Cơn gió bấc ùa qua khung cửa nhỏ
Bỗng rùng mình, à cơn sốt chưa qua!
Năm mới đến, sao niềm vui đâu mất?
Bao muội phiền, bệnh tật cứ vây quanh.
Một năm qua với bộn bề cuộc sống
Kiếm ăn tất tả rồi ngọt – đắng tình yêu
Tay xoa trán, mình làm được gì nhỉ?
Ôi! Số 0 tròn trĩnh cứ xoay xoay.
Mệt quá rồi, ừ thôi đi nằm nghỉ
Cứ trở mình rồi trằn trọc băn khoăn…
Lo toan cuộc sống thì thôi tạm vứt bỏ
Nhưng sao mà cứ khắc khoải bóng hình em.
Em ơi! Giờ em đang đâu nhỉ?
Có nhớ về những kỉ niệm bên nhau?
Em vốn bảo: đừng suy nghĩ nhiều anh nhé!
Nhưng tim này tan nát mất còn đâu.
Ôi định mệnh, muôn đời là định mệnh
Định mệnh buồn cứ dai dẳng mãi không thôi
Tôi muốn nằm, nằm yên nghỉ suốt kiếp
Để vĩnh hằng, thanh thản phủ hồn tôi
Nhưng ước mơ, dự định còn dang dở
Còn mẹ cha và cả những người thân…
Đừng quỵ ngã, ngàn lần đừng quỵ ngã
Phải kiên cường đứng dậy phải không T?
……………………………..
Sốt… lạnh… mệt… buồn…
……………………………...
Đi cấp cứu về, chẳng biết làm gì đành làm vài câu thơ giải khuây, haizzz