Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 604 : Tuyệt Trần Cốc (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của nhóm người Tô Triệt, nguyên nhân cụ thể có lẽ còn phức tạp hơn nhiều, nhưng sự tình phát sinh trên Mạc Lam Tinh quan hệ không lớn đối với Tô Triệt, cho dù toàn bộ tinh cầu hoàn toàn bị hủy diệt, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Tô Triệt.
Vấn đề then chốt chính là, nếu đã đi tới Mạc Lam Tinh, vậy thì nên cố sức không bị tay trắng quay về, nói thế nào cũng phải bắt được một con Yêu Thử Yêu Anh kỳ mới được.
Vì vậy Tô Triệt liền hỏi:
- Hào Giang, tu sĩ Nguyên Anh của Mạc Lam Tinh này có phải đã tụ tập cùng nhau, đang suy nghĩ biện pháp giải quyết tai ương ma hóa hay không?
- Đúng!
Hào Giang trả lời:
- Hai tháng trước, tiền bối Nguyên Anh của tiên ma yêu ba đạo, tất cả đều đã tụ tập đến Tuyệt Trần Cốc, hẳn là đến bây giờ vẫn chưa tìm ra được biện pháp giải quyết vấn đề.
- Tuyệt Trần Cốc.
Tô Triệt truyền âm cho Viêm Cốt:
- Ngươi biết nơi này không?
- Có, chủ nhân.
Viêm Cốt truyền âm trả lời:
- Tuyệt Trần Cốc là một trong các môn phái tiên đạo siêu cấp, lịch sử truyền thừa lâu đời nhất, địa vị cực kỳ siêu nhiên, một ít hoạt động quan trọng của tu chân giới Mạc Lam Tinh đều lựa chọn triển khai ở Tuyệt Trần Cốc!
- Xem ra phải đi Tuyệt Trần Cốc một chuyến rồi!
Tô Triệt tính toán trong lòng:
- Cũng không tệ, tu sĩ Nguyên Anh tập trung cùng nhau, kế hoạch cẩn thận mà nói, ngược lại có thể bắt được vài tên.
Hai người Tô Triệt đứng dậy cáo từ, dưới vô số ánh mắt của những người bên trong phường thị, bay ra khỏi kết giới, hai người cùng nhau động thủ, chỉ dùng hơn mười hơi thở đã bắt tất cả những người nhập ma bên ngoài vào trong Tiên Ngục.
Nếu gặp phải, chính là hữu duyên, bắt tất cả đám người nhập ma này đi, đối với tu tiên giả trong phường thị này mà nói, cũng có thể tạm thời có được một khoảng thời gian yên tĩnh, tránh bị đám người nhập ma không ngừng công kích kết giới gây nhiễu loạn tâm thần, cực kỳ đáng ghét.
Đương nhiên, đây chỉ là hành động trị phần ngọn, cũng không thể nào trị được tận gốc, tu tiên giả nơi này còn phải thành thành thật thật đợi ở bên trong phường thị không dám ra ngoài. Một khi ra ngoài, liền có khả năng bị biến thành người nhập ma tiếp theo.
Hai người Tô Triệt khống chế Tinh Đế La Bàn bay đi xa rồi, bên trong phường thị vẫn còn sôi trào một mảnh.
- Ta không nhìn lầm chứ? Hai vị tiền bối kia dám bắt đám người nhập ma này vào pháp bảo không gian của mình sao?
- Đúng vậy, loại lực lượng ma hóa kỳ dị không gì sánh được này, ai cũng không dám để nó dính vào người, hai vị tiền bối Nguyên Anh kia vì sao lại dám làm vậy?
- Hay là bọn họ không sợ bị ma hóa, bọn họ có biện pháp triệt để diệt sát hoặc là trấn áp loại lực lượng tà ác không gì sánh được này?
- Nếu thực sự như vậy, chúng ta được cứu rồi.
- Chỉ hy vọng như thế!
Nghe mọi người bàn tán như vậy, đại hán râu xồm Hào Giang như có điều suy nghĩ, sau một hồi trầm mặc, liên tục phát ra vài đạo linh phù truyền tin...
Tuyệt Trần Cốc cách xa nơi này khoảng hơn mười vạn dặm, tốc độ phi hành của Viêm Cốt cũng không nhanh, bởi vì cần thương lượng ra một lý do thích hợp, trà trộn được vào bên trong sơn môn Tuyệt Trần Cốc.
Trên đường đi, không ngừng gặp phải người nhập ma điên cuồng vọt tới, Tô Triệt đều một bức bắt vào bên trong Tiên Ngục, để cho lão Hắc xử tử bọn chúng, cũng đem Nguyên thủy ma khí không quá thuần túy này hấp thu đồng hóa thành hỗn độn lực.
Ngược lại phát hiện, loại Nguyên thủy ma khí này đối với hỗn độn lực mà nói, cũng có thể trở thành vật đại bổ gia tăng tốc độ tu luyện của lão Hắc. Nếu như chế tạo ra nhiều hỗn độn lực, vượt qua cực hạn chịu tải của lão Hắc, sẽ đem hỗn độn trong dư thừa lưu trữ ở trong không gian Tiên Ngục, biến thành một viên cầu năng lượng màu đen huyền phủ trong hư không.
Những viên cầu năng lượng này, chính là hỏa lực dự trữ chuẩn bị cho tiểu Hắc.
- Có lẽ bởi vì tính chất của Nguyên thủy ma khí cực kỳ nguyên thủy, thuộc về năng lượng nguyên thủy đời thứ nhất sau hỗn độn lực, thôn phệ đồng hóa nó, hiệu quả mới có thể đặc biệt tốt như vậy.
Tên gọi là Tuyệt Trần Cốc, cũng không phải nói sơn môn trọng địa của môn phái siêu cấp này ở bên trong một sơn cốc, bởi vì thế gian cũng không có được sơn cốc lớn như vậy, có thể dung nạp mấy chục vạn tu tiên giả.
Mà là có một tòa sơn cốc nằm ở bên trong tông môn, chiếm diện tích cũng không lớn, nhưng đây cũng là cấm địa hạch tâm của môn phái siêu cấp này. Tuyệt Trần Cốc cứ cách hai ba thế hệ, là có thể đào tạo ra được một vị đại tu sĩ Hóa Thần phi thăng linh giới, chính là vì có được lợi ích từ tác dụng thần kỳ của sơn cốc kia.
Nhưng nguyên nhân cụ thể chính là cơ mật tối cao của Tuyệt Trần Cốc, chỉ có mỗi một đời lão tổ Nguyên Anh mới có tư cách biết. Lịch sử truyền thừa của Tuyệt Trần Cốc dài đến hơn bảy vạn năm, bí mật này cũng chưa từng tiết lộ ra, bởi vậy có thể thấy được, bọn họ bảo vệ bí mật này nghiêm ngặt tới mức nào.
Loại môn phái siêu cấp chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn này, không có khả năng giống với những phường thị nho nhỏ. Lúc nào cũng duy trì đại trận hộ phái trong trạng thái hoàn toàn mở ra, như vậy chỉ cần một tháng sẽ khiến cho một môn phái siêu cấp trở nên nghèo rớt.
Đại trận hộ phái của bọn họ chẳng qua chỉ duy trì trạng thái nửa mở với tác dụng báo nguy, một khi có người nhập ma xông vào, liền lập tức bắt sống chứ không thể giết.
Bởi vậy, Tuyệt Trần Cốc cơ hồ là toàn bộ nhân viên đều giữ cương vị, thay phiên trực gác, dùng nhân lực ở các trạm gác cùng với cách thức tuần tra tạo thành một cái lưới phong tỏa rất lớn, khiến cho những người bị nhập ma không thể nào xông vào được khu vực sơn môn trọng địa.
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ, đến khi bản thân mình nắm trong tay Thiên Huyền tông, nếu như gặp phải tình cảnh loại này, chẳng biết tâm tính sẽ ra sao.
Tô Triệt vừa mới tiến vào bên trong đại trận hộ phái Tuyệt Trần Cốc, liền có một tiểu đội tuần tra tới nghênh tiếp, người dẫn đầu có thực lực Trúc Cơ hậu kỳ. Căn cứ vào trang phục đặc biệt của hắn có thể phán đoán, hẳn là một đệ tử chân truyền.
Trong Tiên Ngục, Viêm Cốt thông qua lão Hắc tạo ra một mặt kính có thể quan sát sự tình phát sinh ở bên ngoài, có thể chỉ điểm cho Tô Triệt bất cứ lúc nào, một ít kiến thức cơ bản của tu chân giới Mạc Lam Tinh cùng với cách ứng đối những nghi vấn khi người khác đưa ra.
Tô Triệt báo lai lịch, đạo hiệu "Huyền Vũ", là một tán tu chỉ biết bế quan tu luyện, mấy ngày trước kết anh xuất quan, lúc đó mới biết Mạc Lam Tinh phát sinh một loạt quái sự, chạy tới Tuyệt Trần Cốc cùng hội hợp với đồng đạo tu chân giới.
Đối với cách nói của Tô Triệt, đối phương cũng không có bất kỳ hoài nghi gì, bởi vì giai đoạn hiện nay, tiên ma yêu ba đạo phải đồng lòng hợp tác, góp mưu góp sức, cùng nhau đối kháng với tai họa lần này.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 605 : Mục tiêu xuất hiện (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Chỉ cần là người bình thường không bị nhập ma, Tuyệt Trần Cốc đều hoan nghênh, huống chi Tô Triệt còn là một Nguyên Anh kỳ, cũng coi như một phần trợ lực không nhỏ.
Chẳng qua, đối với một tán tu như Tô Triệt cũng có thể kết anh thành công, tất nhiên sẽ dẫn tới một ít ánh mắt ước ao, hiếu kỳ, thậm chí là đố kỵ.
Tô Triệt được mời đến một gian phòng khách quý của Tuyệt Trần Cốc, chờ không bao lâu sau, liền có một vị nam tử trung niên Nguyên Anh trung kỳ gõ cửa bước vào.
- Chủ nhân, hắn là tam trưởng lão Tuyệt Trần Cốc Nguyên Tĩnh, nhân phẩm danh tiếng coi như không tệ.
Viêm Cốt ở trong Tiên Ngục tức khắc giới thiệu.
- Tại hạ Huyền Vũ, ra mắt Nguyên Tĩnh đạo huynh!
Tô Triệt đứng dậy hành lễ.
- Huyền Vũ đạo hữu mau mời ngồi.
Nguyên Tĩnh chào hỏi một câu, cười ôn hòa:
- Huyền Vũ đạo hữu nhận ra ta?
- Đã từ xa được nhìn thấy vài lần, nhưng khi đó, ta vẫn chỉ là một tán tu Kim Đan, không có tứ cách kết giao cùng với Nguyên Tĩnh đạo huynh!
Tô Triệt cực kỳ khiêm tốn giải thích.
- Huyền Vũ đạo hữu dùng thân phận tán tu có thể tấn chức đến Nguyên Anh, thật là không dễ, nhất định là có đại nghị lực cùng với đại cơ duyên bên người, kẻ khác kính nể không gì sánh được.
Nguyên Tĩnh nghiêm sắc mặt nói:
- Có thể kết giao cùng ngươi, Nguyên Tĩnh cầu còn không được.
Hai người khách khí một phen, sau đó bắt đầu đi vào vấn đề chính.
Tô Triệt hỏi:
- Sự kiện Ma Hóa đã phát sinh mấy tháng, vẫn chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết sao?
- Không có!
Nguyên Tĩnh lắc đầu thở dài, cũng không có bởi vì Tô Triệt là nhất giới tán tu mà coi thường hắn, mà là khiêm tốn hỏi:
- Không biết Huyền Vũ đạo hữu, đối với chuyện này có ý kiến gì không?
- Tại hạ vừa mới xuất quan, đối với việc này hiểu biết cực ít, càng không có bất cứ cách nhìn gì. Bất quá, đối với một hồi tai nạn như vậy, khẳng định phải tận tâm tận lực, cống hiến một phần lực lượng của mình.
Tô Triệt nói lời này, có phân nửa là thật sự xuất phát từ chân tình Nguyên Thủy Ma Khí mang đến cho Mạc Lam Tinh vô biên tai nạn, Tu Tiên Giả còn không sao cả, chỉ là dân gian lão bách tính quá mức đáng thương, nếu có khả năng, hắn thật sự nguyện ý làm một chút chuyện tốt, giúp bọn hắn vượt qua cửa ải khó khăn.
Huống hồ, Nguyên Thủy Ma Khí loại đồ vật này có thể trở thành vật đại bổ của lão hắc, đưa vào Tiên Ngục chứa đựng, có thể đề thăng tốc độ tu luyện của lão Hắc trên diện rộng. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, cớ sao mà không làm đây.
Tiền đề là không thể làm lỡ đại sự của mình, không thể mang đến cho chính mình quá nhiều phiền phức...
Đối với Tô Triệt tỏ thái độ, Nguyên Tĩnh khẳng định phải biểu thị cảm tạ. Thân là chủ nhân nơi này, mỗi một vị Nguyên Anh tu sĩ tìm nơi nương tựa mà đến, hắn đều phải chiêu đãi một phen như vậy, để tỏ lòng tôn trọng.
Kế tiếp, hai người lại trò chuyện ước chừng một tiếng đồng hồ. Nguyên Tĩnh phi thường mờ mịt hỏi thăm lai lịch xuất thân của Tô Triệt. Dù sao, nhất giới tán tu có thể Ngưng Anh thành công, loại tình huống này cực kỳ hiếm thấy, khó tránh khỏi sẽ làm người ta có rất nhiều nghi vấn.
Cũng may, Tô Triệt có một thủ hạ Nguyên Anh, Viêm Cốt ở trên Mạc Lam Tinh mấy trăm năm cũng không phải sống uổng phí, hắn tạo ra cho Tô Triệt một thân phận, tương đối cân nhắc và đẽo gọt. Vả lại, lúc này thời kỳ hỗn loạn, ai cũng không có khả năng mạo hiểm gặp Ma Hóa phiêu lưu, chạy đi theo như lời của Tô Triệt tới động phủ tu luyện kia tiến hành kiểm tra thực hư.
Từ nay về sau, Nguyên Tĩnh mang theo Tô Triệt đi tới trong một hoa viên hoàn cảnh ưu nhã, chỉ thấy được, mười mấy tên Nguyên Anh lão tổ tụ tập ở đây, quần tam tụ ngũ, đều tự chuyện trò.
- Cho tới nay mà nói, tổng cộng hơn hai trăm năm mươi vị Nguyên Anh kỳ đạo hữu tụ tập ở Tuyệt Trần Cốc, vì vượt qua trận tai nạn này, bày mưu tính kế, đều biểu đạt kiến giải.
Nguyên Tĩnh thấp giọng giới thiệu:
- Tòa hoa viên này, là một nơi giao lưu tụ hội không chính thức. Đại đa số thời gian, chư vị đạo hữu đều ở trong phòng tự nghỉ ngơi, nếu ai có suy nghĩ gì, liền có thể tới nơi này cùng những người khác thương thảo một phen.
Tô Triệt im lặng gật đầu, có thể nghĩ đến, sự kiện Ma Hóa đã phát sinh hơn nửa năm.
Hơn hai trăm Nguyên Anh tu sĩ tụ tập ở đây, không có khả năng mỗi ngày đều phải mở hội chính thức, vậy thì thiết lập một nơi nghỉ ngơi như vậy, ai muốn qua đây cùng người khác trò chuyện vài câu, chính mình tùy ý, không ai lại miễn cưỡng tới ngươi.
Mặt khác, cả Mạc Lam Tinh tu chân giới, không chỉ có hơn hai trăm Nguyên Anh tu sĩ, tổng số hẳn là vượt lên trước bốn trăm, Nguyên Anh tu sĩ khác khẳng định phải tọa trấn đều từ tông môn hoặc gia tộc, chỉ biết cắt cử một đại biểu đi tới Tuyệt Trần Cốc.
Lúc này, trong hoa viên hơn mười Nguyên Anh tu sĩ đã chú ý tới nét mặt này của Tô Triệt, đều là không khỏi hiếu kỳ, Mạc Lam Tinh tu chân giới lại có thêm một Nguyên Anh, chỉ là không biết hắn lệ thuộc môn phái nào, vì sao lúc trước chưa bao giờ gặp qua hắn?
Tô Triệt đồng dạng cũng đang quan sát bọn họ, nhưng không có bất cứ một con yêu quái Nguyên Anh kỳ nào, thậm chí cũng không biết, mấy con chuột kia có đi tới Tuyệt Trần Cốc hay không?
Loại sự tình này không thể tùy tiện hỏi Nguyên Tĩnh bên cạnh, để tránh dẫn phát hắn hiếu kỳ hoặc suy đoán, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác tìm hiểu rõ ràng.
- Chư vị đạo hữu, cùng mọi người giới thiệu một chút...
Nguyên Tĩnh cao giọng nói rằng:
- Vị Huyền Vũ đạo hữu này là một vị tu sĩ của Mạc Lam Tinh tu chân giới chúng ta mới tấn cấp Nguyên Anh, xuất quan không lâu sau, đó là tới Tuyệt Trần Cốc rồi.
Theo hắn giới thiệu, Tô Triệt đối với mọi người chao hỏi:
- Tại hạ Huyền Vũ, nhất giới tán tu, gặp qua chư vị đạo hữu.
- Tán tu?
Nhất thời liền có mười mấy người vây tụ qua đây, cực kỳ hữu hảo chào hỏi cùng Tô Triệt. Rất rõ ràng, ở đây đều là tính cách nhiệt tình, một loại người thích giao hảo, thường thường đều là người giao tế quảng đại, đi tới đâu cũng có bằng hữu.
Cũng có một vài người đứng từ xa, nhìn về phía Tô Triệt ánh mắt tương đối băng lãnh, thậm chí lại ẩn chứa vẻ khinh bỉ. Những người này đều là xuất thân đại môn đại phái, tự cho mình là cực cao, cảm giác Tô Triệt tán tu như vậy, cho dù tấn chức đến Nguyên Anh, thực lực cũng không mạnh tới mức nào, không xứng cùng bọn họ ngồi ngang hàng.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc âm trầm cười nhạt:
- Một khi tìm được cơ hội, liền để những gia hỏa không vừa mắt này bắt vào, tất cả đều cải tạo thành nô bộc của chủ nhân. Nguyên Thủy Ma Khí tính là cái rắm gì, ta mới là ác mộng của các ngươi!
Tô Triệt trong lòng cười nói:
- Lão Hắc, câu này của ngươi như lời kịch, vừa nghe liền biết là tiêu chuẩn của nhân vật phản diện. Trên sân khấu kịch, nhân vật như vậy cuối cùng đều sẽ bị người ta tiêu diệt sạch.
- Không quan hệ, chỉ cần chủ nhân ngươi là nhân vật chính diện, vậy thì không ai có thể làm gì được ta cả.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 606 : Mục tiêu xuất hiện (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Lão Hắc nhếch miệng cười nói:
- Lão Hắc ta không sợ bọn họ.
Trong lòng cùng lão Hắc nói giỡn, đồng thời, Tô Triệt cũng đang cùng hơn mười Nguyên Anh tu sĩ trước mặt hàn huyên qua lại, đồng thời trao đổi ngọc phù truyền tin cho nhau. Coi như là một bằng hữu có duyên.
Giao hữu cũng là một loại lạc thú: bắt người, cũng là cần lý do.
Phải nói, hành trình Mạc Lam Tinh lần này, Tô Triệt ôm tâm tư thoải mái nửa du ngoạn, nửa làm việc, nếu không phải gặp được Nguyên Thủy Ma Khí chuyện quỷ quái này, hắn vốn dự định ở trên Mạc Lam Tinh hảo hảo du ngoạn một phen.
Sau đó, Nguyên Tĩnh lại an bài cho Tô Triệt một gian phòng cực kỳ xa hoa thu xếp nghỉ ngơi. Nghĩa vụ tiếp đãi của hắn rốt cuộc thực hiện hoàn tất một cách êm đẹp. Từ hôm nay bắt đầu, Tô Triệt có thể ở trong Tuyệt Trần Cốc sơn môn tùy ý đi lại, ngoại trừ tòa sơn cốc bí ẩn ở vị trí tối hạch tâm kia, những địa phương khác đều có thể tự do ra vào.
- Hành động vây bắt có thể bắt đầu. Bất quá, người ngươi bắt cũng phải cho ngươi làm chút chuyện mới đúng...
Thông qua một phen tiếp xúc vừa rồi, Tô Triệt cho rằng, bọn người Nguyên Tĩnh là tính cách không tệ, nếu tại Khải Nguyên Tinh tu chân giới, xác thực đáng giá coi là bằng hữu để đối đãi.
Lam Tinh cũng có phân chia người tốt và ác nhân, do đó muốn bắt người nên bắt, làm chuyện nên làm, mới phải đối với lương tâm của mình.
Hai ngày sau đó, Tô Triệt đại đa số thời gian đều tiêu hao ở trong hoa viên tụ hội. Mục đích chân thực là vì chờ đợi một con Thử Yêu tùy tiện xuất hiện, bất quá, lại thuận tiện kết bạn mới mấy bằng hữu tương đối hợp ý, đều là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, phương diện tu luyện cùng đề tài nói chuyện tương đối nhiều.
Ngày thứ ba mục tiêu cuối cùng cũng xuất hiện.
Một hắc y lão giả xấu xí, tướng mạo mang đến cảm giác cực kỳ hèn mọn, chính là con Thương Lân Thử tứ cấp trung giai Yêu tộc theo như lời của Viêm Cốt lúc trước, ngang với nhân loại Nguyên Anh trung kỳ.
Lão Hắc đem linh lực ba động, sinh mệnh khí tức các loại đặc thù của hắn đều ghi lại. Kể từ đó, cho dù hắn thân ở trong gian phòng có kết giới ngăn cách với bên ngoài, lão Hắc cũng có thể tìm được hắn.
- Con chuột này tên là Già Kỳ, tham lam háo sắc, tính cách tàn nhẫn ác độc lại cực kỳ quái gở, trên Mạc Lam Tinh hầu như không có bằng hữu chân chính nào.
Viêm Cốt tinh tế nói rằng:
- Ta phỏng chừng, người này chạy đến Tuyệt Trần Cốc, chính là vì tránh né Ma Hóa tai ương, cũng sẽ có mưu đồ khác.
- Có mưu đồ khác?
Tô Triệt trong lòng hỏi:
- Ngươi đã có thể làm ra loại bán đoạn Tuyệt Trần Cốc mấy đại Nguyên Anh này hắn là cũng có thể đoán ra được mưu đồ của hắn đi sao?
- Cái này không nhất định.
Viêm Cốt trả lời:
- Ta là xuất phát từ nguyên nhân đặc thù nào đó, đối với tính tình nhân phẩm của Già Kỳ, phong cách làm việc các loại đều tương đối am hiểu, mới có thể đưa ra loại suy đoán này. Người trong Tuyệt Trần Cốc cũng không nhất định đoán ra được.
- Được rồi, những cái này đều không quan trọng. Đem hắn bắt đến, tất cả đáp án đều có thể từ trong đầu hắn tìm được.
Tô Triệt trong lòng nói rằng:
- Then chốt nhất là làm sao có thể thần không biết quỷ không hay đem hắn bắt sống, cũng không kinh động những người khác.
Phải biết rằng, lúc này Tuyệt Trần Cốc, đó là hơn hai trăm Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ hội tụ một chỗ, mỗi một người đều không cho phép khinh thường, muốn ở dưới mắt bọn họ bắt sống một Nguyên Anh trung kỳ, độ khó thật là không nhỏ.
Tô Triệt đang yên lặng quan sát Già Kỳ, nhưng không phải thông qua thị giác của bản thân, cũng không phải thần thức mà là mượng năng lực dò xét của lão Hắc, như vậy mới không dẫn phát cảnh giác của đối phương.
Lại không nghĩ rằng Tô Triệt biểu hiện ra không có quan tâm Già Kỳ, Già Kỳ lại chú ý tới kẻ lạ mặt như Tô Triệt này. Đồng thời, cũng không biết bọn chuột nhắt xảo quyệt này đánh cái dự định gì, dĩ nhiên chủ động đi tới đây cùng Tô Triệt bắt chuyện.
- Vị đạo hữu này phi thường lạ mặt a, ta có thể khẳng
định, trước đây chưa từng có gặp qua ngươi.
Già Kỳ cười tủm tỉm nói rằng.
Không đợi Tô Triệt đưa ra câu trả lời, một vị hảo hữu tạm thời bên cạnh "Trâu Diệp", tiếp lời nói:
- Huyền Vũ đạo hữu là mới tấn cấp Nguyên Anh, tuy là tán tu, lại có đại trí tuệ, và đại phúc duyên trong người đi tới Tuyệt Trần Cốc đã ba ngày rồi.
Nói xong lời này, Trâu Diệp lại truyền âm nhắc nhở cho Tô Triệt:
- Huyền Vũ đạo hữu, người này là một yêu tu, thực lực tứ cấp trung giai, danh tiếng cực kém. Cùng hắn tiếp xúc, nhất định đề cao cảnh giác, tránh cho bị hắn tính kế, không cẩn thận ăn thiệt thòi.
- Biết rồi.
Tô Triệt truyền âm nói lời cảm tạ, thế nhưng trong lòng lại ước gì cùng Già Kỳ kết bạn một phen đây.
Lão Hắc càng tâm tình kích động, chỉ cần để gia hỏa xấu xí trước mắt này bắt tới, không chỉ chính mình có thể hoàn toàn tầng thứ tư dung hợp, đề thăng tới Nguyên Anh kỳ, quan trọng hơn là Tiên Ngục tầng thứ tư cũng có thể theo đó mở ra, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, chủ nhân có thể nắm giữ một nhóm Nguyên Anh kỳ nô bộc cực kỳ trung thực.
Đối với người khác mà nói, Già Kỳ coi như một đống *** chó hôi thối, đều cần trốn tránh hắn, thế nhưng đối với chúng ta mà nói, đó chính là vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông, đó là một cổ gió đông a!
- A, nguyên lai là Huyền Vũ đạo hữu!
Già Kỳ cười hắc hắc nói:
- Huyền Vũ đạo hữu tướng mạo, vừa nhìn chính là người có phúc, trách không được có thể lấy thân phận tán tu tấn chức Nguyên Anh, quả nhiên là đại phúc nguyên tại thân.
- Tướng mạo?
Tô Triệt trong lòng buồn cười: khuôn mặt này căn bản là khuôn mặt giả tạo, nếu nói đỉnh đầu ta ba nghìn trượng khí vận thần ở đó, cảm giác vẫn là tương đối êm tai.
- May mắn có thể cùng Huyền Vũ đạo hữu kết bạn, chúng ta có thể cùng nhau trao đổi truyền tin, là một loại công cụ truyền tin cực kỳ phương tiện, chỉ cần ở trong ngọc phù khắc một tia tâm thần dấu vết, những người khác phát đi ngọc phù, sau đó, cự ly có xa, bản thân cũng có thể thu được tin tức mà đối phương gửi tới.
- Không đúng!
Trong Tiên Ngục, Viêm Cốt đúng lúc nhắc nhở Tô Triệt:
- Chủ nhân, Già Kỳ tính cách quái gở, âm trầm thâm độc, sẽ không chủ động cùng người gặp gỡ, cho dù muốn dự mưu tính kế người khác, cũng sẽ không như hôm nay dùng vẻ mặt lấy lòng này. Ta thực sự là hoài nghi, trong não hắn có phải đã thay đổi một linh hồn khác, đã không phải hắn nữa?
- Đổi một linh hồn khác?
- Những lời này có thể khiến trong lòng Tô Triệt khẽ động, bản thân không phải là như thế sao, mượn xác hoàn hồn, trọng hoạch tân sinh...
Khi Tô Triệt và Già Kỳ trao đổi ngọc phù truyền tin, Viêm Cốt phát hiện trạng thái Già Kỳ cực kỳ không đúng, cùng tính cách của hắn trong dĩ vãng cực kỳ không phù hợp.
Lão Hắc lại nói:
- Quản hắn là một linh hồn thế nào, chỉ cần hắn vẫn là một con chuột Nguyên Anh kỳ, với ta mà nói đều như nhau. Ta ăn là thịt, không phải là linh hồn gì cả.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 607 : Tính kế lẫn nhau
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
Tô Triệt lại cùng Già Kỳ qua lại vài câu nhàn thoại, lần đầu gặp mặt, khẳng định sẽ không nói những lời có tính thực chất gì cả, sau đó, Già Kỳ cũng xoay người rời khỏi.
Đến muộn, Tô Triệt kế hoạch chu toàn, chuẩn bị hành động, lão Hắc căn cứ các loại đặc thù của Già Kỳ, muốn ở trong Tuyệt Trần Cốc sơn môn tìm được gian phòng của Già Kỳ, hẳn là sẽ không quá khó khăn.
Ra khỏi phòng, tìm còn chưa đến một khắc, sự tình thú vị lại phát sinh.
Vù!
Một đạo linh phù truyền tin đột nhiên bay tới. Tô Triệt giơ tay tiếp lấy, chính là ngọc phù truyền tin người khác gửi cho mình, nội dung dĩ nhiên là: Già Kỳ muốn đến bái phỏng chính mình!
Đây thực sự là, người có ý giết hổ, hổ cũng có ý đả thương người. Hai bên rõ ràng đang mưu đồ tính kế lẫn nhau.
- Được, trở về đi!
Tô Triệt lập tức trở về phòng của mình, bố trí xong tất cả nên chuẩn bị, liền truyền tin trả lời Già Kỳ, hoan nghênh đến đây làm khách.
Không bao lâu sau, có người gõ cửa, Tô Triệt thông qua thần thức vừa nhìn ra bên ngoài, lại có hai người, Già Kỳ và một nhân loại tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đang đứng cùng nhau ngoài cửa.
Tô Triệt liền đi trước ra mở cửa, đồng thời trong lòng thầm nghĩ:
- Hai người lại có chút khó làm, bắt được bọn họ không khó, nhưng muốn lặng yên không một tiếng động, e là khá khó khăn.
Nguyên Anh tu sĩ cũng không phải là hạng người ôn hòa. Tô Triệt thi triển ra thần thông khống chế mạnh nhất, còn có thể đem một người trong đó triệt để khống chế, có thể khiến hắn không thể làm ra phản kích. Cũng sẽ không tạo ra động tĩnh quá lớn: lại có thêm một người, tùy tiện oanh ra một chiêu pháp thuật cường lực là có thể để cả gian phòng nổ tung, hàng xóm tất nhiên sẽ đều bị kinh động.
- Xem thế nào rồi lại nói đi sao! Thực sự không được, vậy thì buông tha cơ hội lần này, đợi đến sau này chính mình đi vào gian phòng của Già Kỳ đáp lễ, mới hạ thủ cũng giống nhau.
Trong chớp mắt kéo cửa phòng ra, Tô Triệt ổn định tâm thần, cũng làm ra quyết định.
- Huyền Vũ đạo hữu, mạo muội quấy rối, còn thỉnh thứ lỗi.
Già Kỳ dáng tươi cười nhìn khá là thân thiết, nhưng ở trong lòng Tô Triệt khẳng định bị vẽ thành không có hảo ý gì.
Tô Triệt khách khí một câu, mời bọn họ vào trong phòng, ba người liền ngồi xuống.
- Đây cũng là hảo hữu của ta. Liêm Thu đạo hữu.
Già Kỳ hướng Tô Triệt giới thiệu nhân loại tu sĩ đi cùng hắn.
Trung niên tu sĩ tên là Liêm Thu, khuôn mặt chữ Quốc, vóc người lực lưỡng, thoạt nhìn cực kỳ uy thế.
Song phương chính thức chào hỏi, đầu tiên là khách sáo lẫn nhau một phen, dài dòng một hồi lâu, cuối cùng cũng đi vào chính đề.
- Nguyên nhân đến đây bái phỏng Huyền Vũ đạo hữu là có một thiên đại cơ duyên ngay trước mắt, bất quá, hai người chúng ta thực lực không đủ, mới dự định tìm người giúp đỡ một tay.
Già Kỳ thần tình lộ vẻ có chút thần bí, thấp giọng nói rằng:
- Người giúp đỡ này, tốt nhất là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, Huyền Vũ đạo hữu chính là thích hợp nhất. Bất quá, chỉ là không biết, ngươi đối với đại cơ duyên này có ôm hứng thú hay không?
- Chuyện hợp tác với nhau, tu chân giới cực kỳ thường thấy. Thế nhưng, ta phải cân nhắc một chút, chính mình có thể thừa thụ được tràng cơ duyên này hay không?
Tô Triệt khá uyển chuyển trả lời.
Nói cách khác, kế tiếp, Già Kỳ phải đem chuyện hợp tác kể lại tường tận, Tô Triệt mới có thể làm ra quyết định, đây là đạo lý tất nhiên.
- Chúng ta những Nguyên Anh kỳ tu sĩ này sự tình quan tâm nhất là gì?
Già Kỳ tự hỏi tự đáp:
- Tất nhiên là một ngày nào đó có thể tấn chức Hóa Thần Kỳ làm mục tiêu hàng đầu. Chỉ bất quá, người có thể vượt qua một bước đó, đã ít lại càng ít, cả Mạc Lam Tinh tu chân giới, mấy trăm năm khó xuất hiện một Hóa Thần, xác suất nhỏ bé không đến một phần vạn, sao dễ dàng rơi xuống đầu chúng ta?
- A?
Tô Triệt cố ý toát ra hứng thú mức độ nhất định, theo đó hỏi:
- Theo như lời của Già Kỳ đạo huynh, tràng cơ duyên này lẽ nào cùng tấn chức Hóa Thần Kỳ có quan hệ?
- Không sai!
Già Kỳ gật đầu nói:
- Chuyện này cực kỳ trọng yếu, ta hi vọng Huyền Vũ đạo hữu có thể đưa ra hứa hẹn, sự tình nói ra, vô luận ngươi có đồng ý gia nhập hành động của chúng ta hay không, cũng không được đem chuyện này tiết lộ cho những người khác.
- Đây là đương nhiên!
Tô Triệt gật đầu đáp:
- Nhờ có Già Kỳ đạo huynh để mắt tới ta như vậy, tại hạ sao lại làm ra loại chuyện bất nghĩa như vậy được?
- Tốt lắm...
Già Kỳ đầu tiên là cùng Liêm Thu liếc nhau, đồng thời gật đầu, lúc này mới tiếp tục nói với Tô Triệt rằng:
- Tuyệt Trần Cốc vì sao có thể cứ cách hai ba đời, lại có thể tạo nên một vị Hóa Thần Kỳ, mấy vạn năm qua, vẫn chiếm cứ địa vị siêu nhiên Mạc Lam Tinh đệ nhất tông môn.
Tô Triệt im lặng gật đầu. Đương nhiên biết được, hắn là trong Tuyệt Trần Cốc sơn môn có cấm địa sơn cốc vô cùng thần bí.
- Đúng rồi, bí mật ngay ở trong tòa sơn cốc kia!
Già Kỳ đè thấp tiếng nói thân thể nghiêng về phía trước, tựa như muốn để sát vào một ít, yên lặng tiết lộ cơ mật tối cao có liên quan tới Tuyệt Trần Cốc.
Liêm Thu ngồi ở bên cạnh, ngón tay khẽ nhúc nhích, tựa hồ là vận sức chờ phát động!
Ngay trong nháy mắt này, trong phòng đột nhiên có thêm một người, Già Kỳ và Liêm Thu bỗng nhiên cả kinh, lập tức phát hiện, không biết từ nơi nào nhảy ra một Nguyên Anh hậu kỳ thực lực cường hãn.
Viêm Cốt!
Tô Triệt đã dự đoán trước được hai người Già Kỳ sắp sửa đối với mình thi triển tà thuật nào đó, vì thế không chút do dự tiên hạ thủ vi cường, trước để Viêm Cốt phóng xuất.
Thừa dịp hai người đối diện đang ngây người, giữa mi tâm của Tô Triệt lóe ra một đạo lam quang, như một đạo quang thúc chi tiễn, bắn trúng mi tâm của Liêm Thu.
Gần trong gang tấc bộc phát ra thần thông Nhiếp Hồn, hầu như không có một tia khuếch tán và lãng phí, uy năng tập trung cao độ, tất cả đều đánh trúng nguyên thần của đối phương. Tô Triệt và Liêm Thu đều là Nguyên Anh sơ kỳ, đối phương mặc dù nắm giữ loại pháp bảo trấn hồn, tin tưởng, cũng có thể định trụ hắn trong chớp mắt ngắn ngủi.
Liêm Thu quả nhiên sững sờ tại chỗ, tạm thời không thể xác định, sẽ bị định trụ bao lâu.
Trí Manh!
Lam quang chợt lóe rồi biến mất, Tô Triệt không hề dừng lại, sắc mặt hiện lên vẻ vô cùng khó coi, hiến tế chín thành sinh mệnh lực, bộc phát ra triệt để Trí Manh nguyền rủa thần thông.
- A!
Hắc ám vô biên chợt kéo tới, làm cho Già Kỳ bộc phát ra một tiếng rống sợ hãi, vô ý thức hướng phía Tô Triệt bạo khởi phản kích.
Đây là một kích thuận theo bản năng phát ra, cũng không phải thần thông pháp thuật uy năng cường hãn, chỉ là tiện tay mà phát chân nguyên kình khí, thậm chí ngay cả pháp bảo cũng chưa kịp triệu hồi ra.
Tô Triệt cũng không có lấy ra Cự Phú. Dĩ nhiên lấy cương khí hộ thể của bản thân ngạng đỡ một kích này, phát sinh một tiếng trầm muộn vang lên, tựa như bắn trúng một tâm chăn bông dày đặc.
Chính vì không muốn làm ra động tĩnh quá lớn, Tô Triệt càng đem bản thân trở thành đống cát, lấy lực nhu hòa để giảm bớt đối phương đả kích.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 608 : Tầng thứ tư Tiên Ngục (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST by acquyden
- Phốc!
Tô Triệt lúc này đã thụ thương, một ngụm tiên huyết hóa thành huyết tiễn bắn thẳng lên mặt Già Kỳ.
Dưới trạng thái bình thường, Tô Triệt không đến mức yếu đuối như vậy, bị Già Kỳ đơn thuần lấy chân nguyên kình khí tay không một kích, nhiều lắm cũng chỉ là chịu chút chấn động, không có khả năng thổ huyết thụ thương: thế nhưng đừng quên, Tô Triệt vừa mới bạo phát Trí Manh thần thông, hiến tế ra chín thành sinh mệnh lực, lão Hắc quán thâu sinh mệnh lực có nhanh, nhiều hơn nữa, cũng không có khả năng ở trong nháy mắt bù đắp trở lại.
Trong nháy mắt này, chỉ còn một thành sinh mệnh lực, đương nhiên là thời khắc yếu đuối nhất.
Ba!
Tô Triệt phun ra máu tươi, trúng giữa mặt Già Kỳ.
Già Kỳ đã triệt để trí manh, thị giác, thần thức, Linh Giác các loại toàn bộ đều tiêu thất.
Chỉ còn xúc giác, vị giác, khứu giác và thính giác, thế nhưng bốn loại cảm giác này ở trong chiến đấu tầng thứ cao cấp, hầu như không tạo ra tác dụng.
Nguyên Anh tu sĩ muốn làm ra thuật công kích, tốc độ cực nhanh, vượt quá xa tốc độ khí vị cùng âm thanh truyền bá. Đợi được ngươi nghe thấy, hoặc là ngửi thấy, xin lỗi, xúc giác cũng đã có hiệu lực.
Xương sống mũi bị một đạo huyết tiễn vô cùng lợi hại đâm trúng, cái loại xúc giác cảm quan này khẳng định sẽ không dễ chịu.
Già Kỳ ngửa mặt lên trời ngã xuống, xương mũi bị chọc thủng ra một lỗ máu.
Đương nhiên, hắn cũng có hộ thể cương khí trong người, đây chỉ là chút thương tổn da thịt, không đến mức bị xuyên thấu đầu.
Lúc này, hắn đang đứng ở trong Hắc Ám hoàn toàn, cực kỳ sợ hãi, hoàn toàn bỏ qua chút vết thương do mũi tên trong xương mũi gây ra. Theo lực trùng kích cường đại, lại từ trên tọa ý té rớt xuống, rốt cuộc nắm ngửa lên.
Bên kia, từ lúc Tô Triệt phát động Trí Manh thần thông, sau đó, Viêm Cốt cũng đã động thủ.
Căn cứ theo mệnh lệnh chủ nhân truyền đến tâm niệm, Viêm Cốt vừa mới từ trong Tiên Ngục đi ra, toàn bộ không dừng lại chút nào, liền đối với Liêm Thu đã bị nhiếp hồn trùng kích phát động tấn công.
Cùng Già Kỳ và Liêm Thu khác nhau là Viêm Cốt ở trong Tiên Ngục đã sớm là vũ trang đầy đủ, súc thế sung túc, hai tay phân biệt đeo một lợi trảo thật lớn, đều là Cực phẩm công kích linh bảo uy năng cường đại.
Vừa ra tay, đó là thập thành lực lượng.
Tuy là toàn lực, lại cũng không phải cường ngạnh công kích, vì giảm thiếu sóng trùng kích, tránh cho tạo ra động tĩnh quá lớn, Viêm Cốt trảo trảo vung lên, huyễn hóa ra một cái thanh sắc long thật lớn, ba một tiếng, liền đem Liêm Thu tóm trong trảo.
Số chết đã định!
- Ngao!
Liêm Thu phát ra một tiếng kêu thảm thiết quái dị, hai mắt đỏ ngầu, tròng mắt suýt nữa bị áp lực thật lớn trong cơ thể bài ra khỏi hốc mắt, trong bụng những thứ loạn thất bát tao kia cũng thiết chút nữa khiến hắn tè ra quần, tạo thành tình cảnh xấu hổ.
Khách lạp lạp...
Liêm Thu toàn thân xương cốt bị một trảo này xé ra thành từng mạnh, Nguyên Anh sơ kỳ và hậu kỳ tu vi, thực lực vốn có chênh lệch cực lớn. Huống hồ lại là một có chuẩn bị, một không phòng bị.
Đương nhiên, Liêm Thu cho dù bị bóp nát xương cốt toàn thân, cũng không tính là bị trọng thương gì cả. Chỉ bằng chân nguyên trong cơ thể, vẫn có thể bạo phát toàn bộ thần thông và pháp thuật như cũ.
Viêm Cốt rất rõ ràng điểm này, tuyệt không coi thường đối thủ không đợi không đợi Liêm Thu làm ra chống lại, tả trảo lại vung lên, một kim sắc ưng trảo gào thét đi ra!
Đánh trúng gáy của Liêm Thu.
Lần này, cũng để Nguyên Anh sơ kỳ này triệt để đối phó, người mặc dù không chết, nhưng cũng là trọng thương hôn mê, triệt để xụi lơ xuống.
Lúc này, cũng chính là thời khắc Già Kỳ bị huyết tiễn bắn trúng sống mũi, ngửa mặt lên trời ngã sấp xuống.
Phốc!
Viêm Cốt không hổ là Nguyên Anh nhãn hiệu lâu đời đã sống mấy trăm tuổi, kinh nghiệm chiến đấu siêu cấp phong phú, ở trong một phần ngàn cái nháy mắt này, hai tay còn đang chế trụ Liêm Thu, thế nhưng mạnh mẽ vung đầu, há mồm phun ra một quả viên cầu kim loại màu đen.
Viên cầu kim loại này là một vũ khí bí mật của hắn, trong cả đời này, từng ở dưới trạng thái cự ly gần, ám toán qua không biết bao nhiêu địch thủ. Ngoại trừ mấy người Tô Triệt và lão Hắc ra, người gặp qua mai viên cầu này, tất cả đều đã chết.
Ba!
Trợn mắt như mù, triệt để trí manh, Già Kỳ ngay cả một khẩu huyết tiễn cũng tránh không thoát, làm sao có thể trốn được Trung phẩm linh bảo do Nguyên Anh hậu kỳ điều khiển.
Bị bắn trúng gáy, cũng là một thân hôn mê đi.
Nguyên Anh kỳ đại lão thử cuối cùng cũng bị bắt tới tay, tầng thứ tư của Tiên Ngục lập tức mở ra.
- Tốt lắm!
Tô Triệt khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười, đứng lên, nói với Viêm Cốt:
- Không tệ, thắng phi thường không tệ. Nguyên Anh hậu kỳ, quả nhiên không giống bình thường.
- Đa tạ chủ nhân khen ngợi!
Viêm Cốt cung kính mà quay về.
Sự tình muốn so với dự định ban đầu thuận lợi hơn rất nhiều. Hầu như chiến dịch không có làm ra động tĩnh quá lớn, liền đã đem Già Kỳ và Liêm Thu bắt sống.
Về phần hai người bọn hắn đã từng phát ra tiếng kêu la thảm thiết, căn bản không lọt ra ngoài, trong phòng đã sớm thiết lập kết giới ngăn cách, truyền không ra được bên ngoài.
Sở dĩ thuận lợi như vậy, đều có chút ngoài dự liệu, phải nói, đây là Tô Triệt đánh giá thấp thực lực của Viêm Cốt.
Trong cảm nhận của Tô Triệt, Nguyên Anh hậu kỳ đối với chính mình đã không có uy hiếp, không tự cảm thấy sẽ khinh thường bọn họ, không biết, trình tự tu vi của Viêm Cốt ở trong mắt người khác, đó nhưng là tu chân giới cao cao tại thượng đỉnh phong cảnh giới.
Già Kỳ và Liêm Thu bị bắt đến Tiên Ngục, lão Hắc khẩn cấp suy nghĩ muốn đi vào lần thứ tư dung hợp, lại phát hiện trạng thái sinh mệnh của hai gã phạm nhân này có chút kỳ quái, cùng sinh linh bình thường không giống nhau.
Thân là chúa tể Tiên Ngục, lão Hắc đối với mỗi cành cây ngọn cỏ trong Tiên Ngục đều có thể rõ ràng như lòng bàn tay, tinh tế quan sát trong chốc lát, liền hướng phía đầu Già Kỳ hư không một trảo, hét lớn một tiếng:
- Biểu diễn cái chó má gì, lăn ra đây cho ta!
- Vù!
Một đạo hồng quang từ chỗ mi tâm của Già Kỳ kích bắn ra, hướng về phía gáy của lão Hắc đâm tới.
- Nằm mơ!
Lão Hắc cười hắc hắc, chỉ là tâm niệm khẽ động, điều tạm Không Gian Chi Lực trong Tiên Ngục, liền đem đạo hồng quang kia định trụ giữa không trung.
Nhìn kỹ, dĩ nhiên là quái trùng tử màu đỏ, cùng ngón ngỏ của nam tử bình thường kích cỡ không sai biệt lắm, không đầu không đuôi, nhìn rất giống loại sinh vật như con ếch thân mềm.
- Ha ha, chủ nhân ngươi xem, chính là vật nhỏ này ký sinh trong óc của Già Kỳ, lúc này mới có thể khiến tính cách của hắn đại biến, như đổi thành một người khác.
Lão Hắc bắt lấy quái trùng tử kia, nói với Tô Triệt.
- Đây là đồ vật gì vậy?
Tô Triệt cảm giác bộ dáng của quái trùng tử kia cực kỳ chán ghét, nhìn nó đều khiến trong lòng người ta tê dại.
- Ma Cổ.
Bạch lão ma đi tới, nhìn chằm chằm vào quái trùng kia, hồi báo với Tô Triệt:
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden