Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 640: Cùng ngực lớn đồng hành. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Chịu ủy khuất?
- Lão nương không tiếc cùng gia tộc đồng sanh cộng tử, nhưng gia tộc lại muốn lão nương gả cho một gia hỏa đáng giận, hiện tại lão nương xem như triệt để thất vọng đau khổ đối với gia tộc rồi! Lần này nếu không phải là được phụ thân vụng trộm phóng xuất, lão nương vẫn còn bị giam lỏng nữa kìa!
Lữ Nguyệt Đồng vừa tức vừa khổ.
Thật đúng là đáng thương ah!
Cái gì đau nhất? Cái kia tự nhiên là bị người mình tín nhiệm nhất phản bội! Lữ Nguyệt Đồng ban đầu ở trong quân doanh có cơ hội theo Lâm Lạc cùng một chỗ thoát thân, nhưng nàng lại lựa chọn lưu lại cùng gia tộc chung một chỗ chiến đấu, không nghĩ tới địch nhân vừa tiêu diệt, mình lại lập tức bị gia tộc ở sau lưng chọc một đao, điều này có thể không đau sao?
Lâm Lạc thở dài, đem cánh tay phải đưa ra ngoài, để cho nữ Bạo Long này cũng có thời điểm mềm yếu khẽ dựa vào.
Nhưng hắn hiển nhiên tính sai rồi, Lữ Nguyệt Đồng "Xùy~~" thoáng một phát, xé mở quần áo ở cánh tay hắn, lộ ra cơ bắp màu đồng cổ bên trong, Lâm Lạc lại càng hoảng sợ nói:
- Này uy uy, muốn an ủi có thể, nhưng ta là bán nghệ không bán thân đấy!
Xoẹt một ngụm, Lữ Nguyệt Đồng đối với cánh tay của hắn dùng sức cắn xuống dưới, thậm chí máu tươi đã tung tóe đi ra!
- Ah…
Lâm Lạc chau mày, sáu hệ công pháp tự động phòng ngự, bành thoáng một phát liền đem Lữ Nguyệt Đồng chấn lui ra ngoài, miệng đầy răng ngà nhao nhao rớt xuống. Nếu đổi lại là Tô Mị cùng Lăng Kinh Hồng, vậy hắn nhất định sẽ cưỡng ép thu nhiếp công pháp cho đối phương cắn thống khoái, nhưng đối với nữ Bạo Long liền không cần ôn nhu như vậy rồi.
Hai người đồng thời vận chuyển lĩnh vực chi lực, miệng vết thương đều lập tức khép lại, răng gãy phục sinh.
- Ngươi là cẩu sao, cắn được ác như vậy!
Lâm Lạc cắn răng nói, cho dù hắn đối với Lữ Nguyệt Đồng cũng không có phòng bị gì, nhưng thân là Linh Cảnh chí cường giả, thời khắc đều có linh lực hộ thể, Lữ Nguyệt Đồng có thể một ngụm cắn chảy máu, đủ thấy nàng tuyệt đối là toàn lực ứng phó!
- Ha ha ha, lão nương thật đúng là cẩu đấy!
Lữ Nguyệt Đồng khẽ cắn xong, tựa hồ đem toàn bộ oán khí phát tiết đi ra ngoài, lại biến thành nữ Bạo Long tùy tiện nguyên lai kia.
- Hắc, kêu một tiếng tới nghe chút coi!
- Ngươi có phải còn muốn lại bị cắn một ngụm hay không?
Hai người không dám ở trong Lữ thành lâu, dù sao Lữ Nguyệt Đồng là trộm trốn tới đấy! Linh Cảnh chí cường giả có đan điền không gian, tự nhiên căn bản không cần phải đi thu thập cái gì, vỗ vỗ bờ mông có thể rời đi.
Sau khi ra khỏi Lữ thành, Lâm Lạc nói:
- Phụ thân ngươi có thể bị gia tộc xử phạt hay không?
- Sẽ không!
Lữ Nguyệt Đồng lắc đầu.
- Mục đích của Bạch gia cũng chỉ là muốn chiếm đoạt Lữ gia, muốn kết hôn ta chỉ là bọn hắn thử phản ứng cùng giới hạn thấp nhất của gia tộc, kết quả cuối cùng nhất đều đồng dạng, chỉ cần lão tổ cúi đầu, như vậy hết thảy vô sự, nếu không khó tránh khỏi đại chiến một hồi! Bất quá, lão tổ đã cúi đầu lần thứ nhất rồi, lần nữa cúi đầu cũng là thuận lý thành chương!
- Chỉ là, sau này lão nương sẽ là phản đồ của Lữ gia rồi!
Khuôn mặt nàng đắng chát, quay đầu lại nhìn thoáng qua Lữ thành không sai biệt lắm sắp tan biến ở tầm mắt, mang theo vẻ vô cùng đìu hiu nói ra.
Lâm Lạc không khỏi thổn thức nói:
- Vậy ngươi liền kiến tạo một tổ chức cường đại hơn Lữ gia, để cho những người kia đều cầu lấy muốn gia nhập vào!
- Ha ha ha, cái chủ ý này lão nương ưa thích!
Lữ Nguyệt Đồng dùng sức vỗ vào trên vai Lâm Lạc một cái, làm thân thể của hắn trực tiếp lúc xuống đất, toàn bộ mu bàn chân đều tiến nhập vào bên trong đá vụn.
Lâm Lạc nhe răng nhếch miệng, nữ nhân này thật sự là một chút cũng không hiểu ôn nhu a, tuyệt đối muốn đứng xa mà trông, miễn cho nàng nổi điên đến tiểu huynh đệ của hắn!
Trở lại chỗ bọn người Tô Mị ẩn thân, cùng tứ nữ tụ hợp, mà Phạm Thương Vũ vẫn còn dưỡng thương, xem ra còn phải mất vài ngày thời gian mới có thể đem thương thế dưỡng tốt.
Tô Mị trước là đối với Lâm Lạc bay qua một ánh mắt tán thưởng cùng quả là thế, liền thân thân mật mật cùng Lữ Nguyệt Đồng nói chuyện với nhau. Nàng hiển nhiên là cho rằng Lâm Lạc mị lực vô cùng lớn, đem Lữ gia đại tiểu thư cấu kết dụ bỏ nhà, một mặt là tán thưởng hắn không hổ là nam nhân mình nhìn trúng, đủ ưu tú, một phương diện khác là đánh trả Lâm Lạc, còn nói không có nhìn trúng bộ ngực lớn của người ta!
Lâm Lạc thấy phong phạm nhất phái chủ mẫu của Tô Mị, rất có tư thế hậu cung chi chủ, không khỏi vì nàng đổ mồ hôi ! Khá tốt nữ Bạo Long ở phương diện này trời sinh trì độn, còn không có lĩnh hội ra lời nói trong ý tứ của Tô Mị, ngược lại là cùng tứ nữ đánh thành một đoàn.
Các nàng ở một năm thời gian Đông độ đã từng có trao đổi, quan hệ mặc dù nói không thân mật lắm, nhưng cũng không lạ lẫm. Nghe được Lữ gia đối đãi nàng như thế, tứ nữ đều là nổi lên lòng căm phẫn, giúp nàng đem Lữ gia từ trên xuống dưới mắng mấy lần.
Nói xong, chủ đề liền tự nhiên rơi xuống trên đầu Lâm Lạc. Tứ nữ đều cho rằng Lữ Nguyệt Đồng là người một nhà, tự nhiên không có gì cố kỵ, mà thần kinh của Lữ Nguyệt Đồng vừa thô vừa to cũng có chút quá mức rồi, cho rằng tứ nữ cầm một ít chuyện khuê phòng nói chỉ là bởi vì mọi người quan hệ không tệ, cũng đi theo cười ha ha, hồ đồ không có phát hiện có cái gì không ổn.
Không lâu về sau, Đường Điềm cưỡi một đầu bạch ngưu trở về, chứng kiến Lữ Nguyệt Đồng tránh không được một phen thân mật. Hai nữ tính nết rất giống nhau, một cái tục tằng, một cái đối với cái gì đều cảm thấy hứng thú.
Nhưng Đường Điềm vừa đến, tứ nữ tự nhiên không nói chuyện kia nữa, không phải sợ độc hại cả Đường Điềm, mà là thần kinh tiểu ma nữ này không thể dùng lẽ thường đến cân nhắc, không chừng có thể làm ra chuyện cổ quái kỳ lạ quý hiếm gì đó.
Việc Lữ Nguyệt Đồng trốn đi không lừa được thời gian quá dài, bọn hắn phải mau rời khỏi phạm vi thế lực của Lữ gia, nếu không chắc chắn sẽ có một loại cảm giác nguy cơ.
Tuy Phạm Thương Vũ còn không có dưỡng tốt tổn thương, nhưng ở đây lại rất an toàn, hơn nữa, cho dù bị người tìm được cũng không có gì, có lệ cấm Không Linh cảnh võ giả ở trong núi dưỡng thương sao?
Hắn ra sức khích lệ bọn người Lâm Lạc lập tức ly khai, mà hắn cũng sẽ cùng Lâm Lạc chia đường mà đi, bằng nắm đấm của mình ở Đông châu xông ra một phiến thiên địa!
Nam nhân chí ở bốn phương, một mực bị người che gió che mưa, lại há có thể trưởng thành nam tử hán có thể ngăn cản bão tố? Cường giả chân chính tự nhiên là từ trong ngàn vạn ma luyện từng bước một đi tới! truyện copy từ tunghoanh.com
Lâm Lạc không có khích lệ nói cái gì, chỉ là từ trong Tử đỉnh lấy ra đại lượng linh thạch cho hắn.
- Lâm huynh, ta và ngươi trong lúc đó không nói đa tạ! Có một ngày ngươi gặp được phiền toái, vô luận ở đâu, chỉ cần nhận được tin tức ta đều đuổi tới, cho dù cùng một chỗ chịu chết cũng không oán!
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 641: Cùng ngực lớn đồng hành. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Lầm huynh, trân trọng!
- Trân trọng!
Hai người cũng không phải người lề mề, cùng nhau nói trân trọng, Lâm Lạc liền dẫn lục nữ rời đi, ngược lại là Đường Điềm khóc sướt mướt, để cho Lâm Lạc cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ tiểu ma nữ đã yêu trung niên đại thúc.
- Ô ô ô, hắn không có ở đây, về sau không có người có thể làm thịt nướng ăn ngon rồi!
Tiểu ma nữ khóc thút thít nói.
Thì ra là thế, quả nhiên cực kỳ không có tim không có phổi ah! Lúc đi Phạm Thương Vũ còn mặt mũi tràn đầy cảm động, nếu hắn biết rõ tiểu ma nữ chỉ là trong ngực niệm thịt nướng của hắn, coi hắn cùng đầu bếp bình thường đặt song song, không biết vị này có thể mặt đều đen rồi hay không.
Phương hướng Bạch gia tự nhiên không thể đi, bọn người Lâm Lạc cẩn thận từng li từng tí một đường Đông hành, năm ngày sau đã đi ra khỏi phạm vi thế lực của Lữ gia, cái này đã yên tâm rồi. Nói đến lúc ấy Lâm Lạc chuyển tất cả kho hàng của Hàn gia, tất cả mọi người là cười to.
- Trách không được Hàn gia có thể thua ngược lại, dùng 300 Hắc Sát quân cưỡng ép hiếp tế hiến oanh kích trận pháp, nguyên lai bọn họ là bị bất đắc dĩ, không thể không làm !
Lữ Nguyệt Đồng đến thời điểm này mới biết được tại sao Hàn gia là làm sự tình ngu xuẩn như vậy.
- Lại nói tiếp, sở dĩ Hàn gia có thể đại bại, vẫn là nhờ may mắn của ngươi!
Lâm Lạc cười cười:
- Đừng, ta chính là một người bình thường, đừng đeo lên mũ anh hùng cho ta, ta sẽ bay bổng không biết mình có mấy phân lượng đấy!
- Ngươi có mấy phân, các nàng Tô Mị khẳng định biết rõ!
Những ngày này Lữ Nguyệt Đồng nghe nhiều chuyện khiê phòng, ngay cả mình cũng sẽ ở trong bất tri bất giác nói ra.
Tô Mị tứ nữ có thể biết rõ “phân lượng” của Lâm Lạc, cái kia tự nhiên là tự mình thể nghiệm đi ra! Nàng tùy tiện còn không biết mình nói gì đó, khiến cho Tô Mị các nàng đều là đỏ mặt lên.
Tô Mị cũng không phải là người nhu nhược, lập tức nói:
- Ngươi chừng nào thì cũng nhận thức thoáng một phát phân lượng của ngốc tử nhà ta!
- Hừ, nếu hắn dám đối với lão nương làm loạn, lão nương liền một cước đá phát nổ hắn!
Lữ Nguyệt Đồng nói xong liếc nhìn hạ thân của Lâm Lạc.
Lâm Lạc bị nàng thấy không khỏi phát lạnh, ảo não nói:
- Oan có đầu, nợ có chủ, nói đều là các nàng nói, ngươi ngắm ta làm gì?
- Phế ngươ đi i, không phải là trừng phạt các nàng sao?
Lữ Nguyệt Đồng cười lên ha hả, nữ Bạo Long này là trường kỳ dừng lại ở bên trong Hắc Sát quân cơ hồ toàn bộ là nam nhân, cái chuyện dâm đãng gì chưa từng nghe qua?
Tô Mị các nàng cho rằng Lữ Nguyệt Đồng là xử nữ tất nhiên da mặt mỏng, nào nghĩ đến nữ Bạo Long kỳ thật là nữ lưu manh!
Lập tức, tứ nữ toàn bộ bại trận!
Lâm Lạc chuyển nói chuyện đề, nói đến phong thổ Nam Châu, chuyện hay việc lạ, Lữ Nguyệt Đồng cũng đồng dạng cho bọn hắn hiểu thêm Đông châu.
- Địa phương thần kỳ nhất Đông châu, được xưng là Thần chi luyện tràng!
Lữ Nguyệt Đồng nói đến một cái ở trong võ giả Đông châu lưu truyền rộng rãi, nhưng vẫn rất ít có người có thể đủ chứng minh truyền thuyết là đúng.
- Theo người tiến vào qua trong đó lộ ra, vô luận ngươi ở đâu vào bên trong đều bị thuấn gian đến một đấu võ trường cự đại, bên trong còn có rất nhiều người đến từ địa phương khác nhau truyền tới!
- Ồ, Đông châu cũng có tồn tại như vậy?
Tô Mị kinh hô một tiếng.
- Nam Châu chúng ta cũng đồng dạng có nghe đồn! Bất quá, ông nội của ta đặc biệt đi những địa phương mà người trước khi bị truyền tống xem qua, căn bản không có dấu vết truyền tống pháp trận tồn tại!
Không có truyền tống pháp trận? Lâm Lạc vốn là không còn đem việc này làm chuyện quan trọng, nhưng giờ phút này lại đem lông mày chau xuống, không có truyền tống pháp trận mà nói, làm sao có thể đem người ở địa phương bất đồng lập tức tập trung đến cùng một chỗ?
Theo như Lữ Nguyệt Đồng nói, khả năng lớn nhất chính là cái gọi là Thần chi luyện tràng này chính là một cái mẫu trận, mà người tiến vào trong đó vừa vặn đến từ tử trận (*trận con), ở một cái thời khắc đặc thù nào đó đã nhận được đi vào.
Nhưng ngay cả Tô Quảng Khai cũng không có thể phát hiện Truyền Tống Trận tồn tại, vậy cũng thật không có Truyền Tống Trận, mà chỉ có thể dùng Thần tích để giải thích! Đây cũng là nguyên nhân Thần chi luyện tràng có thể đạt được kỳ danh!
- Nam Châu cũng có ah!
Lữ Nguyệt Đồng chậc chậc khen.
- Thật không hỗ là Thần tích, cách nhau xa như vậy cũng có tồn tại giống nhau!
- Cái Thần chi luyện tràng này đến tột cùng là cái gì?
Lâm Lạc cũng nổi lên hứng thú.
- Nói đơn giản một chút, là đánh, chỉ cần ngươi có thể không ngừng đạt được thắng lợi, có thể đạt được Thần linh ban ân, linh đan diệu dược, cực phẩm linh thạch gì đều có! Lưu truyền rộng rãi nhất chính là một Không Linh cảnh võ giả bị diệt tộc lọt vào cừu nhân đuổi giết, kết quả hắn vừa vặn bị truyền tống tiến vào Thần chi luyện tràng. Mà chờ lúc hắn đi ra, rõ ràng đã đến được Tịch Linh cảnh, dùng thực lực bước thứ tư cường đại một người đem cừu gia toàn bộ giết sạch!
Lữ Nguyệt Đồng lộ ra rất hưng phấn.
- Thú vị! Thú vị!
Đường Điềm ở một bên vỗ tay nói.
- Đại phôi đản, chúng ta cũng đi vào trong đó chơi ah!
- Nữ nhân ngu ngốc, chúng ta đi vào như thế nào?
Lâm Lạc thở dài, tiểu ma nữ đôi khi “thông minh” như vậy thật là làm cho người sốt ruột.
Tất cả mọi người đều nở nụ cười, cái gọi là Thần chi luyện tràng ở Nam Châu cơ hồ bị coi là dân trong thôn nói ngu, mặc dù Đông châu có rất nhiều người tin tưởng có tồn tại như vậy, nhưng lại thuộc về có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Hơn nữa, đây cũng không phải là tặng không đan dược linh thạch, mà muốn trải qua sinh tử huyết chiến lần lượt, đi vào mười người mà nói, chỉ có thể một người còn sống đi ra!
- Chúng ta kế tiếp đi đâu?
Đừng nói các nàng Tô Mị rồi, dù là Lữ Nguyệt Đồng đối với thế giới bên ngoài Lữ thành cũng không biết bao nhiêu, nàng còn không có đạt tới cảnh giới có thể khắp nơi lịch lãm rèn luyện.
Lục nữ đều đem ánh mắt xem ở trên người Lâm Lạc.
Lâm Lạc đang muốn nói chuyện, nhưng Tử đỉnh trong thức hải đột nhiên chấn động, một cảm giác không cách nào nói rõ lập tức tràn đầy toàn thân, hắn không tự chủ được nâng lên ngón tay hướng một chỗ:
- Cái kia!
Lại bỗng nhiên phát hiện, một ngón tay này thiếu chút nữa mò tới bộ ngực lớn của Lữ Nguyệt Đồng, cái mục tiêu kia vạn phần rõ ràng lên!
Sắc mặt Lữ Nguyệt Đồng lập tức tối sầm, hung dữ nhìn xem Lâm Lạc, thuận tiện đem linh khí Đại Khảm Đao lấy ra! Mà thấy có người muốn đánh nhau, Đường Điềm sẽ tới cổ vũ rồi, trên nhảy dưới tránh không ngừng xui khiến, ước gì hai người đánh nhau nhanh lên.
Lâm Lạc cũng một hồi ngứa răng, hết lần này tới lần khác bộ ngực của Lữ Nguyệt Đồng lớn như vậy, hắn muốn nói là cử chỉ vô tâm, nhưng ngay cả chính hắn cũng rất khó tin tưởng, càng đừng đề cập những người khác!
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 642: Linh thảo khắp nơi trong sơn cốc. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lữ Nguyệt Đồng quơ quơ Đại Khảm Đao, dù sao không có cho Lâm Lạc sờ đến, cảnh cáo thoáng một phát là được.
Cái này là đạo lý gì?
Lâm Lạc có chút choáng luôn, nói một câu hồ đồ:
- Ta thoải mái nói, ngươi cho ta sờ sao?
- Hừ, ngươi dám sờ, lão nương liền phế đi cái chân thứ 3 của ngươi! Lão nương cũng không phải chú ý bị phế nhân bất nam bất nữ sờ ngực vài cái!
Lữ Nguyệt Đồng hung thần ác sát nói.
Nữ Bạo Long quả nhiên bất đồng cùng người bình thường!
Lâm Lạc thở dài, Tử đỉnh y nguyên ở trong thức hải rung động lắc lư, tựa hồ tràn đầy vô cùng khát vọng, ở hướng kia có đồ vật vạn phần trọng yếu! Hắn tạm thời buông xấu hổ nói:
- Đi vào trong đó!
- Này, Nguyệt Đồng người ta cũng không có truy cứu, ngươi làm gì còn con vịt chết mạnh miệng!
Tô Mị có chút khó chịu, bộ ngực sữa ngạo nhân vốn là nàng đắc ý nhất, nhưng hết lần này tới lần khác gặp một cái đối thủ cường lực, không thể không bại trận .
Lâm Lạc dở khóc dở cười nói:
- Ta có loại cảm giác, nhất định phải đi chỗ đó!
Đối với cái này, cho dù tiểu cô nương dễ dàng lừa gạt như Đường Điềm cũng không muốn tin tưởng. Bất quá dù sao bọn hắn cũng không có mục đích minh xác, chỉ cần đừng có trở lại Lữ gia hoặc là đến phạm vi thế lực Bạch gia là được, đi nơi nào thật đúng là không sao cả.
Lập tức thay đổi tuyến đường, bọn hắn hướng về phương hướng Lâm Lạc chỉ đi đến.
Tất cả mọi người là người trẻ tuổi chân chính, tự nhiên có chủ đề cộng đồng, trên đường đi mặc dù chỉ có vùng khỉ ho cò gáy, nhưng lấy thực lực Linh Cảnh của bọn hắn lại nhẹ nhõm vượt qua, giống như du sơn ngoạn thủy.
Người đều là động vật có cảm tình, theo sớm chiều ở chung, quan hệ của mọi người tự nhiên là càng ngày càng thân mật. Đương nhiên, cái này chủ yếu chỉ chính là Lữ Nguyệt Đồng, Tô Mị tứ nữ cùng Lâm Lạc vốn là vợ chồng. Đường Điềm lại là trời sinh từ trước đến nay quen thuộc, cái miệng nhỏ nhắn lại ngọt, ở đâu đều có thể lăn lộn rất khá.
Lữ Nguyệt Đồng thậm chí đã biết một ít bí mật của Lâm Lạc: ví dụ như Tử đỉnh, Song Tu quả.
Tử đỉnh nàng đã gặp rồi, lộ ra một ít bí mật như vậy không sao. Mà bí mật Song Tu quả thì là Tô Mị cố ý nói, dụng ý tự nhiên là trợ giúp Lâm Lạc câu dẫn vưu vật có bộ ngực sữa bạo phát này.
Khá tốt, Lữ Nguyệt Đồng không có đem Song Tu quả cùng Âm Dương Thánh giáo liên hệ chung một chỗ. Nàng dù có thể đoán như thế nào, cũng không có thể nghĩ đến Lâm Lạc với tư cách người Nam Châu sẽ cùng Âm Dương Thánh giáo truyền thừa ít nhất vạn năm ở Đông châu nhấc lên quan hệ.
Nhìn xem bộ dáng Lâm Lạc cùng tứ nữ ngọt ngào mật mật, Lữ Nguyệt Đồng có đôi khi cũng sẽ trải qua một tia ghen tuông. Nàng vốn là căn bản không thèm để ý tình yêu nam nữ, nhưng bị gia tộc vứt bỏ làm cho nàng cũng nhiều thêm vài phần nhu nhược.
Cảm tình nói chính xác là thừa dịp hư mà vào, mặc dù Lâm Lạc không có chủ động làm, nhưng cùng các nàng Tô Mị thân mật lại từng chút kích thích Lữ Nguyệt Đồng, để cho một mặt yếu ớt trong nội tâm nữ Bạo Long này chậm rãi mở rộng.
Bảy ngày sau, bọn hắn tiến nhập một tòa sơn mạch cự đại, theo Lữ Nguyệt Đồng nói, cái này gọi là Tàng Vân sơn mạch, dài không ngớt mấy vạn dặm, chính là sơn mạch lớn nhất Lãng Nguyệt vực.
Ngoại trừ nội tam vực ra, ba mươi ba ngoại vực đều là do tuyệt thế cao thủ dùng uy năng kinh thiên ngạnh sanh từ đáy biển "nhổ" đi ra! Địa phương khác trải qua mười mấy vạn năm con người quấy nhiễu, đã biến thành lục địa hoàn toàn, nhưng ở địa phương ít ai lui tới này, lại như cũ còn có giữ lại nham thạch chứng minh truyền thuyết kia là chính xác.
Đá san hô, loài cá cực lớn hoá đá, đã chứng minh ba mươi ba vực bên ngoài hình thành xác thực như trong truyền thuyết đồng dạng.
Trong núi sâu nhiều hung thú, ít ai lui tới, hung thú như vậy dĩ nhiên là nhiều hơn. Trên thực tế tuy hung thú bị hắn lên "hung" danh, nhưng ở trong mắt hung thú, nhân loại mới cần phải bị xưng là "hung" nhân, tàn bạo nhiều hơn chúng gấp mấy trăm lần, ít nhất hung thú sẽ không tàn sát thân nhân, hậu đại của mình, mà chỉ có liều chết bảo vệ.
Bay qua vài đạo tuyệt lĩnh, Lâm Lạc dựa vào cảm giác mang theo lục nữ không ngừng tiến lên. Mà theo không ngừng tiến lên, Tử đỉnh rung rung cũng càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí có loại khả năng thoát ly thức hải của hắn bay đi!
Tử đỉnh là chỗ dựa lớn nhất của Lâm Lạc, muốn luyện hóa Ngũ Hành tinh hoa nhất định phải có Tử đỉnh tồn tại, cái này cam đoan Lâm Lạc có thể không ngừng tu vi tinh tiến! Mà Tử đỉnh đồng dạng cũng là thần khí phòng ngự, ngăn cách thần thức, các loại độc công kích, hóa giải chín thành lực lượng trùng kích!
Nhưng càng là như thế, Lâm Lạc lại càng muốn biết vì cái gì!
Ở địa phương còn không biết đó, đến tột cùng có cái gì, hoặc là người. Có thể làm cho Tử đỉnh phảng phất giống như có ý chí của mình!
Lại là bốn ngày sau, phía trước xuất hiện một ngọn núi phi thường kỳ lạ. Bởi vì trên đỉnh núi rõ ràng treo lấy một tảng đá lớn, thật giống như đỉnh đầu đeo Thiên quan, bộ dáng có chút buồn cười.
Tảng đá kia cũng không phải tự nhiên hình thành, mà càng giống như là vẫn thạch từ hư không rơi xuống, vừa vặn đập phá đi lên! Hơn nữa, đây là một miệng núi lửa, ẩn ẩn có thể thấy được có nham thạch nóng chảy màu đỏ sậm từ trên núi chảy xuôi xuống, càng là thỉnh thoảng có bụi núi lửa từ bên trong phun ra, nhưng uy lực rất yếu, bay ra một đoạn ngắn liền nhao nhao rơi xuống.
Lẽ ra, đây là một tòa núi lửa hoạt động, nhưng bị khối vẫn thạch kia trấn áp, rõ ràng không cách nào bạo phát đi ra, có thể thấy được hòn đá kia tuyệt không đơn giản!
Mà để cho Tử đỉnh "hưng phấn", lại đúng là tảng đá kia!
Lâm Lạc rất kỳ quái, khối cự thạch kia cũng không có địa phương thần kỳ gì, cũng không có ẩn chứa Ngũ Hành tinh hoa mảy may, nếu không phải Tử đỉnh dị động như thế, hắn cũng chỉ có thể cho là gặp kỳ cảnh tự nhiên, cũng không nhiều hơn chú ý.
Nhưng mà theo của bọn hắn tiếp cận, lại gặp một cổ uy áp cực lớn, nhao nhao từ giữa không trung rơi xuống, chỉ có thể đi bộ về phía trước!
- Ồ?
Lục nữ đồng thời kinh hô lên, cũng may cái uy áp này là một loại trạng thái vô ý thức, cũng không phải tuyệt thế cường giả nào hình thành sát ý, mà hẳn là tự nhiên hình thành, một loại thiên địa đại đạo áp chế, cũng không tạo thành tính tổn thương thực chất.
Dù cho Lâm Lạc cũng không thể ngăn cản uy nghiêm như vậy, bởi vì Tử đỉnh không nhạy rồi!
Đến nơi này, Tử đỉnh ngược lại không có động tĩnh, phảng phất giống như lâm vào ngủ say, Lâm Lạc rõ ràng không thể đem nó tế ra! Nhưng Tử đỉnh cùng khối cự thạch trong ngọn núi kia lại tồn tại liên hệ gì, phảng phất như có một sợi dây vô hình.
Thật sự là chuyện kỳ quái! nguồn tunghoanh.com
Bởi vì không thể phi hành, bọn người Lâm Lạc chỉ có thể đường vòng, từ chân núi tìm kiếm đường lên núi.
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 643: Linh thảo khắp nơi trong sơn cốc. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nửa ngày sau, bọn hắn đi tới bên ngoài một cái sơn cốc, nhưng lại thình lình thấy được bóng dáng nhân loại.
Còn không phải một hai cái, mà là thôn xóm nghiêm chỉnh! Nam nữ già trẻ đều có, chất phác như người miền núi bình thường không có gì khác nhau, nhưng thực lực của bọn hắn lại mỗi người đều là Linh Cảnh, coi như là tiểu nhi bảy tám tuổi cũng là Thích Biến cảnh đỉnh phong, để cho bảy người Lâm Lạc đều là mắt choáng váng.
Thế lực như vậy cũng quá mạnh đi à nha!
Bất quá, tuy thực lực bình quân cường đại đến khủng bố, nhưng những người miền núi này lại không tồn tại đặc biệt gì, thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Huyễn Linh cảnh đỉnh phong, nhìn không tới đại năng bước thứ ba.
Lập tức, bọn người Lâm Lạc đã biết rõ vì cái gì người thôn xóm này sẽ có được tu vi khủng bố như thế!
Linh thảo!
Đúng, cái này căn bản là một sơn cốc tràn ngập linh thảo, ở địa phương khác chỉ có thể tìm được một cây có thể cho là thiên tài địa bảo, kỳ trân tuyệt phẩm, nhưng ở chỗ này lại giống như rau cải trắng tùy ý có thể thấy được!
Trách không được người ở đây tu vi có thể cường đại như thế, nguyên lai đang ở trên bảo sơn, được thiên địa ban ân!
- Sơn nhân bên ngoài!
Bọn người Lâm Lạc đến cũng đưa tới phần đông người miền núi cường thế vây xem, đặc biệt là những đứa bé kia, nhìn xem quần áo màu sắc rực rỡ của chúng nữ đều lộ ra biểu lộ hâm mộ.
Thích Biến cảnh cao thủ sẽ đối với một kiện quần áo bình thường hâm mộ? Cái này nếu thả đến Nam Châu mà nói tuyệt đối sẽ bị người cười đến rụng răng, nhưng ở chỗ này lại vô cùng chân thật!
- Nhanh đến trong phòng ngồi, sơn nhân bên ngoài!
Người nơi này vô cùng nhiệt tình, rất là chân chất, nhìn không ra một tia dối trá, nhao nhao đem bọn người Lâm Lạc kéo vào cả trong thôn làng.
Những người này vô cùng chất phác, căn bản không cần Lâm Lạc nói lời khách sáo, hai ba lần liền đem chi tiết nhắn nhủ được rành mạch.
Kỳ thật bọn hắn cũng không có cái gì cần giấu diếm, trên vạn năm trước, tổ tiên của bọn hắn bởi vì tránh né chiến loạn đến nơi này, ban đầu chỉ vẹn vẹn có mười mấy gia đình, nhưng được đến thiên địa kỳ trân nơi đây, đều là thọ nguyên tăng nhiều, không ngừng khai chi tán diệp.
Để cho Lâm Lạc ngạc nhiên chính là, những người này căn bản không biết tu hành, khí lực lớn, tuổi thọ dài cũng toàn bộ quy kết đến bên trên công hiệu của linh thảo. Ngẫm lại cũng thế, nếu tu công pháp mà nói, lại có linh thảo bổ sung như này, dù cho không có bước thứ mười chí cường giả, nhưng bước thứ năm, bước thứ sáu cũng nên có mấy cái.
Nhưng bởi vì không biết tu luyện, bọn họ đều là thuần túy dựa vào bản năng thân thể hấp thu chỗ tốt linh dược, ngay từ đầu tiến bộ nhanh đến kinh người, nhưng mà đều dừng bước ở bước thứ hai, rất khó xuất hiện bước thứ ba cường giả.
Thật sự là đang ở Bảo Sơn không tự biết ah!
Mà linh thảo ở trong đó sinh trưởng cực tốc hẳn là cùng ngọn núi lửa kia có quan hệ, không ngừng phun dũng vật chất ở chỗ sâu trong địa mạch, cực lợi cho linh thảo sinh trưởng. Nhưng thời điểm Lâm Lạc đưa ra ý muốn đi lên đỉnh núi đánh giá, lại bị các thôn dân kiên quyết phản đối!
Bọn hắn cho rằng đó là trời ban Thần Thạch, là Thần linh ân trạch, tuyệt không có thể khinh nhờn, nếu không ắt gặp Thần phạt, có thể làm cho cả thôn đều gặp nạn!
Nếu bọn hắn thật sự là người miền núi bình thường, Lâm Lạc cũng không cần chú ý trực tiếp lên núi! Nhưng đây chính là một đoàn thôn dân Không Linh, Huyễn Linh cảnh a, cho dù hiện tại Lâm Lạc Ngũ Hành tiểu thế giới đạt đến Huyễn Linh cảnh, cùng giai tuyệt đối vô địch, nhưng mà không chịu nổi số lượng mấy trăm này!
Trừ khi hắn có thể tiến vào Huyền Linh cảnh, lĩnh vực vừa để xuống có thể trấn áp tất cả mọi người!
Linh Cảnh mười bước, một bước một cái thiên địa!
Nhưng muốn cho Lâm Lạc buông tha, đó là tuyệt không có khả năng! Tử đỉnh chưa từng có biểu hiện ra khác thường như thế, hắn nhất định muốn biết rõ ràng là vì cái gì!
Tạm thời không thể lên đỉnh núi, vậy trước tiên ở lại trong cốc một thời gian ngắn, dù sao ở đây linh thảo khắp nơi trên đất, mà các thôn dân cũng không phải rất quý trọng, cũng không ngại chia xẻ cùng bọn người Lâm Lạc.
Đáng tiếc chính là, đại bộ phận linh thảo là không thích hợp trực tiếp phục dụng, trước hết luyện thành đan dược, nếu không đại bộ phận dược hiệu đều xói mòn lãng phí. Các thôn dân ngăn cách, căn bản không có quan niệm võ đạo, lại làm sao luyện đan, cũng may linh thảo ở đây rất nhiều, lớn lên vừa nhanh, chống lại trâu nhai Mẫu Đan của bọn hắn.
Lữ Nguyệt Đồng lại hiểu luyện đan chi đạo, tuy nàng cũng không phải chân chánh Mộc, Hỏa song linh căn, nhưng Đông châu lại không thiếu kỳ dược như Sinh Linh đan, có thể hình thành ngụy linh căn.
Ngụy linh căn hình thành lĩnh vực tuy không thể cùng lĩnh vực chính thức dung hợp, nhưng đan hạch lại là hàng thật giả thực, hoàn toàn có thể luyện dược hợp đan. Nhưng nàng chỉ có thể coi là Đan sư gà mờ, tuy luyện ra mười mấy khỏa, nhưng lãng phí lại thêm nữa...
Tốt ở chỗ này không thiếu linh thảo, lãng phí liền lãng phí, người miền núi bọn họ căn bản không biết đáng tiếc, ngược lại là bọn người Lâm Lạc đau lòng đến không ngừng nhe răng nhếch miệng. Đường Điềm lại không sao cả, khắp nơi đi bộ lấy thúc thúc bá bá gọi không ngừng, từ chỗ người ta lấy một đống linh thảo liền nhét vào trong không gian đan điền của mình.
Linh thảo cố nhiên là thuốc bổ, nhưng bổ nhiều hơn lại thương thân! Nếu một hơi ăn hơn mười gốc linh thảo, cái kia nói không chừng có thể đem Không Linh, Huyễn Linh cảnh võ giả sinh sinh phát nổ!
Vậy thì thật sự là vui vẻ đến chết!
Ít nhất phải cả tháng mới có thể hoàn toàn tiêu hóa dược lực của một gốc linh thảo, mà người miền núi không tu hành cần thời gian thêm nữa. Bất quá dù sao bọn hắn cũng không có việc gì, cả ngày liền săn bắt chút ít hung thú thỏa mãn ăn uống chi dục, hoàn toàn không có phân tranh, có thể nói là một mảnh thế ngoại đào nguyên.
Tuy Đường Điềm thiên phú dị bẩm, lại là tham ăn thành tính, nhưng cũng không dám một lần ăn nhiều hai cây linh dược đem mình trướng chết. Nhưng ăn không hết có thể cất giấu, trong hậu viện từng nhà ở đây đều gieo linh dược, nàng trên miệng bôi mỡ nịnh nọt, mỗi gia đình đều không ngại nhổ vài cọng cho nàng, làm cho nàng lợi nhuận ngất trời rồi.
Tuy Lữ Nguyệt Đồng là Đan sư gà mờ, nhưng dù sao còn có thể luyện ra mười mấy khỏa đan dược, phân cho người miền núi ăn, lập tức để cho bọn hắn cảm thấy thần kỳ, liền xưng tiên đan, liền hướng Lữ Nguyệt Đồng cung cấp linh thảo, miệng nói tiên sư.
Mà những đứa bé trên núi kia thì gọi nàng là Đại Nãi (*ngực lớn) tiên nương, để cho sắc mặt nữ Bạo Long đen sẫm một mảnh.
Lâm Lạc có nội tình luyện đan, liền hướng nàng lãnh giáo luyện chế đan dược. Tính cách như Lữ Nguyệt Đồng cũng không phải là hảo lão sư gì, nhưng lời nói và việc làm đều mẫu mực, lại để cho Lâm Lạc y dạng họa hồ lô (*đồ lên vật có sẵn mà vẽ ra hình), rất nhanh liền để cho Lâm Lạc trời sinh lực lĩnh ngộ siêu cường nhận được tinh túy trong đó.
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 644: Sinh Linh đan.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hóa ra đan dược ngoại trừ khống hỏa cùng kinh nghiệm ra, muốn chỉ là đan phương.
Lâm Lạc chẳng những có thể luyện chế đan dược Linh Cảnh cấp khác, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn Lữ Nguyệt Đồng, thành đan suất (*tỉ lệ) rất cao, phẩm chất rất tốt! Lữ Nguyệt Đồng cũng là người da mặt dày, chẳng những không cho là nhục, ngược lại dương dương đắc ý nói là danh sư xuất cao đồ, đều là nàng dạy ra.
Đan dược vô luận từ hấp thu hiệu quả hay là góc độ tiết kiệm đến xem, đều là xa xa cao hơn trực tiếp ăn linh thảo. Hai người bọn họ cùng một chỗ luyện đan, số lượng này lập tức tăng lên, người miền núi đều là đại hỉ, nhao nhao xuất ra linh thảo gieo trồng ở hậu viện nhờ bọn hắn luyện đan, không thiếu bị bọn hắn tham ô rất nhiều.
Chỉ là mặc dù Lữ Nguyệt Đồng biết luyện đan, nhưng muốn xưng nàng là Đan sư lại còn chưa đủ, chỉ biết mấy thứ đan dược cơ bản nhất, mà bổ sung linh lực, cái này nếu so với trực tiếp hấp thụ linh thạch tới còn nhanh hơn.
Bất quá, kỳ dược như Sinh Linh đan bởi vì hiệu quả thực dụng, đan phương lại thành hàng thông thường, cơ hồ không ai không biết. Lâm Lạc liền thừa cơ học được, để cho tứ nữ gia tăng ngụy linh căn.
Nhưng hắn đến thời điểm này mới biết được, kỳ thật Sinh Linh đan tổng cộng có năm loại. Phân biệt xưng là nhất giai, nhị giai, tam giai, tứ giai cùng ngũ giai.
Có cái gì khác nhau?
Chủ yếu quyết định bởi bản thân võ giả, nếu như bản thân võ giả chỉ có đơn linh căn, lần đầu phục dụng đúng là nhất giai Sinh Linh đan, để sinh ra ngụy linh căn thứ nhất, sau đó là nhị giai Sinh Linh đan sinh ra ngụy linh căn thứ hai, dùng cái này suy ra, thẳng đến Ngũ Hành linh căn đều đủ.
Mà bản thân võ giả là song linh căn mà nói, vậy thì chỉ cần nhất giai, nhụ giai, tam giai ba loại Sinh Linh đan liền có thể đạt tới hiệu quả đồng dạng.
Bất quá, nhất giai nhị giai cũng không phải là trên mặt chữ khác biệt, mà là liên lụy tới tài liệu bất đồng cùng đan phương bất đồng. Nhất giai, nhị giai đan phương cũng không phải đại bí mật gì, thậm chí trong tiệm đan dược cũng có thể trực tiếp mua sắm đan phương. Nhưng Sinh Linh đan tam giai trở lên lại thập phần hiếm thấy, đan phương cũng gần kề nắm giữ ở trong tay thế lực lớn.
Tựa như Hắc Lân hải tặc, người song linh căn, tam linh căn rất nhiều, nhưng tứ linh căn lại cực nhỏ nhìn thấy, chính là vì nhất giai, nhị giai Sinh Linh đan tương đối dễ dàng đạt được.
Lâm Lạc cũng chỉ học được đan phương nhất giai cùng nhị giai hai chủng Sinh Linh đan, rất nhanh liền luyện đi ra cho ngũ nữ kể cả Đường Điềm ở bên trong.
Sinh Linh đan chỉ có thể hình thành Ngũ Hành ngụy linh căn, như Lôi linh căn đặc thù kia của Lâm Lạc lại không cách nào tạo ra. Mà bên ngoài Ngũ Hành, ngoại trừ Lôi hệ đại biểu Thiên Phạt, còn có một loại linh căn đồng dạng hiếm thấy… không gian linh căn!
Loại linh căn này vẻn vẹn tồn tại ở trong truyền thuyết, nhưng Lữ Nguyệt Đồng vừa nói ra, Lâm Lạc liền đem ánh mắt nhìn về phía Đường Điềm, thập phần khẳng định tiểu ma nữ tất nhiên là kẻ có được loại linh căn hiếm thấy này, mới có thể có năng lực vô cùng quỷ dị kia.
- Ha ha ha, bị các ngươi xem thấu!
Đường Điềm ngửa mặt lên trời cười ha ha.
- Tốt, hiện tại đến phiên ta giả trang, các ngươi nhanh đi giấu kỹ!
Liên quan đến bí mật bản thân nàng, tiểu ma nữ tổng sẽ nghĩ biện pháp hồ lộng qua.
Sinh Linh đan có thể hình thành linh căn gì thì trước đó cũng không thể xác định, là ở thời điểm dược hiệu phát huy xem người phục dụng hấp thụ loại linh khí nào tối đa, thì có thể hình thành loại linh căn nào. Cái này nếu hấp thụ linh khí cùng linh căn bản thân đã có đồng dạng, cái kia ý nghĩa khỏa Sinh Linh đan này xem như phí công rồi.
Hiển nhiên, linh căn càng nhiều, cái tỷ lệ phí công này cũng càng cao, bởi vậy, tam giai, tứ giai, ngũ giai Sinh Linh đan thì càng thêm trân quý!
Bất quá trong sơn cốc không thiếu nhất đúng là linh thảo, cũng không sợ lãng phí, Sinh Linh đan một khỏa lãng phí liền ăn viên thứ hai, để cho tất cả mọi người có loại cảm giác nhà giàu mới nổi.
Nửa ngày sau, ngũ nữ toàn bộ nhiều hơn hai cái ngụy linh căn!
Các nàng đã tiến vào Linh Cảnh, lại muốn trùng tu loại công pháp thứ hai cũng rất dễ dàng, bởi vì có thể dùng tốc độ Linh Cảnh hấp thu linh khí, như vậy tốc độ tiến cảnh tự nhiên cực nhanh. Đặc biệt là Tô Mị tứ nữ còn có thể cùng Lâm Lạc hợp tịch song tu, lấy độ cao Không Linh cảnh tiến hành tu luyện, tốc độ này dĩ nhiên là nhanh hơn.
Bọn người Lâm Lạc cũng yên tâm, cùng đám người miền núi lăn lộn quen mặt, có cơ hội lên đỉnh núi khoảng cách gần dò xét nhìn khối cự thạch kia một chút.
Tuy người miền núi chất phác, nhưng cũng không phải người ngu, huống hồ bình thường vì phòng ngừa có tiểu hài tử tinh nghịch chạy tới trên đỉnh núi xúc phạm Thần linh, trên đường phải qua kia là có người ngày đêm thủ vệ. Sau khi bọn người Lâm Lạc tới, bọn hắn một phương diện nhiệt tình tiếp đãi, nhưng mặt khác cũng tăng cường cả phòng thủ, hoàn toàn không để cho cơ hội Lâm Lạc đi đến.
Mà linh thảo nơi đây nhiều như vậy, Lâm Lạc cũng không muốn lập tức cùng đám người miền núi cãi nhau mà trở mặt, mỗi ngày luyện đan cắt xén linh dược, khó được qua thời gian nhàn nhã.
Chỉ là linh thảo này mặc dù là thiên địa kỳ trân, nhưng cũng không có bao hàm Ngũ Hành tinh hoa, Hỗn Độn Dung Lô của Lâm Lạc cũng không có đất dụng võ. Mặt khác Lữ Nguyệt Đồng cái Đan sư gà mờ này cũng căn bản không biết luyện chế đan dược gia tăng tu vi, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn Bảo Sơn ca thán.
Nhưng ca thán quy ca thán, nhưng lại không quên lấy chút ít linh thảo, hiện tại không luyện cũng không có nghĩa là về sau cũng sẽ không biết! Đáng tiếc linh thảo trong cốc tuy phần đông, cũng là bị nhà nhà phân biệt chiếm cứ, như là điền sản của người trong thôn, dưỡng ở trong hậu viện nhà mình dốc lòng chăm sóc.
Bởi vậy, bọn người Lâm Lạc cũng chỉ có thể mượn danh nghĩa luyện chế đan dược cho người miền núi thừa cơ khấu trừ một ít, thu chút ít "thủ tục phí" .
Lâm Lạc cũng không cần chờ quá lâu, mỗi ngày cuối tháng, người miền núi đều đi đỉnh núi tiến hành tế thiên, đưa lên đại lượng thịt thú vật, dùng cảm tạ trời xanh ban thưởng đối với bọn họ. Mà Lâm Lạc cùng đám người miền núi cũng lăn lộn được tương đối không tệ, đã nhận được tư cách cùng nhau đi tới.
Nhưng người sống trên núi cực độ trọng nam khinh nữ, tuy mấy người Lâm Lạc được người miền núi dần dần tiếp nhận, nhưng Tô Mị lục nữ lại tuyệt không cho phép đi đỉnh núi, cái này sắp bị coi là khinh nhờn đối với thần linh, một khi phát hiện sẽ trực tiếp bị ném xuống núi lửa chết cháy để bình ổn thần linh chi nộ.
Đối với cái này chúng nữ Tô Mị tự nhiên phi thường khó chịu, nhưng các nàng nóng tính lại lớn cũng không dám cùng hơn một ngàn Không Linh cảnh, Huyễn Linh cảnh kia liều a, chỉ có thể thầm mắng những người này ngu muội.
Bọn người Lâm Lạc là đầu tháng đến, chỉ là đợi hai mươi mấy ngày đã đến cuối tháng, ngày hôm nay, người miền núi đều là thay đổi quần áo sạch sẽ nhất, thái độ vô cùng thành kính sắp xếp lấy đội đi đến đỉnh núi, bắt đầu nghi thức tế thiên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555