Đối với sự ra đời của Nguyễn Chinh, Nguyễn Khang vui mừng không thôi cũng phãi nói từ khi Nguyễn Chinh ra đời thì công việc làm ăn của hắn ngày càn phát đạt, chỉ có điều hắn ức chế nhất là 1 năm rồi từ khi Nguyễn Chinh ra đời thì hắn cũng không có được gần nương tử… Haizz cực khỗ, nam nhân mà không được gần nữ nhân thì khác gì thái giám, mỗi khi hắn gần Nhược Lan thì thằng bé Chinh chinh lại la toán khóc lên bò lại ôm lấy mẹ nó rồi bú sữa, khỗ nhất là ban đêm khi hắn quyết định phãi gần nương tử, rồi thì không biết từ đâu tiểu chinh chinh xuất hiện la toán lên vẫn chiêu củ nhãy vào lòng Nhược Lan như không muốn xa rời.Nguyễn Khang đã xem con mình là 1 tiểu yêu quái chuyên cản chuyện chăn gói vợ chồng, thảm rất thảm mà tình trạng diễn ra liên tục như thế trong 3 năm nữa khi mà Nguyễn Chinh lên 4 và chủ động :
- Phụ thân con muốn có em ….
Nguyễn Chinh cũng thấy mình đã giởn và trả thù vụ đồi bún chym cũng đủ dai nên cho phụ thân của mình 1 lối thoát
- Tiểu bảo bói con nói thật sao ! con nghiêm túc chứ.
Nguyễn Khang rơi nước mắt khi nghe con minh nói thế, cũng đã xem con mình là 1 đấn nam nhi trưởng thành đã hiểu chuyện, rồi nhìn sang gươn mặt Nhược Lan đang đỏ ững lên… nàng cũng thế nàng cũng đã 4 năm không được gần chồng, nỗi đau người đàn ông chịu là 1 còn phụ nữ như nàng chiệu là 10 ngoài sự ấm áp tình mẫu tử của Nguyễn Chinh cho nàng, nàng không được gần tướng công mình 4 năm chỉ sợ tình cảm của tướng công mình ngụi lạnh xuân sắc còn ngắn năm nay cô chỉ mới 22 Xuân xanh mà thôi, còn sau này thì sao ? khó nói trước không có mấy ai chung tình như cha nàng từ khi mẫu thân nàng mất cha nàng không nạp bất cứ thê thiếp nào, vì tình cảm của mẫu thân nàng và cha nàng không ai thay thế được, nàng muốn Nguyễn Khang và mình sẽ như vậy.
- Ùm,….
E thẹn Nhược Lan đáp….
- Hắc hắc, nương tử ….
Nguyễn Khang bế Nhược Lan đi vào phòng rồi cả 2 quay lại nhìn Nguyễn Chinh với ánh mắt ngặp tràn cảm kích rồi đóng cữa phòng. Dâm uy của Nguyễn Khang tích tụ 4 năm rồng rã nên đến nay đã bọc phát, 1 chưởng đầy uy lực khiến quần áo trên người Nhược Lan tan vỡ nhưng lại không ãnh hưỡng gì tới làng da của nàng, thật phãi nói nếu không nói rằng nàng đã có con người khác còn nghĩ nàng là ngọc hoa khuê cát chưa xuất giá, bởi vì trên người nàng không có bất kì vết tích nào về việc mình mang thai Nguyễn Chinh cả ngay cả những vết sẹo trước kia điều biến mất. Nguyễn Khang thấy thế thì càng hứng Dâm uy bạo tạc khí phách rất giống hạng sở bá vương Hạng Vũ lúc Ngạnh thượng cung bắn Hung điểu trong cỗ tiết ghi lại. ………… Lược bỏ 1000 từ ......
_________________________
_________________________
Nguyễn Chinh từ sau khi ra đời, hắn bí mật tu luyện từ Nhẫn giả sơ cấp lên đến Nhẫn giả trung cấp, Vì mang huyết kế Võng La nên hắn có thể chất và tinh thần cực cao cũng không phụ thuộc vào hệ thống nhiều nên hắn chỉ dung luyện và luân chuyễn tản mát charka trong phạm vi 5 km không có gì là hắn không nghe được dù chỉ là 1 chiếc lá rơi xuống bờ hồ, đây là cảm ứng chi thuật 1 nhẫn thuật sơ cấp nhưng ít ai làm được Hắn là 1 nhẫn giả cảm ứng, mà Nhẫn Giả cảm ứng cũng giống như nhẫn giả thông thường, nhưng có điều đặc biệt là họ có thể phát hiện được kẽ địch từ vị trí rất xa. Không phãi hắn không dùng nhẫn thuật cấp cao luyện tập mà sức công phá quá lớn của các lục đạo chi môn có thể ép nát mãnh thiên địa nhõ nhoi này điều hắn không muốn làm đó chính là triệu hồi Thập vỹ, cho nên hắn đã tự phong ấn thập vỹ vào cơ thể giờ đây thập vỹ chính là 1 bộ phận cơ thể của hắn, thể lực hay tinh thần của hắn đạt được đỉnh cao ngoài sức giới hạng của con người 1 quyền hắn đánh ra tuy có thể đánh nát một đầu thạch nặng vạn cân, nhưng đó cũng chỉ là lực thô, nếu sao này đánh nhau với người khác hoặc đùa giởn sinh hoạt thường ngày với lũ hài tử trong thôn, sợ rằng một cái vung tay của hắn khiến cả đám hài tử lên bản điếm số quá.
- Hệ thống kiểm tra
- Đinh đinh Tên Chủ nhân Nguyễn Chinh
- Nghề nghiệp : Nhẫn giả Trung Cấp
- Danh hiệu : Tiểu Chinh Chinh
- Sức mạnh : 200
- Nhanh nhẹn : 100
- Đề kháng : 100
- Trí lực : 200
- Điểm Dư : 1000
- Kỹ Năng : Lục Đạo Luân Hồi Nhãn Pháp.
- Công Pháp : Chưa có.
- Trạng thái : Thú cưng phụ thể
Nghe hệ thống thông báo liên tục, Nguyễn Chinh hắn cũng thấy hài lòng với những chỉ số kia của mình, nhưng về phần công pháp, hắn lục tìm trong cửa hàng hệ thống nhưng không thấy bản công pháp nào cả, theo kinh nghiệm xem naruto của hắn, chỉ có Tiên Nhân Thuật mới giống công pháp thôi, nhưng hắn đang có Võng La huyết kế tự tạo Luân hồi nhãn thì công vào Tiên Nhân Thuật chỉ tổ mộc thiêm 1 sợi lông không giúp ít gì cả. hắn biết phụ thân của hắn là 1 võ giả chỉ sợ sức lực mình hiện tại chỉ là 1 sợi lông của phụ thân hắn mà thôi. Hắn bèn chạy về nhà, thì đang gặp phụ thân hắn với mẫu thân hắn chàng chàng thiếp thiếp đút nhau ăn trái cây… hắn chính là muốn phá tan bầu không khí này.. hắn chạy về phía Nguyễn Khang và hét lớn.
- Phụ …. Thân Tiểu Chinh muốn học võ, Tiểu hổ nhà hàng xóm bên cạnh đánh Tiểu Chinh.
Khóc lóc hắn chạy về xô ngã phụ thân Nguyễn Khang mà ôm vào lòng mẫu thân của hắn
- Cái gì … .thằng nhóc đó ức hiếp bảo bối của ta à, nó ức hiếp con ở chổ nào, đi chúng ta đi gặp phụ mẫu nó mắng vốn ngay.
Không biết vì việc hài tử bị ăn hiếp hay thấy tình trạng bị cướp mồi của mình mà Nguyễn Khang nỗi nóng hét lớn.
- Phụ thân con muốn phục thù con muốn học võ.. võ. Vì..nam .. nam ..tử 10.. 10 năm trã thù .. hỗn… không … muộn.. muộn mà !
Lao nước mắt, hắn khúc khích nói nất từng chữ, chỉ sợ ở tiền thế hắn đi làm diễn viên không kéo được giải cánh diều vàng.
- Là Quân tử trã thù 10 năm chưa muộn. mai đi ta sẽ dạy con sao.. giờ thì tối rồi chúng ta ăn cơm
Nguyễn Khang thở dài con hắn thật giống hắn, thật bản lĩn, quyết rèn luyện cơ thể, sau này vững mạnh mới trã thù .. tự mình trã thù là 1 cách khiến kẽ thù tuổi nhục nhất.
Rạng sáng hôm sau, trong lúc Nguyễn Khang đang ôm Nhược Lan đang mơ giấc nồng thì 1 tiếng hét oanh động trời thiên :
- Phụ thân chúng ta đi luyện võ thôi.
- Được rồi tiểu tử…vừa sáng đã làm phiền phụ thân ngươi rồi..
Một tiếng Hét đáp trã… bà con hàng xóm cũng hiểu ra quả là hổ phụ sinh hổ tử cả hai điều to mồm như nhau không ai có thể ngủ thêm 1 giấc.
Đứng trên đồi cao Nguyễn Khang giới thiệu cho con mình về đạo lễ và nguồn gốc võ đạo của mình :
- Đứng trên đài thái tổ, lạy 4 lại ở 4 hướng, chấp tay lạy lạc thần, long thần,Viêm Đế… Võ học của chúng ta tên là Thiên Dã Lạc Long Quyền bài quyền này xuất phát từ tổ tiên của chúng ta, còn về tổ tiên của chúng ta là ai lần sau này khi con lớn con sẽ biết rõ. Trong sách này có ghi tỷ mỹ về công pháp,hôm nay ta truyền cho con về sao nếu con có con, hay giao lại cho nó, nữ sanh là ngoại tộc, không có con trai hãy chạy về đông hãi rồi vứt quyển công pháp này đi. Còn quyền thì khi con học xong quyển công pháp này thì ta sẽ dạy.
- Rõ thưa phụ thân !
Tuy nghi ngờ về những lời phụ thân hắn nói, nhưng hắn cũng sẽ chấp thuận lời mà phụ thân hắn đưa ra.
- ĐINH ĐINH Nhận được “Thiên Dã Lạc Long Quyết” chủ nhân có muốn học ko.
Hệ thống thông báo
- Học
- Đinh Đinh chúc mừng chủ nhân, Công pháp Thiên Dã Lạc Long Quyết tăng lên tầng 1.
Thời gian trôi qua hắn chỉ biết luyện tập quyền pháp của cha hắn, nhờ hệ thống hắn biết được khã năng của mình tới đâu và mạnh như thế nào, nhưng mục nhiệm vụ của hệ thống lại không có 1 nhiệm vụ nào dù là nhõ nhất, hắn đã cố tình hỏi hệ thống nhiều lần nhưng hệ thống chỉ trã lời là do cơ duyên mà nhiệm vụ được giao có đa bật từ D đến SSS và phần thưởng sẽ được quyết định trên 3 bật, Hài lòng, Khá hài lòng, Cực kỳ hài lòng.
Cuộc sống kiếp này của Nguyễn Chinh cũng chỉ là 1 người thương nhân giàu có sống 80 tuổi vẫn cô đơn, không thân không thích, hắn đến khi chết không ai viếng thăm đồ đạt của cải thì bị đám gia nhân cường đoạt xâm phạm, đến cả khi hắn chết, mộ phần của hắn cũng bị người ta bới lên để tìm vàng bạc, đào xong rồi chúng không lắp lại xương cốt của hắn bị thú hoang, chó hoang tha đi nói chung hắn chết đã rất thảm, sau khi chết hắn cũng thảm không kém. Nên hắn muốn nghịch thiên cải mệnh hắn muốn mình có thật nhiều người thân, xây dựng thân tính, gia nô của hắn thì phãi trung thành với hắn đến suốt đời. Nhưng 1 thân thần thông nhẫn thuật không làm việc lớn gì để đời sao, không không đã gọi là nghịch thiên thì phãi chống với y trời, Hán Linh đế vừa mất ấu chúa lên ngôi hoạn quan cai quản nội cung,tứ phương chư hầu liên minh chuẩn bị làm phản, đó là những gì hắn biết về đoạn thời gian tam quốc phân tranh hắn đã từng nghe mẫu thân mình nhắc rằng mình có 1 người cựu cựu tuy không phãi là thân sinh với mẫu thân nhưng là 1 biểu huynh rất yêu thương che chở biểu mụi của mình khi còn ở quốc nội người Cửu Cửu ấy tên Là Hạ Hầu Đôn, người đó có thể là Hạ Hầu Đôn danh tướng của Ngụy Hán dưới trướng Tào Tháo.
Hắn lớn lên với bề ngoài là 1 đứa trẽ hiền lành nhưng tinh nghịch đùa vui nhưng cực kỳ lễ phép được rất nhiều tiểu ni tử hâm mộ, vì hắn dần lớn lên thì gương mặt càng thanh tú, được so sánh là đẹp hơn cả nữ nhi, đặc biệt đôi mắt Luân Hồi Nhã màu tím của hắn cũng đã không còn là sự ngạc nhiên như trước kia hay e dè hắn của mọi người nữa vì điểm đó nếu về hiện đại hắn có thể đoạt được danh hiệu Hot Boy trong thôn.
Năm hắn 15 hắn đã tu luyện đến nhẫn giả cao cấp tuổi thân hìn của hắn có thể so với 1 tráng niên 20, cũng có những tiểu thư con nhà danh giá đã đến tuổi cặp kê vô tình gặp hắn cũng nhất kiến chung tình với hắn không thôi vì nét quyến rũ ấy không thể chống đở, nhiều lần khi hắn đang ăn tàu phớ thì lại phát hiện nhiều người đang theo giỏi hắn nhìn lại thì ra là các cô nương, cũng khiến hắn khó chịu thập phần, không phãi hắn đã bắt đầu lãnhcảm với nữ nhi mà là căn bản họ không hợp với hắn, thời phong kiến hiện hành cái Mô-đên mập mới quyến rũ của các cô nương làm hắn đau lòng không thôi, thời thế sao thì mình sống vậy. cái đó cũng phãi vì nếu mạp mạp thì có dinh dưỡng để nuôi con đây cũng là bản năng của con người...
Ngoài buổi sáng học kỳ thơ với lão sư trong thôn hắn còn được học họa với mẫu thân, chiều về thì được phụ thân truyền dạy võ công và nghe kể chuyện xưa, Nguyễn Khang hưng phấn kể :
- Hài Tử ngoan con biết xuất xứ của Việt tộc chúng ta ko ?, biết tại sao chúng ta lại che giấu thân phận của mình không ? những lời ta nói con có thể cho đó là hoang đường, nhưng đó là những gì tộc ta truyền lại cho tử tôn đời sau biết rõ xuất sứ của mình.
- Không ạ !
Nguyễn Chinh nói thật, thật sự thì môn lịch sử việt nam hắn có điểm rất tệ không nhớ được bao nhiêu nhưng nói lịch sử thế giới thì hắn rất có hứng thú nói đúng hơn là học lịch sử việt nam rất chán nói thật là vì có lẽ sách giáo khoa môn lịch sử của hắn chỉ nhắc về như những con số những con số và dữ liệu dài sọc nói chung lấn ác cả nội dung bài học không hấp dẫn bằng lịch sử thế giới… nên phụ thân hắn nói gì về dân tộc việt hắn cũng chỉ nhớ rằng đã từng có 1 vương quốc tên là Văn Lang, Sau thì đổi thành Âu lạc, về Sau thì hắn không nhơ được tý nào cả.
Kể thì bắt đầu về Việt tộc chúng ta từ 1 nhánh của Cổ tộc Bách Việt ! Người đứng đầu và là tổ tiên của Bách Việt chúng ta là Cổ thần Tam Hoàng Thần Nông thị, dần về sau chúng ta có đế tổ Là Đế Minh, sinh ra được người con tên là Lộc Tục Cũng chính là Kinh Dương Vương thủy tổ của Quỷ Quốc Xích Quỷ, Lộc Tục kết hôn với long nữ con gái của tiên nhân Động Đình Quân tên là Thần Long sinh ra 9 người con có sức lực phi thường và 1 trong 9 người con đó có người con thứ 9 thừa hưởng tất cả tinh hoa và những huyết mạch của Thần Nông thị và Long tộc, thần thông quản đại nữa bước thăng thiên độn địa người đó cũng chính là Thủy tổ tổ phụ của chúng ta Lạc Long Quân.
- ĐINH ĐINH Nhiệm vụ phục sinh tổ phụ … Mức độ : Khó cấp S phần thưởng : Thần khí Thuận Thiên Kiếm. Miêu tả nhiệm vụ : Tìm được di chỉ nơi tổ phụ vẫn lạc tìm cách phuc sinh tổ phụ. Chủ nhân nhận hay không ?
Hệ thống vang lên nhiệm vụ nhiệm vụ đầu tiên hắn nhận được đã là cấp S … Còn Lạc Long Quân tổ phụ lẽ nào hắn không phãi chỉ là 1 cái truyền thuyết mà người xưa thiêu dệch.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JaTou
Cửu Kiếp Xữ Nam .
Chương 6 Bí mật của phụ thân.
Nguồn 4vn.eu
TG : JaTou
- Nhận
Trong thức hải Nguyễn chinh không do dự nhận ngay nhiệm vụ vì hắn không ngờ nhân vật huyền thoại này tồn tại, thảo nào kiếp trước ai cũng rao đi rao lại bài ca “Con Rồng Cháu Tiên” truyền thuyết cùng tên đó hắn làm sao mà quên, trảm yêu ngư, diệt thiên hồ, thiêu thụ tinh điều là những chiến công mà người tổ phụ này tạo nên, có thể là dân gian hư cấu nên hoặc là chuyện ngày xưa đúng như thế, hắn cũng nhớ truyện thánh Gióng hắn rất chờ mong tiếp theo câu truyện của cha hắn biết đâu nhận thiêm vài cái nhiệm vụ .
- Phụ thân nói vậy chúng ta điều là hậu nhân của tiên gia hậu nhân của long tộc.
- Đúng nhưng còn thiếu, tiềm năng con người việt tộc mình rất cao nhưng không thể sử dụng cái mình đang sở hửu.
Nguyên Khang gật gật nhưng vội lắc đầu, nhìn đứa con của mình cũng đã hiểu chuyện có nên giao cả xứ mạng này cho nó không, KHÔNG xứ mạng này là của hắn nhưng hắn không thể hoàn thành chỉ hắn giờ chỉ muốn bên cạnh vợ con vì hắn hận ra 1 thứ gia đình là quan trọng nhất chứ không còn muốn hoàn thành cái nhiệm vụ khó khăn là phục quốc, nhưng cũng hi vọng nếu con trai hắn có thể làm được những gì hắn không làm được.
- Vì sao ạ.
Nguyễn chinh gương mặt ngay thơ vô tội vạ hỏi, nhưng trong lòng thì cứ muốn bới móc câu chuyện của phụ thân hắn, hắn nghi ngờ phụ thân của hắn có lẽ đang giấu đại bí mật nào đó.
- Vì sao con còn nhõ lắm, con thấy miến ngọc này ra sao thích ko ta cho đó.
Gương mặt Nguyễn Khang triều mến nhìn con mình, liền quyết định nếu Nguyễn Chinh không thể làm được thì cũng không sao dù sao hắn cũng mong con mình có thể sống an nhàn. Hắn đưa Nguyễn Chinh khối ngọc bằn nắm tay chạm hình một đầu thao thiết xung quanh chạm hình đầu chim mình người như đang nhãy múa qanh đầu thao thiết.
Nguyễn Chinh thì nhớ miếnn ngọc này chính là chứng nhận gia chủ, cầm lấy miến ngọc thì bổng nhiên từ khói ngọc này có cái gì đó đang hút kịch liệt charka của hắn khiến hắn không ngờ là hình như bức chạm thao thiết này hình như đang cười với hắn.
- ĐINH ĐINH Chúc mừng chủ nhân nhận được phong ấn thao thiết,có muốn nhận chủ bây giờ không ?
- Chờ đã.
Hệ thống vang lên khiến hắn ngạc nhiên đây là một đầu thao thiết được phong ấn. Thao thiết là 1 đầu hung thú từ thượng cổ phong thần là con của rồng, nếu như có thể phong ấn nó lại là chuyện không thể, xem ra hắn xem nhẹ phụ thân mình rồi.
- Phụ thân nhìn nó phát sáng nào…
Miến ngọc phát sáng làm Nguyễn Khang giật mình, trong lòng có chú vui vẽ nhưng rất mau chuyển thành lo lắng. xem ra thần ngọc đã chọn con của hắn. Việc này không biết sẽ đi về đâu, 15 năm rồi từ khi hắn cưới Nhược Lan hắn chỉ có đứa con này hắn cũng chỉ mong tiểu Chinh Chinh có cuộc sống bình thường sung túc, xem như thần thạch chọn con hắn, mong ước của hắn không thành hiện thực được, vậy thì đành kể cho con hắn nghe toàn bộ sự thật mà thôi.
- Hài tử ta sẽ kể cho con về truyền thuyết về quốc gia thống lạnh ức vạn quần hùng một quốc gia hơn ngàn năm quật khởi đối đầu với biết bao nguy khốn.
- Con muốn nghe ạ
Nguyễn Chinh biết được nếu nghe phụ thân hắn kể biết đâu sẽ có một ít manh mối về Thuỷ tổ Lạc Long Quân.
- Thuỷ tổ của chúng ta thống lãnh vươn quốc vương quốc ấy nằm ở phía nam ở trung thổ hiện giờ nhưng ngày hiểu được thiên thế nên tạm lui kéo về biển khai hoang nền văn minh mới ở đây dân chúng đối khổ yêu ma quỷ quái hội tụ xem con người là thức ăn, Đông hãi có vạn hãi thánh yêu Kình Đế người dân đánh bắt cá điều bị hắn nuốt vào, Tây sơn có Yêu cơ Mộc Đàn lên rừng lượm cuổi bị hắn quấn chết, Nam có cửu vĩ yêu hồ Đát Di chuyên bắt nam tráng hút tinh khí, Bắc có Yêu thú Kim Giao Giao Thống chạy vào làng bắt dân. Vạn người chết xương cốt chất đàn yêu ma lọng hành dân chúng lầm than. May mắn thuỷ tổ của ta đã trăm công ngàn kế tiêu diệt quần ma độ phục biết bao yêu tinh dưới trướn. 1 ngày khi ông thống lãnh quần yêu đi khai quan lập nên những thôn rẫy cho người dân thì gặp tổ mẫu của chúng ta Âu Cơ bà là tiên ở trên trời cai quản vùng núi ở hạ giới mà 2 người gặp nhau không ta thì ngươi không đánh thì giết liên miên không ngừng đến khi 2 người vào 1 ngày không đánh nữa, họ bắt đầu thích nhau, tổ Mẫu của chúng ta đã động lòng trần cùng Long Quân họ sinh cùng nhau 100 người con mỗi người trừ con người con cả là người phàm còn lại điều được thừa hưởng huyết thống của họ, Nam nhân người thì đầy Long Lân phi thiên độn thổ sức đánh trăm vạn thạch cân, Nữ Nhân thì xinh đẹp như tiên pháp thuật vô biên hô phong hoán vũ tạo phúc cho dân lành… Chuyện lành không được bao lâu thiên đình trung thổ trừng phạt 2 người gắn cho 2 người tội danh làm trái với thiên điều gọi thiên binh thiên tướng, tứ hãi Long Quân đến trấn áp Tổ phụ của chúng ta. Người pháp thuật vô biên mạnh mẽ vô hạn đánh chết biết bao nhiêu thiên binh thiên tướng đánh tứ hải long quân trở về nguyên hình, nhưng hài tử của người lại không mạnh mẽ như thế từng người từng người ngã xuống, cùng lúc bên thiên đình tổn thất nhiều nên đành thoả thuận sẽ không quấy rầy Lạc Long Quân ban cho người mảnh đất và hồi sinh cho những người con của ngài nhưng Âu cơ là người của thiên đình phãi về thiên đình nếu không sẽ phái thiên sư đến đánh. Tổ phụ chúng ta biết rằng thiên sư được nhắc ở đây không ai khác là ân sư của Thích đế thiên Hạo Thiên thánh đế Thái Thượng Lão Quân Lão Tử vị thần tiên này sát thần không nương tay với cả người phàm đặc biệt là người không theo đạo của lão.
Tình cảm phu thê trăm năm không đổi có thể cùng nhau sống chết 1 phen nhưng vì thương sanh nên chọn cách yên bình nhất nghe theo lời của Hạo Thiên tiên đế. Căn bản Thủy tổ ta nằm ngoài tam giới không chiệu quản thúc của nhân đạo ma đạo và thiên đạo, Ngài ta không phãi rồng không phãi tiên cũng không phãi người nhưng thế lực yếu không thể làm gì để chống lại Hạo Thiên tiên đế, chia tay Tổ mẫu Âu cơ, Ông đem người con cả ra làm vua trị vì vùng đất này và khuyên những người con còn lại theo ông về biển “những lúc nào đại huynh nguy khốn hãy hóa hình rùa hoặc báo mộng chỉ giúp đại huynh và hậu bối của các con”.
Qua nhiều đời vua hùng nhưng phía trung thổ lại đang nhìn ngắm mẫu đất màu mở mà tổ tiên ta đã gây dựng, chúng chiếm phá tàn sát người dân, nhiều lần quân ta chống chội nhưng bại trận thương vong, nhưng có lần Thủy tổ Lạc Long Quân báo mộng ở 1 làng thuộc thôn phù đổng có hài tử lên ba không biết nói nên tìm nó nó sẽ trợ giúp chống lại kẽ thù,Hùng vương thâm dò quả thật có hài tử như thế tồn tại nên triệu kiến vào triều đứa trẽ bật dậy nói năng thông thạo khiến ông nghi ngờ đây có phãi là thần nhân Thủy tổ giới thiệu.
Hài tử yêu cầu một Thiết thố và thiết giản nặng hai trăm cân dài 2 mã bộ.Vua hùng vẫn cân nhắc suy tư nhưng cũng làm cho hài tử thứ hắn yêu cầu, Quả nhiên thế khi leo lên Thiết thố thiết thố hí van cả thương khung vang dội sơn hà cầm thiết giản thiết giản lóa sáng, hài tử cũng trở nên to lớn lạ thường bằng tráng niên cao 2 mã bộ khũng bố quá khũng bố, hài tử đó, không thanh tráng niên đó xong vào quân địch tàn sát quân thù van lên giọng nói “Huyết nhục làm đất Tro cốt làm núi rừng đụng quốc thổ ta chúng mi chịu lấy hậu quả”, “Thiết huyết kỵ dùng máu của ta làm dẫn Thiết huyết giản lấy xương cốt ta làm cương tiêu giệt quân thù ta không tiếc mạng sống” lời ra trăm vạn địch lui sợ nhưng đã muộn nuối rừng dường như nghe giọng của Tráng niên muôn thú xong ra vô lấy quân thù xem ra nhiều năm nay hôm nay đối với chúng là 1 bữa tiệt thịnh soạn tráng niên cưởi Thiết huyết kỵ bay lên trời vô tin biệt tích . Trung thổ ban bố lệnh ngưng chiến đem vật phẩm ra bồi thường không giám xâm phạm biên cương 1 lần nữa.
Vài trăm năm sau khi Các đời vua hùng dần suy thoái bè đản kết minh với tai sai trung thổ, haizz khốn nạn nhất là bán đất cho bọn chúng để cầu vinh hoa, Có 1 người tài tộc Âu thống lĩnh tinh binh tiêu diệt những kẽ phản loạn đó thống nhất 2 bộ tộc Âu Việt, Lạc Việt thành 1 bộ tộc thống nhất gọi là Âu Lạc, Sau này lên làm Vua lấy tên An Dương Vương, ông ta trong 1 lần xây thành thất bại may được rùa thần kim quy giúp đở và giao cho 1 chiếc móng và dặng dò phãi tìm người luyện thành nõ để bảo vệ thành trì, nếu có ngày thất thủ hãy chạy về hướng đông sẽ có quý nhân người trợ giúp, Không lâu sao khi xây thành thì Nam Việt Quốc đem quân sang đánh nhưng nhờ có nõ được luyện chế bằng móng của kim quy, 1 mủi tên bắn ra vạn tên nên không tên địch sống sót, nhiều lần thất Nam Việt Vương triệu đà đưa thế tử của mình là Trọng Thủy qua làm gian tế xin ở rễ để cầu minh với nữ hài tử của An Dương Vương Mỵ Châu, An Dương Vương rất đề phòng Trọng Thủy nên giam lõng hắn trong cung phò mã không cho ra ngoài nhưng ngài không ngờ lại là con ngài mỵ châu vì quá ngu si nên giao bí mật nõ thần cho trọng thủy xem … Trọng Thủy phá hổng nõ thần rồi lại chế tạo ra kiện giống thế … rồi tìm cách trốn khỏi thành giảo biện rằng thâm bệnh phụ thân hắn là triệu đà, cùng đêm hắn đi quân Nam Việt đến chiếm thành nõ thần không còn hửu dụng vì đó là ngụy nõ thần an dương vương cố thủ thành nhưng thành bị vay công ông trốn thoát bằng thông đạo bí mật mà Kim quy đào sẳng cho ông đề phòng bất trắc ông đem theo nữ hài tử yêu quý của mình khi trốn khõi thành có 1 con thiên lý tứ dực mã đang chờ sẳn ở đó ông đem nữ hài tử của mình lên trên rồi phi thẳng ra biển Đông đến bờ gặp Kim quy, tức tối hét thẳng vào mặt An Dương Vương “Kẽ địch của mỹ ở sao lưng mi còn không mau chém” Ngài ấy nhìn sao lưng mình chỉ có nữ hài tử của mình nơm nớp lo sợ, nàng gật đầu và ngài ấy cũng hiểu được gì đã xẫy ra nõ thần chỉ có ngài ấy và Mỵ châu biết được, nõ thần không sữ dụng được không phãi ngày ấy ra tay thì còn ai vào đây .. xoạt 1 kiếm tuốt ra đầu mỵ châu rơi xuống nước mắt vẫn còn rơi xem như nàng chết cũng không hết tội bao nhiêu bá tánh bởi vì nàng phãi chiệu lầm thang…. An dương vương cùng Kim quy về long phủ … ở đó có 1 nhân vật đang chờ đợi An Dương Vương .. Nguyễn Chinh con biết đó là ai không ?
- Không ạ ?
- Là Thủy tổ chúng ta Lạc Long Quân, sau khi ông ấy thấy được Lạc Long Quân , Long Quân nói :”Xem như thiên thế của chúng ta đã tận dùng kế hoạch người nhà đã kích người nhà thật ra thích đế thiên cũng giỏi quá đi… Quốc vương họ triệu đó chính là con cháu của anh trai ta còn ngươi lại là con cháu của ta thích đế thiên này quả mưu kế không tồi “ ngày giải thích 1 phen về nhân sinh thế thái về vận mệnh vài ngàn năm sau vì sao lại thế cho An Dương Vương nghe chúng ta sẽ làm nô lệ cho trung thổ ngàn năm bị bọn hắn đô hộ, sẽ lập lại hòa bình nhưng lại bị bọn chúng nhiều lần phiền nhiễu haiz, về vài trăm năm sao sẽ bị bọn quỷ tây dương gì đó mà thủy tổ nhắc đến độ hóa mất cả trăm năm sau đó nữa mới được hòa bình, lại phãi hứng chiệu tai ương sau đó của chiến tranh 1 vòng luẫn quẩn mà thiên đạo dành cho mãnh đất này 1 vòng luân hồi không hồi kết. An Dương Vương hỏi thế còn cách giải quyết khác hay không Lạc Long Quân Cười chỉ vào người con gái út của mình tên là Lạc Li nói rằng :” Hậu duệ của người và nàng sẽ giải quyết được vấn đề, ta đến đây thôi thần thạch này nếu nó phát sáng thì đó chính là hậu duệ mà ta nhắc đến. ta không còn thời gian ta phãi đến Lăng Tiêu Đấu Hạo thiên 1 hiệp. nói đến ấy thủy tổ ngài ấy biến mất 200 năm rồi vẫn không thấy ngài ấy quay lại chắc là ngày ấy đã vẫn lạc. còn viên ngọc thạch trên tay con cầm chính là viên thần thạch mà Thủy tổ nhắc đến.
Xót xa hắn nhìn hài tử của hắn, hắn biết sau giờ khắc này vận mệnh con của hắn sẽ thay đổi vĩnh viễn.
- Thật à !
Nguyễn Chinh tươi cười không lo lắng vì hắn biết trước 1 ngày nào hắn sẽ chạm mặt với lão thiên đế bất công này… 9 kiếp kiến hắn phãi oan côn … 9 kiếp hóa ra là do sợ trã thù ..
- Tưởng gì hóa ra sợ lão tử đến trã thù … nên đài ãi lão tử đây mà.. Hừ Hạo Thiên Đúng chứ chờ đi chờ 1 ngày lão tử đến rờ *** ngươi. Ta thề sẽ không còn 1 viên nào đâu.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JaTou
Cửu Kiếp Xữ Nam
Chương 7 Từ giả Hoa Lư ta đi Trung thổ …
Nguồn 4vn.eu
TG JaTou
- Hạo thiên thiên đế ngươi chờ đó !
Trong lòng Nguyễn Chinh chưởi rủa Hạo Thiên không thôi, nhưng gương mặt lại bình tỉnh lạ thường không tỏ vẽ tức giận hay bọc phát 1 điều gì.
- Hệ thống ngươi có bán binh gia chi hành thuật không,Cầm kỳ thư họa của các đại gia thư hào từ cổ chí kim ngươi có không ?
- Thưa chủ nhân vì ngươi từ thế kỷ 21 trở về ta đã lưu những cách hành quân từ cổ chí kim được ghi lại khá tỷ mỹ được liệt vào kỹ năng hổ trợ giá của nó là 20 công đức điểm còn thư pháp ta có Vương Hi Chi,Nhan Chân Khanh, Tô thức,Nhan Chi Suy, Tống Huy Tông, Đường Dần, Tần cối, Lý Bạch ….v.v giá của nó là 100 điểm công đức.. ngài có muốn học không !
Rất nhanh hệ thống trã lời !
- Học .
Nguyễn Chinh không do dự đồng ý.
- ĐINH ĐINH, chúc mừng chủ nhân học kỹ năng hổ trợ được BINH HÙNG THAO LƯỢC, Và Cầm Kỳ Thi Họa Hội vô song, trừ 120 điểm công đức, chủ nhân còn 3880 điểm công đức.
- Hệ thống, công đức được tính bằng cách nào và tạo ra nó nhanh nhất, ngươi nghĩ xem từ khi ta trọng sinh tới giờ toàn giúp người khác nhưng điểm công đức không tăng lên haizz.
Nguyễn chinh thang vãn với hệ thống những lúc hắn tiêu xài công đức điểm nhưng hệ thống chỉ có mỗi câu.
- Công đức điểm phãi ngộ chứ không thể cầu, Chính khí đảm liệt không thẹn với lòng thì điểm công đức càn cao, 1 người mang ơn chủ nhân đến khắc cốt ghi tâm chủ nhân sẽ có 1 điểm công đức, nếu lần thứ 2 mang ơn chủ nhân 1 lần nữa khắc cốt ghi tâm chủ nhân sẽ nhận được 100 điểm công đức, lần thứ 3 chủ nhân làm cho hắn mang ơn ngài lần nữa đến khắc cốt ghi tâm thì ngài nhận được 1 vạn điểm công đức lần thứ 4 ….
- Đủ rồi đủ rồi …. Nghĩa là cứ mỗi lần mang ơn đến khắc cốt ghi tâm 1 lần sẽ được cấp số lũy thừa 100^? đúng chứ được rồi …
Hệ thống đang nói thì hắn xen vào nói đúng trọng điểm, miễn mang làm ngừoi khác ơn nhưng không cần báo đáp là hắn sẽ có điểm công đức…nếu hắn được vô số người mang ơn đến khắc cốt ghi tâm đến mấy lần điểm công đức đầy tràng nói không chừng hắn không cần tập luyện vẫn có thể thăng phật vị độ thành tiên, ngày xưa nữ oa giá trời cũng thế thôi.
- Chinh nhi ngươi đang nghĩ cái gì mà mặt cười toe toét vậy..
Nguyễn Khang thấy hài tử mình vừa trầm ngâm vừa có chút vui mừng nên sinh nghi.
- Không có gì! Thư phụ thân con sẽ rời nhà đi Trung thổ 1 chuyến. Chẳng phãi mẫu thân nói con có 1 người cựu cựu rất yêu quý mẫu thân ở đó sao con sẽ đến gặp hắn, phụ thân xin đừng lo lắng.
Nguyễn Chinh nói với phụ thân của hắn 1 cách bình tỉnh, quyết đoán khiến phụ thân hắn lắc đầu nhưng cũng gật đầu, xem bộ đứa trẽ này thông tuệ rồi nó có thể rời khỏi vòng tay phụ mẫu đi tạo cơ nghiệp, số trời đã định ai bảocon hắn được thần thạch chọn chứ ngày xưa khi bằng tuổi tiểu Chinh ở đông cung hắn cũng được thần thạch chọn nhưng không phát sáng như con hắn, nhưng không lâu sau đó khi tiểu chinh được thụ thai thì hắn lại bị thần thạch đá văn ra thần thạch không thừa nhận hắn nữa, nay có con của hắn được thần thạch chọn đến phát sáng có nghĩa lời của tổ tiên người đươc công nhận chính là con của hắn ..
- Hài tử ngươi tính chừng nào đi. ta sắp xếp cho mẫu thân ngươi hay.
- Sau trận đại dịch sắp xẫy ra .
Nguyễn chinh còn nhớ lúc trước khi đại dịch tả bùng phát ở Hoa lư giết hơn 6vạn thường dân, cha mẹ hắn cũng nằm trong số đó, quân dân triều đình trung thổ ngiêm cấm dân ở hoa lư đến nơi khác định cư vì sợ lây lang dịch nên tìm mọi cách ém nhèm chuyện này lại vì hắn có thần thạch bảo hộ nên không bệnh tật nào đến được đạt tình trạng bách đọc bách xâm còn người ngoại công luôn theo giỏi bọn hắn, không muốn 1 tia huyết mạch của nữ nhi mình cũng bị thiêu rụi ở đống tro tàn nên tìm cách cứu hắn ra khõi đó… thời điểm hắn 16 tuổi cũng là lúc đại dịch bọc phát..thời gian này còn 3 tháng nữa bọc phát
- Cái gì ! Hài tử ngươi chắc chứ !
Nguyễn Khang không tin vào lời con mình nói nên hỏi dò:
- Là thần thạch nói cho ta biết !
- Thần thạch à, không hổ là người được thần thạch lựa chọn cũng được thông linh với thần thạch là ban phúc của thần thạch.. ngoài biết được hung cát nó còn có khả năng bách đôc bất xâm ,, ngày xưa ta cũng có được ban phúc đó mới làm nên gia nghiệp này nhưng từ khi có ngươi thì ta không còn được sự ban phúc đó nữa … hài tử ngươi hãy bảo trộng
Nguyễn khang nói tác dụng của thần thạch, thì Nguyễn Chinh cũng không thấy đầy bất ngờ, công dụng nó chỉ có thế thôi sao, hắn không tin chắc hẳn còn nhiều bí mật khác nữa.
- Thần thạch nói ở phía thượng nguồn sắp có 1 cái xác trôi phân hủy nó sẽ gây ra dịch bệnh. Phụ thân nó chỉ nói là sắp thôi nếu chúng ta kiệp thời ngăn chặn có lẽ sẽ giúp ít được gì .
Nguyễn Chinh hắn đang nói kiến thức kiếp trước của mình … Mất đi song thân quân triều đình lại tàn bạo với bá tánh, sau cơn đại dịch người ta phát hiện nguồn dịch này bắt đầu từ 1 cái xác chết không rõ hình thù phân hủy tạo thành đáng tiếc nếu kip thời ngăn chặn thì sẽ không xảy ra bi kịch như thế.
- Đi chúng ta đi ! nếu là thần thạch nói sẽ là chính xác vạn phần. ta sẽ gọi người con chờ đó.
- Không phụ thân chúng ta sẽ đi 1 mình vì đi nhiều người sẽ ảnh hưởng nếu đến lúc đó phát độc ta chỉ sợ sẽ nhiều người bị nhiểm dịch độc. Chỉ phụ tử chúng ta đi thôi, có thần thạch bảo vệ phụ thân không cần lo ..
Xem tính ngưỡn của Phụ thân đối với thần thạch đã vượt ngưỡng tôn giáo thánh thần nên không việc gì phãi xoắn nếu thêm 1 từ thần thạch sao câu nói để sai khiến phụ thân hắn làm theo.
- Thần thạch nói thế thì thôi vậy chúng ta bắt đầu.
Nói hoa lư cho khách sáo thôi chứ hắn biết sao này địa danh ở đây là huế, dù sao hắn kiếp trước theo đoàn du lịch hắn chạy tới thượng nguồn ngắm sông hương núi ngự dam đôi lần,hứng thú đi men con đường đến thượng nguồn hắn nhớ kiếp trước xuất thơ kèm theo đạo vị của kỹ năn cầm kỳ thi họa đọc lên 2 câu thơ của Nguyễn Trọng Tạo :
- “Hương Giang hóa tửu ta đến thưỡng, Ta tỉnh đền đài ngả nghiêng phiêu…”
- Hài tử ngươi biết làm thơ từ khi nào thế, còn lại xuất khẫu thành thơ bài này ta chưa nghe bao giờ ?
Nguyễn Khang thấy con mình ngăm thơ xuất thần như thế không khỗi bất ngờ.
- Nhi tử của người là thiên tài văn võ song toàn người biết chứ .. khữa khữa ..
Nguyễn Chinh không khõi tắc lưởi .. có ngày nếu có thể quay lại thế kỹ 21 sẽ đến xin lỗi vì đã cướp bản quyền của ông.
Đường đi đến thượng nguồn đầy giang truân hắn và cha hắn phãi leo biết bao nhiêu đèo vượt hơn 3 dạm đường đến đến, phía trước không khỗi bàn hoàn khi ở dòng sông hắng thấy 1 con vật dài 20 trượng đang nằm thấp thởm dường như sắp chết, con vật này thân rắn mình đầy long lân có 4 chân đầu rất giống rồng nhưng chỉ có 1 sừng nó có phãi là giao long cha hắn thì đang khiếp sợ vì giao long là chúa tể thủy loại ngoại trừ rồng đã không biết bao nhiêu tộc nhân khi ở long cung khi ra ngoài tìm vận may điều không thoát được cửa ãi đồ Giao, phãi giết được 1 con giao long mới được phép ra ngoài, đúng rằng Nguyễn Khang từ giết 1 đầu giao long nhưng chỉ là ăn hên khi đánh với giao long thì đầu giao long đó bị vướng vào vách đá nên hắn có thể giết được nhưng nỗi sợ sắp mất mạng lại vào tâm thức hắn vì hắn đã thấy rất nhiều tộc nhân của mình bị giao ăn thịt. Thấy phụ thân hoảng sợ bởi 1 đầu giao long sắp chết, nhanh tay hắn đánh ngất Nguyễn Khang, rồi đi lại đầu Giao long đang thấp thỏm.
- Cứu ta, Cứu ta, khi cứu ta ngươi muốn gì cũng có, ta là 1 đầu Giao chưa từng sát hại nhân loại, đừng sợ ta, ta biết ngươi nghe được ta.
Nhìn vào đôi mắt Nguyễn Chinh đầu giao long thầm trao đổi.
- ĐINH ĐINH phát hiện nhiệm vụ cứu giao long. phần thưởng: cửu cấp giao long
Hệ thống vang lên, khiến Nguyễn chinh quyết định cứu nó sao nếu nó phản khán thì phong ấn nó lại đưa nó vào súc sinh đạo môn.Dù gì lâu rồi không xài Skill trị liệu biết nó có mục hay không.
- Thủy thổ tương hợp, Mộc độn, Thụ giới hàn lâm.
Khai triển mộc độn tạo thành 1 cái giường không lồ nâng người giao long lên, hắn bắt đầu dùng trị liệu. 1 ấn chú lang rộng bàn mỗ tạo thành 1 hình bát quái trấn bát quái là những quả cầu đại diện cho từng môn đạo.. vì đầu giao long này khá lớn
- Tử môn đóng, sinh môn khai, Không hây đầu giao long ngủm rồi, Địa ngục đạo khai, Hồi sinh chi thuật.
- HỐNGGGGGGG ..
Đầu giao long bât dậy,cảm thấy thương thế bắt đầu lành lặng không có bất kỳ nội thương nào nhìn lại tên nhân loại thủ thuật lạ thường của hắn,đầu giao long này biết rõ hắn không phãi dạng vừa, không phãi tế tư, không phãi pháp sư,không phãi người tu tiên, năng lượng của hắn dùng là năng lượng cơ thể có thể câu thông vạng vật, cả sinh tử và cả thiên luật… hắn là ai..
- Tốt lắm nhân loại, cảm tạ ơn cứu mạng ngươi muốn gì ta điều đáp ứng.
- Làm thú sủng của ta.
Nguyễn Chinh không khách sáo dù sao cũng là hắn nói muốn gì cũng được, nhiệm vụ cũng nói rằng hắn sẽ trao tấm thân đầy vẫy này cho mình ngại gì mình không nhận.
- Khá khen cho nhânloại, tốt, ta tên Tử Đàn, Giao tộc tây hải , ta đang lịch lãm nhưng bị đám người thiên gia ám toán, ta không biết tại sao họ lại làm vậy. nhưng thù này ta tất trã.. tuy nội thương ta đã lành nhưng, tu vi vẫn còn yếu kém giờ ta làm thú sủng của ngươi nhưng ngươi đừng hồng cưởi được ta.
Nói xong đầu giao long hống lên hóa thân lột xác, bước ra từ đống long lân 1 thiếu nữ với đôi chân thon thả kiều đồn vễnh lên đầy khiêu khích 2 chú thỏ cao vút ngẫn đầu ngọc đung đưa như muốn sắp rớt ra vậy, Cảnh tượng này thật khiến cho Nguyễn chinh rữa mắt 1 lần dù sao kiếp trước hắn cũng không ít lần thấy thân thể của thiếu nữ trên internet nhưng quả thật lần này hắn diện kiến 1 điều khác biệt.
- Mẹ ơi, Ngọc trinh, Ngọc trinh, Không Ngọc Trinh còn thua xa.. cái này có thể so với Elly trần.
- Ngọc Trinh là ai .. mà Ơ ly ơ ly gì đó của ngươi là ai nàng là nữ và xinh đẹp lắm à ! có cần ta biến như thế ko ! Mũi ngươi ngươi sao thế, có phãi là do trị thương của ta không, đừng đừng đừng chết nhé ! , tiểu nhân loại ngươi sao thế.
Thấy Nguyễn Chinh hoảng rõ lên mặt chỉ thiếu điều thất khiếu chảy máu, nhưng không còn cơ hội vì máu của hắn đã ngưng tụ và chãy ra như suối ở mũi phun tận thiên cung. Tử Đàn thấy thế cũng hoản hốt la lên sợ hắn thật sự tử đi, dù sao nàng cũng không báo ân được lần nào cho cố chủ, chưa kí kết linh hồn ấn nhưng lại sẽ đểlại tâm ma 1 khi nàng bắt đầu hóa long, không hoản sao mà được nàng chạy lại ôm lấy Nguyễn Chinh để điều hòa cơ thể hắn, cùng lúc Nguyễn Khang tỉnh lại vì hốt hoảng khi thấy đầu Giao Long nhưng vừa tỉnh lại thấy cảnh tượng này ..
- Khốn kiếp, hổng đản ngươi làm cáigì thế này, cô nương xin lỗi cô, Ặc Máu , là máu, xin lỗi cô nương, thật xinh lỗi cô nương, cô nương con nhà ai, mai tui đưa trầu cao mai mối đến rướt.. nghịch tử ngươi thấy những điều ngươi làm hay không … Nghịch tử mà … Thấy rồi loạn hết rồi, công công thấy hết của con dâu còn gì để nói nữa, không được chiều về phãi thành thật xin lỗi Nhược Lan.
2 người Tử Đàn và Nguyễn Chinh vẫn đứng nhìn nhau, còn Lão Nguyễn Khang thì đã sớm chạy về quỳ khấu đầu tạ lỗi với Nhược Lan…
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JaTou
Tại 9 tầng trời, 1 vị thiên gia đang tỉnh tọa trên một đầu hắc khuyễn khổng lồ, bổng nhiên mở mắt quác lớn.
- Kẽ nào, kẽ nào lại dám to gan, cứu yêu giao. Thiên Lý Nhãn, Thụ Phong Nhĩ nghe lệnh !
- Chúng thần nghe lệnh !
Đang quì dưới trướng là vị thiên gia tai to và vị thiên gia mắt lớn, nghiêm trang đợi lệnh.
- Mau điều tra xem ai là người cứu yêu giao, nếu để đầu nghiệt súc này thoát khỏi nó sẽ làm loạn thiên đình. Các ngươi không hẳn đã quên tôn ngộ không rồi chứ, lần này phức tạp hơn nhiều.
- Mạt tướng tuân mệnh !
………
Tại nhà Nguyễn Khang
- Phu quân, chàng vừa nói gì, Chinh nhi, Chinh nhi không thể làm điều đó đâu, nó còn quá nhỏ, lại ngây thờ làm sao có thể làm chuyện tài đình như thế.
Thiếu phụ xinh đẹp ngẫn ngơ nhìn phu quân của mình, không tin được những lời phu quân mình nói, thực chất nàng tin tưởng tiểu Chinh hơn là phu quân mình nhiều. Nếu có người nói phu quân của mình làm chuyện đó thì nàng tin chứ nói tiểu Chinh làm chuyện đó nàng không chấp nhận được.Còn Nguyễn Khang thì muốn nàng tin vào điều đó xem như 1 lần hắn làm phụ thân không phong độ rồi, phãi đi lạy lục xinh hỏi cưới tiểu thư nhà người ta, hắn thật không muốn tiểu Chinh bị quan phủ bắt đi.
- Nhược Lan à , Nàng tin ta đi a. Ta rõ ràng nhìn thấy máu rất nhiều máu đó tên khốn tiểu Chinh này toàn gây phiền phức, rõ ràng tiểu thư nhà khuê cát xinh đẹp thế kia mà aida, mà bây giờ chúng ta nên lo giải quyết hậu quả đi thì hơn, nàng nói có đúng không Nhược Lan .
- Thiếp phãi gặp tiểu Chinh.
Nhược Lan vẫn tin, hài tử của nàng là người thiện lương, dù nó có chúc quỷ dị trầm lặng ít nói nhưng nó rất ngoan rất nghe lời mình, không thể nào làm những chuyện đồi bại trên. Nhưng nàng cũng lo lắng vì sao phu quân mình lại nói thế !
- Mẫu thân thực chất phụ thân chỉ nói đúng chỉ một nữa.
Nguyễn Chinh nắm tay Tử Đàn bước vào, đập vào mắt Nhược Lan và Nguyễn Khang đầu tiên là “Sau cuộc đời này lại có người kiều diễm như thế.”
- Bái kiến mụ mụ, bái kiến công công.
Tử Đàn được lời ủy thác của Nguyễn Chinh muốn nàng giả vờ là vợ hắn, nàng cũng đã từ chối , nhưng chẳng biết vì sao mệnh lệnh của hắn đưa ra thì nàng lại bị 1 lực vô hình khốn chế,thật chất là nàng chưa đưa Yêu nguyên và Ký mệnh linh hồn cho hắn và nếu nàng biết hắn có sự hổ trợ của hệ thống thì nàng sẽ biết cuộc đời mình đã gắng kết với hắn mãi mãi.
- Chinh nhi chuyện này là sao ?
Nhược Lan gắp rúc hỏi.
- Đúng vậy tiểu Chinh con nói xem ta sai ở điểm nào ?
Nguyễn Khang vẫn hoài nghi về hài tử của mình.
- Phụ thân, Mẫu thân con xin giới thiệu đây là Tử Đàn thê tử của con.
- Hàm hồ ngươi mới 15 tuổi làm sao lại có thê tử. đã mai mối gì chưa, không được phép của song thân mà 2 đứa làm chuyện đồi bại giữa rừng, ngươi biết việc ngươi làm sẽ khiến Tử Đàn cô nương đây sao này không lấy ai nữa được chứ.
Nhược Lan nỗi nóng.
- Khụ khụ, Nhược Lan, thật ra nếu tính niên kỹ của ta thì năm nay ta chỉ mới 32 thôi, năm 15 tuổi ta cũng thành thân với nàng, nàng hơn ta 3 tuổi, nàng biết đó ta cũng từng nói gia tộc ta trời sinh rất phát triển a, nhìn xem tiểu chinh nó đã trưởng thành, cũng nên nên rồi, ta nói ngươi cũng hiểu.
Nguyễn Khang lần đầu tiên thấy vợ nỗi nóng muốn dập tắt lữa, nào ngờ hắn lại cho thêm than củi vào.
- Nguyễn KHANG, ngươi tốt lắm, ngươi giám nói ta già hơn ngươi, ngươi muốn bỏ ta đúng chứ, ngươi chán ta rồi, Ngươi còn tráng niên ta đã già rồi, ngươi hức ngươi hức, Huynh muốn bỏ ta sao.
Nhược Lan rơm rớm nước mắt, lần đầu tiên phu quân chê bai nàng già, bộ dạng của nàng thật giống 1 mỹ nhân đang giận tình lang, người không biết thì sẽ nhãy vào đánh Nguyễn Khang tới bến.
- Mẫu thân ta thấy chuyện này không có liên quan, với lại mẫu thân nhìn người như 18 thế kia phụ thân không phãi hạng bạc tình bạc nghĩa đâu.
Nguyễn Chinh giải vây cho phụ thân hắn xem như đề bù pha cứu bồ không thành của phụ thân hắn tạo ra .
- Mụ mụ, Thật ra hoàn cảnh của con hiện tại giống người lúc trước, con cũng bị người ép phãi thành hôn với một tên đáng ghét. Con cứ nghĩ mình sẽ từ biệt cuộc đời này lúc bái đường thành thân với hắn, nhưng vì yêu Chinh ca ca, con muốn sống trọn đời bên huynh ấy, con đành bỏ trốn theo huynh ấy. Ngoài muốn trốn khỏi tay sai cũa tên đáng ghét kia, hiện tại chúng con muốn đi Quốc nội 1 chuyến tạo dựng sự nghiệp. xin mụ mụ toàn thành.
- Xin mẫu thân toàn thành.
Như kịch bản đã đưa ra Tử Đàn diễn xuất rất có hồn, rất chân thật không hổ danh là yêu nghiệt, sao lại không lun lây được Nhược Lan cơ chứ.
- Các ngươi chừng nào khởi hành.
Nước mắt vẫn tuôn, nhưng không phãi những giọt nước mắt hờn ghen hay tức giận, mà là vui mừng của một đấng sinh thành khi thấy hài tử đứa bé ngày nào giờ đã trưởng thành.
- Mẫu thân(mụmụ) Ngày mai chúng con sẽ khởi hành.
- 2 ngươi đi ra ngoài ta có việc phãi nói. Nhược Lan nàng ngủ trước ta có chuyện giao phó cho các con
Nguyễn Khang nghiêm nghị :
- Ngươi có phãi là đầu giao long ban chiều.
- Không ngờ ngươi nhận ra, ngươi không ngốc như ta tưởng.
Tử Đàn nói bằng giộng mĩa mai.
- Thứ ta từng giết nhiều,chả lẽ ta không nhận ra. Ngươi hóa hình chắc cũng đã đạt cửu cấp rồi đúng chứ.
Nguyễn Khang kích động Tử Đàn.
- Thứ ngươi giết chắc là những đầu giao tạp nham thôi, ngươi không có sức mạnh để đánh bại một đầu lục cấp ngươi mơ hồ là đang nói khoác.
Bị vạch mặt Nguyễn Khang tức tưởi.
- Ngươi giám xuất khẫu cuồng ngôn à, ngươi không nghe uy danh của Đông Hãi Lạc Long tộc chúng ta à.
- Biết biết chứ, trốn tránh thích đế thiên hơn 200 năm, lão tổ cũa ngươi cũng chết rồi.
Kích động nói tiếp kích động Tử Đàn không cho cơ hội lấy lại mặt mũi của Nguyễn Khang.
- Được rồi Tử Đàn, Phụ Thân thật xin lỗi, Tử đàn vừa được con thu phục không lâu chưa quản lý nỗi ả. Chẳng hay phụ thân có chuyện gì sai bảo.
- Đủ rồi đủ rồi, thấy ngươi đủ long đủ cánh ta cũng không nói gì hơn, lại thu được 1 đầu Giao Long làm vợ, Lần này xem như ta giúp mi lừa mẫu thân mi 1 lần. ngươi đi rồi, chắc nàng sẽ buồn lắm.
Nguyễn Khang thở dài, thật chất hắn cũng không muốn xa rời Tiểu Chinh Chinh ma quái này, hắn cũng chỉ có 1 đứa con này thôi.
- Phụ thân ngày còn muốn sanh tiểu đệ đệ chứ.
Nguyễn Chinh đương nhiên hiểu được nỗi sầu lo của phụ thân của hắn.
- Muốn chứ! Sao lại không muốn, tiểu tử này ngươi lên 4 đã muốn có em rồi những 11 năm ta cố gắng phát huy nhưng không hoành thành nhiệm vụ ngươi giao phó cho ta haizz..
- Tử Đàn ngươi kiểm tra, trên người phụ thân của ta có cấm chế hay phong ấn đại loại gì ko.
Nguyễn Chinh ra lệnh thì nàng cũng làm thôi, dù nàng không muốn giúp hai phụ tử cái tên này tý nào.
- Trên người hắn có 1 chổ bị phong lại, nhưng không nghiệm trọng, mỗi khi nõ đã lên dây nhưng bắn ra không có muỗi tên nào ! nói cách khác nõ của phụ thân ngươi không bắn ra tên nhưng có cảm giác bắn ra tên, người thi triển thuật này muốn cha ngươi đoạn tử tuyệt tôn, cái này có thể nói là hận bất cộng đái thiên rồi.
- Tử Đàn tiên tử có thể trị được ko !
Nguyễn Khang ăn nói ngọt ngào nịnh bợ Tử Đàn, và cũng quên đi luôn mối thù của 2 tộc Giao với Long, hắn không muốn cả đời này sinh chỉ được mỗi đứa con. Không hiểu nhân cách kém như vậy vì sao Thao thiết phong ấn lại chọn phụ thân trước kia cơ chứ Nguyễn Chinh suy nghĩ không thôi.
- Được !#$%^&* Xong rồi.
- Dễ vậy à, có quá lừa người không ?
Nguyễn Khang tương đối nghi ngờ Tử Đàn..
- Để ta phong nó lại là ngươi biết ngay thôi … úm ba …
Tử Đàn cười khinh thường …
- Ế ế .. từ từ ha ha ha, Đây là bản đồ đến quốc nội các ngươi khỏi hành sớm đi, ta từ từ an ủi mẹ ngươi ! Hài tử bảo trọng.
Nguyễn Khang rất sợ Tử Đàn lại phong cái đó của hắn lại 1 lần nữa, hắn cũng muốn thử nghiệm xem nó còn hoạt động tốt không. Liền quăn bản đồ đã chuẩn bị sẳn cho Nguyễn Chinh một mạch bay về phía phòng ngủ..
Lắc đầu không thôi, Xem như kiếp này hắn đã có một phụ thân cực phẩm.
- Tử Đàn cô vào đây.
Vừa hô hắn liền đưa Tử đàn vào Sủng vật không gian, Tử Đàn cũng không chống cự ngược lại nàng thấy nếu mình ở đây khoản một trăm năm thì mình sẽ hóa long toàn diện.
- Xem bản đồ xem, đau đầu quá không nhìn thấy gì cả, cứ nhấm vào hướng bắc mà đi thôi. Lôi độn: Phi hành thuật.
Thân thể lóa sáng hóa thành tia chớp bay tận cửu thiên dung nhập thân thể vào mây, hắn cứ như thế mà đi.
Đồng thời tại cửu thiên nhị vị thiên gia vẽ mặt rất nghiêm trọng bay vào hối hã báo cáo.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JaTou
Cửu Kiếp Xữ Nam
Chương 9 Đến Cửu Nguyên gặp Phụng Tiên
Nguồn 4vn.eu
TG JaTou
- Bẩm thượng tiên, dưới trần gian bổng dưng xẫy ra dị tượng.
- Từ dưới trần nhiên không bắn tận cửu thiên một đợt thiển điện, đặc biệt quỷ dị là luồn thiểm điện này luồn vào các đám mây rồi bắn đi về phía bắt.
Thượng tiên kia bình thản thưởng trà rồi nói.
- Các ngươi có thấy yêu khí trên luồn thiểm điện đó hay không ?
- Không thưa thượng tiên, luồn thiểm điện này tuy rất nhõ nhưng phóng đi rất nhanh dường như có linh tính nhưng lại không toát ra yêu khí,chúng thần nghi ngờ đấy là lôi nguyên đã khai được linh trí.
Không quá quan tâm hắn chỉ nói.
- Vậy các ngươi mau báo cho Lôi Chấn Tử đi, hắn nghe được không chừng sẽ ban cho các ngươi vài khối tiên thạch. Còn chuyện yêu dao,ta sợ các ngươi không điều tra ra được nên ta đã dùng nguyên thần điều tra yêu khí của yêu nghiệt kia đã biến mất có thể đã thần hình nguyên diệt, trúng một kích của Tam Tiêm Thương không phãi là dạng yêu nghiệt đó có thể yên ổng, các ngươi hổ trợ Lôi Chấn Tử tìm yêu nguyên đó đi.
- Chúng thần lĩnh mệnh.
…………
Tại Thành Cửu Nguyên quận Ngũ Nguyên
- Phụng Tiên ca ca chờ muội với.
Một tiểu cô nương mặt y phục màu trắng dáng người thanh tú,chạy theo một thiếu niên anh tuấn.
- Lạc Thư muội chậm chân quá chúng ta sẽ lở buổi báo danh, lên đây ta cổng nào.
Vừa nói xong Phụng Tiên đi đến cổng Lạc Thư chạy về hướng bắc, vừa chạy đến 1 căn nhà hoang thì bổng mây kéo về u ám một đợt thiểm điện đánh thẳng về phía ngôi nhà san bằng ngôi nhà thành bình địa, tình cảnh bất ngờ những mảnh gổ của ngôi nhà văn ra Phụng Tiên thấy tình thế cấp bách dùng thân mình che chở cho Lạc Thư thì bổng dưng xuất hiện một âm thanh trong đống đổ nát đấy.
- Mộc độn.
Từ dưới đất mộc lên những cây to lớn rồi vươn ra che chở cho hai người Phụng Tiên, cùng lúc bước ra từ đống đổ nát 1 vị thanh niên cao lớn cở bấp săn chắc không mặt quần áo bước tới.
- Chào công tử, chào tiểu thư, chẳng hay đây là ở đâu tại quốc nội.
Ngẫn ngơ Lạc Thư từ nhõ đến giờ trừ Phụng Tiên ca ca ra, nàng ấy chưa thấy ai đẹp trai như vậy, chăm chú nhìn bổng nàng ta phát hiện người này không mặt gì, mặt đỏ ngượn người nàng đã nhìn thấy cái kia của mấy hài tử gần nhà nhưng cái kia này của người này lại to đến thế nàng chỉ biết thét lên rồi ngất xĩu ..
- Kyaaaaaaaaaaa á !!!!!!!!!!!
Phụng Tiên đở Lạc Thư lại một góc cây rồi chạy về nói.
- Chẳng hay vị Công tử này có phãi vừa nãy đã ra tay cứu giúp tiểu sinh và ái mụôi chăng ?
- Không, Không. Ta chỉ đang giải quyết hậu quả.
Thư thái trã lời không ràn buộc, Nguyễn Chinh hiện tại chỉ muốn biết mình đang ở đâu.
- Huynh không cần gì phãi giấu, có phãi lúc nãy tia thiểm điện đó và những cái cây này là huynh gây ra, huynh là người hay là tiên gia.
- Ta là người mười phần là người, ta cũng có học một ít đạo gia pháp thuật để phòng thân thôi huynh đừng quá bận tâm, chẳng qua ta muốn hỏi huynh đây là đâu, có gần quốc nội hay không thôi.
Từ trong không gian hệ thống Nguyễn Chinh chọn một bộ y phục màu trắng, bộ y phục tự động mặt vào người, mà đối với thường nhân việc này chính là tiên pháp. Ngẫn ngơ Phụng Tiên đã chắc chắn vị thiếu niên này là một tiên gia, chẳng lẽ hắn có vận may hiếm có, hắn cũng muốn nhờ vị tiên gia này bói đoán tương lai cho mình hoặc yêu cầu xin thu mình làm đệ tử. vị đạo sỉ tên Trương giác được vạn dân kính ngưởn pháp thuật vô biên đấy cũng chỉ là một người học được một ít phép thuật da lông của các vị tiên gia mà thôi
- Tiên gia, tiên gia ngài đúng thật là tiên gia. Tiểu nhân họ Lữ tên Phụng Tiên xin tiên gia thu tiểu nhân làm đồ đệ .
- Này này huynh đệ, ta nói ta không phãi là tiên gia gì đó của huynh mà cũng không muốn thu huynh làm đệ tử gì đâu. À mà huynh nói cái gì Huynh tên gì .
Đang suy nghĩ làm sao tống khứ tên này đi thì Nguyễn Chinh tưởng mình nghe nhầm cái tên này có tên cùng với Chiến Thần Lữ Bố, hắn khẳng định có lẽ mình cũng đã nghe nhầm hắn luôn miệng tiên gia này tiên gia nọ nên cũng không muốn khách sáo nữa.
- Thưa tiên gia, tiểu nhân tên là Lữ Phụng Tiên.
- Này ngươi có một vị nghĩa phụ tên là Đinh Nguyên đúng chứ.
Thâm dò tên này hắn cũng chỉ nghĩ Lữ Bố trong truyền thuyết nói là 1 đại tráng cao to khí phách hùng dũng không phãi hạng thư sinh mặt trái xoan như tên này.
- Tiên gia thần đoán đúng như lời tiên gia nói, từ nhỏ song thân tiểu nhân đã mất may mà nhờ có nghĩa phụ thu nhận, không chỉ lo ăn học người còn dạy võ công, đáng tiếc gần đây người ngày ngày bận bề chiến sự nên tiểu nhân không có mấy dịp gần người.
Kễ về xuất thân và người nghĩa phụ có công nuôi dưỡng này Phụng Tiên rớt nước mắt.
Nguyễn Chinh cảm thấy éo le xem ra nhận được hàng khủng rồi nhưng mà hàng này nó lại tèm nhem mít ước như thế hắn quyết định đây có lẽ là bước đầu tiên để hắn có được nền móng để thực hiện cơ đồ. Hắn làm dùng mộc độn tạo ra một chiếc lá rồi đưa cho Phụng tiên.
- Ngươi muốn ta thu ngươi làm đồ đệ cũng được, cầm chiếc lá này lên xem.
- Vâng thưa tiên gia.
Phụng tiên vừa chạm vào thì chiếc lá bổng dưng bay lên rồi bóc hơi và cuối cùng là cháy.
- Thuộc tính Phong Hỏa à…
- Thưa tiên gia chuyện này là sao ạ.
Không hiểu tiên gia đang nói gì, và cũng hoản loạng khi chiếc lá mà tiên gia đưa lại cháy lên, hắn sợ hắn làm không tốt tiên gia sẽ không nhận hắn làm đồ đệ.
- Con người bình thường làm 5 thuộc tính: Phong Lôi Thủy Hỏa Thổ, ngươi có 2 thuộc tính là Phong Hỏa. ngươi thích hợp dùng Nhẫn thuật Phong hệ và Hỏa hệ thế thôi.
- Nhẫn thuật, nhẫn thuật là gì ?
Câu hỏi này quá dư thừa sau thời gian huấn luyện hắn sẽ biết ngây cho nên Nguyễn Chinh không muốn nói làm gì
- Nhẫn thuật là thứ ngươi sẽ tu luyện, ta sẽ ở đây 3 tháng để huấn luyện ngươi còn lại thì xem vào kiếp số của ngươi và ta như thế nào. đây là nơi nào.
Phụng Tiên nghe thế liền biết được mình đã được đại tiên chấp thuận chuyện bái sư nên quỳ xuống.
- Đa tạ sư tôn, kính xin sư tôn nhận một lạy của đệ tử. Thưa sư tôn đây là thành Cửu Nguyên, của quận Ngũ Nguyên cách Thành Lạc Dương không xa về phía nam
Nguyễn Chinh thấy thế cũng vui trong mình, chiến thần Lữ Bố quỳ xuống bái sư đây là quang vinh cở nào, nhưng hắn cũng muốn nhắc khẽ Lữ Bố về tương lai.
- Đồ nhi đứng lên,chúng ta xem như có duyên sư đồ nên ta cũng bói cho con một quẻ.
- Thỉnh lời vàng của sư phụ.
Đứng lên tạo dáng tiên phong đạo cốt Nguyễn Chinh kể lại câu chuyện mà hắn từng xem trên tv cũng từ đọc vô số lời bình về tên đồ nhi mới nhận này của mình.
- Đồ nhi à ngươi là một kẻ xấu số, bản thân ngươi sống không người thân, chết đi cũng không ai cúng điếu chăm sốc hương phần, đường công danh sự nghiệp của ngươi thì haizz đúng là thăng quan phát tài, ngươi sẽ là một cái truyền thuyết sống về chiến thần, những cũng có một cái danh hiệu gắn với ngươi đó là thiên hạ tự cổ chí kim đại nhất tiểu nhân, ngươi sau này chết rất thảm đồ nhi ạ.
Nguyễn Chinh dùng mộc độn tái tạo lại một mô hình nhỏ của một con người uy dũng cưởi ngựa tay cầm kích đánh bại vạn quân, cũng tái tạo một mô hình người bị nhiều người vây công bọc phá ra, nào là một tay đã bại ba vị tướng soái, trong rất oai hùng. Nhưng tiếp sau đó cũng chính là thảm cảnh nào là thân thích phản bội, nào là bị bắt về tra tấn dùng hình phạt móc xương tỳ bà. Cuối cùng không sức chống cự bị người ta dùng vãi siết cổ mà chết, một cái chết rất bi thảm.
Thấy tiên thuật của sư tôn mình bày ra cảnh này cái người này chết vẽ mặt rất không cam lòng, hắn cũng biết người này chính là mình. Phụng Tiên rung sợ nước mắt dàng dụa, đây là tương lai của mình sao, đây là những gì sắp xẫy ra sao, người trên cát vẽ mặt này còn rất trẻ đó, hắn sẽ chết trẽ như thế sao. Không hắn muốn nghịch thiên cải mệnh, mà cách nghịch thiên cải mệnh này hắn chỉ còn cách bám vào sư tôn của hắn mà thôi.
- Xin sư tôn cứu vớt đồ nhi.
- Ngu ngốc, Nhận ngươi làm đệ tử, không phãi là để cứu giúp ngươi sao ?
Nguyễn Chinh thấy thất vọng cái con hàng này chẳng động não tí nào cả, mà thật ra hắn cũng không nghĩ tới tình huống với một người bình thường mà gặp tiên nhân dùng thuật dự đoán ra tình cảnh của mình trong tương lai, kết quả không tốt mà còn ngược lại chết rất thê thảm, cho nên không có ai có đủ can đảm đủ cực phẩm mà bình tỉnh như Nguyễn Chinh.
- Sư tôn nói phãi, nhưng giờ con phãi làm gì.
Dù đã bớt lo chút ít nhưng Phụng Tiên vẫn còn e ngại về những gì hắn thấy.
- Đổi tên,đỗi nghề,đỗi chí hướng.
Bình thản Nguyễn Chinh nói
- Xin sư tôn chỉ điểm.
- Ngươi đổi tên lại là Bố, từ nay ta sẽ gọi ngươi là Lữ Bố,ngươi không thích hợp làm quân nhân hay nho sinh, ngươi thích hợp làm sát thủ, chí hướng ngươi nhấm đến là vinh quan danh tương trong trời đất hay mặt khác ngươi cũng muốn làm vua, haizz làm vua ta cũng muốn, nhưng ta muốn điều khiển vua hơn, cho nên ngươi cũng không thể làm vua, ngươi không đủ sáng suốt bá tán sẽ rất khổ, nhưng ngươi có thể làm người có quyền ngang bằng với vua đó là điều ta muốn ngươi hướng đến. còn nữa chuyện ngày hôm nay không được nói với ai kể cả người thân cận nhất của ngươi, cầm cái này ta sẽ liên lạc với ngươi qua nó, ngày mai là ngày bắt đầu khởi luyện ngươi hãy chuẩn bị.à còn một điều ngươi quá ham sống sợ chết đi, cho nên ngày mai ta sẽ cho ngươi chết vài lần.
Nói với Lữ Bố mấy lời rồi Nguyễn Chinh đưa cho hắn một lá bùa truyền tin, rồi hắn dùng Phong Hành thuật bay đi ra ngoài thành, chọn một rừng cây um tùm hắn gọi Tử Đàn
- Tử Đàn ra đây.
- Chủ nhân có việc gì gọi Tử Đàn.
Từ trong hệ thống bay ra Tử Đàn quỳ xuống như muốn đang đợi lệnh,qua ngày ở trong thú sủng không gian nàng thấy dài như một năm ở hạ giới chẳng những linh khí sung túc hơn mà còn có thể gọi là chết ngạt bởi tiên khí cho nên tu vi của nàng hiện giờ chỉ cần ở trong đó vài năm nữa thì nàng sẽ có cơ hội hóa Long, hóa Long là niềm mơ ước của tất cả các loài thủy loại, Long không phãi vốn đã sinh ra mà được những loài thủy loại hoặc mãn xà hóa hình tạo thành, qua hàng vạn năm tuế nguyệt mà tạo thành chân Long hay Long thần. Cho nên từ đây nàng càn kính ngưởn Nguyễn Chinh nhiều hơn nữa chỉ riêng cái Sủng vật không gian thôi thì nàng đã muốn ở bên cạnh hắn suốt đời rồi, lại biết đâu hắn sẽ có vật gì tốt hơn nữa nên từ đây phãi càng cung kính hắn hơn.
- À Tử Đàn ngươi biết đẻ trứng không ? Ta đang cần cho ta vài quả.
Không biết là cả ngày chưa ăn gì hay hắn muốn làm gì khác, khi nghe được câu nói của Nguyễn Chinh thì Tử Đàn gưởng mặt hồng hào đã chuyễn thành màu tím hoa cà, rồi từ từ màu tím ấy chuyễn luôn thành màu đen, nàng chịu không nỗi rồi nếu tính theo nhân loại thì nàng còn là xữ nữ, đã là xữ nữ thì làm sao đẻ trứng. Nàng rất muốn rất muốn nhàu lên cắn xé tên này hoặc cùng lắm là cào mặt tên này ra thành bả nhưng vì pháp tắc thú sủng của hệ thống quá bá đạo nên nàng phãi cố chịu đựng, chịu đựng vì tương lai .
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JaTou