26-05-2013, 07:35 AM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên thân mặt gần gÅ©i, dáng vẻ kiá»u diá»…m ôm lấy nhau nhÆ° má»™t lưỡi dao sắc bén trá»±c tiếp bổ xuống đầu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, là m cho hắn từ đầu đến tim Ä‘á»u Ä‘au Ä‘á»›n, tứ chi tê dại.
Hữu Hi từ trên ngÆ°á»i Hoà ng Bắc Thiên ngồi dáºy, gÆ°Æ¡ng mặt nhá» bé không có dấu hiệu của thuốc phát tác, trong đầu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ hiện lên suy nghÄ© là dược tÃnh trên ngÆ°á»i nà ng đã được ai đó giải.
Khà ná»™ công tâm mất Ä‘i là trà giáºn dữ hét lá»›n: “Ta giết ngÆ°Æ¡i!†- Dứt lá»i tung quyá»n đánh vá» phái Hoà ng Bắc Thiên.
Hữu Hi ôm lấy Hoà ng Bắc Thiên, chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i của hắn, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ nhìn thấy má»™t bóng lÆ°ng mảnh khảnh, quyá»n của hắn vẫn không ngừng tung ra, hai mắt nhÆ° sắp phun ra lá»a. Nắm tay run lên, các đốt ngón tay trắng bệch, trong đầu chỉ có tức giáºn phẫn háºn, tay túm lấy Hữu Hi: “Äi theo taâ€- Nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó Ä‘em Hữu HI giữ lấy kéo trên đất.
Lúc nà y, trái tim Hoà ng Bắc Thiên nhÆ° bị Ä‘ao cắt, ngÆ°á»i phụ nữ mà mình yêu mến nhÆ°ng hắn lại vô lá»±c bảo vệ, chỉ biết ngồi phịch trên giÆ°á»ng, giống nhÆ° phế váºt nhìn Hữu Hi bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khi dá»….
Hữu Hi xin lá»—i, có đúng hay không, hắn Ä‘au lòng nói không nên lá»i, trong mắt chỉ toà n Ä‘au khổ cùng miá»…n cưỡng. Từ trong mắt Hoà ng Bắc Thiên, Hữu Hi biết hắn vì nà ng mà đau khổ, vì nà ng mà áy náy, nà ng cÅ©ng biết, Hoà ng Bắc Thiên ná»™i tâm Ä‘au khổ, hắn sống nhÆ° thế so vá»›i chết cà ng khó chịu hÆ¡n
NhÆ°ng, hắn là hy vá»ng sống duy nhất của nà ng, cho dù sống trong Ä‘au khổ, không còn tá»± tôn cÅ©ng phải cố gắng mà sống. Äoạn tình cảm nà y rất khổ cá»±c, rất chua xót hà nh hạ trái tim cả hau, Hữu Hi nhẫn nhịn không để bản thân rÆ¡i lệ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nổi giáºn kéo nà ng Ä‘i ra ngoà i, nà ng chỉ biết ngoái đầu lại nhìn Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au khổ ra sức dùng tay đánh và o tÆ°á»ng, hắn Ä‘au, hắn khóc, nà ng thấy Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au khổ rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
Không!! Hoà ng Bắc Thiên đừng khóc, đừng khóc, đây là con Ä‘Æ°á»ng mà y đã lá»±a chá»n, không phải lá»—i của nà ng, không phải. Có phải nà ng nên buông tay Ä‘oạn tình cảm nà y nhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i không ai Ä‘au khổ nữa.
Hữu Hi tan nát cõi lòng má»—i lần nghÄ© tá»›i, Hoà ng Bắc Thiên từ từ biến mất nÆ¡i tầm mắt của nà ng, lÆ°u lại xung quanh chỉ còn cÆ¡n giáºn của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vây lấy nà ng. Hắn cả ngÆ°á»i tức giáºn, tay nắm lấy cổ tay nà ng, khiến cho nà ng nhÆ° muốn xé ra là m đôi, bÆ°á»›c chân vá»™i và ng hấp tấp, nà ng chỉ có thể thê thảm lảo đảo Ä‘uổi theo bÆ°á»›c chân của hắn.
Trên Ä‘Æ°á»ng bị lôi kéo vá» VÆ°Æ¡ng phủ, trong đầu nà ng chỉ ngáºp đầy hình ảnh Ä‘au khổ của Hoà ng Bắc Thiên. Cho đến khi hai cánh tay của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng phẫn ná»™ giữ lấy vai nà ng, cho đến khi trong mắt nà ng nhìn thấy dung nhan dữ tợn của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Hữu Hi má»›i định thần lại.
Tay hắn dùng sức, mÆ¡ hồ lá»™ ra sá»± tức giáºn, vẻ mặt tan nát cõi lòng, đôi mắt Ä‘en cuồng loạn trở nên dữ tợn, môi mÃm lại, muốn tức giáºn nhÆ°ng cuối cùng chỉ hung hăng buông lá»ng nà ng, chân dà i nhấc lên, bà n bát tiên liá»n ngã rầm trên đất nát vụn.
Bao nhiêu đồ quý bằng sức Ä‘á»u bị hắn nổi giáºn là m vỡ, rÆ¡i trên đất nứt thà nh từng miếng nhá» giống nhÆ° trái tim bị nghiá»n nát.. Tay hắn tháºm chà còn vÆ°Æ¡n lại chút máu, hắn nổi giáºn hủy tất cả má»i thứ trong phòng Ä‘á»u hủy Ä‘i trừ Hữu Hi, là hắn không thể hủy diệt.
Nà ng đứng đó, lạnh lùng nhìn hắn nổi giáºn, nhìn dáng vẻ Ä‘iên cuồng mất Ä‘i lý trà của hắn, nhìn bá»™ dạng Ä‘au khổ của hắn, lòng nà ng dÄ© nhiên có chút khoái cảm.
Hắn tại sao phải quan tâm, tại sao phải Ä‘au khổ, hay chỉ vì ham muốn chiếm Ä‘oạt? Không, không quan trá»ng, nghÄ© tá»›i những gì Hoà ng Bắc Thiên phải chịu, nghÄ© tá»›i nà ng cùng Hoà ng Bắc Thiên yêu nhau nhÆ°ng không thể gần nhau, chút Ä‘au Ä‘á»›n nà y của hắn có đáng gì.
NhÃn dáng vẻ Ä‘au khổ của Bắc Thiên, bá»™ dạng cố gắng nhẫn nhịn của Hoà ng Bắc Thiên, từ sâu trong đáy lòng nà ng rất Ä‘au. Lúc đầu có nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, rất muốn giải thÃch, nhÆ°ng cuối cùng lại chỉ im lặng, hắn Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° thế nà y không phải rất tốt sao.
Trong phòng trở nên há»—n loạn, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn muốn giết ngÆ°á»i, tháºm chà kÃch Ä‘á»™ng muốn bóp chết Hữu Hi. ÃNh mắt cuồng loạn, mang theo nổi giáºn, ánh mắt á»ng hồng nhìn Hữu Hi lạnh lùng đúng yên trái tim lại cà ng nhói Ä‘au.
BÆ°á»›c chân hoảng loạn Ä‘i tá»›i bên cạnh Hữu Hi, máu tÆ°Æ¡i từ tay hắn nặng ná»n chảy xuống đặt trên bả vai nà ng, giá»ng nói vang vá»ng Ä‘au khổ: “tại sao… tại sao??!!†– Hắn đã hao tổn biết bao nhiêu tâm tÆ° chỉ vì má»™t ngÆ°á»i phụ nữ, đổi lấy nà ng cùng nam nhân khác triá»n miên ôm nhau.
Hắn tỉnh táo tá»± há»i tại sao lại Ä‘au Ä‘á»›n, khó khăn nhÆ° thế nà y. Má»™t tay phẫn ná»™ ôm lấy Hữu Hi Ä‘i đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng, khom ngÆ°á»i Ä‘em Hữu Hi đặt dÆ°á»›i thân.
Hắn muốn tẩy Ä‘i tất cả mùi vị nam nhân trên ngÆ°á»i Hữu Hi, hắn muốn phần nóng rá»±c của mình nằm trong cÆ¡ thể nà ng, thân thể của nà ng không thể mang thai con ngÆ°á»i khác, không thể.
Lăng Khiếu Dương sắp phát điên rồi, hắn lấy ra một viên thuốc, mạnh bạo nhét và o miệng Hữu Hi, hai tay ôm lấy nà ng, phảng phất như muốn đem nà ng hòa và o máu xương bên trong hắn.
Hữu Hi bị ép nuốt và o viên thuốc, hai mắt bất lá»±c chết lặng nhìn thẳng lên đỉnh giÆ°á»ng, nà ng không còn sức để giãy giụa nữa, cho dù giãy dụa cÅ©ng không thoát khá»i hai tay hắn.
Hắn nhìn nà ng uống thuốc sau đó từ từ có tác dụng, suy nghÄ© trong nà ng trở nên há»—n loạn, thân thể bắt đầu có má»™t luồng khó nóng di chuyển, phản bá»™i bản thân, không có chuẩn bị trÆ°á»›c, nà ng báºt khóc, đối vá»›i váºn mệnh nà y cảm thấy bất đắc dÄ©, đối vá»›i Hoà ng Bắc Thiên thì Ä‘au lòng, còn đối vá»›i Hoà ng Bắc Thiên thì háºn
Hắn Ä‘iên cuồng chiếm lấy thân thể nà ng, là m cho cÆ¡ thể chặt của nà ng vây lấy phần cứng rắn của hắn, Ä‘em cÆ¡ thể nhá» hẹp của nà ng chống giữ đến táºn cùng, dung nạp thứ to lá»›n của hắn.
Hắn hôn lên khắp nÆ¡i, dùng chÃnh khà tức bản thân gá»™t sạch thân thẩ của nà ng đã từng bị nam nhân khác chiếm lấy, Ä‘Æ°a phần nóng rá»±c của hắn phun và o sâu cÆ¡ thể của nà ng, trong tâm chỉ muốn nà ng sinh con cho hắn, nam nhân kia đừng bao giá» nghÄ© ở trong cÆ¡ thể Hữu Hi.
Dù là cuồng loạn, mạnh mẽ, chiếm Ä‘oạt nhÆ°ng vẫn mang theo sá»± ôn nhu cẩn tháºn nhÆ° má»i ngà y, hắn không muốn là m nà ng bị thÆ°Æ¡ng
Lần lượt Ä‘oạt lấy, lần lượt mê loạn, cho đến khi trá»i sáng, hắn má»›i buông nà ng ra, ôm lấy Hữu Hi Ä‘ang mê man lẳng lặng nằm im. Mắt hắn dán chặt và o dung nhân say ngủ của nà ng, trái tim xé rách Ä‘au Ä‘á»›n, trong đầu toà n là hình ảnh Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên Ä‘ang ở trên giÆ°á»ng, trái tim thắt lại, cánh tay lại siết chặt lấy nà ng, ná»™i tâm sợ mất Ä‘i gì đó.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»± ý xông và o Minh Viên, bị hoà ng đế trách phạt, phạt đánh 20 roi, lấy là m gÆ°Æ¡ng cho kẻ khác. Dù bị đánh, hắn cÅ©ng không cháºm trá»… má»™t ngà y chiếm lấy Hữu Hi, từ đêm hôm đó, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đối vá»›i Hữu Hi nhu cầu không giá»›i hạn, giống nhÆ° muốn Hữu Hi nếu có chết cÅ©ng chỉ có thể ở bên hắn.
Hữu Hi chỉ có thể im lặng chịu đựng, trái tim từng ngà y bị Lăng Khiếu Dương hà nh hạ, không biết đến cuối cùng thì ngà y tự do của nà ng mới tới. Nà ng cũng không dám nghĩ Hoà ng Bắc Thiên bây giỠđang đau khổ ra sao, không dám nghĩ tới. Cuộc sống bây giỠđã rất khổ sở, tâm và thân thể nà y vốn đã chia đôi ra.
Trong lòng yêu Hoà ng Bắc Thiên, nhÆ°ng thân thể nà y lại hầu hạ dÆ°á»›i thân nam nhân mình háºn nhất, cảm giác nà y khiến Hữu Hi muốn hóa Ä‘iên. Sá»± sống của Hoà ng Bắc Thiên là do ngÆ°á»i phụ nữ mà mình yêu nhất dùng thân thể tá»± lừa gạt lòng chịu khuất nhục đổi lấy, không những váºy tÃnh mạng của cả nhà hắn, hắn chắc chắn rất Ä‘au, đến cả quá»· cÅ©ng chẳng chịu nổi.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»—i ngà y lại dùng thuốc khống chế thân thể Hữu Hi, buá»™c nà ng hầu hạ dÆ°á»›i thân hắn, hắn tháºt sá»± muốn má»™t đứa con sao. NhÆ°ng thân thể nà ng, không cách nà o sinh con được nữa, nà ng mất Ä‘i khả năng là m mẹ.
Hắn là m nhÆ° váºy cÅ©ng chỉ phà công, Hữu Hi cÆ°á»i lạnh. Äối mặt vá»›i hắn, nà ng cÅ©ng dần chết lặng, thân thể nà ng nhÆ° mất Ä‘i linh hồn, má»—i má»™t ngà y nà ng Ä‘á»u tá»± bán Ä‘i bản thân, má»—i má»™t ngà y chỉ sống trong Ä‘au khổ, đây là ông trá»i trừng phạt tình yêu Ãch ká»· của nà ng.
Thá»i gian trôi qua tháºt nhanh, trá»i đã và o đông giá rét, bên trong Di Tâm CÆ° cÅ©ng đặt má»™t lò sá»i ấm áp, trên ngÆ°á»i Hữu Hi mặc bá»™ quần áo dà y, tuy rất ấm áp nhÆ°ng lòng của nà ng thì không cách nà o ấm lên
Hữu Hi suốt má»™t tháng nhÆ° kẻ câm Ä‘iếc, thá»i gian má»™t tháng, nà ng không mở miệng nói má»™t câu, ngay cả thở dà i cÅ©ng không. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bảo nà ng ăn, thì nà ng ăn, bảo nà ng uống thì nà ng uống, bảo nà ng ngủ thì nà ng ngủ, nà ng đã hoà n toà n trở thà nh ngÆ°á»i câm không khác gì tượng gá»—. Nà ng không muốn nói chuyện, cà ng không muốn cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói chuyện, cÅ©ng không muốn nói gì vá»›i má»i ngÆ°á»i. Nà ng tá»± dìm bản thân và o ná»—i Ä‘au, sống mà không có Hoà ng Bắc Thiên bên cạnh chỉ có thể tưởng nhá»›, trừ Hoà ng Bắc Thiên ra, sinh mạng nà y của nà ng coi nhÆ° chẳng còn quan trá»ng ná»a.
Tuyết rÆ¡i, tuyết lại bắt đầu rÆ¡i,, nhá»› lại lúc ở Äồng thà nh, và o ban đêm, Hoà ng Bắc Thiên lại ở cùng nà ng, hai ngÆ°á»i ngồi trên nóc nhà xem tuyết rÆ¡i. Vừa lãng mạn vừa vui vẻ.
Năm nay tuyết rÆ¡i, nà ng chỉ có thể má»™t mình đứng giữa tuyết nhìn những bông tuyết rá»±c rỡ rÆ¡i xuống. Hoà ng Bắc Thiên, có khá»e không, có lạnh không, có đói không, có Ä‘ang nhá»› nà ng không. Äã tá»›i thá»i gian Ä‘i thăm Hoà ng Bắc Thiên, nhÆ°ng lúc nà y nà ng không thể Ä‘i.
GÆ°Æ¡ng mặt khóc Ä‘au Ä‘á»›n của Hoà ng Bắc Thiên vẫn in Ä‘áºm trong lòng nà ng, nghÄ© đến nà ng từ trong lòng hắn bá» Ä‘i, trái tim cÅ©ng khóc theo cÅ©ng rÆ°á»›m máu. Lần trÆ°á»›c Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nổi giáºn xông và o Minh Viên mang nà ng Ä‘i, Hoà ng Bắc Thiên chỉ Ä‘Ã nh bất lá»±c.
NghÄ© tá»›i trái tim lại Ä‘au Ä‘á»›n, Ä‘au Ä‘á»›n không thở nổi, giống nhÆ° có thể cảm nháºn được ná»—i Ä‘au chua xót khi gặp Hoà ng Bắc Thiên, không gặp nhÆ°ng ná»—i nhá»› nhung lại Ä‘au Ä‘á»›n hà nh hạ nà ng giống nhÆ° đã ngà n năm,
Bông tuyết rÆ¡i đầy trên chiếc áo khoác lông cừu mà u Ä‘en, mái tóc Ä‘en của nà ng bị bông tuyết bao phủ, nà ng vẫn nhÆ° cÅ© đứng yên nhìn bông tuyết bay xuống, ánh mắt mênh mông, lẳng lặng nhìn ra xa đến ngẩn ngÆ°á»i.
Lăng Khiếu Dương đứng đó cách không xa nhìn thân thể yếu ớt trong tuyết, trái tim phiếm đau, giẫm lên tuyết đi tới bên cạnh Hữu Hi, giữ lấy bà n tay nà ng trong tay mình, lạnh quá, phụ nữ ngốc nghếch nà y rốt cuộc đã đứng đây bao lâu
Hắn không nói gì, chỉ Ä‘em tay nà ng đặt bên môi hà hÆ¡i thổi và o cho ấm, sau đó kéo tay nà ng Ä‘i và o trong vÆ°á»n.
Hắn biết cho dù hắn nói gì nà ng cÅ©ng không đáp, cho nên hắn cÅ©ng chá»n lá»±a im lặng, hai ngÆ°á»i tÄ©nh lặng giẫm lên tuyết, hoà vá»›i tiếng gió. Äi tá»›i trÆ°á»›c cá»a vÆ°á»n, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dừng lạnh, bà n tay ấm áp che mắt Hữu Hi, má»™t tay kéo nà ng vá» trÆ°á»›c.
Hữu Hi không phản kháng, không nói gì cả, chỉ tùy ý để hắn dẫn Ä‘i. Äi và i bÆ°á»›c, dừng lại, bà n tay to lá»›n ấm áp trÆ°á»›c mắt nà ng cháºm rãi rá»i Ä‘i, Ä‘áºp và o mắt nà ng chÃnh là cả không gian mà u hồng của hoa. Hoa mai Ngạo Tuyết mùi hÆ°Æ¡ng thoang thoảng, Hữu Hi đắm chÃm trong biển hoa giống nhÆ° tiên tá» hạ phà m.
Chỉ là trên nét mặt không có lấy vui sÆ°á»›ng, không kÃch Ä‘á»™ng chỉ há» hững, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng quen vá»›i sá»± lạnh lùng của nà ng, cầm lấy cà nh mai đặt và o bà n tay nhá» bé của nà ng.
Hữu Hi nhìn cà nh mai trong tay, nhá»› tá»›i ý nghÄ©a của nó: “kiên cÆ°á»ng, cao nhã, cốt cáchâ€
Hắn Ä‘Æ°a nà ng cầm. Hắn nhìn hai mắt nà ng, muốn thấy được sá»± vui sÆ°á»›ng kÃch Ä‘á»™ng trong mắt nà ng, nhÆ°ng không há» có, chỉ có sá»± trống rá»—ng lạnh nhạt. Hắn cảm giác tháºt bất lá»±c, nà ng nhu thuáºn, an tÄ©nh giống nhÆ° con búp bê bằng gá»—, không ầm Ä© không náo loạn, cÅ©ng không phản kháng.
Hắn đã sai rồi sao, chẳng lẽ sự cố chấp của hắn là sai sao. Hơn một tháng nay, nà ng không đi gặp Hoà ng Bắc Thiên, hắn đáng ra nên cao hứng nhưng trái tim lại cảm thấy hoảng sợ. Sự yên lặng của Hữu Hi là m hắn rất bất an, hắn không biết nà ng đang suy nghĩ gì.
“Lăng â€- Má»™t tiếng gá»i dịu dà ng từ phÃa sau Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vang lên.
Dạ Lan Ä‘i tá»›i, vẻ mặt nhu tình lãnh đạm tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Ä‘i và o trong biển hoa, không thể phủ nháºn nà ng rất đẹp. Nụ cÆ°á»i của nà ng khiến ngÆ°á»i ta thần hồn Ä‘iên đảo, nụ cÆ°á»i của nà ng khiến hoa thất sắc, nà ng còn hÆ¡n cả muá»™i muá»™i Lãnh Dạ Hủy, xinh đẹp kiêu diá»…m.
“Thiếp tùy tiện Ä‘i xung quanh, không ngá» trong lúc vô tình lại tìm đến đây, vÆ°á»n nhiá»u hoa mai tháºt sá»± rất đẹp, không biết muá»™i muá»™i thÃch không?†- Nà ng ôn nhu nói, trong mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quã nhiên có chút yêu thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng cÅ©ng ẩn chứa Ä‘au khổ,
Hữu Hi nắm chặt hoa mai trong tay, cả má»™t mảnh vÆ°á»n lá»›n nhÆ° váºy ngáºp đầy hoa mai trong má»™t đêm, tháºt là tốn không Ãt công sức, nhÆ°ng nà ng không muốn biết, cÅ©ng không cần biết.
Bà n tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang ôm Hữu Hi cháºm rãi buông ra, đôi mắt nhìn Dạ Lan trở nên âm trầm, tá»±a hồ có chút tá»± trách.
“Thân thể nà ng khá»e rồi sao? â€- Hắn há»i.
“Thân thể nhÆ° thế nà y cÅ©ng là tốt rồi, qua được má»™t ngà y, chỉ cầu mong thân thể nà y an pháºn là được. Dù sao trái tim của VÆ°Æ¡ng gia đã không còn ở bên cạnh Lan Nhi†- Trong má»—i lá»i nói Ä‘á»u có chút cô Ä‘Æ¡n và thÆ°Æ¡ng cảm là m cho Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không khá»i nhói Ä‘au.
“Muá»™i muá»™i không ngại để tá»· tá»· cùng VÆ°Æ¡ng gia nói mấy câu chứ!! â€- Dạ Lan nhợt nhạt cÆ°á»i, ôn nhu nói.
Hữu Hi không trả lá»i, vẻ mặt bình tÄ©nh, nắm hoa mai xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i sân, lúc ra khá»i vÆ°á»n, hoa mai trong tay nà ng cÅ©ng rÆ¡i xuống đất. Hắn cho, nà ng không cần. Hữu Hi không quay vá» phòng, mà giẫm lên tuyết dà y, ra khá»i đại môn của VÆ°Æ¡ng phủ, nà ng nhá»› Hoà ng Bắc Thiên.
Muốn gặp nhÆ°ng rồi không dám, ánh thấy ánh mắt Ä‘au khổ táºn cùng không cách nà o chịu Ä‘á»±ng được của hắn. Nà ng nhịn và i ngà y, cuối cùng cÅ©ng nhịn không được, tá»± mình Ä‘i bá»™ tá»›i Minh Viên, tuyết rÆ¡i trên mặt đất để lại má»™t chuá»—i dấu chân tháºt dà i.
Minh Viên bị bao phủ bởi má»™t mà u trắng, Hữu Hi không Ä‘i và o cá»a, mà đi tá»›i nÆ¡i vách tÆ°á»ng nà ng thÆ°á»ng cùng Hoà ng Bắc Thiên nói chuyện. Nà ng đứng đó, nhìn tÆ°á»ng cao, trái tim Ä‘au Ä‘á»›n, Hoà ng Bắc Thiên ở bên trong. NHÆ°ng nhÆ° cách cả má»™t tòa núi lá»›n, gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn áo và o bức tÆ°á»ng lạnh lẽo, lòng chua xót khẽ rÆ¡i lệ.
Cúi đầu khóc, thÆ°Æ¡ng tâm yên lặng, là m sao để được gần nhau mà không có gánh nặng, không còn khó khăn nữa. Chẳng lẽ cả Ä‘á»i nà y không thể bên nhau?
Dù đã che miệng, nhưng tiếng khóc nức nở của Hữu Hi vẫn phát ra.
“Hữu Hi, là nà ng sao, là nà ng ở bên ngoà i đúng không?†- bên trong tÆ°á»ng phát ra giá»ng nói lo lắng.
Nước mắt Hữu Hi cà ng rơi nhanh hơn. Bắc Thiên của nà ng vẫn chỠnà ng, vẫn một mực chỠnà ng tới.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
26-05-2013, 07:36 AM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
“Hữu Hi mau và o gặp ta, ta muốn thấy nà ng, nghe lá»i ta!! â€- Giá»ng nói Hoà ng Bắc Thiên mang theo chút mong chá» cùng lo lắng, sợ hãi Hữu Hi sẽ rá»i Ä‘i. “Hữu Hiâ€
“Ta..â€
“Äừng trốn ta, và o mau! !â€- Hoà ng Bắc Thiên sốt ruá»™t rống to, bà n tay nặng ná» nện và o tÆ°á»ng.
Nghe thấy âm thanh đó, Hữu Hi cảm thấy kinh hãi: “Hảo, ta và o, Bắc Thiên, chà ng đừng tá»± đả thÆ°Æ¡ng chÃnh mình!â€
Hữu Hi nói xong Ä‘i vòng qua tưởng của Minh Viên hÆ°á»›ng vá» phÃa cá»a mà chạy, nhÆ°ng vừa chạy được hai bÆ°á»›c, thắt lÆ°ng đã căng cứng, thân thể từ từ ngã và o má»™t lồng ngá»±c to lá»›n cứng chắc, ngăn trở nà ng chạy Ä‘i.
Hữu Hi hoảng sợ quay đầu lại nhìn thấy gương mặt đau khổ của Lăng Khiếu Dương, trong chớp mắt sắc mặt nà ng trắng bệch.
Hai tay hắn siết chặt ôm lấy nà ng, đầu vúi sâu và o nÆ¡i cổ của nà ng, cô Ä‘Æ¡n Ä‘au khổ nói: “Äừng Ä‘i và o, được không?â€
Hữu Hi ngÆ¡ ngác nhìn hắn ở trong lòng nà ng, trái tim khẽ rung lên, hắn Ä‘ang cầu xin? Cầu xin nà ng đừng Ä‘i và o? Không!! Không giống má»™t chút nà o vá»›i phong cách thÆ°á»ng ngà y của hắn, không giống!! Nà ng nhất định đã nghe lầm, nghe lầm rồi!â€
“Theo ta vá» nhà †- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm nà ng Ä‘i vá» phiá VÆ°Æ¡ng phủ. Hữu Hi quýnh lên, rốt cuá»™c cÅ©ng đồng ý mở miệng nói chuyện vá»›i hắn, vá»™i và ng nói: “Không, để cho ta gặp hắn, chỉ cần nhìn mặt thôi, ta cam Ä‘oan không xảy ra bất cứ chuyện gì, ngÆ°Æ¡i không cần lo lắng đâu!! â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đối vá»›i Hữu Hi ngoảnh mặt là m ngÆ¡, tiếp tục ôm nà ng Ä‘i vá» trÆ°á»›c, Hữu Hi Ä‘au khổ khẩn cầu: “Ta thá», ta thá» chỉ nhìn hắn thôi, chẳng lẽ má»™t chút hy vá»ng sống còn lại của ta ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cÆ°á»›p Ä‘i sao, đừng nhÆ° váºy!â€
Bước chân dừng lại, trong lòng Lăng Khiếu Dương vừa đau vừa mâu thuẫn, nhìn gương mặt Hữu Hi đang khẩn trương đau đớn, trái tim hắn lại co thắt lại.
Bông tuyết tung bay khắp nÆ¡i, phát ra âm thanh tinh tế nhÆ°ng là m nhiá»…u loạn tâm ý ngÆ°á»i khác. Hai tay hắn giữ lấy bả vai Hữu Hi, đôi mắt Ä‘en nhìn thẳng mắt nà ng, môi khẽ mở ra, cuối cùng há»i: “Nà ng thá» chỉ là gặp mặt thôi đúng khôngâ€
Hữu Hi tái nhợt nghiêm mặt, gáºt đầu, đôi mắt không chút ánh sáng, bình tÄ©nh nói: “Ta thá», ta chỉ gặp mặt hắn, không xảy ra chuyện gì nữa… để cho ta và o Ä‘iâ€
Bà n tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cứng lại, run rẩy không muốn buông ra, Hữu Hi lại dùng ánh mắt chỠđợi, khẩn cầu nhìn hắn. Tay hắn cháºm rãi buông xuống, rồi lại nắm lấy cổ tay nà ng. Hữu Hi rụt lại cố gắng rút tay ra khá»i tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng…. Hắn cÅ©ng từ từ buông lá»ng nà ng.
Hữu Hi liá»n xoay ngÆ°á»i chạy Ä‘i nhÆ° sợ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đổi ý, má»™t mạch chạy tá»›i cá»a Minh Viên.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn theo dáng Hữu Hi má» mịt trong là n tuyết trắng, nhìn nà ng chạy và o lòng của nam nhân khác. Trong lòng hắn lúc nà y trống rá»—ng, lạnh nhÆ° băng, bông tuyết tung bay, rÆ¡i trên ngÆ°á»i hắn, rÆ¡i và o lòng hắn, lạnh đến thấu táºn tim.
Tại sao hắn lại trở nên đà n bà như thế?
BÊn trong Minh Viên phủ đầy mà u trắng, Hữu Hi bị Hoà ng Bắc Thiên ôm và o lòng, trên trá»i những bông tuyết bay múa, tâm tình hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nặng ná». Tay Hoà ng Bắc Thiên rất lạnh, không biết đã ở trong sân bao lâu, cÅ©ng không biết đã đợi bao nhiêu ngà y, nắm lấy tay Hữu Hi muốn tìm kiếm chút ấm áp, nhÆ°ng tay nà ng cÅ©ng lạnh lẽo.
Vẻ mặt cô Ä‘Æ¡n, than nhẹ buồn bã nói: “Bây giá», ta không thể cùng nà ng ngồi trên nóc nhà xem tuyết rÆ¡i nữaâ€
Hữu Hi cÅ©ng buồn buồn nói: “Có chà ng bên cạnh, cứ nhÆ° váºy ở cạnh nhau cÅ©ng cảm thấy rất hạnh phúcâ€
Tay Hoà ng Bắc Thiên khẽ dùng sức, để Hữu Hi ngồi trên đùi hắn. Hai tay hắn gắt gao ôm lấy Hữu Hi, tham luyến mùi hương của nà ng.
“Hữu Hiâ€
“Uh?â€
“Nếu nhÆ° ta chết, nà ng là m sao?â€
“Sao lại Ä‘á»™t nhiên nói những lá»i nà y, ta không che phép chà ng chết, không cho phép chà ng nói những Ä‘iá»u gở nhÆ° thế â€- Hữu Hi sợ hãi, bà n tay lạnh lẽo vá»™i và ng ôm lấy cổ hắn.
Hắn ôm chặt nà ng, cúi đầu nói: “Mặc kệ phát sinh chuyện gì, nà ng cÅ©ng phải tin ta luôn yêu nà ng, có tin không!â€
Hữu Hi nhìn sâu và o hai mắt Hoà ng Bắc Thiên: “Chà ng là m sao váºy, chà ng muốn là m gì? â€- Äáy lòng cảm thấy bất an.
“Hữu Hi, ta yêu nà ng, rất yêu, rất yêu, cả Ä‘á»i nà y kiếp nà y Ä‘á»u muốn ở bên nà ngâ€
“Ta biết, ta cÅ©ng váºy, nhÆ°ng mà …â€
Hoà ng Bắc Thiên không cho phép Hữu Hi nói gì nữa, hắn hung hăng hôn lên môi nà ng, chuyển Ä‘á»™ng bánh xe lăn Ä‘i vá» phÃa phòng. Nụ hôn của Hoà ng Bắc Thiên nóng rá»±c lại mang theo chút tham lam, Hữu Hi chìm đắm trong nụ hôn của hắn quên mất việc cần há»i, quên tất cả những nghi vấn trong lòng.
Sau khi nà ng khôi phục lại là trÃ, hắn hôn cà ng thêm sâu, là m cho nà ng không cách nà o suy nghÄ©, không cách nà o mở miệng nói chuyện. Tháºm chà nà ng còn cảm nháºn được vi mặn của nÆ°á»›c mắt trong miệng.
Nam nhân nà ng yêu nhất, tại sao lại khóc, tại sao lại rơi lệ?
Hắn nói nhá»: “Hữu Hi, chá» ta, chá» ta, chá» ta…â€
Cuối cùng chỉ vô lá»±c để hắn ôm, tùy ý để hắn hôn, phảng phất muốn hôn lấy nà ng suốt Ä‘á»i. Äêm lặng lẽ kéo tá»›i, tuyết vẫn rÆ¡i xuống, mà u trắng bao trùm khắp nÆ¡i khiến đêm Ä‘en cÅ©ng phải lùi lại.
Hoà ng Bắc Thiên ngủ thiếp Ä‘i, Hữu Hi từ từ đứng dáºy ra khá»i phòng, lúc xoay ngÆ°á»i Ä‘i nà ng không nhìn thấy Hoà ng Bắc Thiên đã mở mắt nhìn theo nà ng rá»i Ä‘i. Ãnh mắt nhung nhá»› mang theo Ä‘au khổ, vẫn không cách nà o chịu Ä‘á»±ng nổi để nà ng ra Ä‘i.
Nà ng không muốn nhìn thấy hắn Ä‘au lòng, nên chá» hắn ngủ, hắn không muốn nà ng biết hắn cÅ©ng Ä‘au lòng, cho nên giả vá» ngủ. Kỳ tháºt trái tim cả hai Ä‘á»u rất Ä‘au.
Hữu Hi ra khá»i Minh Viên ngẩng Ä‘á»u nhìn trá»i, những bông tuyết lạnh lẽo tùy ý rÆ¡i trên mặt, lạnh đến thấu tâm can. Nà ng không rõ những lá»i Hoà ng Bắc Thiên có nghÄ©a gì, tại sao nói nà ng chá» hắn?
Chẳng lẽ hoà ng thượng hạ lệnh thả hắn? Hay hắn muốn bỠtrốn?
Không, không thể, nếu là m nhÆ° váºy ngÆ°á»i nhà của hắn sẽ bị liên lụy, nhÆ°ng há»i hắn lại không nói, chỉ muốn nà ng chá» hắn, tin tưởng hắn.
Cúi đầu xoay ngÆ°á»i, tÃnh Ä‘i vá» phÃa VÆ°Æ¡ng phủ nhÆ°ng lại phát hiện má»™t bóng ngÆ°á»i đứng cạnh bên. Từ đầu cho đến chân Ä‘á»u bị tuyết trắng phủ đầy, Hữu Hi lại cà ng hoảng sợ hÆ¡n sau khi nháºn ra ngÆ°á»i trong tuyết trắng là Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Äôi mắt trong đêm của hắn chỉ có lo lắng, thâm sâu cùng thÆ°Æ¡ng tâm. Hữu Hi không nhịn được lại nhá»› tá»›i đêm mÆ°a đó, hắn cÅ©ng si ngốc đứng bên ngoà i đợi cả đêm.
Không biết hắn suy nghÄ© gì mà lại đứng đây chá», lúc nà y không có mÆ°a, chỉ có tuyết ban tán loạn trong không trung còn lạnh hÆ¡n đêm đó.
Trong lòng Hữu Hi hoảng hốt, nhìn hắn nói không nói nên lá»i, hắn dùng tay ôm chặt lấy nà ng. “Nà ng vẫn tuân thủ lá»i hứa đúng không?â€
Hữu Hi cắn môi, do dự không đáp.
“Nói cho ta biết, nà ng không có gạt ta†- Hữu Hi do dá»± khiến hắn cà ng nóng lòng, không nhịn được lá»›n tiếng há»i.
Ôm nà ng và o lồng ngá»±c lạnh nhÆ° băng, nà ng cuối cùng cÅ©ng do dá»± nói: “Ta đã từng thá» thì sẽ không bao giá» thất hứaâ€
Nghe lá»i Hữu Hi nói, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t đứa trẻ trở nên vui vẻ, thả lá»ng nà ng, nhÆ°ng lại giống nhÆ° lúc nãy, dắt tay nà ng Ä‘i vá» phái vÆ°Æ¡ng phủ.
Tay hắn lạnh quá, rất lạnh, lạnh đến mức khiến nà ng phải rùng mình, hắn đứng chá» từ sáng sao? Tại sao? Tại sao? Hữu Hi không nhịn được tá»± há»i lòng má»™t lần rồi lại má»™t lần nữa.
Dáng ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c của hắn vẫn cao lá»›n nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng không còn cáu gắt nhÆ° ngà y thÆ°á»ng, bóng lÆ°ng cô Ä‘Æ¡n mang theo sá»± cô Ä‘á»™c không lý giải nổi.
Trên ná»n tuyết trắng mịt má» chỉ còn lại chuá»—i hai dấu chân, má»™t chuá»—i dấu chân to má»™t chuá»—i dấu chân nhá».
Hữu Hi nhá»› tá»›i những lá»i Hoà ng Bắc Thiên nói lúc nãy, dáng vẻ vô tâm nhÆ°ng tháºt ra rất cẩn tháºn chú ý. Nà ng chạy bên ngoà i tÆ°á»ng gá»i tên Hoà ng Bắc Thiên, nghe Hoà ng Bắc Thiên trả lá»i, nà ng má»›i an tâm, tất cả Ä‘á»u do bản thân suy nghÄ© quá nhiá»u.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì cẩn tháºn che chở Hữu Hi, muốn tìm cách khiến nà ng vui vẻ, nhÆ°ng Hữu Hi chÆ°a từng mỉm cÆ°á»i tá»›i hắn cÅ©ng không nói chuyện vá»›i hắn. Hắn muốn nà ng là m gì nà ng Ä‘á»u là m, hắn muốn thân thể nà ng, nà ng cÅ©ng không lên tiếng, yên lặng tiếp nháºn.
Hữu Hi nhÆ° váºy, là m cho Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không biết là m sao, không biết là m nhÆ° thế nà o má»›i có thể Ä‘i và o lòng của nà ng. Rốt cuá»™c hắn có được trái tim chÆ°a, hay nháºn lại chỉ có thÆ°Æ¡ng tâm, hắn không biết nữa.
Là háºn, hay là yêu cÅ©ng chẳng còn quan trá»ng nữa, hắn chỉ muốn giữ nà ng ở bên, chứng kiến nà ng vì hắn mà cÆ°á»i, vì hắn mà sinh con.
Ở chung má»™t nhà thì sao, nà ng tháºm chà còn không nói chuyện vá»›i hắn, đối vá»›i hắn trừ lạnh lùng ra thì chỉ có chán ghét. Nà ng cái gì cÅ©ng có thể cho hắn, duy chỉ có trái tim là không thể, nà ng cái gì cÅ©ng không cần, nhÆ°ng lại không thể không cần Hoà ng Bắc Thiên.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cảm nháºn sâu sắc cảm giác Ä‘au khổ, bất lá»±c mệt má»i.
Thá»i gian trôi qua tháºt nhanh, nháy mắt má»™t tháng lại trôi qua, mùa đông rét lạnh trôi Ä‘i, niá»m vui sÆ°á»›ng đón xuân vá» trà n ngáºp, má»i ná»—i buồn cÅ©ng trôi qua.
Thá»i gian thăm Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng tá»›i, Hữu Hi cố ý tá»›i cháºm và i ngà y, bởi vì nang muốn tổ chức sinh nháºt cho Hoà ng Bắc Thiên. Nà ng vì Hoà ng Bắc Thiên chuẩn bị má»™t bình rượu nữ nhi hồng, tá»± mình may quần áo già y dép.
Ngà y mai là sinh nháºt Hoà ng Bắc Thiên, nhá»› tá»›i sinh nháºt trÆ°á»›c đó trải qua không mấy vui vẻ vì bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng phá hÆ°. Lúc nà y lại là sinh nháºt, nhÆ°ng tình cảnh thấy nà y, Hoà ng Bắc Thiên xin lá»—i chà ng, đã để chà ng chịu khổ.
Hữu Hi trong lòng tá»± trách, nằm trên giÆ°á»ng, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thiếp Ä‘i. Ban đêm, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cả ngÆ°á»i đầy mùi rượu, nằm bên cạnh nà ng, mùi rượu cùng cách ôm bá đạo của hắn khiến nà ng tỉnh lại.
Gần đây hắn luôn thÃch uống rượu, trở vá» liá»n ôm nà ng ngủ, Hữu Hi nhẹ cau mà y. NhÆ°ng không lên tiếng, tùy ý để hắn ôm, nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ, Ä‘ang thiêm thiếp ngủ thì lại nghe Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lầm bầm nói.
“Lãnh Dạ Hủy, nà ng tại sao, nà ng tại sao không nói chuyện vá»›i ta, tại sao!â€
Hữu Hi không nói gì.
“Ta tháºt sá»± khiến nà ng chán ghét, chán ghét đến thế sao? â€- Hắn tiếp tục vô thức nói. “Nà ng không thÆ°Æ¡ng ta, thì cÅ©ng có thể háºn ta.. còn hÆ¡n là trong lòng nà ng ta không có bất cứ ấn tượng gì để lại†- Vừa nói tay hắn lại cà ng siết chặt.
Thân thể Hữu Hi cứng lại, mở rồi lại nhắm hai mắt. Trái tim giáºt mình, nhÆ°ng không quay lại nhìn hắn. Hắn lại ngủ thiếp Ä‘i, không tiếp tục nói hà m hồ, Hữu Hi cÅ©ng thiếp Ä‘i. Ngà y thứ hai tỉnh lại, hắn cÅ©ng đã rá»i giÆ°á»ng không có trong phòng. Hữu Hi sau khi đã rá»a mặt, tá»± mình mang những quà sinh nháºt tá»›i Minh Viên.
Äi được ná»a Ä‘Æ°á»ng, nhìn thấy nhiá»u ngÆ°á»i cắm đầu chạy tá»›i hoảng hốt lêu to. Trong chốc lát tiếng la, tiếng hét chói tai, tiếng khóc vang lên hòa và o nhau. NgÆ°á»i già , trẻ nhá», Ä‘Ã n ông, phụ nữ từ bên ngÆ°á»i nà ng chạy vá»™i qua, đụng và o nà ng.
Hữu Hi ngẩn ra, kéo má»™t ngÆ°á»i lại há»i.
“Xảy ra chuyện gì váºy, sao tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bá» trốn?â€
“Phiá trÆ°á»›c Ä‘ang có bạo loạn, không chạy trốn thì chá» chết sao? â€- NgÆ°á»i ná» hất tay Hữu Hi chạy thục mạng.
Phiá trÆ°á»›c chẳng phải Minh Viên sao, lòng nà ng nổi lên dá»± cảm bất an, Hữu Hi nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên lao và o dòng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy ngược lại.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-05-2013, 07:37 AM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
PhÃa trÆ°á»›c khói bốc lên cuồn cuá»™n, tiếng đánh nhau vang lên tạo thà nh má»™t cảnh há»—n loạn, tiếng má»i ngÆ°á»i kinh hoà ng vừa la vừa khóc.
Hữu Hi sợ hãi thầm nghÄ©, Hoà ng Bắc Thiên không có việc gì, đừng có chuyện gì xảy ra. Nà ng chạy Ä‘i, nhìn thấy quan binh Ä‘ang khẩn trÆ°Æ¡ng cùng vá»›i lại má»™t số ngÆ°á»i trong tay cầm khà giá»›i đánh nhau.
Xa xa nhìn thấy từ Minh viên khói cuốn cuộn, phòng của bị thiêu hủy, trái tim Hữu Hi như bị nhéo một cái rõ đau, sợ hãi cùng bất an.
Má»i ngÆ°á»i tranh nhau Ä‘Ã o tẩu, duy chỉ có Hữu Hi vẫn không sợ mình tiến lên, không hỠđể ý đến ánh Ä‘ao xung quanh, không hỠđể ý đến bản thân Ä‘ang chạy tá»›i nÆ¡i không an toà n, trá»±c tiếp chạy tá»›i Minh Viên.
Bạo loạn xảy ra má»i ngÆ°á»i tâm tình kÃch Ä‘á»™ng, trong mắt Ä‘á» rá»±c muốn giết ngÆ°á»i cùng quan binh đối kháng. Hữu Hi né tránh xuyên quan là n Ä‘ao, sợ đến thét lên nhÆ°ng chân vẫn không ngừng Ä‘i tá»›i.
Trong tâm chỉ muốn tìm Hoà ng Bắc Thiên, má»™t mÅ©i tên dà i lao thẳng muốn xuyên qua thân thể, nguy hiểm gần ká», má»™t thân ảnh cao lá»›n nhanh nhẹ bay tá»›i bên cạnh nà ng, ôm nà ng và o lòng siết tháºt chặt.
MÅ©i tên “phốc†má»™t tiếng, đâm và o sau lÆ°ng ngÆ°á»i đó, hắn Ä‘au Ä‘á»›n cau mà y, buồn bá»±c hừ má»™t tiếng. Hữu Hi quay đầu nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt lo lắng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, sắc mặt hắn tái nhợt, nói lá»›n vá»›i nà ng: “Hồi phủ ngay, nÆ¡i nà y rất nguy hiểm.â€
Không!! Hữu Hi lắc đầu, sốt ruá»™t hô to: “Minh Viên cháy rồi, Bắc Thiên ở trong đó, hắn sẽ gặp nguy hiểm mấtâ€
Trong lúc Ä‘ang nói chuyện, má»™t loạn dân giÆ¡ cao lưỡi dao sắc bén bổ tá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhấc chân đá ngÆ°á»i kia té xuống đất, sau đó ôm Hữu Hi nhanh chóng Ä‘i đến nÆ¡i an toà n.
Từ trong má»™t ngõ nhá», quân binh trấn áp loạn dân tuôn ra rất nhiá»u. Äá»™i quan binh vây lấy bảo vệ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Hữu Hi, thủ lÄ©nh hô lá»›n: “VÆ°Æ¡ng gia mau rá»i khá»i đâyâ€
“Không, Bắc Thiên hắn còn ở Minh Viên. Hắn không thể xảy ra chuyện được !â€- Hữu Hi giãy dụa, hét to, sắc mặt khẩn trÆ°Æ¡ng trắng bệch, nà ng không muốn Ä‘i.
Äối vá»›i sá»± cố chấp của Hữu Hi, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không kiên nhẫn, má»™t tay giữ lấy nà ng đặt lên vai khiêng vá» VÆ°Æ¡ng phủ, mặc cho Hữu HI tùy ý đánh và o vai hắn nhất định cÅ©ng không buông nà ng xuống.
VÆ°Æ¡ng phủ trong chốc lát bị quan binh bảo vệ, phòng ngừa loạn dân táºp kÃch vÆ°Æ¡ng phủ.
Lúc ôm Hữu Hi vá» phủ, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘em Hữu Hi đẩy và o giÆ°á»ng, nắm lấy bả vai nà ng, hét to lên ra lệnh: “Nà ng ở đây, không cho phép Ä‘i bất cứ đâuâ€
“Không, cho ta ra ngoà i†- Nà ng sao có thể yên tâm Hoà ng Bắc Thiên, nÆ¡i đó đã cháy thà nh biển lá»a, Bắc Thiên, Bắc Thiên, Hữu Hi Ä‘au lòng la lên, lợ rÆ¡i đầy mặt.
“Ah†- Ngay luc Há»®u Hi giãy dụa muốn lao ra khá»i phòng, thì má»™t tiếng kinh hô từ cá»a của ná»™i tẩm vang lên
Hữu Hi quay đầu lại nhìn nhìn Dạ Lan đứng đó chỉ thấy nà ng che miệng, vẻ mặt hoảng sợ Ä‘au lòng: “Lăng, chà ng,… chà ng bị thÆ°Æ¡ngâ€
“Nếu không có chuyện gì thì đừng ra ngoà i, ngoà i kia Ä‘ang rất loạnâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, mặt trắng bệch nghiêm nghị phân phó.
Dạ Lan Ä‘au lòng nói: “Vâng, thiếp biết, nhÆ°ng thÆ°Æ¡ng thế của chà ngâ€
“Gá»i quản gia tá»›i đây†- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ Ä‘Æ¡n giản ra lệnh.
“Hảo, thiếp Ä‘i ngay â€- Dạ Lan hoảng loạn bối rối mở cá»a phòng Ä‘i ra ngoà i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kéo mạn giÆ°á»ng xuống.
“NgÆ°Æ¡i muốn là m gì†- Hữu Hi giãy dụa, dÆ°á»ng nhÆ° biết rõ ý định của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hai mắt đẫm lệ mang theo chút tức giáºn không cam tâm.
“Khiến cho nà ng im lặng chút†- Lăng Khiếu Dương nói xong, không để ý đến Hữu Hi đang phản kháng, trực tiếp trói chặt tay chân của nà ng.
Hữu Hi Ä‘ang muốn lá»›n tiếng nói, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘em miếng vải trên giÆ°á»ng xé ra nhét và o miệng Hữu Hi, khiến nà n không thể mở miệng.
Hữu Hi phẫn háºn nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trong lòng lại thêm lo lắng cho Hoà ng Bắc Thiên, Ä‘au khổ báºt khóc, chi chi ô ô mắng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng buông nà ng ra.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không để ý tá»›i, xoay ngÆ°á»i, lúc nà y Hữu Hi má»›i nhìn thấy trên lÆ°ng hắn vẫn cắm má»™t mÅ©i tên. Trong đầu nhá»› lại hoà n cảnh lúc nãy, nà ng né tránh đám ngÆ°á»i thì Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lao tá»›i ôm nà ng, chẳng lẽ lúc há»—n loạn đó hắn đã bị thÆ°Æ¡ng?
Lúc hắn khiêng nà ng vá», nà ng vẫn không phát hiện ra hắn vì nà ng mà bị thÆ°Æ¡ng. Hữu Hi Ä‘ang nghÄ© thì LÆ°u an tá»›i, hắn nghe Dạ Lan nói Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng, láºp tức chuẩn bị và i thứ rồi tá»›i NghÄ©a Hà n Lâu.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi trÆ°á»›c bà n, dÆ°á»ng nhÆ° rất Ä‘au, LÆ°u An cầm ly rượu trong tay đặt má»™t con dao nhá» trên bà n/
Nhìn mÅ©i tên trên lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hạ giá»ng nói: “VÆ°Æ¡ng gia kiên nhẫn chịu Ä‘au má»™t tÃâ€- LÆ°u An nói xong, dùng con dao cắt quần áo sau lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, lá»™ ra bá» lÆ°ng rá»™ng mà kiên cố, da thịt bóng loáng dÃnh chút máu, mÅ©i tên vùi sâu và o da thịt hắn chỉ nhìn thôi cÅ©ng thấy Ä‘au.
Hữu Hi nhÃu mà y, quên Ä‘i cả giãy dụa, chỉ nhìn LÆ°u an nắm lấy mÅ©i tên rút ra, nà ng không nhịn được sợ hãi nhắm chặt hai mắt.
Bên tau nghe thấy tiếng kêu Ä‘au của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, sau đó nà ng má»›i mở mắt ra, nhìn thấy mÅ©i tên bị rút ra, dÃnh máu của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đặt trên bà n.
LÆ°u An dùng rượu rá»a sạch vết thÆ°Æ¡ng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, dùng kim sang dược vẩy lên, trán Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vì Ä‘au mà chảy mồ hôi.
Dạ Lan nắm chặt tay Lăng Khiếu Dương, vẻ mặt đau lòng. Miệng vết thương xỠlý tốt rồi, Lưu An lui ra, Dạ Lan tìm quần áo sạch sẽ giúp Lăng Khiếu Dương mặc và o.
Hữu Hi nhÆ° ngÆ°á»i tù bị trói, ngồi trên giÆ°á»ng, nhìn Dạ Lan giúp Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m má»i thứ. Còn mình kêu lên thả nà ng ra, nhÆ°ng không ai nghe hiểu, cÅ©ng không ai để tâm.
Trái tim bị hà nh hạ dà y vò, Bắc Thiên chắc không xảy ra chuyện, Hữu Hi miá»…n cưỡng bản thân Ä‘au lòng báºt khóc. Tại sao, Ä‘á»™t nhiên lại có bạo loạn, Minh viên bị thiêu, nếu nhÆ° Hoà ng Bắc Thiên gặp chuyện không may nà ng cÅ©ng không sống nữa.
Bạo loạn cuối cùng cÅ©ng dẹp xong, dÆ°á»›i chân thiên tá» xảy ra chuyện, hoà ng đế tức giáºn hạ lệnh tra rõ má»i việc.
Xung quanh Minh Viên nhà dân cÅ©ng bị hủy, trên Ä‘Æ°á»ng há»—n loạn, chết vô số. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sau khi xá» lý xong vết thÆ°Æ¡ng liá»n và o cung cùng các đại thần thÆ°Æ¡ng thảo.
Hữu Hi trong lúc đó chỉ vô vá»ng đợi chá», trái tim sốt ruá»™t chá», hy vá»ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mau thả nà ng ra, nói cho nà ng tin tốt. Nà ng không biết Hoà ng Bắc Thiên thế nà o rồi, có bị thÆ°Æ¡ng không, chân Hoà ng Bắc Thiên Ä‘i đứng không tiện, lá»a cháy lá»›n, Ä‘ao kiếm khắp nÆ¡i là m sao trốn thoát.
Lòng nhÆ° kiến bò trên chảo nóng, nôn nóng bất an, không cách nà o giãy dụa thân thể Ä‘ang bị trói. Sau má»™t hồi, nÆ°á»›c mắt Hữu Hi ngừng rÆ¡i, ngÆ¡ ngác nhìn cá»a, ngóng trông, cầu khẩn có ngÆ°á»i cứu Hoà ng Bắc Thiên.
Lúc trá»i tá»›i, thân ảnh Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»›i xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng, nà ng ngồi dáºy, lo lắng nhìn hắn, hy vá»ng hắn nói cho nà ng Ãt tin tức.
Hắn ngồi bên cạnh nà ng, tháo miếng vải trong miệng nà ng, nà ng có thể nói rồi, cÅ©ng không dám há»i.
Sợ hãi, nỗi sợ bao trùm nà ng.
Cuối cùng nà ng không kiá»m được, run rẩy hói, nói ta biết: “Hắn còn sống hắn không sao, có đúng không â€- Giá»ng nói Hữu Hi run rẩy.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mở miệng tÃnh trả lá»i, nhÆ°ng không nói gì.
“Nói cho ta biết†- Hữu Hi lo lắng rống lên, trong mắt kiá»m không nổi mà lệ rÆ¡i.
Hắn do dá»± cuối cùng đáp: “Minh Viên không bị thiêu hủy, chỉ tìm thấy những thi thể đã cháy khô có hình dáng giống vá»›i hắn. Ai cÅ©ng cho là Hoà ng Bắc Thiên, trong phòng trừ Hoà ng Bắc Thiên ra không còn ai, chỉ có Ä‘iá»u toà n bá»™ gÆ°Æ¡ng mặt diện mạo Ä‘á»u thiêu cháy không phân biệt nổi nữa â€
Trái tim cứng lại, Hữu Hi Ä‘au đến nói không nên lá»i, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống, trợn to hai mắt, không chịu chấp nháºn lắc lắc đầu khóc nói.
“Không, không, không phải là hắn, không thể là Hoà ng Bắc Thiên, hắn sẽ không bá» lại ta nhÆ° thế nà y â€
“Dạ Hủy, đừng như thế†- Lăng Khiếu Dương tháo hai tay, hai chân đang bị trói của Hữu Hi, đôi mắt âm trầm.
Hữu HI ôm lấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng báºt khóc, cầu xin.
“Thi thể ở đâu, thi thể ở đâu váºy? Mang ta Ä‘i, mang ta Ä‘i gặp hắn â€- Nà ng nhá»› tá»›i những lá»i kì lạ mà Hoà ng Bắc Thiên từng nói. Nà ng không tin, htb bá» rÆ¡i nà ng
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không là m sao cá»± tuyệt Hữu Hi, mang nà ng Ä‘i tá»›i Minh Viên, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là mùi khét mùi xác chết. Không khà chết chóc bao trùm lấy Hữu HI, là m cho nà ng không nhịn được tá»± ôm lấy mình.
Từng bÆ°á»›c chân sợ hãi, sợ hãi nhìn thấy tin tức Hoà ng Bắc Thiên. Nhìn Minh viên trở thà nh tro bụi, trái tim run rẩy Ä‘au Ä‘á»›n, Hữu Hi không thÃch nÆ¡i nà y, nhÆ°ng nó khiến nà ng nhá»› lại từng kỉ niệm giữa nà ng và Hoà ng Bắc Thiên.
Xung quanh Ä‘á»u cháy khét, không có thứ gì không bị thiêu, thiêu hủy Ä‘i cả hắn. Nà ng không thể gặp Hoà ng Bắc Thiên nữa sao? Trái tim sợ hãi Ä‘au Ä‘á»›n, ná»—i Ä‘au lan tá»›i tứ chi.
Hôm nay là sinh nháºt hắn, chẳng lẽ lại thà nh ngà y giá»— của hắn, không, không thể. Hữu hI khóc đến thất thanh, không cách nà o ngụy trang để bản thân kiên cÆ°á»ng được nữa, hai tay siết chặt và o nhau.
Nhìn cách đó không xa, có má»™t váºt Ä‘ang đắp vải trắng muốt, chẵng lẽ là . sợ hãi bao lấy nà ng, không dám Ä‘i tá»›i, hai mắt nhìn chằm chằm miếng vải trắng, đầu ngÆ¡ ngác.
Gác đêm nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»›i, vá»™i và ng hà nh lá»… há»i an, cây Ä‘uốc trong tay chiếu sáng má»i thứ. Thân thể Hữu Hi run lên, đến gần, cÅ©ng không dám hất miếng vải trắng lên, nhÆ°ng cÅ©ng kiá»m lòng không nổi múôn nhÃn thấy hắn.
Tay vươn ra mà run rẩy, trái tim đau thắt lại.
“Không muốn thì đừng nhìn†- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nắm lấy bà n tay run rẩy của nà ng, không muốn nhìn nà ng Ä‘au khổ. Ở Minh Viên trừ Hoà ng Bắc Thiên ra còn ai, sợ Hữu Hi không chịu nổi đả kÃch nà y, trái tim hắn sợ hãi, sợ Hữu Hi không chịu nổi.
Hữu Hi giãy tay khá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trái tim mãnh liệt xốc vải trắng lên. MỘt khối cháy Ä‘en không nháºn rõ được mặt, Hữu Hi nhìn tháºt kỹ
“Không†- Hữu Hi tê tâm liệt phế hô lên, nà ng không cách nà o thở được.
Nà ng nhìn thi thể cháy Ä‘en tuy không nháºn ra mặt nhÆ°ng từ những đặc thù trên cÆ¡ thể lại giống Hoà ng Bắc Thiên. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang sống sá» sá» Ä‘á»™t nhiên ra Ä‘i nhÆ° thế.
“Bắc Thiênâ€
Hữu Hi không cách nà o suy nghÄ© được gì cả, trống rá»—ng, trái tim nhảy lên, thân thể ngã xuống. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»™i và ng ôm Hữu Hi vá» vÆ°Æ¡ng phủ, vừa tá»›i nÆ¡i liá»n cho gá»i LÆ°u An tuyên thái y tá»›i.
Sau khi ra lệnh liá»n lo lắng Ä‘i tá»›i NghÄ©a Hằng Lâu, Dạ Lan từ trong Ä‘i ra. Nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i :â€Lan Nhi Ä‘ang tìm chà ng đâyâ€- Nói xong ngá» vá»±c há»i: “Muá»™i muá»™i là m sao váºy?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, không quan tâm tá»›i nà ng, nhÆ°ng Dạ Lan cÅ©ng Ä‘i theo và o. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘em Hữu Hi đặt trên giÆ°á»ng, nhìn Dạ Lan: “Khuya rồi nà ng Ä‘i ngủ Ä‘iâ€
“Vâng, thiếp Ä‘i đây†- Dạ Lan trong lòng buồn bã Ä‘ang tÃnhÄ‘i ra ngoà i, LÆ°u An cÅ©ng mang má»™t vị công công vá»™i và ng Ä‘i và o.
“Nô tà i tham kiến vÆ°Æ¡ng gia â€- Vị công công cúi đầu hà nh lá»…
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quay đầu nhìn công công, giá»ng nói lo lắng buồn bá»±c cất lên: “Ngụy công công muá»™n nhÆ° váºy còn có việc gì? â€
Ngụy công công vá»™i trả lá»i: “VÆ°Æ¡ng gia, hoà ng thượng muốn ngà i cùng Hủy phu nhân tiến cungâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cau mà y, nhìn Hữu Hi bất tỉnh nhÆ° thế. Nà ng Ä‘ang bất tỉnh thế nà y là m sao tiến cung, hÆ¡n nữa hoà ng thượng triệu và o cung là m gì. “NgÆ°á»i Ä‘ang hôn mê xem ra không thể và o cung â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói.
“Váºy Ä‘Ã nh phải là m phiá»n VÆ°Æ¡ng gia và o cung má»™t mình, hoà ng thượng Ä‘ang chá» â€
Lăng Khiếu Dương trong lòng bực mình nhưng không thể phát ra, nhìn Hữu Hi vì thương tâm mà bất tỉnh, hắn là m sao yên lòng.
Dạ Lan mở miệng nói: “Vương gia, ngà i yên tâm đi đi, nơi nà y có quản gia cùng thiếp chiếu cố chắc không có việc gì. Ngụy công công cũng nói đây là chuyện khẩn cấp, Vương gia nên đi đi.
Bạo loạn đúng là không phải chuyện đùa nhưng hoà ng đế lại muốn Hữu Hi thì chuyện không đơn giản như thế.
Lăng Khiếu Dương suy nghĩ một lát rồi phân phó: “Lưu An, phân phó nha hoà n chăm sóc nà ng, đừng để nà ng xảy ra chuyện không may, tìm đại phu đến xem bệnh, bổn vương đi một lát rồi vỠngay.
“Vâng, nô tà i đã hiểu â€- LÆ°u An trả lá»i
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lo lắng nhìn Hữu Hi, lúc nà y má»›i theo Ngụy Công công rá»i Ä‘i.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và o cung cùng hoà ng đế nói chuyện, lần nà y bạo Ä‘á»™ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rất chú tâm. Nhất là Minh Viên nÆ¡i giam Hoà ng Bắc Thiên bị cháy, cà ng gây sá»± chú ý, hoà ng đế có suy nghÄ© muốn Hữu Hi tiến cung há»i và i câu.
Äáng tiếc Hữu Hi bất tỉnh, Ä‘Ã nh phải há»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khi Hữu Hi nhìn thấy thi thể Hoà ng Bắc Thiên có phản ứng gì. Rồi sau đó lại nói chuyện bạo loạn, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cuối cùng má»›i rá»i cung, hoà ng đế ra lệnh muốn hắn hôm nà o đó Ä‘em Hữu Hi và o cung để há»i và i câu.
Trong lòng nhá»› tá»›i Hữu Hi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»™t khắc cÅ©ng không chần chừ quay vá» vÆ°Æ¡ng phủ. Vừa tá»›i NghÄ©a Hằng Lâu đã thấy Dạ Lan đứng ở cá»a. trên mặt có chút vui vẻ nhÆ°ng cÅ©ng mâu thuẫn và thÆ°Æ¡ng tâm, gió lạnh khiến gÆ°Æ¡ng mặt nà ng Ä‘á» bừng.
“Sao lại đứng ở cá»a? â€- Hắn thản nhiên há»i.
DẠLan đứng dÆ°á»›i mái hiên, đèn lồng chiếu xuống cà ng tăng vẻ Ä‘au thÆ°Æ¡ng, hốc mắt á»ng Ä‘á», muốn nói gì đó nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° quá khó không thể mở miệng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lo lắng cho Hữu Hi, tá»± mình và o phòng, Dạ Lan ôm cổ hắn, lệ rÆ¡i xuống, cúi đầu nói: “Lan Nhi muốn chúc mừng VÆ°Æ¡ng gia, nhÆ°ng lòng Lan Nhi rát khó chịu, nhÆ° váºy có phải rất mâu thuẫn không ?â€
“Nà ng.. Ä‘ang nói gì váºy†- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khó hiểu, há»i.
“Hủy Nhi mang thai rồi, đã hơn một tháng.
“Cái gì ?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đẩy Dạ Lan ra, vẻ mặt kinh hãi, không biết là vui hay giáºt mình
Có thai hÆ¡n má»™t tháng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ° ngÆ°á»i mê sảng thầm nghÄ©
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-05-2013, 07:38 AM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
“HÆ¡n má»™t tháng†- Sau khi nghe Dạ Lan nói, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngÆ¡ ngác lặp lại lá»i nà ng, chỉ má»™t câu nói Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng có thể dìm ngÆ°á»i ta xuống bồn nÆ°á»›c lạnh, lạnh đến thấu xÆ°Æ¡ng.
“Vừa vặn 40 ngà y†- Dạ Lan đứng đó, gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn hiện lên vẻ mất mát kinh ngạc trả lá»i.
Bốn mÆ°Æ¡i ngà y, đầu Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÆ° bị ai đánh má»™t gáºy và o, hoà n toà n Ä‘á»u là má»™ng.
Bốn mÆ°Æ¡i ngà y… bốn mÆ°Æ¡i ngà y, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lo lắng suy nghÄ©. Bốn mÆ°Æ¡i ngà y trÆ°á»›c là đêm trá»i đầy tuyết Hữ Hi Ä‘i tá»›i mInh Viên.
Không nà ng đã từng thá», cam Ä‘oan không phát sinh chuyện gì, nà ng cam Ä‘oan không xảy ra chuyện gì cả mà . NhÆ°ng sao thá»i gian lại khá»›p Ä‘i váºy, lại là ngà y đó.. Nà ng lừa hắn sao? Không!! Trái tim Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au thắt, môi trắng bệch, sắc mặt xanh mét.
Hắn tin nà ng, nà ng… nhÆ°ng nà ng lại lừa gạt hắn. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không biết là nên giáºn hay nên Ä‘au Ä‘á»›n, vẻ mặt vặn vẹo trông rất đáng sợ.
Dạ Lan nhìn phản ứng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nghi hoặc lo lắng há»i: “Lăng, chà ng là m sao váºy, không vui sao? â€- Nà ng có phải xem phản ứng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° quá mức kÃch Ä‘á»™ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không trả lá»i Dạ Lan, tay đỡ lấy khuôn cá»a, bÆ°á»›c chân lá»— mãng Ä‘i và o phòng, để lại mình Dạ Lan nhìn theo bóng lÆ°ng mà đau xót.
Dạ Lan nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ tan nát cõi lòng. Nà ng không biết nên vui hay nên khổ sở, trầm mặt hồi lâu, bên môi nở nụ cÆ°á»i âm hiểm, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i
Ná»™i tẩm, dÆ°á»›i ánh nến, trên giÆ°á»ng Hữu Hi che khuất chân, ngÆ¡ ngác ngồi đó, hai mắt trống rá»—ng vô thần, vẻ mặt đầy lệ, nà ng đã khóc là vì cái chết của Hoà ng Bắc Thiên hay vá»i vì đứa con trong bụng?
Buồn vui nà y nà ng không biết nên khóc hay nên cÆ°á»i.
Hai nha hoà n canh giữ bên giÆ°á»ng Hữu Hi, má»™t bÆ°á»›c cÅ©ng không dám rá»i, sợ Hữu Hi xảy ra chuyện, nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tiến và o vá»™i và ng thỉnh an. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sắc mặt âm trầm, tay phất nhẹ bảo các nà ng lui xuống, hai nha hoà n vá»™i và ng lui ra, trong phòng tÄ©nh lặng.
Hắn Ä‘i tá»›i giÆ°á»ng, bÆ°á»›c Ä‘i trầm trá»ng, nặng ná» ngồi xuống bên cạnh Hữu Hi, dÆ°á»ng nhÆ° cả ngÆ°á»i cÅ©ng không còn sức.
Nhìn Hữu Hi, lá»a giáºn trong lòng lại không thể bá»™ phát, trừ Ä‘au Ä‘á»›n không còn cảm giác gì khác. Nà ng mang thai rồi, hắn vẫn hy vá»ng nà ng mang thai đó thôi. Lý gì đây!!
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘au khổ cÆ°á»i, từ khi nà ng trở vá» bên cạnh hắn, hắn lúc nà o cÅ©ng chỠđợi mong nà ng mang thai con hắn. Hôm nay, Hoà ng Bắc Thiên chết, Hữu Hi sợ rằng cÅ©ng không muốn sống, nếu nhÆ° không phải trong bụng đã mang thai liệu nà ng có bình tÄ©nh đến thế không?
Hay là đau Ä‘á»›n mà chết lặng. Hắn muốn nà ng sống, sống cho khá»e mạnh, dù trong bụng nà ng mang thai con ngÆ°á»i khác.
Chỉ cần nà ng sống cạnh hắn là được.
“Nà ng mang thai rồi, nà ng có biết không! â€- hắn gian nan nói, nói là nói nhÆ°ng lòng rất Ä‘au.
“..â€
Hữu Hi trầm mặc tÄ©nh lặng, đằm chìm trong cái chết Hoà ng Bắc Thiên, Ä‘au khổ không nguôi, đối vá»›i lá»i nói của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nà ng dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tÄ©nh lặng của Hữu Hi, hắn tiếp tục nỉ non nói: “Là con của nà ng và hắn… nà ng phải sống tháºt khá»e.. dù là vì đứa con, nà ng cÅ©ng nên sống… đúng không!
Trong mắt Hữu Hi hiện lên chút gì đó, nhưng nháy mắt lại khôi phục như cũ.
Hoà ng Bắc Thiên đã chết, dù có con của hắn, nà ng cÅ©ng vui vẻ không đứng dáºy Ä‘i, ngón tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng xoa xoa mặt nà ng, giá»ng nói nghèn nghẹn: “Vì hà i tá»â€¦ mà sống có được khôngâ€
Hắn nói nhÆ° nghiến nát từng chữ, trong giá»ng nói mang theo chút kiá»m nén không báºt lên mà khóc, cÅ©ng không có cách nà o nói tiếp, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, má»™t thân Ä‘au xót Ä‘i ra ngoà i phòng.
Vá»™i và ng phân phó nha hoà n và o trông Hữu Hi, hắn lảo đảo Ä‘i vá» phÃa hoa viên. BÆ°á»›c chân há»—n loạn, nhìn mảnh sân vì Hữu Hi mà trồng đây hoa mai, dừng lại, tay siết chặt Ä‘em từng cà nh mai chặt đứt.
Cuối cùng Ä‘au khổ quỳ gối xuống ná»n đất lạnh lẽo, mặt vùi và o bà n tay, hắn khóc, rÆ¡i lệ không ngừng, nức nở lên tiếng, cÅ©ng không muốn để Hữu Hi nhìn thấy bá»™ dạng cháºt váºt nà y của hắn.
Má»™t lần rồi ngà n lần há»i tại sao, tại sao lại muốn nà ng nhÆ° váºy…. Cuá»™c sống nà y, Hữu Hi không là m hắn Ä‘au, mà việc Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên ở gần nhau lại là m hắn Ä‘au khổ
Mặc dù không nắm chắc được nà ng sẽ ở lạ bên hắn, nhÆ°ng hắn sá»›m đã tiá»m danh y, tiếm kiếm trị liệu, những lÆ°Æ¡ng dược đặc biệt.
Sau đó, trá»i lại toại nguyện hắn, phân phân hợp hợp, Hữu Hi vá» bên cạnh hắn, Hắn mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên, trong lòng chỠđợi, thá» hứa, muốn Hữu Hi cả Ä‘á»i bên cạnh.
Từ khi nà ng trở vá» bên hắn, hắn liá»n chăm sóc bảo nà ng uống thuốc, hy vá»ng chữa khá»i cho nà ng khiến nà ng khá»e mạnh, khôi phục khả năng mang thai
Má»™t ngà y, má»™t tháng, hai tháng, ba tháng.. Má»—i má»™t ngà y chỠđợi, hy vá»ng thuốc đó có thể chữa khá»i bệnh cho Hữu Hi khiến nà ng mang thai lại được. Má»—i má»™t ngà y Ä‘á»u nhÆ° má»™t năm dà i đằng đặc
Hắn muốn nà ng mang thai con hắn, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh, cuối cùng kết quả là Hữu Hi mang thai con Hoà ng Bắc Thiên.. hắn nhiá»u lần nhÆ° váºy nhÆ°ng lại kém so vá»›i Hoà ng Bắc Thiên chỉ có má»™t lần sao?
Má»™t lần đó thôi nà ng liá»n mang thai con Hoà ng Bắc Thiên, hắn dù cố gắng nhÆ°ng tất cả chỉ phà công, tháºt buồn cÆ°á»i, đúng là tiện nghi cho Hoà ng Bắc Thiên.
Trá»i, ông trá»i Ä‘ang trêu hắn sao? Ông trá»i Ä‘ang trừng phạt hắn sao?
Lăng Khiếu Dương đau khổ khóc, như một đứa trẻ mất tất cả vô lực mê mang.
Ở trong đêm khuya, hắn cô độc bi thương không ai bên cạnh ở trong biển mai, phát tiết nỗi đau trong lòng cùng sự không cam tâm.
Lệ từ trên gÆ°Æ¡ng mặt kien cÆ°á»ng của hắn rÆ¡i xuống, nhÆ°ng lại không thể mang Ä‘i ná»—i Ä‘au. ‘
Thi thể Hoà ng Bắc Thiên lẳng lặng nằm trong đống đổ nát ở Minh viên, không ai an táng. Hữu Hi kẻ mất hồn, ra khá»i vÆ°Æ¡ng phủ, Ä‘i vá» Minh viên, nà ng nhÆ° thế nà o cÅ©ng không tin, Hoà ng Bắc Thiên đã chết,
Hoà n toà n không tin.
Vô tri vô giác nà ng nhá»› tá»›i đêm tuyết đó, hắn nói, hắn muốn nà ng chá» hắn, tin hắn. NHÆ°ng lá»i nà y có ý gì? Nà ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lo lắng theo sau, không dám quấy rầy nà ng. Nà ng Ä‘au, hắn cÅ©ng Ä‘au.
Hữu Hi thất thần Ä‘i, con Ä‘Æ°á»ng quen thuá»™c nhÆ°ng dà i má»™t cách lạ thÆ°á»ng, Ä‘i và đi, chung quy cảm giác thá»i gian đã rất lâu. Minh Viên ở ngà y trÆ°á»›c mắt, ngay dÆ°á»›i chân, Hữu Hi nhìn thấy hết, hốc mắt á»ng Ä‘á», trái tim Ä‘au Ä‘á»›n. Tâm tình nà ng bây giá» không ai biết, không ai nháºn ra, trừ Hoà ng Bắc Thiên đã chết trong bụng nà ng còn có má»™t đứa trẻ. Äứa trẻ!!
Hữu Hi không có nữa điểm sung sướng, trong lòng chỉ có Bắc Thiên
Thi thể vẫn đặt ở đó, cũng không ai trông coi, tùy gió thổi, nắng phơi, tùy ý hắn là cô hồn không nơi ở. Hữu Hi quỳ xuống trước, nhưng không có dũng khà xem lại thân thể đã bà thiêu cháy.
Trái tim đã rÆ°á»›m máu, máu chảy trong ngÆ°á»i rất Ä‘au. Vùi đầu và o tay, thÆ°Æ¡ng tâm khóc lên, ngẩng đầu lên, thừ ngÆ°á»i thẫn thá», Ä‘au khổ sau đó hiện lên gì đó.
Nà ng vá»™i và ng đứng báºt dáºy, giống nhÆ° kẻ Ä‘iên chạy tá»›i căn phòng đã bị thiêu hủy của Hoà ng Bắc Thiên.
Má»™t bó hoa hồng sáng rá»±c, an tÄ©nh cắm ngay bức tÆ°á»ng, phảng phất nhÆ° cố tình để đó.
Tay Hữu Hi cầm lấy hoa, khóc cÆ°á»i, ngà y hôm qua không có hoa nà y. Hoa hồng nà y chỉ có Hoà ng Bắc Thiên của nà ng có, dù trong phòng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có nhÆ°ng hoa hồng nà ng là m cho Hoà ng Bắc Thiên không giống.
Hắn đã tới đây, hắn vẫn còn sống.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
26-05-2013, 07:39 AM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Hữu Hi trở lại vÆ°Æ¡ng phủ Ä‘em bó hoa không có sá»± sống nhÆ°ng lại trà n đầy hy vá»ng cắm và o bình hoa.
Trong lòng nhá»› tá»›i lá»i Hoà ng Bắc Thiên nói, hắn nói muốn nà ng chá» hắn, muốn nà ng tin hắn. Câu nói đó giá» nà ng má»›i hiểu. Hắn muốn là m chuyện lá»›n, hÆ¡n nữa rất cÆ¡ máºt, không phải không tin, mà biết cà ng nhiá»u thì nà ng cà ng gặp nguy hiểm.
Dù là Hoà ng Bắc Thiên chỉ giả chết lại hại nà ng khổ sở thÆ°Æ¡ng tâm, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng không để nà ng liên quan đến. Nà ng không trách hắn không nói cho nà ng biết, chỉ cần hắn có thể sống, Ä‘oạt được tá»± do đó là hạnh phúc lá»›n nhất, những thứ khác không quan trá»ng.
Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống, tay chạm và o cánh hoa hồng. Hắn còn sống là tốt, còn sống là tốt rồi.
Thân thể to lớn của Lăng Khiếu Dương đi và o trong tẩm, nhìn Hữu Hi ngồi trước bà n , tĩnh lặng rơi lệ Từ đáy lòng hắn có chút chua xót, hắn tưởng rằng Hữu Hi vì cái chết của Hoà ng Bắc Thiên mà vẫn thương tâm.
Hắn đi tới bên cạnh nà ng, kéo ghế ngồi xuống, HỮu Hi nhìn thấy Lăng Khiếu Dương đến, hắn giúp nà ng lau đi nước mắt.
Giá»ng nói của hắn cao lên, nhÆ°ng ngèn ngẹn nói: “Nà ng… phải bảo trá»ng thân thể… đứa trẻ… nà ng đừng quá thÆ°Æ¡ng tâmâ€
Lá»i nói ngắt quãng, hắn chỉ muốn nói cho nà ng biết, ngÆ°á»i chết không thể sống lại đừng bi thÆ°Æ¡ng quá mức, nên vì đứa con trong bụng mà suy nghÄ©, hắn tin vì hà i tá» nà ng sẽ sống sót, chỉ là chÆ°a bao giá» hắn Ä‘i an ủi ngÆ°á»i khác nên ngôn ngữ có chút loạn, nhìn nà ng Ä‘au lòng hắn cÅ©ng không biết nên là m sao.
Hữu Hi tâm tình phức tạp, liếc mắt thản nhiên nhìn Lăng Khiếu Dương một cái, rồi hạ mi xuống, trầm mặc không nói.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thừ ngÆ°á»i ra hồi lâu, má»›i nói: “Thân thể của nà ng có khá»e không, nếu nhÆ° có thể hãy và o cung cùng ta má»™t chuyếnâ€
VÃ o cung?
Hữu Hi ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hy vá»ng hắn nói tiếp.
Hắn nhìn nà ng bất an: “Äừng lo lắng, hoà ng thượng có chuyện muốn há»i nà ng, chỉ cần trả lá»i là đượcâ€
Hữu Hi lại hạ mi xuống, trầm mặc
“Nếu như… nà ng không thoải mái… váºy…â€
Hữu Hi cắt đứt lá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói: “Ta… cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘iâ€
“Ta Ä‘i phân phó ngÆ°á»i chuẩn bị xe†- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thở dà i, đứng dáºy, phân phó ngÆ°á»i chuẩn bị xe ngá»±a..
Bà n tay nhỠbé của Hữu Hi siết chặt, nà ng rất khẩn trương.
Sau khi xe ngá»±a chuẩn bị xong, Hữu Hi theo Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng xuất phát và o cung, sắc mặt nà ng ngÆ°ng Ä‘á»ng, ánh mắt Ä‘au thÆ°Æ¡ng, nhìn qua Ä‘á»u có thể thấy nà ng là vì mất Ä‘i nam nhân mình yêu mà thất hồn lạt phách.
Xe ngá»±a Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rất thoải mái, đệm rất êm và dà y, Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng bằng phẳng, Hữu Hi ngồi trong xe không xóc mấy.
Không bao lâu xe ngựa dừng lại, Lăng Khiếu Dương xuống xe, sau đó dùng tay đỡ lấy nà ng, nà ng cũng không cự tuyệt vì bây giỠkhông phải lúc tỠra mạnh mẽ.
Äây là lần thứ hai và o cung, nà ng không còn quan sát nhÆ° trÆ°á»›c, tâm tÆ° Ä‘á»u ngÆ°ng lại Ä‘i theo sau Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hoà ng cung giống nhÆ° mê cung, khiến cho nà ng cảm giác nhÆ° bị lạc.
Hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cung Ä‘iện, Hữu Hi ngẩng đầu lên má»›i biết đây là ngá»± thÆ° phòng.
“Nô tà i tham kiến VÆ°Æ¡ng gia, phu nhân†- Thái giám đứng canh ngoà i cá»a nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liá»n vá»™i và ng hà nh lá»….
“Äi báo Ä‘i†- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh lùng ra lệnh.
“Vâng ạ â€
Thái giam xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong, Hữu Hi cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng ngoà i chá», lát sau thái giam Ä‘i ra nói vá»›i hai ngÆ°á»i: “Phu nhân xin má»i Ä‘iâ€
Trái tim Hữu Hi siết lại, Hoà ng Bắc Thiên không chết nà ng quả tháºt caoo hứng, nhÆ°ng trong lòng vẫn váºy không thể nà o vui lên, ngược lại còn nhÆ° có tảng đá lá»›n đè lên là m cho nà ng khó khăn đứng lên.
Hoà ng đế triệu kiến nà ng, nà ng Ä‘oán hoà ng đế muốn dò xét xem nà ng biết gì không, nói nhÆ° váºy hoà ng đế đối vá»›i cái chết của Hoà ng Bắc Thiên có chút hoà i nghi. Nà ng là ngÆ°á»i thân cáºn nhất vá»›i Hoà ng Bắc Thiên, dÄ© nhiên muốn dò xét từ nà ng.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Hữu Hi Ä‘i và o, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chá» bên ngoà i.
Xuyên qua ngoại Ä‘iện, Hữu Hi tiến và o trong, chỉ cần hé mắt cÅ©ng thấy hoà ng đế má»™t thân và ng óng ánh. Nà ng Ä‘i đến giữa Ä‘iện quỳ xuống hà nh lá»…, âm thanh ngèn nghẹn mang theo sá»± chua xót, cúi đầu nói: “Dân phụ khấu kiến hoà ng thượngâ€
Hoà ng đế giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Hữu Hi, trầm giá»ng nói: “Äứng dáºy Ä‘iâ€
“Äa tạ hoà ng thượngâ€- Hữu Hi đứng dáºy, lui ra má»™t bên, cúi đầu, tá» vẻ đáng thÆ°Æ¡ng.
“Tinh thần ngÆ°Æ¡i hình nhÆ° không tốt lắm†- Hoà ng đế nói xong liá»n hô: “NgÆ°á»i đâu, ban ngồiâ€
Hoà ng đế ra lệnh, có ngÆ°á»i Ä‘em ghế đặt phÃa sau Hữu Hi.
“Dân phụ không dám mạo phạm, đứng là được rồi â€
“Trẫm cho ngÆ°Æ¡i ngồi, ngÆ°Æ¡i phải ngồiâ€
“Tạ chủ long ân â€- Hữu Hi Ä‘Ã nh phải ngồi xuống.
Hoà ng đế nhìn mặt Hữu Hi vẻ mặt bình tÄ©nh nói: “Trẫm biết giao tình của ngÆ°Æ¡i và Hoà ng Bắc Thiên không cạn, hắn chết Ä‘i ngÆ°Æ¡i chắc chắn cÅ©ng rất Ä‘au khổâ€
Trong chớp mắt, Hữu Hi rơi lệ, cúi đầu khóc, mặt đầy nước, thương tâm không thôi, rồi bối rối lau đi nước mắt: “Dân phụ thất lễ, xin hoà ng thượng tha tội.
“Chuyện ngÆ°Æ¡i và Hoà ng Bắc Thiên trẫm cÅ©ng có biết má»™t Ãt, thÆ°Æ¡ng tâm là không thể tránh được, trẫm sao lại trách ngÆ°Æ¡i â€
“Hoà ng thượng thánh minhâ€
Hoà ng đế Ä‘á»™t nhiên vòng vo há»i: “VÆ°Æ¡ng đệ mấy ngà y nay đối vá»›i ngÆ°Æ¡i có tốt không?â€
Hữu Hi khó hiểu nhìn hoà ng thượng vì sao lại há»i nhÆ° váºy, do dá»± má»™t chút, thản nhiên đáp: “Ăn cÆ¡m không lo, Ä‘a tạ hoà ng thượng quan tâmâ€
“NgÆ°Æ¡i đối vá»›i vÆ°Æ¡ng đệ ngay cả má»™t chút yêu thÃch cÅ©ng không có sao? â€
Hữu hI tá»± mình nháºn xét hà m nghÄ©a trong câu nói của hoà ng đế, nà ng không cho rằng hoà ng đế lại nhà n rá»—i đến mức Ä‘i quan tâm cuá»™c sống tình cảm của huynh Ä‘á»™.
Chuyện nà ng và Hoà ng Bắc Thiên, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng; hoà ng đế chắc chắn biết rõ, sao lại phải há»i câu nà y, Hữu Hi vẻ mặt Ä‘au khổ, lắc đầu.
“NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i yêu Hoà ng Bắc Thiên â€
“Vâng ạâ€
“Yêu đến mức nà oâ€
“Chết cÅ©ng không rá»iâ€
“Trầm nghe nói, các ngÆ°Æ¡i sinh tá» có nhau, bây giá» hắn chết ngÆ°Æ¡i vẫn còn sống? Tình yêu của các ngÆ°Æ¡i trẫm cho rằng không vÄ© đại nhÆ° thếâ€
“Hoà ng thượng ta ….â€
“Sao nà o†- Hoà ng đế thúc ép há»i.
Hữu Hi trong nháy mắt lại rÆ¡i lệ, lòng Ä‘au nhÆ° cắt, sắc mặt tái nhợt, gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhăn nhăn lại, nghẹn ngà o nói: “Hoà ng Bắc Thiên chết Ä‘i, dân phụ cÅ©ng không sống nổi, từng thá» hứa vá»›i nhau, hôm nay má»—i ngÆ°á»i xa cách vÄ©nh viá»…n, nếu không phải trong bụng còn mang thai con Bắc Thiên, ta đã Ä‘uổi theo hắn..â€
Hữu Hi Ä‘au khổ là tháºt, Hoà ng Bắc Thiên không chết nà ng biết, dù là diá»…n trò, cÅ©ng không có khả năng công lá»±c thâm háºu nhÆ° váºy. Nà ng Ä‘au lòng khó chịu, trong lòng tÃch lại sá»± bị thÆ°Æ¡ng, là m cho nà ng khóc nhÆ° mÆ°a, nức nở khóc, nói không nên lá»i, tâm tình nà ng ai có thể hiểu, nà ng Ä‘au không ai biết, loại Ä‘au khổ nà y mang theo chút mâu thuẫn.
Hoà ng đế rõ rà ng đã nhìn ra, hoà i nghi Hoà ng Bắc Thiên không chết
Äúng váºy, nà ng cùng Hoà ng Bắc Thiên có giao tÃnh nhÆ° thế, Hoà ng Bắc Thiên chết mà nà ng lại sống bình yên, thì còn gì để nói, nhÆ°ng vá»›i lý do đứa con trong bụng mà sống thì quá đủ!
Hoà ng đế quan sát Hữu Hi, tá»± nói gì đó vá»›i bản thân, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại vá»t và o, sau khi hà nh lá»… xong liá»n nhìn sang thấy Hữu Hi Ä‘ang khóc đến Ä‘au lòng, cau mà y nhìn hoà ng đế nói: “Hoà ng thượng …!â€
“Nà ng, mang thai con Hoà ng Bắc Thiên sao? â€- Hoà ng đế không tin nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh mặt, không kiá»m chế nói: “Hoà ng thượng những Ä‘iá»u nên đã há»i xong chÆ°a? Äây là gia sá»± của thần đệ, không có việc gì nữa, thần đệ muốn rá»i Ä‘iâ€
“NgÆ°Æ¡i†- Hoà ng đế nhìn thấy trong mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hiện lên tia Ä‘au Ä‘á»›n, không dám tin vá»›i địa vị của vÆ°Æ¡ng đệ, là m sao lại nhÆ° váºy? Äể phụ nữ của mình mang thai con nam nhân khác, hắn dÄ© nhiên vẫn chấp nhạn?
Là không thương hay là quá yêu?
“Hoà ng thẩm thẩm†- Bên ngoà i Ä‘iện má»™t giá»ng nói giòn tan thu hút lá»±c chú ý của má»i ngÆ°á»i.
CHỉ thấy má»™t tiểu oa nhi phấn Ä‘iêu ngá»c mà i nhảy nhảy chạy vá» trÆ°á»›c, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáng yêu khiến ngÆ°á»i khác chỉ muốn cắn.
“Thái Hòa, ai cho con tới đây, không có quy củ gì hết, bà vú đâu?†- Hoà ng đế nghiêm mặt khiển trách.
Thái Hòa không sợ, sau khi hà nh lá»… xong, liá»n quay sang nhìn Hữu Hi, chạy tá»›i nắm tay nà ng: “Hoà ng thẩm thẩm, ai khi dá»… ngÆ°á»i váºy, nói Thái Hòa nghe ngÆ°á»i và o cung liá»n tá»›i xem ngÆ°á»iâ€
Hữu Hi lau khô lệ, thân đứng lên, nhìn Thái Hòa trÆ°á»›c mắt, hà i tá» nà y hình nhÆ° rất thÃch nà ng, nếu nhÆ° váºy…, giá»ng nói cô Ä‘Æ¡n, Ä‘au thÆ°Æ¡ng: “Hoà ng thẩm thẩm không khóc, Thái Hòa tháºt thông minh†- Tay nà ng sá» lên gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn đáng yêu của Thái Hòa.
“Phụ hoà ng, hoà ng thúc, có thể để Thái Hòa mượn thẩm thẩm má»™t lát không, Thái Hòa muốn chÆ¡i vá»›i Hoà ng thẩm thẩm â€- Hai tròng mắt to tròn quá»· quái nhìn Hữu Hi, sau đó nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, không nhìn hoà ng đế, phụ hoà ng chắc chắn sẽ không đồng ý.
“Hoà ng thẩm thẩm đang bệnh, phải vỠnhà nghỉ ngơi†Lăng Khiếu Dương quả quyết cự tuyệt.
“Hoà ng thẩm thẩm, má»™t lát thôi có thể không ?â€- Thái Hòa năn nỉ, nếu ai không đáp ứng nà ng liá»n khóc cho má»i ngÆ°á»i xem, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn vá» phÃa hoà ng đế, âm thanh mang theo chút khóc lóc: “Phụ hoà ng…â€
Hoà ng đế không muốn để Thái Hòa ủy khuất, Ä‘Ã nh nhìn Hữu Hà nói: “NgÆ°Æ¡i tâm tình không tốt, cùng Ä‘i chÆ¡i vá»›i Thái Hòa, giải tá»a tâm trạng Ä‘iâ€
Lăng Khiếu Dương cau mà y, phẫn nộ trừng mắt liếc nhìn Thái Hòa, Thái Hòa đắc ý quay lại là m mặt quỷ.
Cũng không quản xem Hữu Hi và Lăng Khiếu Dương có nguyện ý không, trực tiếp kéo tay nà ng ra ngoà i, Hữu Hi đà nh phải đi theo. Thái Hòa mang nà ng tới tẩm cung.
Thái Hòa dÆ°á»ng nhÆ° rất tâm đầu ý hợp vá»›i Hữu Hi, Ä‘em bao nhiêu trò chÆ¡i biá»…u diá»…n trÆ°á»›c mặt Hữu Hi.
Sau đó dặn nữ tỳ lui ra, bản thân ngồi bên cạnh Hữu Hi, nháy nháy hai mắt: “Thẩm thẩm, hoà ng thúc đối vá»›i ngÆ°á»i không tốt sao?â€
“tại sao há»i nhÆ° váºy†- Hữu Hi nhìn Thái Hòa, cảm giác tiểu hà i tá» nà y căn bản suy nghÄ© đã lá»›n, rất tinh quái,
Vẻ mặt ngây thÆ¡, dịu dà ng nói: “Thái Hòa ở ngoà i nghe nói thẩm thẩm mang thai em bé ngÆ°á»i khác, nhất định là hoà ng thúc đối vá»›i thẩm không tốt, thẩm má»›i không đồng ý giúp hoà ng thúc sinh em béâ€
Hữu Hi trong lòng phiá»n loạn, nói không rõ tâm tÆ° của mình: “Thái Hòa còn nhá», có má»™t số chuyện Thái Hòa không rõ, khi lá»›n lên tá»± nhiên sẽ hiểuâ€
“Thẩm thẩm rất thÃch cha của em bé sao? Cho nên má»›i vì hắn sinh em bé? â€- Việc nà y Thái Hòa rất tò mò, cÅ©ng mang theo chút tâm sá»± bản thân, nà ng từng há»i phụ hoà ng, sao lại sinh nà ng ra, phụ hoà ng trả lá»i, là bởi vì yêu mẫu phu nà ng.
NhÆ°ng phụ hoà ng cÅ©ng cùng các phi tá» khác sinh em bé, vì yêu sao, sau mẫu thân nà ng không thÃch cùng các phi tá» khác nói chuyện, Hữu Hi là phụ nữ duy nhất nà ng thÃch.
Nghe Thái Hòa nói, Hữu Hi trong lòng chua xót, Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° bị xé ra từng mảnh, chịu Ä‘á»±ng không khóc, Ä‘au lòng nói: “Phải, ta thÃch phụ thân của em bé, chỉ là hắn chết rồi thẩm thẩm không gặp được nữa.
“Thái Hòa cảm thấy mẹ cÅ©ng giống nhÆ° váºy, thẩm thẩm chắc rất khổ sở†- Sá»± non ná»›t trên mặt Thái Hòa má» Ä‘i, trầm mặc rồi nói: “NhÆ°ng thẩm thẩm, hoà ng thúc cÅ©ng thÃch ngÆ°Æ¡i, váºy có phải cÅ©ng muốn cùng ngÆ°á»i sinh em bé?â€
Trong nhất thá»i Hữu Hi không biết nói sao, là m sao trả lá»i đây, có đôi khio ngÆ°á»i lá»›n cÅ©ng không thể hiểu.
Cuối cùng chỉ trả lá»i cho quá chuyện: “Ta chÆ°a từng nghÄ© quaâ€
“Thẩm thẩm, hoà ng thúc rất đáng thÆ°Æ¡ng, thúc ấy không còn mẫu thân, đáng thÆ°Æ¡ng giống nhÆ° Thái Hòaâ€
“Thái Hòa còn phụ hoà ng, không vui sao! â€- Hữu Hi biết tình thÆ°Æ¡ng mẹ không thay thể được, cho nến chỉ có thể giải thÃch cho Thái Hòa bá»›t Ä‘au.
Dù thÃch tiểu Thái Hòa có thiện ý nhÆ°ng nà ng không quên, phụ thân của Thái Hòa còn cả Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tạo nên tấm bi kịch nhà Hoà ng Bắc Thiên.
“Thẩm thẩm, ta biết, má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng xem ta là tiểu hà i tá», ta còn biết nói gì, trừ phụ hoà ng, ta thÃch nhất là hoà ng thúc, thúc ấy hiểu ta nhất, không bao giá» coi ta là tiểu hà i tá», ta cùng hoà ng thúc là bạn tốt, ta cùng hoà ng thúc có rất nhiá»u bà máºt, để ta nói ngÆ°á»i nghe â€
Hữu Hi gượng cÆ°á»i, đối vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nà ng không có hứng thú muốn biết.
Thái Hòa tá» vẻ thần bÃ, ghé và o tai Hữu Hi lén lút nói: “Thẩm Thẩm, ngÆ°á»i biết không, lần trÆ°á»›c rÆ¡i xuống hồ nÆ°á»›c là ta cố ý, ta thấy hoà ng thúc không vui há»i hắn là m sao váºy, hắn nói ta biết muốn ta giúp, ta má»›i giúp hắn. Cho nên hoà ng thúc má»›i mang ngÆ°á»i và o cung hiến vÅ© sau đó cứu Thái Hòa. Phụ hoà ng má»›i chấp nháºn cho thẩm thẩm Ä‘i gặp nam nhân cái gì Thiên kiaâ€
Nghe Thái Hòa nói xong, Hữu Hi cứng lại, hồi lâu không phản ứng, Thái Hòa rơi xuống nước là cố ý. Lăng Khiếu Dương mang nà ng tiến cung là có dụng ý.
Hiến vÅ© chỉ là lấy cá»›. Mục Ä‘Ãch chỉ muốn nà ng táºn dụng tặng phẩm của hoà ng đế để gặp Hoà ng Bắc Thiên.
Nhưng tại sao..?
Tại Sao?
Hữu Hi ngà n lần há»i.
Hắn không sợ hoà ng đế biết sao, không sợ Thái Hòa xảy ra chuyện sao, lại dám cùng má»™t tiểu hà i tá» nhÆ° váºy Ä‘i nói dối má»™t chuyện Ä‘á»™ng trá»i?
Hắn điên rồi sao?
Không, nà ng lo lắng cái gì, lo gì chứ!!
“Thẩm thẩm, đây là bà máºt của Thái Hòa và hoà ng thúc, Thái Hòa chỉ nói cho thẩm nghe, hoà ng thúc sao lại ngốc nhÆ° thế, muốn ngÆ°á»i mình thÃch Ä‘i gặp nam nhan khác? Nếu là ta, ta sẽ không ngu nhÆ° thế†- Thái Hòa vẻ mặt ngây ngÆ¡, tà tà đánh giá nóc nhá.
Trong mắt Hữu Hi hiện lên gì đó, nhìn Thái Hòa một cái, hạ mắt xuống, trầm mặc không nói. Lòng loạn lên, tay xoa bụng mình, đau khổ nhắm mắt lại, cảm giác bản thân rơi và o bóng tối, giãy dụa trong đau khổ.
“Thái Hòa! !â€- Bên ngoà i truyá»n tá»›i tiếng gá»i ầm Ä© của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Thái Hòa cÆ°á»i hì hì nói: “Hoà ng thúc sốt ruá»™t rồi, Hoà ng thẩm thẩm, ngÆ°á»i mau Ä‘i Ä‘i, nếu không hoà ng thúc lại đánh và o mông Thái Hòa†- Trong lòng lại thầm nói, hoà ng thúc Thái Hòa giúp ngÆ°á»i, hoà ng thúc tháºt ngốc, ngay cả má»™t nữ nhân cÅ©ng quản không xung, nếu không nhá» Thái Hòa ta nghÄ© thì còn lâu nhá, sau đó cầm lấy Ä‘iểm tâm bá» và o miệng, cÆ°á»i âm hiểm.
Hữu Hi thất thần ra khá»i tẩm cung Thái Hòa, vừa ra ngoà i đã thấy dáng vẻ lo lắng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi, kéo tay nà ng, lạnh lùng nói: “Äi vá» nhà â€
Vừa nói hắn vừa xoay ngÆ°á»i Ä‘i, cÅ©ng không quay lại mà bÆ°á»›c Ä‘i nhanh rất nhanh. Hữu Hi vẫn nhÆ° cÅ© Ä‘i sau, nhìn theo bóng lÆ°ng hắn, nà ng nghÄ© má»i chuyện Ä‘á»u do trùng hợp, không ngá» Ä‘á»u nằm trong tay hắn.
Trách không được, hắn lại Ä‘á»™t nhiên mang nà ng và o cung, khéo cứu được Thái Hòa công chúa, khiến hoà ng đế cảm kÃch, sau đó tạo cÆ¡ há»™i khiến nà ng nháºn được tặng phẩm.
Hoà n thà nh tâm nguyện của nà ng.
Nà ng còn tưởng trá»i cao nghe thấy lá»i cầu khẩn của nà ng, tháºt chất chỉ là Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghe thấy lá»i câu xin của nà ng
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , àêêóìóëÿòîð , àíòèêâàðèàò , dinh cap luu manh , êàçàíü , hăÌn thô bao , ïíåâìàòè÷åñêîå , lang quan da thiep , lanh dem quan thiep , lanh quan da thiep , lanh quan da thiep full , lanh quan da thiep q2 , lanh quan dem thiep , lanh quan dem thiep 2 , lanh quan dem thiep full , lanh quan dem thiep q2 , lanh quan tjen thiep , lanh vuong da thiep hoan , lanh vuong dem thiep , lanh vuÆ¡ng đêm thiep , ñòðîèòåëüñòâå , ôîêóñ , õðåíîâûé , pham nhan tu tien , phim sech13.com , phu lanh dem thiep 4vn , sat than