Dáng điệu thân mật của Sở Thiên khiến A Tư Nặc ngạc nhiên, “Ông chủ, ta vẫn rất tốt,
tấn cấp thuận lợi, ngủ cũng rất thoải mái, còn sắp được làm cha nữa!”
“Ồ!” Sở Thiên gật đầu, “Mọi người trong nhà ngươi vẫn tốt chứ"?”
“Ha ha, ông chủ, không phải ta đã nói rồi sao, mọi người trong nhà ta đều đã qua đời hết
rồi, vương tộc Tri Chu chỉ còn một mình ta.” Hắn cúi đầu hạnh phúc, “Nhưng cũng Sắp có
thêm thành viên mới rồi.”
“Cái đó. . ._ Ngươi còn có ấn tượng gì về cha mẹ ngươi không?”
A Tư Nặc lắc đàu, “Ta chỉ nhớ những chuyện khi còn nằm trong bụng mẹ, ta đã từng nói
chuyện với cha mẹ ta, Sau đó... ta ngủ say rồi, khi tỉnh dậy đã được ông của ta nhận nuôi
rồi.”
“Được rồi, vừa rồi ngươi nói lĩnh vực của ngưoi có sáu cấp, vậy cấp thứ năm và cấp thứ
sáu như thế nào?”
A Tư Nặc lắc đầu, “Cấp thứ năm ta đã biết rõ, cắp thứ sáu ta chỉ mơ thấy thoáng qua, cụ
thể thì không thể nói rõ được.”
A Tư Nặc vẫn lơ mơ như vậy, Sở Thiên nghĩ, có lẽ trước tiên không cần nói sự thật cho
hắn biết. “Ðược rồi, ngươi ngủ tiếp đi, nhưng khi con ngươi ra đời nhật định ngươi phải dậy
đó, ta đang đợi để nhận đứa trẻ đó làm con nuôi”
“Ðược, ta mời ông chủ làm cha nuôi của con ta!” A Tư Nặc khoát tay tiễn Sở Thiên.
Trên đường về, Tiểu Bạch ngạc nhiên hỏi: “Tại sao chàng không để tỷ đệ ta nhận mặt
nhau?”
Sở Thiên nhún vai, "Ngươi nói Sử Ðế Phân bảo chúng ta tìm A Tư Nặc, rốt cuộc là vì
sao? Sử Đế Phân là phân thân của cha ngươi, hắn chắc chắn biết đứa trẻ đó thuộc tộc Tri
Chu, hơn nữa hắn đến Bố Lôi Trạch, ta nghĩ chắc chắn đến tám phần là vì A Tư Nặc, nhưng
tại sao hắn vẫn luôn giấu điều này?"
“Không biết, tính cách của cha ta rất kỳ lạ!”
“Chắc chắn trên người A Tư Nặc còn có bí mật gì đó, chính là vì bí mật này, Sử Đế Phân
mới không chịu nói ra sự thật, nếu Thực Thân đã không nói ra, thì chúng ta cân gì phải nhiều
chuyện!”
..................................
Tất cả mọi người trong Bố Lôi Trạch đều bận rộn, một nhóm người đi tìm Mặc Phi Ðặc,
còn những người còn lại bận rộn lo cho hôn lễ của Sở Thiên.
Ba Bác Tát được cử làm sứ giả, đã đi thương lượng về hôn lễ với La Đức Mạn Ở Biển
Cấm. Sở Thiên trước hôn lễ còn lo giải quyết hai việc, thứ nhất, tạo cho Tiêu Bạch một cơ
thể, thứ hai, tiếp tục nghiên cứu vê việc sáng tạo thần tộc.
_ Hôn lễ của Sở Thiên và Mỹ nhân ngư sẽ được cử hành vào ba tháng Sau,_hôn lễ thuận lợi,
tất cả các thế lực khắp nơi đều phái người đến chúc mừng, nhiều không kể hết.
Hôn lễ ban ngày mang không khí vui mừng, nhưng động phòng vào ban đêm lại vô cùng
náo nhiệt, không kể đên những người khác, chỉ riêng một mình Tiểu Bạch cũng đã đủ làm
loạn rồi.
Tiếu Bạch là thần vương, ảnh hưởng của thân xác đến Sức mạnh không lớn, vì vậy_ trong
đêm Sở Thiên động phòng, nàng lần đầu tiên đã cho mọi người trong Bố Lôi Trạch thây Sức
mạnh thật sự của Sinh Mệnh nữ thần!
Cụ thể của sự việc là cơ mật lớn nhất của Bố Lôi Trạch, không thể tiết lộ cho người
ngoài biết, nhưng trên quỹ đạo đen của Huyễn Thú đại lục lại truyền một tin tức, nghe nói
Nam Hãi Nhất Phiến Lục cùng Nhất Điểm Hồng Phán Quyết sơn đã lộ ra một thông tin lá
cài, còn nói rằng, pháo mừng đêm động phòng của Long Thần Phất Lạp Ðịch Nặc còn mang
theo một cậu nói, “Đuôi cá, đuôi cá. . .”
Sau hôn lễ tinh thần Sở Thiên rất tốt, tiến trình nghiên cứu cũng rất khả quan, So với
hạnh phúc an bình của Bố Lôi Trạch, một Tam giới bình yên lại đang dao động, biến thành
một hỏa lò vô cùng rối loạn!
Ðầu tiên là Mẫu Thần không tìm thấy Mặc Phỉ Ðặc, nhưng lại điều tra được Mặc Phỉ Đặc
có một đệ đệ phận thân đang ở Bố Lôi Trạch, vậy là bà ta thống lĩnh vong linh quân đoàn
tìm giết, đúng lúc đó Thần Cách của tiểu Mặc Phi Ðặc cũng tỉnh lại, thật trùng hợp, đó lại là
Thần Cách của Nữ thần Báo Thù, sự hoạt động của lĩnh vực của Nữ thần Báo Thù cũng
giống như Kinh Cức lĩnh vực, vậy là hay rồi, Mẫu Thần không còn cần điều tra thêm, đã Xác
nhận Mặc Phỉ Ðặc là đứa con riêng đó, lớn tiếng đòi Sở Thiên giao người!
Sở Thiên biết mình tránh trời không khỏi nắng nên đã mời đại quận hải tộc của Vưu
Nhân đến quyết chiến với Mẫu Thần, sau một trận hỗn chiến phe Mẫu Thần đã ép được phe
Bố Lôi Trạch tới địa ngục.
Ðịa ngục là nơi của Lạp Lý Bác Ðức, phượng hoàng tộc không thể ngồi yên không quản,
hắn liên thủ cùng với Bi Bồng gia tộc Ở Huyết Luyện Ngục, hai gia tộc hợp lực bao vây Mẫu
Thần, còn Ma Căn gia tộc không ở lâu được ở địa ngục, nên trốn về nhân gian tị nạn, Sở
Thiên chia bớt địa bàn Thiên Hải quôc trước đây cho những gia tộc hỗn tạp này, tạm thời tạo
được những trợ lực. .. Còn những Vạn thú dũng sĩ lại tụ hợp lại trong tay Bố Lai Ân Đặc, nên
cũng bị lây phải bệnh điên của Bố Lai Ân Đặc, ngày nào cũng tìm người đòi giết, giống như
bọn phi tặc lưu bạt trong tam giới làm cho người ta không thể không cảm thấy phiền phức,
nhưng lại không có đủ thưc lực để dẹp sạch bọn chúng.
Như vậy,Tam giới đã bị loạn lạc, Vưu nhân chiếm lĩnh nhân loại, Mẫu Thần chiếm lĩnh
địa ngục, Huyết Luyện Ngục nằm trong tay Lạp Lý Bác Ðức, ba nhà bắt đầu những cuộc
tranh giành thần tộc không ngừng.
Thời gian như nước chảy, trong chốc lát một khoảng thời gian dài đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, Sờ Thiên cuối cùng đã hoàn toàn kế tuc tất cả của Long tộc,
đạt được cao độ của Chủ Thẩn đỉnh phong, đồng thời thí nghiệm của hắn cũng thành công,
thuật tế tự thượng cổ Sáng Thần hắn đã nắm chắc trong tay, đương nhiên, Sở Thiên giấu tài,
hắn đã giấu nhẹm những tin tức này.
A Mạt Kỳ không may lại chết trong tay Mẫu Thần một lẫn nữa, nhưng lại được Sở Thiên
cứu sống thêm một lẩn nữa, liên tiếp mày lần Sinh sinh tử tử, hắn cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ
được bí mật của sinh tử luân hồi, tấn cấp thành Lôi Ưng Thần Thú Vương mười hai cánh
vàng Nhưng việc đầu tiên Sau khi hắn tấn cấp thẩn vương lại là đến Huyết Luyện Ngục để
chiến đấu với Lạp Lý Bác Đức, Sau đó lấy Bác Đức làm vợ.
Sau đó không lâu, Sở Thiên lần đầu tiên tiến hành chuyển hóa vong linh và thần tộc, đối
tượng của thí nghiệm là An Cát Lệ Na, kết quả An Cát Lệ Na tuy đã trớ lại làm thần tộc,
nhưng Kinh Cức nguyên tố Thần Cách của cô ta đã bị Sở Thiên 'không cẩn thận' làm mất
rồi, Thần Cách của người tình của Sáng Thần thật sự đã bị hủy rồi sao? Ðây lại là một bí mật
nữa, nhưng không lâu Sau đó Anh Cách Lạp Mỗ đơn độc tiến vào Huyết Luyện Ngục, mặc
dù bị trọng thương nhưng cũng đã thành công cứu An Kỳ Nhi từ Hỏa diệm thụ trở vê, Lạp
Lý Bác Đức bị chính hỏa diệm của hắn đốt mất không ít lông.
Huyễn thú đại lục là địa bàn của SỞ Thiên, vì vậy tất cá những bạn bè thân hữu của hắn
sống khá tốt, Khải Tát thống nhất đại lục, Lôi Cát Sau khi làm thủ lĩnh của Khải Tát đã ra
một công văn, lệnh cho quân đoàn trường Phí Na lấy hắn, Ai Nhĩ Sâm, tinh linh vương quốc
đều trở thành liên bang của Khải Tát, còn Ðạt Mã Nhĩ tiên Sinh đã lấy được Ai Nhĩ Sâm nữ
vương làm vợ như ý muốn, còn hai vợ chông Tạp Nạp Tư thống Soái Khải Tát thiết kỵ, trở
thành đội quân nhân loại duy nhất trong thần tộc đại chiến.
Trên đây đều là những tin tốt đối với Sở Thiên còn tin Xấu cũng không ít.
_ Vưu Nhân và Lạp Lý tranh giành Tam giới, Bố Lôi Trạch của Sở Thiên Ở giữa, không
biết phải về phe ai, điều này quả thực khiến SỞ Thiên đau đầu
Khố Khoa Kỳ cưới Cáp Địch Tư, đồng thời đã không chế Mẫu Thần, hai thần hạp (hộp),
còn cả lĩnh vực nghịch nguyên tố bát trọng của Mẫu Thần, Mỹ hải yêu thống lĩnh Vùng đất
chuộc tội cuối cùng cũng ra ngoài, lúc này trong Tam giới Khố Khoa Kỳ là người mạnh nhất,
may mà lúc ớ địa ngục hai bên đối đầu, Khố Khoa Kỳ không tìm ra cách nào để mở thần hạp
ra, nên tạm thời bọn chúng đã bị không chế.
.......................................
Huyễn Thú lịch năm 739, ký hậu thể sáng Thần 15, tháng giêng, Bố Lôi Trạch!
Người đã bước vào tuổi trung niên... ồ, là tuổi trung niên của nhân loại, tính theo tuổi
của thần tộc, Sờ Thiên vẫn còn là một đứa trẻ con đang Ở trong phòng thí nghiệm gio dao
phẫu thuật lên, còn Khách Thu Sa - nay đã trưởng thành, không khác gì với Phán Quyết thần
thú - ở bên cạnh khẩn cầu nói: “Ông chủ, người đã quyết định thật rồi Sao? Ta cầu Xin mà, ta
không cần đâu, sau này ta làm sao còn có thể tung hoành được? Bọn Lỗ Tây Nạp và Y Vạn
đang chờ để cười ta đó !”
Sở Thiên Xem Xét mấy hộp hồ dán trên bàn, nheo mắt cười nói: “Ngươi đừng nói với ta,
đi tìm Bảo Uy Nhĩ phu nhân đây là yêu cầu của cô ấy!”
“Trời Ơi, cuộc đời của một tên Hùng Miêu đã không còn có ý nghĩa gì nữa rồi!” Khách
Thu Sa quỳ sụp xuông, kêu rên thảm thiệt.
Sở Thiên đã qua tuổi tứ tuẫn vẫn còn để râu, nhưng cũng không có thay đôi gì lớn, vẫn là
tóc màu đen, áo choàng trắng, chỉ có Kinh Cức Long Hoàn trên đầu hăn đã biến thành Song
Long Ðoạt Châu, bởi vi Sở Thiên đã có thể hoàn toàn điều khiển nó.
Giơ dao phẫu thuật lên, Sở Thiên dùng ánh mắt sắc lạnh dọa Khách Thu Sa, mỉm cười
nói: “Tây Mễ Cách, ngươi chuẩn bị Xong chưa?”
Trên bàn giải phẫu quà thật là ma sủng của Bào Uy Nhĩ phu nhân, Tây Mễ Cách, hơn
mười rồi nó vẫn không có gì thay đôi, vẫn là dáng vẻ đáng yêu, nhưng thọ mệnh của Thái
Thú thần quá ngắn, có thể Sống đến bây giờ đã là kỳ tích, Sở Thiên vì làm cho Mỹ nhân ngư
đang mang thai vui lòng, nên đã chuẩn bị cho nó một cơ thể mới, nhưng dòng máu là của Sở
Thiên và Mỹ nhân ngư.
“Tây Mễ Cách chuẩn bị Xong rồi, nhưng, nhưng Bối Lạp Mễ đáng thương quál”
“Ta sẽ cho nó một cơ thể mới, ha ha, lẽ nào ngươi không muốn biến thành một tên Hùng
Miêu để ăn Khách Thu Sa Sao?"
Tây Mễ Cách ánh mắt sáng rực lên, "Đúng rồi, thật lâu thật lâu trước đây Tây Mễ Cách
đã nghĩ bị Khách Thu Sa ăn rồi, nhưng hắn không ăn Tây Mễ Cách, vậy Tây Mễ Cách sẽ
biến thành Hùng Miêu để ăn hắn!”
“Huynh đệ, ngươi nên đau thưong đi nhé!” Sở Viêm đứng bên cạnh học hỏi y thuật vỗ vỗ
Khách Thu Sa, thần Sắc ảm đạm.
“Trời ơi, ta không muôn Sống nữa!” .
Tiếng kêu thảm thiết của Khách Thu Sa truyền khắp Bố Lôi Trạch, Kiệt Khắc Tốn đang
trốn trong vò rượu uống rượu cùng Tiêu Bạch nhún vai, cao giọng ngâm Xướng: “Vòng Xe
của số phận, cuôi cùng đã chuyên bánh! A, Ai Lệ Ti, người lại trộm rượu của ta!”
Một lát Sau, Tây Mễ Cách kế thừa cợ thể của Hôn Mầu, đuổi theo Khách Thu Sa chạy từ
phòng thí nghiệm ra.
Sở Thiên nheo mắt suy nghĩ cũng đi theo sau, hỏi Sở Viêm, “Con nói Xem linh hồn của
Hồn Mẫu phải Xử lý như thế nào đây?”
Sở Viêm giơ cao hai tay, nói lớn: “Mai Nhĩ Kim Tư tiểu muội muội của ta vẫn không
nhận ước hẹn với ta, ta đang định tặng nàng một món quàl”
Sờ Thiên cười nhẹ, “Tủy con Xử lý, nhưng ta nói với con lần nữa, Mai Nhĩ Kim Tư
không có giới tính!”
“Ô, cha thân ái, người lại đả kích ta nữa rồi! Lẽ nào người không thể cải tạo cô ấy thành
nữ giới được Sao? Trời Ơi, khuôn mặt của cô ấy đẹp như vậy, Sao lại có một cơ thể nam nữ
bất minh được chứ?”Nói Xong, Sở Viêm cười, thấp giọng nói: “Khó có cơ hội Phan Đa Lạp
và An Na đều ra ngoài cùng A Mạt Kỳ thúc thúc, cha có thể cho con thoải mái được không?"
“Muốn nghỉ ngơi sao? Ðại ca thân mến của ta, ngươi định đi đâu chơi vậy?”
“Các ngươi vê rồi sao?" Thần sắc sở Viêm thay đổi, vội quay người, biến thành một sợi
dây leo, chui xuông đất.
A Mạt Kỳ mang theo hai đứa trẻ đến trước mặt Sở Thiên, “Ông chủ, Bố Lai Ân Đặc cùng
Mẫu Thần đang đánh nhau Ở địa ngục, không thể dừng bọn họ lại được, ta phải giúp Sức cho
cuộc quyết chiến của bọn họ ”
“Vậy thì giúp sức đi! Để Bố Lai Ân Ðặc đánh nhau với Khố Khoa Kỳ thêm vài lần nữa!”
“Nhưng Phan Đa Lạp Xin ta được đi đến mộ của Ba Nhĩ và Ðịch Á Lạc, tuy chưa thấy
Mặc Phỉ Ðặc, nhưng đã có manh mối của hắn rồi.”
“Ồ? Ha ha, người huynh đệ đã thất tung hơn mười ba năm của ta, cuối cùng cũng đã Xuất
hiện rồi.”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Quang minh thánh điện của Bố Lôi Trạch đã có mười năm Xây dựng cường hóa, bây giờ
đã trở thành thần điện lớn nhất đại lục, tất cả mọi tín ngưỡng của nhân loại đều nằm Ở bờ
biển bên kia của vùng đất Khải tát, cũng có thể thấy được rằng thánh điện cũng giống như
ánh thái dương chiếu rạng
Ánh dương chiếu Xuyên qua đỉnh thánh điện làm bằng thủy tinh trong suốt, chiếu rõ trên
bàn hội nghị bên trong thánh điện, Sở Thiên đầu đội Kinh Cức Long Hoàn, thân mang chiến
giáp Long Thần màu kim, Sau lưng tà áo màu đen, sự uy nghi của Long Thần tự nhiên bộc lộ
rõ.
Khoảng thời gian mười ba năm đã đủ để thay đổi rất nhiều, hai năm trước, Sở Thiên Sau
khi dùng toái thời long ấn để đánh bại Vĩnh hằng đệ nhất dũng Sĩ Ước Hàn Tốn, trong tam
giới không còn ai dám khinh thường hắn nữa. Ðiều đáng tiếc duy nhất là, đến tận hôm nay
Sở Thiên vẫn chưa lĩnh hội được Thần Chi Tâm của hắn, cánh cửa Thẩn Vương vẫn đóng im
ỉm trước mắt hắn.
Xoay Xoay Long Thần quyền trượng hiệu lệnh tam giới trong tay, Sở Thiên nhẹ nhàng
nói: “Ba ngày trước là ngày giỗ của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc, phần mộ của họ ngoài ta ra, còn
có người khác đến viêng thám nữa!”
“Cuối cùng Mặc Phỉ Đặc đã Xuất hiện rồi!” Anh Cách Lạp Mỗ ngưng kết nguyên tố, bày
ra một bàn đồ đại lục trên bàn, chỉ về hướng bờ Tây hải nói: “Mười năm trước khi ông chủ
dời mộ của hai thần thú địa ngục đến bờ Tây hải, Mặc Phi Đặc miện hạ chưa bao giờ Xuất
hiện để cúng bái, năm nay hắn đột nhiên Xuất hiện, nhất định có nguyên cớ gì đó! Tiểu Mặc,
cảm giác kỳ lạ kia của ngươi còn nữa không?”
Tiểu Mặc Phỉ Ðặc được Báo Thù lĩnh vực thức tỉnh vẫn còn như một đứa trẻ, ôm đồ ăn
trong tay, gật đầu nói: “Ừ, mười ba năm rồi, cảm giác của ta chưa hề thay đổi, dường như
tam ca vẫn còn đang giết người.”
“Vào hôm ngày giỗ của đại ca và nhị ca, ngươi cũng có cảm giác này ư?”
Tiểu Mặc Phỉ Đặc gật đầu
Sở Thiên nheo mắt Suy nghị rồi cười nói: “Nễu vậy, tam ca vừa giết người vừa viếng mộ
hai anh mình, hay đây!”
“Không hổ là Sát Kiếp Giả!” Tiểu Bạch thè lưỡi, gõ gõ bản nói: “Vi Nhi (tên Mỹ nhân
ngư) đang mang thai, chàng không đi khỏi đây được, ta mang theo người đi tìm hiểu Xem
Sao!”
_ “Chà, ngươi không phải muốn nhân cơ hội này mang bọn trẻ đi chơi đó chứ?” Kiệt Khắc
Tốn đã hiểu rõ tính tình Tiểu Bạch, đứng sau lưng cô ta nói lớn.
Sở Thiên cười, “Nếu nàng đi, thì bọn trẻ nhất định cũng sẽ đi theo, thôi vậy, Anh Cách
Lạp Mỗ đi tìm hiểu đi, mang theo cả Ðịch Áo nữa!”
“Sao vậy chứ? Không được, ta muốn đi!” Tiểu Bạch phản đối.
Anh Cách Lạp Mỗ chỉ vào bản đồ khuyên nhủ: “Bà chủ à, tử sau khi Vùng đất chuộc tội
mở ra, trong tam giới lại có thêm một con đường nữa, bây giờ Khố Khoa Kỳ đã sắp Xếp quân
binh canh giữ Ở bờ Tây hải, do Khố Á Tháp chỉ huy, nhưng do thực lực kém, nên Tây hải
vẫn luôn có bọn Mỹ hải yêu Xuất hiện, người và các tiểu t́h̉iếu gia không nên mạo hiểm, để ta
đi!”
“Sao? Ngươi còn hoài nghi thực lực của ta ư? Ðừng quên, ta là Thần Vương, còn ngươi
vẫn còn là Chủ Thần đấy !”
Boong! Boong! Sở Thiên gõ vào bàn, chậm rãi nói: “Không nói thêm nữa, Anh Cách Lạp
Mỗ đi, Tiểu Bạch, nàng ở nhà dạy dỗ bọn trẻ đi!” nói Xong, Sở Thiên Xoa trán, sau khi đám
trẻ trưởng thành quả thực rất khó dạy bảo, ngày nào cũng làm loạn, làm hắn đau đầu không
ít.
Trong lúc Tiểu Bạch đang oán giận, trong Bố Lôi Trạch đột nhiên truyền đến một tiếng
kêu, “Mạt Khắc Nhĩ, ngươi không đáng làm huynh đệ của ta, còn bán rẻ ta!”
Là giọng của Khách Thu Sa.
Sở Thiên và mọi người trong nhà cảm thấy nghi hoặc, nhưng ba tên Kiệt Khắc Tốn lại
thầm nhủ - rốt cuộc cũng Xảy ra rồi.
Sở Thiên đứng lên, dặn dò: “Anh Cách Lạp Mỗ, ngươi chuẩn bị một chút rồi Xuất phát đi!
Ta đi Xem Khách Thu Sa lại gây ra phiền phức gì nữa!”
Trên một đảo nhỏ của Bố Lôi Trạch có một khu rừng trúc, là Khách Thu Sa biến ra, bây
giờ hắn đang ở trên đảo, nhưng dáng vẻ hơi kỳ quặc
Vừa thấy Khách Thu Sa, SỞ Thiên chợt nhớ tới thánh nữ Trinh Đức của Thú tộc, cảnh
tượng cuối củng mà cô ta dự đoán vào mười lắm năm trước hoàn toàn giống với cảnh tượng
trước mắt, trong rừng trúc, Khách Thu Sa đầu chụp mũ, trên lưng mang bình rượu, bên hông
là chiếc váy bằng lá trúc màu Xanh, nhưng Khách Thu Sa không phải đang vui vẻ uống rượu,
mà là đang ôm mặt khóc dưới một cáy trúc, Tây Mễ Cách nay đã biến thành gấu mèo đang
mơ hồ không biết phải làm Sao, còn có Mạt Khắc Nhĩ đứng cạnh hắn, hắn cười khổ não nói:
“Ông chủ, Xin người giải quyết giúp ta! Mạt Khắc Nhĩ giúp Tây Mễ Cách mở mê hoặc lĩnh
vực ra, khiến cô ta. .. khiến cô ta ăn ta rồil”
Ca ngợi tất cả chư thần, Sở Thiên dở khóc dở cười, chỉ có thể lắc đầu thờ dài thôi, lúc
này, Mỹ nhân ngư từ trên cao chậm rãi bay tới, “Phật Lạp Địch Nặc, có phải Tây Mễ Cách
lại ức hiếp Khách Thu Sa rồi không?"
“Còn nghiêm trọng hơn cả ăn hiếp nữa, thôi đi!” Sở Thiên đến bên cạnh Mỹ nhân ngư,
kéo tay nàng, cười khổ nói: “Chuẩn bị hôn lê thôi ”
Mỹ nhân ngư bật cười, rồi cũng không nhịn được khẽ lắc đầu.
“Mặc kệ chúng, quay về nghi ngơi đi, đứa trẻ trong bụng nàng sẽ là Hải Vương tương lai
đó !”
Hai vợ chồng họ đi rồi, Mạt Khắc Nhĩ thấy mình không phải chịu hình phạt gì, vui mừng
đá Khách Thu Sa, “Ðừng giả chết nữa, mau dậy đi, tìm giúp ta một người vợ có phải tốt hơn
không?" Nói Xong, hắn vẫy tay với Tây Mễ Cách vẫn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì,
“Tây Mễ Cách muội muội, lại đây, ca ca bàn với ngươi một việc, ngươi và Khách Thu Sa
Sớm Sinh một đứa trẻ được không? Yên tâm, ca ca sẽ dùng thời gian thuận lưu để giúp các
ngươi đẩy nhanh tiến độ, bảo đảm sẽ Sinh ngay trong hôm nay!”
` Tây Mễ Cách vô cùng kinh ngạc nói: "Tây Mễ Cách đã nghe ông chủ nói với chủ nhân
rằng, Sinh con không thể gia tốc được, nếu không gọi là. .. gọi là Sinh non, sẽ có ảnh hưởng
đên trí tuệ!”
_ “Ngươi thì biết cái gì? Với đầu óc của Khách Thu Sa, thì đầu óc của con hắn cũng không
tốt đi đâu được! Cứ như vậy đi, nhất định phải sinh trước em trai ta!” Sở Viêm vung tay lên,
“Đên đây, lĩnh vực, mê hoặc!”
“Phan Ða Lạp tiểu thư, hay là người đem ta kho thịt tàu đi!” Khách Thu Sa rên rỉ nói.
Bọn trẻ của Bố Lôi Trạch vẫn quậy phá như vậy, khó trách Sở Thiên ngày đêm đau đầu.
Một ngày yên bình lại trôi qua, ban đêm, Sở Thiên càng đau đầu hơn nữa, không vì điều
gì khác, chỉ vì Tiểu Bạch mang theo Phan Ða Lạp trốn nhà đi, không cần phải nói, chắc chắn
là đi tìm Mặc Phỉ Đặc rồi.
Ðang lúc Sở Thiên đang nghĩ cách để tìm vợ và con về, bầu trời Bố Lôi Trạch tối lại,
mây đen cuồn cuộn, Sở Thiên lạnh lùng cười, bay lên bầu trời, quát lớn, “Ước Hàn Tốn,
ngươi còn dám tới tìm cái chết sao?”
Trên bầu trời quả nhiên là đội quân Vạn thú dũng Sĩ, người thủ lĩnh vẫn là Ước Hàn Tốn,
chỉ thấy hắn vòng tay, cười nói: “Miện hạ, hai năm trước ta đã thua tâm phục khẩu phục,
ngươi không hổ là dũng Sĩ tam giới! Hôm nay ta đến không phải để gây chiến với ngươi, mà
để chuyển lời của chủ nhân ta!”
“Bố Lai Ân Ðặc tìm ta Sa0?”
A Mạt Kỳ bay đến, mười hai cánh chim ưng mở rộng, kim quang lóe mắt Xua tan đám
mây đen, linh hồn tất cả vạn thú dũng sĩ hiện rõ ra, rồi bị ép roi xuống mặt biển, “Bầu trời Bố
Lôi Trạch, các người không đủ tư cách bay lượn!”
Linh hồn Ước Hàn Tốn bị ép đến nỗi tinh hạch run rẩy, nhưng vẫn bướng bỉnh ngẩng
cao đầu, nhin A Mạt Kỳ trên bầu trời rồi cười lớn: “Luân hôi Thần Vương, Bố Lai Ân Ðặc
miện hạ hẹn với người ba ngày sau sẽ quyết đấu một trận, tại bờ Tây Hải!”
A Mạt Kỳ nhìn Sở Thiên.
Sở Thiên cười nhạt, “Nói lại với Bố Lai Ân Đặc miện hạ, ba ngày sau nhớ đúng hęn!”
Lúc này A Mạt Kỳ mới giải trừ thần lực, quát lớn: “Cút đi!”
Ước Hàn Tốn cắn rắng, hừ một tiêng, “Cáo từl”
Sở Thiên mỉm cười nhìn theo Ước Hàn Tốn, rôi nói: “A Mạt Kỳ, ngươi nghĩ Sao?”
A Mạt Kỳ trầm ngâm chốc lát, rồi nói: “Mười năm nay, ta đã cùng Bố Lai Ân Đặc đấu
mười lần, nhưng đều bất phân thắng bại, lần này, ta muôn tự tay đánh bại hắn ”
“Tốt lắm, lần này sẽ không có ai giúp người đâu!” Nói Xong, Sở Thiên nheo mắt, “Rất
thú vị phải không, Bố Lai Ân Ðặc bị Khố Khoa Kỳ bức ép đến nỗi không làm gì được, Sao
bây giờ lại có thời gian nhàn rỗi đi quyết đâu vậy? Chà, Khố Khoa Kỳ đang nghĩ gì vậy?”
Sở Thiên chậm rãi bay đi, "Ngươi an tâm chuẩn bị quyết đầu đi, ta sẽ bảo Bội Kỳ và
Cương thống lĩnh quang minh quân đoàn phong tỏa bờ Tây Hải, sẽ không có ai làm phiền
các ngươi đâu!”
_ A Mạt Kỳ thấy Sở Thiên không phải bay về phía Quang minh thánh điện, không khỏi lên
tiêng hỏi: “Ông chủ, người còn đi đâu vậy?"
“Đi tìm vợ và con gáiị” Sở Thiên khoát tay, “Ba ngày sau các ngươi phải quyết đấu, bờ
Tây hải lại không an bình gì, ta phải đích thân đi một chuyến, chà, hai tiểu nha đâu này quả
thật biết gây phiền phức cho ta!”
A_Mạt Kỳ cũng cười khổ, Sớ Thiên còn có hạnh phúc đau đầu vì con gái, còn Bác Đức
của_hắn lại có suy nghĩ giống Tiểu Bạch, cho rằng Sinh con sẽ phiền phức, đến nay vẫn chưa
muốn sinh con.
_ “Ngươi nói với Sắt Lâm Na, trước khi quyết chiến phải giữ chặt Bào Uy Nhĩ, nếu không
e răng nàng ta sẽ mang theo cái bụng lớn đi Xem quyêt đấu!”
Nói Xong, Sở Thiên mở thời gian thuận lưu cấp Chủ Thần ra, cũng không cần đến thông
đạo không gian của A Mạt Kỳ, rồi như một cầu vồng bay về phía tây.
Bờ Tây hải, vùng sương trắng, nơi đây_ là một trong mười cành đẹp nhất đại lục, phần mộ
của Ba Nhĩ và Ðịch A Lạc nằm Ở đây, đồng thời đây cũng là nơi ân cư của lão Sư của Sở
Thiên, An Ðông Ni và Mai Lâm.
Sở Thiên đi một vòng quanh mộ, không có ai, bèn tiện đường đi thăm lão sư của minh.
An Đông Ni và Mai Lâm ẩn cư tại giữa một rừng cây, lúc Sở Thiên đi đến Mai Lâm đang
chăm Sóc hỏa cỏ, vừa thấy Sở Thiên, bà ta cười vui mừng, “Ha ha, Long Thần người Sao lại
có thời gian tới thăm hai lão già này vậy?”
“Sư nương, người cũng đã thành thần rồi, sao lại có thể nói là già được? Chà, theo tuổi
tác của thần tộc, người vẫn còn trẻ mà!” Sở Thiên cười lớn đến bên cạnh Mai Lâm.
Lúc này An Ðông Ni cũng từ trong phòng đi ra, cười nói: “Cha con các người đang định
làm gì vậy? Sao lại từng người một đên đây?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi: “Còn có người nào
khác đên đây nữa Sao?”
Mai Lâm cười nói: "Ðúng vậy, đêm qua Ái Lệ Ti miện hạ mang theo Phan Ða Lạp đến
đây, sáng nay Anh Cách Lạp Mô cũng đến đây, nhưng ngay cả một cốc nước cũng không
uông đã vội đi rồi!”
“Tiểu Bạch mang theo đứa trẻ đến đây rồi Sao? Hừ, ta sẽ bảo Anh Cách Lạp Mỗ đi khắp
nơi tìm bọn họ! Bây giờ bọn họ đi đâu rồi?”
“Họ không nói!” Mai Lâm cười nói: "Ái Lệ Ti miện hạ mang theo Phan Ða Lạp rất vui
vẻ, ta thây dáng vẻ đó, chặc chắn là trốn ra ngoài!”
“Mai Lâm, không được bất kính với nữ thần!” An Ðông Ni vẫn như Xưa, tuy Nữ thần
Sinh Mệnh đã thành con dâu của ông ta, nhưng ông ta vẫn luôn cung kính.
“Ái chà, nữ thần gì chứ, đó là con dâu mà!” Mai Lâm cười to, sau đó vỗ_trán, “Hừ, cứ vui
mừng là quên mất việc chính, Phất Lạp Địch Nặc, đầu bếp trường Sử Đế Phân của người
không phải ra ngoài du ngoạn nhiều năm nay rồi sao, bây giờ hắn đã trờ vê rồi!”
Nữ thần tại thượng! Sở Thiên kinh ngạc nheo mắt, hắn nói với mọi người rằng Sử Đế
Phân ra ngoài du ngoạn, nhưng thực ra Sử Đế Phân đã chết rồi! Lẽ nào bản thể của hắn...
Sáng Thế Phụ Thần đã trở vê!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Sắc mặt không đổi, Sở Thiên làm ra vẻ kinh ngạc, cười nói: “Sử Ðế Phân trở về rồi sao,
Sư nương, người đã gặp hắn ở đâu?"
“Ở gần mộ của Thần Thú!” Mai Lâm nói.
Mộ của thần thú Ở Tây Hải chỉ có một, đó chính là mộ của Ba Nhï và Địch Á Lạc.
_“Ha ha, xem ra các ngươi rất nhớ lão đầu bếp đó nhỉ!” Mai Lâm bỏ cây kéo trong tay
xuống, mang thức uống ra cho Sở Thiện , cười nói: “Ái Lệ Ti vừa nghe Sử Ðế Phân đã trở
về, liền mang theo Phan Đa Lạp đi ngayl”
Thì ra Tiểu Bạch đã phát hiện ra hành tung của Sáng Thần! Sở Thiên cười: “Sư nương,
người có thể kể rõ cho ta nghe hoàn cảnh đã gặp Sử Ðế Phân không?”
“Có gì không được chứ, ngươi đúng là khách khí quá rồi đó!” Mấy ngày trước ta và Sư
phụ ngươi đi dạo Ở ngọn núi phía bắc, đột nhiên Sử Ðế Phân chạy từ hướng ngôi mộ tới,
chúng ta vốn định chặn hắn lại, nhưng lão đầu bếp đó vội vội vàng vàng. nói những lời mà
chúng ta nghe không hiểu gì hết, rồi bỏ chạy!”
Nói xong, Mai Lâm áy náy cười nói, “Hắn chạy nhanh lắm, chúng ta đuổi không kịp, ta
định thông_báo sớm cho các ngươi biết, nhưng mấy ngày nay An Ðông Ni đang bận nghiên
cứu thuật tế tự, nên ta quên mất chuyện này.”
“Anh Cách Lạp Mỗ có biết tin này không?”
“Biết, chúng ta nói cho hắn rồi, không ngờ bộ dạng của hắn cũng giống như Ái Lệ Ti,
vừa nghe xong đã đi mất!” Nói đến đây, An Ðông Ni nói xen vào: “Phất Lạp Ðịch Nặc, có
phải ngươi lại làm gì có lỗi với nữ thần rồi không? Nếu không tại Sao người lại. . .”
“Sư phụ à, là do bảo bối Phan Ða Lạp của người đó, nó đòi Tiểu Bạch mang đi chơi!”
Sở Thiên làm ra vẻ như nhớ ra điều gì, cười nói: “Sư nương, có chút việc ta muốn làm
phiến đến người!”
“Khách sáo gì chứ, nói đi!”
“Vợ ta cũng Sắp Sinh con rồi, người liệu có thời gian giúp ta đỡ đẻ không?”
Mai Lâm vui mừng, vội hỏi: “Khi nào sinh? Chắc chắn ta sẽ đi!”
“Cũng trong mấy ngày này thôi, Sư nương đợi một lát, ,ta bảo A Mạt Kỳ đến đón người Ị”
Nói xong Sở Thiên lây thông tin thạch ra, dặn dò: “Đến chỗ sư phụ và sư nương một chuyến,
ngươi mang theo cả Kiệt Khắc Tốn đến nữa, bảo hắn giúp sư nương chăm sóc hoa cỏ ”
Chỉ trong nháy mắt, A Mạt Kỳ mang theo ba tên Hùng Miêu đến, Sau đó mang An Đông
Ni và Mai Lâm quay về Bố Lôi Trạch.
Trong phòng chỉ còn lại Sở Thiên và Kiệt Khắc Tốn, nụ cười của Sở Thiên đã biến mất.
Kiệt Khắc Tốn ngáp một cái, không kiên nhẫn nói: “Phất Lạp Ðịch Nặc, có phải đã xảy
ra chuyện gì nghiêm trọng rồi không? Nếu không ngươi cũng sẽ không mang An Đông Ni và
Mai Lâm đến Bố Lôi Trạch để bảo vệ an toàn cho họ!”
Sở Thiên gật đầu, "Sáng Thần đã trở vễl"
“Tư Ðặc Ân lão đại tại thượng!” ba tên Hùng Miêu cùng sửng Sốt, trong tương lại mà
bọn họ được biết đến, không hề có đoạn Sáng Thần trở về.
Sáng Thần - sức mạnh lớn nhất của tam giới, sự trở về của ngài có nghĩa là tất cả mọi
việc đều không thể dự đoán được nữa.
Sở Thiên nói tiếp: “Tiểu Bạch đã đi tìm Sáng Thần, Anh Cách Lạp Mỗ đi tìm Tiểu Bạch,
bây giờ ta muốn các ngươi dùng thiên phạt chi nhãn để tìm bọn họ!”
“Chẳng phải ngươi có thông tin thạch của Anh Cách Lạp Mỗ Sao?”
“Ta đã thử rồi, Anh Cách Lạp Mỗ đã khóa thông tin thạch, có lẽ do sợ bị lộ ma pháp dao
động!”
“Mẹ ơi, ngươi đợi chút, ta sẽ tìm bọn họ ngay! Chà, không được, nếu quả thật là Sáng
Thần, Ái Lệ Ti_lại Ở bên cạnh Sáng Thần, thiên phạt chi nhãn của ta cũng vô dụng!” Kiệt
Khắc Tốn bât đăc dĩ nói.
“Dùng hết sức đi!” Sở Thiên trầm giọng nói.
Chỉ thấy ba tên Hùng Miêu đứng vây thành một vòng, Ở giữa, sáu móng vuốt chụm vào
nhau, sáu chân sau cũng chụm vào nhau, nhìn vào, thì đó là một đống thịt khó mà phân biệt.
Trong miệng họ lẩm bẩm điều gì đó, một lát sau, Ở giữa ba tên Hùng Miêu nổi lên một bóng
nước, nhưng bóng nước đó không trong suốt, mà tỏa ra nhiều màu Sắc, nhìn kỹ, những màu
sắc mà nó phản chiếu ra lại chính là cảnh sắc Ở bờ Tây Hải.
Cành Sắc không ngừng thay đổi, tất cả mọi chủng tộc, và những sự việc Ở bờ Tây Hải đều
hiện ra trong quả câu, thậm chí_cả những Mỹ Hài Yêu_đã ẩn mình cẩn thận cũng bị phát hiện
ra, nhưng, không thấy Sáng Thân, cũng không thấy Tiểu Bạch.
“Lại một lần nữa!” Một tên Hùng Miêu hô lớn, theo Sau đó, quả cầu nước lớn hơn gấp
đôi, màu sắc cũng sáng hơn, còn cảnh sắc bên trong lại càng phong phú hơn, vong linh, linh
hồn, những chủng tộc mà mắt thường không nhìn thấy cũng xuất hiện.
Đột nhiên, một tiếng 'bùm' vang lên, quả cầu vỡ ra, biến thành những làn nước nhỏ, ba
tên_Hùng Miêu dường như vừa tắm xong vậy, những giọt mô hôi lớn từ trên người giọt
xuống
“Tìm thấy không?" SỞ Thiến vội vàng hỏi.
“Không thấy bóng dáng của Sáng Thần và Ái Lệ Ti, Anh Cách Lạp Mỗ cũng không...
Ha ha!” ba tên Hùng Miêu đột nhiên cười, ngẩng đầu lên, đắc ý nói: “Nhưng thiên phạt chi
nhãn của ta cũng có hiệu quà, ta đã thây một lân phiến của Anh Cách Lạp Mỗ dưới đáy Tây
Hải!”
“Đáy biển Tây Hải. . .” Sở Thiên chau mày, suy nghĩ một lát rồi nói: “Vùng đất chuộc tội!
Chúng ta đi!”
“Đợi một lát, Vùng đất chuộc tội không thể sử dụng thần lưc, ngươi mang theo
người một chút!”
Sở Thiên đã bay lến, “Ðến Tây Hải, xin viện binh của Tây Hải vương!”
“Ngươi huy động quân đội làm gì? chúng ta sẽ không vào nổi Vùng đất chuộc tội đâu ”
“Đến lúc đó rồi hẵng tính! Đừng dài dòng nữa, mau đi thôi!”
Khi Sở Thiên đến đáy biển Tây Hải, Tây Hải vương đã nhận được tin tức từ thông tin
thạch truyền tới, đã chuẩn bị một vạn thần tộc, toàn bộ đều là những tinh anh của Tây Hải
thủy tộc, đây cũng là những người trấn giữ hải tộc.
Sở Thiên_và Tây Hải vương nói mấy cáu với nhau, sau đó Kiệt Khắc Tốn dẫn đường, tìm
được lân phiến của Anh Cách Lạp Mỗ.
Mảnh lân phiến này chỉ còn có một nửa, dường như đã bị ai đó bẻ gãy mất một nửa, hơn
nữa còn bị vứt vào một góc, Sau khi quan sát tỉ mỉ, Sở Thiên xác định, đây là mảnh lân phiến
Ở hai bến cánh của Anh Cách Lạp Mỗ, “Ha ha, Anh Cách Lạp Mô quả là lanh lợil”
Sở Thiến cười, nếu không phải Anh Cách Lạp Mỗ đã trải qua một trận chiến kịch liệt, thì
mảnh lân phiến bị rơi xuống không thế là mảnh lân phiến_ nơi trọng yếu trên cơ thể hắn, cũng
có nghĩa là, mảnh lân phiến này là do chính hăn cô tinh đế lại.
Tại sao hắn lại muốn để lại một mảnh lân phiến? Nhìn góc của mảnh lân phiến bị bẻ gãy
cũng có thế biết, Anh Cách Lạp Mỗ đang chỉ dẫn phương hướng.
Ðể Kiệt Khắc Tốn dùng thiến phạt chỉ nhãn quan sát kỹ tình hình Sở Thiên mang theo
quân đội đi theo hướng Anh Cách Lạp Mỗ chỉ dẫn, khoảng hơn một ngàn dặm, hắn lại phát
hiện thêm một mảnh lân phiến nữa, cũng chỉ một hướng giống như trước.
_ Cứ đi đi đừng dừng như vậy, lúc Sờ Thiên phát hiện ra mảnh lân phiến thứ tư, hắn đã đi
đến một dãy núi dưới đáy biển, đây đã là biên giới của Tây Hải, phía trước đã không còn
đường nữa.
Kiệt Khắc Tốn tìm kiếm xung quanh, bĩu môi nói: “Không có phát hiện gi cả!”
“Không thể không có gì được!” Sở Thiên nheo mắt, đột nhiên giơ tay, hét lớn: “Toái
thời !”
Không phát ra âm thanh gì, dãy núi trước mặt cũng biến mất, Kiệt Khắc Tốn kinh ngạc
nói: “Tại Sao ở đây lại có thể Truyền tống pháp trận, tại Sao thiên phạt chi nhãn lại không
nhìn thấy?"
Sở Thiên nhìn chằm chằm vào pháp trận đang hiện ra, pháp trận này có chút kỳ lạ, nó
đem lại cho Sở Thiến một cảm giác rất quen thuộc, về cơ bản nó giống như Lục ngự tỏa hồn
trận, nhưng nó lại do chín khỏa tinh mang tạo thành, dường như, nó là lục ngự tỏa hồn trận,
nhưng ờ dạng mạnh hơn!
Lẽ nào là do Sáng Thần lưu lại? Cũng chỉ có như vậy mới giải thích được tại sao thiên
phạt chi nhãn của Kiệt Khắc Tôn lại không nhìn thấy.
Long thần bí pháp, thời không giáp bao trùm cơ thể, Sở Thiên nhìn một tên Hùng Miêu,
cười nói: “Các ngươi không sợ chết, đi vào bên trong xem thử đi!” Nói xong hắn vứt tên
Hùng Miêu vào bên trong pháp trận, Sau đó nói với hai tên Hùng Miêu còn lại: “Hắn đã nhìn
thấy gì rồi?"
Hai tên Hùng Miếu há hốc mồm miệng, “Mẹ ơi, giết người, trời ơi, giết rất nhiều người!”
Nói xong, hai tên Hùng Miếu rút thăm, một con Ở lại, một con nói: “Ði thôi, vào bên trong
rồi ngươi sẽ biết!”
_ Sở Thiến bước vào pháp, một mùi tanh xộc vào mũi, hắn vội nín thở, nhưng lại phát hiện
thần lực đã biến mất, lại thấy cảnh vật Ở xung quanh, nơi đây không ngờ lại là Vùng đât
chuộc tội!
Tại sao lại chỉ có thể dưa vào Vạn thú ấn và Sáng thế thần hạp khi vào Vùng đất chuộc
tội lại có thế truyền tiếp pháp trận, Sở Thiên không kịp suy xét kỹ càng, bởi vi cảnh vật trước
măt hắn quả thật quá Sức tưởng tượng!
Máu, chân tay bị cụt, ánh đao không ngừng lóe Sáng.
Mỹ Hải yêu luôn được tôn xưng là hung tàn, lúc này lại chạy khắp nơi tìm chỗ trốn, chỉ
còn lại sô ít những Mỹ Hài yêu tinh nhuệ đang kiên trì chống đỡ, chúng liều mạng xông vào
quân địch, Sau đó ngã xuống
Đối thủ của bọn Mỹ Hải yếu chỉ có một người.
Sát Kiếp Giả Mặc Phỉ Ðặc!
Tóc trắng, bạch giáp, đều đã nhuốm màu đỏ, trên bầu trời của Vùng đất chuộc tội tuyết
đang trôi bồng bềnh, trong khí trời giá lạnh, tuyết trắng máu đỏ, Mặc Phỉ Ðặc nhắm hai mắt,
vẫn như trước đây không Sử dụng vũ khí, chỉ dựa vào một cánh tay để đối đầu với kẻ địch.
Ở Vùng đất chuộc tội cầm cố thẩn lực này, tất cả lĩnh vục, tất cả mật pháp đếu huyễn
hoặc, sự sinh tử chỉ dựa vào một cách nguyên thủy nhất - sát ý!
Từ trong vương cung của Mỹ hải yêu Ở núi chuộc tội, một con đường được nhuốm bằng
máu và thịt, Mặc Phỉ Đặc cứ một bước_lại chém giết, bọn mỹ hải yêu bên cạnh cứ từng con
một ngã xuống, hắn đi về phía truyền tiếp pháp trận mà Sở Thiên đang đứng.
Hắn một tay giết kẻ địch, một tay còn lại đang ôm một đứa bé gái khoảng mười hai mười
ba tuôi, đó lại là con gái của Sở Thiên - Phan Ða Lạp.
Sở Thiên khẽ cắn môi, quát lớn: “Kiệt Khắc Tốn, gọi hải tộc quân đội đến đây ” Nói
xong, hắn kéo theo hai tên Hùng Miêu đã cùng vào đây với hắn tiến về phía Mặc Phỉ Ðặc.
Cuối cùng hai người củng đã mặt đối mặt, Mặc Phỉ Đặc giơ tay, trả Phan Đa Lạp vào
trong lòng Sở Thiên, “Xin lỗi, ta chỉ cứu được một ngườil”
Nói xong, Mặc Phi Đặc quay người, giết tiếp bọn Mỹ hải yêu, hai tay giơ lên, chân
không ngừng bước, chỉ trong nháy mặt đã giết đến hàng trăm tên, hơn một vạn Mỹ Hải yêu
không còn sót lại một tên nào!
Sở Thiên giao con gái lại cho một tên Hùng Miêu, “Ngươi mang nó ra ngoài, về Bố Lôi
Trạch báo cho A Mạt Kỳ, không cần quan tâm đến trận quyết chiến ba ngày Sau nữa, bằng
mọi cách phải mở vạn nhân thông đạo, đưa cả Bố Lôi Trạch đến đây cho ta!”
Hoa tuyết tung bay, huyết băng bắn ra bốn phía, Sở Thiên đuổi theo Mặc Phỉ Ðặc mà
không gặp phải trờ ngại gì, bởi vi nơi Sát Kiếp Giả đi qua đã không còn Mỹ hải yêu!
Dường như biết Sở Thiên muốn hỏi điều gì, Mặc Phỉ Đặc đáp: “Ái Lệ Ti và Anh Cách
Lạp Mỗ ở trong Vương cung Hải Yêu, Tử Thần cũng ở đó !”
“Đa tạ ngươi!” Sở Thiên chạy lên phía trước Mặc Phỉ Đặc, sau lưng, hơn một vạn hải tộc
quân đội cũng theo Sát, “Lại có thể kề vai chiến đấu rồi, người huynh đệ, mười ba năm nay
ngươi làm gì vậy?”
“Ðã mười ba năm rồi sao?” Mặc Phỉ Ðặc mở lớn Sát kiếp huyết đồng (mắt) ra, Sau đó
hắn thở hắt một tiếng, nhảy cao lên, chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể, hắn giết tất cả cự thú trước
mặt. Sau khi tiếp đất, hắn cúi đầu nói: “Quả nhiên đã mười ba năm rồi, hừ! Quả nhiên ta đã
truy sát Sáng Thần Suốt mười ba năm rồi .... ”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Sở Thiên không ngớt kinh ngạc, hắn không nghi ngờ những gì mà Mặc Phỉ Đặc nói,
nhưng, sự tình bên trong quá kỳ lạ, điểm quan trọng nhất là, Mặc Phi Đặc nhiều nhất cũng
chỉ là một Thần Vương! Với cửu trọng thần lực của Sáng Thần, chỉ dùng một ngón tay cũng
có thể đã đánh bại hắn!
Hơn nữa dung mạo của Sáng Thần cũng rất đáng hoài nghi, Sử Ðế Phân không phải là
hình dáng thật của Ốc Nhĩ Đốn, nếu không Tiểu Bạch sớm đã nhận ra rồi, với những người
như Mặc Phỉ Ðặc chắc chắn chưa nhìn thấy hình dáng thật của Sáng Thần.
Hai người vừa tiến về cung điện vừa giết bọn Mỹ Hải yêu, Sở Thiên vừa giết người vừa
hỏi: “Có thật là Sáng Thần không?"
“Không sai đâu, lúc đầu ta nghĩ hắn là đầu bếp Sử Ðế Phân của ngươi. . .??"
Mười ba năm trước, ngay khi thần lực của Sử Đế Phân đã gần hết, đêm trước khi hắn qua
đời, lúc đó mộ của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc vẫn ờ địa ngục, Mặc Phỉ Đặc đi cúng tế hai người
anh của mình không ngờ trên mộ của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc đột nhiên mở ra một thông đạo
không gian, Sau đó, một lão già râu tóc bạc phơ từ bên trong thông đạo chui ra.
Lập tức Mặc Phỉ Ðặc giữ hắn lại, trong lòng của Sát kiếp Giả, mộ của Ba Nhĩ và Địch Á
Lạc là nơi thành kính, ngoài người huynh đệ Sở Thiên có thê thay hắn đi cúng tế ra, không ai
có thể vào trong mộ được nữa.
Nhưng sau khi Mặc Phi Ðặc nắm được đầu lão già, lại phát hiện ra hắn chính là thực thần
Sử Đế Phân, Mặc Phi Đặc cứ nghĩ hắn là do SỞ Thiên phải đến, nên không làm khó dễ cho
hắn, hơn nữa còn dủng những lời khách Sáo hỏi thăm tình hình của Sở Thiên.
Không ngờ thực thần Sử Ðế Phân này lại cằn nhằn trong miệng lẩm bẩm những câu nói
thượng cổ rất khó hiểu, dường như đang muốn Mặc Phỉ Ðặc giúp hắn làm gi đó, một lúc sau,
hắn phát hiện Mặc Phỉ Ðặc không hiểu những gì hắn nói, liền dúng một loại ngôn ngữ Ở thời
đại gần hơn nói: “Ta chính là Ốc Nhĩ Đốn, ngươi mau giúp ta đi tìm Tư Ðặc Ân đến đây!”
Lấy danh của Sáng Thần, danh hiệu mà tất cả các thần tộc đều phải nghe theo, biểu hiện
của Sử Ðế Phân cũng rất phù hợp với loại ngữ khí này, nhưng Mặc Phỉ Ðặc vẫn cho rằng hắn
là đầu bếp của Sở Thiên, tên đầu bếp này còn dùng danh nghĩa của Sáng Thần để ra lệnh cho
Sát Kiếp Giả, điều này hoàn toàn không thể!
Mặc Phỉ Ðặc nể mặt Sở Thiên nên không để ý đến hắn, chi lạnh lủng quát lớn, “Ốc Nhĩ
Ðốn là tục danh của Sáng Thần, ngươi cũng dám mạo danh sao? Cút!?"
Sáng Thân lúc này rất giận dữ, lên tiếng trách cứ Mặc Phỉ Đặc, điều này càng khiến Sát ý
của Mặc Phỉ Ðặc bừng lên, nhưng hắn nể SỞ Thiên, không làm khó cho Sử Ðế Phân, chỉ định
bắt hắn lại dạy dỗ một chút là được rồi, nhưng không ngờ, tên Sử Ðế Phân tự Xưng là Ốc
Nhĩ Đốn đó quả nhiên thực lưc không tệ, dường như còn mạnh hơn Mặc Phỉ Đặc gấp bội.
Sau một hồi tử chiến, Mặc Phỉ Ðặc khó có thể kìm được Sát ý của mình lại, ra tay giết tên
Sử Đê Phân này.
_ Nhưng trong lúc Mặc Phi Đặc đang điều khi huyết để dưỡng thương, cơ thể Sử Đế Phân
vốn đã bị tan thành từng mảnh đột nhiên hợp lại, hắn sống lại rồi!
Mặc Phỉ Ðặc lại có ý giết người, một cuộc tử chiến lại bắt đầu.
Cứ như vậy, Sau mười mấy lần Mặc Phi Ðặc giết Sử Ðế Phân, hắn cũng đã thấy mệt rồi,
tên Sử Đế Phân đó nhin chằm chằm vào Mặc Phỉ Ðặc, oán giận nói: “Ngươi đúng là cái máy
giết, hừ, tên điên!?"
Nói Xong, hắn quay người mở thông đạo chui vào, Mặc Phỉ Ðặc thấy hắn định đi, Sao có
thể dửng dưng được, toàn bộ thần lực của hắn là dùng để giết người, nếu trong Tam giới có
một người hắn có thể đánh bại, nhưng lại không thể giết chết, thì e rẳng tâm cảnh cúa hắn
cũng bị ảnh hưởng, thế là Mặc Phỉ Đặc cố gắng gượng cơ thể đã vừa bị thương vừa mệt của
mình không do dự chui theo vào thông đạo.
Nhưng Mặc Phỉ Ðặc không ngờ được, đây không phải là một thông đạo không gian bình
thường, mà là một hư vô thông đạo, nơi mà thời gian không hề trôi qua.
_ Mặc kệ thế nào, Sử Ðế Phân đang ở trước mặt, Mặc Phỉ Ðặc không thể bỏ qua_hắn, giết
hắn, sống lại, lại giết... Cứ như vậy, Mặc Phỉ Ðặc quên hết tất cả, chỉ muốn giết Sử Đế
Phân, còn Sử Ðế Phân thì không làm gì nữa, chỉ có bị giết.
Sau đó, Mặc Phỉ Ðặc tin rằng người trước mắt mình là Sáng Thần, bời vi cứ_sau một lần
bị giết, Sử Đế Phân_lại càng hiện rõ hon dung mạo, thực lực _cũng mạnh hơn nhiều, hơn nữa,
thấy hãn dù làm thế nào cũng không chết được, cũng rất giống với đấng tối cao trong Tam
giới - Sáng Thần vĩnh tồn!
Vốn dĩ Ốc Nhĩ Đốn định hiện rõ dung mạo thật để dọa Mặc Phi Đặc, nhưng điều ông ta
không ngờ được là Mặc Phỉ Đặc không những kinh ngạc mà còn cười, “Nêu ta giết
được Sáng Thần, trong Tam giới còn ai ta không thể giết!?"
Thế là Ốc Nhĩ Đốn trờ thành tấm bia luyện bắn của Mặc Phỉ Ðặc, cho đến một ngày Ốc
Nhĩ Ðốn tìm được đường ra, thoát ra khỏi hư không
Nói đến đây, Sở Thiên và Mặc Phỉ Đặc đã đến vương cung Mỹ Hải yêu, Sở Thiên ngạc
nhiên hỏi: “Tại sao Sáng Thần lại yếu đi rồi?"
_ “Không biết, bãy giờ Ốc Nhĩ Đốn chỉ có thực lực cấp Thần Vương Sơ cấp!?" Nói Xong,
hắn hơi thất vọng lắc đâu, “Mấy ngày trước Ốc Nhĩ Ðốn tìm được một cơ hội, thoát ra khỏi
hư không thông đạo, ta đang đi tìm hắn!??"
Sở Thiên dở khóc dở cười, đường đường là Sáng Thần, lại bị dồn đến mức ấy!
Nữ thần tại thượng! Sở Thiên lại nghĩ, không đúng! Sáng Thần không thể chỉ còn lại thất
trọng thần lực, lẽ nào, tên Sử Đế Phân này cũng giống như tên Sử Đê Phân trước, đều chi là
phân thân?
Sở Thiên lại hỏi: “Tại sao ngươi lại đến đây???
“Vì ta truy Sát Sáng Thần nên mới tới đây!”
Sờ Thiên giật mình vội hỏi: “Ngươi vẫn luôn truy sát Sáng Thần sao? Sau khi ra khỏi hư
vô thông đạo, người đã từng đến viếng mộ hai anh mình chưa?"
“Chưa!” Mặc Phỉ Ðặc đáp nhỏ.
“Trời Ơi! Bị lừa rôi!” Sở Thiên nheo mắt, nếu Mặc Phỉ Ðặc chưa từng đi viếng mộ, thì
đây chắc chắn là quỷ kế của Khô Khoa Kỳ rồi.
Lúc này, thú vệ của Vương cung Mỹ Hài yêu đã bị giết sạch, Sở Thiên bước thẳng vào
trong hét lớn: “Ai Lệ Ti "
Không có tiếng trà lời, Sở Thiên nheo mắt, nói với quân đội hải tộc ở phía sau: “Hủy
vương cung hải yêu đi!"
Hơn một vạn quân, hủy một cung điện, tốc độ đương nhiên không thể chậm được, chỉ
không tới một nửa canh giờ, vương cung hải yêu đã bị hủy Sạch Sẽ.
Nhưng ngoài thì thể của bọn hải yêu ra, SỞ Thiên không còn phát hiện điều gì khác.
Mặc Phi Ðặc nói: “Vừa rồi lúc ta cứu Phan Đa Lạp, Cáp Địch Tư vẫn còn Ở đây!?"
Sở Thiên chau mày không nói gì, bây giờ cung điện Ở trong núi cũng bị phá hủy rồi,
nhưng vẫn không có dấu vết gì của Tiểu Bạch và Anh Cách Lạp Mỗ.
Tìm thêm một lát nữa thi Kiệt Khắc Tốn đã trớ lại, A Mạt Kỳ mang theo cả nhà Sở Thiên
và ba vạn Quang minh thần quân của Bố Lôi Trạch tiến vào Vùng đất chuộc tội.
A Mạt Kỳ vừa hiện thân, Sắc mặt Mặc Phỉ Đặc chợt thay đối, rồi đột nhiên cười lớn,
“Nhiếu năm không gặp, ngươi cũng mạnh hơn nhiều rồi!”
A Mạt Kỷ cũng mỉm cười “Có cơ hội cùng tỉ thí Xem Sao, nhưng phải đợi ba ngày Sau
khi ta giết Xong Bố Lai An Đặc đã!?"
“Ngươi giết hắn thì dễ dàng quà rồi, để hắn lại cho ta giết được không?"
“Ðược rồi, các ngươi đợi một lát nữa rồi hẵng bàn chuyện quyết đầu được không!?" Sờ
r
Thiên chau mày phat tay, “A Mạt Kỳ, lệnh cho quân đoàn san bằng Vùng đất chuộc tội này
cho ta! Nhất định phải tìm thấy Ái Lệ Ti và Anh Cách Lạp Mỗl”
Kiệt Khắc Tốn nói Xen vào: “Phất Lạp Ðịch Nặc, nếu là do Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần
ra tay, bọn họ có Sáng Thế thần hạp, có khi đã rời khỏi đây rồi!”
“Vậy cũng phải tìm thử Xem, đây là nhà của Khô Khoa Kỳ, hắn không dễ dàng vứt bỏ
như vậy đầu.?"
Quang minh quân đoàn và hải tộc quân đội hợp nhất lại, chỉ tìm kiếm trong một Vùng đất
chuộc tội nhỏ bé.
Một lúc Sau, Kiệt Khắc Tốn Ở ngọn núi bên kia hét lớn: “Không được chạy, quay lại
đây ”
Thì ra lúc Kiệt Khắc Tổn dẫn một đội quân đi tìm Xung quanh, đột nhiên phát hiện có
một bóng người đi ngang qua, đợi Sở Thiên đi đến, A Mạt Kỳ đã chặn được người đó lại.
“Sử Ðể Phân?" Sở Thiên kinh ngạc nỏi
“Sử Ðế Phân!” Mặc Phi Ðặc
Sử Ðế Phân vừa thấy Mặc Phi Ðặc, hắn ngao ngán hừ một tiếng, rồi vội nói: “Mặc Phỉ
Ðặc miện hạ, ta sai rôi, Xin ngưoi tha cho ta!?"
Lời vừa nói ra, Sở Thiên đã có thế Xác nhận, tên Sử Ðế Phân này chỉ là một phân thân!
Hắn ngăn Mặc Phỉ Ðặc đang định động thủ lại, cười nói: “Ngươi cũng là phân thân phải
không?"
Sử Đế Phân kinh ngạc, “Sao ngưoi biết?"
_ Mặc Phỉ Ðặc thấy vậy liền thất vọng, cười nhạt: “Phất Lạp Ðịch Nặc huynh đệ, người nói
hắn chỉ là một phân thân của Sáng Thân ư? Chậc, không có gi thú vị cả!”
“Ha ha, có thế đánh bại được phân thân của Sáng Thẩn trong Tam giới có được mấy
người, Tam đệ ngưoi đừng thất vọng!?" Sở Thiên c ười
Mặc Phỉ Ðặc lui ra phía sau, không nói gì nữa, cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Sở Thiên đi một vòng quanh Sử Ðế Phân, chỉ thấy Sử Ðế Phân này không khác gì Sử Ðế
Phân lần trước, râu tộc luộm thuộm, vẻ mặt ngang tàng, dường như tất cả mọi người trong
thiên hạ đều là tiểu bối của hắn vậy, “Ngưoi quay lại làm gi? Sáng Thần đâu?"
Sử Ðế Phân Sợ Mặc Phỉ Ðặc, nhưng lại không Sợ Sở Thiên, hắn vuốt râu, bĩu môi nói:
“Ngươi là con cái nhà ai? Sao lại dám nói với ta bằng giọng đó?"
“Chắc ngươi chưa chết đủ nhỉ ?" Sở Thiên nheo mắt, ánh mắt hướng vế phía Mặc Phỉ
Ðặc.
Sử Đế Phân vội biến sắc, vội nói: “Sáng Thần càm ứng được Sử Đế Phân đã chết, nên sai
ta đến thay hắn! "
“Thay hắn? Đến để tìm đứa con riêng của Sáng Thần?"
Sử Đế Phân lại kinh ngạc, “Tại sao ngươi biết Sáng Thần có một đứa con riêng?"
SỞ Thiên nhún vai, cười nói: “Trước khi Sử Đế Phân chết, hẳn là đầu bếp của gia đinh
ta!”
"Vậy ngươi, ngưoi. . ."
“Hơn nữa ta còn là tướng công của Ái Lệ Ti! Điều này ngươi có thể hỏi bất kỳ ai, tất cả
các chúng tộc lớn nhỏ trong Tam giới đều biết!"
Sử Đế Phân vui mừng nói, “Thì ra là con rể!”
_ “Ta là con rể của Ốc Nhĩ Đốn, chứ không phải là con rể của một phân thân như ngươi,
hiểu chưa?" Sở Thiên ngồi trên một phiên đá trước mặt Sử Đế Phân, cười nói: “Sau này gọi
ngươi là Sử Đế Phân nhé, được rồi, nói cho ta nghe tất cả về ngươi đi!”
Sử Ðế Phân liếc Mặc Phỉ Đặc đứng cạnh Sở Thiên hắng giọng, múa tay bắt đầu kể, đột
nhiên, Sở Thiên lại nghĩ đến ông già lúc trước Ở Bố Lôi Trạch, đang kể chuyện cho bọn trẻ nghe.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
“Có một hôm, Ốc Nhĩ Đốn tạo ra ta, dùng thần niệm truyền cho ta biết một số việc, sau
đó bảo ta đến Tam giới thay cho Sữ Ðế Phân, nhưng không ngờ .... ” Sử Đế Phân căm giận
nói: “Ốc Nhĩ Ðốn đã hại ta! Hắn nói trong Tam giới đã có Tư Đặc Ân cai quản tất cả, nên sẽ
là nơi yên ổn thanh bình, nhưng không ngờ ta vữa đến, đã gặp phải một tên điên! Sáng Thần
tại thượng, hắn đã giết ta hàng ngàn lần rồi, cũng may Ốc Nhĩ Ðôn sợ ta sẽ giống như Sử Để
s
Phân, chưa hoàn thành nhiệm vụ đã chết, nên đã ban cho ta một phần sức mạnh vĩnh tồn ”
Sở Thiên trầm ngâm nói: "Sáng Thần không biết những chuyện Xảy ra trong Tam giới
mấy năm nay Sao? Ông ta nghĩ rặng Tam giới vẫn do Tư Ðặc Ân thống trị à?”
“Là Ốc Nhĩ Đốn, không phải Sáng Thần!” Sử Ðế Phân sửa lại.
Ốc Nhĩ Đốn lưu lạc ở hư không thông đạo bên ngoài Tam giới, hắn làm sao có thể biết
được những chuyện Xảy ra trong Tam giới? Nhiều nhất hăn cũng chỉ có thể cảm ứng được Sử
Đê Phân đã chết!”
Sở Thiên nhíu mày, “Tại Sao chính ông ta không trở lại? Lại phái người đến đây?”
Sử Ðế Phận lấm lét nhìn Xung quanh, rồi nói thầm bên tai Sở Thiên: “Hắn sợ gặp Mẫu
Thần”
Sở Thiên cười, lắc đầu, lại hỏi: “Sao ngươi lại ở đây? Ái Lệ Ti và ma sủng Anh Cách
Lạp Mỗ của ta đâu?”
“Bọn họ đều bị Mẫu Thần bắt rồi!” hắn lại nhìn Mặc Phỉ Đặc. Rồi lại nói thầm: "Ta thoát
được tên điên này, rồi nhớ lại Sáng Thần đã từng nói trong Tam giới có một nơi gọi là Vùng
đất chuộc tội, vô cũng bí mật, có thể ẩn thân, vì vậy ta mới trốn Ở đây, ai ngờ ta vữa mới tới
đây, thì thấy Mẫu Thần bắt Ái Lệ Ti và tiểu nhà đầu đó, đúng rồi, còn có một con rồng, hừ,
Ốc Nhĩ Đốn không dám gặp Bố Lan Ny, ta lại càng không dám, nên tìm một nơi trốn đi.”
Sở Thiên đã hiểu rõ được đại khái sự việc, Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần giả vờ dựng lên
màn kịch Mặc Phi Ðặc đã trở về, để dụ Tiểu Bạch tới. sau khi bọn họ bắt được Tiểu Bạch và
Anh Cách Lạp Mỗ không mời mà đến, rồi đem đến Vùng đất chuộc tội, may mà Anh Cách
Lạp Mỗ lanh lợi, để lại dấu vết.
_ Nhưng lúc này Sữ Ðế Phân và Mặc Phỉ Đặc người đuổi người chạy, nên cũng đến vùng
đất chuộc tội những Sử Đế Phân thấy tình hình bất lợi nên trốn đi, còn Mặc Phỉ Ðặc tiếp tục
đi cứu người.
Sau cùng, có lẽ Mẫu Thần cảm thẩy đã có được con tin trong tay, Ở lại nơi cầm cố thần
lực này để đối phó với Mặc Phỉ Đặc lại không chắc thăng, vì vậy nhân lúc Mặc Phi Đặc cứu
được Phan Ða Lạp đi bà ta liền bỏ chạy.
Nghĩ đến đây, Sở Thiên đột nhiên càm thấy tên Sử Ðế Phân đến_thay thế này rất đáng
thương, vừa đến Tam giới đã gặp phải một Sát Kiếp Giả, khó khăn lắm mới thoát ra được,
hắn lại phát hiện Tam giới bây giờ hoàn toàn khác với Tam giới mà Sáng Thần đã nói với
hắn!
Cũng có nghĩa là, sự hiểu biết của Sử Ðế Phân này về Tam giới, chỉ dừng lại Ở trước lúc
đại chiến thân tộc lần thứ nhất.
Suy nghĩ một lúc, Sở Thiên lại hỏi: “Thực lực của ngươi như thế nào?"
“Thần Vương sơ cấp, nhưng ta có cơ thể bất tử, ngoài những người có cửu trọng thần lực
ra, thì không ai có thê giết được ta!”
Sở Thiên cười, “Vậy ta báo cho ngươi một tin rât xẩu, tội phạm Khố Khoa kỳ dưới
trướng Tư Đặc Ân năm đó, đã tìm thấy hộp Sáng Thần Chi Tâm, bây giờ hắn đã có thể dùng
cửu trọng thần lực rồi!”
Sử Để Phân há to miệng, “Cũng có nghĩa là, ta cũng có thể bị chết?”
Sở Thiên khoác tay lên vai hắn, cười nói: “Yên tâm, dù sao ngươi cũng là phân thân của
nhạc phụ ta, đi thôi, theo ta về đảo Bố Lôi Trạch, Ở đó rất an toàn”
“Không được, ta còn phải đi thực hiện nhiệm vụ mà Ốc Nhĩ Ðốn đã giao cho ta!”
“Nhiệm vụ tìm đứa trẻ đó ta có thể giúp ngươi” Sở Thiên đột nhiên cao giọng, nói:
“Nhưng ngươi phải nói cho ta biết, tìm được đứa trẻ đó rồi thì sao?”
Sử Đế Phân Sững sốt, “Phân thân trước chưa nói cho ngươi biết sao?” Nói Xong, hắn cười
bí hiểm, “Vậy phải Xin lỗi ngươi rồi, ngươi vẫn chưa có được sự tin tưởng hoàn toàn của Sử
Ðế Phân trước, chà chà, nếu người có thể khiến cho ta hoàn toàn tin tưởng ngươi, ta mới có
thể nói cho người biếtl”
“Ðược thôi, ta gọi người một tiếng nhạc phụ đại nhân cũng không tệ chứ, đã có thể tiết lộ
chưa?”
Thái độ của Sở Thiên càng thân thiết hơn, cười lớn nói: “Đừng cho rằng ta không biết,
đứa trẻ đó có sức mạnh có thể không chê sức mạnh của Tư Ðặc Ân!”
“Đó đâu phải là điều gì bí mậtl” Sử Đế Phân vẫn cười bí hiểm.
Sở Thiên hơi lo lắng, lẽ nào trên người A Tư Nặc còn có bí mật nào
Cách đây không lâu, A Tư Nặc tấn cập cao vị thần, hoàn toàn có thể mở ra ngũ trọng lĩnh
vực của hắn, nhưng cũng chỉ dừng lại Ở đó, lĩnh vực thứ Sáu của hắn, cũng là lĩnh vưc Sau
cùng, vẫn chỉ dừng lại Ở trên lý thuyết, thậm chí công hiệu của nó là gì cũng vẫn chưa biết
được.
“Ha ha, gợi ý cho ngưoi một chútl” Sử Ðể Phân cao giọng, nói: “Tư Ðặc Ân có bát
trọng thần lực, hơn nữa Phán Quyết lĩnh vực của hắn có thể không chế được tất cả các
nguyên tố trong Tam giới, có thể nói, trong Tam giới ngoài Ốc Nhĩ Ðốn không ai có thể đánh
bại hắn, ngươi nói Xem, sức mạnh gì mới có thể không chế được Tư Ðặc Ân?”
“Điều này quá khó rồi, dù sao ta cũng chỉ là một Chú Thần đinh phong, làm sao có thể
nghĩ ra được?”
“Vậy ngươi cứ từ từ Suy nghĩ đi!” Sử Đế Phân cười, “Nghĩ ra rồi, ngưoi sẽ biết ta tìm
đứa trẻ đó làm gì!”
“Hừ” Mặc Phỉ Đặc đứng bên cạnh hừ lạnh, “Muốn không chế Tư Ðặc Ân, trừ phi là cửu
trọng thần lực!”
“Sai!” Sử Ðế Phận hét lớn: “Quả thật cửu trọng thần lực có thể đánh bại Tư Đặc Ân
nhưng không thể không chế hăn!”
Kiệt Khắc Tổn đắc ý_ cười, nói tiếp: “Không sai, các người có thể đánh bại lão đại,
nhưng, không ai có thể không chế được lão đại!”
“Khống chế, đánh bại .... ” Sở Thiên lẩm bẩm hai từ này, chúng có gì khác biệt?
Bây giờ không có nhiều thời gian để nghĩ chuyện này, Sở Thiên vấy tay với Mặc Phỉ
Ðặc, “Tam ca, người giúp ta trông coi tên Sử Đế Phân này, chúng ta quay về Bố Lôi Trạch
tìm cách cứu người!”
“Ngươi để hắn trông coi ta? Hừ, đây là bắt cóc, các người đang bắt cóc Sáng Thần!”
Sở Thiên quay đầu cười, “Là Ốc Nhĩ Đốn, chứ không phái là Sáng Thần”
Trở về Bố Lôi Trạch, Sở Thiên không kịp vào Quang minh thánh điện, chỉ thấy Mỹ nhân
ngư mang cái bụng lớn ra đón, vẻ mặt lạnh lùng, “Ái Lệ Ti gặp chuyện rồi, tại Sao chàng lại
báo mọi người không được nói cho ta biết?”
Sở Thiên kinh ngạc, “Tại Sao nàng lại biết?” Sau đó liền cười nói: “Bậy giờ nàng đang
mang thai, không nên quản những chuyện này !”
Mỹ nhân ngư ném ra một quyển trục, “Tại sao ta không biết chứ, bọn họ còn gửi thư đến
tận đây nữa!”. . .. Sờ Thiên nhận lấy quyển trục Xem, thì ra là bức thư do chính tay Mẫu Thần
viết, trong đó viết, ba ngày sau, trên Tiếp Nguyệt tháp, dùng cha mẹ của Khố Khoa Kỳ để đổi
lấy Tiểu Bạch và Anh Cách Lạp Mỗ.
Hành động rất nhanh! Sở Thiên nheo mắt, Sợ rằng đang có ậm mưu gì đây, có người bắt
cóc Tiểu Bạch trước, sau đó lại có người đưa thư đến, hơn nữa lại là ba ngày sau, thời gian
cũng lựa chọn thật trùng hợp, đól à lúc Khố Khoa Kỳ thả lỏng bọn Vạn thú dũng sĩ, để Bố
Lai Ân Ðặc có thời gian quyết đầu với A Mạt Kỳ.
“Mặc Phi Ðặc ca ca! Vừa rôi phải cảm Ơn ngươi rồil” Sau lưng Mỹ nhân ngư lộ ra một
cái đầu, đó chính là Phan Ða Lạp.
Sở Thiên chau mày, “Ngưoi nên gọi là bá bá!”
“Hắn đâu có già, Sao lại phải gọi là bá bá?” Phan Đa Lạp bĩu môi, đến bên cạnh Mặc Phi
Đặc, kéo tay hắn nói: “Ngươi nói có đúng không?"
_ Trên sát trường Mặc Phỉ Đặc là người không có địch thú, nhưng lại không có cách gì để
đối đáp với bọn trẻ, đành nhìn Sở Thiên cầu cứu.
Không chỉ Sở Thiên, nà cả Bố Lôi Trạch không ai có cách gì với Phan Ða Lạp, may mà
lúc này Phan Đa Lạp phát hiện ra Sử Đế Phân, kinh ngạc nói: “A? Ông. . .. Sống lại rồi, hay
lại là một phân thân?”
“Ðừng nói nữa, ta là người bị bắt cóc!” Sử Ðế Phận cúi đầu nói.
Mỹ nhân ngư cũng kinh ngạc vì sự Xuất hiện của Sử Đế Phân, nhưng cô ta lại nói với Sở
Thiên: “Từ lúc chàng đem sư phụ và Sư nương đến đây, ta đã biết có chuyện Xảy ra rồi, bây
giờ chàng địng làm sao? Mọi việc đã lộn xộn như vậy rồi!”
Sở Thiên phất tay, bảo mọi người vào thánh điện, Sau đó nói với mỹ nhân ngư, “Chuyện
này để ta giải quyết, điều duy nhất bây giờ nàng phải làm là an tâm Sinh con ”
“Bây giờ Tam giới rối loạn như vậy, Sao ta có thể an tâm được?” Mỹ nhân ngư chau
mày: “Cách đây mấy ngày phụ hoàng và Lạp Lý Bác Ðức đã khai chiến Ở mặt trăng, Sa Lỗ
và Lộ Tây Pháp đều bị thương, ta và Bác Ðức đứng ở giữa không biết nên làm thế nào! Bây
giờ Ái Lệ Ti cũng gặp chuyện nữal”
Sở Thiên an ủi: “Yên tâm đi, có ta Ở đây, bọn họ có đánh thế nào, đợi sau này ta sẽ đi
từng nơi chữa trị cho bọn họ!”
“Lại đi từng nơi!” Mỹ nhân ngư thở dài, “Thôi đi, ba ngày sau chàng đi cứu Ái Lệ Ti,
trận quyết đấu của A Mạt Kỳ và Bố Lai Ân Đặc, ta và Bác Đức áp trận, những người khác
chia thành hai đội đi theo ta và chàng. . .” Nói Xong, nàng lại chau mày.
Sở Thiên vội vàng hỏi: “Khó chịu chỗ nào sao? Đứa trẻ này thật hư hỏng quá!”
“Không phải là đứa trẻ, không, không phải đứa trẻ, Mạt Khắc Nhĩ lại làm loạn rồil” Mỹ
nhân ngư bất đắc dĩ cười: “Khách Thu Toa sắp làm cha rồi”
“Nữ thần tại thượng ”
Những người nghe thấy câu nói này đều sửng Sốt, Sở Thiên lẩm bẩm: “Sao lại nhanh đến
vậy?”
“Đừng quên, thời gian thuận lưu của Mạt Khắc Nhĩ đã tu luyện đến đỉnh điểm rồi”
Sở Thiên kinh ngạc, giận dữ nói: “Tên hỗn đản này, ta đã bảo bao nhiêu lần rồi, có thể có
thể dúng thời gian thuận lưu để lớn nhanh hơn, nhưng trí tuệ thì không thể, hắn không Sợ
đứa trẻ sinh ra sẽ đần độn sao! Ca ngợi tất cả chư thần, Khách Thu Sa đã đủ đần độn rồi, con
trai của hắn lại là một đứa trẻ bị sinh non ”
` “Ồ, cha!” Phan Đa Lạp cúi đầu, Ta cược rằng, con trai của Khách Thu Sa không những
đần độn còn thêm ngu ngốc, ha ha, chắc chúng ta nên nướng nó ăn được rồi!”
“Điều này. . ..” ba tên Kiệt Khắc Tổn cũng há miệng, rồi lại cúi đầu, từng tên một lẩm
bẩm *ngu ngốc, 'đần độn' , “sinh non”.
“Mạt Khắc Nhĩ Ở đâu? Ta phải thu thập nó!” Nói Xong, Sở Thiên bất đắc ** phất tay,
“Thôi rồi, tên tiểu tử này sợ ta dùng thời gian nghịch lưu phá hỏng chuyện tôt của hắn, nên
chắc đã trốn đi rồi!”
Sở Thiên đến quang minh thánh điện, phân phó nhiệm vụ của ba ngày sau, lúc này Sở
Thiên mới được coi như giữ chữ tín, hắn bảo mọi người lui ra, chỉ giữ Sử Đế Phân lại.
Sử Ðế Phận Sắc mặt_kỳ quái, cười nói: “Nhà các ngươi thật lạ lùng, không biết Sử Đế
Phân trước đây sao có thể sống nổi!”
“Trước hết đừng quấn những người trong nhà này, tiếp tục câu chuyện dở dang của
chúng ta đi!” Sở Thiên cười nói: “Đừng già vờ nữa, Rốt cuộc ngươi tìm đứa con riêng của
Sáng Thần làm gì? Vừa rồi có lẽ ngươi còn đang hoài nghi thân phận của ta, bây giờ ngươi
thẩy nơi Ở của Ái Lệ Ti, có lẽ cũng đã tin ta là phu quân của Ái Lệ Ti rồi chứ?"
“Ha ha, nói thật, vừa rồi ta Sợ ngươi lừa ta, nhưng bây giờ đã tin rồi! Nhưng, ta vẫn giữ
câu nói đó, ngươi nghĩ ra cái gì có thể không chế Tư Ðặc Ân, thì sẽ hiểu vì Sao ta tìm đứa trẻ
đó!”
Sở Thiên phất tay, “Ngưoi và Sử Ðế Phân trước có tính tình giống hệt nhau, thích thừa
nước đục thả câu, chà, thôi được, nói thật với ngươi, đứa trẻ đó Ở ngày trên đảo của ta!”
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91