Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #36  
Old 08-04-2008, 12:03 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 36

Hợp Tướng
Từ trong cá»­a hiệu bÆ°á»›c ra, Quân Tùng đã nghe tiếng vó ngá»±a dồn dập dá»™i đến tai mình. Má»™t con tuấn mã sắc Ä‘en tuyá»n vụt qua. Quân Tùng bị gió bụi phủ vào mặt, buá»™t miệng rủa:
- Có mắt không tròng hay sao mà phi ngá»±a nhÆ° chốn không ngÆ°á»i vậy ?
Y còn toan rủa tiếp thì Ä‘oàn nhân mã thứ hai trên hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i rầm rập lao đến, dẫn đầu là Chưởng Môn NgÅ© Kiếm Phái La Thiên Hào.
Cùng lúc với đoàn nhân mã thứ hai lao đến, một cậu bé bất thình lình từ trong ngõ chạy băng ra. Sự xuất hiện của cậu bé khiến Quân Tùng giật mình. Trong đầu loé lên ý niệm:
“Chết rồi, bá»n kỵ mã này sẽ dẫm nát cậu bé mất.†à niệm đó thôi thúc y quẳng luôn số thá»±c phẩm vừa má»›i mua, rồi lao nhanh ra án ngữ, dụng chiếc DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp vá»— thẳng tá»›i Ä‘oàn nhân mã của La Thiên Hào.
Hai gã kỵ sÄ© Ä‘ang lao đến bị đánh bật ngược vá» sau. DÆ° kình còn lại phát tán, đẩy dạt những ngÆ°á»i khác, bắt những con tuấn mã phải giở chổng hai vó trÆ°á»›c.
Quân Tùng thở phào một tiếng khi đoàn nhân mã hung hãn kia phải chùn bước bởi tuyệt kỹ Dương Ma Thần Thủ của y.
Y còn chÆ°a hết ná»—i bá»±c dá»c trong lòng bởi sá»± nghênh ngang của đám ngÆ°á»i cỡi ngá»±a thì đã nghe má»™t tràng thoá mạ:
- Tiểu Thần Toán Tử. Ta đang đi tìm ngươi, không ngỠngươi lại dẫn xác đến.
La Thiên Hào từ trên yên ngá»±a băng xuống vá»›i má»™t bá»™ pháp thật uy mãnh. Liá»n theo gã là những môn hạ NgÅ© Kiếm Phái.
La Thiên Hào chỉ Quân Tùng:
- Hạ Quân Bình, ngoan ngoãn thì hãy quỳ xuống tạ tội với bổn Chưởng Môn.
Quân Tùng nghệch mặt:
- Các hạ nói ai vậy ?
La Thiên Hào cau mày:
- Bổn Chưởng Môn nói với ngươi đó.
Vi Thiên Cơ từ phía xa đã vòng ngựa lại. Nàng cũng thoạt ngỡ ngàng khi thấy Dương Quân Tùng. Vốn đã gặp Quân Tùng một lần trong cổ miếu Thần Hoàng nên nàng bán tín bán nghi.
Trong khi Thiên Cơ suy nghĩ thì Quân Tùng chỉ La Thiên Hào quát:
- Äáng ra ngÆ°Æ¡i phải kính cẩn xá DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp mà cáo lá»—i má»›i đúng. Äàng này lại còn nghênh ngang bắt ta phải quỳ nữa. Trên Ä‘á»i này chắc hết nhẵn kinh sách thánh hiá»n nên má»›i có má»™t con ngÆ°á»i ngang ngược nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
Câu nói của Quân Tùng khiến vẻ mặt La Thiên Hào sa sầm lại. Y gắt giá»ng nói:
- Hừ... Bổn Chưởng Môn cáo lỗi ngươi hay ngươi phải quỳ lạy ta ?
- Äúng là hạng ngang ngược mà. Trên Ä‘á»i này bá»™ chỉ có mình ngÆ°Æ¡i muốn tá»± cho mình làm gì thì làm sao ?
La Thiên Hào chỉ Quân Tùng:
- Im miệng. Nếu không bổn Chưởng Môn sẽ cắt lưỡi ngươi đó.
- Rõ là già mồm già mép mà. Sao ta lại có thể đối mặt vá»›i má»™t kẻ vừa ngang ngược vừa thô lá»—. Mạn phép há»i tôn giá là Chưởng Môn phái nào vậy ?
La Thiên Hào nạt ngang:
- Ngũ Kiếm Phái.
Quân Tùng nheo mày, lẩm nhẩm:
- Ngũ Kiếm Phái... Ngũ Kiếm Phái.
Y vỗ tay ra vẻ ngạc nhiên rồi nói:
- Chết rồi.
- Tiểu tử... Ngươi muốn nói cái gì ?
Quân Tùng chỉ La Thiên Hào nói:
- Chết thật rồi.
La Thiên Hào thấy bá»™ mặt ngÆ¡ ngác của Quân Tùng thì buá»™t miệng há»i:
- à ngươi muốn nói gì ?
Quân Tùng chắc lưỡi:
- Nếu không há»i lai lịch tôn giá thì quả là không sao biết được hậu quả sẽ ra sao.
Không khéo ngÆ°á»i chung má»™t nhà lại bôi mặt đánh nhau thì chẳng còn ra thể thống gì nữa. Thiên hạ biết được chuyện này chắc vừa cÆ°á»i tôn giá vừa cÆ°á»i tại hạ nữa.
- Quân Bình. Ngươi nói nhăng nói cuội gì vậy ?
- Tại tôn giá không hiểu thôi. Hạ Quân Bình là đại ca của tại hạ.
Y chỉ vào ngực mình rồi dõng dạc nói tiếp:
- Còn tại hạ là Chưởng Môn của Tứ Kiếm Phái. Tứ Kiếm thì phải lá»›n hÆ¡n là NgÅ© Kiếm. Theo vai vế thì tôn giá phải gá»i DÆ°Æ¡ng má»— là... là... là... là lão tổ tổ Tứ Kiếm. Có Tứ Kiếm thì má»›i đẻ ra NgÅ© Kiếm. Oâi chao... Nếu không há»i lai lịch tôn giá thì lão tổ tổ Tứ Kiếm đã mất thể diện vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi.
Quân Tùng chỉ La Thiên Hào:
- Äắc tá»™i... ngÆ°Æ¡i thật là đắc tá»™i... đắc tá»™i.
Giá»ng nói cùng vá»›i những cái lắc đầu của Quân Tùng khiến cho La Thiên Hào phẫn ná»™ tá»™t cùng. Y rít lên bằng chất giá»ng đầy sá»± hằn há»c, đồng thá»i rút trÆ°á»ng kiếm:
- Tứ Kiếm Phái Æ° ? Äể xem cái lưỡi của ngÆ°Æ¡i khi lìa khá»i lá»— niệng thì có còn kiêu ngạo trÆ°á»›c mặt bổn Chưởng Môn nữa hay không.
La Thiên Hào dứt câu liá»n thi triển kiếm pháp Hoa SÆ¡n. MÅ©i kiếm của gã run lên tạo thành muôn vạn những bông hoa kiếm tập kích trá»±c diện DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Nhác thấy một rừng bông kiếm xuất hiện trước mặt mình Dương Quân Tùng dù tự tin vì đã có Dương Ma Bửu Kiếp nhưng cũng không dám khinh suất. Nên kiếm của hỠLa vừa xuất ra thì gã cũng vận dụng Uyên Ương Tâm Pháp thi triển tuyệt kỹ Dương Ma Thần Thủ.
Bóng ảnh thủ đỠrực đón thẳng lấy rừng bông kiếm ảnh của La Thiên Hào.
La Thiên Hào ngỡ nhÆ° có má»™t luồng há»a phong bổ thẳng tá»›i mình khiến cho gã bứt rứt không sao chịu được, buá»™c phải thu hồi kiếm chiêu, thoái vá» sau bốn bá»™.
Quân Tùng xuất thủ má»™t lần bức lùi đối thủ thì trong lòng phấn khích vô cùng. Y cao giá»ng nói:
- Chỉ má»›i là thức đầu thôi. Còn nhiá»u chiêu thức khác nữa.
Quân Tùng vừa nói vừa vung tay như chuẩn bị phát tiếp một chưởng nữa. Gã gầm lên lồng lộng.
Vừa đón một chưởng của Quân Tùng, La Thiên Hào biết ngay mình gặp phải một đại cao thủ có tuyệt kỹ võ công. Trong lòng y nổi lên bao nhiêu ý nghĩ lẫn lộn.
Vốn La Thiên Hào viết rằng Hạ Quân Bình được Äại Minh thần tăng thỉnh vào tÄ©nh lăng nên võ Ä‘oán vừa rồi y đã đụng phải tuyệt kỹ của vị cao tăng Thiếu Lâm.
Chưởng kình của Quân Tùng lại quá dũng mãnh và lợi hại khiến La Thiên Hào càng đoan chắc hơn.
Thấy Quân Tùng vung bản thủ, La Thiên Hào vá»™i vã thối lui liên tiếp ba bá»™ nữa, khoát tay ra dấu cho bá»n môn nhân:
- Cản hắn lại.
Miệng thì hạ lệnh nhưng La Thiên Hào lại thót lên lưng ngựa, giật cương bỠchạy.
Quân Tùng thảng thốt nói:
- Ê... sao lại chạy chứ ?
Bá»n kiếm thủ thấy Chưởng Môn thúc ngá»±a quay đầu tháo chạy nên chẳng còn tâm dạ hùng hổ nữa mà đồng loạt nhảy lên ngá»±a, ra roi chạy theo La Thiên Hào.
Quân Tùng nhìn theo bá»n cao thủ NgÅ© Kiếm Phái, lẩm bẩm nói:
- Các ngÆ°á»i chạy từ từ đó, kẻo không gây há»a cho ngÆ°á»i khác thì cÅ©ng té gãy cổ.
Y nói xong, phủi bụi lấm trên trang phục.
Vi Thiên Cơ bước lại trước mặt Quân Tùng.
Quân Tùng nhìn nàng bằng ánh mắt hằn há»c. Y hất mặt nói:
- Cô nương muốn gì nữa đây ?
Nghe chất giá»ng hằn há»c của Quân Tùng, mặt hoa của Vi Thiên CÆ¡ sa sầm lại.
Nàng thở hắt ra má»™t tiếng, cốt giữ giá»ng ôn nhu:
- Äa tạ công tá»­ đã cản Ä‘Æ°á»ng bá»n súc sinh kia.
Quân Tùng nhướn mày:
- Bá»n súc sinh nào ?
- Bá»n NgÅ© Kiếm Phái.
- À... Bá»n hồi nãy à ? Bây giá» thì chúng đã Ä‘i hết rồi.
Nhìn Vi Thiên CÆ¡, Quân Tùng há»i:
- Sao bá»n súc sinh kia lại Ä‘uổi theo cô nÆ°Æ¡ng ?
Thiên CÆ¡ thẹn chín ngÆ°á»i khi sá»±c nhá»› đến chuyện giữa nàng và tên há» La:
- Chuyện này rất khó nói.
Quân Tùng khoát tay:
- Khó nói thì thôi, cô nÆ°Æ¡ng đừng nói vậy. Tại hạ cáo từ. Nếu có gặp lại bá»n ngÆ°á»i đó thì cô nÆ°Æ¡ng phải bảo trá»ng đó.
Quân Tùng dứt lá»i, vừa toan dợm bÆ°á»›c thì Thiên CÆ¡ cản y lại. Quân Tùng tròn mắt nhìn nàng:
- Cô nương muốn gì ?
- Khi nãy tôi nghe công tá»­ nói Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình là đại ca của ngÆ°á»i ?
Quân Tùng khẳng khái gật đầu:
- Äúng rồi. Hạ đại ca là Tiểu Thần Toán Tá»­ còn tại hạ là Tá»­ Thần Toán Tiểu.
Thiên CÆ¡ phải bặm môi lại má»›i không thốt ra tiếng cÆ°á»i bởi câu nói hài hÆ°á»›c của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Quân Tùng há»i nàng:
- Cô nương cũng đi tìm Hạ đại ca ?
Nàng gật đầu.
Thối lại hai bá»™, Quân Tùng ngắm nhìn Vi Thiên CÆ¡ từ đầu đến chân rồi há»i tiếp:
- Cô nương cần gặp Hạ đại ca để làm gì ?
- Nghe công tá»­ há»i, tôi có cảm tưởng công tá»­ biết chá»— của Hạ huynh.
- Sao có nhiá»u ngÆ°á»i tìm Hạ đại ca vậy ? Vậy cô nÆ°Æ¡ng tìm Hạ đại ca vá»›i mục đích là thù hay bạn ?
- Công tử dẫn tôi đến gặp Hạ huynh thì tất sẽ biết là bạn hay là thù.
Quân Tùng nhún vai:
- Aùi chà... tại hạ cần phải biết trÆ°á»›c bởi lẽ có quá nhiá»u ngÆ°á»i tìm Hạ đại ca và nhìn lầm cả tại hạ nữa.
- Hạ huynh vá»›i tôi nhÆ° ngÆ°á»i má»™t nhà.
Quân Tùng nghiêng đầu nhìn nàng:
- Cô nương chắc vậy chứ ?
- Chắc.
- Nếu cô nương tìm Hạ đại ca với mục đích khác thì sao ?
- à công tá»­ muốn nói tôi cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i khác ?
Quân Tùng gật đầu.
Thiên CÆ¡ mỉm cÆ°á»i nói:
- Công tử yên tâm, tôi không lầm lẫn công tử với Hạ huynh bởi vì đã từng gặp công tử rồi.
Quân Tùng trợn tròn mắt:
- Cô nương đã gặp tại hạ rồi ư ?
Thiên CÆ¡ khẳng khái gật đầu rồi thuật lại những việc xảy ra tại ngôi cổ miếu Thần Hoàng mà nàng là ngÆ°á»i chứng kiến má»i việc.
Nghe xong, Dương Quân Tùng giãy nẩy nói:
- Aùi chà... cô nương và Hạ đại ca thấy sao không chịu xuất đầu lộ diện cứu tại hạ chứ ?
Quân Tùng gãi đầu:
- Mà thôi. Vậy cÅ©ng tốt. Nếu không có cái há»a đó thì tại hạ đâu có may mắn có đặng Má»™ng muá»™i muá»™i. Tại hạ sẽ dẫn cô nÆ°Æ¡ng đến gặp Hạ đại ca.
Y nói xong, gom tất cả thực phẩm dưới đất rồi thong dong bước đi.
Thiên Cơ nhìn Quân Tùng, ôn nhu nói:
- TrÆ°á»›c đây gặp công tá»­ ở ngôi cổ miếu thì công tá»­ không phải nhÆ° bây giá».
Quân Tùng quay sang nhìn nàng:
- Äúng rồi. Ai cÅ©ng có vận số mà. Chắc chắn Vi cô nÆ°Æ¡ng thấy tại hạ khác lắm phải không ?
Y chìa cách tay phải đến trước:
- Cô nÆ°Æ¡ng xem cánh tay tại hạ có gì khác vá»›i ngÆ°á»i ta không ?
Thiên Cơ nhìn cánh tay Quân Tùng. Chân mày nàng thoạt nhíu lại. Nàng dễ dàng nhận ra lớp da tay của Quân Tùng chính là chiếc Dương Ma Bửu Kiếp.
Thiên Cơ nhíu mày nói:
- Dương Ma Bửu Kiếp.
Nghe nàng nói câu đó, Quân Tùng thoáng má»™t chút ngÆ¡ ngác. Y chá»›p mắt há»i:
- Vi cô nương đã nhận ra chiếc Dương Ma Bửu Kiếp ?
- Tôi biết chiếc DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp này của Vô Ngã hoà thượng. Nghe đâu còn má»™t chiếc nữa Ngá»c Diện sÆ° thái. Chiếc kia là Aâm Ma Bá»­u Kiếp.
Quân Tùng gật đầu:
- Äúng rồi. Sao cô nÆ°Æ¡ng lại biết ? Cô nÆ°Æ¡ng đã biết đôi Thiên Ma Thần Thủ mà còn biết cả chủ nhân của chúng nữa. Tại hạ bá»™i phục.
Quân Tùng nói xong ngây ngÆ°á»i nhìn nàng:
- Lạ thật... lạ thật...
Nàng nhìn gã:
- à công tử muốn nói gì ?
- Nhìn diện dung của cô nÆ°Æ¡ng thì tuổi tác không ngoài đôi mÆ°Æ¡i. Thế mà sao lại biết Vô Ngã đại sÆ° và Ngá»c Diện sÆ° thái ? Äiá»u đó không lạ à ?
- Sau này tôi sẽ nói cho công tử biết. Còn bây giỠtôi muốn gặp Hạ huynh.
Quân Tùng thở hắt ra, lấp lửng nói:
- NgÆ°á»i võ lâm sao hay thích giữ bí mật quá.
Thiên CÆ¡ mỉm cÆ°á»i. Nhìn lÆ¡ nÆ¡i khách tránh ánh mắt soi mói của DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Quân Tùng bước vào lữ điếm, đi ngay đến bàn của gã tiểu nhị. Y hào hứng nói:
- Hê... lão nhị... hôm nay Thiên Hạ Äệ Nhất Há»a Äầu Quân sẽ trổ tài thi vá»›i lão đấy.
Lão nhị nhìn Quân Tùng:
- Thiếu gia à. Suy nghĩ cho kỹ đi. Tại đất Chiết Giang này chưa có ai qua mặt lão nhị này đâu đó.
- Nhưng hôm nay lão đã gặp kỳ phùng địch thủ rồi.
Quân Tùng để số thực phẩm lên bàn:
- Lão chuẩn bị bếp lò đi. Nếu như bổn thiếu gia mà thắng thì lão phải bái ta làm sư phụ đó.
