16-12-2010, 08:21 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 14: HÆ°Æ¡ng KhÃ
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
May mắn là khách Ä‘iếm nà y lúc ăn cÆ¡m đông ngÆ°á»i, bà n ghế cháºt nêm nhÆ°ng khi xong bữa thì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ra Ä‘i phần đông nên Vãn Thanh có thể ngủ má»™t mình má»™t gian phòng mà không cần chia phòng vá»›i Phượng Cô, mặc dù trong lòng nà ng hiểu rằng nà ng dù gì sá»›m đã là ngÆ°á»i của hắn. NhÆ°ng cả hai lần kia (… 2 lần ấy ấy… ) Ä‘á»u là do hắn ép nà ng, nà ng vốn không coi ra gì, không muốn nhá»›, tuyệt đối không muốn ở chung phòng vá»›i hắn, dá»… gây mất tá»± nhiên.
Nà ng vá»™i vã rá»a mặt rồi cho Song nhi lui xuống nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c. Dù sao Song nhi cả ngà y đã lăn lá»™n vất vả, nếu không nghỉ ngÆ¡i tốt thì thức ăn sẽ không tiêu, thân thể mệt má»i.
Má»™t mình Ä‘i vá» phÃa cá»a sổ, Ä‘Æ°a tay đẩy cánh cá»a, mùi Ä‘Ã o liá»n ngà o ngạt bay và o, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m có chút xa lạ, má»m mại thanh tịnh đẹp đẽ mà vô cùng má»m mại, cho ngÆ°á»i ta cảm giác vô cùng sảng khoái.
Vãn Thanh lúc ấy cÅ©ng không để ý, tưởng là mùi trên ngÆ°á»i những khách nghỉ lại khách Ä‘iếm, bởi sau má»™t lúc không còn ngá»i thấy nữa
Kiến trúc của khách Ä‘iếm rất đẹp, gian phòng nà o cÅ©ng có cá»a sổ nhìn ra háºu viện, háºu viện lại trồng Ä‘Ã o…thá»i gian nà y, trùng hợp có thể ngá»i được mùi Ä‘Ã o.
Dá»±a và o cá»a sổ, nhìn má»™t quả Ä‘Ã o non xanh, tá»± nhiên cảm thấy tháºp phần thân thiết, trÆ°á»›c kia lúc còn tại Thượng Quan gia, háºu viện của nà ng cÅ©ng trồng mấy cây Ä‘Ã o, tháng tÆ° hà ng năm, Ä‘Ã o chÃn, nà ng cùng Song Nhi cùng nhau hái quả, chế biến là m món mứt Ä‘Ã o chua.
Äà o tá»± trồng không thể so vá»›i Ä‘Ã o mua ngoà i chợ, Ä‘Ã o tá»± trồng rất chua, cá»±c kỳ chua, có cả nhá»±a, nhá»› năm đầu tiên nà ng trồng Ä‘Ã o, lúc ăn quả, nà ng còn sợ đến giá», cảm giác chua lúc đấy, khiến cho lưỡi nà ng mất cảm giác suốt má»™t ngà y..
Sau đó mama phụ trách cây trái nhìn thấy, liá»n dạy nà ng cách là m món mứt Ä‘Ã o chua.
Tháºt ra cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản, sau khi rá»a quả, dùng vải thô là m rụng hết lông, sau đó Ä‘em phÆ¡i nắng, sau khi lá»›p ngoà i khô hết nÆ°á»›c, Ä‘em muối, cùng cam thảo cho và o nén, qua hai tháng có thể lấy ra ăn, mùi vị rất ngon, có tác dụng kÃch thÃch tiêu hóa ( Ä‘oạn nà y ko ảnh hưởng ná»™i dung, nếu chém ẩu tha lá»—i cho ta)
Chỉ sợ năm nay chẳng còn ai để ý đến nó nữa .
Äá»™t nhiên, từng cÆ¡n gió nhẹ thổi qua vÆ°á»n Ä‘Ã o, mang theo tiếng tiêu thanh thúy, có chút dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, nghe cÅ©ng biết là nam nhân thổi, có sá»± dÅ©ng cảm, khà thế ngất trá»i, còn cả hùng tâm tráng chÃ,và o 1 đêm mùa xuân, là m cho ngÆ°á»i ta nghe xong trong lòng phấn chấn, tá»±a hồ bản thân cÅ©ng có chút hùng tâm tráng trÃ.
Bá»—ng nhiên giai Ä‘iệu chuyển, uyển chuyển mà nhẵn nhụi, nhu tình ngà n vạn, giống nhÆ° nữ tá» Ä‘i bá»™ ven sông, liá»…u rủ trÆ°á»›c mắt, giai nhân đối diện, vô cùng Ä‘á»™ng lòng, cà nh liá»…u Ä‘u Ä‘Æ°a trong gió, lóng ánh trăng lóng lánh nhÆ° tráng bạc trên mặt nÆ°á»›c, đẹp mê ngÆ°á»i…..
Vãn Thanh nghe được như si như túy, đột nhiên muốn hợp tấu, nếu bên cạnh có 1 cây đà n, nhất định đã cầm tiêu hợp tấu.
Nà ng tháºt muốn Ä‘i tìm ngÆ°á»i thổi tiêu, nhÆ°ng đứng lên má»›i thấy không ổn, ná»a đêm ra ngoà i còn gì là ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘oan hạnh, nà ng nghÄ© tá»›i bản thân mình, tháºt ra, trong mắt thiên hạ nà ng đã không còn được coi là trong sạch, chẳng lẽ lại thêm má»™t lần là m trò cÆ°á»i cho thế nhân? Bất quá lần nà y cùng Phượng Cô tham gia võ lâm đại há»™i, sau nà y tất là còn nhiá»u sóng gió, không cần tá»± mình đâm đầu và o phiá»n phức nhanh thế! Bá» Ä‘i ý đó chÃnh là hay nhất.
NhÆ°ng ánh mắt vẫn không ngừng lÆ°u luyến bóng ngÆ°á»i ngoà i cá»a sổ, trong bóng đêm gió thổi xà o xạc. thấp thoáng nhân anh má»™t ai đó.
Tiếng tiêu lúc nà y cũng đã dừng.
Vãn Thanh chỠđợi, má»™t hồi lâu cÅ©ng không thấy ngÆ°á»i hay tiếng tiêu nữa, trong lòng tiếc nuối, tay liá»n khép cá»a chuẩn bị Ä‘i ngủ.
Khi 2 cánh cá»a chuẩn bị khép lại thì trong rừng chợt dá»™i lại những tiếng đánh nhau.
Vãn Thanh cả kinh, không biết là có chuyện gì xảy ra liá»n đẩy cá»a chạy ra ngoà i tìm hiểu, thấy ngoà i cá»a là bốn thị vệ canh cá»a, trong bóng đêm xuất hiện những hắc nhân y nà y thá»±c sá»± là m nà ng hoảng sợ.
“Các ngÆ°á»i là ai, tại sao lại ở đây?†Nà ng cất lá»i há»i, há»i xong lại thầm trách mình sao lại há»i Ä‘iá»u ngu ngốc nhÆ° thế, những ngÆ°á»i nà y chắc là được cỠđể bảo vệ cho nà ng, không thì còn có việc gì?
“Nhị phu nhân, chúng thuá»™c hạ bảo vệ ngÆ°á»i.†Má»™t tên thị vệ lên tiếng, âm thanh cứng nhắc, không mang má»™t chút thân thiện.
Nà ng trầm ngâm suy nghĩ, không lên tiếng,
Bản thân tháºt kém cá»i, bốn thị vệ đứng trÆ°á»›c cá»a, nà ng má»™t chút cÅ©ng không hay biết gì.
Nếu nà ng biết trên nóc nhà có 4 tên đầu trá»™m Ä‘uôi cÆ°á»›p trứ danh thiên hạ, rình mò lúc nà ng Ä‘ang ngủ, chắc còn kinh ngạc hÆ¡n nhiá»u.
Mặc dù Phượng Cô không thÃch nà ng nhÆ°ng cÅ©ng không muốn nà ng gặp phả phiá»n phức nên trÆ°á»›c hết Ä‘Æ°a ngÆ°á»i đến bảo vệ nà ng tránh khá»i phát sinh chuyện.
Chỉ là nà ng không từng nghÄ©, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y võ nghệ cao cÆ°á»ng há lại không biết vừa rồi có chuyện gì náo Ä‘á»™ng xảy ra sao.
“Trong rừng xảy ra chuyện gì thế?†Nà ng há»i.
Tên thị vệ vừa rồi trả lá»i nà ng liá»n lắc đầu.
“Ta nghÄ© cần phải Ä‘i xem có chuyện gì không.â€
“Nhị phu nhân, Gia phân phó, chúng thuá»™c hạ phải đảm bảo an toà n cho ngÆ°á»i. Äêm hôm khuya khoắt thế nà y là lúc có nhiá»u chuyện tai Æ°Æ¡ng xảy ra. Nếu ngÆ°á»i muốn Ä‘i xem có việc gì, xin chá» thuá»™c hạ lÄ©nh ý Gia.†Hắn nói rất ngắn gá»n nhÆ°ng cÅ©ng biểu lá»™ được hà m ý rằng, nếu nà ng muốn ra ngoà i, trừ khi được Phượng Cô cho phép, bằng không thì không thể.
“Váºy ngÆ°Æ¡i giúp ta Ä‘i xem má»™t chút.†Vãn Thanh biết là nếu Ä‘i xin chỉ thị của Phượng Cô, chỉ sợ là hắn không chịu. Vì váºy tốt nhất là nên nhá» mấy tên thuá»™c hạ nà y, nà ng chỉ lo lắng cho ngÆ°á»i thổi tiêu – sợ có việc gì không hay vá»›i ngÆ°á»i đó.
Tá»±a hồ trong chốc lát nà ng có cảm giác đồng cảm vá»›i ngÆ°á»i kia.
Có đôi khi, có những ngÆ°á»i, có thể vì chung sở thÃch, mà cảm thấy nhÆ° quen biết đã lâu. NhÆ° lần nà y, nà ng có thể nghe được tâm trạng của ngÆ°á»i thổi trong tiếng tiêu, có chút đồng cảm.
“Thuá»™c hạ tuân mệnh.†Tên thị vệ nháºn lệnh, lắc mình má»™t cái đã phi thân biến mất.
Vãn Thanh đứng ở cá»a má»™t má»±c chá», trÆ°á»›c mắt chỉ còn lại mấy thị vệ.
Không lâu sau, tên thị vệ kia trở vá», đồng thá»i tiếng đánh nhau trong rừng cÅ©ng ngừng. Hắn thi lá»… vá»›i nà ng rồi thÆ°a: “Bẩm Nhị phu nhân. Khi tại hạ Ä‘i và o rừng không thấy bóng bất kỳ ngÆ°á»i nà o.â€
Vãn Thanh lÆ¡ đãng gáºt đầu không há»i hắn xem có thấy gì lại không. Bất quá nếu là có ngÆ°á»i chết cÅ©ng phải thấy xác.
Mà , nếu có chuyện gì Ä‘i chăng nữa thì xem ra tên thị vệ nà y cÅ©ng không muốn nói rõ, vì váºy việc nà ng há»i cÅ©ng chi vô Ãch.
Liá»n quay lÆ°ng bÆ°á»›c và o đóng cá»a để nghỉ ngÆ¡i.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:27 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
16-12-2010, 10:51 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 15: Xuân hương độc
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Ngà y thứ hai.
Từ sáng sá»›m, Song Nhi đã vá»™i hầu hạ Vãn Thanh rá»i giÆ°á»ng rá»a mặt.
NhÆ°ng Song Nhi gá»i mãi cÅ©ng không thấy có tiếng tiểu thÆ° đáp. Äây là chuyện chÆ°a bao giá» xảy ra. Từ trÆ°á»›c đến giá» Vãn Thanh nếu đêm có khó ngủ nhÆ°ng sáng ra bao giá» cÅ©ng dáºy sá»›m, có đôi khi tâm tình phấn khÃch còn dáºy sá»›m hÆ¡n ngÆ°á»i khác, chÆ°a bao giá» giống nhÆ° hôm nay nà ng gá»i mãi cÅ©ng không thấy tiếng tiểu thÆ° đáp.
Song Nhi thoạt không hiểu tại sao tiểu thÆ° lại nhÆ° thế nhÆ°ng suy nghÄ© lại cho rằng mấy ngà y nay Ä‘i xe ngá»±a mệt má»i nên chắc Vãn Thanh hao tổn sức lá»±c. Vì váºy liá»n nói và i câu vá»›i nà ng, thanh âm có phần cao hÆ¡n khi nãy.
NhÆ°ng trong mà n che tuyệt không có tiếng gì đáp lại, Song Nhi giáºt mình vá»™i và ng kéo mà n che, chỉ thấy Vãn Thanh hai mắt nhắm nghiá»n không nhúc nhÃch.
Nhất thá»i nhá»› ra trÆ°á»›c lúc ra khá»i nhà Vãn Thanh từng dặn dò nếu có hiện tượng nà y xảy ra sẽ có nguy hiểm tá»›i tÃnh mạng.
Nà ng cả kinh, vội đưa tay xem tiểu thư còn hô hấp không.
Mãi đến khi thấy được hơi thở ấm áp của Vãn Thanh thì mới thở phà o nhẹ nhõm.
Nà ng nhẹ nhà ng lắc lắc tay Vãn Thanh, chỉ thấy Vãn Thanh hơi hơi mở mắt ra nhìn nà ng, một hồi lâu cũng không thể nói gì, miệng mấp máy, hai mắt lại từ từ khép lại.
Song Nhi hốt hoảng vội chạy đi tìm Phượng Cô tới.
Phượng Cô vẻ mặt trầm ngâm Ä‘i tá»›i phòng nghỉ của Vãn Thanh, không phải vì hắn quá lo lắng cho thân thể của Vãn Thanh, bất quá chỉ là do hắn phải bảo vệ được nà ng, nếu không đối vá»›i hắn đây là má»™t chuyện vô cùng khiêu khÃch – hắn thân là má»™t kẻ kiêu ngạo, tuyệt đối không để chuyện gì phát sinh. Vừa Ä‘i và o hắn đã cảm giác được trong phòng có mùi hÆ°Æ¡ng khà lạ, má»™t loại mùi thÆ¡m nồng khiến cho khó thở, dá»±a và o tà i hiểu biết hắn Ä‘oán ngay được đó là má»™t loại Ä‘á»™c hÆ°Æ¡ng, liá»n vá»™i và ng sai ngÆ°á»i hầu mở cá»a sổ ra.
Song Nhi nhanh trÃ, thấy hà nh Ä‘á»™ng của Phượng Cô nhÆ° váºy biết tất có chuyện, nhÆ°ng nà ng không có cách nà o mở miệng há»i, trong lòng ấm ức, hai mắt Ä‘á» bừng, đôi mắt ngân ngấn nÆ°á»›c chá»±c trà o lệ.
â€Gia… tiểu thÆ° có việc gì không ạ?†Nà ng há»i, ánh mắt nhìn thẳng vá» phÃa Phượng Cô, tá»±a hồ nuốt từng lá»i Phượng Cô chuẩn bị nói ra.
â€Không có việc gì! Chỉ cần ngủ má»™t ngà y má»™t đêm là khá»e.†Phượng Cô lãnh đạm nói.
ChÃnh xác là trong hÆ°Æ¡ng nà y có Ä‘á»™c, loại hÆ°Æ¡ng nà y không Ä‘á»™c cho ngÆ°á»i bị trúng hÆ°Æ¡ng mà là lại nhằm và o ngÆ°á»i giao hoan vá»›i ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c. Chỉ cần giao hoan ngay láºp tức sẽ bị trúng loại Ä‘á»™c vô phÆ°Æ¡ng cứu chữa, từ từ ngấm dần Ä‘á»™c và o tim mà chết. Còn ngÆ°á»i ban đầu trúng Ä‘á»™c bản thân cÅ©ng không hoà n toà n vô hại, trúng loại Ä‘á»™c nà y sẽ ngủ mê mệt má»™t ngà y má»™t đêm. Trong giấc ngủ sẽ nằm mÆ¡ má»™ng mị, ban đầu là má»™ng đẹp rồi chuyển thà nh ác má»™ng, dần dần tăng lên, vừa là m cho ngÆ°á»i ta thấy tốt đẹp không muốn tỉnh lại, nhất thá»i lại khiến ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c chuyển qua sợ hãi, má»™t má»±c kinh sợ mà sẽ không tỉnh lại… ( thế thì đến mùa quýt má»›i có lần thứ 3 đây L )
NhÆ°ng cÅ©ng có ngÆ°á»i, trong lòng còn ngổn ngang nhiá»u Ä‘iá»u suy nghÄ© cÅ©ng có thể vì vÆ°Æ¡ng vấn mà tỉnh lại.
Hiển nhiên mục tiêu mà kẻ hạ Ä‘á»™c nhắm đến không phải là Vãn Thanh mà là Phượng Cô. Chiêu nà y hết sức cao tay, mượn thân thể nà ng để đầu Ä‘á»™c hắn, vá» căn bản khiến ngÆ°á»i ta không bao giá» có thể ngá» tá»›i Ä‘á» phòng.
NhÆ°ng kẻ đó rõ rà ng là đã không Ä‘iá»u ra kÄ© sá»± việc, tuy rằng Vãn Thanh là thiếp của Phượng Cô nhÆ°ng hắn không há» có ý cùng nà ng giao hoan.
Mặc dù lần nà y Phượng Cô thân thể không bị thÆ°Æ¡ng tổn nhÆ°ng hắn quyết không dung cho bất kỳ kẻ nà o dám trÆ°á»›c mặt hắn là m chuyện nà y. Vì váºy quyết định lÆ°u lại khách Ä‘iếm thêm má»™t ngà y, ngoà i thì là để Vãn Thanh tỉnh lại, nhÆ°ng bên trong má»›i rõ âm mÆ°u để chá» kẻ hạ Ä‘á»™c sa lÆ°á»›i.
Cố ý thả tin tức ra ngoà i rằng Phượng Cô cùng Vãn Thanh ngủ cùng nhau rồi bất tỉnh.
Äể không bị nghi ngá» Phượng Cô liá»n qua phòng Vãn Thanh bế nà ng vá» phòng hắn.
Mà n che hạ, hắn cùng nà ng trên má»™t chiếc gÆ°á»ng nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i nằm má»™t chá»—.
Trong giấc ngủ, Vãn Thanh chắc hẳn là mÆ¡ thấy ác má»™ng, nà ng sá» hãi nắm chặt hai tay Phượng Cô, gao gắt nắm lấy cả 2 bà n tay nhÆ° ngÆ°á»i chết Ä‘uối vá»› được thứ gì đó để ngoi lên.
Phượng Cô định hất tay ra, ai ngỠnà ng nhanh chóng túm lại được tay hắn.
Hắn cÅ©ng không là m gì, vì váºy để tùy ý nà ng cầm tay hắn, tay nà ng nhá» nhắn, ngón tay xinh xắn trắng muốt, cầm lấy bà n tay thon dà i ngăm ngăm Ä‘en của hắn nhÆ°ng lại tháºp phần đẹp mắt, rất xứng đôi.
Phượng Cô nhìn nà ng, tay vẫn giữ nguyên, trong giấc má»™ng nà ng vừa nở má»™t nụ cÆ°á»i.
Khuôn mặt của nà ng tháºp phần tuyệt đẹp. Nà ng Ä‘ang say giấc má»™ng, thân thể mất Ä‘i vẻ lạnh nhạt bìn thÆ°á»ng, bá»™ dạng lúc nà y má»m mại, thanh tú nhÆ°ng Phượng Cô lại thấy nà ng vô cùng khả ái.
HÆ¡n nữa, hắn còn phát hiện, nữ tá» nà y khi ngủ không há» ngoan ngoãn chút nà o, lôi kéo tay hắn tá»±a hồ còn chÆ°a Ä‘u lại còn gối đầu lên tay của hắn tá»± bao giá», thân thể trở qua trở lại, chốc lát lại khẽ mÆ¡ ngủ Ä‘iá»u gì đó tháºt đáng yêu.
Nà ng khiến hắn dở khóc dở cÆ°á»i.
Bình thÆ°á»ng trong hoà n cảnh nà y hắn sẽ không nể nang gì mà hất ngay nà ng ra, và thâm tâm hắn Ä‘ang chuẩn bị là m thế.
Qủy thần xui khiến… nà ng lại một mực bám chặt lấy hắn. (Vãn Thanh à , có ai nói tỷ ngủ rất xấu chưa….)
Không biết bản thân suy nghĩ thế nà o mà Phượng Cô cũng không hất tay nà ng ra nữa, tùy ý nà ng muốn là m gì thì là m, trong lòng khẽ thở dà i.
Nhìn nữ tá» Ä‘ang ngủ say trÆ°á»›c mắt mình, môi Ä‘á» nhÆ° son lúc nà y hÆ¡i mở ra, lá»™ a bên trong hà m răng trắng tinh Ä‘á»u tăm tắp khiến ngÆ°á»i ta tháºp phần mê muá»™i. Chiếc mÅ©i dá»c dừa, là n mi liá»…u dà i tuyệt đẹp.
Tay hắn bá»—ng Ä‘Æ°a lên lÆ°á»›t khẽ qua là n mi nà ng, hắn chợt nhá»› ra, nữ nhân nà y chÆ°a bao giá» nhìn hắn vá»›i ánh mắt tháºt lòng, đối diện vá»›i hắn, nà ng luôn cố ý tránh khiến cho hắn không rõ trong đôi mắt ấy ẩn chứa Ä‘iá»u gì.
Vãn Thanh tựa hồ cảm giác không thoải mái khi Phượng Cô sỠqua mặt, không hỠbiết gần hết khuôn mặt đã bị hắn lướt qua.
Tay Phượng Cô lÆ°á»›t qua cặp môi Ä‘á» má»ng của nà ng, trong khi ngủ vô thức nà ng hôn lên mu bà n tay đó… lòng Phượng Cô dâng lên má»™t cảm xúc rạo rá»±c.
Khóe môi má»ng khẽ nhếch lên, Phượng Cô nói trong hÆ¡i thở nóng dồn dáºp: â€ChÃnh là ngÆ°Æ¡i câu dẫn ta, không thể trách ta.â€
Nói xong, liá»n cúi xuống hôn nà ng, môi hắn gắn môi nà ng cuồng bạo, thèm muốn, hắn không nhịn được liá»n Ä‘Æ°a lưỡi dần và o trong miệng nà ng, chạm và o lưỡi của nà ng. Mùi hÆ°Æ¡ng Ä‘Ã n tá»a ra ngà o ngạt, hắn vẫn tham lam hôn nà ng tá»±a hồ không thể dứt.
Vãn Thanh cảm thấy khó chịu, mở mắt ra thấy cảnh như thế thì hốt hoảng giơ tay lên muốn đẩy ra nhưng không ngỠlại bị một bà n tay lớn hơn giữ lại.
Vãn Thanh vẫn còn mệt má»i không thể nà o giẫy giụa được.
Hắn vẫn cuồng bạo hôn nà ng, hung hăng đưa lưỡi khắp miệng nà ng, rồi đôi môi chuyển dần xuống chiếc cổ trắng ngần, Vãn Thanh vô thức rên lên một tiếng.
Tiếng rên tháºt kiá»u diá»…m.
Nghe thấy nà ng rên khẽ Phượng Cô choà ng tỉnh, ngầm bá»±c bản thân tại sao lại là m chuyện đó vá»›i nà ng, tháºm chà suýt thì quên trên ngÆ°á»i nà ng còn có xuân hÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c khà .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:27 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:17 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 16: ThÃch Khách
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Cá»a sổ bá»—ng lay Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên má»™t tia sáng lóe lên, ngÆ°á»i chÆ°a tá»›i, kiếm đã tấn công vá» phÃa Phượng Cô.
Phượng Cô khóe miệng cong lên má»™t nụ cÆ°á»i tà n nhẫn, tay phải khẽ Ä‘á»™ng, má»m nhẹ nhÆ° gió, chỉ phất má»™t cái, mÅ©i kiếm liá»n bị lệch Ä‘i.
ThÃch khách võ công cÅ©ng không kém, thân thủ nhanh nhÆ° cá chép vượt sóng, mượn lá»±c đối phÆ°Æ¡ng, kiếm đâm và o tÆ°á»ng rồi liá»n đứng vững, rồi sau đó láºp tức hÆ°á»›ng mÅ©i kiếm vá» Phượng Cô, má»™t kiếm lại má»™t kiếm, lần sau nhanh hÆ¡n lần trÆ°á»›c, lần sau ác ý hÆ¡n lần trÆ°á»›c.
Khó khăn lắm kiếm má»›i nhắm được và o chá»— hiểm của Phượng Cô, mà Phượng Cô, không chút vá»™i vã, trên mặt vẫn vÆ°Æ¡ng ý cÆ°á»i, khi kiếm chạm đến liá»n lÆ¡ đãng xoay ngÆ°á»i, kiếm chiêu lại bị hóa giải.
NgÆ°á»i không biết võ công Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ nhìn thấy nguy hiểm, nhÆ°ng ngÆ°á»i biết võ công, chỉ cần nhìn qua là biết, trình Ä‘á»™ của Phượng Cô và thÃch khách cách nhau rất xa, mà Phượng Cô, giống nhÆ° mèo vá»n chuá»™t, nhÆ° thể đây là trò đùa của hắn, không cả phòng thủ, chỉ chỠđối thủ ra chiêu nà o thì hóa giải chiêu đó.
Bên ngoà i đồng thá»i vang lên tiếng giao tranh, xem ra há»™ vệ của Phượng Cô cùng thÃch khách Ä‘ang giao đấu.
Qua hÆ¡n mÆ°á»i chiêu, thÃch khách dÄ© nhiên cảm thấy mệt má»i , Phượng Cô trái lại vẫn nhà n nhã nhÆ° cÅ©, ngÆ°Æ¡i đến 1 chiêu ta tiếp 1 chiêu, không lâu sau, khi bên ngoà i trở nên yên lặng, cánh tay Phượng Cô Ä‘Æ°a ra, khiến thÃch khách ngã cả ngÆ°á»i ra đất, không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Äúng lúc nà y, cá»a bị mở ra, Lục Cầm Ä‘i đến, nhìn tên thÃch khách Ä‘ang nằm trên đất, sắc mặt lạnh nhÆ° băng, nói: “Nô tỳ thất trách ! !â€
Sau đó láºp tức quì xuống.
Hai thị vệ Ä‘i sau tiến lên trói tên thÃch khách lại.
Lại thêm và i thị vệ nữa áp giải ba, bốn tên thÃch khách Ä‘i và o.
Mà Phượng Cô chỉ liếc qua một cái, rồi sau đó vỗ vỗ tay, dáng vẻ thản nhiên tự đắc, chỉ có đáy mắt là lạnh như hầm băng.
“Chỉ bằng và o mấy tên thÃch khách kém cá»i nhÆ° nà y, các ngÆ°Æ¡i lại mất nhiá»u thá»i gian nhÆ° váºy má»›i khống chế được chúng, lại còn để má»™t tên mò và o táºn đây, các ngÆ°Æ¡i đúng tháºt là vô cùng thất trách ! Từ nay đừng nháºn là thủ hạ của Phượng Cô nữa, miá»…n cho thiên hạ cÆ°á»i cả ta lẫn các ngÆ°Æ¡i!†Cách hắn nói tuy nhẹ nhÆ° không, nhÆ°ng Lục Cầm biết, hẳn chắc chắn Ä‘ang vô cùng tức giáºn.
Vì váºy Lục Cầm chỉ biết cúi đầu: “Nô tỳ nguyện nháºn sá»± trừng phạt!â€
“ThÃch khách có mấy ngÆ°á»i, đã tìm hiểu xem ai phái đến chÆ°a?†Hắn há»i, cÅ©ng không Ä‘á» cáºp đến việc trừng phạt.
Lục Cầm cùng Hoà ng Kỳ biết, nhất định là Phượng Cô tự nhiên nổi lòng từ bi,từ trước đến nay, hắn vốn thưởng phạt phân mình. Nay hắn không nói chuyện phải trừng phạt như nà o, đã nói lên, các nà ng có cơ hội đoái công chuộc tội .
Xác tháºt, Phượng Cô cÅ©ng không dá»± định trừng phạt các nà ng, chỉ là muốn các nà ng nháºn thức được sá»± việc lần nà y để không còn mắc phải nữa.
Thá»i Ä‘iểm nà y là lúc hắn Ä‘ang muốn tham gia đại há»™i võ lâm, là lúc vô cùng rối ren phức tạp, hắn không muốn là m má»i chuyện cà ng rối rắm hÆ¡n nữa, hÆ¡n nữa, kẻ phái thÃch khách đến ám sát hắn chắc hẳn cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản
Có Ä‘iá»u, nếu không trừng phạt các nà ng, có thể khiến các nà ng không nháºn thức được lá»—i lầm của bản thân, chỉ có thể cho các nà ng thêm má»™t cÆ¡ há»™i . Nếu còn sÆ¡ suất, trừng phạt tất là sẽ gấp bá»™i .
Hoà ng Kỳ trả lá»i: “Lần nà y tổng cá»™ng có hai mÆ°Æ¡i bốn sát thủ (tức là đã có chuyện nà y xảy ra sao ???), chỉ còn bốn tên còn sống, võ công vô cùng lai tạp, nhất thá»i không thể nghÄ© ra kẻ nà o đã phái Ä‘i.â€
Phượng Cô nhìn má»™t chút và i tên hắc y thÃch khách, sau đó nói: “Tra ra ngÆ°á»i đứng sau chuyện nà y là ai.â€
Lục Cầm vừa nghe, liá»n cảm thấy yên tâm, bởi vì xÆ°a nay Phượng Cô má»—i lần trừng phạt thuá»™c hạ, không há» biết cái gì gá»i là lÆ°u tình, là m cho ngÆ°á»i ta sống không bằng chết, hắn nếu đã nói thế , rõ rà ng là cho các nà ng má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘oái công chuá»™c tá»™i, vì váºy liá»n đáp: “Nô tỳ nhất định tra ra ngÆ°á»i đứng sau, Gia xin yên tâm!â€
Cùng lúc đó, Hồng ThÆ° và Lam Há»a Ä‘i đến, hai tay dâng lên má»™t gói đồ “Gia, thuốc ngà i lệnh cho nô tỳ Ä‘i mua đâyâ€
Nói xong hai ngÆ°á»i vá»™i và ng mở gói đồ ra, chỉnh tá» bà y ở trên bà n, Phượng Cô chỉ liếc qua, Ä‘Æ°a tay bốc má»—i vị thuốc má»™t Ãt cho và o má»™t cái túi khác: “Mang Ä‘i sắc.â€
“Vâng!†Hồng ThÆ° vá»™i và ng thu dá»n lại , rồi cầm tất cả Ä‘i ra.
NgÆ°á»i trong giang hồ chỉ biết Phượng Cô võ nghệ bất phà m, hÆ¡n nữa khả năng kinh doanh cao, nhÆ°ng không biết, hắn còn vô cùng tinh thông y dược. HÆ¡n nữa y thuáºt mà hắn nghiên cứu chủ yếu là độc dược mà các tà phái trong giang hồ sá» dụng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là để Ä‘á» phòng kẻ khác hạ Ä‘á»™c hắn.
Cho nên những loại Ä‘á»™c dược thông thÆ°á»ng, không thể là m khó hắn.
Sợ trên Ä‘Æ°á»ng lại xảy ra chuyện nhÆ° váºy, nếu không may mắn lại đúng lúc kẹt tại má»™t thị trấn nhá», hay rừng núi hoang vu, khẳng định sẽ rất phiá»n phức, vì váºy liá»n sai ngÆ°á»i mua Ãt thuốc giải Ä‘á»™c, tuy chỉ là loại bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng phải lúc gặp chuyện không may, vẫn có thể miá»…n cưỡng chống đỡ má»™t chút
Hắn không muốn thừa nháºn, đây là hắn vì Vãn Thanh mà lo lắng. Chỉ cho rằng, bản thân chẳng qua là không muốn kẻ khác ra tay vá»›i ngÆ°á»i của hắn, nếu đồn ra ngoà i, hắn sẽ rất mất mặt.
Chán ghét nhìn và o mà n, nữ tá» nà y, nhiá»u nhất chỉ có thể là thị thiếp là m ấm giÆ°á»ng cho hắn, so sánh vá»›i Nguyệt nhi, nà ng thua kém rất nhiá»u ( Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, ác thế quái nà o bằng Nguyệt Nhi).
Lạnh lùng nói: “Má»i nà ng uống thuốc, chúng ta còn lên Ä‘Æ°á»ng!â€
Nói xong đi xuống lầu.
Hồng ThÆ° ở phÃa sau, muốn mở miệng nói gì đó, nhÆ°ng nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Phượng Cô, không thể mở miệng thốt nên lá»i.
Hồng ThÆ° không biết Vãn Thanh trúng Ä‘á»™c, nà ng không biết Ä‘á»™c nà y chỉ khiến ngÆ°á»i bị hạ Ä‘á»™c chìm trong giấc ngủ, ngoà i ra không có thÆ°Æ¡ng tổn nà o khác, có Ä‘iá»u nếu cứ để nà ng ngủ nhÆ° váºy, bôn ba trên Ä‘Æ°á»ng, sợ là Vãn Thanh không chịu được.
NhÆ°ng Phượng Cô bà y ra cái bá»™ mặt nhÆ° váºy, nà ng không dám nói gì nữa
Trong giấc má»™ng Vãn Thanh cÅ©ng không cảm thấy an ổn lắm, bởi vì thuốc nà y tuy chỉ là m ngÆ°á»i bị hạ Ä‘á»™c ngủ gáºt, nhÆ°ng còn có khả năng khiến ngÆ°á»i ta chìm trong những cÆ¡n ác má»™ng vô táºn, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nếu yếu á»›t, có lẽ không có cách nà o tỉnh lại.
Mà lúc má»™ng, thÆ°á»ng là lúc ngÆ°á»i ta không thể che dấu những chuyện sâu kÃn trong lòng, …những chuyện cà ng không muốn đối mặt cà ng bà y ra trÆ°á»›c mắt .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:28 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:18 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
Chương 17: Nhất Tiếu Mạt
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Giữa trÆ°a ngà y hôm sau Vãn Thanh má»›i trở mình tỉnh dáºy.
Suốt hai ngà y ngủ mê mệt vừa tỉnh dáºy không hiểu chuyện Ä‘ang xảy ra liá»n há»i Song nhi: “Chúng ta lên xe ngá»±a khi nà o váºy, sao ta không há» hay biết gì?â€
Song nhi vừa thấy nà ng tỉnh lại, hai mắt dá» hoe, từng giá»t nÆ°á»›c mắt thi nhau lăn xuống. Bởi vì Phượng Cô nói nà ng bất quá chỉ ngủ má»™t ngà y váºy mà Vãn Thanh liá»n má»™t lúc ngủ gân hai ngà y. Song nhi bản thân không biết phải là m thé nà o cho phải, muốn tìm Phượng Cô để há»i nhÆ°ng hắn cÆ¡ bản là không để ý tá»›i nà ng. Nà ng sợ tiểu thÆ° không tỉnh lại nữa. Nà ng lại tá»›i há»i Hồng ThÆ° nhÆ°ng Hồng ThÆ° cÅ©ng không biết gì nhiá»u nhặn hÆ¡n.
Nà ng không biết nên là m gì, suy nghĩ rối loạn, khóc lóc cả ngà y, vừa hay Vãn Thanh tỉnh lại nà ng cũng như được hồi sinh.
“Tiểu thÆ°, tiểu thÆ°, ngÆ°á»i rốt cục đã tỉnh lại, nếu ngÆ°á»i không tinh lại thì Song nhi biết phải là m sao đây!!â€
“Ta là m sao váºy?†Vãn Thanh há»i.
Song nhi liá»n kể lại má»i việc xảy ra cho nà ng nghe.
Vãn Thanh cà ng nghe cà ng sợ, nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i biết qua chút y thuáºt, tuy Ãt dùng đến nhÆ°ng cÅ©ng đã nghe qua loại chất Ä‘á»™c nà y.
Trong lòng nà ng biết được loại chất Ä‘á»™c nà y cá»±c kì hiếm, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng vá» cÆ¡ bản không thể sở hữu được nó. Má»™t năm gà n đây loại chất Ä‘á»™c nà y cá»±c Ãt xuất hiện, nghe nói là trÆ°á»›c đây má»™t nữ tá» giang hồ vi thống háºn ngÆ°á»i yêu quá phong lÆ°u nghiên cứu chế tạo ra má»™t thoại chất Ä‘á»™c, bá» ngoà i có vẻ là vô hại nhÆ°ng thá»±c sá»± là tháºp phần nguy hiểm.
Nghe xong chuyện nà ng đã hiểu vì sao bản thân lại không nhá»› gì, ngủ dáºy cÆ¡ thể mệt má»i. Äầu óc há»—n loạn, lá»™n xá»™n, tháºt giả lẫn lá»™n.
Nà ng nhẹ nhà ng ôm Song nhi : « Ngoan nà o, đừng khóc, ta chẳng phải là đã không sao rồi đúng không ? »
« Huhu, Song nhi tưởng rằng,… huhu. Tiểu thư sẽ không tỉnh lại nữa…. » Song nhi vừa nói vừa khóc nức nở, âm thanh đứt quãng nghẹn ngà o.
Vãn Thanh lặng im, chỉ biết ôm Song nhi chặt hơn, nà ng hiểu rằng mình đã khiến cho tiểu nha đầu nà y sợ hãi như thế nà o.
Trong lòng nà ng dâng lên má»™t niá»m xúc Ä‘á»™ng, chỉ có má»™t ngÆ°á»i là lo lắng cho nà ng đến váºy.
Äang lúc nà y, rèm cá»a sổ bị má»™t ngÆ°á»i vén lên, là Hồng thÆ° Ä‘ang ngó đầu và o dò ét, ánh mắt ban đầu kinh ngạc, rồi sau đó má»™t tay vá»— vá»— ngá»±c : « Ta còn tưởng rằng có chuyện đại sá»± gì chứ. Song nhi, ngÆ°Æ¡i tháºt kỳ lạ, Nhị phu nhân đã tỉnh, ngÆ°Æ¡i còn khóc cái gì. Hại ta hết hồn. »
« Tiểu thÆ° ngủ lâu nhÆ° váºy. ta tháºt sá»± lo lắng nên má»›i khóc, ai giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i vô tâm thế. » Song nhi ngay láºp tức đấu lại vá»›i Hồng ThÆ°, coi bá»™ cÅ©ng không kém cạnh.
« Ta mà vô tâm a, ngÆ°Æ¡i không có được nói ta nhÆ° váºy nha. » Hồng ThÆ° thấy Vãn Thanh đã tỉnh, trong lòng thở phà o nhẹ nhõm, lại ngay láºp tức luôn miệng vá»›i Song nhi.
« Nà o, nà o, hai ngÆ°á»i cứ cãi qua cãi lại nhÆ° thế là m ta Ä‘au đầu đó. » Vãn Thanh cÆ°á»i cÆ°á»i nói : « Ta tháºt sá»± là rất đói bụng, 2 ngÆ°á»i mau tìm giúp ta Ãt đồ ăn Ä‘i. »
Hồng ThÆ° gặp chút khó khăn vá» việc nà y, Vãn Thanh vừa má»›i tỉnh lại, cần phai ăn má»™t chút đồ dá»… tiêu hóa mà lại đủ dinh dưỡng, nà ng ngáºp ngừng nói : « Xem ra phÃa trÆ°á»›c không há» thấy thôn hay khách Ä‘iếm nà o cả, mà chi còn má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng khô… »
« Xuất môn tại ngoại mà còn nghÄ© đến Ä‘iá»u đó a. Còn thứ gi ăn được hãy mang a, ta tháºt sá»± là đói bụng a, coi nhÆ° là ta hiện tại là má»™t con heo Ä‘i ( nguyên văn : trÆ° ), đồ ăn khó ăn thế nà o ta cÅ©ng có thể ăn được. « Vãn Thanh hà i hÆ°á»›c nói, nà ng không muốn là m khó cho 2 nô tỳ.
ÄÆ°á»ng Ä‘i còn gian nan, nà ng không thể là m khó cho 2 nà ng được.
Huống hồ nà ng cÅ©ng chÆ°a tháºt sá»± là đói lắm.
« Vâng, để Hồng ThÆ° lấy tạm đồ cho ngÆ°á»i dùng. » Hồng ThÆ° vừa nghe vá»™i và ng nhảy xuống xe Ä‘i lấy đồ ăn.
Trông chốc lát đã bê lên hÆ¡n mÆ°á»i túi đồ ăn, to có, nhá» có, chất đống trong chá»— Vãn Thanh ngồi.
« Nhị phu nhân, ngÆ°á»i mau ăn Ä‘i. Nô tỳ giúp ngÆ°á»i gá»t vá» chút hoa quả nà y, Ä‘á»u là má»›i hái trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, sẽ giải khát rất mau. »
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng rồi bắt đầu ăn, nà ng ăn rt ngon miệng, trÆ°á»›c khi ở trong phủ nà ng từng ăn qua những đồ ăn nà y rồi, những món lần nà y là do Phượng Cô cố tình bảo nhà bếp là m theo mang Ä‘i, mùi vị tháºt háp dẫn, nà ng ăn má»™t lúc 2 Ä‘Ä©a thịt xà o tháºp cẩm má»›i thấy đỡ cÆ¡n đói.
Nhìn bên ngoà i, thá»i tiết rất tốt vì váºy nà ng liá»n kéo mà n che xe lên, vừa thoáng lại vừa có thể ngắm nhìn khung cảnh tÆ°Æ¡i đẹp.
Từ tháng 5, rừng cây bắt đầu thay lá xanh biết má»™t mà u, bầu trá»i trong xanh không má»™t gợn mây,từng tia nắng chiếu xuống là m ngÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° trong vắt. Bên tai rÃu tÃt tiếng chim, du dÆ°Æ¡ng thánh thót.
Vãn Thanh khẽ nhắm mắt lại, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi sảng khoái nói : « Trong rừng không khà tháºt thanh khiết. »
Trước mắt Hồng thư đang đưa cho nà ng một quả sơn tra.
“Trái cây má»›i hái, ngÆ°á»i nhất định phải ăn!â€
Vãn Thanh giơ tay đón lên, vô tư cắn một miếng lớn. ai ngỠđược.
Cả khuôn mặt nhỠnhắn bỗng nhăn mặt kêu lên : « Chua quá đi…. » ( như nà y nè >_<)
Vãn Thanh khi nhăn mặt vô cùng dá»… thÆ°Æ¡ng, khả ái Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Ngồi trong xe ngá»±a phÃa trÆ°á»›c, những chuyện kia không lá»t khá»i mắt Phượng Cô, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn lạnh lùng vô tình, bồng nhếch môi lên, cÅ©ng không hẳn là hắn cÆ°á»i, nói quá lên thì là má»™t nụ cÆ°á»i nhạt nhẽo.
« Hồng thÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt xấu a, ngÆ°Æ¡i đã ăn qua chÆ°a? » Vãn Thanh há»i.
Hồng thÆ° thấy vẻ mặt Vãn Thanh không hiểu rõ liá»n đáp : « Hồng ThÆ° chÆ°a có ăn qua, tại Hoà ng Kỳ nói vá»›i ta là trái cây nà y vô cùng ngon ngá»t, ta liá»n hái vá» cho ngÆ°á»i. Giá» nghÄ© ra là Hoà ng Kỳ lừa nà ng, mặt có chút giáºn dữ : « Khá lắm Hoà ng Kỳ, dám lừa ta, ta Ä‘i tìm nà ng tÃnh sổ. »
Hồng ThÆ° vừa định Ä‘i tìm Hoà ng Kỳ, lại bị Vãn Thanh kéo lại: “Thôi, bá» Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, các nà ng cÅ©ng không thÃch ta, không nên Ä‘i tìm phiá»n phức!â€
“NhÆ°ng… †Hồng ThÆ° vẫn giáºn, mặt Ä‘á» lên, cá»™ng thêm bá»™ hồng y cà ng đẹp mắt.
“Ngồi xuống nói chuyện vá»›i ta Ä‘i!†Vãn Thanh lôi kéo tay nà ng. Thấy Vãn Thanh nhÆ° thế, nà ng Ä‘Ã nh phải thôi, nhÆ°ng trong lòng tá»± nhủ nhất định sẽ Ä‘i tìm Hoà ng Kỳ tÃnh sổ.
“Tại sao ngÆ°Æ¡i không Ä‘i hầu hạ Gia?†Vãn Thanh lúc nà y má»›i nhá»› ra, Hồng Hoà ng Lam Lục tứ tỳ là thiếp thân thị tỳ của Phượng Cô, bình thÆ°á»ng luôn ở bên hắn
“Không cần nữa, vừa rồi Nhị phu nhân tỉnh lại, ta liá»n xin Gia qua hầu hạ ngÆ°á»i, hắn không nói cái gì, vì váºy ta cứ tá»›i đây .â€
Hóa ra là Phượng Cô đồng ý, Vãn Thanh nhủ thầm.
Ai cÅ©ng biết, nếu hắn không cho phép, thủ hạ không dám tá»± tiện hà nh Ä‘á»™ng, Vãn Thanh cÅ©ng nháºn ra, những ngÆ°á»i nà y đối vá»›i hắn là vừa kÃnh vừa sợ .
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:28 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 10:20 AM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 1: Ẩn Nhẫn
ChÆ°Æ¡ng 18: VÆ°u Không Bá» Äược
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com Hợp tác cùng: 4vn.eu
Song nhi suy nghÄ© má»™t chút, nói: “Không bằng chúng ta chÆ¡i nối chữ Ä‘i?â€
Vừa nói vừa nhìn vá» phÃa Hồng ThÆ° và Vãn Thanh, Song nhi thuở nhá» Ä‘i theo Vãn Thanh, đối vá»›i chữ nghÄ©a, mặc dù không há»c được nhiá»u lắm, nhÆ°ng vẫn biết Ãt nhiá»u, hÆ¡n nữa …bình thÆ°á»ng cÅ©ng hay nói thà nh ngữ ( là những câu 4 chữ kiểu ngá»c thụ lâm phong – thiên trÆ°á»ng địa cá»u), nên má»›i nảy ra ý nghÄ© nà y.
Phần Hồng ThÆ°, tuy chÆ°a từng chÆ¡i qua, nhÆ°ng là thiếp thân thị nữ của Phượng Cô tên chÃnh là đặt theo Cầm Kỳ ThÆ° Há»a, thÆ¡ văn thông thÆ°á»ng không thể là m khó nà ng . Vì váºy kÃch Ä‘á»™ng há»i: “Luáºt chÆ¡i nhÆ° thế nà o?â€
“Chữ đầu tiên của câu sau phải là chữ cuối cùng của câu trước, chỉ có thế thôi “
Song Nhi nói còn chÆ°a nói hết, Hồng ThÆ° đã nói: “Ta hiểu rồi ta hiểu rồi, hảo, ta nói trÆ°á»›c nhé!â€
Dù sao cÅ©ng là nữ hà i tá», nháºn sá»± huấn luyện nghiêm khắc chÆ°a lâu, gặp lúc đùa vui nhÆ° nà y, Hồng ThÆ° tâm trạng rất tốt, chả còn đầu óc đâu giữ hình tượng nghiêm trang má»i khi.
Song nhi cÅ©ng không cam lòng yếu thế, nói: “Chổ liá»n tiên phát chế nhân!â€
Nói xong cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn vá» phÃa Vãn Thanh.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, hai nha đầu nà y, cÅ©ng không há»i xem nà ng có hay không muốn chÆ¡i, đã tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i đông thế mạnh!â€
Câu nà y rõ rà ng ám chỉ Hồng Thư cùng Song Nhi ỷ đông bắt nạt nà ng.
Song Nhi cùng Hồng ThÆ° hai ngÆ°á»i vừa nghe, mặt liá»n á»ng Ä‘á», lại thấy Vãn Thanh chỉ là có chút giá»…u cợt, không phải muốn trách tá»™i, vì váºy cÅ©ng không để ý tá»›i, Hồng ThÆ° nghe được Vãn Thanh nói câu nà y, đã sá»›m nghÄ© tá»›i má»™t câu, không muốn mất cÆ¡ há»™i và o tay Song Nhi liá»n nói luôn: “Chúng mắt nhìn trừng!â€
Song Nhi vừa nghe liá»n nhÃu mà y, ngẩng đầu nhìn Vãn Thanh cầu cứu.
Vãn Thanh lắc đầu, ra vẻ nà ng cÅ©ng không biết tiếp nhÆ° nà o, tháºt sá»± nà ng cÅ©ng Ä‘ang bÃ, Hồng ThÆ° nà y tháºt lợi hại, chỉ hai ba câu, đã không cho kẻ khác Ä‘Æ°á»ng lùi.
Không thể không công nháºn, ngÆ°á»i của Phượng gia tháºt lợi hại, chỉ có trò chÆ¡i nhÆ° nà y cÅ©ng lá»™ ra bản lÄ©nh lá»›n nhÆ° váºy.
Song Nhi bÄ©u môi: “Không tÃnh không tÃnh, chÆ¡i lại Ä‘i chÆ¡i lại Ä‘i, đừng ép ngÆ°á»i khác và o chân tÆ°á»ng không có chá»— lui nữa! !â€
Vãn Thanh ha hả cÆ°á»i má»™t tiếng, cái…nà y Song Nhi: “Tháºt đến chịu Song Nhi rồi! Tốt lắm, lần nà y do ngÆ°Æ¡i nói trÆ°á»›c nhé, xem ngÆ°Æ¡i có là m khó ngÆ°á»i ta không!â€
Nà ng cau mà y nghÄ©, rồi sau đó thÆ° nhà n cÆ°á»i má»™t tiếng: “Ta theo hầu tiểu thÆ°, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lợi hại! Hồng ThÆ°, tá»›i phiên ngÆ°Æ¡i!†Nói xong đắc ý nhìn vá» phÃa Hồng ThÆ°, ánh mắt khiêu khÃch nói.
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, biết các nà ng hai ngÆ°á»i lại muốn quyết đấu má»™t phen .
Vì váºy dá»±a ngÆ°á»i và o cá»a xe, xem cây cối vụt qua ko nói gì.
Nà ng chÆ°a bao giá» thÃch cùng ngÆ°á»i khác đấu khẩu, cÅ©ng chán ghét thấy ngÆ°á»i khác đấu khẩu, nhÆ°ng nhìn hai cái tiểu nha đầu nà y đấu khẩu, lại cảm giác được rất ấm áp, các nà ng không tranh quyá»n Ä‘oạt lợi, chỉ vì chút vui vẻ thông thÆ°á»ng, giống nhÆ° ngÆ°á»i má»™t nhà đùa vui thôi.
Dù nà ng không muốn tham dá»±, ngÆ°á»i khác chÆ°a chắc đã buông tha , chỉ thấy Hồng ThÆ° lôi tay nà ng: “Nhị phu nhân, ngÆ°Æ¡i nhìn Song Nhi nha đầu kia, tuổi còn trẻ, đã thù dai nhÆ° váºy, thế là không tốt!â€
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, còn không mở miệng. CÅ©ng đã nghe được Song Nhi trợn mắt nói: “Dám mách tiểu thÆ°! Tiểu thÆ° a… ngÆ°Æ¡i nhìn ngÆ°á»i nà y,ai ngá» lại gian trá nhÆ° váºy! ChÃnh nà ng phá hÆ° cuá»™c vui nà y! !â€
Vãn Thanh cÆ°á»i má»™t tiếng, bất đắc dÄ© lắc đầu, tháºt sá»± là vô phÆ°Æ¡ng, vì váºy nói: “Tốt lắm tốt lắm, coi nhÆ° ta phá hÆ°.â€
Hai ngÆ°á»i kia vừa nghe liá»n trăm miệng má»™t lá»i nói: “Không được! Không phải lá»—i của ngÆ°á»i.â€
Vãn Thanh chỉ chá» các nà ng nói câu đấy, vừa nghe,liá»n cÆ°á»i giảo hoạt: “Nếu không phải ta tức là hai ngÆ°á»i phá hÆ°. Váºy thì phạt má»—i ngÆ°á»i ăn má»™t quả sÆ¡n tra!â€
Vừa nói liá»n giÆ¡ ra 2 quả sÆ¡n tra, lau qua 1 cái, Ä‘Æ°a cho 2 nà ng.
“Tiểu thư… “
“Nhị phu nhân… “
“Mau ăn a! Nếu không ăn thì đừng theo ta nữa!†Vãn Thanh cố ý nói, vẫn còn cố dà và o miệng các nà ng.
Song Nhi vừa nhìn , Ä‘Ã nh cắn 1 miếng, Hồng ThÆ° cÅ©ng không cam lòng yếu thế, cÅ©ng cắn 1 miếng, kết quả hai ngÆ°á»i là không hẹn mà cùng nhăn mặt, khiến Vãn Thanh ha hả cÆ°á»i to.
Má»™t tiếng cÆ°á»i nà y, trong khung cảnh nà y, rất Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, khiến lòng ngÆ°á»i phấn chấn vui vẻ.
Không khá»i khiến cho thị vệ láo nháo, cÅ©ng may bá»n hắn được huấn luyện nghiêm khắc, ngay láºp tức lấy lại tÆ° thế nghiêm trang, Ä‘á»™i ngÅ© lại thẳng băng nhÆ° cÅ©.
NhÆ°ng Vãn Thanh phát hiện bị ngÆ°á»i khác nhìn, mặt tức thì hồng nhÆ° ánh nắng chiá»u, cảm thấy mình cÆ°á»i nhÆ° thế tháºt quá thất lá»…, xem ra nà ng nhất thá»i vui vẻ, quên mất việc giữ hình tượng nghiêm trang cần thiết.
Vì váºy vá»™i và ng thu hồi ánh mắt, vẫn kịp thấy trong mà n của xe ngá»±c Ä‘i trÆ°á»›c, má»™t đôi mắt phượng dà i Ä‘ang hÃp lại nhìn nà ng, không nhìn ra ý tứ nhÆ° nà o.
Cứ nhÆ° thế,mặt Vãn Thanh từ hồng chuyển sang trắng bệch, nhấc mà n che lên, lại đặt xuống, Song Nhi nhất thá»i khó hiểu, nhìn tiểu thÆ° Ä‘á»™t nhiên trong thá»i gian ngắn biến sắc, tưởng thân thể Vãn Thanh không khá»e, vá»™i và ng Ä‘i và o há»i thăm.
“Tiểu thÆ°, tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?â€
Hồng ThÆ°, dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i táºp võ, tuy nói cÆ°á»i vui vẻ, vẫn không quên thăm dò Ä‘á»™ng tÄ©nh xung quanh, tá»± nhiên cÅ©ng thấy chuyện vừa rồi
Nà ng chỉ là không nghĩ tới, Nhị phu nhân đối với Gia lại giữ khoảng cách như thế,.
Vãn Thanh đặt tay lên trán, hÆ°á»›ng mặt ra cá»a sổ, má»m nhÅ©n đáp: “Không có gì , chỉ là đột nhiên có Ä‘iểm không thoải mái thôi.â€
Nà ng vốn cho là bản thân có thể nhịn, nhưng xem ra nà ng nhầm rồi.
Nà ng cho rằng bản thân có thể bá» qua chuyện đấy. Äối vá»›i những chuyện đã phát sinh, nà ng chá»n cách quên Ä‘i, không nghÄ© tá»›i nữa
NhÆ°ng chỉ cần nhìn đôi mắt phượng dà i hẹp đấy, nà ng liá»n biết nà ng không quên được.
Äôi mắt đấy, nhÆ° bắt nà ng quay trở lại cái đêm đấy, vì váºy, trái tim nà ng vô phÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh trở lại .
“Tiểu thÆ° nếu không thoải mái thì nằm nghỉ Ä‘i, Song Nhi sẽ canh cho ngÆ°á»i.†Song Nhi mặc dù không thấy được những chuyện vừa rồi ( chuyện Vãn Thanh mặt đổi sắc, mắt Phượng Cô chăm chú theo dõi nà ng), nhÆ°ng Ä‘i theo Vãn Thanh nhiá»u năm, tháºp phần hiểu rõ nà ng, thấy nà ng có vẻ mặt nhÆ° nà y, biết tháºt sá»± không phải thân thể không thoải mái, nhÆ°ng không há»i nữa, chỉ là cầm lấy má»™t cái chăn nhá», nhẹ nhà ng đắp cho Vãn Thanh, rồi sau đó tÄ©nh lặng không nói lá»i nà o nữa.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by xiao ling; 20-02-2012 at 09:28 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî