Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 04-07-2008, 03:51 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 21
Äáng thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i kiếm tình nhi nữ
Khơi dậy trong non chuyện kiếm đao


Tài sản của phamhau1986


Last edited by kedatinh1974; 04-07-2008 at 04:10 PM.
  #22  
Old 07-07-2008, 05:07 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 22
CỠHán vừa giương doanh Tế Liễu
Ngựa Hồ đã giẫm đất Trưng Nguyên


Vệ Việt nói “NgÆ°Æ¡i nói cÅ©ng có lý. Äược, bất kể là có liên quan tá»›i Hoàng Phủ Tung hay không, lão khiếu hóa cÅ©ng phải tra xét cho rõ ràng. Äợi chuyện này kết thúc xong, lão khiếu hoa sẽ dẫn các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Hoa SÆ¡n má»™t chuyếnâ€.
Nam Tá»… Vân lại thêm má»™t mối phiá»n não, y vâng lệnh Quách Tá»­ Nghi tổ chức nghÄ©a quân sau lÆ°ng địch, chia sẻ bá»›t binh lá»±c của An Lá»™c SÆ¡n. NhÆ°ng Hoa SÆ¡n ở phía tây bên trong địa giá»›i Äồng Quan, phía nam huyện Hoa âm, cách TrÆ°á»ng An chẳng qua vài trăm dặm, nếu Quách Tá»­ Nghi hồi sÆ° bảo giá Nam Tá»… Vân còn có thể ra Ä‘i tá»›i Hoa SÆ¡n, nhÆ°ng bây giá» nghÄ©a quân vừa thành lập, y muốn ra Ä‘i cÅ©ng khó khăn.
Tân Thiên Hùng nói “Má»i ngÆ°á»i ác chiến suốt dêm, chắc cÅ©ng đã mệt má»i rồi, cứ nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, có chuyện gì sau sẽ bàn tiếpâ€.
Công hạ được cốc Long Miên, nghÄ©a quân ai cÅ©ng hÆ°ng phấn, há» chia ban nghỉ ngÆ¡i, cÅ©ng ngay trong hôm ấy lo bày tiệc mừng công, bá»n Tân Thiên Hùng ngủ đến giá» Ngá», khi tỉnh dậy thì vừa lúc vào tiệc.
Ngoài hai ngÆ°á»i Nam Thiết có chút tâm sá»±, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ ăn uống. Äang lúc cao hứng chợt có Trung quân vào bẩm báo “Ở sÆ¡n trại có ngÆ°á»i và má»™t viên võ quan tá»›i chá» gặp Trại chủâ€. Tân Thiên Hùng tuy nhận danh nghÄ©a Chiêu thảo sứ sau lÆ°ng địch nhÆ°ng thủ hạ của y vẫn gá»i y là Trại chủ.
Tân Thiên Hùng sá»­ng sốt, há»i “Là vị huynh đệ nào tá»›i thế?â€.
Trung quân bẩm “Là Äá»— tiên sinhâ€.Tân Thiên Hùng giật nảy mình, vá»™i nói “Mau má»i vào, mau má»i vào.â€. Nên biết Äá»— tiên sinh mà trung quân nói chính là Kim kiếm thanh nang Äá»— Bá Anh, y lấy thân phận khách khanh trấn thủ núi Kim Hạc, bây giá» y đích thân Ä‘Æ°a má»™t viên võ quan tá»›i đây, nếu không phải viên võ quan ấy có thân phận cá»±c kỳ quan trá»ng thì chắc là trên sÆ¡n trại xảy ra chuyện bất ngá».
Chỉ thấy Äá»— Bá Anh mặt đầy bụi bặm, vá»™i vã Ä‘i vào, phía sau là má»™t viên võ quan vai hùm lÆ°ng gấu, tÆ°á»›ng mạo oai vÅ©, Tân Thiên Hùng không kịp chiêu đãi khách nhân, há»i ngay “Trên sÆ¡n trại có chuyện gì à?â€. Y chÆ°a dứt lá»i, chợt nghe Nam Tá»… Vân và Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đồng thanh kêu lên “Lôi sÆ° đệâ€, “Lôi hiá»n đệ!â€. Thiết Ma Lặc cÅ©ng vá»™i vàng đứng lên nói “Là Lôi sÆ° huynh à?â€. Äá»— Bá Anh nói “SÆ¡n trại vô sá»±, là vị Lôi đại hiệp này có chuyện cần gặp sÆ° huynh của yâ€.
Nguyên viên võ quan kia chính là Lôi Vạn Xuân nhị đệ tử của Ma kính lão nhân.
Lôi Vạn Xuân giữ chức dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Thái thú Tuy DÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Tuần, Thiết Ma Lặc chÆ°a từng gặp y, lúc ấy bÆ°á»›c tá»›i làm lá»… bái kiến sÆ° huynh. Lôi Vạn Xuân nói “Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u ở đây, thật là hay quá.
Nam sÆ° huynh, Thiết sÆ° đệ ta Ä‘ang có chuyện muốn nói vá»›i hai ngÆ°á»iâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng già dặn việc Ä‘á»i, Ä‘oán Lôi Vạn Xuân Ä‘ang giữa lúc quân tình khẩn cấp lại tìm tá»›i đây ắt có nguyên cá»›, chỉ e há» không tiện nói ra trÆ°á»›c chá»— đông ngÆ°á»i, liá»n nói “SÆ° huynh đệ các ngÆ°Æ¡i vào hậu Ä‘Æ°á»ng mà nói chuyện, Lôi đại hiệp nghỉ ngÆ¡i xong, xin má»i ra uống rượu. Lôi Vạn Xuân cÅ©ng không khách khí, chắp tay nói “NhÆ° thế thì xin lá»—i tạm thá»i không tiếp chuyện đượcâ€. Trong dáng vẻ đầy khí phách của y, thấp thoáng có mấy phần lo lắng.
Äá»— Bá Anh Ä‘Æ°a mắt má»™t cái, nói “Tân đại ca, ngÆ°Æ¡i không cần khách khí, chúng ta là bạn bè quen biết, rượu thì tá»± ta uống cÅ©ng được, không cần ngÆ°Æ¡i nhá»c lòng má»i đâuâ€. Tân Thiên Hùng hiểu ý, biết chuyến này Lôi Van Xuân tá»›i đây nhất định có chuyện quan trá»ng cần thÆ°Æ¡ng lượng, Äá»— Bá Anh bảo y không cần má»i rượu mình, đó chính là bảo y vào tiếp Lôi Vạn Xuân. Tân Thiên Hùng cÆ°á»i nói “Äúng, Lôi nhị ca vừa tá»›i, ta làm chủ nhân cÅ©ng không thể sÆ¡ suất quá, để ta dẫn Ä‘Æ°á»ng choâ€.
Vào tá»›i mật thất, Nam Tá»… Vân há»i “Lôi sÆ° đệ, quân tình có biến hóa gì phải không?â€. Lôi Vạn Xuân trầm giá»ng nói “Äồng Quan thất thủ, Kha ThÆ° Hàn đã hàng giặc, quân giặc Ä‘ang tiến thẳng vá» TrÆ°á»ng Anâ€.
Tin tức này vô cùng đáng sợ, Nam Tá»… Vân kêu lên “Kha ThÆ° Hàn là đại tÆ°á»›ng được triá»u đình trá»ng dụng, thân chịu Æ¡n nÆ°á»›c, tại sao lại hàng An tặc?â€.
Lôi Vạn Xuân nói “Nói ra Ä‘á»u có liên quan tá»›i DÆ°Æ¡ng Quốc Trung.
DÆ°Æ¡ng Quốc Trung vốn bất hòa vá»›i Kha ThÆ° Hàn, Kha ThÆ° Hàn đóng quân ở Äồng Quan, án binh bất Ä‘á»™ng, An tặc vốn không sao công phá, DÆ°Æ¡ng Quốc Trung sợ y cậy có quân tá»± xÆ°ng hùng, bất lợi cho mình, bèn tâu lên hoàng thượng sai Kha ThÆ° Hàn ra quân lấy lại Thiểm Tây. Kha ThÆ° Hàn gởi phi chÆ°Æ¡ng vá» tâu, nói: Quân ta giữ chá»— hiểm, lợi ở chá»— giữ vững, huống hồ quân giặc tàn bạo, làm mất lòng dân, thế ngày càng nguy, theo đó có thể không đánh cÅ©ng tá»± tan vỡ. Cốt là thành công, cần gì gấp rút? Nay trÆ°ng binh các đạo phần nhiá»u còn chÆ°a tập hợp xong, xin tạm chỠđợi. Quách lệnh công cÅ©ng từng dâng sá»› nói: Nếu muốn ra quân, thì trÆ°á»›c tiên phải Ä‘em quân lên bắc đánh Phạm DÆ°Æ¡ng, phá hủy sào huyệt của giặc, còn đại quân ở Äồng Quan là bình phong cho TrÆ°á»ng An, chỉ nên cố thủ, không nên khinh dị ra quân. Không ngá» DÆ°Æ¡ng Quốc Trung nghi ngỠđã sâu, ra sức đòi đánh, hoàng thượng nghe lá»i y, liên tiếp sai Trung sứ không ngừng tá»›i thúc giục Kha ThÆ° Hàn ra quân. Kha ThÆ° Hàn không biết làm sao, đành vâng thánh chỉ dẫn quần ra cá»­a quan, nào ngá» An Lá»™c SÆ¡n đã có mai phục, dụ quan quân Ä‘uổi tá»›i chá»— hiểm trở, Ä‘á»™t nhiên mấy cánh đổ ra bao vây, lại dùng mấy trăm chiếc xe chở cá» phóng há»a đẩy tá»›i, xông thẳng vào đại doanh trung quân, kết quả hai mÆ°Æ¡i vạn quân mã ở Äồng Quan Ä‘á»u tan vỡ, số trốn vỠđược Quan Tây chẳng qua chỉ có tám ngàn ngÆ°á»i. Kha ThÆ° Hàn không còn vốn liếng, trong má»™t cÆ¡n tức giận, bèn đầu hàng An Lá»™c SÆ¡n, nói rõ là muốn mượn sức An Lá»™c SÆ¡n giết DÆ°Æ¡ng Quốc Trung để trả thù!â€.
Nam Tá»… Vân thở dài nói!Kha ThÆ° Hàn vốn là tÆ°á»›ng tài, tiếc là bị DÆ°Æ¡ng Quốc Trung bức bách phải làm phản, á», đây cÅ©ng là vì triá»u đình bê trá»… việc binh bị đã lâu, trá»ng trách ở biên cÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c nay Ä‘á»u phó thác cho ngÆ°á»i Phiên trông coi biên quân. NhÆ° thế thì e cục diện khó mà thu thập rồiâ€.
Lôi Vạn Xuân nói “Hoàng thượng định chạy vào Tây Thục, để Thái tá»­ làm Binh mã đại nguyên soái, Quách lệnh công làm Phó nguyên soái, chuyện này vẫn chÆ°a từng nói ra. Lần này ta phóng ngá»±a tá»›i đây, là phụng lệnh hai vị TrÆ°Æ¡ng Quách, muốn bàn má»™t chuyện vá»›i Nam sÆ° huynh và Thiết sÆ° đệ,†Nam Tá»… Vân nói “Chuyện gì?â€. Lôi Vạn Xuân nói “Chuyện này có liên quan tá»›i việc hoàng thượng lánh nạn. Thiết Ma Lặc nói “Hoàng đế lánh nạn có liên quan gì tá»›i chúng ta?â€. Lôi Vạn Xuân cÆ°á»i nói “Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ai tình nguyện làm Há»™ giá tÆ°á»›ng quân, theo hoàng thượng chạy vào Tây Thục nào? Äây là thÆ° của Quách lệnh công, các ngÆ°Æ¡i xem Ä‘i.â€.
Nam Thiết hai ngÆ°á»i Ä‘á»c thÆ° xong má»›i biết mức Ä‘á»™ nghiêm trá»ng của sá»± tình và lý do của việc Lôi Vạn Xuân tá»›i đây lần này. Nguyên sau khi An Lá»™c SÆ¡n dấy loạn, thái thú Tuy DÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Tuần đã được thăng làm Phòng ngá»± sứ Ung Khâu, nhÆ°ng trách nhiệm nặng ná» hÆ¡n song binh lá»±c vẫn không đủ, lại thêm thiếu thốn lÆ°Æ¡ng thảo, vì vậy phái Lôi Vạn Xuân tá»›i TrÆ°á»ng An xin triá»u đình thêm binh phát lÆ°Æ¡ng. Lúc Lôi Vạn Xuân tá»›i TrÆ°á»ng An thì Äồng Quan má»›i thất thủ, triá»u đình rúng Ä‘á»™ng, Huyá»n Tông định chạy vào Tây Thục, lòng ngÆ°á»i xôn xao, kinh thành đã rÆ¡i vào tình trạng há»—n loạn, hoàng đế chỉ lo lánh nạn, lấy đâu ra quân lÆ°Æ¡ng để Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cấp phát?
Huyá»n Tông lúc bình thá»i gối cao hưởng lạc, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là hoàng đế mÆ°á»i phần tối tăm, lúc nguy cấp vẫn có thể trá»ng dụng loại tÆ°á»›ng lÄ©nh có tài nhÆ° Quách Tá»­ Nghi, TrÆ°Æ¡ng Tuần. CÅ©ng vì y dá»±a vào bá»n Quách TrÆ°Æ¡ng bảo vệ giang sÆ¡n cho y, nên Lôi Vạn Xuân làm sứ giả của TrÆ°Æ¡ng Tuần má»›i được y triệu kiến.
Hôm triệu kiến, hai ngÆ°á»i Tần TÆ°Æ¡ng, Uất Trì Bắc cÅ©ng có mặt, Huyá»n Tông đầu tiên nói tá»›i khó khăn của triá»u đình, kế dùng lá»i lẽ ngá»t ngào phủ dụ an ủi, còn chuyện tăng binh phát lÆ°Æ¡ng thì không há» nói tá»›i. Không những thế, y còn há»i lấy ngÆ°á»i chá»— TrÆ°Æ¡ng Tuần và Quách Tá»­ Nghi. Vì lúc y lánh nạn, cần có võ sÄ© tâm phúc bảo giá, nhÆ°ng giữa lúc gấp rút không sao tìm được, y vốn biết thủ hạ của hai ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Quách rất có tài năng, mà khó có được kẻ có lòng trung thành nhÆ° hai ngÆ°á»i, võ sÄ© mà há» tiến cá»­ nhất định có thể tin tưởng.
Lúc ấy Tấn TÆ°Æ¡ng và Uất Trì Bắc tâu vá»›i Huyá»n Tông, vốn định giữ Lôi Vạn Xuân lại. Lôi Vạn Xuân Ä‘á»i nào chịu rá»i xa Tuy DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nguy hiểm, sau cùng bèn dùng biện pháp má»m má»ng, để Lôi Vạn Xuân nhận thánh chỉ Ä‘em vá» cho Quách Tá»­ Nghi và TrÆ°Æ¡ng Tuần, mau lẹ chá»n võ sÄ© có thể tin cậy sai tá»›i TrÆ°á»ng An, nếu không có ai thì Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Lôi Vạn Xuân tá»›i làm Ngá»± tiá»n thị vệ.
Lúc ấy bốn phía thành Tuy DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là quân địch, tình thế vô cùng nguy cấp, Lôi Vạn Xuân vá» tá»›i Tuy DÆ°Æ¡ng bàn bạc vá»›i TrÆ°Æ¡ng Tuần xong, trong thành Tuy DÆ°Æ¡ng quả thật không có ai có thể tin cậy, vì thế Lôi Vạn Xuân lại tá»›i Cá»­u Nguyên, vừa để xin Quách Tá»­ Nghi phát binh cứu viện, vừa để truyá»n đạt thánh chỉ.
ThÆ° của Quách Tá»­ Nghi là nói hai chuyện ấy, binh lá»±c của y tuy mạnh hÆ¡n TrÆ°Æ¡ng Tuần nhÆ°ng khu vá»±c mà y phải bảo vệ lại rá»™ng hÆ¡n so vá»›i của TrÆ°Æ¡ng Tuần, vì thế cÅ©ng không đủ quân. Lúc ấy y ngoài việc ra sức Ä‘iá»u Ä‘á»™ng má»™t cánh viện quân, còn nghÄ© ra má»™t kế sách, vì sau khi Äồng Quan thất thủ, số quân an toàn rút vỠđược mÆ°á»i doanh không còn được má»™t doanh, số quân không ngÆ°á»i chỉ huy tan tác quanh Äồng Quan vẫn còn khá đông, y định phái má»™t viên tÆ°á»›ng giá»i tá»›i tổ chức số quân ấy lại, hy vá»ng Nam Tá»… Vân thá»±c hiện kế sách ấy của y, còn Thiết Ma Lặc thì tá»›i TrÆ°á»ng An vâng lệnh hoàng đế Ä‘iá»u Ä‘á»™ng.
Thiết Ma Lặc Ä‘á»c xong lá thÆ° kêu lên “Hoàng đế lánh nạn, có liên quan gì tá»›i ta? Chỉ có tính mạng của y má»›i đáng tiá»n à? Hừ, ta không muốn Ä‘iâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Cái gì?. Vậy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Äồng Quan phải không?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Chuyện đó đệ càng không làm được, đệ tá»± thấy mình không có tài đại tÆ°á»›ng, cÅ©ng không muốn làm quen vá»›i quan quânâ€.
Lôi Vạn Xuân nói “NhÆ°ng hai chuyện này nhất định phải có ngÆ°á»i làm, ngÆ°Æ¡i không muốn Ä‘i TrÆ°á»ng An, há không khiến hai vị Quách TrÆ°Æ¡ng khó xá»­ sao?â€.
Thiết Ma Lặc ngẫm nghÄ© má»™t lúc, nói “Ta biết nếu so ra thì Ä‘i làm Ngá»± tiá»n thị vệ trách nhiệm nhẹ nhàng hÆ¡n nhiá»u, chỉ là ta không muốn làm bảo tiêu cho hoàng đếâ€.
Nam Tá»… Vân cÆ°á»i nói “Bá»n ta cÅ©ng chẳng có cảm tình gì vá»›i hoàng đế, nhÆ°ng ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, ngÆ°Æ¡i căm hận An Lá»™c SÆ¡n nhiá»u hÆ¡n hay căm hận hoàng đế nhiá»u hÆ¡n?â€. Thiết Ma Lặc nói “Làm sao có thể so sánh nhÆ° thế, AnLá»™c SÆ¡n dắt quân Hồ vào cÆ°á»›p, Ä‘i tá»›i đâu gian dâm cÆ°á»›p bóc tá»›i đó, không gì không làm, coi ngÆ°á»i Hán chúng ta không bằng gà chó, hoàng đế tuy đáng giận nhÆ°ng rốt lại cÅ©ng là ngÆ°á»i Hán chúng ta, vả lại dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không tá»›i ná»—i hung ác nhÆ° An Lá»™c SÆ¡nâ€.
Nam Tá»… Vân nói “NgÆ°Æ¡i biết nhÆ° thế thì được rồi, chuyến này nếu ngÆ°Æ¡i không Ä‘i làm bảo tiêu riêng cho hoàng đế thì phải Ä‘i làm bảo tiêu cho bách tính. Thá»­ nghÄ© xem, nếu hoàng đế bị ám sát, trận loạn lạc này há càng khó thu xếp hÆ¡n, bách tính há chẳng phải sẽ chịu Ä‘au khổ nhiá»u hÆ¡n sao? Cho nên phải nghÄ© tá»›i đại cuá»™c chứâ€.
Thiết Ma Lặc ngẫm nghÄ© má»™t lúc, nói “SÆ° huynh, huynh nói rất có lý, được, đệ theo lá»i huynh là đượcâ€.
Thiết Ma Lặc tuy bị sÆ° huynh y thuyết phục, nhÆ°ng trong lòng vẫn có Ä‘iá»u không vui. Sau tiệc mừng công, y dắt Hàn Chỉ Phân Ä‘i theo, hai ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c vào rừng mai. Hàn Chỉ Phân cÆ°á»i nói “Huynh giống nhÆ° có vẻ rất không vui, có phải là giận muá»™i không?â€.
Thiết Ma Lặc thở dài nói “Ta giận muá»™i chuyện gì chứ? Chỉ sợ chúng ta lại sắp phải chia tay rồi. Nam sÆ° huynh bảo ta Ä‘i TrÆ°á»ng Anâ€. Lúc ấy bèn kể lại sá»± tình cho Hàn Chỉ Phân nghe.
Hàn Chỉ Phân nghe xong, vừa lo buồn, vừa vui mừng. Lo buồn là vì lần chia tay này không biết đến lúc nào má»›i gặp được, vui mừng vì Thiết Ma Lặc buồn rầu vì phải chia tay vá»›i mình, lại vá»™i vàng nói chuyện ấy vá»›i mình, rõ ràng là đã coi nàng là ngÆ°á»i tri âm của y.
Bàn tay của hai ngÆ°á»i bất tri bất giác nắm lấy nhau, Hàn Chỉ Phân nói “Huynh không cần áy náy, huynh Ä‘i làm Ngá»± tiá»n thị vệ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muá»™i không thể Ä‘i theo, nhÆ°ng muá»™i sẽ chá» huynh vá».
Äến khi loạn lạc đã yên, muá»™i nghÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên huynh cÅ©ng không làm Ngá»± tiá»n thị vệ nữaâ€.
Thiết Ma Lặc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu được “chỠđợi†của nàng là có ý gì, trong lòng bất giác ngá»t ngào, xiết chặt tay Hàn Chỉ Phân, nói “Phân muá»™i, muá»™i đối xá»­ vá»›i ta tốt quá!â€.
Hàn Chỉ Phân Ä‘á»™t nhiên tá» vẻ nghiêm trang, nói “Còn có ngÆ°á»i đối xá»­ vá»›i huynh tốt hÆ¡n, chỉ sợ khi huynh gặp cô ta thì sẽ quên muá»™i Ä‘iâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Ấy da, sao muá»™i cứ không yên tâm nhÆ° thế?â€.
Hàn Chỉ Phân mặt Ä‘á» bừng, giật tay ra khá»i tay Thiết Ma Lặc, nói “Huynh nói bậy gì thế? Muá»™i có gì mà yên tâm vá»›i không yên tâm?
Nếu không phải là huynh cảm kích vì cô ta đối xá»­ tốt vá»›i huynh, tại sao tối hôm qua, huynh thả cô ta Ä‘i?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Muá»™i mà còn nói chuyện đó nữa thì ta bá»±c lắm đấy? Ta chỉ là theo quy củ giang hồ, trả nợ cho cô ta thôi. Cô ta có má»™t lần có thể giết nhÆ°ng lại không giết ta, cho nên ta cÅ©ng tha mạng cô ta má»™t lần. Trở Ä‘i nếu lại gặp nhau, thì ta sẽ đối xá»­ vá»›i cô ta nhÆ° kẻ thù. Câu này ta đã nói vá»›i muá»™i rất nhiá»u lần rồi, tại sao muá»™i vẫn không tin?â€.
Hàn Chỉ Phân trong lòng có chút ghen tuông, nhÆ°ng thấy Thiết Ma Lặc buồn bã nhÆ° thế, bất giác má»m ra, lập tức cÆ°á»i nói “Muá»™i là nói đùa vá»›i huynh, huynh lại tưởng là thật. Äược rồi, muá»™i biết huynh là má»™t hán tá»­ cứng cá»i, nhất định không bị con gái kẻ thù mê hoặc, nhÆ° thế được chÆ°a?â€.
Mấy câu này của nàng quả thật lại ràng buá»™c Thiết Ma Lặc chặt hÆ¡n, trong lá»i lẽ lại lá»™ rõ ý chÆ°a há» yên tâm. Thiết Ma Lặc dÄ© nhiên cảm nhận được. Thiết Ma Lặc thở dài má»™t tiếng nói “Muá»™i xem đấy, Hạ cô nÆ°Æ¡ng tin tưởng không nghi ngá» sÆ° huynh ta thế nào, nếu muá»™i được nhÆ° tá»· ấy thì hay quá!â€
Hàn Chỉ Phân lập tức xấu hổ Ä‘á» bừng mặt, chì chiết “Huynh đúng là ăn nói bậy bạ, tại sao lại có thể Ä‘em chúng ta so vá»›i bá»n há» chứ?â€.
Câu nói chÆ°a dứt chợt nghe má»™t tiếng phì cÆ°á»i, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng rẽ khóm cây bÆ°á»›c ra, cÆ°á»i nói “Hai đứa nhá» các ngÆ°Æ¡i sao lại nói tá»›i ta sau lÆ°ng? Cái gì mà chúng ta vá»›i bá»n há»? á»’, còn nói rất là thân thiết nữa chứ! Xem ra chắc khá»i cần phải làm mai cho các ngÆ°Æ¡i rồi?â€.
Hàn Chỉ Phân nói “Hạ thÆ° thÆ°, tá»· cÅ©ng tá»›i đây hà hiếp muá»™i à?â€.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng kéo tay nàng, cÆ°á»i nói “Làm mai cho ngÆ°Æ¡i, tại sao lại là hà hiếp ngÆ°Æ¡i? Nói đứng đắn nhé, các ngÆ°Æ¡i đã đôi bên thÆ°Æ¡ng yêu nhau, thì mau mau làm đám cÆ°á»›i Ä‘i! Làm luôn má»™t ngày vá»›i bá»n ta được không?â€.
Thiết Ma Lặc vừa thẹn vừa mừng, nói “Tá»· và Nam sÆ° huynh đã định ngày cÆ°á»›i rồi à? Tại sao không nói sá»›m vá»›i đệ?†Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói “Thì bây giá» không phải đã nói vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi sao? Bây giá» tá»›i lượt ngÆ°Æ¡i rồi đấyâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Äại tẩu, tá»· nói đùa rồi, đệ làm sao được nhÆ° các ngÆ°á»i, không vÆ°á»›ng không bận, nói thành hôn là thành hôn?â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lá»›n nói “Äược được! Nói nhÆ° vậy là hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đã nói rõ là sẽ thành hôn rồi! Chỉ còn vấn Ä‘á» lúc nào thôi, phải không?â€.
Thiết Ma Lặc vừa nói câu ấy ra, biết ngay là lỡ lá»i, chỉ thấy Hàn Chỉ Phân trợn mắt lên má»™t cái, giống nhÆ° vui mừng lại thêm vẻ tức giận, hé miệng ra nhÆ° sắp mắng y, nhÆ°ng không mắng. Thiết Ma Lặc xấu hổ muốn chui xuống đất xoay ngÆ°á»i định chạy.
Chợt nghe má»™t tiếng hắng giá»ng, có má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra giữ Thiết Ma Lặc đứng lại, chính là Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Thiết Ma Lặc, trai lấy vợ, gái lấy chồng là chuyện Ä‘á»i ngÆ°á»i ắt phái trải qua, xấu hổ cái gì? Hạ cô nÆ°Æ¡ng nói không sai, bây giá» bá»n ta nói chuyện đứng đần vá»›i các ngÆ°Æ¡i đâyâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng là bậc trưởng bối của Thiết Ma Lặc, Thiết Ma Lặc chỉ đành cúi đầu nói “Dượng, lão nhân gia ngÆ°á»i có gì phân phóâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Hạ cô nÆ°Æ¡ng, cô đã há»i há» rồi phải không?â€.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói “Há» nói gì ta đã nghe rất rõ, hỠđã tình đầu ý hợp, không cần há»i lại nữaâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng, nói “Ma Lặc, Nam sÆ° huynh ngÆ°Æ¡i và Hạ cô nÆ°Æ¡ng đã quyết định ngày mai thành hôn, ý của bá»n ta là nếu các ngÆ°Æ¡i tình đầu ý hợp, thì hai cuá»™c vui cùng làm chung má»™t ngày luôn Ä‘iâ€.
Thiết Ma Lặc cúi đầu, ấp úng “Chuyện đó, chuyện đó...â€, lén liếc qua Hàn Chỉ Phân, Hàn Chỉ Phân Ä‘á» mặt tía tai, hạ giá»ng nói “Chuyện đó không do muá»™i quyết địnhâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng hô hô cÆ°á»i rá»™, nói “Bá»n ta chính là nhận sá»± ủy thác của lệnh tôn, tá»›i làm mai mối đây, Hạ cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i mối bên nhà gái, ta tính là ngÆ°á»i mối bên nhà trai, kiêm luôn chủ hônâ€.
Nguyên là Hàn Trạm đã sá»›m biết được tâm ý con gái, nên định trÆ°á»›c khi Thiết Ma Lặc Ä‘i TrÆ°á»ng An, sá»›m hoàn thành tâm nguyện cho con.
Hàn Chỉ Phân càng cúi thấp hÆ¡n, không nói gì nữa. Thiết Ma lặc lại nói “Äa tạ mỹ ý của lão bá, Ä‘a tạ dượng thành toàn, chỉ là, chỉ là...â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói “Chỉ là cái gì? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không muốn à?â€.
Thiết Ma Lặc là ngÆ°á»i thành thật, lúc ấy nói thật hết nghÄ© trong lòng “Ta chỉ sợ không xứng đáng vá»›i Hàn cô nÆ°Æ¡ng, chứ lẽ nào lại có chuyện không muốn? Chỉ là lần này ta Ä‘i làm Ngá»± tiá»n thị vệ, không biết lúc nào má»›i vỠđược ngày mai thành hôn, thật rất không nênâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói “Chuyện đó ta đã nghÄ© giúp các ngÆ°Æ¡i rồi, vừa thành hôn mà vợ chồng lập tức chia tay, đúng là có chá»— không hợp, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cứ đính hôn trÆ°á»›c, sau khi hết loạn lạc rồi, sẽ trở vỠđón dâu.
Thiết Ma Lặc gật gật đầu tá» vẻ Æ°ng thuận, sá»± tình kể nhÆ° đã được quyết định. Há» má»™t cặp kết hôn, má»™t cặp đính hôn, lại đúng lúc vừa đại phá cốc Long Miên xong, ngÆ°á»i nào cÅ©ng vô cùng cao hứng, cÆ°á»i nói râm ran, đông ngÆ°á»i nhiá»u tay, trong vòng má»™t đêm đã trang hoàng cốc Long Miên thành má»™t nÆ¡i hoa gấm, sáng hôm sau làm lá»….
Nam Hạ hai ngÆ°á»i trải qua trÆ°á»ng hoạn nạn này, tình nghÄ©a càng thêm sâu sắc. Chá»— không trá»n vẹn là mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng không thể tá»›i chủ trì hôn lá»…, chuyện an nguy ra sao cÅ©ng chÆ°a biết được (Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng vốn muốn tìm được mẹ xong má»›i kết hôn, nhÆ°ng quân tình khẩn cấp, lúc nào cÅ©ng có thể phát sinh chuyện bất ngá», nên nghe theo lá»i khuyên của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, giữa lúc loạn lạc phải ngá»™ biến tòng quyá»n). May là Nam Tá»… Vân đã vâng lệnh tá»›i Äồng Quan chiêu tập binh lính rã ngÅ©, có thể nhân dịp này tá»›i Hoa SÆ¡n thám thính. Vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng và Vệ Việt cÅ©ng nói sẽ Ä‘i cùng vá»›i há».
Thiết Ma Lặc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng rất cao hứng, nhÆ°ng không biết tại sao, đúng lúc tiến hành nghi thức đính hôn thì hình bóng của VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trong đầu y. Y tá»± há»i mình thấy đã má»™t lòng má»™t dạ vá»›i Hàn Chi Phân, vậy tại sao lại Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, y cÅ©ng không sao hiểu được. Y chỉ còn cách tá»± chế nhạo mình, đó chắc vì VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© đã để lại ấn tượng rất sâu sắc nÆ¡i y. Nàng là kẻ thù giết chết nghÄ©a phụ của y, đêm ở trong lá»u lại từng trải qua má»™t lúc ký ức nên khó mà quên được.
Nam Tá»… Vân vì có nhiá»u việc cần làm, cÅ©ng phải ở lại thêm vài hôm. Thiết Ma Lặc lại có mệnh vuaâ€, không thể lần lữa, hôm thứ hai sau ngày đính hôn, liá»n rá»i khá»i cốc Long Miên lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i TrÆ°á»ng An.
Bá»n Tân Thiên Hùng tiá»…n ra cá»­a cốc, Hàn Chỉ Phân dắt con ngá»±a hoàng phiêu của Tần TÆ°Æ¡ng tá»›i, nói “Huynh phải Ä‘i mau, cưỡi con ngá»±a này là được, tá»›i TrÆ°á»ng An cÅ©ng để trả lại cho Tần TÆ°Æ¡ngâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, Nam Tá»… Vân là bạn tâm giao vá»›i Tần TÆ°Æ¡ng đã lâu, lúc ấy cÅ©ng nhá» Thiết Ma Lặc lúc gặp Tần TÆ°Æ¡ng thì chuyển lá»i há» thăm há»i, Nam Tá»… Vân còn đặc biệt dặn dò y, bảo y trÆ°á»›c mặt hoàng đế không thể xá»­ sá»± theo tình cảm, phàm có việc gì phải thỉnh giáo hai ngÆ°á»i Tần TÆ°Æ¡ng và Uất Trì Bắc, ngoài ra phải rất cẩn thận vá»›i VÅ© Văn Thông, để ý Ä‘á» phòng.
Hàn Chỉ Phân Ä‘i phía trÆ°á»›c, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, má»i ngÆ°á»i biết ý, bèn nói lá»i từ biệt vá»›i Thiết Ma Lặc, để Hàn Chỉ Phân Ä‘Æ°a y Ä‘i thêm má»™t chặng nữa.
Hai ngÆ°á»i vừa đính hôn đã phải phân ly, quả thật lúc chia tay lên Ä‘Æ°á»ng khôn xiết quyến luyến, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, nhÆ°ng muôn ngàn câu nói lại không biết bắt đầu từ đâu, nên chỉ im lặng không nói gì. ÄÆ°a tá»›i Ä‘Æ°á»ng cái, Thiết Ma Lặc nói “Phân muá»™i, muá»™i còn có gì muốn dặn dò ta không?â€. Hàn Chỉ Phân nhìn y đầy vẻ yêu thÆ°Æ¡ng, hạ giá»ng nói “Ma Lặc, huynh chỉ có má»™t mình, phải bảo trá»ng, phải cẩn thậnâ€.
Thiết Ma Lặc cÆ°á»i gượng nói “Ta không phải là trẻ con, tá»± biết lo liệu cho mình, muá»™i cứ yên tâmâ€. Hàn Chỉ Phân nói “Không chỉ là chú ý tá»›i bản thân mà chuyện gì cÅ©ng phải cẩn thận. Mà thôi muá»™i không cần nói nhiá»u, huynh là ngÆ°á»i thông minh, nhất định đã hiểu ý tứ của muá»™i, à... chỉ cần huynh thÆ°á»ng nhá»› là đã có muá»™i là đượcâ€.
Thiết Ma Lặc tim đập mạnh, hiểu rõ ý nàng, biết nàng vẫn không yên tâm vá» mình, lúc ấy nắm chặt tay nàng nói “Muá»™i yên tâm Ä‘i, trong lòng ta chỉ có má»™t mình muá»™i thôi, ngoài ra cÅ©ng chỉ vÆ°Æ¡ng vấn má»™t chuyệnâ€. Hàn Chỉ Phân ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào mắt y, há»i “Chuyện gì?â€. Thiết Ma Lặc trầm giá»ng nói “Hãy trả thù cho nghÄ©a phụ giúp taâ€.
Hàn Chỉ Phân thở phào má»™t hÆ¡i, nói “Äược, huynh Ä‘i Ä‘i. Bất kể trận loạn lạc này kéo dài bao lâu, muá»™i cÅ©ng đợi huynh vá»â€. Thiết Ma Lặc phi thân lên ngá»±a, nói má»™t tiếng “bảo trá»ngâ€, vung roi đánh gió má»™t cái, con ngá»±a hoàng phiêu lập tức cất bốn vó phóng Ä‘i. Y quay đầu lại nhìn, trong chá»›p mắt ấy, bóng Hân Chỉ Phân đã má» má» rồi mất Ä‘i, cÅ©ng trong chá»›p mắt ấy, hình bóng VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© Ä‘á»™t nhiên lại lóe lên trong đầu y.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng né tránh quân địch, cố gắng Ä‘i nhanh, nhá» con tuấn mã này, lúc Thiết Ma Lặc tá»›i Äồng Quan thì sá»›m hÆ¡n hai ngày so vá»›i dá»± tính của y.
NhÆ°ng tá»›i Äồng Quan lại lập tức gặp chuyện khó khăn. Äồng Quan đã nằm trong tay An Lá»™c SÆ¡n, ở cạnh bá» Hoàng Hà, muốn tá»›i TrÆ°á»ng An phải Ä‘i qua Äồng Quan, nếu không thì phải tìm cách lén qua sông ở chá»— khác. NhÆ°ng giữa lúc binh hoang mã loạn, thuyá»n bè trên Hoàng Hà Ä‘á»u trốn hết, Thiết Ma Lặc tá»›i bá» sông, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra, nhÆ°ng không thấy chiếc thuyá»n nào.
Thiết Ma Lặc Ä‘i dá»c bá» sông, Ä‘i hÆ¡n ná»­a giá» chợt thấy dÆ°á»›i má»™t cây liá»…u bên bá» sông có buá»™c má»™t chiến thuyá»n nhá», Thiết Ma Lặc cả mừng, vá»™i vàng bÆ°á»›c tá»›i, ngÆ°á»i lái đò trong thuyá»n bÆ°á»›c ra, không chá» Thiết Ma Lặc lên tiếng, đã xua tay rối rít nói “Ta không dám kiếm cÆ¡m dÆ°á»›i lưỡi Ä‘ao, vụ mua bán này quyết không làm được, khách quan, ngÆ°Æ¡i tá»›i chá»— khác mà kiếm thuyá»nâ€.
Thiết Ma Lặc rút ra má»™t Ä‘Ä©nh vàng, nói “Lúc này ngÆ°Æ¡i bảo ta tá»›i đâu mà kiếm thuyá»n chứ? NgÆ°Æ¡i chở ta qua sông, nén vàng này là tiá»n đòâ€. NgÆ°á»i lái đò hai mắt sáng rá»±c, ngẫm nghÄ© má»™t lúc, nói “Äược rồi, ngÆ°á»i vì tham tiá»n mà chết, chim vì tham ăn mà chết, nể mặt nén vàng này của ngÆ°Æ¡i, ta liá»u mạng Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i qua sông vậy. Con ngá»±a của ngÆ°Æ¡i có cùng qua không?â€. Thiết Ma Lặc nói “Con ngá»±a này là vật cưỡi của ta, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng phải qua sôngâ€.
Thiết Ma Lặc dắt ngá»±a lên thuyá»n, khoang thuyá»n vừa khéo đủ chứa, ngÆ°á»i lái đò sá» vào hông ngá»±a má»™t cái, con hoang phiêu hí vang má»™t tiếng, lập tức nhấc vó đá ra, may mà Thiết Ma Lặc kịp thá»i giữ nó lại. NgÆ°á»i lái đò nói “Con ngá»±a này nóng tính quá, có Ä‘iá»u quả thật là má»™t con ngá»±a hayâ€. Thiết Ma Lặc nói “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết xem tÆ°á»›ng ngá»±a à?â€. NgÆ°á»i lái đò nói “Ta đã nhìn thấy nhiá»u ngá»±a chiến trên bá» sông này, nhÆ°ng không có con nào sánh được vá»›i con ngá»±a quý của khách quanâ€.
Trong lúc trò chuyện, ngÆ°á»i lái đò đã cởi dây buá»™c thuyá»n, chèo xuống hạ du, Thiết Ma Lặc lần đầu tiên qua Hoàng Hà, ngẩng đầu nhìn ra, chỉ thấy sóng đục cuồn cuá»™n, nÆ°á»›c ngập liên trá»i, nghÄ© tá»›i chuyện cÅ© Tổ Äịch giữa dòng gõ mái chèo, thá» khôi phục Trung nguyên, không kìm được cảm khái hú dài má»™t tiếng.
NgÆ°á»i lái đò Ä‘á»™t nhiên há»i “Khách quan, giữa lúc binh hoang mã loạn sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i má»™t mình? Mà còn lén lút qua sông nguy hiểm thế này? Thiết Ma Lặc để ý quan sát y, chỉ thấy y ánh mắt rừng rá»±c nhìn con ngá»±a quý, nghÄ© thầm “Nếu ngÆ°Æ¡i có ý bất lÆ°Æ¡ng, thì tá»± chuốc lấy mùi Ä‘au khổ đấy!â€. Bèn nói thẳng vá»›i y “Ta là võ quan của triá»u đình bị lạc ngÅ©, muốn trở vá» quân doanh. Cái gì, ngÆ°Æ¡i sợ à?â€.
NgÆ°á»i lái đò nói “Té ra là thế, đại nhân má»™t mảnh lòng trung, khiến ngÆ°á»i ta kính phục. Äừng nói trả tiá»n cho ta, cho dù không có tiá»n tiểu nhân cÅ©ng liá»u mạng Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i qua sôngâ€. Thiết Ma Lặc thấy y thần sắc tá»± nhiên, lại nảy ý ngá» vá»±c, nghÄ© thầm “Dá»c sông chỉ cô chiếc thuyá»n nhá» này của y, lúc đầu y làm ra vẻ sợ sệt, bây giá» lại nói ra nhÆ° thế, nếu không phải là kẻ tham lam, thì bên trong ắt có Ä‘iá»u giả tráâ€. Y ngấm ngầm lấy ra mấy đồng tiá»n nắm vào giữa lòng bàn tay, chỉ chá» ngÆ°á»i lái đò có cá»­ Ä‘á»™ng khác lạ, sẽ lập tức dùng tiá»n tiêu chế phục.
NgÆ°á»i lái đò kia bản lÄ©nh cÅ©ng quả thật không kém, hai mái cho khua lên, chiếc thuyá»n nhá» lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° bay, vừa đến buổi chiá»u là tá»›i má»™t chá»— vắng vẻ trên bá» bên kia, ngÆ°á»i lái đò nói “Má»i đại nhân lên, Ä‘á»™i Æ¡n ban thưởng, không cần cho thêm tiá»n nữaâ€, trong lá»i có ý, vì dÆ°á»ng nhÆ° y đã thấy Thiết Ma Lặc nắm tiá»n tiêu trong lòng bàn tay.
Thiết Ma Lặc chợt Ä‘á» mặt, nghÄ© thầm “Chẳng lẽ ngÆ°á»i lái đò này cÅ©ng là nhân vật hiệp nghÄ©a trong chốn phong trần sao? Nếu đúng nhÆ° thế, thì mình quả thật Ä‘a nghiâ€.
Nếu là lúc bình thá»i, nhất định Thiết Ma Lặc sẽ trò chuyện thêm vá»›i y vài câu, nhÆ°ng lúc ấy y sốt ruá»™t lên Ä‘Æ°á»ng, chắp tay cảm tạ ngÆ°á»i lái đò xong, lập tức phóng Ä‘i. Sau lÆ°ng còn nghe văng vắng tiếng ngÆ°á»i lái đò khen ngợi “Thật là má»™t con ngá»±a quý!â€.
Thiết Ma Lặc Ä‘i đến khi trá»i tối, vòng qua Äồng Quan, tiến vào địa khu có quan quân đóng giữ má»›i nghỉ ngÆ¡i, sáng sá»›m hôm sau lại tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng. Chiá»u tối hôm ấy thì tá»›i huyện Hoa Âm.
Hoa SÆ¡n chính ở phía nam huyện Hoa Âm, Thiết Ma Lặc tá»›i Hoa Âm rồi, không kìm được nghÄ© lại kế hoạch tìm tá»›i Hoa SÆ¡n cứu ngÆ°á»i của bá»n Nam Tá»… Vân. Lần này y nhá» sức ngá»±a, tá»›i được Hoa Âm, so vá»›i dá»± định sá»›m hÆ¡n hai ngày, Hoa Âm cách TrÆ°á»ng An chẳng quá chỉ hai trăm dặm, vá»›i cÆ°á»›c lá»±c của con ngá»±a hoàng phiêu, nếu sáng mai lên Ä‘Æ°á»ng ngay, thì khoảng sau giá» Ngá» có thể tá»›i TrÆ°á»ng An. Vì thế Thiết Ma Lặc cÅ©ng muốn tá»›i Hoa SÆ¡n thăm dò má»™t phen, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, cảm thấy mình chỉ có má»™t mình, nếu có gì lầm lỡ, lại làm há»ng việc lá»›n, rốt lại đành bỠý nghÄ© ấy.
Tối hôm ấy y vào trỠở má»™t khách Ä‘iếm trong thành, gần sáng, chợt nghe con ngá»±a hoàng phiêu hí vang, Thiết Ma Lặc giật nảy mình, vá»™i chạy ra tàu ngá»±a, đánh há»a tập lên, thấy con ngá»±a vẫn còn trong tàu, bèn ra ngoài xem xét thì thấy dÆ°á»›i đất hoàn toàn không có vết chân, Thiết Ma Lặc nảy ý nghi ngá», nghÄ© thầm “Xem ra không giống là bá»n trá»™m ngá»±a tá»›i, vậy tại sao bá»—ng không mà nó lại hí lên?â€.
Lúc ấy, trá»i phía đông đã trắng dần, con ngá»±a vẫn chÆ°a mất, Thiết Ma Lặc cÅ©ng không tra cứu nữa. Lúc ấy y trả tiá»n, rồi dắt ngá»±a ra lên Ä‘Æ°á»ng.
Nào ngá» Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, con ngá»±a lại rất khác thÆ°á»ng, cứ thở hồng há»™c, càng chạy càng chậm, Thiết Ma Lặc vô cùng ngạc nhiên, xuống ngá»±a xem xét, chỉ thấy con ngá»±a hai mắt vô thần, miệng sùi bá»t trắng, nhìn y lắc đầu vẫy Ä‘uôi, hí vang từng chặp nhÆ° tỠý Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n. Thiết Ma Lặc rất ngạc nhiên, nghÄ© thầm “Con ngá»±a này thần tuấn phi phàm, hôm qua vẫn khá»e mạnh, tối hôm qua lại đã ăn no, hôm nay má»›i chạy được hÆ¡n mÆ°á»i dặm, tại sao lại thế này?â€.
Äúng lúc Ä‘ang luống cuống, chợt phía đối diện có má»™t ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng, tá»›i trÆ°á»›c mặt y, Ä‘á»™t nhiên dừng bÆ°á»›c, luôn miệngnói “Äáng tiếc đáng tiếcâ€. Thiết Ma Lặc vừa nhìn, chi thấy là má»™t thiếu niên dáng nhÆ° cây ngá»c, tÆ°á»›ng mạo bất phàm, nhìn thấy rất quen, nhÆ°ng không nhá»› ra là đã gặp ở đâu.
Thiết Ma Lặc chắp tay nói “Cao tính đại danh của huynh đài là gì, tại sao lại luôn miệng nói đáng tiếc?â€. Thiếu niên kia nói “Ta há» Triển, tên Nguyên Tu. Ta là tiếc cho con ngá»±a này của ngÆ°Æ¡i?â€. Thiết Ma Lặc vá»™i há»i “Tiếc chuyện gì?†Triển Nguyên Tu nói “Con ngá»±a này của tôn giá thuá»™c loại quý hiếm, đáng tiếc là bị bệnh nặng, chỉ sợ không qua được hôm nay đâu!â€.
Thiết Ma Lặc cả kinh, vá»™i há»i “Nghe lá»i huynh đài nói, thì có thể nhận ra con ngá»±a này bị bệnh nặng, nhất định biết y thuật, không biết huynh đài có thể chữa trị cho nó giúp ta không? Xin ngÆ°Æ¡i giúp đỡ, tiểu đệ nhất định sẽ báo đáp trá»ng hậuâ€.
Triển Nguyên Tu trợn mắt lạnh lùng nói “Huynh đài ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không khá»i quá coi thÆ°á»ng ta rồi, nếu nói tá»›i hai chữ báo đáp nữa, tiểu đệ sẽ lập tức Ä‘i ngayâ€.
Thiết Ma Lặc Ä‘á» mặt tía tai, chắp tay tạ lá»—i “Té ra huynh đài là ngÆ°á»i trong đạo hiệp nghÄ©a, tiểu đệ lỡ lá»i, mong tha lá»—i cho. Nhá» huynh đài xem lại con ngá»±a này của ta, chữa bệnh cho nóâ€.
Triển Nguyên Tu cÆ°á»i nói “Nói thế má»›i đúng chứ. Tại hạ không biết hiệp nghÄ©a không hiệp nghÄ©a cái gì, chỉ là bình sinh thÆ°Æ¡ng ngá»±a nhÆ° tính mạng, quả thật không muốn thấy con ngá»±a hay này phải chếtâ€.
Lúc ấy y bèn xem xét con ngá»±a hoàng phiêu, ghé tai vào bụng nó nghe má»™t lúc, con ngá»±a lại hí vang hai tiếng, còn nhấc vó định đá y, Thiết Ma Lặc vá»™i nói “Y chữa bệnh cho ngÆ°Æ¡i, tại sao ngÆ°Æ¡i không biết hay dở nhÆ° thế?â€. Con ngá»±a không biết có phải vì hiểu ý chủ nhân hay vì không còn sức đá ngÆ°á»i, cuối cùng đặt chân xuống, ngoan ngoãn để y chữa trị.
Triển Nguyên Tu cau mày, nói “Nó bị bệnh rất nặng, không biết ta có thể chữa được không, cứ thá»­ xem sao!â€. Lúc ấy lấy ra má»™t ống ngân châm, trong ống chứa đầy thuốc màu xanh, đâm vào bụng con ngá»±a, qua má»™t lúc, Triển Nguyên Tu rút ngân châm ra, vá»— vá»— vào lÆ°ng con ngá»±a nói “Äứng lên Ä‘i!â€. Nói ra cÅ©ng kỳ quái, quả thật thuốc tá»›i bệnh trừ, con ngá»±a ứng thanh đứng lên, nhÆ°ng đối vá»›i Triển Nguyên Tu tá» vẻ vừa sợ hãi, vừa giận dữ, nghiêng đầu tránh y, bốn chân khua loạn lên, hất đất đá bay tung.
Thiết Ma Lặc cả mừng nói “Huynh đài thật là bậc diệu thủ thần y, tiểu đệ không biết lấy gì báo đáp, chỉ biết cảm Æ¡n thôiâ€.
Triển Nguyên Tu nói “Bây giá» ngÆ°Æ¡i cám Æ¡n e còn hÆ¡i sá»›m, ngÆ°Æ¡i cưỡi nó Ä‘i Ä‘i, nếu ngoài mÆ°á»i dặm vẫn vô sá»±, thì con ngá»±a này đã khá»i bệnh. Nếu có gì không ổn, ngÆ°Æ¡i dắt nó quay lại, ta chá» ngÆ°Æ¡i trên Ä‘Æ°á»ng, lúc ấy sẽ nghÄ© cách giúp ngÆ°Æ¡iâ€.
Thiết Ma Lặc thấy con ngá»±a run run, nói “Nó đã trở lại bình thÆ°á»ng, chắc cÅ©ng không đến ná»—i có chuyện gì không ổn đâuâ€.Lúc ấy bèn chắp tay cám Æ¡n lần nữa, nhảy lên lÆ°ng ngá»±a chỉ thấy Triển Nguyên Tu sau lÆ°ng y liên tiếp lắc đầu.
Quả nhiên Ä‘i không đầy mÆ°á»i dặm, con ngá»±a hoàng phiêu lại sùi bá»t mép, thở hồng há»™c, giống hệt lúc đầu.
Thiết Ma Lặc vá»™i vàng xuống ngá»±a, theo lá»i thiếu niên kia dặn, dắt con hoàng phiêu quay ngược trở lại.
Äi được má»™t lúc, đã thấy Triển Nguyên Tu từ xa chạy tá»›i, nói “Quả nhiên lại có chuyện không ổn phải không? May mà ta không dám bá» Ä‘iâ€. Thiết Ma Lặc trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm “Y đã sá»›m biết bệnh con ngá»±a, tại sao lại muốn mình Ä‘i thá»­ mÆ°á»i dặm, để con ngá»±a chịu Ä‘au Ä‘á»›n thêm? Ô, hay là y sợ mình không tin y thuật của y, nên cố tình bá»™c lá»™ bản lÄ©nh để mình phải khâm phục?â€.
Thiết Ma Lặc tuy tâm tư thô suất, nhưng cũng từng qua lại giang hồ, nghĩ tới chỗ ấy, lại cảm thấy ngỠvực. Nhưng y xoay chuyển ý nghĩ, nghĩ rằng con ngựa hoàng phiêu đang bệnh nặng, quyết không thể bỠmặc không ngó ngàng gì tới nó, bất kể thiếu niên này dụng tâm thế nào, chỉ còn cách tin tưởng, nhỠvả y, chữa cho ngựa chết thành ngựa sống.
Thiết Ma Lặc trong lòng ngá» vá»±c nhÆ°ng không để lá»™ ra mặt, y dắt con ngá»±a hoàng phiêu tá»›i trÆ°á»›c mặt Triển Nguyên Tu, nói “Huynh đài Ä‘oán không sai, nó chạy được mÆ°á»i dặm quả nhiên không nhúc nhích được nữa, mong huynh đài tìm cách cứu mạng cho nóâ€.
Triển Nguyên Tu nói bệnh của con ngá»±a này không phải ta có thể chữa được, có Ä‘iá»u, ta còn có sÆ° phụ, bản lÄ©nh chữa bệnh cho ngá»±a của ông Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên còn cao minh hÆ¡n ta gấp mÆ°á»i lần... ồ, ta còn chÆ°a thỉnh vấn cao tính đại danh của huynh đàiâ€.
Thiết Ma Lặc nói há», nhÆ°ng lại Ä‘Æ°a ra má»™t cái tên giả. Triển Nguyên Tu nói tiếp “Thiết huynh, nếu ngÆ°Æ¡i không bận việc gì gấp, xin dắt con ngá»±a này Ä‘i theo ta tá»›i gặp sÆ° phụ được không?â€.
Thiết Ma Lặc Ä‘ang muốn tá»›i TrÆ°á»ng An, nhÆ°ng quả thật y không thể bỠđược con ngá»±a quý này, nghÄ© thầm “Mình đã Ä‘i sá»›m hÆ¡n được hai ngày, nếu con ngá»±a này làm chậm trá»… hai ngày cÅ©ng còn kịp. Nếu không mình tá»›i TrÆ°á»ng An thì lấy gì giao lại cho Tần TÆ°Æ¡ngâ€. Lại nghÄ© “NgÆ°á»i này tuy đáng ngá», nhÆ°ng mình vá»›i y vốn không quen biết, chÆ°a chắc y đã muốn ám hại mình. Huống hồ mình có má»™t thân võ công, cần gì phải sợ y? Dù sao con ngá»±a này cÅ©ng đã sắp chết, chẳng bằng cứ nghe lá»i y, thá»­ Ä‘i má»™t lầnâ€.
Thiết Ma Lặ quyết định xong, liá»n nói “Nếu được tôn sÆ° ban thuốc cứu ngá»±a thì không gì tốt bằng, xin Triển huynh dẫn Ä‘Æ°á»ng, chúng ta cùng tá»›i yết kiến tôn sÆ°â€.
Triển Nguyên Tu lại châm cho con ngá»±a lần nữa, con ngá»±a hÆ¡i khá»e lên, nhÆ°ng không còn run rẩy nhÆ° vừa rồi, vả lại dÆ°á»ng nhÆ° càng sợ sệt Triển Nguyên Tu, nó Ä‘i theo Thiết Ma Lặc, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu hí lên. Thiết Ma Lặc chỉ cho là con ngá»±a bị kim chạm nên sợ Triển Nguyên Tu, vì thế cÅ©ng không để ý.
Äi được má»™t lúc, chỉ thấy má»™t hòn núi trÆ°á»›c mặt. Thiết Ma Lặc trong lòng chợt lạnh buốt, há»i “Lệnh sÆ° ở trong Hoa SÆ¡n à?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Äúng thế, ông ghét chốn trần tục vào Hoa SÆ¡n ở ẩn đã mÆ°á»i mấy năm rồiâ€.
Thiết Ma Lặc nhìn thấy Hoa SÆ¡n bất giác nhá»› tá»›i Tây Nhạc Thần Long Hoàng Phủ Tung, lại nhá»› tá»›i lá»i VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói vá»›i Nam Tá»… Vân, mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng có thể cÅ©ng bị giam cầm ở chá»— nào đó trong Hoa SÆ¡n, bất giác tâm ý ngần ngừ, không bÆ°á»›c tá»›i nữa. Triển Nguyên Tu nói “Gia sÆ° tuy ở trong Hoa SÆ¡n, nhÆ°ng là làm nhà trong sÆ¡n cốc, không cần phải vất vả trèo đèo lá»™i suốiâ€.
Triển Nguyên Tu nói câu ấy, Thiết Ma Lặc lập tức nhÆ° buông được tảng đá trong lòng xuống, nghÄ© thầm “VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói là ở lèn Äoạn Hồn dÆ°á»›i ngá»n Liên Hoa, bây giá» sÆ° phụ y lại trong sÆ¡n cốc, rõ ràng không có liên quan gì tá»›i chuyện nàyâ€.
Äi được má»™t lúc thì thấy má»™t dãy phòng ốc trên sÆ°á»n núi, dá»±n vào thế núi mà xây dá»±ng, tÆ°á»ng Ä‘á» ngói xanh, dáng vẻ khác thÆ°á»ng, trÆ°á»›c nhà còn có vÆ°á»n hoa, má»™t thiếu nữ án mặc nhÆ° a hoàn Ä‘ang tỉa nhánh hoa, nhìn thấy há» vá»™i chạy ra đón, vui mừng nói “Thiếu gia vá» rồi, vị này là đại phu được má»i tá»›i phải không?â€. Triển Nguyên Tu quát “Không có quy củ gì cả, trÆ°á»›c mặt khách cứ ầm Ä© cả lên, ai bảo ngÆ°Æ¡i quản chuyện không đâu? Mau dắt con ngá»±a này vào chuồng ngá»±a Ä‘i, thu xếp cho tốt đấy!â€.
Thiết Ma Lặc vô cùng nghi ngá», nghÄ© thầm “Nghe lối xÆ°ng hô của a hoàn kia, thì há» Triển này dÆ°á»ng nhÆ° là thiếu chủ nhân, chủ nhân ở đây chắc là cha y, vậy sao y lại gá»i là sÆ° phụ, chẳng lẽ sÆ° phụ y là cha y?â€. Gia há»c tÆ°Æ¡ng truyá»n, cha kiêm làm thầy là chuyện bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng trong tình hình nhÆ° thế, ngÆ°á»i làm con quyết cÅ©ng không gá»i “gia nghiêm†là “gia sÆ°â€! Mặt khác còn có má»™t chuyện khiến Thiết Ma Lặc nghi ngá», là mình tá»›i nhá» y chữa bệnh cho ngá»±a, tại sao a hoàn kia lại coi mình là y sinh được má»i tá»›i?â€.
Triển Nguyên Tu tá»±a hồ đã hiểu sá»± nghi ngá» của y, cÆ°á»i nói “SÆ° phụ ta trÆ°á»›c nay vẫn ở chung vá»›i ta, vừa khéo trong nhà có ngÆ°á»i bị bệnh, sáng nay gia sÆ° sai ta vào trấn má»i y sinh, nên con a hoàn kia hiểu lầmâ€.
Y càng nói, Thiết Ma Lặe càng nghi ngá», há»i “Nói nhÆ° thế thì huynh đài lại không vì tiểu đệ mà làm lỡ việc má»i thầy thuốc sao?â€.
Triển Nguyên Tu nói “SÆ° phụ ta ở ẩn trong núi sâu, không biết việc bên ngoài, Ä‘ang lúc binh hoang mã loạn thế này, trên trấn làm sao còn có y sinh mà má»i? Thiếu huynh ngÆ°Æ¡i không cần áy náy, ta Ä‘ang có việc muốn thÆ°Æ¡ng lượng, má»i vào trong nói chuyệnâ€.
Thiết Ma Lặc nghÄ© thầm “Äã tá»›i đây thì theo đây. Thá»­ xem ngÆ°Æ¡i giở trò gì?â€. Triển Nguyên Tu dắt y vào nhà, ngồi yên chá»— xong, Thiết Ma Lặc xin gặp sÆ° phụ y, Triển Nguyên Tu nói “SÆ° phụ ta ngÆ°Æ¡i gặp muá»™n má»™t chút cÅ©ng không sao, con ngá»±a của huynh đài đảm bảo là gia sÆ° chữa được, chỉ là tiểu đệ cÅ©ng có má»™t việc muốn nhá» huynh đài giúp đỡâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Äôi bên giúp nhau là việc nên làm, xin Triển huynh cứ nói, tiểu đệ xin hết sứcâ€. Triển Nguyên Tu nói “Con a hoàn kia tuy hiểu lầm, nhÆ°ng đúng là tiểu đệ cÅ©ng có ý ấy muốn nhá» Thiết huynh chữa bệnh cho sÆ° muá»™i của taâ€. Thiết Ma Lặc sá»­ng sốt, nói “NhÆ°ng ta lại hoàn toàn không biết gì vá» y thuật!†Triển Nguyên Tu nói “Bệnh khác thì có thể Thiết huynh không chữa được, nhÆ°ng bệnh của tệ sÆ° muá»™i thì nhất định Thiết huynh chữa được, nếu không ta đã không má»i ngÆ°Æ¡i tá»›i đâyâ€.
Thiết Ma Lặc kinh nghi bất định “Chẳng lẽ há» là ngÆ°á»i trong hắc đạo, bị địch nhân đả thÆ°Æ¡ng? Nếu thế thì mình có mang thuốc kim sang theoâ€.
Triển Nguyên Tu nói “Có chữa được hay không, Thiết huynh, ngÆ°Æ¡i cứ tá»›i xem rồi sẽ nói chuyệnâ€.
Thiết Ma Lặc ngẫm nghÄ© má»™t lúc, nói “Äược rồi, ta cứ tá»›i xem thá»­, nếu là ná»™i thÆ°Æ¡ng thì ta không chữa được đâu.
Triển Nguyên Tu Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, qua mấy lá»›p hành lang quanh co thì tá»›i sảnh phòng của vị tiểu thÆ° kia, Triển Nguyên Tu khẽ đẩy cánh cá»­a phòng ra, nói “Thiết huynh, ngÆ°Æ¡i cứ nhẹ nhàng bÆ°á»›c vào thôiâ€.
Thiết Ma Lặc nhìn qua chỗ cửa hé một lượt, vừa nhìn tới trong phòng, bất giác hoảng sợ giật nảy mình.
Äúng là :
Tình trÆ°á»ng không biết làm sao tránh,
Một sớm oan gia lại gặp nhau.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 22.
Tài sản của phamhau1986

  #23  
Old 07-07-2008, 08:06 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 23
Nợ tình khôn trả sầu dằng dặc
Tương tư chưa dứt hận miên man


Chỉ thấy bên trong giÆ°á»ng gấm kê ngang, rèm châu buông lá»­ng, má»™t thiếu nữ nằm trên giÆ°á»ng, quay mặt ra ngoài, hai mắt Ä‘en láy, dung nhan tiá»u tụy, chính là VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©!
Thiết Ma Lặc hoảng sợ giật nảy mình, xoay ngÆ°á»i định chạy, Ä‘á»™t nhiên kình phong rít lên, Triển Nguyên Tu ngón tay đã ká» vào xÆ°Æ¡ng sống y, trầm giá»ng nói “Thiết huynh, ngÆ°Æ¡i không chạy đượcâ€.
Thiết Ma Lặc trầm vai ưỡn lÆ°ng, dùng thân pháp Bá VÆ°Æ¡ng Ngá»± Giáp hóa giải lá»±c đạo cái ẩn ấy của y, quát “NgÆ°Æ¡i dụ ta tá»›i đây, là định làm gì?â€.
Triển Nguyên Tu nhÆ° bóng theo hình, Ä‘uổi riết không tha, Thiết Ma Lặc chạy tá»›i giữa sân, Triển Nguyên Tu đã nhanh hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, đứng chặn giữa cá»­a, nói “Không sai, là ta đánh lừa Thiết huynh, nhÆ°ng hoàn toàn không có ác ý, quả thật là muốn nhá» ngÆ°Æ¡i chữa bệnh cho sÆ° muá»™i taâ€.
Thiết Ma Lặc một chưởng chém tới, quát “Nói bậy, rõ ràng thằng đầy tớ nhà ngươi là đồng đảng của Vương Bá Thông, định hãm hại ta, hừ, tuy ta rơi vào cạm bẫy của các ngươi, nhưng nếu ngươi muốn ta bó tay chịu trói, thì ngàn vạn lần không được đâu.
Triển Nguyên Tu dùng công phu Miên chưởng, liên tiếp hóa giải ba chưởng liên hoàn cá»±c kỳ cÆ°Æ¡ng mãnh của Thiết Ma Lặc, nhân lúc Thiết Ma Lặc thu chiêu liá»n nhảy ra, nói “Thiết huynh, ngÆ°Æ¡i đã chính mắt nhìn thấy cô ta rồi, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a nhận ra là cô ta bị bệnh thật sao? Tại sao ngÆ°Æ¡i không tin lá»i ta?â€.
Thiết Ma Lặc qua lại vá»›i y mấy chiêu, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i má»™t ngÆ°á»i, liá»n quát “Khoan đã, ngÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i che mặt cứu VÆ°Æ¡ng lão tặc ở cốc Long Miên hôm trÆ°á»›c không?â€
NgÆ°á»i bịt mặt hôm ấy tuy chỉ hÆ¡i thi triển thân thủ, nhÆ°ng Ä‘á»u dùng chiêu số thượng thặng, nên Thiết Ma Lặc có ấn tượng rất sâu sắc, má»›i rồi y đối chưởng vá»›i Thiết Ma Lặc, trong đó có má»™t chiêu chính là hôm trÆ°á»›c đã dùng.
Triển Nguyên Tu nói “Äược, ngÆ°Æ¡i đã nhận ra lai lịch của ta, vậy thì ngÆ°Æ¡i càng nên tin taâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Hừ, lá»i của ngÆ°Æ¡i thật là Ä‘iên rồ, hôm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i liá»u mạng cứu VÆ°Æ¡ng Bá Thông, còn nói không phải là bè đảng của y à?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Nói thật vá»›i ngÆ°Æ¡i, VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng là sÆ° muá»™i của ta, ta chính là vì không muốn cô ta Ä‘i theo bá»n cÆ°á»ng đạo kia, má»›i Ä‘Æ°a cô ta vá»! Còn nhÆ° cứu cha cô ta, thì đó hoàn toàn là vì cô ta, chứ hoàn toàn không phải là ta tán thành hành vi của VÆ°Æ¡ng Bá Thông. Hôm ấy lúc ta cứu ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã chứng kiến. Không sai, ta là liá»u mạng cứu há», nhÆ°ng ta không đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nào trong các ngÆ°Æ¡i. Nếu ta là bè đảng của VÆ°Æ¡ng Bá Thông, thì Tân Thiên Hùng còn sống được không? Cho dù là vị Hàn cô nÆ°Æ¡ng kia của ngÆ°Æ¡i thì ít nhất cÅ©ng phải bị thÆ°Æ¡ngâ€.
Thiết Ma Lặc nhá»› lại tình hình hôm trÆ°á»›c y cứu ngÆ°á»i dÆ°á»›i lưỡi phủ của Tân Thiên Hùng, và lúc Hàn Chỉ Phân đâm VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, nghÄ© thầm vá»›i võ công của y thì quả thật nói thế không phải là khoác lác, lòng thù địch đối vá»›i y đã giảm Ä‘i má»™t hai phần, bèn nói “Äược, ta cứ tạm tin ngÆ°Æ¡i không phải là bè đảng của VÆ°Æ¡ng Bá Thông. Vậy lão tặc VÆ°Æ¡ng Bá Thông hiện có ở đây không?â€. Triển Nguyên Tu nói “Cha cô ta quá ham mê danh lợi, vá»ng tưởng mượn sức ngÆ°á»i ngoài để xÆ°ng vÆ°Æ¡ng xÆ°ng bá, ta khuyên y không được, chỉ đành mặc kệ y, chỉ giữ con gái y ở lại đây dưỡng bệnhâ€.
Thiết Ma Lặc nghĩ thầm “Triển Nguyên Tu cho dù không phải kẻ thù thì ít nhất cũng là một thằng ngốc không phân biệt được thị phi.
Äã không khuyên được VÆ°Æ¡ng Bá Thông, sao không giết y luôn?â€.
Thiết Ma Lặc là má»™t hán tá»­ cứng cá»i ân oán phân minh, Ä‘en trắng rõ ràng, y lại không nghÄ© tá»›i chuyện Triển Nguyên Tu là sÆ° huynh cua VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, làm sao có thể giết cha của sÆ° muá»™i, huống hồ bên trong còn có lý do khác! Thiết Ma Lặc yêu cầu ngÆ°á»i khác phải giống y, vì thế thÆ°á»ng không muốn tha thứ cho ngÆ°á»i khác.
Triển Nguyên Tu _thấy Thiết Ma Lặc thần sắc bất định, lại tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, nói “Lá»i ta nói đã rất rõ ràng, ngÆ°Æ¡i quả thật thấy chết mà không cứu sao?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Tại sao ngÆ°Æ¡i cứ lằng nhằng mãi thế, không phải là ta đã nói là ta không biết chữa bệnh sao?â€.
Triển Nguyên Tu lạnh lùng nói “Không phải ta đã nói rồi sao, bệnh của ngÆ°á»i khác thì ngÆ°Æ¡i không chữa được, nhÆ°ng bệnh của sÆ° muá»™i ta thì ngÆ°Æ¡i chữa được, chỉ cần ngÆ°Æ¡i tá»›i gặp cô ta, nói má»™t câu:Ta tá»›i đây, thì ta thấy nhất định bệnh tình của cô ta sẽ giảm hẳn má»™t ná»­aâ€, ngữ Ä‘iệu trong câu nói có chút vẻ ghen tuông.
Thiết Ma Lặc Ä‘á» bừng mặt, trong chá»›p lắt ấy, bóng dáng của VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© và Hàn Chỉ Phân đồng thá»i hiện ra trong đầu y, y có chút thÆ°Æ¡ng hại VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© si tình, đồng thá»i cÅ©ng nhá»› tá»›i lá»i dặn dò của vợ chÆ°a cÆ°á»›i lúc chia tay, Ä‘á»™t nhiên cao giá»ng nói “NgÆ°Æ¡i không biết sÆ° muá»™i ngÆ°Æ¡i là kẻ thù của ta à? Äừng nói ta không biết chữa bệnh, nếu chữa được ta cÅ©ng không cứu cô ta?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Ta biết cô ta giết nghÄ©a phụ của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng chẳng phải cô ta cÅ©ng đã từng cứu mạng ngÆ°Æ¡i má»™t lần sao?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Lúc trong cốc Long Miên ta không giết cô ta, là đã trả Æ¡n cô ta rồiâ€.
Triển Nguyên Tu cÆ°á»i nhạt nói “Tính mạng của má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng có thể giống nhÆ° trách nhiệm, cân nhắc rõ ràng từng ly từng tí à?â€.
Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên tim đập thình thịch, kêu lên “Bất kể ngÆ°Æ¡i nói gì ta cÅ©ng không Ä‘i không được, mau trả lại ngá»±a cho ta!â€.
Triển Nguyên Tu nói “Nói thật nhé, con ngá»±a của ngÆ°Æ¡i là do ta làm cho bị bệnh, ngÆ°Æ¡i không chữa bệnh cho cô ta, thì ngá»±a của ngÆ°Æ¡i nhất định cÅ©ng không khá»e mạnh đâuâ€.
Thiết Ma Lặc cố nhiên không bỠđược con ngá»±a ấy, nhÆ°ng lại sợ gặp mặt VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© hÆ¡n, trong lúc tức giận, miệng không lá»±a lá»i mắng “Quân khốn khiếp nhà ngÆ°Æ¡i, sau này ta sẽ tìm ngÆ°Æ¡i tính sổ.
Hôm nay ta thà không cần con ngá»±a ấy, chứ quyết không đếm xỉa tá»›i ngÆ°Æ¡iâ€.
Triển Nguyên Tu cÅ©ng đã nổi giận, hạ giá»ng nói “Äược lắm, ta có ý tốt má»i ngÆ°Æ¡i tá»›i đây, ngÆ°Æ¡i lại chá»­i ngÆ°á»i, nói thật nhé, không phải nể mặt sÆ° muá»™i thì ta cÅ©ng không khách khí vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không muốn cứu ngÆ°á»i, lại muốn Ä‘i ngay hôm nay thì ngàn vạn lần không được đâuâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Ngươi không cho đi, nhưng ta cứ muốn đi!
Triển Nguyên Tu cÆ°á»i nhạt nói “Muốn Ä‘i thật à? NgÆ°Æ¡i cứ thá»­ xem?â€.
Ào một chưởng lập tức đánh tới giữa mặt, chưởng thế cương mãnh mà phiêu diêu, khác hẳn với lúc mới rồi.
May mà Thiết Ma Lặc đã sá»›m Ä‘á» phòng, quát “Tá»›i rất hay!â€, lật ngÆ°á»i mạnh má»™t cái, hai tay cuốn vào trong, ra chiêu Trảm Long Thủ chém thẳng xuống cổ đối phÆ°Æ¡ng. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u sá»­ dụng chiêu thức cÆ°Æ¡ng mãnh nhìn thấy đã sắp chạm nhau, Triển Nguyên Tu lại nhẹ nhàng né qua, đổi dùng Cầm Nã thủ pháp âm nhu chụp vào khuá»·u tay Thiết Ma Lặc, năm ngón tay cong lại, má»™t phất má»™t chụp, ra chiêu Thuận Thủ Khiên DÆ°Æ¡ng, muốn bắt sống Thiết Ma Lặc.
Thiết Ma Lặc ra chiêu quá mạnh, nhất thá»i không thu thế kịp, suýt nữa nhảy luôn vào lòng đối phÆ°Æ¡ng, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, tay áo Thiết Ma Lặc đã bị giật rách má»™t mảnh, nhÆ°ng trong khoảnh khắc ấy, Thiết Ma Lặc đã tung ngÆ°á»i vá»t lên, lật ngÆ°á»i trên không má»™t cái, hai cánh tay giang ra, nhÆ° Æ°ng đói bắt thá», chưởng thế đè xuống đầu y.
Triển Nguyên Tu thấy y biến chiêu mau lẹ cÅ©ng giật nảy mình, nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, chỉ nghe má»™t tiếng bùng, hai ngÆ°á»i bốn chưởng đã chạm vào nhau, Thiết Ma Lặc trên cao đánh xuống, hÆ¡i chiếm tiện nghi, Triển Nguyên Tu dùng công phu Miên chưởng hóa giải cÅ©ng loạng choạng lui lại ba bÆ°á»›c.
NhÆ°ng Thiết Ma Lặc cÅ©ng không dám thừa thắng truy kích, nguyên là..Miên chưởng của Triển Nguyên Tu có thể lấy nhu chế cÆ°Æ¡ng, song chưởng của Thiết Ma Lặc cÆ¡ hồ đánh vào má»™t khối bông, bất giác thân hình chúi vá» phía trÆ°á»›c, suýt nữa đứng không vững, may mà công phu Miên chưởng của Triển Nguyên Tu cÅ©ng chÆ°a đạt tá»›i cảnh giá»›i đăng phong tháo cá»±c, chÆ°a thể hóa giải hết chưởng lá»±c của Thiết Ma Lặc, nên không thể kịp thá»i phản kích.
Äến khi Thiết Ma Lặc đứng vững, Triển Nguyên Tu cÅ©ng đã tiến lên, triển khai chiêu số biến ảo ngụy dị, thoắt hÆ° thoắt thá»±c thoắt cÆ°Æ¡ng thoắt nhu, hoặc đánh hoặc đè, hoặc chụp hoặc bắt, pha trá»™n bảy mÆ°Æ¡i hai lá»™ Cầm Nã thủ pháp vào chiêu thức Miên chưởng phách thạch, trong chá»›p mắt, chỉ thấy bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng Ä‘á»u là bóng Triển Nguyên Tu.
Hai ngÆ°á»i công lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nhÆ°ng sở trÆ°á»ng của Thiết Ma Lặc là kiếm thuật chứ không phải chưởng pháp, đối phó vá»›i chưởng pháp biến hóa khôn lÆ°á»ng của Triển Nguyên Tu, thá»i gian càng dài, y càng cảm thấy khó đối phó. May là Thiết Ma Lặc từng há»c được từ Hàn Chì Phân mấy chiêu Ä‘iểm huyệt, thủ pháp Ä‘iểm huyệt của Hàn gia thần diệu vô song, đến lúc nguy cấp Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên thi triển, Triển Nguyên Tu cÅ©ng không dám sấn vào.
Äánh nhau gần ná»­a giá» vẫn chÆ°a phân thắng bại, có Ä‘iá»u vì Thiết Ma Lặc chÆ°a từng há»c hết thủ pháp Ä‘iểm huyệt, nên tá»›i lui cÅ©ng chỉ có mấy chiêu ấy, tuy có thể dùng để há»™ thân lúc nguy cấp, song từ đầu đến cuối vẫn ở thế hạ phong.
Äang lúc hỠđánh nhau kịch liệt, có má»™t ngÆ°á»i từ cá»­a ngách bÆ°á»›c vào, nhìn má»™t cái, nói “Thằng tiểu tá»­ này quả rất quật cÆ°á»ng, giống hệt con ngá»±a của y? Bẩm thiếu gia, con ngá»±a hoàng phiêu ấy đã chữa xong rá»—i, Ä‘ang lên cÆ¡n đòi xông ra, tiểu nhân đã dùng đá lá»›n đè lên cá»­a chuồng ngá»±a. Thiếu gia, ngÆ°á»i có cần, tiểu nhân má»i, má»i...â€
Thiết Ma Lặc Ä‘ang tập trung giao đấu vá»›i Triển Nguyên Tu, nghe tiếng nói má»›i phát hiện ra ngÆ°á»i ấy, vừa quay nhìn, té ra chính là ngÆ°á»i lái đò hôm trÆ°á»›c chở y qua sông Hoàng Hà. Thiết Ma Lặc sá»±c hiểu ra, quát “Té ra các ngÆ°Æ¡i là má»™t bá»n, đặt ra cạm bẫy để đánh lừa taâ€.
Triển Nguyên Tu hô hô cÆ°á»i rá»™ nói “Không sai, hiện tại ngÆ°Æ¡i má»›i hiểu sao, là y báo tin tức, rồi ta làm con ngá»±a của ngÆ°Æ¡i mắc bệnh, nhÆ° thế má»›i má»i được đại giá của ngÆ°Æ¡i quang lâm tá»›i đây chứ! NgÆ°Æ¡i hiểu rõ cÅ©ng tốt, ngÆ°Æ¡i cứ nghÄ© xem, bá»n ta tốn bao nhiêu tâm huyết nhÆ° thế má»›i má»i được các hạ quang lâm, há lại có thể dá»… dàng để ngÆ°Æ¡i chạy khá»i chá»— này?â€.
Thiết Ma Lặc cả giận, vung chưởng đánh rát, Triển Nguyên Tu khí định thần nhàn, đứng yên bất Ä‘á»™ng, há»i hợt hóa giải mấy chiêu của y, rối má»›i quay đầu cÆ°á»i nói “NgÆ°Æ¡i nhìn thấy rồi, thằng tiểu tá»­ này tuy hung dữ, nhÆ°ng chắc ta cÅ©ng có bản lÄ©nh giữ y lại, ngÆ°Æ¡i không cần nhiá»u chuyện đâu!â€.
NgÆ°á»i “lái đò†nói “Vâng, vâng! Có Ä‘iá»u, tiểu nhân Ä‘ang nghÄ© là, thiếu gia, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng quả thật không cần hao tốn sức lá»±c nhÆ° thế, chẳng bằng...â€. Triển Nguyên Tu quát “Ta bảo ngÆ°Æ¡i đừng quản thì ngÆ°Æ¡i đừng quản, lùi ra Ä‘i!â€.
Thiết Ma Lặc nghe lá»i đối thoại của há», thì ngÆ°á»i “lái đò†kia tá»±a hồ là gia nhân muốn má»i ai đó tá»›i giúp, nhÆ°ng Triển Nguyên Tu lại không Æ°ng thuận, Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên giật nảy mình, nghÄ© thầm “Äây là trong nhà y, thiếu niên này mình đã đánh không đổ, nếu thêm ngÆ°á»i giúp đỡ thì quả thật không sao chạy được. Hừ, mình còn khách khí vá»›i há» làm gì?â€.
Triển Nguyên Tu má»™t chưởng vá»— tá»›i, Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên nhảy lùi ra, xoảng má»™t tiếng tuốt kiếm, quát “Nếu không nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng thì đừng trách thanh kiếm của ta không nhận ra là aiâ€
Triển Nguyên Tu cÆ°á»i nói “NgÆ°Æ¡i còn muốn tá»· thí công phu binh khí à! Äược, chủ phải theo ý khách, nhất định sẽ phụng bồi! Äại giá nhất định phải lÆ°u lại đây rồi?â€. Y tiện tay bẻ má»™t nhánh mai, rẫy má»™t cái trÆ°á»›c gió, vù má»™t tiếng đâm tá»›i Thiết Ma Lặc.
Thiết Ma Lặc cả giận, lập tức chém vào nhánh mai, nghÄ© thầm “NgÆ°Æ¡i dám miệt thị ta, thì cho ngÆ°Æ¡i biết mùi lợi hại!â€. Nào ngá» nhánh mai ấy của Triển Nguyên Tu giống nhÆ° linh xà bay lượn, trong chá»›p mắt, đã từ dÆ°á»›i bông kiếm của Thiết Ma Lặc hất lên đâm vào giữa hai mắt y, Thiết Ma Lặc vừa hÆ¡i khinh địch, suýt nữa bị thua thiệt.
Nhánh mai ấy của Triển Nguyên Tu vung lên rít gió, kình lá»±c mạnh mẽ, quả thật không thua gì má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, nhÆ°ng rốt lại cÅ©ng chỉ là má»™t nhánh mai, nhìn thấy đã sắp đâm trúng Thiết Ma Lặc, lại bị y phất tay áo hất ra.
à niệm khinh địch của Thiết Ma Lặc đã tiêu tan, lập tức trầm ổn cÆ°á»›c bá»™, trÆ°á»ng kiếm chá»›p chá»›p đánh ra, lần này lại tá»›i lượt Triển Nguyên Tu khinh địch bị thua thiệt. Y vì chiếm được thượng phong vá» chưởng pháp, coi thÆ°á»ng bản lÄ©nh của Thiết Ma Lặc, nào ngá» Thiết Ma Lặc không sở trÆ°á»ng vá» chưởng pháp mà sở trÆ°á»ng vá» kiếm thuật, nếu Triển Nguyên Tu dùng má»™t thanh kiếm thật cÅ©ng có thể đối phó, nhÆ°ng hiện y dùng má»™t nhánh mai, thì không khá»i rÆ¡i vào thế hạ phong.
Trong chá»›p mắt đã qua lại hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i chiêu, Thiết Ma Lặc hết kiếm này tá»›i kiếm khác, kiếm chiêu ào ạt nhÆ° sông dài sóng lá»›n, cuồn cuá»™n đổ tá»›i, Triển Nguyên Tu chỉ còn dùng công phu nhảy nhót để né tránh, ngay cả đón đỡ cÅ©ng cảm thấy khó khăn. Äúng lúc nguy cấp, chợt nghe má»™t giá»ng nói già nua vang lên “NgÆ°á»i mà Yến nhi nằm mÆ¡ cÅ©ng nhá»› nhung có phải là thằng tiểu tá»­ này không?â€.
Chá»— cá»­a vÆ°á»n mở ra, má»™t bà già tóc bạc bÆ°á»›c vào, đúng lúc ấy chợt nghe rắc má»™t tiếng, nhánh mai trong tay Triển Nguyên Tu đã bị Thiết Ma Lặc má»™t kiếm chém đứt. Triển Nguyên Tu lui lại cạnh bà già, nói “Mẹ, chính là thằng tiểu tá»­ này!â€. Bà già nghiêm giá»ng quát “Äứng lại cho ta!â€, Thiết Ma Lặc nói “Xin lá»—i, ta còn phải Ä‘iâ€. Äang định xông ra cá»­a vÆ°á»n, chợt thấy bà già thân hình chá»›p lên má»™t cái, quát “Ngoan ngoãn nằm xuống cho ta!â€.
Thiết Ma Lặc thấy bà ta lá»›n tuổi, lại hai tay trống không, không há» có binh khí, vì thế tuy bị bức bách không biết làm sao, cÅ©ng chỉ đành má»™t kiếm phóng ra, có Ä‘iá»u chỉ dừng ba phần lá»±c đạo, mÅ©i kiếm chỉ vào cổ há»ng bà ta, chẳng qua là muốn dá»a cho bà ta sợ hãi lui lại mà thôi.
Nào ngá» bà già kia cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, dằn giá»ng quát “NgÆ°Æ¡i dám coi thÆ°á»ng ta à?â€, câu nói chÆ°a dứt, tay áo dài vung ra, Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên có cảm giác có má»™t luồng đại lá»±c cuốn tá»›i chiêu số chÆ°a há»… sá»­ dụng, thanh kiếm đã bị tay áo bà ta cuốn Ä‘i, keng má»™t tiếng phóng vào hòn giả sÆ¡n tia lá»­a bắn tung tóe.
Thiết Ma Lặc vô cùng hoảng sợ, Ä‘ang định tránh ra, tay áo dài của bà già lại phất tá»›i, Thiết Ma Lặc thân pháp đã rất mau lẹ nhÆ°ng vẫn không né tránh được, gót chân vừa nhấc khá»i mặt đất, đã bị bà ta cuốn chặt, nhấc lên má»™t cái, bà già nói “Nếu không phải thấy ngÆ°Æ¡i có chút lá»… mạo vá»›i ngÆ°á»i lá»›n tuổi, thì còn bắt ngÆ°Æ¡i nếm mùi Ä‘au khổ nhiá»u hÆ¡nâ€. Tay áo má»™t vung má»™t đẩy, Thiết Ma Lặc lá»™n nhào ba cái trên không, bị đập xuống đất choáng váng, Triển Nguyên Tu lập tức sấn tá»›i bắt sống, Ä‘iểm vào huyệt đạo của y.
Bà già hắe hắc cÆ°á»i nhạt mấy tiếng, nhìn ngó Thiết Ma Lặc má»™t lúc, nói “Trông cÅ©ng đẹp trai, võ công cÅ©ng rất không kém, không trách Yến nhi lại thích y. Nguyên nhi, ngÆ°Æ¡i đã cam tâm nhận thua chÆ°a?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Kiếm thuật của y cao minh hÆ¡n conâ€.
Bà già trợn mắt má»™t cái nói “NgÆ°Æ¡i là không hiểu hay làm ra vẻ không hiểu đấy, ta không nói chuyện võ côngâ€.
Triển Nguyên Tu cúi thấp đầu, nói “Yến muá»™i thích y, con không nhận thua cÅ©ng không còn cách nàoâ€.
Bà già hừ má»™t tiếng, nói “Năm xÆ°a ta cÅ©ng không thích cha ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng kết quả vẫn lấy yâ€, ngừng lại má»™t lúc rồi há»i “Nghe nói nghÄ©a phụ của thằng tiểu tá»­ này bị Yến nhi giết chết, ngÆ°Æ¡i có biết không?â€. Triển Nguyên Tu nói “Äúng là vì lý do ấy, nên thằng tiểu tá»­ này từ đầu chí cuối cứ nghiến răng nghiến lợi coi Yến muá»™i là kẻ thù, không chịu chữa bệnh cho cô taâ€.
Bà già lạnh lùng nói “Trong thiên hạ lại có hai đứa nhá» ngốc nghếch nhÆ° các ngÆ°Æ¡i! Má»™t đứa thì yêu con kẻ thù, đứa kia thì má»i kẻ địch tá»›i chữa bệnh cho ngÆ°á»i nó yêu? Hừ, ta khuyên ngÆ°Æ¡i đừng có ngu ngốc nhÆ° thế, cứ thẳng tay giết chết thằng tiểu tá»­ này Ä‘i, thủ tiêu ý niệm ấy của nó, há không phải gá»n gàng sao?â€. Nói tá»›i đó, bà ta từ từ nhấc cánh tay lên, nói “Tiểu tá»­ há» Thiết kia, ngÆ°Æ¡i chịu chết Ä‘i thôiâ€.
Triển Nguyên Tu giật nảy mình, vá»™i kéo tay mẹ lại, run giá»ng kêu lên “Không được!â€.
Bà già kia hai mắt mở to, lạnh nhạt nói “Ngoài cách giết y, ngÆ°Æ¡i còn có cách nào không?â€.
Triển Nguyên Tu cúi đầu xuống, bá»™c lá»™ dáng vẻ thống khổ nói “Con không biết, có Ä‘iá»u, có Ä‘iá»u con vẫn không muốn, không muốn Yến muá»™i thÆ°Æ¡ng tâmâ€.
Bà già tức giận nói “Äại trượng phu làm việc há có thể nÆ¡m ná»›p lo sợ nhÆ° thế? Hừ, ngÆ°Æ¡i thật không giống con trai Triển Long Phi?
Cha ngÆ°Æ¡i lúc còn sống giết ngÆ°á»i nhÆ° rạ, đâu có lằng nhằng nhÆ° ngÆ°Æ¡iâ€.
Thiết Ma Lặc trong lòng rúng Ä‘á»™ng, lúc ấy má»›i biết bà già này là vợ đại ma đầu Triển Long Phi, Triển Long Phi chết sá»›m, y bị các nhân vật chính phái vây đánh, trá»ng thÆ°Æ¡ng mà chết. Lúc ấy Thiết Ma Lặc còn nằm trong tã lót, có Ä‘iá»u Thiết Côn Luân cha y và Ma kính lão nhân sÆ° phụ y Ä‘á»u có tham gia trận đánh ấy, nên Thiết Ma Lặc biết rất rõ sá»± tích của y, còn biết vợ y cÅ©ng là má»™t nữ ma đầu lòng dạ Ä‘á»™c ác, thủ Ä‘oạn tàn nhẫn. Sau khi Triển Long Phi chết, vợ y im hÆ¡i kìm tiếng, đã qua nhiá»u năm, giang há»— trÆ°á»›c nay chÆ°a há» thấy bà ta lá»™ mặt, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng bà ta cÅ©ng đã chết rồi, nào ngá» vẫn còn ở đây. Thiết Ma Lặc biết lai lịch của bà ta, không kìm được rùng mình á»›n lạnh, nghÄ© thầm “RÆ¡i vào tay mụ nữ ma đầu này, chỉ e lành ít dữ nhiá»u rồiâ€.
Quả nhiên Thiết Ma Lặc ý nghÄ© chÆ°a dứt, đã nghe Triển đại nÆ°Æ¡ng quát má»™t tiếng nói “NgÆ°Æ¡i mà bÆ°á»›c qua đây, nhất định ta sẽ giết ngÆ°Æ¡i? Hừ, ngÆ°Æ¡i còn muốn cản trở à? NgÆ°Æ¡i có hiểu không, ta giết thằng tiểu tá»­ này chỉ vì ngÆ°Æ¡i thôiâ€.
Triển đại nương xô con trai ra, cánh tay lại giơ cao lên.
Äúng lúc ấy chợt lại nghe má»™t tiếng quát sắc nhá»n vang lên “SÆ° phụ, ngÆ°á»i giết luôn con Ä‘i!â€, chỉ thấy VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© trên mặt đầy vẻ kinh hoàng cuống quít run rẩy bÆ°á»›c tá»›i, nàng vốn Ä‘ang mắc bệnh, lúc ấy nhìn càng rõ vẻ tiá»u tụy, sợ hãi đáng thÆ°Æ¡ng.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nói Yến nhi, ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng yêu thằng tiểu tá»­ này đến thế à? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tá»›i năn nỉ ta à?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Con không dám nàn nỉ sÆ° phụ, chỉ là muốn xin sÆ° phụ tác thành, giết luôn con Ä‘i!â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng tá»±a hồ rất thÆ°Æ¡ng yêu VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, nghe nàng lấy cái chết để van xin, cánh tay từ từ buông xuống, ngẫm nghÄ© má»™t lúc, chợt nói “Äược, ta giúp ngÆ°Æ¡i được toại nguyện, ngÆ°Æ¡i đứng ngoài nghe, chá» ta há»i thằng tiểu tá»­ nàyâ€. Triển đại nÆ°Æ¡ng kéo Thiết Ma Lặc dậy, giải khai huyệt đạo cho y trầm giá»ng nói “Yến nhi có duyên vá»›i ngÆ°Æ¡i, vì ngÆ°Æ¡i, nó không tiếc lấy cái chết để cứu, bây giá» phải xem lại ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có muốn cÆ°á»›i nó không? Hôm nay ta sẽ tác thành cho các ngÆ°Æ¡i? Thế nào, rốt lại ngÆ°Æ¡i định thế nào, nói Ä‘i!â€.
Trong chá»›p mắt ấy, Thiết Ma Lặc tâm tình vô cùng rối loạn, y đối diện vá»›i má»™t câu há»i khó mà trả lá»i.Tình thế đã hiện ra trÆ°á»›c mắt :
nếu y nói một chữ không, ắt sẽ phải chết dưới thiết chưởng của nữ ma đầu này. Thiết Ma Lặc hoàn toàn không sợ chết, nhưng không biết thế nào, lúc y tiếp xúc với ánh mắt của Vương Yến Vũ, lại không kìm được toàn thân run lên, Vương Yến Vũ dựa vào bụi hoa, khuôn mặt xinh đẹp khiếp sợ đáng thương đang nhìn y chằm chằm, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ, chỠđợi, cuống quít và tràn đầy tình ý. Thiết Ma Lặc biết, nếu y nói một chữ không, chỉ sợ Vương Yến Vũ sẽ như một đóa hoa tươi đột nhiên bị mưa gió làm cho khô héo!
Trong mấy năm nay, Thiết Ma Lặc canh cánh không quên mối thù của nghÄ©a phụ, lấy việc giết được cha con há» VÆ°Æ¡ng làm Ä‘iá»u sung sÆ°á»›ng. NhÆ°ng qua đêm trong lá»u lần trÆ°á»›c, sau khi VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© biểu lá»™ tình ý yêu thÆ°Æ¡ng, phần lá»›n thù hận của y đã chuyển qua cha nàng nhÆ°ng vẫn còn căm hận nàng, y có thể không giết nàng, nhÆ°ng nếu nói đổi thù thành bạn thì không bao giá» y tưởng tượng tá»›i.
NhÆ°ng hiện Thiết Ma Lặc đối diện vá»›i ánh mắt của VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, cho dù y lòng dạ sắt đá cÅ©ng cảm thấy lung lay. Y làm sao có thể coi má»™t ngÆ°á»i yêu thÆ°Æ¡ng y nhÆ° thế là kẻ thù? Y có thể để má»™t thiếu nữ nhÆ° hoa tÆ°Æ¡i nhÆ° thế bị khô héo không? Äó cÅ©ng là chuyện không bao giá» y muốn.
Thiết Ma Lặc trong chá»›p mắt ấy xoay chuyển vô số ý nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên hình bóng má»™t thiếu nữ khác xuất hiện trong đầu y, đó là hình bóng Hàn Chỉ Phân, y còn nhá»› lá»i dặn dò của Hàn Chỉ Phân lúc chia tay, y nhá»› lại ánh mắt buồn bã trách móc của Hàn Chỉ Phân! Y có thể vong ân phụ nghÄ©a đối vá»›i ngÆ°á»i vợ chÆ°a cÆ°á»›i ấy không? Không, đó cÅ©ng là chuyện y không bao giá» tưởng tượng nổi.
Thiết Ma Lặc cắn răng, tránh nhìn vào mắt VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, cuối cùng lắc đầu, nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, ta cảm kích ý tốt của cô, ta lại mắc nợ cô lần nữa. Chỉ là ta đã có ngÆ°á»i khác, cô ta cÅ©ng khả ái nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng, ta không thể bá» rÆ¡i cô ta, cô quên ta Ä‘i!â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© ngÆ¡ ngác lắng nghe, trên khuôn mặt trắng bệch của nàng thoáng hiện má»™t nụ cÆ°á»i, đó là vì nàng nghe Thiết Ma Lặc nói nàng là má»™t cô nÆ°Æ¡ng khả ái nhÆ°ng là má»™t nụ cÆ°á»i thê thảm, vì cÅ©ng từ lá»i Thiết Ma Lặc, nàng đã biết y đối vá»›i Hàn Chỉ Phân tình sâu nghÄ©a nặng, thậm chí dÆ°á»›i bóng Ä‘en của cái chết, vị trí của Hàn Chỉ Phân trong lòng y vẫn không há» lung lay!
Thiết Ma Lặc vừa nói dứt câu, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã lạnh lùng nói “Yến nhi, ngÆ°Æ¡i nghe rõ chÆ°a? NgÆ°Æ¡i muốn lấy y, nhÆ°ng y không muốn cÆ°á»›i ngÆ°Æ¡i! Y đã có ngÆ°á»i khác rồi?â€.
Triển Nguyên Tu kêu lên “Mẹ, mẹ...â€. Y muốn nói “Mẹ nói ít Ä‘i vài câu được không?â€, nhÆ°ng dÆ°á»›i uy quyá»n của mẹ, câu xúc phạm ấy đã ra tá»›i miệng nhÆ°ng lại không dám nói ra, đúng lúc ấy chợt nghe má»™t tiếng kêu khẽ, VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© đã ngã lăn xuống đất. Triển Nguyên Tu vá»™i sán tá»›i đỡ nàng dậy, Triển đại nÆ°Æ¡ng lạnh lùng nhìn há» má»™t cái, nói “Cô ta là nhất thá»i buồn giận mà ngất Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cứ đặt xuống đó, ngÆ°Æ¡i bÆ°á»›c qua đâyâ€.
Triển Nguyên Tu nói “Mẹ, mẹ có gì dặn dò?â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “NgÆ°Æ¡i rút thanh kiếm kia ra!â€. Bà chỉ vào thanh Thanh cÆ°Æ¡ng kiếm của Thiết Ma Lặc, má»›i rồi Thiết Ma Lặc giao thủ vá»›i Triển đại nÆ°Æ¡ng bị bà ta đánh rÆ¡i, vừa khéo cắm vào má»™t táng đá trên hòn giả sÆ¡n.
Triển Nguyên Tu không hiểu, rút thanh kiếm ra, nói “Äây không phải là má»™t thanh bảo kiếm, mẹ cần nó làm gì?†Triển đại nÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói “Ai cần thanh kiếm của y? Ta là muốn y chết dÆ°á»›i binh khí của mình. Nguyên nhi, ngÆ°Æ¡i má»™t kiếm đâm chết thằng tiểu tá»­ này Ä‘iâ€.
Triển Nguyên Tu hoảng sợ nhảy dá»±ng lên, keng má»™t tiếng, thanh kiếm lại rÆ¡i xuống đất. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Thật chẳng ra gì, thật uổng cho ngÆ°Æ¡i làm con trai Triển Long Phi, ngay cả việc giết ngÆ°á»i cÅ©ng không dám à?â€.
Triển Nguyên Tu kêu lên “Mẹ, mẹ bảo con giết ngÆ°á»i khác còn được, nhÆ°ng con không thể giết yâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Yến muá»™i của ngÆ°Æ¡i yêu thích thằng tiểu tá»­ này, thằng tiểu tá»­ này lại không muốn cÆ°á»›i nó, lẽ ra nó phải thủ tiêu ý niệm ấy Ä‘i, còn giữ thằng tiểu tá»­ này làm gì? Äược ngÆ°Æ¡i không chịu giết y, thì để ta giết cho!â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng vừa nói chữ giết, thân hình đã tá»›i, lần thứ ba giÆ¡ chưởng lên, nhắm vào giữa đầu Thiết Ma Lặc đập xuống! Triển Nguyên Tu kêu lên “Giết không được, giết không được?â€, lạng ngÆ°á»i ra đứng trÆ°á»›c mặt Thiết Ma Lặc, liá»u mạng giữ tay mẹ lại!
Triển đại nÆ°Æ¡ng cánh tay rung má»™t cái, hất Triển Nguyên Tu lá»™n Ä‘i má»™t vòng, tay chưởng dừng lại cách đỉnh đầu Thiết Ma Lặc ba tấc, hừ má»™t tiếng nói “Tại sao giết không được?â€.
Triển Nguyên Tu bất kể Ä‘au Ä‘á»›n, dùng chiêu Lý NgÆ° Äả Äỉnh nhảy bật lên, lại lập tức nói “Mẹ, mẹ không thể nghÄ© tá»›i con má»™t chút sao?â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng kinh ngạc nói “Ta muốn giết thằng tiểu tá»­ này, là vì nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i mà? NgÆ°Æ¡i muốn Yến nhi làm vợ ngÆ°Æ¡i, phải không?â€. Triển Nguyên Tu nói “Không sai, con có ý nghÄ© ấyâ€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Thế à? Vậy tại sao ngÆ°Æ¡i lại muốn giữ thằng tiểu tá»­ này trên Ä‘á»i để làm vật cản? Giết y há không phải là nhổ cá» nhổ tận rá»… sao?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Mẹ xem Yến muá»™i thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° thế, nếu giết y chỉ sợ bệnh tình của Yến muá»™i lại càng nặng thêm, vậy thì làm thế nào đượcâ€.Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Thằng tiểu tá»­ này không có chút tình cảm gì vá»›i nó, cho dù nó nhất thá»i thÆ°Æ¡ng tâm, nhÆ°ng sau đó cÅ©ng sẽ nói ta giết y là đúngâ€.
Triển Nguyên Tu nói “Mẹ, không phải mẹ không biết tính tình của Yến muá»™i, chẳng thà để cho cô ta tá»± tá»›i giết, nếu chúng ta giết ngÆ°á»i cô ta thích, thì suốt Ä‘á»i cô ta còn nhìn tá»›i con không?â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Vậy theo ngÆ°Æ¡i thì làm sao? Thả y ra à?â€. Triển Nguyên Tu nói “Thả y lại sợ Yến muá»™i tinh dậy đòi gặp y, hoặc nghi ngá» chúng ta đã hại yâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Äược, ta cứ tạm thá»i giam y lại đã, chừng nào Yến nhi Æ°ng thuận làm vợ ngÆ°Æ¡i, ta sẽ thả y raâ€.
Triển Nguyên Tu mặt mÅ©i Ä‘á» bừng, nói “Mẹ, mẹ không thể làm nhÆ° thế, chuyện đó, chuyện đó càng khiến con khó xá»­â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, tiện tay phất má»™t cái Ä‘iểm vào huyệt Hôn Huyá»…n của Thiết Ma Lặc cho y mất hết tri giác, kế nói “Thằng ngốc, ngÆ°Æ¡i cho rằng mẹ muốn thả thằng tiểu tá»­ này thật à?
Chẳng qua ta muốn Yến nhi lấy ngÆ°Æ¡i, khi nào Yến nhi Æ°ng thuận làm vợ ngÆ°Æ¡i, ta tá»± nhiên có cánh xá»­ sá»± vá»›i yâ€.
Triển Nguyên Tu rùng mình má»™t cái, nói “Mẹ muốn xá»­ sá»± thế nào?â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Ta sẽ thả y trÆ°á»›c mặt Yến nhi, nhÆ°ng ngấm ngầm cho vào thức ăn của y má»™t ít Bại huyết tán, cho y chÆ°a tá»›i TrÆ°á»ng An đã mắc bệnh nặng, chết ở giữa Ä‘Æ°á»ngâ€.
Triển Nguyên Tu nghe thế sợ nổi da gà, không sai, y đối vá»›i Thiết Ma Lặc quả thật mang lòng ghen ghét, nhÆ°ng y cÅ©ng là kẻ có mấy phần kiêu ngạo, y không muốn đùng thủ Ä‘oạn bức bách sÆ° muá»™i lấy y, Ä‘iá»u y muốn là trái tim của VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, chứ không phải là thân xác của nàng. Cái mà cho là khó xá»­, chính là vì mẹ y dùng thủ Ä‘oạn bất kể tá»›i thể diện của y, nhÆ°ng Triển đại nÆ°Æ¡ng lại hiểu lầm ý con trai. Triển đại nÆ°Æ¡ng vung tay, nói “Äược, sá»± tình cứ quyết định nhÆ° thế! Cứ tạm để thằng tiểu tá»­ này sống thêm vài hôm nữaâ€.
Triển Nguyên Tu ngần ngừ má»™t lúc, nói “Mẹ, mẹ còn chÆ°a nói hếtâ€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “NgÆ°Æ¡i còn muốn ta nói gì nữa, chẳng qua ngÆ°Æ¡i muốn sÆ° muá»™i ngÆ°Æ¡i làm vợ ngÆ°Æ¡i thôi, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i quả thật không muốn giết thằng tiểu tá»­ này à?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Chính là con muốn đích thân giết thằng tiểu tá»­ này má»›i hả được mối giận trong lòng! Mẹ, mẹ Ä‘Æ°a Bại huyết tán cho con, đến lúc mẹ muốn thả y, con sẽ sá»­ dụng. Con muốn chính mắt nhìn thấy y ăn thuốc Ä‘á»™c trÆ°á»›c mặt conâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng hô hô cÆ°á»i rá»™ nói “NhÆ° thế má»›i không thẹn là con trai tạ chứ! Äược, Bại huyết tán sẽ giao cho ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i giam thằng tiểu tá»­ này vào nhà lao, ta sẽ liệu lý yến nhi giúp ngÆ°Æ¡i, á», lần tức giận này quả thật nó không chịu nổi, bây giá» vẫn chÆ°a tỉnh lạiâ€.
Triển Nguyên Tu bế Thiết Ma Lặc lên, bÆ°á»›c Ä‘i vài bÆ°á»›c, lại quay đầu nói “Mẹ, Yến nhi tỉnh lại, xin mẹ đừng nói những lá»i vừa rồi vá»›i muá»™i ấy, để con tá»›i nóiâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói “Yến nhi là ngÆ°á»i thông minh, nó biết ta nhốt thằng tiểu tá»­ này lại, chẳng lẽ còn chÆ°a hiểu ý ta sao, ngÆ°Æ¡i thì càng không cần phải nói. Nếu nói huỵch toẹt ra thì má»i ngÆ°á»i chẳng còn chút thể diện nàoâ€.
Triển Nguyên Tu nghe tiếng cÆ°á»i đắc ý của mẹ y, trái tim nhÆ° bị má»™t khối chì nặng đè xuống, nghÄ© thầm “Chẳng trách gì hào kiệt giang hồ nghe tá»›i tên cha mẹ mình không ai không khóc ròng! Những chuyện há» làm năm xÆ°a, tuy mình không hiểu rõ lắm, nhÆ°ng thấy những chuyện mẹ vừa làm, cÅ©ng không khó mà tưởng tượng ra đượcâ€.
Thiết Ma Lặc tỉnh lại trong bóng tối, bốn bên má» mịt, ngón tay chạm vào tÆ°á»ng đá lạnh nhÆ° băng, lúc ấy má»›i biết mình đã biến thành tù nhân. Thiết Ma Lặc vô cùng phẫn ná»™, vung quyá»n chá»­i mắng “Các ngÆ°Æ¡i lừa ta tá»›i đây, tại sao lại không giết ta Ä‘i cho rồi, hừ, loại ngÆ°á»i xấu xa trên Ä‘á»i ta đã gặp qua không ít, nhÆ°ng chÆ°a thấy loại ngÆ°á»i hèn hạ vô sỉ nhÆ° các ngÆ°Æ¡iâ€. Y càng chá»­i càng tức, bình má»™t quyá»n đập vào tÆ°á»ng bị sức chấn Ä‘á»™ng hất lại ngã xuống đất, xÆ°Æ¡ng cốt toàn thân Ä‘au rần. Nguyên là y bị Triển đại nÆ°Æ¡ng dùng thủ pháp tàn ác Ä‘á»™c môn Ä‘iểm vào huyệt đạo, còn may mà Triển Nguyên Tu giam y vào địa lao, giải khai huyệt đạo cho y, nếu không, kéo dài thá»i gian, thì không chỉ xÆ°Æ¡ng cốt bị Ä‘au mà thôi, mà ngay ná»™i tạng cÅ©ng sẽ bị thÆ°Æ¡ng.
Thiết Ma Lặc chá»­i tá»›i mức kiệt sức khàn giá»ng, hết cách chỉ đành ngồi xếp bằng dÆ°á»›i đất vận khí Ä‘iá»u nguyên, trong bóng tối cÅ©ng không biết trải qua bao lâu chợt nghe phía trên có tiếng lách cách, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên đầu mở ra má»™t cái hình vuông, có má»™t cái giá» tre buá»™c dây thả xuống, trong giỠđầy thức ăn, trong chá»›p mắt cánh cá»­a lại đóng lại.
Thiết Ma Lặc kêu lên “Há» Triển kia, nếu ngÆ°Æ¡i có má»™t chút khí khái nam nhi thì thả ta ra, cùng ta quyết má»™t trận tá»­ chiến?â€. NgÆ°á»i bên ngoài trả lá»i “Ta và ngÆ°Æ¡i không thù không oán, tại sao phải liá»u mạng, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm nghỉ ngÆ¡i vài hôm Ä‘i!â€, quả nhiên là giá»ng của Triển Nguyên Tu. Kế đó có tiếng bÆ°á»›c chân nặng ná», giống nhÆ° y cố ý cho Thiết Ma Lặc biết y đã bá» Ä‘i rồi.
Thiết Ma ặc Ä‘ang đói ngấu, mùi thức ăn trong chiếc giá» tre thÆ¡m ngát bốc lên, Thiết Ma Lặc nghÄ© thầm “Dù sao cái mạng mình cÅ©ng đã nằm trong tay há», cho dù há» bá» thuốc Ä‘á»™c vào đây mình cÅ©ng cứ ăn cho no má»™t bữaâ€.
Thiết Ma Lặc ăn no xong, tinh thần khôi phục rất nhiá»u, y nhá»› lại những chuyện tao ngá»™ má»™t lượt, nghÄ© thầm “Há» Triển lừa mình tá»›i đây, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là chính nhân quân tá»­, nhÆ°ng so vá»›i mẹ y lại còn tốt hÆ¡n nhiá»u, lại nghÄ© tá»›i những việc y làm Ä‘á»u là vì yêu thÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, mà VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© lại không yêu y, nghÄ© tá»›i chá»— ấy lòng thù địch đối vá»›i Triển Nguyên Tu lại giảm Ä‘i mấy phần, ngược lại lại có chút đồng tình.
Chuyện làm Thiết Ma Lặc sốt ruá»™t nhất là y Ä‘ang có sứ mệnh, phải tá»›i TrÆ°á»ng An ngay, nhÆ°ng bây giá» bị nhốt dÆ°á»›i địa lao, chỉ sợ chết không ai hay biết, muốn có ngÆ°á»i tá»›i cứu lại càng khó khăn hÆ¡n.
Y nghÄ© tá»›i đó, lại tá»± an ủi mình “Mình vốn không muốn làm bảo tiêu cho hoàng đế, nếu vì chuyện này mà không làm chức ấy, Nam đại ca cÅ©ng không thể trách mình. Ờ, mình đúng là ngu ngốc, ngay cả chuyện sống chết cÅ©ng chÆ°a biết thế nào, lại còn muốn nghÄ© tá»›i việc Nam đại ca trách mócâ€.
Trong bóng tối không biết giá» giấc, nhÆ°ng má»—i ngày ba lần cái giá» tre từ trên thả xuống, Thiết Ma Lặc theo thứ tá»± bữa cÆ¡m mà tính toán thá»i gian. Sau bữa cÆ¡m trÆ°a ngày thứ ba, y Ä‘ang rầu rÄ©, chợt thấy cánh cá»­a đá mở ra, má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào.
Thiết Ma Lặc nhảy bật dậy, má»™t chưởng đánh tá»›i, cất tiếng chá»­i “Mụ giặc cái, ngÆ°Æ¡i còn thủ Ä‘oạn tàn Ä‘á»™c nào thì ta cÅ©ng, ta cÅ©ng...â€.
Hai chữ “liá»u mạng†chÆ°a nói ra, Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên ngẩn ngÆ°á»i, trợn mắt há miệng không nói nên lá»i, chá»— ngón tay y phạm vào má»m ấm nhÆ° bông, may mà kình lá»±c của y đã luyện tá»›i cảnh giá»›i thu phát nhÆ° ý nên chÆ°a đả thÆ°Æ¡ng đối phÆ°Æ¡ng.
Chỉ thấy ngÆ°á»i kia loạng choạng má»™t cái, hạ giá»ng nói Ma Lặc, ngÆ°Æ¡i còn căm hận ta nhÆ° thế sao?â€.
Thiết Ma Lặc trong bóng tối, y vừa nhìn ra, chỉ thấp thoáng nhận ra là phụ nữ, chỉ cho rằng đó là nữ ma đầu Triển đại nÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không ngá» lại là VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©. Thiết Ma Lặc tay chân luống cuống, ngẩn ra hồi lâu má»›i lúng túng nói “Là cô à, ta còn tưởng là mụ sÆ° phụ tàn ác của côâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “NgÆ°Æ¡i căm hận ta cÅ©ng đúng, nói ra, thật ra ngÆ°Æ¡i căm hận ngÆ°á»i nhà Triển gia không bằng căm hận ta, những tai nạn ngÆ°Æ¡i gặp cÅ©ng Ä‘á»u do ta gây ra, ta chính là kẻ thù của ngÆ°Æ¡i?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© tá»± Ä‘á»™ng nói tá»›i oán thù ngày trÆ°á»›c, Thiết Ma Lặc lập tức trong lòng nhÆ° lá»­a đốt, bất giác nhá»› tá»›i cảnh nghÄ©a phụ bị nàng thảm sát, bên tai nhÆ° nghe thấy tiếng nghÄ©a phụ nói “Ma Lặc, đây là lúc ngÆ°Æ¡i trả thù cho ta!â€.
Không sai, nếu bây giá» Thiết Ma Lặc ra tay trả thù, thì quả thật không tốn chút sức lá»±c, đừng nói VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© chÆ°a khá»i bệnh, cho dù đã khá»e mạnh nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng nghe giá»ng nói của nàng thì chắc chắn cÅ©ng không sao chống nổi.
Nhưng Thiết Ma Lặc làm sao có thể giết được một cô gái đang mắc bệnh? Y ở trong bóng tối đã lâu, ánh mắt cũng quen dần, lúc ấy không chỉ nhận ra mặt mũi Vương Yến Vũ, mà còn thấp thoáng nhìn thấy dáng vẻ u buồn của nàng. Y và Vương Yến Vũ đứng đối diện nhau, nghe thấy hơi thở gấp rút của nàng, đột nhiên chỉ thấy nước mắt nàng long lanh chảy dài xuống má.
Lòng dạ sắt đá của Thiết Ma Lặc Ä‘á»u tan ra trong dòng nÆ°á»›c mắt, hình bóng nghÄ©a phụ y cÅ©ng má» Ä‘i trong dòng nÆ°á»›c mắt, trÆ°á»›c mặt là má»™t con ngÆ°á»i bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt, là hình bóng VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© sá» sá»! Thiết Ma Lặc Ä‘á»™t nhiên quay mặt Ä‘i, từng tiếng từng tiếng buông ra “Từ nay trở Ä‘i, oán thù giữa ta và cô má»™t nét bút xóa sạch, dù sống hay chết, ta cÅ©ng không căm hận cô nữa!â€. Âm thanh run rẩy mà nặng ná», cho thấy tâm tình y Ä‘ang vô cùng kích Ä‘á»™ng.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© kêu lên “Ma Lặc, Ma Lặc!â€. Nàng gá»i tên Ma Lặc hai lần, rồi nghẹn ngào nói không ra lá»i, lúc bất tri bất giác, nàng đã nắm chặt tay Ma Lặc.
Thiết Ma Lặc từ từ quay đầu lại, nhÆ°ng vẫn không dám chạm ánh mắt của nàng, y muốn giật tay ra, nhÆ°ng rốt lại vẫn bị VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nắm chặt. Äúng lúc ấy, y chợt cảm thấy xấu hổ, lại cảm nhận được mấy phần nhẹ nhàng nhÆ° buông được gánh nặng.
Nhá»› tá»›i lá»i vợ chÆ°a cÆ°á»›i Ä‘inh ninh dặn dò lúc chia tay, y cảm thấy xấu hổ, nhÆ°ng cái “nút thắt gút†trong lòng y đã mở ra, trÆ°á»›c đó, y thÆ°á»ng bị ân oán giữa mình và VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© ràng buá»™c trong lòng, câu “Có nên trả thù cô ta không?†trở thành câu há»i đè nặng trong lòng y, bây giá» chính y đã Æ°ng thuận VÆ°Æ¡ng Yến VÅ©, không coi nàng là kẻ thù nữa, đó cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á» hành hạ y lâu ngày, nay đã được giải quyết.
Hai ngÆ°á»i nắm chặt tay nhau, im lặng đối diện, đôi bên Ä‘á»u nghe tiếng tim đối phÆ°Æ¡ng đập thình thịch, qua má»™t lúc lâu VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© má»›i thở phào má»™t hÆ¡i, nói “Ma Lặc, ngÆ°Æ¡i tốt lắm! Cho dù ngÆ°Æ¡i không thích ta, ta vẫn nhá»› những chuyện tốt của ngÆ°Æ¡i!â€.
Thiết Ma Lặc cảm thấy bất an, nhẹ nhàng buông tay nàng ra, nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, đừng nhắc chuyện đã qua nữa. Từ nay trở Ä‘i, cô quên ta Ä‘i. Ờ, ta cảm thấy sÆ° phụ của cô tuy Ä‘á»™c ác nhÆ°ng sÆ° huynh của cô thì không phải ngÆ°á»i xấu.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Không sai, quả thật sÆ° huynh của ta đối xá»­ vá»›i ta rất tốt, ta cÅ©ng đã Æ°ng thuận lá»i sÆ° phụ, tình nguyện làm vợ y, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã yên tâm chÆ°a?â€.
Thiết Ma Lặc vừa mừng vừa lo, mừng là vì VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© đã có nÆ¡i yên thân, lo là theo ngữ khí của nàng thì sở dÄ© nàng Æ°ng thuận lấy sÆ° huynh hoàn toàn không phải vì cam tâm tình nguyện mà chẳng qua chi là để mình “Yên tâmâ€.
Trong bóng tối VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© không nhìn thấy vẻ mặt Thiết Ma Lặc, còn Thiết Ma Lặc thì cảm thấy mặt mình nóng ran lên, cúi đầu nói “Äược, vậy ta phải chúc mừng cô?†VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Ta cÅ©ng còn chÆ°a chúc mừng ngÆ°Æ¡i và Hàn cô nÆ°Æ¡ng mà!â€. Mấy câu này của nàng lại kêm theo tiếng cÆ°á»i, nhÆ°ng nhÆ° cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, nhÆ° mà khóc mà không phải khóc, Thiết Ma lặc nghe xong cảm thấy vô cùng xốn xang.
Thiết Ma Lặc vá»™i nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i tá»›i thăm ta, chuyện giữa chúng ta đã nói rõ cả rồi, cô nên vá» Ä‘i để sÆ° huynh cô khá»i lo lắngâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Không sai, ta phải vế rồi. Ta còn chÆ°a nói chuyện ta đáp ứng hôn sá»± cho sÆ° huynh ngheâ€. Nàng rá»i khá»i Thiết Ma Lặc bÆ°á»›c Ä‘i vài bÆ°á»›c, lại dừng lại, hạ giá»ng gá»i “Ma Lặc, Ma Lặcâ€.
Thiết Ma Lặc trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, má»i cô vá»â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Ma Lặc, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên vá» thôiâ€. Thiết Ma Lặc sá»­ng sốt nói “Ta vỠđâu?â€.VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “NgÆ°Æ¡i vá» chá»— Hàn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng tốt, vá» chá»— Nam sÆ° huynh của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng tốt, Ä‘á»u là chuyện của ngÆ°Æ¡i, sao lại há»i ta?â€.
Thiết Ma Lặc giật nảy mình, nói “Cô định thả ta ra à?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “NgÆ°Æ¡i không thể ở lại địa lao này suốt Ä‘á»i được†Thiết Ma Lặc nói “Cô không sợ sÆ° phụ cô trách phạt sao?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Dù sao bà ta cÅ©ng phải giữ mấy phần thể diện cho con dâu tÆ°Æ¡ng lai chứ!â€. Thiết Ma Lặc lòng rối nhÆ° tÆ¡ vò, không biết nên nhận hay không nhận món nhân tình này của nàng là tốt, Ä‘ang ngần ngừ chợt nghe tiếng Triển đại nÆ°Æ¡ng gá»i “Yến nhi, Yến nhi?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© vá»™i nói “NgÆ°á»i chạy mau Ä‘i, nếu chậm sẽ không kịp đâuâ€. nàng mở cánh cá»­a ra, kéo Thiết Ma Lặc chạy Ä‘i.
Chợt nghe một tiếng ồ run run khẽ vang lên, Thiết Ma Lặc mở to hai mắt, chỉ thấy Triển Nguyên Tu đứng cạnh cửa, lúc ấy Vương Yến Vũ còn kéo tay y, Thiết Ma Lặc không kìm được mặt mũi đỠbừng, vô cùng xấu hổ.
Triển Nguyên Tu ngẩn ra, nhìn thấy tình hình ấy, y đã hiểu rõ, da thịt trên mặt giần giật, xua tay nói “Äược rồi, các ngÆ°Æ¡i chạy cả Ä‘iâ€.
Thiết Ma Lặc vá»™i phân bua “Chỉ có ta Ä‘i thôi, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng hiểu lầm cô taâ€. Triển Nguyên Tu nhìn Thiết Ma Lặc má»™t cái nhÆ°ng không đếm xỉa gì tá»›i y, quay qua hạ giá»ng nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© “Muá»™i cÅ©ng chạy mau Ä‘i! Lão ăn mày kia tá»›i rồi, y muốn tìm muá»™i sinh sá»± đấy!â€.
Thiết Ma Lặc nghe ba chữ “lão ăn mày†trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm “Lão ăn mày trú ngụ trong núi Hoa SÆ¡n không có ngÆ°á»i khác, chẳng lẽ là Tây Nhạc Thần Long Hoàng Phủ Tung tìm tá»›i?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, hững há» nói “Muá»™i đã sá»›m Ä‘oán là y sẽ đích thân tá»›i cá»­a, chuyện muá»™i làm thì muá»™i tá»± gánh vác, sợ gì y chứ?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Chắc mẹ không muốn muá»™i bị thua thiệt, có Ä‘iá»u tính mẹ rất đặc biệt, mừng giận thất thÆ°á»ng, rất là khó nói.
Ta thấy muá»™i nên tránh mặt lão ăn mày ấy thì hay! Mà nói lại, lão ăn mày ấy nhất định có quen Thiết huynh, nếu bị y phát hiện Thiết huynh ở đây, chỉ e sẽ sinh sá»± lôi thôi thêmâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Muá»™i Ä‘Æ°a y xuống núi rồi sẽ quay lại!â€. Triển Nguyên Tu chá»›p chá»›p mắt, VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói câu ấy quả thật ngoài sá»± dá»± liệu của y, đáng vẻ sa sầm trên mặt y lập tức trở nên có mấy phần tÆ°Æ¡i tỉnh, nói “CÅ©ng được, vậy thì trÆ°á»›c mặt mẹ, ta sẽ tạm thá»i nói qua quít vài câu cho muá»™i, lúc các ngÆ°á»i Ä‘i qua sân trÆ°á»›c phải cẩn thận má»™t chút đấyâ€.
Thanh âm sắc lạnh của Triển đại nÆ°Æ¡ng lại vang lên “Nguyên nhi, Nguyên nhiâ€, Triển Nguyên Tu cao giá»ng trả lá»i mấy tiếng “Con tá»›i ngay, con tá»›i ngay rồi vá»™i vàng chạy Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© vẫn nắm tay Thiết Ma Lặc, Ä‘i qua má»™t dãy hành lang thì tá»›i sân trÆ°á»›c, đúng lúc ấy nghe bên trong có tiếng Triển đại nÆ°Æ¡ng Ä‘ang há»i “Yến nhi có khá»e hÆ¡n chút nào không? Tại sao nó không tá»›i đây?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© kéo Thiết Ma Lặc hai ngÆ°á»i nép mình phía sau hòn giả sÆ¡n, chỉ nghe Triển Nguyên Tu trả lá»i “Tối hôm qua bệnh tình của Yến muá»™i khá hÆ¡n, nhÆ°ng hôm nay lại năng thêm, không ngồi dậy đượcâ€.
Lúc ấy Thiết Ma Lặc Ä‘ang rón rên từ sau hòn giả sÆ¡n nhìn ra đã thấy rõ ràng, ngÆ°á»i cùng ngồi vá»›i Triển đại nÆ°Æ¡ng trong phòng quả nhiên là Tây Nhạc Thần Long Hoàng Phủ Tung, chỉ là mặc má»™t bá»™ quần áo má»›i, hoàn toàn không phải quần áo ăn mày, xem ra cÅ©ng không có dáng vẻ già nua nhÆ° lần đầu tiên y gặp. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Hoàng Phủ tiên sinh, tiểu đồ quả thật bệnh nặng, không sao ra đượcâ€.
Hoàng Phủ Tung mặt nhìn ra ngoài, chỉ thấy tròng mắt của y liên tiếp chuyển Ä‘á»™ng, chợt nói “Triển đại nÆ°Æ¡ng, xin tha lá»—i cho ta vô lá»…, chuyện này nhất định ta phải tra xét minh bạch, nếu lệnh đồ bị bệnh nằm liệt giÆ°á»ng thì để ta đích thân tá»›i thăm cô taâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Làm sao dám thếâ€. Hoàng Phủ Tung nói “Äại trại của VÆ°Æ¡ng gia ở cốc Long Miên đã bị Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng và Nam Tá»… Vân phá hủy, nếu há» biết ta ở đây nhất định sẽ tá»›i gây sá»±, ha ha, đến lúc ấy chỉ e cÅ©ng có Ä‘iá»u bất lợi cho lão nhân gia ngÆ°á»i. Ta thấy nên mau mau há»i lệnh đồ cho rõ ràng má»›i nênâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng không vui, nói “Tiểu đồ của ta tuy không biết phải trái, làm việc tùy hứng, nhÆ°ng chắb cÅ©ng không đến ná»—i vạch áo cho ngÆ°á»i xem lÆ°ng, giúp đỡ kẻ thù của cha nó đâu, có Ä‘iá»u Hoàng Phủ tiên sinh đã không tin, muốn đích thân tá»›i há»i tiểu đồ, ta sẽ bồi tiếp ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘i, há»i rõ ràng xong, cÅ©ng để ngÆ°Æ¡i yên tâmâ€.
Thiết Ma Lặc nghe thấy trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nghÄ© thầm “Nghe lá»i lẽ của Hoàng Phủ Tung, thì giống nhÆ° cùng má»™t bá»n vá»›i lão tặc VÆ°Æ¡ng Bá Thông, không những nhÆ° thế, y còn sợ Nam sÆ° huynh tìm Hoàng Phủ Tung gạn há»i, có lẽ quả thật mẹ Hạ cô nÆ°Æ¡ng bị y giam giữâ€. Thiết Ma Lặc vì Hoàng Phủ Tung trÆ°á»›c đây đã cứu y và Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng thoát nạn, nên bất kể ngÆ°á»i khác bàn tán ra sao, y vẫn có mấy phần hảo cảm vá»›i Hoàng Phủ Tung, bây giá» nghe thấy lá»i Hoàng Phủ Tung, mấy phần hảo cảm ấy cÅ©ng lập tức biến thành ác cảm, “TrÆ°á»›c đây mình còn chÆ°a tin y là ngÆ°á»i xấu ai ngá» lại bị y giả nhân giả nghÄ©a đánh lừaâ€.
à nghÄ© chÆ°a dứt, bá»n Triển đại nÆ°Æ¡ng đã bÆ°á»›c xuống tá»›i bậc thá»m. Triển Nguyên Tu trong lòng run sợ, lá»™ ra trên mặt, Triển đại nÆ°Æ¡ng rất lợi hại, ồ má»™t tiếng, há»i “Nguyên nhi, ngÆ°Æ¡i làm sao thế?â€.
Triển Nguyên Tu nói “HÆ¡i khó chịu má»™t chútâ€. Triển đại nÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng, dừng bÆ°á»›c Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, Ä‘á»™t nhiên quát má»™t tiếng “Ai trốn trốn núp núp kia Ra Ä‘i?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© biết không sao trốn tránh, ứng thanh nói “Là con!â€. Triển Nguyên Tu thấy nàng và Thiết Ma Lặc sóng vai bÆ°á»›c ra, biến hẳn sắc mặt, Triển đại nÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói “NgÆ°Æ¡i định cùng chung tiểu tá»­ này rá»i khá»i đây à?â€.
Triển Nguyên Tu nói “Mẹ, không phải mẹ nói là sẽ thả Thiết huynh Ä‘i sao? Má»›i rồi con tiá»…n y, là con nhá» Yến muá»™i Ä‘Æ°a y xuống núiâ€, vừa nói vừa nháy mắt vá»›i mẹ, ý tứ nhÆ° nói “TrÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoài, xin thứ lá»—i cho con không tiện nói thẳngâ€.
Thiết Ma Lặc chẳng hiểu gì cả, không biết tại sao Triển Nguyên Tu lại bịa đặt nói là y tiá»…n mình? Triển đại nÆ°Æ¡ng thì tâm lÄ©nh thần há»™, nghÄ© thầm “Ồ, té ra Nguyên nhi đã biết chuyện Yến nhi đồng ý làm vợ nó, cÅ©ng đã cho thằng tiểu tá»­ kia uống Bại huyết tán rồiâ€, sắc mặt lập tức hòa hoãn Ä‘i rất nhiá»…u, nói “Yến nhi, Hoàng Phủ tiên sinh có chuyện muốn há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không cần tiá»…n y xuống núi nữaâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© cả mừng, nói “Ma Lặc, ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘i Ä‘i. Ngá»±a của ngÆ°Æ¡i ở trong tàu ngá»±a, ngÆ°Æ¡i cứ há»i ngÆ°á»i hôm trÆ°á»›c Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i qua sông Hoàng Hà, y ở trong vÆ°á»nâ€.
Hoàng Phủ Tung hô hô cÆ°á»i rá»™ nói té ra VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã khá»i bệnh, đáng vui đáng mừngâ€, ánh mắt quét qua, Ä‘á»™t nhiên dừng lại trên ngÆ°á»i Thiết Ma Lặc, há»i “Vị này là ai?â€.
Thiết Ma Lặc vô cùng ngạc nhiên, vì y căm hận Hoàng Phủ Tung, nên má»›i rồi bÆ°á»›c ra không há» nhìn y má»™t cái. NhÆ°ng y lại không ngá» Hoàng Phủ Tung lại há»i y là ai.
Äúng lúc ấy chợt nghe Triển đại nÆ°Æ¡ng trả lá»i “Hoàng Phủ tiên sinh không nhận ra y là ai à. Y là Thiết Ma Lặc con trai Yên SÆ¡n vÆ°Æ¡ng Thiết Côn Luânâ€.
Hoàng Phủ Tung làm ra vẻ kinh ngạc, nói “Té ra ngÆ°Æ¡i đã hòa giải vá»›i Ma kính lão nhân rồi à? Quả thật là chuyện bất ngá»â€. Triển Äại nÆ°á»ng hai mắt trợn tròn, nói “Hoàng Phủ tiên sinh, câu ấy của ngÆ°Æ¡i từ đâu mà ra?â€. Hoàng Phủ Tung nói “Nếu ngÆ°Æ¡i chÆ°a hóa giải vá»›i Ma kính lão nhân, tại sao đệ tá»­ của y lại có thể tá»›i đây?â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng lập tức biến sắc, kêu lên “Cái gì, thằng tiểu tá»­ này là đệ tá»­ của Ma kính lão nhân à?â€. Hoàng phủ Tung cÆ°á»i rá»™, lập tức trả lá»i bà ta “Ta dang ngạc nhiên lão nhãn gia ngÆ°á»i lại quên mối thù giết chồng, té ra ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a biết lai lịch của há» Thiết này, tuy ta không nhận ra y, nhÆ°ng trên giang hồ ai mà không biết Thiết Ma Lặc con trai Thiết Côn Luân, là đệ tá»­ cuối cùng của Ma kính lão nhân!â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nghe câu ấy lập tức quay lại lạnh lùng nói “Té ra ngÆ°Æ¡i là cao đồ của Ma kính lão nhân, thứ lá»—i cho ta không biết, nên vô lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i rồi. NgÆ°Æ¡i ở lại thêm má»™t lúc, để ta đích thần Ä‘Æ°a tiá»…n ngÆ°Æ¡i. Nguyên nhi, ngÆ°Æ¡i bồi tiếp y Ä‘iâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© sắ mặt Ä‘á»™t nhiên trắng bệch nhÆ° tá» giấy, Triển Nguyên Tu cÅ©ng sợ tá»›i mức hai chân run bắn lên, há» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết hai chữ “đưa tiá»…n†mà Triển đại nÆ°Æ¡ng nói là có ý tứ gì. Triển đại nÆ°Æ¡ng ánh mắt quét qua há» má»™t cái, dằn giá»ng nói “DÆ°á»›i con mắt ta, các ngÆ°Æ¡i không cần phải có chủ ý gì đâu. Thằng tiểu tá»­ há» Thiết, ngÆ°Æ¡i còn không vào, muốn ta đích thân tá»›i má»i phái không?â€. Thiết Ma Lặc biết khó mà trốn chạy dÆ°á»›i tay Triển đại nÆ°Æ¡ng và Hoàng Phủ Tung, bên hiên ngang bÆ°á»›c vào phòng, khệnh khạng ngồi xuống ghế, xem bà ta sẽ xá»­ trí ra sao.
Triển đại nÆ°Æ¡ng không đếm xỉa tá»›i y, nhìn qua VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Yến nhi, ngÆ°Æ¡i qua đây, Hoàng Phủ tiên sinh có chuyện muốn há»i ngÆ°Æ¡iâ€.
Hoàng Phủ Tung lạnh lùng nhìn VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© má»™t cái, nói “Ta đã gặp ca ca ngÆ°Æ¡i, nghe nói hôm cốc Long Miên xảy ra chuyện, gói thuốc giải Äoạt hồn hÆ°Æ¡ng ta Ä‘Æ°a cho y không cánh mà bay, mà vị Hạ cô nÆ°Æ¡ng trúng Ä‘á»™c Ä‘á»™t nhiên khôi phục lại nhÆ° thÆ°á»ng, chuyện đó quả thật cố chá»— kỳ quái? Gói thuốc giải ấy cất trong phòng ca ca ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i khác quyết không sao biết được. VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i là em gái y, ngÆ°Æ¡i có biết ai làm chuyện ấy không?â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nhÆ°á»ng mày, cÆ°á»i nhạt nói “Hoàng Phủ tiên sinh, ngÆ°Æ¡i không cần nói chuyện quanh co, ngÆ°Æ¡i đã nghi ngá» ta, sao không há»i thẳng ra, không sai, chuyện ấy là ta làm đấy? Là ta lấy trá»™m thuốc giải cho Hạ cô nÆ°Æ¡ngâ€.
Hoàng Phủ Tung nói “Vậy ngÆ°Æ¡i có nói vá»›i Hạ cô nÆ°Æ¡ng là ta bắt mẹ cô ta không?â€. VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Chuyện đó thì khôngâ€. Hoàng Phủ Tung nói “Thật à?â€. VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Chuyện ta làm thì ta chịu, có má»™t câu thì nói má»™t câu, chẳng lẽ ta sợ ngÆ°Æ¡i ăn thịt ta à?â€.
Hoàng Phủ Tung hô hô cÆ°á»i rá»™ nói “Quả thật không thẹn là nữ đệ tá»­ của Triển đại nÆ°Æ¡ng, tính nết quật cÆ°á»ng ấy thật khiến lão phu khâm phục? Ta há dám làm khó ngÆ°Æ¡i, chỉ là muốn há»i cho rõ ràng thôi, vậy ngÆ°Æ¡i có để lá»™ tin tức không, ví dụ nói lá»™ ra nÆ¡i ở của mẹ cô ta?â€.
Y vừa dứt lá»i, VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© lập tức đáp “Có!â€.
Hoàng Phủ Tung biết hẳn sắc mặt, dằn giá»ng nói “NgÆ°Æ¡i nói vá»›i Hạ cô nÆ°Æ¡ng thế nào?â€. VÆ°Æ¡ng yến VÅ© nói “Ta không nói vá»›i Hạ cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ta nói vá»›i chồng chÆ°a cÆ°á»›i của cô ta, ta nói vá»›i y là nếu y muốn tìm ngÆ°á»i thì tá»›i lèn Äoạn Hồn dÆ°á»›i ngá»n Liên Hoa!â€. Hoàng Phủ Tung nói “Chồng chÆ°a cÆ°á»›i của cô ta là ai?â€. Giá»ng nói của y gấp rút, tá»±a hồ Ä‘ang sốt ruá»™t biết tin tức. VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên, không ngá» y Ä‘á»™t nhiên vứt hết sá»± tình qua má»™t bên, lại Ä‘i há»i chuyện chồng chÆ°a cÆ°á»›i của Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Chồng chÆ°a cÆ°á»›i của Hạ cô nÆ°Æ¡ng chính là Nam đại hiệp Nam Tá»… Vân lừng lẫy giang hồâ€.
Hoàng phủ Tung ngẩn ngÆ°á»i, kêu lên “Tại sao lại là Nam Tá»… Vân?
Hừ, không phải Nam Tá»… Vân cÅ©ng là đồ đệ của Ma kính lão nhân sao?â€. VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© đáp “NgÆ°Æ¡i ngạc nhiên cái gì? Hạ cô nÆ°Æ¡ng và Nam đại hiệp lấy nhau có chá»— nào không đúng?â€.
Hoàng Phủ Tung Ä‘á»™t nhiên giật mình, định thần, nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, ta há»i ngÆ°Æ¡i tại sao lại vén áo cho ngÆ°á»i xem lÆ°ng, xoay qua giúp đỡ kẻ thù của cha anh, nhÆ° vậy có chá»— không đứng đâu!â€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “SÆ° phụ ta ở đây, không cần ngÆ°Æ¡i quản giáo?â€
Nàng biết tính nết của sÆ° phụ, cho dù muốn trách phạt nàng, cÅ©ng quyết không để ngÆ°á»i ngoài lá»— mãng làm thay.
Quả nhiên Triển đại nÆ°Æ¡ng trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Tung, lạnh lùng nói “Hoàng Phủ tiên sinh, ngÆ°Æ¡i chuyện gì cÅ©ng sợ kẻ thù phá hủy sào huyệt của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i và ta đã có thá»a thuận giúp đỡ lẫn nhau, nếu việc tá»›i thì ta không thể ngồi nhìn, ngÆ°Æ¡i sợ cái gì? NgÆ°Æ¡i vá» Ä‘i, chuyện nhà của ta, ta biết cách liệu lýâ€.
Hoàng Phủ Tung Ä‘ang định muốn bà ta nói câu ấy, lập tức thi lá»… nói “Äa tạ lão nhân gia ngÆ°á»i ra tay giúp đỡ, có Ä‘iá»u cÆ°á»ng địch của chúng ta rất đông, tin tức đã tiết lá»™ ra, chỉ sợ trong mấy hôm nữa sẽ có ngÆ°á»i tìm tá»›i cá»­a, lão nhân gia ngÆ°á»i nên cẩn thận má»™t chútâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng nói “Ta biết rồi, hai mÆ°Æ¡i năm nay ta có bá» phí thá»i gian đâu? Chỉ là muốn gặp kẻ thù ngày trÆ°á»›c để thá»­ công phu của ta, chỉ e há» không tá»›i thôi, cần gì ngÆ°Æ¡i lo lắng cho ta?â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng nói mấy câu ấy xong không đếm xỉa gì tá»›i Hoàng Phủ Tung nữa, quay qua VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© nói “Yến nhi, ngÆ°Æ¡i làm chuyện hay đấy, ngÆ°Æ¡i qua đâyâ€.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© thấy sÆ° phụ mặt lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng, sÆ° phụ nàng tuy hung ác, nhÆ°ng trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có vẻ mặt nhÆ° thế vá»›i nàng. VÆ°Æ¡ng yến VÅ© vốn lúc cứu Thiết Ma Lặc đã có chủ ý dù trá»i sập cÅ©ng bất kể, lúc ấy thấy dáng vẻ oai nghiêm của sÆ° phụ thì trong lòng không khá»i run sợ, ngẩng đầu kêu lên “Äồ nhi đã làm chuyện không nên làm rồi, muốn giết muốn mổ tùy ý sÆ° phụ thôiâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng liếc mắt má»™t cái, chỉ thấy con trai cÅ©ng Ä‘ang run rẩy bên cạnh, bà ta thở dài má»™t tiếng nói “Hai đứa oan gia các ngÆ°Æ¡i!â€, dáng vẻ hòa hoãn Ä‘i chút ít, nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© “NgÆ°Æ¡i cứ đứng qua má»™t bên, để ta xứ trí thằng tiểu tá»­ này trÆ°á»›c†rồi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Thiết Ma Lặc.
Hoàng Phủ Tung nói đi nhưng vẫn chưa chịu bước đi, lúc ấy y vẫn dừng lại, chỠxem Triển đại nương xử lý Thiết Ma Lặc thế nào.
Triển đại nương đứng trước mặt Thiết Ma Lặc, ánh mắt âm trầm nhìn y chằm chằm, không nói tiếng nào, cũng không biết suy nghĩ những gì. Vương Yến Vũ cơ hồ nín thở, tập trung nhìn vào động tác của sư phụ.
Hoàng Phủ Tung nhìn thấy dáng vẻ quan tâm của VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© đối vá»›i Thiết Ma Lặc, Ä‘á»™t nhiên sá»±c hiểu “Mình cứ không biết tại sao con gái VÆ°Æ¡ng Bá Thông lại quay qua giúp đỡ kẻ thù, té ra là vì thằng tiểu tá»­ nàyâ€.
Y thấy Triển đại nương chậm chạp chưa chịu ra tay, trong lòng vừa thấy kỳ quái, vừa thấy sốt ruột, chỉ sợ Triển đại nương thương đệ tử mà thả cho Thiết Ma Lặc chạy đi.
Hoàng Phủ Tung Ä‘ang định nói mấy câu chá»c giận Triển đại nÆ°Æ¡ng, chợt thấy sắc mặt của Triển đại nÆ°Æ¡ng càng lúc càng sa sầm, Ä‘á»™t nhiên hừ má»™t tiếng, nói “Nguyên nhi, ngÆ°Æ¡i to gan lắm, ngÆ°Æ¡i lại dám lừa cả mẹ ngÆ°Æ¡i?â€. Nguyên là bà ta đã nhận ra khí sắc của Thiết Ma Lặc vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, rõ ràng hoàn toàn chÆ°a uống Bại huyết tán.
Triển Nguyên Tu run lên nói “Mẹ, không phải mẹ đã nói lo cho con, không, không giết y sao?â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng cả giận nói “NgÆ°Æ¡i thật chẳng ra gì?â€. Câu ấy bao gồm mấy tầng ý tứ, đã tức giận con trai má»m lòng, không đủ tàn nhẫn, lại tức giận con trai vì lấy lòng vợ, lại không ra gì mà che chở cho tình lang của vợ. Chỉ nghe bùng má»™t tiếng, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã má»™t chưởng đánh vào giữa mặt Thiết Ma Lặc, VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© gào thảm má»™t tiếng, nhảy xổ lên trÆ°á»›c, liá»u mạng giữ chặt tay sÆ° phụ. Triển Nguyên Tu hÆ¡i ngần ngừ, rồi cÅ©ng xông vào, giữ chặt cánh tay kia của mẹ.
Thiết Ma Lặc đã sớm thủ thế chỠđợi, nhưng y xuất toàn lực thẳng thắn đón đỡ một chưởng của Triển đại nương, cũng không kìm được bị bà ta đánh tung ra một trượng. Còn may là Vương Yến Vũ và Triển Nguyên Tu hợp lực cản trở, chưởng lực của Triển đại nương chưa phát ra hết, Thiết Ma Lặc tuy bị ngã, nhưng chưa bị thương.
VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© kêu lên “NgÆ°Æ¡i chạy mau Ä‘i!â€. Hoàng Phủ Tung Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nhạt nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng, còn có ta đây, thằng tiểu tá»­ này làm sao chạy được?â€.
Hoàng Phủ Tung nhảy ra cửa, quải trượng vung lên đập tới Thiết Ma Lặc, Thiết Ma Lặc đã rút thanh kiếm mà Triển Nguyên Tu trả lại, lật tay một kiếm, ra chiêu sát thủ Thần Long Trát Vĩ.
Hoàng Phủ Tung công lực kém hơn Triển đại nương, kiếm trượng chạm nhau, chỉ nghe bùng một tiếng, Thiết Ma Lặc lùi lại ba bước, nhưng không bị ngã, không những thế chiêu Thần Long Trát Vĩ của y vô cùng cương mãnh, cây quải trượng bằng gỗ tử đàn của Hoàng Phủ Tung bị chém đứt một mảnh, vả lại còn chấn động làm hổ khẩu của Hoàng Phủ Tung thoáng tê rần.
Hoàng Phủ Tung cả giận, trượng thứ hai, thứ ba liên tiếp đánh ra, Thiết Ma Lặc công lá»±c rốt lại không bằng được y đón đỡ tá»›i trượng thứ ba đã cảm thấy khó khăn, nhìn thấy y lại má»™t trượng đánh tá»›i, Thiết Ma Lặc chỉ còn cách dùng thân pháp Vân lý đảo phiên, vá»™i vàng lùi lại. Hoàng Phủ Tung Ä‘ang sấn tá»›i, chợt nghe trên không có tiếng ong ong rất chói tai vang lên, Hoàng Phủ Tung giật nảy mình, vá»™i vàng quay đầu nhìn ra, không còn rảnh mà tiến đánh Thiết Ma Lặc nữa. Äúng là :
Quân lạ trên trá»i rÆ¡i xuống đất,
ChỠxem kiếm khí quét hơi ma.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 23.
Tài sản của phamhau1986

  #24  
Old 07-07-2008, 08:11 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 24
Truy tìm động thỠđào ba chỗ
Sợ thấy hÆ¡i ma ngút chín trá»i


Hoàng Phủ Tung ngẩng đầu nhìn, chi thấy phía đông nam có má»™t làn khói Ä‘en bay lên, chính là tín hiệu báo Ä‘á»™ng của đồng bá»n của y, nguyên lần này y tá»›i đây gặp Triển đại nÆ°Æ¡ng, tuy dá»± định không ở lại bao lâu, nhÆ°ng cÅ©ng sợ trong thá»i gian ấy có ngÆ°á»i tìm tá»›i sào huyệt, nên lúc ra Ä‘i đã hẹn vá»›i đồng bá»n, nếu Ä‘á»™t nhiên có biến cố thì lập tức thổi Sáo Hồ và đốt lá»­a lên. Äồng bá»n của y cÅ©ng là má»™t cao thủ trong tà phái, lần này Hoàng Phủ Tung tập hợp ngÆ°á»i Ä‘i bắt cóc mẹ con Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, y và Tinh Tinh Nhi cÅ©ng là trợ thủ của Hoàng Phủ Tung. Sau đó Tinh Tinh Nhi trở vá» Phạm DÆ°Æ¡ng, Hoàng Phủ Tung sợ cÆ°á»ng địch tấn công, nên giữ cao thủ tà phái ấy lại làm bạn vá»›i mình.
Thiết Ma Lặc nhân lúc y hoảng sợ, đã sá»›m vá»t ra, chạy vào vÆ°á»n sau. Triển đại nÆ°Æ¡ng giật ra khá»i tay con trai, lúc ấy cÅ©ng đã vá»t ra.
Hoàng Phủ Tung kêu lên “Không xong, quả thật là có địch nhân tá»›iâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói “NgÆ°Æ¡i sợ cái gì, còn có ta đây, thằng tiểu tá»­ kia đâu?â€.
Hoàng Phủ Tung định thần, nói Y vừa chạy raâ€. Triển đại nÆ°Æ¡ng cau mày, nghÄ© thầm “Y làm sao mà cả má»™t thằng tiểu tá»­ cÅ©ng không quản được!â€. NhÆ°ng lúc ấy bà ta đã không còn rảnh rá»—i để trách móc Hoàng Phủ Tung, nghiêng tai lắng nghe tiếng bÆ°á»›c chân của Thiết Ma Lặc, lập tức cÆ°á»i nhạt nói “May là thằng tiểu tá»­ ấy chạy vào tuyệt lá»™ trong nhà ta, ta cứ giết y trÆ°á»›c rối sẽ giúp ngÆ°Æ¡i đối phó vá»›i địch nhânâ€.
Thiết Ma Lặc chạy tá»›i vÆ°á»n sau, ngÆ°á»i “lái đò†hôm trÆ°á»›c Ä‘ua y qua sông Hoàng Hà Ä‘ang tÆ°á»›i hoa trong vÆ°á»n, té ra y vốn là lão bá»™c trong Triển gia. Thiết Ma Lặc vá»™i kêu lên “Ngá»±a của ta đâu?â€.
NgÆ°á»i lão bá»™c đã được Triển Nguyên Tu dặn trả lại con ngá»±a cho chủ nhân, nhÆ°ng lúc ấy thấy Thiết Ma Lặc thở hồng há»™c, không khá»i ngá» vá»±c, cÅ©ng đúng lúc ấy Triển đại nÆ°Æ¡ng đã Ä‘uổi tá»›i.
NgÆ°á»i lão bá»™c vá»™i chỉ vào phòng má»™t cái, Thiết Ma lặc lập tức hiểu ý, bÆ°ng tảng đá lá»›n lên, ầm má»™t tiếng vang rá»n ném vỡ cánh cá»­a, chỉ nghe má»™t tiếng hí vang, con ngá»±a hoàng phiêu đã vá»t ra.
Triển đại nÆ°Æ¡ng tức giận quát “Tiểu tá»­. giá»i, còn định chạy à?â€.
Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, Thiết Ma Lặc đã bưng tảng đá lớn lên ném thẳng vào Triển đại nương, Thiết Ma Lặc khí lực trầm hùng, tảng đá lớn ném ra rít giỗ ào ào, Triển đại nương cũng không dám khinh địch, chỉ đành tránh qua một bên.
Trong chá»›p mất ấy, con ngá»±a hoàng phiêu đã chạy tá»›i cạnh chủ nhân, Thiết Ma Lặc cả mừng, vá»™i phi thân lên ngá»±a, kêu lên “Ngá»±a con, chạy mau!â€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng thân hình vá»t lên, mau nhÆ° tên rá»i khá»i dây cung bắn tá»›i con ngá»±a hoàng phiêu, cá»­a vÆ°á»n đóng kín, con ngá»±a tìm không ra Ä‘Æ°á»ng, nhìn thấy Triển đại nÆ°Æ¡ng vá»t tá»›i, vá»™i vàng cất bốn vó, Ä‘á»™t nhiên nhảy vá»t lên, Thiết Ma Lặc cưỡi trên lÆ°ng ngá»±a cảm thấy nhÆ° đằng vân giá vụ, con ngá»±a đã vá»t qua tÆ°á»ng.
Triển đại nÆ°Æ¡ng và Hoàng Phủ Tung cÅ©ng nhảy qua tÆ°á»ng, vẫn Ä‘uổi riết không tha, nhÆ°ng khinh công của há» tuy cao cÆ°á»ng vẫn không sao Ä‘uổi kịp con tuấn mã ngày Ä‘i ngàn dặm này, Thiết Ma Lặc thúc ngá»±a phóng mau, chỉ trong khoảnh khắc đã bá» há» rá»›t lại phía sau, cả bóng cÅ©ng không thấy đâu nữa.
Thiết Ma Lặc thoát hiểm, lại không chạy xuống núi, mà lại chạy vỠphía luồng khói đen bốc lên trên núi, thúc ngựa phi mau, nên biết Thiết Ma Lặc tuy còn nhỠtuổi nhưng đã là bậc hành gia đi lại giang hồ, y nghe tiếng Sáo Hồ, nhìn thấy khói lửa, nhớ lại dáng vẻ hoảng sợ của Hoàng Phủ Tung, đương nhiên đoán được địch nhân của Hoàng Phủ Tung đã tìm tới.
May mà y cưỡi con tuấn mã vượt hiểm trên núi nhÆ° trên đất bằng, không bao lâu đã tá»›i lèn Äoạn Hồn dÆ°á»›i ngá»n Liên Hoa, chỉ nghe tiếng ầm ầm, tá»±a hồ có ngÆ°á»i dùng vật nặng phá cá»­a, Thiết Ma Lặc từ xa nhìn tá»›i, chỉ thấy bóng bốn năm ngÆ°á»i thấp thoáng, trong đó má»™t ngÆ°á»i đã chạy vá» phía y cất tiếng kêu lá»›n “Ồ, là Thiết Ma Lặc phải không?â€. NgÆ°á»i ấy chính là Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng.
Thiết Ma Lặc vô cùng mừng rỡ, vá»™i vàng xuống ngá»±a bÆ°á»›c tá»›i, chỉ thấy ngoài vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng còn có sÆ° huynh Nam Tá»… Vân và Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, ngoài ra còn có Phong cái Vệ Việt.
Há» nhìn thấy Thiết Ma Lặc, cÅ©ng Ä‘á»u vừa sợ vừa mừng, Nam Tá»… Vân há»i “Thiết sÆ° đệ, ở đây có chuyện gì? NgÆ°Æ¡i không Ä‘i TrÆ°á»ng An mà tá»›i đây làm gì?†Thiết Ma Lặc thở phào má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i nói “Äệ suýt nữa đã không giữ được tính mạng để gặp sÆ° huynh rồi. Chuyện nói ra dài lắm, đệ há»i huynh trÆ°á»›c, các huynh tá»›i bắt lão tặc Hoàng Phủ Tung phải không?â€.
Nam Tá»… Vần nói “Äúng thế, bá»n ta tá»›i tìm lão tặc, nhÆ°ng chÆ°a phá được cá»­aâ€.
Thiết Ma Lặc lập tức nhìn theo hÆ°á»›ng y chỉ, chỉ thấy cánh cá»­a đá đã bị vỡ mấy chá»—, đó là Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng dùng kiếm chém vỡ ra.
Thiết Ma Lặc nói “Hoàng Phủ Tung không ở đây, Hạ bá mẫu quả thật bị nhốt bên trongâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng vá»™i há»i “Sao ngÆ°Æ¡i biết được?â€. Thiết Ma Lặc nói “Äệ vừa giao thủ vá»›i lão tặc xongâ€.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giật nảy mình, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “NgÆ°Æ¡i to gan thật, lại dám má»™t mình tá»›i đây Ä‘iá»u tra à?â€. Thiết Ma Lặc nói “Không phải đệ tá»›i tìm y mà đệ lầm rÆ¡i vào cạm bẫy của há». Dượng, dượng có biết nữ ma đầu Triển đại nÆ°Æ¡ng không?â€. Vệ Việt nhảy dá»±ng lên nói “Cái gì? Triển đại nÆ°Æ¡ng à? Là mụ vợ của ma đầu Triển. Long phi phải không? NgÆ°Æ¡i gặp mụ ta à?â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, nhân vật các chính phái vây đánh vợ chồng há», ta còn nhá» tuổi, không có tham gia. Vệ lão tiá»…n bối và sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i chính là nhân vật chủ yếu tham gia trận đánh ấyâ€.
Vệ Việt nói “NgÆ°Æ¡i nói mau Ä‘i, ngÆ°Æ¡i gặp phải chuyện gì?†Thiết Ma Lặc kể lại vắn tắt những chuyện mình đã gặp nhÆ°ng bá» Ä‘i chuyện VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© quyến luyến mình. Vệ Việt ngạc nhiên nói “Mụ ma đầu này rất kiêu ngạo, tại sao lại dùng mÆ°u kế để bắt má»™t đứa vãn bối? á»’, phải rồi, chắc mụ ta đã biết ngÆ°Æ¡i là đệ tá»­ của Ma kính lão nhânâ€.
Vệ Việt tá»± mình xóa bá» mối ngá» vá»±c cho mình, nhÆ°ng má»™t mối ngá» vá»±c khác lại dâng lên trong lòng, y trầm ngâm hồi lâu nói “Nói nhÆ° thế thì Tây Nhạc Thần Long Hoàng Phủ Tung quả thật là kẻ đầu sá» tá»™i ác rồi, quả là ta không ngá» những chuyện xấu xa này Ä‘á»u do y làm!â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng kinh ngạc nói “Vệ lão tiá»n bối, đến bây giá» ngÆ°Æ¡i vẫn không tin Hoàng Phủ Tung là ngÆ°á»i xấu sao?â€. Vệ Việt lấy ra má»™t mẩu gá»— nhá», nói “Ta còn có chút nghi ngá», có Ä‘iá»u Thiết Ma Lặc đã chính mắt nhìn thấy, lại chính tai nghe y nói chuyện vá»›i mụ nữ ma đầu kia, thừa nhận Lãnh nữ hiệp bị y giam ở đây, thì không thể không tin được rồiâ€.
Mẩu gá»— nhỠấy chính là năm xÆ°a Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng giao thủ vá»›i Hoàng Phủ Tung ở núi Ngá»c Thụ chém đứt trên quải trượng của Hoàng Phủ Tung, lúc ấy vì Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng muốn má»i các bậc tiá»n bối võ lâm trả thù cho Tá»­u cái Xa Trì, y sợ má»i ngÆ°á»i không tin Hoàng Phủ Tung làm chuyện xấu xa ấy bèn giữ mẩu gá»— lại để làm chứng cứ. Lúc gặp Vệ Việt y Ä‘Æ°a lại cho Vệ Việt mẩu gá»— ấy, y còn nhá»› lúc Vệ Việt cầm lấy, trên mặt cÅ©ng từng tá» vẻ khó hiểu. Lúc ấy Vệ Việt lại lấy mẩu gá»— ấy ra nhìn kỹ, trên mặt lại hiện ra vẻ ngÆ¡ ngác nhÆ° thế, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng trong lòng rúng Ä‘á»™ng, không kìm được há»i “Vệ lão tiá»n bối, mẩu gá»— này là chính tay tại hạ chém được trên quải trượng của lão tặc chẳng lẽ còn có chá»— nào không đúng?â€.
Vệ Việt trầm ngâm má»™t lúc rồi nói “Rất khó nói, bây giá» ta đã trở nên lẩn thẩn rồi. May mà Hoàng Phủ Tung đã ở đây rốt lại má»i chuyện cÅ©ng sẽ rõ ràng thôiâ€.
Còn chÆ°a dứt lá»i, chợt nghe má»™t tiếng hú âm trầm rùng rợn vang lên, Triển đại nÆ°Æ¡ng và Hoàng Phủ Tung đã nhÆ° gió lÆ°á»›t tá»›i, Triển đại nÆ°Æ¡ng cao giá»ng mắng “NgÆ°á»i nào dám tá»›i Hoa SÆ¡n ta phá phách?â€.
Vệ Việt mở tròn mắt, vừa khéo đối diện vá»›i Hoàng Phủ Tung, lập tức đùng đùng nổi giận, quát lá»›n “Hoàng Phủ Tung, ngÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i tá»›i gặp ta à, hôm nay ta không giết ngÆ°Æ¡i là thật có lá»—i vá»›i Xa lão nhị!â€.
Vệ Việt thân hình cá»±c mau lẹ, trong tiếng chá»­i lá»›n đã tung ngÆ°á»i vá»t lên, giống nhÆ° chim Æ°ng bắt thá», má»™t chưởng đập xuống thiên linh cái của Hoàng Phủ Tung.
Hoàng Phủ Tung biến hẳn sắ mặt, nhÆ°ng không nói má»™t câu, vung quái trượng lên ra chiêu Tiá»m Long Phi Thiên đánh vào cá» tay Vệ Việt.
Vệ Việt chụp vào đầu trượng, quả nhiên phát giác đầu trượng bị mẻ má»™t miếng, Vệ Việt dùng sức đẩy má»™t cái, Hoàng Phủ Tung đứng không vững, loạng choạng lùi lại liên tiếp bảy tám bÆ°á»›c, giống nhÆ° ngá»n đèn trÆ°á»›c gió, chập chá»n muốn tắt. Nếu Vệ Việt đứng vững dÆ°á»›i đất, má»™t chưởng đánh ra thì Hoàng Phủ Tung cho dù không chết cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chính trong chá»›p măt ây, Vệ Việt Ä‘á»™t nhiên ngẩn ra!
Nguyên là Vệ Việt giao thủ vá»›i đối phÆ°Æ¡ng chiêu ấy, lập tức phát giác ra chá»— khả nghi. Thứ nhất, y và Hoàng Phủ Tung, Xa Trì cùng nổi tiếng là Giang hồ Tam dị cái, bản lÄ©nh của ba ngÆ°á»i chênh lệch nhau không bao nhiêu, Vệ Việt vừa rồi xuất thủ là NgÅ© cầm chưởng cá»±c kỳ lợi hại, chính vì biết Hoàng Phủ Tung cao cÆ°á»ng nên phái tiên phát chế nhân. Dụng ý của Vệ Việt chẳng qua là muốn Ä‘oạt tiên cÆ¡, chiếm má»™t chút thượng phong, nhÆ°ng không ngá» Hoàng Phủ Tung vừa đỡ má»™t chiêu đã hiện rõ vẻ thua kém! Tuy má»™t chưởng vẫn chÆ°a hất y ngã được, nhÆ°ng công lá»±c của Hoàng Phủ Tung lẽ ra không phải chỉ nhÆ° thế.
Chá»— khả nghi thứ hai là quải trượng của Hoàng Phủ Tung vốn làm bằng gá»— tá»­ đàn ở Nam Hải, có má»™t mùi thÆ¡m rất đặc biệt, mà mẩu gá»— Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng chặt được tuy cÅ©ng là gá»— tá»­ đàn hÆ°Æ¡ng song hoàn toàn không phải gá»— loại tá»­ đàn hÆ°Æ¡ng ở Nam Hải, vì mùi hÆ°Æ¡ng có chá»— khác biệt. Vệ Việt vì thấy mùi hÆ°Æ¡ng khác biệt nên nảy ý nghi ngá», ngá» là năm xÆ°a Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ở núi Ngá»c Thụ đã nhìn lầm ngÆ°á»i.
NhÆ°ng hiện tại y đã chính mắt nhìn thấy Hoàng Phủ Tung, vả lại còn mặt đối mặt giao thủ má»™t chiêu, ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ vá»›i y quả thật là Hoàng Phủ Tung, cây quải trượng quả thật cÅ©ng bị mẻ má»™t miếng, Ä‘iá»u đó chứng minh Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng không há» nói sai, hung thủ giết chết Tá»­u cái Xa Trì năm xÆ°a trên núi Ngá»c Thụ mà y gặp quả thật chính là Hoàng Phủ Tung hôm nay. NhÆ°ng cây quải trượng Hoàng Phủ Tung dùng hôm nay đúng là có mùi hÆ°Æ¡ng hoàn toàn giống vá»›i mẩu gá»— mà Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng chém mẻ, chứ không phải là cây quải trượng bằng gá»— tá»­ dàn hÆ°Æ¡ng Nam Hải mà Hoàng Phủ Tung bình thá»i vẫn dùng.
Vệ Việt phát giác ra hai Ä‘iểm đáng ngỠấy, lập tức ngẩn ra, ý nghÄ© trong đầu thoáng qua nhÆ° chá»›p: hay là Hoàng Phủ Tung đổi dùng binh khí khác? Hoặc ngÆ°á»i này có thể là Hoàng Phủ Tung giả?
NhÆ°ng cao thủ võ lâm quyết không thể tùy tiện thay đổi binh khí quen dùng, huống hồ cây quải trượng của Hoàng Phủ Tung là vật vô cùng quý báu? NhÆ°ng nếu nói y là Hoàng Phủ Tung giả, thì trong thiên hạ lại có ngÆ°á»i tÆ°á»›ng mạo giống hệt nhau nhÆ° thế sao?
Vệ Việt không sao hiểu được, sau khi ngẩn ra, Ä‘ang định sấn tá»›i nhìn kỹ tÆ°á»›ng mạo của ngÆ°á»i kia, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã buông ra má»™t trận cÆ°á»i kỳ quái, lÆ°á»›t tá»›i cạnh y, âm trầm nói “Lão ăn mày, té ra ngÆ°Æ¡i chÆ°a chết, còn nhận ra ta không?â€. Vệ Việt nói “Chuyện hôm nay không liên quan gì tá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã giữ được tính mạng, ta khuyên ngÆ°Æ¡i không nên gượng gạo ra mặt!â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt nói “Năm xÆ°a ta cÅ©ng từng khuyên ngÆ°Æ¡i không nên gượng gạo ra mặt, ngÆ°Æ¡i lại nhất định cậy đông hành hung hại chết chồng ta, hôm nay đừng trách ta!â€. Câu nói chÆ°a dứt, song chưởng đã đẩy ra, đánh vào giữa mặt Vệ Việt.
Vệ Việt và bà ta song chưởng chạm nhau, bất giác giật nảy mình, nguyên là một chưởng của bà ta lạnh như băng, chưởng kia lại nóng như lò lửa, Vệ Việt tuy đã sớm biết bà ta lợi hại, nhưng không ngỠbà ta đã luyện được công phu cổ quái như thế!
Triển đại nÆ°Æ¡ng hô hô cÆ°á»i rá»™, Ä‘á»™t nhiên quát “Lão ăn mày, ngÆ°Æ¡i còn định chạy à?â€. Song chưởng nhÆ° vạch ra má»™t vòng tròn chụp lên Vệ Việt. Vệ Việt tức giận nói “Mụ yêu tinh nhà ngÆ°Æ¡i tưởng ta sợ chắc?â€, ngón giữa tay trái bật ra, kế đó chưởng phải đánh lại má»™t đòn, y đồng thá»i sá»­ dụng hai tuyệt há»c võ lâm là công phu Nhất chỉ thiá»n và Kim cÆ°Æ¡ng chưởng, cÆ°Æ¡ng nhu tịnh tế, công lá»±c hùng hậu. Triển đại nÆ°Æ¡ng cÅ©ng bất giác trong lòng hoảng sợ “Công phu của lão ăn mày này quả thật hÆ¡n hẳn ngày trÆ°á»›câ€. Lúc ấy đôi bên Ä‘á»u không dám khinh địch, Ä‘á»u giở hết bản lÄ©nh giữ nhà ra ác đấu.
Hoàng Phủ Tung bị Vệ Việt hất lùi mấy bước, vừa đứng vững chân, Hạ Lăng Sương đã vung kiếm chém tới, Hoàng Phủ Tung biến hẳn sắc mặt, lại chạy tới mấy bước, Nam Tễ Vân sợ vợ có sơ suất cũng sấn vào, Hoàng Phủ Tung vung trượng móc ra, hất mũi đao của Nam Tễ Vân qua một bên, rồi tiếp tục xông ra.
Äoàn Khê ChÆ°Æ¡ng hú dài má»™t tiếng, cả ngÆ°á»i lẫn kiếm biến thành má»™t cái cầu vồng bạc, chặn Ä‘Æ°á»ng Hoàng Phủ Tung nói “Nam hiá»n đệ, đệ và Hạ cô nÆ°Æ¡ng tìm cách xông vào Ä‘á»™ng cứu ngÆ°á»i, để lão tặc này cho ta?â€. Hoàng Phủ Tung má»™t trượng đánh ra, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng vung kiếm đón đỡ, quát “Hoàng Phủ Tung, hôm nay ngÆ°Æ¡i còn nói gì không?â€. Hoàng Phủ Tung không nói câu nào, quải trượng vung lên, mau lẹ ra chiêu Thần giao xuất Ä‘á»™ng, Ä‘iểm mau vào huyệt Du Khí trÆ°á»›c bụng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng Ä‘á»i nào để y Ä‘iểm trúng, vung kiếm phong tá»a, soạt má»™t tiếng lại chém đứt má»™t mảnh gá»— trên cây quải trượng, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i chạm nhau, Hoàng Phủ Tung công lá»±c hÆ¡i thắng má»™t chút, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng bất giác lùi ra má»™t bÆ°á»›c.
Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng giÆ°Æ¡ng cung lên, ba viên đạn sắt liên tiếp bắn mau ra, Hoàng Phủ Tung tránh được hai viên, viên thứ ba đã nhÆ° sao băng bắn vào giữa mặt y.
Hoàng Phủ Tung lật tay ra chiêu, chỉ nghe keng má»™t tiếng, viên đạn hoàn tá»±a hồ chạm vào vật gì rất cứng rắn, vang lên tiếng nhÆ° chạm vào sắt đá, bị hất tung trở lại. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng trong lòng rúng Ä‘á»™ng, lúc ấy má»›i để ý thấy ngón vô danh tay trái của Hoàng Phủ Tung có Ä‘eo má»™t chiếc nhẫn sắt, cÅ©ng đúng má»™t kiểu má»™t dạng vá»›i chiếc nhẫn sắt mà Hoàng Phủ Tung đã tặng cho y.
Năm xÆ°a Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng để cứu Sá»­ Dật NhÆ° từng má»™t mình xông vào biệt phủ của An Lá»™c SÆ¡n ở TrÆ°á»ng An, bị đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng, may được Nam Tá»… Vân cứu ra, nhÆ°ng võ sÄ© của An phủ vẫn Ä‘uổi riết không tha, vá» sau chạy tá»›i má»™t ngôi miếu hoang, vừa khéo gặp Hoàng Phủ Tung, Hoàng Phủ Tung đánh lui truy binh giúp há», lại dùng linh dược cứu mạng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, y để lại má»™t chiếc nhẫn sắt cho Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lại nhắn má»™t câu “Ngày sau nếu gặp ngÆ°á»i nào Ä‘eo cái nhẫn giống hệt thế này, thì xin Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng hãy nÆ°Æ¡ng tayâ€. Lúc ấy Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a tỉnh, câu ấy là Nam Tá»… Vân chuyển lá»i lại cho y. Bây giá» Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nhìn thấy chiếc nhẫn ấy, trong lòng rúng Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên hiểu ra, quát “Lão tặc có tật giật mình giá»i lắm, té ra năm xÆ°a ngÆ°Æ¡i cứu mạng cho ta, tặng ta chiếc nhẫn này là đã sá»›m tính tá»›i ngày hôm nay, muốn ta tha mạng phải không?â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i ân oán phân minh, Hoàng Phủ Tung có Æ¡n cứu mạng vá»›i y, nhÆ°ng hiện tại má»i chuyện đã rõ ràng: y chính là hung thủ sát hại Hạ Thanh Äào và Xa Trì, vả lại Lãnh Tuyết Mai vợ Hạ Thanh Äào, mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng hiện Ä‘ang bị y nhốt trong Ä‘á»™ng, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng há có thể tha mạng cho y.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đánh há» má»™t chiêu rồi lui mau má»™t bÆ°á»›c, kế cao giá»ng gá»i “Hoàng Phủ Tung, nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i là bậc tiá»n bối võ lâm, lại từng có Æ¡n cứu ta, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tá»± sát Ä‘i! Nếu ngÆ°Æ¡i có chuyện gì chÆ°a làm, ta có thể thu xếp thay ngÆ°Æ¡i!â€.
Hoàng Phủ Tung Ä‘á»™t nhiên cả giận, trầm giá»ng quát “Nói thối lắm!â€. Quải trượng vung lên, nhÆ° mÆ°a sa gió táp tấn công Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ráo riết, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng quát “Hoàng Phủ Tung, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là kẻ vô danh, chuyện tá»›i nÆ°á»›c này mà ngÆ°Æ¡i còn tham sống sợ chết à, ta để ngÆ°Æ¡i tá»± tá»­ chính là bảo toàn thể diện cho ngÆ°Æ¡i đấy†Hoàng Phủ Tung luôn miệng chá»­i mắng, càng đánh càng hung dữ, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng để trả Æ¡n ngày trÆ°á»›c, nhÆ°á»ng y ba chiêu, suýt nứa bị trúng đòn, Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng tức giận nói “Lão tặc này đã hoàn toàn không còn biết xấu hổ, huynh còn khách khí vá»›i y làm gì?â€.
Rồi rút đao ra, lập tức xông vào cùng chồng giáp công.
Hoàng Phủ Tung cÆ°á»i gằn nói “Các ngÆ°Æ¡i ngay cả con trai cÅ©ng không giữ được, còn mặt mÅ©i nào mà khoe tàiâ€, y vung trượng gạt bảo kiếm của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ra, Ä‘uôi trượng dá»±ng lên, Ä‘á»™t nhiên chỉ má»™t cái, ra chiêu Äá»™c xà tầm huyệt phóng vào huyệt Huyết Hải trên bụng Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng, má»™t chiêu hai thức này vừa mạnh vừa Ä‘á»™c, quả thật là Ä‘á»™c chiêu liá»u mạng ác đấu.
Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng bị y khÆ¡i lại chuyện cÅ©, nên vô cùng căm giận, vung thanh Ä‘ao lên, chỉ nghe keng má»™t tiếng, cây quải trượng của Hoàng Phủ Tung quét ngang chân nàng, nhÆ°ng bị mÅ©i Ä‘ao của nàng đè xuống má»™t cái, đã mượn lá»±c vá»t lên không trung. Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng rất giá»i, ngÆ°á»i Ä‘ang trên không Ä‘ao quang chá»›p lên chém xuống, má»™t Ä‘ao này vừa khéo phối hợp vá»›i kiếm chiêu của chồng nàng tá»›i mức tuyệt diệu. Hoàng Phủ Tung đã sợ sệt Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, lại không ngá» công lá»±c của Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng tuy hÆ¡i kém chồng nhÆ°ng ra chiêu còn lợi hại hÆ¡n, cho dù Hoàng Phủ Tung bản lÄ©nh phi phàm, nhÆ°ng lưỡi Ä‘ao quét tá»›i chợt cảm thấy da đầu mát rượi, đã bị há»›t Ä‘i má»™t mảng tóc.
Hoàng Phủ Tung cả giận, quải trượng vung ra, lập tức bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng Ä‘á»u là bóng trượng, quét ngang bổ dá»c, vả lại trong trượng pháp còn hàm chứa cả thủ pháp Ä‘iểm huyệt, trượng vốn là loại binh khí dài nặng, y còn dùng mÅ©i nhá»n ở đầu trượng làm phán quan bút, có thể vận dụng nhÆ° ý, dÆ°á»›i sá»± giáp công của vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng vẫn có thủ có công.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nghÄ© thầm “Hoàng Phủ Tung có ngoại hiệu là Tây Nhạc Thần Long, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, nhÆ°ng lại không tá»›i mức nhÆ° lá»i đồn đạiâ€, đồng thá»i lại cảm thấy hÆ¡i kỳ quái, má»›i rồi y muốn Hoàng Phủ Tung tá»± sát, Hoàng Phủ Tung mÆ°á»i phần phẫn ná»™, không ngừng lá»›n tiếng chá»­i mắng vợ chồng y, nhÆ°ng không có câu nào chữ nào nói tá»›i Æ¡n cứu mạng năm xÆ°a, lẽ ra Hoàng Phủ Tung phải chá»­i y “Vong ân phụ nghÄ©a†thì lý ngay khí mạnh nhất, nhÆ°ng lại bá» Ä‘i không chá»­i, bất giác Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cảm thấy chuyện này khác vá»›i lẽ thÆ°á»ng.
NhÆ°ng lúc ấy đã đến lúc đôi bên liá»u mạng ác đấu, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng tuy cảm thấy nghi ngá», nhÆ°ng kiếm chiêu cÅ©ng không há» lÆ¡i lá»ng. Vợ chồng y sau lần đầu tiên đánh nhau vá»›i Không Không Nhi đã khổ tâm luyện tập, đã tinh lại càng tinh hÆ¡n, luyện thành má»™t bá»™ Ä‘ao kiếm hợp bích, lần thứ hai đánh nhau vá»›i Không Không Nhi đã gần ngang tay, bây giá» lại qua mấy năm, phối hợp lại càng thuần thục, má»™t khi sá»­ dụng, ánh Ä‘ao bóng kiếm nhÆ° từng lá»›p từng lá»›p thiên la địa võng, cho dù Hoàng Phủ Tung bóng trượng chập chùng nhÆ° núi cÅ©ng bị chụp xuống, mà y lại không có bản lÄ©nh khinh công trác tuyệt nhÆ° Không Không Nhi, vì thế ngay cả việc phá vây cÅ©ng không làm được, trÆ°á»›c mắt tuy cÅ©ng có thể cố gắng chi trì, nhÆ°ng rõ ràng vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đã chiếm được thượng phong, chuyện thắng bại không cần phải Ä‘oán nữa.
Bên kia Phong cái Vệ Việt ác chiến vá»›i Triển đại nÆ°Æ¡ng, tình hình càng kịch liệt, nhÆ°ng Vệ Việt hÆ¡i bị bất lợi, Triển đại nÆ°Æ¡ng luyện được âm dÆ°Æ¡ng song Ä‘á»™c chưởng, chưởng trái nhÆ° hàn băng, chưởng phải nhÆ° liệt há»a, giao chưởng vá»›i bà ta, không những da thịt chịu không nổi mà còn rất hao tổn nguyên khí. May là Vệ Việt cÅ©ng đã luyện thành khí công ná»™i gia thuần hậu, chân khí đã có thể vận chuyển nhÆ° ý, bất cứ bá»™ vị nào trên ngÆ°á»i.trúng chưởng của bà ta, lập tức cÅ©ng có thể vận khí phòng ngá»±, không để hàn Ä‘á»™c và nhiệt Ä‘á»™c công tâm.
Công lá»±c của Vệ Việt suýt soát vá»›i Triển đại nÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vì hao tổn chân khí để đối phó vá»›i Âm DÆ°Æ¡ng Song Äá»™ chưởng nên cÅ©ng không khá»i hÆ¡i thua kém, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i gần nhÆ° Ä‘á»u đã luyện thành há»™ thể thần công Kim cÆ°Æ¡ng bất hoại, Triển đại nÆ°Æ¡ng tuy hÆ¡i chiếm thượng phong, nhÆ°ng muốn thủ thắng cÅ©ng không phải dá»….
Nam Tá»… Vân bên cạnh nhìn má»™t lúc, thấy vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đã nắm chắc phần thắng, nhÆ°ng Vệ Việt và Triển đại nÆ°Æ¡ng thì tá»±a hồ nhÆ° đánh ngang tay, hai bên Ä‘á»u không cần mình giúp đỡ, y muốn vào Ä‘á»™ng nhÆ°ng còn có đồng đảng của Hoàng Phủ Tung, chỉ sợ tên đồng đảng ấy biết được tình hình bất lợi bên ngoài lại dùng mẹ Lăng SÆ°Æ¡ng làm vật uy hiếp, lại làm hại bà ta. Vì thế chuyện gấp gáp nhất chính là mau lẹ phá cá»­a Ä‘á»™ng để cứu ngÆ°á»i.
NhÆ°ng hai tảng đá lá»›n trÆ°á»›c cá»­a má»›i rồi bị sức của mấy ngÆ°á»i bá»n há» phá mà vẫn không vỡ, bây giá» chỉ có vợ chồng Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc ba ngÆ°á»i, lại không có bảo Ä‘ao bảo kiếm, lại càng vô kế khả thi. May mà Thiết Ma Lặc là con nhà thế gia lục lâm, bá»n đại đạo lục lâm phần lá»›n sống trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, đối vá»›i cấu trúc sÆ¡n Ä‘á»™ng thì y rất thông thạo, vả lại tâm tÆ° linh mẫn, ngẫm nghÄ© má»™t lúc bèn nói vá»›i Nam Tá»… Vân “SÆ¡n Ä‘á»™ng này ắt có Ä‘Æ°á»ng khác để ra, nếu không bị lấp kín bên trong, há không phải trở thành ba ba trong rá» sao? Vả lại tên đồng đảng của lão tặc má»›i rồi đốt lá»­a để làm tín hiệu báo Ä‘á»™ng, lại càng có thể Ä‘oán y ra theo Ä‘Æ°á»ng khác, mà con Ä‘Æ°á»ng ấy ắt phải là phía trên sÆ¡n Ä‘á»™ngâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Thiết sÆ° đệ nói rất có lý, Lăng SÆ°Æ¡ng, chúng ta lên trên đó tìm kiếm Ä‘Æ°á»ng thoát xem. Thiết sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i cẩn thận canh giữ ngoài Ä‘á»™ng, Ä‘á» phòng địch nhân trong Ä‘á»™ng xông raâ€.
Nam Hạ hai ngÆ°á»i lập tức thi triển khinh công chạy lên đỉnh núi, trên Ä‘Æ°á»ng cẩn thận quan sát, không há» lá»›n tiếng, chỉ thấy khắp nÆ¡i đá núi chập chùng, hoàn toàn không có cá»­a Ä‘á»™ng, Ä‘ang lúc sốt ruá»™t chợt nghe có giá»ng nói trong Ä‘á»™ng truyá»n ra, chính là giá»ng của mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, bà Ä‘ang kêu lên “SÆ°Æ¡ng nhi, SÆ°Æ¡ng nhi, ngÆ°Æ¡i tá»›i rồi à, ác tặc, ngÆ°Æ¡i mà bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c ta sẽ liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡iâ€. Rõ ràng bà đã nghe thấy tiếng Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng kêu gá»i, tên đồng đảng của Hoàng Phủ Tung trong Ä‘á»™ng Ä‘ang hăm dá»a không cho bà lên tiếng. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng vô cùng mừng rỡ, kêu lên “Mẹ, con tá»›i đây!â€, theo thanh âm tìm tá»›i chá»— phát ra giá»ng nói, phát hiện má»™t tảng đá lá»›n lẻ loi, chung quanh không có cá» má»c. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói “Nhất định là chá»— này rồi!â€, rồi dùng sức xô má»™t cái, tảng đá lá»›n kia quả nhiên nhúc nhích, rõ ràng không phải dính liá»n vá»›i đá phía dÆ°á»›i.
Nam Tá»… Vân cởi áo ngoài ra, bÆ°á»›c tá»›i giúp Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, quát lá»›n má»™t tiếng “Lên!â€, tảng đá lá»›n kia lắc lÆ° mấy cái, lăn qua má»™t bên, quả nhiên lá»™ ra má»™t miệng Ä‘á»™ng, bên dÆ°á»›i tối om không biết sâu cạn thế nào.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng Ä‘ang định nhảy xuống, Nam Tá»… Vân vá»™i kéo nàng lại, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng ngạc nhiên nói “Tại sao còn chÆ°a nhảy xuống?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Cẩn thận Ä‘á» phòng ám khíâ€. Y vung chiếc áo trÆ°á»ng sam lên, bảo Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng Ä‘i sau, rồi má»›i nhảy xuống.
Trong bóng Ä‘en chợt thấy ánh ngân quang chá»›p lên, may mà Nam Tá»… Vân đã sá»›m Ä‘á» phòng, chiếc áo trÆ°á»ng sam múa lên, giá»t mÆ°a cÅ©ng không xuyên qua được, chỉ nghe tiếng vù vù vang lên bất tuyệt, nguyên là địch nhân ở trong Ä‘á»™ng phát ra má»™t nắm Mai Hoa châm.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng kêu thầm má»™t tiếng “Nguy hiểm thật!â€. Nàng vừa đứng vững chân lập tức ra chiêu Dạ chiến bát phÆ°Æ¡ng, trong ánh kiếm quang bay lượn chỉ thấy phía trÆ°á»›c có má»™t bóng Ä‘en nhÆ° chim lÆ°á»›t tá»›i, hai bên là hai món binh khí hình tròn phát ra ánh sáng màu vàng đánh tá»›i, Hạ Lắng SÆ°Æ¡ng má»™t kiếm đâm qua, lập tức có tiếng sắt thép chạm nhau ong ong vang rá»n, nguyên ngÆ°á»i kia là má»™t đạo sÄ© sá»­ dụng hai chiếc đồng bạt (Ä‘Ä©a tròn bằng đồng). Song bạt của y kẹp trÆ°á»ng kiếm của Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chÆ°a kẹp được đã bị Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng má»™t kiếm đâm thủng vạt áo song hổ khẩu của Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cÅ©ng tê rần, đủ biết ngÆ°á»i kia công lá»±c không kém gì nàng.
Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, Nam Tá»… tân gầm lá»›n má»™t tiếng, ném chiến áo trÆ°á»ng sam chụp lên đầu đối phÆ°Æ¡ng, mau lẹ chém ra má»™t Ä‘ao, ngÆ°á»i kia cÅ©ng rất cao cÆ°á»ng, Ä‘á»™t nhiên ra chiêu Phượng Äiểm Äầu song bạt chém tá»›i, Ä‘ao bạt chạm nhau, lại phát ra má»™t tràng tiếng loảng xoảng vang rá»n Ä‘iếc tai.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng giao thủ má»™t chiêu vá»›i ngÆ°á»i kia, biết vá»›i bản lÄ©nh của Nam Tá»… Vân thì cho dù không thắng cÅ©ng nhất định không thể thua, nàng sốt ruá»™t cứu mẹ, lúc ấy vá»™i đánh lá»­a lên, tiến vào bên trong. Lãnh Tuyết Mai đã nghe tiếng đánh nhau ngoài Ä‘á»™ng, biết là con gái tá»›i, luôn miệng kêu lá»›n, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng không há» mất chút sức lá»±c nào đã phát hiện ra chá»— của bà.
Äó là má»™t gian phòng phía sau Ä‘á»™ng, trong phòng có má»™t Ä‘Ä©a đèn, tuy không sáng lắm nhÆ°ng cÅ©ng đủ để nhìn rõ mặt mẹ nàng, chỉ thấy Lãnh Tuyết mai tinh thần mệt má»i, mặt mÅ©i tiá»u tụy, giống hệt má»™t ngÆ°á»i bệnh.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghẹn ngào ứa nÆ°á»›c mắt, nhảy xổ tá»›i ôm mẹ kêu lên má»™t tiếng “Mẹ?â€. Hai mẹ con lệ rÆ¡i nhÆ° mÆ°a, Lãnh Tuyết Mai chống tay xuống giÆ°á»ng nhÆ°ng không ngồi lên được.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng từng bị trúng mê hÆ°Æ¡ng Thiên nhật túy của Hoàng Phủ Tung, thấy tình hình ấy, lập tức nói “Mẹ không cần vá»™i, cứ nằm xuống Ä‘i để con Ä‘em thuốc giải tá»›i cho mẹâ€.
Lãnh Tuyết Mai nói “Äây là thuốc giải của lão tặc Ä‘Æ°a phải không?â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói “Không phải, đây là con gái VÆ°Æ¡ng Bá Thông lấy trá»™m cho con, chuyện này rất thú vị, để mẹ khá»e rồi con sẽ từ từ kể lạiâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng lấy làm lạ, mẹ con gặp lại nhau sau cÆ¡n kiếp nạn, có rất nhiá»u chuyện phải nói, nhÆ°ng mẹ nàng không há»i chuyện khác, mà trÆ°á»›c tiên lại há»i tá»›i nguồn gốc thuốc giải, vả lại còn ngá» là Hoàng Phủ Tung Ä‘Æ°a cho. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghÄ© thầm “Hay mẹ mình bị giam cầm quá lâu, thần trí đã lẩn thẩn rồi. Lão tặc Hoàng Phủ Tung há lại Ä‘Æ°a thuốc giải cho mình sao, cần gì phải há»i chứâ€.
Thuốc giải ấy linh nghiệm nhÆ° thần, Lãnh Tuyết Mai uống vào xong, khí lá»±c dần dần khôi phục, bà ngồi lên kéo con gái lại, nói “SÆ°Æ¡ng nhi, ngÆ°Æ¡i không bị gì, ta yên tâm rồi. NgÆ°á»i ngoài kia là ai thế?â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cúi đầu, nói “Là con rể của mẹ. Mẹ, xin tha lá»—i cho con chÆ°a bẩm báo, con đã thành hôn vá»›i Nam Tá»… Vân rồiâ€. Äúng là :
Gặp gỡ như qua kiếp khác,
Äáng thÆ°Æ¡ng mẫu nữ tÆ°Æ¡ng phùng.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 24.
Tài sản của phamhau1986

  #25  
Old 07-07-2008, 08:13 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 25
Rắn rồng lẫn lộn thôi ngỠvực
Én nhá» riêng bay ý mịt má»


Lãnh Tuyết Mai nói “Con ngÆ°á»i tốt nhÆ° Tá»… Vân có đốt Ä‘uốc tìm cÅ©ng khó gặp, được con rể nhÆ° thế, còn muốn gì nữa? SÆ°Æ¡ng nhi, chuyện chung thân của ngÆ°Æ¡i đã có chá»— nhá» cậy ta đã hết lo lắng rồi!â€. DÆ°á»›i ánh đèn ảm đạm, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng thấy trên mặt mẹ lá»™ nét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng câu cuối cùng lại tá»±a hồ có chút thÆ°Æ¡ng cảm. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng bất giác ngẩn ra, kế lập tức nghÄ© “Mình từ nhỠđã không có cha, hai mẹ con dá»±a vào nhau mà sống, chẳng trách mẹ nghe tin mình có chồng, vừa mừng rỡ, vừa thÆ°Æ¡ng cảmâ€.
Lãnh Tuyết Mai lại há»i “Phía ngoài còn có những ai nữaâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói “Vợ chồng Äoàn bá bá và Vệ lão tiá»n bối cÅ©ng tá»›i, Äoàn bá bá Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ vá»›i lão tặc, vợ chồng há» liên thủ, có lẽ cÅ©ng đã giết chết lão tặc rồiâ€. Mẹ con há» vốn Ä‘ang nắm tay nhau, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói tá»›i câu ấy, chợt thấy ngón tay mẹ nàng hÆ¡i run lên, không kìm được ngạc nhiên, vá»™i há»i “Mẹ, mẹ sao thế?â€.
Lãnh Tuyết Mai thở dài má»™t tiếng, nói “Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng tá»›i rồi, ta... ta làm sao còn mặt mÅ©i nào gặp y?â€
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nói “Äoàn bá bá là bạn thân của cha lúc sinh tiá»n, mẹ, con không hiểu tại sao mẹ không muốn gặp y?â€.
Lãnh Tuyết Mai chợt kêu lên “Ta, ta rất căm hận!â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng hoảng sợ há»i “Mẹ, mẹ hận ai?â€. Lãnh Tuyết Mai nói “Ta căm hận Hoàng Phủ lão tặc, y, y hại Ä‘á»i taâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghe mẹ Ä‘ang nói chuyện Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lại Ä‘á»™t nhiên nói qua chuyện Hoàng Phủ Tung, cảm thấy hÆ¡i Ä‘á»™t ngá»™t, Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra, chợt nghÄ© tá»›i má»™t Ä‘iá»u, bất giác toàn thân run lên.
Lãnh Tuyết Mai Ä‘á»™t nhiên nhảy xuống giÆ°á»ng, nghiến răng nói “Ta phải giết lão tặc kia!â€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng vá»™i đỡ bà, nói “Mẹ, để con giết y cho! Mẹ nằm nghỉ thêm má»™t lúc Ä‘i!â€. Lãnh Tuyết Mai hÆ¡i hé miệng, tá»±a hồ định nói gì đó nhÆ°ng sau cùng lại im lặng, chỉ giật ra khá»i tay con gái, nhảy ra khá»i phòng. Hiện khí lá»±c của bà đã khôi phục được bốn năm phần, có thể Ä‘i lại.
* * * * *
Nam Tá»… Vân ác chiến vá»›i đạo sÄ© kia, đôi bên công lá»±c ngang nhau, đánh tá»›i mức khó giải khó phân, nhÆ°ng đạo sÄ© trong lòng lo lắng, thá»i gian kéo dài, bất giác lá»™ vẻ sợ sệt, lúc ấy nghe tiếng bÆ°á»›c chân của mẹ con Lãnh Tuyết Mai lại càng hoảng sợ, đánh há» má»™t chiêu, định xông ra khá»i Ä‘á»™ng.
Nam Tá»… Vân Ä‘á»i nào chịu tha, quát lá»›n má»™t tiếng “Yêu đạo chạy đâu?â€, rồi lập tức vung Ä‘ao nhảy xổ tá»›i. Hai cánh cá»­a đá Ä‘ang chặt, tuy có thể từ trong mở ra, nhÆ°ng cÅ©ng phải mất má»™t thá»i gian, đạo sÄ© kia chợt nghÄ© “Mình hồ đồ quá, làm sao chạy ra khá»i cá»­a chính?â€. Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, chỉ nghe Ä‘ao phong rít lên, Nam Tá»… Vân đã chém xuống lÆ°ng y.
Äạo sÄ© kia ra chiêu Phượng hoàng triển dá»±c, song bạt chênh chếch đánh ra phía sau, nhÆ°ng đón đỡ hÆ¡i chậm, song bạt chÆ°a hợp lại, đã bị Nam Tá»… Vân má»™t Ä‘ao chém tá»›i trúng cánh tay trái y, đứt luôn cả xÆ°Æ¡ng. Äạo sÄ© kia nhÆ° thú dữ bị thÆ°Æ¡ng, giận dữ gầm thét, liá»u mạng sấn vào Nam Tá»… Vân, rồi quay đầu vá»t ra phía sau. Trong Ä‘á»™ng tối om, Nam Tá»… Vân tuy bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng không thông thạo bằng đạo sÄ©, y má»™t Ä‘ao chém trượt, đạo sÄ© đã lÆ°á»›t tá»›i, vòng qua má»™t chá»— ngoặt, thân hình đã biến mất trong bóng tối.
Lúc ấy Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng và mẹ vừa bÆ°á»›c ra khá»i mật thất, chợt nghe tiếng gá»i của Nam Tá»… Vân vang lên “Lăng SÆ°Æ¡ng, coi chừng! Yêu đạo Ä‘ang chạy ra phía sau đấy. Trong bóng tối, Ä‘á» phòng y đánh lénâ€.
Quả nhiên câu nói chÆ°a dứt, đã nghe tiếng ám khí rít gió vang lên, vô số làn ánh sáng nhÆ° tÆ¡ bay Ä‘á»™t nhiên từ bóng tối nhÆ° hoa lá»­a bắn ra, đạo sÄ© kia đã phóng má»™t nắm Mai Hoa châm vào há».
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng né qua đồng thá»i tuốt kiếm, chợt thấy vá» kiếm rá»—ng không, chợt nghe mẹ trầm giá»ng quát “Quy Nguyên yêu đạo ngÆ°Æ¡i giúp đỡ lão tặc làm Ä‘iá»u ác, cÅ©ng không tha ngÆ°Æ¡i được!â€, âm thanh vừa vang lên đã thấy má»™t đạo ngân quang bay ra, tiếp theo là má»™t tiếng gào rùng rợn vang lên, đạo sÄ© kia đã bị trÆ°á»ng kiếm đâm thấu ngá»±c, đóng Ä‘inh vào vách đá.
Äúng lúc ấy, Nam Tá»… Vân cÅ©ng đã bÆ°á»›c tá»›i, nhìn thấy tình hình Lãnh Tuyết Mai rút kiếm phóng ra giết chết địch nhân, không kìm được vừa sợ vừa mừng, nghÄ© thầm “Nhạc mẫu mình năm xÆ°a có ngoại hiệu là Bạch mã nữ hiệp, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n. Té ra gã yêu đạo này chính là Quy Nguyên đạo nhân nổi tiếng trong các nhân vật tà phái. Tuy y bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nếu nhạc mẫu không xuất thủ, muốn thu thập y e cÅ©ng phải mất thêm khá nhiá»u thá»i gianâ€.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng thấy mẹ phóng kiếm giết địch, biết bản lÄ©nh của bà đã khôi phục được ít nhất sáu bảy phần, cả mừng kêu lên “Tá»… Vân, mau tá»›i bái kiến mẹ muá»™i! Sau đó chúng ta sẽ cùng ra giết chết Hoàng Phủ lão tặc, giúp Vệ lão tiá»n bối đối phó vá»›i mụ ma đầu kiaâ€.
Nam Tá»… Vân theo lá»… con rể ra mắt, Lãnh Tuyết Mai đỡ y đứng dậy nói “Tá»… Vân, từ nay ta giao con gái cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nên chăm sóc nó cho tốtâ€. Nam Tá»… Vân không khéo ăn nói, cúi đầu đứng qua má»™t bên, cung cung kính kính nói “Vângâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng bất giác phì cÆ°á»i má»™t tiếng, Lãnh Tuyết Mai lại nói “Con gái ta ngang ngược đã quen, ngÆ°Æ¡i nên nhịn nó má»™t chút, thật ra cÅ©ng không cần nói nhiá»u, vá»›i nhân phẩm của ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng biết ngÆ°Æ¡i không xá»­ tệ vá»›i nó đâu.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói “Không sai, chúng ta má»™t nhà đã Ä‘oàn tụ sau này còn nhiá»…u thá»i giá» nói chuyện, còn phải mau ra giúp Äoàn bá bá và Vệ lão tiá»n bối, Hoàng Phủ lão tặc thì cÅ©ng không đáng lo, chứ mụ ma đầu kia quả thật rất lợi hạiâ€.
Lúc ấy Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng đã rút thanh kiếm ra Ä‘Æ°a cho mẹ, nói “Mẹ, mẹ không có binh khí, cứ tạm dùng kiếm của conâ€. Lãnh Tuyết Mai hÆ¡i ngần ngừ, rồi nói “Ờ, cÅ©ng đượcâ€, cầm lấy thanh kiếm rồi bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c mở cánh cá»­a đá ra.
Lãnh Tuyết Mai thở phào má»™t hÆ¡i, kêu lên “Không ngá» Lãnh Tuyết Mai ta còn có lúc lại được nhìn thấy mặt trá»i!â€, Ä‘á»™t nhiên quay ngÆ°á»i vung chỉ Ä‘iểm mau, đùng đùng hai tiếng, Nam Tá»… Vân và Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bị bà Ä‘iểm trúng huyệt đạo, ngã lăn xuống đất.
Nam Hạ hai ngÆ°á»i có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» Lãnh Tuyết Mai lại Ä‘iểm huyệt há», vì thế không há» Ä‘á» phòng, bị Ä‘iểm huyệt ngã xuống xong, lại càng ngạc nhiên! Äịnh há»i lý do, nhÆ°ng đã không nói ra lá»i.
Lãnh Tuyết Mai nói “Ta muốn đích thân báo thù, không cần các ngÆ°Æ¡i giúp đỡ! Má»™t giá» nữa, huyệt đạo sẽ tá»± giải khai, SÆ°Æ¡ng nhi, mẹ Ä‘i đâyâ€. Bà liên tiếp quay nhìn ba lần rồi má»›i thong thả bÆ°á»›c ra ngoài Ä‘á»™ng, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nhìn thấy khóe mắt của mẹ thấp thoáng có ánh nÆ°á»›c mắt.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng và Nam Tá»… Vân nằm dÆ°á»›i đất nhìn nhau, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không nói được, trên mặt Ä‘á»u lá»™ nét kinh hoàng, đây quả thật là chuyện khó mà giải thích, cho dù Lãnh Tuyết Mai không cần há» giúp đỡ cÅ©ng không cần phải Ä‘iểm huyệt há», huống hồ Triển đại nÆ°Æ¡ng lợi hại phi thÆ°á»ng, có thêm hai ngÆ°á»i giúp đỡ há không phải càng tốt sao?
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn theo ngÆ°á»i mẹ ứa nÆ°á»›c mắt bÆ°á»›c ra ngoài Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»™t ná»—i sợ hãi không sao gá»i tên, chỉ là không kêu lên được thành tiếng.
Phía ngoài sÆ¡n Ä‘á»™ng, Vệ Việt và Triển đại nÆ°Æ¡ng Ä‘ang đánh nhau tá»›i mức khó phân khó giải, còn vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng thì Ä‘ang đánh Hoàng Phủ Tung tá»›i tấp, y chỉ còn phòng thủ chứ không còn sức trả đòn.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nghÄ© tá»›i Æ¡n tặng thuốc của y ngày trÆ°á»›c không nỡ đích thân giết chết y, lúc tấn công ráo riết Ä‘á»™t nhiên đâm há» má»™t chiêu, quát “Hoàng Phủ Tung, việc tá»›i hôm nay mà ngÆ°Æ¡i còn tham sống tạm bợ sao? Nếu có khí cốt, thì tá»± mình làm Ä‘i!â€. Äó là có ý kêu y tá»± tá»­, để khá»i chịu nhục.
NhÆ°ng không ngá» Hoàng Phủ Tung nhân lúc thế công hÆ¡i chậm lại, Ä‘á»™t nhiên vung trượng lên gạt thanh Ä‘ao của Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng ra, đầu trượng nhấc lên, chợt vù vù mấy tiếng, bắn ra má»™t nắm Ä‘á»™c châm! Nguyên là đầu trượng của y rá»—ng ruá»™t, vừa ấn cÆ¡ quan Ä‘á»™c châm đã bắn ra, y vốn đã sá»›m định dùng Ä‘á»™c châm thủ thắng, chỉ là phải chá»n được thá»i cÆ¡ có lợi nhất, nhân lúc bất ngá» Ä‘Æ°a đối phÆ°Æ¡ng vào đất chết, khó có được cÆ¡ há»™i mà Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng dành cho y nhÆ° thế.
May mà Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng là má»™t cao thủ sá»­ dụng ám khí vá» công phu ám khí còn cao minh hÆ¡n chồng rất nhiá»u, lúc gấp rút lập tức phóng Ä‘ao ra, hai tay đồng thá»i rút vào trong tay áo, hai tay áo phất lên, cuốn hết má»› Ä‘á»™c châm. Má»› Ä‘á»™c châm phóng tá»›i đánh hai tay áo nàng thủng lô chá»— nhÆ° tổ ong, nhÆ°ng không há» làm nàng bị thÆ°Æ¡ng.
Hoàng Phủ Tung không ngá» Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng lại dùng cách thức ấy để tiếp Ä‘á»™c châm của y, Ä‘ang lúc bất ngá», thanh Ä‘ao đà phóng tá»›i, cắt đứt má»™t mảng da thịt trên đầu vai y.
Hoàng Phủ Tung gào lá»›n má»™t tiếng, xoay đầu bá» chạy, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng sau khi hoảng sợ, cả giận quát “Lão tặc, ngÆ°Æ¡i không phải là con ngÆ°á»i!â€. Hai chân Ä‘iểm má»™t cái vá»t lên nhÆ° mÅ©i tên rá»i khá»i dây cung, phóng má»™t cái vào hậu tâm Hoàng Phủ Tung.
Hoàng Phủ Tung lật tay đánh lại má»™t trượng, công lá»±c hai ngÆ°á»i vốn tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nhÆ°ng vai y bị thÆ°Æ¡ng, xÆ°Æ¡ng tỳ bà đã bị chém gãy, làm sao bằng được má»™t đòn toàn lá»±c công kích của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, chỉ nghe rắc má»™t tiếng, cây quải trượng lập tức bị chém đứt đôi, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng Ä‘ang vung kiếm chém xuống, đúng lúc ấy chợt nghe má»™t giá»ng kêu lá»›n “Äoàn đại hiệp hãy nÆ°Æ¡ng tay!â€, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng giật mình, chỉ thấy má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i nhÆ° bay, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng tay trái mau lẹ phóng ra Ä‘iểm vàa huyệt Trung khu trên lÆ°ng Hoàng Phủ Tung, lúc Ä‘Æ°a mắt nhìn, bất giác cả kinh, ngÆ°á»i tá»›i lại là má»™t “Hoàng Phủ Tung†giống hệt Hoàng Phủ Tung bị y Ä‘iểm huyệt! Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng trợn mắt há miệng, cÆ¡ hồ không tin vào mắt mình, trong chá»›p mắt ấy, bóng ngÆ°á»i ấy đã tá»›i trÆ°á»›c mặt!
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng định thần, Ä‘ang định há»i “NgÆ°Æ¡i là ai?â€, chợt nghe Phong cái Vệ Việt reo lên má»™t tiếng, hoa chân múa tay nói “Hoàng Phủ đại ca, quả nhiên là ngÆ°Æ¡i, hô, ta đã sá»›m nghÄ© là thằng đầy tá»› này mạo danh ngÆ°Æ¡i!â€.
Vệ Việt có xÆ°á»›c hiệu là Phong cái, lúc bình thá»i cÅ©ng không có gì, nhÆ°ng khi gặp chuyện vui vẻ hay Ä‘au buồn bất ngá» thì tật Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng của y lại phát tác, lúc ấy y vì quá mừng rỡ nên lại quên rằng ngÆ°á»i đối địch vá»›i y là ai, cứ nhảy nhót reo hò.
Triển đại nÆ°Æ¡ng rất lợi hại, lập tức tả hữu khai cung, song quyá»n cùng đánh ra, Vệ Việt la lên “Há»ng bét!â€, chỉ nghe bùng má»™t tiếng, đã bị trúng má»™t quyá»n của Triển đại nÆ°Æ¡ng, lập tức giống nhÆ° má»™t quả bóng da, thân hình bay tung lên không.
Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã mau lẹ xông vào Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng vá»™i giÆ°Æ¡ng cung, vù vù vù ba viên đạn hoàn liên tiếp phát ra, Triển đại nÆ°Æ¡ng không há» tránh né, ba viên đạn hoàn Ä‘á»u đánh trúng bà ta, chỉ nghe nhÆ° sắt thép chạm nhau phát ra má»™t tràng tiếng leng keng Ä‘iếc tai, ba viên đạn sắt đánh trúng bà ta Ä‘á»u bị hất ra! CÅ©ng không biết bà ta mặc nhuyá»…n giáp hay đã luyện thành công phu Kim chung tráo tá»›i mức đăng phong tháo cá»±c. Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng bất giác cả kinh, vá»™i vàng nhấc cung xông vào, chém xuống lÆ°ng bà ta.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng má»™t kiếm chênh chếch đâm ra, phóng vào huyệt Du khí dÆ°á»›i nách bà ta, đây là má»™t chiêu kiếm pháp DÄ© dật đãi lao thượng thặng, nào ngá» Triển đại nÆ°Æ¡ng vẫn xông thẳng tá»›i, không há» né tránh, Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n tay, ngón tay móc vào chuôi kiếm, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lâm nguy không loạn, trầm lÆ°ng ra tấn, thân kiếm đè xuống, quát lá»›n má»™t tiếng “Xem!â€, thanh bảo kiếm đã trượt ra, lại nhanh nhÆ° chá»›p chém tá»›i! Triển đại nÆ°Æ¡ng công lá»±c tuy cao hÆ¡n Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nhiá»u, nhÆ°ng sức má»™t ngón tay của bà ta thì không đủ để Ä‘oạt thanh kiếm.
Triển đại nÆ°Æ¡ng kêu lên “Kiếm pháp hay lắm, nhÆ°ng muốn giết chết ta thì còn chÆ°a đủ đâu!â€. Chỉ nghe keng má»™t tiếng, thanh kiếm của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đã đâm trúng nách bà ta, Triển đại nÆ°Æ¡ng phát trảo cÅ©ng chụp tá»›i, muốn chụp vào mạch môn Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng.
Kiếm chiêu của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đã Ä‘i hết đà, đâm bà ta không há» hấn gì, Ä‘ang định vung chưởng trái ra đón đỡ, Triển đại nÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên thu thế, xoay ngÆ°á»i má»™t cái, chỉ nghe keng má»™t tiếng, nguyên là Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng sá»­ dụng tuyệt há»c gia truyá»n Kim cung thập bát đả, chém xuống xÆ°Æ¡ng sống bà ta, nhÆ°ng bị bà ta co ngón tay bật má»™t cái đúng vào cây cung. Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng công lá»±c không bằng chồng, chiếc cung bị bà ta búng má»™t cái, tuá»™t khá»i tay nàng bay tung ra.
Triển đại nÆ°Æ¡ng Ä‘ang xoay ngÆ°á»i đối phó vá»›i Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, chợt nghe Hoàng Phủ Tung quát “Triển đại nÆ°Æ¡ng, chuyện ở đây ta tá»›i là xong, ngÆ°Æ¡i có thể không cần quản nữa!â€, kế đó vù má»™t trượng đập xuống, hóa giải chiêu Cầm Nã cá»­a Triển đại nÆ°Æ¡ng cho Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng.
Triển đại nÆ°Æ¡ng trợn mắt quát.â€Hoàng Phủ Tung, ngÆ°Æ¡i làm gì thế, già rồi lú lẫn hay sao? Bá»n ngÆ°á»i này muốn giết em ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có biết không? NgÆ°Æ¡i vạch áo cho ngÆ°á»i xem lÆ°ng, định giúp ngÆ°á»i ngoài giết em trai àâ€.
Hoàng Phủ Tung lá»›n tiếng “Nếu em ta không lầm kết giao vá»›i bá»n giặc cÆ°á»›p cÅ©ng không đến ná»—i có ngày hôm nay? Chính là ngÆ°Æ¡i hại y, nếm thá»­ má»™t trượng đâyâ€.
Triển đại nÆ°Æ¡ng tức giận nói “Äúng là ông già không biết phân biệt xanh vàng Ä‘en trắng, chỉ biết đóng cá»­a hà hiếp em trai, lão bà này không sợ ngÆ°Æ¡i đâu?â€.
Chỉ nghe bùng má»™t tiếng, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã phi thân nhảy xổ tá»›i, vung chưởng nhÆ° Ä‘ao chém xuống, Hoàng Phủ Tung Ä‘ang vung quải trượng đập tá»›i, chưởng ấy chém vào giữa cây trượng, lập tức hất tung cây trượng ra. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng vung kiếm đâm mau, hai cái bóng ngÆ°á»i lập tức phân khai, Triển đại nÆ°Æ¡ng ưỡn lÆ°ng trên không lật ngÆ°á»i má»™t cái chụp xuống Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, tay áo nhÆ° cầu vồng cuốn mau tá»›i, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ra chiêu Hoành Vân Äoạn Phong, mÅ©i kiếm chênh chếch chém ra, Triển đại nÆ°Æ¡ng sá»­ dụng Thiết tụ thần công đổi cuốn thành đập chát má»™t tiếng, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng thanh bảo kiếm bị tay áo bà ta đập trúng trầm xuống mấy tấc, hổ khẩu của y tê rần, suýt nữa đã không giữ được thanh bảo kiếm.
Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng vá»™i nhặt chiếc cung sắt lên, lúc ấy Triển đại nÆ°Æ¡ng vừa hạ xuống đất, thân hình còn chÆ°a đứng vững, đành triển khai tay áo dài cuốn chiếc cung sắt của Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng. Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, Hoàng Phủ Tung đã vung trượng tấn công.
Nguyên là mới rồi Triển đại nương dùng tay không chém vào cây quải trượng của y, tuy bị y hất bay vỠphía sau, nhưng y cũng bị chưởng lực của Triển đại nương chấn động lùi lại mấy bước mới đứng lại được vả lại vạt áo còn bị Triển đại nương xé rách một mảnh, so ra thì Hoàng Phủ Tung thua thiệt nặng hơn.
Hoàng Phủ Tmg thành danh mấy mươi năm, ngoài lần thua thiệt với Không Không Nhi thì đây là lần thứ hai, bất giác đùng đùng nổi giận, lại xông vào đánh, dùng hết toàn lực quải trượng vung ra văng vẳng có tiếng sấm ì ầm, Triển đại nương không dám tay không đón đỡ, bèn dùng công phu Lưu vân phi tụ âm nhu, hai tay áo một phất một kéo, hóa giải Hàng ma trượng pháp dương cương mãnh liệt của Hoàng Phủ Tung, khiến Hoàng Phủ Tung tuy đang nổi giận cũng không thể không ngấm ngầm khâm phục.
Phong cái Vệ Việt trên không trung liên tiếp lá»™n nhào ba lần, rÆ¡i xuống đất kêu lên “Lợi hại thật, may mà ta còn chÆ°a bị ngÆ°Æ¡i đả thÆ°Æ¡ng!â€. Y bÆ°á»›c tá»›i vài bÆ°á»›c lại nói má»™t mình “Nếu hai lão ăn mày bá»n ta nhất tỠđánh ngÆ°Æ¡i, nếu ngÆ°Æ¡i thua cÅ©ng nhất định không phục, nhÆ°ng nếu ta không đánh ngÆ°Æ¡i, thì không biết làm sao để hả giận, làm sao bây giá»? Äược rồi, được rồi, trÆ°á»›c tiên ta cứ xem trò vui này đãâ€. Y bèn xếp bằng ngồi xuống, nhìn thấy rõ chiêu số tinh diệu, là cao giá»ng khen ngợi, nguyên sở dÄ© y tụ thủ bàng quang, cố nhiên là không muốn lấy nhiá»u thủ thắng, nhÆ°ng mặt khác má»›i rồi y bị Triển đại nÆ°Æ¡ng dùng trá»ng thủ đánh trúng má»™t quyá»n, tuy không bị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng lục phủ ngÅ© tạng cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng, lúc ấy cÅ©ng cần vận khí Ä‘iá»u nguyên.
Tuy Vệ Việt chÆ°a xuất thủ, nhÆ°ng Triển đại nÆ°Æ¡ng bị hai cao thủ là Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng và Hoàng Phủ Tung giáp công, lại thêm Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng bên cạnh không ngừng bắn đạn sắt vào, cÅ©ng đã cảm thấy hó ứng phó.
Äang lúc kịch đấu, Hoàng Phủ TÆ°ng ra chiêu Tiá»m Long Thâm Uyên, lật tay vung trượng Ä‘iểm vào huyệt Khiếu Âm ở hạ bàn Triển đại nÆ°Æ¡ng. Triển đại nÆ°Æ¡ng cả giận, chân trái xoay má»™t vòng, chân phải phóng cÆ°á»›c đá vào cây quải trượng, Vệ Việt Ä‘ang ngồi xép bằng xem đánh nhau Ä‘á»™t nhiên kêu lên “Äâm vào huyệt Huyết Hảiâ€. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng theo lá»i phóng kiếm, quả nhiên Triển đại nÆ°Æ¡ng vừa thay đổi phÆ°Æ¡ng vị, má»™t kiếm phóng ra đúng vào chá»— ấy, Triển đại nÆ°Æ¡ng tuy có công phu bế huyệt nhÆ°ng thanh bảo kiếm của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng chém sắt nhÆ° chém bùn, lập tức chém gãy xÆ°Æ¡ng đùi bà ta, máu phun ra Æ°á»›t đẫm ống quần. Nguyên là trong hai địch nhân thì Hoàng Phủ Tung võ công cao cÆ°á»ng hÆ¡n nên Triển đại nÆ°Æ¡ng không chú ý mấy tá»›i Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, nào ngá» kiếm pháp của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng vốn đã rất tinh diệu, lại được Vệ Việt đứng ngoài chỉ Ä‘iểm, vì thế bà ta lại trúng kiếm của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c.
Triển đại nÆ°Æ¡ng vô cùng tức giận, gầm lá»›n má»™t tiếng, má»™t trảo chụp vào Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ngvung ngang kiếm ra đón đỡ, lại bị bà ta bật ngón tay hất ra, cổ áo bị bà ta chụp trúng, Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng cả kinh, ba viên đạn cùng bắn ra, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng dùng hết khí lá»±c toàn thân co ngÆ°á»i giằng má»™t cái, chỉ nghe tiếng nhÆ° xé lụa, cả chiếc áo ngoài đã bị Triển đại nÆ°Æ¡ng giật ra.
Hoàng Phủ Tung nhân cơ hội đập trúng bà ta một trượng.
Cho dù Triển đại nÆ°Æ¡ng luyện được công phu Kim chung tráo, thì má»™t trượng này cÅ©ng đánh bà ta Ä‘au buốt, hai mắt tối sầm, nhÆ°ng Triển đại nÆ°Æ¡ng quả thật cÅ©ng hung dữ phi thÆ°á»ng, sau khi bị thÆ°Æ¡ng, quát tháo gầm thét, song chưởng múa nhÆ° bay, hất, chụp, chém, xỉa, đánh càng hung dữ!
Hoàng Phủ Tung và Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng vẫn bình tÄ©nh đối phó, Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng thì hÆ¡i lòng run tay nhÅ©n, đạn hoàn bắn tá»›i trợ chiến thÆ°á»ng không chính xác. Äang đánh nhau tá»›i lúc kịch liệt, tiếng quát tháo của Triển đại nÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, chỉ nghe xa xa có má»™t giá»ng nói vang lên “Bẩm chủ mẫu, thiếu gia đã Ä‘i rá»—i, y có lá»i dặn lão nô chuyển bẩm lại vá»›i chủ mẫu!â€. NgÆ°á»i tá»›i là lão bá»™c trong nhà Triển gia, y thấy há» Ä‘ang đánh nhau kịch liệt, không dám tá»›i gần, đứng từ đỉnh núi đối diện cao giá»ng gá»i qua.
Triển đại nÆ°Æ¡ng ná»›i “Thằng tiểu súc sinh ấy nhắn lại cái gì?†Bà ta miệng thì nói chuyện, nhÆ°ng tay không há» lÆ¡i lá»ng, trong chá»›p mắt ấy vẫn tấn công Hoàng Phủ Tung và Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng má»—i ngÆ°á»i ba chiêu.
Lão bá»™c nói “Thiếu gia nói, nếu chủ mẫu giết chết vị Thiết công tá»­ kia thì suốt Ä‘á»i này y vÄ©nh viá»…n không gặp mặt ngÆ°á»i nữa!â€. Triển đại nÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng, há»i “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đâu?â€. NgÆ°á»i lão bá»™c nói “VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘i rồi, há» có gá»­i lại thÆ° cho ngÆ°á»iâ€.
Má»i ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u Ä‘ang lắng nghe ngÆ°á»i lão bá»™c và Triển đại nÆ°Æ¡ng trò chuyện, Ä‘á»™t nhiên chợt có má»™t tiếng kêu thảm rợn ngÆ°á»i vang lên, tuy Ä‘ang lúc kịch chiến, Hoàng Phủ Tung cÅ©ng không kìm được hoảng sợ nhảy dá»±ng lên, cÅ©ng nhÆ° Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, má»™t mặt ra đòn chặn đứng thế công của Triển đại nÆ°Æ¡ng, má»™t mặt không hẹn mà cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua.
Chỉ thấy em trai của Hoàng Phủ Tung nằm lăn trong vÅ©ng máu, trên ngá»±c có má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm xuyên qua, chuôi kiếm vẫn còn lay Ä‘á»™ng không ngừng, má»™t ngÆ°á»i đàn bà vẻ mặt giận dữ, sắc mặt xám xanh Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt y.
NgÆ°á»i đàn bà ấy không phải ai khác mà chính là mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, chỉ vì bên kia Ä‘ang đánh nhau đến lúc hăng nên đến khi nàng đã phóng kiếm giết ngÆ°á»i xong, má»i ngÆ°á»i má»›i phát hiện ra.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng không kìm được kêu lên thất thanh “Tuyết Mai, Tuyết Mai!â€. Y còn kêu được ra tiếng chứ Hoàng Phủ Tung trong chá»›p mắt ấy lại hoàn toàn chết Ä‘iếng. Vệ Việt kêu lên “Cẩn thậnâ€.
Câu nói chÆ°a dứt, Triển đại nÆ°Æ¡ng đã bùng má»™t tiếng đánh trúng vai Hoàng Phủ Tung má»™t chưởng, lại má»™t trảo đánh Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lùi lại mấy bÆ°á»›c, nếu không có Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng phát đạn bắn tá»›i chỉ e há» Ä‘á»u đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Triển đại nÆ°Æ¡ng kêu lên “Hoàng Phủ Hoa, ta đã làm hết sức rồi, đây là ca ca ngÆ°Æ¡i nhẫn tâm để ngÆ°á»i ngoài giết ngÆ°Æ¡i, không thể trách ta được!â€. Bà ta nói xong mấy câu ấy lập tức vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i nhảy vá»t lên, lao mau xuống dÆ°á»›i núi!
Nguyên là Triển đại nÆ°Æ¡ng tuy vô cùng hung hãn, nhÆ°ng bị Hoàng Phủ Tung và vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ba đại cao thủ vây đánh cÅ©ng tá»± biết quyết không thể may mắn mà thắng được, huống hồ còn có Phong cái Vệ Việt bên cạnh, bây giá» em trai Hoàng Phủ Tung đã chết, vừa khéo giúp bà ta có cá»› để tháo chạy. NhÆ°ng chính vì bà ta quá sÄ© diện, rõ ràng là muốn bá» chạy, nhÆ°ng vẫn buông ra mấy câu gỡ gạc, nên sau khi bị kiếm trượng đánh bị thÆ°Æ¡ng, lại bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thêm lần nữa, đúng lúc bà ta phi thân vá»t xuống, Vệ Việt đã chụp má»™t hòn đá, dùng thủ pháp Âm Lãnh Phi Hoa Trích Diệp ném ra, công phu ná»™i gia của Vệ Việt đã luyện tá»›i mức ném hoa giết địch, phóng lá chết ngÆ°á»i, dùng má»™t hòn đá uy lá»±c lại càng ghê ngÆ°á»i, Triển Äại nÆ°á»ng tuy luyện ná»™i công Kim chung tráo, nhÆ°ng sau khi bị thÆ°Æ¡ng lại bị hòn đá của y đánh trúng, càng không sao chịu ná»—i, chỉ nghe bà ta kêu lên má»™t tiếng, lá»™n nhào mấy cái trên không, sau cùng rÆ¡i mau xuống dÆ°á»›i nhÆ° sao băng, ngÆ°á»i lão bá»™c trên đỉnh núi đối diện luôn miệng kêu la ầm Ä©, chạy xuống sÆ¡n cốc cứu bà ta.
Lúc ấy bá»n Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, Hoàng Phủ Tung Ä‘á»u đã không rảnh Ä‘uổi theo Triển đại nÆ°Æ¡ng, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng đã hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm chÆ°a gặp lại Lãnh Tuyết Mai, tâm tình vô cùng khích Ä‘á»™ng, vá»™i vàng bÆ°á»›c vá» phía nàng. Chỉ thấy Lãnh Tuyết Mai mặt đã không còn chút sắc máu, trên khuôn mặt trắng bệch lại có vẻ âm trầm, khiến Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng bất giác run sợ. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Tuyết Mai, chúc mừng nàng đã đích thân giết được kẻ thù, đã có thể an ủi vong linh của Hạ đại ca trên trá»i. Tuyến muá»™i, muá»™i qua đây ra mắt Lãnh nữ hiệpâ€.
Lãnh Tuyết Mai tránh không nhìn vào ánh mắt của y, hạ giá»ng nói “Äa tạ huynh giúp muá»™i báo thù, nhÆ°ng muá»™i không còn mặt mÅ©i nào gặp huynhâ€. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng trong lòng rúng Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i má»™t chuyện đáng sợ, vá»™i nói “Tuyết muá»™i, hôm nay muá»™i đã trả được thù, lẽ ra phải vui vẻ má»›i đúng, đừng nhắc lại những chuyện Ä‘au lòngâ€.
Lãnh Tuyết Mai nói “Không sai, hôm nay quả thật muá»™i rất cao hứng, nhất là được gặp vợ chồng huynh. Ờ, ba ngÆ°á»i Thanh Äào, muá»™i và huynh năm xÆ°a không khác gì anh chị em ruá»™t, Thanh Äào đã chết, số phận muá»™i còn khổ hÆ¡n, chỉ có huynh là có phúc nhấtâ€. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng thấy nàng lại nhắc tá»›i chuyện thÆ°Æ¡ng tâm, Ä‘ang định an ủi chợt nghe nàng hạ giá»ng nói “Äoàn đại ca, xin huynh vì giao tình giữa chúng ta ngày xÆ°a, Æ°ng thuận vá»›i muá»™i má»™t chuyện!â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Xin Tuyết muá»™i cứ nói, cho dù là lá»™i qua nÆ°á»›c sôi giẫm lên lá»­a bá»ng, Khuê ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhất định không từ chốiâ€. Lãnh Tuyết Mai chậm rãi nói “Chân tÆ°á»›ng sá»± tình không bao lâu huynh cÅ©ng sẽ biết, huynh vá»›i Thanh Äào trÆ°á»›c kia là bạn rất thân, muá»™i không muốn con gái muá»™i biết được sá»± thật, muá»™i muốn con gái muá»™i tiếp tục giữ hÆ°Æ¡ng khói cho Hạ gia, xin huynh tìm cách che giấu nó giúp muá»™i. Muá»™i biết trÆ°á»›c nay huynh không há» nói dối, nhÆ°ng vì Thanh Äào và muá»™i, huynh có thể phá lệ nói dối không?â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng toàn thân run lên, run giá»ng nói “Ta Æ°ng thuận, muá»™i...â€, nhất thá»i không biết nói gì vá»›i nàng là tốt.
Lãnh Tuyết Mai chợt rút thanh trÆ°á»ng kiếm trên ngá»±c em trai Hoàng Phủ Tung ra, ngẩng lên trá»i nói “Hạ lang, thiếp không Ä‘i theo chàng, là muốn chá» ngày hôm nay, bây giá» thiếp có thể gặp chàng rồi!â€. Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng bật tiếng la hoảng, nhảy xổ tá»›i, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác của Lãnh Tuyết Mai còn nhanh hÆ¡n y, thanh trÆ°á»ng kiếm đã đâm suốt qua ngá»±c mình.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c mắt giàn giụa, nức nở nói “Tuyết muá»™i, đây là ngÆ°á»i khác hại muá»™i, Thanh Äào quyết không trách muá»™i đâu, mong vợ chồng các ngÆ°á»i trên trá»i lại Ä‘oàn tụâ€. Hoàng Phủ Tung bÆ°á»›c qua chỉ xác em trai nói “Äá»u là ngÆ°Æ¡i làm hại ngÆ°á»i ta, cÅ©ng hại cả chính mình, làm ta vô cùng khổ tâmâ€, rồi cÅ©ng buông tiếng khóc lá»›n.
Phong cái Vệ Việt lắc đầu, kêu lên “Lãnh nữ hiệp chết quá oan uổng, chứ em trai ngÆ°Æ¡i thì chết cÅ©ng đáng kiếp! NgÆ°Æ¡i còn khóc lóc cho y à? Ta thấy các ngÆ°Æ¡i đầu óc dấu lú lẫn cả rồi, con gái con rể Lãnh nữ hiệp còn Ä‘ang trong Ä‘á»™ng, đến lúc há» há»i chuyện, ngÆ°Æ¡i sẽ trả lá»i thế nào? NgÆ°Æ¡i mau mau kể hết má»i chuyện cho ta nghe, các ngÆ°Æ¡i thì không quen nói dối, chứ ta thì bất chấp, ta có thể giúp các ngÆ°Æ¡i bịa ra má»™t câu chuyệnâ€.
Hoàng Phủ Tung kìm nÆ°á»›c mắt, giữa lúc Ä‘au buồn kể lại má»™t câu chuyện khiến ngÆ°á»i ta khiếp sợ.
Nguyên ngÆ°á»i bị Lãnh Tuyết Mai giết chết chính là Hoàng Phủ Hoa, em sinh đôi của y, hai ngÆ°á»i diện mạo giống hệt nhau nhÆ°ng tính nết lại khác hẳn nhau, cha há» qua Ä‘á»i sá»›m, Hoàng Phủ Hoa từ nhỠđã hÆ° há»ng, nhÆ°ng lại được mẹ y nuông chiá»u, lúc mẹ y lâm chung từng trịnh trá»ng dặn Hoàng Phủ Tung, bảo y chiếu cố cho em trai. Hoàng Phủ Tung biết rõ em trai đã hÆ° há»ng thành nết nên quản giáo rất nghiêm khắc, đến năm y mÆ°á»i tám tuổi vẫn không cho bÆ°á»›c ra khá»i nhà ná»­a bÆ°á»›c.
NhÆ°ng đến năm mÆ°á»i tám tuổi, võ công của Hoàng Phủ Hoa cÅ©ng đã khá cao cÆ°á»ng, y rất hâm má»™ cuá»™c sống giang hồ không bị trói buá»™c, đã sá»›m có ý bá» trốn. Hoàng Phủ Tung lại là nhân vật quan trá»ng trong Cái bang, vả lại thỉnh thoảng phải ra ngoài hành hiệp trượng nghÄ©a, không thể giữ em trai mãi được, bình thá»i lúc y rá»i nhà thì sai má»™t ngÆ°á»i lão bá»™c thay y quản giáo, đồng thá»i lần nào trÆ°á»›c khi ra ngoài cÅ©ng không quên răn dạy em má»™t lượt. Hoàng Phủ Hoa lúc nhá» vì sợ anh, không dám trái lệnh, lúc anh trai không có nhà cÅ©ng không dám không vâng lá»i quản giáo của ngÆ°á»i lão bá»™c, nhÆ°ng đến lúc y đã thành niên, há»c được võ công rồi, trong lòng lại bất phục, năm y mÆ°á»i tám tuổi, có lần Hoàng Phủ Tung có việc rá»i nhà, y cÅ©ng ra ngoài làm má»™t việc xấu xa khiến anh trai y vô cùng Ä‘au lòng, Sau khi Hoàng Phủ Tung rá»i nhà má»™t hôm, y bắt ngÆ°á»i lão bá»™c để cho y Ä‘i, ngÆ°á»i lão bá»™c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ra sức cản trở y, trong cÆ¡n tức giận, giết chết ngÆ°á»i lão bá»™c đã hầu hạ y nhiá»u năm. Y phiêu bạt giang hồ má»™t thá»i gian, không may gặp phải vợ chồng đại ma đầu Triển Long Phi, Triển Long Phi thấy thiếu niên này võ công không kém, lại tuổi nhá» khá» khạo, rất tiện để giúp đỡ mình, bèn thu phục y, dạy y làm Ä‘iá»u ác. Từ đó trở Ä‘i mặt xấu xa trong tính cách của Hoàng Phủ Hoa càng ngày càng phát triển, biến thành má»™t kẻ xấu xa từ đầu đến chân.
Hoàng Phủ Tung tìm kiếm khắp nÆ¡i, sau khi y trốn khá»i nhà ba năm thì bắt được y vá», chá»­i mắng má»™t trận, nhốt vào thạch thất, không bao lâu lại phát sinh việc các nhân vật chính phái vây đánh giết chết Triển Long Phi. Hoàng Phủ Hoa may mà bị anh trai bắt vá», nên được thoát nạn.
NgÆ°á»i tốt biến thành ngÆ°á»i xấu rất dá»…, nhÆ°ng muốn ngÆ°á»i xấu biến thành ngÆ°á»i tốt thì rất khó, cho dù Hoàng Phủ Tung lấy tá»™i ác của Triển Long Phi làm tấm gÆ°Æ¡ng để răn dạy, ân cần khuyên nhủ y, Hoàng Phủ Hoa vẫn không những không cảm kích mà còn căm hận anh trai làm y mất tá»± do, không bao lâu lại nhân cÆ¡ há»™i trốn Ä‘i lần nữa.
Lúc ấy y đã trưởng thành, những ngÆ°á»i quen biết Hoàng Phủ Tung trên giang hồ gặp y Ä‘á»u lầm tưởng là Hoàng Phủ Tung, y cÅ©ng má»™t là không làm, hai là làm thì làm đến cùng, liá»n mạo danh anh trai, cÅ©ng làm má»™t cây quải trượng bằng gá»— tá»­ đàn Ä‘i khắp nÆ¡i làm Ä‘iá»u ác, khiến Hoàng Phủ Tung bá»—ng không chịu rất nhiá»…u Ä‘iá»u oan uổng.
Hoàng Phủ Tung được tin, chỉ đành ngấm ngầm kêu khổ, vì nếu y muốn biện bạch thế, ắt sẽ làm hại em mình, nên chỉ đành ngậm oan chịu tiếng xấu, không dám làm ầm lên, má»™t mình tìm cách bắt em trai vá».
Cứ thế má»™t ngÆ°á»i trốn Ä‘i má»™t ngÆ°á»i bắt lại, trÆ°á»›c sau có tá»›i bốn năm lần, má»—i lần bắt được y vá», Hoàng Phủ Tung Ä‘á»u muốn phế bá» võ công của y, nhÆ°ng má»—i khi định hạ thủ lại nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i mẹ đã chết, không nỡ ra tay.
Lần cuối cùng, phát sinh chuyện Hoàng Phủ Hoa ám sát Hạ Thanh Äào, bắt cóc Lãnh Tuyết Mai, Hoàng Phủ Hoa dùng mê hÆ°Æ¡ng mật chế do Triển Long Phi tặng, giết chồng cÆ°á»›p vợ xong, Ä‘em Lãnh Tuyết Mai vào giấu trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, nhân lúc nàng còn hôn mê chÆ°a tỉnh bèn cưỡng gian nàng.
Lãnh Tuyết Mai lỉnh dậy, đánh nhau vá»›i y má»™t trận, đôi bên Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng, Hoàng Phủ Hoa mang vết thÆ°Æ¡ng chạy trốn, huyệt Hoàn Khiêu trên đầu gối của Lãnh Tuyết Mai bị trúng Mai Hoa châm của y, không sao Ä‘uổi kịp, nhÆ°ng đã nhìn thấy rõ ràng mặt mÅ©i của y.
Sau khi sá»± tình phát sinh không lâu, Hoàng Phủ Tung lại bắt đứa em bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i vá», vì lần này y gây ra tai há»a quá lá»›n, khiến Hoàng Phủ Tung suốt mấy năm liá»n không dám bÆ°á»›c ra khá»i cá»­a.
Hoàng Phủ Tung chá» vết thÆ°Æ¡ng của em trai đã lành, dắt y tá»›i trÆ°á»›c linh vị của mẹ, nói “Vá»›i hành vi của ngÆ°Æ¡i, ta vốn đã phải giết ngÆ°Æ¡i rồi, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i mẹ, tạm tha cho ngÆ°Æ¡i lần này, nếu ngÆ°Æ¡i vẫn không hối cải, lại trốn Ä‘i làm chuyện xấu xa thì ta sẽ giết ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c rối tá»± sát sau! Ta giết ngÆ°Æ¡i còn hay hÆ¡n để ngÆ°á»i khác giết ngÆ°Æ¡i!â€, kế bắt Hoàng Phủ Hoa phải lập lá»i thá» Ä‘á»™c trÆ°á»›c linh vị của mẹ.
Hoàng Phủ Hoa bị giáo huấn lần ấy quả nhiên chịu yên phận, ở nhà chăm chỉ rèn luyện võ công, không nói gì tá»›i chuyện xông pha giang hồ nữa, Hoàng Phủ Tung mấy lần cố ý thá»­ y giả vá» Ä‘i vắng, núp ở gần đó lén xem xét hành Ä‘á»™ng của y, thấy y Ä‘á»u quy quy củ củ ở nhà luyện võ, không dám ra ngoài. Hoàng Phủ Tung mừng thầm, cho rằng em trai y đã hối cải, từ nay không dám làm bậy nữa, việc quản giáo y cÅ©ng dần dần lÆ¡i lá»ng.
Nào ngá» không phải thế, Hoàng phủ Hoa không dám trốn Ä‘i cố nhiên má»™t mặt vì sợ anh trai, y biết là lần này anh y đã thật sá»± nổi giận, lúc ấy võ nghệ của y còn chÆ°a bằng anh trai, chỉ sợ vừa bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»­a đã bị anh trai bắt vá», nói được làm được sẽ giết chết y ngay, nhÆ°ng quan trá»ng hÆ¡n là y không chỉ sợ anh trai mà là sau khi y gây ra vụ án lá»›n kia, vì Hạ Thanh Äào là đại hiệp được võ lâm ngưỡng má»™, không những Lãnh Tuyết Mai vợ Hạ Thanh Äào muốn trả thù, mà bạn bè và cả những ngÆ°á»i không quen của Hạ Thanh Äào cÅ©ng muốn phá án bắt hung thủ, trÆ°á»›c khi y bị anh trai bắt vá» nhà, nhân vật các phái Ä‘á»u đã cho ngÆ°á»i Ä‘i dò xét khắp nÆ¡i, may mà lúc y trốn núp ở chùa cổ trong núi hoang chữa trị vết thÆ°Æ¡ng, nên đã sá»›m biết được tin ấy. Vì thế y phải lừa cho anh trai tin tưởng, giả vá» hối lá»—i cÅ©ng để dá»… lừa há»c võ công của anh trai.
Hoàng Phủ Tung ở trên Hoa SÆ¡n, rất ít ngÆ°á»i lui tá»›i, ngoài Tá»­u cái Xa Tn là bạn thân của y chÆ°a từng có ai tá»›i nhà y. Cho nên cÅ©ng chỉ có Xa Trì biết Hoàng Phủ Tung có má»™t ngÆ°á»i em trai, biết được bí mật này. NhÆ°ng lúc ấy là sau khi Hoàng Phủ Hoa đã tá» vẻ ăn năn hối cải, Xa Trì má»›i biết. Vì Hoàng Phủ Tung nài nỉ, Xa Trì cÅ©ng không vạch trần bí mật ấy, y là má»™t ngÆ°á»i tốt bụng giống hệt Hoàng Phủ Tung, chỉ mong Hoàng Phủ Hoa thá»±c sá»± có thể hồi tâm hÆ°á»›ng thiện thì chuyện cÅ© không cần nói tá»›i nữa.
Cứ thế qua mÆ°á»i mấy năm, võ công của Hoàng Phủ Hoa đã không còn kém anh trai bao nhiêu, mà Hoàng Phủ Tung cÅ©ng dần dần yên tâm hÆ¡n vá» em trai, có lúc rá»i nhà mấy tháng cÅ©ng không giam nhốt y lại. Nào ngá» má»™t lần y Ä‘i xa trở vá» lại phát hiện em trai đã mất tích.
Lần này Hoàng Phủ Hoa hoàn toàn chÆ°a trốn khá»i Hoa SÆ¡n, nguyên là sá»± tình vừa khéo, vợ đại ma đầu Triển Long Phi chá»n cốc Äoạn Hồn làm nÆ¡i ẩn cÆ°, lại gặp Hoàng Phủ Hoa lần nữa, Hoàng Phủ Hoa là trốn tá»›i chá»— bà ta xin bà ta che chở. Không bao lâu sau Hoàng Phủ Tung cÅ©ng biết nÆ¡i ẩn náu của em; nhÆ°ng y không đánh nổi Triển đại nÆ°Æ¡ng, lại không dám lên tiếng má»i ngÆ°á»i tá»›i giúp, không biết làm sao, chỉ đành để em trai ra ở riêng.
Hoàng Phủ Hoa thoát khá»i sá»± ràng buá»™c của anh trai, lại há»c được công phu ám khí tàn Ä‘á»™c chá»— Triển đại nÆ°Æ¡ng, má»›i lá»›n mật xuống núi. Lúc ấy Hạ Thanh Äào bị giết đã hai mÆ°Æ¡i năm, ngoài những bạn bè thân thiết của Hạ Thanh Äào Ä‘ang tìm cách phá án bắt hung thủ, ngÆ°á»i khác đã dần dần quên Ä‘i chuyện ấy.
Hoàng Phủ Hoa tái xuất giang hồ, không bao lâu lại biết Lãnh Tuyết Mai đã có một con gái, nhưng y đối với Lãnh Tuyết Mai vẫn chưa thể quên.
TrÆ°á»›c nay Lãnh Tuyết Mai khổ tâm cô Ä‘á»™c, thá» quyết báo thù, nhÆ°ng vì nàng gặp chuyện quá mức nhục nhã nhÆ° thế nên không còn mặt mÅ©i nào Ä‘i lại giang hồ, cÅ©ng không muốn gặp mặt các bạn bè ngày trÆ°á»›c, vì thế đặt hết hy vá»ng vào con gái, Ä‘em tất cả bản lÄ©nh truyá»n dạy hết cho Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, nói vá»›i con gái rằng Hoàng Phủ Tung là kẻ xấu xa không Ä‘iá»u ác nào không làm, muốn sau khi con gái thành tài sẽ giết Hoàng Phủ Tung để trừ hại cho giang hồ.
Những chuyện rắc rối và hiểu lầm trong đó, Hạ Lăng Sương không hỠhay biết, mà Hoàng Phủ Tung thì biết rất rõ. Cho nên đó là lý do vì sao lần trước trong ngôi miếu hoang, Hoàng Phủ Tung không hỠphân biện, tình nguyện buông tay cho Hạ Lăng Sương giết chết.
Hoàng Phủ Hoa xuống núi không lâu, vì tâm đầu ý hợp, bên kết giao vá»›i Tinh Tinh Nhi, lại vì trên giang hồ chỉ có Tá»­u cái Xa Trì biết được bí mật ấy của y, nên lúc Tinh Tinh Nhi và VÆ°Æ¡ng Bá Thông bày kế dụ vợ chồng Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng và Xa Trì tá»›i núi Ngá»c Thụ, y bèn Ä‘uổi theo tá»›i núi Ngá»c Thụ, dùng Ä‘á»™c kế giết chết Xa Trì. Y vốn còn định hạ thủ giết luôn Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng, may mà Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng kịp thá»i phát giác, lại được Xa Trì liá»u mạng hứng ám khí cho nên không bị hại.
Hoàng Phủ Hoa giả mạo anh trai y, cÆ¡ hồ đã lừa được tất cả các nhân vật thành danh trong võ lâm, đồ đệ của Vệ Việt Ä‘em thÆ° Vệ Việt gá»­i Hoàng Phủ Tung lại giao lầm cho y, Không Không Nhi mắc lừa y, tưởng y là Hoàng Phủ Tung, tin lá»i tá»›i chá»— hẹn vá»›i Vệ Việt thay y, đánh nhau má»™t trận vá»›i Vệ Việt. Sau cùng y còn cùng bá»n Tinh Tinh Nhi Ä‘i bắt mẹ con Lãnh Tuyết Mai, rốt lại ác lá»›n tá»™i đầy, chết dÆ°á»›i kiếm của Lãnh Tuyết Mai.
Hoàng Phủ Tung kể rõ ràng chân tÆ°á»›ng má»i việc xong, má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng hoảng sợ Ä‘au lòng, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lau nÆ°á»›c mắt, bÆ°á»›c tá»›i thi lá»… vá»›i Hoàng Phủ Tung, xin lá»—i vì sá»± hiểu lầm trÆ°á»›c kia, lại cảm tạ Æ¡n cứu mạng của y lần trÆ°á»›c.
Hoàng Phủ Tung nói “Chuyện cÅ© qua rối, bây giá» chúng ta phải vào sÆ¡n Ä‘á»™ng cứu há». Lão ăn mày, câu chuyện bịa đặt của ngÆ°Æ¡i đã soạn xong chÆ°a, sao há» vẫn chÆ°a ra?â€.
Vệ Việt là đại hành gia trên giang hồ, ngẫm nghÄ© má»™t thoáng, nói “Nhất định Lãnh nữ hiệp không muốn há» biết sá»± thật nên đã Ä‘iểm huyệt há» rồi, câu chuyện bịa đặt của lão khiếu hóa đã soạn xong, chúngta Ä‘i thôiâ€.
Lúc ấy đã gần má»™t giá», Nam Tá»… Vân công lá»±c thâm hậu, vận khí xung quan giải khai huyệt đạo trÆ°á»›c, lúc ấy Ä‘ang giải huyệt cho Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng. Bá»n Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng và Hoàng Phủ Tung vừa tá»›i, Nam Tá»… Vân giật nảy mình, nhảy bật lên tuốt kiếm, Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Nam hiá»n đệ, ngÆ°Æ¡i nhìn cho rõ Ä‘i, Hoàng Phủ Tung này không phải là Hoàng Phủ Tung kia. Äó là em trai xấu xa của Hoàng Phủ lão tiá»n bối!â€. Nam Tá»… Vân ngẩn ra, chăm chú nhìn kỹ, má»›i phát hiện Hoàng Phủ Tung khoác má»™t chiếc áo vá chằng vá đụp, cây quải trượng trên tay không há» sứt mẻ, mà Hoàng Phủ Tung kia lại không mặc quần áo ăn mày, còn quải trượng của y đã bị bảo kiếm của Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng ghém mẻ má»™t mảnh trÆ°á»›c khi Nam Tá»… Vân xông vào sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lại nói “Lần này may có Hoàng Phủ tiá»n bối giúp đỡ, đại nghÄ©a diệt thân, nhạc mẫu của ngÆ°Æ¡i má»›i trả được thù, Nam Tá»… Vân vá»™i vàng cảm tạ.
Lúc ấy Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng đã giải khai huyệt đạo, nhảy bật lên nói “Mẹ Ä‘iệt nữ đâu, sao bà không quay lại?â€. Nàng đã linh tính là có chuyện không hay, nghÄ© thầm “Trả thù xong lại thắng trận, sao há» không có chút gì vui vẻ nhÆ° thế?â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nói “Hiá»n Ä‘iệt nữ, mẹ ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng yêu ngÆ°Æ¡i má»›i không cho ngÆ°Æ¡i ra, bà ta, bà ta đã không thể gặp ngÆ°Æ¡i nữa rồi, á», chuyện này, Vệ lão tiá»…n bối, ngÆ°á»i nói vá»›i cô ta Ä‘iâ€.
Nam Hạ hai ngÆ°á»i Ä‘ang kinh nghi bất định, chợt nghe Vệ Việt thong thả nói “Có lẽ các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a biết, Hoàng Phủ Hoa tuy võ công không cao cÆ°á»ng gì lắm, nhÆ°ng trong quải trượng của y có giấu Ä‘á»™c châm, Ä‘i không tiếng, đến không tăm, vô cùng lợi hại, ngÆ°Æ¡i nhìn tay áo của Äoàn thẩm thẩm ngÆ°Æ¡i kìa!â€.
Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng hai tay áo Ä‘á»u đầy Ä‘á»™c châm, lúc ấy tuy đã giÅ© ra, nhÆ°ng lá»— kim chi chít nhÆ° tổ ong vẫn khiến ngÆ°á»i ta mắt thấy lòng run. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng lại không thể nhẫn nại nghe y nói chi tiết, nàng chỉ sốt ruá»™t muốn biết chuyện lành dữ của mẹ, lập tức há»i chen vào “Tại sao mẹ Ä‘iệt nữ không thể gặp lại bá»n chúng con nữa? Äá»™c châm của Hoàng Phủ Hoa lợi hại, Ä‘iệt nữ đã biết rồi. Äiệt nữ chỉ muốn ngÆ°á»i ná»›i cho con biết, hiện mẹ con ở đâu?â€. Vệ Việt lại thong thả nói “Äúng rồi, ta nhá»› ra rồi, Khuê ChÆ°Æ¡ng đã nói vá»›i ta, lúc Hoàng Phủ Hoa dùng Ä‘á»™c châm ám sát Tá»­u cái Xa Trì trên núi Ngá»c Thụ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có mặt, chẳng trách ngÆ°Æ¡i đã sá»›m biết Ä‘á»™c châm của y lợi hại!â€.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghe y cứ nói chuyện cà kê, vô cùng bất mãn, nhÆ°ng thứ bậc của Vệ Việt còn cao hÆ¡n mẹ nàng má»™t bậc, nàng đã thúc giục má»™t lần, cÅ©ng không tiện nói nữa, nghÄ© thầm “Má»™t ngÆ°Æ¡i sống tá»›i bấy nhiêu tuổi nhất định nói chuyện sẽ rất lằng nhằngâ€.
Vệ Việt vẻ mặt nghiêm trang, nói tiếp “Mẹ ngÆ°Æ¡i biết Ä‘á»™c châm của kẻ thù lợi hại nên má»›i không cho các ngÆ°Æ¡i ra. Ờ, cô ta giết được kẻ thù rồi, chỉ tiếc cô ta cÅ©ng bị Ä‘á»™c châm của Hoàng Phủ Hoa đánh trúng, cÅ©ng đã chết rồiâ€.
Hạ Lăng Sương lập tức chết điếng, phun ra một ngụm máu tưới, ngã lăn xuống đất ngất đi. Nam Tễ Vân vội vàng thôi huyết quá cung cho nàng, Thiết Ma Lặc xé một mảnh vạt áo nhúng nước lạnh đắp lên trán nàng, qua một lúc, Hạ Lăng Sương tỉnh lại, lúc ấy mới bật tiếng khóc lớn.
Vệ Việt nói “Hạ cô nÆ°Æ¡ng, hậu sá»± của lệnh Ä‘Æ°á»ng ngÆ°Æ¡i còn phải làm, cô ta có di ngôn bảo ta nói lại cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không nên quá thÆ°Æ¡ng tâm mà có hại cho sức khá»eâ€.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nức nở nói “Mẹ Ä‘iệt nữ dặn lại chuyện gì?â€.
Vệ Việt nói “Cô ta muốn Ä‘em tro xÆ°Æ¡ng của cô ta hợp táng vá»›i cha ngÆ°Æ¡i, năm xÆ°a cha ngÆ°Æ¡i bị hại ở Äức Châu, bá»n ta đã xây má»™ cho y ở dÆ°á»›i núi Chu TÆ°á»›c ngoài thành Äức Châuâ€.
Mẹ Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c nay chÆ°a từng nói chân tình vụ huyết án này cho nàng nghe, trÆ°á»›c khi nàng thành tài, mẹ nàng muốn nàng giết Hoàng Phủ Tung, lý do chỉ là vì Hoàng Phủ Tung là má»™t kẻ xấu xa không Ä‘iá»u ác nào không làm, nên nàng phải trừ hại cho giang hồ, chứ không nói gì tá»›i mối thù giết cha. Nam Tá»… Vân tuy cÅ©ng biết được chút ít qua Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chÆ°a hiểu rõ sá»± thật, cÅ©ng chÆ°a từng nói lại vá»›i Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng. Vì vậy Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghe Vệ Việt nói xong, bất giác sá»­ng sốt, vá»™i há»i “Té ra cha ta bị ngÆ°á»i ta hại à, đó là chuyện gì thế?â€.
Vệ Việt nói “Hung thủ cũng chính là Hoàng Phủ Hoa, trong đêm hôn lễ lần thứ hai với mẹ ngươi thì cha ngươi bị y ám sát.
Câu ấy vừa nói ra, không những Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng kinh hãi, mà cả Nam Tá»… Vân cÅ©ng hoảng sợ biến sắc. Vệ Việt nói tiếp “Các ngÆ°Æ¡i không cần ngá» vá»±c, cha Hạ cô nÆ°Æ¡ng làm đám cÆ°á»›i hai lần, cô dâu Ä‘á»u là mẹ ngÆ°Æ¡i, sá»± tình là thế này, Hạ đại hiệp kết hôn lần đầu ở má»™t tiểu trấn phía nam Thiên SÆ¡n, lúc ấy hai ngÆ°á»i Ä‘á»u hành hiệp ở vùng biên giá»›i hoang vu, ngàn dặm Ä‘i chung, sinh hoạt không tiện, vì vậy cá»­ hành hôn lá»… qua loa ở tiểu trấn ấy, vừa khéo lúc ấy ta cÅ©ng ở đó, tham dá»± lá»… cÆ°á»›i chỉ có má»™t mình ta, vá» sau hai ngÆ°á»i trở lại Trung Nguyên, nhiá»u bạn bè biết chuyện đòi uống rượu mừng, lại thêm đám bạn bè Æ°a thích nhiệt náo của há» cÅ©ng vun vào, cha ngÆ°Æ¡i vì giao du rất rá»™ng, nên má»›i cá»­ hành lá»… cÆ°á»›i lần nữaâ€.
Vệ Việt nói tiếp “Lúc ấy, ngÆ°Æ¡i đã ra Ä‘á»i, được hai tuổi, cha ngÆ°Æ¡i sau khi du lịch Hồi CÆ°Æ¡ng trở vá» nhiệm sở của ông ngoại ngÆ°Æ¡i ở LÆ° Long, ngÆ°Æ¡i là được sinh ra ở đó. Cha mẹ ngÆ°Æ¡i phải du hiệp giang hồ, Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i bất tiện, vì vậy gởi lại ở nhà ông ngoại ngÆ°Æ¡i, lúc cha mẹ ngÆ°Æ¡i cá»­ hành hôn lá»… lần thứ hai thì ngÆ°Æ¡i không có mặt ở đó. Lúc bấy giá» khách khứa đông đúc, cha ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a từng kể rõ vá»›i bạn bè tri ká»· đã bị Hoàng Phủ Hoa ám sát. Khuê ChÆ°Æ¡ng, lúc ấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng dá»± lá»… cÆ°á»›i, chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết hỠđã có con gái phải không?â€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng xoa xoa tay, nói “A, té ra là thế, lúc ấy quả thật vãn bối vẫn chÆ°a biết, chẳng trách Tá»­u cái Xa Trì cÅ©ng từng nghi ngá» vá» thân thế của Hạ Ä‘iệt nữâ€.
Tiếp đó Vệ Việt lại nói tá»›i việc Hoàng Phủ Hoa câu kết vá»›i Triển Long Phi thể nào, mấy lần giá mạo anh y xuống Hoa SÆ¡n thế nào, làm chuyện bậy bạ trên giang hồ thế nào, ám hại Hạ Thanh Äào thế nào nhất nhất kể ra, ngoài Ä‘oạn bịa đặt vá» thân thế của Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng thì những chuyện còn lại Ä‘á»u là sá»± thật.
Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng trong mấy năm nay vẫn buồn rầu vá» thân thế không rõ ràng của mình, bây giá» má»›i nhÆ° gạt đám mây mù mà trông thấy trá»i xanh, tuy vẫn còn Ä‘au xót vá» ná»—i mẹ cha Ä‘á»u đã qua Ä‘á»i, nhÆ°ng so vá»›i trÆ°á»›c khi biết được “sá»± thật†thì trong lòng đã thÆ° thái rất nhiá»u.
Äoạn “sá»± thật†mà Vệ Việt ngụy tạo nói rất hợp tình hợp lý bất giác đã cởi bỠđược ná»—i phiá»n muá»™n trong lòng Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng, Nam Tá»… Vân cÅ©ng tin tưởng không há» nghi ngá». Chỉ có Hoàng Phủ Tung lệ già đầy mắt, vô cùng Ä‘au xót. Vợ chống Nam Tá»… Vân lại tạ lá»—i cảm Æ¡n y, Vệ Việt chợt nói “Lão khiếu hóa ta lại muốn nói lá»i Ä‘iên khùng, Nam đại hiệp, ta muốn xin ngÆ°Æ¡i má»™t chuyện cho bạn giàâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Lão tiá»n bối nặng lá»i rồi, Nam má»— nhận Æ¡n rất nhiá»u, nếu lão tiá»n bối có chuyện gì sai khiến, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vãn bối phải ra sức, tại sao lại nói chữ xin?â€. Vệ Việt giống nhÆ° cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, nói “Chuyện này à, cÅ©ng không phải má»™t mình ngÆ°Æ¡i ra sức mà được đâuâ€. Nam Tá»… Vân Ä‘ang định há»i là chuyện gì, Vệ Việt đã nói tiếp “Bây giá» không còn sá»›m, chúng ta nên ra khá»i đây lo liệu hậu sá»± cho nhạc mẫu ngÆ°Æ¡i đã. Ờ, Äoàn đại tẩu, ngÆ°Æ¡i dìu Hạ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i, ta và Nam hiá»n Ä‘iệt cần nói vài chuyệnâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng đã khóc lả cả ngÆ°á»i, Äậu Tuyến NÆ°Æ¡ng đỡ nàng Ä‘i sau, Vệ Việt kéo Nam Tá»… Vân Ä‘i mau lên mấy bÆ°á»›c, hạ giá»ng nói “Nam hiá»n Ä‘iệt, ngÆ°Æ¡i muốn có mấy đứa con hả?â€.
Nam Tá»… Vân sá»­ng sốt, nghÄ© thầm “Vệ lão tiá»n bối cổ đạo nhiệt tâm, sao lại ăn nói bừa bãi nhÆ° vậy?â€, nhất thá»i không biết nên trả lá»i thế nào, chỉ nghe Vệ Việt giống nhÆ° cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, nói tiếp “Nghe ra giống nhÆ° lá»i Ä‘iên khùng phải không? NhÆ°ng thật ra là lá»i đứng đắn đấy, ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có ít nhất ba đứa con traiâ€. Nam Tá»… Vân kinh ngạc nói “Vãn bối chÆ°a hiểu rõ ý của lão tiá»n bốiâ€. Vệ Việt nói “Con trai lá»›n thì nối tiếp hÆ°Æ¡ng há»a của há» Nam ngÆ°Æ¡i, nhạc phụ ngÆ°Æ¡i không có con trai, con trai thứ hai của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải kế thừa nhạc gia, đúng không?â€. Nam Tá»… Vân vốn chÆ°a hết bi thÆ°Æ¡ng, nghe lá»i nói kỳ quái của y bất giác cÅ©ng cảm thấy chua xót, lập tức nói “Vậy đứa thứ ba thì sao?â€. Vệ Việt nói “Hoàng Phủ Tung lần này đại nghÄ©a diệt thân, giúp đỡ cho các ngÆ°Æ¡i không ítâ€. Nam Tá»… Vân nói “Äúng thế, trÆ°á»›c đây vãn bối lầm tưởng y là ngÆ°á»i xấu, quả thật rất áy náy. NhÆ°ng chuyện này có quan hệ gì tá»›i chuyện lão tiá»n bối vừa nói?â€. Vệ Việt nói “Tại sao lại nói là không có quan hệ, ngÆ°Æ¡i không biết đấy, y là trưởng lão trong Cái bang, kiếp này không thể lấy vợ sinh con được nữa, nếu ngÆ°Æ¡i có đứa con thứ ba, có thể cho y để an ủi tuổi già. Äám ăn mày bá»n ta bất kể chuyện thứ bậc, làm con hoặc cháu ná»™i y Ä‘á»u được†Nam Tá»… Vân bất giác phì cÆ°á»i nói “Sinh được mấy đứa con, đó là chuyện ông trá»i má»›i làm chủ được. Äược rồi, nếu vãn bối có đứa con thứ tÆ°, thì còn có thể tặng luôn cho ngÆ°Æ¡iâ€. Vệ Việt cÆ°á»i nói “Nói thế thì ngÆ°Æ¡i đã Æ°ng thuận rồi. Hoàng Phủ Tung không có con cháu há» hàng, nên muốn sau khi chết có ngÆ°á»i cúng tế, chứ Vệ lão đại ta thì không cần. Có Ä‘iá»u nếu quả thật ngÆ°Æ¡i có đứa con thứ tÆ° tặng ta, thì Vệ lão đại ta cÅ©ng nhậnâ€. Vá» sau quả nhiên trong bốn năm, Nam Tá»… Vân sinh được ba đứa con trai, nhÆ°ng đó là chuyện vá» sau, dÆ°á»›i đây không nói tá»›i.
Lại nói má»i ngÆ°á»i ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nhìn thấy thi thể của mẹ, lại khóc tá»›i mức ngất Ä‘i. Bá»n Vệ Việt Ä‘em thi thể Lãnh Tuyết Mai thiêu hóa giúp nàng, lấy tro xÆ°Æ¡ng cho vào túi vải, cÅ©ng may mà Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng chÆ°a xem xét kỹ thi thể của mẹ, chÆ°a phát hiện ra là mẹ nàng tá»± tá»­ mà chết.
Äến khi Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng tỉnh lại, Vệ Việt nói “Nam hiá»n Ä‘iệt còn phải quay vá» vùng phụ cận Äồng Quan chiêu má»™ tổ chức quan binh nhập ngÅ©. Äức Châu cách đó chỉ mấy ngày Ä‘Æ°á»ng, lão khiếu hóa ta cùng Hạ cô nÆ°Æ¡ng tá»›i Äức Châu má»™t chuyến, hợp táng cha mẹ ngÆ°Æ¡i xong, ta sẽ cùng ngÆ°Æ¡i quay lại giúp Nam hiá»n Ä‘iệt má»™t tayâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng rÆ¡i lệ nói “Äại ân đại đức của lão tiá»n bối, vãn bối thật không biết làm sao để báo đápâ€. Vệ Việt nghiêm trang nói “Ta đã nói rõ vá»›i phu quân ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cứ sinh thêm má»™t đứa con trai, kể nhÆ° là báo đáp bá»n ta rồiâ€. Hạ Lăng SÆ°Æ¡ng nghe thế, tuy Ä‘ang lúc nÆ°á»›c mắt ròng ròng cÅ©ng không kìm được Ä‘á» bừng mặt.
Hoàng Phủ Tung ho má»™t tiếng, nói “Vệ đại ca ta quen nói những lá»i Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng, Hạ cô nÆ°Æ¡ng không cần đếm xỉa tá»›i yâ€, rồi quay qua nói vá»›i Nam Tá»… Vân “Ta chôn cất xong thằng em nghiệt chÆ°á»›ng này, còn có vài việc cần làm. TÆ°Æ¡ng lai có khi sẽ tá»›i Äồng Quan tìm ngÆ°Æ¡iâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Hai vị tiá»n bối ra sức giúp đỡ, Nam má»— vô cùng cảm kíchâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng lại thở dài, nói “Ta cùng cha mẹ Hạ Ä‘iệt nữ năm xÆ°a là bạn bè sinh tá»­ chi giao, bây giá» mối thù của Hạ huynh đã trả xong, trong lòng ta cÅ©ng nhẹ được má»™t ná»­a. Chỉ là còn mối oan của Sá»­ Dật NhÆ°, không biết đến lúc nào má»›i rá»­a được. Phu nhân của y còn trong hang ổ giặc, đến nay đã bảy tám năm rồi, không có chút tin tức gì, thật khiến ngÆ°á»i ta phải lo lắng. Ờ, Tuyết Mai trÆ°á»›c khi chết có nói trong ba ngÆ°á»i thì ta là có phúc nhất, nhÆ°ng thật ra ta có phúc gì đâu? Hai ngÆ°á»i bạn thân nhất trong Ä‘á»i ta Ä‘á»u đã chết thảm, con trai ta thì bị Không Không Nhi bắt Ä‘i, đến nay vẫn chÆ°a biết ở đâu.
Hoàng Phủ Tung nói “Äoàn đại hiệp không cần phiá»n não. Vệ đại ca và ta Ä‘á»u có chút quen biết vá»›i sÆ° môn của Không Không Nhi, nghe nói Không Không Nhi bị đứa em hÆ° há»ng của ta đánh lừa má»›i kết oán vá»›i Vệ đại ca. Hai ngÆ°á»i bá»n ta nhất định sẽ tìm Không Không Nhi, cởi bá» mối thù oán này, đến lúc ấy bá»n ta sẽ đòi lại Ä‘iệt nhi cho ngÆ°Æ¡iâ€.
Vệ Việt hừ má»™t tiếng, nói “Không Không Nhi rất bênh vá»±c sÆ° đệ của y, chỉ e y gần má»±c thì Ä‘en, đã sá»›m Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng của Tinh Tinh Nhi rồiâ€. Hoàng Phủ Tung nói “Ta biết Không Không Nhi từ lúc y còn nhá», tuy y có kiêu ngạo má»™t chút, nhÆ°ng bản tính rất tốt. Có Ä‘iá»u nếu quả thật y đã trở thành xấu xa, thì ta cÅ©ng không nói chuyện tình nghÄ©a gì vá»›i y nữa. Äến lúc đó, ta và ngÆ°Æ¡i phải hết sức chế phục y, buá»™c y phải giao con trai Äoàn đại hiệp ra là đượcâ€.
Äoàn Khuê ChÆ°Æ¡ng cám Æ¡n hai vị dị cái, lại nói “Chuyện của tiểu nhi còn là chuyện phụ. Sá»­ đại ca vì vãn bối mà chết, vợ y rÆ¡i vào hang ổ kẻ thù, vãn bối làm sao yên tâm, bây giá» An tặc đã dấy loạn, hoàn cảnh của cô nÆ°Æ¡ng ta lại càng đáng lo. Vãn bối nhất định phải nghe ngóng tin tức của cô ta trÆ°á»›c, nghe nói An tặc Ä‘ang chuẩn bị tấn công TrÆ°á»ng An, vợ chồng vãn bối cÅ©ng chuẩn bị cải trang thành dân chạy nạn, nếu có cÆ¡ há»™i, sẽ lén vào sào huyệt quân giặc cứu cô nÆ°Æ¡ng ấy raâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Ma Lặc, ngÆ°Æ¡i bá»—ng không mất mấy ngày ở đây, chỉ sợ hoàng đế đã vứt bá» kinh thành chạy vào Tây Thục rồi, ngÆ°Æ¡i phải mau mau tá»›i TrÆ°á»ng An má»›i đượcâ€.
Thiết Ma Lặc càu nhàu nói ta chỉ mong hoàng dế đã rá»i khá»i TrÆ°á»ng An, cÅ©ng đỡ phải làm bảo tiêu. Nam Tá»… Vân nghiêm mặt nói “Không được nói thế...â€. Thiết Ma Lặc cÆ°á»i ngắt lá»i y “Äạo lý lá»›n của huynh đệ đã biết rồi, được, bây giỠđệ nghe lá»i huynh, lập tức lên Ä‘Æ°á»ng tá»›i TrÆ°á»ng An ngayâ€.
Lúc ấy Ä‘oàn ngÆ°á»i xuống Hoa SÆ¡n, Thiết Ma Lặc dắt con ngá»±a hoàng phiêu cùng Ä‘i vá»›i há» má»™t Ä‘oạn, trên Ä‘Æ°á»ng kể lại chuyện y gặp mấy ngày hôm qua, có Ä‘iá»u vẫn còn giấu diếm chuyện VÆ°Æ¡ng Yến VÅ© si tình vá»›i y, Ä‘ang nói chuyện hỠđã Ä‘i tá»›i chá»— ở của Triển đại nÆ°Æ¡ng trong sÆ¡n cốc chỉ thấy lá»­a cháy bừng bừng, mấy gian nhà của Triển đại nÆ°Æ¡ng trong biển lá»­a đã biến thành má»™t lò ngói vụn.
Äúng là :
Sen má»c cạnh bùn mà chẳng lấm,
Phượng hoàng lửa đốt lại hồi sinh.
Muốn biết việc sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 25.
Tài sản của phamhau1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àãåíòñòâî, àâòîñàëîí, ãèíåêîëîãèÿ, äîñóã, đại Ä‘Æ°á»ng du ký, dai duong du hiep ky, daiduongduhiepki, êðàñíîÿðñê, ìåíåäæìåíò, ìåòðî, ïîñòåðû, îðèãèíàëüíûå, ïðîäàæà, ñïàðòàê, ñóìêè, òèìàòè, ýëåêòðè÷åê


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™