Quỷ Diện cũng không có nuốt lời, chưa tới bảy giờ chiều đã mang theo hai mươi mấy tiểu đệ đi đến Hắc Mạn Đà La.
“Anh Hữu Thủ, Quỷ Diện đã đến đây, còn mang theo hai mươi mấy người nữa.” Một nhân viên phục vụ chạy vào báo với Vương Thắng.
“A? Tiểu tử đó thật sự là đến đây?” Nghe vậy Vương Thắng cầm lấy điện thoại gọi cho Đường Phong.
“Lão đại, Quỷ Diện đến rồi, còn dẫn theo hai mươi mấy người.”
“Uhm! Được rồi!”
Sau khi ngắt điện thoại, Vương Thắng nói với nhân viên phục vụ: “Cậu cho hai người dẫn Quỷ Diện đến biệt thự, lão đại muốn gặp hắn ở đó.”
Sau khi nhân viên phục vụ đi rồi, Vương Thắng châm điếu thuốc, tự nói với mình: “Quỷ Diện ơi là Quỷ Diện, mày tốt nhất là hãy ngoan ngoãn cho tao. Lão đại là người mới, cũng không hiểu được thế nào là nhân tâm hiểm ác, nhưng nếu tiểu tử mày dám……”
Nửa giờ sau, dưới sự dẫn đường của hai tiểu đệ của Hoa Hưng Xã, Quỷ Diện và tiểu đệ của hắn đi tới biệt thự của Đường Phong. Sau khi để tiểu đệ đứng chờ ở bên ngoài, Quỷ Diện cũng chỉ dẫn có hai người tâm phúc đi vào trong phòng khác, cũng không chờ Đường Phong mời, rất tự nhiên ngồi xuống ghế sa ***.
Đường Phong tự mình rót một ly cà phê đưa tới trước mặt Quỷ Diện nói: “Mày rất giữ lời.”
Quỷ Diện đẩy ly cà phê ở trước mặt lệch đi một chút nói: “Quỷ Diện tao tuy không phải là quân tử nhưng chuyện gì tao đã đáp ứng thì nhất định sẽ làm được. Thực xin lỗi là taa không thích uống cái này.”
Đường Phong nhẹ gật đầu nói: “Ha ha, ta cũng không thích cái đồ này, tao vẫn thích uống trà hơn.”
Quỷ Diện nhíu mày nói: “Tao đến đây không phải là để nói mấy chuyện này với mày, theo thỏa thuận ban đầu thì giờ đây ta là tiểu đệ của mày, có gì thì cứ phân phó đi.”
Đường Phong khoát khoát tay nói: “Ở Hoa Hưng Xã không có tiểu đệ, chỉ có huynh đệ, mày đã bước qua cánh cửa kia thì chúng ta đã là anh em rồi, về phần có thể làm anh em được bao lâu thì tạm thời không cần bàn tới.”
Quỷ Diện cười lạnh một tiếng: “Hừ! Không phải ai cũng có thể nói là huynh đệ của tao. Nói đi! Muốn tao làm gì thì ta làm, nhưng tao không tin ngươi nhận tao làm tiểu đệ chỉ là để nuôi không.”
Đường Phong cười cười nói: “Tao muốn mày sau này đi theo Hữu Thủ, sau này mày chính là phó đường chủ Chiến Đường, có vấn đề gì không?”
Quỷ Diện có chút hoái nghi, ngẩng đầu nhìn vào mắt Đường Phong, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhìn ra được rốt cuộc là Đường Phong muốn gì, Quỷ Diện nhịn không được hỏi: “Vì sao? Cho tao một lý do chính đáng, tao với mày vốn là kẻ địch, vậy mà mày lại có thể yên tâm giao cho tao làm phó đường chủ sao? Người của mày nguyện ý sao?”
Đường Phong đứng dậy đi đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài trầm giọng nói: “Qua những lời mày nói sáng nay thì tao biết mày không phải là kẻ tiểu nhân, cho dù mày có là tiểu nhân đi nữa thì mày cũng là người có năng lực, quyết đoán, cái duy nhất mà mày thiếu đó chính là vận khí cùng thực lực. Mà tao có thể trong thời gian ngắn làm được như hiện giờ phần lớn là nhờ vào vận khí, nhưng mày không thể phủ nhận được là tao có thực lực. Cho dù không có vận khí thì XA sớm muộn gì cũng là thiên hạ của tao. Mày đối với tình huống của hắc đạo ở XA quen thuộc hơn tao nhiều, có thể bù đắp cho toàn bộ những khiếm khuyết của tao.”
Nói xong Đường Phong xoay mạnh người, nhìn thẳng Quỷ Diện nói: “Cả hai ta đều có những khuyết điểm, chúng ta vì cái gì không thể bù đắp cho nhau, nếu như không có mày, tao sớm muộn gì cũng sẽ thống nhất được hắc đạo ở XA, chỉ là có lẽ sẽ tốn rất nhiều thời gian, nhưng nếu nhu tao với mày hợp tác thì còn au có thể ngăn cản được chúng ta nữa? Mục tiêu của tao cũng không phải là một cái thành phố XA nho nhr này, tao không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, mày hiểu không?”
“Tao có thể lý giải là mày đang muốn lợi dụng tao!” Quỷ Diện nói.
Đường Phong lắc đầu ngồi xuống trước mặt Quỷ Diện, hai tay nắm lấy bờ vai của hắn nói: “Không, tao muốn mày gia nhập. Mày là một nhân tài, là một thiên tài xã hội đen, nếu như mày gia nhập với bọn tao thì mày có thể tìm được một chỗ sống yên ổn cả đười, có lẽ sẽ trở thành đầu mục của một thành phố nhỏ, ít nhất là sau khi tao thống nhất XA thì sẽ không cho phép bất cứ người nào không phục tao tồn tại. Chẳng lẽ đây là cái mà mày muốn sao?”
Quỷ Diện gạt hai tay của Đường Phong ra nói: “Mày là người có dã tâm rất lớn, có điều tao lại thích như vậy. Tao thừa nhận là lời đề nghị của mày làm tao động tâm. Nếu như lời mày nói hôm nay là thật thì Quỷ Diện tao nguyện ý theo mày xông pha giang hồ. Mà lời nói lúc trước của ta cũng sẽ không thay đổi, sớm muộn gì cũng có một ngày tao đánh bại được mày, đến lúc đó, nếu như mày lừa gạt tao thì mày sẽ phải hối hận.”
Đường Phong chân thành nhìn vào mắt Quỷ Diện nói: “Nói nhiều cũng vô ích, tao tin tưởng là mày rất nhanh sẽ hòa hợp cùng chúng ta.”
Vừa dứt lời thì Hứa Cường đã hùng hùng hổ hổ đi vào nói: “Mẹ kiếp, mới vừa tới cửa là đã thấy có nhiều người tụ tập như vậy, ta còn tưởng là có chuyện gì chứ.” Nói xong thì Hứa Cường cười cười đi tới bên hai người Đường Phong và Quỷ Diện bắt chuyện.
Không bao lâu, thành viên nòng cốt của Hoa Hưng Xã đã tụ tập đông đủ. Đường Phong nhìn mọi người nói: “Hôm nay gọi mọi người đến đây ngoài chuyện thương lượng bước tiếp theo nên làm gì còn muốn giới thiệu cho mọi người một người anh em mới.”
Tiếp đó Đường Phong chỉ chỉ vào Quỷ Diện nói: “Ta nghĩ mọi người cũng không lạ lẫm gì Quỷ Diện, từ hôm na trở đi, Quỷ Diện là một thành viên của chúng ta. Một lác nữa mọi người thông báo cho các anh em một tiếng, sau này Quỷ Diện chính là phó đường chủ Chiến Đường.”
Đường Phong vừa nói xong thì Quan Trí Dũng đã lạnh lùng nói: “Vừa đến thì đã làm phó đường chủ? Lão đại, anh có suy nghĩ kỹ chưa? Hiện tại Hoa Hưng Xã đã lớn mạnh, nếu như không có thực lực thì cũng không thể khiến các anh em khác phục được.”
Quan Trí Dũng nói như vậy cũng đúng, bởi vì ngoại trừ Đường Phong ra, những người khác đều chưa từng thấy thực lực của Quỷ Diện, nếu cứ để hắn như vậy lên làm chức phó đường chủ thì những anh em ở dưới sẽ không phục.
Đường Phong cũng không để tâm đến sự chống đối của Quan Trí Dũng, là anh em nhiều năm, hắn tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Quan Trí Dũng, hắn lại nhìn Quỷ Diện nói: “Quỷ Diện, giơ hai tay lên.”
Quỷ Diện cũng không nói gì, đột nhiên từ trong tay áo trượt ra một thanh cương đao, chém thật nhanh lên cổ của Quan Trí Dũng.
Đồng tử của Quan Trí Dũng hơi hé ra, nghiêng đầu đi, đồng thời một tay đưa lên phía trước, chộp cứng lấy cổ tay của Quỷ Diện, cười cười nói: “Cũng không tệ, ta đồng ý.”
Ngoại trừ Đường Phong và Hứa Cường ra, những người còn lại đều kinh ngạc vì tốc độ của hai người bọn họ. Bọn họ thậm chí còn không nhìn ra được Quỷ Diện và Quan Trí Dũng ra tay như thế nào. Điều này khiến cho bọn họ phải đánh giá lại Quỷ Diện. Nhất là Vương Thắng, áp lực đè lên người hắn càng lớn hơn, hắn tự hỏi xem bản thân liệu có thể tránh khỏi một đao như quỷ mị này không.
Mà Quỷ Diện lại hoàn toàn khác, vốn hắn cho rằng Đường Phong rất mạnh, nhưng không ngờ là người trước mắt này thân thủ cũng không kém Đường Phong. Nếu như Hoa Hưng Xã có được vài người như vậy thì thật là đáng sợ. Trước kia với thân thủ của hắn ở tại XA này cũng là không tệ rồi, nhưng so sánh với những người này thì hắn vẫn còn kém quá xa. Nghĩ tới đây, Quỷ Diện không nhịn được có chút uể oải.
Kỳ thật Quan Trí Dũng vẫn còn kém Đường Phong một chút, chỉ là trong mắt mấy người thực lực còn yếu như Quỷ Diện thì không khác nhau mà thôi. Cũng giống như một con kiến nhìn một con trâu và một con voi không thấy có gì khác nhau, bởi vì nó quả nhỏ bé nên làm sao có thể thấy được sự khác nhau của con trâu và con voi được.
Đường Phong nhìn vẻ mặt và ánh mắt thì cũng có thể nhìn ra hắn đang nghĩ gì, vỗ nhẹ vai của Quỷ Diện nói: “Đừng ủ ủ, thực lực của chúng ta là do nhiều năm rèn luyện không ngừng mà ra, trước kia cậu không có được cơ hội như vậy nhưng bây giờ thì khsc, chúng ta có căn cứ huấn luyện của mình, nếu như cậu thấy mình không đủ mạnh thì chờ sau khi giải quyết xong mọi chuyện ở XA thì có thể tới đó huấn luyện. Chỉ cần có nghị lực thì ta tin tưởng là sớm muộn gì cậu cũng sẽ trở nên mạnh mẽ mà thôi.”
Quỷ Diện cũng không nói gì, chỉ là nhìn thật sâu vào trong mắt Đường Phong, gật gật đầu, hắn có một khát vọng trở thành kẻ mạnh, muốn có thực lực cường đại. Trước đây hắn không có điều kiện như vậy, bởi vì chuyện gì cũng cần hắn làm, căn bản không có thời gian để rèn luyện. Có lẽ đây là một quyết định đúng đắn của hắn, ít nhất thì hắn cũng có thêm nhiều thời gian, không giống như trước đây, chuyện gì cũng cần hắn phải tự mình đứng ra cả.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tdvcb44
Tiếp đó Đường Phong giới thiệu qua mọi người một lượt để Quỷ Diện làm quen, coi như là lễ nhận chức. Chỉ có thái độ của Vương Thắng là không được tốt lắm. Chuyện này xung không thể trách hắn được. Đi ra lăn lộn giang hồ thì chỉ có hai đích đến, một là nhà tù, hai là nhà xác. Vừa mới rút chân ra khỏi nhà tù rồi, giờ hắn không muốn lại sơ sẩy đi thẳng vào nhà xác. Chỉ là hắn nể mặt Đường Phong nên cũng không muồn làm mọi chuyện rối thêm.
Thấy sau khi mọi người đã làm quen với nhau xong, Đường Phong uống trà nói: “Mọi người cũng đã biết được tình hình hiện giờ của chúng ta rồi. Hiện giờ chúng ta như tên đã lên dây, không phát không được.” Từ sáng sớm nay, sau khi trở về, tâm thần Đường Phong mãi vẫn không yên được, các lão đại của XA lần lượt xảy ra chuyện, Quỷ Diện đầu phục chính mình, Phế Vật thì chết trong tay mình, Hồ Lô thì bị Quỷ Diện giết, Nông Dân thì đã thành một phế nhân.
Bất luận là người nào hữu tâm cũng sẽ thấy đây là một cơ hội tốt nhất, là vận khí để có thể trong một đêm vươn lên đứng trên đỉnh của giới hắc đạo XA, mà vận khí không tốt cũng chỉ có một một kết cục là tan nhà nát cửa.
Hoa Hưng Xã hiện tại đang ở trung tâm của cơn bão, hiện tại các phương có chút thế lực đều nhìn chằm chằm vào Hoa Hưng Xã, dây cũng không phải nói là do Hoa Hưng Xã dễ khi dễ, mà là do họ sợ, Hoa Hưng Xã chỉ mới xuất hiện được chừng một tháng, nhưng đã nghiễm nhiên trở thành một đại bang phái ở XA, bọn họ sao mà không sợ được? Ai cũng không muốn trở thành kẻ tiếp theo bị Hoa Hưng Xã tiêu diệt.
Mọi người trầm mặc, Đường Phong nhìn không khí như thế này cũng không thể nói được gì. Mẹ kiếp, bình thường thì ai cũng chém gió như điên, đến thời điểm mấu chốt thì như bị câm hết vậy. Được! Mọi người khong nói? Vậy ta sẽ khiến cho mọi người phải nói.
“Tả Thủ, câu là đường chủ lớn nhất trong ba đường, nói lên cách nhìn của cậu với thế cục hiện giờ đi.” Đường Phong nhìn Hứa Cường nói.
Hứa Cường ngẩng đầu nhìn nhìn Đường Phong, nhíu nhíu mày, vẻ mặt lộ ra bộ dạng ác độc, nhưng vẫn không nói lời nào. Mọi người ở đây đang trông chờ xem hắn rốt cuộc nói cái gì, có điều khi hắn vừa mở miệng ra thì toàn bộ mọi người đều muốn té xỉu. Hắn nghĩ nghĩ cả nửa ngày rồi nói được một câu: “Lão đại, em nghe lời anh, anh nói sao thì em sẽ làm như vậy.”
Đường Phong vỗ vỗ trán, trong lòng bực bội không thôi.
Quỷ Diện thấy mọi người không ai chịu nói lời nào thì lạnh lùng nói: “Nếu muốn giải quyết tốt vấn đề hiện giờ thì có hai cách rất đơn giản là, một là thu phục, hai là giết.”
Có người dẫn đầu, mọi chuyện lại trở nên sinh động trở lại, chỉ là Vương Thắng giống như uống phải thuốc câm, từ đầu đến cuối vẫn không nói lời nào. Quỷ Diện vừa vừa dứt lời hắn đột nhiên hừ lạnh một tiếng nói: “Hừ! Thu phục? Mày cho rằng muốn thu phục là thu phục sao? Không nói chuyện gì khác, chỉ riêng chuyện mấy tiểu tử kia liệu có nguyện ý đầu nhập một thế lực từ bên ngoài đến sao? Cho dù bọn họ nguyện ý thì ta cũng không dám thu nhận. Lòng người khó dò, ai biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì? Về phần giết? Càng không thể được, phải giết bao nhiêu người đây? Một trăm người? Một ngàn người? Đến lúc đó không cần người khác đuổi thì chúng ta cũng phải chạy trốn rồi. Tiểu tử mày rốt cuộc là muốn cái gì đây?”
Vương Thắng vừa nói ra, ngoại trừ Đường Phong và Quan Trí Dũng, những người khác đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Quỷ Diện. Đúng vậy. Quỷ Diện ở XA nổi danh là hung ác, xảo trá, hiện tại lại quy thuận Đường Phong một cách dễ dàng như vậy thật khiến cho những người khác hoài nghi hắn có thật lòng hay không.
Đường Phong tuy có thể cảm nhận được sự không bằng lòng của Vương Thắng với Quỷ Diện, nhưng hắn đã nói, như vậy cũng không phải là chuyện xấu. Đường Phong ngồi nhâm nhi tách trà, chờ Quỷ Diện tự mình giải thích mọi chuyện. Vấn đề này nhất định phải để hắn tự giải quyết, nếu như Đường Phong tự ra mặt nói tốt cho hắn thì mọi người sẽ nghĩ rằng hắn làm lão đại không công bình, cũng không thay đổi được cách nghĩ của họ với Quỷ Diện. Cho hắn muốn để Quỷ Diện tự mình dẹp tan sự nghi kị trong lòng mọi người.
Quỷ Diện là người thông minh, nếu khong cũng không thể trở thành lão đại ở XA nà, tự nhiên hiểu rõ ý nghĩ trong lòng Đường Phong, trong nội tâm thầm đánh giá cao lão đại này thêm mấy phần. Có dũng có trí quả thật là hiếm có.
Trong tâm thầm nghĩ như vậy, ngoài miệng hắn cũng không chút hàm hồ, nói rõ ràng: “Tôi không biết anh có chỉ số thông minh bao nhiêu mà có thể lên làm được chức đường chủ. Đầu tiên, thế giới này chính là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, thực lực là hết thảy, đã đi ra lăn lộn giang hồ thì kẻ mạnh làm vua. Chỉ cần có đủ thực lực chứng minh cho những người kia thấy ta là kẻ mạnh thì chỉ cần không phải ngu ngốc đều sẽ có lực chọn đầu phục. Vấn đề về khả năng tin cậy bọn chúng cũng không là gì cả, thu phục xong không nhất định phải trọng dụng bọn chúng. Nhưng hắn nhất định phải đem quyền kiểm soát toàn bộ thế lực của mình giao cho chúng ta, anh hiểu không?”
Vương Thắng chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào. Quỷ Diện lại nói tiếp: “Ý tôi khi nói giết cũng không phải là giết sạch hết tất cảm mà chính là giết gà dọa khỉ, nghe lời chúng ta thì chúng ta thu phục, không nghe thì giết chết, để cảnh cáo nhwuxng người khác.”
Những cái này người từng trải như Vương Thắng sao có thể không hiểu được? Chỉ là tìm cách bắt chẹt Quỷ Diện mà thôi, không ngờ lại còn bị người ta nói ngược lại khiến cho trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu, cả người đứng bật dậy, bộ dáng giống như muốn đánh nhau vậy
Đường Phong nhìn nhìn tình hình, thấy sắp có đánh nhau thì cũng không thể ngồi yên được, vội vàng lên tiếng ngăn lại: “Đủ rồi!”
Sau khi Vương Thắng bình tĩnh lại, Đường Phong nhẹ nhàng nói: “Tất cả đều là anh em của nhau cả, đừng cứ hở một chút là động tay động chân. Hữu Thủ, lúc trước là cậu lo lắng không được chu toàn, đương nhiên cách Quỷ Diện đề ra cũng có chút vấn đề. Mọi người đều là anh em cả, hơn nữa hai người một là đường chủ, một là phó đường chủ, phải làm gương cho các anh em khác, không nên để bọn họ chê cười. Hiểu không?”
Thừa dịp mọi người không chú ý, Đường Phong lặng lẽ liếc nhìn Quan Trí Dũng. Quan Trí Dũng cũng biết hắn là đường chủ Pháp Đường, cần phải làm người xấu nên gật nhẹ đầu rồi nói: “Các cậu muốn làm gì? Chẳng lẽ không coi đường chủ Chấp Pháp Đường ta ra gì sao? Hữu Thủ, ngươi là nguyên lão trong xã đoàn, cũng là một trong những người sáng lập, phải làm gương cho những người khác? Có thực lực? Hoài nghi anh em của mình? Cậu như vậy thì làm sao có thể chỉ huy anh em nữa? Sao lại hoài nghi anh em của mình? Sau này lăn lộn giang hồ, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì không cần người khác đánh giết tới, chúng tự mình đấu tranh nội bộ cũng sẽ tan vỡ rồi. Hừ! Nếu như sau này Quỷ Diện có làm chuyện gì có lội với xã đoàn chúng ta thì Chấp Pháp Đường ta sẽ đứng ra giải quyết. Cậu có tin tưởng vào thực lực của ta hay không?”
Thấy Vương Thắng cuối đầu, nhẹ gật một cái, Quan Trí Dũng lại nhìn Quỷ Diện nói: “Còn về phía Quỷ Diện, ta mặc kệ cậu trước kia là ai, hiện tại cậu đã gia nhập Hoa Hưng Xã thì mọi chuyện đều phải tuân theo quy củ của Hoa Hưng Xã. Bình thường có thể đùa giỡn, chửi mắng anh em vài câu cũng không có gì, nhưng nếu như để ta phát hiện cậu có địch ý gì với người trong xã đoàn thì… Hừ!”
Quang Trí Dũng càng nói càng lớn, làm cho tất cả mọi người ở đây đều trầm mặc im lặng, mà Bá Vương thì thầm nghĩ trong lòng: “Ngàn vạn lần đừng có rơi vào tay Thứ Đao. Ở trụ sở huấn luyện, ta từng nghe anh Hứa Cường kể về sự khủng bố của Thứ Đao. Giờ thấy hắn nổi giận thì đúng thật là đáng sợ.”
Đường Phong thấy đã đạt được hiệu quả mình muốn rồi thì phất tay, hòa nhã nói: “Tốt lắm, mọi người cũng không cần phải nghĩ lung tung, tất cả chúng ta đều la anh em của nhau, Thứ Đao nói như vậy cũng chỉ là muốn mọi người có thể trở thành anh em tốt của nhau. Tốt lắm, chúng ta quay lại vấn đề lúc nãy.”
Lâm Phong đứng lên nói: “Lão đại, em đồng ý với cách nhìn của Quỷ ca, theo em thấy thì không bằng chúng ta nhân cơ hội này triệu tập tất cả các thế lực ở XA lập ra một đại hội hắc đạo ở XA, đến lúc đo thì lật bài, nếu như bọn họ thức thời, nguyện ý đầu nhập thì mọi chuyện cũng đơn giản, nếu như bọn họ không chịu nghe lời thì xử lý ngay tại chỗ, để cho những lão đại kia thấy thực lực của chúng ta, hiệu quả uy hiếp càng tốt hơn.”
Sau một hồi thương nghị, tất cả mọi người đều thấy chủ ý của Lâm Phong rất hay, tiếp đó đều giơ tay tán thành. Chuyện này cũng giao cho Lâm Phong đi làm, ngoại trừ Quỷ Diện và Vương Thắng bị Đường Phong giữ lại ra, những người khác đều rời đi lo nhiệm vụ của mình.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tdvcb44
Sau khi mấy người Hứa Cường rời đi, Đường Thong cùng với Vương Thắng và Quỷ Diện trở về biệt thự, ngồi trên ghế sa *** trong phòng khách nói chuyện thì Ân Phỉ vai mang một cái ba lô nhỏ đi vào trong.
“Anh! Anh Hữu Thủ!” Ân Phỉ vừa vào trong thấy Đường Phong thì vô cùng cao hứng, thân mật kêu lên một tiếng, còn Quỷ Diện tự nhiên bị nàng bỏ qua một bên.
“Ha ha, hôm nay về muộn vậy? Đến chín giờ mới về?” Đường Phong hỏi.
Ân Phỉ thè lưỡi, làm bộ dáng như một tiểu yêu tinh, dịu dàng nói: “Không phải mà, người ta buổi chiều học ra muộn một chút, sau đó bạn cùng lớp rủ đi chơi một hồi, vui quá không để ý thời gian.”
Đường Phong trìu mến vuốt tóc Ân Phỉ nói: “Sau này phải chú ý, hiện giờ XA rất loạn, nhất là với thân phận của em, anh cũng không muốn chuyện sáng nay lặp lại một lần nữa, em hiểu không?”
Ân Phỉ nhu thuật gật nhẹ đầu nói: “Anh, em biết mà. Sau này em sẽ không đi về muộn như thế này nữa. Anh yên tâm đi.”
Đường Phong gật đầu nói: “Em đi lên trước đi, anh và anh Hữu Thủ có chuýt chuyện phải bàn.”
Ân Phỉ nhẹ gật đầu rồi sau đó vác ba lô chạy lên trên lầu.
Đường Phong quay đầu lại nhìn thần sắc của Quỷ Diện, từ khi Ân Phỉ đi vào, mục quang của Quỷ Diện từ đầu đến cuối vẫn tập trung lên người Ân Phỉ, lộ ra một loại thần sắc mà Đường Phong không thể diễn tả thành lời được, có trìu mến, có tiếc hận. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy mắt Quỷ Diện có chút đỏ.
Đường Phong thở dài một hơi, nói: “Ta gọi hai người các cậu ở lại đây cũng là vì có chút chuyện muốn các cậu phải hiểu rõ, Ta không muốn giữa anh em của ta lại có chuyện gì đó không hay. Hiện ở đây cũng chỉ có ba người chúng ta, có chuyện gì thì cứ nói hết ra đi.”
Vương Thắng nhìn Đường Phong, Đường Phong làm cho hắn rất kinh ngạc, nếu như bây giờ hắn đi nói với người khác là Đường Phong chỉ mới đặt chân vào hắc đạo có một tháng thì không biết có được bao nhiêu người sẽ tin tưởng lời hắn nói.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu mình, Vương Thắng nói: “Ta thừa nhận là có chút thành kiến với Quỷ Diện, nhưng chắc chắn là không phải chỉ một mình ta. Ai có thể thừa nhận được mới sáng còn là địch nhân, đến bây giờ lại là anh em? Lão đại, chúng ta lăn lộn giang hồ, không bao giờ có thể quay đầu lại được, mỗi một bước đi đều phải thật cẩn thận, chỉ cần sảy chân một cái thì xong hết.”
Lời nói của Vương Thắng quả thật không có sai, kỳ thật thì trong tâm Đường Phong cũng không dám khẳng định chắc chắn là Quỷ Diện có có lòng khác hay không, chỉ là hắn vẫn luôn có cảm giác Quỷ Diện mặc dù âm hiểm, xảo trá nhưng cũng tuyệt đối sẽ không như lời Vương Thắng nói.
Đường Phong còn chưa có mở miệng thì Quỷ Diện đã cầm lấy quần áo đi ra ngoài, khi tới cửa thì quay đầu nhìn Vương Thắng nói: “Quỷ Diện ta nói được làm được, tin hay không tùy anh. Ta không có thời gian lãng phí để nói mấy chuyện nhàm chán này.”
Sau đó rời đi, để lại hai người Vương Thắng và Đường Phong ở lại trong phòng. Sau một lúc lâu Vương Thắng mới nói: “Chẳng lẽ là ta sai?”
Đường Phong lắc lắc đầu vỗ vỗ vai Vương Thắng nói: “Cậu không sai, mọi người chúng ta đều không sai. Người nào gặp chuyện như thế này thì cũng vậy cả thôi, cũng không cần phải tự trách bản thân, hắn có lòng khác hay không thì chúng ta sớm muộn gì cũng biết được thôi.”
Đêm đã khuya, Đường Phong nằm một mình trên bãi cỏ ngoài sân, nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời, không biết vì sao, gần đây hắn luôn có cảm giác như hiện tại hắn mới là chính mình. Hồi tưởng lại những chuyện phát sinh trong thời gian này, Đường Phong tự hỏi bản thân: “Tại sao mình lại tiến vào hắc đạo? Chẳng lẽ là vì nhiệm vụ sao? Hay là trong tiềm thức của mình vẫn luôn chờ mong loại cuộc sống này?
Hắn từ khi mới sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ sống trong giàu sang, nhưng hắn vẫn không sa đọa. Gia nhập quân đội được mấy năm thì ý chí của hắn càng trở nên cứng cỏi, thân thủ cũng cao cường. Ngẫm lại cuộc sống trước đay, Đường Phong ngẫu nhiên có chút hoài niệm, nhưng đối với tương lai sau này, hắn càng có chút chờ mong. Con đường phía trước dài vô tận, hắn cũng không biết bản thân có thể đi đến đích cuối cùng hay không.
Hoa Hưng Xã phát triển cực nhanh, hắn trước kia cũng chưa bao giờ tưởng tượng ra chuyện này, nhưng bây giờ hắn lại có chút cảm giác như đang nằm mơ. Mấy năm trong quân đội làm cho hắn đối với bất cứ chuyện gì cũng đều vô cùng cẩn thận. Phát triển nhanh chóng thật sự làm cho hắn cao hứng, nhưng như vậy cũng sẽ có rất nhiều chỗ hổng. Đầu tiên là căn cơ thê lực của bản thân không được vững chắc. Trước mắt, thành viên cơ bản trong Hoa hưng Xã chủ yếu là do anh em bọn họ tự đề bạt lên, sẽ có khả năng làm cho các tiểu đệ khá có chút bất mãn. Tuy ngoài miện không nói gì nhưng trong tâm bọn họ đã có một hạt giống rồi. Đối với điểm này Đường Phong cũng không có biện pháp nào giải quyết triệt đệ được, tốc độ phát triển quá nhanh, hiện tại Hoa hưng Xã đã không phải chỉ mấy người bọn họ là có thể vận hành tốt được. Đề bạt mấy người Bá Vương lên cũng là chuyện bất đắc dĩ. Để kết thúc hội nghị hắc đạo XA này, hắn sẽ đề ra một chế độ thưởng phạt thật rõ ràng.
Còn có một điểm trí mạng khác nữa là bọn họ dù sao cũng chỉ mới tới XA được có một tháng, đối với rất nhiều việc ở đây cũng không thể nắm chắc được, quan hệ cùng với tầng lớp cao tầng ở đây cũng chưa được xây dựng, một hắc bang muốn phát triển đi lên thì tuyệt đối không thể tách khỏi sự hậu thuẫn âm thầm của chính phủ. Mặc dù hẫu thuẫn của hắn rất lớn nhưng cũng không thể để lộ ra được, không đến thời khắc mấu chốt thì hắn không muốn dùng đến mối quan hệ này.
“Anh, sao anh còn chưa đi ngủ?” Ân Phỉ xuống lầu uống nước, nhìn qua kính thủy tinh thấy Đường Phong nằm một mình trên bãi cỏ thì nhịn không được đẩy cửa ra cất tiếng hỏi.
Từ lúc Ân Phỉ đi xuống thì Đường Phong đã biết rồi, hắn quay đầu lại cười nói: “Anh không ngủ được. Phỉ Phỉ sao còn chưa đi ngủ? Ngày mai không cần phải đi học sao?”
Ân Phỉ đi đến ngồi xuống bên cạnh Đường Phong, cau mày lộ ra bộ dáng khả ái nói: “Ngày mai người ta được nhỉ. Anh đang suy nghĩ gì thế?”
Đường Phong cười cười xấu hổ, hắn thật đúng là đã quên mất ngày mai là cuối tuần, giờ hắn mới phát hiện là càng ngày hắn càng không có khái niệm về thời gian, “Không có gì, đúng rồi, Phỉ Phỉ, em có tâm nguyện gì?”
“Tâm nguyện? Đương nhiên là có, trước kia tâm nguyện của em là vượt qua kỳ thi đại học, đỗ vào một trường danh tiếng, sau đó tìm được một công việc tốt, cùng với ba và em trái sống một cuộc sống hạnh phúc. Còn hiện giờ, tâm nguyện của em là vĩnh viễn có thể ở cùng một chỗ với các anh, em càng hy vọng mình có thể giúp gì đó cho các anh. Đáng tiếc là người ta cái gì cũng không biết, không giúp được cái gì, chỉ làm cho mọi chuyện rối thêm mà thôi.” Ân Phỉ đã hoàn toàn bỏ đi được bóng ma của ba và em trai, giờ đây nhắc tới hai người nàng cũng không còn bi thương như trước nữa, Bây giờ, đối với nàng thì bốn người anh trai nàng càng quan trọng hơn, chỉ mong bản thân có thể giúp gì đó dể bớt đi những phiền toán mà mình gây ra.”
Cảm nhận được tình cảm của Ân Phỉ, Đường Phong ngồi dậy, ôm lấy bờ vai nàng nói: “Nha đầu ngốc, bọn anh có chuyện của mình, những chuyện này là chuyện của đàn ông, không cần em phải hỗ trợ. Chỉ cần em sống một cuộc sống hạnh phúc, khoái hoạt là bọn anh rất vui rồi. Nói đến chuyện vui, kể cho anh nghe xem gần đây đi học cảm thấy thế nào?”
Ân Phỉ liếc nhìn Đường Phong một cái, thầm nói trong lòng: “Anh à, em nhất định sẽ chứng minh cho anh thấy là mình rất giởi, em cũng có thể làm được rất nhiều chuyện.” Trên mặt lại lộ ra nụ cười nói: “Uhm! Lúc mới đi học được mấy hôm cũng chưa quen, dù sao thì cũng quá nhiều người lạ, không quen biết ai cả. Nhưng sau này thì đỡ hơn rồi, thầy cô giáo và bạn cùng lớp đều rất tốt. Lớp ta có một người bạn rất vui tính, chiều này hắn cũng chọc cho chúng ta cười lộn cả ruột. Em rất phục hắn, nhưng không biết hắn từ đâu mà kiếm được nhiều chuyện buồn cười như vậy.”
Thấy trên mặt Ân Phỉ lộ ra nụ cười vui vẻ thì Đường Phong còn vui vẻ hơn cả nàng, hai người hi hi ha ha ngồi trên cỏ trò chuyện, không khí vô cùng ấm áp.
Nói chuyện cao hứng một hồi, Ân Phỉ đột nhiên cúi đầu, hai tay đưa lên che mặt, nhảy mủi liền mấy cái. Lúc này Đường Phong mới chợt nhớ ra là bây giờ đã hơn mười một giờ rồi. Hiện giờ thời tiết ở XA khá lạnh, huống chi là nửa đem, mà hiện giờ Ân Phỉ chỉ mặc đồ ngủ ngồi nói chuyện ở ngoài trời với mình lâu như vậy……
“Phỉ Phỉ, nhanh đi vào thôi. Đều là anh không tốt, không để ý đến trời đã chuyển lạnh rồi.” Trên mặt Đường Phong lộ ra vẻ ảo não, với thể chất của hắn tự nhiên là không sợ lạnh nhưng Ân Phỉ là người bình thường, lúc này hắn mới chú ý toàn thân Ân Phỉ đang run nhè nhẹ, hiển nhiên là rất lạnh. Nhưng mà từ nãy đế giờ nàng vẫn không có nói ra, mà cứ trò chuyện với mình, trong lòng Đường Phong có chút xúc động, càng tự trách mình nhiều hơn.
“Không có gì đâu, em không có lạnh.” Ân Phỉ bị Đường Phong kéo lên, vừa bước đi theo vừa nói. Nàng nói như vậy càng khiến cho Đường Phong tự trách mình nhiều hơn.
Sau khi đưa Ân Phỉ về phòng, thấy nàng chui vào trong chăn rồi mà thân thể vẫn không kiềm chế được run nhè nhẹ, Đường Phong cảm thấy rất đau lòng, nhìn Ân Phỉ nói: “Phỉ Phỉ, em nằm nghỉ đi, để anh nấu cho em chén súp ăn cho ấm người.” Nói xong thì nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng của Đường Phong rời đi, trên mặt của Ân Phỉ hiện ra nụ cười hạnh phúc.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tdvcb44
Thời gian trôi qua thật nhanh, hôm nay là ngày 1 tháng 12, toàn bộ hắc đạo ở XA tập trung họp tại tầng thứ hai mươi hai của nhà hàng Gia Hào. Đường Phong cùng với Quan Trí Dũng và Lâm Phong tới trước khi hội bắt đầu chừng năm phút mới xuất hiện. Bọn họ cố ý đến muộn như vậy là để tạo ra một ít áp lực đối với lão đại của các bang phái khác. Sở dĩ chỉ có ba người bọn họ là bởi vì Đường Phong cảm thấy không cần đi quá đông người, chỉ cần ba người bọn họ là đủ rồi.
Nhà hàng Già Hào là một nhà hàng năm sao ở XA, vốn Đường Phong muồn mời họp hội nghị ở Hắc Mạn Đà La nhưng nghĩ lại cảm thấy như vậy không được hay lắm. Thứ nhất là không đủ nghiêm trang, thứ hai là tổ chức hội nghị trên địa bàn của mình thì liệu các lão đại khác có dám đến hay không? Một hai người đến thì bọn hắn có muốn giết gà dọa khỉ cũng không được, cần phải làm cho toàn bộ mọi người đến mới tốt được.
Mới tới cửa thì thấy một đám người mặc đồ tây, bộ dáng lưu manh đứng nhìn mấy người. đường Phong cười lạnh hai tiếng, mấy lão đại này cũng thật là nhát gan, như vậy mà cũng muốn lăn lộn trong hắc đạo sao? Nếu như hắn muốn bọn họ chết thì bọn họ có thể làm được gì?
Mới vừa đi tới của phòng hội nghị, Đường Phong đã nghe tiếng la hét ầm ỹ ở bên trong truyền ra.
“Long lão đại, Hoa hưng Xã này thật sự không xem chúng ta ra gì rồi? Bọn họ mở ra cái họi nghị này, mà đến giờ vẫn còn chưa chịu đến là sao?” Một tiếng nói chói tai vang lên.
“Đúng vậy! Long lão đại, bọn chúng tưởng là ta sợ bọn chúng sao?”
“Đúng! Hôm nay bọn chúng mà không tới dự thì sẽ khiến cho bọn chúng phải cuốn xéo khỏi XA, chỉ có vài tên ngoại tỉnh mà cũng muốn chiếm lấy XA sao?”
……
Ba người Đường Phong dừng lại trước của, nhìn nhau cười cười, Long lão đại mà mấy người kia nhắc đến thì hắn cũng biết. Người này cũng có chút bổn sự, trước kia cũng là một nhân vật đầu sỏ ở XA, nhưng về sau khi bọn Phế Vật nổi lên thì chìm hẳn xuống. Sau khi Phế Vật chết thì bọn họ cũng bắt đầu rục rịch, hơn nữa nghe nói đã liên kết với không ít các bang phái nhỏ. Ở XA, hắn hiện giờ là kẻ có nhiều năng lực chống lại Hoa Hưng Xã nhất.
Lâm Phong tiến lên, đẩy cửa ra, Đường Phong và Quan Trí Dũng đi vào. Mà những lão đại kia thấy mấy người bọn họ đi vào thì cũng im lặng, phòng họp nhât thời trở nên yên tĩnh trở lại.
Đường Phong thấy mấy lão đại này ngồi rất hỗn loạn, có người ngồi gác cả hai chân lên bàn thì nhíu mày, cảm thấy tố chất của mấy người này thật sự là quá kém. Đây là các lão đại ở XA đây sao?
“Các vị, ta có chút việc nên đến trễ, xin các vị lượng thứ.” Đường Phong nhìn một người ngồi ở bên tay trái hắn, chính là Long lão đại trong miệng mấy người kia.
Long lão đại quả thật có khí chat của lão đại một bang phái lớn, cũng không thèm nhìn Đường Phong, hai tay duỗi ra, lắc nhẹ nói: “Hoa Hưng Xã gần đây danh tiếng vang đội, công việc của lão đại như Tử Thần hẳn là rất bừa bộn. Chỉ là không biết hôm nay Tử Thần gọi chúng ta đến đây có chuyện gì?”
Đường Phong tự nhiên nhìn ra trong lời nói của Long lão đại có ý châm chọc nhưng hắn cũng không thèm để ý, cười cười nhìn lướt qua những người xung quanh rồi khẽ nói: “Ta nhớ là ta mời mười ba người nhưng sao ở đây cũng chỉ có mười một người?”
Lâm Phong nghe Đường Phong nói thì vội vàng nói: “Thiên hổ Bang và Sa Ngưu Bang không có tới.”
Đường Phong nhẹ gật đầu, thản nhiên nói: “Đi mời bọn họ đến, chờ người đến đông đủ thì chúng ta bắt đầu họp.”
Lâm Phong đáp ứng một tiếng, quay người mở cửa đi ra ngoài.
Cái này đúng làm cho mấy vị lão đại ở đây nổi giận, một người cao lớn, thô kệch, trên mặt có một vết sẹo dài vỗ mạnh xuống bàn, đứng lên nói: “Mẹ nó! Mày nghĩ mày là ai hả? Các vị lão đại đến đây cũng là cho mày mặt mũi rồi, có chuyện gì thì nói nhanh đi, lão tử không có thời gian lãng phí với bọn mày.”
Cũng có một ít lão đại hùa theo tên mặt sẹo này, ồn ào cả lên.
Đường Phong bưng chén trà ở trên bàn, nhấp một ngụm, sau đó lắc đầu nói: “Đao Ba lão đại thật là nôn nóng.” Nói xong thì đem chén trà đặt xuống mặt bàn, nói: “Nghe nói Đao Ba lão đại là cao thủ chơi đao, ta rất muốn xem thử đó.”
Đường Phong vừa dứt lời thì Quan Trí Dũng đột nhiên phóng đi, trong nháy mắt đã đến trước mặt Đao Ba. Thanh chủy thủ đại biểu cho chết chóc trượt theo tay áo hiện ra. Mà Đao ba cũng quát to một tiếng: “Mẹ nó!” Sau đó lấy ra một thanh cương đao bổ xuống đầu Quan Trí Dũng.
Quan Trí Dũng cũng không né tránh, ánh mắt lộ ra thần sắc khinh bỉ, hắn biết mình không cần phải né tránh.
Các lão đại thấy Quan Trí Dũng không né tránh thì lộ ra vẻ vui vẻ. Bọn họ đều biết rõ thân thủ của Đao Ba, họ tin rằng Quan Trí Dũng căn bản khong thể chống đỡ được, chỉ lát nữa là hắn sẽ bị chém thành hai khúc. Chỉ thấy vế đao đến cách đầu Quan Trí Dũng còn một tấc thì dừng lại.
“Ngươi, ngươi…” Đao Ba lộ ra thần sắt khó tin, hắn có thể cảm giác được ý thức của mình dần dần mơ hồ, máu đang từ trong cổ bắn ra bên ngoài, máu tươi vãi tung tóe trên nên đất, có mấy lão đại ngồi cạnh đó bị máu văng đầy mặt.
Không ai thấy rõ Quan Trí Dũng làm như thế nào, bọn họ chỉ thấy đao của Đao Ba đang bổ xuống đầu Quan Trí Dũng thì hắn khẽ vung tay một cái, sau đó Đao Ba tựa như bị đông cứng lại, rồi mấy giây sau, một vệt chỉ màu đỏ tinh tế hiện ra trên cổ hắn, tiếp đó máu tươi phun xối xả ra ngoài.
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Quan Trí Dũng lại quay trở lại sau lưng Đường Phong, cũng không có nói gì khác, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, mà một khắc sau khi hắn xoay người đi thì thân thể nặng nề của Đao Ba đổ ập xuống.
“Ài… Vốn tưởng rằng đao pháp cảu Đao lão đại rất tốt, xem ra ta cũng chỉ là hạng thường mà thôi. Ta nhớ là trên thiệp mời có ghi rõ ràng là không thể mang vũ khí vào trong phòng hội nghị, vậy mà hắn vẫn mang theo đao, chết cũng đáng. Các vị lão đại thấy ta nói có gì sai không?” Đường Phong lại nhấp một ngụm trà, lạnh lùng nhìn những người khác.
“Tử Thần, đây là ý gì?” Không đợi các người khác nói gì, Long lão đại đã trừng mắt, phẫn nộ nhìn Đường Phong. Hắn cảm giác được Đường Phong căn bản không để mình vào trong mắt. Nói sao đi nữa thì hắn cũng là bậc tiền bối của hắc đạo XA, tuy ngày này đã không còn phong quang như trước như ở XA này cũng khoogn có người nào dám không cho hắn chút thể diện cả.
Đường Phong bĩu môi khinh thường, nhìn Long lão đại nói: “Tôi mời ông là vì ông là lão tiền bối ở đây, cũng không phải là để ông lên mặt dạy đời tôi. Tôi cảm thấy ông tốt nhất là nên yên lặng mà hưởng phúc sống đến hết đời, cũng đừng nên nhúng tay vào chuyện giang hồ nữa, tránh khỏi việc già rồi còn gặp phải chuyện gì đó ngoài ý muốn thì cũng không hay.”
Thấy Đường Phong uy hiếp trắng trợn, trán Long lão đại nổi đầy gân xanh, lồng ngục phập phòng kịch liệt, nhưng lạ cười nói: “Ha ha, ha ha ha, thật sự là nghé con không sợ cọp, người tuổi trẻ thì đừng nên kiêu ngạo như vậy. Nước nông sâu như thế nào thì cậu vẫn không nhìn thấu được đâu.”
Đường Phong đan hai tay vào nhau, bĩu môi nói: “Ông nói rất đúng, nghé con không biết sợ cọp, nhưng ta không phải là nghé, mà ông cũng không phải là cọp. Ông chưa từng nghe qua câu Trường Giang sóng sau đè sống trước, sóng trước chế ở trên bờ cát sao?”
“Ngươi…” Long lão đại giận dữ đứng bật dậy, chỉ vào Đường Phong nhưng không nói ra được một lời nào, hiển nhiên là vô cùng tức giận. Cả nửa ngày sau, hắn mới vỗ mạnh bàn một cái, hừ lạnh một tiếng xoay người chuẩn bị rời đi.
Thấy hắn muốn đi, Quan Trí Dũng lại lách người, đi tới trước mặt hắn ngăn lại.
“Chẳng lẽ mày muốn lấy mạng già của tao ở chỗ này sao?” Long lão đại quay đầu lại, phẫn nộ hỏi Đường Phong.
Đường Phong khoát tay, nói với Quan Trí Dũng: “Để cho hắn đi, lão hổ già yếu cũng không cần phải để tâm.”
Long lão đại đi rồi, cả phòng họp trong nháy mặt lại trở nên yên tĩnh trở lại. Những lão đại lúc nãy còn rầm rì nghị luận giờ đây im thin thít, sợ Đường Phong lấy mình ra làm người khai đao tiếp theo. Thấy bộ dáng bọn họ như vậy, khóe miện Đường Phong khẽ nhếch lên nhưng cũng không nói gì.
Không bao lâu sau, Lâm Phong xách hai cái túi trở về. Đường Phong tán thưởng nhìn hắn, ngoài miệng lại cố ý hỏi: “Người đâu? Không mời được sao?”
“Lão đại, em bất lực, không thể mời được bọn họ. Họ nói có chết cũng không đi, không còn biện pháp nào khác nên em chỉ có thể mang đầu bọn họ đến đây.” Nói xong Lâm Phong ném cái túi trong tay đặt lên bàn họp, hai cái đầu người tròn vo lăn ra. Tuy Lâm Phong ngoài miệng là tự trách mình nhưng nhìn vẻ mặt hắn thì rõ ràng là đang đắc ý.
“Được rồi! Chúng ta họp thôi. Tôi nghĩ là mấy lão đại ở đây cũng rất sốt ruột rồi nhỉ?” Đường Phong trầm giọng nói.
Một đám người ở đây hoảng sợ nhìn nhau.
“Không không, chúng ta không vội.” Một lão đại sợ Đường Phong khó chịu, dùng tay lau mồ hôi trán, giọng nịnh nọt nói.
“Tử Thần lão đại muốn chúng ta chờ bao lâu thì chúng ta cũng chờ được.”
……
Nhìn bộ dáng các lão đại như đang đóng một vở hài kịch, Đường Phong thầm khinh bỉ trong lòng, hắn thật không hiểu làm sao mà bọn họ có thể leo lên được vị trí như bây giờ.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tdvcb44
Nhìn các vị lão đại đang ngồi trong phòng, Đường Phong cũng không nói gì, chỉ châm một điếu thuốc rồi hút vài hơi.
Thấy Đường Phong không nói gì, các lão đại ở bên dưới cũng chỉ biết ngồi yên, bọn họ không biết rốt cuộc là Đường Phong đang nghĩ gì, cả đám vô cùng khẩn trương, có một vài lão đại vì quá khẩn trưởng mà cả người run rẩy, móc một ống thuốc phiên từ trong người ra, châm thuốc hút. Có lẽ là vì kinh hãi quá độ mà lên cơn thèm thuốc.
Nhìn những lão đại ngày thường kiêu ngạo, bá đạo này, giờ đây lại giống như một đám trả nít sợ bị trách phạt, Đường Phong không khỏi thầm cười trong lòng.
“Chắc hẳn các vị cũng đoán được lý do tại sao tôi mời các vị tới đây. Trong lòng các vị có vẻ không phục nhỉ? Có phải bất mãn với cục diện hiện giời ở XA? Có phải cảm thấy bị Hoa Hưng Xã chúng ta đè đầu cưỡi cổ không được thoải mái? Ha ha… nhưng các vị có bao giờ nghĩ tới tại sao phải như vậy không?” Đường Phong nói chuyện với thanh âm vưa phỉa, tạo nên một áp lực đè ép mọi người ở trong phòng.
Những lão đại kia ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ai cũng không dám nói gì, Đường Phong cười cười nói tiếp: “Sở dĩ có thể như vậy là bở vì hắc đạo XA không thể đoàn kết lại. Cả XA chia ra thành bao nhiêu khu vực. Trong mỗi khu vực lại chia ra thành rất nhiều bang phái. Mọi người lại vì sinh tồn, vì lợi ích cá nhân mà không ngừng đấu đá với nhau, chính vì vậy mới ta cơ hội cho Hoa Hưng Xã chúng ta quật khởi. Các vị thấy có đúng không?”
Mọi người vẫn như trước không có nói gì, nhưng có một vài lão đại gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời của Đường Phong. Nhiều năm nay, hắc đạo ở XA không ngừng tranh đấu, vô cùng hỗn loạn, không có một người nào có thể đứng ra lãnh đạo, so với các bang phái ở các thành phố lớn khác thì bọn họ còn kém quá xa, giống như tiểu hài tử so với người lớn vậy.
Đột nhiên một lão đại lớn tiếng nói: “Tử Thần, có gì thì cứ nói thẳng ra đi, những lời anh nói chúng tôi cũng biết cả rồi. Mấy năm gần đây, các hắc bang ở tỉnh SX này luôn giương hổ nhìn chúng ta, mà hắc đạo ở XA chúng ta lại không đủ đoàn kết.”
Nhẹ gật đầu, Đường Phong nói: “Các vị đã không đợi được thì ta cũng đi thẳng vào vấn đế. Hôm nay gọi mọi người đến đây là muốn thông báo cho các vị một chuyện, từ hôm nay trở đi XA sẽ trở thành một thể thống nhất, nghĩa là muốn xác nhập các vị và trong Hoa Hưng Xa. Đương nhiên các vị có quyền lựa chọn đồng ý hay không.” Không dùng chữ thương lượng mà dùng thông báo, qua đó có thể thấy được Đường Phong muốn nói với bọn họ không còn đường nào khác.
Tuy những lão đại ở đây đều đoán được ý định của Đường Phong, nhưng giờ đây khi nghe hắn nói rõ ra thì trong lòng lại không thoải mái chút nào. Lúc này lại người không sợ chết đứng lên nói: “Tử Thần, tôi thừa nhận hiện nay tại XA này, Hoa Hưng Xã là lớn nhất, tôi cũng thừa nhận là những gì anh nói đều rất có lý, nhưng anh cứ như vậy mà muốn chiếm đoạt địa bàn của bọn ta sao? Thực xin lỗi, Chó Điên ta là người đầu tiên không thể đáp ứng được, XA chúng ta không thể giao cho một người ngoài làm chủ được. Nếu như vậy thì các lão đại ở nơi khác sẽ cười nhạo XA ta không có người.”
“Đường Phong vỗ vỗ tay nói: “Có cốt khí, nói rất đúng. XA quả thật không thể để cho ngoại nhân nắm được, nhưng ta có thể nói cho mọi người biết, ta là người XA, mọi người không tin? Vừa rồi Cổ lão đại nói rât đúng, các thế lực ở bên ngoài đang giương mắt hổ nhìn về XA chúng ta, chẳng lẽ mọi người cho rằng với cục diện hiện giờ ở XA có thể ngăn cản được sự xâm lấn của người ở bên ngoài sao? Đến lúc đó mọi người còn vui vẻ sống trong nhà mình, đếm tiền, vui vầy với nữ nhân sao?”
Đương Phong nói một hồi làm cho Chó Điên không thể phản bác lại được, hắn chỉ có thể tức giận ngồi xuống, mà các lão đại khác cũng thấp giọng thảo luận với nhau.
“Ta đồng ý!” Một lão đại vỗ mạnh bàn nói, nhìn lại thì hóa ra Mãnh ca, vố là đại tướng dưới trướng Hồ Lô. Sau khi Hồ Lô chết thì các tiểu đệ đề cử hắn lên làm lão đại. Tuy địa bàn thu hẹp lại nhưng lạc đà gầy vần lớn hơn ngựa gầy. Trong các lão đại ở đây, hắn có thể tính là một thế lực tương đối mạnh.
Mãnh ca vừa nói xong thì không khí trong phòng lại trầm xuống, các lão đại khác đều nhìn về phía hắn. Mãnh ca nhìn các lão đại khác một lượt rồi mới nói: “Ta đồng ý với đề nghị của Tử Thần lão đại. Thực thì hiện giờ thực lực của hắc đạo tại XA đã quá kém rồi, cũng không phải vì chúng ta yếu hơn người khác, mà là vì chúng ta không đoàn kết. Nội bộ không đoàn kết thì làm sao có thể chống đỡ sự xâm lấn của người khác đây? Không cần biết Tử Thần lão đại có phải là người XA hay không, nhưng các vị ngẫm lại xem, hiện giờ Hoa Hưng Xã hơn mọi người hơn kém bao nhiêu? Vì sự phát triển tốt cho các anh em của mình, ta đồng ý.”
Đường Phong nhìn Mãnh ca nhẹ gật đầu, các lão đại khác lại tiếp tục thấp giọng thảo luận. Cuối cùng, ở đây có hơn phân nửa đồng ý gia nhập Hoa Hưng Xã, bọn ho cũng biết là sau khi gia nhập vào thì hẳn là không thể giống như trước đây, cho nên có rất nhiều người lựa chọn thoái vị. Đối với quyết định này của bọn hắn, Đường Phong tự nhiên rất cao hứng. Hắn đang lo không tìm được lý do gì để tước đi quyền lực của bọn họ, không ngờ là bọn họ lại tự mình nói ra, xem ra cũng có rất nhiều người thông minh.
Mà một số ít không đồng ý cũng bình yên rời khỏi phòng họp. Đường Phong cũng không ngăn cản bọn họ. Lần hội nghị này đã loại bỏ rất nhiều chướng ngại, về phương diện làm cho bọn họ đồng ý gia nhập chỉ là sớm muộn thôi.
Người ta đã thức thời thì Đường Phong cũng không keo kiệt, tất cả các lão đại gia nhập chỉ cần nguyện ý thoái vị liền có thể trở thành trưởng lão của Hoa Hưng Xã, đồng thời sau này, Hoa Hưng Xã sẽ làm thống kê tài sản, thành lập công ty, đem cổ phần giao lại cho mấy người này, làm lương hưu cho bọn hắn.
Sau khi hội nghị kết thúc mỹ mãn cũng làm cho Đường Phong cảm thấy rất thỏa mãn. Để cho bọn họ trở về chuẩn bị cho công tác sau này. Đường Phong giữ Mãnh ca lại, hắn cảm thấy người này có thể trở thành một đại tướng của Hoa Hưng Xã!”
“Ta không đồng ý để cậu thoái vị.” Đường Phong thản nhiên nhìn Mãnh ca nói.
“Vì sao?” Mãnh ca hỏi.
“Ta hy vọng cậu có thể giúp ta, cũng không ngại nói cho cậu biết, Hoa Hưng Xã thành lập trong thời gian quá ngắn, tuy bên ngoài nhìn vào thì rất mạnh mẽ nhưng bên trong vẫn còn nhiều chỗ chưa ổn định, ta rất cần sự giúp đỡ của cậu.” Đường Phong cười cười nói.
Mãnh ca nhìn chằm chằm vào hai mắt Đường Phong, một lúc lâu mới mở miệng nói: “Chẳng lẽ anh không sợ ta sẽ giở trò quỷ trong Hoa Hưng Xã sao?”
Đường Phong nhún vai, làm bộ như khong có gì cả nói: “Có một câu nói là không tin người thì không dùng người, đã dùng người thì không nghi ngờ. Tuy ta vẫn cảm thấy lời này có chút giả dối, nhưng ta tin rằng trên thế giới này không có gì có thể tin tưởng hoàn toàn được. Nhưng ta tin là có thể được, hoặc có thể nói là ta đang đánh cuộc.”
Sau một hồi trầm mặc, Mãnh ca ngẩng đầu nhìn Đường Phong, giơ tay ra nói: “Tôi không thể cự tuyệt, bởi vì tôi còn có khát vọng, tôi cũng không muốn nghĩ hưu sớm như vậy.”
Vài ngày tiếp theo, cả Hoa Hưng Xã đều động. Tổng cộng có tám lão đại đồng ý xác nhập trong hội nghị ngày hôm đó. Sau khi kết thúc hội nghị, Đường Phong để Quan Trí Dũng dẫn theo mấy anh em trong Chấp Pháp Đường đến các địa bàn của các lão đại đó thống kê tài sản của bọn họ. Mà đối với những lão đại không đồng ý thì tiến hành công kích điên cuồng. Hoa Hưng Xã dùng hành động thực tế của mình để nói cho mọi người biết, XA đã thuộc về Hoa Hưng Xã, không ai có thể ngăn cản sự phát riển của Hoa Hưng Xã cả.
Tổng số các tiểu đẹ của nhưng bang phái cộng lại thì đông, nhưng tốt chất lại không được đồng đều, Đường Phong cũng không có cách nào khác đành tạm thời để bọn họ tập trung lại một chỗ, chờ sau khi mọi chuyện lắng xuống rồi sẽ triệu tập các cán bộ lại hjp bàn, đưa ra phương án cải cách.
Ngày 25 tháng 12, sinh nhật của Ân Phỉ, toàn bộ các nơi ăn chơi giải trí của Hoa Hưng Xã đều tiến hành buôn bán miễn phí, các thành viên chủ chốt thì tập trung ở Hắc Mạn Đà La chúc mừng sinh nhật cảu tiểu công chúa.
Mặc dù hôm nay miễn phí buôn bán đã khiến Hoa Hưng Xã tổn thất hơn mười vạn nhưng mấy người Đường Phong cũng không tiếc, bọn họ chỉ cần Ân Phỉ vui vẻ thì bao nhiêu tiền cũng đáng. Quà sinh nhật cũng không thiếu được. Mấy người Đường Phong đã bỏ ra mấy ngày liền để tìm một món quà sinh nhật thật hay cho nàng. Cuối cùng bọn họ quyết định mua một chiếc Ferrari màu đỏ hồng cho nàng. Mặc dù Ân Phỉ tuổi còn nhỏ, làm như vậy có phần hơi khoe khoang quá nhưng Đường Phong nói rằng hắn muốn Ân Phỉ sống một cuộc sống thật hanjnh phúc, muốn nàng có thể như một nàng công chúa vậy.
Ân Phỉ vô cùng thích lễ vật này, không phải vì sự quý trọng của nó, mà bởi vì qua nó nàng có thể thấy được tình yêu của các anh dành cho mình. Các anh còn không có xe riêng để đi lại mà vẫn mua cho mình một chiếc thì có thể thấy được anh ấy rất yêu quý nàng.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tdvcb44