Dạo này học nên ít có thời gian, có lẽ chỉ viết được 2 ngày một chương, mong mọi người thứ lỗi
Một cái phóng mình của Hỏa Hồ đã đạt độ cao hơn năm mươi mét, một độ cao tương đương kinh khủng. Hỏa Hồ lập tức phóng tầm mắt ra bốn phương để xác định hướng. Ngay khi Hỏa Hồ xác định được phương hướng cần chạy trốn thì phía dưới Đại trưởng lão đã vào mật thất. Một chiêu Hỏa Phá Không liền được Hỏa Hồ không do dự sử dụng khi cảm thấy ánh mắt Đại Trưởng Lão rơi trên người mình. Hỏa cầu đỏ rực vừa được hình thành liền điên cuồng bay xuống dưới.
"Oành, đùng", hỏa cầu va chạm kịch kiệt với một màn quang thuẫn màu vàng phát ra tiếng nổ điếc tai. Đại Trưởng Lão trong nháy mắt đã hình thành xong quang minh thuẫn ngăn cản công kích của Hỏa Hồ.
Mắt thấy chiêu thức của mình không đủ làm chậm đối phương, bàn tay Hỏa Hồ liền xoay chuyển theo một quỹ đạo bất định rồi chợt hợp chỉ thành hình kiếm chỉ xuống. Hai hỏa châm đỏ rực phóng ra từ hai ngón tay Hỏa Hồ. Hai khỏa hỏa châm này Đại Trưởng Lão cũng không dám trực tiếp đón đỡ. Tuy Hỏa Hồ lúc này chỉ còn lại hơn ba thành lực lượng nhưng hai hỏa châm kia lại có mật độ hỏa nguyên tố dày đặc. Hỏa châm có sức xuyên thấu rất mạnh làm Đại Trưởng Lão buộc phải né tránh. Một màn khí màu lục đẩy thân thể Đại Trưởng Lão qua một bên, kinh hiểm tránh thoát hoả châm. Phía trên, Hoả Hồ sau khi phóng hoả châm liền đem theo Nguyễn Cữu đang hông mê phóng về hướng tây.
Toàn bộ sự việc xảy ra trong mật thất tính từ khi Hoả Hồ được phóng thích đến khi ở trên không trung bất quá cũng chỉ hơn một phút. Nhưng trong một phút này liên tiếp phát ra hàng loạt tiếng nổ thu hút sự chú ý của toàn bộ Long Ma võ đường, thâm chí là cả Thiên Lai thành. Cả ngàn con mắt tập trung trên bầu trời "mật Thất", nơi phát ra tiếng nổ. Họ chỉ thấy được một chuỗi tàn ảnh rực đỏ xẹt ngang bầu trời rồi rớt xuống phía tây thành rồi chuỗi tàn ảnh tiếp tục di chuyển cực nhanh trên những nóc nhà hướng cửa thành phía tây bay đi. Một tích tắc sau, mọi người lại chứng kiến một chuỗi tàn ảnh màu lục nữa xuất hiến trên bầu trời hướng phia tây đuổi tới. Sau khi ảnh đạo tàn ảnh biến mất ở cửa tây thành, mọi người mới lấy lại tinh thần. Họ làm ra rất nhiều phản ứng, có tên đệ tử hộc tốc chạy về phía tư thất Đại Trưởng Lão. Có tên ngơ ngác quay sang mấy tên đệ tử khác hỏi xem chuyện gì. Thậm chí có tên còn lúng túng lấy vũ khí nhưng lại không biết làm gì. Chỉ có bảy vị trưởng lão lúc này không do dự phóng theo.
Bên ngoài Thiên Lai thành, Hoả Hồ như một con châu chấu nhảy trên cỏ đang luốt nhanh qua các cành cây. Đại Trưởng Lão phía sau kinh ngạc nhìn Hoả Hồ. Đại Trưởng Lão lúc này vì bắt lại Hoả Hồ gần như đã dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi theo. Phong nguyên tố điên cuồng đẩy thân thể hắn về phía Hoả Hồ vậy mà khoảng cách của hắn với Hỏa Hồ vẫn không được rút ngắn. Đại Trưởng Lão trong lòng thầm cảm khái "thực lực của tên hồ ly này đã rất mạnh rồi mà thân thủ của hắn cũng như vậy biến thái! Thật là quái vật a!". Tuy nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn không chậm trễ đuổi theo Hỏa Hồ, chỉ cần Hỏa Hồ cấp cho hắn lại gần thì hắn rất tự tin có thể đem Hỏa Hồ đánh chết. Đối với hắn, Hỏa Hồ trốn thoát khỏi mật thất cũng không quá quan trọng mà là hắn muốn đánh chết Hỏa Hồ rồi hấp thụ năng lực hỏa hệ của Hỏa Hồ.
Phía Hỏa Hồ cũng kinh ngạc không kém, hắn kinh nghi nghĩ "tên tiểu tử quả thật quá biến thái. Lúc nãy hắn ngăn cản công kích của mình rõ dàng là sử dụng quang minh thẫn, giờ đuổi theo mình lại là phong hệ gia tốc. Chuyện này là bất khả tư nghị. Một tên song tu như hắn làm sao có thể tu luyện đến tu vi như hắn được?". Hỏa Hồ tinh thần khẩn trương, lập tức xuất một màn hỏa nguyên tố mỏng xuất hiện trên da hắn. Một mặt, màn hỏa nguyên tố tạo nên một màn bảo vệ ngăn chặn công kích bất ngờ của Đại Trưởng Lão. Mặt khác, màn hỏa nguyên tố hấp thụ hỏa nguyên tố trong không khí cung cấp phục hồi lực lượng cho Hỏa Hồ. Hiện giờ, Hỏa Hồ cần giữ khoảng cách an toàn với Đại Trưởng Lão, chỉ cần trong vòng vài canh giờ Hỏa Hồ không cần tu luyện vẫn có thể hồi phục được lực lượng. Đến lúc đó không chỉ chạy trốn mà có thể trực tiếp quay lại đánh với Đại Trưởng Lão.
Cả hai tốc độ như lưu tinh thoáng chốc đã cách Thiên Lai thành hơn năm dặm. Tốc độ này nếu so với loại ngựa chạy nhanh nhất ít ra cũng phải hơn ba lần. Chẳng mấy chốc, một khu Thất Hỏa sâm lâm -khu rừng gần Thiên Lai thành nhất- đã xuất hiện trong tầm mắt. Đại Trưởng Lão thầm kêu bất hảo còn Hỏa Hồ mắt ánh lên vẻ hy vọng. Rừng rậm không nghi ngờ là "sân nhà" của Hỏa Hồ, ngược lại Đại Trưởng Lão sẽ gặp bất lợi không nhỏ. Đại Trưởng Lão không còn cách nào khác phải cắn răng tăng tốc, quyết tâm giết cho kì được Hỏa Hồ. Đại Trưởng Lão bất ngờ gia tăng tốc độ nhất thời làm khoảnh cách từ hai trăm mét thu ngắn lại hơn trăm mét. Một trăm mét này cũng là phạm vi Đại trưởng Lão có thể công kích Hỏa Hồ. Ngay khi Đại Trưởng Lão định ra tay thì bất ngờ Hỏa Hồ tung tay trái về phía sau. Một hỏa cầu nóng cháy bay nhanh về phía Đại Trưởng Lão. Rất nhanh, Đại Trưởng Lão liền tung một chưởng nghênh đón. Hàng loạt thủy tiễn chuẩn xác va chạm với hỏa cầu làm cả hai đều bị tiêu thất. Hỏa Hồ sửng sốt nghĩ "tên quái vật này còn có thể sử dụng thủy hệ ma pháp nữa sao. Trời ạ! Loạn hết cả rồi. Hắn là trọng tu ma pháp sao?". Hỏa Hồ thật sự khiếp sợ ý nghĩ này.
Đại Trưởng Lão sau khi sử dụng thủy hệ ma pháp tiễn lập tức bị khựng lại. Khoảng cách lại một lần nữa gia tăng hơn hai trăm mét. Hỏa Hồ quả thật kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vừa chạy lại vừa có thể ngăn cản công kích của đối phương làm Đại Trưởng Lão lúng túng. Hỏa Hồ lập tức lao nhanh vào trong rừng. Ngay khi vào được khuôn viên Thất Hỏa sâm lâm, Hỏa Hồ liền phóng lên cao. Mũi chân điểm nhẹ lên các ngọn cây phi thân tới trước. Đại Trưởng Lão tuy có phong hệ ma pháp hỗ trợ nhưng lại không dám trong sâm lâm di chuyển trên không nên chỉ dùng cước bộ đuổi theo ở phía dưới.
Gió rừng thổi vào mặt khiến Hỏa Hồ cảm thấy thống khoái, khí tức thanh tân này đã hai trăm năm rồi hắn mới cảm thấy. Trong sâm lâm, nguyên tố ma pháp luôn đậm hơn so với nơi khác nhất là thành thị. Hỏa Hồ tay trái giơ lên trước mặt lầm bầm niệm chú rồi bí mật phất tay xuống dưới. hỏa nguyên tố dưới nền rừng liền nồng đậm lên nhưng ngay lập tức tản ra như cũ. Ma pháp công kích của Hỏa Hồ thất bại? Câu trả lời là không, đó chỉ là một loại công kích rất đặc thù vì khi Đại Trưởng Lão nhảy vào vùng Hỏa Hồ thực hiện ma pháp đã bị một màn lửa bất ngờ bạo phát. Màn lửa quái dị lập tức thôn phệ Đại trưởng Lão. Một chùm sáng từ trong phát ra trực tiếp tịnh hóa màn lửa. Đại Trưởng Lão từ trong màn lửa nhảy lên cao. Thân hình hắn nhìn qua rất thê thảm. Quần áo bị thiêu cháy thảm hại, thậm chí mấy chỗ không có quần áo che chắn đang phồng lên. Sắc mặt hắn giờ cũng vô cùng khó coi, bất ngờ bị tập kích đã làm Đại Trưởng Lão tức giận. Đường đường là Đại Trưởng Lão uy phong lẫm lẫm giờ lại bị phục kích ra bộ dạng này hắn làm sao chịu nổi.
Gầm lên một tiếng, Đại Trưởng Lão bất chấp hao tổn nguyên khí sử dụng "phong long phi thiên" thuật phóng thẳng đến hướng Hỏa Hồ. Phong nguyên tố ba động kịch liệt trên lộ tuyến của Đại trưởng Lão. Một cái chớp mắt qua đi đã thấy thân ảnh của hắn đến gần Hỏa Hồ. trường kiếm trong tay lập tức huy vũ. Phong nhận hướng bốn phương tám hướng cuồng xuất. Hỏa Hồ cắn răng gia tăng "hỏa hộ thể" rồi nương theo khe hở của phong nhận né tránh. Thân thủ Hỏa Hồ tuy đã rất nhanh nhưng vẫn trúng hơn mười phong nhận làm cơ thể rách mấy đường, máu tươi theo đó chảy ra đỏ lòm. Càng nguy hiểm hơn là phong nguyên tố theo vết thương tiến vào cơ thể làm nội thể Hỏa Hồ đau đớn.
Đại Trưởng Lão nhếch mép cười hiểm độc, trường kiếm trong tay xoáy mạnh hướng phía Hỏa Hồ đâm tới. Một kích này tuy nhìn đơn giản nhưng phong nguyên tố được vận động xoay tròn tạo lực xuyên thấu rất lớn. Ầm một tiếng vang lên, Hỏa Hồ vận hết lực lượng giữ chặt mũi kiếm đang xuyên vào cơ thể nhưng bất ngờ là Đại trưởng Lão bị văng ra xa hơn trăm thước. Trong sát na Đại Trưởng Lão đâm mũi kiếm vào người Hỏa Hồ đã bị một hỏa cầu đánh bay nhưng hỏa cầu này lại không phải của Hỏa Hồ. Hỏa cầu xuất hiện cứu Hỏa Hồ một mạng nhưng vẫn bị thương. Đại trưởng Lão lồm cồm đứng dậy, trong cơ thể tiên huyết theo hỏa nguyên tố xâm nhập sôi lên làm toàn thân nóng rực. Công lực cũng vì bị thương mà giảm sút nghiêm trọng. Đại trưởng Lão đưa đôi mắt tràn ngập căm hận nhìn thân ảnh đang đi ra khỏi bóng râm của một thân đại thụ rồi phóng người chạy đi. Bản thân đã bị thương nặng, muốn bắt Hỏa Hồ là không thể.
Hỏa Hồ thần tình nghiêm nghị, uy phong làm cho Bát Tuân như thấy lại cỗ khí thế bá đạo của Thất Vương ngày đó. Bát Tuân cúi người như lạy, ôm thân thể Nguyễn Cữu đi tới phía trước. Hỏa Hồ còn lại một mình chậm rãi bước tới Hỏa Tỉnh. Hai tay giơ lên, một vòng hồng quang bao bọc hai cánh tay. Hỏa Hồ trực tiếp đưa hai tay vào Hỏa Tỉnh. Sức nóng khủng khiếp của dung nham bên trong Hỏa Tỉnh dường như không ảnh hưởng đến hai cánh tay Hỏa Hồ. Hỏa Hồ thần sắc ngưng trọng, mồ hôi chảy khắp người chứng tỏ hắn đang rất cố sức.
Ngay lúc này, chùm lông màu tím trước ngực Hỏa Hồ bổng nhiên phát sáng. Ánh sáng dần bao phủ cả thân người rồi lại tập trung lên hai cánh tay. Ánh sáng tím dần thôn phệ hồng quang. Hỏa Hồ từ từ nâng hai tay lên, trên tay có thêm một hạp tử đem nhánh không phản chiếu ánh sáng. Hạp tử không biết làm bằng chất liệu gì mà có thể chịu được sức nóng kinh khủng của dung nham. Dung nham bên trong Hỏa Tỉnh như tiếc nuối bám chặt hạp tử không buông làm thành một chất lỏng sền sệt bao trùm Hai bàn tay Hỏa Hồ. Hỏa Hồ rên hự lên một tiếng dứt hạp tử ra khỏi sự đeo bám của dung nham. Thân người của hắn lúc này run rẩy, cả người thoát lực trầm trọng, màu đỏ của lớp lông trên thân thể cũng ảm đạm mấy phần nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ hưng phấn.
Bát Tuân sau khi đặt Nguyễn Cữu lên một cái giường đá dã trở lại mật thất. Hắn ngạc nhiên cảm nhận nhiệt độ trong Thạch phòng đã giảm mạnh. Giữa thạch phòng lại xuất hiện một cột dung nham từ trên trần rót xuống. Hỏa Hồ thì đang run rẩy lùi về sát tường. Bát Tuân trong lòng lo lắng liền phóng tới chỗ Hỏa Hồ.
-Thất vương! Ngài có sao không?
Hỏa Hồ khó khăn trả lời:
-Ta không sao! Ngươi hãy trở về đi. Sau mười lăm ngày nữa gặp ta ở đại bản doanh. Nhớ đừng cho ai biết Thạch Động này!!
Hỏa Hồ cẩn thận dặn dò Bát Tuân. tuy hắn đã từng là Thất Vương cao cao tại thượng trong thú tộc nhưng không có nghĩa hắn không có kẻ thù và không có kẻ thù tìm đến khi hắn đang bị thương như bây giờ. Thạch động này là nơi an toàn cuối cùng của hắn. Hỏa Hồ vì thấy Bát Tuân sau hai trăm năm mình mất tích vẫn một mực trung thành nên mới cho hắn biết. Hắn không hy vọng vì vậy mà bí mật của thạch động bị bại lộ.
-Ta tuy không biết ai đã phong ấn ngươi nhưng với "cấm ma phong ấn" cũng là biết chút ít. Loại phong ấn này chỉ có một mục đích duy nhất là không để nguyên tố ma pháp xâm nhập vào cơ thể ngươi. Phong ấn này thường chỉ dùng cho những kẻ bị tẩu hỏa nhập ma hoặc mất đi khống chế với nguyên tố ma pháp trong cơ thể. Ta cũng thật không ngờ nó lại được dùng để phong ấn ngươi, để ngươi không thể tu luyện.
Vừa dứt lời, tay trái Hỏa Hồ như thiểm điện phách một trảo vào ngực Nguyễn Cữu. Năm ngón tay với năm cái móng dài ghim vào người Nguyễn Cữu. Một luồng hỏa nguyên tố dũng mãnh tràn vào cơ thể Nguyễn Cữu. Cơ thể Nguyễn Cữu một lần nữa căng lên, Bên trong cơ thể nó phát ra một màn Kim Thuẫn chống lại hỏa nguyên tố đang xâm nhập. Hỏa nguyên tố của Hỏa Hồ và Kim Thuẫn kịch liệt xung đột, mỗi lần Hỏa Hồ tăng lượng hỏa nguyên tố vào cơ thể Nguyễn cữu thì Kim Thuẫn lại phản kháng kịch liệt hơn. Hỏa nguyên tố của Hỏa Hồ và Kim Thuẫn giống như hai đạo quân tranh đấu quyệt liệt trong cơ thể Nguyễn Cữu. Nguyễn Cữu kịch liệt đau đớn, cuộc chiến trong cơ thể nó biến cơ thể nó thành một bãi chiến trường hỗn độn. Lần đầu tiên trong cuộc đời nó cảm thấy được nguyên tố vận chuyển trong cơ thể nhưng là như vậy lại làm nó như muốn nổ tung.
Không biết qua bao lâu, Hỏa Hồ lúc này đã lấm tấm mồ hôi. Lớp lông màu đỏ nhìn qua vô cùng ảm đạm. Hắn gần như đã dùng hết tất cả hỏa nguyên tố phục hồi được để phá cấm ma phong ấn. Cách hắn chọn chính là dùng hỏa nguyên tố sung túc của mình đánh tang phong ấn. Một cách thức khá đơn giản nhưng muốn làm được thì thực lực của người giải phong ấn cũng phải là rất cao. vÀ vào thời khắc cuối cùng, Hỏa Hồ thậm chí đã dùng tất cả hỏa nguyên tố còn lại trong cơ kích một kích cuối cùng vào Kim Thuẫn. Hỏa Hồ kiệt sức lui về sau mấy bước đứng thở dốc. Đầu óc Nguyễn Cữu vì quá đau đớn mà rối loạn, nó thậm chí không biết mình là ai? đang làm gì? chỉ thấy trước mắt mình là một màu trắng xóa. Màn Kim Thuẫn mờ dần rồi nương theo một tiếng đinh nhỏ vang lên hoàn toàn biến mất. Phong ấn trong cơ thể Nguyễn Cữu cuối cùng cũng được phá giải.
Quyển 1: Nguyễn Cữu
Chương 10: tu luyện nguy hiểm
Tác giả: Hoàng Kim Hồng Hoa
Hoả Hồ điều hoà lại nhịp thở của mình, hắn kinh ngạc phát hiện nội công của mình chỉ còn lại hơn một thành. "cấm ma phong ấn" của quang minh hệ thật đáng sợ! việc đầu tiên đã xong, bây giờ chỉ cần chỉ cho tiểu tử kia cách tu luyện là ta có thể hoàn thành lời hứa.
-Ngươi hãy nhắm mắt lại! Cảm nhận một chút biến hóa trong cơ thể đi.
Nguyễn Cữu đang ngơ ngác nhìn Hỏa Hồ liền giật mình, nó lập tức nhắm mắt lại tận lực thăm dò cơ thể. Không có gì xảy ra, cơ thể nó chẳng cho nó biết cái gì đặc biệt. Chỉ là một màu đen, mùi hương của cây cỏ xung quanh, và tiếng gió thổi vù vù bên tai. Hỏa Hồ lần nữa lên tiếng:
-Không được suy nghĩ lung tung! tập trung cảm nhận cơ thể.
Nguyễn Cữu giật mình, nó từ từ loại bỏ các ý nghĩ. Cũng chẳng có gì xảy ra. Bất ngờ, một màn hỏa khí trong thạch động phun vào người Nguyễn Cữu. Làn da của nó lập tức cảm giác được sức nóng. Màn hỏa khí tan đi nhưng sức nóng dường như không mất mà ngược lại đang dung nhập vào cơ thể nó. Sức nóng kì dị tràn vào tứ chi rồi nhanh chóng hướng tim Nguyễn Cữu thấm vào. Nhưng ngay khi sức nóng tràn tới đan điền thì dị biến xảy ra, đan điền của Nguyễn Cữu nóng lên xuất ra một luồng nhiệt khí kỳ lạ chống lại sức nóng đang tràn vào. Luồng nhiệt khí truyền tới một cảm giác thanh lương thần thánh nhưng đáng tiếc là hơi yếu ớt nên bị sức nóng bên ngoài dễ dàng thiêu đốt. Luồng nhiệt khí lúc có lúc không nhưng dần dần rõ ràng.
Gần nữa canh giờ sau, Nguyễn Cữu rõ ràng cảm nhận luồng nhiệt khí phình lên nhanh chóng và không bao lâu sau đã tràn ngập cơ thể. Luồng nhiệt khí thấm dần vào kinh mạch rồi từ từ dung nhập vào cốt tủy. Nguyễn Cữu khoan khoái tận hưởng lực lực thanh khiết đến từ Luồng nhiệt khí. Nhưng đúng lúc này dị biến đột ngột xảy ra. Hỏa phong trong động bất ngờ thổi mạnh vào người Nguyễn Cữu. Hỏa nguyên tố trong không khí bất ngờ thấm sâu vào cơ thể Nguyễn Cữu. Hỏa nguyên tố có tính chất thôn phệ cực mạnh, và khi tràn vào cơ thể Nguyễn Cữu lập tức cùng nhiệt khí đấu đá quyết liệt. Một lần nữa Nguyễn Cữu nhận lấy đau đớn toàn thân. Nguyễn Cữu cắn răng chống cự, dùng hết sức điều khiển nhiệt khí phản kích. Thật sâu trong thâm tâm nó cảm thấy nguy hiểm, sự nguy hiểm như bóng ma kinh khủng đang rình rập chừng giây phút Nguyễn Cữu buông lỏng.
Trong các loại nguyên tố pháp tắc thì có thể nói hỏa nguy6en tố là hung mãnh nhất. Người tu tập Hỏa hệ pháp tắc thường là người tính tình nóng nảy, bản chất bốc đồng và hiếu chiến. Điều này đối với mọi người là cực kì phổ thông nhưng với kiến thức nghèo nàn như của Nguyễn Cữu thi sao biết được điều đó? Mà cái người ta không biết thường làm cho họ rung sợ. Nguyễn Cữu cũng vậy, nó cực kỳ hoảng sợ. Từng sợi dây thần kinh, cơ bắp căn lên làm cả người Nguyễn Cữu đỏ rực.
Nó cố gắng ! Cố gắng giành lại tiểu mạng trong khi sinh tử chỉ cách nhau một sợi chỉ nhỏ.
sau một hồi tranh đấu quyết liệt. Nguyễn Cữu phát hiện bản thân và luồng nhiệt khí phát sinh một sợi dây liên kết kì dị. Nguyễn Cữu lúc này có thể dể dàng điều khiển nhiệt khí vào những nơi trọng yếu đang bị hỏa nguyên tố tấn công. Nguyễn Cữu trong lòng thầm kêu may mắn, trong lòng thấy một tia hy vọng sống sót. Nguyễn Cữu liền điều khiển nhiệt khí ép hỏa nguyên tố khỏi lục phủ ngũ tạng và đan điền. Mồ hội từng giọt thi nhau đổ, nhiệt khí sau một hồi điên cuồng thúc ép cuối cùng cũng bức hỏa nguyên tố ra ngoài những nơi nguy hiểm. Lúc này lại xuất hiện một vấn đề khác nghiêm trọng không kém. Hỏa nguyên tố sau một hồi áp xúc từ từ thông qua lổ chân lông của Nguyễn Cữu mà thoàt ra. Ngay khi hỏa nguyên tố nồng đậm đó vừa tiếp xúc với không liền bốc cháy đem da của Nguyễn Cữu thiêu đốt không thương tiếc. hoảng hốt, Nguyễn Cữu liền di chuyển một một lượng nhiệt khí tráng lên da ngăn hỏa nguyên tố. bên trong là nhiệt khí cực lực thúc ép, bên ngoài là lớp nhiệt khí khác bọc lại. Hỏa nguyên tố lúc này bị bọc ở giữa điên cuồng vận chuyển..
-Khốn kiếp! Nguyễn Cữu thầm mắng.
-không còn cách nào trục xuất đám gia hỏa này ra khỏi cơ thể sao? Thất Vương! Ngài ở đâu mau về giúp ta với! Nguyễn Cữu tuyệt vọng cầu khẩn. Nó sâu sắc cảm nhận luồng nhiệt khí đang từng chút một bị thôn phệ.
Giầng co trong gần Nữa canh giờ nữa cuối cùng cũng phát sinh biến hóa. Chỉ nghe "ông" một tiếng. Hỏa nguyên tố lúc này bị áp súc với mật độ kinh người đã phá vỡ tầng nhiệt khí bảo vệ và dung nhập vào cánh tay phải của Nguyễn Cữu. Hoả nguyên tố trong cơ thể Nguyễn Cữu không ngừng tấn công vào luồng nhiệt khí. Tuy đã rất cố gắng chống trả nhưng rõ ràng nhiệt khí trong cơ thể Nguyễn Cữu không mạnh bằng Hoả nguyên tố, chỉ là cố gắng chống chọi. Nhưng trong một khoảnh khắc Nguyễn Cữu cố bảo vệ trái tim đã làm lớp nhiệt khí thành công xâm nhập vào cánh tay phải. Kinh mạnh của Nguyễn Cữu lập tức bị căng lên, Hoả nguyên tố điên cuồng thấm vào cốt tuỷ . Không lâu sau, tay phải của Nguyễn Cữu đã rực đỏ và có thể thấy một lớp hoả nhiệt màu đỏ lờ mờ ngoài da. Ngay khi Hoả nguyên tố xâm nhập vào kinh mạch tay phải Nguyễn Cữu không dám chậm trễ liền điều một lớp nhiệt khí bao bọc toàn bộ tay phải lại. Nguyễn Cữu thống khổ chịu đựng cảm giác đau đớn khi Hoả nguyên tố cải tạo kinh mạch bên trong. Nó gào lên trong đầu.
-Chẳng lẽ ta phải chết! Không! ta không thể cứ như vậy mà chết.