Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 705: Sơ kiến Long Thần Thiên Cung.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Hủy diệt bao hàm sát lục, cho nên có thể hấp thu lực lượng sát lục, mà Bất Hủ và hủy diệt lại ngang nhau, không tồn ai ai hấp thu ai, chỉ là so sánh với hủy diệt kiếm hồn, Bất hủ kiếm hồn tựa hồ càng khó hình thành hơn, không phải có một câu, phá hư so với kiến thiết thì dễ hơn sao.
Diệp Trần có dự cảm, vào một ngày Bất Hủ kiếm hồn và hủy diệt kiếm hồn chính thức đạt thành sự cân dối, lúc ấy sẽ có sự tình không ngờ được phát sinh.
Cấm địa Nam La Tông, trong mật thất dưới đất có một cửa đá truyền tống, vòng xoáy năng lượng trong cửa đá đột nhiên gia tốc xoay tròn, trong nháy mắt ba lượt qua đi, truyền tống ra một thân ảnh, đứng ở trước cửa đá truyền tống.
Người này không phải ai khác mà chính là thập bát trưởng lão trong Trưởng lão hội của Long Thần Thiên Cung.
Tháp tháp!
Tiếng bước chân vang lên, Long Bích Vân men theo một cầu thang mật đi xuống,
- Thập bát trưởng lão.
Thập bát trưởng lão cười ôn hòa, nói:
- Tiểu thư, ngươi gầy đi không ít a.
Long Bích Vân thở dài một hơi, hỏi:
- Ngươi đến đây là vì Diệp Trần?
- Ân! Đại trưởng lão để ta tìm hắn nói chuyện.
- Hắn vừa vặn cũng có lời để ta truyền đến Long Thần Thiên Cung, nếu ngươi đã đến rồi thì trực tiếp nói với hắn đi, ta mang ngươi đi Diệp gia.
- Phiền tiểu thư dẫn đường.
Hai người chưa đi vào Diệp gia, Diệp Trần đã cảm giác được.
- Trưởng lão Long Thần Thiên Cung?
Căn cứ vào quần áo và phục sức của thập bát trưởng lão, Diệp Trần đoán được thân phận đối phương.
Tại một đình giữa hồ nước, Diệp Trần tự tay pha trà ngon, xong đâu đấy chờ.
Từ xa xa, thập bát trưởng lão thấy được Diệp Trần trong đình, một người trẻ tuổi vận lam y, khuôn mặt tuấn tú, bàn nước trà tỏa ra nhiệt khí lượn lờ, làm nổi bật khí chất thập phần bình tĩnh của Diệp Trần, bên trong không hề có một tia táo bạo của người trẻ tuổi, thập phần khó được.
Ha ha!
Thập bát trưởng lão cười, cùng Long Bích Vân vào trong đình.
- Diệp Trần, ta và ngươi gặp mặt lần đầu, ta là thập bát trưởng lão của trưởng lão hội Long Thần Thiên Cung, họ Du.
Thập bát trưởng lão không lập tức ngồi xuống, tự giới thiệu mình.
Diệp Trần đứng lên, chìa tay ra nói:
- Ta một mực đang đợi Long Thần Thiên Cung phái người tới, Du trưởng lão, mời ngồi.
Hai bên ngồi xuống, Long Bích Vân nhìn Diệp Trần nói:
- Diệp Trần, thập bát trưởng lão sẽ cùng ngươi nói một chút tình thế cụ thể của Long Thần Thiên Cung, cuối cùng vẫn là do ngươi quyết định.
Diệp Trần nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, trực tiếp mở miệng nói:
- Tình thế cụ thể đến Long Thần Thiên Cung rồi nói sau!
Ách!
Thập bát trưởng lão hơi ngạc nhiên, cùng Long Bích Vân liếc nhau một cái, nói:
- Nghe danh không bằng gặp mặt, chỉ bằng vào những lời này, thật khiến ta không thể không rửa mắt mà nhìn, làm việc không chút dây dưa dài dòng, không vì cách nhìn của người khác mà thay đổi thái độ của mình, trách không được qua nhiều năm như vậy ngươi thủy chung vẫn ở đằng trước, hôm nay càng trở thành vị Kiếm Tông đầu tiên của Chân Linh đại lục mấy trăm năm qua.
Lời nói đầu tiên của Diệp Trần làm rung động thật sâu đến thập bát trưởng lão, hắn không phải trưởng lão tiểu tông môn nào trong giang hồ mà là thành viên trưởng lão hội Long Thần Thiên Cung, rất có mắt nhìn người, nhưng trước mặt Diệp Trần nhìn không thấu đối phương, bất quá chỉ bằng một câu là hắn biết Diệp Trần so tới tưởng tượng của hắn càng ưu tú hơn nữa.
Diệp Trần nói:
- Du trưởng lão khó có dịp đến Diệp gia, ta không bàn chuyện chính sự, uống trà là được.
- Tốt, uống trà.
Thập bát trưởng lão tự nhiên biết rõ không cần nói gì cả.
Long Bích Vân cười cười bất đắc dĩ.
Cấm địa Nam La tông, Diệp Trần và thập bát trưởng lão đứng trước cửa đá truyền tống.
- Tiểu thư, chúng ta đi trước một bước.
Thập bát trưởng lão quay đầu lại nói.
Long Bích Vân gật gật đầu, nói với Diệp Trần:
- Diệp Trần, cẩn thận một chút, ngươi phải biết rõ, tính mạng mình là trọng yếu nhất, vượt xa những cái khác.
- Ta tự có chừng mực.
Diệp Trần đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
- Tốt rồi, chúng ta đi.
Thập bát trưởng lão dẫn đầu bước vào cửa đá truyền tống, Diệp Trần theo sát phía sau.
Long Thần Thiên Cung tọa lạc tại một hòn đảo to lớn, hòn đảo này tuyệt đối là một tiểu đại lục, vô số kiến trúc liên tiếp, phân chia cấp độ rõ ràng, mà ở trung ương hòn đảo là một mảng kiến trúc vô cùng to lớn, trong đó là một toàn bảo điện bị pho tượng Cự Long quay quanh, một cỗ khí thế Hạo Nhiên xông thẳng lên trời, khiên tầng mây bên trên cũng không thể nào hội tụ nổi.
Diệp Trần và thập bát trưởng lao xuất hiện tại khu vực hạch tâm hòn đảo, mây mù bên ngoài lượn lờ khiến những tòa kiến trúc như ẩn như hiện, phảng phất thắng địa nơi Thiên Giới, xa hoa đồ sộ.
Rời khỏi cửa đá truyền tống, hai người đi tới một quảng trường.
Trên quảng trường người lui tới rất nhiều, phần lớn đều là đệ tử hạch tâm của Long Thần Thiên Cung, còn có một ít chấp sự và trưởng lão.
- Thập bát trưởng lão!
- Thập bát trưởng lão!
Trên đường, thỉnh thoảng có người chào hỏi thập bát trưởng lão, địa vị thành viên trưởng lão hội không giống như bình thường, nguyên nhân là vì Long Thần Thiên Cung là ngũ giai tông môn đạt trình độ cao nhất, đẳng cấp càng thêm sâm nghiêm, thường thường bên trong cùng một cấp bậc còn có rất nhiều đẳng cấp nhỏ, mà trưởng lão hội tại Long Thần Thiên Cung đẳng cấp đều đạt trình độ cao nhất, xử lý tất cả sự vụ của Long Thần Thiên Cung.
Thập bát trưởng lão là một người ôn hòa, gật gật đầu một cái.
- Người này là ai? Nhìn thật trẻ tuổi
- Tu vi Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong, tối đa hơn hai mươi tuổi!
Những người này cũng không phải đồ ngốc, có thể làm cho thập bát trưởng lão tự mình đi cùng, người trẻ tuổi này tuyệt đối không đơn giản, hơn nữa theo thái độ nói chuyện cùng Diệp Trần của thập bát trưởng lão, rõ ràng nhìn ra địa vị hai người ngang nhau, không tồn tại tôn ti.
Diệp Trần không chú ý đến ánh mắt của mọi người, hắn nhìn mọi nơi, phát hiện đại đa số khu vực nơi đây đều bị một tầng cấm chế bao phủ, tầng cấm chế này thập phần đáng sợ, không có lấy một tia dấu vết khiến người cảm giác không thấy, như là che giấu tại hư không vậy.
Làm hắn khiếp sợ thực tế là cây cối ven đường trong khu vực hạch tâm, đều là giống quý hiếm, có trung phẩm tử sam mộc, trung phẩm long thủ thụ, trung phẩm thanh thụ, một cây hạ phẩm cũng không có, mà hoa cỏ bên trong bồn hoa nhiều không kể xiết, thấp nhất cũng là cấp bậc hạ phẩm, cũng có không ít cấp bậc trung phẩm.
Nguyên khí thiên địa nơi đây thập phần nồng đậm, tu luyện làm chơi ăn thật, mà những hoa cỏ này, tùy tiện thu thập vài cọng cũng có thể luyện chế thành đan dược giá trị xa xỉ.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 706: Trần Vũ Hân.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Cây cối hoa cỏ đều có phẩm cấp, tự nhiên cần không ít dinh dưỡng, cho nên trên đường Diệp Trần có thể thỉnh thoảng thấy người tưới nước cho hoa cỏ, nhưng nước này cũng không phải bình thường, bên trong ẩn chưa năng lượng sinh cơ dào dạt, không sợ mất mặt mà nói, dùng để uống cũng không sao, một ít tiểu gia tộc không có phẩm cấp, tuyệt đối sẽ trân tàng lại, không bao giờ dùng để tưới nước cả.
Hít sâu một hơi lạnh, Diệp Trần cuối cùng cũng hiểu một ít về sự cường đại của tông môn ngũ phẩm, cái gọi là tông môn lục phẩm thì quả thực không đáng nhắc tới.
Giương mắt nhìn lên chỗ sâu trong Long Thần Thiên Cung, không thiếu đại thụ cao ngất trời xanh, bởi vì có sương mù che lấp nên Diệp Trần chỉ có thể nhìn thấy vài cọng, bất quá vài cọng này không ngoại lệ, tất cả đều có phẩm cấp, so với linh thảo bình thường trân quý hơn vô số lần, phải biết rằng, bên trong cây, lấy giá trị của cây cối là cao nhất, hơn linh thảo thường mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần.
- Diệp Trần, ngươi thấy Long Thần Thiên Cung như thế nào?
Thập bát trưởng lão có thể nhìn ra được, Diệp Trần rất khiếp sợ.
Diệp Trần thành thật nói:
- Cường thịnh hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
- Long Thần Thiên Cung cường thịnh không phải ở những mặt ngoài này, bất quá mọi thứ đều có một cái giá lớn, chính vì cường thịnh nên mới cần có thêm tài nguyên nữa, một khi tài nguyên dùng hết, rất dễ xảy ra vấn đề, không khoa trương mà nói thì tài nguyên Long Thần Thiên Cung cần tối thiểu cũng hơn tông môn lục phẩm gấp trăm lần, lục phẩm đến ngũ phẩm, người cứ xem như Linh Hải Cảnh đến Sinh Tử Cảnh là được.
- Lục phẩm tông môn chỉ cần có một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh là có thể trở thành tông môn ngũ phẩm bình thường nhất, phát triển mấy trăm năm mới có thể trở thành ngũ phẩm tông môn trung đẳng, như ngũ phẩm tông môn đạt trình độ cao nhất như Long Thần Thiên Cung thì tối thiểu phải phát triển cả ngàn năm mới có thể.
Đi trên con đường trơn bóng như ngọc, hai bên là quỳnh lâu ngọc vũ, Diệp Trần tiện tay hái một đóa hoa nhỏ màu trắng trên một cành cây ven đường, ghé mũi vào ngửi thoáng qua một phát, hương sinh đầy mũi, một cổ khí tức khiến tinh thần dễ chịu lan vào trong cơ thể.
- Đúng rồi, Du trưởng lão, ta muốn hỏi thăm ngươi một chuyện, ngươi chắc cũng đã biết Từ Tĩnh chứ?
Diệp Trần hỏi
Du trưởng lão nói:
- Tự nhiên biết rõ, không nói gạt ngươi, tông chủ thập phần coi trọng nàng, không dưới ngươi, phong nàng làm Thần Nữ của Long Thần Thiên Cung, địa vị chỉ dưới tông chủ.
- Thần nữ?
Mặt Diệp Trần kinh ngạc, nói thật hắn không biết vì cái gì mà Long Vương lại coi trọng Từ Tĩnh như thế, hắn tự nhiên biết rõ Từ Tĩnh bất phàm nhưng mọi sự cũng nên có lý do, không có việc gì không có lý do cả. Diệp Trần không tin, cũng không dám tin, bất quá nếu Từ Tĩnh là thần nữ, hẳn là chuyện tốt.
- Ngươi cũng biết nàng ở nơi nào sao?
Diệp Trần lại hỏi.
Mặt Du trưởng lão hiện lên thần sắc cổ quái, nói:
- Cái này ta cũng không biết, lúc trước tông chủ khâm điểm nàng làm Thần Nữ chúng ta cũng không được thấy qua nàng, bất quá theo ta phỏng đoán thì nàng hẳn là bế quan rồi, ngươi cũng biết đấy, nàng ta lai lịch bất phàm, tông chủ thập phần coi trọng, hơn nữa tông chủ khâm điểm nàng làm Thần Nữ, không phải là không có lý do, về phần lý do gì tạm thời sẽ không nói cho chúng ta biết.
Nghe vậy, Diệp Trần cười khổ một tiếng, vốn tưởng rằng lần này tới Long Thần Thiên Cung có thể trông thấy mặt Từ Tĩnh, hiện tại xem ra là không thể nào rồi, đợi đối phương xuất quan thì không biết phải đến lúc nào.
Thấy Diệp Trần biểu lộ tiếc nuối, Du trưởng lão cười nói:
- Niên kỷ các ngươi còn nhỏ, còn trải qua rất nhiều tuế nguyệt, vài năm thì tính làm gì, nếu một ngày kia ngươi tiến vào Sinh Tử Cảnh, một hai trăm năm cũng như mây trôi qua mắt mà thôi.
Diệp Trần cười cười, không nói gì.
- Du gia gia!
Lúc hai người đi trên đường lớn trong khu kiến trúc, khi sắp đổi hướng bên cạnh lại có một đám nam nữ trẻ tuổi vừa đi, nguyên một đám ngọc thụ lâm phong, xinh đẹp diễm lệ, băng mỹ động nhập, người nói chuyện là một nữ tử hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, mặc một bộ quần áo thúy sắc cùng loại với cung trang, đầu mang một cây ngọc trâm phỉ thúy, nàng đảo đôi mắt đẹp, ngọt ngào kêu Du trưởng lão một tiếng.
Du trưởng lão lộ ra dáng tươi cười, nói:
- Nguyên lai là Vũ Hân
- Du trưởng lão tốt.
- Thập bát trưởng lão tốt.
Nhìn ra được bọn nam nữ trẻ tuổi này đều là đệ tử hạch tâm của Long Thần Thiên Cung, với tư cách là tông môn ngũ phẩm, ý nghĩa của đệ tử hạch tâm trong Long Thần Thiên Cung không giống với tông môn bình thường, tu vi tới tình trạng nhất định có thể trở thành trưởng lão, mà tông môn ngũ phẩm có thể một mực bảo trì thân phận đệ tử, bất quá thân phận đệ tử hạch tâm không hề thấp so với những trưởng lão bình thường, cơ hồ gần với thành viên trưởng lão hội, tương đương với nội môn trưởng lão.
Cung trang mỹ nữ ngũ quan tinh xảo tên là Vũ Hân, lông mi sinh huy, đảo một đôi mắt trong sáng như ngôi sao tinh không, xinh đẹp mỹ lệ nhìn thoáng qua Diệp Trần, hỏi:
- Du gia gia, vị này chính là…?
Đệ tử Long Thần Thiên Cung rất ít đi Chân Linh đại lục, biết rõ là Diệp Trần phần lớn đều là cao tầng Long Thần Thiên Cung, cho nên Vũ Hân không biết cũng không có gì kỳ quái.
Du trưởng lão giới thiệu, nói:
- Diệp Trần, người này chính là đệ tử Long Thần Thiên Cung Trần Vũ Hân, Vũ Hân, Diệp Trần các người có khả năng chưa nghe nói qua nhưng ở Chân Linh đại lục hắn chính là người ưu tú nhất trong một đời tuổi trẻ, thậm chí là một đời thanh niên, hơn nữa hắn chính là vị Kiếm Tông ở Chân Linh đại lục trong mấy trăm năm qua, cũng xếp hàng thứ nhất trong Tông Sư bảng của Chân Linh đại lục.
Trần Vũ Hân mỗi khi nghe được một chút giới thiệu về thân phận của Diệp Trần, miệng nàng như lớn hơn một chút, đến cuối cùng đã há hốc cả mồm. Người ưu tú nhất trong một đời tuổi trẻ thậm chí một đời thanh niên của Chân Linh đại lục? Kiếm Tông Chân Linh đại lục? Đệ nhất Tông Sư bảng Chân Linh đại lục? Mỗi một danh xưng đều rất dọa người. Phải biết rằng các nàng tuy tự xưng bất phàm nhưng cũng biết Chân Linh đại lục thập phần cường đại, bên trong tông môn ngũ phẩm nhiều không kể xiết, lại có cả tứ phẩm tông môn Hư Không Môn mạnh hơn cả Long Thần Thiên Cung, có thể đè phần đông thiên tài xuống dưới, thiên phú và thực lực của hắn đã không thể dùng từ cường đại để hình dung nữa, mà là khủng bố.
- Có khoa trương quá không? Tu vi hắn chẳng qua chỉ là Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong mà thôi.
Một gã thanh niên bên cạnh Trần Vũ Hân lộ ra vẻ hoài nghi, thầm nói.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 707: Trưởng lão điện.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Du trưởng lão trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Về sau nhìn thấy hắn như nhìn thấy thành viên hội trưởng lão, hoặc là năm đại điện chủ, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được mạo phạm hắn, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Hắn biết rõ đệ tử hạch tâm Long Thần Thiên Cung đều rất là kiêu ngạo. Nhưng đáng tiếc nếu so với Diệp Trần, điểm kiêu ngạo này của bọn bắn cơ bản không đáng nhắc tới, có thể nói hiện tại Diệp Trần trong suy nghĩ của trưởng lão hội đã là vương giả Sinh Tử Cảnh dự khuyết, có hơn nửa khả năng có thể tiến vào Sinh Tử Cảnh.
- Diệp sư huynh hảo.
Trần Vũ Hân lộ ra vẻ biết điều, nàng có thể nhìn ra được mặt ngoài Diệp Trần tuy chỉ là một người tướng mạo tuấn tú, khí chất bất phàm nhưng cặp mắt bình thản kia, ngẫu nhiên tiết ra một đám tinh quang, sợi tinh quang này như kiếm như đao, tựa như có chưa khí tức hủy diệt khiến cho tim nàng đập nhanh không thôi.
Nàng đương nhiên không biết, Hủy Diệt Kiếm hồn của Diệp Trần vừa tăng lên tới ngũ giai, cho nên có chút khống chế không nổi kiếm ý, khiến tiết lộ một tia kiếm ý, nếu không nhìn bề ngoài của Diệp Trần thì sẽ rất dễ bị mê hoặc, sẽ cho rằng hắn không đơn giản mà thôi.
- Trần sư muội hảo, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng.
- Đó là tự nhiên.
Trần Vũ Hân hiếu kỳ đánh giá Diệp Trần.
- Tốt rồi, ta muốn dẫn Diệp Trần đến trưởng lão điện, các ngươi làm việc của mình đi! Nói xong, Du trưởng lão mang theo Diệp Trần ly khai.
Sau khi hai người ly khai, một thanh niên bên cạnh Trần Vũ Hân không phục nói:
- Tu vi mới Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong, danh xưng Kiếm Tông nhất định là tự phong đấy, hoặc là do một ít người nịnh nọt hắn lập nên.
- Ngô sư đệ, tu vi ngươi chỉ là Linh Hải Cảnh sơ kỳ, còn không có tư cách bình phán hắn, ta tin tưởng Du gia gia sẽ không nói mà không có bằng chứng đâu.
Nói thật, Trần Vũ Hân cũng có chút hoài nghi, nhưng nàng cho rằng Du trưởng lão sẽ không nói dối, cho nên muốn biết tình huống chân thật Diệp Trần còn cần hiểu rõ thêm một phát.
- Ta đương nhiên không thể so với hắn, bất quá mục tiêu của Đại sư huynh cũng là Kiếm Tông, mà tu vi Đại sư huynh đã là Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong rồi.
Thanh niên nói chuyện từ trước đến nay vốn giao hảo với đại đệ tử Long Thần Thiên Cùng, cho nên đối với danh xưng Kiếm Tông của Diệp Trần thập phần không ưa, bằng không hắn cũng không cần phải không phục.
- Đừng sinh sự lung tung!
Trần Vũ Hân nhắc nhở đối phương, nói xong chân mày nàng hơi nhíu lại, nàng biết mục tiêu của Đại sư huynh là Kiếm Tông, mà Đại sư huynh cũng có thiên phú cực cao trong kiếm đạo, thành tựu kiếm đạo thập phần khủng bố, từng dùng một kiếm đánh chết qua một Tam đại tà kiếm tông sư mang tiếng xấu ở đông phương thiển hải, thiên tài kiếm đạo trong các thế lực đối địch cũng đều bị hắn đánh bại.
Có thể nói, địa vị Đại sư huynh ở đông phương thiển hải đương với địa vị của Diệp Trần ở Chân Linh đai lục trong miệng Vũ trưởng lão.
Một núi không thể chưa hai hổ, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ có chuyện phát sinh.
- Có rảnh thì nên tìm Du gia gia tâm sự, hắn có lẽ biết nhiều chuyện.
Trần Vũ Hân thầm nghĩ.
Trên đường tới gần trưởng lão điện, Du trưởng lão nói:
- Trần Vũ Hân kia cũng không tệ, ta đã nhìn nàng lớn lên, năm nay mới hai mươi bảy tuổi, tu vi Linh Hải Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thực lực so với tông sư Linh Hải Cảnh bình thường thì mạnh hơn rất nhiều.
Du trưởng lão chỉ biết là Diệp Trần rất lợi hại, tên tuổi vượt qua thanh niên ngũ cự đầu, nhưng là đối với đẳng cấp thiên tài ở Chân Linh đại lục cũng không rõ ràng lắm, hắn cho rằng tại Chân Linh đại lục Trần Vũ Hân cũng có thể đứng đầu danh sách, cho nên cảm thấy tự hào.
Đáng tiếc, theo Diệp Trần thấy cấp độ Trần Vũ Hân cùng với Tĩnh Ngạo Huyên, Lý Tiêu Vân không khác nhau lắm, ở trước mặt nàng vẫn còn rất nhiều cấp độ.
Đương nhiên, Thiên Võ Vực là địa phương biến thái, Trần Vũ Hân cũng mới 27 tuổi, cho nên ngược lại không thể nói nàng yếu, đã phi thường xuất sắc rồi, tuyệt đối thuộc về một trong những thiên tài cao cấp nhất.
- Cũng không sai lắm.
Diệp Trần nói rất đúng sự thật, Long Thần Thiên Cung với tư cách là một trong ngũ phẩm tông môn đạt trình độ cao nhất, ngũ đệ tử cũng có tu vi Linh Hải Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, có thể nghĩ được, bốn vị khác nhất định còn lợi hại hơn nữa, luận thực lực tổng hợp so với Huyền Tông cũng hơn rất nhiều
- Đến trưởng lão điện rồi.
Rất nhanh, hai người đi vào một tòa kiến trúc, trước đại điện vàng son lộng lẫy, khí thế uy nghiêm, hai tòa thạch điêu dị thú được đặt trước cửa, tay dị thú nâng thiên bình, thiên bình thập phần vững vàng, đại biểu cho công bình tuyệt đối, cũng đại biểu cho uy nghiêm của trưởng lão hội của trưởng lão điện
- Đi, cùng đi vào với ta
Du trưởng lão không để Diệp Trần chờ đợi ở bên ngoài, trực tiếp mang theo hắn tiến vào trưởng lão điện.
- Lý Thông, gõ vang chuông tập hợp.
Vừa tiến vào trưởng lão điện, Du trưởng lão trực tiếp đến bên cạnh một gã chấp sự nói.
- Vâng!
Đông!
Đông!
Đông!
Tiếng chuông sung mãn lan truyền ra, phóng xạ ra bốn phương tám hướng.
Chỉ chốc lát sau, thành viên trưởng lão hội nhao nhao chạy đến, ngồi xuống bàn trưởng lão.
- Hắn chính là Diệp Trần.
- Tướng mạo thật trẻ tuổi!
Bọn hắn là lần đầu chứng kiến Diệp Trần, trước kia xem bức họa Diệp Trần, Diệp Trần so với trong tưởng tượng bọn hắn thì trẻ tuổi hơn rất nhiều, từ bên ngoài nhìn vào bất quá chỉ hai mươi tuổi, điều này đại biểu cho Diệp Trần tấn chức thăng cấp cực nhanh, cho nên có thể bảo trì dung mạo ở tuổi hai mươi.
- Diệp Trần, ta họ Lâm, lần đầu gặp mặt.
Một vài trưởng lão bắt đầu chào hỏi với Diệp Trần, bọn hắn cũng không lấy cái chức thành viện trưởng lão hội làm giá đỡ, ở trước mặt Diệp Trần trước cũng không tỏ vẻ trên dưới, bất kể là thực lực hay địa vị song phương đều bình đẳng, thậm chí luận trình độ trọng yếu Diệp Trần còn cao hơn bọn hắn rất nhiều.
Tháp tháp!
Tiếng bước chân vang lên, lại một gã trưởng lão đi đến, người này là Nhị trưởng lão gần với Đại trưởng lão trong trưởng lão hội, cũng giống như Diệp Trần, là một gã kiếm khách, danh xưng ở ngoại giới là Ngân Kiếm Tông, vũ khí là một thanh ngân kiếm, luận thực lực cúng giống với Đại trưởng lão, thâm bất khả trắc.
- Diệp Trần.
Nhị trưởng lão đánh giá Diệp Trần.
- Diệp Trần, vị này chính là Nhị trưởng lão.
Du trưởng lão giới thiệu.
Diệp Trần gật đầu ý bảo
- Nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão không nói gì, thân hình chấn động, một cỗ kiếm ý giống như giết chóc thiên hạ dâng lên, toàn bộ bên trong điện trưởng lão tựa như tràn ngập một mảnh Huyết Quang, bên trong cảnh tượng Huyết Quang mà mỗi người trông thấy đều không giống nhau, có rất nhiều núi thây biển máu, rất nhiều người liều chết xung phong chiến trường, làm cho tâm thần người khác dao động, linh hồn đau nhức.
Mà đại bộ phận kiếm ý, đều tập trung về phía Diệp Trần.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 708: Kiếm ý thăm dò.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Sát Lục Kiếm ý tứ giai đỉnh phong!
Diệp Trần hơi kinh ngạc, luận uy năng Sát Lục Kiếm Ý tứ giai đỉnh phong không khác lắm với kiếm ý cấp bậc ngũ giai đỉnh phong bình thường, tuy rằng so ra kém hủy diệt kiếm ý cùng phẩm giai nhưng lúc nhằm vào huyết nhục tính mạng, kỳ thật cũng không kém bao nhiêu so với hủy diệt kiếm ý.
Cơ hồ đồng thời mi tâm Diệp Trần phồng lên, một cỗ kiếm ý có khí tức hủy diệt dâng lên, dưới sự xâm nhập của cổ hủy diệt kiếm ý này, trưởng lão điện thoáng cái trở nên u ám, tựa hộ xuất hiện nguyên một đám hắc động, ngay cả ánh sáng cũng không thể đào thoát.
Ba!
Sát Lục Kiếm ý và hủy diệt kiếm ý vừa va chạm vào nhau, trong hư không truyền đến âm thanh lốp bốp lốp bốp chấn liệt, trong không gian biên độ nhỏ vẹo lên, sau đó mọi người nhìn thấy cái ghế bên cạnh Nhị trưởng lão nát bấy, sắc mặt hắn nhất thời trắng bệch, không khống chế được lùi lại ba bước, thần trí hỗn loạn.
- Nhị trưởng lão!
- Ngươi không sao chứ Nhị trưởng lão!
Mọi người kinh hãi thất sắc.
- Ta không sao!
Qua hai lần nháy mắt Nhị trưởng lão mới khôi phục thần trí, lòng còn sợ hãi nhìn về phía Diệp Trần.
- Đây là hủy diệt kiếm ý, thuộc tính kiếm ý chí cao!
Kiến thức Nhị trưởng lão rộng rãi, thoáng cái đã nhận ra thuộc tính kiếm ý.
Diệp Trần biết rõ đối phương thăm dò hắn, chỉ dùng hủy diệt kiếm ý đồng cấp khác chống lại, mà vừa phát ra đã lập tức thu lại, không đả thương địch thủ, mặc dù như thế, nguyên nhân bởi vì bản chất của hủy diệt kiếm ý nên cho dù là đồng cấp thì cũng không phải Sát Lục kiếm ý có thể chống lại được.
- Tốt, xem ra ta lần này đá trúng thiết bản rồi, không hổ là vị Kiếm Tông đầu tiên của Chân Linh đại lục trong mấy trăm năm qua, dù là Ngân Kiếm Tông ta ở trước mặt ngươi cũng không đủ nhìn.
Nhị trưởng lão cười lên ha hả, trên mặt tràn đầy thỏa mãn và sợ hãi thán phục.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không nói gì thêm, thực lực của Ngân Kiếm Tông này so với Thiên Kiếm Tông còn kém hơn một tí, nếu như khiêm tốn thì cũng quá giả tạo, mà nếu như nói đối phương quả thật không bằng mình thì sẽ dễ khiến trong lòng đối phương mất hứng, cho nên không nói gì là tốt nhất.
- Vốn ta còn lo lắng một ít gì đó, hiện tại xem ra không cần rồi, một mình ngươi có thể chống đỡ hơn mười cao thủ Linh Hải Cảnh, về phần muốn lưu người lại, chỉ sợ cần vận dụng mười mấy cao thủ Linh Hải Cảnh, mấy trăm cường giả Tinh Cực Cảnh mới được.
Nhị trưởng lão Ngân Kiếm Tông đánh giá Diệp Trần thập phần cao, hắn có thể nhìn ra Diệp Trần vừa rồi hạ thủ lưu tình, về phần kiếm ý đối phương mạnh như thế nào trong lòng hắn cũng không rõ ràng lắm, trực giác nói cho hắn biết rất có thể hủy diệt kiếm ý của đối phương đã vượt qua tứ giai đỉnh phong nhưng lý trí nói cho hắn biết việc này không thể nào, Hủy Diệt Kiếm Hồn so với kiếm hồn bình thường càng khó tăng lên, muốn Kiếm Hồn Hủy Diệt tiến đến ngũ giai, độ khó không phải khoa trương như từ ngũ giai lên đến lục giai nhưng không kém hơn là bao.
Một người chống đỡ hơn mười người, đây là thuyết pháp hàm súc, nếu muốn đánh du kích thì một đối hai mươi cũng có thể.
Bất quá nếu Nhị trưởng lão Ngân Kiếm Tông biết rõ thực lực chân thật của Diệp Trần chỉ sợ sẽ giật mình đến cằm đều rơi xuống đất, dù không có Ngự Kiếm thuật thì Hủy Diệt Kiếm Hồn tăng lên tới ngũ giai, Diệp Trần nhiều nhất cũng chỉ có thể chống lại mười mấy cao thủ Linh Hải Cảnh, hơn nữa phải là chiến đấu du kích, dù sao thì tốc độ và lực phòng ngự của hắn cũng không cách nào tránh được hơn mười đạo công kích, công kích có cao hơn nữa cũng chỉ khiến hắn giết người nhanh, hiệu suất cao một chút thôi.
Còn có Ngự Kiếm thuật, Diệp Trần hoàn toàn có thể ngoài mấy trăm dặm lấy thủ cấp người khác, một lần giết một người, trăm lần giết trăm người, trên lý luận, Diệp Trần có thể giết người vô hạn thẳng đến khi Chân Nguyên và linh hồn lực hao hết, kiếm ý khô cạn, đương nhiên đối thủ cũng không phải ngu ngốc, bọn hắn sẽ thông qua linh hồn lực quan sát, một khi phát hiện không ngăn được Ngự Kiếm thuật sẽ liên thủ phòng ngự, như vậy hiệu quả của Ngự Kiếm Thuật nhất định không ổn rồi, hơn mười người liên thủ phòng ngự cũng không phải một người có thể phá vỡ.
Bất kể như thế nào, Diệp Trần quyết định tạm thời không bại lộ Ngự Kiếm thuật, thép tốt phải dùng trên lưỡi dao, một lần phải giết đủ vốn, lúc bình thường dùng thực lực bản thân đã đỉ rồi, một chọi một thì cả Thiên Kiếm Tông cũng đỡ không nổi mấy chiêu của hắn, nửa bước vương giả không xuất hiện, ít có khả năng có địch thủ.
- Ha ha, Nhị trưởng lão, xem ra ngươi chịu phục Diệp Trần rồi.
Người nói là Thập tam trưởng lão, trước giờ nói chuyện đều không kiêng kị gì cả.
Nhị trưởng lão cũng không tức giận, gật đầu nói: - Chịu phục rồi, có thể không phục sao? Tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, thực lực Diệp Trần rõ như ban ngày, ta không thể không phục.
- Tốt rồi, tất cả mọi người ngồi xuống đi! Đại trưởng lão rất nhanh sẽ đến.
Tam trưởng lão mắt nhìn một màn này, âm thầm gật đầu, nói.
Nghe vậy, mọi người nhao nhao ngồi xuống, Diệp Trần ngồi bên cạnh Thập bát trưởng lão Du trưởng lão.
Chỉ chốc lát sau, Đại trưởng lão đã đến, không có phong mang như Ngân Kiếm Tông Nhị trưởng lão, không có vẻ không giận mà uy của Tam trưởng lão, Đại trưởng lão cho mọi người cảm giác rất bình thường, phảng phất là một lão giả bình thương, nhưng Đại trưởng lão vừa tiến vào trưởng lão điện, tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại.
Đại trưởng lão đứng trước bàn trưởng lão, quét mắt liếc từ trái sang phải, lúc trải qua Diệp Trần, hắn khẽ gật đầu một cái, trong mắt lộ ra ý ôn hòa.
- Mọi người đã đến đông đủ, họp thôi!
Nói xong, Đại trưởng lão ngồi xuống.
Tam trưởng lão đợi Đại trưởng lão ngồi xuống, nói với Diệp Trần:
- Diệp Trần, ngươi có thể quyết định đến Long Thần Thiên Cung, ta rất vui mừng, bất quá trước đó ta vẫn phải nhắc nhở ngươi trước một phát, chiến tranh tông môn lần này, thập phần nguy hiểm, không phải đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, cá nhân ta không đề xướng ngươi tới, chúng ta thân ở địa vị cao, phải có cái nhìn xuất phát từ đại cục, biết rõ cái gì nặng nhẹ.
- Đúng vậy a, ngươi không cần phải ra, thực lực cá nhân trong chiến tranh tông môn không thể tạo được tác dụng mấu chốt, tuy nói thực lực ngươi rất cao cường nhưng không cách nào làm chủ được đại cục, gần đây Long Thần Thiên Cung ta tổn thất một số nhân mã, nhưng chúng ta không muốn gánh chịu hậu quả khi người vẫn lạc.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 709: Khuyên can.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Nếu như không phải Long Thần Thiên Cung gặp tình thế nguy hiểm, tứ đại thế lực bức tới từng bước thì không một thành viên nào trong trưởng lão hội sẽ đồng ý Diệp Trần tới, cả Thập bát trưởng lão cũng không đồng ý, cho nên bọn hắn thập phần khó xử, muốn dùng chiến lực tuyệt đỉnh của Diệp Trần, khiến Long Thần Thiên Cung dần dần bình ổn cục diện, ít nhất có thể hòa hoãn thoáng một phát nhưng lại không hy vọng Diệp Trần mạo hiểm tham gia vào.
Một tia ấm áp chảy qua nội tâm Diệp Trần, mặc kệ những trưởng lão này là nhìn trúng thiên phú của hắn cũng tốt, có ý khác cũng tốt, bọn họ quả thật thiệt tình không hy vọng chính mình mạo hiểm, đây là thế lực thứ ba, ngoại trừ Diệp gia, Lưu Vân Tông mà Diệp Trần tán thành.
Quét ánh mắt nhìn qua một vòng, tất cả mọi người đều khắc vào trong mắt, Diệp Trần mở miệng nói:
- Cả đời Diệp Trần ta, đều là đi trong hiểm cảnh, chiến tranh tông môn tuy rằng nguy hiểm nhưng với ta mà nói không khác gì với mạo hiểm bình thường cả, hơn nữa ta không dám nói có thể trợ giúp Long Thần Thiên Cung chiến thắng tứ đại thế lực đối địch nhưng ta có thể cam đoan có thể sống sót, ta tin tưởng, chiến tranh tông môn lần này qua đi thì thực lực của ta có thể tiếp tục tăng lên, trái lại nếu lúc Long Thần Thiên Cung gặp nguy nan mà ta chẳng quan tâm thì tâm tình sẽ có trở ngại rất lớn.
Kiếm đạo của Diệp Trần đường đường chính chính, chịu ân huệ người khác tự nhiên phải báo đáp, quan trọng nhất là hắn chưa bao giờ tận lực tránh đi nguy hiểm, trừ phi nguy hiểm lớn đến mức hắn khó có thể thừa nhận thì hắn mới có thể hảo hảo cân nhắc một chút, tìm kiếm biện pháp tốt nhất để giải quyết.
Hơn nữa nói thật, Long Vương một ngày không xuất hiện, Long Thần Thiên Cung sẽ càng ngày càng nguy hiểm, hiện tại không đến thì sớm muộn gì cũng phải đến.
Long Vương xuất quan, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Đáng tiếc, lần này thời gian Long Vương bế quan hơi dài một chút, cũng khó trách tứ đại thế lực đối địch muốn ngo ngoe động đậy, nếu như không phải kiêng kị dư uy của Long Vương chỉ sợ đại quân sớm đã giết đến, diệt trừ triệt để Long Thần Thiên Cung, há để lại cho Long Thần Thiên Cung một tia cơ hội.
Cho nên, Diệp Trần tới hiện giờ là lúc tốt nhất, nếu tới chậm thì thực lực Long Thần Thiên Cung đại tổn, dù là hắn cũng không chống lại được tứ đại thế lực đối địch, cuồng vọng lấy một địch trăm, thậm chí lấy một địch ngàn thì quả thực là ngại mệnh dài.
Thập tam trưởng lão Du trưởng lão không nói gì, từ lúc ở Diệp gia thì hắn đã biết tâm ý Diệp Trần đã định, dù là ai cũng không cách nào khiến hắn cải biến quyết định, huống hồ hắn tin tưởng vững chắc thực lực sinh tồn Diệp Trần rất mạnh, một thiên tài phát triển đến bây giờ, nói không có năng lực sinh tồn là không có khả năng.
Nói thì cũng đã nói, các vị trưởng lão nhìn về phía Đại trưởng lão, muốn nghe một chút ý kiến của hắn.
Đại trưởng lão mở miệng nói:
- Ta và tả hữu hộ pháp đã nói qua, bọn hắn không phản đối Diệp Trần gia nhập chiến tranh tông môn lần này, bất quá đệ tử Long Thần Thiên Cung cũng phải tham gia chiến tranh, như vậy vừa có thể rèn luyện, lại có thể đại biểu cho công bình nữa.
Ý tứ của Đại trưởng lão rất rõ ràng, Diệp Trần người ta còn không phải người của Long Thần Thiên Cung cũng đến trợ giúp, các ngươi với tư cách là đệ tử Long Thần Thiên Cung tự nhiên cũng phải tham chiến, nếu không về tình về lý đều không hợp.
- Đây là chuyện nên làm.
Nghe vậy, đại bộ phận trưởng lão gật đầu.
Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Trần, hỏi:
- Diệp Trần, một giọt ý chí tông chủ để lại trong hồn hải của ngươi, ngươi có từng dùng chưa?
Hắn hy vọng Diệp Trần chưa dùng mất, Vương giả Sinh Tử Cảnh chỉ khi nào ý chí đạt đến lục giai mới có thể lưu lại một giọt ý chí trong đầu người khác, phải biết rằng cái ý chí này cũng không phải ý chí đơn thuần, bên trong có một tia bổn mệnh Chân Nguyên, chỉ có bổn mệnh Chân Nguyên của Vương giả Sinh Tử Cảnh mới có thể phát huy giọt ý chí này một cách vô cùng tinh tế, tương đương với một lần toàn lực phòng ngự của nửa bước Vương giả, bất quá bởi vì bổn mệnh Chân Nguyên có hạn, Vương giả Sinh Tử Cảnh có ý chí đạt tới lục giai cũng không thể dùng vô hạn, dùng một lần liền phải thiếu mất một phần tu vi, lần một lần hai thì không sao nhưng nhiều lần thì phải rất nhiều năm mới có thể đền bù được.
- Cái này, đã dùng rồi.
Lúc mới tới Thiên Võ Vực, Diệp Trần vì tìm kiếm Vô căn hoa, Vô ảnh thảo, tiến nhập một khe hở dưới mặt đất, ai biết trong đó có vô số ma ảnh cường đại đáng sợ, nếu như không phải ý chí Long Vương thủ hộ trong người hắn thì hắn đã chết trong đó rồi, sau đó ý chí Long Vương hao hết, rốt cục Hủy Diệt Kiếm Hồn hình thành trước mắt nguy nan, thuận lợi trốn ra khỏi khe hở dưới mặt đất.
Cho tới bây giờ, trong lòng Diệp Trần vẫn còn sợ hãi như cũ, bị vô ảnh ma đoạt xá tuyệt đối rất đáng sợ, ý chí kiên định như hắn cũng vô cùng sợ hãi.
- Dùng mất rồi! Đáng tiếc.
Đại trưởng lão lắc đầu, chợt trong nội tâm tán thưởng nhiều hơn một phần đối với Diệp Trần, cũng có vài tên đệ tử Long Thần Thiên Cung đạt được một giọt ý chí của tông chủ, nhưng bọn hắn đều không dùng dược, tuy nói cá nhân bất đồng, gặp gỡ nguy hiểm cũng bất đồng nhưng mặc kệ như thế nào thì Diệp Trần nói hắn từng đi qua vô số hiểm cảnh cũng không phải giả.
- Ngươi cố tình chiến đấu cho Long Thần Thiên Cung ta, ta với tư cách đại trưởng lão của trưởng lão hội, thập phần cảm kích, trước đó chúng ta đã thảo luận qua sẽ cho ngươi một cái thân phận phó điện chủ Thanh Long Điện, nếu ngươi có ý kiến thì có thể bàn lại.
- Phó điện chủ Thanh Long điện?
Diệp Trần biết rõ Thanh Long điện là đứng đầu trong năm điện, tuy rằng vị trí một phó điện chủ không bằng điện chủ bốn điện khác nhưng địa vị tuyệt đối trên bốn vị Phó điện chủ khác, thực lực cần có cũng nhiều hơn, hắn vốn cho rằng cho hắn một cái thân phận đại chấp sự đã là rất tốt rồi, dù sao hắn cũng mới tới Long Thần Thiên Cung, không có uy tín gì, khó tránh khỏi khiến người không phục, ai ngờ kết quả tốt hơn nhiều so với trí tưởng tượng của hắn.
Hắn đến Long Thần Thiên Cung, vấn đề lớn nhất là cần nghe theo mệnh lệnh người khác, đây chính là chỗ hắn không thích, hiện tại hết thảy vấn đề đã không còn, phó điện chủ có quyền lực quản hạt một phương đội ngũ, bình thường chỉ chịu sự quản lý của điện chủ.
- Vậy là đủ rồi.
Diệp Trần mỉm cười, nói.
Trưởng lão gật gật đầu, nói:
- Lệnh bài Phó điện chủ Thanh Long Điện cần ngươi đi thượng nhiệm mới có thể có được, đến lúc đó vẫn do Du trưởng lão mang ngươi đi qua, ngoài ra thì đây là lệnh bài Thần Long, đưa cho ngươi, có lệnh bài này ngươi chính là Thần Long Sử của Long Thần Thiên Cung ta, quyền lực tuy không bằng Điện chủ Thanh Long điện nhưng địa vị lại trên hắn, dưới nhiều tình huống tất yếu ngươi có thể tự do làm việc, không cần tuân theo mệnh lệnh.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế