Quả thật cũng chỉ có thể từ 2% kia rút ra chút ít, bằng không sao người ta đưa ra mức khởi điểm là 2% . Muốn cho ngươi rút ra ba phần từ 4% đó, lợi nhuận khấu trừ cũng chỉ từ 2% tăng đến 2.8% , còn phải mất thể diện như vậy, cũng không đáng .
Ông trời ơi! Ta biết ngay mà, nếu như theo người này nói, hắn làm sao có thể kiếm nhiều như vậy, cái chức giám đốc tiêu thụ này cũng kiếm đủ, tình cảm mà nói thì người nầy cũng chỉ ăn ở triết khấu. Nhưng tâm niệm Trương Anh Duệ thay đổi: lợi nhụân khấu trừ từ 2% tăng lên tới 4% , nếu để hắn rút ra ba phần từ trong 2%, thì cũng tương đương lợi nhuận khấu trừ khởi điểm có thể đánh tới 3.4%, so sánh với trước đó thì hơn 1.4% , kẻ ngu mới không làm!
Nghĩ lại, cái “ đề nghị ” này của Cố Đại Thành, coi như là một chuyện tốt đối với hai người.
Đối với Cố Đại Thành mà nói, từ 2% kia rút ra ba phần, dường như không nhiều lắm, cho dù là kim ngạch tiêu thụ một năm 300 vạn, hắn có thể kiếm được mới có 18000, nhưng không là gì so với chức giám đốc tiêu thụ như hắn. Tất cả tiểu thương cũng thuộc về hắn quản lý, trong tất cả tiểu thương, cho dù là có một nửa để cho hắn khấu trừ, người nầy đơn giản có thể kiếm hai ba trăm vạn một năm, đơn giản là quá nhẹ nhàng!
Trương Anh Duệ hiểu rất rõ, Cố Đại Thành nắm trong nhiều tư liệu, quyền lực to lớn, những giám đốc bộ phận khác không thể so sánh được, tạo quan hệ tốt với bất kỳ giám đốc tiêu thụ của một công ty nào, về sau có nhiều chỗ tốt, không nói khác, chỉ cần ở phương diện tuyên truyền phối hợp tốt, một năm tiền tiết kiệm được cơ hồ cũng đủ trả cho toàn bộ nhân viên dưới quyền.
- Chuyện này liền phiền lão ca …Nhưng phiền lão ca như vậy, lão đệ quả thật có chút ngại.
Trương Anh Duệ tựa hồ hơi say, bưng chén rượu lên lảo đảo lắc lư, cố làm vẻ thần bí nhìn chung quanh, thấy không có ai chú ý, lúc này mới tiến tới nói khẽ với Cố Đại Thành.
- Nhưng lão đệ cũng không phải là cái loại không có tình người, như vậy đi, nếu như lão ca có thể giúp tôi tăng một chút lợi nhuận khấu trừ, được thêm bao nhiêu, lão đệ cho anh số này ……
Dứt lời, Trương Anh Duệ dựng lên ba đầu ngón tay, quơ quơ về phía Cố Đại Thành.
Trương Anh Duệ thấy rõ ràng, ánh mắt Cố Đại Thành nhất thời sáng lên! Ngoài miệng lại nói.
- Lão đệ làm cái gì vậy, lời này …… Ôi dào! Cậu xem lão ca ta là người như vậy sao!
Trong lòng Trương Anh Duệ thấy khinh người nầy ra vẻ, ngoài miệng cũng là nói chuyện đại nghĩa.
- Lão ca, lời này anh nói cũng không đúng rồi, anh vì chuyện của lão đệ chạy trước chạy sau, lão đệ nếu không có một chút tâm ý, còn đáng mặt ở trong này ăn cơm sao, ra ngoài làm ăn, mọi người dạy không phải có tiền mọi người cùng kiếm, có cơm mọi người cùng ăn sao?
Thấy Cố Đại Thành còn muốn nói gì nữa, ỷ vào mời rượu, Trương Anh Duệ không nói thêm, lấy bình rượu liền rót đầy cho hai người,
- Nào, lão ca, nếu anh để mắt lão đệ, thì cũng đừng nói gì nữa, đem chén rượu này uống, nếu là nói khác, huynh đệ ta liền trực tiếp phủi mông đi, hai anh em chúng ta ngay cả tiếng huynh đệ cũng không cần để ý.
Nghe Trương Anh Duệ nói “ như đinh đóng cột ” như vậy, không còn cách nào, hoàn toàn tỏ vẻ “ ngươi không đáp ứng ta, chúng ta ngay cả huynh đệ cũng không là gì ”, Cố Đại Thành nhe răng nhếch miệng, cười khổ lắc đầu một cái.
- Lão đệ cậu thật là …… Nếu ta không đáp ứng, ngược lại hoàn toàn là lỗi của lão ca rồi. Được! Lão ca ta gì cũng không nói thêm, từ hôm nay trở đi, lão đệ cậu chính là anh em ruột của ta, khác không dám nói, chỉ cần có thể lấy cho cậu, lão ca ta tuyệt đối sẽ không để cậu ít đi nửa phần!
Chuyện như vậy thành công, Trương Anh Duệ mừng rỡ trong lòng.
Trương Anh Duệ ước tính, lấy chia bình quân mình một ngày bán một chiếc xe mà tính toán, một năm kim ngạch tiêu thụ đại khái cũng vượt qua 200 vạn, coi như là giảm đi cho người nầy 18000 , một năm lợi khấu trừ cũng đã hơn 80000, cộng thêm bình thường lời lãi…… không tính thì không biết, tính ra rồi, Trương Anh Duệ cũng kinh hồn: một năm lời lãi ít nhất có 45 vạn!
45 vạn, đối với những nhà kinh doanh lâu năm mà nói cũng là không coi là cái gì, với người có tiên một chiếc hơn trăm vạn không chừng cũng còn nhiều hơn, một cửa hàng chuyên bán xe 4S hàng năm lời không vượt qua mấy ngàn vạn, ông chủ cũng không hài lòng nhưng mình không giống vậy, hai tháng trước, mình còn chỉ là một công nhân viên tháng cầm 5000 đồng tiền lương. Cha mẹ của mình chẳng qua là nông dân bình thường, một năm tịnh kiếm 45 vạn, trước kia thật là nghĩ cũng chưa dám nghĩ tới .
Đạt thành hợp đồng này, hai người rõ ràng cảm giác gần lại rất nhiều, dưới sự hưng phấn, hai người lập tức đã uppngs hết hai chai rượu vào bụng .
Thừa dịp này, Trương Anh Duệ lần nữa hỏi tới một vấn đề mình ban ngày không nghĩ ra.
- Đúng rồi lão ca, hôm nay em xem những điều khoản hợp tác, tựa hồ cũng không có nói tới phương diện phối hợp tuyên truyền, vậy công ty chúng ta quy định thế nào?
- Ha ha ……
Cố Đại Thành hơi say, cạch chén rượu, giơ ngón tay cái lên ha hả cười nói:
- Cái vấn đề này, lão đệ hỏi đúng người đấy, nói như thế này, mảng tuyên truyền này chúng ta nhất định là muốn phối hợp, nhưng phối hợp thế nào, thẩm định có thông qua hay không, mức độ ủng hộ như thế nào, còn không phải chỉ là chuyện một câu nói của lão ca ta?
Vừa nói vừa vỗ vỗ bả vai Trương Anh Duệ, nói:
- Nhưng cái vấn đề này lão đệ không cần lo lắng, cậu báo lên kế hoạch tuyên truyền, chỉ cần không phải quá tốn lem khiến cho người khác nhìn một cái đã cảm thấy không thích hợp, lão ca tuyệt không nói hai lời! Còn những giấy tờ tuyên truyền cần thiết, cậu yên tâm chính là … cách …… có cách ……
Cố Đại Thành dừng lại, lần nữa đánh cạch rượu, chóng mặt giơ lên ba đầu ngón tay,
- Ý của lão đệ, lão ca ta cũng không thể không chú ý, như vậy đi, bất kể đến lúc đó cậu là mướn nhà hay nhà riêng làm cửa hàng, chỉ cần cậu có thể đưa ra một hợp đồng thuê cửa hàng hay giấy tờ nhà …… cách …… công ty cho cậu ba phần!
- Đến khi cậu ký hợp đồng, ừ …… cùng chủ nhà thương lượng một chút, chuyện này không phải không cần nhắc … có phải hay không ……
Nói đến đây, Cố Đại Thành nháy mắt với Trương Anh Duệ, mọi người đều biết rõ ràng trong lòng rằng trong chuyện này có mờ ám.
- Lão ca ta cho cậu biết, cái mướn phòng tiền này cũng không phải là người nào cũng được cho, cũng chính là lão ca xem hai ta có duyên, nếu không … nhưng cậu cũng đừng làm quá mức mà khó, nếu không lão ca cũng chịu … khó khăn … khó khăn lắm …
Nói đến đây, rốt cục không thắng được tửu lực, Cố Đại Thành ngáp dài một tiếng gục xuống dưới đáy bàn, trong chốc, đã vang tiếng ngáy như sấm.
Trời! Nhìn thấy Cố Đại Thành say như chết, Trương Anh Duệ buồn bực: mẹ nó, kém cỏi như ngươi còn là một giám đốc kinh doanh, tửu lượng thật chẳng ra sao, thậm chí ngay cả ta cũng uống hơn ngươi? Ta làm thế nào đem ngươi đưa trở về? Lão tử lại không biết ngươi ở đâu.
Nhưng vừa nghĩ tới ngoại ngạch đạt được ba phần tiền mướn cửa hàng, hơn nữa ở đây còn tung đầy hỏa mù như vậy, không, phải là công khai chứ, như vậy là mình có thể công khai giở trò trong tiền thuê cửa hàng. Trương Anh Duệ lại không nhịn được há miệng: thật là tin tức tốt, có thể làm cho bên này xuất ba phần tiền thuê cửa hàng, thật là một niềm vui ngoài ý muốn, nếu là có thêm ba phần tiền thuê cửa hàng, rất nhiều chuyện liền rất dễ dàng.
Bất đắc dĩ, Trương Anh Duệ đành phải kéo Cố Đại Thành như con chó chết về chỗ mình ở, đặt cho hắn một phòng. Thật may là, Cố Đại Thành, người nầy thuộc về tầng lãnh đạo công ty, gương mặt này cũng có thể làm chi phiếu sử dụng, chỉ là Trương Anh Duệ cảm thấy kỳ quái, hai lễ tân xinh đẹp tại sao cười kỳ quái như vậy?
…………
Sáng sớm ngày hôm sau, một tràng tiếng gõ cửa khiến Trương Anh Duệ thức tỉnh trong giấc mộng.
Tỉnh táo lại, Trương Anh Duệ ra mở cửa, liền nhìn thấy, là người miệng đầy mùi rượu – Cố Đại Thành.
- Lão đệ, anh phục cậu!
Thấy cả người Trương Anh Duệ trên dưới chỉ còn lại mùi rượu nhàn nhạt, Cố Đại Thành giơ ngón tay cái lên, gương mặt bội phục.
- Về phương diện uống rượu này, lão ca ta còn chưa phục qua người nào đâu, không ngờ lão đệ cậu tửu lượng cao như vậy! Nếu là cậu làm nghiệp vụ, càng không phải nói, là cái này!
Dứt lời, giơ ngón tay cái lên.
Cố Đại Thành vừa nói như thế, trước đó còn không có chú ý tới điểm này, giờ Trương Anh Duệ không khỏi sửng sốt: đúng vậy, tửu lượng mình, mình biết, bình thường đỉnh điểm cũng chỉ có bảy tám chén, nhưng tối hôm qua chính mình một người liền uống ít nhất 15 chén, đây là chuyện gì xảy ra?
Tối hôm qua còn không có nghĩ tới điều này, bây giờ nhắc tới chuyện này, Trương Anh Duệ mới thấy kỳ quái, nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ …… tửu lượng rượu này gia tăng, cũng là gần đây mới bắt đầu?
- Lão ca anh tới đây là vì …?
Bây giờ không phải là lúc nghĩ cái vấn đề này, mặt Trương Anh Duệ nghi hoặc nhìn Cố Đại Thành, hỏi .
- Không có gì, lão ca ta tới kêu cậu đi xuống ăn cái gì đó, chúng ta phải chiêu đãi mình một bữa ăn sáng thật tốt ……
Cố Đại Thành ra sức xoa cái mặt vẫn còn say của mình, để cho mình thoạt nhìn có tinh thần một chút, rồi mới lên tiếng .
Hiểu rồi, đây là muốn cho mình nhanh chóng ký hợp đồng, sớm ký hợp đồng sớm an tâm, tránh đến lúc có vấn đề, con vịt được nấu chín, nếu là bay đến mâm của người khác, thật là có nhiều buồn bực? Trương Anh Duệ lập tức hiểu một tầng hàm nghĩa trong lời nói của Cố Đại Thành.
Nhưng về điểm này, Trương Anh Duệ ngược lại cũng không có gì dị nghị, dù sao điều kiện bên này rất tốt, vậy thì như vậy đi, có nên đi tìm Hào Tước Linh Mộc và Lực Buồm hay không … nếu điều kiện bên này đã tốt như vậy, lại đi tìm bọn họ không phải là ngu sao!
…………
- Đúng rồi, lão đệ, có một chuyện quên nói cho cậu, công ty chúng ta bán cho tiểu thương làm doanh nghiệp trong tỉnh giá tương đối thấp, nhất là lão ca chiếu cố cậu, ừ ừ … cho nên có một chuyện lão ca cần nhắc nhở cậu trước, chính là giữa các tiểu thương làm doanh nghiệp tiêu thụ không thể trao đổi hàng lẫn nhau, tránh cho những tiểu thương làm doanh nghiệp tỉnh khác đánh thẳng vào chúng ta.
Vừa ăn bánh bao thịt thơm lừng trong phòng chiêu đãi, húp bát cháo nóng ngon lành, Cố Đại Thành vừa nói với Trương Anh Duệ.
Quả nhiên, cơm nước xong, hai người lau miệng, Cố Đại Thành hỏi Trương Anh Duệ:
- Lão đệ, không biết hôm nay cậu sắp xếp như thế nào?
Diễn kịch đây! Trong lòng Trương Anh Duệ thầm nói, trên mặt lại bất động thanh sắc, nghĩ nghĩ, nói,
- Lại nói mà hổ thẹn, tuy rằng lão đệ biết sản phẩm công ty chúng ta danh tiếng cũng không tệ, nhưng thật đúng là em chưa lái xe công ty chúng ta đâu, nếu tiện, lão ca có thể giúp em sắp xếp, để cho em có một hiểu biết tương đối rõ về xe của công ty chúng ta, làm cho lòng tin của em càng vững hay không?
Yêu cầu này thực hợp lý, Cố Đại Thành tự nhiên sẽ không cự tuyệt, huống chi Cố Đại Thành cũng vui vẻ thấy Trương Anh Duệ như thế, không thể không nói, là đối tác lớn nhất của Linh Mộc ở quốc nội, tuy rằng hiện tại Linh Mộc và Khinh Kỵ đã tách riêng , có thể đi theo Linh Mộc lâu như vậy, kỹ thuật của Khinh Kỵ quả thật không phải vấn đề.
Động cơ kỹ thuật cũng vẫn là động cơ kỹ thuật Linh Mộc chính tông, chất lượng xe chứng thật là không nói, tuy rằng tránh không được một vài bệnh chung hàng trong nước như trước, nói thí dụ như các khâu nhỏ xử lý không đúng chỗ chẳng hạn. Nhưng về giá cả mà nói, thật là không có gì để nói nữa rồi, chất lượng tuyệt đối là ở vào hàng đầu trong xe máy quốc nội.
Buổi chiều, khi Trương Anh Duệ hạ bút ghi tên mình xuống hợp đồng, Cố Đại Thành thở phào một cái.
Không biết vì cái gì, Cố Đại Thành cảm giác người trước mắt này dường như có thể làm thành một nhà kinh doanh lớn, nếu mình và hắn hợp tác, là một lựa chọn sáng suốt nhất của chính mình.
———————————————— �———————
- Cha, mẹ, ở đây con đàm phán xong rồi ạ!
Từ trong công ty Khinh Kỵ đi ra, Trương Anh Duệ lập tức gọi điện thoại, đem tin tốt lành này nói cho cha mẹ của mình.
- Thật sao?
Trương Đức Vĩ cùng bà Trương có chút không dám tin tưởng rằng con mình xử lý chuyện này nhanh như vậy, trong sự kích động và không dám tin hỏi lại Trương Anh Duệ:
- Con à, nói cho ta nghe một chút đi, là cùng công ty nào ký hợp đồng? Trên hợp đồng là quy định như thế nào ?
- Vâng.
Trương Anh Duệ "đồng ý, đem chuyện chính mình và Cố Đại Thành đã nói chuyện kể lại với ba mẹ, giá nhập hàng và giá xuất hàng, huấn luyện sau tiêu thụ cùng với những quy định khác trên hợp đồng, nói rất rõ ràng rành mạch cho cha mẹ của mình.
- Điều kiện tốt như vậy?
Nghe Trương Anh Duệ nói đến chuyện hợp tác lại có nhiều ưu đãi như vậy, bà Trương có chút không dám tin tưởng, không yên hỏi lại Trương Anh Duệ:
- Con trai, không phải là con bị người ta lừa chứ? Tiền có dễ dàng kiếm như vậy không? Bọn họ làm như vậy còn kiếm được tiền sao? Một năm là 45 vạn đấy!
Bà Trương có chút phát run, bên cạnh còn có tiếng hít thở quen thuộc rõ ràng rất to, đó là chồng của bà.
- Mẹ, chúng ta làm như vậy, tương đương với là lấy hàng trực tiếp từ xưởng, không có ai ở giữa, giá cả dĩ nhiên là rẻ hơn rất nhiều, hơn nữa đây chỉ là giảm đi một phần. Phần lãi, lãi ròng... con đoán chừng ba mươi lăm ba mươi sáu vạn.
- Mặt khác, hiện tại con đang ở cầm trong công ti Linh Mộc Lỗ Tỉnh đi ra, đang ở cửa lớn, mẹ nói bọn họ cho dù là gạt con thì có thể lừa như thế nào?
Trương Anh Duệ cười nói với cha mẹ đầu bên kia điện thoại,
- Hơn nữa mẹ tính xem, tiền này mặc dù dễ chuyển, nhưng riêng là kỳ đầu tiên liền bỏ ra ít nhất 70 vạn, dân thương làm sao có thể một lúc lấy được ra nhiều tiền như vậy?
- Điều này cũng đúng, như vậy là tốt rồi, như vậy là tốt rồi, hơn ba mươi vạn cũng không ít.
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương rốt cục được thở phào nhẹ nhỏm, con bà nói rất đúng, đối với tuyệt đại đa số nhân dân mà nói, 70 vạn là một số khoản lớn, tiền này mặc dù dễ kiếm, cũng bắt một người lấy ra tất cả gia tài của mình. 70 vạn, dám mạo hiểm và phiêu lưu như thế này thực không có mấy người.
- Mẹ, ba của con tìm được cửa hàng rồi sao?
Trương Anh Duệ hỏi, dựa theo tình hình, hiện tại vấn đề chủ yếu, đã từ hạng mục tìm hàng chuyển biến thành làm như thế nào tìm cửa hàng thích hợp.
Vừa nghe Trương Anh Duệ hỏi vấn đề này, bà Trương cũng sốt ruột,
- Còn chưa có, ba của con vô dụng, đến bây giờ còn chưa lo xong chuyện cửa hàng!
- Điều này có thể trách tôi được sao, nó muốn cửa hàng mặt tiền thích hợp là khó, tùy tiện làm sao được?
Vừa mới từ bên ngoài tìm cửa hàng mặt tiền trở về Trương Đức Vĩ bất mãn nói.
- Nếu còn không tìm được, sau khi con trở về sẽ tìm, trước hết để cho ba con đến đây nhận huấn luyện phục vụ và sửa chữa sau bán hàng đã, lúc này mới qua hai ngày đúng không ạ? Tìm không ra cũng là bình thường.
- Ừ, con à, con ở đó chờ, ta lập tức đi ngay.
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, Trương Đức Vĩ không nói ý gì khác, lập tức đáp. Vừa rồi con trai tính cho ông một chút, cho dù là một ngày bán đi một chiếc xe, một năm cửa hàng chính mình cũng thu vào ít nhất 45 vạn, chậm trễ một ngày, vậy là kiếm chậm trễ ít nhất 1000 đồng! Vậy cũng không nên trì hoãn.
Giờ khắc này, Trương Đức Vĩ cùng bà Trương đều hiểu rất rõ hàm ý của câu : "Thời gian chính là tiền tài".
———————————————— �———————
- Anh Duệ, ba của con một mình ở nơi này không có sao chứ? Sẽ không bị thiệt thòi chứ?
Vừa về đến nhà, bà Trương xác nhận con mình đi ra ngoài một chuyến chẳng những không bị thiệt thòi, ngược lại còn buôn bán lời không ít, lập tức đem lực chú ý chuyển đến chồng mình, vừa tới tỉnh lị.
Trương Anh Duệ nở nụ cười,
- Mẹ, ba của con là ai mẹ không rõ ràng sao, tuy rằng không đến mức ức hiếp người khác, nhưng người khác muốn lợi dụng ấy cũng không phải dễ dàng như vậy.
Bà Trương vẫn là có chút không yên lòng,
- Nói tuy rằng nói như thế, nhưng những người đó đều là người tỉnh lị mà, cả đám đều là quỷ tinh, ba của con chưa từng có giao tế cùng những người đó, khó tránh khỏi bị thiệt thòi.
- Không có việc gì, mẹ, mẹ an tâm đặt trái tim vào bụng đi!
Trương Anh Duệ cười đặt mẹ chính lên ghế trên,
- Mẹ, mẹ nghĩ xem, ba của con lần này ở đó nhận huấn luyện, mặc dù là vì chuyện kinh doanh nhà chúng ta, nhưng đồng dạng, chẳng phải là việc buôn bán của bọn họ?
- Về điểm này, bọn họ cũng không thể giở trò, đắc tội cùng đối tác của mình, đối với chính bọn họ lại có chỗ gì tốt, mẹ ngẫm lại có phải hay không?
Thấy mẹ mình vẫn không yên tâm, Trương Anh Duệ nói thêm :
- Hơn nữa hiện tại liên hệ cũng rất tiện, ba của con mang theo di động mà, có chuyện gì một cú điện thoại sẽ biết, trước khi đi ba của con cũng nói , hằng ngày sẽ gọi điện thoại về nhà. Con cũng dặn dò ba, có chuyện gì thì nói với con, con can thiệp cùng bên kia... Chuyện này quan hệ đến tương lai nhà chúng ta có thể kiếm bao nhiêu tiền, có thể qua loa được không ?
Lời này thật ra thực có lý, hơn nữa bà Trương vốn là cũng không quá lo lắng, chỉ là cứ nghĩ đến ông xã nhà mình một mình đi ra bên ngoài, bản năng trong lòng thấy lo lắng mà thôi, nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương miễn cưỡng yên tâm, đồng tình với lời nói này của Trương Anh Duệ, gật gật đầu,
- Cũng đúng!
Tâm sự buông xuống, bà Trương lập tức nhớ lại chuyện khác, nhất thời có chút đứng ngồi không yên,
- Nhưng còn à … hiện tại mặt tiền cửa hàng thích hợp chúng ta còn chưa tìm được đâu, chuyện này có thể làm như thế nào!?
- Mẹ yên tâm, hôm nay con nghỉ ngơi một chút, ngày mai con sẽ đi lên huyện nhìn xem, chỉ cần có nơi thích hợp, con nhất định sẽ thuê.
Đem khối bánh mỳ cuối cùng nhét vào miệng, Trương Anh Duệ mơ hồ nói.
- Đi lên huyện?
Bà Trương kinh hãi hét một tiếng, nhất thời sốt ruột,
- Con à, không phải nói ở mở cửa tiệm trên trấn sao? Tại sao lại muốn đi lên huyện, tiền thuê nhà trên huyện mắc như vậy, một ngày tiền kiếm được cũng không đủ tiền thuê nhà.
- Không khoa trương như vậy chứ!
Đối với sự cẩn thận của mẹ mình. Cho dù là cẩn thận đi, Trương Anh Duệ cũng không biết nói cái gì cho phải, nghĩ nghĩ, Trương Anh Duệ mới lên tiếng,
- Mẹ, mẹ yên tâm đi, tiền thuê nhà trên huyện tuy rằng đắt, nhưng người cũng nhiều, mẹ xem trên trấn có vài người, đi lên huyện thành mua đồ lại có bao nhiêu người? Có thể tiền thuê nhà quả thật là đắt, nhưng chỉ cần chúng ta bán thêm mấy chiếc xe, không phải đã kiếm trở lại sao? Hơn nữa, tiền thuê nhà ở huyện không có mắc như vậy, chúng ta lại không cần thuê cửa hàng mặt tiền, hơn nữa không phải con nói cùng mẹ rồi sao? Chúng ta bỏ tiền thuê nhà, công ty Khinh Kỵ bên kia sẽ cho chúng ta ba phần.
- Vậy cũng không ít.
Đối với chuyện con mình có thể làm cho nhà cung cấp tài trợ ba phần tiền thuê nhà, bà Trương cũng thật cao hứng.
Nhưng trong lòng vẫn có chút không vui, ở trong lòng của bà, cũng có một chút tính toán: so với tiền thuê nhà trên thị trấn, cho dù là giảm đi ba phần trợ cấp, giá tiền thuê nhà cũng đắt hơn.
Nhưng khi Trương Anh Duệ vừa nói xong, bà Trương nhất thời vui vẻ:
- Ừ, vậy chúng ta đi lên huyện!
Chương 12: Nguy cơ của người khác, cơ hội của ta (Thượng_hạ)
Nhóm dịch: Hana
Nguồn: Mê truyện
Đi xe vòng vo ở trong huyện, đoạn đường thích hợp đều vòng qua, nhưng kết quả lại làm cho Trương Anh Duệ rất là thất vọng, nơi thích hợp không ít, nhưng không có một cửa hàng treo biển muốn cho thuê.
Tìm mấy nhà bất động sản mà hỏi thăm, cửa hàng nhỏ cũng không phải ít, nhưng những cửa hàng này chỉ thích hợp làm cửa hàng trang phục, Trương Anh Duệ hoàn toàn không nghĩ đến: nói đùa gì vậy, mấy chục chiếc xe chứ, một cái cửa hàng nhỏ như vậy, ban ngày còn có thể đem xe bày ở bên ngoài, nhưng buổi tối thì xe để ở nơi đâu?
Thấy kết quả này, Trương Anh Duệ thấy đau đầu .
Đã là giữa trưa, cửa hàng muốn tìm, nhưng cơm vẫn phải ăn, bụng đã có chút đói, Trương Anh Duệ không thể không nén tâm tư nôn nóng, ăn một chút gì trước, buổi chiều tiếp tục đi xem.
- Ông chủ, cho một bát mì lớn.
Tùy tiện vào một cửa hàng mì sợi ở ven đường, kinh doanh không tồi, căn bản không có bàn trống, Trương Anh Duệ cùng người khác chung một cái bàn, hô lớn về phía ông chủ.
- OK! Lập tức xong rồi!
Ở trong phòng bếp đang gõ chảo bang bang, ông chủ lớn tiếng đáp.
Không một hồi sau, mì bưng lên , mới vừa ăn vài miếng, Trương Anh Duệ lơ đãng ngẫng đầu, đường cái ở đối diện một người con gái đang khóc lớn lăn lộn, ánh mắt Trương Anh Duệ nhìn vào: Ơ? Đây là có chuyện gì?
Giống như toàn bộ người trong nước, Trương Anh Duệ không thể không thấy hứng thú với tình huống này.
Phản ứng không khác gì Trương Anh Duệ, người ăn mì trong cửa hàng không hẹn mà cùng duỗi thẳng cổ hướng về phía đường cái đối diện mà nhìn, một tràng nghị luận sôi nổi, đoán xem là gì.
- Ôi, nghiệp chướng!
Tạm thời không có thêm khách mới, ông chủ có thể nghỉ ngơi một chút cũng từ phòng bếp đi ra, chứng kiến tình huống nhà đối diện, không khỏi lắc đầu.
- Nghiệp chướng? ông chủ, đây là có chuyện gì? Hay là ông nói cho chúng tôi nghe đi!
Ông chủ tựa hồ hiểu hòan cảnh người con gái đó, các thực khách nhất thời hứng thú.
Ông chủ Tiệm mì xem ra cũng không phải là lần đầu tiên đối mặt tình huống này, gật gật đầu, thở dài một tiếng,
- Đều là đánh bạc gây ra họa, người đang lăn lộn kia, mọi người đều thấy chứ?
Nói xong, ông chủ đưa tay chỉ hướng đường cái đối diện.
Mọi người theo phương hướng ngón tay ông chủ tiệm mì nhìn lại, quả nhiên, ở cửa siêu thị đường cái đối diện, một người đàn ông trung niên nhìn qua hơi mập đang ngồi dưới đất ôm đầu, một vẻ ủ rũ tới cực điểm .
- Thấy không? Người nam đó chính là ông chủ siêu thị, siêu thị này, diện tích trên 500 mét vuông, hơn nữa siêu thị nhà bọn họ còn làm bán sỉ, một năm ít nhất có hơn 100 vạn lợi nhuận.
Ông chủ tiệm mì lại thở dài một tiếng,
- Một năm hơn 100 vạn lãi, đặt tại nhà chúng ta, coi như là một số tiền lớn chứ?
- Chẳng lẽ không phải sao!
Mọi người gật đầu, đồng thanh đáp lời, trong lòng không ngừng hâm mộ, một năm kiếm hơn 100 vạn , chính mình nếu một năm có thể kiếm nhiều tiền như vậy, vậy...
Ở tiệm mì dùng cơm, phần lớn đều là tầng lớp công nhân, một năm kiếm lợi tức hơn100 vạn, đối với mọi người mà nói tuyệt đối là một khoản lớn, trong nhất thời, trong lòng mọi người cũng không biết nói cái gì cho phải .
- Một năm lợi tức hơn 100 vạn, đây không phải rất tốt sao, không biết có bao nhiêu người đỏ mắt hâm mộ đâu, thế này là chuyện gì xảy ra? Ông xem anh ta ngồi nơi đó giống như ăn mày vậy.
Người có tính khí nhanh chóng nhịn không được hỏi lên.
- Cái này cần nói đến điều này …
Ông chủ tiệm mì vỗ đùi, vẻ mặt vẻ tiếc hận,
- Trong túi quần người đó có hai chút tiền liền không biết mình họ gì, không biết lợi hại, mấy năm trước ở bên ngoài nuôi gái thôi không nói , bắt đầu từ cuối năm trước, người kia theo bạn xấu khuyến khích, bắt đầu hãm hại lừa gạt người sống trong bài bạc, các anh nghĩ xem, cùng bọn lang thang bài bạc, có thể có cái kết quả gì tốt sao?
Trong đám người nhất thời vang lên vài tiếng khen ngợi: cừ thật, trong huyện thành cùng bọn người đầu đường xó chợ bài bạc ai không nghe nói qua? Ngoài chuyện người nhà bị bọn họ gây sức ép, người nầy còn dám cùng bài bạc với bọn họ, đây không phải là tìm đến chỗ chết sao!
- Vậy sau đó?
Cũng không biết ai hỏi một câu ngu ngốc như vậy.
- Sau đó? Sau đó không phải thành như vậy sao?
Ông chủ tiệm mì thương xót nhìn vợ chồng đối diện một cái, lại lắc đầu,
- Từ cuối năm trước bắt đầu, người đàn ông kia như gặp ma, cả ngày đánh bài, ngoài lúc mới bắt đầu thắng được mấy vạn, sau đó không ngừng thua tiền. Thân thích bằng hữu khuyên không biết bao nhiêu, tên kia như người điên rồ, ai nói đều nghe không vào, bình thường kinh doanh không tồi , chính là đánh bài bạc, nếu không phải vợ của hắn ở nơi này lo liệu, kinh doanh sớm đã suy sụp ...
- Nhưng thế này cũng không được, mặc kệ người đàn bà kia có thể kiếm bao nhiêu, không đỡ nổi người đàn ông kia thua bài, lúc này mới hơn nửa năm … ôi, hơn tám tháng thì phải, hai vợ chồng này mười mấy năm qua khổ sở làm ăn , nghe nói là hơn 1000 vạn đều thua sạch!
- Hả...
Nghe được mấy câu này, thực khách đang dùng cơm thời ngừng thở!
Nửa năm liền thua hơn 1000 vạn? Mười mấy năm dốc sức làm ăn, tất cả gia sản đều thua hết? Dù sớm đã đoán được kết quả này ở trong lòng, nhưng giờ khắc này, mọi người vẫn không che dấu được nội tâm rung động! Nhiều người đang ăn canh thậm chí bị những lời này làm cho bị sặc, ở nơi này ho khụ khụ không ngừng.
Trương Anh Duệ cũng bị những lời ông chủ này hù sợ , mất cảm giác, nửa năm hơn 1000 vạn, cách thua tiền này, tên kia chẳng lẽ điên rồi sao? Há chẳng phải tự đào mồ, quả thực ngay cả vợ con cũng bị chôn chung.
Nói trở lại, thấy mình thua nhiều như vậy, tên kia bị ngớ ngẩn hay sao, chẳng lẽ không biết cần nhanh chóng rút tay về?
- Tên kia bị mất trí sao? Chẳng lẽ không biết phải nhanh chóng dứt ra? Chẳng lẽ những người lang thang còn có thể trói anh ta đi đánh bài bạc ?
Trong đám người cũng có người đưa ra nghi vấn như vậy.
Ông chủ tiệm mì vỗ đùi một cái,
- Cần nói những tên bài bạc đó điên rồ hết rồi? Nghe nói bọn chủ bài bạc căn bản là không ngăn cản anh, anh tự do tới, nhưng kỳ quái là ở chỗ này, tên bán hàng đa cấp kia như bị tẩy não vậy, mỗi ngày nếu không đi, anh ta lại chủi rủa người vợ một hồi!
Vừa nghe đến bán hàng đa cấp hiển hách uy danh, sắc mặt mọi người cũng trở nên rất khó coi, trong TV nói về bán hàng đa cấp không ít, nhân dân đối với chuyện bán hàng đa cấp vốn cũng cảm thấy không hiểu lắm, càng không nói tình huống này...
- Ông chủ, ông nói đây là chuyện gì xảy ra?
- Ôi, ngượng ngùng …
Nghe người ta hỏi như vậy, ông chủ tiệm mì ngượng ngùng cười cười,
- Tôi cũng nghe nói thôi, không biết có phải là thật hay không... Mấy ngày hôm trước, đại khái là tuần trước đi, toàn bộ tiền gởi ngân hàng của anh ta đều thua sạch, người nầy giống như lại càng giận mất khôn ở trên bàn bài, lấy nhà và cửa hàng thế chấp được 60 vạn... Hay là 70 vạn ấy.
- Sòng bạc cho vay nặng lãi, mượn nhiều tiền như vậy tiếp tục đánh bài, vốn là tính toán mượn tiền thu về vốn, không ngờ lại thua rồi, lúc ấy mượn vay nặng lãi kỳ hạn là một tuần hay là mười ngày, trong nhà không có tiền , người này không có biện pháp, chỉ có thể đem cửa hàng bán đi giá 80 vạn ... Nghe nói người phụ nữ kia khóc nói muốn ly hôn.
Ô hay! Một người đàn ông như vậy, người phụ nữ nào không muốn ly hôn? !
- Nghe nói bên cho vay nặng lãi kia lên tiếng , ba ngày sau trả không đủ tiền, lấy cửa hàng gán nợ. Sau đó người nầy đã tỉnh lại, đánh chết cũng không muốn giao cửa hàng cho những tên kia, tình nguyện quy ra tiền bán đi. Hiện tại tuy nói đã tỉnh lại, nhưng có ích lợi gì? Khổ sở mười mấy năm, còn không phải một đêm về tay không?
Ông chủ tiệm mì lã thở dài, cuối cùng thực cảm khái nói một câu,
- Con người ý mà, cho dù là thời buổi nào, ngàn vạn lần đều phải lượng sức chính mình, nếu không muốn ăn mấy bát cơm khô.
Những lời này, có ví dụ ở phía trước, mọi người đang dùng cơm có vẻ đồng ý.
Trời ạ! Đây thật sự là nhìn thấy ông mãnh! Trương Anh Duệ lắc đầu. nhưng ... Trương Anh Duệ cảm giác trong đầu mình một ánh sáng bỗng nhiên hiện lên: Cái gì? Cửa hàng trên 500 mét vuông, giá gốc ít nhất trên 100 vạn, hiện tại muốn bán 80 vạn ư? ! đây... đây... đây không phải vừa vặn thích hợp cho mình mở cửa hàng sao?
- Ông chủ, tôi thấy mặt tiền cửa hàng nhà không tồi, vị trí cũng đẹp, ông mới vừa nói, ít nhất cũng đáng hơn 100 vạn, hiện tại 80 vạn hẳn là đấu giá? Chỉ sợ hiện tại mua lại, qua tay lại bán đi cũng có thể kiếm mấy chục vạn mà, làm sao lại không ai muốn mua? Chẳng lẽ còn có cái gì không ổn?
Trương Anh Duệ sáng mắt lên, dò hỏi ông chủ tiệm mì.
Lời này cũng làm cho không ít người nghe thấy đồng ý: Đúng vậy, chuyện đơn giản như vậy, làm sao lại không ai làm? Chẳng lẽ lại là những người lang thang kia giở trò?
- Nói thật là không có, nhưng nếu mọi người nghĩ xem, ai có thể nghĩ đến một chuyện như vậy, hơn nữa ở nhà lại có 80 vạn sao? Cho dù là anh đi cho vay, nhưng nhất thời vay một khoản tiền lớn như vậy anh cũng vay không được phải không? ...
- Số tiền kia tuy rằng không ít, đối với ông chủ lớn mà nói cũng không coi vào đâu, vì ít tiền như vậy khiến cho mình phải phá hư thanh danh, cũng không đáng làm. Cũng chỉ là người nghèo chúng ta có suy nghĩ như vậy thôi.
Cảm thấy có chuyện như vậy. Nghe ông chủ cửa hàng nói như thế, Trương Anh Duệ mới hiểu được, cảm thấy cửa hàng này nếu thực sự là người muốn mua thì phải có tiền, người khác trong khoảng thời gian ngắn lại không lấy ra được một khoản tiền như vậy, cho nên có vấn đề ở trong này .
- Ông chủ, cho hai tô mì, không cần rau thơm, mỗi bát thêm một trứng gà.
Hai người thực khách mới tới cắt đứt chủ đề của mọi người, ông chủ lên tiếng, vội vàng đi vào phòng bếp bận việc.
Chậm rãi uống nước canh thơm nồng, trong lòng Trương Anh Duệ không khỏi cân nhắc: nếu không trêu chọc đến những tên côn đồ và bọn cho vay nặng lãi, thì không ngại gì chuyện mua cửa hàng này? Tuy rằng ngay từ đầu tính toán là thuê một gian cửa hàng mặt tiền, nhưng nếu như có cửa hàng thích hợp, mua lại tựa hồ cũng không phải là không thể không suy nghĩ?
Dù sao có cửa hàng ở trong này cũng chạy không được, thật sự nếu đê cửa hàng cho người khác mua cũng phí . Mặt khác nếu bán còn có thể kiếm một chút, cho dù là chính mình không làm gì mà cho thuê lại cửa hàng này, một năm cũng có thể kiếm không ít tiền.
Được! Thật tốt, nên qua tìm ông chủ không hay ho đó nói chuyện thôi!
- Ông chủ, tính tiền!
Vừa nghĩ tới điều này, ba ngụm uống hết nước trong hai cái bát trước mặt còn thừa không nhiều lắm, Trương Anh Duệ hô to một tiếng.
... ...
- Thật ngượng ngùng, hôm nay chúng tôi có việc, không bán đồ!
Từ cửa hàng mì bên cạnh đi lại đây, Trương Anh Duệ đi vào trong cửa hàng, nghênh đón hắn đúng là bà chủ quán.
Vừa còn ở bên ngoài cãi nhau cùng chồng mình, lúc này bà chủ đã thu dọn xong, nhưng bụi đất đầy trên người, cũng chưa thay quần áo.
- Ha ha …
Trương Anh Duệ nở nụ cười, khoát tay,
- Không phải, không phải tôi tới mua đồ.
- Không phải tới mua đồ cậu tới đây làm gì? Đến chọc tức bà sao?
Trong nhà đột nhiên biến đổi lớn, cuộc sống hạnh phúc trong nháy mắt xa cách mình mà đi, tâm tình đã căng lên tới cực điểm, hiện tại lại bị Trương Anh Duệ, tiểu thanh niên hai mươi tuổi đầu này đến đây nói một câu như vậy, khiến cho bà chủ đã bị chuyện gia đình làm thần kinh mẫn cảm cực độ: cho rằng tiểu tử này thuần túy là đi trêu chọc cười nhạo mình, tức giận, há mồm muốn mắng.
May mắn là dù sao Trương Anh Duệ nói như thế nào cũng là người ở trong thương trường lăn lộn đã nhiều năm, vừa nhìn bà chủ này lập tức muốn nổi bão, nhanh chóng nói ra ý đồ của mình:
- Đại tỷ, là như thế này, tôi nghe cửa hàng nói nhà chị này không phải muốn bán sao, không biết...
Người này là tới mua cửa hàng nhà mình sao? Lời nói mắng đã đến bên miệng bị bà chủ nuốt về trong bụng, từ trên xuống dưới đánh giá Trương Anh Duệ, vẻ mặt hoài nghi: tiểu tử trước mắt này, cũng chỉ chừng hai mươi, cũng không biết tốt nghiệp đại học chưa, đến mua cửa hàng của mình?
Cứ việc không tin Trương Anh Duệ thật sự có thực lực kia, nhưng căn cứ nguyên tắc "Có giết sai, không buông tha", đã bị tiền lằm cho căng thẳng, cảm thấy được có người có thể giúp được việc trong nhà, bà chủ vẫn do do dự dự nói với Trương Anh Duệ :
- Tiểu huynh đệ, cậu thật sự muốn mua cửa hàng của nhà chúng ta? Tôi nói ông anh, cửa hàng của nhà chúng tôi này, cậu cũng thấy đấy, nếu không phải nhà chúng tôi cần tiền dùng gấp, nói gì cũng sẽ không bán, thấp nhất phải 90 vạn!
Trời ạ! Đòi tăng 10 vạn ư!?
- Đại tỷ, gọi chị như thế nào nhỉ? Thật sự là ngượng ngùng, hiện tại còn chưa biết tên chị đâu.
Trương Anh Duệ cười cười xin lỗi Bạch Tuyết, không khí hơi có chút khẩn trương, Trương Anh Duệ quyết định làm dịu đi.
- Tôi? Tôi họ Bạch, cậu gọi tôi là chị Bạch cũng được.
So sánh với Trương Anh Duệ, trong lời nói Bạch Tuyết rõ ràng liền mang theo thái độ kẻ cả, ngữ khí cũng lãnh đạm vô cùng.
Đối với điều này, Trương Anh Duệ cũng không để ý, biết chuyện gia đình người ta vì sao lại như vậy, đổi thành chính mình, phỏng chừng mình cũng không thể phản ứng tốt hơn so với người ta, nghĩ một chút nói:
- Như vậy đi, chị Bạch, bên kia còn có cái máy rút tiền tự động, hay là chúng ta qua nhìn một chút?
Gắt gao cắn môi dưới, trong lòng Bạch Tuyết dâng lên một tia chờ mong: chẳng lẽ tiểu tử này thật không phải là đến đùa mình? Nghĩ nghĩ, rốt cục gật gật đầu:
- Như vậy tốt nhất rồi.
Máy rút tiền tự động ở bên cạnh, khi thấy cái thẻ Trương Anh Duệ mang bên mình cái biểu hiện những con số, Bạch Tuyết rốt cục không thể không tin tưởng, người thanh niên trước mắt này thậm chí còn hơi hơi ngại ngùng này, là bản thân có nhiều tiền như vậy, hay là trong nhà hắn có nhiều tiền như vậy, dù sao thật sự có thực lực tới mua cửa hàng trong tay mình.
Chứng minh được Trương Anh Duệ có thực lực mua được cửa hàng trong tay mình, chứng minh "Thành ý" của mình rồi, chuyện phía dưới dễ nói hơn, Trương Anh Duệ cùng Bạch Tuyết hai người bắt đầu bàn vấn đề giá cả cửa hàng .
Trương Anh Duệ kiên trì 80 vạn, nhưng Bạch Tuyết lại khăng khăng 90 vạn không thể kém.
- Tiểu huynh đệ, có lẽ cậu cũng biết chúng ta vì sao phải bán cửa hàng ? Chị nói với cậu một câu xuất phát từ nội tâm, nếu không phải đàn ông nhà chúng tôi không có tiền đồ, cửa hàng này khoan nói là 90 vạn, cho dù là 200 vạn chúng tôi cũng không thể bán, bán cửa hàng này, người một nhà chúng tôi còn muốn sống tiếp chứ?
- Thêm 10 vạn, chính là vốn cho cả nhà chúng tôi mưu sinh, con gái của chị sang năm tốt nghiệp đại học, lúc đó phải thi làm nhân viên công vụ, đến lúc đó cho dù là ngươi thi viết qua, không có tiền chuẩn bị, thì vấn không có cửa!
Nói tới chỗ này, nhớ tới chuyện thương tâm nhà mình, Bạch Tuyết đã rơi lệ đầy mặt, khóc không thành tiếng.
Trương Anh Duệ im lặng, Bạch Tuyết nói đó là lời tâm huyết, không ngừng kích động Trương Anh Duệ. Mặc dù mình tiếp nhận cửa hàng là tạm thời cứu toàn gia bọn họ, nhưng dù sao, cũng là được lợi lúc người ta gặp khó khăn, hơn nữa... Trương Anh Duệ mơ mơ hồ hồ cảm thấy được, tựa hồ vừa rồi trong lời nói Bạch Tuyết nhắc nhở chính mình một thứ gì, nhưng làm sao lại không nghĩ ra nhỉ? Nhân viên công vụ... Nhân viên công vụ? !
Đúng rồi, chính là chỗ này! Ánh mắt Trương Anh Duệ bỗng nhiên sáng ngời! Phía trước chính mình còn ưu sầu không có phương diện người quen hoặc là quan hệ trong nhà nước, đây không phải là chủ động đưa tới cửa sao? ! Nhà này ở trong huyện thành buôn bán mười mấy năm, không có khả năng không có người quen ở nghành chính phủ.
- Chị Bạch, tôi mạo muội hỏi thăm chút, chị ở trong huyện thành kinh doanh nhiều năm như vậy, về phía chính phủ, chị biết rõ chứ?
- Nhất định là có quen.
Vừa nói đến đây, trên mặt Bạch Tuyết nhất thời hịên vẻ mặt tự hào,
- Công thương, thuế vụ, bảo vệ môi trường, phòng cháy... những nghành đó chúng tôi làm sao không có người quen?
Bạch Tuyết vui vẻ nói tiếp:
- Mẹ tôi , anh tôi, em họ … có không ít đảm nhiệm chức vụ ở các ban nghành, nhưng thật sự không có ai là quan lớn.
Nhưng nói đến cuối cùng, trên mặt Bạch Tuyết lại là vẻ mặt ảm đạm: nếu không phải là chồng mình làm cho nhà mẹ đẻ mình tức giận, 70 vạn này, mọi người gom lại, cũng có thể gom được, nhưng bản thân các anh chị em này lo lắng tiền này lấy ra ngoài rồi, lão ma quỷ đó chính là không nhớ lâu, sau này vẫn còn bài bạc, cho nên mới tình nguyện bán cửa hàng đi, sau này sẽ giúp mình nghĩ biện pháp, cũng không muốn đưa ra tiền... Mọi người thật sự là bị lão ma quỷ kia làm tổn thương!
Được! Chỉ cần có một tầng quan hệ như vậy là đủ rồi! Trong lòng Trương Anh Duệ nhất thời mừng rỡ!
Vốn chỉ là muốn thử thăm dò hỏi một chút, không ngờ thật là concá lớn! Những quan hệ này của Bạch Tuyết đối với chị ta mà nói không có gì quá lớn, nhưng đối với chính mình mà nói, đây chính là một của cải tột cùng!
- Tới nước này, chị Bạch, tôi cũng không gạt chị, cửa hàng này, tôi tính toán mua xuống để làm kinh doanh xe máy, nhưng ở đây tôi không có người quen, chị xem như vậy có được hay không... Cửa hàng này, tôi ra giá 70 vạn, chỉ cần chị đồng ý lưu lại giúp anh em tôi một thời gian, chức vị tổng giám đốc tôi cho chị giữ, mỗi tháng 2500 tệ, cho thêm chị một phần cổ phần công ty, chị thấy thế nào?
- Như vậy sao?
Nghe Trương Anh Duệ nói vậy, trong lòng Bạch Tuyết nháy mắt bắt đầu tính toán.
Trong huyện thành, những nhà kinh doanh xe máy khác, Bạch Tuyết có biết đến, những ông chủ làm kinh doanh xe máy đó, mặt tiền cửa hàng còn không lớn như của mình, nhưng không phải một năm thu lời trên trăm vạn? Có mặt tiền cửa hàng lớn, nếu làm tốt, một năm kiếm chừng 200 vạn hẳn là không có vấn đề gì quá lớn đâu?
Cứ dựa theo một năm 200 vạn lãi mà đến tính, một phần cổ phần công ty một năm cũng có 20 vạn, tuy rằng nửa năm trước có thể không được, nhưng không phải còn có tiền lương một tháng 2500 sao, nửa năm trước con gái mình cũng không cần nhiều tiền, sang năm khi dùng tiền, tiền cũng có đủ.
Bạch Tuyết không phải người ngu, ý tứ của Trương Anh Duệ cô lập tức hiểu rõ ra, đó là cho mình ra mặt ở phương diện quan hệ với chính phủ, miễn cho người của chính phủ cả ngày đến làm phiền đây mà?
Nếu nói như vậy... trong lòng Bạch Tuyết hơi tính toán một chút, quyết định chủ ý, lắc đầu:
- Cậu em, bảo tôi tới giúp cậu, điều này không thành vấn đề, nhưng …
Dứt lời, lắc đầu.
Bị cự tuyệt, Trương Anh Duệ không chỉ có không có thất vọng, ngược lại mừng rỡ không thôi: không phải là ngại cổ phần công ty ít sao, chỉ cần nguyện ý nói chuyện với ta, vậy là dễ lo liệu rồi!
Một phen kò kè, cuối cùng Trương Anh Duệ lấy giá cả một phần rưỡi cổ phần công ty thêm mỗi tháng 2500 đồng tiền tiền lương, đổi lấy này quan hệ thâm hậu với các ban nghành chính phủ của Bạch Tuyết ở huyện về dưới trướng của mình.
Đối với Bạch Tuyết mà nói, lựa chọn này cũng không tính sai.
Nếu như mình trẻ lại mười mấy tuổi, Bạch Tuyết tất nhiên sẽ không đáp ứng điều kiện "Hà khắc" của Trương Anh Duệ này. Nếu mình khi đó, tuổi trẻ, còn có đầy đủ nhiệt huyết cùng tinh lực một lần nữa mở một sự nghiệp mới, nhưng hiện tại bất đồng, Bạch Tuyết đã là người 50 tuổi, tuổi 50 tuổi này, đối với bất cứ người nào mà nói cũng không thể tính nhỏ, tuổi tác đã mài rũa Bạch Tuyết mạnh mẽ, một phần rưỡi cổ phần công ty, một năm chính là được chia 30 vạn hoa hồng từ cổ phần công ty, số tiền này, cũng đủ cho người cả nhà mình có cuộc sống vô cùng tốt.
Thương nghị thoả đáng, hai người: một người cần dùng tiền ngay, một người cũng e sợ cho đêm dài lắm mộng, hai người ăn nhịp với nhau, nhanh chóng đi đến văn phòng chính phủ như bất động sản chứng minh, quyền sử dụng địa chính chứng minh … làm thủ tục.
Những lo lắng phía trước để tìm được mặt tiền cửa hàng thích hợp, Trương Anh Duệ mang giấy căn cước trên người, nếu hai bên tư liệu chính xác, văn kiện đều đầy đủ, chuyện này sẽ dễ làm hơn .
Đến khi tất cả chuyện này đều xong xuôi, một đầu đổ mồ hôi, Trương Anh Duệ phát hiện, đã đến hơn năm giờ chiều.
- Rốt cuộc tìm được một mặt tiền cửa hàng thích hợp, bận đến hiện tại mới xem như xong ạ.
Giọng nói đã hơi khàn, Trương Anh Duệ ừng ực uống hết một ly nước đun sôi để nguội, nói.
- Tìm được mặt tiền cửa hàng thích hợp rồi sao? Nói cho mẹ nghe một chút đi, cửa hàng đó nơi nào, tình hình thế nào?
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương vẻ mặt kinh hỉ buông tay đang làm việc, bước nhanh đi tới.
- Dạ…
Trương Anh Duệ lau miệng, đối với những việc làm hôm nay, trong lòng không khỏi có chút đắc ý,
- Cửa hàng đó cũng không nhỏ, chừng 500 m2 ạ…
- Lớn như vậy? !
Trương Anh Duệ tìm được cửa hàng diện tích lớn khiến bà Trương hoảng sợ,
- Con trai, mặt tiền cửa hàng lớn như vậy, một tháng mất bao nhiêu tiền tiền thuê nhà ?
- Không cần tiền thuê nhà, con trực tiếp bắt mua nó rồi!
- Cái gì? Con mua rồi? Mất bao nhiêu tiền? Sẽ không bị người ta lừa chứ?
Vừa nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương nhất thời nóng lên, liên tiếp truy vấn Trương Anh Duệ không ngừng.
Cũng khó trách bà Trương nóng lòng, lần này tiền mở cửa tiệm buôn bán, đều là con trai mình lấy mạng đổi lấy, trước kia con trai lại chưa từng làm kinh doanh một mình, khó tránh sẽ bị người ta lừa, nếu kinh doanh không được, bị lừa hết, sau này nên làm cái gì bây giờ? Nếu như con trai mình bị lừa, vậy sau này... bà Trương cảm giác nửa đời sau quả thực đều không có gì tươi sáng.
Cũng không dám làm cho mẹ mình tiếp tục lo lắng, Trương Anh Duệ vội vàng nói.
- Mẹ, ngài đừng có lo, con nói hết chuyện hôm nay cho mẹ là mẹ sẽ biết.
- Đúng , đúng…
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương cũng ý thức được chính mình có chút sốt ruột quá mức, trước hết vẫn nên nghe xem chuyện này con trai đã làm như thế nào. Vội vàng nói với Trương Anh Duệ:
- Anh Duệ, vậy con nói cho mẹ nghe đi, mẹ nghe đây. Nói rõ ràng rành mạch, một chút không được nói thiếu!
- Vâng, khẳng định không thiếu một chút.
Trương Anh Duệ liên tục gật đầu, đem hết thảy chính mình trải qua hôm nay chậm rãi nói lại cho mẹ.
Khi nghe Trương Anh Duệ nói lời nói của ông chủ quán khi ăn mì, bà Trương lắc đầu, thở dài một tiếng,
- ông chủ này nói thật đúng, cũng không phải sao, mặc kệ ngươi có gia sản nhiều hơn nữa, chỉ cần hơi dính vô cờ bạc, đời này coi như ngươi xong rồi.
Nghiêng đầu đi nhìn Trương Anh Duệ, trịnh trọng nói,
- Con trai, mẹ nói cho con biết, trước kia nhà chúng ta không có điều kiện, nếu sau này nhà chúng ta làm kinh doanh tốt, chuện cờ bạc này con nói cái gì cũng không thể dính vào, nếu không mẹ coi như không có người con trai này!
Ở những chuyện như vậy Trương Anh Duệ cũng không dám có chút ý nghĩ khác, nhanh chóng vẻ mặt thụ giáo gật đầu,
- Mẹ, mẹ yên tâm, những thứ này con nhất định sẽ không dính vào, tính nết con trai mẹ như thế nào mẹ còn không rõ lắm sao?
- Vậy là tốt rồi... Vậy con nói cho mẹ nghe thêm một chút đi, tiếp theo thì sao?
Nghe đến đó, biểu hiện bà Trương tốt lên rất nhiều, chính là căn cứ vào những tin tức phía trước kia, bà Trương đã có thể làm ra phán đoán, con trai mình lần này gặp kẻ lừa đảo thật sự khả năng không lớn.
Nghe tới Trương Anh Duệ nói hắn dùng 70 vạn mua cửa hàng, hơn nữa dùng một phần rưỡi cổ phần công ty đổi lấy sự hợp tác của bà chủ cửa hàng cũ để có quan hệ với những ngành chính phủ ở huyện thành, rốt cục bà Trương cũng thả lỏng tình thần, thỏa mản vỗ ngực,
- Không sai, chuyện này con làm tốt lắm. Mẹ mặc dù không có kiến thức nhiều, nhưng cũng biết cứu người một mạng người phúc đức về sau, con cứu được nhà người ta, còn có thể kéo được một quan hệ thâm hậu như thế, chuyện này con làm tốt lắm.
Ngược lại là Trương Anh Duệ cảm thấy có chút ngượng ngùng, lắc đầu,
- Cũng không thể nói như vậy, cho dù là đã không có cửa hàng này, nhà người đó cũng còn có kho hàng lớn, nếu đem kho hàng bán đi, cũng có thể có mấy chục vạn. Dựa vào quan hệ của người ta ở trong huyện thành trước kia, chỉ cần chồng chị ta không chịu thua kém, không đầy vài năm cũng là ông chủ thôi!
- Lời này là đúng, nhưng nhà bọn họ cần vượt qua cửa ải trước mắt này mới được, cửa ải trước mắt này bọn họ đều qua không nổi, còn nói chuyện gì sau này? !
Bà Trương hừ một tiếng, thực xem thường đối với người chồng cờ bạc kia. Lại nhìn con trai của mình, lại càng thích.
Làm mẹ luôn xem con trai mình là nhất, hiện giờ chính là như vậy.
- Vậy các con có bàn khi nào thì dọn cửa hàng hay không?
- Chúng con đã thương lượng, từ hôm nay trở đi cửa hàng bọn họ bắt đầu đóng cửa, ba ngày sau đó sẽ dọn cửa hàng cho chúng ta dọn ra, chúng ta có vào trang hoàng!
Thấy bà Trương có chút đắn đo, Trương Anh Duệ nghĩ ngay ra mẹ mình đang suy nghĩ gì, vẻ mặt khẩn cầu nói,
- Mẹ, tuy rằng cửa hàng chúng ta trang hoàng đến lúc đó có phía công ty tới đặc biệt thiết kế hình tượng cửa hàng, nhưng vẫn cần phải có người ở nơi này trông chừng... Tiền đều là của chúng ta, con và ba đều không ở đó được, đội thi công nếu thừa dịp không có ai quản lại làm gì đó...
Không đợi Trương Anh Duệ nói xong, bà Trương lập tức đồng ý:
- Ừ! Việc này mẹ ở chỗ đó trông nom cho con, đảm bảo không xảy ra sự tình gì! Những người đó muốn ăn bớt của chúng ta á? Hừ!
Lời này, nghe có vẻ hung hăng càn quấy và rất khí phách!
Có mẹ mình nói lời nói này, Trương Anh Duệ yên tâm, đối với đội trang hoàng cửa hàng mà nói, muốn ăn bớt từ nơi này một cây châm một cọng cỏ đều không qua khỏi người phụ nữ trung niên này đâu? Có thể thêm chút tiền đều là bản lãnh của bọn hắn.
Hết thảy đều an bài thoả đáng , Trương Anh Duệ bỗng nhiên ý thức được một vấn đề, vỗ mạnh một cái đùi, vẻ mặt chán nản,
- Đúng rồi, quên một sự kiện.
- Chuyện gì?
Bà Trương bị Trương Anh Duệ làm cho hoảng sợ.
- Ba của con mấy ngày nữa trở về đến đây, đến lúc đó cho ba tìm hai đồ đệ, ngay từ đầu hoàn hảo, sau này việc kinh doanh lên, sau tiêu thụ nếu chỉ do cha một mình đảm đương, vậy cũng sẽ bận không chịu nổi .
Trương Anh Duệ có chút phiền não, chuyện này hẳn là đã sớm nghĩ đến.
- Thực đáng lo như vậy sao? Đến lúc đó mời thêm người không được sao?
Bà Trương có chút chần chờ.
- Có chút không kịp!
Trương Anh Duệ lắc đầu,
- Nửa năm đầu người cần làm khoản hậu mãi không nhiều lắm, ba của con một mình cũng có thể lo được, nhưng nửa năm sau lông khoản sau bán hàng tăng thêm, nếu trong vòng nửa năm trước không để cho cha dạy dỗ được đồ đệ, đến lúc đó sau tiêu thụ sé có thể theo không kịp .
- Nghiêm trọng như vậy?
Bà Trương bị lời nói của Trương Anh Duệ làm hoảng sợ.
- Dạ.
Tầm quan trọng đối với phục vụ sau bán hàng, ảnh hưởng đến danh dự gia đình và cửa hàng mình, bà Trương mặc dù chưa từng làm kinh doanh, nhưng trong lòng tự nhiên cũng hiểu được.
Danh tiếng không tốt, đến lúc đó người ở trong thôn mua xe tuyên truyền đi, nói không chừng tổn thất sẽ là tiềm năng khách hàng cả thôn... Cũng không phải chỉ có một mình cửa hàng mình bán mô-tô, mình phục vụ sau bán hàng không tốt, người ta dự vào cái gì mua của mình?
Phía trước Trương Anh Duệ chưa nói, bà Trương còn chưa ý thức được chuyện này, nhưng hiện tại Trương Anh Duệ nói lên vấn đề, bà Trương rốt cục ý thức được. Tuy rằng cho tiền người khác có chút đau lòng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nói:
- Nếu tìm được người làm, một tháng cần chi bao nhiêu tiền?
Trương Anh Duệ có nắm chắc đáp:
- Ở trấn trên, thợ sửa xe thông thường tiền lương cơ bản là 800 đồng, sau đó trích phần trăm tiền sửa chữa. Nhưng đây là lúc thành nghề rồi mới có thể lấy tiền, thông thường nửa năm trước là học nghề, học nghề chỉ có tiền lương cơ bản, thông thường một tháng khoảng 800 đồng.
- Chúng ta hiện nay cũng khá sốt ruột, con cảm thấy chúng ta quy định sẵn tiền lương cơ bản 1000 đồng, thêm trích phần trăm, hẳn là có thể, nhưng khi chọn người phải chú ý đó.
- Nói là như vậy, thông thường họ có thể kiếm được bao nhiêu tiền?
Nghe Trương Anh Duệ vừa nói như thế, bà Trương có chút tò mò .
- Cũng khó mà nói, nhưng mấy cửa hàng bán xe như chúng ta trên trấn, thợ nhà bọn họ một tháng có thể kiếm được 2500 đồng, đây là ở trên trấn, nếu ở huyện, hơn nữa đến lúc đó nhà chúng ta kinh doanh tương đối khá, phỏng chừng một tháng chắc chắn được 3500 đồng.
- 3500 đồng? Nhiều như vậy?
Bà Trương bị những con số Trương Anh Duệ nói ra làm hoảng sợ.
- Đó là đương nhiên, người ta là dựa vào tay nghề cùng kỹ thuật kiếm cơm mà!
Bà Trương chần chờ một chút, nói với Trương Anh Duệ:
- Hay là, cho em họ con đến thử xem?
- Hai tên tiểu tử đó?
Trương Anh Duệ chần chờ một chút.
Nhà dì của hắn có hai tên tiểu tử là sinh đôi. Nhưng hai tên tiểu tử thúi này không có một đứa nào chịu học tập chăm chỉ, vì chuyện bắt chúng đến trường, dì của hắn không ít lần động vào gậy gộc.
Nhưng hai tên tiểu tử này chính là không có tiền đồ. Sau khi thi vào trường cao đẳng thất bại, hai tên tiểu tử nói cái gì cũng không chịu tiếp tục đi học, bây giờ đang ở trong nhà chơi suốt.
Nếu như có thể bắt bọn họ chạy tới hỗ trợ cho mình, vậy cũng là lựa chọn không sai, đều là thân thích, cũng không cần lo lắng hai tên tiểu tử làm việc vô tâm.
Thấy hai tên tiểu tử này không còn có tâm tư đến trường, hai vợ chồng dì cũng đành chịu, bắt hai tên tiểu tử trở về học lại, sang năm tiếp tục thi một lần.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng tìm không được chỗ nào cho bọn họ làm công, chỉ có thể cho bọn họ ở nhà như vậy. Nếu để cho hai tên tiểu tử này qua cho hỗ trợ nhà mình, cũng lựa chọn quá tốt, cho dù là tương lai không đi theo chính mình làm thì luyện ra được một nghề, thật cũng không lo tìm không được vợ, không có gì để ăn cơm.
Hai tên tiểu tử này quan hệ với mình cũng không phải tệ, bảo chúng đi theo mình cũng không lo. Nhưng Trương Anh Duệ vẫn còn có chút chần chờ.
- Tốt thì cũng tốt, Nhưng con chỉ sợ là thân thích, đến lúc đó xảy ra sự tình khó mà nói được, nếu là phạm lỗi như một người bình thường thì quản lý như thế nào? Nếu mặc kệ sẽ cho những người khác có tấm gương xấu, nói nặng lại thương tổn tình cảm hai nhà.
Nghe Trương Anh Duệ nói như vậy, bà Trương cũng có chút chần chờ , con trai nói không sai, nếu bởi vì hai tên tiểu tử này làm cho kinh doanh nhà mình xảy ra vấn đề, làm cho hai tỷ muội mình quan hệ xa cách, vậy quả thật mất nhiều hơn được.
Nhưng vừa nghĩ xa một chút, em gái mình bởi vì chuyện hai tên tiểu tử này mà lo mãi, bà Trương lại cảm giác mình nên giúp em gái mình một phen.
Nghĩ nghĩ, Trương mụ nói,
- Hay là như vậy, mẹ đi tìm dì cn nói chuyện này, xem ý của dì như thế nào?
- Cũng được ạ!
Trương Anh Duệ thấy được, mà cũng chỉ có thể làm như vậy , nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu,
- Nhưng ngàn vạn lần đừng quên hỏi một chút ý của hai tên tiểu tử kia nhé mẹ, nếu bọn nó không vui làm, vậy ngàn vạn lần không nên miễn cưỡng.
- Nhóc con, việc này còn nhờ ngươi dạy, việc này mẹ chẳng lẽ còn không biết?
Hiểu rõ chuyện, bà Trương châm biếm và chửi rủa.
... ...
Không một giờ sau, bà Trương vui mừng tự đắc đã trở lại.
Từ trên mặt cũng có thể thấy được, đối với hai tên tiểu tử suốt ngày phải đau đầu vô cùng, nhất định là dì đáp ứng rồi, nhưng Trương Anh Duệ vẫn thú vị hỏi,
- Mẹ, dì con nói như thế nào?
- Còn có thể nói như thế nào, nhất định là đồng ý thôi.
Giúp em gái mình giải quyết vấn đề này, bà Trương cũng cao hứng phi thường.
…………
Nằm ở trên giường, Trương Anh Duệ cẩn thận suy tính khả năng có thể hợp tác cùng Kinh Kỵ:
Chỉ lấy điều khoản hợp tác mà nói, cùng Kinh Kỵ hợp tác là tốt nhất, điều khoản hợp tác của Kinh Kỵ cũng đủ ưu đãi.
Còn Hào Tước Linh Mộc …… Mặc dù còn chưa tiếp xúc cùng bọn hắn, nhưng Hào Tước Linh Mộc là đầu rồng lão Đại trong tiêu thụ xe gắn máy trong nước, lấy “địa vị giang hồ” của bọn họ mà nói, điều kiện hợp tác với bọn họ chắc cũng hà khắc hơn Linh Mộc của tỉnh Lỗ một chút. Hơn nữa điểm chết người là, xe của Hào Tước Linh Mộc cũng không dùng động lực thông thường, hệ thống thắng xe cũng không có cách nào thay vì họ là xí nghiệp tư, khả năng hợp tác cùng Hào Tước Linh Mộc có thể bỏ qua, Trương Anh Duệ cho là quan trọng hơn cả chính là phục vụ sau bán hàng và chi tiết vẻ ngoài của xe.
Còn Lực Buồn …… dường như nhà cung cấp này bây giờ đã chú ý lực đến xe hơi, bọn ho bây giờ cũng đặt bao nhiêu tiền đầu tư vào xe gắn máy, đoán chừng chỉ có quỷ mới biết! Nhưng dường như gần đây Lực Buồm lại mới cho ra mắt xe 250V Thái tử, thực hấp dẫn không ít con mắt. Nhưng xe này giá một vạn sáu bảy ngàn, ở thị trường nông thôn, một năm có thể bán được 3 chiếc sao ?
Suy tính đến tương lai khách hàng của mình chủ yếu là người nông thôn và trong hương trấn, giá tiền vẫn là nhân tố chủ yếu bọn họ quan tâm, ngoài ra còn phải chú ý xe có bên không, hơn nữa là đẹp mắt, cứ như vậy …… Trương Anh Duệ tính toán một hồi, tựa hồ tổng hợp suy tính lại, thì Kinh Kỵ vẫn là thích hợp nhất? Nhưng thôi vậy, hai nhà Hào Tước Linh Mộc và Lực Buồm này, ngày mai cứ đi xem một chút hãy nói ……
Tính toán như vậy xong, chỉ trong chốc lát , trong phòng vang lên tiếng ngáy nho nhỏ.
———————————————— �———————
Làm nghiệp vụ tiêu thụ, tửu lượng cũng rất tốt, người này uống không thua gì người kia, hơn nữa còn có thể thổi phồng, điểm này Trương Anh Duệ coi như là hoàn toàn công nhận, so sánh với giám đốc tiêu thụ của công ty cũ của mình, miệng lưỡi của giám đốc tiêu thụ công ty Kinh Kỵ tỉnh Lỗ này tài giỏi hơn nhiều, khiến cho Trương Anh Duệ bái phục.
- Nào, lão đệ, làm chén này! Bất kể hợp tác giữa chúng ta có thể thành hay không, từ nay về sau chúng ta chính là bằng hữu, về sau tới tỉnh thành làm việc cứ tới tìm tôi, đại sự không dám nói, chuyện nhỏ lão ca nhất định có thể giúp một chút.
Cố Đại Thành vừa nói, vừa bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch .
Trương Anh Duệ cũng không khách khí, cũng uống một hơi cạn sạch.
Cầm khăn giấy lau miệng, Cố Đại Thành vỗ vỗ đầu, có chút áo não nói với Trương Anh Duệ.
- Đúng rồi, ban ngày tôi quên nói cho lão đệ, nếu là lượng tiêu thụ hàng năm vượt qua 100 vạn, có thể cầm lại 2% lợi nhuận, nếu như vượt qua 200 vạn, lợi nhuận được trả lại là 2.5%…… kế tiếp theo mỗi gia tăng 100 vạn, tăng thêm 0.5%, lợi nhuận khấu trừ cao nhất có thể đạt tới 10% , 10% là đỉnh.
-10% ? Đoán chừng cầm được cái 10% này khó khăn không nhỏ nhỉ?
Trương Anh Duệ bưng chén rượu lên, hai người uống một hơi cạn sạch, nói.
- Đúng là không nhỏ, nhưng thật ra thì cũng không có khó khăn như vậy.
Cố Đại Thành xòe đầu ngón tay cho Trương Anh Duệ xem:
- Cậu xem, tính theo giá tiền bây giờ, buôn bán đạt 100 vạn thật ra thì cũng chỉ là lượng tiêu thụ một trăm sáu mươi, bảy mươi chiếc xe, bình quân ngay cả hai ngày bán một chiếc cũng chưa tới …… năm ngoái chỉ trong nước chúng ta, lượng tiêu thụ xe gắn máy cả năm là hơn 2300 vạn xe.
- Số liệu thống kê chúng ta bên này, một doanh nghiệp cấp huyện phía dưới, rất bình thường, một năm bán ba bốn trăm vạn không thành vấn đề …… ha ha ……cạch.
Cố Đại Thành cạch chén rượu, tiếp tục nói,
- Các cậu ấy là ở thị trấn nào vậy nhỉ …… cách …… nhất thời không nhớ được, anh ta một năm bán hơn 1000 chiếc xe, kim ngạch tổng tiêu thụ vượt qua 600 vạn, từ 600 vạn có 4.5% lợi nhuận được khấu trừ, một năm chỉ tình nguyên lợi khấu trừ anh ta đã được hai mươi bảy hai mươi tám vạn, cộng thêm lời lãi bình thường, một năm được hơn 150 vạn, mẹ nó chứ ……
Nói xong lời cuối cùng, Cố Đại Thành tức giận mắng, tựa hồ rất bất bình, rất ghen tỵ đối với người kiếm được nhiều như vậy.
Đối với lời của Cố Đại Thành, Trương Anh Duệ ngược lại không nghi ngờ chút nào, như đã nói qua, bất kể anh làm buôn bán gì, chỉ cần có thể bán đi hàng tay trong, vậy khẳng định là không lo lỗ vốn, nhưng rốt cuộc có thể bán được hay không, điểm này mới là mấu chốt của vấn đề .
Thấy Trương Anh Duệ đang cười, không nói lời nào, trong lòng Cố Đại Thành không khỏi mắng câu: tiểu hồ ly.
Chiêu này hắn đã dùng nhiều lần, chuyên dùng để đối phó những khách hàng nhỏ phía dưới, vẫn luôn có tác dụng, bình thường những tên đó sẽ tính toán trong lòng một chút, cứ dựa theo mức thấp nhất, một năm bán 100 vạn hàng, cũng dễ dàng có 2 vạn, cộng thêm lời lãi bán xe, lời lãi sau bán hàng, một năm cũng có thể dễ dàng kiếm được sáu bảy vạn. Đây chỉ là ít nhất, quy mô hơi lớn hơn một chút, một năm bán ba trăm vạn hàng, là có thể đạt tới chín vạn, cái này cũng chưa tính lãi tiêu thụ …… Mỗi khi hắn nói điều này, những tên kia, tên nào không sáng hai mắt lên? Nhưng tiểu tử này sao cứ im lặng như vậy?
Trong lòng khó chịu như vậy, trên mặt Cố Đại Thành cũng mang vẻ ngạc nhiên.
- Sao, lão đệ không tin?
- Tin chứ, bằng không tôi cũng sẽ không chủ động tìm tới đây, không phải sao?
Đối với lời này, Trương Anh Duệ cũng không có phản bác, mà là rất sảng khoái gật đầu,
- Chỉ là …… lão ca, tôi nói câu này, thấy không đúng, anh cũng đừng tức giận…
- Lão đệ, cậu có nghi vấn gì cứ việc nói, có cái gì không hiểu thoải mái hỏi.
Cố Đại Thành vỗ ngực ầm ầm.
- Lão ca ta làm chính là việc này…
- Vâng, lão ca, tôi hiếu kỳ chút, làm xí nghiệp trong tỉnh chúng ta, chẳng lẽ xưởng sản xuất trong tỉnh chúng ta trong đối với những doanh nghiệp kinh doanh trong tỉnh chúng ta, ngoài việc có thể trực tiếp lấy hàng từ nhà máy, cũng chưa có những ưu đãi khác sao? Theo tôi được biết, giống như Hào Tước Linh Mộc,Gia Lăng và Tiền Giang … cũng còn có một số chiếu cố đặc biệt đối với doanh nghiệp gốc tỉnh mà.
Trương Anh Duệ cười híp mắt nói.
Mẹ nó, cái này là mặc cả đây mà? Cố Đại Thành trong lòng thầm mắng, nhưng cũng cao hứng hơn: người ta nguyện ý cùng ngươi thảo luận giá, đó mới là hắn có ý hợp tác với ngươi, nếu là không có ý muốn hợp tác, ai sẽ nhàn rỗi kỳ kèo giá cả cùng ngươi …… có cái này, thật đáng vui mừng.
Nếu ngươi nguyện ý nói, dĩ nhiên là tốt nhất, trong lòng Cố Đại Thành cao hứng, trên mặt lại có chút bị làm khó, hai tay xòe ra.
- Lão đệ, cái này …… nói như thế nào đây, không phải là lão ca ta không để ý cậu, giống như cậu nói, nếu mọi người đều là đồng hương, không lẽ không ưu tiên chiếu cố một chút, nhưng vấn đề là công ty không có cái quy định này, công ty không có cái quy định này, lão ca ta cũng không có cách nào.
Mặc dù trên gương mặt Cố Đại Thành như bị làm khó, nhưng trong lòng Trương Anh Duệ lại nhất thời vui mừng: có cửa!
Nếu như Cố Đại Thành trực tiếp không chút do dự cự tuyệt, đó mới là thật không có bất kỳ đường sống nào nữa, nếu hắn nói như vậy, kẻ ngu cũng biết chuyện như vậy đúng là có mờ ám .
- Nào nào … rót đầy vào, rót đầy vào…
Trương Anh Duệ cầm chai lên rót đầy cho Cố Đại Thành, ân cần giơ ly rượu lên:
- Nào, lão ca, nếu hôm nay chúng ta có thể ngồi ở chỗ nầy uống rượu, đó chính là duyên phận, nào, chén này uống hết.
- Được, rất tuyệt!
Trương Anh Duệ biểu đạt thiện ý, Cố Đại Thành cũng là thầm mừng, bưng chén rượu lên, hai người một hơi cạn sạch rượu trong chén.
- Lão đệ, nếu cậu nói như vậy …… ừ, như vậy đi, mặc dù trong công ty không có cái quy định này, nhưng giống như là cậu nói, trở về ta hỏi một chút xem ý lão tổng thế nào, có còn có những ưu đãi khác hay không, nếu là lão tổng không có ý kiến, chuyện này coi như là thành công, nhưng trường hợp xấu nhất, tôi có thể pải nói trước, nếu là lão tổng không đáp ứng, lão ca ta cũng không có cách nào.
Lau miệng xong, Cố Đại Thành nặng nề đặt chén rượu ở trên bàn, hào phóng nói .
- Vậy thì phiền lão ca rồi, lão đệ thật là vô cùng cảm kích, nào, tôi mời anh một chén nữa ……
Trương Anh Duệ bưng chén rượu lên, trong lòng chợt động: người nầy trong lòng nghĩ như thế nào nhỉ?
Nghĩ như vậy, tất cả sự chú ý cuả Trương Anh Duệ đều tập trung vào người Cố Đại Thành.
- Ưu đãi ngoại ngạch đương nhiên là có, lợi khấu trừ khởi điểm lão tử sẽ có thể giúp ngươi từ 2% tăng lên tới 4% , sau đó gia tăng mỗi 100 vạn hạn ngạch tiêu thụ thì gia tăng 0.5% lợi khấu trừ. Nhưng vấn đề là ngươi, tiểu tử này tựa hồ có chút không biết điều, chuyện không có lợi, sao ta phải ra tay giúp cho ngươi? Trước kia ta giúp những tên kia lấy được lợi khấu trừ từ 2% tăng lên tới 4% , đây chính là vì có thể từ 2% này rút ra ba phần ……
Giờ phút này Trương Anh Duệ rõ ràng “ nghe ” được tiếng lòng của Cố Đại Thành.
- Chị Bạch, nhanh như vậy đã thu dọn xong ư?
Sớm ngày hôm sau, vừa lên huyện, Trương Anh Duệ nhìn thấy hai vợ chồng BạchTuyết trong cửa hàng đang bận rộn thu dọn, kinh ngạc hỏi.
- Đúng vậy, hiện tại cửa hàng này sẽ là của cậu, cậu còn là ông chủ của tôi, tôi không nhanh chóng thu dọn, ông chủ mà nổi lửa giận thì tôi chịu không nỗi!
Trải qua cả đêm suy nghĩ, Bạch Tuyết dường như đã thích ứng thân phận mới của mình, cùng Trương Anh Duệ vui đùa.
- Đừng, chị Bạch, xin chị ngàn vạn lần đừng nói như vậy, bằng không tỷ chồng chị sẽ đánh em mất!
Trương Anh Duệ cười trả lời, nhìn chồng Bạch Tuyết đang ở hỗ trợ thu dọn một cái, trong lòng cũng hứng thú.
Ngày hôm qua, người đàn ông này còn có bộ dáng uể oải không chút phấn chấn, khi ngồi ở cửa, nhìn thấy điều duy nhất khác so với người chết, chính là so với người chết còn có một hơi thở mà thôi, cả người như cái xác không hồn, nhưng bây giờ nhìn lại, tuy rằng tinh thần vẫn đang kém, nhưng hiển nhiên đã có thể về đến phạm trù người bình thường.
- Chồng chị?
Bạch Tuyết tức giận nhìn chồng mình một cái, oán hận nói:
- Hừ! Không nói ông ta nữa, sắp bị ông ta làm tức chết rồi.
Ngữ khí của Bạch Tuyết, Trương Anh Duệ có thể hiểu được, có một ông chồng như vậy, gia sản ngàn vạn cũng bại hết, đến nay Bạch Tuyết vẫn chưa ly hôn đã xem như tình thâm ý trọng , còn phải mang vẻ mặt ôn hoà đối với y? Chỉ sợ ý nghĩ này ngay cả y là chồng mình cũng không dám có... Hiện tại người đàn ông đó giống như đang trong thời gian khảo sát, một khi không được, lập tức một cước đá đít, rất nghiêm túc.
- Ông chủ, cậu đã đến rồi?
Ngày hôm qua người đàn ông như cái xác không hồn vội lau mồ hôi, cười đáp lời Trương Anh Duệ. Trương Anh Duệ thấy rõ ràng, từ trong đáy mắt người đàn ông mang theo một tia cảm kích.
Trương Anh Duệ thoải mái, xem ra người nầy thật sự là tỉnh ngộ, hiểu được nửa năm qua mình rốt cuộc đã làm vớ vẩn những gì, đã biết cải tà quy chính. Bất kể như thế nào, ở chỗ sâu trong đáy mắt y có thật sâu sám hối là không thể gạt được người khác. Lại nói tiếp, ngắn ngủn một đêm thời người đàn ông này có thể chuyển biến lớn như vậy, cũng cũng đủ thuyết minh người nầy xem như một người hiểu chuyện.
Ngược lại là Bạch Tuyết, tựa hồ chưa buông tha chồng mình, nghe được chồng mình cũng dám nói chuyện, đi lên châm chọc.
- Ông chủ? Ông có tư cách gì gọi người ta là ông chủ? Ông hiện tại chỉ là công nhân lao động giản đơn, nói lầm bầm gì vậy ...
Nghe được người vợ nói lời này, người đàn ông cũng không nói gì, cười hắc hắc:
- Mọi người cứ bận việc của mình, tôi đi xem còn có cái gì cần giúp đỡ.
Nói xong, xoay người, thân hình cũng là bị quầy hàng chặn.
- Xem ra chồng chị thật sự nhận thức được sai lầm của mình .
Nhìn chằm chằm phương hướng thân hình biến mất, Trương Anh Duệ nói với Bạch Tuyết.
- Hừ, còn cần xem xét hẵng nói.
Nhìn bóng lưng chồng mình, Bạch Tuyết bĩu môi khinh thường.
Nghe thấy Bạch Tuyết nói lời này, Trương Anh Duệ nở nụ cười: thật đúng là điển hình của nói năng chua ngoa tim mềm như đậu phụ. Hiện giờ, Trương Anh Duệ làm sao còn nhìn không ra? Bất kể là xuất phát từ nguyên nhân gì, tâm lý người phụ nữ này kỳ thật đã muốn tha thứ cho người đàn ông suýt nữa làm gia đình của mình sụp đổ này rồi?
- Đúng rồi, chị Bạch, ngày hôm qua tôi quên nói với chị, đưa cho chị một phần rưỡi cổ phần công ty, cũng không phải là cho mình chị, mà là cho cả nhà chị đấy!
Trương Anh Duệ bỗng nhiên cao giọng hô.
Bạch Tuyết không có chút chịu lép vế:
- Hô lên làm gì! Tôi nói cho cậu biết, số tiền này đều là của tôi, tiền này ông ta khỏi phải nghĩ đến có nửa phần!
- Tôi không quản nhà chị chia thế nào, dù sao cũng nói cho người đàn ông nhà chị biết, tiền này cũng có một phần của anh ta là được, lớn như giọng vậy, tôi cũng không tin anh ta nghe không thấy.
Trương Anh Duệ ha ha cười.
Nhớ tới một sự kiện đêm qua đã cân nhắc, Trương Anh Duệ thử thăm dò hỏi Bạch Tuyết,
- Chị Bạch, chị có quen ai là kế toán kinh nghiệm phong phú, hiểu được thế nào để tránh thuế hợp lý không ?
Một người kế toán kinh nghiệm phong phú đối với một công ty mà nói, tầm quan trọng là không cần nói, nhiều công ty tìm kế toán như vậy chỉ hi vọng tìm được người phong phú kinh nghiệm, nguyên nhân chỉ có một: những kế toán kinh nghiệm phong phú này, điều kiện tiên quyết là không trái pháp luật hoàn toàn có thể thông qua đủ loại phương thức hợp lý hợp pháp tránh thuế cho công ty, nộp thuế thu nhập ít đi, kế toán giỏi hơn, thậm chí có thể hợp lý tránh thuế đạt tới trên 50%!
Kế toán trọng yếu như thế, cũng không kỳ quái Trương Anh Duệ vì cái gì mà để tâm như thế.
- Thật trùng hợp, tôi cũng quen một kế toán!
Bạch Tuyết vỗ trán một cái,
- Cô ấy là đàn chị của tôi, trước kia đã giúp chúng tôi làm hóa đơn sổ sách, rất lợi hại, là một ký kế toán viên cao cấp, nếu không nể mặt mũi của tôi, người ta cũng không thèm để ý nhà Lý Dương nhỏ như chúng tôi. Hôm trước tôi còn nói muốn tiến cử cho cậu đấy, ha ha... Thật sự là trùng hợp ...
Trời! Kế toán viên cao cấp? Trương Anh Duệ thấy người được Bạch Tuyết tiến cử làm hoảng sợ, cũng bị nhân vật mang theo ánh sáng chói mắt làm hoảng sợ: người giỏi như vậy đều có thể tìm được ư? Nhất thời mừng rỡ:
- Chị Bạch, hiện tại bảo chị ấy đến hỗ trợ chúng ta, việc này không thành vấn đề chứ?
- Có thể có vấn đề gì, già rồi nên hiện tại đã về hưu, mỗi tháng tiền hưu cùng chia hoa hồng ở cổ phần những công ty khác mỗi tháng đều không ít. Đi ra nhận việc, hoàn toàn không phải là vì kiếm tiền, cũng là bởi vì ở nhà rỗi rãnh khó chịu, đi ra giải sầu... nhưng lão đệ, chị phải nói trước cho cậu hiểu! Vị đàn chị của chị tuy rằng không phải kiêm chức, nhưng giờ làm việc cậu cũng không thể bắt chị ấy cố định , khi nào thì muốn đến thì khi đó đến. Điểm này cậu phải nắm chắc trong lòng.
Bạch Tuyết thật cẩn thận dặn dò.
- Đó khẳng định không thành vấn đề, người như vậy, cho dù là đặt ở này xí nghiệp lớn, cũng phải được coi như thần tài ý chứ!
Trương Anh Duệ liên tục gật đầu.
- Đúng rồi chị Bạch, chị xem, một tháng trả chị ấy bao nhiêu cho thỏa đáng?
- Một tháng 10000 đi, nguyên lai lão thái thái cho ta hỗ trợ thời gian là một nguyệt 8000, bây giờ... Ừm, cũng phải gia tăng một ít.
Bạch Tuyết nghĩ nghĩ, đưa ra một con số.
Một tháng một vạn? Trương Anh Duệ gật gật đầu, giá cả này nếu với kế toán bình thường, đương nhiên là thái quá. Nhưng nếu với một kế toán cấp cao công tác bốn năm mươi năm, kia quả thực chính là rất hời! Về phần tại sao từ 8000 tăng tới 10000? Bà ấy là hỗ trợ cho vãn bối của mình, tình huống hiện tại có thể so sánh cùng trước kia sao?
- Được, chuyện này liền phiền toái chị Bạch nhé... Chị xem chừng, ước chừng bao lâu có thể làm cho người đó đến?
- Ngày mai... Ngày kia đi, phỏng chừng ngày kia có thể, nhưng cậu nên cho người phía công ty đi tới thực tế đo lường xem, cũng nên làm biển quảng cáo cùng bên trang hoàng thiết kế trong đi, trước kia làm siêu thị thế nào cũng không sao, nhưng hiện tại không thể được .
Bạch Tuyết nghĩ nghĩ, hơi có vẻ phiền muộn đáp.
- Tốt, cứ dựa theo chị nói mà làm.
Trương Anh Duệ gật gật đầu, móc ra di động.
Điện thoại đầu kia, Cố Đại Thành sớm đã sốt ruột chờ ...
Mấy ngày kế tiếp, cửa hàng bắt đầu thi công làm trang hoàng, cho mẹ mình ở nơi này trông chừng, Trương Anh Duệ cùng Bạch Tuyết bắt đầu chạy đi lo các loại thủ tục công ty. Trước kia chưa làm qua những cái này, hiện tại tự mình làm việc này , Trương Anh Duệ mới cảm giác được, ở Trung Quốc chạy đi lo lập công ty, tuyệt đối là chuyện rất mệt người.
Trước đây Trương Anh Duệ chưa từng nghĩ tới, mở một công ty lại phải chạy nhiều như vậy, hành chính, công thương, phòng cháy, bảo vệ môi trường, khu vực, phường hội... Thậm chí cả uỷ ban kế hoạch hoá gia đình và bảo vệ quyền lợi trẻ em phụ nữ cũng đều phải đảo qua. Trương Anh Duệ đều sắp không chịu nổi : mẹ ơi, ta chỉ mở cái công ty nhỏ mà thôi, cùng những nơi đó có chút quan hệ không? !
Vài ngày sau, Trương Anh Duệ cảm giác mình chân đều biến dạng rất nhiều, hơn nữa nếu không phải là có Bạch Tuyết biết rõ những nơi đó nên được bọn rắn độc hỗ trợ, sự tình còn không biết khi nào thì mới có thể làm xong.
- Lão đệ, cậu đã có thể thoải mái rồi!
Thấy bộ dáng như chó sắp chết của Trương Anh Duệ, Bạch Tuyết trêu đùa :
- Tôi cho cậu biết, khi tôi mới mở công ty, thủ tục còn rườm rà hơn... Riêng là con dấu, lúc ấy tôi thử đếm, cần đến 156 cái!
- Trời! Mẹ Kiếp!
Trương Anh Duệ nhịn không được tuôn ra một câu nói tục, nghe được mấy con số này, Trương Anh Duệ thật sự choáng váng, vốn cho là đã có được 76 cái dấu đã nhiều lắm, ai có thể có thể nghĩ đến, đây đã là kết quả của tinh giản hơn phân nửa?
- we are the champions! We are the champions! ...
Trương Anh Duệ lại nghe chuông điện thoại di động rất quái dị, ở phía sau vang lên, Trương Anh Duệ lấy điện thoại cầm tay ra vừa nhìn, thì ra là giọng của em họ con nhà dì mình - Lý Hạo.
Hai tên tiểu tử kia ngày hôm qua đã bị dì bắt tới đây với lý do "Qua hỗ trợ cho anh họ", lúc này đang ở trong cửa hàng hỗ trợ làm trang hoàng, thấy là Lý Hạo điện thoại, Trương Anh Duệ không khỏi kỳ quái: tiểu tử này gọi điện thoại cho mình có chuyện gì?
Mới vừa bắt máy điện thoại, thanh âm của Lý Hạo hơi có vẻ lo lắng và hưng phấn liền vang lên,
- Anh, có hai người tìm anh, anh mau trở lại một chút đi.
- Ai tìm anh ?
- Bọn họ nói là Hào Tước Linh Mộc, lại đây nói chuyện hợp tác với anh !
- Được, em giúp anh tiếp đãi chút, nói cho bọn họ biết, anh lập tức trở về, cho bọn họ chờ một lát.
Trương Anh Duệ dặn dò Lý Hạo một tiếng, trong lòng lại có chút kỳ quái, người của Hào Tước Linh Mộc nhàn rỗi không có việc gì đến tìm mình làm gì? Chẳng lẽ là hi vọng mình bán sản phẩm của bọn họ? Như vậy cũng có thể, nhưng ... cửa hàng còn chưa mở đâu, bọn họ làm sao mà cũng đã biết rồi?
Trương Anh Duệ kinh ngạc, Bạch Tuyết thì có vẻ cao hứng rất nhiều, hưng phấn đẩy Trương Anh Duệ một cái.
- Đi nhanh đi, xem ra lại có người đến tặng tiền cho cậu đấy!
Đến tặng tiền cho mình ư? Lời này... Thật cũng không tính là sai lầm.