khác nhau, bản thân sáng tạo và đi học áo nghĩa của người khác lại khác nhau, bản thân sáng tạo có thể phát huy uy lực cực hạn... bình phán thực lực một người, trên cơ sở thực lực nhìn không ra, quan trọng là chiến lực.
Ba ngày sau, Diệp Trần cùng đám người tới Cửu Long sơn.
Hải Vô Nhai nói:
- Hạ Hầu Tôn và Bạch Vô Tuyết ước chiến ngay trong trung ương Cửu Long Hồ, chúng ta qua đó.
Diệp Trần và đám người tới Cửu Long hồ, bốn phía đã vây đầy người, có một vài người cực kỳ hưởng thụ, ở gần cửu long hồ dựng chòi nghỉ mát, thậm chí nhà gỗ, người học theo cũng nhiều, rất nhiều người đang tìm nơi xây dựng.
- Quả là rầm rộ!
Ánh mắt quét một vòng, Diệp Trần thấy ít nhất hơn trăm vị Linh Hải cảnh tông sư, Linh Hải cảnh đại năng càng vô số, mỗi người đều không kém, khí thế cường đại.
- Diệp Trần tới, còn có Hải Vô Nhai!
Một vài người nhận ra Diệp Trần, cũng với Hải Vô Nhai danh khí không kém.
- Bên kia có một quả đồi nhỏ.
Cửu Long hồ rất lớn, người tới cũng không tính là nhiều lắm, vì thế đất trống bốn phía không ít, Diệp Trần khống chế khôi lỗi phi hành, đem theo Mộ Dung Khuynh Thành tới một chỗ trống, Hải Vô Nhai tự nhiên đi theo tới, quả đồi này đủ dung nạp rất nhiều người quan chiến.
- Tiền Nhậm đao đạo tam đại tông sư, Trầm Thiên Lang tới.
- Trầm Thiên Lang tuy rằng bại bởi Tiêu Sở Hà một trong năm cự đầu, nhưng không ai hoài nghi thực lực của hắn, cần phải có tôn trọng nhất định.
- Mau nhìn, một trong đao đạo tam đại tông sư Lâm Triêu Nam.
- Phiêu Tuyết điện chủ Tuyết Chi Kiếm Tông.
- Còn có lôi vực đệ nhất tông sư Lôi Tông.
Có thể khiến mọi người đều biết không ai không phải là tông sư Linh Hải cảnh, về phần tông sư Linh Hải cảnh nổi danh tại một khu vực, thật ra không có nhiều người biết, dù sao đây là thiên võ vực, là trung tâm đại lục, không đủ thực lực và danh khí, người khác sẽ không công nhận ngươi.
Thời gian ước chiến còn hai ngày, trong hai ngày, lục tục có người chạy tới, Linh Hải cảnh tông sư đã vượt lên con số năm trăm người, nghe ra tựa hồ rất nhiều nhưng chớ quên, một đại lục có bao nhiêu người, đây là dùng vạn tỷ mà tính, vạn tỷ nhân khẩu, có năm trăm Linh Hải tông sư là bình thường, có mấy nghìn cũng bình thường, dù sao mỗi trăm năm sẽ có mười vị vương giả Sinh Tử cảnh sinh ra, một nghìn năm đã có hơn trăm người, tính ra không ít, càng không nói tới tông sư Linh Hải cảnh.
Nhân tộc cường đại, bởi vì số lượng nhiều, cũng không đếm nổi, bộ tộc có thực lực cá nhân mạnh chết một người sẽ ít đi một người, thời thượng cổ Ma tộc thua chính là ở chỗ này.
Thời gian ước chiến còn một ngày, Cửu Long hồ lần thứ hai nóng lên.
- Tiêu Sở Hà tới.
- Kiếm chi tông!
- Độc Cô Tuyệt!
- Yến Phượng Phượng!
- Còn có đứng đầu đao đạo tam đại tông sư Tạ Bách Đình!
Có thể nói, nhiều người như vậy, Tạ Bách Đình có địa vị tối cao trong giang hồ, hắn đứng đầu tam đại đao đạo tông sư, từ khi có cái danh hiệu này, hắn còn chưa từng bại, cho dù là thanh niên cự đầu cũng không nhất định có thể uy hiếp tới hắn.
- Lần này ước chiến chỉ sợ là lần ước chiến ảnh hưởng lớn nhất trong hai mươi năm qua.
Yến Phượng Phượng và Diệp Trần, Hải Vô Nhai là người cùng phe tự nhiên mang theo đám người Huyền tông tới chỗ quả đồi nhỏ.
Hải Vô Nhai gật đầu:
- Năm năm trước, Kiếm chi tông Lục Thiếu Du chiến với Tiêu Sở Hà còn không rầm rộ như thế này, nhưng mà bởi vì có lần ước chiến ấy mới khiến chuyện hôm nay rầm rộ thế này.
Lục Thiếu Du là thanh niên đứng đầu tam đại kiếm tông, cũng là một trong những cự đầu, hắn đánh một trận với Tiêu Sở Hà, người xem chiến tuy không ít, nhưng còn xa mới bằng hôm nay, sau khi Tiêu Sở Hà bị Lục Thiếu Du đả bại, khổ luyện ba năm, thực lực đã tiến tới mức thâm bất khả trắc ( không thể đong đếm), đánh bại một trong tam đại đao đạo tông sư Trầm Thiên Lãng, có thể dùng một câu của tông sư thế hệ trước để nhận xét chính là, thế hệ cự đầu hiện tại không hề đơn giản, nếu không coi trọng, rất nhanh sau này sẽ có khả năng bị thanh niên năm cự đầu đánh bại, vì thế Hạ Hầu Tôn ước chiến Bạch Vô Tuyết mới khiến khắp nơi oanh động như vậy.
Tùy ý cũng có thể thấy Linh Hải tông sư, Diệp Trần không khỏi lắc đầu, thế hệ trước đừng nói là Linh Hải tông sư, cho dù là cấp chân nhân cũng vô cùng hiếm thấy, trên thực tế, cho dù là linh hải đại năng bình thường tại Nam Trác vực cũng cực kỳ ít, lục đại lục phẩm tông môn mỗi tông môn tính ra chỉ có bảy tám người, tổng cộng chỉ khoảng hơn năm mươi người, gia tộc Mộ Dung nhiều hơn một chút, khoảng chừng ba mươi người, hơn nữa còn một số Linh Hải đại năng vô môn phái hoặc ở trong tiểu tông môn, chắc khoảng hai trăm người, đương nhiên cũng không loại trừ đám Linh Hải đại năng quanh năm du lịch, không trở về Nam Trác Vực, nhưng tổng thể mà nói, thực lực tổng hợp của Nam Trác vực kém quá nhiều.
Mộ Dung KHuynh Thành hiển nhiên cũng suy nghĩ như Diệp Trần, hơi nhíu mày, trong lòng bất đắc dĩ.
- Nam Trác vực, Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên đều tiến vào Linh Hải cảnh rồi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói.
- Ta cũng đoán là thế rồi.
Nghiêm Xích Hỏa và Lý Đạo Hiên dù sao cũng là thiên tài đứng đầu Nam Trác Vực, huống hồ mấy người tuổi không nhỏ nữa, đã gần ba mươi, đương nhiên, không thể quên một người, chính là Tư Không Thánh, khả năng Tư Không Thánh tiến vào Linh Hải cảnh là rất lớn.
Buổi chiều, người tới Cửu Long sơn đã đạt mức mới, tầm mấy vạn người, trong đó đại bộ phận đều là Linh Hải đại năng, Linh Hải tông sư từ xưa tới nay chỉ đạt tới ngoài sáu trăm, chưa từng đột phá con số này.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 610: Khiêu chiến Diệp Trần? (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Bởi vì nghe tin lập tức tới, nên hầu hết Linh Hải tông sư đã tới.
- Xem kìa, là Đạm Đài Minh Nguyệt!
Trên trời, một nữ tử mặc hồng y như phượng hoàng bay vút tới, nữ tử này cũng như Mộ Dung Khuynh Thành, có một tấm mạng che ở mặt, nhưng không phải tấm lụa mỏng mà là một tấm lụa hồng.
Đạm Đài Minh Nguyệt một mình tới đây, hạ xuống một gốc đai thụ chọc trời.
Trên một góc núi, Độc Cô Tuyệt đang nhắm mắt đả tọa chợt bừng tỉnh, nhìn về phía Đạm Đài Minh Nguyệt, trong mắt ẩn giấu chiến ý.
- Ba đại yêu nghiệt đều tới rồi, nhìn qua tu vi đều như nhau là Linh Hải cảnh trung kỳ đỉnh.
- Xem tình hình chiến tích hiện tại Diệp Trần trội hơn một chút, Độc Cô Tuyệt và Đạm Đài Minh Nguyệt hai năm gần đây không có động tĩnh gì.
- Đạm Đài Minh Nguyệt không có động tĩnh gì là thật, còn Độc Cô Tuyệt mấy tháng trước đã đánh bại một trong những thanh niên của tam đại kiếm tông Thái Sử Trùng, đạt tới tầng lớp thanh niên cao thủ hàng đầu.
- Không biết tam đại yêu nghiệt có luận bàn với nhau một chút hay không?
- Chắc là không, bây giờ còn chưa tới lúc, cũng không có ý nghĩa, giống như năm cự đầu, không động thủ thì thôi, vừa động là thiên hạ oanh động.
Ba đại yêu nghiệt tề tụ, bầu không khí Cửu Long hồ lần nữa nóng lên, hôm nay là trận chiến của năm cự đầu, tam đại yêu nghiệt còn chưa đủ lấn át hào quang, nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ đều cho rằng ba đại yêu nghiệt sẽ khiêu chiến năm cự đầu, thay thế vị trí của họ, cho dù không được cũng giúp bản thân có tiến bộ lớn.
Vù!
Phía xa có một đạo kiếm quang bay tới, kiếm khí sắc bén xuyên trời, người chưa tới, mọi người đã cảm giác lạnh gáy, như không phải người tới mà là một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
Người tới là Thái Sử Trùng.
- Xem ra hắn thành công đột phá Linh Hải hậu kỳ rồi, thực lực tiến triển không phải là nửa điểm a.
Diệp Trần liếc mắt nhìn ra Thái Sử Trùng đã tới tu vi Linh Hải hậu kỳ, chân nguyên hùng hậu như biển, khí tức bức người, đương nhiên tu vi tiến triển không tính là gì, đáng nhắc tới là, Linh Hải cảnh mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới, sẽ có một thời gian ngắn thiên nhân hợp nhất, căn cứ vào cảm ngộ cao thấp mà tiếp nhận được lợi ít nhiều ít khác nhau.
Diệp Trần chính là sau một lần thiên nhân hợp nhất mới đề thăng Kim Diệu Chấn Sát Kiếm từ cảnh giới viên mãn đạt tới mười ba thành hỏa hầu, lúc sáng tạo Kim chi liên y cũng là bị ảnh hưởng của thiên nhân hợp nhất, dù sao sáng tạo trung giai áo nghĩa võ học, đều phải đủ cảm ngộ về áo nghĩa.
- Độc Cô Tuyệt, có dám đánh một trận?
Vừa tới, Thái Sử Trùng đã hướng tới Độc Cô Tuyệt đang nhắm mắt đả tọa, lớn giọng nói.
- Cái gì? Thái Sử Trùng khiêu chiến Độc Cô Tuyệt.
- Không có gì kỳ quái a, Thái Sử Trùng đề thăng thực lực lớn, tự nhiên muốn quay về lấy lại mặt mũi, đánh bại Độc Cô Tuyệt, không biết Độc Cô Tuyệt có ứng chiến không nhỉ.
Mọi người đều hướng ánh mắt tới Độc Cô Tuyệt.
Độc Cô Tuyệt lần thứ hai mở mắt, lạnh lùng nhìn về phía Thái Sử Trùng:
- Xem ra lòng tin của ngươi tăng mạnh, tự nhận là có thể đánh bại ta.
- Không cần nhiều lời, có dám đánh một trận?
Thái Sử Trùng ánh mắt sắc bén nói.
Chậm rãi đứng lên, Độc Cô Tuyệt trả lời:
- Có gì không dám?
- Được, vậy tới trong hồ chiến một hồi.
Thái Sử Trùng bay về phía trung tâm Cửu Long hồ.
Vù!
Thân hình khẽ động, Độc Cô Tuyệt như một thanh tuyệt thế hung đao, bay qua.
- Không ngờ hai người lại chiến thật.
Hai Vô Nhai nhìn chằm chằm vào trung tâm hồ.
- Độc Cô Tuyệt, tiếp chiêu.
Chấn điểm hồ nước, Thái Sử Trùng quyết chiến với Độc Cô Tuyệt, trong lúc nhất thời đao quang kiếm ảnh ngập trời, hồ nước thỉnh thoảng bị hai người tách ra.
Một trận giằng co ba trăm chiêu, trong ba trăm chiêu hai người thi nhau thi triển sát chiêu, kinh tâm động phách, có thể phát hiện, Độc Cô Tuyệt không chiếm được ưu thế như lần trước mà Thái Sử Trùng mới tăng tiến thực lực cũng không có ngăn được Độc Cô Tuyệt.
- Tuyệt vọng nhất đao!
Rút cuộc Độc Cô Tuyệt tung đòn sát thủ, trong đao mang đỏ trắng lượn lờ hình ảnh chúng sinh, khí tuyệt vọng tràn ngập.
- Độc Cô Tuyệt, nếu như ngươi chỉ có chiêu này, như vậy lần này thua đi.
Thải Sử Trùng thân hình lăng không vọt lên, một kiếm chém tới đạo hồng mang, một kiếm khiến người ta cảm giác không thể đỡ, dường như đối mặt với một kiếm trên trời.
- Thiên địa chi kiếm viên mãn!
Con ngươi Diệp Trần co rút lại, lúc đầu Thái Sử Trùng giao chiến dùng thiên đại chi kiếm chỉ pháp, địa là đất, cũng là thổ chi áo nghĩa, chịu tải vạn vật, thiên Thái Sử Trùng lại dùng thủy áo nghĩa thay thế, chỉ là lúc đầu thiên địa chi kiếm của Thái Sử Trùng sử dụng ra kết hợp áo nghĩa thủy thổ thô ráp vô cùng, thế nhưng hiện tại lại là kết hợp rất sâu, như là một kiếm trừng phạt của thiên đạo.
Hôm nay thực lực Thái Sử Trùng đã vượt qua Lâm Thiên.
Phốc!
Độc Cô Tuyệt không đỡ được hết sát thương của một kiếm kia, khóe miệng rỉ ra máu tươi.
- Độc Cô Tuyệt thất bại?
Mọi người kinh hô.
Đạm Đài Minh Nguyệt đạm nhiên, không chút phản ứng.
- Độc Cô Tuyệt, ngươi thua!
Thành công đánh bại Độc Cô Tuyệt, Thái Sử Trùng nhếch miệng nói.
Lau đi vết máu trên miệng, Độc Cô Tuyệt ngẩng đầu lên nói:
- Phải không? ta không thấy thế, tiếp đó, ta dùng một đao đánh bại ngươi.
- Cuồng vọng!
Nghe vậy Thái Sử Trùng lông mày nhăn lại, hắn cho rằng Độc Cô Tuyệt đến chết còn mạnh miệng.
- Có phải cuồng vọng hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết, tiếp Tuyệt vọng nhất đao chân chính của ta.
Nói xong, khí tức cả người Độc Cô Tuyệt đại biến, cả người rơi vào trong tuyệt vọng, trong tuyệt vọng sinh ra cỗ lực lượng kinh khủng, cổ lực lượng này vô cùng tà môn, dường như Độc Cô Tuyệt biến thành một oán linh, một người bị oán linh bao phủ.
- Ha ha!
Tiếng trường đao xé gió vang lên, tiếng xé gió cực kỳ kinh khủng, không rõ là tiếng ma sát với không khí hay tiếng cười lớn, lập tức Thái Sử Trùng thần tình hoảng hốt, mặt mày trắng bệch, thân thể không khỏi run rẩy, giống như gặp phải chuyện tình tuyệt vọng lắm.
- Ồ?
Vẫn đạm nhiên quan chiến, một trong năm đại cự đầu Tiêu Sở Hà nhướng mày, chuyện có thể khiến hắn nhướng mày cũng không nhiều.
Kiếm chi tông Lục Thiếu Du cũng có chút suy nghĩ.
Bang!
Đối mặt với một đao này, Thái Sử Trùng căn bản không có phản ứng gì, bị một đao đánh bay, rơi vào trong hồ hôn mê, chợt mấy người bạn bay ra đỡ hắn kéo hắn vào bờ, mặt trắng bệch nhìn Độc Cô Tuyệt, bọn họ không thể tưởng tượng, Độc Cô Tuyệt thế nào lại thoáng cái trở nên lợi hại như vậy.
Đông!
Chuyện khiến mọi người kinh ngạc càng ở phía sau, chỉ thấy Độc Cô Tuyệt một chưởng đánh vào sau gáy, phát ra một tiếng trầm muộn, sau đó cả người khôi phục bình thường, chỉ là mặt có hơi tái nhợt, tinh thần tổn hao nghiêm trọng.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 611 (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Kỳ quái, thân thể rơi vào trong tuyệt vọng, dường như dùng tuyệt vọng đề cao thực lực.
Diệp Trần nhìn Độc Cô Tuyệt tiếp tục đả tọa, ánh mắt trầm tư.
- Không ngờ Độc Cô Tuyệt kinh khủng như vậy, xem ra đã đánh giá thấp hắn rồi.
- Đúng thế! Thực lực Thái Sử Trùng thua Lâm Thiên nhưng cũng không kém là mấy, vậy mà không tiếp nổi một đao của Độc Cô Tuyệt, nhưng mà Độc Cô Tuyệt thoạt nhìn không tốt lắm, hẳn là hắn vận dụng một loại lực lượng còn chưa khống chế được.
Mọi người bàn tán, có chút ngoài ý muốn.
- Độc Cô Tuyệt thật lợi hại, ta thực muốn kiến thức một chút, nhưng trạng thái hiện tại của hắn không tốt, chỉ sợ không phải đối thủ của ta.
Bên một tòa chòi nghỉ mát, một thanh niên tà khí mặt trắng như phấn phe phẩy cây quạt thở dài.
- Lam Tà Tình, lúc trước ngươi đánh với Lâm Thiên, chiếm thượng phong, nếu không thì cùng hắn luận bàn một hồi đi.
Bên cạnh có người nói.
Thanh niên gọi là Lam Tà Tình lắc đầu nói:
- Trước đó ta có lẽ hứng thú giao thủ với hắn một lần, đáng tiếc hắn thất bại, không ngờ bại dưới tay một tiểu tử mới nổi, khiêu chiến hắn không hợp ý ta, cũng được, ta khiêu chiến Diệp Trần, xem hắn có năng lực gì đánh bại Lâm Thiên.
Nói xong, thanh niên tà khí đứng lên, nhìn về chỗ Diệp Trần, lớn tiếng nói:
- Diệp Trần, có dám tiếp mười chiêu của ta?
- Ồ, là Tà tình công tử Lam Tà Tình, hắn khiêu chiến Diệp Trần.
Giọng nói kia hấp dẫn không ít người.
- Lam Tà Tình!
Độc Cô Tuyệt mệt mỏi mở mắt.
- Tà Tình công tử hai năm trước chiến với Lâm Thiên, chiếm thượng phong, hôm nay hắn lại muốn khiêu chiến người đánh bại Lâm Thiên là Diệp Trần, chuyện ngày càng náo nhiệt rồi.
- Được lắm, đều nói Diệp Trần lợi hại, ta cũng không biết hắn lợi hại ở chỗ nào, rút cuộc là Lâm Thiên yếu hay Diệp Trần rất mạnh, hiện tại có thể được chứng kiến rồi.
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Diệp Trần, nhiều người cũng là lần đầu mới thấy bộ mặt thật của Diệp Trần.
Là một trong ba đại yêu nghiệt, Đạm Đài Minh Nguyệt cũng nhìn qua, sau đó ánh mắt rơi trên người Mộ Dung Khuynh Thành cũng che mạng mặt.
- Diệp Huynh, rút cuộc cũng có người khiêu chiến ngươi rồi.
Hải Vô Nhai cười nói.
Lăng Thiên Hạo nói:
- Diệp Trần không được thua a.
Hắn tuy rằng không tiếp nhận cảm giác thực lực Diệp Trần vượt lên đủ khiêu chiến đại sư tỷ Yến Phượng Phượng, nhưng có thể đánh bại Lâm Thiên, chắc là phải có vài phần hơn người, Lam Tà Tình lúc trước chiến với Lâm Thiên cũng chỉ hơn một chút, bất phân thắng bại.
- Lam Tà Tình tâm cơ rất nặng, phong cách chiến đấu của hắn cực kỳ xảo quyệt, hắn chế định mười chiêu với ngươi, nhất định là muốn trong vòng mười chiêu chiếm thượng phong, từ đó trong mắt mọi người chính là hắn thắng ngươi một bậc.
Yến Phượng Phượng nhìn ra vấn đề quan trọng, nhắc nhở.
Diệp Trần nói:
- Chế định mười chiêu, chắc là hắn vô cùng tự tin, càng tự tin càng dễ mắc sai lầm, mong rằng hắn không phải thế.
- Sao, Diệp Trần, không dám nhận lời khiêu chiến của ta?
Lam Tà Tình phẩy quạt, đi ra khỏi chòi nghỉ mát.
Thân hình vọt tới, Diệp Trần bay tới trước, đạp mặt hồ Cửu Long, mở miệng nói:
- Ước định mười chiêu, không được nương tay, tốc chiến tốc thắng a!
- Được, ta muốn xem đệ nhất nhân dưới năm cự đầu có bao nhiêu cân lượng.
Nói đến đây, Lam Tà Tình giẫm nát nền đất bay lên, hắn rất không thoải mái, như lời Yến Phượng Phượng nói, tâm cơ của hắn rất nặng, như Diệp Trần thực sự rất mạnh, hắn sẽ không khiêu chiến, hắn không muốn là đá kê chân cho người ta, vì thế hắn mới nói ra ước chiến mười chiêu, hắn tự nhận trong vòng mười chiêu cho dù không chiếm thượng phong cũng không thể rơi vào hạ phong, nhưng mà hắn sẽ tạo thành cục diện có lợi cho mình.
Vù!
Lam Tà Tình thi triển khinh công, bay tới lòng Cử Long hồ, trên đường vẫn phe phẩy cây quạt như cũ, ngoại trừ mặt có chút tà khí, còn lại rất là có khí độ công tử.
Trong lòng Cửu Long hồ, hai người đứng cách nhau trăm mét.
- Mặc điện chủ, Diệp Trần cũng sử dụng kiếm, không biết thành tựu kiếm đạo của hắn đã đạt tới mức nào?
Người nói là tông chủ lục phẩm tông môn Phiêu Miểu Tuyết vực, mà đối tượng của hắn chính là Phiêu Tuyết điện chủ Tuyết chi kiếm tông.
- Mười chiêu tuy ngắn, nhưng ta nhất định có thể nhìn ra chút ít.
Tuyết chi kiếm tông trong lòng vô cùng cảm khái, lúc trước Diệp Trần bị Ngạo gia truy sát, bay qua bầu trời của Phiêu tuyết điện, khi đó hắn một kiếm miểu sát cao thủ cùng cấp của ngạo gia, sau một thời gian ngắn, hắn đã từ một kiếm khách bị truy sát đạt tới cấp bậc ngang hàng mình.
- Diệp Trần tiếp chiêu!
Trên hồ nước, Lam Tà Tình thân hình phiêu hốt, lúc trái lúc phải, ẩn hiện tiếp cận Diệp Trần, cây quạt trong tay dựng lên, mang theo huyễn ảnh liên tục công kích ra.
Keng!
Diệp Trần rút hoàng kim kiếm, nghênh đoán.
Hai người đầu tiên giao thủ đều là thử tay, vì thế tràng diện không tính là nảy lửa, chỉ có thể nói là sát khí trong yên bình, một khi đối phương không duy trì được, chiêu thức nhẹ nhàng bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành một chiêu miểu sát, một chiêu két thúc trận đấu.
- Vu mộng sinh huy!
Lam Tà Tình ở vụ chi áo nghĩa cực kỳ tinh thông, tay trái kết ấn, sương khói lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra bốn phương tám hướng, rất nhanh bao phủ Diệp Trần, có thể biến lòng Cửu Long Hồ thành một mảnh sương mù dày đặc.
- Làm quái gì thế, như vậy làm sao mà thấy?
Lam Tà Tình dùng một chiêu này, trong số người quan chiến có người kêu lên, sương mù bình thường tự nhiên không thể ngăn trở linh hồn lực tra xét, nhưng sương mù do người am hiểu áo nghĩa sương mù gọi ra, có tác dụng suy yếu linh hồn lực trên diện rộng, dẫn tới bọn họ không thể nhìn thấy rõ ràng.
Một đóa hoa vụ ngưng kết ra, Lam Tà Tình đạp nước hồ, lặng yên không một tiếng động nhanh như chớp công tới Diệp Trần, mỗi chiêu thức đều quỷ dị, xảo quyệt không nói nên lời, nếu nói đại bộ phận mọi người đi theo chính đạo, như vậy Lam Tà Tình đi chính là tà đạo rồi, lấy kỳ thủ thắng.
Diệp Trần lần đầu giao chiến với loại thanh niên cao thủ này, phong cách của đối phương hắn có thể hiểu đại khái.
- Phá!
Một đạo kiếm khí trầm tĩnh phá sương mù, tách đôi nước ở phía xa.
- Ha ha, vô dụng, dung hợp!
Lam Tà Tình thất kinh về lực sát thương một kiếm của Diệp Trần, đối phương không chỉ tránh được công kích của hắn, còn thừa cơ phản công một kiếm phá sương mù.
- Tốc kiếm chi ngục!
Diệp Trần sắc mặt không đổi, Mị vụ cấm khu hắn đã trải qua, sương mù của Lam Tà Tình cũng như cấm khu đơn giản hóa, cổ tay run lên, Diệp Trần thi triển kiếm pháp, kiếm khí sắc bén đầy rẫy trong dương mù, cuối cùng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế