04-02-2010, 02:27 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 11: XUẤT QUAN
Hắn nghÄ© tá»›i liá»n là m, cổ tay vừa láºt, trong không gian má»™t tráºn dao Ä‘á»™ng, nhÆ° ẩn nhÆ° hiện, má»™t bình ngá»c xuất hiện từ trong hÆ° vô.
Giống nhÆ° là phát ra từ bản năng, linh khà bên trong Ä‘an Ä‘iá»n nhanh chóng chuyển hóa thà nh dị năng, khi hắn đã Ä‘em hÆ¡n phân ná»a linh khà chuyển hóa thà nh dị năng, viên Trúc CÆ¡ Äan thứ hai cÅ©ng xuất hiện trong tay của hắn.
Tiêu Văn Bỉnh không có ý định dừng lại, trong không gian lại một lần nữa nổi lên tia biến ảo quỷ dị.
NhÆ°ng lúc nà y đây, lá»±c lượng của hắn rõ rà ng không đủ, khi bình ngá»c xuất hiện hÆ¡n phân ná»a, thì vô luáºn là dị năng hay linh lá»±c, cÅ©ng nhÆ° là dầu hết đèn tắt, rốt cuá»™c không còn sức lá»±c tiếp tục.
Hắn không dám là m cạn kiệt linh lá»±c của bản thân quá Ä‘á»™, láºp tức buông tha. Bình ngá»c đã xuất hiện hÆ¡n phân ná»a trong không gian giống nhÆ° tảng nÆ°á»›c gợn lắc lÆ° hai lần, chợt biến mất không thấy.
Theo hư vô mà đến, theo hư vô mà đi.
Nếu năng lá»±c của hắn không thể liá»n mạch thá»±c hiện lÆ°u loát, váºy váºt Ä‘ang chế tạo cÅ©ng sẽ không tồn tại, sẽ không lÆ°u lại ná»a Ä‘iểm dấu vết tại thế giá»›i nà y.
Không dám cháºm trá»…, Tiêu Văn Bỉnh nhanh chóng ăn và o má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan.
Thá»i gian chế tạo vừa rồi cÅ©ng không dà i lắm, hÆ¡n nữa hắn suy ngẫm cÅ©ng không vượt qua ná»a giá». NhÆ°ng là m cho hắn khắc sâu cảm nháºn được má»™t câu danh ngôn thá»±c tế.
" Sáng tạo là gian nan, hủy diệt là dễ dà ng."
Hắn ăn má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan, không cần tiêu phà tinh thần gì, ngược lại có thể đạt được chá»— tốt tháºt lá»›n lao.
NhÆ°ng muốn chế tạo má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan, nhÆ° váºy hao phà đi năng lượng dị chủng cùng vá»›i linh lá»±c cÅ©ng không là m khó hắn, chỉ riêng tinh lá»±c nà y cÅ©ng đủ là m cho má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mệt má»i đến chết.
CÅ©ng may, hắn không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, trÆ°á»›c kia không phải, hiện tại lại cà ng không phải.
Nhá» và o Trúc CÆ¡ Äan tăng lên linh lá»±c, thể chất của hắn so vá»›i trÆ°á»›c kia cách biệt má»™t trá»i. Nếu lúc nà y bảo hắn Ä‘i phân hình hòm sắt, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống bị hôn mê.
Qua tháºt lâu sau, hắn từ trong tình trạng nháºp định tháºt sâu tỉnh lại. NgÆ°ng thần quan sát biến hóa trong cÆ¡ thể má»™t chút. Quả nhiên, linh lá»±c đã tăng cÆ°á»ng, nhÆ°ng số lượng lại nhá», so vá»›i lần thứ hai, lại kém khá xa.
" Ai...ta chỉ biết tu tiên không có dá»… dà ng nhÆ° váºy." Tiêu Văn Bỉnh cảm thán nói.
Lúc nà y hắn đã sá»›m Ä‘em hùng tâm tráng chà lúc đầu ném tuốt lên chÃn tầng mây.
Äan dược đối vá»›i ngÆ°á»i quả tháºt có tác dụng xa xỉ, nhÆ°ng nếu dùng liên tục, nhÆ° váºy hiệu quả của thuốc cÅ©ng không tránh khá»i dần dần giảm bá»›t.
Äây là kết luáºn hắn có được, nếu không phải nhÆ° thế, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không cần khổ tâm tu luyện, rõ rà ng chỉ cần chạy khắp nÆ¡i tìm tà i liệu luyện Ä‘an cùng vá»›i liá»u thuốc, uống và o cho linh lá»±c không ngừng tăng lên, chẳng phải là má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u dá»… dà ng đạt tá»›i tiên nhân cảnh giá»›i.
Vẫn không có chút cảm giác đói khát nà o, trách không được ngÆ°á»i tu tiên Ä‘á»u thÃch má»™t mình bế quan tÄ©nh tá»a, không ăn không uống. Nguyên lai trong tay bá»n há» có đồ chÆ¡i nà y a, nếu không cảm thấy đói khát, tá»± nhiên có thể không ăn không uống.
Dị năng của hắn cÅ©ng có tăng cÆ°á»ng nhất định, nhÆ°ng, khả năng tăng trưởng không được nhÆ° Tiêu Văn Bỉnh dá»± tÃnh.
Nếu hắn nghÄ© có khả năng tăng trưởng nhÆ° mong muốn, nhÆ° váºy chỉ cần bổ sung linh lá»±c má»™t lần đủ để cho dị năng của hắn tăng cÆ°á»ng gấp đôi. NhÆ°ng trên thá»±c tế, cÆ°á»ng Ä‘á»™ tăng trưởng dị năng của hắn cÅ©ng không được phân ná»a.
Nói cách khác, dị năng mạnh yếu, kì tháºt đã bị linh lá»±c chế Æ°á»›c.
Linh lá»±c cÆ°á»ng đại bao nhiêu, thì dị năng mạnh mẽ bấy nhiêu.
Äổ ra viên chocolate Ä‘áºu cuối cùng, Tiêu Văn Bỉnh nhìn mặt đất, sắc mặt chợt biến đổi. Bên trên mặt đất, đặt ba cái bình ngá»c, hÆ¡n nữa thêm cái trên tay hắn, tổng cá»™ng là bốn cái.
Bốn bình ngá»c nà y vô luáºn là kiểu dáng, đồ án, hay lá»›n nhá», Ä‘á»u là giống nhau nhÆ° đúc, quả tháºt từ má»™t khuôn mẫu đổ ra.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh kêu to may mắn, may mắn Nhà n Vân lão đạo đi tiếp ứng Lô Quân, nếu không một khi đi tới, dị năng của mình cũng rất khó che giấu được.
Láºp tức nhặt lên mấy cái bình ngá»c, Tiêu Văn Bỉnh suy nghÄ© má»™t lúc, quay đầu nhìn, thấy túi du lịch của mình còn tại bên ngÆ°á»i. Hắn lấy ra má»™t bá»™ quần áo, nhét ba cái bình ngá»c và o trong, hung hăng ném xuống mặt đất. Chỉ và i lần, ba bình ngá»c khéo léo tinh tế đã nhất thá»i tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, hóa thà nh tro bụi.
Sau khi tiêu tang hết không để lại chút dấu vết, Tiêu Văn Bỉnh sá» dụng dị năng sá»± phân hình viên chocolate Ä‘áºu mà u xanh biếc kia má»™t chút. Lúc nà y đây Ä‘á»™ng tác của hắn mau lẹ vô cùng, căn bản không há» chần chá» hay dừng lại chút nà o.
Quá trình sá»± phân hình cÅ©ng hà nh văn liá»n mạch lÆ°u loát, năng lượng tăng trưởng của hắn cÅ©ng bởi váºy có thể nhìn thấy được rõ rà ng.
Nuốt thêm má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan cuối cùng, hắn thuần thục thao túng nhiệt lÆ°u, khống chế phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng lÆ°u chuyển của chúng, Ä‘i tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n.
MÆ°á»i ngà y, ná»a tháng, hai mÆ°Æ¡i ngà y, thá»i Ä‘iểm hắn Ä‘i ra khá»i phòng, đã trôi qua má»™t tháng.
Trong khoảng thá»i gian nà y nếm thá», rốt cuá»™c hắn hiểu được, Trúc CÆ¡ Äan là đồ váºt tốt.
Tuy rằng tá»›i cuối cùng, má»—i lần dùng Trúc CÆ¡ Äan, có thể gia tăng linh lá»±c đã không còn nhiá»u lắm. NhÆ°ng có má»™t việc có thể khẳng định, linh lá»±c vẫn còn Ä‘ang tăng trưởng, tuy rằng thong thả, nhÆ°ng ổn định, cố định cháºm rãi tăng trưởng.
Bất quá, đó cÅ©ng không phải là việc mà ngÆ°á»i ta khen ngợi vá» Trúc CÆ¡ Äan hoà n toà n.
Trúc cÆ¡ trúc cÆ¡, dùng cà ng nhiá»u, căn cÆ¡ cà ng vững chắc. Mà căn cÆ¡ cà ng vững chắc, tốc Ä‘á»™ khôi phục cà ng mau.
Không chỉ đơn giản là linh lực, giống như ngay cả dị năng cũng như thế. Nếu nói trước kia tốc độ khôi phục là ốc sên bò sát, còn hiện tại, tuyệt đối là thỠnhỠchạy trốn.
ThỠvà rùa là m sao có thể so sánh tốc độ? Hai bên không thể nà o so sánh.
Cho nên, má»™t khi phát giác ra chuyện nà y, Tiêu Văn Bỉnh liá»n quyết tâm ở lại bên trong tÄ©nh thất. Má»™t tháng, hắn cứ má»™t mình ở trong phòng vượt qua suốt ba mÆ°Æ¡i ngà y thá»i gian.
Má»™t tháng nà y, cÅ©ng không biết hắn ăn và o bao nhiêu viên Trúc CÆ¡ Äan.
NhÆ°ng, bằng và o năng lá»±c hiện tại của hắn, chỉ cần hÆ¡i ngÆ°ng thần, có thể dá»… dà ng chế tạo ra má»™t viên Ä‘an dược đồng dạng, thá»i gian lại cà ng không cần nhắc tá»›i, cÆ¡ hồ chỉ là việc trong nháy mắt. Bởi váºy có thể thấy được, năng lá»±c của hắn tăng trưởng cá»±c nhanh, đã đạt đến tình trạng bất khả tÆ° nghị.
Tá»›i hôm nay, sở dÄ© hắn Ä‘i ra, má»™t là bởi vì bên trong rất buồn, má»™t tháng không nhìn thấy ai, không cùng ai nói chuyện, không có nếm qua đồ ăn, uống qua má»™t giá»t nÆ°á»›c, miệng nhạt nhÆ° đắng nghét.
Còn có má»™t nguyên nhân, chÃnh là hiệu quả của Trúc CÆ¡ Äan đã cá»±c kỳ nhá» bé. NhỠđến Ä‘á»™ hắn đã cảm thấy chÆ°á»›ng mắt.
Tiêu Văn Bỉnh vừa Ä‘i, vừa bá» và o miệng má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan.
Bên trong Ä‘an Ä‘iá»n má»™t Ä‘oà n nhiệt khà lại thăng lên, nhÆ°ng lúc nà y Tiêu Văn Bỉnh không há» xem trá»ng luồng nhiệt lÆ°u yếu á»›t thế nà y trong lòng mình nữa.
Hắn căn bản không có cố ý váºn công, cÅ©ng không quan tâm, nhiệt lÆ°u liá»n tá»± nhiên hóa thà nh linh lá»±c, Ä‘i tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n, đây là thu hoạch lá»›n nhất trong má»™t tháng nay của hắn.
Äối vá»›i Trúc CÆ¡ Äan, loại chocolate Ä‘áºu mà u xanh biếc nà y, thân thể hắn đã táºp mãi thà nh thói quen.
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
05-02-2010, 11:29 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 12: NGOẠI MÔN ÄỆ TỬ
Ra khá»i tÄ©nh thất, Tiêu Văn Bỉnh nhìn thấy đầu tiên chÃnh là Triệu Phong Ä‘ang ngồi trên ghế ngáy ngủ.
Hắn nao nao, chẳng lẽ ngÆ°á»i nà y vẫn luôn ngồi ở đây chá» mình?
Nhẹ nhà ng tiến lên, lúc nà y hắn thân nhẹ nhÆ° yến, bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng, Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. NhÆ°ng khi hắn Ä‘i đến cách Triệu Phong trong vòng năm bÆ°á»›c, tiếng ngáy của Triệu Phong láºp tức ngừng lại.
Hai mắt hắn mở ra, hiện lên má»™t đạo hà n quang sâm nghiêm là m tim ngÆ°á»i ta Ä‘áºp nhanh.
Tiêu Văn Bỉnh tóc gáy cả ngÆ°á»i dá»±ng thẳng, hắn cảm thấy má»™t cá»— sát khà cá»±c kì nguy hiểm Ä‘á»™t nhiên từ trên ngÆ°á»i lão nhân có dung mạo bình thÆ°á»ng nà y phát ra. Äôi mắt hắn không chứa má»™t tia cảm tình của nhân loại, giống nhÆ° dã thú Ä‘ang nhắm ngay con mồi, váºn sức chá» phát Ä‘á»™ng.
Ngay trong nháy mắt nà y, Tiêu Văn Bỉnh như rơi và o trong hầm băng, tinh thần hắn tiếp xúc sát khà dà y đặc như thế, tuy rằng không bị thần kinh thác loạn, nhưng khẩn trương tới mức hô hấp cũng tạm dừng lại.
Nhưng cũng là trong nháy mắt, ngay sau đó, linh lực trong cơ thể chen chúc bắn ra, ở trước mắt hắn, bên ngoà i thân tự động hình thà nh một mà n bảo hộ.
Ãnh mắt của Triệu Phong tuy cÅ©ng sắc bén nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng dừng trong mắt Tiêu Văn Bỉnh, cÅ©ng chỉ là có vẻ hung quang mà thôi, không còn cảm giác khủng bố là m cho ngÆ°á»i ta hÃt thở không thông nhÆ° vừa rồi.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh thất kinh, không thể tưởng được vị lão nhân dung mạo bình thÆ°á»ng nà y lại là má»™t siêu cấp cao thủ khó gặp.
Triệu Phong bị ngÆ°á»i là m bừng tỉnh từ trong giấc ngủ sâu, ý thức bảo há»™ nhiá»u năm khiến cho hắn phát ra sát khà uy hiếp ngÆ°á»i khá. NhÆ°ng khi hắn nhìn thấy rõ rà ng ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt mình là Tiêu Văn Bỉnh, nhất thá»i quá sợ hãi.
Thân thể hắn như là được một viên đạn, nhanh chóng từ trên ghế bắn đứng lên.
Sát khà là m cho tim ngÆ°á»i ta Ä‘áºp nhanh đã sá»›m trôi Ä‘i vô tung vô ảnh, lúc nà y nhìn qua hắn chỉ giống nhÆ° má»™t lão nhân bình thÆ°á»ng, mang theo ánh mắt hèn má»n mà lấy lòng nhìn Tiêu Văn Bỉnh cÆ°á»i nịnh.
Mất Ä‘i áp lá»±c bên ngoà i, linh lá»±c tá»± nhiên tiêu tán, má»™t lần nữa trở vá» trong Ä‘an Ä‘iá»n của Tiêu Văn Bỉnh.
Nhìn vị lão nhân trÆ°á»›c mắt cho ngÆ°á»i ta cảm giác chỉ là đang khúm núm nịnh bợ, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh không khá»i cảm thấy má»™t tráºn dở khóc dở cÆ°á»i. Äây là ngÆ°á»i vừa là m cho hắn vô cùng rung Ä‘á»™ng hay sao? NhÆ° thế nà o chỉ trong chá»›p mắt lại trở nên gầy yếu nhÆ° váºy.
Trong đầu hắn không khá»i hiện ra thần công thay đổi khuôn mặt của Minh Muá»™i, hai ngÆ°á»i bá»n há» quả nhiên có hÆ°Æ¡ng vị giống nhau, tháºt không hổ là sÆ° huynh đệ xuất thân từ má»™t môn phái a.
" Lục sư huynh, ngà i đi ra."
" Äúng váºy, Triệu...Triệu tiên sinh."
" A...lục sÆ° huynh, ngà i ngà n vạn lần đừng khách khà vá»›i tiểu đệ. Tiểu đệ được sÆ° phụ lão nhân gia thu là m đệ tá» kà danh, đã là vô cùng cảm kÃch. Dá»±a theo quy củ, ai nháºp ná»™i môn trÆ°á»›c thì là m lá»›n, ngà i chỉ nên gá»i ta sÆ° đệ là được."
Nhìn tóc của Triệu Phong đã có chút trắng xóa, ba chữ Triệu sÆ° đệ ở trong miệng Tiêu Văn Bỉnh ấp úng ná»a ngà y, rốt cuá»™c lại nuốt trở và o.
" Sư phụ thu ngươi là m đệ tỠkà danh đã bao lâu?"
" Bẩm lục sư huynh, đã hơn ba mươi năm."
" HÆ¡n ba mÆ°Æ¡i năm?" Tiêu Văn Bỉnh kinh ngạc kêu lên, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, há»i: " SÆ° phụ năm nay bao nhiêu tuổi?"
Triệu Phong cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu được ý tứ của Tiêu Văn Bỉnh, giải thÃch: " Tiểu đệ chỉ nhá»› rõ ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lúc sÆ° phụ thu tiểu đệ nháºp môn, đã có bá»™ dáng nhÆ° hiện giá», hiện giá» qua ba mÆ°Æ¡i năm, bên ngoà i của sÆ° phụ vẫn nhÆ° váºy, không có ná»a Ä‘iểm biến hóa."
" Oa...kia không phải yêu quái sao." Tiêu Văn Bỉnh nhẹ giá»ng cảm thán.
Thanh âm của hắn tuy nhẹ, nhÆ°ng Triệu Phong ở bên cạnh nghe được hết sức rõ rà ng. Không khá»i cÆ°á»i khổ liên tục, nếu thay đổi là ngÆ°á»i khác nói những lá»i nà y, hắn đã sá»›m bắt Ä‘em giao cho Nhà n Vân xá» lý. NhÆ°ng vị nà y, rõ rà ng chiếm được sá»± sủng ái và tÃn nhiệm của Nhà n Vân lão đạo, vì thế tuyệt đối không thể đắc tá»™i.
Vì thế, hắn chỉ có biết vâng lá»i, là m nhÆ° không có nghe được.
" Ta ở bên trong thá»i gian bao lâu?"
" Äã má»™t tháng."
" Cái gì? Ba mươi ngà y?" Tiêu Văn Bỉnh kinh hô.
" Äúng váºy."
Chứng kiến bộ dáng khẳng định của hắn, Tiêu Văn Bỉnh biết Triệu Phong không có nói dối, mình ở bên trong tĩnh thất, thế nhưng bất tri bất giá đã qua một tháng.
Trách không được ngÆ°á»i cổ đại luyện không luyện Ãt nhất là má»™t năm rưỡi trở lên, nguyên lai là xác thá»±c a.
" SÆ° phụ bá»n há» trở lại chÆ°a?"
" ChÆ°a trở vá»."
" Lô Quân đến tá»™t cùng là gặp phải phiá»n toái gì?" Tiêu Văn Bỉnh tò mò há»i han.
Triệu Phong chần chá» má»™t chút, hắn cÅ©ng không phải muốn giấu cái gì, chỉ là chuyện nà y, bản thân của hắn cÅ©ng không rõ lắm, nhÆ°ng nếu Tiêu Văn Bỉnh đã há»i, Ä‘Ã nh phải nói: " Lục sÆ° huynh, nghe nói đại sÆ° huynh thăm dò má»™t cổ tiên nhân di tÃch, lúc Ä‘i ra đã bị đệ tỠđạo môn khác nhìn thấy. Cho nên..."
Tiêu Văn Bỉnh gáºt đầu, nhất thá»i hiểu được bình ngá»c trong tủ sắt kia phá»ng chừng là thu hoạch lần nà y của Lô Quân.
" Lục sÆ° huynh nhất định là buồn chán há»ng ngÆ°á»i rồi a, lần đầu tiên bế quan có đến má»™t tháng, sợ là chỉ có kỳ tà i có má»™t không hai nhÆ° lục sÆ° huynh thôi." Triệu Phong ở má»™t bên a dua nói: " Tháºt không hổ là linh căn thân thể."
" Úc? Một tháng rất lợi hại sao?"
" Äúng váºy, nhá»› rõ năm đó đại sÆ° huynh dùng Trúc CÆ¡ Äan, cÅ©ng chỉ bất quá là bế quan ba ngà y, rồi Ä‘i ra. Lần nà y ngà i lại bế quan tá»›i má»™t tháng, nếu không phải sÆ° phụ lão nhân gia dặn dò qua, ngà i là thiên sinh dị bẩm, không được tá»± tiện quấy rầy, tiểu đệ đã sá»›m và o bên trong tìm ngà i rồi."
Tiêu Văn Bỉnh trong lòng vừa Ä‘á»™ng, há»i: " NgÆ°Æ¡i có và o qua?"
Triệu Phong láºp tức lắc đầu liên tục: " Tiểu đệ không dám, nhÆ°ng không yên lòng, cho nên ở ngoà i cá»a phòng chá» mà thôi."
" Ngươi đợi một tháng?"
" Äúng váºy, cuối cùng cÅ©ng đợi được ngà i Ä‘i ra, cÅ©ng an tâm."
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh cảm Ä‘á»™ng, hắn lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i chân thà nh, nói: " Triệu...sÆ° đệ, có lòng."
Má»™t câu sÆ° đệ nà y rốt cuá»™c vẫn kêu ra khá»i miệng.
" Lục sÆ° huynh đừng khách khÃ, ngà y sau tiểu đệ còn phải dá»±a và o sá»± dẫn dắt của ngà i nữa mà ." Triệu Phong ha ha cÆ°á»i nói.
Tiêu Văn Bỉnh khẽ gáºt đầu, Ä‘á»™t nhiên há»i: " Triệu sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i nói thá» cái gì là linh căn thân thể?"
Triệu Phong thần tình hâm má»™ nói: " Cái gá»i là linh căn thân thể, chÃnh là ngÆ°á»i có tiên mạch, lúc tu tiên, chiếm Ä‘oạt tiện nghi to lá»›n, là m ngÆ°á»i ta khó có thể tưởng tượng. HÆ¡n nữa, má»—i má»™t ngÆ°á»i tu chân thân có linh căn, Ä‘á»u là có má»™t phÆ°Æ¡ng diện Ä‘á»™t xuất đặc biệt."
" Äặc biệt Ä‘á»™t xuất? Có ý tứ gì?" Không biết vì sao, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i dị năng của chÃnh mình, thứ nà y có phải là nÆ¡i linh căn phát ra?
" Thà dụ nhÆ° nói, ngÆ°á»i tu chân có linh căn có ngÆ°á»i am hiểu Ä‘iá»u khiển gió, có ngÆ°á»i am hiểu dùng nÆ°á»›c, vân vân...không có ai là trÆ°á»ng hợp cá biệt, lục sÆ° huynh, ngà i có thể tá»± mình nếm thá» má»™t chút a."
" Không cần." Tiêu Văn Bỉnh láºp tức từ chối, hắn nhất thá»i hiểu được, cái gá»i là linh căn ngÆ°á»i tu chân, phá»ng chừng chÃnh là những ngÆ°á»i có đặc dị công năng. Bất quá, phá»ng chừng đặc dị công năng của mình cÅ©ng là có má»™t không hai trong thiên hạ.
" Lục sÆ° huynh, buồn suốt má»™t tháng, có lẽ ngà i cÅ©ng đã chán, không bằng để cho tiểu đệ là m chủ, má»i ngà i Ä‘i chung quanh dạo chÆ¡i, thưởng thức phong cảnh Äông Tiá»…n Hồ má»™t chút được không?" Triệu Phong thấy hắn trầm tÆ° không nói, láºp tức nói.
CÆ¡ hồ không có chút gì do dá»±, Tiêu Văn Bỉnh láºp tức gáºt đầu đáp ứng.
Tà i sản của hailua2523
06-02-2010, 12:26 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 13: THAM DỤC
Quả tháºt theo nhÆ° lá»i Triệu Phong, hắn đã buồn chán khá lâu. Nếu luôn luôn ở trong tÄ©nh thất luyện công không ngừng, có lẽ không cảm nháºn được có chá»— nà o không ổn, bởi vì tinh thần đã có chá»— gởi gắm, cho nên sẽ cảm thấy thá»i gian bay nhanh, nên cÅ©ng sẽ không quá mức để ý.
NhÆ°ng má»™t khi Ä‘i ra, cùng ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau má»™t phen, tâm tình láºp tức nổi lên biến hóa. Tá»±a nhÆ° hiện tại, hắn cá»±c Ä‘á»™ khát vá»ng Ä‘i đến chá»— nà o có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i dạo má»™t vòng, chá»— đông đúc, Ä‘i cảm thụ má»™t chút hÆ¡i ngÆ°á»i tồn tại.
Triệu Phong hiển nhiên rất hiểu rõ chuyện nà y, hắn mang theo Tiêu Văn Bỉnh Ä‘i ra sÆ¡n môn. Lái má»™t chiếc xe bình thÆ°á»ng, Ä‘Æ°a hắn đến Ä‘Æ°á»ng Chấn HÆ°ng tại Khâu Ải Trấn.
" Lục sÆ° huynh, Khâu Ải tuy rằng chỉ là má»™t trấn nhá», nhÆ°ng sá»± già u có không kém gì trong ná»™i thà nh, ngÆ°á»i có tiá»n trong trấn cÅ©ng rất nhiá»u. ÄÆ°á»ng Chấn HÆ°ng là đoạn Ä‘Æ°á»ng phồn hoa nhất Khâu Ải, nhân khà cÅ©ng là thịnh vượng nhất, để cho ta Ä‘Æ°a ngà i Ä‘i má»™t vòng thế nà o?"
Tiêu Văn Bỉnh đã sá»›m nóng lòng muốn thá», trong lòng thầm khen Triệu Phong nà y tháºt hiểu lòng ngÆ°á»i, lại biết suy nghÄ© lúc nà y của mình, xem ra ngÆ°á»i đứng đầu ngoại môn đệ tá» nà y cÅ©ng không phải là nhân váºt rảnh rá»—i.
Äược Tiêu Văn Bỉnh cho phép, Triệu Phong lái xe dừng và o bãi Ä‘á»— bên Ä‘Æ°á»ng.
Lúc nà y ánh mắt Tiêu Văn Bỉnh sắc bén cá»±c kì, từ trÆ°á»›c khi Triệu Phong dừng xe, hắn đã thấy được hai bên Ä‘Æ°á»ng đã Ä‘áºu xe đầy nghẹt, duy nhất chỉ chá»— nà y là rá»—ng tuếch, trên Ä‘Æ°á»ng Chấn HÆ°ng xe cá»™ qua lại không ngừng lại có vẻ rất đặc biệt.
CÅ©ng không phải không ai chú ý tá»›i chá»— nà y, nhÆ°ng ở đó lại đứng ba ngÆ°á»i vạm vỡ. Bá»n há» thần tình dữ tợn, mắt lá»™ hung quang.
Chỉ cần không phải ngÆ°á»i mù, phá»ng chừng sẽ không có ngÆ°á»i nà o dám Ä‘áºu xe lại chá»— nà y.
NhÆ°ng Triệu Phong đối vá»›i việc nà y là m nhÆ° không nhìn thấy, cÅ©ng không ấn kèn, liá»n nhÆ° váºy cho xe chạy và o đó. Ba đại hán mắt lanh lẹ, ngay khi đầu xe Triệu Phong lÆ°á»›t qua dừng nÆ¡i đó chỉ trong nháy mắt, liá»n láºp tức tránh ra tháºt xa. Äá»™ng tác của bá»n há» nhÆ° nÆ°á»›c chảy, cá»±c kỳ lÆ°u loát, hÆ¡n nữa có vẻ vô cùng tá»± nhiê, nếu Tiêu Văn Bỉnh không phải đã sá»›m chú ý tá»›i, tất nhiên sẽ không phát giác được sá»± huyá»n bà trong đó.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh cả kinh, hắn Ä‘á»™t nhiên có má»™t loại cảm giác kì quái, ba ngÆ°á»i nà y khẳng định Ä‘á»u là tay giá»i quyá»n thuáºt.
Trong số những ngÆ°á»i hắn quen biết, luáºn đánh nhau hắn nghÄ© Hiệp Thanh Xuân lợi hại nhất, nhÆ°ng nếu bảo Hiệp Thanh Xuân đánh vá»›i ba ngÆ°á»i nà y, đánh tay đôi, chỉ sợ là hắn phản đối tức khắc.
Xuống xe, ánh mắt Tiêu Văn Bỉnh cố ý vô tình hÆ°á»›ng ba ngÆ°á»i bá»n há» nhìn lại.
Triệu Phong láºp tức cÆ°á»i nói: " Lục sÆ° huynh, bá»n há» là ba đồ đệ của tiểu đệ, Ä‘á»u là ngÆ°á»i thô lá»—, nhÆ°ng cÅ©ng nghe lá»i, ngà i đừng trách móc a."
" Cáp...có gì đâu, bất quá xem bá»™ dáng của bá»n há», tháºt có và i phần bá»™ dáng của xã há»™i Ä‘en a." Tiêu Văn Bỉnh tùy ý nói.
Nụ cÆ°á»i trên mặt Triệu Phong không thay đổi, vẫn cẩn tháºn nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng cÅ©ng không trả lá»i thẳng câu nói của Tiêu Văn Bỉnh.
CÅ©ng may Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng chỉ thuáºn miệng mà nói, cÅ©ng không có ý thá» tâm là gì, hắn sải bÆ°á»›c Ä‘i và o trong đám ngÆ°á»i đông đúc, ở trong đám ngÆ°á»i Ä‘i qua lại, rất tá»± tại.
Má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i, hắn phát giác Triệu Phong không có nói sai, nÆ¡i nà y quả tháºt phồn hoa có chút không thể kém cá»i vá»›i trung tâm thà nh phố. Và o mấy cá»a hà ng, bên trong cÅ©ng không thấy Ãt đồ váºt, trong đó còn có mấy gian hà ng giá cả xa xỉ.
Triệu Phong vẫn hầu hạ bên cạnh hắn, vì hắn chỉ Ä‘iểm giá»›i thiệu, má»™t khi Tiêu Văn Bỉnh tá» ra má»™t chút hứng thú vá»›i váºt nà o, hắn láºp tức mua ngay, cÅ©ng không quản có hữu dụng hay không.
Nếu Tiêu Văn Bỉnh đã thấy được ba gã đại hán kia, Triệu Phong cÅ©ng không cố ý né tránh, trá»±c tiếp xem bá»n há» nhÆ° cu li. Có ba ngÆ°á»i Ä‘ang ở phÃa sau cầm đồ váºt, Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng có vẻ cá»±c kì chÆ°á»›ng mắt. NgÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhìn thấy, Ä‘á»u tránh ra tháºt xa, không dám cùng bá»n há» phát sinh xung Ä‘á»™t.
Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i thÃch Ä‘i dạo phố, Ä‘i chừng má»™t giá», hÆ°ng phấn lúc đầu dần dần rút Ä‘i, mÅ©i ngá»i được mùi thÆ¡m, bụng láºp tức cảm thấy đói.
Hắn nhất thá»i nhá»› tá»›i, mặc dù có Trúc CÆ¡ Äan duy trì, nhÆ°ng dù sao má»™t tháng nay hắn cÅ©ng không có ăn cÆ¡m. Lúc nà y nghe mùi hÆ°Æ¡ng bay tá»›i, liá»n thèm nhá» dãi.
Triệu Phong tuy cÅ©ng Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng lá»±c chú ý của hắn toà n bá»™ đặt trên ngÆ°á»i Tiêu Văn Bỉnh. Vừa thấy vẻ mặt của hắn, láºp tức hiểu được hắn Ä‘ang suy nghÄ© cái gì.
Äi tá»›i gần, hắn nhẹ giá»ng nói: " Lục sÆ° huynh, phÃa trÆ°á»›c là Thủy Tinh Cung chÃnh là sản nghiệp của tiểu đệ, thức ăn bên trong không tệ, nếu ngà i muốn, chúng ta cùng Ä‘i thá» xem được không?"
Tiêu Văn Bỉnh quay đầu nhìn hắn tháºt sâu, đối vá»›i khả năng nhìn mặt Ä‘oán ý của hắn, tháºt sá»± là bá»™i phục vô cùng.
" Tiêu tiên sinh, má»i."
Bên trong tá»u lâu, Triệu Phong liên tiếp má»i rượu. Hắn nói rất đúng, nÆ¡i nà y là má»™t khách sạn năm sao, hÆ¡n nữa còn là má»™t trong những chá»— ăn chÆ¡i có cấp báºc cao nhất.
Ở trong nà y chá»— lá»›n nhất, cÅ©ng là xa hoa nhất, chỉ có hai ngÆ°á»i ngồi dùng cÆ¡m.
NgÆ°á»i phục vụ là bốn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, các nà ng tay chân linh hoạt, ân cần hà o phóng, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i duyên dáng.
Trong ly rượu của Tiêu Văn Bỉnh luôn đầy ắp, mặt bà n bà y đầy sÆ¡n trân hải vị, chỉ cần hắn chỉ chấm Ä‘Å©a ở má»—i món má»™t chút, tá»± nhiên sẽ có ngÆ°á»i bÆ°ng tá»›i ngay trÆ°á»›c mặt của hắn.
Phục vụ chu đáo nhÆ° thế, quả tháºt là m cho Tiêu Văn Bỉnh hoà n toà n trở nên là m biếng.
Vừa ngồi xuống ghế, Triệu Phong láºp tức thay đổi xÆ°ng hô, là m cho Tiêu Văn Bỉnh hiểu được, mấy ngÆ°á»i phục vụ ở đây không có quan hệ gì vá»›i Máºt Phù Môn, phá»ng chừng Ä‘á»u là nhân viên hắn trả lÆ°Æ¡ng cao má»i đến mà thôi.
Rượu qua và i vòng, Tiêu Văn Bỉnh đột nhiên nghĩ tới mình đã đi một tháng, mà mượn xe của Hiệp Thanh Xuân không biết còn hay không, cà ng không cho hắn bất cứ tin tức gì, sợ rằng hắn nghĩ mình gặp bất trắc gì a.
Nhá»› tá»›i ngÆ°á»i bạn nà y, trong lòng Tiêu Văn Bỉnh ấm áp, hắn duá»—i tay thò và o lòng, muốn lấy ra Ä‘iện thoại để nạp pin.
NhÆ°ng trong lúc lÆ¡ đãng, thế nhÆ°ng lại cầm ra má»™t bình ngá»c nhá».
Ãnh mắt Triệu Phong láºp tức nhìn thẳng, thứ nà y hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nháºn ra, chÃnh là do Nhà n Vân đạo trưởng bảo hắn chuyển giao cho Tiêu Văn Bỉnh, Trúc CÆ¡ Äan.
" Tiêu tiên sinh, ngà i..."
Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng không nghÄ© tá»›i mình lại lấy ra thứ nà y, hắn nhìn Triệu Phong mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng không giải thÃch, bá» trở lại.
Sắc mặt Triệu Phong láºp tức khôi phục bình thÆ°á»ng, giống nhÆ° căn bản không nhìn thấy được gì, lại ân cần má»i rượu. NhÆ°ng lúc nà y đây, không biết có phải cố ý hay không, bốn vị thiếu nữ xinh đẹp kia, đã không há» yên tÄ©nh thủ an bổn pháºn, mà là há»c bá»™ dáng của Triệu Phong, liên tiếp hÆ°á»›ng hắn má»i rượu.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh âm thầm kì quái, Triệu Phong tuy biểu hiện trước sau không có gì không ổn, nhưng ánh mắt của hắn đã thay đổi.
Tiêu Văn Bỉnh lá»›n lên trong cô nhi viện, đã lăn lá»™n trong tầng thấp nhất của xã há»™i mà lên. Ngoại trừ bản thân hắn có dị năng, nguyên nhân lá»›n nhất, chÃnh là hắn hiểu được cách xem ngÆ°á»i. Nhất là ánh mắt ngÆ°á»i, bên trong bao hà m gì đó, mà hắn phi thÆ°á»ng may mắn, có thể nhìn ra ánh mắt rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang đại biểu Ä‘iá»u suy nghÄ© nà o đó.
Nhất là hiện tại thân có linh lá»±c, loại cảm giác nà y liá»n rất rõ rà ng.
Triệu Phong tuy rằng liá»u mình đè nén, nhÆ°ng trong ánh mắt hắn đã để lá»™ ra tâm tÆ° của hắn.
Äó là má»™t loại khát vá»ng, má»™t loại khát vá»ng trắng trợn cá»±c Ä‘á»™.
Tà i sản của hailua2523
06-02-2010, 11:45 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 14 : Tá»” TÔN
Tiếp qua má»™t lát, Tiêu Văn Bỉnh đã không đếm xuể đã uống bao nhiêu rượu, đã rất say. Äến cuối cùng, hắn nằm gục xuống bà n, mặc cho bá»n há» gá»i nhÆ° thế nà o, Ä‘á»u không thể ngẩng đầu lên.
" Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i dìu Tiêu tiên sinh đến nghỉ tạm phòng tổng thống ở lầu tám, cẩn tháºn má»™t chút, không được quấy nhiá»…u khách nhân." Triệu Phong lạnh lùng phân phó.
Hai cô gái tháºt cẩn tháºn đáp ứng, dìu Tiêu Văn Bỉnh Ä‘i lên lầu tám, Ä‘Æ°a và o phòng, cởi áo khoác cho hắn, già y, đắp chăn cẩn tháºn, lại mở máy Ä‘iá»u hòa, lúc nà y má»›i rá»i Ä‘i.
Tiêu Văn Bỉnh nằm trên giÆ°á»ng, phát ra tiếng ngáy Ä‘á»u Ä‘á»u nho nhá», nhÆ°ng tinh thần hắn lại táºp trung cao Ä‘á»™, toà n bá»™ căn phòng Ä‘á»u dùng linh lá»±c ám thị.
Cá»a mở, má»™t ngÆ°á»i rón rén tiến và o.
Nghe không được tiếng bÆ°á»›c chân gì, ngÆ°á»i tá»›i hiển nhiên là có công phu trong ngÆ°á»i, cho nên má»›i có thể lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Má»™t bà n tay Ä‘Æ°a tá»›i túi áo khoác của Tiêu Văn Bỉnh, má»™t bình ngá»c bị lấy ra. NgÆ°á»i Ä‘i tá»›i vừa nhìn thấy, nhất thá»i thân hình không tá»± chủ được run lên má»™t chút.
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh cÆ°á»i lạnh, chÃnh mình trong lúc vô ý có để lại má»™t viên Trúc CÆ¡ Äan trong bình ngá»c. Äó không phải hắn cố ý bá» và o, mà bởi vì thứ nà y không còn tác dụng lá»›n vá»›i mình, cho nên cÅ©ng không để trong lòng.
Không nghÄ© tá»›i, thế nhÆ°ng bởi váºy mà nhìn thấu được ý đồ của Triệu Phong.
Bất quá, là m cho hắn cảm thấy kì quái chÃnh là , nếu Triệu Phong sá»›m có mÆ°u đồ, vì sao lúc trÆ°á»›c còn Ä‘em thứ nà y giao cho mình, trá»±c tiếp lấy Ä‘i có phải Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n không.
NghÄ© lại tháºt kÄ©, nhất thá»i hiểu được đạo là trong đó.
Nếu lúc ấy hắn không Ä‘em Trúc CÆ¡ Äan giao cho mình, sẽ khiến cho Nhà n Vân đạo trưởng trách cứ. Mà lúc nà y mình say rượu, bất tỉnh nhân sá»±, dù cho có mất Ä‘i, hắn cÅ©ng không có trách nhiệm quá lá»›n.
Triệu Phong hiển nhiên là do dá»± má»™t chút, rốt cuá»™c thu Trúc CÆ¡ Äan và o trong túi, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
Tiêu Văn Bỉnh nhảy dá»±ng lên, lúc nà y hắn má»›i cảm nháºn được linh lá»±c tháºt là có chá»— tốt. Căn bản là không cần cố ý truy tung, chÃnh mình ở ngoà i xa mấy trượng, cÅ©ng có thể biết được vị trà của hắn.
Äi theo hắn ra khách sạn, Tiêu Văn Bỉnh dặn tà i xế taxi quẹo đông rồi rẽ tây, má»™t hồi lâu, Ä‘i tá»›i má»™t biệt thá»± lá»›n xa hoa.
Trả tiá»n rồi cho xe Ä‘i, Tiêu Văn Bỉnh má»›i phát giác trÆ°á»›c mặt là má»™t khu nhà cao cấp, mà xa xỉ nhất trong đó, không thể nghi ngá» chÃnh là ngôi nhà của Triệu Phong.
Hắn đi tới một góc âm u, ngồi xuống, linh giác tuôn ra với mức độ lớn nhất.
Mơ hồ, trong đầu hắn mơ hồ xuất hiện một đồ án nhà n nhạt.
Rất xa, trên một thảm cỠxanh, Tiêu Văn Bỉnh nhìn thấy Triệu Phong đi tới trước mặt một đứa nhỠngồi xe lăn.
Váºn công và o hai tai, Tiêu Văn Bỉnh láºp tức nghe được bá»n há» nói chuyện.
" Ông nội, ông đã tới."
" Äúng váºy, cháu ngoan, có nhá»› ông không?"
" Ân..." Tiểu hà i tá» gáºt mạnh đầu má»™t cái, thanh âm khá» dại mà thanh thúy là m cho lòng ngÆ°á»i cảm thấy ấm áp.
" Cháu ngoan, ông nội mang đến cho cháu một thứ tốt."
" Là cái gì? Con mèo nhỠsao?"
" Không phải."
" Ân? Con chó nhỠsao?"
" CÅ©ng không phải." Triệu Phong mỉm cÆ°á»i lấy bình ngá»c nhá» trong lòng ra.
" A...lại là thuốc a." Tiểu hà i tá» thần tình thất vá»ng nói.
" Ha ha..." Triệu Phong vui vẻ nở nụ cÆ°á»i, đó là má»™t loại vui sÆ°á»›ng phát ra từ ná»™i tâm: " Cháu ngoan, chỉ cần cháu ăn viên thuốc nà y và o, ông cam Ä‘oan cháu sẽ giống nhÆ° các bạn nhá» khác."
" Tháºt sá»±?" Trong đồng âm vang dá»™i lại không thấy sá»± vui sÆ°á»›ng mạnh mẽ, giống nhÆ° chỉ là ứng phó cho xong.
Có lẽ, những lá»i nà y nó đã nghe được nhiá»u lắm, cÅ©ng nghe quá lâu rồi.
" Bé ngoan, ông ná»™i sẽ không gạt cháu, Ãt nhất là lúc nà y, ông ná»™i tuyệt đối sẽ không lừa cháu."
Má»™t tiếng Ä‘iện thoại vang lên, Triệu Phong đứng dáºy nghe xong và i câu, Ä‘á»™t nhiên trên mặt không còn chút huyết sắc.
" Ông ná»™i, ông là m sao váºy?"
Tiểu hà i tá» mÆ°á»i phần mẫn cảm, láºp tức phát giác không đúng, kinh hô lên.
Triệu Phong miá»…n cưỡng nở nụ cÆ°á»i, hắn nói vá»›i tiểu hà i tá»: " Không có gì, chỉ là má»™t chút chuyện là m ăn, ông ná»™i Ä‘i xá» là má»™t chút, đợi lát nữa nhé."
Triệu Phong vá»— đầu tiểu hà i tá», hÆ°á»›ng ngoà i cá»a Ä‘i đến.
" Ông nội..."
Triệu Phong dừng lại.
" Ông nhất định phải nhanh trở vỠa."
Triệu Phong Ä‘i tá»›i ngoà i cá»a, hắn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chung quanh, sau má»™t lúc lâu, Ä‘á»™t nhiên nói: " Lục sÆ° huynh, ta biết ngà i đã tá»›i, xin má»i hiện thân gặp mặt."
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh kinh ngạc, Triệu Phong công phu tuy rằng rất cao, nhÆ°ng trên ngÆ°á»i hắn rõ rà ng không có linh lá»±c, là m sao có thể phát hiện ra mình.
NhÆ°ng ngÆ°á»i ta đã gá»i ngay tên mình, nếu không hiện thân thì cÅ©ng không thể.
Tiêu Văn Bỉnh vừa má»›i Ä‘i tá»›i cá»a biệt thá»±, Triệu Phong đã Ä‘Ãch thân mở cá»a lá»›n cho hắn, cung kÃnh Ä‘Æ°a hắn và o đại sảnh.
Vừa và o đại sảnh, Triệu Phong bảo những ngÆ°á»i khác lui ra, quỳ sụp xuống, móc ra bình ngá»c, hai tay dâng trả cho Tiêu Văn Bỉnh, nói: " Tiểu đệ phạm phải sai lầm lá»›n, xin lục sÆ° huynh trừng phạt."
" NgÆ°Æ¡i là m sao biết ta đã đến đây?" Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng không có tiếp nháºn bình ngá»c, mà là há»i ngược lại.
" Äiện thoại vừa rồi là tổng giám đốc Thủy Tinh Cung gá»i tá»›i, hắn nói không thấy ngà i ở trong phòng tổng thống của lầu tám, cho nên..."
Tiêu Văn Bỉnh chợt hiểu, hắn vÆ°Æ¡n tay tá»›i bình ngá»c, thân mình Triệu Phong khẽ run lên, Tiêu Văn Bỉnh rõ rà ng nhìn thấy trong mắt hắn hiện lên sá»± tiếc nuối và thống khổ.
" Hà i tỠkia là cháu nội của ngươi?"
" Dạ."
" Cha mẹ nó đâu?"
" Con trai và con dâu của tiểu đệ đã bị chết trong một tai nạn máy bay, cho nên chỉ còn lại một đứa cháu nội nà y sống nương tựa lẫn nhau."
" Thân thể hắn không tốt sao?"
Ãnh mắt Tiêu Văn Bỉnh nhìn ra bên ngoà i, xuyên qua cá»a kÃnh, nhìn thấy hà i tá» gầy yếu Ä‘ang ngồi trên xe lăn tuy Ä‘ang tắm nắng, nhÆ°ng thấy thế nà o, cÅ©ng không thể liên hệ được vá»›i hai từ khá»e mạnh.
" Äúng váºy, nó là đứa bé sinh non, thân thể từ nhỠđã yếu á»›t. Gần đây lại liên tục phát bệnh, thầy thuốc nói, bá»n hỠđã bất lá»±c."
" Chẳng lẽ không còn biện pháp?"
" Có..." Triệu Phong ngẩng đầu, ánh mắt của hắn có má»™t tia mong chá».
" Trúc CÆ¡ Äan?"
" Không sai." Thanh âm Triệu Phong đã mang theo chút run rẩy, vị lão nhân nà y nhìn Tiêu Văn Bỉnh vá»›i ánh mắt trà n ngáºp khẩn cầu.
" NgÆ°Æ¡i là ngoại môn đại đệ tá», vì sao không hÆ°á»›ng sÆ° phụ xin thuốc."
Triệu Phong cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, thanh âm lá»™ ra sá»± chua xót nồng Ä‘áºm: " CÅ©ng bởi vì ta là ngoại môn đệ tá», cho nên không thể xin được."
" Con Ä‘Æ°á»ng tiên đạo, Ä‘á»u không phải là con Ä‘Æ°á»ng nhân từ. Nếu không thể thể ngá»™ khà cÆ¡, luyện ra linh lá»±c, nhÆ° váºy cả Ä‘á»i, Ä‘á»u không thể bÆ°á»›c và o ná»™i môn. Mà ngoại môn, không được tÃnh là ngÆ°á»i trong tiên đạo, trong mắt những ngÆ°á»i thà nh công tiên đạo, chúng ta căn bản cái gì cÅ©ng không phải."
Thanh âm của hắn lạnh nhÆ° băng, trong đó tháºm chà còn bao hà m má»™t luồng oán khà tháºt sâu.
Tiêu Văn Bỉnh rùng mình má»™t cái, nhất thá»i nhá»› tá»›i Lô Quân và Minh Muá»™i hai ngÆ°á»i.
Lúc đầu gặp bá»n há», bá»n hỠđối đãi vá»›i mình vá»›i ánh mắt cao cao tại thượng, nhÆ° là quân chủ nhìn xuống thần dân của mình.
Ãnh mắt của bá»n há» không có chút lòng thÆ°Æ¡ng hại đối vá»›i nhân loại, có lẽ trong mắt bá»n há», mình còn không bằng má»™t tiểu Ä‘á»™ng váºt.
Bá»n hỠđối đãi ngÆ°á»i thÆ°á»ng là m cho Tiêu Văn Bỉnh có má»™t loại cảm giác rất kì quái, coi nhÆ° trong mắt bá»n há» nhìn thấy là không phải ngÆ°á»i, mà chỉ là sinh váºt thấp hèn nà o đó.
Chẳng lẽ đây mới là chân là của tiên đạo hay sao?
" Trúc CÆ¡ Äan là sÆ° phụ dùng máºt phù bổn môn hÆ°á»›ng Linh Dược Cốc đổi lấy, ngay cả trong năm đệ tá» nháºp thất, cÅ©ng có hai ngÆ°á»i không được ban thuốc cho. Mà ngà i vừa gia nháºp bổn môn, láºp tức được ban thưởng Trúc CÆ¡ Äan, ân ngá»™ nhÆ° thế, đó là việc chÆ°a từng có."
" Tiểu đệ nghÄ© rằng, nếu ngà i được sÆ° phụ sủng ái nhÆ° thế, ngà y sau có lẽ cà ng được ban nhiá»u linh dược hÆ¡n, cho nên...cho nên..."
Bình ngá»c thảy nhẹ trong tay, Tiêu Văn Bỉnh nhẹ giá»ng há»i: " Trúc CÆ¡ Äan có thể trị bệnh cho nó sao?"
Triệu Phong ngẩng mạnh đầu, hắn rung giá»ng nói: " Thể chất của cháu cá»±c kỳ suy yếu, nếu nhÆ° có thể dùng Trúc CÆ¡ Äan, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể bù đắp lại."
Tiêu Văn Bỉnh cÆ°á»i, Ä‘em bình ngá»c trong tay ném tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c hắn.
Triệu Phong cÅ©ng không dám phóng túng, hắn cẩn tháºn nháºn lấy, thấp giá»ng nói: " Lục sÆ° huynh, Ä‘a tạ ngà i."
" Äa tạ ta là m chi?" Tiêu Văn Bỉnh mở trừng hai mắt nhìn hắn, cÆ°á»i nói: " Ta chỉ là cho ngÆ°á»i bạn nhá» má»™t viên chocolate Ä‘áºu nho nhá» mà thôi."
Tà i sản của hailua2523
07-02-2010, 03:37 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
MỘNG HUYỄN VÆ¯Æ NG
NGUYÊN TÃC: THÆ¯Æ NG THIÊN BẠCH HẠC
QUYỂN 1: HỒNG TRẦN QUYẾT BIỆT
CHÆ¯Æ NG 15: KHÃCH SẠN XUNG ÄỘT
Ra khá»i Triệu gia, Tiêu Văn Bỉnh lững thững bÆ°á»›c Ä‘i. Nghe xong những lá»i của Triệu Phong, hắn trà n đầy cảm xúc.
Má»™t tháng, hắn ở trong tÄ©nh thất bế quan tuy rằng chỉ có má»™t tháng thá»i gian, nhÆ°ng hắn lại sâu thẳm cảm nháºn được loại cảnh giá»›i tối cao vạn váºt không lÆ°u lại dấu vết nà y.
Nếu căn cứ theo lý luáºn của khoa há»c, Ä‘em má»™t ngÆ°á»i nhốt và o má»™t không gian kÃn mÃt không có bất cứ ai, nhÆ° váºy không tá»›i bao lâu, thần trà hắn sẽ thác loạn, biến thà nh má»™t kẻ Ä‘iên hoà n toà n.
NhÆ°ng trong má»™t tháng, Tiêu Văn Bỉnh cÅ©ng không bị tổn thÆ°Æ¡ng tinh thần gì, ngược lại còn cảm thấy chÆ°a thá»a mãn.
Con Ä‘Æ°á»ng tiên đạo, quả tháºt khác hẳn thế giá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
TrÆ°á»›c khi Minh Muá»™i phát giác hắn có linh căn, thái Ä‘á»™ đối đãi vá»›i hắn không khác gì vá»›i heo chó. Äó là má»™t bá»™ dáng cao cao tại thượng, mang theo ánh mắt coi rẻ cá»±c Ä‘á»™.
NhÆ°ng vừa phát giác hắn có linh căn, thái Ä‘á»™ Minh Muá»™i láºp tức chuyển ngang má»™t trăm tám mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, tháºm chà còn chÆ°a được sá»± cho phép, tá»± tiện Ä‘Æ°a hắn và o sÆ¡n môn.
TrÆ°á»›c sau chỉ là má»™t thoáng, thái Ä‘á»™ hắn cách biệt má»™t trá»i.
Có lẽ trong mắt bá»n há», chỉ có nhân tà i có tÆ° cách bÆ°á»›c và o con Ä‘Æ°á»ng tiên đạo má»›i có thể đạt được sá»± Æ°u ái và thừa nháºn của bá»n há». Mà nhÆ° Triệu Phong bao nhiêu cá»±c khổ vì bá»n há» là m việc suốt ba mÆ°Æ¡i năm, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ là má»™t con chó trung thà nh mà thôi.
Tiên đạo vô tình, quả nhiên vô tình tháºt a...
Bất tri bất giác quẹo qua mấy vòng, hắn ngẩng đầu nhìn thấy, rồi lại ngẩn ra. Trong lòng nổi lên một cỗ cảm giác cổ quái.
TrÆ°á»›c mặt hắn là má»™t khách sạn, mà khách sạn nà y cÅ©ng chẳng phải là khách sạn năm sao. NhÆ°ng trùng hợp chÃnh là , khi Tiêu Văn Bỉnh má»›i tá»›i đã ở lại khách sạn nà y.
Vốn Ä‘ang định cho Triệu Phong giúp mình Ä‘i lấy xe vá», nhÆ°ng nếu đã đến đây, váºy không cần là m phiá»n ngÆ°á»i khác.
Äi và o trong khách sạn, Tiêu Văn Bỉnh Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, nhất thá»i xấu hổ không thôi. Hắn đã bế quan má»™t tháng, nhÆ° váºy cÅ©ng là không chút tin tức mất tÃch ba mÆ°Æ¡i ngà y. Lúc hắn rá»i Ä‘i, cÅ©ng không nghÄ© sẽ cháºm trá»… nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng Æ°á»›c chừng sẽ trá»… hÆ¡n má»™t tháng, nên chỉ là trả tiá»n thuê phòng dÆ° ra má»™t tuần mà thôi.
Hiện giá» quản là khách sạn nà y Ä‘ang nghÄ© là hắn đã sá»›m mất tÃch rồi a.
Ôm ý tưởng may mắn, hắn Ä‘i tá»›i quầy tiếp tân, há»i má»™t tiếng.
Cô gái tiếp tân lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nghá» nghiệp, nà ng dùng thanh âm nhu hòa dá»… nghe nói: " Tiên sinh, má»i ngà i chá» má»™t chút, tôi phải xem lại."
Nà ng thuần thục mở máy tÃnh ra thao tác má»™t lát, trong mắt lá»™ ra biểu hiện ngoà i ý muốn cá»±c Ä‘á»™, ở giữa còn kèm theo má»™t chút sợ hãi.
NhÆ°ng trong nháy mắt, trên mặt của nà ng trà n ngáºp vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nghá» nghiệp không há» thay đổi.
" Tiên sinh, má»i ngà i đến đại sảnh ngồi chá» má»™t chút được chứ? Phòng của ngà i chúng ta Ä‘ang thanh lÃ, sau đó là có thể sá» dụng."
" Tháºt không?" Tiêu Văn Bỉnh nghi hoặc há»i má»™t câu, nhìn cô gái xinh đẹp kia vá»›i ánh mắt có mấy phần hoà i nghi.
Lúc nà y linh lá»±c của hắn nồng háºu, tuy rằng không biết cách váºn dụng nên không thể phát huy tác dụng. NhÆ°ng dÆ°á»›i linh lá»±c cÆ°á»ng đại duy trì, ngÅ© quan ý thức, cùng vá»›i phản ứng thần kinh Ä‘á»u Ä‘á» cao hÆ¡n mấy lần.
Thần tình biến hóa của cô gái kia cũng không tránh được ánh mắt của hắn, trong đó tất có âm mưu.
NhÆ°ng tâm tÃnh hiện tại của hắn đã hoà n toà n khác hẳn, nếu có ngÆ°á»i muốn gây sá»± vá»›i hắn, hắn cÅ©ng không ngại cho đối phÆ°Æ¡ng sá»± giáo huấn khắc sâu.
Äây là má»™t loại tá»± tin, má»™t loại tá»± tin cÆ°á»ng đại vá»›i thá»±c lá»±c của bản thân.
Ngồi bên trong đại sảnh, uống nÆ°á»›c trà do phục vụ bÆ°ng lên miá»…n phÃ, Tiêu Văn Bỉnh nhà m chán chỠđợi.
Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên cảm giác được và i luồng ánh mắt nóng rực đang nhìn trừng trừng hắn.
GiÆ°Æ¡ng mắt nhìn lên, và i đại hán dáng ngÆ°á»i rắn chắc Ä‘ang đứng tại quầy tiếp tân, mà cô gái xinh đẹp kia Ä‘ang chỉ hÆ°á»›ng mình nói gì đó.
Má»™t hán tá» cầm đầu Ä‘i tá»›i tháºt nhanh, hắn Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiêu Văn Bỉnh ngồi xuống, há»i: " Tiêu tiên sinh sao?"
" Không sai."
Trong lòng Tiêu Văn Bỉnh hồi tưởng lại thần thái của Nhà n Vân lão đạo, trong lúc lÆ¡ đãng, trên ngÆ°á»i của hắn tá»± nhiên phát ra má»™t loại tiêu sái phiêu dáºt, giống nhÆ° tùy thá»i mà tá»›i.
Bổn sá»± chân chÃnh của lão đạo sÄ© hắn còn chÆ°a há»c được ná»a Ä‘iểm, nhÆ°ng bản lÄ©nh giả thần giả quá»· của hắn thì há»c được giống nhÆ° đúc.
Hán tỠđối diện vốn là bá»™ dáng hùng hổ, lúc nà y ngồi trÆ°á»›c mặt Tiêu Văn Bỉnh, lại Ä‘á»™t nhiên cảm thấy được khà chất cao nhã tiêu sái của hắn, trong lòng cứng lại, nhất thá»i kinh dị không chừng.
Chần chá» má»™t chút, hắn thấp giá»ng nói: " Tiêu tiên sinh, chúng ta có chút việc, muốn má»i ngÆ°Æ¡i phối hợp má»™t chút, có thể đổi địa phÆ°Æ¡ng khác nói chuyện không."
" Tốt." Tiêu Văn Bỉnh không chút nghÄ© ngợi, láºp tức đáp ứng.
Thái Ä‘á»™ sảng khoái hợp tác của hắn, lại là m cho đối phÆ°Æ¡ng nghi ngá» lung tung. NhÆ°ng, nếu Tiêu Văn Bỉnh đã đáp ứng, nhÆ° váºy hắn cÅ©ng thuáºn theo đứng lên.
Ra khách sạn, và i hán tá» khá»e mạnh Ä‘á»™t nhiên từ chung quanh tá»›i gần, vây quanh hắn ở giữa.
Tiêu Văn Bỉnh cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, tuy rằng bá»n há» dáng ngÆ°á»i khôi ngô, cÆ¡ thể vững chắc, nhÆ°ng trong mắt Tiêu Văn Bỉnh căn bản không đáng là gì.
Äừng nói là Lô Quân, Minh Muá»™i những báºc tu tiên chi sÄ©, cho dù là Triệu Phong biểu hiện ra sát khà sắc bén trong sÆ¡n môn, cÅ©ng mạnh hÆ¡n bá»n há» gấp trăm lần.
Äi qua ngÅ© nhạc trở vá», nhìn thấy những tòa núi cao hÆ¡n núi, là m sao coi những sÆ°á»n núi trÆ°á»›c mắt nà y và o đâu?
Linh lá»±c trong cÆ¡ thể tá»± Ä‘á»™ng váºn chuyển, ngÅ© quan của hắn trở nên linh mẫn hÆ¡n, Ä‘á»™ng tác của những hán tá» nà y trong nháy mắt tá»±a hồ cháºm lại, biến hóa kì dị khiến cho hắn vô cùng tin tưởng.
Trong tim của hắn có má»™t loại cảm giác tá»± tin tháºp phần quái dị, chỉ cần má»™t quyá»n, hắn có thể thoải mái giải quyết bá»n há». Những ngÆ°á»i nà y, trong mắt của hắn, so vá»›i con nÃt ba tuổi còn không bằng.
Một đại hán vươn tay, ấn tới bỠvai của hắn, dùng sức ép xuống, muốn bẻ tay hắn ra sau.
NhÆ°ng hắn hoảng sợ phát giác, vô luáºn mình dùng sức nhÆ° thế nà o, cÅ©ng nhÆ° là chuồn chuồn bám trụ, căn bản không có cách nà o là m cho cánh tay của đối phÆ°Æ¡ng nhúc nhÃch chút nà o.
Mấy ngÆ°á»i còn lại mắt thấy không đúng, nhÆ° muốn má»™t loạt xông lên.
Lúc nà y, Tiêu Văn Bỉnh động.
Cánh tay hắn hÆ¡i dùng sức, nhất thá»i giãy khá»i sá»± giam cầm của đối phÆ°Æ¡ng, chụp cổ tay hắn lôi kéo, đại hán kia nhất thá»i không tá»± chủ được bay lên phÃa trÆ°á»›c.
Không đợi hắn kịp phản ứng, bụng hắn truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt, thân thể hắn giống nhÆ° cưỡi mây lÆ°á»›t gió bay lên, bắn ngược tháºt mạnh ra phÃa sau.
Hai đồng bạn của hắn tay mắt lanh lẹ, đồng thá»i tiếp được thân thể hắn, nhÆ°ng má»™t lá»±c lượng mạnh mẽ vá»t tá»›i, ba ngÆ°á»i đồng thá»i ngá»a sấp ra phÃa sau, biến thà nh ba cái hồ lô lăn lông lốc.
Nếu Ä‘á»™ng thủ, Tiêu Văn Bỉnh tá»± nhiên sẽ không hạ thủ lÆ°u tình. Cho dù gặp phải tai há»a gì, tá»± nhiên sẽ có Máºt Phù Môn là m chá»— dá»±a cho hắn.
Nếu nói Lô Quân, Minh Muá»™i những ngÆ°á»i nà y lại sợ côn đồ đầu Ä‘Æ°á»ng, cho dù là chém Tiêu Văn Bỉnh hắn cÅ©ng sẽ không tin tưởng.
NhÆ°ng hắn đã đánh giá thấp lá»±c lượng của chÃnh mình, má»™t cÆ°á»›c bay ra, thế nhÆ°ng lá»±c lượng lá»›n đến nhÆ° váºy.
Hán tá» ra tay đầu tiên miệng sùi bá»t mép, nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh. Hai ngÆ°á»i khác cÅ©ng bị sÆ°ng to cái mÅ©i, nhất thá»i tháºt lâu cÅ©ng không đứng dáºy.
Tà i sản của hailua2523
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , ãëîáóñ , äèñêè , àêöèÿ , convert mong huyen vuong , êîñìîñ , huyen mong 4vn , huyen mong vuong , huyen vuong , ïåñíÿ , ïåðåäà÷ , ìîíèòîð , ìîñýíåðãîñáûò , mộng huyễn vÆ°Æ¡ng , mông huyá»…n vuoqng , mỘng huyỄn vÆ¯Æ ng , má»™ng huyá»n vÆ°Æ¡ng , má»™ng huyá»…n vuong , má»™ng huyá»…n vÆ°Æ¡ng , mong huyen vuong , mong huyen vuong 4vn , mong huyen vuong convert , mong huyen vuong full , mong huyen vuong hixx , mong huyen vuong prc , mong huyen vuong thuong , mong huyen vuong.hixx , mong huyen vuong.prc , mong huyen vÆ°Æ¡ng , monghuyenvuong.prc , ñîáàê , ñòðàíèöû , õîëîäèëüíèê , thuong thien bac hac , thuong thien bach hac , thuong thien bach hat , thÆ°Æ¡ng thiên bach hac , truyen huyen vuong , truyen mong huyen vuong , vuong huyen , ÿíäåêñ