Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 08-04-2008, 12:01 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 31

Dĩ Vãng Lệ Thù
Âm Ma Khan Tiểu Hồng không để tâm đến Lan Hoa Phương Tử mà thản nhiên nói với Quân Bình.
- Hạ công tử , hãy đi theo tôi.
Lan Hoa Phương Tử nhìn qua Quân Bình rồi quay lại Aâm Ma Khan Tiểu Hồng:
- Tướng công của ta không đi đâu cả.
Quân Bình nhìn Aâm Ma Khan Tiểu Hồng:
- Trá»i giông gió nhÆ° thế kia, cô nÆ°Æ¡ng định dẫn tại hạ Ä‘i đâu?
- Nơi công tử cần phải đến. Và đây cũng là một cơ hội duy nhất.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ gắt gá»ng cắt ngang:
- TÆ°á»›ng công của ta không thể Ä‘i chung vá»›i má»™t kẻ giết ngÆ°á»i bằng thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
- Tất cả bá»n giáo đồ Dị Thần Giáo Ä‘á»u đáng chết.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng hối thúc Quân Bình:
- Äây là cÆ¡ há»™i mà Hạ công tá»­ có, không có cÆ¡ há»™i thứ hai đâu.
Những lá»i của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng khiến Quân Bình không khá»i thắc mắc tò mò.
Chàng chưa kịp định đoạt thì Lan Hoa Phương Tử đã dấn đến hai bộ:
- Khan Tiểu Hồng… Ngươi muốn đưa tướng công của Lan Hoa Phương Tử này đi là sao?
Nhìn lại Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, Khan Tiểu Hồng khẽ lắc đầu, nghiêm giá»ng nói:
- Äâu có ngÆ°á»i nào là tÆ°á»›ng công của nàng. Tất cả những nam nhân của Trung Nguyên Ä‘á»u có thể là tÆ°á»›ng công của nàng, và có thể là nạn nhân. Ta không tin hạ Quân Bình là tÆ°á»›ng công của nàng.
Lan Hoa Phương Tử sa sầm mặt:
- Hừ… Nếu chàng là tướng công của ta thì sao?
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng bình thản đáp lá»i Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­:
- Nếu Hạ công tử là tướng công của nàng, thì ta sẳn sàng bỠđi, để cho nàng được tự đo hành động. Nhưng nếu ngược lại thì nàng sẽ xử sao đây? Ta sẽ lấy đi nhan sắc dâm loạn của nàng chứ?
Lan Hoa Phương Tử lưỡng lự.
Nàng quay lại Quân Bình:
- Tướng công…. Hãy nói cho thị biết chúng ta là gì với nhau đi.
Quân Bình buông một tiếng thở dài rồi khẽ lắc đầu:
- Phương Tử… Nàng muốn ta nói sự thật chứ?
Lan Hoa Phương Tử khẳng khái gật đầu.
- Tại hạ sẽ nói.
Hạ Quân Bình nhìn lại Aâm Ma Khan Tiểu Hồng:
- Tại hạ và Lan Hoa cô nương chẳng có mối quan hệ gì cả.
Lan Hoa Phương Tử thét lên:
- Quân Bình, sao chàng lại nói vậy. Chúng ta đã qua một đêm phu thê trong loan phòng.
Quân Bình lắc đầu:
- Nếu PhÆ°Æ¡ng tá»­ nghÄ© nhÆ° thế thì sai rồi. Quân Bình Ä‘ang muốn há»i nàng, ngÆ°á»i giả dạng Thiết Phiến Ngoa. Long sÆ° tôn là ai? Tại sao y lại làm nhÆ° vậy, nếu PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nghÄ© Quân Bình không biết chuyện gì xảy ra sau khi Quân Bình bị ngấm mê dược thì càng sai nữa đó.
Mặt hoa của Lan Hoa Phương Tử đổi qua những nét cáu gắt, giận dữ. Nàng gay gắt nói:
- Thì ra chàng chỉ giả vá».
- Äúng … Ta muốn biết ngÆ°á»i đó là ai.
- Hừ… Ngươi tự đi mà tìm hiểu lấy.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng nhìn qua Phương Tử:
- GiỠta có thể thực hiện được ý của ta chứ?
PhÆ°Æ¡ng Tá»­ gắt gá»ng:
- Ngươi đừng mộng tưởng.
Nàng vừa nói vừa xê mình đến bên Quân Bình. Äôi song thủ thì triển Cầm Nã Thủ Pháp toan khống chế đại huyệt Thiên Linh Cái. MÆ°á»i ngón chỉ pháp của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ vá»›i mÆ°á»i móng tay nhá»n hoắt á»­ng sắc Ä‘en tuyá»n.
Bất ngá» bị Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ tập kích ngoài sá»± tiên liệu, Quân Bình lúng túng không kịp thi triển tuyệt pháp HÆ° HÆ° Mê Tổng Bá»™. NhÆ°ng nếu chàng không kịp thi triển bá»™ pháp thần kỳ của Tiểu Thần Hành Tuệ Thông thì Aâm Ma Khan Tiểu Hồng lại nhanh hÆ¡n Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, cứ nhÆ° nàng đã Ä‘á»c được ý niệm của đối phÆ°Æ¡ng và biết Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ sẽ làm gì khi Quân Bình thốt ra sá»± thật đó.
Vút.. Aâm thanh cụt lủn, khô khốc khi lưỡi kiếm của nàng cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp chia cách Quân Bình và đôi trảo công chết ngÆ°á»i của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Aâm thanh kia do khí kiếm thoát ra từ đầu mÅ©i kiếm, cÅ©ng đủ buá»™c Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thu hồi trảo công thối lùi ba bá»™.
Trên tay Aâm Ma Khan Tiểu Hồng là thanh nhuyá»…n kiếm má»ng nhÆ° lá lúa, toa? ánh thép sáng ngá»i.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng vận công truyá»n ná»™i lá»±c vào thanh kiếm, lưỡi kiếm má»ng manh liá»n thẳng ra, chẳng khác gì cÆ°Æ¡ng kiếm, hÆ°á»›ng mÅ©i kiếm vào mặt PhÆ°Æ¡ng Tá»­.
Tiểu Hồng nói:
- NgÆ°Æ¡i thừa biết uy lá»±c của Chỉ Kiếm Äoạt Hồn chứ?
Äôi thu nhãn của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nhìn mÅ©i kiếm chằm chằm. Những gì thốt ra từ miệng Aâm Ma Khan Tiểu Hồng dÆ°á»ng nhÆ° Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘á»u biết. Nhìn chân diện mục của nàng có thể Ä‘oán nàng quá hiểu ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt mình.
Tiểu Hồng gắt giá»ng:
- Nhan sắc của ngươi đẹp lắm, nhưng nó chẳng còn đẹp được bao nhiêu lâu nữa đâu.
Lá»i vừa dứt thì thanh nhuyá»…n kiếm run lên. Quân Bình lóa mắt bởi môn vạn ánh tinh sa đầy đặc chụp tá»›i Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Cùng vá»›i ánh tinh sa nhấp nhánh kia là âm thanh khí kiếm vi vu nghe buốt cả cá»™t sống.
Chùm tinh sa do mÅ©i nhuyá»…n kiếm toa? thành chÆ°a đến được mặt hoa của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ thì má»™t tiếng hú cất lên lồng lá»™ng. Tiếng hú át cả tiếng sấm Ä‘á»™ng nổ ra cùng vá»›i nó. Tiếng hú lồng lá»™ng kia chứng tá» ngÆ°á»i sắp đến có ná»™i lá»±c thật kinh hồn.
Tiếng hú lồng lá»™ng kia tác Ä‘á»™ng ngay đến Aâm Ma Khan Tiểu Hồng. Chùm tinh sa từ mÅ©i nhuyá»…n kiếm tạo ra thoạt chừng lại trong khi Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ phấn chấn hẳn lên. Nàng vừa chợt nghe tiếng hú liá»n vÅ© lá»™ng đôi ống tay áo xiêm y.
Từ trong ống tay áo của nàng hai mũi phi châm xẹt ra, chia thành hai hướng tập kích trực diện vào thượng và trung đẳng của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng.
NhÆ°ng đôi phi châm của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ vẫn không vượt qua được chòm tinh sa kiếm ảnh của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng. Có thể nói má»i thủ pháp của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘á»u bị Khan Tiểu Hồng Ä‘á»c được và biết đối phÆ°Æ¡ng muốn làm gì.
Cạch… cạch… Hai mÅ©i phi châm đụng vào nhuyá»…n kiếm rÆ¡i xuống đất, liá»n ngay sau đó ánh chá»›p Ä‘en kịt nhoáng lên rồi mất hút trong thân pháp của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­.
Khan Tiểu Hồng thu hồi nhuyá»…n kiếm trong khi Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ chợt rùng mình, rồi cất tiếng cÆ°á»i khanh khách. Tràng tiếu ngạo của nàng nghe nức nẻ và không ká»m đựơc tiếng cÆ°á»i cứ tiếp nối phát ra ngoài.
Tiểu Hồng nói:
- Dâm nữ… Ta tạm để lại cho ngÆ°Æ¡i chiếc mặt hoa, nhÆ°ng lần sau sẽ thá»±c hiện lá»i nói của ta đó.
Nàng nhìn lại Quân Bình:
- Hạ công tử…. Chúng ta đi nhanh lên.
Quân Bình còn muốn há»i nàng vá» tiếng hú vừa cất lên kia, nhÆ°ng thấy thái Ä‘á»™ quá khẩn trÆ°Æ¡ng của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng, liá»n bỠý niệm đó.
Khan Tiểu Hồng khẽ gật đầu rồi nhanh bÆ°á»›c phi thân ra ngoài căn lá»u. Quân Bình nhìn lại Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Nàng nhìn trả lại chàng nhÆ°ng vẫn không kiá»m được tiếng cÆ°á»i khanh khách.
Buông một tiếng thở dài, Quân Bình bặm môi búơc theo Aâm Ma Khan Tiểu Hồng.
Mưa vẫn trút như thác đỗ, nhưng Khan Tiểu Hồng đội mưa theo mình.
Nàng dừng bứơc chỠQuân Bình.
Bứơc lên ngang vá»›i Khan Tiểu Hồng, Quân Bình há»i:
- Hình nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng biết ngÆ°á»i cất tiếng hú lồng lá»™ng?
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng gật đầu:
- Biết.
- Y là ai vậy?
- Giáo chủ Dị Giáo Cừu Thiên Nhậm.
Quân Bình sững sá»:
- Giáo chủ Dị Giáo Cừu Thiên Nhậm?
Nàng gật đầu:
- Bởi vì Giáo chủ Dị Giáo Cừu Thiên Nhậm xuất hiện nên ta buộc phải dụng đến tiếu châm để lão phải lo cứu Lan Hoa Phương Tử để cho ta và Hạ công tử có thể đi xa hơn.
- Khan cô nương xem chừng rất hiểu vỠDị Thần Giáo chủ Cừu Thiên Nhậm và Lan Hoa Phương Tử cô nương.
Nàng im lặng không đáp lá»i Quân Bình mà rảo bÆ°á»›c Ä‘i nhanh hÆ¡n. MÆ°a đã nhẹ hạt, trang phục Quân Bình đã Æ°á»›t sÅ©ng nhÆ°ng chàng vẫn không cảm thấy lạnh bởi sá»± tò mò lấn át cảm giác.
Khi mưa tạnh hẳn thì hoàng hôn cũng sụp xuống. Một luồng gió thổi qua, QuânBình rùng mình.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng nhìn lại Quân Bình:
- Ta quên mất, không khéo công tử sẽ nhiễm phong hàn.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng vừa nói vừa tạt vào táng cây đại thụ. Và chẳng bao lâu sau một bếp lửa được nàng nhúm lên.
Nhìn Quân Bình, Tiểu Hồng nói:
- Hạ công tử hãy đến sưởi cho khô trang phục rồi chúng ta sẽ đi tiếp.
Quân Bình răm rắp nghe theo Tiểu Hồng.
Quân Bình vừa hơ tay lên bếp lửa thì Khan Tiểu Hồng đã cởi chiếc áo choàng đắp qua vai chàng. Hành động của nàng khiến Quân Bình ngạc nhiên hơn.
- Khan cô nÆ°Æ¡ng… Nàng bình thản cÆ°á»›p lá»i Quân Bình:
- Công tá»­ cần phải sưởi ấm. Äừng khách sáo.
Hành động đó càng khiến Quân Bình thắc mắc hơn vỠKhan Tiểu Hồng.
Trong khi Quân Bình quan sát Aâm Ma Khan Tiểu Hồng thì nàng chăm chăm nhìn vào bếp lá»­a. Nhìn Khan Tiểu Hồng ngỡ nhÆ° đã bị ngá»n lá»­a thâu hết thần trí mà không màng đến những chuyện chung quanh.
Sự im lặng của Quân Bình và Tiểu Hồng khiến không gian thêm trầm mặc. Sự im lặng đó khiến Quân Bình bứt rứt vô cùng.
Chàng muốn phá vỡ im lặng kia liá»n ngập ngừng má»™t lúc rồi nói:
- Khan cô nương….
Nàng ngẩng lên nhìn Quân Bình. Chiếc nón rộng vành và tấm rèn lụa vẫn che giấu chân diện dung của nàng.
Quân Bình lưỡng lự rồi mới nói:
- Khan cô nương có thể cho tại hạ thấy chân diện mục không?
- Sao công tử lại muốn thấy chân diện mục của ta?
- Má»™t ngÆ°á»i đồng hành vá»›i tại hạ.
- Trả lá»i hay lắm và cÅ©ng rất hợp lúc đó. Nếu nhÆ° ta là má»™t xú nữ thì công tá»­ sợ không?
- Tại hạ nghĩ Khan cô nương không phải là một xú nữ.
- Nếu nghĩ như thế thì ta sẽ cho công tử xem.
Nàng nói xong tá»± tay vén tấm lụa. Quân Bình vừa thấy chân diện dung của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng thì không ká»m được sá»± sững sốt, buá»™t miệng thốt:
- Ô… Nàng phủ tấm lụa lại:
- Nếu đêm nay phải ngủ thì hạ công tử sẽ gặp cơn ác mộng, đúng không nào? Và bây giỠcông tử đã biết vì sao Khan Tiểu Hồng phải dụng đến chiếc nón này.
Quân Bình thở dài. Chàng không ngá» chân diện dung của Aâm Ma Khan Tiểu Hồng lại bị hủy hoại đến nhÆ° vậy. Ngoại trừ chiếc cằm xinh xắn thanh tú, phần trên chẳng còn ra mặt ngÆ°á»i nữa. MÅ©i chẳng có, lưỡi huyá»n bị lóc và đôi mắt vốn là nét đẹp của thu hồn của giai nhân thì bị rá»c đến Ä‘á»™ muốn lồi cả hai con ngÆ°Æ¡i ra ngoài.
Quân Bình nhìn Khan Tiểu Hồng:
- Tại hạ thật hồ đồ, Khan cô nương miễn thứ.
Nàng cÆ°á»i khảy, nói:
- Hạ công tử muốn gặp ác mộng mà.
Quân Bình khêu bếp lửa:
- Tại hạ không có ý gì cả ngoài sự tò mò.
- Ta biết. Và ta đang suy nghĩ có nên nói cho công tử biết tất cả vỠta không.
- Cô nương càng nói, tại hạ càng thắc mắc, nhưng nếu như thấy không tiện thì dừng nói gì cả.
Nàng ngẩng lên nhìn Quân Bình:
- Chân diện của ta khủng khiếp quá phải không?
- Nếu với một kẻ háo sắc thì quả là khủng khiếp thật, nhưng với tại hạ thì khác.
Trước đây Khan cô nương chắc hẳn là một trang giai nhân khiến cho bao nhiêu nam nhân phải mộng tưởng.
- Sắc đẹp rồi cũng có lúc phải tàn thôi.
Nàng khá»u bếp lá»­a:
- Tại sao công tử lại nói ta là một trang giai nhân?
- Phàm những ngừơi có được chiếc cằm thanh tù, tạo ra một nét hài hoà với sơn căn và nhân trung là những mỹ nữ trinh thục.
- Công tử an ủi ta đó à?
Quân Bình lắc đầu:
- Tại hạ nói theo kiến văn của mình.
- Cách nhìn chân diện của công tử theo luận cứ nào?
- Chân tướng pháp nhân minh thư.
- Nó ở đâu?
- Lừơng Thiên Xích thiên thư.
Nàng buông cành củi đang cháy vào bếp lửa:
- Ta cảm thất phục công tử. Quả thật diện dung của ta trước đây không phải như vậy, nhưng nó bị huỷ hoại.
Quân Bình nhìn Khan Tiểu Hồng:
- Tại hạ mạng phép há»i cô nÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘iá»u.
- Công tá»­ có Ä‘iá»u gì muốn há»i?
- Ai đã hủy hoại chân dung diện của cô nương?
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng từ từ đứng lên. Nàng nhìn lên bầu trá»i Ä‘ang sậm dần, rồi nhìn xa xa nhÆ° muốn tìm má»™t Ä‘iểm trong khoảng không gian vô tận.
Quân Bình bước đến bên nàng:
- Khan cô nương….
Nàng quay lưng đối mặt với Quân Bình:
- Công tử muốn biết lắm ư?
Quân Bình lắc đầu:
- Tại hạ không muốn biết nữa.
- Công tử đừng ngại khi phải dối lòng mình. Nếu công tử nghe hẳn sẽ không ngỠđâu.
- Tại hạ nghĩ mình không nên nghe.
- Äừng để sá»± thắc mắc tò mò khiến cho sá»± sáng suốt phải trở nên u tối. Chuyện này thì nệ gì giấu công tá»­ cả.
Nàng quay bếp lá»­a, ngồi xuống khá»u cho lá»­a bùng lên.
Aâm Ma Khan Tiểu Hồng nhìn Quân Bình :
- Công tử hẳn đã không còn lạnh nữa chứ?
- Tại hạ đã thấy ấm rồi.
- Trang phục cũng đã khô?
Quân Bình gật đầu.
Nàng nhìn xa xăm, bang quơ nói:
- Äêm nay sÆ°Æ¡ng sẽ đầy lắm. Mà ta và công tá»­ Ä‘i suốt đêm má»›i đến được nÆ¡i đó.
- Chúng ta sẽ Ä‘i đâu? Không đến Ä‘á»n thiêng à?
- Äến nÆ¡i mà công tá»­ cần đến.
- Tại sao chúng ta phải đến nơi đó.
- Bởi ta muốn trả Æ¡n má»™t ngÆ°á»i.
- Ai?
- Äến đó rồi công tá»­ sẽ biết. Aø…. Công tá»­ muốn biết ai huá»· hoại chân diện dung của ta à?
- Tại hạ không muốn biết nữa.
- NhÆ°ng ta lại thích có má»™t ngÆ°á»i tâm sá»±. Äã lâu lắm rồi Khan Tiểu Hồng chỉ biết làm bạn vá»›i chiếc nón rá»™ng vành và tấm lụa này. Ta nghÄ© mãi mà trong cuá»™c Ä‘á»i này mình chỉ làm bạn vá»›i chúng mà thôi, nhÆ°ng rồi bá»—ng dÆ°ng ta lại muốn tâm sá»± vá»›i công tá»­.
Nàng nhìn Quân Bình:
- Tại sao lạ vậy?
- Quân Bình đâu thể trả lá»i câu há»i đó. Câu há»i đó phải do chính cô nÆ°Æ¡ng trả lá»i má»›i được.
- Công tử rất khẳng khái. Nếu công tử đã nhìn ra một khuôn mặt thật trước đây của Tiểu Hồng, có lẽ Hạ công tử hiểu được ta.
Nàng khá»u bếp. Màn đêm buông xuống, không gian tÄ©nh mịch, chỉ có tiếng gió lùa cùng những âm thanh tách tách phát ra từ bếp lá»­a….
Tiểu Hồng buông má»™t tiếng thở dài, rồi nhìn lên Quân Bình, giá»ng nàng trong trẻo, từ tốn, ôn nhu:
- Kẻ huỷ hoại chân diện dung của Tiểu Hồng không ai khác mà chính là tướng công của Tiểu Hồng.
Quân Bình thừ ngÆ°á»i:
- Sao?
- Công tử lạ lắm à? Tướng công của ta không xa lạ với công tử đâu. Y chính là giáo chủ Dị Thần Gíao Cừu Thiện Nhậm.
Quân Bình gần nhÆ° biến thành tượng bởi những lá»i thốt ra từ chính cá»­a miệng của Khan Tiểu Hồng.
Nàng từ tốn nói:
- Hạ công tử ngạc nhiên lắm phải không?
Quân Bình gật đầu.
Tiá»u Hồng nhún vai, nói:
- Công tử ngạc nhiên, vậy có tin vào những gì ta nói không?
- Quân Bình tin.
- Mới gặp ta sao công tử lại tin?
- Tại hạ Ä‘á»c được trong giá»ng nói của phu nhân, giá»ng nói của má»™t anh thÆ° tài sắc vẹn toàn, nhÆ°ng phàm những nữ nhân sắc tài song toàn thì thÆ°á»ng gặp kiếp hoa. vô lÆ°á»ng.
- Má»™t ý đồ. Công tá»­ gá»i ta là phu nhân, vậy có ý gì? Chẳng lẽ bây giá» Khan Tiểu Hồng vẫn còn là phu nhân của Cừu Thiên Nhậm Æ°?
Nàng lắc đầu:
- Nếu công tử nghĩ Tiểu Hồng vẫn còn là phu nhân của hỠCừu, ta nghe sao não lòng quá.
Quân Bình nhìn xuống bếp lửa.
Tiểu Hồng nói tiếp:
- Có câu “chÆ¡i lê quên lá»±u, có trăng quên đènâ€, câu này đúng vá»›i Cừu Thiên Nhậm vậy.
Nàng nhìn ngá»n lá»­a trong ánh mắt mÆ¡ hồ xa xôi:
- Ngày đó, Khan Tiểu Hồng là một tín đồ Dị Thần giáo. Tiểu Hồng đến với Dị Thần Giáo bằng cả thân và ý. Dị Thần giáo như muốn sinh lực của Tiểu Hồng, với sự sùng bái nhiệt thành, Tiểu Hồng dâng tất cả cho giáo chủ, nhưng rồi khi con ong đã tỠnhụy hoa thì lại tìm một đoá hoa khác. Cừu Thiên Nhậm là như vậy đó.
Quân Bình nhìn nàng:
- Nhưng tại sao hỠCừu lại hủy dung mạo của nàng?
- Bởi vì sá»± ích ká»·. Y muốn tìm đến Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ nhÆ°ng vẫn muốn Ä‘á»™c chiếm má»™t Khan Tiểu Hồng. Y làm nhÆ° vậy bởi vì không muốn trong Ä‘á»i Tiểu Hồng có má»™t ngÆ°á»i thứ hai.
Quân Bình lắc đầu:
- Tính ích kỷ, nhỠnhen mà Cừu Thiên Nhậm xuống tay bất dung tình. Chính vì sự ích kỷ nhỠnhen của y mà… tỷ tỷ mới hận y.
Nàng ngẩng lên:
- Tiểu Hồng hận. Có ai rÆ¡i vào cảnh ngá»™ của Tiểu Hồng mà không hận Cừu Thiên Nhậm chứ? Công tá»­ gá»i ta bằng hai tiếng tá»· tá»· à?
Quân Bình gật đầu.
Buông một tiếng thở dài ảo não. Tiểu Hồng nói:
- Vá»›i má»™t nữ nhân mang khuôn mặt ngÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, thì có đáng được Tiểu Thần Toán Tá»­ gá»i là tá»· tá»· không?
- NgÆ°á»i ta còn tấm lòng hÆ¡n vẻ bá» ngoài Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đã dụng nhan sắc Ä‘oạt Cừu Thiên Nhậm, nhÆ°ng tỷ… Nàng cÆ°á»›p lá»i chàng:
- Tiểu Hồng biết Lan Hoa Phương Tử như thế nào. Nghiệp quả của hỠCừu tạo ra, y phải nhận lấy. Lan Hoa Phương Tử đâu thuộc vỠmỗi Cừu Thiêm Nhậm.
- Phương Tử không chỉ có mỗi hỠCừu sao?
- Không.
- Nàng thuá»™c vá» những nam nhân tượng sắc. Tất cả nam nhân má»™t khi được PhÆ°Æ¡ng Tá»­ để mắt Ä‘iá»u khó kìm được lòng ham muốn nhục thế nÆ¡i nàng.
- Äêm qua Quân Bình đã từng chứng kiến cảnh đó.
Tiểu Hồng khá»u bếp cho cháy lá»›n hÆ¡n:
- Có lẽ công tá»­ nghÄ© ngÆ°á»i đêm qua là Cừu Thiên Nhậm?
- Tại hạ nghĩ chính hỠCừu.
Tiểu Hồng lắc đầu:
- Không phải đâu:
- Vậy ngÆ°á»i đó là ai?
- Bạch Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng.
- Quân Bình không biết ngÆ°á»i này.
- Công tử không biết nhưng ta thì biết Bạch Diện Thượng Nhân vốn là huynh đệ tri kỷ với Cừu Thiên Nhậm.
- Vậy sao y lại làm chuyện đó?
- NgÆ°u tầm ngÆ°u, mã tầm mã mà. Nếu Cừu Thiên Nhậm có dụng ý lấy Dị Thần Giáo để Ä‘á»™c tôn làm võ lâm thì Tôn Äình Thượng có cùng má»™t ý vá»›i y. Nếu Cừu Thiên Nhậm trá»ng sắc khinh nghÄ©a thì Bạch Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng cÅ©ng chẳng thua kém gì y.
- Tất cả tá»· tá»· Ä‘á»u biết, sao không nói vá»›i Cừu Thiên Nhậm?
- Äể làm gì?
Quân Bình sững sá» trÆ°á»›c câu há»i của nàng.
Tiểu Hồng đứng lên:
- Cho dù Tiểu Hồng có nặng nghÄ©a phu thê nói cho Cừu Thiên Nhậm biết thì y có tin ta không? Má»™t dạ xoa nữ sao có thể lấy được má»™t ngÆ°á»i trá»ng sắc. Hãy để cho y nhận lại nghiệp mà y đã tạo ra.
Tiểu Hồng nhìn xuống bếp lửa như lắng nghe tiếng tí tách của những cành khô.
- Công tử… Chúng ta đi được rồi.
- Tỷ tỷ… Chúng ta đi đâu?
Nàng nhìn thẳng vào mắt Quân Bình:
- Thiết Phiến Ngoa. Long Gia Cát Thượng Quan.
- Tỷ tỷ đưa Quân Bình đến gặp sư tôn?
- Äúng.
- Tỷ biết sư tôn?
- Biết Hạ công tá»­ cần phải gặp ngÆ°á»i.
Quân Bình nôn nóng:
- Tá»· tá»·, chúng ta Ä‘i ngay thôi. Äệ rất muốn gặp lại sÆ° tôn.
- Thiết Phiến Ngoa. Long cũng rất muốn gặp Hạ đệ.
- Sư tôn của Hạ đệ hiện đang ở đâu?
- Äịa cung Thánh Giá»›i.
- Sao chúng ta có thể vào đó được?
- Tiểu Hồng sẽ Ä‘Æ°a Hạ đệ vào bằng má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm bí mật chỉ có ta má»›i biết.
- Tỷ biết mà Cừu Thiên Nhậm không biết ư?
- Không.
- Äệ lại bắt đầu tò mò đó.
- Nói ra thì đệ phải tò mò thôi. Tỷ biết bởi vì trước đây mình là ái nữ của giáo chủ kia mà.
Quân Bình nheo mày.
Tiểu Hồng lắc đầu:
- Thân phụ của tỷ là giáo chủ Dị Thần giáo, chỉ khi Thiên Nhậm lấy tỷ, y mới thay thế thân phụ. Tất cả là như vậy đó.
- Ra là vậy. Cừu Thiên Nhậm đã được tất cả nhÆ°ng gì mà ngÆ°á»i khác muốn có.
- Phàm cái đã được thì ngÆ°á»i ta muốn cái chÆ°a được. Khi trở thành giáo chủ Dị Thần Giáo, Cừu Thiên Nhậm má»›i nảy ý Ä‘á»™c bá võ lâm bằng chính quyá»n lá»±c của Dị Thần Giáo.
- Cừu Thiên Nhậm có quá nhiá»u tham vá»ng, rất tiếc… - Äệ muốn nói gì?
- Sao tướng không thuộc vỠCừu Thiên Nhậm.
- Äệ nói Ä‘iá»u đó, tá»· không hiểu được đâu. NhÆ°ng Cừu Thiên Nhậm biết phải làm gì, do đó y má»›i muốn chuyển dịch ngÅ© hành.
- Y không tÆ°á»ng thiên thÆ° sao biết được?
- Cừu Thiên Nhậm thì không am tÆ°á»ng NgÅ© Hành Thiên ThÆ° nhÆ° đệ, nhÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i lại khá thông hiểu vá» Dịch Số kinh thÆ°.
- Tỷ muốn nói ai?
- Bạch Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng.
- Äệ từ từ đã đến gần được má»i sá»± biến của võ lâm.
- Thiết Phiến Ngá»a Long tiên sinh còn nhiá»u Ä‘iá»u nói vá»›i Hạ đệ nữa.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #32  
Old 08-04-2008, 12:02 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 32

DÄ© Äá»™c Trị Äá»™c
Thạch trại chủ giận dữ quát:
- Tặc nhân … Ngươi là ai mà dám xen vào chuyện của Thạch mỗ?
- Thạch trại chủ muốn biết gì ? Ta là ngÆ°á»i được Ä‘iá»u đến lấy cái mạng của ngÆ°Æ¡i vá»›i giá má»™t nén bạc.
- NgÆ°Æ¡i ...
Thạch trại chủ cÆ°á»i gằn:
- Một nén bạc mà ngươi tự tước bỠmạng của mình. Nếu ngươi vì một nén bạc thì hãy theo Thạch mỗ. Ta có thể cho ngươi trăm nén vàng.
- Rất tiếc Mộ Chí Cừu lại thích một nén bạc hơn.
Nghe Chí Cừu nói, Quân Tùng ngơ ngác. Y nhìn sang Mộng Hoa Hoa:
- Muội muội. Sao lạ vậy nhỉ?
- Huynh muốn nói gì?
- Má»™t nén bạc vá»›i má»™t trăm nén vàng, thế mà vị đại ca kia lại chá»n má»™t nén bạc.
Chỉ có những đại hiệp không xem trá»ng ngân lượng má»›i nhÆ° vậy thôi.
- Thế còn huynh?
- Huynh à….
Quên Tùng lưỡng lự.
Hoa Hoa cau mày:
- Huynh phải nói thật đấy nhé.
- Nếu là huynh thì huynh chá»n trăm nén vàng rồng.
Hoa Hoa hừ nhạt.
Quân Tùnh lúng túng:
- Muội muội đừng hiểu lầm huynh. Một trăm lạng vàng rồng thì phải hơn một nén bạc rồi, nhưng với gã Thạch trại chủ kia thì huynh không cần đâu.
Nàng lÆ°á»m Quân Tùng rồi dõi mắt trở lại Má»™ Chí Cừu và Thạch trại chủ.
Thạch trại chủ vô hình chung nhận ra Má»™ng Hoa Hoa. Mắt y vừa nhận ra dung diện của nàng liá»n đóng dinh tưởng chừng muốn thâu tóm nàng vào đôi con ngÆ°Æ¡i sòng sá»c.
Äôi chân mày vòng nguyệt thanh tú và sắc xảo của Hoa Hoa thoạt cau lại bởi cái nhìn dung tục của há» Thạch. Quân Tùng nhá» giá»ng nói:
- Y đang nhìn muội muội kìa. Có thế y mới thấy muội muội đẹp hơn tất cả những thiếu nữ ở trấn Hắc Long Giang này.
Hoa Hoa nghiêm giá»ng nói:
- Huynh muốn nói gì vậy?
Nàng vừa nói vừa liếc Quân Tùng.
Thạch trại chủ định nhãn nhìn lại Mộ Chí Cừu. Y cao hứng nói:
- Ta có thể đem cho ngươi năm mươi lạng nữa, để ngươi giúp ta một việc.
Chí Cừu cÆ°á»›p lá»i gã:
- Lấy cái đầu của ngươi ư?
- Hừ… rượu uống ngươi chê muốn uống rượu phạt. Ngươi dám khuấy nhiểu Thạch mỗ là đã ngang nhiên khiêu khích đại sư huynh Bội Phân Phân của ta rồi. Nhưng để xem bản lĩnh của ngươi thế nào mà dám ngang tàn như vậy.
Thạch trại chủ lòn tay ra sau lÆ°ng rút đôi búa, múa vùn vụt. Äôi búa cÅ©ng nặng non hai trăm cân thế mà trong tay Thạch trại chủ nó nhẹ nhÆ° tÆ¡ hồng.
Trong khi y múa đôi búa thì Mộ Chí Cừu rút kiếm, hướng mũi kiếm xuống đất. Tư thế của y thật khoan thai, chẳng có vẻ gì vội vả hay khẩn trương trước sự hung hãn của đối phương.
Thạch trại chủ thét lớn một tiếng thét lớn:
- Nằm xuống.
Y vung búa lao tới Mộ Chí Cừu.
Có lẽ há» Thạch không biết trÆ°á»›c mặt mình là má»™t Sát Thủ Kiếm VÆ°Æ¡ng nên má»›i tá» lá»™ hung hãn để thị uy. Trong tâm tưởng y mÆ¡ hồ cảm nhận gã kiếm thủ kia là má»™t tay kiếm có vẻ oai phong nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i vô danh tiểu tốt.
Äôi búa của há» Thạch trại theo má»™t thế Thuận Thủy Thôi Chu chém má»™t nhát quyết định tưởng nhÆ° muốn bổ thân pháp đối phÆ°Æ¡ng thành ba mảnh.
NhÆ°ng nếu chiêu thức của há» Thạch dụng cÆ°Æ¡ng mãnh chủ Ä‘á»™ng tập kích đối phÆ°Æ¡ng thì bá»™ pháp của Má»™ Chí Cừu lại thần kỳ ảo diệu. Chí Cừu bÆ°á»›c lách sang má»™t bên, và mÅ©i trÆ°á»ng kiếm nhanh hÆ¡n má»™t cái chá»›p mắt Ä‘iểm vào yết hầu Thạch trại chủ vá»›i thức Lãng Tá»­ Hồi Äầu (ngÆ°á»i trai ra Ä‘i đã quay đầu lại).
Thế kiếm của Mộ Chí Cừu thật tuyệt diệu và vô cùng chuẩn xác gần như cùng một nhịp với với đôi búa của Thạch trại chủ. Cuộc giao thủ giữa Thạch trại chủ và Mộ Chí Cừu chỉ diễn ra đúng trong một thức đã phân định thắng bại.
MÅ©i kiếm nhá»n hoắt, bén nhÆ° lá lúa đã xuyên qua yết hầu há» Thạch nhÆ°ng gã vẫn chÆ°a tin vào mắt mình.
Chiêu kiếm thần kỳ của há» Má»™ Chí Cừu khiến cho bá»n lâu la của há» Thạch đứng sững sốt. Tất cả bá»n chúng Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng to hai mắt nhìn chủ tÆ°á»›ng trong thế đứng khòm khòm, hai tay vẫn nắm cứng cán búa.
Chí Cừu rút kiếm lại.
Äôi búa của há» Thạch má»›i chịu rá»i khá»i tay rÆ¡i xuống đất.
Một vòi máu phun ra từ yết hầu gã.
Mộng Hoa Hoa nhíu mày nói:
- Kiếm pháp của Mộ Chí Cừu đúng là tử kiếm.
- Muội muội biết vị huynh đài này?
Cái chết quá khiếp đảm của Thạch trại chủ khiến cho bá»n lâu la hồn siêu phách lạc. Vẽ hung hãn ban đầu đã biến mất. Mà thay vào đó là sá»± hốt hoảng của bầy dê non yếu Ä‘uối. Bá»n chúng thối liên tục ba bốn bá»™ rồi không bảo nhau cùng quay lÆ°ng bá» chạy toán loạn.
Khi bá»n lâu la đã Ä‘i hết rồi, Chí Cừu má»›i nhìn lại DÆ°Æ¡ng Quân Tùng. Chạm vào ánh mắt vá»›i sắc na của má»™t sát thủ, Quân Tùng không khá»i giật mình, bối rối.
Y ngập ngừng nói:
- Äa tạ đại ca đã ra tay.
Chí Cừu nhìn Quân Tùng chằm chằm.
Aùnh mắt của Chí Cừu khiến Quân Tùng bối rối hơn. Y giã lã cừơi nhưng lại nghĩ thầm:
- “Quân Tùng đâu phải là má»™t món ăn đặc khẩu mà hạ nhìn ta ghê nhÆ° vậyâ€.
Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äa tạ đại ca.
Mộ Chí Cừu bước tới trước mặt gã.
Quân Tùng càng bối rối hÆ¡n, mắt nhìn vào mÅ©i kiếm, chân thì thối hai bá»™. Y gượng cÆ°á»i:
- Tại hạ không phải hạng ngÆ°á»i nhÆ° gã kia đâu.
Chí Cừu nhíu mày:
- Hạ lão đệ không nhận ra Mộ huynh à?
Quân Tùng gật đầu. Câu nói của Chí Cừu càng khiến tò mò và ngạc nhiên. Y cố moi trong đầu xem đã gặp Chí Cừu ở đâu, nhưng moi mãi cũng khônig ra. Quân Tùng nghĩ thầm:
- “Có thể vị đại ca này biết mình mà mình không biết y. Biết đâu vị đại ca đây đã từng thượng lãm những món ăn đắc khẩu mà mình đã từng nấu ở tá»­u Ä‘iếm Trung Châuâ€.
à nghĩ đó khiến Quân Tùng hào hứng nói:
- À… Tiểu đệ nhớ ra rồi. Huynh đã từng thưởng thức món ăn đắc khẩu ở tửu điếm ngoại thành Trung Châu phải không? Tiểu đệ sẵn sàng trổ tài chế tác những món ăn còn tuyệt hảo hơn để thét đãi huynh.
- Hạ lão đệ sao vậy? Má»›i cách xa má»™t thá»i gian ngắn mà Hạ lão đệ nhÆ° biến thành má»™t ngÆ°á»i hoàn toàn khác.
- Ơ… Hoa Hoa nhìn Chí Cừu:
- Tôn giá nghĩ Dương huynh đây là Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình?
Chí Cừu nhìn qua nàng:
- Y không phải là Tiểu Thần Toán Tử Hạ lão đệ?
Hoa Hoa khẽ gật đầu.
Chí Cừu sa sầm mặt:
- Sao… - Sự thật là như vậy đó.
Chí Cừu tra kiếm vào vá»:
- Ta không thể tin mắt mình được nữa. Tại sao hai ngÆ°á»i giống nhÆ° vậy chứ?
Y nhìn lại Quân Bình:
- Hạ lão đệ… Sự thật như cô nương đây nói chăng?
- Tôn giá…. Quả thật tại hạ hỠDương, tục danh Quân Tùng, chứ không phải là Tiểu Thần Toán Tử như tôn giá nghĩ.
- Ta không thể tin vào mắt mình nữa.
- Bây giá» Quân Tùng biết nói những chuyện ngÆ°á»i giống ngÆ°á»i ly kỳ nhÆ° vậy. Nếu đúng là tại hạ giống Tiểu Thần Toán Tá»­ thì nhất định phải tìm ra huynh ấy má»›i được.
Nhìn Quân Tùng bằng ánh mắt xét nét, Chí Cừu nói:
- Sá»± thật trên Ä‘á»i có ngÆ°á»i giống ngÆ°á»i nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c sao?
- Quân Tùng cÅ©ng Ä‘ang thắc mắc Ä‘iá»u đó.
Chí Cừu nhíu mày:
- Nếu DÆ°Æ¡ng huynh đệ không phải là Hạ Quân Bình, nhÆ°ng lại giống Quân Bình nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c, thì phải cẩn trá»ng đó. Nếu ta cÅ©ng còn lầm thì lão Äá»™c Chủ Hành cÅ©ng sẽ lầm.
Y quay lại lão trượng Khấu Thừa Phụ, từ tốn nói:
- Tại hạ đã làm xong nhiệm vụ của mình.
Khấu Thừa Phụ nhá» giá»ng nói:
- Kiếm thủ hãy lÆ°u lại để má»i ngÆ°á»i cùng tá» chút lòng biết Æ¡n vá»›i ngÆ°á»i.
- Tại hạ đã nhận đủ má»™t nén bạc không dám làm phiá»n. Cáo từ!
Y nhìn lại Mộng Hoa Hoa:
- Vị DÆ°Æ¡ng đệ đây chắn chắn sẽ gặp nguy, cô nÆ°Æ¡ng bảo trá»ng.
Chí Cừu dứt lá»i quay lÆ°ng. Quân Tùng muốn há»i ý mình sẽ gặp những nguy hiểm gì thì Chí Cừu đã trổ kinh thuật siêu phàm băng Ä‘i rồi.
Quân Tùng lúng túng nhìn sang Hoa Hoa.
- Muội muội… sao vị đại ca kia nói huynh sẽ gặp nguy? Mà những nguy hiểm gì chứ?
- Huynh gặp nguy bởi vì huynh giống Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình.
- Vậy bây giỠhuynh phải làm sao? Chẳng lẽ bắt chước muội muội trùm khăn che kín chân diện của mình?
Hoa Hoa liếc Quân Tùng:
- Có nguy hiểm nào đến với Dương huynh thì muội cũng không lo.
Quân Bình tròn mắt nhìn nàng:
- Sao… muội không lo cho huynh nữa à? Thế thì huynh tiêu mạng rồi. Cái lão gì đó sẽ đến tìm huynh. Oâi cha ơi, chắc huynh phải dụng đến kế sách quẹt lỠvào mặt mình quá.
Nàng cÆ°á»i khảy, nói:
- Huynh làm nhÆ° vậy để tá»± biến mình thành cái đít chảo Æ°? Tá»™i nghiệp cho diện dung mỹ nam tá»­ của huynh. Huynh đừng quên bây giỠđã là hậu nhân của Thiên Ma Cốc chủ Vô Ngã đại sÆ° và Ngá»c Diện đạo cô. Trong tay huynh còn có DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp. Nghe nguy khó đã hốt hoảng, xem chừng Thiên Ma Cốc chủ chá»n lầm huynh để kế nhiệm ngÆ°á»i nói đó.
Quân Tùng ngây ngÆ°á»i:
- Ờ… Huynh quên mất, nhưng huynh thích được an toàn hơn.
- Muốn bình an thì hãy tự hủy dung diện của huynh trước đã.
Quân Tùnh lắc đầu:
- Huynh… Y buông một tiếng thở dài:
- Äược rồi…. Huynh sẽ không ngại nữa, chỉ cần có muá»™i bên cạnh.
- Không…. Huynh phải tự lo một mình. Hoa Hoa còn có chuyện phải làm.
Quân Tùng hốt hoảng:
- Muội bỠhuynh à?
- Muội có việc cần phải làm trước đã.
- Muội đi đâu cho huynh theo với?
- Không tiện đâu.
- Ơ…. Còn Uyên Ương Tâm Pháp… Sao lại không tiện?
- Muá»™i nói không là không. Khi nào xong việc, muá»™i sẽ tá»± tìm huynh. Huynh bảo trá»ng.
- Muá»™i muá»™i muá»™i…. Äừng Ä‘i mà….
Quân Tùng mãi đối đáp với nàng mà quên bẵng chảo dầu sôi, đến khi chảo dầu cạn đến độ cháy chảo bốc mùi khét, y ,mới giật mình thốt:
- Ơ… chết rồi….
Như thành thói quen hửi mùi khét, Quân Tùng hối hả rút củi và tìm nước đổ vào chảo. Khi y làm xong thì Hoa Hoa bỠđi rồi.
Quân Tùng không thấy Hoa Hoa hối hả nhìn quanh. Y gắt gá»ng há»i Khấu Thừa Phu trưởng lão:
- Khấu trưởng lão…. Hoa Hoa muội muội có văn bối đâu rồi?
- Ơ… Lão phu thấy nàng bỠđi vỠhướng này nè.
- Sao lão trượng không cản Hoa Hoa lại?
- Vị cô nương đó đi nhanh quá, lão không kịp nói.
- Hoa Hoa bỠđi thế thì chết vãn bối rồi.
Quân Tùng không còn màng đến ngày hội của bá tánh trấn Hắc Long Giang cũng như những món ăn mà y muốn chế tác để trổ tài mà hối hả chạy theo hướng Khấu Thừa Phụ chỉ.
Má»i ngÆ°á»i ngÆ¡ ngẩn nhìn theo Quân Tùng.
Trong khi đó Quân Tùng vừa chạy vừa thét gá»i:
- Muá»™i muá»™i ...

Äã uống má»™t cân rượu Thổ Phồn Tá»­u nhÆ°ng Quân Tùng vẫn chÆ°a nguôi ngoai bởi sá»± vắng bóng của Má»™ng Hoa Hoa. Dù má»›i chia tay chÆ°a trá»n má»™t ngày, thế mà Quân Tùng đã cảm nhận má»™t sá»± trống rá»—ng lạ lùng trong trạng thái uất ức. Trong tận cùng sâu thẳm của Quân Tùng là má»™t ná»—i buồn mÆ¡ hồ, mênh mông và lúc nào cÅ©ng vÆ¡ vẩn nhá»› Má»™ng Hoa Hoa.
Äặt chén xuống bàn, Quân Tùng buông má»™t tiếng thở dài. Y lẩm nhẩm nói:
- Hoa Hoa. Muá»™i Ä‘ang ở đâu ? Nếu huynh biết nhÆ° vậy thì đã chẳng thèm rá»i Thiên Ma Cổ Cốc. Thà huynh và muá»™i chết trong đó cho rồi.
Y nói xong lại chuốc rượu vào chén. Nhìn bóng mình in trong mặt chén rượu, Quân Tùng lại tưởng nhớ đến Hoa Hoa.
Y tự nói:
- Quân Tùng. Phải ngÆ°Æ¡i đã yêu Hoa Hoa rồi không ? NgÆ°Æ¡i đừng giả vá» nhÆ° không biết. Ta biết ngÆ°Æ¡i yêu Hoa Hoa rồi và ngÆ°Æ¡i luôn bị ám ảnh bởi hình bóng của nàng. NgÆ°Æ¡i nên biết thân phận của ngÆ°Æ¡i chứ. Má»™t gã há»a đầu quân vô danh tiểu tốt thì sao được Má»™ng muá»™i để mắt đến.
Quân Tùng bặm môi nhìn chén rượu:
- Hoa Hoa. Muội đang ở đâu ?
Y thốt xong liá»n bÆ°ng chén dốc cả vào miệng mình. Trong tâm trạng u uẩn vì nhá»› vì thÆ°Æ¡ng, Quân Tùng muốn dùng rượu khá»a lấp ná»—i tÆ°Æ¡ng tÆ°, nên uống mà chẳng biết vị cay, vị nồng của Thổ Phồn Tá»­u.
- Tiểu quỷ. Ngươi ngẩng đầu lên xem ta là ai.
Nghe chất giá»ng khàn khàn, Quân Tùng buá»™c phải ngẩng đầu lên. Khuôn mặt xÆ°Æ¡ng xẩu, chiếc mÅ©i diá»u hâu, cùng cái miệng vá»›i hai cánh môi thừ lừ đập vào mắt Quân Tùng.
Y chớp mắt nói:
- Lão là ai ?
- Rượu khiến ngÆ°Æ¡i má» mắt không nhận ra Äá»™c Chủ Hành này rồi sao ? Má»›i cách nhau chÆ°a bao lâu mà Tiểu Thần Toán Tá»­ mau quên quá.
Trong lúc tưởng nhá»› đến Má»™ng Hoa Hoa, Quân Tùng bá»±c dá»c nói:
- Tại hạ chẳng biết lão là ai cả và cũng chẳng thèm biết Tiểu Thần Toán Tử là cái khỉ gì. Lão muốn gì thì nói đi.
Äá»™c Chủ Hành cau mày:
- Lão phu muốn xé ngươi ra thành từng mảnh mà nhâm nhi với Thất Tuyệt Tiên Tử.
Quân Tùng tròn mắt nhìn Äá»™c Chủ Hành:
- Lão muốn ăn thịt ta ?
Äá»™c Chủ Hành gật đầu:
- Ăn thịt ngươi và đối ẩm với Thất Tuyệt Tiên Tử.
Quân Tùng gãi đầu:
- Tại hạ có nghe lầm không ?
- Không lầm đâu. Trong thạch lao, ngÆ°Æ¡i đã từng chứng kiến lão phu ăn thịt ngÆ°á»i nhÆ° thế nào rồi.
Quân Tùng cÆ°á»›p lá»i Äá»™c Chủ Hành:
- Thạch lao nào ?
Äá»™c Chủ Hành cau mày:
- Tiểu tử giả vỠư ?
- Ta chẳng thèm giả vỠgì cả.
Y khoác tay:
- Lão có Ä‘i tìm thịt ngÆ°á»i ăn thì cứ Ä‘i Ä‘i đừng quấy nhiá»…u ta nữa. Ta Ä‘ang bá»±c bá»™i đây.
Äá»™c Chủ Hành lõ mắt nhìn Quân Tùng:
- Tiểu tử sắp chết nên không còn sợ gì nữa à ?
Äến lúc này Quân Tùng sá»±c nhá»› đến lá»i của Má»™ Chí Cừu, má»›i giật mình. Y nhanh nhÆ° cắt bật đứng lên thối lùi hai bá»™, mắt đóng Ä‘inh vào mặt Äá»™c Chủ Hành.
Quân Tùng ngập ngừng nói:
- Hê... Hình nhÆ° lão đây là Äá»™c Chủ Hành gì đó phải không ?
- Xem ra ngươi bắt đầu tỉnh rượu nên sớm nhận ra lão phu.
Quân Tùng khoát tay:
- Lão lầm ngÆ°á»i rồi... lầm ngÆ°á»i rồi.
- Ngươi nói lầm gì ?
- Tại hạ nói tiá»n bối lầm ngÆ°á»i rồi. Tại hạ đây không phải là Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình mà là Há»a Äầu Quân DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Äá»™c Chủ Hành nhíu mày. Lão trá» môi dè bỉu, nói:
- Tiểu tử tưởng lão phu là con nít nên nói sao cũng được ư ? Với ai thì lão phu còn có thể không để tâm đến nhưng với ngươi thì không đâu. Lão phu luôn tâm niệm phải ăn bằng hết tất cả thịt gan của ngươi.
Quân Tùng nhăn nhó:
- Tại hạ không phải là Hạ Quân Bình. Tiá»n bối nghe rõ rồi chứ. Muốn ăn thịt Tiểu Thần Toán Tá»­ thì Ä‘i tìm gã mà ãn. Còn vãn bối thì không muốn chui vào bụng của lão má»™t chút nào.
- Tiểu tử không muốn cũng không được, bởi lão phu đã nguyện ăn thịt ngươi rồi.
Quân Tùng thở hắt một tếng:
- Tại hạ đã nói rồi. Tại hạ không phải là ngÆ°á»i mà lão mốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống.
- Äừng già miệng nữa. Lão phu không ăn thịt ngÆ°Æ¡i thì đâu tan được ná»—i ấm ức trong lòng.
QuânTùng nạt ngang:
- Tại sao lão cứ khăng khăng đòi ăn thịt ta chứ ?
- Bởi vì ngươi đã thụ hưởng đệ thất phòng Tục Vạn Hương của lão.
Quân Tùng chìa mặt tới:
- Cái gì là đệ thất phòng Tục Vạn Hương nữa đây ?
- Ngươi đừng giả vỠkhông biết. Lão phu sẽ cho ngươi biết ngay đây mà.
Äá»™c Chủ Hành vừa nói vừa vÆ°Æ¡n đôi bản thủ khô đét chá»™p tá»›i Quân Tùng. Thế chá»™p của lão thật nhanh và mãnh liệt. ChÆ°a từng có kinh nghiệm giao thủ trong chốn giang hồ, Quân Tùng vừa thấy Äá»™c Chủ Hành xuất thủ đã lúng túng, chỉ chá»±c dụng đến DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp nhÆ°ng chÆ°a kịp thá»±c hiện ý định thì má»™t luồng xú khí từ miệng lão Ä‘á»™c phả thẳng vào mặt khiến cho đầu óc xây xẩm.
Quân Tùng trợn mắt, Ä‘an Ä‘iá»n thóp lại và ói cả số rượu vừa má»›i tá»ng vào bụng. Y chÆ°a hết cảm giác xây xẩm, buồn nôn thì trảo công của lão Ä‘á»™c đã chá»™p vào gáy.
Quân Tùng co rúm ngÆ°á»i lại:
- Ê... Lão điên định làm gì ta chứ ?
- Aên thịt ngươi chứ làm gì.
Lão vừa nói vừa xách bổng Quân Tùng nhÆ° xách má»™t con gà, trổ khinh thuật rá»i ngôi nhà hoang.
Quân Tùng gắt gá»ng:
- Lão mang ta đi đâu ? BỠta xuống đi. Ta không phải là gã mà lão muốn ăn thịt đâu.
Mặc cho Quân Tùng lải nhải, lão vẫn không ngừng gia tăng cước pháp. Quân Tùng chỉ nghe tiếng gió rào rào thổi qua hai bên tai cũng đủ biết lão quỷ này đang trổ khinh thuật thượng thặng đi rất gấp. Y buộc phải nghĩ thầm:
“Bá»™ lão định ăn thịt mình thật hay sao mà Ä‘i gấp vậy chứ ? Thịt ngÆ°á»i thì có ngon lành mà lão thèm nhÆ° vậy chứ ?†Quân Tùng từ tốn nói:
- Lão tiá»n bối... định ăn thịt vãn bối thật sao ?
- Bộ ngươi tưởng ta nói ngoa à ?
- Hê...
Quân Tùng lắc đầu:
- Tiá»n bối chắc chỉ muốn hù dá»a vãn bối thôi. Trên Ä‘á»i này đâu có thiếu những thức ăn cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị mà tiá»n bối lại muốn dùng nhục thể của vãn bối.
- Rồi ngươi sẽ biết lão phu nói thật hay không thật mà.
Äá»™c Chủ Hành vừa nói vừa gia tăng cÆ°á»›c pháp. Lão cắp Quân Tùng băng vào tòa trang viện nằm khuất trong má»™t cánh rừng. Quân Tùng còn chÆ°a biết đây là đâu thì đã bị quăng xuống sân gạch lăn lông lốc.
Y rên khẽ:
- Ui cha.
Tiếng thốt còn chÆ°a tan khá»i bá» môi Quân Tùng thì y lại nghe giá»ng nữ nhân hốt hoảng thốt lên bên tai mình:
- Trá»i. Hạ huynh !
Quân Tùng nhìn Tục Vạn Hương. Vẻ hốt hoảng của nàng khiến y phải khoát tay, vội vàng đính chính:
- Cô nương lầm rồi. Tại hạ hỠDương tên Quân Tùng, điếm chủ tửu điếm ở Trung Châu.
Y nhìn lại Äá»™c Chủ Hành:
- Tiá»n bối... Hãy tin tại hạ Ä‘i. Quả thật tại hạ không phải là ngÆ°á»i mà tiá»n bối tìm.
Äá»™c Chủ Hành gắt gá»ng nạt ngang:
- Tiểu tử còn lẻo mép thì lão phu sẽ cắt lưỡi ngươi trước đó.
Quân Tùng giật mình, rút ngÆ°á»i lại. Y nghÄ© thầm:
“Lão quá»· này sao chỉ muốn ăn thịt mình thôi nhỉ ? Khỉ thật !†Äá»™c Chủ Hành nhìn Quân Tùng. Chạm vào ánh mắt hằn há»c, ngập ngụa sát na khủng bố, Quân Tùng càng bối rối. Y bặm môi, quyết định dụng đến Thiên Ma Bá»­u Kiếp, liá»n chuyển hóa công phu Uyên Ương Tâm Pháp vào hữu thủ, nhÆ°ng vừa vận công thì má»›i ngỡ ngàng khi thấy toàn thân nhÆ° có muôn vàn con kiến chi chít làm cho y bứt rứt vì công lá»±c chẳng có tác dụng gì.
Quân Tùng quá đỗi ngạc nhiên, buột miệng thốt:
- Lạ vậy kìa.
Äá»™c Chủ Hành cÆ°á»i khảy nói:
- Tiểu tử. Ngươi vừa vận công lực phải không ?
Quân Tùng gật đầu:
- Sao tiá»n bối biết ?
- Lão phu thấy sắc diện của ngươi là biết ngay. Ngươi đừng tốn công vô ích.
Ngươi đã trúng phải Xú Công của lão phu rồi thì không thể vận công được đâu.
Quân Tùng há»i:
- Xú Công là gì ?
- NgÆ°Æ¡i biết vận công mà chẳng biết Xú Công. Trong Lạc Hồn Cốc, Thất Tuyệt Tiên Tá»­ ái thiếp của lão đã bắt lão phu phải dụng thịt ngÆ°á»i nên nhân tiện lão phu luyện luôn Xú Công đấy mà.
Quân Tùng lè lưỡi:
- Eo ôi. Aên thịt ngÆ°á»i để luyện công... Chuyện đó vãn bối không dám đâu.
- Ngươi giả vỠvới lão đó à ?
- Thật mà.
Y lại nhìn Tục Vạn Hương:
- Cô nÆ°Æ¡ng hãy nói cho tiá»n bối đây biết Ä‘i. Tại hạ không phải là Hạ công tá»­ của cô nÆ°Æ¡ng.
Tục Vạn Hương nghe Quân Tùng nói, nghĩ thầm:
“Chàng Ä‘ang dá»± mÆ°u đây.†Nàng liá»n nhìn Äá»™c Chủ Hành, nói:
- Lão độc... Vị công tử này không phải là Hạ đại ca. Lão có muốn ăn thịt thì ăn thịt ta nè.
Quân Tùng xuýt xoa:
- Tiá»n bối... Cô nÆ°Æ¡ng này nói đúng đó. Vãn bối không phải là vị Hạ công tá»­ kia đâu nên thịt chẳng có ngon lành gì. Thịt của vãn bối vừa dai vừa thúi, không thể ăn được. Tiá»n bối có thèm thịt ngÆ°á»i thì hãy cứ dùng tạm vị cô nÆ°Æ¡ng kia Ä‘i.
Vạn Hương nhíu mày nhìn Quân Tùng.
Thấy nàng nhìn Quân Tùng, Äá»™c Chủ Hành càng hằn há»c hÆ¡n:
- Tiểu tử... Lão phu đã bắt đầu thèm ăn thịt ngươi rồi đó.
- Trá»i đất Æ¡i. Thịt của vãn bối đâu ngon bằng thịt của vị cô nÆ°Æ¡ng này.
Lão Ä‘á»™c gằn giá»ng nói từng tiếng:
- Lão ăn thịt ngươi vì lão căn hận ngươi, ghen tức với ngươi.
- Trá»i đất... vãn bối và tiá»n bối không há» quen biết, sao lại ghen tức chứ ?
- Lão phu không cần biết.
Lão độc quay lại Tục Vạn Hương:
- Thất nÆ°Æ¡ng. Nàng sẽ được chứng kiến tận mắt sá»± phẫn ná»™ bởi há»n ghen mà nàng đã gieo vào tâm tưởng ta. Ta sẽ xé tên mỹ nam tá»­ này thành từng miếng ngay trÆ°á»›c mặt nàng và ăn đến bằng hết.
Giá»ng nói hằn há»c, phẫn uất của Äá»™c Chủ Hành khiến Quân Tùng càng bối rối hÆ¡n. Y lắc đầu nói:
- Tiá»n bối định ăn thịt vãn bối thật sao ?
- Ngươi tưởng ta ngoa ngôn với ngươi à ?
Quân Tùng lắc đầu:
- Tại hạ quả là không thể tin được trên Ä‘á»i này lại có ngÆ°á»i muốn ăn thịt ngÆ°á»i.
Thịt ngÆ°á»i đâu có ngon lành gì.
- Ta ăn thịt ngÆ°Æ¡i bởi vì ta thù ngÆ°Æ¡i, há»n ghét và ghen vá»›i ngÆ°Æ¡i. Nếu nhÆ° trong Lạc Hồn Cốc, ngÆ°Æ¡i đừng làm lá»… giao hôn vá»›i Chu Ká»· Hồng, đừng chiếm trá»n trái tim của thất nÆ°Æ¡ng Tục Vạn HÆ°Æ¡ng thì lão phu còn có thể để cho ngÆ°Æ¡i nguyên vẹn má»™t cái xác. NhÆ°ng bây giá» thì không. Ta chỉ muốn ăn hết từng thá»› thịt của ngÆ°Æ¡i mà thôi.
- Tiá»n bối nói gì mà vãn bối chẳng hiểu. Vãn bối nào có làm lá»… giao hôn vá»›i Chu Ká»· Hồng nào đó và cÅ©ng chẳng há» quen vá»›i thất nÆ°Æ¡ng nào nữa. Trong cuá»™c Ä‘á»i của vãn bối chỉ có má»—i mình Má»™ng Hoa Hoa mà thôi.
Nghe Quân Tùng nhắc đến Hoa Hoa, Tục Vạn HÆ°Æ¡ng cau mày nhìn y. Nàng ngập ngừng há»i:
- Huynh nói đến Mộng Hoa Hoa nào ?
Quân Tùng đâu thể thuật lại chuyện giữa y và Hoa Hoa cặn kẽ, liá»n buôn lá»­ng câu nói đáp lá»i Vạn HÆ°Æ¡ng:
- Tại hạ và Mộng Hoa Hoa là một đôi uyên ương đó mà.
- Äôi uyên Æ°Æ¡ng ?
Quân Tùng nhìn nàng, khẳng khái gật đầu. Dung diện của Vạn Hương bất giác sa sầm, hiện lên những nét ủ dột.
Lão độc nói:
- Thất nương... Nàng nghe hết rồi chứ ? Trong Lạc Hồn Cốc, nàng lo lắng cho gã nhưng khi ra bên ngoài thì gã đâu có nghĩ đến nàng mà lại chạy theo một bóng sắc khác. GiỠthì lão phu đã có thể ăn thịt gã được rồi chứ ?
Äá»™c Chủ Hành vùa nói vừa xoa tay, cứ nhÆ° má»™t gã đầu bếp chuẩn bị thá»±c hiện những thao tác chế tác những món ăn. Thấy Ä‘á»™ng tác của lão Äá»™c Chủ Hành, Quân Tùng vốn là má»™t há»a đầu quân thiện nghệ nên càng hốt hoảng hÆ¡n.
Y vội vã nói:
- Lão định dùng vãn bối nấu ăn thật à ?
Äá»™c Chủ Hành nạt ngang:
- Lão phu ăn tươi nuốt sống ngươi thì có. Cần gì lão phu phải nấu với nướng chứ.
Ở đây lại chẳng có bếp có củi mà.
Quân Tùng tròn mắt sửng sốt:
- Lão ăn tươi nuốt sống ?
Äá»™c Chủ Hành gật đầu:
- Lão phu đã quen với chuyện ăn sống từ khi bị thất nương giam trong Lạc Hồn Cốc.
Äá»™c Chủ Hành nói xong, bÆ°á»›c thẳng đến trÆ°á»›c mặt Quân Tùng. Lão chá»™p lấy hai chân y kéo dốc ngược lên. Quân Tùng la toáng lên:
- Tiá»n bối, lão làm gì vậy ?
- Äầu tiên, ta sẽ xé ngÆ°Æ¡i ra làm hai mảnh, sau đó má»›i xé từng miếng, từng miếng mà nuốt vào bụng.
- Trá»i Æ¡i... Lão định làm thật Æ° ?
- Thì lão xé ngươi ngay bây giỠđây.
Äá»™c Chủ Hành vừa nói vừa căng hai chân Quân Tùng.
Y gào lên:
- Dừng lại.
Äá»™c Chủ Hành nói:
- Tiểu tá»­ còn muốn nói lá»i cuối cùng vá»›i lão phu à ?
- Tất nhiên rồi. Phải nói lá»i cuối cùng chứ.
- Tiểu tử nói nhanh lên đi.
Quân Tùng nuốt nước miếng, lí nhí nói:
- Lão đặt vãn bối xuống thì mới nói được chứ. Aên thịt đâu cần gấp như vậy chứ.
Äá»™c Chủ Hành thả Quân Tùng nằm duá»—i dài dÆ°á»›i sàn gạch. Y lồm cồm nhá»m dậy, nhìn lão Ä‘á»™c nói:
- Phàm muốn thưởng ngoạn những món ăn thì Ä‘iá»u tối kỵ nhất là không được ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống. Tất cả những thức ăn Ä‘á»u phải được nấu má»›i ngon. Thịt da của vãn bối lại thuá»™c nhóm thịt trâu, thịt bò, vừa dai vừa tanh. Nếu tiá»n bối ăn sống thì sao thưởng thức được cái vị ngon chứ.
Lão độc nạt ngang:
- Lão phu quen ăn sống rồi.
Quân Tùng nghĩ thầm:
“Lần này không lẽ mình tiêu mạng ở đây ? Biết rÆ¡i vào cảnh ngá»™ này thì thà ở lỳ trong Thiên Ma Cổ Cốc còn hÆ¡n. Oâi chao Æ¡i, không biết Má»™ng Hoa Hoa có hiểu cho mình không ?†Thấy Quân Tùng có vẻ trầm tÆ° suy nghÄ©, Äá»™c Chủ Hành nói:
- Ngươi nói hết rồi chứ ?
Quân Tùng lắc đầu:
- ChÆ°a...
- Thế tiểu tử còn muốn nói gì nữa ?
- Vãn bối muốn... muốn...
Lão Ä‘á»™c nạt ngang bằng giá»ng hằn há»c:
- Ngươi muốn gì ?
Quân Tùng giật mình:
- Muốn sống.
- Äã biến thành thức ăn của lão phu thì sao ngÆ°Æ¡i sống được ? Vậy là ngÆ°Æ¡i chẳng còn gì để trối trăn rồi phải không ?
Quân Tùng khoát tay:
- Còn mà...
- Nói nhanh lên.
Quân Tùng sực nhớ đến Tục Vạn Hương. Y nhìn lão độc bằng ánh mắt khẩn khoản:
- Vãn bối muốn nói lá»i cuối vá»›i thất nÆ°Æ¡ng.
Lão độc cau mày, hừ nhạt:
- Nói lá»i cuối vá»›i thất nÆ°Æ¡ng của lão phu ?
Quân Tùng gật đầu.
Lão Ä‘á»™c gằn giá»ng nói:
- Ngươi muốn nói gì ?
- Nói lá»i cuối cùng.
Tục Vạn Hương nhìn lão độc:
- Lão Ä‘á»™c không cho Hạ huynh nói lá»i cuối cùng vá»›i ta sao ?
Lão độc lưỡng lự rồi gật đầu:
- Ngươi nói đi.
Quân Tùng xê lại bên Vạn HÆ°Æ¡ng. Y nhá» giá»ng nói thật khẽ:
- Cô nương có cách chi giải toa? Xú Công của lão quỷ này không ? Tại hạ có cách cứu cô nương và bản thân tại hạ.
Vạn HÆ°Æ¡ng nhìn Quân Tùng bằng ánh mắt sững sá»:
- Hạ huynh sao quá xa lạ với muội vậy ?
Quân Tùng nhanh chóng hiểu ra Tục Vạn Hương đang lầm y với Hạ Quân Bình.
Y nghĩ thầm:
“Con nha đầu này đã có phu tÆ°á»›ng mà còn lẹo tẹo vá»›i gã Hạ Quân Bình nên má»›i xảy ra chuyện này. Nếu ả là thê thiếp của lão quá»· này thì ắt là có giải dược.†NghÄ© nhÆ° vậy, Quân Tùng liá»n giả vá» nói:
- Vạn HÆ°Æ¡ng... Ta cần nàng trao giải dược ngay, còn má»i chuyện để khi thoát nạn sẽ nói rõ.
- Huynh mau lấy túi phấn bên hông muá»™i. Hy vá»ng túi phấn đó có thể giải toa? xú khí của lão quá»·.
Quân Tùng khẽ gật đầu.
Lão Ä‘á»™c gằn giá»ng nói:
- Tiểu tử... Ngươi nói rồi chưa ?
Quân Tùng nhìn lão:
- Tiá»n bối... gấp quá vậy. Ãt ra tiá»n bối cÅ©ng để cho vãn bối có tí chút thá»i gian vá»›i Tục Vạn HÆ°Æ¡ng chứ. NhÆ°ng tiá»n bối cứ nhìn chằm chằm nhÆ° vậy thì những ý niệm cuối trong tâm tưởng vãn bối không thể bá»™c bạch bằng lá»i được.
Y gãi đầu:
- Khoảnh khắc nữa đây, vãn bối đã chui vào bụng tiá»n bối. Có sống cÅ©ng không thấy mặt trá»i, chết cÅ©ng chẳng có đất dung thây thì tiá»n bối tiếc gì khoảnh khắc cuối cùng chứ ?
Äá»™c Chủ Hành suy nghÄ© má»™t lúc rồi quay mặt nhin ra ngoài. Không bá» mất khoảnh khắc nào, Quân Tùng chá»™p lấy túi phấn Ä‘eo bên hông Tục Vạn HÆ°Æ¡ng, úp mặt vào hít.
Y hít xong phần phấn hÆ°Æ¡ng giải Ä‘á»™c, liá»n thá»­ vận chuyển Uyên Ương Tâm Pháp.
Y nhận thấy có sự hữu hiệu trong lần vận công này nhưng không đến ngay tức khắc mà xú khí được hoá giải từ từ.
Lão độc nhìn lại:
- Tiểu tử... ngươi làm gì vậy ?
Quân Tùng giật mình, sợ lão phát hiện ra dá»± mÆ°u của mình, liá»n giấu mặt nhÆ°ng tay thì ôm cứng lấy Tục Vạn HÆ°Æ¡ng. Quân Tùng giả vá» sụt sùi:
- Thất nương ơi... Ta sẽ mãi mãi xa nàng rồi. Ta mãi mãi không còn gặp nàng nữa.
Lão độc cau mày:
- Tiểu tử mau buông thất nương của lão phu ra.
Quân Tùng nói:
- Trước khi chết cũng phải bi lụy chứ. Chẳng lẽ lão muốn vãn bối đi là đi chứ không được có khoảnh khắc chia tay nào hả ? Như vậy thì tàn nhẫn quá, tán ác quá.
- Tiểu tử âu yếm nàng trước mặt ta ư ? Ngươi quá đáng mà.
- Chút xíu mà, có gì đâu mà tiá»n bối lại không cho chứ ?
- NgÆ°Æ¡i...
Trong khi đối đáp vá»›i lão Äá»™c Chủ Hành, Quân Tùng không ngừng vận công. Y luôn tâm niệm:
“Quân Tùng Æ¡i... Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất để ngÆ°Æ¡i không bị biến thành thức ăn của lão quá»· này.†Quân Tùng nhá» giá»ng nói vá»›i Tục Vạn HÆ°Æ¡ng:
- Thất nÆ°Æ¡ng... Kéo dài thá»i gian má»™t chút nữa Ä‘i. Ná»™i lá»±c của ta sắp phục hồi rồi.
Tục Vạn HÆ°Æ¡ng nhìn lão Äá»™c Chủ Hành:
- Lão Ä‘á»™c... Hạ huynh đằng nào cÅ©ng chết nhÆ°ng lão phải để cho chàng có thá»i khắc để chia tay vá»›i ta chứ. Nếu không có ta thì giá» lão còn bị giam trong thạch lao của Lạc Hồn Cốc. Lão được tá»± do là nhá» ta. Giá» ta chỉ xin lão để cho Hạ huynh có khoảnh khắc ngắn ngủi bên ta trÆ°á»›c khi bị lão ăn thịt thôi.
Quân Tùng vuốt theo nàng:
- Tiá»n bối, nàng nói đúng đó.
Lão Ä‘á»™c rít má»™t luồng chân nguyên thật sâu nhÆ° cố nén sá»± phẫn ná»™ vào trong. Lão gằn giá»ng nói:
- Äược rồi... Hai ngÆ°Æ¡i cứ ấu yếm nhau Ä‘i. Khi nào xong thì ta sẽ xé xác cả hai ngÆ°Æ¡i.
Nghe lão Ä‘á»™c nói., Quân Tùng buá»™t miệng há»i:
- Aên má»™t lúc những hai ngÆ°á»i thì sao lão ăn hết ?
- Lão phu xé xác hai ngươi một lúc.
Lão vừa dứt câu thì Quân Tùng buông Tục Vạn Hương, từ từ đứng lên. Y nhìn lão độc, khoát tay nói:
- Lão quá»· muốn ăn thịt ta Æ° ? Ta thì lại muốn dùng lão để chế tác những món ăn đặc biệt. Aùi chà... ta vốn là má»™t thiên hạ đệ nhất há»a đầu quân, từng nấu những món nhÆ° Kình NgÆ° Hý Há»a, Long Thăng Quy Äịa, Phụng Hoàng Bát Bá»­u, nhÆ°ng chÆ°a từng nấu thức ăn từ thịt ngÆ°á»i. Hôm nay lão cho ta thêm má»™t món má»›i, để ta thá»­ xem coi có ngon không.
Thấy Quân Tùng đột nhiên đổi thái độ, lão độc thoạt ngạc nhiên ngơ ngác. Lão nhìn Quân Tùng không chớp mặt:
- Tiểu tử thấy chết rồi cuồng tâm ư ?
- Ta nói thật đó... Lão đã muốn ăn thịt ta thì ta cũng sẽ ăn thịt lão lại. Cá ăn kiến thì cũng có lúc kiến ăn lại cá.
- Äược lắm. Äể lão phu xé xác ngÆ°Æ¡i ra xem coi chừng nào kiến má»›i ăn được cá.
Äá»™c Chủ Hành vừa dứt lá»i, liá»n quát má»™t tiếng thật lá»›n. Lão Ä‘iểm mÅ©i giày, nhấc mình lên cao ba trượng, song thủ thi triển Cầm Nã Thủ Pháp phóng tá»›i toan chá»™p vào gáy Quân Tùng nhÆ° lần trÆ°á»›c.
Lần này thì Quân Tùng đã có sá»± chuẩn bị. Y cÅ©ng đâu muốn rÆ¡i vào cảnh ngá»™ nhÆ° vừa rồi má»™t lần nữa nên liá»n vận dụng DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp đỡ thẳng vào trảo công của Äá»™c Chủ Hành.
Trong tình huống vừa lo âu vừa hồi hợp bởi cách xá»­ thế của lão Äá»™c Chủ Hành, Quân Tùng dồn hết tất cả Uyên Ương Tâm Pháp vào DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp nên uy lá»±c của nó không thể nào tưởng tượng được.
Lão độc vừa dụng trảo công chộp đến thì bất giác thấy một bóng ảnh thủ đỠrực khổng lồ án ngay trước mặt mình. Lão thất kinh thốt lên:
- Oâi...
Tiếng thốt ngạc nhiên của lão còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng thì lão tưởng nhÆ° mình lá»t vào vùng há»a diệm sÆ¡n nóng bá»ng.
Lão Ä‘á»™c bị bật dá»™i ngược trở lại, tóc bốc khói toa? mùi khét lẹt. Trang phục thì ngỡ nhÆ° xoắn lại, sắp bùng lên thành má»™t ngá»n lá»­a. Äá»™c Chủ Hành vốn là má»™t trong những đại cao thủ của võ lâm, ná»™i lá»±c không phải là tầm thÆ°á»ng, thậm chí có thể sánh ngang vá»›i Chưởng Môn các phái nên nhất thá»i vẫn có thể giữ được mạng nhÆ°ng tâm thần thì vừa ngÆ¡ ngác vừa hốt hoảng, không còn giữ ý giao thủ vá»›i Quân Tùng nữa.
Lão lắc đầu nguầy nguậy.
Trong khi Quân Tùng nói:
- Ta sẽ nướng lão như nướng một con cá.
Lá»i của Quân Tùng đập vào thính nhÄ© lão Ä‘á»™c khiến tâm của lão càng bàng hoàng.
Äá»™c Chủ Hành thối bá»™ liên tục. Trong đầu lão là má»™t má»› há»—n Ä‘á»™n bởi không thể giải thích được sá»± thay đổi quá nhanh nÆ¡i đối phÆ°Æ¡ng.
Quân Tùng thấy mặt Äá»™c Chủ Hành hiện rõ những nét hoảng hốt thì càng phấn chấn. Y cao hứng nói:
- Lão quỷ chuẩn bị tiếp thêm chiêu nữa đây.
Quân Tùng vừa nói vừa vung hữu thủ.
Lão Äá»™c Chủ Hành hốt hoảng thét:
- Dừng tay.
Cùng vá»›i tiếng thét đó, lão lạng ngÆ°á»i thoát ra bên ngoài gian tiá»n sảnh và cắm đầu thi triển khinh thuật thượng thặng bá» chạy nhÆ° bị ma Ä‘uổi.
Äến ngay cả Tục Vạn HÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải ngạc nhiên khi Quân Tùng xuất thủ.
Nàng vừa mừng vừa ngạc nhiên nhì Quân Tùng chằm chằm.
Äá»™c Chủ Hành bá» chạy rồi, Quân Tùng má»›i thở phào nhÆ° trút má»™t gánh nặng quằn vai. Y quay trở lại bên Tục Vạn HÆ°Æ¡ng:
- Cô nương... Chúng ta đã thoát nạn rồi.
Tục Vạn Hương nhìn y:
- Hạ huynh mau giải huyệt cho muội.
- Giải huyệt ư ?
Y lắc đầu:
- Tại hạ đâu biết giải huyệt.
Vạn Hương ngơ ngẩn trước sự thay đổi thái độ của Quân Tùng. Nàng có cảm giác y quá xa lạ với mình.
Vạn Hương nói:
- Hạ huynh không biết giải huyệt ư ?
Quân Tùng lắc đầu:
- Tại hạ hỠDương, tục danh Quân Tùng chứ không phải Hạ huynh của cô nương.
Nhưng tại hạ biết mình rất giống với Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình nên ai cũng nhìn lầm.
Quân Tùng thở dài:
- Tại hạ Ä‘ang có ý Ä‘i định tìm y để xem y giống mình đến mức nào mà má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng nhầm tưởng.
Vạn Hương nhìn Quân Tùng chằm chằm:
- Không thể nào tin được nửa. Công tử thật sự không phải là Hạ huynh của tôi ư ?
Quân Tùng gật đầu:
- Tại hạ nói thật mà.
Vạn Hương thở dài:
- Nếu nhÆ° ngÆ°á»i không phải là Hạ huynh mà muốn tìm Hạ huynh thì đến Äá»n Thiêng trên NgÅ© Äài SÆ¡n.
- Tại hạ sẽ đến nhưng trước khi đi phải giải huyệt cho cô đã. Nhưng... nhưng tại hạ không biết huyệt đạo thì sao giải huyệt được ?
- Công tá»­ chỉ cần Ä‘iểm vào đại huyệt Thân Trụ thì tá»± khắc tiểu nữ sẽ trở lại bình thÆ°á»ng.
- Huyệt đạo đó ở đâu ?
- Ngay giữa lưng.
- Thế thì được.
Quân Tùng bước vòng ra phía sau lưng nàng. Y dùng chỉ pháp Dương Ma Bửu Kiếp điểm vào vùng giữa lưng của Tục Vạn Hương. Chỉ pháp Dương Ma Bửu Kiếp vừa chạm vào đại huyệt Thân Trụ thì Tục Vạn Hương cảm nhận có luồng khí ấm nóng giải toa? ngay huyệt đạo của mình.
Nguyên khí nhanh chóng vận hành trở lại, Vạn HÆ°Æ¡ng rít má»™t luồng chân nguyên rồi từ từ đứng lên. Quân Tùng giải huyệt xong cho nàng thì rất Ä‘á»—i phấn khích, liá»n nói:
- Aùi chà... Giải huyệt cũng đâu có gì khó nhỉ.
Vạn Hương nhìn y:
- Äa tạ công tá»­...
Quân Tùng khoát tay:
- Tại hạ phải đa tạ cô nương mới đúng. Nếu không có túi phấn giải độc của cô nương thì có lẽ bây giỠtại hạ đã nằm trong bụng lão quỷ kia rồi.
Vạn HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, tháo luôn túi phấn hÆ°Æ¡ng:
- Nếu công tá»­ thích thì tiểu nữ xin tặng cho ngÆ°á»i.
- Cô nương...
- Công tử đừng ngại... tiểu nữ sẽ chế tác túi phấn khác.
- Nếu vậy thì tại hạ xin đực nhận túi phấn này.
Y vừa gãi đầu vừa nhận túi phấn giải Ä‘á»™c từ tay Tục Vạn HÆ°Æ¡ng. Tục Vạn HÆ°Æ¡ng nhìn Quân Tùng, mỉm cÆ°á»i nói:
- Khi má»›i gặp công tá»­, tiểu nữ cứ tưởng là Hạ huynh nhÆ°ng khi đối ngôn má»›i biết ngÆ°á»i không phải. Vậy có gì sai xuất, mong công tá»­ bá» qua...
- Tại hạ không há» có ý niệm hiá»m khích vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng tại hạ chỉ thắc mắc sao lại có má»™t ngÆ°á»i giống tại hạ nhÆ° vậy.
- Chính Vạn HÆ°Æ¡ng cÅ©ng không ngá».
- Tại hạ nhất định phải tìm Hạ huynh của cô nương để xem coi như thế nào.
- Hạ huynh đã đến Äá»n Thiêng trên NgÅ© Äài SÆ¡n.
- Tại hạ sẽ đến đó.
- Chúng ta sẽ gặp nhau tại Äá»n Thiêng. Giá» tiểu nữ phải quay vá» Lạc Hồn Cốc.
- Lão quá»· lúc nãy rất muốn ăn thịt cô nÆ°Æ¡ng đó. Cô nÆ°Æ¡ng hãy bảo trá»ng.
- Công tá»­ bảo trá»ng.
Hai ngÆ°á»i ôm quyá»n xá nhau. Quân Tùng ngập ngừng nói:
- Nếu tại hạ gặp lại Hạ huynh của cô nương thì cô nương có nhắn gì không ?
Vạn Hương thở dài:
- Nếu nhÆ° DÆ°Æ¡ng công tá»­ có gặp Hạ huynh thì nói vá»›i ngÆ°á»i là Vạn HÆ°Æ¡ng đã vị nghÄ©a mà thả Äá»™c Chủ Hành khá»i thạch lao. Mong Hạ huynh miá»…n thứ và cố bảo trá»ng.
- Tại hạ sẽ nhắn lại đúng nhÆ° lá»i cô nÆ°Æ¡ng nói.
Vạn HÆ°Æ¡ng ôm quyá»n xá Quân Tùng lần nữa:
- Cáo từ. Hẹn ngày tái kiến.
- Cô nÆ°Æ¡ng bảo trá»ng. Cô nÆ°Æ¡ng nhá»› nhé, sau này gặp lại thì nhá»› phân biệt tại hạ vá»›i Hạ huynh của cô nÆ°Æ¡ng.
- Äa tạ công tá»­ chỉ giáo.
Nàng rảo bước đi ra ngoài trang viện rồi dụng khinh thuật băng mình bỠđi.
Quân Tùng ở lại một lúc, suy ngẫm:
- Có lẽ mình cũng nên gặp qua Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình. Biết đâu mình và y có mối quan hệ với nhau.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #33  
Old 08-04-2008, 12:02 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 33

Thiết Phiến Ngá»a Long
Khan Tiểu Hồng Ä‘Æ°a Hạ Quân Bình theo má»™t địa đạo bí mật. Trong địa đạo tối om, xòe bàn tay ngay trÆ°á»›c mặt vẫn không thấy được chỉ tay nhÆ°ng Tiểu Hồng vẫn bÆ°á»›c Ä‘i thoăn thoắt. Nàng mở má»™t cánh cá»­a đá, đẩy nhẹ, rồi len ngÆ°á»i chui ra. Ra khá»i địa đạo, Quân Bình má»›i biết là Ä‘ang ở trong má»™t gian thÆ° sảnh vá»›i những kệ thÆ° sách phủ má»™t lá»›p bụi má»ng, chứng tá» từ lâu chẳng có ai màng đến.
- Phu nhân... đây là đâu ?
- Äây là gian thÆ° sảnh mà trÆ°á»›c đây thân phụ tá»· đã từng chiêm nghiá»…m phong thủy và đạo giá»›i để lập ra Dị Thần Giáo.
- Trên giang hồ có Võ Äang, Thiếu Lâm, Thanh Thành, Côn Luân là những đại phái đã thành danh. Còn giáo thì có Há»a Thần Giáo, Vô Minh Giáo, Minh Giáo... Sao lão nhân gia không lấy tên gì khác mà lại chá»n tên Dị Thần Giáo ?
Tiểu Hồng nhìn Quân Bình:
- Chỉ có thân phụ của tá»· má»›i lý giải được Ä‘iá»u đệ nói, nhÆ°ng suy gẫm kỹ thì cái tên Dị Thần Giáo chắc cÅ©ng có biệt lệ gì đó. Có lẽ thân phụ của tá»· muốn có sá»± khác biệt vá»›i những giáo giá»›i khác.
Tiểu Hồng ghé cửa nhìn ra ngoài:
- Sẽ không ai tưởng tưởng được tỷ và đệ lại đến được chốn này đâu.
Quân Bình bÆ°á»›c lại bên Tiểu Hồng. Chàng từ tốn há»i:
- Thế Cừu Giáo Chủ không biết nơi này à ?
- Không.
- Tỷ không nói với y ?
- Sau khi tá»· thành thân vá»›i Cừu Thiên Nhậm má»™t thá»i gian thì lão nhân gia nhÆ° phát hiện được Ä‘iá»u gì đó ở y nên trÆ°á»›c khi tịch diệt, ngÆ°á»i má»›i chỉ cho tá»· địa đạo bí mật này.
Quân Bình thở dài:
- Lão nhân gia đã Ä‘á»c được tâm địa bên trong của Dị Thần Giáo Chủ Cừu Thiên Nhậm ?
Tiểu Hồng gật đầu:
- Nếu không có địa đạo này thì có lẽ tỷ mãi sống trong cảnh u ám chẳng khác gì lãnh cung.
- Lão nhân gia đã biết trước chuyện gì phải dến.
Quân Bình bước lại một giá sách. Chàng phủi lớp bụi phủ trên một quyển thư sách. Lớp bụi được phủi đi để lộ dòng chữ thảo nhưng thật là ngay ngắn:
“Nhân Diện Thư†Quân Bình tò mò cầm lấy quyển Nhân Diện Thư.
Tiểu Hồng bước đến sau lưng chàng:
- Lão đệ tìm được gì đó ?
- Äệ chỉ tò mò thôi.
Quân Bình vừa nói vừa mở quyển Nhân Diện Thư. Dòng chữ thảo như rồng bay phượng múa đập vào mắt Quân Bình.
- Cừu Thiên Nhậm.
Quân Bình quay lại Tiểu Hồng:
- Tỷ tỷ xem đây có phải là bút tích của lão nhân gia không ?
Tiểu Hồng ghé mắt nhìn qua rồi khẽ gật đầu:
- Äúng là bút tích của lão nhân gia rồi.
Quân Bình chăm chú Ä‘á»c trang sách có vẽ há»a tiết mà trên góc có dòng chữ thảo của phụ thân Tiểu Hồng.
“TÆ°á»›ng mạo coi thanh nhã, cao quý mà tính tình đệ tiện, bởi vì trong cái thanh có lẫn cái trá»c. Nên khi nhìn thoáng qua thì xếp vào quý tÆ°á»›ng nhÆ°ng khi nhìn kỹ thì phải xếp vào loại tiện nhân. Những đặc thái đó biểu hiện ra nhÆ° sau:
NgÅ© quan rất tÆ°Æ¡ng hợp nhÆ°ng da dẻ lại thô xám. Mắt sáng, mày rậm, môi Ä‘á»u nhÆ°ng vẻ bá» ngoài thì khô nóng. Nên tÆ°á»›ng tốt mà ngÆ°á»i chẳng ra gì.
Trán đầy đặn biểu hiện khí phách lẫn thần trí hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ°ng Ä‘i thì hay ngoái lại phía sau. Äó là tiện nhân, thậm chí có tính dâm đãng ngấm ngầm.
Äứng ngồi ngay ngắn, tá» chỉnh khiến ngÆ°á»i khác vị nể khi diện kiến nhÆ°ng mắt không nhìn thẳng mà lại có nét kinh nghi, kinh hoàng, thần thái lại đỠđẫn. Äó là kẻ dâm đãng nhÆ°ng cố tạo dáng.
Cừu Thiên Nhậm quý trung hữu tiện. TÆ°á»›ng sói, tâm tính lang Ä‘á»™c, tàn nhẫn, hạ thủ bất lÆ°u tình.†Quân Bình Ä‘á»c xong, buông má»™t tiếng thở dài.
Tiểu Hồng nhìn chàng, há»i:
- Lão nhân gia nhìn đúng ?
- Không có gì là đúng và cũng chẳng có gì là sai hoàn toàn. Có mưa thì tất phải có nắng. Nhưng với Cừu Thiên Nhậm thì lão bá bá như đã biết cái ngày tỷ tỷ phải gặp kiếp hoa. này.
Tiểu Hồng mỉm cÆ°á»i:
- Lão đệ muốn an ủi tỷ ư ?
Quân Bình gấp quyển Nhân Diện ThÆ° lại, trả vá» chá»— cÅ©. Chàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Tỷ đừng nghĩ như vậy. Khi tỷ đã chấp nhận thực tại thì tự đứng trên thực tại đó được mà.
- Äa tạ Hạ đệ đã chỉ giáo.
Hai ngÆ°á»i lại bÆ°á»›c đến khung cá»­a, nhìn qua khe. Quân Bình nói:
- Tá»· tá»·, chừng nào chúng ta má»›i rá»i khá»i đây ?
- Khi trá»i sẫm tối thì chúng ta có thể Ä‘i.
Những vì sao trên trá»i bắt đầu lá»™ những tia sáng yếu á»›t. Chẳng bao lâu sau, chúng tá» hÆ¡n nhÆ° những hạt dạ minh châu, lấp lánh trên không trung.
Tiểu Hồng nói:
- Äêm nay trá»i đẹp quá.
Quân Bình nghe Tiểu Hồng nói, bất giác nhìn lên bầu trá»i đầy sao. Äôi chân mày của chàng thoạt cau lại rồi nhanh chóng giãn ra:
- Khan tỷ tỷ... Sao tướng kìa.
- Tá»· đâu thể phân biệt đâu là sao tÆ°á»›ng, đâu là những vì sao bình thÆ°á»ng.
- Theo Ngũ Hành Sinh Khắc:
Kim, Má»™c, Thủy, Há»a, Thổ thì Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Há»a, Há»a khắc Kim và Kim khắc Thổ. Äó là sá»± chuyển dịch của NgÅ© Hành. Äể biết được sao tÆ°á»›ng thì tá»· phải hiểu sá»± sắp xếp chuyển đổi của Cá»­u Tinh. Ngá»± Ở cung Khảm, phÆ°Æ¡ng Bắc là sao Nhất Bạch, hành Thủy. Cung Khôn hÆ°á»›ng Tây Nam là sao Nhị Hắc, hành Thổ. Cung Chấn chính Äông là sao Tam Bích, hành Má»™c. Cung Tốn hÆ°Æ¡ng Äông Nam là sao Tứ Lục, hành Má»™c. Cung Càn hÆ°á»›ng Tây Bắc là sao Lục Bạch, hành Kim. Cung Äoài hÆ°á»›ng chính Tây là sao Thất Xích, hành Kim. Cung Cấn hÆ°á»›ng Äông Bắc là sao Bát Bạch, hành Thổ. Cung Ly hÆ°á»›ng chính Nam là sao Cá»­u Tá»­, hành Há»a. Tại trung tâm của các vị sao kia, mối giá»ng cho các hÆ°á»›ng phân chia các cung, các hÆ°á»›ng là sao tÆ°á»›ng. Nó chính là NgÅ© Hoàng, hành Thổ.
Tiểu Hồng nhìn Quân Bình:
- Hạ đệ am tÆ°á»ng sá»± chuyển dịch của NgÅ© Hành nhÆ°ng tá»· thì lại chẳng biết gì nên nghe đệ giải trình mà chẳng khác nào nghe sấm.
- à của đệ là sao tÆ°á»›ng đã xuất hiện nhÆ°ng chÆ°a vào được đúng vị trí trung tâm của sá»± chuyển dịch. Äiá»u đó chứng tá» võ lâm Trung Nguyên sẽ còn phải trải qua má»™t thá»i kỳ vô cùng khắc nghiệt nữa.
- Tá»· cÅ©ng từng nghe Thiết Phiến Ngá»a Long Tiên Sinh nói vá» Ä‘iá»u này.
Nàng nhìn lên trá»i cao, đầy những vì tinh tú nhÆ° Ä‘ang muốn khoe sá»± lấp lánh của mình. Chá» má»™t lúc lâu, Tiểu Hồng má»›i quay lại Quân Bình:
- Hạ đệ, chúng ta đi được rồi.
Quân Bình gật đầu. Hai ngÆ°á»i lẻn ra ngoài. Tiểu Hồng Ä‘i trÆ°á»›c, Quân Bình theo sau. Äi theo Tiểu Hồng, Quân Bình nghÄ© thầm:
“Nếu không có Khan tá»· tá»· thì mình không thể nào vào được chốn này.†Quân Bình há»i Tiểu Hồng:
- Tỷ tỷ. Chúng ta đang ở đâu vậy ?
- Thánh địa của Dị Thần Giáo.
Tiểu Hồng bất chợt nắm tay Quân Bình kéo vào má»™t hốc vách tÆ°á»ng. Chàng chÆ°a hiểu chuyện gì thì đã thấy má»™t tốp giáo chúng vá»›i sắc phục trắng toát, nai nịt gá»n gàng, binh khí tuốt sẵn rầm rập bÆ°á»›c qua.
Quân Bình nghĩ thầm:
“Trong này chẳng khác gì cấm thành của Hoàng Cung.†Tiểu Hồng chá» cho bá»n giáo chúng vận bạch y Ä‘i xa má»›i men theo vách lần bÆ°á»›c Ä‘i tiếp. Hai ngÆ°á»i đến được toà đại tổng đàn Dị Thần Giáo.
Tiểu Hồng buông một tiếng thở dài. Nàng ôn nhu nói:
- Hạ đệ, khi nào vào đến toà đại tổng đàn Dị Thần Giáo, xuống được thánh giáo bên dưới. Nếu như bị phát hiện thì đệ để mặc tỷ đánh lạc hướng, còn đệ hãy đến ngay trước Hắc Thần.
- Äệ sẽ gặp được sÆ° tôn chứ ?
- Thiết Phiến Ngá»a Long Tiên Sinh Gia Cát Thượng Quan thì tá»· không chắc là đệ có gặp được hay không nhÆ°ng theo lá»i của Tiên Sinh thì khi đến được Hắc Thần sẽ phát hiện được Ä‘iá»u bổ ích.
- Tỷ tỷ... sư tôn chỉ nhắn gởi bấy nhiêu thôi à ?
Tiểu Hồng gật đầu:
- Có lẽ Thiết Phiến Ngá»a Long chÆ°a hẳn đã tin vào tá»· nên chỉ nhắn nhÆ° vậy thôi.
Còn một chuyện nữa...
Nàng lưỡng lự.
Quân Bình nhìn nàng há»i:
- Còn chuyện gì nữa mà tỷ lưỡng lự ?
Nàng bậm môi một lúc rồi nói:
- Nếu nhÆ° tá»· có mệnh hệ gì thì mong hạ đệ xem giá»t máu của tá»· gởi tại Tiểu Thất Nham thuá»™c trấn Thiên Thai nhÆ° con của đệ.
Quân Bình nắm tay nàng:
- Tá»· tá»·. Chúng ta sẽ ra khá»i đây mà.
- Tỷ cũng mong như vậy.
Quân Bình buông tay Tiểu Hồng:
- Dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra, đệ sẽ không bao giá» bá» rÆ¡i giá»t máu của tá»· đâu.
- Äược nhÆ° vậy thì tá»· vô cùng mãn nguyện. Sau này cÆ¡ nghiệp của thân phụ cÅ©ng còn ngÆ°á»i kế nghiệp. Chí ít cÅ©ng có kẻ dá»±ng bài vị.
- Tỷ không nên bi quan như vậy. Nếu bi quan thì đệ đã không sống được đến ngày nay.
- Tỷ cảm thấy phấn chấn vô cùng. Chúng ta vào trong thôi.
Tiểu Hồng rà tay lên vách toà đại tổng đàn.
- Äây rồi.
Nàng ấn tay vào má»™t khối đá hÆ¡i nhô ra má»™t chút. Khối đá liá»n thụt sâu vào trong và má»™t cánh cá»­a hình vòm chuyển Ä‘á»™ng êm ái. Hai ngÆ°á»i len qua cánh cá»­a vào trong má»™t gian thạch thất vừa nhá» vừa hẹp.
Tiểu Hồng nói:
- Äệ cẩn thận, đừng chạm vào tay vào vách đá.
- Tại sao ?
- Äây là mật đạo duy nhất chỉ có mình tá»· và thân phụ biết. Mặc dù vậy, thân phụ cÅ©ng cẩn thận cho trát lên vách má»™t lá»›p áp khí tẩm Ä‘á»™c, để Ä‘á» phòng ngÆ°á»i lạ biết được mật đạo này.
- Nếu không có tỷ thì đệ chắc chắn phải chết trong mật đạo này.
Hành lang tối om buá»™c Tiểu Hồng phải lấy mồi và đá lá»­a trong túi da Ä‘eo bên hông làm Ä‘uốc. Trong ánh sáng nhập nhoạng, Quân Bình nhận ra đây là má»™t hành lang rất hẹp, vừa đủ má»™t ngÆ°á»i Ä‘i. Hai bên vách đá lấp lánh ánh kim loại, phản chiếu ánh sáng trông nhÆ° bầy Ä‘om đóm.
Hai ngÆ°á»i men theo hành lang tiếp tục Ä‘i. Trong suốt Ä‘oạn hành lang, Quân Bình những tưởng mình Ä‘ang lá»t vào má»™t cảnh giá»›i khác mà hành lang này là má»™t con Ä‘Æ°á»ng vô định, hun hút, chẳng biết chừng nào má»›i hết. Cuối cùng thì Quân Bình và Tiểu Hồng cÅ©ng đến được bức vách chắn ngang.
Tiểu Hồng quay lại nói:
- Hạ đệ, bên ngoài là gian Dị Thần Giáo ÄÆ°á»ng. Äệ vẫn nhá»› tất cả những gì tá»· nói chứ ?
- Äệ nhá»›.
Vẻ mặt Tiểu Hồng xem chừng có phần căng thẳng. Nàng buông một tiếng thở ra:
- Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có số phận phải không ?
- Nhưng chúng ta vẫn có thể vượt qua số phận đó.
Nàng khẽ gật đầu, rồi quan sát vách đá chắn ngang địa đạo. Sau khi đã nhận định được chốt mở cÆ¡ quan khai thông địa đạo, Tiểu Hồng má»›i nghiêm giá»ng nói:
- Gia gia hiển linh, bảo vệ cho Tiểu Hồng và Hạ lão đệ.
Nàng dứt lá»i liá»n ấn vào cục gạch. Cục gạch thụt sâu vào trong, ngay lập tức vách tÆ°á»ng tách ra làm hai để lá»™ má»™t vòm cá»­a. Tiểu Hồng và Quân Bình băng ra khá»i địa đạo.
Vừa ra khá»i địa đạo, đập ngay vào mắt Quân Bình là pho tượng Dị Thần Dạ Xoa.
Mặc dù đó chỉ là một pho tượng nhưng cái thần từ pho tượng đó toát ra, cùng với những nét hung hãn và khủng bố khiến Quân Bình giật mình. Chàng thoáng một chút lưỡng lự khi phải đối mặt với pho tượng Dị Thần kia.
Tiểu Hồng hối thúc Quân Bình:
- Hạ lão đệ. Chúng ta không có nhiá»u thá»i gian đâu.
Sá»± hối thúc của Tiểu Hồng buá»™c Quân Bình phải xua Ä‘i những ám ảnh từ pho tượn Dị Thần. Chàng bÆ°á»›c nhanh đến bên pho tượng, lia mắt hìn qua từ trên xuống dÆ°á»›i. Äập ngay vào mắt Quân Bình là hai gạch dài biểu trÆ°ng cho Thái DÆ°Æ¡ng trong Thái Cá»±c, Lưỡng Nghi, Tứ Tượng, Bát Quái được khắc trên má»™t cánh tay.
Chàng quay lại nhìn Tiểu Hồng:
- Tá»· tá»·. Äệ đã nhận ra rồi.
- Vậy mau hành động đi.
Quân Bình nắm lấy cánh tay có dấu Thái Dương. Chàng vặn nhẹ một cái.
Từ trong cái miệng hun hút của pho tượng Dị Thần, chiếc Thiết Phiến từ từ chui ra.
Quân Bình phấn chấn vô cùng, chộp ngay lấy chiếc thiết phiến của sư tôn.
Chàng quay lại:
- Tá»· tá»·. Äệ đã lấy được rồi.
- Nó là cái gì ?
- Chiếc thiết phiến của sư tôn.
Lá»i vừa dứt trên hai cánh môi của Quân Bình thì những âm thành rào rào nghe tợ nhÆ° tiếng cối xay Ä‘ang nghiá»n đá vang lên.
Tiểu Hồng hối thúc Quân Bình:
- Hạ đệ mau thoát đi.
Quân Bình còn chưa biết những âm thanh kia là gì và tại sao Tiểu Hồng lại khẩn trương như vậy thì không gian chung quanh chàng thay đổi hẳn.
Cả gian Dị Thần Giáo ÄÆ°á»ng nhÆ° chuyển Ä‘á»™ng, rồi ánh sáng từ trên hắt xuống.
Quân Bình ngây ngÆ°á»i khi trần Dị Thần Giáo ÄÆ°á»ng tách ra, tạo thành má»™t khoảng không trên đầu chàng.
Dị Thần Giáo Chủ Cừu Thiên Nhậm trong bá»™ trÆ°á»ng y đại pháp sÆ°, đầu chít khăn có đính má»™t viên dạ minh châu toa? sắc óng ánh Ä‘ang đứng chấp tay sau lÆ°ng nhìn xuống Quân Bình và Tiểu Hồng.
Cừu Thiên Nhậm trang trá»ng nói:
- Hãy để vật ngươi vừa lấy trở lại kim thân pháp thể Dị Thần.
Quân Bình và Tiểu Hồng lùi lại hai bá»™. Chàng chÆ°a kịp nói gì thì từ bốn bức vách, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i đại cao thủ Dị Thần Giáo trong võ phục bạch y, đầu chít khăn trắng nhÆ° từ trong vách đá bÆ°á»›c ra vây lấy hai ngÆ°á»i.
Tiểu Hồng nói:
- Hạ đệ biết phải làm gì chứ ?
- Äệ bá» Ä‘i má»™t mình Æ° ?
- Ai cũng có số. Nếu đây không phải là hạn vận của tỷ thì chúng ra sẽ gặp lại.
Tất cả hãy để cho tá»· ứng phó. Äệ mau trở lại địa đạo. Cẩn trá»ng.
- Tá»· tá»· bảo trá»ng.
- Tỷ tự lo cho mình được.
Nàng khẻ gật đầu ra dấu với Quân Bình rồi nhìn lại Dị Thần Giáo Chủ Cừu Thiên Nhậm:
- Giáo Chủ sẽ làm gì Tiểu Hồng và Hạ Quân Bình ?
- Bổn toà biết là nàng sẽ Ä‘Æ°a Hạ Quân Bình đến Dị Thần Giáo ÄÆ°á»ng nên má»›i mở lối cho nàng Ä‘i đó. Nếu nàng và Tiểu Thần Toán Tá»­ muốn giữ lại má»™t cái mạng thì hãy quỳ xuống chá» bổn tá»a phát lạc.
- Cừu Thiên Nhậm. Ngươi có thể phát lạc ta được sao ? Cổ nhân có câu:
“Nhất dạ phu thê bách nhật ân.†Nhưng với ngươi thì chẳng có tình có nghĩa.
Cừu Thiên Nhậm cắt ngang lá»i Tiểu Hồng:
- Vô độc bất trượng phu, hạ thủ bất dung tình.
Tiểu Hồng bặm môi, rồi thét lớn:
- Với ngươi thì đâu thể nói đến chữ tình.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Tiểu Hồng lia nhanh ngá»c thủ cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung, đồng thá»i nói vá»›i Quân Bình:
- Hạ đệ đi đi.
Từ trong ống tay áo của nàng, màn nhuyễn châm phóng ra cùng với luồng khói mù mịt. Khi Tiểu Hồng xuất thủ thì Quân Bình cũng thi triển Hư Hư Mê Tông Bộ băng trở lại địa đạo.
Bá»n giáo đồ vận bạch y nhÆ° đã có sá»± sắp xếp chuẩn bị. Tiểu Hồng vừa xuất thủ thì bá»n chúng đồng loạt giÆ°Æ¡ng khiên che chắn phía trÆ°á»›c, đồng thá»i liên thủ phóng ra những tấm lÆ°á»›i che chắn cả má»™t không gian rá»™ng lá»›n rồi chụp tá»›i Tiểu Hồng và Hạ Quân Bình.
Tình thế đối vá»›i hai ngÆ°á»i cá»±c kỳ nguy ngập. Tiểu Hồng rút nhuyá»…n kiếm thi triển những chiêu thức quyết liệt, lăn xả vào bá»n giáo đồ bất kể tấm lÆ°á»›t Ä‘ang chụp xuống mình.
Không cần phải suy nghÄ©, Quân Bình biết ngay dụng ý của Tiểu Hồng, liá»n biến hoá bá»™ pháp HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ qua những thế Lăng Không HÆ° Bá»™. Thân ảnh chàng lăn vùn vụt trên sàn đá để tránh màn lÆ°á»›i khổng lồ phía trên.
Lưỡi nhuyá»…n kiếm của Tiểu Hồng quét ngang cÆ°á»›c pháp của hai gã giáo đồ buá»™c hai gã phải phi thân lên tránh né. Lợi dụng cÆ¡ há»™i đó, Quân Bình lăn qua dÆ°á»›i chân bá»n chúng.
Chàng đã án ngữ ngay trước vòm cửa hành lang mật đạo. Quân Bình thét:
- Tá»· tá»·...
Tiểu Hồng vừa hoành kiếm vá»›i thế Nhất Äiểm Phi Vân đâm ngược vá» phía sau, đồng thá»i hét lá»›n:
- Äi Ä‘i.
Trước khi tấm lưới chụp xuống thân ảnh nàng thì thanh nhuyễn kiếm đã được nàng dồn tất cả sinh lực thoát đi như một mũi phi tiễn nhắm Cừu Thiên Nhậm phóng tới. Thanh nhuyễn kiếm của Tiểu Hồng xẹt tới Cừu Thiên Nhậm, hướng vùng thượng đẳng mà tập kích.
Mặc dù thấy thanh kiếm được dồn tất cả ná»—i oán há»n của Tiểu Hồng nhắm vá» mình nhÆ°ng Cừu Thiên Nhậm vẫn không màng đến. Thần nhãn của y cứ chú mặt vá» phía Hạ Quân Bình. Khi thanh nhuyá»…n kiếm của Tiểu Hồng còn cách vùng thượng đẳng của Cừu Thiên Nhậm vừa đúng má»™t cánh tay thì y chỉ phủi nhẹ má»™t cái. Oáng tay áo quất vào thanh kiếm, đánh bật nó rÆ¡i xuống sàn gạch, lăn lông lốc cùng lúc vá»›i mảnh lÆ°á»›i phủ xuống ngÆ°á»i Tiểu Hồng.
Cừu Thiên Nhậm hằn giá»ng nói:
- Hạ Quân Bình. Ngươi bỠmặt tỷ tỷ của ngươi à ?
Thấy Tiểu Hồng đã nằm gá»n trong mảnh lÆ°á»›i, Quân Bình tá»± biết mình chẳng thể có cách gì để giúp nàng nhÆ°ng lá»i của Dị Thần Giáo Chủ cÅ©ng khiến chàng lưỡng lá»±.
Tiểu Hồng thét lớn:
- Äi Ä‘i. Tá»· van đệ.
Tiếng thét của Tiểu Hồng nhÆ° má»™t lá»i hối thúc, đánh bạt những ý niệm lưỡng lá»± của Quân Bình. Chàng rít lên:
- Cừu Thiên Nhậm.. ta sẽ quay lại Dị Thần Giáo.
Chàng lách nhanh vào hành lang địa đạo rồi khởi động cơ quan đóng cửa vòm.
Trong tâm niệm của Quân Bình vẫn còn văng vẳng tiếng thét của Tiểu Hồng.
Chàng bặm môi, vừa thoát đi vừa nghĩ:
- Tá»· tá»·. Äệ sẽ đến Tiểu Thất Nham.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #34  
Old 08-04-2008, 12:03 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 34

Tao Ngộ Phân Dung
Những tiếng chân rầm rập sau lưng buộc Quân Bình càng khẩn trương hơn.
Cùng vá»›i những bÆ°á»›c chân hối hả rượt theo, thỉnh thoảng lại có những tiếng thét Ä‘au Ä‘á»›n trá»—i lên. Nghe những tiếng thét Ä‘au Ä‘á»›n đó, Quân Bình Ä‘oán ra bá»n giáo đồ Ä‘ang truy Ä‘uổi đã chạm tay vào vách mật đạo.
Quân Bình vừa chạy vừa nghĩ thầm:
“Nếu không có bá»™ pháp HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ của Thần Hành Tiểu La Hán thì mình há đã thoát ra được Dị Thần Giáo ÄÆ°á»ng.†Càng nghÄ©, Quân Bình càng hối tiếc, tá»± trách trÆ°á»›c đây sao chỉ miệt mài khảo cứu pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích mà không chú tâm đến việc rèn võ công của sÆ° tôn Thiết Phiến Ngá»a Long.
Quân Bình thoát ra khá»i hành lang mật đạo. Cả má»™t không gian sáng ngá»i ánh Ä‘uốc. Quân Bình tưởng nhÆ° mình lá»t vào giữa má»™t Ä‘oàn đại quân trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
Bặm môi, dồn hết công lực vào cước pháp, Quân Bình thi triển Hư Hư Mê Tông Bộ băng vỠphía thánh địa có gian thư sảnh.
Má»™t chiếc bóng lam y cắt ngang trÆ°á»›c mặt chàng và án ngữ Ä‘Æ°á»ng tháo chạy.
Quân Bình gằn giá»ng nói:
- Tôn Äình Thượng. Tôn giá không cho ta đào thoát thì tất cả những bí mật của tôn giá, ta chẳng ngại nói ra vá»›i Dị Thần Giáo Chủ đâu.
Quân Bình nói ra Ä‘iá»u đó vì suy Ä‘oán ngÆ°á»i án ngữ trÆ°á»›c mặt mình chỉ có thể là Bách Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng.
Tôn Äình Thượng quay ngoắt lại nhìn Quân Bình:
- Ta cho tiểu tá»­ Ä‘i thì ngÆ°Æ¡i tặng lại ta pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích chứ ?
- Äược. NhÆ°ng đây không phải là lúc tại hạ trao pho Thiên ThÆ° đó cho tôn giá.
- Ta sẽ tự tìm ngươi.
Tôn Äình Thượng vừa nói vừa dịch ngÆ°á»i nép qua má»™t bên.
Quân Bình băng đến trÆ°á»›c. Tôn Äình Thượng giả vá» chao đảo để cho chàng thoát qua ngay bên cạnh gã. Khi Quân Bình băng qua vẫn nghe rõ mồn má»™t từng lá»i nói của Tôn Äình Thượng mặc dù chàng Ä‘ang dồn tất cả ná»™i lá»±c thi triển HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ tháo chạy:
- Xem chừng ngươi cũng không phải là một gã thư sinh trói gà không chặt.
Không màng đến lá»i nói của Tôn Äình Thượng, Quân Bình tiếp tục hÆ°á»›ng vá» phía thánh địa có gian thÆ° sảnh. Chàng vừa đến được gian thÆ° sảnh có Ä‘ia. đạo dẫn ra ngoài thì bất thần xuất hiện bá»n giáo đồ vận huyết y. Tất cả Ä‘á»u chuẩn bị sẵn cung tiá»…n. Khi Quân Bình xuất hiện thì bá»n giáo đồ không ngần ngại giÆ°Æ¡ng cung bắn tên sát tá»­ Quân Bình.
Màn đêm bị xé toạc bởi loạt tên tợ như tấm lưới khổng lồ chụp tới thân hình Quân Bình. Nghe âm thanh xé gió của tên bay, Quân Bình thầm nghĩ:
“Mình sẽ không thoát khá»i kiếp nạn này.†NghÄ© đến Ä‘iá»u đó, Quân Bình thoạt rùng mình á»›n lạnh. Chính vào khoảnh khắc cuối cùng, tưởng nhÆ° loạt tên kia sẽ ghim vào mình Quân Bình thì má»™t nữ nhân che mặt nhÆ° má»™t vì tiên từ trên trá»i băng xuống, án ngữ ngay sau lÆ°ng chàng.
Nàng vừa hạ thân liá»n vung ngá»c thủ. Không gian nhÆ° bất ngá» chuyển tiết và là vào tiết đông chí, cùng vá»›i những bóng ảnh thủ, tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng băng che chắn Quân Bình.
Những mÅ©i tên của bá»n giáo đồ chạm vào bức tÆ°á»ng băng, rÆ¡i xuống lã chã.
Không bá» mất thá»i cÆ¡ và cÅ©ng chẳng có thá»i gian để cảm tạ hay há»i tục danh ngÆ°á»i kia, chàng lẩn nhanh vào thÆ° sảnh rồi mở cá»­a mật đạo thoát Ä‘i.
Chàng vừa chạy vừa nghĩ:
“Vị cô nÆ°Æ¡ng đó là ai mà sao võ công quán tuyệt thần kỳ nhÆ° vậy ?†à nghÄ© thì vẩn vÆ¡ vá» ngÆ°á»i đó nhÆ°ng trong tình huống cấp bách, những ý niệm kia nhanh chóng biến khá»i tâm tưởng chàng. Cuối cùng rồi Quân Bình cÅ©ng thoát ra khá»i mật đạo.
Thở phào má»™t tiếng khi ra khá»i mật đạo dẫn vào thÆ° sảnh. Liá»n ngay sau sá»± nhẹ nhá»m đó là ná»—i lòng nặng trÄ©u khi Quân Bình sá»±c nghÄ© đến Khan Tiểu Hồng và những ngÆ°á»i khác. Buông má»™t tiếng thở dài, Quân Bình lắc đầu lẩm nhẩm nói:
- Giá» thì mình Ä‘i đâu ? Äến Thiếu Lâm Tá»± chăng ?
Quân Bình đảo mắt nhìn quanh. Chung quanh Quân Bình thật là vắng lặng nhÆ°ng linh cảm thì báo cho chàng biết không má»™t chút gì yên tÄ©nh cả. Sá»± yên tÄ©nh sẽ được thay vào bằng cÆ¡n sóng gió dữ dá»™i mà lưỡi hái tá»­ thần thì chập chá»n đâu đó.
Linh cảm đó khiến cho Quân Bình cảm thấy lo lắng. Chàng quyết định nhanh chóng rá»i khá»i Ä‘ia. phận này càng sá»›m càng tốt. Vá»›i ý niệm đó, Quân Bình toan thi triển HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ thoát Ä‘i thì Bách Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng lại xuất hiện, cứ nhÆ° lão đã biết được tất cả má»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c của chàng và Khan Tiểu Hồng.
Bách Diện Thượng Nhân chấp tay sau lÆ°ng. Lão cÆ°á»i ná»­a mép, tiến lên trÆ°á»›c mặt Quân Bình:
- Hạ công tá»­ đừng nên chạy nữa. Äến đây xem nhÆ° là hết Ä‘Æ°á»ng rồi.
- Tôn giá đã đón đầu tại hạ ?
- Bởi ta có thể là sư tôn của Hạ công tử mà.
Tôn Äình Thượng vừa nói vừa vuốt mặt. Tay lão vừa hạ xuống thì chân diện cÅ©ng thay đổi. Khoác vào gÆ°Æ¡ng mặt của lão là diện dung của Thiết Phiến Ngá»a Long Gia Cát Thượng Quan.
Quân Bình thở hắt ra một tiếng:
- Tôn giá muốn gì ?
- Hạ công tá»­ còn há»i nữa sao ? Công tá»­ thừa biết ta muốn gì mà.
- Pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích ?
Tôn Äình Thượng gật đầu:
- Quả đúng như vậy.
- Nó ở trong đầu tại hạ.
- Ta sẽ đưa công tử đi để ngươi chép lại pho Thiên Thư đó cho ta. Còn một thứ nữa, ta cũng rất cần.
- Thứ gì ?
- Vật mà công tử đã lấy ở pho tượng Dị Thần.
Quân Bình lắc đầu.
Tôn Äình Thượng khoát tay:
- Hạ công tử đừng nói là không có lấy đấy nhé. Ta còn biết vật đó là thứ gì kia.
Äó chính là cây thiết phiến của Ngá»a Long Tiên Sinh giao lại cho Hạ công tá»­ để công tá»­ làm nốt phận sá»± còn lại của lão. Ta nói có đúng không nào ?
Quân Bình thở hắt ra má»™t tiếng. Chàng nghiêm giá»ng nói:
- Tại hạ chỉ có thể chép lại cho tôn giá pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích theo đúng giao Æ°á»›c giữa chúng ta. Còn cây thiết phiến là vật truyá»n nhân của sÆ° tôn, tại hạ không thể nào trao được.
Bách Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng nói:
- Ta có thể làm lại cho Hạ công tá»­ cây thiết phiến khác giống nhÆ° vật truyá»n nhân của Thiết Phiến Ngá»a Long Tiên Sinh nhÆ°ng cây thiết phiến chính phải thuá»™c vá» ta.
- Tại hạ sẽ không trao cho tôn giá cây thiết phiến của sư tôn đâu.
- Hạ công tá»­ không trao cÅ©ng không được. Äây là sá»± quyết định của ta.
- Tôn giá định dùng võ công đoạt vật ?
- Nếu Hạ công tá»­ vẫn khÆ° khÆ° giữ cây thiết phiến kia. Hay Hạ công tá»­ nghÄ© rằng võ công của ngÆ°Æ¡i có thể đối phó vá»›i Bách Diện Thượng Nhân Tôn Äình Thượng, ngÆ°á»i am hiểu tất cả những tuyệt kỹ võ công của các đại môn phái trên giang hồ ?
- Tại hạ không nghĩ mình đủ bản lĩnh đối phó với tôn giá.
- Nghĩ như thế sao lại không trao chiếc thiết phiến kia cho ta ?
- Không. Tại hạ không trao cho tôn giá đâu.
- Thế là Hạ công tử buộc ta phải dụng đến võ công rồi.
Tôn Äình Thượng vừa nói vừa lắc vai lÆ°á»›t tá»›i. Chỉ pháp của lão vÆ°Æ¡n ra Ä‘iểm tá»›i yết hầu Hạ Quân Bình. Vừa xuất thủ, Bách Diện Thượng Nhân đã dụng đến Ä‘á»™c chiêu sát tá»­, không má»™t chút e dè hay lưỡng lá»±.
Quân Bình vá»™i vã thi triển HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™. Bá»™ pháp tuyệt luân của Thần Hành Tiểu La Hán giúp cho Quân Bình tránh khá»i chỉ pháp của Tôn Äình Thượng chỉ trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc. Mặc dù tránh được thế Ä‘iểm sát tá»­ của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng Quân Bình cÅ©ng cảm nhận áp lá»±c khủng khiếp đè lên tá»­ huyệt của mình.
Bách Diện Thượng Nhân thâu hồi chỉ pháp, cÆ°á»i khảy, nhÆ°á»›ng mày nói:
- A... Té ra Hạ công tá»­ cÅ©ng am tÆ°á»ng HÆ° HÆ° Mê Tông Bá»™ của lão Thần Hành Tiểu La Hán. Xem chừng ta cÅ©ng phải tốn chút mồ hôi để dụng tá»›i thuật Phiên Thân để đối phó vá»›i công tá»­. Nếu không thì mất cả chì lẫn chài đây.
Tôn Äình Thượng vừa dứt lá»i liá»n thi triển bá»™ pháp Phiên Thân Di Hình. Chỉ má»™t cái lắc vai bình dị của Tôn Äình Thượng mà Quân Bình tưởng nhÆ° mình hoa cả mắt, chẳng còn phân biệt được đâu là thá»±c, đâu là hÆ°. Quân Bình có cảm tưởng nhÆ° Bách Diện Thượng Nhân có thể chia thân pháp của lão thành năm, thành mÆ°á»i, khi bên trái, khi bên phải, khi thì ngay trÆ°á»›c mặt chàng. Thuật Phiên Thân Di Hình của Tôn Äình Thượng khiến cho Quân Bình lúng túng, không biết phải đối phó nhÆ° thế nào. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Quân Bình ngây ngÆ°á»i nhÆ° pho tượng, chỉ biết nhìn Tôn Äình Thượng thi thố thuật Phiên Thân mà chẳng biết phải làm gì.
Aùp lực của đối phương càng lúc càng đè tới nhưng xem chừng Quân Bình chẳng thể nào thi thố Hư Hư Mê Tông Bộ để thoát đi được, mặc dù cảm nhận rõ mồn một sát chiêu của đối phương đang sắp chộp đến tử huyệt của mình.
Quân Bình ngỡ nhÆ° phần mạng của mình đã đặt gá»n trong chiếc lưỡi hái tá»­ thần.
à niệm của chàng còn độc một ý nghĩ:
“Thế là hết.†à niệm đó khiến Quân Bình phải buông một tiếng thở dài não lòng.
Tiếng thở dài của chàng vừa buông ra thì má»™t luồng khí nóng bức phả tá»›i khiến toàn thân bứt rứt. Quân Bình cảm nhận áp lá»±c sát tá»­ tan biến cùng vá»›i tiếng thốt đầy ngạc nhiên của Tôn Äình Thượng:
- Ô...
Tiếng thốt đó khiến Quân Bình giật mình.
Tôn Äình Thượng phải thối bá»™ má»›i trụ vững. Còn đứng ngay bên cạnh Quân Bình là má»™t hắc tá»­, mặt Ä‘en nhÆ° lá» chảo.
Nhận ra bộ mặt đen kịt của hắc tử, đến ngay cả Quân Bình cũng phải giật mình.
Chàng ngỡ như hắc tử kia đang nhìn mình chằm chằm bằng một ánh mắt rất lạ lùng.
Quân Tùng nhìn Quân Bình, luông miệng lẩm nhẩm:
- Ngộ thật... lạ thật...
Tôn Äình Thượng lấy lại sá»± bình thản, nhìn trở lại Quân Tùng và Quân Bình. Lão gằn giá»ng:
- Hắc nhân... ngươi là ai ?
Quân Tùng chỉ vào ngực mình:
- Tôn giá há»i vãn bối à ?
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i.
- Thì tôn giá đã gá»i rồi đó. Hắc nhân chính là vãn bối.
- Ngươi muốn xen vào câu chuyện của bổn nhân ?
Quân Tùng thản nhiện gật đầu:
- Äúng rồi. Vãn bối cần há»™i kiến vá»›i Hạ huynh đây. Nếu không xen vào thì vãn bối làm sao mà há»™i kiến được vá»›i Hạ huynh. Mà không má»™t lần há»™i kiến thì vãn bối vừa thắc mắc, vừa bị quá nhiá»u phiá»n toái nữa.
Tôn Äình Thượng phẫn ná»™ nói:
- Nói cho cùng, ngươi vẫn muốn xen vào chuyện của ta ?
- Dạ, phải rồi.
- Äể xem bản lãnh của ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nào.
- Dạ... Vãn bối chỉ có má»—i má»™t chiêu thôi. Tiá»n bối nhìn qua nhé.
Quân Tùng vừa nói vừa vận hoá Uyên Ương Tâm Pháp, thi triển DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp. Bóng ảnh thủ Ä‘á» rá»±c thoát ra, vá»— tá»›i má»™t tảng đá bên cạnh Tôn Äình Thượng.
Tôn Äình Thượng ngây ngÆ°á»i, thối liên tiếp ba bá»™, mắt nhìn chằm chằm vào tảng đá. Lão không thể tin vào mắt mình khi thấy tảng đá khổng lồ bị vỡ vụn và bốc cháy nhÆ° than hồng.
Tôn Äình Thượng biến sắc.
Quân Tùng nhe răng cÆ°á»i:
- Tiá»n bối thấy rồi chứ ?
- Ta thấy rồi.
- Thế tiá»n bối còn giữ ý niệm thá»­ tài vãn bối nữa không ? ChÆ°a hết đâu nhé, đó chỉ má»›i là má»™t ná»­a uy lá»±c của đôi Thiên Ma Bá»­u Kiếp. Nếu đủ má»™t đôi thì còn khủng khiếp hÆ¡n nữa.
Tôn Äình Thượng thở hắt ra, rồi ôn nhu nói:
- Tục danh của ngươi là gì ?
- Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Tôn Äình Thượng khẽ gật đầu. Lão nhìn lại Quân Bình:
- Hạ Quân Bình. Ngươi may mắn lắm đó.
Tôn Äình Thượng nói xong quay lÆ°ng bá» Ä‘i thẳng.
Bách Diện Thượng Nhân đi rồi, Quân Bình mới nhìn lại Dương Quân Tùng:
- Äa tạ DÆ°Æ¡ng huynh đệ.
Quân Tùng khoát tay:
- Lạ lắm. Quả thật là tôi không thể nào tin vào mắt mình nữa. Hạ huynh có thể theo tôi được không ?
Quân Bình gật đầu oOo Má»™t luồng sét xé toạt bầu trá»i chạng vạng bình minh, kèm theo tiếng sấm rá»n.
Liá»n ngay sau đó, màn mÆ°a trắng xoá trút xuống phủ đầy khoảng không gian trấn Chiết Giang. Trong ngôi cổ miếu bên ngoài trấn Chiết Giang, Quân Bình ngồi nhìn Quân Tùng Ä‘ang dùng nÆ°á»›c mÆ°a để tẩy sạch lá»›p lá» chảo phết lên mặt. Khi Quân Tùng quay vào, Quân Bình sững sá».
Tinh nhãn của chàng gần như bị diện dung của Quân Tùng hút chặt.
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i:
- Hạ huynh chắc lạ lắm hả ?
- Tại hạ có lạ nhưng cũng không lạ.
- Hạ huynh nói vậy là có ý gì ?
Quân Tùng vừa nói vừa ngồi xuống đối diện với Quân Bình.
- Tại hạ không lạ bởi vì đã từng gặp Dương huynh đệ.
- Sao ? Hạ huynh đã từng gặp Quân Tùng ư ?
Quân Bình gật đầu. Chàng liá»n thuật lại lần gặp ở cổ miếu Thổ Thần Hoàng.
- Lần đó Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ đã định giải nạn cho Dương huynh đệ nhưng nữ lang kia lại biết được ý định của Vi Thiên Cơ nên đã dụng xảo kế mà thoát đi cùng với các hạ. Chính sự giống nhau giữa tại hạ và Dương huynh đệ nên tại hạ cũng có ý sẽ đi tìm xem giữa chúng ta có sự quan hệ gì không.
Quân Tùng sa sầm nét mặt:
- Äáng ra lúc đó Hạ huynh nên xuất đầu lá»™ diện thì tại hạ đâu đến ná»—i bị ngÆ°á»i hiểu lầm. NhÆ°ng... xét cho cùng huynh không lá»™ mặt cÅ©ng là Ä‘iá»u may mắn cho tại hạ.
- Không ai có thể tin vào sự giống nhau này.
Chàng nhìn Quân Tùng:
- Khi ở trong thánh địa Dị Thần Giáo, chính nữ lang đã từng bức ép Dương huynh đệ đã giải nạn cho tại hạ.
Quân Tùng trố mắt nhìn Quân Bình:
- Má»™ng Hoa Hoa.
- Tên của nàng là Mộng Hoa Hoa à ? Nàng giải nạn cho tại hạ có lẽ là do nhìn nhầm tại hạ là Dương huynh đệ.
Quân Tùng khoát tay:
- Không đâu. Mộng Hoa Hoa có thể phân biệt được tại hạ với Hạ huynh.
Quân Tùng gãi đầu:
- Nhất định Mộng Hoa Hoa phải phân biệt được sự giống nhau kỳ lạ này.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i. Thấy Quân Bình mỉm cÆ°á»i, Quân Tùng liá»n há»i:
- Hạ huynh cÆ°á»i gì ?
- Tại hạ nghÄ© chắc DÆ°Æ¡ng huynh đệ và Má»™ng cô nÆ°Æ¡ng phải rất thân thiết nên má»›i thốt ra lá»i khẳng khái dứt khoát nhÆ° vậy.
- Không giấu gì Hạ huynh, tại hạ và Mộng Hoa Hoa đã từng vào sinh ra tử.
Quân Tùng mơ hồ nhớ lại khoảnh khắc giữa y và Mộng Hoa Hoa khi ở trong Thiên Ma Cổ Cốc. Y chìa hữu thủ ra nói:
- Tại hạ và Mộng muội đã cùng nhau luyện Uyên Ương Tâm Pháp và trở thành chủ nhân của đôi Âm Dương Thiên Ma Bửu Kiếp. Chính vì thế mà tại hạ tin Mộng Hoa Hoa sẽ phân biệt được sự giống nhau giữa huynh và tại hạ.
- Trong sự bế tắc có sinh lộ mà. Trong cái rủi thì có cái may. Tại hạ chúc mừng Dương huynh đệ.
Quân Tùng nhíu mày, suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Có má»™t Ä‘iá»u mà tại hạ không sao giải thích được khi nhắc đến Má»™ng Hoa Hoa.
- Dương huynh đệ thắc mắc gì ?
Nhìn Quân Bình, Quân Tùng nói:
- Hạ huynh nghÄ© xem. Nàng áp chế tại hạ vì tưởng lầm tại hạ là Hạ huynh, và hành Ä‘á»™ng nhÆ° vậy là để Ä‘oạt pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích gì đó cho Dị Thần Giáo Chủ. Hành Ä‘á»™ng này ciu?a Má»™ng muá»™i muá»™i chứng tá» nàng là giáo đồ của Dị Thần Giáo.
Nhưng sao nàng lại giải nạn cho huynh ? Chẳng lẽ nàng chẳng cần đến pho kỳ thư kia nữa hay sao ?
- Äiá»u này thì có thể giải thích được.
- Hạ huynh giải thích được ư ?
Quân Bình gật đầu.
Quân Tùng nhanh miệng há»i:
- Huynh nói cho tại hạ nghe chứ ?
- Tất nhiên là phải nói cho Dương huynh đệ nghe rồi. Có lẽ khi Mộng Hoa Hoa và Dương huynh đệ rơi vào cảnh thập tử nhất sinh trong Thiên Ma Cổ Cốc đã làm thay đổi tính cách của nàng. Nàng thay đổi vì Dương huynh đệ đó.
Quân Tùng chỉ vào ngực mình:
- Hoa Hoa thay đổi vì tại hạ ư ?
- Tại hạ nghĩ như vậy.
Quân Tùng lắc đầu:
- Giải thích nhÆ° thế cÅ©ng được nhÆ°ng theo ý của Quân Tùng thì Má»™ng muá»™i muá»™i không phải là ngÆ°á»i dá»… thay đổi đâu. Trong Thiên Ma Cổ Cốc, tại hạ đã biết sá»± cÆ°Æ¡ng liệt khẳng khái của nàng. Hoa Hoa nhất định không phải là má»™t ngÆ°á»i dá»… thay đổi.
Nàng phải có một uẩn khúc gì đó nhưng không nói ra mà thôi.
Buông một tiếng thở ra, Quân Tùng nhìn Quân Bình nói tiếp:
- Uẩn khúc của Mộng Hoa Hoa thì tại hạ có thể tìm hiểu được nhưng còn sự giống nhau giữa tại hạ và Hạ huynh thì sao đây ? Chẳng lẽ đây là sự ngẫu nhiên của tạo hoá ?
Quân Bình nghiêm giá»ng nói:
- Song thân của DÆ°Æ¡ng huynh đệ còn chứ ? Nhị vị lão nhân gia sẽ cho tại hạ và DÆ°Æ¡ng huynh đệ câu trả lá»i.
- Nếu Hạ huynh nghÄ© song thân của tại hạ có thể lý giải sá»± thắc mắc này thì chúng ta đành thất vá»ng thôi.
- Tại sao ?
- Ngay cả tại hạ cũng không biết song thân mình là ai.
- Dương huynh đệ chẳng biết xuất thân của mình ư ?
- Sự thật là như vậy.
Quân Tùng tiếp:
- NghÄ©a phụ kể lại rằng má»™t buổi sáng, khi mặt trá»i còn chÆ°a trồi lên khá»i Ä‘Æ°á»ng chân trá»i thì chợt nghe tiếng trẻ thÆ¡. NgÆ°á»i vá»™i ra mở cá»­a tá»­u Ä‘iếm và bắt gặp tại hạ trong má»™t chiếc giá» tre do ai đó đặt trÆ°á»›c hiên tá»­u Ä‘iếm. Thế là nghÄ©a phụ nuôi và truyá»n nghá» há»a đầu quân. Sau này chính tại hạ đã trở thành Ä‘iếm chủ nổi tiếng nhất thành Trung Châu.
- Có bao giỠDương huynh đệ có quan hệ với tại hạ không ?
- Äiá»u đó thì tại hạ không thể biết được.
- Dương huynh đệ có tín vật gì chứ ?
Quân Tùng nhún vai lắc đầu:
- Không...
Quân Bình buông một tiếng thở ra.
Quân Tùng há»i:
- Sao Hạ huynh lại thở ra như vậy ?
- Phầm tất cả những ai sinh ra Ä‘á»u có cá»™i rá»… của mình nhÆ°ng...
Quân Bình bỠlửng câu nói, nhìn Quân Tùng.
Quân Tùng nhún vai:
- Từ lâu tại hạ đã không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó.
- Dương huynh đệ có muốn tìm song thân của mình không ?
- Tất nhiên là có nhưng tìm ở đâu ? Tại hạ chẳng có một dấu tích gì khả dĩ làm điểm khởi đầu để truy cứu lai lịch song thân. Lâu quá rồi đành bỠqua chuyện đó.
- Có bao giỠsự giống nhau này chứng tỠtại hạ và Dương huynh đệ có cùng một cốt nhục ?
- Hạ huynh nghĩ như thế à ?
Quân Bình gật đầu:
- Phàm trên Ä‘á»i không có sá»± ngẫu nhiên giống nhau nhÆ° vậy đâu.
Quân Tùng khẳng khái nói:
- Dù không biết chúng ta có cốt nhục tình thâm hay không nhÆ°ng tại hạ và Hạ huynh vẫn có thể tế trá»i tế đất kết nghÄ©a huynh đệ đồng sinh đồng tá»­.
- Tại hạ rất muốn như vậy.
Quân Tùng nghểnh mặt nhìn Quân Bình:
- NhÆ°ng...
Quân Bình há»i:
- Dương huynh đệ còn e ngại gì ?
Quân Tùng khoát tay:
- Có lẽ Hạ huynh chắc phải làm đại ca của tại hạ rồi.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i:
- Tại hạ không ép Dương huynh đệ phải nhận vai hậu bối đâu. Chúng ta có cách mà. Nếu sự giống nhau giữa tại hạ và Dương huynh đệ là sự ngẫu nhiên của tạo hoá thì chúng ta cũng trao sự phân định vai vế cho tạo hoá.
- Hay lắm. Ông tạo khéo ngẫu hứng thì tại hạ và Hạ huynh cũng ngẫu hứng theo.
Sẵn bệ thá» trong cổ miếu, hai ngÆ°á»i liá»n dùng luôn bệ thỠđó để làm bàn hÆ°Æ¡ng án tế trá»i tế đất.
Quân Bình và Quân Tùng cùng nói:
- Hoàng thiên hậu thổ minh chứng cho lòng thành tâm kết nghĩa giữa Hạ Quân Bình và Dương Quân Tùng. Kể từ hôm nay, chúng tôi là huynh đệ đồng sinh đồng tử, có hoa. cùng chia, có phúc cùng hưởng.
Hai ngÆ°á»i cùng hành đại lá»….
Quân Tùng khẩn khoản nói:
- Sá»± giống nhau giữa Quân Tùng và Quân Tùng không thể phân biệt được ai là huynh, ai là đệ. TrÆ°á»›c bàn hÆ°Æ¡ng án Thổ Thần Hoàng, chúng tôi kính xin Thổ Thần Hoàng phân định. Nếu ngÆ°á»i nào là huynh thì sẽ có dấu tích hiện ra.
Miệng thì khấn nhưng trong đầu Quân Tùng lại nghĩ:
“Nhất định mình là đại ca của Quân Bình rồi. Chỉ cần mình quệt má»™t chút lá» lên trán thì xem nhÆ° Thổ Thần Hoàng đã chứng cho mình.†à niệm đó khiến Quân Tùng mỉm cÆ°á»i liếc trá»™m Quân Bình. Trong khi đó, Quân Bình vẫn trang trá»ng hÆ°á»›ng vá» phía bệ thá».
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i nghÄ©:
“Mình giở thủ Ä‘oạn được rồi.†Y chÆ°a kịp thá»±c hiện ý định thì má»™t luồng giông thổi qua, giở luôn ngay má»™t miếng ngói trên mái cổ miếu. Ngay lập tức, má»™t dòng nÆ°á»›c từ trên phủ xuống thân hình Hạ Quân Bình. NÆ°á»›c không làm Æ°á»›t trang phục Quân Bình nhÆ°ng để lại trên ngÆ°á»i chàng những bóng nÆ°á»›c long lanh nhÆ° ngá»c lÆ°u ly.
Quân Tùng trợn mắt nhìn Quân Bình. Y nghĩ thầm:
“Không lẽ Thổ Thần Hoàng phân định rồi ư ?†Y buột miệng nói:
- Äại ca...
Quân Bình nhìn Quân Tùng:
- Dương đệ.
Quân Tùng gãi đầu nói:
- Xem chừng đại ca có duyên làm huynh của đệ nên Thổ Thần Hoàng ở đây mới chứng cho đại ca.
Y nhìn lên mái ngói:
- Nếu nÆ°á»›c từ trên mái ngói đổ xuống thì đáng ra cÅ©ng phải phủ lên ngÆ°á»i đệ nhÆ°ng đệ lại chẳng có giá»t nào dính vào, mà lại trút hết vào thân pháp của đại ca, tạo thành má»™t chiếc áo ngá»c bao bá»c bên ngoài. Thổ Thần trong ngôi miếu này xem chừng cÅ©ng linh thật.
- Ngay cả huynh cũng cảm thấy lạ lùng đó.
Quân Tùng và Quân Bình sao có thể hiểu được tại sao nÆ°á»›c trút xuống lại chỉ Ä‘á»ng thành giá»t trên thân thể Quân Bình. NhÆ°ng nếu xét kỹ thì má»›i nghiệm ra. Trong ná»™i thể Quân Bình hiện giá» có Tiên Thiên Khí Công, chân nguyên thuần khiết của thần tăng Äại Minh, chính vì thế má»›i tạo ra hiện tượng đó.
Quân Tùng xoa tay, phấn khích nói:
- Äệ và Hạ đại ca đã tế trá»i tế đất kết nghÄ©a huynh đệ và cÅ©ng đã được Thổ Thần Hoàng phân định ai là huynh, ai là đệ. Giá» thì phải mở đại yến tao ngá»™ kỳ phùng chứ.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i, gật đầu:
- Huynh cũng nghĩ như Dương đệ. Chúng ta sẽ tìm một tửu điếm nào đó mở yến mừng buổi tao ngộ này.
Quân Tùng mỉm cÆ°á»i:
- Vậy chắc là huynh chịu...
Quân Bình nhớn mắt:
- Tất nhiên là huynh rồi. Äược Thổ Thần Hoàng phân định vai vế ta là huynh của đệ thì phải chịu tốn kim lượng chứ.
- Sau đó thì đại ca tính làm gì ?
- Khảo cứu thiết phiến rồi đến Äá»n Thiêng.
- Còn đệ thì có ý đi tìm Mộng Hoa Hoa.
Quân Bình gật đầu.
Quân Tùng liá»n há»i:
- Sao đại ca lại phải đến Äá»n Thiêng ? Äến đó là gì ?
Quân Bình thuật lại tất cả má»i sá»± biến trên giang hồ và sá»± chuyển dịch càn khôn rồi kết lại:
- Huynh phải thá»±c hiện sứ mạng thay đổi NgÅ© Hành Thiên Căn trong Äá»n Thiêng.
- Nếu huynh không thay đổi thì sẽ ra sao ?
- Sá»± chuyển dịch NgÅ© Hành Thiên Căn theo sá»± suy tính của sÆ° tôn thì chúng ta Ä‘ang ở trong cảnh giá»›i phân cá»±c giữa Minh đạo và Hắc đạo, nhÆ°ng Thiên Căn NgÅ© Hành Ä‘ang chuyển dịch có lợi cho tà giá»›i. Nếu không thay đổi thì chẳng bao lâu bá tánh sẽ rÆ¡i vào cảnh giá»›i Hắc đạo, tạo thành má»™t trÆ°á»ng kiếp sát vô cùng bi thảm. Ví nhÆ° vào thá»i kỳ của Trụ VÆ°Æ¡ng bạo chúa hoặc đại loạn sẽ phát sinh. Máu sẽ chảy thành sông, thây chất đầy núi.
Quân Tùng nghệch mặt nhìn Quân Bình:
- Hạ đại ca có thể chuyển dịch được càn khôn ?
- Huynh chÆ°a biết mình có làm được hay không nhÆ°ng vốn đã khảo cứu và am tÆ°á»ng Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích nên phải nhận trá»ng trách này.
- Phải chăng chính vì thế mà cao thủ Hắc đạo truy tìm huynh ?
Quân Bình gật đầu:
- Chuyển dịch NgÅ© Hành Thiên Căn không phải là dá»… dàng. Nếu ai cÅ©ng có thể làm được thì chẳng cần đến huynh. Nói nhÆ° thế nhÆ°ng huynh cÅ©ng chÆ°a hẳn đã có thể làm tròn được sứ mạng mà sÆ° tôn, cÅ©ng nhÆ° thần tăng Äại Minh trao cho. Rồi đây võ lâm sẽ nhÆ° thế nào thì huynh cÅ©ng chÆ°a biết nhÆ°ng càng hạn chế tà giá»›i càng có lợi cho bá tánh.
Quân Tùng nhìn Quân Bình:
- Äại ca đã vì đại cuá»™c thì đệ đâu thể vị cái riêng của mình. Äệ và huuynh sẽ cùng đến Äiá»n Thiêng.
- Nếu được vậy thì hay biết mấy.
- Nhưng trước hết phải mở đại yến đã.
Quân Tùng háo hức nói tiếp:
- Nếu tại đây có đủ má»i thứ nhÆ° tại tá»­u Ä‘iếm của đệ thì huynh sẽ được thưởng thức món ăn đắc khẩu Ä‘á»™c nhất vô nhị từ chính đôi tay thiện nghệ của Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
- May mắn cho huynh khi được kết nghÄ©a vá»›i Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân.
Huynh sẽ chẳng bao giỠsợ đói nữa.
Hai ngÆ°á»i cùng bật cÆ°á»i khanh khách. Tiếng cÆ°á»i của há» nghe vừa sảng khoái vừa hào hứng tá»™t Ä‘á»™.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #35  
Old 08-04-2008, 12:03 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 35

Vị Sắc Bất Tâm
Äang ngồi trầm tÆ° nhìn qua khung cá»­a sổ thì La Thiên Hào mở cá»­a bÆ°á»›c vào.
Vi Thiên CÆ¡ liá»n đứng lên, há»i luôn:
- Công tử đã tìm ra tung tích của Tiểu Thần Toán Tử chưa ?
La Thiên Hào nhịp chiếc quạt giấy, buông một tiếng thở dài:
- Tại hạ đã cho môn hạ Ä‘i khắp má»i nÆ¡i dò la tung tích của Tiểu Thần Toán Tá»­.
Thậm chí đã đến tổng đàn Cái Bang gặp lão Bang Chủ Túy Tiên Oâng Phùng Nhĩ nhưng xem ra mò kim dưới đáy bể cũng còn dễ hơn là tìm Hạ huynh.
Y nhịp quạt, cÆ°á»i mỉm:
- Mấy hôm nay xem chừng Vi cô nÆ°Æ¡ng quá lo lắng nên thần sắc không được tÆ°Æ¡i tỉnh. Tại hạ đã cho má»i đại phu và sai ngÆ°á»i nấu món canh bát bá»­u để Vi cô nÆ°Æ¡ng dùng.
Vi Thiên CÆ¡ giả lả cÆ°á»i:
- Äa tạ La công tá»­. Tiểu nữ ở đây đã được ba bốn ngày rồi, chắc có lẽ phải rá»i khá»i đây.
La Thiên Hào buước đến đối mặt với nàng:
- Vi cô nương đi đâu ? Cứ ở lại đây. Nhất định môn hạ Ngũ Kiếm sẽ tìm ra tung tích của Hạ huynh.
- Công tá»­ đã quá chu tất rồi, tiểu nữ không dám làm phiá»n, đã đến lúc phải rá»i khá»i nÆ¡i đây La Thiên Hào vừa nhịp quạt vừa lắc đầu:
- Vi cô nương đi lúc này thì tại hạ quả không yên tâm. Phàm đã giúp thì phải giúp cho được việc. Vi cô nương đừng ngại. Thế nào rồi chúng ta cũng tìm được tung tích của Hạ huynh.
La Thiên Hào xoa tay:
- Mấy hôm nay chắc cô nương không được vui. Tại hạ sẽ tổ chức cái gì đó để giúp vui cho Vi cô nương.
- La công tử nói đúng. Trong lòng tiểu nữ không được vui được vui vẻ lắm.
La Thiên Hào mỉm cÆ°á»i:
- Tại hạ biết nên đã chuẩn bị lễ hội để Vi cô nương được vui vẻ.
- Công tử lo lắng quá. Tiểu nữ càng thêm ái ngại.
La Thiên Hào khoát tay:
- Không, không... Vi cô nÆ°Æ¡ng đừng khách sáo. NgÅ© Kiếm Phái được chủ nhân Phi Tiên Hồ giá lâm làm khách đã là Ä‘iá»u vinh dá»± có thể tá»± hào vá»›i các môn phái khác rồi.
- La Chưởng Môn càng nói thì tiểu nữ càng hổ thẹn.
La Thiên Hào nhìn nàng bắng ánh mắt của má»™t gã si tình. Chạm vào ánh mắt của La Thiên Hào, đôi chân mày vòng nguyệt của Vi Thiên CÆ¡ thoạt cau lại. NhÆ°ng rồi nhanh chóng trở lại dung diện bình thÆ°á»ng.
La Thiên Hào nói:
- Vi cô nÆ°Æ¡ng. Tại hạ rất ái má»™ Vi cô nÆ°Æ¡ng. Chính vì sá»± ái má»™ đó mà tại hạ không muốn cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Vi Thiên CÆ¡ nghiêm mặt. Nàng trang trá»ng nói:
- Tiểu nữ rất cảm kích thịnh tâm của La công tử nhưng... vì sự an nguy của Hạ huynh nên tiểu nữ không thể lưu lại đây thêm ngày nào nữa. Sự chu tất của La công tử những ngày vừa qua, sau này tiểu nữ sẽ báo đáp.
- Vi cô nương định đi đâu ?
- Tổng đàn Cái Bang, gặp Túy Tiên Oâng Phùng Nhĩ.
La Thiên Hào thở dài.
Y nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
- Thôi được... Vi cô nÆ°Æ¡ng đã muốn Ä‘i thì tại hạ không thể cản chân được. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi rá»i khá»i đây, tại hạ cÅ©ng phải má»i Vi cô nÆ°Æ¡ng dá»± buổi lá»… tiá»…n chân.
- La công tử khách sáo quá.
- Äối vá»›i Vi cô nÆ°Æ¡ng thì tại hạ đâu tiếc gì. Những ngày vừa qua, Vi cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u lại đây đã khiến cho tại hạ thêm cảm kích và ngưỡng má»™.
- Công tử đừng khiến tiểu nữ thêm phần khách sáo đó.
La Thiên Hào cÆ°á»i khảy:
- Chúng ta sẽ phá đi sự ngăn cách đó mà.
Y nhịp quạt, nói tiếp:
- Má»i Vi cô nÆ°Æ¡ng.
Nàng khẽ gật đầu. Hai ngÆ°á»i chÆ°a kịp bÆ°á»›c ra ngoài thì có tiếng gõ cá»­a dồn dập.
La Thiên Hào nhìn Vi Thiên Cơ rồi quay đầu lại, chau mày gắt lên:
- Vào đi.
Một gã môn hạ Ngũ Kiếm Phái trong trang y võ phục hấp tấp bước vào. Gã nhìn Vi Thiên Cơ bằng ánh mắt lưỡng lự.
Nhận ra ánh mắt gã, La Thiên Hào khẽ gật đầu:
- NgÆ°Æ¡i cứ coi Vi cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° ngÆ°á»i nhà của ta.
Gã ôm quyá»n xá La Thiên Hào rồi trịnh trá»ng nói:
- Khởi bẩm Chưởng Môn, phân đàn Ngũ Kiếm đã có tin vỠTiểu Thần Toán Tử.
La Thiên Hào khoát tay:
- Tốt lắm. NgÆ°Æ¡i hãy chuẩn bị má»i thứ cần thiết để ta cùng Vi cô nÆ°Æ¡ng đón Hạ huynh vỠđây.
Y khoát tay ra hiệu cho gã môn hạ rút lui rồi quay lại Vi Thiên Cơ:
- Chúc mừng Vi cô nương. Cuối cùng rồi tại hạ cũng giúp dược việc cho nàng.
Trong khi chúng môn hạ NgÅ© Kiếm chuẩn bị má»i thứ cần thiết để tại hạ và Vi cô nÆ°Æ¡ng lên Ä‘Æ°á»ng thì chúng ta hãy cùng đối ẩm để mừng cho tin này.
Lòng dạ Vi Thiên CÆ¡ rối bá»i bởi vì những ngày qua không nhận được tin tức gì của Hạ Quân Bình, trong lòng nhÆ° có lá»­a đốt. Nay nghe tin này thì chỉ muốn lên Ä‘Æ°á»ng ngay mà thôi. NhÆ°ng nghÄ© cho cùng cÅ©ng không tiện từ chối lá»i thỉnh cầu của La Thiên Hào nên buá»™c phải gật đầu.
La Thiên Hào nhÆ° Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Vi Thiên CÆ¡ nên từ tốn nói:
- Tại hạ rất hiểu tâm trạng của Vi cô nương. Nhưng làm bất cứ việc gì cũng phải chuẩn bị chứ. Hạ huynh hiện nay đang bị các cao thủ Hắc đạo truy tầm. Nếu như không có sự chuẩn bị chu đáo thì sợ rằng chúng ta khó đưa được Hạ huynh vỠđây.
- Tiểu nữ chỉ sợ làm phiá»n quá nhiá»u đến La công tá»­.
- Tại hạ đã giúp thì đâu còn ngại nữa. Huống chi ngoài nghÄ©a võ lâm, tại hạ còn ái má»™ Vi cô nÆ°Æ¡ng. Tại hạ luôn mÆ¡ tưởng má»™t ngày nào đó, NgÅ© Kiếm Phái và Phi Tiên Hồ sẽ là ngÆ°á»i má»™t nhà.
Vi Thiên Cơ cau mày:
- Ngũ Kiếm Phái cũa La công tử là một đại phái trong chốn võ lâm còn Phi Tiên Hồ chẳng qua chỉ là một danh lam thắng cảnh chốn sơn lâm, đâu thể sánh bằng.
La Thiên Hào sa sầm mặt nhÆ°ng nhanh chóng tạo nụ cÆ°á»i giả lả. Y trịnh trá»ng nói:
- Tại hạ thỉnh Vi cô nương.
Vi Thiên Cơ vừa gật đầu vừa nói:
- Sau buổi đại yến này thì chúng ta sẽ đi ngay chứ ?
- Khi chuẩn bị xong thì chúng ta sẽ đi ngay.
Hai ngÆ°á»i rá»i thÆ° phòng. La Thiên Hào Ä‘Æ°a Vi Thiên CÆ¡ đến má»™t gian thÆ° sảnh được trang hoàng khá lá»™ng lẫy. Vừa bÆ°á»›c vào gian thÆ° sảnh này, Vi Thiên CÆ¡ không khá»i nhíu mày bá»±c bá»™i bởi mùi xạ hÆ°Æ¡ng nồng nồng xông vào mÅ©i nàng. Nàng có cảm tưởng mình Ä‘ang bÆ°á»›c vào má»™t gian phòng trong toà kỹ lâu hÆ¡n.
Ngay giữa gian thư sảnh là bàn đại yến đã được bày sẵn với những món cao lương mỹ vị.
La Thiên Hào đóng cửa lại:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng.
Nàng vừa yên vị thì La Thiên Hào vội vã rót rượu vào chén nàng. Vi Thiên Cơ nâng chén rượu:
- Má»i công tá»­.
Giá»ng nói của nàng thật ôn nhu từ tốn nhÆ°ng ánh mắt thì lại sắc nhÆ° bảo Ä‘ao, bảo kiếm Ä‘iểm thẳng tá»›i mặt La Thiên Hào. Chạm vào ánh mắt của Vi Thiên CÆ¡, La Thiên Hào không tá» vẻ gì bối rối mà vẫn giả lả mỉm cÆ°á»i.
Y bưng chén rượu:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng.
Y uống trước rồi đặt chén xuống bàn.
Vi Thiên Cơ nhấp một ngụm nhỠrồi ôn nhu nói:
- Tiểu nữ nghe được tin tức của Hạ huynh thì không còn hứng thú đối ẩm nữa.
Uống cạn chén này rồi tiểu nữ xin được phép ra đi. Xin La công tử miễn chấp.
- Vi cô nương gấp như vậy à ?
Nàng khẳng khái gật đầu.
La Thiên Hào buông một tiếng thở dài, nói:
- Tại sao Vi cô nương lại quá lo lắng cho một gã công tử trói gà không chặt chứ ?
Phải chăng Vi cô nương đã yêu Hạ Quân Bình ?
- Tại sao La công tá»­ lại há»i tiểu nữ Ä‘iá»u đó ?
- Tại hạ muốn biết.
Vi Thiên Cơ tỠvẻ bất mãn:
- Chưởng Môn cần biết để làm gì ?
- Mấy ngày qua cô nương lưu lại Ngũ Kiếm Phái mà không nhận thấy gì à ?
Nàng nhìn thẳng vào mặt La Thiên Hào.
La Thiên Hào khẽ lắc đầu, nhỉ giá»ng nói:
- Tại hạ không đáng sánh ngang với Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình sao ?
Y chống tay lên mặt bàn:
- Thiên CÆ¡. Nàng hãy trả lá»i cho ta biết. Ta không đáng so vá»›i Hạ Quân Bình sao ?
- Tiểu nữ không có sá»± so sánh đó. Sá»± chu toàn của La công tá»­, tiểu nữ rất cảm kích, sau này sẽ Ä‘á»n đáp.
- Äó là những lá»i khách sáo. Tại hạ muốn nghe câu trả lá»i của nàng.
Vi Thiên Cơ đứng lên:
- La Chưởng Môn có quá tò mò không ?
- Ta tò mò bởi vì ta yêu nàng. Quân Bình sao có thể sánh với ta được. Y chỉ là một gã thư sinh trói gà không chặt và chỉ một tiếng ban lệnh của ta thôi thì gã phải sớm chầu diêm chúa.
Mặt Vi Thiên Cơ đanh hẳn lại:
- Thiên Cơ không cho phép bất cứ ai chạm đến Hạ Quân Bình.
- Ngay cả ta ư ?
Nàng đứng lên:
- Äúng, ngay cả La Chưởng Môn.
La Thiên Hào dè bỉu:
- Nàng không làm gì được cho gã Tiểu Thần Toán Tử nữa rồi. Khi ta đã yêu thì quyết phải có nàng. Gã Hạ Quân Bình kia dù có ba đầu sáu tay cũng không để đoạt được tình yêu của ta.
Vi Thiên Cơ bặm môi. Dung diện của nàng lộ ra những nét phẫn nộ cùng cực.
Vi Thiên Cơ hừ nhạt nói:
- Tôi không cần phải lưu lại đây nữa.
- Nàng rá»i đây để Ä‘i tìm Hạ Quân Bình à ?
- Äúng vậy.
- Vi cô nương chưa nghe ta nói là Quân Bình đang lưu tại đâu mà.
- La Chưởng Môn biết thì tôi cũng có thể biết. Cáo từ.
Vi Thiên CÆ¡ dứt lá»i, toan rá»i bÆ°á»›c bá» ra khá»i thÆ° sảnh nhÆ°ng La Thiên Hào đã nhanh hÆ¡n, án ngữ ngay cá»­a thÆ° sảnh. Y chiếu ánh mắt cú vá» vào nàng.
Vi Thiên Cơ cau mày nói:
- La Chưởng Môn muốn gì ?
- Ta sẽ nói cho nàng biết Hạ Quân Bình đang ở đâu.
- Tiểu nữ không cần nghe nữa.
La Thiên Hào cÆ°á»i khảy:
- Nàng không muốn nhưng ta vẫn nói.
- Vậy thì nói nhanh đi.
La Thiên Hào mỉm cÆ°á»i:
- Hạ Quân Bình đang lưu tại trấn Chiết Giang. Từ đây đến Chiết Giang trấn không quá hai mươi dặm. Với võ công của chủ nhân Phi Tiên Hồ thì chỉ mất nửa khắc thôi nhưng ta không cho nàng đi gặp Hạ Quân Bình.
- La Chưởng Môn định cản Thiên Cơ ư ?
- Ai lại để cho ngÆ°á»i mình yêu Ä‘i gặp kẻ tình địch chứ.
- La Chưởng Môn đừng quá trơ trẽn mà hối không kịp đó.
Nàng vừa nói vừa xòe ngá»c thủ. Trên đôi ngá»c thủ của nàng là đôi Phi Äiểu Thiên Can đã từng chấn Ä‘á»™ng võ lâm.
La Thiên Hào nhìn đôi Phi Äiểu Thiên Can, thoạt chá»›p mắt rồi ngá»­a mặt cÆ°á»i khành khạch. Tràng cÆ°á»i của gã nghe thật chói tay và đầy chất dâm dật.
Vi Thiên CÆ¡ chá» cho gã dứt tràng cÆ°á»i má»›i gằn giá»ng thốt:
- La Chưởng Môn muốn thá»­ đôi Phi Äiểu Thiên Can à ?
- La má»— từng nghe thiên hạ đồn đãi vá» uy lá»±c vô biên của đôi Phi Äiểu Thiên Can của Phi Tiên Tá»­ Vi Thiên CÆ¡. Vá»›i bất cứ ai thì gặp Phi Äiểu Thiên Can cÅ©ng phải e dè sợ hãi nhÆ°ng vá»›i tại hạ thì không. Vi cô nÆ°Æ¡ng không thÆ°Æ¡ng cÅ©ng nghÄ© chút tình, nỡ đâu lại dụng Phi Äiểu Thiên Can bức tá»­ tại hạ.
Y nhún vai:
- Cho dù Vi cô nÆ°Æ¡ng không còn tình, muốn sát tá»­ tại hạ bằng Phi Äiểu Thiên Can cÅ©ng không thể được.
Y liếm mép:
- Nàng hãy chìu theo ý của ta đi. Hạ Quân Bình chẳng đáng để cho nàng quan tâm đâu.
- La Chưởng Môn nói hết rồi chứ ?
- Thế nàng đã nghe và định làm gì ?
- Những lá»i của La Chưởng Môn thốt ra buá»™c tôi phải trừng phạt La Chưởng Môn.
Vi Thiên CÆ¡ vừa dứt lá»i, liá»n thi triển đôi Phi Äiểu Thiên Can. Ngá»c thủ của nàng vung lên nhÆ°ng tâm ý thì chỉ muốn cảnh cáo La Thiên Hào mà thôi.
Bất kỳ xuất thủ, Vi Thiên CÆ¡ Ä‘oan chắc đôi Phi Äiểu Thiên Can sẽ khiến cho La Thiên Hào không còn dám xem thÆ°á»ng nàng nữa. NhÆ°ng khi vừa xuất thủ thì nàng má»›i cảm nhận có Ä‘iá»u bất ổn. Chân nguyên thuần âm chân khí của nàng không có vẻ bình thÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c mà nhÆ° đã mất Ä‘i quá chín phần ná»™i lá»±c.
Cặp Phi Äiểu Thiên Can vừa thoát khá»i đôi ngá»c thủ của Vi Thiên CÆ¡, không còn tá» lá»™ dược uy vÅ© vốn có của nó mà lại là đà má»™t cách chậm chạp. Chúng nhÆ° má»™t cặp én gãy cánh, cố gượng lÆ°á»›t vá» phía La Thiên Hào.
La Thiên Hào không má»™t chút khẩn trÆ°Æ¡ng, cÅ©ng chẳng có vẻ hốt hoảng hay e dè, cứ nhÆ° là y biết đôi Phi Äiểu Thiên Can của Vi Thiên CÆ¡ đã hoàn toàn mất tác dụng nên bình thản xoè tay đón lấy chúng nhÆ°ng bắt má»™t đôi chim mất lá»±c.
Vi Thiên Cơ trố mắt ngơ ngác nhìn. Nàng buột miệng nói:
- Sao kỳ vậy ?
La Thiên Hào cÆ°á»i mỉm:
- Nàng không lạ đâu.
Vi Thiên Cơ rít lên:
- La Thiên Hào, ngươi đã giở thủ đoạn gì với ta ?
- Bây giỠthì nàng mới hiểu vì sao ta thản nhiên với chủ nhân Phi Tiên Hồ chưa ?
Vi Thiên CÆ¡ bặm môi, mặt lá»™ những nét căm phẫn. Nàng gằn giá»ng nói:
- La Thiên Hào. Ngươi dụng thủ đoạn gì ?
La Thiên Hào cÆ°á»i mỉm:
- Nàng đã ở trong tệ phái của ta ba ngày, má»—i ngày ta dụng má»™t ít dược nhuyá»…n công. Sau ba ngày thì công lá»±c của nàng suy giảm tá»™t cùng. Chính vì thế mà đôi Phi Äiểu Thiên Can má»›i nằm gá»n trong tay ta.
Y cÆ°á»i mỉm, dấn tá»›i hai bá»™, đối mặt vá»›i Vi Thiên CÆ¡:
- Vi Thiên Cơ, lần này thì nàng không được may mắn đắc thủ rồi.
Vi Thiên CÆ¡ gằn giá»ng:
- Äê tiện thật.
- Ta yêu nàng thì sao gá»i là đê tiện được.
Gã vừa dứt lá»i thì Vi Thiên CÆ¡ vung tay xuất chưởng tát thẳng mặt La Thiên Hào.
Nàng vừa tát vừa quát:
- Tiểu nhân bỉ ổi.
Mặc dù xuất chưởng bất ngá» nhÆ°ng ngá»c thủ của nàng chÆ°a chạm được vào mục tiêu thì đã bị trảo công của La Thiên Hào nắm cứng lại.
La Thiên Hào nheo mày:
- Nàng dám chửi ta ư ?
- Ngươi còn đáng bị hơn thế nữa.
La Thiên Hào bật cÆ°á»i khùng khục. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Phải. Ta là tiểu nhân bỉ ổi nhưng lại được làm chủ một đoá hoa anh thư kỳ tài trong chốn võ lâm. Làm tiểu nhân như vậy cũng đáng lắm chứ, phải không Phi Tiên Tử Vi Thiên Cơ ?
La Thiên Hào vừa nói vừa giật mạnh tay Vi Thiên Cơ rồi thình lình vung chỉ pháp điểm vào tĩnh huyệt của nàng.
Vi Thiên Cơ biến sắc hét lớn:
- La Thiên Hào. Ngươi định làm gì ?
La Thiên Hào nhìn nàng:
- Kẻ biết chơi hoa thì phải biết ngắm hoa.
- NgÆ°Æ¡i...
La Thiên Hào cÆ°á»i khảy:
- Nàng đừng khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° thế mà mặt hoa không được tÆ°Æ¡i tắn. Ta sẽ không làm má»™t gã đồ tể vùi hoa dập liá»…u đâu. Ta có cái thú chiêm ngưỡng hoa trÆ°á»›c khi Ä‘Æ°a tay hái Ä‘oá hoa đó. Nàng đúng là má»™t Ä‘oá hoa đẹp mà ta đã từng mong má»i có được trong vÆ°á»n hoa biết nói của mình.
- Dâm đãng.
La Thiên Hào lắc đầu:
- Äừng thốt ra những lá»i chói tai đó chứ. Những lá»i nói đó sẽ Ä‘em đến cho nàng sá»± phiá»n lụy sau này, khi đã là má»™t Ä‘oá hoa trong vÆ°á»n hoa của ta đó.
Y vừa nói vừa cúi xuống rút ngá»n chủy thủ giấu dÆ°á»›i giày. Y lia ngá»n chủy thủ trÆ°á»›c mặt Vi Thiên CÆ¡:
- Ta Ä‘oan chắc nàng là má»™t Ä‘oá hoa đẹp. Äẹp nhất trong những Ä‘oá hoa mà ta đã có.
Vi Thiên Cơ biến sắc. Nàng gằn gịong nói:
- La Thiên Hào. Ngươi không nghĩ đến hậu quả của hành động hôm nay u ?
La Thiên Hào lắc đầu:
- Không... Má»™t khi ta đã làm Ä‘iá»u gì thì không bao giá» nghÄ© đến hậu quả. Nếu cứ suy nghÄ© vá» hậu vận thì sao có thể đạt được mục đích. Nếu ta là kẻ lo xa hay sợ hãi thì đã chẳng là Chưởng Môn NgÅ© Kiếm Phái.
Y thá»c mÅ©i chủy thủ vào dây buá»™c áo khoác của Vi Thiên CÆ¡ rồi lắc nhẹ cổ tay.
Sợi dây không thể chịu nổi lưỡi dao sắc bén như lá lúa nên đứt lìa. Chiếc áo choàng khoát vai Vi Thiên Cơ rơi xuống dưới chân nàng.
Vi Thiên CÆ¡ Ä‘á» mặt và phẫn uất. Nàng gằn giá»ng:
- La Thiên Hào. Ngươi không được làm như vậy.
- Sao ta lại không được quyá»n sở hữu má»™t Ä‘oá hoa anh thÆ° nhÆ° nàng chứ ? Bây giá» thì nàng có thể phản ứng vá»›i ta nhÆ°ng khi hoa đã có chủ thì không nhÆ° bây giỠđâu.
Y vừa nói vừa rê mÅ©i chủy thủ xuống chiếc nút dây thứ nhất. Vi Thiên CÆ¡ vừa phẫn uất vừa hốt hoảng. Nàng biết La Thiên Hào định làm gì nhÆ°ng cổ há»ng đắng nghét. Và nàng chỉ muốn thốt lá»i thoá mạ La Thiên Hào nhÆ°ng khốn ná»—i trong khí quản nhÆ° có vật gì chẹn ngang, không sao thốt ra thành lá»i được.
Bằng một động tác thật chính xác, như đã quá quen với việc dùng dao cắt nút dây, La Thiên Hào lòn mũi chủy thủ vào chiếc nút dây, cổ tay y lắc khẽ một cái, chiếc nút dây bị đứt lìa.
Chiếc áo của Vi Thiên Cơ bật ra.
La Thiên Hào chắc lưỡi:
- Nàng phải là một đóa hoa tuyệt sắc.
- NgÆ°Æ¡i...
La Thiên Hào nhìn nàng, mỉm cÆ°á»i, trÆ¡ trẽn nói:
- Nàng đừng quá khẩn trÆ°Æ¡ng. Tất cả má»i hành Ä‘á»™ng của ta Ä‘á»u rất chuẩn má»±c và từ tốn.
Gã nói xong, lại lòn mũi chủy thủ vào chiếc nút dây thứ hai.
Vi Thiên CÆ¡ căng thẳng tá»™t cùng. Chiếc áo võ phục của nàng chỉ còn vá»n vẹn có tám nút dây. Nếu không có má»™t sá»± biến nào xảy ra thì chẳng bao lâu nữa, La Thiên Hào sẽ lá»™t trần thân thể nàng.
La Thiên Hào cÆ°á»i mỉm cói:
- Những đóa hoa không chìu theo ý của ta thì hậu quả sẽ như thế nào, nàng có biết không ?
Y lắc mÅ©i chủy thủ. Chiếc nút dây lại bị đứt ngang. Chiếc áo võ phục của Vi Thiên CÆ¡ lại mở rá»™ng thêm. Y mỉm cÆ°á»i nói:
- Những Ä‘oá hoa không chìu theo ý ta thì Ä‘á»u bị Ä‘Æ°a đến Dạ Tình Thủy Lầu để mua vui cho Bá»™i Phân Phân.
Vi Thiên Cơ toát mồ hôi.
MÅ©i chủy thủ lại len vào chiếc nút dây thứ ba. Nếu chiếc nút bị cắt nữa thì đôi vai và chiếc yếm bên trong sẽ lá»™ ra. Äiá»u đó sẽ nhÆ° thế nào đối vá»›i Vi Thiên CÆ¡ ?
Vi Thiên Cơ gượng nói:
- La Thiên Hào. Ngươi hãy dừng tay lại.
- Không. Ta không thể dừng được mỗi khi thực hiện ý định của mình.
Y mỉm cÆ°á»i, toan lắc mÅ©i chủy thủ để cắt đứt chiếc nút thứ ba thì bất thình lình, cá»­a thÆ° sảnh mở ra. Má»™t nữ nhân trạc ngoài đôi mÆ°Æ¡i, nhan sắc khá mỹ miá»u bÆ°á»›c vào.
Nàng ta thoạt ngây ngÆ°á»i khi chứng kiến cảnh La Thiên Hào Ä‘ang bức chế Vi Thiên CÆ¡.
- La huynh...
La Thiên Hào sa sầm nét mặt, rút ngá»n chủy thủ lại. Y nhìn lại nữ nhân đó:
- Mỹ Linh...
Mỹ Linh gần như chết sững, chẳng nghe được câu nói của La Thiên Hào. Nàng lắp bắp nói:
- La huynh... sao chàng lại...
La Thiên Hào cÆ°á»i khảy nói:
- Äừng há»i.
Gã gằn giá»ng nói:
- Mỹ Linh, chưa được phép của ta sao nàng dám vào đây ?
Mỹ Linh bặm môi:
- Thiếp...
La Thiên Hào quát lớn:
- Ai ?
Mỹ Linh biến sắc, gượng nói:
- Thiếp tự tiện vào.
La Thiên Hào gạt ngang:
- Nàng biết như thế thì hậu quả sẽ như thế nào không ?
Mỹ Linh gục đầu nhìn xuống:
- Thiếp biết...
Vi Thiên CÆ¡ rít lên bằng giá»ng căm phẫn:
- La Thiên Hào, ngÆ°Æ¡i vô tâm vô nghÄ©a đến nhÆ° vậy Æ° ? Äúng ra khi Mỹ Linh phu nhân đến đây thì ngÆ°Æ¡i phải vá»— vá» nàng má»›i đúng.
La Thiên Hào khoát tay, ngăn không cho Vi Thiên Cơ nói.
Y nhìn Mỹ Linh, gằn giá»ng nói:
- Ra ngoài đi.
Vi Thiên Cơ thét lên:
- Phu nhân không thể đi được.
Nhìn Mỹ Linh, Vi Thiên CÆ¡ gắt giá»ng nói:
- Phu nhân... phu nhân không nên rá»i khá»i thÆ° sảnh này. Phu nhân biết tÆ°á»›ng công của phu nhân Ä‘ang làm gì chứ ? Là thân phận nữ nhi vá»›i nhau, phu nhân biết cái quý giá của trinh tiết. Phu nhân hãy ngăn hắn ta lại. TÆ°á»›ng công của phu nhân định làm hại tôi.
Mỹ Linh nìn La Thiên Hào.
La Thiên Hào ngá»­a mặt cÆ°á»i khành khạch. Tràng tiếu ngạo của gã càng khiến cho Vi Thiên CÆ¡ căng thẳng. Bởi lẽ nàng đã Ä‘oán được cho dù Mỹ Linh là ngÆ°á»i đầu gối tay ấp của La Thiên Hào nhÆ°ng cÅ©ng không thể cản gã được.
Nàng thét lên cắt ngang tràng tiếu ngạo của La Thiên Hào:
- La Thiên Hào. NgÆ°Æ¡i trÆ¡ trẽn nhÆ° vậy sao ? TrÆ°á»›c mặt phu nhân mà ngÆ°Æ¡i vẫn trÆ¡ trẽn thái quá nhÆ° vậy ? Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i sao có thể sống trong trá»i đất này được.
La Thiên Hào nhìn lại Vi Thiên Cơ:
- Vi Thiên Cơ. Nàng nghĩ Mỹ Linh có thể giúp được nàng ư ?
Y nhìn Thiên Cơ và chỉ Mỹ Linh:
- Mỹ Linh cÅ©ng chỉ là má»™t Ä‘oá hoa biết nói trong vÆ°á»n hoa của Chưởng Môn NgÅ© Kiếm Phái mà thôi.
- Ngươi... ngươi trơ tráo như vậy ư ? Ngươi... ngươi không còn một chút nhân tính nào ư ?
- Cái gì La mỗ thích thì La Mỗ cứ làm.
La Thiên Hào nhìn lại Mỹ Linh:
- Mỹ Linh, lui ra đi.
Mỹ Linh mếu máo nói:
- La huynh...
La Thiên Hào gạt ngang:
- Äi Ä‘i, đừng nhiá»u lá»i buá»™c ta phải phẫn ná»™ mà trừng phạt nàng đó. Äi ra Ä‘i.
Mỹ Linh lắc đầu.
La Thiên Hào tròn mắt.
Vi Thiên Cơ chợt lo lắng cho Mỹ Linh. Nàng biết La Thiên Hào sẽ làm gì khi Mỹ Linh làm trái ý gã.
La Thiên Hào gằn giá»ng:
- Sao nàng lắc đầu ? Nàng dám chống lại ý của ta ư ?
- Thiếp không dám chống lại ý của chàng. Thếp đến báo cho chàng biết là Bội Phân Phân cùng với Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ đang chỠchàng ở tổng đàn Ngũ Kiếm Phái.
La Thiên Hào sa sầm mặt. Y há»i lại nàng:
- Bội Phân Phân và Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ đợi ta ở tổng đàn Ngũ Kiếm Phái ư ?
Mỹ Linh từ tốn gật đầu, nhá» giá»ng nói:
- Chính vì hai ngÆ°á»i đó mà thiếp má»›i mạo phạm xông vào thÆ° sảnh của chàng.
La Thiên Hào buông một tiếng thở dài.
Y dằn tay đập đôi Phi Äiểu Thiên Can xuống bàn yến tiệc, hằn há»c nói:
- Bội Phân Phân. Ngươi không chỠlúc nào đến mà lại đến ngay lúc này.
La Thiên Hào nhìn lại Vi Thiên Cơ:
- La mỗ sẽ quay trở lại.
La Thiên Hào nhìn Mỹ Linh:
- Nàng ở đây trang điểm lại Vi Thiên Cơ cho ta.
Mỹ Linh nhu nhược cúi đầu:
- Thưa vâng.
Hai giá»t lệ rịn ra nhá»…u xuống trÆ°á»›c mÅ©i hài của nàng.
La Thiên Hào hừ nhạt. Y rảo bước bỠra ngoài thư sảnh. Mỹ Linh chỠmột lúc mới bước tới vội vã khép cửa lại. Nàng tiến đến trước mặt Vi Thiên Cơ.
Mỹ Linh hối hả nói:
- Vi cô nÆ°Æ¡ng mau rá»i khá»i đây.
- Tôi sẽ đi nhưng đã bị La Thiên Hào điểm vào tĩnh huyệt rồi.
Mỹ Linh chớp mắt rồi điểm chỉ giải khai huyệt đạo cho nàng.
Vừa được giải khai huyệt đạo, Vi Thiên Cơ chộp ngay lấy tay Mỹ Linh:
- La phu nhân... đa tạ...
Mỹ Linh bật khóc.
Vi Thiên CÆ¡ thở dài rồi lấy lại đôi Phi Äiểu Thiên Can. Nàng nói vá»›i Mỹ Linh:
- Phu nhân... phu nhân đã gạt La Thiên Hào ?
Mỹ Linh gật đầu.
Thiên Cơ thở ra:
- Nếu vậy thì phu nhân hãy cùng Ä‘i vá»›i tôi. Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° há» La thì không đáng để phu nhân trao thân, trao tình cho gã. Y là kẻ vô tâm, vô tính, má»™t ngÆ°á»i bại hoại không màng đến tình phu thê.
Mỹ Linh cÆ°á»›p lá»i Vi Thiên CÆ¡:
- Cô nÆ°Æ¡ng mau rá»i khá»i đây Ä‘i, kẻo không kịp đâu.
- Phu nhân hãy đi theo tôi.
Mỹ Linh lắc đầu:
- Tôi ở lại, Vi cô nương mau đến tàu ngựa phía sau dãy thư sảnh trước mặt lấy ngựa mà đào thoát. Tôi không tiện tiễn cô nương.
- La Thiên Hào nhất định sẽ trừng phạt phu nhân. Gã sẽ không nương tay với phu nhân đâu.
- Tôi biết nhưng tôi chấp nhận.
Vi Thiên CÆ¡ buông má»™t tiếng thở dài, lắc đầu. Nàng toan rá»i bÆ°á»›c ra khá»i thÆ° sảnh thì Mỹ Linh gá»i nàng lại:
- Vi cô nương.
Vi Thiên Cơ quay lại:
- Phu nhân còn Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
- Cô nÆ°Æ¡ng hãy thay đổi y phục của tôi để rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Vi Thiên Cơ giật mình. Nàng nghĩ thầm:
“Sao ta không nghÄ© ra Ä‘iá»u đó ? Nếu không có Mỹ Linh thì mình không thể bảo vệ được sá»± trinh bạch rồi. Ta nhất định phải trả Æ¡n cho nàng.†Vi Thiên CÆ¡ bÆ°á»›c trở lại và đổi y phục vá»›i Mỹ Linh. Nàng bồi hồi xúc Ä‘á»™ng nói:
- Phu nhân. Tôi không bao giá» quên Æ¡n này. Sau này sẽ Ä‘á»n đáp.
- Cô nÆ°Æ¡ng rá»i khá»i đây được là tôi mãn nguyện rồi.
- Phu nhân bảo trá»ng.
- Cô nÆ°Æ¡ng bảo trá»ng.
Vi Thiên CÆ¡ rá»i gian thÆ° sảnh, hối hả theo sá»± chỉ dẫn của Mỹ Linh Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tàu ngá»±a. Nàng vừa Ä‘i vừa nghÄ© thầm:
“La Thiên Hào, nếu nhÆ° Mỹ Linh có mệnh hệ nào thì ta thá» không để cho ngÆ°Æ¡i sống mà thấy mặt trá»i đâu.†Vi Thiên CÆ¡ vừa nghÄ© vừa rảo bÆ°á»›c đến tàu ngá»±a. Nàng nhẹ nhõm khi không ai phát hiện ra mình. Chá»n má»™t con tuấn mã sắc Ä‘en tuyá»n vá»›i bốn vó có đốm trắng, nàng vá»— vá» ngá»±a:
- Chúng ta sẽ rá»i khá»i đây. NgÆ°Æ¡i ráng Ä‘Æ°a ta Ä‘i nhanh lên nhé.
Vi Thiên Cơ mở dây cương rồi thót lên lưng tuấn mã. Nàng thúc chân vào hông tuấn mã:
- Nào đi.
Vi Thiên CÆ¡ cúi rạp mình trên lÆ°ng tuấn mã, thúc ngá»±a phi nÆ°á»›c đại băng vá» phía cổng tam quan. MÆ°á»i gã kiếm thủ đứng chốt ngay cổng thấy có ngÆ°á»i phi ngá»±a phóng nÆ°á»›c đại băng đến liá»n toan đóng cổng lại nhÆ°ng chúng nhanh chóng nhận ra y phục của Mỹ Linh liá»n đứng tạt qua hai bên.
Má»™t gã mỉm cÆ°á»i nói:
- Bát phòng phu nhân hấp tấp vậy.
Không màng đến lá»i nói khách sáo của gã, Thiên CÆ¡ thúc mạnh chân vào mông để tuấn mã lao đến băng qua cổng tam quan. Cùng lúc đó má»™t tiếng pháo hiệu nổ trên không rung.
MÆ°á»i gã kiếm thủ vừa thấy pháo hiệu liá»n khẩn trÆ°Æ¡ng khép cổng lại. Gã đại hán vừa má»›i thốt câu nói khách sáo nịnh hót nhÆ° hiểu ra chuyện gì liá»n quát lá»›n:
- Không phải Bát phu nhân. Äuổi theo.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng gã thì hai mÆ°Æ¡i thá»›t nhân mã cùng vá»›i La Thiên Hào cúi rạp trên mình ngá»±a ào ào lÆ°á»›t đến. Gã hối hả nói:
- NgÆ°á»i đó vừa má»›i chạy qua.
La Thiên Hào ra roi đánh vào mông tuấn mã, cúi rạp ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua. Hai mÆ°Æ¡i gã kiếm thủ thuá»™c hạ cÅ©ng rào rào bám theo sau.
Tiếng vó ngựa dồn dập rộn lên phía sau khiến Thiên Cơ càng khẩn trương hơn.
Nếu lúc này nàng không bị mất ná»™i lá»±c chân nguyên thì đâu coi bá»n cao thủ NgÅ© Kiếm Phái ra gì nhÆ°ng khốn ná»—i giá» nàng đã khác trÆ°á»›c rồi nên chỉ biết đào tẩu mà thôi.
Vừa lo lắng vừa khẩn trương, Thiên Cơ không ngừng thúc chân hối thúc tuấn mã phi nước đại lao vỠphía trước.
Vi Thiên Cơ bặm môi nghĩ thầm:
“Mình phải đến Chiết Giang trấn gặp Hạ Quân Bình trÆ°á»›c khi bá»n ngÆ°á»i NgÅ© Kiếm Phái bắt kịp mình.â€



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™