30-01-2011, 11:17 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 5: Tam Sá»u Ä‘oạn hồn
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
TrÆ°Æ¡ng Nhân ánh mắt không ngừng chá»›p Ä‘á»™ng trên ngÆ°á»i của Vô Danh và tiểu nhị. Y trong lòng chấn Ä‘á»™ng không thôi, tuy rằng không có bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trên ngá»±c chá»— vừa bị chiếc ghế va và o vẫn còn ẩn ẩn Ä‘au nhức, khiến y cÅ©ng không dám quá pháºn lá»— mãng.
Y thấy trong mắt tiểu nhị vẫn còn tia sợ hãi, Ä‘ang lấy tay xoa xoa má phải bị y đánh khi nãy, duy chỉ có tiểu khất cái kia là vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, tá»± châm tá»± uống.
“Chẳng lẽ là hắn? NhÆ°ng nhìn thế nà o cÅ©ng không đúng a, tiểu khất cái nà y má»™t thân quần áo rách rÆ°á»›i, hÆ¡n nữa cÅ©ng chỉ khoảng mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba tuổi, cho dù bắt đầu luyện võ từ trong bụng mẹ thì cÅ©ng không thể có võ công cao thâm nhÆ° váºy được!â€
Äá»™t nhiên y nhìn thấy tay Vô Danh Ä‘ang đặt trên thanh bảo kiếm Ä‘en trÅ©i có nạm bảo châu, hai mắt y liá»n sáng ngá»i, láºp tức Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Vô Danh, chắp tay nói: “Còn chÆ°a thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh của thiếu hiệp? Nếu huynh đệ ta có chút lá»… nghÄ©a không chu toà n, thỉnh thiếu hiệp thứ lá»—i!â€
Vô Danh quay ngÆ°á»i lại, xoay trái phải nhìn má»™t lúc, xác định lá»i nà y đúng là dà nh cho chÃnh mình, má»›i hồi đáp: “Ta không tên không há», cÅ©ng không phải là cái gì thiếu hiệp mà ngÆ°Æ¡i nói, không biết có gì chỉ giáo?â€
TrÆ°ong NghÄ©a thấy lão đại Ä‘á»™t nhiên đối vá»›i má»™t tiểu khất cái khách khà nhÆ° váºy, vốn đã tháºp phần khó chịu, trong lòng phát há»a, còn tưởng rằng lão đại bị đánh đến hồ đồ. NhÆ°ng thấy sắc mặt lão đại nghiêm túc, không giống nhÆ° là đang đùa giỡn, lại thấy đối phÆ°Æ¡ng thế mà không chịu nói ra danh tánh,liá»n nhÆ° châm dầu và o lá»a, láºp tức phẫn ná»™ nói: “NgÆ°Æ¡i là ai mà cÅ©ng dám…â€
Còn chÆ°a nói hết, TrÆ°Æ¡ng Nhân đã cÆ°á»›p lá»i: “Lão nhị không được vô lá»…!†Nói xong lách ngÆ°á»i lên ngăn ở phÃa trÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a, lại nói tiếp: “Thiếu hiệp không muốn cho biết tÃnh danh, cÅ©ng không tiện miá»…n cưỡng, huynh đệ ta có chá»— nà o đắc tá»™i, còn thỉnh thiếu hiệp chỉ Ä‘iểm!â€
Lá»i nà y nói ra là m cho má»i ngÆ°á»i trên lầu Ä‘á»u phi thÆ°á»ng kinh ngạc. Tất cả Ä‘á»u nhìn TrÆ°Æ¡ng Nhân bằng ánh mắt khó hiểu, lại nhìn nhìn Vô Danh, trong lúc nhất thá»i mạc danh kỳ diệu.
Vô Danh giáºn dữ nói: “Ta nói rồi, ta không có tên, gá»i là Vô Danh, không phải là không chịu nói cho ngÆ°Æ¡i, mà ta cÅ©ng không phải là thiếu hiệp nhÆ° ngÆ°Æ¡i gá»i!â€
TrÆ°Æ¡ng Nhân ngẩn ngÆ°á»i, liá»n cẩn tháºn liếc mắt đánh giá Vô Danh má»™t lần nữa, nhÆ°ng tháºt sá»± nhìn không ra đối phÆ°Æ¡ng có chá»— nà o thần kỳ-trừ thanh bảo kiếm bên ngoà i ra. Thế nhÆ°ng vẫn không nghÄ© ra vừa rồi ngÆ°á»i nà o đẩy ghế vừa phÃa mình, khiến y thần tình mê hoặc.
TrÆ°ong NghÄ©a thấy lão đại chÆ°a từng ăn nói khép nép nhã nhặn vá»›i ngÆ°á»i khác nhÆ° thế, mà ngÆ°á»i đó lại là má»™t tiểu khất cái, rốt cục khó có thể đè nén được lá»a giáºn trong lòng, liá»n phi thân vung chưởng đánh vá» phÃa Vô Danh.
Chỉ nghe hét thảm má»™t tiếng, đã thấy TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a hai tay che máu tÆ°Æ¡i à o ạt phun trên cổ, thần sắc trên mặt đại biến, miệng run rẩy nói: “NgÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng là ai?â€
Vô Danh thản nhiên cÆ°á»i nói: “Ta không phải đã nói cho ngÆ°Æ¡i biết ta là Vô Danh sao?†Còn chÆ°a nói hết, TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a đã trợn trừng hai mắt, hồn lìa khá»i xác, tháºt sá»± là chết không nhắm mắt.
TrÆ°ong Nhân thấy đối phÆ°Æ¡ng không há» e ngại mình, trong lòng liá»n có ý định, muốn thá» xem đối phÆ°Æ¡ng thân thủ thế nà o, cho nên má»›i không ngăn của lão nhị, không ngá» trong nháy mắt lão nhị đã ngã xuống, mà ngay cả chÃnh mình cÅ©ng không thấy rõ tại sao lại nhÆ° thế, chỉ thấy bạch quang chá»›p Ä‘á»™ng, lão nhị liá»n vá» trá»i. Dù sao là huynh đệ cÅ©ng cùng chung huyết mạch, lúc nà y cÅ©ng không kịp nghÄ© nhiá»u,y cùng TrÆ°ong Lá»… bay nhanh tá»›i đỡ lấy thân hình TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a Ä‘ang ngã xuống. Chỉ thấy trên cổ TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a có má»™t vết thủng nhá», máu tÆ°Æ¡i không ngừng chảy. TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a đã tắt thở.
Cái chết của TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a là m kinh Ä‘á»™ng hết thảy má»i ngÆ°á»i trên tá»u lâu, tất cả Ä‘á»u phi thÆ°á»ng kinh ngạc, má»™t thiếu niên khất cái không ngá» lại có võ há»c thâm tà ng, chỉ có Ngô Nhất Äấu trong lòng cÆ°á»i thầm, cảm thấy lần nà y mình đã đặt đúng cá»a.
Trưong Nhân thấy lão nhị vừa chết, hung hăng trừng hai mắt nhìn Vô Danh nói: “Huynh đệ ta đến tột cùng đắc tội các hạ chỗ nà o, mà lại hạ thủ ngoan độc thế nà y?†Nói xong cùng Trưong Lễ hướng Vô Danh đánh tới.
Vô Danh vung tay áo bên trái lên, TrÆ°ong Nhân và TrÆ°Æ¡ng Lá»… liá»n lui lại phÃa sau mấy bÆ°á»›c. Vô Danh quát lá»›n: “Cháºm đã! Ta chỉ vô ý đã thÆ°Æ¡ng đệ đệ của các hạ, chứ tháºt không muốn nhÆ° thế…†Vốn Vô Danh cÅ©ng không nghÄ© tá»›i TrÆ°ong NghÄ©a lại yếu kém nhÆ° váºy, đã láºp tức vong mạng. Lúc ở nhà , hắn thÆ°á»ng cùng luyện táºp vá»›i các tá»· tá»· và tá»· phu, Ä‘á»u có thể cầm cá»± được vá»›i há» trong thá»i gian dà i. NhÆ°ng hắn là m sao có thể biết các tá»· tá»·, tá»· phu của mình trong giang hồ vốn đã là hà ng nhất lÆ°u cao thủ, mà “Äá»™ng Äình tam sá»u†cùng lắm chỉ là nhân váºt hà ng tam lÆ°u mà thôi.
TrÆ°Æ¡ng Nhân láºp tức trả lá»i: “Các hạ còn muốn xảo ngôn? Các hạ nháy mắt đã giết chết nhị đệ ta, nay chỉ mong ngÆ°Æ¡i thà nh toà n cho hai huynh đệ ta!†Nói xong lại hÆ°á»›ng Vô Danh đánh tiếp.
Ngô Nhất Äấu thấy Vô Danh không muốn ra tay hạ sát TrÆ°Æ¡ng Nhân và TrÆ°ong Lá»…, liá»n chặn TrÆ°Æ¡ng Nhân lại, xoay ngÆ°á»i nói vá»›i Vô Danh: “Vô Danh thiếu hiệp, ba tên nà y không chuyện ác nà o không là m, hôm nay chÃnh là báo ứng của bá»n chúng, thỉnh ngÆ°á»i…â€
Vô Danh vừa nghe, “ừm†má»™t tiếng, tay trái cầm bảo kiếm, hÆ°á»›ng TrÆ°ong Nhân và TrÆ°ong Lá»… nói: “Hai ngÆ°á»i các ngÆ°á»i muốn báo thù thì mau tá»›i đây!â€
Ngô Nhất Äấu chợt lóe thân, TrÆ°Æ¡ng Nhân cùng TrÆ°Æ¡ng Lá»… liá»n hÆ°á»›ng Vô Danh mà bay vá»t tá»›i.
Chỉ thấy bạch quang lóe lên, tiếp theo có hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, TrÆ°Æ¡ng Nhân và TrÆ°ong Lá»… hai hồn đã bay vỠđịa phủ, nhÆ°ng cả hai cùng TrÆ°Æ¡ng NghÄ©a giống nhau, Ä‘á»u mở trừng mắt mà chết. Äiá»u nà y cÅ©ng xứng đáng, chỉ trách bá»n chúng không may,vô tình gặp phải Vô Danh.
Ngô Nhất Äấu vừa thấy “Äá»™ng Äình tam sá»u†đã Ä‘oạn hồn, liá»n vá»— tay má»™t cái, nói vá»›i Vô Danh: “Vô Danh thiếu hiệp hôm nà y vì dân trừ hại, tháºt đáng mừng!â€
Dứt lá»i lại hÆ°á»›ng Bạch NhÆ° Vân và lão giả mÅ©i Æ°ng nói: “Nà o, Bạch thiếu bảo chủ, ta giá»›i thiệu vá»›i ngÆ°á»i má»™t chút,đây là Vô Danh thiếu hiệp!â€
Lại nói vá»›i Vô Danh: “Vị nà y là thiếu bảo chủ của Bạch Vân thế gia, má»™t trong Tứ đại thế gia, ngÆ°á»i giang hồ xÆ°ng tụng là Vô tình công tá». NgÆ°á»i phÃa sau là thá»±c khách trong nhà y, được ngÆ°á»i giang hồ xÆ°ng Thiết trảo thần Æ°ng Trịnh Dong!â€
Vốn Bạch NhÆ° Vân đối vá»›i Vô Danh khinh thÆ°á»ng vô cùng, nhÆ°ng vừa rồi thấy Vô Danh xuất Ä‘á»™ng võ công, trong lòng thầm kinh hãi, liá»n hÆ°á»›ng Vô Danh chua chát nói: “Nà o dám,nà o dám!â€
Vô Danh nói vá»›i Bạch NhÆ° Vân: “Thiếu bảo chủ hảo! Trịnh lão hảo!â€
Ngô Nhất Äấu giá»›i thiệu xong, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “NÆ¡i nà y há»—n loạn nhÆ° váºy, không thể nà o tiếp tục đãi khách được. Äi, chúng ta vá» tiêu cục của ta để nhị vị thiếu hiệp cùng Trịnh lão dùng cÆ¡m!â€
Rồi kêu to má»™t tiếng: “Tiểu nhị,chút bạc nà y bồi thÆ°á»ng tổn thất trong quán của ngÆ°Æ¡i, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i mua mấy cái quan tà i Ä‘em ba ngÆ°á»i nà y Ä‘i mai táng,không cần thối lại!â€
Nói xong một tay lôi kéo Vô Danh, một tay lôi kéo Bạch Như Vân hướng xuống lầu.
Vô Danh vá»™i và ng cầm lấy bảo kiếm, theo Ngô Nhất Äấu Ä‘i xuống, "Thiết trảo thần Æ°ng†lặng lẽ theo sát ở phÃa sau.
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký của kedochanh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
30-01-2011, 11:18 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 6: Tiêu cục sÃnh cÆ¡(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Chỉ chốc lát sau, bốn ngÆ°á»i đã tá»›i “Long Uy tiêu cụcâ€. Chỉ thấy “Long Uy tiêu cục†nà y quả nhiên khà thế hùng vÄ©, đại môn sÆ¡n son cao hÆ¡n năm thÆ°á»›c, phÃa trÆ°á»›c có tượng đá của Quan Công, tay cầm má»™t cây tinh thiết quan Ä‘ao, trừng mắt hổ nhìn ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, uy vÅ© vô cùng. HÆ¡n nữa trên hoà nh phi có Ä‘á» bốn chữ to mà u và ng: “Long Uy tiêu cụcâ€, nét chữ nhÆ° rồng bay phượng múa, vừa nhìn liá»n biết đây là bút tÃch của hà nh gia.
Ngô Nhất Äấu dẫn mấy ngÆ°á»i bá»n há» tá»›i, gõ gõ lên đại môn mấy cái, có má»™t gã sai vặt mở cá»a ra, vừa thấy Ngô Nhất Äấu liá»n khom ngÆ°á»i nói: “Phó tổng tiêu đầu đã vá»,tổng tiêu đầu Ä‘ang tìm ngÆ°á»i đó!â€
Ngô Nhất Äấu nghe váºy liá»n há»i: “Phát sinh chuyện gì sao? Tổng tiêu đầu ở đâu? Mau dẫn ta Ä‘i!â€
Sau đó bốn ngÆ°á»i liá»n được gã sai vặt dẫn tá»›i diá»…n võ trÆ°á»ng ở tiá»n viện. Tiá»n viện tháºp phần rá»™ng lá»›n, Æ°á»›c chừng khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, hai bên bà y đầy binh khÃ, lúc nà y có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘ang huÆ¡ thÆ°Æ¡ng múa kÃch.
Ngô Nhất Äấu bÆ°á»›c nhanh tá»›i bên má»™t trung niên nhân khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mở miệng nói: “Tổng tiêu đầu tìm ta không biết có việc gì quan trá»ng?â€
Chỉ thấy trung niên nhân kia bá»™ dáng mạnh mẽ, thân mặc trÆ°á»ng sam mà u lam, vạt áo cá»™t ở Ä‘ai lÆ°ng, hai tay áo cuồn cuá»™n nổi lên cÆ¡ bắp, ngá»±c nở mặt vuông, trong mắt thỉnh thoảng lá»™ ra tinh quang, khiến ngÆ°á»i khác không dám nhìn gần. Lúc nà y y liá»n trả lá»i: “CÅ©ng không có đại sá»± gì, chỉ là gần đây tiêu cục không có sinh ý nà o, nhà n rá»—i vô sá»±, nên đặc biệt muốn má»i Ngô huynh vá» bà n bạc má»™t chút!â€
Ngô Nhất Äấu vừa nghe, khách khà nói: “Ta võ công khó bá» lên cao được, là m sao dám để tổng tiêu đầu coi trá»ng nhÆ° thế. Bất quá hôm nay ta vì Tổng tiêu đầu mang đến và i vị bằng hữu, tin tưởng bá»n há» sẽ không là m Tổng tiêu đầu thất vá»ng.â€
Trung niên nhân lúc nà y má»›i nhìn lại phÃa sau lÆ°ng Ngô Nhất Äấu, y vừa thấy công tỠáo trắng, liá»n kinh ngạc má»™t phen, rồi láºp tức bÆ°á»›c tá»›i, chắp tay nói: “Nguyên lai là Bạch thiếu bảo chủ đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, xin thứ tá»™i, thứ tá»™i!â€
Bạch NhÆ° Vân láºp tức hoà n lá»… nói: “Long tổng tiêu đầu chá»› khách khÃ! Từ lâu đã sá»›m muốn bái kiến Tổng tiêu đầu, chỉ có Ä‘iá»u Tổng tiêu đầu tháºp phần báºn rá»™n, nên vẫn vô duyên gặp gỡ. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n!â€
Long PhÆ°Æ¡ng ha ha cÆ°á»i, nói: “Thiếu bảo chủ quá khách khà rồi! Thiếu bảo chủ thân là thiếu chủ của Bạch Vân thế gia, lại là má»™t trong Võ lâm tứ công tá» danh chấn thiên hạ, Long má»— được gặp má»™t lần, đúng là tam sinh hữu hạnh!’
Chỉ thấy hai ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i Ä‘i ta tá»›i, không ngừng buông lá»i khách sáo, hoà n toà n đã quên mất sá»± tồn tại của những ngÆ°á»i khác. Vô Danh thấy váºy, trong lòng không khá»i nóng giáºn, trên mặt không tá»± giác lá»™ ra thần tình bất nhẫn. Ngô Nhất Äấu vừa thấy, trong lòng cả kinh. bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c nói: “Tổng tiêu đầu cùng thiếu bảo chủ Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong nhà , tất không cần khách khÃ! Nay ta vì Tổng tiêu đầu dẫn đến má»™t vị anh hùng thiếu niên, hôm nay nếu không có ngÆ°á»i nà y, ta có thể không trở vỠđây được rồi!â€
Long PhÆ°Æ¡ng vừa nghe liá»n “a†lên má»™t tiếng, lúc nà y má»›i nhìn tá»›i Vô Danh, chỉ thấy đối phÆ°ong hoà n toà n giốgn nhÆ° là má»™t tiểu khất cái, toà n thân không thấy có chá»— nà o khác ngÆ°á»i. Äá»™t nhiên hắn nhìn thấy thanh bảo kiếm trên tay trái Vô Danh, trong mắt láºp tức phát ra hà o quang chói lá»i, nói: “Không biết vị thiếu hiệp nà y là …â€
Ngô Nhất Äấu láºp tức ngắt lá»i, nói: “Äây là Vô Danh thiếu hiệp, còn đây là Tổng tiểu đầu của chúng ta, Thần Châu nhất kiếm Long PhÆ°Æ¡ng!â€
Ngừng má»™t chút lại nói: “Hôm nay Vô Danh thiếu hiệp chỉ hai chiêu liá»n khiến bá»n ác danh Äá»™ng Äình tam sá»u phải táng mạng, võ công cao cÆ°á»ng, tháºt sá»± là Ngô má»— cả Ä‘á»i má»›i thấy!â€
Long PhÆ°ong nghe váºy không khá»i kinh hãi, thần tình lá»™ vẻ không tin tưởng, nói: “Ta tháºt muốn kiến thức má»™t phen!â€
Vô Danh vừa nghe,trong lòng giáºn dữ, nghÄ© thầm: “Ta ở nhà chÆ°a từng chịu qua uất khà dÆ°á»ng nà y! Dám không tin Äá»™ng Äình tam sá»u là do ta má»™t chiêu đánh bại sao? NgÆ°Æ¡i không chá»c ta nữa thì thôi, bằng không ta nhất định cho ngÆ°Æ¡i thưởng thức má»™t phen!â€
Ngô Nhất Äấu thấy sắc mặt Vô Danh không tốt, trong lòng khẩn trÆ°Æ¡ng, vá»™i và ng nháy nháy mắt và i cái vá»›i Long PhÆ°Æ¡ng, Long PhÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i, vá»™i nói: “Còn chÆ°a thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh của thiếu hiệp?â€
Vô Danh vừa nghe, lá»a giáºn liá»n chuẩn bị bạo phát. Ngô Nhất Äấu vá»™i nói: “Tổng tiêu đầu, đã nói vị thiếu hiệp nà y gá»i là Vô Danh! Chúng ta trÆ°á»›c cho hạ nhân chuẩn bị chút rượu thịt, cùng nhau đối ẩm má»™t phen!â€.Nói xong liá»n kéo tay Long PhÆ°Æ¡ng và o buồng trong.
Vô Danh tâm há»a đã lá»›n, Ä‘ang tuổi thiếu niên thiên tÃnh hiếu thắng, là m sao có thể buông tha Long PhÆ°Æ¡ng khinh thÆ°á»ng mình nhÆ° thế, láºp tức nói: “Ngô phó tổng tiêu đầu, bá»n ta vừa má»›i ăn xong, hay là lúc nà y hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút để giãn gân giãn cốt!â€. Nói xong ánh mắt bức thẳng vá» phÃa Long PhÆ°Æ¡ng.
Ngô Nhất Äấu vừa thấy hôm nay có thể có chuyện chẳng là nh, liá»n đáp: “Äúng váºy, dù sao cÅ©ng Ä‘ang nhà n rá»—i vô sá»±, nhân lúc nà y luáºn bà n má»™t chút. NhÆ°ng mong má»i ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u tiết, tránh là m tổn thÆ°Æ¡ng đến hòa khÃ!â€
Vô Danh vùa nghe, láºp tức nói: “Tốt lắm!â€
Thế là má»i ngÆ°á»i liá»n táºp há»p ở diá»…n võ trÆ°á»ng, Vô Danh ánh mắt vẫn chÆ°a từng rá»i khá»i Long PhÆ°Æ¡ng, hắn nghÄ© muốn giáo huấn Long PhÆ°Æ¡ng má»™t chút, ai bảo không chịu cấp cho hắn má»™t chút thể diện.
Ngô Nhất Äấu thấy trong mắt Vô Danh toát lên lá»a giáºn, nghÄ© thầm rằng: “Tổng tiêu đầu hôm nay có thể không gặp may rồiâ€. Äá»™t nhiên ánh mắt y sáng ngá»i, nghÄ© ra má»™t kế, liá»n nói: “Lâu nay nghe nói Bạch thiếu bảo chủ được gia truyá»n má»™t thân thần công tháºp phần lợi hại, không bằng lúc nà y để cho má»i ngÆ°á»i được đại khai nhãn giá»›i!â€
Bạch NhÆ° Vân thấy Ngô Nhất Äấu chỉ tên khiêu chiến, trong lòng cÅ©ng có chút không thoải mái, sắc mặt không khá»i biến, nói: “CÅ©ng tốt, để ta kiến thức má»™t chút Thiên Nam Nhất Äấu danh chấn Giang Nam!â€
“Thiếu chủ cháºm đã! Äể ta lÄ©nh giáo trÆ°á»›c Thiên Nam Nhất Äấu Ä‘i!†Trịnh Dong lên tiếng.
Bạch NhÆ° Vân mỉm cÆ°á»i, Ngô Nhất Äấu thầm kêu má»™t tiếng hảo, đối phÆ°Æ¡ng rốt cục trúng kế.
Hai ngÆ°á»i lá»±a chá»n binh khÃ, bắt đầu xuất chiêu. Chỉ thấy Ngô Nhất Äấu sá» ra từng đạo hắc quang, vây quanh lấy Trịnh Dong. Mà Trịnh Dong má»™t đôi quái trảo cÅ©ng phòng thủ kÃn kẽ không khe hở, không để hắc quang kia xâm nháºp.
Äảo mắt năm mÆ°Æ¡i chiêu đã qua Ä‘i, hai ngÆ°á»i vẫn là bất phân thắng bại. Vô Danh có chút không kiên nhẫn, hắn thấy hai ngÆ°á»i võ công sÆ¡ hở nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa tốc Ä‘á»™ quá cháºm.
Bá»—ng thấy Ngô Nhất Äấu chợt cúi ngÆ°á»i rồi vung tẩu thuốc lên, để lá»™ ra sÆ¡ hở, Trịnh Dong tất nhiên muốn phản đòn, liá»n vung hai tay xuống, mắt thấy Ngô Nhất Äấu vô pháp né tránh.
Äá»™t nhiên Ngô Nhất Äấu biến chiêu đâm thẳng tẩu thuốc và o giữa ngá»±c Trịnh Dong, Trịnh Dong lách ngÆ°á»i cháºm má»™t chút, đầu vai đã bị xé toạc má»™t mảnh áo.
Ngô Nhất Äấu láºp tức né qua má»™t bên, lá»›n tiếng nói: “Trịnh lão, Ä‘a tạ Ä‘a tạ!â€
Trịnh Dong Ä‘á» mặt lên, hắn biết đây là thủ Ä‘oạn của Ngô Nhất Äấu, nhÆ°ng cÅ©ng không biết là m thế nà o.
Bạch NhÆ° Vân nét mặt có chút không nhịn được, láºp tức tiến lên nói: “Ngô phó tổng tiêu đầu quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, hay để ta lÄ©nh giáo má»™t chút cao chiêu của Ngô lão!â€
Ngô Nhất Äấu quá»· bà cÆ°á»i, nói: “Äa tạ thiếu bảo chủ khÃch lệ, ta vừa má»›i cùng Trịnh lão đánh xong, hiện tại tâm khà còn chÆ°a Ä‘iá»u hòa, khó là đối thủ thiếu bảo chủ được. Không bằng xin má»i Vô Danh thiếu hiệp đến thỉnh giáo má»™t phen thân thủ của thiếu bảo chủ. Nhị vị Ä‘á»u là thiếu niên anh hùng, cÅ©ng nên là m quen vá»›i nhau!â€
Bạch NhÆ° Vân sắc mặt thoáng chốc xám nhÆ° tro tà n, y táºn mắt thấy Vô Danh má»™t kiếm trá»±c tiếp Ä‘oạn hồn hai tên trong Äá»™ng Äình tam sá»u, khi đó y căn bản không thấy Vô Danh xuất kiếm nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng cÅ©ng tá»± biết mình không có nổi công lá»±c nhÆ° thế,quả tháºt khiến y không biết nên là m sao cho phải bây giá».
NhÆ°ng ngÆ°á»i trẻ tuổi thiên tÃnh Ä‘á»u là cao ngạo hiếu thắng, có đôi khi biết rõ không thể thắng nhÆ°ng vẫn không tá»± chủ được mà là m rất nhiá»u việc nông nổi, Bạch NhÆ° Vân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không phải là ngoại lệ.
Chú thÃch:
(*)Tiêu cục sÃnh cÆ¡: khoe tà i ở tiêu cục
Tà i sản của kedochanh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
30-01-2011, 11:19 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 7: Kỹ chấn Long Uy
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Long PhÆ°Æ¡ng vừa thấy sắc mặt Bạch NhÆ° Vân nhÆ° thế, thầm nghÄ©: “Tiểu khất cái nà y thá»±c sá»± lợi hại nhÆ° váºy sao? Lại có thể khiến cho Bạch tiểu tá» sợ hãi đến dÆ°á»ng nà y?â€, lại nhá»› khi nãy Ngô Nhất Äấu nháy mắt vá»›i mình, trong lòng cà ng thêm nghi hoặc.
Mà Bạch NhÆ° Vân biết hôm nay má»™t Ä‘á»i anh danh của mình sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, trong tâm không khá»i thầm than má»™t tiếng, ánh mắt hung hãn nhìn Ngô Nhất Äấu. Nếu ánh mắt có thể giết ngÆ°á»i, thì tin rằng Ngô Nhất Äấu đã bị giết chết không biết bao nhiêu lần rồi!
Bạch NhÆ° Vân biết rõ không địch lại, nhÆ°ng lại không thể né tránh, Ä‘Ã nh phải cứng rắn ngẩng đầu lên nói: “Vô Danh thiếu hiệp, khi ở tá»u lâu ta đã muốn kiến quá tuyệt chiêu của thiếu hiệp, lúc nà y vừa hay có cÆ¡ há»™i lÄ©nh giáo má»™t phen,mong thiếu hiệp vui lòng chỉ giáo!â€, kỳ thá»±c ở trong lòng hắn vẫn là có chút không phục, Vô Danh so vá»›i chÃnh mình nhá» hÆ¡n gần mÆ°á»i tuổi, ná»™i lá»±c khẳng định có hạn, bản thân vẫn có cÆ¡ há»™i thắng lợi, do đó trong lòng cÅ©ng tá»± tin hÆ¡n được má»™t chút.
Vô Danh vốn nghÄ© muốn cấp cho Long PhÆ°ong má»™t phen thưởng thức, nhÆ°ng hiện tại lại bị cuốn và o tranh đấu vá»›i Bạch NhÆ° Vân, hắn ở tá»u lâu đã thấy Bạch NhÆ° Vân xuất thủ,tháºt sá»± cÅ©ng không muốn ra tay vá»›i y, nhÆ°ng vừa thấy vẻ ngạo mạn của Bạch NhÆ° Vân,trong lòng không khá»i phẫn ná»™, từ tốn nói: “Tốt! Ta hôm nay xin lÄ©nh giáo má»™t chút kỳ công của Bạch thiếu bảo chủ!â€
Cũng không trách được, bởi vì ánh mắt Vô Danh chỉ lo nhìn thẳng Long Phương nên không có thấy sắc mặt biến hóa của Bạch Như Vân, cũng xem như Bạch Như Vân không gặp may.
Bạch NhÆ° Vân vốn định nhÆ°á»ng Vô Danh ra tay trÆ°á»›c, nhÆ°ng lại nhá»› đến tốc Ä‘á»™ xuất thủ của Vô Danh cá»±c nhanh, thế gian hiếm thấy, chi bằng chÃnh mình ra tay trÆ°á»›c, tiên phát chế nhân,nhÆ° váºy sẽ có cÆ¡ há»™i thắng nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, liá»n vung quạt đánh vá» phÃa Vô Danh.
Lại nói tiêu sÆ° há»™ viện trong tiêu cục Ä‘ang lúc nhà n rá»—i vô sá»±, nghe nói có nhân váºt nổi danh trong chốn võ lâm là “Vô tình công tá»â€ hôm nay tá»›i diá»…n võ trÆ°á»ng, vốn sá»›m đã nghe đến phong thái của y, vì thế tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ° ong vỡ tổ à o tá»›i diá»…n võ trÆ°á»ng.Hai bên diá»…n võ trÆ°á»ng đã có không dÆ°á»›i hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i, mà bá»n hỠđến vừa lúc Vô Danh và Bạch NhÆ° Vân luáºn võ.
Má»i ngÆ°á»i thoạt nhìn thấy Bạch NhÆ° Vân phong thái tuyệt thế, trong lòng âm thầm tán thưởng, lại nhìn đối thủ của NhÆ° Vân, chỉ thấy má»™t tiểu khất cái mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba tuổi, liá»n không tránh khá»i có chút và i phần khinh thÆ°á»ng,Ä‘iá»u ngầm cổ vÅ© Bạch NhÆ° Vân, chỉ mong tiểu khất cái không chiến đã hà ng.
Chỉ thấy Vô Danh chợt tung ngÆ°á»i bay qua, ánh mắt má»i ngÆ°á»i nhất thá»i hoa lên, đã thấy Vô Danh hạ xuống cách ba trượng sau lÆ°ng Bạch NhÆ° Vân. Hai ngÆ°á»i quay lÆ°ng vá» phÃa nhau,không nói lá»i nà o, Ä‘á»™t nhiên Bạch NhÆ° Vân nhắm hÆ°á»›ng diá»…n võ trÆ°á»ng vá»t ra ngoà i, nháy mắt liá»n biến mất vô tung.
“Thiết trảo thần Æ°ng†thấy thiếu chủ Ä‘i rồi, trong lòng cÅ©ng Ä‘oán được và i phần kết cục, vì thế liá»n hÆ°á»›ng Bạch NhÆ° Vân mà đuổi theo.
Ngay lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang kinh ngạc không thôi thì má»™t tráºn gió nhẹ thổi đến, chỉ thấy má»™t mảnh vải trắng bay bay trong gió, trông rất đẹp mắt, nếu cẩn tháºn quan sát, có thể dá»… dà ng phát hiện đó là mảnh áo trÆ°á»›c ngá»±c Bạch NhÆ° Vân.
Long PhÆ°Æ¡ng thấy Bạch NhÆ° Vân bá» chạy, tháºp phần khó hiểu, Ä‘á»™t nhiên thấy mảnh vải kia, trong lòng kinh hãi, không khá»i chấn Ä‘á»™ng,âm thầm nhủ vừa rồi may mắn không phải là mình ra tráºn. Lúc nà y y hoà n toà n hiểu được khổ tâm của Ngô Nhất Äấu.
Ngô Nhất Äấu bá» ngoà i bất Ä‘á»™ng thanh sắc, kỳ thá»±c trong lòng cÅ©ng không khá»i đại chấn, hắn không nghÄ© tá»›i Bạch NhÆ° Vân chỉ má»™t chiêu đã thất bại,liếc mắt nhìn Long PhÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i hiểu ý cÆ°á»i cÆ°á»i.
Vô Danh quay ngÆ°á»i lại vừa lúc thấy tiếu ý trong mắt Long PhÆ°Æ¡ng, khóe miệng hắn liá»n mỉm cÆ°á»i, nói: “Äã lâu nghe tiếng Long tổng tiêu đầu lừng lẫy, hôm nay khó có được cÆ¡ há»™i nà y, mong rằng Tổng tiêu đầu chỉ giáo má»™t phần!"
Long PhÆ°Æ¡ng vừa thấy Bạch NhÆ° Vân nhất chiêu đã thua, lúc nà y thấy Vô Danh khiêu chiến, trong lòng đã có và i phần khiếp ý, nhÆ°ng y vừa rồi cÅ©ng không thấy rõ Vô Danh ra tay nhÆ° thế nà o, nên cÅ©ng có chút không phục, vá»™i bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, nói: "Hảo! Vừa rồi chúng ta Ä‘á»u đã thấy Vô Danh thiếu hiệp xuất chiêu, tháºt sá»± là phấn khÃch vạn phần! NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chÆ°a táºn hứng, chi bằng để ta cÅ©ng đến lÄ©nh giáo má»™t chút!"
Ngô Nhất Äấu vốn đã muốn ngăn lại, nhÆ°ng thấy Tổng tiêu đầu đáp ứng, cÅ©ng không biết nói cái gì nữa,chỉ có thể cÆ°á»i khổ má»™t chút, hy vá»ng Long PhÆ°Æ¡ng gặp may mắn.
Long PhÆ°Æ¡ng vừa rồi thấy Vô Danh xuất kiếm, vốn định ra tay trÆ°á»›c mà chiếm tiên cÆ¡, nhÆ°ng mình vốn nổi danh đã lâu, lại đối phó vá»›i má»™t vô danh tiểu bối, nếu xuất thủ trÆ°á»›c mà bị truyá»n ra giang hồ chẳng phải bị ngÆ°á»i cÆ°á»i đến rụng răng? Vì thế chỉ rút ra trÆ°á»ng kiếm, bà y ra tÆ° thế, chuẩn bị tiếp chiêu của Vô Danh.
Vô Danh nghÄ© mình Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng là má»™t thiếu bảo chủ, tá»± trá»ng thân pháºn, cÅ©ng không chịu ra tay trÆ°á»›c, nên cÅ©ng không rút kiếm. Hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° váºy mà đứng nhìn nhau.
Giây lát sau, Vô Danh thấy đối phÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a chịu ra tay, chỉ thấy bà y ra tÆ° thế phòng thủ, trong lòng y liá»n Ä‘á»™ng, bởi vì từng nghe tam tá»· phu nói qua Võ Äang kiếm pháp chú ý lấy tịnh chế Ä‘á»™ng, háºu phát chế nhân, Vô Danh liá»n phi thân, má»™t kiếm hÆ°á»›ng Long PhÆ°Æ¡ng vá»t tá»›i.
Má»i ngÆ°á»i chỉ thấy bạch quang chợt lóe, tiếp theo nghe thấy "keng" má»™t tiếng, Long PhÆ°Æ¡ng tay chỉ còn cầm ná»a thanh Ä‘oạn kiếm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chú và o Vô Danh.
Vô Danh thấy Long PhÆ°Æ¡ng lại có thể tiếp được má»™t kiếm của mình, trong lòng cÅ©ng có chút ngạc nhiên, nhÆ°ng trÆ°á»ng kiếm đối phÆ°Æ¡ng đã bị chặt đứt, nếu nhÆ° chÃnh mình lúc nà y tái công, thì có chiến thắng cÅ©ng không vẻ vang gì. Vì thế nói: "Tổng tiêu đầu kiếm pháp quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, thỉnh tổng tiêu đầu đổi trÆ°á»ng kiếm khác, chúng ta tiếp tục tái chiến!"
Long PhÆ°Æ¡ng vốn tháºp phần khẩn trÆ°Æ¡ng, y trong lòng rõ rà ng, thiếu chút nữa chÃnh mình đã không tiếp được má»™t kiếm vừa rồi, lúc nà y nghe Vô Danh nói váºy, liá»n cÆ°á»i mà rằng: "Thiếu hiệp bảo kiếm quả nhiên sắc bén dị thÆ°á»ng! Tốt! Thay kiếm!", kỳ thá»±c hắn ngụ ý nói Vô Danh bất quá là ỷ và o bảo kiếm sắc bén mà thôi.
Vô Danh nghe Long PhÆ°Æ¡ng nói xong, trong lòng tháºp phần phẫn ná»™, nghÄ© thầm: "Ta vốn định cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i để xuống thang, thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không biết phân biệt,còn muốn là m mất mặt ta! Hừ! Váºy để ta chặt đứt trÆ°á»ng kiếm của ngÆ°Æ¡i lần nữa, để cho ngÆ°Æ¡i thấy ta tháºt sá»± có giống nhÆ° lá»i ngÆ°Æ¡i nói không?", vì thế liá»n nói: "Tốt! Long đại hiệp, ngÆ°Æ¡i nếu tiếp trụ được má»™t chiêu nà y của ta, ta Vô Danh hai chữ nà y từ nay vá» sau trên giang hồ liá»n biến mất!â€
Long PhÆ°Æ¡ng vừa nghe, trong lòng kinh hãi, cuống quÃt bà y ra thức mở đầu trong thế tráºn phòng thủ nghiêm máºt trứ danh của Võ Äang là "Thái Cá»±c kiếm pháp". Chỉ thấy hắn trầm ngÆ°á»i xuống, quả nhiên biểu lá»™ phong phạm của cao thủ.
Vô Danh hét lá»›n má»™t tiếng: “Tà lâm thiên hạ!†rồi Ä‘á»™t nhiên bạch quang nổi lên nhÆ° mÆ°a rá»n gió dữ hÆ°á»›ng vá» Long phÆ°Æ¡ng cuốn Ä‘i.
Long Phương cũng hét lớn một tiếng, múa "Thái Cực kiếm" không có chỗ hở.
Äá»™t nhiên hai ngÆ°á»i cùng dừng tay lại, chỉ thấy Vô Danh vạt áo bị bung ra đúng ngay hÆ°á»›ng mà trÆ°á»ng kiếm của Long PhÆ°Æ¡ng chém tá»›i khi nãy. Má»i ngÆ°á»i vừa thấy,vá»™i lá»›n tiếng reo lên: “Tổng tiêu đầu thắng!â€.
Vô Danh bá»—ng "ha ha" cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, thanh âm không lá»›n, nhÆ°ng vang vá»ng và o tai má»i ngÆ°á»i, khiến tất cả sá»ng sốt.
Chỉ thấy Long PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lấy tay che cổ, sắc mặt trắng bệch, thần tình trên mặt lá»™ vẻ khó tin. Bởi vì hắn hiểu được mình đã bị đánh bại, vừa rồi nếu không phải Vô Danh cố ý đánh lệch trÆ°á»ng kiếm của hắn, thì chÃnh mình cÅ©ng không thể là m tung được vạt áo của Vô Danh được, hÆ¡n nữa nếu không phải hắn thủ hạ lÆ°u tình, thì mình lúc nà y đã muốn hồn quy địa phủ.
Vô Danh thấy Long PhÆ°Æ¡ng không thừa nháºn thất bại, lại cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng,vá»t qua tÆ°á»ng mà đi mất.
Kỳ thá»±c hắn nà o biết rằng chÃnh mình đã sắp đại há»a lâm đầu, vì "Tà lâm thiên hạ" vốn từng khiến cho rất nhiá»u ngÆ°á»i run sợ,đến chết cÅ©ng không thể quên
Tà i sản của kedochanh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
30-01-2011, 11:20 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 8: Thiên nhai tầm tung
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh Ä‘i rồi, Long PhÆ°Æ¡ng má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: “Kiếm pháp tháºt là lợi hại!â€, nói xong Ä‘Æ°a bà n tay Ä‘ang che ở cổ xuống, chỉ thấy và i tÆ¡ máu cháºm rãi chảy ra.
Ngô Nhất Äấu tuy rằng đã sá»›m Ä‘oán được kết quả, nhÆ°ng cÅ©ng không Ä‘oán được Tổng tiêu đầu sẽ bị dánh bại nhÆ° thế nà o mà thôi, lúc nà y vừa thấy nhÆ° váºy, vẫn không khá»i kinh hãi, liá»n nói: "Má»™t chiêu Tà lâm thiên hạ tháºt là lợi hại!"
Long Phương vừa nghe, chợt hét lớn: "Cái gì? Huynh nói cái gì?"
Ngô Nhất Äấu cả kinh, còn tưởng rằng Tổng tiêu đầu trách tá»™i mình nhắc tá»›i thất bại của y, không khá»i thầm mắng mình hồ đồ, vá»™i nói: “Ta nói tổng tiêu đầu võ công cao cÆ°á»ng, có thể chống đỡ được má»™t chiêu!â€
Long PhÆ°Æ¡ng gắt lên: "Báºy bạ! Huynh vừa rồi nói má»™t chiêu kia của hắn tên gá»i là gì?"
"Tà lâm thiên hạ!" Ngô Nhất Äấu đáp.
"Kỳ lạ! Tại sao cái tên nà y lại quen thuá»™c nhÆ° váºy? HÆ¡n nữa má»™t chiêu nà y hình nhÆ° ta đã từng gặp qua ở đâu đó. Äến tá»™t cùng là ở đâu chứ?" Long PhÆ°Æ¡ng lâm và o trầm tÆ°.
Má»™t lúc sau má»i ngÆ°á»i đã Ä‘i gần hết, bốn bá» vắng lặng, Ngô Nhất Äấu tuy tháºp phần khó hiểu, nhÆ°ng thấy tổng tiêu đầu Ä‘ang trầm mặc, cÅ©ng không tiện là m phiá»n, Ä‘Ã nh phải yên lặng đứng đó. Cứ nhÆ° váºy kéo dà i trong khoảng thá»i gian uống xong chén trà , Ä‘á»™t nhiên từ bên ngoà i có má»™t tiêu sÆ° chạy và o, từ xa đã hô to: "Tổng tiêu đầu! Tổng tiêu đầu! Có đại sá»± rồi! Äệ tá» của Cá»u Long Bảo đã hiện thân trên giang hồ, hÆ¡n nữa há» cÅ©ng không thèm che giấu thân pháºn!" Tiêu sÆ° kia vừa má»›i chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Long PhÆ°Æ¡ng, còn Ä‘ang thở hổn hển đã bị Long PhÆ°Æ¡ng nắm lấy áo y kéo lên, nói: “NgÆ°Æ¡i vừa nói cái gì? Nói mau? Cá»u Long Bảo...Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng Lãnh Thiên Lam...Vạn Tà Thá»±c Quân...Äúng! Äúng rồi! ChÃnh là Tà lâm thiên hạ!" Nói xong buông gã tiêu sÆ° kia xuống, thần tình y rất hÆ°ng phấn.
Gã tiêu sÆ° kia vốn còn Ä‘ang nghÄ© mình nói sai cái gì mà là m Long PhÆ°Æ¡ng tức giáºn, lúc nà y má»›i thở phà o nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i, bất quá hắn vẫn chÆ°a biết xảy ra chuyện gì,vá»™i xoay ngÆ°á»i nhìn má»i ngÆ°á»i xung quanh, chỉ thấy má»i ngÆ°á»i cÅ©ng nhìn nhau không biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Long PhÆ°Æ¡ng ánh mắt đảo qua má»™t lượt, nhìn ra nghi vấn của bá»n há», vá»™i nói: "Äúng váºy! Tiểu tá» kia sá» dụng chÃnh là võ công của Vạn Tà Thá»±c Quân năm đó, chuyện nà y sá»± tình trá»ng đại, ta phải láºp tức quay vá» Võ Äang bẩm báo vá»›i sÆ° tôn! Chuyện trong tiêu cục liá»n giao cho Ngô phó tổng tiêu đầu toà n quyá»n xá» lý!" Nói xong phi thân ra ngoà i chuồng ngá»±a, phóng lên lÆ°ng ngá»±a mà đi thẳng.
Lại nói Vô Danh giáºn dữ rá»i Ä‘i, sau đó liá»n tìm má»™t khách Ä‘iếm, tắm rá»a má»™t cái, lại nhá» tiểu nhị mua há»™ má»™t bá»™ quần áo má»›i để thay, cả ngÆ°á»i bá»—ng nhÆ° lá»™t xác. Tiểu nhị nhìn thấy cÅ©ng không dám tin và o hai mắt mình: "Äây có phải tháºt sá»± là tiểu khất cái vừa rồi không?".
Tục ngữ nói "NgÆ°á»i đẹp vì lụa,lúa tốt vì phân"(*), lá»i nà y tháºt sá»± không sai chút nà o. Vô Danh Ä‘em y phục mẫu thân cho mình nhá» tiểu nhị giặt giÅ© sạch sẽ,sau đó cẩn tháºn gấp lại, đặt ở trong bao quần áo,nghÄ© thầm rằng: "Ta có thể vÄ©nh viá»…n không còn thấy được thân nhân của mình! Chút y phục nà y nên lÆ°u lại là m ká»· niệm" Sau đó hắn ở DÆ°Æ¡ng Châu chÆ¡i và i ngà y, rồi lại mang hà nh lý lên vai, khóa bảo kiếm lại, ngao du không bá» bến.
Tuy nhiên khi hắn ghé khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i, thÆ°á»ng xuyên nghe được khách nhân hay Ä‘Ã m luáºn sá»± tÃch anh dÅ©ng của hắn : hạ sát “Äá»™ng Äình tam sá»uâ€, má»™t chiêu đả bại “Vô tình công tá»", hai chiêu là m cho "Thần Châu nhất kiếm" đổ máu...Chỉ thấy những ngÆ°á»i nà y hà o hứng bà n luáºn, thỉnh thoảng còn dùng thêm từ ngữ khoa trÆ°Æ¡ng, khiến Vô Danh nghe xong dở khóc dở cÆ°á»i, Ä‘Ã nh phải tiếp tục ly khai thá»±c hiện lịch trình vô vị của mình.
Kỳ thá»±c hắn nà o biết cÆ¡ hồ toà n bá»™ giang hồ Ä‘á»u Ä‘ang tìm hắn, chỉ có Ä‘iá»u vì hắn thay đổi trang phục, không còn bá»™ dáng của tên khất cái nữa, lại thêm Ä‘em thanh trÆ°á»ng kiếm của mình bá» và o trong bao, khiến ngÆ°á»i khác không nháºn ra hắn được.
Cứ nhÆ° váºy Vô Danh lang thang vô định được hÆ¡n ná»a năm, trong thá»i gian đó có hạ sát và i tên ác bá má»™t phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng đôi lần chịu thiệt hại, nhÆ°ng xem nhÆ° là hữu kinh vô hiểm, kinh nghiệm giang hồ cÅ©ng tăng lên rất nhiá»u.
Lại nói Long PhÆ°Æ¡ng ra roi thúc ngá»±a chạy vá» Võ Äang sÆ¡n, yết kiến Võ Äang chưởng môn Linh HÆ° thượng nhân, Ä‘em hoà i nghi của mình nói ra. Chỉ thấy Linh HÆ° lão đạo đầu bạc phất phÆ¡ cả kinh nói: "Cái gì? Sao lại có thể nhÆ° thế?NgÆ°Æ¡i xác định hà i tá» kia chÃnh là sá» dụng võ công của “Vạn Tà Thá»±c Quân†năm đó?"
"Xác định! Phi thÆ°á»ng xác định! Äệ tá» năm đó cÅ©ng từng nhìn thấy Vạn Tà Thá»±c Quân kia, nháºn thấy võ công của tiểu hà i tỠđó và Vạn Tà Thá»±c Quân giống nhau nhÆ° đúc, hÆ¡n nữa trÆ°á»›c khi ra chiêu hắn còn quát lá»›n má»™t tiếng Tà lâm thiên hạ!".
"Äây không phải là chuyện nhá»! Nghe nói năm đó Vạn Tà Thá»±c Quân khi chiến bại tại Quân SÆ¡n đã Ä‘em Vạn Tà Thá»±c Kinh giao lại cho Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng Lãnh Thiên Lam, nói cách khác có thể Lãnh Thiên Lam Ä‘ang nắm giữ võ công trong Vạn Tà Thá»±c Kinh. TrÆ°á»›c tiên phải Ä‘iá»u tra lai lịch của hà i tá» kia, chúng ta cần bà n bạc kỹ hÆ¡n! NhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i trở vá» trÆ°á»›c tìm hà i tỠđó, nghÄ© biện pháp lÆ°u hắn lại, thuáºn tiện há»i rõ rà ng chân tÆ°á»›ng. Ta phải Ä‘i tìm Cái Bang bang chủ má»™t phen, há»i rõ sá»± tình năm đó!".
Sau đó Long PhÆ°Æ¡ng liá»n trở vá» Long Uy tiêu cục. Y vừa và o cá»a liá»n Ä‘i thẳng tá»›i phòng của Ngô Nhất Äấu, vừa thấy Ngô Nhất Äấu liá»n há»i: "Ngô huynh, hà i tá» huynh mang vá» rốt cục Ä‘ang ở đâu?"
Ngô Nhất Äấu sá»ng sốt nói: "Lúc ấy khi tổng tiêu đầu Ä‘i rồi, ta từng Ä‘i tìm hắn, nhÆ°ng hắn Ä‘á»™t nhiên tiêu thất, chúng ta tìm khắp nÆ¡i cÅ©ng không thấy. Tổng tiêu đầu muốn gặp hắn có chuyện gì?"
"NhÆ° thế thì tháºt là phiá»n toái a! À, đúng rồi, huynh là ngÆ°á»i đầu tiên biết hắn,có lẽ cÅ©ng thăm dò được lai lịch của hắn chứ?"
"Chuyện nà y...Lúc ta ở tá»u lâu gặp gỡ hắn, chỉ thấy hắn quần áo tả tÆ¡i, vẻ mặt bi thÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa giống nhÆ° ngÆ°á»i má»›i ra giang hồ, chẳng qua tay hắn có cầm má»™t thanh bảo kiếm, trên chuôi kiếm có nạm ba khối minh châu chói mắt. Ta há»i danh tÃnh hắn thì hắn nói gá»i là Vô Danh, ta há»i lai lịch, hắn hà m hồ lẩn tránh, ta cÅ©ng không tiện miệt mà i truy há»i..." Ngô Nhất Äấu bất đắc dÄ© trả lá»i.
"Cái gì? NgÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i từng trải, thế mà lại...NgÆ°Æ¡i nói hắn mang theo bảo kiếm, manh mối đã rõ, chúng ta có thể từ đó mà hà nh Ä‘á»™ng!"
"Äến tá»™t cùng sao lại thế nà y?Tổng tiêu đầu vì sao muốn tìm hắn?" Ngô Nhất Äấu khó hiểu há»i. Long PhÆ°Æ¡ng Ä‘Ã nh phải nói những gì mà Linh HÆ° thượng nhân đã phân phó.
******
Trong chốn giang hồ yên tÄ©nh lại bá»—ng nổi lên má»™t cuá»™c tìm kiếm đầy phong ba, cá»u đại môn phái Ä‘á»u cho ngÆ°á»i Ä‘i tìm Vô Danh, mà cÅ©ng có thông tin đệ tá» của "Cá»u Long Bảo" cÅ©ng Ä‘ang tìm hắn. Có Ä‘iá»u cá»u đại môn phái tra đến tra Ä‘i, chỉ cảm thấy Vô Danh tá»±a nhÆ° từ trên trá»i rÆ¡i xuống, trong nháy mắt đã tiêu thất nÆ¡i nhân gian.
Bởi vì trong má»™t lần trùng hợp, bá»n há» phát giác ngÆ°á»i mà "Cá»u Long Bảo" thần bà đang tìm là má»™t tiểu hà i tá» mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba tuổi, có Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng,nhÆ°ng hình dạng lại không giống lắm. Vì thế Ä‘Ã nh hÆ°á»›ng Lăng HÆ° thượng nhân cùng vá»›i chưởng môn cá»u đại môn phái viết thÆ° há»i Lãnh Thiên Lam rằng Vô Danh có phải đệ tá» của "Cá»u Long Bảo" không. Không ngá» Lãnh Thiên Lam hồi âm nói rằng "Cá»u Long Bảo" không có ngÆ°á»i nà y. Bá»n há» liá»n khẳng định Vô Danh là đệ tá» của "Vạn Tà Thá»±c Quân", từ đó vá» sau cà ng thêm thấp thá»m Ä‘á» phòng, gắt gao truy tìm Vô Danh, đồng thá»i cÅ©ng tÃnh má»™t loạt kế sách để chuẩn bị đối phó thiếu niên nà y.
Äáng thÆ°Æ¡ng cho Vô Danh còn hoà n toà n không biết ý đồ của cá»u đại môn phái, mà cho dù biết thì má»™t hà i tá» mÆ°á»i hai tuổi nhÆ° hắn phải là m thế nà o đây?
Chú thÃch:
(*)Nguyên văn: "Nhân kháo y thÆ°á»ng mã kháo an" :NgÆ°á»i nhá» và o y phục,ngá»±a nhá» và o yên
Tà i sản của kedochanh
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
30-01-2011, 11:20 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 9: Äá»™ng Äình cứu Anh
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Lại nói Vô Danh nhà n rá»—i lang thang khắp nÆ¡i, hôm nay bất giác Ä‘i tá»›i Äá»™ng Äình hồ.
Chỉ thấy sÆ¡n thân thủy tú, cảnh sắc hợp lòng ngÆ°á»i, sóng nÆ°á»›c mênh mông, dÆ°á»›i ánh dÆ°Æ¡ng quang ánh lên kim quang vạn đạo, thỉnh thoảng có mấy chiếc thuyá»n đánh cá Ä‘i qua, khi thì ngẫu nhiên có Ä‘Ã n nhạn trắng bay lại, quả tháºt đúng nhÆ° câu “Lạc hà dữ cô vụ tá» phi, thu thủy cá»™ng trÆ°á»ng thiên nhất sắcâ€! (*)
Vô Danh đắm chìm trong cảnh non xanh nÆ°á»›c biếc, Ä‘á»™t nhiên nghe xa xa truyá»n đến má»™t tiếng cÆ°á»i lá»›n, giống nhÆ° tiếng cú kêu đêm, phi thÆ°á»ng chói tai. Vô Danh vừa nghe, vốn tâm tÃnh nghÄ©a hiệp trá»i sinh, liá»n lần theo nÆ¡i phát ra âm thanh.
Chỉ má»™t lát sau, hắn đã Ä‘i tá»›i má»™t tòa núi nhá». chỉ thấy trên núi Ä‘ang phát sinh má»™t hồi giao tranh quen thuá»™c trong chốn võ lâm.
Bốn lão giả áo xám, sắc mặt nhợt nhạt lúc nà y Ä‘ang vây công má»™t trung niên nhân áo lam hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi. Bốn lão giả đó rõ rà ng Ä‘ang chiếm thượng phong, không khó nhìn thấy nét đắc ý tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trên mặt, mà đối thủ của bá»n há» lúc nà y tình huống lại tháºp phần không ổn, thần sắc khẩn trÆ°Æ¡ng, thái dÆ°Æ¡ng đã hÆ¡i đổ mồ hôi, tốc Ä‘á»™ ra chiêu dần dần cháºm lại.
Vô Danh vừa thấy tia cÆ°á»i ngoan Ä‘á»™c của bốn lão giả kia, lại thấy ngÆ°á»i áo lam trên mặt chÃnh khà lẫm liệt, liá»n chuẩn bị ra tay há»— trợ.
Chỉ nghe má»™t lão giả trong đó cuồng tiếu nói: “Không thể tưởng tượng được danh chấn thiên hạ “Tam TÆ°ong đại hiệp†hôm nay sẽ bị chết nÆ¡i nà y, sá»± tình quả tháºt là m cho ngÆ°á»i ta…â€
Má»™t lão giả khác tiếp lá»i nói: “Äúng váºy, bất quá nÆ¡i nà y phong thủy cÅ©ng không tồi, quả tháºt tiện nghi cho Tam TÆ°Æ¡ng đại hiệp! Ha ha! â€.
“Ha ha! Ha ha! â€
Nếu là ngÆ°á»i trong võ lâm mà nghe được danh hà o “Tam TÆ°ong đại hiệp†Tôn Anh, tất đã chấn Ä‘á»™ng, bởi vì y tuổi tuy còn chÆ°a đến bốn mÆ°Æ¡i, nhÆ°ng đã có má»™t thân võ há»c xuất thần nháºp hóa, hÆ¡n nữa lại là đại cô gia của má»™t torng “Tứ đại thế gia†là “Bạch Vân thế giaâ€, y lại hay hà nh hiệp trượng nghÄ©a, nên rất được ngÆ°á»i trong võ lâm tán dÆ°Æ¡ng.
Tôn Anh đã sắp không chống đỡ nổi nữa, lúc nà y thở hồng há»™c nói: “Âm SÆ¡n thần sát, Bạch cốt âm ma, Thiên SÆ¡n nhị quái…Tôn má»— không nghÄ© tá»›i các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là nhân váºt có thanh danh nhiá»u năm, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i lại đáng khinh bỉ nhÆ° thế, dùng thủ Ä‘oạn đối phó vá»›i ta, ta cho dù chết, biến thà nh quá»· cÅ©ng sẽ không buông tha các ngÆ°Æ¡i! â€
Äá»™t nhiên má»™t tiếng cÆ°á»i trong trẻo vang lên: “NgÆ°Æ¡i tất sẽ không chết! â€
Vô Danh rốt cục không thể kiá»m chế được nữa, nhấc ngÆ°á»i nhẹ nhà ng bay và o giữa trÆ°á»ng đấu.
Bốn lão áo xám vừa nghe, không khá»i kinh hãi, liá»n đình chỉ tấn công Tôn Anh. Kẻ vừa tá»›i thân pháp quả tháºt cao minh khiến bá»n há» không thể phát giác có ngÆ°á»i tiến và o, nhÆ°ng khi nhìn lại bất quá chỉ là má»™t hà i tá» mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba ruổi, nên liá»n trấn định lại tinh thần.
“Bạch cốt âm ma†âm hiểm cÆ°á»i. nói: “Lại có kẻ muốn đến đây chịu chết! â€Nói xong giÆ¡ má»™t khúc xÆ°Æ¡ng trắng đánh vá» phÃa Vô Danh.
Vô Danh cÆ°á»i: “Nếu ngÆ°Æ¡i thấy nÆ¡i đây phong thủy tốt nhÆ° váºy, hay ngÆ°Æ¡i táng thân chá»— nà y Ä‘i! †Nói xong rút trÆ°á»ng kiếm ra cá»±c nhanh, đâm tá»›i má»™t kiếm.
Chỉ thấy Vô Danh vung tay lên, â€Bạch cốt âm ma†kêu thảm má»™t tiếng, vô thanh vô tức ngã nhà o xuống đất, chỉ có đôi mắt là còn mở trừng.
“Âm SÆ¡n thần sát†cùng “Thiên SÆ¡n nhị quái†vốn cÅ©ng cho rằng “Bạch cốt âm ma†vừa ra tay, tất tiểu nhi kia sẽ chết không sai, dù thân pháp y không tồi cÅ©ng khó thoát khá»i Ä‘á»™c thủ. Không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i vừa má»›i má»™t chiêu đã nằm xuống lại là “Bạch cốt âm maâ€, Ä‘iá»u nà y là m cho bá»n há» kinh hãi vô cùng.
“Âm SÆ¡n thần sát†run nhÆ° cầy sấy nói: “NgÆ°Æ¡i đến tá»™t cùng là ai? â€
Vô Danh lạnh nhạt cÆ°á»i: “Vô Danhâ€.
“Cái gì? NgÆ°Æ¡i chÃnh là Vô Danh, kẻ hai chiêu giết chết “Äá»™ng Äình tam sá»u†sao? ’
“Âm SÆ¡n thần sát†cùng “Thiên SÆ¡n nhị sát†quá kinh sợ, thầm than hôm nay không hay. “Âm SÆ¡n thần sát†thấy đại sá»± không ổn, liá»n hÆ°á»›ng “Thiên SÆ¡n nhị sát†nháy mắt má»™t cái, â€Thiên SÆ¡n nhị sát†láºp tức bay vá» phÃa Tôn Anh, ra chiêu tà n Ä‘á»™c, ý định má»™t chiêu sẽ tiêu diệt Tôn Anh.
Vô Danh thấy Tôn Anh còn Ä‘ang thở dốc, căn bản không thể tiếp được sát chiêu của nhị quái, liá»n vung trÆ°á»ng kiếm vá» phÃa nhị quái. Nhị quái còn chÆ°a kịp lui vá» phÃa sau, đã thấy trên cổ Ä‘au Ä‘á»›n, hai hồn hÆ°á»›ng vỠđịa phủ mà báo danh!
“Âm SÆ¡n thần sát†đúng lúc nhị quái ra tay, khóe miệng y mỉm cÆ°á»i má»™t cái, phi thân ra ngoà i định chạy trốn, chỉ nghe sau lÆ°ng hai tiếng kêu thảm thiết, lòng thầm kêu không ổn, vá»™i chạy nhanh hÆ¡n.
Khi “Âm SÆ¡n thần sát†vừa chạy ra ngoà i được hÆ¡n mÆ°á»i trượng, còn Ä‘ang nhủ thầm mình may mắn giữ được mạng sống, thì Vô Danh đã cÆ°á»i lá»›n má»™t tiếng. nói: “NgÆ°Æ¡i cÅ©ng trốn không thoát! â€.
Vô Danh ra chiêu “Khà giáp duệ binhâ€, Ä‘em trÆ°á»ng kiếm hÆ°á»›ng phÃa sau lÆ°ng “Âm SÆ¡n thần sát†mà phóng tá»›i, thế Ä‘i nhanh nhÆ° Ä‘iện.
“Âm SÆ¡n thần sát†nghe tiếng cÆ°á»i của Vô Danh, sợ đến mất hồn, chỉ nghe sau lÆ°ng trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang vùn vụt bay đến, căn bản có muốn tránh cÅ©ng không thể tránh, chỉ Ä‘Ã nh bất khả kháng kêu thảm má»™t tiếng, tiếp bÆ°á»›c theo “Thiên SÆ¡n nhị quái†vá» trá»i!
Vô Danh nhảy tá»›i, rút trÆ°á»ng kiếm trên lÆ°ng “Âm SÆ¡n thần sát†ra tra và o vá» kiếm, xong xoay ngÆ°á»i lại nhìn Tôn Anh.
Nguyên lai Tôn Anh cÅ©ng bị võ công của Vô Danh dá»a ngây ngÆ°á»i, y vốn tưởng rằng hôm nay hẳn phải chết không toà n thây, ai ngá» có cứu tinh đến, chỉ mấy chiêu đã giải quyết xong đối thủ.
Vô Danh thấy sắc mặt nhợt nhạt ngây ngốc của Tôn Anh, vá»™i há»i: “NgÆ°Æ¡i không sao chứ?
Tôn Anh lúc nà y má»›i phục hồi tinh thần lại, nghe Vô Danh há»i váºy, liá»n trả lá»i: “Không sao, Ä‘a tạ ân cứu mạng của ân công! â€Nói xong vá»™i quỳ xuống.
Vô Danh vừa thấy, láºt Ä‘áºt ngăn Tôn Anh lại, nói: “Chỉ là nhấc tay môt cái mà thôi, có gì đâu mà phiá»n, hà tất phải nhắc tá»›i! Huống chi nếu không phải do ta do dá»± má»™t chút, thì chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không chịu thÆ°Æ¡ng tÃch nhÆ° váºy! â€
Tôn Anh cà ng kinh ngạc hÆ¡n, không thể tưởng được thì ra Vô Danh đã ở đây quan sát được má»™t lúc lâu, liá»n nói: “Ân công ngà n vạn lần đừng nói váºy! Nếu ân công không đến, ta Tôn Anh hiện tại không biết đã thế nà o rồi! â€
Vô Danh mỉm cÆ°á»i đáp: “NgÆ°Æ¡i không cần mãi gá»i ta là ân công ân công nhÆ° váºy, ta kêu là Vô Danh, ngÆ°Æ¡i gá»i ta Vô Danh là được! â€
“Tốt! Ta liá»n theo ý công tá»! â€
“NgÆ°Æ¡i xem, lại thế nữa rồi! Mà rốt cục tại sao lại có chuyện thế nà y? Bốn ngÆ°á»i bá»n chúng là ai? NgÆ°Æ¡i tại sao lại gặp phải bá»n chúng? â€
Tôn Anh kinh ngạc, thầm nghÄ© Vô Danh quả đúng nhÆ° lá»i đồn đãi, chỉ là má»™t tiểu tá» má»›i ra giang hồ, không hiểu sao các đại môn phái lại không tìm được Vô Danh? Äá»™t nhiên y nháºn ra Vô Danh má»™t thân hắc y, thanh trÆ°á»ng kiếm cÅ©ng dùng và i Ä‘en bao bá»c lại, không khá»i bừng tỉnh, vá»™i nói: “A, Vô Danh thiếu hiệp, chuyện là thế nà y…â€
Nguyên lai “Tam TÆ°Æ¡ng đại hiệp†trong má»™t lần hà nh hiệp trượng nghÄ©a đã giết chết má»™t đệ tá» của “Thiên SÆ¡n nhị quáiâ€, vì thế “Thiên SÆ¡n nhị quái†liá»n muốn Ä‘i tìm y báo thù. Cách đây không lâu, nhị quái nghe được Tôn Anh muốn tá»›i “Bạch Vân thế giaâ€, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tất phải ngang qua Äá»™ng Äình hồ, vì thế hai ngÆ°á»i bá»n há» liá»n má»i hảo hữu là “Bạch cốt âm ma†và “Âm SÆ¡n thần sát†và o Äá»™ng Äình hồ tìm cÆ¡ há»™i báo thù.
Kể xong, Tôn Anh nói: “Ân cứu mạng, Tôn Anh khắc trong tâm khảm, Vô Danh thiếu hiệp nếu có ngà y cần đến Tôn Anh, Tôn Anh cho dù xuống rừng Ä‘ao biển lá»a cÅ©ng không chối từ! ’
Vô Danh vừa nghe, liá»n nói: “Tôn đại hiệp đã qua lá»i, gặp chuyện bất bình rút Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ vốn là bản sắc nam nhi, đâu cần có lá»i cảm Æ¡n chứ? â€Nói xong hắn liá»n xoay ngÆ°á»i định rá»i Ä‘i.
Tôn Anh thấy váºy, vá»™i ngăn lại nói: “Không biết Vô Danh thiếu hiệp có chuyện gì quan trá»ng cần là m không? â€
“Quả tháºt không có! â€Vô Danh khoát tay nói.
“Má»™t khi đã nhÆ° váºy, Vô Danh thiếu hiệp sao không cùng ta đén nhà nhạc phụ, cÅ©ng để cho ta tá» chút lòng biết Æ¡n? ’
Vô Danh suy nghÄ©, dù sao cÅ©ng Ä‘ang nhà n rá»—i vô sá»±, không bằng Ä‘i “Bạch Vân thế gia†má»™t chuyến, vì thế nói: “CÅ©ng tốt! Váºy là m phiá»n Tôn đại hiệp! â€
Váºyy là hai ngÆ°á»i liá»n cùng lên Ä‘Æ°á»ng vỠ“Bạch Vân thế giaâ€.
Vô Danh hoà n toà n quên mất chÃnh mình đã từng đánh bại “Bạch Vân thế gia†thiếu bảo chủ, tuy rằng mình không để trong lòng, nhÆ°ng liệu ngÆ°á»i ta có nhÆ° váºy không?
Chú thÃch:
(*)“Lạc hà dữ cô vụ tá» phi, thu thủy cá»™ng trÆ°á»ng thiên nhất sắcâ€
Dịch nghÄ©a: Ráng chiếu bay cò lẻ, sông thu nhuốm sắc trá»i
Tà i sản của kedochanh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh