Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 16 : Lễ Vật.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Thi Nại Đức vỗ trán, nói: “ Huynh đệ, đó là sản phẩm đại chúng, ngươi hiểu không? Bởi vì trong học viện đại đa số người không thể đổ bộ lên khu trung cấp, cho nên bọn họ mới sử dụng thứ này. Mà người có thể đổ bộ lên khu trung cấp, còn có ai lại dùng loại hàng rác rưởi hạn chế tốc độ này chứ hả?”
Phương Minh Nguy bật cười, thì ra là thế, nhưng ngày hôm qua đối với hắn mà nói, cho dù là cho hắn một máy truyền cảm xa hoa, cũng là không dùng được. Bởi vì máy truyền cảm cấp bậc càng cao thì phải phối hợp lực lượng tinh thần đẳng cấp cao mới có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất.
Cũng như là phi cơ, nếu trang bị cho nó một động cơ máy kéo chạy bằng dầu, dù cho thiết bị phần cứng của nó có tốt, cũng là bay lên không nổi.
“ Huynh đệ, đến đây đi, ta đưa ngươi một kiện lễ vật.”
Thi Nại Đức đầy nhiệt tình mang theo Phương Minh Nguy đi tới khu mua sắm ở lầu ba mươi tám.
Tòa lầu này không hổ là tòa lầu có công năng cao cấp nhất trong học viện, từ tầng ba mươi đến tầng năm mươi đều là lầu bán vật phẩm, có nguồn cung cấp cực kỳ phong phú.
Nhưng vì tiết kiệm nhân lực, ngoại trừ những quầy cá biệt bên ngoài, nơi này đều do người máy phụ trách bán hàng.
Đương nhiên, được xưng thế hệ những cô người máy bán hàng chỉ là dựa theo trình tự đặt ra trước đó để phục vụ cho khách hàng mà thôi.
Lầu ba mươi tám là chuyên môn buôn bán các loại sản phẩm điện tử, mà máy truyền cảm cũng thuộc về một loại trong đó.
Dưới sự giới thiệu của cô bán hàng, hơn trăm loại sản phẩm, mấy vạn kiểu dáng cùng với công năng hoàn toàn không giống nhau làm cho Phương Minh Nguy hoa cả mắt, thật là không sao quyết định nổi.
Ước chừng tự hỏi nửa giờ, Thi Nại Đức không còn tính nhẫn nại trực tiếp đi tìm cô bán hàng, mua máy truyền cảm đắt giá nhất.
Nhìn giá cả của máy truyền cảm, Phương Minh Nguy thật sự là có chút hết hồn, mười hai vạn tám ngàn tín dụng điểm, nếu dựa theo một tháng tiền tiêu vặt một ngàn tín dụng điểm của hắn trước mắt, thì lưng hắn phải đeo nợ nần hơn mười năm.
Cầm đồ vật đi tới nhà ăn nơi lầu ba, Thi Nại Đức bao một chỗ ngồi, gọi rượu đỏ cùng vài món thức ăn. Vốn muốn định ăn no một phen, không ngờ đồ ăn vừa lên, còn chưa kịp ăn, chợt nghe Phương Minh Nguy kiên định nói: “ Thi Nại Đức, phần lễ vật này ta không thể thu.”
“ Vật ta đã tặng không có thói quen cầm lại.” Thi Nại Đức nhún vai, tiêu sái nói.
Phương Minh Nguy ngẩn ra, lập tức bật cười nói: “ Thực xin lỗi, như vậy đồ mà ta quyết định không lấy cũng không ai có thể áp đặt được ta.”
Thi Nại Đức ngoài ý muốn nhìn đồng học đối diện, ở trong ấn tượng của hắn, Phương Minh Nguy tựa hồ cũng không phải một người có chủ kiến, nhưng không biết vì điều gì, hiện tại lại biểu hiện thật là quyết đoán.
Không khí trong bàn nhất thời ngưng trọng lại.
Phương Minh Nguy cầm lấy chén rượu trước mặt, tự rót, mượn cơ hội che giấu phần bất an trong lòng mình.
Đối với loại người bình thường như hắn mà nói, Thi Nại Đức ở trường được xưng là phần tử tinh anh hô phong hoán vũ vẫn là thần tượng mà hắn sùng bái. Nếu trước ngày hôm nay, đối với quà tặng của Thi Nại Đức, hắn nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, nhưng sẽ không cự tuyệt.
Đương nhiên, nếu hôm nay hắn không biểu hiện ra năng lực thao túng cơ giáp khó thể tin này, Thi Nại Đức cho dù có nhiều tiền hơn nữa, cũng không thể đưa tặng cho hắn một phần đại lễ như thế.
Nhưng giờ phút này Phương Minh Nguy đã có một ít biến hóa mà chính bản thân hắn cũng không hiểu, tựa hồ là ở trong tim của hắn, cũng không muốn tiếp thụ ân huệ của người khác.
Cười tự giễu, chẳng lẽ hôm nay mình lại có thêm một bộ dáng ngông nghênh phải không?
Cửa mở, phục vụ đưa món ăn cuối cùng đi vào, nhưng hắn giỏi nhìn mặt quan sát liền lập tức cảm thấy không khí bên trong có chút không tầm thường. Loại không khí quá mức đè nén này làm cho người phục vụ trẻ tuổi cảm thấy một trận hơi lạnh thấu xương.
“ Ha ha.” Thi Nại Đức đột nhiên cất tiếng cười to lên, hắn vừa mở miệng, không khí bên trong nhất thời khôi phục bình thường.
Người phục vụ trẻ tuổi tự nhiên nhận ra vị này là nhân vật phong vân trong sân trường, nhưng đối với Phương Minh Nguy lại hoàn toàn không biết gì cả. Tuy rằng không rõ bọn họ đang làm gì, nhưng cũng không hứng thú tìm hiểu.
Sau khi đưa lên thức ăn, lập tức đi ra ngoài, không còn đi vào thêm lần nào.
“ Phương Minh Nguy, ngươi có thể nói cho ta biết, vì sao muốn cự tuyệt?”
“ Quá đắt, ta không trả nổi.” Phương Minh Nguy nói thẳng.
Thi Nại Đức rõ ràng sửng sốt, theo lòng hắn dĩ nhiên không hề nghĩ đến chuyện này, nguyên lai Phương Minh Nguy bởi vì lễ vật quá mức quý trọng nên mới cự tuyệt nhận lấy.
“ Kỳ thật, ngươi không cần trả lại.”
“ Cảm ơn, nhưng ta không có thói quen tiếp thụ lễ vật quý trọng của người ta.”
Thi Nại Đức nhẹ nhàng gõ mặt bàn, rót một chén rượu đỏ, đột nhiên cười nói: “ Như vậy tính ta cho ngươi mượn, để tháng sau ngươi trả lại cũng được.”
“ Tháng sau?” Phương Minh Nguy kinh hô một tiếng, nhìn đăm đăm Thi Nại Đức. Người này, không phải là nổi điên a, muốn bảo hắn trong vòng một tháng trả lại mười hai vạn tín dụng điểm, biện pháp duy nhất là mở miệng hỏi cha mẹ.
Nếu cha mẹ biết hắn tìm mười hai vạn chỉ là vì mua một máy truyền cảm, phỏng chừng chính mình sẽ không còn ngày nào sống yên lành.
“ Đúng vậy, tháng sau.” Thi Nại Đức chú ý tới sắc mặt Phương Minh Nguy, nhất thời cười nói: “ Yên tâm, ngươi rất nhanh sẽ có một số tiền lớn, khi đó, đừng nói là một máy truyền cảm, cho dù là một trăm, một ngàn, ngươi cũng không thèm để ý chút nào mà mua nó.”
“ Đó là không có khả năng.” Phương Minh Nguy cũng không có thói quen mộng tưởng hão huyền.
Thi Nại Đức mỉm cười cúi người lên bàn, nhẹ giọng nói: “ Còn nhớ rõ tiến sĩ đã nói chuyện với Trương quản lí không? Ngươi yên tâm, tiến sĩ sẽ vì ngươi tranh thủ được đãi ngộ tốt nhất.”
Trái tim Phương Minh Nguy mạnh mẽ nhảy lên, mơ hồ, hắn đã hiểu được ý tứ của Thi Nại Đức: “ Ngươi là nói, hợp tác cùng Tuệ Tinh tập đoàn sao?”
“ Đúng vậy, dựa theo ta phỏng chừng, ngươi sẽ đạt được trợ cấp mỗi tháng không dưới một trăm vạn tín dụng điểm.”
“ Phốc.”
Một ngụm rượu đỏ nhất thời phun ra một nửa, còn lại một nửa không cẩn thận trôi vào cổ họng. Tuy rằng không muốn thất lễ trước mặt người khác, nhưng Phương Minh Nguy không khống chế được mà ho khan kịch liệt.
“ Uy, ngươi không sao chứ.” Thi Nại Đức cẩn thận hỏi, nghe giống như tiếng ho sặc khó thở, hắn tựa hồ có ý nghĩ muốn gọi xe cứu thương.
Nếu Phương Minh Nguy không may bị ho mà nghẹn chết, như vậy tiến sĩ nhất định sẽ chỉnh hắn thực thảm.
“ Nga, không có việc gì.” Thật vất vả bình tĩnh trở lại, Phương Minh Nguy sắc mặt đỏ bừng ngồi lên ghế, hỏi: “ Ngươi mới vừa nói cái gì?”
“ Mỗi tháng một trăm vạn tín dụng trợ cấp.” Thi Nại Đức nói: “ Kỳ thật ngươi cũng không cần kích động tới như vậy, đối với thiên phú của ngươi mà nói, điểm ấy đầu tư đã là cơ bản nhất, nếu nếu tính cho đúng, theo ta đề nghị, ngươi rõ ràng nên tuyên bố công khai mà đấu thầu đi.”
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 17 : Trăm Vạn Hấp Dẫn.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Cầm truyền cảm khí trong tay, vô ý thức lăn qua lộn lại nhìn, trái tim Phương Minh Nguy nhảy mạnh.
Mỗi tháng một trăm vạn tín dụng trợ cấp, điều này có thể sao? Như thế nào nghe có điểm cảm giác như truyện thần thoại trong đêm.
Cha mẹ hắn cùng làm việc tại Tuệ Tinh tập đoàn, hơn nữa còn thuộc loại thành phần giai cấp tri thức cấp dưới của công ty.
Đã có thể như bọn họ, nhưng tiền lương mỗi người cũng bất quá mới năm vạn mà thôi. Nhưng nghe khẩu khí của Thi Nại Đức, giống như một trăm vạn là còn ủy khuất mình, như vậy điều kiện hậu đãi đương nhiên làm cho hắn khó có thể thừa nhận.
Phương Minh Nguy đột nhiên lại yên lặng, Thi Nại Đức kì quái hỏi: “ Ngươi làm sao vậy?”
“ Nga, không có gì.” Phương Minh Nguy bật cười khanh khách, chính mình cũng là nhập ma, Thi Nại Đức chẳng qua chỉ là đoán mà thôi, cũng không phải thật sự đã có trăm vạn tín dụng điểm tới tay, như vậy thì kích động làm gì.
Nghĩ đến đây, nhất thời như hạ xuống gánh nặng, cả người đều trở nên thoải mái. Khóe mắt tùy ý nhìn máy truyền cảm trong tay, đột nhiên, ánh mắt của hắn bị một tổ chữ nhỏ của máy truyền cảm hấp dẫn.
Dần dần, sắc mặt Phương Minh Nguy biến đổi cổ quái lên.
“ Thi Nại Đức, thực xin lỗi, ta còn không thể tiếp thu hảo ý của ngươi.”
“ Hắc, ngươi không tin ta sao?”
“ Không, Thi Nại Đức, ta chỉ là muốn nói.” Dừng một chút, Phương Minh Nguy cầm máy truyền cảm trong tay đưa cho Thi Nại Đức, nói: “ Nếu đổi cái khác, ta nghĩ ta sẽ tiếp thu ý tốt của ngươi.”
Thi Nại Đức khó hiểu tiếp nhận máy truyền cảm, nhìn kỹ, ở giữa máy có hai chữ cực nhỏ: “ Mười một.”
“ Nga, trời ạ.” Thi Nại Đức dùng sức vỗ trán, ảo não nói: “ Như thế nào lại không may mắn như vậy.”
Phương Minh Nguy cười dài nói: “ Thi Nại Đức, ta cũng không muốn đem thứ này cất giữ suốt mười năm, khi đó, phỏng chừng nó đã mốc meo a.”
“ Mười một” là đại biểu cho cấp bậc, tỏ vẻ máy truyền cảm này chỉ có thể từ cao thủ có lực lượng tinh thần hoặc thể thuật năng lực cao tới ngoài mười một cấp sử dụng được.
Đây là một loại vinh quang, lại là một loại tượng trưng thực lực. Nếu hiện tại Phương Minh Nguy thật sự có thực lực cường đại tới mười một cấp, như vậy hắn sẽ không chút do dự mà đeo nó. Nhưng tinh thần năng lượng của hắn chỉ có bảy cấp, nên không dám làm mất mặt xấu hổ.
Không có thực lực, thì không nên làm xấu mặt. Không có bản lĩnh ngoài mười một cấp, liền tuyệt đối không thể thừa nhận lượng tin tức khổng lồ bị máy truyền cảm đưa vào trong nháy mắt.
“ Thực xin lỗi.” Thi Nại Đức thiệt tình nói: “ Không nghĩ tới thứ đắt nhất lại là sản phẩm đặc thù.”
“ Ngươi mua đồ chưa bao giờ xem sao?”
Thi Nại Đức nhún vai, nói: “ Được rồi, ta đi đổi cho ngươi.” Hắn đứng lên, nói: “ Lúc này đây, ta tự mình đi chọn lựa, bảo đảm ngươi vừa lòng.”
Dứt lời, Thi Nại Đức hấp tấp rời khỏi ghế, Phương Minh Nguy buồn cười nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng có một phần nhàn nhạt cảm động.
Trong nhân loại đại liên minh, có thể ở trước năm mươi tuổi đột phá vách tường thập(mười) cấp, cũng đã là thiên tài số một. Người như vậy vô luận đi nơi nào, vô luận ở trong ngành sản xuất nào, đều được đãi ngộ cao cấp nhất.
Ngay cả là Phương Minh Nguy, tuy rằng hiện tại đã có tinh thần năng lượng bảy cấp, nhưng không dám nói ở trước năm mươi tuổi khẳng định sẽ đột phá được vách chướng thập cấp. Dù sao, một đạo quan ải này, thật sự là rất khó đi qua.
Thi Nại Đức mua máy truyền cảm kia chỉ có mười một cấp mới có thể sử dụng, cho dù hắn thuận buồm xuôi gió, tới năm mươi tuổi, thuận lợi đạt tới mười một cấp, thì cũng phải trải qua mấy chục năm dài đăng đẵng.
Đến lúc đó, máy truyền cảm tiên tiến nhất hiện tại khẳng định đã là đồ cổ không còn ai nhìn tới.
Rót một chén rượu đỏ, Phương Minh Nguy tự rót uống một mình, đột nhiên phát giác vị đạo của bình rượu này thật ngon, mặc dù là lần đầu tiên uống, nhưng hắn đã thật tình rất thích.
Tùy tay điểm lên mặt bàn một cái, nhất thời trên mặt bàn xoát ra một loạt hình ảnh các loại rượu.
Mặt bàn nơi này đều là biểu hiện bình hiện đại hóa, chắc chắn bền chắc, khách nhân dưới sáu cấp thể thuật, cho dù là muốn đập vỡ nó, cũng là chuyện khó khăn.
Nếu khách nhân có nhu cầu gì, chỉ cần trực tiếp điểm lên mặt bàn chọn lựa, phục vụ tự nhiên sẽ đem đồ vật đưa tới.
Chỉ chốc lát, đã tìm được tên bình rượu đỏ này.
Phục Nhĩ Thái, quả nhiên là tên rất hay.
Nhưng khi nhìn giá cả bình rượu này, Phương Minh Nguy sáng suốt buông tha cho tính toán mua một bình.
Một vạn năm ngàn tín dụng điểm.
Phương Minh Nguy bĩu môi, đây là uống rượu, hay là đang uống tiền. Thật không biết tiểu tử Thi Nại Đức này có lai lịch gì, sao trong tay lại có nhiều tiền như vậy.
Thời gian nhàm chán trôi qua nhanh.
Cửa mở, Thi Nại Đức bước nhanh vào.
“ Nhanh như vậy?” Phương Minh Nguy ngoài ý muốn hỏi.
“ Đúng vậy.” Sắc mặt Thi Nại Đức có chút đắc ý: “ Lần này, đồ vật ta mang tới, khẳng định ngươi vừa lòng.”
“ Thật không?”
“ Đương nhiên.” Thi Nại Đức nói: “ Ta đã cho nhân viên công tác của nơi bán trực tiếp đưa đến trong nhà của ngươi, chờ ngươi về nhà lại nhìn thấy thôi.”
“ Tốt.” Phương Minh Nguy đứng lên, nói: “ Thi Nại Đức, cảm ơn. Nhưng ta cũng nên về nhà.”
Thi Nại Đức trầm ngâm một chút, nói: “ Được.” Theo sau duỗi tay trên đồng hồ của Phương Minh Nguy điểm vài cái.
“…..” Đồng hồ Phương Minh Nguy chấn động một trận.
“ Ta đưa vào một trình tự cho ngươi, ngươi về nhà tự mình sử dụng.”
“ Cái gì vậy?”
“ Trình tự huấn luyện cách chiến đấu.” Thi Nại Đức làm ra thủ thế, bổ sung: “ Là cơ giáp. Ngươi phải biết rằng, thao túng cơ giáp chỉ dựa vào tư thế cơ bản là không đủ, phải tùy cơ ứng biến tổ hợp động tác phối hợp với nhau, mới có thể đem đối thủ đánh tan. Ta cho ngươi một trình tự thao túng trí não, chính ngươi ở nhà luyện tập trước một chút.”
“ Tốt.” Đối với chuyện rõ ràng có lợi cho mình, Phương Minh Nguy cũng không có cự tuyệt, ngược lại phi thường cảm kích.
Sau khi cảm ơn Thi Nại Đức, Phương Minh Nguy ngồi huyền phù xe ( xe bay) đi về nhà.
Không ngoài dự kiến, cha mẹ như trước không có ở nhà. Nhưng Phương Minh Nguy đã tập mãi thành thói quen.
Cha mẹ hắn là tự do yêu nhau, ở lúc năm mươi tuổi, cũng đã sinh ra Phương Minh Nguy. Độ tuổi này nếu là ở cổ địa cầu, tuyệt đối là kết hôn rất muộn, nhưng hiện tại, lại có vẻ quá sớm một chút.
Cho nên, khi Phương Minh Nguy được mười sáu tuổi, cha mẹ vì muốn phấn đấu cho sự nghiệp của mình, mà cố gắng làm việc, không khỏi bỏ con trai ở nhà một mình, đó cũng là nguyên nhân lớn nhất làm cho Phương Minh Nguy có thói quen sống một mình.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 18 : Một Trăm Máy Truyền Cảm.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
“ Leng keng.”
Chuông cửa vang lên, thanh âm người bảo mẫu trí năng cơ giới vang lên: “ Tạp Lí Mỗ công lập học viện gởi thư tốc hành, ngài cần tiếp nhận không?”
Gởi thư tốc hành, thật đúng là rất nhanh.
Phân phó một tiếng, Phương Minh Nguy về tới phòng mình, rồi lấy đồ đi tăm. Nhưng lúc hắn đi ra phòng ngủ, bị chiếc thùng cao lớn làm chấn trụ.
“ 007, đây là đồ vật gì vậy?”
Thanh âm người bảo mẫu trí năng cơ giới vang lên trong phòng khách: “ Đây là thư gởi tốc hành của Tạp Lí Mỗ công lập học viện, ngài phân phó qua, muốn đưa đến trong phòng ngủ của ngài.”
Phương Minh Nguy tò mò đánh giá chiếc thùng, rốt cục ngồi bên cạnh, vừa mở thùng, vừa thì thào trong miệng: “ Ta đã nói qua, nhưng đây là đồ vật gì chứ? Có máy truyền cảm lớn như vậy sao? Ta xem dùng đựng một trăm..Trời ạ, thật là một trăm máy truyền cảm khí!”
Thanh âm của hắn tràn ngập kinh ngạc, thùng đã mở ra hơn phân nửa, bên trong đầy đủ loại truyền cảm khí.
Trách không được khi nãy Thi Nại Đức lại nói sẽ làm mình vừa lòng, nhiều đồ như vậy, cho dù là mèo mù tha chuột chết, chính mình cũng phải có một kiện vào mắt.
Lắc lắc đầu, thật không biết nên mắng Thi Nại Đức hay là nên cảm kích hắn mới tốt.
Vác thùng lên, đi tới giường ngủ. Phương Minh Nguy đem trình tự của đồng hồ công năng đưa vào máy tính tư nhân của mình.
Mặc dù đại đa số tình huống máy truyền cảm chứa dung lượng phần cứng có đủ để ứng phó đại đa số trò chơi, nhưng nếu muốn ứng dụng đại trình tự, như vậy cũng phải cần máy tính tư nhân dung lượng lớn.
Hiện tại máy tính tư nhân kỳ thật đều rất nhỏ, có chứa phần cứng di động, chỉ cần đón máy truyền cảm, hết thảy đều có thể sử dụng.
Theo thói quen hắn đội lại máy truyền cảm cũ của mình, sau đó tiến vào trình tự mệnh lệnh.
Ngay sau đó, hắn xuất hiện bên trong một doanh địa huấn luyện khổng lồ, nhưng địa phương đi hôm nay khác hẳn, nơi này trống rỗng, ngoại trừ đủ loại cơ giáp ra, cũng không có người khác.
Ánh mắt của hắn tự nhiên nhìn chăm chú tới một cơ giáp huấn luyện. Theo ánh mắt của hắn di động, cơ giáp hiện ra một loạt số liệu cùng với lựa chọn.
Do dự một chút, vẫn là lựa chọn loại cơ giáp này, dù sao, đây là đồ vật trước mắt hắn có thể thao túng.
Đem ý thức của mình rời khỏi cơ giáp, thay vào ý thức của máy truyền cảm.
Tiến lên, dừng, huy quyền, xoay người..
Một vòng tư thế cơ bản làm xong, Phương Minh Nguy nhìn đồng hồ, vẫn như trước là mười chín giây, không sai chút nào.
Vừa lòng gật đầu, xem ra sử dụng thứ này thì thành tích sẽ thật ổn định.
Rời khỏi trình tự, Phương Minh Nguy ở trong thùng tùy ý liếc mắt nhìn, xem ra Thi Nại Đức đã hấp thụ giáo huấn lần trước, lúc này đây, ở trong tất cả máy truyền cảm trong thùng, đều chỉ thuộc cấp sáu và cấp mười mà thôi.
Chọn lựa ra một truyền cảm khí có cấp bảy tinh thần cường độ, hắn đeo lên.
Lại một lần tiến nhập trình tự, lúc này đây cảm giác so với vừa rồi có hơi khác, chung quanh hết thảy tựa hồ trở nên lưu sướng rất nhiều. Hiển nhiên, Thi Nại Đức nói đúng, nếu như có thể tìm được một truyền cảm khí xứng hợp với mình, như vậy năng lực sẽ còn tiến thêm một bước đề cao.
Hay là chọn lựa cơ giáp huấn luyện ban đầu kia, nhưng kế tiếp làm cho Phương Minh Nguy chấn động chính là, ở trong ý thức tận cùng của truyền cảm khí đã rõ ràng không nhạy.
Gọi về ý thức truyền cảm khí, theo sau thói quen hắn định bước tới, đi về phía trước.
Nhưng lúc này đây, ý thức của truyền cảm khí nặng nề đứng sâu trong não hắn, vô luận hắn kêu gọi như thế nào cũng không chịu tiến vào cơ giáp, thậm chí cũng không đáp lại. Vì thế, hậu quả trực tiếp nhất chính là, Phương Minh Nguy vừa đi ra nửa bước thứ hai, đã ầm ầm ngã xuống đất.
Bản thân hắn dù sao không phải là cái gì thiên tài, mất đi ý thức của truyền cảm khí trợ giúp, hắn cũng giống như một người bình thường, vào giờ khắc này, đã hiện nguyên hình.
Phẫn nộ nhìn truyền cảm khí trước mắt, Phương Minh Nguy cũng không biết vừa rồi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, vì sao ý thức truyền cảm khí luôn linh ứng bên trong Thiên Võng thế nhưng hiện tại lại không nhạy.
Trong nháy mắt, trong tim của hắn dâng lên một trận bối rối, giống như từ trên đám mây thật cao bị ngã xuống mặt đất, hắn cảm thấy cực độ uể oải.
Bởi vì hắn biết rõ, vô luận là Tạp Tu tiến sĩ hay là Thi Nại Đức, sở dĩ đối với mình có vài phần kính trọng, đều là vì mình đã biểu hiện kiệt xuất trên Thiên Võng.
Thao túng cơ giáp, hơn nữa còn đạt tới độ cao như thế, tựa hồ cũng không phải là chuyện mà tất cả mọi người đều làm được, cho nên thái độ của bọn họ mới khác hẳn bình thường.
Tuy rằng nói là ở trước hai mươi tuổi, có thể đạt tới cấp bảy tinh thần lực lượng là đã phi thường hiếm thấy, nhưng Phương Minh Nguy cũng không nghĩ đến đây là nguyên nhân mà bọn họ coi trọng mình.
Thi Nại Đức có thể không nói hai lời liền trả hơn mười vạn tín dụng điểm, hơn nữa còn kết luận mình trong một thời gian ngắn sẽ có được mỗi tháng không ít hơn trăm vạn tín dụng điểm tài trợ, kia khẳng định là cũng bởi vì biểu hiện đặc thù của hắn trên cơ giáp.
Nếu ý thức truyền cảm khí không thể tiếp tục cho mình sử dụng, nói cách khác là mình đã mất đi năng lực thần kỳ khi thao túng cơ giáp. Một khi đã xảy ra tình huống như vậy, Phương Minh Nguy tin tưởng, chẳng những tất cả những đãi ngộ hoàn toàn biến mất, hơn nữa hắn còn bị lâm vào giữa phiền toái thật lớn.
Nếu để cho Thi Nại Đức bọn họ sinh ra lòng nghi ngờ, tìm hiểu nguồn gốc phát sinh bí mật của mình, như vậy khẳng định, cuộc sống sau này của hắn sẽ không được yên ổn, kết cục cuối cùng, mình sẽ phải lưu lạc trong phòng thí nghiệm để làm một con chuột bạch nhỏ.
Dù sao, trong một đêm, đem tinh thần hệ năng lượng từ cấp hai lên tới cấp bảy là chuyện nghe rợn cả người, cũng quá mức làm người ta chấn động.
Liếm đôi môi khô khốc, trong tim của hắn loạn thành một đoàn, phi thường hối hận mình đã biểu hiện ở trong huấn luyện doanh. Vì cái gì đã biết đó không phải là lực lượng thuộc về mình, lại còn liều mạng đi tìm kiếm danh vọng.
Loại chuyện này nếu đổi lại trong dĩ vãng, đánh chết hắn cũng sẽ không đi làm.
Xem ra thần bí tử linh pháp sư chẳng những giao cho hắn lực lượng cường đại, hơn nữa cũng làm cho tính cách của hắn xảy ra sự thay đổi kỳ dị.
Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ vinh quang vừa rồi thật sự là như hoa phù dung sớm nở tối tàn sao.
Không cam lòng đứng lên, khóe mắt đột nhiên dừng lại trên truyền cảm khí cũ vừa vứt bỏ.
Trong lòng vừa động, một ý niệm kỳ dị trong đầu mạnh mẽ nảy sinh. Tròng mắt Phương Minh Nguy chặt chẽ chăm chú vào trên truyền cảm khí cũ kỹ.
Nhanh chóng cầm lên thứ mình vừa định vứt bỏ, chần chờ một chút, hắn không hề do dự, mà là đeo vào đầu, theo sau ngồi xuống, lại một lần nữa tiến nhập trình tự huấn luyện.
Tiến lên, dừng, huy quyền, xoay người...
Cảnh tượng giống nhau, động tác giống nhau, duy nhất khác chính là, lúc này đây Phương Minh Nguy hoàn thành phi thường hoàn mỹ, đừng nói là té ngã, mà ngay cả chút ít tạm dừng cũng không có.
Khối tảng đá lớn trong lòng rốt cục hoàn toàn buông xuống, thông qua thực nghiệm lần này, Phương Minh Nguy hiểu được một đạo lý. Ý thức của truyền cảm khí là có tính cực hạn, ý thức từ truyền cảm khí này sinh ra cũng không thể râu ông nọ cắm lên cằm bà kia. Đây chính là nguyên nhân vừa rồi hắn đã thất bại.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 19 : Cải Biến.
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, Phương Minh Nguy nhẹ nhàng thở ra, nếu không có như thế, chính mình sợ là thật sự không biết phải nên làm như thế nào mới tốt.
Chặt đứt liên hệ, rời khỏi trình tự, Phương Minh Nguy cầm tân truyền cảm khí nhìn một lát, trong miệng yên lặng ngâm tụng một loại ngôn ngữ kì quái, đây là một loại chú ngữ thần bí, chính là dựa vào đoạn chú ngữ này, hắn mới có thể làm cho truyền cảm khí thứ nhất sinh ra ý thức.
Đã có cái thứ nhất, tự nhiên sẽ có cái thứ hai.
Quả nhiên, không để cho hắn thất vọng, ý thức của truyền cảm khí thứ hai như nguyện lại sinh ra.
Hai ý thức, hoặc là nói hai quang điểm khác nhau ở trong đầu hắn liền sinh ra.
Hắn có thể rõ ràng cảm ứng được, hai quang điểm này không có sinh mệnh, chúng nó giống như là một tổ trình tự, trung thực chấp hành mệnh lệnh của chính mình.
Thay đổi tư thế thoải mái, Phương Minh Nguy một lần nữa ngồi lại, đem tân truyền cảm khí đội lên, hơn nữa thầm kêu gọi.
Ngay sau đó, tân ý thức thành công thay thế hắn bắt đầu thao túng cơ giáp huấn luyện.
Tiến lên, dừng, huy quyền, xoay người...
Khi một tổ tư thế cơ bản thuận lợi hoàn thành xong, Phương Minh Nguy kinh ngạc phát hiện, tốc độ của hắn lại tăng lên một chút, chia ra mười một giây.
So với sử dụng truyền cảm khí cũ, tốc độ của hắn đề cao hơn tám giây.
Một ý tưởng mới hình thành trong đầu hắn, hay là theo chất lượng khác nhau của truyền cảm khí, phản ứng về tốc độ của hắn cũng bất đồng hay sao.
Nếu suy luận này là chính xác, như vậy hắn sử dụng truyền cảm khí khác nhau là có thể tạo ra thành tích khác nhau.
Ý thức của truyền cảm khí mặc dù là đồ vật tốt, nhưng nó cũng có tính cực hạn, một khi muốn nó làm ra động tác gì, nó phải nghiêm khắc dựa theo chính mình phân phó đi hoàn thành.
Hơn nữa còn là toàn lực ứng phó, thái độ tận hết sức lực.
Cứ như vậy, dù là Phương Minh Nguy muốn thả chậm tốc độ một chút cũng không có thể làm được. Cho nên thời điểm hắn sử dụng truyền cảm khí cũ, nếu là làm tư thế cơ bản, như vậy khẳng định thành tích cuối cùng đều là giống nhau như đúc.
Dựa theo mặt tốt mà nói, đây gọi là ổn định, là chuyện mà người khác tha thiết ước mơ.
Nhưng đối với Phương Minh Nguy mà nói, đây cũng không nhất định là chuyện tốt.
Dù sao, thành tích quá mức ổn định, không có một chút phập phồng, khẳng định sẽ làm người chú ý. Hoặc là nói, có thể làm được điểm này, đó đã không hề là người, mà là máy móc.
Cho nên, Phương Minh Nguy cũng từng vì điểm này mà lo lắng qua, nhưng hiện tại xem ra, vấn đề này đã được giải quyết thích đáng.
Vội vàng rời khỏi trình tự, Phương Minh Nguy tìm ra năm loại truyền cảm khí khác nhau.
Mấy loại truyền cảm khí này đều thích hợp với tinh thần năng lượng cấp bảy, nhưng bởi vì nơi sản xuất, giá cả cùng với bộ kiện đều khác nhau, vẫn là có chút khác nhau về chất lượng, mà cũng là nguyên nhân mà Phương Minh Nguy chọn lựa chúng nó.
Một đoạn chú ngữ thần bị ở trong miệng hắn mặc niệm mà ra, mỗi một đoạn chú ngữ đều phải hao phí mấy phút đồng hồ của hắn, một giờ sau, ở trong đầu của hắn lại sinh ra năm chấm sáng nho nhỏ không có sinh mệnh.
Chuyện kế tiếp chính là khổ công phu, trải qua hắn nếm thử lần lượt, cuối cùng cho ra kết luận chính xác.
Phối hợp năm truyền cảm khí này, thời gian của từng bộ động tác quả nhiên có khác biệt rất nhỏ.
Đương nhiên, khác biệt này cũng không phải rất lớn, thành tích tốt nhất là mười giây, kém cỏi nhất là mười bốn giây. Nhưng vô luận hắn cố gắng như thế nào, cũng vô pháp đem thành tích đề cao hơn mười giây, có lẽ thành tích này chính là cực hạn trước mắt của hắn.
Nhưng kết quả này đã làm cho hắn phi thường vừa lòng, sáu truyền cảm khí kiểu mới này sai biệt lớn nhất chỉ trong năm giây mà thôi, nói cách khác, trong đó có hai thành tích hoàn toàn trùng khớp. Nhưng có được năm thành tích khác nhau, đã đủ cho người khác không sinh ra hoài nghi. Về phần những truyền cảm khí khác, Phương Minh Nguy không còn hứng thú tiếp tục thí nghiệm.
Có lẽ đợi ngày sau khi hắn đạt được tinh thần lực lượng cấp tám, mới có thể sinh ra hứng thú đối với cái thùng này một lần nữa.
Chọn lựa một cái có tốc độ nhanh nhất đội vào, Phương Minh Nguy mở ra hệ thống đối chiến.
Bên trong như trước là vài thứ lựa chọn, chính là bí quyết cơ bản, động tác tổ hợp...đương nhiên, để cho hắn cảm thấy hứng thú chính là giáo trình đối chiến cùng với phương pháp ghi hình đối chiến.
Không chút do dự mở ra giáo trình đối chiến, trong không gian giả thuyết xuất hiện một cơ giáp huấn luyện viên cao lớn, vị này phụ trách truyền thụ đối chiến tài nghệ, huấn luyện viên cơ giáp anfy cũng đang thao túng một cơ giáp huấn luyện. Bởi vậy có thể thấy được, loại cơ giáp này chính là lựa chọn tốt nhất.
Ở thí nghiệm tư thế cơ bản cùng với liên tiếp động tác tổ hợp, cơ giáp huấn luyện viên cho điểm cực cao. Theo sao, huấn luyện chính thức bắt đầu.
Theo lý mà nói, muốn tiếp xúc với hệ thống hai người đối chiến, không có huấn luyện trước mấy tháng, đó là việc không nên nghĩ đến.
Nhưng lấy ý thức của truyền cảm khí thay thế bản thân qua thao túng, Phương Minh Nguy cũng tuyệt đối không có vấn đề gì về phương diện này. Chỉ cần cơ giáp huấn luyện viên làm ra động tác mẫu như thế nào, hắn có thể đủ hoàn mỹ tái hiện đi ra, loại tốc độ học tập khủng bố này có thể nói đã đánh vỡ bản ghi chép trình tự cao nhất.
Cũng may nơi này không phải huấn luyện doanh, mà là một không gian tư nhân, nếu không lại sắp sửa khiến cho vạn người chú ý.
Khi Phương Minh Nguy nắm giữ được yếu quyết công phòng, cơ giáp huấn luyện viên kia chính thức rút lui, kế tiếp chính là cùng trình tự bồi luyện cùng với lựa chọn đối chiến.
Chần chờ một lát, Phương Minh Nguy lựa chọn bồi luyện.
Cái gọi là bồi luyện, chính là ở trong một không gian giả thuyết làm ra một cơ giáp, dựa theo bộ sách võ thuật nhất định bồi hắn đánh nhau.
Tuy rằng không phải là luyện tập bằng súng đạn thật, nhưng bước này cũng rất trọng yếu.
Trình tự bồi luyện đều là trong lúc cơ giáp đối chiến chọn lựa ra những thủ đoạn chiến đấu kinh điển nhất, nếu ngay cả những bộ sách võ thuật cố định công kích mà cũng không thể phòng ngự, như vậy cùng cơ giáp đối chiến cũng chỉ là điều đáng chê cười mà thôi.
Mở ra phương pháp ghi hình bồi luyện, đem những thủ đoạn công kích nhìn một lần.
Phương pháp ghi hình có rất nhiều, nhiều tới mức thật lâu cũng không xem được hoàn toàn. Phương Minh Nguy không kiên nhẫn lựa chọn thật nhanh, tốc độ liền đề cao thật lớn.
Sử dụng trình tự lướt nhanh quan sát nội dung huấn luyện, Phương Minh Nguy có thể nói là sáng tạo ra một hành động vĩ đại chưa từng có ai dám làm, cũng may chân chính học tập cũng không phải là bản thân của hắn, mà là ý thức của truyền cảm khí, chỉ cần chúng nó đem những thủ đoạn này ghi chép lại, như vậy bản thân Phương Minh Nguy có biết hay không cũng không sao cả.
Hai giờ sau, Phương Minh Nguy rốt cục “ xem” xong một nửa phương pháp ghi hình.
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 1 : Thiên Tài Sinh Ra
-----oo0oo-----
Chương 20 : Lần Đầu Tiên Đối Chiến ( Thượng).
Người dịch : Hà Tiên Cô
Nguồn: Kiếm Giới
Đến tận đây, hắn mới thực sự tin lời của Thi Nại Đức.
Thao túng cơ giáp cũng không phải là một sự tình đơn giản, ngay cả là thiên tài như Thi Nại Đức, không có sự cố gắng hơn mười năm cũng không thể nổi bật.
Chỉ cần ngẫm lại, chỉ riêng xem hết phương pháp ghi hình này thôi cũng đã hao phí đại lượng thời gian, đừng nói đến lĩnh hội toàn bộ, đem tất cả động tác nơi này luyện tập được đến bước tùy tâm sở dục.
Dưới ý thức thao khống, hắn đi tới phòng huấn luyện, tùy ý lựa chọn một vị bồi luyện.
“ Đến đây đi.”
Phương Minh Nguy cao giọng hò hét, vị bồi luyện liền thực hiện chức trách của chính mình.
Hai cơ giáp huấn luyện ở trong phòng giả thuyết dùng tốc độ thật nhanh chiến đấu, một phút sau, hai cơ giáp đã trao đổi phương vị mấy lần. Ngoại trừ chính bản thân hắn, không còn ai có thể chuẩn xác tìm ra được cơ giáp nào là Phương Minh Nguy.
Nếu lúc này có một người nào đang thao túng cơ giáp nhìn thấy được biểu hiện trác tuyệt của hai cơ giáp này, hắn nhất định sẽ lâm vào kính phục không thôi.
Bởi vì hai cơ giáp này mỗi một chiêu một thức đều có thể nói vô cùng kinh điển. Mỗi một động tác của bọn họ đều giống nhau như đúc với phương pháp ghi hình khống chế cơ giáp của các vị kỹ sư sáng chế.
Quan sát cuộc chiến đấu của bọn họ, cũng không có gì khác với việc quan sát phương pháp ghi hình, thậm chí còn làm cho người ta hoài nghi, đó không phải là huấn luyện, mà là đang truyền phát phương pháp ghi hình tin tức.
Mười phút sau, hai cơ giáp cơ hồ đồng thời ngừng lại.
Phương Minh Nguy gắt gao nắm chặt nắm tay, sự hưng phấn trong lòng thật sự là khó có thể diễn tả bằng lời.
“ Đô đô đô...”
Một thanh âm dồn dập truyền đến, Phương Minh Nguy không lưỡng lự liền chuyển điện thoại.
“ Huynh đệ, hắc hắc, là ta.” Thanh âm quen thuộc từ bên trong truyền đến bên tai, Phương Minh Nguy cười nói: “ Như thế nào, nhanh như vậy đã nhớ ta.”
Thi Nại Đức hung hăng mắng một câu, theo sau hỏi: “ Ta đưa trình tự cho ngươi đã xem qua chưa.”
“ Rồi, phi thường vừa lòng.”
“ Cảm giác thế nào?”
“ Cực kỳ hưng phấn.” Phương Minh Nguy thẳng thắn: “ Ta đã dùng cơ giáp giả thuyết trong phòng huấn luyện bắt đầu bồi luyện.”
“ Bồi luyện?” Thi Nại Đức kinh hô, sau một lúc lâu, hắn trịnh trọng hỏi: “ Huynh đệ, ta không nghe lầm chứ, ngươi đang bồi luyện?”
“ Đúng vậy, ta cam đoan lỗ tai của ngươi phi thường bình thường.”
Trầm mặc hồi lâu, Thi Nại Đức nói: “ Phương Minh Nguy, ta thừa nhận, ngươi là một người có thiên phú cao nhất mà ta đã gặp, nhưng là ta có một lời khuyên, hy vọng ngươi có thể tiếp thu.”
Nghe ra trong lời nói của đối phương không hề có chút ý tứ nói giỡn, Phương Minh Nguy cũng nghiêm túc lên: “ Ngươi nói, ta nhất định nghe.”
“ Được, ta nghĩ nói, hiện tại ngươi tốt nhất không nên lựa chọn bồi luyện.”
“ Vì sao?” Phương Minh Nguy khó hiểu hỏi.
“ Thời điểm ta luyện tập cơ giáp, sư phụ của ta từng nói với ta, trụ cột là trọng yếu nhất, trụ cột chính là hết thảy.”
Nụ cười trên mặt Phương Minh Nguy thu liễm, tuy rằng biết lời của Thi Nại Đức rất có đạo lý, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.
Ở trong lòng nhanh chóng lấy cớ cho mình, nếu là ý thức của truyền cảm khí khống chế cơ giáp, như vậy mình có huấn luyện trụ cột cũng không có ý nghĩa gì.
“ Uy, Phương Minh Nguy, ngươi đang nghe ta nói sao?”
Do vì ngoại tuyến đón nhập, cho nên Phương Minh Nguy cũng không mở ra tần số nhìn.
Hắn trầm ngâm một hồi, vẫn nói: “ Thi Nại Đức, đa tạ ý tốt, nhưng là ta nghĩ, ta có đúng mực.”
Bên đầu dây im lặng, ngay thời điểm trong lòng Phương Minh Nguy có chút không yên, Thi Nại Đức mở miệng: “ Phương Minh Nguy, ngươi đã bắt đầu luyện tập bồi luyện, như vậy ta có một đề nghị.”
Thở dài một hơi nhẹ nhõm, Phương Minh Nguy lập tức nói: “ Ngươi nói.”
Trải qua một ngày ở chung, hắn đã xem đối phương là bằng hữu thật tốt của mình, cho nên cũng không nghĩ muốn bởi vì sự kiên trì của mình mà phải mất đi tình bạn khó được này.
“ Nếu ngươi không phản đối, ta nghĩ hai người chúng ta có thể đối luyện một chút.” Thi Nại Đức thật cẩn thận nói ra.
“ Đối luyện?”
“ Đúng vậy, chính là luận bàn lẫn nhau, đây là chuyện bình thường giữa những cơ giáp thủ, ngươi cũng không phải để ở trong lòng...”
Khóe miệng Phương Minh Nguy lộ ra vẻ tươi cười, hắn nhất thời hiểu được ý tưởng của đối phương, nguyên lai là lo lắng cho mình a.
“ Được, ta đáp ứng.” Nếu Thi Nại Đức có ý tốt, như vậy hắn tự nhiên không có đạo lý cự tuyệt, vì thế không chút do dự đáp ứng: “ Ở địa phương nào, là Thiên Võng sao?”
“ Không, không phải chính thức, chỉ nối kết Thiên Võng, dùng trình tự trên máy của ngươi a.”
“ Được.” Phương Minh Nguy tùy tay mở ra quyền hạn, nói: “ Ta đã khai thông quyền hạn của ngươi, ngươi nhanh đến đây đi.”
Dưới tình huống thông dụng của Thiên Võng, thông qua nối kết, hai người hoặc là vài người cũng có thể cùng nhau tụ tập đến nhà người nào đó. Đương nhiên, cái gọi là nhà cũng là bên trong không gian giả thuyết.
Động tác Thi Nại Đức cực nhanh, Phương Minh Nguy căn bản là không chờ bao lâu, hắn đã đi vào phòng huấn luyện.
Mặc dù tốc độ truyền tống của Thiên Võng trong cùng một tinh cầu không hề chậm trễ, nhưng có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy chạy tới, cũng nói rõ tâm tình giờ phút này của Thi Nại Đức.
Mắt nhìn cơ giáp đối diện Phương Minh Nguy, Thi Nại Đức thở dài nói: “ Ngươi thật sự bắt đầu đối luyện.”
“ Đúng vậy, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.”
Mấp máy môi, Thi Nại Đức lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “ Tốt lắm, bắt đầu đi.”
Phương Minh Nguy sửng sốt, nói: “ Nhanh như vậy, ngươi không cần làm quen sân sao?”
Trong ánh mắt Thi Nại Đức tràn ngập tự tin, hắn bình tĩnh nói: “ Đừng quên, trình tự này là ta đưa cho ngươi, ở trong phòng huấn luyện này ta đã luyện tập suốt hơn mười năm.”
Chỉ cười xin lỗi, Phương Minh Nguy không nói hai lời mặc cơ giáp huấn luyện vào.
Thi Nại Đức cũng đội mũ giáp, ngay sau đó, thân thể hắn bao trùm một tầng cơ giáp cực dầy.
“ Khoan khoan...” Ánh mắt Phương Minh Nguy liếc lên cơ giáp của Thi Nại Đức, không khỏi ngây ra, lập tức kêu dừng.
“ Làm sao vậy?”
“ Ngươi mặc lầm.” Phương Minh Nguy nghiêm mặt nói.
Đánh giá cơ giáp trên người một chút, Thi Nại Đức nghi hoặc hỏi: “ Mặc sai cái gì?”
“ Ngươi mặc sai cơ giáp.”
Hiện tại Thi Nại Đức mặc trên người cũng không phải là cơ giáp đặc chế của hắn, mà là một loại cơ giáp huấn luyện giống như Phương Minh Nguy.
“ Đúng vậy, chính là bộ này.” Không hề cười, Thi Nại Đức nói: “ Ngươi dù sao cũng là tay mới, ta cùng với ngươi đối luyện đã là chiếm tiện nghi lớn, đương nhiên không thể dùng đặc thù cơ giáp.”
Hắn nhìn Thi Nại Đức, Phương Minh Nguy nhất thời hiểu được dụng ý của hắn.
Từ nhỏ đã được gọi là thiên tài Thi Nại Đức, Phương Minh Nguy cũng không dám chủ quan sơ hở. Nếu đối phương chủ động sử dụng cơ giáp huấn luyện, thì hắn cũng sẽ không tiếp tục kiên trì.