Sau khi cắt liên lạc, Lưu Khoa Sinh do dự! Nếu muốn bảo trì cuộc sống hạnh phúc hiện tại thì tốt nhất là đừng nên xáo trộn nó làm gì.
Lúc này chọn lựa vô cùng khó khăn thế nhưng Lưu Khoa Sinh không thể không lựa chọn! Nếu không phục tùng mệnh lệnh từ người thần bí thì tất cả những thứ hắn có được hiện giờ chỉ là pháo hôi mà thôi!
Nghĩ tới những thứ này, Lưu Khoa Sinh cắn răng liều mạng! Không thành công cũng thành nhân!
Nền văn minh ở Viêm Hoàng tộc phát triển vô cùng nhanh chóng nhưng phải đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng! Đó chính là người nguyên thủy không thể hiểu được những quy tắc cho mới!
Ví dụ một số thành thị đã bắt đầu xuất hiện biển "đường dành cho người đi bộ". Xuất phát từ tập quán đi đường lớn. Mãi dần dần họ thấy đi trên đường này tốt mới chọn nó để đi!
Cho nên nói người của Viêm Hoàng tinh hiện giờ thiếu kiến thức hiện đại!
Thế nhưng nhân thủ bên cạnh tôi có hạn. thủ hạ của Đỗ Tiểu Uy đều là lính đánh thuê. Mặc dù trung thành nhưng bảo bọn họ phụ trách công tác sinh hoạt thì họ không làm được!
Cũng không thể bảo Tôn Tứ Khổng chế tạo thêm người máy nữa! Với lại di dân từ địa cầu cũng không thể! Cho nên khoa học kỹ thuật ở Viêm Hoàng tinh phát triền thì lại càng đau đầu!
Giữa lúc tôi còn đang không có cách giải quyết thì một lão bằng hữu tìm tới.
Hắn tới tìm khiến tôi vô cùng kinh ngạc. Vốn cho rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa nhưng không nghĩ số phận đôi khi cũng thực kỳ quái.
Lúc này trong biệt thự. tôi có hai vị khách không mời!
Tôi sửng sốt nhưng sau đó lập tức khôi phục bình tĩnh: "Chúng ta tới thư phòng nói chuyện đi!"
Hai người gật đầu cùng tôi lên lầu!
...........
Trong lúc này trên Viêm Hoàng Tinh. Từ Khánh Vĩ thông qua điện thoại mà Tôn Tứ Khổng chế tạo liên lạc với tôi.
"Lưu tổng. sáng hôm nay, đại quân của Bộ tộc Hắc ám phát động tấn công Viêm Hoàng thành!" Từ Khánh Vĩ lo lắng nói.
"Hắc ám bộ tộc? cỏ chuyện gì vậy, tại sao họ đột nhiên lại tới? Trước đây không phải là bình an vô sự sao?" Tôi kỳ quái hỏi.
"Đúng, là do thủ lĩnh của bộ tộc Tập Tập Bỉ xúi giục nên họ mới đánh!" Từ Khánh Vĩ nói: "Bọn họ đang ở ngoài cửa thành tấn công. Hơn nữa vũ khí cũng được hiện đại hóa!"
"Vũ khí hiện đại hóa?" Tôi sửng sốt "Điều này sao có thể ?"
"Tôi cũng không hiểu nhưng mà tình hình đúng là như vậy." Từ Khánh Vĩ cười khổ nói: "Lưu tổng, ngài mau tới đây đi!"
"Chờ tôi, tôi sẽ tới ngay!" Tôi ngắt thông tấn khí. trực tiếp Thuấn Di tới Viêm Hoàng tinh.
Có chuyện gì vậy, Bộ tộc Hắc ám cũng có trang bị hiện đại? Chẳng lẽ trong Viêm Hoàng tộc có nội gián đem bí mật truyền sang bên kia?
Không có khả năng này, toàn bộ đều là do Tôn Tứ Khổng nắm, đâu có truyền ra ngoài! Bỗng nhiên, tôi nhớ lại một tin tức, Thủy Bối Sơn đã từng nói với tôi. Ở Bộ tộc Hắc ám cũng có một vị thần giống như tôi!
Chẳng lê cái cái tên thần hắc ám này cũng là người xuyên việt!
Càng ngày càng lộn xộn! Vốn tôi tưởng rằng mình tới Viêm Hoàng hưởng thụ cuộc sống, ai ngờ sự việc lại liên tiếp kéo tới!
Từ Khánh Vĩ nói: "Hiện chúng ta phải làm sao? Dùng lực lượng vũ trang tiêu diệt hAV bắt họ làm tù binh?"
Tôi nhìn những trang bị kia thì cau mày, những chỉếc xe tăng kia phải ở trên địa cầu mới đúng chứ? Chẳng lẽ trên tinh cầu này còn có một nền văn minh khác?
Nhưng lúc này Lưu Khoa Sinh đột nhiên phát tín hiệu. muốn đàm phán với người trong thành!
"Lưu tổng, Bộ tộc Hắc ám phát tín hiệu. muốn đàm phán với người cao nhất của Viêm Hoàng tộc. ngài xem..." Từ Khánh Vĩ nói.
"Đàm phán?" Tôi sửng sốt nhưng vẫn nói: "Được. phái một phi thuyền trí năng ra ngoài đón thần Hắc Ám vào!"
Tôi vốn không nghĩ đối phương sẽ đồng ý, hai bên đang chỉến tranh lại mời thủ lĩnh của họ vào. Thì thực sự đối phương là mạo hiểm!
Nhưng ngoài dự liệu của tôi, đối phương lại dễ dàng đáp ứng! Điều này làm cho tôi nghi hoặc. Đối phương rốt cuộc muốn làm gì? Vô duyên vô cớ tới công thành, trong lúc công thành lại muốn tới đàm phán!
Càng khiến tôi kinh ngạc hơn là người bước xuống phi thuyền! Lưu Khoa Sinh! Lại là Lưu Khoa Sinh!
Trong lúc nhất thời tôi thực sự không biết làm gì - có phải tôi với hắn có duyên? Hay là số mệnh đã an bài?!
"Đã lâu không gặp. Lưu Lỗi!" Lưu Khoa Sinh dường như đã đoán người trong thành là tôi, chẳng chút kinh ngạc tự nhiên nói.
"Mày đã sớm biết là tao?" Tôi có chút kỳ quái nhìn Lưu Khoa Sinh.
"Cũng không tính là sớm. tôi cũng mới biết trước đây không bao lâu!" Lưu Khoa Sinh nói.
"Nói ra mục đích của mày đi. mày tìm tơi báo thù hay là còn chuyện gì?" Tôi thở dài nói. Tiểu tử Lưu Khoa Sinh này nhiều lần tìm tôi gây phiền phức, tôi đã rất phiền vì hắn.
"Báo thù?" Lưu Khoa Sinh tự giễu cười cười: "Lưu Lỗi. không nên nói móc. Tôi không muốn nhắc lại chuyện trước đây. Huống chi tôi và cậu đâu có thâm cừu đại hận gì."
"A?" Tôi sửng sốt. Người này rốt cuộc đang làm cái gì vậy, hình như muốn giảng hòa vói tôi?
"Mày nói cái gì? Mày lập lại lần nữa xem nào?"
"Lưu Lỗi. tôi hiện giờ là thủ lĩnh của Bộ tộc Hắc ám. muốn bàn với cậu về chuyện phát triển của Viêm Hoàng tinh. chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện không?" Lưu Khoa Sinh bình tĩnh nói.
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:18 PM.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Lưu Khoa Sinh được tôi mời nhập thần điện. Đây là lần đầu tiên tôi mời người khác vào trong đàm luận. không ngờ người vinh hạnh đầu tiên lại là Lưu Khoa Sinh!
"Thật không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt trong tình huống thế này!" Lưu Khoa Sinh có chút cảm khái nói.
"Tôi cũng không ngờ." Tôi nhàn nhạt nói. Tôi không cỏ hảo cảm gì với Lưu Khoa Sinh nhưng cũng không có cừu hận gì. Lúc trước hắn thích Triệu Nhan Nghiên cũng không sai, chỉ là cách làm thái quá mà thôi.
Trong thế giới này thường là như vậy, thắng làm vua thua làm giặc! Nếu không phải tôi có thực lực mạnh thì người thua đã là tôi rồi! Không thể nói rõ ai đúng ai sai nhưng người thắng trận thường là người mang chân lý.
"Lưu Lỗi. Lần này tôi tới không phải đối địch với cậu!" Lưu Khoa Sinh thản nhiên nói: "Tôi biết thực lực của mình cũng không đủ!"
Nói xong Lưu Khoa Sinh đứng dậy hết sức nghiêm túc vái tôi một cái. nói: "Nhưng chuyện trước đây mà tôi làm là sai. Thành thực xin lỗi cậu và Nhan Nghiên, mong hai người có thể tha thứ!"
Tôi trọn mắt nhìn địch nhân trước mắt này, hắn cúi đầu với tôi? Chuyện này là sao vậy? Chẳng nhẽ có sự lừa gạt? Nhưng mà nhìn bộ dáng hắn đâu giống như gạt người!
Thận trọng tôi dùng tinh thần lực dò xét não bộ hắn một phen. giống y như Trần Dũng, tôi không cảm nhận được gì trong não của hắn.
Tôi biến sắc lạnh lùng nói: "Lưu Khoa Sinh. mày giả bộ thật giống, đúng là tao đã khinh thường mày!"
"Cái gì?" Lưu Khoa Sinh sửng sốt: "Tôi không giả bộ. Chỉ đang nói suy nghĩ trong lòng!"
"Lưu Khoa Sinh. tao là một dị năng giả. tin tưởng mày cũng biết, Tao không cảm thụ được suy nghĩ của mày!" Tôi không muốn đùa với hắn nữa trực tiếp nói rõ.
"Tôi..." Chẳng lẽ! Lưu Khoa Sinh bỗng nhiên nhớ ra cái gì đỏ. vội vã lấy cái thông tấn khí xuống nói: "Nhất định là cái thứ đồ xấu xa này, không biết có nghe lén cuộc nói chuyện của chúng ta hay không!"
Tôi nửa ngờ nửa tin tiếp nhận cái đồng hồ mà Lưu Khoa Sinh đưa cho.
Lần này tôi dò xét ý nghĩ của Lưu Khoa Sinh thì nhận thấy người này đang nghĩ gì!
Không sai! Lưu Khoa Sinh đang có ý nghĩ giảng hòa. hóa ra tôi hiểu lầm hắn!
Hơn nữa. tôi còn từ trong đầu hắn biết được những chuyện trước kia!
Nguyên nhân hắn xuyên qua làm cho tôi dở khóc ở cười! Hóa ra là vì đá hỏng TV. Sau khi tới Viêm Hoàng tinh Lưu Khoa Sinh dựa vào mồm mép của mình có được địa vị như ngày hôm nay. Sau đó hắn còn gặp một người thần bí!
Lưu Khoa Sinh cũng không biết người thần bí này là ai. Khi hắn gặp Lưu Khoa Sinh thi đội một cái mũ thật to. không ai biết dung mạo của hắn!
Thực lực của hắn vô cùng cường hãn. có thể nói là hô phong hoán vũ! Lưu Khoa Sinh chính là dựa vào người thần bí kia mới bước tới địa vị thần hắc ám!
Dưới sự trợ giúp của người thần bí. Lưu Khoa Sinh nhận được trang thiết bị. Vì vậy mới được coi là một tồn tại như thần! Hơn nữa người thần bí này đã đưa cho Lưu Khoa Sinh một cái thông tấn khí, có thể phóng ra hỏa cầu và thiểm điện các loại gì đó. người nguyên thủy vô tri,đương nhiên tường là Lưu Khoa Sinh biết pháp lực!
Lần chiến tranh này cũng là do người thần bí hạ lệnh. Lưu Khoa Sinh mới bất đắc dĩ phải tiến hành! Các xe tăng kia cũng là do người thần bí cung cấp, ngoài ra còn nhiều vũ khí hiện đại khác. Thế nhưng Lưu Khoa Sinh không dùng tới. mục đích lẩn này đã nói rõ với tôi!
"Không ngờ hai chúng ta cũng có thể tâm bình khí hòa ngồi nói chuyện như thế này!" Tôi cầm lấy cái đồng hồ của Lưu Khoa Sinh sau đó nói: "Hiện tại tôi sẽ cho người xem xét công năng của nó một chút, nhưng dường như nó không phải một công cụ nghe lén."
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Lưu Khoa Sinh đã thực hiện hành động phản bội, nhưng thủ đoạn của người thần bí khiến hắn phải sợ hãi!
Tôi giao thông tần khí cho Tôn Tứ Khổng, để hắn nghiên cứu.
Mà tôi và Lưu Khoa Sinh bắt đầu nói về nhưng vấn đề lâu dài của Viêm Hoàng tinh. Đương nhiên, tôi không đem quyền chủ động giao cho Lưu Khoa Sinh. Bời vì hắn còn chưa đáng để tôi tín nhiệm như vậy!
Lưu Khoa Sinh lần này tới đây đã chấp nhận nhượng bộ. nhưng hắn vẫn bảo trì một quan điểm. đó là duy trì quyền lực như thần của hắn ở Bộ tộc Hắc ám.
Đương nhiên, tín ngưỡng là một thứ khó cưỡng, yêu cầu của Lưu Khoa Sinh làm tôi trầm ngâm hồi lảu! Lợi dụng tôn giáo phát động chính biến. lịch sử đã thực hiện không biết bao nhiêu lần rồi! Cho nên chuyện này không thể khinh thường, tôi cũng chưa rõ. Lưu Khoa sinh có dị tâm muốn chia rẽ Viêm Hoàng tinh hay không!
Cho nên tôi do dự! Lưu Khoa Sinh dường như nhận ra cười nói: "Lưu Lỗi. tôi biết cậu lo lắng. Nếu như cậu hoài nghi tôi thì có thể phái người tới giám thị. Tôi nghe nói cậu có thể dùng tinh thần ấn ký khắc vào trong đầu người khác. không cho người ta phản bội."
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:20 PM.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
"Cậu yêu cầu như thế là vì mục đích gì?" Tôi có chút kỷ quái hỏi.
"Lưu Lỗi. nói thật chứ. tôi ước ao một cuộc sống như của cậu. một cuộc sống tiêu dao tự do!" Lưu Khoa Sinh nói: "Mỗi người đều truy cầu quyền lợi. truy cầu tiền tài, đến cuối cùng đều để người khác tôn trọng mình. coi mình là người trên! Mà cậu mỹ nữ nhiều như mây. không phiền não gì cả! Cho nên tôi rất ước ao. nếu như thành thần Hắc Ám thì tôi cũng được sự tôn trọng của mọi người, cũng có thể giả bộ. cũng có thể ra ngoài tán gái...!"
Tôi đổ mồ hôi, không nghĩ tên Lưu Khoa Sinh lại có ý nghĩ như vậy!
"Cậu hết hi vọng với Triệu Nhan Nghiên chưa?" Tôi bỗng nghĩ tới một vấn đề rất trọng yếu.
"Đương nhiên không hết. từ nhỏ tôi đã ái mộ nàng! Nhưng cậu yên tâm. tôi chỉ là ngưỡng mộ mà thôi." Lưu Khoa Sinh có vẻ thành thực.
Nửa giờ sau đó. Tôn Tứ Khổng đem thông tấn khí lại cho tôi, thần sắc hắn vô cùng trầm trọng: "Thiết bị này vô cùng tiên tiến, tương tự những phát minh của chúng ta, là sản phẩm khoa học kỹ thuật công nghệ cao nhưng không có tác dụng nghe lén!"
Lưu Khoa Sinh nghe thì thở dài một hơi. Biểu hiện của tôi lại ngưng trọng...
Sau khi đàm phán bí mật xong. Lưu Khoa Sinh trở lại tuyên bổ: "Hội đàm thất bại!" Toàn bộ quân đội hắc ám bộ tộc cũng giả bộ bại trận. quay về.
"Đinh Văn Phong đi tìm anh đã mấy lần rồi!" Lưu Duyệt nhìn tôi nói
"Đinh Văn Phong?" Tôi sửng sốt, đây chẳng phải là người thừa kế Đinh gia hay sao!
"Hắn tìm anh có chuyện gì không?" Tôi kỳ quái hỏi.
"Có thể là chuyện nữ nhân." Lưu Duyệt nhàn nhạt nói Dường như không cao hứng lắm.
"Chuyện nữ nhân? Đinh Văn Phong tìm anh? Em hình như đang tức giận?"
"Không có!" Lưu Duyệt trợn mắt nhìn tôi, có chút tức giận nói: "Mau đi tìm Đinh Vãn Phong đi. hình như hắn đang rất vội. Hứ! đi đâu cũng lưu tình!"
Tôi lưu tình? Tôi không hiểu nhìn Lưu Duyệt, hình như là nàng ăn dấm chua thì phải!
Tôi gọi điện thoại cho Đinh Văn Phong.
"Lão Đinh. tìm tôi có chuyện gì không?" Sau khi điện thoại được nối tôi vội vàng hỏi!
"Lưu... tiên sinh..." Đinh Văn Phong không biết xưng hô với tôi như thế nào cho phải.
"Cứ gọi tôi là lão đại như trước, hoặc là Lưu Lỗi cũng được!" Tôi nói.
"Được. lão đại!" Đinh Văn Phong nói: "Anh còn nhớ Vương Thư không?"
"Vương Thư? Cô gái nước R?" Tôi hỏi: "Nàng làm sao vậy?"
"Nàng Có chút phiền phức!" Đinh Văn Phong nói: "Nàng bị bọn xã hội đen bắt đi đóng phim AV!"
"Cậu nói cái gì? Bị xã hội đen ép buộc?" Tôi nghe xong không khỏi tức giận: "Chuyện này là sao? mau nói cho tôi biết!"
"Lão đại cậu lên mạng, đọc xong tin tức đó là sẽ biết!" Đinh Văn phong nói.
Tôi vội vàng đi tới thư phòng, mở máy vi tính. Lên MSN. có một tin tức đã gửi cho tôi.
Đó là báo chí nước R đưa tin. có một cô gái tên là Vương Thư. vì cha bị phá sản nên bị buộc đi đóng phim AV.
"Cậu làm sao biết?" Tôi thông qua MSN nhắn cho Đinh Văn Phong.
"Tôi vô tình tìm được..." Đinh Vàn Phong ái ngại.
Cho vay nặng lãi? Vì cha trả nợ? Đóng phim AV? Tôi nồi giận đùng đùng hướng Quách Khánh hỏi số của Hoành Lộ Kính Bát.
"......." Vừa mới nối điện thoại, đã một tràng tiếng nước R truyền tới.
"Hoành Lộ Kính Bát? Tôi là Lưu Lỗi!" Tôi nói.
"Xin chào ông chủ. ông có gì phản phó!" Hoành Lộ Kính Bát nói.
"Các người thật tốt đấy, dám ép con gái đi đóng phim AV?" Tôi vô cùng tức giận nói.
"Ép con gái đóng phim AV?" Hoành Lộ Kính Bát sửng sốt nói: "ông chủ. chúng tôi chưa bao giờ làm loại chuyện này!"
"Thật không?" Vì vậy tôi đem chuyện Vương Thư nói lại cho hắn một lần.
Hoành Lộ Kính Bát đương nhiên nhớ Vương Thư là của ai, nên vội vã giải thích: "ông chủ, cho vay nặng lãi là nhưng tổ chức ngoại vi. không có liên quan gì tới chúng tôi!"
"Được. lập tức tìm Vương Thư. sau đỏ diệt tổ chức kia cho tôi!" Tôi ra lệnh.
"Dạ. ông chủ. tôi biết rồi!"
Hoảnh Lộ Kính Bát gọi điện thoại tới báo cáo cho tôi biết đã diệt tổ chức kia. Đồng thời hôm trước. Vương Thư bị kinh sợ cho nên chưa bị bắt đi đóng phim AV. đồng thời hỏi tôi xin thi thị như thế nào. Tôi trầm ngâm một chút. bỗng nhiên cỏ cỏ một ý niệm hiện lên trong đầu!
Sau đó tôi liên tục phản phó cho Hoành Lộ Kính Bát.
Tôi gọi điện thoại cho Đinh Bảo Tam nói cho hắn biết chuyện này, người này thờ dài một hơi, dù sao nàng là bạn của hắn.
Thế nhưng tôi vạn lần không ngờ. sự kiện nước R này là một âm mưu nhắm trước vào tôi!
"Người bên kia chuẩn bị xong chưa?" "Không có vần đề."
"Được rồi, chúng ta bắt đầu kế hoạch, một con cờ có biến thế nhưng không ảnh hưởng tới đại cục. vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu tiến hành!"
"Rõ!"
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:22 PM.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Quyển kết Chương 68: Cùng Triệu Nhan Nghiên nói chuyện.
Nguồn: Sưu tầm
Nhóm đả tự 4vn
Trước khi tôi đi nước R, Triệu Nhan Nghiên đã tìm tới tôi nói chuyện: "Lão công, em có chuyện muốn nói với anh."
Tôi gật đầu, tôi biết Triệu Nhan Nghiên bình thường đều hì hì hà hà với tôi, rất ít khi nghiêm túc như vậy!
"Được. chúng ta về phòng ngủ nói chuyện đi." Đi tỏi phông ngủ. tôi tiện tay bày một kết giới. vì trong tình hình này khó có thể bảo đảm người khác nghe trộm hay không!
Lúc này Triệu Nhan Nghiên nói cho tôi một chuyện vô cùng khiếp sợ, không thể tin chuyện này lại là thực!
"Em cũng không biết mình có năng lực này khi nào. nó làm em nhớ lại một số chuyện trước đây!" Triệu Nhan Nghiên nói: "Còn có cả nhưng chuyện của chúng ta ở kiếp trước!"
Tôi đã sớm biết Triệu Nhan Nghiên cũng trọng sinh về bên cạnh tôi. Chỉ là ký ức chưa thức tỉnh mà thôi.
Tôi hết sức trịnh trọng gật đầu nói: "Nếu là như vậy anh sẽ lưu ý! Mà em cũng phải chú ý an toàn. mục tiêu bọn họ là anh. Có thể liên lụy sang em! Tuy rằng anh không biết sau lưng Trần Dũng là một nhân vật gì. thế nhưng cho dù hắn bị ép hay là tự nguyện, thì cũng chỉ là một quân cờ mà thôi!"
"Em sẽ chú ý, kỳ thực anh không cần lo lắng. Ha hả. hiện tại năng lực của em không kém anh đâu!" Triệu Nhan Nghiên cười cười nói: "Ví dụ như. em biết trong đầu anh hiện giờ rất lo lắng cho chúng em. nhưng cũng nghĩ tới một cô gái khác tên là Vương Thư!"
"Cái gì? !" Tôi sửng sốt. tôi không ngờ tinh thần lực của Triệu Nhan Nghiên lại mạnh như vậy, ngay cả tư tưởng của tôi cũng có thể biết!
"Cho nên anh không cần lo lắng. anh yên tâm đi làm chuyện đi. em tự bảo vệ được mình!" Triệu Nhan Nghiên nói.
Tôi gật đầu. thâm tình nhìn Triệu Nhan Nghiên nói: "Làm khó cho em rồi..."
"Việc này có gì là khó. người kiếp trước em thích cũng là anh mà! Ngốc ạ!" Triệu Nhan Nghiên khẽ cười nói.
"Ách... Kỳ thực ý của anh là, em ở nhà cũng có nguy hiểm như vậy. anh lại tới nước R."
"Đi tìm chết đi!" Triệu Nhan Nghiên liếc tôi một cái nói: "Nói cho anh biết. đây là người cuối cùng. sự nhẫn nại của em cũng có hạn thôi đấy! Sau này khi chúng ta tới Viêm Hoàng tinh! Đến lúc đó anh thu liễm lại cho em. em không thích nữ nhân nguyên thủy!"
"A?" Tôi thật không biết nên trả lời như thế nào. vậy còn Thủy Linh Nhi thì làm sao bây giờ?
Đã chuẩn bị xong các thứ để rút khỏi Địa cầu nhưng tôi không muốn làm rầm rộ!
Rát may mắn là ở nước R. một nữ nhân của tôi chưa bị vũ nhục. Nhưng sự thuần khiết của Vương Thư không biết có thể bảo trì được bao lâu nữa.
Vốn những người ép Vương Thư đóng phim AV muốn hành động nhưng khi phát hiện Vương Thư là một xử nữ thì lập tức dừng lại. Bời vì một cuốn phim phá thân có thể bán được số tiền cực lớn! Cho nên vì lợi ích kinh tế bảo trì cho Vương Thư được sự thuần khiết.
Sau khi diệt trừ Trạch Tinh Đằng Nhị. công ty của cha Vương Thư không ngừng phát triển, đồng thời bị người ta đố kỵ theo dõi!
Họ tập hợp với nhau lại. đồng loạt tấn công vào công ty của cha Vương Thư. Kết quả có thể nghĩ. công ty phá sản là chuyện nhỏ thiếu tiền là chuyện lớn! Nếu không đủ tiền trả nợ thì cha Vương Thư sẽ bị bắt đi ngồi tù, đây là mâu thuẫn lớn nhất của nàng.
Thân là một nữ nhân muốn có nhiều tiền trả nợ cho cha. không còn nghề nào khác là làm nghề không vốn!'
Thế nhưng cho dù bán thân thể có kiếm được nhiều tiền không? Đóng một bộ phim cũng được 100 vạn, thế nhưng cha nàng lại thiếu của người ta tới tận 300 triệu, muốn trả nợ ít nhất cũng phải đóng 300 bộ phim, một ngày một đêm đóng một phim cũng phải trong một năm mới hết nợ! Nhưng đây lại là cho vay nặng lãi, đóng hết đời cũng không trả hết nợ được!
Hơn nữa trong cái nghề này. người mới xuất hiện lớp lớp. cuối cùng nàng cũng xuống dốc. Cho nên không biết đóng được bao lâu!
Vương Thư còn suy nghĩ. Sau khi mình đóng phim được tung ra. bạn bè người thân sẽ nghĩ như thế nào. đây mà điều nàng vô cùng sợ hãi.
Lại nói người hãm hại công ty của cha Vương Thư đã bị Hoành Lộ Kính Bát tìm người tới cảnh cáo. Không muốn biến mất thì phải bồi thường tổn thất. Có công ty cự tuyệt, kết quả sau một đêm. giám đốc công ty đó biến thành người tàn tật.
Last edited by Minh Huệ; 20-05-2011 at 05:22 PM.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Dám trêu Vương Thư thì đây còn chưa bù đắp được tổn thất cho nàng! Đây là nữ nhân mà ông chủ mình coi trọng, đương nhiên Hoành Lộ Kính Bát phải làm cho tận sức!
Sau khi thân phận tôi công khai thì một câu nói ảnh hưởng tới tiền đồ của hắn hắn lại càng cố gắng.
Hoành Lộ Kính Bát vơ vét tài sản của mấy công ty, bắt bọn họ bồi thường phi tổn thất. Tổng cộng công ty của cha Vương Thư thiệt hại chưa tới một tỷ yên. vậy mà Hoành Lộ Kính Bát lại bắt họ mỗi nhà phải đền bù một tỷ yên!
Các công ty này đều bất bình thế nhưng Hoành Lộ Kính Bát là ai. người ta là tổ chức hắc đạo. Sẽ không mặc cả. một câu không họp là cho mày tiêu thất!
Giám đốc công ty trong một đêm biến thành người tàn tật kia. tàn tật rồi vẫn phải bò ra 1 tỷ. Nếu không thì đêm hôm sau lại không biết mình có bị ngã lầu mà chết không.
Vương Thư chưa biết tình hình nên vẫn vô cùng lo lắng.
Giữa lúc Vương Thư không biết nên làm thế nào thì cửa phòng bị đẩy ra, Hoành Lộ Kính Bát đi đến.
Vương Thư không nhận ra hắn là ai, nên nghĩ hắn là một người xấu. Mà Hoành Lộ Kính Bát hiện tại muốn giả bộ làm người xấu!
"Đã hiểu chưa. cô phải thay cha cô trà nợ!" Hoành Lộ Kính Bát lạnh mặt nói.
"Tôi còn có lựa chọn sao?" Vương Thư nhìn người trước mặt cười lạnh nói.
"Đương nhiên, lần này tôi tới thông báo cho cô một tin tức tốt!" Hoành Lộ Kính Bát nở nụ cười.
"Tin tức tốt? Cái tin tức tốt gì?" Vương Thư vô thức lắc đầu: "Với tôi có tin tức tốt gì hả!"
"Lấn này tuyệt đối là một tin tức tốt,... ít nhất... cô cũng có một lựa chọn. nếu chọn người này thì cô sẽ được vạn người hâm mộ. đồng thời thực hiện được ước mơ của mình!" Hoành Lộ Kính Bát nói.
"Thật không?" Vương Thư nghe xong kích động. nhưng lập tức trở lại bình thường: "Ông đang gạt tôi, sao tự dưng tôi lại có lựa chọn được? Tôi là một nữ nhân, tôi còn cái gì khác để trả tiền đâu, đừng có nói với tôi là một người nào đó coi trọng tôi, nhận trả giúp nợ cho tôi!"
"Ha hả. tiểu thư. cô thật thông minh!" Hoành Lộ Kính Bát vỗ tay nói: "Không sai tôi muốn nói chính là điều này, có một ông chủ coi trọng cô, muốn thay cô trả nợ!"
"Coi trọng tôi? Đùa cái gì vậy, tôi không phải là minh tinh cũng không phải danh gia vọng tộc. làm gì có ai coi trọng?" Vương Thư tự giễu nói: "ông nghĩ chuyện này có thể sao?"
"Thẻ nhưng..." Hoành Lộ Kính Bát nghĩ có thể nhanh chóng đem nàng tới gặp ông chủ. nhưng nàng này lại không tin mình.
"Làm sao vậy? Không nói được? Bị tôi vạch trần rồi hả?" Vương Thư cười lạnh nói.
Hoành Lộ Kính Bát nghe vậy thì phiền lòng. chỉ có thể tiếp tục nói tiếp: "Vương tiểu thư. tôi nói thật. kỳ thực lần này người trợ giúp cô là một người Hoa. người đó muốn gặp cô!"
"Người Hoa? Gặp tôi?" Vương Thư sửng sốt, chẳng lẽ là bạn học mình? Nhưng nàng không có bạn học nào nhiều tiền như vậy... là ai chứ?
Lẽ nào...là hắn? Trước mắt Vương Thư xuất hiện một hình bóng. Không có khả năng, nang lắc đầu.
Một thời gian dài hai người đã không liên hệ. sao hắn có thể biết chuyện để giúp nàng chứ?
Hơn nữa lấy phong cách làm việc của hắn. người uy hiếp mình còn sổng được hay sao. Vậy người trước mặt này còn sống được sao?
"Có thể dẫn tôi đi gặp hắn không?" Vương Thư tò mò nhìn Hoành Lộ Kính Bát nói!
"Có thể. nhưng cô phải lựa chọn. đáp ứng hay không?" Hoành Lộ Kính Bát nói: "ông chủ kia rất bận, không có thời gian ở lại chỗ này."
"Tôi còn có lựa chọn thứ ba không?" Vương Thư do dự một chút hỏi.
"Không có!" Hoành Lộ Kính Bát khẳng định nói.
"Vậy được rồi. Tôi đi với ông." Vương Thư bắt đắc dĩ lắc đầu đi theo Hoành Lộ Kính Bát.
Nhìn hành lang đang đi. Vương Thư cực kỳ sửng sốt
"Đây là nơi nào? ông rốt cục là ai? Tại sao lại biết nơi này?"
"Tôi là người nào không quang. Biết nơi này cũng không quan trọng! Quan trọng một lát nữa cô gặp người kia sẽ rõ tất cả!" Hoành Lộ Kính Bát nói.
Vương Thư nghe xong gật đầu. bây giờ nang không còn lựa chọn nào khác. chỉ đi bước nào tính bước đó mà thôi!
Sau khi tới một gian phòng, Hoành Lộ Kính Bát ngừng lại chỉ vào nói: "Ở trong này, cô tự đi vào được rồi!"