Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 905: Phá kết giới ra ngoài.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- May mắn là nàng kịp thời đột phá!
Bộ dáng của Diệp Trần lúc này rất chật vật, quần áo rách toát, khoé miệng cũng vương tơ máu, cũng may là hắn có Bất Tử Thân nên những thương thế này hắn cũng không cần để ý. Đương nhiên, nếu Mộ Dung Khuynh Thành tới chậm một chút thì tình huống của hắn rất khó nói a!
- Sao chàng không đánh thức ta?
Nhìn năm trăm tên Linh Hải Cảnh Nhân Ma và sáu tên Bán bộ Nhân Ma Vương xung quanh, Mộ Dung Khuynh Thành không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nàng trách móc tại sao đối mặt với nhiều địch nhân như vậy mà Diệp Trần không chịu đánh thức nàng từ trong tu luyện để cùng nhau rời khỏi đây chứ không phải đưa bản thân vào hiểm cảnh để tranh thủ cho nàng một chút thời gian!
- Không có việc gì, nàng còn không tin ta sao? Ta không phải là không có đòn sát thủ, chỉ là không thể tuỳ tiện sử dụng mà thôi!
Diệp Trần đương nhiên là nói đến Thiên Hạt Kiếm.
- Chàng đó, nếu như ta đột phá chậm hơn một chút thì dù chàng có Thiên Hạt Kiếm cũng chưa chắc có thể an toàn!
Mộ Dung Khuynh Thành đưa mắt đánh giá sáu tên Bán bộ Nhân Ma Vương rồi quay đầu nhìn về phía năm trăm tên Linh Hải Cảnh Nhân Ma sau lưng đang lẳng lặng đứng đó. Đội hình này không phải để chơi a!
- Đi ra ngoài trước rồi tính, kết giới này ta có thể phá ra được một lỗ hổng!
Mộ Dung Khuynh Thành đột phá cũng khiến cho Diệp Trần thở phào một hơi, hắn nghĩ bản thân kéo dài thời gian là đúng, vậy mới có thể mang lợi tình thế tốt nhất cho Mộ Dung Khuynh Thành, hiện tại chỉ cần phải phá vỡ kết giới là có thể thoát!
- Muốn đi? Không dễ đâu!
Sáu người Bạch Yểm đều bị khí chất của Mộ Dung Khuynh Thành hấp dẫn, so với Mộ Dung Khuynh Thành thì hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch trong Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải bọn hắn còn kém xa. Mộ Dung Khuynh Thành tựa hồ mới đúng là hoàn mỹ nhất, không hề có một chút khuyết điểm nào.
Hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch đến cỡ này, nếu bọn hắn đã gặp được thì không có lý do gì buông tha, nhất định phải bắt trở về cho bằng được.
- Cô nương, bọn ta và cô nương đều là Nhân Ma tộc, mà cô nương lại là hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch, chỉ cần cô nương theo chúng ta trở về, ta dám cam đoan Nhân Ma tộc chúng ta nhất định sẽ tôn cô nương làm Thánh Nữ. So với việc cùng hắn lưu lạc chân trời góc biển còn thoải mái hơn nhiều, tin rằng cô nương sẽ có lựa chọn sáng suốt.
Đa Long thuyết giáo.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Ta có gia tộc của ta, không cần phải gia nhập vào nhất mạnh của Hỗn Loạn Ma Hải.
- Ha ha, nếu như ta đoán không sai thì cô nương hẳn là đến từ Nhân Ma tộc của Chân Linh Đại Lục! Bọn hắn thật sự quá yếu, làm tổn hại uy nghiêm Nhân Ma tộc chúng ta, hơn nữa, không chỉ là cô nương mà sau này toàn bộ Nhân Ma tộc trên Chân Linh thế giới này đều sẽ gia nhập vào trong Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải chúng ta.
Đa Long mỉm cười nói.
- Việc đó thì sau này hẳn hay!
Dứt lời Mộ Dung Khuynh Thành liền nắm lấy bàn tay Diệp Trần, âm thầm tích súc ma lực, trong lòng Diệp Trần khẽ động, lập tức hiểu ý của nàng.
- Sau này? Chỉ sợ không ổn đâu, không bằng trước hết các ngươi tới Nhân Ma tộc chúng ta làm khách đã!
Chỉ cần hai người tiến vào trong địa bàn của Nhân Ma tộc thì chuyện gì còn cần phải thương lượng sao?
- Cái này ... Đi!
Mộ Dung Khuynh Thành vừa nói được một nửa thì hai cánh sau lưng nàng vỗ mạnh, một vồng hắc quang từ trên người nàng phát ra, mang theo Diệp Trần phi tốc hướng tới chỗ kết giới. Tốc độ của nàng phải nói là khủng khiếp, chỉ thấy hắc quang vừa loé lên đã biến mất, không khác gì thuấn di.
- Đáng chết, ngăn nàng lại!
Sáu người sớm đã đề phòng Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chạy trốn nên khi hai người vừa biến mất tại chỗ thì toả liên trong tay bọn hắn cũng đồng thời hướng chỗ hai người vụt tới. Ma Vân Tác dù sao cũng là Nguỵ Cực phẩm bảo khí, một khi thúc dục thì tốc độ cũng rất khủng bố.
Đáng tiếc là tốc độ của Mộ Dung Khuynh Thành cũng không chậm hơn so với Ma Vân Tác công kích, thêm nữa là nàng chủ động phóng đi trước nên cũng kéo ra được một khoảng cách nhất định. Ma Vân Tác dù thúc dục thế nào cũng chỉ có thể chậm chậm kéo gần khoảng cách chứ không cách nào thoáng cái đánh trúng hai người được.
Hòn đảo này cũng không tính là nhỏ, nhưng cũng không phải là rất lớn cho nên hai người Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành rất nhanh đã tới biên giới kết giới, Ma Vân Tác vẫn liên tục truy theo phía sau.
- Phá Hư Chỉ!
Diệp Trần thúc dục Không gian áo nghĩa, dùng Phá Hư Chỉ đâm thẳng về phía kết giới.
Bằng mắt thường có thể thấy được, bề mặt kết giới không ngừng vặn vẹo, phập phồng bất định.
"Ba!"
Một thông đạo hình xoắn ốc lập tức xuất hiện trước mặt hai người, trên vách thông đạo ẩn hiện lân tinh óng ánh, đây là biểu hiện của Không gian lực.
- Nhanh đi ra ngoài!
Tận dụng cơ hội, hai người nhanh chóng phóng vào trong thông đạo.
- Làm sao có thể chứ? Bọn họ có thể phá vỡ được kết giới dễ dàng như vậy?
Sáu người Bạch Yểm không khỏi sợ hãi, Vụ ẩn kết giới là một trong số ít trận pháp của Nhân Ma tộc, bọn hắn tuy biết Diệp Trần có lĩnh ngộ Không gian áo nghĩa, nhưng với tu vi và cảnh giới của Diệp Trần thì khó có thể phá vỡ được kết giới, thế nhưng cảnh tượng trước mắt đã nói cho họ biết, Diệp Trần rõ ràng có năng lực dễ dàng phá vỡ kết giới, bảo sao họ không chấn kinh?
Diệp Trần có thể phá vỡ kết giới, tự nhiên không đơn giản chỉ dựa vào Không gian áo nghĩa, mà còn có Linh Hồn Nhãn của hắn. Có năng lực của Linh Hồn Nhãn, hắn lập tức có thể nhìn ra chỗ sơ hở của kết giới. Dù sao những người thi triển kết giới này không phải ai cũng đều thuần thục cho nên Diệp Trần mới có nắm chắc phá vỡ được kết giới.
Đúng là hắn đã thành công!
Không cần sáu người Bạch Yểm chỉ đạo, năm trăm tên Linh Hải Cảnh Nhân Ma từ lúc hai người Diệp Trần bắt đầu chạy trốn thì cũng bắt đầu phát động công kích, cho nên ngay khi hai người vừa tiến vào thông đạo, mấy trăm đạo công kích như bão tố rậm rập chằng chịt cũng đồng thời ập tới.
"Vèo!"
Đáng tiếc, hai người Diệp Trần đã nhanh hơn một nhịp tiến vào trong thông đạo.
"Rầm rầm rầm ..."
Tất cả công kích đều rơi trên kết giới và thông đạo, phát ra đừng đợt tiếng nổ đinh tai. Thông đạo lập tức sụp đổ, cuộn theo hướng hai người Diệp Trần.
- Mau mở kết giới ra!
Đa Long thông qua phương pháp đặc thù truyền âm cho tộc nhân ở bên ngoài.
Đám Linh Hải Cảnh Nhân Ma bên ngoài tuy không biết ở bên trong phát sinh chuyện gì nhưng cũng cảm giác được kết giới đang kịch liệt chấn động chứng tỏ có người đang cưỡng ép phá vỡ kết giới để đi ra. Cho nên khi Đa Long vừa ra lệnh, bọn chúng liền lập tức đình chỉ vận chuyển kết giới.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 906: Lão tổ. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
"Ba!"
Trùng trung điệp điệp hắc khí nhanh chóng tản ra, cuồng phong từ bên ngoài hải dương vù vù thổi vào khiến cả hòn đảo lập lờ hiện ra trong vô cùng huyền ảo.
- Kết giới biến mất!
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đồng thời cảm giác được áp lực giảm mạnh, quay đầu nhìn lại thì đã thấy hòn đảo khôi phục lại bộ dáng vốn có, không còn bất kỳ thứ gì che đậy!
- Mặc kệ đi, trước hết rời khỏi đây đã!
Không có kết giới, tốc độ của Mộ Dung Khuynh Thành một lần nữa bạo thăng, đôi cánh sau lưng nàng mang theo Diệp Trần giống như một tia hắc quang cấp tốc phóng tới phương xa bỏ chạy.
Sau khi chạy được hơn mười dặm, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đột nhiên cảm giác được một sự nguy hiểm vô cùng đáng sợ đánh úp tới, quay đầu nhìn lại, hai người không khỏi thất sắc.
Trong tầm mắt hai người, một sợi toả liên tô to tới vài thước đang cuồng nộ phóng đến như bão táp. Ngay cả mặt biển cũng bị dẫn động sóng gió ngập trời, mây trắng trên thiên không cũng bị phách tan, không ít hòn đảo nhỏ gần đó cũng nhanh chóng sụp đổ hoá thành tro bụi. Sợi toả liên này uy thế quá khủng bố đi!
Mà ở đầu bên kia của toả liên thì đang nằm trong tay của Bạch Yểm. Chẳng biết từ lúc nào Ma Vân Tác đã một lần nữa tổ hợp biến thành một sợi toả liên rất dài. Bạch Yểm tay cầm toả liên, toàn lực vận chuyển chân nguyên huy vũ toả liên công kích.
Trên đường lao tới, toả liên tự động biến lớn, biến dài hơn cho nên mới có một màn vừa rồi.
- Đây mới là uy lực chân chính của Nguỵ Cực phẩm bảo khí a! Hình thái lúc trước chỉ là để phối hợp thi triển trận pháp, nhưng uy lực lại bị phân tán, lực công kích chỉ hơn Bán Cực phẩm bảo khí vài lần!
Diệp Trần hiện giờ mới hiểu được Ma Vân Tác có bao nhiêu đáng sợ, Nguỵ Cực phẩm bảo khí có bao nhiêu đáng sợ. Thanh Đồng Giáp cùng với Ma Vân Tác là đồng cấp bảo khí nhưng mà tu vi của Diệp Trần chỉ là Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong nên không thể phát huy hoàn toàn được uy lực của nó.
"Ầm! Ầm! ..."
Ma Vân Tác uy thế hung mãnh hướng hai người vút tới!
- Tàn Nguyệt!
- Thiên Ma Chỉ!
Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành đồng thời xoay người lại phát ra một chiêu mạnh nhất đánh tới toả liên.
Hắc sắc loan nguyệt kiếm khí ẩn chứa Kim và Thuỷ hai loại áo nghĩa, vừa sắc bén vừa cứng cỏi, uy lực rất lớn. Một kiếm chém ra, hư không phảng phất như bị cắt mở, mặc dù chưa va chạm với toả liên nhưng kiếm thế lăng lệ đã phóng tới trước.
Hắc sắc chỉ lực của Mộ Dung Khuynh Thành chính là kỹ năng thiên phú Thiên Ma Chỉ, dùng thực lực hoàn mỹ Bán bộ Nhân Ma Vương của nàng thi triển ra, uy lực so với dĩ vãng mạnh hơn gấp mười lần, một ngón tay chỉ ra, hắc sắc chỉ lực phát ra một tầng hắc mang như thuỷ tinh phóng thẳng tới trước.
"Oành!"
Loan nguyệt kiếm kình cùng với hắc sắc chỉ lực cùng nhau đánh lên toả liên tạo ra lực trùng kích vô cùng mãnh liệt quét ngang bát phương, hòn đảo bên dưới bành một tiếng nổ thành tro bụi, mặt biển trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng bị lõm xuống tới mấy ngàn thước, bầu trời cũng xuất hiện một vết rách thật lớn, đó chính là Thiên Đỉnh Thiên bị xé rách ra mà thành. Song phương ra tay uy lực đã ẩn ẩn vượt qua trận quyết đấu giữa hai Bán bộ Vương Giả tối cường giả!
Ba động trùng kích không chỉ chôn vùi mọi thứ xung quanh mà còn khiến cho Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thổ huyết, thân hình như mũi tên bắn ra xa.
Bạch Yểm cũng thổ huyết không ít, Tàn Nguyệt của Diệp Trần cùng với Thiên Ma Chỉ của Mộ Dung Khuynh Thành nếu chỉ gặp phải một cái thì hắn còn có thể đánh tan nhưng đồng thời gặp phải cả hai thì hắn vẫn chưa đủ lực để phá. Hơn nữa, Ma Vân Tác là Nguỵ Cực phẩm bảo khí, nhu cầu về chân nguyên khi sử dụng nó rất lớn, chỉ thoáng cái mà chân nguyên trong người hắn đã không còn bao nhiêu, khiến hắn nhất thời vô cùng suy yếu, bị thương so với hai người Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành còn nặng hơn.
- Không lưu bọn hắn được sao?
Hắc Lân đứng bên cạnh sắc mặt âm tràm, tốc độ của Mộ Dung Khuynh Thành quá nhanh, khoảng cách song phương đã kéo dài ra gần trăm dặm, có liều mạng đuổi theo cũng không kịp.
Bạch Yểm gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh hai người Diệp Trần ở xa xa, nói:
- Không hổ là hoàn mỹ Bán bộ Nhân Ma Vương, chỉ vừa mới đột phá mà đã tiếp cận thực lực của Bán bộ Vương Giả tối cường giả! Nếu cho nàng thêm ít thời gian thì trở thành Bán bộ Vương Giả tối cường giả là chắc chắn!
Đa Long đứng một bên, cười khổ nói:
- Còn tiểu tử kia, tu vi tuy không cao nhưng áo nghĩa võ học lại vô cùng tinh thâm, đem thực lực của hắn phát huy trên mười thành, cũng may là hắn còn chưa trở thành Bán bộ Vương Giả, nếu không chúng ta đối mặt chính là một Bán bộ Vương Giả tối cường giả a!
- Mặc dù không bắt được bọn chúng, nhưng chúng ta cũng không phải không có thu hoạch, phát hiện được tung tích của một hoàn mỹ Bán bộ Nhân Ma Vương thì tộc trưởng ít nhiều cũng sẽ ban thưởng cho chúng ta một ít Thuỷ tinh chân nguyên và Cực phẩm linh thạch, so với hai bàn tay trắng vẫn hơn!
Lam Huyết mở lời coi như tự an ủi.
Một hơi phi độn ra mấy vạn dặm, Mộ Dung Khuynh Thành và Diệp Trần mới thoáng giảm tốc độ xuống, bảo trì tốc độ bình thường mà lướt đi.
- Nguỵ Cực phẩm bảo khí đúng là đáng sợ, thực lực của tên kia không bằng hai chúng ta nhưng lại có thể phát huy ra uy lực vượt qua chúng ta!
Mấy vết thương nhỏ đối với hai người không thành vấn đề gì, Diệp Trần có Bất Tử Thân nên sớm đã khôi phục, Mộ Dung Khuynh Thành bản thân là hoàn mỹ Bán bộ Nhân Ma Vương, tứ giai ma thân cũng không phải để chơi, tốc độ khôi phục mặc dù kém Diệp Trần nhưng cũng không bao lâu đã khỏi hẳn.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Toả liên kia hẳn là một kiện đỉnh tiêm Nguỵ Cực phẩm bảo khí!
Bán Cực phẩm bảo khí là phỏng chế phẩm của Cực phẩm bảo khí, uy lực không đạt tới một nửa Cực phẩm bảo khí, mà Nguỵ Cực phẩm bảo khí là bảo khí thấp kém nhất trong Cực phẩm bảo khí. Nhưng đã thuộc về phạm trù Cực phẩm bảo khí thì uy lực tất nhiên phải hơn được một nửa uy lực của Cực phẩm bảo khí bình thường. Mà Bán Cực phẩm bảo khí cũng không phải tất cả đều kém hơn Nguỵ Cực phẩm bảo khí, có một vài kiện Bán Cực phẩm bảo khí có uy lực cường đại không kém gì một kiện Nguỵ Cực phẩm bảo khí! Nhưng mà Ma Vân Tác uy lực thực sự quá cường đại, với sự liên thủ của hai người mà cũng chỉ thoáng ngăn chặn được mà thôi, bản thân cũng không tránh khỏi bị tổn thương, nếu đổi thành là hai người khác chỉ sợ lập tức đã bị miễu sát.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 907: Lão tổ. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải này có địa vị như chúa tể, thủ đoạn thông thiên, xem ra nơi này không thể ở lâu được, phải nhanh chóng rời khỏi!
Lúc trước hai người đã cố ý tránh xa địa điểm phát sinh tranh đấu lần trước hơn trăm vạn dặm vậy mà vẫn bị tìm ra thì có thể thấy được khả năng khống chế của Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải này là cường hãn như thế nào, nói là thủ đoạn thông thiên cũng không quá!
Hai người lúc này không hề chần chờ, lựa chọn một hướng bảo trì tốc độ phi hành liên tục phóng tới.
Sau khi hai người trốn thoát, đám người Bạch Yểm cũng chỉ ở lại vị trí hòn đảo một lát rồi lập tức lên đường phản hồi về tổng bộ Nhân Ma tộc. Bọn hắn muốn đem tin tức về việc phát hiện hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch bẩm báo lên để cho mặt trên định đoạt.
Hơn sáu trăm người đang trên đường chạy về thì, hắc y lão nhân của Nhân Ma tộc cũng đang vội vàng phi hành chạy tới.
Thân hình lập loé trong hư không, tốc độ của lão giả vô cùng khủng khiếp, chớp mắt trước còn ở ngoài mười mấy vạn dặm, chớp mắt sau đã đến trước mặt.
Hắc khí hiện ra, lão giả dừng lại, tiến hành điều tra.
Lão giả nhắm hai mắt lại, Linh hồn lực vô hình vô chất hướng bốn phương tám hướng lan ra bao trùm phạm vi mấy vạn dặm. Thấy không có gì khác thường, hai tay của lão liên tiếp kết ấn rồi khẽ quát một tiếng, Linh hồn lực như bị pha loãng ra, diện tích bao trùm lại lớn thêm mấy lần, tiếp cận tới phạm vi hai mươi vạn dặm.
- Ồ?
Lão giả mở lớn hai mắt, sắc mặt khác thường.
"Phốc!"
Hắc khi tiêu tán, thân hình của lão cũng biến mất tại chỗ.
Sáu người Bạch Yểm đang dẫn theo sáu trăm tộc nhân rất nhanh phi hành thì đột nhiên không gian trước mặt có một đoàn hắc khí hiện ra, một hắc y lão gia theo đó hiện thân.
- Lão tổ!
Đám người Bạch Yểm chấn động, nhao nhao khom người hành lễ, sáu trăm tộc nhân phía sau trực tiếp quỳ trên không trung, không dám ngẩng đầu lên.
Hắc y lão giả này không phải ai khác mà chính là một trong các Nhân Ma Vương của Nhân Ma tộc. Nhân Ma Vương dù ở bất kỳ nơi nào đều là tồn tại cực kỳ khủng bố, ở trong Nhân Ma tộc lão được gọi là lão tổ bởi vì niên kỷ của lão cũng rất lớn, ít nhất cũng hơn mấy trăm tuổi rồi, nên xưng hô lão tổ coi như không sai.
- Đứng lên đi!
Hắc y lão giả mặt không chút biểu tình, nói.
- Vâng!
Mấy người Bạch Yểm và các tộc nhân phía sau nhao nhao đứng lên.
- Nhìn bộ dáng các ngươi thì tựa hồ mới cùng với người ta ác chiến?
Hắc y lão giả hỏi.
Đa Long lập tức tiến lên nói:
- Lão tổ, chúng ta đã tìm được hung thủ nhưng chúng ta vô dụng, đã để cho hắn chạy thoát!
- Các ngươi có sáu người, phối hợp thêm Ma Vân Tác cùng với sáu trăm tộc nhân mà không lưu được đối phương? Chẳng lẽ hắn là Bán bộ Vương Giả tối cường giả?
Sắc mặt hắc y lão giả trầm xuống.
Hắc Lân lập tức giải thích:
- Lão tổ, hắn cũng không phải Bán bộ Vương Giả tối cường giả nhưng hắn lại nắm giữ Không gian áo nghĩa cực kỳ cao thâm, có thể làm thay đổi quỹ tích công kích của Ma Vân Tác, hơn nữa thực lực của hắn cũng đã tiếp cận Bán bộ Vương Giả tối cường giả, kiếm pháp quỷ dị khó lường, cực kỳ khó chơi!
- Nắm giữ Không gian áo nghĩa? Cái này cũng khó trách! Không gian áo nghĩa là một trong những áo nghĩa mạnh nhất, có rất nhiều diệu dụng, không thể dùng lẽ thường để tính được. Các ngươi không lưu được hắn cũng có thể hiểu được, nhưng nhìn sắc mặt các ngươi chỉ sợ đây cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu?
Hắc y lão giả nhìn sắc mặt đám người Bạch Yểm, hỏi ngược lại.
- Lão tổ anh minh!
Đa Long chắp tay nói:
- Hắn có thể chạy thoát là nhờ có đồng bạn của hắn. Mà vị đồng bạn kia thân phận không tầm thường, là một hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch, đồng thời cũng vừa tấn cấp lên Bán bộ Nhân Ma Vương có năng lực thiên phú về tốc độ.
- Hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch, nói nhanh ta nghe!
Sắc mặt hắc y lão giả lập tức biến đổi, không còn bộ dáng thong dong như trước nữa.
Đa Long không dám chậm trễ, nói:
- Theo chúng ta phỏng đoán thì có lẽ nàng ta đến từ Chân Linh Đại Lục, lúc đối thoại với nàng ta, nàng ta cũng không phủ nhận. Ta nghĩ Hỗn Loạn Ma Hải nhất mạch chúng ta có nên hay không đem nhất mạch ở Chân Linh Đại Lục thu nạp vào làm lớn mạnh Nhân Ma tộc chúng ta?
Hắc y lão giả trừng mắt nhìn Đa Long, quát:
- Chuyện này không phải việc ngươi cần quan tâm, không nên hỏi nhiều!
- Vâng!
Đa Long cả kinh, lập tức cúi đầu xuống.
- Chân Linh Đại Lục cũng không phải một nơi yên ổn đâu! Nơi đó Vương Giả như mây, so với bất luận nơi nào đều nhiều hơn rất nhiều. Nhất mạch Nhân Ma tộc của chúng ta muốn thu chiếm được nhất tộc ở Chân Linh Đại Lục cần phải bàn bạc kỹ hơn, không thể gấp rút rước lấy tai hoạ!
Đừng thấy Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải thế lớn, so với bất kỳ thế lực nào ở Chân Linh Đại Lục cũng mạnh hơn nhiều nhưng Chân Linh Đại Lục không phải chỉ đơn giản như bề ngoài như vậy! Chân Linh Đại Lục được xưng là Bách Vương Chi Địa, Sinh Tử Cảnh Vương Giả ở đó trước nay chưa bao giờ thấp hơn con số một trăm, đây chỉ mới tính số lượng Vương Giả của nhân loại, nếu không thêm yêu thú và các dị loại khác thì Sinh Tử Cảnh Vương Giả còn nhiều hơn nhiều. Nếu lỗ mãng xông vào thì cho dù là Nhân Ma tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải này cũng khó mà toàn thân trở về, nếu không thì nhất mạch Hỗn Loạn Ma Hải bọn hắn sớm đã đem nhất mạch ở Chân Linh Đại Lục di chuyển tới đây rồi.
- Được rồi, các ngươi đi về đem chuyện này thông báo lên trên đi, ta sẽ đuổi theo bọn chúng!
Hắc y lão gia đối với sự tình lần này hết sức coi trọng, hận không thể lập tức đuổi kịp hai người Diệp Trần để bắt lấy người có hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch kia. Đáng tiếc là thời gian đã trôi qua hai ngày, đối phương ít nhất cũng đã chạy xa hơn mấy trăm vạn dặm, với năng lực của hắn cũng không thể trong thời gian ngắn tìm được.
- Vâng!
Sáu người Đa Long lập tức mang theo sáu trăm tộc nhân bay nhanh đi.
- Hoàn mỹ Nhân Ma huyết mạch! Hắc hắc!
Hắc y lão giả lạnh lùng cười cười, thân thể liền hoá thành một đoàn hắc khí tiêu tán giữa không trung.
Hỗn Loạn Ma Hải chiếm cứ vùng biển tới mấy ngàn vạn dặm, năm ngày sau, hai người Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đã rời khỏi phạm vi Hỗn Loạn Ma Hải tiến vào phạm vi hải dương bên ngoài!
Lúc này hai người cũng không tiếp tục chạy đi mà tìm một hòn đảo vắng vẻ để dừng chân nghỉ ngơi.
Mộ Dung Khuynh Thành bởi vì mới vừa đột phá lên Bán bộ Nhân Ma Vương không lâu nên cảnh giới còn chưa kịp củng cố nên muốn mượn cơ hội này củng cố và làm quen với lực lượng mới của bản thân. Ngoài ra nàng còn có đại lượng Thuỷ tinh ma lực, cũng đủ cho nàng sau khi củng cố cảnh giới tiếp tục gia tăng ma lực.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 908: Sư Thiếu Bảo. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Về phần Diệp Trần, tuy tạm thời còn chưa đột phá lên Bán bộ Vương Giả nhưng Không gian áo nghĩa của hắn đã lĩnh ngộ tới bốn thành, Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng chỉ mới có hình thức ban đầu, chỉ cần có thời gian thì muốn sáng tạo ra một bộ Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng không khó.
Một khi Không gian áo nghĩa kiếm pháp thành hình thì sức chiến đấu của Diệp Trần tự nhiên là nước lên thuyền lên, thực lực có thể sánh ngang với cường giả Bán bộ Vương Giả tối cường giả. Hơn nữa, Không gian áo nghĩa có rất nhiều diệu dụng, Diệp Trần cũng đã hiểu được một ít, vẻn vẹn chỉ một ít này cũng đã khiến hắn vô cùng thoả mãn. Khi chống lại đám Bán bộ Nhân Ma Vương kia nếu không có Không gian áo nghĩa thì hắn sớm đã bại trận rồi!
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã một tuần trôi qua.
- Phá!
Trong một sơn mạch ở trung tâm hòn đảo, Diệp Trần tay cầm Lôi Kiếp Kiếm chém ra một kiếm. Ngọn núi trước mặt lập tức vặn vẹo rồi sau đó giống như một tấm gương vỡ ra.
- Không gian áo nghĩa thật là lợi hại, bộ kiếm pháp này tuy chưa thể coi là thành hình nhưng uy lực đã không kém Tàn Nguyệt, hơn nữa lại rất khó phòng bị. Chỉ cần bị kiếm thế bao phủ thì thân như ở trong gương, khó có thể tránh thoát được, nếu đối thủ có thực lực hơi yếu một chút thì cũng sẽ như tấm gương, lập tức bị nghiền nát thành ngàn vạn khối!
Diệp Trần cũng bị lực sát thương của bộ kiếm pháp này làm cho chấn kinh!
- Tên nhân loại này thật là lợi hại, rời xa hắn càng xa càng tốt!
Sâu trong biển nước, hải thú rất nhiều, mấy ngày này trên hòn đảo này đột nhiên có hai nhân loại tới đã khiến cho không ít hải thú chú ý. Đám hải thú vừa rồi mới chạy đi cũng có thực lực không kém Bán bộ Vương Giả của nhân loại, bọn chúng thấy kiếm pháp của Diệp Trần lợi hại như vậy thì đâu còn dám đánh chủ ý gì nữa, lập tức tránh thật xa!
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không quá để ý tới đám hải thú kia. Thủ đoạn ẩn nấp của chúng tuy thập phần cao siêu, như hoà cùng một thể với nước biển nhưng với Linh hồn lực nhạy cảm của Diệp Trần thì không thể thoát được. Sở dĩ hắn không muốn làm khó bọn chúng là vì nơi này là thâm hải, là địa bàn của hải thú, nếu có thể không gây chuyện thì tận lực không đi gây chuyện.
- Một kiếm này đã có sáu bảy thành hoả hầu, cũng nên có một cái tên!
Một kiếm này chém ra, cả ngọn núi phảng như biến thành một tấm gương, sau đó liền bị nghiền nát làm cho người ta có cảm giác thập phần hư ảo, cho nên đặt cái tên là Kính Hoa Phá Diệt cũng không sai. Vừa khúc chiết lại mộng ảo, đằng sau thêm vào hai chữ Phá Diệt tức thì đem người ta kéo về trong sự tàn khốc. Kính hoa tuy đẹp nhưng cũng có lúc bị vỡ nát, mà kiếm vốn là dùng để giết chóc, kiếm chiêu cũng chính vì giết chóc mà ra đời.
- Kính Hoa Phá Diệt!
- Kính Hoa Phá Diệt!
Diệp Trần liên tiếp nhắn lại cái tên này hai lần rồi cười cười:
- Không gian áo nghiã thật nhiều diệu dụng, chiêu này chỉ là một loại vận dụng trong đó, kế tiếp ta còn có thể sáng tạo ra chiêu thứ hai, chiêu thứ ba, mà Không gian áo nghĩa kiếm pháp cũng sẽ trở thành kiếm pháp mạnh nhất của ta!
Nguyên lý của Kính Hoa Phá Diệt cũng không khó hiểu, khi kiếm khí phát ra sẽ đem Không gian lực phát ra ngoài khoá chặt mục tiêu lại, sau đó đột nhiên ngưng kết giống như đóng băng đối phương, rồi dưới tác dụng của kiếm khí sẽ kích sát đối thủ thành mảnh vỡ.
Nguyên lý không khó nhưng muốn biến thành kiếm chiêu lại không đơn giản như vậy. Đầu tiên phải lĩnh ngộ được Không gian áo nghĩa đến một tình trạng tinh thâm nhất định, tiếp theo còn phải dung hợp cùng với kiếm pháp không chút khe hở nào, nếu không sẽ khiến cho đổi thủ tìm được sơ hở thoát khốn mà ra, lúc đó chiều này cũng cáo phá.
Lại hai tuần nữa đi qua, Kính Hoa Phá Diệt của Diệp Trần càng lúc càng thuần thục , hoả hầu đã từ sáu bảy thành tăng lên tới tám thành. Diệp Trần có thể cảm giác được theo một chiêu này dần dần hoàn thiện thì Không gian áo nghĩa gần đây vẫn luôn đình trệ cũng đang ổn định tăng lên. Không gian áo nghĩa tăng lên thì hắn thi triển ra Kính Hoa Phá Diệt càng thêm thuần thục, hai thứ hỗ trợ cho nhau làm cho tiến cảnh của hắn càng nhanh hơn.
"Ầm! Ầm! ..."
Hôm nay, một ngọn núi ở phía tây sơn mạch run lên, cường liệt chấn động ma lực lấy một điểm làm trung tâm hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.
- Mộ Dung xuất quan!
Diệp Trần quay đầu nhìn lại.
Một tuần trước Mộ Dung Khuynh Thành đã củng cố xong cảnh giới, một tuần tiếp theo nàng một mực dùng Thuỷ tinh ma lực thúc đẩy ma lực tăng lên. Thuỷ tinh ma lực không hổ là Thuỷ tinh ma lực, chỉ gần một tuần mà tu vi của nàng đã tăng hơn gấp đôi, phát ra chấn động ma lực so với hai tuần trước mạnh hơn rất nhiều, ngay cả không gian cũng bị rung động theo.
Tay phải vươn ra, Mộ Dung Khuynh Thành nhẹ nhàng đẩy về phía trước.
"Phốc!"
Ma lực dũng mãnh tràn ra, ngọn núi dày đến mấy trăm trượng trực tiếp bị đục thủng, so với đậu hủ không khác gì nhau.
Thân hình Mộ Dung Khuynh Thành hoá thành một đạo hắc quang bay ra khỏi ngọn núi.
- Xem ra tu vi của nàng đã tăng mạnh khoảng gấp đôi a!
Diệp Trần mỉm cười, căn cứ theo khí tức trên người Mộ Dung Khuynh Thành phỏng đoán.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Vốn là tu vi của ta không có khả năng trong một tuần tăng lên gấp đôi, nhưng trong cơ thể ta vẫn còn sót lại ma lực tinh hoa, khi ta bước vào cảnh giới Bán bộ Nhân Ma Vương thì nó tự động pha loãng ra dung nhập vào trong ma lực của ta!
- Ma lực tinh hoa không phải thường vật, nàng có thể có dược nó chính là cơ duyên của nàng!
Hồi tưởng lại lúc trước, Diệp Trần không khỏi cảm thán ma lực tinh hoa mang đến chỗ tốt cho Mộ Dung Khuynh Thành không ít. Nếu không có ma lực tinh hoa thì ở thế giới vô cùng thưa thớt ma khí này, Mộ Dung Khuynh Thành tấn cấp sẽ thập phần khó khăn, người khác tăng lên hai cảnh giới thì nàng chưa hẳn có thể tăng lên một cảnh giới, có thể nói ma lực tinh hoa cũng chính là thành tựu hôm nay của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Ma lực tinh hoa này còn có huyển ảo khác!
Tay trái Mộ Dung Khuynh Thành duỗi ra, một hắc sắc tinh thể cỡ một quả táo từ từ bay lên.
Diệp Trần kinh ngạc nói:
- Nàng đã có thể khống chế được ma lực tinh hoả?
- Ừm, nhưng chỉ có thể khống chế nó thoát ra khỏi cơ thể mà không tiêu tán thôi!
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu, tiếp tục nói:
- Ta có thể cảm giác được ở bên trong nó còn có một thứ gì đó, hình như là võ học của Ma tộc, mấy ngày gần đây, trong đầu ta mơ hồ xuất hiện một ít đoạn tin tức ngắn ngửi.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 909: Sư Thiếu Bảo. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Trong vị diện chiến trường, Yêu Ma Vương bị phong ấn vô số năm, ma lực đã bị xói mòn nghiêm trọng, một vạn không đủ một, mặc dù như thế Lôi Vương, Ngự Thú Vương và Thiểm Linh Vương liên thủ cũng suýt bị hắn giết chết. Từ đó có thể thấy được lúc hắn ở thời kỳ đỉnh phong ít nhất đã có thực lực Phong Đế Vương Giả, ma lực tinh hoa của hắn có chút ít huyền ảo cũng có thể hiểu được!
Diệp Trần đánh giá khối ma lực tinh hoa còn sót lại này thì phát hiện nó cũng cùng loại với Thuỷ tinh ma lực, nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau, bên trong nó tồn tại rất nhiều hoa văn thâm thuý phức tạp, những hoa văn này cũng không phải vật chết mà đang chậm rãi lưu động, thỉnh thoảng còn biến hoá hình thái.
- Không gian áo nghĩa kiếm pháp của ta đã có bảy tám thành hoả hầu, uy lực đã vượt qua Tàn Nguyệt, tu vi của nàng cũng đã củng cố đồng thời còn tăng lên gấp đôi, hiện tại cũng nên rời đi rồi!
Diệp Trần nói.
- Đi thôi!
Dừng lại đây cũng đã nhiều ngày, cũng tới lúc rời đi rồi, Mộ Dung Khuynh Thành cũng không có dị nghị gì.
...
Thâm hải vô biên vô hạn, tựa hồ như vĩnh viễn không có giới hạn ...
Phi hành trên hải dương liên tục bảy ngày bảy đêm, hai người đã vượt qua khoảng cách cả ngàn vạn dặm, đi vào một hải vực hoàn toàn mới. Phiến hải vực này ở trên hải đồ được gọi là Bảo Quang hải vực. Sở dĩ được gọi là Bảo Quang hải vực là bởi vì nơi này có rất nhiều di tích, trong một số di tích đã xuất thế thường xuyên có người đi vào thám hiểm thu được bảo vật thường nhân tha thiết mơ ước nên dần dà phiến hải vực này cũng nổi danh.
Diệp Trần tổn hao đại lượng linh thạch mới mua được một phần hải đồ cho nên quyết định tới đây thử thời vận. Thiên Hạt Kiếm trong tay hắn quả thật là một tên đại phá sản như hắn không kham nổi nó, mà các loại bảo khí như Lôi Kiếp Kiếm thì đã bắt đầu không chịu nổi uy lực của hắn rồi, cho nên hắn cần có một kiện Nguỵ Cực phẩm bảo kiếm hoặc là Bán Cực phẩm bảo kiếm càng mạnh càng tốt.
Mà Mộ Dung Khuynh Thành hiện tại cũng không có một đôi thủ sáo vừa tay.
- Nghe nói Bảo Quang hải vực rất phồn vinh, nơi đó thường xuyên cử hành đấu giá hội, có lẽ chúng ta không cần phải đi thám hiểm cũng có thể thu được thứ mình cần.
Mộ Dung Khuynh Thành mỉm cười nói.
- Hy vọng là vậy!
Diệp Trần cũng gật gật đầu đồng ý.
Tứ Phương Đảo là một hòn đảo nổi danh ở Bảo Quang hải vực, cả hòn đảo rất rộng lớn, có hình tứ phương nên được gọi là Tứ Phương Đảo.
Các thế lực ở trên đảo cũng rất nhiều, có nhân loại tông môn, có thế lực yêu thú, hải thú, còn có một số tổ chức của các dị loại khác ... tóm lại, ở đây có thể gặp phải rất nhiều sinh mạng thể kỳ quái khác nhau.
Có thế lực đương nhiên là phải có sinh ý, mà sinh ý ở nơi này nổi tiếng nhất không thể nghi ngờ chính là đấu giá hội, tiếp theo là các cửa hàng, phố tài liệu, tửu lâu ...
Bởi vì tính đặc thù của Bảo Quang hải vực cho nên ở đây có rất nhiều cường giả xuất hiện, rất dễ gặp được. Linh Hải Cảnh ở nơi này nhiều như củ cải trắng trên đường, Bán bộ Vương Giả có thể gặp được khắp nơi. Có thể nói cường giả ở nơi này rất không đáng tiền mà cũng rất đáng tiền!
Trên bầu trời hải dương gần Tứ Phương Đảo đang có rất nhiều thân ảnh lăng không mà đứng, mà cách những thân ảnh này hơn mười dặm bên ngoài có hai đạo thân ảnh đang kịch liệt giao chiến! Chiến hoả trùng thiên, khí kình mãnh liệt toả ra quang mang còn hơn cả ánh sáng trên trời.
- Cẩu tạp chủng, ăn một quyền của ta đi!
Trong hai người đang hăng say chiến đấu có một người là một thanh niên tóc vàng, một là đại hán miệng rộng mặt chữ điền có làn da màu đỏ đồng. Hai người hung hăng chém giết, khí kình nhấc lên tầng cột sóng biển cao tới mấy trăm thước. Trong lúc chiến đấu, thanh niên tóc vàng quát lớn một tiếng, chân đạp sóng biển, đánh một quyền về phía tên đại hán mặt đỏ.
Một quyền này ẩn chứa không phải là chân nguyên mà là yêu lực vô cùng đậm đặc, yêu lực hiện lên hoàng kim sắc vô cùng chói mắt.
- Tiểu súc sinh, để gia gia ta lột da ngươi!
Đại hán mặt đỏ cũng không phải thứ vừa, đại đao trong tay hắn vung vẩy như chớp giật, tuyết bạch đao quang phảng phất như long quyển phong cắn nuốt hoàng kim quyền, sau đó tiếp tục phóng thẳng tới chỗ thanh niên tóc vàng. Đao thế cực kỳ hung mãnh khiến người ta kinh hồn tán đởm.
- Nơi này cao thủ thật nhiều, trong những người đang quan chiến thì hơn hai phần mười đã là Bán bộ Vương Giả rồi!
Trong đám người, chẳng biết từ lúc nào nhiều thêm hai thân ảnh một nam một nữ. Hai thân ảnh này không ai khác chính là Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành! Diệp Trần đưa mắt liếc nhìn xung quanh, không khỏi sợ hãi than.
Mộ Dung Khuynh Thành bị trận chiến phía xa hấp dẫn, nói:
- Tên thanh niên tóc vàng kia hẳn là Bán bộ Yêu Vương, không biết bản thế là yêu thú gi?
- Tiểu thư là người mới đến phải không? Ngay cả Hoàng Kim Sư tộc thiếu chủ Sư Thiếu Bảo mà cũng không ra!
Một gã thanh niên mặc hoa phục, bộ dáng anh tuấn đứng gần đó bị thanh âm thanh thuý của Mộ Dung Khuynh Thành hấp dẫn, nghiêng đầu nhìn qua thì bị dung nhan khuynh quốc khuynh thành của Diệp Trần hớp hồn thì hai mắt không khỏi sáng ngời, nói.
- Hoàng Kim Sư tộc?
Mộ Dung Khuynh Thành đúng là chưa từng nghe nói qua.
Diệp Trần ngược lại có nghe nói qua.
- Hoàng Kim Sư tộc lực lớn vô cùng, tu luyện ra yêu lực gọi là Hoàng Kim yêu lực, ở trong bách thú cũng có thể xếp vào hạng đầu. Thời thượng cổ, nghe nói có hơn trăm loài yêu thú có tư chất đỉnh tiêm, những yêu thú này được gọi là chung là Bách thú, Hoàng Kim Sư chính là một trong số đó cùng với các yêu thú như Cửu Đầu Xà, Thiên Hổ, Thanh Nhãn Bạch Lang, ngay cả bản thể của Yến Phượng Phượng cũng là một trong Bách thú hơn nữa bài danh còn trên cả Hoàng Kim Sư, dù sao Thanh Loan cũng chính là hậu duệ của Phượng Hoàng.
- Ồ ngươi biết không ít a!
Tên hoa phục thanh niên dò xét nhìn Diệp Trần, thấy Diệp Trần bất quá chỉ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong thì không khỏi lộ vẻ khinh thường. Hắn cho rằng Diệp Trần chính là tuỳ tùng của Mộ Dung Khuynh Thành, mà một tên tuỳ tùng thì hắn đâu có xem ra gì, nên hắng giọng trợn mắt nhìn Diệp Trần một cái rồi quay sang nói với Mộ Dung Khuynh Thành:
- Sư Thiếu Bảo chính là thiên tài ngàn năm khó gặp của Hoàng Kim Sư tộc, chiến lực rất đáng sợ, ngay cả ta nếu gặp phải hắn cũng không có mấy phần thắng, về tên đại hán mặt đỏ kia gọi là Hồng Ngạo Khôn. Hai người bởi vì tranh cãi nên mới hoá thành đại chiến thế này, nhìn bộ dạng chắc là không phân sinh tử sẽ không xong.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế