28-01-2010, 10:19 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Tiêu Gia Trang
Bà i gởi: 188
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 29 Times in 17 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 5- Thần Khúc Thiên Thương
Chương 49: Báo Ứng
NgÆ°á»i dịch: ahnkaze
NgÆ°á»i biên: Tiểu Kiếm
Nguồn: Thánh Viện - 4vn.eu
Tang Thổ Công từ trong đám ngÆ°á»i nói ra: “Lôi.. Lôi huynh, chuyện ân oán nhà các ngÆ°Æ¡i chúng ta không tiện xen và o, nhÆ°ng tiểu nữ oa nà y… nà ng… nà ng … ngÆ°Æ¡i không nên là m nhÆ° váºy,không bằng hãy thả nà ng ra rồi chúng ta nói tiếp!â€
Yến Thù liếc mắt qua Tần Nhu, khuyên: “Lôi trang chủ, Tang chân nhân nói cÅ©ng có đạo lÃ. Vì má»™t nữ hà i tá» nhÆ° cô ta mà phá Ä‘i uy danh bấy lâu của ngà i tháºt không đáng giá.â€
Lôi Uy giáºn quá hóa cÆ°á»i: “Tốt lắm, các ngÆ°Æ¡i toà n bá»™ Ä‘á»u gia nháºp bên kia Ä‘i! Lôi Uy ta má»™t Ä‘á»i anh hùng lại có thể mặc cho ngÆ°á»i ngoà i bà i bố sao? Nếu chÆ°á»›ng mắt việc Lôi má»— là m thì cứ việc cút ngay, Lôi má»— nà y dù chỉ còn má»™t mình cÅ©ng cùng bá»n chúng chiến đấu đến cùng!â€
Thần Nha thượng nhân cÆ°á»i cÆ°á»i: “Lôi huynh bá»›t giáºn, các bằng hữu kia cÅ©ng chỉ có ý tốt mà thôi. Lúc nà y chúng ta còn Ä‘ang Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i địch, trÆ°á»›c tiên hãy thu tháºp bá»n tiểu tá» Thúy Hà phái rồi tÃnh sau.â€
Ôn Quánh cả giáºn nói: “Câm cái mồm quạ Ä‘en của ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i, trang chủ của chúng ta tÃnh tình đại biến cÅ©ng nhá» và o công của bá»n tiểu nhân các ngÆ°Æ¡i mê hoặc đó.â€
XÃch Nhiêm thiên tôn mục xạ Ä‘iện quang, lạnh lùng nhìn Ô Quánh há»i: “NgÆ°Æ¡i vừa nói ai là tiểu nhân?†Ô Quánh bị nhìn chăm chú, tuy kinh hãi nhÆ°ng vẫn ngẩng đầu nói: “Ta nói gì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe tháy, chẳng lẽ thiên tôn muốn ta lặp lại nữa sao?â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm không ai chịu ai bá»—ng nhiên tiếng cÆ°Æ¡ng phong cùng kinh hô của VÅ© Là và o Cát CÆ°Æ¡ng vang lên, chỉ thấy Tang Thổ Công thừa lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chú ý đến bá»n Ô Quánh đã lặng lẽ vòng ra sau VÅ© Là và Cát CÆ°Æ¡ng, song chưởng phân chia đánh và o lÆ°ng hai ngÆ°á»i.
VÅ© LÃ, Cát CÆ°Æ¡ng cÅ©ng không kịp suy nghÄ©, láºp tức song song xoay ngÆ°á»i lại tá»± bảo vệ bản thân, không ngá» Tang Thổ Công đánh ra lại là hÆ° chiêu, khi hai ngÆ°á»i vừa buông bá» Tần Nhu chuyển thân đỡ đòn đã láºp tức Ä‘á»™n thổ.VÅ© Là phản ứng cá»±c nhanh, quát to: “Không ổn!â€, quay đầu lại muốn giữ chặt Tần Nhu nhÆ°ng đã cháºm má»™t nhịp, chỉ nhìn thấy Tang Thổ công đã bắt lấy Tần Nhu Ä‘Æ°a xuống lòng đất.
VÅ© Là đưa tay vá»›i tá»›i cÅ©ng chỉ giữ được má»™t phần góc áo của Tần Nhu. Sá»± việc diá»…n biến hết sức bất ngá», đợi má»i ngÆ°á»i kịp định thần Tần Nhu đã được Tang Thổ Công Ä‘á»™n thổ Ä‘Æ°a Ä‘i. Lôi Uy tức giáºn hừ má»™t tiếng, hữu chưởng thôi Ä‘á»™ng chân khà phách thẳng xuống mặt đất phÃa trÆ°á»›c, “ầm†má»™t tiếng, mặt đất láºp tức lõm xuống thà nh má»™t hố to, cÅ©ng không hiểu có là m bị thÆ°Æ¡ng Tang Thổ Công hay không.
Yến Thù đứng trong đám ngÆ°á»i không nhịn được “a†lên má»™t tiếng, vì Tang Thổ Công mà lo lắng. Nà ng vốn cÅ©ng không có hảo cảm vá»›i Tang Thổ Công, nguyên nhân cÅ©ng xuất phát từ tâm là nhi nữ thÆ°á»ng tình, tÆ°á»›ng mạo Tang Thổ Công quả tháºt rất khó nhìn. NhÆ°ng lúc nà y lại chứng kiến hắn vì cứu ngÆ°á»i mà dám đắc tá»™i vá»›i đám ngÆ°á»i Lôi Uy, Thần Nha thượng nhân và XÃch Nhiêm thiên tôn, trong lòng không khá»i có chút biến hóa: “Tang Thổ Công nà y thoạt nhìn tuy chất phác xấu xÃ, ngay cả nói cÅ©ng không liá»n mạch nhÆ°ng lại là má»™t con ngÆ°á»i hà o khà trượng nghÄ©a!â€
Äúng lúc nà y, Tang Thổ Công đã cõng Tẩn Nhu từ mặt đấy nhảy lên bên cạnh Thịnh Niên, ói ra má»™t búng máu rồi thở dốc nói: “Lôi… Lôi trang chủ, xin lá»—i!â€
Äinh Nguyên tiếp lấy Tần Nhu, há»i: “Tang Thổ Công, ngÆ°Æ¡i không sao chứ?â€
Tang Thổ Công cố nuốt má»™t ngụm máu đã lên đến yết hầu, lắc đầu: “Không, không việc gì!â€
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng bên kia láºp tức hÆ°á»›ng Tất Hổ quát to: “Còn không mau mang xú dược hoà n của ngÆ°Æ¡i ra chữa thÆ°Æ¡ng cho Tang Chân Nhân?†Tất Hổ bá»™ dáng cá»±c kì không tình nguyện từ trong ngÆ°á»i lấy ra thêm má»™t khối ngá»c lá»™ bách tẩy Ä‘an, lÆ°u luyến giao cho Tang Thổ Công: “Tang huynh, mau uống rồi láºp tức váºn khà chữa thÆ°Æ¡ng, đừng là m phà đan dược tốt của ta nhé.â€
Tang Thổ Công nói nhanh : “Äa tạ†rồi láºp tức tiếp nháºn, khoanh chân ngồi xuống Ä‘iá»u khÃ.
XÃch Nhiêm thiên tôn phi thân, từ trên không trung cÆ°á»i lạnh: “Quả tháºt là ná»™i gián!†Tá» Ä‘Ã n trượng nhÆ° Ä‘á»™c long xuất hải, hÆ°á»›ng Tang Thổ Công vừa ngồi mà đánh xuống.
Thịnh Niên quay ngÆ°á»i lại bảo vệ Tang Thổ Công, Thạch Trung Kiếm đỡ lấy Tá» Äà n trượng, quát to: “XÃch Nhiêm lão yêu, chúng ta lại đại chiến má»™t tráºn nữa!†vừa nói xong đã hoà nh kiếm xông đến XÃch Nhiêm thiên tôn.
Hai ngÆ°á»i sau lần đánh trÆ°á»›c đã hiểu rõ đối phÆ°Æ¡ng, XÃch Nhiêm thiên tôn tuy khó chịu nhÆ°ng cÅ©ng phải thừa nháºn mình so vá»›i Thịnh Niên còn kém má»™t chút, vì váºy lần giao chiến nà y chỉ có ba phần công nhÆ°ng đến bảy phần là thủ.
Tần Thiết Hiệp thấy Tần Nhu bình yên vô sá»± thoát hiểm, đối vá»›i lão đạo sÄ© tÆ°á»›ng mạo xấu xà nà y lại cà ng thêm cảm kÃch, giá» phút nà y cho dù Tang Thổ Công muốn tÃnh mạng của hắn, hắn cÅ©ng sẽ không ngần ngại mà dùng hai tay dâng tặng. Trong lòng A NgÆ°u cÅ©ng vui mừng vô hạn, nhÆ°ng hắn cÅ©ng chỉ đứng yên mà cÆ°á»i, không dám tiến lên nói chuyện. Tần Nhu trông thấy A NgÆ°u tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cÅ©ng mang theo ý cÆ°á»i yếu á»›t gáºt đầu, khuôn mặt á»ng hồng không giấu và o đâu được.
A NgÆ°u trong lòng dâng lên má»™t cảm giác ngá»t lịm, đứng cÆ°á»i ngÆ¡ ngẩn, hai tay lại không biết là m gì xoa Ä‘i xoa lại.
Äinh Nguyên mang Trầm Kim cổ kiếm giao lại cho A NgÆ°u, nói: “A NgÆ°u, bảo kiếm của ngÆ°Æ¡i đây.†A NgÆ°u tiếp nháºn tiên kiếm, trong lúc vuốt ve từ thân kiếm lại truyá»n đến đến cảm giác quen thuá»™c. Äá»™t nhiên trông thấy ánh mắt Thần Nha thượng nhân lóe lên tá»±a hồ Ä‘ang âm mÆ°u Ä‘iá»u gì, A NgÆ°u nhất thá»i nhá»› đến nợ máu ở tiêu cục, trợn mắt căm phẫn nhìn Thần Nha thượng nhân: “Lão ác tặc nà y Ä‘i khắp nÆ¡i là m chuyện Ä‘á»™c ác bất nhân, hôm nay ta sẽ vì các vị Thượng đại thúc lấy lại công đạo!â€
Trầm Kim cổ kiếm trở lại tay chủ nhân, tiên kiếm thông linh láºp tức phát ra tiếng ngâm, quang hoa lóe lên tạo thà nh má»™t Ä‘oà n trÆ°á»ng hồng, kiếm khà dà y đặc mang theo khà thế đấu ngÆ°u thôn nháºt nguyệt phát tán khiến đám ngÆ°á»i bên kia không dám lá»— mãng hà nh Ä‘á»™ng.
Thần Nha thượng nhân đứng mÅ©i chịu sà o, lại phát giác cÆ°Æ¡ng phong ngà y cà ng mạnh không khá»i âm thầm cả kinh: “Tiểu tá» nà y đã trúng phải sâm la há»a Ä‘á»™c, sau còn bị nhốt trong băng quan, tại sao khi thoát ra lại cà ng thêm lợi hại tá»±a nhÆ° đã biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác?â€
Hắn tất nhiên không nghÄ© đến việc A NgÆ°u nhân há»a đắc phúc, sau má»™t ngà y má»™t đêm chiu5i băng há»a dà y vò cuối cùng đạt được cảnh giá»›i thủy nhÅ© giao dung, long hổ giao há»™i Ä‘á»™t phá thông u cảnh giá»›i, sau đó kịch chiến vá»›i ma hổ má»™t hồi lại có thêm kì ngá»™, nếu không phải do nhất thá»i chÆ°a hoà n toà n hấp thụ tìm hiểu được hết chá»— tốt, chỉ sợ cho dù là đạt đến tá»a chiếu cảnh giá»›i cÅ©ng là việc sá»›m chiá»u.
Thịnh Niên mặc dù Ä‘ang kịch chiến cùng XÃch Nhiêm thiên tôn nhÆ°ng vẫn để ý đến tình hình xung quanh, hắn thấy A NgÆ°u kiếm thế hùng hồn, ẩn ẩn có phong thái của nhất phái tông sÆ° không khá»i vừa được an ủi vừa mừng rỡ, thầm nghÄ©: “La sÆ° đệ gặp được kì ngá»™, tu vi tăng tiến nhÆ° thế tháºt khiến ta yên tâm.â€
Tinh thần hắn phấn chấn, Thạch Trung kiếm khà thế đại phóng hóa thà nh ngà n vạn kiếm ảnh bức XÃch Nhiêm tiên tôn chống đỡ đến thất Ä‘iên bát đảo.
PhÃa bên kia, A NgÆ°u vì thống háºn Thần Nha thượng nhân vô sỉ, Trầm Kim kiếm không chút lÆ°u tình, kiếm thế bà i sÆ¡n đảo hải, chân khà hùng háºu không có vẻ gì là ngÆ°á»i vừa chịu trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Thần Nha thượng nhân không dám cháºm trá»…, há»a Ä‘ao trong tay toà n lá»±c huy Ä‘á»™ng, Ä‘ao nháºn mang theo liệt diá»…m hùng háºu bổ vá» phÃa A NgÆ°u.
Từ ngoà i nhìn và o có thể nghÄ© hắn Ä‘ang chá»n cách lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trầm vÅ© phù há»a Ä‘ao của hắn so vá»›i Trầm Kim cổ kiếm của A NgÆ°u lại dà i hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c, Ä‘i sau nhÆ°ng đến trÆ°á»›c, chắc chắn sẽ chiếm được tiện nghi.
A NgÆ°u bình nháºt chất phác cháºm chạp, nhÆ°ng khi táºp trung chiến đấu láºp tức nhÆ° thoát thai hoán cốt. Hắn thấy Thần Nha thượng nhân Ä‘á» Ä‘ao phản công dụng tâm hiểm ác, láºp tức thân hình lăng không búng lên lÆ°á»›t qua Ä‘ao nháºn, kiếm quang Trầm Kim cổ kiếm hóa thà nh má»™t hoắc tráo đánh xuống đỉnh đầu thần nha thượng nhân.
Má»™t thức “Phi lÆ°u trá»±c hạ†nà y xuất xứ từ tuyệt há»c Thúy Hà phái “Phi bá»™c tháºp bát kiếmâ€, lúc nà y A NgÆ°u dùng để đối chiến quả nhiên tạo thà nh thế công thần quá»· mạc trắc. Từng đóa kiếm hoa nhÆ° sóng nÆ°á»›c phiêu lãng, không thể phân biệt tháºt hÆ°.
Thần Nha thượng nhân hú lên má»™t tiếng quái dị, trầm vÅ© phù há»a Ä‘ao hÆ°á»›ng thẳng lên trá»i, lấy chuyết phá xảo tại hà ng nghìn kiếm ảnh đánh đúng và o chân thân, “đoang†má»™t cái hai thân ảnh lại tách ra.
A NgÆ°u mượn dÆ° lá»±c, thân hình từ không trung lại bốc lên né tránh hoà n toà n Ä‘ao khÃ.
Thần Nha thượng nhân bị má»™t kiếm nà y của A NgÆ°u là m cho khà huyết nghịch chuyển, dÆ°á»›i chân lún sâu và o đất thêm và i tấc. Hăn kinh ngạc thầm nghÄ©: “Bá»n Thúy Hà háºu bối nà y chẳng lẽ Ä‘á»u là đại la kim tiên chuyển thế, nhÆ° thế nà o lại cà ng đánh cà ng mạnh. Nếu cứ thế nà y thì và i năm nữa chẳng phải bá»n ta sẽ trở thà nh cá nằm trên thá»›t để bá»n chúng muốn thịt lúc nà o thì thịt sao?â€
NghÄ© đến đây đã nổi sát tâm, hai cánh mở ra bay lên không trung, “xÃch xÃch†và i tiếng hắc vÅ© đã bắn ra đầy trá»i, thi triển sát chiêu “NgÅ© dá»±c thiên laâ€.
A NgÆ°u nhÃu mà y, tả chưởng hÆ° ấn ngÆ°á»i đến đám hắc vÅ©, trong miệng lại lẩm nháºm niệm Ä‘á»™ng chân ngôn. Má»™t Ä‘oà n tá» khà xuất hiện bao phủ gÆ°Æ¡ng mặt hắn, khà thế toà n thân bá»—ng chốc tăng vá»t, ống tay áo bị cÆ°Æ¡ng phong phát ra bay phất phÆ¡.
Tả thủ sau khi hÆ° ấn dẫn dắt kiếm quyết Ä‘Æ°a Trầm Kim cổ kiếm dá»±ng thẳng lên, kiếm khà bắn thẳng lên trá»i, trên không trung phút chốc tá» vân phiên quyển, tiên kiếm đã hóa thà nh má»™t vÅ© tá» kim sắc phượng hoà ng bắn thẳng đến đám hắc vÅ©.
Lôi Uy biến sắc thốt lên: “Tá» khà triêu thánh quyết!â€
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cả kinh, phải biết rằng “Tá» khà triêu thánh quyếtâ€, “Thanh Hà thối mà quyết†cùng “Thúy Lam ngá»± ma quyết†vốn được xem là Thúy Hà phái tam đại thượng phẩm kiếm quyết, danh chấn thiên lục uy lá»±c vô song. Äa số má»i ngÆ°á»i chỉ được nghe chứ chÆ°a được chứng kiến, hôm nay thấy A NgÆ°u thi triển Tá» khà triêu thánh quyết láºp tức nÃn thở mà theo dõi, cÆ¡ hồ đã quên Ä‘i Thần Nha thượng nhân Ä‘ang bị Ä‘e dá»a đến tÃnh mạng.
Äinh Nguyên thấy A NgÆ°u thi triển “Tá» khà triêu thánh quyết†cÅ©ng là vừa mừng vừa sợ, cho dù theo quang sắc quanh ngÆ°á»i phượng hoà ng cÅ©ng Ä‘oán được A NgÆ°u chỉ má»›i luyện đến cảnh giá»›i thứ hai “Tá» khà đông lai†nhÆ°ng tại Thúy Hà phái, số thanh niên có thể đến báºc nà y chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, có ngÆ°á»i khổ tu chục năm cÅ©ng chÆ°a Ä‘á»™t phá được tầng đầu tiên “Kim ngá»c mãn Ä‘Æ°á»ng†tiến qua giai Ä‘oạn nháºp môn.
Lại nhá»› đến bản thân ngà y đêm tu luyện “Bình loạn quyếtâ€, mặc dù tâm pháp đã hiểu rõ đến bảy tám phần mÆ°á»i nhÆ°ng lúc chân chÃnh lâm địch lại không thể thà nh hình, vì váºy dù nhiá»u lần gặp nạn nhÆ°ng vẫn vô lá»±c tế ra. Hắn tá»± nhủ lần nà y vá» núi kiểu gì cÅ©ng phải tiếp tục khổ công, lấy cảnh giá»›i đầu tiên “thừa bình†của bình loạn quyết hoà n toà n tìm hiểu, quyết không để thua kém A NgÆ°u.
Thần Nha thượng nhân sắc mặt đại biến, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên minh bạch uy lá»±c của Tá» khà triêu thánh quyết. NhÆ°ng ngá»± kiếm thuáºt bình thÆ°á»ng muốn thi triển đã không dá»…, muốn phát ra má»™t kiếm phải tÃch tụ chân khÃ, tụng niệm chân ngôn mất rất nhiá»u thá»i gian má»›i là m được, mà A NgÆ°u nà y dÆ°á»ng nhÆ° muốn phát là phát không cố kỵ gì.
Kiếm quang kia lúc bắt đầu chỉ chừng ba mÆ°Æ¡i lăm xÃch nhÆ°ng trong nháy mắt đã nhÆ° triá»u dâng không ngừng bà nh trÆ°á»›ng, cuối cùng gần nhÆ° chiếm cứ toà n bá»™ không gian. A NgÆ°u trôi nổi giữa trung Æ°Æ¡ng quang vụ, Tá» kim phượng hoà ng sau lÆ°ng do Trầm Kim cổ kiếm hóa thà nh ngà y cà ng phát sáng, dÆ°á»ng nhÆ° tùy thá»i Ä‘á»u có thể phá không bay ra.
Má»™t trà ng âm thanh thanh thúy vang lên, trong chá»›p mắt vô số phiến hắc vÅ© va chạm vá»›i quang vụ láºp tức vỡ vụn, trong khoảnh khắc hóa thà nh tê phấn.
A NgÆ°u cúi xuống quát lá»›n, kiếm quyết hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c, lá» má» phát ra tiếng phượng minh réo rất, Tá» Kim phượng hoà ng hóa thà nh má»™t Ä‘oà n quang diá»…m phá không lao vá» phÃa Thần Nha thượng nhân.
Thần Nha thượng nhân nhÆ° lạc giữa cÆ¡n bão, xung quanh vô số đạo cÆ°Æ¡ng phong không ngừng tạo ra áp lá»±c khổng lồ đè lên mình hắn, từng là n vÆ°Æ¡ng đạo kiếm khà lại không ngừng áp đảo tinh thần khiến cho hắn có cảm giác không thể địch nổi thế mãnh công trên kia. Hắn biết giây phút sinh tỠđã đến, cố gắng trấn định tinh thần, toà n lá»±c thôi Ä‘á»™ng sâm la chân há»a, Trầm vÅ© phục há»a Ä‘ao Ä‘ang huy Ä‘á»™ng bảo vệ thân thể không ngừng được thúc dục thêm chân khÃ, khó khăn lắm má»›i phát ra được quang sắc chống lại Tá» kim phượng hoà ng.
Chỉ thấ má»™t Ä‘oà n kim quang tá» vân từ bên ngoà i áp xuống không ngừng gà o thét, hồng mang lam diá»…m bên trong liên tục Æ°Æ¡ng ngạnh chống cá»±, còn trên đầu hai ngÆ°á»i đã bốc lên yên vụ, tu vi trong chốc lát đã được phát vi đến cá»±c hạn bắt đầu thà nh cục diện giằng co.
Lôi Uy thấy Thần Nha thượng nhân đã rÆ¡i và o thế bất lợi, hữu thủ khẽ nâng lên vừa định láºp lại chiêu cÅ© ám trợ đã nghe Lôi Äình lên tiếng: “Lôi Uy, nhân cÆ¡ há»™i nà y món nợ giữa ngÆ°Æ¡i và ta cÅ©ng nên thanh toán Ä‘i!â€
Lôi Uy nghe thấy tiếng quát của Lôi Äình thì trong lòng run lên, lấy tu vi của hắn lúc nà y cho du phải đối mặt vá»›i ma đạo tháºp đại cao thủ cÅ©ng chÆ°a chắc kinh hoảng đến thế. Chỉ là từ nhá» hắn đã sống dÆ°á»›i cái bóng của Lôi Äình, vị Ä‘Æ°á»ng huynh tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i nà y đã sá»›m gieo và o lòng hắn má»™t ná»—i kiêng kị sâu Ä‘áºm. Vì thế lúc nà y tuy hắn hiểu được đối phÆ°Æ¡ng không khác nà o phế nhân, vô phÆ°Æ¡ng chống nổi và i chiêu của mình nhÆ°ng khi nghe lại thanh âm nà y cÅ©ng vẫn nhÆ° cụ không khá»i cả kinh.
NhÆ°ng rất nhanh, hắn đã khôi phục trấn định, cố ý hÆ°á»›ng vá» Lôi Äình cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng: “Äáng lẽ ngÆ°Æ¡i đã chết lâu rồi, còn có thể sống đến lúc nà y bất quá cÅ©ng nhá» ta nhất thá»i từ bi, bây giá» ngÆ°Æ¡i khác gì má»™t phế nhân, lấy tÆ° cách gì tìm ta tÃnh sổ?â€
Trên mặt Lôi Äình lá»™ ra má»™t tia cÆ°á»i thảm, thanh âm trầm khà n lại vang lên: “Hai mÆ°Æ¡i năm, hai mÆ°Æ¡i năm rồi, ta đợi chÃnh là ngà y hôm nay!†Thân thể cao lá»›n của hắn run rẩy nhÆ° sắp đổ vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ°ng vẫn không ngừng tiến lên và i bÆ°á»›c, nói tiếp: “CÅ©ng nhá» hồng phúc của Lôi Äại trang chủ mà ta có thể sống được đến bây giá», đại trang chủ có biết, hai mÆ°Æ¡i năm nay ta muốn là m nhất là chuyện gì không?â€
Lôi Uy thấy Lôi Äình lại cÆ° nhiên dám má»™t mình hÆ°á»›ng tá»›i gần mình, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không Ä‘oán được hồ lô hắn còn bán thuốc gì ( còn mÆ°u ma chÆ°á»›c quá»· hay Ä‘á»™c chiêu gì), nghe váºy hồi đáp: “NgÆ°Æ¡i chẳng phải là muốn giết ta sao? Ta cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i, ta sẽ đứng đây chá» ngÆ°Æ¡i đến lấy mạng! Ha ha, chỉ sợ ngÆ°Æ¡i hữu tâm mà vô lá»±c thôi!â€
Äinh Nguyên lú nà y đã phục dụng hoà n toà n khá»a ngá»c lá»™ bách tẩy Ä‘an của Tât Hổ, thÆ°Æ¡ng thế đã chuyển biến vô cùng, lại nhá» năm đó được dùng qua cá»u chuyển kim Ä‘an cùng hồi xuân đại pháp nên tốc Ä‘á»™ khôi phục của hắn so vá»›i thÆ°á»ng nhân nhanh hÆ¡n rất nhiá»u, chỉ trong chốc lát công phu tại Ä‘an Ä‘iá»n đã dần hình thà nh chân khÃ, gượng ngÆ°á»i đứng dáºy.
Hắn trong thấy Lôi Äình Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c tiến đến Lôi Uy, lo lắng tiến lên nói: “Lôi Uy, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i chỉ dám khi dá»… tiểu nữ hà i vá»›i lão phụ thôi sao? Äể ta phụng bồi ngÆ°Æ¡i đến cùng!â€
Lôi Uy nghe thanh âm Äinh Nguyên, trung khà tháºp túc, trá»ng thÆ°Æ¡ng gần nhÆ° đã khá»i hẳn không nhịn được kinh ngạc: “Tiểu tá» nà y tốc Ä‘á»™ khôi phục tháºt nhanh, đáng háºn lúc nãy không thể nhân lúc hắn ná»™i thÆ°Æ¡ng mà là m thịt!â€
Lôi Äình lại khoát tay chặn Äinh Nguyên lại, nói: “Tiểu ca cháºm đã, trÆ°á»›c hết hãy để ta cùng Lôi đại trang chủ giải quyết má»™t Ä‘oạn ân oán ngà y xÆ°a!†Äinh Nguyên nhìn thấy Lôi Äình sắc mặt bình tÄ©nh không giống nhÆ° là đang kÃch Ä‘á»™ng, mà huynh đệ gia cừu ngoại nhân cÅ©ng không tiện nhúng tay quá nhiá»u láºp tức gáºt đầu đáp: “NhÆ° váºy lão nhân gia nên cẩn trá»ng má»™t chút.â€
Lôi Äình mỉm cÆ°á»i, lại từ từ bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, trong chốc lát khoảng cách giữa hắn vá»›i Lôi Uy đã không quá ba thÆ°á»›c, lúc nà y má»›i dừng lại nói: “Lôi Uy, ta chịu “Vong tình thủy†chi Ä‘á»™c dà y vò hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm, lúc nà y đã thà nh má»™t phế nhân, ngÆ°Æ¡i chỉ cần nhấc tay là có thể dể dà ng hạ sát ta, tại sao lại chÆ°a Ä‘á»™ng thủ?â€
Danh tiếng “Vong tình thủy†má»i ngÆ°á»i Ä‘a số Ä‘á»u đã nghe nói quá, đó chÃnh là má»™t trong tam đại tuyệt Ä‘á»™c của thiên lục, tuy vô sắc vô vị nhÆ° nÆ°á»›c bình thÆ°á»ng nhÆ°ng khi nghe đến ai cÅ©ng phải biến sắc. Äừng nói là uống má»™t ngụm, dù chỉ là dÃnh má»™t giá»t và o ngÆ°á»i cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i ta mất mạng. Trừ phi tu vi đạt đến “đại thừa†chi cảnh má»›i có thể dá»±a và o tuyệt thế tu vi tạm thá»i trấn trụ kịch Ä‘á»™c, bằng không cho dù là cao thủ đạt đến vong tình cảnh giá»›i cÅ©ng chỉ có nÆ°á»›c ngồi chá» chết.
CÅ©ng khó trách vì sao Lôi Äình lại trở thà nh bá»™ dạng nhÆ° thế, trúng phải Vong tình thủy mà còn bảo trụ được tÃnh mạng đã xem nhÆ° là có hạnh váºn nhÆ°ng toà n thân cÅ©ng đã bị kịch Ä‘á»™c hủ thá»±c không còn gì. May là độc nà y kị gió, gặp gió không thể phát tác, nếu không để nó xuất thế không biết thiên lục sẽ còn loạn đến thế nà o.
Lôi Uy nghe Lôi Äình nói thế trong lòng lại cà ng không nắm chắc, hắn quả thá»±c nghÄ© không ra Lôi Äình còn có biện pháp gì đối phó vá»›i mình, trầm ngâm má»™t lúc lại thấy Lôi Äình bÆ°á»›c đến gần thêm và i bÆ°á»›c, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Sao còn đứng đó, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± sợ hãi ta đến quên mất Ä‘á»™ng thủ.â€
Lôi Uy hừ nhẹ má»™t tiếng: “Ta nhÆ° thế nà o lại sợ tên phế nhân ngÆ°Æ¡i, chỉ là cứ nhÆ° váºy ra tay giết ngÆ°Æ¡i khó tránh khá»i bị ngÆ°á»i khác chế nhạo Lôi Uy ta khi dá»… lão phụ.â€
Lôi Äình cÆ°á»i ha ha, lại tiếp tục đến gần. Lôi Uy theo tiá»m thức lui vá» phÃa sau ná»a bÆ°á»›c, quát to: “Láºp tức dừng lại, nếu không đừng trách ta hạ thủ vô tình!â€
Lôi Äình cÆ°á»i khinh miệt: “NgÆ°Æ¡i đã từng lÆ°u tình vá»›i ta sao, ngÆ°Æ¡i không sợ ta cÆ¡ mà , tại sao không dám ra tay giết ta?†Khóe mắt Lôi Uy đảo qua đám ngÆ°á»i Lôi Bằng bên cạnh chỉ thấy bá»n há» không biết từ lúc nà o đã lùi cả ra xa nhÆ° là chủ tâm muốn đứng ngoà i xem náo nhiệt, cả không gian to lá»›n của tòa tháp lúc nà y phảng phất nhÆ° chỉ còn má»™t mình hắn đối mặt vá»›i Lôi Äình.
Trong lòng Lôi Uy dâng lên má»™t cá»— hà n ý, hạ quyết tâm nhe răng cÆ°á»i nói: “Lôi Äình, là ngÆ°Æ¡i tá»± tìm chết, đừng oán trách ta!†Vừa nói xong hữu chưởng đã vung lên, lòng bà n tay xuất ra má»™t Ä‘oà n hắc quang hung hăng bắn thẳng và o lồng ngá»±c Lôi Äình.
Äinh Nguyên đứng phÃa sau Lôi Äình sá»›m đã có phòng bị, thấy Lôi Uy vừa nhấc tay liá»n biết hắn muốn hạ sát thủ, láºp tức tiến lên trÆ°á»›c hữu quyá»n theo quyết “Nhất†nhÆ° đại mã kim Ä‘ao phóng ra, “phanh†má»™t tiếng đã va chạm vá»›i chưởng lá»±c hùng háºu của Lôi Uy.
Lôi Uy quả tháºt tu vi không vừa, má»™t chưởng vừa rồi ra tay cÅ©ng không nhẹ chút nà o, Äinh Nguyên trá»ng thÆ°Æ¡ng vừa khá»i, sau khi tiếp chiêu vá»›i Lôi Uy bá»—ng cảm thấy trÆ°á»›c mắt kim tinh loạn vÅ© ( sao bay đầy trá»i), lồng ngá»±c nhÆ° chịu má»™t áp lá»±c vô hình dồn ép, yết hầu đã ngá»t lịm chịu không nổi Ä‘ang muốn phun ra má»™t búng tiên huyết. Trong lúc nguy hiểm bá»—ng có má»™t bà n tay thô ráp chạm và o cánh tay giúp hắn ổn định thân hình đồng thá»i truyá»n đến má»™t cá»— tiên gia chân khà vô cùng hùng háºu.
Äạo chân khà nà y cuồn cuồn không dứt, vô cùng âm nhu, tuy cùng Thúy Vi chân khà bất đồng nhÆ°ng vừa và o cÆ¡ thể Äinh Nguyên đã nhanh chóng lÆ°u chuyển giúp hắn bảo trợ tâm mạch Ä‘an Ä‘iá»n, sau đó lại đả thông lồng ngá»±c Ä‘ang ứ Ä‘á»ng. Äinh Nguyên chỉ cảm thấy toà n thân nhÆ° được má»™t dòng thanh tuyá»n mát mẻ chảy qua, kinh mạch vốn Ä‘ang vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n nhất thá»i thoải mái vô cùng, ngụm máu tÆ°Æ¡i Ä‘ang vá»t lên yết hầu cÅ©ng được hóa giải nhẹ nhà ng,
Trong tay hắn lại vang lên âm thanh châm chá»c của Lôi Äình: “Lôi Uy ngÆ°Æ¡i đã thẹn quá hóa giáºn rồi hay sao?†Nguyên lai chÃnh là hắn đã ra tay tÆ°Æ¡ng trợ Äinh Nguyên. Äinh Nguyên không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, không tin được Lôi Äình thân trúng Vong tình thủy hai mÆ°Æ¡i năm nhÆ°ng vẫn giữ được tu vi thâm háºu, chẳng lẽ bên trong còn có ẩn tình?
Lôi Uy sau má»™t chưởng vừa rồi thân hình cÅ©ng chấn Ä‘á»™ng nhoáng lên, âm thần kinh ngạc khó tin Äinh Nguyên trá»ng thÆ°Æ¡ng vừa khá»i lại còn có thể bình an mà đỡ má»™t chưởng của hắn. Hắn thở ra má»™t đạo trá»c khÃ, cÆ°á»i khẩy: “Tháºt là đáng buồn, há»™ pháp ma giáo Lôi Äình danh chấn thiên hạ khi xÆ°a nay lại phải nhỠđến má»™t tiểu tá» háºu sinh Thúy Hà phái bảo vệ tÃnh mạng!â€
Lôi Äình cÅ©ng không tức giáºn, hoặc có thể nói từ khuôn mặt loang lổ và chi chÃt sẹo của Lôi Äình khó khiến ngÆ°á»i khác Ä‘oán được tâm tình hắn lúc nà y, chỉ nghe hắn lạnh nhạt nói: “Lôi Uy, hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i âm thầm tÃnh kế mÆ°u hại ta, chẳng phải chỉ vì muốn được thấy tuyệt há»c thánh giáo sao? Hôm nay ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i toại nguyện, truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t chiêu “Khà thôn sÆ¡n hà chú!â€
Năm xÆ°a ma giáo hùng cứ thiên lục cá»u châu, không tÃnh lá»›p nhân tà i gia nháºp sau nà y, nguyên nhân giúp ma giáo bÆ°á»›c đầu nổi danh chÃnh nhá» mÆ°á»i sáu loại tuyệt há»c bất truyá»n.
MÆ°á»i sáu loại tuyệt há»c nà y, chỉ cần tu luyện được bất kì má»™t tuyệt há»c nà o trong số đó cÅ©ng đủ để ngạo thị thiên lục, bá»… nghá»… quần hùng. NhÆ°ng tại ma giáo cÅ©ng chỉ có giáo chủ và tứ đại há»™ pháp có tÆ° cách tu luyện. CÅ©ng vì má»—i tuyệt há»c Ä‘á»u bác đại tinh thâm nên cá»±c Ãt ngÆ°á»i thiên phú phi phà m má»›i có thể tham ngá»™ được hÆ¡n ba loại.
Giáo chủ ma giáo Ä‘á»i cuối VÅ© Dá»±c Nùng cÅ©ng có thể xem nhÆ° là má»™t kì tà i võ há»c bất quá chỉ luyện thà nh năm loại cÅ©ng đã đủ để trấn áp ma đạo cá»u đại cao thủ, trở thà nh Ma Môn đệ nhất nhân. Lôi Äình thiên tÆ° thông tuệ, khổ tâm tu luyện và i chục năm cuối cùng cÅ©ng tham ngá»™ được ba loại tuyệt há»c, trong đó có “Khà thôn sÆ¡n hà chúâ€.
Chữ “thôn†trong khà thôn sÆ¡n hà chú tá»± kì tháºt đảo bất nhÆ° " thổ " tá»± lai Ä‘Ãch thiếp thiết, dùng tu vi Ä‘em chân khà trong kinh mạch tÃch tụ, sau đó dùng tạ dị công pháp phun ra từ mÅ©i hoặc miệng hóa thà nh má»™t đạo lam quang, tùy theo tu vi từng ngÆ°á»i mà uy lá»±c bất đồng, đạt đến mức cao nhất có thể từ ngoà i và i dặm lấy đầu địch nhân nhÆ° lấy váºt trong túi.
Lôi Uy đối vá»›i tuyệt há»c nà y vốn thèm thuồng không thôi, nay nghe Lôi Äình nói thế tháºt không tưởng nổi. Trong lòng còn Ä‘ang nghi hoặc thì Lôi Äình vốn đầu tóc rối bá»i Ä‘á»™t nhiên dá»±ng thẳng, từ yết hầu vang má»™t tiếng nhá», môi vừa hé mở đã phóng xuất ra má»™t tá» sắc kiếm quang.
Kiếm quang nà y khà thế bất phà m, thiên sắc vạn độc luyện so với nó chỉ có thể xem như là một thứ đồ chơi trẻ con không đáng nhắc đến.
Lôi Uy đứng cách Lôi Äình chỉ trong gang tấc, không còn cÆ¡ há»™i né tránh, trong lúc nguy hiểm chỉ Ä‘Ã nh dùng song chưởng thôi xuất ra má»™t đạo cuồn lan.
Trong tiếng kinh hô của má»i ngÆ°á»i, đạo kiếm quang kia khà thế nhÆ° chẻ tre căn bản không xem chưởng phong của Lôi Uy đặt và o trong mắt, “XÃch xÃch†và i tiến, sau đó mãnh mẽ Ä‘em lá»›p khà phòng há»™ vô hình Lôi Uy phóng chưởng tạo thà nh đâm xuyên qua tạo thà nh má»™t lá»— hổng lá»›n. Lôi Uy vô luáºn thế nà o cÅ©ng không tin được, Lôi Äình vốn bị hắn xem là phế nhân không những không tà n phế mà ngược lại đã thoát thai hoán cốt tham ngá»™ được đại thừa cảnh giá»›i.
Lôi Äình khi tiến lên đã âm thầm tÃch tụ chân khà chuẩn bị phóng xuất Khà thôn sÆ¡n hà chú. Äạo kiếm quang tưởng chừng Ä‘Æ¡n giản kia thá»±c chất là toà n bá»™ tu vi cùng tinh hoa võ công má»™t Ä‘á»i hắn ngÆ°ng tụ được, nếu không phải vì lúc trÆ°á»›c hao tổn nguyên khà chữa thÆ°Æ¡ng cho Äinh Nguyên chỉ sợ uy lá»±c lại cà ng thêm kinh ngÆ°á»i. Thiên lôi chưởng lá»±c của Lôi Uy cÅ©ng có thể xem nhÆ° là má»™t tuyệt há»c võ công nhÆ°ng vẫn chÆ°a đủ trình Ä‘á»™ để đối chá»i vá»›i bà kÄ© bất truyá»n ma giáo “Khà thôn sÆ¡n hà chúâ€.
“phốc†má»™t tiếng, kiếm quang sau khi xuyên qua Thiên lôi chưởng phong lại tiếp tục bắn thủng tả chưởng Lôi Uy rồi kÃch thẳng và o mặt hắn.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trố mắt cứng mồm, Ä‘ang thầm nghÄ© Lôi Uy chắc chắn sẽ vỡ não mà ô hô ai tai, lại nghe hắn quát to, liên tiếp lùi vá» sau mấy bÆ°á»›c, theo tiá»m thức dùng hai mắt cẩn tháºn quan sát thân thể. Toà n thân cÆ¡ hồ không há» bị tổn thÆ°Æ¡ng, chỉ là ở bên trái khuôn mặt lÆ°u lại má»™t khối nhá» mà u tÃm, tất nhiên là do bị kiếm quang là m thÆ°Æ¡ng tổn.
Äinh Nguyên đứng cạnh Lôi Äình chứng kiến toà n bá»™, trong lòng cÅ©ng cảm thấy kì quái, thầm nghÄ© lão nhân nà y rốt cuá»™c là hạ thủ lÆ°u tình hay chỉ cố khà phô trÆ°Æ¡ng thanh thế dá»a ngÆ°á»i?
Hắn còn chÆ°a kịp suy nghÄ© xong đã nghe Lôi Uy phát ra tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n, khối nhá» mà u tÃm ban đầu bắt đầu bốc lên má»™t là n khói nhẹ, da thịt gần đó không ngừng bị hủ thá»±c, tốc Ä‘á»™ hủ thá»±c ngà y cà ng nhanh, cÆ¡ hồ chỉ trong chá»›p mắt toà n bá»™ khuôn mặt bên trái đã trở thà nh huyết nhục mÆ¡ hồ, mủ dịch tuôn chảy không ngừng tháºt khiến ngÆ°á»i khác sợ hãi mà thốt không nên lá»i.
Lôi Uy Ä‘iên cuồng hét lá»›n, vÆ°Æ¡n tả thủ Ä‘á» nhÆ° máu sá» soạng, vừa Ä‘Æ°a lên chỉ thấy toà n dịch mủ không ngừng phá hÆ° da thịt bên trong cùng xung quanh, hắn nhìn chằm chằm Lôi Äình kinh sợ kêu lên: “Äây là cái gì?â€
Lôi Äình cuồng tiếu(cÆ°á»i má»™t cách ngạo mạn) má»™t trà ng, trong tiếng cÆ°á»i không cách nà o che dấu sá»± vui sÆ°á»›ng, Thiên lôi tháp cÅ©ng bị ảnh hưởng mà rung lên, sau khi cÆ°á»i má»™t hồi Lôi Äình đáp: “Không phải vừa rồi ta đã há»i ngÆ°Æ¡i, hai mÆ°Æ¡i năm qua ta muốn là m nhất là việc gì sao? Hiện tại ngÆ°Æ¡i đã biết rồi đó, đó chÃnh là cho ngÆ°Æ¡i nếm thá» má»™t Ãt tÆ° vị toản tâm thá»±c cốt ( sá»± Ä‘au Ä‘á»›n đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy ) của Vong tình thủy!â€
Tà i sản của Tiêu Kiếm
Chữ ký của Tiêu Kiếm
Last edited by Tiêu Kiếm; 31-01-2010 at 11:09 AM .
31-01-2010, 11:29 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Tiêu Gia Trang
Bà i gởi: 188
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 29 Times in 17 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 5- Thần Khúc Thiên Thương
Chương 50: Cứu trợ
NgÆ°á»i dịch: ahnkaze
NgÆ°á»i biên: Tiểu Kiếm
Nguồn: Thánh Viện - 4vn.eu
Nguyên lai Lôi Äình căn bản không há» muốn kết thúc Lôi Uy má»™t cách dá»… dà ng, lại Ä‘em Ä‘á»™c thủy hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm được luyện hóa tÃch trữ trong cÆ° thể theo kiếm quang Ä‘Æ°a và o ngÆ°á»i Lôi Uy.
Lôi Uy thấy thế láºp tức nhảy lui vá» sau và i trượng đến cạnh Cát CÆ°Æ¡ng, rút loan Ä‘ao ra mang phần má bên trái đã nhiá»…m Ä‘á»™c dứt khoát cắt bá», Ä‘ao vừa lÆ°á»›t qua má»™t cảm giác Ä‘au nhứt mãnh liệt trá»—i dáºy khiến hắn không tá»± chủ được rên lên má»™t cái.
Má»i ngÆ°á»i xung quanh hắn láºp tức lui lại, ngay cả Cát CÆ°Æ¡ng bên cạnh cÅ©ng hoảng sợ tránh xa ra, lo lắng trúng phải kịch Ä‘á»™c vô phÆ°Æ¡ng cứu chữa.
Lôi Uy cÅ©ng xem nhÆ° hảo hán, vừa nghe nói chÃnh mình trúng phải Vong tình thủy trên ngÆ°á»i Lôi Äình đã láºp tức dứt khoát Ä‘em toà n bá»™ phần da thịt bị nhiá»…m cắt bá» nhằm bảo trụ tÃnh mạng.
Lôi Äình thấy thế lại cà ng cÆ°á»i lạnh: “Vô Ãch thôi, thủy Ä‘á»™c đã sá»›m theo máu ngÆ°Æ¡i chạy khắp toà n thân, nếu vong tình thủy dá»… đối phó nhÆ° thế há lão phu lại chịu hai mÆ°Æ¡i năm dà y vò vô Ãch sao?â€
Lôi Uy toà n thân chấn Ä‘á»™ng, căm háºn nói: “Lão tặc! NgÆ°Æ¡i dám dòng biện pháp Ä‘á»™c ác nà y đối phó vá»›i ta, dù ta thà nh lệ quá»· cÅ©ng không tha cho ngÆ°Æ¡i!â€
Lôi Äình cÆ°á»i ha ha: “Tá»± là m tá»± chịu, bất quá đây chỉ là báo ứng của ngÆ°Æ¡i, tại sao lại oán trách ta? CÅ©ng không ngại nói cho ngÆ°Æ¡i biết, vong tình thủy Ä‘á»™c nà y qua hai mÆ°Æ¡i năm được ta luyện hóa, Ä‘á»™c tÃnh đã giám bá»›t bảy tám phần, vá»›i tu vi của ngÆ°Æ¡i thì không cần lo lắng đến tÃnh mạng, nhÆ°ng loại tiêu tâm thá»±c cốt nà y sẽ nhÆ° U linh theo ngÆ°Æ¡i và o đến quan tà i, cho ngÆ°Æ¡i biết thế nà o gá»i là thống khổ!â€
Lôi Uy quát to phóng lên cao, “oanh†má»™t tiếng đã đánh vỡ nóc tầng hai, thân ảnh rá»i Ä‘i mà âm thanh vẫn còn Ä‘á»ng lại: “Lôi Äình, ngÆ°Æ¡i cứ đợi đấy!†Sau đó nhân ảnh dẩn mất hẳn, rõ rà ng là thấy tình thế không ổn láºp tức má»™t mình bá» chạy.
Lôi Äình vừa thi triển Khà thôn sÆ¡n hà chú cÅ©ng đã hao tổn đại lượng công lá»±c, hiện tại Lôi Uy bá» chạy cÅ©ng không còn dÆ° lá»±c Ä‘uổi theo, chỉ lạnh lùng đáp lá»i: “Lôi Uy, ta tại Thiên Lôi sÆ¡n trang tùy thá»i chà o đón ngÆ°Æ¡i quay lại!â€
Lôi Uy bá» trốn, Thiên Lôi sÆ¡n trang nhất thá»i nhÆ° quần long vô thủ.
Rất nhiá»u cao thủ ma đạo được má»i đến cÅ©ng không còn tâm ham chiến, lại cà ng không nguyện vì Thiên Lôi sÆ¡n trang mà giÆ¡ đầu chịu báng má»™t cách không minh bạch, lần lượt Ä‘Ã o tẩu ra cá»a, nhanh nhÆ° chá»›p đã không còn thấy bóng dáng.
NhÆ°ng đám ngÆ°á»i Yến Thù, Lôi Bằng vẫn ở yên tại chá»—, mà Thần Nha thượng nhân cùng XÃch Nhiêm thiên tôn lại là muốn chạy mà không thể chạy.
Vừa rồi A NgÆ°u thi triển tuyệt thế kiếm thuáºt “Tá» khà triêu thánh quyết†của Thúy Hà phái đánh Thần Nha thượng nhân đến thất Ä‘iên bát đảo, miá»…n cưỡng lắm má»›i chống đỡ được tạo thà nh thế bất bại nhÆ°ng má»i chuyện xảy ra xung quanh hắn Ä‘á»u thu và o đầu hết.
Lôi Uy Ä‘Ã o tẩu, Thần Nha thượng nhân nhất thá»i tâm thần bấn loạn, chân khà theo đó cÅ©ng bị ngắt quãng, thế thủ láºp tức lá»™ ra sÆ¡ hở.
Tá» khà triêu thánh quyết tháºp phần lợi hại, Thần Nha thượng nhân vừa xuất hiện má»™t chút dị thÆ°á»ng đã bị A NgÆ°u phát giác, láºp tức hắn quát to: “Phá!â€
Tá» kim phượng hoà ng được Thúy Vi chân khà thôi Ä‘á»™ng phản bác quy chân hóa lại thà nh Trầm Kim cổ kiếm, kiếm quang vạn trượng thế nhÆ° chẻ tre chém xuống rốt cuá»™c cÅ©ng xuyên qua được đám há»a vân đâm thẳng và o Thần Nha thượng nhân.
Thần Nha thượng nhân toà n thân kinh hãi liá»u mạng phi thân né tránh nhÆ°ng cÅ©ng không thể tránh được toà n bá»™, Trầm Kim cổ kiếm vừa quét xuống, tả dá»±c ( cánh trái ) vốn khổng lồ đã bị chém dứt chỉ còn lại má»™t ná»a.
Thần Nha thượng nhân cắn răng chịu đau, tại không trung cố gắng thôi động tà n lực, thân hình nối bước Lôi Uy bỠtrốn.
A NgÆ°u cÅ©ng tiêu hao hết chân khÃ, thân hình loạng choạng muốn ngã.
Tần Nhu từ đầu vẫn không rá»i mắt khá»i tráºn đấu của A NgÆ°u, thấy tình thế cấp bách cÅ©ng bất chấp tất cả láºp tức bÆ°á»›c lên đỡ lấy hắn, nhẹ giá»ng há»i: “La công tá», huynh không việc gì chứ?â€
A NgÆ°u mỉm cÆ°á»i đáp lại: “Ta không sao cả, chỉ là chân khà hao tổn quá nhiá»u, chỉ cần Ä‘iá»u tức má»™t hồi sẽ ổn thôi.†Vừa nói xong Trầm Kim cổ kiếm đã từ từ bay trở vá», được chân khà A NgÆ°u thôi Ä‘á»™ng tra và o vá».
Lôi Äình lạnh nhạt nói: “Ta mặc dù không nhìn được nhÆ°ng cÅ©ng cảm giác được A NgÆ°u ngÆ°Æ¡i đã tu luyện được tá» khà triêu thánh quyết đến đệ nhị tầng “Tá» khà đông laiâ€. Kì tháºt vá»›i tu vi hiện tại của ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘á»™t phá tầng ba “Hồng nháºt trung thiên†cÅ©ng rất dá»… dà ng, tại sao đối phó vá»›i loại tiểu nhân váºt nhÆ° Thần Nha thượng nhân lại phải lao lá»±c đến thế?â€
Ma Giáo há»™ pháp má»—i ngÆ°á»i trong đó Ä‘á»u cá»±c kì tá»± phụ, từ Phong Tuyết Nhai cho đến Lôi Äình, mặc dù hai ngÆ°á»i tÃnh cách khác nhau nhÆ°ng Ä‘á»u không xem ai và o mắt, tá»±a hồ chỉ có Bố Y đại sÆ° là ngoại lệ.
Thiên lục cá»u yêu cÅ©ng xem nhÆ° là những nhân váºt danh chấn thiên hạ mà từ miệng hắn thốt lên cÆ° nhiên lại trở thà nh những tiểu nhân váºt không đáng quan tâm.
Äinh Nguyên giáºt mình, cố ý tá» vẻ không phục: “Lôi lão bá, ngÆ°á»i đừng quá khoác lác, nếu dá»… dà ng nhÆ° thế ngÆ°á»i hãy giúp A NgÆ°u tham ngá»™ rồi Ä‘á»™t phá tầng ba của Tá» khà triêu thánh quyết Ä‘i!â€
Lôi Äình cÆ°á»i cÆ°á»i, có chút đắc ý đáp: “Vị tiểu ca nà y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng kÃch ta, vừa rồi ta cảm giác được ngÆ°Æ¡i ra tay cùng Ä‘Æ°á»ng lối váºn công của ngÆ°Æ¡i nên chắc chắn ngÆ°Æ¡i và A NgÆ°u là ra cùng má»™t lò. Cả hai ngÆ°Æ¡i tÆ° chất cùng khả năng Ä‘á»u không tồi, cÅ©ng xem nhÆ° được dạy dá»— khá tốt.
“Thúy Hà tâm pháp bác đại tinh thâm, ta vốn đã kÃnh ngưỡng từ lâu, bất quá thất chi vu khắc bản, nhất chiêu nhất thức Ä‘á»u phải cầu ấn đồ tác kÃ, không khá»i có chút cổ hủ, khi ra tay sẽ có chút gò bó khó khăn. Vừa rồi A NgÆ°u thi triển kiếm quyết đã đạt đủ há»a hầu, nếu lại được lão phu cấp cho má»™t Ä‘oạn khẩu quyết tâm pháp, cam Ä‘oan chÆ°a đầy má»™t tháng là có thể Ä‘á»™t phá cảnh giá»›i Hồng nháºt trung thiên.
Ngụ ý của lão là chỉ cần A NgÆ°u nói má»™t câu, Lôi Äình sẽ láºp tức Ä‘em Ä‘á»™c môn “phá tráºn tâm pháp†của mình dốc túi truyá»n thụ.
Không ngá» A NgÆ°u chỉ a a cÆ°á»i nói: “Lão tiá»n bối, vãn bối tuy biết ngÆ°á»i sẽ không nói dối gạt ngÆ°á»i, nhÆ°ng công phu bổn phái chỉ cần chú tâm là sẽ há»c được, chỉ cần A NgÆ°u cố gắng dụng tâm luyện táºp sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ Ä‘á»™t phá cảnh giá»›i thứ ba.â€
Lôi Äình cÆ°á»i hắc hắc nói: “Tốt, tốt lắm, có cốt khÃ. Kể ra cÅ©ng tháºt sá»± là tạo hóa, bá»n tiểu tá» Thúy Hà phái các ngÆ°Æ¡i cứu lão phu má»™t mạng, ta cÅ©ng nên hồi báo má»›i đúng, cứ định nhÆ° váºy Ä‘i, trừ khi trong lòng ngÆ°Æ¡i lại có cái tÆ° tưởng chó má gì mà chÃnh tà đối láºp, không chịu há»c táºp từ lão ma đầu ta!â€
A NgÆ°u vá»™i và ng lắc đầu: “Không, vãn bối quả tháºt vá»›i tu vi của tiá»n bối bá»™i phục vô cùng.†Vẻ mặt hắn khi nói vô cùng chân thà nh khiến ngÆ°á»i khác không thể không tin.
Trong khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, bên kia Thịnh Niên cà ng đánh cà ng hăng, má»™t chiêu “Äại giang đông khứ†đã đẩy XÃch Nhiêm thiên tôn lùi lại và i trượng, Thạch Trung kiếm đã đặt tại yết hầu hắn.
Äáng lẽ XÃch Nhiêm thiên tôn cÅ©ng không bại sá»›m đến thế, nhÆ°ng vì Lôi Uy thất bại, Thần Nha thượng nhân cÅ©ng trá»ng thÆ°Æ¡ng mà bá» trốn, chỉ còn mình hắn Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c tác chiến, vốn tu vi thua sút Thịnh Niên, tâm thần lại bấn loạn láºp tức lá»™ ra sÆ¡ hở bị Thịnh Niên má»™t kÃch bắt giữ.
Hắn cÅ©ng không trông mong gì nữa, hai mắt nhắm lại chuẩn bị chá» chết, không ngá» hÆ¡n ná»a ngà y cÅ©ng không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, “đinh†má»™t tiếng thanh thúy vang lên, Thạch Trung kiếm đã tra và o vá». XÃch Nhiêm thiên tôn không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, chỉ thấy Thịnh Niên thu kiếm lui lại, không chút nà o có ý giết mình.
Hắn thở hổn hển há»i: “Tại sao các hạ không hạ thủ?â€
Thịnh Niên mỉm cÆ°á»i: “Thiên tôn thoái ẩn đã nhiá»u năm, hà tất lại tá»± là m khổ mình theo Lôi Uy gây ác nghiệp? Các hạ tuy cÅ©ng là má»™t trong cá»u yêu nhÆ°ng dù sao so vá»›i đám ngÆ°á»i Thần Nha thượng nhân, Thiên Long chân quân cÅ©ng bất đồng. Kẻ ác chết dÆ°á»›i kiếm của Thịnh má»— đã vô số nhÆ°ng ta chÆ°a há» giết oan má»™t ngÆ°á»i, chỉ hi vá»ng sau nà y thiên tôn hà nh thiện cỠác, sá»›m ngà y hiểu được thiên đạo, ứng chứng thiên tâm.â€
XÃch Nhiêm thiên tôn im lặng cả ná»a ngà y, má»™t hồi lâu sau má»›i đáp lá»i: “Lão phu sống ngần nà y năm cÅ©ng không cần các hạ phải giáo huấn! Hôm nay ngÆ°Æ¡i không giết ta xem nhÆ° ta nợ ngÆ°Æ¡i má»™t mạng, ngà y sau gặp lại tất sẽ trả đủ!â€
Thịnh Niên thầm than má»™t tiếng, lắc đầu đáp: “Thiên là chiêu chÆ°Æ¡ng, hà tất Thịnh má»— phải nhiá»u lá»i, thiên tôn, thỉnh!â€
XÃch Nhiêm thiên tôn hung tợn liếc nhìn Äinh nguyên má»™t lần nữa rồi má»›i rá»i Ä‘i theo hÆ°á»›ng Lôi Uy cùng Thần Nha thượng nhân. Sau khi hắn rá»i Ä‘i, cÆ°á»ng cừu bên trong táp toà n bá»™ đã không còn, chỉ òn lại đám ngÆ°á»i Yến Thù còn đứng yên.
Tất Hổ dặm chân tiếc nuối: “Ai da, Thịnh huynh tại sao lại không giết hắn cho rồi? Lão gia há»a nà y thuá»™c loại có thủ tất báo, từ nay vá» sau ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cẩn tháºn.â€
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng: “NgÆ°Æ¡i cho rằng Thịnh huynh cÅ©ng là loại ngÆ°á»i nhát gan nhÆ° ngÆ°Æ¡i sao?â€
Nà ng vừa lên tiếng Tất Hổ láºp tức câm nhÆ° hến, liên tục gáºt đầu, cÅ©ng không cần biết Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói tiếp cái gì.
Tang thổ công Ä‘iá»u tức xong, vừa mở mắt ra đã nghe thấy thanh âm nữ tá» vang lên: “Tang chân nhân, ngÆ°á»i không có việc gì chứ?â€
Tang Thổ Công ngẩn ngÆ°á»i, nhìn vá» hÆ°á»›ng thanh âm truyá»n đến đã thấy Yến Thù không biết từ lúc nà o đã đứng bên cạnh mình.
Hắn sống hÆ¡n má»™t trăm tuổi nhÆ°ng đây vẫn là lần đầu tiên được má»™t nữ tá» quan tâm, láºp tức tay chân luống cuống, nói chuyện lại cà ng lắp bắp: “Ta..ta cÅ©ng không.. không có việc gì, Ä‘a tạ quan…tâm.â€
Yến Thù nhìn bá»™ dáng cổ quái của hắn không nhịn được mỉm cÆ°á»i, trong lòng không hiểu vì sao không nhÆ° trÆ°á»›c cảm thấy chán ghét bá»™ dạng nà y của hắn mà ngược lại lại thấy đáng yêu vô cùng…
Lôi Bằng bên kia cÅ©ng đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Lôi Äình, quỳ rạp xuống: “Äại ca!â€
Lôi Äình mặc dù hai mắt tà n phế nhÆ°ng công lá»±c thông thần, sá»›m đã luyện được “thiên nhãn†thuáºt, cúi đầu đầu nhẹ nhà ng thở dà i: “Không ngá» ngÆ°Æ¡i vẫn dám nháºn má»™t quái váºt xấu xà nhÆ° ta là m đại ca.â€
Lôi Bằng vô cùng Ä‘au, xót, ai nói hán tá» không rÆ¡i lệ, phút chốc hắn đã nhiệt lệ lÆ°ng tròng, nức nở nói: “Äại ca! Huynh chÃnh là đại ca của đệ, lại chÃnh huynh truyá»n dạy tâm pháp gia truyá»n cho đệ, Ä‘iá»u nà y đến chết tiểu đệ cÅ©ng không dám quên!â€
Nói đến đây hắn lại không tá»± chủ được, hai tay chống xuống đất mà khóc rống lên, nghÄ© đến khoảng thá»i gian Lôi Äình chịu khổ, Lôi Uy lại đối vá»›i mình cay nghiệt vô tình, nÆ°á»›c mắt lại không ngăn được lã chã rÆ¡i xuống đất.
Lôi Äình trong lòng xót xa, thở dà i: “Äứng lên Ä‘i, đã lá»›n tuổi cả rồi sao lại còn khóc lóc nhÆ° má»™t tiểu hà i tá» nhÆ° thế?â€
Lôi Bằng từ mặt đất ngẩng đầu, lệ đầy mặt nhÆ°ng lại mang nét cÆ°á»i: “Äúng thế, ta còn có thể gặp lại được đại ca, phải cao hứng má»›i đúng!â€
Thịnh Niên há»i: “Lôi lão tiên sinh, hiện giá» Lôi Uy bá» trốn, váºy Thiên Lôi sÆ¡n trang bây giá» xá» trà ra sao?â€
Lôi Bằng báºt ngÆ°á»i kêu lên: “Tất nhiên là do đại ca ta là m trang chủ! Năm đó nếu không phải đại ca ta gia nháºp thánh giáo, cái ghế nà y là m gì đến lượt Lôi Uy lên ngồi!â€
Lôi Äình suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “CÅ©ng tốt, hiện giá» Thánh giáo đã mất, thiên hạ to lá»›n cÅ©ng chẳng còn nÆ¡i nà o lão phu có thể Ä‘i, Ä‘Ã nh phải dưỡng lão nÆ¡i đây thôi. Bất quá cái ghế trang chủ ta chẳng muốn ngồi, tất cả do nguoi quyết định.â€
Lôi Bằng nghe huynh trưởng đồng ý trong lòng mừng rỡ. Nếu có tuyệt đại cao thủ nhÆ° Lôi Äình tá»a trấn, đừng nói là Lôi Uy tìm đến trả thù, cho dù là KhÆ°Æ¡ng SÆ¡n hay tháºm chà là Sở Vá»ng có đến tầm cừu cÅ©ng không cần sợ hãi, còn bản thân bá»—ng nhiên yên yên ổn ổn được giữ vị trà trang chủ, tháºt là má»™t tÆ° vị khó tả.
Hắn dìu Lôi Äình Ä‘i, nói: “Äại ca, nÆ¡i nà y không tiện ở lâu, trÆ°á»›c tiên chúng ta quay vỠđã!â€
Lôi Äình khoát tay, ngạo nghá»…: “Chẳng lẽ ta đã yếu đến mức chỉ có má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng cần ngÆ°Æ¡i dìu Ä‘i sao? Má»›i rồi bất quá chỉ vì muốn mê hoặc Lôi Uy ta má»›i gá»i A NgÆ°u đỡ ta từ bà đạo Ä‘i ra thôi, ngÆ°Æ¡i tháºt là …â€
Lôi Bằng đối vá»›i tÃnh tình của đại ca cá»±c kì hiểu rõ, cÅ©ng không cãi lại, quay đầu lại a a cÆ°á»i nói: “Thỉnh chÆ° vị hồi trang.†Vừa nói đã thể hiện ra bá»™ dạng của má»™t tân trang chủ.
Yến Thù chần chừ má»™t chút, há»i: “Ta cÅ©ng có thể Ä‘i sao?â€
Lôi Äình nói: “Tại sao lại không thể? Toà n bá»™ chá»— nà y Ä‘á»u là bằng hữu của lão phu, tá»± nhiên Ä‘á»u được má»i Ä‘i.
Hắn hÆ¡n trăm năm hà o tình phóng khoáng, mặc dù hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm chịu Vong tình thủy dà y vò nhÆ°ng bản tÃnh vẫn không mảy may thay đổi.
Tần Nhu thấy má»i ngÆ°á»i lần lượt bÆ°á»›c ra, cảm giác xấu hổ lặng lẽ buông lá»ng tay Ä‘ang dìu A NgÆ°u ra nhÆ°ng ánh mắt vẫn không nỡ rá»i Ä‘i. NghÄ© đến hắn vì Quan Lạc tiêu cục chịu nhiá»u Ä‘au khổ, trong lòng vừa chua xót lại vừa cảm thấy ngá»t ngà o.
Äinh Nguyên Ä‘ang Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên quay đầu há»i: “A NgÆ°u, tại sao ngÆ°Æ¡i lại xuất hiện cùng lúc vá»›i Lôi lão gia tá»?â€
Tất Hổ cùng Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i bên cạnh, nghe Äinh Nguyên há»i váºy cÅ©ng cùng nhau quay lại nhìn A NgÆ°u.
Tất Hổ lại cà ng có táºt giáºt mình, há»i: “Äúng thế, chẳng lẽ Ma Hổ không là m thịt ngÆ°Æ¡i sao?â€
A NgÆ°u cong cong đầu, dÆ¡n giản giải thÃch sá»± việc sau khi Tất Hổ cùng Tần Thiết Hiệp rá»i Ä‘i. Hắn không giá»i ăn nói, cÅ©ng may là thuáºt lại cÅ©ng khó rõ rà ng rà nh mạch, nhá» váºy má»i ngÆ°á»i má»›i biết hắn cÅ©ng vừa hiểm tá» hoà n sinh.
Nguyên lai A NgÆ°u trong tình thế cấp bách đã nhảy lên ngÆ°á»i Thủy Linh Ma Hổ cuốn lấy nó nhằm giúp Tất Hổ và Tần Thiết Hiệp thoát thân, không ngá» lại chá»c giáºn vị thiên niên ma vÆ°Æ¡ng nà y.
HÆ¡n ngà n năm nay vẫn chÆ°a từng có ai dám cưỡi lên lÆ°ng nó giÆ°Æ¡ng oai, cho dù trang chủ các Ä‘á»i trÆ°á»›c của Thiên Lôi sÆ¡n trang đối vá»›i nó cÅ©ng hữu lá»…, cung kÃnh không khác gì gặp thần tiên.
Bị chá»c giáºn, Thủy Linh Ma Hổ rÃt má»™t tiếng, nhảy thẳng và o hắc băng Ä‘Ã m tạo nên má»™t cá»™t sóng cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
A NgÆ°u cÅ©ng không có tâm tình thưởng thức kì quan, hắn bị sóng nÆ°á»›c dáºp cho tối tăm mặt mÅ©i, trong tai lại ầm ầm vang vang, thân thể tê buốt, tất cả chỉ trông và o linh tâm nhiá»u năm khổ tu, ra sức Ä‘em thân hình dÃnh sát và o Ma Hổ.
Thủy Linh Ma Hổ tiến và o long đà m tựa như giap long quy hải, vùng lên lượn xuống, chốc lát lại lắc mình, đem tất cả vốn liến muốn hất văng A Ngưu ra ngoà i.
Toà n bá»™ hắc băng Ä‘Ã m bị Ma Hổ là m cho trá»i long đất lở, hải lãng thao thiên.
A NgÆ°u mặc dù chất phác nhÆ°ng tâm trà lại rất kiên định, mặc cho Ma Hổ là m thế nà o, đến chết cÅ©ng quyết không buông, hai tay gắt gao ôm lấy lân giáp Ma Hổ, hai chân lại theo Thúy Hà nhất thức “Äông lôi hạ tuyết†bám mãi không rá»i.
“Äông lôi hạ tuyết nà y†vốn là má»™t thân pháp cáºn chiến cÆ¡ bản của Thúy Hà phái, lấy theo nghÄ©a “Äông lôi chấn chấn hạ vÅ© tuyếtâ€, má»™t khi đã thi triển thân pháp nà y đối thủ đừng mÆ¡ tưởng thoát được. Hiện giá» A NgÆ°u lại dùng thân pháp nà y đối phó vá»›i Ma Hổ, không biết được tổ sÆ° Thúy Hà phái linh thiêng sáng tác ra bá»™ thân pháp nà y nên khóc hay cÆ°á»i.
Vá»›i thÆ°á»ng nhân mà nói, khi bị dìm lâu trong nÆ°á»›c thì việc hô hấp là má»™t vấn Ä‘á» lá»›n nhÆ°ng đối vá»›i A NgÆ°u lại không hỠảnh hưởng. Hắn vừa và o đầm nÆ°á»›c đã láºp tức váºn chân khà lÆ°u chuyển toà n thân, đừng nói là chốc lát thá»i gian, cho dù là ba ngà y ba đêm cÅ©ng chẳng có việc gì.
Song loại chịu đừng nà y cÅ©ng không há» dá»… chịu chút nà o, cÅ©ng may Thủy Linh Ma Hổ trong lúc phẫn ná»™ không há» nghÄ© đến việc xoay ngÆ°á»i lại công kÃch mà chỉ sá» dụng thân thể phiên chuyển cố gắng thoát khá»i A NgÆ°u.
Việc nà y cÅ©ng khó trách, cho dù có tu luyện ngà n năm nó vẫn không hoà n toà n mất Ä‘i bản năng ban đầu, má»™t khi bị ngÆ°á»i cưỡi trên lÆ°ng láºp tức sẽ dá»±a và o bản năng mà dùng thân thể giãy dụa.
Bất quá nếu qua má»™t thá»i gian, đợi đến khi Ma Hổ tỉnh táo, bình tÄ©nh quay đầu lại phun má»™t đạo “huyết vÅ© vô thÆ°á»ng tụ†chắc chắn A NgÆ°u sẽ ô hô ai tai.
A NgÆ°u cÅ©ng không phải không rõ đạo lý nà y, nhÆ°ng bất đắc dÄ© cÅ©ng phải áp chặt và o ngÆ°á»i Ma Hổ, nếu lá»ng tay má»™t chút thì tất cả sẽ há»ng bét, không thể là m gì hÆ¡n Ä‘Ã nh Ä‘au khổ chống đỡ, được bÆ°á»›c nà y hay bÆ°á»›c đấy.
Äá»™t nhiên trÆ°á»›c mắt sáng ngá»i, tiếng nÆ°á»›c réo xung quanh cÅ©ng hoà n toà n biến mất phảng phất nhÆ° hắn đã rá»i khá»i thủy Ä‘Ã m.
A NgÆ°u ngẩn ra, chăm chú quan sát xung quanh, không ngá» Thủy Linh Ma Hổ lại chở mình và o má»™t huyệt đạo, cÅ©ng không rõ vì nguyên nhân gì, nÆ°á»›c từ thủy Ä‘Ã m khi tiến đến đây Ä‘á»u tá»± Ä‘á»™ng lui ngược vá», ngay cả thủy châu va chạm bắn tung tóe cÅ©ng không tiến đến được. Trong huyệt Ä‘á»™ng hà n phong à o à o tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta có cảm giác bất an.
A NgÆ°u há mồm muốn há»›p má»™t ngụm không khÃ, không ngá» lại xuất hiện má»™t cá»— hà n lÆ°u hÆ°á»›ng thẳng xuống yết hầu dá»a hắn láºp tức ngáºm miệng lại, không dám hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng.
Huyệt Ä‘á»™ng nà y rá»™ng khoảng sáu trượng, cao hÆ¡n bảy trượng, sâu không thấy đáy, so vá»›i địa phÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c kia giam giữ A NgÆ°u thì to lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u. Thạch bÃch xung quanh lại nhẵn bóng, nhẹ nhà ng phản chiếu má»™t tia sáng từ phÃa bên kia huyệt Ä‘á»™ng truyá»n sang.
A NgÆ°u trong lòng buồn bá»±c thầm nghÄ©: “Äây là nÆ¡i quái quá»· nà o, rõ rà ng là đang trong hà n Ä‘Ã m lại vá»t má»™t cái tiến đến đây, còn tia sáng kia từ đâu đến?â€
Hắn nhất thá»i hiếu kì, lúc nà y cÅ©ng đã quên Ä‘i nguy hiểm trÆ°á»›c mắt.
Ma Hổ nhÆ° Ä‘iện chá»›p tiếp tục phóng và o hÆ¡n mÆ°á»i trượng, cà ng và o sâu má»™t cá»— xú vị lại cà ng mãnh liệt xá»™c và o mÅ©i A NgÆ°u.
A NgÆ°u giáºt mình: “Chẳng lẽ Ma Hổ nà y định Ä‘Æ°a mình và o hang ổ nó sao?†NhÆ°ng là do tại sao Ma Hổ lại Ä‘Æ°a mình đến nÆ¡i nà y thì A NgÆ°u lại không Ä‘oán được, nhÆ°ng chắc chắn là không phải má»i khách và o nhà ăn cÆ¡m.
Hắn còn Ä‘ang miên man suy nghÄ©, Ma Hổ đã rÃt lên má»™t tiếng, vung Ä‘uôi lên Ä‘em thân hình bắn vá» phÃa thạch bÃch! Äòn nà y nếu đánh xong, A NgÆ°u cho dù không cốt Ä‘oạn gân chiết thì chắc chắn cÅ©ng sao trá»i đầy mắt hoặc không chừng còn được khắc hình miá»…n phà lên vách Ä‘á»™ng.
A NgÆ°u lúc nà y má»›i hiểu được dụng ý của Ma Hổ, láºp tức xoay ngÆ°á»i phi ngược ra, lăng không lá»™n ngÆ°á»i và i vòng cuối cùng nhẹ nhà ng tiếp đất, lúc nà y hắn chỉ muốn không bị in hình và o thạch bÃch và tránh Ma Hổ cà ng xa cà ng tốt nên cÅ©ng không quản quá nhiá»u.
Hai chân vừa đụng đất lại suýt nữa chạm và o má»™t ngÆ°á»i, may mà hắn phản ứng nhanh nhẹn, thân hình lóe lên đã vụt sang bên cạnh ngÆ°á»i ná».
A NgÆ°u “ai u†má»™t tiếng, chÆ°a kịp suy nghÄ© đã vá»™i và ng nói: “Xin lá»—i, suýt nữa đã đụng phải ngà i.†NhÆ°ng lá»i vừa nói ra đã cảm thấy kì quái, tại sao trong hang ổ Ma Hổ lại còn có ngÆ°á»i sống?
Hắn không nhịn được liếc mắt má»™t cái, kết quả là suýt bị dá»a cho chết đứng. Chỉ thấy bên cạnh là má»™t ngÆ°á»i tóc tai bù xù, Ä‘oán qua thì là má»™t lão nhân, hai chân khoanh lại Ä‘ang trôi nổi trên cao, da thịt toà n thân cÆ¡ hồ đã rữa nát, tại má»™t và i nÆ¡i còn không ngừng rỉ mủ.
Lão nhân nà y hai tay Ä‘ang chắp lại trÆ°á»›c ngá»±c, ngoại trừ ngón cái tách ra bên ngoà i còn có thể phân biệt được, bốn ngón kia gần nhÆ° đã dÃnh lại vá»›i nhau thà nh má»™t khối.
Äầu lão nhân nà y hÆ¡i rủ xuống, từ mÅ©i lại phún xuất ra má»™t tá» sắc yên vụ, cá»— yên vụ nà y vừa xuất ra cách mặt lão giả khoảng ba tất lại Ä‘á»™t nhiên bốc thẳng lên, cảnh tượng quá»· dị vô cùng.
Cà ng là m cho A NgÆ°u kinh ngạc hÆ¡n, trên ngÆ°á»i lão giả nà y lại không ngừng chá»›p Ä‘á»™ng phát ra tá» sắc quang hoa, trên đỉnh đầu lại được má»™t Ä‘oà n yêu diá»…m tá» sắc hà quang bao phủ.
Má»—i má»™t lần quang mang sáng lên, lông mà y lão nhân lại nhÃu chặt má»™t chút nhÆ° không chịu nổi thống khổ mà tá» vụ tại mÅ©i phun ra cÅ©ng dà y hÆ¡n và i phần.
A NgÆ°u còn Ä‘ang nghi hoặc hai tai đã nghe tiếng Ma Hổ gầm nhẹ, láºp tức bừng tỉnh: “Không xong, ta nhÆ° thế nà o lại chỉ chú ý đến lão bá nà y mà lại quên mất nó?â€
Hắn vá»™i và ng Ä‘á» phòng quay lại hÆ°á»›ng Ma Hổ, chỉ thấy hai cánh nó mở ra trôi nổi giữa không trung, huyết hồng hung mục ( đôi mắt Ä‘á» lè hung ác…) trừng trừng nhìn mình, trong miệng lại không ngừng gầm gừ uy hiếp nhÆ°ng cÆ¡ hồ cố kị Ä‘iá»u gì mà không dám đến gần.
A NgÆ°u trong lòng chấn Ä‘á»™ng, tá»± nghÄ©: “Kì quái, tại sao nó lại không tấn công?†Hắn quay sang nhìn lão giả, thá» thăm dò má»™t câu: “NgÆ°Æ¡i có phải sợ ta là m thÆ°Æ¡ng tổn lão bá nà y? NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm, ta đối vá»›i lão bá không há» có ác ý, hay là chúng ta ngừng lại đừng đánh nhau nữa!â€
CÅ©ng không biết Ma Hổ có hiểu lá»i hắn nói hay không, cúi đầu hừ má»™t tiếng, ánh mắt vẫn nhÆ° cÅ© trà n đầy cảnh giá»›i cùng địch ý nhÆ°ng sát khà trên ngÆ°á»i cÅ©ng đã tiêu tán Ä‘i không Ãt.
A Ngưu khẽ thở phà o, lại chăm chú đánh giá lão nhân bên cạnh, chợt phát hiện thất khiếu đã xuất hiện tỠsắc huyết ti, chỉ vì khuôn mặt lão giả vốn vẫn luôn mang một phiến tỠsắc nên nếu không nhìn kĩ, chắc chắn sẽ không phát hiện ra.
A NgÆ°u ngẩn ra, láºp tức biết được đây là dấu hiệp chuẩn bị tẩu há»a nháºp ma.
Quả nhiên, thân thể lão giả đang trôi nổi giữa không trung đột nhiên hạ xuống, mặc dù tốc độ cùng biên độ rất nhỠnhưng cũng khiến toà n thân vặn vẹo run lên. TỠvụ từ mũi phun ra vốn đang ổn định cũng mơ hồ trở nên tán loạn.
Äây là việc ngÆ°á»i tu luyện sợ nhất, đã tẩu há»a nháºp ma nhẹ thì chân nguyên đại tổn, nặng thì tÃnh mệnh cÅ©ng mất, vô luáºn chÃnh ma lưỡng đạo Ä‘á»u chỉ có kết quả nhÆ° thế. Mà ngÆ°á»i ma đạo tu luyện bình thÆ°á»ng Ä‘á»u dùng lối tắt nhằm nhanh chóng thăng tiến tu vi, theo đó đạt đến cảnh giá»›i cà ng cao thì hung hiểm lại cà ng lá»›n, từ xÆ°a đến nay đã không biết bao nhiêu nhân tà i tuyệt thế đứng đầu chÃnh ma lưỡng đạo Ä‘á»u tá»± kết thúc vì bị tẩu há»a.
A NgÆ°u thấy thế, cÅ©ng không kịp suy nghÄ© nhiá»u, lắc mình đến sau lÆ°ng lão giả nói: “Lão bá, ta đến giúp ngà i!â€
Hắn bản tÃnh cÆ°Æ¡ng trá»±c trung háºu, thấy ngÆ°á»i khắc gặp nguy cÅ©ng không quản có quen biết hay không, lại cà ng không quản đối phÆ°Æ¡ng có ác ý hay không láºp tức ra tay giúp đỡ. Song chưởng láºp tức đặt lên lÆ°ng lão giả, Thúy Vi chân khà cuồn cuồn không ngừng theo kinh mạch tiến và o thân thể lão nhân.
Ma Hổ giống như hiểu tâm ý A Ngưu, cũng không gầm gừ quấy nhiễu nữa mà chỉ an tĩnh đứng một bên hộ pháp.
Song chưởng A NgÆ°u vừa đặt lên lÆ°ng lão giả, láºp tá»±c má»™t hấp lá»±c khổng lồ từ phÃa đối phÆ°Æ¡ng truyá»n đến, Thúy Vi chân khà tá»±a nhÆ° hồng thủy phá đê vá»t ra ngoà i, phảng phất nhÆ° toà n bá»™ chân khà bản thân Ä‘á»u bị hấp thu.
Nếu chỉ là tổn hại má»™t Ãt chân khà cÅ©ng không sao, nhiá»u nhất là và i ba ngà y thá»i gian cÅ©ng có thể khôi phục, chỉ sợ là cuối cùng cả chân nguyên cÅ©ng bị hút khô, lúc đó phiá»n toái quả tháºt không nhá».
Nếu là ngÆ°á»i khác, gặp tình thế không ổn sá»›m đã thừa dịp thu tay tránh việc bị hút khô chân nguyên, nhÆ°ng A NgÆ°u lại khác, lúc nà y hắn thầm nghÄ©: “Bây giá» nếu ta buông tay lão bá lại cà ng gặp nguy hiểm, nhÆ° váºy hi sinh má»™t Ä‘iểm chân nguyên cÅ©ng đáng giá.â€
Suy nghĩ như thế nên A Ngưu cũng không hỠthu tay, ngược lại lại thản nhiên đem Thúy Vi chân khà bản thân cuồn cuồn đưa và o, tại thiên lục dám là m việc nà y chỉ sợ cũng chỉ mình hắn.
Tà i sản của Tiêu Kiếm
01-02-2010, 07:56 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Tiêu Gia Trang
Bà i gởi: 188
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 29 Times in 17 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 5- Thần Khúc Thiên Thương
Chương 51 : Thông U
NgÆ°á»i dịch: Bánh_NÆ°á»›ng
NgÆ°á»i biên: Tiểu Kiếm
Nguồn: Thánh Viện - 4vn.eu
Trải qua thá»i gian ná»a nén hÆ°Æ¡ng, trên đỉnh đầu A NgÆ°u khói trắng bốc lên nghi ngút, mồ hôi hắn tứa ra Æ°á»›t đầm đìa cả vạt lÆ°ng áo, sắc mặt Ä‘á» bừng,đây là dấu hiệu báo trÆ°á»›c của việc thiếu hụt chân khÃ,nếu không phải trong lúc vô tình hắn đã đạt tá»›i thông u cảnh giá»›i, có thể đến ngay cả việc kiên trì trong bằng ấy thá»i gian cÅ©ng là chuyện không tưởng.
A NgÆ°u cÅ©ng không biết, hắn trong lúc tÆ°Æ¡ng trợ lão giả, trải qua hai mÆ°Æ¡i năm khổ tu không thấy ánh mặt trá»i,hắn đã đạt tá»›i đại thừa chi cảnh,Ä‘Æ°Æ¡ng thế lúc nà y tuyệt đối chÆ°a có ai vượt qua được hắn.
Thế nhÆ°ng kịch Ä‘á»™c của Vong Tình Thủy đã thâm nháºp và o lục phủ ngủ tạng rất khó loại bá», đến lúc nà y không thể nà y thể không liá»u mạng, dùng vô thượng công lá»±c hút và o chất Ä‘á»™c và o trong Ä‘an Ä‘iá»n để luyện hóa, rồi sau đó má»›i bà i trừ ra ngoà i qua hÆ¡i thở.
Bởi váºy, toà n thân chân khà được hắn nghịch chuyển váºn hà nh, hung hiểm thá»±c sá»± trong đó rất lá»›n, mà chân khà của A NgÆ°u giống nhÆ° bị má»™t vòng xoáy hút hết và o trong cÆ¡ thể hắn, bắt đầu váºn chuyển.
Lúc vừa rồi Ma Hổ Ä‘á»™t nhiên xông và o trong huyệt Ä‘á»™ng đại triển thần uy, tuy không trá»±c tiếp kinh Ä‘á»™ng đên việc tu luyện của lão giả ,nhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u Ä‘á»™ng của hắn,khà cÆ¡ váºn hà nh cÅ©ng đủ khiến cho lão giả cảm ứng được , khiến cho kinh mạch toà n thân lão bị chấn Ä‘á»™ng, rÆ¡i và o hoà n cảnh vạn phần nguy hiểm - tẩu há»a nháºp ma.
Nếu trong trÆ°á»ng hợp bình thÆ°á»ng chân khà mất kiểm soát mà lÆ°u tán khắp nÆ¡i thì cÅ©ng không nói là m gì, nhÆ°ng trá»i xui đất khiến thế nà o trong Ä‘an Ä‘iá»n của lão giả nà y tụ táºp má»™t lượng lá»›n vong tình thủy Ä‘á»™c, má»™t khi nó theo chân khà trà n ra ngoà i, háºu quả ra sao không cần nghÄ© cÅ©ng biết.
Cũng may lão lại gặp được A Ngưu.
Mặc dù tu vi hai ngÆ°á»i chênh lệch rất lá»›n, nhÆ°ng từ nhỠđến giá» A NgÆ°u tu luyện căn bản của Thúy Vi Cá»u Ca cá»±c kỳ vững và ng, vừa rồi hắn bất kể háºu quả xả thân tÆ°Æ¡ng trợ, ngược lại lại xuất hiện hiệu quả ngoà i dá»± tÃnh.
Lão giả ná» vốn đã tiến và o cảnh giá»›i váºt ngã lưỡng vong ( quên váºt quên ta), đối vá»›i những chuyện xảy ra xung quanh tá»± nhiên là lão không biết, Ä‘á»™t nhiên trong giây lát cÆ¡ thể lão Ä‘á»™t nhiên xuất hiện tình trạng kinh mạch chấn Ä‘á»™ng, chân khà há»—n loạn mất kiểm soát.
Trong lòng lão vô cùng căng thẳng, lão vá»™i và ng ngÆ°ng thần tụ tức, trong lúc cẩn tháºn chữa trị, lúc thá»i khắc mấu chốt, sau lÆ°ng lão Ä‘á»™t nhiên nóng lên, má»™t cá»— chân khà vô thanh vô tức liên tục được truyá»n tá»›i.
Äạo chân khà nà y phải nói còn xa má»›i sánh được chân khà hùng háºu của lão,tuy nhiên lại tinh thuần liên miên không dứt, cùng vá»›i phá tráºn tâm pháp của lão không chút xung Ä‘á»™t mà nhẹ nhà ng dung hợp.
Trong lòng lão giả thoải mái đôi chút, lão tuy không có mắt sau lÆ°ng, nhÆ°ng lão cÅ©ng hiểu được có ngÆ°á»i Ä‘ang toà n lá»±c tÆ°Æ¡ng trợ chÃnh mình , lão láºp tức bảo nguyên thủ nhất ( là má»™t trong các tu luyện phÆ°Æ¡ng thuáºt sÆ¡ đẳng của đạo gia, chú trá»ng luyện thần , không trá»ng luyện hình, trá»ng việc bà i trừ tạp niệm, tâm tÄ©nh thần an, tụ tháºp tinh khà thần trong cÆ¡ thể, táºp lâu dà i có thể kéo dà i tuá»i thá») , từ từ thu hồi chân khà trong cÆ¡ thể, dÆ°á»›i sá»± trợ giúp của A NgÆ°u thu hết và o trong Ä‘an Ä‘iá»n.
Khoảng thá»i gian nà y, trong mắt hai ngÆ°á»i trôi Ä‘i có vẻ quá mức cháºm chạp, chân khà chỉ suýt chút nữa là tẩu hảo, nhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± hợp lá»±c dẫn đạo của lão giả và A NgÆ°u, cuối cùng cÅ©ng đã táºp trung tại Ä‘an Ä‘iá»n,dần tiến tá»›i trạng thái viên mãn.
Lúc nà y A NgÆ°u cÆ¡ hồ đã kiệt lá»±c, nhÆ°ng bất quá hắn vẫn chÆ°a biết tình trạng của lão giả thế nà o, nên hắn vẫn cố cắn răng không chịu bá» qua,cố gắng Ä‘em chân khà gần nhÆ° khô kiệt của hắn truyá»n Ä‘i.
Trong lòng hắn tuyệt không có ý nghÄ© lÆ°u lại thá»±c lá»±c của bản thân, hắn thầm nghÄ© trông thấy lão bá gặp nạn , bản thân hắn phải ra tay cứu giúp. Sá»± tháºt thì, đối vá»›i thiếu niên thiện lÆ°Æ¡ng thuần phác nà y mà nói, chuyện mình ra tay tá»±a hồ là chuyện thiên kinh địa nghÄ©a, thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng rồi,cho dù có phải hy sinh bản thân cÅ©ng không tiếc.
Hắn không quen không biết lão nhân trÆ°á»›c mắt nà y, hắn cÅ©ng không biết đối phÆ°Æ¡ng là địch hay bạn, là thiện hay ác,hắn chỉ nghÄ© không thể nà o trÆ¡ mắt đứng nhìn lão nhân bị tẩu há»a nháºp ma mà không ra tay cứu giúp.
TrÆ°á»›c mắt là má»™t mạng ngÆ°á»i, có chuyện gì mà không thể bá» sang má»™t bên được?
ChÃnh và o lúc hắn cảm thấy kiệt quệ không thể kiên trì được nữa, thì Ä‘á»™t nhiên, chân khà trong ngÆ°á»i lão giả bắt đầu chảy ngược trở lại, giống nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải à o ạt đổ và o trong ngÆ°á»i hắn, nếu so vá»›i chân khà lúc đầu A NgÆ°u truyá»n Ä‘i không biết là mạnh hÆ¡n bao nhiêu lần.
Nguyên lai lão giả nỠđã Ä‘em chân khà quy nguyên, không những không bị tẩu há»a nháºp ma, mà ngược lại còn hoà n toà n luyện hóa toà n bá»™ vong tình thủy Ä‘á»™c trong Ä‘an Ä‘iá»n.
Lão không nhịn được ngá»a mặt lên trá»i gầm lá»›n, mượn tiếng gầm để trục xuất vong tình thủy Ä‘á»™c, khiến nó tiêu tan trong không khÃ. Chân khà cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y mà bá»™c phát, thoát khá»i sá»± kiá»m chế kéo dà i hai mÆ°Æ¡i năm, nó mạnh mẽ cuồn cuá»™n trong khắp các kinh mạch,đẩy hết bá»™ pháºn chân khà còn thừa ra khá»i cÆ¡ thể truyá»n vá» phÃa A NgÆ°u.
Kinh mạch khô kiệt của A NgÆ°u giống nhÆ° ruá»™ng hạn gặp mÆ°a là nh, tinh thần hắn bất giác khẽ rung Ä‘á»™ng, hắn hiểu được lão giả đã chuyển nguy thà nh an, cố gắng của bản thân đã không trở nên uổng phÃ, nhÆ°ng cÅ©ng cùng lúc hắn thầm chá»™t dạ: " Thôi chết, không hay rồi! Lão giả Ä‘em chân khà của lão trả lại cho mình, váºy mình phải là m sao?"
NghÄ© đến đây, hắn liá»n muốn thu hồi song chưởng.
NhÆ°ng tình thế lúc nà y khác xa lúc trÆ°á»›c, song chưởng của hắn cứ dÃnh chặt trên lÆ°ng của lão giả, đúng là dÃnh chặt không buông, má»™t bên thì luồng chân khà hùng háºu không gì sánh được, giống nhÆ° sóng thần ầm ầm kéo đến.
Äúng lúc nà y, bên tai hắn nghe được tiếng lão giả quát: " Tiểu tỠđần Ä‘á»™n kia là m loạn cái gì thế, còn không nhanh chóng ngÆ°ng thần đả tá»a, đừng phụ má»™t chút tâm ý của lão nhân gia ta."
A NgÆ°u nghe được lão giả mở miệng nói chuyện, hắn vui vẻ nói: "Lão bá, ngÆ°á»i không sao chứ?"
Lão giả đáp: " Lão phu không việc gì, còn luyện hóa được kịch độc, hiện tại đem tất cả chân khà mà lão không hấp thu được tặng ngươi, tiểu tỠngươi có thể nhân đó mà đả phá thông u cảnh giới!"
A NgÆ°u chợt tỉnh ra ,hắn vô cùng cảm kÃch đáp: " Äa tạ lão bá!"
Sau đó hắn nhanh chóng khép đôi mắt, tiến và o trạng thái tÄ©nh tá»a, nhất tâm nhất ý dá»±a theo tiên quyết của Thúy Vi Cá»u Ca, dẫn đạo chân khà lÆ°u chuyển trong ngÆ°á»i.
Bình thÆ°á»ng mà nói, má»™t ngÆ°á»i tÆ° chất thượng thừa từ Tri Trứ tiến và o Thông U cảnh giá»›i, nếu có lÆ°Æ¡ng sÆ° chỉ Ä‘iểm, cÅ©ng phải mất khoảnh chừng hai mÆ°Æ¡i năm má»›i đạt thà nh. Còn thá»i gian A NgÆ°u tu đến Tri Trứ cảnh giá»›i vẫn còn chÆ°a bằng số lẻ của hai mÆ°Æ¡i năm, ngay cả cho dù Äạm Ngôn chân nhân dạy bảo rất tốt , hắn lại hết sức chăm chỉ khổ tu Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng tuyệt đối không có khả năng tu đến thượng tầng cảnh giá»›i nhanh đến váºy.
Chỉ dá»±a và o ý chà mạnh mẽ,dám kÃch Ä‘á»™ng đến cá»u cá»u kiếp khiến nó giáng lên ngÆ°á»i, hung hiểm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là vô cùng , thế nên A NgÆ°u là ngÆ°á»i đầu tiên bị băng há»a nhị Ä‘á»™c giao công rồi dung hợp , nhân há»a đắc phúc, tu vi mãnh tiến, hôm nay lại được nhân váºt nổi danh trên Thiên Lục toà n tâm hồi báo, Ä‘em phá tráºn cÆ°Æ¡ng nguyên tu luyện đến 2 giáp tá» ( 120 năm) tặng hắn, tình huống tá»± nhiên là khác biệt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chắc chắn sẽ có ngÆ°á»i âm thầm hâm má»™ kỳ ngá»™ của A NgÆ°u, ghen ghét vá»›i váºn mệnh lắm may nhiá»u phúc của hắn, song thế sá»± tuyệt không cho không ai thứ không thuá»™c vá» hắn, nói chung trong má»i chuyện Ä‘á»u ẩn tà ng nhân duyên sâu xa nà o đó.
Nếu hắn không xả thân há»™ pháp cho lão giả không quen biết, thì sau nay hắn đâu được may mắn nhÆ° thế. ChÃnh nhÆ° Äinh Nguyên nếu không có suy nghÄ© dÅ©ng cảm, trong tay Cảnh Vô Hà nh cứu ra Tô Chỉ Ngá»c, thì là m sao có được tÆ°Æ¡ng lai nhÆ° thế sau nà y?
Khi A NgÆ°u tìm hiểu thông u cảnh giá»›i từ từ mở mắt, lão giả tuy không liếc mắt nhìn qua, nhÆ°ng bao nhiêu Ä‘á»™ng tÄ©nh của A NgÆ°u lão Ä‘á»u biết rõ.
Lão hÆ¡i mỉm cÆ°á»i nói: "Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i là đệ tá» Thúy Vi phái hả, sao tá»± nhiên lại chạy đến đây?"
A NgÆ°u cÅ©ng không giấu diếm, cÆ°á»i trừ vá»›i lão giả tá» vẻ thú nháºn.
Sau đó hắn há»i: " Lão bá, ngà i vì sao lại ở chá»— nà y, tại sao quái thú kia không là m tổn thÆ°Æ¡ng đến ngà i, ngược lại hình nhÆ° còn rất tôn kÃnh ngà i nữa?
Lão giả cÆ°á»i ngạo nghá»… đáp: " Bởi vì lão phu trÆ°á»›c kia là thiếu tranh chủ Thiên Lôi SÆ¡n Trang Thánh Giáo há»™ pháp - Lôi Äình! Ma Tôn sao có thể không biết ta được? Nhá» có nó , lão phu má»›i có thể lÆ°u lại nÆ¡i nà y hai mÆ°Æ¡i năm để luyện hóa vong tình thủy Ä‘á»™c, tránh bị tên súc sanh Lôi Uy kia mÆ°u hại."
A NgÆ°u "A ! " má»™t thanh, miệng há hốc hÆ¡n ná»a ngà y trá»i, má»›i há»i: " Váºy chuyện xảy ra thế nà o-"
Lôi Äình cÆ°á»i khổ nói: " Còn không phải cám Æ¡n tên Lôi Uy kia đã ban tặng hay sao ? Năm đó Thánh giáo xảy ra má»™t hồi biến cố, lão phu tâm tà n ý lạnh quay trá» vá» mảnh vÆ°á»n xÆ°a, định ẩn cÆ° nÆ¡i nà y.
" Ai ngỠcái tên Lôi Uy ma xui quỷ khiến thế nà o, không ngỠlại âm thầm dùng vong tình thủy độc hãm hại lão phu.
Lão phu nhất thá»i sÆ¡ ý, trúng phải gian kế của hắn, để bảo toà n tÃnh mạng, lão không ngại hao tổn chân nguyên xông và o Hắc Băng Äà m, nhá» Ma Tôn là m há»™ pháp há»™ cho ta, ta má»›i tạm thá»i thoát khá»i sá»± truy sát của Lôi Uy, tháºt không có nghÄ© được chá»›p mắt ta đã lÆ°u lại nÆ¡i nà y hai mÆ°Æ¡i năm rồi!"
A NgÆ°u nghi hoặc há»i: " Hắn ta tại sao lại là m nhÆ° váºy, lão bá ngà i là má»™t ngÆ°á»i tốt mà ."
Lôi Äình thá»±c sá»± hiếm khi được nghe có ngÆ°á»i tháºt lòng tháºt dạ khen lão là ngÆ°á»i tốt, nên lão than: " Lão phu năm đó căn bản là sẽ tiếp nháºn chức trang chủ, nhÆ°ng vì ta gia nháºp Thánh giáo nên má»›i nhÆ°á»ng chức vị đó lại cho Lôi U ‘’ .
" Lôi Uy thấy lão phu trở vá», hắn sợ hãi ta sẽ đòi lại chức trang chủ của hắn, vả lại hắn cÅ©ng thèm muốn 1 thân tuyệt há»c của ta, nên má»›i xuống tay hạ Ä‘á»™c thủ. Hắc hắc, chÃnh là hắn vạn vạn lần không thể tưởng được, lão phu không những may mắn sống sót, mà còn tham ngá»™ được đại thừa cảnh giá»›i, mượn đó để luyện hóa thủy Ä‘á»™c."
A NgÆ°u Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i đám ngÆ°á»i Tất Hổ , Tần Thiết Hiệp Ä‘ang đợi bên ngoà i, bèn bắt đầu đứng dáºy rồi trịnh trá»ng nói: "Xin lá»—i ngà i, lão bá, vãn bối phải Ä‘i rồi, vãn bối có mấy ngÆ°á»i bạn có thể Ä‘ang đợi ở bên ngoà i."
Lôi Äình mỉm cÆ°á»i nói: "Không cần lo lắng, lão phu cùng ngÆ°Æ¡i ra ngoà i. Hừ, ân oán hai mÆ°Æ¡i năm nay giữa lão phu và Lôi Uy cÅ©ng cần phải thanh toán rồi." Vừa nói, lão xoay ngÆ°á»i lẫy từ trong hốc đá ra má»™t viên dạ minh châu lá»›n cỡ trứng ngá»—ng: " Chúng ta Ä‘i nà o."
A NgÆ°u thấy viên dạ minh châu nà y tròn trịa trÆ¡n tru nhẵn bóng, phát tán ra bạch quang yếu á»›t, quang tuyến mà lúc trÆ°á»›c hắn trông thấy chắc hẳn là xuất phát từ thứ nà y , hắn không nhịn được tò mò há»i: " Äây là váºt gì váºy?"
Lôi Äình đáp: " Äây là Thánh giáo tiên bảo Bình Ba Châu, có nó, nÆ°á»›c má»›i không thấm và o huyệt Ä‘á»™ng nà y. Hôm nay lão phu phải rá»i khá»i chá»— nà y, tá»± nhiên không cần dùng nó nữa, phải Ä‘em nó trả lại cho Ma Tôn thôi."
A NgÆ°u giáºt mình hiểu ra, hắn cùng Lôi Äình xông ra khá»i Hắc Băng Äà m, thông qua má»™t máºt đạo trở lại bên trong Niệm Tổ tháp, đúng lúc cảnh tượng Lôi Uy đại phát dâm uy diá»…n ra.
Äợi má»i ngÆ°á»i nói xong hết, chúng nhân an rá»a trong khách sảnh của Thiên Lôi sÆ¡n trang, chuyện trà nÆ°á»›c tá»± nhiên là do các trang Ä‘inh đảm nhiệm.
Lôi Bằng lúc nà y trái má»™t việc phải má»™t việc, lão vừa sai khiến tâm phúc thanh trừ đám dÆ° đảng của Lôi Uy, lại vừa phải cho ngÆ°á»i quét dá»n sá»a sang lại tháp lâu, thà nh ra trong thoáng chốc lão báºn tối mắt tối mÅ©i.
Lôi Äình ngồi ở vị trà chủ vị, Thịnh Niên, A NgÆ°u và Äinh Nguyên theo thứ tá»± mà ngồi, Tần Thiết Hiệp và Tần Nhu ngồi đối diện nhau.
Ãnh mắt Tần Nhu và A NgÆ°u tuy cách nhau đến ná»a cái phòng khách nhÆ°ng mặt đối mặt nhau, thỉnh thoảng song nhãn liếc trá»™m đối phÆ°Æ¡ng.
Tang Thổ Công cùng Yến Thù ngồi ở hai bên bà n trà ,nhÆ°ng hai ngÆ°á»i đến liếc mắt nhìn nhau cÅ©ng không dám liếc, cÅ©ng là Yến Thù nói nhiá»u, Tang Thổ Công ná»a ngà y trá»i cÅ©ng không nói được 1 câu – cÅ©ng không phải là hắn không muốn nói, mà căn bản là vì không biết do đâu mà trÆ°á»›c mặt Yến Thù, cho dù là nói đầy đủ má»™t câu thôi hắn cÅ©ng thấy khó mà là m được.
Tất Hổ cùng Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng má»—i ngÆ°á»i ngồi ở 1 góc .
Tất Hổ thấy má»i ngÆ°á»i không để ý đến bên nà y, hắn cẩn tháºn lấy ra Thạch CÆ¡ châu rồi nói: "Thanh muá»™i, ta có thứ nà y tặng cho muá»™i."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đón lấy rồi nhìn qua, nà ng run run giá»ng há»i: "Huynh ăn cắp được thứ nà y chá»— nà o váºy?"
Tất Hổ ra vẻ vô tá»™i đáp: " Thứ nà y không phải ta đánh cắp được, là do ngÆ°á»i ta tặng ta." Hắn tháºt sá»± không dám nói hắn đã hao tổn biết bao tâm cÆ¡ lừa gạt Äinh Nguyên má»›i lấy được nó.
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cầm Thạch CÆ¡ châu, thần sắc lá»™ vẻ phức tạp, sau đó trừng mắt, quát khẻ: " Nói, lão tặc đầu huynh lấy được thứ nà y từ chá»— nà o trên ngÆ°á»i của Tằng Son thế?"
Tất Hổ vá»™i la lên: "Ta nà o có bản lÄ©nh gì để ăn cắp đồ váºt trên ngÆ°á»i Tằng SÆ¡n chứ?"
Äiá»u nà y cÅ©ng tÃnh là hắn nói tháºt, nên sắc mặt của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng giãn ra đôi chút, nhÆ°ng nà ng vẫn chÆ°a thể bá» qua cho hắn, há»i tiếp: " váºy rốt cục thì váºt nà y từ đâu mà huynh có được?"
Tất Hổ thấy có giấu diếm cÅ©ng không được nữa, vẻ mặt Ä‘au khổ đáp: " Ta lấy được nó từ Äinh Nguyên." Nói xong, hắn Ä‘em hết tất cả má»i chuyện kể lại má»™t lần.
Thạch Cơ nương nương cà ng nghe cà ng tức, mà y liễu xếch lên, "Bốp" một tiếng, Tất Hổ đương nhiên là được nà ng “ thưởng†cho 1 cái tát.
NgÆ°á»i ngoà i lúc nghe thấy thanh âm nhÆ° váºy lúc đầu liếc nhìn qua, nhÆ°ng khi trông thấy Tất Hổ bị ăn tát , tất Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng không để ý tá»›i nữa.
Duy chỉ có A NgÆ°u là nghÄ©: "Vị đại tẩu nà y tháºt dữ nha, ta sau nà y đối vá»›i nà ng ta nên cản tháºn má»™t chút. Tốt nhất là bá»›t ăn nói lung tung 1 chút, nếu không cÅ©ng giống nhÆ° Tất tiên sinh bị nà ng ta tát."
Tất Hổ ‘’ ai da “ một tiếng , nghiêm mặt nói: " Nà ng bực tức cái gì chứ, ta không phải đã giúp nà ng lấy lại Thạch Cơ châu hay sao?"
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cả giáºn nói: " Ai cần huynh Ä‘i đánh cắp nó vá» chứ? Äây là muá»™i năm cam tâm tình nguyện để cho Tằng SÆ¡n giữ nó, nếu muốn Ä‘i cÆ°á»›p nó vá», muá»™i đã Ä‘i từ sá»›m rồi, đâu cần huynh nhiá»u chuyện nhÆ° váºy!"
Nói đến đây, trong mắt nà ng nước mắt nhạt nhòa, có vẻ u oán.
Tất Hổ vốn là lão đại, nên hắn chẳng thèm chấp nhất vá»›i ánh mắt trừng trừng của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng thấy nà ng không ngá» lại mau nÆ°á»›c mắt nhÆ° thế, nhất thá»i khiến hắn cuống quýt tay chân dá»— dà nh: " Muá»™i đừng nóng giáºn, ta Ä‘em trả thứ nà y cho tiểu tá» kia là được chứ gì."
Hắn tuyệt đối không biết, Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tức giáºn không phải do lá»—i của hắn, mà nà ng chỉ cảm thấy thÆ°Æ¡ng tâm khi tÃn váºt mà nà ng Ä‘ich thân trao tặng cho Tằng SÆ¡n mà hắn lại dá»… dà ng tặng nó cho ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° thế. NhÆ°ng chút tâm tÆ° nà y nà ng đâu có thể nói cho Tất Hổ nghe được?
Nà ng chỉ lắc lắc đầu nói: " Không cần huynh tiếp tục là m loạn nữa, chỉ cần huynh Ä‘i má»i vị Äinh Nguyên tiểu ca kia tá»›i đây là được rồi."
Tất Hổ nhÆ° phụng thánh chỉ, hắn rón rén chạy đến bên cạnh Äinh Nguyên, rồi lạy hắn 1 lạy rất sâu vá»›i Äinh Nguyên: “ Äinh tiểu ca, có việc nà y, ngÆ°Æ¡i nhất định phải giúp ta."
Äinh Nguyên ngẩn ngÆ°á»i há»i: " Huynh mau nói cho đệ biết là việc chi, không phải là lại Ä‘i theo huynh ăn trá»™m đồ váºt đấy chứ?"
Tất Hổ cuống quýt lắc đầu: “ Không phải, tuyệt đối không phải!" Hắn liếc mát nhìn vá» phÃa Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng , khẽ than: " Là Thanh muá»™i của ta muốn má»i tiểu ca Ä‘i má»™t chuyến."
Äinh Nguyên cÆ°á»i nói: " Hóa ra là váºy, cần gì phải long trá»ng nhÆ° thế? Äược rồi,đệ cÅ©ng c chuyện muốn má»i huynh há»— trợ, không hiểu huynh có đáp ứng hay không?"
Tất Hổ không chút suy tÆ° nói ngay: " Äồng ý, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đồng ý!" Bây giá» chỉ cần Äinh Nguyên chịu Ä‘i gặp Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng 1 chuyến, đối vá»›i Tất Hổ má»›i là chuyện thiên hạ đại sá»±.
Äinh Nguyên đáp: " Äược rồi, huynh chỉ cần Ä‘em trả lại thứ của Lôi Äình lão bá bá mà hôm đó huynh đã chôm mất là được."
Lôi Äình nghe váºy ngạc nhiên há»i: " Là thứ gì váºy?"
Nét mặt già nua của Tất Hổ Ä‘á» lên, ấp úng trả lá»i: "Äó là 1 cái trống."
Lôi Äình hả hả cÆ°á»i nói: " Quả nhiên không hổ danh là Thiên Lục đệ nhất thần thâu, đến cả váºt nhÆ° váºy cÅ©ng ăn trá»™m được, đáng tiếc đó là tổ truyá»n chi bảo của tệ trang, nếu không ta chẳng ngại gì mà không tặng nó cho Tất huynh?"
Tất Hổ nghe Lôi Äình cÅ©ng ca ngợi thâu kỹ của hắn, trong lòng vô cùng đắc ý, hà ng rấu hình chữ bát của lão vểnh cả lên.
Lão tâm tình cá»±c tốt nói: "Lôi huynh, không vấn Ä‘á» gì, ta láºp tức trả lại cho huynh. Nói tháºt chứ, nghe được 1 câu tán thưởng của huynh, ta so vá»›i việc ăn trá»™m được 18 kiện bảo bối còn thấy vui hÆ¡n."
Äinh Nguyên lúc nà y Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, nà ng Ä‘Æ°a Thạch CÆ¡ châu ra trÆ°á»›c mặt hắn rồi há»i: “ Äinh tiểu ca, có má»™t việc ta muốn há»i tiểu ca. Thạch CÆ¡ châu nà y có phải là do Tằng SÆ¡n tặng cho tiểu ca hay không?"
Äinh Nguyên nhá»› lại năm đó Tằng SÆ¡n khi tặng hắn Thạch CÆ¡ châu cÅ©ng đã kể qua lai lịch của hạy châu nà y, rồi hắn liên tưởng đến những chuyện có liên quan đến Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng , Ãt nhiá»u gì hắn cÅ©ng Ä‘oán ra được 1 chút, vì váºy hắn nói: " CÅ©ng không thể tÃnh là tặng cho tiểu đệ, cùng lắm chỉ có thể coi nhÆ° huynh ấy cho tiểu đệ mượng dùng 1 thá»i gian thôi."
Ãnh mắt của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sáng rá»±c lên, vá»™i và ng há»i : “ Nếu nói nhÆ° váºy, viên Thạch CÆ¡ châu nà y vẫn luôn được hắn mang theo bên mình?"
Có đúng nhÆ° thế hay không, Äinh Nguyên cÅ©ng không dám khẳng định, chỉ là ngà y đó địch thá»±c là Tằng SÆ¡n tiện tay cho hắn mượn, bất quá trong túi đồ của hắn còn có rất nhiá»u thứ llinh tinh khác, mấy hạt châu nà y cÅ©ng không tÃnh là gì. NhÆ°ng khi trông thấy vẻ mặt đầy vẻ chá» mong của Thạc CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, Äinh Nguyên gáºt đầu đáp: " Không sai!"
Thạch Cơ nương nương lộ vẻ vui mừng, hai tay thu vỠThạch Cơ châu lẩm bẩm nói: " Hắn quả nhiên vẫn đem nó bên mình."
Tất Hổ ở một bên theo dõi vừa có chút ghen ghét lại có vẻ bất đắc dĩ , lải nhải nói: " Nếu đổi lại là tặng nó cho ta, ta nhất định sẽ thỠphụng nó như Bồ Tát."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chẳng lý gì đến hắn, tiếp tục há»i: " Tằng SÆ¡n huynh ấy giá» vẫn tốt chứ?"
Äinh Nguyên cÆ°á»i nói: " Huynh ấy sống thá»a mái tá»± tại lắm, nhÆ°ng không biết nguyên nhân gì, nhiá»u năm rồi mà huynh ấy vẫn không chịu rá»i khá»i háºu sÆ¡n, đôi khi có chút nhà m chán."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng kÃch Ä‘á»™ng nói: " Tiểu ca vừa nói không biết do nguyên nhân gì , mà huynh ấy vẫn chÆ°a rá»i Ä‘i Æ°? Äã nhiá»u năm rồi mà huynh ấy vẫn chÆ°a má»™t lần rá»i khá»i Thúy Vi sÆ¡n Æ°?"
Äinh Nguyên đáp: " Äúng váºy."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tinh thần đại chấn, nà ng lẩm bẩm: " Phải rồi, huynh ấy nhất định có duyên cá»› gì đó mà không thể rá»i Ä‘i, cho nên nhiá»u năm qua huynh ấy má»›i nhẫn tâm không tá»›i tìm ta, hóa rat a đã trách lầm huynh ấy rồi!"
Bất tri bất giác, nà ng giống nhÆ° biến thà nh 1 con ngÆ°á»i khác, thần quang bạo phát, mi vÅ© hà m xuân, Tất Hổ ở bên cạnh trông thấy nhÆ° váºy, trong lòng âm thầm lôi tổ tông mÆ°á»i Ä‘á»i từ trên xuống dÆ°á»›i của Tằng SÆ¡n ‘’ ân cần thăm há»i’’ .
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, nụ cÆ°á»i vừa rồi của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng tuyệt đối không phải dà nh cho hắn, hắn cố tình muốn phát tác nhÆ°ng lại không dám, chỉ có thể âm thầm tặc lưỡi: " ChÆ°a biết chừng hắn đã sá»›m quên mất nà ng rồi, trên Ä‘á»i nà y nam nhân si tình giống nhÆ° Tất Hổ ta, nà ng có đốt đèn lồng Ä‘i tìm cÅ©ng không tìm được ngÆ°á»i thứ hai đâu."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i chú ý tá»›i Tất Hổ Ä‘ang lẩm bẩm cái gì đó, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không nghe rõ, vì thế má»›i nhÃu mà y há»i: " Huynh nói gì váºy?"
Tất Hổ "A" má»™t tiếng, xua tay đáp: " Không có...... không có gì , ta chỉ Ä‘ang cùng Äinh tiểu ca nói chuyện phiếm má»™t chút thôi."
Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ná»a ngá» ná»a tin, Ä‘em viên Thạch CÆ¡ châu mà nà ng trân trá»ng nhất trả lại cho Äinh Nguyên, mỉm cÆ°á»i đáp: " Äinh tiểu ca, Ä‘a tạ. Thạch CÆ¡ châu nà y nếu Tằng SÆ¡n đã tặng cho tiểu ca, xin tiêu ca hãy trân trá»ng và giữ nó bên mình."
Äinh Nguyên nhá»› tá»›i Tất Hổ trong lúc trao đổi đã tặng cho mình má»™t cái thiên thiên, hắn liá»n lấy ra ngá»c giản, nói: "Tất lão đầu, đã nhÆ° vầy, thiên thiên nà y xin được trả lại cho lão."
Tất Hổ vÆ°Æ¡ng tay định nháºn lại, Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đứng ra ngắn lại nói: "Lão đầu huynh cÅ©ng cả trăm tuổi rồi, cả ngà y cứ Ä‘em theo tiểu yêu tinh nà y thì là m được chuyện gì tốt chứ? Không bằng tặng nó cho Äinh tiểu ca Ä‘i."
Vẻ mặt Tất Hổ rất khổ sở, nhÆ°ng khi trông thấy ánh mắt sắc lẻm nhÆ° Ä‘ao phong của Thạch CÆ¡ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mình, lão không còn cách nà o khác Ä‘Ã nh phải cụp râu, gãi gãi đầu, tá»± nháºn số mình Ä‘en đủi nói: " Äinh tiểu ca, nếu Thanh muá»™i đã nói nhÆ° váºy, thiên thiên nà y tiểu ca thu lại Ä‘i."
Kỳ tháºt trong lòng Äinh Nguyên cÅ©ng không hẳn là không định từ chối , nhÆ°ng Äinh Nguyên Ä‘á»™t nhiên nghÄ© lại, ngà y đó Tất Hổ đã mắng chá»i nhiếc móc Thiên Thiên tháºm tệ, trong lòng Äinh Nguyên cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng, liá»n gáºt đầu nói: " Váºy phải cảm Æ¡n hai vị trÆ°á»›c."
Hắn thản nhiên thu ngá»c giản và o trong lồng ngá»±c.
Tất Hổ trÆ¡ mắt đứng nhìn, trong long vạn lần không nỡ, nhÆ°ng lão không thể không ngáºm bồ hòn là m ngá»t, nuốt ngụm nÆ°á»›c bá»t, không dám hó hé câu gì.
Lúc nà y lôi Bằng vẻ mặt phÆ¡i phá»›i Ä‘i tá»›i má»i ngÆ°á»i ngÆ°á»i tá»›i dùng cÆ¡m, hóa ra bên ngoà i bầu trá»i đă bắt đầu há»ng sáng.
Qua 1 đêm kịch chiến, má»i ngÆ°á»i cảm thấy có chút đói bụng,liá»n ngồi và o bà n dùng bữa, vừa ăn vừa tán gẫu.
Thịnh Niên hỉu Tần Thiết Hiệp: "Tần lão ca, tiêu cục gặp chuyện không may, sau nà y huynh định tÃnh thế nà o?"
Tần Thiết Hiệp cÆ°á»i khổ nói: "Ta sá»›m không còn muốn tiếp tục kinh doanh tiêu cục nữa, cÅ©ng may gia quyến của ta đã sá»›m rá»i Ä‘i, nên hôm nay tất cả Ä‘á»u bình yên vô sá»±. Äợi sau khi trở vá» an bà i ổn thá»a má»i chuyện, ta định dẫn Nhu nhi quay lại cố hÆ°Æ¡ng, là m má»™t ngÆ°á»i nông dân trồng trá»t cấy cầy, sống 1 cuá»™c sống yên bình, thanh tÄ©nh cho hết quãng Ä‘á»i còn lại."
A Ngưu nghe đến đây, đột nhiên nghĩ tới nếu đúng là như thế nà y, có lẽ sau nà y hắn khó mà gặp được Tần Nhu nữa.
Hắn không nhịn được liếc trá»™m vá» phÃa nà ng, khi ánh của hai ngÆ°á»i gặp nhau , hắn phát hiện là n thu thủy long lanh Æ°á»›t át Ä‘ang say đắm nhìn mình, trong lòng Ä‘á»™t nhiên là má»™t mảng mông lung má» mịt.
Tình tá»± của tiểu mỹ nhân nà y hoà n toà n lá»t hết và o trong ‘’ mắt’’ của Lôi Äình. nhân váºt hà o hùng đã trải qua má»™t thá»i tuổi trẻ phong lÆ°u tiêu sái , Ä‘Ã o hoa nhÆ° lão, chẳng lẽ chút bà máºt cá»n con giữa A NgÆ°u và Tần Nhu mà lão lại không nháºn ra được?
Vì váºy Lôi Äình buông Ä‘Å©a nói: " Tần huynh, ta có việc muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i huynh, hy vá»ng huynh có thể đáp ứng."
Tần Thiết Hiệp liếc nhìn, lão cÅ©ng nghÄ© không ra Lôi Äình có chuyện gì cần phải nhá» vả lão, Ä‘Ã nh nói: " Lôi lão tiên sinh xin cứ nói, chỉ cần Tần má»— có thể là m được, tại hạ tuyệt không từ chối."
Mối háºn hủy gia của lão đối vá»›i Thiên Lôi tuy không dá»… dà ng gì có thể xóa tan, nhÆ°ng lão cÅ©ng có chút hảo cảm vá»›i Lôi Äình, có lẽ bởi vì lão và đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u chung cảnh ngá»™ bị Lôi Uy hãm hại.
Lôi Äình cÆ°á»i nói: " Nói ra cÅ©ng không có gì khó khăn, lão phu năm nay đã quá trăm tuổi, lại không có con cháu nối dõi, đến ngay cả đồ đệ cÅ©ng chÆ°a từng thu nháºn. Tại hạ thấy lệnh ái thông tuệ hiá»n thục, vừa gặp đã quý mến, có ý nháºn là m nghÄ©a nữ, cÅ©ng là để truyá»n thụ má»™t thân tuyệt nghệ của tại hạ, không hiểu ý của Tần huynh thế nà o?"
Tần Thiết Hiệp chấn động.
Lão vạn lần không ngỠđược, Lôi Äình tá»± nhiên lại Ä‘Æ°a ra yêu cầu nhÆ° thế.
Theo lý thuyết, Lôi Äình là má»™t trong tứ đại há»™ pháp của ma giáo, Tần Nhu có thể được bái được vị danh sÆ° nà y, trong khoảng 3 đến 5 năm, tất sẽ có má»™t phen biến hóa thoát thai hoán cốt.
Mà đối phÆ°Æ¡ng nói chung là ngÆ°á»i của Ma giáo, bản thân mình trong Thiên lục tuy chẳng phải là đại nhân váºt gì, nhÆ°ng nói chung thì vẫn là ngÆ°á»i trong chÃnh phái, Tần Nhu nếu quả thá»±c nháºn Lôi Äình là nghÄ©a phụ, tiểu Nhu còn không phải là tiểu ma nữ hay sao?
Thịnh Niên thấy Tần Thiên Hiệp không nói gì, hắn cÅ©ng Ä‘oán được phần nà o băn khoăn trong lòng Tần Thiết Hiệp, bèn mỉm cÆ°á»i nói: " Tần lão ca, Lôi lão tiên sinh hôm nay đã thoái ẩn quy Ä‘iá»n, không giống nhÆ° xÆ°a đến tham gia và o chốn thị phi ân oán tình cừu đầy náo nhiệt nữa. Nếu có má»™t nghÄ©a nữ nhÆ° Tần cô nÆ°Æ¡ng là m bạn, có thể xua tan tịch mịch , cÅ©ng chÆ°a hẳn là chuyện không tốt."
Tần Thiết Hiệp được Thịnh Niên nhắc nhở, trong lòng giáºt mình: " CÅ©ng phải, nghÄ© đến Lôi lão cÅ©ng đã quy ẩn nhiá»u năm, ma giáo cÅ©ng không còn tồn tại, ta cần chi phải quan tâm đến những chuyện đã qua? Ta thấy lão cÅ©ng là ngÆ°á»i hà o sảng, cÅ©ng không phải là kẻ hung tà n lạm sát kẻ vô tá»™i. Nếu thá»±c sá»± lão truyá»n thụ má»™t thân tuyệt nghệ của lão cho Nhu nhi, tháºt sá»± là phúc pháºn của khuê nữ váºy!"
NghÄ© váºy lão không còn chút do dá»±, nhìn Tần Nhu nói: "Nhu nhi, phụ thân đối vá»›i việc nà y tuyệt đối không có ná»a phần ý kiến, mà con cÅ©ng đã lá»›n rồi, cÅ©ng phải đến lúc để con tá»± mình là m chủ."
Tần Nhu cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, Lôi Äình tá»± nhiên muá»™n nháºn nà ng là m nghÄ©a nữ, hiện tại ánh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘ang táºp trung trên ngÆ°á»i nà ng, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i hoảng hốt, khuôn mặt Ä‘á» á»ng nhÆ° ráng chiá»u.
Nà ng luôn suy nghÄ© nếu có thể tu luyện má»™t thân tạo nghệ kinh ngÆ°á»i, ngà y sau nà ng có thể cùng A NgÆ°u ngá»± kiếm trÆ°á»ng không, cùng nhau ngà n dặm bôn tẩu, trong lòng sá»›m đã đồng tình vá»›i lá»i Ä‘á» nghị của Lôi Äình, nà ng cÅ©ng muốn gáºt đầu đồng ý; song cÅ©ng bởi vì nà ng và phụ thân đã xa cách nhiá»u năm, nên trong lòng cÅ©ng có chút không nỡ, trong lòng không khá»i phân vân, tiến thoái lưỡng nan , không biết phải là m thế nà o cho tốt.
Tần Thiết Hiệp thấy nữ nhi vẫn im lặng,bèn giục: "Nhu nhi, con có nguyện ý hay không?"
Tần Nhu liếc mắt nhìn trá»™m A NgÆ°u, tá»±a nhÆ° nà ng muốn từ hắn nháºn được 1 chút lá»±c lượng.
Không ngỠcái tên tiểu tỠđần độn kia chỉ biết nhìn chằm chằm và o nà ng, vẻ mặt hắn cứ tỉnh bơ, nà ng không nhịn được có chút ảo não, nhưng đột nhiên ý niệm vừa chuyển, nà ng cúi đầu e thẹn nói: " Xin phụ thân là m chủ."
Tần Thiết Hiệp hả hả cÆ°á»i nói: " Tốt lắm!"
Tần Nhu yêu kiá»u đứng dáºy, hÆ°á»›ng tá»›i Lôi Äình lạy má»™t lạy, kết thà nh nhân duyên nghÄ©a phụ - nghÄ©a nữ.
Lôi Bằng là ngÆ°á»i đầu tiên nâng chén chúc mừng, má»i ngÆ°á»i sau đó cÅ©ng lục tục hÆ°á»›ng phụ tá» Tần Thiết Hiệp- Tần Nhu và Lôi Äình chúc mừng.
Lôi Äình tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui vẻ, nói: " Äêm nay má»i ngÆ°á»i không ai được bá» Ä‘i, lão phu phải chúc mừng chuyện nà y."
Thịnh Niên nói: " Lô lão tiên sinh, Thịnh má»— quả tháºt có chuyện quan trá»ng trên ngÆ°á»i, sau khi ăn xong phải láºp tức Ä‘i ngay. Chén rượu mừng nà y tại hạ tạm thá»i ghi nhá»›, ngà y sau nhất định tại hạ sẽ tá»›i sÆ¡n trang bái phá»ng."
Lôi Äình thu lại nụ cÆ°á»i há»i han: " Có chuyện gì quan trá»ng đến váºy, không thể để hôm sau giải quyết được hay sao?"
Thịnh Niên thuáºt lại sÆ¡ qua rắc rối của Bình Sa đảo.
Lôi Äình cảm thấy thất vá»ng, nhÆ°ng lão cÅ©ng hiểu không thể nà o ép đối phÆ°Æ¡ng lÆ°u lại được, gáºt đầu đáp: "CÅ©ng tốt, lão phu ghi nháºn chén rượu mừng nà y, chá» các hạ ngà y sau tá»›i đối ẩm." Sau đó lão nói: " Những ngÆ°á»i còn lại không cho phép bá» Ä‘i, nếu không đó là không chịu nể mặt mÅ©i của lão phu và Tần lão gia tá»."
Äinh Nguyên nói: " Lôi lão gia tá», tiểu tá» nói sao cÅ©ng phải Ä‘i, Thịnh sÆ° huynh và sÆ° phụ Ä‘á»u đến Bình Sa đảo nói lý, vãn bối má»™t mình ở đây tiêu diêu khoái sao được?"
A NgÆ°u nghe thấy váºy cÅ©ng vá»™i và ng nói: " Lôi lão bá, vãn bối cÅ©ng phải Ä‘i cùng Thịnh sÆ° huynh và Äinh tiểu ca má»™t chuyến."
Lôi Äình quả quyết nói: " Không được, Äinh Nguyên có thể Ä‘i, còn ngÆ°Æ¡i phải ở lại."
A NgÆ°u ngẩn ngÆ°á»i, không chút nghÄ© ngợi há»i: " Tại sao ?"
Lôi Äình nói: " Lão phu vẫn còn nợ chÆ°a truyá»n thụ cho cáºu 1 Ä‘oạn khẩu quyết tâm pháp, cáºu Ãt ra cÅ©ng phải lÆ°u lại tệ trang Ãt nhất là dăm bữa ná»a tháng."
Vẻ mặt A NgÆ°u rất khổ sở nói : “ Lôi lão bá bá ,vãn bối có thể tạm thá»i không há»c được không, vãn bối không thể không quan tâm tá»›i an nguy của sÆ° phụ và Äinh tiểu ca và Thịnh sÆ° huynh."
Lôi Äình hừ lạnh nói: " Không cần thÆ°Æ¡ng lượng nữa, ngÆ°Æ¡i nếu dám rá»i khá»i Thiên Lôi sÆ¡n trang, sau nà y đừng bao giá» vác mặt quay lại nữa."
Lão có lòng muốn tạo ra mấy ngà y để A NgÆ°u và Tần Nhu có cÆ¡ há»™i được ở gần nhau, nà o biết được cái tên tiểu tỠđần Ä‘á»™n nà y ná»a Ä‘iểm cÅ©ng không thông hiểu nhân tình thế thái, trong lòng lão không khá»i bừng bừng tức giáºn.
Thịnh Niên biết những gì mà Lôi Äình truyá»n thụ, đối vá»›i A NgÆ°u chắc chắn có Ãch lợi rất lá»›n, nếu bá» qua cÆ¡ há»™i nà y thì tháºt đáng tiếc.
Bởi váºy, hắn vá»— vai A NgÆ°u nói: " Äệ không cần lo lắng cho chúng ta, đệ không nên phụ ý tốt của Lôi lão tiên sinh, tốt nhất là đệ nên lÆ°u lại , yên lòng tìm hiểu tâm pháp mà Lôi lão tiên sinh truyá»n thụ."
Ngoại trừ lão đạo sÄ©, ngÆ°á»i mà A NgÆ°u nghe lá»i nhất cÅ©ng chỉ có Thịnh Niên.
A NgÆ°u " À" má»™t tiếng, tiện thể nói: " Äối vá»›i việc tiểu đệ há»c tâm pháp của Lôi lão tiên sinh, sÆ° phụ lão nhân gia ngÆ°á»i cho dù biết cÅ©ng sẽ không trách tá»™i tiểu đệ?"
Äinh Nnguyên đáp: " Yên tâm, cáºu bất quá cÅ©ng chỉ há»c được 1 chút tâm pháp của lão nhân gia, cÅ©ng chÆ°a là m lá»… bái sÆ° hay lá»… nháºp môn, lão đạo sÄ© dá»±a và o cái gì để trách cáºu?"
Táºm trạng của A NgÆ°u thảnh thÆ¡i được 1 chút, hắn Ä‘á»™t nhiên phát giác Tiểu Nhu Ä‘ang yên lặng nhìn hắn, bá»™ dáng của nà ng tháºt vui vẻ, hắn không khá»i có chút ngẩn ngÆ°á»i đứng Ä‘á»±c nhÆ° phá»—ng .
Tà i sản của Tiêu Kiếm
Last edited by Tiêu Kiếm; 02-02-2010 at 02:50 PM .
09-02-2010, 10:28 AM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Tiêu Gia Trang
Bà i gởi: 188
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 29 Times in 17 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 5- Thần Khúc Thiên Thương
Chương 52 : Phản Hương ( VỠNhà )
NgÆ°á»i dịch: ahnkaze
NgÆ°á»i biên: Tiểu Kiếm
Nguồn: Thánh Viện - 4vn.eu
Lôi Äình thấy A NgÆ°u đồng ý tạm ở lại Thiên Lôi sÆ¡n trang, tâm tình vui vẻ cÆ°á»i há»i má»i ngÆ°á»i: “ChÆ° vị nếu không báºn việc gì cÅ©ng có thể lÆ°u lại cùng tại hạ.â€
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t chút nói: “Lôi lão gia tá», nếu được thì cho ta mượn bảo địa của ngÆ°Æ¡i để dưỡng thÆ°Æ¡ng, sau đó ta sẽ theo A NgÆ°u Ä‘i má»™t chuyến đến Thúy Hà sÆ¡n trang.â€
Tất Hổ vừa nghe xong láºp tức trừng mắt, lá»i vừa định tuôn ra vừa kịp k ìm lại, chỉ dám há»i: “Nà ng đến đó là m gì?â€
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng: “Lão nÆ°Æ¡ng ta Ä‘i đâu phiá»n ngÆ°Æ¡i quản sao?â€
Tất Hổ nói: “Chẳng phải nà ng muốn tìm Tùng SÆ¡n sao? Ta vá»›i nà ng cùng Ä‘i, để ta xem lão đầu kia đến cùng là tốt ở chá»— nà o?â€
Má»i ngÆ°á»i thấy hay ngÆ°á»i nà y tuổi đã quá ba trăm mà nói chuyện vẫn nhÆ° thanh niên bình thÆ°á»ng, quấn quýt si mê không ngá»›t không khá»i buồn cÆ°á»i.
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cả giáºn: “NgÆ°Æ¡i theo ta là m gì, chẳng lẽ ta nhảy xuống sông tá»± sát ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nhảy theo sao?â€
Tất Hổ cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, nói ngay: “Nếu nhảy thì cùng nhảy, cùng lắm là chết cùng nhau!â€
Thạch Ki nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nghe xong, cÅ©ng không nhÆ° trÆ°á»›c quát mắng hắn, thần sắc dần trở nên nhu hòa thở dà i: “NgÆ°Æ¡i muốn theo thì cứ theo.â€
Äinh Nguyên quay đầu há»i Tang Thổ Công: “Lão tang, ná»™i thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i thế nà o rồi? Ta thấy hình nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã hoà n toà n phục hồi, tháºm chà còn linh hoạt hÆ¡n trÆ°á»›c kia không Ãt!â€
Tang Thổ Công cÆ°á»i a a : “Váºy.. váºy.. tháºt ra….Ä‘an dược..! Äược rồi…Tô nha đầu thế nà o rồi?â€
Äinh Nguyên mất cả ná»a ngà y má»›i nghe lão nói hết, hồi đáp: “Mấy hôm trÆ°á»›c ta còn cùng má»™t chá»— vá»›i Ngá»c nhi, chỉ sợ tu vi nà ng lúc nà y đã hÆ¡n ngÆ°á»i không Ãt. Bất quá lúc nà y nà ng đã trở vá» nhà , nếu không ta cÅ©ng cho ngÆ°Æ¡i mở rá»™ng tầm mắt rồi.â€
Tang Thổ Công vui mừng: “Tốt..tốt… Hổ phụ vô khuyển nữ… Tô nha đầu… không sai…â€
Äinh Nguyên cÆ°á»i nói: “Lão Tang, sau nà y ngÆ°Æ¡i có dá»± định gì không, hay là quay vá» Bách Vạn đại sÆ¡n nhÆ° trÆ°á»›c?â€
Tang Thổ Công Ä‘á» mặt má»™t hồi, qua ná»a nà y ngây ngây ngô ngô nói má»™t hồi cÅ©ng không ai hiểu gì.
Lúc nà y Yến Thù má»›i cÆ°á»i nói: “Tang chân nhân đã có Æ°á»›c cùng tiểu muá»™i, và i ngà y sau sẽ lên Ä‘Æ°á»ng và o Vân Má»™ng Trạch tìm kiếm tung tÃch Tam Thối Kim Thiá»m.â€
Äoà n ngÆ°á»i nhìn Tang Thổ Công má»™t chút, lại quay sang nhìn Yến Thù, tất cả không hẹn mà cùng lá»™ ra vẻ mặt đã hiểu.
Äinh Nguyên thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có đôi có cặp, không nhịn được nhá»› đến CÆ¡ Tuyết Nhạn, trong lòng nghÄ© ngợi: “Ta đã ra ngoà i lâu nhÆ° thế, cÅ©ng không biết Tuyết nhi giá» thế nà o. Äợi xá» là xong hết chuyện Bình Sa đảo nhất định phải trở vá» Thúy Hà sÆ¡n gặp nà ng.
Nghe nói ở Äông Hải còn có rất nhiá»u vá» sò xinh, lúc trở vá» phải mang theo má»™t Ãt tặng nà ng.â€
Sau má»™t hồi Ä‘iểm tâm náo nhiệt, Thịnh Niên cùng Äinh Nguyên cÅ©ng đứng dáºy cáo từ.
Lôi Äình cùng má»i ngÆ°á»i tiá»…n bá»n há» ra ngoại viện, sau đó hai sÆ° huynh đệ cùng tế khởi tiên kiếm phóng vá» Äông Hải.
Äêm đến, hai ngÆ°á»i lại đáp xuống thu hồi tiên kiếm, tìm kiếm tá»u quán xung quanh nghỉ ngÆ¡i, xong lại không ngừng nghỉ Ä‘i tiếp.
NhÆ°ng khi vừa xuống mặt đất, Äinh Nguyên lại hô lên má»™t tiếng kinh ngạc.
Thịnh Niên ngạc nhiên há»i: “Äinh sÆ° đệ, có gì không ổn sao?â€
Äinh Nguyên nhìn xung quanh, thần sắc có chút cổ quái: “Nếu nhÆ° đệ nhá»› không nhầm, hai mÆ°Æ¡i dặm xung quanh đây chÃnh là huyện thà nh khi xÆ°a đệ sống, cÅ©ng là nÆ¡i ta gặp Tô đại thúc.â€
NghÄ© đến những trải nghiệm đã qua, tâm hồn Äinh Nguyên trà n ngáºp xúc cảm.
Thịnh Niên cÆ°á»i nói: “THáºt là xảo hợp, trÆ°á»›c tiên chúng ta hãy tìm má»™t tá»u quán nghỉ chân rồi vá»— no cái bụng đã.†Kì tháºt hắn cÅ©ng không phải là đói bụng, chỉ là con sâu rượu trong bụng đã bắt đầu ngá» nguáºy.
Äinh Nguyên gáºt đầu: “Äược thôi. NhÆ°ng mà sau khi dùng cÆ¡m xong, đệ phải vá» nhà má»™t chút, có lẽ cÅ©ng mất má»™t Ãt thá»i gian.â€
Thịnh Niên nói: “Ta và đệ cùng Ä‘i, dù sao cÅ©ng còn thá»i gian mà .â€
Äinh Nguyên sá»›m đã có dá»± định riêng, không muốn phiá»n Thịnh Niên, lắc đầu nói:
“Không cần, huynh chỉ cần Ä‘em Ä‘Æ°á»ng tắt đến Bình Sa đảo nói cho đệ, đệ sẽ đến sau.â€
Thịnh Niên cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, gáºt đầu đáp ứng, sau khi hai ngÆ°á»i ăn xong liá»n chia tay.
Thịnh Niên má»™t mình đến Bình Sa đảo há»™i há»p cùng Äạm Ngôn chân nhân, Äinh Nguyên lại cưỡi tiên kiếm bay vá» phÃa nam triá»u.
Nhưng hắn cũng không trực tiếp vỠnhà mà ghé qua một trấn nhỠtrước.
Trong trấn, phần lá»›n các của hà ng trên phố Ä‘á»u không thay đổi, cả chưởng quỹ lẫn tiểu nhị cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° xÆ°a, chỉ là khuôn mặt có thêm nhiá»u nếp nhăn.
Bất quá những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không nháºn ra Äinh Nguyên, chỉ lÆ°á»i biếng là m việc của mình, hoặc nói chuyện phiếm hoặc quát tháo xung quanh.
Âm thanh nà y đối vá»›i Äinh Nguyên vừa xa lạ lại vừa quen thuá»™c, đây trÆ°á»›c kia cÅ©ng từng là cuá»™c sống của hắn, hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cố thu và o lồng ngá»±c những hÆ°Æ¡ng vị quen thuá»™c, từ mùi bánh bao từ nồi bốc lên trong hà ng quán, mùi ẩm Æ°á»›t xung quanh đến cả những tảng đá dÆ°á»›i chân.
Lá đại kì trÆ°á»›c thôn phất phá»›i đón giá, mà u sắc đã phiếm bạch ( bạc mà u ??), thỉnh thoảng còn có và i nông phu ngÆ°á»i đầy mùi mồ hôi Ä‘i ngang qua, tìm kiếm xung quanh xem có thể Ä‘em đồ váºt gì vá» cho tiểu hà i tỠở nhà vui đùa.
Äá»™t nhiên, trong lòng Äinh Nguyên máy Ä‘á»™ng, thanh âm mẫu thân không biết từ đâu lại vang lên, cảm xúc trong lòng hắn chợt dâng cao, nhìn cảnh còn ngÆ°á»i mất, cÅ©ng không biết là ái hay là háºn, tháºt quá nhiá»u cảm xúc Ä‘an xen nhau.
Nhưng, hôm nay hắn trở vỠkhông phải chỉ vì hoà i cựu.
Hắn bÆ°á»›c Ä‘i cháºm rãi, ngang qua má»™t ngõ nhá», lại ngừng lại má»™t chút. ChÃnh là nÆ¡i nà y, đúng ngà y sinh nháºt lên mÆ°á»i của mình hắn bị bá»n Ba lão tam cùng trảo nha vây đánh, kể từ đó cÅ©ng bắt đầu kiếp sống đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, ngay cả mẫu thân cÅ©ng thất lạc không biết tin tức.
Hiện giỠđùng nói là một mình Ba lão tam, cho dù toà n bộ gia đinh trong phủ xông lên cũng không ngăn được một nhát Tuyết Nguyên kiếm của hắn.
Äã qua nhiá»u năm nhÆ° thế, thủy chung hắn cÅ©ng không quên được, nhất định phải có má»™t ngà y quay trở vá».
Góc Ä‘Æ°á»ng bên kia chÃnh là phủ đệ của Ba lão tam, Äinh Nguyên cÅ©ng chỉ thoáng nhìn qua đã không tin và o mắt mình, cÆ°á»›c bá»™ dừng hẳn lại.
Nguyên lai phủ đệ náo nhiệt ngá»±a xe khi xÆ°a giá» lại vắng lặng im lìm, trên báºc thang cá» dại má»c đầy che gần hết của phủ, hai cây đèn lồng lá»›n hai bên đã bị Ä‘iểm vỡ chỉ còn lại tro bụi lảo đảo theo gió, cÅ©ng không biết lúc nà o sẽ sáºp xuống.
Chu tất đại môn đã sá»›m tan hoang, phÃa trên vẫn còn phong đầu ( giấy niêm phong ) của quan phủ, tá» nắng sÆ°Æ¡ng đã phai mà u, má»—i khi có cÆ¡n gió thổi qua lại vang lên âm thanh loạc xoạc.
Duy chỉ có đôi thạch sÆ° vẫn giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt nhÆ° cữ không có gì thay đổi, thỉnh thoảng có và i chú chim non đáp xuống nhảy nhót trên đầu mÅ©i thạch sÆ°, sau đó lại an dáºt tá»± chải chuốt vÅ© mao.
Äinh Nguyên ngẩn ngÆ°á»i, vừa lúc gặp má»™t hán tá» Ä‘i qua, láºp tức vẫy lại há»i: “Vị đại ca nà y, xin chá» há»i Ba lão tam bị sao váºy, toà n bá»™ ngÆ°á»i nhà hắn đâu cả rồi?â€
Hán tá» xem xét toà n thân Äinh Nguyên, kì quái há»i: “Nghe khẩu âm của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không lạ, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i ở đây à ?â€
Äinh Nguyên trả lá»i: “Ta vốn đã rá»i nhà nhiá»u năm, hôm nay trở lại qua nÆ¡i nà y thấy đại môn của Ba phủ lại dán quan phủ phong đầu, trong lòng nghi hoặc nên má»›i há»i huynh.â€
Hán tá» kia cÆ°á»i nói: “Nguyên lai là thế, toà n bá»™ ngÆ°á»i trong nhà hắn sá»›m đã bị quan phủ bắt Ä‘i rồi. Ba lão tam cùng hai ca ca Ä‘á»u và o đại lao, ngÆ°á»i trong phủ hÆ¡n phân ná»a không Ä‘i sung quân cÅ©ng bị bắt Ä‘i Ä‘Ã y, qua nhiá»u năm rồi vẫn chÆ°a ai trở vá».â€
Äinh Nguyên ngạc nhiên há»i: “Không phải nhà hắn luôn quan hệ thân thiết vá»›i quan phủ sao, tại sao lại có kết cục nà ?â€
Hán tá» kia hồi đáp: “Ba lão tam tÃnh tình hoa dâm, hÆ¡n ba năm trÆ°á»›c có má»™t vị ngá»± sỠđại nhân cáo lão hồi hÆ°Æ¡ng trên Ä‘Æ°á»ng vá» có ngang qua trấn chúng ta, Ba lão tam cÅ©ng không biết lá»›n nhá», lại muốn lấy khuê nữ nhà ngÆ°á»i ta cÆ°á»›p vá».â€
“Vị ngá»± sỠđại nhân kia cá»±c kì tức giáºn, và o tìm tìm tri phủ đại nhân, mà tri phủ đại nhân nà y trÆ°á»›c kia lại là môn sinh của ngá»± sá», vừa nghe có ngÆ°á»i muốn cÆ°á»›p khuê nữ của sÆ° phụ láºp tức ra lệnh, trong má»™t đêm bắt toà n bá»™ Ba lão tam cùng ngÆ°á»i nhà cho và o đại lao, chÆ°a đến hai ngà y đã xét án, mặc cho ai biện há»™ hoặc tặng lá»… Ä‘á»u không nháºn, mang má»™t nhà Ba lão tam bắt hết.â€
Äinh Nguyên nghe xong, trong lòng cÅ©ng không rõ là nổi lên tÆ° vị gì.
Những năm gần đây hắn luôn nghÄ© đến việc báo thù, nhÆ°ng không ngá» khi vỠđến nhà đã nghe tin toà n gia Ba lão tam không còn ai. Lúc bé hắn vẫn nghÄ© rà ng Ba lão tam là ác côn cá»±c kì cÆ°á»ng đại, không ai có thể Ä‘á»™ng và o được, không thể tưởng nổi giỠđây chỉ má»™t ngá»± sá» cáo lão hồi hÆ°Æ¡ng cùng má»™t tri phủ nho nhỠđã có thể khiến hắn bị diệt môn.
Chẳng lẽ thế gian nà y tháºt sá»± có thiên lý tuần hoà n?
Mẫu thân đã từng nói, trên Ä‘á»i nà y chẳng có gì là công đạo cả, nhÆ°ng nếu nhân gian vô công đạo, váºy còn thiên, thiên có hay không có thiên đạo?
Äá»™t nhiên Äinh Nguyên minh ngá»™, ngÆ°á»›c nhìn lên thì ngÆ°á»i nỠđã Ä‘i xa.
Cừu không báo được trong lòng hắn cÅ©ng thoáng buồn, tiến vá» phÃa lão ốc.
ChÃnh nÆ¡i đó hắn đã cùng mẫu thân sinh sống mÆ°á»i năm, nếu không phải vì bá»n Ba lão tam, có lẽ hiện tại hắn vẫn còn Ä‘ang an an ổn ổn tại nÆ¡i đây vá»›i mẫu thân, sống má»™t cuá»™c sống lặng lẽ bình thÆ°á»ng.
Äinh Nguyên ra ngoà i thôn trấn, dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng bÆ°á»›c Ä‘i, sắc trá»i đã bắt đầu tối, nông trại phÃa xa xa đã lượn lá» xuy khói.
Chó sủa, gà gáy, tiếng trẻ con khóc thể hiện đầy đủ hương vị an bình của một thôn trấn, thỉnh thoảng lại còn có và i tiếng ồn à o nhiệt náo theo gió phiêu lãng.
Khung cảnh nà y, tÆ° vị nà y đối vá»›i Äinh Nguyên tháºp phần quen thuá»™c, đến lúc nà y hắn cÅ©ng không dám khẳng định, gian ốc mình và mẫu thân từng sinh sống có còn tồn tại hay không, hay là đã có tân chủ nhân rồi.
Gạt xong một đám lá cây, lúc nà y thổ ốc đã trong tầm mắt hắn.
Trong lòng Äinh Nguyên nhẹ nhõm hÆ¡n rất nhiá»u ( ??? ) , hắn biết có thể bên trong đã phủ đầy tro bụi, lại không nhÆ° xÆ°a có mẫu thân luôn nấu cÆ¡m chá» sẵn..
Äinh Nguyên bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c thổ ốc, nhẹ nhà ng đẩy cánh cá»a Ä‘ang khép há» ra, ngạc nhiên đứng sững lại.
Nguyên lai đồ dùng trong nhà tất cả Ä‘á»u sạch sẽ không nhiá»…m má»™t chút bụi nà o, chén trà trên bà n vẫn còn chút nÆ°á»›c, chẳng lẽ nÆ¡i đây đã có ngÆ°á»i trú ngụ.
Äinh Nguyên nhá»› rõ khi hắn rá»i khá»i nhà , tất cả má»i thứ ở đây Ä‘á»u sá»›m đã bị Ä‘áºp phá há»—n Ä‘á»™n, nhÆ°ng lúc nà y trÆ°á»›c mắt hắn cả gian nhà đá»u cá»±c kì ngăn nắp chỉnh tá» giống nhÆ° lúc mẫu thân còn sống ở đây.
Hắn mang nghi hoặc tiến và o trong, kéo rèm cá»a sổ hứng lấy tia nắng hoà ng hôn cuối ngà y.
Trên bà n trang Ä‘iểm lại có má»™t mặt gÆ°Æ¡ng đồng, khi còn bé Äinh Nguyên cÅ©ng thÆ°á»ng thấy mẫu thân ngồi trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng trang Ä‘iểm.
Lúc nà y trong lòng Äinh Nguyên nhói lên, đối vá»›i hắn mẫu thân luôn là nữ tỠđẹp nhất trên thế gian.
Má»™t cá»— cảm xúc dâng lên, Äinh Nguyên trong lòng nghÄ© ngợi: “Chẳng lẽ… chẳng lẽ mẫu thân không bị Ba lão tam sát hại, ngÆ°á»i vẫn luôn ở đây chá» ta trở lại?†Lúc nà y tim hắn Ä‘áºp nhÆ° Ä‘iên, bÆ°á»›c đến bà n trang Ä‘iểm mở ngăn kéo ra, quả nhiên vẫn đâu và o đấy nhÆ° khi còn sống vá»›i mẫu thân.
Lúc nà y phÃa ngoà i lại có tiếng Ä‘á»™ng, nhÆ° là có ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o.
Äinh Nguyên xoay ngÆ°á»i lại, lao ra khá»i phòng kêu to: “Mẫu thân!!!â€
NhÆ°ng khi hai ánh mắt vừa nhìn nhau, cả hai Ä‘á»u giáºt mình.
Tháºt không ngá» nữ tá» vừa Ä‘i và o nà y cÅ©ng không xa lạ vá»›i Äinh Nguyên, chỉ là tuổi của nà ng so vá»›i mẫu thân của hắn còn trẻ hÆ¡n nhiá»u- Tô Chỉ Ngá»c.
Khuá»·u tay nà ng mang má»™t cái giá» trúc, bên trong là má»™t Ãt hoa quả hoa dại, còn có và i bó rau trắng kì lạ không biết hái được nÆ¡i nà o.
Bất ngá» gặp được Äinh Nguyên, Tô Chỉ Ngá»c cÅ©ng vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt hiện lên má»™t tia vui mừng lẫn kinh ngạc: “Äinh ca ca, tại sao huynh ở đây?â€
“Tháºt sá»± không phải mẫu thân…†Äinh Nguyên trong lòng thất vá»ng, thầm cÆ°á»i khổ: “Ta cÅ©ng quá si tâm vá»ng tưởng rồi, mẫu thân nếu tháºt không chết thì hôm đó cÅ©ng ở nhà chá» ta, ngÆ°á»i lại không phải là tu tiên giả thì là m sao thoát khá»i Ä‘á»™c thủ của Ba lão tam.â€
Nghe Tô Chỉ Ngá»c há»i, Äinh Nguyên cÆ°á»i cÆ°á»i đáp: “Vấn Ä‘á» nà y ta nên há»i muá»™i má»›i đúng, rõ rà ng nÆ¡i đây là nhà ta, ta muốn vá» lúc nà o thì vá», còn muá»™i tại sao lại ở đây?â€
Tô Chỉ Ngá»c Ä‘á» mặt: “Muá»™i vốn sau khi rá»i Tê Phượng cốc đã chuẩn bị vá» núi, chỉ là không biết được lần nà y trở vỠđến lúc nà o má»›i lại có thể ra ngoà i.â€
“Ngà y trÆ°á»›c muá»™i từng nói sẽ thay huynh trừng trị bá»n Ba lão tam, lá»i đã nói nhất định là m, vì váºy trÆ°á»›c khi vá» nhà muá»™i liá»n ghé qua đây má»™t chút, nếu gặp được Ba lão tam muá»™i sẽ thay huynh giáo huấn hắn má»™t tráºn khiến hắn sau nà y không dám là m Ä‘iá»u ác nữa.â€
Äinh Nguyên chợt nhá»› đến lúc chia tay tại Tê Phượng cốc, Tô Chỉ Ngá»c cÅ©ng từng há»i qua hắn vá» việc Ba lão tam, lúc đó hắn cÅ©ng không quá để ý, chỉ không nghÄ© là nà ng lại có chủ ý nà y.
NghÄ© đến Tô Chỉ Ngá»c chỉ vì má»™t câu nói của mình mà ngá»± kiếm ngà n dặm đến đây, Äinh Nguyên không khá»i mỉm cÆ°á»i: “Tháºt không ngá» muá»™i lại nhá»› kÄ© đến từng việc ta kể khi trÆ°á»›c.â€
Tô Chỉ Ngá»c thản nhiên cÆ°á»i: “Ngà y đó Chỉ Ngá»c quấn quÃt Äinh ca ca đòi nghe chuyện xÆ°a, cÅ©ng nên việc gì chứ.â€
Äinh Nguyên lặng lẽ nói: “Không ngá» nói cho muá»™i biết chuyện xÆ°a lại có nhiá»u chá»— tốt nhÆ° thế, sá»›m biết váºy ta đã kể nhiá»u hÆ¡n rồi.â€
Tô Chỉ Ngá»c mỉm cÆ°á»i: “Hiện tại kể cÅ©ng không muá»™n, Chỉ Ngá»c vẫn nhÆ° trÆ°á»›c rất muốn nghe.â€
Äinh Nguyên lắc đầu: “Muá»™i đã không còn là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng tám chÃn tuổi, ta cÅ©ng chẳng còn gì để kể cả.â€
Tô Chỉ Ngá»c cÆ°á»i cÆ°á»i, để giá» trúc lên bà n noi: “Äinh ca ca biết không, Ba lão tam hÆ¡n hai năm trÆ°á»›c vì đắc tá»™i má»™t ngá»± sỠđã bị quan phủ há»i tá»™i, má»i ngÆ°á»i trong Ba phủ Ä‘á»u bị sung quân, mặc dù không phải chÃnh huyh báo thù nhÆ°ng tÃnh ra cuối cùng hắn cÅ©ng nháºn được báo ứng.â€
“Muá»™i thấy má»i chuyện đã xong liá»n hÆ°á»›ng má»i ngÆ°á»i trong thôn há»i thăm chổ ở của huynh, không ngá» má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u nhá»› kÄ©. Tiểu muá»™i vốn đã chuẩn bị xem qua xong rồi rá»i Ä‘i, nhÆ°ng lại phát hiện bên trong toà n bá»™ Ä‘á»u đã bị phá tan không ra hình dạng gì liá»n ở lại sá»a sang má»™t chút, ai ngá» là m đến chiá»u hôm nay má»›i xong hết. Muá»™i vừa ra thôn mua má»™t chút ra quả, không nghÄ© trở vá» lại gặp huynh.â€
Äinh Nguyên nói: “Huynh cÅ©ng chỉ là thuáºn Ä‘Æ°á»ng trở vá» thăm má»™t chút, thấy khắp nÆ¡i Ä‘á»u được thu dá»n ngăn nắp sạch sẽ cứ nghÄ© mẫu thân trở vá», không nghÄ© được là muá»™i là m.â€
Tô Chỉ Ngá»c há»i: “Äinh ca ca, huynh định sẽ đợi ở đây bao lâu?â€
Äinh Nguyên trầm ngâm: “Mẫu thân có thể đã không còn trên Ä‘á»i, nếu không ngÆ°á»i đã sá»›m quay lại. Huynh nghÄ© cÅ©ng nên vì ngÆ°á»i mà là m má»™t cái y quan trủng ( ng ôi m á»™) xem nhÆ° là má»™t phần tâm ý của ngÆ°á»i là m con.â€
Tô Chỉ Ngá»c nhìn bá»™ dáng ảm đạm của Äinh Nguyên, nghÄ© việc Äinh Nguyên đã không còn ngÆ°á»i thân nà o cả, lại nghÄ© đến mình luôn được phụ mẫu quan tâm che chở không khá»i nảy sinh cảm giác thÆ°Æ¡ng tiếc.
Nà ng thấy khuôn mặt Äinh Nguyên buồn bã không vui cố ý nói tránh Ä‘i: “Äinh ca ca, còn vị A NgÆ°u ca kia thÆ°Æ¡ng thế đã phục hồi chÆ°a, chẳng phải má»i ngÆ°á»i nói sẽ cùng nhau đối phó Bình Sa đảo sao?â€
Äinh Nguyên lắc đầu: “Việc nà y kể ra thì dà i dòng, sau khi huynh cùng muá»™i chia tay, trong và i ngà y quả tháºt đã xảy ra không Ãt chuyện.â€
Sau đó hắn bắt đầu kể lại tao ngá»™ sau khi rá»i khá»i Tê Phượng cốc, khi nghe đến những Ä‘oạn Äinh Nguyên gặp nguy hiểm Tô Chỉ Ngá»c cÅ©ng vô cùng căng thẳng, vì Äinh Nguyên mà lo lắng.
Tuy Äinh Nguyên lúc nà y Ä‘ang yên ổn ngồi trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng thÆ°á»ng thì quan tâm quá dá»… loạn, Tô Chỉ Ngá»c cÅ©ng không ngoại lệ. Lại nghe việc Äinh Nguyên muốn đối phó Äông Hải trợ giúp Thịnh Niên hóa giải ân oán, trong lòng Tô Chỉ Ngá»c lại nổi lên má»™t dá»± cảm bất tÆ°á»ng, cảm giác được nhÆ° sẽ có tai há»a phát sinh.
Nà ng từ nhỠđã thanh tu tuyệt há»c “Thủy tiên tâm phápâ€, sá»›m đã đạt đến cảnh giá»›i chà tuệ tâm thông minh, cảm giác được sá»± váºt xung quanh hÆ¡n xa thÆ°á»ng nhân.
Ngà y đó dùng Hà Lạc Tiên quẻ Ä‘oán được Äinh Nguyên gặp phải tai Æ°Æ¡ng, nà ng đã tìm má»i cách khẩn cầu Tô Chân được phép xuống núi đến Vu Hà nh và o Tê Phượng cốc trợ giúp Äinh Nguyên Ä‘á»™ kiếp.
Tô Chỉ Ngá»c âm thầm cân nhắc: “Không ngỠđược chỉ má»›i chia tay và i ngà y mà Äinh ca ca đã gặp phải nhiá»u kinh hiểm đến thế, nếu nhÆ° lúc trÆ°á»›c mình không rá»i Ä‘i thì ca cÅ©ng sẽ không gặp phải nguy hiểm cá»u tá» nhất sinh tại Thiên Lôi sÆ¡n trang. Lần nà y Ä‘i Äông Hải Bình Sa đảo vốn là thiên lục thất đại kiếm phái cùng đến kết thúc công án, không hiểu sao trong lòng ta lại dấy lên cảm giác bất an?â€
Nà ng cÅ©ng không Ä‘em cảm giác của mình nói cho Äinh Nguyên biết, chỉ là m và i món ăn rồi Ä‘Æ°a lên bà n: “Äinh ca ca, nếu vừa rồi huynh đã cùng Thịnh đại ca dùng cÆ¡m thì bây giá» chắc cÅ©ng không ngại chá» muá»™i Ä‘i là m chút rượu rồi cùng tiểu muá»™i đối ẩm và i chung chứ?â€
Äinh Nguyên Ä‘i liên tục má»™t ngà y Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng cảm giác có chút mệt má»i, tÃnh toán thá»i gian đến Bình Sa đảo vẫn còn dÆ° liá»n đứng dáºy nói: “Äể huynh Ä‘i cho, dù sao huynh cÅ©ng ở đây mÆ°á»i năm, nÆ¡i nà o có hảo tá»u muá»™i không rõ bằng huynh đâu.â€
Hắn từ thôn tây lấy má»™t Ãt rượu trở vá», cÅ©ng may trong ngÆ°á»i còn Ãt bạc do A NgÆ°u cấp cho trÆ°á»›c lúc rá»i Ä‘i.
Lúc nà y sắc trá»i đã tối hẳn, Tô Chỉ Ngá»c đã thắp lên bà n má»™t ngá»n nến nhá», nhanh nhẹn bà y ra chén Ä‘Ä©a chá» hắn trở vá», nhìn tình cảnh nhÆ° váºy ngÆ°á»i ngoà i nhìn và o ai cÅ©ng nghÄ© đây hẳn là má»™t thê tá» Ä‘ang trông ngóng trượng phu trở vá».
Tiếc rằng Äinh Nguyên cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u đến nhÆ° thế, vừa Ä‘em vò rượu đặt lên bà n đã nói: “Ở thôn tây quả nhiên vẫn còn nÆ¡i có rượu ngon, khi còn bé huynh từng đến đó trá»™m má»™t Ãt rượu, sau đó ngá»a mặt lên trá»i má»™t hÆ¡i uống cạn, kết quả là nằm trong đấy ngủ ná»a ngà y.â€
Nói xong lại cÆ°á»i hÃp mắt: “Ãnh mắt vừa rồi của lão bản nhìn ta cÅ©ng tháºt kì quái, có lẽ vẫn còn chút ấn tượng vá» ta.â€
Tô Chỉ Ngá»c vừa mở vò rượu ra, má»™t cá»— hÆ°Æ¡ng thÆ¡m đã lan tá»a khắp phòng.
Nà ng mỉm cÆ°á»i, rót cho Äinh Nguyên má»™t chén: “Ngà y xÆ°a huynh tinh nghịch nhÆ° thế không sợ mẫu thân la mắng sao?â€
Äinh Nguyên cÆ°á»i nói: “Ngà y đó ngà y nà o mà ta chẳng bị đánh, cuá»™c sống vốn đã quá nhiá»u việc để lo rồi.†Hắn kẹp hai mảnh trúc chuẩn bị Ä‘Æ°a thức ăn và o miệng, vừa nhấm nháp má»™t chút đã gáºt đầu khen: “Ngá»c nhi, không ngá» trù nghệ của muá»™i cÅ©ng không tồi.â€
Tô Chỉ Ngá»c nghe hắn tán dÆ°Æ¡ng, trong lòng cÅ©ng thầm hoan hỉ, giÆ¡ cao chén rượu: “Chỉ Ngá»c chúc Äinh ca ca lần nà y Ä‘i Äông Hải thuáºn buồn xuôi gió.â€
Äinh Nguyên nhấp rượu, nói: “Có lão đạo sÄ© cùng Thịnh sÆ° huynh cùng Ä‘i, ta bất quá chỉ là tham gia xem náo nhiệt thôi.â€
Hai ngÆ°á»i vừa ăn vừa nói chuyện qua thá»i gian.
Äinh Nguyên từ khi xuống núi đến nay, cÆ¡ hồ mổi ngà y Ä‘á»u phải gian nan ác đấu, khó có được thá»i gian nhà n hạ, an an ổn ổn uống rượu bà n chuyện nhÆ° thế nà y.
Hắn không khá»i nhá»› lại lúc ở Thúy Hà , trên Thần Quang sÆ¡n vui vẻ chÆ¡i đùa du sÆ¡n ngoạn thủy, cùng Tuyết Nhi bắt tay rong chÆ¡i khắp nÆ¡i.
Lúc trÆ°á»›c hắn cảm thấy cuá»™c sống tháºt nhà m chán nhÆ°ng hiện tại lại cảm giác được đó lại là má»™t thứ vui thú.
Sau khi ăn xong, Äinh Nguyên và o ốc muốn tìm má»™t Ãt đồ đạc của mẫu thân trÆ°á»›c kia, kiến tao má»™t tòa y quan trủng.
Hắn mở ngăn kéo trang Ä‘iểm dÆ°á»›i bà n ra, bên trong còn có má»™t chút son mi và bánh phấn, má»™t hạp trang sức, mấy thứ nà y trải qua má»™t thá»i gian dà i nhÆ° thếm ngoà i trừ má»™t số thứ đã không thể dùng được, còn lại Äinh Nguyên Ä‘á»u Ä‘em ra ngoà i.
Trong má»™t tầng ngăn kéo lại còn má»™t bá»™ xiêm y hà i đồng còn chÆ°a may xong, Äinh Nguyên Ä‘em nó đặt trÆ°á»›c ngÆ°á»i, rõ rà ng chiếc áo nà y đã trở nên rất nhá», ngay cả cánh tay của hắn cÅ©ng không xuyên và o được.
Trong tim hắn nhói lên, đem xiêm y bỠlại chỗ cũ.
LÆ¡ đãng ngẩng đầu nhìn lên trên, hắn lại thấy phÃa trên tÆ°á»ng đất lá» má» có ngÆ°á»i dùng son viết lại ba câu nhá», Äinh Nguyên vừa nhìn đã biết là bút tÃch của mẫu thân.
Khi trÆ°á»›c hắn và o phòng thÆ°á»ng trông thấy mẫu thân ngồi trÆ°á»›c bà n trang Ä‘iểm xuất thần và o vách tÆ°á»ng, lúc đó trên tÆ°á»ng đã có ba câu nà y rồi.
Bất quá lúc ấy Äinh Nguyên lại không nháºn thức được chữ viết, chỉ là tò mò há»i mẫu thân.
Không ngá» mẫu thân lại giáºn dữ, không nói là do láºp tức đánh hắn, ngay cả cÆ¡m tối cÅ©ng không ăn cùng hắn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i nhịn đói không phải là hắn.
Lúc nà y hắn táºp trung nhìn kỹ, chỉ thấy hai dòng đầu là :
Bán sinh kim qua bán sinh hoa, diệc vô phong vũ diệc vô tình.
Sau đó là một khoảng trống, cuối cùng là một câu:
Nhất khúc cầm tiêu tẫn thiên nhai.
( Tạm dịch:
Ná»a Ä‘á»i gÆ°Æ¡m giáo ná»a Ä‘á»i hoa.
Mưa gió không qua vẫn vô tình
…
Nhất khúc cầm tiêu tẫn thiên nhai)
Ngắn ngủi hai mốt chữ nhÆ°ng lại mang theo vô hạn u oán cùng tÆ° tình bên trong, chỉ là viết ở khung cảnh nà y thì không khá»i có chút Ä‘á»™t ngá»™t.
Äinh Nguyên Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại trÆ°á»›c kia mẫu thân thÆ°á»ng xuyên má»™t mình ngâm thÆ¡, nhÆ°ng lúc đó rõ rà ng là có bốn câu, nhÆ°ng nÆ¡i nà y lại chỉ có ba.
Äinh Nguyên trong lòng khẽ Ä‘á»™ng, vô Ä‘Æ°a cánh tay còn dÃnh chút son của mẫu thân Ä‘iá»n và o chá»— còn thiếu, từ từ viết : “ThÆ°á»ng ức nguyệt sắc xâm phong đìnhâ€.
Bảy chữ vừa viết xong, sạ nhãn khán khứ đảo dã thiên y vô phùng.
Hắn nhìn khắp nÆ¡i, vừa định là m lại cho đủ thi câu lại thấy tÆ°á»ng đất nÆ¡i có hai mÆ°Æ¡i tám chữ Ä‘á»™t nhiên bắn ra má»™t Ä‘oà n hồng quang bao phủ cả gian phòng.
Bên ngoà i, Tô Chỉ Ngá»c cảm thấy không khà khác thÆ°á»ng vá»™i Ä‘i và o há»i: “Äinh ca ca, huynh có sao không?â€
Lá»i vừa thốt ra, tÆ°á»ng đất nÆ¡i viết thi câu bá»—ng tiêu thất, hé ra má»™t cánh cá»a mà u Ä‘á» sáºm, bên trong còn truyá»n đến tiếng tiên nhạc êm tai.
Tà i sản của Tiêu Kiếm
Last edited by Tiêu Kiếm; 09-02-2010 at 04:56 PM .
15-05-2010, 05:33 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Tiên Kiếm Thần Khúc
Tác giả: Ngưu Nhữ Giả
Quyển 5- Thần Khúc Thiên Thương
Chương 53 : Thương Thiên (1)
Nhóm dịch: Thánh Viện – Thiên Äịa Môn (vip.******.vn)
Äinh Nguyên cùng Tô Chỉ Ngá»c liếc mắt nhìn nhau, Äinh Nguyên thần sắc trở nên ngÆ°ng trá»ng nói: " Ngá»c nhi, ngÆ°Æ¡i ở lại chá»— nà y, ta Ä‘i và o xem xét má»™t chút. "
Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, trong lòng Äinh Nguyên vẫn luôn coi mẫu thân nhÆ° má»™t ngÆ°á»i thôn phụ bình thÆ°á»ng không hÆ¡n không kém, ngay cả những chá»— nhÆ° huyện thà nh chỉ sợ cÅ©ng chÆ°a từng Ä‘i qua.
NhÆ°ng sá»± việc diá»…n ra trÆ°á»›c mắt, rõ rà ng chỉ có tuyệt đỉnh cao thủ của chÃnh ma lưỡng đạo má»›i có thể là m ra, ngÆ°á»i nà y tu vi tuyệt đối không thể kém hÆ¡n đám ngÆ°á»i Tằng SÆ¡n, Tô Chân.
Bút tÃch trên tÆ°á»ng không thể nghi ngá» chÃnh là của mẫu thân lÆ°u lại, song Ä‘iá»u cà ng là m cho ngÆ°á»i ta không ngá» tá»›i chÃnh là má»™t cái quang môn nhÆ° váºy, lại xuất hiện ngay ở trong phòng nÆ¡i mà mình đã từng sinh sống mÆ°á»i năm trá»i.
Tai Äinh Nguyên nhÆ° nghe thấy âm thanh Ä‘inh đông mỠảo, có má»™t cảm giác kì quái không nói nên lá»i, phảng phất nhÆ° Ä‘ang ở trong má»™ng ảo.
Chẳng lẽ lúc nà y bên trong quang môn có ngÆ°á»i Ä‘ang đánh Ä‘Ã n?
Tô Chỉ Ngá»c nói: " Äinh ca ca, bên trong có lẽ còn có Ä‘iá»u gì đó cổ quái, huynh và tiểu muá»™i nên cùng nhau Ä‘i và o, có thể chiếu ứng lẫn nhau lẫn nhau nhÆ° váºy sẽ tốt hÆ¡n."
Äinh Nguyên lắc đầu nói: " Những chữ trên tÆ°á»ng viết là mẫu thân ta lÆ°u lại, ta Ä‘i và o nhìn má»™t chút rồi Ä‘i ra, không có việc gì đâu." Tuy nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng tháºt ra hắn lại sợ hãi, vạn nhất bên trong tháºt sá»± có nguy hiểm nguy hại đến Tô Chỉ Ngá»c, cÅ©ng khó mà hÆ°á»›ng vợ chồng Tô Chân giải thÃch rõ rà ng.
Tô Chỉ Ngá»c hÆ°á»›ng vá» phÃa hồng quang lÆ°u Ä‘á»™ng, cân nhắc đánh giá quang môn má»™t lát rồi nói: " PhÃa sau cánh cá»a nà y hình nhÆ° có ma khà nồng nặc lÆ°u Ä‘á»™ng, Chỉ Ngá»c dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t loại cảm giác quá»· dị khó nói lên lá»i. Không bằng để tiểu muá»™i Ä‘i trÆ°á»›c lấy Thiên Tâm Äăng mở Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng tránh trÆ°á»ng hợp ta phải ở bên ngoà i lo lắng chỠđợi. "
Äinh Nguyên trong lòng vừa Ä‘á»™ng, nhìn Tô Chỉ Ngá»c thầm nghÄ©: " Ngá»c nhi tá»±a hồ hết sức lo lắng cho an nguy của ta, nếu ta không cho nà ng Ä‘i và o, không chừng lúc sau nà ng lại lặng lẽ theo sau. Nếu đã nhÆ° váºy, chi bằng Ä‘em nà ng mang theo bên ngÆ°á»i, tùy thá»i trông chừng cÅ©ng tốt. "
Vì váºy hắn gáºt đầu nói: "CÅ©ng tốt, bất quá ngÆ°Æ¡i phải đáp ứng ta, má»™t khi có chuyện gì xảy ra, ngÆ°Æ¡i phải lui ra trÆ°á»›c tiên. "
Tô Chỉ Ngá»c hiểu được dụng tâm trong lá»i nói Äinh Nguyên, mỉm cÆ°á»i nói: " Tiểu muá»™i xin ghi nhá»›." Dứt lá»i, nà ng dùng Thiên Tâm Äăng bao bá»c hai ngÆ°á»i lại, Äinh Nguyên “xung tráºn Ä‘i đầu†nhanh nhẹn bÆ°á»›c và o trÆ°á»›c.
Hai chân hắn má»›i vừa và o trong quang môn má»™t bÆ°á»›c, hồng quang bên trong nhất thá»i biến mất, trÆ°á»›c mặt chỉ còn má»™t mảnh u ám giÆ¡ tay không thấy ngón.
Lúc nà y quang hoa Thiên Tâm Äăng trong bóng đêm liá»n sáng lên, theo đó có thể thấy được cảnh tượng chung quanh.
Ngoà i ý liệu của Äinh Nguyên, bên trong lại là má»™t gian phòng khá nhá», bốn phÃa Ä‘á»u không có cá»a, quay đầu lại nhìn thấy cánh cá»a và o còn Ä‘ang chợt ẩn chợt hiện, nhÆ°ng tiếng Ä‘Ã n lúc trÆ°á»›c lại chợt dừng lại không thấy đâu.
Tô Chỉ Ngá»c đứng ở bên cạnh Äinh Nguyên nhìn quanh hai bên, chỉ thấy trong máºt thất chỉ có duy nhất má»™t cái bà n đặt sát tÆ°á»ng, cùng vá»›i má»™t bức tranh sÆ¡n thủy treo ở trên tÆ°á»ng.
Trên Bà n có đặt má»™t cái hÆ°Æ¡ng lô cao hÆ¡n ba tấc được là m từ ngá»c thạch tinh chế, bên trên đó có má»™t cây Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng đã tắt.
Ở giữa mặt bà n bất ngỠđặt một cây cổ cầm, có mấy chỗ trên cây đà n nước sơn đã bị tróc ra, có vẻ thâm niên đã lâu.
Cây cổ cầm nà y có 5 dây, rộng chừng một ngón tay, dà y không tới một tấc, toà n thân cây đà n hẹp dà i.
Tô Chỉ Ngá»c thuở nhá» cÅ©ng từng thấy qua ngÆ°á»i ta dâng hÆ°Æ¡ng đánh Ä‘Ã n, đối vá»›i âm luáºt và các loại Ä‘Ã n cÅ©ng biết được không Ãt, nhÆ°ng cây cổ cầm có bá»™ dáng kì quái nhÆ° thế, cÅ©ng là đầu tiên nhìn thấy.
Äôi mi thanh tú của nà ng khẽ nhÃu lại nói: " Äinh ca ca, căn phòng nà y khắp nÆ¡i Ä‘á»u cổ quái. Má»›i vừa rồi tiếng Ä‘Ã n rõ rà ng là từ cây cổ cầm trên bà n nà y truyá»n ra, nhÆ°ng khi chúng ta tiến và o vẫn chÆ°a nhìn thấy ngÆ°á»i đánh Ä‘Ã n, trên bà n lại thấy đầy tro bụi, chứng tá» rõ chá»— nà y đã rất lâu không ngÆ°á»i nà o tá»›i. "
Äinh Nguyên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c bà n cúi đầu nhìn kÄ©, thấy trên cổ cầm không nhiá»…m má»™t hạt bụi, nhÆ°ng chung quanh tro bụi dà y đặc rất không phù hợp.
Hắn trầm giá»ng nói: " Ta nhất định phải tìm hiểu rõ, tại sao trong nhà ta lại có máºt thất cổ quái nà y, nó cùng vá»›i mẫu thân ta có quan hệ gì? Nói không chừng, từ nÆ¡i nà y có thể tìm được má»™t Ãt đầu mối vá» mẫu thân ta. "
Tô Chỉ Ngá»c nói: " Äinh ca ca, ngÆ°Æ¡i thá» nghÄ© lại xem, trÆ°á»›c kia lệnh Ä‘Æ°á»ng đã từng nhắc qua vá»›i ngÆ°Æ¡i chuyện gì đó có liên quan không? "
Äinh Nguyên lắc đầu nói: " Ta chÆ°a bao giá» biết trong nhà có máºt thất, lại cà ng không hiểu được cổ cầm nà y là từ nÆ¡i nà o tá»›i? Trong ấn tượng của ta, nÆ°Æ¡ng thân cùng vá»›i mẫu thân của các hà i tá» khác trong hÆ°Æ¡ng thôn nà y không có gì khác nhau cả."
Nói tá»›i đây, hắn Ä‘á»™t nhiên khẽ "á»’ " má»™t tiếng, kinh ngạc nhìn bức tranh sÆ¡n thủy trên tÆ°á»ng.
Trong bức tranh có má»™t đôi vợ chồng trung niên Ä‘ang ngồi ở trong má»™t cái đình bên cạnh má»™t cánh rừng ở lÆ°ng chừng núi, ánh trăng nhô lên cao, gió thổi từng đợt, chắc là thá»i gian và o khoảng ban đêm cuối mùa thu.
Trong bức tranh vẽ má»™t trung niên nam tá» bạch y nhÆ° tuyết, vóc ngÆ°á»i khôi ngô cao lá»›n, nhÆ°ng mặt Ä‘en nhÆ° than, mắt lá»™ ra vẻ kiêu ngạo, hắn ngồi ngay ngắn tại bà n đá khẽ vuốt cổ cầm, thần thái bình thản.
Bên cạnh trung niên là phụ nhân mặt đẹp nhÆ° tranh Ä‘ang trìu mến nhìn trung niên nam tá», bà n tay trắng nõn Ä‘ang cầm Chu hồng ngá»c tiêu.
NgÆ°á»i trên Bức tranh Äinh Nguyên không nháºn ra nhÆ°ng hấp dẫn hắn lại là phÃa trên há»a quyển viết má»™t bà i thÆ¡ theo thể tứ hà nh bằng nét chữ rất đẹp: " Ná»a Ä‘á»i kim tiá»n ná»a Ä‘á»i hoa, cÅ©ng không mÆ°a gió cÅ©ng không tình. Thưởng thức ánh trăng và o phong đình, má»™t khúc cầm tiêu hết thiên nhai "
Äây không phải bà i thÆ¡ mà trÆ°á»›c đây mẫu thân vẫn thÆ°á»ng xuyên ngâm tụng sao? Mà sao trên Bức tranh dÆ°á»›i bà i thÆ¡ tứ hà nh rõ rà ng là đỠbốn chữ "Hách Liên Tuyên tá»±".
Äinh Nguyên bá»—ng nhiên nhá»› lại mình dÆ°á»ng nhÆ° đã nghe qua chuyện của phu nhân giáo chủ Ma Giáo Hách Liên Tuyên, cÅ©ng từng nghe nói nà ng đã bị thÆ°Æ¡ng nặng, bị Bố y đại sÆ° băng phong tại Tê Phượng cốc, cạnh vách núi gá»i là "chủ mẫu" .
NhÆ°ng vị Hách Liên phu nhân nà y cùng mẫu thân của mình có quan hệ gì? Äinh Nguyên cẩn tháºn quan sát phụ nhân trên bức há»a, nhÆ°ng nháºn thấy được nà ng cùng mẫu thân của mình không Ä‘iểm nà o giống nhau.
Tô Chỉ Ngá»c hÆ¡i kinh ngạc nói: " Hách Liên phu nhân Ä‘á» thÆ¡? " Nà ng nhìn kÄ© Äinh Nguyên nói tiếp: " Äinh ca ca, chẳng lẽ lệnh Ä‘Æ°á»ng cùng ngÆ°á»i trong ma giáo có quan hệ, Hách Liên phu nhân cùng lệnh Ä‘Æ°á»ng có quan hệ gì sao? "
Äinh Nguyên cảm xúc lÆ°u Ä‘á»™ng, nhất thá»i cÅ©ng khó có thể sáng tá» hiện tại trong lòng là tÆ° vị gì? Bút tÃch trên tÆ°á»ng, rõ rà ng cÅ©ng là do mẫu thân lÆ°u lại, cùng vá»›i câu chữ của bà i thÆ¡ trên bức tranh nà y không kém hÆ¡n, chữ viết cà ng lại giống nhau nhÆ° đúc. Trên Ä‘á»i nà y chẳng lẽ lại có chuyện trùng lặp nhÆ° váºy!
NhÆ°ng nếu mẫu thân tháºt sá»± là giáo chủ phu nhân, sao lại có thể cam nguyện giả trang là m má»™t thôn phụ hÆ¡n mÆ°á»i năm, lại tình nguyện chịu để Ba lão tam lăng nhục khi dá»…? Hắn háºn không thể láºp tức dùng Tuyết Nguyên tiên kiếm bay thẳng đến Tê Phượng cốc, Ä‘em chuyện nà y Ä‘iá»u tra ra rõ rà ng.
Äá»™t nhiên, Äinh Nguyên tỉnh ngá»™ đến, Lão đạo sÄ©, Bố y đại sÆ° năm xÆ°a, đối vá»›i việc nà y chắc cÅ©ng có biết, duy nhất không thể xác định được chÃnh là , bá»n há» có biết được mình chÃnh là nhi tá» của Hách Liên phu nhân hay không thôi?
Nếu nhÆ° chuyện nà y đúng nhÆ° mình nghÄ©, váºy cha của mình, chẳng phải chÃnh là ngÆ°á»i năm đó được xÆ°ng là thiên lục ma đạo đệ nhất cao thủ VÅ© Dá»±c Nùng – là đệ nhất tỠđịch của thiên lục chÃnh đạo hà ng trăm năm nay, hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c không hiểu sao lại mất tÃch!
NhÆ°ng mình năm nay bất quá má»›i mÆ°á»i bảy tuổi thôi.
Äinh Nguyên chỉ cảm thấy trong đầu má»™t cảm giác tê dại, cà ng nghÄ© cà ng không có đầu mối, Tô Chỉ Ngá»c nói, hắn má»™t câu cÅ©ng không có nghe rõ.
Má»™t bên Tô Chỉ Ngá»c băng tuyết thông minh, thấy Äinh Nguyên thần sắc phức tạp, mà y kiếm rung Ä‘á»™ng, biết hắn lâm và o bế tắc, nà ng hiểu được giá» phút nà y cho dù ai nói gì Ä‘i nữa hắn cÅ©ng không nghe thấy, nên chỉ yên lặng dùng ánh mắt trong suốt ôn nhu nhìn hắn.
Äinh Nguyên bá»—ng nhiên quát khẽ nói: " Khó có khả năng! "
Hắn lấy tay gỡ Ä‘oạn dây treo bức tranh, Ä‘em bức tranh cầm gần trÆ°á»›c mặt ngÆ°ng thần đánh giá, song vô luáºn hắn nhìn Ä‘i nhìn lại bao nhiêu lần, cÅ©ng không có thể Ä‘em ba chữ "Hách Liên Tuyên" trên bá»±c há»a xóa Ä‘i.
Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, hắn vẫn coi mình là má»™t ngÆ°á»i sinh ra ở nông thôn, lá»›n lên ở nông thôn nhÆ° bao hà i tá» nông gia bình thÆ°á»ng khác; phụ thân bá» rÆ¡i hắn cùng vá»›i mẫu thân Ä‘i xa tha hÆ°Æ¡ng, từ đó vá» sau mẫu tá» hai ngÆ°á»i gian nan sống qua ngà y, nÆ°Æ¡ng tá»±a lẫn nhau, cuối cùng, mẫu thân cÅ©ng bị Ba lão tam là m hại, trên Ä‘á»i nà y hắn không còn thân nhân nà o khác nữa, thà nh cô nhi không cha không mẹ.
NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên giỠđây hắn lại phát hiện, mẫu thân của mình rất có thể là ma giáo giáo chủ phu nhân, hÆ¡n nữa vẫn còn sống trên Ä‘á»i; Mà cha của mình, hÆ¡n phân ná»a chÃnh là thiên lục ma giáo giáo chủ VÅ© Dá»±c Nùng, đối mặt vÆ¡i sá»± thay đổi lá»›n nhÆ° thế, Äinh Nguyên ở trong đầu quay cuồng cả trăm lần, đến cuối cùng trái lại trống rá»—ng, quả thá»±c không biết Ä‘iá»u nà y là vui hay là buồn nữa?
Hắn con ngÆ°Æ¡i xoay chuyển má»™t vòng, cuối cùng nhìn Tô Chỉ Ngá»c, dÆ°á»ng nhÆ° nói vá»›i nà ng, cÅ©ng là nói vá»›i chÃnh mình: " Ngá»c nhi, ta đã nghÄ© thông má»™t việc: Vô luáºn cha mẹ của ta đến cùng là ai, Ä‘á»u không quan hệ gì đến ta, ta chÃnh là ta, ta chÃnh là Äinh Nguyên."
Tô Chỉ Ngá»c yên lặng gáºt đầu, nhÆ°ng trong lòng đối vá»›i chuyện Äinh Nguyên sau nà y có thể gặp phải phiá»n toái không nhá», không phải không có lo lắng.
Nà ng cÆ°á»i nói: " Äinh ca ca, Chỉ Ngá»c cÅ©ng muốn nói cho ca biết. Vô luáºn lệnh Ä‘Æ°á»ng lệnh tôn ngÆ°Æ¡i là ai, trong lòng Ngá»c nhi, ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là Äinh ca ca. "
Äinh Nguyên trong lòng cảm thấy ấm áp, muốn nói Ä‘iá»u gì đó nhÆ°ng cuối cùng không có mở miệng, chỉ hÆ°á»›ng Tô Chỉ Ngá»c hÆ¡i gáºt đầu.
Tô Chỉ Ngá»c thản nhiên mỉm cÆ°á»i, hiểu được khúc mắc trong lòng Äinh Nguyên đã tạm thá»i lắng xuống, tầm mắt của nà ng vô tình rÆ¡i xuống mặt sau bức tranh, kinh ngạc nói: " Äinh ca ca, ngÆ°Æ¡i xem, mặt sau bức tranh nà y còn có chữ. "
Äinh Nguyên ngẩn ra, lại cầm bức tranh lên nhìn, thấy bức tranh dà i khoảng bốn xÃch, được viết chi chÃt những chữ nhá» nhÆ° đầu con ruồi, nhÆ°ng những chữ viết nà y vẫn là của mẫu thân .
Tô Chỉ Ngá»c nhìn thấy những chữ nhá» viết trên hạ quyển khinh ngạc nói nhá»: " Chẳng lẽ là thiên ma thần khúc? "
Äinh Nguyên nghi hoặc há»i " Ngá»c nhi, đó là thứ gì thế , ngÆ°Æ¡i đã từng nghe nói qua sao?"
Tô Chỉ Ngá»c lắc đầu nói: " Không có khả năng, có lẽ chỉ là má»™t phần cầm khúc. "
Äinh Nguyên thấy trên há»a quyển viết rất nhiá»u ký hiệu âm luáºt, hắn không hiểu rõ.
Giá» phút nà y Hắn cÅ©ng không có tâm tình để Ä‘iá»u tra chuyện nà y, Ä‘em há»a quyển thu lại, cắm và o túi da sau lÆ°ng nói: "Việc nà y trÆ°á»›c tiên cứ mặc kệ đã, nhÆ°ng còn cổ cầm nà y, lúc trÆ°á»›c chẳng lẽ có nhạc khúc từ đó truyá»n ra? "
Ãnh mắt Tô Chỉ Ngá»c chuyển tá»›i cây cổ cầm không nhiá»…m má»™t hạt bụi Ä‘ang đặt trên bà n, trong lòng khẽ Ä‘á»™ng nói: " Äinh ca ca, ngÆ°Æ¡i thá» nhìn mặt sau cổ cầm, xem có văn tá»± hoặc là đồ án gì không? "
Äinh Nguyên nghe váºy, định Ä‘em cổ cầm láºt lại, nhÆ°ng khi hai tay vừa má»›i vừa chạm đến cổ cầm, bá»—ng nhiên cảm giác lạnh lẽo thấu xÆ°Æ¡ng, cÆ¡ hồ là m cho hắn gần nhÆ° không trụ lại được.
Äinh Nguyên hừ nhẹ má»™t tiếng, thúc giục Thúy Vi chân khà bảo vệ toà n thân, láºt cổ cầm lại, quả nhiên nhìn thấy dÆ°á»›i đáy bên góc phải của cổ cầm, có khắc hai chữ má» nhá» nhÆ° hạt Ä‘áºu:" Thiên ThÆ°Æ¡ng ".
Tô Chỉ Ngá»c mỉm cÆ°á»i nói: " Äinh ca ca, vừa rồi bốn chữ ‘thiên ma thần khúc’ là m cho Chỉ Ngá»c chợt nhá»› tá»›i phụ thân từng nói qua, ngà y xÆ°a giáo chủ ma giáo VÅ© Dá»±c Nùng có má»™t cổ cầm tên là Thiên ThÆ°Æ¡ng, là từ thượng cổ truyá»n lại, cùng vá»›i Thiên Tâm Äăng có thể gá»i là má»™t trong những đồ váºt cổ nhất.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
红尘醉微醺的å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/tienkiemthankhuc , àâòîçâóê , äîñóã , cach cay tien than khuc , dao kiem than hoang , êàëåíäàðü , êàíàëà , êîâðîâ , ho ly tinh , kiem than tam , kiem than tm , kiem tien than khuc , kiem tien thân khuc , ñâèíãåðû , õèëòîí , tống kim thần khúc , than khuc cach kiem tien , than khuc chuong 1 , than khuc kiem , thien kiem than khuc , tiem kiem than khuc , tien hiep than khuc , tien khiem than khuc , tien khuc than kiem , tien kiem than , tien kiem than khuc , tien kiem than khuc 4vn , tien kiem than khuc 61 , tienhiepthankhuc , tieu kiem than khuc , tru tien kiem. quyen6 , truyen tiên ki