Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 08-04-2008, 12:07 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 46

Hồng Nhan Bạc Phận
Tục Vạn HÆ°Æ¡ng há»i:
- Huynh thấy gì phía trá»i tây không ?
Quân Bình buông má»™t tiếng thở dài. Chàng nhận ra trong đáy mắt của Tục Vạn HÆ°Æ¡ng là má»™t ná»—i buồn mênh mông sâu thẳm. Cảnh quang bên ngoài cÅ©ng đượm má»™t vẻ buồn khi hoàng hôn Ä‘ang trùm xuống. Xa xa cuối Ä‘Æ°á»ng chân trá»i, ánh dÆ°Æ¡ng quang trông tÆ¡ má»™t nấm mồ đỠối, Ä‘ang dần dần chìm xuống.
Quân Bình khẽ nói:
- Muội muốn nói đến một nấm mồ ?
Tục Vạn Hương nhìn lại Quân Bình:
- Äúng, má»™t nấm mồ ...
- Sao muội lại nghĩ đến nó ?
- Vì muội nghĩ nó như ngôi nhà xa xăm của mình.
Nàng quay lại nhìn Quân Bình:
- Muội sực nhớ đến câu thơ:
“Nhật má»™ hÆ°Æ¡ng quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sá»­ nhân sầu.†Quê hÆ°Æ¡ng của muá»™i chính là nấm mồ cuối chân trá»i kia.
- Muội đừng bi quan như vậy.
Nàng nhìn chàng, mỉm cÆ°á»i:
- Muội không bi quan nhưng phải nhìn vào sự thật. Từ ngôi lầu này, muội và lục tỷ đã ra đi, đến Lạc Hồn Cốc để trở thành chủ nhân của Lạc Hồn Cốc.
Quân Bình cÆ°á»›p lá»i nàng:
- Muội phải biết chôn vùi dĩ vãng.
Nàng lắc đầu:
- Nó đã trở thành ấn tích trong cuá»™c Ä‘á»i muá»™i. Thất Tuyệt Ma Nữ mà nay chỉ còn mình muá»™i.
Nàng buông một tiếng thở dài rồi bất thình lình ôm chầm lấy Quân Bình:
- Hạ huynh ... Muội cảm thấy cô đơn quá. Nay mai, muội sẽ đi vỠđâu ? Nơi nào là chốn dừng chân của muội ?
Nàng vừa khóc vừa nói, mặc nhiên để những giá»t lệ thấm lên vai Quân Bình:
- Hạ huynh ... Thân thể muá»™i quá ô uế rồi phải không ? Muá»™i đã là Thất nÆ°Æ¡ng của lão Äá»™c Chủ Hành. Nếu không thả y thì muá»™i cảm thấy mắc nợ y. NhÆ°ng muá»™i đã sai lầm khi thả y ra.
- Muá»™i nặng tâm, nặng tình hÆ¡n những ngÆ°á»i kia.
- Chính vì cái tâm quá nặng đó mà muội đã hại lục tỷ.
Quân Bình buông mợt tiếng thở dài.
Tục Vạn Hương xê ra:
- Hạ huynh ... muội phải làm gì ?
- Muội sẽ đi cùng với huynh.
Hai cánh môi nàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i mỉm gượng gạo. Nàng khẽ lắc đầu:
- Muội không thể đi cìng huynh được.
Quân Bình đặt tay lên vai nàng:
- Tại sao ?
- Muội có việc của mình.
Quân Bình nheo mày. Nàng chá»›p mắt. Aùnh mắt thật long lanh nhÆ°ng ẩn chứa ná»—i buồn vô vá»ng.
Quân Bình nói:
- Huynh sẽ giúp muội.
- Nơi muội đến, huynh không thể đến được.
- Bất cứ nÆ¡i đâu, huynh cÅ©ng Ä‘á»u có thể đến được.
Nàng bặm môi:
- Nhưng có một nơi muội không bao giỠmuốn huynh đặt chân đến.
- Nơi nào ?
- Chỗ dừng chân của muội.
Nàng buông một tiếng thở dài, rồi lấy chiếc túi phấn đeo bên mình:
- Huynh hãy cầm lấy. Tất cả những gì muá»™i há»c được ở Äá»™c Chủ Hành đã dụng hết tâm huyết chế tác ra giải dược này. Huynh hãy giữ lấy.
- Vạn Hương.
Nàng mỉm cÆ°á»i vá»›i chàng:
- Túi phấn hương của muội luôn ở bên cạnh huynh chứ ?
- Muội muốn như vậy à ?
Nàng khẽ gật đầu:
- Huynh có ngại Vi Thiên Cơ cô nương không ?
Quân Bình lắc đầu:
- Thiên Cơ đối với huynh chỉ như huynh muội thủ túc.
Äôi chân mày lá liá»…u thanh mảnh của nàng thoạt nhíu lại. Nàng nắm tay Quân Bình:
- Hạ huynh ... hãy nghe muội nói đây.
Nàng nhìn sâu vào đáy mắt của Quân Bình:
- Thiên Cơ tỷ tỷ rất yêu huynh.
- Muội đừng hiểu lầm Thiên Cơ.
Vạn Hương lắc đầu:
- Chỉ có huynh má»›i là ngÆ°á»i không hiểu. Muá»™i sao không hiểu được Vi Thiên CÆ¡ chứ. Nàng xứng vá»›i huynh lắm. Nàng hÆ¡n tất cả những nữ nhân thÆ°á»ng tình. Nàng đáng là má»™t anh thÆ° trong chốn võ lâm ô trá»c.
- Huynh ... huynh chÆ°a nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Sứ mạng của huynh là vào Äá»n Thiêng chuyển dịch NgÅ© Hành Thiên Căn.
- Muội biết. Nhưng huynh không thể thỠơ với chữ tình của Vi cô nương. Muội biết chữ tình của nhi nữ như thế nào. Nếu bị hất hủi thì đau khổ lắm. Vi cô nương không đáng nhận sự đau khổ đó.
Nàng nắm tay Quân Bình:
- Thiên Cơ đã vì huynh. Nếu không nặng một chữ tình với huynh thì nàng đã không vào sinh ra tử cùng với huynh. Hạ huynh ... đừng thỠơ với nàng.
- Vạn HÆ°Æ¡ng. Huynh không thá» Æ¡ vá»›i Thiên CÆ¡ nhÆ°ng cÅ©ng không buá»™c nàng để tình cho huynh. Hiện tại huynh còn có trá»ng trách của mình.
Vạn HÆ°Æ¡ng nhíu mày, trang trá»ng nói:
- Huynh có thể đoán được hậu vận của mình mà.
- Muội sai rồi. Sự chuyển dịch của Ngũ Hành trong vận số của huynh là một bí ẩn.
Tất cả còn ở phía trước.
Vạn Hương quay lại bên chiếc thạch bàn. Nàng nắn nót giỠhoa được cắm thật tranh nhã bằng những cành hồng, mai, huệ, cúc, lan và đào.
Nàng ngắm giỠhoa, thẫn thỠnói:
- Lục tá»· ... Vạn HÆ°Æ¡ng không để lục tá»· thất vá»ng đâu.
Quân Bình bước đến sau lưng nàng:
- Vạn Hương ...
Nàng ngẩng lên nhìn Quân Bình.
Chàng ôn nhu nói:
- Huynh nhìn thấy trong đáy mắt muội có lửa hận.
- Muá»™i hận mình và hận cả ngÆ°á»i nữa. Kiếp này có lẽ muá»™i chỉ có hận thù và oán ghét thôi.
Quân Bình lắc đầu:
- Muá»™i Ä‘ang trách mình vì đã thả Äá»™c Chủ Hành.
- Muội không muốn nợ lão đê tiện đó. Muội thả lão dể trả nợ lão. Bây giỠlà lúc muội đòi lão phải trả lại những gì mà lão đã vay.
Mặt Quân Bình sa sầm hẳn lại:
- Vạn HÆ°Æ¡ng ... muá»™i muốn trả thù Äá»™c Chủ Hành Æ° ?
Vạn Hương nhìn Quân Bình, khẳng khái gật đầu:
- Lão phải trả nợ cho muá»™i. Lục tá»· không thể ngậm cÆ°á»i nÆ¡i cảnh giá»›i hÆ° vô nếu nhÆ° Äá»™c Chủ Hành chÆ°a Ä‘á»n tá»™i.
Quân Bình lắc đầu:
- Muá»™i đừng tìm lão Ä‘á»™c. Äá»™c Chủ Hành không phải là má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng.
Buông má»™t tiếng thở ra, Quân Bình trang trá»ng nói:
- Ứng mạng của lão trùng với Tứ Thiên.
Vạn HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:
- Huynh sợ muội sẽ bị lão quỷ đó hại ư ?
- Nếu muội đi tìm lão quỷ đó để trả thù.
- Muội có đi tìm lão đâu.
Nàng nhón tay bưng tĩnh rượu rót ra hai chén:
- Hạ huynh ... muội và huynh cùng đối ẩm chứ ?
- Ã muá»™i ...
Vạn Hương khoát tay:
- Huynh yên tâm, trong tĩnh rượu này chẳng có mê dược đâu. Nếu có thì huynh cũng đã có giải dược kia mà.
- Huynh chẳng ngại mê dược nhÆ°ng huynh có cảm giác chén rượu này là má»™t lá»i vÄ©nh biệt.
Vạn Hương gật đầu:
- Huynh đúng là một Tiểu Thần Toán Tử.
- Vậy đúng như huynh nghĩ ?
- Không sai. Chén rượu này thay cho lá»i cáo biệt của muá»™i.
Quân Bình lắc đầu:
- Huynh không cho muội đi đâu. Muội phải theo huynh vỠThiếu Lâm.
- Äể làm gì ? Äể trở thành má»™t anh thÆ° chính nhân trong trắng Æ° ? Muá»™i đâu có đáng được nhÆ° vậy. Cuá»™c Ä‘á»i muá»™i đã quá nhiá»u ô uế và cÅ©ng đừng quên muá»™i là Thất nÆ°Æ¡ng của lão Äá»™c Chủ Hành.
Vạn Hương nói xong, bưng chén rượu uống cạn.
Nhìn nàng, Quân Bình chẳng biết nói gì hơn, chỉ buông một tiếng thở ra.
Chàng khẽ gá»i tên nàng:
- Vạn Hương ...
nàng nhìn chàng:
- Huynh không muốn đối ẩm với muội à ?
- Sao lại không. Huynh rất thích.
Chàng uống cạn số rượu trong chén. Äặt chén xuống bàn, Quân Bình nghiêm giá»ng:
- Chúng ta cần phải biết quên những gì không đáng nhá»› trong cuá»™c Ä‘á»i mình.
Nàng đáp ngay lá»i của Quân Bình:
- Men rượu giúp ta quên nhanh hơn.
- Ãt ra huynh cÅ©ng nghe được lá»i nói này.
Quân Bình chuốc rượu cho nàng:
- Huynh má»i muá»™i.
- Äa tạ huynh.
Hai ngÆ°á»i chạm chén, cùng uống.
Nàng há»i Quân Bình:
- Cái thú của ngÆ°á»i uống rượu là gì, huynh nói cho muá»™i biết được không ?
- Thú của ngÆ°á»i tiêu khiển trong men rượu là uống phải say.
- Huynh nói rất đúng. Huynh và muội phải uống thật say. Huynh có chịu không ?
- Huynh chỉ sợ tửu lượng của muội không bằng huynh thôi.
- Thế thì chúng ta thử xem.
Hai ngÆ°á»i đối ẩm vá»›i nhau hết chén này đến chén khác. TÄ©nh rượu đã cạn nhÆ°ng xem chừng Tục Vạn HÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a há» có chút gì biểu hiện đã ngấm men rượu.
Nàng mở thêm một tĩnh rượu năm cân nữa.
Quân Bình chỠcho Vạn Hương rót rượu ra chén xong, mới nói:
- Huynh quả bất ngỠkhi biết tửu lượng của muội lại cao như vậy.
- Huynh lạ lắm phải không ?
- Chưa bao giỠhuynh thấy một nữ nhân có tửu lượng cao như muội.
- Bởi vì huynh đã quên muội từng là kỹ nữ. Huynh sao sớm quên quá ...
Nàng lại nâng chén má»i Quân Bình:
- Má»i huynh.
Nàng mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Má»™t ngày nào đó, muá»™i sẽ là má»™t con sâu rượu trong cuá»™c Ä‘á»i này.
- Huynh sẽ bồi tiếp với con sâu rượu của muội.
Hai ngÆ°á»i lại tiếp tục đối ẩm. Bá»—ng Tục Vạn HÆ°Æ¡ng trở nên im lặng, chăm chú uống và rót rượu cho Quân Bình. Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i là má»™t không gian im lặng, chỉ có rượu là sá»± kết nối há» vá»›i nhau.
Tĩnh rượu thứ hai cũng đã cạn.
Vạn Hương nhìn Quân Bình:
- Huynh đã say rồi.
Quân Bình quả là đã thấm rượu. Aùnh mắt chàng đỠđẫn hẳn nên buộc phải gật đầu:
- Äúng là huynh đã say.
- Muội đưa huynh vào nghỉ nhé.
- Huynh còn muốn uống vá»›i muá»™i nữa. Tại sao lại bá» qua thá»i khắc này được chứ ?
- Nếu huynh đã muốn vậy thì muội sẽ bồi tiếp huynh.
Nàng bưng chén của mình, khẽ nói:
- Äây má»›i là chén rượu cáo biệt của muá»™i.
Nghe nàng nói nhÆ°ng Quân Bình chẳng còn đủ minh mẫn và sáng suốt để hiểu thấu lá»i nói đó. Chàng bình thản đón lấy chén rượu của Vạn HÆ°Æ¡ng và uống cạn.
Quân Bình nhìn nàng, từ từ đặt chén xuống rồi gục đầu lên bàn.
Vạn Hương nhìn chàng:
- Hạ huynh, xin thứ lỗi cho muội.
Nếu cuá»™c đối ẩm giữa Quân Bình và Tục Vạn HÆ°Æ¡ng có Thần Hành Tiểu La Hán chứng kiến thì lão tăng phá giá»›i cÅ©ng không thể tin được là cuá»™c Ä‘á»i này lại có má»™t con sâu rượu trong tâm tưởng má»™t mỹ nhân nhÆ° Vạn HÆ°Æ¡ng.
Nàng đứng lên bước đến tràng kỹ lấy chiếc áo choàng đắp lên vai Quân Bình.
Vạn Hương cúi xuống, đặt môi hôn vài gáy Quân Bình. Nàng khẽ nói:
- Hạ huynh. Nếu không có giải tửu đơn thì muội đã không khiến được huynh say như thế này đâu.
Nàng bá lấy cổ Quân Bình:
- Muá»™i yêu huynh nhiá»u lắm nhÆ°ng muá»™i không thể chắp cánh se duyên cùng huynh. Hạ huynh ... Nếu có kiếp sau, chúng ta sẽ gặp lại nhau nhé.
Nàng ôm ghì Quân Bình nhÆ° muốn hai ngÆ°á»i hoà vào làm má»™t. NÆ°á»›c mắt nàng trào ra, nhá» xuống Ä‘á»ng trên vai Quân Bình.
Thá»i khắc dần trôi. Khi tiếng gà gáy canh má»™t trá»—i lên, Vạn HÆ°Æ¡ng má»›i buông tay.
Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ. Màn đêm sao thật âm u tĩnh mịch đối với nàng.
Sửa lại giỠhoa, rồi thêm vào đó chút phấn hương, biểu trưng của nàng, Vạn Hương nhìn Quân Bình lần nữa, khẽ nói:
- Huynh bảo trá»ng.
Nàng nói xong, bặm môi nén tất cả những gì đang trỗi lên trong lòng mình, rồi rảo bước bỠra ngoài.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #47  
Old 08-04-2008, 12:08 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 47

Äá»™c Nhân Thá»±c Äá»™c NHân
Chiếc kiệu hoa từ từ tiến thẳng đến Tục Vạn Hương. Nó dừng lại bên cạnh nàng. Bội Phân Phân trong bộ cánh quái gỡ diêm dúa từ phía sau kiệu bước lên. Gã ngắm Vạn Hương bằng ánh mắt cũng quái dị như chính bộ y phục của gã.
Bá»™i Phân Phân cất giá»ng eo éo, nghe muốn nhói màng nhÄ©:
- Ta chỉ sợ Tục cô nương không đến.
- Sao ta lại không đến chứ ?
Phân Phân vén rèm kiệu:
- Má»i Tục cô nÆ°Æ¡ng.
Vạn Hương bước vào trong kiệu.
Phân Phân buông rèm xuống, ra lệnh cho bốn gã phu khiêng kiệu. Tất cả nhanh chóng lên Ä‘Æ°á»ng. Bá»™i Phân Phân Ä‘i sau chiếc kiệu hoa, thỉnh thoảng lại phồng mÅ©i thật to nhÆ° để thu hết mùi hÆ°Æ¡ng có má»™t không hai từ chiếc kiệu phả ra. Khi cánh mÅ©i cÅ©a Phân Phân xẹp xuống thì hai cánh môi dẩu lên, Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i kỳ dị nhÆ° chính ánh mắt của gã.
Dãy đèn lồng xa xa Ä‘ong Ä‘Æ°a trong đêm nhÆ° những ánh ma trÆ¡i dập dá»n bởi những ngá»n gió đêm hiu hiu. Phân Phân lÆ°á»›t lên trÆ°á»›c. Y ra dấu để bốn gã giáo đồ Dị Thần Giáo đứng dạt qua hai bên nhÆ°á»ng lối cho chiếc kiệu hoa của Tục Vạn HÆ°Æ¡ng.
Bá»n phu khiêng kiệu tiến thẳng đến gian thÆ° sảnh còn sáng đèn.
Bội Phân Phân vén rèm kiệu:
- Tục cô nương. Chúng ta đã đến nơi rồi.
Vạn Hương bước ra. Nàng nhìn gian thư sảnh đang hắt ánh đèn qua khung cửa sổ.
Phân Phân nói:
- NgÆ°á»i mà cô nÆ°Æ¡ng muốn gặp Ä‘ang ở trong gian thÆ° sảnh này.
- Äa tạ Lầu Chủ đã cho Vạn HÆ°Æ¡ng cÆ¡ há»™i này.
Phân Phân cÆ°á»i ruồi. Hai cánh môi Ä‘á» choét của gã thêm tởm lợm bởi nụ cÆ°á»i đó.
Y giả lả nói:
- Cô nương khách sáo quá. Ta chỉ muốn làm những việc nhỠnhư thế này mà thôi.
Y hướng tay vỠphía cửa thư sảnh:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng.
Nàng từ tốn ôm quyá»n xá Bá»™i Phân Phân:
- Tôi vô cùng cảm kích Lầu Chủ.
- Aäy ... Chúng ta Ä‘á»u là Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà vá»›i nhau mà. Cô nÆ°Æ¡ng cứ tá»± nhiên.
Nàng xá Phân Phân má»™t lần nữa rồi rảo bÆ°á»›c tiến vá» phía gian thÆ° sảnh. Phân Phân nhìn theo nàng, Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i rất nhiá»u ẩn ý. Y lẩn nhanh vào mái hiên của gian phòng bên cạnh. Äá»™ng tác của Phân Phân thật hối hả. Y vá»™i vã khép cá»­a lại. Mặc dù trong gian thÆ° sảnh này tối Ä‘en, chẳng thể thấy gì nhÆ°ng Bá»™i Phân Phân vẫn nhanh nhẹn khác thÆ°á»ng, cứ nhÆ° y biết rất rõ má»i đồ vật trong phòng. Y lần bÆ°á»›c đến bên vách và úp mặt vào chiếc mặt nạ, nhìn qua gian thÆ° sảnh mà Tục Vạn HÆ°Æ¡ng vừa bÆ°á»›c vào.
Bên kia, Vạn HÆ°Æ¡ng vừa bÆ°á»›c vào đã chạm mặt ngay vá»›i Äá»™c Chủ Hành. Lão Äá»™c Ä‘ang nhai ngồm ngoàm miếng đùi gà, liá»n đặt xuống nhìn nàng. Lão chá»›p mắt rồi nói:
- Thất nương ...
Vạn Hương rảo bước đến bàn yến tiệc của lão. Nàng bắc chiếc đôn ngồi xuống trước mặt lão. Nàng nhìn lão và từ tốn nói:
- Cốc Chủ hẳn không ngá» tôi lại đến tìm ngÆ°á»i.
Äá»™c Chủ Hành rót rượu ra chén:
- Không. Ta sao lại ngỠvới không ngỠchứ. Ta biết nàng sẽ đến tìm ta.
Vạn Hương bưng chén rượu của lão uống cạn. Nàng đặt chén xuống bàn:
- Sao lão biết ta sẽ đến tìm lão chứ ? Nếu không có Bội Phân Phân thì e rằng ta có đi khắp cõi giang hồ cũng khó mà tìm được lão.
- Ta không tin nàng phải lặn lội khắp cõi giang hồ mênh mông để tìm ta. Bởi nàng biết cách tìm ra ta mà. Với lại nàng phải tìm ta thôi.
- Lão biết ta đi tìm lão à. Tất nhiên lão cũng biết mục đích của ta chứ.
Äá»™c Chủ Hành thản nhiên rót rượu ra chén. Lão nhón tay bốc má»™t trái táo bá» vào miệng nhai ngồm ngoàm. Äá»™c Chủ Hành vừa nhanh vừa nói:
- Tất nhiên là phải biết rồi. Chính vì ta biết nên khi nghe Phân Phân báo nàng muốn gặp ta là ta có mặt ngay để xem nàng có thực hiện được ý đồ của nàng không.
Vạn HÆ°Æ¡ng lại bÆ°ng chén rượu của mình lên uống cạn. Nàng đặt chén xuống bàn, nhìn lão há»i:
- Lão biết mục đích của ta ?
- Ta nói biết là biết. Nàng muốn tìn ta không phải vì nhá»› vì yêu mà chỉ vì muốn trả thù cho sáu ngÆ°á»i kia. Lục tá»· của nàng Ä‘ang mong muốn nàng chuá»™c lại những gì đã làm. Nếu nhÆ° nàng không thả ta ra thì hỠđâu đã biến thành những miếng thịt ngon để ta nhấm nháp chứ.
Vạn HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i.
Äá»™c Chủ Hành há»i nàng:
- Ta nói không đúng hay sao mà nàng cÆ°á»i ?
- Lão nói rất đúng. Ta tìm lão chỉ để trả thì mà thôi.
- Rất khẳng khái. Thế thì nàng sẽ làm gì để trả thù cho lục tỷ của nàng ? Nàng càng thẳn thắng chừng nào thì ta càng thích thú chừng đó.
Lão rót rượu ra chén rồi vá»™i vã bÆ°ng uống nhÆ° sợ Tục Vạn HÆ°Æ¡ng sẽ Ä‘oạt lấy. Äặt chén xuống bàn, lão nói tiếp:
- Võ công của nàng thì chẳng bằng ta rồi. Còn Ä‘á»™c công thì lại thá» giáo từ ta. Tất cả những gì nàng biết thì ta Ä‘á»u biết. Thế thì nàng sẽ dùng cách chi để trả thù cho lục tá»· của nàng ?
Vạn HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i. Nàng bÆ°ng bầu rượu rót ra chén rồi bÆ°ng uống. Uống xong chén rượu đó, Vạn HÆ°Æ¡ng từ tốn nói:
- Tại sao lão đã được ta ban cho cÆ¡ há»™i thoát cảnh đại lao tăm tối mà lại quên ngay lá»i hứa mà hãm hại lục tá»· của ta chứ ? Lục tá»· của ta có đáng bị trừng phạt nhÆ° vậy không ?
Vạn HÆ°Æ¡ng vừa há»i dứt lá»i thì mặt của Äá»™c Chủ Hành đã biến qua mày tái nhợt.
Trên dung diện quái gỡ của lão hiện ra nét sát nhân cuồng tâmm.
Lão rít muá»™t luồng chân nguyên căng phồng lồng ngá»±c nhÆ° muốn dụng chân khí ngăn chận sá»± phẫn ná»™, không cho nó phát tác ra ngoài. Mặc dù lão đã dụng hết sá»± kiên tâm nhÆ°ng giá»ng nói vẫn biểu lá»™ sá»± hằn há»c. Äá»™c Chủ Hành chỉ Vạn HÆ°Æ¡ng:
- Nàng và sáu ả kia do chính tay ta chuá»™c ra khá»i kỹ lâu Ä‘em vá» Lạc Hồn Cốc.
Thế mà các ngươi dám âm mưu nhốt ta vào địa lao. Cái việc đó, ta còn có thể cho qua nhưng các ngươi đã lập bè, lập cánh, dựng thành Thất Tuyệt Ma Nữ, đem nam nhân vỠLạc Hồn Cốc để bỡn cợt ta.
Nói đến đây, Äá»™c Chủ Hành nhÆ° không dằn ná»—i cÆ¡n phẫn ná»™ trào dâng, liá»n đập tay xuống bàn quát:
- Thất nương ... Ta sao lại không biết ghen chứ ? Hừ ...
Sau tiếng hừ nhạt, lão thở dốc từng cơn một:
- Các ngươi thật là quá quắt.
Vạn Hương từ tốn nói:
- Lão ghen ư ?
Äá»™c Chủ Hành chồm tá»›i:
- Sao ta không biết ghen chứ ? Khối óc và trái tim của ta tan nát vì nghe tiếng cÆ°á»i đùa trăng gió của các nàng.
- Lão hãy bình tĩnh.
- Ta không thể bình tĩnh được. Hừ ... Trong đại lao khổ hình, ta thỠsẽ ăn thịt hết các ngươi.
Lão ngá»­a mặt cÆ°á»i sằn sặc, vừa cÆ°á»i vừa xoa bụng nói:
- Cuối cùng thì ta cÅ©ng đã thá»±c hiện được cái Ä‘iá»u khao khát lúc còn ở trong đại lao Lạc Hồn Cốc.
Vạn Hương cau mày, lắc đầu:
- Lão chÆ°a thá»±c hiện được Ä‘iá»u đó đâu.
Äá»™c Chủ Hành trợn mắt:
- Sao ... Ta chưa thực hiện được à ?
Lão chỉ vào bụng mình:
- Ta đã nuốt trá»n sáu ả nha đầu quá»· quyệt kia vào bụng mình rồi. Sáu ả đó vÄ©nh viá»…n nằm yên trong bụng ta mà chẳng còn dịp trăng hoa vá»›i gã nam nhân nào cả.
Vạn HÆ°Æ¡ng cầm bầu rượu chuốc ra chén rồi bÆ°ng uống. Nhìn Vạn HÆ°Æ¡ng uống rượu, Äá»™c Chủ Hành thoạt nheo mày. Lão lấp lá»­ng nói:
- à của nàng muốn gì ?
Vạn Hương đặt chén xuống bàn:
- Lão chÆ°a thá»±c hiện được Ä‘iá»u khao khát lúc bị giam trong đại lao Lạc Hồn Cốc vì lão chỉ má»›i ăn thịt được sáu ngÆ°á»i. Còn thiếu má»™t ngÆ°á»i má»›i đủ Thất Tuyệt Ma Nữ.
Äá»™c Chủ Hành từ từ ngồi xuống.
Lão nhìn Vạn Hương không chớp mắt:
- Nàng hẹn ta đến đây để ta ăn thịt nàng à ?
Nhìn thẳng vào mắt lão, Vạn Hương khẳng khái nói:
- Một mình ta không thể lập thành Thất Tuyệt Ma Nữ. Nhưng ta chỉ sợ lão không thể ăn thịt được ta mà thôi.
- Sao ... Ta không thể ăn thịt được nàng à ? Ta chưa ăn tươi nuốt sống nàng bởi vì ta còn nghĩ đến ...
Vạn Hương đập chén rượu xuống sàn thư sảnh.
Chén rượu vỡ nát.
Nàng nhìn thẳng vào mắt dcg, gằn giá»ng nói:
- Lão đừng bao giỠnói chuyện ân nghĩa với ta. Giữa ta và lão chẳng có ân nghĩa gì đâu. Nếu có thì ta cũng đã trả cho lão rồi. Giớ đây, giữa ta và lão chỉ có hận thù mà thôi. Nếu khao khát của lão là ăn thịt ta thì ngược lại, ta cũng muốn lóc thịt lão ra.
Nàng nói xong, mỉm cÆ°á»i rồi tiếp:
- Ta nhìn thấy nỗi sợ hãi trong ánh mắt của lão.
Äá»™c Chủ Hành sa sầm mặt, thoạt chồm tá»›i:
- Ta có thể sợ nàng ư ?
Lão rít lên:
- Không ... Ta làm gì phải sợ nàng.
Vạn Hương buông một tiếng thở ra, ôn nhu nói:
- Nếu ta không cùng lục tá»· sum há»p vá»›i nhau thì thể xác của ta sẽ thuá»™c vá» bất cứ gã nam nhân nào mà lão căm ghét.
Äá»™c Chủ Hành trợn mắt:
- Nàng ...
Vạn Hương từ từ đứng lên, thản nhiên trút xiêm y của mình:
- Lão hãy nhìn thật kỹ thể xác của ta xem.
Äá»™c Chủ Hành gần nhÆ° trợn tròn mắt, chăm chăm nhìn Vạn HÆ°Æ¡ng.
Mặc nhiên trÆ°á»›c ánh mắt ngạp tràn dục vá»ng của Äá»™c Chủ Hành, Vạn HÆ°Æ¡ng bình thản trút bá» xiêm y. Nàng ví nhÆ° má»™t con tằm chui ra khá»i kén để phÆ¡i bày toàn bá»™ tấm thân vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét tuyệt mỹ, thật gợi tình mà bất cứ ai cÅ©ng khó mà dằn được tà tâm.
Äá»™c Chủ Hành nuốt nÆ°á»›c bá»t.
Trong gian thư sảnh kế bên, Bội Phân Phân cũng gần như nín thở khi tấm thân của Vạn Hương đập vào mắt gã. Gã nghĩ thầm:
“Oâi chao ... đúng là một tiên nữ. Nếu biết nàng có tấm thân đẹp thế này thì ta đã không để cho nàng vào gian thư sảnh của lão quỷ này.†Vạn Hương nhìn lão độc nói:
- Ta vẫn còn đẹp như hôm nào chứ ?
- Nàng vẫn còn đẹp. Äúng là Thất nÆ°Æ¡ng của lão.
Vạn HÆ°Æ¡ng hÆ¡i kiá»…ng chân tạo dáng. Äá»™ng tác của nàng càng khiến lão Äá»™c phấn khích, gần nhÆ° muốn nghẹt thở. Bao nhiêu ná»—i tức giận gần nhÆ° bị thân thể của Vạn HÆ°Æ¡ng xóa sạch ra khá»i tâm tưởng của lão.
Äá»™c Chủ Hành buá»™t miệng nói:
- Thất nương.
Vạn Hương nhìn thẳng vào mắt lão:
- Rất tiếc là ta không còn là Thất nương của lão nữa rồi.
Äá»™c Chủ Hành nhíu mày:
- Nàng nói sao ? Nàng không còn là Thất nương của lão phu nữa à ?
Vạn Hương gật đầu:
- Äúng nhÆ° vậy đó.
Vạn Hương đặt tay lên vùng nhũ hoa của mình:
- Ta tá»± nhận ra mình có má»™t thể xác tuyệt đẹp mà bất cứ má»™t nam nhân nào cÅ©ng nuôi ý chiếm Ä‘oạt. Những nam nhân kia đám mặt anh hùng mà mỹ nam tá»­ hÆ¡n lão nhiá»u.
Sắc diện của Äá»™c Chủ Hành từ từ Ä‘anh lại. Nó dần hồi biến qua màu tai tái:
- Nàng nói vậy có ý gì ?
Vạn HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:
- Lão chÆ°a nhận ra ý định của ta à ? Thế thì nghe đây. ta sẽ sẵn sàng dâng thể xác nàng cho bất kỳ má»™t nam nhân có trong Ä‘á»i này. NhÆ°ng vá»›i lão thì không.
Vạn Hương nhắm mắt lại, từ tốn nói:
- Ta nhớ lại những gì mà mình đã trải qua với Hạ Quân Bình. Chàng sao trượng phu, trượng nghĩa quá. Nằm trong vòng tay chàng, ta như được sưởi ấm cả cõi lòng băng giá. Ta chỉ mong những cảm xúc vĩnh hằng đó đừng biến mất trong thân thể này.
Một tấm thân nhơ nhuốc, trong vòng tay ô uế vẩn đục của lão, đã được gội rửa trong vòng tay của chàng.
Những lá»i của Vạn HÆ°Æ¡ng ví nhÆ° tiếng sét, tiếng sấm vá»— vào thính nhÄ© lão Äá»™c.
Sắc diện lão xanh tái và trong cùng sâu thẳm nổi lên niá»m uất hận dâng tràn.
Lão rít lên:
- Im ngay. Nàng muốn ta ăn tươi nuốt sống nàng ư ?
Vạn HÆ°Æ¡ng mở mắt nhìn Äá»™c Chủ Hành:
- Lão đâu thể ăn được thịt của ta. Ta thoát y để lão thấy mà hoài niệm, và để lão Ä‘au khổ. Ta biết lão là má»™t kẻ ích ká»·, đê tiện, má»™t con ngÆ°á»i quá xấu xa và tàn nhẫn, chỉ biết sống bằng dục vá»ng thấp hèn. Lão đáng bị đày Ä‘oa. vá» tâm linh.
Nàng cÆ°á»i khảy, nhún vai nói tiếp:
- Lão đã từng chiếm dụng thể xác ta nhưng nó không thuộc vỠlão mà thuộc vỠHạ Quân Bình.
Äá»™c Chủ Hành lạng ngÆ°á»i vÆ°Æ¡n trảo chá»™p tá»›i vai của Tục Vạn HÆ°Æ¡ng. Nàng mặc nhiên vá»›i trảo công của lão Äá»™c.
Vạn Hương bình thản nói:
- Lão định làm gì ta ?
Äá»™c Chủ Hành rít lên:
- Nàng đang đày đoa. trái tim của ta.
- Trái tim của lão ư ?
Vạn Hương lắc đầu:
- Lão đâu có tim. Chỉ có Hạ huynh má»›i có trái tim nhân nghÄ©a, biết yêu thÆ°Æ¡ng, trân trá»ng thân xác này mà thôi.
Äá»™c Chủ Hành nghiến răng ken két:
- Sao ... Trong nàng chỉ có mội một tiểu tử Hạ Quân Bình thôi ư ?
Vạn Hương gật đầu:
- Äúng. Lão còn nhá»› tại gian cổ miếu hôm nào chứ ? Hạ huynh giỠđâu còn nhÆ° xÆ°a để lão bắt nạt. Ta nhìn thấy rõ ná»—i sợ hãi trong lão.
Nàng lại cÆ°á»i, từ tốn nói tiếp:
- Ta đến phó hội với lão để lão có cơ hội thoa? mãn những khát khao u tối, để rồi sau đó phải chịu sự quả báo trừng phạt của Hạ huynh.
Nàng nhìn thẳng vào đáy mắt lão:
- Cái chết của ta sẽ thôi thúc trong tâm tưởng Hạ Quân Bình nỗi oán thù.
Nàng chỉ vào ngá»±c Äá»™c Chủ Hành:
- Ta không trả hận được cho lục tỷ nhưng Hạ Quân Bình thì có thể thay ta bắt lão phải trả những món nợ đã vay.
Äá»™c Chủ Hành nghiến răng ken két. Những gì Tục Vạn HÆ°Æ¡ng thốt ra khiến lão không sao ká»m chế nổi. Lão đã từng bị những cÆ¡n ghen tuông hành hạ khi còn ở trong đại lao Lạc Hồn Cốc. Nay những cảm xác ghen tuông kia ví nhÆ° ngá»n lá»­a há»a diệm sÆ¡n muốn thiêu cháy tâm não lão.
Äá»™c Chủ Hành nghiến răng, rít lên từng tiếng, biểu lá»™ cảm xúc tức giận tá»™t cùng của mình:
- Thất nương. Hạ tiểu tử kia sẽ chẳng làm gì được ta đâu. Không chừng nay mai, y sẽ phải quỳ gối van xin được toàn mạng nữa. Nhưng một khi ý của nàng đã như vậy thì ta sẽ chìu theo nàng vậy.
Lão nắn nót hai bỠvai của Tục Vạn Hương, rồi bất ngỠvận công bóp mạnh.
Hai xÆ°Æ¡ng vai của nàng gãy vụn nhÆ°ng mặt hoa của nàng chỉ hÆ¡i biến đổi má»™t chút. Tinh nhãn vẫn đóng Ä‘inh vào mặt Äá»™c Chủ Hành.
Nàng nén cái đau nhói buốt đến tận óc, từ tốn nói:
- Lão đúng là một tên tiểu nhân đê tiện, bỉ ổi.
Äá»™c Chủ Hành thở dốc:
- Äúng ... ta là má»™t kẻ tiểu nhân đê tiện, bỉ ổi. Ta sẽ chứng minh Ä‘iá»u nàng vừa nói.
Äá»™c Chủ Hành buông vai Vạn HÆ°Æ¡ng rồi nhấc bổng nàng lên, quẳng xuống sàn thÆ° sảnh.
Vạn HÆ°Æ¡ng nằm dài trên sàn thÆ° sảnh, thần nhãn vẫn nhìn chằm chằm vào Äá»™c Chủ Hành:
- Lão chẳng làm gì được ta đâu.
Lão độc rít lên:
- Sao lại không chứ ?
Lão vừa nói vừa cởi phăng y trang của mình. Vạn HÆ°Æ¡ng không há» lá»™ vẻ hốt hoảng trÆ°á»›c hành Ä‘á»™ng của lão Äá»™c.
Nàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Thể xác của ta đã thuộc vè Hạ huynh rồi. Lão có chiếm đoạt nó để buộc ta phải thuộc vỠlão cũng chỉ vô ích mà thôi.
Äá»™c Chủ Hành gầm lên:
- Không.
Lão chồm lên ngÆ°á»i Vạn HÆ°Æ¡ng, dí chiếc miệng gá»›m ghiếc vào tai nàng:
- Ta vừa chiếm dụng thể xác nàng vừa ăn từng miếng thịt của nàng để mãi mãi nàng thuộc vỠta.
Lão vừa nói vừa há miệng ngoạm váo má của Vạn Hương.
Vạn HÆ°Æ¡ng trợn mắt, nghiến răng. Nàng cảm nhận rõ hai hàm răng của Äá»™c Chủ Hành xé toạc lá»›p da mặt. Trong cảnh Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c, Vạn HÆ°Æ¡ng luôn nghÄ© đến Quân Bình.
Nàng nhủ thầm:
“Hạ huynh. Hãy thứ lá»—i cho muá»™i vì đã không nghe lá»i huynh. NhÆ°ng Thất Tuyệt Ma Nữ đã thỠđồng sinh đồng tá»­ khi trở thành chủ nhân của Lạc Hồn Cốc. Nay lục tá»· đã chết bởi Äá»™c Chủ Hành thì muá»™i phải buá»™c lão trả lại món nợ đó.†Nàng luôn tâm niệm vá» Hạ Quân Bình để khá»a lấp những cái Ä‘au khủng khiếp mà lão Äá»™c Ä‘ang dày xéo cÆ¡ thể nàng.
Lão nhÆ° má»™t tên cuồng sát, mất cả nhân tính. Lão nhÆ° bị cuốn vào những cảm giác ăn thịt ngÆ°á»i nhÆ° hôm nào mà ngấu nghiến cắt tiếp vào bá» vai của Vạn HÆ°Æ¡ng.
Hoạt cảnh diá»…n ra đập vào mắt Bá»™i Phân Phân. Bình thá»i tại Dạ Tình Thủy Lầu, Phân Phân đã từng chứng kiến bao nhiêu cảnh ái ân cuồng nhiệt nhÆ°ng y chÆ°a từng thấy cảnh ái ân nhÆ° vầy bao giá». Tất cả những gì diá»…n ra trong gian thÆ° sảnh kia không làm Phân Phân nao núng thần trí mà ngược lại, có má»™t cảm giác gì đó khiến y nao nao.
Bội Phân Phân cắn răng vào môi, ngỡ như môi y chực đứt lìa.
Äang cuồng nhiệt vá»›i những trò man rợ, bất chợt Äá»™c Chủ Hành bật nhá»m dậy, mắt trợn trừng nhìn Tục Vạn HÆ°Æ¡ng:
- Nàng ...
Vạn HÆ°Æ¡ng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i mỉm.
Lão độc run rẩy, cố gượng ngồi lên. Lão ngập ngừng nói:
- Quỷ nữ ... nàng dám tẩm thân thể mình trong Hủy Nhục Dược Tán ư ?
Vạn Hương gật đầu nói:
- Tất cả cÆ¡ thể ta Ä‘á»u được tẩm Ä‘á»™c để dâng cho lão quá»· mà.
Äá»™c Chủ Hành nghiến răng ken két:
- Thì ra ... nàng khích bác ta để thực hiện ý đồ trả thù.
- Lão đã vay thì phải trả.
Äá»™c Chủ Hành rít lên:
- Vạn Hương. Ta không ngỠnàng dám dụng thân mình để đầu độc ta.
- Có vậy má»›i buá»™c được lão trả nợ chứ. Äằng nào thì ta cÅ©ng chết, thì có gì khiến ta sợ chứ ?
Äá»™c Chủ Hành rít lên:
- Nàng lầm rồi ...
Äá»™c Chủ Hành vừa nói vừa vận công. Toàn thân lão Ä‘á» gay, vùng Ä‘an Ä‘iá»n nhấp nha nhấp nhô. Má»™t lúc sau, lão rùng mình á»i toàn bá»™ số thịt tÆ°Æ¡i vừa má»›i nuốt vào bụng.
Mặc dù lão đã á»i được số thịt tẩm Ä‘á»™c ra ngoài nhÆ°ng toàn thân lão đã nổi đầy những mụn đỠối, ngứa ngáy vô cùng, buá»™c lão phải gãi liên tục. Lão càng gãi thì nó càng ngứa.
Lão biến sắc:
- Vạn Hương ...
Vạn HÆ°Æ¡ng nhìn lão Äá»™c Chủ Hành:
- Nếu lão có thể giữ được cái mạng thì cÅ©ng chịu sá»± đày Ä‘oại đến hết cuá»™c Ä‘á»i.
Lão ở lại mà hưởng những gì đáng được hưởng. Ta đi trước đây.
Nàng nói xong, tá»± cắn lưỡi và bứt đứt kinh mạnh để ra Ä‘i, thoát khá»i sá»± Ô trá»c trong cảnh giá»›i giang hồ đầy bụi bặm.
Bội Phân Phân từ từ khuỵ xuống, muốn ngất lịm bởi hoạt cảnh sau cùng đập vào mắt gã.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #48  
Old 08-04-2008, 12:08 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 48

Tứ Thiên Hoán Thiên Mạng
Lần theo mùi xạ hÆ°Æ¡ng mà Tục Vạn HÆ°Æ¡ng để lại trên Ä‘Æ°á»ng, Hạ Quân Bình đến toà trang viện. Chàng vừa bÆ°á»›c tá»›i cổng tam quan thì bốn gã giáo đồ Dị Thần Giáo hoành binh khí cản lại.
Một gã nói:
- Ngươi đi đâu ?
Quân Bình cáu gắt nạt ngang:
- Kiếm ngÆ°á»i.
Má»™t gã giáo đồ nhận ra Quân Bình, liá»n thốt lên:
- Hắn chính là Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình.
Ba gã kia ngÆ¡ ngÆ°á»i khi nghe câu nói của tên đồng bá»n.
Quân Bình nhìn bốn gã đó nói:
- Tại hạ là Hạ Quân Bình thì sao nào ?
Bốn giáo đồ Dị Thần Giáo đồng loạt thét lớn:
- Lệnh của Giáo Chủ là giết.
Tiếng “giết†còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng thì chiếc thiết phiến trong tay Hạ Quân Bình đã chá»›p Ä‘á»™ng, thi triển bốn thế Ä‘iểm nhanh ngoài tầm mắt cÅ©ng nhÆ° phản xạ của bốn gã giáo đồ Dị Thần Giáo.
Binh khí trong tay bốn tên giáo đồ vừa vung lên đã rá»i khá»i tay rÆ¡i xuống đất, còn bá»n chúng thì ngã ra sau nằm bất Ä‘á»™ng.
Quân Bình nhìn bốn gã đó:
- Nếu ta là kẻ đa sát thì các ngươi đã chết rồi.
Quân Bình nói xong, bước thẳng vào trong toà trang viện. Chiếc kiệu hoa đập vào mắt Quân Bình. Chàng nhanh chân rảo bước vỠphía gian thư sảnh có ánh đèn.
Không một chút ngần ngại, Quân Bình tông một cước vào cánh cửa gian thư sảnh.
Cánh cửa bật tung ra.
Cảnh trong thư sảnh đập vào mắt Quân Bình khiến chàng nheo mày. Trong đầu chàng rộn lên những âm thanh u u vô cùng khó chịu.
Nhìn xác Tục Vạn HÆ°Æ¡ng trong tÆ° thế loã lồ và bị cắn xé nham nhở, lòng Quân Bình quặn Ä‘au dữ dá»™i. Chàng luôn miệng gá»i tên nàng:
- Vạn Hương ...
Quân Bình chỉ thốt được bấy nhiêu thì cổ há»ng nghẹn cứng bởi ná»—i Ä‘au tá»™t cùng.
Thần nhãn của chàng bất giác nhìn vá» phía Äá»™c Chủ Hành Ä‘ang ngồi ngay bên bàn đại yến. Bá»™ mặt của lão vốn kỳ quái, bây giá» càng quái dị hÆ¡n bởi những nốt mụn sần sùi, Ä‘á» au. Thỉnh thoảng lão lại dùng tay gãi, mụn lở sùi ra trông thật là gá»›m ghiếc.
Äá»™c Chủ Hành từ từ đứng lên:
- Tiểu tử ... ngươi đến thật đúng lúc.
- Äá»™c Chủ Hành ...
Lão Ä‘á»™c khÆ¡i má»™t cái mụn nữa, rồi nhÆ°á»›n mày há»i:
- Tiểu tử đang căm giận lão phu ? Lão phu biết ngươi đang căm phẫn lắm.
Lão chỉ xác Tục Vạn Hương:
- Vì ả quá»· nữ này mà ngÆ°Æ¡i giận lão phu. Äúng không ?
- Äúng nhÆ° lão nói.
Äá»™c Chủ Hành nghiến răng:
- Tiểu tử yêu ả nên hận lão phu ư ?
Lão khơi tiếp một cái mụn nữa, nhìn Quân Bình, dè bỉu nói:
- Bộ ngươi không biết Tục Vạn Hương là Thất nương của ta à ? Nếu không có ngươi xen vào thì ta đã không ăn thịt Tục Vạn Hương và không đến nỗi bị nhiễm Hủy Nhục Tán.
- Lão ăn thịt nàng ?
Äá»™c Chủ Hành gật đầu:
- Ờ ... lão phu đã ăn thịt ả nên má»›i ra nông nổi này. Lão phu không ngỠả nha đầu quá»· quyệt này dám làm cái chuyện Ä‘á»™ng trá»i, tá»± tẩm Hủy Nhục Tán vào ngÆ°á»i rồi đến phó há»™i vá»›i lão phu. Ả còn khích bác khiến ta không phân định được mà phải trúng Ä‘á»™c kế của ả. Ả đã có sá»± chuẩn bị trÆ°á»›c.
- Chỉ vì lão mà ra tất cả. Vạn HÆ°Æ¡ng vị tình lão mà thả lão ra khá»i địa lao khổ hình ở Lạc Hồn Cốc. Äáng ra lão phải nhận thấy Ä‘iá»u nhân quả mà cải tà quy chánh.
Nhưng lão lại ...
Äá»™c Chủ Hành cÆ°á»›p lá»i Quân Bình:
- Tiểu tử giảng đạo lý cho ta đấy à ?
- Ta không có thá»i gian đâu mà nói đạo lý vá»›i lão. Ta chỉ muốn nói ra những tá»™i lá»—i của lão để lão tá»± biết mình rất đáng chết.
Äá»™c Chủ Hành cÆ°á»i khảy:
- Ai có thể xử tội ta chứ ? Tiểu tử ư ?
- Chính ta.
Äá»™c Chủ Hành gầm lên:
- Không. Chính ta má»›i là ngÆ°á»i phán quyết chứ không phải ngÆ°Æ¡i.
Äá»™c Chủ Hành vừa dứt lá»i, lắc vai lÆ°á»›t đến, thẳng tay tống luôn má»™t chưởng vào vùng thượng đẳng của Hạ Quân Bình vá»›i mÆ°á»i thành công lá»±c.
Quân Bình dụng Hư Hư Mê Tông Bộ lắc ngang tránh thế công của đối phương.
Thấy Quân Bình tránh được thế chưởng của mình, lão Ä‘á»™c liá»n chuyển tấn, hữu thủ dụng trảo vá»— ngang công vào Ä‘an Ä‘iá»n, miệng thì nói:
- Lão phu oán hận ngươi tận xương tủy.
Không cần tránh né, Quân Bình vận hoá Tiên Thiên Khí Công, dụng trảo đón thẳng lấy trảo công của đối phương.
Hai ngá»n trảo thủ Ä‘an cứng vào nhau. Lão Äá»™c cau mày khi cảm nhận áp lá»±c nặng ná» Ä‘ang đè lên năm ngá»n chỉ của lão.
Lão buột miệng thốt lên:
- Oâi ...
Quân Bình vốn đã có chủ ý bẻ gãy trảo thủ của Äá»™c Chủ Hành nên dồn đến mÆ°á»i thành Tiên Thiên Khí Công.
Äá»™c Chủ Hành xuất hạn mồ hôi. Lão vừa thốt xong tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n, liá»n phùng má phu luôn má»™t đạo xú khí vốn đã luyện thành trong những năm tháng bị Thất Tuyệt Ma Nữ giam hãm ở địa lao Lạc Hồn Cốc.
Luồng xú khí tanh tưởi của Äá»™c Chủ Hành phả tá»›i mặt Quân Bình. Äây đúng là má»™t Ä‘á»™c chiêu mà lão cốt dụng để kết thúc trận đấu. NhÆ°ng hoàn toàn ngược lại ý tưởng của lão, luồn xú khí tanh tưởi, hôi hám vừa thoát ra khá»i miệng lão liá»n bị dá»™i ngược trở lại bởi chiếc thiết phiến nhÆ° cánh bÆ°á»›m quạt ra đạo kình phong thổi luồng xú khí phả ngược lại mặt Äá»™c Chủ Hành.
Tục ngữ có câu “gậy ông đập lÆ°ng ông†hoàn toàn đúng vá»›i lão Äá»™c Chủ Hành trong tình huống này. Luồng xú khí của lão giỠđây đã hại lão. Hứng trá»n luồng xú khí do chính mình thổi ra, Äá»™c Chủ Hành cảm thấy xây xẩm, mắt hoa, chỉ chá»±c chá» nôn oẹ.
Chính vào lúc lão gần nhÆ° hoàn toàn bị Ä‘á»™ng thì chiếc thiết phiến của Hạ Quân Bình cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp Ä‘iểm tá»›i tam tinh Äá»™c Chủ Hành. Mặc dù thấy tá»­ chiêu của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng lão đã hoàn toàn bất lá»±c, chỉ còn biết giÆ°Æ¡ng mắt nhìn.
Tiếng sấm chưởng khổng lồ bá»—ng vang lên bên ngoài thÆ° sảnh, đẩy bật cả khung cá»­a ra ngoài. Liá»n theo tiếng sấm chưởng đó, má»™t bóng ngÆ°á»i vận hắc y lÆ°á»›t vào, vÆ°Æ¡n trảo công nhắm đại huyệt Thiên Linh Cái của Hạ Quân Bình tập kích. Trảo công của ngÆ°á»i này tá»a sắc xanh rá»n và vô cùng mãnh liệt.
Bất ngá» bị ngÆ°á»i tập kích từ phía sau trong khi Ä‘ang chiếm thế thượng phong, chỉ cần Ä‘iểm thiết phiến tá»›i là có thể tÆ°á»›c cái mạng nham hiểm hung ác của Äá»™c Chủ Hành, Quân Bình buá»™t buá»™c phải bá» ngang chiêu công, thi triển HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™.
Chàng lách ngÆ°á»i lạng ngang, đồng thá»i Ä‘iểm thiết phiến vào đúng tâm trung bản thủ của kẻ tập kích.
Chiếc thiết phiến của Ngoa. Long Tiên Sinh điểm trúng vào tâm trung bản thủ đối phương, đẩy bật nó trở lại.
Thấy ngÆ°á»i ứng cứu, Äá»™c Chủ Hành phấn chấn thét lên:
- Nam Tà Hành Thiên Sứ Giả Hoạt Diêm La. Gã chính là Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình mà Giáo Chủ đã chỉ dụ truy sát đến cùng.
Lịnh Chấn Kỳ vừa đón thẳng má»™t thế công của đối phÆ°Æ¡ng, mặt lá»™ những nét thán phục nhìn Hạ Quân Bình. Y lạnh nhạt nói vá»›i Äá»™c Chủ Hành:
- Giáo Chủ đã đến.
Hạ Quân Bình nghĩ thầm:
“Tứ Thiên và thần khí tà phái Giáo Chủ đã đến. Mình không thể nấn ná ở đây.†à niệm đó buá»™c Quân Bình vận dụng Tiên Thiên Khí Công, thi triển liá»n ba thức thiết phiến đã thụ giáo từ ngá»n thiết phiến của sÆ° tôn. Chiếc thiết phiến lúc xòe thì tạo thành má»™t thế chém, khi gấp lại thì nó đúng là má»™t Ä‘oản thiết côn vá»›i những tuyệt thức Ä‘iểm huyệt thần kỳ bức Lịnh Chấn Kỳ thối bá»™ liên tục vá» phía Äá»™c Chủ Hành.
Lịnh Chấn Kỳ vừa thối bộ vừa nghĩ thầm:
“Võ công của Quỷ Môn xem chừng không thể bì được với những chiêu thiết phiến của gã này.†Quân Bình dồn Lịnh Chấn Kỳ vỠmột góc rồi đột ngột trở bộ với bộ pháp Hư Hư Mê Tông Bộ. Chàng lướt đến cắp lấy thi thể của Tục Vạn Hương, băng qua cửa sổ thoát ra ngoài.
Thấy Quân Bình bế xốc thi thể Tục Vạn HÆ°Æ¡ng thoát Ä‘i, Äá»™c Chủ Hành cuống quýt thét lên:
- Trả Thất nương lại cho lão phu. Không có thi thể nàng thì làm sao ta chế tác được giải dược.
Mặc cho lão thét, Quân Bình vẫn ôm cứng thi thể Tục Vạn HÆ°Æ¡ng băng Ä‘i. vừa thoát ra bên ngoài thì Quân Bình chạm trán ngay Tôn Äình Thượng trong bá»™ lốt Dị Thần Giáo Chủ Cừu Thiên Nhậm.
Tôn Äình Thượng xê ngÆ°á»i chận ngang Ä‘Æ°á»ng đào thoát của Quân Bình:
- Hạ công tử còn đi đâu nữa ?
Quân Bình gắt giá»ng nói:
- Ta muốn đi là đi, muốn ở là ở, đâu ai cản ta được.
- Hạ công tá»­ chÆ°a chuyển dịch được NgÅ© Hành Thiên Can trong Äá»n Thiêng thì chÆ°a thể làm gì được bổn toạ. ChÆ°a thể làm gì được bổn toa. mà đã bị rÆ¡i vào NgÅ© Hành Tứ Thiên, sao còn chÆ°a chịu ná»™p mạng chứ ?
Quân Bình giật mình khi nghe Tôn Äình Thượng nói ra Ä‘iá»u đó. Chàng ngập ngừng há»i:
- Giáo Chủ cũng biết vỠNgũ Hành Thiên Can sao ?
- Công tá»­ quá xem thÆ°á»ng bổn toa. rồi.
Tôn Äình Thượng vừa nói vừa bấm khẩu quyết. Ãnh mắt sắc xảo của y Ä‘anh hẳn lại rồi vung tay. Bốn ngá»n tiểu kỳ xanh, Ä‘á», vàng, trắng thoát ra chiếm ngá»± bốn hÆ°á»›ng đông, tây, nam, bắc, vây chung quanh Hạ Quân Bình.
Tôn Äình Thượng cÆ°á»i mỉm, nói:
- Bổn tá»a thá»­ xem sao tÆ°á»›ng có thoát khá»i kiếp nạn hôm nay không.
Thấy bốn ngá»n tiểu kỳ xanh, Ä‘á», vàng, trắng án ngữ đúng bốn hÆ°á»›ng, Quân Bình lá»™ rõ nét khẩn trÆ°Æ¡ng. Chàng toan dụng HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ thoát ra khá»i phạm vi vây bá»c của bốn ngá»n tiểu kỳ. NhÆ°ng Tôn Äình Thượng nhÆ° Ä‘oán biết trÆ°á»›c, liá»n phát Ä‘á»™ng trận pháp NgÅ© Hành Tứ Thiên.
Má»™t đạo cuồng phong xuất hiện từ ngá»n tiểu kỳ này sang ngá»n tiểu kỳ khác, vây quanh Hạ Quân Bình. Trong đạo cuồng phong kia thỉnh thoảng lại xuất hiện những tia sét ngoằn nghoèo, lúc mang sắc Ä‘á», lúc sắc xanh, khi sắc vàng và lúc lại biến thành ánh bạch quang nhập nhoạng.
Bên ngoài vòng ốc khí quái lạ đó, Tôn Äình Thượng không ngừng bấm Ä‘á»™n để dịch chuyển NgÅ© Hành Tứ Thiên. Lão giÆ¡ hữu thủ qua khá»i đầu ra dấu.
Hắc Bạch Thần Quân lÆ°á»›t vá» phía hai ngá»n tiểu kỳ xanh và trắng, Lịnh Chấn Kỳ băng đến ngá»n tiểu kỳ màu Ä‘á», còn Äá»™c Chủ Hành thì chiếm lấy ngá»n tiểu kỳ màu vàng. Cả bốn ngÆ°á»i án ngữ bốn hÆ°á»›ng, chằm chằm nhìn vào trong trận pháp.
Bên trong trận pháp NgÅ© Hành Tứ Thiên, Quân Bình những tưởng mình lá»t vào trung tâm má»™t cÆ¡n lốc dữ, xoáy tròn chung quanh mà thần nhãn chẳng còn định được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng lẫn cảnh vật.
Aâm thanh rát buốc từ phía tÆ°á»›c dá»™i lên đập vào thính nhÄ© Quân Bình. Chàng vá»™i vã hoành bá»™, xoè thiết phiến chuẩn bị nghênh đón khí kình ập đến. NhÆ°ng trÆ°á»›c mặt vừa có âm thanh chói tai rá»™n lên thì sau lÆ°ng chàng cÅ©ng xuất hiện áp lá»±c khổng lồ nhÆ° Thái SÆ¡n. Hiện tượng đó khiến chàng không khá»i lúng túnh trong tình thế lưỡng đầu Ä‘á»u có khí kình tập kích.
Quân Bình toan diểm mũi giày thoát lên cao ba bộ thì tưởng chừng như có hai đạo khí kình vô hình, vững chắc như một vách núi ép tới mình.
Chàng nghiến răng, hữu thủ dụng thiết phiến, tả thủ thì dùng Tiên Thiên Khí Công, đánh bừa vỠhai phía.
Tiên Thiên Khí Công lẫn chiếc thiết phiến nhÆ° chạm vào má»™t bức tÆ°á»ng khí vô hình, dá»™i ngược trở lại làm cho kinh mạch của Hạ Quân Bình nhá»™n nhạo. Thế nhÆ°ng áp lá»±c vẫn không ngừng đè đến chàng.
Quân Bình nghĩ thầm:
“Chẳng lẽ thá»i khắc này chính là Ä‘oản mạng của ta sao ?†Chàng cố vận dụng chân khí trong ná»™i thể khống chế tâm thức, không để bị bất tỉnh bởi áp lá»±c quá nặng ná» dồn đến từ khắp phía lên thân mình.
Quân Bình xuất hạn mồ hôi, tự nhủ:
“Mình không thể chết được ... Quân Bình ... ngÆ°Æ¡i không thể chết được.†Cùng vá»›i ý nghÄ© đó, Quân Bình dồn tất cả công lá»±c, hú vang má»™t tiếng chấn Ä‘á»™ng cả không gian. Tiếng hú vá»›i tất cả ná»™i lá»±c tu vi của Tiên Thiên Khí Công khiến cho áp lá»±c của NgÅ© Hành Tứ Thiên nhÆ° bị dá»™i ngược trở lại, giảm hẳn áp lá»±c trên thân pháp Hạ Quân Bình. Khoảnh khắc ngắn ngủi vô vá»ng đó cÅ©ng đủ cho chàng quyết định.
Äứng thủ bốn ngá»n tiểu kỳ, Äá»™c Chủ Hành, Lịnh Chấn Kỳ và Hắc Bạch Thần Quân nhÆ° chẳng há» tốn chút công lá»±c hay mồ hôi. Bốn ngÆ°á»i chỉ đặt tay lên cán tiểu kỳ dồn ná»™i lá»±c. Thế mà sá»± huyá»n diệu hiện ra trÆ°á»›c mắt há».
Cả bốn ngÆ°á»i thấy Quân Bình ví nhÆ° má»™t con rối, mất định hÆ°á»›ng, loay hoay trong vùng khí công của trận pháp.
Lịnh Chấn Kỳ nghĩ thầm:
“Dị Thần Giáo Chủ quả là lợi hại và thấu đáo NgÅ© Hành Aâm DÆ°Æ¡ng. Y đáng là thánh võ má»›i buá»™c được gã Tiểu Thần Toán Tá»­ rÆ¡i vào trạng thái này.†Äá»™c Chủ Hành thì phấn khích, buá»™t miệng nói:
- Tiểu tử ... Ngươi chết đến nơi rồi. Lão phu không lấy được mạng ngươi thì Dị Thần Giáo Chủ cũng lấy mạng ngươi.
Hắc Bạch Thần Quân thì cùng một suy nghĩ:
“Gã tiểu tá»­ này chết Ä‘i thì mình mất Ä‘i má»™t đại kình địch kỳ phùng. Thế là nhẹ gánh. Tại sao gã không sá»­ dụng Thiên Ma Bá»­u Kiếp nhỉ ?†Còn Tôn Äình Thượng thì lá»™ rõ những nét hứng khởi qua đôi tinh nhãn Ä‘ang chằm chằm hÆ°á»›ng vào Hạ Quân Bình. Lão nghÄ© thầm:
“Hạ Quân Bình. Khi ngÆ°Æ¡i bị hãm trong trận pháp Tứ Thiên mà chết Ä‘i thì cái thân của ngÆ°Æ¡i sẽ thuá»™c vá» bổn tá»a. Và chính bổn tá»a sẽ thay ngÆ°Æ¡i để vào Äá»n Thiêng.†Bên trong trận pháp NgÅ© Hành Tứ Thiên, Quân Bình có được khoảnh khắc ngắn ngủi để suy luận và quyết định. Chàng sá»±c nhá»› đến chữ DÆ°Æ¡ng mà sÆ° tôn cố ý để lại cho mình.
Quân Bình bặm môi nghĩ thầm:
“Phải chăng đây chính là sinh lộ mà sư tôn muốn gởi lại cho mình ?†Suy nghĩ đến đây, bất ngỠchàng định nhãn hướng vỠphía chính đông, vô hình chung lại đúng vào hướng thủ của Hắc Thần Quân. Vừa chạm vào tinh nhãn của Hạ Quân Bình, Hắc Thần Quân sực liên tưởng đến lần đỡ thẳng tuyệt chiêu của Thiên Ma Bửu Kiếp. Trong lúc bồn chồn, lão Hắc Thần Quân lại phạm thêm một sai lầm nữa là vội thu hồi nội lực để chuẩn bị đối phó với tuyệt kỹ Thiên Ma Bửu Kiếp.
Hắc Thần Quân vừa thu hồi ná»™i lá»±c thì vầng xoáy kình vây bá»c Hạ Quân Bình bị gián Ä‘oạn liá»n.
Tôn Äình Thượng nhận ra sá»± biến đổi đó, liá»n thét lá»›n:
- Äông Chủ Hành Thiên Sứ Giả ... Äừng ...
Hắc Thần Quân nghe tiếng quát của Tôn Äình Thượng, giật mình phạm thêm má»™t sai lầm thứ hai là buông tay khá»i ngá»n tiểu kỳ.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi vòng xoáy bị đứt Ä‘oạn, Quân Bình không bá» qua cÆ¡ há»™i, liá»n hú vang lồng lá»™ng, thi triển tuyệt kỹ HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ lÆ°á»›t thẳng vá» phía Hắc Thần Quân, đồng thá»i vận chuyển Tiên Thiên Khí Công vá»›i mÆ°á»i hai thành công lá»±c vá»— thẳng vá» phía lão.
Thấy Quân Bình bất ngỠtập kích mình, trong tâm trí còn liên tưởng đến lần giao thủ trước với Quân Tùng, Hắc Thần Quân hốt hoảng tột cùng, thét lên:
- Hê ...
Lão vừa thét vừa bá» phÆ°Æ¡ng vị. Trận pháp NgÅ© Hành Tứ Thiên liá»n bị xáo trá»™n.
Chiếc tiểu kỳ của Hắc Thần Quân bị Tiên Thiên Khí Công của Quân Bình vỗ thẳng tới.
Chiếc tiểu kỳ bị bứng lên khá»i mặt đất, văng Ä‘i xa ngoài mÆ°á»i trượng. Quân Bình nhắm ngay hÆ°á»›ng phát chưởng thoát ra khá»i trận pháp. Quang cảnh nhÆ° thay đổi, nhanh chóng trở lại nhÆ° cÅ©.
Tôn Äình Thượng quát lá»›n:
- Chặn gã lại.
NhÆ°ng tất cả đã quá muá»™n. Quân Bình thi triển khinh công thượng thừa cắp theo xác của Tục Vạn HÆ°Æ¡ng băng mình Ä‘i, để lại sau lÆ°ng sá»± nuối tiếc trong ánh mắt của Tôn Äình Thượng.
Quân Bình thoát ra khá»i trận pháp NgÅ© Hành Tứ Thiên khiến Tôn Äình Thượng quá Æ° phẫn ná»™. Lão lÆ°á»›t thẳng đến trÆ°á»›c mặt Hắc Thần Quân, rít lên:
- Lão quỷ, sao lại bỠphương vị ?
Hắc Thần Quân ấp úng.
Tôn Äình Thượng thá»™p vào vai Hắc Thần Quân:
- Tại sao ?
- Ơ ... Lão phu sợ ...
Tôn Äình Thượng thở hắt ra má»™t tiếng:
- Lão quỷ sợ tiểu tử đó à ?
Hắc Thần Quân vô tình gật đầu:
- Ta sợ ...
Tôn Äình Thượng sa sầm mặt:
- Lão sợ tiểu tá»­ Hạ Quân Bình chứ không sợ bổn tá»a Æ° ? Nếu không có bổn tá»a thì lục phủ ngÅ© tạng của lão sẽ ra sao ?
Hắc Thần Quân nhÆ° sá»±c nhá»› lại Ä‘á»™c vật bạch trùng Ä‘ang tồn tại trong lục phủ ngÅ© tạng của mình, liá»n thất sắc, quỳ má»p xuống:
- Giáo Chủ, xin xá tội.
Tôn Äình Thượng chỉ Hắc Thần Quân:
- Lão ;à Tứ Thiên nhÆ°ng lại phạm giáo giá»›i. NgÅ© Hành Tứ Thiên trận pháp chẳng có cÆ¡ há»™i đạt thành Æ°á»›c nguyện của bổn tá»a. Lão chết Ä‘i được rồi.
Tôn Äình Thượng nghiến răng nhìn lên trá»i:
- à trá»i mà ...
Lão chấp tay sau lÆ°ng, rảo bÆ°á»›c bá» Ä‘i. Tôn Äình Thượng Ä‘i được mÆ°á»i mấy trượng, bất ngỠđứng lại, rút má»™t chiếc còi bé xíu Ä‘Æ°a lên miệng.
Ãnh mắt khe khắt của Tôn Äình Thượng nhín Hắc Thần Quân. Lão rít má»™t luồng chân nguyên căng phồng lồng ngá»±c rồi vận công thổi má»™t tiếng còi nghe chói màng nhÄ©.
Lục phủ ngÅ© tạng của Hắc Thần Quân vỡ toang bởi con bạch trùng hung hãn từ trong đâm thá»c ra ngoài.
Hắc Thần Quân trợn mắt nhìn xuống Ä‘an Ä‘iá»n mình rồi ngã vật qua bên, biến thành má»™t cái xác bất Ä‘á»™ng. Thấy Hắc Thần Quân bị thảm tá»­, Bạch Thần Quân lao đến ôm lấy thi thể lão Hắc:
- Lão bằng hữu đừng chết ... đừng đi ...
Nói như thế nhưng Bạch Thần Quân thừa biết Hắc Thần Quân chẳng thể nào sống lại được.
Bạch Thần Quân nhìn lại Tôn Äình Thượng, gay gắt nói:
- Dị Thần Giáo Chủ lão quá»·. Lão đã giết bằng hữu của ta. Nếu có giá»i thì cùng đấu vá»›i ta má»™t trận sống mái.
Mặt Tôn Äình Thượng nhÆ° trét sáp nhÆ°ng ánh mắt long lên tá» sá»± phẫn ná»™. Y gằn giá»ng nói:
- Nếu ta dùng võ công để giết ngÆ°Æ¡i thì đâu đáng mặt giữ cái danh Bá Huyá»…n Äá»™c Trùng.
Lão nói xong, lại thổi một tiếng còi nữa.
Bạch Thần Quân nhận đúng cái chết nhÆ° Hắc Thần Quân. Cái chết của Hắc Bạch Thần Quân đúng là má»™t đôi bằng hữu đồng sinh đồng tá»­. Có ai biết lúc sinh thá»i há» luôn khắc khẩu. Thế nhÆ°ng lại chính là những kẽ xem trá»ng tình bằng hữu keo sÆ¡n.
Tôn Äình Thượng nhìn lại Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ và Äá»™c Chủ Hành:
- Hai ngươi hãy lấy đó làm gương mà đừng bao giỠphạm giáo giới.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #49  
Old 08-04-2008, 12:09 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 49

Thiếu Lâm Khởi Phát
Có những cái chết khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au lòng.
Thiên Cơ đốt tiếp một tấm giấy vàng mã trước mộ phần Tục Vạn Hương.
Nàng vừa đốt vừa nói:
- Vạn Hương đã ra đi nhưng huynh vẫn cứ ôm mãi nỗi đau đó sao ?
- Vạn Hương đối với huynh có tình có nghĩa.
- Vạn HÆ°Æ¡ng là má»™t kiá»u nữ vị nhân vị nghÄ©a. Chính vì nặng nhân, nặng nghÄ©a mà nàng chấp nhận chết để tá»± gá»™i rá»­a những vết ô trá»c nhuốm lên ngÆ°á»i nàng. Bây giá» nàng đã ra Ä‘i trong sá»± trong sạch. Huynh cứ mãi nuối tiếc thì chỉ khiến nàng thêm Ä‘au lòng mà thôi.
Quân Bình đốt giấy vàng mã. Chàng nhìn mộ phần của Tục Vạn Hương, nhẩm nói:
- Muá»™i muá»™i hãy yên nghỉ. Trong cuá»™c Ä‘á»i ta sẽ mãi mãi khắc sâu hình bóng muá»™i.
Trong cõi Ä‘á»i này, muá»™i ví nhÆ° má»™t Ä‘oá sen trắng, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Muội xứng đáng là một tiết phụ hồng nhan.
Quân Bình buông một tiếng thở dài.
Thiên CÆ¡ và Quân Bình rá»i má»™ phần của Tục Vạn HÆ°Æ¡ng, trở lại chánh Ä‘iện Thiếu Lâm Tá»±. Trong toà Äại Hùng Bảo Äiện, tất cả chÆ° tăng Thiếu Lâm đỠđã tá» tá»±u.
Chánh Giới đại sư ngồi kiết đà trên bồ đoàn. Ngồi ngay bên cạnh đại sư là Thần Hành Tiểu La Hán cùng các vị võ tăng hộ điện.
Qùy phía trước Chánh Giới đại sư là Tri Giới hòa thượng với sắc mặt tái mét.
Quân Tùng ngồi bên Mộng Hoa Hoa. Y quay sang nàng, khẽ nói:
- Nhìn mặt của Tri Giới hòa thượng sao huynh thấy ghét quá.
Má»™ng Hoa Hoa lÆ°á»m Quân Tùng:
- Äây là ná»™i bá»™ Thiếu Lâm, DÆ°Æ¡ng huynh không nên xen vào.
- Huynh không xen vào nhưng để xem Phương Trượng Thiếu Lâm phán xử như thế nào.
Quân Bình và Thiên CÆ¡ trở vào đại Ä‘iện, được hai vị sãi má»i đến ngồi bên cạnh Chánh Giá»›i đại sÆ°.
ChỠcho Quân Bình và Thiên Cơ yên vị, Chánh Giới đại sư mới niệm phật hiệu, rồi từ tốn nói:
- A di đà phật. Thiếu Lâm cổ tá»± chÆ°a bao giá» xảy ra chuyện tranh danh Ä‘oạt lợi, nhÆ°ng nay lại xảy ra. Tri Giá»›i hòa thượng đã vị ká»·, vô nhân mà hãm hại tăng chúng, cấu kết vá»›i ma đạo toan làm Ä‘iá»u sằng bậy. Những việc làm của Tri Giá»›i hòa thượng thật đáng hổ thẹn.
Chánh Giá»›i đại sÆ° buông má»™t tiếng thở ra, trang trá»ng nói:
- Những gì bần tăng nói, Tri Giới hòa thượng có gì không đồng ý không ?
Tri Giới hòa thượng nhìn Chánh Giới đại sư, dập đầu nói:
- Sư huynh ... Tri Giới vì lòng ích kỹ đã phạm giới quy Thiếu Lâm, suýt nữa đã làm hại đến Tuệ Thông sư huynh. Nay đã biết lỗi, mong sư huynh miễn thứ.
Quân Tùng trợn mắt, quay sang nói nhỠvào tai Mộng Hoa Hoa:
- Muá»™i nghe chÆ°a ? Lão xảo ngôn xin tá»™i đó. Hừ ... Äã Ä‘i tu mà còn nặng danh lợi, làm hại ngÆ°á»i khác thì đâu đáng được xá tá»™i chứ.
Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Tri Giới hòa thượng phạm tội với chúng chư tăng Thiếu Lâm thì có thể tha thứ được nhưng gieo cái ác bên ngoài Thiếu Lâm thì bần tăng không thể cứu mạng được.
Chánh Giới đại sư khẽ lắc đầu, nói tiếp:
- Äạo hạnh của Tri Giá»›i hòa thượng đối vá»›i Thiếu Lâm đến đây đã cạn. ÄÆ°á»ng hồng trần danh lợi bên ngoài phù hợp vá»›i Tri Giá»›i hòa thượng hÆ¡n. Chiếu theo giá»›i Ä‘iá»u phật môn, Thiếu Lâm không thể phạm tá»™i sát sanh, huống chi là xá»­ tá»­ má»™t con ngÆ°á»i.
Bần tăng trÆ°á»›c kim thân phật tổ tÆ°á»›c y bát chân truyá»n và tăng y của Tri Giá»›i hòa thượng. Kể từ ngày hôm nay, Tri Giá»›i hòa thượng không còn là ngÆ°á»i của Thiếu Lâm Tá»±, cùng không được xem là thiện nam của tòa cổ tá»± này. Cánh cá»­a Thiếu Lâm Tung SÆ¡n vÄ©nh viá»…n đóng chặt đối vá»›i Tri Giá»›i hòa thượng.
Chánh Giới đại sư nhìn lại Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông:
- Tuệ Thông sư huynh có cao kiến gì không ?
Tuệ Thông xá Chánh Giới đại sư:
- A di đà phật. Chuyện phật sá»± này là việc hệ trá»ng đối vá»›i ngÆ°á»i xuất gia để thoát cảnh sinh tá»­ luân hồi. Giá»›i sát trong phật đạo là chủ giá»›i. PhÆ°Æ¡ng Trượng xá»­ nhÆ° vậy là rất đúng. Tri Giá»›i hòa thượng rá»i khá»i Thiếu Lâm vá»›i những hình phạt nhÆ° thế là rất đáng.
- Äa tạ Tuệ Thông sÆ° huynh.
Chánh Giới đại sư nhìn lại Hành Pháp đại sư:
- Tăng huynh hãy thực hiện phật sự của bổn tự.
Hành Pháp đại sư bước ra hành đại lễ trước kim thân phật tổ rồi nhìn Chánh Giới đại sư đảnh lễ:
- A di đà phật.
Hành đại lá»… theo đúng pháp sá»± tôn ti của Thiếu Lâm Tá»± xong, Hành Pháp đại sÆ° má»›i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tri Giá»›i hòa thượng. Lão đại sÆ° trang trá»ng tÆ°á»›c chiếc bát khất thá»±c cùng tăng bào của Tri Giá»›i hòa thượng, gói gá»n má»i thứ để dÆ°á»›i bồ Ä‘oàn kim thân phật tổ.
Quay lại Tri Giá»›i hòa thượng, Hành Pháp đại sÆ° trang trá»ng nói:
- Những gì Tri các hạ đã há»c được của Thiếu Lâm thì phải trả lại Thiếu Lâm.
Tri Giới hòa thượng biến sắc, ngập ngừng nói:
- Hành Pháp sư huynh định phế bỠvõ công của đệ sao ?
- A di đà phật. Giới luật của Thiếu Lâm đã quy định như vậy.
Tri Giới hòa thượng lắc đầu:
- Sư huynh đừng phế bỠvõ công của đệ.
- Äiá»u tôn giá xin trái vá»›i giá»›i luật của Thiếu Lâm Tá»±.
Hành Pháp đại sư nói xong, vận chuyển chân nguyên phật môn, rồi điểm chỉ vào ba mươi sáu đại huyệt trên cơ thể Tri Giới hòa thượng. Tri Giới hòa thượng rống lên lồng lộng rồi lăn ra bất tỉnh.
Hành pháp đại sư lại điểm chỉ cứu tỉnh hắn lại.
Chánh Giới đại sư nhìn Tri Giới hòa thượng:
- Thí chủ đã có thể đi được rồi.
Tri Giới hòa thượng nhìn Chánh Giới đại sư:
- Sư huynh đuổi đệ thật sao ?
- Bần tăng không thể chứa thí chủ trong cổ tự Thiếu Lâm.
Nghe giá»ng nói khe khắc, nghiêm nghị của Chánh Giá»›i đại sÆ°, Tri Giá»›i hòa thượng biết chẳng còn gì để nói nữa. Y từ từ đứng lên, lẩm nhẩm nói:
- Bao năm ta đổ công sức vào tòa cổ tự này, giỠphải ra đi bằng hai bàn tay trắng hay sao ?
Thần Hành Tiểu La Hán cau mày nạt nộ:
- Ngươi xuất gia đầu phật mà luôn nghĩ đến danh lợi thì làm sao theo phật đạo được.
Thần Hành Tiểu La Hán khoát tay:
- Äi Ä‘i. Nể tình ngÆ°Æ¡i có khoảng thá»i gian là đồng đạo vá»›i gã hòa thượng phá giá»›i này, nếu không thì ta cÅ©ng phá giá»›i má»™t lần nữa để tống khứ ngÆ°Æ¡i vá» a tỳ đó.
Tuệ Thông lớn tiếng tiếp:
- NgÆ°Æ¡i chẳng đáng sống đâu. So vá»›i ngÆ°Æ¡i thì Tục Vạn HÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng tuy không theo phật đạo nhÆ°ng lại ví nhÆ° lan nhÆ° huệ, luôn nặng nghÄ©a nặng tình. Còn ngÆ°Æ¡i theo phật đạo mà lòng thối ta, dÆ¡ bẩn. Äi Ä‘i ...
Tri Giới hòa thượng nhìn Thần Hành Tiểu La Hán chằm chằm rồi trở bộ, rảo bước vỠphía cửa đại điện. Y đứng ngay ngưỡng cửa, quay lại nói với chư tăng Thiếu Lâm:
- Ta rá»i Thiếu Lâm nhÆ°ng rồi ta sẽ quay trở lại vá»›i quyá»n uy của Dị Thần Giáo, để xem bá»n tăng nhân các ngÆ°Æ¡i có còn dám ngông nghênh Ä‘uổi ta nữa hay không.
Tri Giới hòa thượng nói xong, toan quay lưng thì Quân Tùng đã thộp trảo vào gáy gã ghịt lại.
Tri Giới hòa thượng quay lại, vừa chạm mặt với Quân Tùng là lão đã biến sắc:
- Tiểu tử ...
Quân Tùng trợn mắt:
- NgÆ°Æ¡i giá» mà dám gá»i ta là tiểu tá»­ hả ?
Quân Tùng vừa nói vừa vuốt lỗ mũi của lão:
- Ngươi nói càn nói bậy, thiếu gia vuốt mũi ngươi nè.
Tri Giới hòa thượng nhăn nhó rên rĩ:
- Oâi chao ...
Quân Tùng vuốt tiếp một cái nữa:
- Ngươi không được hành động bừa bãi, nói năng càn rỡ nữa nhé.
Hắn vừa nói vừa vuốt tiếp cái thứ ba.
Lỗ nũi của Tri Giới hòa thượng sưng tấy, đỠau như quả cà chua.
Tri Giới hòa thượng gục mặt nhìn xuống, lí nhí nói:
- Ta đã mất hết võ công, ngươi còn bức hiếp ta làm gì.
Quân Tùng ngây ngÆ°á»i bởi câu nói của Tri Giá»›i hòa thượng. Y nhạt nhẽo nói:
- Ờ he ... thiếu gia đâu có biết ngươi mất hết võ công đâu. Thôi đi đi. Nhưng thiếu gia nói trước, sau này nếu thiếu gia mà thấy ngươi vận tăng y khất thực là ta lột đồ ngươi đó.
Tri Giá»›i hòa thượng lÆ°á»m Quân Tùng rồi quay ngÆ°Æ¡i bá» Ä‘i thẳng ra hÆ°á»›ng cổng tam quan.
Quân Tùng nhìn theo cho đến khi bóng Tri Giới hòa thượng khuất hẳn mới quay vào. Y vừa yên vị thì chạm phải ánh mắt sắc xảo của Mộng Hoa Hoa.
Quân Tùng há»i:
- Sao Mộng muội lại nhìn huynh như vậy ?
- Huynh ác lắm.
Quân Tùng tròn mắt:
- Huynh mà ác ư ? Không có đâu. Muội hiểu lầm huynh rồi.
Nàng hừ nhạt, không đáp lá»i Quân Tùng.
Quân Tùng nheo mắt, lí nhí nói:
- Hoa muội càng giận thì huynh thấy càng đẹp.
Hoa Hoa lÆ°á»m Quân Tùng:
- Huynh còn ngoa ngôn nữa thì muội sẽ không nể tình đâu.
- Ơ thì tình. Huynh và muội đã chẳng cùng nhau luyện Uyên Ương Tâm Pháp của chủ nhân Thiên Ma Cốc là gì ?
Mộng Hoa Hoa đỠmặt, nguýt xéo Quân Tùng. Nàng nhủ thầm:
“Dương huynh và mình dù sao cũng không thể chia cắt được.†Chánh Giới đại sư niệm phật hiệu rồi nhìn Hạ Quân Bình nói:
- Hạ thiếu hiệp. Äây là lúc thiếu hiệp phải thá»±c hiện trá»ng trách mà thần tăng sÆ° huynh cùng vá»›i Ngoa. Long Tiên Sinh giao phó.
Quân Bình nhìn Chánh Giới đại sư nói:
- Äại sÆ° ... tại hạ đã sẵn sàng.
- A di đà phật. Thiện tai ... thiện tai. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kỳ vá»ng rất nhiá»u vào thiếu hiệp. Chúng chÆ° tăng Thiếu Lâm Tá»± sẽ tiá»…n thiếu hiệp đến Äá»n Thiêng.
- Äại sÆ° không nhất định phải tiá»…n tại hạ. Tại hạ sẽ đến đó má»™t mình.
- A di đà phật. TrÆ°á»›c khi bần tăng nhận chức trách phÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm thì đại sÆ° huynh Äại Minh đã để lại di thÆ°. NgÆ°á»i dặn khi nào đúng ngày nguyệt thá»±c thì mở di thÆ° để giúp thiếu hiệp có thể thá»±c thi sứ mạng của mình.
Chánh Giới đại sư lần chuỗi hạt:
- Thiếu hiệp cần phải được sự hỗ trợ của chúng tăng Thiếu Lâm.
- Tại hạ vô cùng cảm kích sự hỗ trợ của chư tăng Thiếu Lâm Tự.
Quân Bình toan hành lá»… đáp tạ Chánh Giá»›i đại sÆ° thì ngoài Äại Hùng Bảo Äiện, hai võ tăng hối hả bÆ°á»›c vào. Hai vị võ tăng bÆ°á»›c nhanh đến hành lá»… vá»›i Chánh Giá»›i đại sÆ° rồi nói:
- A di đà phật. Khải bẩm phương trượng, chúng giáo đồ Dị Thần Giáo đang kéo đến đây.
Vẻ mặt của Chánh Giá»›i đại sÆ° trang trá»ng hẳn lên. Lão hòa thượng quay sang Quân Bình:
- Bần tăng và thiếu hiệp sẽ đến Äá»n Thiêng. Còn các chÆ° tăng thì ở lại Thiếu Lâm chặn giáo đồ Dị Thần Giáo. Thá»i khắc chuyển luân NgÅ© Hành Thiên Can đã sắp đến rồi.
- Äại sÆ°. Vãn bối nghÄ© Dị Thần Giáo Chủ cÅ©ng rất am tÆ°á»ng LÆ°á»ng Thiên Xích nên má»›i Ä‘iá»u Ä‘á»™ng giáo chúng đến đây. Chắc chắn y phải có sá»± mÆ°u gì đó.
- A di đà phật.
Quân Tùng gãi đầu nói:
- Tại sao chúng giáo đồ Dị Thần Giáo kéo đến Thiếu Lâm ? Có phải há» muốn ngăn cản Hạ đại ca trÆ°á»›c thá»i khắc chuyển luân NgÅ© Hành Thiên Can ?
Chánh Giới đại sư nhìn qua Quân Tùng:
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp nói rất đúng. Nhất định giáo đồ Dị Thần Giáo muốn ngăn cản Hạ thiếu hiệp trÆ°á»›c thá»i khắc chuyển luân NgÅ© Hành Thiên Can.
Quân Tùng khẳng khái nói:
- Vậy chúng ta phải đến Äá»n Thiêng ngay bây giá».
- A di đà phật. Lão nạp cũng nghĩ như vậy.
Chánh Giá»›i đại sÆ° nhìn lại các võ tăng há»™ Ä‘Æ°á»ng:
- Chư huynh đệ. Phật đạo tuy cấm kỵ đại khai sát giới nhưng nếu cần để bảo tồn chính nghĩa thì cũng phải đại sai sát giới. Nhưng chúng ta phải lấy giới đạo làm đầu, không được đa sát.
Chúng chư tăng Thiếu Lâm đồng niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Chánh Giới đại sư nhìn lại Thần Hành Tiểu La Hán:
- Tuệ Thông sư huynh. Thiếu Lâm và chính đạo lúc này đang rất cần đến sư huynh. Bần tăng thỉnh sư huynh ở lại đây cùng với chúng chư tăng bảo vệ ngôi tam bảo.
- Phương Trượng đã có di ngôn như vậy thì Tuệ Thông quyết lòng xả thân vì tam bảo.
Tuệ Thông nhìn sang Quân Bình:
- Hạ đệ bảo trá»ng.
Chàng gật đầu:
- Tăng huynh bảo trá»ng.
Quân Tùng xen vào:
- Thiếu Lâm đã có lão thần tăng Thần Hành Tiểu La Hán bảo vệ ngôi tam bảo thì đệ sẽ theo Hạ đại ca.
Không chỠQuân Bình có đồng ý hay không, Quân Tùng nhìn sang Mộng Hoa Hoa:
- Muội sẽ đi cùng huynh chứ ? Chúng ta sẽ lại có dịp cùng phối hợp tuyệt kỹ Thiên Ma Bửu Kiếp.
Nàng nguýt Quân Tùng:
- Huynh chỉ muốn có như thế thôi.
Quân Tùng gãi đầu:
- Huynh và muá»™i là những ngÆ°á»i vị nghÄ©a mà.
Thiên Cơ nói:
- Muội cũng sẽ đi cùng với huynh.
Quân Bình nhìn lại Chánh Giới đại sư. Chánh Giới đại sư nói:
- A di đà phật. Nếu có được các vị đây hiệp trợ thì Hạ thiếu hiệp đỡ được má»™t gánh nặng. Tất cả đã quyết định rồi, chúng ta mau sá»›m lên Ä‘Æ°á»ng.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #50  
Old 08-04-2008, 12:09 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 50

TrÆ°á»›c Ngôi Äá»n Thiên
Äá»n Thiêng.
Ngôi Ä‘á»n tá»a lạc trên má»™t bình nguyên vá»›i mái chóp nhá»n hoắt nhÆ° mÅ©i giáo chá»±c đâm thủng bầu trá»i. Những mái vòm cong vút trông thật uy nghi và thiêng liêng. Những bậc tam cấp bằng đá dẫn đến thạch môn phẳng lỳ, bóng nhẵn vì đã được bàn tay tạo hoá chùi rá»­a hàng ngày.
Nhìn Äá»n Thiêng thôi, bất cứ ai cÅ©ng cảm thấy e dè bởi dáng dấp trang nghiêm, uy nghi của nó.
Chánh Giới đại sư nói:
- A di đà phật. Chúng ta đã đến thánh địa Äá»n Thiêng.
Quân Tùng nhìn quanh:
- Hạ đại ca, sao chung quanh đây vắng lặng quá. Äệ cảm thấy có cái gì đó Ä‘ang chá»±c chá» chúng ta.
- Dù có gì Ä‘i nữa thì ta cÅ©ng phải vào Äá»n Thiêng để chuyển luân NgÅ© Hành Thiên Can.
Chàng nhìn lại Vi Thiên Cơ:
- Thiên CÆ¡ ... những ngày qua huynh rất cảm kích tấm lòng của muá»™i. Nếu huynh có làm gì sai trái, để muá»™i phải phiá»m tâm thì hãy bá» qua cho huynh.
- Hạ huynh ... Tấm lòng của muội chắc huynh đã biết.
Nàng bặm môi nắm lấy tay Quân Bình:
- Huynh bảo trá»ng.
Nàng thốt được bấy nhiêu thì rịn nước mắt mà nghẹn ngào không thốt được câu nào nữa.
Quân Bình nhìn sâu vào mắt Thiên Cơ:
- Huynh sẽ trở ra vì muội.
- Muội sẽ chỠhuynh.
Nàng nhÆ° không ká»m được ná»—i lòng của mình, bất giác ôm ghịt lấy Quân Bình mà không nệ hà những ánh mắt Ä‘ang nhìn. Thiên CÆ¡ nhá» giá»ng nói:
- Muội yêu huynh.
Quân Tùng nhìn sang Hoa Hoa. Y cũng nhận được ánh mắt diễm trần, ngập tràn tình cảm của nàng.
Quân Tùng nhá» giá»ng nói vá»›i Hoa Hoa:
- Muá»™i muá»™i ... nếu huynh vào Äá»n Thiêng thì muá»™i có để tình cho huynh giống nhÆ° Vi tá»· tá»· để tình cho Hạ đại ca không ?
Hoa Hoa khẽ gật đầu. Nàng nhá» giá»ng nói:
- Muội đã thuộc vỠDương huynh rồi.
Nàng vừa nói vừa nắm tay Quân Tùng:
- Nếu không có huynh thì chiếc Aâm Ma Bửu Kiếp chỉ phát huynh được một nửa uy lực của nó mà thôi.
- NhÆ°ng nếu không có muá»™i thì huynh cùng chiếc DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp cÅ©ng lẻ loi lắm. Chính vì thế mà chúng ta sẽ mãi mãi không rá»i nhau. Chúng ta sẽ nhÆ° Vô Ngã đại sÆ° và Ngá»c Diện sÆ° thái.
Quân Tùng nheo mắt nói:
- Huynh yêu muội lắm đó.
Y thốt xong câu đó thì Hoa Hoa đã buộc y quay lại với thực tại:
- Huynh xem kìa.
Chánh Giới đại sư chấp tay niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Äã đến thá»i khắc chuyển luân Thiên Can LÆ°á»ng Thiên Xích.
Bầu trá»i Ä‘ang quang đãng, bất thần nổi những cÆ¡n giông, kéo theo những đụn mây vẫn vÅ©. Chẳng mấy chốc đã che kín cả bầu trá»i.
Chánh Giá»›i đại sÆ° cùng vá»›i Hạ Quân Bình song hành hÆ°á»›ng vá» phía thạch môn Äá»n Thiêng. Theo sau hai ngÆ°á»i là Quân Tùng, Má»™ng Hoa Hoa và Vi Thiên CÆ¡. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ vẻ căng thẳng, trầm trá»ng.
Chánh Giới đại sư ngồi kiết đà ngay trước thạch môn. Quân Bình đứng bên cạnh lão tăng Thiếu Lâm. Chàng bấm độn quyết, thỉnh thoảng lại hướng mắt nhìn lên vầng nhật quang.
Vầng nhật quang tròn nhÆ° má»™t cái dÄ©a Ä‘ang bị khuyết dần má»™t góc. Nó nhÆ° bị má»™t con quái vật khổng lồ gặm nhấm từ từ. Ãnh dÆ°Æ¡ng quang càng lúc càng yếu dần.
Quân Bình nghiêm giá»ng nói:
- Äại sÆ°. Thá»i khắc chuyển luân NgÅ© Hành Thiên Can đã đến, tại hạ sẽ vào Äá»n Thiêng.
- A di đà phật. Hạ thiếu hiệp hãy cố làm tròn sứ mạng của mình.
- Tại hạ sẽ cố gắng hết sức mình.
Chánh Giá»›i đại sÆ° cởi sâu chuá»—i bồ Ä‘á» rồi lấy ra bức di thÆ° của thần tăng Äại Minh để lại, mở ra xem. Trong di thÆ° vá»n vẹn chỉ có má»™t câu:
Khổng Tước Kinh.
Chánh Giá»›i đại sÆ° nhìn lên vầng nhật quang Ä‘ang khuyết dần. Äại sÆ° nhìn lại Hạ Quân Bình:
- Hạ thiếu hiệp, thá»i khắc đã đến rồi chứ ?
Quân Bình cá»±c kỳ căng thẳng. Äôi chân mày của chàng nhÆ° chau hẳn lại, lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng tá»™t cùng. Quân Bình khẽ gật đầu khi vầng dÆ°Æ¡ng quang đã bị khuyết má»™t phần ba.
Chánh Giới đại sư lần chuỗi hạt, miệng niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
NgÆ°á»i tập trung thiá»n tuệ kệ Khổng TÆ°á»›c Kinh:
“Mặt trá»i ánh sáng nhÆ° vàng Chiếu trong tứ giá»›i khắp tràn bốn châu Tá»± do soi cả đâu đâu Là tròng con mắt hoàn cầu sanh linh Cho nên tôi má»›i nghiêng mình Cúi đầu cung kính tá» trình ân cao Các ngài luân chuyển cùng nhau Thay phiên trị nhật vị nào ngày nay Làm cho ác Ä‘á»™c phai phui Cho oan trái, mÆ°u thù cÅ©ng hÆ° NÆ°Æ¡ng nhá» quyá»n lá»±c phép màu Äặng cho tránh khá»i nạn sầu ngày nay.†Chánh Giá»›i đại sÆ° vừa kệ Khổng TÆ°á»›c Kinh vừa không ngừng lần chuá»—i hạt bồ Ä‘á».
Những hạt chuỗi bóng nhẵn lần lượt trôi trên những ngón tay mảnh khảnh của lão tăng.
Mặc dù những hạt bồ đỠnhắn bóng nhưng lại khiến những ngón tay của lão tăng rỉ máu.
Ãnh dÆ°Æ¡ng quang tối sầm lại nhÆ° bị nuốt chá»­ng bởi má»™t con quái vật khổng lồ.
Khi ánh dÆ°Æ¡ng quang vừa vụt tắt thì toàn bá»™ không gian Äá»n Thiêng nhÆ° xáo trá»™n hẳn lên bởi những âm thanh quái gở.
Hạ Quân Bình trang trá»ng nói:
- Mở thạch môn.
Chàng bước đến ngồi kiết đà trước Chánh Giới đại sư. Lão tăng áp song thủ vào lưng Quân Bình.
Trên thạch môn Äá»n Thiêng phát sáng vầng hào quang xanh rá»n mang dáng má»™t vị thiá»n sÆ° trong tÆ° thế ngồi kiết đà. Những hiện tượng đó làm cho Quân Tùng, Vi Thiên CÆ¡ lẫn Má»™ng Hoa Hoa cứ ngây ngÆ°á»i ra nhìn. Tất cả tưởng chừng nhÆ° Ä‘ang bị hoa mắt.
Hạ Quân Bình từ từ trượt dần vá» phía thạch môn Äá»n Thiêng trong tÆ° thế kiết đà của hình nhân hiện trên thạch môn.
Quân Tùng nói với Mộng Hoa Hoa:
- Hạ đại ca sẽ vào Äá»n Thiêng xuyên qua thạch môn à ?
- Muội cũng không biết. Nhưng đây có lẽ là một pháp thuật thuộc cảnh giới khác.
Quân Bình gần nhÆ° sắp nhập vào hình nhân in trên thạch môn thì Tôn Äình Thượng bất ngá» xuất hiện cùng vá»›i Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ và lão Äá»™c Chủ Hành.
Tôn Äình Thượng nghiêm giá»ng nói:
- Quân Bình. Bổn toa. không cho ngÆ°Æ¡i vào Äá»n Thiêng má»™t mình đâu.
Quân Tùng xê ngÆ°á»i án ngữ sau lÆ°ng Chánh Giá»›i đại sÆ°. Y khẳng khái nói:
- Hạ đại ca cứ tiếp tục đi. Cứ để lão cho đệ.
Quân Tùng vừa nói vừa vận chuyển chân nguyên thuần dÆ°Æ¡ng nện thẳng tá»›i Tôn Äình Thượng má»™t chưởng DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp. Bóng chưởng Ä‘á» rá»±c thoát ra khá»i hữu thủ của Quân Tùng, vá»— tá»›i thân pháp Tôn Äình Thượng.
Tôn Äình Thượng cau mày:
- Thiên Ma Bửu Kiếp ư ?
Lão vừa nói vừa dựng hữu thủ đón thẳng lấy bóng ảnh thủ đỠrực toát hơi nóng như Hoa? Diệm Sơn đang lướt đến mình.
Quân Tùng trợn tròn hai mắt, dÆ°á»ng nhÆ° hai con ngÆ°Æ¡i của y sắp lá»t ra ngoài bởi phải chịu má»™t áp lá»±c quá Æ° khủng khiếp và nặng ná». Quân Tùng rùn ngÆ°á»i xuống tấn đến Ä‘á»™ bậc tam cấp làm bằng đá tảng dÆ°á»›i chân y phải rạn nứt nhÆ°ng rồi cÅ©ng phải thối lui hai bá»™.
Quân Tùng gượng nói:
- Muá»™i muá»™i ...
Trong khi Quân Tùng rÆ¡i vào trạng thái nhÆ° vậy thì Tôn Äình Thượng chẳng biểu lá»™ chút mệt nhá»c nào. Chính sá»± thản nhiên của lão khiến Má»™ng Hoa Hoa lẫn Vi Thiên CÆ¡ phải rúng Ä‘á»™ng toàn thân.
Mộng Hoa Hoa chộp lấy tả thủ của Quân Tùng, vận chuyển Uyên Ương Tâm Pháp, bảo tồn chân nguyên thuần dương đang xáo trộn trong kinh mạch của y.
Tôn Äình Thượng gằn giá»ng nói:
- Dù có Thiên Ma Bá»­u Kiếp, tiểu tá»­ cÅ©ng chẳng thể làm gì được bổn tá»a đâu.
Tôn Äình Thượng cÆ°á»i khảy, dấn lên má»™t bá»™.
Mộng Hoa Hoa khẩn trương nói:
- DÆ°Æ¡ng huynh ... Tuyệt há»c của Thiên Ma Cốc.
Quân Tùng khẽ gật đầu, mặc dù kinh mạch vẫn chưa bình ổn nhưng y vẫn vận chuyển chân nguyên thuần dương phối hợp cùng chân nguyên thuần âm của Mộng Hoa Hoa để chuyển hóa Uyên Ương Tâm Pháp.
Hai ngÆ°á»i nhanh chóng kết lại thành hai chiếc bóng quây lấy nhau.
Tôn Äình Thượng cau mày:
- Hai ngÆ°Æ¡i giở trò bÆ°á»›m lượn hoa vá»›i bổn tá»a à ?
Y vừa thốt hết lá»i thì thấy hai bóng sắc Ä‘á» và xanh quyện vào nhau cùng ập tá»›i tập kích thẳng vào vùng thượng đẳng của lão.
Äôi chân mày của Tôn Äình Thượng cau hẳn lại. Lão thầm nghÄ©:
“Äây má»›i đúng là tuyệt há»c của Thiên Ma Cốc.†Lão thét lên má»™t tiếng thật lá»›n, xoạc hai chân dá»±ng đứng song chưởng đón thẳng lấy hai đạo huyết quang và thanh quang.
Không gian gần nhÆ° xáo trá»™n hẳn lên bởi sá»± chạm thẳng của hai đạo kình mãnh liệt. Sá»± thật gần nhÆ° ngoài sức tưởng tượng của Má»™ng Hoa Hoa và Quân Tùng. Cả hai cảm nhận có má»™t kình lá»±c khủng khiếp đè lên ngÆ°á»i há». Liá»n sau đó, má»™t lượn sóng khổng lồ tách đôi há» ra, quăng vá» hai phía.
Quân Tùng và Má»™ng Hoa Hoa tợ hai cánh diá»u bị gió cuốn Ä‘i tách vá» hai phía rồi rÆ¡i thẳng xuống. Quân Tùng lẫn Má»™ng Hoa Hoa Ä‘á»u té ngá»­a, lăn lông lốc nhÆ°ng cả hai liá»n gượng đứng lên. Miệng hỠđã rỉ máu tÆ°Æ¡i.
Mặc dù trong tình trạng đó, Quân Tùng lẫn Má»™ng Hoa Hoa vẫn cố định nhãn nhìn vá» Tôn Äình Thượng. Cả hai ngây ngÆ°á»i khi thấy đối thủ của há» vẫn đứng sừng sững.
Quân Tùng hốt hoảng nói:
- Muội muội ... bộ lão chẳng hỠhấn gì hay đã chết đứng rồi ?
Lá»i còn chÆ°a tan trên miệng Quân Tùng thì đã nghe Tôn Äình Thượng ngá»­a mặt cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…. Lão vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Chính bổn tá»a má»›i là ngÆ°á»i làm chủ NgÅ© Hành Thiên Can.
Tôn Äình Thượng vừa nói vừa rút chín pho tượng Dị Thần từ phía sau ra. Cả chín pho tượng được lão kết lại má»™t cách cẩn thận thành má»™t chuá»—i dài, rồi vận công đẩy vá» phía thạch môn Äá»n Thiêng.
Tại thạch môn Äá»n Thiêng, Hạ Quân Bình vừa nhập vào hình tÆ°á»›ng phát quang thì chín pho tượng Dị Thần cÅ©ng đã lÆ°á»›t nhập luôn vào ngay sau chàng.
Vi Thiên CÆ¡ hốt hoảng, ngỡ Tôn Äình Thượng sá»­ dụng ám khí để hãm hại ngÆ°á»i mình yêu, vá»™i vã dùng đến đôi Phi Äiểu Thiên Can. NhÆ°ng chính vào lúc nàng phát tác đôi Phi Äiểu Thiên Can thì Má»™ Chí Cừu xuất hiện.
Sát Thủ Kiếm VÆ°Æ¡ng Má»™ Chí Cừu đã nhanh hÆ¡n nàng má»™t cái chá»›p mắt, xuất chiêu tuyệt kiếm sát nhân xả đến thân pháp Tôn Äình Thượng.
Ãnh kiếm của Má»™ Chí Cừu rõ ràng chém đứt đôi thân pháp của Tôn Äình Thượng nhÆ°ng lạ làm sao, thân ảnh lão nhÆ° hoá thành những ánh sao băng từ từ rút vá» phía thạch môn Äá»n Thiêng.
TrÆ°á»ng kiếm của Má»™ Chí Cừu nhÆ° chén vào khoảng không, bổ thẳng vào cá»™t đá bên cạnh.
Hổ khẩu tên rần, Mộ Chí Cừu buộc phải ngừng tay trước hiện tượng kỳ ảo có một không hai đó.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ và Äá»™c Chủ Hành thấy chủ nhân của mình nhÆ° có phép tàng hình biến hoá khôn lÆ°á»ng cÅ©ng đứng ngây ra nhìn.
Lịnh Chấn Kỳ ngá» ngợ rằng trong ngôi Ä‘á»n kia phải có má»™t quyá»n năng vô biên.
Y nhìn Äá»™c Chủ Hành:
- Giáo Chủ đã vào được thì ta cũng có thể vào được.
Y vừa nói vừa lắc vai Ä‘iểm mÅ©i giày, nhấc mình cắt má»™t vòng cung, lÆ°á»›t vá» phía thạch môn Äá»n Thiêng.
Má»™ Chí Cừu thấy Lịnh Chấn Kỳ có ý đồ, liá»n vung trÆ°á»ng kiếm cản Ä‘Æ°á»ng y.
Äang lÆ°á»›t đến vá»›i bá»™ pháp khinh thân thần kỳ, thấy ánh kiếm nhoáng lên trÆ°á»›c mặt, Lịnh Chấn Kỳ buá»™c phải vung Thanh Ma Thần Thủ hứng thẳng chiêu kiếm của Má»™ Chí Cừu.
Thanh trÆ°á»ng kiếm của Má»™ Chí Cừu bật ngược trở lại nhÆ°ng Thanh Ma Thần Thủ của Lịnh Chấn Kỳ cÅ©ng tê rần, khó chịu vô cùng. Mặc dù hữu thủ có mang Thanh Ma Thần Thủ tê buốt khó chịu, y vẫn nghiến răng băng vá» phía thạch môn.
Khi Lịnh Chấn Kỳ vừa đặt tay lên thạch môn thì bóng hình phát quang cũng vụt tắt. Tay Lịnh Chấn Kỳ như chạm vào một phiến đá lạnh ngắt mà chẳng có lối vào. Y sỠsoạng một lúc, đành lắc đầu chán nản, buột miệng thốt:
- Tại sao như vậy được chứ ?
Lịnh Chấn Kỳ nhìn Chánh Giới đại sư. Y gào lên:
- Sao ta không thể vào được Äá»n Thiêng ?
Chánh Giới đại sư từ từ đứng lên:
- Thí chủ không có mạng số sao tướng. Không phải ai cũng có thể chuyển luân Càn Khôn.
Lão tăng Thiếu Lâm buông một tiếng thở dài:
- A di đà phật. Hạ thiếu hiệp không biết có vượt qua được hiểm hoa. này không ?
Lão tăng thốt xong, hÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phía Vi Thiên CÆ¡. Ãnh mắt lão tăng mang nét sầu vô vá»ng.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™