Lão nhị cÆ°á»i khảy:
- Chắc chắn lão phu thắng rồi. Nếu lão phu thua thì sẽ bái thiếu gia làm sư phụ và còn không dám tính kim ngân với thiếu gia nữa.
Quân Tùng nhướn mắt:
- Lão nhị nhớ đấy nhé.
Y quay lại Vi Thiên Cơ:
- Vi cô nương theo tôi.
Quân Tùng nheo mắt với lão nhị rồi dần Vi Thiên Cơ lên cầu thang:
- Hạ đại ca. Ra xem ai đến thăm huynh nè.
Trong khi Quân Tùng gá»i thì Thiên CÆ¡ lại bá»—ng dÆ°ng cảm thấy hồi há»™p. Nàng ngỡ nhÆ° tim mình đập nhanh và mạnh hÆ¡n.
Quân Tùng gõ tiếp cửa:
- Hạ huynh...
Quân Bình mở cửa. Thấy Thiên Cơ, chàng đứng ngây ra nhìn nàng:
- Vi cô nương.
Quân Tùng nhìn Quân Bình, nhÆ°á»›n mắt há»i:
- Hạ huynh biết Vi cô nương ?
- Vi cô nÆ°Æ¡ng chính là ngÆ°á»i huynh nói vá»›i đệ đó.
- Thế thì hay quá. Chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà vá»›i nhau. Huynh và tá»· tá»· đây cứ hàn huyên, đệ xuống thi thố vá»›i lão nhị.
Quân Tùng nói xong toan dợm bÆ°á»›c bá» Ä‘i thì Quân Bình đã gá»i giật y lại:
- Quân Tùng...
- Hạ huynh muốn nói gì ?
- Huynh đã khảo cứu xong chiếc thiết phiến của sư tôn. Huynh cần nói chuyện với đệ.
Quân Tùng chỉ vào ngực mình:
- Äệ Æ° ?
Quân Bình gật đầu.
Quân Tùng há»i:
- Quan trá»ng không ? Nếu nhÆ° có thể nán lại thì đệ phải xuống bắt lão nhị bái mình làm sÆ° phụ.
Quân Bình nhìn thẳng vào mặt Quân Tùng:
- Rất hệ trá»ng. Có lẽ huynh và đệ phải cùng Thiên CÆ¡ đến Äá»n Thiêng ngay bây giá».
- Huynh gấp như vậy à ?
Quân Bình chợt nhìn lại Vi Thiên CÆ¡. Chàng cảm nhận vẻ mặt Thiên CÆ¡ khác thÆ°á»ng, liá»n há»i:
- Thiên Cơ... hình như...
Thiên Cơ buông một tiếng thở dài:
- Nếu không có Dương Quân Tùng thì muội khó mà gặp được huynh.
- Chúng ta hãy vào phòng đi rồi nói chuyện.
Ba ngÆ°á»i trở vào phòng. Quân Tùng khép cÆ°a lại rồi bÆ°á»›c đến bên Quân Bình và Thiên CÆ¡:
- Hạ huynh đã khảo cứu được gì trong chiếc thiết phiến của sÆ° tôn Ngá»a Long Tiên Sinh ?
- Thá»i khắc chuyển đảo càn khôn đã đến, e là huynh phải tá»± mình vào Äá»n Thiêng.
Quân Bình nhìn Quân Tùng:
- Huynh cần đệ há»— trợ để vào Äá»n Thiêng.
- Với chiếc Dương Ma Bửu Kiếp, đệ rất sẵn sàng giúp đại ca.
- Chúng ta phải đến Äá»n Thiên càng sá»›m càng tốt. Thá»i gian chuyển đảo càn khôn không còn nhiá»u nữa đâu.
- Nhưng đệ đã hẹn với lão nhị rồi.
- Khi huynh vào trong Äá»n Thiêng để thá»±c hiện sứ mạng của mình thì không thiếu cÆ¡ há»™i để đệ thi thố vá»›i lão nhị.
- Tiếc thật.
Quân Bình nhìn Quân Tùng:
- Qua ba ngày khảo cứu thiết phiến, huynh đã tìm ra ngÆ°á»i ẩn ngôi sao tÆ°á»›ng rôi.
Chàng mỉm cÆ°á»i nói:
- Và cũng biết thêm được chút công phu để có thể thực thi sứ mạng của mình.
- Thế thì hay quá.
Quân Bình nhìn lại Thiên Cơ:
- Nếu nàng cảm thấy trong mình bất ổn thì cứ ở lại đây.
- Trên Ä‘Æ°á»ng đến Äá»n Thiêng, muá»™i tá»± hồi phục được ná»™i công của mình.
Quân Tùng gãi đầu:
- Sao Hạ huynh không đợi thêm mấy ngày nữa để Vi cô nÆ°Æ¡ng có thá»i gian phục hồi thể trạng ?
- Nếu chúng ta quá trễ thì sợ rằng Dị Thần Giáo Chủ sẽ có cơ hội hợp nhất Tứ Thiên. Lúc đó sứ mạng của huynh càng khó khăn hơn nữa.
Quân Tùng há»i:
- Tứ Thiên là gì ?
- Äó là bốn vì sao tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i ẩn mạng của bốn ngÆ°á»i trong giá»›i võ lâm. Tứ Thiên đã bắt đầu xuất hiện rồi.
- Huynh biết bốn ngÆ°á»i đó chứ ? Nếu nhÆ° sợ Dị Thần Giáo Chủ hợp nhất Tứ Thiên thì ngay bây giỠđệ sẽ tìm những ngÆ°á»i kia mà phế bá» võ công của há».
Y chìa cánh tay phải tới trước mặt Quân Bình:
- Vá»›i DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp thì đệ tá»± tin mình có thể làm được tất cả má»i chuyện.
- Sá»± vận hành của Thiên Can không phải nhÆ° đệ nghÄ© đâu. Nếu nhÆ° chỉ cần DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp thì Äại Minh thần tăng đã không cần truyá»n lại Tiên Thiên Khí Công cho huynh.
- NhÆ°ng đệ muốn biết Tứ Thiên là những ngÆ°á»i nào ?
- Rồi đệ cũng sẽ biết mà.
- Äệ muốn biết ngay bây giá».
- Thế thì chúng ta phải Ä‘i ngay bây giá».
Quân Bình nhìn lại Thiên Cơ:
- Thiên Cơ. Nàng nên ở lại đây.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên môi Quân Bình thì cá»­a phòng bật tung ra.
Quân Tùng giật mình quay ngoắt lại:
- Ai ?




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #37  
Old 08-04-2008, 12:04 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 37

Thiết Phiến Thuật
Quân Tùng còn chÆ°a thốt dứt lá»i thì đập vào mắt y là má»™t đạo sÄ© tuổi chỉ xấp xỉ ba mÆ°Æ¡i, tay ôm ngá»±c, xiêu vẹo cố bÆ°á»›c, rồi nhÆ° chẳng còn sức, y đổ ká»nh xuống ngay dÆ°á»›i chân Quân Tùng.
Mặc dù bị thÆ°Æ¡ng khá trầm trá»ng nhÆ°ng đạo sÄ© Võ Äang vẫn gượng thá»u thào nói:
- Hạ công tá»­. Nhá» ngÆ°á»i báo vá»›i Chưởng Môn Võ Äang... Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng...
Lục Tồn Sanh...
Y chỉ nói bấy nhiêu rồi lật ngang bất tỉnh.
Quân Tùng hốt hoảng đỡ đầu ngÆ°á»i đó lên:
- Hê... đạo trưởng muốn nói gì ?
Y vá»— vá»— vào mặt ngÆ°á»i đó.
Quân Bình bước đến:
- Dương đệ để cho huynh.
Quân Bình dá»±ng ngÆ°á»i kia ngồi kiết đà rồi dùng Tiên Thiên Khí Công truyá»n qua cho gã. Nhận luồng Tiên Thiên Khí Công của Hạ Quân Bình, đạo sÄ© thoạt rùng mình rồi ói luôn má»™t bụm máu bầm.
Quân Bình thu hồi nguyên khí rối bế xốc ngÆ°á»i đó lên, mang đến tràng ká»·. Chàng quay lại nói:
- Tạm thá»i nhá» Tiên Thiên Khí Công bảo vệ lục phủ ngÅ© tạng nhÆ°ng còn phải chá» thá»i gian hồi phục thì đạo sÄ© này má»›i có thể tỉnh được.
Quân Tùng há»i:
- Äại ca. Sao đạo sÄ© lại bị thÆ°Æ¡ng quá nặng nhÆ° vậy mà còn mò được đến đây nữa ?
Thiên Cơ nhìn Quân Bình:
- Hạ huynh biết ngÆ°á»i này ?
Quân Bình gật đầu:
- NgÆ°á»i này chính là má»™t trong tam tuyệt kỳ tài của Võ Äang. Tục danh của y là Thiếu Khinh Luân.
Quân Tùng nhíu mày:
- Y có nói đến hai ngÆ°á»i là Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh. Hai ngÆ°á»i đó là ai ? Sao y bất tÄ©nh mà vẫn nhá»› đến hai ngÆ°á»i đó chứ ?
Quân Tùng chắc lưỡi:
- Xem chừng y phải có tình có nghÄ©a vá»›i há». Nếu y nhắc đến tên hai ngÆ°á»i đó thì đích thị là hai ngÆ°á»i đó gặp chuyện gì rồi.
Quân Bình lắc đầu:
- Huynh lại nghĩ khác.
- Thế huynh nghĩ gì ?
- Võ Äang Ä‘ang gặp kiếp nạn trùng trùng.
Chàng nhìn lại Quân Tùng:
- DÆ°Æ¡ng đệ. Chúng ta phải đến Võ Äang. Nếu Võ Äang bị tiêu diệt thì vận suy của chính nghÄ©a đã bắt đầu.
- Hạ đại ca ở đây sao lại biết Võ Äang Ä‘ang gặp kiếp nạn trùng trùng ?
- Huynh đã nhìn sao đêm qua. Cái Ä‘iá»u huynh lo đã đến thật rồi.
Quân Bình bấm quẻ:
- DÆ°Æ¡ng đệ. Äệ Ä‘i cùng vá»›i huynh chứ ?
Quân Tùng gật đầu.
Thiên Cơ xen vào:
- Muá»™i cùng Ä‘i vá»›i hai ngÆ°á»i.
Chàng nhìn Thiên Cơ:
- Còn Thiếu Khinh Luân ?
- Các ngÆ°á»i không phải lo, có ta lo cho y rồi.
Giá»ng nói ồm ồm phát ra từ cái miệng rá»™ng quá khổ. Má»—i lần thốt ra lá»i thì nÆ°á»›c miếng lại nhá»…u xuống hai bên mép, trông thật là gá»›m.
Quân Tùng nhìn lão già có khuôn mặt quái gỡ được tạo bởi cái miệng to quá khổ, kéo dài tới bên tai.
Y nói:
- Lão là ai ?
Chiếc lưng của lão quái như còm xuống bởi cục gù trên lưng. Chính tư thế khòm khòm đó khiến lão không sao giữ được nước miếng nhễu xuống mỗi khi lên tiếng:
- Tiểu tá»­ há»i lão phu à. Thế thì nghe đây. Lão phu chính là Äà Nhân Bất Di Mạng.
Quân Tùng khoát tay:
- Ta không biết lão.
- Tất nhiên, tiểu tử không biết lão phu nhưng lão phu thì lại biết rành vỠngươi.
Quân Tùng hất mặt:
- Lão biết thiếu gia ư ? Vậy thiếu gia là ai ?
Äà Nhân Bất Di Mạng cÆ°á»i khảy rồi nói:
- Lão phu tìm tiểu tử thì tất phải biết ngươi là ai chứ.
Quân Tùng cÆ°á»i mỉm:
- Thiếu gia sợ lão lại lầm lẫn rồi.
- Làm sao lão phu lầm được. Tiểu tá»­ há chẳng phải là ngÆ°á»i tiếp nhận Tiên Thiên Khí Công của lão thần tăng Äại Minh Æ° ?
- Bổn thiếu gia biết lão sẽ lầm mà. Lão nghĩ ta là Hạ đại ca phải không ?
Quân Tùng chỉ Quân Bình:
- Lão nhìn xem đây là ai ?
Äà Nhân Bất Di Mạng nheo mày rồi chá»›p mắt. Lúc má»›i vào lão không chú ý đến Quân Bình nhÆ°ng bây giá» khi nhận ra diện dung của Quân Bình thì lão không khá»i ngây ngÆ°á»i ngạc nhiên.
Quân Tùng biết ngay lão quái Ä‘ang ngạc nhiên, liá»n nói:
- Lão ngạc nhiên lắm phải không ?
- Sao lại có tá»›i hai ngÆ°á»i giống nhau nhÆ° vậy được. Thế trong hai ngÆ°á»i, ai là Hạ Quân Bình ?
Quân Tùng hất mặt:
- Lão tìm Hạ Quân Bình để làm gì ? Lão muốn Ä‘oạt pho Thiên ThÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích Æ° ?
Äà Nhân Bất Di Mạng nhún vai. Má»—i lần lão mở niệng thì nÆ°á»›c bá»t lại nhá»…u xuống hai bên mép. Quân Tùng nhăn mặt khi thấy hai bệt nÆ°á»›c Ä‘á»ng hai bên mép lão quái.
- Lão phu đâu cần làm thầy tÆ°á»›ng số mà lấy pho thiên thÆ° LÆ°á»ng Thiên Xích gì đó chứ.
Quân Tùng hất mặt:
- Thế lão cần gì ở Hạ đại ca ?
- Lão phu cần chân nguyên thuần dương của Tiểu Thần Toán Tử.
- Chân nguyên thuần dương là cái khỉ gì ?
- À... ngÆ°Æ¡i không biết thì lão phu sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết. Má»™t khi lão phu thu nạp được chân nguyên thuần dÆ°Æ¡ng của Tiểu Thần Toán Tá»­, đó là Tiên Thiên Khí Công của thần tăng Äại Minh, thì công lá»±c của lão sẽ gia tăng bá»™i phần và lão có thể tụ thành Nhiếp Thần Äại Pháp và Ngá»c Thể Bất Hoại.
- Vậy khi mất chân nguyên thuần dương thì Hạ huynh sẽ như thế nào ?
Äà Nhân Bất Di Mạng sụ mặt xuống:
- Y chết như một cây khô chứ sao.
- Hạ huynh chết nhÆ° má»™t cây khô Æ° ? Lão ác quá vậy ? Cần chi công phu Nhiếp Thần Äại Pháp và Ngá»c Thể Bất Hoại để phải giết ngÆ°á»i. Lão nay cÅ©ng đã già rồi, sống nay chết mai, thế mà cÅ©ng ham tranh Ä‘oạt võ công. Cho dù lão có thích cái môn công phu Nhiếp Thần Äại Pháp và Ngá»c Thể Bất Hoại thì cÅ©ng chÆ°a chắc là lấy được Tiên Thiên Khí Công. Lão hãy Ä‘i Ä‘i.
Äà Nhân Bất Di Mạng trợn mắt:
- Tiểu tử... ngươi đuổi lão phu à ?
- Tất nhiên rồi. Bởi không đuổi lão đi sớm thì đến khi bổn thiếu gia dụng đến chiếc Dương Ma Bửu Kiếp thì lão cũng phải chạy mà thôi.
Quân Tùng cÆ°á»i khảy:
- Bổn thiếu gia đã Ä‘uổi không biết bao nhiêu ngÆ°á»i rồi đó. Nói cho lão biết để lão suy tính lại.
Quân Tùng khoát tay:
- Lão đi đi.
Äà Nhân Bất Di Mạng hằn há»c nói:
- Tiểu tử chính là Tiểu Thần Toán Tử mà lão phu đang tìm ?
- Lão cho là như vậy thì cũng được.
- Nếu vậy thì lão phu không bỠqua cơ hội để thu nạp Tiên Thiên Khí Công đâu.
Lão vừa dứt lá»i liá»n xê mình tá»›i. Song thủ vÆ°Æ¡n ra nhÆ° muốn chá»™p lấy DÆ°Æ¡ng Quân Tùng.
Quân Tùng tá»± thị vào chiếc DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp, đâu xem cái chá»™p của Äà Nhân Bất Di Mạng ra gì. Khi vừa chá»›p thấy lão quái xuất thủ thì y liá»n dụng luôn đến tuyệt há»c của mình. Y vừa vung DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp vừa nói:
- Lão đã muốn thử thì thiếu gia cho lão thử.
NhÆ°ng chính vào lúc Quân Tùng toan phát tác uy lá»±c của DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp thì má»›i giật mình. Y có cảm giác từ đôi song thủ to bè của lão quái Äà Nhân xuất hiện má»™t hấp lá»±c quái lạ xoáy tá»›i cuồn cuá»™n hút lấy chân nguyên trong hữu thủ của mình. Trong lúc đó thì Vi Thiên CÆ¡ lại thét lá»›n:
- Hấp Tinh Äại Pháp.
Nghe Thiên CÆ¡ nói nhÆ°ng Quân Tùng không hiểu Hấp Tinh Äại Pháp là gì.
Chiếc miệng rá»™ng nhÆ° cá ngão của Äà Nhân Bất Di Mạng mở rá»™ng tạo ra má»™t cái cÆ°á»i quái gở. Thấy Äà Nhân toát miệng cÆ°á»i, đồng thá»i cảm nhận DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp Ä‘ang từ từ tuá»™t dần ra khá»i hữu thủ bởi hấp lá»±c quái gở và khí huyết trong ná»™i thể thì liên tục lá»™n nhào, mắt Quân Tùng ngỡ nhÆ° nổ Ä‘om đóm.
Quân Tùng thét rủa:
- Cái gì kỳ vậy ? Bộ Dương Ma Bửu Kiếp hết linh diệu rồi ư ?
Quân Tùng rủa nhÆ°ng trong tâm thì vô cùng bấn loạn bởi hiện tượng quái dị đó. Y không khá»i bối rối lúng túng. Chính vào lúc Quân Tùng gần nhÆ° bất lá»±c thì Quân Bình lÆ°á»›t ngÆ°á»i tá»›i. Chàng dụng thiết phiến, xòe to nhÆ° cánh bÆ°á»›m, phạt ngang vào phía trÆ°á»›c hữu thủ của Quân Tùng.
Thiết phiến vừa phạt ngang thì Hấp Tinh Äại Pháp của Äà Nhân liá»n bị hóa giải.
Quân Tùng vừa thoát khá»i Hấp Tinh Äại Pháp của Äà Nhân Bất Di Mạng liá»n thối lui ba bá»™, nhìn lão chằm chằm. Sá»± bối rối và lúng túng khiến cho trán Quân Tùng lấm tấm mồ hôi.
Quân Bình án ngữ trÆ°á»›c mặt lão Äà Nhân Bất Di Mạng. Chàng từ tốn nói:
- Tại hạ má»›i chính là Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình. NgÆ°á»i mà lão Ä‘ang muốn tìm.
Äà Nhân Bất Di Mạng nhìn Quân Bình. Äôi mắt lá»™ của lão nhÆ° đóng Ä‘inh vào cây thiết phiến trên tay Quân Bình.
Quân Bình nhìn lão nói:
- Lão chắc nhận ra chiếc thiết phiến này chứ ?
- Lão phu nhận ra. Nó chính là di vật nhÆ° bóng vá»›i hình của Thiết Phiến Ngá»a Long Tiên Sinh Gia Cát Thượng Quan.
- Lão đã nhận ra rồi thì tất đoan chắc tại hạ là Hạ Quân Bình ?
- Tất nhiên là lão phu nhận ra ngươi.
- Hấp Tinh Äại Pháp của lão rất lợi hại nhÆ°ng chÆ°a thể buá»™c tại hạ phải chết khô nhÆ° má»™t cành cây trên sa mạc đâu.
Äà Nhân ve cằm nói:
- Nếu ngươi không muốn chết như một cành cây khô thì lão phu có một cách.
- Cách gì ?
- Lão phu sẽ dụng Hấp Tinh Äại Pháp hấp thụ Tiên Thiên Khí Công nhÆ°ng vẫn để lại cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái mạng. Äó là cách hay nhất.
Quân Bình lắc đầu nói:
- Thần tăng Äại Minh truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công cho tại hạ không phải là để giao lại cho lão.
- Ngươi đã nói vậy thì buộc lão phu phải ra tay.
Äà Nhân Bất Di Mạng dứt lá»i liá»n lạng ngÆ°á»i dấn tá»›i má»™t bá»™. Má»™t lần nữa, song thủ lại vÆ°Æ¡n ra thi triển Hấp Tinh Äại Pháp. Trong khi lão thi triển Hấp Tinh Äại Pháp thì Quân Bình trụ tấn, xoè thiết phiến đỡ lấy luồng hấp lá»±c từ đôi song thủ của đối phiÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°Æ¡i không chạm chưởng nhÆ°ng thá»±c tế thì bên trong cả hai Ä‘ang thi thố ná»™i lá»±c để phân cao thấp. Nếu lão Äà Nhân dụng Hấp Tinh Äại Pháp để hút lấy chân nguyên của đối phÆ°Æ¡ng thì bên đây Hạ Quân Bình nhÆ° có má»™t tấm áo khí công che chắn, tạo thành má»™t bức vách kiên cố, vững chãi, không để cho Hấp Tinh Äại Pháp của lão Äà Nhân đắc dụng.
Äôi cÆ°á»›c pháp của Äà Nhân Bất Di Mạng từ từ lúc dần xuống sàn gạch trong khi bên này gạch nhÆ° nổi lên dÆ°á»›i đế giày Hạ Quân Bình. Hiện tượng đó khiến Quân Tùng cứ ngây ngÆ°á»i ra nhìn.
Nếu Quân Bình vẫn giữ được vẻ bình thản thì ngược lại, lão Äà Nhân đã bắt đầu xuất hạn qua thá»i gian giao thủ ná»™i lá»±c vá»›i chàng. Sá»± kỳ diệu đó càng khiến Quân Tùng ngạc nhiên hÆ¡n. Y nghÄ© thầm:
“Hạ đại ca có tuyệt thế võ công mà không lá»™ ra cho mình biết.†à nghÄ© vừa trôi qua trong đầu Quân Tùng thì diá»…n biến của cuá»™c giao đấu ná»™i lá»±c xảy ra chỉ trong chá»›p mắt. Äà Nhân Bất Di Mạng thoạt cau mày, rồi bất thình lình cúi má»p ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c, miệng thì thốt:
- Bất Di Mạng đây.
Giá»ng nói khẳng khái, đầy vẻ tá»± tin của lão Äà Nhân đập vào thính nhÄ© Quân Tùng và Quân Bình nhÆ°ng há» chẳng hiểu được ý nghÄ© câu nói đó. Nếu Quân Bình và Quân Bình còn nhÆ¡ ngẩn vá»›i câu nói đó thì Thiên CÆ¡ hốt hoảng ra mặt. Cái danh Äà Nhân Bất Di Mạng nàng đã nghe nhiá»u trên giang hồ. Má»™t khi lão đã xuất thủ thì chÆ°a má»™t ai giữ được mạng cả. Những ngÆ°á»i chết thì chẳng thể nói lại là há» chết bởi tuyệt kỹ gì của lão Äà Nhân mà chỉ để lại má»™t cái xác lá»— chá»— nhÆ° má»™t tổ ong thối rá»­a lâu ngày.
Thiên Cơ vừa nghe nói, vội cảnh báo:
- Hạ huynh...
Cùng vá»›i tiếng thét cảnh báo của nàng, khối gù trên lÆ°ng lão Äà Nhân Ä‘á»™t ngá»™t phát nổ. Ngay sau tiếng nổ khô khốc nghe nhÆ° tiếng vá»— tay đó thì có ngá»n quái phong thổi tá»›i Ä‘em theo luồng chu sa óng ánh chụp tá»›i thân ảnh của Hạ Quân Bình.
Quân Tùng trố mắt nhìn, miệng há hốc:
- Hê...
Quân Tùng chỉ thốt được bấy nhiêu thì vầng chu sa từ khối gù trên lÆ°ng lão Äà Nhân đã chụp tá»›i Quân Bình. Sá»± biến này hoàn toàn bất ngá». Äến lúc này Thiên CÆ¡ má»›i hiểu vì sao những đối thủ của lã Äà Nhân phải chết mà chỉ để lại cái xác nham nhở lá»— chá»— nhÆ° tổ ong.
Nàng lo lắng nhÆ°ng không biết Quân Bình có thoát hiểm được hay không bởi thủ Ä‘oạn của lão Äà Nhân Bất Di Mạng quá Æ° tàn nhẫn.
Kihi vầng chu sa thổi đến thân hình thì Quân Bình vẫn kịp nhận ra thủ đoạn sát tử tàn độc và nham hiểm của đối phương.
Lão Äà Nhân dụng Hấp Tinh Äại Pháp cốt nhÆ° má»™t cái bẫy để đối phÆ°Æ¡ng dụng ná»™i lá»±c khống chế lại Hấp Tinh Äại Pháp của lão, rồi nhân đó lão má»›i dụng tá»›i thủ Ä‘oạn phát tán chu sa, mượn ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng mà giết đối phÆ°Æ¡ng. Tất cả chỉ diá»…n ra trong má»™t chá»›p mắt.
Khi vầng chu sa tẩm kịch Ä‘á»™c chụp tá»›i Hạ Quân Bình thì cây thiết phiến trong tay chàng liá»n vÅ© lá»™ng phạt ngang vá» phía trÆ°á»›c. Từ ngá»n thiết phiến, má»™t đạo khí kình mãnh liệt tợ nhÆ° má»™t cÆ¡n giông bất thần xuất hiện phủ tá»›i vầng chu sa.
Vầng chu sa kịch Ä‘á»™c nhÆ° lá»›p bụi bị thổi ngược trở lại lão Äà Nhân trong khi lão Ä‘ang phấn chấn bởi Ä‘oan chắc Hạ Quân Bình cÅ©ng chẳng khác gì những kẻ đã bá» mạng bởi tay lão.
Vầng chu sa thổi ngược trở lại khiến Äà Nhân Bất Di Mạng giật mình hốt hoảng.
Lão buộc miệng thốt:
- Oâi...
Tiếng thốt còn chÆ°a tan khá»i hai vành môi dầy và rá»™ng của lão thì chu sa đã nhÆ° bầy thiêu thân lao rầm rập vào thân pháp lão.
Äà Nhân Bất Di Mạng thét lên:
- Chết ta rồi.
Lão thối bá»™ luôn hai bÆ°á»›c nhÆ°ng chÆ°a kịp lấy lại thế chân trụ thì ngá»n thiết phiến đã đến. MÅ©i thiết phiến đã Ä‘iểm vào yết hầu lão chỉ vá»›i má»™t lần xê mình, lắc tay của Hạ Quân Bình.
Lão Äà Nhân ngây ngÆ°á»i. Mặt lão đã gá»›m ghiếc, giỠđây bị chu sa hủy hoại thì càng gá»›m ghiếc hÆ¡n. Mặc dù hứng trá»n ngá»n Ä‘á»™c thủ của mình nhÆ°ng cái bàng hoàng hiện lên trên mặt lão chính là thủ pháp thần ký, quán tuyệt của Hạ Quân Bình.
Quân Bình lạnh nhạt nói:
- Lão muốn chết hay muốn sống ?
Hai vành môi dầy của lão Äà Nhân mấp máy má»™t lúc rồi má»›i thốt thành lá»i:
- Muốn sống.
- Äáng lý ra lão phải chết nhÆ°ng tại hạ vẫn cho lão má»™t cÆ¡ há»™i để được sống đặng chuá»™c lại những gì mà lão đã gây ra.
- Äược. Lão phu nhận của ngÆ°Æ¡i món nợ này. Nếu có dịp lão phu sẽ trả.
Quân Bình hạ tay xuống. Chàng nhìn thẳng vào mặt Äà Nhân.
Buông má»™t tiếng thở dài, Äà Nhân Bất Di Mạng má»›i quay lÆ°ng thoát chạy ra ngoài. Quân Bình nhìn lại Thiên CÆ¡ và Quân Tùng.
Quân Tùng nói:
- Vá»›i má»™t lão đại ma đầu gian ác nhÆ° vậy, sao đại ca để cho lão ra Ä‘i ? Chẳng khác nào di há»a sau này.
- Huynh biết mình phải làm gì.
Quân Tùng xoa tay:
- Äệ không ngá» võ công của đại ca quán tuyệt nhÆ° vậy mà huynh lại giấu đệ. Nếu hôm nay không được chính mắt thấy đại ca thi triển tuyệt há»c của sÆ° tôn thì đệ vẫn còn nghÄ© huynh chỉ là má»™t thÆ° sinh trói gà không chặt. Cùng lắm chỉ là tiểu tÆ°á»›ng số mà thôi.
- Nếu không có được chiếc thiết phiến này thì huynh đúng như đệ nói đó.
- Võ công tuyệt nghệ của huynh là từ chiếc thiết phiến này ư ?
Quân Bình gật đầu:
- Huynh vốn đã được thần tăng Äại Minh truyá»n thụ Tiên Thiên Khí Công nhÆ°ng để phát huynh được chân nguyên thuần dÆ°Æ¡ng đó thì phải nhỠđến khẩu quyết ghi trong thiết phiến của sÆ° tôn. SÆ° tôn để lại cho huynh ba chiêu để có thể tá»± mình bÆ°á»›c vào Äá»n Thiêng.
Quân Tùng cao hứng há»i:
- Ba chiêu của sÆ° tôn để lại cho huynh chắc phải vô song lắm. Äó là những chiêu gì vậy ?
- Nhất Phiến Di Tình, Nhị Phiến Di ThÆ°Æ¡ng, Tam Phiến Äoạn Sát. SÆ° tôn muốn huynh phải uyên thâm ba chiêu này để vào Äá»n Thiêng. Không biết trong Äá»n Thiêng có gì mà sÆ° tôn cẩn trá»ng dặn dò huynh nhÆ° thế.
- Há»c võ công để vào Äá»n Thiêng thì chứng tá» trong đó có cao thủ ẩn danh chá» sẵn.
- Dù có cao thủ mai phục thì huynh cũng phải vào.
- Hạ huynh. Bây giỠchúng ta phải làm gì ?
- Äến Võ Äang rồi thẳng tiếng Äá»n Thiêng.
- Äi ngay chứ ?
Quân Bình gật đầu.
Thiên CÆ¡ há»i:
- Thiếu Khinh Luân ở đây bất tiện rồi. Chúng ta nên Ä‘Æ°a y vá» Võ Äang luôn.
- Äể đệ sắp xếp cho.
- Äệ hãy mau chuẩn bị hành trang. Chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng ngay bây giá».
Quân Tùng gật đầu rồi lẩn nhanh ra khá»i phòng. Quân Tùng vừa bÆ°á»›c ra khá»i phòng chÆ°a được bao lâu thì đã vá»™i vã quay trở lại vá»›i vẻ mặt há»›t hải.
Thấy vẻ mặt Quân Tùng lá»™ ra những nét hốt hoảng, Quân Bình há»i:
- Dương đệ. Chuyện gì vậy ?
Quân Tùng hối hả nói:
- Hạ huynh... Vi cô nương. Xuống dưới xem... khủng khiếp quá.
Thiên Cơ cau mày:
- Dương công tử thấy gì ?
- NgÆ°á»i ta định Ä‘Æ°a đám tang cho cả đám chúng ta và cả gã đạo sÄ© Võ Äang kia.
- Có chuyện đó sao ?
- HỠđã chuẩn bị tất cả phía dưới nhà rồi.
Quân Bình nhìn qua Thiên Cơ. Nàng khẽ gật đầu ra hiệu cho Quân Bình.
Thiên Cơ nhìn lại Quân Tùng:
- Dương công tử giúp chúng tôi đưa Thiếu Khinh Luân đi được không ?
- Äệ rất muốn rá»i khá»i cái chá»— hắc ám này. Sao mà Ä‘i đâu cÅ©ng gặp quá»· gặp ma hết.
Quân Tùng bước đến xốc Thiếu Khinh Luân vác lên vai. Y hối thúc Quân Bình:
- Äại ca. Chúng ta Ä‘i thôi.
Thấy vẻ vội vàng của Quân Tùng, Thiên Cơ biết y đang hốt hoảng như thế nào.
Nhưng chuyện gì khiến Quân Tùng phải hốt hoảng như vậy ?
Khi má»i ngÆ°á»i xuống đến bên dÆ°á»›i lữ Ä‘iếm thì Thiên CÆ¡ má»›i biết vì sao Quân Tùng lại có vẻ hốt hoảng khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy. Khắp gian tiá»n sảnh rải đầy những giấy vàng mã nhuá»™m Ä‘á» máu.
Thiên Cơ nhìn qua Quân Bình rồi quay sang Quân Tùng, từ tốn nói:
- Chỉ có mấy tỠgiấy vàng mã thế này mà Dương công tử lại hốt hoảng ư ?
Quân Tùng chỉ ra ngoài cửa:
- Ở... Ở ngoài nữa đó.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #38  
Old 08-04-2008, 12:04 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 38

Kiếp Nạn Võ Äang
Nhất Tiếu đạo trưởng ngồi trên bồ Ä‘oàn, phía sau lÆ°ng là chiếc lÆ° đồng tá»a khói trầm nghi ngút. Trông lão đạo trưởng tợ nhÆ° những bậc thiên tiên Ä‘ang trầm tÆ° suy nghÄ©. Hai bên đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang là những trưởng lão trong trang phục đạo sÄ©, tóc bá»›i, ngồi kiết đà. Tất cả nhÆ° Ä‘á»u định thần, tâm niệm má»™t Ä‘iá»u gì đó. Không gian trong đại Ä‘Æ°á»ng thật trang trá»ng nhÆ°ng trong sá»± trang trá»ng đó nhÆ° có phần khẩn trÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ.
Phía trÆ°á»›c đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang, giấy vàng mã rải đầy cả mặt sân. Những tá» vàng mã Ä‘Æ°a đám đó càng khiến cho không gian của Nghi SÆ¡n thêm phần ảm đạm và u ám.
Má»™t luồng gió từ bên ngoài thổi vào. Luồng gió đó rất lạ lùng vì nó mang theo những tấm giấy vàng mã vào trong đại Ä‘Æ°á»ng. Tất nhiên những vị đạo sÄ© tu tiên đâu để cho những tấm giấy vàng mã kia phủ lên đại Ä‘Æ°á»ng tôn nghiêm của Võ Äang phái, bởi há» biết chủ nhân của những mảnh giấy ma quái và khủng bố kia chính là Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Hai vị đạo sÄ© ngồi bìa liá»n liên thủ phát chưởng kình. Từ trong tay áo trÆ°á»ng y đạo sÄ©, bốn luồng ná»™i lá»±c phát ra cản những tá» giấy vàng mã. Những tá» giấy vàng mã Ä‘Æ°a đám nhÆ° lượn lá» ngay ngưỡng cá»­a đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang. Chúng nhÆ° nằm giữa hai lá»±c kình nên chỉ lắc qua lắc lại, không tiến cÅ©ng chẳng lùi.
Sá»± biến chỉ diá»…n ra trong phút chốc, khi bên ngoài chợt nổi lên má»™t trận cuồng phong thì hai lão đạo trưởng Võ Äang bật ngá»­a ra sau, ót đập mạnh xuống sàn đại Ä‘Æ°á»ng. Cùng lúc ấy, vô số những tá» giấy vàng mã Ä‘Æ°a đám tợ nhÆ° bầy bÆ°á»›m ào ào bay vào trong đại Ä‘Æ°á»ng. Chỉ trong phút chốc, toàn bá»™ gian đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang phủ đầy giấy vàng mã, trông thật là khủng khiếp và khủng bố.
Các vị đạo trưởng Võ Äang phái Ä‘ang ngồi trầm tÆ° trong tÆ° thế kiết đà nhÆ° bị lá»­a đốt bên dÆ°á»›i bồ Ä‘oàn nên bắt đầu mất định tâm.
Nhất Tiếu đạo trưởng, Chưởng Môn phái Võ Äang bèn bấm khẩu quyết, trang trá»ng nói:
- Nghi SÆ¡n không phải là chốn má»™ địa tha ma. Các ngÆ°á»i hãy định tâm hÆ°á»›ng vá» cõi thiá»n định.
Năm mÆ°Æ¡i đạo sÄ© Võ Äang sau khi nghe lá»i phán đó, đồng loạt bá» tạp niệm, trở lại tÆ° thế thiá»n định suy tưởng, mặc nhiên vá»›i những mảnh giấy vàng mã bay rải rác khắp gian đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang.
Từ ngoài cá»­a đại Ä‘Æ°á»ng, Lịnh Chấn Kỳ thong dong bÆ°á»›c vào. Sá»± xuất hiện của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ khiến cho không khí đã khẩn trÆ°Æ¡ng lại càng khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡n.
Tất cả má»i cặp mắt của các đạo sÄ© Võ Äang Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Ngoài ánh mắt xét nét, thăm dò Hoạt Diêm La nhÆ° nhìn má»™t hung thần từ cõi a tỳ quay trở lên cõi trần, là những nét căng thẳng tá»™t cùng. Sá»± căng thẳng của các đạo sÄ© Võ Äang cÅ©ng dá»… hiểu thôi. Bởi ai cÅ©ng biết Lịnh Chấn Kỳ là sát nhân chí tá»­ của Võ Äang mà thánh tích của y chính là cái chết của NgÅ© Hành đạo trưởng.
Lịnh Chấn Kỳ dừng bÆ°á»›c trÆ°á»›c mặt Nhất Tiếu đạo trưởng. Bên ngoài đại Ä‘Æ°á»ng, bốn gã đạo tỳ khiêng vào má»™t cá»— áo quan Ä‘en sì.
Nhất Tiếu đạo trưởng ngẩng mặt, đối nhãn vá»›i Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Lão đạo trưởng trầm giá»ng nói thật trang trá»ng:
- Bần đạo ngỡ sau khi bị Ä‘uổi khá»i Nghi SÆ¡n, ngÆ°Æ¡i sẽ chẳng bao giỠđặt chân đến đây nữa chứ.
Lịnh Chấn Kỳ khẽ lắc đầu đáp lá»i Nhất Tiếu đạo trưởng:
- Lịnh mỗ từ Nghi Sơn ra đi thì phải quay lại Nghi Sơn chứ.
- Ngươi quay lại không phải với mục đích nhân nghĩa.
- Äược nhân trả nhân, có nghÄ©a trả nghÄ©a. Lịnh má»— và Võ Äang không nhân, không nghÄ©a thì sao ta lại lấy nhân nghÄ©a mà đến Nghi SÆ¡n chứ.
Nhất Tiếu đạo trưởng thoạt buông một tiếng thở dài.
Lịnh Chấn Kỳ há»i:
- Lão hối tiếc nên thở ra ư ?
- Không chút hối tiếc.
- không hối tiếc à. Thế cÅ©ng tốt. À… từ lúc Lịnh má»— rá»i Nghi SÆ¡n, lão đã chá»n được ngÆ°á»i kế nhiệm để truyá»n thụ y bát chân truyá»n và Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Âm DÆ°Æ¡ng chÆ°a ?
- Äó là chuyện của Võ Äang, không liên quan gì đến ngÆ°Æ¡i.
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai:
- Sao lại không lên can đến ta ?
Y chấp tay sau lưng, dè bỉu nói:
- TrÆ°á»›c đây, khi Lịnh má»— còn ở Võ Äang, ta luôn nghÄ© mình là Ä‘oá kỳ hoa của Võ Äang phái. Chỉ có mình ta má»›i xứng nhận y bát chân truyá»n và tuyệt kỹ Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Âm DÆ°Æ¡ng. Rất tiếc, ta lại sá»›m bị vùi dập và còn bị Ä‘uổi khá»i Nghi SÆ¡n.
- NgÆ°Æ¡i bị Ä‘uổi khá»i Nghi SÆ¡n bởi vì cái tâm quá Æ° nham hiểm.
- Lão không tiếc má»™t kỳ tài võ há»c nhÆ° ta à ?
Nhất Tiếu đạo trưởng nhếch mép. Mặc dù nhếch mép tá» thái Ä‘á»™ khinh bỉ nhÆ°ng nhìn lại cứ tưởng nhÆ° lão mỉm cÆ°á»i. Sau khi tá» rõ thái Ä‘á»™, Nhất Tiếu đạo trưởng khẳng khái nói:
- Không.
- Nếu không tiếc thì chắc lão phải có môt đoá kỳ hoa khác khá hơn cả ta ?
- Nếu nói vá» căn cÆ¡ để truyá»n thụ võ công tuyệt há»c của đại tổ sÆ° TrÆ°Æ¡ng Tam Phong thì quả là bần đạo khó tìm được má»™t ngÆ°á»i thứ hai có căn cÆ¡ khả dÄ© sánh được vá»›i ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng tuyệt nghệ võ công của Võ Äang không phải chỉ để truyá»n thụ cho má»™t kẻ có căn cÆ¡ mà lòng dạ thì vô cùng nham hiểm.
Lịnh Chấn Kỳ ngá»­a mặt cÆ°á»i sang sảng. Y vừa cÆ°á»i vừa chỉ tay vá» phía Nhất Tiếu đạo trưởng:
- Lão già mÅ©i trâu kia, nếu nhÆ° Võ Äang có má»™t ngÆ°á»i làm cho phát dÆ°Æ¡ng quang đại, làm chủ võ lâm, khiến cho Thiếu Lâm phải nể mặt thì lão thích không ? Lão không thích Æ° ?
Nhất Tiếu đạo trưởng sa sầm mặt. Các vị đạo trưởng khác thì đồng loạt nhíu mày lộ vẻ giận dữ. Nhất Tiếu đạo trưởng buông một tiếng thở dài:
- Nếu ngÆ°Æ¡i còn có má»™t chút nhân tâm, trá»ng nghÄ©a thì Võ Äang hẳn sẽ phát dÆ°Æ¡ng quang đại từ ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng rất tiếc, ngÆ°Æ¡i có căn cÆ¡ hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ°ng lại không có đặng nhân nghÄ©a thì Võ Äang sao có thể đứng trong trá»i đất võ lâm được.
Nhất Tiếu đạo trưởng từ từ đứng lên:
- Lịnh Chấn Kỳ. NgÆ°Æ¡i đến Võ Äang vá»›i mục đích gì ? Bần đại nghÄ© ngÆ°Æ¡i đến vì sá»± hận thủ nhá» nhen, ích ká»·. Nếu vì hận thù nhá» nhen kia thì bần đạo không đàm luận gì vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa mà bần đạo chỉ muốn biết… Lịnh Chấn Kỳ cÆ°á»›p lá»i Nhất Tiếu đạo trưởng:
- Lão muốn biết nguyên cớ gì ta lại sát tử Ngũ Hành đạo trưởng phải không ? Lịnh mỗ sẽ giải bày ngay đây thôi.
- Nếu ngÆ°Æ¡i không nói thì bần đạo e rằng ngÆ°Æ¡i khó mà rá»i khá»i Nghi SÆ¡n.
Lịnh Chấn Kỳ khoát tay:
- Ta đến Nghi SÆ¡n không phải xin lão mở Ä‘Æ°á»ng cho rá»i khá»i Nghi SÆ¡n. Còn vá» nguyên nhân tại sao Lịnh má»— lại nhẫn tâm sát tá»­ NgÅ© Hành đạo trưởng Æ° ? Rất dá»… hiểu thôi.
Lịnh Chấn Kỳ xoa tay, nhạt nhẽo nói:
- Lão cứ coi nhÆ° đó là chiến thÆ° mà ta gởi cho Võ Äang vậy. Nếu không thì Võ Äang sẽ tưởng ta không bao trÆ°á»›c mà bất ngỠđến. Còn Lịnh má»— làm nhÆ° vậy để chúng đạo sÄ© tu tiên có thá»i gian chuẩn bị để tiếp ta đấy mà. Nói nhÆ° thế thì các ngÆ°á»i hiểu rồi chứ ?
Gã vừa dứt lá»i thì từ trong hàng đạo trưởng ngồi thiá»n, má»™t ngÆ°á»i không dằn được cÆ¡n phẫn ná»™, không chá» Nhất Tiếu đạo trưởng có cho phép hành Ä‘á»™ng hay không mà đã tá»± quyết.
NgÆ°á»i đó quát lá»n:
- Cẩu tặc, trả mạng cho Ngũ đạo huynh.
Lá»i còn chÆ°a thoát hết khá»i miệng thì đạo sÄ© đó đã băng tá»›i vung phất trần phạt thẳng vào vùng thượng đẳng của Lịnh Chấn Kỳ.
Mặc dù tấn công bất ngá» nhÆ°ng ngÆ°á»i chết không phải là Lịnh Chấn Kỳ mà chính là đạo sÄ© của phái Võ Äang. Chiếc phất trần chÆ°a kịp chạm đến đích thì đã bị trảo công của Hoạt Diêm La lấy kéo giật vá» phía trÆ°á»›c. Cùng vá»›i Ä‘á»™ng tác đó, tả thủ Lịnh Chấn Kỳ lại chém ngang vá»›i thế Tá Äao Sát Tá»­.
Thủ cấp của đạo sÄ© lìa ngay khá»i cổ khi tả thủ của Lịnh Chấn Kỳ lÆ°á»›t ngang qua, còn thân hình thì đổ sầm đến trÆ°á»›c, bá» lại ngay sau gót giày chiếc thủ cấp hãy còn chá»›p mắt ngÆ¡ ngẩn nhÆ°ng vẫn lá»™ tia nhìn giận dữ.
Lịnh Chấn Kỳ phủi tay. Y nhìn Nhất Tiếu đạo trưởng thỠơ nói:
- Lịnh má»— thay lão phán xá»­ những kẻ chÆ°a có lệnh của Chưởng Môn mà hành Ä‘á»™ng càn rỡ. Xem nhÆ° đây cÅ©ng là dịp mà Lịnh má»— trả nghÄ©a cho Võ Äang trong những ngày phải lÆ°u lại Nghi SÆ¡n trú nắng.
Giá»ng nói nhạt nhẽo cùng vẻ mặt nhÆ° trét sáp của Lịnh Chấn Kỳ càng khiến cho các đạo sÄ© Võ Äang không cầm được cÆ¡n phẫn ná»™, chỉ chá»±c chá» bùng nổ nhÆ° Hoa? Diệm SÆ¡n.
Gần nhÆ° chỉ cần thêm má»™t chút sá»± khiêu khích nữa thôi thì tÄ©nh tâm của các vị đạo trưởng Võ Äang sẽ bá»™c phát thành ná»—i uất hận cuồng sát.
NhÆ° Ä‘á»c được ý niệm trong tâm tưởng các huynh đệ, Nhất Tiếu đạo trưởng Ä‘á»™t ngá»™t cất má»™t tràng cÆ°á»i nghe thật sảng khoái. Tràng tiếu ngạo của Nhất Tiếu đạo trưởng thật cởi mở nhÆ°ng tác Ä‘á»™ng ngay đến các vị đạo trưởng Ä‘ang bắt đầu bị sá»± khích bác của Lịnh Chấn Kỳ khiến cho tâm định bất ổn. Má»i ngÆ°á»i nghe tiếng cÆ°á»i của Nhất Tiếu đạo trưởng liá»n thở phào má»™t cái nhÆ° trút tất cả những ý niệm ô trá»c Ä‘ang dằng xé há».
Chá» cho má»i ngÆ°á»i hoàn toàn tÄ©nh tâm, Nhất Tiếu đạo trưởng má»›i cắt tràng tiếu ngạo có chủ đích, ôn nhu nói vá»›i Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ:
- Sao ngươi quá nham hiểm như vậy ?
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai:
- Lịnh mỗ có làm gì đâu mà lão lại bảo ta là kẻ nham hiểm. Lão giải thích cho ta mới được chứ. Nếu không nói được thì chính những kẻ tu tiên, đội lốt đạo sĩ mới là hạng nham hiểm.
Nhất Tiếu đạo trưởng mím môi nhÆ°ng lại tạo thành má»™t nụ cÆ°á»i mỉm:
- Bần đạo nói ngÆ°Æ¡i nham hiểm bởi vì ngôn phong của ngÆ°Æ¡i đã tiá»m ẩn sá»± nham hiểm của má»™t con ngÆ°á»i chất chứa hận thù. NgÆ°Æ¡i muốn dùng ngôn từ để khiến các vị đạo huynh vì nóng nảy mà thiếu sá»± tÄ©nh tâm.
- Lão nói hay quá. Các ngÆ°á»i tá»± nhận là những kẻ tu đạo tìm cảnh giá»›i tiên cảnh nhÆ°ng e là khó thành tiên để trôi đến cảnh giá»›i tiên cảnh quá. Nếu các ngÆ°á»i có cái tâm của tiên ông thì đã không quẳng ta ra khá»i Nghi SÆ¡n.
- Nói cho cùng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng vì chuyện năm xÆ°a bị trục xuất khá»i Võ Äang mà thôi.
Lịnh Chấn Kỳ nạt ngang:
- Không sai. Vì chuyện năm xÆ°a nên Lịnh má»— má»›i thân hành đến Võ Äang.
NhÆ°ng không phải để xin các tiên ông cho ta nhập bá»n mà ta đến đây lần này là để biến Nghi SÆ¡n thành bãi tha ma, má»™ địa. Nếu trÆ°á»›c đây Võ Äang đại Ä‘Æ°á»ng trên Nghi SÆ¡n là chốn thiá»n tu của các tiên ông thì hôm nay ta muốn biến nó thành Quá»· Môn.
- Bần đạo không thể để cho ngươi toại thành ý nguyện đâu.
- Lịnh má»— đã muốn thì sao lại không được nhỉ. Nếu ngày đó, Võ Äang Ä‘uổi ta vì không muốn phát dÆ°Æ¡ng quang đại thì hôm nay ta thay mặt Quá»· Môn để há»±c hiện hoài bão của mình.
- Hừ. Hoài bão của ngÆ°Æ¡i chẳng qua chỉ là tham vá»ng mà thôi. Bần đạo Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i ra khá»i Nghi SÆ¡n là đúng rồi.
- Äúng sai chÆ°a hẳn đã nhÆ° lão nghÄ© đâu. Nếu Lịnh má»— ngày đó ở lại Nghi SÆ¡n thì chÆ°a chắc đã có ngày nay. Bây giá» thì Lịnh má»— thá»± hiện ý định của mình đây.
Hai đạo sĩ đang ngồi kiết đà bật đứng lên:
- Sư phụ… hãy để gã cho đệ tử.
Hai gã vừa dứt lá»i, chÆ°a kịp nghe phán lệnh của Nhất Tiếu đạo trưởng thì chá»›p thấy bóng ảnh thủ che khuất tầm mắt mình.
Hai gã đạo sĩ vừa mới thốt đã bị đôi Thanh Ma Thần Thủ của Lịnh Chấn Kỳ bứt đứt khí quản. Cả hai trợn mắt, khẹt khẹt vài tiếng rồi đổ sầm xuống đất.
Lịnh Chấn Kỳ dè bỉu nói:
- Các ngÆ°Æ¡i chỉ có cái miệng khoác lác thôi. So vá»›i Quá»· Môn thì võ há»c Võ Äang ví nhÆ° Ä‘om đóm so vá»›i vầng nhật nguyệt.
Nhất Tiếu đạo trưởng không thể ká»m lòng được nữa, gằn giá»ng nói:
- Lịnh Chấn Kỳ. NgÆ°Æ¡i đã muốn tuyệt há»c Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Aâm DÆ°Æ¡ng thì nay ngÆ°Æ¡i sẽ được toại nguyện.
- Ta cÅ©ng Ä‘ang rất thèm được chứng nghiệm kiệt tác võ há»c của đại phái Võ Äang.
Lịnh Chấn Kỳ vừa dứt lá»i liá»n lắc nhẹ hai vai, lÆ°á»›t đến trÆ°á»›c mặt Nhất Tiếu đạo trưởng. Nhất Tiếu đạo trưởng nhìn gã chằm chằm.
Lịnh Chấn Kỳ dè bỉu nói:
- Một mình lão thi thố với Lịnh mỗ hay phải cần đến chư vị đạo trưởng ở đây hỗ trợ ?
Nhất Tiếu đạo trưởng gằn giá»ng nói:
- Võ Äang phái không phải là hạng thảo khấu chuyên cậy đông thủ thắng. Má»™t mình bần đạo cÅ©ng có thể giao thủ vá»›i ngÆ°Æ¡i.
- Lão tá»± đắc quá, sợ hối không kịp đó. NgÅ© Hành đạo trưởng, thêm ba mạng của Võ Äang đã mất vào tay Lịnh má»— rồi. Nếu lão là ngÆ°á»i tu tiên, biết nhìn xa trông rá»™ng thì giao Nghi SÆ¡n cho Lịnh má»— rồi kéo chÆ° vị đạo sÄ© thúi ở đây vào chốn thâm sÆ¡n cùng cốc, vừa an nhàn tu tiên vừa thoát khá»i má»™t kiếp nạn trùng trùng.
- NgÆ°Æ¡i lá»™ng ngôn nhiá»u quá rồi đó.
Nhất Tiếu đạo trưởng gằn giá»ng nói tiếp:
- Ngươi chuẩn bị tiếp chiêu của bần đạo được rồi.
Nhất Tiếu đạo trưởng dứt lá»i liá»n vận hoá Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Há»—n Nguyên. Äôi song thủ của Nhất Tiếu đạo trưởng vừa uyển chuyển vừa má»m mại nhÆ°ng tất nhiên trong cái uyển chuyển và má»m mại đó tiá»m ẩn má»™t ná»™i kình vô cùng mãnh liệt.
Thấy Nhất Tiếu đạo trưởng chuyển hoá Lưỡng Nghi Thái Cá»±c Aâm DÆ°Æ¡ng, Lịnh Chấn Kỳ đâu dám xem thÆ°á»ng, mặc dù vừa rồi y tá» thái Ä‘á»™ khinh thị. Y gác đôi Thanh Ma Thần Thủ che chắn vùng thượng đẳng. Thần sắc của Lịnh Chấn Kỳ và Nhất Tiếu đạo trưởng lá»™ rõ những nét khẩn trÆ°Æ¡ng và căng thẳng. Äôi Thanh Ma Thần Thủ xanh rá»n đập vào mắt Nhất Tiếu đạo trưởng, làm sao Chưởng Môn Võ Äang lại không biết uy lá»±c của đôi bao tay thần chết đó.
Nhất Tiếu đạo trưởng nghiêm giá»ng há»i:
- NgÆ°Æ¡i là truyá»n nhân của Quá»· Môn ?
- Không sai. Xem ra lão cũng biết vỠđôi Thanh Ma Thần Thủ.
- Bần đạo biết cả uy lực và sự lợi hại của nó nữa.
- Äã biết sao lão còn dám ngạo mạn muốn thá»­ uy lá»±c của Thanh Ma Thần Thủ chứ ?
- Ngươi mới là kẻ ngạo mạn khi nghĩ rằng đã là chủ nhân của đôi Thanh Ma Thần Thủ thì chẳng một ai có thể đối phó.
Nhất Tiếu đạo trưởng vừa nói vừa khá»a tay vá»›i những Ä‘á»™ng tác trông thật là bình dị, uyển chuyển, chân thì dịch chuyển theo những bÆ°á»›c NgÅ© Hành Bát Quái. Má»—i bÆ°á»›c Ä‘i, má»—i Ä‘á»™ng tác của Nhất Tiếu đạo trưởng trông thật là má»m mại nhÆ°ng lắng nghe thì tợ nhÆ° có tiếng gió vi vu nhÆ° sáo diá»u.
Nhất Tiếu đạo trưởng và Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ chỉ còn đúng má»™t bá»™ thì mặt đối mặt, chưởng đối chưởng, quyá»n đối quyá»n. Cuá»™c đấu chÆ°a trá»±c tiếp xảy ra nhÆ°ng sá»± căng thẳng của hai ngÆ°á»i khiến tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại gian đại Ä‘Æ°á»ng gần nhÆ° nghẹt thở.
Nhất Tiếu đạo trưởng cau mày nói:
- Phong Vân Quyá»n Thổ.
Song thủ nắm lại, từ từ đấm đến trước, nhắm hai bả vai Lịnh Chấn Kỳ tập kích.
Lão đạo trưởng chưa kịp nhả kình thì chợt nghe một tiếng rống lồng lộng cất lên:
- Sư phụ.
Tiếng rống kia khiến Nhất Tiếu đạo trưởng vừa toan nhả kình thì vội vã thu hồi lại.
Lão đạo trưởng vừa má»›i thu hồi kình lá»±c thì lLịnh Chấn Kỳ chá»›p ngay lấy thá»i cÆ¡. Y xê mình tá»›i, liên tục phát tác những tuyệt há»c trảo công đặc dị của đôi Thanh Ma Thần Thủ.
Nhất Tiếu đạo trưởng chá»›p thấy trÆ°á»›c mặt mình muôn vàn bóng ảnh thủ xanh rá»n bủa khắp châu thân thì không khá»i giật mình. Chưởng Môn phái Võ Äang thật không hổ thẹn là má»™t trưởng bối trong võ lâm. Mặc dù bị bất ngá» hoàn toàn nhÆ°ng Nhất Tiếu đạo trưởng vẫn kịp thi triển Lưỡng Nghi bá»™ pháp luồn lách trong vòng trảo ảnh chết chóc của đôi Thanh Ma Thần Thủ.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thi triển đôi Thanh Ma Thần Thủ quả là ngoài sức tưởng tượng của tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt tại hiện trÆ°á»ng. Má»i ngÆ°á»i tưởng chừng nhÆ° chẳng còn phân biệt được đâu là Lịnh Chấn Kỳ, đâu là Nhất Tiếu đạo trưởng, bởi vây bá»c lấy hai ngÆ°á»i là vùng ảnh thủ xanh rá»n che kín cả phạm vi trên hai trượng.
Chỉ trong không đầy ba lần chá»›p mắt mà Lịnh Chấn Kỳ đã thi triển được năm mÆ°Æ¡i thế chá»™p chết ngÆ°á»i. Năm mÆ°Æ¡i thức trảo công của liên hoàn của gã mặc dù chÆ°a thể chạm đến tá»­ huyệt của Nhất Tiếu đạo trưởng nhÆ°ng nó cÅ©ng bức Chưởng Môn Võ Äang không ngừng thối bá»™.
Tuy dùng bá»™ pháp thần kỳ Lưỡng Nghi NgÅ© Hành Bát Quái nhÆ°ng trÆ°á»ng bào của Nhất Tiếu đạo trưởng vẫn không ngừng bị mÆ°á»i ngón trảo công cào rách từng mảnh.
Những âm thanh xoàn xoạt phát ra khiến cho chúng đạo sÄ© Võ Äang phái không khá»i lo lắng cho vị Chưởng Môn.
Nhất Tiếu đạo trưởng cÆ°á»i khảy má»™t tiếng. Cùng vá»›i tiếng cÆ°á»i đó, lão gần nhÆ° đã bị Lịnh Chấn Kỳ dồn vào tá»­ lá»™ thì bằng vào má»™t tuyệt pháp khinh thân ngoài sá»± phá»ng Ä‘oán của Lịnh Chấn Kỳ, đôi trảo chết ngÆ°á»i xanh rá»n vừa thá»™p tá»›i toan vá»— vào vùng hạ đẳng của Nhất Tiếu đạo trưởng thì thân pháp của vị Chưởng Môn đã nhất bổng lên cao hai bá»™, mÅ©i giày đập luôn vào cánh khuá»· của Lịnh Chấn Kỳ, để rồi quăng mình lÆ°á»›t qua đầu há» Lịnh.
Lịnh Chấn Kỳ thoạt một chút ngơ ngẩn bởi tuyệt thủ khinh thân của đối phương.
Y thu hồi chiêu công, Ä‘Æ°a mắt nhìn Nhất Tiếu đạo trưởng, nhếch miệng mỉm cÆ°á»i.
Thoát ra khá»i sá»± vây bức của những chiêu thức quái dị và đắc dụng của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nhÆ°ng trÆ°á»ng bào của Nhất Tiếu đạo trưởng trông thật là thảm hại. Nó rách bÆ°Æ¡m, tÆ¡i tả nhÆ° là trang phục của má»™t lão Cái Bang có thâm niên xuôi ngược trên chốn giang hồ.
Hiện trạng của Nhất Tiếu đạo trưởng khiến chúng đạo đồ Võ Äang không khá»i lo lắng.
Nhất Tiếu đạo trưởng cÆ°á»i mỉm nhìn Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ, từ tốn nói:
- Võ công của Quỷ Môn quả là đáng sợ thật, bần đạo khâm phục.
- Lão còn chÆ°a chứng nghiệm hết tuyệt há»c của Lịnh má»— mà. NhÆ°ng lão đã có lá»i khen thì ta cÅ©ng mạn phép bày tá» lòng khâm phục đối vá»›i bá»™ pháp Lưỡng Nghi của lão.
- Bần đạo không dám nhận lá»i khen tặng của ngÆ°Æ¡i đâu.
Nhất Tiếu đạo trưởng nhìn lại Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh. Thấy vẻ mặt của hai ngÆ°á»i lá»™ rõ những nét khẩn trÆ°Æ¡ng, Nhất Tiếu đạo trưởng lại chẳng thấy Thiếu Khinh Luân, má»™t trong tam tuyệt kỳ tài của Võ Äang, liá»n há»i:
- Thiếu Khinh Luân đâu rồi ?
Hoàng Nhan Cương nhìn Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ:
- Sư phụ… Buông một tiếng thở dài, Nhất Tiếu đạo trưởng nói:
- Không cần nói nữa. Ta hiểu tất cả rồi.
Lão vừa dứt lá»i thì Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh Ä‘á»u phun ra má»™t vòi máu đỠối, sặc mùi tanh hôi.
Thấy hai ái đồ trong tình trạng đó, Nhất Tiếu đạo trưởng buá»™c phải bÆ°á»›c đến bên hai ngÆ°á»i. Lão há»i:
- Hai ngÆ°á»i đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng Æ° ?
Lục Tồn Sanh trả lá»i Nhất Tiếu đạo trưởng:
- Äệ tá»­ cùng Hoàng đệ sợ không kịp vá» Nghi SÆ¡n… Và lục phủ ngÅ© tạng sẽ bị đứt nếu không có sÆ° phụ.
Buông thêm má»™t tiếng thở dài nữa, Nhất Tiếu đạo trưởng má»›i trang trá»ng nói:
- Mặc dù đang có kình địch nhưng ta không thể để hai ngươi mất mạng bởi Quỷ Thủ của địch nhân đâu.
Lịnh Chấn Kỳ khẽ lắc đầu nói:
- Lịnh má»— sợ lão không làm được gì cho hai gã ái đồ, ngÆ°á»i sau này có thể chấp chưởng chức Chưởng Môn Võ Äang đâu.
- Lịnh Chấn Kỳ. Ngươi lầm rồi. Bần đạo có thể cứu hai đồ đệ, cho dù hỠcó trúng tuyệt kỹ trảo thủ quái ác của Quỷ Môn.
Nhất Tiếu đạo trưởng vừa nói vừa vận hoá công lực, toan dụng chân nguyên Lưỡng Nghi Aâm Dương trút qua thân pháp Hoàng Nhan Cương và Lục Tồn Sanh. Nhưng Nhất Tiếu đạo trưởng chưa kịp thực hiện ý định của mình thì bất thình lình, Hoàng Nhan Cương chồm tới. Gã khò khè nói:
- SÆ° phụ… Nhất Tiếu đạo trưởng chÆ°a hiểu há» Hoàng định nói gì và muốn ngăn y đừng thốt thành lá»i để giữ chân khí thì cảm nhận Ä‘an Ä‘iá»n Ä‘au nhói. Cảm giác nhói buốt đó buá»™c Nhất Tiếu đạo trưởng sa sầm mặt, nhăn nhó thối lui ba bá»™.
Lão chỉ Hoàng Nhan Cương:
- NgÆ°Æ¡i… Nhất Tiếu đạo trưởng Ä‘á» ngÆ°á»i khi nhận ra ngay Ä‘an Ä‘iá»n của mình óng ánh má»™t chuôi kim nhá» xíu. Lão biến sắc, gượng nói:
- Sao ngươi lại làm như vậy ?
Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh Ä‘ang trong tình trạng thá» thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng khi thấy sÆ° phụ đã trúng Äoạt Hồn Châm thì liá»n thay đổi, trở lại vẻ bình thÆ°á»ng.
Hoàng Nhan Cương hướng mắt vỠphía Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ:
- Tôn giá. Chúng tôi đã làm đúng theo thá»a thuận.
Câu nói của Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng khiến cho Nhất Tiếu đạo trưởng hiểu ra vấn Ä‘á».
Lão tức giận gầm lên:
- Phản đồ… các ngươi….
Lão chỉ thốt được bấy nhiêu thì miệng ứa máu, ngã lăn ra bất tỉnh.
Chúng đạo đồ Võ Äang thấy Chưởng Môn nguy kịch liá»n xông tá»›i toan giải cứu cho Nhất Tiếu đạo trưởng và sát tá»­ Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng, Lục Tồn Sanh. Trong lúc phẫn ná»™ bởi sá»± phản sÆ° của há» Hoàng và há» Lục, chúng đạo đồ Võ Äang không còn giữ được tâm định của các bậc hiá»n giả tu tiên, mà hỠđã trở thành những cuồng nhân khát máu, lao vào hai gã phản đồ nhÆ° bầy thiêu thân.
Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh vốn là hai trong tam tuyệt kỳ tài của Võ Äang nên đối vá»›i chúng đạo đồ kia thì hỠđâu có e dè. Hai thanh trÆ°á»ng kiếm dược há» Hoàng và há» Lục liên thủ thi triển Lưỡng Nghi Kiếm Pháp Càn Khôn.
Những tiếng thét Ä‘au Ä‘á»›n lồng lá»™ng cất lên và đôi trÆ°á»ng kiếm ví nhÆ° hai bó Ä‘uốc thiêu cháy những con thiêu thân lao mình vào cá»­a chết.
Trong khi Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh thi triển kiếm pháp Lưỡng Nghi Càn Khôn, tuyệt há»c của Võ Äang để thanh trừng đồng môn thì Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ thản nhiên khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c thị trận. Mặt của y nhÆ° trét sáp, thỉnh thoảng lại nhếch môi dè bỉu.
Nhất Tiếu đạo trưởng Ä‘ang nằm bất tỉnh, bất ngá» nhá»m dậy. Lão thét lá»›n:
- Dừng tay.
Tiếng thét của Nhất Tiếu đạo trưởng thật kịp lúc, không để cho chúng đạo đồ rÆ¡i vào cảnh thảm sát, thây chất thành núi, máu chảy thành sông. Chúng đạo đồ Võ Äang nghe tiếng của Chưởng Môn liá»n đồng thối bá»™ vá» chá»— cÅ©. NhÆ°ng chung quanh Hoàng Nhan CÆ°Æ¡ng và Lục Tồn Sanh đã có hÆ¡n mÆ°á»i xác đạo sÄ© nằm rải rác. Tất cả những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u bị giết bởi kiếm pháp tuyệt há»c của Võ Äang phái.
Nhất Tiếu đạo trưởng khoát tay, gượng nói:
- Tất cả không được nói, không được vá»ng Ä‘á»™ng. Äây là di ngôn của bần đạo. Ai phản lại di ngôn này xem nhÆ° là phản đồ của Võ Äang.
Phán lịnh từ Nhất Tiếu đạo trưởng ban ra, chúng đạo đồ không dám cãi mà từ từ ngồi trở lại trong tư thế kiết đà. Nhất Tiếu đạo trưởng gượng bước đến bên bồ đoàn của mình rồi tịnh thân trong tư thế kiết đà.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ bước đến trước mặt Nhất Tiếu đạo trưởng:
- Bây giá» lão đã nhận ra sá»± u mê tăm tối của lão rồi chứ ? NgÆ°á»i lão chá»n để truyá»n y bát chân truyá»n lại chính là ngÆ°á»i hại lão. Äó có phải là sá»± u mê của lão không ?
Nhất Tiếu đạo trưởng nhắm hai mắt, Ä‘iá»u hoà chân khí, nhÆ° rÆ¡i vào cõi thiá»n định hÆ° ảo không màng đến lá»i nói của Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ.
Sự im lặng của Nhất Tiếu đạo trưởng không làm Lịnh Chấn Kỳ tức giận mà y còn dửng dưng với sự im lặng đó.
Y dè bỉu nói:
- Xem chừng lão sắp thành tiên rồi đó.
Y quay lại Hoàng Nhan Cương:
- Kể từ hôm nay, hai ngÆ°Æ¡i sẽ là giáo đầu của chúng môn hạ Quá»· Môn. Riêng Nhất Tiếu đạo trưởng, hai ngÆ°Æ¡i được quyá»n định Ä‘oạt.
Hoàng Nhan Cương và Lục Tồn Sanh đồng loạt quỳ xuống hành đại lễ với Lịnh Chấn Kỳ:
- Äa tạ Chưởng Giáo đã gia Æ¡n.
- Äứng lên Ä‘i. Công trạng của hai ngÆ°Æ¡i đã lập tất phải được tưởng thưởng. Äừng khách sáo.
Lịnh Chấn Kỳ bước ra giữa đại sảnh:
- Các ngÆ°á»i nghe đây. Ai muốn sống thì hãy xõa tóc trở thành môn hạ Quá»· Môn.
Ai muốn chết thì cứ khư khư giữ lấy đạo nghĩa sư tôn.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nói xong, bước đến một đạo sĩ đang ngồi đối mặt với gã.
Y nhìn đạo sÄ© đó, từ tốn há»i:
- Ngoại danh của ngươi là gì ?
NgÆ°á»i kia im lặng, hai mắt vẫn nhắm nghiá»n, không đáp lá»i Lịnh Chấn Kỳ.
Lịnh Chấn Kỳ nói tiếp:
- Ngươi muốn thành môn hạ Quỷ Môn hay muốn chết ?
NgÆ°á»i đó vẫn im lặng.
Lịnh Chấn Kỳ cau mày:
- Ngươi theo di huấn của Nhất Tiếu đạo trưởng ư ?
NgÆ°á»i đó vẫn im lặng.
Lịnh Chấn Kỳ đặt trảo thủ lên đỉnh đầu vị đạo sÄ© Võ Äang:
- Lịnh mỗ sẽ giết ngươi đó.
Vị đạo sÄ© vẫn khăng khăng không nói ná»­a lá»i. Hai mắt nhắm nghiá»n nhÆ° má»™t thiá»n giả Ä‘ang nhập vào cõi giá»›i tiên cảnh.
Lịnh Chấn Kỳ từ từ bóp trảo thủ lại. Những âm thanh rắc rắc phát ra từ đỉnh đầu của vị đạo sÄ© nhÆ°ng tuyệt nhiên vẫn không làm chân diện dung của ngÆ°á»i kia thay đổi, mặc dù Ä‘ang phải chịu cá»±c hình khủng khiếp nhất.
Máu trào ra từ năm ngón tay của Lịnh Chấn Kỳ.
Thủ cấp của vị đạo sÄ© Võ Äang vỡ toan nhÆ°ng tuyệt nhiên vẫn không thốt ra má»™t lá»i nói nào.
Lịnh Chấn Kỳ cau mày:
- Các ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn chết để giữ phẩm tiết vá»›i Chưởng Môn Võ Äang Nhất Tiếu đạo trưởng Æ° ?
Äáp lại câu há»i của gã là sá»± im lặng nặng ná». Lịnh Chấn Kỳ liếc vá» phía Nhất Tiếu đạo trưởng. Lão Chưởng Môn Võ Äang vẫn thiá»n định trong cảnh giá»›i riêng, mặc nhiên vá»›i những gì Ä‘ang xảy ra cho Võ Äang phái.
Lịnh Chấn Kỳ bÆ°á»›c đến vị đạo sÄ© ngồi bên. Y cÅ©ng toan dụng lại cách phán xá»­ vừa rồi thì từ ngoài đại Ä‘Æ°á»ng, má»™t mỹ nhân vá»›i những bÆ°á»›c Ä‘i uyển chuyển tiến vào.
Nàng vừa đi vừa nói:
- Tôn giá không thể hành xử như vậy được.
Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ nhìn nàng. Y thoáng má»™t chút ngây ngÆ°á»i bởi nhan sắc tuyệt phàm và sắc xảo của mỹ nhân. Sá»± ngây dại đó khiến y thu hồi trảo công.
Nhan sắc của mỹ nhân kia như thế nào mà khiến cho Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ phải chùng tay ? Phải chăng vẻ đẹp của nữ nhân chính là tử chiêu vô hình đối với nam nhân ?




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #39  
Old 08-04-2008, 12:05 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 39

Quỷ Nhân
Trở lại vá»›i nhóm ngÆ°á»i của Hạ Quân Bình.
Bên ngoài lữ Ä‘iếm là má»™t cá»— áo quan Ä‘en xì, trên nắp ghim hàng bạch lạp trông thật là ma quái. Äứng chung quanh cá»— áo quan đó là bốn gã đạo tỳ vận y phục của bá»n sai nha quá»· vô thÆ°á»ng dÆ°á»›i chốn a tỳ.
Quân Tùng lắp bắp nói:
- Hạ đại ca… Bá»n quá»· vô thÆ°á»ng đó. Bá»n chúng… bá»n chúng đó. Hình như… nhÆ° bá»n chúng lên để… để bắt hồn huynh.
Thiên Cơ nhìn qua Quân Tùng:
- Xem chừng DÆ°Æ¡ng công tá»­ không có lá gan to lắm nên má»›i gặp bá»n quá»· vô thÆ°á»ng là đã hốt hoảng rồi.
- Tất nhiên… tất nhiên là tại hạ không có lá gan bá»± rồi nên rất sợ bá»n quá»· vô thÆ°á»ng. Bá»n chúng không khéo lại bắt nhầm tại hạ thì khốn.
Y lắc đầu:
- Tại hạ không muốn gặp Diêm Vương đâu.
- Ai cũng phải đến lúc chầu Diêm Vương mà.
- Nhưng tại hạ chưa muốn.
Quân Tùng vừa nói vừa nép ra sau lưng Thiên Cơ và Hạ Quân Bình. Y lí nhí nói:
- Hạ đại ca có thể dụng tuyệt há»c Ä‘uổi bá»n quá»· vô thÆ°á»ng này được không ?
Quân Bình nhún vai:
- Äệ Ä‘uổi chúng cÅ©ng được mà, không cần đến huynh đâu.
- Sao… Äệ Æ° ? Không được đâu. Bá»n quá»· này đâu phải là ngÆ°á»i.
Lá»i vừa dứt trên miệng Quân Tùng thì má»™t ánh sao băng ngang bầu trá»i rồi vụt tắt.
Quân Bình cau mày, chân diện đanh hẳn lại.
Thiên CÆ¡ nhận ra ngay sá»± thay đổi trên khuôn mặt của chàng. Nàng liá»n há»i:
- Huynh đang nghĩ gì mà căng thẳng quá vậy ?
- Tà khí đã đoạt được một vì sao Tứ Thiên.
Quân Tùng tròn mắt nhìn Quân Bình:
- Huynh không tính bá»n quá»· vô thÆ°á»ng mà lại nhìn sao Ä‘oán chiêm tinh.
Một tiếng còng ma quái nổi lên. Quân Tùng rùng mình, hối hả nói:
- Äó đó… bá»n chúng bắt đầu giở trò rồi đó.
Quân Bình thản nhiên nói:
- Äể huynh xem bá»n chúng là ngÆ°á»i hay là quá»·.
Quân Bình dấn bước đi xuống bậc tam cấp, đến trước bốn gã đạo tỳ vận áo thụng trắng toát. Chàng từ tốn nói:
- Các ngÆ°á»i là ai ? Có ý gì mà giở trò ma quái để hù doa. tại hạ ?
Bốn ngÆ°á»i kia vẫn đứng bất Ä‘á»™ng, không đáp lá»i Quân Bình. Tấm vải trắng trùm trên đầu khiến chàng không sao nhận diện được chân tÆ°á»›ng của há».
Quân Bình toan cất tiếng há»i nữa thì Má»™ Chí Cừu nhÆ° má»™t cánh nhạn từ phía xa lÆ°á»›t tá»›i đứng bên cạnh Quân Bình. Y vừa trụ thân vừa nói:
- Hạ lão đệ không cần bận tâm với những hồn ma vô tướng này.
Chí Cừu vừa nói vừa thi triển má»™t thức kiếm sát chiêu mãnh liệt nhắm ngay hai gã đạo tỳ đứng trÆ°á»›c. Kiếm của Chí Cừu vẽ má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung nhanh ngoài má»™t cái chá»›p mắt. Có thể nói kiếm vừa thoát ra khá»i vá» thì đã chui trở lại trong khi kiếm ảnh nhoáng lên rồi vụt tắt.
Hai gã đạo tỳ vẫn đứng trÆ¡ trÆ¡, mặc dù Quân Tùng thấy rõ kiếm ảnh tiện qua cổ hai ngÆ°á»i đó. Hai mắt y trợn tròng, tưởng chừng nhÆ° hai con ngÆ°Æ¡i sắp rá»›t ra khá»i hốc mắt.
Quân Tùng lắp bắp nói:
- Äúng rồi… Bá»n chúng không phải là ngÆ°á»i… Chúng là quá»· vô thÆ°á»ng… Chúng là ma… Miệng thì nói, chân thì thối lui ba bá»™. Quân Tùng chỉ muốn quay lÆ°ng bá» chạy.
Y gãi đầu:
- Äáng ra chúng phải rÆ¡i đầu bởi kiếm chiêu của Má»™ huynh rồi.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi của Quân Tùng thì thủ cấp của hai gã đạo tỳ cÅ©ng rÆ¡i xuống đất.
Quân Tùng thốt lên:
- Ã… đầu của chúng rÆ¡i rồi.
Thiên Cơ nói:
- Vậy hỠkhông phải là ma.
Trong khi Quân Tùng và Thiên Cơ đấu khẩu thì Quân Bình lại ngạc nhiên tò mò.
Bởi lẽ hai gã kia chấp nhận rơi đầu bởi kiếm chiêu của Mộ Chí Cừu mà không hỠcó sự phản kháng nào. Chí Cừu toan thi triển sát kiếm thứ hai để kết liễu hai gã đạo tỳ còn lại thì Quân Bình đã vội cản y:
- Mộ huynh, dừng tay.
- Hạ đệ thấy gì ?
- Huynh không thấy lạ à ?
Chí Cừu thá» ngÆ°á»i bởi câu nói của Hạ Quân Bình. Y hiểu ngay Quân Bình muốn nói gì. Y liá»n xê bá»™ lÆ°á»›t tá»›i và trÆ°á»ng kiếm lại thoát ra khá»i vá» nhÆ°ng lần này không phải là má»™t sát chiêu mà đích của mÅ©i kiếm là chiếc khăn trắng che kín chân diện mục.
Chiếc khăn trắng che diện mục bị mÅ©i kiếm của Má»™ Chí Cừu tÆ°á»›c Ä‘i để lá»™ ra chân diện của má»™t hoà thượng và má»™t đạo sÄ© Võ Äang. Gã hoà thượng chính là Thần Hành Tiểu La Hán.
Chí Cừu ngây ngÆ°á»i nhìn Thần Hành Tiểu La Hán. Y buá»™c miệng nói:
- Sao lại là Tăng huynh ?
Quân Bình, Chí Cừu, Thiên CÆ¡ và cả Quân Tùng càng ngạc nhiên hÆ¡n khi thấy Thần Hành Tiểu La Hán và đạo sÄ© Võ Äang cứ trÆ¡ mắt nhìn má»i ngÆ°á»i.
Quân Bình bước đến bên Chí Cừu. Chàng quan sát nhãn quang của Thần Hành Tiểu La Hán:
- Nhãn quang của hỠkhông có thần.
- Sao hỠlại như vậy chứ ?
Trong lúc Chí Cừu và Quân Bình nhíu mày bởi hiện trạng kỳ lạ của Thần Hành Tiểu La Hán thì Quân Tùng bÆ°á»›c đến. Y giÆ°Æ¡ng mắt nhìn hai ngÆ°á»i:
- Äại ca, há» chết rồi Æ° ?
Y lắng tai nghe:
- Không… há» vẫn còn thở. Vậy là… Y nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»n gì đó, y liá»n thối lui năm bá»™, lắp bắp nói:
- HỠđã biến thành quỷ nhập tràng rồi.
Quân Tùng vừa thốt hết lá»i thì nắp áo quan bật tung lên. Quân Bình và Chí Cừu giật mình. Cả hai đồng loạt lắc vai xê bÆ°á»›c qua hai bá»™.
Từ trong cá»— áo quan, má»™t ngÆ°á»i vận trÆ°á»ng y xám xịt băng lên cao ba trượng, vÅ© lá»™ng hai ống tay áo trÆ°á»ng y theo má»™t thế khinh thân nhÆ° én liệng nhào xuống. Trảo thủ vÆ°Æ¡n ra chá»™p lấy thủ cấp của Quân Bình.
Quân Bình xoạt chân, lạng ngang, đồng thá»i Ä‘iểm thiết phiến vào đúng tâm thủ của ngÆ°á»i đó.
Cây thiết phiến của Quân Bình như chạm vào một đôi tay sắt, phát ra âm thanh khô khốc.
NgÆ°á»i vận xám y dụng luôn Ä‘iểm tá»±a là chiếc thiết phiến của Quân Bình, đẩy ngÆ°á»i bắn ngược vá» phía Má»™ Chí Cừu. Tuyệt pháp khinh công của y quả là không sao có thể tưởng tượng được. Hai tay đẩy thiết phiến buá»™c Quân Bình phải thối lui hai bá»™, thân pháp của y bắn ngược vá» phía Má»™ Chí Cừu. Y dụng luôn đôi cÆ°á»›c pháp ra sát chiêu liên hoàn bắn tá»›i Má»™ Chí Cừu.
Äôi cÆ°á»›c pháp của y tợ nhÆ° có đôi lưỡng kiếm liên tục Ä‘iểm tá»›i vùng thượng đẳng của Sát Thủ Kiếm VÆ°Æ¡ng Má»™ Chí Cừu. Má»™ Chí Cừu vốn là má»™t đại kiếm thủ lừng lẫy trên giang hồ. Kiếm thuật của y đâu phải tầm thÆ°á»ng, nếu không muốn nói là má»™t kiếm thủ vô song. Thế mà đối phó vối cÆ°á»›c pháp liên hoàn của ngÆ°á»i kia thì y không sao kịp rút trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vá». Aùp lá»±c nặng ná» do đôi chân thần kỳ bổ xuống vùng thượng đẳng buá»™c Má»™ Chí Cừu phải rÆ¡i vào tình thế bị Ä‘á»™ng, chỉ biết dụng sá»± nhanh nhẹn tránh né và cả thanh kiếm để gạt đỡ. Mặc dù vậy, Má»™ Chí Cừu vẫn bị bức ép thối lùi liên tục. Trong khi cÆ°á»›c pháp của ngÆ°á»i ná» càng lúc càng nhanh và mãnh liệt.
Quân Bình chÆ°a thể trụ bá»™ để giải toa? áp lá»±c cho Chí Cừu thì ngÆ°á»i vận xám y đã ra đến trăm chiêu cÆ°á»›c pháp buá»™c Chí Cừu tháo lùi mÆ°á»i trượng mà áp lá»±c vẫn không ngừng gia tăng.
Quân Tùng lo lắng nói:
- Chết rồi. Làm sao đây ?
Thiên Cơ quay sang Quân Tùng:
- Dương công tử sao không hỗ trợ hỠ?
Quân Tùng chỉ vào ngực mình:
- Tại hạ ư ?
Thiên CÆ¡ gật đầu, dằng lấy Thiếu Khinh Luân đặt xuống thá»m lữ Ä‘iá»m. Nàng hối hả nói:
- DÆ°Æ¡ng công tá»­ nhanh lên. Kẻo Má»™ huynh không thoát khá»i tá»­ cảnh đâu.
- Nhưng… - Không nhưng gì hết.
Thiên Cơ vừa nói vừa đẩy vai Quân Tùng. Bị Thiên Cơ bức bách, Quân Tùng buộc phải vận chuyển Uyên Ương Tâm Pháp, thét lớn:
- Lão quá»·. Lão xem tuyệt há»c Thiên Ma Thần Thủ của bổn thiếu gia.
Quân Tùng nhập trận, dụng luôn DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp tập kích phía sau ngÆ°á»i vận xám y. Bóng ảnh thủ đỠối, phát khí nóng nhÆ° há»a diệm sÆ¡n bủa tá»›i sau lÆ°ng ngÆ°á»i vận xám y. Quân Tùng Ä‘oan chắc chưởng khí DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp sẽ đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng nên nghÄ© thầm:
“Không khéo mình sẽ trở thành sát nhân, nÆ°á»›ng ngÆ°á»i này nhÆ° cá thui mất.†à niệm còn Ä‘á»ng trong đầu Quân Tùng thì ngÆ°á»i vận xám y đã dá»±ng đứng hữu thủ đón thẳng lấy ảnh thủ đỠối của Quân Tùng không má»™t chút e dè.
Quân Tùng nghĩ:
“Lão sẽ cháy thành than mất.†NgÆ°á»i vận xám y chỉ hÆ¡i lắc vai vài cái, cÆ°á»›c pháp thì chùn lại, lún sâu xuống đất.
Còn Quân Tùng thì nhÆ° cánh diá»u bị cÆ¡n lốc dữ cuốn trôi vá» sau, va lÆ°ng vào vách lữ Ä‘iếm.
Y té ngồi xuống sàn lữ điếm, rên lên:
- Oâi chao… Tiêu Ä‘á»i ta rồi… NgÆ°á»i vận xám y bá» Má»™ Chí Cừu mà lắc vai lạng ngÆ°á»i vá» phía Quân Tùng. Äang ngồi bệt dÆ°á»›i đất, thấy ngÆ°á»i ná» bá» Má»™ Chí Cừu lao vá» phía mình, Quân Tùng bật đứng lên nhÆ° gặp phải ma.
Quân Tùng thét lớn:
- Cứu ngÆ°á»i.
Qúa cuống cuồng, y lao vá» phía cá»— áo quan. NgÆ°á»i vận xám y mặc nhiên không màng đến Hạ Quân Bình và Má»™ Chí Cừu mà vẫn bám theo Quân Tùng nhÆ° bóng vá»›i hình.
Thấy đối phương bám theo mình, Quân Tùng hoảng hốt chạy quanh cỗ áo quan.
Má»™t Ä‘iá»u lạ lùng xảy ra là ngÆ°á»i vận xám y lại ngá» nghệch chạy theo Quân Tùng. Cả hai nhÆ° chÆ¡i trò cút bắt quanh chiếc áo quan Ä‘en sì.
Quân Bình nhanh chóng nhận ra ngay hiện tượng đó, liá»n thét lá»›n:
- Dương đệ, vào áo quan đi.
Quân Tùng đang chạy, nghe Quân Bình thét thì nghĩ thầm:
“Trá»i đất Æ¡i. Huynh không ứng cứu mà còn bắt mình chui vào áo quan nữa.†Y vừa nghÄ© đến đây thì cảm nhận sau ót có áp lá»±c nặng ná». Quân Tùng quay mặt nhìn lại. Äập vào mắt y là đôi bản thủ xanh nhợt, be bét, lòi cả xÆ°Æ¡ng ra ngoài.
Quân Tùng thét lên:
- Trá»i Æ¡i !
Gần nhÆ° hồn siêu phách lạc, Quân Tùng chẳng còn biết Ä‘iá»u gì nữa. Trong đầu y chỉ còn nhá»› má»—i câu nói của Quân Bình nên liá»n Ä‘iểm mÅ©i chân, thót ngÆ°á»i chui luôn vào chiếc áo quan.
Gã quái nhân vận xám y dÆ°á»ng nhÆ° mất định hÆ°á»›ng, chẳng còn biết đối phÆ°Æ¡ng ở đâu, liá»n dừng bá»™. Y chăm bẳm nhìn vào áo quan bằng ánh mắt ngây dại.
Quân Tùng gần như nín thở. Mắt mở to hết cỡ, nhìn chằm chằm vào mặt gã quái nhân.
Y gượng gạo nói:
- Ta cũng là quỷ như lão vậy mà.
Quái nhân vẫn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chằm chằm Quân Tùng nhÆ°ng lại chẳng có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Quân Tùng tò mò Ä‘Æ°a tay khá»u nhẹ chiếc khăn xám trên đầu gã quái nhân.
Y nói:
- Quá»· vÆ°Æ¡ng. Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i là bằng hữu. Äừng có thấy ta nhÆ° ngÆ°á»i sống đó.
Bá»™ mặt xÆ°Æ¡ng xẩu vá»›i hai hốc mắt sâu hoắm. Má»›i thoạt nhìn qua, Quân Tùng ngỡ là chiếc khô lâu thì đúng hÆ¡n. Chân diện khô khốc đó khiến cho Quân Tùng càng Ä‘oan chắc mình Ä‘ang đối diện vá»›i quá»· dữ nên toàn thân xuất hạn đầm Ä‘á».
Thấy ngÆ°á»i đó chỉ nhìn mình mà không có hành Ä‘á»™ng gì, Quân Tùng từ từ nhá»m dậy, giả lả nói:
- Ta với quỷ vương huỠnhé.
Quân Tùng vừa nhá»m đầu qua khá»i thành áo quan thì bất thình lình quái nhân vung hữu thủ phạt ngang. Quân Tùng vừa thụt đầu xuống vừa thét:
- Hê… Quái nhân phạt hụt Quân Tùng lại đứng ngây ra nhìn vào trong áo quan.
Quân Tùng lắp bắp nói:
- Ta với quỷ vương là bằng hữu mà. Quỷ vương đừng làm càn đó nhe.
Miệng thì nói vậy nhưng Quân Tùng lại nghĩ thầm:
“Chẳng lẽ ta phải nằm trong cái áo quan này suốt Ä‘á»i sao ? Hạ huynh Æ¡i, tìm cách cứu đệ Ä‘i chứ.†NghÄ© vậy, Quân Tùng thét lá»›n:
- Hạ huynh mau dụng tuyệt há»c của huynh Ä‘i.
Y vừa thét xong thì chá»›p thấy chiếc thiết phiến xòe ra ngay trÆ°á»›c mặt mình. Vừa thấy chiếc thiết phiến, Quân Tùng liá»n vận Uyên Ương Tâm Pháp nện DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp vào thủ cấp gã quái nhân.
Gã quái nhân bật ra sau hai bộ. Chiếc đầu lâu như muốn lật ngược vỠphía sau.
Cùng vá»›i thủ pháp của Quân Tùng thì chiếc thiết phiến cÅ©ng Ä‘iểm tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n của quái nhân.
Quái nhân khom ngÆ°á»i lại.
Quân Tùng nhanh nhÆ° cắt tung ngÆ°á»i ra khá»i cá»— áo quan và thuận tay nện luôn má»™t đạo DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp tập kích trá»±c diện gã quái nhân.
Hứng trá»n đạo há»a chưởng của DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp, gã quái nhân bật ngá»­a nằm bẹp dÆ°á»›i đất.
Quân Tùng phấn khích reo lên:
- Hạ huynh. Chúng ta thắng rồi.
Lá»i vừa thốt ra thì mắt Quân Tùng đã nhìn thấy thân pháp của Thần Hành Tiểu La Hán và vị đạo sÄ© Võ Äang. Y hồn siêu phách lạc, phi thân vá» phía Vi Thiên CÆ¡.
Y hồt há»ang thét bừa:
- Tá»· tá»·, cứu ngÆ°á»i !
Khi Quân Tùng định thần lại thì mới biết là Thần Hành Tiểu La Hán và vị đạo sĩ kia vẫn đứng trơ trơ như pho tượng vô tri vô giác. Còn Quân Bình và Mộ Chí Cừu thì đang đứng bên xác quái nhân.
Quân Tùng lá»›n giá»ng há»i:
- Hạ huynh, gã đó như thế nào rồi ?
- Y chết rồi.
Quân Tùng rón rén bước đến. Y nhìn quái nhân:
- Hạ huynh, y là ai vậy ?
Mộ Chí Cừu buông một tiếng thở dài, nói:
- Vô Ảnh Thiên Tàn Cước, Chưởng Môn phái Chung Nam, Cáp Mộc Chân đại hiệp.
Quân Tùng nghệch mặt:
- Bộ dạng của y thế này mà là đại hiệp sao ?
Quân Bình nhìn Quân Tùng:
- Dương đệ, giang hồ không đơn giản như đệ tưởng đâu.
Quân Bình buông một tiếng thở dài rồi cúi xuống ôm xác Vô Ảnh Thiên Tàn Cước Cáp Mộc Chân cho vào áo quan. Chàng nhìn lại Thần Hành Tiểu La Hán và vị đạo sĩ:
- Má»™ huynh. Trong tình thế này, chúng ta không thể Ä‘Æ°a tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘i được.
- Hạ đệ nói đúng.
Quân Bình thở dài nói:
- Tạm thá»i nên Ä‘Æ°a Tăng huynh vào trong lữ Ä‘iếm rồi tìm cách hoá giải chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i. Chúng ta sẽ biết được chuyện gì đã xảy ra.
Thiên Cơ nói:
- Hạ huynh. Muốn giải Ä‘á»™c cho Tuệ Thông hoà thượng thì phải nhỠđến Äá»™c Chủ Hành. Mà lão đó thì… Quân Tùng gãi đầu:
- Äá»™c Chủ Hành. Hình nhÆ° đệ có biết lão này.
- Äệ đã gặp lão rồi à ?
- A… Äúng rồi. Äệ nhá»› ra rồi.
Quân Tùng quay ngoắt lại Quân Bình:
- Chuyện giải Ä‘á»™c cho Tuệ Thông hoà thượng chỉ có má»™t ngÆ°á»i có thể làm được thôi.
Quân Tùng chỉ ngay Quân Bình:
- NgÆ°á»i đó chính là Hạ huynh.
Quân Tùng xuýt xoa:
- Aùi chà… Vị thất nương của lão độc cũng là một trang giai nhân tuyệt sắc đó.
Nàng ta đang rất ngóng trông huynh nên nhìn lầm đệ với huynh luôn.
Y chắc lưỡi:
- Nếu huynh nhỠđến nàng thì chắc chắn nàng ta sẽ không ngần ngại đâu.
Y dằn tay Quân Bình:
- Lão độc thù huynh lắm đó.
Trong khi Quân Tùng nói thì Vi Thiên Cơ quay mặt chỗ khác, tránh ánh mắt của Quân Bình.
Quân Tùng hối:
- Huynh mau Ä‘i Ä‘i.
Quân Bình lắc đầu:
- Äệ đừng hiểu lầm huynh vá»›i Vạn HÆ°Æ¡ng.
- Aäy… Lầm cái gì ? Huynh vá»›i Tục Vạn HÆ°Æ¡ng cÅ©ng đẹp đôi lắm chứ. Chỉ có cái lão Äá»™c Chủ Hành là không xứng vá»›i nàng thôi.
Quân Tùng nói xong, chợt nhìn thấy Vi Thiên Cơ. Y nhanh chóng nhận ra ngay vẻ ủ rũ của nàng.
Quân Tùng chắc lưỡi:
- Aùi chà… chết rồi. Äệ lỡ lá»i… Và đệ cÅ©ng đã hiểu tất cả rồi.
Y giả lả nói:
- Äệ biết Hạ huynh và Tục Vạn HÆ°Æ¡ng chẳng có gì đâu.
Chí Cừu khẽ lắc đầu nhìn Quân Tùng, nói:
- GiỠthì ta đã có thể phân biệt ai là Tiểu Thần Toán Tử Hạ Quân Bình, ai là Dương Quân Tùng. Quân Tùng thì giảo hoạt còn Quân Bình thì trái lại.
Nhìn lại Quân Bình, Má»™ Chí Cừu nghiêm giá»ng nói:
- Hạ lão đệ. Theo thiển ý của huynh thì má»i ngÆ°á»i có thể đến Thiếu Lâm Tá»±. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, huynh sẽ chu toàn cho tất cả. Riêng lão đệ sau khi gặp được Tục Vạn HÆ°Æ¡ng thì đến sau. Chúng ta hẹn nhau tại Thiếu Lâm Tá»±.
- Như vậy thì tiện hơn.
Nhìn sang Thiên Cơ, Quân Bình nói:
- Thiên CÆ¡, nhân tiện dến Lạc Hồn Cốc, muá»™i và huynh cùng Ä‘i. Hy vá»ng Tục Vạn HÆ°Æ¡ng có thể trục được chất Ä‘á»™c trong ná»™i thể của muá»™i.
Thiên Cơ lắc đầu:
- Muội tự lo liệu được cho mình.
- Muội ngại ?
Quân Tùng nhanh miệng chen vào câu chuyện:
- Tất nhiên rồi, làm sao tỷ tỷ có thể nhỠthất nương của lão độc chứ.
Y vừa dứt câu thì chạm vào ánh mắt khe khắt của Vi Thiên Cơ. Quân Tùng rụt vai, vội vẽ nói:
- Äệ chỉ nghÄ© nhÆ° thế thôi chứ không có ý gì đâu.
Mộ Chí Cừu nói với Quân Bình:
- Thiên Cơ cô nương có thể tự lo liệu được thì để cô ấy đi với huynh.
Quân Bình buông một tiếng thở dài:
- Vậy chúng ta mau sá»›m lên Ä‘Æ°á»ng.
Quân Bình nhìn sang Quân Tùng:
- Dương đệ đi cùng với Mộ huynh chứ ?
Thiên CÆ¡ thay Quân Tùng đáp lá»i chàng:
- Dương công tử đi chung với muội và Mộ huynh sẽ có lợi cho huynh hơn.
Quân Tùng nhíu mày:
- Tá»· tá»· có ý… - Chủ nhân DÆ°Æ¡ng Ma Bá»­u Kiếp chắc không muốn che giấu thân phận chứ ? Äi vá»›i chúng tôi thì DÆ°Æ¡ng công tá»­ sẽ nổi đình nổi đám đó.
- Äệ hiểu ý của tá»· rồi. NhÆ°ng nếu chúng ta gặp phải kình địch thì sao ?
- Ta sẽ không bỠrơi Dương đệ đâu.
- Thế thì được.
Mộ Chí Cừu lắc đầu:
- Ta nghÄ© chủ nhân Thiên Ma Cốc đã chá»n nhầm truyá»n nhân rồi.
Mặt Quân Tùng đanh lại bởi câu nói của Mộ Chí Cừu.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i. Chàng nhìn Quân Tùng nói:
- Thiên Cơ nói rất đúng. Trong chuyến đi đưa Tuệ Thông Tăng huynh vỠThiếu Lâm, đệ sẽ phát dương quang đại.
Quân Tùng đáp lá»i Quân Bình:
- Äệ chỉ lo cho huynh thôi. Lão Äá»™c Chủ Hành là má»™t ngÆ°á»i kỳ hoặc lắm đó.
Huynh cũng chưa hẳn đã gặp được Tục Vạn Hương cô nương.
- Huynh sẽ cố gắng tìm nàng.
Quân Bình đặt tay lên vai Quân Tùng:
- DÆ°Æ¡ng đệ bảo trá»ng. Äôi khi huynh có ý nghÄ© vẩn vÆ¡ là vận mệnh của võ lâm và bá tánh Ä‘ang rÆ¡i vào sao chiếu mạng của DÆ°Æ¡ng đệ.
Quân Tùng khoát tay:
- Huynh đừng nhìn sao xem tÆ°á»›ng đệ chứ. Äệ rất sợ những lá»i bói toán.
- Nếu sợ thì đệ phải bảo trá»ng.
Quân Tùng gật đầu:
- Äệ lo cho huynh thì hÆ¡n. Nhìn tÆ°á»›ng mạo và chân diện của huynh, đệ có thể Ä‘oán huynh sẽ lụy vá» tình đó.
Quân Bình vỗ vai Quân Tùng:
- Äệ và ta có cùng má»™t chân diện. Nếu ta có thể lụy bởi chữ tình thì đệ phải tránh xa chữ đó.
- Huynh nói chí lý. Chính vì sợ lụy vá» tình mà đệ chỉ có má»™t ngÆ°á»i để tÆ¡ tưởng nhá»› nhung thôi.
- Huynh biết ngÆ°á»i mà đệ muốn nói. Huynh mong đệ sá»›m gặp lại nàng.
- Nhất định đệ phải gặp lại nàng.
Quân Bình mỉm cÆ°á»i, nắm vai Quân Tùng:
- Äệ bảo trá»ng.
Quay lại Thiên Cơ và Mộ Chí Cừu:
- Má»™ huynh, Thiên CÆ¡. Chúng ta sẽ gặp nhau tại Thiếu Lâm. Má»i ngÆ°á»i bảo trá»ng.
Mộ Chí Cừu khẽ gật đầu:
- Äệ cÅ©ng vậy.
- Huynh bảo trá»ng.
Quân Bình bước đến bên Thiên Cơ:
- Thiên Cơ. Ta sẽ nhanh chóng đến Thiếu Lâm cùng với Tục Vạn Hương. Những gì muội đã làm cho huynh, huynh không bao giỠquên.
Nàng nhìn Quân Bình:
- Hạ huynh. Muội chỉ thực hiện di ngôn của sư tôn. Còn tâm của muội chỉ có muội hiểu mà thôi.
Nàng cúi đầu nhìn xuống.
Quân Tùng bước lại bên Thiên Cơ:
- Huynh cứ đi đi. Nếu như tỷ tỷ có nhớ huynh thì chỉ cần nhìn đệ là hết nhớ rồi.
Mộ Chí Cừu tròn mắt nhìn Quân Tùng:
- Ngươi…



Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

  #40  
Old 08-04-2008, 12:05 PM
TroiOi TroiOi is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 54
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngũ Hành Sinh Khắc
Hồi 40

Vu Tình Dị Tưởng
Trở lại đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang.
Ãnh trăng lưỡi liá»m chênh chếch hắt xuống Nghi SÆ¡n vùng ánh sáng vàng nhạt, không đủ tạo ra má»™t khung cảnh nên thÆ¡ vốn có của chốn tu tiên của các vị đạo sÄ© mà trái lại nó bao phủ má»™t cảnh sắc thật ảm đạm.
Trong cảnh sắc ảm đạm đó lại có tiếng ngá»c địch vi vu, tấu khúc gợi tình gợi cảm.
Trong sá»± tÄ©nh lặng, tịch mịch của chốn Nghi SÆ¡n, tiếng ngá»c địch nghe thật êm ái và gá»Ã¯i má»i. Tiếng địch phát ra từ gian thảo xá nằm giữa khu hoa viên nhÆ° chốn non cảnh.
Mặc dù là một gian thảo xá nhưng khung cảnh chung quanh lại tạo cho nó một vẻ thần tiên hiếm có trong cõi trần tục này.
Trong gian thảo xá, Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ Ä‘ang ngồi Ä‘á»™c ẩm, lắng nghe tiếng ngá»c địch gợi tình thoát ra từ sá»± Ä‘á»™c diá»…n của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Nếu nhÆ° trên đại Ä‘Æ°á»ng, Lịnh Chấn Kỳ ngây ngÆ°á»i bởi vẻ đài các, diá»…m lệ của nàng thì giỠđây y lại càng ngÆ¡ ngẩn hÆ¡n vá»›i nét kiêu sa trang đài của nàng.
Khi Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ tấu xong khúc Dạ Tình Ca thì hai cánh môi nhẹ Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i mỉm, mắt hÆ°á»›ng nhìn Lịnh Chấn Kỳ. Nụ cÆ°á»i của nàng càng khiến Lịnh Chấn Kỳ thêm ngây ngất, thả tâm tưởng vào má»™t cõi hoan lạc do y tưởng tượng ra.
Nhấp một ngụm rượu, Lịnh Chấn Kỳ nói:
- Nàng tấu hay lám.
Nàng nhún nhÆ°á»ng, e lệ. Äặt chiếc ngá»c địch xuống bên cạnh, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đứng lên. Bá»™ y trang trắng toát, đính những hạt cÆ°á»m óng ánh, lá»›p lụa má»ng vừa đủ để ánh sáng trăng nhàn nhạt từ ngoài song cá»­a Ä‘iểm tô những Ä‘Æ°á»ng nét kiá»u diá»…m trên cÆ¡ thể nàng.
NhÆ° Ä‘á»c được những ý nghÄ© Ä‘ang diá»…n ra trong tâm tưởng của gã nam nhân Ä‘ang Ä‘á»™c ẩm, Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ dá»i gót sen đến bên ngưỡng cá»­a thảo xá. Aùnh trăng dù trong thá»i kỳ má»›i tượng hình nhÆ°ng cÅ©ng đủ trút bá» phần trang y quá má»ng của nàng.
Tất nhiên Lan Hoa Phương Tử biết rất rõ tác dụng của bộ xiêm y này như thế nào.
Nàng nhìn Lịnh Chấn Kỳ, nhỠnhẹ nói:
- Tấu khúc ngá»c địch của thiếp hẳn không thể sánh bằng những giai tấu của các giai nhân tại Dạ Tình Thủy Lâu.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu:
- Ở Dạ Tình Thủy Lâu không có đặng một tấu khúc như ở đây, và cũng chẳng có một giai nhân khả dĩ sánh với nàng.
- Äó có phải là má»™t lá»i khách sáo của Lịnh công tá»­ không ?
- Ta chẳng biết khách sáo.
Lịnh Chấn Kỳ đứng lên, chấp tay sau lưng, bước đến trước mặt Lan Hoa Phương Tử. Y đặt tay lên hai bỠvai nàng.
- Tại Dạ Tình Thủy Lâu cũng chẳng có đặng một gian thảo xá như gian thảo xá này.
- Äây má»›i đúng là lá»i thật từ đáy lòng của Lịnh công tá»­. Trên võ lâm, đâu có nÆ¡i nào có thể sánh vá»›i cảnh giá»›i thần tiên của Nghi SÆ¡n. Huống hồ gian thảo xá này lại là chốn tu tiên của Chưởng Môn Võ Äang phái Nhất Tiếu đạo trưởng.
- Nàng cảm nhận đây là cõi tiên ư ?
Lan Hoa Phương Tử gật đầu.
Lịnh Chấn Kỳ nhún vai:
- Trong cảnh giới tiên cảnh nếu thiếu tiên nữ thì cũng vô vị lắm đó.
- Thiếp có đáng làm tiên nữ không ?
- Tiên nữ còn bị những giới hạn của đạo tiên, còn nàng là chủ nhân của tiên cảnh này.
Lịnh Chấn Kỳ vừa nói vừa nắn hai bá» vai của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Äá»™ng tác của y không phải là những Ä‘á»™ng tác vuốt ve mÆ¡n trá»›n mà trông tợ nhÆ° má»™t ngÆ°á»i tạc tượng Ä‘ang trao chuốt thân hình mỹ nữ.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i, mặc nhiên vá»›i đôi tay Ä‘ang nắn nót phần da thịt nàng. Nàng nhoẻn miệng cÆ°á»i, tạo ra má»™t Ä‘oá hoa hàm tiếu bằng chính hai cánh môi gợi cảm, má»i má»c rồi nhá» nhẹ nói:
- Trong cảnh giá»›i tiên cảnh, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng trút bá» những tạp niệm phù phiếm của cõi nhân gian để được tận hưởng cái thú của riêng mình.
- Nếu trước đây, ta có nằm mơ cũng không tưởng tượng được có lúc cõi tiên sẽ thuộc vỠmình.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÆ°á»›p lá»i Lịnh Chấn Kỳ:
- Bây giỠthì khác. Chàng đang là chủ nhân của cõi tiên này và muốn tận hưởng những khao khát trước đây.
- Phải… GiỠta đã là chủ nhân của Nghi Sơn nhưng sợ lại không phải là chủ nhân của tiên cảnh.
- Tại sao lại không ?
- Bởi ta cảm nhận mình đang trở thành một kẻ nhỠbé với nàng.
Lan Hoa Phương Tử khẽ lắc đầu:
- Chàng không nhỠbé đâu. Chàng đang hiện thân là Từ Thức trước mặt thiếp.
Hai cánh môi của Lịnh Chấn Kỳ thoạt nhếch lên tạo má»™t nụ cÆ°á»i vừa thật vừa không thật:
- Nghi SÆ¡n sẽ rất tầm thÆ°á»ng nếu trong Nghi SÆ¡n không có má»™t tiên nữ nhÆ° nàng.
Hai bỠmi cong vút của Lan Hoa Phương Tử thoạt chớp liên tục. Những cái chớp mắt đó không làm cho nàng mất đi sự gợi tình mà còn tô điểm thêm nét e lệ của một trang giai nhân biết nhìn sâu vào dục tình của nam nhân.
Hai tay Lịnh Chấn Kỳ vuốt theo đôi tay mảnh mai của nàng. Cuối cùng nó dừng lại ở vùng tiếu yêu thắt lưng ong để lắng nghe cảm xúc của nữ nhân.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn sâu vào mắt Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­, chợt nghiêm giá»ng há»i:
- Tại sao nàng tá»± nguyện đến vá»›i ta ? Nàng không ngại Æ° ? Nàng đến đây vì má»™t ngÆ°á»i khác chứ ?
- Chàng muốn thiếp trả lá»i câu há»i đó Æ° ?
Lịnh Chấn Kỳ gật đầu.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ cÆ°á»i khảy, rồi nhá» nhẹ nói:
- Chúng ta dang ở tiên cảnh nhÆ°ng lại nói chuyện trần tục. NhÆ°ng chàng đã há»i thì thiếp phải trả lá»i.
- Nàng không muốn trả lá»i câu há»i của ta Æ° ?
- Thiếp sẽ trả lá»i chàng nhÆ°ng thiếp muốn biết nguyên do nào chàng lại há»i thiếp câu há»i đó.
- Tiên cảnh thÆ°á»ng chỉ có trong giấc má»™ng nhÆ°ng ta lại là má»™t kẻ trần tục. Chính vì tá»± biết mình chỉ là má»™t kẻ trần tục nên ta má»›i há»i.
- Từ Thức cũng là một kẻ trần tục như chàng.
- Ta chưa từng biết Từ Thức.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i:
- Từ Thức là má»™t ngÆ°á»i trần tục nhÆ°ng khi lạc vào cõi thiên thai thì tất cả những gì Từ Thức gặp chỉ là má»™t giấc mÆ¡ liêu trai không thật.
Lịnh Chấn Kỳ thả tay khá»i vùng tiếu yêu của nàng. Y nghiêm giá»ng:
- Ta sợ mình là gã Từ Thức trong cảnh giới liêu trai. Cảnh giới liêu trai không phải là cảnh giới thật.
- Chàng đã nói vậy thì thiếp phải khẳng định đây là Nghi SÆ¡n chứ không phải Ä‘á»™ng thiên thai. Sá»± xuất hiện của thiếp tại đây bởi vì ngÆ°á»i đối mặt vá»›i thiếp là Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ. Ngoài cái ý đó ra thì thiếp có mặt tại Nghi SÆ¡n bởi chủ nhân của thiếp biết Võ Äang phải nhận kiếp há»a này.
Äôi chân mày rậm rịt nhÆ° hai con sâu Ä‘en tuyá»n trên khuôn mặt Lịnh Chấn Kỳ chau lại:
- Chủ nhân của nàng là ai ?
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i:
- Chủ nhân của thiếp đang đứng trước mặt chàng.
- Nàng ư ?
- Thiếp ra lệnh cho mình phải đến với chàng.
- Vì sao ? Cái danh Hoạt Diêm La của ta hay cái thần của má»™t khát vá»ng ?
- Cái danh Hoạt Diêm La đâu thể sánh với cái thần của một vì sao trong Tứ Thiên.
Thiên cÆ¡ bất khả lá»™. NhÆ°ng nếu trên giang hồ có Tiểu Thần Toán Tá»­ Hạ Quân Bình am tÆ°á»ng phép LÆ°á»ng Thiên Xích, nhìn sao có thể Ä‘oán được sá»± vận hành của càn khôn thì thiếp cÅ©ng có thể biết được chàng là má»™t trong Tứ Thiên.
- Ta có nghe nói đến thần ngôn của Tiểu Thần Toán Tử. Nhưng cái danh của gã không thể sánh với ta được.
Lan Hoa Phương Tử lắc đầu:
- Chàng hiểu sai rồi.
Mặt Lịnh Chấn Kỳ đanh hẳn lại:
- Ta sai Æ° ?
- Thiếp không nói chàng sai. Võ công thì chưa hẳn đã bằng chàng, thần khí của y chưa chắc đã hơn chàng nhưng Hạ Quân Bình có thể thay đổi được vận mạng của chàng.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu:
- Y có thể thay đổi được vận mạng của ta ư ?
Lan Hoa Phương Tử khẳng khái gật đầu.
Lịnh Chấn Kỳ lắc đầu:
- Ta không tin.
- Nếu như Tiểu Thần Toán Tử không thể thay đổi được vận mạng của chàng thì thiếp không cần đến Nghi Sơn.
- à nàng muốn nói gã Tiểu Thần Toán Tử hơn ta à ?
Lan Hoa Phương Tử lắc đầu:
- Y không hơn chàng nhưng y biết chuyển đảo càn khôn. Một khi y chuyển đảo được càn khôn thì chẳng còn cơ hội cho chàng phát dương quang đại.
- Ta không tin.
- Thế thì chàng có tin vào sự hiện diện của thiếp không ?
- Nàng đang ở ngay trước mặt ta.
- Cũng như chàng là một vì sao trong Tứ Thiên.
- Ta muốn biết rõ hơn vỠkhái niệm đó.
Lan Hoa Phương Tử nắm tay Lịnh Chấn Kỳ:
- Võ lâm có bốn Tứ Thiên và một sao tướng. Thiếu Lâm là sao tướng, Tứ Thiên thì chưa xuất hiện. Nhưng một khi Tứ Thiên xuất hiện là điểm cân của Ngũ Hành Sinh Khắc bị lệch. Huynh chính là một trong Tứ Thiên.
Nàng buông tay Lịnh Chấn Kỳ:
- Thiếp không rành lắm vá» phép LÆ°á»ng Thiên Xích nhÆ°ng biết chắc má»™t Ä‘iá»u là Hạ Quân Bình không để cho Tứ Thiên hợp nhất.
Lịnh Chấn Kỳ chau mày:
- Vậy ta phải hợp với ai ?
- NgÆ°á»i Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt huynh.
- Nàng ư ?
Lan Hoa Phương Tử gật đầu.
Lịnh Chấn Kỳ mỉm cÆ°á»i:
- Ta chẳng màng đến Tứ Thiên hay phép LÆ°á»ng Thiên Xích gì đó của gã Tiểu Thần Toán Tá»­ nhÆ°ng hợp nhất vá»›i nàng thì đó là Ä‘iá»u ta rất hoan há»·.
Lịnh Chấn Kỳ vừa nói vừa vòng tay qua tiếu yêu thon nhá» thanh mảnh của Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­. Äá»™ng tác của gã thật dứt khoát khi quyết định kéo ghịt Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ ép vào ngÆ°á»i hắn, nhÆ° Ä‘oan chắc mỹ nhân sẽ chẳng há» phản đối sá»± nhiệt tâm của mình. NhÆ°ng Lịnh Chấn Kỳ thoạt ngẩn ngÆ°á»i khi Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ đẩy gã ra.
Äôi chân mày của gã liá»n cau lại.
Lịnh Chấn Kỳ há»i:
- Sao… Nàng không đồng tâm với ta à ?
- Thiếp không phải không muốn chìu chàng nhÆ°ng trÆ°á»›c khi trao thân, thiếp muốn cho chàng thấy má»™t Ä‘iá»u kỳ thú.
- Nàng muốn ta thấy cái gì ? Với ta lúc này chỉ có một mình nàng mà thôi.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ mỉm cÆ°á»i.
Lịnh Chấn Kỳ nói tiếp:
- Tại Dạ Tình Thủy Lâu, ta không há» thiếu nữ nhân nhÆ°ng khi đối diện vá»›i nàng thì trong mắt ta chẳng còn nữ nhân nào khả dÄ© sánh vá»›i nàng, - HÆ°Æ¡ng vị của trái cấm lúc nào cÅ©ng ngon ngá»t khi nó còn ở trên cành.
Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ vừa nói vừa gỡ tay của Lịnh Chấn Kỳ ra khá»i vùng tiếu yêu của mình, trong khi Lịnh Chấn Kỳ vẫn còn nuốt tiếc. Nàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i, nắm tay Lịnh Chấn Kỳ:
- Những gì của chàng sẽ thuộc vỠchàng mà. Chàng hãy ra ngoài này xem.
Nàng vừa nói vừa kéo Lịnh Chấn Kỳ ra bên ngoài thảo xá. Bên ngoài có má»™t vị đạo sÄ© Võ Äang đứng chá».
Lịnh Chấn Kỳ cau mày:
- Sao tên đạo sĩ thúi này lại có mặt ở đây ?
Gã lắc đầu, tiếp:
- Ta không muốn thấy mặt gã.
Lá»i vừa dứt thì gã đạo sÄ© cúi gầm mặt xuống nhÆ° muốn che đậy diện mục, không để cho Lịnh Chấn Kỳ nhìn thấy. Lịnh Chấn Kỳ nhận ra ngay Ä‘iá»u đó. Y nhìn sang Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­:
- Nàng đã thần phục được những tên đạo sĩ thúi này ư ?
Lan Hoa Phương Tử gật đầu:
- Trên đại Ä‘Æ°á»ng Võ Äang, chàng đã dụng khảo hình nhÆ°ng bá»n đạo sÄ© chẳng há» sợ chết mà thản nhiên đón nhận. Äó là lý do để thiếp có mặt ở Nghi SÆ¡n.
- Nàng dụng cách chi mà khiến bá»n đạo sÄ© thúi ngoan ngoãn nhÆ° vậy ?
- Nếu chàng có võ công cái thế vô song thì thiếp cũng có tuyệt kỹ của riêng mình chứ.
Nàng nheo mắt hóm hỉnh vá»›i Lịnh Chấn Kỳ. Chính cái nheo mắt của nàng lại làm Lịnh Chấn Kỳ vô cùng phấn chấn và khoái trá. Y há»i:
- Nếu ta lệnh cho tên đạo sĩ này phải chết thì gã có chết không ?
- Chàng cứ thử xem.
Nhìn lại tên đạo sÄ© Võ Äang, Lịnh Chấn Kỳ tằng hắng rồi phát lệnh:
- Äạo sÄ© thúi kia, hãy thá»±c thi mệnh lệnh của ta. NgÆ°Æ¡i mau móc má»™t con mắt của ngÆ°Æ¡i ra mà ăn Ä‘i.
Mệnh lệnh kỳ hoặc phát ra, Lịnh Chấn Kỳ ngỡ đâu đạo sÄ© kia sẽ không thá»±c hiện nhÆ°ng y vừa ban phát mệnh lệnh thì đạo sÄ© kia thá»±c thi ngay không má»™t chút e dè. Y chá»c song chỉ móc con mắt bên trái và cho vào miệng nuốt trá»ng mà không má»™t tiếng rên hay thốt má»™t lá»i than vãn.
Tâm địa của Lịnh Chấn Kỳ vốn đanh ác và thích bày trò khảo hình thế nhưng chứng kiến sự thực hành phán lệnh của gã đạo sĩ, y phải quay mặt đi chỗ khác.
Lịnh Chấn Kỳ khoát tay:
- Äi… Ä‘i khá»i mắt ta.
Gã đạo sĩ quay lưng lại lững thững bỠđi, chẳng mấy chốc đã khuất bóng sau những khóm hoa.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn lại Lan Hoa Phương Tử:
- Ta không ngá» nàng có thể làm được Ä‘iá»u này. Nếu nàng giở thủ Ä‘oạn sai khiến bá»n đạo sÄ© Võ Äang vá»›i ta thì sao nhỉ ?
- Chàng hoài nghi thiếp ư ?
Nàng lắc đầu tiếp:
- Nếu dụng thủ đoạn đó đối với chàng thì thiếp chẳng được gì cả. Vô hình chung còn làm mất đi một Tứ Thiên.
- Ta chỉ nói vui thôi.
Lịnh Chấn Kỳ nhìn thẳng vào đôi thu nhãn long lanh của Lan Hoa Phương Tử:
- Phương Tử… Nếu như ta ra lệnh cho nàng thì nàng có ngoan ngoãn nghe theo như gã đạo sĩ kia không ?
- Thiếp không phải là những gã đạo sĩ thúi nhưng một khi chàng đã phán lệnh thì thiếp phải thừa hành.
Lịnh Chấn Kỳ mỉm cÆ°á»i:
- Thật như vậy sao ?
Nàng khẳng khái gật đầu.
Lịnh Chấn Kỳ há»i:
- Tại sao ?
- Chàng là má»™t trong Tứ Thiên của Dị Thần Giáo, ngÆ°á»i mà tất cả giáo đồ phải sùng bái và nhất nhất tuân theo.
- Những gì nàng nói ra khiến ta càng ngạc nhiên hơn.
- Äó là sá»± thật.
- Nếu đúng như nàng nói thì Dị Thần Giáo chính là đất sống của ta rồi.
Thốt vừa dứt câu đó, Lịnh Chấn Kỳ nắm tay Lan Hoa Phương Tử dẫn vào thảo xá.
Y ngắm nhìn mặt hoa của nàng:
- Nàng sẵn sàng tuân theo lệnh của ta chứ ?
Lan Hoa Phương Tử gật đầu.
Lịnh Chấn Kỳ vuốt má nàng:
- Nếu như ta lệnh cho nàng trút bỠlớp xiêm y không đáng có trên cơ thể nàng ?
- Thiếp tuân lệnh.
Nàng bình thản cởi bá» xiêm y trên ngÆ°á»i mình. Cuối cùng phÆ¡i tất cả những Ä‘Æ°á»ng nét nhÆ° toà cung cấm nguy nga gá»i má»i trÆ°á»›c mặt Lịnh Chấn Kỳ.
Lịnh Chấn Kỳ vòng tay qua thắt lưng nhỠxíu của Lan Hoa Phương Tử:
- Ta muốn thân xác nàng thuộc vỠta.
- Chàng có quyá»n.
- Nàng không hỠphản đối ?
- Không.
- Nàng tự nguyện ?
- Äúng.
- Tại sao ?
- Chàng là một trong Tứ Thiên của Dị Thần Giáo.
- Hay lắm… Ta sẽ xứng với những gì mà nàng đã ban phát.
Y nói xong, bế xốc Lan Hoa PhÆ°Æ¡ng Tá»­ Ä‘Æ°a đến đặt lên tràng ká»·. Aùnh trăng lưỡi liá»m vá»™i vã bá» Ä‘i để rồi chìm hẳn sau những tiếng rên từ trong thảo xá phát ra.
Cái Lan Hoa Phương Tử cần đã có và cái Lịnh Chấn Kỳ muốn đã được. Hoạt Diêm La Lịnh Chấn Kỳ trở thành một trong Tứ Thiên của Dị Thần Giáo. Sau đêm giao tình y sẽ là gì ? Y đã là chủ nhân của một thể xác tuyệt mỹ nhưng cũng kể từ đây, y đã vĩnh viễn trở thành một tín đồ ngoan ngoãn của Dị Thần Giáo.




Nguồn: nhanmonquan.com
Tài sản của TroiOi

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äèàëîã, àíèìå, çàï÷àñòè, èìåíèíû, êíèãó, êóíèëèíãóñ, ìàãàçèíû, ìàøèí, îõîòà, ìóæ÷èíû, ðàñïðîäàæà


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™