07-12-2010, 06:15 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 9
Gió đầu giÆ°á»ng Cát đại Ä‘á»™i (1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
Cả bá»n cùng chia tay nhau ở phòng khách khu ký túc xá, Tả Hiểu Tình nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bằng má»™t cặp mắt trong suốt nhÆ° dòng suối mùa thu êm Ä‘á»m đẹp mê đến ngÆ°á»i, thanh âm nhá» nhẹ nói: “Ta bá»—ng nhiên quên mất là chÆ°a có nói tiếng cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i: “Nói cảm Æ¡n phải là ta má»›i đúng!†Nhá»› lại cái cảnh VÆ°Æ¡ng Trung Khoa suất lÄ©nh má»™t đám cảnh sát muốn bắt mình vỠđồn, là Tả Hiểu Tình vẫn cứ gắt gao che chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn, không cho đám ngÆ°á»i kia mang hắn Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i cô nà ng ngoà i lạnh trong má»m nà y ngáºp trà n cảm kÃch, tuy rằng Tả Hiểu Tình có thể dÅ©ng cảm nhÆ° váºy má»™t phần là do bối cảnh sau lÆ°ng nà ng ta, thế nhÆ°ng phải biết rằng ngay tại lúc đó lại không có ngÆ°á»i nhà nà ng ta ở đó, váºy mà nà ng ta vẫn dÅ©ng cảm đối đầu vá»›i má»™t đám cảnh sát nhÆ° váºy thì cÅ©ng cần phải có má»™t dÅ©ng khà khá lá»›n.
“Váºy thì chúng ta hòa nhau nhé!†Tả Hiểu Tình lÆ°u lại cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t nụ cÆ°á»i nhẹ, sau đó nhẹ nhà ng lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i hắn, Ä‘i lên cầu thang.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngây ngốc đứng tại chá»— nhìn hình bóng xinh đẹp của nà ng khuất dần trên lầu, vẫn chÆ°a phát giác ra mình giá» nà y có chút mất tá»± nhiên, thẳng đến khi Trần Quốc VÄ© cùng VÆ°Æ¡ng Duệ xông lên gắt gao ôm bá» vai hắn: “Nà y! TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i đó nha, cái công phu kia tháºt sá»± là rất tuyệt đó, nom ngÆ°Æ¡i cÅ©ng uy phong lắm đó! Mà đó là cái công phu gì váºy?â€
“Phân cân thác cốt thủ!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ vá»n vẹn nói mấy chữ đó xong mặc kệ hai ngÆ°á»i kia đứng trân ngốc má»™t chá»— hồi lâu mà chẳng hiểu gì cả, thản nhiên Ä‘i vá» ký túc xá.
Hà n Truyện Bảo là ngÆ°á»i có thể cảm nháºn được đầy đủ nhất sá»± lợi hại của “phân cân thác cốt thủâ€, mà cÅ©ng là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã hạ thủ lÆ°u tình nên hắn cÅ©ng chỉ có bị tráºt khá»›p tay và o viện bó bá»™t mà thôi. Thế nhÆ°ng lúc và o viện khám, Hà n Truyện Bảo lại giáºt mình sợ hãi thêm má»™t hồi, bởi vì kết luáºn của bác sÄ© cÅ©ng chỉ là tráºt khá»›p Ä‘Æ¡n giản mà thôi, thế nhÆ°ng Ä‘iá»u kỳ quái lại là vị trà tráºt khá»›p nà y lại cá»±c kỳ khó hiểu, ngay đến cả bác sÄ© chuyên gia khoa chỉnh hình bệnh viện nhân dân huyện mất ná»a ngà y trá»i cÅ©ng không có nắn lại được khá»›p tay của Hà n Truyện Bảo trở vá» vị trà cÅ©, thế nên bác sÄ© cÅ©ng chỉ khuyên hắn nên Ä‘i bệnh viện Äông Y huyện thì may ra má»›i chữa được. Váºy nên hắn má»›i cắn răng nhịn Ä‘au đến bệnh viện Äông Y khám thá», mà lão chủ nhiệm khoa chỉnh hình bệnh viện Äông Y lại có quan hệ qua lại vá»›i cha của hắn, là m cha hắn cÅ©ng phải vác cái mặt già đến tìm chủ nhiệm khoa cầu cạnh má»™t phen, thế nhÆ°ng lúc xem qua phim chụp X-quang, vị chủ nhệm khoa chỉnh hình kia cÅ©ng phải lắc đầu chà o thua, bó tay không giải quyết được trÆ°á»ng hợp nà y chỉ nói: “Thủ pháp nắn gân trở lại vị trà cÅ© là không có khă năng, nếu nhÆ° không chịu phẫu thuáºt thì phải lên đến bệnh viện cấp thà nh phố xem rồi.â€
Câu nói nà y là m hai cha con Hà n Truyện Bảo trợn tròn hai mắt mà nhìn, phải biết rằng cái vị lão chủ nhiệm khoa chỉnh hình bệnh viện Äông Y nà y, ở tại cái thà nh phố Giang Thà nh, vá» khâu phẫu thuáºt chỉnh hình nắn gân thì lão ta gần nhÆ° là ngÆ°á»i có tay nghỠđứng đầu rồi, nếu nhÆ° mà lão ta đã nói nhÆ° váºy thì cả cái thà nh phố Giang Thà nh nà y sợ rằng cÅ©ng chẳng có ai có cách chữa khác cả. Hà n Duy ChÃnh nhìn bá»™ dạng đứa con trai nà y của mình, vừa thấy yêu thÆ°Æ¡ng Ä‘au xót lại vừa căm tức, căm tức chÃnh là bởi vì hắn thế nà o mà lại có thể trêu và o nhiá»u thế lá»±c đáng sợ nhÆ° váºy cùng má»™t lúc được? Äau lòng là vì dù sao hắn cÅ©ng là con trai mình, cÅ©ng không thể trÆ¡ mắt ra nhìn hắn chịu tá»™i oan uổng được.
Còn Hà n Truyện Bảo thì lại Ä‘em hết thảy tất cả trách nhiệm Ä‘á»u đổ lên đầu TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chẳng qua hắn cùng lắm cÅ©ng chỉ là má»™t thằng oát con miệng còn hôi sữa, mà lại là m cho ông mà y mất mặt đến nhÆ° váºy, đã thế bá»™ dạng hắn bây giá» trông tháºt là thảm hại khó coi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Äừng cho ta nhìn thấy mặt hắn má»™t lần nữa, bằng không ta nhất định bẻ gãy hai chân ...†Hắn còn chÆ°a nói hết câu, gáy đã bị cha hắn hung hăng tát má»™t phát.
Hà n Duy ChÃnh phẫn ná»™, trừng mắt nhìn hắn: “Tiểu tá» thối nhà ngÆ°Æ¡i lại muốn tìm rắc rối cho ta phải không? NgÆ°á»i ta chỉ có gá»i má»™t cú Ä‘iện thoại mà Thiệu cục trưởng cục công an cÅ©ng phải tá»± mình mò tá»›i, ngÆ°Æ¡i thá» nghÄ© xem đằng sau hắn là ngÆ°á»i nà o? Äó là huyện ủy Lý bà thÆ° đó, lại còn cả cái vị cục trưởng cục công an thà nh phố Äiá»n Khánh Long!â€
Hà n Truyện Bảo bị cha mắng đến không dám ngẩng đầu nên, vừa rồi là hắn cÅ©ng chỉ vì tức giáºn quá mà nói nhÆ° váºy thôi, tất thảy má»i chuyện từ đầu tá»›i cuối hắn cÅ©ng được chứng kiến táºn mắt nhìn thấy, táºn tai nghe thấy, nếu nhÆ° mắt hắn không bị mù, tai hắn không có bị Ä‘iếc thì cÅ©ng có thể nháºn ra được thế lá»±c phÃa sau của hai ngÆ°á»i kia to lá»›n đến nhÆ°á»ng nà o, thá»±c sá»± là không nên má»™t lần nữa trêu và o cái tổ ong vò vẽ đó nữa, nếu không chỉ sợ lần sau hắn không chỉ có gãy má»™t cái tay Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy thôi đâu. Mà cho dù hắn không có quan tâm tá»›i gia cảnh phÃa sau hai ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tả Hiểu Tình Ä‘i chăng nữa, thì vá»›i cái năng lá»±c chỉ nhấc tay thôi đã biến mình cùng hai gã thuá»™c hạ dÆ°á»›i tay đánh thà nh ra cái dạng nà y rồi, mà hắn cÅ©ng chỉ má»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi chứ mấy, trông lại thÆ° sinh yếu á»›t nhá» con nhÆ° váºy, nhÆ°ng thá»±c sá»± là ... quá cÆ°á»ng bạo.
Hà n Duy ChÃnh thì bình tÄ©nh lão luyện hÆ¡n, vẻ mặt ngoà i nhÆ° không há» quan tâm, thế nhÆ°ng trong đầu lại vẫn Ä‘ang tÃnh toán xem chuyện nà y nên giải quyết nhÆ° thế nà o, vừa rồi VÆ°Æ¡ng Trung Khoa ở Ä‘iện thoại cÅ©ng đã Ä‘em sá»± tình kể lại má»™t lượt, là m hắn cÅ©ng không khá»i nổi giáºn má»™t tráºn. Hà n Duy ChÃnh không chỉ lo lắng cho thÆ°Æ¡ng tÃch của con mình, mà là m cho hắn lo lắng thá»±c sá»± chÃnh là những ảnh hưởng kéo theo phÃa sau đó nữa. Thiệu Vệ Giang, Lý TrÆ°á»ng VÅ©, Äiá»n Khánh Long bất kể là má»™t ngÆ°á»i nà o trong số há» cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i mà lão có thể đối chá»i lại được, mà cái thằng con ngá»— nghịch chuyên gây hại nà y có bao giá» thèm để ý đến chuyện gì phát sinh phÃa sau bao giỠđâu. Hà n Duy ChÃnh vẫn Ä‘au đầu vỠđứa con nà y của mình nhiá»u năm nhÆ° váºy, hắn khắc khổ cố gắng ná»— lá»±c bao nhiêu năm kinh doanh hắn má»›i có thể leo lên được vị trà hiện tại, thá»±c sá»± là rất gian nan, nếu vì đứa con trai lông bông ngá»— ngược nà y mà mất hết tất thảy thì tháºt sá»± là hắn không thể chấp nháºn được. Hà n Duy ChÃnh có thể cảm nháºn được nếu nhÆ° không giải quyết được cái chuyện nà y má»™t cách êm thấm, sợ rằng sá»± nghiệp của hắn cÅ©ng Ä‘i tong luôn, cả Ä‘á»i nà y đừng mong có ngà y ngóc đầu lên được.
Hà n Duy ChÃnh cÅ©ng nhanh chóng Ä‘Æ°a ra má»™t quyết định: “Tiểu Bảo, nhanh chóng Ä‘iá»u tra xem hai cô gái đó đánh mất váºt gì, rồi Ä‘em váºt đó trả lại cho ngÆ°á»i ta.â€
TrÆ°á»›c đó VÆ°Æ¡ng Trung Khoa đã nói qua cho Hà n Truyện Bảo rồi, Hà n Truyện Bảo thở dà i má»™t tiếng: “Con đã há»i qua gã tà i xế xe khách đó rồi, chắc là má»™t thằng Ä‘Ã n em của Tôn Bá Tá» là m, con cÅ©ng đã gá»i Ä‘iện thoại cho hắn rồi, thế nhÆ°ng mãi mà cÅ©ng không có thấy ai bắt máy.â€
Hà n Duy ChÃnh không nhịn được mắng má»™t câu: “Không có tiá»n đồ gì cả, ngÆ°Æ¡i cả ngà y chỉ biết dong chÆ¡i cùng cái bá»n trá»™m đồ cÆ°á»›p giáºt đó thì có cái gì tốt đẹp? Cái bá»n đó thì có gì mà thà nh tháºt vá»›i đáng tin?†Hắn dừng lại má»™t chút: “Mà các nà ng ta mất váºt gì váºy? NgÆ°Æ¡i phải ghi chép lại cho tháºt rõ rà ng, rồi phải nhanh chóng Ä‘i mua lại cho ta, mất cái gì phải mua lại bằng được cái đó, thá»±c sá»± mua không được thì phải báo lại cho ta.â€
“Cha ...†Hà n Truyện Bảo lúc nà y má»›i ý thức được chuyện mình gây ra so vá»›i hắn dá»± tÃnh còn nghiêm trá»ng hÆ¡n rất nhiá»u.
“Còn nữa, bắt đầu từ ngà y mai ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng là m cái trưởng ban bảo vệ đó nữa, Tôn Truyện Phúc cùng cái đám tham gia đánh nhau cùng ngÆ°Æ¡i tất cả Ä‘á»u Ä‘uổi vá» nhà hết Ä‘i.â€
“Cha ...â€
“Äừng có gá»i ta là cha, Hà n má»— ta thế nà o lại sinh ra má»™t đứa con ngá»— nghịch chỉ biết lông bông gây chuyện nhÆ° ngÆ°Æ¡i được?†Hà n Duy ChÃnh căm giáºn nghiến răng chá»i bá»›i.
Mắng đứa con hằng ngà y mình vẫn yêu thÆ°Æ¡ng thì ngÆ°á»i Ä‘au lòng vẫn là cha, thế nhÆ°ng dù yêu thÆ°Æ¡ng đến đâu cÅ©ng không thể dung túng bao che cho nó là m gây chuyện thị phi được, nói là nói váºy thôi chứ vì đứa con bảo bối nà y hắn có thể hạ thấp cái đầu cao ngạo xuống, tháºp chà không mà ng đến mặt mÅ©i mình nữa. Cho nên sáng sá»›m hôm sau, hắn tá»± thân mang Hà n Truyện Bảo đến chá»— TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xin lá»—i, sở dÄ© hắn chá»n Ä‘i tìm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giải thÃch xin lá»—i trÆ°á»›c bởi vì hắn là nam sinh, Ä‘Ã n ông nói chuyện vá»›i nhau Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là dá»… dà ng hÆ¡n má»™t chút, thứ hai là thế lá»±c sau lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ© lại là ngÆ°á»i có máu mặt, có chức quyá»n to nhất, lão ta so vá»›i Äiá»n Khánh Long cục trưởng cục côn an thà nh phố Giang Thà nh xem ra còn đáng sợ hÆ¡n. Vì nếu nhÆ° Äiá»n Khanh Long muốn đối phó vá»›i mình thì hắn cÅ©ng phải váºn dụng má»™t chút thủ Ä‘oạn, còn vị bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ© đại lão gia kia thì chỉ cần má»™t câu nói thôi là lão cÅ©ng phải vạn kiếp bất phục rồi.
Mà nguyên nhân quan trá»ng nhất lão muốn gặp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại chÃnh là tác phẩm của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, khiến thằng con trai bảo bối của hắn tráºt khá»›p tay chịu Ä‘au Ä‘á»›n má»™t đêm mà không có cách nà o chữa được, nhÆ° váºy thì là chỉ có mình TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i chữa được mà thôi, có câu ngạn ngữ thế nà o nhỉ? Muốn cởi chuông thì phải tìm ngÆ°á»i buá»™c chuông. Äại trượng phu thì phải biết nặng nhẹ, biết thá»i thế, biết co duá»—i, lúc nà o phải cúi đầu chịu nhục là phải cúi đầu, bất kể đối phÆ°Æ¡ng là ai, bất kể đối phÆ°Æ¡ng tuổi tác nhÆ° thế nà o, mà nói ngay nhÆ° nguyên huyện ủy bà thÆ° Lý TrÆ°á»ng VÅ© so vá»›i tuổi mình còn trẻ hÆ¡n biết bao nhiêu lần, thế nhÆ°ng mà không chỉ riêng mình, sợ rằng cả cái huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y ai ai cÅ©ng phải cúi đầu trÆ°á»›c hắn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là lần đầu tiên được gặp gỡ vị giám đốc công ty váºn chuyển huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y. Hà n Duy ChÃnh năm nay bốn mÆ°Æ¡i lăm tuổi, chẳng biết đúng hay không nữa nhÆ°ng vá»›i ngÆ°á»i ngoà i thì lão ta vẫn nói là bốn mÆ°Æ¡i sáu tuổi, dù sao là đúng hay sai thì má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không có lấy cái chuyện đó ra là m trò cÆ°á»i cả, hắn vóc ngÆ°á»i cÅ©ng không cao, vẫn là má»™t cái bụng bia ục ịch của mấy vị giám đốc, trông thế chứ coi bá»™ lại rất hòa hợp vá»›i cái mặt máºp mạp của hắn, đỉnh đầu tóc đã trá»c mất hÆ¡n phân ná»a, thế nhÆ°ng tóc trÆ°á»›c trán lại má»c rất dà i, sau đó dùng lược chải cho ngay ngắn lại vuốt ra táºn phÃa sau đầu, coi nhÆ° là chi viện giúp đỡ cho cái địa phÆ°Æ¡ng Ãt tóc giữa đỉnh đầu. (mốt thá»i nay thì phải >.<)
Thấy Hà n Duy ChÃnh mang theo Hà n Truyện Bảo đến, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng mÆ¡ hồ Ä‘oán được thân pháºn lão. GiỠđây ánh mắt của Hà n Truyện Bảo nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã không giống nhÆ° ngà y hôm qua, không còn cái gì là kiêu ngạo Æ°Æ¡ng ngạnh khinh thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác nữa, mà chỉ là còn lại sợ hãi cùng Ä‘au Ä‘á»›n, cánh tay phải bị tráºt khá»›p của hắn đã dằn vặt là m khổ hắn suốt cả đêm không ngủ được, sắc mặt hắn cÅ©ng trở nên trắng bệch ra rồi, hai mắt vì cả đêm Ä‘au buốt không ngủ được mà cÅ©ng vằn đầy tÆ¡ máu rồi.
Hà n Duy ChÃnh mỉm cÆ°á»i Ä‘i tá»›i, nhiệt tình vÆ°Æ¡n tay vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng muốn bắt tay hắn: “Vị nà y chÃnh là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phải không? Ta là Hà n Duy ChÃnh giám đốc công ty váºn chuyển ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có để ý đến lão, chỉ lạnh lùng Ä‘Æ°a mắt liếc qua Hà n Duy ChÃnh má»™t chút, hai tay vẫn cứ đút và o túi áo dà i trắng của bác sÄ©, má»™t hồi lâu vẫn cứ đứng nhÆ° váºy. Hai tay Hà n Duy ChÃnh vẫn cứ giữ nguyên trạng thái muốn bắt tay ngÆ°á»i khác trong không trung nhÆ° thế từ nãy tá»›i giá», Hà n Duy ChÃnh trong lòng cÅ©ng nổi giáºn rồi, nhÆ°ng mà lão biết là vì nguyên nhân gì mà hôm nay lão phải vác mặt đến đây, đó chÃnh là đi cầu cạnh ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i ta muốn chèn ép mình thì mình cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh biết nén nhịn mà thôi, không có dám bất cứ má»™t Ä‘iểm nà o phản kháng đối chá»i cả, dù có thống háºn đến đâu cÅ©ng chỉ dám nghÄ© ở trong lòng, không có ná»a Ä‘iểm dám để lá»™ ra mặt ngoà i.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:15 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 9
Gió đầu giÆ°á»ng Cát đại Ä‘á»™i (2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
Tuy trong lòng Hà n Duy ChÃnh Ä‘ang thống háºn chá»i rủa thằng nhãi con trÆ°á»›c mặt má»™t phen, thế nhÆ°ng ngoà i mặt vẫn là nụ cÆ°á»i hòa ái ấp áp nhÆ° mùa xuân của lão: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , ở đây nói chuyện không có tiện, hay là chúng ta tìm chá»— nà o đó ngồi nói chuyện được không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngó qua ngó lại xung quanh má»™t chút, quả thá»±c, bệnh viện buổi sáng nên ngÆ°á»i qua ngÆ°á»i lại cÅ©ng khá đông, mà nói chuyện ở giữa hà nh lang nhÆ° váºy thá»±c sá»± là cÅ©ng có hÆ¡i bất tiện. Từ biểu hiện của Hà n Duy ChÃnh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã Ä‘oán được phần nà o mục Ä‘Ãch chÃnh bá»n há» tá»›i đây ngà y hôm nay. TrÆ°Æ¡ng đại thần y hắn đây lòng dạ cÅ©ng không có hẹp hòi, ngà y hôm qua sở dÄ© hắn phải ra tay dạy bảo cho gã Hà n Truyện Bảo vá»›i đám Ä‘Ã n em kia má»™t tráºn, cÅ©ng bởi vì Tả Hiểu Tình phải chịu ủy khuất, là bá»n chúng cáºy lá»›n cáºy đông bắt nạt, gây khó dá»… cho bá»n ngÆ°á»i Tả Hiểu Tình, dù rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hắn theo chủ nghÄ©a hòa bình, thế nhÆ°ng cÅ©ng phải tức giáºn mà xuống tay. TrÆ°Æ¡ng thần y tuy rằng võ công cao cÆ°á»ng, thế nhÆ°ng hắn vẫn má»™t má»±c chung thà nh vá»›i cái chủ nghÄ©a anh hùng ngà y xÆ°a, quân tá» Ä‘á»™ng khẩu chứ không Ä‘á»™ng thủ, cÅ©ng chỉ muốn giảng đạo lý mà thôi. CÅ©ng là niệm tình thái Ä‘á»™ thà nh khẩn của Hà n Duy ChÃnh ngà y hôm nay, nghe hắn nói hai ba câu cÅ©ng không có việc gì.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tại bệnh viện huyện chỉ là má»™t thá»±c táºp sinh cá»n con, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn cÅ©ng là m gì có phòng là m việc riêng, váºy mà muốn tìm má»™t chá»— thÃch hợp để nói chuyện thì thá»±c sá»± là không có dá»… dà ng gì. Thế nhÆ°ng cái việc nà y lại không có là m khó được Hà n Duy ChÃnh, bởi vì ngà y hôm nay hắn đến đây bằng má»™t chiếc Toyota bảy chá»— ngồi, thân là giám đốc công ty váºn chuyển, Ä‘iểm ấy phÆ°Æ¡ng tiện di chuyển cao cấp tất nhiên là phải có. Hà n Duy ChÃnh tuy là giám đốc, nhÆ°ng nếu suy sét tá»›i cùng thì cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i cán bá»™ cấp phổ thông mà thôi, tuy váºy hắn cÅ©ng hiểu khá rõ thế nà o là chÃnh trị, thế nà o là dÆ° luáºn xã há»™i. Ngà y hôm nay đến đây xin lá»—i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cái chuyện tình mất mặt nà y thì cà ng Ãt ngÆ°á»i biết cà ng tốt, cÅ©ng vì thế nên đến ngay cả lái xe riêng hắn cÅ©ng không có cho và o, xuất tráºn nà y cÅ©ng chỉ có hai cha con hắn mà thôi, tuy váºy chuyến nà y đến bá»n há» là đà m phán hòa bình cùng xin lá»—i, chứ không có phải đến gây chiến.
Äóng cá»a xe lại, Hà n Duy ChÃnh lúc nà y má»›i thở phà o nhẹ nhõ má»™t hÆ¡i, xem ra tiểu tá» nà y cÅ©ng không phải cái hạng ngÆ°á»i không biết giảng đạo lý, ngÆ°á»i ta đã chịu đến đây thì chẳng khác nà o cÅ©ng chÃnh là đã biểu lá»™ thái Ä‘á»™ của mình rồi, nghÄ©a là chÃnh mình còn có khả năng có thể Ä‘Ã m phán hòa giải được vụ nà y.
Hà n Duy ChÃnh lặng lẽ đánh mắt ra hiệu cho thằng nghịch tá» của mình má»™t cái, ý bảo hắn đến đây. TrÆ°á»›c lúc đến đây, hắn cÅ©ng đã phải dặn Ä‘i dặn lại cả nghìn lần thằng con ngá»— ngược chuyên Ä‘i gây chuyện nà y của mình rằng, cho dù trong lòng ngÆ°Æ¡i có háºn ngÆ°á»i ta đến nhÆ°á»ng nà o, cho dù ngÆ°Æ¡i có muốn trả thù đến đâu, thế nhÆ°ng hôm nay, quyá»n chủ Ä‘á»™ng là nằm trong tay ngÆ°á»i ta thì ngÆ°Æ¡i chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng, đó là ngáºm miệng xin lá»—i ngÆ°á»i ta. Mà hÆ¡n thế nữa chuyện nà y cÅ©ng là do Hà n Truyện Bảo hắn khiêu khÃch trÆ°á»›c, vì váºy trong lòng có chút Ä‘uối lý, cÅ©ng không dám nói gì nhiá»u chỉ cúi đầu, thanh âm nhá» nhẹ nhÆ° muá»—i kêu của mấy ngÆ°á»i đại cô nÆ°Æ¡ng: “Xin lá»—i ...â€
“NgÆ°Æ¡i nói cái gì?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rõ rà ng là nghe được, thế nhÆ°ng vẫn cứ giả vá» là m ra cái bá»™ dạng chăm chú lắng nghe lắm váºy mà lại không có nghe ra cái gì cả.
Hà n Truyện Bảo bởi vì dồn nén tức giáºn quá mức cùng vá»›i xấu hổ mà mấy cái mụn trứng cá cÅ©ng Ä‘á» cả lên, từ nhá» tá»›i lá»›n hắn đã bao giá» phải chịu cúi đầu trÆ°á»›c ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy đâu, váºy mà hôm nay không chỉ bị đối phÆ°Æ¡ng khinh thÆ°á»ng lại còn sỉ nhục hắn đến nhÆ° váºy nữa, thế nhÆ°ng hắn vẫn cắn răng chịu Ä‘á»±ng: “Xin lá»—i ... Ngà y hôm qua là ta sai!â€
Tuy rằng là thằng con trai bảo bối của mình Ä‘i xin lá»—i ngÆ°á»i ta, tuy váºy Hà n Duy ChÃnh lại cảm thấy nhÆ° chÃnh mình Ä‘i xin lá»—i ngÆ°á»i ta còn muốn khó chịu hÆ¡n, hắn cÅ©ng chỉ có má»—i má»™t thằng con trai nà y, từ nhá» tá»›i lá»›n là má»™t tay hắn nuôi nấng, cÅ©ng chÆ°a bao giỠđể cho hắn phải chịu ná»a Ä‘iểm ủy khuất, thế nhÆ°ng hôm nay lại phải dÆ°Æ¡ng mắt nhìn nó bị ngÆ°á»i khác là m nhục, trong lòng lão nổi lên má»™t ná»—i chua xót khó tả. Lão cuống quýt lấy mấy thứ chuẩn bị sẵn trong túi cầm ra Ä‘Æ°a đến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Những thứ đã mất Ä‘á»u ở đây cả, chỉ có mấy thứ là không có tìm lại được, công ty chúng tôi sẽ dá»±a theo giá cả thị trÆ°á»ng mà bồi thÆ°á»ng lại đầy đủ, mặt khác để tá» lòng xin lá»—i đến hai vị nữ hà nh khách, công ty chúng tôi sẽ bồi thÆ°á»ng má»™t nghìn nhân dân tệ.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mở túi ra xem, nhìn qua mấy thứ đồ bên trong gì gì đó, có và tiá»n, có cả máy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, còn cả mấy thứ đồ trang Ä‘iểm của con gái nữa ... Chỉ có Ä‘iá»u nhìn thoáng qua thì hình nhÆ° mấy thứ nà y là đồ má»›i thì phải, tem dán bên trên trông còn khá má»›i.
Hà n Duy ChÃnh Ä‘em má»™t ngà n nhân dân tệ Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° là phÃa sau TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không phải là bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ© thì hắn cÅ©ng sẽ không có bá» ra má»™t số tiá»n xÆ°Æ¡ng máu lá»›n nhÆ° váºy, phải biết rằng hắn tuy là giám đốc tháºt đó, nhÆ°ng tiá»n lÆ°Æ¡ng cÅ©ng chà có được hÆ¡n hai trăm đồng mà thôi.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cầm má»™t ngà n tệ cÅ©ng không có xem qua, trá»±c tiếp ném luôn và o trong túi Ä‘á»±ng đồ, nhà n nhạt nói: “Äược rồi, ta quay lại trả đồ cho Tả Hiểu Tình!â€
Thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đứng dáºy tưởng mốn rá»i Ä‘i, Hà n Duy ChÃnh cuống quÃt giữ tay hắn lại: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng!â€
“Còn có việc gì nữa?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là biết rõ rồi nhÆ°ng vẫn cứ giả vá» há»i lại, từ đầu hắn đã nhìn thấy Hà n Truyện Bảo sắc mặt trắng bệch, cứ má»™t má»±c cúi gằm đầu xuống ôm lấy cái cánh tay phải, hắn cÅ©ng Ä‘oán được phần nà o ý Ä‘inh của hai cha con gã nà y rồi.Trong lòng âm thầm cao hứng, thế nhÆ°ng vẻ mặt ngoà i lại vẫn cứ giả đò nhÆ° ta là cao nhân ở ngoà i xa ngà n dặm không biết, không nghe, không thấy, không hiểu chuyện Ä‘á»i thế tục.
Hai cha con Hà n Duy ChÃnh là có việc cầu cạnh ngÆ°á»i ta, cho dù TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có mặt ngoà i là m lạnh há» hững, không thèm để ý đến thì bá»n há» cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh nén giáºn, không có dám phát tác ra ngoà i lại sợ đối phÆ°Æ¡ng mất lòng thì công toi. Hà n Duy ChÃnh kéo con trai đến trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Ngà y hôm qua Ä‘á»u là tiểu Bảo có lá»—i, ta đã cắt chức trưởng ban bảo vệ của hắn rồi, cÅ©ng đã Ä‘uổi việc mấy tên bảo vệ không biết trá»i cao đất dà y kia, chỉ mong ngÆ°Æ¡i đừng có để bụng chuyện cÅ© nữa. Còn nữa, tiểu Bảo biết mình sai cung đã dằn vặt cả đêm qua không ngủ để ăn năn hối lá»—i rồi, hắn Ä‘i gây chuyện, bị ngÆ°á»i ta dạy dá»— là đúng. Thế nhÆ°ng dù sao hắn vẫn còn trẻ ngÆ°á»i non dạ, cÅ©ng đã biết nháºn sai rồi, cÅ©ng nên để cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i sá»a sai má»›i đúng, ngÆ°Æ¡i xem ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trả lá»i má»™t cách vô cùng sảng khoái: “Äược, ta tha thứ cho hắn váºy. Kkhông còn việc gì nữa phải không? Không có việc gì nữa thì ta Ä‘i được rồi chứ?†Cái Ä‘iệu giả bá»™ ngu ngÆ¡ không hiểu chuyện của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã đạt đến Ä‘á»™ lô há»a thuần thanh rồi, thế nên hắn cÅ©ng chẳng ngại mặt dầy mà lại thể hiện sở trÆ°á»ng của mình má»™t lần nữa.
Hà n Duy ChÃnh rốt cục cÅ©ng không có nhịn nổi nữa, Ä‘Ã nh phải nói thẳng ra lá»i Ä‘á» nghị: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i xem có thể hay không chữa trị cánh tay cho tiểu Bảo?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng dừng lại, trên mặt không khá»i lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: “Ta cÅ©ng chỉ là má»™t thá»±c táºp sinh, sợ rằng có muốn cÅ©ng không thể giúp được gì cho hắn, ở đây là bệnh viện huyện, hay là ngÆ°Æ¡i mang hắn qua khoa chỉnh hình há»i thăm mấy cái lão chuyên gia ở đó má»™t chút Ä‘i, ta nghÄ© là cÅ©ng không có gặp vấn Ä‘á» gì khó khăn lắm đâu.â€
Hà n Duy ChÃnh bắt đầu nháºn thức được tiểu tá» trÆ°á»›c mặt mình thá»±c sá»± là má»™t ngÆ°á»i lợi hại, nhìn qua thì hắn cÅ©ng chỉ má»›i có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi thôi chứ mấy, thế nhÆ°ng ăn nói cùng cá» chỉ hà nh Ä‘á»™ng, ngay đến cả nét mặt, Ä‘iệu bá»™ giả ngây của hắn thì thá»±c sá»± là quá thà nh thục, không có má»™t tà khuyết Ä‘iểm nà o, nếu nhÆ° là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không phải ngÆ°á»i lão luyện nhÆ° mình đây thì cÅ©ng chÆ°a chắc nhìn ra được gã thanh niên trÆ°á»›c mặt nà y từ nãy tá»›i giá» vẫn là đang giở trò giả ngây ngô. Mà nhìn lại thằng con trai mình đây, bất kỳ là mặt nà o thì hắn cÅ©ng không phải là đối của tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia, đồng dạng Ä‘á»u là thanh niên má»›i lá»›n cả, thế sao lại có thể chênh lệch nhiá»u đến nhÆ° váºy được nhỉ? Hà n Duy ChÃnh âm thầm cảm thán, cảm thán sá»± lợi hại của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng đồng thá»i cảm thán chÃnh bản thân mình trên phÆ°Æ¡ng diện dạy con cái đã thất bại hoà n toà n.
DÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, lão ta cÅ©ng biết là có quanh co lòng vòng mãi thì cÅ©ng chẳng tiến tá»›i đâu cả, Ä‘Ã nh cÆ°á»i khổ nói: “Ta thá»±c không dám dấu diếm nữa, là tối qua ta cÅ©ng đã mang hắn đến bệnh viện huyện, rồi tá»›i cả bệnh viện Äông Y gặp chuyên gia nữa, thế nhÆ°ng ai cÅ©ng bảo cánh tay hắn bị tráºt khá»›p cá»±c kỳ phức tạp, phủ pháp nắn gân lại là không có khả năng, thế nên hôm nay má»›i tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng, xem ra cái huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nho nhá» nà y không có lấy má»™t danh y có thá»±c lá»±c chân chÃnh nà o rồi.
“Ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i nhất định có biện pháp chữa trị!†Hà n Duy ChÃnh nhạy cảm nháºn ra được cái dáng Ä‘iệu cÆ°á»i đầy khinh thÆ°á»ng đó của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn cÅ©ng thấp giá»ng Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện: “Chỉ cần ngÆ°Æ¡i chữa trị cho cánh tay tiểu Bảo cho tháºt tốt, ta nhất định sẽ không hẹp hòi đâu.†Hà n Duy ChÃnh vẫn luôn quan niệm, tiá»n có thể là m được rất nhiá»u chuyện, cÅ©ng bởi vì bây giá» cái khà thế bức nhân kia của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, mà lão ta Ä‘Ã nh phải xuất ra pháp bảo cuối cùng nà y.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i rạng rỡ, sau đó hắn để cái túi Ä‘á»±ng đồ xuống, cháºm rãi ngồi lại xuống ghế, từ thái Ä‘á»™ của hăn có thể thấy được, hắn vá»›i cái Ä‘á» nghị hấp dẫn kia của Hà n Duy ChÃnh cÅ©ng có hứng thú tháºt lá»›n, chỉ là hiện tại cần Ä‘Ã m phán lại chút lợi Ãch mà thôi.
Hà n Duy ChÃnh cẩn tháºn dò há»i trÆ°á»›c: “NgÆ°Æ¡i xem, má»™t ngà n nhân dân tệ thế nà o?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy rằng bây giỠđối vá»›i cái khái niệm nhân dân tệ nà y vẫn còn có chút mông lung, thế nhÆ°ng và i lần tiêu pha phung phà cÅ©ng đã cho hắn biết, má»™t ngà n tệ đúng là má»™t con số không nhá» rồi, vá»›i má»™t ngÆ°á»i công nhân bình thÆ°á»ng, cho dù hắn có là m cáºt lá»±c cả ná»a năm cÅ©ng không có được số tiá»n lá»›n nhÆ° váºy. Tuy rằng TrÆ°Æ¡ng thần y hắn trÆ°á»›c kia tại Äại Tùy triá»u phà khám bệnh của hắn là rất cao, thế nhÆ°ng dù sao cÅ©ng còn phải xem tiá»m lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o đã chứ. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trầm ngâm suy nghÄ© má»™t hồi, cuối cùng cÅ©ng ra giá: “Thế nà y Ä‘i, đúng năm nghìn tệ, thiếu má»™t xu ngÆ°Æ¡i cứ việc dẫn hắn Ä‘i phẫu thuáºt Ä‘i.â€
Hà n Duy ChÃnh cÅ©ng trợn mắt hÃt má»™t hÆ¡i lãnh khà lá»›n, cái công phu sÆ° tá» ngoạm của tiểu tá» nà y cÅ©ng thá»±c sá»± là đáng sợ, nếu nhÆ° là đi phẫu thuáºt cÅ©ng không có mất nhiá»u tiá»n đến nhÆ° váºy, tiểu tá» nà y rõ rằng là thừa cÆ¡ lừa bịp tống tiá»n mình. Lão cÅ©ng không định đáp ứng, bất quá mắt vừa chuyển qua nhìn thằng con trai mình chịu Ä‘au Ä‘á»›n cả đêm qua giỠđây vẻ mặt đã tiá»u tụy lắm rồi, cÅ©ng chỉ là năm nghìn tệ mà có thể là m dịu Ä‘i ná»—i thống khổ của nó, tuy rằng số tiá»n nà y không há» nhá» má»™t chút nà o, thế nhÆ°ng vá»›i má»™t giám đốc công ty váºn chuyển nhÆ° lão ta thì con số nà y cÅ©ng không tÃnh là quá lá»›n, má»™t cái bá»™ dạng Ä‘am chiêu suy nghÄ© cá»±c kỳ khó xá» của lão qua Ä‘i, cuối cùng cÅ©ng thở dà i má»™t hÆ¡i nói: “Cứ nhÆ° váºy Ä‘i, trÆ°á»›c tiên ta cứ Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i má»™t ngà n tệ tiá»n đặt cá»c, số tiá»n còn lại ta sẽ kêu tiểu Bảo tá»± mình Ä‘Æ°a tá»›i cho ngÆ°Æ¡i.â€
“Không thà nh vấn Ä‘á»!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng biết thừa là Hà n Duy ChÃnh đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c má»™t ngà n tệ rồi, sau đó hÆ°á»›ng đến Hà n Truyện Bảo Ä‘i đến, tiểu tá» nà y thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn mình cÆ°á»i lạnh lẽo, trong lòng không khá»i á»›n lạnh má»™t phen, qua má»™t đêm chịu thống khổ, giỠđây hắn thá»±c sá»± là đã sợ công phu của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rồi, cÅ©ng không có dám ý nghÄ© muốn trả thù nhÆ° trÆ°á»›c nữa, hiện tại hắn chỉ muốn mau mau chữa là nh cánh tay rồi không bao giá» muốn gặp lại gã hung thần nà y nữa.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đặt tay trái lên đầu vai Hà n Truyện Bảo nhấn má»™t cái, còn tay phải dùng sức vá»— mạnh má»™t cái và o khá»›p xÆ°Æ¡ng khá»u tay hắn, cùng vá»›i tiếng kêu thảm khốc của Hà n Truyện Bảo là tiếng khá»›p xÆ°Æ¡ng cách má»™t tiếng trở vá» vị trà cÅ©.
“Xong rồi!â€
Hà n Truyện Bảo bán tÃn bán nghi nhìn lại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, trên trán hắn vì Ä‘au quá mà mồ hôi lạnh túa ra nhÆ° mÆ°a, hắn thá» cá» Ä‘á»™ng cái cánh tay phải bị tráºt khá»›p, phát hiện giỠđây nó đã hoà n toà n khôi phục lại bình thÆ°á»ng, cá» Ä‘á»™ng không có còn Ä‘au nhÆ° trÆ°á»›c nữa, trong lòng cÅ©ng kÃnh nể TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thêm và i phần.
Hà n Duy ChÃnh căn bản là không có thấy rõ thủ pháp lấy khá»›p xÆ°Æ¡ng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mô tê ra là m sao, chỉ thấy hắn hai tay đặt lên tay phải con mình, trong nháy mắt là m cái Ä‘á»™ng tác gì đó váºy mà cánh tay tráºt khá»›p đã hoà n toà n bình phục nhÆ° chÆ°a há» bị sao hết. Ngà y hôm qua chÃnh miệng thằng con trai mình nói, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i đánh ba, hắn còn không có tin, thế nhÆ°ng hiện tại thấy ngÆ°á»i ta tá»± thân xuất thủ, hắn đã hoà n toà n tin rồi. Tháºt đúng là anh hùng xuất thiếu niên, xem ra mình đã già tháºt rồi, thá»i đại trÆ°á»›c mắt xem ra cÅ©ng sắp thuá»™c vá» mấy ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y rồi.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:16 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 9
Gió đầu giÆ°á»ng Cát đại Ä‘á»™i (3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
BiÌ thÆ° huyện ỷ huyện Xuân DÆ°Æ¡ng LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ hiện taÌ£i Ä‘ang ngồi ở trong phoÌ€ng, CaÌt phoÌ Ä‘Ã´Ì£i trưởng đội hiÌ€nh sÆ°Ì£ CaÌt Xuân Lệ Ä‘ang Ä‘Æ°Ìng ở đằng sau ghÃªÌ sô-pha, nheÌ£ nhaÌ€ng xoa boÌp vai cho hăÌn, LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ kheÌp hÆ¡Ì€ hai măÌt, lẳng lặng thuÌ£ hưởng sảng khoaÌi truyền đêÌn tÆ°Ì€ hai bÆ¡Ì€ vai.
Sau khi CaÌt Xuân Lệ nheÌ£ nhaÌ€ng xoa boÌp cho hăÌn, nhiÌ€n vuÌ€ng da thiÌ£t đằng sau tai LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ dần dần chuyển Ä‘ỏ, naÌ€ng cuÌi ngÆ°Æ¡Ì€i xuôÌng, ôm lâÌy caÌi cổ của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, leÌ€ caÌi lưỡi thÆ¡m nheÌ£ nhaÌ€ng liêÌn tai hăÌn, nhỏ gioÌ£ng noÌi: “ NgÆ°Æ¡Ì€i ta muôÌn…â€
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ nhÆ° ngÆ°Æ¡Ì€i trong mộng biÌ£ laÌ€m cho giật miÌ€nh tỉnh giâÌc, hăÌn lăÌc đầu, giãy duÌ£a thoaÌt khỏi hai caÌnh tay nhÆ° dây thÆ°Æ¡Ì€ng xuân của CaÌt Xuân Lệ rồi Ä‘Æ°Ìng dậy, Ä‘i trong phoÌ€ng vaÌ€i bÆ°Æ¡Ìc, Ä‘i tÆ¡Ìi trÆ°Æ¡Ìc cửa sổ, nhiÌ€n xuyên tâÌm sa mỏng lÆ¡Ì€ mÆ¡Ì€, ngăÌm nhiÌ€n doÌ€ng bÆ°Æ¡Ìc bồng bềnh dập dềnh của sông Xuân Thủy caÌch Ä‘oÌ không xa, một maÌ€n kinh hồn diễn ra vaÌ€o đêm lễ tiÌ€nh nhân không thể nghi ngÆ¡Ì€ laÌ€ tâm maÌ€ trong loÌ€ng LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, chiÌnh nhÆ° lÆ¡Ì€i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ã noÌi, thân thể hăÌn quả thÆ°Ì£c coÌ vâÌn đề, cho duÌ€ Ä‘ang ôm âÌp mỹ nhân, hăÌn vẫn nhÆ° Liễu HaÌ£ Huệ trong loÌ€ng không loaÌ£n, hăÌn thÆ°Ì£c sÆ°Ì£ không thể dÆ°Ì£ng lên Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
CaÌt Xuân Lệ coÌ chuÌt u oaÌn Ä‘i tÆ¡Ìi, tÆ°Ì€ phiÌa sau ôm lâÌy thân thể hăÌn, ngoÌn tay nhỏ nhăÌn nhÆ° linh xaÌ€ xuyên qua Ä‘aÌ£i lÆ°ng hăÌn, nheÌ£ nhaÌ€ng cầm lâÌy caÌi thÆ°Ì nằm ở giữa hai chân hăÌn.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ coÌ chuÌt không nhiÌ£n Ä‘Æ°Æ¡Ì£c lăÌc đầu: “ Em coÌ€n nghĩ anh không Ä‘ủ phiền phÆ°Ìc sao?â€
Mặt cÆ°Æ¡Ì€i của CaÌt Xuân Lệ trăÌng bệch, căÌn đôi môi Ä‘ỏ nhÆ° lửa, buông caÌi vật mềm nhũn kia của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ ra, cÆ°Ì£c kyÌ€ bi thÆ°Æ¡ng tiêu saÌt Ä‘i qua ghÃªÌ sô-pha, ôm lâÌy một caÌi đệm mặt vuÌ€i vaÌ€o trong đệm, thâÌp gioÌ£ng khoÌc nÆ°Ìc nở.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ thở daÌ€i một tiêÌng, hăÌn cũng hiệu Ä‘Æ°Æ¡Ì£c vÆ°Ì€a rồi miÌ€nh coÌ chuÌt quaÌ Ä‘aÌng, Ä‘i tÆ¡Ìi ngồi xuôÌng bên caÌ£nh CaÌt Xuân Lệ, Ä‘Æ°a tay ôm lâÌy thân thể naÌ€ng vaÌ€o trong loÌ€ng: “Tiểu Lệ, anh gặp phải phiền phÆ°Ìc… Anh thÆ°Ì£c sự… Không dÆ°Ì£ng lên Ä‘Æ°Æ¡Ì£c…†LyÌ biÌ thÆ° để coÌ thể noÌi ra chuyện naÌ€y trÆ°Æ¡Ìc mặt tiÌ€nh nhân quả thÆ°Ì£c cần dũng khiÌ tÆ°Æ¡ng đôÌi lÆ¡Ìn.
CaÌt Xuân Lệ ngẩng mặt cÆ°Æ¡Ì€i lê hoa Ä‘aÌi vũ lên, naÌ€ng gật đầu: “ Em biêÌt, nhâÌt Ä‘iÌ£nh laÌ€ do chuyện đêÌn Ä‘oÌ taÌ£o thaÌ€nh raÌ€o cản tâm lyÌ trong anh, cho nên, em mÆ¡Ìi muôÌn giuÌp anh.â€
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ laÌ£i thở daÌ€i một hÆ¡i.
CaÌt Xuân Lệ thâm tiÌ€nh nhiÌ€n LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, biÌ€nh tĩnh maÌ€ noÌi thiÌ€ naÌ€ng coÌ tiÌ€nh cảm râÌt sâu săÌc đôÌi vÆ¡Ìi nam nhân naÌ€y, không coÌ LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ thiÌ€ không coÌ naÌ€ng hôm nay, vô luận trong chiÌnh triÌ£ hay tiÌ€nh cảm naÌ€ng thÆ°Ì£c sÆ°Ì£ ỷ vaÌ€o hăÌn râÌt nhiều, Ä‘ã trở nên khoÌ dÆ°Ìt bỏ, sau trải chuyện phaÌt sinh đêm Ä‘oÌ taÌ£i bÆ¡Ì€ sông Xuân Thủy, naÌ€ng thậm chiÌ Ä‘ã nghĩ miÌ€nh baÌ£i lộ cũng không coÌ giÌ€, chỉ cần LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ không biÌ£ laÌ€m sao, miÌ€nh tiÌ€nh nguyện cả Ä‘Æ¡Ì€i naÌ€y sẽ Ä‘i theo hăÌn, cho duÌ€ không coÌ danh phận cũng không sao.
“ Äều taÌ£i em không tôÌt, nêÌu nhÆ° không phải em muôÌn laÌ€m chuyện nhÆ° vậy, hôm Ä‘oÌ cũng sẽ không xuâÌt hiện chuyện ngoaÌ€i yÌ muôÌn…†CaÌt Xuân Lệ tÆ°Ì£ traÌch miÌ€nh noÌi, Ä‘Ãch xác đêm Ä‘oÌ chẳng biêÌt đã laÌ€m giÌ€, không biêÌt ma xui quỷ khiêÌn thÃªÌ naÌ€o naÌ€ng laÌ£i muôÌn đêÌn bÆ¡Ì€ sông Xuân Thủy laÌ€m chuyện Ä‘oÌ, coÌ lẽ trong loÌ€ng quaÌ mÆ°Ìc khẩn trÆ°Æ¡ng, coÌ lẽ laÌ€ do khiÌch thiÌch mÆ¡Ìi mẻ, vậy maÌ€ laÌ£i xuâÌt hiện tiÌ€nh huôÌng ngoaÌ€i yÌ muôÌn, nhÆ°ng coÌ một Ä‘iểm naÌ€ng không thể phủ nhận, trong hoaÌ€n cảnh nhÆ° vậy naÌ€ng Ä‘aÌ£t đêÌn cao traÌ€o dễ daÌ€ng hÆ¡n.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ yêu thÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n tay traÌi lau Ä‘i vêÌt lệ trên mặt CaÌt Xuân Lệ, CaÌt Xuân Lệ laÌ£i một lần nữa lao vaÌ€o sÆ°Ì£ ôm âÌp của hăÌn, bỗng nhiên nhỏ gioÌ£ng noÌi: “ Em nhâÌt Ä‘iÌ£nh coÌ thể chữa Ä‘Æ°Æ¡Ì£c cho anh, không bằng em duÌ€ng miệng…â€
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ lăÌc đầu, tuy rằng hăÌn biêÌt râÌt rõ, luÌc băÌt đầu hăÌn nghĩ rằng miÌ€nh Ä‘oaÌ£t Ä‘Æ°Æ¡Ì£c CaÌt Xuân Lệ laÌ€ dÆ°Ì£a vaÌ€o quyền thêÌ, thật sÆ°Ì£ trong luÌc Ä‘oÌ, hăÌn liền mong muôÌn CaÌt Xuân Lệ không chỉ coi troÌ£ng quyền thÃªÌ của chiÌnh miÌ€nh, CaÌt Xuân Lệ coÌ thể noÌi ra những lÆ¡Ì€i naÌ€y quả thÆ°Ì£c Ä‘ã thể hiện sÆ°Ì£ chân tiÌ€nh, LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ không thể không biÌ£ naÌ€ng laÌ€m cho cảm động, hăÌn thở daÌ€i noÌi: “ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ã noÌi, bện của anh laÌ€ do kinh maÌ£ch trong cÆ¡ thể, muôÌn khôi phuÌ£c laÌ£i thiÌ€ phải khỏi thông kinh maÌ£ch bÃªÌ tăÌc trong cÆ¡ thể.
CaÌt Xuân Lệ nhiÌ£n không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c nở nuÌ£ cÆ°Æ¡Ì€i: “ Một tên nhoÌc con maÌ€ anh cũng tin tưởng sao?â€
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ buông CaÌt Xuân Lệ ra, nâng côÌc caÌ€ phê Ä‘ang bôÌc khoÌi nghi nhuÌt trên baÌ€n, nheÌ£ nhaÌ€ng uôÌng một nguÌ£m: “ NêÌu nhÆ° không phải anh tận măÌt nhiÌ€n thâÌy, anh cũng sẽ không tin hăÌn laÌ£i coÌ bản lĩnh nhÆ° vậy, quả thÆ°Ì£c hăÌn chỉ duÌ€ng đêÌn một cây châm Ä‘ã chữa khỏi bệnh Ä‘au đầu cho chiÌ£ dâu anh, thằng nhoÌc naÌ€y quả thÆ°Ì£c không Ä‘Æ¡n giản.â€
CaÌt Xuân Lệ không noÌi giÌ€, nhÆ¡Ì tÆ¡Ìi hoaÌ€n cảnh hai ngÆ°Æ¡Ì€i boÌ£n hoÌ£ phải đôÌi mặt cuÌ€ng vÆ¡Ìi hiÌ€nh daÌ£ng của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ liền thở daÌ€i một hÆ¡i.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ noÌi: “ HăÌn cuÌ€ng lăÌm mÆ¡Ìi coÌ hai mÆ°Æ¡i tuổi, thÃªÌ nhÆ°ng những suy nghĩ vaÌ€ tiÌnh toaÌn trong coÌ€n thâm trầm hÆ¡n cả anh, anh thÆ°Ì£c sÆ°Ì£ không biêÌt laÌ€m thÃªÌ naÌ€o vÆ¡Ìi hăÌn.â€
“ Chuyện của công ty vận chuyển haÌ€nh khaÌch ra sao rồi?†Chuyện xảy ra tôÌi hôm qua CaÌt Xuân Lệ iÌt nhiều cũng nghe noÌi đêÌn, cho nên mÆ¡Ìi hỏi nhÆ° vậy.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ lăÌc đầu: “ Một chuyện nhỏ maÌ€ thôi, nhÆ°ng duÌ€ sao để hăÌn mang anh ra laÌ€m bia đỡ Ä‘aÌ£n cũng không phải laÌ€ biện phaÌp.†Chuyện của công ty vận chuyển haÌ€nh khaÌch LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ cũng không muôÌn laÌ€m lÆ¡Ìn chuyện, chuyện lÆ¡Ìn hoÌa chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hoÌa không coÌ giÌ€ mÆ¡Ìi laÌ€ kêÌt cuÌ£c tôÌt nhâÌt, thân laÌ€ biÌ thÆ° huyện ủy huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, hăÌn không thể dây dÆ°a đêÌn mâÌy chuyện nhỏ nhÆ° vậy Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, hăÌn không muôÌn ở trÆ°Æ¡Ìc mặt kẻ khaÌc biÌ£ hiềm nghi laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i viÌ€ tiÌ€nh riêng laÌ€m chuyện sai traÌi.
CaÌt Xuân Lệ biêÌt LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ tÆ°Ì€ trÆ°Æ¡Ìc đêÌn bây giÆ¡Ì€ đều laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i râÌt coÌ dã tâm, tÆ°Ì€ luÌc hăÌn leo Ä‘Æ°Æ¡Ì£c lên viÌ£ triÌ biÌ thÆ° huyện ủy huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, muÌ£c tiêu kÃªÌ tiêÌp của hăÌn laÌ€ nhăÌm ngay vaÌ€o Giang ThaÌ€nh, quả thÆ°Ì£c laÌ€ tâm tÆ° haÌo thăÌng trên chiÌnh Ä‘aÌ€n, mÆ¡Ìi khiêÌn cho LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ trong hai ngaÌ€y naÌ€y laÌ£i sinh ra cảm giaÌc thâÌt baÌ£i lÆ¡Ìn đêÌn vậy, hăÌn trở nên lo Ä‘Æ°Æ¡Ì£c lo mâÌt, sÆ¡Ì£ rằng tâÌt cả những giÌ€ hăÌn khổ cÆ°Ì£c laÌ€m ra đều biÌ£ hủy ở trong tay thằng nhoÌc Ä‘oÌ. LaÌ€m ngÆ°Æ¡Ì€i bên gôÌi của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, CaÌt Xuân Lệ yÌ thÆ°Ìc Ä‘Æ°Æ¡Ì£c miÌ€nh phải coÌ traÌch nhiệm san sẻ vÆ¡Ìi hăÌn, naÌ€ng nhỏ gioÌ£ng đề nghiÌ£: “ NêÌu hăÌn muôÌn laÌ€m quan, không bằng săÌp xêÌp cho hăÌn một chÆ°Ìc quan nhaÌ€ tản, em tâhyÌ hăÌn cũng râÌt thông minh, hẳn laÌ€ sẽ không noÌi bậy, hÆ¡n nữa một ngÆ°Æ¡Ì€i một khi Ä‘ã bÆ°Æ¡Ìc vaÌ€o con Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng laÌ€m quan, sẽ không tÆ°Ì£ chủ maÌ€ suy nghĩ đêÌn tiền đồ vaÌ€ sÃ´Ì phận của miÌ€nh, không hẳn không phải laÌ€ chuyện tôÌt.â€
“ HăÌn chỉ laÌ€ một hoÌ£c sinh Ä‘ang thÆ°Ì£c tập trong bệnh viện, coÌ€n chÆ°a coÌ tôÌt nghiệp, anh săÌp xêÌp hăÌn vaÌ€o đâu đây? Lẽ naÌ€o laÌ£i laÌ€m theo nhÆ° lÆ¡Ì€i hăÌn noÌi, để hăÌn laÌ€ biÌ thÆ° Äảng ủy bệnh viện nhân dân huyện? ChÆ°a noÌi đêÌn việc anh trÆ°Æ¡Ìc măÌt không coÌ loaÌ£i năng lÆ°Ì£c naÌ€y, cho duÌ€ coÌ năng lÆ°Ì£c Ä‘oÌ Ä‘i nữa coÌ€n không laÌ€m cho hệ thôÌng chiÌnh triÌ£ ở cả Giang ThaÌ€nh naÌ€y cÆ°Æ¡Ì€i đêÌn ruÌ£ng răng sao?â€
CaÌt Xuân Lệ cau maÌ€y laÌ£i, naÌ€ng bỗng nhiên nhÆ¡Ì Ä‘ÃªÌn một vuÌ£ aÌn mÆ¡Ìi xảy ra gần đây, chủ nhiệm ban kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh xã HăÌc SÆ¡n Tử của huyện Xuân DÆ°Æ¡ng laÌ€ TÆ°Ì€ Kim Äệ biÌ£ kẻ xâÌu Ä‘aÌnh, hai chân đều biÌ£ Ä‘aÌnh gãy, hiện taÌ£i Ä‘ang nằm Ä‘iều triÌ£ ở bệnh viện nhân dân huyện, tuy rằng caÌnh saÌt Ä‘ã nhuÌng tay vaÌ€o mâÌy ngaÌ€y nay, thÃªÌ nhÆ°ng cho đêÌn nay vẫn không tiÌ€m ra Ä‘Æ°Æ¡Ì£c bâÌt cÆ°Ì Ä‘Ã¢Ì€u môÌi naÌ€o, công taÌc kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh ở huyện Xuân DÆ°Æ¡ng vôÌn laÌ€ một vâÌn đề khoÌ khăn, xã HăÌc SÆ¡n Tử bởi nguyên nhân laÌ€ vuÌ€ng hẻo laÌnh, cho nên công taÌc kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh caÌ€ng trở nên khoÌ khăn, TÆ°Ì€ Kim Äệ cũng không phải laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i đầu tiên Ä‘ảm nhiệm chÆ°Ìc vuÌ£ chủ nhiệm ban kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh, ba chủ nhiệm ban kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh trÆ°Æ¡Ìc đây cũng không may măÌn traÌnh khỏi kêÌt cuÌ£c biÌ£ ăn Ä‘oÌ€n, nhÆ°ng TÆ°Ì€ Kim Äệ lần naÌ€y laÌ£i chiÌ£u thÆ°Æ¡ng tổn nặng nhâÌt, luÌc naÌ€y trong thể chÃªÌ huyện Xuân DÆ°Æ¡ng đều coi ban kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh xã HăÌc SÆ¡n Tử laÌ€ khu vÆ°Ì£c coÌ miÌ€n. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng laÌ€ một hoÌ£c sinh thÆ°Ì£c tập ở bệnh viện, chÆ°Ìc nghiệp cũng miễn cÆ°Æ¡Ì€ng Ä‘Æ°Æ¡Ì£c cho laÌ€ phuÌ€ hÆ¡Ì£p, hÆ¡n nữa theo nhÆ° lÆ¡Ì€i của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ noÌi, thằng nhoÌc naÌ€y ở phoÌ€ng bảo vệ của công ty vận chuyển haÌ€nh khaÌch chỉ cần vuÌ€ng ta một caÌi, lâÌy một Ä‘iÌ£ch ba, tÃ´Ì châÌt thân thể thÆ°Ì£c sÆ°Ì£ Ä‘aÌng tin, giaÌ nhÆ° hăÌn đên nhận chÆ°Ìc chủ nhiệm ban kÃªÌ hoaÌ£ch hoÌa gia Ä‘iÌ€nh, chiÌnh laÌ€ coÌ thể coÌ Ä‘Ã¢Ìt duÌ£ng võ, hÆ¡n nữa thằng nhoÌc ở ở laÌ£i thiÌ€ châÌn một ngaÌ€y chiÌnh laÌ€ một nhân tÃ´Ì bâÌt Ä‘iÌ£nh, nêÌu nhÆ° hăÌn gặp phải chuyện giÌ€ laÌ€ LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ laÌ£i phải giải quyêÌt hậu quả cho hăÌn, nhÆ° vậy LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ râÌt nhanh sẽ rÆ¡i vaÌ€o bên trong phiền toaÌi, xã HăÌc SÆ¡n Tử nuÌi cao hoaÌ€ng Ä‘ÃªÌ xa, cho duÌ€ muôÌn laÌ€m một chuyện giÌ€ Ä‘oÌ, đôÌi vÆ¡Ìi LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ maÌ€ noÌi coÌ thể giải quyêÌt dễ daÌ€ng, Ä‘em sÆ°Ìc ảnh hưởng tận lÆ°Ì£c khôÌng chÃªÌ trong một phaÌ£m vi coÌ haÌ£n, vẫn coÌ thể xem laÌ€ phÆ°Æ¡ng aÌn giải quyêÌt song toaÌ€n trÆ°Æ¡Ìc măÌt.
CaÌt Xuân Lệ trong loÌ€ng tiÌnh toaÌn xong, luÌc naÌ€y mÆ¡Ìi baÌm lâÌy LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ thiÌ€ thầm vaÌ€o tai hăÌn chủ yÌ của miÌ€nh, LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ nghe xong mặt maÌ€y raÌ£ng rỡ, vậy laÌ€ Ä‘ã buông Ä‘Æ°Æ¡Ì£c caÌi của nÆ¡Ì£ kia xuôÌng, chủ động ôm lâÌy CaÌt Xuân Lệ hung hăng hôn một caÌi: “ Tiểu Lệ, em quả thật laÌ€ vÆ¡Ì£ ngoan của anh!â€
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:19 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 10
Äạo quân tá» có câu.(1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nà y cÅ©ng không có hay biết Lý bà thÆ° huyện ủy Ä‘ang ở bên ngÆ°á»i tình Cát đại Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»™i hình sá»± hai ngÆ°á»i Ä‘ang mÆ°u đồ bà máºt tÃnh kế trên ngÆ°á»i hắn, lúc chữa xong cho cánh tay của Hà n Truyện Bảo, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n cầm lấy túi Ä‘á»±ng những đồ đã mất Ä‘i tìm Tả Hiểu Tình, Ä‘em đến Ä‘Æ°a cho nà ng: “Xem thá» má»™t chút Ä‘i, bên trong còn thiếu những thứ gì?â€
Tả Hiểu Tình nhìn qua má»™t chút những đồ trong túi, nhịn không được nở nụ cÆ°á»i: “Hiệu suất là m việc của bá»n há» tháºt cao, thế nhÆ°ng đó là hiệu suất mua đồ chứ chẳng phải là tìm đồ.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i: “Bất kể là đi mua thì cÅ©ng là tìm vá» rồi, chỉ cần đồ dùng không sai khác là được rồi. À, công ty váºn chuyển hà nh khách còn bồi thÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i và Hồng Linh má»™t ngà n tệ, thế nà o, trÃch ra má»™t Ãt giải quyết vấn đỠấm no cho ta chứ?â€
Tả Hiểu Tình cÅ©ng hiểu rõ được cái ý tứ nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, sau đó má»›i nháºn ra được là hắn cùng Hồng Linh là chung má»™t loại hám tiá»n nhÆ° nhau. Tả Hiểu Tình nhìn lÆ°á»›t qua má»™t lượt những đồ bên trong, có tiá»n, cả cái máy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng Motorola, nà ng Ä‘á»u nhét trở lại và o túi, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Trả lại cho ngÆ°Æ¡i, những thứ nà y lai lịch bất minh, ta cÅ©ng chẳng cần.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ là muốn đùa giỡn chút xÃu mà thôi, cÅ©ng không có muốn bắt chẹt gì Tả Hiểu Tình cả, hắn cÆ°á»i nói: “Hà o phóng nhÆ° váºy sao, chỉ là những thứ nà y cÅ©ng không phải của ta, vô công bất thụ lá»™c, ta cÅ©ng không dám nháºn.â€
“NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± không muốn nháºn? Äúng là nói má»™t Ä‘Æ°á»ng nghÄ© má»™t nẻo.â€
“Äạo quân tá» có câu. Ta không có thiếu bạc!â€
“Ồ, nghÄ© không ra ngÆ°Æ¡i lại có đạo đức tốt nhÆ° váºy!†Tả Hiểu Tình nhịn không được trêu ghẹo má»™t câu.
“Äúng váºy, ta từ trÆ°á»›c cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u là là m việc lợi ngÆ°á»i không lợi mình.†TrÆ°Æ¡ng thần y tuy đến thá»i đại những năm 90 nà y chÆ°a lâu, thế nhÆ°ng tà i ăn nói cÅ©ng tiến triển má»™t cách cá»±c nhanh, ngay cả câu danh ngôn Mao lão gia tá» tặng cho đồng chà Bạch Ân Äồng hắn hiện tại cÅ©ng hạ bút thà nh văn, Ä‘á»c thuá»™c lòng.
Tả Hiểu Tình nhìn cái vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng hết nói nổi luôn, lại nhá»› tá»›i chuyện tình tối hôm qua, nà ng ta không khá»i có chút hiếu kỳ, nhìn xung quanh má»™t chút, thừa dịp không có ai ở gần đây nhá» dá»ng há»i: “NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là cháu của bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ© à ?â€
“Ta hiện tại rốt cục cÅ©ng hiểu cái gì gá»i là miệng lưỡi thiên hạ rồi!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng câu được câu không thở dà i đáp.
Tả Hiểu Tình thấy hắn muốn nói đến vấn Ä‘á» nà y, cÅ©ng không có gặng há»i hắn nữa, dù sao nà ng cÅ©ng là khuê nữ con nhà già u có, được dạy dá»— từ nhá» nên cÅ©ng biết cách kìm nén tÃnh tò mò của mình lại. Bá»—ng nhiên má»™t tiếng chuông Ä‘iện thoại gần bên ngÆ°á»i kêu lên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn lại cái túi Ä‘ang cầm, nhÆ°ng phát hiện Tả Hiểu Tình lại từ trong túi áo dà i trắng lấy ra má»™t chiếc Ä‘iện thoại, không khá»i có chút sá»ng sốt, chẳng phải Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng của nà ng ta ngà y hôm qua đã mất rồi hay sao? Tháºt đúng là tiểu thÆ° nhà già u, cái đồ mấy nghìn tệ đó nói mua là mua được ngay, đó Ä‘á»u không phải là ngÆ°á»i mà con nhà nghèo nhÆ° mình có thể so sánh được.
Tả Hiểu Tình nghe xong Ä‘iện thoại, chuyển hÆ°á»›ng vá» nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lúc nà y má»›i để ý thấy bá»™ dạng ngây ngốc kinh ngạc của hắn, khiến nà ng không khá»i nở nụ cÆ°á»i: “Là sáng sá»›m ngà y hôm nay, lúc sắp Ä‘i là m thì VÆ°Æ¡ng đồn trưởng đồn công an chá»— bến xe tá»›i tìm, là hắn đã tìm vá» những đồ đã mất của ta và Hồng Linh, cho nên ...†Ãnh mắt của nà ng lại dừng trên cái túi Ä‘á»±ng đồ trong tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia: “Äồ bên trong đó là của ngÆ°Æ¡i Ä‘i, ta cÅ©ng không có cần.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cuối cùng cÅ©ng hiểu, tối hôm qua là hắn được ngủ má»™t giấc no say, không có nghÄ© tá»›i mấy ngÆ°á»i Hà n Duy ChÃnh, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nà y Ä‘á»u không có nghỉ ngÆ¡i, cố gắng tìm lại mấy đồ đã mất của Tả Hiểu Tình nà y, có thể để bá»n há» ra sức nhÆ° váºy thì nguyên nhân chÃnh thá»±c ra là những thế lá»±c sau lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»›i Tả Hiểu Tình vẫn chÆ°a có lá»™ diện. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên thấu hiểu được má»™t cái đạo lý, nắm tay chỉ là má»™t loại vÅ© khà hữu hình, mà quyá»n lá»±c má»›i là lá»±c lượng vô hình chân chÃnh đáng sợ. Nắm tay chỉ có thể là m thÆ°Æ¡ng tổn đến thân thể má»™t ngÆ°á»i nà o đó, thế nhÆ°ng quyá»n lá»±c to lá»›n lại có thể uy hiếp là m ngÆ°á»i khác khinh sợ từ trong ná»™i tâm, hai thứ lá»±c lượng nà y thì hiển nhiên cái thứ hai lợi hại hÆ¡n rất nhiá»u, dùng quyá»n là m ngÆ°á»i khác sợ thì chỉ là vÅ© phu, mà không dùng quyá»n cÅ©ng là m ngÆ°á»i khác sợ thì đó má»›i chân chÃnh là đại trượng phu. Khi đã giác ngá»™ được những đạo lý trong đó, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại cà ng muốn có được quyá»n lá»±c hÆ¡n bao giá» hết, má»›i nhá»› ra là mãi cho đến giá» Lý TrÆ°á»ng VÅ© vẫn chÆ°a có cho hắn má»™t lá»i thuyết phục nà o cả. Cái tên bà thÆ° huyện ủy há»—n đản nà y thá»±c sá»± muốn cả Ä‘á»i là m thái giám sao?
Tả Hiểu Tình thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đứng trân ngốc má»™t chá»— hồi lâu, nhẹ giá»ng cÆ°á»i: “Nhiá»u đồ nhÆ° váºy, mà giá trị cÅ©ng không có nhỠđâu, dù sao ngÆ°á»i ta cÅ©ng tháºt lòng tặng lá»…, không bằng ngÆ°Æ¡i cứ nháºn Ä‘i.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, thầm nghÄ© trong tay còn có năm nghìn tệ, váºy mà còn phải Ä‘i lấy mấy thứ đồ nà y sao? Cứ coi nhÆ° là muốn Ä‘i chăng nữa, thế nhÆ°ng tại trÆ°á»›c mặt con gái thì cÅ©ng phải giả bá»™ nghÄ©a khà má»™t chút chứ, không thể để mất hình tượng nhÆ° váºy được.
PhÃa sau bá»—ng nhiên vang lên tiếng ai gá»i: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i là thá»±c táºp sinh, không ở trong phòng há»c táºp cho tốt Ä‘i, ra ngoà i nà y Ä‘i dạo là m cái gì? Không muốn tốt nghiệp nữa phải không?†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng quay đầu lại nhìn, thấy chÃnh là Cao VÄ© Ä‘ang giáºn dữ nhìn mình, nghÄ© má»™t chút là có thể hiểu được, ngÆ°á»i nà y là thấy mình cùng Tả Hiểu Tình đứng nói chuyện vá»›i nhau, nên má»›i thấy khó chịu bắt bẻ mình đây. Tả Hiểu Tình chạy ra sau lÆ°ng Cao VÄ©, hÆ°á»›ng vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lè lè lưỡi trêu trông tháºt xinh xắn đáng yêu, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhẹ, hắn cÅ©ng chẳng muốn cùng Cao VÄ© so Ä‘o là m gì, hắn hiển nhiên coi Cao VÄ© kia không có cùng cấp Ä‘á»™, cháºm rãi cầm cái túi Ä‘á»±ng đồ kia: “Äược thôi, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không có lấy, thì ta Ä‘em trả lại cho hắn váºy, đỡ phải để ngÆ°á»i ta nói ta là kẻ hám đồ.â€
NgÆ°á»i nói vô tâm, ngÆ°á»i nghe lại có ý. Cao VÄ© bá»—ng nhiên mặt Ä‘á» lên, hắn bÆ°á»›c lại cản Ä‘Æ°á»ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i nói cái gì? Nói rõ rà ng lại cho ta!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy tên nà y cứ lải nhải nhiá»u không khá»i có chút tức giáºn: “Ta nói Cao VÄ© ngÆ°Æ¡i, sao ngÆ°Æ¡i chẳng hiểu chuyện gì hết váºy? Ta chá»c giáºn ngÆ°Æ¡i khi nà o, váºy sao ngÆ°Æ¡i cứ giống nhÆ° chó dại bám lấy ta suốt nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i thÃch ai thì phải bám Ä‘Ãt ngÆ°á»i đó chứ? Cứ bám theo ta là m gì? Thá»±c là muốn đáng rắm quá.â€
Äừng nói là Cao VÄ©, mà ngay cả Tả Hiểu Tình cÅ©ng phải thở phì phì trừng mắt nhì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Tiểu tá» nà y thá»±c không có tình nghÄ©a gì cả, ai nghe những lá»i nà y Ä‘á»u có thể nghe ra được chÃnh mình cÅ©ng bị liên lụy và o.
Cao VÄ© nói nhÆ° thế nà o thì cÅ©ng là thầy giáo của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hắn, váºy mà trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, có cả bệnh nhân lẫn há»c sinh của mình, thằng oắt con nà y lại dám buông những lá»i sỉ nhục hắn nhÆ° váºy, hắn sao có thể chịu nhục được, hắn phẫn ná»™ gầm lên: “Ta thá»±c chÆ°a có thấy má»™t há»c sinh nà o có tố chất kém nhÆ° ngÆ°Æ¡i cả. Äược, ta láºp tức gá»i Ä‘iện đến trÆ°á»ng của ngÆ°Æ¡i, xem bá»n hắn xá» lý ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o.â€
“Äúng là chó Ä‘á»™ng Ä‘á»±c mà !†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nhịn được nói. Vẫn thấy Cao VÄ© Ä‘ang đứng chắn Ä‘Æ°á»ng mình, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i có chút không kiá»m chế được, đẩy hắn má»™t cái khiến hắn lảo đảo súy té xuống đất: “Chó ngoan thì không cản Ä‘Æ°á»ng!â€
Nghe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói những lá»i Ä‘á»™c địa nhÆ° váºy, Viên Văn Vệ thÆ°á»ng ngà y có tốt tÃnh đến đâu cÅ©ng vì tiểu tá» nà y mà giáºn sôi lên, vẫn theo thói quen phát tiết tức giáºn của nà ng, cầm cuốn tạp chà trong tay giÆ¡ lên dá»a đánh và o đầu TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “NgÆ°Æ¡i có biết hay không, để cho ngÆ°Æ¡i thá»±c táºp ở cái bệnh viện nà y, ta đã tốn biết bao nhiêu công phu không hả? NgÆ°Æ¡i cố ý muốn là m khó ta phải không?†Viên Văn Lệ thấy Ä‘iệu bá»™ cợt nhả của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không kìm nén được lá»a giáºn nữa, Ä‘áºp cuốn tạp chà trong tay xuống đầu TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Nà ng ta dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»›n lên má»—i ngà y, trong mắt nà ng ta thì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng chẳng khác nà o em trai cả, cÅ©ng vì thân quen từ nhá» nên nà ng cÅ©ng không có kiêng dè cái gì cả, trá»±c tiếp dạy dá»— hắn tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
TrÆ°Æ¡ng thần y nhẹ nhà ng giÆ¡ tay phải lên, dá»… dà ng bắt lấy cuốn tạp trà vẫn còn trong không trung, sau đó cÆ°á»i tủm tỉm, để lại lên trên bà n: “Trưởng khoa Viên. Không! Viên đại tá»·, chuyện tình hôm nay cÅ©ng là ta không đúng, thế nhÆ°ng Cao VÄ© hắn cÅ©ng chẳng phải là cái loại gì tốt đẹp cả, ta cÅ©ng chẳng có trêu trá»c gì hắn, hắn dá»±a và o cái gì mà suốt ngà y bám theo ta gây khó dá»… váºy? Hắn là muốn theo Ä‘uổi Tả Hiểu Tình, thì cứ việc thoải mái mà theo Ä‘uổi, ta không có ngăn cản gây khó dá»…, thế nhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác hắn Ä‘á»u lợi dụng việc công để trả thù riêng, nói hắn không phải là chó dại thì là cái gì?
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:20 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 10
Äạo quân tá» có câu.(2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
Viên Văn Lệ lại cầm tá» tạp chà lên định Ä‘áºp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cái nữa, thế nhÆ°ng nghe được những lá»i nà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì cÆ°á»i rá»™ lên, mà khi nà ng đã cÆ°á»i rồi thì sá»± nghiêm túc của sá»± tình nhất thá»i suy giảm, đối vá»›i cái mặt dà y của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y, nà ng cÅ©ng chẳng biết dạy dá»— hắn nhÆ° thế nà o nữa, Ä‘Ã nh thở dà i: “Nếu nhÆ° không phải nể tình mẹ ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng chẳng muốn quản ngÆ°Æ¡i là m gì!†Nà ng ta chỉ và o má»™t cái ghế bên cạnh, ý bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngồi xuống, táºn tình khuyên nhủ: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , trÆ°á»›c giá» ngÆ°Æ¡i vẫn là má»™t đứa nhá» ngoan vẫn biết nghe lá»i, gần đây ngÆ°Æ¡i là m sao váºy? Chuyện tình vá»›i Chu viện trưởng lần trÆ°á»›c còn chÆ°a có yên ổn, váºy mà chỉ chá»›p mắt má»™t cái ngÆ°Æ¡i lại gây sá»± vá»›i bác sÄ© Cao rồi. Sau nà y báo cáo thá»±c táºp ngÆ°Æ¡i định viết nhÆ° thế nà o? Mẹ ngÆ°Æ¡i là ngáºm đắng nuốt cay nuôi lá»›n ngÆ°Æ¡i bằng từng nà y, cho ngÆ°Æ¡i đến trÆ°á»ng, trông cáºy và o ngÆ°Æ¡i, mong muốn ngÆ°Æ¡i sau nà y nở nà y nở mặt, thấy ngÆ°Æ¡i chỉ còn ná»a năm nữa là sẽ tốt nghiệp rồi, ta đã thá»a Æ°á»›c nguyện của ngÆ°Æ¡i là được thá»±c táºp ở bệnh viện nhân dân huyện, cÅ©ng là để cho ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại những ấn tượng tốt vá»›i mấy phòng ban trong nà y. Sắp xếp thá»i gian cho ổn thá»a, tranh thủ tá»›i đây là m phụ trợ phòng, sau nà y có công ăn việc là m ổn định, cuá»™c sống sau nà y tốt rồi, hoà n cảnh của mẹ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ dần chuyển biến tốt đẹp, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chống tay và o bà n là m việc của Viên Văn Lệ, thằng nhãi nà y từ nãy tá»›i giá» vẫn là m cái bá»™ dáng vô tâm há» hững, chẳng thèm nghe ai nói gì cả. Tuy rằng ấn tượng của hắn vá»›i vị Viên đại tá»· hà ng xóm nà y cÅ©ng khá tốt, thế nhÆ°ng nhÆ° váºy cÅ©ng không có nghÄ©a là hắn sẽ nguyện ý là m thá»±c táºp sinh ở cái bệnh viện nhân dân huyện nà y nữa, hắn má»™t bên vừa ngáp vừa nói: “Viên đại tá»·, ta cÅ©ng không có dá»± định thá»±c táºp nữa, chị cÅ©ng đừng uổng phà công sức là m gì nữa.â€
Viên Văn Lệ trợn tròn hai mắt: “Äược lắm tiểu tá» thối nhà ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nói báºy bạ cái gì đó? Lẽ nà o ngÆ°Æ¡i không muốn tốt nghiệp phải không? Không thá»±c táºp thì ngÆ°Æ¡i là m gì?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng há»i ngược lại Viên Văn Lệ: “Nếu nhÆ° ta tiếp tục thá»±c táºp ná»a năm nữa thì có thể là m viện trưởng được không? Có thể là m bà thÆ° được không? NgÆ°Æ¡i có thể bảo chứng ta sau nà y là m quan được sao?â€
Viên Văn Lệ bị hắn há»i cứng há»ng ná»a ngà y cÅ©ng không nói ra được câu nà o, ngón trá» tay phải Ä‘iểm mạnh và o trán TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t cái nói: “NgÆ°Æ¡i tưởng má»™t sinh viên tốt nghiệp Vệ giáo mà cÅ©ng đòi là m viện trưởng sao?†Thầm nghÄ©, ta cÅ©ng phải phấn đấu hÆ¡n mÆ°á»i năm má»›i leo lên được cái chức trưởng ban khoa giáo nà y, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tháºt đúng là không biết trá»i cao đất rá»™ng mà .
“Viện trưởng là rất lá»›n sao? Ngay cả cái quan thất phẩm cÅ©ng không bằng, có cho ta là m, ta cÅ©ng phải suy nghÄ© lại cẩn tháºn nữa là .â€
Viên Văn Lệ lúc nà y trong đầu chỉ còn má»™t ý nghÄ©, tiểu tá» nà y không phải ăn nhầm cái gì kÃch thÃch rồi chứ? NhÆ° thế nà o mà đang ban ngà y ban mặt lại nói mê sảng nhÆ° váºy? Nể tình là hà ng xóm lâu năm, Viên Văn lệ cÅ©ng không có nổi giáºn vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m gì, kệ hắn nói hÆ°Æ¡u nói vượn gì Ä‘i nữa, nà ng ta vẫn má»™t má»±c khuyên bảo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhiá»u giá» liá»n, mãi cho đến khi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đồng ý Ä‘i xin lá»—i Cao VÄ© má»›i chịu thôi.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra khá»i viện hà nh chÃnh, đến khu ký túc xá thì cÅ©ng sắp đến bữa ăn trÆ°a rồi, Ä‘i ngang qua đại sảnh phòng khám bệnh thì đụng mặt ngay Tả Hiểu Tình. Thế nhÆ°ng sắc mặt nà ng ta cÅ©ng có chút bất thiện, má»™t đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn hắn, cÅ©ng khó trách được nà ng ta tức giáºn nhÆ° váºy, hắn cãi nhau vá»›i Cao VÄ© má»™t tráºn ồn à o nhÆ° thế là m cho hầu hết tất cả má»i ngÆ°á»i trong bện viện Ä‘á»u biết, Cao VÄ© Ä‘ang theo Ä‘uổi Tả Hiểu Tình. Tả Hiểu Tình là má»™t ngÆ°á»i trầm tÃnh, cÅ©ng không có thÃch là m tiêu Ä‘iểm để ngÆ°á»i khác chú ý, thế nhÆ°ng xú tiểu tá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y giỠđây lại đẩy nà ng lên nÆ¡i đầu sóng ngá»n gió chịu tai tiếng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ nhếch môi cÆ°á»i cÆ°á»i, thá»±c sá»± là m Tả Hiểu Tình phẫn ná»™ chÃnh là , thế nà o mà thằng nhãi nà y chẳng biết thế nà o là áy náy cả, vẫn cứ cái Ä‘iệu cÆ°á»i đáng ghét kia, hÆ¡n thế nữa hắn lại là m mặt dà y, vô liêm sỉ há»i má»™t câu: “NgÆ°Æ¡i chá» ta à ? Có đúng hay không muốn má»i ta Ä‘i ăn?â€
Nếu nhÆ° không phải là Tả Hiểu Tình còn báºn tâm cái hình tượng thục nữ nà y, thì đã sá»›m đá hắn má»™t cái bay táºn ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng rồi, hai tay Ä‘em quyển sổ chuẩn Ä‘oán dà y ôm trÆ°á»›c ngá»±c, hung hăng liếc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t cái, hÆ°á»›ng đến cá»a ngoà i bệnh viện Ä‘i nhanh đến. Cái quần bò xanh bó sát đôi chân thon dà i của nà ng, nhịp bÆ°á»›c chân trà n ngáºp thanh xuân, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ lúc đến thá»i đại nà y thì lại có thói quen thÃch ngắm những đôi chân thon dà i kia, dù sao tại cái thá»i Äại Tùy triá»u kia, nữ nhân Ä‘á»u toà n mặc váy dà i, trừ khi cởi bá» tuốt tuồn tuá»™t, bằng không khó mà có thể thấy được những cặp đùi đẹp nhÆ° váºy. Tả Hiểu Tình tuy rằng giáºn dá»—i bÆ°á»›c Ä‘i rất nhanh, chỉ tiếc rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không muốn bá» ngÆ°á»i đẹp có đôi chân thon dà i đó Ä‘i má»™t mình, chạy tá»›i Ä‘i song song cùng nà ng: “Tả Hiểu Tình, là ta má»i ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn cÆ¡m Ä‘i, trông cái bá»™ dạng khó chịu nhÆ° váºy, chỉ là má»i ngÆ°á»i ta ăn cÆ¡m thôi mà , so vá»›i giết ngÆ°á»i còn khó chịu hÆ¡n.â€
Tả Hiểu Tình bất chợt bÆ°á»›c cháºm lại, hung hăng dùng già y cao gót của mình dẫm lên cái chân Ä‘i dép lê của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t cái rõ Ä‘au. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có ngá» tá»›i má»™t ngÆ°á»i có tiếng thục nữ nhÆ° Tả Hiểu Tình lại có cái hà nh Ä‘á»™ng ám toán ngầm nà y, Ä‘au đến phải ôm chân nhảy nhót lung tung nhÆ° khỉ, Tả Hiểu Tình lại bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n bá» mặc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng diá»…n trò ở lại, vui vẻ vuốt cái tóc Ä‘uôi ngá»±a của mình, rốt cục cÅ©ng không nhịn được phải cúi đầu, bả vai nà ng nhÆ° hoa trong gió thầm run run, nà ng Ä‘ang thầm cÆ°á»i trá»™m.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong lòng nóng lên, Ä‘ang muốn Ä‘uổi theo nà ng ta, thì má»™t chiếc Toyota trắng dừng lại trÆ°á»›c mặt bá»n há», trên xe bÆ°á»›c xuống chÃnh là Hà n Truyện Bảo, Thấy Hà n Truyện Bảo Ä‘á»™t nhiên xuất hiên, Tả Hiểu Tình cÅ©ng lấy là m kinh hãi, dù sao Hà n Truyện Bảo ngà y hôm qua lÆ°u lại cho nà ng cái ấn tượng quá kém, hắn chẳng khác nà o nhÆ° bá»n lÆ°u manh phố phÆ°á»ng, cÅ©ng không tá»± chủ được sợ hãi lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, Ä‘i tá»›i bên cạnh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Con ngÆ°á»i ta là váºy, lúc nà o gặp nguy hiểm, thì bất luáºn là thế nà o cÅ©ng phải tìm má»™t chá»— an toà n, bám cho tháºt chắc, mà không thể ngỠđược rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại có thể gây cho nà ng cái cảm giác an toà n nà y. Tả Hiểu Tình không tá»± chủ được ngẩng đầu lên nhìn lại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t chút, phát hiện rằng hắn hiện tại vẫn Ä‘ang chăm chú nhìn mình vá»›i nụ cÆ°á»i nhẹ trên mặt, lại nhá»› tá»›i cái bá»™ dáng của hắn lúc nãy, không nhịn được phải cắn chặt môi dÆ°á»›i, thầm nhủ thế nà o cÅ©ng không được cÆ°á»i ra mặt, thế nhÆ°ng khuôn mặt nhịn cÆ°á»i của nà ng trông vô cùng khó coi. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang muốn mở miệng trêu đùa nà ng ta mấy câu cho bõ tức, thì Hà n Truyện Bảo đã đến gần hắn cung kÃnh kêu lên má»™t tiếng: “TrÆ°Æ¡ng ca!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng kinh ngạc mà thốt lên: “Ta nói Hà n Truyện Bảo ngÆ°Æ¡i, đừng có gá»i ta nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i xÆ°ng hô nhÆ° thế chẳng phải là m ta già đi bao nhiêu tuổi sao?â€
Hà n Tuyện Bảo nhìn Tả Hiểu Tình bên cạnh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t cái, tuy rằng trong lòng vẫn thầm ca ngợi đánh giá từ trên xuống dÆ°á»›i tiểu mỹ nhân nà y, thế nhÆ°ng vẻ mặt vá»›i ánh mắt vẫn cứ thủy chung là nam nhân đứng đắn, hÆ°á»›ng đến Tả Hiểu Tình khom ngÆ°á»i xuống: “Chị, ngà n sai vạn sai vẫn là ta sai, đại nhân thì không nên so Ä‘o chấp nhặt vá»›i tiểu nhân, có gì mong chị bá» qua cho.â€
Tả Hiểu Tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ngÆ¡ ngác liếc mắt nhìn nhau, mặt cÆ°á»i cÆ°á»i cÅ©ng có chút quái dị, Hà n Truyện Bảo nà y năm nay hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi, kêu nà ng là chị, có cho thêm tiá»n nà ng ta cÅ©ng không có muốn bị ngÆ°á»i khác gá»i già đi nhiá»u tuổi nhÆ° váºy.
Hà n Truyện Bảo cung kÃnh Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t cái bá»c to bằng giấy báo, ngÆ°á»i sáng suốt vừa nhìn qua cái là có thể nháºn ra được trong đó chắc chắn toà n là tiá»n mặt, nụ cÆ°á»i trên mặt Tả Hiểu Tình cÅ©ng tắt ngấm, trong lòng thầm nghÄ©, giá»i cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i, thừa dịp cÆ¡ há»™i nà y là trắng trợn vÆ¡ vét của cải, thá»±c sá»± là tốt tÃnh mà !
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nháºn cái bá»c tiá»n mặt cất Ä‘i, rồi Ä‘Æ°a cái túi Ä‘á»±ng đồ sáng nay Hà n Duy ChÃnh bồi thÆ°á»ng Ä‘Æ°a trả lại cho Hà n Truyện Bảo: “Mấy đồ bên trong ta cÅ©ng không có Ä‘á»™ng và o, ngÆ°Æ¡i xem qua má»™t chút Ä‘i.†TrÆ°á»›c mặt Tả Hiểu Tình nà y thì cÅ©ng phải bá»™ dạng rá»™ng lượng chứ.
Hà n Truyện Bảo kinh sợ lắc đầu ngầy nguáºy: “Äó Ä‘á»u là của công ty váºn chuyển hà nh khách chúng ta bồi thÆ°á»ng tổn thất cho các ngÆ°Æ¡i, ta thế nà o lại có thể lấy lại được!â€
Tả Hiểu Tình cÅ©ng nghiêm mặt lại, lạnh lùng nói: “Những váºt bị mất Ä‘á»u đã tìm vỠđược rồi, mấy thứ nà y ta cÅ©ng không có cần.â€
Hà n Truyện Bảo thấy nà ng ta kiên quyết nhÆ° váºy thì cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh nháºn túi đồ trong tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “TrÆ°Æ¡ng ca, các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a có ăn cÆ¡m, không bằng lên xe, ta má»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn.†Nhìn ra được Hà n Truyện Bảo lần nà y đến thá»±c sá»± thà nh tâm, cÅ©ng nhiá»u lúc muốn thu phục sá»± trung thà nh của nam nhân cÅ©ng có thể thông qua chinh phục bằng thân thể. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thu phục Hà n Truyện Bảo thông qua thu phục bằng thân thể là bằng nắm tay. TrÆ°Æ¡ng lắc đầu từ chốt: “Lòng tốt của ngÆ°Æ¡i ta nháºn, chẳng qua chúng ta còn có chút việc, chuyện ngà y hôm qua coi nhÆ° xong Ä‘i.â€
Hà n Truyện Bảo ngại ngùng gãi gãi đầu, mắt thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cùng Tả Hiểu Tình đã Ä‘i xa, má»›i ngầm thở dà i má»™t hÆ¡i. Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xuất công phu Ä‘em cánh tay bị tráºt khá»›p của Hà n Truyện Bảo trở lại vị trà cÅ© xong, Hà n Duy ChÃnh cÅ©ng không có hoà n toà n yên tâm, liá»n mang theo con trai đến tìm cái vị trưởng khoa chỉnh hình bệnh viện Äông Y kia, má»™t lần nữa chụp X-quang má»›i biết cánh tay con trai mình đã hoà n toà n bình phục rồi, ngay cả vị trưởng khoa kia cÅ©ng bảo ổn rồi, lúc đó lão má»›i yên tâm. Hà n Truyện Bảo nhá»› lại buổi tối hôm qua TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lấy má»™t đánh ba mà vẫn dÅ©ng mãnh phi thÆ°á»ng, trong lòng vừa sợ vừa hâm má»™, ngÆ°á»i ta không chỉ thân thủ cao siêu, mà bối cảnh sau lÆ°ng cÅ©ng thá»±c sá»± là dá»a ngÆ°á»i, muốn đối địch vá»›i ngÆ°á»i ta, không phải là mình chán sống rồi sao? Huống chi Hà n Truyện Bảo buổi sáng đã gặp qua VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cÅ©ng biết được là mình là m xằng báºy khiến cha cÅ©ng bị ảnh hưởng Ãt nhiá»u, cho nên hắn má»›i tức tốc quay trở lại đây Ä‘Æ°a tiá»n cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cá»™ng thêm lá»i xin lá»—i, cố gắng biểu hiện thà nh ý tạ lá»—i, cÅ©ng hy vá»ng ngÆ°á»i ta không có chấp nhặt là m khó cha con mình nữa. Nhiá»u lúc con ngÆ°á»i trải qua những tao ngá»™, cÅ©ng có thể là m cho ngÆ°á»i ta thay đổi tâm tÃnh, chÃn chắn trưởng thà nh lên, mà Hà n Truyện Bảo bản tÃnh thá»±c ra cÅ©ng không có xấu, trải qua chuyện vừa rồi hắn cÅ©ng hiểu hÆ¡n được nhiá»u Ä‘iá»u, trưởng thà nh hÆ¡n trÆ°á»›c.
“Ta má»i ngÆ°Æ¡i ăn!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t lần nữa cố gắng Ä‘uổi kịp Tả Hiểu Tình.
“Ta không thấy đói!†Tả Hiểu Tình lạnh lùng nhà n nhạt cự tuyệt.
“Tiá»n kia là ta châm cứu cho hắn, lao Ä‘á»™ng mà có được, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng có suy nghÄ© nhiá»u nữa!â€
Tả Hiểu Tình dừng bÆ°á»›c lại, có chút phẫn ná»™ nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Những chuyện nà y ngÆ°Æ¡i việc gì phải giải thÃch vá»›i ta? Chúng ta chỉ là đúng dịp cùng thá»±c táºp tại bệnh viện nà y, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°Æ¡i, ta là ta, ta không muốn há»i đến chuyện của ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng chẳng cần phải biết chuyện của ngÆ°Æ¡i là m gì!†Nói đến đây trong lòng nà ng ta cÅ©ng không khá»i có chút hoảng loạn, mình là m sao lại nhÆ° váºy nhỉ? Má»™t chuyện nhá» mà thôi, sao lại có thể tạo thà nh ảnh hưởng lá»›n tá»›i tâm tình mình đến váºy, thá»±c sá»± là không muốn há»i đến chuyện của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sao? Nà ng ta thá»±c sá»± dÆ°á»ng nhÆ° đúng theo lá»i nói, căn bản không có quan tâm tá»›i ngÆ°á»i bạn cùng thá»±c táºp nà y sao? CÅ©ng chẳng biết đáp án thế nà o nữa. Tả Hiểu Tình có chút bối rối, trốn tránh ánh mắt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Xin lá»—i, là ta quá lá»i ...†Äôi lông mi Ä‘en dà i kẽ rung nhÆ° nhÆ° cánh bÆ°á»›m, khuôn mặt cÆ°á»i trắng nõn bá»—ng nhiên lại hiện ra hai mảng Ä‘á» á»ng, nhắm hÆ°á»›ng ngoà i cá»a chạy Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có Ä‘uổi theo láºp tức, cÅ©ng không có nổi giáºn, khóe môi nở ra má»™t nụ cÆ°á»i tếu ý nhà n nhạt, TrÆ°Æ¡ng thần y quá khứ cÅ©ng duyệt vô số nữ nhân, từ biểu hiện thất thÆ°á»ng của Tả Hiểu Tình vừa rồi hắn có thể nhìn ra được, cô nà ng thÆ°á»ng ngà y bình tÄ©nh nhÆ° nÆ°á»›c nà y váºy mà vì mình lại sinh ra dao Ä‘á»™ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hắn cÅ©ng không có phủ nháºn, hắn đối vá»›i cô nà ng Tả Hiểu Tình nà y có hảo cảm hÆ¡n vá»›i những ngÆ°á»i khác nhiá»u, thế nhÆ°ng tinh lá»±c hắn vẫn cứ má»™t má»±c đặt trên phÆ°Æ¡ng diện phải mau chóng thÃch ứng vá»›i cái thế giá»›i má»›i nà y, quen thuá»™c thá»i đại nà y, thay lá»i khác mà nói, hắn cÅ©ng không có muốn bắt đầu nảy sinh má»™t Ä‘oạn tình cảm nà y. Thế nhÆ°ng hắn có thể ý thức được tÆ°Æ¡ng lai sẽ phát sinh nhiá»u Ä‘iá»u nữa, váºy nên ná»™i tâm hắn cÅ©ng có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, lại nhÆ° có chút chá» mong.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full